Dịch Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 245


Đây là quy tắc trong giới võ đạo, sức mạnh là vua, không có sức mạnh thì bạn còn chẳng bằng phát rắm!  

 

"Mau quỳ xuống! Nếu không thì tôi không chỉ giết ông, mà đến cả mấy đứa nói giúp ông cũng đều phải chết!"  

 

 

Nam Cung Vấn Thiên lạnh lùng nhìn Long Hạo.  

 

 

Đám người Tần Vô Đạo nghe vậy thì sắc mặt thay đổi.  

 

 

Long Hạo nghe vậy thì nghiến răng, quỳ luôn xuống đất, dập đầu lạy ba cái, run rẩy nói:  

 

 

Adv

"Thật sự xin lỗi! Là do tôi có mắt mà không thấy Thái Sơn, là do tôi vô lễ!"  

 

 

"Nói cái gì? Tôi không nghe rõ."  

 

 

Vẻ mặt Nam Cung Vấn Thiên lại đầy sự vui vẻ.  


 

 

"Ngài Nam Cung, Long Hạo tôi biết lỗi rồi! Bây giờ tôi xin lỗi ông, mong ông tha thứ cho!"  

 

Adv

 

Long Hạo gào to một tiếng.  

 

 

"Uỳnh!"  

 

 

Nam Cung Vấn Thiên đạp một phát đá Long Hạo bay ra ngoài, trịch thượng nói:  

 

 

"Thôi được! Hôm nay tha cho cái mạng chó nhà ông!"  

 

 

Long Hạo im lặng.  

 

 

Ông ta chật vật bò dậy, đi tới ngồi xuống bên cạnh nhóm Tần Vô Đạo, gương mặt vốn luôn sắc sảo nghiêm túc giờ đã trở nên nguội lạnh, như một người đã chết vậy.  

 

 

Người thì vẫn còn sống, nhưng ông ta đã chết rồi!  

 

 

Đám người Tần Vô Đạo và Thích Đế Thiên thấy dáng vẻ Long Hạo thì thở dài trong lòng, nhưng lại không thể làm gì.  

 

 

Lý Như Hải ở bên cạnh thì lại mừng rỡ vô cùng.  

 

 

Trước đây nhà họ Lý nghèo túng, thái độ của mấy người này với ông ta cũng chẳng tốt đẹp gì, cuối cùng bây giờ cùng đến lượt nhà họ Lý tôi vùng dậy rồi chứ?  

 

 

Lý Như Hải càng lúc càng cảm thấy quyết định gả con gái mình cho Nam Cung Vấn Thiên là cực kỳ đúng đắn.  

 

 

Đổi một người phụ nữ để lấy tương lai bay lên như diều gặp gió của nhà họ Lý, thế này cực kỳ có lời!  

 

 

Nghĩ đến đây, Lý Như Hải không khỏi bật cười:  


 

 

"Lời anh Vấn Thiên nói rất đúng! Giới võ đạo thành phố Kim Lăng chúng tôi sau này còn phải trông chờ vào nhà họ Nam Cung các ông chăm sóc nhiều hơn một chút."  

 

 

"Cái này thì ông cứ yên tâm, chỉ cần con gái ông chăm sóc tôi thoải mái thì sao mà tôi có thể mặc kệ nhà họ Lý các ông được?"  

 

 

Nam Cung Vấn Thiên cầm một điếu xì gà trên bàn lên, thoải mái rít một hơi, nói tiếp:  

 

 

"Còn nữa, cô vợ nhỏ của tôi đâu? Hôm qua còn thấy mà, sao hôm nay không thấy đâu nữa?"  

 

 

"Tiểu Khả vẫn còn là sinh viên, hôm nay phải đến lớp."  

 

 

Lý Như Hải cười nịnh.  

 

 

"Cuộc sống đại học tốt lắm! Tôi cũng thích sinh viên đại học."  

 

 

Nam Cung Vấn Thiên nghe vậy thì hài lòng nhả ra một vòng khói thuốc.  

 

 

Lý Như Hải nghe vậy, đang định đáp lời.  

 

 

Thì đúng lúc này.  

 

 

Lâm Phong dẫn theo Lý Tiểu Khả và em gái đẩy cửa đi thẳng vào.  

 

 

Nhìn thấy thế.  

 

 

Con ngươi Tần Vô Đạo, Đế Thích Thiên đều co rụt lại.  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 714


Chỉ trong chốc lát.  

 

Rất nhiều võ giả vây quanh ông ta đều lần lượt phun máu tươi, kêu thảm thiết, ngã xuống đất không dậy nổi!  

 

 

Ngay cả Hoàng lão ở cảnh giới Võ Thánh sơ kỳ cũng lảo đảo vài bước rồi ngã xuống đất, khóe miệng tràn ra một tia máu, nhìn Lâm Phong với vẻ kinh hãi!  

 

 

"Một đám kiến hôi không biết trời cao đất rộng! Nếu không phải sợ bị lực lượng bí ẩn tố cáo, mấy người đều phải chết!"  

 

 

Lâm Phong lạnh lùng nói.  

 

 

Tất cả mọi người có mặt ở đây nghe vậy đều thấy lạnh sống lưng, ai nấy cảm thấy toàn thân như rơi vào hầm băng!  

 

Adv

 

Ở đây bọn họ có tới mấy trăm cường giả, Võ Hồn, Tông Sư nhiều không kể xiết...  

 

 

Nhưng Lâm Phong chỉ dựa vào uy áp đã khiến tất cả bọn họ bị thương nặng...  

 


 

Lâm Phong này, rốt cuộc là có thực lực gì?  

 

 

Mà ngay lúc này.  

 

Adv

 

Một giọng nói lạnh lùng vang lên khắp toàn trường:  

 

 

"Ồ? Nói hay quá nhỉ! Kinh Thành đến lượt cậu làm càn sao?"  

 

 

Mọi người dời mắt nhìn lại.  

 

 

Khi nhìn thấy người tới, sắc mặt mọi người đều vui mừng, kích động nói:  

 

 

“Được cứu rồi! Nghịch đại nhân – Nghịch Thương Thiên đến!!"  

 

 

"Nghịch đại nhân, chính là Chân Long Chi Tử đời trước, thực lực vô cùng cường hãn!"  

 

 

....  

 

 

Lời của mọi người vừa dứt.  

 

 

Lại có thêm một người đàn ông mặc áo trắng tới!  

 

 

"Ha ha... Kinh Thành đã lâu lắm rồi mới náo nhiệt như vậy! Tôi không đến muộn chứ?"  

 

 

Tà áo trắng tung bay, tiên phong đạo cốt, khí chất vô cùng thoát tục, tựa như tiên nhân lạc bước chốn trần gian...  

 

 

"Chân Long Chi Tử đời trước, Phong Trần Hải."  

 

 

Ngay lập tức trong đám đông có người kinh hô!  

 


 

"Thằng nhãi kia cũng thú vị đấy!"  

 

 

Lại có một cô gái mặc áo đỏ từ đằng xa đi tới.  

 

 

Cô gái áo đỏ thân hình yểu điệu cao gầy, làn da trắng như tuyết, vòng eo thon thả mê người...  

 

 

Bước chân của cô ta tuy chậm rãi, nhưng lại một bước trăm mét, trong chớp mắt đã đến trước mặt mọi người.  

 

 

Ngay sau đó, thân phận của cô ta cũng nhanh chóng được tiết lộ:  

 

 

"Chân Long Chi Tử đời trước, Ảnh Hồng Tuyết!"  

 

 

……  

 

 

Theo sự xuất hiện của ba người này.  

 

 

Bầu không khí trong sân rõ ràng đã dễ chịu hơn rất nhiều!  

 

 

Các võ giả của mấy thế lực lớn đều kích động đến mức run rẩy, hận không thể ngửa mặt lên trời hú dài!  

 

 

Hoàn toàn khác với Hạ tổ trưởng đang bị thương nặng,  

 

 

Đây là Chân Long Chi Tử đang ở trong trạng thái đỉnh cao!  

 

 

Hơn nữa, một lúc lại tới ba người!  

 

 

Đã bao lâu rồi?  

 

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 340


 Lâm Phong hỏi, tên áo đen nghe vậy thì nheo mắt lại, cũng không trả lời, không ngần ngại giơ kiểm lên bổ xuống.  

 

“Thập Tự Đoản Không Trảm!”  

 

 

“Ong!”  

 

 

Một luồng kiếm khí kinh khủng hình thánh giá gào thét cuốn tới chỗ Lâm Phong.  

 

 

“Cẩn thận!”  

 

 

Trong lòng Diệp Phàm căng thẳng, không nhịn được mà nói.  

 

Adv

 

Anh ta nhớ rõ không lâu trước đây Vân lão hay bị một chiêu đơn giản đánh cho bị thương, gần như không còn sức đánh trả.  

 

 

Nhưng một giây sau, luồng kiếm khí đủ để nghiền nát mọi thứ kia dừng lại trước mặt Lâm Phong chừng hai mét, khưng lại, không thể đi tiếp được, cuối cùng tiêu tán.  

 

 

“Vì sao không thể ngoan ngoãn trả lời vấn đề vậy?”  

 

 

Lâm Phong lạnh nhạt nói một câu, cơ thể nháy mắt đã biến mất tại chỗ.  

 

Adv

 

Một giây sau, anh xuất hiện trước mặt tên áo đen.  

 

 

“Mãnh Long Đoản Không Trảm!”  

 

 

Tên áo đen thay đổi vẻ mặt, hai tay cầm chuôi kiếm, dùng khí lực toàn thân hung hăng bổ về phía trước.  

 

 

Trong lúc đó, trên không truyền tới tiếng rồng ngâm, kiếm khí tuôn ra từ trường kiếm biến thành một đầu rồng vàng dữ tợn, rồng vàng há to cái miệng như chậu máu táp Lâm Phong.  

 

 

“Rầm!”  

 

 

Lâm Phong nhẹ nhàng chỉ một cái, đánh tan linh khí huyễn hóa thành đầu rồng, sau đó nhẹ nhàng đánh rơi trường kiếm trong tay tên áo đen.  

 

 

“Kiếm không thể dùng như mày dùng đâu!”  

 

 

Lâm Phong xoay thanh kiếm trong tay tròn 360 độ.  

 

 

Kiếm ảnh bén nhọn từ từ xuất hiện, cuối cùng tất cả đều lơ lửng bốn phía xung quanh cơ thể Lâm Phong, tản ra khí tức kinh người.  

 

 

Thấy vậy, mọi người đều hoảng sợ.  

 

 

Vương Nhạc Hiên, Diệp Phàm, Hoa Vân Phi và Tiểu Thanh đều dại ra, cả người tê rần.  

 

 

Đây là cái gì?  

 

 

Vạn kiếm quy tông?  

 

 

“Mày…” Sát thủ áo đen thật sự khó mà chấp nhận được điều này!  

 

 

Tên thanh niên này rốt cuộc là ai?  

 

 

Một kiếm mà biến ảo ra được hàng nghìn hàng vạn!  

 

 

Mỗi một ảo ảnh đều áp bức kinh khủng, cho dù là võ đạo tông sư ở đây cũng không thể làm tới mức này đúng không?  

 

 

Sau đó, hình như sát thủ áo đen nghĩ tới cái gì, giật mình nói:  

 

 

“Quỷ Anh và Phong Hành Giả chết trong tay mày?”  

 

 

“Thì ra chúng mày cùng một phe à!” Lâm Phong tiếp lời.  

 

 

Sát thủ áo đen nghe vậy, cả người rét run.  

 

 

Quá mạnh!  

 

 

Thật sự quá mạnh!  

 

 

Hắn phải nhanh chóng chạy về để tổ chức phái nhiều sát thủ hơn nữa mới có thể chạy tới chỗ này, nếu không sẽ để lại hậu hoạn khôn lường!  

 

 

“Bom khói!”  

 

 

Sát thủ áo đen đột nhiên móc ra một viên nhỏ màu đen, ném xuống đất.  

 

 

Cả người nhanh chóng hóa thành làn sương đen biến mất trước mặt mọi người.  

 

 

“Hóa ra là nhẫn thuật, tên sát thủ này là ngưởi của nước Oa rồi!” Diệp Phàm hô lên một tiếng.  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 249


 Chứng kiến cảnh tưởng bất ngờ này, Lâm Phong có chút kinh ngạc.  

 

 

Chuyện gì đang xảy ra vậy?  

 

 

“Ngài Lâm, chuyện là như thế này!”  

 

 

Long Hạo kể hết lại từng câu từng chữ chuyện vừa xảy ra, giọng điệu tức giận, tinh thần kích động, dáng vẻ như hận không thể liều mạng với Nam Cung Vấn Thiên vậy!  

 

 

Nam Cung Vấn Thiên thấy vậy, thần sắc lạnh tanh, ánh mắt tràn đầy sát ý.  

 

Adv

 

Hắn ta hoàn toàn không ngờ tới đám sâu kiến này lại có ý đồ tìm người dạy dỗ mình, thật sự lý nào lại vậy!!!  

 

 

Nhưng hắn cũng không có hành động gì, mà chỉ âm thầm cảnh giác nhìn Lâm Phong, trong lòng nghĩ nếu như Lâm Phong dám lo chuyện bao đồng, thì mình nhất định sẽ toàn lực ra tay, tranh thủ đánh bại Lâm Phong, khiến đám người này hiểu được cái gì gọi là tuyệt vọng!  

 

 

Lâm Phong nghe xong lời của Long Hạo, vẻ mặt không thay đổi, nhàn nhạt nói:  

 

 

Adv

“Không có thực lực, không phải đối thủ của người khác, bị làm nhục chẳng phải là chuyện thường sao? Đặt tôi ở đây để đánh trống khua chiêng sao?”  

 

 

“Nếu tôi mà là các ông, thì sẽ không quỳ dưới đất cầu xin người khác giúp đỡ, mà sẽ quay về âm thầm khiến mình trở nên mạnh mẽ hơn, nỗ lực đến một ngày nào đó sẽ tự mình trả lại nỗi nhục này!”  

 

 

Lời này vừa dứt, mấy người Tần Vô Đạo như chết lặng, vẻ mặt trắng bệch.  

 

 

Còn Nam Cung Vấn Thiên lại không nhịn được mà bật cười:  

 

 

“Haha…Hay! Hay lắm, ngài Lâm, đây chính là suy nghĩ của một cường giả! Không giống như mấy tên vô dụng này, rõ ràng là ương ngạnh khó bảo. Vậy mà lại có ý đồ gây chia rẽ tình cảm giữa tôi và anh!”  

 

 

“Bốp!”  

 

 

Lâm Phong từ trong không trung tát mạnh qua.  

 

 

Nụ cười trên mặt Nam Cung Vấn Thiên đột nhiên cứng đờ, cả người trực tiếp bay ra ngoài, đập mạnh vào sàn đá cẩm thạch trong phòng khách.  

 

 

“Ở đây đến lượt anh nói chuyện sao? Ở đó mà nói chuyện tình cảm với tôi? Tôi với anh có tình cảm quái gì.”  

 

 

Lâm Phong cười lạnh nói.  

 

 

“Anh….”  

 

 

Nam Cung Vấn Thiên chật vật bò dậy, đang định nói gì đó. Kết quả ầm một tiếng, lại bị Lâm Phong hất bay ra ngoài.  

 

 

Mà cú đánh lần này càng nặng hơn, bay còn xa hơn, trực tiếp bay lên tầng hai, treo ngược trên lan can của hành lang.  

 

 

“Tôi đã nói ở đây không tới lượt anh nói chuyện, vậy mà anh còn dám nói?”  

 

 

Lâm Phong lạnh lùng nói.  

 

 

Chứng kiến một màn này, không gian bỗng nhiên yên tĩnh.  

 

 

Tần Vô Đạo nhìn Nam Cung Vấn Thiên đang bị treo trên lan can như một con chó chết,  nhất thời không nói nên lời.  

 

 

Bọn họ tính trước rất nhiều khả năng!  

 

 

Nghĩ tới Lâm Phong và Nam Cung Vấn Thiên quyết đấu một trận, Lâm Phong dùng toàn lực đánh bại hắn ta, cũng nghĩ tới Lâm Phong không phải đối thủ của Nam Cung Vấn Thiên, bị Nam Cung Vấn Thiên sỉ nhục nặng nề!  

 

 

Nhưng tuyệt đối không nghĩ tới kết quả lại như vậy….  

 

 

Lâm Phong gần như không dùng lực, giống như Lý Như Hải vừa nãy, dễ dàng đánh gục Nam Cung Vấn Thiên!  

 

 

Đầu của mọi người có chút choáng váng!  

 

 

“Cảm ơn ngài Lâm!”  

 



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 246


Đến cả Lý Như Hải cũng tỏ ra khẽ giật mình, trong lòng vô cùng kinh ngạc.  

 

Chẳng qua là sau một thoáng bất ngờ ngắn ngủi đó, vẻ mặt của ông ta lại vui vẻ lại!  

 

 

Lâm Phong thì có sao?  

 

 

Bây giờ ông ta đã có Nam Cung Vấn Thiên làm chỗ dựa!  

 

 

Adv

Cho dù Lâm Phong cậu có mạnh, chẳng lẽ còn mạnh hơn được cả nhà họ Nam Cung sao?

 

"Con gái ngoan, chẳng phải con đi học sao? Sao lại về rồi?"  

 

Lý Như Hải không để mắt tới Lâm Phong mà cười hỏi Lý Tiểu Khả.  

 


 

Lý Tiểu Khả nhìn thoáng qua Lý Như Hải, rồi lại liếc mắt nhìn Nam Cung Vấn Thiên đang nheo mắt nghiêm túc nhìn mình, cô ấy do dự một lát, không dám lên tiếng.  

 

Adv

 

"Đừng sợ, có tôi ở đây!"  

 

 

Lâm Phong vỗ bả vai cô ấy, cho cô ấy một ánh mắt khích lệ!  

 

 

Chuyện này vẫn phải để chính Tiểu Khả đứng ra nói mới được, anh chỉ có thể giúp Tiểu Khả một khoảng thời gian, không thể giúp cô ấy suốt đời.  

 

 

Lý Tiểu Khả nghe vậy thì nhẹ nhàng gật đầu, hít một hơi thật sâu, sau đó dứt khoát kiên quyết nói:  

 

 

"Lý Như Hải, từ nhỏ đến lớn, từ xưa đến nay ông chưa từng có chút công ơn nuôi dưỡng nào với tôi! Bây giờ lại muốn đón tôi, tôi không thể nào chấp nhận được! Còn về cuộc hôn nhân mà ông sắp xếp cho tôi, tôi lại càng không bằng lòng!"  

 

 

"Hôm nay tôi tới đây, chính là để phân rõ giới hạn với ông!"  

 

 

"Tiểu Khả, chẳng lẽ mẹ con không nói rõ ràng với con sao?"  

 

 

Sắc mặt Lý Như Hải trầm xuống, ông ta không thể ngờ rằng con gái lại nói với mình những lời này.  

 

 

"Mẹ tôi là mẹ tôi, ý kiến của mẹ không thể đại diện cho tôi được! Dù sao thì tôi cũng không thể nhận ông! Ông đừng hòng!"  

 

 

Sau khi nói nhiều lời như thế, sắc mặt Lý Tiểu Khả đã bình tĩnh lại, trong lòng cũng bình thản.  

 

 

Có đôi khi, chỉ còn thiếu một cú sút quyết định, chỉ cần bạn dũng cảm vượt qua thì sẽ phát hiện ra phía trước chính là một vùng biển bao la, mọi thứ cũng không hề khó khăn như bạn tưởng tượng!  

 

 

Trong nháy mắt, hiện trường trở nên im lặng.  

 

 

Sắc mặt Lý Như Hải u ám, lửa giận ngút trời, ông ta sửng sốt tức giận hồi lâu vẫn không nói nên lời.  

 

 

Nam Cung Vấn Thiên nghe vậy thì nheo mắt lại, nhìn Lý Tiểu Khả đầy hứng thú, không biết trong lòng hắn ta đang suy nghĩ gì.  

 

 

Còn về phần mấy người nhóm Tần Vô Đạo, thì họ đều đang nhìn chằm chằm vào Lâm Phong.  

 

 

"Tiểu Khả... Con nhất định phải làm vậy sao? Con cũng biết hậu quả của việc làm như thế chứ?"  

 

 

Vẻ mặt Lý Như Hải đột nhiên bình tĩnh lại, rõ ràng có chút uy hiếp trong lời nói của ông ta.  

 

 

"Ồ? Tôi cũng đang muốn biết hậu quả là gì đây, ông nói cho tôi nghe xem."  

 

 

Lúc này Lâm Phong bước ra.  

 

 

Lý Như Hải thấy Lâm Phong nói chuyện thì trong lòng thấy nặng nề vô cùng.  

 

 

Thật ra lúc ông ta thấy con gái mình và Lâm Phong cùng quay trở về thì trong lòng đã có vài điều nghi ngờ rồi.  

 

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 715


Ba người cùng thời với ông ta.  

 

 

Là những thiên tài hàng đầu của Đại Hạ năm xưa!  

 

 

Ba người liên thủ, cho dù Lâm Phong là Võ Thần, cũng chưa chắc có thể ngăn cản!  

 

 

Lúc này.  

 

 

Hoàng lão từ dưới đất bò dậy.  

 

 

Adv

Lão ta lau vết máu trên khóe miệng, vẻ mặt âm trầm nói:  

 

 

"Tên này có chút kỳ lạ, ba người các cậu liên thủ, nhanh chóng bắt lấy Lâm Phong!"  

 

 


"Được!"  

 

 

Ba Chân Long Chi Tử cũng không kiêu ngạo, đều gật đầu, hướng ánh mắt sắc bén về phía Lâm Phong.  

 

 

Adv

Xung quanh thân thể Lâm Phong có hàng vạn kiếm ảnh bao quanh, giữa lúc kiếm khí tràn ngập, lại không nhìn ra được vẻ mặt của anh.  

 

 

"Cậu muốn chúng tôi ra tay, hay là tự mình chịu trói? Nhắc nhở thân thiện, tự mình chịu trói sẽ đỡ phải đau khổ!"  

 

 

Nghịch Thương Thiên lạnh lùng nói.  

 

 

Lâm Phong vẻ mặt lạnh nhạt, không nói một lời, nhưng hàng vạn kiếm ảnh xung quanh lại ong ong rung lên, chuẩn bị đại khai sát giới!  

 

 

Nhưng ngay lúc này.  

 

 

Đám đông lại một trận xôn xao.  

 

 

Rất nhiều cường giả của Bộ chấp pháp đã tới!  

 

 

Bộ trưởng Tư Đồ Vân Tiêu, phó bộ trưởng Lý Đại Long, Tôn Trọng và các tổ trưởng... cùng với lục sư huynh Phùng Mục Trần!  

 

 

Lâm Phong thấy lục sư huynh tới, ánh mắt hơi động, cuối cùng lựa chọn tạm thời đứng ngoài quan sát.  

 

 

Chỉ thấy.  

 

 

Phùng Mục Trần vừa tiến vào đã đứng trước mặt Lâm Phong.  

 

 

Ánh mắt lạnh lẽo của anh ta đảo qua ba Chân Long Chi Tử Nghịch Thương Thiên, Ảnh Hồng Tuyết, Phong Trần Hải, lạnh giọng nói:  

 

 

"Hoàng lão! Lâm Phong là tiểu sư đệ của tôi, chuyện giữa cậu ấy và Hạ Vân Đỉnh là ân oán cá nhân! Ông vì Hạ Vân Đỉnh mà cố ý ra mặt, gọi cả ba Chân Long Chi Tử tới, có hơi quá rồi đúng không?"  

 

 

"Cái gì gọi là cố ý ra mặt? Cậu có biết Lâm Phong đã làm gì không? Vân Đỉnh là công thần của quốc gia, sao có thể bị người ta làm nhục được?"  

 

 

Hoàng lão đáp.  

 

 

"Công thần của quốc gia cái con khỉ! Bộ dạng chó má của thằng già đó, lúc trước điều động mười vạn đại quân chiến khu phía Đông vây công tiểu sư đệ của tôi, tôi đã nhìn ra thằng già đó không phải là thứ tốt lành gì!"  

 

 

"Tại đây, tôi tha thiết kiến nghị Bộ kỷ luật điều tra thằng già đó một chút! Chỉ sợ thằng già này là gian thần gì đó chứ công thần cái gì!"  

 

 

Phùng Mục Trần liên tục cười lạnh.  

 

 

Nghe vậy, sắc mặt Hạ Vân Đỉnh hơi biến.  

 

 

Người nói vô tình, người nghe hữu ý!  

 

 

Ông ta nhìn về phía Hoàng lão, thấy Hoàng lão không hề nghi ngờ, trong lòng mới thở phào nhẹ nhõm.  

 

 

"Phùng Mục Trần, Lâm Phong phạm phải tội lớn, hôm nay nhất định phải chịu tội! Nếu cố tình dây dưa vô lý với tôi, đừng trách tôi bắt cả cậu đấy!"  

 

 

Hoàng lão lạnh lùng lên tiếng.  

 

 

Với thân phận của lão ta, Phùng Mục Trần chỉ là hậu bối mà thôi, lão ta cũng không cần để Phùng Mục Trần vào mắt!  

 

 

Mà ngay lúc này.  

 

 

"Ầm!"  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 341


 Lâm Phong nhẹ nhàng túm một cái giữa không trung, sát thủ áo đen vừa biến mất bị anh nắm trong tay.  

 

 

Lúc này, anh không để tên áo đen có cơ hội nói chuyện, mà dùng luôn Sưu Hồn Thuật.  

 

 

Tên áo đen rùng mình một cái, cuối cùng hai mắt trắng dã, chân như mềm nhũn ra.  

 

 

“Nhóm Bát Kỳ!” Lâm Phong lẩm bẩm.  

 

 

Tên tiếng Trung của kẻ áo đen là Mã Đông Phong, tên tiếng Nhật là Igawa Kojiro, là cao thủ kiếm đạo, cũng là một thành viên của Nhóm Bát Kỳ!  

 

Adv

 

Nhóm Bát Kỳ và Thiên Sát đều là những tổ chức sát thủ tiếng tăm lừng lẫy!  

 

 


Chỉ có điều Thiên Sát rất hiếm khi đưa tay vào trong nước, trái lại, Nhóm Bát Kỳ cũng thường xuyên phái người ám sát vài người tài giỏi, không cho nước Đại Hạ trở nên mạnh mẽ!  

 

 

Trừ việc đó ra, Lâm Phong cũng biết được có một siêu cao thủ đang ẩn nấp ở Kim Lăng. Người này rất biết cách dùng thái đao, được gọi là Đao Ma, chiến lực hẳn là đã đạt được tới võ đạo tông sư!  

 

Adv

 

Hành động của đêm nay, Đao Ma phụ trách ngăn cản người chấp pháp của Giang Nam Long Ngạo Thiên, còn Mã Đông Phong chịu trách nhiệm đánh chết Hoa Vân Phi.  

 

 

Lúc này, Diệp Phàm đi tới cởi hết cả mặt nạ bảo hộ trên mặt áo đen xuống. Khi thấy được mặt của tên áo đen, anh ta khó tin nói: “Không ngờ lại là chấp pháp Mã Đông Phong?”  

 

 

Đám người Vương Nhạc Hiên cũng cực kì khiếp sợ.  

 

 

Mã Đông Phong là người chấp pháp của thủ đô, sao lại âm thầm tới giết bọn họ, còn hiểu được nhẫn thuật nữa?  

 

 

“Bề ngoài hắn thể hiện mình là người của nước Đại Hạ, nhưng trên thực tế là người của nước Oa!”  

 

 

Lâm Phong vừa nói vừa sờ soạng mấy cái lên người Mã Đông Phong, nhưng không phát hiện ra linh thạch. điều này khiến anh hơi thất vọng, tiện tay ném thi thể xuống mặt đất, rồi đạp lên một phát.  

 

 

“Mẹ nó, không ngờ lại là gián điệp! Tôi đánh cho chết con chó Oa này!”  

 

 

Vương Nhạc Hiên vọt tới, cho Mã Đông Phong thêm một đấm, xả cơn tức trong lòng.  

 

 

“Nếu ban nãy ông có dũng khí bằng phân nửa như bây giờ, tôi cũng phục ông thêm ba phần!”  

 

 

Lâm Phong cười lạnh nói, Vương Nhạc Hiên nghe vậy thì lúng túng cười cười không nói gì.  

 

 

Đúng lúc này, cuối hành lang vang lên tiếng bước chân dồn dập.  


 

 

Long Ngạo Thiên túm Vân Trung Thiên và Diệp Thiên Long đang bị thương nặng nhanh chóng vọt tới.

 

Lâm Phong quét mắt nhìn ba người, khi thấy Long Ngạo Thiên, anh cũng hơi kinh ngạc.  

 

Khí huyết trong người Long Ngạo Thiên như biển rộng, trong đan điền thậm chí còn có thứ gì đó dạng viên lơ lửng!  

 

 

Trong thứ đó chứa đựng năng lượng cường đại, giống như trái tim đập thình thịch, đưa năng lượng trong cơ thể Long Ngạo Thiên đến khắp mọi ngõ ngách!  

 

 

Đây là võ đạo tông tư ư?  

 

 

Tuy rằng trong cơ thể không hình thành kim đan, nhưng lại có võ hạch này!  

 

 

Căn cứ theo lời anh vợ Trần Thiên Hủ nói, võ đạo tông sư là tồn tại đỉnh cao nhất của giới võ đạo!  

 

 

Cùng lúc đó, đám người Diệp Phàm, Vương Nhạc Hiên cũng để ý đến ba người đang tới.  

 

 

Diệp Phàm đầu tiên là ngẩn ra, sau đó có vẻ mừng rỡ như điên, nước mắt lập tức trào ra.  

 

 

“Ba! Ba không chết!”  

 

 

Diệp Phàm kích động xông lên trước, giọng nói run rẩy.  

 

 

“Suýt nữa là lạnh rồi, cũng may vào lúc quan trọng có tổng chấp pháp đại nhân cứu giúp.” Diệp Thiên Long cười giải thích.  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 250


 “Cảm ơn tôi làm gì? Tôi chỉ tiện tay đập con ruồi vo ve bên tai tôi mà thôi, chứ không phải ra mặt thay cho các ông.”  

 

 

Lâm Phong lắc đầu.  

 

 

Thực tế thì từng câu anh nói đều là thật.  

 

 

Sở dĩ anh ra tay, đơn giản là vì Nam Cung Vấn Thiên cứ phải tỏ vẻ tình cảm trước mặt anh, khiến anh thấy có chút phiền phức mà thôi.  

 

 

Adv

Nhưng mấy người Tần Vô Đạo thì lại không hề nghĩ như vậy!  

 

 

Bọn họ cảm thấy Lâm Phong chính là kiểu người cứng miệng mềm lòng điển hình, vừa rồi sở dĩ nói ra những lời đó, chẳng qua là để đả kích lòng tin của bọn họ mà thôi.  

 


 

Nhưng không ngờ ngài Lâm bên ngoài thủ đoạn độc ác, nhưng bên trong lại là người nhiệt tình như vậy!  

 

 

Adv

Trong lòng mấy người có chút cảm động, bỗng nhiên cảm thấy Lâm Phong trước mặt thật dễ thương.  

 

 

Chính vào lúc này.  

 

 

“Lâm Phong, anh muốn chết hả!”  

 

 

Nam Cung Vấn Thiên hoàn hồn trở lại, thét lên giận dữ.  

 

 

Luồng khí đáng sợ tràn ra từ cơ thể hắn càn quét qua phòng khách rộng lớn, những người trong phòng khách đều bị thổi cho lật nhào.  

 

 

Toàn thân giống như một mũi tên rời khỏi dây cung, bắn xả về phía Lâm Phong.  

 

 

Cảnh tượng này khiến cho mọi người ở hiện trường như hít một hơi lạnh.  

 

 

Lúc này bọn họ mới nghĩ tới Nam Cung Vấn Thiên không phải là hạng chó mèo gì, mà là một cường giả bậc bốn Hậu Thiên!  

 

 

Sở dĩ vừa rồi bị Lâm Phong nện cho, rất có khả năng chỉ là vì hắn sơ ý mà thôi!  

 

 

“Xì xào!”  

 

 

Lâm Phong cau mày, tát tới Nam Cung Vấn Thiên đang trong không trung.  

 

 

“Ầm!”  

 

 

Nam Cung Vấn Thiên trực tiếp bị nổ thành một đám sương máu, chết thảm tại trận.  

 

 

“Cực kỳ nhàm chán!”  

 

 

Lâm Phong lắc đầu, cảm thấy không có gì thú vị, trực tiếp đưa em gái và Tiểu Khả rời khỏi trang viên Lý gia.

 

Nhìn đám người Lâm Phong rời đi, Tần Vô Đối, Đế Thích Thiên,  Long Hạo và Vương Phú Quý mất một lúc lâu mới lấy lại tinh thần.  

 

Bọn họ đã coi trọng thực lực của Lâm Phong rồi, nhưng chưa từng nghĩ rằng vẫn không đủ!  

 

 

“Các ông nói, rốt cuộc cậu Lâm đã tới cảnh giới gì rồi?” Đế Thích Thiên đột nhiên hỏi.  

 

 

“Có thể coi một võ giả Hậu Thiên Cảnh tầng bốn như món đồ chơi để đùa giỡn, ít nhất cũng phải có chênh lệch trình độ kha khá, khoảng Hậu Thiên Cảnh tầng sáu! Chỉ là với những gì cậu Lâm thể hiện thì tôi nghĩ thực lực của cậu ta hẳn là cao hơn nữa!”  

 

 

“Chắc là Hậu Thiên Cảnh tầng bảy, thậm chí là tầng tám, tầng chín!”  

 

 

Vẻ mặt Long Hạo rất khoái chí, lập tức nói tiếp:  

 

 

“Thực ra suy nghĩ kĩ lại, chúng ta đều hiểu lầm cậu Lâm, rõ ràng cậu ta là một người tốt có tinh thần trượng nghĩa!”  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 247


Lâm Phong đứng cách một đoạn, anh vung tay ra, Lý Như Hải lập tức bay ra xa mấy mét, sau đó đập mạnh vào tủ rượu trong phòng khách, khiến tủ rượu bị vỡ tan tành.  

 

"Tôi lại cứ thích xen vào việc của người khác đấy, thì sao? Không được à?"  

 

 

Lâm Phong từ tốn nói.  

 

 

Nhìn thấy vậy.  

 

 

Hiện trường rơi vào sự im lặng chết chóc.  

 

Adv

 

Lý Tiểu Khả và Lâm Vân Dao thấy vẻ anh tuấn của Lâm Phong, trái tim đập thình thịch.  

 

 

Mà ánh mắt Nam Cung Vấn Thiên thì thoáng qua một vẻ nghiêm túc.  

 


 

Tên này chính là thanh niên đã diệt cả nhà họ Giang sao?  

 

 

Adv

Quả đúng là có chút bản lĩnh!  

 

 

Nhìn sức mạnh của cú đánh từ xa này thì đoán chừng là cũng không thua kém hắn ta!  

 

 

Nghĩ đến đây, hắn ta không có ý định ra tay giúp đỡ!  

 

 

Đúng là hắn ta ham sắc đẹp thật, nhưng tuyệt đối sẽ không vì Lý Như Hải mà đi đắc tội với một võ giả có thể chống lại mình, nếu làm thế thật thì chẳng phải hắn ta ngu xuẩn quá sao?  

 

 

Mặc dù lúc nãy hắn ta rất ngông cuồng, nhưng cũng chỉ là ngông cuồng trước mặt mấy con gà non Tần Vô Đạo mà thôi!  

 

 

Nhưng trước mặt một cường giả thật sự, hắn ta lại cẩn thận hơn nhiều người tưởng nhiều!  

 

 

"Lâm Phong... Cậu có thể nói lý lẽ chút không?"  

 

 

Lúc này Lý Như Hải chật vật bò dậy, phẫn nộ nói.  

 

 

"Ông nhất định phải nói lý lẽ với tôi sao? Bây giờ hẳn là cả thành phố Kim Lăng chẳng có ai không biết rằng Lâm Phong tôi là người dùng nắm đấm để nói chuyện chứ?"  

 

 

Lâm Phong cười khẩy một tiếng.  

 

 

Lý Như Hải nghe vậy thì không khỏi hoảng sợ lùi lại về sau một bước nhỏ, sắc mặt có hơi tái nhợt.  

 

 

Nhưng mà cho dù như thế.  

 

 

Ông ta vẫn bị một cái tát của Lâm Phong đánh bay ra ngoài.  

 

 

"Aish..."  

 

 

Lý Như Hải đau đến nỗi nhe răng trợn mắt, ông ta hít sâu một hơi, toàn thân như mềm nhũn ra.  

 

 

Ông ta nhìn về phía Nam Cung Vấn Thiên bằng ánh mắt cầu cứu, nhưng lại thấy Nam Cung Vấn Thiên làm như không nhìn thấy gì, khiến trong lòng ông ta rất căm tức, ông ta không khỏi lên tiếng:  

 

 

"Anh Vấn Thiên, chẳng lẽ ông cứ nhìn như thế thôi sao?"  

 

 

"Ha ha... Đây là chuyện của các người mà, không liên quan gì tới tôi! Hơn nữa, chuyện tình yêu là chuyện anh tình tôi nguyện, nếu con gái ông không muốn gả cho tôi thì tôi cũng không cưỡng ép."  

 

 

Nam Cung Vấn Thiên nói, ngoài mặt thì hắn ta mỉm cười nhưng trong lòng thì không.  

 

 

Lý Như Hải nghe thấy thế, trong lòng chấn động, ông ta không thể tin nổi!  

 

 

Đây chính là Nam Cung Vấn Thiên ngông cuồng đến cùng cực, không coi bất cứ ai ra gì khi nãy đó sao?  

 

 

Đám người Tần Vô Đạo, Đế Thích Thiên, Long Hạo cũng vô cùng kinh ngạc, cảm thấy rất không thể tin nổi.  

 

 

Nhưng ngay sau đó.  

 

 

Bọn họ đã nghĩ ra nguyên nhân!  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 716


"Ầm!"  

 

 

Cuối cùng, người đàn ông cường tráng như một quả đạn pháo, đập mạnh xuống sân, khiến toàn bộ tòa nhà của Tổ Thủ Vệ rung chuyển mấy cái!  

 

 

Mặt đất bằng đá xanh thậm chí còn nứt ra mấy vết có đường kính đạt tới hai ba chục cm!  

 

 

Nhìn thấy cảnh này.  

 

 

Võ giả của các thế lực lớn trong sân đều rơi vào trạng thái đờ đẫn!  

 

 

Thằng cha này lại là ai?  

 

Adv

 

Trông thật đáng sợ...  

 

 

Chiều cao có lẽ phải hơn hai mét...  


 

 

"Thoải mái ghê!"  

 

 

Võ Bá từ từ đứng dậy, vặn cổ, phát ra tiếng kêu răng rắc!  

 

Adv

 

Đôi mắt to như chuông đồng của hắn đảo qua khắp sân, cuối cùng dừng lại trên người Lâm Phong, miệng hơi há, nở một nụ cười.  

 

 

Lúc này.  

 

 

Phùng Mục Trần đang đứng chắn trước mặt Lâm Phong.  

 

 

Anh ta thấy tứ sư huynh cười với mình, lập tức nhiệt tình dang rộng vòng tay nghênh đón.  

 

 

"Tứ sư huynh, lâu rồi không gặp! Em nhớ anh muốn chết..."  

 

 

"Cút!"  

 

 

Võ Bá vỗ một cái khiến Phùng Mục Trần bay ra xa hơn mười mấy mét, cuối cùng sải bước tiến đến trước mặt Lâm Phong, giọng trầm trầm nói:  

 

 

"Tiểu sư đệ, anh là tứ sư huynh của cậu, Võ Bá!"  

 

 

Lâm Phong nhìn tứ sư huynh, vẻ mặt hơi mờ mịt.  

 

 

Tứ sư huynh tu vi không cao, chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng hắn rõ ràng là thể tu!  

 

 

Về thể chất, thậm chí còn mạnh hơn Lâm Phong một chút!  

 

 

Đừng nhìn tứ sư huynh chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng xét về chiến lực, ngay cả Nguyên Anh đỉnh phong cũng có thể đấu một trận, đây chính là chiến đấu vượt cấp, thực sự có chút đáng sợ!  

 

 

Mà ngay lúc này.  


 

 

Hoàng lão lên tiếng hỏi:  

 

 

“Cậu là ai?"  

 

 

"Tôi là Võ Bá, nhưng bình thường tôi thích mọi người gọi tôi là Bá Bá."  

 

 

Võ Bá nhàn nhạt nói.  

 

 

"Cậu..."  

 

 

Sắc mặt Hoàng lão lạnh lẽo, tức giận đến mức suýt chút nữa nghẹn thở!  

 

 

Võ Bá không thèm để ý tới Hoàng lão nữa, quay sang nhìn xung quanh, giọng trầm trầm hỏi:  

 

 

"Thằng nào là Hạ Vân Đỉnh?"  

 

 

Sắc mặt Hạ Vân Đỉnh biến đổi, không dám trả lời!  

 

 

Tên Võ Bá này nhìn qua chính là loại người có giá trị vũ lực bùng nổ, nhưng lại không có đầu óc gì...  

 

 

Bây giờ ông ta bị thương nặng, ai mà biết được đối phương muốn làm gì chứ!  

 

 

"Tứ sư huynh, thằng già đó chính là Hạ Vân Đỉnh!"  

 

 

Lúc này, Phùng Mục Trần từ xa bay tới, chỉ vào Hạ Vân Đỉnh lớn tiếng nói.  

 

 

"Kia hả?! Được anh biết rồi!"  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 342


 

 Nghe vậy, Long Ngạo Thiên, Vân Trung Thiên và Diệp Thiên Long đều đưa mắt nhìn Lâm Phong.  

 

Vân Trung Thiên định nói gì đó, nhưng thấy tổng chấp pháp không hé răng, ông ấy cũng không dám lắm mồm.  

 

 

“Hoa viện sĩ, thật xin lỗi, để cậu sợ hãi rồi!”  

 

 

Long Ngạo Thiên mặc kệ Lâm Phong, đi thẳng tới trước mặt Hoa Vân Phi, áy náy nói.  

 

 

“Không sao!” Hoa Vân Phi cười dịu dàng, không để bụng.  

 

Adv

 

“Lần này là tôi thất trách! Thực ra tôi đã đoán được từ trước trong đội ngũ có kẻ gián điệp, đêm nay cố tình tìm một cái cớ để rời đi, chính là để bắt lấy tên gián điệp này! Không ngờ bỗng nhiên xuất hiện một cao thủ dùng đao ngăn cản tôi, khiến tôi không kịp tới cứu viện!” Long Ngạo Thiên giải thích.  

 

 

“Cao thủ dùng đao?” Hoa Vân Phi kinh ngạc.  

 


 

Đám người Vương Nhạc Hiên cũng ngạc nhiên nhìn Long Ngạo Thiên.  

 

 

Cao thủ dùng đao nào có thể ngăn cản tổng chấp pháp đại nhân?  

 

Adv

 

“Một nhân vật rất lợi hại, tôi và tên đó chiến đấu hơn một giờ cũng không bắt được hắn! Sau đó tôi áp dụng chiến thuật vu hồi, vừa đánh vừa lui, chạy về tới liên minh võ đạo thì trời đã tối rồi!” Long Ngạo Thiên nặng nề nói.  

 

 

Hoa Vân Phi nghe vậy, im lặng không nói.  

 

 

Trước kia anh ta cũng từng bị ám sát, nhưng chỉ là mấy sát thủ bình thường! Mà lần này lại xuất hiện cường giả có thể đối đầu với tổng chấp pháp Long! Điều này khiến anh ta cảm thấy hơi bất an, xem ra vài tổ chức nước ngoài quyết tâm muốn giết anh ta!  

 

 

“Ha, tôi cũng đoán được kẻ phản bội là con chó rồi!”  

 

 

Long Ngạo Thiên bỗng hừ lạnh một tiếng, đưa mắt nhìn thi thể của Mã Đông Phong, hung hăng đánh ra một quyền cách không.  

 

 

“Đùng!”  

 

 

Cơ thể Mã Đông Phong lập tức tan nát.  

 

 

Nhìn thấy vậy, đám người kia đều cực kì kính nể.  

 

 

Tổng chấp pháp đại nhân càng ngày càng mạnh!  

 

 

Bây giờ còn có thể cách khoảng không bóp nát một người, cũng chỉ có cường giả võ đạo cấp bậc tông sư mới làm được!  

 

 

Sau khi cho nổ nát thi thể Mã Đông Phong, Long Ngạo Thiên mới đưa mắt nhìn về phía Lâm Phong, trên gương mặt sắc lạnh lộ ra nụ cười hiếm hoi, nói:  

 

 


“Người anh em, cảm ơn cậu!”  

 

 

“Không cần cảm ơn, ông trả công, tôi làm việc, mọi người hợp tác vui vẻ, nói cảm ơn thì khách sáo quá.” Lâm Phong thản nhiên đáp.  

 

 

Tuy rằng Long Ngạo Thiên rất mạnh, nhưng đó là với người khác, chứ trước mắt anh thì còn chưa đủ xem.  

 

 

“Trả thù lao?” Long Ngạo Thiên sửng sốt.  

 

 

Vương Nhạc Hiên bên cạnh vội vàng bước lên trước, nói hết những chuyện ban nãy ra.  

 

 

Long Ngạo Thiên nghe vậy lập tức lạnh mặt, quay lại nhìn Vương Nhạc Hiên nói:  

 

 

“Đầu óc ông có chứa chất thải à? Thứ như đạn linh bạo, có tiền không mua được, vào lúc hiếm nhất thì vài tỷ cũng không mua được một viên, ông cho rằng đó là cải trắng à? Há mồm ra là một trăm viên?”  

 

 

“Tôi…”  

 

 

Vương Nhạc Hiên tái mặt.  

 

 

Lúc đó tình huống nguy cấp, nếu không đồng ý thì bây giờ người nằm dưới đất là bọn họ!  

 

 

Hơn nữa với thực lực của liên minh võ đạo, lấy ra một trăm viên đạn linh bạo không phải dễ, nhưng cũng không phải không được!  

 

 

Ông ta không ngờ tổng chấp pháp Long lại nổi giận!  

 

 

“Tổng chấp pháp đại nhân, lúc đó tình huống nguy cấp…”  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 251


 “Gia chủ Tần, chuyện qua rồi thì cho qua đi! Tôi nghe nói con trai ông chết vì có ý xấu với em gái của cậu Lâm, cũng là có nguyên nhân, không thể trách người ta được!” Long Hạo vỗ vai Tần Vô Đạo.  

 

 

Tần Vô Đạo thở hắt ra một hơi, gật đầu nói: “Ông nói cũng phải, rất nhiều chuyện là do chúng ta thiên vị quá! Trên thực tế nếu đứng trên góc độ của cậu Lâm, cậu ta làm vậy cũng không sai. Sai là do chúng ta trêu chọc cậu ta trước!”  

 

 

…  

 

 

Bên phía Lâm Phong đương nhiên không biết mấy thế lực lớn đang tự biện lý do cho mình. Nếu như biết, chắc anh sẽ vô cùng cảm thán.  

 

 

Adv

Quả nhiên, chỉ cần có thực lực thì bạn làm gì cũng đúng hết!  

 

 

“Anh Phong, chuyện lúc nãy thật sự cảm ơn anh.” Lý Tiểu Khả nghiêm túc nói.  

 

 

Vừa nãy dưới yêu cầu mãnh liệt của Lâm Phong, Lý Tiểu Khả cuối cùng cũng không gọi anh là chú nữa, mà đổi thành anh Phong.  

 

 

“Không cần cảm ơn, chuyện nhỏ thôi.” Lâm Phong không đồng ý, lắc đầu.  

 

Adv

 

“Đúng vậy Tiểu Khả, cậu đừng khách khí như thế! Anh trai tớ nhiệt tình, sao chuyện của cậu mà anh ấy bỏ mặc được!” Lâm Vân Dao đứng bên cạnh cười hì hì nói.  

 

 

Lý Tiểu Khả nghe vậy rất cảm động, gật đầu, sau đó nói mình hơi mệt nên muốn quay về ký túc xá nghỉ ngơi một chút.  

 

 

Hai anh em đưa Lý Tiểu Khả về ký túc xá.  

 

 

Sau đó Lâm Vân Dao chuẩn bị đồ đến thư viện để đọc sách nhưng bị Lâm Phong gọi lại.  

 

 

“Tiểu Dao, anh có chuyện rất quan trọng muốn nói với em.”  

 

 

“A? Chuyện gì?” Lâm Vân Dao hơi khó hiểu.  

 

 

Lâm Phong suy nghĩ chốc lát rồi nói chuyện của Trần Y Nặc và Tiểu Luyến Luyến ra.  

 

 

Lâm Vân Dao nghe xong thì im lặng, một lúc lâu không biết nên đáp lại thế nào.  

 

 

Đối với cái tên Trần Y Nặc này, cô ấy không xa lạ gì, bởi vì trước kia hai người này còn yêu nhau, anh trai luôn nhắc tới cái tên này trước mặt cô ấy, khiến cô ấy ấn tượng tới bây giờ.  

 

 

Mười năm trước anh trai mất tích, cha mẹ đến Vân Xuyên tìm Trần Y Nặc, không lâu sau đó truyền tới tin cha mẹ gặp tai nạn. Điều ấy khiến cho cô bé chín tuổi là cô ấy bị tổn thương nghiêm trọng, nên không có ấn tượng gì tốt với Trần Y Nặc này.  

 


 

“Sao vậy?” Lâm Phong thấy em gái khác thường, cười hỏi.  

 

 

“Không sao, nếu như anh thích, mà cô ấy cũng thật lòng với anh thì em chúc hai người hạnh phúc!” Lâm Vân Dao nói rất chân thành.  

 

 

Lâm Phong thở dài một hơi, anh thật sự sợ em gái sẽ phản đối, điều này sẽ làm khó anh.  

 

 

“Em cũng đi gặp Y Nặc với anh đi, tiện gặp luôn cháu gái nhỏ của em.”  

 

 

“Ừ.” Lâm Vân Dao gật đầu.  

 

 

Nhưng đúng lúc này, hình như cô ấy nhớ ra điều gì đó, bèn nói:  

 

 

“Anh… Anh về cũng được một thời gian rồi, nhưng đã đến thăm mộ cha mẹ chưa.”  

 

 

Lâm Phong nghe thấy vậy thì ngẩn người, ánh mắt phức tạp nói:  

 

 

“Người mất như đèn tắt thôi, xem hay không cũng đâu có ý nghĩa gì? Chỉ đau lòng thêm.”  

 

 

Từ sau khi tu tiên, Lâm Phong phát hiện quan niệm của mình đã thay đổi nhiều.  

 

 

“Vậy ngày mai anh có thể đi cùng em không? Em bỗng rất nhớ cha mẹ.”  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 248


 Không ngờ rằng Lâm Phong lại mạnh đến cỡ này!  

 

 

Chỉ tuỳ ý ra tay thôi mà đã khiến cho Nam Cung Vấn Thiên Hậu Thiên bậc bốn sợ hãi không dám tấn công?  

 

 

Đương nhiên, thật ra mấy người họ nghĩ lầm rồi!  

 

 

Cũng chẳng phải Nam Cung Vấn Thiên sợ hãi không dám ra tay, mà hắn ta chỉ cảm thấy phải liều mạng với một cường giả mạnh không kém gì mình chỉ vì một người phụ nữ thì không đáng mà thôi!  

 

 

Lâm Phong nhìn thoáng qua Nam Cung Vấn Thiên, anh cũng hơi kinh ngạc.  

 

Adv

 

Nhưng rồi cũng không nói gì thêm.  

 

 

Nam Cung Vấn Thiên thức thời chọn lui bước, cho thấy Nam Cung Vấn Thiên là một kẻ thông minh, Lâm Phong anh rất ít khi giết những người thông minh.  

 


 

"Lâm Phong... Có chuyện gì thì chúng ta nói rõ ràng."  

 

 

Lý Như Hải mất đi chỗ dựa là Nam Cung Vấn Thiên thì giọng điệu cũng lập tức dịu đi nhiều, thậm chí trong lời nói còn có chút lấy lòng.  

 

Adv

 

"Không có gì đáng nói cả, hôm nay tôi đến để hành hạ ông, cho dù ông có làm thế nào thì tôi cũng phải đánh ông."  

 

 

Lâm Phong đáp nhẹ bẫng, sau đó lại tung mấy bạt tay ở khoảng cách xa.  

 

 

"Ầm!"  

 

 

"Vèo!"  

 

 

Lý Như Hải lại bay ra ngoài lần nữa, hộc máu ồ ạt, xương cốt toàn thân cũng gãy không biết bao nhiêu cái, vô cùng thê thảm.  

 

 

...

 

Mọi người tại hiện trường đều sợ chết khiếp khi nhìn thấy một màn này.  

 

Lâm Phong chính là Lâm Phong!  

 

 

Trong mắt anh, con người chỉ như đồ chơi vậy, muốn chơi thế nào thì chơi thế ấy, mấu chốt là bạn không được nổi nóng, nếu không chỉ có đường chết.  

 

 

“Tiểu Khả, đã hả giận chưa? Nếu vẫn chưa thấy hả giận, tôi có thể cân nhắc giết chết người cha vô liêm sỉ này của cô.”  

 

 

Lâm Phong đưa mắt nhìn Lý Tiểu Khả ở phía sau hỏi.  

 

 

Lý Tiểu Khả hoàn hồn lại sau cú sốc, lắc đầu nói:  

 


 

“Hay là thôi đi vậy.”  

 

 

Lâm Phong nghe vậy thì gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa.  

 

 

Nhưng vào lúc này.  

 

 

“Phịch!”  

 

 

Long Hạo đột nhiên quỳ một chân xuống trước mặt Lâm Phong, hai mắt đỏ ngàu nói:  

 

 

“Ngài Lâm, đường chủ Long Môn Đường Long Hạo, cầu xin ngài giúp sức củng cố uy danh của thành phố Kim Lăng!”  

 

 

Đám người Tần Vô Đạo, Đế Thích Thiên do dự trong chốc lát, cũng nghiến răng quỳ một chân xuống, hét lên:  

 

 

“Tần Vô Đạo của Tần gia, cầu xin ngài giúp sức củng cố uy danh của thành phố Kim Lăng!”  

 

 

“Đế Thích Thiên của Tạc Thiên Bang, cầu xin ngài giúp sức củng cố uy danh của thành phố Kim Lăng!”  

 

 

“Vương Phú Quý của Tập đoàn Thiên Thịnh, cầu xin ngài giúp sức củng cố uy danh của thành phố Kim Lăng!”  

 

 

…….  

 

 

Lần lượt từng nhân vật có máu mặt ở thành phố Kim Lăng đều quỳ một chân xuống trước mặt Lâm Phong như vậy.  

 

 

Trên mặt bọn họ đều lộ ra vẻ vô cùng phẫn uất, thần sắc kích động!  

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 717


 "Ầm!"  

 

 

Võ Bá tát Hạ Vân Đỉnh một cái.  

 

 

Sau đó lại xách Hạ Vân Đỉnh lên, giống như đang nặn một người tí hon, nắn bóp giày vò ông ta một trận!  

 

 

Hạ Vân Đỉnh liều mạng giãy giụa, nhưng đều vô dụng!  

 

 

Người đàn ông này quá khủng bố, sức mạnh lớn đến mức đáng sợ!  

 

 

Adv

“Này người anh em đùa hơi quá lố rồi đấy!"  

 

 

Lúc này, Nghịch Thương Thiên lên tiếng, trên mặt hắn ta tràn đầy sát ý lạnh lẽo.

 

Võ Bá quay đầu nhìn về phía Nghịch Thương Thiên, trong đôi mắt to như chuông đồng của hắn lóe lên một tia hung quang.  

 

Hắn ném Hạ Vân Đỉnh sang một bên, giọng trầm trầm hỏi:  

 

 

Adv

"Mày đang nói chuyện với tao sao?"  

 

 

"Chứ nói với ai? Có phải cậu cho rằng cậu rất mạnh thì có thể ngang ngược, vô pháp vô thiên sao?"  

 

 

Nghịch Thương Thiên lạnh lùng lên tiếng.  

 

 

Là Chân Long Chi Tử đời trước.  

 

 

Bọn họ không biết đã trải qua bao nhiêu cuộc chiến tranh lớn nhỏ!  

 

 

Từ trong chiến trường sinh tử lao ra, dùng máu tươi rửa tội, đều tự tin rằng mình vô địch!  

 

 

Đây là niềm kiêu hãnh của cường giả đỉnh cấp, không cho phép bất kỳ kẻ nào giẫm đạp!  

 

 

"Bắt nạt một người bị thương nặng, không tính là bản lĩnh! Để tôi xem cậu rốt cuộc mạnh đến mức nào!"  

 

 

Nghịch Thương Thiên trực tiếp đấm một quyền về phía Võ Bá!  

 

 

Võ Bá đứng im bất động, mặc cho nắm đấm của Nghịch Thương Thiên đánh vào ngực mình!  

 

 

"Ầm!"  

 

 

Sau một tiếng vang trầm đục.  

 

 

Võ Bá vẫn đứng im, như không có chuyện gì xảy ra!  


 

 

"Nắm đấm của mày cứ mềm nhũn như đàn bà ấy! Có thể dùng chút sức không?"  

 

 

Võ Bá đưa bàn tay to như quạt ra nắm lấy Nghịch Thương Thiên.  

 

 

Đồng tử Nghịch Thương Thiên co lại, nhớ lại cảnh Hạ Vân Đỉnh vừa bị giày vò, lập tức thi triển thân pháp Thương Hải Du Long để né tránh!  

 

 

"Sao thế? Không phải mày muốn thử thực lực của tao sao? Trốn cái gì?"  

 

 

Võ Bá lên tiếng chế giễu.  

 

 

Sắc mặt Nghịch Thương Thiên ngưng trọng, không trả lời!  

 

 

Qua một thời gian ngắn tiếp xúc, hắn ta phát hiện thực lực của Võ Bá còn mạnh hơn hắn ta tưởng tượng rất nhiều, nếu cứng đối cứng, hắn ta chắc chắn sẽ bại trận!  

 

 

Nhưng là Chân Long Chi Tử!  

 

 

Hắn ta không phải người bình thường, cũng không thể thua!  

 

 

Hắn ta dự định dựa vào thân pháp để xoay chuyển tình thế, rồi từ từ tìm ra sơ hở của Võ Bá!  

 

 

Nhưng ngay lúc này.  

 

 

Nghịch Thương Thiên đột nhiên phát hiện có một lực hấp dẫn hàng nghìn cân đè lên người mình, khiến tốc độ của mình không khỏi chậm lại rất nhiều!  

 

 

"Là cậu làm?"  

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 343


 Vương Nhạc Hiên chật vật bò dậy, quỳ trên mặt đất, cúi đầu, âm thanh run rẩy.  

 

Nhìn thấy vậy, đám người Diệp Thiên Long, Vân Trung Thiên đều câm như hến không dám lên tiếng.  

 

 

Ở tỉnh Giang Nam này, Long Ngạo Thiên là quyền uy tối thượng! Là tồn tại vô địch!  

 

 

Cho dù là vài nhân vật lớn trên núi cũng phải cho Long Ngạo Thiên mặt mũi!  

 

 

Cho nên lúc này không ai dám giúp Vương Nhạc Hiên, để rước họa vào thân!  

 

Adv

 

Dạy dỗ Vương Nhạc Hiên xong, Long Ngạo Thiên nhìn về phía Lâm Phong, chậm rãi nói:  

 

 

“Người anh em, lời của Vương Nhạc Hiên không thể đại diện cho toàn bộ liên minh võ đạo, càng không đại diện cho Bộ chấp pháp chúng tôi! Hơn nữa tôi nói thật, thân là người của nước Đại Hạ, bảo vệ một rường cột nước nhà như Hoa vệ sĩ là điều nên làm! Cậu đòi một trăm viên đạn linh bạo làm thù lao, có phải hơi quá đáng không?”  

 


 

Lâm Phong nheo mắt lại, nói:  

 

 

Adv

“Ông nói vậy là muốn quỵt nợ à?”  

 

 

“Không đến mức quỵt nợ! Tôi có thể đồng ý cho cậu mười viên đạn linh bạo.” Long Ngạo Thiên mỉm cười nói.  

 

 

“Mười viên?” Lâm Phong bật cười.  

 

 

“Cậu đừng vội, hãy nghe tôi nói hết. Vì lần này cậu có công cứu viện, một vài việc phạm pháp mà cậu làm trước kia ở Kim Lăng có thể xóa bỏ! Thậm chí tôi có thể đề cử cậu vào ngành chấp pháp, trở thành người của Bộ chấp pháp! Ý của cậu thế nào?”  

 

 

Long Ngạo Thiên mỉm cười, dường như chắc chắn Lâm Phong sẽ đồng ý với ông ta vậy.

 

Nghe Long Ngạo Thiên nói vậy, con ngươi đám người đó đều co cả lại, trong lòng khó mà bình tĩnh được.  

 

Nhất là Diệp Phàm, cực kì ao ước!  

 

 

Cho dù là anh ta cũng chỉ là người được đề cử làm chấp pháp mà thôi, sau này có thể làm chấp pháp hay không cũng chưa chắc!  

 

 

Nhưng bây giờ Lâm Phong chỉ cần vừa lên tiếng sẽ lập tức được vào Bộ chấp pháp, trở thành người của họ!  

 

 

Điều này khiến nhiều người ao ước ghen tị!  

 

 

Không ngờ Lâm Phong từ chối thẳng thừng, anh nói:  

 

 

“Đừng nói những thứ đó với tôi, tôi không muốn làm người chấp pháp, tôi chỉ cần trăm viên đạn linh bạo.”  

 

 

Lời anh nói khiến mọi người phải yên tĩnh lại. Tất cả đều bất ngờ.  


 

 

Long Ngạo Thiên nheo mắt lại, suy nghĩ chốc lát, nói:  

 

 

“Lâm Phong, có lẽ cậu không biết trở thành người chấp pháp có ý nghĩa gì! Nghĩa là sau này khi cậu hành động trong nước sẽ nhận được đối xử đặc biệt, có nhiều chuyện không bị hạn chế!”  

 

 

“Tôi nói không cần, tôi chỉ cần một trăm viên đạn linh bạo. Tôi nói chưa đủ rõ à?”  

 

 

Lâm Phong nhíu mày hỏi.  

 

 

Long Ngạo Thiên nghe vậy, nụ cười trên mặt biến mất, bình tĩnh nói.  

 

 

“Một trăm viên đạn linh bạo, không có, cũng không có khả năng! Nếu muốn thì đi mà đòi Vương Nhạc Hiên! Đòi tôi làm gì?”  

 

 

Lâm Phong nở nụ cười, lập tức thản nhiên nói:  

 

 

“Được thôi, con người tôi cũng để ý quy tắc lúc làm việc, ông đã không muốn trả thù lao thì bốn người vừa được tôi bảo vệ cũng có thể chết! Như vậy chúng ta không hoàn thành giao dịch.”  

 

 

Dứt lời, Lâm Phong bước tới chỗ Hoa Vân Phi, bóp cổ Hoa Vân Phi giơ lên.  

 

 

“Cậu Lâm, đừng! Có chuyện gì từ từ nói, không cần phải như vậy!”  

 

 

“Cậu Lâm, hãy bình tĩnh, đừng làm tổn thương Hoa viện sĩ!”  

 

 

Vân Trung Thiên, Diệp Thiên Long đều giật mình, vội vàng khuyên bảo Lâm Phong đừng làm việc vội vàng như thế.  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 252


 

 Anh vẫn luôn tránh đề cập đến chuyện này, nhưng hôm nay nghe thấy lại khiến anh cảm thấy khó chịu. Cảm giác không thoải mái chút nào! Anh rất không thích!  

 

“Đi, ngày mai chúng ta cùng đến thăm mộ cha mẹ, để cha mẹ thấy cháu gái nhỏ của họ.” Lâm Phong gật đầu.  

 

 

…  

 

 

Adv

Sau khi trao đổi một hồi, Lâm Phong gọi điện cho Trần Y Nặc, biết bọn họ được Phùng Hải sắp xếp cho ở trong khách sạn hàng đầu ở Kim Lăng, anh bèn chuẩn bị dẫn em gái đến đó.  

 

 

Nhưng đúng lúc này, một quán vỉa hè ở ven đường hấp dẫn sự chú ý của Lâm Phong.  

 

 

Lúc này là chạng vạng hơn sáu giờ, là giờ cao điểm, trên đường người đến người đi, ngựa xe như nước. Nhưng cái quán vỉa hè đó lại bày ở góc vắng vẻ nhất, hơi có vẻ kỳ lạ.  

 

Adv

 

“Anh, làm sao thế?” Lâm Vân Dao nhìn theo ánh mắt anh trai, cũng phát hiện ra cái quán nhỏ kia.  

 

 

Có một thanh niên mặc áo trắng ngồi ở đó, thanh niên có khuôn mặt sắc cạnh, sau lưng đeo một thanh kiếm, tản ra khí chất phiêu diêu thần tiên.  

 

 

Trước mặt thanh niên đó để vài viên đá màu trắng.  

 

 

Trừ những thứ đó ra thì không có gì khác!  

 

 

Chơi cosplay hả?  

 

 

Lâm Vân Dao hơi ngạc nhiên.  

 

 

“Em đứng đây chờ anh, anh qua xem!” Lâm Phong nói với em gái một câu, sau đó rảo bước đi về phía đó.  

 

 

Anh nhìn thoáng qua mấy viên đá màu trắng, trong lòng vui mừng.  

 

 

Không ngờ đống đá này lại là linh thạch!  

 

 

Linh thạch đúng nghĩa, chứ không phải mấy cái viên đạn linh bạo kia!  

 

 

Trong những viên linh thạch này còn nồng đậm linh khí, tốt xấu gì cũng thuộc tầm trung!  

 

 

“Ông chủ, thứ này bao nhiêu tiền?” Lâm Phong cầm viên linh thạch của sạp hàng vỉa hè lên hỏi.  

 

 

Thanh niên mặc áo trắng ngẩng đầu, nhìn Lâm Phong nói: “Thứ này không bán bằng tiền, mà bằng duyên! Nếu như người có duyên, đưa luôn thì đã sao?”  

 

 

Lâm Phong nhìn thanh niên với ánh mắt sâu xa, hỏi:  

 

 

“Vậy người nghĩ tôi có duyên không?”  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 249


 Chứng kiến cảnh tưởng bất ngờ này, Lâm Phong có chút kinh ngạc.  

 

 

Chuyện gì đang xảy ra vậy?  

 

 

“Ngài Lâm, chuyện là như thế này!”  

 

 

Long Hạo kể hết lại từng câu từng chữ chuyện vừa xảy ra, giọng điệu tức giận, tinh thần kích động, dáng vẻ như hận không thể liều mạng với Nam Cung Vấn Thiên vậy!  

 

 

Nam Cung Vấn Thiên thấy vậy, thần sắc lạnh tanh, ánh mắt tràn đầy sát ý.  

 

Adv

 

Hắn ta hoàn toàn không ngờ tới đám sâu kiến này lại có ý đồ tìm người dạy dỗ mình, thật sự lý nào lại vậy!!!  

 

 

Nhưng hắn cũng không có hành động gì, mà chỉ âm thầm cảnh giác nhìn Lâm Phong, trong lòng nghĩ nếu như Lâm Phong dám lo chuyện bao đồng, thì mình nhất định sẽ toàn lực ra tay, tranh thủ đánh bại Lâm Phong, khiến đám người này hiểu được cái gì gọi là tuyệt vọng!  

 

 

Lâm Phong nghe xong lời của Long Hạo, vẻ mặt không thay đổi, nhàn nhạt nói:  

 

 

Adv

“Không có thực lực, không phải đối thủ của người khác, bị làm nhục chẳng phải là chuyện thường sao? Đặt tôi ở đây để đánh trống khua chiêng sao?”  

 

 

“Nếu tôi mà là các ông, thì sẽ không quỳ dưới đất cầu xin người khác giúp đỡ, mà sẽ quay về âm thầm khiến mình trở nên mạnh mẽ hơn, nỗ lực đến một ngày nào đó sẽ tự mình trả lại nỗi nhục này!”  

 

 

Lời này vừa dứt, mấy người Tần Vô Đạo như chết lặng, vẻ mặt trắng bệch.  

 

 

Còn Nam Cung Vấn Thiên lại không nhịn được mà bật cười:  

 

 

“Haha…Hay! Hay lắm, ngài Lâm, đây chính là suy nghĩ của một cường giả! Không giống như mấy tên vô dụng này, rõ ràng là ương ngạnh khó bảo. Vậy mà lại có ý đồ gây chia rẽ tình cảm giữa tôi và anh!”  

 

 

“Bốp!”  

 

 

Lâm Phong từ trong không trung tát mạnh qua.  

 

 

Nụ cười trên mặt Nam Cung Vấn Thiên đột nhiên cứng đờ, cả người trực tiếp bay ra ngoài, đập mạnh vào sàn đá cẩm thạch trong phòng khách.  

 

 

“Ở đây đến lượt anh nói chuyện sao? Ở đó mà nói chuyện tình cảm với tôi? Tôi với anh có tình cảm quái gì.”  

 

 

Lâm Phong cười lạnh nói.  

 

 

“Anh….”  

 

 

Nam Cung Vấn Thiên chật vật bò dậy, đang định nói gì đó. Kết quả ầm một tiếng, lại bị Lâm Phong hất bay ra ngoài.  

 

 

Mà cú đánh lần này càng nặng hơn, bay còn xa hơn, trực tiếp bay lên tầng hai, treo ngược trên lan can của hành lang.  

 

 

“Tôi đã nói ở đây không tới lượt anh nói chuyện, vậy mà anh còn dám nói?”  

 

 

Lâm Phong lạnh lùng nói.  

 

 

Chứng kiến một màn này, không gian bỗng nhiên yên tĩnh.  

 

 

Tần Vô Đạo nhìn Nam Cung Vấn Thiên đang bị treo trên lan can như một con chó chết,  nhất thời không nói nên lời.  

 

 

Bọn họ tính trước rất nhiều khả năng!  

 

 

Nghĩ tới Lâm Phong và Nam Cung Vấn Thiên quyết đấu một trận, Lâm Phong dùng toàn lực đánh bại hắn ta, cũng nghĩ tới Lâm Phong không phải đối thủ của Nam Cung Vấn Thiên, bị Nam Cung Vấn Thiên sỉ nhục nặng nề!  

 

 

Nhưng tuyệt đối không nghĩ tới kết quả lại như vậy….  

 

 

Lâm Phong gần như không dùng lực, giống như Lý Như Hải vừa nãy, dễ dàng đánh gục Nam Cung Vấn Thiên!  

 

 

Đầu của mọi người có chút choáng váng!  

 

 

“Cảm ơn ngài Lâm!”  

 



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 718


 

 Nghịch Thương Thiên không kịp né tránh, bị tát mạnh vào ngực, bay ra xa hàng chục mét, cuối cùng đập mạnh vào một cây cột đá, trong miệng phun ra một ngụm máu lớn!  

 

Thấy cảnh này.  

 

 

Cả sân im ắng!  

 

 

Nghịch, Nghịch đại nhân thế mà... thế mà lại thua?  

 

 

Hắn ta chính là Chân Long Chi Tử đời trước!  

 

 

Adv

Chân Long Chi Tử cứ ba mươi năm bầu chọn một lần.  

 

 

Nói cách khác, Nghịch Thương Thiên chính là một trong mười người mạnh nhất thế hệ thanh niên ba mươi năm trước!  

 

 


"Xoẹt~"  

 

 

Võ Bá lại xách Hạ Vân Đỉnh lên.  

 

 

Adv

Một bên giày vò Hạ Vân Đỉnh, một bên đảo mắt nhìn xung quanh, giọng trầm trầm nói.  

 

 

"Còn ai không?"  

 

 

Sắc mặt Hoàng lão khó coi đến cực điểm, lập tức ra hiệu cho Phong Trần Hải và Ảnh Hồng Tuyết tấn công Võ Bá.  

 

 

Hai Chân Long Chi Tử nghe vậy, ánh mắt khẽ động.  

 

 

Đang chuẩn bị liên thủ.  

 

 

Thì ngay lúc này.  

 

 

"Xoảng~"  

 

 

Một thanh kiếm dài ba thước từ trên trời bay tới, cắm mạnh xuống giữa sân.  

 

 

Dưới lực đạo khổng lồ, thân kiếm hơi run rẩy, không ngừng rung chuyển!  

 

 

Tiếp theo.  

 

 

Một người đàn ông mặc áo xanh từ trên trời giáng xuống.  

 

 

Người đàn ông mặc áo xanh không phải ai khác, chính là tam sư huynh Lý Nguyên Hạo...  

 

 

Khí chất của anh hoàn toàn khác với Võ Bá.  

 

 

Nếu nói Võ Bá là một con bạo long hung dữ của thời đại Hồng Hoang, thì Lý Nguyên Hạo lại là một thư sinh, trông ôn hòa nhã nhặn như ánh nắng ban mai..  

 

 

Mà ngay khi mọi người đang nghi ngờ người này là ai.  

 

 

Phùng Mục Trần từ xa chạy đến trước mặt Lý Nguyên Hạo, kích động nói:  

 

 

"Tam sư huynh, anh tới rồi!"  

 

 

"Trên người chú sao lại dính đầy bụi đất vậy?”  

 

 

Lý Nguyên Hạo hỏi.  

 

 

Phùng Mục Trần liếc nhìn tứ sư huynh Võ Bá, cười gượng một tiếng, nói:  

 

 

"Vừa nãy vô tình ngã một cái!"  

 

 

Lý Nguyên Hạo thấy vậy dường như đã hiểu ra điều gì, mỉm cười, cũng không vạch trần.  

 

 

Anh đi thẳng đến trước mặt Lâm Phong, nho nhã cười nói:  

 

 

"Sư đệ, anh là tam sư huynh của cậu, Lý Nguyên Hạo!"  

 

 

Lâm Phong gật đầu đáp lại, trong lòng có chút ngoài ý muốn.  

 

 

Không ngờ tam sư huynh lại là một kiếm tu...  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 253


Không thể không nói, thanh niên áo trắng rất mạnh, mạnh hơn Nam Cung Vấn Thiên kia nhiều!  

 

Đáng tiếc so với Lâm Phong thì vẫn còn yếu, dù đã phóng hết uy áp ra nhưng với Lâm Phong, nó vẫn yếu đến đáng thương.  

 

 

“Dừng lại.” Lâm Phong nhẹ nhàng phẩy tay, uy áp kinh khủng lập tức tan ra.  

 

 

“Quả nhiên có chút bản lĩnh!”  

 

 

Adv

Đôi mắt thanh niên áo trắng lóe sáng, huy động chân khí trong cơ thể, đấm thẳng vào Lâm Phong.  

 

 

Lâm Phong dễ dàng bắt được nắm đấm của hắn, tiện đà ném đi, thanh niên áo trắng nháy mắt đã bay ra hơn mười mét, cuối cùng lảo đảo trên đất thêm chừng vài chục bước nữa mới ổn định được thân mình!  

 

 

“Cậu bày hàng ở đây không phải vì chờ tôi đấy chứ?”  


 

 

Lâm Phong vừa nhặt linh thạch trên đất lên bỏ vào túi càn khôn, vừa điềm tĩnh hỏi.  

 

Adv

 

Thực ra anh đã nhìn ra được cảnh giới của thanh niên này rồi, khoảng Hậu Thiên Cảnh tầng năm.  

 

 

Thực lực như vậy xuất hiện trên người một thanh niên hai bảy hai tám tuổi cũng hơi bất ngờ.  

 

 

“Không sai! Tôi vì giết anh mà tới!”  

 

 

Thanh niên áo trắng nặng nề nói, vẻ mặt nghiêm túc hơn hẳn.  

 

 

Thực lực của Lâm Phong còn mạnh hơn hắn nghĩ, chỉ vài chiêu đã đánh tan đòn tấn công của hắn.  

 

 

Điều này nghĩa là hắn phải ra tuyệt chiêu!  

 

 

“Giết tôi? Chúng ta lần đầu gặp mặt đúng không?” Lâm Phong hứng thú hỏi.  

 

 

“Tôi vì nhà họ Giang! Sư tỷ của tôi là tiểu thư nhà họ Giang, Giang Tịch Vũ! Anh vì một mối thù mà diệt cả nhà họ, đúng là làm hại cả thiên hạ.” Thanh niên áo trắng lạnh lùng nói.  

 

 

Lâm Phong nghe vậy thì nhíu mày. Anh cho rằng mình đã diệt sạch cả nhà họ Giang, không ngờ vẫn còn mầm mống tai họa.  

 

 

Anh nhớ trước kia Trần Thiên Hủ từng nói với mình nhà họ Giang có một nhân vật lớn, chính vì thế mà hai nhà Giang, Trần mới đính hôn với nhau…  

 

 

Nói như vậy nhân vật lớn này chính là Giang Tịch Vũ rồi!  


 

 

“Chậc, đúng là cháy rừng mãi không tắt, gió thổi chút thôi lại bùng lên.” Lâm Phong thở dài một hơi.  

 

 

Lúc này, thanh niên áo trắng rút trường kiếm sau lưng mình ra.  

 

 

Trong nháy mắt, một luồng kiếm khí bén nhọn xuất hiện, khiến không khí xung quanh xơ xác tiêu điều.  

 

 

“Anh còn di ngôn nào không?”  

 

 

“Vì sao sư tỷ của cậu không tự ra mặt? Lại phái cậu tới đây tìm chết?” Lâm Phong hỏi.  

 

 

“Buồn cười, sư tỷ của tôi là người thế nào chứ, sao lại tự tới tìm anh được? Vừa nãy cho anh ba phần, anh nghĩ mình thật sự là đối thủ của tôi sao?” Thanh niên áo trắng cười khẽ, đưa kiếm chỉ Lâm Phong, lạnh lẽo nói:  

 

 

“Nhỡ kĩ, tối nay, người giết anh là Bạch Vũ của Huyền Linh Môn!”  

 

 

“Ong!”  

 

 

Bạch Vũ không hề do dự, bổ luôn hai phát ra.  

 

 

Hai luồng kiếm khí nhanh chóng lao ra, chém nát mấy hàng cây xung quanh, nhưng khi vọt tới trước mặt Lâm Phong, vẫn bị Lâm Phong dễ dàng đón được.  

 

 

“Không hổ là đệ tử tông môn, biết cách rót linh lực vào kiếm, có thể nói, mấy nhát kiếm này của cậu, ở phàm thế này, võ giả Hậu Thiên Cảnh tầng sáu hay thậm chí là tầng bảy cũng không phải đối thủ của cậu!” Lâm Phong giương mắt nhìn về phía Bạch Vũ, rồi thản nhiên nói: “Đáng tiếc là cậu gặp tôi!”  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 344


 Điều này khiến Long Ngạo Thiên cực kì khiếp sợ!  

 

Vẻ mặt Lâm Phong bình tĩnh, nói:  

 

 

“Không ai trả được thù lao này cho tôi, tôi cho các người lựa chọn lần cuối! Các người chọn người hay linh thạch?”  

 

 

“Lâm Phong, cậu có biết hành vi hiện tại của mình ngu xuẩn cỡ nào không?”  

 

 

Long Ngạo Thiên xiết chặt nắm tay, xương cốt kêu cạch cạch.  

 

 

Adv

Lâm Phong lười lãng phí nước bọt.  

 

 

Long Ngạo Thiên này từ đầu đã luôn tỏ vẻ bề trên, có lẽ là muốn ra oai phủ đầu, đúng là não tàn!  

 

 

Lâm Phong hơi dùng lực.  

 

 

Hoa Vân Phi bị anh bóp cổ lập tức đỏ bừng mặt, hô hấp dồn dập, hít thở không thông.  

 

 

Adv

Nhìn thấy vậy, Long Ngạo Thiên khó giữ được bình tĩnh, vội vàng nói:  

 

 

“Dừng tay! Tôi đồng ý, một trăm viên đạn linh thạch, tôi sẽ nhanh chóng cho cậu!”  

 

 

“Xin lỗi, bây giờ không chỉ là một trăm viên nữa, ông phải trả giá đắt cho hành vi ngu xuẩn vừa rồi, thêm tiền đi, tôi muốn hai trăm viên!”  

 

 

Lâm Phong lạnh lùng nói.  

 

 

Long Ngạo Thiên suýt nữa đã phun ra một búng máu, lạnh lùng nói:  

 

 

“Cậu lừa gạt tôi?”  

 

 

“Đúng, ông hiểu như vậy cũng được, tôi đang lừa ông đấy, sao hả, phục không?” Lâm Phong gật đầu.  

 

 

Long Ngạo Thiên phun ra một hơi, đột nhiên tỉnh táo lại.  

 

 

Ông ta nhìn thoáng qua Lâm Phong, nói:  

 

 

“Được, tôi cho cậu hai trăm viên đạn linh bạo là được chứ gì? Cậu buông Hoa viện sĩ ra.”  

 

 

“Được.”  

 

 

Khóe miệng Lâm Phong nhếch lên, để Hoa Vân Phi xuống.  

 

 

Lúc Hoa Vân Phi được thả ra, anh ta ho vài cái, có vẻ hơi nghẹn cổ.  

 

 


“Tiểu Thanh, cô đỡ Hoa viện sĩ ra sau lưng tôi.”  

 

 

Vẻ mặt Long Ngạo Thiên thản nhiên nói.  

 

 

Tiểu Thanh yên lặng gật đầu, sau đó  đỡ Hoa Vân Phi về bên cạnh Long Ngạo Thiên.  

 

 

Thấy vậy, đám người vây quanh lập tức cảm thấy không ổn!  

 

 

Tính cách Long Ngạo Thiên luôn bá đạo như thế, không cho phép bất cứ kẻ nào làm trái lời ông ta!  

 

 

Hiện tại trước mặt nhiều người thế này, Lâm Phong đắc tội Long Ngạo Thiên, đương nhiên sẽ khiến Long Ngạo Thiên trả thù!  

 

 

Vừa nãy Hoa viện sĩ trong tay Lâm Phong, Long Ngạo Thiên còn hơi kiêng dè, bây giờ Hoa viện sĩ đi rồi, Lâm Phong chẳng còn lợi thế nào nữa!  

 

 

Trong mắt bọn họ, tuy rằng Lâm Phong rất mạnh nhưng chắc chắn không phải đối thủ của Long Ngạo Thiên. Hai người đánh nhau thì Lâm Phong chắc chắn bại trận ngay!  

 

 

Quả nhiên, một giây sau, khí tức khủng khiếp từ trong người Long Ngạo Thiên bùng phát ra, uy áp cường đại khiến đám người ở đây hít thở không thông!  

 

 

Long Ngạo Thiên lạnh lùng nhìn Lâm Phong, ánh mắt đằng đằng sát khí.  

 

 

“Tôi đã đoán được cậu sẽ như thế! Cậu nói chuyện nghe thối lắm, làm người ta buồn nôn!”  

 

 

Lâm Phong thở dài, chuẩn bị ra tay!  

 

 

Đúng lúc này, Hoa Vân Phi đột nhiên nói:  

 

 

“Tổng chấp pháp Long, nếu đã đồng ý thì nên làm đúng lời hứa, nếu không thanh danh cũng bị ảnh hưởng.”  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom