Dịch Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 582: Tuổi trẻ tài cao


Đàm Trung Lâm thấy thế, vội vàng lên tiếng giải thích:

- Xin lãnh đạo yên tâm! Tôi đã nhìn thấy kỹ thuật khâu cơ của bác sĩ Trần, thật sự rất lợi hại, viện sĩ Vương Ngọc Sơn của Lục Viện thành phố Ma Đô còn dành thừa sự ưu ái cho bác sĩ Trần Thương, nha! Còn nữa, bác sĩ Trần cũng là một trong số những người đã làm phẫu thuật cho Hình Vũ khi đó.

Đàm Trung Lâm nói hai từ “Một trong” thật rất khéo léo.

Cái này có nghĩa là, phẫu thuật cho Hình Vũ chính là một đoàn đội!

Mà cũng không thể bỏ qua công lao của Trần Thương, không thể khinh thị!

Hà Thông nghe xong, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Nhìn Trần Thương, hài lòng nhẹ gật đầu:

- Tốt! Tuổi trẻ tài cao, triều khí phồn thịnh, Đàm chủ nhiệm đều đã đánh giá cao bác sĩ Trần như vậy, xem ra là tôi có chút trông mặt mà bắt hình dong rồi!

Nói đến đây, Hà Thông nhìn Tân Hiếu Uyên, cười tán dương:

- Viện trưởng Tân đối với việc bồi dưỡng và khai thác nhân tài coi như không tệ! Tỉnh Nhị viện có Tân viện trưởng dẫn đầu nhất định sẽ lại sáng tạo huy hoàng.

- Thầy Quách là anh hùng của chúng tôi, là tấm gương điển hình của ngành giáo dục chúng tôi, vì lẽ đó vấn đề sức khỏe của thầy Quách phải rất coi trọng, chúng tôi phải toàn lực ứng phó, làm tốt công tác lần này, chủ yếu là không thể để tâm mọi người nguội lạnh, loại tỉnh thần vì nghĩa quên mình này là...

...

Nói loạn xạ hồi lâu, Trăn Thương thật rất bội phục.

Có thể nhìn một việc theo nhiều phương diện, nhiều góc độ, nhiều loại ngôn ngữ ba hoa chích chòe, đồng thời tăng lên một tầm cao mới, cái này cũng thật sự quá lợi hại, bằng không sao người ta trở thành lãnh đạo?

Nhưng mà, nói đi thì nói lại, không quản người ta thế nào, lần này tổ chức cấp cứu cho Quách Chí Dũng, vẫn là rất khiến người ta bội phục.

Kỳ thật, không quan tâm lãnh đạo thế nào, chỉ cần có thể vì dân chúng làm một chút chuyện tốt thực tế, cái này đã đủ rồi.

Ba đứa trẻ nhìn thấy Quách Chí Dũng đi ra, vội vàng chạy tới:

- Thầy Quách, thầy không có chuyện gì chứ, tay còn đau không?

- Cẩn thận, đừng đụng phải tay thầy Quách.

- Thầy Quách, thầy ngã bệnh rồi để con chăm sóc: thầy có được hay không?

Nghe ba đứa trẻ con ngây thơ nói mấy lời trượng nghĩa như vậy, Trần Thương cũng có chút vui mừng.

Anh tin tưởng, Quách Chí Dũng thấy cảnh này, cơn đau ở tay đều có thể giảm bớt rất nhiều.

Người nhà ba đứa trẻ đứng ở một bên, cùng nhau cúi đầu trước Quách Chí Dũng:

- Thầy Quách, ân tình của cậu, suốt đời khó quên, lần này thật sự là vô cùng cảm kích cậu!

Quách Chí Dũng có chút đỏ mặt, lúc ấy anh thật không nghĩ nhiều như vậy, nhào tới cứu đứa trẻ cũng. thật sự là theo bản năng

Trông thấy bộ dáng mọi người như vậy, cũng ngượng ngùng nói: 

- Không có chuyện gì! Không có chuyện gì! Mọi người đừng như vậy, tôi... Cái này..

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 553: Còn có chuyện này nữa hả?


'Xong chuyện phủi áo đi, thâm tàng bất lộ.

Đây mới là cảm giác Boss siêu cấp phía sau màn.

Bất quá khiến Trần Thương có chút thất lạc chính là, mình học trộm kỹ năng một lần không có phát động, xác suất 5% này sao không bằng 1% vậy chứ?

Nghĩ tới đây, Trần Thương không khỏi cảm thấy hệ thống đã cố ý nhường hiềm nghi...

[ Chuyển chức chứng minh ngoại khoa tay: sau khi kích hoạt có thế đạt được nhiệm vụ chuyến chức ngoại khoa tay, hoàn thành nhiệm vụ chuyển chức có 'thể mở ra cây kỹ năng ngoại khoa tay! ]

[ Đinh! Kiểm tra tiến độ trước mắt đã hoàn thành Ngoại khoa lồng ngực, hai lăn chuyển chức ngoại khoa tim, xét thấy tham thì thâm, vì để giúp ngài phát triển càng thêm hữu hiệu, trước mắt không thể tiếp tục chuyển chức, chỉ sau khi tăng trình độ nghề nghiệp, mới có thể mở ra nghề nghiệp thứ ba. ]

Trần Thương ngẩn người!

Còn có chuyện này nữa hả?

Nhưng mà... Cái gọi là tăng trình độ nghề nghiệp là gì?

Làm sao để cân nhắc trình độ nghề nghiệp của mình?

Trần Thương yên lặng mở ra màn hình ảo, ấn mở thuộc tính của mình.

[ Trần Thương: cấp 27, (đã chuyển chức)

Nghề nghiệp 1: Bác sĩ ngoại khoa lồng ngực: Trình độ nghề nghiệp: 5 điểm.

Nghề nghiệp 2: Bác sĩ ngoại khoa tim: Trình độ nghề nghiệp: 0 điểm.

Nhắc nhở: Mỗi một loại kỹ năng anh nắm giữ đều có thể nhận được điểm trình độ nghề nghiệp tương ứng: kỹ năng sơ cấp + 1 điểm; kỹ năng trung cấp + 2 điểm; kỹ năng cao cấp + 3 điểm; kỹ năng đại sư + 4 điểm; kỹ năng hoàn mỹ + 5 điểm.

Nhắc nhở: Kỹ năng nghề nghiệp cho điểm đến 50 điểm mới có thể học tập phẫu thuật cấp bốn. Kỹ năng nghề nghiệp cao tới 100 điểm, mới có thể mở ra nghề nghiệp thứ ba. ]

Trần Thương bừng tỉnh.

Rốt cục anh cũng nhớ lại lần trước vì sao mình không cách nào học tập phẫu thuật cấp bốn, cũng không phải là bởi vì điểm kỹ năng của mình chưa đủ, mà là bởi vì trình độ nghề nghiệp của mình chưa đạt. 

Tỉ mi nghĩ lại, Trần Thương cũng có thể lý giải.

Dù sao phẫu thuật cấp bốn cũng có thể gọi là phẫu thuật hạng A, là cấp cao nhất của mỗi lĩnh vực, độ khó lớn nhất, cường độ phẫu thuật phức tạp nhất.

Bất luận ca phẫu thuật cấp bốn nào, tính nguy hiểm cũng rất cao, trong quá trình phẫu thuật trí thức liên quan đến lĩnh vực cũng nhiều, cần nắm giữ nhiều kỹ năng tiểu phẫu, giống như ngoại khoa tim có một. loại phẫu thuật cấp bốn nổi tiếng là: Thuật uốn nắn tứ chứng Fallot.

Đây cũng không phải là một phẫu thuật đơn giản.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 583: Không tệ không tệ!


Ngày thứ ba, Quách Chí Dũng chuyển viện, bởi vì cần khôi phục hậu phẫu, nên đến ngoại khoa tay của bệnh viện nhân dân tỉnh.

Bất quá, hai ngày này Tỉnh Nhị Viện cũng nho nhỏ được nổi danh một lần!

Mà xem như viện trưởng Tân Hiếu Uyên cũng nhận được khen ngợi từ lãnh đạo, nói coi trọng công tác khai thác cùng bồi dưỡng nhân tài, tích cực tổ chức công việc cứu viện vân vân.

Điều này làm cho mấy ngày nay Tân Hiếu Uyên cực kỳ cao hứng, cả người mặt mày hớn hở, trông thấy ai cũng cười.

Ngày thường, ông rất ít đến khoa cấp cứu, hai ngày này thì cứ như quen đường, ba ngày hai bữa đều chạy tới khoa cấp cứu.

Sau khi trông thấy Trần Thương, cũng cười hài lòng, gật đầu.

Ừm!

Tiểu tử này thực không tệ.

Nhạc phụ có phúc!

Không tệ không tệ!

Có thể đưa vào danh sách khảo sát con rể. 

...

...

Gần đây Đàm Trung Lâm suy nghĩ thật lâu, thậm chí còn có chút mất ngủ, trong đầu không ngừng mà hồi tưởng lại lúc Trần Thương làm phẫu thuật khâu cơ, cũng chính là cái gọi là phương pháp, thật lâu không thể tiêu tan.

Nằm ở trên giường lăn qua lăn lại ngủ không yên, giống như bị ma nhập!

Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Đàm Trung Lâm đã làm ra một quyết định!

Ông muốn đi bái sư học nghệ!

Không sai!

Lần này căn tới khoa cấp cứu tìm Trần Thương, tranh thủ ở đó một thời gian ngắn.

Đàm Trung Lâm cảm giác phương pháp của Trần Thương thật rất lợi hại

Ông làm ngoại khoa tay cả đời, ánh mắt tinh tường, một người có khả năng hay không chủ căn nhìn một cái là có thể nhìn ra, tự nhiên sẽ không nhìn lầm.

Cái phương pháp này khiến ông cảm giác đây là một bảo bối! 

Sáng sớm sau khi giao xong ban, Đàm Trung Lâm bàn giao công tác, sau đó đứng dậy đi về khoa cấp cứu.

....

Ngày mai, ngày mùng 1 tháng 10, tất cả mọi người đều an tâm chờ đợi đến kỳ nghỉ lễ Quốc Khánh, yên lặng lên kế hoạch xem Quốc Khánh nên đi đâu thì thoải mái.

Dù sao ngày bình thường quá bận rộn, muốn nghỉ ngơi hay đi ra ngoài chơi, căn bản không có thời gian.

Mãi mới chờ đến ngày Quốc Khánh, cho dù là nơi nào cũng rất nhiều người, mọi người cũng muốn đi ra ngoài tản bộ một chút, dù sao ngày bình thường bởi vì công việc nên cũng không quan tâm nhiều đến gia đình.

Tần Duyệt ngồi ở đẳng kia:

- Thạch lão sư, vé máy bay của cô đã mua được chưa?

Nương theo thời gian kỳ nghỉ đến, Mấy ngày nay tâm tình Thạch Na đặc biệt tốt, mặt mày tươi cười:

- Đã sớm mua xong rồi, đúng rồi, khi tôi tới có mang cho cô một thứ. 

Tần Duyệt hì hì cười một tiếng, híp mắt:

- Vẫn là Thạch lão sư tốt nhất! Chờ anh rể tốt nghiệp, hai người có thể hưởng hạnh phúc rồi....

Quốc Khánh Thạch Na muốn xuất ngoại đi thăm ông xã đang học hậu tiến sĩ ở nước ngoài, thuận

mang theo con đi ra ngoài tham quan, chơi một chút, cô đã đợi một ngày này thế nhưng chờ thật là lâu, thật vất vả mới đợi đến kỳ nghị, vì thế cô đã sớm hoàn thành công tác giao ban, có thể thật vui vẻ đi ra ngoài nghỉ ngơi năm sáu ngày.

Kỳ thật những phụ giáo lão sư này số tuổi không lớn, chỉ mới hơn ba mươi không đến bốn mươi, mặc dù đều đã quen gọi là lão sư, nhưng thật ra là phận tiền bối đàn anh, đàn chị. Vì lẽ đó Tân Duyệt gọi chồng của Thạch Na là anh rể, mà Trần Thương gọi vợ của Trần Binh Sinh là chị dâu, đây thật ra là một cái đạo lý



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 583: Không tệ không tệ!


Ngày thứ ba, Quách Chí Dũng chuyển viện, bởi vì cần khôi phục hậu phẫu, nên đến ngoại khoa tay của bệnh viện nhân dân tỉnh.

Bất quá, hai ngày này Tỉnh Nhị Viện cũng nho nhỏ được nổi danh một lần!

Mà xem như viện trưởng Tân Hiếu Uyên cũng nhận được khen ngợi từ lãnh đạo, nói coi trọng công tác khai thác cùng bồi dưỡng nhân tài, tích cực tổ chức công việc cứu viện vân vân.

Điều này làm cho mấy ngày nay Tân Hiếu Uyên cực kỳ cao hứng, cả người mặt mày hớn hở, trông thấy ai cũng cười.

Ngày thường, ông rất ít đến khoa cấp cứu, hai ngày này thì cứ như quen đường, ba ngày hai bữa đều chạy tới khoa cấp cứu.

Sau khi trông thấy Trần Thương, cũng cười hài lòng, gật đầu.

Ừm!

Tiểu tử này thực không tệ.

Nhạc phụ có phúc!

Không tệ không tệ!

Có thể đưa vào danh sách khảo sát con rể. 

...

...

Gần đây Đàm Trung Lâm suy nghĩ thật lâu, thậm chí còn có chút mất ngủ, trong đầu không ngừng mà hồi tưởng lại lúc Trần Thương làm phẫu thuật khâu cơ, cũng chính là cái gọi là phương pháp, thật lâu không thể tiêu tan.

Nằm ở trên giường lăn qua lăn lại ngủ không yên, giống như bị ma nhập!

Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Đàm Trung Lâm đã làm ra một quyết định!

Ông muốn đi bái sư học nghệ!

Không sai!

Lần này căn tới khoa cấp cứu tìm Trần Thương, tranh thủ ở đó một thời gian ngắn.

Đàm Trung Lâm cảm giác phương pháp của Trần Thương thật rất lợi hại

Ông làm ngoại khoa tay cả đời, ánh mắt tinh tường, một người có khả năng hay không chủ căn nhìn một cái là có thể nhìn ra, tự nhiên sẽ không nhìn lầm.

Cái phương pháp này khiến ông cảm giác đây là một bảo bối! 

Sáng sớm sau khi giao xong ban, Đàm Trung Lâm bàn giao công tác, sau đó đứng dậy đi về khoa cấp cứu.

....

Ngày mai, ngày mùng 1 tháng 10, tất cả mọi người đều an tâm chờ đợi đến kỳ nghỉ lễ Quốc Khánh, yên lặng lên kế hoạch xem Quốc Khánh nên đi đâu thì thoải mái.

Dù sao ngày bình thường quá bận rộn, muốn nghỉ ngơi hay đi ra ngoài chơi, căn bản không có thời gian.

Mãi mới chờ đến ngày Quốc Khánh, cho dù là nơi nào cũng rất nhiều người, mọi người cũng muốn đi ra ngoài tản bộ một chút, dù sao ngày bình thường bởi vì công việc nên cũng không quan tâm nhiều đến gia đình.

Tần Duyệt ngồi ở đẳng kia:

- Thạch lão sư, vé máy bay của cô đã mua được chưa?

Nương theo thời gian kỳ nghỉ đến, Mấy ngày nay tâm tình Thạch Na đặc biệt tốt, mặt mày tươi cười:

- Đã sớm mua xong rồi, đúng rồi, khi tôi tới có mang cho cô một thứ. 

Tần Duyệt hì hì cười một tiếng, híp mắt:

- Vẫn là Thạch lão sư tốt nhất! Chờ anh rể tốt nghiệp, hai người có thể hưởng hạnh phúc rồi....

Quốc Khánh Thạch Na muốn xuất ngoại đi thăm ông xã đang học hậu tiến sĩ ở nước ngoài, thuận

mang theo con đi ra ngoài tham quan, chơi một chút, cô đã đợi một ngày này thế nhưng chờ thật là lâu, thật vất vả mới đợi đến kỳ nghị, vì thế cô đã sớm hoàn thành công tác giao ban, có thể thật vui vẻ đi ra ngoài nghỉ ngơi năm sáu ngày.

Kỳ thật những phụ giáo lão sư này số tuổi không lớn, chỉ mới hơn ba mươi không đến bốn mươi, mặc dù đều đã quen gọi là lão sư, nhưng thật ra là phận tiền bối đàn anh, đàn chị. Vì lẽ đó Tân Duyệt gọi chồng của Thạch Na là anh rể, mà Trần Thương gọi vợ của Trần Binh Sinh là chị dâu, đây thật ra là một cái đạo lý



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 554: Ba gói quà cảm kích


Mở ra vật phẩm thứ hai.

[ Thuốc nhỏ mắt: Vật phẩm màu tím, sau khi dùng, thị lực + 5; nhắc nhở: sau khi nhỏ vào mắt, thị lực của anh sẽ vĩnh viên tăng lên 50%. ]

Đồ tốt!

Thị lực đối với phẫu thuật có tầm quan trọng ra sao, có thể tự ngẫm được!

Rất nhiều chuyên gia khi phẫu thuật không dám mang khẩu trang, cũng là bởi vì bị cận thị, nếu mang theo khẩu trang, hà hơi rất dễ khiến tăm nhìn mơ hồ, thời điểm then chốt rất dễ xảy ra vấn đề lớn.

Mà nắm giữ một thị lực tốt, đối với loại kia cần hết sức chăm chú, toàn tâm toàn ý tinh tế hóa phẫu thuật mà nói, quá trọng yếu.

Hơn nữa, còn có những ca phẫu thuật mười phần khảo nghiệm nhãn lực, tay mắt lanh lạ cực kỳ trọng yếu!

Một lần khâu cơ Vương cấp phức tạp, rốt cục mang đến cho mình thu hoạch lớn!

Trần Thương đã rất hài lòng. 

Bất quá, còn có đồ tốt nữa.

Đó chính là ba gói quà cảm kích.

[ Đinh! Mở ra gói quà cảm kích của Hình Vũ, chúc mừng ngài, nhận được kỹ năng dương cầm của Hình 'Vũ: Diễn tấu dạ khúc dương căm: Cao cấp. ]

Khúc dương cầm được chia thành rất nhiều loại, bao gồm khúc dạo đầu, bản hoà tấu, bản xô-nát, khúc cưỡng tưởng, khúc suy tưởng, dạ khúc vân vân.

Khác biệt giữa các khúc chủ yếu là dùng cho các trường hợp khác nhau, tỉ như các loại âm nhạc thịnh điển hòa âm cỡ lớn, phong cách đàn tấu piano đều không giống nhau.

Trần Thương lấy được là kỹ năng dạ khúc của Hình Vũ.

Dạ khúc này là một khúc thức từ Ai-len do nhạc sĩ Field sáng tạo, nó mang hình thức tự do, cách điêu cao nhã, tràn ngập sắc thái lãng mạn.

Nó là loại nhạc khúc mang tốc độ chậm chạp hoặc trung đẳng, giai điệu bình tĩnh, trữ tình, mộng tưởng lại có tư tưởng trầm tư, hoặc là kích động, giàu tính ảo tưởng, nhiệt  tình không bị cản trở, tốc độ tương đối nhanh. 

Đây là một bản nhạc thiên về biểu đạt tình cảm cùng thư giãn.

Nổi tiếng nhất là 19 bài diễn tấu dương cầm “Dạ Khúc” do nhạc sĩ dương cầm Chopin soạn.

[ Đàn tấu dương căm Dạ Khúc: Cao cấp, đặc hiệu: Sức cuốn hút (diễn tấu cảm động lòng người, có sức cuốn hút lớn. ) ]

Trần Thương nhận được một kỹ năng như vậy, quả thực là đắc ý trong lòng, sau này khi ở bệnh.

không làm nổi nữa có thể đổi nghề đi làm nghệ sĩ dương cầm, cũng không tệ nha?

[ Đinh! Mở gói quà cảm kích của Vương Ngọc Sơn: Nhận được thuật ăn khớp (loại bỏ) thần kinh ngoại biên: Cao cấp. ]

[ Đinh! Mở gói quà cảm kích của Thường Hồng Lôi: Nhận được thuật ăn khớp mạch máu xung quanh phần tay: Cao cấp. ]

Hai kỹ năng này đều là kỹ năng thường dùng rong lĩnh vực ngoại khoa tay, cũng tạm được, ít nhất bây giờ cho dù mình không có cây kỹ năng, cũng có thể ứng đối các thao tác cơ bản xưa nay của các căn bệnh thuộc ngoại khoa tay.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 584: Nhưng là thật mệt mỏi!


Hiện tại, Trần Thương thật đúng là kiếm được không ít, nhưng mấu chốt là mệt mỏi, mỗi ngày nhiều ca phẫu thuật như vậy, đoạn thời gian trước bệnh nhân tới khâu cơ, một ngày mười mấy ca, một tháng làm ba bốn trăm ca phẫu thuật khâu cơ.

Một ca phẫu thuật không nói nhiều, một hai tăm khối, cái này cũng sẽ có ba bốn vạn.

Nhưng là thật mệt mỏi!

Bác sĩ phổ thông một tháng nhiều nhất làm mấy chục ca, một ngày có tối đa ba năm ca.

Hàng năm mười mấy ca khâu cơ, trên cơ bản liền không có thời gian làm việc khác, mỗi ngày đều là làm mấy việc may may vá vá, tan tầm đều là chuyện của sau chín giờ, cường độ công việc không thể nói là không lớn.

Nghĩ tới đây, Trần Binh Sinh nhìn Trần Thương, cũng thở dài, nhỏ giọng nói với Trần Thương:

- Cậu cũng đừng quá liều mạng, tuổi trẻ là chuyện tốt, thế nhưng là cũng không thể làm như vậy.

- Một ngày mười mấy ca phẫu thuật, ai cũng không chịu được! Tiền kiếm không đủ, từ từ sẽ đủ. 

Trần Thương nhẹ gật đầu, cười cười.

Khoảng thời gian này bởi vì ngoại khoa tay vừa mới triển khai, Trần Thương vì phối hợp với chủ nhiệm An trên cơ bản đều đặt hết tâm trí vào đó, tuy nói mệt mỏi là mệt mỏi chút, nhưng thu hoạch vẫn rất lớn.

Lúc này, Trần Binh Sinh móc từ trong túi ra mấy tờ vé đưa cho Trần Thương:

- Ở đây có năm tấm vé suối nước nóng tại sơn trang Nhạc Dương, bây giờ cậu cũng ổn định, đưa cha mẹ cậu đi, sẵn tiện đi nghỉ ngơi một chút, đúng rồi còn có em trai cậu. 

Trần Thương nhìn tờ về suối nước nóng sơn trang Nhạc Dương trong tay, trên đó viết vé VIP ba ngày, lập tức ngây ngẩn cả người.

Sơn trang Nhạc Dương ở phía tây bắc thành phố An Dương, nơi có suối nước nóng thiên nhiên, triều đại trong lịch sử đều ở nơi đó xây dựng vương phủ, đến sau khi kiến quốc, nhà đầu tư đem bên trong xây dựng phát triển thành sơn trang suối nước nóng nghỉ phép, theo phong cách cổ xưa, là nơi tập hợp hưu nhàn gi trí, ăn uống, dừng chân, làm một thể cấp năm sao tiêu chuẩn khách sạn.

Năm tấm vé ba ngày này, đã bao trọn gói cả dừng chân, ăn uống, hưu nhàn giải trí.

Trần Thương cười xấu hổ:

- Quý giá như vậy... Thích hợp không?

Trần Binh Sinh lắc đầu, cười nói:

- Đại lý dược cho, tôi không có thời gian đi, tôi muốn dẫn con trai đi leo núi, không đi có chút lãng phí, vừa vặn cậu dẫn theo người nhà cùng đi

Trần Thương không nghi ngờ gì, bởi vì công ty y dược vì muốn cùng bác sĩ trong bệnh viện tạo dựng mối quan hệ, khi tới ngày lễ ngày tết, đều sẽ tặng thứ này thứ nọ. Dù sao công ty y dược người ta tài đại khí thô, cùng những sơn trang khách sạn kia thậm chí là du ngoạn đều có hiệp nghị, có thể nội bộ giá cả mua sắm, cùng loại với đoàn mua.

Trần Thương sắc mặt vui mừng:

- Vậy không tốt lầm đâu!

Trần Bỉnh Sinh đưa tay:

- Không lấy là tôi rút lại đấy?

Trần Thương vội vàng nhét vào túi, đứng dậy đi xa:

- Lão đại, đồ đã cho còn có muốn lấy lại? Quá phận!

Mọi người thấy thế, lập tức cười vang, Đại Trần Tiểu Trần, vẫn luôn là hai người hoạt bát trong phòng làm việc.

Vương Khiêm một mặt hãm mộ nhìn thoáng qua An Ngạn Quân:



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 584: Nhưng là thật mệt mỏi!


Hiện tại, Trần Thương thật đúng là kiếm được không ít, nhưng mấu chốt là mệt mỏi, mỗi ngày nhiều ca phẫu thuật như vậy, đoạn thời gian trước bệnh nhân tới khâu cơ, một ngày mười mấy ca, một tháng làm ba bốn trăm ca phẫu thuật khâu cơ.

Một ca phẫu thuật không nói nhiều, một hai tăm khối, cái này cũng sẽ có ba bốn vạn.

Nhưng là thật mệt mỏi!

Bác sĩ phổ thông một tháng nhiều nhất làm mấy chục ca, một ngày có tối đa ba năm ca.

Hàng năm mười mấy ca khâu cơ, trên cơ bản liền không có thời gian làm việc khác, mỗi ngày đều là làm mấy việc may may vá vá, tan tầm đều là chuyện của sau chín giờ, cường độ công việc không thể nói là không lớn.

Nghĩ tới đây, Trần Binh Sinh nhìn Trần Thương, cũng thở dài, nhỏ giọng nói với Trần Thương:

- Cậu cũng đừng quá liều mạng, tuổi trẻ là chuyện tốt, thế nhưng là cũng không thể làm như vậy.

- Một ngày mười mấy ca phẫu thuật, ai cũng không chịu được! Tiền kiếm không đủ, từ từ sẽ đủ. 

Trần Thương nhẹ gật đầu, cười cười.

Khoảng thời gian này bởi vì ngoại khoa tay vừa mới triển khai, Trần Thương vì phối hợp với chủ nhiệm An trên cơ bản đều đặt hết tâm trí vào đó, tuy nói mệt mỏi là mệt mỏi chút, nhưng thu hoạch vẫn rất lớn.

Lúc này, Trần Binh Sinh móc từ trong túi ra mấy tờ vé đưa cho Trần Thương:

- Ở đây có năm tấm vé suối nước nóng tại sơn trang Nhạc Dương, bây giờ cậu cũng ổn định, đưa cha mẹ cậu đi, sẵn tiện đi nghỉ ngơi một chút, đúng rồi còn có em trai cậu. 

Trần Thương nhìn tờ về suối nước nóng sơn trang Nhạc Dương trong tay, trên đó viết vé VIP ba ngày, lập tức ngây ngẩn cả người.

Sơn trang Nhạc Dương ở phía tây bắc thành phố An Dương, nơi có suối nước nóng thiên nhiên, triều đại trong lịch sử đều ở nơi đó xây dựng vương phủ, đến sau khi kiến quốc, nhà đầu tư đem bên trong xây dựng phát triển thành sơn trang suối nước nóng nghỉ phép, theo phong cách cổ xưa, là nơi tập hợp hưu nhàn gi trí, ăn uống, dừng chân, làm một thể cấp năm sao tiêu chuẩn khách sạn.

Năm tấm vé ba ngày này, đã bao trọn gói cả dừng chân, ăn uống, hưu nhàn giải trí.

Trần Thương cười xấu hổ:

- Quý giá như vậy... Thích hợp không?

Trần Binh Sinh lắc đầu, cười nói:

- Đại lý dược cho, tôi không có thời gian đi, tôi muốn dẫn con trai đi leo núi, không đi có chút lãng phí, vừa vặn cậu dẫn theo người nhà cùng đi

Trần Thương không nghi ngờ gì, bởi vì công ty y dược vì muốn cùng bác sĩ trong bệnh viện tạo dựng mối quan hệ, khi tới ngày lễ ngày tết, đều sẽ tặng thứ này thứ nọ. Dù sao công ty y dược người ta tài đại khí thô, cùng những sơn trang khách sạn kia thậm chí là du ngoạn đều có hiệp nghị, có thể nội bộ giá cả mua sắm, cùng loại với đoàn mua.

Trần Thương sắc mặt vui mừng:

- Vậy không tốt lầm đâu!

Trần Bỉnh Sinh đưa tay:

- Không lấy là tôi rút lại đấy?

Trần Thương vội vàng nhét vào túi, đứng dậy đi xa:

- Lão đại, đồ đã cho còn có muốn lấy lại? Quá phận!

Mọi người thấy thế, lập tức cười vang, Đại Trần Tiểu Trần, vẫn luôn là hai người hoạt bát trong phòng làm việc.

Vương Khiêm một mặt hãm mộ nhìn thoáng qua An Ngạn Quân:



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 555: Chuyện gì xảy ra?


Trần Thương tìm Đàm Trung Lâm:

- Chủ nhiệm Đàm, tôi chuẩn bị trở về.

Đàm Trung Lâm sững sờ, sau khi suy nghĩ một phen:

- Cậu đi theo tôi đến phòng làm việc một chuyến.

Sau khi nói xong, Đàm Trung Lâm dẫn theo Trần Thương đến phòng làm việc của chủ nhiệm.

- Tiểu Trần, tôi...Nói với cậu vấn đề này.

Đàm Trung Lâm nói

Trần Thương nhìn Đàm Trung Lâm thần thần bí bí, hơi sững sờ:

- Chủ nhiệm, có chuyện gì vậy?

Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.

Đàm Trung Lâm nhìn Trần Thương:

- Cậu chờ chút đã, tôi có lời muốn nói với cậu. Nói xong, Đàm Trung Lâm đứng dậy mở cửa.

Chỉ thấy đứng ở cửa gồm có Vương Ngọc Sơn, Thường Hồng Lôi và Hình Vũ.

Đàm Trung Lâm sững sờ:

- Chuyện gì xảy ra?

Vương Ngọc Sơn đi đến, đóng cửa lại, nhìn mọi người một cái, sau đó nhìn chằm chằm Trần Thương, nói: 

với cậu một chuyện.

- Là như vậy, cậu trước nghe đã đừng có gấp, ý kiến của tôi cậu tham khảo một chút là được rồi, là như vậy: Phẫu thuật là cậu làm, nhưng chúng ta không muốn để cậu quá rêu rao, dù sao hiện tại xã hội này cậu cũng biết rồi đấy, nếu như sau khi tin tức phẫu thuật truyền đi, khắng định thanh danh của cậu sẽ lan truyền lớn hơn, sau này cũng sễ gặp phẫu thuật rất nhiều, cái này không hề nghỉ ngờ.

- Nhưng ví dụ như không phải chưa từng gặp, nhưng những người phát triển này... Cũng không quá tốt, cậu còn trẻ, mới 27 tuổi, các phương diện mới vừa vặn bắt đầu, ở độ tuổi này cũng là thời điểm để tiến bộ nhanh nhất, tôi hi vọng cậu có thể mượn thời gian này nghiêm túc rèn luyện chính mình, đề cao mình, không nên bị quá nhiều yếu tố bên ngoài làm ảnh hưởng.

- Vì lẽ đó, tôi tìm cậu muốn nói, để Hình Vũ tạm thời không công khai với bên ngoài là ai đã làm phẫu thuật, cậu... Cảm thấy thế nào?

Vương Ngọc Sơn thật sự là vì Trần Thương mà cân nhắc, Trần Thương tuổi còn rất trẻ, chỉ mới 27 tuổi, thiếu niên đắc chí đối với y học mà nói, không phải một hiện tượng tốt! 

'Y học cùng những ngành khác không giống nhau, không phải dựa vào mấy chuyện phù phiếm.

Nếu như anh là thần tượng, là ca sĩ, lúc này nhất định phải mượn một cơn gió, thổi lên khói lửa nhất thời.

Thế nhưng anh lại là bá sĩ, là báo sĩ, phải lấy trị bệnh cứu người làm bản chức của mình, mỗi ngày thủ vững trên bàn phẫu thuật, cần không ngừng rèn luyện kiến thức ngành y của mình.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 585: Tới giao lưu học tập!


Khi phẫu thuật, bỗng nhiên một bóng người trượt vào, Trần Thương không có ngẩng đầu, mà An Ngạn Quân vừa vặn nhìn thấy:

- Chủ nhiệm Đàm?

Đàm Trung Lâm gật đầu cười:

- Ừm ừm, các cậu cứ làm đi, tôi chỉ đến để quan sát.

Vốn dĩ qua quýt nói đại một câu, bỗng nhiên khiến An Ngạn Quân cảm thấy đang bị uy hiếp!

Thắng nhãi này có thể là đến đoạt vị trí phụ trợ!

Quả nhiên, sau khi kết thúc ca phẫu thuật đầu tiên, trước khi bắt đầu ca phẫu thuật thứ hai, ba người đều cùng nhau rửa tay, sát trùng.

Đàm Trung Lâm bỗng nhiên nói:

- Chủ nhiệm An, mệt không? Nếu không, anh cứ: nghỉ ngơi một chút? Để tôi trợ thủ cho?

An Ngạn Quân nghe xong lời này, lập tức nội tâm xiết chặt, quả nhiên là đến đoạt vị trí.

Có thể để cho sao?

Không thể!

An Ngạn Quân nhàn nhạt lắc đầu:

- Không có chuyện gì, không có chuyện gì, không mệt, chủ nhiệm Đàm ở xa tới là khách, nhìn xem là được.

Đầm Trung Lâm: ..

Trần Thương cũng hiếu kì nhìn thoáng qua Đàm Trung Lâm:

- Chủ nhiệm Đàm, đơn vị không bận việc gì sao?

Đàm Trung Lâm cười nói:

- Không bận, không bận.

Mà lúc này đây, Lý Bảo Sơn bỗng nhiên tiến vào phòng phẫu thuật, trông thấy Đàm Trung Lâm cũng ở đây, lập tức con mắt co rụt lại!

Sao người này lại tới đây?

Chẳng lẽ....

Lý Bảo Sơn ngẩng đầu nhìn Trần Thương một cái, nói thầm một tiếng: Chuyện xấu!

Cái này chồn chúc tết gà, không có lòng tốt!

Đào chân tường đều đào đến phòng phẫu thuật rồi.

Chuyện như vậy mà cũng có thể làm hay sao?! 

Trần Thương thế nhưng là trấn khoa chỉ bảo, sao có thể tùy tiện bị các người cướp đi?

Ông nghe y tá trưởng nói, mấy ngày qua Đàm Trung Lâm đến cũng phải mấy lần...

Nghĩ tới đây, Lý Bảo Sơn hít sâu một cái, quyết định phải ngả bài với cái lão Hoàng chuột sói này!

Sau khi đi tới, Lý Bảo Sơn giả vờ hiếu kỳ nói:

- Chủ nhiệm Đàm! ?

Đàm Trung Lâm bỗng nhiên nghe thấy có người nói chuyện, xoay người nhìn lại, phát hiện là Lý Bảo Sơn:

- Chủ nhiệm Lý! Thật là trùng hợp.

Lý Bảo Sơn cười lạnh một tiếng, thật là đúng dịp? Ông chạy đến phòng phẫu thuật của chúng tôi mà còn nói thật là đúng dịp?

Lý Bảo Sơn nhẹ gật đầu:

- Đúng vậy! Đúng là trùng hợp thật, tại phòng phẫu thuật của chúng tôi mà cũng có thể gặp được. ông.

Mặt Đàm Trung Lâm đỏ lên:

- Tới giao lưu học tập! 

Lý Bảo Sơn thẳng tính, nghe xong lời này, trực tiếp nói:

- Chủ nhiệm Đàm sợ là muốn kéo tiểu Trần nhà chúng tôi đến Nhân Dân tỉnh các ông để giao lưu hả?!

Mấy tiểu y tá bên cạnh trông thấy mấy chủ nhiệm ở đây nói cái gì mà cứ thần thần bí bí, lập tức lỗ tai dựng thẳng lên.

Nghe thấy Lý Bảo Sơn nói vậy, kết quả tiểu y tá lập tức nhìn Đàm Trung Lâm, trong ánh mắt tràn đầy căm thù!

- Ông ấy muốn cướp bác sĩ tiếu Trần nhà tôi à?!



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 585: Tới giao lưu học tập!


Khi phẫu thuật, bỗng nhiên một bóng người trượt vào, Trần Thương không có ngẩng đầu, mà An Ngạn Quân vừa vặn nhìn thấy:

- Chủ nhiệm Đàm?

Đàm Trung Lâm gật đầu cười:

- Ừm ừm, các cậu cứ làm đi, tôi chỉ đến để quan sát.

Vốn dĩ qua quýt nói đại một câu, bỗng nhiên khiến An Ngạn Quân cảm thấy đang bị uy hiếp!

Thắng nhãi này có thể là đến đoạt vị trí phụ trợ!

Quả nhiên, sau khi kết thúc ca phẫu thuật đầu tiên, trước khi bắt đầu ca phẫu thuật thứ hai, ba người đều cùng nhau rửa tay, sát trùng.

Đàm Trung Lâm bỗng nhiên nói:

- Chủ nhiệm An, mệt không? Nếu không, anh cứ: nghỉ ngơi một chút? Để tôi trợ thủ cho?

An Ngạn Quân nghe xong lời này, lập tức nội tâm xiết chặt, quả nhiên là đến đoạt vị trí.

Có thể để cho sao?

Không thể!

An Ngạn Quân nhàn nhạt lắc đầu:

- Không có chuyện gì, không có chuyện gì, không mệt, chủ nhiệm Đàm ở xa tới là khách, nhìn xem là được.

Đầm Trung Lâm: ..

Trần Thương cũng hiếu kì nhìn thoáng qua Đàm Trung Lâm:

- Chủ nhiệm Đàm, đơn vị không bận việc gì sao?

Đàm Trung Lâm cười nói:

- Không bận, không bận.

Mà lúc này đây, Lý Bảo Sơn bỗng nhiên tiến vào phòng phẫu thuật, trông thấy Đàm Trung Lâm cũng ở đây, lập tức con mắt co rụt lại!

Sao người này lại tới đây?

Chẳng lẽ....

Lý Bảo Sơn ngẩng đầu nhìn Trần Thương một cái, nói thầm một tiếng: Chuyện xấu!

Cái này chồn chúc tết gà, không có lòng tốt!

Đào chân tường đều đào đến phòng phẫu thuật rồi.

Chuyện như vậy mà cũng có thể làm hay sao?! 

Trần Thương thế nhưng là trấn khoa chỉ bảo, sao có thể tùy tiện bị các người cướp đi?

Ông nghe y tá trưởng nói, mấy ngày qua Đàm Trung Lâm đến cũng phải mấy lần...

Nghĩ tới đây, Lý Bảo Sơn hít sâu một cái, quyết định phải ngả bài với cái lão Hoàng chuột sói này!

Sau khi đi tới, Lý Bảo Sơn giả vờ hiếu kỳ nói:

- Chủ nhiệm Đàm! ?

Đàm Trung Lâm bỗng nhiên nghe thấy có người nói chuyện, xoay người nhìn lại, phát hiện là Lý Bảo Sơn:

- Chủ nhiệm Lý! Thật là trùng hợp.

Lý Bảo Sơn cười lạnh một tiếng, thật là đúng dịp? Ông chạy đến phòng phẫu thuật của chúng tôi mà còn nói thật là đúng dịp?

Lý Bảo Sơn nhẹ gật đầu:

- Đúng vậy! Đúng là trùng hợp thật, tại phòng phẫu thuật của chúng tôi mà cũng có thể gặp được. ông.

Mặt Đàm Trung Lâm đỏ lên:

- Tới giao lưu học tập! 

Lý Bảo Sơn thẳng tính, nghe xong lời này, trực tiếp nói:

- Chủ nhiệm Đàm sợ là muốn kéo tiểu Trần nhà chúng tôi đến Nhân Dân tỉnh các ông để giao lưu hả?!

Mấy tiểu y tá bên cạnh trông thấy mấy chủ nhiệm ở đây nói cái gì mà cứ thần thần bí bí, lập tức lỗ tai dựng thẳng lên.

Nghe thấy Lý Bảo Sơn nói vậy, kết quả tiểu y tá lập tức nhìn Đàm Trung Lâm, trong ánh mắt tràn đầy căm thù!

- Ông ấy muốn cướp bác sĩ tiếu Trần nhà tôi à?!



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 556: Thì hãy trả lời đây là bí mật!


Hình Vũ tuy là minh tính, nhưng cũng hiểu nhiều thứ, anh ta đứng ở đăng kia, sau khi do dự một chút, cũng khuyên nói

- Bác sĩ Trần, có thể tôi không hiểu nhiều về y học như các anh, nhưng công việc của cá nhân tôi mà nói, mỗi ngày tôi đều luyện tập đánh đàn, nhưng sau khi tôi nổi danh, ngược lại tốc độ tiến bộ của tôi trở nên chậm hơn. Tôi cũng biết do rất nhiều nguyên nhân:

- Nguyên nhân thứ nhất là bởi vì vấn đề thời gian, thứ hai là bởi vì áp lực tâm lý của tôi quá lớn, xã hội có rất nhiều loại người, bọn họ hận không thể anh một ngày ngàn dặm, nhưng mà, làm nghệ thuật, nào có cái gì gọi là đường tắt chứ? Đơn giản chỉ là nhẫn nhịn trong lòng và làm thật tốt, nếu như anh không có đủ thực lực, không xứng với danh tiếng của anh, chính anh sẽ tự hủy hoại bản thân mình, loại áp lực tâm lý đó còn lớn hơn áp lực từ bên ngoài!

- Thứ hai, nhiều người thị phí, lời này là những lời tân sâu đáy lòng của tôi, nếu như cậu nổi danh, không biết bao nhiêu người nhìn châm chấm, mỗi tiếng nói cử động của cậu sẽ được phóng đại vô hạn, nhất cử nhất động cũng đều sẽ bị người ta giám sát, đây không phải chuyện gì tốt 

- Vì lẽ đó, mặc dù tôi không hiểu y học, nhưng. mà... Tôi vẫn cảm thấy cậu tuổi trẻ tài cao, tương lai bất khả hạn lượng, vì vậy... cậu nên thật tốt phát triển chính mình, tôi đây cũng chỉ muốn đề nghị với tư cách là một người bạn.

Nghe xong lời của mọi người, Đàm Trung Lâm. cười xấu hổ

- Tiểu Trần, chuyện vừa rồi tôi chuẩn bị nói với cậu, chính là chuyện này.

Trần Thương sửng sốt một chút, anh vốn không có ý định muốn nối danh mà!

Nhưng sau khi nghe được mấy người đề nghị như vậy, vẫn không nhịn được cảm kích cười một tiếng, gãi đầu một cái nói:

~ Cám ơn các vị lão sư, còn có Hình tiên sinh, tôi hiểu ý của mọi người, bản thân tôi cũng không muốn nổi tiếng... Kỳ thật tôi chuẩn bị vụng trộm chạy đi.

Đám người nghe xong, nhịn không được cười ha hả.

Tiểu tử Trần Thương này, thật sự là khiến người ta không sinh ra chán ghét được.

Vương Ngọc Sơn nhẹ gật đầu, hài lòng nhìn Trần Thương, tuổi còn trẻ mà muốn buông xuống danh lợi thật sự rất khó, không phải tất cả mọi người đều có khát vọng sinh sống an nhàn, cũng không phải tất cả mọi người đều có một lòng dửng dưng.

Người cùng người không ai giống nhau, Vương Ngọc Sơn tự mình để tay lên ngực tự hỏi, lúc đầu có thể chịu được dạng dụ hoặc này hay không?

Ông không dám hứa chắc!

Lớn tuổi, đã thấy nhiều, mới có kiến thức như vậy, nhưng lúc tuổi còn trẻ, nào có hiểu được những thứ. này.

Thế nhưng Trần Thương lại có thể làm được, phần tâm trí này, phần nghị lực này, so với mình hiếu thắng nhiều lắm.

Nghĩ tới đây, Vương Ngọc Sơn chụp bả vai Trần Thương, cười nói:

- Tiểu Trần! Cố gắng lên, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, tương lai của cậu tuyệt đổi sẽ vượt qua tất cả những người ở đây.

Đàm Trung Lâm có chút do dự lên tiếng:

- Lát nữa lỡ như người ta hỏi ai là người làm phẫu thuật thì phải trả lời sao? 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 586: Tôi như vậy còn có thể nói đùa à?


Đàm Trung Lâm nghe thấy Lý Bảo Sơn nói vậy, mặt lập tức đỏ lên:

- Chủ nhiệm Lý, ông đây là đã trách oan tôi, nếu như:

lào tiểu Trần, cũng không đến mức đến phòng phẫu thuật đào người chứ!

Lý Bảo Sơn thở dài:

- Aizz... Tôi chỉ nói vậy thôi! Đều đã chạy đến phòng phẫu thuật... Còn chuyện gì mà làm không được.

Đàm Trung Lâm nghe thấy thế, xem ra là không thành thật bàn giao là không được, gia hỏa Lý than đen này hiện tại bảo vệ Trần Thương gắt gao, sợ bị người ta cướp đi!

Nghĩ tới đây, Đàm Trung Lâm trực tiếp nói:

- Chủ nhiệm Lý, tôi thật sự là đến học tập! Tôi là tới học tập tiểu Trần cách khâu cơ!

Lời này vừa nói ra, Lý Bảo Sơn bán tín bán nghỉ:

- Thật

Đàm Trung Lâm:

- Tôi như vậy còn có thể nói đùa à? 

Lý Bảo Sơn vẫn còn có chút hoài nghĩ:

-Ông xác định không phải đào chân tường?

Đàm Trung Lâm không nhịn được lẩm bẩm một tiếng, có thể đào đi thì là tốt nhất rồi!

....

....

Từ đó trở đi, Đàm Trung Lâm thuận lợi gia nhập. vào đội ngũ của Trần Thương, trở thành phụ trợ thứ hai của Trần Thương, tên gọi tắt là “nhị phòng”!

Có “nhị phòng” gia nhập, làm cho sự cạnh tranh giữa đoàn đội phụ trợ của Trần Thương nhiều hơn mấy phần.

Chủ khoa như An Ngạn Quân cuối cùng cũng thoải mái mà đi ra khỏi hoàn cảnh ngột ngạt, bắt đầu tranh thủ tình cảm với Đảm Trung Lâm.

Mà loại canh tranh kiểu này rõ ràng là cũng có phần tốt, hai bên đều ngang ngửa nhau, tranh thủ chiếm được cảm tình từ đối phương, bởi bỏ nhiều sức ra học tập thật rất đau đầu.

Nhưng chung quy lại An Ngạn Quân chính là chủ khoa, ưu thế tất nhiên lớn hơn, dù sao cũng có ba y tá ủng hộ. 

Nhưng chỉ khi giữ Trần Thương lại, thì mấy cô mới có thể cạnh tranh công bằng.

Còn lỡ như bị Đàm Trung Lâm cướp đi, thì chắc chắn giằng co sẽ không mang lại ý nghĩa gì

Lúc này, Trần Thương chợt phát hiện tề nhân chỉ phúc cũng không tốt, hai người phiền... Bỗng nhiên khiến Trần Thương có chút hoài niệm về Tân Duyệt.

Không nói lời nào không lên tiếng.

Ngẫu nhiên tiếng la lên, cậu thật giỏi.

Nháy nháy đôi mắt to tròn.

Tâm tình làm phẫu thuật cũng tốt hơn.

Ít nhất còn có cảnh đẹp ý vui.

Chứ hai lão già họm hẹm tranh giành tình nhân, thật sự Trần Thương vừa nhìn đã cảm thấy tâm phiền vô cùng...

....

....

Cuối cùng cũng đến ngày mùng 1 tháng 10, Trần Thương vào một tuyến ban,

Mặc dù trực ban bận rộn như đánh trận, nhưng mà... Nó ít nhất cũng không có đến mức phiền như vậy.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 586: Tôi như vậy còn có thể nói đùa à?


Đàm Trung Lâm nghe thấy Lý Bảo Sơn nói vậy, mặt lập tức đỏ lên:

- Chủ nhiệm Lý, ông đây là đã trách oan tôi, nếu như:

lào tiểu Trần, cũng không đến mức đến phòng phẫu thuật đào người chứ!

Lý Bảo Sơn thở dài:

- Aizz... Tôi chỉ nói vậy thôi! Đều đã chạy đến phòng phẫu thuật... Còn chuyện gì mà làm không được.

Đàm Trung Lâm nghe thấy thế, xem ra là không thành thật bàn giao là không được, gia hỏa Lý than đen này hiện tại bảo vệ Trần Thương gắt gao, sợ bị người ta cướp đi!

Nghĩ tới đây, Đàm Trung Lâm trực tiếp nói:

- Chủ nhiệm Lý, tôi thật sự là đến học tập! Tôi là tới học tập tiểu Trần cách khâu cơ!

Lời này vừa nói ra, Lý Bảo Sơn bán tín bán nghỉ:

- Thật

Đàm Trung Lâm:

- Tôi như vậy còn có thể nói đùa à? 

Lý Bảo Sơn vẫn còn có chút hoài nghĩ:

-Ông xác định không phải đào chân tường?

Đàm Trung Lâm không nhịn được lẩm bẩm một tiếng, có thể đào đi thì là tốt nhất rồi!

....

....

Từ đó trở đi, Đàm Trung Lâm thuận lợi gia nhập. vào đội ngũ của Trần Thương, trở thành phụ trợ thứ hai của Trần Thương, tên gọi tắt là “nhị phòng”!

Có “nhị phòng” gia nhập, làm cho sự cạnh tranh giữa đoàn đội phụ trợ của Trần Thương nhiều hơn mấy phần.

Chủ khoa như An Ngạn Quân cuối cùng cũng thoải mái mà đi ra khỏi hoàn cảnh ngột ngạt, bắt đầu tranh thủ tình cảm với Đảm Trung Lâm.

Mà loại canh tranh kiểu này rõ ràng là cũng có phần tốt, hai bên đều ngang ngửa nhau, tranh thủ chiếm được cảm tình từ đối phương, bởi bỏ nhiều sức ra học tập thật rất đau đầu.

Nhưng chung quy lại An Ngạn Quân chính là chủ khoa, ưu thế tất nhiên lớn hơn, dù sao cũng có ba y tá ủng hộ. 

Nhưng chỉ khi giữ Trần Thương lại, thì mấy cô mới có thể cạnh tranh công bằng.

Còn lỡ như bị Đàm Trung Lâm cướp đi, thì chắc chắn giằng co sẽ không mang lại ý nghĩa gì

Lúc này, Trần Thương chợt phát hiện tề nhân chỉ phúc cũng không tốt, hai người phiền... Bỗng nhiên khiến Trần Thương có chút hoài niệm về Tân Duyệt.

Không nói lời nào không lên tiếng.

Ngẫu nhiên tiếng la lên, cậu thật giỏi.

Nháy nháy đôi mắt to tròn.

Tâm tình làm phẫu thuật cũng tốt hơn.

Ít nhất còn có cảnh đẹp ý vui.

Chứ hai lão già họm hẹm tranh giành tình nhân, thật sự Trần Thương vừa nhìn đã cảm thấy tâm phiền vô cùng...

....

....

Cuối cùng cũng đến ngày mùng 1 tháng 10, Trần Thương vào một tuyến ban,

Mặc dù trực ban bận rộn như đánh trận, nhưng mà... Nó ít nhất cũng không có đến mức phiền như vậy.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 557: Tứ mã nan truy!


Trần Thương sững sờ, không phải gia nhập loại hội học này là rất khó sao?

Chẳng phải là phải cần rất nhiều người đề cử, căn luận văn, và đặc biệt là những thành tích mà bản thân đạt được sao?

Chẳng phải là sẽ cần yêu cầu kỹ thuật nghề nghiệp tương đối cao trong thời gian cương vị sao?

Nhưng có vẻ nó không có khó như những gì anh nghĩ!

Cũng chính là điền một vài thông tin thôi!

Không không không, hiện tại bây giờ có khi còn không cần phải điền phiếu thông tin, chỉ cần đưa thông tin của bản thân ra là được rồi.

Ai..

Quả nhiên không thể tin vào lời đồn được.

Trần Thương lại nghĩ đến những mục tiêu tiếp theo của mình, quyết định hỏi thêm một chút, biết đâu lại có cơ hội đổi đời, vươn lên làm quản sự?

- Mà này... Viện trưởng Vương, tôi có cơ hội làm quản sự chứ?

Trần Thương hỏi như vậy làm cho mấy người Vương Ngọc Sơn choáng váng... 

Vương Ngọc Sơn xấu hổ cười một tiếng

- Cái này... Quản sự, không phải một mình tôi có thể định đoạt, phải dựa vào mọi người bình chọn, chủ yếu cân nhắc mấy phương diện, một là kinh nghiệm cùng tư lịch, hai là các bài luận văn nghiên cứu khoa học, nếu như cậu muốn làm quản sự, có thể suy nghĩ một chút luận văn làm như thế nào?

Vương Ngọc Sơn cho rằng Trần Thương muốn gia nhập là quản sự hội y học ngoại khoa Trung Hoa, cho nên vẫn là độ khó rất lớn!

Mà Đàm Trung Lâm thì không hiểu gì chuyện gì.

Minh... Mẹ nó đến bây giờ mình còn chưa được là quản sự, cậu ta mới lớn bao nhiêu? Đã muốn làm quản sự...

Kỳ thật Trần Thương chỉ muốn làm quản sự phân hội Đông Dương.

Một trận hiểu lầm, để Trần Thương quyết định sau này phải làm luận văn thật tốt.

Mà Thường Hồng Lôi nói ra:

- Tiểu Trần không căn lo lắng, đến lúc đó tôi sẽ giúp cậu gia nhập, sau đó xin đẽ bên trong trước nghiên cứu khoa học thành quả lập tức sẽ có rồi! 

Đàm Trung Lâm sững sờ, ông thật rất muốn hỏi, ông có thế gia nhập không?

Trần Thương nhẹ gật đầu, xem ra quản sự thật không khó...

Trước kia chủ nhiệm An đều gạt mình...

Trần Thương một đường suy nghĩ đi trở về.

Vừa trở lại bệnh viện, Tân Duyệt nhanh chóng chạy vèo tới, đi theo phía sau cái mông Trần Thương, bát quái hồi:

- Trần Thương, thế nào rồi? Nam thần của tôi không có chuyện gì chứ?

Trần Thương im lặng, cười một tiếng, không thèm để ý tới Tân Duyệt, nhanh chân đi vào:

- Nhìn cái chân chó của cô, tiền đồ...

Tần Duyệt thấy thế, bước nhanh, vừa đi bên cạnh, vừa cười lạnh:

- Dừng lại! Cậu đây là ghen ghét, nếu cậu có kỹ năng dương căm như nam thăn nhà tôi, tôi cũng chân chó với cậu?

Trần Thương bỗng nhiên dừng lại, xoay người, mắt nhìn chằm chằm Tân Duyệt: 

- Cô nói thật hả?

Tần Duyệt đi theo ngay sau lưng Trần Thương, nơi nào nghĩ đến Trần Thương bỗng nhiên quay người, mặt kém chút đập vào bộ ngực Trần Thương.

Tranh thủ lui ra phía sau một bước, thở hổn hến quyệt miệng nói ra:

- Tứ mã nan truy!

Trần Thương sắc mặt vui mừng, có chút tâm động, trong lòng suy nghĩ hạ thủ như thế nào mới tốt

Tân Duyệt cũng đi theo Trần Thương tiến vào phòng thay quần áo, hỏi:

- Đúng rồi, hôm nay đến cùng là xảy ra chuyện gì? Tranh thủ nói cho tôi một chút, có phải là cảnh tượng rất hoành tráng không?

Trần Thương bất đắc dĩ thở dài:

- Cô phải cám ơn tôi thật tốt, hôm nay nếu không phải Trần Thương tôi ra tay, đời này nam thần của cô đừng mong đánh đàn nữa.

Tần Duyệt liếc mắt:

- Nhìn cậu có thể, cậu thấy không? Tin tức đã ban bố, Hình Vũ phẫu thuật thuận lợi, chuyên gia cho rằng không ảnh hưởng đánh đàn dương cầm, nhưng sau này cần tiến hành một đoạn thời gian huấn luyện khôi phục, vì vậy trong thời gian ngắn từ chối tất cả các buổi biểu diễn.

- Hôm nay đội hình phẫu thuật thế nhưng là quần anh hội tụ, viện trưởng Vương của Lục Viện thành phố Ma Đô cũng tới, còn có chủ nhiệm Thường của bệnh viện Tích Thủy Đàm! Đó đều là lão đại trong lĩnh vực.

ngoại khoa tay, khó trách phẫu thuật thuận lợi như vậy!

- Nhiều chuyên gia như vậy, Trần Thương, đoán chừng cậu còn không nhìn thấy Hình Vũ? Đơn thuần đứng ở ngoài giúp đỡ mà thôi

Trần Thương thở dài, bọn họ đều tới nhưng đều. đứng sau giúp mình, phụ nữ thật sự là nông cạn, tin tức đưa ra còn tin tưởng hơn nữa lại là tin giải trí

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 587


Người trong bệnh viện cũng không có ý muốn sơ đo với loại người này, vì nghĩ chỉ hai năm nữa là tên này cũng về hưu, dù sao ông ta ở đây cũng không có gây ra vấn đề gì lớn.

Mặc dù Nghiêm Minh không quá mức để tâm đến công việc, nhưng vẫn rất biết giữ mình, cũng có thể coi như một bản lĩnh.

Hiện giờ, bất kì một bác sĩ nào ở trên cương vị này, thì lớp đầu tiên mà lão sư phụ giáo sẽ dạy cho bọn họ là, làm thế nào để bảo vệ mình.

Bọn người Diêu Chí Văn và Trần Thương là một nhóm cùng đến bệnh viện một lúc, là nghiên cứu sinh nội khoa tim của đại học Y Đông Dương, và Vương Khiêm, Tăn Duyệt đều giống vậy, là biên chế.

Diêu Chí Văn thì tính tình hướng nội, không thích nói chuyện, bình thường có gặp ai cũng chỉ cười cười chào hỏi, nhìn qua chẳng khác gì một cô nương đang ngượng ngùng, bản tính cũng chất phác hơn người, lần này lại gặp trúng Nghiêm Minh, coi như Diêu Chí Văn xui xẻo.

Loay hoay cho tới trưa mà cũng không có một chút thời gian nghỉ chân.

Vào khoảng mười một giờ, Diêu Chí Văn vội vã chạy tới tìm Trần Thương, có chút lo lắng nói:

- Bác sĩ Trần, giúp tôi qua kiểm tra bệnh nhân này với!

Trần Thương gật đầu, đi theo Diêu Chí Văn đến phòng cấp cứu.

Diêu Chí Văn vừa đi vừa nói:

- Người bệnh là một người đàn ông trung niên, 41 tuổi, lúc 120 đưa tới ngực đau dữ dội, đến đây không bao lâu thì hôn mệ, tình trạng rất nghiêm trọng.

Trần Thương nghe được lời Diêu Chí Văn nói, nhạy cảm phát hiện ra mấy manh mối.

- Ngực đau!

- Hôn mê!

Chẳng lẽ là nhồi máu cơ tim?

Đây là cảm giác đầu tiên của Trần Thương.

Diêu Chí Vẫn tiếp tục nói thêm:

- Người bệnh vừa tới khoa cấp cứu chưa được bao lâu ý thức trở nên mơ hồ,  thần chí không rõ. 120 đưa tới, lúc ngồi trên xe cùng một bác sĩ khác, bệnh nhân vẫn rất tỉnh táo, chỉ nói là khó chịu ở ngực, ngực đau cực kỳ giống như bị kim đâm, tiêm Nitroglycerin cũng không có giảm đau, lúc đo điện tim thì lại bình thường,

Trần Thương sững sờ, vội vàng hỏi:

- Đến cấp cứu có bù được cho đồ tâm điện không?

Diêu Chí Văn gật đầu:

- Bù được, còn kiểm tra Troponin khẩn cấp.

- Không nhìn thấy biểu hiện nhồi máu cơ tim cấp tính, hơn nữa, xét nghiệm máu thì nhìn thấy Troponin tăng cao.

Trần Thương nghe xong lập tức nhíu mày, sau khi bước vào phòng, Diêu Chí Văn mau chóng mang bản đồ điện tim tới, đưa cho Trần Thương:

- Anh nhìn đi.

Trần Thương cầm lấy bản đồ điện tim, phát hiện bản đồ điện tim cũng không có biểu hiện nhồi máu cơ. tim, S-T cơ bản vẫn bình thường...

Cái này đúng thật kì quái!

Diêu Chí Vẫn:

- Tôi vẫn lo lắng là trái tim có vấn đề, vừa rồi gọi điện thoại gấp cho nội khoa tim để hội chuẩn nhưng vân chưa nối máy được, bác sĩ Nghiêm đã... Đi lên mời!

Trần Thương nhịn không được cười nhạo một tiếng...

Hai người đều biết, dù sóng hình hiện tại của bản đồ điện tim không biểu hiện ra, nhưng cũng không thể loại trừ khả năng người bệnh bị nhồi máu cơ tim cấp tính.

Nếu như gặp phải trường hợp nhöi máu cơ tim điển hình, bản đồ điện tim sẽ có những dạng ST đặc thù, các loại hình sóng dạng đồ hình là hoàn toàn chính xác, cái này cũng rất dễ lý giải, bởi vì bình thường tế bào cơ tim không có điện hoạt động, cơ chế bản đồ điện tim sẽ bắt được và thông qua dạng dị thường này để biểu hiện hình sóng

Nhưng phải cần thân vì giai đoạn đầu nhồi máu cơ tim, khả năng cơ tim vẫn chưa hoàn toàn hoại tử, vẫn tồn tại phản ứng điện tim, nói cách khác bản đồ điện tim không nhất định sẽ có biếu hiện điển hình.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 587


Người trong bệnh viện cũng không có ý muốn sơ đo với loại người này, vì nghĩ chỉ hai năm nữa là tên này cũng về hưu, dù sao ông ta ở đây cũng không có gây ra vấn đề gì lớn.

Mặc dù Nghiêm Minh không quá mức để tâm đến công việc, nhưng vẫn rất biết giữ mình, cũng có thể coi như một bản lĩnh.

Hiện giờ, bất kì một bác sĩ nào ở trên cương vị này, thì lớp đầu tiên mà lão sư phụ giáo sẽ dạy cho bọn họ là, làm thế nào để bảo vệ mình.

Bọn người Diêu Chí Văn và Trần Thương là một nhóm cùng đến bệnh viện một lúc, là nghiên cứu sinh nội khoa tim của đại học Y Đông Dương, và Vương Khiêm, Tăn Duyệt đều giống vậy, là biên chế.

Diêu Chí Văn thì tính tình hướng nội, không thích nói chuyện, bình thường có gặp ai cũng chỉ cười cười chào hỏi, nhìn qua chẳng khác gì một cô nương đang ngượng ngùng, bản tính cũng chất phác hơn người, lần này lại gặp trúng Nghiêm Minh, coi như Diêu Chí Văn xui xẻo.

Loay hoay cho tới trưa mà cũng không có một chút thời gian nghỉ chân.

Vào khoảng mười một giờ, Diêu Chí Văn vội vã chạy tới tìm Trần Thương, có chút lo lắng nói:

- Bác sĩ Trần, giúp tôi qua kiểm tra bệnh nhân này với!

Trần Thương gật đầu, đi theo Diêu Chí Văn đến phòng cấp cứu.

Diêu Chí Văn vừa đi vừa nói:

- Người bệnh là một người đàn ông trung niên, 41 tuổi, lúc 120 đưa tới ngực đau dữ dội, đến đây không bao lâu thì hôn mệ, tình trạng rất nghiêm trọng.

Trần Thương nghe được lời Diêu Chí Văn nói, nhạy cảm phát hiện ra mấy manh mối.

- Ngực đau!

- Hôn mê!

Chẳng lẽ là nhồi máu cơ tim?

Đây là cảm giác đầu tiên của Trần Thương.

Diêu Chí Vẫn tiếp tục nói thêm:

- Người bệnh vừa tới khoa cấp cứu chưa được bao lâu ý thức trở nên mơ hồ,  thần chí không rõ. 120 đưa tới, lúc ngồi trên xe cùng một bác sĩ khác, bệnh nhân vẫn rất tỉnh táo, chỉ nói là khó chịu ở ngực, ngực đau cực kỳ giống như bị kim đâm, tiêm Nitroglycerin cũng không có giảm đau, lúc đo điện tim thì lại bình thường,

Trần Thương sững sờ, vội vàng hỏi:

- Đến cấp cứu có bù được cho đồ tâm điện không?

Diêu Chí Văn gật đầu:

- Bù được, còn kiểm tra Troponin khẩn cấp.

- Không nhìn thấy biểu hiện nhồi máu cơ tim cấp tính, hơn nữa, xét nghiệm máu thì nhìn thấy Troponin tăng cao.

Trần Thương nghe xong lập tức nhíu mày, sau khi bước vào phòng, Diêu Chí Văn mau chóng mang bản đồ điện tim tới, đưa cho Trần Thương:

- Anh nhìn đi.

Trần Thương cầm lấy bản đồ điện tim, phát hiện bản đồ điện tim cũng không có biểu hiện nhồi máu cơ. tim, S-T cơ bản vẫn bình thường...

Cái này đúng thật kì quái!

Diêu Chí Vẫn:

- Tôi vẫn lo lắng là trái tim có vấn đề, vừa rồi gọi điện thoại gấp cho nội khoa tim để hội chuẩn nhưng vân chưa nối máy được, bác sĩ Nghiêm đã... Đi lên mời!

Trần Thương nhịn không được cười nhạo một tiếng...

Hai người đều biết, dù sóng hình hiện tại của bản đồ điện tim không biểu hiện ra, nhưng cũng không thể loại trừ khả năng người bệnh bị nhồi máu cơ tim cấp tính.

Nếu như gặp phải trường hợp nhöi máu cơ tim điển hình, bản đồ điện tim sẽ có những dạng ST đặc thù, các loại hình sóng dạng đồ hình là hoàn toàn chính xác, cái này cũng rất dễ lý giải, bởi vì bình thường tế bào cơ tim không có điện hoạt động, cơ chế bản đồ điện tim sẽ bắt được và thông qua dạng dị thường này để biểu hiện hình sóng

Nhưng phải cần thân vì giai đoạn đầu nhồi máu cơ tim, khả năng cơ tim vẫn chưa hoàn toàn hoại tử, vẫn tồn tại phản ứng điện tim, nói cách khác bản đồ điện tim không nhất định sẽ có biếu hiện điển hình.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 558: Ông ở khu nhà này làm gì vậy?


Buổi chiều Trần Thương thực hiện mấy ca phẫu thuật khâu cơ, thấy Tân Duyệt rõ ràng nhìn mình với ánh mắt rõ ràng nhiều hơn mấy phần địch ý... còn có sát cơ!

Trái tim Trần Thương hoang mang rối loạn!

Đợi sau khi tan tầm, Trần Thương vì phòng ngừa bị Tân Duyệt đâm một dao phía sau, cũng vì cân nhắc đảm bảo tính mạng cho mình, đành phải bất đắc dĩ tiếp tục mời cô ăn một bữa gân đầu ba não.

Khoan hãy nói, buổi chiều khâu cơ, buổi tối ăn gân đầu ba não thật sự là có mùi vị rất khác, ăn rất hứng thú, khuyết điểm duy nhất là hơi tê răng.

Thế nhưng Trần Thương cũng không dám nói, vạn nhất nói mình răng không tốt, cô gái nhỏ Tần Duyệtnày khắng định se nói là biểu hiện của thận hư.

Ăn uống no nê, cộng thêm một ly trà sữa Nhất Phương, Tân Tuyệt tâm tình tốt hơn, rốt cục lại lăn nữa hóa thân Tần chân chó.

Không thể không nói, năng lực tự lành của Tân Duyệt vẫn rất cao cường, mặc dù bình thường rất thích phàn nàn, lại còn giận dỗi ,nhưng mà... Chỉ cần một ly trà sữa thì có thế giải quyết hết, nếu còn không được thì thêm một rồi lẩu là xong.

Nói tóm lại, tính cách của cô gái nhỏ này thật không tệ, hơn nữa chịu khổ tốt, khoảng thời gian đi theo Trần Thương ăn không ít khổ cực.

Mỗi ngày đi sớm về tối, ban ngày phẫu thuật, ban đềm còn phải tăng ca làm nghiên cứu khoa học.

Cho nên nói mời Tân Duyệt ăn cơm, Trần Thương chưa từng có chút không nỡ nào, mỗi ngày đi theo mình làm như thế nhiều phẫu thuật như thế, đừng nói một bữa cơm, mỗi ngày nuôi cơm cũng được.

Hơn nữa hiện tại kinh tế Trần Thương dư dả rất nhiều, một tháng thời gian, làm ba ca phẫu thuật làm nâng ngực, cộng thêm thiết kế vài cái chỉnh hình, tổng cộng tới tay hơn ba trăm vạn.

Không thể không nói, kẻ có tiền là có, nhưng cũng không có nhiều như vậy, điều này làm cho mộng tưởng dựa vào nâng ngực làm giàu của Trần Thương bị tan thành mây khói.

Khoảng thời gian này tương đối bận rộn, Trần Thương cũng chưa kịp đi xem phòng ở, qua hai ngày nữa là đến Quốc Khánh, Trần Thương lên kế hoạch mang theo cha mẹ cùng mình đi xem phòng.

Dù sao... Đối với người ở quê, mua nhà ở trong thành thị, là một chuyện vinh quang dường nào.

Lấy tính cách của Trần Đại Hải cha mình, sau khi trở về khẳng định phải mua rượu đế, xào vài món thức ăn, gọi mấy người bạn nhậu đến nhà chơi, ăn uống chém gió, hận không thể nói cho toàn bộ người trong thôn biết rõ.

Đương nhiên, mua nhà là mua nhà, cha mẹ cũng không nhất định nguyện ý đi theo mình đến ở, dù sao hai người sinh sống cả một đời ở quê, cũng đã quen, hương thân hương lý, quen thuộc thông cửa, một thân bản sự Trần Đại Hải cũng không thể rời khỏi quê nhà, trong thôn hơn trăm nhà chỉ có mình ông là đầu bếp, hôm nay nhà này làm việc, ngày mai nhà khác mời, Trần Đại Hải cảm giác rất hạnh phúc và thỏa mãn.

Trong gia tộc rất được mọi người tôn trọng, cũng coi là có chút mặt mũi, tới nội thành khẳng định không thể dễ chịu bằng quê nhà.

Dù sao, trọng yếu nhất vẫn là chính mình dễ chịu, mà được tôn trọng cùng cảm giác mình có tác dụng, cũng là cảm giác mà loài người cần nhất.

Sau khi ra khỏi Thiên Nhai, Tần Duyệt hút một hơi trà sữa, thở dài:

- Trần Thương, một tháng này, cậu có chút ý nghĩ gì hay không? Tôi mua hai ba cái ổ cứng di động đều sắp đầy hết rồi, số liệu thu thập chất đống ở tôi phòng ngủ còn cao hơn giường của tôi!

- Nếu phương hướng nghiên cứu cậu làm không tốt, khoảng thời gian này chúng ta khổ cực sẽ uổng phí, ví tiền của tôi đã hao hơn mấy trăm!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 588: Lành ít dữ nhiều!


Hai người vừa kết thúc chuyện đang nói thì cũng vừa đúng lúc đến phòng cấp cứu, lúc này người bệnh đang được giám sát điện tim.

Ban đầu khi Trần Thương khám cho bệnh nhân, trên mặt cũng không có thấy biểu hiện gì khác thường, hơn nữa đã hôn mê, nắm ở trên giường bệnh, không có bất cứ động tĩnh gì.

Trên bản đồ điện tim hiển thị: Nhịp tìm 120 Iăn/phút, hơi nhanh, huyết áp là 80/50 mmHg, thấp... Huyết áp của người bình thường hẳn là 90-140/60-90 mmHg,

Huyết áp 80/50, vô luận như thế nào vẫn là thấp, huyết áp thấp, nói rõ bệnh nhân đã bị sốc.

Tất cả manh mối vẫn chưa rõ.

Lành ít dữ nhiều!

Lúc trước bệnh nhân có tiền sử cao huyết áp, mà lúc này huyết áp chỉ có 80/50, loại tình huống này, huyết áp căn bản là không có khả năng cung cấp đủ máu cho đại não, nói đơn giản chút, tim cũng giống như một cái máy bơm nước, phải truyền máu đi khắp toàn thân, mà lúc này máy bơm nước không cung cấp đủ áp lực, không có cách nào truyền nước lên trên đầu. 

Mà đại não lại vô cùng mẫn cảm khi trong máu thiếu oxi, một khi lượng máu hoặc oxi bị giảm bớt sẽ hôn mê!

Vì nhanh chóng loại bỏ nhồi máu cơ tim, Trần Thương lại lần nữa làm cho người bệnh một bản đồ điện tìm

Trần Thương do dự một phen:

- Tôi đi hỏi người nhà bệnh nhân thử tại sao lại xây ra tình huống này,

Người nhà bệnh nhân là vợ của anh ta, nói giọng địa phương,

Trần Thương hỏi:

- Từ khi nào người bệnh xuất hiện triệu chứng tức ngực?

Người vợ rõ ràng bị dọa sợ, nói chuyện có chút lộn

- Bình thường anh ấy rất khoẻ, chỉ là thích uống rượu, nhưng mà... Tôi... Tôi nhớ không rõ từ khi nào thì anh ấy không thoải mái, có lẽ là hôm qua, tôi cũng không để ý, nhưng hôm nay nghiêm trọng hơn nên không thể đi bộ, tôi tranh thủ thời gian gọi 120, tới phòng cấp cứu không bao lâu thì hôn mê. 

Nói xong, cô gái vừa nói vừa khóc, cực kỳ sợ hãi.

Trần Thương thở dài, cũng có thể lý giải, dù sao một người đang yên đang lành đột nhiên cứ như vậy mà hôn mê, đổi lại là người khác cũng sẽ căng thẳng.

Trần Thương hiểu cho cô, nhưng bây giờ không phải là lúc cần an ủi.

Bởi vì nhồi máu cơ tim rất nguy hiểm, có khả năng ảnh hưởng đến tính mạng, nếu như chẩn đoán chính xác, nhất định phải giành giật từng giây, sau đó kịp thời đưa đi trị liệu.

Nhồi máu cơ tim là gì?

Chính là mạch máu của tim bởi vì một nguyên nhân nào đó mà hình thành bị tắt, máu chảy không thông, tim kỳ thật chính là một bộ phận cơ thịt, toàn bộ vận động của tim đều dựa vào máu được cung cấp từ vành động mạch.

Nếu như tim thiếu máu trong khoảng thời gian quá dài, tế bào cơ tim sẽ dần bị hoại tử, tế bào cơ tim bị hoại tử quá lâu, tim không có nguồn cung cấp, lúc này sẽ dẫn đến tình trạng suy tim, sau đó bị sốc, cuối cũng là tử vong.

Quá trình này sẽ có thể chỉ diễn ra trong vẻn vẹn có mấy phút! 

Vì lẽ đó, một khi xác nhận là nhồi máu cơ tim, phương pháp cứu chữa hữu hiệu nhất chính là, ngay, lập tức, quả quyết, mau chóng khai thông mạch máu, không quản là thuốc tan máu hay là can dự ngăn cản, mục đích cũng là vì đả thông mạch máu bị tắc nghẽn, khôi phục dòng chảy của máu về tim.

Vì lẽ đó, mọi chuyện vô cùng cấp bách!

Trần Thương theo thói quen đặt tay lên thân người bệnh, kiểm tra mắt, kiểm tra phản xạ.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 588: Lành ít dữ nhiều!


Hai người vừa kết thúc chuyện đang nói thì cũng vừa đúng lúc đến phòng cấp cứu, lúc này người bệnh đang được giám sát điện tim.

Ban đầu khi Trần Thương khám cho bệnh nhân, trên mặt cũng không có thấy biểu hiện gì khác thường, hơn nữa đã hôn mê, nắm ở trên giường bệnh, không có bất cứ động tĩnh gì.

Trên bản đồ điện tim hiển thị: Nhịp tìm 120 Iăn/phút, hơi nhanh, huyết áp là 80/50 mmHg, thấp... Huyết áp của người bình thường hẳn là 90-140/60-90 mmHg,

Huyết áp 80/50, vô luận như thế nào vẫn là thấp, huyết áp thấp, nói rõ bệnh nhân đã bị sốc.

Tất cả manh mối vẫn chưa rõ.

Lành ít dữ nhiều!

Lúc trước bệnh nhân có tiền sử cao huyết áp, mà lúc này huyết áp chỉ có 80/50, loại tình huống này, huyết áp căn bản là không có khả năng cung cấp đủ máu cho đại não, nói đơn giản chút, tim cũng giống như một cái máy bơm nước, phải truyền máu đi khắp toàn thân, mà lúc này máy bơm nước không cung cấp đủ áp lực, không có cách nào truyền nước lên trên đầu. 

Mà đại não lại vô cùng mẫn cảm khi trong máu thiếu oxi, một khi lượng máu hoặc oxi bị giảm bớt sẽ hôn mê!

Vì nhanh chóng loại bỏ nhồi máu cơ tim, Trần Thương lại lần nữa làm cho người bệnh một bản đồ điện tìm

Trần Thương do dự một phen:

- Tôi đi hỏi người nhà bệnh nhân thử tại sao lại xây ra tình huống này,

Người nhà bệnh nhân là vợ của anh ta, nói giọng địa phương,

Trần Thương hỏi:

- Từ khi nào người bệnh xuất hiện triệu chứng tức ngực?

Người vợ rõ ràng bị dọa sợ, nói chuyện có chút lộn

- Bình thường anh ấy rất khoẻ, chỉ là thích uống rượu, nhưng mà... Tôi... Tôi nhớ không rõ từ khi nào thì anh ấy không thoải mái, có lẽ là hôm qua, tôi cũng không để ý, nhưng hôm nay nghiêm trọng hơn nên không thể đi bộ, tôi tranh thủ thời gian gọi 120, tới phòng cấp cứu không bao lâu thì hôn mê. 

Nói xong, cô gái vừa nói vừa khóc, cực kỳ sợ hãi.

Trần Thương thở dài, cũng có thể lý giải, dù sao một người đang yên đang lành đột nhiên cứ như vậy mà hôn mê, đổi lại là người khác cũng sẽ căng thẳng.

Trần Thương hiểu cho cô, nhưng bây giờ không phải là lúc cần an ủi.

Bởi vì nhồi máu cơ tim rất nguy hiểm, có khả năng ảnh hưởng đến tính mạng, nếu như chẩn đoán chính xác, nhất định phải giành giật từng giây, sau đó kịp thời đưa đi trị liệu.

Nhồi máu cơ tim là gì?

Chính là mạch máu của tim bởi vì một nguyên nhân nào đó mà hình thành bị tắt, máu chảy không thông, tim kỳ thật chính là một bộ phận cơ thịt, toàn bộ vận động của tim đều dựa vào máu được cung cấp từ vành động mạch.

Nếu như tim thiếu máu trong khoảng thời gian quá dài, tế bào cơ tim sẽ dần bị hoại tử, tế bào cơ tim bị hoại tử quá lâu, tim không có nguồn cung cấp, lúc này sẽ dẫn đến tình trạng suy tim, sau đó bị sốc, cuối cũng là tử vong.

Quá trình này sẽ có thể chỉ diễn ra trong vẻn vẹn có mấy phút! 

Vì lẽ đó, một khi xác nhận là nhồi máu cơ tim, phương pháp cứu chữa hữu hiệu nhất chính là, ngay, lập tức, quả quyết, mau chóng khai thông mạch máu, không quản là thuốc tan máu hay là can dự ngăn cản, mục đích cũng là vì đả thông mạch máu bị tắc nghẽn, khôi phục dòng chảy của máu về tim.

Vì lẽ đó, mọi chuyện vô cùng cấp bách!

Trần Thương theo thói quen đặt tay lên thân người bệnh, kiểm tra mắt, kiểm tra phản xạ.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 559: Vùi đầu vào huấn luyện.


Nhưng thật ra làm gì có phong cảnh mà nhìn, nhìn có thể là... Con rể tương lai!

Trông thấy bộ dạng mất hồn mất vía mấy ngày nay của con gái, lão Tân thật sự rất đau lòng.

Một ngày bận rộn, Trần Thương rửa mặt nằm ở trên giường, mở ra màn hình ảo.

[ Đinh! Có muốn mở ra đặc huấn phương pháp khâu Tang nâng cao hay không? ]

Trần Thương kinh nghiệm kỹ năng [khâu cơ] đã sớm đầy, nhưng vẫn chậm chạp không có thăng cấp.

Hiện tại, Trần Thương có một loại dự cảm, đó chính là sau khi đặc huấn phương pháp khâu Tang nâng cao xong, mình nhất định sẽ đột phá!

Nghĩ tới đây, Trần Thương chọn bắt đầu đặc huấn!

Trước mắt cậu biến đổi lần nữa xuất hiện tại bên trong phòng phẫu thuật.

Xuất hiện trước mặt là một người đàn ông đeo kính, khoảng hơn năm mươi tuổi, không cần hỏi, chắc chẵn là giáo sư Đường.

Trần Thương cúi đầu chào hỏi, đối phương cũng bắt đầu đặc huấn!

Trần Thương ngay từ đầu còn hoài nghị, vì sau lại gọi là đặc huấn nâng cao.

Thẳng đến khi đặc huấn bắt đầu, Trần Thương mới hiểu được vì sao.

Trần Thương sau khi học phương pháp khâu Tang, bắt đầu khâu lại huấn luyện

Mỗi lần huấn luyện xong, vị trí cơ mà Trần Thương, vừa khâu xong đột nhiên phóng lớn lên, khiến Trần Thương kinh ngạc là một màn kế tiếp, đã triệt để làm cho Trần Thương trợn tròn mắt. Kỹ năng khâu lại xem thật tốt nha.

Bởi vì....

Anh có thể trông thấy sau khi mình khâu xong, cơ sẽ khôi phục như thế nào, đang thong thả khôi phục, quá trình đặc huấn bên cũng ngừng biến hóa!

Mỗi lần khâu xong, Trần Thương đều có thể thông qua quan sát xu thế sinh trưởng của phần cơ vừa được khâu, khôi phục xu thế để phán đoán chuẩn xác đến cùng là ở đâu có vấn đề gì, để anh xem sửa lại như thế nào!

Trần Thương xem lặp đi lặp lại rốt cục ý thức được chỗ lợi hại của phương pháp khâu Tang, dùng phương pháp khâu 6 thắt đặc thù, xảo diệu rút ngắn thời gian hồi phục công năng của cơ trong kỳ dưỡng bệnh, chỉ căn 12 giờ là đã có thể tiến hành phục kiện, khả năng dính liền, tổn thương giảm đi rất nhiều,

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom