Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 2107


Chương 2107


Không biết vì sao, cô chưa kịp nói xong, chợt phát hiện nhiệt độ xung quanh đột nhiên giảm xuống.


Lại tức giận rồi sao?


Tô Lam không dám nói tiếp.


Bởi vì cô vừa ngẩng đầu liền thấy bộ dạng như muốn ăn thịt người của Quan Triều Viễn.


Người đàn ông này, sao có thể lật mặt còn nhanh hơn lật sách vậy?


Nếu anh ta không phải là muốn nhanh chóng ly hôn thì sao phải ba bốn lần nhắc tới chuyện này?


Bây giờ cô đã làm như anh ta mong muốn, sao anh ta có vẻ không vui vậy?


Quan Triều Viễn đưa tay bóp lấy cằm Tô Lam, bắt cô phải đối mặt nhìn vào anh: “Hừ, lợi dụng xong rồi muốn đá tôi đi? Cô xem Quan Triều Viễn tôi là cái gì?”


Quả nhiên!


Anh ta thực sự muốn ly hôn.


Chỉ có điều cô cảm thấy khó chịu vì sao chính bản thân cô lại là người phải đề nghị ly hôn!


Tô Lam ơi là Tô Lam, mày đúng là đồ ngốc thật mà Người đàn ông có quyền có thế như Quan Triều Viễn, quan trọng nhất chính là mặt mũi thể diện.


Cho dù cô thực sự muốn ly hôn, cũng nên là anh ta nói ra mới đúng!


Nghĩ đến đây, Tô Lam hận không thể một phát cắn đứt lưỡi: “Vậy, anh muốn thế nào?”


“Tôi muốn thế nào?”


Anh muốn nhốt nhóc mèo hoang thích cắn người này ở đầu giường, hung hăng chiếm lấy, làm cho cô hoàn toàn đầu hàng, Khiến cô không bao giờ dám nghĩ đến chuyện ly hôn với anh nữa!


Trong lòng thì nghĩ vậy, nhưng lời nói ra lại lạnh như băng: “Đợi đến khi nào cô chữa khỏi bệnh cho tôi, tôi có thể suy nghĩ đến việc cho cô tự do.”


Chữa khỏi bệnh?


Tô Lam lập tức sáng mắt lên: “Thật sao?”


Hôm đó ở biệt thự lúc Tô Lam kiểm tra cho Quan Triều Viễn, bạn nhỏ Tuấn rõ ràng có phản ứng.


Hơn nữa thân thể anh ta khỏe mạnh, mạch đập rất tốt, có thể khẳng định thân thể anh ta không có bệnh vặt.


Như vậy, bệnh tiềm ẩn của anh ta có thể là trở ngại về tâm lý.


Bệnh tâm thần, đây chính là sở trường của cô rồi!


Nhìn biểu cảm hưng phấn tới đỏ bừng của Tô Lam, gương mặt tuấn tú của Quan Triều Viễn trong nháy mắt đen như đít nồi: “Nếu như không chữa được thì sao?”


“Anh Quan, anh yên tâm, tôi nhất định sẽ khiến anh vui vẻ!”


Cánh tay lớn Quan Triều Viễn siết chặt vòng eo thon thả của cô, kéo lại gần hơn.


“Gô..


Quan Triều Viễn cố ý ghé sát bên tai, dùng giọng điệu u ám nói với cô: “Vậy tôi sẽ đợi cô làm cho tôi vui vẻ, dùng kỹ thuật cao siêu của cô?”


Nói xong, anh quay về vị trí lúc đầu, cầm tập tài liệu xem tiếp.


Tô Lam chỉ cảm thấy trong đầu “Âm” một tiếng.
 
Chương 2108


Chương 2108


Lời Quan Triều Viễn vừa nãy nói, hình như cũng có lý, nhưng mà không hiểu sao anh ta nói ra lại có chút kỳ quái nhỉ?


Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc làm việc của anh. Tô Lam mới phát hiện, không biết khi nào, mặt mình lại nóng thế này.


Đưa Tô Lam đến bệnh viện, chiếc Rolls-Royce màu đen quay đầu xe đi thẳng đến công ty.


Quan Triều Viễn đứng trước cửa sổ, nhìn dòng xe tấp nập ngoài đường.


Bên tai, đều vang lên tiếng nói của Lục Anh Khoa.


“Vương Tiến Phát sáng sớm hôm nay đã tỉnh lại, nhưng mà có vẻ do dùng quá liều thuốc, ông ta đối với chuyện phát sinh hôm qua hoàn toàn không thể nhớ ra”


Không nhớ ra?


Quan Triều Viễn nhíu mày, quay đầu.


Ánh mắt lạnh lùng khiến Lục Anh Khoa.


cúi đầu xuống: “Đừng có giả nai.”


Quan Triều Viễn giễu cợt nhếch miệng cười: “Xem ra, người phía sau ông ta thủ đoạn còn cao hơn tôi nghĩ.”


Lục Anh Khoa tiếp tục trâm ngâm một hồi: “Cậu chủ, hôm qua quả thật Tô Văn Tâm có đi gặp mợ chủ, nhưng mà ông ta rất nhanh đã rời đi rồi. Manh mối này có tiêp tục điều tra nữa không?”


Quan Triều Viễn nheo mắt, còn chưa kịp nói, điện thoại trên bàn đã kêu lên.


Lục Anh Khoa nghe điện thoại, nhìn về phía Quan Triều Viễn nói: “Là cô Tô.”


Cô Tô, là Tô Bích Xuân Thời điểm quan trọng này cậu chủ hẳn là không muốn gặp cô ta mới đúng Nhưng ai mà biết được, Quan Triều Viễn bất ngờ nói: “Để cô ta vào”


…Vâng…”


Mặc dù không biết cậu chủ đang nghĩ gì, nhưng Lục Anh Khoa cũng không dám hỏi thêm, quay người rời đi.


Mấy phút sau, Tô Bích Xuân, mặc một chiếc váy ngắn bó sát tinh xảo, chân đi đôi giày cao gót bước vào.


Cứ nghĩ là sau trò cười trong bệnh viện, Quan Triều Viễn sẽ không để ý đến cô ta nữa.


Nhưng mà hôm qua Tô Lam xảy ra chuyện kia, bản thân không xuất hiện khác nào chột dạ.


Thế nên hôm nay cô ta cố ý đến tìm Quan Triều Viễn.


Cho dù anh có không gặp, thì hành động của cô ta cũng đủ chứng minh cô ta không có tội Biết đâu mọi chuyện cứ thuận lợi như vậy.


“Triều Viễn.. “


Vừa thấy khuôn mặt kia của Quan Triều Viễn, Tô Bích Xuân không hiểu sao có chút đỏ mặt Người đàn ông này, thật sự rất anh tuấn.


ương mặt đó thôi cũng đủ làm cô ta mê mệt rồi.


Chưa kể đến gia cảnh, khối tài sản kếch xù của anh nữa.


Nó quả thực hoàn hảo không có điểm nào chê Ngoại trừ việc anh không có tính người.


Năm năm trước, sau khi anh bị người hạ thuốc ngủ với con tiện nhân Tô Lam, anh dường như biến thành cấm dục.
 
Chương 2109


Chương 2109


Trong 5 năm này, cô ta không biết tạo ra bao nhiêu cơ hội, muốn khiến hai người có thể cùng nhau một trận kịch Cô ta thậm chí còn không từ thủ đoạn khiêu vũ trước mặt anh, nhưng anh vẫn dửng dưng và không có bất cứ phản ứng gì cả.


Tô Bích Xuân mặc dù không phải khuynh nước khuynh thành, nhưng cũng coi là được xếp vào hàng mỹ nhân.


Nếu như đổi thành người đàn ông khác, chỉ sợ đã vồ như hổ đói rồi.


Cũng chỉ có Quan Triều Viễn…


“Triều Viễn, em cứ tưởng là anh không đồng ý gặp em cơ…” Tô Bích Xuân ủy khuất nói Quan Triều Viễn thâm trầm nhìn cô ta một cái: “Vì sao lại nói vậy?”


Tô Bích Xuân trong lòng vui mừng: Nhìn dáng vẻ này, chuyện xảy ra hai hôm nay, Quan Triều Viễn đều không điều tra liên quan đến mình rồi.


Điều này chứng minh cô ta vẫn còn cơ hội.


Quá tốt rồi!


“Không nói mấy chuyện không vui này nữa, thật ra hôm nay em đến đây là có chuyện muốn thương lượng với anh..” Tô Bích Xuân ngại ngùng ngồi xuống đối diện Quan Triều Viễn. Dù sao thì cũng đã qua lại với nhau hơn năm năm nay rồi, nên cô ta cũng biết răng Quan Triều Viễn sẽ đối xử nhẹ nhàng với cô ta hơn nhiều nếu như cô ta thể hiện vẻ ngoài nhút nhát và e thẹn.


Quả nhiên là vậy.


“Có chuyện gì?”


Khuôn mặt thanh tú của Tô Bích Xuân khẽ đỏ, lấy ra một tấm danh thiếp từ bên trong túi, đưa đến trước mặt anh: “Anh xem cái này trước đi đã…”


Khoa nam khoa bệnh viện Trung tâm.


thành phố Ninh Lâm, Nhan Thế Khải.


Cầm tấm danh thiếp lên..


Nếu như anh nhớ không nhầm thì người tên Nhan Thế Khải này chính là đàn anh đẹp trai mà nhóc mèo hoang kia dù bị bỏ thuốc vẫn nhớ đến?


“Khoa nam?” Ánh mắt Quan Triều Viễn hiện lên chút mỉa mai chế giễu.


“Triều Viễn, anh… sẽ không giận chứ? Dù sao hai chúng ta cũng đã quen biết năm năm rồi, nhưng anh…” Tô Bích Xuân căn môi ngập ngừng… Thật ra trong lòng cô ta vẫn có chút lo lắng. Dù gì thì với nam giới mà nói vấn đề này cũng khá ngại ngùng xấu hổ.


Nhưng vì liên quan đến cuộc đời hạnh phúc, mỹ mãn sau này của cô ta nên Tô Bích Xuân đánh liều một phen.


Thế nhưng trong lúc Tô Bích Xuân đang thấp thỏm lo lắng lại đợi mãi không thấy sự tức giận hay phẫn nộ của Quan Triều Viễn.


Anh ngược lại còn quay người về phía cô ta rồi đưa tay nhéo cằm cô: “Cô… nóng lòng muốn ôn lại chuyện cũ vậy à?”


Bất ngờ bị anh dựa gần như vậy, Tô Bích Xuân nhìn khuôn mặt anh tuấn ở cự ly gần mà hơi thở loạn nhịp.


Suýt chút nữa thì gật đầu lia lịa rồi!


Người đàn ông này bây giờ thực sự không biết nương tay là gì nữa rồi, nhưng cô ta lại biết rằng, nếu anh làm được thật thì nhất định đủ khiến cô ta cảm nhận được sự sung sướng mãnh liệt nhất trong cuộc đời này: “Anh… thật đáng ghét!”
 
Chương 2110


Chương 2110


Tô Bích Xuân xấu hổ cúi đầu nên không thể trông thấy được sự kinh tởm ghê người loé lên trong mắt Quan Triều Viễn.


Thật ra Quan Triều Viễn vẫn luôn có sự nghỉ ngờ. Cái đêm năm năm trước đó tại sao anh lại có thể hoà hợp với Tô Bích Xuân đến vậy?


Sau hôm đó anh cũng từng thử qua nhưng đừng nói là ngủ cùng cô ta, ngay cả việc hôn thôi cũng đã khiến anh làm không được rồi!


Cảm giác ghê tởm từ sâu trong lòng đó so với sự hạnh phúc tột cùng như trong giấc mơ đó hoàn toàn trái ngược nhaut *Àiiiif”


Khẽ cười nhẹ một tiếng, Quan Triều Viễn cầm chiếc danh thiếp lên: “Cô đặt lịch hẹn rồi cùng tôi đi”


“Gì ạ?” Tô Bích Xuân không dám tin vào tai mình. Quan Triều Viễn liếc nhìn cô ta: “Không muốn đi cũng không sao”


“Không không không! Em đi đặt lịch hẹn ngay đây, ngày mai sẽ đến đó!” Tô Bích Xuân gần như mừng rỡ điên cuồng rời đi. Ngay khi cô ta vừa bước chân đi khỏi, cửa văn phòng bị mở ra từ một khe cửa.


“Hoa Đông, cậu mau chọc mù mắt tôi đi!


Tôi chắc chắn bị mù hay điếc rồi, nếu không sao có thể nghe thấy anh hai đồng ý để Tô Bích Xuân cùng anh ấy đến khoa nam khám bệnh chứ? Tô Bích Xuân này thực sự cũng không phải dạng vừa đâu!”


Hoa Đông gãi gãi mấy sợi tóc đỏ trên đỉnh đầu: “Đúng là kỳ lạ thật! Cậu nói xem một người con gái như Tô Bích Xuân làm sao lại biết được khoa Nam của bệnh viện Trung tâm đó là chỗ khám nổi tiếng nhất cả nước?”


“Tôi nghe nói là do thư ký Lâm tiết lộ cho cô ta.”


“Thư ký Lâm? Chính là cái người mồm miệng kín kẽ đến mức tôi cạy mồm không nói đó sao? Cô ta mà cũng nói mấy kiểu chuyện phiếm như thế này, có mà mặt trời mọc đẳng tây rồi. A, chờ đã….!”


Hoa Đông và Thẩm Tư Huy nhìn nhau rồi như chợt nhận ra điều gì đó liền cùng quay đầu nhìn về phía Quan Triều Viễn đang xử lý công việc phía sau bàn làm việc kia, chiêu đường vòng cứu nước này của anh hai thật là…


Bệnh viện trung tâm.


Nhan Thế Khải đi họp giao ban khoa nên giao lại nhiệm vụ đi kiểm tra phòng bệnh cho Tô Lam, cô cũng rất vui vẻ đồng ý. Dù sao cũng có y tá trưởng cùng cô đi kiểm tra phòng bệnh, cô cũng không cần phải tốn nhiều công sức lắm.


“Bác sĩ Tô, phòng này… chúng ta có kiểm tra không?”


Y tá trưởng đến trước cửa buồng bệnh VIP, do dự hỏi cô.


Tô Lam khó hiểu: “Chưa ra viện thì tất nhiên là phải kiểm tra rồi”


Vừa nói xong cô liền trực tiếp đẩy cửa bước vào. Nhưng vừa mở cửa cả hai người đều đã bị doạ cho ngây người.


Trên giường bệnh 2 cơ thể không mặc gì đang cuốn lấy nhau.


Người đàn ông nằm trên giường bệnh đang ra sức hoạt động, mồ hôi tuôn ra như mưa, cô gái ngồi trên người anh ta thì phóng khoáng khó ai sánh bằng, điên cưồng lắc lư thân mình.


Cả căn phòng đều ngập tràn âm thanh mờ ám.
 
Chương 2111


Chương 2111


Y tá trưởng nào đã nhìn thấy khung cảnh như thế này bao giờ đâu, liền lập tức đỏ bừng mặt. Cô ấy gần như ngay lập tức theo bản năng đưa tay kéo Tô Lam nhưng ai biết được chân cô lại như bị đóng đinh tại chỗ, không hề nhúc nhích.


Đôi mắt sáng nhìn chăm chằm vào đôi nam nữ trên giường. Sao cô lại quên mất được nhỉ?


Cố Đức Hiệp lân trước bị thương vẫn còn đang nằm viện mà!


Liễu Mộng Ngân vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy Tô Lam.


Cô ta bị doạ cho hết hồn, vốn đã muốn trốn đi rồi nhưng khi nhìn thấy ánh mắt nhìn chằm chảm của Tô Lam lại dứt khoát không thèm trốn nữa Thậm chí còn cười mỉa mai, động tác cũng càng phóng đãng hơn. Cô ta lên giọng khiêu khích: “Anh Hiệp, anh lớn quá đi! Em yêu anh chết đi mất!


Hai mắt Cố Đức Hiệp đỏ ngầu: “Anh quả thật ngay từ đầu đã không nhìn lầm em, em đúng là một tiểu yêu tinh muốn lấy mạng người khác mà!”


“Anh đáng ghét quá đi!” Liễu Mộng Ngân xấu hổ: “Anh Hiệp, vậy anh nói xem, anh thích tiểu yêu tinh như người ta hơn hay thích Tô Lam hơn nào?”


“Sao lại nhắc đến người đàn bà đó? Lúc còn ở bên anh thì giả vờ giả vịt, thực chất bên trong lại là một ả tiện nhân.” Cố Đức Hiệp hung hăng măng cô.


“Hừ!”


Liễu Mộng Ngân nghe được câu này xong liền đắc ý khiêu khích nhìn Tô Lam.


Tô Lam, làm gì có ai không biết hồi đó khi còn học đại học cô thích Cố Đức Hiệp đến mức nào. Bây giờ nhìn thấy Cố Đức Hiệp với tôi ở bên nhau chắc tức chết mất nhỉ?


Liễu Mộng Ngân tưởng rẵng Tô Lam đã sụp đổ rồi nhưng lại thấy cô cười lạnh, lập tức rút điện thoại trong túi áo ra, mở chức năng quay phim: “Ai ya, đừng dừng lại chứ, tiếp tục đi! Để tôi tìm góc độ tốt nhất quay mặt hai người cho rõ. Đến lúc đó khẳng định chỉ cần đăng lên mạng cái là hai người lập tức nổi tiếng ngay đó nha!”


Mặt Liễu Mộng Ngân lập tức biến sắc hét lên một tiếng. Ngay cả quần áo cũng chưa kịp mặc đã vội nhào đến cướp điện thoại.


Tô Lam nhếch miệng cười, nhanh chóng lùi ra hành lang: “Ban nãy không phải còn đang sung sức lắm mà, sao lại không tiếp tục nữa đi?”


Liễu Mộng Ngân không mặc quần áo nên cũng không dám đi ra ngoài, chỉ có thể đứng bên trong cửa hét lên: “Tô Lam, cô còn quay nữa tôi sẽ không tha cho cô đâu Tô Lam cười lạnh: “Đây là nơi công cộng, dám làm còn sợ bị người khác quay à?”


Chẳng qua lời cô nói vẫn còn chưa xong thì Cố Đức Hiệp đã vội vàng lao ra nắm lấy cổ tay cô và giật điện thoại.


“Bộp!”


Điện thoại bị ném mạnh xuống đất vỡ làm đôi.


Liễu Mộng Ngân chân tay luống cuống mặc quần áo nhưng vẫn hướng về phía Cố Đức Hiệp tố cáo cô: “Anh Hiệp, cô ta thật quá đáng! Nếu đoạn video đó bị quay lên mạng thì thanh danh của hai chúng ta sẽ bị huỷ hoại đó! Đến lúc đó cha anh biết được, hậu quả thật sự khó mà lường được”


Cố Đức Hiệp hung dữ nhìn Tô Lam, dáng vẻ như muốn ăn tươi nuốt sống người khác: “Tô Lam, cô thật hèn hạ! Đừng tưởng rằng cô dùng chút thủ đoạn này thì có thể uy hiếp được tôi quay lại bên cô, nằm mơ đi!


“A, Cố Đức Hiệp, nhiều năm như vậy không gặp, bản tính táo bạo vô sỉ của anh không những không đổi mà ngược lại còn ngang ngược hơn à?” Tô Lam dùng sức giấy dụa, nhưng tay Cố Đức Hiệp nắm rất chặt khiến cô không bỏ ra được.
 
Chương 2112


Chương 2112


Cánh tay trắng nốn, rất nhanh liền nổi lên những gân xanh gân tím.


Nếu không thể chạy thoát, Tô Lam dứt khoát cũng không giấy dụa.


Cô cười mỉa mai: “Sao vậy? Dáng vẻ cậu cả Hiệp hung thần ác sát này, chẳng lẽ lại định giết người diệt khẩu ở chỗ này sao?”


Cố Đức Hiệp dùng sức kéo một cái, Tô Lam ngã về phía trước, suýt chút nữa ngã xuống: “Tôi cảnh cáo cô, video hôm nay.


nếu cô dám truyền ra ngoài, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho cô đâu!”


Tô Lam cười thanh lãnh tuyệt mỹ: “Tôi cũng là bác sĩ của bệnh viện này, anh còn một tuần nữa mới xuất viện, nếu mỗi ngày khi tôi kiểm tra phòng anh đều làm những trò đen tối bần thỉu này, chẳng lẽ lại muốn tôi chọc mù mắt mình à?”


Cố Đức Hiệp nhìn chằm chằm cô rất lâu, đột nhiên đắc ý nở nụ cười: “Tô Lam, có phải là cô… đang ghen đúng không?”


Tô Lam trợn tròn mắt.


Người đàn ông này bị một con lừa đá vào đầu sao?


Lương Tĩnh Như cho anh ta dũng khí, dám nói ra những lời như vậy?


“Bị tôi nói trúng rồi đúng không? Bởi vì ghen tuông tôi với Mộng Ngân ở bên nhau, nên cô muốn quay video đe dọa chúng tôi Chẳng lẽ, năm năm trôi qua, cô vẫn còn thích tôi, nhìn thấy tôi lên giường cũng người phụ nữ khác thì không chịu được à?” Cố Đức Hiệp cười đến tà ác: “Nhớ lại, năm đó nếu không phải cô ra vẻ thanh cao, giả vờ giống như: một con gái trinh khiết liệt nữ, ngay cả một ngón tay cũng không cho tôi chạm vào, làm sao tôi có thể tìm được bạn cùng phòng của cô chứ? Dẫu sao, cô cũng rất xinh đẹp, tôi thực sự thích cô. Hay là, cô cùng tôi một lần thấy ghê tởm!”


“Ghê tởm sao?” Sắc mặt Cố Đức Hiệp.


nhất thời biến đổi, tức giận thiếu chút nữa không khỏi nhảy dựng lên: “Tôi ghê tởm sao?


Cô vì tiền mà đồng ý ngủ cùng ông già đó, nói thẳng ra là bán thân. Dựa vào đâu mà nói tôi ghê tởm chứ? Cô cho rằng cô sạch sẽ lắm sao?”


Tô Lam liếc mắt nhìn cổ tay mình, lấy bông gòn tẩm cồn lau: “Nếu không sạch sẽ thì sao? Tôi đang nghĩ anh vừa bẩn thỉu vừa ghê tởm đó, không được sao?”


“Con người đê tiện như cô.” Cố Đức Hiệp rất tức giận, đang muốn trở mặt —— “Này này này, Tô Lam em thật sự còn ở đây à?”


Ngoài cửa, bóng dáng một người mặc đồ màu trắng xông vào giống như một cơn lốc xoáy.


Khéo léo ngăn cách Tô Lam và Cố Đức Hiệp Đó là Nhan Thế Khải!


Y tá trưởng vừa thấy tình hình không đúng, vội vàng chạy ra tìm người tới giúp đỡ.


Nhan Thế Khải nằm lấy cánh tay Tô Lam, vẻ mặt lo lắng: “Tô Lam, sao em vẫn còn ở đây? Bệnh nhân trong khoa của em đã chờ đợi nửa ngày và nói rằng họ sẽ phàn nàn về em đó. Mau đi theo anh!”


Nói xong, cũng mặc kệ Cố Đức Hiệp ở một bên còn đang nóng nảy như sấm sét, anh kéo Tô Lam đi ra ngoài Hành động rất nhanh, cho nên Cố Đức Hiệp và Liễu Mộng Ngân còn chưa kịp phản ứng đã xảy ra chuyện gì, liền không thấy người đâu nữa rồi.


Tô Lam bị Nhan Thế Khải túm lấy một đường xuyên qua hành lang bệnh viện, chạy một mạch đến cửa phòng làm việc của khoa nam, mới dừng lại thở hồng hộc.


“Đàn anh, anh kéo em làm gì chứ? Em ngược lại muốn xem tên đàn ông cặn bã kia có dám động đến một sợi tóc của em hay không!”


Tô Lam tức giận phồng má lên.
 
Chương 2113


Chương 2113


Nhan Thế Khải có chút im lặng nắm lấy cánh tay cô: “Vậy em giải thích cho anh nghe, những vết sẹo trên tay là sao?”


Tô Lam nhíu mày.


Lúc này cô mới nhận ra trên cổ tay phải của mình có vài vết ngón tay xanh tím, đụng một cái liền đau.


Thắng khốn đó, xuống tay nặng như vậy!


“Vào bôi thuốc đi!” Nhan Thế Khải nắm tay cô đi vào văn phòng, “Đàn anh, chỉ là một chút vết thương nhỏ, không cần kinh ngạc như vậy…” Tô Lam nhìn đống bình thuốc mà Nhan Thế Khải mang ra, vẻ mặt cười khổ Nhan Thế Khải nghiêm mặt, mạnh mẽ ấn cô ngồi xuống: “Em là một người con gái, trên tay có loại vết thương thế này sẽ không dễ nhìn. Hơn nữa, nếu bị hai đứa nhỏ nhìn thấy, chúng sẽ lo lắng đấy. “


Tô Lam cuối cùng cũng an tĩnh lại.


Cô ngoan ngoãn ngồi xuống, mặc cho.


Nhan Thế Khải cẩn thận bôi thuốc cho cô.


Bàn tay nhỏ bé của Tô Lam mềm mại không xương, ngón tay rất đẹp.


Nhan Thế Khải nhìn bàn tay nhỏ bé trong lòng bàn tay mình, mấy lần suýt chút không nhịn được muốn đan tay vào tay cô.


Anh cúi đầu nhìn Tô Lam.


©ô gái nhỏ bé cúi đầu, tỏ ra dịu dàng.


Ánh nắng mặt trời chiếu vào mặt cô, nhẹ nhàng hôn đôi môi hồng hồng của cô.


Không biết có phải mình làm cô đau hay không, cô khẽ nhíu mày, đôi môi đỏ nhẹ nhàng bĩu môi Như vậy… giống như đang hôn nhau vậy.


‘Yêu thầm nhiều năm, lại thổ lộ ra trong nháy mắt.


Thật là muốn… thật muốn hôn cô ấy…


Nhan Thế Khải nhịn không được cúi đầu, chậm rãi dựa vào Tô Lam.


Lúc này Tô Lam đang nghiêm túc nhìn dấu vết trên tay, không chút chú ý đến Nhan Thế Khải càng đến gần.


Đợi đến khi cô phát hiện, môi hai người đã ở rất rất gần nhau rồi..


Bốn mắt nhìn nhau, trong đầu Tô Lam đột nhiên trống rỗng.


Đàn anh, anh đang làm gì vậy?


Nhan Thế Khải nhìn thấy vẻ mặt ngây dại khó hiểu của Tô Lam, trong lòng lắc lư Cô đàn em này chỉ số thông minh rất cao, rất thông minh, nhưng về mặt tình cảm lại vô cùng chậm chạp.


Dù mình ám chỉ hay nói rõ cũng vô dụng thì cô cũng không hiểu.


Không bằng, hôn trước rồi mới tỏ tình!


Ngay khi hai người sắp hôn nhau “Két!


Cửa văn phòng đột nhiên bị người ta đẩy ra.


Một giây sau, một giọng nói trào phúng vui sướng khi người gặp họa vang lên: “Xem ra chúng tôi đến không đúng lúc rồi, có phải quấy rầy chuyện tốt của hai vị rồi không?”


Giọng nói này…


Tô Bích Xuân!


Tô Lam trong nháy mắt bị đánh thức, vội vàng đứng lên.
 
Chương 2114


Chương 2114


Nhan Thế Khải cũng vô cùng xấu hổ đứng dậy, ho khan một hồi.


Hai người nhao nhao quay đầu nhìn về phía cửa.


Lần này nhìn, Nhan Thế Khải ngây ngẩn cả người, Tô Lam càng giống như bị sét đánh, cả người cứng đờ đứng tại chỗ, không nhúc nhích được.


Tại sao… Quan Triều Viễn lại đi cùng Tô Bích Xuân chứ?


Hơn nữa lại còn nhìn thấy một cảnh vừa rồi?


Sau khi đối diện với ánh mắt lạnh lùng như muốn ăn thịt người của Quan Triều Viễn, Tô Lam đột nhiên muốn tìm một khe hở chui vào.


“Xin chào, hai vị… là ai vậy?” Nhan Thế Khải vội vàng nghiêm mặt, thể hiện thái độ chuyên nghiệp.


Tô Bích Xuân nhìn Quan Triều Viễn một cái.


Thật ra cô ta có chút sợ anh, cho nên không dám tự mình kéo anh ra.


Nhưng vừa rồi, Tô Lam sắp hôn một người đàn ông khác, cảnh này còn bị Quan Triều Viễn nhìn thấy nữa.


Nghĩ đến đây, Tô Bích Xuân đành phải kéo cánh tay Quan Triều Viễn.


Mà lần này, Quan Triều Viễn dĩ nhiên không đẩy cô ta ra!


Tô Bích Xuân càng thêm cô ta hếch cằm lên: “Chúng tôi tới đây, chẳng lẽ là đến để xem hai vị bác sĩ ân ân ái ái sao?”


“Khụ khụ!” Nhan Thế Khải ho khan hai tiếng.


Tô Lam nhìn thấy Tô Bích Xuân nắm lấy tay Quan Triều Viễn, không biết vì sao, đột nhiên cảm thấy cảnh này có chút nhức mắt.


Thật như vậy!


Cả thành phố Ninh Lâm đều biết bọn họ mới là p.


Cô ta và Quan Triều Viễn đến khoa nam, còn có thể làm gì nữa?


Bọn họ hẳn là không thể chờ đợi muốn sống chung rồi, cho nên mới tới nơi này.


Đột nhiên, Tô Lam cảm thấy lương tâm cần rứt cảm thấy mình vừa rồi có chút nực cười…


Cô và Quan Triều Viễn ngoại trừ giấy chứng nhận kết hôn ra, không có quan hệ gì nữa cả, cho dù vừa rồi đàn anh thật sự hôn cô, Quan Triều Viễn cũng không có tư cách quản.


“Đàn anh, anh cứ làm việc của mình đi, em không làm phiền anh nữa”


Tô Lam có chút muốn chạy trốn.


Chỉ có điều, khi cô đi đến cửa, đột nhiên bị người ta giữ tay lại Cô quay đầu lại, liền thấy Quan Triều Viễn nhìn chằm chằm vào mình: “Bác sĩ Tô, đây là định qua cầu rút ván sao?” Tô Lam nhất thời không kịp phản ứng: “Cái gì?”


“Sáng hôm qua bác sĩ Tô đã thề với tôi, nhất định sẽ làm cho tôi vui vẻ. Sao, nhanh như vậy liền mất trí nhớ rồi?”


Tô Lam chỉ cảm thấy đỉnh đầu như: sắp bốc khói.


Cô liếc nhìn Tô Bích Xuân Và Nhan Thế Khải một cái, đối diện với ánh mắt nghi hoặc của bọn họ.


“Tôi… tôi là bác sĩ tâm lý, còn đây này là khoa nam!” Tô Lam sợ anh lại nói ra những lời kinh động lòng người, nên chuẩn bị bỏ chạy.
 
Chương 2115


Chương 2115


Nhưng tên Quan Triều Viễn kia không buông tay: “Vậy thì làm sao bây giờ? Bác sĩ Tô lúc trước đã đi qua biệt thự thay tôi kiểm tra, có lẽ là rất rõ ràng, tôi đối với em chỉ…”


“Ây! Quan Triều Viễn anh im miệng đi!”


Tô Lam thét một tiếng chói tai, mạnh tay che miệng anh.


Cô cũng không quên ngày đó khi mình kiểm tra cho anh, đó là một cảnh tượng xấu hổ từ trên trời rơi xuống!


Tuyệt đối không thể để anh ta nói raI Nếu không cô sẽ không còn mặt mũi để nhìn mọi người nữa!


“Tô Lam, cô đang làm gì vậy? Còn không buông tay cho tôi!” Tô Bích Xuân kinh hãi trừng mắt với cô.


Đồ đê tiện Tô Lam này, lại dám che miệng Quan Triều Viễn?


Đáng ghét nhất là Quan Triều Viễn lại không hề né tránh!


Nhan Thế Khải hình như cũng phát hiện ra điều không đúng: “Tô Lam, anh này vừa rồi nói em là bác sĩ điều trị chính của anh ta là sao?”


Tô Lam hung hăng trừng mắt nhìn Quan Triều Viễn một cái, cảnh cáo anh không được nói nhảm nữa: “E hèm, đàn anh, anh còn nhớ lần trước bệnh viện điều em đến núi Ngự Cảnh khám tại nhà cho bệnh nhân không?


Chính là… anh Quan đây…’ Nhan Thế Khải lập tức ngây ngẩn cả người.


Quan Triều Viễn lạnh lùng nhìn anh ấy, sâu thảm bên trong ánh mắt có địch ý và bất mãn rõ ràng.


Trong đầu Nhan Thế Khải tràn ngập.


sương mù, căn bản cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.


“Cho nên, bác sĩ Tô này, bây giờ tôi nên tìm đàn anh này của em sao?” Quan Triều Viễn nhìn cô.


Tô Lam đọc ra sự uy hiếp từ đáy mắt anh Làm sao cô dám để đàn anh làm bác sĩ chữa trị chính của anh chứ.


Tên này chính là người trở mặt còn nhanh hơn lật sách!


“Đàn anh, bệnh nhân này cứ giao cho em đi!” Tô Lam kéo tay Quan Triều Viễn, chạy ra ngoài.


Vứt lại một mình Tô Bích Xuân ở văn phòng, một hồi lâu mới kịp phản ứng.


Cô ta nhanh chân đuổi theo.


Lại bị Nhan Thế Khải ngăn cản: “Cô gái này, phương thức trị liệu này cần phải tuyệt đối yên tĩnh, bầu không khí rất quan trọng Cô mà đi qua đó sẽ dễ dàng gây căng thẳng cho bạn trai của cô, ngược lại cũng không có lợi cho việc điều trị. “


“Nhưng mà!” Tô Bích Xuân tức giận “Nếu chậm trễ trị liệu, chỉ sợ bạn trai cô sẽ mất hứng”


Một câu nói, chọc trúng tử huyệt của Tô Bích Xuân.


Cô ta sợ Quan Triều Viễn.


Cho nên, chỉ có thể lo lắng bất an chờ ở bên ngoài phòng tâm lý trị liệu, ngồi chờ không yên.


Năm năm trước, Tô Lam cho Quan Triều Viễn ngủ cùng.


Máu đỏ trên giường chứng minh rằng họ thực sự đã từng có quan hệ.
 
Chương 2116


Chương 2116


Cô ta thật sự rất lo lắng, cho bọn họ một cơ hội ở chung với nhau như vậy, chuyện năm đó có thể sẽ lặp lại hay khôn Nhìn thấy Tô Bích Xuân ngồi không yên, Nhan Thế Khải có lòng tốt nhắc nhở: “Cô Tô, cô đừng lo lắng, Tô Lam là một bác sĩ rất chuyên nghiệp”


Sắc mặt Tô Bích Xuân vẫn không dễ nhìn: “Tôi có thể nhìn ra anh thích Tô Lam, cô ấy cứ như vậy đi xem khoa nam cho người khác, anh thật sự không lo lắng chút nào sao?”


Huống chỉ, người đàn ông đó còn là Quan Triều Viễn.


Đó là người đàn ông mà tất cả phụ nữ đều mơ ước!


Nhan Thế Khải xấu hổ cười cười, giải thích: “Cô Tô, trong phòng trị liệu còn có y tá nam Để tránh tranh chấp không cần thiết, bệnh viện sẽ không để cho các bác sĩ và bệnh nhân ở một mình trong phòng điều trị bí mật này, thường có sự có mặt của một người thứ ba.


Tô Bích Xuân có chút sửng sốt, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt cũng thoáng chuyển biến tốt hơn một chút.


Thời gian trôi qua từng phút một.


Thấy một giờ đồng hồ đã trôi qua, nhưng người đàn ông trong phòng trị liệu không hề có phản ứng gì, y tá nam sốt ruột.


của Đảo Quốc, tất cả những gì có thể đều bật cho anh Quan xem rồi… Số liệu thì chị tự mình xem đi ạ. “


Tô Lam liếc mắt nhìn giá trị trên đó, không khỏi kinh ngạc, nhưng cũng không biến sắc.


Nói tóm lại, anh ta không phản ứng gì với những thứ đó?


Ngoài cửa, Tô Bích Xuân đã bảo y tá vào thúc giục ba lần.


Chờ một tiếng đồng hồ, ra kết quả như vậy?


Tô Lam chỉ cảm thấy trên trán nổi gân xanh.


Cô cầm số liệu xông vào phòng trị liệu, người đàn ông mặc áo ngồi sờ sờ trên ghế trị liệu.


Bên tai vang vọng giọng rên ư a của người phụ nữ trong bộ phim ngắn, cô nghe cũng có chút đỏ tai, nhưng người đàn ông trước mặt lại rất nghiêm chỉnh, ánh mắt cũng không có một chút gợn sóng nào.


“Anh Quan, số liệu trước đó cho thấy thân thể của anh không có vấn đề gì. Nhưng tại sao bây giờ… bây giờ anh lại không có bất kỳ phản ứng gì?


Quan Triều Viễn lười biếng nhìn cô: “Em là bác sĩ, em còn hỏi tôi sao?”


Tô Lam đã vô cùng nghẹn ngào.


Cô nóng nảy xoa xoa đầu, ép buộc mình phải ôn nhu và kiên nhẫn: “Vậy… Là những tập đó không hay, hay là những bộ phim ngắn của Đảo Quốc đó không phù hợp với sở thích của anh? Hay là… anh muốn một khẩu vị nặng hơn?”


Quan Triều Viễn lạnh lùng nhìn màn hình trước mặt: “Bác sĩ Tô đừng quên, khẩu vị của tôi rất kén chọn. Đối với loại người trang điểm đậm đến mặt cũng không nhìn rõ này mà tôi cũng có phản ứng, vậy khác gì Hòa.


Trung Mã đâu chứ?”


Thì ra là không thích cô nữ chính đó hả!


Tô Lam thở phào nhẹ nhõm, gọi y tá nam vào: “Anh Quan, anh thích cái nào cứ nói thẳng với cậu ấy, tất cả đều có. “


Vẻ mặt y tá nam tối đen: “Đúng vậy, tất cả đều có, anh chỉ cần nói cho tôi biết anh thích cái nào là được”


Ánh mắt sâu thẳm của Quan Triều Viễn quét qua màn hình rồi chậm rãi dừng lại trên người Tô Lam.


Dùng tầm mắt đem thân hình mảnh khảnh của cô phác hoạ một lượt: “Cô ấy”
 
Chương 2117


Chương 2117


Thấy anh thản nhiên chỉ vào mình, Tô Lam trợn mắt há hốc mồm suýt chút nữa nổ tung tại chỗ: “Xin lỗi, tôi có chút…có chút không nghe rõ. Anh có thể nói lại lần nữa không. “


“Lớn lên rất đẹp, có khí chất và phong độ đều có thể lọt vào mắt tôi, bác sĩ Tô có vấn đề gì sao?” Bộ dạng Quan Triều Viễn uể oải nói: “Hay là, bác sĩ Tô cảm thấy bản thân mình thật khó coi, không có chút khí chất cũng không có phong cách?”


Người đàn ông này!


Vừa giở trò côn đồ, vừa ung dung thản nhiên khen ngợi cô.


Làm cho cô ngay cả cơ hội phản bác cũng không có!


Tô Lam đột nhiên bắt đầu hối hận vì lẽ ra cô không nên tiếp nhận ca bệnh này.


“Không thành vấn đề”


Cô gần như nghiến răng nói ra ba chữ này.


Nam y tá ngẩn người: “Cho nên?” Tô Lam che mặt: “Chỉnh sửa khuôn mặt của tôi đi”


Nam y tá kinh hãi nhìn Tô Lam: “Không ngờ bác sĩ Tô lại là người như vậy.”


Đúng như dự đoán.


Mặc dù hiệu quả của chỉnh sửa là rất thô, dữ liệu bất động bình ổn ban đầu thế nhưng lại có chút không ổn định.


“Trời ơi! Một chiêu này quả là rất hữu dụng!” Nam y tá kinh ngạc.


Tô Lam nhìn số liệu nhấp nhô lên xuống, cảm thấy bất lực.


Muốn chữa khỏi Quan Triều Viễn, xem ra chỉ có thể bắt đầu từ bản thân cô?


Nếu không chữa khỏi thì không có cách nào ly hôn.


Tuy nhiên, nếu cô dốc hết sức mình để chữa khỏi bệnh cho anh, thì cuộc hôn nhân này có ý nghĩa như thế nào?


Tô Lam một lần nữa cảm thấy rằng anh dường như đã trở lại bình thường!


Đã một tiếng rưỡi trôi qua, Tô Bích Xuân không nhịn được nữa, mạnh mẽ xông vào.


Thời điểm cô ta thấy Quan Triều Viễn một mình ngồi trong phòng trị liệu, Tô Lam ăn mặc chỉnh tê, bên cạnh còn có một nam ý tá đang đứng: “Có chuyện gì vậy?”


Cô ta tức giận hướng về phía Tô Lam.


Lúc này, Quan Triều Viễn cũng bước ra ngoài Tô Lam không muốn nói chuyện với Tô Bích Xuân, nhưng với tư cách là một bác sĩ, cô phải có trách nhiệm giải thích tình trạng của bệnh nhân một cách rõ ràng.


“Không có phản hồi nào trong giờ quan sát đầu tiên, sau đó thì dùng một chút phương pháp đặc thù, số liệu cũng biến động, có lẽ là hướng phát triển tốt”


“Cái gì? “


Có phản ứng rồi?


Hai mắt Tô Bích Xuân sáng lên khi nghe đến điều này.


Mặc dù Tô Lam là một con người hèn hạ, nhưng cô ta có vẻ thực sự có năng lực về phương diện này.


Nếu cô ta thực sự có thể chữa khỏi căn bệnh không tiện nói ra của Quan Triều Viễn và để cô ta thành công có được vị trí, cô sẽ cho cô ta một con đường sống.


“Đây chỉ là bước trị liệu đầu tiên”
 
Chương 2118


Chương 2118


Lời của Tô Lam còn nói chưa hết đã bị Quan Triều Viễn cắt ngang: t Sĩ Tô tự mình ra tay thì có lẽ hiệu quả sẽ càng rõ rệt hơn”


.“ Tô Lam thiếu chút nữa phun ra máu Tự cô ra tay?


Anh nghĩ thật hay!


Tô Bích Xuân nhẹ nhàng cảnh giác bước tới bên cạnh Quan Triều Viễn: “Triều Viễn, lời này của anh là có ý gì?”


“Ý của tôi là…là cô nên đi chuẩn bị, hẹn lần trị liệu tiếp theo.”


Quan Triều Viễn sau khi nói những lời này xong liền quay người đi ra ngoài.


Tô Bích Xuân nhìn theo bóng dáng của Quan Triều Viễn dần khuất ở chỗ thang máy, lúc này cô ta mới xoay người lại, phòng bị nhìn chăm chằm Tô Lam, dường như muốn từ trên nét mặt của cô mà nhìn ra điều gì đó.


Chuyện của buổi tối hôm đó, cô có lẽ đã quên rồi?


Nói cho cùng, loại thuốc mà cô ta đưa cho Vương Tấn Phát là loại mới nhất, là mua từ nước ngoài với giá cao.


Tô Lam cười nhạt khi thấy cô ta nhìn chằm chảm vào cô: “Cô đối với bản thân mình không tin tưởng như vậy sao?”


“Cô đang nói gì vậy?”


“Cô có vẻ rất sợ tôi và Quan Triều Viễn ở cùng một chỗ đúng không?”


Bị đâm trúng nỗi lòng, Tô Bích Xuân giả bộ bình tĩnh: “Đùa với tôi sao? Với thân phận hiện tại, tôi cần phải sợ cô à?”


“Nói nhảm!” Tô Lam cười lạnh một tiếng.


Tô Bích Xuân cũng lười tiếp tục chủ đề này với cô: “Lời vừa rồi của Quan Triều Viễn tin rằng cô cũng nghe thấy rồi, bây giờ tôi phải hẹn trước lần trị liệu tiếp theo, thời gian địa điểm là do tôi chọn”


Tô Lam nhíu mày nhìn cô ta, xem người phụ nữ này rốt cuộc là có chủ ý gì?


“Cơ thể của Triều Viễn vốn dĩ không có.


vấn đề gì, tính cách anh lạnh lùng, phương diện này đối với hoàn cảnh, bầu không khí, phong cách, vâng vâng đều có yêu cầu cao, căn phòng trị liệu của các người vốn dĩ không lọt vào mắt anh ấy, ba ngày sau, cô đến ngôi nhà tình yêu ở núi Phong Lâm, những chuyện khác cô cũng đừng quản, phí khám chữa bệnh tôi sẽ trả cho cô gấp ba.


Ngôi nhà Tình Yêu ở núi Phong Lâm?


Trong toàn bộ thành phố Ninh Lâm, không ai không biết rằng ngôi nhà Tình Yêu là một căn phòng tình yêu nổi tiếng trong nước.


Bên trong có gì, có thể nói là cần gì đều có tất cả Chỉ có những thủ thuật mà cô không thể nghĩ ra, không có đạo cụ nào mà anh không thể làm được.


Xem ra, lần này Tô Bích Xuân quyết tâm thu phục Quan Triều Viễn!


Thấy Tô Lam không lên tiếng, Tô Bích Xuân uy hiếp nói: “Tô Lam, đừng tưởng rằng tôi không biết cô đang suy nghĩ.


cái gì. Cô bị cha đuổi ra ngoài, không có chỗ dựa vào, cho nên liền muốn nhân cơ hội này leo lên con gà đẻ trứng vàng Quan Triều Viễn thuận tiện kinh tởm tôi có phải không? Tôi nói với cô hay, đừng có mơ tưởng về điều đó!


Lần tới đây, tốt nhất là cô đừng nên giở trò, nếu không tôi sẽ khiến cô mất đi người quan trọng nhất trên thế gian này. “


“Cô dám! “
 
Chương 2119


Chương 2119


Tô Lam theo phản xạ liền nghĩ đến hai đứa con Tô Mỹ Chỉ và Tô Duy Hưng Tô Bích Xuân cười giễu cợt: “Nếu không tin, cô cứ thử xem!”


Nói xong lời này, cô ta lắc mông, ngạo nghễ rời đi Điểm mấu chốt của Tô Lam là hai đứa trẻ, chỉ cần Tô Bích Xuân dám động đến con của cô, cho dù có cược mạng cái mạng này, cô sẽ cùng cô ta cá chết lưới rách.


Nhưng mà.


Mọi thứ hiện tại dường như vẫn chưa đến mức đó.


Tốt hơn hết là cô nên tự làm theo những lời của Tô Bích Xuân.


Chỉ cần là cô và Quan Triều Viễn có thể thành công kết thúc mối quan hệ này, anh hẳn sẽ đồng ý cùng cô ly hôn?


Bằng cách này, cô cũng không cần phải bồi thường, Quả thực là vẹn cả đôi bên.


Nhưng… Tại sao trong một góc nào đó trong lòng cô lại có chút chua xót khi nghĩ đến cảnh hai người bọn họ điên cuồng một đêm?


Sau khi tiên đưa Đại Phật Quan Triều Viễn rời đi, thời gian dường như trôi qua rất nhanh.


Chẳng mấy chốc đã đến lúc đón hai đứa nhỏ.


Nghĩ đến Tô Mỹ Chi thích ăn bánh ốc quế ở cửa hàng bánh đối diện trường mẫu giáo, Tô Lam liền đến cửa trường mẫu giáo Mặt Trời Nhỏ sớm hơn hai mươi phút.


Vừa mới lấy đồ, cô đang định thanh toán tiền thì đột nhiên nghe thấy tiếng huyên náo từ quầy thu ngân truyền đến.


Chỉ nghe thấy một tiếng bốp, một cô gái trẻ tuổi đột ngột quỳ xuống đất.


Đứng đối diện với cô ta là một người phụ nữ cao lớn, mặc quần áo thể thao rộng rãi, với chiếc mũ lưỡi trai che gần hết khuôn mặt, khiến vẻ ngoài và biểu cảm của trên mặt của cô ấy cũng không rõ ràng.


“Chị ơi, em cầu xin chị… em biết mình làm như vậy là không đúng, nhưng em đã làm rồi, em đã…


Đại Nhã Nhu nghẹn ngào, nức nở, đưa tay ra khẽ vuốt ve bụng mình, một điệu bộ khó mở lời.


“Tôi biết, cô đang mang thai phải không?


Và cô đang mang thai đứa con của vị hôn phu của tôi, và bây giờ cô quỳ xuống đây để xin tôi thoái vị, thành toàn cho đôi cẩu nam cẩu nữ các người có phải không? Được rồi, tôi đồng ý, bây giờ tôi có thể đi được chưa?”


Người phụ nữ lạnh lùng phun ra những lời này rồi giả vờ rời đi Tô Lam cau mày, sao giọng nói này như thế nào lại nghe quen quen vậy?


Đại Nhã Nhu không ngờ một người phụ nữ lại mạnh mẽ đến vậy.


Trong tiệm bánh ngọt này có nhiều người đến như vậy, bản thân còn bị phá đám, cô ta chẳng lẽ không nên nước mắt rơi như mưa tan vỡ khóc rống hay sao?


Tại sao lại có vẻ không quan tâm chút nào vậy?


Nhìn thấy người phụ nữ sắp rời đi, Đại Nhã Nhu nắm lấy ống quần của cô ta, đau lòng khóc lóc nói: “Chị ơi, tất cả đều là lỗi của em. Muốn đánh em mắng em thì em đều cam chịu. Em biết mình không nên chen chân vào tình cảm của hai người nhưng tình yêu là vô tội mà. Em chỉ là thích anh Trình Triết, chuyện tình cảm em cũng không có cách nào khống chế. Lần đầu tiên của em là cho anh ấy, hiện tại cũng mang thai đứa con của anh ấy, em không tranh không giành, chỉ muốn yên lặng đem kết tinh của anh ấy và em sinh ra mà thôi, nhưng mà, nhưng mà tại sao chị lại ác độc như vậy, nhất định phải bỏ đi đứa con của em”
 
Chương 2120


Chương 2120


“Chị ơi, anh Trình Triết nói chị vốn dĩ không phải là phụ nữ, không dịu dàng và ân cần chút nào. Căn bản không biết cách làm sao để chăm sóc một người đàn ông. Anh ấy thật sự không thể chịu được nữa nên mới đến bên em. Chị cũng biết đấy, dì Trình tuổi tác cũng đã lớn, luôn luôn muốn có một đứa cháu để ôm, chị vì vóc dáng và sự nghiệp của bản thân mà nhất định không sinh con, còn ở bên ngoài cùng những người đàn ông khác câu kết làm bậy, những lời đồn đều truyền đầy hai ngày nay, chỉ không cảm thấy chị ích kỷ sao? Với tư cách là một người phụ nữ, em thực sự đau lòng cho anh Trình Triết, cho nên mới sẽ… “


Sau khi nghe những lời này của Đại Nhã Nhu, đám đông khán giả xung quanh chỉ vào cô ấy lập tức dừng lại Bọn họ ném ánh mắt khinh thường về phía những người phụ nữ đang đứng: “Xem ra mọi chuyện không đơn giản như vậy, hóa ra bên trong còn có sự tình khác nhat”


“Nhìn người phụ nữ đó, đối mặt với Tiểu tam mà lại bình tĩnh như vậy, vừa nhìn là biết kiểu người có bản lĩnh nha. “


* Đúng vậy. Cô ta hiện tại làm xăng bậy bên ngoài, lại không cho chồng sắp cưới tìm người khác? “


* Vì sự nghiệp, vì vóc dáng của mình, mà kết hôn không sinh con? Loại phụ nữ này thật sự là mới nghe lần đầu, vậy cũng đừng kết hôn mà làm chậm người khác!”


Khuôn mặt của người phụ nữ kia cuối cùng cũng xuất hiện một ít thăng trầm.


Khóe miệng giật giật.


Ai nói mấy cô gái nhỏ bây giờ ngốc nghếch ngọt ngào?


Cô gái này thật lợi hại!


Đại Nhã Nhu thấy dư luận đang đổ dồn về phía mình, cô ta vội vàng ôm lấy bụng mình: “Chị ơi, em xin lỗi, em biết không nên nói những điều như vậy ở nơi công cộng Nhưng… lần trước chị suýt đánh em sẩy thai… Em biết chị rất tức giận, em cũng không hề trách chị. Nhưng em chỉ muốn cầu xin chị, hãy buông tha cho đứa trẻ, được không? Nó vô vỗ Cô ta nói câu này một cách đáng thương, rồi ra sức túm lấy.


Thân thể của người phụ nữ thoáng qua một cái, chiếc mũ lưỡi trai che kín mặt ban đầu bị tuột xuống.


Lộ ra khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn đẹp đến mê hồn!


Đồng tử của Tô Lam co rút Vân?”


Khi cô học đại học, bạn thân nhất của cô trừ Liễu Mộng Ngân ra, còn có Lâm Thúy Vân.


Lâm Thúy Vân có tính cách hào sảng mạnh mẽ, vô cùng ngay thẳng.


Trước đây đã nói với bản thân cô răng Lâm Mộng Ngâm không phải là loại người tốt, nhưng lúc đó cô quá hồ đồ và không muốn tin vào những gì cô ấy nói.


Kết quả là mối quan hệ giữa hai người dần trở nên xa cách.


Thúy Sau đó, trong nhà xảy ra chuyện, cô ấy vội vàng đi nước ngoài, thậm chí còn cắt đứt liên lạc với mọi người.


Không ngờ gặp lại nhau, đĩ nhiên là dưới hoàn cảnh này!


Hơn nữa, rõ ràng Lâm Thúy Vân đã bị kích động bởi những lời nói vừa rồi.


Đôi mắt cô ấy như phát ra lửa, cô ấy cười khẩy để lộ ra hàm răng đều trăng bóng.


“Em họ nhỏ, xem ra lần trước tôi ra tay quá nhẹ. Lần này tôi sẽ cho em biết một chút kiến thức, một xác hai mệnh là có ý nghĩa là gì”
 
Chương 2121


Chương 2121


Mắt thấy Lâm Thúy Vân giương nanh múa vuốt chuẩn bị động thủ, Tô Lam liếc mắt thoáng một cái liền nhìn thấy khuôn mặt Đại Nhã Nhu loé lên một tia đắc ý.


“Thúy Vân, đừng!”


Tô Lam chạy đến và ôm lấy Lâm Thúy Vân.


“Tô Lam, cậu buông mình ra, hôm nay mình phải trừng trị con chó cái này! Hai tháng này tôi đã chịu đủ rồi, hôm nay cô ta không chết thì mình chết!” Lâm Thúy Vân tức giận, quơ tay múa chân loạn xạ, Tô Lam ôm cả người, chân cô ấy đá vào không trung.


Đại Nhã Nhu thấy rãng chiến lược của cô †a sắp thành công, nhưng cô ta không ngờ lại xảy ra chuyện này.


Cô ta đảo mắt, đứng dậy và định bụng thừa cơ hướng vào người Lâm Thúy Vân.


Tô Lam ánh mắt sắc bén, nằm lấy tay và đẩy cô ta ra.


“Cô làm cái gì vậy, đừng xem vào việc của người khác!”


Đại Nhã Nhu thấy kế hoạch lại thất bại, thay đổi bộ dạng đáng thương vừa rồi, lộ ra vẻ hung tợn.


Tô Lam chế nhạo: “Những lời này hắn là tôi hỏi cô mới đúng? Tôi ngăn cản Thúy Vân đánh cô, cô lại đem bụng đâm vào người của cô ấy, cô muốn làm cái gì?”


Tuy rằng Lâm Thúy Vân có tính nóng nảy, nhưng là không ngốc nghếch.


Khi nghe điều này, cô ấy lập tức bình tĩnh lại Cô ấy nhìn chằm chằm Đại Nhã Nhu: “Đồ khốn kiếp, cô muốn hãm hại tôi!”


Đại Nhã Nhu nhanh chóng làm ra vẻ sợ ‘Chị, chị nói thế này là có ý gì? Em không hãi: hiểu?”


Lâm Thúy Vân chế nhạo: “Cố ý chọc tức tôi, rồi nhân cơ hội lấy bụng đâm vào người tôi, sau đó lại hợp tình hợp lí đi cáo trạng với Trình Triết, tiện nhân, cô tính cũng không tồi nhat”


Đại Nhã Nhu chớp chớp mắt, và nước mắt chảy ra: “Chị ơi, chị làm sao lại nói thế, thật oan uất cho em mà, trong bụng em là huyết mạch độc tôn của nhà họ Trình, em làm sao lại lấy đứa nhỏ đi hại chị chứ?”


* Đúng rồi! Cô đương nhiên sẽ không dùng đứa trẻ để làm gì Thúy Vân!” Tô Lam cướp lời.


Lâm Thúy Vân nghỉ ngờ nhìn cô: “Tô Lam?”


Không phải vừa rồi cô vẫn đang giúp mình sao?


Tại sao bây giờ cô giống như đang đứng về phía Đại Nhã Nhu vậy?


Tô Lam nhìn Lâm Thúy Vân một cái nhìn dịu dàng: “Bởi vì cô hoàn toàn không có mang thai, thì đứa trẻ từ đâu mà đến?”


Lâm Thúy Vân sửng sốt: “Cái gì?”


Khuôn mặt Đại Nhã Nhu trong giây lát liền trắng bệch, cô ta nhanh chóng ôm lấy bụng mình: “Cô nói hưu nói vượn, tôi thật sự đang mang thai!”


Tô Lam mỉm cười, từ trong lồng ngực lấy ra chứng chỉ công việc: “Mặc dù tôi là nhà tâm lý học, nhưng tôi cũng có bằng đông y.


Vừa nấy lúc tôi dìu cô, tôi đã sớm bắt mạch rồi, cô vốn dĩ không mang thai, cô là đồ nói Lâm Thúy Vân đột nhiên nhận ra: “ Hóa ra cô hoàn toàn không có thai, chẳng qua là muốn nhân cơ hội này để vu oan giá hoạ cho tôi”


Đại Nhã Nhu vừa tức lại vừa sợ: “Các người đang nói bậy, nói hưu nói vượn!”


Tô Lam tiến lên một bước và nắm lấy cánh tay cô ta.
 
Chương 2122


Chương 2122


“Tôi có phải đang nói hươu nói vượn hay không, chúng ta có thể đến bệnh viện để kiểm tra. Đến bệnh viện kiểm tra không phải là rõ ràng rồi sao?”


Sau đó, cô quay đầu liếc nhìn Lâm Thúy Vân: “Thúy Vân, nhanh gọi cho Trình Triết, dưới con mắt của anh ta, mình xem ai dám giở trò!”


Lâm Thúy Vân gật đầu: “Được !”


“Buông tôi ra, buông tôi ra! “Nhìn thấy âm mưu của cô ta bị bại lộ, Đại Nhã Nhu điên cuồng giấy dụa.


Cô ta cố gắng hết sức để tránh Tô Lam.


Vì vậy, khi Tô Lam buông tay, cô ta không cẩn thận đứng vững rồi ngã xuống đất.


“A!” Đám đông vậy xem xung quanh đều tỏ ra sợ hãi.


Cô ta vẫn còn một đứa con trong bụng, cô ta đã ngã thế này.


Nhưng mà không ai biết, giây tiếp theo cô ta như con thỏ vùng dậy chạy trốn, nhanh như chớp liền bỏ chạy rồi.


Bộ dáng linh hoạt kia, chỗ nào giống đang mang thai?


Rõ ràng là gạt người mà!


“Xem xem cô gái đó, thật sự là lừa người, cô ta cơ bản là không có mang thai!”


“Nói không chừng mấy cái lời sắp đặt đối với cái cô chính cung kia cũng đều là giải”


“Cũng có khả năng, đúng là nhìn người biết mặt không biết lòng, cái cô tiểu tam kia nhìn cũng có vẻ thanh thuần vô tội, không nghĩ trong lòng lại thâm độc như vậy. Tuy chính cung có bộ dạng hung dữ như vậy, cũng không đến nỗi xấu xa đâu”


Mấy người xung quanh ồn ào thảo luận làm Tô Lam có chút cạn lời.


Những người cỏ hoang leo tường này bọn họ không cảm thấy xấu hổ sao?


Sau khi trò náo nhiệt kết thúc, Lâm Thúy Vân đi vào nhà vệ sinh.


Vừa rồi trong lúc lôi kéo, cả thân cô ấy cũng toàn là bánh ngọt.


Mà Trình Triết này, Tô Lam cũng có quen biết.


Lúc trước học đại học, có nghe nói anh ta theo đuổi Thúy Vân rất lâu.


Thời điểm theo đuổi, còn làm một trận kinh thiên động địa.


Bây giờ đính hôn rồi, liền lộ nguyên hình?


Tô Lam có chút lo lắng, bèn đến cửa nhà vệ sinh chờ.


Đợi thật lâu cũng không thấy người đi ra.


Lâm Thúy Vân tuy rằng tính tình có tuỳ hưng không đến mức mà vì chuyện n nghĩ quẩn trong lòng.


Cô không yên tâm liền gõ cửa: “Thúy Vân cậu có sao không?”


“Tô Lam, cậu chờ mình một tí, lúc nãy đánh nhau mình có ghi hình lại, lúc này gửi cho Trình Triết để lấy phí tổn thất tinh thần!”


*..Xuất sắc” Tô Lam yên lặng giơ ngón cái lên.


Mấy phút sau, Lâm Thúy Vân đẩy cửa đi ra ngoài.
 
Chương 2123


Chương 2123


Vừa may ngay lúc này, tiếng “tính toong” của điện thoại di động vang lên “Một tỷ tới tay!” Lâm Thúy Vân dương dương đắc ý quơ quơ chiếc điện thoại di động lên, khoác cánh tay của Tô Lam: “Tô Lam, hôm nay cậu giúp tôi một chuyện lớn, đi, hai chúng ta đi trung tâm mua sắm mua túi xách đi!”


Xa cách bao nhiêu năm như vậy, sau khi cùng một chỗ trải qua chuyện khôi hài khi nấy, hai người giống như trở về năm đó, không có chút hiềm khích.


Cảm giác có bạn bè, thật là tốt!


“Thúy Vân, nếu như mình nhớ không lầm, thì nhà cậu không phải rất có tiền sao?” Tô Lam hoài nghỉ hỏi.


Thậm chí, lúc lấy được một tỷ đó, cảm giác hưng phấn đó dường như là xuất phát từ đáy lòng.


Lâm Thúy Vân hừ lạnh: “Nhà mình mà có tiền còn để ý đến một tỷ này sao?”


“Vậy cậu…”


Lâm Thúy Vân nhíu mày: “ Trình Triết cái đầu heo đó lúc trước hao tốn tâm tư theo.


đuổi mình, mình còn rất cảm động, ai biết được sau khi đính hôn thì liền hiện ra nguyên hình, lúc trước quỳ liếm đều là vì tiền. Mấy năm gần đây nếu như không phải bởi vì gia đình mình giúp đỡ, sự nghiệp nhà họ Trình cũng không có khởi sắc lớn đến như vậy, nhà bọn họ vốn dĩ không ổn định, cứ mỗi lần có rắc rối tai hoạ là mình đòi tiền, cứ như vậy mỗi lần số tiền càng nhiều hơn, vào thời điểm bọn học vực dậy không nổi, cứ như vậy, cho dù mình không muốn thoái hôn, bọn họ cũng mở miệng?”


“Thật sự là…lợi hại!” Tô Lam giơ ngón cái lên.


Lâm Thúy Vân lại dương dương tự đắc hừ lạnh: “Bãng không thì? Mình ở trong mắt nhà họ Trình là một cục thịt mỡ lớn, không khôn ngoan ra tay, bọn họ có thể buông tha cho mình sao, mình không muốn dư luận xôn xao, tốt nhất là cho bọn họ tự mình từ hôn Không nói về mình nữa, mấy năm này…cậu như thế nào rồi?”


“Mẹ, con biết mẹ ở nơi này mài”


Một âm thanh non nớt lanh lẻo vang lên.


Lâm Thúy Vân vừa quay đầu lại liền nhìn thấy hai cái phấn điêu ngọc mài, đứa nhỏ vô cùng xinh đẹp hướng về phía này chạy tới Cô gái nhỏ cứ như vậy mà chui vào lồng ngực của Tô Lam, còn gọi cô ấy là mẹ!


“Tô Lam, đây là..” Lâm Thúy Vân sợ ngây người.


Tô Lam ôm lấy Tô Mỹ Chị, bất đắc dĩ cười: “Kể ra thì rất dài!”


“Vậy thì nói ngắn gọn thôi”


“Nói cách khác hai đứa nhỏ không phải là cậu mang thai nhân tạo…sao”


Tô Lam nhanh chóng bịt miệng Lâm Thúy Vân: “Ưml”


Ánh mắt Lâm Thúy Vân nháy hai cái mắt đột nhiên trở nên đỏ.


Cô ấy ôm Tô Lam: “Thực xin lỗi, mình không biết cậu vài năm trở lại đây lại chịu nhiều uỷ khuất như vậy, nếu mình mà biết, ặ u Mộng Ngân châm ngòi ly gián mặc k‹ như thế nào đi nữa, mình cũng sẽ không rời cậu mà đi”


Hốc mắt của Tô Lam cũng đỏ lên theo.


“Chẳng qua…mình cảm thấy có chút kì quái!”


Tô Lam: “Cái gì?”


Lâm Thúy Vân ngoái đầu nhìn về phía hai đứa nhỏ đang ăn bánh ngọt ở phía cửa sổ: “Cậu xem bọn nhỏ lớn lên đẹp như vậy, nhan sắc tuyệt đối là hạng một hạng hai, thật sự là con của cái gì họ Vương kia? Chẳng lẽ cậu không từng hoài nghỉ sao?”
 
Chương 2124


Chương 2124


Buổi tối hôm đó Tô Lam bị bỏ thuốc, hơn nữa ở trong bóng đêm, Tô Lam cơ bản không thấy rõ hình bóng của người đàn ông đó.


Cô cũng từng lúc nhìn qua hình của Vương Tiến Phát.


Thật sự đúng là bộ dáng vừa già vừa xấu vừa mỡ trong truyền thuyết.


Chẳng kẽ gen của cô thật sự mạnh đến vậy, đem toàn bộ mấy cái gen xấu xí của Vương Tiến Phát che chắn hết?


“Có lẽ…sẽ không sai” Tô Lam nói thầm.


“Vậy cậu có từng nghĩ tới, nếu như không có sai, vậy tại sao Tô Bích Xuân vẫn không có gả cho Vương Tiến Phát?”


Những lời này của Lâm Thúy Vân thật ra là đang hỏi Tô Lam.


Thấy biểu cảm rối rằm của Tô Lam, Lâm Thúy Vân không tiếp tục xoản xuýt hỏi đến vấn đề như vậy nữa: “Cậu bây giờ mang theo hai đứa nhỏ, có từng nghĩ qua sẽ tìm cha cho bọn trẻ không? Nếu không bọn nhỏ lại lên cái trang web tìm bạn trăm năm đăng kí bài post xem mắt, xem cuộc sống của những bạn nam trẻ tu * Dì Thúy Vân, cái gì gọi là khí đại sống tốt?”


Một âm thanh lanh lẻo non nớt vang lên.


“Phụt!” Một ngụm trà sữa từ Thúy Vân trực tiếp văng ra ngoài.


Khí đại sống tốt, chính là một kỹ năng sống tốt, Mỹ Chỉ thông minh đáng yêu như vậy, sau này nhất định sẽ gặp được một khí đạo sống tốt”


Tô Lam trở nên gắt gỏng: “ Lâm Thúy Vân, con gái của tôi làm gì sai mà cậu muốn làm dơ đầu óc nó vậy chứ!”


Ăn xong đồ ăn xong xuôi, Lâm Thúy Vân huênh hoang lái chiếc xe Porsche màu đỏ đưa bọn họ về nhà.


Chuẩn bị xuống xe, cô ấy lắc mông đi đến trước mặt Tô Duy Hưng, mân mê cái môi đỏ chót muốn hôn: “Duy Hưng, dì rất là thích con nha, cho dì hôn một cái được không?”


Mắt thấy đôi môi đỏ mọng nhiệt tình đưa gần sát đến mặt mình, Duy Hưng lạnh lùng tắt cái Ipad.


Bẹp!


Lâm Thúy Vân hôn lên cái máy tính bảng, nhất thời bất mãn bĩu môi.


Tô Duy Hưng cao lãnh đi về phía trước: “Ngốc cũng sẽ lây bệnh”


Ngụ ý trong lời nói là bị Lâm Thúy Vân hôn sẽ trở nên ngốc nghếch.


“Duy Hưng, không được bất lịch sự!” Tô Lam bất thình linh mở miệng quát lớn, quay đầu nhìn Lâm Thúy Vân đang có một bộ dạng mê trai.


* Mới có bốn tuổi mà lại có khí chất tổng tài bá đạo rồi. Làm sao bây giờ, tôi thích quá đi mất!”


Tô Lam: ”..Lâm Thúy Vân, cậu cách xa con của mình một tí!”


Biệt thự núi Ngự Cảnh.


Lục Anh Khoa đẩy cửa tiến vào thư phòng liền nhìn thấy một người đàn ông sắc mặt trầm lặng ngồi sau cái bàn làm việc.


“Cậu chủ, có tư liệu liên quan đến anh trai của mợ chủ, đã điều tra rõ ràng rồi!”


Quan Triều Viễn dừng lại động tác trên tay: “Nói!”


“Mợ chủ chính xác là có một người anh trai. Năm năm trước, Tô Văn Tâm đã tuyên bố với bên ngoài rãng Tô Duy Nam đã qua đời. Nhưng sau khi điều tra, thì phát hiện ra rằng anh ta chỉ được đưa đến một viện điều dưỡng ở nước ngoài. Viện điều dưỡng đó rất bí mật, Tô Văn Tâm còn cho bọn cai ngục mafia trông coi, anh em chúng ta hiện tại không thể vào được, cũng không thể gặp được người đó.”
 
Chương 2125


Chương 2125


Ở nước ngoài, viện điều dưỡng không hề rẻ.


Đặc biệt, Tô Duy Nam còn sống cuộc sống thực vật, hàng tháng phải bỏ ra một khoản chỉ phí khổng lồ để thuê một người chăm sóc cao cấp.


Tô Văn Tâm nỡ sao?


Quan Triều Viễn khẽ cau mày: “Tiếp tục.”


“Lý do khiến Tô Văn Tâm giữ Tô Duy Nam sống là vì ông ngoại của mợ chủ, ông Bạch, rất yêu quý cháu gái mình, và đã ký hợp đồng riêng với Tô Văn Tâm. Nam đó Tô Văn Tâm rất nghèo chỉ có hai bàn tay trắng, sau khi ông ta nhận được một số tiền đầu tư kếch xù từ ông Bạch, mới có tiền vốn, nhưng ông Bạch đã nhìn thấu ý đồ xấu của ông ta nên cố tình ra tay, ông Bạch đã chuyển nhượng.


toàn bộ sáu mươi cổ phần của tập đoàn nhà họ Tô cho anh ta nắm giữ, lúc Tô Duy Nam gặp chuyện không may, toàn bộ đều chuyển cho anh ta. Đúng vậy, đó là để cứu mạng anh ta. Nếu Tô Duy Nam chết, vốn chủ sở hữu sẽ tự động được bán, và tất cả số tiền bán được sẽ được quyên góp cho Hội Chữ thập đỏ. “


Vốn dĩ là như vậy!


Không có gì ngạc nhiên khi Tô Văn Tâm sẽ giữ lại một mạng của anh ta.


Ánh mắt Quan Triều Viễn lạnh lùng: “Tô Lam hoàn toàn không biết chuyện này sao?”


Lục Anh Khoa gật đầu một cái: “Mợ chủ hẳn là đã bị lừa. Cậu chủ, có cần nói với mợ chủ chuyện này không?”


“Không cần”


Quan Triều Viễn thâm trầm mở miệng.


Hiện tại nói chuyện này với cô nhóc đó, chỉ khiến cho cô thêm phiền lòng.


“Thụ hả của tôi sẽ tiếp tục theo dõi, chỉ cần chắc chắn rằng Tô Duy Nam đang ở trong viện điều dưỡng, lập tức thông báo.” Lục Anh Khoa nói xong còn do dự một chút, anh ta nhắm mắt nói: “Cậu chủ, cô Tô đã đặt đợt điều trị thứ hai vào sáng ngày mai, địa điểm là… ngôi nhà tình yêu ở núi Phong Lâm. “


“Ngôi nhà tình yêu? “


Quan Triều Viễn nheo mắt, trên mặt hiện lên một nụ cười chế nhạo: “Tô Bích Xuân vội vã như vậy sao ?


“Cậu chủ, nếu ngài không muốn đi..


“Đi, đương nhiên là phải đi. “


Quan Triều Viễn đứng lên, như đang suy nghĩ điều gì đó, ánh mắt quét qua điện thoại bên cạnh.


Kể từ lần điều trị lúc trước, anh và Tô Lam đã không gặp mặt nhau.


Trong suốt ba ngày, ngay cả Tô Mỹ Chi và Tố Duy Hưng cũng nhớ mà gọi điện cho anh.


Nhưng chỉ có mèo hoang Tô Lam đó.


Chỉ cần anh nghĩ tới hôm ở văn phòng, nhìn thấy cảnh Tô Lam và Nhan Thế Khải định hôn nhau, Quan Triều Viễn liền cảm thấy khó chịu, như vô hình trong lòng anh có một trận hoả hừng hừng thiêu đốt.


Rất nhanh lí trí của anh như sắp bị đốt cháy hoàn toàn.


Mà trong ba ngày này, Tô Lam cố tình tránh mặt, khiến cơn giận của anh bùng cháy lên đến cực điểm.


Ngày mai điều trị…


Anh sẽ làm cho cô đẹp mặt.
 
Chương 2126


Chương 2126


* “Bác sĩ Tô tôi nghe nói hai ngày trước cô đã thay Quan Triều Viễn kiểm tra…cái kia? Có dữ liệu hay hình ảnh gì không?”


“Thật hâm mộ? Cậu cả Quan chính là một cực phẩm nhân gian. Top một người đàn ông mà phụ nữ châu Á muốn ngủ nhiều nhất! Cho dù không ngủ được thì được nhìn thấy chỗ đó cũng là tốt rồi!”


“Các người không biết sao, hôm nay bác sĩ Tô sẽ đến ngôi nhà tình yêu để chữa trị cho cậu cả Quan đó!”


“Ôi ôi ôi, trời ơi, ngôi nhà tình yêu! Thật ghen tị, thật hâm mộ và đáng ghét quá nha! “


Sáng sớm hôm nay, Tô Lam vừa đến bệnh viện đã bị một đám y tá ngốc vây quanh.


Tô Lam có chút không nói nên “Các vị tiên nữ, hôm nay tôi quả thực là phải đến Ngôi nhà tình yêu, nhưng là đến trị liệu, là nghĩ biện pháp cho cậu cả Quan có thể gân gũi với bạn gái, theo như lời mấy người nói, tôi cứ như là nhân vật chính vậy.”


“Bỏ qua xuất thân nhà họ Quan, chỉ riêng mặt đó thôi cũng đủ để chúng ta quỳ m láp mười vạn năm rồi? Cô không hôm qua anh ta xuất hiện ở đây, ánh mắt quét qua một lượt, tôi bị anh ta nhìn lướt qua thôi mà trái tim như muốn nhảy ra ngoài vậy”


“Đúng vậy đúng vậy, chúng tôi chỉ tò mò thôi. Làm sao một người đàn ông hoàn hảo như anh ấy lại đến khoa nam được? Chẳng lẽ nào là dậy thì không thành?”


Tô Lam lạnh lùng nói: “Dậy thì không thành? Đơn giản chỉ là phát dục quá độ thôi được không?”


” Ôi, bác sĩ Tô, cô đây…đã nhìn thấy rồi?


A aaa thật hâm mộ nha, chúng tôi cũng muốn nhìn! Trời ơi, thân phận cao quý, nhan sắc nghịch thiên, ngay cả phương diện kia cũng… không được không được, tôi phải giữ lại máu mũi, mấy người tới giúp tôi một chút”


Những cô y tá nhỏ như đàn sói ác vây xung quanh, Tô Lam không nói nên lời: “Các em gái, cậu cả Quan mặc dù tất cả các trang thiết bị phần cứng đều hoàn hảo, nhưng cậu cả Quan không thể xử lý được chướng ngại tinh thần của anh ta. Tỉnh lại đi, anh ta xem thì được nhưng không dùng được!”


Một đám các cô gái nhỏ đang líu ríu bỗng nhiên như bị điểm huyệt dừng lại, lập tức liền không có âm thanh.


Bọn họ thậm chí còn mở to mắt và nhìn về phía sau cô với một ánh mắt hoảng sợ.


Tô Lam nhíu mày quay lại.


Người đàn ông cao lớn đứng thẳng dựa vào cửa văn phòng, một tay đút túi, vẻ mặt lãnh đạm, toàn thân ẩn chứa vẻ khó chịu không vui.


“Lệ, Lệ… Ừml”


Tô Lam run lên vì sợ hãi, vừa muốn mở miệng, nhưng lại nói lắp, cần vào lưỡi của mình.


Trong một giây tiếp theo, cô che miệng lại, và lau những giọt nước mắt đau đớn trào ra.


Quan Triều Viễn lạnh lùng nhìn cô: “Quả báo”


“E hèm, cậu cả Quan đến rồi, bác sĩ Tô, chúng tôi sẽ không làm chậm thời gian của cô nữa, đi trước nhé! Tạm biệt!”


Cuối cùng, bọn họ không thể chịu được áp khí lạnh như băng của Quan Triều Viễn mà bỏ chạy trối chết.


Tô Lam hoảng hốt xấu hổ cúi đầu, luống cuống thu dọn đồ đạc: “Chuyện đó không phải anh định bắt đầu lúc mười giờ sao? Bây giờ mới chín giờ…”


Quan Triều Viễn đột nhiên tiến lại gần.


Cô giật mình, theo phản xạ muốn bỏ chạy ngay.


Nhưng ngay khi cả người cô vừa quay lại, eo của cô đã va vào chiếc bàn phía sau.


Người đàn ông giang hai tay dài ra và đỡ lấy thành bàn, nhốt cô vào lòng.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom