Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 2127


Chương 2127


“Quan… Quan Triều Viễn, đây là văn phòng, anh, anh muốn làm gì?” Tô Lam luống cuống.


Quan Triều Viễn cười lạnh, chậm rãi đến gần, trên mặt thở ra vẻ ngưng trọng: “Bà Quan vừa nói, tôi như thế nào mà nhìn được chứ.


không dùng được?”


Quả nhiên!


Cô biết rắng người đàn ông này bụng dạ hẹp hòi mà.


“Haha, vừa rồi… vừa rồi chỉ là nói đùa thôi. Cậu cả Quan đương nhiên là nhìn cũng ổn làm cũng hay”


“Vậy em nói cho tôi biết, tôi chỗ nào có ích?”


“Quan Triều Viễn, anh có thôi đi không hả!”


Tô Lam thở dốc.


“Cô Tô tung tin đồn như thế này và làm tổn hại đến danh tiếng của tôi. Em có muốn bồi thường không?”


“Bồi thường?” Tô Lam trông sững sờ.


Quan Triều Viễn, người này hẳn là rất có tiền mới đúng?


Mà cô nghèo như vậy còn đòi cô bồi thường?


Quan Triều Viễn đột ngột nghiêng người về phía trước, Tô Lam sợ tới mức giật mình, tay trượt xuống, cả người trực tiếp ngã xuống mặt bàn.


Cô năm một nửa người, và anh nhìn xuống cô.


Quan Triều Viễn từng bước tiến lại gần, hai người gần như không thể tách rời.


Hít hà mùi thơm thoang thoảng trên cơ thể cô, Quan Triều Viễn chỉ cảm thấy phần bụng mình căng cứng Thằng nhỏ kia lại không biết thức thời, không ngại ở đây cho cô một hồi ức dài.


Mắt thấy bốn cánh môi đang muốn sát nhau, Tô Lam không biết từ đâu rút thẻ ngân hàng ra, ngăn cản giữa hai người: “Của anh đây! Thẻ ngân hàng của tôi, coi như là bồi thường cho anh!”


“Em nói cái gì? “Chuyện tốt bị cắt ngang, Quan Triều Viễn cảm thấy trên trán nổi gân xanh nhảy loạn xạ.


Tô Lam dùng thẻ ngân hàng chặn miệng, lộ ra một đôi mắt to ngấn nước, vô tội đáng thương: “Một trăm bảy mươi lăm triệu!”


Sắc mặt cậu chủ Tuấn tối sầm nhìn lên trời.


Nhìn thấy bộ dạng anh như sắp ăn thịt người ta, Tô Lam lại nói: “Có lẽ… không đủ cho anh ăn một bữa, nhưng đó thực sự là tất cả tiền tiết kiệm của tôi”


Bên trong văn phòng, trầm tĩnh đến mức kì lạ vô cùng.


Thật lâu sau, Tô Lam cảm thấy dường như đã trôi qua một thế kỷ.


Cuối cùng, Quan Triều Viễn đột ngột lùi lại.


Trong mắt anh hiện lên một tia cuồng phong bão tố, nhưng mặt không chút biểu tình, đầu ngón tay mảnh khảnh duỗi ra chạm vào thẻ ngân hàng.


Đôi mắt Tô Lam rung lên Fuck!
 
Chương 2128


Chương 2128


Anh thực sự muốn nó sao?


Vừa rồi… Cô cũng chỉ là dùng biện pháp khẩn trương, nghĩ anh giàu có như vậy, sẽ xem thường mấy đồng tiền này.


Quan Triều Viễn nhìn thấy phản ứng của cô trong mắt, cười nhạt: Cô nhóc này muốn đấu với anh?


“Tiền chỉ là vật ngoài thân, coi một trăm bảy mươi lăm ngàn này là phí tổn thất tinh thần mà thôi, với kỹ năng tuyệt vời của bác sĩ Tô sớm muộn gì cũng sẽ kiếm lại được.”


“Cho nên?”


“Cho nên, đã đến lúc buông tay rồi.”


Quan Triều Viễn vươn tay kéo thẻ ra xa.


Tay Tô Lam đột nhiên siết chặt, cô nắm chắc thẻ ngân hàng.


Một trắm bảy mươi lắm ngàn!


Đó thực sự là tất cả tiền tiết kiệm của cô!


Quan Triều Viễn dùng sức, Tô Lam theo lực cũng đứng lên theo, gần như nhìn chăm chẳm thẻ ngân hàng, gắt gao túm lấy.


“Buông tay!”


Tô Lam cuối cùng cũng chịu thua sau khi đối mặt với gương mặt lạnh lùng của Quan Triều Viễn.


Nhẹ nhàng buông tay, trơ mắt nhìn Quan Triều Viễn bỏ thẻ ngân hàng vào túi.


Khuôn mặt xinh đẹp đó lập tức mất hết thần thái, Tô Lam oán hận trừng mắt nhìn Quan Triều Viễn: Có người nói càng giàu càng keo kiệt bủn xỉn, quả nhiên không có gì sai cả.


Một trăm bảy mươi lăm ngàn của tôi, tim đau quát “Triều Viễn, sao lâu như vậy? Không ốn sao?”


Giọng nói nghi hoặc của Tô Bích Xuân từ ngoài cửa truyền đến.


“Đi thôi.”


Quan Triều Viễn quay thẳng và bước ra ngoài Tô Bích Xuân quay người theo sau, và nghỉ ngờ nhìn Tô Lam đang ngồi trên ghế với vẻ mặt tuyệt vọng và tàn tạ.


Có phải vì biết rằng hôm nay Quan Triều Viễn sẽ cùng cô ta một đêm điên loạn cho nên Tô Lam mới hoàn toàn tuyệt vọng như vậy?


Nếu không, làm thế nào cô có thể thể hiện một biểu hiện như vậy?


Đúng rồi!


Khẳng định là như vậy!


Khi nghĩ đến điều này, Tô Bích Xuân lập tức đắc ý tự hào.


Ba ngày nay, ngày nào cô ta cũng ngâm mình trong thẩm mỹ viện.


SPA tinh dầu toàn thân, tẩy lông toàn thân, các loại nước hoa, và thậm chí… Còn mặc đồ khiêu gợi * Miễn là không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, đêm nay chắc chắn sẽ là một trận khoái lạc ướt át!


Nghĩ đến đây, toàn thân Tô Bích Xuân trở nên nóng rực.


Cô ta ngại ngùng liếc nhìn Quan Triều Viễn bên cạnh và không nhịn được cười.


Quan Triều Viễn không bỏ sót biểu cảm trên khuôn mặt cô ta, khoé miệng lộ ra một vẻ giễu cợt….
 
Chương 2129


Chương 2129


Quan Triều Viễn, Tô Bích Xuân, Tô Lam và hai trợ lý khác, một nhóm năm người Tổng cộng có hai ô tô đã được sắp xếp.


Tô Bích Xuân đương nhiên ngồi cùng xe với Quan Triều Viễn, còn Tô Lam thì đi chen chúc với hai trợ lý Nhưng những thiết bị điều trị phụ trợ đó, cộng với hai người bọn họ cũng đã lấp đầy xe rồi Tô Lam không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bất chấp khó khăn ngồi trên xe của Quan Triều Viễn.


Cô ngồi ở ghế phụ.


Quan Triều Viễn và Tô Bích Xuân ngồi ở hàng sau.


Dọc theo đường đi, Tô Bích Xuân từ lúc đầu ngoan ngoãn yên lặng đến từng bước thăm dò, sau khi phát hiện Quan Triều Viễn không có chán ghét, liền bắt đầu dũng cảm, nhẹ nhàng tán gẫu.


Quan Triều Viễn thế nhưng lại không từ chối tất cả mọi chuyện.


Tô Bích Xuân quả nhiên được sủng ái mà lo sợ.


Đôi khi, cô ta thỉnh thoảng dùng những ánh mắt khiêu khích về nhìn phía Tô Lam.


Thật sự là chó ngáp phải ruồi. Nếu ngay từ đầu Nhan Thế Khải đảm nhiệm là bác sĩ chăm sóc của Quan Triều Viễn, nói không chừng không có tác dụng tốt như vậy đâu!


Sau hai giờ lái xe, cuối cùng cũng đến được núi Phong Lâm ở ngoại ô thành phố.


Ngôi Nhà Tình Yêu năm trên đỉnh núi Phong Lâm, với khung cảnh đẹp, không khí trong lành, ít người qua lại, đơn giản là nơi lý tưởng nhất để điều chỉnh cảm xúc.


Để tránh chuyện ngoài ý muốn, Tô Bích Xuân đã bao trọn gói Ngôi nhà tình yêu trong ba ngày hai đêm với chỉ phí hơn bảy trăm triệu.


Ngày đầu tiên không được, đến ngày thứ hai, thứ ba, cô ta không tin là Quan Triều Viễn không thể không bị sức quyến rũ của mình chính phục!


Buổi tối mới bắt đầu chính thức trị liệu.


Vì vậy, ngay khi đến đây, Tô Lam đã lập tức thu dọn đồ đạc và về phòng.


Sau đó, chìm vào giấc ngủ.


Tên khốn Quan Triều Viễn đã tống hết tiền tất cả tiền tiết kiệm của cô.


Cô không bao giờ muốn nhìn anh nữa!


“Cốc cốc cốc!”


Không biết đã ngủ bao lâu, Tô Lam bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa.


“Bác sĩ Tô, cô cũng ngủ lâu rồi, mau chóng dậy ăn cơm tối đi! Có bữa cơm thịnh Soạn này!”


Ngoài cửa truyền đến giọng nói của cô trợ lý nhỏ.


Tô Lam, người vẫn đang ngủ trong bóng tối, đã thức dậy ngay lập tức khi nghe thấy từ “bữa ăn lớn”.


Thay xong quần áo rất nhanh liền đi theo trợ lý xuống lầu: “Giám đốc không phải rất bủn xỉn sao? Chúng ta đi công tác, đồ ăn toàn là rẻ nhất. Hôm nay làm sao có bữa tiệc lớn như vậy?”
 
Chương 2130


Chương 2130


Khuôn mặt nhỏ nhắn đang phấn khích của trợ lí nhỏ đỏ bừng: “Làm sao có thể trông cậy vào giám đốc Lưu được chứ? Là cậu cả Quant”


*… Tôi không đi, tôi không muốn ăn.”


Khi Tô Lam nghe thấy tên của Quan Triều Viễn, Tô Lam liền nhớ đến một trăm bảy mươi lăm triệu của cô không cánh mà bay.


Trái tim đau Trợ lý túm lấy cô: “Bác sĩ Tô, mức tiêu thụ tối thiểu cho nhà hàng Hilton ở tầng dưới là mười ba triệu sáu trăm lẻ tám một người, cô có chắc là không đi không?”


Mười ba triệu sáu trăm lẻ tám?


Tên khốn đó lừa bịp tiền của cô, vậy có thể ăn một chút nào thì hay chút đó vậy!


Nhà hàng có một không gian trang nhã và một cây đàn piano trang nhã Khi hai người Tô Lam bước vào, nam y tá lập tức vấy tay: “Bác sĩ Tô, bên này!”


Tô Lam bước tới và ngồi xuống.


Người đối diện với cô không phải ai khác, mà là Quan Triều Viễn.


Tô Bích Xuân ngồi chặt bên cạnh anh, cười mãn nguyện.


Rõ ràng, sau một buổi chiều không thể tách rời, tình cảm giữa hai người đã thân thiết trở lại Tô Bích Xuân thấy Tô Lam đi tới, lập tức dựa vào gần Quan Triều Viễn một chút: “Triều Viễn, phí ăn ở đây không rẻ! Chỉ là mấy người chúng ta, bữa ăn này đã tiêu tốn một trăm bảy lăm triệu!”


Quan Triều Viễn nhàn nhạt nói: “Dù gì cũng không sao, một trăm bảy lăm triệu là do.


người khác trả cho tôi. “


Tô Bích Xuân kinh ngạc: “Thật sao? Anh thật là lợi hại, không biết người nào ma xui quỷ khiến lại đụng phải anh, đáng đời! “


Tô Lam khóe miệng run rẩy:”… “


Tên khốn này!


Lấy tiền mồ hôi nước mắt khó kiếm của cô, ở đây chiều một người phụ nữ, làm việc nghĩa?


Một trắm bảy lăm triệu là do cô làm việc chăm chỉ trong suốt một năm, chuẩn bị cho.


Mỹ Chỉ đăng ký tham gia các lớp học khiêu vũ!


Nghĩ đến điều này, Tô Lam cảm thấy trong lòng mình như muốn phát điên lên.


Nhất là khi nhìn thấy Quan Triều Viễn và Tô Bích Xuân trò chuyện thân mật, cô tức giận đến mức muốn nổ tung.
 
Chương 2131


Chương 2131


Kìm nén cơn tức giận, Tô Lam nặn ra một nụ cười: “Này, không biết sao? Lúc trước tôi học đông y, tôi cũng học được hai chiêu từ một thầy bói, tôi thế nhưng lại biết xem tướng mạo nha!”


Hai mắt trợ lí nhỏ trong nháy mắt mở to: “Thật sao? Bác sĩ Tô, cô có thể giúp tôi xem, khi nào thì hoa đào của tôi mới nởi”


Tô Lam không phản ứng, cô dùng đôi mắt to xinh đẹp mà nhìn chăm chằm về phía Quan Triều Viễn: “Cậu cả Quan, anh môi mỏng, đối nhân xử thế không tốt, lại nhìn xem tỉ lệ khuôn mặt, khắc vợ khắc bạn bè..


Nói xong, cô quay đầu lại liếc nhìn Tô Bích Xuân: “Cô Tô, cô phải cẩn thận nha, không chừng ngày nào đó anh ta khắc đến hộc máu côi! “


Sắc mặt Tô Bích Xuân thay đổi, ngay lập tức đứng lên: “Tô Lam, cô đang nói nhảm cái gì vậy?”


Ai biết được, Quan Triều Viễn lại không tức giận, chỉ nhàn nhạt quét mắt nhìn qua Tô Bích Xuân một cái: “Nhìn không ra cô ấy đang ghen tị sao?”


Ghen tị?


Tô Lam thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu.


Quan Triều Viễn là đang tự an ủi chính mình sao?


Sau khi nhận ra điều này, Tô Bích Xuân lập tức không còn cáu kỉnh.


Cô ta nhanh chóng ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh anh, che môi cười: “Em cfing không chấp cô ấy”


‘Thấy tình huống không ổn, trợ lý nhỏ vội vàng hoà giải: “Khụ, cái kia là cái gì, bằng không thì nhanh chóng ăn đi? Nếu không thì đồ ăn sẽ không còn ngon nữa!”


Tô Lam liếc nhìn bát đĩa trên bàn, đầu ngón tay mảnh khảnh đẩy một đĩa thăn lợn xào đến trước mặt Quan Triều Viễn: “Cậu cả Quan, ăn gì thì bổ nấy, vì cuộc trị liệu ngày hôm nay tiến hành thuận lợi, một mâm này đều thuộc về anh! Mọi người… không ai được phép tranh giành với cậu cả Quan nha!”


“Phụt!”


Trên bàn ăn có một tiếng cười khẽ.


Quan Triều Viễn liếc nhìn Tô Lam: “Bác SĩTô…


Đột nhiên bị gọi, Tô Lam phản xạ có điều kiện đáp: “Vâng?”


Quan Triều Viễn nhiên nghiêng người đến gần cô, nhìn cô từ trên cao xuống: “Hôm nay bác sĩ Tô hình như có hơi tức giận nha?


Hay là… do không có cuộc sống X giống tôi?


Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Lam ngay lập tức bay một đám mây đỏ.


Người đàn ông này là quá lộ liễu?


“Ai, ai nói tôi không có! Tôi mỗi đêm đều hằng đêm sênh ca. Trái là là anh đó!” Cô đỏ mặt phản bác: “Mỹ nữ bên người đẹp như mây, nhưng chỉ được xem mà không được ăn, cẩn thận một ngày nào đó liền bốc hoả, nổ tan xác mà chết!”


“Người tôi có bốc hỏa đốt người thì liên quan gì tới bác sĩ Tô vậy? Hay là cô là muốn đến đây để dập lửa thay cho tôi?”


Dập cái em gái anh!


Tô Lam cố nhịn : “Thật đáng tiếc, một cái xác tốt như vậy mà chỉ xem chứ không thể dùng!”


Quan Triều Viễn trầm ổn bình tĩnh: “Cùng lảm thì đổi thêm mấy cái bệnh viện nữa, đụng nhiều bác sĩ thích nói xấu người khác, nói không chừng dựa vào phí tổn thất tỉnh thần cũng có thể làm giàu.”
 
Chương 2132


Chương 2132


Quan Triều Viễn, nếu anh còn nói, có tin tôi sẽ giết cả gia đình anh hay không?


Bàn tay cầm đũa của Tô Lam bắt đầu run lên.


Thật tức quá mà!


Nhìn thấy mùi thuốc súng nồng nặc trên bàn, ngay cả Tô Bích Xuân cũng bắt đầu cảm thấy Quan Triều Viễn và Tô Lam là kẻ thù không đội trời chung.


Nam y tá nhàn nhạt nói: “Bữa này… còn ăn được sao?”


“Bốp!”


Tô Lam đập đũa xuống bàn đứng dậy: “Tôi ăn no rồi”


Trợ lý nhỏ nghỉ ngờ: “Nhưng! Bác sĩ Tô, cô vẫn chưa động đũa…”


“Tôi tức quá no rồi!”


Tô Lam tức giận đẩy đẩy cánh cửa rời đi Khi Tô Bích Xuân nhìn thấy Quan Triều Viễn làm cho Tô Lam tức giận mà chạy đi, mọi lo lắng trước đó của cô ta toàn bộ đều buông xuống, làm ra vẻ muốn dựa vào trong lòng anh: “Triều Viễn, anh…”


Nhưng không ngờ, Quan Triều Viễn lại đẩy cô ta ra rồi đứng lên.


Tô Bích Xuân lập tức lo lắng: “Triều Viễn?”


“Không có khẩu vị, không muốn ăn”


Nói xong liền xoay người rời đi.


Tô Bích Xuân biết những lúc Quan Triều Viễn đang gặp chuyện không vui, thì không ai được phép đến gần, nên cô ta không dám đuổi theo.


“Tất cả đều là chuyện tốt đều do Tô Lam làm, muốn yên ổn ăn cơm một chút, còn gọi cô ta tới làm gì? Nếu làm chậm trễ buổi trị liệu tối nay, tôi sẽ đi tìm giám đốc của các người! Hừ!”


Tô Lam đem lửa giận phát tiết lên đám người trợ lí, hùng hổ mảng xong, tiếp tục ngồi xuống ăn.


Cô ta phải ăn no, bằng không buổi tối sẽ không có sức mà đối phó với Quan Triều Viễn!


* “Xấu xa, xấu xa, kẻ xấu xa!”


Trong đại sảnh, Tô Lam liều mạng nhét mì gói vào miệng, vừa ăn vừa hän học chửi bới Quan Triều Viễn: “Còn trị liệu gì nữa, tôi chúc anh cả đời không cương lên được!”


“Xem ra tật xấu thích nói xấu sau lưng của bác sĩ Tô vẫn không sửa? Chẳng lẽ em còn có một trăm bảy mươi lăm triệu tiền không có chỗ tiêu.”


Một giọng nói đùa cợt vang lên từ cửa.


Tô Lam quay đầu lại thì thấy Quan Triều Viễn hai tay ôm ngực đứng ở cổng biệt thự.


“Khụ khụ!”


Cô giật mình, bị sặc một cái.


Sợi mì đã ăn vào miệng đều rơi ra, nhiều miếng còn bị rơi rớt vào ngực.


“Quần áo của tôi!” Tô Lam thì thào.


Tại sao mỗi lần gặp Quan Triều Viễn đều không có gì tốt đẹp vậy chứ?


Quan Triều Viễn nhàn nhạt liếc nhìn chiếc đồng hồ đeo tay: “Còn nửa tiếng nữa mới bắt đầu điều trị, bác sĩ Tô vẫn còn thời gian để tắm rửa và thay quần áo.”


“Anh không cần nhắc nhở tôi!” Tô Lam tức giận hừ một tiếng, hổn hển rời đi Vài phút sau, trong phòng tắm có tiếng nước chảy.


Đôi mắt rủ xuống của Quan Triều Viễn cuối cùng cũng khẽ nhúc nhích.


Những đầu ngón tay mảnh mai oẫn nhẹ thành sofa, lặng lẽ chờ đợi.
 
Chương 2133


Chương 2133


Một phút sau.


Ngoài cửa vang lên tiếng bước chân.


Trong phòng tắm, nước ấm dội lên người, tâm trạng cả ngày nay của Tô Lam cuối cùng cũng dịu đi.


Hôm nay hình như cô có vẻ hơi thất thố.


Vừa rồi ở nhà hàng…


Chủ động khiêu khích như vậy, thật sự là vì số tiền kia sao?


Ngay khi Tô Lam đang trong lúc ngẩn ngơ, có một tiếng “rắc” yếu ớt từ vách kính cửa phòng tắm truyền đến.


Chuyện gì xảy ra vậy?


Tô Lam tò mò đi tới, cúi nửa người chuẩn bị kiểm tra. Sau khi tìm kiếm một lúc lâu, cuối cùng cô phát hiện ra rằng có một vết nứt trên bức tường kính ở vị trí đầu gối.


“Hỏng rồi?”


Để tránh phát sinh chu Tô Lam chuẩn bị xong ra ngoài.


Nhưng vào lúc này, bên ngoài có một tiếng động truyền đến.


“Aaal”


Trong một giây tiếp theo, những vết nứt nhỏ trên vách kính lập tức lan ra như mạng nhện, rơi xuống đất.


Trước khi định thần lại, Tô Lam đã nhìn thấy một con quái vật cao to bằng nửa người đang lao về phía mình.


“A!”


Cô bị ngay lập tức ngã gục xuống mặt đất, hoảng sợ hét lên chói tai: “Cứu!”


Cửa phòng tắm bị bật ra.


Một bóng đen cao dài chạy tới: “Có chuyện gì vậy?”


Là Quan Triều Viễn.


Vòi hoa sen trên cao vẫn còn đang chảy ngoài ý muốn, n vội vàng chạy nước.


Một con chó khổng lồ với bộ lông đen óng ả đang năm trên người người phụ nữ, vẫy vẫy đuôi vui vẻ.


Thế nhưng, khi ánh mắt của Quan Triều Viễn dừng lại trên người Tô Lam, ánh mắt nhất thời sửng sốt…


Người phụ nữ ngã trên mặt đất, bộ dáng vô cùng kiều diễm.


Cô được bọc trong một chiếc áo choàng tắm rất lớn Áo choàng tắm quấn chặt lấy cô, ngoại trừ khuôn mặt đó, một ngón chân cũng không lộ ra! Vâng, không có một ngón!


Nhưng khuôn mặt xinh xắn của người phụ nữ nhỏ bé tái mét, đôi mắt ngấn nước, bên trong bọc kín, tức giận chất vấn: “Con chó của ai đây?”


“Bát Tử, nhìn qua trông có vẻ thích em lảm.Thật xin lỗi!” Quan Triều Viễn liếc mắt về phía Bát Tử.


Bát Tử vẫn sững sờ tại chỗ, hình như đột nhiên sắp mở miệng.


Không những không nhảy lên người của Tô Lam, mà ngược lại nhân lúc cô chuẩn bị đứng lên, lại bổ nhào về cô lân nữa.


Hơn nữa, còn ngày càng táo tợn nhằm vào áo choàng của cô, ra sức cần xé.
 
Chương 2134


Chương 2134


Tô Lam không sợ chó, nhưng nhìn bộ dạng này của Bát Tử, thật sự không có biện pháp bình tĩnh được: “Quan Triều Viễn, anh kéo nó đi ra cho tôi Bát Tử cần chặt áo choàng tảm, kéo qua trái kéo qua phải.


Nhưng chất lượng áo choàng tắm quá tốt, Tô Lam túm quá chặt, suýt nữa lật nhào Tô Lam mấy lần, áo choàng tắm cũng không thể kéo xuống dưới.


“0a?


Bát Tử thất vọng nhìn lại chủ nhân của mình.


“Khụ”


Quan Triều Viễn nhanh chóng nhìn đi chỗ khác, tiến lên túm lấy cổ của nó: “Còn loạn?


Có phải mày cho rằng tao không dám chấn chỉnh mày?”


Bát Tử lúc này mới nhả ra.


Dưới ánh mắt nghi ngờ của Tô Lam, nó bị Quan Triều Viễn túm cổ kéo ra ngoài.


Tô Lam vẫn chưa hoàn hồn liền vội vàng tắm rửa và thay quần áo.


Mười phút sau.


Người quản lý của biệt thự xuất hiện và liên tục gửi lời xin lỗi đến Tô Lam: “Cô Tô, tôi thực sự xin lỗi. Có thể do chất lượng kính của chúng tôi lần này không tốt nên đã gây ra sự hiểu lầm và sợ hãi cho cô. Hay là như vậy lần sau chúng tôi tặng cho cô trải nghiệm miễn phí ở Ngôi nhà tình yêu, cô có thể đưa người yêu của mình đến đây qua đêm… “


Mặt Tô Lam đầy khó hiểu, thậm chí không thể nói bất kỳ lời phản bác nào.


Ai muốn tặng cho tôi trải nghiệm?


Cho dù là thật sự muốn tặng, thì bản thân cũng phải có người yêu mới được chứ?


Đây là hình thức bồi thường gì vậy?


“Cô Tô, nếu cô không có ý kiến gì thì mọi chuyện đã ổn thỏa rồi phải không?” Quản lý trực tiếp đưa vào tay Tô Lam một phiếu dùng thử miễn phí.


Tô Lam định từ chối, Tô Bích Xuân cùng đoàn người ăn cơm xong đã quay lại *Có chuyện gì vậy?”


Để tránh những hiểu lầm không đáng có, Tô Lam chỉ đơn giản nhận phiếu: “A, không sao. Các người ăn xong rồi, nên chuẩn bị sớm đi, tôi… trước tiên tôi sẽ đi kiểm tra thiết bị”


Nói xong lời này, chân cô nhanh như chớp chạy xuống tầng hầm.


Khi chỉ còn lại Quan Triều Viễn và người quản lý bên ngoài biệt thự.


“Cậu cả Quan, tôi thật xin lỗi. Chúng tôi thực sự không ngờ tới sẽ có chuyện ngoài ý muốn xảy ra như vậy, lúc trang trí, đều dùng những vật liệu tốt nhất… Nếu làm phiền đến bạn của anh, chúng tôi cảm thấy rất xin lỗi… “


Người quản lý đổ mồ hôi lạnh Theo như hiểu biết, tập đoàn họ Quan là cổ đông lớn nhất của Ngôi nhà tình yêu.


Nói trắng ra, Quan Triều Viễn thực sự là sếp lớn chân chính của bọn họ.


Sếp lớn cuối cùng cũng tới thăm mà không báo trước, thế nhưng không ngờ lại gặp phải chuyện như thế này, Anh ta e rằng sẽ không thể giữ được công việc này!


*Ai chịu trách nhiệm phụ trách về mấy chiếc áo choàng tắm ở đây?”


Sau một hồi im lặng, Quan Triều Viễn đột nhiên ném ra một câu như vậy.


Quản lý sửng sốt: “Hả?”


Quan Triều Viễn không hờn giận cau mày: “Chất lượng không tốt”


“A? Nhưng chúng ta đều phù hợp với tiêu chuẩn tám sao, dù là chất liệu hay là…”
 
Chương 2135


Chương 2135


“Tiền của cậu chủ các anh rất dễ kiếm sao?”


“..” Người quản lý ngẩn ngư: ng thu giảm chỉ tiêu. Thay tất cả áo choàng tắm cho.


tôi bằng những chiếc khăn tắm ngắn có thể dễ dàng xé toạc”


“. Vâng”


Người quản lý đi trước, Bát Tử ở phía sau vẫy vẫy đuôi chạy tới, nằm trên đầu gối của Quan Triều Viễn, biểu cảm trên khuôn mặt: Cha, không phải lúc nấy vẫn chưa đủ thô bạo sao?


Quan Triều Viễn ghét bỏ liếc nó một cái, giật mạnh cổ áo ném nó ra ngoài: “Đồ vô dụng, cút rat”


Bát Tử: “?22”


Cho đến khi Quan Triều Viễn xoay người bước vào phòng trong bóng.


người nhanh nhẹn đi ra ngoài một cách thận trọng.


Đó là Tô Bích Xuân.


Vừa rồi khi nhìn thấy mái tóc ướt đẫm và bộ dạng có chút chột dạ của Tô Lam, cô ta cảm thấy có gì đó không ổn Vì vậy, cô ta giả vờ bỏ đi, thực chất là trốn trong bóng tối và nghe trộm.


Vừa nấy nghe được, quả nhiên thật sự có gì đó không đúng: Hóa ra hai người cãi nhau là cố tình cho cô ta xem.


Tô Lam lúc này mới trở về tắm rửa, không phải là mượn cơ hội dụ dỗ Quan Triều Viễn sao?


Con chó cái này!


Sắc mặt Tô Bích Xuân tái xanh. Cô ta cúi đầu nhìn lọ thuốc màu trắng trong tay, trong mắt hiện lên một tia quỷ quyệt: Vốn dĩ là muốn tiến hành theo kế hoạch, nhưng các người lại ép tôi Vậy thì đừng trách tôi dùng những thủ đoạn đặc biệt!


* Tầng hầm.


Để tạo ra bầu không khí huyền bí, đánh vào tâm lý thích rình mò của mọi người, Ngôi nhà tình yêu đã cố tình sảp đặt một địa điểm vui chơi dưới tầng hầm.


Ánh sáng mờ ảo, hương thơm phảng phất.


Và… mọi thứ bạn cần, giường nước, v.v.


Chỉ có điều bạn không nghĩ ra, không có gì họ không làm được.


Tô Lam vừa đi vừa thốt lên: “Ngôi nhà Tình Yêu quả nhiên là danh bất hư truyền!”


Sau khi cô vừa gỡ xong tất cả thiết bị, trợ lý đã dẫn Tô Bích Xuân đi cùng Tô Bích Xuân đang mặc một bộ đồ ngủ bằng lụa với vẻ mặt say sưa và ngượng ngùng, như thể cô ta đang mong chờ điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.


Quan Triều Viễn cởi bỏ bộ đồ tây trang và mặc một bộ đồ ở nhà Cả người vẫn toát ra hơi thở cấm dục.


Vừa rồi còn tưởng rằng mình đã dựng đủ tỉnh thần ở đây, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt gợn sóng xuân tâm của Tô Bích Xuân, nghĩ đến sau này hai người bọn họ sẽ ở đây điên cuồng như thế nào, trong lòng Tô Lam dường như cũng có một tảng đá lớn.


Chắc là do cô tranh cãi với Quan Triều Viễn, hay vì Quan Triều Viễn là cha trên danh nghĩa của hai đứa trẻ Tô Duy Hưng và Tô Mỹ Chi, cho nên cô mới cảm thấy trong lòng bực bội.


Khi buổi trị liệu tối nay thành công kết thúc, ngày mai cô sẽ ly hôn với Quan Triều Viễn!


“Tất cả các thiết bị đã được thử xong, chuẩn bị bắt đầu”


Ngữ khí của Tô Lam bình thản sắp xếp.
 
Chương 2136


Chương 2136


Lặp lại mọi trình tự của Tô Bích Xuân và Quan Triều Viễn một lần nữa: “Tôi tin rằng chỉ cần hai người làm theo như tôi đã nói, sẽ không có bất kỳ vấn đề gì”


Tô Bích Xuân ngượng ngùng cười.


Quan Triều Viễn đột nhiên nhìn về phía cô với giọng điệu như có ý khác: “Bác sĩ Tô, cô có chắc chẳn không, tôi làm theo lời cô nói, sẽ không có vấn đề gì?”


Trái tim Tô Lam run lên. Đôi mắt anh vô cùng sắc bén, như thể anh có thể nhìn thấu lòng của cô.


Tô Lam có chút mất tự nhiên: “Đương nhiên là không có vấn đề”


Tô Bích Xuân vội vàng trách móc: “Cô ấy đã nói không có vấn đề, vậy khẳng định là không có vấn đề”


“Hừ!” Quan Triều Viễn hừ lạnh mộ Đừng hối hậ Nói xong, anh một tay đút túi, thờ ơ xoay người đi về phía tầng hầm.


Tô Bích Xuân hưng phấn đi theo, tiện tay đóng cửa lại.


“Âm”


Âm thanh này giống như nện vào dưới đáy lòng Tô Lam vậy.


Cô cười khổ.


Hối hận ư?


€ô thì có gì phải hối hận chứ.


Bọn họ cũng chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, cô có tư cách gì động tay động chân vào chuyện của anh.


“Woa woa, bắt đề “Phát trực tiếp ở hiện trường, Tô Bích Xuân đúng là rất phóng đãng!”


“Xem ra, lần này cô ta đang ở tình thế bị ép buộc!”


“Trời ạ, cậu cả Quan hình như không có ý định đẩy cô ta thì phải, tôi nghĩ có lẽ lân này cô ta có thể sẽ thành công!”


“Chỉ tiếc, chúng ta chỉ có thể nghe được rồi”


âm thanh không nhìn thấy hình ảnh!”


“Cô thật đúng là cái đồ biến thái!”


“Hì hì…


Trợ lý nhỏ và y tá hưng phấn bắt đầu bàn luận.


Tô Lam làm thế nào cũng không khơi mào được một chút hứng thú.


Cô nhẹ nhàng cần môi sau đó đứng lên: “Xem ra, mọi chuyện đều rất thuận lợi. Các người ở đây trông chừng và quan sát số liệu.


Tôi có chút không thoải mái, về phòng trước…”


“Ai, bác sĩ Tô…


Trong tầng hầm ngầm.


Tiếng nhạc du dương mập mờ mà phiêu lãng ở trong không trung.


Tô Bích Xuân cởi áo khoác xuống, trên người chỉ mặc một chiếc nội y tình thú có thể làm cho bất cứ thằng đàn ông nào thèm nhỏ dãi.


Cô ta uyển chuyển dáng người nhảy múa theo điệu nhạc, vô cùng xinh đẹp và quyến rũ.


Quần áo Quan Triều Viễn chỉnh †ề, ngồi ở trên ghế sa lon, ánh mắt lạnh như băng rơi trên người Tô Bích Xuân.
 
Chương 2137


Chương 2137


Cô †a ngượng ngùng vội vàng cúi đầu xuống: “Đáng ghét! Những thứ này còn không phải là lỗi của anh sao? Sau đêm hôm đó đến bây giờ, ròng rã đã năm năm, anh lại đối xử với em… Em cũng là bị ép tới đường cùng không có biện pháp nào, cho nên mới đi học những thứ gớm ghiếc này. Nhưng mà, tất cả những thứ mà em làm đều là vì em yêu anhI”


Quan Triều Viễn lạnh lùng nhìn cô ta, không nói một lời nào.


“Triều Viễn, chẳng lẽ trong năm năm này, một chút anh cũng không cảm giác được sao? Đêm hôm đó anh điên cuồng chinh phục em, em đã sớm yêu anh rồi. Triều Viễn, muốn em đi? Năm năm trước chúng ta có thể, thì hôm nay chúng ta cũng có thể giống như đêm hôm đó… Anh cứ ngồi như vậy là đang quyến rũ em đó. Em không chịu nổi nữa, anh giúp em được không, Triều Viễn…


Cô ta vừa nói vừa bò lên, nhào vào trong ngực của Triều Viễn.


Khi Tô Bích Xuân dựa gần người anh, không biết tại sao trong lòng Quan Triều Viễn lại dâng lên một trận chán ghét không hiểu.


Trong vô thức anh đưa tay lên muốn đẩy cô ta ra, nhưng vào lúc này, anh lại cảm nhận được phần bụng dưới có một dòng nước ấm dâng lên.


Anh ở trong giới kinh doanh lăn lộn nhiều năm như vậy cũng biết được một ít thủ đoạn vặt vãnh, trong nháy mắt anh liền hiểu chuyện gì đang xảy ra.


Anh giơ bàn tay lạnh băng ra bóp lấy căm của Tô Bích Xuân: “Cô lại dám làm mấy cái trò này với tôi?”


Tô Bích Xuân bị anh làm cho giật mình kêu lên một tiếng, nhưng rất nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.


“Triều Viễn, em cũng không muốn như: vậy. Thế nhưng anh đã bắt em phải chờ đợi anh năm năm rồi, em hỏi anh, con gái có bao nhiêu cái năm năm hử? Em không đợi nổi nữa. Anh muốn em đi được không? Vừa nãy em đã bỏ thuốc không màu không vị vào cốc nước của anh, thuốc này có hiệu lực rất mạnh, nếu như anh không muốn em, anh chịu không nổi loại đau khổ này đâu. Triều Viễn, chỉ cần anh muốn em, anh sẽ phát hiện chúng ta vẫn có thể giống năm năm trước.


Tô Bích Xuân dùng hết sức lực ngoảnh mặt, tránh thoát bàn tay đang siết cảm cô ta của Quan Triều Viễn, cô ta đứng lên.


Sau đó, cô ta bắt đầu cởi quần áo của mình, từng cái từng cái rơi xuống sàn.


Thắng đến khi không có một mảnh vải trên người nữa, cô mới dừng lại động tác.


Cô ta dương dương đắc ý nhìn Quan Triều Viễn ngoäc tay với anh: “Triều Viễn, em biết bây giờ anh đang rất khó chịu, nào đến đây đi. Chỉ cần anh qua đây, anh sẽ không khó chịu nữa. Em chính là thuốc giải của ani Ánh mắt của Quan Triều Viễn bắt đầu trở nên mông lung.


Tô Bích Xuân nhếch miệng lên cao đắc ý cười lạnh một cái: Loại thuốc này, đặc biệt được cô ta ra giá rất cao mua về hiệu lực rất mạnh.


Chỉ cần một nửa liều đã có thể khiến một người đàn ông bình thường hoàn toàn sa ngã Cô ta biết Quan Triều Viễn có ý chí kiên định, cho nên cô ta dứt khoát bỏ hai viên vào trong cốc nước của anh.


Hiệu lực mạnh như vậy, cho dù anh có làm bằng sắt cũng không giữ được lý trí, cuối cùng vẫn phải quỳ rạp dưới chân của cô ta mà thôi.


Tô Bích Xuân đợi một lúc lâu, vẫn không thấy Quan Triều Viễn chủ động nhào tới Cô ta cũng không có kiên nhãn để đợi chờ nữa.


Dứt khoát đi về phía anh.


“Tuấn, có phải rất khó chịu hay không?


Chỉ cần anh muốn em, tất cả những khó chịu này đều có thể được giải thoát… Để em giúp anh nhé!”
 
Chương 2138


Chương 2138


Tô Bích Xuân tới gần tựa vào lồng ngực.


của Quan Triều Viễn, cô ta nâng mặt của anh lên: “Anh nhìn cho thật kỹ vào, em mới là người phụ nữ mà anh yêu nhất, em mới là bà chủ nhà họ Lê của tập đoàn Quan Thiên.”


Bà chủ nhà họ Quan?


Ánh mắt của Quan Triều Viễn lóe lên, dùng sức lắc đầu.


Lửa trong người anh càng lúc càng nóng, lý trí của anh sắp bị đốt hết rễ Khi ánh mắt của anh lại lần nữa rơi vào trên người của Tô Bích Xuân, gương mặt kia của cô ta đột nhiên biến thành gương mặt của Tô Lam.


“Anh Quan, tới đây, ôm em một cái!”


Tô Bích Xuân dùng âm thanh mềm mại nũng nịu mời gọi anh, sau đó vươn hai tay ra.


Tia lý trí cuối cùng giống như dây cung bị căng đứt, Quan Triều Viễn lập tức bổ nhào về phía Tô Bích Xuân, áp Tô Bích Xuân ở dưới người…


Trên tầng biệt thự.


Tô Lam một mình ở trên sân thượng, năm trên ghế dài đếm sao.


Cô vừa mới nói chuyện với hai đứa nhỏ xong Bởi vì cô nói muốn đi công tác, cho nên Quan Triều Viễn đã gửi hai đứa nhỏ tới biệt thự Ngự Cảnh, nhờ bảo mẫu chăm sóc.


Hai đứa nhỏ cứ nghĩ là cô và Quan Triều Viễn ra ngoài hẹn hò ngọt ngào gì đó với nhau, cho nên một chút cũng không muốn làm phiền hai người, thậm chí còn vui vẻ khoa tay múa chân.


*A.”


Tô Lam lại thở dài một tiếng.


Qua đối thoại của nhỏ trợ lý và y tá, có lẽ lúc này Quan Triều Viễn và Tô Bích Xuân hai người bọn họ đã…


Ngày mai phải ly hôn với anh ấy rồi.


Sau này, hai đứa nhỏ có hỏi đến thì mình phải giải thích thế nào đây?


Nghĩ đến đây, Tô Lam đã cảm thấy đau đầu.


”Gâu gâu!”


Tiếng chó sủa đột nhiên vang lên phá vỡ màn đêm yên tĩnh.


Tô Lam vừa quay đầu lại, liền thấy.


Bát Tử nhào qua đây.


“Hú!”


Cô hoảng sợ từ trên ghế năm bật dậy, né tránh công kích thân mật của Bát Tử: “Bát Tử, mày làm gì vậy?”


Ai biết được, Bát Tử không hề biết điều giống như lúc ở trong phòng tắm, ngược lại là sốt ruột ở nguyên tại chỗ quay vòng vòng.


Sau khi sủa loạn hai tiếng, nó cắn một cái vào ống quần của Tô Lam, liều mạng kéo cô ra ngoài.


Tô Lam không hiểu chuyện gì đang xảy ra, vội vàng ngồi xốm xuống: “Bát Tử, mày đừng có gấp, chậm rãi nghe tao nói nè.


Có phải mày muốn tao đi theo mày hay không?”


Thật ra cô cũng không biết phương thức nói tiếng người với chó này có tác dụng hay không, không biết nó có nghe hiểu hay không nữa.


Nhưng vừa rồi ở trong phòng tắm, cô nhìn thấy Quan Triều Viễn cũng nói chuyện với Bát Tử như vậy, giống như nó hiểu được tiếng người Quả nhiên cô vừa nói xong, Bát Tử liền sốt ruột kêu một tiếng: “Gâu!”
 
Chương 2139


Chương 2139


“Mày muốn dẫn tao đi chỗ nào?” Tô Lam nghỉ hoặc hỏi.


“Gâu gâu!”


Bát Tử nhanh chóng vọt tới cầu thang bên cạnh, cúi đầu xuống phía dưới sủa loạn hai tiếng, sau đó lại chạy trở về.


“Tâng hầm?” Tô Lam đã hiểu ý của Bát Tử.


Ánh mắt của Bát Tử sáng lên, cản một cái vào tay áo của cô, kéo cô về phía tầng hầm Một người một chó xô xô đẩy đẩy đi tới cổng tầng hầm, Tô Lam đột nhiên do dự: “Có lẽ bây giờ chủ nhân của mày đang nghiêng trời lở đất với Tô Bích Xuân! Nếu chúng ta chạy vào lúc này, chẳng phải là đã phá hỏng chuyện tốt của người ta sao? Đến lúc đó chủ nhân của mày nổi giận trách mắng, tao không gánh nổi đâu!”


Nói xong, Tô Lam quay người muốn trở về.


“Gâu!”


Nhưng lúc này, Bát Tử không cho cô có cơ hội đó.


Nó dùng sức giữ lấy tay áo của Tô Lam, dùng lực một cái cực nhanh kéo cô vào bên trong, Khi bọn họ chạy vào trong phòng trị liệu, cô phát hiện nhỏ trợ lý và y tá vốn nên nên canh giữ ở cổng, để giám sát số liệu đã không thấy đâu.


€ó lẽ là bởi vì đối thoại bên trong quá mức nóng bỏng, hai người bọn họ sợ là đã nghe đến nổi lửa, cho nên liền bàn bạc với nhau đi về ngủ trước rồi.


Dù sao trận chiến bên trong còn lâu mới kết thúc, cả một buổi tối cũng sẽ không có chuyện yên tĩnh.


“Hai người kia đi đâu rồi, đã xảy ra chuyện gì?”


Tô Lam nói thâm một câu.


Vô thức đi tới cửa, cầm tai nghe lên.


Vừa đúng lúc nghe được âm thanh của Tô Bích Xuân từ bên trong truyền đến: “Triều Viễn, chỉ cần anh muốn em, anh liền sẽ phát hiện chúng ta vẫn có thể giống như năm năm trước…


Năm năm trước?


Hóa ra hai người bọn họ đã sớm quen biết nhau.


Tô Lam liền nhanh chóng bỏ tai nghe xuống, quay người muốn rời đi “Gâu!” Bát Tử ngăn cô lại.


Vẻ mặt của Tô Lam có chút khó coi: “Bát Tử, có phải mày nhất định muốn tự mình nhìn chủ nhân của mày và người phụ nữ khác điên loan đảo phượng không, có phải như thế mày mới bằng lòng từ bỏ ý đồ hay không? Được lắm, hôm nay tao sẽ để mày thấy rõ ràng, để tránh mày lại quấn lấy tao không buông!”


Nói xong, một tay của Tô Lam kéo vòng cổ của Bát Tử, nhấc nó lên trên mặt bàn cạnh bức tường Sau đó nhấn xuống một cái nút bấm đã được giấu kín.


Ở trên bức tường rộng lớn có một cái lỗ hổng nhỏ, vừa vặn có thể nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng bên trong.


Cũng chính vào lúc này Tô Lam đã thấy cảnh Quan Triều Viễn gầm nhẹ một tiếng, bổ nhào vào lên người Tô Bích Xuân…


“Bây giờ mày nhìn rõ rồi chứ?”


Tô Lam vội vàng quay mặt đi chỗ khác.


Đề nén tức giận nói lời này với Bát Tử xong, cô liền xoay người rời đi Cô không nên nghe lời con chó thối này tới đây.




Team mời các bạn tham khảo thêm truyện mới nhé:


Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi!​

Chúc các bạn buổi tối vui vẻ và hạnh phúc!
 
Chương 2140


Chương 2140


Hại cô thấy cảnh vừa nãy, chờ một tí khi trở về cô phải rửa con mắt của mình mới được!


Bát Tử cũng một mặt ngơ ngác.


Đã xảy ra chuyện gì?


Không phải cha rất chán ghét người phụ nữ kia sao?


Tô Lam tức hổn hển rời đi, nhưng lúc cô vừa bước qua cánh cửa, từ bên trong truyền đến một tiếng rít!


Là âm thanh của Tô Bích Xuân!


Có cần phải kêu lớn tiếng như vậy hay.


không!


Tô Lam càng tức giận muốn rời đi “Aaal”


Thế nhưng, tiếng thét của Tô Bích Xuân càng ngày càng lớn, càng ngày càng chói tai hơn.


Tô Lam thay đổi sắc mặt.


Không đúng, đây không phải tiếng kêu hưng phấn, mà giống như là hoảng sợ hơn!


Cô xoay người vội vàng quay trở lại, nhìn qua lỗ hổng, một màn trước mắt này suýt chút nữa khiến cô rớt luôn con mắt.


Vừa nãy Tô Bích Xuân còn bị Quan Triều Viễn đè, vậy mà bây giờ cô ta lại bị quảng sang một bên ở trên mặt đất kêu oai oái.


Còn Quan Triều Viễn thì ngồi ở trên giường, trên tay câm một vật gì đó rất sắc bén giống như là một con dao găm nhỏ.


Một đầu của vật sắc bén kia đâm vào bắp đùi của anh!


Tô Lam hoàn toàn bị dọa sợ: Tại sao lại như vậy?


Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?


Bát Tử ngửi thấy mùi máu tươi, lập tức hung hăng sủa loạn.


Tô Lam lập tức đi mở cửa, thế nhưng của đã bị khóa ở bên trong, cho dù bên ngoài có chìa khoá cũng không mở được.


“Tô Bích Xuân, Quan Triều Viễn, các người mau mở cửa rai”


Tô Lam liều mạng đập cửa, hoàn toàn không biết bên trong xảy ra chuyện gì.


Tô Bích Xuân bị Quan Triều Viễn dọa đến choáng váng mặt mày.


Cô ta cũng không quan tâm là mình trần trưồng hay mặc quần áo, lập tức đứng lên muốn chạy tới cửa ra vào mở cửa cho Tô Lam.


Thế nhưng còn chưa kịp đi được hai bước, cô ta đã bị Quan Triều Viễn ở phía sau nảm tóc.


Cô ta hoảng sợ quay đầu, Quan Triều Viễn lập tức bóp chặt cổ của cô †a.


“Triều Viễn, anh…anh muốn làm gì?


Không muốn!” Tô Bích Xuân liều mạng giấy dụa, nhưng không có tác dụng gì.


Con mắt của Quan Triều Viễn âm u, giống như tất cả các giác quan đã bị đóng lại, căn bản những sự vật xung quanh không thể tác động vào anh, anh hoàn toàn không nghe được bất kỳ âm thanh gì.


Con mắt đỏ ngầu, nhìn chòng chọc Tô Bích Xuân, lực tay càng lúc càng mạnh.


“Bát Tử, nhanh chóng đi tìm quản lý cầm chìa khoá về đây, nếu không sẽ xảy ra án mạng đấy!” Tô Lam đứng ở cổng phòng trị liệu, phát hiện tình huống không đúng lắm.


Tô Bích Xuân lòng dạ ác độc, bắt tay với Tô Văn Tâm hại chết anh trai của cô.
 
Chương 2141


Chương 2141


Loại người này chết không có gì đáng tiếc.


Thế nhưng, cô…


Cô không muốn Quan Triều Viễn dính dáng đến kiện cáo án mạng Bởi vì Tô Bích Xuân không xứng đáng để anh phải trả giá như vậy!


Hơn nữa, một dao vừa rồi của Quan Triều Viễn hình như đâm rất sâu, vết thương trên đùi anh vẫn đang không ngừng chảy máu.


Nếu còn chậm trễ nữa, chỉ sợ là anh sẽ bị mất máu quá nhiều.


Bát Tử lập tức đi ra ngoài tìm cứu viện.


Ở trong phòng, Tô Bích Xuân đã bị anh nhấc lên không trung, hai chân cách mặt đất một khoảng không, vẻ mặt xanh tím: ru Tuấn, anh không thể đối xử với em như vậy!


Em đã cứu anh một mạng, anh không thể.


Động tác trên tay của Quan Triều Viễn dừng lại.


Người phụ nữ này đã cứu anh sao?


Anh do dự trong chốc lát mắt thường có thể nhìn thấy, ngay lúc Tô Bích Xuân cho rãng mình được cứu rồi, thì bàn tay đang bóp cổ cô đột nhiên dùng sức nắm chặt.


Không đúng!


Không phải người phụ nữ này.


Buổi tối hôm đó, mùi hương trên người của người phụ nữ đó đã khắc sâu vào trong óc của anh.


Mặc dù… Cho tới bây giờ anh vẫn chưa tìm được cô ấy, nhưng tuyệt đối không phải người phụ nữ trước mặt này.


“Lừa tôi, đều đáng chết!”


Cả người Quan Triều Viễn đều ở trong tình trạng báo động tối cao, căn bản là nghe không lọt những thứ quấy nhiễu ở bên ngoài.


Trong đầu của anh bây giờ chỉ có một cái ý niệm, chính là… Người phụ nữ trước mặt này đáng chết!


“Tô, Tô Lam, cứu, cứu tôi…


Tô Bích Xuân cầu cứu trong vô vọng, giấy dụa nhìn về phía Tô Lam ở ngoài cửa Thẳng đến khi hai mắt khẽ đảo, rơi vào hôn mê.


Nhưng động tác trên tay của Quan Triều Viễn vẫn không dừng lại.


Cứ tiếp tục tiếp tục như vậy, Tô Bích Xuân sẽ chết không nghỉ ngờ gì cả!


Chính vào lúc này ngàn cân treo sợi tóc này.


“Oanh”


Cửa phòng trị liệu bị người phá mở ra.


Là Lục Anh Khoa!


Anh ta dẫn bốn năm tên vệ sĩ vọt vào trong.


Tô Lam lập tức thở ra một hơi, cũng vội vàng đi theo vào trong cùng bọn họ.


“Cậu chủ!”


Lục Anh Khoa vừa mới tới gần, thì đã bị Quan Triều Viễn đấm một cú trực tiếp ngã trên mặt đất.


Hỏng bét!
 
Chương 2142


Chương 2142


Lục Anh Khoa chật vật bò lên, nhất định là cậu chủ đã kích mở hệ thống phòng ngự tối cao của chính bản thân mình.


Anh của lúc này cực kỳ nguy hiểm, căn bản là không có nhận thức.


Cộng thêm kỹ thuật đánh nhau của anh vô cùng tốt, sức chiến đấu cực kỳ mạnh, cho dù mấy người bọn họ cộng lại, chỉ sợ cũng không phải đối thủ của anh!


“Pang!”


Tô Bích Xuân đang hôn mê bị ném sang một bên.


Đám người Lục Anh Khoa lần lượt trở thành mục tiêu mới của lữu Tuấn, lúc nào cũng có thể phát động công kích.


“Cô Tô, chúng tôi có mang theo thuốc an thần đến đây đang để ở ngoài. Đợi chút nữa mấy người chúng tôi sẽ nghĩ biện pháp chế trụ cậu chủ, còn cô sẽ tiêm cho ngài ấy một mũi! Nếu như không thể đánh thức ngài ấy kịp thời, chỉ sợ sẽ nguy hiểm đến tính mạng của ngài ấy!”


Nguy hiểm tính mạng?


Tô Lam giật mình, lập tức gật đầu “Tôi biết rồi!”


Lục Anh Khoa đưa ánh mắt nhìn mấy tên vệ sĩ khác, sau đó tất cả bọn họ cực nhanh xông tới.


Quan Triều Viễn đang ở trong tình trạng phòng bị tối cao giống như là một mãnh thú đang nổi điên vậy, Lục Anh Khoa căn bản không phải là đối thủ của anh.


Càng đáng sợ chính là, Lục Anh Khoa liên hợp với mấy tên vệ sĩ khác cũng không chế trụ nổi anh!


Sau mấy hiệp, toàn bộ đám người Lục Anh Khoa đều bị Quan Triều Viễn đánh nằm ở trên mặt đất, đến bò cũng không bò được.


Trên đùi của Quan Triều Viễn vẫn đang chảy máu, cả người giống như là từ Địa Ngục Tu La bước ra.


Giãm lên máu, từng bước từng bước đi về phía Lục Anh Khoa.


Bộ dạng đó, rõ ràng là đang muốn giết người!


“Đừng mài”


Tô Lam thét một tiếng vô cùng chói tai Cô ôm lấy Quan Triều Viễn từ phía sau.


Động tác của Quan Triều Viễn dừng lại, quay đầu, hai mắt vô hồn ở trên người cô đảo qua.


Sau đó, dùng sức hất cô ra.


Tô Lam đứng không vững, bị anh hất một cái té lăn trên đất Chân của Quan Triều Viễn đã giẫm lên ngực.


của Lục Anh Khoa, Lục Anh Khoa căn bản không có sức lực phản kháng, mắt thường cũng có thể nhìn thấy ngay cả thở anh ta còn thở không ra hơi “Đừng mà, Quan Triều Viễn cầu xin anh đấy!


Tỉnh táo lại đi có được hay không?”


Tô Lam đứng lên, lần nữa lao vào trong ngực của anh.


Cô ôm chặt anh, ngẩng đầu nước mắt lưng tròng khẩn cầu anh: “Quan Triều Viễn, anh tỉnh táo lại một chút có được hay không? Đó là Lục Anh Khoa, anh mà làm tổn thương anh ta, sau khi tỉnh táo lại nhất định anh sẽ hối hận!”


Quan Triều Viễn cúi đầu, giống như muốn nhìn rõ khuôn mặt của người phụ nữ đang ở trước mặt này là ai Thế nhưng trước mắt chỉ là một mảnh sương mù anh không nhìn rõ.


“Van xin anh đấy, tỉnh táo một chút đi, có được hay không?”


“Cô… Là ai?”


Âm thanh khàn khàn vang lên, Quan Triều Viễn luôn cảm thấy âm thanh này rất quen tại Ký ức chỗ sâu nhất, ở nơi đó đưa tay ra không thấy được năm ngón thật sự rất tối, cũng từng có một người phụ nữ nũng nịu như vậy cầu xin anh, xin anh tha cho cô.
 
Chương 2143


Chương 2143


“Tôi là Tô Lam, bác sĩ của anh, anh tin tưởng tôi đi có được hay không?”


Tô Lam đưa mắt nhìn anh: “Đùi anh chảy rất nhiều máu, để cho tôi xem giúp anh nhé?”


Giọng của người phụ nữ này rất ôn nhu, khiến thần kinh đang căng thẳng của anh cũng buông lỏng xuống.


Tô Lam chậm rãi dẫn anh đến bên giường rồi ngồi xuống, đang định tiêm cho anh một liều an thần.


“A!”


Quan Triều Viễn giống như là bị ống kim tiêm kích thích.


Anh giơ tay ra bóp cổ Tô Lam: “Cô không phải là cô ấy, cô là Tô Bích Xuân, cô bỏ thuốc vào nước của tôi, cô muốn hại tôi!”


Tô Lam hoảng sợ lắc đầu.


Vừa rồi, Quan Triều Viễn bổ nhào lên người Tô Bích Xuân là bởi vì anh bị bỏ thuốc?


Không biết vì sao, rõ ràng mình vẫn còn ở trong hoàn cảnh nguy hiểm như vậy, thế nhưng lúc biết được tin tức này, không hiểu sao đáy lòng cô lại thở ra một hơi.


“Cô… Đáng chết!” Lực tay của Quan Triều Viễn càng lúc càng mạnh, giơ lên một cái vứt cô lên trên giường.


“Khu khụ khu!”


Tô Lam chật vật ho khan mấy tiếng.


Nhìn thấy dáng vẻ như muốn giết người của Quan Triều Viễn, cô nhịn đau bò lên, trước khi Quan Triều Viễn kịp có thêm hành động cô đã lao đến mãnh liệt hôn anh.


Ở dưới tình thế cấp bách này cô mới có động tác bất đắc dĩ như thế, thế nhưng.


không biết vì sao Quan Triều Viễn lại cứng đờ.


Hương vị này rất thơm, rất ngọt…


Rất quen thuộc.


Khiến máu toàn thân anh bắt đầu sôi trào.


Quan Triều Viễn lập tức đảo khách thành chủ, hung hãng quấn lấy môi cô.


Hai mắt Tô Lam trừng đến căng tròn, muốn phản kháng thế nhưng toàn thân đều bị Triều Viễn áp chế, không thể động đậy.


Nhiệt độ trong phòng cấp tốc nóng lên.


Lục Anh Khoa nhìn thấy tình huống này, không dám tiếp tục chậm trễ nữa.


Mấy người lảo đảo nghiêng người bò dậy, kéo Tô Bích Xuân giống con lợn chết đi ra ngoài Trong phòng, lại lần nữa khôi phục yên tĩnh.


Mấy người Lục Anh Khoa mặt mũi sưng bầm đứng ở cửa ra vào canh gác, không cho phép bất cứ kẻ nào đi vào trong, “Quan Triều Viễn, anh…anh tỉnh táo lại cho tôi!”


Tô Lam phát hiện tình huống đã bắt đầu mất kiểm soát.


Lúc đầu chỉ là hôn trấn an, những tình huống bây giờ, giống như nụ hôn của cô đã kích thích toàn bộ hiệu lực của thuốc bị đè nén đã lâu trong người anh vậy.


Anh giống như là một con sư tử đang điên cưồng, ngoại trừ muốn cắn nuốt cô ra, thì không còn có bất cứ ý thức nào nữa.


Tô Lam muốn đi tới giường nhặt thuốc an thần lên, thế nhưng còn chưa kịp bò qua đó, cô đã bị Quan Triều Viễn kéo trở về.
 
Chương 2144


Chương 2144


Ánh mắt anh đỏ bừng, hơi nóng phun ở trên mặt cô.


Vậy mà lại khiến cô đỏ mặt.


Trái tim của cô đột nhiên đập điên cuồng, cứ nhảy lên nhảy xuống.


Vì sao, một màn này lại quen thuộc như vậy?


Triều Viễn đã hoàn toàn đánh mất lý trí rồi, những hành động bây giờ của anh chỉ là dựa vào ký ức sâu nhất trong óc của anh, quen thuộc đi trêu chọc trên người Tô Lam.


Rất nhanh cả người cô đã bị anh ta làm cho tan rã “AI”


Một cơn đau bén nhọn công kích, Tô Lam đau đến mức gương mặt xinh đẹp hoàn toàn trắng bệch, cô cắn một cái ở trên vai anh, cần đến khi chảy máu cũng không nhả ra.


Anh …Rốt cuộc đã có được!


Một buổi tối này, Quan Triều Viễn lại một lần nữa tái diễn lại tình cảnh của buổi tối năm năm trước.


Nghiêng trời lở đất, có sụp đổ, có hạnh phúc tràn trề.


Tô Lam khóc đến mức ngay cả họng cũng bị câm không phát ra tiếng được.


Ban đầu đau đớn, sau đó lại bị anh cưỡng bức dụ dỗ, lẫn lộn một chỗ chìm chìm nổi nổi, cuối cùng cô rơi vào hôn mê.


Đám người Lục Anh Khoa rất chân thật canh gác suốt đêm ở trước cửa ra vào.


Suốt đêm yên tĩnh, đều có thể nghe được âm thanh thút tha thút thít cầu xin đứt quãng của mợ chủ, Nếu ai còn dám nói cậu chủ nhà bọn họ có bệnh thầm kín, anh ta sẽ lập tức cắt lưỡi của người đó đi.


Cả đêm như vậy sao có thể có bệnh thầm kín được chứ?


Ngược lại cậu chủ nhà bọn họ là thiên phú dị bẩm đấy?


Sau một đêm phóng đãng, Quan Triều Viễn đã tiêu hao hết tất cả khí lực, anh cũng mê man ngủ thiếp đi.


Lúc đám người Tân Tấn Tài vội vã chạy tới, thì Tô Lam đã nằm ở trong phòng khách của biệt thự.


“Trời ơi, anh hai bị điên rồi sao? Giày vò người ta ra nông nỗi này?”


Trên giường, vẻ mặt Tô Lam trắng bệch, hai mắt sưng vù giống như hạch đào, toàn thân cao thấp đều là vết tích vừa mới làm tình xong.


Cô an tĩnh năm ở trên giường, không động đậy.


Khóe mắt còn như có như không vệt nước mắt, bộ dạng bây giờ của cô giống như chỉ còn lại nửa cái mạng.


“Tôi đã truyền đường glu-cô bổ sung thể lực cho cô ấy ột lát nữa bảo mấy cô hầu gái vào đây bôi ít thuốc cho cô ấy” Tân Tấn Tài lắc đầu, không hiểu sao lại dâng lên một trận đau lòng: “Cho dù anh hai có đói bụng nhiều năm như vậy đi chăng nữa, cũng nên khiêm tốn một chút. Chứ làm như này, con mẹ nó là muốn mạng của người ta hay sao?”


Thẩm Tư Huy nhẹ nhàng giật giật tay áo anh ta: “Lát nữa anh cũng đi sang xem anh hai một chút đi, hình như tình huống của anh hai còn nghiêm trọng hơn bên này.”


“Anh ấy đem người ta giày vò thành cái dạng này rồi, anh ấy thì sướng rồi, người ta thì chỉ còn nửa cái mạng! Anh ấy còn có thể có chuyện gì nghiêm trọng chứ!” Tần Tấn Tài là quân y, rất có tinh thần chính nghĩa.


Sau khi thu châm trên người Tô Lam về, anh ta chắp tay đi sang căn phòng cách vách, chuẩn bị chửi mắng Quan Triều Viễn một trận.


Nhưng vừa mở cửa ra, anh ta liền bị mùi máu tươi ở trong phòng hù dọa.


“Đã xảy ra chuyện gì?”


Anh ta vội vàng xông vào trong.
 
Chương 2145


Chương 2145


Liền nhìn thấy đám người Lục Anh Khoa trên dưới đều được băng bó thạch cao, mặt mũi sưng húp.


Thẩm Tư Huy cũng đi theo vào trong “Anh ấy bị Tô Bích Xuân bỏ thuốc cương dương, sau đó tự mình hại mình tiến vào trạng thái phòng bị tối cao, mấy người Lục.


Anh Khoa cũng là do anh ấy đánh bị thương.


Lần này nếu như không có chị dâu, chỉ sợ anh hai sẽ…”


“Mẹ nó! Tôi nói rồi con nhỏ Tô Bích Xuân kia không phải là người tốt đẹp gì mà.”


Tân Tấn Tài vội vàng kê thuốc giải cho Quan Triều Viễn, sau đó xử lý vết thương cho anh.


“Sao rồi?” Hoa Đông hỏi Tân Tấn Tài “Mất máu quá nhiều, cái con đi kia bỏ thuốc có hiệu lực quá mạnh, có lẽ Quan Triều Viễn có thể sẽ hôn mê hai đến ba ngày gì đấy.” Tân Tấn Tài thở dài một tiếng.


Trước kia anh hai cũng đã từng ở bộ đội lăn lộn.


Hơn nữa còn là lính đặc chủng Đầu Sói.


Đây là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy Quan Triều Viễn bị thương thành cái dạng này.


Chẳng lẽ chỉ đơn thuần là bởi vì không muốn phát sinh quan hệ với Tô Bích Xuân thôi sao?


Tân Tấn Tài nhìn khuôn mặt đẹp trai trắng bệch của Quan Triều Viễn: “Các người nói xem, nếu như anh cả biết được anh ấy bởi vì một người phụ nữ mà trở nên như vậy, thì sẽ có hậu quả gì?”


Tần Tấn Tài đột nhiên nhắc đến đại ca, Thẩm Tư Huy và Hoa Đông đều trở nên trầm mặc.


Tần Tấn Tài dường như cũng đã ý thức được, lúc này nói cái đề tài này không thích hợp, vội vàng hãng giọng một cái: “Không nói cái này nữa, một lát nữa tôi còn phải quay về quân đội. Hiệu lực của thuốc trên người anh hai còn nghiêm trọng hơn so với tưởng tượng của tôi, tôi sẽ mang người đi trước. Còn về phần Tô Lam… Các người tự tính đi!”


Thẩm Tư Huy và Hoa Đông đều không phục nói: “Làm gì vậy? Dựa vào cái gì chuyện xui xẻo này lại giao cho chúng tôi hả?”


Tân Tấn Tài làm như không quan trọng nhún vai: “Nếu không thì đổi lại các người xử lý anh hai thế nào?”


“… Xem như anh lợi hại!”


Tô Lam ở trong phòng khách năm một ngày một đêm, cũng mất một ngày một đêm mới có thể chậm rãi khôi phục lại một chút sức lực.


Hôm qua, lúc Tân Tấn Tài truyền nước biển cho cô, cô tỉnh lại một lần.


Nhưng toàn thân giống như bị xe cán qua, ngay cả một chút sức lực để động đậy đầu ngón tay cũng không có, cuống họng thì giống như bị thiêu đốt không thể phát ra tiếng, toàn thân giống như bị móc rỗng.


Ngay cả mở to mắt cô cũng phải dùng hết sức lực toàn thân.


Sau khi Tân Tấn Tài rời đi, có mấy cô gái bộ dáng giống như người hầu tiến vào.


“Cô Tô, bây giờ chúng tôi sẽ bắt đầu tảm rửa cho cô. Nếu chạm vào chỗ nào không thoải mái, cô kiên nhãn một chút nhé, chúng tôi sẽ cố gắng làm một cách nhẹ nhàng nhất.”


Tô Lam nhằm mắt lại.


Trong mơ màng, có thể cảm nhận được có người đang cẩn thận tỉ mỉ đỡ cô dậy, lau thân thể cho cô, sau đó bôi thuốc thay quần áo mới.


Tô Lam xấu hổ, tức giận muốn chết, nhưng bây giờ ngay cả sức lực quát lớn một câu bảo các cô gái này ra ngoài cũng không có.
 
Chương 2146


Chương 2146


Thẳng đến buổi chiều ngày thứ hai, sau khi cô ăn được một chút thức ăn lỏng, mới miễn cưỡng khôi phục lại một chút sức lực.


Cô tốn rất nhiều sức lực mới có thể mặc xong quần áo, cô cắn chặt răng đi ra ngoài biệt thự.


Thẳng đến khi cô lên xe, Thẩm Tư Huy và Hoa Đông mới xô xô đẩy đẩy từ cổng đi ra “Tôi nói này, cậu không thấy tình trạng của chị dâu nhỏ sao? Sao cậu không ngăn cản chị dâu lại, cứ để chị ấy đi như vậy sao, lỡ như xảy ra chuyện gì thì làm sao bây giờ?”


Thẩm Tư Huy phàn nàn.


Hoa Đông im lặng: “Vậy sao cậu không đi ra ngăn cản chị dâu?”


“Tôi… Không dám.”


Mặc dù vóc dáng của chị dâu nhỏ rất mỏng manh yếu đuối, nhưng ánh mắt của chị dâu nhỏ lại giống như muốn giết người vậy, Thẩm Tư Huy không dám tiến lên ngăn cản!


“Tôi cũng không dám”


Hoa Đông và Thẩm Tư Huy liếc nhìn nhau một cái.


Lúc hai người đang xoắn xuýt có nên đuổi theo bảo vệ Tô Lam rời đi hay không, thì đột nhiên trước mặt tối sầm lại.


Tô Lam không biết từ lúc nào đã đứng ở trước mặt bọn họ.


“Chị, chị dâu nhỏ!” Hoa Đông bị dọa vội vàng theo bản năng chào hỏi Tô Lam.


Thẩm Tư Huy cũng nhanh chóng đứng thẳng.


Đầu của Tô Lam còn có chút choáng, cho nên cô nói rất ngắn gọn: “Chuyện tối hôm trước, các người không được nói ra ngoài”


Thẩm Tư Huy và Hoa Đông cho rằng Tô Lam da mặt mỏng, liền vội vàng gật đầu, đảm bảo không nói cho người khác biết.


Tô Lam căn răng nhịn đau, vẻ mặt tái nhợt: “Cả Quan Triều Viễn, các người cũng không được phép nói cho anh ta biết.”


“Hả?”


Hoa Đông và Thẩm Tư Huy lập tức trợn tròn mắt.


“Ai dám nói chuyện này ra ngoài, tôi liền làm thịt người đó!” Tô Lam liếc nhìn bọn họ một cái, sau đó quay người, hai chân như nhũn ra rời đi.


Hoa Đông và Thẩm Tư Huy hai mặt nhìn nhau, vội vàng che miệng của mình lại.


“Mẹ nó, thật đáng sợi”


Vừa nãy lúc chị dâu nhỏ nói lời hăm dọa, quả thực rất giống dáng vẻ của anh hai, thật là dọa người!


Mà bọn họ cũng không biết, đêm hôm đó cả người Quan Triều Viễn đều ở trong trạng thái không tỉnh táo.


Đối với Tô Lam mà nói, từ đầu tới cuối anh chỉ lo phát tiết không ngừng đòi hỏi cô, căn bản không quan tâm đến cảm nhận của cô Lúc mới bắt đầu khuếch trương, anh ta đã không thể nhịn nổi trực tiếp làm, lúc anh ta tiến vào thật sự rất đau.


Ở giữa còn có hai lần rất ôn nhu, không biết có phải là anh đã tỉnh táo lại một chút hay không, cho nên mới ôn nhu dỗ dành cô như vậy, vậy nên cô cũng không giấy giụa nữa mặc kệ anh muốn làm gì thì làm.


Nhưng càng về sau, cô càng không chịu được sự ngọt ngào này.


Cô khóc cầu xin anh tha cho mình, nhưng anh ta không những không dừng lại, ngược lại càng làm càng hăng say.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom