Chương 1437: Nam chủ hắn luôn là tự bế 20


Edit: Minh Anh

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên mở cửa, trợ lý lo lắng

"Chị phát sốt sao?"

"Không có."

"Vậy sao chị lại muốn thuốc hạ sốt, nhiệt kế?"

"Có người phát sốt."

Trợ lý gật gật đầu, nhẹ nhàng thở ra

"A, hóa ra là người khác."

Chờ Tô Yên nhận đồ rồi đóng cửa, lúc này trợ lý mới phản ứng lại

"Có người phát sốt?? Trong nhà chị còn có người khác???"

Đương nhiên là không có ai trả lời cô, vì Tô Yên đã đóng cửa đi vào trong nhà.

Tô Yên cầm túi thuốc tới phòng ngủ, tìm kiếm nhiệt kế rồi đi đến mép giường. Cô nói

"Cố Ngu, há mồm."

Cố Ngu mặt đỏ bừng đỏ bừng, hắn nỗ lực mở mắt ra. Có chút đờ đẫn, không phản ứng kịp Tô Yên đang nói cái gì.

Giây tiếp theo, miệng hắn đã bị người nọ bóp mở rồi nhét nhiệt kế vào trong miệng.

Năm phút sau, nhiệt kế rút ra tới.

38 độ chín.

Cô lại lấy ra mấy loại thuốc hạ sốt. Nhìn kỹ hướng dẫn trong chốc lát. Lấy ra bốn viên, cầm thêm cốc nước ở bên cạnh. Đến mép giường, đào người từ trong chăn ra.

Cô nghiêm túc nói bên tai Cố Ngu

"Há mồm, uống thuốc."

Cố Ngu không những không có hé miệng, ngược lại càng mím chặt. Dù bị sốt đến mơ mơ màng màng, nhưng đầu vẫn quay qua một bên. Thái độ từ chối rất rõ ràng.

Cô ở đàng kia nói nửa ngày, người nào đó vẫn không nhúc nhích.

Tô Yên nghĩ nghĩ, bọc chăn quanh người hắn, nói

"Không uống thuốc liền đưa anh đi bệnh viện."

Nói xong, liền tính toán bế cả người cùng chăn lên.

Hai chữ "bệnh viện" tựa hồ càng làm cho Cố Ngu chịu kϊƈɦ thích.

Hắn hé mắt, rầu rĩ nói

"Đừng."

Đặc biệt kháng cự đi bệnh viện.

Tô Yên trầm mặc trong chốc lát, chỉ đành thả hắn xuống giường. Lấy ra một tờ giấy rồi nghiền nát bốn viên thuốc kia. Cô cho bột thuốc vào một cái ly, sau đó lại đổ non nửa cốc sữa chua.

Lần này nói

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

"Cố Ngu, há mồm."

Cố Ngu nhìn sữa chua kia. Đầu lại lần nữa quay đi

"Là, thuốc."

Ngữ khí rất cho là khẳng định. Nghe ý tứ này, có vẻ là đã bị người nhà hắn lừa ăn rất nhiều lần rồi.

Làm nửa ngày, thế nào đều không được. Cuối cùng, Tô Yên duỗi tay bắt hắn hở miệng, đổ thuốc vào. Tiếp đó lại rót thêm nửa cốc nước.

Cố Ngu theo bản năng mà nuốt xuống. Còn chưa có kịp phản ứng lại thì thuốc cũng đã uống xong.

Cố Ngu trầm mặc trong chốc lát. Một đôi mắt đen nhánh đỏ bừng, cứ như là bị thiên đại ủy khuất vậy.

Tô Yên nhìn trêи má hắn hằn đỏ dấu tay của mình. Vì sợ làm đau hắn, cô cũng chỉ dám dùng ngón cái và ngón trỏ. Kết quả dấu vết kia vẫn là cực kỳ rõ ràng.

Cô bóp đau người ta rồi?

Nghĩ nghĩ, Tô Yên duỗi tay xoa xoa mặt cho hắn.

Thấy hắn vẫn là dùng cái bộ dáng thực ủy khuất này mà nhìn mình. Tô Yên móc ra một viên kẹo từ trong túi, nhét vào trong miệng hắn.

"Đỡ hơn không?"

Cố Ngu nhắm mắt lại, thật lâu lúc sau mới nói một câu

"Không muốn, uống thuốc."

Trong lời nói tràn đầy bài xích.

Tô Yên

"Nếu anh hết bệnh rồi thì không cần uống thuốc."

Cũng không biết những lời có vấn đề chỗ nào mà Cố Ngu nghe xong, như là đã chịu kϊƈɦ thích. Thân thể hắn cứng còng, môi mím chặt lại.

Thật lâu lúc sau, mới nói một câu

"Tôi không có bệnh."

Kiên định lại bướng bỉnh.

Tô Yên nhìn bộ dáng hắn kháng cự.

Chớp chớp mắt. Sau đó duỗi tay, cầm lại nhiệt kế rồi giơ lên. Nghiêm túc mở miệng hỏi

"Trêи này là cái gì?"

Cố Ngu không nói lời nào, cô liền ngồi im chờ hắn mở miệng. Một lần chờ là mười mấy phút.

Cố Ngu chậm rì rì nói

"38 độ chín."

Tô Yên gật đầu

"Anh phát sốt, đây là dấu hiệu sinh bệnh, phải uống thuốc. Không muốn, cũng phải muốn."
 
Chương 1438: Nam chủ hắn luôn là tự bế 21


Edit: Minh Anh

Beta: Tinh Niệm

Tiểu Hoa nghe khẩu khí mạnh mẽ của ký chủ. Nhìn lại nhóc đáng thương đang nằm ở trêи giường.

Ừm, ký chủ cũng không nên dọa hắn nhỉ? Nhìn qua, có vẻ hắn không giống như là giả vờ, siêu đáng thương chưa kìa.

Lại một lần nữa, đối mặt với những gì mình nhòn thấy, Tiểu Hoa lựa chọn tin tưởng.

Cố Ngu nghe Tô Yên nói, thân thể cứng còng chậm rãi thả lỏng. Sau đó hắn lại cúi đầu ngoan ngoãn lên tiếng

"Được"

Thấy hắn đồng ý rồi, lúc này Tô Yên mới đứng dậy, không quấy rầy hắn ngủ.

Cố Ngu mơ mơ màng màng ngủ rồi. Chỉ là thỉnh thoảng sẽ luôn tỉnh lại. Sau khi tỉnh lại, liền thất thần nhìn chằm chằm vào trần nhà.

Lúc 10 giờ Tô Yên lại xem hắn thế nào, liền phát hiện hắn vẫn luôn trợn tròn mắt nhìn trần nhà.

Cô không cảm thấy gì, nhưng thật ra Tiểu Hoa lại bị dọa.

Tô Yên nghi hoặc

"Anh ngủ không được?"

Đôi mắt đen nhánh của Cố Ngu nhìn Tô Yên, cũng không nói lời nào.

Cô mặc áo ngủ, tóc rối tung, đang chuẩn bị ngủ.

Trong nhà chỉ có một cái giường này. Đương nhiên, cô cũng sẽ ngủ ở đây.

Cô từ bên khác nằm lên giường. Nhấc chăn bông lên.

Cố Ngu giống như bị một loạt động tác của cô dọa rồi.Thân thể lại cứng đờ chịu không được. Đôi mắt vẫn luôn nhìn Tô Yên.

Cô nói

"Trong nhà chỉ có một cái giường, một cái chăn."

Tiểu Hoa có suy nghĩ nhỏ, nói

"Ký chủ, nếu không ······ chúng ta lại đổi một người khác?"

Người này nhìn qua có bộ dáng rất kì quái. Phải biết rằng thuốc hạ sốt có thành phần an thần. Đằng này hắn uống xong còn không có ngủ, vẫn luôn nhìn chằm chằm trần nhà. Nửa đêm tỉnh dậy mà thấy cảnh này không phải là bị dọa chết khϊế͙p͙ sao??

Tô Yên từ chối

"Không đổi."

Cô cảm thấy hắn, khá tốt. Tuy là lúc nói có chút chậm. Ừm, điểm này cũng có thể chấp nhân.

Cho nên, rất tốt.

Một đêm này Tô Yên ngủ rất ngon. Cũng không vì bên cạnh có nhiều thêm một người mà ngủ không được.

Ngược lại, người có vấn đề là Cố Ngu, bọng mắt thâm quầng, dáng vẻ mệt mỏi. Đôi mắt vẫn luôn chớp chớp nhìn Tô Yên ngủ rồi tỉnh dậy.

Hắn không ngủ một đêm. Trong mắt đầy tơ máu, cứ như thế nhìn Tô Yên.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Tô Yên tỉnh lại, mở mắt ra liền nhìn thấy bộ dáng như thế của hắn.

Cô sửng sốt, duỗi tay sờ trán Cố Ngu.

Vẫn còn nóng.

Tô Yên đứng dậy lấy nhiệt kế ở bên cạnh, nói

"Há mồm."

Cố Ngu thành thành thật thật há mồm.

Vào đêm qua, từ lúc Tô Yên bóp miệng hắn để đổ thuốc vào, hắn liền thành thật nghe lời.

Sau đó ngậm lấy.

Tô Yên đứng dậy, hỏi

"Anh đêm qua không ngủ cả đêm?"

Đến lúc lâu sau, Cố Ngu chậm rì rì gật đầu.

Cô không nói nữa.

Năm phút sau rút nhiệt kế từ trong miệng hắn ra.

37 độ chín, còn sốt nhẹ.

Nhưng so với đêm qua thì đã tốt hơn nhiều.

Cô lấy vỉ thuốc bên cạnh, bóc thuốc ra.

Vừa thấy động tác của Tô Yên, Cố Ngu liền yên lặng mím miệng.

Đến lúc cô chuẩn bị xong. Bê ly nước đưa qua, nghiêm túc nói

"Anh muốn tự uống, hay vẫn muốn em đút?"

Tiểu Hoa khen ngợi, nhìn ký chủ của nó xem, dù có thô bạo uy hϊế͙p͙ người nhưng nói ra vẫn ôn nhu như vậy.

Ba phút sau, Cố Ngu tự cầm thuốc uống.

Trêи mặt hắn vẫn còn dấu ngón tay véo đấy.

Chờ hắn uống thuốc xong, Tô Yên liền đứng dậy đi ra ngoài, muốn để hắn ngủ thêm chút nữa.

Kết quả, chờ đến khi cô lại đi vào phòng. Cố Ngu nằm ở trêи giường, vẫn trợn tròn mắt nhìn trần nhà.

Rõ ràng hai mắt đều có tơ máu,mệt mỏi không chịu được, nhưng vẫn rất cố chấp trợn tròn mắt.
 
Chương 1439: Nam chủ hắn luôn là tự bế 22


Edit: Minh Anh

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên ngẩn người, khó hiểu

"Vì sao anh không ngủ?"

Cố Ngu trầm mặc cầm lấy góc chăn.

Tô Yên đi qua hỏi

"Anh không ngủ được?"

Lúc nói, cô để một ít cháo trắng và rau xào đặt ở bên bàn thủy tinh bên cạnh.

Cố Ngu gật đầu. Hắn không ngủ được. Tuy rất mệt, nhưng hắn không muốn nhắm mắt, không muốn ngủ.

Tô Yên lấy nhiệt kế bên cạnh đo lại nhiệt độ cơ thể của hắn trước. Cơ bản đã hết sốt, 37 độ một.

Cô nói

"Anh ăn cơm trước đi, xong rồi ngủ tiếp."

Cố Ngu ngồi dậy. Hắn nhìn qua cháo trắng và rau xào, cũng không cảm thấy muốn ăn.

Trong ngần ấy năm, chỉ cần hắn ốm thì sẽ phải ăn món này một tuần. Trong lòng cảm thấy chán ghét.

Cố Ngu mím đôi môi tái nhợt, cúi đầu ngồi ở chỗ đó.

Tô Yên thấy hắn vẫn luôn bất động. Chẳng lẽ muốn được đút?

Cô cầm bát cháo lên. Cầm thìa múc một miếng đút đến trước môi hắn.

Cố Ngu vẫn không ăn, vẫn luôn cúi đầu.

Tô Yên nghĩ, nuôi đàn ông đúng là một việc rất tốn sức. Nuôi một người không thích nói chuyện chính là thử thách sức chịu đựng của con người mà.

Nửa tiếng nữa cô phải đi phỏng vấn, buổi tối không biết lúc nào mới có thể trở về. Bát cháo này nhất định là phải bắt hắn ăn hết. Không ăn cũng phải ăn.

Hiển nhiên Tô Yên không hề có suy nghĩ tiễn người về nhà. Đã đến địa bàn của cô thì nhất định phải nuôi thật tốt.

Tô Yên cầm lấy bát cháo. Duỗi tay bóp hàm dưới của hắn, bóp ra liền đút vào.

Cố Ngu nước mắt lưng tròng. Vốn dĩ bởi vì không ngủ tốt, hai mắt hắn tràn đầy tơ máu. Bây giờ nhìn qua lại càng thê thảm không chịu được.

Cô nỗ lực khống chế nhẹ lực đạo một chút. Một thìa một thìa một thìa bón cho hắn. Rất nhanh chén cháo đã thấy đáy.

Cố Ngu nhìn Tô Yên, lần đầu tiên sinh ra sự khó hiểu đối với bản thân. Vì sao hắn lại đồng ý ở nhà cô?

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Tô Yên nhìn thoáng qua đồng hồ, còn mười phút. Cô lấy ra mấy cái kẹo sữa dâu tây, bóc một cái trong đó, đưa đến môi hắn.

Lúc này Cố Ngu mới tự mình há miệng ăn. Hắn hình như rất thích ăn kẹo này.

Tô Yên nói

"Buổi chiều em có chuyện phải đi làm, buổi tối không biết về lúc nào."

Cố Ngu nhìn cô. Hơn nửa ngày sau hắn mới vươn tay, giữ lấy góc áo của Tô Yên.

Hắn không muốn cô đi. Mục đích hắn muốn ở chỗ này, chính là tìm cô.

Tô Yên lắc đầu

"Chuyện đã đồng ý thì nhất định phải làm."

Nói xong, cô lại nói

"Thân thể của anh không tốt, bên ngoài trời lạnh. Nếu đi ra ngoài một chuyến lại bị sốt, như vậy thì không tốt."

Cuối cùng, Cố Ngu bị ấn ở trêи giường. Hắn không nói một câu nào, vẫn luôn nhìn Tô Yên.

Đến khi Tô Yên xoay người đi ra ngoài, hắn liền tiếp tục nhìn trần nhà.

Tô Yên đi vào căn phòng trong cùng. Vừa mở cửa ra, bên trong điều hòa bật đến 10 độ, rất lạnh.

Tiểu Hồng cùng Tô Cổ ở bên trong. Tiểu Hồng vẫy đuôi, non nớt gọi

"Yên Yên!"

Trêи người nó quấn quanh một cái khăn trải giường vừa vặn có thể che khuất toàn bộ cái đuôi của nó, chạy loạn khắp nơi.

Tô Cổ đang xem máy tính, không biết đang làm cái gì.

Tô Yên nói

"Cố Ngu đang ở phòng ngủ của ta, hắn bị sốt. Cứ cách ba giờ vào xem hắn một lần được không?"

Tiểu Hồng mờ mịt khó hiểu

"Cố Ngu là ai?"

Tầm mắt của Tô Cổ dời từ máy tính đến Tô Yên đứng ở cửa.

"Người đàn ông của chị?"

Tô Yên gật đầu

"Đúng vậy."

Tầm mắt của Tô Cổ lại lần nữa chuyển về máy tính.

"Được"

Thấy hắn đồng ý rồi, lúc này Tô Yên mới rời đi.

Tiểu Hồng trong đầu bắt đầu suy nghĩ, đàn ông của Tô Yên... Hình như không có một tên nào là thứ tốt cả, bọn họ đều rất xấu. Ừm, Tô Yên có thật nhiều đàn ông nha.
 
Chương 1440: Nam chủ hắn luôn là tự bế 23


Edit: Minh Anh

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên nhờ vả xong liền rời đi.

Tuy rằng Tiểu Hồng không quá tin cậy, nhưng Tô Cổ lại rất đáng tin.

Tô Yên đi ra ngoài tiểu khu, nhìn thấy xe bảo mẫu đỗ ở đằng kia, đi lên kéo cửa xe ra.

Động tác lên xe bỗng khựng lại. Cô nói

"Xin lỗi, tôi lên nhầm xe."

Nói xong liền muốn đóng cửa xe lại.

Một bàn tay từ trong xe duỗi ra, giữ ở chỗ cửa xe. Người nọ cười nói

"Tiểu Yên, là anh muốn đến đón em. Lên xe đi."

Người nọ mặc một bộ tây trang đơn giản. Đây là đồ định chế cao cấp, trêи tay áo màu trắng còn được khảm ngọc bích. Khắp nơi mang theo sự tinh xảo không chút cẩu thả.

Trêи khuôn mặt anh tuấn mang theo tươi cười đầy vẻ thân cận.

Người này chính là Hoa Duyên, giám đốc công ty quản lý của Tô Yên, cũng là người nguyên chủ thích.

Lúc này, Trương Lệ cũng thò đầu ra,nói

"Tiểu Yên, mau lên xe."

Tô Yên gật đầu

"Được"

Nói xong, ngồi trêи xe.

Hoa Duyên ôm một cái IPAD trong tay. Vừa làm việc trêи ipad vừa nói

"Dạo này Tiểu Yên có khỏe không?"

"Tôi rất tốt."

Hắn ngẩng đầu, nhìn kỹ cô một lúc, cười nói

"Béo lên chút."

"Ừ"

Hắn lại nói

"Tiểu Yên gần đây rất hot, có rất nhiều fans, anh muốn mượn cơ hội này tham gia mấy cái chương trình giải trí để duy trì fan."

Lúc nói, Trương Lệ ở bên cạnh ngẩng đầu lên nhìn Tô Yên, có hơi sợ Tô Yên tức giận.

Dù sao trước đây Tô Yên đã nói rất nhiều lần rồi. Mục tiêu của cô rất rõ ràng, chính là làm một diễn viên phái thực lực. Cố gắng đạt đến sự hoàn hảo, không muốn làm bình hoa pha lê xinh đẹp, cho nên từ trước đến nay Tô Yên đều chưa từng tham gia chương trình giải trí một lần nào.

Tô Yên nghe xong cũng không nói gì.

Hoa Duyên tiếp tục nói

"Cơ thể của em còn rất yếu, quay phim với cường độ làm việc cao như vậy chỉ sợ sẽ làm thân thể của em không chịu nổi. Quay gameshow để thả lỏng một chút là một sự lựa chọn rất tốt. Ừm, đúng rồi, em trai của em cũng rất nổi tiếng."

Tô Yên gật đầu

"Được."

Hoa Duyên thấy Tô Yên đáp ứng nhanh như vậy thì có chút ngoài dự đoán. Hắn cho rằng còn phải khuyên bảo thật lâu.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Tươi cười trêи mặt Hoa Duyên càng ôn hòa. Hắn tắt IPAD, nói

"Tiểu Yên, hoạt động buổi tối hôm nay kết thúc, chúng ta cùng ăn một bữa cơm đi."

Tô Yên lắc đầu từ chối

"Tôi còn có việc bận."

Hoa Duyên nhíu mày.

"Vậy chờ đến lúc em rảnh."

Tô Yên nhìn hắn một cái, không nói chuyện.

Xe chạy một đường đến nơi hoạt động cũng không chờ được câu trả lời của cô.

Hoa Duyên đánh giá Tô Yên từ trêи xuống dưới, lời nói thâm sâu

"Tiểu Yên hình như thay đổi chút."

Tô Yên gật đầu

"Ân"

Từ đầu đến cuối bình đạm đến cực điểm, cảm xúc không có chút nào phập phồng.

Hoa Duyên nhìn cô, thực sự là quá khác, như trở thành một người khác vậy.

Trước kia dù hắn ta cũng không phải thực để ý tới cô, nhưng cũng có thể phát giác cô thích mình. Cái trạng thái e lệ ngượng ngùng là không lừa được người.

Chỉ là hiện giờ nhìn lại, đôi mắt kia lãnh lãnh đạm đạm, không có thích, cũng không có chán ghét, chỉ đơn giản là nhìn một người xa lạ mà thôi.

Hắn trầm mặc một hồi lâu.

Khi Tô Yên xuống xe, Hoa Duyên bỗng nhiên mở miệng

"Tiểu Yên, ngày mai có thời gian không?"

Tô Yên đi xuống xe

"Không có"

Nói xong, cô đeo khẩu trang, đi đến chỗ tổ chức hoạt động.

Mới vừa đi được hai bước liền bị fans vây quanh.

"A a a a a!! Là Tô đại lão. Lần này hoạt động thật sự có cô ấy a!!"

"Đi đi đi, chúng ta mau đi xin chữ ký!!"

"Rất thích cô ấy a."

"Đúng đúng đúng, chẳng những người đẹp, hơn nữa diễn cũng tốt. Đầu năm nay, người như vậy rất ít thấy a."

"Thật không hổ là thần tượng của tôi!!"
 
Chương 1441: Nam chủ hắn luôn là tự bế 24


Edit: Minh Anh

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên bị sự nhiệt tình của fans làm cho sửng sốt.

Người đại diện lại không nghĩ nhiều như vậy, chỉ muốn nhanh chóng đi vào trong.

Nhưng không ngờ được mới đi vài bước đã bị vây quanh. Trương Lệ ngăn đón hai bên cũng không ngăn được nhiều người như vậy.

Trong đó có một người muốn chạy tới ôm Tô Yên. Vừa tới gần cô đã bị Tô Yên dùng một đầu ngón tay ấn cho bất động, sau đó đẩy lùi một chút.

Cô nói

"Tôi phải đi làm, bây giờ sắp đến muộn."

Tô Yên nói nghiêm túc, các bạn fans này cũng rất nghe lời. Vừa nãy còn muốn chen lên, nháy mắt liền ngoan. Thành thành thật thật tránh ra một con đường nhỏ để Tô Yên đi vào.

Bên cạnh không ngừng có người hpp

"Tô đại lão, em yêu chị!! Em vĩnh viễn yêu chị!!"

"A a a a a a a."

Ngay khi Tô Yên sắp đi vào, vị fans nữ vừa mới bị Tô Yên ngăn cản liền tiến lên, nói

"Yên Yên, chị nguyện ý cưới em không?"

Tô Yên nhìn cô ấy

"Không muốn."

Fans nữ kia mất mát trong thoáng chốc, sau đó càng là điên cuồng

"Em sẽ vẫn luôn thích chị. Chồng em cũng vẫn luôn thích chị!!"

Tô Yên nghe thấy vậy liền dừng lại chốc lát.

Cho nên, cô ấy là muốn hồng hạnh vượt tường, cùng cô ở bên nhau??

Tô Yên xoay người lại, nói

"Ngoại tình là không tốt."

Khẩu khí thực nghiêm túc.

Cô vừa nói xong, fans ở đây trong nháy mắt ngốc lăng yên lặng. Sau đó là một đám cười ngửa tới ngửa lui

"Trời ạ!! Thần tượng của ta nói chuyện nghiêm trang như vậy nhưng sao ta chỉ cảm thấy khôi hài??"

"Đừng cản ta, thần tượng có phải hiểu lầm cái gì hay không? Ha ha ha ha ha"

"Tô đại lão chính là đại lão, có thể nói ra đúng là không bình thường."

Một câu tiếp theo một câu, từ bốn phương tám hướng truyền đến.

Sau đó Tô Yên đi vào nơi tổ chức hoạt động.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Vào ban đêm, Tô Yên lại lần nữa xưng bá hot search. Từ khi cô xuống xe, đến dùng một ngón tay ngăn lại người nọ, lại đến nghiêm trang nói ngoại tình không tốt. Tất cả đều bị người up lên trêи mạng.

Phía dưới bình luận là một loạt hahaha cùng với fans cầu ấm giường.

"Ây da!! Vì sao lại có một nữ nhân soái như vậy đây?"

"A a a a a!! Thực soái mà!! ngón tay Yên Yên cũng đẹp nha."

"Ta cũng muốn được ngón tay kia chọc một chọc a."

"+1"

"+1"

"Ta nguyện ý trở thành tay đầu ngón tay cô ấy."

"+1"

"+1"

Tiếp đó là hot search thứ 2

【 muốn trở thành nữ nhân của Tô Yên 】

Hot search thứ ba

【 Muốn bị ngón tay chọc 】

Ân, buổi tối hôm nay hot search lại lần nữa bị Tô Yên nhận thầu.

Mà fans Weibo của Tô Yên ban đầu là 700 vạn. Từ khi đoạn video ở trường học kia up lên, đến hiện tại là năm ngày thời gian trôi qua, fans thành 2600 vạn.

Hơn nữa mỗi ngày số fans đều tăng trung bình 5-600 vạn.

Tô Yên tức khắc thành một hiện tượng nhân vật có ảnh hưởng không nhỏ trêи mạng. Chuyện gì cũng đều có thể lấy ra thảo luận, ngay cả đoạn thời gian vừa tham gia showbiz cũng bị đào lên. Dù sao người nổi tiếng nhiều thị phi.

Tất nhiên là có không ít người muốn bôi đen cô. Nhưng cẩn thận đào lại đào, bôi đen chuyện gì mới được đây?

Năng lực làm việc, kim đỉnh ảnh hậu.

Trình độ mỹ mạo, dáng người cao gầy 1m68, da trắng mặt xinh, không có chỉnh dung.

Sinh hoạt cá nhân, sạch sẽ đến một chút bụi đều không có.

Con mẹ nó, số antifan ít ỏi đến đáng thương đã bị đánh đến tan nát ngay từ vòng gửi xe.

Tô Yên tham gia tuyên truyền mãi cho đến buổi tối 9 giờ rưỡi mới kết thúc công việc.
 
Chương 1442: Nam chủ hắn luôn là tự bế 25


Edit: Minh Anh

Beta: Tinh Niệm

Chờ đến lúc đến nhà đã là 10 giờ rưỡi.

Lúc về nhà, cô gọi vào máy bàn ở nhà. Người nghe điện thoại chính là Tiểu Hồng

"Alo?"

Giọng nói trẻ con ngọng nghịu, tiếp theo lại nói một câu

"Yên Yên không ở nhà."

Tô Yên nói

"Ta là Tô Yên"

"Yên Yên!!"

Tiểu Hồng hưng phấn.

" Cố Ngu đâu? Hắn thế nào?"

" Ách, hắn ······ khá tốt."

Tiểu Hồng vừa cầm điện thoại vừa chạy về phía phòng ngủ. Đại khái là Tiểu Hồng ngắc ngứ một hồi, làm Tô Yên phát hiện.

Cô hỏi

"Em khi dễ hắn?"

Tiểu Hồng lập tức phủ nhận

"Không có không có, em mới không có khi dễ hắn. Em vừa tiến vào hắn đã có cái dạng này!!"

Tô Yên nghe vậy, ngồi thẳng thân mình

"Hắn làm sao vậy?"

Tiểu Hồng cũng không biết nên hình dung như thế nào

"Hắn ngồi ở trêи giường phát ngốc đó, giống hệt cái đầu gỗ, Sau khi chị đi rồi thì vẫn luôn có cái dạng này. Yên Yên, không phải là hắn bị mất hồn đó chứ??"

Vốn dĩ Tiểu Hồng muốn đi vào hù dọa Cố Ngu. Ai biết không hù dọa đến hắn, ngược lại là bị hắn dọa tới rồi.

Đầy mắt tràn ngập tơ máu, vẫn luôn ngồi ở chỗ đó ngốc ngốc, cũng không biết suy nghĩ cái gì.

Lúc đầu nó còn tưởng rằng là Tô Cổ làm hắn đông cứng đâu.

Xe vừa đến nơi, Tô Yên xuống xe, nhanh chóng vào nhà.

Vừa mở cửa ra liền nhìn thấy Tiểu Hồng quăng đuôi chạy khắp phòng khách.

Tiểu Hồng nhìn đến Tô Yên trở về, trước mắt sáng ngời

"Yên Yên!!"

Tô Yên nhìn Tiểu Hồng, hỏi

"Em dùng cái đuôi này hù dọa hắn?"

Tiểu Hồng mờ mịt, sau đó nhanh chóng lắc đầu

"Không có không có, người ta mới không có đâu."

Được rồi, lúc đầu nó chính là có ý này. Chỗ nào biết, đi vào hắn còn không thèm liếc mình một cái, vẫn luôn ngồi ở chỗ đó phát ngốc.

Thế này còn hù dọa hắn như thế nào??

Tô Yên đi vào trong phòng ngủ.

Mở cửa phòng ra, bên trong một mảnh tối tăm, yên tĩnh đến dọa người.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Cô bật đèn lên liền thấy được Cố Ngu ngồi ở trêи giường.

Hắn cúi đầu, không biết suy nghĩ cái gì.

Tô Yên đi qua, gọi

"Cố Ngu?"

Hắn vẫn cúi đầu, không nhúc nhích.

Cho đến thật lâu sau, Tô Yên duỗi tay nhéo cằm hắn, để hắn ngẩng đầu lên.

Biểu tình Cố Ngu tan rã, đôi mắt đen nhánh vô thần.

Cô lại hô một tiếng

"Cố Ngu?"

Rốt cuộc, đôi mắt kia dần dần có tiêu cự, nhìn vào Tô Yên.

Hắn phục hồi tinh thần lại, hơi há mồm muốn nói cái gì, chỉ là phát ra một tiếng nghẹn ngào. Sau đó lại ngậm miệng lại.

Hắn muốn cúi đầu nhưng Tô Yên nhéo hắn cằm, không cho hắn động

"Có ngủ hay không?"

Hắn không nói lời nào.

"Có đói bụng không?"

Hắn vẫn không nói lời nào.

Tiểu Hồng đứng sau lưng Tô Yên, nhẹ nhàng hỏi

"Yên Yên, chị vì sao đối tốt với hắn như vậy?"

Tiểu Hồng chỉ đơn thuần là tò mò. Phải biết rằng, Yên Yên tuy rằng đối với nó cũng thực tốt, nhưng lại chưa từng giống như cô đối với người này.

Nó muốn biết nguyên nhân.

Chỉ là ······ Yên Yên hiện tại giống như không có thời gian phản ứng nó.

Tiểu Hồng bĩu bĩu môi, có chút tức giận.

Đều do cái tên ngốc không biết nói này, Hắn hấp dẫn hết lực chú ý của Yên Yên đi rồi.

Kết quả là, Tiểu Hồng quên mất lời Tô Cổ đã dặn "không thể đánh chủ ý lên người này".

Nó nâng cái đuôi lên, bang một chút liền trừu ở trêи cánh tay Cố Ngu, làm xong chuyện xấu liền chạy.

Chỉ là còn chưa có chạy ra ngoài, cái đuôi đã bị Tô Yên kéo lại một phen.

Tiểu Hồng cũng là ngốc, một buổi trưa dài như vậy, đánh lúc nào chả được? Thế nào cũng phải chờ đến khi Tô Yên trở lại, làm trò trước mặt cô.

Đây còn không phải là thèm đòn sao??

____

Chúc mọi người giáng sinh vui vẻ nhaaaa! ???
 
Chương 1443: Nam chủ hắn luôn là tự bế 26


Edit: Tinh Niệm

Tiểu Hồng sợ Tô Yên tức giận.

Nhìn thấy mình chạy không được, đảo mắt liền ôm cánh tay lấy Tô Yên

"Yên Yên, thực xin lỗi!"

Vừa mới nãy còn căm giận. Hiện giờ liền lật mặt giả vờ đáng thương?

Tô Yên cúi đầu xem nó

"Không cần nói xin lỗi cùng ta. Em đánh hắn."

Tiểu Hồng không muốn nói xin lỗi với người kia. Nhưng là nhìn thoáng qua cái đuôi mình đang bị nắm chặt, giống như nếu nó không nói, Tô Yên sẽ không để mình đi.

Cuối cùng, vẫn phải há mồm

"Thực xin lỗi."

Giọng nói non nớt của trẻ con vang lên.

Cố Ngu trầm mặc.

Tô Yên nắm chặt cái đuôi của Tiểu Hồng. Tiểu Hồng nhìn trái nhìn phải, thanh âm lớn chút

"Thực xin lỗi!"

Cố Ngu vẫn là trầm mặc.

Tiểu Hồng cảm thấy người này rất có khả năng là kẻ câm.

Nó nói xong muốn chạy, Tô Yên lại kéo cái đuôi không buông ra.

Kết quả là, Tiểu Hồng đứng ở chỗ đó, ngọng ngịu nói mười phút câu "thực xin lỗi".

Rốt cuộc nghe được Cố Ngu trả lời một tiếng

"Ân"

Lúc này, Tô Yên mới buông lỏng tay ra.

Miệng Tiểu Hồng đã mỏi nhừ, quấn đuôi mau chóng chạy đi.

Yên Yên cùng tên nam nhân thúi kia hợp nhau tới khi dễ nó.

Hừ!

Đồng chí Tiểu Hồng hoàn toàn đã quên, ban đầu là ai khiêu khích ai.

Tô Yên nhìn Cố Ngu, không biết vì sao, cô cảm thấy cảm xúc của hắn có vẻ tốt hơn một chút. Nhưng mà tơ máu trong mắt rất nhiều.

Một ngày một đêm không ngủ. Chỉ sợ cứ tiếp tục như vậy, thân thể sớm muộn gì cũng sẽ suy sụp.

Cô liền ấn người ở trêи giường, duỗi tay che lại mắt hắn

"Ngủ."

Nửa giờ sau, Tô Yên nâng tay lên, lông mi Cố Ngu run run, rõ ràng là không ngủ.

Cô nghi hoặc

"Lúc ở nhà, anh ngủ kiểu gì?"

Thật lâu lúc sau mới nghe được hắn trả lời một câu

"Ôm, bí đỏ."

Tô Yên sửng sốt.

Ôm bí đỏ?

Nhưng là trong nhà cô không có bí đỏ.

Nghĩ nghĩ, cô cởi quần áo rồi nằm lên trêи giường.

Tắt đèn đi, ôm lấy người.

Nghiêm túc nói

"Anh coi em thành bí đỏ, ôm ngủ là được rồi."

Thân thể Cố Ngu cứng đờ. Sau đó chậm rãi thả lỏng lại. Nâng tay lên ôm lấy Tô Yên.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Cô thực mềm, so với bí đỏ nhà hắn còn mềm hơn.

Hương thơm rất dễ ngửi, bí đỏ nhà hắn cái mùi gì cũng không có.

Nghĩ như vậy, mười phút sau, Cố Ngu lâm vào ngủ say.

Tô Yên nhìn hắn một cái. Không thể tưởng được có một ngày, cô còn có thể thay thế tác dụng của bí đỏ làm hắn ngủ.

Một đêm qua đi.

Ngày hôm sau, 9 giờ, Cố Ngu tỉnh lại.

Mở mắt ra liền phát hiện mình đang ôm Tô Yên ngủ.

Hắn đầu tiên là sửng sốt, sau đó khóe môi nhẹ nhàng cong lên, tâm tình nhìn qua thực tốt.

Tơ máu trong mắt rút đi, quầng thâm mắt cũng phai nhạt rất nhiều. Nhìn qua có tinh thần không ít.

Cố Ngu duỗi tay ôm sát một chút.

Ân, quả nhiên cô rất tốt.

Từ lần đầu tiên gặp mặt, hắn liền biết cô rất tốt.

Mười phút sau, Tô Yên tỉnh lại.

Vừa tỉnh liền phát hiện Cố Ngu đang không chớp mắt nhìn chằm chằm mình.

Cô nói

"Chào buổi sáng"

Cố Ngu gật gật đầu.

Tô Yên xoa xoa tóc, nhìn thoáng qua thời gian

"Hôm nay thứ hai, anh phải đi học đúng không?"

Cố Ngu gật đầu.

"Rời giường, đi học."

Nói rồi cô đi vào phòng vệ sinh.

Hai mươi phút sau đi ra thì phát hiện hắn còn chưa rời giường. Hơn nữa trêи mặt đất đầy quần áo.

Cô nghi hoặc

"Không phải nên đi học sao?"

Cố Ngu lấy chăn bọc mình đến kín mít, chỉ lộ một cái đầu.

Chậm rì rì nói

"Thay quần áo."

Tô Yên chớp chớp mắt, lại chớp chớp mắt.

Gương mặt hắn có chút phiếm hồng, tầm mắt yên lặng dịch hướng một bên.

"Quần áo, bẩn."

Khó được khi hắn chủ động nói.

Tô Yên nhìn thoáng qua quần áo trêи đất.

Ân, xem ra là cởi đến sạch sẽ, trần như nhộng.
 
Chương 1444: Nam chủ hắn luôn là tự bế 27


Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Nửa giờ sau, có tiếng chuông cửa leng keng reo lên, cô ra mở cửa.

Tô Kiêu Lôi một tay cầm một bộ quần áo nam, một tay cầm theo cặp sách, xuất hiện ở cửa nhà Tô Yên.

Cô nói

"Cảm ơn"

Sau đó cầm lấy quần áo nam trong tay hắn rồi đi vào phòng ngủ.

Tô Kiêu Lôi không rời đi, bởi vì hắn rất muốn biết người đàn ông nào đã thành công vào ở nhà chị gái hắn.

Mấy hôm trước trời tối như thế, chị gái hắn không có chút ý thức nào việc em trai mình có thể gặp nguy hiểm mà đuổi hắn đi đấy.

Tô Yên đưa xong quần áo, đi ra hỏi

"Ăn sáng chưa?"

Tô Kiêu Lôi gật đầu

"Ăn rồi."

Nói xong, hắn đợi trong chốc lát nhưng người kia còn không đi ra.

Bèn mở miệng

"Em đi đây."

Tô Yên ra tiếng

"Lại chờ một lát."

"Em sắp đi học muộn."

Tô Yên gật gật đầu

"Nếu em muốn chị giải thích cho thầy giáo, chị sẽ giúp."

Khó có khi Tô Yên lại muốn giúp mình như thế. Tô Kiêu Lôi dừng bước chân

"Chị muốn làm cái gì?"

Tô Yên nhìn về phía phòng ngủ. Cuối cùng Cố Ngu cũng chậm rì rì đi ra.

Cô mở miệng

"Cùng hắn đi học."

Ngay khi nhìn thấy Cố Ngu. Tô Kiêu Lôi đã đứng im bất động. Tầm mắt không ngừng quét qua quét lại giữa Tô Yên cùng Cố Ngu.

Thật lâu sau, Tô Kiêu Lôi nhíu mày mở miệng

"Chị bao dưỡng cậu ta?"

Tô Yên còn chưa kịp mở miệng. Hắn lại nói một câu

"Bao dưỡng trẻ vị thành niên là phạm pháp đấy, chị gái."

Từ phòng ngủ chị gái hắn đi ra lại là bạn học của hắn. Còn có cái gì chấn động hơn được nữa không?? Cô không thể tìm người lạ được sao?? Nhất thiết phải là người mà hắn nhìn một cái là nhận ra??

Tô Yên nhìn Tô Kiêu Lôi, thực nghiêm túc nói

"Chỉ ngủ ở chỗ này một giấc, không có xảy ra chuyện gì cả."

Tô Kiêu Lôi nghe, tam quan vỡ vụn dần dần khôi phục, lý trí cũng đã trở lại.

Cẩn thận suy nghĩ. Cũng đúng, người bạn học này hắn cũng biết. Nghe nói là người câm, cả ngày ngây ngây ngốc ngốc. Trừ bỏ học giỏi, lớn lên có chút đẹp trai thì không còn mặt nào đáng khen nữa cả. Có lẽ xác thật chỉ ở chỗ này ngủ một đêm mà thôi.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Tô Kiêu Lôi gật đầu.

"Được, đi thôi."

"Hắn còn chưa ăn sáng."

Thân thể Tô Kiêu Lôi lại lần nữa cứng đờ. Chờ đến lúc hắn quay đầu lại, Cố Ngu đã ngồi ăn cơm.

Tất nhiên bữa sáng này là trợ lý mang đến cho Tô Yên.

Chờ đến khi mọi chuyện đã xong, khi ra khỏi nhà, Cố Ngu cứ ba bước quay đầu một lần.

Tô Kiêu Lôi nhìn bộ dáng thằng nhãi này. Trong lòng yên lặng nghĩ, người này không phải là coi trọng chị hắn đi?

Dọc theo đường đi Tô Kiêu Lôi chỉ nói một câu

"Chị của tôi sẽ gả cho một người nói chuyện nhanh nhẹn."

Cố Ngu nghiêng đầu, liếc Tô Kiêu Lôi một cái. Thật lâu sau, Cố Ngu chậm rì rì nói

"Tôi biết rồi."

Tô Kiêu Lôi nghiêng đầu nhìn cậu ta. Phản ứng đầu tiên là, hóa ra tên này này không bị câm.

Tiếp theo lại hỏi

"Cậu vẫn luôn giả câm?"

Cố Ngu nghe, mờ mịt chớp mắt, lắc đầu.

"Cậu còn nói không có?"

"Không muốn, nói chuyện."

Hắn nói mỗi một câu, Tô Kiêu Lôi đều cảm thấy thằng nhãi này có phải chờ hắn nói hết chuyện rồi mới nói xong một câu hay không?

Lúc sau, Tô Kiêu Lôi hỏi lại hắn.

Cố Ngu liền im lặng, bày ra bộ dáng không muốn nói chuyện. Một đường trầm mặc đến trường học.

······

Hai người đi được không lâu, Tô Yên liền nhận được cuộc gọi của người đại diện Trương Lệ.

Cô tiếp máy

"Alo?"

Trương Lệ mở miệng

"Tiểu Yên à, trước đó không phải em quyết định tham gia gameshow sao?"

"Ân"

"Vậy đến đây chúng ta thương lượng một chút, xem ý kiến của em thế nào."

"Được, địa chỉ ở chỗ nào?"

"Nhà hàng Thủy Thượng Âm Nhạc trêи đường Sinh Nguyên."

"Được."
 
Chương 1445: Nam chủ hắn luôn là tự bế 28


Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Đáp ứng xong, Tô Yên ra cửa, tự mình lái xe đi.

Mới vừa đến nhà hàng liền bị paparazzi bắt được, liên tục "tách tách tách" chụp ảnh. Bọn họ có vẻ đã ngồi đợi thật lâu, toàn bộ đều tụ tập ở cửa, quang minh chính đại chụp.

Tô Yên bị ánh đèn flash làm cho không mở được mắt, cô đi vào trong. Thỉnh thoảng sẽ có paparazzi chặn đường dò hỏi

"Xin hỏi, cô cùng Hoa Duyên tổng tài có quan hệ gì? Là người yêu sao? Hai người là muốn công khai hay sao?"

Tô Yên lắc đầu

"Không phải."

Một bên trả lời một bên hướng đi vào trong.

Paparazzi kia thấy Tô Yên nguyện ý trả lời, càng vội vã hỏi

"Ngài nói không phải, là trả lời vấn đề thứ nhất, hay vấn đề thứ hai?"

"Hai cái đều không phải."

Nói xong, Tô Yên đã đi vào nhà ăn.

Paparazzi nhìn hình ảnh chụp được, thở dài

"Cái gì a, không phải nói cô ấy cùng tổng tài Hoa Duyên kia bí mật kết giao sao?"

"Đương sự đều phủ định, thế này còn có cái gì để viết?"

Tai tiếng sở dĩ là tai tiếng, chính là vì đương sự không chính diện trả lời, dễ dàng để đám dân mạng suy đoán tin tức.

Nhưng Hiển nhiên, vị này lại hợp tác quá mức, trả lời rất dứt khoát, triệt luôn con đường suy nghĩ bậy bạ của người ta. Minh tinh này thật đúng là chưa bao giờ gặp qua.

Paparazzi phát đoạn video trêи mạng, lại lần nữa khiến dân mạng bùng nổ. Nhẹ nhàng nằm ở top 1 hot search.

Hình ảnh một khi phát ra, các fan lại một trận mê muội

"A a a a a, Yên Yên thực soái."

"Đúng vậy, trả lời sạch sẽ nhanh nhẹn, quả nhiên vẫn là Yên Yên tốt."

"Trêи thế giới này Yên Yên là tốt nhất, xứng đáng được yêu thích nhất."

Mọi người một câu tiếp một câu, lại là một trận khen ngợi.

"Hoa Duyên kia là cái quỷ gì?"

"Không phải là muốn tiến vào giới giải trí nên cố ý bám vào Yên Yên đi?"

"Lầu trêи nói có đạo lý, Yên Yên đáng yêu lại soái như vậy bị những nam nhân tâm cơ nhớ thương là rất có khả năng."

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Đương nhiên, những việc này Tô Yên không biết. Chờ đến khi cô đi vào bên trong nhà hàng, phát hiện toàn bộ căn phòng chỉ có một bàn ở giữa.

Người đại diện Trương Lệ vẫy vẫy tay

"Tiểu Yên, nơi này."

Cô nhìn qua. Không ngờ không chỉ có người đại diện, Hoa Duyên cũng ở chỗ này.

Hoa Duyên lộ ra ý cười ôn hòa vẫy vẫy tay với Tô Yên

"Tiểu Yên, tới đây."

Tô Yên nhìn hắn một cái, ngồi xuống chỗ đối diện với Trương Lệ.

Hoa Duyên một câu hàn huyên

"Em ăn món gì? Nơi này có vài món thật sự không tồi."

"Ân."

Hoa Duyên ngẩn người.

"Vậy em uống gì không? Rượu vang đỏ? Champagne?"

"Lái xe không uống rượu."

Hoa Duyên muốn mở lời hàn huyên để giúp quan hệ hai người càng gần thêm. Chỉ là mỗi lần hắn nói một đề tài, giây tiếp theo Tô Yên sẽ kết thúc ngay.

Thấy hắn còn muốn tiếp tục nói. Tô Yên nhìn thoáng qua thời gian

"Nói chính sự."

Hoa Duyên tươi cười, có điểm bất đắc dĩ

"Được, nghe em."

Trương Lệ vội vàng đưa folder trong tay qua rồi mở ra

"Tìm em đến chọn gameshow, có khoảng mười sáu cái. Theo Chị xem xét mức độ danh tiếng, nhân khí ở các phương diện, có ba cái có thể chọn. Em nhìn thử xem."

Tô Yên lấy tập giấy qua. Ba chương trình gameshow thứ tự là

【Cuộc sống thường ngày của minh tinh 】

【 cùng thần tượng ở chung 24 giờ 】

【 Xin chào! Surprise! 】

Hai cái trước tương đối dễ hiểu. Cái Cuối cùng này, Tô Yên nhìn trong chốc lát, hỏi

"Cái này là cái gì?"

Trương Lệ giải thích

"Bọn họ sẽ sắp xếp em trong một căn biệt thự, sinh sống cùng hai minh tinh khác. Cái này không có kịch bản, em trước đó sẽ không biết gì hết. Cho nên cũng là niềm bất ngờ cho mỗi người tham gia."

__

Hề hề... Bạo chương nhaaaa.
 
Chương 1446: Nam chủ hắn luôn là tự bế 29


Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Người đại diện chỉ vào cái cuối cùng

"Cái này càng hợp với em một chút."

Hai cái trước đều sẽ liên lụy đến sinh hoạt cá nhân của Tô Yên. Cũng không phải là có bí mật không muốn lộ ra, mà chủ yếu là vị này của cô cũng không có sinh hoạt cá nhân đặc sắc gì cả.

Đến lúc đó chụp cái gì? Không lẽ chụp những món đồ lạnh như băng còn chưa có bóc tem ở trong nhà?

Tô Yên gật đầu

"Vậy chọn cái này đi."

Trương Lệ biết ngay cô sẽ lựa chọn cái này.

"Được, chị sẽ cùng nhà làm phim liên hệ, em chuẩn bị một chút, phỏng chừng hai ngày sau sẽ bắt đầu."

"Được."

Đáp ứng xong, Tô Yên nhớ tới trong nhà còn có ba người nữa. Cô nói

"Em phải ở đó trong bao lâu?"

"Ba ngày hai đêm."

Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát, gật đầu.

"Ân"

Cũng nên đưa người đưa về nhà rồi.

Hoa Duyên ở một bên rất có lễ phép, vẫn luôn không nói chuyện.

Nửa giờ sau, Tô Yên cùng Trương Lệ cơ bản đã bàn xong kế hoạch tham gia gameshow【 Xin chào! Surprise! 】.

Tô Yên

"Nếu không có gì khác, em đi trước."

Nói xong định đứng lên.

Lúc này Hoa Duyên mở miệng

"Từ từ."

Tô Yên nghi hoặc

"Còn gì nữa?"

Hoa Duyên

"Trước đó anh nói muốn mời em ăn cơm, chọn ngày chi bằng nhằm ngày, không bằng hiện tại luôn đi?"

Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát, mở miệng

"Tôi không đáp ứng."

Hắn sửng sốt. Đại khái là không nghĩ tới cô sẽ cự tuyệt mà không cho lưu tình chút nào như vậy.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Hắn bất đắc dĩ nói

"Tiểu Yên, anh không có ý khác, chỉ là muốn mời em ăn bữa cơm. Dù sao em là cấp dưới của anh, cũng hợp tác nhiều năm như vậy rồi."

Tô Yên nghe, nhìn thời gian. Sau đó trở về vị trí.

Trương Lệ bắt đầu rối rắm, mình nên đi hay là ở lại đây??

Nếu là trước kia, Tiểu Yên sớm đã cho cô tín hiệu để cô lui đi. Muốn cùng Hoa Duyên đơn độc ở chung.

Nhưng mà hôm nay thế nào lại không chút phản ứng vậy?

Từ sau khi té xỉu phải vào bệnh viện, Tiểu Yên đã thay đổi rất nhiều. Ít nhất đối với Hoa Duyên không còn nhiệt tình như trước.

Suy nghĩ thật lâu, Trương Lệ vẫn là cảm thấy chuyện của hai người kia, vẫn nên để chính bọn họ nói rõ ràng thì hơn.

Trương Lệ nói

"Hoa tổng, Tiểu Yên, tôi còn có chuyện khác, phải đi trước. Hai người ăn vui vẻ."

Nói xong, Trương Lệ nhìn thoáng qua di động, vội vã rời đi. Chỉ còn lại có Hoa Duyên cùng Tô Yên.

Lúc này, người phục vụ rất có mắt đi tới.

"Hoa tổng, đồ ăn ngài gọi đã chuẩn bị tốt, hiện tại muốn dùng hay không?"

Hoa Duyên gật đầu

"Được, mang đồ ăn lên đi."

Đây là một nhà ăn Trung Quốc kết hợp Phương Tây.

Hoa Duyên mở miệng

"Biết em không thích ăn cơm Tây, cho nên lần này cố ý gọi đồ ăn Trung Quốc."

Đồ ăn thực mau đã lên. Tô Yên cầm lấy chiếc đũa, ăn từng miếng. Một câu cũng không nói nhiều.

Nửa giờ sau, Hoa Duyên cười lắc đầu

"Tiểu Yên, có phải em hiểu lầm gì anh hay không?"

"Không có."

Hoa Duyên suy nghĩ trong chốc lát

"Anh đã 30 tuổi, so với Tiểu Yên có chút lớn, nhưng mà còn chưa kết hôn, đến nay vẫn độc thân."

Tô Yên cắn một ngụm thịt bò

"Ân"

Hoa Duyên lại nói

"Tiểu Yên hiện tại độc thân sao?"

"Ân"

Hoa Duyên lại nói

"Tiểu Yên tính toán khi nào yêu đương?"

"Chờ hai năm sau."

Thế nào cũng nên chờ hắn thành niên đi? Cùng vị thành niên yêu đương. Hmm, pháp luật không cho phép.

Hoa Duyên cười

"Tiểu Yên đã có người yêu thích sao?"

"Có"

Nghe cô trả lời, Hoa Duyên ý cười càng đậm.

"A? Là anh sao?"

"Anh không biết hắn."

Nghe đến đây, Hoa Duyên sửng sốt. Câu trả lời này thực sự nằm ngoài dự tính của hắn ta.
 
Chương 1447: Nam chủ hắn luôn là tự bế 30


Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Nghe hắn vẫn luôn không ngừng hỏi chuyện, đầu Tô Yên oong oong.

Không phải ăn cơm sao? Hắn vì sao cứ liên tục hỏi vậy? Sao không thể thành thành thật thật ăn một bữa cơm?

Hoa Duyên đang muốn mở miệng thì hắn có cuộc điện thoại gọi đến.

Nhìn số điện thoại trêи màn hình, trong nháy mắt, vẻ mặt hắn lập tức trở nên ôn nhu. Đây không phải giả vờ, mà là phát ra từ nội tâm ôn hòa.

Tô Yên ăn cơm nên không có chú ý. Nhưng Tiểu Hoa lại thấy được rõ ràng, lập tức mở miệng

"Ký chủ, bạn gái tra nam này gọi điện cho hắn."

Tô Yên nghe được, ngẩng đầu nhìn thoáng qua.

Hoa Duyên nói

"Anh đi tiếp điện thoại, rất nhanh sẽ trở lại."

Nói xong, hắn liền xoay người đi sang bên cạnh.Vừa đi vừa nói

"Tiểu Châu, làm sao vậy?"

Hắn cười bất đắc dĩ, mang theo tia sủng nịch

"Anh đi công tác, em trước ở nhà chơi trong chốc lát."

"Thật sự, ở nhà ăn Thủy Thượng Âm Nhạc. Anh trai sẽ không lừa gạt em."

Ẩn ẩn còn có tiếng nói truyền đến.

Cuộc điện thoại này đại khái mất năm phút. Khi hắn trở về, trêи mặt còn mang theo ý cười ôn nhu chưa rút đi.

Tô Yên nhìn chằm chằm hắn.

Hoa Duyên đầu tiên là sửng sốt một chút. Sau Đó tươi cười trêи mặt dần dần giấu đi, nói

"Là em gái anh, Hoa Châu."

Tô Yên nghi hoặc

"Anh còn có em gái?"

Trong trí nhớ nguyên thân, hắn là con một.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Hoa Duyên gật đầu

"Đúng vậy, tuổi tác với em không cách nhau lắm, vẫn luôn học đại học ở nước ngoài. Ngày hôm qua vừa trở về."

Tô Yên gật gật đầu

"Ân"

Thực mau, đề tài này đã bị chuyển qua.

Đại khái qua mười phút nói chuyện. Bỗng nhiên, cửa phòng truyền đến giọng nói

"Anh của tôi ở bên trong, các cô có thể hỏi anh ấy."

Tô Yên quay đầu, chỉ thấy một cô gái với mái tóc xoăn sóng, mặc váy dài, xinh đẹp như búp bê Tây Dương đứng ở cửa.

Thời điểm Hoa Duyên nghe được thanh âm, hắn đã đứng dậy. Trong mắt đầy vẻ bất đắc dĩ.

"Tiểu Yên, em để ý việc có thêm một người nữa ở đây ăn cơm không?"

Tô Yên

"Để ý."

Hoa Duyên sửng sốt. Hắn cho rằng Tô Yên là ghen tị. Trấn an nói

"Cô ấy là em gái anh vừa mới nhắc tới, Hoa Châu. Tuổi em ấy còn nhỏ, không quá hiểu chuyện. Hy vọng em không để ý."

Vừa nói xong, Hoa Châu đã đi đến. Trêи mặt lộ ra ý cười

"Anh trai!"

Sau Đó, giây tiếp theo liền lao vào trong lồng ngực Hoa Duyên, ôm chặt.

Hai anh em khó có khi gặp mặt, ôm ôm ấp ấp cũng không có gì.

Tô Yên cắn một ngụm rau cần, ngẩng đầu nhìn cô gái kia, sau lại cúi đầu ăn đồ ăn của mình.

Bộ dáng này của cô, rõ ràng lực chú ý không đặt trêи hai người bọn họ.

Tiểu Hoa thân là một thống tử đọc quá nhiều tiểu thuyết ngôn tình, vừa thấy liền biết quan hệ hai người này không bình thường.

Nó vội vàng mở miệng

"Ký chủ, người này có phải chính là cô gái kết hôn cùng Hoa Duyên hay không?"

Tô Yên

"Bọn họ là anh em. Kết hôn là lσạи ɭυâи."

"Nhưng cũng có khả năng không phải người thân a."

Thống tử căm giận. Nhìn xem ánh mắt Hoa Duyên kia, rõ ràng hai người có gì đó mập mờ.

Tô Yên mở miệng

"Căn cứ pháp luật, dù cho không có quan hệ huyết thống, nhưng đã có ký kết nuôi dưỡng, pháp luật nhận định là anh em, vậy thì không thể kết hôn. Giống với có quan hệ huyết thống, đều thuộc lσạи ɭυâи."

Nói xong, Tô Yên dừng lại, không biết nghĩ tới cái gì. Cô ngẩng đầu, nhìn về phía hai người kia, trầm mặc thật lâu.

Tiểu Hoa bên này nghe xong ký chủ nói, cảm thấy có đạo lý, vừa mới buông thả cảnh giác. Bỗng nhiên nghe được một câu ký chủ nói

"Nguyên nhân chính là vì như vậy, cho nên Hoa Duyên mới có thể lấy nguyên thân làm tấm bia."
 
Chương 1448: Nam chủ hắn luôn là tự bế 31


Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Đây là lý do hợp lý nhất.

Căn cứ theo ký ức, Hoa Duyên rõ ràng không thích nguyên thân, nhưng lại biểu hiện ra bộ dáng thâm tình lại chân thành làm nguyên thân lầm tưởng bọn họ yêu nhau.

Hơn nữa Hoa Duyên còn lấy cớ không thích mọi người biết đến tình cảm của họ nên không tuyên bố với truyền thông.

Hoa Duyên đã là tổng tài kiêm chủ tịch công ty, Trong gia tộc, hắn đều có lời nói cùng quyền lực tuyệt đối. Dù cho hắn muốn cưới một kẻ có tiền hay không có tiền, xứng đôi hay không xứng, đều sẽ không có người ngăn cản, cho nên căn bản đều không cần giấu tai mắt người khác.

Trừ phi, người hắn muốn cưới không thể nào được thế nhân chấp nhận.

Tô Yên ngẩng đầu, ánh mắt đối diện cùng Hoa Châu.

Hoa Châu cũng đánh giá Tô Yên. Thực mau, Hoa Châu mở miệng

"Cô có phải là minh tinh Tô Yên kia không?"

Khi nói, Hoa Duyên đã kéo Hoa Châu ngồi vào ghế dựa, biểu hiện rất là săn sóc.

Tô Yên chớp chớp mắt.

"Hoa Châu."

Cô nói hai chữ này.

Hoa Châu đáp lời

"Đúng vậy, em tên là Hoa Châu, là em gái Hoa Duyên, thật vui khi được biết chị."

Tô Yên gật đầu

"Tôi cũng vậy."

Rốt cuộc tìm được người rồi.

Tiểu Hoa chăm chú nhìn vào Hoa Châu. Cho nên, vị này chính là cái người được Hoa Duyên cất giấu kia?? Hừ, không đẹp bằng ký chủ. Trải qua một phen đánh giá, Tiểu Hoa đưa ra bình luận.

Lúc sau, Hoa Duyên đi toilet. Người vừa mới còn tươi cười đáng yêu giống như búp bê Tây Dương, đảo mắt liền thay đổi mặt.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Cô ta đặt đũa ở trêи bàn, lưng dựa vào ghế, lấy ánh mắt từ trêи cao nhìn xuống để đánh giá Tô Yên.

Tô Yên xem bộ dáng của cô ta, giây tiếp theo, cô lấy di động, mở chức năng ghi âm.

Tiểu Hoa nhìn thao tác của ký chủ, ngẩn người

"Ký chủ?"

Tô Yên chậm rãi mở miệng

"Là cảm thấy cô ta sẽ nói ra không ít chuyện hay."

"Ký chủ làm sao biết?"

"Đoán."

Vừa dứt lời.

Hoa Châu mở miệng câu đầu tiên

"Cô cùng anh trai tôi không thích hợp, tôi cũng khuyên cô nên chặt đứt ý niệm gả vào Hoa gia đi."

Tô Yên

"Đó là việc của tôi cùng anh cô."

"Tôi là em gái hắn."

"Ruột thịt sao?"

"Cô quản chuyện này làm gì?"

Tựa hồ câu nói của Tô Yên đã kϊƈɦ thích tới cô ả. Hoa Châu nói chuyện càng đối chọi gay gắt hơn

"Anh tôi sẽ không cưới cô."

"Đó là việc của anh cô."

"Anh tôi sẽ không làm tổn thương tôi, cô cảm thấy nếu tôi không vui, hắn sẽ đồng ý cưới cô?"

"Ân."

Cô nhàn nhạt lên tiếng, vu vơ đáp lời.

Chỉ là Tô Yên càng không tiếp chiêu như vậy, trong lòng Hoa Châu càng nghẹn một hơi ra không được.

Nhiều năm như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên anh trai cô đẩy cô ra để ăn cơm cùng nữ nhân khác.

Cô ta sợ hãi trong lòng, cho nên muốn tới xem người này rốt cuộc là ai.

Cô ta muốn ở vị trí tuyệt đối thắng lợi, đánh bại nữ nhân này hoa rơi nước chảy, mới có thể yên tâm bảo đảm anh trai sẽ không cưới nữ nhân khác.

Cô ả mở miệng

"Qua mấy năm nữa, tôi sẽ cùng anh ấy giải trừ quan hệ anh em trêи pháp luật. Cô hiểu ý tôi chứ?"

"Hiểu."

Tô Yên trả lời.

Đầu ngón tay Hoa Châu gõ nhẹ vào tay vịn

"Cô không rõ."

Cô ả gằn từng câu từng chữ

"Cô không có khả năng gả cho anh tôi, bởi vì gả cho anh ấy, chỉ có thể là tôi."

Tô Yên nhìn cô ta

"Tương tư đơn phương là vô dụng. Tình thân cùng tình yêu bất đồng."

Tiểu Hoa nghe ký chủ mình nói, lại xem bộ dáng không biểu tình gì của cô.

Ân, ký chủ hiểu được cái gì là tình thân, cái gì là tình yêu sao? Nó rất tò mò, ký chủ sao có thể nói ra hai từ này nhỉ.
 
Chương 1449: Nam chủ hắn luôn là tự bế 32


Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Hoa Châu nhìn ngón tay mình

"Ngày sinh nhật hai mươi tuổi của tôi, tôi đã hoàn toàn thuộc về anh trai. Cô nói, tôi có phải chỉ yêu đơn phương hay không?"

Tô Yên chớp chớp mắt, lại chớp chớp mắt. Cô nói

"Chưa giải trừ quan hệ trêи pháp luật mà đã phát sinh quan hệ sẽ bị coi là lσạи ɭυâи, thuộc về hành vi trái pháp luật."

Hoa Châu nghe cô nói, cười lạnh

"Cô đang nói giỡn với tôi đấy à?"

Tô Yên lắc đầu

"Tôi là nghiêm túc."

Hoa Châu

"Pháp luật?"

Ả xười một tiếng, như là nghe được chuyện gì buồn cười lắm

"Chỉ cần có được anh ấy, tôi nguyện ý trả bất cứ giá cái gì."

Tô Yên gật đầu

"Anh ta là của cô, về sau đừng bảo hắn mời tôi ăn cơm nữa. Miễn cho bị hiểu lầm."

Hoa Châu khoanh tay trước ngực, từ trêи cao nhìn xuống

"Cô cười nhạo tôi?"

Tô Yên không nói chuyện, nhìn cô ta.

Hoa Châu cười một chút, nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa tóc mình

"Cô có cười nhạo tôi cũng chả sao. Chờ đến ngày tôi gả cho anh ấy, sẽ gửi kẹo mừng đến cho cô."

Tô Yên nghe xong liền nói

"Tôi không cười nhạo cô."

Hoa Châu rõ ràng không tin

"A? Phải không?"

"Là cô cảm thấy phần cảm tình này sẽ bị người khác cười nhạo."

"Cô nói bậy!!"

Tựa hồ là chọc tới chỗ đau, Hoa Châu thực sự tức giận.

Lúc này, Hoa Duyên từ toilet đi ra, hắn cười mở miệng

"Châu Nhi, em cùng Tiểu Yên đang nói chuyện gì vậy?"

Hoa Châu ngồi ở chỗ đó đùa nghịch đũa trong tay

"Anh~, em ăn không quen đồ ăn Trung Quốc."

Khi nói chuyện còn mang theo vẻ hờn dỗi, tràn đầy ý ỷ lại.

Hoa Duyên cười cười, sờ đầu Hoa Châu

"Vậy lát nữa anh mang em đi ăn cơm Tây nhé?"

Tô Yên mở miệng

"Tôi ăn no rồi, phải đi."

Hoa Châu tỏ vẻ tiếc nuối nhìn cô

"Chị Tô Yên sao không ăn nhiều một chút?"

Tô Yên nhìn cô

"Cô còn lớn tuổi hơn tôi đấy."

Giọng nói vang lên, căn phòng liền an tĩnh trong chớp mắt.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Tô Yên cầm lấy di động,

"Đi trước."

Hoa Duyên mở miệng

"Được, Tiểu Yên trêи đường cẩn thận một chút."

Tô Yên gật đầu, xoay người rời đi.

Tiểu Hoa nhịn không được mở miệng

"Ký chủ, chị biến hư. Chị học được chiêu này ở đâu vậy?"

Lời tuy nói như vậy, nhưng sao mà nó lại thực hưng phấn đây??

Tô Yên cầm di động

"Quên mất rồi."

Tiểu Hoa lại nói

"Ký chủ, chị là muốn trừng phạt bọn họ sao?"

"Vì sao phải trừng phạt bọn họ?"

"Ân.....nếu không làm như vậy, vì sao ký chủ muốn ghi âm?"

"Khả năng sẽ hữu dụng."

"Ký chủ sao biết sẽ hữu dụng?"

"Đoán."

Tiểu Hoa cảm thấy ký chủ trả lời nó cho có lệ. Nhưng nghe ký chủ nói chuyện, lại cảm thấy cô đang nói rất nghiêm túc.

Cuối cùng, Tiểu Hoa chỉ có thể chấp nhận những lời ký chủ nói, nhân tiện còn chụp một câu nịnh nọt

"Trực giác Ký chủ thật tốt."

Tô Yên trầm mặc.

Cơm nước xong, cô liền trở về nhà.

Mới vừa về nhà không bao lâu liền nhận được tin nhắn từ người đại diện Trương Lệ.

【 Tiểu Yên, đã liên hệ với đoàn làm gameshow, bọn họ cho rằng càng nhanh càng tốt, nếu không có gì việc cần hoàn thành, ngày mai 5 giờ chiều liền đến địa điểm quay. Có thể chứ 】

Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát, cúi đầu nhắn lại một câu

【 có thể 】

Buổi chiều 6 giờ, Tô Kiêu Lôi dẫn theo Cố Ngu đi đến nhà Tô Yên.

Tô Yên mở cửa, câu đầu tiên hắn nói chính là

"Người đã mang về rồi."

Cố Ngu đội mũ lưỡi trai đứng đằng sau.

Nhân tiện, Tô Kiêu Lôi còn ném một cuốn sách chứa một đống thư tình xuống đất.

Tô Yên nhìn những phong thư rực rỡ màu sắc

"Đây là cái gì?"

"Ở trong ngăn kéo của cậu ta."

Cố Ngu mặc kệ hai người họ nói gì, tự đi lên trước, sau đó liền ôm lấy Tô Yên.

Tô Kiêu Lôi đứng ở bên cạnh, biểu tình trêи mặt cứng đờ.

Hắn muốn kéo cái người này ra. Nhưng mà....... chị gái hắn cũng ôm lấy Cố Ngu.

Tô Kiêu Lôi hiện tại hoài nghi nghiêm trọng. Thằng nhãi này có phải giả bộ hay không? Giả bộ là người câm, giả bộ cái gì cũng đều không hiểu, giành được đồng tình??
 
Chương 1450: Nam chủ hắn luôn là tự bế 33


Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Trong đầu Tô Yên, thông báo của Tiểu Hoa vang lên

"Leng keng, chúc mừng ký chủ, một ngôi sao sáng lên."

Buổi tối, Tô Yên gọi cơm cơm hộp để ăn.

Tô Kiêu Lôi trở về chung cư mình ở. Còn Cố Ngu với Tô Yên không thân cũng chẳng quen ngược lại lại được ở chỗ này.

Trước khi đi, Tô Kiêu Lôi nhìn Cố Ngu mặc áo ngủ ngồi trêи sô pha phát ngốc.

Hắn vẫn không thể tin tưởng, mình thân là em trai ruột lại bị đuổi đi, còn cái người tâm cơ thâm hậu giả trang kẻ câm kia lại được ở cùng.

Buổi tối ngủ, Cố Ngu lên giường rất sớm, cũng không ngủ luôn mà đợi ở trêи giường, trêи người đắp chăn, lẳng lặng chờ đợi. Nhân tiện.......làm ấm giường.

Khi Tô Yên tắm rửa xong từ trong phòng tắm đi ra liền thấy được một màn như vậy. Thiếu niên không biết là khẩn trương hay là hưng phấn, đôi tay nắm chặt một góc chăn, thân thể cứng còng.

Cô ngẩn người

"Làm sao vậy?"

Cố Ngu hơi há mồm, hơn nửa ngày sau mới chậm rì rì

"Chờ em, ngủ."

Tô Yên nghe xong, gật đầu. Sau đó đi qua xốc chăn lên nằm ở trêи giường rồi tiến tới ôm lấy người kia.

Thân thể Cố Ngu dần dần thả lỏng, cũng ôm lấy Tô Yên. Không đến 10 phút sau liền ngủ rồi. Ân, thật sự là trước lạ sau quen mà.

Tô Yên nhìn hắn, dẫn người đến nơi này nuôi đã được ba ngày, vẫn là nên đưa trở về thôi.

Nghĩ như vậy, cô nhắm mắt lại, ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Tô Yên đi ra ngoài rửa mặt. Lúc trở về, vị đồng chí nọ lại một lần nữa cởi quần áo mình đến sạch sẽ, dùng đôi mắt đen nhánh rất là vô tội nhìn Tô Yên.

Chậm rì rì mở miệng

"Bẩn."

Nửa giờ sau, Tô Kiêu Lôi cầm theo quần áo tới. Hắn tận lực bảo trì tâm tình bản thân thẳng tắp.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Đi vào, không nói lời nào, tự giác ăn cơm.

Tám giờ, hai người đi học.

Tô Yên nói

"Buổi tối hôm nay nên về nhà."

Bước chân Cố Ngu dừng lại, hắn không nói một lời, cứ dùng đôi mắt đen nhánh nhìn Tô Yên.

Dù cho cái gì cũng chưa nói, chỉ là nhìn như vậy, thật giống như đang chịu thiên đại ủy khuất.

Yết hầu hắn lăn lộn, muốn nói chuyện, nhưng có vẻ càng sốt ruột càng nói không ra lời. Cuối cùng, chỉ là cứng còng đứng ở chỗ đó, liếc mắt như có như không nhìn cô.

Tô Yên nghiêm túc

"Em muốn đi công tác, kiếm tiền."

Cố Ngu tựa hồ không nghe lọt, hơn nữa còn đang lâm sâu vào cảm xúc của chính mình. Cuối cùng vẫn là không nói một lời, quay đầu rời đi.

Tô Kiêu Lôi nghe vậy, cảm thấy đây đúng là một tin tức tốt, rốt cuộc không cần tới đưa quần áo nữa.

Dọc theo đường đi, Cố Ngu đều thực trầm mặc. Hắn cúi đầu nắm chặt một góc quần áo, ngón tay dùng sức trở nên trắng bệch, nắm thực chặt.

Tô Kiêu Lôi liếc mắt nhìn hắn. Thổ lộ một câu

"Cậu sẽ tìm được người càng tốt hơn."

Biểu tình Cố Ngu thoáng hoảng hốt, cũng không biết có nghe vào không.

Mặt khác một bên, Tô Yên cẩn thận nghĩ nghĩ, cảm thấy mình biểu đạt không có vấn đề.Ân, hẳn là không có việc gì. Sau đó bắt đầu đi làm công việc của mình.

Hôm nay hot search mở ra.

Hot search đứng đầu【 Tô Yên hư hư thực thực được người ta ôm ấp】

Click mở, là hình ảnh chụp mơ hồ, đúng là hình ảnh Tô Yên ngày hôm qua ăn cơm ở nhà ăn Thủy Thượng Âm Nhạc.

Hoa Duyên, Hoa Châu, còn có cô.

Paparazzi đăng bài cũng chỉ là nói bóng nói gió, hơn nữa hình ảnh mơ hồ. Mọi người tất nhiên là đều không tin.

"Không cần lại bắt gió bắt bóng, Yên Yên nhà chúng ta đã nói, cô không có cùng đại tổng tài yêu đương."

"Ta cũng thua rồi, thế nhưng có người nói Yên Yên tham muốn tiền của anh ta. Yên Yên nhà chúng ta bản thân chính là cái máy tự kiếm ra rất nhiều tiền được không?"
 
Chương 1451: Nam chủ hắn luôn là tự bế 34


Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

"Có tiền có sắc có thân hình có danh tiếng, phải là hắn leo lên nhà Yên Yên mới đúng."

"Đồng ý lầu trêи."

"Tổng tài ghê gớm a, hiện tại tổng tài có hàng tá, nào bằng Yên Yên tốt như vậy, thế gian độc nhất vô nhị chỉ có một."

Trêи mạng nhấc lên một trận nghị luận mới nóng hổi. Đương nhiên, sẽ có càng nhiều fans tới nói.

Các cô chỉ muốn chính mình ngủ với Yên Yên, không muốn cho tổng tài kia ngủ với cô.

Bốn giờ chiều, người đại diện Trương Lệ tới đón Tô Yên.

Ngồi lên xe, người đại diện liền mở miệng nói về chuyện hot trêи mạng

"Sự việc trêи mạng em thấy thế nào?"

Tô Yên nghi hoặc

"Thấy cái gì thế nào?"

Người đại diện nói trắng ra luôn

"Muốn hay không cho người ép hot search tai tiếng này xuống?"

"Được"

Người đại diện nhịn không được hỏi một câu

"Thật sự?"

Tô Yên nhìn về phía Trương Lệ

"Áp không được?"

Cô một câu liền chọc ngay tới trọng tâm.

Xác thật là áp không được. Bởi vì đây là Hoa Duyên bày mưu đặt kế.

Người đại diện do dự một lát, mở miệng

"Em có cảm thấy, Hoa tổng tựa hồ thích em hay không?"

Tô Yên lắc đầu

"Ảo giác thôi."

Đối với việc này cô biểu hiện thực bình tĩnh.

Trương Lệ luôn nhìn biểu tình của Tô Yên, mãi mới xác định. Cô xác thật đối với Hoa Duyên không có cảm tình. Bằng không, không có khả năng bình đạm như vậy.

Trương Lệ nhẹ nhàng thở ra, dựa vào ghế phía sau lưng.

"Hoa tổng rốt cuộc là lãnh đạo, chị vẫn luôn lo lắng em sẽ nắm chắc không tốt, làm ra một ít việc khiến bản thân tự lao đầu vào biển lửa thiêu mình. Nhưng mà hiện tại xem ra, em rất lý trí. Chị yên tâm rồi."

Tô Yên không tính toán tiếp tục đàm luận, cô bảo trì trầm mặc.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Người đại diện cũng nhìn ra cô không có ghế với việc này, thực mau xoay đề tài, chuyển dời đến chuyến công tác.

Trương Lệ nói

"Gameshow【 xin chào, Surprise!】này có ba vị minh tinh đều giấu mặt. Đạo diễn hy vọng có thể quay chân thực nhất biểu hiện của từng người. Có thể nói là nửa kịch bản nửa tự nhiên."

"Nửa kịch bản?"

"Đúng vậy, một nửa là kịch bản một nửa là tự do phát huy."

"Đó là kịch bản?"

"Đại bộ phận đều là các em tự mình phát huy, bọn họ sẽ cắt nối biên tập. Bất quá trong quá trình, nếu thấy các em nhàm chán quá không có gì làm thì sẽ cho các em vài đề nghị chỉ đạo."

Này đều là hình thức bình thường của show giải trí.

Phải biết rằng đại bộ phận nghệ sĩ là ca sĩ, hoặc là diễn viên. Mọi người đều không hiểu lắm nên làm trò giải trí như thế nào cho người xem, nên trêи cơ bản mỗi gameshow đều sẽ có kịch bản.

Đạo diễn tự mình chỉ đạo giống như đóng phim, nếu có điều gì không hài lòng thì nói ra, hoặc thậm chí còn phải quay lại một lần nữa.

Mà tiết mục này là ngày quay chiếu liên tục. Trêи cơ bản hôm nay sẽ quay chụp nội dung, hôm sau sẽ chiếu ra. Kết hợp với độ hot hoặc trending kịp thời. Như thế mới thắng ở ratings cao, cộng thêm đánh giá của khán giả rất tốt.

Trương Lệ lại nói

"Em không cần để ý ratings, đi chính là để thả lỏng bản thân một chút. Chỉ cần không làm ra một ít việc khác người, trêи cơ bản thì không có vấn đề."

Tô Yên gật đầu

"Ân"

Thực mau đã đến trường quay. Khu vực quay chụp là một khu biệt thự xa hoa.

Theo địa chỉ đi tìm biển số nhà 88.

Biệt thự 3 tầng xa hoa, tĩnh mịch. Trước cửa, giàn hoa Tường Vi nở khắp nơi. Bàn ghế, mọi nơi đều mang theo tinh xảo.

Xe dừng lại trong nháy mắt, quay show đã bắt đầu, người quay phim cũng đã chờ ở cửa, nhưng đạo diễn lại chưa thấy đâu.

Rương hành lý bắt đầu lấy ra, cô thậm chí còn không kịp hoá trang.
 
Chương 1452: Nam chủ hắn luôn là tự bế 35


Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Trương Lệ có ý đồ cùng đạo diễn câu thông

"Nghệ sĩ nhà tôi còn chưa kịp hóa trang, có nên đợi nửa giờ sau rồi hẵng bắt đầu hay không?"

Tô Yên mở miệng

"Không có việc gì."

Hóa trang rất phiền toái.

Trả lời xong, cô liền đẩy vali đi về hướng cổng lớn.

Vừa đi vào liền nhìn thấy ở cửa đã có 3 đôi giày. Nói cách khác, ba vị khách khác đã tới.

Đẩy cửa ra, thực mau, ba người đang ngồi nói chuyện phiếm sôi nổi ở phòng khách liền đứng dậy. Tựa hồ các cô cũng rất tò mò người cuối cùng tới là ai.

Tô Yên cởi khẩu trang, mở miệng

"Xin chào mọi người."

Tầm mắt Tô Yên nhìn đến người ở chính giữa kia liền dừng lại. Người này cô biết, là Phương Giai Tuệ. Lúc trước làm hoạt động tuyên truyền đã gặp qua.

Tô Yên vừa lên tiếng, Phương Giai Tuệ giống như có điểm kinh ngạc, đại khái là không nghĩ tới Tô Yên sẽ đến.

Hai nữ minh tinh còn lại đều vui vẻ kêu to lên

"A, là Tô Yên, là Tô Yên!!"

Một bộ dáng tiểu mê muội, ở đằng kia cao hứng nhảy nhót.

Cao hứng xong rồi, hai người lần lượt tiến lên. Một người diện mạo xinh xắn, nhìn qua thực hoạt bát, cô ấy nói

"Chào chị, em là Tống Tiểu Khả."

Tô Yên cũng chào hỏi lại

"Xin chào, chị là Tô Yên."

Tiếp Đó, người còn lại mở miệng

"Em là Trương Manh Manh."

"Xin chào."

Lực chú ý Tống Tiểu Khả chuyển tới người ở giữa vẫn luôn không nói chuyện, trong mắt hiện lên ánh sáng, như là phát hiện cái gì

"A, đúng rồi, Giai Tuệ tiền bối cùng Tô Yên tiền bối biết nhau đúng hay không? Các chị lúc trước có phim mới sắp chiếu, em rất chờ mong chờ xem bộ phim đó."

Tống Tiểu Khả biểu hiện thực nhiệt tình.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Phương Giai Tuệ lộ ra mỉm cười, đi qua

"Lại gặp mặt, Tiểu Yên."

Tô Yên gật gật đầu

"Ân"

Như thế liền xem như chào hỏi.

Tô Yên nói

"Tôi đi cất hành lý."

Nói xong, cô lôi kéo hai cái vali chuẩn bị lên lầu.

Bên cạnh Tống Tiểu Khả vội vàng mở miệng

"Tô Yên tiền bối, để em giúp chị."

Nói xong liền qua đó kéo vali giúp Tô Yên. Kéo đến cầu thang thì dùng sức nhấc lên, nhưng mới nhấc được một chút đã phải vội thả hành lý xuống.

Tống Tiểu Khả hít sâu một hơi.

"Tô Yên tiền bối, vali của chị nặng thật a."

Tô Yên gật đầu

"Ân"

Cô nói

"Để tự chị làm thì hơn."

Nói đoạn, cô tay trái xách một cái vali, tay phải cầm theo một cái khác, từng bước một đi lên trêи.

Quá trình tương đối nhẹ nhàng, một hơi lên lầu 3 mà nhịp thở vẫn chưa suyễn chút nào.

Nháy mắt, một loạt động tác của Tô Yên, đừng nói khiến Tống Khả Nhi kinh diễm, mà người quay phim cũng kinh ngạc một phen.

Người quay phim nâng cái cameras bò lên lầu 3 hô hấp đều đã có chút dồn dập. Trái lại Tô Yên thì vẫn như bình thường.

Mà bên này, đạo diễn nhìn đến cảnh quay cũng đồng dạng thực khϊế͙p͙ sợ. Hắn dùng bộ đàm nối liên hệ với người quay phim.

"Anh nhấc rương hành lý kia lên xem trọng lượng khoảng bao nhiêu?"

Người quay phim duỗi tay nhấc lên một chút, giây tiếp theo thả xuống.

"Ước chừng mười cân."

Một cái mười cân, hai cái hai mươi cân, Tô Yên cứ thế xách lên giống như cái bao.......

Hai bên liền lặng ngắt như tờ.

Tô Yên nhìn về phía người quay phim, nghiêm túc nói

"Tôi có thể tự do lựa chọn làm cứ cái gì sao?"

Người quay phim quơ quơ cameras tỏ vẻ đồng ý, sau đó đi ra ngoài.

Trong phòng 360 độ không góc chết, chỗ nào cũng có cameras. Đã không còn việc của hắn nữa. Đây cũng là vì để thể hiện ra một mặt chân thật nhất của nữ nghệ sĩ.

Tô Yên ngồi ở trong phòng, lấy ra một quyển sách.
 
Chương 1453: Nam chủ hắn luôn là tự bế 36


Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Cô không có xuống lầu, cũng không muốn đi xuống cùng 3 người kia xúc tiến tính cảm dù là bất luận hình thức hay chỉ là khách sáo.

Tiểu Hoa nhịn không được nói

"Ký chủ, sách này hay sao?"

"Ân"

"Vậy tư liệu Tiểu Hoa cho chị hay, hay là sách này hay?"

"Đều hay."

Nghe ký chủ trả lời, Tiểu Hoa yên tâm.

Nó quyết định phải truyền tống thêm cho ký chủ nhiều tư liệu như vậy một chút

"Ký chủ, chị muốn nhìn cái gì, Tiểu Hoa nơi này đều có."

"Không có gì muốn nhìn."

"Vậy ký chủ đang làm gì?"

"Giết thời gian."

Tiểu Hoa tìm kiếm tư liệu thật lâu, qua một hồi, nó mở miệng

"Ký chủ, Tiểu Hoa tìm được một quyển 《 36 biện pháp chăn nuôi nam nhân 》"

Tay lật sách của Tô Yên dừng lại. Cô nói

"Gửi cho ta xem."

Nói rồi đi đến mép giường, nằm ở trêи giường nhắm hai mắt lại.

Tiểu Hoa thực vui vẻ, nó cảm thấy mình vẫn là rất hữu dụng nha.

Đến 8 giờ tối, Tô Yên vẫn luôn ở trêи giường ngủ, cho đến khi có tiếng gõ cửa truyền đến.

"Chị Tô Yên?"

Tô Yên mở to mắt, xuống giường ra mở cửa phòng.

"Có việc?"

Người đến là Trương Manh Manh.

Trương Manh Manh cùng vị Tống Tiểu Khả kia đều là phong cách đáng yêu điềm mỹ.

Cô ấy mở miệng cười

"Chị Tô Yên, muốn đi xuống ăn cơm không?"

"Được"

Nói xong, thuận tay đóng cửa phòng.

Trương Manh Manh vừa đi vừa hỏi

"Chị Tô Yên sao vẫn luôn không xuống dưới? Ở trong phòng làm cái gì?"

"Ngủ"

"Chị công tác thực vất vả đi? Mấy ngày nay có phải đều không có nghỉ ngơi tốt đúng không?"

Tô Yên lắc đầu

"Không có, vẫn luôn ở nhà nghỉ ngơi."

Trương Manh Manh trêи mặt có chút xấu hổ.

"A, là như thế a."

Buổi tối thứ nhất. Bốn người đều không hoạt động giải trí quá nhiều. Một bữa cơm ăn xong, khó tránh khỏi xấu hổ.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Đại khái là vì muốn làm không khí càng sinh động hơn, đạo diễn bên kia mở miệng

"Mọi người có thể mời bạn bè thường ngày tới chỗ này cùng nhau ăn lẩu."

"Hiện tại??"

Trương Tiểu Khả kinh ngạc. Trương Manh Manh lại thực mau ra ngoài gọi điện thoại.

Lúc này chính là cuộc đua xem ai ở giới giải trí có quan hệ tốt hơn.

Theo sau, Tống Tiểu Khả cũng gọi điện thoại.

Phương Giai Tuệ lắc lắc đầu, bất đắc dĩ

"Không hẹn trước mà gọi người tới nơi này ăn bữa tối, thật sự là không lễ phép."

Sau đó, dừng một chút lại nói

"Nhưng, nếu là nhất định phải mời....."

Nghĩ xong đã lấy điện thoại ra ngoài gọi.

Tô Yên cúi đầu ăn đồ ăn của mình. Duy nhất cô là không có gọi.

Được nửa ngày sau, đạo diễn lại lần nữa mở miệng

"Tô Yên, cô không có người nào muốn mời sao?"

"Không có."

Đạo diễn đại khái cũng là không nghĩ tới Tô Yên sẽ không gọi điện thoại.

Nửa ngày sau, đạo diễn đề nghị

"Nếu là sợ phiền toái quấy rầy đến những người khác, cũng có thể tìm người thân tới."

Em trai Tô Yên, Tô Kiêu Lôi.

Ở trêи mạng cũng trở thành một người được chú ý. Đặc biệt là còn rất có giá trị nhan sắc nữa.

Lúc trước hắn bị đánh, mặt mang thương tích, trêи tay cầm theo cặp sách, mặc đồng phục xiêu xiêu vẹo vẹo, xuất hiện ở trong video. Kia quả thực chính là hình tượng thiếu niên phản nghịch kiệt ngạo.

Người như vậy càng hấp dẫn ánh mắt mọi người. Quan trọng nhất chính là, đứa trẻ như vậy lại không phải là đầu gấu trong trường, mà chỉ đơn giản là bảo vệ quyền lợi của mình. Còn có cái gì so cái này hấp dẫn người hơn??

Tô Yên nhìn đạo diễn, nửa ngày sau mới hỏi thẳng

"Anh là muốn nói Tô Kiêu Lôi?"

Đạo diễn cười gật gật đầu

"Được không?"

Tô Yên lấy di động, gọi điện thoại qua.

Thực mau, bên kia tiếp máy

"Alo?"
 
Chương 1454: Nam chủ hắn luôn là tự bế 37


Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Di động bị yêu cầu mở loa ngoài, thế cho nên ở đây tất cả mọi người đều ghe được.

Tô Yên hỏi

"Chị đang công tác, em muốn tới không?"

Cô nói tóm tắt, người bên kia cũng trả lời như bình thường

"Lý do?"

"Chị thiếu người."

"Vì cái gì gọi em?"

"Em là em trai chị."

Bên kia trầm mặc, nửa ngày sau hỏi lại

"Địa chỉ?"

Tô Yên báo ra địa chỉ, lúc sau điện thoại cắt đứt.

Khi cô nói chuyện điện thoại xong, ba người còn lại vẫn đang nói. Tô Yên nhìn thời gian cuộc trò chuyện, mười chín giây.

Đạo diễn bên kia cũng là một trận trầm mặc. Đại khái là trước nay cũng chưa gặp qua cuộc gọi nào kết thúc nhanh như vậy.

Năm phút sau, ba người kia lục tục kết thúc cuộc gọi. Lúc này, nồi lẩu đã nấu xong, không biết là ai nói

"Nếu không chúng ta ăn mấy miếng trước đi, chờ bọn họ tới chúng ta lại chơi cái khác. Vào giờ này phỏng chừng mọi người đều đã ăn cơm."

Kết quả là, bốn người vừa mới còn gọi điện thoại mời người tới ăn cơm, đảo mắt liền ăn trước.

Vừa ăn cơm, vừa thỉnh thoảng nói chút chuyện làm cục diện không cứng nhắc nữa.

Ăn lẩu xong, Tống Tiểu Khả thở dài.

"Em lúc đầu còn rất sợ Tô Yên tiền bối."

Trương Manh Manh hỏi một câu

"Vì sao?"

"Chính là video trêи mạng a, rõ ràng lời nói cũng không có thế mạnh, nhưng lại lộ ra một loại hơi thở không dễ chọc."

Tống Tiểu Khả nghĩ đến biệt danh fans gọi Tô Yên là

"Tô đại lão."

Trương Manh Manh lại hỏi một câu

"Vậy hiện tại thì sao?"

"Hiện tại a, ta cảm thấy Tô Yên tiền bối tuy ít nói, nhưng con người thực tốt. Nói ví dụ cái vali kia, chị ấy sợ mệt đến em liền không bảo em bê lên nữa."

Tô Yên ngẩng đầu liếc nhìn cô ấy một cái

"Em là nghiêm túc?"

Tống Tiểu Khả nỗ lực gật đầu.

"Đúng vậy."

Sau khi Nói xong, cô nghi hoặc

"Chẳng lẽ Tô Yên tiền bối không phải nghĩ như vậy?"

"Không phải không cho em bê lên, là em bê không nổi."

Cô vừa nói xong, Trương Manh Manh mới vừa uống một ngụm nước thiếu chút nữa phun ra.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Tống Tiểu Khả trêи mặt có điểm xấu hổ, sau đó yên lặng cúi đầu uống nước trái cây.

Bên cạnh Phương Giai Tuệ mở miệng

"Đứa nhỏ này cũng là hảo tâm, cô cũng đừng nói móc cô bé."

Tô Yên nghiêm túc nhìn về phía Phương Giai Tuệ

"Tôi không nói móc cô bé."

Phương Giai Tuệ cười mà không nói. Một hồi lâu sau, mới nghe cô ta nói một câu

"Cô bé là người mới, sao có thể chống cự độ nhiệt tình từ fans của cô?"

Lời này Phương Giai Tuệ nói ra chính là bộ dáng gây chuyện, hai người khác cũng phát giác ra.

Trương Manh Manh cúi đầu không nói lời nào, Tống Tiểu Khả chặn lại nói

"Em không cảm thấy Tô Yên tiền bối nói móc mình, dù sao cũng là sự thật. Ha ha ha ha ha."

Không thể bởi vì cô mà hai đại minh tinh này bất hòa được. Hơn nữa, cô thực sự không cảm thấy lời Tô Yên nói có cái gì không thoải mái.

Nhưng lại cảm thấy Phương Giai Tuệ tiền bối là muốn giúp cô, thế cho nên lập tức cũng không biết nên làm cái gì bây giờ.

Tô Yên nhìn Phương Giai Tuệ.

Một lúc sau, dời đi tầm mắt.

Thực mau, bốn người khách mời cũng đều tới.

Tống Tiểu Khả cùng Trương Manh Manh mời cũng đều là người mới. Phương Giai Tuệ lại là mời Diệp ảnh đế lúc trước đóng phim cùng cô được ship CP mạnh nhất tới.

Hai người gần đây có vẻ đang muốn cọ nhiệt CP để biểu hiện cho người xem.

Một loạt hành động thân mật hỗ trợ, như là lau hộ khóe miệng, làm Tống Tiểu Khả cùng Trương Manh Manh liên tiếp thét chói tai, nhân tiện vuốt ʍôиɠ ngựa hai câu

"Oa, Diệp ảnh đế cùng chị Giai Tuệ thật xứng a, nếu không hai người ở bên nhau đi."

"Đúng vậy a, thật là hâm mộ Giai Tuệ tiền bối a."

"Ô ô ô ô, em muốn làm khăn giấy kia. Có thể bị Diệp ảnh đế cầm ở trong tay."

Một câu tiếp theo một câu, khen không ngừng.

___

Chuyển sang Quyển 8 thôi nào các tình yêu ơiiiii.

Vào tường nhà ta để add thêm Q8 nha.
 
Chương 1454-2: Nam chủ hắn luôn là tự bế 38


Edit: Tinh Niệm

Hai người kia tựa hồ chơi nghiện rồi, lúc này đút nước, lúc kia lại gắp đồ ăn cho đối phương.

Vốn dĩ ba người đã ăn xong lẩu, nhưng vì có thêm người đến mà lại tiếp tục ăn. So với lúc trước còn náo nhiệt hơn không ít.

Một hồi lâu sau, có tiếng chuông cửa truyền đến, Tống Tiểu Khả đi ra mở.

Chỉ thấy Tô Kiêu Lôi xuất hiện ở bên ngoài. Một thân quần áo thể thao, áo thun với quần dài đen, rất đơn giản lại năng động. Mặc ở trêи người hắn mang theo nét trẻ trung hang hái của thiếu niên.

Tống Tiểu Khả phản ứng trong chốc lát, mở miệng

"Cậu chính là em trai của Tô Yên tiền bối đi?"

Tô Kiêu Lôi gật đầu.

Tống Tiểu Khả

"Mau vào đi."

Lúc này, bên cạnh Tô Yên đã nhiều hơn một cái ghế dựa. Tô Kiêu Lôi ngồi qua đó.

Đầu tiên là hàn huyên một trận, sau đó là ăn lẩu.

Tô Kiêu Lôi cùng Tô Yên trừ bỏ chào nhau một câu lúc đầu thì không còn nói chuyện gì với nhau nữa.

Mấy người bên cạnh nghi hoặc, hai chị em này quan hệ không được tốt sao? Thấy thế nào cũng là bộ dáng không muốn phản ứng với nhau vậy?

Phương Giai Tuệ một tay chống cằm, cười nói

"Tô Yên, em trai cô khó có dịp tới một lần."

Nói đoạn, Phương Giai Tuệ muốn rót đồ uống cho Tô Kiêu Lôi.

Tô Kiêu Lôi ngăn trở động tác của cô ta, nói

"Cảm ơn, tự tôi rót là được."

Không biết vì sao, từ khi Tô Kiêu Lôi gia nhập, không khí ngược lại lạnh xuống.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Chờ cơm nước xong, Tô Kiêu Lôi hỏi nhỏ

"Ở trước màn ảnh diễn trò chị em tình thâm, chị có ngủ được?"

Tô Yên liếc hắn một cái, nghiêm túc nói

"Có thể ngủ."

Tô Kiêu Lôi trầm mặc. Thật lâu lúc sau mới nói

"Hai ta không thân."

"Ân"

"Không rõ vì sao người trêи mạng lại nói chị rất tốt với em."

"Ân"

"Là em trai chị, em bị thiệt mà."

Tô Yên lần này không có trả lời mà nghiêm túc nhìn hắn.

Giây tiếp theo, bang một cái đập lên đầu hắn, sau đó nói

"Làm em trai không bị thiệt, bị chị đánh mới bị thiệt."

Tô Kiêu Lôi che lại đầu đang ong ong đau. Trong mắt đầy vẻ không thể tin tưởng. Cuối cùng, vẫn là nhịn.

Dù sao hắn cũng nhìn qua thân thủ của cô, cũng không biết cô từ chỗ nào học được. Một thân công phu như thế hắn không dám chọc đâu.

Ở chỗ này ngốc đến buổi tối 12 giờ, khách mời mới rời đi.

Tô Kiêu trước khi đi lại lần nữa nhìn về phía Tô Yên

"Em còn chưa thành niên, chị cứ thế yên tâm để một mình em trở về?"

Tô Yên không nghĩ tới hắn sẽ hỏi cái này.

Đứa em trai này cũng hỏi thật nhiều mà.

Cẩn thận nghĩ nghĩ rồi mở miệng

"Nhìn em giống hệt người lớn. Sẽ không bị người khi dễ."

Cuối cùng, Tô Kiêu Lôi trầm mặc đi luôn.

Tới ngày hôm sau, gameshow phát sóng, Tô Yên cùng Tô Kiêu Lôi lại lên hot search.

Thậm chí rất nhiều võng hữu nói, đây mới chân chính gọi là tỷ đệ tình thâm.

"A, không được, tôi thật là yêu chết đôi chị em này."

"Còn tưởng rằng bọn họ muốn biến diễn tình chị em yêu thương, không nghĩ tới sẽ chân thật như vậy, ha ha ha ha ha ha, em trai thực thảm mà."

"câu "giống hệt người lớn" kia, là Tô đại lão nghiêm túc nói sao? Cầu bản phân tích tâm lý của em trai Tô."

Trừ bỏ chuyện này lên hot search, còn có phản ứng của Giai Tuệ cùng Diệp ảnh đế nữa.

Tuy nhiên hot search này lại có hai chiều bình luận. Có người cảm thấy thực tốt

"Oa, cảm tình bọn họ nhìn qua thực tốt a."

"Đúng đúng đúng, đặc biệt là hình ảnh giúp đối phương lau miệng kia."

Lại có chút người cảm làm màu

"Tôi thật là phục, bọn họ rốt cuộc đang làm gì?? Thật đúng là cho rằng đang đóng phim điện ảnh? Ngán ngấy làm người không muốn nói chuyện."

"Đúng vậy, cũng không biết muốn diễn đến bao giờ?."

"Mời chú ý, cái từ ân ái là dùng ở các đôi vợ chồng, bọn họ chỉ là bằng hữu. Làm như vậy thật sự tốt sao?"
 
Chương 1455: Nam chủ hắn luôn là tự bế 39


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Bởi vì có thêm Tô Yên gia nhập, ratings liền đột phá. Nửa đêm đã chiếm toàn bộ hot search. Nhưng lại có người phát hiện ra bầu không khí giữa Tô Yên và Phương Giai Tuệ có chút vi diệu.

"Không khí giữa hai người họ thật kỳ quái."

"Đúng đúng đúng, đặc biệt là câu nói vừa nãy của Phương Giai Tuệ, tôi cảm thấy vô cùng âm dương quái khí."

"Đúng vậy, đúng vậy, Tiểu Yên của chúng ta ở chung với em trai của cô ấy như thế nào là chuyện của bọn họ, còn cần người khác phải dạy sao??"

Hot search càng nhiều, tranh luận không ngừng. Không thể không nói, tiết mục này thật sự thành công.

Tô Yên ở trong biệt thự ngốc cả ngày hôm sau, tiếp tục ngồi trong phòng đọc sách.

Nháy mắt, một ngày liền trôi qua.

Nhưng có một số người rất thích xuất hiện vào buổi tối để cho người khác một sự kinh hỉ.

Tối hôm đó, Hoa Duyên tới, lấy danh nghĩa là tới an ủi cấp dưới.

Phương Giai Tuệ và Tô Yên đều là người của công ty hắn, hai người xem như là đồng nghiệp.

Thời điểm Hoa Duyên tới, Tô Yên vẫn ở trong phòng.

Hắn mặc một thân tây trang đen, tinh xảo ưu nhã, mang theo hơi thở của kẻ có tiền.

Hoa Duyên trước tiên hàn huyên vài câu với Phương Giai Tuệ. Sau đó liền hỏi

"Tiểu Yên đâu? Sao tôi không thấy cô ấy?"

Tống Tiểu Khả chen lời nói

"À, Tô Yên tiền bối ở trêи lầu."

Hoa Duyên nhăn mày

"Cô ấy làm sao vậy? Thân thể không thoải mái sao?"

"À, không phải, không phải, chính là tiền bối ở trong phòng để đọc sách. Hoa tổng, tôi giúp ngài đi gọi tiền bối."

Hoa Duyên dãn mày, lên tiếng

"Không cần, tôi tự đi tìm Tiểu Yên."

Nói xong, Hoa Duyên chạy lên lầu.

Tô Yên nghe thấy tiếng đập cửa bèn đứng dậy đi mở cửa phòng. Sau đó liền nhìn thấy Hoa Duyên.

Cô ngẩn người.

Hoa Duyên cười cười

"Tiểu Yên, chào buổi tối."

Tô Yên nhìn Hoa Duyên một lúc lâu

"Có việc sao?"

Hắn ta lộ ra biểu tình bất đắc dĩ

"Tiểu Yên, anh không có ý khác, chỉ là muốn đến thăm em."

Tô Yên gật gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

Gã lại nói

"Lần trước thực sự xin lỗi, em gái của anh từ nước ngoài trở về, cư xử với em có chút không phải."

Tô Yên trầm mặc một lúc,

"Em gái của anh không nói với anh sao?"

Hoa Duyên hiển nhiên là đã biết.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Hắn cười cười

"Anh biết, lúc đó em ấy tức giận mới nói vậy."

Sau đó lại nói tiếp

"Đi thôi, các cô ấy đều đang chờ chúng ta."

Rõ ràng, hắn ta không muốn nhắc tới chuyện hôm đó trước cameras, nhẹ nhàng bâng quơ chuyển đề tài.

Một đám người ở phía dưới liền trở thành lễ hội khen ngợi Hoa Duyên.

Không biết ai đưa ra chủ ý chơi trò [Nói thật hay mạo hiểm], cũng không biết kiếm đâu ra một chai bia rỗng, cả nhóm liền ngồi thành một vòng tròn, quay chai bia.

Lát sau, chai bia chĩa vào Hoa Duyên.

Tống Tiểu Khả cười duyên dáng hỏi

"Hoa tổng, ngài muốn nói thật hay là đại mạo hiểm đây?"

Hoa Duyên vén tay áo lên, cười

"Nói thật."

Lúc này, Phương Giai Tuệ rút ra một thẻ tre.

"Ở đây, Hoa tổng thích ai nhất?"

Mấy vấn đề như thế này, lấy ra hỏi chính là muốn kiếm chuyện.

Hoa Duyên nhìn một vòng, tầm mắt liền dừng ở trêи người Tô Yên. Ánh mắt hắn vô cùng thâm tình.

Một đống người đang ồn ào ngồi xung quanh

"Tiểu Yên."

Tô Yên đang uống nước trái cây, liếc mắt nhìn gã một cái, không nói gì.

Lúc này, Phương Giai Tuệ cười nói

"Tô Yên, cô chẳng lẽ không có gì để nói sao?"

Tô Yên nghiêm túc hỏi

"Anh thích tôi nhất, hay là thích em gái của anh nhất?"

Vừa dứt lời, những người khác đang chờ hóng chuyện đều ngạc nhiên. Thậm chí còn không hiểu vì sao Tô Yên sẽ hỏi ngược lại như thế.

Mà nụ cười trêи mặt Hoa Duyên lại đông cứng lại, thâm tình trong mắt chớp mắt liền biến mất, ánh mắt hắn ta trở nên vô cùng sắc bén.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom