Dịch Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1767


Chương 1767

“Chủ quản Hình, xin dừng bước. Ở chỗ của tôi có trà sư phong long tỉnh thượng hạng, không bằng chúng ta uống chút trà trò chuyện một lát rồi lại đi, tôi rất có hứng thú muốn nghe tình huống gần đây ở trong nhà.” Bắc Minh Khởi Hiên nói, đứng dậy từ trên ghế ngồi, đưa tay chỉ vào một cái bàn trà cách đó không xa.

Cái bàn này cũng tương tự với cái bàn của Bắc Minh Quân, bàn trà được làm bằng rễ cây cổ thụ màu đen vàng lộ ra ánh sáng sáng bóng.

Ở phía trên có một ấm trà bằng sứ màu trắng và sáu tách trà cùng màu.

Bắc Minh Khởi Hiên ngồi trên một cái ghế nhỏ, cầm lấy cái bình sứ lên rồi lấy hai tách trà ra.

Anh ta nâng tách trà lên, nhìn Hình Uy rồi nói: “Còn đứng đó làm gì nữa, ngồi xuống đi.”

Hình Uy vẫn đứng yên bất động ở trước mặt của anh ta: “Chủ quản Bắc Minh không cần phải khách khí đâu, liên quan đến chuyện của nhà cũ, có chuyện gì xin cứ nói.”

“Bây giờ chúng ta cũng chỉ là tâm sự việc nhà mà thôi, anh không cần phải câu nệ như vậy đâu.” Bắc Minh Khởi Hiên nói xong thì uống một hớp trà: “Nghe nó là Bắc Minh tổng, à không, vợ sắp cưới của chú hai của tôi mất tích rồi, bây giờ đã tìm được chưa vậy?”

“Chủ quản Bắc Minh, cái mà anh hỏi chính là tin tức của cô Phỉ Nhi chứ gì, tôi đã phái người tìm kiếm khắp nơi, bây giờ vẫn còn chưa có bất cứ tin tức nào liên quan đến cô ấy.” Hình Uy trả lời thành thật.

Bắc Minh Khởi Hiên lắc đầu nói: “Tôi nghĩ là sau khi chú hai biết hành động của cô ta, nhất định sẽ rất thất vọng đối với cô ta. Thật sự không nghĩ đến cô ta lại dám làm ra loại chuyện bất kính như vậy, các người cần phải tìm cô ta sớm một chút đó, nếu như bị tôi tìm trước rồi, chỉ sợ là chuyện mà cô ta đó nhận sẽ không nhẹ nhàng giống như với chú hai của tôi đâu.”

Nói đến đây, trong mắt của Bắc Minh Khởi Hiên lóe lên một tia hung ác, Hình Uy rất ít khi nhìn thấy anh ta có phản ứng như vậy.

Cũng khó trách, ai biểu Phỉ Nhi lại phạm vào chuyện không nên làm, có liên quan đến cái chết đột ngột của ông cụ Bắc Minh cơ chứ.

Sau khi hai người trầm mặc một hồi, Bắc Minh Khởi Hiên lại đặt câu hỏi một lần nữa: “Gần đây bà nội thế nào rồi.”

“Cho dù là từ tinh thần hay là thân thể thì bà Bắc Minh cũng coi như không tệ, cậu chủ Khởi Hiên, thật ra cậu có thể trở về thăm bà ấy một chút, bà Bắc Minh vẫn luôn rất nhớ cậu.” Hình Uy biết so với Trình Trình và Dương Dương mà nói, bà Bắc Minh càng hi vọng nhìn thấy Bắc Minh Khởi Hiên hơn.

Lúc này sắc mặt của Bắc Minh Khởi Hiên trở nên yên tĩnh một lần nữa: “Được rồi, tôi sẽ tìm thời gian để trở về thăm bà ấy.”

“Cậu chủ Khởi Hiên, tôi không có thời gian để ở đây nữa, chuyện ngày mai gặp mặt với công ty GT của chúng ta tôi còn phải đi chuẩn bị một chút, tôi xin đi trước.” Hình Uy cũng không chờ Bắc Minh Khởi Hiên mở miệng, quay người liền đi khỏi phòng làm việc của anh ta.

Giờ phút này cũng chỉ còn lại một mình Bắc Minh Khởi Hiên ngồi ở trước khay trà, sao anh ta lại không nghĩ đến muốn về nhà cổ nhà họ Bắc Minh một chuyến được chứ.

Chỉ có điều là hiện tại mối quan hệ của anh ta với Bắc Minh Quân có hơi căng thẳng, anh ta rất khó đảm bảo sau khi bọn họ gặp nhau ở nhà họ Bắc Minh thì sẽ xảy ra chuyện như thế nào.



Bắc Minh Quân nhìn thoáng qua Hình Uy vừa mới trở về từ bộ phận thiết kế: “Cậu đã nói cho nó biết chưa.”

Hình Uy nhẹ gật đầu.

“Nó có nói cái gì không?”
 
Chương 1768


Chương 1768

“Cậu chủ Khởi Hiên nói ngày mai cậu ấy sẽ đến đó đúng giờ hẹn, cậu ấy còn hỏi thăm tình hình gần đây của bà chủ Bắc Minh nữa, tôi có nói là nếu như cậu ấy có thời gian rảnh thì trở về thăm bà ấy một chút, cậu chủ Khởi Hiên đã nói là cậu ấy có rảnh thì sẽ đến.” Hình Uy trả lời thành thật.

Bắc Minh Quân như là có điều suy nghĩ mà nhẹ gật đầu, anh biết là tình cảm bà cháu giữa dì Tâm với Bắc Minh Khởi Hiên khá sâu đậm, chỉ có điều là cậu ta không muốn nhìn thấy mình mà thôi.



Ngày hôm sau, sáng sớm Hình Uy liền lái xe xuất phát từ nhà cũ nhà họ Bắc Minh, Bắc Minh Quân ở trên xe.

Bắc Minh Quân đã nói là không cần Hình Uy phải đón anh mỗi ngày, nhưng mà Hình Uy cảm thấy cần phải chừa lại cho Lạc Kiều một khoảng thời gian.

Trừ cái đó ra thì hiện tại trong căn biệt thự đó còn có bọn người Cố Tịch Dao, Lạc Kiều còn phải nhờ bọn họ chăm sóc giùm.

Trong khoảng thời gian Lạc Kiều vẫn còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, anh ta quyết định chỉ cần thỉnh thoảng đi đến đó một chuyến, hoặc là mỗi ngày đều đi đến đó một chuyến thì cũng có thể.

Khi xe của bọn họ vững vàng dừng ở dưới cửa của khách sạn Daredevil Empire, xe của Bắc Minh Khởi Hiên cũng chạy theo sát ở phía sau.

“Chú hai, không nghĩ tới là chú đến sớm như vậy đó.” Bắc Minh Khởi Hiên nhìn xuyên qua cửa sổ xe rồi nói.

Lúc này Bắc Minh Quân đã bước xuống xe, anh cúi đầu xuống nhìn thoáng qua Bắc Minh Khởi Hiên: “Cậu cũng đến không muộn.”

“Mệnh lệnh của chú hai, tôi nào dám chống lại cơ chứ.” Bắc Minh Khởi Hiên nói xong thì tắt máy xuống xe.

Hình Uy đứng ở sau lưng của Bắc Minh Quân, theo lễ phép nhẹ gật đầu với Bắc Minh Khởi Hiên.

“Chú hai, tôi nghe nói lần này là công ty GT không đi tìm các tập đoàn bất động sản lớn mà lại đặc biệt đến tìm Bắc Minh thị chúng ta, xem ra đều là dựa vào mặt mũi của chú hết.” Bắc Minh Khởi Hiên ngoài cười nhưng trông không cười, đi vòng qua chiếc xe đến trước mặt của Bắc Minh Quân.

Bắc Minh Quân cũng không khiêm tốn, nhìn thoáng qua Bắc Minh Khởi Hiên rồi nói: “Công trình của tập đoàn Gia Mậu tiến triển như thế nào rồi? Nếu như gặp phải vấn đề gì thì cũng đừng có ngại nói ra, tính chất và chất lượng được Bắc Minh thị đặt lên hàng đầu.”

“Chú hai, chú cứ yên tâm đi, điểm này tôi vẫn luôn nắm giữ rất tốt, sẽ không để cho cơ nghiệp do một tay của ông nội lập nên hủy đi trong tay của tôi.” Bắc Minh Khởi Hiên lộ ra dáng vẻ rất tự tin.

Văn phòng tạm thời của công ty GT được thiết lập ở trong khách sạn Daredevil Empire, chuyện này làm Bắc Minh Quân cảm thấy có chút bất ngờ, bởi vì anh không hề hay biết.

Nhưng mà như thế này cũng có thể nhìn ra được thành ý và thái độ muốn hợp tác với Bắc Minh thị của bọn họ.

Mọi người Bắc Minh Quân đi vào trong đại sảnh, tiếp đãi bọn họ chính là giám đốc sảnh, đêm qua Hình Uy đã nói là sẽ đến đây dặn dò bọn họ phải chú ý.

“Bắc Minh tổng, mời đi qua bên này theo tôi.” Giám đốc sảnh mang theo nụ cười chân thành dẫn đường cho Bắc Minh Quân đi lên tấm thảm màu đỏ đi đến thang máy.

Sau sự cố thang máy, khách sạn Daredevil Empire đã thay đổi tất cả các thang máy một lần, ngoài chuyện đó thì còn tăng cường nhân viên an ninh và cơ sở vật chất.

Bọn họ đi thang máy đến phòng họp, hội trường đã được sắp xếp xong.

Lúc này có một người đàn ông mặc âu phục màu đen đang đứng ở cửa, trên mặt mang theo nụ cười, vươn tay ra chào đón.
 
Chương 1769


Chương 1769

“Anh chắc chắn là Bắc Minh Quân, tổng giám đốc của tập đoàn Bắc Minh thị, không ngờ là mọi người đến đây sớm như vậy. Mời vào bên trong ngồi, tổng giám đốc của chúng tôi sẽ đến rất nhanh thôi.”

Bắc Minh Quân đơn giản nắm tay với anh ta một cái.

Chỉ nhìn thấy người này bất quá cũng khoảng chừng ba mươi tuổi, cao một mét bảy, đầu lệch qua một bên, mang theo một cái kính mắt có chút dày.

“Anh là.” Bắc Minh Quân hỏi.

Người đàn ông lập tức lấy ra một xấp danh thiếp từ trong túi đồ tây của mình, sau đó rút ra một tờ, hai tay cung kính đưa đến trước mặt của Bắc Minh Quân: “Tôi họ Tất, tên một chữ Hòa, là người phụ trách phòng làm việc của công ty GT ở đây.”

Bắc Minh Quân nhận lấy rồi nhìn một chút, sau đó giao danh thiếp cho Hình Uy đang đứng ở bên cạnh.

Một nhóm người đi vào trong hội trường, sau khi phân chỗ ngồi cho chủ và khách, Bắc Minh Quân nhìn Tất Hòa ngồi ở phía đối diện: “Tôi biết công ty GT của các người là một công ty quốc tế rất lớn, nhưng mà tôi lại không hiểu rõ, nếu như các người muốn triển khai thị trường ở nơi này, tại sao cần phải chuyển trụ sở về đây, chuyện này có phải là hơi ra quân ào ạt rồi không?”

Tất Hòa mỉm cười, sau đó nhún vai nói: “Bắc Minh tổng, thật ra thì về phần tại sao thì tôi cũng không rõ ràng cho lắm, đây chính là quyết định của tổng giám đốc chúng tôi.”



Câu trả lời như thế này làm cho Bắc Minh Quân, Bắc Minh Khởi Hiên và Hình Uy đều cảm giác có chút bất ngờ.

Nhưng mà Bắc Minh Quân đã lăn lộn trong thương trường nhiều năm như vậy rồi, anh cũng đã có nghe đôi chút về tổng giám đốc của công ty GT.

Nghe nói là trên cơ bản ở công ty GT không có người nào nhìn thấy được mặt của vị tổng giám đốc này, thậm chí từ xưa đến nay tổng giám đốc này cũng không tham gia vào hoạt động vận hành của công ty.

Lần nào cũng sẽ ủy thác cho một người đến phụ trách toàn bộ công việc.

“Chuyện này cũng thật ngại, anh có thể làm chủ cho ông chủ của anh được à?” Dù sao thì Bắc Minh Khởi Hiên vẫn còn là con nghé mới đẻ, mặc dù là tối hôm qua anh ta cũng đã điều tra được một vài thông tin liên quan đến công ty GT.

Bất quá cũng chỉ biết chút rau ria mà thôi.

Tất Hòa nhìn Bắc Minh Khởi Hiên một chút, không trả lời anh ta mà là nhìn về phía của Bắc Minh Quân: “Bắc Minh tổng, xin hỏi vị này là?”

“Đây chính là chủ quản bộ phận thiết kế của Bắc Minh thị chúng tôi, Bắc Minh Khởi Hiên. Sau khi biết tập đoàn GT của mọi người muốn xây dựng trụ sở ở chỗ này, tôi muốn dẫn cậu ta đến đây để mở mang kiến thức một chút.” Giọng nói của Bắc Minh Quân rất bình thản.

Tất Hòa nhẹ gật đầu: “Bắc Minh Khởi Hiên… nếu như tôi đoán không sai, chắc có lẽ anh ta là cháu của Bắc Minh tổng, tôi nghe nói là dự án với tập đoàn Gia Mậu là do một tay anh ta thiết kế.”

Lời này vừa mới nói ra, khóe miệng của Bắc Minh Khởi Hiên lập tức cong lên, anh ta nghiêng đầu qua nhìn Bắc Minh Quân ở bên cạnh.

Giống như là đang nói: có thấy không, tôi chỉ lấy được hạng mục của tập đoàn Gia Mậu, bây giờ đã có thể nói là có chút danh tiếng.

Bắc Minh Quân nhẹ gật đầu, trên mặt vẫn lộ ra biểu cảm bình tĩnh y như cũ: “Xem ra anh Tất có chuẩn bị mới đến đây, đã như vậy thì chúng ta cứ trực tiếp đi vào chủ đề chính luôn đi, trụ sở tập đoàn GT của mọi người có yêu cầu cụ thể là gì.”

“Ha ha, những chuyện này cũng dễ nói thôi, tôi biết lúc Bắc Minh tổng vẫn còn chưa điều hành tập đoàn Bắc Minh thị thì đã làm một nhà thiết kế nổi tiếng ở châu âu, cho nên tôi cảm thấy nếu là như thế này, không bằng anh cứ căn cứ vào sự hiểu biết đối với công ty của chúng tôi, đưa ra một phương án thiết kế, như thế nào?”
 
Chương 1770


Chương 1770

Lời này vừa mới nói ra, Bắc Minh Quân không có phản ứng gì lớn, nhưng mà ở trong lòng của Bắc Minh Khởi Hiên lại chấn động.

Câu nói này của Tất Hòa có thể nói là đều vạch tất cả các yêu cầu ra, cũng có thể nói là không thèm nhắc tới bất cứ yêu cầu nào.

Chuyện này đối với nhà thiết kế mà nói, nó có một độ khó nhất định.

Bắc Minh Quân cười nói: “Chuyện này không thành vấn đề, nhưng mà anh Tất, tôi có một yêu cầu nhỏ.”

“Mời Bắc Minh tổng nói.”

Lúc này Bắc Minh Quân vươn tay ra nhẹ nhàng vỗ vỗ Bắc Minh Khởi Hiên ở bên cạnh: “Tôi cũng muốn để cho cậu ấy tham dự cùng, cậu ấy chính là người mới, một cơ hội khó có được như thế này cũng không phải là người nào cũng có thể gặp được.”

Trong lòng của Bắc Minh Khởi Hiên hiểu ra ngay lập tức, Bắc Minh Quân đây là muốn cùng kéo anh ta xuống nước chung, so tài một trận.

Đối với lời mời như thế này, sao Bắc Minh Khởi Hiên có thể từ chối được chứ: “Cảm ơn Bắc Minh tổng đã coi trọng tôi mấy phần, anh cứ yên tâm đi, tôi sẽ dốc hết sức của mình.”

“Như vậy thì tốt quá rồi.” Bắc Minh Quân mỉm cười.

Lúc này Tất Hòa mở miệng nói: “Bắc Minh tổng, giữa chúng ta đã đạt thành hiệp nghị rồi, vậy thì chúng ta ký một phần hợp đồng đi.”

Anh ta nói xong thì liền đưa phần hợp đồng đã được chuẩn bị từ sớm, bản chính bản phụ đều được đưa tới.

“Không thành vấn đề.” Sau khi Bắc Minh Quân nhìn các điều khoản của hợp đồng, không phát hiện ra chuyện gì bất ổn, thế là ký tên mình ở phía trên.

Các thủ tục liên quan cũng đã làm xong, Bắc Minh Quân cúi đầu nhìn đồng hồ ở trên cổ tay: “Anh Tất, nếu như không còn chuyện gì khác, có phải chúng tôi cũng nên rời đi rồi không?”

“Không thành vấn đề, những người khác thì có thể đi rồi, nhưng mà Bắc Minh tổng vẫn nên ở lại nơi này một chút.” Tất Hòa nói xong thì nở nụ cười, anh ta chậm rãi đứng dậy.

Hình Uy luôn đứng ở bên người của Bắc Minh Quân, cảnh giác nhìn quanh bốn phía, sau đó nói với Tất Hòa: “Anh Tất, anh có ý gì.”



Không riêng gì Hình Uy đề cao cảnh giác, ngay cả Bắc Minh Khởi Hiên cũng cảm giác có chút bất ngờ.

Chỉ có Bắc Minh Quân vẫn bình tĩnh như cũ, anh nhẹ nhàng phất tay áo kêu Hình Uy không cần phải khẩn trương như vậy.

Sau đó móc một hộp thuốc được chế tác vô cùng tinh xảo từ trong túi, lấy ra ba điếu thuốc.

Một điếu đưa cho Tất Hòa đang ngồi đối diện của mình, một điều khác thì tiện tay đưa cho Bắc Minh Khởi Hiên, còn một điều khác để lại cho mình.

Tất Hòa cười nói: “Bắc Minh tổng, cảm ơn ý tốt của anh, tôi không hút thuốc.” Nói xong lại đưa điếu thuốc trở về.

Bây giờ Bắc Minh Khởi Hiên thỉnh thoảng cũng sẽ hút vài điếu, không vì cái gì khác, nhiều khi chính là vì để thư giãn áp lực ở trong lòng, cho nên anh ta cũng không từ chối, thành thạo bỏ vào trong miệng.

Lúc này Hình Uy lại nhanh chóng lấy ra cái bật lửa đốt thuốc cho Bắc Minh Quân, rồi lại cho Bắc Minh Khởi Hiên.
 
Chương 1771


Chương 1771

Sau khi Bắc Minh Quân hít một hơi khói thật sâu, nhìn Tất Hòa rồi nói: “Có chuyện gì mà lại không thể nói trên bàn?”

Tất Hòa nhẹ giọng cười một tiếng, nhìn hợp đồng đã ký xong ở trong tay, sau đó nói: “Anh Bắc Minh, đây chính là do ông chủ của tôi đã dặn dò tôi làm như vậy. Về phần tại sao, tôi cảm thấy là một lát nữa anh nên trực tiếp hỏi ông chủ của chúng tôi đi.”

Bắc Minh Quân nghe xong, lông mày ở một bên hơi nhếch lên một chút: “Ha ha, nghe đồn là tổng giám đốc của công ty GT các người là một nhân vật thần bí, hành tung bí ẩn, gần như là chưa từng có người nào nhìn thấy diện mạo thật sự của anh ta, không ngờ là ngày hôm nay tôi may mắn có thể gặp anh ta một lần.”

“Bắc Minh tổng quá lời rồi, nhưng mà hoàn toàn chính xác là tổng giám đốc của chúng tôi vẫn luôn cực kỳ ít xuất hiện trước mặt của công chúng.” Tất Hòa nói xong, đứng dậy cầm lấy hợp đồng đi vòng qua cái bàn đến cửa phòng hội nghị.

Quay người lại, đưa tay làm dấu mời Hình Uy và Bắc Minh Khởi Hiên: “Mời hai vị ra ngoài chờ với tôi.”

“Ông chủ…” Hình Uy lo lắng nhìn Bắc Minh Quân.

“Cậu cứ mang Khởi Hiên đi ra đi, đi xuống đại sảnh dưới lầu chờ tôi, tôi có thể ứng phó ở chỗ này, cứ yên tâm đi.” Bắc Minh Quân rất bình thản.

Hình Uy nhẹ gật đầu, sau đó nói với Bắc Minh Khởi Hiên: “Cậu chủ Khởi Hiên, chúng ta đi ra ngoài thôi.”

Thật ra thì Bắc Minh Khởi Hiên rất tò mò rốt cuộc tổng giám đốc của tập đoàn GT là thần thánh phương nào mà lại làm ra chuyện thần bí như vậy.

Nhưng mà người ta cũng đã yêu cầu nói chuyện đơn độc với chú hai của mình, vậy thì cũng không còn gì để nói nữa rồi.

Sau khi anh ta đi ngang qua người của Bắc Minh Quân, đưa tay nhẹ nhàng vỗ vào vai của anh: “Chú hai, nắm chắc cơ hội lần này nha, Bắc Minh thị của chúng ta phải nhờ vào chú rồi.”

Chờ sau khi ba người Tất Hòa, Hình Uy và Bắc Minh Khởi Hiên đi rồi, ở trong phòng họp chỉ còn lại một mình Bắc Minh Quân ngồi đó. Năm phút đồng hồ trôi qua, mười phút đồng hồ trôi qua, tổng giám đốc thần bí của tập đoàn GT từ đầu đến cuối cũng không lộ diện.

Ở trong phòng họp tràn ngập hương vị thuốc lá nhàn nhạt, trong cái gạt tàn thuốc ở trên bàn, đầu mẩu thuốc đã có hai cái.

Mặc dù là như thế, Bắc Minh Quân lại không hề lộ ra là mình nôn nóng hay là không kiên nhẫn.

Bất kể nói như thế nào, nơi đây chính là sân nhà của anh, không cần phải lo lắng những người khác chơi trò mờ ám gì.

Lúc anh ném đầu thuốc thứ ba vào trong cái gạt tàn thuốc, liền nghe thấy cửa phòng họp bị người khác đẩy ra.

Một người đàn ông bước vào.

Bắc Minh Quân ngồi đưa lưng với cửa của phòng họp, cho nên anh không thể nhìn thấy hình dạng của người đến đây lập tức.

Người kia vừa mới bước vào cửa thì liền phát ra một tràng cười sảng khoái, âm thanh đó vang lên, có thể thấy được sức lực của người đàn ông này dồi dào bao nhiêu.

Tiếng cười qua đi: “Để tổng giám đốc của tập đoàn Bắc Minh thị chờ tôi ở chỗ này trong thời gian lâu như vậy thật sự có chút xấu hổ, nhưng mà cũng không có cách nào khác, lúc nãy trong tay tôi có một số việc vẫn còn chưa xử lý xong.”

Theo âm thanh phát ra, người đàn ông đó đi vòng qua cái bàn đi đến vị trí lúc nãy của Tất Hòa thì dừng chân lại.
 
Chương 1772


Chương 1772

Bắc Minh Quân hơi nhíu mày lại nhìn người đang đứng trước mặt mình, một người đàn ông mặc một chiếc áo khoác len màu đen, vẫn luôn cúi đầu xuống sắp xếp đồ ở trên tay.



Bắc Minh Quân híp hai mắt lại, không biết là có chuyện gì xảy ra, anh luôn cảm thấy tổng giám đốc của tập đoàn Lục Lộ trong truyền thuyết cho dù là từ thân hình hay là tiếng nói đều rất giống như là một người mà anh đã từng gặp.

Chỉ có điều là lúc này người đó chắc còn đang ở Sabah, huống chi cũng cảm thấy hắc đạo và tổng giám đốc của tập đoàn không phải là cùng một con đường.

Có vẻ là mấy ngày nay anh bận đến nỗi đầu óc hơi choáng váng rồi, nếu không thì tại sao lại sinh ra một loại ảo giác không phù hợp với thực tế như vậy.

Có điều rất nhanh liền cho anh thấy sự thật, đây không phải là ảo giác, mà quả thật đó chính là sự thật.

Chỉ nhìn thấy sau khi người kia xử lý đồ ở trong tay rồi, bỗng nhiên ngẩng đầu lên nhìn Bắc Minh Quân cười nói: “Quân, chúng ta lại gặp nhau rồi.”

Mạc Cẩm Thành!

Thật sự làm cho Bắc Minh Quân không thể tin nổi, còn làm cho anh cảm thấy đây cũng chỉ là do anh sinh ra một ảo giác.

“Sao vậy, có phải là cảm thấy không tin được không? Một lão đại xã hội đen mà lại làm tổng giám đốc của một tập đoàn nổi danh, thật ra cũng không khó để giải thích nếu như cậu muốn nghe.” Cánh tay của Mạc Cẩm Thành khoác lên trên bàn hội nghị, hai tay khoanh lại.

Bắc Minh Quân nhẹ nhàng khoác tay áo: “Mạc tổng, vô cùng xin lỗi, tôi không có thời gian và hứng thú để nghe những câu chuyện truyền thuyết của ông. Kêu tôi ở lại đây, chắc không phải là muốn gặp mặt ông đơn giản như vậy chứ.”

“Quân, là cậu đã suy nghĩ nhiều rồi, hiếm khi đến gặp cậu một lần còn phải tìm lý do nữa. Thật ra tôi đến đây gặp cậu cũng là bởi vì mẹ của cậu…” Mạc Cẩm Thành còn muốn nói tiếp, nhưng mà đã bị Bắc Minh Quân cắt ngang.

Bắc Minh Quân đứng dậy phất tay nói: “Ông không cần phải nói chuyện thay cho bà ấy đâu.” Nói xong thì cúi đầu nhìn đồng hồ: “Thật ngại quá, Mạc tổng, tôi còn có rất nhiều chuyện còn phải làm, tha thứ không thể tiếp đón được.”

Nói xong, anh cũng không quay đầu lại mà đi về phía cửa phòng hội nghị, kéo cửa liền đi ra bên ngoài.

Mạc Cẩm Thành nhìn bóng lưng rời đi của Bắc Minh Quân, ông ta không khỏi lắc đầu.

Lúc này cửa phòng họp mở ra một lần nữa, Dư Như Khiết đi vào từ bên ngoài, trên mặt tràn đầy biểu cảm nghi hoặc.

“Cẩm Thành, cũng chưa tới mấy phút mà sao Quân lại đi rồi, anh đã nói gì với thằng bé vậy?”

Mạc Cẩm Thành thở dài một hơi, đi vòng qua cái bàn đến bên cạnh của bà, trên mặt không khỏi mang theo chút tức giận: “Thằng con bất hiếu này, anh vừa nhắc tới em thì nó liền quay đầu rời đi, căn bản cũng không cho anh có cơ hội nói tiếp.”

“Thôi bỏ đi, trước khi đến đây em đã nghĩ đến cục diện như vậy rồi, vì để cho hai mẹ con bọn em đoàn tụ với nhau mà phải di chuyển cả tập đoàn đến đây. Cẩm Thành, cần gì phải làm như vậy chứ.” Trong mắt của Dư Như Khiết lộ ra biểu cảm mất mát.

Có lẽ bởi vì người đã già rồi, ngoại trừ người bạn đời của mình, càng muốn ở cùng một chỗ với con cái hơn.
 
Chương 1773


Chương 1773

Một đời người sống mấy chục năm, trên thực tế thời gian ở cùng với con lại rất ngắn, nhất là thời đại giống như bây giờ, vì lý tưởng và cuộc đời của mình, có rất nhiều con cái đến cuối cùng cũng đều cao chạy xa bay.

Mạc Cẩm Thành cũng là bởi vì nhìn thấy sau khi bọn người Bắc Minh Quân đi rồi, Dư Như Khiết liền trở nên bắt đầu thường xuyên lâm vào trong hồi ức, có khi còn lấy ra ảnh chụp lúc trước mà nhìn ngắm.

Để thỏa mãn tâm nguyện này của Dư Như Khiết, Mạc Cẩm Thành có dự định dẫn bà trở về thành phố A rất sớm.

Nhưng mà suy nghĩ thì dễ, làm lại có chút khó khăn.

Lo lắng bà đặt chân lên mảnh đất thành phố A ngày một lần nữa sẽ tức cảnh sinh tình

Nhất là có lẽ sẽ nhìn thấy người đã từng làm bà tổn thương, Bắc Minh Chính.

Không biết là Dư Như Khiết có thể chịu đựng được không.

Mãi cho đến sau này trong một lần ngẫu nhiên ông ta biết được Bắc Minh Chính đã mất mạng trong một sự cố ngoài ý muốn, Mạc Cẩm Thành cảm thấy đây có lẽ là một cơ hội tốt để trở về.

Nhưng mà lấy danh nghĩa gì để trở về cơ chứ? Đây là một vấn đề nan giải được đặt ra ở trước mắt của ông.

Bởi vì nếu như chỉ đơn thuần mang Dư Như Khiết trở về, nếu như là vô duyên vô cớ thì bà ấy nhất định sẽ không muốn trở về.

Thế là sau khi suy nghĩ vài ngày, đột nhiên lại nghĩ đến đã lâu rồi ông không tự mình quản lý tập đoàn GT.



Tập đoàn GT là một công ty do Mạc Cẩm Thành điều khiển trong âm thầm, mục đích là muốn sau này mình và Dư Như Khiết có thể sống một cuộc sống yên bình.

Bởi vì chính mình có bối cảnh xã hội đen, cho nên không thể công khai thân phận tổng giám đốc của tập đoàn GT của ông ta, để tránh tạo thành hiệu ứng tiêu cực cho tập đoàn.

Bây giờ là cơ hội quay về thành phố A, vậy thì cứ lấy nguyên nhân mở rộng trụ sở tập đoàn GT, di chuyển trụ sở về đây.

Không chỉ có như thế, vì để cho hai mẹ con Dư Như Khiết và Bắc Minh Quân nhanh chóng nhận nhau, ông còn nghĩ đến nếu như đã di chuyển trụ sở đến đây rồi, vậy thì trụ sở của trụ sở nên để cho Bắc Minh thị xử lý, như thế này thì sẽ có rất nhiều cơ hội để bọn họ gặp nhau.

Mặc dù là ông biết Bắc Minh Quân cũng không muốn gặp Dư Như Khiết, nhưng mà từ đầu đến cuối Mạc Cẩm Thành đều cho rằng máu mủ tình thâm, cuối cùng rồi sẽ có một ngày mẹ con của bọn họ sẽ xóa tan hiềm khích trước đó.

Bây giờ ông ta nhìn thấy phản ứng của Bắc Minh Quân như vậy, tuyệt đối cũng không lạ lẫm.

Lại nhìn thấy biểu cảm mất mát của Dư Như Khiết, ông ta nhẹ nhàng ôm bà vào lòng: “Không có chuyện gì đâu, cho nó một chút thời gian nữa đi, nó sẽ từ từ chấp nhận em thôi.”



Bắc Minh Quân nghiêm mặt nổi giận đùng đùng đi ra từ trong thang máy, trực tiếp đi ra cửa của khách sạn.

“Ông chủ.” Hình Uy nhìn thấy anh đã đi ra, cũng không dừng lại trong đại sảnh nói chuyện với bọn họ, hơn nữa trong giây phút ngắn ngủi nhìn thấy anh, anh ta nhìn thấy sắc mặt của ông chủ thật sự không tốt.

Chẳng lẽ là đã gây ra chuyện gì đó không vui với tổng giám đốc của tập đoàn GT?
 
Chương 1774


Chương 1774

Bây giờ cũng không có thời gian để suy nghĩ nhiều như vậy, sau khi Hình Uy gọi anh một tiếng thì nhanh chóng bước theo.

Bắc Minh Khởi Hiên bưng một ly cà phê vẫn còn bốc hơi nóng, không nhanh không chậm bước theo.

“Ông chủ…” Lúc Hình Uy chạy đến, Bắc Minh Quân đã đứng ở bên cạnh cửa xe.

“Mở cửa ra.” Bắc Minh Quân vẫn chưa nguôi cơn tức.

Hình Uy vội vàng mở cửa xe ra.

Bắc Minh Quân kéo cửa ra ngồi xuống: “Trở về công ty.”

Hình Uy vội vàng ngồi vào trong ghế lái, khởi động xe.

Lúc Bắc Minh Khởi Hiên bưng cà phê nóng chậm rãi ung dung đi ra, cũng chỉ nhìn thấy bóng lưng chiếc xe màu đen của Bắc Minh Quân nhanh chóng hòa vào trong dòng xe cộ đang lui tới.

Bắc Minh Khởi Hiên nở nụ cười, uống một hơi cạn sạch phần cà phê còn lại, ném vào trong thùng rác cách mình không xa một cách chuẩn xác, sau đó bước lên xe.



Trên đường trở về tập đoàn, Hình Uy thông qua kính chiếu hậu, nhìn thấy cảm xúc của Bắc Minh Quân ngồi ở ghế sau vẫn luôn không tốt.

Anh ta biết rõ tính tình của Bắc Minh Quân, vào thời điểm này không muốn bị những người khác làm phiền.

Rất nhanh, Hình Uy lái xe đến dưới lầu của tập đoàn Bắc Minh thị.

“Ông chủ, chúng ta đến rồi.” Hình Uy cẩn thận nói một câu.

Bắc Minh Quân cũng không bước xuống xe, mà là ngửa mặt ra dựa trên chỗ ngồi nhắm mắt lại.

Lúc này chuyện mà anh cần nhất đó chính là bình phục lại tâm trạng của mình.

Mấy phút trôi qua, xe của Bắc Minh Khởi Hiên cũng chạy tới, anh ta dừng xe ở phía sau xe của Bắc Minh Quân.

Sau khi bước xuống xe, anh ta phát hiện xe của Bắc Minh Quân vẫn còn chưa tắt máy, thế là bước lên phía trước đưa tay nhẹ nhàng gõ vào kính xe bên ghế lái.

Cửa kính chậm rãi mở ra, Hình Uy đưa đầu ra ngoài: “Cậu chủ Khởi Hiên, có chuyện gì không?”

Bắc Minh Khởi Hiên dùng cằm chỉ ra đằng sau xe: “Có phải là chú hai vẫn còn đang ở bên trong không?”

Hai mắt của Hình Uy nhìn ra đằng sau, sau đó nhẹ gật đầu.

Bắc Minh Khởi Hiên mỉm cười, anh ta xoay người lại một tay khoác lên trên khung cửa sổ ở chỗ ghế lái, nhìn thoáng qua Bắc Minh Quân đang ngồi ở phía sau.

“Chú hai, chú không sao đó chứ? Vụ làm ăn này cũng đã ký tên rồi, nếu như chú không làm vậy thì tôi rất tình nguyện xử lý tàn cuộc này giúp cho chú.”

Một lát sau liền nghe thấy Bắc Minh Quân ở đằng sau chậm rãi nói một câu: “Hình Uy, lái xe đi.”

“Vâng ông chủ, cậu chủ Khởi Hiên, thật ngại quá, mong cậu nhường đường một chút.”

Đợi đến khi Bắc Minh Khởi Hiên rút cánh tay về, cửa xe từ từ đóng lại, ngay sau đó biến mất trong tầm mắt của Bắc Minh Khởi Hiên một lần nữa.



Hình Uy lái xe trong dòng xe cộ không có mục đích.

Một lát sau anh ta mới dám mở miệng hỏi: “Ông chủ, chúng ta đi đâu vậy?”
 
Chương 1775


Chương 1775

Bắc Minh Quân xoa xoa hai mắt, chậm rãi nói một câu: “Văn phòng luật sư Chi Lâm.”

Hình Uy nghe xong, đây không phải là chỗ làm việc của cô chủ hả? Anh ta nhìn đồng hồ ở trên xe, bây giờ là thời gian mà cô ấy làm việc.

Thế là anh ta đạp xuống chân ga, ô tô nhanh chóng lái về phía văn phòng luật.

Đến dưới lầu của văn phòng luật sư, Hình Uy dừng xe.

Anh ta biết là Bắc Minh Quân chắc chắn sẽ không đi lên tìm Cố Tịch Dao, chỉ là bởi vì anh cũng không muốn nhìn thấy Vân Chi Lâm mà thôi.

“Ông chủ, có cần tôi đi lên lầu mời cô xuống đây hay không?”

Bắc Minh Quân nhẹ gật đầu.



Lúc này đã sắp đến thời gian nghỉ trưa, Vân Chi Lâm bước ra từ trong phòng làm việc, giống như là thường ngày chuẩn bị rủ Cố Tịch Dao đi ra ngoài dùng cơm trưa.

Chỉ là lúc này cửa của khu làm việc mở ra Hình Uy bước vào từ bên ngoài.

Anh ta nhẹ gật đầu với Vân Chi Lâm, sau đó đi thẳng đến khu làm việc của Cố Tịch Dao.

Nhìn thấy Hình Uy đang đứng ở trước mặt của mình, Cố Tịch Dao hơi giật mình và bất ngờ: “Hình Uy, anh đến đây để làm gì vậy, có phải là anh muốn gặp Kiều Kiều không? Bây giờ hai người cũng đã làm lành với nhau rồi, trực tiếp đi tìm cô ấy là được, cần gì phải kêu tôi truyền lời cho hai người.”

“Cô chủ, không phải là tôi muốn tìm cô, mà là ông chủ muốn tìm cô.”

Cố Tịch Dao và Vân Chi Lâm nghe xong thì đều nhíu mày lại, anh lại suy nghĩ cái gì nữa đây?

Vân Chi Lâm mỉm cười với Cố Tịch Dao: “Xem ra là trưa ngày hôm nay anh phải đi ăn một mình rồi.”

Thật ra thì Cố Tịch Dao cũng rất muốn từ chối Hình Uy, bởi vì cô cũng không muốn gặp lại Bắc Minh Quân, nhưng mà dựa vào mặt mũi của Hình Uy và Lạc Kiều, cô vẫn nên đi gặp anh một chút.

“Chi Lâm, xin lỗi nha.” Cố Tịch Dao nói xong thì cầm lấy túi xách của mình đi ra khỏi phòng, đi theo Hình Uy bước ra khỏi văn phòng luật sư.

“Cô chủ, mời lên xe.” Lúc này Hình Uy đã mở cửa xe ra, một cái tay che ở trên mui xe.

Cố Tịch Dao nhìn thấy Bắc Minh Quân đang ở bên trong, nhưng mà lúc này cô cũng chỉ đành ngồi xuống.

Hình Uy đi vòng qua đầu xe ở phía trước, ngồi lên ghế lái.

“Ông chủ, chúng ta đi đâu đây?”

Bắc Minh Quân nhìn thấy Cố Tịch Dao đã đến rồi: “Chúng ta đi ra ngoài ăn cơm đi, về phần địa điểm thì em cứ chọn đi.”

Cố Tịch Dao suy nghĩ một chút, sau đó liền chỉ Hình Uy lái xe đến cửa hàng mà cô đã ăn nem rán vào lần trước.

Bắc Minh Quân mở cửa bước xuống xe, ngẩng đầu lên nhìn thấy đây là một cửa hàng không đáng chú ý tới, thức ăn ở nơi này là loại giá rẻ, thậm chí cũng không quá ba mươi nghìn đồng.

“Sao vậy, có phải là anh không thường đến mấy cửa hàng như thế này không? Cũng khó trách, tổng giám đốc giống như là anh bình thường đã quen ăn nhân sâm bào ngư, đến đây không quen cũng là chuyện bình thường thôi, trưa ngày hôm nay anh cứ ở đây đi.” Cố Tịch Dao nói, tự mình bước lên bậc thang đi vào trong.

“Hôm nay cô Cố lại đến đó à, cô muốn dùng món gì.” Chủ tiệm rất nhiệt tình tiến lên chào đón.

Lúc này Bắc Minh Quân và Hình Uy cũng đi đến.
 
Chương 1776


Chương 1776

Chủ quán nhìn thấy ở đằng sau có hai người đi đến, cho dù là quần áo hay là khí chất đều lộ ra một loại khí thế bất phàm, nhất là người đàn ông không mang theo cảm xúc trên gương mặt đang đi ở phía trước, càng tản ra một loại hương vị quý khí.

“Mời hai người tìm một chỗ ngồi xuống, chờ cô gái này gọi đồ ăn xong rồi thì tôi sẽ đến phục vụ hai người.”

Cố Tịch Dao nở nụ cười với chủ quán: “Bọn họ đi cùng với tôi đó, đồ ăn ấy à, ông cứ xem rồi mang lên đi, mấy món sở trường gì đó không cần phải tiếc tiền cho bọn họ đâu.”

Chủ quán cười, hơi nhẹ gật đầu: “Cô Cố, hai quý khách xin chờ một lát, chốc nữa tôi sẽ mang lên ngay.”

Ông ta nói xong thì quay người đi vào trong khu bếp ở đằng sau, rất nhanh liền mang lên một khay trà: “Mời ba người dùng trà trước, đồ ăn rất nhanh sẽ được mang lên.”



Bắc Minh Quân, Hình Uy, còn có Cố Tịch Dao ngồi bên ba phía của một chiếc bàn, mỗi người đều ngồi trên một cái băng ghế dài.

Bắc Minh Quân nhìn quanh bốn phía, quy mô của quán ăn này cũng không coi là lớn bao nhiêu, hơn nữa bây giờ đang là giờ cơm, nhưng mà không có một người nào bước vào.

“Sao em lại chọn một nơi dùng cơm như thế này vậy? Tôi thấy ở đây cũng không có cái gì ngon miệng, không bằng chúng ta đi ra ngoài tìm nhà hàng đi.” Bắc Minh Quân nói.

“Này sao thể được chứ, tôi cũng đã gọi món xong rồi.” Cố Tịch Dao vội vàng nói.

“Chuyện này thì dễ thôi, tôi thấy là đồ ăn ở trong quán ăn này cũng không đắt, bỏ ra ba trăm nghìn, không cần tính cũng biết đủ doanh thu một ngày buôn bán của ông ta.” Bắc Minh Quân nói xong thì liền ra hiệu kêu Hình Uy bỏ tiền rời đi.

Cố Tịch Dao lắc đầu nói: “Mấy người thích ăn ở đâu thì cứ đi ăn ở chỗ đó đi, tôi nhất định phải ăn ở chỗ này.”

Lần này Bắc Minh Quân cũng không động đậy nữa.

Hình Uy lần lượt lấy hai tách trà ở trong khay ra đưa cho Bắc Minh Quân và Cố Tịch Dao, cái còn lại thì để cho mình.

Sáng ngày hôm nay vốn muốn đến đó để ký hợp đồng, nhưng mà sau đó nhìn thấy Mạc Cẩm Thành lại nhắc đến mẹ của anh.

Mặc dù là cơn giận đã tiêu tan không ít, nhưng mà tâm trạng của anh vẫn không tốt như cũ. Anh nâng tách trà lên, nước trà vừa ấm nóng, nhấp một hớp nhỏ.

Lông mày đang cau chặt của anh có chút giãn ra một cái, cũng không tệ lắm, anh cầm tách trà lên, cả người đều cảm giác nhẹ nhàng hơn một chút.

Sau đó anh lại uống một ngụm lớn, sau đó lại liên tục gật đầu: “Loại trà bát bảo này rất ngon.”

“Ồ, không nghĩ đến là anh còn có thể nói ra tên của nó nữa đó.” Cái này hoàn toàn để cho Cố Tịch Dao cảm thấy hơi bất ngờ.

Bắc Minh Quân khinh bỉ nhìn Cố Tịch Dao một chút: “Sao vậy, đừng cho là tôi sinh ra trong gia đình phú quý thì không dính khói lửa trần gian.”

“Nói đi, ngày hôm nay anh gọi tôi ra đây, tôi sẽ không cho rằng anh muốn tìm tôi để dùng cơm đơn giản như vậy đâu. Anh chính là cái dạng “con cú vào nhà không có việc gì thì sẽ không vào”.” Bây giờ Cố Tịch Dao nói chuyện với Bắc Minh Quân cũng đã không còn gì để cố kỵ, có cái gì thì nói cái đó.

Biểu cảm có chút buông lỏng lúc nãy của Bắc Minh Quân lại dần dần đông cứng lại, anh vừa muốn mở miệng nói chuyện, cái màn cửa ở sau bếp mở ra.
 
Chương 1777


Chương 1777

Chủ quán bước nhanh từ bên trong ra, một tay nâng một cái khay, ở bên trong sắp xếp mấy món ăn nhỏ.

Ông ta nhanh chóng bỏ những món ăn lên trên bàn, tám món tám kiểu đầy đủ to nhỏ, trong đó có nem rán mà Cố Tịch Dao thích nhất.

“Mọi người từ từ dùng bữa.” Chủ quán nói xong thì quay người trở về bếp.

Lúc này Bắc Minh Quân cũng không nói chuyện, cầm lấy đũa gắp một miếng nem rán đặt ở trước mặt của Cố Tịch Dao.

Sau khi tinh tế nhắm nháp thì không ngừng gật đầu, sau đó lại gắp một miếng đậu hà lan bỏ vào trong miệng, mùi vị này cũng không tệ.

Anh nếm thử lần lượt tám món này một hơi.

Cố Tịch Dao cầm đũa không nhúc nhích, nhìn điệu bộ ăn của Bắc Minh Quân giống như là được thả ra từ trong nhà lao: “Này này, anh ăn từ từ thôi, không có ai giành với anh đâu.”

Một lát sau, chủ quán lại bưng ra ba bát nước luộc đặt trước mặt của bọn họ.

Bắc Minh Quân dùng đũa chỉ vào đĩa đậu chiên, nói với ông chủ: “Sao lại không có nước đậu đi cùng?”

Lúc nói ra câu này, làm cho Cố Tịch Dao kinh ngạc không thôi.

Trên mặt của chủ quán mang đầy nụ cười, nói: “Ha ha, không ngờ đến ông chủ lại là người trong nghề, nước đậu xanh đó là hương vị đặc thù, tôi lo lắng là ông chủ sẽ ăn không quen cho nên tôi không có mang lên. Ông chủ đã nói rồi, vậy thì tôi sẽ lập tức mang lên đây.”

Chủ quán nói xong thì xoay người lại, không đến hai phút sau liền mang nước đậu xanh lên.

Bắc Minh Quân uống một ngụm: “Mùi vị cũng không tệ.”

Cố Tịch Dao nhìn Bắc Minh Quân đang ngồi trước mắt, đây có phải là cái tên lưu manh cô đã mắng chửi hàng trăm lần ở trong vòng không? Đây chính là Bắc Minh Quân suốt ngày ăn nói, cư xử phù hợp và trong vô cùng cao quý đây sao?

Bắc Minh Quân nhìn thoáng qua Cố Tịch Dao: “Em ngồi ngơ người ở đây làm cái gì vậy, còn không mau ăn đi, nguội rồi thì sẽ ăn không ngon.”



Hành động như vậy của Bắc Minh Quân, không riêng gì Cố Tịch Dao ngây người tại chỗ, ngay cả Hình Uy vẫn luôn đi theo ở bên cạnh của anh gần như là như hình với bóng cũng nhìn đến ngây người.

Cố Tịch Dao nhìn bộ dạng của Bắc Minh Quân ăn như gió cuốn, nếu không lúc nãy đi cùng một chiếc xe đến đây với anh quả thật là không biết người đang ngồi đối diện của cô cùng là cùng một người, quả thật đã được bình dân hóa, nhất là trong phương diện ẩm thực.

“Anh… anh không sao đó chứ.” Cuối cùng Cố Tịch Dao vẫn nhịn không được, rất cẩn thận mà hỏi một câu như vậy.

Bắc Minh Quân không trả câu hỏi của cô ngay lập tức, chỉ ra hiệu cho Hình Uy anh nhanh đi.

Hơn nửa tiếng đồng hồ sau, lúc này Bắc Minh Quân mới xem như có vẻ hài lòng mà đặt đũa xuống.

Lúc này Cố Tịch Dao và Hình Uy cũng đã ăn xong rồi, chỉ có điều là trong lòng của bọn họ vẫn còn suy nghĩ, cho nên ăn cũng không nhiều, có thể xem như là ăn được một nửa.

Lúc này, Bắc Minh Quân đưa tay gọi chủ quán tới.

“Ông chủ, cậu có còn cần cái gì không?” Ông ta vui vẻ nhìn Bắc Minh Quân rồi hỏi.

Bắc Minh Quân chỉ chỉ nem rán và lư đả cổn ở trước mặt: “Lấy thêm hai phần này nữa, một lát nữa đóng gói mang theo, chúng tôi có một số việc cần nói ở đây, ông tránh đi một chút đi.”
 
Chương 1778


Chương 1778

“Được, không thành vấn đề, lúc nào cậu đi thì gõ cái bàn, tôi sẽ đi ra ngay.” Chủ quán quay người lại trở vào bếp sau.

Hình Uy biết là ông chủ cần có chuyện để nói, đứng dậy đi đến trước cửa quán đóng kỹ canh giữ ở nơi đó, để tránh cho người khác bước vào quấy rầy cuộc nói chuyện của ông chủ với lại cô chủ.

Tất cả đều đã sắp xếp thỏa đáng, Bắc Minh Quân nhìn Cố Tịch Dao năm phút mà không nói gì.

Cái nhìn này làm cho trong lòng của cô có chút sợ hãi: “Anh, anh nhìn tôi làm cái gì chứ, có lời gì thì nói nhanh đi.”

“Em có biết là Mạc Cẩm Thành đã trở về không?”

Một câu nói đó của Bắc Minh Quân đối với Cố Tịch Dao mà nói quả thật nó vô cùng bất ngờ.

Cô mở to hai mắt mà nhìn, tin tức này để cho cô vừa mừng vừa sợ: “Anh nói cái gì chứ, ba nuôi đã đến thành phố A rồi hả? Sao anh biết được vậy, bây giờ ông ấy đang ở đâu?”

Bắc Minh Quân nhẹ nhàng gật đầu, bưng tách trà có nắp lên uống một ngụm: “Ông ta đang ở trong khách sạn Daredevil Empire, tôi cũng vừa mới biết được hồi sáng này.”

“Vậy dì Như Khiết, có phải là dì ấy cũng…” Cố Tịch Dao vừa mới nói được một nửa thì nhìn thấy lông mày của Bắc Minh Quân hơi nhíu lại.

Cô lập tức ngậm miệng lại, cô liền ý thức được ba chữ Dư Như Khiết này, hoặc là là những từ ngữ liên quan đến bà ấy thì Bắc Minh Quân đều không muốn đề cập tới.

Nhưng mà Bắc Minh Quân cũng hiểu Cố Tịch Dao muốn hỏi cái gì, biểu cảm của anh có chút phức tạp, nhưng mà anh vẫn nhẹ gật đầu rất khó khăn.

“Sao bọn họ lại đến đây vậy?” Cố Tịch Dao tò mò nhỏ giọng thầm hỏi một câu.

Giống như là đang hỏi Bắc Minh Quân, lại giống như là đang lẩm bẩm nói một mình.

Bắc Minh Quân cảm thấy cũng không có gì phải giấu diếm, anh nói: “Là dọn nhà tới đây.”

Trên thực tế thì anh cũng nói không sai, cũng đã chuyển trụ sở đến đây rồi, chẳng lẽ nói bọn họ sẽ còn trở lại Sabah nữa à?

“Dọn nhà hả?” Cái này khiến cho Cố Tịch Dao càng thêm mê man.

“Nếu như em có nghi vấn gì thì tốt nhất nên hỏi bọn họ đi, tôi cũng không phải là micro của em. Lý do tôi nói cho em nghe, chính là để em chuyển lời lại với ông ta, gặp nhau trong công việc thì không có gì đáng trách, nhưng mà về phần những tiếp xúc trong cuộc sống, tôi thấy vẫn nên quên đi.” Bắc Minh Quân nói năng vô cùng lạnh lùng.

Cố Tịch Dao nhìn ra được anh đối với bọn người ba nuôi của cô xuất hiện ở thành phố A, biểu hiện hết sức không vừa lòng.

Cô cẩn thận nhẹ nhàng gật đầu: “Anh yên tâm đi, vấn đề này tôi sẽ chuyển lời lại cho bọn họ.”

Mặc dù là ngoài miệng thì Cố Tịch Dao nói như vậy, nhưng mà ở trong lòng của cô lại có mâu thuẫn rất lớn.

Ba nuôi Mạc Cẩm Thành thì cũng không có gì, nhưng mà vừa nghĩ đến sắp gặp được Dư Như Khiết thì trong lòng của cô liền có chút mâu thuẫn.

Bởi vì cô sẽ rất dễ dàng liên tưởng đến ảnh chụp của mẹ trương, sẽ còn nghĩ đến lời của mẹ nói, năm đó bản thân rời khỏi mẹ hoàn toàn là có một tay của Dư Như Khiết.



Trước kia lúc mà Cố Tịch Dao vẫn còn chưa biết chuyện liên quan đến thân thế của mình, cô đối xử với Dư Như Khiết có thể nói giống như là đối xử với mẹ.
 
Chương 1779


Chương 1779

Nhưng mà bây giờ chuyện đã thay đổi rồi, để cho cô cảm thấy nếu như mình đối mặt với Dư Như Khiết một lần nữa, cô sẽ cảm thấy có chút xấu hổ, còn mang theo oán hận.

Nếu như năm đó bà ấy không vứt bỏ mình, vậy thì mấy năm nay những khổ cực và oan ức mà mình đã chịu phải sẽ không tồn tại.

Mình sẽ có một gia đình êm ấm, ba mẹ đều ở bên cạnh của mình, có lẽ là mình đã kết hôn, dạy con cái cùng với chồng, sống một cuộc sống yên ổn.

Chỉ có điều là trên đời này không có nhiều nếu như như vậy, hiện thực đã là như thế này, vậy thì phải suy nghĩ làm như thế nào để đối mặt với nó.

Ăn cơm xong, Bắc Minh Quân đưa Cố Tịch Dao đến dưới lầu nơi làm việc, sau đó nhanh chóng rời đi.

Cả buổi chiều, Cố Tịch Dao đều phải vượt qua trong biểu cảm rối rắm.

Sao Vân Chi Lâm có thể không nhìn ra sự thay đổi của cô, chỉ là trong tay của mình còn có không ít chuyện.

Cho đến lúc tan làm, anh ta mới có cơ hội đi đến phòng của Cố Tịch Dao: “Tịch Dao, có phải là đã xảy ra chuyện gì không?”

Cố Tịch Dao ngẩng đầu lên nhìn Vân Chi Lâm một chút, nhẹ nhàng lắc đầu nói: “Không có chuyện gì đâu, có phải là em đã làm trễ nải công việc không, để em đi làm ngay.”

Nói xong, cô vội vàng đứng dậy.

“Em không có làm chậm trễ chuyện gì hết, chỉ là anh nhìn thấy chiều ngày hôm nay trạng thái tinh thần của em không tốt, nếu không thì cho em nghỉ hai ngày nha, trở về nghỉ ngơi cho khỏe đi.” Vân Chi Lâm lo lắng nhìn cô.

“Chi Lâm, cảm ơn ý tốt của anh, em không có việc gì đâu.”

Vân Chi Lâm nhìn thấy biểu cảm của Cố Tịch Dao vẫn còn hoảng hốt như cũ, nhưng mà cô đã không muốn nói, vậy thì mình cũng không tiếp tục hỏi nữa.

Anh hiểu rõ tính tình của cô, đến lúc mà cô cho rằng có thể nói với mình thì đương nhiên sẽ nói ra.

Bây giờ cô cần có thời gian để sắp xếp lại suy nghĩ của mình.

“Trạng thái tinh thần ngày hôm nay của em không tốt, không bằng để anh đưa em về nhà.” Vân Chi Lâm nói.

“Em muốn đi thăm mẹ nên không về nhà. Chi Lâm, nếu như anh muốn giúp đỡ em, vậy thì mong anh đến trường học đón Trình Trình giúp cho em đi, đưa thằng bé đến chỗ của Kiều Kiều.” Cố Tịch Dao nói xong thì cầm lấy túi xách của mình quay người đi ra cửa.

Trên đường đến bệnh viện, Cố Tịch Dao lái xe rất bình ổn, cô đã rút ra được bài học của ngày hôm nay, cho dù có chuyện lớn cỡ nào thì lúc nắm tay lái thì cô cũng phải ném những chuyện này lên đến chín tầng mây.

Đến bệnh viện, Cố Tịch Dao vẫn mua một bó hoa cẩm chướng.

“Tịch Dao đến rồi đó hả, sao ngày hôm qua con lại không tới vậy?” Lục Lộ ngồi ở trên giường, cầm trong tay cái điều khiển từ xa.

Ở trên tivi đang chiếu chương trình thời sự địa phương.

Cố Tịch Dao bó hoa vào trong cái bình hoa đặt ở trên tủ đầu giường, sau đó ngồi xuống bên giường, bắt đầu xoa bóp chân cho mẹ.

Bây giờ Lục Lộ không thể đi lại được, nhưng mà bác sĩ đã dặn dò cô bình thường phải xoa bóp chân một chút.

Như thế này thì cơ bắp sẽ không bị teo lại bởi vì nằm trên giường trong một khoảng thời gian dài.
 
Chương 1780


Chương 1780

Đợi đến lúc bệnh không còn, vậy thì có thể xuống đất đi lại, cũng không cần phải tập luyện phục hồi chức năng quá nhiều.

“Ngày hôm qua con bận chút chuyện nên không đến thăm mẹ được, mẹ đừng có giận con nha.” Cố Tịch Dao nói.

Lục Lộ cười nói: “Cái đứa ngốc này, sao mẹ có thể trách con được chứ, chỉ cần thỉnh thoảng có thể nhìn thấy con, vậy thì trong lòng của mẹ đã rất được an ủi rồi.”

Cố Tịch Dao tiếp tục xoa bóp chân cho mẹ, cô đang suy nghĩ có nên nói tin tức dì Như Khiết đã trở về cho mẹ nghe không.

“Tịch Dao, con đang suy nghĩ cái gì vậy?” Mặc dù là Lục Lộ đang xem tivi, nhưng mà bà cảm giác được lực đạo đang xoa bóp cho bà của Cố Tịch Dao cùng với tốc độ rõ ràng chậm hơn không ít so với lúc nãy.

Lại nhìn biểu cảm lúc này của cô, bộ dạng như là không tập trung.

Cố Tịch Dao nghe thấy câu hỏi của mẹ, lập tức lấy lại tinh thần, cô quyết định trước tiên không nói chuyện này ra mới tốt.



Cố Tịch Dao mỉm cười nhìn mẹ, lắc đầu nói: “Mẹ, không có chuyện gì đâu, con chỉ đang suy nghĩ một vài chuyện công việc thôi.”

Lục Lộ đau lòng mình con gái nhà mình: “Tịch Dao, nếu như công việc bận rộn thì không cần mỗi ngày đến đây thăm mẹ đâu, con vẫn nên lấy công việc làm chủ.”

“Mẹ, không có sao đâu, chút thời gian đó con vẫn có thể rút ra được mà.” Cố Tịch Dao nói, nhìn đồng hồ đeo tay một cái, đã đến thời gian ăn cơm tối.

“Mẹ, để con đi mua cơm cho mẹ.” Nói xong, Cố Tịch Dao lấy ra hộp cơm mà Lục Lộ hay sử dụng để ở trên tủ đầu giường, sau đó đi ra cửa.

Chờ đến lúc đi ra cửa phòng bệnh, lúc này Cố Tịch Dao mới xem như thở phào một hơi.

Ở bên phía của mẹ thì có thể che giấu được, nhưng mà phía của ba nuôi thì sao đây, đến lúc đó ông ấy nhất định sẽ tìm thời gian hẹn gặp mình.

Vậy thì mình phải đối mặt với dì Như Khiết như thế nào đây, làm sao nói ra những chuyện mình đã trải qua trong đoạn thời gian này ra, làm sao nói chuyện mình đã tìm được mẹ cho bọn họ nghe.

Đến lúc đó cô phải đối mặt như thế nào đối với mối quan hệ xấu hổ như thế này…

Thật sự là vừa nghĩ đến những chuyện này thì đầu của cô muốn bổ ra làm hai.



Cùng lúc đó, Bắc Minh Quân được Hình Uy lái xe đưa trở về nhà.

Từ ngày hôm qua sau khi Hình Uy rời khỏi biệt thự, mối quan hệ của Giang Tuệ Tâm và Dương Dương hình như đã hòa hoãn hơn rất nhiều.

Lúc này hai người bọn họ đang ngồi trong phòng khách xem tivi.

“Tôi có mang theo đồ ăn về cho hai người nếm thử.” Bắc Minh Quân nói xong liền bỏ hai cái hộp đang cầm ở trong tay lên trên mặt bàn, sau đó cũng không quay đầu lại mà đi vào trong thư phòng của mình.

Thậm chí cũng không thèm hỏi Dương Dương có làm bài tập xong chưa.

Nhìn thấy cảm xúc của ba mình vào ngày hôm nay có chút không đúng, mắt nhìn thấy anh đã đi vào trong thư phòng, Dương Dương vẫy vẫy tay với Hình Uy: “Chú đầu bếp ơi.”

Hình Uy đang chuẩn bị đi vào trong thư phòng của Bắc Minh Quân, nghe thấy Dương Dương đang gọi anh ta.
 
Chương 1781


Chương 1781

Anh ta không biết là chuyện gì, liền đi qua: “Cậu chủ nhỏ Dương Dương có chuyện gì cần dặn dò hả?”

Dương Dương giảm âm thanh xuống đến mức thấp nhất, sợ là bị Bắc Minh Quân nghe thấy: “Chú đầu bếp ơi, ba của cháu có chút khác thường?”

Giang Tuệ Tâm thuận miệng nói thêm một câu: “Đúng vậy đó, tôi thấy ngày hôm nay lúc nó trở về, cảm xúc không tốt bao nhiêu, là trong tập đoàn xảy ra chuyện hả?”

“Cái này…” Hình Uy quả thật rất khó để trả lời vấn đề như vậy, mặc dù là anh ta không biết Bắc Minh Quân ở một mình trong phòng họp của khách sạn đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng mà sau đó bọn họ ở trong cửa hàng nhỏ, anh ta vẫn hiểu ra được chút manh mối từ trong cuộc nói chuyện của ông chủ với cô chủ

Hình như là mẹ ruột của ông chủ đã trở về thành phố A rồi, còn có ba nuôi của cô chủ nữa, là Mạc Cẩm Thành.

Nhưng mà sao chuyện này có thể nói cho bà Bắc Minh nghe được chứ, ở bên phía của ông chủ đã đủ loạn rồi.

Anh ta suy nghĩ một chút rồi nói: “Thật ra thì cũng không có chuyện gì đâu, ngày hôm nay Bắc Minh tổng dẫn theo cậu chủ Khởi Hiên đi đến gặp một vị khách, đã nhận được đơn làm ăn thiết kế trụ sở của bọn họ, tôi nghĩ là ông chủ bởi vì chuyện thiết kế mà hao tâm tổn trí.”

Giang Tuệ Tâm nhẹ gật đầu: “Cậu kêu Quân không cần phải quá lao lực đâu, không phải là nó có dẫn theo Khởi Hiên đi đến đó à, mấy cái kiểu thiết kế này cứ để cho Khởi Hiên làm chút đỉnh, thân là tổng giám đốc cũng không cần phải tự tay mình làm nhiều chuyện như vậy.”

“Bà Bắc Minh nói đúng, tôi sẽ chuyển lời lại cho ông chủ.” Hình Uy vội vàng trả lời.

Giang Tuệ Tâm nhẹ gật đầu.

Lúc này Dương Dương đã di chuyển tập trung ánh mắt lên trên hai hộp cơm, cậu có chút không kịp chờ đợi mà mở ra xem, là một phần nem rán với lại một phần thịt tẩm bột rán.

Sau đó ngẩng đầu lên nhìn Hình Uy rồi hỏi: “Chú đầu bếp, có phải là hai người đã gặp mẹ không vậy?”

Hình Uy cảm thấy hơi bất ngờ, sao Dương Dương nhìn thấy hai phần đồ ăn này thì lại chắc chắn là bọn họ đã gặp cô chủ?

Nhưng mà anh ta cảm thấy không cần thiết phải giấu diếm chuyện này, liền nhẹ gật đầu rồi nói: “Trưa ngày hôm nay ông chủ có hẹn cô chủ đi ra ngoài ăn cơm.”

Giang Tuệ Tâm nghe xong, trên mặt liền mang theo nụ cười: “Xem ra là trôi qua không bao lâu, nhà của chúng ta lại có thêm một thành viên mới nữa rồi, ha ha.”



Cố Tịch Dao cho mẹ ăn cơm xong xuôi, nói chuyện vài câu với bà một lúc.

“Tịch Dao, thời gian đã không còn sớm nữa rồi, con trở về nghỉ ngơi trước đi, mẹ thấy hình như là ngày hôm nay con không có tinh thần gì hết.” Lục Lộ quan tâm nhìn con gái của mình.

“Mẹ, con không sao đâu.” Cố Tịch Dao lắc đầu, cố gắng giả vờ như là không có vấn đề gì.

“Tịch Dao, con quan tâm mẹ, trong lòng của mẹ hiểu được. Nhưng mà mẹ nhìn thấy trạng thái tinh thần của con quả thật không tốt giống như lúc trước, nghe lời của mẹ, trở về nghỉ ngơi cho thật tốt đi, hôm nào đó lại đến đây thăm mẹ.” Lục Lộ nhẹ nhàng vỗ vỗ vào vai của cô.

Cố Tịch Dao mấp máy môi, nhìn mẹ của mình rồi gật đầu: “Dạ được rồi, con về ngay đây, chờ con xử lý xong chuyện rồi thì con sẽ trở lại thăm mẹ.”

Cô cầm chén đũa đi rửa sạch, bỏ lên trên tủ đầu giường.

“Mẹ ơi, con đi nha, tối nay mẹ đừng có nghỉ ngơi quá muộn đó.” Cố Tịch Dao liên tục dặn dò mẹ.
 
Chương 1782


Chương 1782

“Được rồi, được rồi, con đi nhanh đi, trên đường cẩn thận nha.”

Cố Tịch Dao vừa ngồi vào trong xe, điện thoại di động của cô liền vang lên, cô thở dài, chuyện ngày hôm nay quả thật đủ nhiều.

Lấy điện thoại di động từ trong túi ra nhìn, cô không khỏi nhíu mày một cái.

Thật sự là lo chuyện gì đó thì đến chuyện đó ngay, sau khi cô biết được tin tức bọn người ba nuôi đến thành phố A từ chỗ của Bắc Minh Quân, cô đã không biết phải đối mặt với bọn họ như thế nào.

Bây giờ ba nuôi lại gọi điện thoại đến.

Sau khi ổn định cảm xúc thì nhận điện thoại: “Ba nuôi.”

Ở đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của Mạc Cẩm Thành: “Tịch Dao, ba nuôi với dì Như Khiết đã đến thành phố A rồi, đã một thời gian dài không gặp mặt nhau, tối hôm nay không biết con có rảnh không vậy, ba với lại dì Như Khiết của con đều rất muốn gặp con với lại bọn nhỏ nữa.”

Cố Tịch Dao do dự một chút rồi nói: “Chúng ta gặp nhau ở đâu ạ?”

“Ở khách sạn Daredevil Empire đi, bọn ta chờ con ở quán cà phê.” Mạc Cẩm Thành nói xong thì cúp điện thoại.

Cố Tịch Dao lại gọi điện thoại cho Trình Trình, nói cho cậu biết là tối nay mình có chuyện sẽ trở về nhà trễ, cũng kêu cậu chăm sóc cho Cửu Cửu.

Một tiếng đồng hồ sau, Cố Tịch Dao lái xe đến khách sạn Daredevil Empire, đến trước cửa thì dừng lại.

Cô đứng ở trước cửa quán cà phê, kéo kéo quần áo của mình cho đàng hoàng, sau khi ổn định cảm xúc thì bước vào trong.

“Tịch Dao, chúng ta ở chỗ này này.”

Cố Tịch Dao tìm kiếm theo âm thanh, chỉ nhìn thấy Mạc Cẩm Thành đang yên vị ngồi gần vị trí có suối phun nhỏ.

Ở bên cạnh của ông ta là Dư Như Khiết đang ngồi đó.

Cố Tịch Dao nở nụ cười bước tới.

“Ba nuôi, dì Như Khiết.” Cô biểu hiện rất tự nhiên, nhẹ gật đầu với bọn họ.

“Ngồi xuống nhanh đi con, đã không gặp nhau một đoạn thời gian rồi, con đã đẹp lên không ít đó.” Mạc Cẩm Thành tiện tay chỉ chỗ ngồi ở bên cạnh, đúng lúc đối diện với Dư Như Khiết.

“Ba nuôi, sao hai người lại đột nhiên đến đây vậy?” Cố Tịch Dao giả vờ như là mình không biết gì.

“Hơi nghi hoặc hỏi: “Sao vậy, Quân không nói cho cháu biết hả?”

Cố Tịch Dao nhún vai: “Anh ta nói với cháu làm cái gì, bọn cháu lại không có ở cùng một chỗ.”

Dư Như Khiết khẽ thở dài, vốn dĩ cho rằng giữa hai người bọn họ sẽ có tiến triển, bây giờ nhìn lại vẫn là dậm chân tại chỗ.

Bây giờ Cố Tịch Dao không biết phải làm như thế nào để đối mặt với Dư Như Khiết, ngồi đối diện với bà ấy trông nó xa lạ như vậy.

Cô rất muốn hỏi năm đó tại sao Dư Như Khiết lại nhẫn tâm muốn vứt bỏ mình, để cho hai mẹ con của bọn họ phải chia lìa nhau hơn hai mươi năm.

Nhưng mà cô cảm thấy hiện tại hình như không phải là một thời điểm thích hợp, bởi vì cô biết phần tình cảm của ba nuôi đối với Dư Như Khiết.
 
Chương 1783


Chương 1783

Cô không muốn để cho ba nuôi cảm thấy thất vọng đối với Dư Như Khiết, không muốn tự tay phá nát hình tượng tốt đẹp của bà ở trong suy nghĩ của ba nuôi.

Mạc Cẩm Thành nói: “Lần này chúng ta đến đây là định ở lại đây một đoạn thời gian, hơn nữa dì Như Khiết của con cũng có tâm nguyện.”



Cố Tịch Dao hơi bất ngờ nhìn Dư Như Khiết, thật ra thì cô cũng có thể đoán ra.

Người đã đến tuổi này rồi, phương diện sinh hoạt không thiếu cái gì hết, nhưng mà đời sống tinh thần lại thiếu khuyết không ít thứ.

Lúc Bắc Minh Quân còn nhỏ thì bà đã bỏ anh mà đi, bây giờ Bắc Minh Quân cũng đã có con, có sự nghiệp của riêng mình.

Chuyện này đối với bà mà nói ít nhiều gì cũng có chút an ủi.

Mạc Cẩm Thành chậm rãi nói: “Thật ra thì trong mấy năm gần đây, dì Như Khiết vẫn luôn mang theo tội lỗi đối với Bắc Minh Quân, bà ấy rất muốn có cơ hội để đền đáp cho nó. Với lại trừ chuyện đó ra, không phải lần trước bà ấy đã gặp Cửu Cửu rồi à, bà ấy còn muốn gặp thấy hai đứa bé khác nữa. Tịch Dao, không biết con có thể thỏa mãn tâm nguyện này của bà ấy được không?”

Vào giờ phút này, tâm trạng của Cố Tịch Dao lại rất phức tạp, cô cúi đầu không nói một tiếng.

“Tịch Dao.” Từ sau khi Dư Như Khiết gặp Cố Tịch Dao, bà vẫn cảm giác ra cô có chút không thích hợp.

Cô không còn thân thiết với mình như lúc còn ở Sabah, mà lại có chút cảm giác đang cố gắng rời xa mình.

Sau khi Cố Tịch Dao đấu tranh tư tưởng một phen, vẫn quyết định sớm muộn gì cũng phải nói chuyện này ra, không bằng vẫn nên nói trước với bọn họ để có chỗ chuẩn bị tốt hơn.

Nghĩ đến đây, Cố Tịch Dao cười nói với Mạc Cẩm Thành: “Ba nuôi, con có thể tâm sự riêng với dì Như Khiết được không?”

Đương nhiên là Mạc Cẩm Thành không biết cô đang suy nghĩ cái gì, hơn nữa hình như là bởi vì ông nhìn thấy Cố Tịch Dao lại quá vui vẻ, không phát hiện ra cô có chuyện gì khác thường.

“Ha ha, được rồi, ba trở về phòng trước nha, hai người cứ từ từ trò chuyện với nhau đi.” Mạc Cẩm Thành mỉm cười vỗ vỗ bả vai của Cố Tịch Dao.

Sau đó ông ta lại đi đến bên cạnh của Dư Như Khiết: “Như Khiết, em cũng đừng có trò chuyện với Tịch Dao quá muộn đó nha, ngày mai con bé còn phải đi làm nữa, anh nghe nói bây giờ con bé chính là luật sư, mấy ngày trước con bé còn thắng một vụ kiện nữa đó.”

Mạc Cẩm Thành vừa nói đến chỗ này thì hơi dừng lại, ông cũng không muốn để Dư Như Khiết biết đơn kiện đó là Cố Tịch Dao đã thắng Bắc Minh Quân.

Dư Như Khiết quay đầu mỉm cười nói: “Biết rồi, vì con gái nuôi có mặt ở đây, người làm ba nuôi như anh cũng mang theo ánh sáng ở trên mặt. Yên tâm đi, bọn em trò chuyện một hồi liền trở về thôi.”

Mạc Cẩm Thành nhẹ nhàng gật đầu, sau đó quay người lại rời đi.

Cố Tịch Dao nhìn thấy Mạc Cẩm Thành đi rồi, cô nhìn Dư Như Khiết.

Từ khi Cố Tịch Dao đến đây, đến bây giờ cô vẫn còn chưa cẩn thận nhìn bà ấy.

Chỉ nhìn thấy phần tóc mai ở hai bên có thêm mấy sợi tóc trắng, cả người cũng trông già dặn hơn so với lúc trước.

Nhưng lúc cô nhìn thấy cặp mắt kia đang nhìn mình vẫn là vẻ hiền hòa và thoải mái y như cũ.

“Tịch Dao, cháu sao vậy? Dì nhìn thấy kể từ khi cháu bước vào đây đến bây giờ vẻ mặt đều có chút hoảng hốt, có phải là thân thể không thoải mái hay không? Nếu không thì cháu về nhà nghỉ ngơi sớm đi, hôm nào đó chúng ta lại trò chuyện tiếp với nhau.” Biểu cảm của Dư Như Khiết vô cùng lo lắng.
 
Chương 1784


Chương 1784

Cố Tịch Dao nhẹ giọng cười một tiếng với bà ấy: “Dì Như Khiết à, cháu không sao đâu.” Cô nói xong thì lại im lặng một lát, tiếp tục nói: “Thật ra thì cháu vẫn luôn rất muốn biết chuyện trước kia của dì.”

“Chuyện trước kia…” Dư Như Khiết nhỏ giọng thì thầm mấy lần.

Biểu cảm ở trên mặt của bà ấy lập tức trở nên có chút cô đơn, dường như là giờ phút này bà ấy đang nghĩ đến chuyện cũ vừa nghĩ đến làm cho bà cảm thấy phải mệt mỏi.

“Dì Như Khiết? Thật ra thì cháu cũng hiểu chuyện giữa dì với lại ông Bắc Minh, chẳng qua là hiện tại ông Bắc Minh cũng đã qua đời rồi, không bằng cứ để đoạn ký ức không tốt đẹp này bay theo gió đi. Cháu tin tưởng là trước khi dì còn chưa gặp được ông Bắc Minh, nhất định còn có rất nhiều ký ức ấm áp.”

Cố Tịch Dao đang có ý đồ dẫn dắt Dư Như Khiết nói về chuyện cũ giữa bà với lại mẹ của cô.

Dư Như Khiết suy nghĩ một lát, gật đầu một cái rồi nói: “Hoàn toàn chính xác, trước khi quen biết với Bắc Minh Chính thì dì từng có một đoạn hồi ức rất là đẹp, nhưng mà cũng đã bị tự tay dì làm hỏng rồi.”

…”

Cố Tịch Dao nghe nói Dư Như Khiết nói như vậy thì không khỏi cảm thấy có chút bất ngờ.

Nhất là khi nghe thấy Dư Như Khiết nói ra toàn bộ chuyện giữa mình với Lục Lộ, bao gồm cả chuyện bà không cẩn thận làm mất con của Lục Lộ, Dư Như Khiết nói ra không hề giấu giếm chút nào.

Lúc Cố Tịch Dao nhìn thấy được cảm giác tội lỗi ở trên mặt của bà, chuyện này khiến cho trong lòng của Cố Tịch Dao có một loại cảm giác nói không nên lời.

Cô không hiểu sao lại sinh ra loại cảm giác thương hại đối với Dư Như Khiết, có lẽ nếu như Dư Như Khiết giấu đi chuyện mình đã làm mất đứa bé, nói không chừng Cố Tịch Dao còn dễ chịu hơn một chút.

Bởi vì Cố Tịch Dao có thể danh chính ngôn thuận một phát xóa mất ấn tượng tốt đẹp lương Quân của Dư Như Khiết ở trong mắt của cô, có thể trở nên lạnh lùng với bà ấy, có thể không hề có kỵ mà hận bà ấy.

Cố Tịch Dao điều chỉnh lại tâm trạng của mình, bất giác lấy khăn giấy từ trong túi của mình ra, hơi chòm người qua nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt của Dư Như Khiết.

“Sau đó thì dì đã từng có suy nghĩ muốn đi tìm đứa bé kia không?” Cố Tịch Dao không biết tại sao mình lại còn hỏi một câu hỏi như thế này.

“Sau khi dì biết được mình đã gây ra một sai lầm rất lớn, dì lập tức nghĩ đến muốn tìm đứa bé trở về, nhưng mà lúc đó không biết mình như thế nào nữa, cứ luôn cảm thấy tinh thần trong trạng thái hoảng hốt, làm như là không thể khống chế được thân thể, rốt cuộc đến cuối cùng dì vẫn không thể bù đắp lại lỗi lầm của mình. Cháu có biết không, trải qua hơn hai mươi năm nay, đây chính là khúc mắc mà dì vẫn không giải đáp được ở trong lòng.”

Nói đến đây, vành mắt của Dư Như Khiết lại có chút ướt ướt.

Nhìn bộ dạng này của bà, Cố Tịch Dao không đành lòng hỏi tiếp nữa, thậm chí rất muốn nói cho Dư Như Khiết nghe cô chính là đứa bé đã bị bà vứt bỏ.

Hơn nữa cũng đã nhận nhau với Lục Lộ rồi, kêu bà đừng vì chuyện này mà cảm thấy tự trách nữa.

Nhưng mà cuối cùng cô vẫn không có can đảm nói ra.

“Dì Như Khiết à, cháu thật sự xin lỗi vì đã làm cho dì nhớ ra nhiều chuyện không vui như vậy, bây giờ cũng không còn sớm nữa, để cháu đưa dì lên, chắc có lẽ là ba nuôi cũng đang chờ đến sốt ruột rồi.”

Cố Tịch Dao đưa Dư Như Khiết trở về phòng khách sạn, sau đó nói lời tạm biệt với Mạc Cẩm Thành.

Lúc cô về đến nhà, bản thân cô cảm thấy như là mình sắp sụp đổ.

Mọi chuyện đều đang ép về phía của cô, làm cho giờ phút này cô hít thở không thông.
 
Chương 1785


Chương 1785

Chuyện này nên làm như thế nào mới phải đây? Chắc chắn là chuyện này không thể giấu mẹ được bao lâu, có lẽ phải tìm một người để thương lượng.

Nhưng mà tìm ai mới tốt đây?

Cô lấy tấm ảnh chụp từ trong túi ra, ánh mắt không khỏi rơi ở trên người Giang Tuệ Tâm.

Có lẽ tìm bà Bắc Minh thương lượng một chút mới là lựa chọn tốt nhất, bởi vì dù sao bọn họ cũng từng là bạn bè của nhau.

Nhưng nếu như vậy, có khả năng sẽ tạo ra cơn sóng ở nhà họ Bắc Minh, dì Như Khiết là mẹ đẻ của Bắc Minh Quân, mà bây giờ nữ chủ nhân của nhà họ Bắc Minh lại là Giang Tuệ Tâm.

Vừa nghĩ đến thì đã cảm thấy đau đầu lắm rồi, tại sao gia tộc lớn như vậy mà còn có chuyện nói không rõ, giải quyết còn loạn?



Cùng lúc với Cố Tịch Dao còn đang phiền não vì chuyện này, còn có Bắc Minh Quân nữa.

Anh tự nhốt một mình mình ở trong thư phòng.

Hình Uy muốn đi vào, nhưng mà phát hiện cửa đã bị khóa trái ở bên trong.

Lúc này Bắc Minh Quân đang ngồi ở đằng sau bàn làm việc, ở trên bàn của anh có đặt một tấm ảnh chụp, cái đó được cầm về từ trang trại, đó chính là bức ảnh chụp chung của anh với lại cô Phương.

Nhưng mà trong ngăn kéo của bàn làm việc còn có một tấm ảnh khác, đó chính là tấm ảnh của anh và ba mẹ chụp chung.

Anh không muốn trưng nó ra, nó chính là quá khứ mà từ đầu đến cuối anh không buông bỏ được, cho dù là bây giờ anh xem như cũng đã hiểu cho ba.

Về phần người mẹ là Dư Như Khiết, giờ phút này trong lòng của anh đang không ngừng giãy dụa.

Sau khi trải qua hai lần sinh ly tử biệt với người thân, đả kích đối với anh vẫn là không nhỏ.

Bây giờ đối mặt với người thân cuối cùng của mình, chính là Dư Như Khiết, là mẹ, Bắc Minh Quân phải đưa ra lựa chọn như thế nào đây.



Xét thấy tập đoàn GT của Mạc Cẩm Thành cùng với tập đoàn Bắc Minh thị của Bắc Minh Quân liên kết với nhau sẽ tạo ra một kiến trúc mang tính bước ngoặt mới, chính là cao ốc trụ sở của tập đoàn GT.

Lúc đầu Bắc Minh Quân không biết tổng giám đốc đứng ở phía sau của tập đoàn là Mạc Cẩm Thành, đã viết tên vào hợp đồng.

Cho nên đây là chuyện không thể thay đổi được.

Ở bên phía Bắc Minh Khởi Hiên lại bởi vì sự thành công với dự án của tập đoàn Gia Mậu, bây giờ anh ta đã bắt đầu có lòng tự tin bành trướng.

Hơn nữa vì muốn tiến thêm một bước, mở rộng thế lực của anh ta ở Bắc Minh thị, anh ta âm thầm bàn bạc với những người phụ trách của các bộ phận ở trong Bắc Minh thị, cùng với bộ phận cổ đông.

Đối với những người này mà nói, bây giờ cho dù là Bắc Minh Quân thì cũng tốt, hay là Bắc Minh Khởi Hiên thì cũng được, bọn họ đều là người của nhà họ Bắc Minh, mình đi theo ai cũng không có gì khác nhau.

Đối với chuyện này, thật ra Bắc Minh Quân cũng biết hết, chẳng qua là bây giờ anh không thèm để ý tới, im lặng và quan sát hậu quả.

Bắc Minh Khởi Hiên vì để nâng cao địa vị của mình ở Bắc Minh thị, lần này Bắc Minh Quân dẫn anh ta đi gặp người phụ trách của tập đoàn GT để tìm hiểu rõ về dự án xây dựng tòa cao ốc trụ sở này.

Đối với anh ta mà nói, đây chính là một cơ hội trời cho, chỉ cần thiết kế của anh ta nhận được sự tán thành của tập đoàn GT, vậy thì việc đá Bắc Minh Quân rớt khỏi vị trí là chuyện nằm trong tầm tay.
 
Chương 1786


Chương 1786

Vào lúc này, Bắc Minh Khởi Hiên cũng không dám lơ là, trong một buổi tối khi đã điều tra không ít tài liệu và lịch sử liên quan đến thông tin của tập đoàn GT, sau đó bắt tay vào thiết kế.

Trải qua một buổi tối, anh ta đã hoàn thành bản nháp thiết kế.

Anh ta nhìn sơ đồ phát thảo mình làm cả đêm không nghỉ ngơi, khóe miệng hơi cong lên.



Buổi sáng Bắc Minh Quân đi vào trong phòng làm việc của mình, vừa mới đẩy cửa ra thì nhìn thấy Bắc Minh Khởi Hiên đang ngồi ở bên trong.

“Chú hai, chào buổi sáng.” Bắc Minh Khởi Hiên bắt chéo chân thảnh thơi ngồi ở trước bàn làm việc của anh.

Bắc Minh Quân nhìn thấy anh ta ở đây liền biết được cái thằng nhóc này sớm như vậy đã chủ động xuất hiện ở đây chắc chắn là đang có mục đích gì đó.

Anh không trả lời lại, gương mặt lạnh lùng đi vòng qua cái bàn đến chỗ ngồi của mình: “Nói đi, cậu đến chỗ của tôi là có chuyện gì?”

Bắc Minh Khởi Hiên xoay người lại đối mặt với Bắc Minh Quân, nụ cười ở trên mặt vẫn y như cũ. Anh ta nhàn nhã lấy ra một cái bút chì từ trong cái ống đựng bút ở trên bàn, thưởng thức một hồi rồi nói: “Chú hai, ngày hôm qua cả hai chúng ta đều đã gặp người phụ trách của tập đoàn GT, mục đích của anh ta đến đây rất rõ ràng, xây dựng cao ốc trụ sở của bọn họ ở trong thành phố này. Mặc dù đến cuối cùng chú mới là người nhìn thấy tổng giám đốc của bọn họ, hơn nữa còn có thể là tan rã không vui, nhưng mà hiện tại hợp đồng cũng đã ký rồi, vậy thì đơn làm ăn này phải có người làm.”

Bắc Minh Quân nghe anh ta nói thì đã hơi không kiên nhẫn: “Có việc gì thì cậu cứ nói thẳng ra đi, tôi không có thời gian mà ngồi đây vòng vo với cậu đâu.”

Bắc Minh Khởi Hiên gật đầu nói: “Mục đích đến đây của tôi rất đơn giản, đó chính là nếu như là bản thiết kế, vậy thì phải được lấy ra từ trong bộ phận thiết kế của chúng tôi, như vậy thì mâu thuẫn giữa chú với tổng giám đốc của bọn họ ít nhiều gì cũng có thể hóa giải được một ít. Bắc Minh thị chúng ta cũng có thể tiếp tục làm vụ làm ăn này.”

Đôi mắt lạnh băng của Bắc Minh Quân nhìn Bắc Minh Khởi Hiên một hồi lâu, sau đó lạnh giọng cười một tiếng: “Chắc là cậu cũng đã suy nghĩ ra ý kiến này cả đêm đúng không?”

“Thật ra thì tôi cũng chỉ muốn tốt cho chú hai mà thôi, càng muốn tốt cho tập đoàn Bắc Minh thị, cũng không thể đến lúc đó để cho người ta nói Bắc Minh thị của chúng ta là một tập đoàn không giữ chữ tín.” Bắc Minh Khởi Hiên cũng nhìn chằm chằm vào ánh mắt lạnh như băng của Bắc Minh Quân, không hề lộ ra biểu cảm sợ hãi.

“Được thôi, nếu như cậu đã muốn lội vào trong vũng nước đục này, vậy thì tôi sẽ cho cậu thử độ sâu cạn của nó. Bộ phận thiết kế của các cậu cứ bắt tay vào chuẩn bị đi.” Bắc Minh Quân nói xong thì ném phần hợp đồng ở trên bàn qua cho Bắc Minh Khởi Hiên.

Bắc Minh Khởi Hiên nhìn thấy mình đã đạt được mục đích rồi, trong lòng âm thầm reo hò, cầm lấy hợp đồng cẩn thận nhìn một lần.

Chỉ là khi anh ta nhìn thấy được thời hạn thì sắc mặt của anh ta hơi thay đổi.

Bắc Minh Quân nhìn biểu cảm ở trên mặt của anh ta, lông mà nhướng lên: “Sao vậy, sẽ không phải là bị dọa rồi đó chứ, cũng chỉ là hai ngày mà thôi, đối với cậu mà nói chắc là không có độ khó gì.”



Sao Bắc Minh Khởi Hiên có thể để Bắc Minh Quân xem trò cười của mình được, vẫn may là ngày hôm qua anh ta đã đẩy nhanh tốc độ vẽ ra một phần bản thảo, hai ngày nay chỉ cần suy nghĩ thêm thì đã có thể hoàn thành cơ bản rồi.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom