Dịch Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 446: Thật đúng là rất có hình tượng


Quả nhiên, sau khi những lãnh đạo nói xong thì đến lượt Tỉnh Nhiên.

Lúc này, Tiền Lượng nói với mọi người: "Hôm nay, chúng tôi cố ý mời tới đây một vài sinh viên ưu tú đã tốt nghiệp của đại học Y Khoa Đông Dương đến đây, tiếp xuống, xin mời Tỉnh Nhiên đại biểu cho sinh viên ưu tú đã tốt nghiệp, lên đài phát biểu. Mọi người vỗ tay hoan nghênh!

Lập tức, phía dưới tiếng vỗ tay vang lên, nhiệt liệt phi phàm, xem ra nhân khí của Tỉnh Nhiên cũng rất tốt!

Lúc này, Tiền Lâm cùng Trần Thương cũng trừng to mắt, quan sát tỉ mỉ bạn trai của Cảnh Nghiên xuất hiện.

Tỉnh Nhiên bình tĩnh tiêu sái từng bước lên đài, trên người mặc một bộ Âu phục, phối hợp với mái tóc được vuốt keo bóng loáng, thật đúng là rất có hình tượng!

Nhưng..

Người này không đẹp trai bằng mình.

Đúng vật, nếu PK về vẻ đẹp trai!

Mình toàn thắng...

Sau đó là tài hoa...

“Chào mọi người, tôi là Tỉnh Nhiên, có khả năng các học đệ học muội đang đang ngồi ở đây không nhận ra tôi, cho nên tôi cũng xin tự giới thiệu..."

Loạn xả một đống lớn.

"Y học, không chỉ là một ngành học lâm sàng, cũng là một môn khoa học, chúng ta phải không ngừng cải tiến y học, để có thể phục vụ cho chúng ta trong lĩnh vực lâm sàng."

"Sau khi tôi tốt nghiệp ở học viện y học Trung Quốc, khoa phụ ngoại tâm mạch, đã đến bệnh bệnh viện làm việc, sau này may mắn được Viện trưởng Lưu mời, về trường học cũ làm việc."

"Viện trưởng Lưu để tôi chia sẻ với các bạn về những học tập, kinh lịch một tôi trong mấy năm nay, và nhưng thành tích đạt được để giúp cho các bạn có một định hướng phát triển trong tương lai, tin tưởng các bạn đang ngồi ở đây đa số đều là nghiên cứu sinh, vậy tôi xin nói một chút những việc mà tôi đã làm được trong thời gian nghiên cứu sinh, tôi tin rằng sẽ có một chút trợ giúp cho học tập và làm việc sau này của các bạn.”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 476: Bây giờ chúng ta làm sao đây


Lúc này, lão thái thái có thể là do mệt mỏi, nên không lên tiếng, tựa hồ ngủ thiếp đi.

Trần Thương cũng đi chụp CT, sợ có chút vấn đề.

Thế nhưng, rất nhanh CT kết quả đã có, lại vượt quá Trần Thương dự kiến.

Không thấy rõ ràng dị thường (báo cáo thuật: Kích thước, hình dáng và vị trí của não, mạch máu, xương não và mặt bình thường. Trung tâm bán bầu dục tỷ lệ nhồi máu não cao)

Người con gái lo lắng nói: "Mẹ của tôi sẽ không sao chứ?"

Nói đến đây, cô gái nói tiếp: 'Nếu không như vậy đi, bác sĩ, anh tiêm cho mẹ của tôi một mũi thuốc an thần, để cho bà ấy ngủ một giấc thật ngon, nếu như ngày mai tốt, thì xem như chưa có chuyện gì, nếu như không được, thì tôi sẽ đi tìm một đại tiên đến làm phép."

Trần Thương nghĩ tới nghĩ lui, nói: "Tôi cảm thấy vẫn nên làm hạch từ đi..."

Nữ hài lão công hơi không kiên nhẫn: "Cậu quá phận vừa thôi! Một hồi CT một hồi hạch từ, cậu muốn làm gì?"

Người con gái nghe vậy: "Bác sĩ đừng để ý, tôi làm cái gì cũng được, nhưng... nhưng mà cậu cũng đừng chẩn đoán điều trị quá nhiều, chúng tôi sẽ làm việc có ý nghĩa hơn, hiện tại mẹ của tôi đã như vậy, cậu cũng nhìn thấy rồi đây, là con gái của bà ấy, tôi thật cực kỳ lo lắng!”

Trần Thương cắn răng, kiên trì nói: "Tôi vẫn cảm thấy có vấn đề, cho nên tôi mãnh liệt đề nghị chụp hạch từ đầu. Nếu như còn không có vấn đề, tôi sẽ không tiếp tục ngăn cản các người nữa”

Cô gái vỗ tay một cái: "Vậy thì làm đi, coi như là kiểm tra sức khoẻ!”

Nói xong cũng để người con trai đi giao phiếu, buổi tối không có người, hạch từ rất nhanh làm xong.

Trần Thương nhìn xem phim chụp X-quang, lập tức nhẹ nhàng thở ra, rốt cục, lần này có phát hiện mới!

Rõ ràng hình ảnh biểu hiện một bên đại não của lão thái bà bị nhồi máu ở thùy thái dương.

Trần Thương nhìn phim chụp X-quang, cũng đã biết được nguyên nhân, bởi vì thùy thái dương của đại não trùng hợp là khu vực quản lý tỉnh thần tình cảm của con người, nơi này xuất hiện vấn đề, rất có thể sinh ra ảo giác.

Trần Thương gọi người con gái đến, nói ra: "Thấy không, là nhồi máu não dẫn đến lão thái sinh ra ảo giác, không phải mấy thứ bẩn thiu kia đâu, nhất định phải nằm viện trị liệu”

Người con trai nghỉ ngờ hỏi: 'Nhồi máu não không phải... Liệt nửa người sao? Hoặc phải là chảy nước miếng, nói chuyện không lưu loát, tay chân tê dại chứ? Làm sao có thế như vậy!"

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 476: Bây giờ chúng ta làm sao đây


Lúc này, lão thái thái có thể là do mệt mỏi, nên không lên tiếng, tựa hồ ngủ thiếp đi.

Trần Thương cũng đi chụp CT, sợ có chút vấn đề.

Thế nhưng, rất nhanh CT kết quả đã có, lại vượt quá Trần Thương dự kiến.

Không thấy rõ ràng dị thường (báo cáo thuật: Kích thước, hình dáng và vị trí của não, mạch máu, xương não và mặt bình thường. Trung tâm bán bầu dục tỷ lệ nhồi máu não cao)

Người con gái lo lắng nói: "Mẹ của tôi sẽ không sao chứ?"

Nói đến đây, cô gái nói tiếp: 'Nếu không như vậy đi, bác sĩ, anh tiêm cho mẹ của tôi một mũi thuốc an thần, để cho bà ấy ngủ một giấc thật ngon, nếu như ngày mai tốt, thì xem như chưa có chuyện gì, nếu như không được, thì tôi sẽ đi tìm một đại tiên đến làm phép."

Trần Thương nghĩ tới nghĩ lui, nói: "Tôi cảm thấy vẫn nên làm hạch từ đi..."

Nữ hài lão công hơi không kiên nhẫn: "Cậu quá phận vừa thôi! Một hồi CT một hồi hạch từ, cậu muốn làm gì?"

Người con gái nghe vậy: "Bác sĩ đừng để ý, tôi làm cái gì cũng được, nhưng... nhưng mà cậu cũng đừng chẩn đoán điều trị quá nhiều, chúng tôi sẽ làm việc có ý nghĩa hơn, hiện tại mẹ của tôi đã như vậy, cậu cũng nhìn thấy rồi đây, là con gái của bà ấy, tôi thật cực kỳ lo lắng!”

Trần Thương cắn răng, kiên trì nói: "Tôi vẫn cảm thấy có vấn đề, cho nên tôi mãnh liệt đề nghị chụp hạch từ đầu. Nếu như còn không có vấn đề, tôi sẽ không tiếp tục ngăn cản các người nữa”

Cô gái vỗ tay một cái: "Vậy thì làm đi, coi như là kiểm tra sức khoẻ!”

Nói xong cũng để người con trai đi giao phiếu, buổi tối không có người, hạch từ rất nhanh làm xong.

Trần Thương nhìn xem phim chụp X-quang, lập tức nhẹ nhàng thở ra, rốt cục, lần này có phát hiện mới!

Rõ ràng hình ảnh biểu hiện một bên đại não của lão thái bà bị nhồi máu ở thùy thái dương.

Trần Thương nhìn phim chụp X-quang, cũng đã biết được nguyên nhân, bởi vì thùy thái dương của đại não trùng hợp là khu vực quản lý tỉnh thần tình cảm của con người, nơi này xuất hiện vấn đề, rất có thể sinh ra ảo giác.

Trần Thương gọi người con gái đến, nói ra: "Thấy không, là nhồi máu não dẫn đến lão thái sinh ra ảo giác, không phải mấy thứ bẩn thiu kia đâu, nhất định phải nằm viện trị liệu”

Người con trai nghỉ ngờ hỏi: 'Nhồi máu não không phải... Liệt nửa người sao? Hoặc phải là chảy nước miếng, nói chuyện không lưu loát, tay chân tê dại chứ? Làm sao có thế như vậy!"

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 447: Giải thưởng Nobel?


“Con người khi không đủ ưu tú, áp lực từ bên ngoài chính là mục tiêu phấn đấu, thế nhưng khi đã đầy đủ ưu tú rồi thì bạn sẽ phát hiện, cái gọi là xe, phòng ở, tiền, .. tất cả những thứ này chỉ là nhu yếu phẩm sinh hoạt mà thôi, chúng ta với tư cách là một người người làm việc y tế, giấc mộng của chúng ta, chỉ là trị bệnh cứu người, trở thành nhất đại danh y, trên cương vị của mình có thể ra sức cống hiến, để mấy chục năm sau, chúng ta có thể viết tên của người Trung Quốc lên trên danh sách giải Nobel thế giới!”

Tỉnh Nhiên vừa dứt lời, toàn trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt!

Không chỉ có sinh viên, mà còn bao gồm gia trưởng, đạo sư, viện lãnh đạo,..., đều bị những lời này của Tỉnh Nhiên dâng lên một tâm nhiệt huyết!

Giải thưởng Nobel?

Đây là mục tiêu vĩ đại cỡ nào?

Tất cả sinh viên ở đây đều bị những lời nói của Tỉnh Nhiên làm cho cảm xúc bành trướng, nhiệt huyết sôi trào!

Nhịn không được vỗ tay bảo hay!

Đây là một loại cộng hưởng trong lòng!

Bất kỳ một tân sinh nào đến trường học mà không phải là: Hùng tâm tráng chí leo đỉnh cao nhất cuối đầu nhìn xuống núi trong thiên hạ!

 (DG: Nguyên văn: “Hùng tâm tráng chí lên đ ỉnh cao nhất, vừa xem thiên hạ mọi núi nhỏ!”)

Tỉnh Nhiên xuất hiện đã thỏa mãn khát vọng cùng ý nghĩ từ chỗ sâu nhất trong tỉm mọi người.

Thậm chí có thể nói là, Tỉnh Nhiên nói ra tiếng lòng từ chỗ sâu nhất trong lòng tất cả mọi người ở đây!

Nói ra giấc mộng của bọn họ.

Bọn họ cũng muốn trở thành một người như vậy!

Giờ khắc này, Tỉnh Nhiên thành thần tượng của đông đảo mọi tân sinh ở đây!

Trên dãy ghê của ban lãnh đạo trường học, mấy vị viện trưởng hai mặt nhìn nhau, nhịn không được vỗ tay!

Cái bọn họ muốn chính là hiệu quả như vậy!

Hiệu ứng minh tinh rất rõ ràng.

Mà khi mà trong trường học đi ra một minh tỉnh ưu tú như thế, thì trường học đó sẽ có một loại lực hướng tâm, cùng phấn đấu.

Lưu Cảnh Thẳng hài lòng phủi tay, nhìn Tiền Lượng: " Không tệ?"

Tiền Lượng nhẹ gật đầu: "Coi như không tệ!”

Lưu Cảnh Thắng cười ha ha một tiếng: "Ta lợi hại không?"

Tiền Lượng lập tức nhìn sang Lưu Cảnh Thẳng: "Có gì lợi hại... Có quan hệ gì với ông sao?”

Lưu Cảnh Thắng lông mày nhăn lại: "Sao lại không quan hệ với tôi chứ? Đây đều là công lao của tôi đây, nếu không có tôi, sao có thể đưa cậu ta tơi đây được? Không có tôi...”



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 477: Chuyển người bệnh đến nội khoa thần kinh.


Rất nhanh, bác sĩ Trương Lăng Vân nội khoa thần kinh đi xuống, vận chuyển người bệnh đến nội khoa thần kinh.

Bận rộn đến ba bốn giờ sáng, người bệnh kỳ quái này mới rốt cục giải quyết xong.

Mấy tiểu y tá vẫn có chút khó có thể tin: "Bác sĩ Trần... Anh nói có phải là quỷ nhập vào người sau đó lại đột nhiên nhồi máu não hay không?”

"Trần Thương lập tức im lặng: "Sau này các cô đừng nghĩ thần nghĩ quỷ nữa, đến người bệnh cũng bị cô hù doạ!"

Sau khi nói xong, Trần Thương trở lại văn phòng.

Hồi tưởng lại người bệnh vừa rồi, Trần Thương cũng cười cười, người con gái cũng thông tình đạt lý, có thể phối hợp lại lăn nữa kiểm tra người bệnh, người như vậy thật rất ít.

Cơ bản, sau khi chụp CT mà không có việc gì thì sẽ không kiểm tra nữa, cho nên đa số sẽ hiểu lâm bác sĩ kiểm tra quá độ.

Nhưng... Những triệu chứng mà người bệnh biểu hiện ra, lại là thiên hình vạn trạng, nhất là tình huống nghe nhầm, ảo giác. 

Trần Thương ngồi trong phòng làm việc, chợt nhớ tới còn có chút việc chưa làm, mở ra máy tính duy nhất trong văn phòng có mạng internet, đang chuẩn bị đăng nhập Wechat của mình.

Máy tính này cơ bản sẽ không tắt máy, chỉ đang ở trạng thái ngủ, Trần Thương lắc lắc con chuột bỗng nhiên màn hình sáng lên, vừa mới vào Wechat, Trần Thương lập tức trợn tròn mắt!

Mẹ nó!

Ta rốt cuộc biết vì sao Wechat của mình tự gửi hình ảnh cho người khác rồi!

Hai ngày trước, mình từng đăng nhập Wechat ở đây nhưng quên đăng xuất!

Tối hôm qua, đúng lúc là Tần Duyệt trực ca đêm!

Nghĩ tới đây, Trần Thương tức nghiến răng, Tần liếm chó cô được lầm, nhìn xem ngày mai tôi thu thập cô thế nào!

Đặc thù của cấp cứu là bệnh tật loại gì cũng có, cho dù là người tu luyện thành tỉnh như chủ nhiệm Lý Bảo Sơn cũng không dám nói là gặp người bệnh nào cũng đều có thể ứng phó được.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 477: Chuyển người bệnh đến nội khoa thần kinh.


Rất nhanh, bác sĩ Trương Lăng Vân nội khoa thần kinh đi xuống, vận chuyển người bệnh đến nội khoa thần kinh.

Bận rộn đến ba bốn giờ sáng, người bệnh kỳ quái này mới rốt cục giải quyết xong.

Mấy tiểu y tá vẫn có chút khó có thể tin: "Bác sĩ Trần... Anh nói có phải là quỷ nhập vào người sau đó lại đột nhiên nhồi máu não hay không?”

"Trần Thương lập tức im lặng: "Sau này các cô đừng nghĩ thần nghĩ quỷ nữa, đến người bệnh cũng bị cô hù doạ!"

Sau khi nói xong, Trần Thương trở lại văn phòng.

Hồi tưởng lại người bệnh vừa rồi, Trần Thương cũng cười cười, người con gái cũng thông tình đạt lý, có thể phối hợp lại lăn nữa kiểm tra người bệnh, người như vậy thật rất ít.

Cơ bản, sau khi chụp CT mà không có việc gì thì sẽ không kiểm tra nữa, cho nên đa số sẽ hiểu lâm bác sĩ kiểm tra quá độ.

Nhưng... Những triệu chứng mà người bệnh biểu hiện ra, lại là thiên hình vạn trạng, nhất là tình huống nghe nhầm, ảo giác. 

Trần Thương ngồi trong phòng làm việc, chợt nhớ tới còn có chút việc chưa làm, mở ra máy tính duy nhất trong văn phòng có mạng internet, đang chuẩn bị đăng nhập Wechat của mình.

Máy tính này cơ bản sẽ không tắt máy, chỉ đang ở trạng thái ngủ, Trần Thương lắc lắc con chuột bỗng nhiên màn hình sáng lên, vừa mới vào Wechat, Trần Thương lập tức trợn tròn mắt!

Mẹ nó!

Ta rốt cuộc biết vì sao Wechat của mình tự gửi hình ảnh cho người khác rồi!

Hai ngày trước, mình từng đăng nhập Wechat ở đây nhưng quên đăng xuất!

Tối hôm qua, đúng lúc là Tần Duyệt trực ca đêm!

Nghĩ tới đây, Trần Thương tức nghiến răng, Tần liếm chó cô được lầm, nhìn xem ngày mai tôi thu thập cô thế nào!

Đặc thù của cấp cứu là bệnh tật loại gì cũng có, cho dù là người tu luyện thành tỉnh như chủ nhiệm Lý Bảo Sơn cũng không dám nói là gặp người bệnh nào cũng đều có thể ứng phó được.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 448: Mục tiêu


Không thể không nói, Tiền Lâm này thật sự là một nhân tài, ít nhất từng bước quy hoạch có thế nói là mười phần khoa học nghiêm cẩn, mà những mục tiêu này được đưa ra cực kỳ xảo diệu.

(DG: Nghiêm cẩn = Nghiêm túc + Cẩn thận)

Có thể quy nạp tổng kết ít nha lít nhít bốn năm trang « Lịch sử ngưu bức của Tỉnh Nhiên » thành một bảng thống kê này, thật sự là một thiên tài!

“Đạt được mục tiêu: 1, học bổng quốc gia dốc lòng bồi dưỡng; 2, đạt giải đặc biệt trong giải thi đấu ngành nghề (cấp Tỉnh); 3, đạt giải tư giải th đấu cấp quốc gia."

"Mục tiêu vinh dự: 1, gia nhập một tổ chức cấp 'Tỉnh trở lên; 2, gia nhập hai tổ chức cấp quốc gia trở lên; 3, nhận được danh xưng nhân tài đặc biệt (cấp Tỉnh trở lên)."

"Mục tiêu nghiên cứu khoa học: 1, phát biểu một. bài luận văn ảnh hưởng thừa số 3 phút; 2, phát biểu ảnh hưởng thừa số tổng cộng vượt qua 15 phút (tổng điểm hiện tại của Tỉnh Nhiên); 3, phát biểu một bài luận văn ảnh hưởng thừa số trên 15 phút.”

"Mục tiêu lâm sàng: 1, hoàn thành 500 ca phẫu thuật; 2, phát minh thuật thức mới cách tân cải tiến phẫu thuật hạng 2 (được công nhận); 3, khai sáng thuật thức mới (được thừa nhận); "

“Mục tiêu kiếm tiền: 1, một căn nhà ở + một chiếc xe ( giá trị ít nhất hai trăm vạn); 2, một căn nhà ở + một chiếc xe tốt (giá trị ít nhất một ngàn vạn); 3, một căn biệt thự lớn xa hoa + một chiếc xe sang trọng (giá trị ít nhất một ức); "

"Mục tiêu tìm bạn gái: 1, có một bạn gái xinh đẹp; 2, có một bạn gái vừa xinh đẹp lại giỏi giang; 3, tìm một bạn gái vừa xinh đẹp lại giỏi giang, mà còn có tiền, có năng lực, có thực lực (phú bà xinh đẹp); ”

Trần Thương nhìn mấy mục tiêu gồm mấy trăm chữ, trong lòng có chút kinh hãi!

Tiền Lâm nói nhỏ: "Tiểu ân nhân, tôi giúp anh đặt trước từng mục tiêu trong mỗi lĩnh vực, 1 là mục tiêu nhỏ, 2 là mục tiêu lớn, 3 là mục tiêu trường kỳ, anh phải thật cố gắng nha! Nếu như anh đạt được mục tiêu đầu tiên, thì anh sẽ cùng một cấp bậc với Tỉnh Nhiên kia, nếu như anh đạt được mục tiêu thứ hai thì có thể hoàn toàn trang bức đánh mặt anh ta, nếu như anh hoàn thành mục tiêu thứ ba, thì anh có thể không thèm để đến ý anh ta!"

Nói tới đây, Tiền Lâm hít sâu một hơi, rất có một loại tư thế trăm tư!

Trần Thương tay run rẩy, nhìn Tiền Lâm, nhịn không được thở dài: "Nhiệm vụ này quá gian khổ, có chút khó."

Tiền Lâm nghe xong, cười nhạo một tiếng: "Ai.. Người trẻ tuổi thì phải cho mình một chút áp lực, nếu anh còn như vậy, cho dù tôi là Cảnh Nghiên thì tôi cũng chướng mắt anh!”

Lại nói, mới có chút xíu mục tiêu ấy tính là gì? So với mục tiêu của tôi vẫn còn kém rất xa, mới có nhiêu đây mà anh đã sợ sao?"

Trần Thương sững sờ, quay người nhìn Tiền Lâm: "Chẳng lẽ... cậu cũng bị đả kích hả?"

Ánh mắt Tiền Lâm lập tức biến thành đục ngầu, giống như trên người nhiều hơn mấy phần tang thương, làm cho Trần Thương có chút không kịp thích ứng.

Tiền Lâm thở dài, từ trong túi quần móc ra vài tờ giấy, nói: "Làm một nam nhân ưu tú, làm sao có thể không có tình địch cơ chứ? Tôi có rất nhiều tình địch, mà cũng có rất nhiều mục tiêu, đó chính là phương hướng cố gắng của tôi.”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 478: Hay là bỏ đi?


“Chào, tối hôm qua ngủ có ngon không?"

Tân Duyệt thấy thế, ngược lại ngượng ngùng cười một tiếng: “Ừm, rất ngon”

Trần Thương hừ lạnh một tiếng: " Nói đi, làm thế nào chứ?”

Tần Duyệt sững sờ, con mắt chớp chớp nhìn Trần Thương, toát ra cầu khẩn, điềm đạm, đáng yêu: “Đều như vậy, anh xem đó mà làm là được rồi.

Trần Thương lập tức trợn tròn mắt, có phải tôi đã cầm nhầm kịch bản!

“Tân Duyệt nhất định là cảm thấy mình cái gì cũng không dám, đúng không?

Nghĩ tới đây, Trần Thương cười dâm tà một tiếng, trực tiếp cầm lấy ngón trỏ tay phải, nhẹ nhàng ấn cằm Tân Duyệt, hướng phía Tần Duyệt trên mặt thổi một làn gió thơm: “Vậy tôi đây liền không khách khí!”

Đang khi nói chuyện, Trần Thương cười lạnh bĩu môi liền chọc lên mặt Tần Duyệt!

Hắn ngược lại muốn xem xem tiểu yêu nữ này còn có thể kiên trì tới khi nào. 

Chỉ thấy mặt Tần Duyệt đỏ lên, con mắt tranh thủ thời gian nhắm lại, lông mi dài nhấp nháy, đến cả bắp chân bên phải cũng hơi nhếch lên...

Cái này mẹ nó, rõ ràng là đang hưởng thụ...

Cứ như vậy, chính mình không phải lên muốn Tân cẩu liếm sao?

Hay là bỏ đi?

Không được!

Không cho Tần cẩu biết mặt một lần, nàng cũng không biết giới hạn của bản thân ở đâu nữa!

Trần Thương cảm giác tim chính mình đập càng lúc càng nhanh!

Anh hiểu được, đây là một trận đọ sức tâm tính cùng tâm tính!

Cũng là một trận quyết đấu mặt đối mặt!

Giờ khắc này, không có đúng sai!

Chỉ có thẳng bại!

Khoảng cách đang không ngừng thay đổi....

20cm... 10cm... 6cm... 3cm...

Tim Trần Thương lúc này như bị dao cắt, anh đã có thể cảm giác được nhịp tim của mình hình như xuất hiện song P dị thường, nhịp xoang không ngừng tăng tốc, nhóm sóng QRS rút ngân thời gian, tần suất tăng tốc, Trần Thương biết rõ, đây là biểu hiện của tỉ lệ tăng tốc tâm thất...

Nhưng là, đây tuyệt đối không phải vì động tâm! Khẳng định không phải....

Đây chỉ là khẩn trương mà thôi.

Trần Thương đã có thể cảm giác được lỗ mũi Tân Duyệt thở ra khí tức ngọt ngào.

Loại hương vị đó rất quen thuộc: Xem thường, khinh thường, trào phúng.

Nếu như nhất định phải dùng một câu để hình dung, đây tuyệt đối là:

Anh... Tới đây!

Trần Thương nghiến răng nghiến lợi, con mắt nhìn. sang bộ ngực Tân Duyệt, bỗng nhiên hiểu rõ cổ nhân nói qua một câu:

Không chưng màn thầu tranh khẩu khí!

Hiện tại, anh đã hiểu rõ câu nói này rồi, còn được chứng kiến người thật

Mình giờ phút này... Không phải chính là như vậy sao?

Màn thầu không cần!

Nhưng, khí thì nhất định phải ra!

Ai sợ ai!

Khoảng cách giằng co ở vị trí 3 em tựa hồ kẹp lại.

Trần Thương cần răng một cái, giậm chân một cái, nội tâm gầm thét một tiếng: Liều mạng!

Ngay lúc này, anh bỗng nhiên kinh ngạc phát hiện ra một điều kinh khủng...

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 478: Hay là bỏ đi?


“Chào, tối hôm qua ngủ có ngon không?"

Tân Duyệt thấy thế, ngược lại ngượng ngùng cười một tiếng: “Ừm, rất ngon”

Trần Thương hừ lạnh một tiếng: " Nói đi, làm thế nào chứ?”

Tần Duyệt sững sờ, con mắt chớp chớp nhìn Trần Thương, toát ra cầu khẩn, điềm đạm, đáng yêu: “Đều như vậy, anh xem đó mà làm là được rồi.

Trần Thương lập tức trợn tròn mắt, có phải tôi đã cầm nhầm kịch bản!

“Tân Duyệt nhất định là cảm thấy mình cái gì cũng không dám, đúng không?

Nghĩ tới đây, Trần Thương cười dâm tà một tiếng, trực tiếp cầm lấy ngón trỏ tay phải, nhẹ nhàng ấn cằm Tân Duyệt, hướng phía Tần Duyệt trên mặt thổi một làn gió thơm: “Vậy tôi đây liền không khách khí!”

Đang khi nói chuyện, Trần Thương cười lạnh bĩu môi liền chọc lên mặt Tần Duyệt!

Hắn ngược lại muốn xem xem tiểu yêu nữ này còn có thể kiên trì tới khi nào. 

Chỉ thấy mặt Tần Duyệt đỏ lên, con mắt tranh thủ thời gian nhắm lại, lông mi dài nhấp nháy, đến cả bắp chân bên phải cũng hơi nhếch lên...

Cái này mẹ nó, rõ ràng là đang hưởng thụ...

Cứ như vậy, chính mình không phải lên muốn Tân cẩu liếm sao?

Hay là bỏ đi?

Không được!

Không cho Tần cẩu biết mặt một lần, nàng cũng không biết giới hạn của bản thân ở đâu nữa!

Trần Thương cảm giác tim chính mình đập càng lúc càng nhanh!

Anh hiểu được, đây là một trận đọ sức tâm tính cùng tâm tính!

Cũng là một trận quyết đấu mặt đối mặt!

Giờ khắc này, không có đúng sai!

Chỉ có thẳng bại!

Khoảng cách đang không ngừng thay đổi....

20cm... 10cm... 6cm... 3cm...

Tim Trần Thương lúc này như bị dao cắt, anh đã có thể cảm giác được nhịp tim của mình hình như xuất hiện song P dị thường, nhịp xoang không ngừng tăng tốc, nhóm sóng QRS rút ngân thời gian, tần suất tăng tốc, Trần Thương biết rõ, đây là biểu hiện của tỉ lệ tăng tốc tâm thất...

Nhưng là, đây tuyệt đối không phải vì động tâm! Khẳng định không phải....

Đây chỉ là khẩn trương mà thôi.

Trần Thương đã có thể cảm giác được lỗ mũi Tân Duyệt thở ra khí tức ngọt ngào.

Loại hương vị đó rất quen thuộc: Xem thường, khinh thường, trào phúng.

Nếu như nhất định phải dùng một câu để hình dung, đây tuyệt đối là:

Anh... Tới đây!

Trần Thương nghiến răng nghiến lợi, con mắt nhìn. sang bộ ngực Tân Duyệt, bỗng nhiên hiểu rõ cổ nhân nói qua một câu:

Không chưng màn thầu tranh khẩu khí!

Hiện tại, anh đã hiểu rõ câu nói này rồi, còn được chứng kiến người thật

Mình giờ phút này... Không phải chính là như vậy sao?

Màn thầu không cần!

Nhưng, khí thì nhất định phải ra!

Ai sợ ai!

Khoảng cách giằng co ở vị trí 3 em tựa hồ kẹp lại.

Trần Thương cần răng một cái, giậm chân một cái, nội tâm gầm thét một tiếng: Liều mạng!

Ngay lúc này, anh bỗng nhiên kinh ngạc phát hiện ra một điều kinh khủng...

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 449: Nghiêm túc!


Tiền Lâm nghiêm túc nhẹ gật đầu: Nghiêm túc!

Trần Thương nhìn độ khó đã tiêu thăng đến giải thưởng y học Ngô Giai Bình, thực sự là thở dài, nhìn linh hồn 200 cân trước mắt, thật sự là khó khăn cho ngươi.

“Tại sao cậu phải công lược đại bá của mình?”

Tiền Lâm lắc đầu: "Khi tôi 6 tuổi, thích con gái nhà đại bá tôi, kết quả hẳn nói với tôi là họ hàng gần không thể kết hôn, tôi cảm thấy đại bá đang xem thường tôi, cho nên muốn phải lợi hại hơn đại bá của mình! Đây là mục tiêu năm tôi 6 tuổi, sau này lớn lên... Mặc dù tôi cũng biết đại bá nói không sai, nhưng, siêu việt ông ấy thì vẫn muốn!"

Trần Thương lại lấy ra một trang giấy.

"Mục tiêu siêu việt: Tiền Minh Đạt? Độ khó nhiệm vụ: Sáu sao.

Mục tiêu tiền tài: .. Nhà giàu nhất An Dương; mục tiêu cưới vợ: Xinh đẹp hơn mẹ? ?“

Trần Thương nhịn không được nhích ra xa Tiền Lâm một cút: "Đây là cha cậu hả?”

Tiền Lâm gật đầu: 'Không sai, khi còn bé ông ấy không cho mẹ ngủ cùng tôi, nói là mẹ phải ngủ với cha, khi đó tôi 5 tuổi, chỉ nên quy định sẵn mục tiêu này”

Trần Thương tiếp tục lật tiếp mấy trang sau: "Trần Mỗ Phi? Mục tiêu sức ảnh hưởng: Nâng hồng năm mình tinh, tối thiểu nổi danh hơn Lưu Nhất Phï?"

Tiền Lâm gật đầu: "Khi tôi 15 tuổi, rất si mê Lưu Nhất Phí..."

Trần Thương nhìn thấy xuống một tấm hình: Kurosawa?"

Tiền Lâm ngượng ngùng cười nói: "Lâm Chí Linh..."

...

...

Càng về sau Trần Thương càng thấp thỏm, trái tìm này phải lớn cỡ nào mới có thể chứa được nhiều mục tiêu như thế.

Thẳng đến khi Trần Thương lật đến trang "Thiên Tăm khoai sợ', đã có thể lý giải Tiền Lâm.

"Đây là lúc cậu chơi game thích Eve Leiya đúng không?"

Lúc này, Tiền Lâm nhìn Trần Thương biểu lộ đã tìm được huynh đệ ruột thịt của mình, thân thiết cười nói: "Đúng vậy!"

Trần Thương thận trọng sắp xếp lại một xấp mục tiêu chỉnh tề.

Lại lần nữa nhìn Tiền Lâm, đã không giống như lúc trước

Cái cơ thể nặng 200 cần này, ít nhất cũng phải chứa đựng 200 tấn linh hồn, cùng 20,000/000,000 tấn mục tiêu.

So sánh một chút, Trần Thương chợt phát hiện Tiền Lâm đã giảm bớt mục tiêu cho mình rất nhiều...

Nhưng lúc này, Trần Thương nghe thấy âm thanh nhắc nhở vang lên!

[ Đinh! Phát động nhiệm vụ khiêu chiến: Chiến thẳng Tỉnh Nhiên, đánh tan từng lĩnh vực mà anh ta am hiểu nhất! Chỉ tiết nhiệm vụ, tình hình cụ thể và tỉ mỉ... sau khi hoàn thành một nhiệm vụ, ngài đều sẽ nhận được ban thưởng tương ứng, cố lên nha, thiếu niên! ]

Trần Thương sững sờ, hẳn phát hiện một chuyện rất kinh khủng.

Đó chính là nhiệm vụ khiêu chiến của mình vậy mà tương tự mục tiêu kinh người mà Tiền Lâm viết rat

Giờ khắc này, Trần Thương muốn hôn mê luôn rồi.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 479: Xem thường ai vậy hả?


Lý Bảo Sơn khụ khụ một tiếng, tự nhủ: “Ý? Chìa khóa của tôi để chỗ nào rồi?”

Lúc nói chuyện, chỉ dám nhìn chằm chằm lên trần nhà, cũng không dám dời tầm mắt xuống, vừa nghĩ vừa nói, cau mày, hai tay còn sờ vào trong túi, tựa hồ thật sự là đang tìm chìa khoá.

Thế nhưng ông rõ ràng đã mở cửa, còn muốn tìm chìa khoá làm gì nữa!

Lúc nói dối, ông có thể có lý chút hay không?

Sau khi nói xong, Lý Bảo Sơn lại thở dài: "Ừm, hắn là ở văn phòng rồi! Tôi phải đi xem một chút, hiện tại mới 7 giờ 40 phút... Ừm, khoảng cách giao ban còn có 20 phút, thời gian cũng đủ rồi! Còn phải đi mua bữa sáng nữa”

Lẩm bẩm nửa ngày, Lý Bảo Sơn đóng cửa lại xoay người rồi đi.

Trần Thương rất muốn đi lên gọi chủ nhiệm lại hỏi một chút, khoảng cách giao ban còn 20 phút là có gì?

Cũng đủ rồi là có ý gì?

Xem thường ai vậy hả?

Ông cho rằng đột phá khoảng cách 1 em này cần 20 phút sao?

Đang lúc Trần Thương chuẩn bị hạ miệng, bỗng nhiên Tần Duyệt đã bứt ra rời đi, nhẹ nhàng nói câu: “Ai nha! ... Tịch mịch a..."

Sau khi nói xong, vừa gật gù đắc ý, vừa ủ rũ, còn giơ ngón trỏ tay phải lên không ngừng lắc lư trái phải, đi tới phòng thay quần áo nữ.

Hai tay Trần Thương nắm chặt, nếu có móng tay, khẳng định đâm vào trong thịt, chỉ chờ máu tươi chảy. ra!

Nghiến răng nghiến lợi đứng tại chỗ, trong mắt tràn đầy phẫn nộ!

Tân cẩu, cô quả thực nham hiểm cực độ!

Ức hiếp thiếu niên là hèn!

Sông có khúc người có lúc!

Ngươi chờ đó cho ông!

Một ngày nào đó, tôi sẽ để cho cô quỳ xuống hát bài ca bội phục!

Hơn nữa, ca từ tôi muốn tự mình viết!

Nghĩ tới đây, Trần Thương cảm giác mình đã bị Tân Duyệt làm nhục. 

Không đúng, là vũ nhục...

Cũng không đúng, là khuất nhục...

Cũng không phải, hẳn là ô nhục, di nhục... kết hợp một thể.

Cái gì cũng có!

Nghĩ tới đây, Trần Thương cảm thấy mối thù lớn này.

Nhất định phải báo!

Mắt thấy sắp tới tám giờ, Trần Thương thu dọn quần áo, đi đến văn phòng bác sĩ

Lúc đầu Trần Thương buồn ngủ đến mí mắt có chút nặng, đột nhiên bây giờ cảm giác toàn thân mình tràn đầy tinh lực.

Anh phải cố gắng, phải xử lý Tân nhân vật phản diện này!

Lúc này, Lý Bảo Sơn chậm rãi đi đến, nhìn mọi người: "Bắt đầu giao ban”

Trần Thương nhìn thấy Lý Bảo Sơn đến, luôn cảm thấy có chút không thoải mái, vì sao cứ cảm thấy hơi xấu hổ... Cảm giác muốn đỏ mặt.

Quay người lặng lẽ nhìn thoáng qua Tần Duyệt, phát hiện con bé này tựa hồ không có bất kỳ phản ứng gì, bình tĩnh, rất thản nhiên!

...Tư... Cô gái này quá độc ác!

Trần Thương do dự, tự tạo cho mình một địch nhân đáng sợ như vậy có phải là không tốt lâm hay không?

Có lẽ mình có thể chủ động nhận sai trước? Mời cô ta ăn một bữa cơm, ký hiệp ước hòa bình?

Nghĩ tới đây, Trăn Thương tựa hồ quên hết tất cả khuất nhục, dù sao kẻ địch quá cường đại, quả thật quá hung ác!

Được rồi, được rồi...

Giao ban xuống cấp cứu, Trần Thương nghĩ tới nghĩ lui, liền trở về đi ngủ, cho dù là làm bằng sắt, cũng nhịn không được cấp cứu cả đêm.

Chỉ là chẳng biết tại sao, Lý Bảo Sơn bỗng nhiên gọi Trần Thương lại: “Tiểu Trần?”

Trần Thương gật đầu: “Vâng, chủ nhiệm, ngài gọi tôi.

Lý Bảo Sơn do dự một chút: “Cái này... Nghỉ ngơi thật tốt!” 

Trần Thương:...

Ông lại xem thường ai vậy!

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 479: Xem thường ai vậy hả?


Lý Bảo Sơn khụ khụ một tiếng, tự nhủ: “Ý? Chìa khóa của tôi để chỗ nào rồi?”

Lúc nói chuyện, chỉ dám nhìn chằm chằm lên trần nhà, cũng không dám dời tầm mắt xuống, vừa nghĩ vừa nói, cau mày, hai tay còn sờ vào trong túi, tựa hồ thật sự là đang tìm chìa khoá.

Thế nhưng ông rõ ràng đã mở cửa, còn muốn tìm chìa khoá làm gì nữa!

Lúc nói dối, ông có thể có lý chút hay không?

Sau khi nói xong, Lý Bảo Sơn lại thở dài: "Ừm, hắn là ở văn phòng rồi! Tôi phải đi xem một chút, hiện tại mới 7 giờ 40 phút... Ừm, khoảng cách giao ban còn có 20 phút, thời gian cũng đủ rồi! Còn phải đi mua bữa sáng nữa”

Lẩm bẩm nửa ngày, Lý Bảo Sơn đóng cửa lại xoay người rồi đi.

Trần Thương rất muốn đi lên gọi chủ nhiệm lại hỏi một chút, khoảng cách giao ban còn 20 phút là có gì?

Cũng đủ rồi là có ý gì?

Xem thường ai vậy hả?

Ông cho rằng đột phá khoảng cách 1 em này cần 20 phút sao?

Đang lúc Trần Thương chuẩn bị hạ miệng, bỗng nhiên Tần Duyệt đã bứt ra rời đi, nhẹ nhàng nói câu: “Ai nha! ... Tịch mịch a..."

Sau khi nói xong, vừa gật gù đắc ý, vừa ủ rũ, còn giơ ngón trỏ tay phải lên không ngừng lắc lư trái phải, đi tới phòng thay quần áo nữ.

Hai tay Trần Thương nắm chặt, nếu có móng tay, khẳng định đâm vào trong thịt, chỉ chờ máu tươi chảy. ra!

Nghiến răng nghiến lợi đứng tại chỗ, trong mắt tràn đầy phẫn nộ!

Tân cẩu, cô quả thực nham hiểm cực độ!

Ức hiếp thiếu niên là hèn!

Sông có khúc người có lúc!

Ngươi chờ đó cho ông!

Một ngày nào đó, tôi sẽ để cho cô quỳ xuống hát bài ca bội phục!

Hơn nữa, ca từ tôi muốn tự mình viết!

Nghĩ tới đây, Trần Thương cảm giác mình đã bị Tân Duyệt làm nhục. 

Không đúng, là vũ nhục...

Cũng không đúng, là khuất nhục...

Cũng không phải, hẳn là ô nhục, di nhục... kết hợp một thể.

Cái gì cũng có!

Nghĩ tới đây, Trần Thương cảm thấy mối thù lớn này.

Nhất định phải báo!

Mắt thấy sắp tới tám giờ, Trần Thương thu dọn quần áo, đi đến văn phòng bác sĩ

Lúc đầu Trần Thương buồn ngủ đến mí mắt có chút nặng, đột nhiên bây giờ cảm giác toàn thân mình tràn đầy tinh lực.

Anh phải cố gắng, phải xử lý Tân nhân vật phản diện này!

Lúc này, Lý Bảo Sơn chậm rãi đi đến, nhìn mọi người: "Bắt đầu giao ban”

Trần Thương nhìn thấy Lý Bảo Sơn đến, luôn cảm thấy có chút không thoải mái, vì sao cứ cảm thấy hơi xấu hổ... Cảm giác muốn đỏ mặt.

Quay người lặng lẽ nhìn thoáng qua Tần Duyệt, phát hiện con bé này tựa hồ không có bất kỳ phản ứng gì, bình tĩnh, rất thản nhiên!

...Tư... Cô gái này quá độc ác!

Trần Thương do dự, tự tạo cho mình một địch nhân đáng sợ như vậy có phải là không tốt lâm hay không?

Có lẽ mình có thể chủ động nhận sai trước? Mời cô ta ăn một bữa cơm, ký hiệp ước hòa bình?

Nghĩ tới đây, Trăn Thương tựa hồ quên hết tất cả khuất nhục, dù sao kẻ địch quá cường đại, quả thật quá hung ác!

Được rồi, được rồi...

Giao ban xuống cấp cứu, Trần Thương nghĩ tới nghĩ lui, liền trở về đi ngủ, cho dù là làm bằng sắt, cũng nhịn không được cấp cứu cả đêm.

Chỉ là chẳng biết tại sao, Lý Bảo Sơn bỗng nhiên gọi Trần Thương lại: “Tiểu Trần?”

Trần Thương gật đầu: “Vâng, chủ nhiệm, ngài gọi tôi.

Lý Bảo Sơn do dự một chút: “Cái này... Nghỉ ngơi thật tốt!” 

Trần Thương:...

Ông lại xem thường ai vậy!

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 450: Có chút ngây thơ!


Hội nghị vẫn chưa kết thúc thì Trần Thương đã rời đi.

Chuyện cần làm đều đã làm, ở lại cũng không có ý nghĩa gì nữa.

Liên quan tới nhiệm vụ khiêu chiến, Trần Thương nhịn không được cười một tiếng.

Kỳ thật, Tỉnh Nhiên cùng mình có quan hệ gì đâu?

Nghĩ đến mới vừa rồi cùng Tiền Lâm làm ra những việc kia trong hội trường, Trần Thương đã cảm thấy có chút muốn cười.

Có chút ngây thơ!

Có chút buồn cười!

Cố gắng chẳng lẽ là vì để vượt qua người khác sao? Cứ nhất định phải cùng người khác so sánh sao?

Cũng không phải như thế, cố gắng chỉ là để chúng ta ngày một tốt hơn, để mọi chuyện cảng thêm hoàn hảo hơn, có thể chữa trị cho càng nhiều người bệnh, cứu chữa càng nhiều sinh mệnh.

Nói thật, gần đây Trần Thương bởi vì có hệ thống xuất hiện, quá mức thuận lợi, mà Tính Nhiên xuất hiện, để Trần Thương thu hồi tâm lý bành trướng đã nảy sinh, người mạnh hơn chính mình còn có rất nhiều, người ta không có hệ thống cũng đã ưu tú như vậy, chúng ta vì cái gì không tự mình cố gắng chứ?

Tiền Lâm mới hai mươi ba hai mươi bốn tuổi nên suy nghĩ còn nông cạn, còn mình cũng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi rồi, rất nhiều chuyện hẳn là nên suy nghĩ chín chắn để giải quyết vấn đề mới phải.

Nhưng mà, nhiệm vụ vẫn phải hoàn thành.

Cho dù là không có Tỉnh Nhiên xuất hiện, những cố gắng kia, vẫn phải tiếp tục cố gắng.

Bằng không đọc cái nghiên cứu sinh này còn có ý nghĩa gì nữa chứ?

Chính mình khoảng thời gian này thật sự có chút lười biếng, căn phải cố gắng hơn nữa.

Kỳ thật, ngay vừa rồi, khi Trần Thương nghe Tỉnh Nhiên diễn thuyết, thật là có chút động tâm, đây là một người dám nghĩ dám làm, giải thưởng Nobel, chính mình cũng chưa từng nghĩ qua a?

Thế nhưng người ta lại có can đảm nghĩ đến, có can đảm ở trên một sân khấu lớn như vậy dõng dạc nói lên!

Đây chính là một loại năng lực.

Là một loại can đảm!

Chính mình hắn là nên học tập loại dũng khí, cùng quyết đoán này!



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 480: Làm người trượng nghĩa, chân thành!


Hiện tại Tính Nhiên đột nhiên cảm giác được hiện tại giáo dục cấp cao còn tồn tại một vài hạn chế.

Đặc biệt là công tác đào tạo tiến sĩ, hậu tiến hẳn là nên thêm vào một vài Chương trình học mới, ví dụ như «Nên kết giao với nữ giới như thế nào », «Làm sao để trở thành một người chồng ưu tú », « Làm sao để con gái được vui vẻ », « Làm sao để hài lòng mẹ vợ....

Dù sao tất cả mọi người đều đã trưởng thành, suốt quá trình dài ở trường học đều không có thời gian kết giao với bạn gái, nên không có nhiều kinh nghiệm đối đãi người khác phái.

Nghĩ tới đây, Tỉnh Nhiên đột nhiên cảm giác được đây là một phương hướng nghiên cứu rất có tiềm lực!

Dù sao người như mình có cả khối người

Nhưng mà chính mình coi như may mắn, gặp được Cảnh Nghiên.

Anh cảm thấy Trần Thương ở lĩnh vực này hẳn là chí ít có kỹ năng của hậu tiến sĩ!

Nghĩ đến hôm qua bác sĩ Trần một mặt chân thành nói với mình nên trân trọng, Tỉnh Nhiên đột nhiên cảm thấy người này nhất định là một người có kinh nghiệm trong chuyện đó, có lẽ anh nên cùng bác sĩ Trần giao lưu trao đối nhiều hơn, học hỏi lẫn nhau.

Đều nói đồng hành là oan gia, đều là làm về Ngoại khoa lồng ngực khắng định sẽ tâm tồn khúc mắc.

Nhưng Tỉnh Nhiên xưa nay không cho rằng như vậy, anh cảm thấy một người bạn hợp tác là mấu chốt của thành công.

Mục tiêu của anh không chỉ có riêng làm một chủ nhiệm khoa thong dong tự tại ở Đông Dương Nhất Đại, mà cái anh ta cần chính là một hậu thuẫn vững chắc, mượn đó để tạo nên một đội ngũ ngoại khoa lõng ngực ưu tú.

Nhưng... Sau khi trở về, tốt xấu nửa nọ nửa kia, nơi không tốt cũng nổi bật ra, đó chính là khuyết thiếu một người bạn hợp tác ưu tú.

Mà Trần Thương kỳ thật cũng rất không tệ, tuổi trẻ, có năng lực, cách làm người cũng thiện lương.

Nghĩ tới đây, bỗng nhiên quyết định mời Trần Thương tới ăn một bữa cơm.

Dù sao mới đến, anh cũng không có bạn bè, Trần Thương tựa hồ là một lựa chọn tốt. 

Làm người trượng nghĩa, chân thành!

Cũng không có nhiều tiểu tâm tư, hẳn là có thể kết giao một phen.

Nghĩ tới đây, Tỉnh Nhiên căm lấy điện thoại, bấm số Trần Thương

Lúc này, Trần Thương vừa mới tỉnh ngủ, nhìn thấy “Tỉnh Nhiên gọi điện đến, tim đập có chút mạnh và loạn nhịp, lỡ như... Cảnh Nghiên tìm mình tính số, nên làm sao đây?

Đúng! Lỡ như là Cảnh Nghiên, có khi gọi nhầm số!

Nghĩ tới đây, Trần Thương nhấc máy, nhưng anh lại không mở miệng nói ra bất cứ lời nào:"..."

Tỉnh Nhiên nhìn thấy kết nối, vội vàng nói: "Bác sĩ Trần, cậu rảnh không? Cùng đi ăn một bữa cơm trưa

Tỉnh Nhiên thở dài, ngượng ngùng cười một tiếng: "Đúng vậy, hôm qua không nghe lời khuyên của cậu, gửi ảnh đó cho vợ, nên đoán chừng trong thời gian sắp tới tôi sẽ không có cơm ăn..."

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 480: Làm người trượng nghĩa, chân thành!


Hiện tại Tính Nhiên đột nhiên cảm giác được hiện tại giáo dục cấp cao còn tồn tại một vài hạn chế.

Đặc biệt là công tác đào tạo tiến sĩ, hậu tiến hẳn là nên thêm vào một vài Chương trình học mới, ví dụ như «Nên kết giao với nữ giới như thế nào », «Làm sao để trở thành một người chồng ưu tú », « Làm sao để con gái được vui vẻ », « Làm sao để hài lòng mẹ vợ....

Dù sao tất cả mọi người đều đã trưởng thành, suốt quá trình dài ở trường học đều không có thời gian kết giao với bạn gái, nên không có nhiều kinh nghiệm đối đãi người khác phái.

Nghĩ tới đây, Tỉnh Nhiên đột nhiên cảm giác được đây là một phương hướng nghiên cứu rất có tiềm lực!

Dù sao người như mình có cả khối người

Nhưng mà chính mình coi như may mắn, gặp được Cảnh Nghiên.

Anh cảm thấy Trần Thương ở lĩnh vực này hẳn là chí ít có kỹ năng của hậu tiến sĩ!

Nghĩ đến hôm qua bác sĩ Trần một mặt chân thành nói với mình nên trân trọng, Tỉnh Nhiên đột nhiên cảm thấy người này nhất định là một người có kinh nghiệm trong chuyện đó, có lẽ anh nên cùng bác sĩ Trần giao lưu trao đối nhiều hơn, học hỏi lẫn nhau.

Đều nói đồng hành là oan gia, đều là làm về Ngoại khoa lồng ngực khắng định sẽ tâm tồn khúc mắc.

Nhưng Tỉnh Nhiên xưa nay không cho rằng như vậy, anh cảm thấy một người bạn hợp tác là mấu chốt của thành công.

Mục tiêu của anh không chỉ có riêng làm một chủ nhiệm khoa thong dong tự tại ở Đông Dương Nhất Đại, mà cái anh ta cần chính là một hậu thuẫn vững chắc, mượn đó để tạo nên một đội ngũ ngoại khoa lõng ngực ưu tú.

Nhưng... Sau khi trở về, tốt xấu nửa nọ nửa kia, nơi không tốt cũng nổi bật ra, đó chính là khuyết thiếu một người bạn hợp tác ưu tú.

Mà Trần Thương kỳ thật cũng rất không tệ, tuổi trẻ, có năng lực, cách làm người cũng thiện lương.

Nghĩ tới đây, bỗng nhiên quyết định mời Trần Thương tới ăn một bữa cơm.

Dù sao mới đến, anh cũng không có bạn bè, Trần Thương tựa hồ là một lựa chọn tốt. 

Làm người trượng nghĩa, chân thành!

Cũng không có nhiều tiểu tâm tư, hẳn là có thể kết giao một phen.

Nghĩ tới đây, Tỉnh Nhiên căm lấy điện thoại, bấm số Trần Thương

Lúc này, Trần Thương vừa mới tỉnh ngủ, nhìn thấy “Tỉnh Nhiên gọi điện đến, tim đập có chút mạnh và loạn nhịp, lỡ như... Cảnh Nghiên tìm mình tính số, nên làm sao đây?

Đúng! Lỡ như là Cảnh Nghiên, có khi gọi nhầm số!

Nghĩ tới đây, Trần Thương nhấc máy, nhưng anh lại không mở miệng nói ra bất cứ lời nào:"..."

Tỉnh Nhiên nhìn thấy kết nối, vội vàng nói: "Bác sĩ Trần, cậu rảnh không? Cùng đi ăn một bữa cơm trưa

Tỉnh Nhiên thở dài, ngượng ngùng cười một tiếng: "Đúng vậy, hôm qua không nghe lời khuyên của cậu, gửi ảnh đó cho vợ, nên đoán chừng trong thời gian sắp tới tôi sẽ không có cơm ăn..."

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 451: Dị ứng sốc phản vệ?


Hơn nữa hệ thống vì để cho mình tự hoàn thành nhiệm vụ, sớm dự chỉ phần thưởng của nhiệm vụ, cứ như vậy, Trần Thương càng thêm ngưng trọng suy nghĩ.

Lúc này, nhân viên công tác ngồi ở hàng trên nghe thấy chuyện này, lập tức căm lấy micro duy trì trật tự hiện trường!

"Tất cả học sinh ngồi xuống, đừng lộn xộn! Nhường ra lối đi nhỏ, thuận tiện cấp cứu cho học sinh!"

"Nói lại lăn nữa, tất cả học sinh ngồi ở tại chỗ, đừng lộn xộn!

Mọi người cũng đã ý thức được tính nghiêm trọng của tình hình hiện tại, nhưng dù cho không loạn động, cũng nhao nhao ngồi ở đắng kia nhìn quanh.

Mấy người Tiền Lượng đã vội vàng chạy tới!

Nhìn thấy tình huống của chàng trai kia, kiểm tra một phen, Trần Thương lấy điện thoại ra mở đèn pin, nói với người chung quanh: "Mở miệng cậu ta ra."

Cậu bạn đang đứng bên cạnh vội vàng gật đầu, có chút không biết làm sao, tựa hồ chưa từng gặp phải loại chuyện này, có chút khẩn trương nên tay có chút run!

Để tia sáng chiếu vào miệng, Trần Thương nhịn không được nhíu mày, tình huống có chút nghiêm trọng!

Cổ họng phù thũng.

Chẳng lẽ là... Chẳng lẽ là bị dị ứng sốc phản vệ?

Mấy danh từ chuyên ngành liên tục xuất hiện trong đầu Tiần Thương.

Nhưng mà... Làm sao lại gây nên dị ứng như vậy?

Nghĩ tới đây, Trần Thương hỏi cậu bạn đang mở miệng bệnh nhân: "Trước khi cậu ta ngất có biểu hiện không thoái mái gì không? Hoặc là ăn uống cái gì hay không? Hoặc là có biểu hiện không bình thường nào không?"

Cậu bạn kia lắc đầu: "Oái gì cũng không ăn, nhưng mà hình như là có chút ho khan, ho kịch liệt, ho đến rất lợi hại, chúng ta cho hần uống nước thì bị sặc!”

“Thế nhưng mà, ngay sau đó hắn liền té xỉu ở trên mặt đất! Sau đó chính là như vậy..."

Trần Thương bỗng nhiên cúi đầu, phát hiện trên mặt đất có lượng lớn nước bị đổ ra, còn có...Đồ vật hình dáng giống bánh phở!

Trong đầu Trần Thương lập tức hiện ra một loạikhả năng!

Tiền Lượng, Lưu Cảnh Thắng và các phó viện trưởng cũng vây quanh, trông thấy Trần Thương nằm rạp trên mặt đất, Lưu Cảnh Thắng đang muốn nói gì đó.

Tiền Lượng bỗng nhiên ngăn lại, lắc đầu.

Mặc dù bọn họ đều là đại chủ nhiệm, nhưng mà cũng không có nghĩa là bọn hẳn am hiểu được toàn bộ cách cấp cứu, rất nhiều nhân viên cấp cứu so bọn hẳn còn chuyên nghiệp hơn nhiều.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 481: Đi ăn với ai


Trần Thương sững sờ, do dự một chút, quan sát Tỉnh Nhiên, trong lòng thầm hiện lên một câu nói nhưng lại không phát ra tiếng: Bác sĩ Tỉnh, chúng ta thật ra là người từng trải....

Nhìn Trần Thương không nói lời nào, dứt khoát lưu loát nói: "Thật!"

Tôi về Đông Dương, tuyệt đối không đơn giản chỉ muốn làm một chủ nhiệm, tôi muốn chế tạo ra một đội ngũ chuyên về ngoại khoa lồng ngực tại Đông Dương, xây dựng một đoàn đội... Hi vọng có thể mời cậu gia nhập cùng chúng ta!"

Trần Thương sững sờ: "Cái này... Bác sĩ Tỉnh, trong đoàn đội đó bao gồm những ai?"

Mặt Tỉnh Nhiên đỏ lên, xấu hổ cười một tiếng: Hiện tại chỉ có tôi, về sau sẽ có tôi và cậu.”

Trần Thương cười nói: "Không cần vội, tôi đang ở Tỉnh Nhị Viện rất tốt, như nếu sau này bác sĩ Tỉnh có gì cần trợ giúp thì vẫn có thể gọi điện thoại cho tôi, ngược lại nếu sau này tôi có gặp phải vấn đề gì không giải quyết được, cũng mong bác sĩ Tỉnh có thể xuất thủ tương trợ"

Tỉnh Nhiên gật đầu: "Nhất định rồi!"

Một bữa cơm ngồi đến hai giờ, hai người uống hai chai bia. 

Căn bản Trần Thương nghĩ là Tỉnh Nhiên có thể uống được bia, vì dù gì cũng là cậu ta ngỏ ý mời trước, thật không ngờ mới uống được hai ngụm đã bắt đầu sặc.

Tỉnh Nhiên ngượng ngùng nói: "Tôi rất ít khi uống bia rượu, nhưng hôm nay đi ăn một bữa với bác sĩ Trần, cũng được coi như buổi làm quen thân, cảm thấy nếu không uống chút thì sẽ không phù hợp với không khí”

Trần Thương lập tức cười, bác sĩ Tỉnh này thật sự là người sống nội tâm

Nhưng đến khi uống hết hai chai, Tỉnh Nhiên đã vội vàng lắc đầu, biểu hiện chóng mặt không thể tiếp tục uống thêm.

Đỡ Tỉnh Nhiên vào xe, Trần Thương đột nhiên lại cảm thấy có chút thấp thỏm.

Dù sao... Cảnh Nghiên tựa hồ cũng không thích uống rượu.

Lắc đầu, Trần Thương cảm thấy, hẳn là Cảnh Nghiên không thích chính mình uống rượu!

Không sai!

Hôm nay Tỉnh Nhiên tâm tình đặc biệt tốt, học giả Trần Thương khẽ hát, quả nhiên tâm tình dễ chịu hơn rất nhiều.

Đánh một giấc ngon lành đến giữa trưa, lúc tỉnh dậy, Tỉnh Nhiên đi tới mở cánh cửa, lập tức nhìn thấy sắc mặt xanh xám của Cảnh Nghiên xuất hiện ở cửa ra vào, hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt không có ý tốt.

Nhìn khắp người Tính Nhiên toàn hương vị lầu và mùi rượu, lập tức sững sờ!

Hung hăng khịt khịt mũi, Cảnh Nghiên lập tức nổi trận lôi đình!

"Anh giỏi đấy Tỉnh Nhiên, biết tôi không cho ăn cơm cho nên ra ngoài lêu lổng chơi bời

"Còn uống đúng không?”

"Ái chà chà nhìn xem anh giỏi chưa kìa”

"Lão nương đây đang tính xem xét anh là lăn đầu. phạm sai lầm, đang tính tha thứ cho anh nên mới cố ý về sớm để nấu một bữa ăn ngon, thật không ngờ, Tỉnh Nhiên anh cũng không tầm thường nha!"

"Nói, đi ăn với ai?"

Tỉnh Nhiên lập tức nghẹn lời.

"Anh...". 

Cảnh Nghiên biến sắc: "Anh cái gì mà anh!"

Tỉnh Nhiên: "Trần..."



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 481: Đi ăn với ai


Trần Thương sững sờ, do dự một chút, quan sát Tỉnh Nhiên, trong lòng thầm hiện lên một câu nói nhưng lại không phát ra tiếng: Bác sĩ Tỉnh, chúng ta thật ra là người từng trải....

Nhìn Trần Thương không nói lời nào, dứt khoát lưu loát nói: "Thật!"

Tôi về Đông Dương, tuyệt đối không đơn giản chỉ muốn làm một chủ nhiệm, tôi muốn chế tạo ra một đội ngũ chuyên về ngoại khoa lồng ngực tại Đông Dương, xây dựng một đoàn đội... Hi vọng có thể mời cậu gia nhập cùng chúng ta!"

Trần Thương sững sờ: "Cái này... Bác sĩ Tỉnh, trong đoàn đội đó bao gồm những ai?"

Mặt Tỉnh Nhiên đỏ lên, xấu hổ cười một tiếng: Hiện tại chỉ có tôi, về sau sẽ có tôi và cậu.”

Trần Thương cười nói: "Không cần vội, tôi đang ở Tỉnh Nhị Viện rất tốt, như nếu sau này bác sĩ Tỉnh có gì cần trợ giúp thì vẫn có thể gọi điện thoại cho tôi, ngược lại nếu sau này tôi có gặp phải vấn đề gì không giải quyết được, cũng mong bác sĩ Tỉnh có thể xuất thủ tương trợ"

Tỉnh Nhiên gật đầu: "Nhất định rồi!"

Một bữa cơm ngồi đến hai giờ, hai người uống hai chai bia. 

Căn bản Trần Thương nghĩ là Tỉnh Nhiên có thể uống được bia, vì dù gì cũng là cậu ta ngỏ ý mời trước, thật không ngờ mới uống được hai ngụm đã bắt đầu sặc.

Tỉnh Nhiên ngượng ngùng nói: "Tôi rất ít khi uống bia rượu, nhưng hôm nay đi ăn một bữa với bác sĩ Trần, cũng được coi như buổi làm quen thân, cảm thấy nếu không uống chút thì sẽ không phù hợp với không khí”

Trần Thương lập tức cười, bác sĩ Tỉnh này thật sự là người sống nội tâm

Nhưng đến khi uống hết hai chai, Tỉnh Nhiên đã vội vàng lắc đầu, biểu hiện chóng mặt không thể tiếp tục uống thêm.

Đỡ Tỉnh Nhiên vào xe, Trần Thương đột nhiên lại cảm thấy có chút thấp thỏm.

Dù sao... Cảnh Nghiên tựa hồ cũng không thích uống rượu.

Lắc đầu, Trần Thương cảm thấy, hẳn là Cảnh Nghiên không thích chính mình uống rượu!

Không sai!

Hôm nay Tỉnh Nhiên tâm tình đặc biệt tốt, học giả Trần Thương khẽ hát, quả nhiên tâm tình dễ chịu hơn rất nhiều.

Đánh một giấc ngon lành đến giữa trưa, lúc tỉnh dậy, Tỉnh Nhiên đi tới mở cánh cửa, lập tức nhìn thấy sắc mặt xanh xám của Cảnh Nghiên xuất hiện ở cửa ra vào, hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt không có ý tốt.

Nhìn khắp người Tính Nhiên toàn hương vị lầu và mùi rượu, lập tức sững sờ!

Hung hăng khịt khịt mũi, Cảnh Nghiên lập tức nổi trận lôi đình!

"Anh giỏi đấy Tỉnh Nhiên, biết tôi không cho ăn cơm cho nên ra ngoài lêu lổng chơi bời

"Còn uống đúng không?”

"Ái chà chà nhìn xem anh giỏi chưa kìa”

"Lão nương đây đang tính xem xét anh là lăn đầu. phạm sai lầm, đang tính tha thứ cho anh nên mới cố ý về sớm để nấu một bữa ăn ngon, thật không ngờ, Tỉnh Nhiên anh cũng không tầm thường nha!"

"Nói, đi ăn với ai?"

Tỉnh Nhiên lập tức nghẹn lời.

"Anh...". 

Cảnh Nghiên biến sắc: "Anh cái gì mà anh!"

Tỉnh Nhiên: "Trần..."



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 452: Bệnh sán lá phổi.


Lúc này cần phải dằng co từng giây từng phút một!

“Tỉnh Nhiên nói với Tiền Lượng: "Hiệu trưởng Tiền, ôi cũng đi, loại phẫu thuật này... Nếu như một khi xác định đúng là bệnh sán lá phối, tôi lo lắng chỗ này của chúng ta có thể không có nhiều người am hiểu, dù sao cũng thuộc về lĩnh vực khoa ngoại lồ ng ngực, tôi cũng hiểu biết về phẫu thuật”

Tiền Lượng trầm mặc, mặt mũi tràn đầy thận trọng nhìn về phía Trần Thương.

Nghe thấy Tỉnh Nhiên nói vậy, nhẹ gật đầu: "Ừm, cùng tới đi.”

Tỉnh Nhiên theo sát họ đi ra bên ngoài.

May mà Trần Thương khí lực lớn, một người một. mét tám mấy cứ thế mà bị Trăn Thương ôm chặt chạy ra xe.

Tiền Lượng trực tiếp ngồi ở tay lái phụ, Tỉnh Nhiên cùng Trần Thương và người bệnh ngồi ở phía sau.

Tiền Lượng nói: "Đi đến bệnh viện nhân dân tỉnh”

Tài xế gật đầu, hướng phía bên kia trực tiếp chạy tới.

Tiền Lượng quay người nhìn thoáng qua Trần Thương: "Tiểu Trần, cậu nắm chắc bao nhiêu phần?"

Trần Thương lắc đầu: "Phải xem tình hình đã, có chút tương tự, nhưng mà... Không quá xác định, còn cần làm rất nhiều kiểm tra”

Tiền Lượng gật đầu, chẳng biết tại sao, hẳn đối với Trần Thương có chút tín nhiệm.

Khả năng là bởi vì Trần Thương từ trước tới nay đều dùng hành động thực tế chinh phục bọn họ!

Để trong lòng không tự chủ được sinh ra một loại cảm giác tín nhiệm!

Tiền Lượng trầm tư suy nghĩ một lát rồi nhấc điện thoại di động lên và gọi thẳng tới chỗ bác sĩ Vệ Chí chủ nhiệm khoa phẫu thuật lồ ng ngực của bệnh viện Nhân Dân.

"Chủ nhiệm Vệ, hiện tại có một bệnh nhân đang trên đường đến bệnh viện của anh. Cả hai người bác sĩ của chúng tôi đều nghỉ ngờ rắng đây là bệnh sán lá phổi, anh nên sớm chuẩn bị sẵn sàng trước mọi thứ”

Sau khi Vệ Chí nghe xong, anh lập tức thay đổi sắc mặt!

Bệnh nhân bị bệnh sán lá phổi.

Đây có lẽ không phải là một loại bệnh thường gặp?

Bệnh viện của anh cũng không chắc chẩn chữa trị được.

Nếu tình trạng của bệnh nhân ổn định, việc chuyển đến bệnh viện khác kịp thời sẽ hợp lý hơn nhưng bệnh tình đã chuyển biến nặng hoặc trong lúc làm phẫu thuật xảy ra bất trắc thế là chấm hết!

Mặc dù Vệ Chí chưa từng thực hiện ca phẫu thuật loại này, nhưng cũng đã thấy qua rất nhiều lần, đó là một loại phẫu thuật lồ ng ngực rất đặc biệt, bệnh sán lá phổi tất hiếm gặp nơi đây.

Bình thường loại bệnh tật này phát sinh cao ở ngoại khoa gan mật, và ngoại khoa nói chúng.

Mà ngoại khoa lồ ng ngực rất hiếm gặp, dù cho nó có tồn tại thì cũng chỉ thấy nhiều ở những tỉnh có chăn nuôi lớn.

Đôi khi, nhiều bệnh tật lại mang đặc thù của khu vực đó, cái này khiến nhiều bệnh viện thêm phần đặc. sắc.

Lấy một ví dụ đơn giản, phần lớn phía nam của tỉnh Đông Dương nghề than đá rất phổ biến, thế nên những bệnh viện bênh đó có khoa hô hấp, ngoại khoa lồ ng ngực, khoa chỉnh hình rất lợi hại.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 482: Nhiệm vụ bạn gái.


Trần Thương sững sờ, không thể nín được cười.

Vì hẳn mở danh sách các nhiệm vụ dài hạn, nhìn thấy 500 ca phẫu thuật đã được hoàn thành, cảm thấy. mục tiêu lâm sàng có thể đạt được.

Đây cũng chính là mục tiêu nhỏ mà Tiền Lâm và Tỉnh Nhiên đặt cho mình.

Lần này Trần Thương nhịn cười không được. Trần Thương cảm thấy, làm một hệ thống có lương tâm, nên vì kí chủ mà suy nghĩ mọi bề.

Ngay từ lúc đầu, một cái khâu lại có thể xoát ra ba nhiệm vụ, đến bây giờ nhiệm vụ cũng bắt đầu có chút ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, đây là một hành vi vô đạo đức.

Đắc ý nhìn 500 cái gân bắp thịt đã được khâu lại, Trần Thương bỗng nhiên mong đợi.

Nếu như đồng thời hoàn thành hai nhiệm vụ, sẽ được ban thưởng gì?

« Gân bắp thịt phục kiện chỉ nam » là đồ tốt, với tư cách là thành phần quan trọng tạo thành bộ phận vận động y học, đối với hậu khôi phục có tác dụng cực kỳ quan trọng. 

Trần Thương cảm thấy, vật này rất có ích nha!

Trần Thương cẩn thận từng li từng tí ấn mở màn hình ảo, mở ra nhiệm vụ chưa hoàn thành, nhìn thấy nhiều nhiệm vụ như vậy, đột nhiên Trần Thương cảm giác được toàn thân mình tràn đầy ý chí kiên định.

Không nghĩ tới một Tiền Lâm cộng thêm một Tỉnh Nhiên có thể xoát ra nhiều nhiệm vụ cho mình như thế.

Hiện tại bỗng nhiên Trần Thương có chút hối hận, qua nhiều năm như thế, làm sao lại chỉ có mỗi một bạn gái cũ là Cảnh Nghiên, hắn là nên có thêm vài người, không vì cái gì khác, chỉ vì từng nhiệm vụ béo bở kia!

Nhìn màn hình nhiệm vụ, Trần Thương bắt đầu chọn lựa từng cái, tranh thủ từng bước từng bước đánh tan!

Lấy được thưởng cũng không cần suy nghĩ, gần đây căn bản không có tranh tài, học bổng quốc gia dốc lòng hiện tại cũng không bình chọn, giải thi đấu cả nước cũng không nghe nói.

Vinh dự... Cái này có lẽ vấn đề không lớn không nhỏ, chủ nhiệm Trương Hữu Phúc nói muốn mời mình gia nhập khoa ngoại gan mật của Đông Dương tỉnh, nhưng có thể làm quản sự hay không thì khó nói 

Mục tiêu nghiên cứu khoa học chẳng mấy chốc. sẽ hoàn thành, đợi đến lúc mình « cấy ghép lá gan » thành công, rất nhanh có thể thu hoạch!

Mục tiêu kiếm tiền đầu tiên là mức 200 vạn, hiện tại Trần Thương đoán chừng toàn bộ gia tài của mình cũng chỉ khoảng một trăm vạn, khoảng cách hai trắm vạn còn kém một nửa! Nhưng cái này đều không phải vấn đề gì lớn, làm thêm vài bộ ngực lớn, chỉnh dung, hẳn là sẽ rất nhanh, cuối tuần này tới bệnh viện chỉnh hình nên nói chuyện cùng Trương Chí Tân một chút, hợp đồng mình đã lên kế hoạch vui vẻ ký kết, sau đó liên hệ với Dương Thao, giúp mình đăng lên, công khai ghi giá, tìm thêm một vài phú bà.

Nhiệm vụ bạn gái...

Bỗng nhiên Trần Thương nghĩ đến một biện pháp tốt!

Nhiệm vụ nhắc nhở là có một bạn gái xinh đẹp, không có quy định mấy phút mà?

Chính mình hoàn toàn có thể nắm giữ một đoạn khắc cốt ghi tâm, cho dù kéo dài chỉ là một giây đông hồ vẫn là tình yêu!

Cho dù là tình yêu mua bán cũng có thế!

Trần Thương nhìn Tân Duyệt đang viết bệnh án ở kia, hệ thống chỉ quy định xinh đẹp, không có quy định ngực lớn hay ngực nhở?

Nghĩ tới đây, Trần Thương quyết định tìm Tân Duyệt để thực hiện nhiệm vụ.

Đứng dậy hấp tấp đi tới: "Tần Duyệt, Tân Duyệt”



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom