Dịch Thần Y Trở Lại

Chương 4676


 Ngô Bình gật đầu: "Tất nhiên anh có thể”.  

 

Doanh Hoàng thở dài: "Nhưng bây giờ ngay cả thân xác, ta cũng không còn nữa”.  

 

Ngô Bình: "Thân xác của anh đã được chuyển hóa thành năng lượng, tất nhiên tôi cũng có thể biến năng lượng thành cơ thể anh. Cơ thể anh sau khi khôi phục, thậm chí còn mạnh hơn trước đây”.  

 

Advertisement

Doanh Hoàng mừng rỡ: "Bệ hạ, người chịu giúp ta rồi sao?"  

 

Ngô Bình: "Đương nhiên tôi sẽ không vô cớ giúp anh, anh phải thay tôi làm một số chuyện”.  

 

Advertisement

Doanh Hoàng vội vàng nói: "Tất cả nghe theo sự sắp xếp của bệ hạ”.  

 

Ngô Bình: "Tiếp theo, tôi sẽ giúp anh khôi phục lại cơ thể. Sau đó tôi sẽ kiểm soát Doanh Tông, tiếp đó khống chế Đông Hải tông và Tây Hải tông”.  

 

"Còn anh thì không được xuất hiện với thân phận Đoàn Thuần, vứt bỏ tất cả những gì đã từng có. Coi như là đền bù, tôi sẽ giúp anh nâng cao tu vi, cho đến khi anh có thể báo thù cho cha anh”. Ngô Bình đưa ra phương án của mình.  

 

Doanh Hoàng nói: "Ta đồng ý. Dù sao nếu như bệ hạ không giúp ta thì ta cũng chẳng là gì cả”.  

 

Ngô Bình: "Bây giờ tôi muốn anh từ bỏ quyền kiểm soát cơ thể này, tất cả nghe theo sự phân phó của tôi”.  

 

"Vâng”. Doanh Hoàng vô cùng phối hợp, lập tức đồng ý.

Ý chí của Doanh Hoàng tiến vào trạng thái hôn mê, không còn cản trở đến hành động của Ngô Bình.  

 

Lúc này Ngô Bình sử dụng sức mạnh của sào huyệt tà ma, chuyển hóa ngược lại sức mạnh đã hấp thụ trước đó, định hình lại thân thể của Đoàn Thuần. Quá trình này khá chậm rãi, cần có thời gian mới có thể hoàn thành được.  

 

Đến ngày thứ ba, Ngô Bình truyền lệnh, cho người đưa Lạc Mộng Trần, Shimizu, Sanamoba, Hoshi, Miyo của Bổn Đảo cùng vào cung.  

 

Trong triều, Ngô Bình theo lệ muốn nó rõ chuyện sắc phong cho các đại thần nghe, ngoài dự đoán của Ngô Bình, anh vừa nói muốn sắc phong quý phi thì các đại thần lập tức nhảy ra phản đối.  

 

“Bệ hạ! Theo quy tắc của Doanh Tôn, phi tần hoàng cung chỉ có thể chọn trong Doanh Tôn. Bên Doanh Tông đã chuẩn bị ba nghìn tú nữ cho hoàng thượng, nhất định sẽ có người hợp ý với bệ hạ”.  

 

Chuyện này, thì lúc trước Doanh Hoàng đều không quan tâm, nhưng Ngô Bình lại rất không vui, anh đưa phụ nữ của mình đến cũng không được? Làm hoàng đế như vậy cũng chẳng có ý nghĩa gì.  

 

“Ý trẫm đã quyết, các ngươi đừng nói nữa”. Anh lạnh lùng nói, bắt ép hạ chỉ sắc phong.  
 
Chương 4677


 Mọi người đưa mắt nhìn nhau, thầm nói sao có thể chứ! Vị trí tông chủ Doanh Tông này, sao để hoàng đế lấy được chứ?  

 

Những người này tuy không nói thẳng lời trong lòng, nhưng Ngô Bình biết bọn họ nghĩ gì, anh cười lạnh một tiếng: “Ta nhớ Doanh Tông có một quy tắc, nếu trưởng lão thì có thể thách đấu với tông chủ, thách đấu thành công thì có thể thay thế”.  

 

Advertisement

Lời này vừa thốt ra, mọi người đều kinh sợ, thách đấu tông chủ? Doanh Hoàng điên rồi sao?”  

 

“Bệ hạ, thần vẫn khuyên người suy nghĩ kỹ trước khi hành động! Thực lực tông chủ, sớm đã là cấp bậc đạo tổ rồi! Kinh nghiệm đầy mình, lại kinh thiên động địa…”  

 

Advertisement

Ngô Bình: “Ta đã dám thách đấu ông ấy, chứng tỏ thực lực ta trên ông ấy. Chuyện sắc phong tướng quân này cứ quyết định như vậy, sau khi sắc phong, ta sẽ đi thách đấu với tông chủ!”  

 

Quả nhiên, mọi người trong điện không ai dám phản đối, suy cho cùng Doanh Hoàng đã điên rồi, chẳng ngờ lại muốn đi thách đấu với tông chủ. Tông chủ là người thế nào? Viện chủ của bốn học viện hợp sức cũng không phải đối thủ của ông ấy, người như vậy lại là người mà anh muốn thách đấu thì có thể đấu thành công sao?  

 

Trong các đại thần, không thiếu gì người hả hê nhìn người gặp họa, bởi vì nếu Doanh Hoàng thách đấu thất bại thì vị trí hoàng đế này chắc chắn cũng không thể ngồi được, cuối cùng người được lợi chính là mấy người bọn họ.  

 

Cuối cùng, Ngô Bình vẫn sắc phong Lạc Mộng Trần làm quý phi, sắc phong Shimizu làm quý phi. Hoshi và Miyo phong làm tả tướng quân, hữu tướng quân, còn Sanamoba được phong làm thượng tướng quân! Tả tướng quân dẫn binh năm trăm nghìn, hữu tướng quân cũng dẫn binh năm trăm nghìn, còn thượng tướng quân thì dân binh ba triệu!  

 

Chuyện trong triều, rất nhanh đã truyền đến Doanh Tông.  

 

Doanh Tông - thế lực tông môn duy nhất của Doanh Châu, có đến trăm vạn môn đồ. Dựa vào cơ chế tuyển chọn hiệu suất cao, mỗi năm bốn học viện lớn đều không ngừng đưa nhân tài đến. Bốn học viện lớn chỉ có những học viên có tư chất tốt, mới có cơ hội chính thức gia nhập Doanh Tông. Nhiều năm nay, sức ảnh hưởng của Doanh Tông trải khắp các ơi, đệ tử trong tông có đến tám phần đến từ các khu vực ngoài Doanh Châu, có thể nói là nhân tài hội tụ.  

 

Doanh Hoàng cũng chính là do Doanh Tông nâng đỡ, là người làm việc cho Doanh Tông mà thôi, với tư cách là Đoàn Thuần, cũng chủ là một vị trưởng lão trong Doanh Tông mà thôi. Toàn bộ Doanh Tông, thượng trưởng lão chỉ có ba mươi hai người. Các trưởng lão lãnh đạo trên thượng trưởng lão mới là nhân vật quan trọng chân chính nắm giữ quyền lực Doanh Tông, trong đó, tông chủ cũng là một trong những trưởng lão lãnh đạo.  

 

Lúc này, bốn vị trưởng lão lãnh đạo học viện tập trung, sau lưng bọn họ đều có một đại gia tộc cổ xưa truyền thừa, chính vì có gia tộc giúp đỡ, nên bọn họ mới có thể trở thành nhân vật lãnh đạo quan trọng hiện nay.  

 

Tông chủ Doanh Tông là một người đàn ông trông hơn bốn mươi, tóc ông ta bạc trắng, xõa trên vai, mặc áo bào xám nhạt, tay phải có một ngón tay ngọc màu tím, ngón tay cái không ngừng miết vào đó.  

 

“Các vị sư đệ, tiểu tử Đoàn Thuần kia không biết có phải đầu óc điên loạn rồi không, mà công khai tuyên bố muốn thách đấu với tôi, đoạt lấy chức vị tông chủ, mọi người biết chuyện này không?”  

 

Quan hệ bốn vị lãnh đạo không hẳn là tốt, cũng không phải là xấu, lúc có chuyện lớn thì có thể đoàn kết, nhưng nếu nội bộ lục đục thì cũng rất cao tay. Nghe tông chủ hỏi, ba người đều lắc đầu, tỏ ý không biết.  
 
Chương 4678


Tông chủ cười lạnh: “Cậu ta không điên, hôm nay vừa sắc phong ba tướng quân và hai vị hoàng phi. Một tên điên sẽ không có tâm tư sắc phong hoàng phi và tướng quân đâu!”  

 

Một trưởng lão mắt trái có hai đồng tử nói: “Tông chủ trở thành đạo tổ đã được một thời gian rồi, Đoàn Thuần kia không biết sống chết đến thách đấu, vậy thì không nương tay, cứ giải quyết cậu ta là xong!”  

 

Tông chủ nhìn trưởng lão hai đồng tử, nói: “Sư đệ Hạ, cậu bảo tôi đánh chết Đoàn Thuần?”  

Advertisement

 

Lãnh đạo Hạ kia nói: “Tên này đại nghịch bất đạo, lấy hạ phạm thượng, nên giết là tốt nhất, nếu không sau này mọi người cũng không thể an ổn”.  

 

Advertisement

Một vị lãnh đạo cuối cùng thì đầu trọc, dáng người rất lớn, ông ta cười ha ha: “Tôi thấy không nhất định phải giết chết tên này đâu nhỉ? Trưởng lão thách đấu tông chủ, đây là quy tắc đã định ra từ lây, Đoàn Thuần có quyền thách đấu. Nếu tôn chủ vì vậy mà giết cậu ta, khó tránh khiến người ta nói ra nói vào”.  

 

Tông chủ ừ một tiếng: “Lãnh đạo Lực nói đúng, vậy dạy dỗ cậu ta chút là được”.  

 

Vị tông chủ của Doanh Tông này tên Kỳ Thiên, năm đó là một nhân vật truyền kỳ ủ Doanh Tông, năm ấy mười tám đã trở thành nhân vật xuất chúng trong các đệ tử, hai mươi lăm tuổi trở thành Thiên Tiên, sau đó một bước lên mây, nhanh chóng đã trở thành tông chủ mới.  

 

Kỳ Thiên không chỉ có tư chất tốt, mà bản lĩnh cũng cao minh, dưới sự quản lý của ông ta, thế lực Doanh Tông không ngừng lớn mạnh, ngay cả lúc mạnh nhất của Tiên Quốc, cũng không thể chiếm được Doanh Châu, mà còn phải duy trì quan hệ tốt.  

 

Nghe thấy suy nghĩ của ba vị lãnh đạo, Kỳ Thiên khẽ cười: “Tôi có thể ngồi lên vị trí này, thì không sợ người khác thách đấu. Có điều tôi là tông chủ, bị một thượng trưởng lão nhảy ra khiêu khích, chuyện truyền đi, khó tránh bị người khác nói”.  

 

Lãnh đạo Hạ khẽ hắng giọng: “Vậy thì dễ xử lý, Doanh Tông chúng ta cao thủ như mây, cứ nói ai đánh bại Đoàn Thuần thì sẽ là Doanh Hoàng mới”.  

 

Nghe ông ta nói như vậy, mấy người còn lại đều im lặng. Qua một lúc, Kỳ Thiên nói: “Doanh Hoàng là do đích thân tông chủ năm đó chỉ định, nguyên nhân trong đó, chúng ta cũng không biết”.  

 

Lãnh đạo Hạ: “Lão tông chủ đã quy tiên nhiều năm, bây giờ chúng ta mới là lãnh đạo”.  

 

Kỳ Thiên khẽ thở dài: “Được thôi, vậy cứ làm theo ý lãnh đạo Hạ”.  

 

Lãnh đạo Hạ: “Chuyện này, cứ để tôi xử lý!”

Hoàng cung Doanh Châu, sau khi bãi triều, Ngô Bình bắt đầu nâng cao tu vi bản thân. Sức mạnh của anh tuy đã bị phong ấn, nhưng sức mạnh của Đoàn Thuần vẫn còn, anh muốn tiến thêm một bước nâng cao thực lực bản thân trên nền tảng sức mạnh của Đoàn Thuần.  

 

Tu vi Đoàn Thuần cũng không thấp, là cấp bậc Đại Đạo Quân, hơn nữa nền tảng của gã cũng rất tốt, anh chỉ cần điều chỉnh đôi chút, thì có thể sử dụng võ kỹ hùng mạnh mà anh đã học, áo thuật đẳng cấp .  

 
 
Chương 4679


 Đệ tử tầm thường bình thường cũng không thể thăng cấp được, chỉ có rất ít người có thiên phú không tệ, mới có hội thăng cấp trở thành đệ tử sơ cấp. Số lượng đệ tử sơ cấp cũng đến trăm vạn, đệ tử cấp sao cũng sẽ không ngừng xuất hiện từ trong số đó, mà chỉ có đệ tử cấp sao mới là nền tảng thật sự của Doanh Tông.  

 

Đệ tử cấp sao, từ một sao đến năm sao, vượt qua năm sao mới là đệ tử tinh anh. Đệ tử cấp sao của Doanh Tông có hơn một vạn người, trong đó một sao, hai sao là nhiều nhất, đệ tử năm sao thì đã là rất hiếm có. Số lượng đệ tử tinh anh lại càng ít hơn, cả tông chỉ có hai mươi người, hơn nữa mỗi năm khi có một đệ tử tinh anh xuất hiện thì sẽ có một đệ tử tinh anh ban đầu mất tư cách tinh anh.  

 

Ngô Bình nhắm vào Doanh Tông, chính là nhìn trúng mấy trăm đệ tử này!  

Advertisement

 

Anh vừa đến Doanh Tông, đã có một bóng người lướt đến ngăn cản anh, không cho anh vào cổng tông. Người đến tu vi không thấp, cũng là một Đại Đạo Quân, nhưng trên người có kiếm khí nặng nề, trông có vẻ là kiếm tiên!  

 

“Đoàn Thuần, muốn đi qua, anh phải đánh bại tôi mới được”. Người này nói, tuổi anh ta không quá lớn, gương mặt ốm gầy, ánh mắt bén như đao kiếm.  

Advertisement

 

Ngô Bình: “Đồ Hồ Dã, anh là thá gì mà dám cản tôi?”  

 

Trong ký ức có Đồ Hồ Dã, người này vốn là một đệ tử tinh anh, lúc trước vừa mới thăng cấp lên thượng trưởng lão.  

 

Đồ Hồ Dã cười lạnh: “Đoàn Thuần, năm đó chúng ta cũng từng động thủ, chưa lần nào anh thắng cả, thế nào, làm Doanh Hoàng mấy năm, đã tự tin rồi sao?”  

 

Ngô Bình lạnh nhạt nói: “Bây giờ anh lui xuống, sẽ tránh được con đường chết!”  

 

Đồ Hồ Dã hừ mạnh: “Ra tay mới biết được!”  

 

Sau lưng anh ta đột nhiên xuất hiện tám thanh kiếm tiên, thân kiếm rung chuyển, chém về phía Ngô Bình.  

 

Nhìn thấy tám luồng kiếm quang, Ngô Bình chỉ đơn giản đánh một quyền, một quyền vừa tung ra, không gian sôi sục, tám thanh kiếm tiên bỗng nhiên yên lặng dừng lại trên không, đồng thời, một quyền khác của anh lại đánh về phía Đồ Hồ Dã.  

 

“Rầm!”  

 

Âm thanh vang vọng, ngực Đồ Hồ Dã bị đánh lõm xuống, mắt trợn tròn.  

 

“Rầm!”  

 

Đồ Hồ Dã từ trên không rơi xuống, nặng nề rơi xuống đất, không thể động đậy.  

 

Ngô Bình cũng không quan tâm đến anh ta, bay thẳng về phía đại điện lãnh đạo. Thế nhưng, anh bay được nửa đường thì lại có một vị trưởng lão ngăn anh lại, đối phương thấp giọng nói: “Đoàn Thuần, anh mau rút lui đi, nếu không đừng tránh trưởng lão này ra tay vô tình!”  

 

Ngô Bình cách không đánh ra một chưởng, trưởng lão vừa định ngăn cản thì ấn chưởng của Ngô Bình đã biến mất. Giây tiếp theo, sau lưng anh ta đã bị trúng một chưởng, miệng phun ra máu. Sau đó Ngô Bình lại đánh thêm hai quyền, đánh bay trưởng lão cấp Đạo Tổ này rơi vào bụi rậm.  

 
 
Chương 4680


 Kỳ Thiên biết, bây giờ ông ta buộc phải nghênh chiến, nếu không sẽ bị người trong tông nghĩ mình khiếp sợ. Ông ta xuất hiện, bay vào không trung, ánh mắt nhìn Đoàn Thuần chằm chằm, bình tĩnh hỏi: “Đoàn Thuần, cậu có biết hậu quả nếu thách đấu thất bại không?”  

 

Ngô Bình cười nói: “Tôi sẽ không thất bại. Đừng nói ông là Đạo Tổ, cho dù là Đạo Tôn, tôi cũng nắm chắc đánh bại được ông!”  

 

Kỳ Thiên nhíu mày: “Vậy sao? Vậy tông chủ đây sẽ cho cậu nguyện ý, dùng cảnh giới Đạo Tôn nghênh chiến!”  

 

Nói xong, khí tức ông ta đột nhiên trở nên mạnh hơn, tu vi tiến thẳng đến cảnh giới Đạo Tôn!  

 

Ba vị lãnh đạo còn lại đều kinh ngạc, lãnh đạo Hạ nói: “Tông chủ, ông đã thăng cấp lên Đạo Tôn rồi?”  

Advertisement

 

Kỳ Thiên lạnh nhạt nói: “Hóa thân của tôi vẫn luôn tu luyện ở bên ngoài, ba năm trước đã thăng cấp rồi”.  

 

Vẻ mặt Ngô Bình không đổi, thản nhiên nói: “Đạo Tôn, đánh thế mới thú vị chứ”.  

 

Kỳ Thiên cười lạnh: “Một Đạo Quân cỏn con như cậu, so với tông chủ tôi còn kém hai cảnh giới, mà còn dám ngông cuồng như vậy, ai cho ngươi dũng khí và tự tin đó chứ?”  

Advertisement

 

Ngô Bình cười lạnh, anh tiến lên một bước, sức mạnh chư thiên vạn giới đều ngưng tụ về phía anh, khí tức anh không ngừng không ngừng sôi sục, rất nhanh đã vượt qua Kỳ Thiên, vẫn còn tiếp tục nâng cao, cuối cùng đã tạo thành thế trấn áp!  

 

Tất cả mọi người đều kinh ngạc, chuyện gì đây!  

 

Bọn họ nào biết, cảnh giới của Ngô Bình sớm đã đạt đến cảnh giới Vô Pháp, có thể nắm giữ sức mạnh đất trời trong thời gian ngắn, sử dụng nó! Thực lực Kỳ Thiên có mạnh hơn nữa cũng không thể chống lại đất trời!  

 

“Trấn!”  

 

Bàn tay Ngô Bình đè mạnh xuống về phía Kỳ Thiên. Một chưởng này, Kỳ Thiên có cảm giác như bị đất trời đè ép, trong lòng vô cùng sợ hãi, ông ta lập tức thét lớn: “Đoàn Thuần, dừng tay!”  

 

“Ông còn chưa nhận thua!”, Ngô Bình lạnh lùng nói.  

 

Đoàn Thuần cắn răng, nói: “Tôi nhận thua!”  

 

Bàn tay khổng lồ dừng lại trên không, Ngô Bình nói: “Ông tuyên bố với bên ngoài là nhường lại vị trí tông chủ! Sau này, tôi sẽ là tông chủ mới!”  

 

Kỳ Thiên run người, căm hận nói: “Đoàn Thuần, cậu nghĩ cho kỹ, tôi đưa Doanh Tông cho cậu quản lý, cậu thu phục được mọi người, bảo vệ vị trí này được sao?”  

 

Ngô Bình: “Đó là chuyện của tôi, không cần phải lo”.  

 

Kỳ Thiên chỉ có một con đường có thể đi, ông ta thở dài một tiếng, cao giọng nói: “Kể từ bây giờ, Kỳ Thiên tôi nhường lại vị trí tông chủ Doanh Tông, người kế nhiệm là Đoàn Thuần!”  

 

Ngô Bình nhìn bốn người lãnh đạo: “Các vị, không bái kiến tông chủ sao?”  

 

Bốn người đưa mắt nhìn nhau, cùng bái lạy: “Bái kiến tông chủ!”  

 

Ngô Bình gật đầu, vung tay, trên không xuất hiện một cánh cổng thời không, một mãnh thú lao ra từ bên trong, chính là cùng kỳ.  

 

Thực lực của cùng kỳ có thể nuốt sống một Đạo Tôn, khí tức của nó khủng khiếp, khiến mọi người kinh sợ ngây ngốc. Doanh Tông ở đây tuy là tông môn lớn, nhưng đối mặt với mãnh thú dị giới như cùng kỳ, căn bản không có sức đánh trả!  

 

Ngô Bình xoa đầu cùng kỳ, cùng kỳ thoải mái quỳ dưới chân anh, giống như một con chó pug vậy.  

 

“Sau này tao không có mặt thì mày sẽ bảo vệ sơn môn”.  

 

Lãnh đạo Hạ kia lắp bắp hỏi: “Tông chủ, đây chẳng phải là mãnh thú trong truyền thuyết, cùng kỳ sao?”  

 

Ngô Bình cười nói: “Ông cũng có mắt nhìn đấy”.  

 

Vẻ mặt bốn người tái nhợt, là cùng kỳ!  
 
Chương 4681


Nghe thấy lời của Kỳ Thiên, mọi người đều ngây ra. Trong lòng bọn họ, Kỳ Thiên là người vô địch, cho dù là mưu trí hay thực lực, đều vượt xa các lãnh đạo khác, sao ông ta lại giao chức vị tông chủ này cho Đoàn Thuần?  

 

Trong số bọn họ có không ít người cùng tuổi hoặc ngang vai vế với Đoàn Thuần, hiểu anh ta rất rõ. Nếu không phải vì một vài nguyên do không muốn người khác biết thì Đoàn Thuần ngay cả Doanh Hoàng cũng không thể làm được, huống hồ là ngai vàng tông chủ?  

 

Thế nhưng, chuyện này lại vẫn xảy ra, dù bọn họ bất ngờ nhưng cũng không thể không chấp nhận.  

 

Advertisement

Sau khi tuyên bố, Ngô Bình đưa mắt nhìn mọi người, nói: “Những người ngồi đây, kể cả tu vi cao hay thấp, nếu thấy không phục chuyện tôi làm tông chủ, có thể đứng ra thách đấu. Chỉ cần có người đánh bại được tôi thì tôi sẽ nhường chức vị tông chủ”.  

 

Ngừng một lát rồi anh nói tiếp: “Đương nhiên, tôi không thể chấp nhận thách đấu của từng người được. Muốn thách đấu với bổn tông chủ, trước tiên phải đánh bại được sủng vật của tôi”.  

 

Advertisement

Nói rồi anh vung tay, một con khỉ lông vàng đã xuất hiện. Anh gặp được con khỉ vàng này ở Thiên Bảo Giới, hấp thụ năng lượng hạt nhân của vũ trụ, vì vậy sức mạnh vô biên, ban đầu anh cũng phải dùng một vài chiêu thức mới thần phục được. Tu sĩ bình thường đấu với khỉ vàng, căn bản không có phần thắng.  

 

Tạng người khỉ vàng không to, nhưng khí thức rất kinh khủng, khiến những người có ý định thách đấu đều rút lui. Đương nhiên, hiện trường cũng có một vài cao thủ, dù đối mặt với khỉ vàng cũng dũng cảm đấu một trận.  

 

“Tông chủ, đệ tử bất tài, muốn thách đấu với khỉ vàng này”.  

 

Một bóng người bay xuống trước mặt Ngô Bình, Ngô Bình gật đầu: “Không tệ, tinh thần đáng khen”. Nói rồi, anh khẽ gật đầu với khỉ vàng.  

 

Khỉ vàng lập tức lao qua, hóa thành một tia chớp vàng, đệ tử kia vẫn chưa nhìn rõ nó rat ay thế nào thì đã bị khỉ vàng đánh một quyền bay đi.  

 

Khi vàng đã học những võ học của Ngô Bình, bản thân chính là một cao thủ võ đạo, cộng thêm thiên phú bẩm sinh, nên thực lực người kia dù mạnh cũng không thể đỡ được một chiêu.  

 

“Cái gì! Cao thủ xếp thứ năm trong đệ tử tinh anh mà ngay cả một chiêu của khỉ vàng cũng không đỡ được!”. Mọi người kinh ngạc.  

 

Ngô Bình cười nói: “Mọi người có thể thách đấu khỉ vàng bất kỳ lúc nào”.  

 

Sau đó, anh đưa mắt nhìn các đệ tử, hỏi: “Tôi có một môn tuyệt học, thời gian tới, bổn tông chủ sẽ truyền thụ cho mọi người pháp môn võ đạo chân chính, để các anh đều trở thành cao thủ như khỉ vàng này!”  

 

“Hiện tại, chỗ tôi có số lượng một trăm người, mọi người ở đây đều có thể tự nguyện báo danh. Bổn tông chủ sẽ dùng nửa canh giờ để nâng cao thực lực mọi người, lát nữa mọi người sẽ biết”.  

 

Lời này vừa thốt ra, mọi người đưa mắt nhìn nhau, nửa canh giờ học võ đạo, thì có thể học được gì?  

 

Đa phần mọi người đều có tâm thế hoài nghi, nhưng hiện trường cũng có vài người cảm thấy thực lực Ngô Bình đủ mạnh, lại là tông chủ, chắc sẽ không lừa bọn họ, những người này đều giơ tay.  

 

“Tông chủ, đệ tử nguyện ý được thử!”  

 

“Tông chủ, thuộc hạ nguyện ý thử!”. Cũng có trưởng lão cảm thấy tò mò, muốn thử một lần.  
 
Chương 4682


 Tuy phàn lớn sức mạnh không thể thi triển, nhưng điều chỉnh thời gian sào huyệt tà ma thì anh vẫn có thể làm được. Đồng thời, sào huyệt cũng đang thay đổi bản chất của những người này, nâng cao thực lực của bọn họ!  

 

Nói là nửa canh giờ, thực ra đám người này phải ở bên trong trải qua khoảng chừng nửa năm.  

 

Đưa nhóm người vào sào huyệt tà ma, Ngô Bình nói: “Sự thay đổi của một trăm người này, lát nữa các vị sẽ biết thôi. Trước lúc đó, bổn tông chủ vẫn còn một chuyện khác muốn nói”.  

Advertisement

 

Anh nhìn mọi người xung quanh: “Cấp bậc đệ tử của Doanh Tông vốn có sẽ không thay đổi, nhưng cách thức tuyển chọn và nhận xét thì phải thay đổi! Tôi không quan tâm các vị hiện tại có tu vi gì, thiên tài đến nhường nào, thì sau này cũng phải làm theo sổ tay tu hành! Không đạt được tiêu chuẩn theo sổ tay thì sẽ không thể thăng cấp!”  

 

“Ngoài ra, tất cả đệ tử mỗi tháng đều có thể lấy được tài nguyên, kể từ hôm nay toàn bộ tăng gấp đôi. Hơn nữa, bổn tông chủ sẽ miễn phí cho người xuất sắc trong đó, cung cấp đan dược chất lượng cao!”  

Advertisement

 

Bốn vị lãnh đạo nghe thấy vậy đều khẽ lắc đầu, cảm thấy Ngô Bình đang khoác lác quá mức, tài nguyên tăng gấp đôi, tiền ở đâu ra? Còn nữa, một mình anh sao có thể tạo ra được tiêu chuẩn. Sổ tay tu luyện gì kia lại ở đâu ra?  

 

Bọn họ vừa nghĩ đến đây, Ngô Bình bỗng vung tay, trước mặt mọi người đã xuất hiện rất nhiều sổ tay tu luyện. Sổ tay tu luyện, chia theo sơ cấp, trung cấp, cao cấp, sau khi tu luyện thành công toàn bộ mới có thể tu luyện thứ cao thâm hơn.  

 

Đệ tử trong sân, lần lượt xếp hàng tiến lên nhận sổ tay, sau đó quay về xem. Vừa xem lướt qua, ánh mắt mọi người đều không thể ngừng lại. Nội dung trong sổ tay rất lợi hại, có thể đơn giản hóa được vấn đề phức tạp. Thứ gọi là chân truyền, sổ tay này có thể nói thật sự là “chân truyền”!  

 

Mọi người đọc xong sổ tay, nửa canh giờ sau đã trôi qua. Ngô Bình khẽ cười, khẽ vung tay áo, một trăm người kia lại quay về thế giới hiện thực.  

 

Bọn họ ở trong sào huyệt tà ma, trải qua nửa năm, thể chất đã tăng lên rất nhiều, trình độ thực lực cũng nâng cao, tu luyện được võ đạo chân chính!  

 

Một trăm người này vừa xuất hiện đều quỳ lại với Ngô Bình: “Cảm tạ tông chủ dạy dỗ!”  

 

Ngô Bình cười nói: “Nói vậy là các ngươi đã có sự tiến bộ rất lớn”.  

 

Sau đó anh nhìn những người khác: “Một trăm người này, các ngươi chắc chắn đều biết rất rõ, có ai dám đứng ra thử xem thực lực bọn họ thay đổi thế nào không?”  

 

Lúc này, một đệ tử bốn sao tiến lên, chắp tay nói: “Tông chủ, quan hệ giữa tôi và sư huynh Niên rất tốt, lúc trước chúng tôi thường luyện tập với nhau, thực lực ngang ngửa. Hiện tại, đệ tử muốn thử xem thực lực của sư huynh Niên, xem xem rốt cuộc đã tăng lên bao nhiêu”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Được. Thực lực hai người ngang nhau, chắc chắn rất khó phân thắng bại nhỉ?”  

 

Đệ tử này gật đầu: “Rất khó, trừ phi chúng tôi đánh thật, nếu không có đánh ba ngày trời cũng không phân được cao thấp”.  

 

Ngô Bình cười hỏi: “Là người nào?”  

 

Một đệ tử bốn sao khác bước ra: “Đệ tử có mặt”.  
 
Chương 4683


 Đệ tử bước ra thách đấu kia trừng mắt: “Sư huynh Niên, anh chắc chắn không phải đang chém gió chứ? Muốn đánh bại tôi trong ba chiêu, trừ phi anh là đệ tử năm sao!”  

 

Người kia rất tự tin khẽ cười: “Sư đệ Hầu, anh thử xem thì biết”.  

 

Hai người xuống sân, lập tức ra tay. Vị sư huynh Niên kia khẽ chuyển động, đột nhiên đã tiến đến sau lưng đối phương, sư đệ Niên vừa định nghiêng người thì bên hông bỗng nhói đau, sau đó đầu óc mơ hồ, đến khi anh ta tỉnh táo lại thì người đã bị đánh ngã xuống đất, tay của Niên sư huynh đang ấn vào bộ phận nguy hiểm.  

 

Advertisement

Anh ta kinh ngạc, nói: “Sư huynh Niên, sao anh lại trở nên lợi hại như vậy?”  

 

Sư huynh Niên đỡ anh ta dậy, cười nói: “Sư đệ Hầu, lúc nãy anh nên đi cùng tôi”.  

 

Advertisement

Cảnh này khiến mọi người ngây ngốc, nửa canh giờ sao lại lợi hại như vậy? Sao anh ta làm được?  

 

Ngô Bình nói: “Tiếp tục thách đấu”.  

 

Rất nhanh sau đó, càng có nhiều người chạy ra thử, sau khi trải qua chừng ba mươi trận đấu, kết quả đều như nhau, những người bước ra thách đầu đều bị đánh bại trong vòng năm chiêu. Phải biết rằng, người bọn họ thách đấu đều là những người quen thuộc, mọi người đều biết rõ lẫn nhau ra sao. Nhưng bây giờ, những sư huynh sư đệ từng quen thuộc này giống như đã biến thành người khác, thực lực tăng vọt!  

 

Lúc này, tất cả mọi người đều hiểu, một trăm người này trong thời gian ngắn đã có sự thay đổi thoát thai hoán cốt!  

 

Ngô Bình rất hài lòng với phản ứng của mọi người, anh cười nói: “Thứ tôi truyền dạy cho bọn họ chính là nội dung trong những cuốn sổ tay tu luyện này. Kể từ bây giờ, mọi người phải làm theo yêu cầu trong sổ tay, tập trung tu luyện. Không bao lâu nữa, mọi người cũng sẽ trở nên mạnh mẽ hệt như một trăm người này”.  

 

Mọi người vui mừng, chỉ hận không thể quay về khổ tu ngay.

Nói đến đây, anh lại hỏi các trưởng lão: “Các ông còn có gì muốn nói không?”  

 

Lãnh đạo Hạ nói: “Cách thức giáo dục của tông chủ khiến chúng thuộc hạ khâm phục! Kể từ nay, chúng tôi sẽ dốc toàn lực trợ giúp tông chủ!”  

 

Ngô Bình gật đầu: “Giải tán đi. Bốn vị lãnh đạo, theo ta quay về đại điện bàn chuyện”.  

 

Gọi bốn vị lãnh đạo đến đại điện, Ngô Bình hỏi mục tiêu chủ yếu của chuyến này: “Bổn tông chủ muốn biết, Doanh Tông có phải là có truyền thừa của Nữ Oa không”.  

 

Mấy người nhìn nhau, Kỳ Thiên nói: “Tông chủ, truyền thừa Nữ Oa đương nhiên có, chỉ là…”  

 

Ngô Bình: “Cứ nói đi, không sao”.  

 

Kỳ Thiên: “Vâng. Tông chủ, truyền thừa của Nữ Oa, một phần ở trong Tây Hải Tông, một phần ở Đông Hải Tông, còn có một ít ở chỗ Doanh Tông chúng ta. Chỉ là truyền thừa này không phải chuyện đùa, trước giờ chưa từng có vị tông chủ nào có thể lĩnh ngộ. Thậm chí, trong lịch sử có không ít nhân vật tuyệt đỉnh đến bản tông, ý định lĩnh ngộ ý nghĩa mà Nữ Oa truyền lại, nhưng cuối cùng đều thất bại, có một vài người còn mất cả mạng!”  

 

Ngô Bình: “Nói vậy, Kỳ Thiên ông đây cũng chưa từng thử sao?”  
 
Chương 4684


 Mấy người họ dẫn Ngô Bình đến hậu điện, nhìn thấy cánh cổng hậu điện đóng chặt, có lẽ đã lâu rồi không có ai ra vào.  

 

Kỳ Thiên: “Tông chủ, truyền thừa nằm ở bên trong. Nhưng xuất hiện nghìn năm nay cũng chưa từng có ai đi vào hậu điện”.  

 

Ngô Bình đến phía trước, vươn tay đẩy cảnh cổng ra. Bốn vị lãnh đạo giật mình, lập tức tránh phía xa, như thể bên trong có thứ gì đó đáng sợ vậy.  

 

Advertisement

Sau cánh cổng, là một cung điện cổ xưa, Ngô Bình bước vào trong, đồng thời cánh cổng đóng lại “ầm” một tiếng.  

 

Vẻ mặt Kỳ Thiên vừa sợ vừa vui: “Cậu ta đi vào rồi!”  

 

Advertisement

Lãnh đạo Hạ khẽ thở dài: “Đi vào rồi, chỉ sợ không thể trở về được nữa, trừ phi cậu ta là Chân Hoàng, đồng thời cũng phải có trí tuệ như thánh hiền”.  

 

“Đáng tiếc cậu ta không có”. Kỳ Thiên lạnh nhạt nói: “Thực lực cậu ta tăng lên không ít, nhưng Đoàn Thuần vẫn là Đoàn Thuần, không phải Chân Thánh, cũng không phải thánh hiền”.  

 

Ngô Bình tiến vào đại điện, cảnh tượng xung quanh thay đổi, bỗng chốc anh đã đến vùng thời không hồng hoang. Nơi này có rất nhiều năng lượng hùng mạnh, năng lượng bị dồn nén cao độ, lực kéo kinh người khiến da anh bắt đầu căng chặt, xương khớp như muốn vỡ vụn.  

 

Vẻ mặt anh không đổi, khẽ nhắm mắt lại. Rất nhanh sau đó, thân thể anh đã trở nên trong suốt, bắt đầu không tác bị tác động bởi lực. Vì vậy, mặc dù có nhiều năng lượng khủng khiếp như vậy, cũng không thể khiến anh bị thương, bởi vì anh đã tiến vào trạng thái “hư vô”.  

 

Máu của anh, chảy ra theo miệng vết thương, anh cũng không quan tâm, đôi mắt tập trung nhìn thời không hồng hoang, tìm kiếm truyền thừa của Nữ Oa.  

 

Bỗng nhiên, trong đầu anh vang lên tiếng cười, khí tức Hồng Mông xoay chuyển, ngưng tụ thành một bàn tay trắng như ngọc, vỗ nhẹ lên người anh.  

 

“Rắc!”  

 

Thoáng chốc, thân thể Ngô Bình như gãy làm đôi, xương sống đứt gãy, lục phủ ngũ tạng cũng bị thương nặng.  

 

Thời khắc nguy hiểm, ý thức Đoàn Thuần thức tỉnh, sức mạnh lời nguyền bất tử được kích hoạt, thân thể bị thương của Ngô Bình, khôi phục lại nhanh chóng.  

 

“Anh đánh nhau cũng lợi hại đấy”. Âm thanh của cô gái bỗng vang lên, bàn tay trắng thon lại tấn công, lần này là đánh vào đầu Ngô Bình.  

 

“Răng rắc!”  

 

Ngô Bình có thể cảm nhận được, đầu mình bị đánh mấy lần, đầu cũng choáng váng, người ngây ngẩn.  

 

Mắt thấy bàn tay nhỏ kia sắp ra đòn thứ hai, nơi sâu thẳm trong thân thể anh, cuối cùng vũ trụ nhỏ cũng chuyển động, hạt nhân vũ trụ bùng nổ tạo ra uy lực kinh người.  

 

“Rầm!”  

 

Lời nguyền bất tử dưới tác dụng của năng lượng hạch tâm và sức ép bên ngoài, hoàn toàn phá vỡ, toàn bộ sức mạnh của Ngô Bình chốc lát đã được khôi phục. Anh duỗi người, ánh mắt sáng như trăng, hơi thở như gió bão, chỉ vừa suy nghĩ, khí tức Hồng Hoang đã biến mất, để lại một vùng đất trống rỗng.  
 
Chương 4685


Ngô Bình nhìn cô ấy, hỏi: “Người đến đây trước đó đều bị cô đánh chết rồi sao?”  

 

Cô gái nói: “Đúng vậy, đều chết cả rồi, tốt hơn thì cũng bị thương nặng”.  

 

Ngô Bình: “Cô là ai?”  

 

“Đây là ý thức của điện Hồng Mông”.  

Advertisement

 

“Điện Hồng Mông? Có liên quan đến truyền thừa của Nữ Oa sao?”  

 

Cô gái: “Ừ, đúng là Nữ Oa từng tu luyện ở đây, nhưng trong này không có truyền thừa của bà ấy. Thực lực của bà ấy vẫn là học được ở chỗ ta”.  

 

Advertisement

Ngô Bình ngây người: “Thực lực của Nữ Oa là học từ cô?”  

 

“Không phải toàn bộ. Năm đó tổ sư Hồng Mông từ vũ trụ cao cấp hơn đến đây, thấy Hồng Mông nơi này chưa mở, lại sinh ra một nhóm sinh linh hùng mạnh, vì thế bèn sáng lập điện Hồng Mông, truyền thụ đạo lý bọn họ tu luyện. Đến đây tu luyện không chỉ có Nữ Oa, còn có sinh linh khác của Hồng Mông”.  

 

Ngô Bình nhớ đến lúc bản thân tu luyện, gặp được “Đế”, Đế là vô địch ở thời không Hỗn Độn, bèn hỏi: “Sinh linh Hỗn Độn cũng có thể đến đây sao?”  

 

Cô gái: “Hồng Mông là trạng thái trước khi vũ trụ chính thức hình thành, Hỗn Độn là trạng thái ban đầu của mỗi kỷ nguyên, không thể so sánh”.  

 

Ngô Bình: “Nhưng Nữ Oa rõ ràng tạo ra nhân loại vào bản kỷ nguyên, mà kỷ nguyên của nhân loại, rõ ràng không phải kỷ nguyên văn minh thứ nhất”.  

 

Cô gái: “Nữ Oa tiếp thu đại đạo ở đây, sở hữu năng lực vượt qua thời không. Trong mắt bà ấy, không có quá khứ và tương lai, toàn bộ thời gian đều như nhau”.  

 

Ngô Bình khẽ thở dài: “Cảnh giới quá lợi hại!”  

 

Sau đó anh lại hỏi: “Tại sao cô lại muốn đánh chết những người tiến vào Hồng Mông?”  

 

Cô gái: “Tôi chính là điện Hồng Mông, không phải tôi đánh chết bọn họ, là sức mạnh bản thể điện Hồng Mông làm hại bọn họ”.  

 

Ngô Bình chớp mắt: “Điện Hồng Mông, hiện tại tôi không chết, có phải cũng nhận được truyền thừa của sư tổ Hồng Mông không?”  

 

Cô gái hừ một tiếng: “Anh ấy hả, còn kém xa. Nơi này, chỉ là tầng ngoài đầu tiên, anh ở đây cũng chỉ có thể học được một chút tài lẻ mà thôi”.  

 

Ngô Bình: “Tầng ngoài cùng sao? Bên trong còn có mấy tầng?”  

 

Cô bé: “Điện Hồng Mông này có tổng cộng chín tầng, anh chỉ là tầng thứ nhất, đương nhiên cũng chỉ có thể học được chút tài lẻ bên ngoài”.  

 

Ngô Bình: “Ban đầu Nữ Oa học đến tầng thứ mấy?”  

 

Cô gái: “Tư chất Nữ Oa rất lợi hại, cuối cùng bà ấy vào đến tầng thứ tám lĩnh ngộ. Đa số sinh linh Hồng Mông, chỉ dừng lại ở tầng thứ ba hoặc thứ tư, có thể tiếng vào tầng thứ năm cũng không nhiều”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Tôi vẫn chưa đến tầng thứ hai, sao cô biết tôi không thành công?”  

 

Cô gái: “Tốt nhất anh đừng đi, anh có thể ở đây, đều là dựa vào hạt nhân vũ trụ hỗ trợ, nhưng nó chỉ có thể bảo vệ anh đến đây thôi. Nếu đi đến tầng thứ hai, anh sẽ tan thành tro bụi ngay lập tức”.  
 
Chương 4686


 Ngô Bình: “Điện Hồng Mông, Nữ Oa bây giờ đang ở đâu?”

Cô gái: “Bà ấy có mặt ở khắp mọi nơi, nhưng anh không nhìn thấy bà ấy, bởi vì tầng cấp sinh mạng các ngươi khác nhau. Giống như sinh linh thời không ba chiều sẽ không nhìn thấy sinh linh thời không bốn chiều. Anh ở trong mắt Nữ Oa cũng giống như một bức tranh trên tường, anh có thể tùy ý thay đổi nội dung trên tranh, còn anh ở ngoài tranh thì chỉ có thể để mặc an bài”.  

 

Ngô Bình nhíu mày: “Tôi thảm đến vậy sao?”  

 

“Không phải là thảm, dù sao người trong tranh cũng không biết bản thân mình là một bức tranh”.  

Advertisement

 

“Nhưng anh cũng không cần phải nản lòng, anh có thể đến được điện Hồng Mông, chứng tỏ anh cũng là người có may mắn, sau khi anh quay lại sẽ gặp được phúc lớn”.  

 

Ngô Bình: “Cảm ơn cô an ủi tôi”.  

 

Advertisement

Sau đó, anh dùng hết sức cảm nhận những thứ ở tầng ngoài cùng. Tuy bên ngoài chỉ là da lông, nhưng Ngô Bình vẫn rất khó lĩnh ngộ, anh chỉ có thể lĩnh ngộ một chút ít ỏi trong đó.  

 

Anh cũng không nản lòng vì chuyện này, dù sao, đạo lý cao thủ vũ trụ, chẳng lẽ anh lại không thể hiểu được sao?  

 

Anh ngồi xếp bằng trong điện Hồng Mông, không biết qua bao lâu, anh cảm thấy như đã trôi qua một vạn năm rồi, mới dần dần hiểu ra, thứ mà điện Hồng Mông tầng đầu tiên muốn nói cho anh là gì.  

 

Khi anh hiểu được đạo lý này, cô gái cười nói: “Anh có thể rời đi được rồi, chúc mừng anh, là nhân loại thứ ba được tiếp xúc với đại đạo Hồng Mông”.  

 

“Hai người kia là ai?”. Ngô Bình vừa mở lời thì người đã bị một luồng sức mạnh đánh bay đi.  

 

Cửa điện mở tung, anh bay ra ngoài.  

 

Bên ngoài cửa điện, đám người lãnh đạo Hạ ngây người, sao vừa mới vào đã ra rồi? Thì ra, từ khi Ngô Bình đi vào đại điện, đến khi anh bị đẩy ra chỉ mới qua ba phút mà thôi!  

 

Sau khi Ngô Bình đi ra, khí tức vô cùng mạnh mẽ, bốn vị lãnh đạo kinh ngạc, chẳng lẽ anh đoạt được rồi sao?  

 

Ngô Bình nói: “Các vị lãnh đạo, lúc tôi không ở đây, làm phiền các ông thay tôi quản lý tốt Doanh Tông”. Nói rồi anh lại rời khỏi Doanh Tông.  

 

Anh bước ra một bước đã quay về nhà, khôi phục lại dáng vẻ vốn có của mình.  

 

Anh vừa khôi phục, bức tượng Ngô Bình trong thời không thần bí kia lập tức tỏa ra ánh sáng.  

 

Mười vị Thần tộc xung quanh nó đều vui mừng, đồng loạt nói: “Hắn quay lại rồi!”  

 

Ngọn lửa sinh mệnh bùng cháy trên bức tượng, bọn họ lập tức niệm chú, tiếp tục thông qua bức tượng lại làm hại Ngô Bình.  

 

Thế nhưng bọn họ vừa bắt đầu niệm chú thì bức tượng bỗng tỏa sáng, một luồng sức mạnh nguyền rủa gấp trăm lần bọn họ bắn ngược lên thân họ, mười vị Thần tộc trong sân thét lớn một tiếng, thân thể đều nổ tung, chết ngay tại chỗ!  

 

Lúc này, Ngô Bình cảm nhận được trong lòng, lầm bầm nói: “Có người đang niệm chú hại mình?”  

 

Quay về nhà, anh liền thương lượng với người nhà, dời hoàng cung về Doanh Châu.  
 
Chương 4687


 Trên đảo Phúc Thiên, xuất hiện một khối kiến trúc lơ lửng trên không, đáp xuống giữa những ngọn núi, đây chính là hoàng cung do Ngô Bình dời đến.  

 

Nhìn thấy phong cảnh nơi này, các cô gái đều rất hài lòng, Đường Băng Vân bay lên trên cao, cười nói: “Huyền Bình, sao anh tìm được nơi như thế này vậy?”  

 

Ngô Bình: “Nơi này vốn là nơi nghỉ dưỡng của Doanh Hoàng, đương nhiên phong cảnh không tệ”.  

 

Advertisement

Đường Băng Vân: “Huyền Bình, bây giờ anh là Doanh Hoàng, sau này có phải chúng ta phải sống ở Doanh Châu không?”  

 

Ngô Bình: “Doanh Hoàng chỉ là một thân phận, đến lúc thích hợp, anh sẽ chỉ định Doanh Hoàng mới. Đúng rồi, Băng Vân, em có hứng thú với vị trí Doanh Hoàng này không?”  

 

Đường Băng Vân cười nói: “Nếu nói đến nữ đế, có ai thích hợp hơn Linh Hy chứ?”  

Advertisement

 

Nữ đế Linh Hy vẫn bế quan tu hành, cô ấy là do Ngô Bình dẫn đến, chỉ là mấy ngày nay không thấy cô ấy đâu.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Nếu em không hứng thú, vậy thì giao cho Linh Hy”.  

 

Hai người nói chuyện, trong hoàng cung, bỗng một luồng khí tức xuất hiện. Cảm nhận được khí tức này, Ngô Bình cười nói: “Thanh Tuyết đột phá rồi”.  

 

Lần trước, Ngô Bình truyền thụ Thần Tiên Kinh cho thiên chủ Thanh Tuyết, cô ấy đã bế quan tu hành đến hôm nay mới xuất quan. Một bóng người xinh đẹp bay lên trời cao, được sấm chớp gột rửa, sau đó lại chậm rãi rơi xuống, xuất hiện bên cạnh Ngô Bình.  

 

Thiên chủ Thanh Tuyết này đã đạt đến cảnh giới Tiên Hoàng của Thần Tiên Kinh. Ngô Bình rất vui mừng, cười nói: “Thanh Tuyết, với tu vi hiện tại của cô, sau này chắc chắn sẽ đạt được thành tựu lớn”.  

 

Thiên chủ Thanh Tuyết cười nói: “Nếu không nhờ Huyền Bình anh giúp đỡ, sao tôi có thể đi đến bước này được”.  

 

Ngô Bình: “Lời khách sao cứ để đó đi, sau này chúng ta sẽ sống trên đảo Thiên Phúc này”.  

 

Thiên chủ Thanh Tuyết nhìn xung quanh, cười nói: “Nơi này không tệ”.  

 

Nói rồi, cô ấy vung tay, An Ogura bay ra. An Ogura này là song hồn, vẫn luôn đi theo thiên chủ Thanh Tuyết tu hành, hiện tại đi qua cảnh thiên, cô ấy đã hợp nhất thành một với song hồn, tu hành cũng tăng vọt, đạt đến cảnh giới Hư Tiên của con đường tu tiên Nhân đạo của Ngô Bình, tốc độ rất nhanh trong những người tu luyện con đường tu tiên Nhân đạo.  

 

Thiên chủ Thanh Tuyết: “Hợp nhất với song hồn An Ogura, thần hồn đã thay đổi, cô ấy bây giờ có tiềm lực tu hành còn vượt cả tôi, tôi nghĩ, chi bằng để cô ấy sau này đi theo tu hành với anh”.  

 

Ban đầu, An Ogura cũng đã bái sư, Ngô Bình gật đầu: “Được”.  

 

An Ogura vái lạy: “Sư phụ, núi Thần Tiên phía sau, phải tu luyện thế nào?”  

 

Ngô Bình cười nói: “Trở về tôi sẽ dạy cho cô”.  

 

Đường Băng Vân: “Huyền Bình, em thấy nên điều chỉnh cấm quân trước, dù sao cấm quân lúc trước cũng chưa chắc sẽ trung thành”.  

 

Cấm quân dưới trướng Đường Băng Vân, thực lực rất mạnh, có hơn ba nghìn thánh binh, hơn vạn người còn lại cũng đều tu luyện võ đạo, chọn một người bất kỳ trong đó cũng có thể diệt gọn được cấm quân Doanh Hoàng.  

 
 
Chương 4688


 Trong Thiên Tiên Cảnh, sau Hư Tiên là Thần Tiên. Thần Tiên cần phải có công đức tu luyện, công đức tu luyện này, lúc trước Ngô Bình không cách nào nâng cao nhiều được, dù sao công đức tương đương với sức mạnh. Thế nhưng hiện tại, anh đã chuẩn bị đủ các loại năng lượng, anh đưa đạo lý trong điện Hồng mông và sức mạnh hạt nhân vũ trụ kết hợp, cộng thêm ý chí vô thượng của anh, cuối cùng lúc này, đã hình thành một sức mạnh to lớn, nó chính là thiên ý của Thiên Tiên Giới, điều khiển tất thảy!  

 

Một khi thiên ý xuất hiện, thì toàn bộ tu sĩ dựa vào Thiên Tiên Giới đều có thể hành thiện tích đức, có được công đức. Thiện trong này, là ý chỉ làm những việc có lợi cho nhân loại, cho vận mệnh tiền đồ tương lai, mà thiên ý sẽ tiến hành phán đoán hành vi của bọn họ.  

 

Thiên ý xuất hiện, Ngô Bình đã biết, hiện tại anh có thể truyền bá con đường tu tiên Nhân đạo trong phạm vi lớn, bởi vì anh đã có đủ sức mạnh phát hiện và phân phát công đức cho vô số tu sĩ.  

Advertisement

 

Vì vậy, Ngô Bình bắt đầu truyền thụ nhân đạo nhân đồ cho tất cả mọi người chuyển đến núi thần, mỗi người cầm trên tay một cuốn sổ nhỏ, bắt đầu tu luyện toàn dân.  

 

Lý Thần Sơn cười nói: “Nếu bọn họ có thể tu luyện, thực lực của tôi cũng sẽ tăng theo”.  

Advertisement

 

Ngô Bình: “Núi thần, ngươi tăng tốc dòng chảy thời gian đi, tôi muốn xem xem hiệu quả của bọn họ”.  

 

Lý Thần Sơn: “Nhưng nếu làm như vậy, sẽ tiêu hao rất nhiều tài nguyên”.  

 

Ngô Bình: “Không sao, toàn bộ tài nguyên, đều do tôi cung cấp. Tôi muốn biết, trong một trăm năm, trong số bọn họ sẽ xuất hiện bao nhiêu thần tiên”.

Vẻ ngoài của Lý Thần Sơn lúc này là một người phụ nữ xinh đẹp, thân là cường giả kỷ nguyên, Ngô Bình trước giờ luôn để cô ấy trông nhà, chỉ có như thế lúc anh ra ngoài mới không lo lắng cho sự an toàn của người nhà.  

 

Cô ấy cười nói: “Thật ra tôi có thế giới của mình, chỉ cần cung cấp đủ năng lượng vũ trụ, tôi có thể tiến hóa hết thảy tài nguyên”.  

 

Ngô Bình nói: “Tôi có thể chia cho cậu một phần năng lượng của lõi vũ trụ”.  

 

Lý Thần Sơn gật đầu: “Có lõi vũ trụ cung cấp năng lượng, mọi thứ đều không thành vấn đề, nhưng một trăm năm, dân số có thể tăng gấp mười lần”.  

 

Ngô Bình: “Dân số nhiều không phải là chuyện xấu, thế giới mà cô tạo ra chẳng khác gì đại lục Hồng Hoang, có tăng lên gấp mười nghìn lần cũng được”.  

 

Cứ thế hai người bàn bạc với nhau, Ngô Bình sẽ là người cung cấp năng lượng của lõi vũ trụ, Lý Thần Sơn điều chỉnh tốc độ thời gian trôi.  

 

Trong thời gian này, Ngô Bình liên tục chuyển sức mạnh do lõi vũ trụ giải phóng cho cô ấy, thế giới của cô ấy bắt đầu có những thay đổi lớn nhưng người dân trong đó sẽ không cảm nhận được bất kỳ sự khác biệt nào so với trước đó, họ vẫn sống và tu luyện bình thường. Lý Thần Sơn còn cũng gọi thế giới mô phỏng đại lục Hồng Hoang này là Hồng Hoang Giới.  

 

Ngô Bình chuyển năng lượng trong ba ngày, những người trong Hồng Hoang Giới đã trải qua một trăm năm. Một trăm năm có thể sinh ra bốn năm thế hệ người, không nằm ngoài dự đoán của Lý Thần Sơn, dân số tăng gần gấp mười lần. đạt đến gần năm nghìn tỷ.  

 

Dân số cao như thế dĩ nhiên sẽ tiêu tốn rất nhiều tài nguyên nhưng thế giới của Lý Thần Sơn đã chuyển hóa năng lượng vũ trụ thành tất cả các tài nguyên cần thiết, dẫn đến Hồng Hoang Giới sinh ra một số lượng lớn các cao thủ Tu Chân trong một trăm năm.  
 
Chương 4689


 Lý Thần Sơn biến thành một người phụ nữ xuất hiện bên cạnh, cười nói: “Cậu có biết một trăm năm nay Hồng Hoang Giới đã sinh ra bao nhiêu Hư Tiên không?”  

 

Ngô Bình hỏi: “Bao nhiêu?”  

 

Lý Thần Sơn: “Con đường tu tiên Nhân đạo không hổ là công pháp tu luyện thích hợp với con người, so với tiên đạo của Tiên tộc trước đó, tỷ lệ thành công mà tộc người tu luyện tăng lên gấp một trăm lần, khoảng chừng cứ một trăm bảy mươi người thì có một người có thể tu luyện; cứ một nghìn năm trăm ba mươi người thì có thể sinh một Nhân Tiên; cứ chín mươi Nhân Tiên thì có thể xuất hiện một Địa Tiên; cứ mỗi hai trăm năm mươi Địa Tiên thì có thể xuất hiện một Hư Tiên”.  

Advertisement

 

Mắt Ngô Bình sáng rực: “Nói thế tức là trong năm trăm tỷ tám trăm nghìn người thì sẽ có một Hư Tiên?”  

 

Advertisement

Lý Thần Sơn cười nói: “Đúng thế, vậy nên hiện giờ Hồng Hoang Giới có khoảng sáu trăm nghìn Hư Tiên”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Nếu vẫn đi theo con đường tu tiên trước kia, có thể sinh ra nhiều nhất năm nghìn Hư Tiên. Rất tốt! Có năm nghìn Hư Tiên, Thiên Tiên Giới của tôi có thể vận chuyển rồi”.  

 

Vừa dứt lời, một cánh cửa xuất hiện trong không trung, cánh cửa này đi thẳng đến Thiên Tiên Giới của Ngô Bình. Một trăm năm nay, Hồng Hoang Giới đã tích lũy rất nhiều Hư Tiên, Lý Thần Sơn vẫn một mực đóng lối ra vào nên bọn họ không có cách nào đi vào Thiên Tiên Giới.  

 

Giờ đây cánh cổng của Thiên Tiên Giới đã mở, hàng trăm nghìn Hư Tiên đều cảm thấy ngạc nhiên, đồng loạt tạm biệt gia đình và bạn bè, sau đó bay lên bầu trời để đến Thiên Tiên Giới.  

 

Thiên Tiên Giới lập tức trở nên náo nhiệt, thiên ý của Thiên Tiên Giới tự động sinh ra một cuốn sách khổng lồ, trên đó là tên của từng Thiên Tiên đến báo danh, gọi là sách Tiên. Trong quy tắc của Thiên Tiên Giới, Hư Tiên mà không có sách Tiên thì không được xem là Thiên Tiên, chỉ thuộc về Tán Tiên và Dã Tiên. Tán Tiên và Dã Tiên đều không thể nào trở thành Thần Tiên, càng không thể trở thành Chân Tiên.  

 

Hàng trăm nghìn Hư Tiên đi vào sách Tiên, thiên ý của Thiên Tiên Giới sẽ dựa vào ý chí của các Hư Tiên để tạo ra hệ thống công đức, hoàn thiện bản thân.  

 

Mặc dù Hư Tiên vẫn không thể lấy được công đức nhưng có thể nhận nhiệm vụ. Thiên ý sẽ đưa cho một vài nhiệm vụ, sau khi hoàn thành sẽ nhận được phần thưởng tương ứng.  

 

Nhiệm vụ đầu tiên mà thiên ý giao cho sẽ xuất hiện trong đầu của tất cả các Hư Tiên, đó là nhập thế để truyền đạo, truyền bá rộng rãi con con đường tu tiên Nhân đạo, tạo phúc cho cả thiên hạ.  

 

Phải biết là tỷ lệ thành công tu tiên của con đường tu tiên Nhân đạo cao hơn công pháp tu tiên cũ một trăm lần, một khi công pháp này được công khai thì sẽ truyền bá đi khắp nơi một cách rất nhanh hệt như cháy rừng.  

 

Thoáng chốc hàng trăm nghìn Hư Tiên bay ra khỏi Thiên Tiên Giới, có một phần ba người đi vào đại lục Hồng Hoang truyền đạo, hai phần ba đến thế giới ngoài Hồng Hoang.  

 

Dĩ nhiên Hư Tiên vẫn không thể qua lại thường xuyên ở các giới, là Ngô Bình đưa họ đi vào các thế giới tương ứng để truyền bá tiên đạo.  

 

Làm xong chuyện này, tâm trạng Ngô Bình đã tốt hơn rất nhiều, anh tập trung tất cả mọi người ông bà, bố mẹ, vợ con lại rồi tổ chức một bữa tiệc gia đình.  
 
Chương 4690


Bây giờ, mặc dù anh là Doanh Hoàng, cũng là tông chủ của Doanh Tông nhưng anh vẫn quyết định đến học viện Vạn Đạo. Dù sao bốn học viện lớn đều là tài sản của Doanh Tông, nếu Học phủ truyền kỳ muốn thôn tính, tất nhiên anh không thể chắp tay dâng lên cho người khác.  

 

Thế nhưng Học phủ truyền kỳ lại rất khó đối phó, chúng toàn chiêu mộ những học sinh thiên kiêu của cả đại lục Hồng Hoang, thực lực toàn thể không phải là thứ là học viện Vạn Đạo có thể đối đầu.  

 

Advertisement

Nhưng chuyện này cũng có mặt tốt của nó, trong cuộc đối đầu lần này, nếu học viện Vạn Đạo có thể chịu được áp lực, thể hiện tốt hơn Học phủ truyền kỳ thì có thể tạo ra chút danh tiếng cho học viện Vạn Đạo. Tất cả mọi người đều sẽ nghĩ học viện Vạn Đạo xuất sắc hơn Học phủ truyền kỳ. Cứ như vậy, học viện Vạn Đạo chắc chắn sẽ phát triển một cách bùng nổ và trở thành một học viện có thể cạnh tranh với Học phủ truyền kỳ.  

 

Lúc này hơn năm trăm học viên bị phong ấn của học viện Vạn Đạo đều đã quay lại học viện, đang đợi Ngô Bình chỉ dạy.  

 

Advertisement

Nhưng mấy ngày nay Ngô Bình không xuất hiện, các học viện đều cảm thấy sa sút tinh thần.  

 

Cũng may cuối cùng hôm nay Ngô Bình cũng đã xuất hiện. Hơn năm trăm học viên đều yên tĩnh đứng trên sân tập võ, nhìn giáo viên của họ bằng ánh mắt ngưỡng mộ.  

 

Ngô Bình mỉm cười nói: “Các em, hôm nay tôi xinh chính thức giới thiệu, tôi tên là Ngô Bình, là giáo viên của các em. Dạy cho các em là nhiệm vụ mà viện trưởng giao phó, nếu hoàn thành nhiệm vụ, tôi có thể trở thành giáo viên chính thức. Chúng ta không nói những lời thừa thãi nữa, từ giờ trở đi, tôi sẽ truyền thụ võ thuật cho các em”.  

 

Cứ thế Ngô Bình bắt đầu sự nghiệp giảng dạy của mình, mỗi ngày anh chỉ có một tiết, mất khoảng một tiếng đồng hồ, hết tiết thì rời khỏi lớp, anh không quan tâm các học viên có học hay không. Bên này vừa tan lớp, anh lập tức về nhà với gia đình.

Cứ như vậy, dạy được ba ngày, bên học viện cuối cùng cũng có tin tức, đích thân viện trưởng đến tìm Ngô Bình, nói bất cứ lúc nào anh cũng có thể bắt đầu kiểm tra cấp bậc đạo sư.  

 

Đạo sư dạy học viên chia ra ba cấp bậc thành sơ, trung, cao, cùng với đạo sư cấp sao có cấp bậc cao hơn.  

 

Kiểm tra cấp bậc đạo sư cần có viện trưởng Lệ Hồng và một vài nhân vật quan trọng đích thân tham gia.  

 

Địa điểm cuộc kiểm tra nằm ở một tòa cung điện cổ xưa, Ngô Bình đi đến, nhìn thấy viện trưởng và các nguyên lão cùng với các đạo sư chính đều có mặt.  

 

Viện trưởng cười nói: “Ngô Bình, anh thể hiện rất tốt, chữa trị cho hơn năm trăm học viên. Tiếp theo, bổn viện sẽ tiến hành kiểm tra với anh, kết quả kiểm tra sẽ quyết định anh trở thành đạo sư cấp bậc nào”.  

 

Một nguyên lão nói tiếp: “Ngô Bình, đạo sư cấp bậc khác nhau, độ khó và phương thức kiểm tra cũng có điểm khác, anh có thể dựa theo tình hình của bản thân mà tiến hành một kiểm tra đạo sư cấp bậc nào đó. Nếu thông qua bài kiểm tra, anh sẽ trực tiếp giành được danh hiệu đạo sư tương ứng”.  

 

Ngô Bình: “Đạo sư cấp sao, cao nhất có thể là mấy sao?”  

 

Nguyên lão và viện trưởng nhìn nhau, nói: “Nơi này, cao nhất có thể kiểm tra đạo sư bảy sao, hiện nay tại bổn viện mức cao nhất là đạo sư năm sao, cũng chính là bản thân viện trưởng”.  
 
Chương 4691


Mọi người rất kinh ngạc, dù sao đạo sư năm sau cũng là cấp bậc rất khó đạt được, mà anh lại chọn bảy sao! Phải biết rằng độ khó của đạo sư bảy sao so với đạo sư năm sao khó hơn ít nhất mười lần, từ khi bốn học viện thành lập đến nay, chưa có ai đạt được cả!  

 

Viện trưởng: “Ngô Bình, anh chắc chắn phải tiến hành kiểm tra đạo sư bảy sao sao? Anh phải hiểu rõ, nếu kiểm tra thất bại, phải một nghìn năm sau anh mới có thể tiến hành kiểm tra lần thứ hai”.  

 

Ngô Bình: “Tôi hiểu rõ”.  

 

Advertisement

Viện trưởng nhìn anh chằm chằm, rồi nói: “Được, bài kiểm tra đạo sư bảy sao bắt đầu. Ngô Bình, anh có thể đi vào rồi”.  

 

Ngô Bình vừa bước chân đi tới thì lập tức biết mình đã tiến vào ảo cảnh., trước mặt anh là một thế giới ảo không rõ hư thực. Cách đó không xa, có một trường học.  

 

Advertisement

Lúc này, trong tai vang lên âm thanh.  

 

“Ngô Bình, học sinh của anh đều ở trước mặt, đi dạy tri thức cho bọn họ, dạy dỗ họ thành nhân tài!”. Âm thanh đó nói.  

 

Ngô Bình đi vào trường, đến một phòng học thì thấy một nhóm học sinh tính cách khác nhau, có người vụng về lóng ngóng, có người điên điên khùng khùng, có người trầm tư trong thế giới nội tâm, không giao lưu với mọi người.  

 

Cả lớp tổng cộng hai mươi lăm học sinh, không có ai là bình thường. Những học sinh này, bình thường giao tiếp với bọn họ rất khó, càng đừng nói đến việc dạy kiến thức và tu hành cho bọn họ.  

 

Âm thanh kia nói: “Bồi dưỡng hai mươi lăm học sinh này thành tài, mới có thể thông qua bài kiểm tra”.  

 

Ngô Bình không ngờ, bài kiểm tra đạo sư bảy sao lại khó như vậy, anh từng chống lại biết bao nguy hiểm, chưa từng sợ hãi, nhưng dạy một nhóm học sinh như thế này thật sự cũng rất khó khăn.  

 

Suy nghĩ một lúc, anh khẽ cười, nói: “Các em học sinh, tôi là thầy của các em, tôi tên Ngô Bình…”  

 

“Vù…”  

 

Anh vừa nói mấy câu, trong hai mươi lăm người, có mười hai người bắt đầu ngủ, có một tên ngốc còn đi vệ sinh trước mặt mọi người, một tên điên khác thì vừa nhảy vừa hát.  

 

Ngô Bình cũng không tức giận, dạy người thì không phân biệt đối xử, anh có lòng dạy dỗ thế nhân, đương nhiên cũng không sợ phải dạy một nhóm học sinh dị thường như vậy.  

 

Bên ngoài đại điện kiểm tra, viện trưởng nói: “Vốn dĩ hy vọng anh ta sẽ tiến hành kiểm tra đạo sư năm sao, không ngờ, anh ta trực tiếp chọn đạo sư bảy sao. Kiểm tra đạo sư bảy sao quá khó, không biết anh ta có thể thành công hay không”.  

 

Một nguyên lão nói: “Nếu anh ta đã chọn thì chứng tỏ anh ta có tự tin, chúng ta cứ đợi tin tức của anh ta vậy”.  

 

Một đạo sư cấp hai nói: “Học viện truyền kỳ đang từng bước tiến bộ, cho dù Ngô Bình không đạt bài kiểm tra, thì vẫn nên để anh ta dẫn dắt một nhóm học sinh”.  

 

Mấy người đang thảo luận với nhau, trước sau chưa đến năm phút, cửa đã mở ra, Ngô Bình bước ra. Đồng thời, tiếng chuông vang lên trong điện, sau đó một huy hiệu đạo sư bảy sao bay ra, rơi vào tay Ngô Bình.  
 
Chương 4692


 Ngô Bình cười nói: “Nói như vậy, kể từ bây giờ tôi là đạo sư bảy sao rồi?”  

 

Viện trưởng nhiên anh nói: “Anh không chỉ là đạo sư bảy sao, hơn nữa kể từ bây giờ, anh chính là viện trưởng của học viện Vạn Đạo”.  

 

Ngô Bình bất ngờ: “Tôi là viện trưởng?”  

 

Lệ Hồng gật đầu: “Quy định của học viện là nếu một vị đạo sư có trình độ vượt xa viện trưởng thì viện trưởng nhất định phải nhường chức. Anh là đạo sư bảy sao, để anh làm đạo sư, học viện sẽ càng phát triển tốt hơn”.  

Advertisement

 

Ngô Bình ngẫm nghĩ, cười nói: “Tôi không có thời gian quản lý học viện, nhưng có thể đảm nhận chức danh viện trưởng này. Còn việc quản lý học viện, vẫn nên để viện trưởng Lệ đảm nhận là tốt nhất”.  

 

Lệ Hồng cười nói: “Được! Sau này anh chính là viện trưởng Ngô”.  

 

Ngô Bình nói: “Kiểm tra xong rồi, tôi lên lớp đây”.  

Advertisement

 

Lệ Hồng: “Viện trưởng Ngô, có vài chuyện cần thương lượng với anh”.  

 

Ngô Bình nói: “Được, đến phòng họp đi”.  

 

Tại phòng họp của học viện Vạn Đạo, toàn bộ nguyên lão, đạo sư các bộ phận cùng với viện trưởng Lệ Hồng và Ngô Bình đều có mặt.  

 

Lệ Hồng nói: “Lần trước đã nói với viện trưởng Ngô Bình rồi, học phủ Truyền Kỳ muốn đoạt lấy học viện Vạn Đạo, hai bên cũng đã đánh cược”.  

 

Ngô Bình: “Nội dung cược cụ thể là gì?”  

 

Lệ Hồng: “Cá cược chia thành hai phần, một là đạo sư thi đấu, hai là học sinh thi đấu. Đạo sư thi đấu sẽ tiến hành vào tháng sau, hai bên tự cử ra đạo sư lần lượt đọ sức trong ba lĩnh vực, thi ba thắng hai. Bên thắng có thể tiến vào học viện đối phương chọn ra một trăm học viên”.  

 

Ngô Bình: “Chọn ra một trăm học viên sao? Vậy chẳng phải là chọn hết học viên tinh anh của đối phương sao?”  

 

Lệ Hồng: “Cho nên chúng ta rất coi trọng chuyện này”.  

 

“Vậy đánh cược thứ hai thì sao?”  

 

Lệ Hồng: “Thứ hai, là do học sinh thi đấu, năm trận thắng ba. Lần này bên thắng có thể đến họ viên đối phương chọn ra một trăm đạo sư”.  

 

Ngô Bình nói: “Bất kể bên nào bị chọn ra một trăm đạo sư tốt nhất, thì học viện cũng sẽ tụt dốc dần”.  

 

Lệ Hồng thở dài: “Đúng vậy, cho nên chúng ta không có đường lui, chỉ có thể thắng, không thể bại”.  

 

Ngô Bình: “Nếu học viện Truyền Kỳ đã dám đánh cược như vậy, chứng tỏ bọn họ rất tự tin”.  

 

Một nguyên lão nói; “Đúng vậy, cho nên chúng tôi rất lo lắng. Một khi học viện Vạn Đạo thất bại thì ba học viện còn lại cũng sẽ lần lượt bị học viện Truyền Kỳ thâu tóm”.  

 

Ngô Bình: “Các vị yên tâm, có tôi ở đây, học viện Vạn Đạo sẽ không thua. Nhưng tôi có vài đề nghị cho học viện”.  

 

Lệ Hồng: “Viện trưởng Ngô cứ nói”.  

 

Ngô Bình: “Tôi hy vọng học viện sẽ đưa trọng điểm dạy học vào phương diện võ đạo, đồng thời hãy dùng giáo trình mà tôi biên soạn để dạy”.  
 
Chương 4693


Lệ Hồng: “Tin tức viện trưởng Ngô trở thành viện trưởng và đạo sư bảy sao, chúng tôi sẽ giữ kín một thời gian. Trước lúc cuộc thi đấu kết thúc, thân phận của anh sẽ là đạo sư bốn sao của bổn viện”.  

 

Ngô Bình cũng không để ý mấy chuyện này, nói: “Không sao”.  

 

Cuộc họp kết thúc, Lệ Hồng đuổi theo, cười nói: “Thầy Ngô, tối nay có thời gian không?”  

 

Ngô Bình: “Viện trưởng Lệ có chuyện?”  

 

Advertisement

Lệ Hồng: “Tối nay là sinh nhật hai mươi ba tuổi của tôi, tôi có mời một vài nguyên lão và đạo sư của học viện, hy vọng anh cũng có thể tham gia”.  

 

Ngô Bình rất bất ngờ: “Cô chỉ mới hai mươi ba tuổi?”  

 

Lệ Hồng cười nói: “Thế nào, chẳng lẽ trông tôi già lắm sao?”  

Advertisement

 

Ngô Bình lắc đầu: “Một người mới hai mươi ba tuổi không những tu vi cao mà còn là viện trưởng của học viện Vạn Đạo, đương nhiên tôi phải kinh ngạc rồi”.  

 

Lệ Hồng nói: “Mười bốn tuổi tôi đã là viện trưởng học viện Vạn Đạo rồi”.  

 

Ngô Bình cảm thấy rất kỳ lạ: “Tại sao?”  

 

Lệ Hồng khẽ thở dài: “Học viện Vạn Đạo có một quy tắc, viện trưởng cũ có thể chỉ định viện trưởng kế nhiệm. Vốn dĩ tôi chỉ là một cô gái bình thường, đột nhiên lại bị chỉ định làm viện trưởng”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Chắc hẳn ông ấy sẽ không vô duyên vô cớ để cô tiếp nhận chức vụ viện trưởng đâu, nhất định có nguyên do trong đó”.  

 

Lệ Hồng: “Tôi vốn cũng không hiểu, mãi đến khi trước khi chết ông ấy mới nói cho tôi sự thật”.  

 

Ngô Bình rất hứng thú hói: “Ông ấy nói gì?”  

 

Lệ Hồng: “Viện trưởng cũ nói, vận mệnh của tôi rất đặc biệt, có thể khiến học viện Vạn Đạo phát triển hơn”.  

 

Ngô Bình: “Xem ra viện trưởng cũ có khả năng xem quẻ”.  

 

Lệ Hồng: “Đối với chuyện này tôi vẫn rất hoài nghi, nhưng lại không nghĩ ra được nguyên do khác”.  

 

Ngô Bình đứng lại: “Tôi cũng hiểu một vài chuyện gieo quẻ, có thể giúp cô xem thử”.  

 

Mắt Lệ Hồng sáng lên: “Được!”  

 

Ngô Bình hỏi cô ngày sinh bát tự, sau đó lấy một sợi tóc của cô, rồi bắt đầu niệm thần chú. Một lúc sau, trước mặt anh xuất hiện một hình ảnh, hình ảnh chia làm sáu phần, nội dung vô cùng phức tạp huyền diệu, Lệ Hồng căn bản nhìn không hiểu.  

 

Ngô Bình đưa mắt nhìn hình ảnh, nói: “Viện trưởng cũ nhìn người không sai, sự xuất hiện của cô mang lại may mắn cho học viện Vạn Đạo”.  

 

Lệ Hồng hỏi: “Tại sao?”  

 

Ngô Bình nhìn cô ấy, nói: “Vì chồng của cô là một nhân vật rất lợi hại”.  

 

Lệ Hồng khẽ cười: “Tôi cũng qua lại với vài người, nhưng bọn họ cũng không có triển vọng gì cả, hơn nữa cũng đã chia tay với tôi sớm rồi”.  

 

Ngô Bình khẽ cười: “Cô sẽ gặp được thôi”.  

 

Chia tay với Lệ Hồng, Ngô Bình thở dài một hơi, lầm bầm nói: “Sao cô ấy là người phụ nữ của mình?”  
 
Chương 4694


Sau khi tiệc sinh nhật kết thúc, Ngô Bình quay về hoàng cung Doanh Hoàng, tiếp tục làm Doanh Hoàng. Hiện tại anh thực sự nắm giữ quyền lực trong tay, nói một là một. Hôm đó, Linh Hy cũng đến hoàng cung, giúp anh xử lý công vụ.  

 

Linh Hy không hổ là nữ đế, xử lý những chuyện nhỏ này đâu vào đó, rõ ràng, chuyên nghiệp hơn Ngô Bình nhiều.  

 

Ngô Bình quyết định, trước tiên để Linh Hy xử lý công vụ, đợi thời cơ thích hợp thì nhường lại chức vị Hoàng Doanh cho cô ấy, còn anh sẽ chuyên tâm làm giáo viên, thuận tiện chăm sóc vợ con.  

Advertisement

 

So với việc làm giáo viên, chuyện Ngô Bình quan tâm hơn là tình hình các Hư Tiên đang truyền đạo bên ngoài, mà hiệu quả cuối cùng khiến anh rất hài lòng, Với sự giám sát từ thiên ý, trong bảy ngày qua, mấy trăm vạn hư tiên cùng tuyên truyền con đường tu tiên Nhân đạo cho hơn trăm tỷ người, còn tặng sổ tay tu luyện nhập môn.  

 

Chuyện thú vị là trang cuối mỗi cuốn sổ tay tu luyện đều viết một câu, tuyên truyền con đường tu tiên Nhân đạo cho nhiều người hơn, nếu có thể thành công khiến một trăm người tu luyện thì có thể có được phần thưởng từ Thiên Tiên Giới.  

Advertisement

 

Mới đầu, mọi người không tin tưởng về giải thưởng này, nhưng trong đó cũng có người tò mò làm thử. Khi những người này thật sự khiến một trăm người tu luyện, thì sổ tay tu luyện trong tay bọn họ đột nhiên phát sáng, sau đó một luồng sáng từ trên trời rơi xuống, người này có được phần thưởng là một nghìn Thần Long Tệ.  

 

Một nghìn Thần Long Tệ này đối với người bình thường mà nói là một con số không tưởng, nó đủ giúp một nhà bình thường sống một cuộc sống sung túc no đủ. Vì vậy, khi tin tức này truyền đi, ai ai cũng trở thành người truyền đạo điên cuồng hành động.  

 

Mỗi khi truyền đạo được một trăm người, thì có thể có được một nghìn Thiên Long Tệ. Trên cơ bản, nếu lại truyền đạo cho một nghìn người thì có thể có được phần thưởng hai vạn Long Thần Tệ.  

 

Đương nhiên, sau này còn có cả vạn người đoạt thưởng, mười vạn người đợt thưởng. Giải thưởng lúc này đối với người bình thường mà nói, đã rất hấp dẫn rồi, ai ai cũng tranh nhau truyền đạo. Từ một lên trăm, trăm lên vạn, chỉ trong bảy ngày ngắn ngủi, mà bách tính đã chủ động truyền đạo bước vào tu hành đã lên đến số lượng năm mươi nghìn tỷ! Vượt xa số lượng hư tiên truyền đạo.  

 

Ngô Bình trải qua một khoảng thời gian bình thản, mỗi ngày dạy học, tu luyện, thuận tiện sẽ chỉ điểm bọn trẻ tu hành, Đỉnh Nhi, Thủy Sinh, Khả Nhi, tuy tuổi còn nhỏ, nhưng đã có thể tu hành một vài pháp môn cơ bản, những pháp môn này có thể tăng cường hình thể và thần hồn.  

 

Hôm nay, Đỉnh Nhi muốn đi câu cá. Đỉnh Nhi là con trai do Nhậm San San sinh cho Ngô Bình, tên là Lý Dược Sư, cũng là con cả, bây giờ đã cao đến một mét tám, đã thành thanh niên rồi.  

 

Lúc nhỏ Lý Dược Sư khá nghịch ngợm, lớn lên, tính cách lại trở nên ôn hòa hơn, thời gian trước bỗng nhiên thích câu cá, cứ lén lút chạy đến vùng ngoại ô câu cá.  

 

Thời gian này, cả nhà Ngô Bình chuyển đến Doanh Châu, Lý Dược Sư cũng tiện hơn, mỗi ngày đều ra ngoài.  

 

Vốn dĩ câu cá cũng không phải chuyện gì lớn, thỉnh thoảng Ngô Bình cũng câu cá bắt tôm, nhưng Nhậm San San nói cho Ngô Bình biết, hôm qua Lý Dược Sư câu một con rồng trắng, dài hơn hai mét, được cậu nuôi trong hồ sau viện.  

 

Vốn dĩ rồng trắng cũng không có gì, chân long nhà họ Lý nhiều vô kể, nhưng khi Hoàng Long nhìn thấy con rồng trắng này, thì lặng lẽ nói cho Nhậm San San, con rồng này có khả năng là đến từ long cung, lai lịch bất phàm.  

 

Nhậm San San chú ý đến chuyện đó, Ngô Bình vừa về thì kể chuyện này cho anh.  

 

Vì vậy Ngô Bình đến sau viện, quả nhiên nhìn thấy một con rồng trắng, con rồng này trông không hề tầm thường, rất xinh đẹp, chỉ là tuổi còn quá nhỏ, chắc hẳn ra đời chưa bao lâu, còn chưa giao tiếp được với loài người.  
 
Chương 4695


 Đút được mấy viên đan dược, Ngô Bình vươn tay, rồng trắng bò lên cánh tay anh. Trước đó, Lý Dược Sư có thiết lập cấm chế ở đây, rồng nhỏ không thể ra khỏi hồ nước được.  

 

Để rồng nhỏ lên người, Ngô Bình đi tìm Lý Dược Sư, phát hiện cậu đang chuẩn bị ra ngoài câu cá, anh bèn cười hỏi: “Đỉnh Nhi, con đi câu cá ở đâu vậy?”  

 

Lý Dược Sư cười nói: “Bố, phía Đông Doanh Châu có một vùng vịnh, rất hợp để câu cá”.  

 

Ngô Bình: “Dạo này bố cũng muốn câu cá, hay là bố và con cùng đi”.  

 

Advertisement

Lý Dược Sư chớp mắt: “Bố, không phải bố rất bận sao?”  

 

Ngô Bình: “Bận thì bận, nhưng nên thư giãn thì cũng phải thư giãn”.  

 

Rõ ràng Lý Dược Sư có phần không tình nguyện, nhưng nếu Ngô Bình đã nói vậy thì cậu cũng không đành từ chối, bèn nói: “Vậy được ạ!”  

Advertisement

 

Hai bố con độn quang di chuyển tức thời, rất nhanh đã đến vùng vịnh phía Đông. Quả nhiên giống như Lý Dược Sư nói, vùng vịnh này rất hợp để câu cá, dưới ghềnh đá, chính là biển sâu nghìn mét, cá rất nhiều.

Nửa năm nay Lý Dược Sư đều điên cuồng câu cá nên cậu dùng cần câu và dây câu, thậm chí là mồi câu cũng rất chuyên nghiệp, so ra thì Ngô Bình khá thảm, hai tay trống không, chẳng có gì.  

 

Lý Dược Sư bỏ thính rồi quăng cần câu, một sợi chỉ bạc bay ra mấy nghìn mét, rơi xuống mặt nước. Ngô Bình nhìn lớp vảy mịn trên cần câu của cậu, được tạo thành từ chất liệu đặc biệt, bên trên còn có trận pháp.  

 

Lý Dược Sư: “Bố, con còn có một cần câu nữa, bố dùng cái đó đi”.  

 

Ngô Bình: “Bố có rồi”.  

 

Nói xong, anh bỗng đảo mắt, nhìn thấy một nơi xa xa phía sau có một rừng trúc, anh vươn tay, một cành trúc dài mười lăm mét bay qua, anh cầm lấy cành trúc, buông xuống mặt biển.  

 

Một chút tiên lực ngưng tụ thành sợi, buộc từ đầu thanh trúc buông xuống mặt biển.  

 

Nhìn thấy Ngô Bình như vậy, Lý Dược Sư rất ngưỡng mộ, nói: “Bố, lúc nào thì con mới có thể ngưng tụ thành dây như vậy, từ không thành thật!”  

 

Ngô Bình: “Sớm thôi, khi nào con thành Thiên Tiên thì mới có thể làm được như bố”.  

 

Lý Dược Sư bĩu môi: “Thiên Tiên cũng chẳng có gì lợi hại cả, bây giờ con có thể đánh được Đạo Quân”.  

 

Ngô Bình: “Đó là Thiên Tiên bình thường, bố nói đây là Thiên Tiên của con đường tu tiên Nhân đạo, Bố con chính là Thiên Tiên, con có đánh được không?”  

 

Lý Dược Sư khịt mũi, nói: “Bố, sao tự dưng bố lại câu cá với con, có phải có chuyện gì không?”  

 

Lý Dược Sư thông minh từ nhỏ, lập tức hỏi Ngô Bình.  

 

Ngô Bình cười nói: “Bố thấy bạch long mà con câu khá đặc biệt, nên muốn xem xem. Con rồng kia là câu lên từ chỗ này sao?”  

 

Lý Dược Sư gật đầu: “Đúng vậy. Lúc đó con cũng giật mình, không ngờ nơi này thật sự lại có rồng xuất hiện”.  

 

Ngô Bình khẽ nhíu mày: “Lúc đó, con còn phát hiện gì không?”  

 

Lý Dược Sư: “Trong biển có mùi máu tanh nồng đậm, thu hút đủ các loại cá, cho nên hôm đó mới câu được cả nghìn con cá”.  

 

Gậy trúc trong tay Ngô Bình rung lên, mặt biển khẽ động, một xác rồng được sợi dây kéo lên, dài cả nghìn mét, toàn thân đều màu xanh, là thanh long.  
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom