Dịch Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 235


 

 Lâm Vân Dao vội vàng bước tới nhẹ nhàng vuốt lưng Lý Tiểu Khả, vẻ mặt đau lòng.  

 

Lâm Phong thấy vậy thì ánh mắt hơi xao động.  

 

 

Lý Tiểu Khả là cô gái tốt, cũng là người bạn tốt duy nhất của em gái!  

 

 

Lúc em gái mình khổ sở nhất, tất cả bạn bè đều tránh xa em ấy, chỉ có Lý Tiểu Khả là không rời bỏ, lúc nào cũng giúp đỡ em gái!  

 

 

Lúc trước em gái không có tiền trả học phí đại học, Lý Tiểu Khả còn nói rằng sẽ giúp kiếm tiền.  

 

Adv

 

Cho nên, dù thế nào thì anh cũng phải giải quyết chuyện này.  

 

 

Chỉ cần Lý Tiểu Khả không muốn, thì cho dù là ba mẹ cô ấy cũng đừng hòng mà ép buộc được!  

 


 

Đúng lúc này.  

 

 

"Ầm!"  

 

Adv

 

Một thanh niên trẻ tuổi ngồi bàn bên cạnh đột nhiên đứng bật dậy, đập nát chai rượu trong tay, hùng hổ nói:  

 

 

"Các người làm cái gì đấy hả? Con mẹ nó nôn hết lên người tôi rồi!"  

 

 

Nhìn thấy vậy.  

 

 

Lâm Vân Dao sợ hãi kéo Lý Tiểu Khả ra sau lưng anh trai.  

 

 

Lâm Phong nhíu mày, đang định nói chuyện.  

 

 

Thì đúng lúc này, ông chủ quán ăn Nhị Tử thấy tình hình không ổn thì vội vàng chạy ra, cười hoà hoãn:  

 

 

"Ôi ôi... Anh Bưu à, đừng giận mà, đừng giận! Không nhất thiết phải dạy bảo mấy đứa trẻ con đâu, bữa hôm nay coi như tôi mời nhé?"  

 

 

Rất rõ ràng.  

 

 

Nhìn vẻ mặt của chủ quán thì có vẻ như lai lịch của anh Bưu này không tầm thường, ít nhất cũng là một nhân vật có tiếng ở khu vực này, nếu không thì chủ quán sẽ không để ý cẩn thận như thế, còn phải cười giả lả.  

 

 

"Cút! Lưu Nhị, chuyện này không liên quan tới anh, bớt xen vào chuyện người khác cho tôi!"  

 

 

Anh Bưu cười khẩy một tiếng rồi đẩy chủ quán ra, sau đó nhìn về phía Lâm Vân Dao và Lý Tiểu Khả ở sau lưng Lâm Phong, ở đáy mắt thoáng qua một vẻ thèm thuồng.  

 

 


Thật ra lúc nãy Lý Tiểu Khả không hề nôn lên người cậu ta, cậu ta chỉ mượn cớ để gây sự, cố ý gây rắc rối mà thôi!  

 

 

Vì Lý Tiểu Khả và Lâm Vân Dao vừa xinh đẹp vừa trắng hồng, tựa như bé chim non chưa trải sự đời, đứng trước nhan sắc tuyệt trần cỡ này thì sao mà Trương Bưu có thể bỏ qua được?  

 

 

"Nói đi! Bạn của cô nôn bẩn lên quần áo của tôi rồi, phải làm gì đây hả?"  

 

 

Trương Bưu chỉ vào tay áo ngắn màu trắng trên người mình, lạnh lùng nói.  

 

 

Lâm Phong nhìn thoáng qua tay áo ngắn, đúng là bên trên có một vài vết bẩn, nhưng chắc chắn không phải là do Lý Tiểu Khả nôn vào, chắc là do bọn họ ăn tôm hùm đất nên không cẩn thận bị dính vào quần áo.  

 

 

"Anh nói điêu! Lúc nãy Lý Tiểu Khả cách xa anh như thế, sao mà nôn vào người anh được?"  

 

 

Lâm Vân Dao lập tức lên tiếng giải thích.  

 

 

Lâm Phong ngăn em gái lại, hờ hững nói:  

 

 

"Anh muốn giải quyết thế nào?"  

 

 

Trương Bưu còn tưởng rằng Lâm Phong sợ, nên cười gằn một tiếng, nói:  

 

 

"Tôi cho anh hai lựa chọn, một là đền áo cho tôi, chiếc áo ngắn tay này của tôi là hàng hiệu đó, trị giá một vạn rưỡi. Thứ hai, tối nay tôi sẽ đi gặp đại ca tôi, tôi kêu hai cô gái kia đi cùng uống rượu cho tôi!"  

 

 

"Ầm!"  

 

 

Lâm Phong đạp một phát, Trương Bưu đã bay ra ngoài.  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 704


Khưng lại một chút, lão già mặc đồ thời Đường vội nói:  

 

 

“Tổ trưởng Hạ của chúng tôi hiện không có ở đây, nếu cậu tới gặp ngài ấy thì mai hẵng đến!”  

 

 

“Rầm!”  

 

 

Lâm Phong tát bay ông ta ra ngoài, lạnh lùng nói:  

 

 

“Cùng lắm một tiếng, nếu Hạ Vân Đỉnh không đến, hôm nay phòng làm việc của các người cũng chôn cùng ông ta đi!”  

 

 

Adv

“Đúng là phách lối, coi tổ thủ vệ bọn tôi là cái gì?”  

 

 

Đúng lúc này, tám cường giả Võ Hồn Cảnh từ góc tối vọt ra!  

 

 

Tám người này không chỉ là nhân vật quan trọng của tổ thủ vệ, cũng là tồn tại tiếng tăm lẫy lừng trên bảng vinh danh, xếp trong top 100…  

 

 

Nhìn thấy thế, đám võ giả đều thở dài một hơi…  

 

 

Adv

Tám cường giả Võ Hồn Cảnh cùng lên, trừ phi Võ Thánh trong truyền thuyết xuất hiện, nếu không làm gì có ai địch lại được?  

 

 

“Lâm Phong, nghe nói ở Vân Xuyên mày rất kiêu ngạo? Tao đã muốn đi giết mày từ lâu rồi mà tiếc là không có thời gian, hôm nay đã tự mình tới cửa, vậy…”  

 

 

“Rầm!”  

 

 

Lâm Phong tát một cái, biến võ giả đang nói chuyện thành thịt vụn, lạnh lùng nói:  

 

 

“Các người còn năm mươi chín phút! Muốn giữ mạng thì báo cho Hạ Vân Đỉnh nhanh lên!”  

 

 

Nhìn thấy vậy, bầu không khí yên tĩnh như chết…  

 

 

Còn hai cường giả Võ Hồn Cảnh còn lại đều tái mặt, không còn vẻ kiêu ngạo như ban đầu…  

 

 

Người vừa bị đánh chết kia được coi là kẻ có thực lực mạnh nhất trong số bọn họ…  

 

 

Nhưng Lâm Phong lại giết gã trong nháy mắt, còn chưa kịp phản ứng…  

 

 

Đúng lúc này, có một thanh niên chậm rãi đi vào sân…  

 

 

Nhìn thấy thanh niên này, đám võ giả tổ thủ vệ đều vui mừng, lên tiếng nói:  

 

 

“Là Tần Long!”  

 

 

“Tần Long xếp thứ tám trên Hạ Bảng, là siêu cấp cường giả Võ Hồn đỉnh phong!”  

 


 

“Cậu ta là hạc giữa bầy gà, tham gia dự án Người được chọn, thời gian tới có thể là Chân Long Chi Tử, thừa kế vị trí của tổ trưởng Hạ…”  

 

 

“Nghe đồn cậu ta có thể chiến đấu vượt cấp, đã từng đấu với một Võ Thánh mà không bại…”  

 

 

…  

 

 

Tần Long đi tới, vẻ mặt kiêu căng, đôi con ngươi sâu hút nhìn Lâm Phong, nói:  

 

 

“Lâm Phong, mày…”  

 

 

“Bộp!”  

 

 

Lâm Phong nháy mắt đã tới trước mặt Tần Long, dễ dàng tóm lấy cổ hắn ta, giơ lên.  

 

 

Vẻ mặt Tần Long thay đổi, lập tức thôi thúc linh khí trong cơ thể muốn tránh đi nhưng dù giãy dụa thế nào cũng vô dụng…  

 

 

Điều này khiến trái tim hắn ta sắp nứt ra!  

 

 

Sao lại thế được?  

 

 

Với thực lực của hắn ta, sao lại không có sức phản kháng Lâm Phong chứ!  

 

 

“Vừa định nói gì?”  

 

 

Tần Long nhìn vẻ mặt thản nhiên của Lâm Phong, không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, nói:  

 

 

“Anh có thể vào uống chút trà không, tôi sẽ đi báo cho tổ trưởng…”  

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 330


 Ánh mắt Phong Hành Giả liếc nhìn Lâm Phong từ trên xuống dưới, không biết đang suy nghĩ gì.  

 

 

Bỗng nhiên hắn ta nói:  

 

 

"Quỷ Anh là người bạn tốt của tao, nếu mày đã giết gã, vậy thì từ hôm nay trở đi mày thay thế vị trí của gã đi."  

 

 

"Sao nào? Chỉ cần mày bằng lòng thì tối nay tao có thể thả bọn mày đi."  

 

 

Trần Thiên Hủ nghe vậy thì có hơi vui mừng, vội vàng khuyên Lâm Phong nên đồng ý.  

 

 

Adv

Lâm Phong đá một phát đạp Trần Thiên Hủ bay đi, anh nhíu mày hỏi:  

 

 

"Bạn bè tốt mà mày nói ý là sao?"  

 

 

"Tao là công!"  

 

 

Phong Hành Giả khẽ cười một tiếng.  

 

 

Adv

Lâm Phong sửng sốt trong giây lát rồi lập tức hiểu ra, anh chỉ cảm thấy da gà cả người đã dựng lên hết.  

 

 

Mình lại còn bị một thằng gay theo dõi sao?  

 

 

"Cút!"  

 

 

Lâm Phong ra một chưởng không chút nao núng.  

 

 

"Chậc chậc... Mày càng giãy dụa thì tao lại càng hưng phấn!"  

 

 

Phong Hành Giả liếm đầu lưỡi, tay phải vung nhẹ lên một cái, một lưỡi kiếm gió phóng ra ngoài.  

 

 

Lưỡi kiếm gió có thể nhìn thấy bằng mắt thường, nó bay vèo vèo, làm rung chuyển cả không gian đến nỗi hơi méo mó.  

 

 

Nhưng mà chưởng gió của Lâm Phong lại dễ dàng đánh tan lưỡi kiếm gió này, sau đó đánh mạnh vào người Phong Hành Giả đang lúng túng chưa kịp chuẩn bị.  

 

 

"Ầm!"  

 

 

Phong Hành Giả còn chưa kịp hiểu gì thì đã bị đánh bay ra ngoài, đập mạnh vào vách tường.  

 

 

"Mẹ nó!"  

 

 

Trần Thiên Hủ sợ ngây người.  

 

 

Đúng lúc này.  

 


 

Phong Hành Giả đột nhiên bò dậy, bay ra ngoài cửa sổ không chút do dự.  

 

 

Mặc dù hắn ta là một tên biến thái, nhưng không có nghĩa là hắn ta ngu!  

 

 

Sau khi thấy một chưởng từ khoảng cách xa của Lâm Phong dễ dàng đánh bay hắn ta, hắn ta đã biết mình không phải đối thủ của Lâm Phong, cho nên lập tức chọn cách bỏ trốn.  

 

 

"Tao đã đánh giá sai mày rồi! Đáng tiếc là tao lại bay được, có thể đạt tới vận tốc âm thanh chỉ trong thời gian ngắn, cho dù tao không đánh lại mày thì tao cũng trốn được!"  

 

 

"Ha ha ha... Chờ xem, tao sẽ còn quay lại!"  

 

 

Trước khi đi, Phong Hành Giả còn không quên nhạo báng một trận.  

 

 

"Bây giờ mày quay lại luôn cho tao xem đi."  

 

 

Lâm Phong cười khẩy một tiếng, anh giơ tay phải về phía Phong Hành Giả, tóm nhẹ một cái.  

 

 

Cơ thể Phong Hành Giả lập tức bị mất kiểm soát, hắn ta quay về đây, sau đó bị Lâm Phong nắm trong lòng bàn tay.  

 

 

"Mày..."  

 

 

Nụ cười trên gương mặt Phong Hành Giả tan đi, hóa thành vẻ sợ hãi vô cùng.  

 

 

"Đồ đồng tính! Con mẹ mày."  

 

 

Lần đầu tiên Lâm Phong thốt ra một câu chửi bậy, sau đó anh sưu hồn Phong Hành Giả luôn.  

 

 

Chẳng bao lâu sau.  

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 239


 

Trương Bưu hứng phấn đi theo phía sau, vẻ mặt bỡn cợt nhìn Lâm Phong, tựa hồ đã tưởng tượng tới cảnh Lâm Phong bị anh cả hành hạ dã man!  

 

“Anh là cậu ấm nhà nào vậy? Hống hách như thế, đến cả người của tôi cũng dám đánh?”  

 

 

Đàm Tử Minh thờ ơ nhìn Lâm Phong.  

 

 

Lâm Phong liếc nhìn Đàm Thiên Hồng gần như đã ngây ngốc cách đó không xa, nhàn nhạt nói:  

 

 

“Tôi không phải là cậu ấm gì cả, có điều tôi tên Lâm Phong, tôi nghĩ chắc hẳn anh nghe qua cái tên này rồi.”  

 

Adv

 

“Lâm Phong?”  

 

 

Đàm Tử Minh sắc mặt hơi thay đổi, luôn cảm thấy cái tên này nghe quen tai.  

 

 

Cậu ta đang định nói tiếp thì ngay lúc này, cha cậu ta Đàm Thiên Hồng đã lao tới, một cước đá cậu ta ra ngoài.  

 

 

Adv

“Ầm!”  

 

 

Đàm Tử Minh va vào tường mạnh đến nỗi xương cốt toàn thân đều bị gãy không ít, đau đớn đến thở dốc, cả hồi lâu bò dậy không nổi.  

 

 

“Cha…cha…”  

 

 

Đàm Tử Minh không thể ngờ rằng lại bị cha mình đá một cú nặng như vậy từ đằng sau.  

 

 

Cả đời cậu ta chưa bao giờ bị thương nặng đến vậy!  

 

 

“Đừng gọi tôi là cha! Tôi không có đứa con như cậu, từ nay về sau, tôi với cậu cắt đứt quan hệ cha con!”  

 

 

Đàm Thiên Hồng vẻ mặt lạnh như băng.  

 

 

Nhưng nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện thấy đôi tay của ông ta đang run nhẹ.  

 

 

Nếu lúc này điều kiện cho phép, ông ta hận không thể nằm xuống đất giả chết cho rồi!  

 

 

Vừa rồi đã dặn dò hết sức, nói con trai không được nói dối, kết quả vừa quay người đi thì con trai đã lừa ông rồi!  

 

 

Ông cần một đứa con trai chuyên lừa dối cha mình như vậy để làm gì?  

 

 

Nhìn thấy cảnh này, Trương Bưu sửng sốt, mấy tên tay sai cũng tỏ ra sợ hãi.  

 

 

Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?  

 

 

Mấy người hoàn toàn không hiểu đã xảy ra chuyện gì.  

 

 

Đến cả Lâm Vân Dao và Lý Tiểu Khả cũng ngơ ngác, cảm thấy rất khó tin.  

 

 

Chính vào lúc này,  

 

 

“Phịch!”  

 

 

Đàm Thiên Hồng đột nhiên quỳ xuống trước Lâm Phong, cung kính nói:  

 

 

“Ngài…Ngài Lâm! Chuyện đến nước này, tôi cũng không nói gì thêm nữa, dù sao thì chắc chắn là tôi sai rồi! Ngài muốn chém muốn giết gì tùy ý ngài.”  

 

 

Ông ta rất thông minh, biết rằng lúc này nói mấy lời giải thích sẽ chỉ phản tác dụng, chi bằng trực tiếp thừa nhận mình sai, như vậy có lẽ ngài Lâm có thể sẽ khoan dung hơn.  

 

 

Lâm Phong rất thích thú nhìn Đàm Thiên Hồng.  

 

 

Dù sao cũng là một thế hệ kiêu hùng ở Kim Lăng, phong cách làm việc quá quyết đoán.  

 

 

Vốn dĩ Lâm Phong cũng không có suy nghĩ gì cả, liền bình tĩnh nói:  

 

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 236


Chờ tới khi chủ quán ăn kịp nhận ra thì đám người Trương Bưu đã bị thương nặng rồi, máu tươi còn chảy đầy sàn nhà!  

 

Anh ta có hơi hoảng sợ, muốn lấy điện thoại ra báo cảnh sát.  

 

 

Nhưng nhìn thấy vẻ mặt của Lâm Phong, anh ta lại sợ hãi đặt điện thoại xuống.  

 

 

Lâm Vân Dao đỡ Lý Tiểu Khả, vẻ mặt lại rất bình tĩnh, vì cô ấy biết anh trai mình lợi hại đến nhường nào, đối phó với mấy gã lưu manh này tấn công áp đảo!  

 

 

"Đại ca của mày là ai?"  

 

 

Adv

Lâm Phong đi qua nhấc trương Bưu lên, hỏi.  

 

 

Lúc này toàn thân Trương Bưu bê bết máu me, trông cực kỳ đáng sợ.  

 

 


Chỉ là dù sao cậu ta cũng là người từng lăn lộn, trải qua vài việc đời, nên cậu ta cương quyết nói:  

 

 

"Thì ra anh là võ giả! Chẳng trách lại dám đánh tôi! Chỉ là cho dù anh có là võ giả thì chọc vào tôi chắc chắn anh cũng không được yên ổn đâu! Đại ca của tôi là Đàm Tử Minh, anh có biết không?"  

 

Adv

 

"Đàm Tử Minh à?"  

 

 

Lâm Phong suy nghĩ.  

 

 

Trước đó Lý Tiểu Khả từng nói tới người này, nói rằng Đàm Tử Minh là hội trưởng hội học sinh của đại học Kim Lăng, trong trường cậu ta một tay che trời, ngay cả những lãnh đạo trong trường cũng rất kính nể cậu ta!  

 

 

Cái chính là, hình như tên Đàm Minh Tử này có mối quan hệ gì đó với Tam Khẩu Đường!  

 

 

Họ Đàm, lẽ nào là con trai của Đàm Thiên Hồng?  

 

 

"Thế này nhé, mày gọi Đàm Minh Tử tới, tao có chuyện muốn nói với nó."  

 

 

Lâm Phong đột nhiên nói.  

 

 

"Anh chắc chứ?"  

 

 

Trương Bân nheo mắt lại, nhưng trong lòng thì đang mừng như điên!  

 

 

Mình còn đang lo lắng không biết báo tin cho đại ca tới cứu mình kiểu gì, không ngờ rằng thằng ngốc trước mặt này lại chủ động bảo mình gọi điện!  

 

 

Thế này có phải là trường hợp muốn ăn đòn điển hình không hả?  

 

 

Không đợi Lâm Phong nói tiếp, cậu ta đã lập tức lấy điện thoại trong túi ra, gọi điện cho Đàm Tử Minh.  

 


 

…  

 

 

Bên kia.  

 

 

Trong một căn phòng độc lập xa hoa tại ký túc xá đại học Kim Lăng.  

 

 

"Tử Minh, con có hiểu những lời ba vừa mới nói với con không?"  

 

 

Đàm Thiên Hồng trầm giọng nói.  

 

 

"Hiểu rồi! Bảo là con phải chăm sóc cho cái cô gái tên Lâm Vân Dao đó chứ gì! Ba, ba cứ yên tâm đi... Có con ở đây, con đảm bảo trăm phần trăm cô ấy sẽ không bị gì đâu! Đại học Kim Lăng là địa bàn của con đó."  

 

 

Đàm Tử Minh hờ hững nói.  

 

 

Đàm Thiên Hồng nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm.  

 

 

Cũng nghĩ giống như nhà họ Tần, sau khi nhà họ Giang bị tiêu diệt, ông ta lập tức nghĩ đến em gái Lâm Phong!  

 

 

Lâm Phong này là kẻ máu lạnh vô tình, khó chọc vào, chỉ duy nhất với em gái mình thì anh coi như báu vật, chỉ cần lấy lòng Lâm Vân Dao thì chắc chắn có thể ôm lấy đùi Lâm Phong!  

 

 

Vừa khéo con trai của ông ta cũng học ở đại học Kim Lăng, cho nên ông ta mới ghé qua.  

 

 

"Con trai! Cô gái Lâm Vân Dao này rất quan trọng, nếu con có thể theo đuổi được con bé thì càng tốt!"  

 

 

Đàm Thiên Hồng đột nhiên nói.  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 705


 

 Nói xong, anh bèn tìm một chỗ, khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt dưỡng thần.  

 

Tần Long bò dậy, lau vết máu tươi bên khóe miệng, ánh mắt nhìn Lâm Phong thoáng qua chút độc ác.  

 

 

Từ nhỏ tới lớn, đi tới đâu hắn ta cũng là người xuất sắc nhất!  

 

 

Nửa năm trước hắn ta mới Võ Hồn đỉnh phong, đánh một trận với Võ Thánh sơ kỳ, vang danh khắp Đại Hạ!  

 

 

Mà bây giờ mặt mũi của hắn ta đã bị Lâm Phong dẫm nát dưới chân.  

 

 

Adv

Trước mặt Lâm Phong, hắn ta có cảm giác mình chỉ là một con chó!  

 

 

Không, thậm chí còn không bằng chó!  

 

 

Lâm Phong, mày muốn giả vờ đúng không? Tao sẽ thỏa mãn mày!  

 

 

Trong lòng Tần Long cười lạnh, không hề do dự mà lấy điện thoại gọi đi.  

 

Adv

 

…  

 

 

Lát sau, một tin tức kinh người truyền khắp cả thủ đô!  

 

 

“Tên phản đồ Lâm Phong tấn công phòng làm việc của tổ thủ vệ, mưu đồ làm loạn phản quốc, hiện tại Tần Long tôi lấy danh nghĩa nhà họ Tần, triệu tập cường giả mọi nơi tới giúp đỡ!”  

 

 

“Phải tiêu diệt phản đồ Lâm Phong, lấy lại uy danh quốc gia!”  

 

 

Tin tức vừa được công bố, lập tức gây nên sóng to gió lớn.  

 

 

Thủ đô vốn là một nơi quan trọng của quốc gia, thế gia san sát, cao thủ ẩn núp khắp nơi!  

 

 

Có thể nói, Võ Hồn Cảnh bò khắp trên đường, Tông Sư Cảnh nhiều như chó chạy, dù là Võ Thánh trong truyền thuyết thỉnh thoảng cũng thấy xuất hiện ngoài đường cái.  

 

 

Nhưng ở một nơi như vậy mà có kẻ kiêu căng đến như thế ư?  

 

 

Trong lúc nhất thời, cường giả các thế gia võ đạo có máu mặt đều chạy như bay về phòng làm việc của tổ thủ vệ, muốn xem xem rốt cuộc là có chuyện gì!  

 

 

Cùng lúc đó, trong một mật thất, Hạ Vân Đỉnh và Ám Nhất đang đứng sóng vai nhau.  

 

 

Trước mặt hai người là Lâm Vân Dao bị mấy sợi xích trói chặt, không thể động đậy…  

 

 

Gương mặt cô ấy tái nhợt, cực kì sợ hãi.  

 

 

Thứ nhất không biết đối phương bắt mình tới đây làm gì.  

 

 

Thứ hai là lo lắng cho Tiểu Khả…  

 

 

Tiểu Khả chỉ là người bình thường, nhận một chưởng của người kia, sợ là lành ít dữ nhiều!  

 

 

Nghĩ tới đây, Lâm Vân Dao không nhịn được mà rơi lệ, cô ấy cắn răng nói:  

 

 

“Các người đã giết Tiểu Khả, anh trai tôi sẽ không bỏ qua cho các người!”  

 

 

“Thật ư? Tôi cũng không bỏ qua cho anh cô đâu!”  

 

 

Hạ Vân Đỉnh lạnh lùng nói.  

 

 

Đúng lúc này, một Ám Ảnh vệ đi vào mật thất, báo cáo lại chuyện đã xảy ra ở tổ thủ vệ cho Hạ Vân Đỉnh.  

 

 

Ông ta nghe xong, khóe miệng nhếch lên, độ cung dần dần mở rộng ra. Cuối cùng ông ta phá lên cười ha hả:  

 

 

“Lâm Phong quả nhiên là thằng đần, ngu tới mức này, dám ngang nhiên một mình đi tới phòng làm việc của tổ thủ vệ!”  

 

 

“Xem ra là mình đã xem trọng nó quá, người có chút thực lực nhưng chẳng có đầu óc gì cả!”  

 

 

Ám Nhất đứng cạnh cũng bật cười hỏi:  

 

 

“Vậy bây giờ chúng ta làm gì?”  

 

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 331


 Lâm Phong vội vàng ngừng tìm kiếm, thật sự có chút buồn nôn, không thể nhịn nổi.  

 

 

Đúng là năm nào cũng có biến thái, nhưng năm nay thì cực kỳ nhiều!  

 

 

Chỉ là.  

 

 

Anh cũng tìm thấy một vài tin tức quan trọng!  

 

 

Một là, sở dĩ lần này Phong Hành Giả có thể vào trong nước là do một người tên là ngài Mã sắp xếp, mục đích là để tiêu diệt một nhà khoa học tên là Hoa Vân Phi!  

 

 

Adv

Hai là, lý do Phong Hành Giả có sức mạnh điều khiển gió cũng không phải là do có năng lực bẩm sinh nào, mà là do phong linh thạch.  

 

 

Sau đó, Lâm Phong lại lục soát trên người Phong Hành Giả, tìm thấy năm viên linh thạch màu xanh nhạt.  

 

 

"Thật sự là phong linh thạch!"  

 

 

Ánh mắt Lâm Phong loé lên tia sáng.  

 

 

Adv

Linh Thạch cũng có chia từng loại, ngoài linh thạch thuần tuý ra thì còn có các loại linh thạch nguyên tố!  

 

 

Phong linh thạch này chính là một loại linh thạch nguyên tố!  

 

 

Trong linh khí của nó có sức mạnh của gió, có thể dùng để bày binh bố trận, tu tập thân pháp, đối với tu giả thể phong linh mà nói thì lại như là hổ mọc thêm cánh!  

 

 

Theo như lão già nói.  

 

 

Trong giới tu chân, một viên linh thạch nguyên tố có thể đổi được ít nhất 10 viên linh thạch cực phẩm!  

 

 

"Haiz... Gặp được mày sớm một chút là tốt rồi."  

 

 

Lâm Phong nhìn thoáng qua tên Phong Hành Giả đã trở nên đần độn, không khỏi thở dài một hơi.  

 

 

Trước đây Phong Hành Giả có hơn một nghìn viên phong linh thạch, nhưng đã bị hắn ta dùng hết mất rồi, chỉ còn lại năm viên cuối cùng!  

 

 

Điều này khiến Lâm Phong vô cùng đau lòng!  

 

 

"Ha ha... Mày sờ tao, tao cũng sờ mày."  

 

 

Phong Hành Giả nở một nụ cười đần độn, muốn giơ tay ra sờ Lâm Phong.  

 

 

"Răng rắc!"  

 

 

Lâm Phong bóp nát cổ Phong Hành Giả luôn, sau đó tung một ngọn linh hoả ra, thiêu thi thể của Phong Hành Giả thành một đống tro tàn, thổi bay ra ngoài cửa sổ.  

 

 

Nhìn thấy cảnh đó.  

 

 

Vẻ mặt Trần Thiên Hủ ngây ra.  

 

 

Trần Y Nặc cũng hơi kinh ngạc.  

 

 

Còn Tiểu Luyến Luyến thì lại có vẻ tò mò, cô bé lên tiếng hỏi:  

 

 

"Ba, công nghĩa là gì ạ?"  

 

 

Lâm Phong nhìn dáng vẻ ngây thơ vô tội của cô bé, anh suy nghĩ một lúc, rồi giải thích:  

 

 

"Nghĩa là tấn công!"  

 

 

Ở một khía cạnh nào đó thì anh cũng không lừa con gái.  

 

 

"Tấn công?"  

 

 

Tiểu Luyến Luyến hiểu ngay.  

 

 

Sau đó, cô bé ôm lấy cổ Lâm Phong như một con gấu túi, hôn một cái lên má Lâm Phong.  

 

 

"Ba, ba giỏi quá!"  

 

 

"Giỏi bình thường thôi."  

 

 

Lâm Phong vuốt ve cái đầu nhỏ của con gái, nhìn về phía Trần Y Nặc và Trần Thiên Hủ, nói:  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 240


“Không cần lo lắng! Tôi gọi con trai của ông tới đây là vì có việc cần cậu ta giúp thôi.” Lâm Phong lạnh nhạt nói.  

 

 

Đàm Thiên Hồng nghe thấy thế, lập tức quay sang nhìn con trai đứng cách đó không xa, lạnh lùng nói:  

 

 

“Còn không mau quỳ xuống!”  

 

 

Cuối cùng Đàm Tử Minh cũng nhớ ra Lâm Phong là ai.  

 

 

trong mắt cậu ta ánh lên vẻ sợ hãi, vội vàng lật đật đứng lên, bước tới trước mặt Lâm Phong, không hề do dự mà quỳ xuống, cung kính nói:  

 

Adv

 

“Cậu chủ Lâm, em mắt chó không nhìn thấy thái sơn, xin anh tha tội.”  

 

 

“Cậu rất giống cha cậu, co được dãn được, là một người thông minh, giỏi hơn Tần Phong của nhà họ Tần kia nhiều.” Lâm Phong rất hứng thú nhìn Đàm Tử Minh.  


 

 

“Cảm ơn lời khen của cậu chủ Lâm!” Ngoài mặt Đàm Tử Minh cực kì cung kính nhưng trong lòng dậy sóng.  

 

 

Adv

Cậu ta chỉ biết Tần Phong đắc tội người nào nên mới bị giết, nhưng cụ thể là ai thì không rõ, không ngờ là do Lâm Phong giết!  

 

 

Lâm Phong này lợi hại tới vậy sao? Chỉ bằng chính bản thân đã khiến thành phố Kim Lăng quay như chong chóng, làm mưa làm gió, chèn ép khiến cho nhiều thế lực lớn như thế cũng không ngóc đầu lên nổi!  

 

 

“Nhìn thấy hai người đứng sau lưng tôi không?” Lâm Phong nói tiếp.  

 

 

Đàm Tử Minh nhìn thoáng qua Lâm Vân Dao và Lý Tiểu Khả, rồi vội thu lại ánh mắt, nhỏ giọng nói:  

 

 

“Có thấy.”  

 

 

“Cảm thấy thế nào?” Lâm Phong hỏi.  

 

 

Đàm Tử Minh nghe thế, cơ thể run lên, trên trán bắt đầu toát ra mồ hôi lạnh. Cậu ta không hiểu Lâm Phong có ý gì, chẳng lẽ không định tha cho mình sao?  

 

 

“Cậu chủ Lâm đang hỏi con đấy, không mau trả lời đi! Con muốn ông đây chết luôn à?” Đàm Thiên Hồng gào lên.  

 

 

Đàm Tử Minh giật mình một cái, thở hắt ra một hơi, cung kính nói:  

 

 

“Hai tiểu thư đây rất đẹp, có thể nói là trong top mười những người em đã từng gặp!”  

 

 

Lâm Vân Dao và Lý Tiểu Khả nghe thấy thế, gương mặt đỏ bừng lên, dù sao cũng làm gì có cô gái nào không thích nghe người ta khen mình đẹp chứ?  

 

 


Hơn nữa còn được khen ngay trước mặt Lâm Phong khiến bọn họ càng vui hơn!  

 

 

“Cho nên cậu có thích không?” Lâm Phong lại hỏi.  

 

 

“Cậu chủ Lâm, nếu là trước kia chắc chắn em sẽ thích! Bởi vì em cũng là đàn ông, không có đàn ông nào không thích mỹ nữ cả! Nhưng bây giờ em không thích!” Đàm Tử Minh tỉnh táo lại, nhanh chóng trả lời.  

 

 

“Vì sao?” Lâm Phong hỏi tiếp.  

 

 

“Bởi vì em không muốn chết! Cậu chủ Lâm, lần này em sai rồi, nhưng em vốn cũng không biết gì cả! Nếu như em biết sớm một chút, em nhất định sẽ không hành động ngu xuẩn như thế! Cậu chủ Lâm, em biết sai rồi, em xin lỗi!”  

 

 

Đàm Tử Minh nói xong, đột nhiên cầm lấy một cây gậy sắt ở bên cạnh lên đập mạnh xuống tay mình.  

 

 

“Rắc rắc!”  

 

 

Cánh tay của cậu ta gãy ngay lập tức, trên trán rịn ra mồ hôi lạnh.  

 

 

Từ vẻ mặt của cậu ta lúc này có thể thấy cậu ta đau đớn thế nào, nhưng cậu ta cắn răng chịu đựng không kêu một tiếng.  

 

 

Trong mắt Lâm Phong xuất hiện thêm vẻ tán thưởng.  

 

 

Một người ra tay độc ác với người khác thì chẳng có bản lĩnh gì mấy, nhưng dám độc ác với chính bản thân mới là kẻ mạnh!  

 

 

Đàm Tử Minh này còn ưu tú hơn so với tưởng tượng của anh.  

 

 

“Cậu rất được, bất kể là Tần Phong hay Giang Quân Lâm đều không bằng cậu! Cho nên hai người đó mới chết trong tay tôi, còn cậu vẫn sống tới giờ.” Lâm Phong lạnh nhạt nói.  

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 237


 Đàm Tử Minh đứng dậy.  

 

 

Đàm Thiên Hồng nghe vậy thì suy nghĩ một lát, không yên lòng:  

 

 

"Để ba đi với con!"  

 

 

"Đâu đến mức đó! Chuyện nhỏ thôi mà. Ba chạy qua làm gì."  

 

 

Đàm Tử Minh không nói nên lời.  

 

 

Adv

"Con không hiểu! Bây giờ ba đang lo đó! Con có biết nhà họ Giang bị tiêu diệt thế nào không? Cũng là vì Giang Quân Lâm con trai cả nhà họ Giang đắc tội với người không nên đắc tội đó!"  

 

 

"Con cũng đừng có mà hãm hại ba con."  

 

 

Đàm Thiên Hồng nghiêm túc nói.

 

Bên trong quán ăn Nhị Tử.  

 

Sau khi Trương Bưu cúp điện thoại, sắc mặt trở nên bình tĩnh hơn rất nhiều.  

 

Adv

 

Cậu ta lạnh lùng nhìn Lâm Phong, rất khí phách nói:  

 

 

“Này anh kia, như ý anh muốn, tôi đã gọi anh cả tôi tới rồi! Rất nhanh thôi anh sẽ biết…”  

 

 

“Bốp!”  

 

 

Lâm Phong tát Trương Bưu bay ra ngoài.  

 

 

Trương Bưu cố gắng bò dậy, lau máu trên khóe miệng, hai con ngươi nhìn chòng chọc vào Lâm Phong, trong lòng nghĩ rằng đợi anh cả tới, nhất định sẽ trả lại gấp bội.  

 

 

Lâm Phong phớt lờ sự tức giận của Trường Bưu.  

 

 

Đối với kiểu lưu mạnh đến cả võ giả cũng không phải, anh thực sự không hề hứng thú.  

 

 

Sở dĩ để Trương Bưu thông báo cho Đàm Tử Minh tới, cũng chẳng qua là vì muốn tìm cho em gái một tên tay sai mà thôi.  

 

 

Vì em gái rất xinh, đúng chuẩn hoa khôi học đường.  

 

 

Tần Phong lúc trước, rồi cả Trương Bưu lần này, lần lượt quấy rối em gái, khiến anh hiểu rằng cuộc sống ở trường của em gái anh không hề yên bình như anh tưởng.  

 

 

Bản thân là anh trai, không thể lúc nào cũng ở bên cạnh em gái được, cho nên phải tìm một người tùy tùng là chuyện rất cần thiết.  

 

 

“Anh….anh mau nhìn Tiểu Khả.”  

 

 

Lúc này, Lâm Vân Dao thấp giọng nói.  

 

 

“Để anh giúp con bé tỉnh rượu vậy.”  

 

 

Lâm Phong dùng một tay đón lấy Tiểu Khả, còn tay kia đặt vào giữa phần bụng và phần ngực rồi ấn nhẹ.  

 

 

“Phì!”  

 

 

Lý Tiểu Khả phun hết rượu trong bụng ra một cách miễn cưỡng.  

 

 

Cô ấy mơ màng mở mắt, dường như ý thức tỉnh táo hơn rất nhiều, phát hiện mình đang tựa vào Lâm Phong, vì thế nên cô có chút ngại ngùng nói:  

 

 

“Chú….Chú, sao chú lại ở đây!”  

 

 

“Tiểu Dao nói cô xảy ra chuyện, nên tôi mới vội tới đây, sau này cô đừng uống nhiều rượu như thế nữa!”  

 

 

Lâm Phong nói.  

 

 

Lý Tiểu Khả liếc nhìn Lâm Vân Dao, trong ánh mắt có chút cảm động.  

 

 

Cô ấy dường như cũng biết hành động hôm nay của mình có chút không nên, cho nên cô thấp giọng nói:  

 

 

“Tiểu Dao, cảm ơn cậu! Sau này tớ sẽ không như vậy nữa!”  

 

 

“Cảm ơn gì chứ! Cậu là bạn tốt nhất của tớ mà! Còn nữa, chuyện của cậu tớ đã nói cho anh tớ biết rồi, anh tớ nhất định sẽ giúp cậu giải quyết!”  

 

 

Lâm Vân Dao cười vui sướng.  

 

 

Lý Tiểu Khả nghe vậy thì gật đầu, không nói gì, nhưng trong lòng lại cảm thấy chua xót.  

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 706


 

 “Ý của ngài là?”  

 

Ám Nhất hỏi.  

 

 

“Cậu ở lại đây, khi nào tin Lâm Phong chết truyền tới thì lập tức đánh chết con bé này!”  

 

 

Dứt lời, Hạ Vân Đỉnh bước nhanh ra khỏi mật thất, đi thẳng về tổ thủ vệ!  

 

 

Cùng lúc đó, ở phòng làm việc của tổ thủ vệ, đã chật ních võ giả của các thế gia.  

 

 

Adv

Đám võ giả này vây quanh Lâm Phong mấy vòng, luôn sẵn sàng ra tay!  

 

 

Đối mặt với điều này, Lâm Phong từ đầu tới cuối đều khép hờ hai mắt, không động đậy.  

 

 


Nếu anh dám tới tổ thủ vệ thì cũng đã dự tính trước được điều này!  

 

 

Phong cách làm việc của anh chính là như thế, tuyệt đối không thỏa hiệp, chỉ có địch chết hoặc ta mất mạng!  

 

Adv

 

Mục tiêu của anh hôm nay là Hạ Vân Đỉnh, sưu hồn, cứu Tiểu Dao…  

 

 

Những người khác nếu xen vào, giết hết!

 

Thời gian dần trôi qua, khoảng hơn nửa giờ đồng hồ!  

 

Vào lúc này, trong đại viện khu văn phòng tổ thủ vệ đã đông ngịt người.  

 

 

Tuy nhiên hễ cứ thế lực nào có tiếng tăm là gần như đều phái người qua đây….  

 

 

Trong số đó còn có một vài võ giả tinh nhuệ từ các ngành liên quan, nhưng những võ giả này cũng không vội vàng ra tay, trái lại họ đang im lặng đứng vào một bên, tựa hồ như đang chờ đợi điều gì đó!  

 

 

Lúc này, Lâm Phong chậm rãi mở hai mắt, nhìn về phía Tần Long cách đó không xa, thần sắc ảm đảm nói:  

 

 

“Đã 40 phút trôi qua rồi!”  

 

 

“Haha…Anh đừng sốt ruột! Tôi đã thông báo rồi, người nên đến đều sẽ đến, đảm bảo khiến anh hài lòng…”  

 

 

Khóe miệng Tần Long hiện lên nụ cười giễu cợt.  

 

 

“Ầm!”  

 

 

Lâm Phong tát một cái hất Tần Long văng ra ngoài.  

 

 

Tần Long lau máu nơi khóe miệng, bò dậy từ mặt đất, nhìn Lâm Phong với vẻ mặt cực kỳ khó coi, hỏi:  

 


 

“Sao tự dưng anh đánh tôi?”  

 

 

“Muốn đánh thì đánh thôi, cần phải có lý do sao?”  

 

 

“Anh….”  

 

 

“Ầm!”  

 

 

Tần Long lại bị bay ra ngoài một lần nữa, mà lần này bị ngã còn nặng hơn, da thịt nứt ra, máu tươi phun ra, trong phòng nghe rất rõ ràng tiếng xương bị gãy.  

 

 

“Soạt~”  

 

 

Trong nháy mắt Lâm Phong đi tới bên cạnh Tần Long, một chân giẫm lên trên mặt Tần Long, lạnh lùng nói:  

 

 

“Anh là cái thá gì?”  

 

 

“Anh tưởng rằng tôi không nghe ra được giọng điệu mỉa mai kia của anh sao? Hay là cho rằng tôi không nhìn thấy sát ý sâu trong mắt anh?”  

 

 

Nghe thấy những lời này, trong lòng Tần Long vừa lo vừa sợ!  

 

 

Tần Long là cậu cả của Tần gia, là người tiếng tăm lừng lẫy ở kinh đô!  

 

 

Bây giờ lại bị Lâm Phong đạp ở dưới chân ngay trước mặt mọi người, thế thì sau này anh ta còn biết để mặt mũi vào đâu được chứ?  

 

 

Mà nhìn thấy một màn này, trong phòng vốn dĩ có rất nhiều võ giả còn đang bàn luận không ngớt, đột nhiên trở nên im bặt…  

 

 



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 332


"Chỉ cần cậu giải quyết thỏa đáng với em trai và em gái tôi là được. Hai đứa nó khá có tinh thần trọng nghĩa, vẫn cho rằng cậu phụ bạc Y Nặc."  

 

Trần Thiên Hủ kìm nén sự chấn động trong lòng, nói.  

 

 

...  

 

 

Trong một căn biệt thự lộng lẫy vàng son.  

 

 

Mã Đông Phong nằm nửa người trên ghế sô pha, nhắm mắt thư giãn.  

 

 

Adv

Đột nhiên ông ta mở bừng hai mắt ra, liếc nhìn giờ, thấy bây giờ đã hơn mười một giờ đêm rồi.  

 

 

"Cái thằng gay này đang làm trò quái quỷ gì vậy! Sao đến tận bây giờ vẫn chưa có tí tin tức gì hết!"  

 

 

Vẻ mặt Mã Đông Phong lạnh lùng, nhanh chóng đứng dậy, lấy điện thoại vệ tinh ra gọi điện.  

 

 

"Rất tiếc, số máy bạn gọi đã tắt máy."  

 

Adv

 

Nghe thấy tiếng trong điện thoại, tim Mã Đông Phong đập thình thịch.  

 

 

Ông ta biết chắc rằng Phong Hành Giả đã xảy ra chuyện gì rồi, nếu không thì không thể nào có chuyện điện thoại tắt máy được!  

 

 

Nhưng mà, với sức mạnh to lớn của Phong Hành Giả thì sao mà có thể gặp chuyện ở thành phố Kim Lăng này được?  

 

 

Với sức mạnh cưỡi gió khủng khiếp!  

 

 

Cho dù là cỡ tông sư võ đạo thì cũng chưa chắc đã giết được Phong Hành Giả!  

 

 

Mã Đông Phong lại gọi liên tiếp mấy cuộc nữa, kết quả đều là không kết nối được.  

 

 

Vẻ mặt ông ta càng lúc càng trầm trọng, suy nghĩ một lát, ông ta lại gọi cho một dãy số khác.  

 

 

Lần này, điện thoại kết nối rất nhanh, bên kia truyền tới một giọng nói dịu dàng:  

 

 

"Nhiệm vụ đã hoàn thành chưa? Mã..."  

 

 

"Xuất hiện yếu tố nằm ngoài tầm kiểm soát, Quỷ Anh chết rồi, lúc nãy tôi gọi Phong Hành Giả rất lâu mà vẫn không liên lạc được!"  

 

 

Mã Đông Phong nói.  

 

 

Trong chốc lát, bên phía đầu dây bên kia không có tiếng trả lời, suốt cả buổi, giọng nói dịu dàng kia mới vang lên lần nữa:  

 

 


"Phong Hành Giả đã chết! Con chip sinh mạng trong người hắn ta đã mất tín hiệu rồi."  

 

 

Mặc dù Mã Đông Phong đã đoán được, nhưng khi nghe thấy tin này, trong lòng ông ta vẫn co thắt lại.  

 

 

Phong Hành Giả cũng chẳng hơn gì Quỷ Anh!  

 

 

Là sát thủ hàng đầu trong tổ chức mà lại chết đi một cách lặng lẽ không tiếng động như vậy, thậm chí là còn chẳng gửi một tin cầu cứu!  

 

 

Rốt cuộc là do ai gây ra?  

 

 

Rốt cuộc ở thành phố Kim Lăng này còn che giấu một sự tồn tại thế nào nữa?  

 

 

"Vậy tôi phải làm sao bây giờ?"  

 

 

Mã Đông Phong hỏi.  

 

 

"Hoa Vân Phi chưa chết, phiền phức còn kéo dài vô tận!"  

 

 

Giọng nói đàn ông lạnh lùng, sau đó còn nói thêm:  

 

 

"Bây giờ ông ra tay đi, tôi sẽ cho Đao Ma đi làm phiền Long Ngạo Thiên! Dù thế nào thì lần này cũng phải giải quyết được Hoa Vân Phi! Còn về chuyện Quỷ Anh và Phong Hành Giả, sau này chúng ta cứ từ từ điều tra!"  

 

 

"Được!"  

 

 

Mã Đông Phong khẽ gật đầu.  

 

 

Ông ta cúp máy, mặc bộ đồ đi đêm vào, ông ta nhảy mấy bước đã biến mất trong màn đêm tối mênh mông.  

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 241


 “Giới thiệu với cậu, bên cạnh tôi đây là em gái ruột Lâm Vân Dao, người còn lại là em kết nghĩa Lý Tiểu Khả.” Lâm Phong giới thiệu.  

 

 

“Chị Tiểu Dao, chị Tiểu Khả!” Đàm Tử Minh khom lưng uốn gối, không dám ngẩng đầu lên.  

 

 

Lâm Vân Dao hơi ngượng ngùng, còn Lý Tiểu Khả lại cực kì khiếp sợ.  

 

 

Cô ấy biết thân phận của Đàm Tử Minh, là một nhân vật hàng đầu của đại học Kim Lăng!  

 

 

Mà bây giờ một người như thế lại đang rất mực cung kính trước mặt chú! Chú quả thực quá mạnh!  

 

Adv

 

“Từ giờ trở đi cậu chính là vệ sĩ của hai người họ! Nếu như sau này còn xảy ra chuyện như hôm nay, người đầu tiên tôi xử là cậu. Biết chưa?” Lâm Phong đột nhiên nói.  

 

 

Đàm Tử Minh ngẩn người ra, mãi đến khi cha cậu ta đứng cạnh la một tiếng mới phản ứng lại được, vội vàng trả lời:  

 

 

“Cậu chủ Lâm yên tâm! Sau này ai dám có ý xấu với hai chị, phải bước qua xác em trước!”  

 

 

Adv

“Được, cậu là một người thông minh, tôi tin rằng cậu biết nên làm thế nào!” Lâm Phong đứng lên, vỗ vỗ lên cánh tay vừa gãy rời của Đàm Tử Minh.  

 

 

Đàm Tử Minh hơi biến sắc, tưởng rằng Lâm Phong ác ý muốn trả thù mình. Nhưng đúng lúc này cậu ta phát hiện có một luồng khí ấm áp mạnh mẽ chảy vào trong phần xương gãy của cậu ta, nối liền chúng lại.  

 

 

Cậu ta thử động đậy tay, phát hiện nó không sao cả!  

 

 

“Cậu chủ Lâm, anh…”  

 

 

Đàm Tử Minh nhìn Lâm Phong, trong lòng dậy sóng.  

 

 

Cách thức thế này là sao đây? Nối liền được cả thịt xương ư?  

 

 

“Không cần nói nhiều, làm tốt nhiệm vụ tôi giao là được, Lâm Phong tôi không bạc đãi người nhà.” Lâm Phong nói.  

 

 

Vừa ban ơn, vừa thể hiện uy phong là cách tốt nhất để thu phục lòng người.  

 

 

“Được rồi, chúng tôi còn có việc, ông nhớ tổng kết lại rồi bồi thường cho ông chủ đi.” Lâm Phong vẫy tay với em gái và Lý Tiểu Khả, hai cô gái vội vàng đi theo sau.  

 

 

Lúc này, Đàm Thiên Hồng ngăn Lâm Phong lại, đưa hai viên đạn linh bạo ra.  

 

 

“Cậu chủ Lâm, hai ngày nay tôi thu thập được hai viên đạn linh bạo.”  

 


 

Lâm Phong nhìn Đàm Thiên Hồng, không nói gì thêm, cầm hai viên đạn linh bạo bỏ vào túi càn khôn, sau đó dẫn hai cô gái rời khỏi hiện trường.  

 

 

…  

 

 

Nhìn Lâm Phong rời đi, Đàm Thiên Hồng thầm thở dài một hơi, nói:  

 

 

“Con trai, trước đó cha đánh con cũng vì muốn tốt cho con, con đừng hận cha. Nếu như cha không làm thế có lẽ giờ con chỉ còn là thi thể rồi.”  

 

 

“Con biết! Thực ra vừa nãy cha có thể ác hơn chút nữa, cha vẫn còn mềm lòng quá.” Đàm Tử Minh gật đầu.  

 

 

Đàm Thiên Hồng hơi sửng sốt, nhất thời không biết nên nói gì.  

 

 

“Cha… Lâm Phong này cho con cảm giác không bình thường! Con thấy nếu đi theo anh ta, nhất định con sẽ bước lên một tầm cao mới! Cho nên con quyết định sau này sẽ đi theo anh ta.” Đàm Tử Minh vừa nói vừa tiến lên đánh gục mấy người Trương Bân ngay tại chỗ!  

 

 

Lúc giết người, vẻ mặt cậu ta chẳng có gì thay đổi, rồi lập tức rời khỏi hiện trường.  

 

 

Đàm Thiên Hồng nhìn theo bóng con trai, vẻ mặt hơi phức tạp.  

 

 

Từ nhỏ đứa con trai này của ông ta đã thể hiện khác người bình thường, kiêu ngạo cực kì, thủ đoạn sắc bén, dùng một chữ để khái quát chính là độc.  

 

 

Độc với người khác, độc với cả bản thân!  

 

 

Chỉ đáng tiếc không có thiên phú võ đạo, bây giờ mới Huyền Cảnh sơ kỳ.  

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 238


Cậu căn bản không biết đối tượng mà Lý Như Hải đã tìm cho mình đáng sợ tới mức nào đâu, cả cái thành phố Kim Lăng này căn bản không có ai dám dây vào hắn!  

 

 

Sao mình có thể vì chuyện của bản thân mà liên lụy đến cậu và chú chứ?  

 

 

Nghĩ tới đây, Lý Tiểu Khả hít sâu một hơi nói:  

 

 

“Tiểu Dao, mình nghĩ thông rồi! Thực ra gả cho người đó cũng không có gì không tốt cả.”  

 

 

“Tiểu Khả, cậu đang nói cái gì vậy! Cậu mới có mười tám tuổi, còn ông già kia đã hơn bốn mươi tuổi, xét về tuổi tác đều đáng làm cha cậu đấy!”  

 

Adv

 

Lâm Vân Dao sốt ruột nói.  

 

 

“Ông già kia thì sao chứ! Ông già sống tốt sẽ thương người! Hơn nữa Lý Như Hải nói ông này có tiền có thế, sau này tớ có thể ngồi đó mà hưởng phúc thôi!”  

 


 

Lý Tiểu Khả giả vờ như không để tâm nói.  

 

 

Lâm Vân Dao nghe vậy thì sững người, gần như không ngờ tới Tiểu Khả sẽ nói như vậy.  

 

Adv

 

Tuy nhiên Lâm Phong lại nhìn ra được sự cay đắng đằng sau lớp ngụy trang này của Lý Tiểu Khả, anh thở dài, nhẹ nhàng xoa đầu Lý Tiểu Khả như một người anh trai và nói:  

 

 

“Được rồi! Lát nữa tôi đưa cô tới Lý gia, mọi chuyện giao cho tôi là được!”  

 

 

“Chú ơi…tôi thật sự không cần chú giúp, tôi không muốn hại chú.”  

 

 

Lý Tiểu Khả cắn môi, hốc mắt đỏ lên.  

 

 

Lâm Phong đang định trả lời thì đúng lúc đó, bên ngoài cửa có hai người đi tới.  

 

 

Chính là Đàm Thiên Hồng và Đàm Tử Minh.  

 

 

Nhìn thấy hai người đến, Trương Bưu có chút sững sờ, sau đó trong lòng cảm thấy vui mừng khôn xiết, kích động tới mức toàn thân đều run lên!  

 

 

Cậu ta không bao giờ ngờ rằng cả cha và anh cả đều tới!  

 

 

Đây chính là nhân vật lớn hàng đầu của thành phố Kim Lăng, đại đường chủ của Tam Khẩu Đường, là người mà giậm chân một cái sẽ khiến cả thành phố Kim Lăng phải run rẩy!  

 

 

Nhân vật như vậy, đơn giản là một tồn tại nằm ngoài tầm với của cậu ta, nhưng bây giờ lại vì một cuộc điện thoại của mình mà tới?  

 

 

Nghĩ đến đây, Trương Bưu đè nén hưng phấn trong lòng.  

 

 


Cậu ta lạnh lùng liếc nhìn Lâm Phong, sau đó nhanh chóng đi tới tiếp đón, kích động nói:  

 

 

“Anh!”  

 

 

“Chuyện gì xảy ra vậy?”  

 

 

Đàm Tử Minh vừa nói vừa nhìn Lâm Vân Dao và Lý Tiểu Khả bên trong, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.  

 

 

Cực phẩm!  

 

 

Trong trường xuất hiện hai người đẹp tuyệt sắc như vậy, vậy mà mình lại không biết?  

 

 

Còn về Lâm Phong ở bên cạnh, lại trực tiếp bị cậu ta phớt lờ.  

 

 

“Anh, là như thế này!”  

 

 

Trương Bưu kể lại từng chuyện đã xảy ra trước đó.  

 

 

Đàm Tử Minh hài lòng gật đầu.  

 

 

Lý do Trương Bưu làm như vậy là vì để dâng hai người đẹp này cho mình mà thôi, đây chính là công lớn!  

 

 

“Chuyện này cậu làm tốt lắm! Có điều sau này không được thô lỗ với người đẹp như vậy! Dọa người ta sợ mất thì làm sao?”  

 

 

Đàm Tử Minh nhàn nhạt nói một câu.  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 707


 

 Lúc này, trong đám người có một võ giả lớn tuổi không nhìn được nữa lên tiếng nói:  

 

“Lâm Phong, hôm nay cậu tới tổ thủ vệ lộng hành bá thế, rốt cuộc là có toan tính gì?”  

 

 

“Ông là ai?”  

 

 

Lâm Phong hỏi.  

 

 

Thực lực của lão giả này cũng xem như không tệ, là một cường giả đỉnh phong Võ Hồn Cảnh, hơn nữa căn cơ rất vững, e rằng cũng là người đứng đầu trong bảng Hạ!  

 

 

Adv

“Đường gia, Đường Tiên Ninh!”  

 

 

lão giả trả lời.  

 

 


“Đường gia?”  

 

 

Lâm Phong nghe xong suy nghĩ một chút, sau đó lắc đầu nói:  

 

 

Adv

“Xin lỗi, chưa nghe bao giờ!”  

 

 

“Ồ? Đến cả Đường gia chúng tôi mà cậu cũng chưa từng nghe tới sao? Đường gia tôi là một trong thập đại gia tộc đứng đầu trong kinh đô!”  

 

 

Đường Tiên Ninh hơi nheo mắt lại, căn bản không tin.  

 

 

Lâm Phong không trả lời mà nói với những võ giả ở xung quanh:  

 

 

“Hôm nay tôi tới đây là để tìm Hạ vân Đỉnh! Không liên quan gì tới các người! Nếu mà các người thích hóng chuyện thì cứ việc nhìn…”  

 

 

“Nhưng….”  

 

 

Lâm Phong đổi giọng, vẻ mặt tràn ngập sát ý, tiếp tục nói:  

 

 

“Nhưng nếu như có người dám nhúng tay vào, vậy thì chính là kẻ địch với Lâm Phong này! Kết cục khi là kẻ thù của tôi, chỉ có đường chết, mong mọi người hãy cân nhắc cho thật kỹ !”  

 

 

Mục đích Lâm Phong nói những lời này hiển nhiên là để cảnh cáo người của các thế lực lớn!  

 

 

Anh cũng chẳng phải là kẻ biến thái cuồng giết người, không nhất thiết thiếu suy nghĩ mà một lượt giết hết các thế lực của cả cái kinh đô này!  

 

 

Võ giả của các thế lực lớn nghe xong lời này, ánh mắt hơi dao động!  

 

 

Từ xưa tới nay, đâu có ai dám nói những lời ngạo mạn như thế trước mặt nhiều người như vậy?  

 

 

Kinh đô không phải là một nơi nhỏ bé như Vân Xuyên….  

 

 

Trong kinh đô một thế lực hạng hai đến Vân Xuyên cũng có thể càn quét Vân Xuyên, thậm chí là tông môn của Thập Vạn Đại Sơn cũng không có mấy ai có thể ngăn cản!  

 

 

Ngay lúc này, bên ngoài đám người truyền tới tiếng náo động, tiếp theo đó là một đám võ giả bước vào!  

 

 

Khoảng chừng mười mấy người!  

 

 

Thực lực của mười mấy người này, yếu nhất cũng là Võ Hồn sơ kỳ, người trung niên gầy gò dẫn đầu kia lại càng thâm sâu khó lường, là một cường giả Võ Thánh sơ kỳ!  

 

 

Mà cùng với sự xuất hiện của đám người này, những võ giả của các thế lực lớn ở hiện trường đều không khỏi bắt đầu bàn tán:  

 

 

“Không ngờ Tần Điên này lại đích thân tới!”  

 

 

“Nói nhảm! Tần Long là hậu bối mà Tần Điên thích nhất, bây giờ Tần Long gặp chuyện, Tần Điên sao có thể không tới chứ?”  

 

 

“Tần Điên vô cùng hiếu chiến, cả đời nếu không chiến đấu thì cũng là trên đường đi chiến!”  

 

 

“Thiên phú võ đạo của ông ta rất bình thường, nhưng bởi vì quá thích đùa giỡn với mạng sống, cuối cùng lột xác, một trận thành thánh!”  

 

 

…..  

 

 

Cùng lúc đó, Tần Long bị Lâm Phong đạp dưới chân nhìn thấy Tần Điên tới, vẻ mặt mừng rỡ lập tức lớn tiếng hét lên:  

 

 

“Chú hai, cứu cháu!”  

 

 

Tần Điên không đáp lại, mà nói với Lâm Phong:  

 

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 333


 Nhưng mà đọc một hồi, anh ta lại nhíu mày đặt điện thoại di động xuống, vẻ mặt có hơi thất vọng mất mát.  

 

 

Tiểu Thanh mặc một bộ đồ ngủ mỏng manh màu hồng.  

 

 

Vừa giúp Hoa Vân Phi xoa bóp bắp chân đang dần cứng lại, vừa nhẹ nhàng hỏi:  

 

 

"Hoa viện sĩ, sao vậy?"  

 

 

"Không sao! Chỉ là đọc được một đoạn rất đặc sắc! Nhưng lại không có phần sau! Cũng không biết cả đời này tôi có thể đọc được đoạn kết hay không nữa!"  

 

 

Adv

Hoa Vân Phi lắc đầu.  

 

 

Tiểu Thanh nghĩ tới bệnh tình của Hoa Vân Phi, mũi cô ấy chua xót, sau đó căm giận bất bình nói:  

 

 

"Tác giả chó má, không cập nhật thêm mấy chương nữa!"  

 

 

"Tiểu Thanh, cô cũng học được cách chửi bậy cơ à!"  

 

 

Adv

Hoa Vân Phi không nhịn được cười một tiếng.  

 

 

Tiểu Thanh nghe vậy thì đỏ mặt, cúi đầu có chút ngượng ngùng.  

 

 

Hoa Vân Phi liếc mắt nhìn thoáng qua phía ngoài cửa, phát hiện ra Vân Trung Thiên và Diệp Thiên Long đang đứng ngoài cửa, cứ như hai tên lính gác đứng thẳng tắp.  

 

 

Ngoài hai người họ ra, bốn phía quanh nhà còn có vô số tên đang ẩn náu, tên nào cũng là một tinh anh có sức mạnh không tầm thường, là những nhân vật cỡ Vương Nhạc Hiên, Diệp Phàm!  

 

 

"Lão Vân! Ông có thể vào đây ngồi một lúc không?"  

 

 

Hoa Vân Phi đột nhiên hô lên.  

 

 

Vân Trung Thiên hơi giật mình, lập tức bước nhanh vào trong phòng, cười nói:  

 

 

"Hoa viện sĩ, có chuyện gì sao?"  

 

 

"Tôi muốn hỏi một chút, đôi thanh niên nam nữ đưa theo một bé gái lên cùng chuyến bay lúc tối nay, thân phận của ba người họ là gì?"  

 

 

Hoa Vân Phi mỉm cười hỏi.  

 

 

Vân Trung Thiên nghe vậy thì đáp lời không chút nghĩ ngợi:  

 

 

"Người cậu nói tới hẳn là dòng chính nhà họ Trần ở Vân Xuyên! Người nam tên là Trần Thiên Hủ, nữ tên là Trần Y Nặc, cô bé gái thì tên là Lâm Luyến Luyến."  

 

 

"Lâm Luyến Luyến? Ba của con bé họ Lâm à?"  

 

 

Trong lòng Hoa Vân Phi hơi rục rịch.  

 

 

Vân Trung Thiên nghe vậy thì nét mặt đột nhiên cứng đờ lại một lúc, rồi gật đầu nói:  

 

 

"Ba con bé tên là Lâm Phong, sức mạnh của người này không tầm thường, trước đây còn từng tuyên bố muốn nhuốm thành phố Kim Lăng trong máu! Ngày mai chúng tôi định sẽ gặp mặt người này để thảo luận về chuyện đó."  

 

 

"Tại sao lại muốn nhuốm thành phố Kim Lăng trong máu?"  

 

 

Vẻ mặt Hoa Vân Phi tỏ ra nghi hoặc.  

 

 

Vân Trung Thiên kể hết mọi chuyện lần trước ra.  

 

 

Hoa Vân Phi nghe vậy thì im lặng, suốt buổi sau mới nói:  

 

 

"Ngày mai tôi có thể đi gặp người tên Lâm Phong này với các ông được không?"  

 

 

"Chuyện này thì phải có sự chấp thuận của tổng chấp pháp mới được, tôi cũng không dám tự quyết! Lâm Phong đó chính là nhân tố không thể kiểm soát được..."  

 

 

Vân Trung Thiên nói.  

 

 

Hoa Vân Phi nhẹ nhàng gật đầu, tỏ ra là đã hiểu.  

 

 

...  

 

 

Cùng lúc đó.  

 

 

"Uỳnh!"  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 242


 

“Đến nhà họ Lý!” Lâm Phong đáp.  

 

Lâm Vân Dao đã hiểu ý của anh trai, gật đầu không nói chuyện. Nhưng Lý Tiểu Khả lại có vẻ lo lắng, nói:  

 

 

“Chú, tôi biết chú rất lợi hại, đến một người Đàm Thiên Hồng cũng phải sợ chú, nhưng chuyện hiện tại của tôi chú không giải quyết được! Chú đừng xen vào.”  

 

 

“Lão già mà cha em giới thiệu rất lợi hại à?” Lâm Phong hỏi.  

 

Adv

 

“Rất lợi hại, còn hơn nhiều so với tưởng tượng của chú! Tôi nghe Lý Như Hải nói ông ta là một cao thủ Thiên Cảnh.”  

 

 


Lý Tiểu Khả nhìn Lâm Phong, nói:  

 

 

“Thực ra có một vị cường giả như thế bảo hộ cũng coi như là chuyện tốt! Không phải chỉ hơi lớn tuổi một chút thôi sao? Chỉ cần tốt với tôi thì tôi cũng chấp nhận.”  

 

Adv

 

“Chấp nhận cái quái gì, Lâm Phong này thích nhất là nghịch thiên cải mệnh.” Lâm Phong nói xong rồi nhắm mắt dưỡng thần.  

 

 

Đôi mắt Lý Tiểu Khả hơi đỏ lên, cảm động muốn khóc.  

 

 

Vì sao chú lại tốt với mình như thế chứ? Trong lòng cô ấy chợt nghĩ nếu mình cưới được chú thì tốt biết bao.

 

Xe taxi dừng trước cửa trang viên nhà họ Lý.  

 

Lâm Phong, Lâm Vân Dao và Lý Tiểu Không xuống xe, phát hiện trước cổng trang viên có không ít xe con.  

 

 

Cho dù đứng bên ngoài cũng thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng cười huyên náo từ bên trong truyền ra, có vẻ đã không ít khách tới đây.  

 

 

“Hay là thôi đi, vì chuyện đính hôn mà hình như hôm nay Lý Như Hải mời rất nhiều nhân vật lớn đến.” Lý Tiểu Không lo lắng, sợ hãi.  

 

 

“Phải không? Nhưng chú lại thích chơi với các nhân vật đó cơ, người nào cũng là nhân tài, nói chuyện dễ nghe, tiền thì…” Lâm Phong cười cười, đi thẳng vào trang viên trước.  

 

 

“Tiểu Khả đừng sợ, có anh trai tớ ở đây, không sao đâu!” Lâm Vân Dao cầm tay Lý Tiểu Khả.  

 

 


Lý Tiểu Khả hít một hơi thật sâu, gật dầu sau đó theo sát phía sau hai anh em.  

 

 

Trong lòng cô ấy thầm nghĩ, dù sao cô ấy cũng phải bảo đảm rằng chú và Tiểu Dao không bị tổn thương, cùng lắm thì lây cái chết ra ép buộc!  

 

 

…  

 

 

Lúc này, trong đại sảnh của ngôi biệt thự nằm chính giữa trang viên có một đám người đang tụ họp lại một chỗ, cười nói bàn luận cái gì đó.  

 

 

Ngoại trừ Lý Như Hải và mấy người quan trọng của nhà họ Lý, thì còn có gia chủ nhà họ Tần Tần Vô Đạo, đường chủ Long Môn Đường Long Hạo, bang chủ Tạc Thiên Bang Đế Thích Thiên…  

 

 

Đây đều là các nhân vật quan trọng từng đến tham gia tiệc đính hôn của nhà họ Giang, bây giờ lại đang vây quanh một người đàn ông trung niên, có vẻ rất cung kính.  

 

 

Người trung niên mặc trường bào sang trọng, khuôn mặt dài, mũi khoằm, hơi thở võ đạo khó dò, bốn phía mơ hồ có thiên địa lực quanh quẩn, khủng bố vô cùng.  

 

 

“Hôm nay là ngọn gió nào đưa anh Vấn Thiên đến thành phố Kim Lăng vậy?” Tần Vô Đạo cười hỏi, nhưng trong lòng lại nặng nề hơn một chút.  

 

 

Người trung niên này tên Nam Cung Vấn Thiên, không chỉ là trưởng lão của nhà Nam Cung vốn là một võ đạo thế gia ở thành phố Kinh Hàng, tu vi thậm chí còn đạt tới Hậu Thiên Cảnh tầng bốn, cực kì kinh khủng!  

 

 

Tỉnh Giang Nam có sáu thành phố, chia ra làm Kim Lăng, Kinh Hàng, Vô Tương, Tô Châu, Lư Châu và Dương Châu.  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 239


 

Trương Bưu hứng phấn đi theo phía sau, vẻ mặt bỡn cợt nhìn Lâm Phong, tựa hồ đã tưởng tượng tới cảnh Lâm Phong bị anh cả hành hạ dã man!  

 

“Anh là cậu ấm nhà nào vậy? Hống hách như thế, đến cả người của tôi cũng dám đánh?”  

 

 

Đàm Tử Minh thờ ơ nhìn Lâm Phong.  

 

 

Lâm Phong liếc nhìn Đàm Thiên Hồng gần như đã ngây ngốc cách đó không xa, nhàn nhạt nói:  

 

 

“Tôi không phải là cậu ấm gì cả, có điều tôi tên Lâm Phong, tôi nghĩ chắc hẳn anh nghe qua cái tên này rồi.”  

 

Adv

 

“Lâm Phong?”  

 

 

Đàm Tử Minh sắc mặt hơi thay đổi, luôn cảm thấy cái tên này nghe quen tai.  

 

 

Cậu ta đang định nói tiếp thì ngay lúc này, cha cậu ta Đàm Thiên Hồng đã lao tới, một cước đá cậu ta ra ngoài.  

 

 

Adv

“Ầm!”  

 

 

Đàm Tử Minh va vào tường mạnh đến nỗi xương cốt toàn thân đều bị gãy không ít, đau đớn đến thở dốc, cả hồi lâu bò dậy không nổi.  

 

 

“Cha…cha…”  

 

 

Đàm Tử Minh không thể ngờ rằng lại bị cha mình đá một cú nặng như vậy từ đằng sau.  

 

 

Cả đời cậu ta chưa bao giờ bị thương nặng đến vậy!  

 

 

“Đừng gọi tôi là cha! Tôi không có đứa con như cậu, từ nay về sau, tôi với cậu cắt đứt quan hệ cha con!”  

 

 

Đàm Thiên Hồng vẻ mặt lạnh như băng.  

 

 

Nhưng nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện thấy đôi tay của ông ta đang run nhẹ.  

 

 

Nếu lúc này điều kiện cho phép, ông ta hận không thể nằm xuống đất giả chết cho rồi!  

 

 

Vừa rồi đã dặn dò hết sức, nói con trai không được nói dối, kết quả vừa quay người đi thì con trai đã lừa ông rồi!  

 

 

Ông cần một đứa con trai chuyên lừa dối cha mình như vậy để làm gì?  

 

 

Nhìn thấy cảnh này, Trương Bưu sửng sốt, mấy tên tay sai cũng tỏ ra sợ hãi.  

 

 

Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?  

 

 

Mấy người hoàn toàn không hiểu đã xảy ra chuyện gì.  

 

 

Đến cả Lâm Vân Dao và Lý Tiểu Khả cũng ngơ ngác, cảm thấy rất khó tin.  

 

 

Chính vào lúc này,  

 

 

“Phịch!”  

 

 

Đàm Thiên Hồng đột nhiên quỳ xuống trước Lâm Phong, cung kính nói:  

 

 

“Ngài…Ngài Lâm! Chuyện đến nước này, tôi cũng không nói gì thêm nữa, dù sao thì chắc chắn là tôi sai rồi! Ngài muốn chém muốn giết gì tùy ý ngài.”  

 

 

Ông ta rất thông minh, biết rằng lúc này nói mấy lời giải thích sẽ chỉ phản tác dụng, chi bằng trực tiếp thừa nhận mình sai, như vậy có lẽ ngài Lâm có thể sẽ khoan dung hơn.  

 

 

Lâm Phong rất thích thú nhìn Đàm Thiên Hồng.  

 

 

Dù sao cũng là một thế hệ kiêu hùng ở Kim Lăng, phong cách làm việc quá quyết đoán.  

 

 

Vốn dĩ Lâm Phong cũng không có suy nghĩ gì cả, liền bình tĩnh nói:  

 

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 708


 “Cái này thì tôi không thể nói được! Nhưng tôi có thể khẳng định với cậu, cậu không phải đối thủ của ông ta. Chỏ dù là cả cái kinh đô này, người có thể sánh ngang với ông ta cũng rất ít!”  

 

“Mà những người có thể sánh ngang với ông ta kia, phần lớn đều là bạn của ông ta! Cậu có thể suy nghĩ kỹ một chút, hành động của cậu hôm nay ngu xuẩn đến mức nào!”  

 

 

“Tần Điên nói tới đây thì liền đổi qua chuyện khác, lại nói tiếp:  

 

 

“Cậu có thể buông cháu tôi ra được rồi! Kẻ thù của cậu là Hạ Vân Đỉnh, chứ không phải Tần gia chúng tôi! Không cần thiết phải đắc tội với Tần gia chúng tôi làm gì!”  

 

 

Lâm Phong nhìn Tần Điên, hai mắt khẽ nheo lại.  

 

Adv

 

Từ trong những lời bàn tán của những người xung quanh, không khó đoán được Tần Điên này là một người ngạo mạn tàn nhẫn.  

 

 

Nhưng với biểu hiện hiện tại của ông ta lại không giống với miêu tả từ trong miệng của mọi người cho lắm!  

 

 


“Ông tính ra cũng là người thông minh đấy! Tôi rất thích làm việc với những người thông minh!”  

 

 

Lâm Phong nhấc chân ra khỏi mặt của Tần Long nói.  

 

Adv

 

“Soạt~”  

 

 

Tần Long loạng choạng đứng dậy như một con cá chép, sau đó nhanh chóng chạy ra sau lưng Tần Điên, ánh mắt tràn đầy oán giận và giễu cợt nhìn về phía Lâm Phong….  

 

 

Mà chính vào lúc này.  

 

 

“Ầm!”  

 

 

Một cỗ khí tức đáng sợ từ bộc phát ra từ trên người Tần Điên, đầy áp bức càn quét xung quanh!  

 

 

Vẻ mặt của những võ giả xung quanh đều tỏ vẻ kinh ngạc, lần lượt lùi về phía sau mấy chục bước, lộ ra một nơi rộng lớn thoáng đãng!  

 

 

“Ông đang muốn làm gì vậy?”  

 

 

Lâm Phong thản nhiên hỏi.  

 

 

“Cậu nói xem?”  

 

 

Khóe miệng Tần Điên khẽ nở một nụ cười lạnh.  

 

 

Lúc này, thái độ ông ta rõ ràng đã hoàn toàn khác với vừa nãy….  

 

 

“Cậu nói rất đúng, tôi là một người thông minh! Nhưng đáng tiếc rằng, cậu thì không….”  

 

 

“Cậu quá ngu ngốc! Tới tìm Hạ Vân Đỉnh báo thù, cũng không hỏi thăm cho kỹ tình hình của ông ta! Hạ gia nơi Hạ Vân Đỉnh sống có tình hữu nghị cả nghìn năm với Tần gia chúng tôi!”  

 

 

“Nếu không thì cháu tôi làm sao nhận được chức vụ quan trọng trong tổ thủ vệ?”  

 

 

Tần Điên liên tục cười khẩy!  

 

 

“Nói như vậy thì ông và Hạ Vân Đỉnh thực chất là một hội?”  

 

 

Vẻ mặt Lâm Phong thay đổi!  

 

 

Không đợi Tần Điên lên tiếng, Tần Long đã cười hung ác nói:  

 

 

“Đúng thế! Chú Hạ có quan hệ rất thân thiết với Tần gia tao! Hơn nữa từ nhỏ đã chứng kiến tao lớn lên! Sao nào, có phải anh bị tức đến mức ngốc rồi không?”  

 

 

…….

 

Lâm Phong không thèm để ý tới Tần Long, không cần thiết phải phí lời với một người chết.  

 

Anh cẩn thận suy nghĩ trong lòng.  

 

 

Năm mươi phút trôi qua, võ giả của các thế lực lớn trong kinh đô đã tới nhiều như vậy rồi….  

 

 

Hạ vân Đỉnh là người đầu tiên nhận được tin tức, tại sao tới giờ vẫn chưa có một chút động tĩnh nào?  

 

 

Chuyện này về tình về lý đều không đúng cho lắm!  

 

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 334


 Nhưng sức mạnh của ông ta lại cực kỳ khủng khiếp, thanh kiếm dài màu vàng trong tay ông ta vung lên, tỏa ra thứ ánh sáng sắc bén dưới ánh trăng, khiến người ta sợ thót tim!  

 

 

"Xoẹt xoẹt xoẹt..."  

 

 

Những tinh anh của liên minh võ đạo ẩn núp trong bóng tối lập tức lao lên, bao vây người mặc áo choàng đen đó lại.  

 

 

"Là ai? Dám đến võ đạo liên minh thành phố Kim Lăng chúng tao gây rối!"  

 

 

Phó minh chủ liên minh võ đạo Dương Đỉnh Thiên lạnh lùng hỏi.  

 

Adv

 

Người mặc áo choàng đen không trả lời mà thẳng tay vung kiếm về phía Dương Đỉnh Thiên.  

 

 

"Hừ! Muốn chết!"  

 


 

Dương Đỉnh Thiên lạnh lùng "hừ" một tiếng, lập tức huy động nội lực trong cơ thể tụ tập lại trên hai tay, muốn ngăn cản nhát kiếm này.  

 

 

Nhưng ngay sau đó.  

 

Adv

 

"Phụt!"  

 

 

Kiếm khí lướt qua, hai cánh tay Dương Đỉnh Thiên bị chặt đứt tận gốc, khiến Dương Đỉnh Thiên ngã trên mặt đất, đau đến nỗi không ngừng kêu rên.  

 

 

"Chết đi!"  

 

 

Người mặc áo choàng đen lạnh lùng nói, rồi lại vung thêm một nhát kiếm nữa.  

 

 

Tiếng kêu thảm thiết im bặt lại, cả cơ thể Dương Đỉnh Thiên đã bị chém thành hai nửa, máu tươi và nội tạng chảy đầy đất, khiến người ta thấy mà giật mình.  

 

 

Nhìn thấy cảnh tượng đó.  

 

 

Tất cả những người khác ở giữa sân đều co rụt con ngươi lại, vẻ mặt vô cùng kinh hãi!  

 

 

Dương Đỉnh Thiên là một cường giả trung kỳ Địa Cảnh đó, ở thành phố Kim Lăng này chắc chắn ông ta được coi là nhân vật hạng nhất, nhưng lại bị người mặc áo choàng đen kia chém chết bằng hai nhát kiếm!  

 

 

"Tất cả cùng xông lên!"  

 

 

Diệp Phàm đỉnh phong Địa Cảnh lạnh lùng quát một tiếng.  

 

 

Vừa dứt lời.  

 

 


Mấy chục võ giả không do dự mà cùng tấn công về phía người mặc áo choàng đen!  

 

 

Những võ giả này đều là tinh anh trong tinh anh, người thấp nhất cũng là đỉnh phong Huyền Cảnh! Họ được hai người chấp pháp cố tình phái đến đây để bảo vệ Hoa Vân Phi!  

 

 

"Một đám kiến hôi mà cũng dám lật trời à?"  

 

 

Giọng nói của người mặc áo choàng đen lạnh lùng vô tình.  

 

 

Tay ông ta cầm thanh kiếm dài màu vàng, giữa ánh sáng thanh kiếm loé lên, những nơi nó đi qua đều có máu thịt văng tung toé, hoàn toàn không có bất kỳ một ai có thể ngăn cản thanh kiếm của ông ta.  

 

 

Chỉ trong vòng vài phút ngắn ngủi.  

 

 

Mấy chục tinh anh xông lên đã bị ông ta tiêu diệt hơn phân nửa, gần một nửa còn lại thì cũng bị thương nặng!  

 

 

Đến cả Diệp Phàm cũng bị bổ một nhát trước ngực, vết thương sâu đến mức thấy được cả xương, suýt nữa đã chết rồi.  

 

 

"Không ổn! Thực lực tên này quá mạnh, mọi người mau lùi lại!"  

 

 

Người Diệp Phàm đầy máu, nhanh chóng lùi lại về phía sau.  

 

 

Không ngờ rằng người áo đen này lại mạnh đến thế!  

 

 

Từ lúc xuất hiện đến bây giờ, thậm chí ông ta còn chưa dùng tới nội lực, hoàn toàn chỉ dựa vào đao pháp thuần thục mà đã dễ dàng đánh bại nhiều người trong số họ!  

 

 

"Chết hết đi cho tao!"  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 243


 “Ha ha ha! Anh Vấn Thiên tới thành phố Kim Lăng chơi sao?” Long Hạo vừa cười vừa nói.  

 

Mặc dù Đế Thích Thiên không nói gì, nhưng đôi mắt cũng đầy ý hỏi nhìn Nam Cung Vấn Thiên.  

 

 

“Buồn cười, thành phố Kim Lăng này thì có gì mà chơi? Thâm sơn cùng cốc mà thôi, một võ giả có thể đánh cũng chẳng có. Coi như là minh chủ liên minh võ đạo Vương Nhạc Hiên cũng chẳng phải kẻ đỡ nổi mười chiêu.” Nam Cung Vấn Thiên thản nhiên nói, chỉ thiếu mỗi viết hai chữ khinh thường lên mặt.  

 

 

Đám người Tần Vô Đạo nghe xong, trong lòng hơi tức giận nhưng không dám nói gì, chỉ có thể cười khan một tiếng đáp:  

 

 

Adv

“Anh Vấn Thiên nói rất đúng, võ đạo giới của Kim Lăng chúng tôi đúng là không so được với Kinh Hàng của các anh!”  

 

 

“Biết là tốt rồi!” Nam Cung Vấn Thiên gật đầu rồi thản nhiên nói:  

 

 

“Tôi tới đây là để chuẩn bị cưới Lý Tiểu Khả làm vợ nhỏ.”  

 

 

Adv

“Cái gì?”  

 

 

Tần Vô Đạo, Long Hạo và Đế Thích Thiên đều ngẩn cả ra, ánh mắt khiếp sợ nhìn Lý Như Hải.  

 

 

Vẻ mặt Lý Như Hải bình tĩnh, không hề ngượng ngùng, mỉm cười nói:  

 

 

“Đúng vậy! Nhà họ Lý chúng tôi chuẩn bị làm lễ đính hôn với nhà Nam Cung của thành phố Kinh Hàng! Anh Vấn Thiên là trưởng lão của nhà Nam Cung, thân phận cao quý, thực lực phi phàm, cưới con gái của tôi, đương nhiên là phù hợp!”  

 

 

Nghe thấy vậy, đám người Tần Vô Đạo đều im lặng.  

 

 

Bọn họ mơ hồ đoán được ý của Lý Như Hải, không phải là bây giờ nhà họ Lý đang xuống dốc, muốn mượn lực lượng của nhà Nam Cung để tái khởi sao!  

 

 

Mục đích giống hệt lễ đính hôn của nhà họ Giang và nhà họ Trần ở Vân Xuyên!  

 

 

Chỉ là lễ đính hôn của hai nhà đó ít nhất cũng là người trẻ tuổi mà nhỉ?  

 

 

Lý Như Hải ông lại định gả con gái mười mấy tuổi của mình cho một người đàn ông hơn cả tuổi mình để làm vợ nhỏ, có phải hơi không biết xấu hổ không?  

 

 

Trong lòng mọi người đều khinh bỉ, nhưng trên mặt vẫn tươi cười chứ không dám thể hiện điều gì khác thường.  

 

 

Không phải bọn họ sợ Lý Như Hải, nhưng Nam Cung Vấn Thiên khiến họ áp lực!  

 

 

Đúng lúc này, Nam Cung Vấn Thiên đột nhiên hỏi:  

 

 

“Tôi nghe nói trước đó nhà họ Giang bị một người trẻ tuổi tiêu diệt?”  

 

 

“Không sai!” Lý Như Hải cười gật đầu.  

 

 

“Cuối cùng vẫn chỉ là thâm sơn cùng cốc thôi! Nhà họ Giang cũng coi như là võ đạo thế gia hàng đầu của Kim Lăng các người đúng không, lại bị một hậu bối đến cửa tiểu diệt, đúng là rác rưởi muốn chết!” Nam Cung Vấn Thiên khinh miệt nói.  

 

 

“Anh Vấn Thiên, cũng không thể nói vậy được, Lâm Phong kia đúng là rất mạnh!” Tần Vô Đạo không nhịn nổi nữa, cười giải thích. Trong lòng thầm nghĩ Nam Cung Vấn Thiên ông mặc dù mạnh nhưng trước mặt các thế lực lớn của Kim Lăng chúng tôi, trái một câu thâm sơn cùng cốc, phải một câu rác rươi muốn chết, có phải hơi quá đáng không?  

 

 

“Rất mạnh ư? Không nên biện minh cho sự kém cỏi của mình! Nói cho cùng, võ đạo giới của Kim Lăng các người vẫn luôn là rác rưởi, trong cuộc so tài giữa sáu thành phố, luôn là cái hũ đựng điểm! Chẳng lẽ cái này không chứng minh được gì sao?” Nam Cung Vấn Thiên cười lạnh một tiếng.  

 

 

Dáng vẻ đứng trên cao nhìn xuống của ông ta rất thản nhiên không thèm coi mấy thế lực hàng đầu ở đây ra gì.  

 

 

“Anh Vấn Thiên, mấy lời này có phải hơi quá khích không? Tuy rằng võ đạo giới của Kim Lăng chúng tôi đang ở thế yếu, nhưng vài thập niên trước cũng là tồn tại hàng đầu trong số sáu thành phố! Hơn nữa nếu không có biến cố năm đó, chúng tôi cũng không nghèo như bây giờ!” Long Hạo nén giận, nói.  

 

 

“Ông có ý gì? Có thành kiến gì với tôi?” Nam Cung Vấn Thiên đột nhiên nổi giận, tát chỏ Long Hạo một cái.  

 

 

Long Hạo giật mình, vội vàng ra tay chống lại!  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom