Dịch Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2640


Chương 2640:

Mí mắt Mạnh Chí Cường giật giật, anh ta đã là một người lưu manh rồi, thế nhưng lúc đối mặt với Bùi Nguyên Minh vẫn có một loại cảm giác bó tay toàn tập.

Lúc này đây anh ta chỉ có thể âm trầm nói.

“Ranh con, mày thật sự không sợ chết à?”

“Sợ chứ, có ai mà không sợ chết đâu?”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên đáp:

“Chẳng qua tôi chỉ là một tên vô danh tiểu tốt mà thôi, còn anh thì sao? Anh là một trong bốn cậu chủ của Cảng Thành, tung hoành ở Châu Phi không đối thủ, tiền đồ xán lạn, hai người chúng ta ôm nhau chết chung, tôi tính thế nào cũng không lỗ nhỉ? Chờ sau khi chết, mọi người sẽ quên tối thôi. Thế nhưng bọn họ sẽ nhớ kỹ anh Mạnh là một người ngu ngốc, vì một chút mặt mũi mà ôm người khác chết chung”

Lời nói của hai người nói ra rất thản nhiên, nhưng đám người Lâm Nhã Chi nghe xong đều mí mắt giật giật.

Kẻ điên có một cái đã đủ đáng sợ, lúc này hai người đụng nhau, thật đúng là dọa người. Giờ phút này cả đám đều cảm thấy mình sắp đái ra quần đến nơi. Mạnh Chí Cường nheo mắt, anh ta muốn từ trên người Bùi Nguyên Minh nhìn ra được sự sợ hãi nào đó, chỉ tiếc vẻ mặt Bùi Nguyên Minh đạm mạc, thản nhiên giống như đã quen nhìn sinh tử.

Mạnh Chí Cường thật sự không nghĩ đến rốt cuộc là ai mới có dạng khí độ này.

Chẳng lẽ anh cũng đã từng đi lên chiến trường? Hơn nữa còn là kẻ bò ra từ trong đồng người chết? Nếu không một người bình thường đâu có khả năng có dạng năng lực này?

Vừa nghĩ đến đây, Mạnh Chí Cường đã thở dài một hơi nói.

“Ranh con, tôi không thể không thừa nhận, anh rất trâu bò, tôi cũng rất thưởng thức anh”

“Nếu anh đã trâu bò như thế, tôi chịu phục, tôi nói xin lỗi, vừa rồi là tôi không đúng, tôi nói với mọi người một câu rất xin lỗi”.

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói.

“Anh Mạnh, chịu thua không phải như thế đâu, quỳ xuống, xin lỗi, thả người. Ba thứ này, thiếu một cái cũng không được, thiếu bất kỳ thứ gì đều ôm nhau cùng chết!”

Khóe mắt Mạnh Chí Cường giật giật, lạnh lùng nói.

“Ranh con, đừng cho thể diện mà không cần, tôi thấy anh cũng là một nhân vật, tôi nể mặt anh xin lỗi Thôi Văn Triết”

“Về phần Giang Ngọc Hạ kia thì có liên quan gì đến tôi chứ?”

“Ân oán của cô ta và Tuyết Kỳ, tôi có quyền gì mà quản?”

“Hơn nữa anh cho rằng tôi thật sự sợ anh à?”

“Cùng lắm thì tôi hạ lệnh toàn bộ súng đạn khai hỏa, chúng ta thử xem ai sẽ chết!”

“Thả người”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh hờ hững.

“Tôi cho anh thời gian ba giây.”

“Ba hai một”

. Cảnh tượng này giống hệt như lúc Mạnh Chí Cường ép Thôi Văn Triết, không có gì khác biệt cả. Vẻ mặt Mạnh Chí Cường kiêu căng khó thuần nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh.

Bùi Nguyên Minh mỉm cười buông lỏng tay trái.

“Á!” Tiếng hét thảm thiết thê lương vang lên, đám phụ nữ Lâm Nhã Chi đều lộn nhào nằm trên đất.

Hứa Tuyết Kỳ cũng là đầu óc trống rỗng, mà phía sau lưng Mạnh Chí Cường cũng chảy đầy mồ hôi lạnh.

Vào lúc này anh ta trực tiếp sợ tè cả ra quần. Mùi khai của nước tiểu bay lên tận trời, vô cùng buồn nôn.
 
Chương 2641


Chương 2641:

“Đing động động..”.

Lựu đạn rơi xuống mặt đất, lăn lóc mấy vòng nhưng không nổ tung, mà là ở trên mặt đất không ngừng lắc lư.

Một đám người nhìn thấy thế thì mồ hôi lạnh ứa ra, cả người không ngừng run rẩy.

“Ô, thế mà không nổ à?”

“Xin lỗi nhé, quả lựu đạn này thể mà tịt ngòi à?”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh ngạc nhiên, sau đó anh lại tiện tay lấy từ trên người Mạnh Chí Cường ra một quả lựu đạn khác, dễ như trở bàn tay mở chốt an toàn.

“Tôi thả người, tôi giao người cho anh” Mạnh Chí Cường còn chưa kịp làm ra phản ứng thì Hứa Tuyết Kỳ đột nhiên quát lên.

Ai cũng không muốn chết, chứ đừng nói là mới đi dạo qua quỷ môn quan một lượt, Hứa Tuyết Kỳ càng không muốn chết.

Cuộc sống của cô ta trôi qua rất phong phú, cô ta tuyệt đối không muốn chết ở chỗ này.

Mạnh Chí Cường cũng hít sâu một hơi, vẻ mặt anh ta khó coi đến cực hạn.

Vào lúc này, anh ta chỉ hận không thể đập đầu chết trên mặt đất, Mạnh Chí Cường chưa từng nghĩ đến chính mình cũng có lúc sợ hãi như thế.

Rất nhanh theo cuộc điện thoại của Hứa Tuyết Kỳ, Giang Ngọc Hạ bị mấy vệ sĩ đưa ra, tuy vẻ mặt cô ta có chút tái nhợt, nhưng không có thương tổn gì.

Dù sao bọn họ đều là người trong giới thượng lưu, có một số việc, Hứa Tuyết Kỳ không dám làm loạn.

Tiếng nói vừa vang lên, Bùi Nguyên Minh bước một bước, một chân trực tiếp đạp lăn Mạnh Chí Cường xuống đất.

Đồng thời giẫm lên lưng Mạnh Chí Cường, khiến cho anh ta nhất định phải quỳ trên mặt đất.

Cảnh tượng này khiến cho tất cả mọi người hoảng hốt không thôi.

Nếu như nói cảnh tượng Bùi Nguyên Minh ném lựu đạn kia là cả gan làm loạn, như vậy giờ phút này đây, anh một chân đạp lăn Mạnh Chí Cường, ép anh ta quỳ xuống, đây thật đúng là hung hăng càn quấy.

Nhớ lại tất cả quá trình, mọi người mới nhất ra, tối hôm nay người nắm quyền chủ đạo thật ra không phải Mạnh Chí Cường mà chính là thằng cha Bùi Nguyên Minh trước mắt này.

ít nhất cho dù là Mạnh Chí Cường hay Hứa Tuyết Kỳ, trước đó có lẽ bọn họ còn muốn lợi dụng Giang Ngọc Hạ để đạt thành mục đích gì đó, nhưng lúc này đây, bọn họ ngoại trừ bị Bùi Nguyên Minh đạp ngã xuống đất thì không còn kết cục nào khác.

Toàn trường lặng ngắt như tờ.

Tất cả mọi người đều hơi ngẩn ra, căn bản không biết mình nên làm ra phản ứng gì.

Mấy người đàn ông và phụ nữ ăn mặc cao quý đều che miệng của mình, không để cho bản thân phát ra vào tiếng thét chói tai vào lúc này.

“Nói xin lỗi đi.” Bùi Nguyên Minh giẫm lên Mạnh Chí Cường, vẻ mặt hờ hững nói.
 
Chương 2642


Chương 2642:

Mặt Mạnh Chí Cường gần như bị Bùi Nguyên Minh giẫm lên mặt đất, cảm nhận được sát khí trên người Bùi Nguyên Minh, cuối cùng Mạnh Chí Cường đành phải nghiến răng nghiến lợi nói.

“Rất xin lỗi”. Sau khi anh ta nói xong câu đó, Bùi Nguyên Minh mới cười một tiếng, buông lỏng chân phải của mình ra.

Mà Mạnh Chí Cường cũng không vội vã đứng lên.

Anh ta quỳ thẳng người, sau đó vẻ mặt âm trầm nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, lộ ra khí tức dã thú.

“Họ Bùi kia, nói như vậy mày chính là Bùi Nguyên Minh? Rất tốt, hôm nay tao sẽ nhớ kỹ tất cả. Họ Bùi kia, mày nên biết, núi xanh là không thể chối bỏ, nước sâu, xanh thì luôn chảy mãi mãi. Chuyện tối hôm nay, sớm muộn gì tạo cũng sẽ đòi lại hết”.

Bùi Nguyên Minh cười lạnh một tiếng.

“Anh biết không? Tôi ghét nhất chính là có người mạnh miệng ở trước mặt tôi”.

Giọng nói vừa vang lên, Bùi Nguyên Minh dùng một tay túm cổ Mạnh Chí Cường, sau đó lấy quả lựu đạn đã mở chốt an toàn ra, trực tiếp nhét vào mồm Mạnh Chí Cường.

“Nếu miệng anh đã cứng như thế thì phải cắn cho thật chặt đó”.

“Ngộ nhỡ anh nhả ra, bảo bối nhỏ này phát nổ cũng đừng trách tôi đấy.” Bùi Nguyên Minh đưa tay ra vỗ lên má phải của Mạnh Chí Cường.

“Hy vọng lần tiếp theo chúng ta gặp lại, anh còn sống”.

Mạnh Chí Cường còn muốn nói thêm gì đó, nhưng lúc này đây anh ta chỉ có thể gắt gao trừng mắt nhìn Bùi Nguyên Minh.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh đạm mạc lại đá ra một nhát, trực tiếp đạp lăn Mạnh Chí Cường xuống đất. Lúc này Mạnh Chí Cường luống cuống tay chân bảo vệ hai quả lựu đạn đã rút chốt an toàn kia ra, vô cùng chật vật.

Vào lúc này, trên mặt Bùi Nguyên Minh đều là ý cười. Cái gọi là lưu manh liếm máu trên lưỡi đao cũng chỉ thế mà thôi.

“Mạnh Chí Cường trực tiếp sợ đến mức tè ra quần, nhà họ Mạnh đã mất sạch mặt mũi? Hứa Tuyết Kỳ lại bị đánh mặt? Những chuyện này, sao bây giờ mới nói cho tôi biết?”

Trong một tiệm hoa ở Cảng Victoria, Bùi Cửu Thiên tựa vào ghế sofa bên. cửa sổ, vẻ mặt ngạc nhiên.

Tin tức mới nhận được khiến cho vẻ mặt anh ta nhanh chóng trở nên u ám.

Cách đó không xa Bùi Lệ Thu nhìn thoáng qua anh ta, vừa dùng kéo sửa sang lại cành lá, vừa thản nhiên nói.

“Xảy ra chuyện gì rồi à?”. Bùi Cửu Thiên để điện thoại di động xuống, thở dài một hơi đáp.

“Hứa Tuyết Kỳ thế mà gọi Mạnh Chí Cường từ Châu Phi về, hơn nữa vì đối phó với Bùi Nguyên Minh, cô ta thế mà ngay cả Giang Ngọc Hạ cũng giam lại”

“Kết quả tối nay Bùi Nguyên Minh trực tiếp dẫn người đến hội sở Kim Ngọc ầmĩmột trận, Mạnh Chí Cường và Hứa Tuyết Kỳ đều bị ăn thiệt, nghe nói Mạnh Chí Cường sợ đến mức tè ra quần”

Sau khi nói lại tin tức mà cấp dưới báo cáo, trong mắt Bùi Cửu Thiên lóe lên ánh sáng kỳ lạ.

Hành động của Bùi Nguyên Minh hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của anh ta. Rắc rối nhất chính là, ngay cả Mạnh Chí Cường cũng bị khiếp sợ, sau này Cảng Thành và Las Vegas, còn ai dám tùy tiện ra tay với Bùi Nguyên Minh?
 
Chương 2643


Chương 2643:

Điểm chú ý của Bùi Lệ Thu không nằm ở đấy, cô ta suy nghĩ một lát rồi nói.

“Lá gan của thằng nhóc kia lớn như thể ư? Thế mà dám trực tiếp ném lựu đạn xuống đất?”.

“Chẳng phải cậu ta đã rút chốt an toàn rồi à? Sao lại không nổ?” Bùi Cửu Thiên vừa uống trà vừa thản nhiên nói.

“Sau đó có người đã từng điều tra qua, quả lựu đạn này bị hỏng, thuốc nổ bên trong đã xảy ra vấn đề”

“Cháu cũng không biết rốt cuộc là do thằng nhóc kia may mắn, vừa hay lấy được quả lựu đạn hỏng, hay là anh ta nhìn ra được vấn đề.”

“Nhưng những gì mà anh ta làm ép cho toàn trường không thở nổi”

Trong lúc nói chuyện, Bùi Cửu Thiên dùng di động mở ra một video, ấn nút mở để Bùi Lệ Thu xem chung.

Toàn bộ quá trình, hai người bọn họ đều thấy được rõ ràng, hơn nữa sau đi xem đi xem lại ba lần, Bùi Lệ Thu và Bùi Cửu Thiên đều khẽ thở dài một tiếng.

Cho dù vì sao Bùi Nguyên Minh làm được như vậy, nhưng trên thực tế ngay từ khi vừa mới bắt đầu, Bùi Nguyên Minh đã nắm toàn cục trong tay.

Bùi Lệ Thu nhìn chằm chằm vào màn hình, một lát sau cô ta mới thở dài một hơi, nói.

“Thằng nhóc này có nhân duyên rất tốt với phụ nữ “Thôi Nhã Tuyết, Đổng Hoài An, hiện tại lại thêm một Giang Ngọc Hạ”

Bùi Lệ Thu suy nghĩ một lúc rồi nói.

“Vậy chuyện tối hôm nay, cháu dự định xử lý như thế nào?”. Bùi Cửu Thiên thản nhiên nói.

“Xử lý như thế nào ư? Đương nhiên là giả bộ như chuyện gì cũng không biết.”

“Chẳng phải Mạnh Chí Cường và Hứa Tuyết Kỳ đã bắt đầu nghĩ cách áp chế chuyện tối này rồi à?”

“Chuyện đã xảy ra, sao có thể áp chế? Chỉ sợ ngày mai tin tức hot nhất chính là Mạnh Chí Cường sợ đến mức tè ra quần”

“Theo như cháu nghĩ, đây tuyệt đối là chuyện rất thú vị.” Nghe được Bùi Cửu Thiên nói như thế, Bùi Lệ Thu cười một tiếng.

Mạnh Chí Cường người này luôn không bị khống chế, từ trên xuống dưới nhà họ Mạnh cũng giống như thế, mỗi người đều là dân liều mạng, vô cùng hung ác, thích đao to búa lớn, lại vô cùng sĩ diện. Chuyện tối này bị đè xuống còn chưa tính, nếu như không ép xuống được, còn biến thành tin hot, chỉ sợ Mạnh Chí Cường sẽ ăn thua đủ với Bùi Nguyên Minh.

Ngày hôm sau sau xung đột ở hội sở Kim Ngọc, thời tiết có mưa nhỏ. Toàn bộ Cảng Thành đều mưa dầm, khiến cho cả người khó chịu.

Bùi Nguyên Minh từ một căn phòng khách của Long Điện Cảng Thành và Las Vegas đi ra, đi thẳng đến vị trí phòng khách.

Trong phòng khách, Thôi Văn Triết dựa người vào ghế, vẻ mặt đạm mạc như đang suy nghĩ, lại như đang chờ đợi.
 
Chương 2644


Chương 2644:

Thôi Văn Triết ở trước mắt có chút không giống với trước kia.

Trên người anh ta bớt đi loại thái độ bất cần đời của cậu ấm nhà giàu, nhiều hơn một phần âm trầm như nước.

Cảnh tượng này khiến Bùi Nguyên Minh vô cùng vui vẻ, xem như bài học hôm qua không uổng phí.

“Hôm qua giày vò cả đêm, sao cậu không nghỉ ngơi một chút?”

Bùi Nguyên Minh rót cho mình một cốc trà, sau khi uống một ngụm, anh có chút hứng thú hỏi.

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh xuất hiện, Thôi Văn Triết đột nhiên khẽ động, sau đó cung kính báo cáo.

“Anh Bùi, tối hôm qua tôi đã tìm hiểu một số tin tức, chuẩn bị báo cáo với anh. Chỉ là anh vẫn đang nghỉ ngơi, cho nên tôi không tiện quấy rầy nữa.”

“Vật vả cho cậu rồi” Bùi Nguyên Minh nói.

Không vất vả” Thôi Văn Triết lắc đầu.

“Hơn nữa vốn dĩ tôi không ngủ được” Bùi Nguyên Minh cười nói.

“Không ngủ được? Là tức giận hay cừu hận?”

“Cả hai đều không phải, năm đó ở đường đạo doanh, anh đã từng nói, muốn từ cấp bậc binh vương bước vào cảnh giới chiến thần cần đối mặt với nội tâm của chính mình, cần thật sự có được dũng khí”

“Trước đó trong quá khứ tôi không biết những lời này là có ý gì, nhưng dường như tối hôm qua, tôi đã hiểu ra rồi”

Hiển nhiên sau khi trải qua chuyện tối hôm qua, tâm tính của Thôi Văn Triết đã đạt được rèn luyện to lớn.

Người tài ba có thể nhẫn nhịn những thứ mà người khác không chịu nổi, vốn dĩ cũng không phải người bình thường có thể làm được.

Bùi Nguyên Minh vươn tay vỗ lên vai Thôi Văn Triết, khẽ nói.

“Không tệ, đây là một chuyện tốt, lúc cậu đối diện trực tiếp với nội tâm. của mình, cậu sẽ biết mình muốn gì, đến khi đó, chuyện cậu muốn bước vào cảnh giới Chiến Thần sẽ không còn gì khó khăn nữa.”

“Chiến thần không chỉ tăng lên về mặt thực lực, càng là một loại thăng hoa trên phương diện tinh thần” “Chỉ có khi bản thân cậu sinh hoạt theo dáng vẻ ban đầu, không sống thành dáng vẻ mà mình chán ghét, không muốn vì thế tục mà bị trói buộc, như vậy khoảng cách đến cấp bậc kia của cậu không còn xa nữa”

Thôi Văn Triết giống như có điều suy nghĩ khẽ gật đầu, tổng giáo đầu đúng là tổng giáo đầu.

Dạng người này ở trong nội bộ Long Môn quyền cao chức trọng, nhưng bây giờ lại bị chấp pháp đường đưa đi lâu như thế.

Nhìn thể nào cũng thấy có vấn đề.

“Đi thôi, chúng ta đến nhà họ Giang xem tình hình như thế nào?” Bùi Nguyên Minh quả quyết ra lệnh dẫn đầu đến Long Điện Cảng Thành và Las Vegas. Cùng lúc đó nhà họ Giang.

Nhà họ Giang quản lý Long Môn Cảng Thành và Las Vegas nhiều năm, được cho là quyền cao chức trọng.

Cho nên biệt thự của nhà họ Giang tọa lạc dưới chân núi Thái Bình. Lúc Giang Ngọc Hạ được đưa về nhà họ Giang, toàn bộ nhà họ Giang đều ở trong bầu không khí vô cùng nghiêm túc.

Giang Hoành Lâm bị người của chấp pháp đường đưa đi đến nay chưa trở về.

Tối hôm qua Giang Ngọc Hạ cũng bị Hứa Tuyết Kỳ trói đi, thiếu chút nữa đã gặp nguy hiểm.

Chỉ trong một ngày ngắn ngủi đã xảy ra quá nhiều chuyện, khiến cho nhà họ Giang bọn họ đã mất đi trụ cột đáng tin cậy, trở nên hỗn loạn.
 
Chương 2645


Chương 2645:

Lúc này đây trong đại viện nhà họ Giang đèn đuốc sáng trưng, tất cả người nhà họ Giang đều ngồi trong phòng khách, từng người đều mang theo vẻ mặt ngưng trọng chờ đợi.

Về phần giúp Giang Ngọc Hạ đòi lại lẽ phải, đến lúc này chưa ai nhắc đến. Rầm. Ngay tại lúc người nhà họ Giang có chút hoảng sợ không chịu nổi, cửa lớn nhà họ Giang đột nhiên truyền đến một tiếng vang lớn.

Ngay sau đó mười mấy chiếc xe thương vụ màu đen lao đến.

Cửa xe mở ra, mười mấy đệ tử của chấp pháp đường Long Môn đi xuống, cả đám đều cầm vũ khí trong tay, dáng vẻ đằng đằng sát khí. Vốn dĩ những đệ tử Long Môn chịu trách nhiệm bảo vệ biệt thự nhà họ Giang, lúc nhìn thấy những đệ tử của chấp pháp đường, sắc mặt mỗi người đều thay đổi, không dám có động tác dư thừa nào. Những đệ tử chấp pháp đường này hừ lạnh một tiếng, nhanh chóng lưu loát bao vây sân nhà họ Giang.

Sau đó đã thấy Công Tôn Vũ Nhiên xuất hiện, tư thế hiên ngang dẫn theo mười cao thủ nghênh ngang đi vào đại sảnh.

Giang Ngọc Hạ vô thức nói.

“Cô làm gì thế?” Bốp.

Công Tôn Vũ Nhiên nhìn cũng không nhìn Giang Ngọc Hạ lấy một lần mà chính là trở tay trực tiếp tát cô ta một cái.

Sau đó cô ta mới lấy điện thoại di động ra trên dưới đánh giá Giang Ngọc Hạ một lát, lạnh lùng nói.

“Chính là người phụ nữ này, anh Long có lệnh đưa cô ta đến đạo quán.”

Theo Công Tôn Vũ Nhiên ra lệnh, nhất thời liền thấy mấy đệ tử của chấp pháp đường giống như sói như hổ xông lên, trực tiếp giữ Giang Ngọc Hạ kéo ra ngoài, đưa đến đạo quận Long Môn Cảng Thành.

“Phân hội trưởng Long Môn Cảng Thành và Las Vegas Giang Hoành Lâm cùng Bùi Nguyên Minh cá mè một lứa, cho nên cùng tội. Hiểu không?

Nói một cách đơn giản, nhà họ Giang các người đã bị phế đi rồi”

“Nếu thức thời thì toàn bộ quỳ xuống, không thức thời tôi sẽ tự mình ra tay đánh ngã đám các người”

Một đám người nhà họ Giang đều căm phẫn.

Bọn họ vì Long Môn vất vả phấn đấu mấy chục năm, luôn luôn quyền cao chức trọng ở Long Môn.

Nhưng hiện tại lại bị đổ oan? Có thể nhẫn nại không thể nhẫn nhục.

“Chúng tôi không phục”. Một đám người nhà họ Giang gầm thét.

“Để ông cụ trở về”.

“Đúng thế, ông cụ là nguyên lão Long Môn, ai dám phế ông ấy!”

“Chấp pháp đường các người cũng không thể vu oan, tùy ý làm bậy như vậy chứ? Ai không biết ông cụ luôn trung thành tuyệt đối với môn chủ Long?”

“Các người đây là đang vu oan hãm hại”

“Hay cho một câu trung thành tuyệt đối với môn chủ Long!” Công Tôn Vũ Nhiên chắp tay sau lưng, vẻ mặt lạnh lẽo.

“Xem ra các người đều là nhân chứng.”

“Dù sao Long Môn chúng tôi luôn yêu cầu đối với Long Môn trung thành mà không phải sùng bái cá nhân!”

“Nhà họ Giang các người, tôi rất nặng!”.
 
Chương 2646


Chương 2646:

“Rốt cuộc các người muốn làm gì?” Vẻ mặt ba Giang phẫn nộ nói.

Nhà họ Giang bọn họ quản lý Long Môn Cảng Thành và Las Vegas nhiều năm như thế, đã bao giờ từng nhận qua nhục nhã như vậy?

Đến lúc này tung tích của ông cụ không rõ, con gái mình lại bị cưỡng chế đưa đi, rốt cuộc những người này muốn gì?

“Muốn làm gì ư?” Công Tôn Vũ Nhiên lạnh nhạt nói.

“Chuyện này rất đơn giản, chúng tôi cần mấy phần khẩu cung, một chút chứng cứ, chắc hẳn nhà họ Giang các người gia nghiệp lớn, có thể cung cấp những thứ này cho chúng tôi nhỉ?”

“Tôi cho các người nửa tiếng, tự mình giao chứng cứ nhà họ Giang thông đồng với kẻ địch bên ngoài ra, nếu không cũng đừng trách Công Tôn Vũ Nhiên tôi không nể mặt mấy người, trực tiếp lấy các người ra khai đao”

Nghe được Công Tôn Vũ Nhiên nói, vẻ mặt người nhà họ Giang đều thay đồi.

Đây là muốn quang minh chính đại vu oan hãm hại. Ba Giang thốt lên một câu.

“Chấp pháp đường các người làm ăn cẩu thả như thế sẽ sớm có báo ứng!”.

Bốp Công Tôn Vũ Nhiên lại tát một cái, trực tiếp tát bay ba Giang.

“Báo ứng?”.

“Đến đây, ông đến nói cho tôi biết cái gì gọi là báo ứng đi!”

“Lục soát.”

“Tất cả mọi người ra tay cho tôi, xem chứng cứ thông đồng với kẻ địch bên ngoài của bọn họ ở đâu? Giọng nói vang lên, toàn bộ mười đệ tử của chấp pháp đường đều thô bạo lật từng căn phòng.

Chẳng qua tay chân của bọn họ không sạch sẽ, nhìn thấy thứ gì đáng tiền sẽ thuận tay lấy đi, nhìn thấy nữ quyền xinh đẹp sẽ sờ mấy cái.

Mấy người đàn ông nhà họ Giang theo bản năng muốn ngăn lại, nhưng lại bị đệ tử của chấp pháp đường đánh ngã xuống đất.

Tuy những người nhà họ Giang này đều đã từng học võ, nhưng vốn dĩ thân thủ của đệ tử chấp pháp đường Long Môn đã ở trên đệ tử Long Môn thông thường, sao những người này có thể chống đỡ được chứ?

“Tôi nói cho cô biết, nhà họ Giang chúng tôi luôn trung thành tuyệt đối, không phải đảm bắt con chấp pháp đường các người có thể tùy tiện mấy câu làm hại, chờ đến khi ông cụ nhà chúng tôi trở về, đảm các người sẽ phải trả giá thật đắt.”

Bich. Công Tôn Vũ Nhiên trực tiếp quảng ba Giang xuống đất, sau đó lạnh lùng nói.

“Mạnh miệng đúng không? Người đâu đánh gãy chân thằng cha này cho tôi”.

“Tôi cũng không tin xương cốt của mỗi người nhà họ Giang đều cứng như thế?

Theo mệnh lệnh của Công Tôn Vũ Nhiên vang lên, mấy đệ tử chấp pháp đường cùng nhau đi lên.

Ba Giang vừa mới giãy dụa đứng lên đã bị người ta đạp ngã xuống.

Một giây sau một đệ tử của chấp pháp đường đi lên một bước, trực tiếp giẫm lên tay trái của ba Giang.

“A!” Tiếng hét vô cùng thể lương vang lên, tay trái của ba Giang trực tiếp bị người ta đạp gãy.

Tuy ông ta đã luyện võ mấy năm, nhưng lúc này vẫn đau đến mức lăn lộn trên đất.

“Những người khác cũng phể đi, một tay không đủ thì cả tay chân. Tôi muốn xem xem, rốt cuộc miệng ai cứng, dám không phối hợp chấp pháp với chấp pháp đường chúng ta”
 
Chương 2647


Chương 2647:

“Tôi nói cho mấy người biết Công Tôn Vũ Nhiên tôi nói mấy người nhà họ Giang có tội thì chính là nhà họ Giang các người có tội, dám đối nghịch với tôi ư? Các người cho rằng mình là ai chứ?”

“Tôi nói cho mấy người biết, hôm nay cho dù ông trời có đến đây cũng không cứu được nhà họ Giang các người đầu”

“Lại dám cho tên họ Bùi kia chỗ dựa, các người chết chắc rồi”.

Theo mệnh lệnh của Công Tôn Vũ Nhiên vang lên, một đám đệ tử của chấp pháp đường đều cười gằn đi lên.

Trước đó ở chỗ Bùi Nguyên Minh, bọn họ ăn thiệt lớn, bây giờ từng người đều bày ra dáng vẻ diễu võ giương oai, chỉ muốn tìm lại thể diện đã mất của mình ở nhà họ Giang.

Rầm. Ngay tại lúc các đệ tử của chấp pháp đường sắp ra tay, trong nháy mắt cửa lớn nhà họ Giang đột nhiên bị người ta một cước đá văng.

Cánh cửa đồng bị đá bay, một bóng người chắp tay đi vào.

“Nghe nói chấp pháp đường các người nhân lúc tôi không ở đây, lại đổ lên đầu tôi tội danh thông đồng với kẻ địch bên ngoài, còn chuẩn bị để những người nhà họ Giang này đến vụ oan cho tôi?”

“Sao thế, lúc trước dạy dỗ các người chưa đủ à? Các người muốn chết như vậy sao?”.

Giọng nói vang lên, bóng dáng Bùi Nguyên Minh đi vào bên trong đại sảnh.

Dưới ánh đèn, thân hình Bùi Nguyên Minh gầy gò, nhưng khí thế lại long trời lở đất.

Ánh mắt anh lạnh lùng lướt qua toàn trường, trực tiếp khiến cho tất cả mọi người đều theo bản năng run lên.

Trước đó người nhà họ Giang đều từng nhìn thấy ảnh chụp của Bùi Nguyên Minh, lúc này nhìn thấy phân hội trưởng Bùi đến, toàn bộ đều vô thức hành lễ nói.

“Phân hội trưởng Bùi”.

Mà lúc nhìn thấy Bùi Nguyên Minh xuất hiện, cả đám người nhà họ Giang đều là ánh mắt phức tạp.

Trước đó Giang Hoành Lâm đứng về phía Bùi Nguyên Minh, người nhà họ Giang cũng không nguyện ý.

Nhưng lúc này Giang Hoành Lâm sống chết không rõ, người đi ra cứu bọn họ lại là Bùi Nguyên Minh? Điều này khiến cho bọn họ cảm thấy vô cùng phức tạp.

“Anh cũng quá yếu rồi.”

“Con trai của Long đường chủ, đó là ai?” Bùi Nguyên Minh cau mày. Công Tôn Vũ Nhiên cười lạnh.

“Họ Bùi kia, anh giả bộ gì chứ?”

“Anh Long – Long Tông Trạch của chúng tôi chính là cậu chủ nổi danh của Vũ Thành, anh ấy chẳng những là chi thứ của nhà họ Long – Một trong mười gia tộc đỉnh cấp, mà ba của anh ấy còn là đường chủ của chấp pháp đường.”.

“Có thể nói anh ấy xuất hiện ở Cảng Thành và Las Vegas chính là đại biểu cho uy quyền cao nhất của chấp pháp đường. Đối mặt với anh Long Long Tông Trạch, anh còn không quỳ à?”

“Tôi nói cho anh biết, anh không quỳ thì kết cục của anh sẽ rất khó coi đấy”

.Nói đến đây Công Tôn Vũ Nhiên vô cùng có lòng tin, vô cùng kiêu căng.

Ngay cả nhân vật như Giang Hoành Lâm, trước đó hoàn toàn không cho Long Ngạo Thiên mặt mũi, nhưng nghe thấy ba chữ Long Tông Trạch đã phải vội vàng ra nghênh đón.

Bùi Nguyên Minh trâu bò đến mấy có thể bằng Giang Hoành Lâm ư?

Cho nên vốn dĩ Công Tôn Vũ Nhiên rất kiêng kị Bùi Nguyên Minh, nhưng lúc này lại vô cùng kiêu ngạo.
 
Chương 2648


Chương 2648:

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, sau đó tự mình lấy điện thoại di động ra, gửi một tin nhắn ra ngoài, để công tử Hải điều tra thêm về nội tình của Long Tông Trạch này.

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh không để ý đến mình, còn thản nhiên gửi tin nhắn, lúc này Công Tôn Vũ Nhiên vẻ mặt khinh thường nói.

“Được rồi, họ Bùi kia, đừng giả vờ nữa, thân phận của anh Long đặt ở đó, ai cũng không cách nào áp chế được anh ấy đâu. Anh tên gì cũng vô dụng, anh đã đến thì đi cùng tôi, đến ở trong nhà tù của Long Môn. Nhìn xem lúc nào anh Long chơi chán, có rảnh rỗi sẽ dẫn anh đi tra hỏi”

“Tôi khuyên anh đừng nên phản kháng làm gì, trước đó anh làm trái tôi, thân phận phân hội trưởng kia còn có thể che chở được anh. Nhưng nếu như anh đối nghịch với mệnh lệnh của anh long, Long môn chủ chưa chắc đã có thể bảo vệ được anh.”

“Anh nhiều nhất cũng chỉ là tiểu bối mà Long môn chủ coi trọng mà thôi, mà Long Tông Trạch chính là thân thích”

“Ở trong lòng Long môn chủ, bên nào nặng bên nào nhẹ, tốt nhất anh cũng nên hiểu” .

Công Tôn Vũ Nhiên nở nụ cười nghiền ngẫm, không ngừng nhắc nhở Bùi Nguyên Minh sự chênh lệch giữa anh và Long Tông Trạch lớn đến mức nào. Những người khác e sợ núi dựa Long môn chủ của anh, thế nhưng ở trước mặt Long Tông Trạch, chỗ dựa kia chẳng có bất kỳ ý nghĩa gì.

Mà nghe thấy Công Tôn Vũ Nhiên nói như thế, đám đệ tử của chấp Pháp Đường đều quái gở nhìn Bùi Nguyên Minh.

Trước đó thằng cha này lại dám khiêu chiến bọn họ, khiêu chiến Công Tôn Vũ Nhiên, khiêu chiến phó đường chủ Long Ngạo Thiên.

Nếu như lần này không giết chết anh, không cho anh biết vì sao hoa lại đỏ như vậy, sau này chấp pháp đường Long Môn đâu còn uy quyền gì nữa chứ? Đây cũng chính là lý do đường chủ đề Long Tông Trạch tự mình đến Cảng Thành.

“Hội trưởng Giang xem như là bạn của tôi, người nhà của hội trưởng Giang cũng là người nhà của tôi”

“Đánh người nhà của tôi lại còn dám ở trước mặt tôi kêu gào, còn chuẩn bị đổ tội danh thông đồng với kẻ địch bên ngoài lên đầu tôi”

Cô ta tin tưởng, lúc này Bùi Nguyên Minh ở trước mặt cô ta nhiều nhất cũng chỉ dám mạnh miệng, căn bản không dám ra tay.

Đối với một con vịt chết còn mạnh miệng như Bùi Nguyên Minh, cô ta tràn đầy khinh bỉ.

“Được rồi họ Bùi kia, đừng nói nhảm nhiều như thế nữa.”

“Nhanh quỳ xuống và mình một trăm cái, thiếu một cái, lát nữa tôi sẽ khiến anh gãy một chiếc xương” Công Tôn Vũ Nhiên chỉ vào Bùi Nguyên Minh.

“Những lời Công Tôn Vũ Nhiên tôi nói, anh nghe rõ chưa?” Bùi Nguyên Minh thản nhiên đáp.

“Nếu như tôi nói không thì sao?” Một đệ tử của chấp pháp đường đi lên cười lạnh nói.

“Ranh con, mày thật sự cho rằng chỉ dựa vào một danh hiệu phân hội trưởng thì có thể làm màu trước mặt chấp pháp đường chúng tao ư?”.

“Mày dám nói chuyện với sự tỷ Công Tôn Vũ Nhiên như thế? Mày có tin tạo tát chết mày không…

Anh ta còn chưa nói xong thì đột nhiên dừng lại.

Bởi vì chẳng biết từ lúc nào Bùi Nguyên Minh đã đứng trước mặt anh ta, sau đó bốp một tiếng tát lên mặt anh ta một cái.

Cơ thể đệ tử chấp pháp đường này bay tứ tung, hôn mê ngay trên không trung.
 
Chương 2649


Chương 2649:

Cảnh tượng này khiến cho ánh mắt Công Tôn Vũ Nhiên hơi nheo lại, một lát sau, trong ánh mắt đó mang theo sát ý và hơi lạnh. Cô ta không tin Bùi Nguyên Minh dám chống lại Long Tông Trạch.

Đây chính là đại biểu cho nhà họ Long, đại biểu cho nhân vật lớn ở Long Môn.

Anh ta đến, ngay cả Bùi Cửu Thiên cũng phải nể mặt anh ta mấy phần, đặc biệt phái người đưa quà đến.

Họ Bùi này có tài đức gì mà dám phản kháng anh Long?

Các đệ tử khác của chấp pháp đường cũng đều quay sang nhìn nhau, sau đó một đệ tử đầu cua dữ tợn đi lên trước một bước, cười lạnh nói.

“Tôi nói cho anh biết, có bản lĩnh thì anh thủ giết chúng tôi xem? Tát một cái thì có gì giỏi chứ? Anh dám giết chết tôi, tôi phục anh” .

Hiển nhiên anh ta cảm thấy Bùi Nguyên Minh chỉ đang phô trương thanh thể mà thôi, chỉ dám vung tay dọa người, không dám thật sự giết những người bọn họ.

Răng rắc.

Lời còn chưa dứt, Bùi Nguyên Minh đi lên một bước túm cổ tên đệ tử hung hăng càn quấy của chấp pháp đường kia, đột nhiên nhấc lên.

Một tiếng vang giòn, cơ thể của đệ tử chấp pháp đường này trực tiếp xụi lơ trên mặt đất, không còn hơi thở.

Trên mặt anh ta còn mang theo vẻ khó mà tin được cùng với vẻ khiếp sợ.

Hiển nhiên là chết không nhắm mắt, không tin Bùi Nguyên Minh lại thật sự dám giết chết mình.

Tâm trạng của mọi người đều chấn động, vẻ mặt khó coi tới cực hạn, Công Tôn Vũ Nhiên thì nghiêm túc nói.

“Bùi Nguyên Minh, anh chán sống hả, anh lại dám giết chết đệ tử của chấp pháp đường chúng tôi”.

Mười đệ tử của chấp pháp đường đồng thời rút vũ khí ra nhằm về phía Bùi Nguyên Minh.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh đạm mạc, đi lên một bước, chỉ nghe thấy tiếng răng rắc, gạch men sứ trên mặt đất vỡ vụn, bắn ra từng mảnh.

“Nếu như với phong cách hành sự này của mấy người lại có thể đại biểu cho chấp pháp đường, như vậy chấp pháp đường của Long Môn cũng không cần thiết phải tồn tại nữa”

Cái gọi là chấp pháp đường hẳn là nên đại biểu cho công chính và quyền uy nội bộ, là lợi khí giám sát ba mươi sáu phân hội trưởng.

Nhưng lúc này đây ở trong mắt Bùi Nguyên Minh, chấp pháp đường của Long Môn đã biến thành công cụ để người ta lạm dụng chức quyền.

Đối với loại người này, Bùi Nguyên Minh căn bản sẽ không nương tay.

Gần như cùng một thời gian, Thôi Văn Triết lấy tốc độ cực nhanh đánh ngã toàn bộ đệ tử chấp pháp đường đang canh giữ ở bên ngoài.

Chỉ trong nháy mắt mà thôi một Công Tôn Vũ Nhiên mang theo khí thế hùng hổ mà đến, vô cùng phách lối đã trở thành người trơ trọi.

Một đám người nhà họ Giang cảm thấy nở mày nở mặt, không quan tâm đến vết thương trên người, toàn bộ đều hưng phấn hô to.

“Tốt quá, tốt quá rồi!”.

“Anh điên rồi, anh điên rồi!” .

“Tàn sát đệ tử cùng tông môn tội ác tày trời, Bùi Nguyên Minh, chức phân hội trưởng kia cũng không bảo vệ được anh, anh chờ bị diệt cả nhà đi.”

“Ngay cả con chó mà nhà anh nuôi cũng phải chết” Bùi Nguyên Minh thản nhiên đáp.

“Đây chính là di ngôn của cô đấy hả?”
 
Chương 2650


Chương 2650:

“Anh..” Công Tôn Vũ Nhiên bị nghẹn họng, nhưng cô ta nhanh chóng kịp phản ứng.

Cấp dưới của mình đều đã chết hết, chính mình còn chưa chết, xem ra Bùi Nguyên Minh thật sự kiêng kị thân phận và chỗ dựa của cô ta, cho nên không dám làm gì cô ta.

Ngay sau đó, vốn dĩ đang thấp thỏm lo âu, lúc này Công Tôn Vũ Nhiên đã khôi phục lại thái độ ngạo kiều, lạnh lùng nói.

“Bùi Nguyên Minh, anh dám đụng đến tôi thì Giang Hoành Lâm chắc chắn phải chết.”

“Tôi có thể nói thật cho anh biết, bởi vì ủng hộ anh, Giang Hoành Lâm đã bị bắt, bị giam vào tù.”

“Còn nữa, nghe nói Giang Ngọc Hạ cùng anh xem mắt, nửa tiếng trước đã bị tôi đưa đến trên giường anh Long”

“Nếu như anh làm trái tôi, sau khi người phụ nữ kia bị anh Long chơi chán, tôi cũng sẽ giết chết cô ta”

“Tôi nói cho anh biết, hiện tại người của anh ở trong tay tôi, anh có thể làm gì được tôi chứ?”

“Đừng phô trương thanh thể làm gì, anh căn bản không dám giết tôi. Không giết tôi, ông cháu nhà họ Giang kia còn có thể có đường sống, giết tôi rồi, anh Long giận dữ, thây ngang khắp đồng, đến khi đó toàn bộ nhà họ Giang đều sẽ phải chôn cùng anh” .

Ánh mắt Bùi Nguyên Minh trở nên lạnh lẽo, không nghĩ đến trong vòng một đêm ngắn ngủi lại xảy ra nhiều chuyện như thế.

“Anh dám động đến tôi, đám người Giang Hoành Lâm chắc chắn phải chết”.

Lúc này đây Công Tôn Vũ Nhiên ngoài mạnh trong yếu. Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng, vẻ mặt anh lạnh lùng đến cực hạn.

“Phế người phụ nữ này đi.” Trong chớp mắt, Bùi Nguyên Minh làm một thủ thể đánh.

Chỉ thấy Thôi Văn Triết đi lên một bước, trong ánh mắt hoảng sợ của Công Tôn Vũ Nhiên, răng rắc một tiếng đánh gãy tay chân cô ta.

“Á!” Tiếng hét thê lương truyền đến, Công Tôn Vũ Nhiên đau đến mức cả người run rẩy.

“Anh muốn làm gì?”

“Đánh gãy tay chân tôi, anh Long sẽ không bỏ qua cho các người đâu.” Bùi Nguyên Minh hờ hững nói.

“Nhớ kỹ lấy khẩu cung nhà họ Giang sau đó giết chết bọn họ, tiếp theo tìm cơ hội bắt Bùi Nguyên Minh, đã nghe thấy chưa? Anh ta dám phản kháng thì dẫn theo mấy chục nghìn đệ tử Long Môn Cảng Thành và Las Vegas trực tiếp giết chết anh ta.”

“Tôi cũng không tin anh ta song quyền có thể địch được bốn tay”

“Chúng ta có nhiều người như vậy, mỗi người nhổ một bãi nước bọt cũng đủ dìm chết anh ta rồi.”

“Long Tông Trạch đúng không, là tôi, Bùi Nguyên Minh đây”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh hờ hững lên tiếng, không bởi vì lời nói của đối phương mà tâm tình có chút biến hóa nào.

“Tôi gọi cú điện thoại này cho anh là vì nói cho anh biết. Cho dù là hội trưởng Giang hay cô Giang, nếu như bọn họ xảy ra chuyện, anh cũng có chuyện, bọn họ mất một sợi tóc, tôi sẽ đánh gãy chân tay anh, khiến anh sống không bằng chết”.

“Bùi Nguyên Minh?” Đầu dây bên kia, Long Tông Trạch hơi sửng sốt, giống như rất bất ngờ khi người gọi là Bùi Nguyên Minh, sau đó anh ta cười lạnh một tiếng.

“Phế vật, ốc không lo nổi mình ốc còn ở chỗ tôi làm màu?”

“Anh nghĩ gì thế?”
 
Chương 2651


Chương 2651:

“Tôi nói cho anh biết, lần này tôi không chỉ đại diện cho Chấp Pháp Đường của Long Môn, mà là cả Long Môn”

“Anh chỉ là một phân hội trưởng, đứng trước mặt tôi giả vờ gì chứ?”

“Tôi bảo anh nằm úp thì anh phải nằm úp, bảo anh quỳ thì phải quỳ”

Giọng nói của Long Tông Trạch dù cách điện thoại di động nhưng vẫn nghe thấy sự hung dữ:

“Đúng rồi, tôi vừa mới cho người đưa Giang Ngọc Hạ đi tắm rửa sạch sẽ” .

“Đợi sau khi cô ta tắm rửa sạch sẽ, tôi nhất định sẽ thương tiếc cô ta thật tốt”

“Có phải là anh chưa từng chơi đùa phụ nữ không?”

“Có muốn đến xem tôi chơi không?”

“Ha ha ha ha.”

Tiếng cười của Long Tông Trạch sằng bậy lại tùy tiện, kiêu ngạo bá đạo tận trời.

Anh ta cơ bản không quan tâm Công Tôn Vũ Nhiên có hoàn thành nhiệm vụ hay không, cũng không quan tâm Bùi Nguyên Minh đang làm gì.

Đối với anh ta mà nói thì một phân hội trưởng như Bùi Nguyên Minh chỉ là một con bù nhìn có thể chơi đùa thỏa thích mà thôi.

Với thân phận của anh ta thì muốn chỉnh như thế nào cũng được, chỉnh đến chết cũng không ai dám nói một câu nào.

Sự uy hiếp của Bùi Nguyên Minh tất nhiên là cũng không hề có chút lực sát thương nào với anh ta.

Dù sao thì anh ta cũng cảm giác rằng chỉ cần nửa phút là mình có thể giết chết Bùi Nguyên Minh.

Bùi Nguyên Minh siết chặt điện thoại di động, anh lạnh nhạt thản nhiên. nói:

“Long Tông Trạch, mong là trước khi chết mày cũng có thể phách lối như vậy.”

“Mong là đến lúc đó mày không quỳ xuống đất cầu xin tha thứ”

“Tao? Quỳ xuống đất xin tha thứ sao?”

Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói khó tin của Long Tông Trạch, trong đó còn kèm theo tiếng cười vang của những người phụ nữ khác.

“Mày cho rằng tao là ai? Mày nghĩ tao đang ở đâu?”

“Ai dám đụng chạm, gây sự với tao, chờ chết đi!”

Nói xong Long Tông Trạch không nhịn được gào to nói:

“Bảo con khốn đó tắm nhanh lên một chút, nghe lời một chút, ông đây không nhịn được nữa”

“A!” Đầu dây bên kia truyền đến tiếng kêu thảm của Giang Ngọc Hạ, có lẽ là cô ta phản kháng nên bị người ta tát một bạt tai.

Trong giọng nói của cô ta ẩn chứa sự đau đớn, tủi nhục và tuyệt vọng.

Hẳn là làm thế nào cô ta cũng không ngờ rằng với thân phận của mình, sau khi bị dẫn đi lại gặp phải chuyện như vậy.

Nghe thấy tiếng động phát ra trong điện thoại, vẻ mặt của Công Tôn Vũ Nhiên rất hả hê. Bây giờ cô ta đã bị tàn phế, nhưng mà cô ta càng hy vọng Bùi Nguyên Minh cũng bị tàn phế.

Chỉ có khiến Bùi Nguyên Minh nếm trải đau khổ trên đời mới khiến Công Tôn Vũ Nhiên cảm thấy sung sướng.

“Được rồi, tiện thể nói cho mày biết một tiếng, tạo vừa mới uống mấy viên thuốc màu xanh da trời, một tiếng nữa là có tác dụng rồi.”

“Không phải mày muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân sao?”

“Tao cho mày thời gian nửa tiếng”

“Nếu không có cả họ Giang của chúng ta sẽ kết thúc tuổi xuân đấy!”

“Nếu như mày thấy khó chịu thì giết tao qua điện thoại đi”

“Mày dám không?”

“Tao đang ở đạo quán của Long Môn”.

“Mày đến đây đi, tới làm gì tao đi!”

Xung quanh đó, những người bạn của Long Tông Trạch cười lớn, nói qua điện thoại:

“Đúng vậy, giết bọn tao qua điện thoại đi!”

“Chúng ta sợ quá đi mất!”

“Ha ha ha ha.”

Bùi Nguyên Minh lạnh lùng cúp điện thoại, thản nhiên nói:

“Nhanh lên một chút, đã có người muốn chết, cuối cùng tôi cũng được tiễn bọn họ lên đường”

Nghe vậy Thôi Văn Triết trực tiếp giẫm chân ga hết cỡ.

“Bùi Nguyên Minh, tuy là anh có thân thủ bất phàm, nhưng nếu anh muốn. đụng đến cậu chủ nhà họ Long là Long Tông Trạch sao?”

“Đơn giản là mơ mộng hão huyền, nằm mơ giữa ban ngày.” Công Tôn Vũ Nhiên nghe vậy liên tục cười lạnh.

“Không nói đến mấy trăm đệ tử của Chấp Pháp Đường ai nấy cũng đều đáng sợ, chỉ đơn giản mấy người bên cạnh cậu chủ Long cũng đã có mấy vệ sĩ là binh vương đỉnh phong rồi”

“Đã từng có không biết bao nhiêu người muốn gây sự với anh ta, nhưng không phải đều bị giết chết sao?”
 
Chương 2652


Chương 2652:

“Anh muốn tìm cậu chủ Long gây chuyện sao? Đúng là người được mừng thọ lại tự treo cổ, chán sống sao?”

“Chẳng khác nào cầm đèn lồng đi vệ sinh, tự tìm lấy cái chết!”

“Tôi nói cho anh biết, nếu anh biết điều thì nhanh chóng chữa khỏi tay chân cho tôi, sau đó quỳ xuống cầu xin, có khi tôi có thể đứng ra nói giúp anh vài câu”

“Nếu không, anh cứ giữ thái độ như vậy thì ngay cả chó của nhà anh nuôi cũng phải chết!”

Bùi Nguyên Minh vẫn giữ vẻ mặt thản nhiên, trở tay tát một cái lên mặt của Công Tôn Vũ Nhiên.

“Á”

Công Tôn Vũ Nhiên kêu thảm một tiếng, cô ta đau đến mức cả người co rút lại, lực đánh mạnh mẽ đáng sợ khiến cô ta vô cùng đau đớn.

Mấy phút sau, đoàn xe của Bùi Nguyên Minh dừng ở ngoài cửa lớn của đạo quán Long Môn.

Cửa xe mở ra, Bùi Nguyên Minh đi ra ngoài, trên tay Thôi Văn Triết đang túm lấy Công Tôn Vũ Nhiên đã bị phế bỏ, ánh mắt lạnh nhạt.

Lúc này toàn bộ đạo quán Long Môn đã bị người của Chấp Pháp Đường chiếm cứ.

Nên lúc đám người Bùi Nguyên Minh xuống xe, điều đầu tiên nhìn thấy là người của Chấp Pháp Đường.

Mà trong khoảnh khắc nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, những đệ tử của Chấp Pháp Đường này đều ngẩn ra.

Sau đó có người không nhịn được la lớn: “Đúng là gan lớn, Bùi Nguyên Minh, mày lại còn dám làm sư tỷ Công Tôn Vũ Nhiên bị thương, mày muốn chết à?”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh thờ ơ, không nói câu nào, một bạt tay vung ra.

“Bốp!”

“Ai cản tôi thì phải chết!”

Những đệ tử của Chấp Pháp Đường có mặt ở đó cùng lúc bay ra, Bùi Nguyên Minh chắp hai tay sau lưng, trực tiếp đạp lên cầu thang đá xanh, đi về phía nhà chính Những đệ tử của Chấp Pháp Đường khác nhìn thấy cảnh này thì ai nấy đêu hơi hoảng hốt.

Một lát sau, có người cười gắn nói: “Họ Bùi kia, mày nghĩ đây là phân hội Long Môn thủ đô sao? Mày còn có quyền thế gì ở đây sao?”

“Trước đó để mày chiếm được ít lợi ích thì mày đã thật sự không xem Chấp Pháp Đường của bọn tao ra gì à?”

“Hôm nay cậu chủ Long muốn giết mày cũng không hề khác giết chết một con chó con mèo ngoài đường là mấy”

“Đến đây đi, nếu mày dám đụng vào bọn †ao, mấy người bọn tao sẽ tiễn mày lên đường”

Mười mấy đệ tử của Chấp Pháp Đường đều rút vũ khí ra, cười gần tiến lên.

“Bốp bốp bốp”

Bùi Nguyên Minh không có hứng thú nói vớ vẩn với bọn họ, vung tay phải lên.

Chỉ trong nháy mắt, mấy đệ tử Chấp Pháp Đường vừa xông lên đều bay ra.

Có người lúc ngã xuống đất còn có thể giấy dụa vài cái, có người lúc rơi xuống đất thì la đời, không còn thở nữa.

Công Tôn Vũ Nhiên nhìn thấy cảnh này, cô.

†a nhất thời cảm thấy vô cùng đau lòng.

Những người này đều là những cao thủ của Chấp Pháp Đường, không ít người đều là những sư huynh sư đệ của cô ta, nhưng mà đứng trước mặt Bùi Nguyên Minh thì ngay cả một chiêu cũng không đỡ nổi sao?

Lúc này cô ta không thể nhịn được đau đớn tức giận nói: “Họ Bùi kia, đều là đệ tử của Long Môn, sao anh có thể ra đòn lấy mạng như vậy?”

“Anh sẽ không được chết yên ổn đâu”

“Cậu chủ Long sẽ khiến anh chết không có chỗ chôn”

“Răng rắc”

Bùi Nguyên Minh không nói nhiều, một đạp đá vào yết hầu của một đệ tử Chấp Pháp.

Đường đang định đánh lén, sau đó quay đầu quét mắt nhìn Công Tôn Vũ Nhiên, ánh mắt anh hiện lên đầy vẻ châm chọc.

Đã đến nước này mà còn có mặt mũi nói gì mà đều là đệ tử của Long Môn sao? Người phụ nữ này đúng là mặt dày vô cực.

Lúc này ba cao thủ Chấp Pháp Đường ẩn nấp trong bóng tối bổng xuất hiện, có vẻ đã nhận ra lúc này Bùi Nguyên Minh đang phân tâm nên nhất thời bọn họ đều cùng trực tiếp tấn công.

Lúc này vũ khí sắc bén được rút ra khỏi vỏ, ánh kiếm đan xen vô cùng đáng sợ, cũng vô cùng sắc bén.

“Bốp bốp bốp!”

Bùi Nguyên Minh không thèm liếc nhìn lấy một cái, lật tay lên quật vào phát, khí thế vô cùng sắc bén đáng sợ.

Trong gió lạnh, ba tên đang có khí thế mạnh mẽ xông đến cùng lúc hét lớn bay ngược ra, sau đó đập mạnh vào tường khiến bức tường nứt ra như mạng nhện, sau đó từng người rơi xuống đất.
 
Chương 2653


Chương 2653:

Đối mặt với vẻ mặt lạnh nhạt của Bùi Nguyên Minh, những đệ tử thường ngày vô cùng liều lĩnh của Chấp Pháp Đường bắt chấp tất cả xông lên.

Chỉ thấy lúc những đệ tử này xông lên, một bạt tai của Bùi Nguyên Minh chỉ tùy ý phát ngang qua.

Chỉ chưa đến một phút mà thôi, những người được xưng là những đệ tử mạnh nhát của Chấp Pháp Đường đã ngã xuống hơn nửa.

Nhưng mà trong quá trình này quần áo của Bùi Nguyên Minh không hề dính máu, những người này chưa từng đụng được vào vạt áo của anh.

Cảnh tượng này khiến mặt Công Tôn Vũ Nhiên xám như tro tàn, cô ta bỗng nhiên hiểu tại sao Bùi Nguyên Minh lại bất ngờ hung hăng như vậy.

Bởi vi anh mới thật sự là người không thể địch nồi, anh mới là người thiên hạ vô địch.

Ở một địa bàn chỉ cần dựa vào vũ lực như Long Môn thì Bùi Nguyên Minh không cần bất cứ một chỗ dựa vững chắc nào.

Bởi vì anh chính là chỗ dựa vững chắc nhất của bản thân.

Câu ai cản tôi phải chết vừa rồi có lẽ không hè phải là lời nói suông, mà có lẽ Bùi Nguyên Minh thật sự có thể làm được.

“Rầm”

Rất nhanh cửa lớn của đạo quán đã bị Bùi Nguyên Minh đạp bay, những đệ tử phía sau cánh cửa đều xung phong liều chết xông ra, thậm chí có người còn cầm cả súng trên tay, chốt an toàn đã sớm được mở sẵn.

Nhưng mà vẫn không hè có tác dụng gì.

Chỗ mà Bùi Nguyên Minh đi qua, xung quanh đều là tiếng kêu rên, thỉnh thoảng có người giấy dụa vài cái, rất nhanh lại có người bay ra.

Lúc này chỉ có hai từ có thể miêu tả khí thế của Bùi Nguyên Minh, đó chính là vô địch!

Đơn giản là vô địch!

Rất nhanh Bùi Nguyên Minh đã thản nhiên đi đến chỗ phòng khách, sau đó một đạp đá bay cửa gỗ tinh xảo, muốn đi vào trong đó.

Chỉ là đúng lúc cửa vừa bị đá văng, một lão già mặc đồ luyện võ bỗng xuất hiện.

Trên tay ông ta đeo móng vuốt làm bằng thép đặc chế, vẻ mặt lạnh lùng hừ nói: “Thằng nhóc kiêu ngạo, ông đây sẽ tiến mày đi chầu trời nhé!”

Vừa dút lời, móng vuốt bằng thép cứ như sừng mọc trên đầu linh dương vậy, lao thẳng vào lòng Bùi Nguyên Minh, móc về phía cổ họng.

Khí thế đáng sợ, hơi thở khiến người khác cảm thấy áp lực, sát khí hào hùng.

Đại cao thủ, chắc chắn đây là một đại cao thủ. Đại cao thủ cấp bậc binh vương!

Răng rắc!”. Chỉ tiếc là vị đại cao thủ này vừa mới ra tay thì ngay giây tiếp theo ông ta đã thấy cổ mình căng cứng, tay phải của Bùi Nguyên Minh đã móc từ sau ra trước móc vào cổ họng l ông ta. Điều này khiến vị đại cao thủ này cảm thấy chấn động, khóe miệng ông ta giật một cái, sau đó vẻ mặt ngập tràn sự ngạc nhiên.

Một chiêu đột ngột này không những khiến ông ta chấn động mà còn khiến ông ta vô cùng sợ hãi, bởi vì ông ta vốn không biết tại sao chuyện này lại có thể xảy ra?

Tốc độ mà bàn tay này xuất hiện đã vượt quá sự hiểu biết của ông ta.

“Rắc!”.

Bùi Nguyên Minh không nói nhiều, tay phải dùng sức trực tiếp bẻ gãy cổ của vị đại cao thủ này.

Đầu của đại cao thủ này rơi xuống mặt đát, trên vẻ mặt của ông ta vẫn còn sự sợ hãi và khó hiểu, cả sự không cam lòng. .

Dù thế nào ông ta cũng không nghĩ đến chuyện một người vẫn luôn đánh đâu thắng đó như mình khi ở trước mặt Bùi Nguyên Minh thì đỡ không được một đòn.

Bùi Nguyên Minh thì lại không thèm liếc ông ta lấy một cái, cứ như thế mình giết chỉ là một con mèo, một con chó bình thường vậy.

Công Tôn Vũ Nhiên thấy cảnh tượng này thì toàn thân bỗng run rẩy một cách mạnh mẽ, đó là nguyên lão của Chấp Pháp Đường, là một trong những sư phụ của cô ta.

Dù thế nào cô ta cũng không thể ngờ ngay cả thầy của minh khi đứng trước mặt Bùi Nguyên Minh cũng không đỡ nồi dù chỉ một chiều. Bống nhiên Công Tôn Vũ Nhiên cảm thấy hiểu ra.

Chuyện mà Chấp Pháp Đường không nên làm nhát chính là đắc tội Bùi Nguyên Minh.

Từ lúc bắt đầu ở Thủ Đô, từ lúc bắt đầu lên mặt với Bùi Nguyên Minh ở bữa tiệc tối kia.

Châp Pháp Đường đã sai rồi, hoàn toàn sai rồi! Đẩy cửa vào trong, trước mặt là một hành lang Sang trọng, sâu bên trong đó mới thật sự là phòng khách.
 
Chương 2654


Chương 2654:

Trên hành lang còn có mười mấy đệ tử của Chấp Pháp Đường canh giữ. Lúc nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, những đệ tử này đều hoàn toàn ngẩn ra. Chưa kịp đợi bọn họ có phản ứng gì thì Bùi Nguyên Minh đã tùy tiện ra tay, chỉ với vài bạt tai thì những đệ tử này của Chấp Pháp Đường đã bay ra, uể oải ngã xuống đất.

Trên đường đi, rất nhiều đệ tử của Chấp Pháp Đường dưới tay của Bùi Nguyễn Minh cứ như là gà đất chó sành, không những không chịu nổi một đòn, ngay cả sống chết cũng không rõ.

Cảnh tượng này khiến Công Tôn Vũ Nhiên vừa đau khổ vừa chấn động.

Cô ta càng không nghĩ đến chuyện những đệ tử của Chấp Pháp Đường này lại vô dụng như vậy, mặt khác lại không ngờ đến Bùi Nguyễn Minh lại ra tay tàn độc như thế.

Lúc này đây Công Tôn Vũ Nhiên cố gắng lấy sự can đảm cuối cùng nói:

“Họ Bùi kia, mày sẽ hối hận!”.

“Đối xử với những đệ tử của Chấp Pháp Đường như vậy, mày sẽ phải trả giá đắt!”

Bùi Nguyên Minh không để ý đến Công Tôn Vũ Nhiên tàn tật đang sủa, anh chỉ lạnh lùng đi sâu vào trong hành lang, sau đó lại tiếp tục đá thêm một cái.

“Rầm!”. Cửa lớn bay ra rơi vào ngay giữa phòng.

Phòng khách vốn đầy những tiếng rên rỉ vui vẻ, sự xa hoa trụy lạc ngợp trong vàng son bỗng yên tĩnh lại.

Mười mấy thanh niên nam nữ đều đang cầm ly rượu theo bản năng nhìn sang. Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh thờ ơ, giọng nói như gió lạnh:

“Bùi Nguyên Minh tạo, tới rồi.”

Tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc nhìn người vừa đá cửa vào này.

Rất nhiều người không biết ba chữ Bùi Nguyên Minh đại diện cho điều gì, cũng không hiểu được việc có thể xông qua hàng rào bảo vệ lớp lớp để xuất hiện ở đây nói lên điều gì. Chỉ nhìn thấy hành động đột ngột xông vào ngăn cản cuộc vui trụy lạc của bọn họ, những chàng trai cô gái này đều nhìn Bùi Nguyên Minh với ánh mắt châm chọc vào mỉa mai.

Đây chính là địa bàn của cậu chủ Long là Long Tông Trạch đó. Hôm nay cậu chủ Long đã chiếm được một cô gái trong trắng, lại còn là một cô chủ đài các. Cậu chủ Long đã phấn khởi uống hết mấy viên thuốc màu xanh, mục đích chính là để làm đi làm lại nhiều lần, hưởng thụ tốt nhất.

. Nhưng mà vào lúc quan trọng nhất này mà lại có người đến được đây để quấy rầy chuyện vui của anh ta?

Chuyện này thì khác gì với muốn chết chứ? Đến khi có người nhận ra Bùi Nguyên Minh là người vừa mới gọi điện với Long Tông Trạch, mười mấy chàng trai cô gái ở đây càng tỏ vẻ mỉa mai châm chọc hơn.

Bọn họ đều thích xem kịch hay, thích xem trò cười. Vở kịch trước mắt này khiến bọn họ vô cùng mong chờ.

Còn có người nhận ra Bùi Nguyên Minh chính là người mà gần đây đã khiến dư luận Cảng Thành và Las Vegas xôn xao bàn tán kia.

Trong mắt những người này thì trước đó Bùi Nguyên Minh giẫm đạp những cậu chủ phế vật kia cũng thôi đi.

Một khi đã giẫm lên người của cậu chủ Long thì chẳng khác gì tự sát chứ?

“Hóa ra mày chính là Bùi Nguyên Minh à?”

“Lá gan không nhỏ đâu, tao đánh giá cao mày đấy”

Lúc này, một người tóc vàng ngồi ở giữa, gương mặt nhìn có vẻ hơi ốm yếu híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh.

Anh ta bắt chéo hai chân, quan sát Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới.

“Tao cứ tưởng mày chỉ ba hoa thôi, không ngờ thật sự đúng là có chút bản lĩnh.”

“Như thế này đi, quỳ xuống dập đầu với tao ba cái, tạo sẽ tha cho tội bất kính của mày.”

“Nói không chừng nếu như tâm trạng vui vẻ thì còn có thể bạn cho mày mấy cô gái để mày chơi đùa một chút, cho mày thưởng thức xã hội này, thấy thế nào?”

Bùi Nguyên Minh nghe vậy thì nhìn thanh niên này với vẻ mặt lạnh nhạt, tuy là anh không biết Long Tông Trạch, nhưng mà tư thái làm chủ ở đây như vậy thì hẳn anh ta phải là Long Tông Trạch rồi.

Hơn nữa với những lời ngang ngược sâu xa của anh ta thì hẳn là không nhận sai.

Trên đường đến đây, công tử Hải đã gửi tài liệu của Long Tông Trạch cho Bùi Nguyên Minh qua điện thoại rồi.
 
Chương 2655


Chương 2655:

Vị Long Tông Trạch này chính là con trai ruột của đường chủ Chấp Pháp Đường.

Hơn nữa cũng là người của nhà họ Long.

Bởi vì mối quan hệ này nên anh ta luôn hoành hành ngang ngược tận trời. trong Long Môn.

Muốn gì được nấy.

Có người nói ở Vũ Thành đã có không ít cô gái con nhà đàng hoàng gặp họa, chỉ là vì e ngại thực lực của Chấp Pháp Đường nên nhiều người mới chọn cách nén giận mà thôi.

Lúc này Long Tông Trạch đến Cảng Thành chỉ với một mục đích rất đơn giản mà thôi, đó chính là đè đầu Bùi Nguyên Minh.

Bởi vì theo như Chấp Pháp Đường thấy thì có thể Bùi Nguyên Minh chính là người nối nghiệp mà môn chủ Long Môn bồi dưỡng.

Mà điều này lại đi ngược lại với quyền lợi của cậu chủ nhà họ Long. Nên Chấp Pháp Đường mới muốn giết chết Bùi Nguyên Minh.

Đơn giản mà nói thì vì có quan hệ với Long Nhật Minh là chỗ dựa nên anh cũng đã bị cuốn vào sự tranh đấu trong tầng cao nhất của Long Môn.

Chỉ tiếc Bùi Nguyên Minh lại không có hứng thú gì với chuyện này.

Đối phương không trêu chọc đến anh thì ngay cả vị cậu chủ Long đó tên gì anh cũng không có hứng thú muốn biết.

Nhưng mà tên Long Tông Trạch trước mặt này một khi đã đụng đến mình, vậy thì chờ chết đi! Lúc này Bùi Nguyên Minh chắp hai tay sau lưng, thản nhiên nói:

“Tao không cần biết mày đến Cảnh Thành có mục đích gì?

“Tao cũng không để ý người sau lưng mày rốt cuộc là ai? “Bây giờ tao chỉ muốn mày làm hai chuyện.”

“Thứ nhất là thả hội trưởng Giang và cô chủ Giang ra”

“Thứ hai là chịu đòn nhận tội, chịu nhận lỗi”

“Làm xong thì tao sẽ chừa cho mày một cái mạng chó, không giết chết mày”.

“Nhưng mà tội chết có thể miễn, tội sống lại khó có thể tha, hiểu chứ?” Đầu tiên Long Tông Trạch sửng sốt, anh ta không ngờ rằng Bùi Nguyên Minh không những từ chối ý tốt của mình mà lại còn dám phách lối trước mặt mình như vậy.

Một lát sau, Long Tông Trạch bật cười phì.

“Họ Bùi, tâm trạng ông đây tốt nói đùa với mày vài câu là mày đã thật sự cho rằng mày là một nhân vật máu mặt?”

“Mày có hiểu làm tao mất hứng thì sẽ có hậu quả như thế nào không?” Lúc đang nói chuyện, anh ta vỗ tay một cái.

Bỗng thấy hai vệ sĩ của anh ta dẫn một cô gái đã thay áo choàng tắm đi ra, đấy đến bên cạnh Long Tông Trạch.

Nhìn dáng vẻ của cô ta thì có lẽ trước đó đã chịu đày đọa rất nhiều, lúc này đã mất sức phản kháng, có vẻ như tinh thần có hơi ngây dại.

Chỉ là khi nhìn thấy được Bùi Nguyên Minh thì thân thể mềm mại của Giang Ngọc Hạ run rẩy, ánh mắt có thêm một chút hy vọng.

Bùi Nguyên Minh gật đầu với cô ta, ý bảo cô ta không cần lo lắng, sau đó mới thản nhiên nhìn Long Tông Trạch nói:

“Thả cô chủ Giang ra.”

“Nhân lúc mày vẫn chưa phạm sai lầm lớn!”

“Nhân lúc vẫn còn kịp!”.

“Bây giờ quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, vẫn chưa muộn”

“Ôi chao ôi chao!” .

Long Tông Trạch bưng ly rượu lên hớp một ngụm, giọng nói móc mỉa.

“Họ Bùi kia, tạo ở Vũ Thành nhiều năm vậy rồi, đã gặp rất nhiều người ngang ngược không biết sống chết, nhưng mà những người đó đều có chung một điểm tốt, đó chính là bọn họ biết dù như thế nào cũng không nên đắc tội tao.”

“Nhưng mà loại người như mày lại không biết lấy đâu ra tự tin, không biết có bản lĩnh thế nào mà còn dám đứng trước mặt tao thách thức, đây đúng là lần đầu tiên tạo gặp đấy.”

“Thế nào, tạo không nghe lời mày thì mày chuẩn bị đụng đến tao à?”

“Mày muốn làm gì tao? “Giết chết tạo sao?”

“Mày dám không?”

Dáng vẻ của Long Tông Trạch cứ như là muốn nuốt chửng Bùi Nguyên Minh, vẻ mặt lạnh nhạt thờ ơ, hơn nữa lại kiêu ngạo không gì sánh nổi.

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói:

“Mày có thể bò tới để xem, xem tao có dám giết chết mày không!”

“Bảo tao bò qua sao? Mày xứng à?”

Long Tông Trạch ra hiệu bảo đàn em kéo Giang Ngọc Hạ đến, sau đó anh ta tát một cái lên gương mặt của Giang Ngọc Hạ.

“Không phải mày không cho tạo đụng đến con đàn bà này à?”

“Bây giờ tao đụng đến nó ngay trước mặt mày đấy, mày làm gì được tạo à?”
 
Chương 2656


Chương 2656:

“Phì, ha ha ha!” Xung quanh, không ít những người vây xem đều bật cười.

Thấy dấu bàn tay trên mặt của Giang Ngọc Hạ, nhìn sự yên lặng của Bùi Nguyên Minh, bọn họ cảm thấy ban nãy Bùi Nguyên Minh chỉ đang giả vờ cool ngầu, lúc này khi thật sự gặp chuyện thì lại hèn yếu không gì sánh được.

“Ha ha ha, không phải anh hùng cứu mỹ nhân sao?”

“Không phải là mày thương hoa tiếc ngọc à?”

“Đến đây đi, đến cứu người đi chứ?”

“Hay là mày chỉ biết ba hoa, bây giờ không dám nhúc nhích?” Long Tông Trạch nghiêng đầu, vẻ mặt có vẻ rất thích thú.

“Theo lý thì mày trêu chọc tao như vậy, có lẽ là tao sẽ giết chết mày” Nhưng mà tạo lại đánh giá cao sự can đảm của mày, hay như thế này đi, một lát nữa khi tạo chơi con đàn bà này thì mày đứng sau lưng giúp tạo đẩy vài cái được chứ?”.

“Chỉ cần mày đẩy tốt, đẩy đúng nhịp, làm tao tận hứng”

“Thì tao sẽ thưởng con đàn bà này cho mày chơi một chút, tạo ăn thịt, dù sao cũng phải để cho mày uống chút canh chứ đúng không?”

Nghe thấy những lời nói không thèm kiêng nể gì của Long Tông Trạch, tất cả những người có mặt ở đây đều cười to.

Một số cô gái xinh đẹp còn nhìn Bùi Nguyên Minh với ánh mắt xem thường như một con chó chết.

Vẻ mặt mọi người đều có vẻ như là Bùi Nguyễn Minh là một người không biết trời cao đất rộng, không có bản lĩnh anh hùng cứu mỹ nhân thì còn đứng đây giả vờ giả vịt gì chứ?

Dám đứng trước mặt cậu chủ Long ra oai, kết quả là không cứu được người, mà lúc cậu chủ Long chơi gái lại còn phải đứng giúp đẩy vài cái.

Một người đàn ông đã đến nước này thì chi bằng đi chết luôn cho xong.

Quá mất mặt xấu hổ! Bùi Nguyên Minh chắp hai tay sau lưng bước lên, thản nhiên nói:

“Ban nãy tao nói nhiều như vậy là vì nể mặt của nhà họ Long, cho người nhà họ Long các người một cơ hội, cũng là cho Chấp Pháp Đường các người một cơ hội”.

“Mày đã không biết trời cao đất rộng, vậy thì tao sẽ tiễn mày đi chầu trời vậy!”.

“Chỉ tiếc là có bản lĩnh nhưng lại không có đầu óc, phân hội trưởng mà đắc tội Long Tông Trạch tao đây thì làm gì có thể sống tốt được?”

“Năm đó vị hội trưởng Phương ở Phượng Thành kia không phải là không muốn cho tao sờ sao? Kết quả cuối cùng thế nào chứ? Mày đi hỏi thăm thử xem.”

“Trong mắt nhà họ Long, ba mươi sáu phân hội trưởng cũng chỉ là chó mà nhà bọn tao nuôi mà thôi!”.

Tuy Long Tông Trạch kinh ngạc về thực lực của Bùi Nguyên Minh, nhưng mà anh ta vẫn xem thường mà cười lạnh.

“Ông Trương, phể nó cho tôi, nhưng không nên chặt đứt tay anh ta.”

“Tôi còn muốn đợi anh ta đẩy cho tôi nữa đó!” Vừa dứt lời đã thấy một ông già đầu trọc chắp hai tay sau lưng đi từ chỗ tối ra.

Rõ ràng ban nãy ông ta đứng trong phòng nhưng mà lại không ai nhận ra được.

Mà lúc này ông ta lại xuất hiện, tất nhiên là sẽ thu hút ánh mắt chú ý của tất cả mọi người ở đây.

Binh vương đỉnh phong!

Lúc này đây người được gọi là ông Trương vô cùng khí thế đầm một quyền về phía Bùi Nguyên Minh, nghiêng trời lệch đất, vô cùng sát phạt.
 
Chương 2657


Chương 2657:

Vẻ mặt ông Trương lạnh nhạt, lần này ra tay thật sự phải dùng hết sức đối phó.

Toàn bộ thực lực và khí thể của binh vương đỉnh phong lúc này đang được bộc lộ hoàn toàn, mục đích chính là tiêu diệt Bùi Nguyên Minh.

Dù sao thì ông ta cũng cần phải giết một người răn trăm người, muốn khiến mọi người đều biết, kẻ dám coi thường Chấp Pháp Đường, có can đảm uy hiếp người của Long Tông Trạch thì chỉ có con đường chết mà thôi.

“Ầm ầm!” Trong mỗi nắm đấm ẩn chứa khí thế ngút trời, cứ như là sấm sét đánh.

Một số cô gái mềm mại mỏng manh nhìn thấy cảnh tượng này, vẻ mặt hâm mộ nhìn ông Trương.

Đúng là chỉ có những người đàn ông mạnh mẽ mới nhận được sự ngưỡng mộ của phụ nữ.

Còn ánh mắt nhìn về phía Bùi Nguyên Minh của bọn họ lại có vẻ hả hê, cảm thấy hôm nay anh gặp phải ông Trương thì không chết cũng sẽ bị thương nặng.

“Đồ vô dụng!”

“Quá yếu!”

“Đứng trước mặt ông Trương thì anh ta chỉ là một kẻ vô dụng thôi”

Một nhóm các cô gái xinh đẹp đều châm chọc khiêu khích, hoàn toàn không xem Bùi Nguyên Minh ra gì.

Ai biết được vẻ mặt lạnh nhạt của Bùi Nguyên Minh lúc này không hề liếc mắt nhìn, chỉ tùy ý giơ tay phải lên giơ ra một ngón tay.

Dưới sự ngẩn ngơ của những người đứng xem, ngón tay của Bùi Nguyên Minh va chạm với nắm đấm của ông Trương.

“Răng rắc!”. Hai tay chạm nhau, tiếng va chạm giòn giã vang lên.

Bùi Nguyên Minh chỉ tùy ý dùng một ngón tay thôi đã ẩn chứa một sức mạnh khó có thể tưởng tượng được, trực tiếp truyền vào nắm đấm của ông Trương.

Rất nhanh đã nghe thấy tiếng răng rắc vỡ vụn, năm đầm của ông Trương lập tức vỡ vụn, cánh tay trực tiếp nát bươm.

“A!” Trong giây tiếp theo, tiếng kêu thảm của ông Trương vang lên, cả người không khống chế được ngã xuống đất, sau đó bắt đầu không ngừng co quắp.

Cả người ông ta đều đổ mồ hôi lạnh, gương mặt vô cùng dữ tợn.

Tàn phế rồi! Ông ta lại bị tàn phế như vậy sao? “A!”

“Tại sao lại như vậy?”

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì chứ?”

“Một ngón tay của anh ta đã có thể phá vỡ nắm đấm của ông Trương sao?”

“Có phải là tại ông Trương khinh địch không?”

Không ít những cô gái xinh đẹp đều mang vẻ mặt khó tin, ông Trương là binh vương đỉnh phong, sao có thể không đỡ nổi một đòn như vậy chứ?

Sắc mặt của Long Tông Trạch cũng thay đổi, nghĩ đến một khả năng nói một câu:

“Mày là cấp bậc chiến thần sao?”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, không nói nhiều, trực tiếp bước một bước đến trước mặt Long Tông Trạch.

Nhưng cũng gần như cùng lúc đó, hai lão giả một nam một nữ đồng thời lao từ trong góc ra.

Bọn họ tấn công trái phải, lao đến tấn công vài chỗ hiểm trên người Bùi Nguyên Minh.

“Đùng đùng”. Thực lực của hai người này hợp lại đã gần đạt đến chiến thần vô hạn. Nhưng Bùi Nguyên Minh cũng không nói gì, chỉ thờ ơ phất hai tay lên.

Hai tiếng nổ mạnh truyền ra, hai người này đều bay ngang ra ngoài, lúc đập vào vách tường thì còn cảm giác được vị ngòn ngọt, máu chảy như điên. Bị phế rồi sao? Chỉ một cái tát như vậy đã có thể phể được bọn họ sao?

Một luồng lực chạy loạn trong cơ thể khiến bọn họ muốn ngồi dậy cũng không làm được.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, tiếp tục đi về phía Long Tông Trạch.

“Bốp!”

Dù sao thì Long Tông Trạch cũng là đệ tử của Long Môn, cũng là con cháu của nhà họ Long, dù là bị rượu chè gái gú đào rỗng cơ thể nhưng mà anh ta cũng có chút bản lĩnh.

Lúc này khi anh ta vừa lùi lại, trên tay trái bỗng nhiên xuất hiện một cây súng đã mở chốt an toàn, nhắm ngay về phía của Bùi Nguyên Minh, anh ta bóp cò.

“Đoàng!”

Bùi Nguyên Minh nghiêng đầu sang một bên, dễ dàng tránh thoát được một phát đạn này, đồng thời anh cũng tát một bạt tai lên mặt của Long Tông Trạch.

Cái bạt tại này rất mạnh mẽ, Long Tông Trạch không chết cũng sẽ tàn phế.

Đám người Công Tôn Vũ Nhiên hít vào một ngụm khí lạnh, vẻ mặt ai nấy đều hiện lên vẻ khó tin.
 
Chương 2658


Chương 2658:

Vẻ mặt Long Tông Trạch hoàn toàn thay đổi, súng trong tay lại bóp cò lần hai.

“Đoàng đoàng đoàng!”

Trong khoảnh khắc gần như dính đạn, Bùi Nguyên Minh tránh được từng viên đạn chì, sau đó bàn tay phải của anh lại bốp lên mặt của Long Tông Trạch.

“Bốp!”

Gương mặt của Long Tông Trạch tê rần, mắt tối sầm lại, cả người bay ra nện xuống đất.

Chỉ một chiêu thôi mà đã hoàn toàn bị tàn phế.

“Tên khốn!”

“Đồ khốn kiếp!”.

Khóe miệng Long Tông Trạch chảy máu, anh ta từ từ lùi về phía sau, đồng thời anh ta điên cuồng giơ súng trong tay lên, không ngừng bóp cò.

“Đoàng đoàng đoàng!”.

Tiếng đạn không ngừng vang lên, sau khi vang lên hơn mười tiếng thì cuối cùng cũng không nghe thấy tiếng đạn nữa.

Mà lúc này Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt lạnh nhạt đã đi đến trước mặt Long Tông Trạch.

Tất cả nam nữ ở đây đều mở to mắt, vẻ mặt kinh ngạc khó có thể tin được.

Công Tôn Vũ Nhiên lại càng vô thức hoảng hốt hét lên:

“Cậu chủ Long cẩn thận”.

Long Tông Trạch thấy Bùi Nguyên Minh đang đến gần, lúc này anh ta giơ tay phải lên, một cây súng lục lại xuất hiện.

Chỉ là còn chưa đợi anh ta kịp bóp cò thì Bùi Nguyên Minh đã bước nhanh một bước đá bay ra.

“Rầm!”. Long Tông Trạch mất thăng bằng, súng bắn sượt qua má trái của anh ta.

Chỉ trong nháy mắt, một dòng máu tươi bắn ra, lỗ tại bên trái của Long Tông Trạch cũng thiếu mất một nửa.

“A!” Sau khi sững sờ một lúc lâu, Long Tông Trạch bỗng nhiên hét thảm một tiếng, đồng thời gương mặt tái nhợt, cả người anh ta đầy mồ hôi lạnh, gương mặt vặn vẹo như một kẻ điên.

Súng của mình suýt nữa đã giết chết mình, vào lúc này cả thể xác và tinh thần của Long Tông Trạch đều gần như không thể chấp nhận được.

. Cũng may anh ta vẫn còn có chút lòng tự tôn của cậu chủ Long, nếu không sợ là lúc này đã bị dọa sợ đến mức tè ra quần.

Mà tư thế này cũng khiến những người vây xung quanh lùi ra sau.

Những chàng trai thì ngẩn ra, cảm thấy mình đã nhìn nhầm rồi. Mà những cô gái xinh đẹp còn lại thì ai nấy đều ngừng cười, vô cùng ấm ức.

Các cô muốn thấy tên Bùi Nguyên Minh không biết trời cao đất dày này bị ngược đãi đến mức sống dở chết dở.

Nhưng mà kết quả lại bất ngờ trở thành Long Tông Trạch bị thương nặng, sút nữa đã mất mạng.

Cú sốc như vậy khiến bọn họ không thể nào chấp nhận được. Bởi vì trong tưởng tượng thì chỉ có cậu chủ mới có thể chèn ép kẻ hèn.

Hình ảnh tên hèn lật mặt như vậy khiến các cô không thể nào chấp nhận, cũng không muốn nhìn thấy.

Vào lúc này, tất cả các cô đều cảm thấy ghét Bùi Nguyên Minh đến cực điểm.

“Súng, chơi vui lắm à?”

“Thân là người của Long Môn là lại không luyện đao kiếm, mày còn chơi súng?”.

“Chơi súng cũng được, còn chơi cùi bắp như vậy?”

“Hay là để tạo dạy mày cách chơi súng như thế nào nhé?”

Bùi Nguyên Minh thuận tay cầm lấy khẩu súng lục này, nhắm ngay vào bắp đùi của Long Tông Trạch.

“Tạch!” Tiếng bóp cò vang lên, tiếng kim hỏa chuyển động truyền đến. Mặt Long Tông Trạch biến sắc, vẻ mặt anh ta tuyệt vọng nói:

“Đừng!”

“Dừng tay!”.

Những người khác cũng biến sắc, cùng lúc mở miệng.

“Đoàng!”.

Không đợi bọn họ kịp ngăn cả, súng lục trong tay Bùi Nguyên Minh đã vang lên.

“A!” Long Tông Trạch kêu thảm một tiếng, cả người đều lùi về phía sau đụng vào vách tường, anh ta đau đến nỗi cả người co quắp.

Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt bước lên giẫm lên cổ của Long Tông Trạch. Sau đó súng trong tay anh chĩa vào sau đầu của Long Tông Trạch.

“Ban này không phải mày bảo tạo theo đường dây điện thoại đến đây giết mày sao?”

Bây giờ tao đã tới rồi đây”

“Nhưng mà, mày đã chuẩn bị sẵn sàng cho cái chết chưa?”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, giọng nói lạnh lẽo.
 
Chương 2659


Chương 2659:

“Thả cậu chủ Long ra.”

“Không được phép làm bậy!”

Mười mấy đệ tử còn sót lại của Chấp Pháp Đường đều xông lên, bởi vì bọn họ hiểu rất rõ, nếu lỡ như Long Tông Trạch chết thì kết quả của bọn họ cũng vô cùng thê thảm.

Ba đại cao thủ phụ trách bảo vệ an toàn của Long Tông Trạch lúc này cũng muốn bò dậy.

Mà Công Tôn Vũ Nhiên – Người vốn dĩ bị ném ở cửa chính như con chó chết, lúc này đây cô ta vô thức quay lại nhìn về phía sau, nhận ra tất cả những người gọi là đệ tử xuất sắc của Chấp Pháp Đường đều đã bị Thôi Văn Triết giải quyết, không rõ sống chết.

Bên ngoài có một đám người mặc đồng phục Long Điện lạnh lùng đi vào.

Rất rõ ràng, là người của Thôi Nhã Tuyết đến.

Nhìn thấy điều này khiến vẻ mặt của Công Tôn Vũ Nhiên đầy vẻ tuyệt vọng.

Nếu như là Bùi Cửu Thiên đến thì bọn họ còn có hy vọng.

Nhưng bây giờ là người của Long Điện Cảng Thành và Las Vegas đến, mọi thứ đều chấm hết rồi Mà lúc này Long Tông Trạch lại như là một con chó bị Bùi Nguyên Minh đè lấy yết hầu, nhìn súng lục trong tay Bùi Nguyên Minh đang đặt trên trán Long Tông Trạch, những cô gái xinh đẹp ở đây đều không thể chấp nhận được cảnh tượng này.

Các cô vô cùng tức giận, cũng không muốn tin tưởng.

“Họ Bùi kia, mày có tư cách gì làm tổn thương cậu chủ Long?”

“Cậu chủ Long là con trai của đường chủ Chấp Pháp Đường đấy!”

“Anh ấy cũng là con cháu của một trong mười gia tộc lớn nhất đất nước, là con cháu của nhà họ Long”

“Mày đụng đến anh ấy, biết có hậu quả gì chứ?”

Cô gái xinh đẹp này có vẻ không hiểu rõ tình hình lúc này lắm, lúc này vẫn còn kêu la om sòm.

Mà ông Trương lúc này cũng nghiêng ngả lảo đảo bò dậy, chỉ vào Bùi Nguyên Minh nói “Bùi Nguyên Minh, cậu biết cậu đang làm gì chứ?”

“Cậu vẫn còn đang gánh tội danh tiếp tay với kẻ địch đấy, bây giờ còn dám đánh cậu chủ Long bị thương, tội của cậu lại nặng thêm một bậc.

“Đến lúc đó thì ngay cả môn chủ cũng không cứu được cậu đâu”

“Cậu nhất định sẽ phải chết”

“Cậu biết chuyện ngày mai đường chủ sẽ đến Cảng Thành và Las Vegas chứ?”

“Đụng đến cậu chủ Long, lúc đường chủ xuất hiện, cậu đã chuẩn bị cho cái chết chưa?”

Lúc này những đàn em của Long Tông Trạch đều cảm thấy tuy là thân thủ của Bùi Nguyên Minh rất đáng sợ nhưng mà chắc chăn là thua kém vị đường chủ của Chấp Pháp Đường trong truyền thuyết kia.

Vị đường chủ đó đã sắp đến Cảng Thành và Las Vegas làm chủ mọi chuyện rồi, hơn nữa ông ta cũng có quan hệ thân thiết với Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas.

Sự xuất hiện của ông ta ở Cảng Thành và Las Vegas sẽ rất được chào đón.

Nếu như lúc này Bùi Nguyên Minh dám làm tổn thương Long Tông Trạch thì sẽ không chỉ đang đối đầu với Chấp Pháp Đường của Long Môn mà còn đang đối nghịch với Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas.

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Nói cứ như là nếu tôi không giết chết Long Tông Trạch thì vị đường chủ họ Long kia sẽ bỏ qua cho tôi vậy”

Gì mà đường chủ của Chấp Pháp Đường, trong mắt Bùi Nguyên Minh chẳng là cái thá gì cả.

Điều duy nhất khiến anh cảm thấy tiếc nuối chính là đối phương lại không ở đây.

Nếu không thì chẳng phải vấn đề sẽ được giải quyết một cách càng gọn gàng sạch sẽ sao?

Dù sao thì Chấp Pháp Đường của Long Môn cũng đã nhiều lần khiêu khích anh, hơn nữa Chấp Pháp Đường cũng không sạch sẽ gì, cấu kết với người của Đảo Quốc, còn dám đổ tội thông đồng với kẻ địch lên đầu mình Bùi Nguyên Minh thấy rằng bọn họ đúng là muốn chết.

Vị đường chủ lạm dụng quyền riêng, không phân phải trái, thậm chí còn hoành hành ngang ngược này, nếu không giết thì không được rồi.

Lúc này Long Tông Trạch nhịn đau đớn và sự sợ hãi, khó khăn cười gằn nói: “Họ Bùi, cái mạng quèn của mày, mày có thể vò đã mẻ không sợ rơi”

“Nhưng mà mày không nghĩ cho những người bên cạnh mày sao?”

“Nhà họ Thôi, nhà họ Đổng, nhà họ Giang!”

“Bây giờ mày có thể giết chết tao một cách sảng khoái.”

“Nhưng mà sau ngày mai khi ba tao đến đây thì mày chỉ có thể chết mà thôi”

“Đến lúc đó bọn họ sẽ có kết quả như thế nào chứ?”

“Hiện giờ mày càng đắc tội tao thì sau này cuộc sống của bọn họ sẽ càng khổ sở hơn”

“Mà những hậu quả này, mày không thể gánh nổi đâu!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom