Chương 1419: Hải tặc Tinh Tế có chút ngoan 66


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Tô Kiêu Lôi

"······"

Hắn rất muốn hỏi, chị nói như vậy không sợ em khổ sở sao?

Nhưng mà hắn không dám hỏi. Sợ rằng người chị gái hắn vừa mới nhận lại này sẽ càng nói những lời làm mình đau lòng.

Lúc sau, Tô Yên liền xoay người rời đi.

Tiểu Hoa hóng hớt một hồi, không nghĩ tới ký chủ thật sự có em trai.

Vô cùng hưng phấn nói

"Ký chủ, Tiểu Hoa đã tìm cho chị rất nhiều tư liệu, chị có thể xem một chút, làm thế nào để chăm sóc em trai."

Những tư liệu đó nó đều cẩn thận tỉ mỉ lựa chọn. Tất cả đều là chị em thương yêu, tương thân tương ái chăm sóc lẫn nhau.

Nhưng...Tô Yên cắt ngang

"Những cái trước đó xem đã đủ dùng rồi, không cần xem thêm."

Tiểu Hoa

"Ký chủ, chị chị chị ·······"

Nói "chị" cả nửa ngày, Tiểu Hoa cũng không thể nói thêm gì nữa.

Nó còn có thể nói gì?

Chẳng lẽ nó nói với ký chủ rằng những tư liệu trước đó ký chủ xem đều là tư liệu về nhân vật phản diện?? Nó chỉ nhất thời hứng khởi tìm được thôi??

Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn không nên nói thì hơn. Nó còn giữ hình ảnh thống tử thông minh khôn khéo trong mắt ký chủ đó.

Dù sao, nó nhìn Chủ Thần Kiêu Lôi cũng thấy rất đáng đánh. Mới bị ký chủ vỗ hai phát vào đầu, chắc là... không có vấn đề gì lớn đâu, nhỉ?

Tô Yên trở về căn phòng lúc nãy, thấy Quân Vực vẫn ngồi yên ở đó.

Hắn nhìn Tô Yên quay về liền trưng ra vẻ mặt bị tổn thương. Há mồm còn chưa kịp nói gì, Tô Yên đã đi qua bịt kín miệng hắn.

Cô mở miệng

"Anh đừng có nói anh rất đau lòng, cũng đừng nói em bỏ rơi anh. Bằng không, em sẽ cho anh nếm thử cảm giác chân chính bị bỏ rơi, bị tổn thương là như thế nào."

Lông mi Quân Vực run run. Haizz, Tiểu Quai càng ngày càng không dễ lừa. Thế mà đã biết hắn muốn nói gì.

Cuối cùng, Quân Vực ngậm ngùi câm nín,được Tô Yên đưa trở về phòng.

Vào đến phòng, cô mới nghi hoặc hỏi Quân Vực

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

"Anh đã sớm biết Kiêu Lôi là em trai của em?"

"Cũng không tính là sớm."

Cô nghe, cẩn thận nhìn hắn, như đang xem xét độ thật giả.

Quân Vực cảm nhận được tầm mắt của cô.

"Làm sao vậy?"

"Anh lại đem chuyện hắn là em trai ruột của em nói cho em biết. Thật ngoài ý muốn."

Quân Vực trưng ra bộ dạng vô cùng tổn thương.

"Ở trong mắt em, anh chính là người bụng dạ hẹp hòi, tính toán chi li như vậy sao?"

Tô Yên chớp chớp mắt, nghe hắn nói liền sinh ra nghi hoặc

"Anh không biết chính mình là dạng người này sao?"

Tiểu Hoa nghe Tô Yên nói vậy, thiếu chút nữa cười đến vỡ bụng.

Ký chủ của nó thật thần kỳ. Lại có thể vô cùng nghiêm túc mà nói ra lời này, thật sự rất buồn cười.

Quân Vực nghe xong liền đè Tô Yên lên giường. Sau đó hôn cô một cái.

"Anh biết."

Hắn trả lời còn rất lý lẽ đàng hoàng. Sau đó lại nói một câu

"Là em biến anh thành như vậy, cho nên, em phải chịu trách nhiệm với anh."

Lời này so với lời trước đó còn hợp lý hơn nhiều. Đúng thật là cả thế giới chỉ có hắn mới có thể vô liêm sỉ như vậy.

Tô Yên vừa gật đầu vừa ấn vai hắn, không cho hắn hôn mình.

Hắn vừa mới uống thuốc giải, còn đang ở thời kỳ dưỡng bệnh, sức lực của Tô Yên lại lớn, hắn tự nhiên không thể hôn được cô.

Hiếm khi thấy Tô Yên phản kháng, Quân Vực bỗng nhiên cười lớn, trầm giọng

"Chẳng lẽ Tiểu Quai muốn chơi tình thú với anh?"

Tô Yên lắc đầu

"Em là muốn chịu trách nhiệm với anh."

"Là thế nào?"

"Anh hiện tại không thích hợp để hôn hôn cũng như vận động kịch liệt, nếu không, anh sẽ chết trêи giường đó."

Tiếng nói vừa dứt, nụ cười trêи mặt Quân Vực tắt ngúm. Hắn ngây người một chút

"Không thể ăn, cũng không thể hôn?"

Lúc hắn nói lời này, ánh mắt nhìn Tô Yên nóng rực.

Tô Yên xoay người, nháy mắt liền đè người nào đó xuống dưới thân.
 
Chương 1420: Hải tặc Tinh Tế có chút ngoan 67


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Sau đó, liền che kín đôi mắt của hắn, đáp lời

"Ừm"

Cô trả lời rất nghiêm túc.

Quân Vực vòng tay ôm lấy cô, không buông tay.

Khẩu khí vô cùng càn rỡ, nhất thì mất mạng.

"Anh không ngại chết ở trêи người em."

Tô Yên lắc đầu

"Em để ý, máu thấm ra khăn trải giường rất khó giặt."

Ánh mắt nóng rực của Quân Vực bỗng hóa đá

"Tiểu Quai ~"

Tô Yên chặn lại

"Anh không được khi dễ Tô Kiêu Lôi."

Cô chuyển đề tài tương đối cứng nhắc.

Không khí vốn có chút ái muội liền bị chủ đề đột ngột này phá hỏng.

Cô vừa nói vừa bỏ tay ra. Bốn mắt nhìn nhau. Quân Vực bất đắc dĩ

"Trông anh giống người xấu như vậy sao?"

Tô Yên định gật đầu. Nhưng nghĩ lại, cô xụ mặt

"Anh không phải người xấu, anh là người tốt."

Quân Vực nhướng mày

"Em vì hắn, lời trái lương tâm như vậy cũng có thể nói ra?"

Tô Yên trầm mặc.

Hắn rõ ràng biết bản thân mình tính tình tệ đến thế nào, lại còn muốn hỏi vặn cô?

Tô Yên mở miệng

"Em đã rất nỗ lực để nói vậy."

"Tiểu Quai, anh không rảnh để đi chọc hắn. Chỉ cần em không đặt quá nhiều sự chú ý vào hắn."

Nói tới cuối cùng vẫn cố với thêm điều kiện.

Tô Yên nghĩ nghĩ

"Vậy anh có nguyện vọng gì muốn em thực hiện không?"

Quân Vực nghe cô nói.

Nguyện vọng?

Hắn hình như cũng không có chuyện gì nhất định cần cô làm giúp.

Quân Vực mở miệng

"Điều anh vừa nói chính là nguyện vọng của anh."

"Được."

Vừa dứt lời, âm thanh Tiểu Hoa vang lên.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

"Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ."

Về chuyện Tô Yên tự nhiên lòi ra một cậu em trai. Dưới sự bình tĩnh đón nhận của Tô Yên liền trở thành sự thật.

Nhiều ngày sau đó, âm thanh của Tiểu Hoa vang lên trong đầu.

"Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ báo thù cho nguyên thân."

Tô Yên nghi hoặc

"Cái gì?"

"Ký chủ, chị còn nhớ Triệu Lily trước kia thường xuyên khi dễ nguyên thân không? Cô ta đã bị đưa lên toà án quân sự?"

Tô Yên nghi hoặc

"Ta còn chưa tố cáo mà."

"Triệu Lily bị chị đánh nhập viện, cưỡng ép những học sinh trong ban đứng lên làm chứng giả, nói rằng chị vẫn luôn khi dễ cô ta. Những bạn học của chị liền tố cáo ngược lại. Lấy ra chứng cứ cô ta liên tục khi dễ chị từ rất lâu rồi, cùng với bằng chứng những nhân chứng kia là bị cưỡng ép đứng ra làm chứng giả. Hơn nữa, cha mẹ cô ta làm việc trong quân đội bị điều tra ra tham ô, nhận hối lộ, đã bị bắt đi để tiếp tục điều tra."

Đã như thế, dù Triệu Lily có được thả ra thì thanh danh cũng đã đen xì rồi.

Học sinh trường quân đội chung quy lại vẫn khác hoàn toàn so với những học sinh trường khác.

Gặp chuyện bất bình đều sôi máu. Đều đã chướng mắt Triệu Lily này từ lâu.

Tiểu Hoa vừa dứt lời, một lúc sau lại lên tiếng

"Leng keng, hệ thống nhắc nhở, nhiệm vụ của chị đã kết thúc, ba tiếng sau sẽ rời khỏi vị diện này."

"Nhanh như vậy sao?"

"Ký chủ, việc này có liên quan đến chuyện chị đột phá linh lực bị hạn chế ở vị diện trước. Vốn dĩ chị có thể chờ đến lúc tự nhiên chết đi. Chỉ là linh lực của chị tiêu hao quá nhiều, vị diện này không thể tiếp tục được nữa."

Việc này làm cô có chút sửng sốt

"Nếu ta uống năm bình dinh dưỡng thì sao?"

"Ách, nếu hiện tại chị uống, một tiếng sau sẽ phải rời đi. Nhưng đến vị diện sau chị sẽ khôi phục linh lực. Có thể chết một cách tự nhiên."

Đang nghĩ ngợi, Tô Yên chợt mở to mắt, chuẩn bị đi ra ngoài.

Bỗng nhiên đúng lúc này, Tiểu Hồng không biết chui từ đâu ra. Lỉnh kỉnh lôi kéo một cái túi vải bố. Trêи người nó vẫn mặc áo choàng.

Nhìn Tiểu Hồng có vẻ không phải là muốn tới tìm cô. Là muốn lén lút kéo bao tải chạy trốn. Không nghĩ tới lại chạy đến phòng Tô Yên.

Tiểu Hồng ánh mắt sáng ngời, giọng nói giòn tan

"Yên Yên!"
 
Chương 1421: Hải tặc Tinh Tế có chút ngoan 68


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên nhìn Tiểu Hồng, nghi hoặc

"Muốn đi đâu?"

Cô thấy nó lén lút giống như định làm chuyện xấu vậy.

Bao tải nó kéo theo vang lên tiếng lách cách. Tiểu Hồng theo bản năng ôm rịt lấy cái bao. Nhưng lại sực nhớ ra đây là Tô Yên chứ không phải người ngoài. Sau đó liền thở phào, thả lỏng toàn thân, bỏ xuống tất cả phòng bị.

"Bán lấy tiền."

Giọng nói trẻ con của nó vô cùng cao hứng.

Tô Yên nhìn bao tải sau lưng nó

"Dùng cái này?"

Tiểu Hồng gật gật đầu

"Đúng vậy!!"

Sau đó, Tiểu Hồng gấp không chờ nổi nữa, muốn Tô Yên khen minh, liền mở miệng cái bao tải ra.

Rầm rầm!

Một đống bình dinh dưỡng màu vàng nhạt liền lăn tới chân Tô Yên.

Cô sửng sốt, nhìn Tiểu Hồng

"Em lấy ở đâu?"

Tiểu Hồng rất vui vẻ

"Ở trong cái phòng đóng kín của phi hạm a, còn có rất nhiều đồ vật quý có thể bán lấy tiền."

Nhưng.... nhưng như thế không phải là trộm sao?

Tô Yên nhìn một vòng xung quanh Tiểu Hồng.

"Tô Cổ đâu?"

Tiểu Hồng chỉ chỉ lên đầu

"Hắn ở trêи đầu em nè."

Vừa chỉ, Tiểu Hồng vừa lẩm bẩm

"Không hiểu sao hắn lại không muốn lấy đồ đem đi bán."

Tô Yên nghi hoặc, dựa theo đạo lý, Tiểu Hồng rất nghe lời Tô Cổ. Hiển nhiên, Tô Cổ biết loại hành vi này là trộm, cho nên nó mới không tham dự.

"Vậy em vì sao còn muốn bán?"

Tiểu Hồng mở đôi mắt to ngập nước, vui vẻ lên tiếng

"Cổ Vương nói, bán một ít, về sau sẽ có nhiều tiền."

Nói cách khác, Tô Cổ là chủ mưu, Tiểu Hồng chính là quả trứng xui xẻo gánh tội.

Đang nói chuyện, cửa phòng bỗng nhiên truyền tiếng ho khan.

Tô Yên và Tiểu Hồng đồng thời nhìn qua.

Tiểu Hồng lập tức co cái đuôi lại, rụt vào trong áo choàng. Sau đó vội vàng trốn phía sau lưng Tô Yên.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Ừm, cái đuôi của nó sẽ không bị lộ chứ? Liệu hắn có thấy nó nửa người nửa yêu mà bắt lại thí nghiệm không??

Nó khẩn trương đến mức quên luôn cả bao tải yêu quý của mình. Nửa bao tải bình dinh dưỡng cứ như vậy bại lộ trước mắt mọi người.

Quân Vực đỡ tường, từng bước đi tới bên này.

Thời điểm đi ngang qua, liếc mắt nhìn nửa bao tải bình dinh dưỡng bị đổ ra ngoài. Sau đó cười cười hỏi Tô Yên

"Tiểu Quai muốn cái này sao?"

Hắn vừa hỏi, Tô Yên liền gật đầu

"Ừm."

Quân Vực đi đến trước mặt Tô Yên, vòng tay ôm cô.

"Nếu Tiểu Quai muốn, có thể tìm anh mà."

Hắn dừng một chút

"Chỉ cần em nói, anh cũng là của em, huống chi chỉ là mất thứ này?"

Tiểu Hồng đứng phía sau Tô Yên, nhỏ giọng lẩm bẩm

"Ngươi không thể bán lấy tiền, tính tình còn lớn như vậy, chẳng dùng được vào việc gì."

Tiểu Hồng chỉ là lẩm bẩm cho chính mình nghe. Nó đâu biết rằng hai người còn lại cũng đều nghe thấy, còn nghe đến vô cùng rõ ràng.

Tô Yên rất tán đồng, gật đầu

"Nó nói rất đúng."

Tiểu Hoa cắt ngang

"Ký chủ, chị chỉ còn nửa giờ."

Dứt lời, Tô Yên cúi đầu nhìn một đống bình dinh dưỡng ở dưới đất. Cô ngồi xổm xuống, rút ra một bình.

Uống xong, lại uống tiếp một bình nữa.

Quân Vực nhìn động tác của cô, cũng ngồi xổm xuống.

"Uống cái này tốt vậy sao?"

Nói xong cũng mở ra một bình, uống một ngụm.

Tiểu Hồng mắt trông mong nhìn hai người, rồi lén lút chạy đến bên cạnh Tô Yên, mở một bình, cũng uống một ngụm.

Ừm, xác thật cũng không tệ lắm.

Sau đó Tiểu Hồng bất chấp luôn, bán hay không cũng kệ, ống trước đã.

Một bình lại một bình, càng uống càng vui vẻ.

Tô Yên nghiêng đầu nhìn Tiểu Hồng

"Uống nhanh lên, các em phải trở về không gian."

Tiểu Hồng nghe xong, động tác càng lúc càng nhanh. Cuối cùng nó uống hết cả bao tải bình dinh dưỡng vừa trộm được, bụng tròn vo như quả bóng. Nằm ngửa ở đó không nhúc nhích được nữa.
 
Chương 1422: Nam chủ hắn luôn là tự bế 1


Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên duỗi tay, trực tiếp ném đồ vật vào trong không gian.

Thanh âm Tiểu Hoa lần nữa vang lên

"Leng keng, đếm ngược 50 giây."

Tô Yên ngẩng đầu nhìn về phía bên cạnh Quân Vực. Cô duỗi tay kéo hắn

"Em phải đi."

Quân Vực sửng sốt, sau đó lên tiếng

"Ân"

Đôi mắt hắn đen nhánh sâu kín nhìn cô, không biết hắn suy nghĩ cái gì.

Tô Yên lại gần ôm cổ hắn, cùng hắn hôn môi. Giây tiếp theo liền không có ý thức.

··········

__THẾ GIỚI 22- KẾT THÚC__

Thời điểm cô tỉnh lại đã là ở trong không gian.

Tiểu Hoa thông báo

"Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, trị số thêm 7."

"Trước mặt vhij là bảng số liệu

【dung lượng não】56

【giá trị thể lực】90"

Thông báo xong, Tiểu Hoa lại gấp không chờ nổi, mở miệng

"Ký chủ, chị còn nhớ rõ trước đó một lần chị dùng một trị số mua bùa bình an không?"

"Ân, nhớ rõ."

"Ký chủ, chị chỉ cần dùng thêm 4 trị số là có thể thăng cấp nó thành bùa nguyện ước, chị ước bất cứ nguyện vọng nào nó đều có thể thực hiện óh ~~~"

Tô Yên vừa nghe, cẩn thận suy xét một chút rồi gật đầu

"Được"

Tô Yên đáp ứng xong, Tiểu Hoa mở miệng

"Leng keng, chúc mừng ký chủ thăng cấp bùa bình an thành bùa ước nguyện, xin hỏi ký chủ, ngài muốn ước cái gì? Tài phú, mỹ mạo, địa vị, quyền thế? Chỉ cần ngài nói, thế giới tiếp theo khẳng định thỏa mãn ngài!!"

Tô Yên nghĩ nghĩ

"Ta muốn tiền."

Mấy cái thế giới gần đây cô luôn khó khăn vì tiền.

"Đương nhiên có thể! Mời đợi trong chốc lát ······"

Lâu thật lâu sau, Tiểu Hoa lại do dự thông báo

"Ký chủ, chị còn có nguyện vọng khác không?"

"Làm sao vậy?"

"Cấp trêи của Tiểu Hoa nói... không có tiền."

Tô Yên trầm mặc.

"Cái bùa ước nguyện này có vẻ hơi vô dụng."

"Không không không, ký chủ có thể ước được xinh đẹp a."

"Ta muốn đồ vật hữu dụng chút."

Tô Yên vừa nói xong, Tiểu Hoa liền trầm mặc.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Ưm, nghe ký chủ vừa nói, vì sa nó cảm thấy mình giống như cũng thực vô dụng a?

Tiểu Hoa ho khan một tiếng

"Ký chủ, Tiểu Hoa có ý tưởng này, nếu không chị có thể ước cho nam chủ mau chóng nhìn đến chị? Như vậy không phải có thể càng mau hoàn thành nhiệm vụ sao??"

Vừa nghe còn thấy rất có đạo lý đó. Dù sao cũng không có gì không tốt.

Tô Yên gật đầu

"Được"

"Leng keng, chúc mừng ký chủ ước nguyện thành công. Tiểu Hoa sẽ tận tâm tận lực vì ngài hoàn thành nguyện vọng!"

Sau đó, Tiểu Hoa lại nói

"Hệ thống nhắc nhở, ngài bây giờ còn có ba trị số có thể sử dụng, xin hỏi ký chủ muốn thêm ở đâu??"

"Dung lượng não đi."

"Leng keng, xin chờ trong chốc lát. Bảng số liệu của ngài là

【dung lượng não】59

【giá trị thể lực 】90"

"Ký chủ, nếu không có gì muốn hỏi, chúng ta tiến vào vị diện tiếp theo nha."

"Được"

"Leng keng, xin chờ trong chốc lát."

Giọng nói vang lên, trước mắt Tô Yên tối sầm, liền không có ý thức.

Khi cô tỉnh lại, phát hiện mình đang ở một hội trường yến hội. Ánh đèn, người quay phim, sân khấu, chung quanh tất cả đều là người.

Cô mặc một thân váy dài màu trắng tơ tằm, tóc rối tung, trêи mặt trang điểm tinh xảo, chân đeo giày bạc cao gót, đang ngồi ở ghế trêи.

Chung quanh cũng đều là người mặc tây trang giày da, hoặc là cao quý điềm nhã.

Thỉnh thoảng còn có camera đảo qua trước mặt cô.

Sau đó liền nghe trêи sân khấu truyền đến thanh âm

"Lần này vị trí ảnh hậu của chúng ta thuộc về........."

Nền nhạc BGM cũng dồn dập gay cấn theo.

Trêи màn hình lớn xuất hiện bảy hình ảnh của các cô gái khác nhau. Khi Tô Yên ngẩng đầu, người ở trêи sân khấu cũng đồng thời hô tên

"Chúng ta cùng chúc mừng, Tô Yên!!"
 
Chương 1423: Nam chủ hắn luôn là tự bế 2


Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Giọng nói vang lên, chung quanh liền vang dội tiếng vỗ tay.

Bảy tám cái máy quay đồng thời chiếu về phía Tô Yên, không ngừng hướng quay chụp.

Một chùm ánh đèn chiếu vào trêи người cô, tức khắc thành tiêu điểm chú ý.

Tiếp đó MC trêи sân khấu lại nói thêm

"Chúng ta cùng hoan nghênh Tô Yên lên đài nhận thưởng!"

Tô Yên ngẩng đầu, đứng dậy. Cô duỗi tay xách váy, miễn cho giày cao gót dẫm phải.

Một đường đi lên, Vay trắng thiết kế đuôi cá theo chuyển động của mà vẽ ra độ cung duyên dáng. Tinh xảo, cao quý. Hấp dẫn toàn bộ lực chú ý.

Cô đi lên đài, đứng ở trước microphone, tiếp nhận cúp vàng.

Sau Đó, MC mở miệng

"Đầu tiên, chúc mừng cô đạt được giải thưởng ảnh hậu lần này, không biết cô có cảm nghĩ gì hay không?"

Rồi MC đưa mic cho Tô Yên, sau đó lui hai bước.

Tô Yên cầm microphone, đảo qua mọi người ở đây một vòng. Sau đó ánh mắt nhìn về phía camera gần mình nhất.

"Cảm ơn những người đã ủng hộ tôi, cũng cảm ơn sự nỗ lực của chính mình. Cảm ơn mọi người."

MC vốn dĩ cho rằng cô sẽ nói rất dài. Kết quả mới một câu đã kết thúc. MC sửng sốt một trận, theo sau vội vàng giảng hòa.

"Ha ha ha ha, được giải thưởng quý trọng như vậy, trong lòng cô ấy khẳng định rất kϊƈɦ động. Chúng ta hãy cho Tô ảnh hậu thời gian bình phục một chút tâm tình. Lúc sau khẳng định sẽ còn có một đống phỏng vấn đợi cô ấy đó."

Nói xong, Tô Yên gật gật đầu.

Lúc này Tiểu Hoa nói

"Ký chủ, chị cười một cái về phía camera, lượng fan follow chị lên tới cả triệu người đó."

Tô Yên ngoan ngoãn nhìn về phía màn ảnh, lộ ra một khuôn mặt tươi cười. Sau đó đi xuống đài rồi tiến vào cánh gà.

Vừa đến hậu trường, một đám người đại diện trợ lý liền đứng lại đây. Người đại diện kϊƈɦ động đang muốn nói chuyện. Tô Yên chỉ cảm thấy đầu đau, tiếp đó liền không có ý thức.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Trước khi ngất xỉu, chỉ nghe được người đại diện điên cuồng kêu gọi người đến cùng thanh âm hỗn loạn.

······

Khi Tô Yên lần nữa tỉnh lại, đã là ở bệnh viện. Cách hôm nhận giải cũng đã một ngày.

Mí mắt Tô Yên động động rồi dần mở to mắt.

Người đại diện là một người phụ nữ hơi béo. Xem bộ dáng cô ấy gọi điện thoại nói chuyện làm việc thì có thể nhìn ra là người giỏi giang khôn khéo.

Người đại diện tên Trương Lệ, cũng xem như đã nhọc lòng lo từng chuyện lớn lớn bé bé cho Tô Yên. Trương Lệ cũng chỉ phụ trách mình Tô Yên.

Khi nhìn thấy Tô Yên tỉnh lại, Trương Lệ lập tức đi lên trước xem xét tình huống

"Em tỉnh rồi? Thân thể còn có chỗ nào cảm thấy không thoải mái không?"

Tô Yên lắc đầu

"Không có."

Trương Lệ nhẹ nhàng thở ra

"Em là nhịn ăn đến hết chất dinh dưỡng, đói đến hôn mê bất tỉnh."

Tô Yên nghe, gật đầu.

Cô nhắm mắt lại, giữa mày còn có vẻ mỏi mệt. Quần áo trêи người cũng là đồng phục bệnh nhân.

Trương Lệ nhìn cô, nhấn mạnh

"Tiểu Yên, em là do chị một tay dẫn dắt đến bây giờ, chị không thể nhìn em cứ tiếp tục như thế này được. Từ giờ trở đi, trong một tháng tới, chị sẽ không cho em tiếp nhận vai diễn gì nữa, em hãy nghỉ ngơi cho khỏe hẳn đi đã. Thân thể mới là quan trọng nhất."

Tô Yên gật gật đầu

"Được"

Từ vài câu nói của Trương Lệ, cô đã có thể hiểu rõ một chút. Nguyên thân có lẽ là chạy theo phong trào "gầy là auto đẹp" của giới nghệ sĩ, cho nên mới đói đến nông nỗi ngất xỉu.

Trương Lệ nghe thấy Tô Yên đồng ý, lại có điểm kinh ngạc. Phải biết rằng, tính tình Tiểu Yên là cho dù có chết, cuối cùng cũng chết ở nơi làm việc. Một khi cô đã quyết chuyện gì thì có 10 người cũng cản không nổi.
 
Chương 1424: Nam chủ hắn luôn là tự bế 3


Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Có lẽ, cô ấy đã thật sự biết thân thể mình đang nghiêm trọng thế nào.

Nghĩ như vậy, Trương Lệ nhẹ nhàng thở ra. Lại nói thêm hai câu, sau đó điện thoại lại lần nữa gọi tới, cô vừa tiếp điện thoại vừa đi ra phòng bệnh.

Tiểu Hoa mở miệng

"Ký chủ, chị có muốn tiếp thu tư liệu không?"

"Ừm."

"Leng keng, xin chờ trong chốc lát."

Nguyên thân tên Tô Yên. Nhờ một tấm ảnh chụp trêи mạng mà nổi tiếng, ngoài ý muốn tiến vào giới giải trí.

Showbiz nhiều thị phi. Vừa mới bắt đầu, nguyên thân bị mắng thực thảm. Đại khái cũng là vì đã chịu bạo lực internet nên cảm xúc nguyên thân liền uể oải. Tiếp đó là hoàn toàn thay đổi thành bộ dáng điên cuồng nỗ lực làm việc.

Xuất đạo 5 năm, diễn một bộ phim tiếp theo một bộ phim. Năng lực ca hát của cô cũng thực tốt, liền trở thành ca sĩ kiêm diễn viên.

Dần dần, về mảng âm nhạc cô cũng đứng đầu. Ở trong phim, hoặc là khí phách hoặc là bi kịch. Ở trêи sân khấu, liền thành tiểu khả ái hát ca khúc ngọt ngào.

Một bài hát trở thành huyền thoại, đến bây giờ vẫn truyền lưu là bài【 Em chỉ thích anh 】.

Hai loại phong cách hoàn toàn không giống nhau, từng bước một tạo thành địa vị hiện giờ của cô.

Hai ngày trước vừa mới đạt được giải thưởng bài hát hot nhất trong năm. Ngày hôm qua lại được cúp ảnh hậu tối cao.

Nhân khí của cô thực tốt. Cơ hồ là người qua đường cũng có thể bị hút vào fan.

Chỉ là kết cục cuối cùng của nguyên thân tương đối thảm.

Uống thuốc ngủ tự sát.

Cô thích tổng tài công ty mình, Hoa Duyên. Cô viết ca khúc 【 Em chỉ thích anh 】 chính là viết cho hắn.

Chỉ là, hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình. Vô tình liền vô tình đi, còn tùy tiện muốn làm bạn bè cùng cô. Hoa Duyên đối với cô cực tốt, làm cô sinh ra một loại ảo giác Hoa Duyên cũng thích mình.

Bởi vì Hoa Duyên nói một câu " Tiểu Yên, em từ từ đợi anh, chờ anh xử lý tốt hết thảy rồi tới cưới em. " Sau đó vẫn luôn đợi. Đợi đến ba năm, Hoa Duyên kết hôn, nhưng cô dâu lại là người khác.

Tính tình Nguyên thân vừa cứng đầu lại cố chấp. Vào chính ngày hắn kết hôn, cô mặc áo cưới màu trắng, uống thuốc ngủ chết ở trong phòng mình.

········

Tiếp thu xong toàn bộ ký ức. Tiểu Hoa mở miệng

"Ký chủ, nguyên thân có một nguyện vọng."

"Nguyện vọng gì?"

"Cô ấy muốn biết người Hoa Duyên thích là ai, rõ ràng hắn nói muốn cưới cô, cuối cùng vì sao lại cưới người khác."

Tô Yên nghe xong liền hỏi lại

"Đây là hai nguyện vọng."

Cái thứ nhất là biết người Hoa Duyên thích là ai. Thứ hai là vì sao cưới người khác.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Tiểu Hoa thút tha thút thít

"Ký chủ, vị nguyên thân này cực thảm á ~~"

Tiểu Hoa đã trải qua nhiều vị diện như vậy, kỳ thật đã sớm thấy nhiều người đáng thương hơn.

Chỉ là cô gái này lại quật cường không chịu thua, luôn sẽ làm người thực đau lòng.

Tiểu Hoa cũng nhịn không được cảm thấy đồng tình với cô ấy.

Thật lâu lúc sau, Tô Yên mở miệng

"Tiểu Hoa"

"Ân? Ký chủ??"

"Em không phải nói sẽ để hắn mau chóng nhìn thấy ta sao?"

"Ký chủ, chị là minh tinh hạng nhất, nam chủ đại nhân hắn khẳng định sẽ nhìn thấy chị."

Tô Yên nghe, trầm mặc lại trầm mặc

"Ta cảm thấy em lừa ta, nhưng lại không có chứng cứ."

Tiểu Hoa vừa nghe, chặn lại nói

"Ký chủ, nguyên thân rất có tiền, cô ấy nỗ lực công tác 5 năm, thanh danh đã ở trêи đỉnh của chóp. Giá trị con người hiện giờ đã qua ngàn vạn. Ký chủ tuyệt đối sẽ không thiếu tiền."

Nghe đến đây, Tô Yên lúc này mới không tiếp tục đi so đo nữa.

Cô trả lời

"Ân"

Nguyên thân bởi vì nhịn đói, thân thể thật sự là quá kém. Thế cho nên cùng Tiểu Hoa hàn huyên không bao lâu, tiếp theo lại hôn mê.

Thật sự là mệt thực.

Ba ngày sau, Tô Yên vẫn luôn ở viện truyền dịch, chủ yếu là dùng đường glucose bảo toàn mạng sống. Cô vẫn luôn ngủ đứt quãng.

Căn cứ theo tư liệu của Tiểu Hoa, nguyên thân đã khoảng hai ngày chưa có chợp mắt.

Hơn nữa nửa năm gần đây, cơ hồ là làm việc xuyên đêm suốt sáng, tình trạng thiếu ngủ nghiêm trọng.
 
Chương 1425: Nam chủ hắn luôn là tự bế 4


Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Chờ đến khi Tô Yên hoàn toàn nghỉ ngơi đủ, chuẩn bị xuất viện, đã là năm ngày sau.

Vào ngày xuất viện, các phóng viên truyền hình lớn tất cả đều chen chúc mà đến. Hôm đó, mười mấy bảo tiêu che chở cô, rõ ràng đoạn đường chỉ mất năm phút, nhưng giờ đi tận hai mươi phút mới ra được. Tất cả đều đứng ở cửa bệnh viện, chật như nêm cối.

Chờ ở sau xe bảo mẫu, người đại diện không ngừng gọi điện thoại quở trách

"Rốt cuộc là ai lộ ra tin tức Tô Yên xuất viện? Không phải tôi đã nói gần nhất một tháng tạm dừng tất cả hoạt động rồi sao?"

Điện thoại bên kia cũng thực khó xử

"Ách......Trương tỷ, là Hoa tổng. Ngài ấy nói nếu có nghi vấn, có thể cho Tô Yên tỷ đơn độc đi tìm hắn."

Trong xe bảo mẫu thực an tĩnh. Thế cho nên tiếng nói chuyện trong điện thoại rõ ràng truyền đến tai Tô Yên.

Cô mở miệng

"Không cần tạm dừng tất cả hoạt động, hoạt động đại ngôn tuyên truyền có thể tham gia."

Trương Lệ trầm tư trong chốc lát, nhìn Tô Yên.

Nói thật, Tô Yên nguyện ý dành một ít thời gian để nghỉ ngơi, Trương Lệ đã là cảm thấy không thể tưởng tượng. Trước kia đều là cưỡng chế bắt cô nghỉ ngơi. Nhưng mà nghỉ không đến ba ngày, cô lại bắt đầu tiếp tục làm việc liên tục.

Đúng thật là ý chí vượt qua thử thách của Tô Yên phải vượt trội thì mới có thể làm việc điên cuồng với một thân thể yếu ớt như vậy.

Sau đó Tô Yên bị đưa về chung cư, ở tại lầu 21 của một tiểu khu xa hoa. Nơi đây độ bảo mật và an toàn cực cao.

Cô mở ra cửa nhà mình, đi vào trong.

Trương tỷ đưa cô đến dưới lầu liền đi rồi.

Trong nháy mắt đi vào, phản ứng thứ nhất của Tô Yên là, sạch sẽ.

Quá sạch sẽ đến trống rỗng.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Đồ gia dụng bàn ghế sô pha còn có lớp bọc ở bên ngoài. Trong phòng bếp càng là sạch sẽ dọa người. Đừng nói nồi chén gáo bồn, chính là một đôi đũa đều không có.

Duy nhất có dáng vẻ người ở cũng chính là phòng ngủ. Đi vào trong là đệm chăn thuần trắng sắc.

Tủ quần áo trắng treo 3 bộ quần áo, trong đó hai bộ là áo ngủ.

Ân. Cứ như vậy, cái gì đều không có.

Tô Yên ngồi ở mép giường nghỉ ngơi trong chốc lát. Tiếp đó liền thả Tô Cổ cùng Tiểu Hồng ra.

Một giờ sau, Tiểu Hồng trêи người quàng một cái khăn trải giường, thả đuôi to nơi nơi chạy.

Thấy phòng ở lớn như vậy, trống như vậy, nó tui vẻ thực a. Chạy khắp nơi tán loạn, chơi vui vẻ vô cùng.

Tô Cổ cùng Tô Yên ngồi ở bàn cơm trong phòng bếp. Đồ ăn trưa cô gọi vừa mới tới.

Tô Cổ ăn xong, ngẩng đầu gọi

"Lại đây ăn cơm."

Tiểu Hồng vốn dĩ không nghĩ qua đó. Nó còn chưa có chơi đủ đâu.

Chỉ là........Nháy mắt, cái đuôi đã bị đông cứng. Tiểu Hồng lập tức liền thành thật. Giọng nói not nớt vang lên

"Hừ, ăn liền ăn."

Nói xong, nó lắc lắc cái đuôi, nhưng lớp băng kia vẫn ở chỗ đó.

Nó phun ra một ngụm lửa. Hmm, vẫn là lửa dùng tốt. Tiểu Hồng ngẩng đầu, mắt trông mong xem qua.

Tô Cổ cầm theo một phần cơm, đi đến trước mặt nó.

"Ăn"

Tiểu Hồng mê mang

"Nhưng mà ta không biết dùng đũa."

Tô Cổ nhìn Tiểu Hồng, ánh mắt càng ngày càng lãnh đạm.

"Nói xem, ngươi cùng phế vật có cái gì khác nhau không?"

Vốn là châm chọc nói, kết quả Tiểu Hồng thật đúng là nghiêm túc nghĩ nghĩ. Sau đó trả lời

"Ta ăn nhiều hơn phế vật."

Tô Cổ nghe, an tĩnh lại an tĩnh.

Sau đó hắn cầm lấy đũa, bắt đầu tiến hành giáo huấn. Chuyên môn chọn cà rốt rau xanh, từng miếng từng miếng đút cho Tiểu Hồng.
 
Chương 1426: Nam chủ hắn luôn là tự bế 5


Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Tiểu Hồng ăn ngấu ăn nghiến. Trong quan niệm của nó, cơm nhất định phải ăn nhanh. Bằng không sẽ có cảm giác tội lỗi vậy. Thế cho nên vừa mới bắt đầu ăn còn chưa chú ý Tô Cổ đút mình ăn cái gì. Ăn vài miếng mới phát hiện là rau xanh, muốn nhổ ra.

Chỉ là lúc này Tô Cổ sớm đã đút xong rau xanh, nhét thêm một khối thịt kho tàu vào trong miệng nó. Tiểu Hồng bẹp bẹp miệng. Ân, thịt kho tàu thật ngon. Nó luyến tiếc phun ra.

Bên này nhìn qua còn tính hài hòa. Mặt khác một bên, Tô Yên mở ra máy di động mấy hôm nay luôn tắt nguồn.

Vừa mở ra đã thấy mười mấy cuộc gọi nhỡ. Cô nhìn thoáng qua. Một người trong đó lưu là cô giáo Triệu. Đúng lúc này, vị cô giáo Triệu kia lại lần gọi tới.

Tô Yên nhận máy

"Alo?"

Điện thoại bên kia vang lên giọng nói

"Xin hỏi, là người nhà của Tô Kiêu Lôi sao?"

Tô Yên nghe cái tên như vậy, lời đến bên miệng lại dừng một chút. Sau đó mở miệng

"Cô giáo có việc sao?"

"Có, bạn học Tô Kiêu Lôi ở trong lớp cùng người khác đánh nhau, lần kiểm tra gần đây cũng đứng hạng thấp nhất. Nếu cô có thời gian, buổi chiều tới trường một chuyến đi. Đã lên lớp 12, dù có bận cũng nên quan tâm đến con trẻ một chút."

Tô Yên nhìn thoáng qua thời gian, buổi chiều 1 giờ rưỡi.

Cô mở miệng

"Xin hỏi cô giáo, trường học ở đâu? Hắn học lớp nào?"

Cô giáo nghe lời này, càng thấy đây chính là phụ huynh ngày thường bỏ bê con cái. Nghe giọng nói còn rất trẻ a. Nhưng là đáng tiếc lại có đứa con học cái gì cũng không biết. Trách không được Tô Kiêu Lôi thành tích sẽ kém đến cái dạng này.

"Cao trung Đế Đô, lớp 12 ban A."

Tô Yên gật đầu

"Được"

Cô đồng ý xong liền ngắt điện thoại.

Tô Yên đứng lên.Tô Cổ ngẩng đầu nhìn thoáng qua

"Chị muốn hỗ trợ không?"

Tô Yên lắc đầu

"Em trông chừng Tiểu Hồng đi."

Tô Cổ gật đầu

"Được"

Tô Yên mặc một cái áo khoác, đội mũ lưỡi trai cùng khẩu trang màu đen rồi rời đi. Nửa giờ sau tới cao trung Đế Đô.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Lúc này đang trong giờ học. Cô gọi điện thoại cho cô giáo Triệu để bảo vệ cho mình đi vào.

Tiểu Hoa mở miệng

"Ký chủ, trước mặt chị là khu dạy học, đến lầu 3 rẽ trái gian phòng đầu tiên là nơi cần tìm."

Cô đi về phía trước. Kết quả vừa đi đi, liền bắt gặp khung cảnh bạo lực học đường.

"Này, Cố Ngu, tiền tao bảo mày mang đâu? Ngày hôm qua bảo 5000, hôm nay sao lại đưa 3000? 2000 kia đi đâu rồi??"

Chỉ thấy một đám mặc đồng phục học sinh, vây quanh một thiếu niên cái đội mũ lưỡi trai ở góc tường.

Xô xô đẩy đẩy. Nhìn dáng vẻ là muốn đánh nhau.

Tô Yên nhìn thoáng qua, lấy ra di động.

Tiểu Hoa nghi hoặc

"Ký chủ, chị không đi hỗ trợ?"

"Khi gặp được rất nhiều người xấu, không nên làm anh hùng mà hãy lựa chọn báo cảnh sát cứu người."

Tô Yên mới vừa gọi 110. Đột nhiên Tiểu Hoa thông báo

"Leng keng, chúc mừng ký chủ gặp được nam chủ Cố Ngu. Mời hoàn thành công lược, thực hiện nguyện vọng của nam chủ."

động tác gọi điện thoại của Tô Yên dừng lại. Khi cô ngẩng đầu lên xem, mũ của Cố Ngu đã bị người hất đi. Mái tóc nhẹ bay trong gió, lộ ra một khuôn mặt tuấn mỹ kia.

Hắn một câu cũng không nói. Đôi mắt đen nhánh sâu thẳm. Cũng không biết hắn rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì.

Một đứa học sinh mở miệng

"Này! Mày câm à? Nói chuyện!"

Bên cạnh có người cười nhạo

"Đây không phải bạn học Cố Ngu sao? Người ta chính là người câm nha. Đoạt tiền mấy ngày hôm nay rồi, mày còn không biết?"

Nói xong, một kẻ duỗi tay đi sờ mặt Cố Ngu

"Ây da, khuôn mặt này thật đúng là đẹp. Trách không được dù là người câm, nhưng trong ngăn kéo có cả một chồng thư tình đấy nha."
 
Chương 1427: Nam chủ hắn luôn là tự bế 6


Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Chỉ là tay còn chưa đụng tới, đã bị một bàn tay mảnh khảnh nắm lấy.

Tô Yên mở miệng, thực nghiêm túc nói

"Đánh người là phạm pháp, biết không?"

Một đám học sinh nhìn cô gái đột nhiên xuất hiện này, cảm thấy không thể hiểu được. Càng kỳ quái hơn là cô gái này còn đội mũ đeo khẩu trang kín mít.

Một tên trong đó cười lên tiếng

"Đánh một thằng tàn tật, lại tới một đứa tàn tật nữa à?"

Càng nói càng khó nghe

"Cô là bị hủy dung nên không dám gặp người đi?"

Có người muốn kéo xuống khẩu trang của Tô Yên để xem mặt cô. Khi cái tay kia đụng tới khẩu trang, Tô Yên nhấc chân.

Phanh!

Một chân liền đá học sinh kia ra.

Động tác sạch sẽ nhanh nhẹn, vừa thấy chính là cao thủ.

Tô Yên vừa ra tay, toàn bộ người ở đây đều an tĩnh. Ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.

Tô Yên

"Tùy ý nhục mạ nhân cách người khác, cũng sẽ phải chịu trách nhiệm hình sự."

Sau khi ngốc lăng chốc lát, có người cười nhạo một tiếng

"Từ đâu ra một ả thần kinh này vậy?"

Tô Yên nhìn người nọ một cái. Sau đó, động thủ đánh hết cả đám kia. Tất cả đều nằm trêи mặt đất kêu rêи, không đứng dậy được.

Cô từ lấy lại tiền của một đứa trong đó. Xoay người, đưa cho Cố Ngu đứng phía sau.

Cô mở miệng

"Tiền của anh."

Hai mắt Cố Ngu nhìn Tô Yên. Sau đó lại yên lặng dời tầm mắt đi, nhìn mũ lưỡi trai rơi dưới đất đã bị bẩn.

Tô Yên nhét tiền vào trong túi hắn. Sau đó, tháo xuống mũ đen trêи đầu mình rồi đội lên cho hắn. Đè thấp vành mũ, cô nói

"Như vậy được chưa?"

Cô hỏi nghiêm túc. Ẩn ẩn có thể nhìn thấy Cố Ngu giật giật môi, như là muốn nói cái gì. Cuối cùng vẫn là cái gì cũng chưa nói, chỉ đứng im ở đó, tay lôi kéo một góc quần áo, cũng không biết là suy nghĩ cái gì.

Cô thấy hắn một bộ không muốn nói chuyện với mình, bèn mở miệng

"Em đi đây."

Nói xong, xoay người rời đi.

Tiểu Hoa khó tin khi nhìn thấy ký chủ bỏ mặc nam chủ đại nhân một người ở đằng kia. Nhịn không được mở miệng

"Ký chủ, Tiểu Hoa còn tưởng rằng chị muốn mang hắn đi óh."

Tô Yên nghi hoặc

"Mang đi? Mang đi chỗ nào?"

"Mang về nhà chị a."

Tô Yên lắc lắc đầu

"Hắn có vẻ không muốn phản ứng với ta."

Cho nên, vẫn là thôi đi.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

So sánh với chuyện của Cố Ngu. Cô hiện tại càng muốn biết, Tô Kiêu Lôi này có phải Tô Kiêu Lôi mà cô biết hay không.

Đi vào bên trong, dọc theo đường đi lầu 3.

Mới vừa đi hết cầu thang liền nghe được bên trong truyền đến thanh âm kịch liệt

"Cô giáo, ngài nhất định phải giải quyết chuyện này cho chúng tôi."

"Đúng vậy, ngài nhìn thằng nhóc họ Tô này đánh con trai nhà chúng tôi thành cái dạng gì??"

"Cô giáo, tôi nói không phải chứ, học sinh bại hoại như vậy, nếu trường học còn không làm, tôi sẽ để pháp luật giải quyết."

Tô Yên nhìn sang bên trái. Chỉ thấy một thiếu niên đứng ở cửa văn phòng. Trêи người mặc đồng phục dơ hề hề. Có máu, cũng có bùn. Áo bị bung vài cái cúc, nhăn bèo nhèo. Cặp sách cũng bị đứt, được hắn cầm ở trong tay kéo lê trêи mặt đất.

Đây là Tô Kiêu Lôi.

Thiếu niên có thể rõ ràng nghe được lời nói ở bên trong. Chỉ là hắn một câu phản bác cũng không có. Cứ đứng ở bên ngoài.

Trêи mặt thiếu niên biểu cảm không chịu thua cùng kiệt ngạo, liếc mắt một cái liền biết đây là đứa trẻ cứng đầu.

Không biết hắn đang suy nghĩ cái gì, rõ ràng không có chú ý tới Tô Yên đã đến.

Tô Yên nhìn hắn vài lần, quay đầu lại nhìn về phía trong văn phòng.

Trong phòng có ba vị phụ huynh. Hai nam một nữ, đều là tây trang giày da, nhìn qua có vẻ là nhân vật tinh anh xã hội.

Ba người vây quanh một vị nữ giáo viên, ở đàng kia liên mồm to tiếng phỉ nhổ chửi rủa Tô Kiêu Lôi.
 
Chương 1428: Nam chủ hắn luôn là tự bế 7


Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Cô duỗi tay gõ gõ cửa, mở miệng

"Cô giáo triệu "

Giọng nói vang lên, người trong phòng động tác nhất trí nhìn về phía cửa.

Đồng dạng, Tô Kiêu Lôi đứng ở bên ngoài cũng nhìn lại đây.

Đầu tiên là nhìn trêи dưới cô trong chốc lát, tựa hồ có chút không tin là cô sẽ đến.

Trong phòng, Cô giáo triệu vội vàng đứng dậy, đi đến cửa văn phòng. Nhìn Tô Yên nói

"Cô chính là chị của Tô Kiêu Lôi, Tô Yên sao?"

Tô Yên gật đầu

"Là tôi."

Mọi người nghe thấy tên này cũng chưa có phản ứng gì. Cùng lắm cũng chỉ là trùng tên trùng họ, bình thường làm sao có khả năng minh tinh sẽ xuất hiện trong trường hợp như thế này được?

Tô Yên này mới vừa mở miệng. Mấy vị phụ huynh kia liền vây quanh lại đây.

"Cô chính là chị của Tô Kiêu Lôi?"

"Như thế nào không gọi hắn cha mẹ tới? Chị gái tới thì làm được gì?"

"Đúng vậy, em trai cô đánh con trai tôi thảm như vậy, nói xem, việc này nên bồi thường như thế nào đi."

Ba vị phụ huynh vây quanh bên người Tô Yên, mỗi người một câu đòi bồi thường nọ kia.

Sau khi nói xong, thấy Tô Yên còn chưa nói lời nào, liền ở miệng châm chọc mỉa mai

"Ở trong phòng còn đeo kính râm khẩu trang, xem ra cô cũng biết xấu hổ không dám gặp người vì đứa em trai bỉ ổi nhà mình à?"

Cô giáo triệu giải vây

"Được rồi, được rồi, mọi người có chuyện gì cứ từ từ nói."

Nói đoạn, chuẩn bị mời Tô Yên ngồi xuống.

Một người trong đó giơ tay đập bàn, vẻ mặt giận dữ

"Còn từ từ nói cái gì? Không có gì muốn nói! Hoặc là đền tiền, hoặc là để em trai cô vào tù!"

Những người này một câu tiếp theo một câu, liên thanh như rapper làm người không kịp mở miệng.

Hiển nhiên, vị cô giáo Triệu này cũng là người trẻ tuổi chưa có kinh nghiệm. Nếu là một vị phụ huynh còn có thể ứng phó. Hiện giờ ba người hợp lực vây công khiến cô giáo bị KO ngay từ vòng đầu rồi.

Tô Yên quay đầu lại, nhìn về phía cửa

"Tô Kiêu Lôi, em vào đây."

Người ở ngoài vẫn không nhúc nhích.

Tô Yên gọi xong câu đó thì vẫn không nói thêm gì nữa, vẫn luôn nhìn cửa. Cả nửa ngày sau mới thấy Tô Kiêu Lôi cọ tới cọ lui đi vào.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Trong tay cậu cầm quai đeo cặp sách đã đứt, cặp bị lê lết trêи mặt đất.

Tô Yên hỏi nghiêm túc.

"Ai động tay trước?"

Tô Kiêu Lôi không nói lời nào, dời tầm mắt đi

"Chuyện của tôi không cần chị quản."

Ngữ khí không kiên nhẫn, hệt như mấy đứa trẩu trẩu dù đánh trận thua cũng quyết vênh mặt giữ chút tự tôn vậy.

Tô Yên cúi đầu. Cơm còn chưa ăn được mấy đã chạy tới đây. Hiện giờ, đói bụng.

Một vị nữ phụ huynh mở miệng

"Còn ở chỗ này hỏi cái gì mà hỏi? Lãng phí thời gian của chúng tôi, nhanh lên, bồi tiền. Thuận tiện để hắn xin lỗi con tôi đi."

Tô Yên gật đầu

"Đền tiền có thể, xin lỗi cũng có thể, nhưng tôi phải biết rằng đã xảy ra chuyện gì đã."

Vị nữ phụ huynh kia kiêu căng ngạo mạn nói

"Em trai cô học dốt như vậy, mỗi ngày chỉ tìm việc khi dễ bạn học. Thế này còn cần hiểu thêm cái gì nữa? Sự thật đã bày ra ở trước mắt. Con tôi đã bị đánh đến nhập viện!"

Tô Yên nghe xong, nhìn về phía hai người phụ huynh còn lại

"Con hai người cũng bị đánh vào bệnh viện? Hợp lực đánh em tôi?"

Hai người kia không kiên nhẫn nhìn đồng hồ, thúc giục

"Đền tiền đền tiền."

"Đền bao nhiêu?"

"Một người mười vạn."

Người đàn bà kia mở miệng là đòi số tiền lớn.

Tô Yên gật gật đầu. Bà ta cho rằng Tô Yên đây là đồng ý. Đôi tay ôm ngực hừ lạnh một tiếng

"Cũng may là chúng tôi không them so đo, thế là may cho cô lắm rồi."

Nói xong, vươn móng tay sơn đỏ chóe chỉ vào Tô Kiêu Lôi

"Cậu, phải đích thân đi xin lỗi con tôi.
 
Chương 1429: Nam chủ hắn luôn là tự bế 8


Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

"Con tôi hiện tại còn nằm ở trêи giường, tất cả đều là cậu sai."

Tô Yên không nói chuyện.

Sắc mặt Tô Kiêu Lôi lãnh đạm, mang theo một bộ dáng kiệt ngạo vô lễ

" "Xin lỗi" là không có khả năng, cho hắn đi viếng mồ mả thì có thể."

"Mày!!!!"

Người phụ nữ kia tức đến đỏ mắt. Duỗi tay muốn đi đánh hắn.

"Mày dám nguyền rủa con tao?"

Nhưng mà cuối cùng vẫn không có đánh vào trêи người Tô Kiêu Lôi, mà bị Tô Yên ngăn cản.

Cô mở miệng

"Em trai tôi vì cái gì đánh con cô?"

Vị nữ phụ huynh dùng sức rút tay về, sửa sang lại quần áo một chút

"Em trai cô là cái dạng mặt hàng gì mà còn hỏi tôi? Chính cô cũng không rõ ràng? Tôi xem cô tuổi cũng không nhỏ. Như thế nào không có đầu óc như vậy? Nói tóm lại là, con trai tôi nằm ở trêи giường, còn đang đợi nó tới nói xin lỗi đấy!"

Người phụ nữ một câu tiếp theo một câu điên cuồng oanh tạc.

Tô Yên nhìn ra chung quanh. Cô giáo ở đằng kia hoang mang lo sợ, cũng hoảng thật sự. Sợ các cô đánh nhau ở đây. Mà hai vị phụ huynh khác cũng một bộ thế tới rào rạt.

Tô Kiêu Lôi tránh ở phía sau cô, không nói lời nào. Bày ra sắc mặt cả thế giới đều thiếu tiền mình.

Tô Yên trầm mặc trong chốc lát rồi gật gật đầu. Tháo xuống khẩu trang cùng mắt kính. Thực mau bị người nhìn ra.

Phản ứng đầu tiên là nữ phụ huynh kia

"Cô không phải là đại minh tinh Tô Yên mới lên TV trước đó sao? Cái người phải vào bệnh viện đó?"

Sau đó lại hừ lạnh một câu

"Bồi thường mười vạn tệ, là còn thiếu đấy. Đưa tiền đi."

Tô Yên gật gật đầu

"Được, có thể đưa chi phiếu không? Tôi không có nhiều tiền mặt như vậy."

Cô nói xong, cả ba vị phụ huynh đều vây quanh lại đây.

Tuy nhìn thấy minh tinh rất hiếm lạ, nhưng mà cầm tiền tới tay mới càng quan trọng.

Người phụ nữ kia lại bày ra giọng điệu ta đây rất độ lượng, nói

"Nếu là người khác, tôi sẽ không nhận chi phiếu đâu. Nhưng xem như cô là minh tinh tôi mới tạm chấp nhận đấy."

Tô Yên móc ra chi phiếu, cúi đầu đang chuẩn bị muốn viết.

Đột nhiên Tô Kiêu đứng ở phía sau Tô Yên lại đi tới, hất chi phiếu trong tay Tô Yên đi.

Đầy mặt hắn là phẫn nộ cùng không cam lòng

"Tôi không sai."

Tô Yên nghiêm túc mở miệng

"Em không giải thích, chứng tỏ là cam chịu lời người ta nói. Em ẩu đả với bạn học, đánh bạn học vào bệnh viện. Là chị gái nên chị được yêu cầu phụ hoàn toàn."

Tô Yên đặt bút ở trêи bàn.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

"Em muốn nói gì?"

Tô Kiêu Lôi nhíu mày, bất tri bất giác thanh âm thấp xuống

"Bọn họ mắng ba mẹ chúng ta. Nói tôi là không ai muốn, là tai tinh khắc cha mẹ *."

Nói xong, hai mắt đã đỏ bừng một mảnh.

Tô Yên nhìn hắn

"Đây là lần thứ mấy nói như vậy với em?"

Tô Kiêu Lôi đầu liếc sang một bên

"Đã quên."

"Hơn một lần?"

Tô Kiêu Lôi không nói chuyện, tỏ vẻ cam chịu.

Tô Yên tiếp tục mở miệng

"Cho nên em đánh bọn họ?"

"Ba người bọn họ tới khiêu khích tôi, ỷ vào học tập thành tích tốt, cô giáo thiên vị."

"Ai chạm vào ai trước?"

Tô Kiêu Lôi chỉ vào vị nữ phụ huynh kia

"Con của bà ta túm quần áo tôi trước."

Tô Yên nghe xong. Quay đầu nhìn về phía mấy người phụ huynh kia.

"Các người có cái gì muốn nói sao? Nếu không có. Tôi sẽ lấy lời nói em trai tôi coi như là chân tướng để phán đoán. Hoặc là, cũng có thể gọi điện thoại cho con trai các người hỏi một chút. Tôi có thể chờ các người năm phút."

Vừa nói cô vừa nhìn thoáng qua đồng hồ treo bên cạnh.

Tô Yên duỗi tay kéo ghế dựa qua, ngồi xuống. Ở đằng kia chờ.

Tiểu Hoa cảm thấy thực thần kỳ.

Rõ ràng ký chủ nói chuyện cũng không phải rất mạnh mẽ. Nhưng sao nó vẫn luôn cảm thấy khí thế của đại lão đây?
 
Chương 1430: Nam chủ hắn luôn là tự bế 9


Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Tô Kiêu Lôi nhìn Tô Yên. Trong mắt cảm xúc khó phân biệt. Cuối cùng, vẫn là nghiêng đầu nhìn về phía một bên khác.

Mẹ đã chết. Chưa đến trăm ngày sau cha đã cưới nữ nhân khác. Di cư tới X thị, có đứa con nhỏ, bắt đầu cuộc sống mới. Ngoại trừ định kỳ đưa tiền, cũng đã ba năm không gặp mặt ông ta rồi.

Khi còn nhỏ, cảm tình hai chị em hắn thực tốt. Chỉ là càng lớn, chị càng ngày càng bận. Lần trước thấy Tô Yên là khi nào? Hai tháng trước hay là ba tháng trước? Bọn họ cùng nhau làm gì? À, uống được nửa ly cà phê, tốn người phút thời gian.

Tô Yên đến nơi này khiến Tô Kiêu Lôi cảm thấy ngoài ý muốn. Trong tình huống bình thường, nếu hắn ở bên ngoài gây chuyện, vô luận thị phi đúng sai, người bị mắng nhận sai kia khẳng định là hắn.

Thế nhưng vừa nãy cô giúp hắn. Điều này càng làm Tô Kiêu Lôi ngạc nhiên.

Đang nghĩ ngợi tới đây. Tô Yên ngẩng đầu, lại nhìn thoáng qua mặt đồng hồ

"Còn có ba phút."

Lúc này, một vị nam phụ huynh móc di động ra bắt đầu ghi hình.

"Cô không phải minh tinh sao? Hiện tại bắt đầu ỷ thế hϊế͙p͙ người có phải hay không? Tôi muốn up hết lên mạng để mọi người nhìn xem cô là cái loại người gì!"

Tô Yên nhìn thoáng qua, lại dời đi ánh mắt. một chút đều không thèm để ý chuyện này.

Cô nhìn về phía cái kia Cô giáo Triệu, mở miệng

"Cô giáo, em trai tôi nói như vậy là đúng sao?"

Cô giáo triệu nội tâm hoảng loạn, cả hai bên đều đắc tội không nổi. Nhưng thân là cô giáo, công bằng công chính vẫn là nên

"Hắn nói là thật."

Nói xong, cô giáo do dự. Đại khái, nội tâm vẫn là thiên vị về ba học sinh kia. Cũng không phải là thiên vị hẳn, chỉ là cảm thấy ba học sinh kia thảm hơn một chút.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt. Thảm hại hơn, đương nhiên sẽ được càng nhiều đồng tình.

Cô giáo triệu mở miệng

"Chỉ là ba học sinh kia hiện tại còn ở bệnh viện, bạn học Tô Kiêu Lôi xuống tay quá độc ác."

Tô Yên nghe xong, đi phía trước hai bước. Nhặt lên tờ chi phiếu trêи mặt đất. Nhìn về phía ba vị phụ huynh kia, mở miệng

"Con các người vũ nhục nhân cách với em tôi, hơn nữa còn đề cập đến cha mẹ. Sau đó nhiều lần khiêu khích, ý đồ động thủ đối với em tôi. Con các người ra tay đả thương người, em trai tôi là phòng vệ chính đáng. Hắn không sai. Bọn chúng có thể cậy đông, ba đánh một mà vẫn bị đánh vào bệnh viện. Mất mặt như vậy, yếu như vậy, vì sao còn không biết xấu hổ tới đây bán thảm?"

Vị nữ phụ huynh mặt xanh mét, mở miệng liền muốn nói nhưng bị Tô Yên đánh gãy

"Cuối cùng, căn cứ 《 bộ luật bảo vệ trẻ vị thành niên》vũ nhục nhân cách người khác, nhục mạ, phỉ báng, phá hư danh dự người khác, phạm tội vũ nhục, phán xử ba năm tù."

Cô vừa nói xong, một vị nam phụ huynh trong đó còn rất lý trí, cười lạnh một tiếng

"Đừng tưởng rằng chúng tôi không hiểu luật pháp, chuyện giữa bọn trẻ, cô thật đúng là cho rằng sẽ bị phạt tù?"

Tô Yên gật gật đầu, duỗi tay chỉ chỉ ba người bọn họ

"Trong vòng 48 giờ, con trai các ngươi phải tới xin lỗi em trai tôi. Tôi sẽ giữ lại quyền lợi tố tụng. Có lẽ bởi vì bọn chúng chưa đủ 18 tuổi, lại phát sinh ở trường học nên sẽ phán nhẹ. Nhưng giam ngắn hạn, phạt tiền, khẳng định sẽ có. Đến lúc đó lời "xin lỗi" sẽ không dùng được đâu."

Cô nói xong, nhìn ba người kia. Căn phòng một lần nữa an tĩnh. Cô thực nghiêm túc hỏi một câu

"Còn cần tôi lại giải thích cho các người?"
 
Chương 1431: Nam chủ hắn luôn là tự bế 10


Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên nói xong, vị nữ phụ huynh kia không nhịn được. Bắt đầu bày ra biện pháp duy nhất mình có thể làm, la lối khóc lóc nổi điên.

Giọng nói bà ta sắc nhọn

"Là em trai cô đánh con tôi thê thảm như vậy, cô dựa vào cái gì còn lên mặt dạy đời!! Lại còn còn là minh tinh nữa cơ! Có minh tinh nào như cô không?? Tôi dù có liều mạng cũng tuyệt đối không để yên đâu!!"

Vừa nói vừa duỗi móng tay muốn cào mặt Tô Yên.

Tô Kiêu Lôi cả kinh, muốn đi lên ngăn trở. Nhưng mà........nháy mắt, người phụ nữ kia đã bị Tô Yên đẩy sang một bên, ầm một tiếng va vào trêи bàn.

Bà ta ngốc lăng mấy giây, sau đó trực tiếp ngã trêи mặt đất khóc lên

"Đánh người!! Minh tinh đánh người!!"

Hai người phụ huynh khác cũng nhịn không được. Cái người đang cầm di động quay chụp liền đặt điện thoại lên trêи bàn, vì nữ phụ huynh kia mà bênh vực kẻ yếu

"Cô sao dám đánh người a. Cô đây là cái thái độ gì?! Minh tinh ghê gớm a. Minh tinh liền có đặc quyền a. Tôi rất không vừa mắt cái thái độ vênh váo này của cô đấy."

Nói đoạn hai người đã muốn chạy tới trước mặt Tô Yên, thế tới rào rạt một bộ muốn dạy dỗ cô.

Tô Yên nhìn bọn họ. Giây tiếp theo, nhấc chân.

Ầm hai tiếng vang. Hai người liền bị đạp đi ra ngoài, ngã trêи mặt đất kêu rêи.

Văn phòng một mảnh hỗn độn.

"Hy vọng các người nhớ rõ bảo con tới xin lỗi em trai tôi."

Nói xong, cô nhìn về phía cô giáo đứng ở bên cạnh đã há hốc mồm.

Cô quơ quơ tay

"Cô giáo? Tôi có thể dẫn theo hắn rời đi không? Hay là, hắn ở đây tiếp tục đi học?"

Thanh âm mềm ấm bằng phẳng. Không chút nào nhìn ra vị đại minh tinh gầy yếu này vừa mới đá hai người đàn ông ngã xuống dưới gầm bàn cả.

Cô giáo Triệu vội vàng mở miệng

"Có... có thể, có thể đi rồi."

Sau đó lại dừng một chút

"Nhưng mà, mấy học sinh kia thật sự bị đánh thực thảm."

Tô Yên gật đầu

"Tôi sẽ nói với Tô Kiêu Lôi, lần sau gặp được loại sự tình này, để hắn xuống tay nhẹ một chút."

Cô giáo Triệu vừa định gật đầu. Bỗng nhiên phản ứng lại đây,

"Cô, cô....."

Tô Yên nghi hoặc

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

"Không phải cô giáo muốn hắn đứng ở chỗ đó chịu người khi dễ đấy chứ?"

Một câu này Tô Yên nói đúng trọng tâm.

Đúng vậy, ba học sinh kia bị đánh thê thảm. Là bởi vì bọn họ cố ý khiêu khích. Chẳng lẽ thật sự bắt người ta không nhúc nhích, đứng ở chỗ đó mặc người khi dễ??

Cô giáo Triệu vội vàng lắc đầu

"Sẽ không sẽ không."

"Cô giáo, tôi nên dẫn hắn đi, hay là ở lại chỗ này?"

"Có thể dẫn đi, ngày mai nhớ tới lớp học."

Tô Yên không có lập tức đáp ứng, mà là quay đầu lại nhìn về phía Tô Kiêu Lôi.

"Ngày mai tới không?"

Tô Kiêu Lôi gật đầu

"Ân"

Như thế, Tô Yên mới cùng cô giáo nói tạm biệt.

Xoay người dẫn em trai mình đi.

Vốn dĩ cô tính toán đưa Tô Kiêu Lôi về chung cư của hắn. Nhưng mới đi hai bước, hắn đứng lại.

Tô Yên nghi hoặc

"Còn có chuyện khác?"

Tô Kiêu Lôi mở miệng

"Đi một chuyến tới phòng y tế."

Tô Yên nhìn hắn một cái

"Đi chỗ đó làm gì?"

"Băng bó miệng vết thương."

Tô Kiêu Lôi cảm thấy có lẽ người chị gái này của hắn chính là cố ý. Trêи người hắn cả một đống vết bầm tím mà cô còn hỏi đi làm gì.
 
Chương 1432: Nam chủ hắn luôn là tự bế 11


Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Khi cô đi vào phòng y tế, vừa vặn nghe được giáo viên y tế đang nói chuyện cùng một học sinh ngồi ở trêи ghế

"Em muốn cái này?"

Người nọ trầm mặc.

"Băng keo cá nhân?"

Người nọ vẫn là trầm mặc.

"Băng gạc??"

Người nọ như cũ trầm mặc.

Sau khi lặp lại lần thứ mười, giáo viên thở dài. Không được, học sinh thời nay quá khó theo, đau đầu quá.

Tô Yên gõ gõ cửa

"Bác sĩ."

Giáo viên ngẩng đầu lên, ngay khi nhìn thấy Tô Yên liền sửng sốt. Theo sau chỉ vào cô, lắp bắp nói

"Cô cô cô là vị kia, vị minh tinh kia??"

Tô Yên gật đầu

"Đúng vậy."

Sau đó cô nói

"Em trai tôi bị thương, cô có thể băng bó cho hắn không?"

Giáo vừa gật đầu, vừa nhìn Tô Yên

"Có thể, có thể."

Nói xong thì đi đến trước mặt Tô Kiêu Lôi, nhìn kỹ một chút vết thương trêи người hắn

"Không có gì đáng lo, tôi cho cậu thuốc bôi."

Nói rồi dẫn Tô Kiêu Lôi đến mép giường. Giáo viên mở miệng

"Không nghĩ tới cô ở bên ngoài so với trong TV còn gầy, còn xinh đẹp hơn."

"Ân"

Tô Yên lên tiếng.

Lực chú ý của cô dừng ở nào trêи người thiếu niên ngồi trêи ghế không nói lời nào.

Đồng phục xám trắng trêи người đều đã dính bẩn, đầu còn đội mũ màu đen của cô. Thiếu niên cúi đầu, không nói một lời.

Tô Yên đi qua. Nghiêm túc mở miệng

"Anh bị thương?"

Thiếu niên nghe được giọng cô, ngẩng đầu lên.

Lông mi cong dài rung rung, môi giật giật. Hơn nửa ngày vẫn không nói được một câu.

Tô Yên chú ý đến miệng vết thương ở trêи tay hắn. Có vẻ là cùng những người đó xung đột, trong lúc vô tình gây ra.

Cô lấy cồn i-ốt ở trêи bàn qua. Cầm mẩu bông lau cho hắn vài cái.

Cố Ngu muốn trốn tránh. Nhưng cũng không biết vì cái gì, mới rụt một chút liền không động nữa. Cứ ngoan ngoãn để Tô Yên bôi thuốc cho hắn.

Cô cầm một miếng băng keo cá nhân, dán thật tốt cho hắn, nói

"Về sau cẩn thận một chút."

Một màn này thành công ánh vào trong mắt Tô Kiêu Lôi ở trêи giường bệnh.

Cô chị gái này sợ là nhặt được. Hắn bị trọng thương như vậy, cô còn có vẻ không nhìn thấy. Người kia bị xát có chút da, chị hắn đều thấy rõ ràng.

Tiểu Hoa trầm mặc. Em trai này chỉ sợ lại là một bắp cải thìa.

Thật lâu thật lâu lúc sau. Chỉ nghe được giọng nói Cố Ngu khàn khàn, rất nhỏ

"Mũ, bị bẩn."

Tô Yên không nghe rõ hắn nói gì. Nghi hoặc

"Cái gì?"

Cố Ngu động động môi, lại không nói gì nữa. Sau đó nâng mũ lưỡi trai trong tay lên.

Đây là cái mũ của hắn bị rơi trêи mặt đất, dính bẩn. Cho nên cô mới lấy mũ của mình đeo cho hắn.

Cô tiếp nhận lấy mũ, chớp chớp mắt. Vừa nhấc đầu liền đối diện với đôi mắt của người kia.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Dưới cái nhìn hết sức chăm chú của hắn. Tô Yên phủi phủi cái mũ kia.

"Như vậy?"

Cố Ngu lắc đầu.

Tô Yên chờ hắn nói chuyện. Thật lâu lúc sau, Cố Ngu mới chậm rì rì mở miệng

"Giặt giặt."

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi tiếp xúc, cô đã phát hiện ra. Đại khái hắn có một ít vấn đề. Nói chuyện rất chậm. Phải cực kì có kiên nhẫn mới có thể giao lưu.

Lần đầu tiên gặp nhau, cô còn tưởng rằng hắn không muốn nói chuyện cùng mình.

Tô Yên gật đầu

"Được."

Sau đó, cô hỏi

"Trả mũ cho anh bằng cách nào?"

Cố Ngu hơn nửa ngày cũng nói không nên lời, vẫn luôn trầm mặc.

Cô lấy một tờ giấy, viết một chuỗi số điện thoại.

"Đây là số của em, anh có thể gọi điện thoại cho em."

Cô đưa ra.

Cố Ngu có vẻ phản ứng chậm với mọi thứ xung quanh. Một hồi lâu sau mới giơ tay tiếp nhận tờ giấy kia.

Sắc mặt hắn tái nhợt, buông hạ lông mi che khuất đôi mắt. Giọng nói khàn khàn yếu ớt

"Được."
 
Chương 1433: Nam chủ hắn luôn là tự bế 12


Edit: Minh Anh

Beta: Tinh Niệm

Hai người bên này nói chuyện, bên kia Tô Kiêu Lôi trầm mặc nhìn.

Mà vị bác sĩ kia cũng thỉnh thoảng lại liếc về hướng hai người bọn họ. Vốn dĩ phải tiêu độc vết thương trêи trán cho Tô Kiêu Lôi, kết quả mải nhìn mà đều xoa hết thuốc lên má hắn.

Tô Kiêu Lôi trực tiếp duỗi tay cầm lấy miếng bông tiêu độc. Tự soi để làm còn nhanh hơn.

Động tác rất thuần thục, chỉ hai ba cái là xong, chỗ cần băng bó thì băng bó, chỗ cần dán băng dính cá nhân cũng dán xong cả.

Bác sĩ sờ mũi.

"Thật xin lỗi, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy đại minh tinh, có chút thất thần."

Tô Kiêu Lôi đeo cặp sách, không nói một câu, cứ thế đi ra ngoài.

Lúc đi tới cửa thì phát hiện bà chị tiện nghi của hắn hoàn toàn không chú ý về bên này. Vẫn còn mải miết nói chuyện thong thả với một thiếu niên không quen biết.

Hắn nói

"Tôi đã băng bó xong rồi."

Tô Yên nghe thấy tiếng, quay đầu lại nhìn. Lúc này mới đứng lên.

"Em đi trước."

Nó xong, cô đội mũ lưỡi trai bị bẩn kia lên. Tiện thể đeo khẩu trang và kính râm rồi đi ra khỏi phòng y tế.

Chưa đến hai giờ sau khi Tô Yên đưa Tô Kiêu Lôi ra ngoài trường học, trêи mạng đã ồn ào náo nhiệt.

Hot search Weibo chính là, " Tô Yên đánh người ". Mới đăng được hai mươi phút mà đã trực tiếp leo lên top 1 tìm kiếm.

Lúc này, cả ba hot search đứng đầu đều liên quan đến Tô Yên. Cái thứ hai theo sát chính là " em trai của Tô Yên ". Cái thứ ba là " khinh người quá đáng ". Các đề tài một cái nối liền một cái.

Lúc đầu, Tô Yên là định đưa Tô Kiêu Lôi về chỗ ở của hắn. Chỉ là người đại diện bên kia gọi điện thoại liên tiếp, các phóng viên nhà báo, đài truyền hình không ngừng gọi điện thoại cho cô.

Vừa chấp nhận cuộc gọi của người đại diện xong, câu nói đầu tiên của người đại diện là

"Em đang ở đâu?"

"Em đang lái xe về nhà."

"Mau trở về! Mấy ngày này không được ra ngoài."

Người đại diện nói chuyện rất nghiêm túc.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Không có cách nào, Tô Yên đành rẽ về nhà mình. Lúc chuẩn bị kết thúc cuộc gọi, người đại diện không quên nói một câu

"Về đến nhà lập tức gọi điện thoại cho chị ngay, nhớ xem Weibo."

Nói xong liền cúp máy.

Tô Yên đỗ xe ở gara. Di động vẫn không ngừng phát tiếng reng reng reng.

Lúc sắp đi vào nhà, Tô Kiêu Lôi nói

"Hot search đã bùng nổ rồi."

Tô Yên khó hiểu

"Ừm?"

Rõ ràng cô còn chưa kịp phản ứng.

"Hot search weibo, trong top 5 tất cả đều liên quan đến chị."

Nói xong, Tô Yên đã mở cửa nhà ra, đi vào.

Mở Weibo ra, bấm vào cái hot search thứ nhất, đó là một đoạn video.

Video dài mấy chục giây, đã sắp có trăm triệu lượt xem.

Đầu video hiện lên giọng nói sắc nhọn của người phụ nữ

"Là em trai cô đánh con tôi thê thảm như vậy, cô dựa vào cái gì còn lên mặt dạy đời!! Lại còn còn là minh tinh nữa cơ! Có minh tinh nào như cô không?? Tôi dù có liều mạng cũng tuyệt đối không để yên đâu!!"

Tiếp theo là cảnh Tô Yên đẩy bà ta ngã ra đất. Lại một lúc sau, hai người đàn ông tiến lên bênh vực kẻ yếu cũng đều bị Tô Yên đánh ngã hết.

Hình ảnh hơi mờ, nhưng vẫn có thể nhận ra được người kia chính là Tô Yên.

Bên phía Weibo của cô trực tiếp bị mắng chửi.

Cư dân mạng lên tiếng đánh giá.

【 Bạo lực học đường tuy là trơ trẽn, nhưng mà Tô Yên ỷ thế hϊế͙p͙ người càng khiến người khác ghê tởm hơn. 】

【 Cô là người của công chúng, phải làm gương sáng cho mọi người, tất cả hành động này của cô làm tâm fans rét lạnh. 】
 
Chương 1434: Nam chủ hắn luôn là tự bế 13


Edit: Tinh Niệm

【 không nghĩ tới Tô ảnh hậu kỹ thuật diễn cao minh như thế. Hôm trước vừa nỗ lực công tác đến té xỉu nhập viện, hôm sau lại làm ra chuyện bỉ ổi trơ trẽn như vậy. Thật mất mặt.】

【 không cần nhiều lời vô nghĩa, nhớ phải xin lỗi, còn phải bồi thường tiền thuốc men cho người ta. Mời học lại đạo đức. 】

Video làm chứng. Đây chính là điển hình cho việc minh tinh khi dễ người thường. Thực đáng xấu hổ a.

Phía dưới bình luận cũng là một mảnh tức giận

"Cô Tô Yên này thật cho rằng mình là cái thứ gì? Được giải ảnh hậu liền cho rằng mình là tổng thống? Mẹ nó, không biết xấu hổ!!!"

"Tôi thật sự không thể tin được, cô ấy thế nhưng là cái dạng người này."

"WTF, này con mẹ nó là cái gì?? Em trai đánh bạn học phải nhập viện, chị gái ra mặt cũng động thủ ỷ thế hϊế͙p͙ người?? Thật con mẹ nó không biết xấu hổ!!"

"Tô Yên cút khỏi giới giải trí!!"

"Chỉ có một mình tôi là không thích Tô Yên sao?"

"Thứ gì, một đứa con hát mà thôi, còn dám khi dễ dân chúng??"

"Minh tinh này thật con mẹ nó ghê tởm."

"Fan biến anti, lúc trước làm fan cô là mắt tôi bị mù."

Bình luận đã vượt qua hai trăm triệu. Hơn nữa còn đang không ngừng tăng lên.

Trước kia không cảm thấy gì, chuyện này vừa ra liền phát hiện nhiệt độ của minh tinh hạng nhất thật không phải dạng vừa. Nếu là tiểu minh tinh tuyến số tám, làm sao sẽ đưa tới nhiều chú ý như vậy?

Tô Yên xem xong một vòng. Sau đó cô trước tiên gọi điện thoại cho chủ nhiệm lớp Tô Kiêu Lôi. Nói chuyện năm phút sau, lại gọi điện qua cho người đại diện.

Người đại diện bên kia cũng sắp phát điên rồi, mở miệng câu đầu tiên chính là

"Người kia thật là em??"

Cô không thể tin được với thân thể nhỏ gầy kia, Tô Yên còn có thể đẩy ngã ba người trong video.

Tô Yên gật đầu

"Ân, là em."

Tô Yên liếc mắt quét một vòng trong nhà. Tiểu Hồng không ở đây.

Tô Kiêu Lôi ngồi ở một bên, bình tĩnh xem Weibo.

Trương Lệ vẫn là không thể tin

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

"Em thật sự đánh bọn họ??"

"Ân"

"Lý do?"

"Bạo lực học đường."

Người đại diện hiển nhiên là hiểu lầm gì đó, mở miệng

"Em trai em đánh người khác, em còn giúp đi đánh??"

Tô Yên nhẹ nhàng nói

"Em trai em là người bị hại."

"Cái gì?"

"Người khác khi dễ hắn, chỉ là những người đó có chút yếu, không nghĩ tới lại bị đánh phải vào viện."

Sau đó Tô Yên nói đơn giản một chút tiền căn hậu quả.

Trương Lệ vừa nghe liền nhẹ nhàng thở ra.

"Hóa ra là có chuyện như vậy a."

"Vị chủ nhiệm kia có nguyện ý ra làm chứng hay không? Nhưng mà dù có làm chứng, chỉ sợ cũng sẽ bị người có tâm bẻ cong sự thật."

Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát, mở miệng

"Em đã nói với chủ nhiệm là muốn đoạn video theo dõi hoàn chỉnh.

Cô giáo cũng đồng ý làm chứng."

"Được, chị sẽ bảo công ty phát thanh minh trước, nhớ gửi video truyền cho chị. Weibo của em cùng Weibo công ty thống nhất thời gian tuyên bố video hoàn chỉnh."

"Được."

Người đại diện rốt cuộc là người đại diện. Chuyện này nếu Tô Yên không sai, vậy hoàn toàn có thể coi như một lần cọ nhiệt độ hot thôi. Không cần sốt ruột xã giao.

Cả đêm, công ty biểu hiện phá lệ bình tĩnh. Trừ bỏ phát một bài thanh minh thì không có động tĩnh gì khác.

Chuyện này nháo đến càng lúc càng lớn.

Buổi tối 11 giờ, độ hot đã vượt qua 1 tỷ, bình luận vượt qua 2 tỷ. Quả thực trở thành một trong những chủ đề hot nhất năm. Cả nước đều đang thảo luận.
 
Chương 1434-2: Nam chủ hắn luôn là tự bế 14


Edit: Tinh Niệm

Buổi tối 12 giờ hơn. Weibo Tô Yên đăng lên một đoạn video.

Video dài mười lăm phút, từ khi Tô Yên tiến vào văn phòng đến khi dẫn theo em trai đi ra.

Video rõ ràng, thậm chí vẫn còn có màu sắc đầy đủ. Sắc nét đến nỗi nhìn thấy được vẻ tiều tụy trêи mặt Tô Yên.

Khi Tô Yên nhìn thấy cái video này, còn chưa kịp hỏi, Tiểu Hoa đã xông lên đòi khen

"Hắc hắc hắc, ký chủ, Tiểu Hoa lợi hại không?"

Tô Yên trầm mặc trong chớp mắt, nói

"Ta nhớ rõ nó là video đen trắng, hơn nữa còn rất mờ."

Dù sao cũng là cameras giám sát, sao có thể giống như đóng phim điện ảnh được??

Tiểu Hoa cao hứng mở miệng

"Là Tiểu Hoa làm. Siêu rõ ràng, full HD không che luôn óh."

Từ khi nó ở trêи mạng nhìn thấy video kia thì đã cực kỳ khó chịu. Ký chủ nhà nó mới không phải cái loại ỷ thế hϊế͙p͙ người đâu.

Đoạn video vừa lên, lúc này Weibo trực tiếp tê liệt.

Còn có drama nào so với chuyện này kịch tính hơn?? Đều cho em trai cô không phải thứ gì tốt. Ai biết được hóa ra em trai nhỏ mới là người chịu khi dễ.

Vả mặt tới quá nhanh. Quần chúng ăn dưa một đám bụm mặt kêu đau. Hot search lại thay đổi một đám.

Một giờ sau, xếp hạng top 10 tất cả đều là về Tô Yên. Năm hot search đầu tiên trực tiếp bạo nổ.

Năm cái hot search này, là đến từ một chúng dân mạng ăn dưa phẫn nộ.

Ngay khi đoạn video hoàn chỉnh xuất hiện, đám dân mạng đầu tiên là ngốc lăng

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

" Tình huống như thế nào??

" Mắng sai rồi?? "

" CMN, mặt thật đau. "

" Tô tỷ tỷ, em sai rồi, em thu hồi lời nói lúc trước. Chị chính là tiểu thiên sứ đáng yêu nhất. "

" Trời ạ, đám phụ huynh này thật sự là quá không biết xấu hổ!! Mẹ nó khi dễ người ta còn không biết xấu hổ tới đòi tiền, còn muốn mười vạn?? Sao bà không đi cướp ngân hàng luôn đi?? "

" F*ck!! Tức chết ta, ba phụ huynh này thật ghê tởm. "

" Nhìn xem mấy người phụ huynh này, phỏng chừng con bọn họ cũng không phải cái thứ gì tốt. "

" ta nguyền rủa bọn họ, ra cửa bị xe đâm chết! "

Nhưng mấy chuyện phát sinh phía sau Tô Yên không biết. Bởi vì ······ cô đã ngủ rồi.

Còn vị em trai cải thìa kia, nửa đêm 11 giờ cũng bị buộc bắt taxi về chỗ của mình.

Cũng không phải không cho hắn ở chỗ này. Thật sự là nơi này chỉ có một cái giường. Không có chỗ cho hắn ngủ.

Sang hôm sau, Tô Yên bị một cuộc điện thoại đánh thức. Là dãy số lạ, cô nghe máy

"Alo?"

Thanh âm mềm mại, rõ ràng còn mang theo buồn ngủ.

"Xin chào Tô tiểu thư, tôi ở bên chương trình phỏng vấn phát sóng trực tiếp. Chúng tôi cùng với tất cả cư dân mạng đều cảm thấy cách làm của ngài ngày hôm qua quả thực quá soái. Ngài rất hiểu rõ về pháp luật của nhà nước, xin hỏi trước đó ngài đã nghiên cứu qua sao?"

Tô Yên ngủ đến mê mang, chậm rì rì mở miệng

"Xem qua một lần, nhớ kỹ."

"Oa, Tô tiểu thư thật là lợi hại. Điều luật bảo vệ trẻ vị thành niên ngài đều xem qua hết sao??"

"Ừm."

Tô Yên trả lời vấn đề xong, đầu cũng dần dần thanh tỉnh.

Cô chớp chớp mắt. Lúc này, giọng nói trong điện thoại lại lần nữa vang lên

"Lúc ngài đánh ba vị phụ huynh kia nhìn thật hả giận, không biết ngài có bị thương hay không?"

"Không có."

"Ngài một người đánh ba người, còn không có bị thương, là đã môn học qua thuật phòng thân sao?"
 
Chương 1434-3: Nam chủ hắn luôn là tự bế 15+16


Edit: Tinh Niệm

"Thân thể bọn họ không tốt lắm, không cần dùng đến thuật phòng thân."

Nói xong, Tô Yên ngồi dậy, ý thức thanh tỉnh hẳn

"Anh đang phát sóng trực tiếp sao?"

Cô nhẹ nhàng hỏi.

MC bên kia mở miệng

"Đúng vậy, đúng vậy, Tô tiểu thư muốn chào hỏi mọi người không?"

Sau đó, Tô Yên nghĩ tới giao phó của người đại diện. Không nên tùy tiện nhận phỏng vấn, cô tùy tiện một câu, có khả năng sẽ trở thành đối tượng bị công kϊƈɦ.

Sau đó cô liền ngắt điện thoại.

Mc ở bên kia còn đang vì phỏng vấn được Tô Yên mà kinh hỉ, chờ Tô Yên trả lời. Kết quả đợi nửa ngày mới phát hiện, điện thoạt đã ngắt ······.

Tô Yên nhắm mắt lại, ngủ thêm năm phút.

Lúc tỉnh dậy lần nữa, cô cầm lấy di động nhìn thoáng qua. Xác thật là có một cuộc điện thoại.

Ưm, cho nên không phải mơ.

Chờ lúc cô tỉnh lại. Mở ra hot search, Top 3 vẫn là cô.

Nhưng mà điểm chú ý của mọi người lại khác hoàn toàn.

Hot search thứ nhất【 Tô đại lão A bạo 】

Hot search thứ hai 【 đệ đệ đẹp trai quá đi! 】

Hot search thứ ba 【 tôi cũng muốn có chị gái như Tô đại lão】

Cả đêm, Tô Yên thành công tấn chức thành Tô đại lão.

Bên phía Weibo của cô, tất cả đều là bình luận xin lỗi cùng thổ lộ.

"Trước nay tôi cũng không biết, có một ngày mình sẽ yêu một nữ nhân. "

" mẹ nó, quá soái! "

" Tô đại lão, chị chính là nữ thần, mời nhận của em một lạy. "

" Bái phục luôn, có thể nhắm mắt mà nói ra được điều luật bảo vệ trẻ vị thành niên, đây chính là đại lão. "

" vấn đề là Tô đại lão không chỉ là có đầu óc, còn con mẹ nó có thân thủ, xem có làm người ganh tị không cơ chứ?? "

Hiện giờ toàn mạng đều đang bình luận một loạt hành vi của Tô Yên. Hơn nữa còn nói cô chính là tấm gương sáng của chị gái bảo vệ em trai.

Thanh danh đại lão của Tô Yên cứ như vậy mà sinh ra.

Độ hot siêu cao. Thu hút thêm được lượng lớn fans nữ. Một đám đều muốn ôm đùi Tô đại lão, tre già măng mọc muốn làm ấm giường.

Năm ngày sau, độ hot vẫn cao không ngớt. Đặc biệt là khi đoạn ghi âm phỏng vấn phát trực tiếp kia được phát ra, càng giành được hảo cảm cuả mọi người.

Dùng giọng nói mềm mềm manh manh nói ra lời lại khiến người cúng bái.

Cái gì mà "nhìn một lần liền nhớ kỹ"?? Cái gì mà "thân thể bọn hắn không tốt, không dùng đến thuật phòng thân"??

Số lượng fans của Tô Yên cứ thế tăng lên. Phải nói chúc mừng Tô Yên từ một nữ diễn viên phái thực lực đã một đường thành công chuyển hình sang nữ thần tượng lưu lượng cao.

Đến nỗi những thứ Tô Yên mặc trong video 15" kia cũng được làm bán với số lượng lớn. Ví dụ như kính râm cô đeo, trang phục cô mặc, ngay cả tờ chi phiếu cùng với cây bút cũng được mọi người đổ xô đi mua.

······

Về phía Tô Yên, cô hoàn toàn không biết mình đang gây bão trêи mạng.

Cô đang đợi.

Chờ đợi.... Cố Ngu gọi điện thoại cho cô.

Cả năm ngày này một chút tin tức đều không có. Bởi vì đã nghỉ ngơi gần một tuần, thân thể cũng khôi phục kha khá. Lúc soi gương còn thấy béo béo chút.

Buổi chiều cô có hoạt động. Bởi vì trước đó có quay một bộ phim cổ trang. Phần hậu kỳ đã xong hết, đang trong giai đoạn chuẩn bị chiếu phim nên cần đi khắp nơi tuyên truyền.

Hiện giờ cô hot như vậy. Đoàn phim đạt được tiện nghi lớn. Muốn dựa vào chuyện lần này mau chóng chiếu phim để tăng rating.

Buổi chiều ba giờ. Tô Yên mặc xong quần áo, chuẩn bị ra cửa.

Vừa đi ra tiểu khu liền thấy được đám phóng viên ngồi canh từ sớm, còn có chiếc xe bảo mẫu bị vây quanh kia.

Người đại diện sớm đã ngựa quen đường cũ, vừa chạy xe đến cửa tiểu khu, lập tức kéo cửa xe ra

"Tiểu Yên, lên xe!"

Phóng viên chạy tới muốn hỏi, nhưng mà, người đã lên xe chạy mất.

Người đại diện thở dài

"Ai nha má ơi, làm minh tinh lưu lượng cao cũng thật khiến người mệt mỏi."

Không những đấu trí đấu dung với đám paparazzi, còn phải muốn cho fans bảo trì lý trí.

Hô ~. Tim thực mệt.

Tô Yên gỡ khẩu trang trêи mặt xuống, nhìn về phía Trương Lệ. Đang muốn hỏi nội dung hoạt động hôm nay, lúc này, di động của cô đột nhiên vang lên.

Tô Yên nghe máy

"Alo?"

Cô cầm lấy nước khoáng bên cạnh, uống một ngụm.

Đợi một hồi lâu. Điện thoại bên kia vẫn trầm mặc, không nói gì. Thân thể Tô Yên dừng một chút.

"Cố Ngu?"

Vừa hỏi xong, điện thoại bên kia thật lâu sau mới truyền đến một tiếng trả lời

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

"Ân."

Thanh âm thực bé. Nếu không cẩn thận chú ý nghe, thực dễ dàng bị bỏ xót.

Cô hỏi

"Anh tìm em có việc sao?"

Thật lâu sau, hắn lại lên tiếng

"Có"

"Chuyện gì?"

Người bên kia chậm rì rì nói

"Mũ."

"Mũ lưỡi trai ở chỗ em, chừng nào anh có thời gian, em mang qua cho anh."

Bên kia không biết vì cái gì mà nói chuyện có điểm lắp bắp

"Tôi, tôi ·····"

Tô Yên nghi hoặc

"Ân?"

Tô Yên càng như vậy, bên kia ngược lại là càng sốt ruột.

"Tôi, tôi ······"

Tôi cả nửa ngày cũng chưa nói ra cái gì.

Tô Yên không nói lời nào. Vẫn luôn cầm di động, chờ hắn mở miệng.

Lần chờ này chính là năm phút. Nếu không phải biểu hiện trò chuyện vẫn còn, cô còn nghĩ rằng hắn cúp điện thoại rồi đấy.

Cuối cùng mới nghe được hắn nói một câu đứt quãng

"Tôi đều có thể."

"Buổi tối hôm nay?"

"Ân"

"8 giờ?"

"Ân"

"Địa chỉ là chỗ nào?"

Cô hỏi.

Một cái địa chỉ, bên kia lại đứt quãng trầm mặc nói chuyện, giằng co mười lăm phút.

Trương Lệ dựa vào ghế, cứ như vậy nhìn cô.

Chỗ Tô Yên ở cách khu vực hoạt động không xa, sớm đã đến nơi. Chỉ là Tô Yên có biến hóa thật sự lớn. Từ trước đến nay Tô- cuồng công việc- Yên trò chuyện dài nhất không vượt qua năm phút. Đều là đơn giản rõ ràng nói tóm tắt. Như thế nào lúc này gọi một cuộc điện thoại hơn nửa giờ. Trong đó phần lớn thời gian vẫn là trầm mặc không nói lời nào.

Trương Lệ ngồi ở bên cạnh đều cảm thấy xấu hổ không được.

Cuối cùng, lại qua năm phút sau. Tô Yên lặp lại một lần địa chỉ cho đối phương nghe rồi hỏi

"Đúng không?"

"Đúng."

Tô Yên lúc này mới mở miệng

"Được, chờ em tới rồi gọi điện thoại cho anh, em bên này còn có việc, cúp máy trước nhé."

Nửa ngày sau mới chờ đến một tiếng

"Được"

Như thế, Tô Yên mới ngắt điện thoại.

Trương Lệ há mồm câu đầu tiên lại là

"Hóa ra em thích không phải giám đốc Hoa Duyên?"

"Ai?"

Tô Yên nghe cái tên xa lạ này, sau đó lắc đầu

"Không thích."

Cô trả lời dứt khoát như vậy, Trương Lệ lại là không quá tin tưởng. Cô là người đại diện của Tô Yên. Cũng đã làm việc với cô thật lâu. Tô Yên tính cách như thế nào cô không hiểu 10 thì cũng hiểu được 8, 9.

Đặc biệt là khi Tô Yên nhìn Hoa tổng, cái loại thật cẩn thận, toát ra tình cảm thiếu nữ đó, khẳng định không phải làm bộ.

Cho nên, cái người vừa mới nói chuyện điện thoại hơn nửa giờ, làm cái người cuồng công việc đều phải đẩy lui lịch trình này là ai?

Nhưng mà Trương Lệ cũng biết cái gì nên hỏi cái gì không nên hỏi. Nói đến cùng, đây cũng là việc tư của Tô Yên.

Chỉ cần đúng mực, không cần nháo ra chuyện lớn là được. Cô cũng không có quyền quản.
 
Chương 1435: Nam chủ hắn luôn là tự bế 17+18


Edit: Minh Anh

Beta: Tinh Niệm

Ở trêи sân khấu trong trung tâm thương mại.

Tô Yên mặc một chiếc váy trắng ngắn xuất hiện.

Cô vừa ra ngoài, toàn bộ khu trung tâm thương mại đều ồn ào. Cả bốn tầng đều bị vây chật như nêm cối cùng với fans mê luyến hét lên " lão đại ".

Người xem xung quanh rất hưng phấn, MC còn hưng phấn hơn, cảm thấy một tiếng rưỡi cô dẫn chương trình này thật xứng đáng.

Ở đây có hai diễn viên chính và bốn diễn viên phụ quan trọng. Tô Yên không phải là nữ chính trong bộ phim mà diễn vai nữ phụ thứ 2.

Chỉ là MC gần như toàn bộ quá trình đều quay xung quanh Tô Yên. Cứ một lúc lại bị nhắc tên một lần, dẫn đến tâm tình phức tạp trộn lẫn trong ánh mắt của các diễn viên khác.

Vào lúc kết thúc chương trình, MC nói

"Được rồi, vậy tôi sẽ đọc câu hỏi cuối cùng của mọi người đưa ra cho các diễn viên để kết thúc hoạt động tuyên truyền lần này nhé."

Người dẫn chương trình cười thần bí, ánh mắt di chuyển qua sáu người, cuối cùng dừng lại ở trêи người Tô Yên

"Xin hỏi Tô lão đại, ngài muốn có bạn gái không? Loại làm ấm giường miễn phí ấy."

Tô Yên chớp mắt.

Bạn gái, ấm giường ·······

Tiếng nói vừa dứt, Tô Yên còn chưa kịp phản ứng mà fans vây xung quanh đã phản đối, một đám phát ra tiếng thét chói tai.

Tô Yên có thể nghe được một vài câu

"Không cần đáp ứng cô ta, cái đồ xấu xa không biết xấu hổ thế nhưng muốn câu dẫn đại lão."

"Ta thật ra trước nay chưa thích một người nào, Tô lão đại thật đẹp trai."

Một câu nối liền một câu.

Tô Yên ở trong tiếng thét chói tai, nghiêm túc nói

"Tôi không cần bạn gái,cũng không cần ấm giường."

Giọng nói vang vọng trong không gian, mọi người không những không mất mát, ngược lại là tiếng cười cùng tiếng thét chói tai càng nhiệt liệt.

"A a a a a a, thật chịu không nổi,vì sao lúc lão đại nói chuyện ta lại cảm thấy lão đại rất nghiêm túc đáng yêu đâu?"

"Đúng đúng đúng, mỗi lần xem cô trả lời vấn đề, đều cảm thấy cô bị người đùa giỡn."

"Đại lão quả nhiên là đại lão, quá soái!"

Một câu nối liền một câu.

Ở trong tiếng thét chói tai nhiệt liệt này, hoạt động tuyên truyền kết thúc.

Tô Yên xuống sân khấu, đi tới phòng nghỉ.

Bởi vì ở trung tâm thương mại của người ta, thế cho nên tất cả sáu diễn viên đều ở chung một phòng nghỉ ngơi.

Không khí có chút xấu hổ.

Năm diễn viên khí thế ngất trời, giống như cố ý muốn cô lập Tô Yên. Cho đến lúc diễn viên chính Phương Giai Tuệ đứng dậy. Cầm lấy một chiếc lọ thủy đưa cho Tô Yên đang ngồi ở trêи sô pha.

"Uống nước đi."

Lúc này, người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, cô ta muốn làm không khí hòa hoãn.

Nhưng mà lực chú ý của Tô Yên đều ở trêи điện thoại.

Đến 8 giờ là cô được đi rồi.

"Tôi không cần, cảm ơn."

Tô Yên nói một câu.

Phương Giai Tuệ gật đầu, lại đi về ngồi lại chỗ ngồi của mình.

Tô Yên cầm điện thoại, vừa gọi điện thoại vừa đi ra cửa.

Cuối cùng, trong đó có một diễn viên phụ không nhịn được.

"Một ngôi sao không có kỹ thuật diễn lại có thể có được nhiều fans thích như vậy, thật khó hiểu."

Bước chân của Tô Yên dừng lại, cô quay đầu, nói

"Cô đang nói tôi sao?"

Diễn viên kia khoanh tay trước ngực, tầm mắt dời đi nhìn nơi khác.

Chắc là do là quá ghen tị.

Phải biết rằng lúc quay bộ phim này, Tô Yên còn không nổi tiếng bằng cô ta đâu.

Nhưng mà chỉ trong hai năm thôi, người này thế nhưng lại nổi như vậy.

Ai có thể không ghen tị??

Tô Yên nói

"Cúp thưởng ảnh hậu ở nhà tôi chắc cô cũng biết?"

Cô nhớ rõ, cái cúp kia là chứng thực kỹ thuật diễn đạt cao nhất.

Lời cô nói làm nữ diễn viên kia không xuống đài được. Không khí lại xấu hổ lần nữa.

Phương Giai Tuệ ngồi bên cạnh ngẩng đầu

"Tô Yên, chúng ta đều là đồng nghiệp."

Tô Yên gật đầu

"Tôi biết."

Cô đương nhiên biết đều là đồng nghiệp.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Tô Yên mím môi, lại nói

"Phải tự mình nỗ lực mới có thể thành công."

Nói xong cô xoay người rời đi, hoàn toàn mặc kệ một đám người có sắc mặt khác nhau ở đằng sau.

Tô Yên vừa đi, diễn viên phụ kia trực tiếp la lối khóc lóc ở trong phòng

"Chị Giai Tuệ! Chị nhìn xem cô ta có thái độ gì!! Cô ta muốn nói em đủ không nỗ lực sao?? Em nỗ lực đóng phim như vậy, cô ta dựa vào cái gì nói em?! Cô ta cũng chỉ may mắn nhờ vào đoạn video đó mới nổi tiếng như vậy. Ai biết đoạn video đó có phải là dàn dựng hay không."

Tức giận làm nữ diễn viên kia nói không lựa lời.

Phương Giai Tuệ đoan trang ngồi ở chỗ đó, trấn an cô ta

"Được rồi, cũng không phải chuyện gì đáng tức giận. Tô Yên nói không sai, đúng thật là em nên nỗ lực nhiều hơn."

Nữ diễn viên kia không vui. Nhưng mà không khí của căn phòng sau khi Tô Yên rời đi đúng thật là đỡ ngột ngạt hơn.

······

Chờ đến lúc Tô Yên đến địa chỉ Cố Ngu nói thì đã 8 rưỡi. Cô đến muộn nửa tiếng.

Thời tiết hôm nay không tốt lắm. Gió thổi mạnh, ánh trăng cũng bị mây đen che khuất.

Ở bồn hoa phía trước, dưới ánh đèn đường, có một người ngồi ở đó.

Người đó mặc quần áo màu trắng, hắn cúi đầu, không biết đang suy nghĩ gì.

Tô Yên đi xuống xe. Lúc này cô đã thay bộ quần áo khác, đi đến trước mặt Cố Ngu.

Nhưng mà hình như hắn đang chìm đắm ở trong thế giới của chính mình nên không phát hiện ra Tô Yên đã đến. Cho đến khi cô đứng yên ở trước mặt hắn, gọi một tiếng

"Cố Ngu."

Hắn giống như bị chậm nửa nhịp, ngẩng đầu lên, bốn mắt nhìn nhau.

Hắn mấp máy môi như muốn nói gì đó.

Tô Yên liền nói trước

"Thật xin lỗi, em đến muộn."

Hắn lắc đầu.

Tô Yên đưa túi xách trêи tay mình cho hắn

"Mũ lưỡi trai của anh ở bên trong, đã được giặt sạch sẽ."

Cố Ngu chậm rì rì nâng tay lên nhận lấy chiếc túi.

Hắn vẫn luôn nhìn Tô Yên.

Nếu muốn nói chuyện cùng Cố Ngu thì cần phải cực kỳ kiên nhẫn, nếu không rất dễ dàng tức giận.

Gió lạnh thổi qua làm Cố Ngu run rẩy, có lẽ hắn đã đợi ở chỗ này rất lâu. Lúc ngón tay hắn chạm vào tay Tô Yên, cô chỉ thấy lạnh buốt.

Tô Yên nhịn không được, nói

"Anh chờ lâu rồi?"

Cố Ngu lắc đầu.

"Em đưa anh về, nhà anh ở đâu?"

Lúc trước, địa điểm Cố Ngu nói cho cô là nơi này. Nhưng mà địa chỉ cụ thể cũng không cho cô.

Cố Ngu do dự, không nói lời nào. Hắn cúi đầu cầm cái túi kia. Sau một lúc lâu, hắn mới chậm rì rì nói

"Tôi có thể đi về một mình."

Tô Yên nghe, gật đầu

"Được"

Nhưng mà xem vẻ mặt của hắn, hình như hắn có rất nhiều chuyện muốn nói với cô.

Cô nói

"Anh có chuyện muốn với em?"

Cố Ngu trầm mặc.

"Có quan hệ với người nhà anh?"

Cố Ngu do dự, không biết nên gật đầu hay lắc đầu.

Tiểu Hoa nhịn không được nói

"Ký chủ, hay là do gia đình nam chủ đại nhân khắt khe với hắn?"

Nhìn bộ dáng đáng thương kia nhất định không phải là giả vờ.

Tô Yên nghe Tiểu Hoa nói xong, lại ngẩng đầu nhìn Cố Ngu.

Qua giây lát trầm mặc, cô lại nói

"Anh muốn về nhà với em sao?"

Cố Ngu sửng sốt. Nhìn vào Tô Yên một lúc lâu. Thật lâu sau mới gật gật đầu, tỏ vẻ đòng ý.

Sau đó, Tô Yên quang minh chính đại dẫn hắn về nhà mình. Dọc trêи đường đi Tiểu Hoa nhịn không được nói

"Ký chủ, chị thế này là dụ dỗ đàn ông đó."

Tô Yên nghiêm túc trả lời

"Hắn là tự nguyện muốn đi theo ta."

Tiếp theo cô đưa điện thoại cho Cố Ngu.

"Anh nói với người nhà một tiếng. Đừng để bọn họ lo lắng."
 
Chương 1436: Nam chủ hắn luôn là tự bế 19


Edit: Minh Anh

Beta: Tinh Niệm

Cố Ngu ngẩng đầu, nhận lấy điện thoại. Sau đó nghe lời bấm gọi đến một dãy số.

Bên kia sau khi nghe điện thoại, không biết đang nói gì. Cố Ngu chậm rì rì mở miệng

"Tôi sẽ không đi về."

Sau khi hắn nói câu này, người bên kia có vẻ rất sốt ruột, không ngừng dò hỏi. Cố Ngu sau một lúc lâu mới trả lời

"Ừ"

Sau đó hắn cúp điện thoại, trả lại cho Tô Yên.

Không lâu sau, điện thoại của Tô Yên lại có cuộc gọi đến. Cô nghe máy

"Alo?"

Bên kia điện thoại là một giọng nam

"Xin hỏi ngài là ······"

Tô Yên không trả lời, hỏi ngược lại

"Anh là ai?"

"À, vừa nãy Cố Ngu tiên sinh vừa gọi điện thoại cho tôi."

Tô Yên gật đầu

"Ừ"

Đối phương lại hỏi

"Xin hỏi, ngài ở bên cạnh Cố Ngu tiên sinh sao?"

"Đúng vậy, buổi tối hôm nay hắn ở chỗ tôi."

Người đàn ông kia đang muốn hỏi tiếp. Lúc này, Cố Ngu chậm rì rì mở miệng

"Để tôi nghe."

Tô Yên duỗi tay, đưa di động cho hắn.

Hắn không nói nhiều, chỉ là "ừm" một tiếng làm người bên liền nuốt lời đang định nói vào.

"Tiên sinh, ngài đi chơi vui nhé."

Sau đó ngắt điện thoại.

Cố Ngu trả lại điện thoại cho Tô Yên. Tay của hắn nắm chặt quần áo mình, có vẻ rất hồi hộp.

Tiểu Hoa nhịn không được mở miệng

"Ký chủ, chị phải cẩn thận Cố Ngu."

Tô Yên khó hiểu

"Cái gì?"

Vừa nãy không phải còn cảm thấy hắn rất đáng thương sao??

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Tiểu Hoa không nhịn được nói

"Vào buổi tối mà đi theo một cô gái mới gặp nhau hai lần, vừa thấy liền biết đây không phải là đàn ông đứng đắn gì rồi."

Tô Yên trầm mặc.

Vừa nãy không phải còn nói cô dụ dỗ hắn sao? Tại sao một giây sau liền thoái thác thay đổi lý do?

Tiểu Hoa sở dĩ bị biến thành cái dạng này còn không phải là bị nam chủ đại nhân dọa sợ sao?

Mỗi lần nó cảm thấy nam chủ đáng yêu, một giây sau hắn liền hắc hóa rồi. Mỗi lần cảm thấy nam chủ đáng thương, đảo mắt lại thay đổi sắc mặt.

Thế cho nên ở trong mắt Tiểu Hoa, tất cả đều do hắn diễn. Hừ, chính là một đóa bạch liên hoa thối mà.

Hiện tại, cũng không ngoại lệ. Người này nhất định là muốn ở trong nhà kí chủ. Bây giờ đã được như ý muốn, không chừng còn đang vui vẻ trong lòng đâu.

Rất nhanh, xe chạy đến dưới nhà. Cô bảo tài xế đi vào gara ngầm. Sau đó cùng Cố Ngu đi thang máy lên lầu 21.

Dọc theo đường đi, hai người đều trầm mặc. Cố Ngu ít nói đến đáng thương. Cái gì có thể dùng gật đầu trả lời, thì hắn đều chưa bao giờ lên tiếng.

Bản thân Tô Yên cũng là người ít nói. Hai người đứng ở thang máy, mắt to trừng mắt nhỏ.

Cuối cùng cũng tới trong nhà Tô Yên.

Cô nhìn Cố Ngu, vẫn luôn đang run. Vừa mới bắt đầu ở trong xe, cô còn tưởng rằng hắn là quá khẩn trương. Hiện giờ đã lâu như vậy mà vẫn còn run rẩy.

Tô Yên nghi hoặc

"Cố Ngu?"

Cô duỗi tay chạm vào hắn, phát hiện hắn cả người lạnh lẽo, nhưng trán lại rất nóng.

Phát sốt?

Lông mi Cố Ngu run run, đứng ở cửa, một câu đều không nói.

Tô Yên lôi kéo hắn vào phòng ngủ. Để hắn nằm ở trêи giường đắp chăn đàng hoàng.

Cô nghiêm túc nói

"Tốt hơn chút nào chưa?"

Mặt hắn phát sốt đến đỏ bừng.

Cô sờ đến điện thoại bên cạnh, đi ra ngoài gọi điện thoại cho trợ lý. Sau khi giao vài việc xong thì cắt đứt điện thoại.

Đi đun nước ấm.

Hai mươi phút sau, trợ lý cầm theo một túi lớn đi vào nhà.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom