Dịch Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1747


Chương 1747

Cậu vừa ra cửa thì trợn mắt, vốn cho rằng chỉ có mẹ, không nghĩ tới còn có bà và Hình Uy.

“Ba, mẹ, hai người…”

Chỉ thấy Hình Uy bước xuống xe của mẹ, mà Bắc Minh Quân xuống xe của mình, sau đó là Cố Tịch Dao, cô giống như đứa nhỏ phạm sai lầm, cúi đầu không lên tiếng.

Bắc Minh Quân nhìn Trình Trình một cái, trong khoảng thời gian này anh không gặp cậu, chỉ thấy cậu giống như lại cao lên không ít.

“Cậu chủ nhỏ Trình Trình.” Hình Uy chào hỏi Trình Trình.

Bắc Minh Quân không để ý đến Cố Tịch Dao, trên thực tế mặt anh vẫn lạnh băng suốt đường đi, không nói lời nào với cô. Lúc này trong xe giống như một kho lạnh di động.

Anh đi đến trước mặt Trình Trình, dùng tình cảm đặc biệt của người ba nhẹ nhàng xoa đầu nhỏ của cậu: “Con ở chỗ này có quen không?”

“Ba, con ở đây rất tốt, chỗ này có mẹ, có dì Anna còn có dì Lạc Kiều, bọn họ chăm sóc con rất tốt.” Trình Trình dùng sức gật đầu.

Bắc Minh Quân nhướng mày: “Ồ, thật sao? Mẹ con hai dạ ba lòng như thế còn có thể chăm sóc tốt cho con, đúng là không dễ dàng.”

Lời này giống như đang châm chọc Cố Tịch Dao.

Nếu là trước kia, Cố Tịch Dao chắc chắn sắc bén đáp trả, nhưng lần này cô tự biết mình đuối lý, Bắc Minh Quân thích nói gì thì nói.

Trình Trình nghe ra được ba đang nói bóng nói gió, lại nhớ tới Hình Uy lái xe của mẹ trở về, hơn nữa thái độ của mẹ cũng như phạm sai lầm.

Nhưng hiện tại cậu không tiện hỏi gì, cũng chỉ có thể nói: “Ba, mẹ, chú Hình Uy, chúng ta vào nhà rồi nói, bà nội đang ở bên trong.”

Bốn người đi vào phòng khách.

“Dì Tâm.” Bắc Minh Quân chào hỏi Giang Tuệ Tâm.

“Bà Bắc Minh.” Hình Uy cũng lên tiếng.

“Dì Tâm…” Cố Tịch Dao cũng nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.

Giang Tuệ Tâm thấy bọn họ cùng tới cũng cảm thấy bất ngờ, nhưng chỉ mỉm cười gật đầu: “Mấy đứa hẹn nhau đến đây sao?”

Bắc Minh Quân đi vào cũng không hề khách sáo. Anh ngồi xuống sô pha đối diện Giang Tuệ Tâm: “Là không mời mà đến.” Anh vừa nói vừa liếc Cố Tịch Dao một cái.

Mặc dù Hình Uy biết chuyện, nhưng hiện tại cũng không nhiều lời.

Nhưng anh ta nhìn thấy Lạc Kiều đang ngồi một mình trên sô pha bên cạnh Giang Tuệ Tâm.

Hiện tại cô có chút không giống như lần trước gặp nhau.

Cô mặc đồ cho bà bầu rộng thùng thình màu hồng nhạt, bụng đã lớn hơn rất nhiều, cô cũng không nhìn Hình Uy một cái, giống như trong nhà không có người này.

Vẻ mặt Hình Uy rất kỳ lạ, anh muốn đi qua nhưng lại hơi sợ, anh ta dịch bước nhỏ phía sau sô pha của ông chủ, đến gần chỗ của Lạc Kiều.

Anh ta nhỏ giọng hỏi cô một câu: “Em, em vẫn tốt chứ.”

Lúc này Lạc Kiều mới nghiêm mặt quay đầu nhìn anh ta một cái: “Anh cũng thấy tình hình của tôi rồi, có gì không tốt chứ.”
 
Chương 1748


Chương 1748

Những lời này làm cho Hình Uy nghẹn họng, không nói nên lời, chỉ có thể đỏ mặt tía tai giống như đầu gỗ đứng ở đó.

***

Bắc Minh Quân thật sự chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn thoáng qua Hình Uy, anh ta thật sự ném hết mặt mũi của mình đi.

Giang Tuệ Tâm nhìn Cố Tịch Dao, hơi mỉm cười: “Tịch Dao, cháu đến bên cạnh dì đi. Sao cháu giống như quả cà ngấm sương vậy, có phải Quân bắt nạt cháu đúng không?”

Cố Tịch Dao cẩn thận ngẩng đầu nhìn Giang Tuệ Tâm một cái, sau đó bẹp miệng đi đến bên người bà.

“Cháu ngồi xuống đi, nói xem chuyện gì xảy ra?” Giang Tuệ Tâm đưa tay kéo Cố Tịch Dao ngồi xuống bên cạnh mình.

“Em kể cho dì Tâm nghe hành động vĩ đại lúc nãy đi.” Bắc Minh Quân nhìn Hình Uy và Cố Tịch Dao, hai người này làm cho anh đau hết cả đầu.

Cố Tịch Dao ấp úng, kể đầu đuôi câu chuyện cho Giang Tuệ Tâm.

“Haiz… Tịch Dao, cho dù cháu muốn nhanh chóng tới gặp dì cũng không vội vàng như thế. Cháu nhìn đi, may là cảnh sát phát hiện sớm, nếu lỡ cháu xảy ra chuyện gì, hai đứa nhỏ làm sao bây giờ, mẹ cháu phải làm gì?” Giang Tuệ Tâm nghe xong cũng đổ mồ hôi thay cô.

Lạc Kiều và Trình Trình nghe xong thì tinh thần căng thẳng, nhất là Trình Trình, cậu có chút hối hận đã vội vàng gọi điện thoại cho mẹ.

Hiện tại cậu cũng không phải là đứa bé, có thể tự mình xử lý tốt chuyện này, nhất là còn có dì Anna và dì Lạc Kiều ở đây.

Cậu cũng giống như phạm sai lầm đến trước mặt Cố Tịch Dao, tay nhỏ nắm tay cô: “Mẹ, con sai rồi…”

Cố Tịch Dao ôm con trai vào lòng: “Không phải lỗi của con, là mẹ quá nóng vội. Mẹ bảo đảm sau này không bao giờ sẽ làm như thế nữa.”

Cô nói xong thì nhìn xung quanh, cô về lâu như vậy nhưng vẫn không nhìn thấy bóng dáng của Dương Dương và Anna.

“Anna và Dương Dương đâu?” Cô hỏi.

“Dương Dương và Anna đi lên lầu rồi.” Lạc Kiều nói tiếp, xuất phát từ phép lịch sự nên cô không đi lên lầu, nhưng ở đây lại chướng mắt Hình Uy.

Cô nói xong thì tay vịn vào sô pha, chậm rãi chống người đứng lên: “Ừm, tôi hơn mệt mỏi, mọi người cứ trò chuyện đi, tôi về phòng nghỉ ngơi trước.”

Bắc Minh Quân ra hiệu cho Hình Uy, tên này đúng là đầu gỗ, thấy Lạc Kiều cố đứng lên mà còn không đi tới đỡ cô một cái, tuy rằng Lạc Kiều không muốn nói chuyện với anh, nhưng bản thân phải tự tìm cơ hội.

Hình Uy cũng lập tức hiểu ý, anh ta vội vàng đi đến bên cạnh Lạc Kiều: “Tôi đỡ em đi lên lầu.” Anh nói xong thì đưa tay muốn đỡ cơ thể cô.

Lạc Kiều lại hơi nghiêng qua một bên, nhìn Hình Uy nghiêm mặt nói: “Không cần, anh cứ ở đây là được. Tôi nói Trình Trình đi lên với mình.”

Cô nói xong thì vẫy tay với Trình Trình.

“Trình Trình nhỏ tuổi như vậy thì sao có thể chăm sóc cậu được, tớ đi với cậu, thuận tiện gọi Anna và Dương Dương xuống dưới.” Cố Tịch Dao vội vàng đứng lên.

Cô biết Anna và Dương Dương muốn giấu kỹ Cửu Cửu, nhưng cô vẫn không yên tâm, cũng muốn đi lên xem, lại không tìm được một lý do nào.

Hiện tại đúng lúc Lạc Kiều cho cô một cơ hội tốt như vậy.
 
Chương 1749


Chương 1749

Hai người bọn họ đi vào thang máy, sau khi cửa đóng lại, Cố Tịch Dao mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

“Tịch Dao, cậu thật là, tớ biết cậu sợ Cửu Cửu bị phát hiện, nhưng cũng không đến mức lái quá tốc độ lại còn vượt đèn đỏ. Chẳng lẽ cậu không tin chúng tớ không giấu được Cửu Cửu sao, ở đây không giống như chỗ ở của cậu, không chứa nổi nhiều người. Cửu Cửu nhỏ như thế nên trốn rất dễ.” Lạc Kiều ở thang máy bắt đầu trách mắng Cố Tịch Dao.

“Được rồi được rồi, tớ đã biết, không nghĩ tới cảnh sát giao thông gọi cho Bắc Minh Quân, anh ta đã trách mắng tớ một trận rồi.”

***

Đến lầu hai, Cố Tịch Dao đưa Lạc Kiều về phòng ngủ: “Cậu nghỉ ngơi trước đi, Anna giấu cục cưng nhỏ ở đâu?”

“Haha, tớ biết cậu muốn nhân cơ hội này đến gặp cục cưng nhỏ mà. Tớ nghĩ bọn họ ở gác mái lầu ba. Cậu mau đi thăm con bé đi, xem ra trưa nay bọn họ muốn ở đây ăn cơm, có lẽ Cửu Cửu phải chịu đói rồi.” Lạc Kiều dùng tay chống eo, hiện tại chỉ cần cô đứng hơi lâu cũng sẽ cảm thấy có chút mệt mỏi.

Cố Tịch Dao đưa tay đỡ Lạc Kiều: “Tớ đưa cậu đi nghỉ ngơi trước, nhìn dáng vẻ này của cậu đúng là làm khó Anna, cô ấy vừa phải chăm sóc cục cưng nhỏ, còn phải chăm sóc cục cưng lớn này.”

“Hi hi, ai bảo cậu ở đây. Ở nhà tớ thì phải phục vụ tớ.” Lạc Kiều bắt đầu khoe khoang.

Cố Tịch Dao liếc cô một cái: “Được rồi, ngày mai tớ mang theo bọn họ về nhà, một người cậu ở đây đi.”

Lạc Kiều nghe vậy thì không dám đắc ý nữa, dùng đôi mắt buồn bã nhìn Cố Tịch Dao: “Tịch Dao, nô tỳ không dám nữa.”

Cố Tịch Dao đưa Lạc Kiều về phòng nghỉ ngơi, sau đó cô vội vàng đến lầu ba thì thấy Dương Dương và Anna đang ở bên trong, Cửu Cửu ngồi xếp bằng trên thảm ăn uống.

Hiện tại cô bé có chút đói bụng, may là Anna đưa Dương Dương lên đây đã thuận tiện mang theo một chút đồ ăn.

Cô bé đang ôm bánh mì lúa mạch, trên mặt còn dính mứt trái cây màu đỏ.

Bên cạnh cô bé còn bày xúc xích và sữa bò tỏa ra hương thơm.

Đây là đồ ăn trong phòng của Lạc Kiều, hiện tại Lạc Kiều đang mang thai, đôi khi muốn ăn gì đó, cô lười đi xuống tìm nên xây dựng một kho đồ ăn nhỏ trong phòng ngủ mình.

“Cục cưng nhỏ…” Cố Tịch Dao nhìn thấy Cửu Cửu, cho dù mình có bao nhiêu chuyện không vui cũng lập tức biến mất.

“Mẹ, sao mẹ về rồi?” Trong miệng Cửu Cửu còn miếng bánh mì, lẩm bẩm nói, khóe miệng còn dính mứt hoa quả.

Cố Tịch Dao đi tới cầm khăn giấy lau mứt hoa quả trên miệng cô bé.

“Mẹ nhớ cục cưng nhỏ của mẹ.”

Anna nhìn thấy Cố Tịch Dao đã trở lại thì trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm: “Tịch Dao, bây giờ cô chơi với Cửu Cửu đi, tôi xuống dưới chuẩn bị bữa trưa cho mọi người .”

Cố Tịch Dao gật đầu, sau đó nói với Anna: “Trưa nay làm phiền toái cô một chút, ngoại trừ bà Bắc Minh thì Bắc Minh Quân và Hình Uy cũng tới.”

“Ba cũng tới?” Dương Dương có chút bất ngờ.

“Đúng vậy, sao anh ta lại tới? Có phải chúng ta lộ dấu vết gì đúng không.” Anna có chút lo lắng.

Vì che giấu Cửu Cửu nên sau khi bọn họ lên đây thì rất ít đưa cô bé ra ngoài, vẫn luôn ở trong phòng.

Nơi duy nhất có thể hít thở không khí trong lành và tắm nắng cũng chỉ có gác mái tầng ba.

“Không có như cô nghĩ đâu, khi nào bọn họ rời đi thì tôi sẽ nói rõ với cô.”
 
Chương 1750


Chương 1750

Anna cũng biết hiện tại không phải thời điểm nói chuyện nên gật đầu đi xuống lầu.

“Mẹ, dưới lầu có ai tới vậy. Khi nào Cửu Cửu mới có thể đi xuống chơi với anh Trình Trình?” Cửu Cửu ở trên lầu chơi quá lâu nên có chút không kiên nhẫn.

Sao Cố Tịch Dao có thể không biết, nhưng hiện tại đang trong thời điểm quan trọng, lúc này không thể thông báo gì được.

Cô nhẹ nhàng xoa đầu Cửu Cửu: “Cục cưng nhỏ, con không thể gặp người dưới lầu, nếu không sau này con không thể gặp mẹ được nữa.”

Cửu Cửu ngửa đầu, đôi mắt to ngập nước, có chút không hiểu: “Mẹ, họ còn ghê gớm hơn ma quỷ trong nhà vệ sinh sao?”

Cố Tịch Dao nghiêm túc gật đầu: “Cho nên con phải ngoan ngoãn ở đây chờ mẹ và anh được không, lát nữa mẹ phải đưa Dương Dương xuống đó.”

***

Cửu Cửu nhìn mẹ, vừa rồi cô bé đã ở đây một mình quá lâu.

Trước kia luôn có người chơi với cô bé, cho dù ở đây cũng không sao, nhưng muốn cô bé một mình ở đây thì cô bé vẫn không quá tình nguyện.

Nhưng nếu mẹ đã nói vậy thì Cửu Cửu cũng chỉ có gật đầu: “Mọi người phải sớm lên đây đón con đó.”

Cố Tịch Dao hơi mỉm cười gật đầu nói với Cửu Cửu: “Không thành vấn đề, đến lúc đó mẹ sẽ tìm cơ hội thích hợp lên chơi với cục cưng nhỏ.”

Cô nói xong thì đỡ Dương Dương từ dưới sàn nhà: “Chúng ta đi xuống thôi.”

Cố Tịch Dao và Dương Dương nhanh chóng xuống tầng một.

“Đứa bé nghịch ngợm này, chân bị thương còn chạy loạn khắp nơi, đúng là không làm cho người lớn bớt lo.” Vẻ mặt Cố Tịch Dao bất đắc dĩ.

“Không phải bởi vì nhà của chú đầu bếp quá đẹp sao.” Dương Dương cũng phối hợp với mẹ.

Bắc Minh Quân nhìn hai mẹ con một cái: “Ồ? Nhà này đẹp như vậy sao, hay là tôi cũng tham quan một chút.”

Anh nói xong thì đứng lên.

Hình Uy có chút xấu hổ nói: “Ông chủ, anh nói giỡn sao, sao nhà này có thể so sánh với nhà của anh chứ.”

Sắc mặt Cố Tịch Dao, Trình Trình và Dương Dương lập tức thay đổi, nhất là Cố Tịch Dao và Dương Dương thầm mắng mình nói chuyện không suy nghĩ.

Ba mẹ con biết Bắc Minh Quân nói là làm, bọn họ muốn muốn tìm cách ngăn cản anh, nếu không thì sớm hay muộn cũng sẽ phát hiện ra Cửu Cửu.

Bắc Minh Quân chỉnh lại quần áo, nói với Hình Uy: “Hay là cậu đưa tôi đi tham quan một chút? Đúng rồi, chắc cậu cũng lần đầu tiên tới đây, thật là thú vị.”

Đúng lúc này, Anna đi ra từ nhà ăn: “Cơm trưa đã chuẩn bị xong, mọi người ăn cơm trước đi.”

Thật ra sau khi Giang Tuệ Tâm đ ến đây, Anna biết bà muốn ở lại ăn cơm thì đã bắt đầu chuẩn bị, nguyên liệu nấu ăn có sẵn, hơn nữa cô ta đã chuẩn bị xong xuôi, chỉ cần xào nấu một chút là được.

Tuy rằng có thêm Bắc Minh Quân và Hình Uy, đối với cô ta mà nói cũng không phải là việc khó, hơn nữa nhanh chóng chuẩn bị xong.
 
Chương 1751


Chương 1751

Cố Tịch Dao thầm thở phào nhẹ nhõm, mang theo nụ cười nịnh nọt đi đến bên cạnh Giang Tuệ Tâm: “Dì Tâm, chúng ta ăn cơm trước đi.”

Nhà ăn ở đây không nhỏ hơn nhà cũ Bắc Minh bao nhiêu, một bàn có thể ngồi tám người, trên bàn bày các món ăn đầy đủ hương vị và màu sắc.

“Cậu là chủ nhà, cậu ngồi ở đây đi.” Bắc Minh Quân cũng không giọng khách át giọng chủ, nói Hình Uy ngồi ở vị trí chủ tọa.

Hình Uy nào dám ngồi ở đó trước mặt anh chứ, liên tục xua tay nói: “Anh là ông chủ của tôi, anh mới phải ngồi ở đó.”

Bắc Minh Quân hơi nhíu mày, đưa tay kéo ghế chủ tọa, sau đó ấn anh ta ngồi xuống: “Tôi nói cậu ngồi thì cậu cứ ngồi xuống.”

“Ba ngồi ở đây đi.” Trình Trình nói, nhường lại vị trí gần Cố Tịch Dao.

Bắc Minh Quân gật đầu, sau đó dùng ánh mắt tán thưởng nhìn Trình Trình, không ai biết rõ ba bằng con.

Giang Tuệ Tâm ngồi đối diện bọn họ, bên cạnh là Anna. Chân Dương Dương vẫn chưa khôi phục nên để trống một chỗ cho cậu đặt chân.

Giang Tuệ Tâm cười tủm tỉm: “Sau khi ông cụ qua đời, đã lâu rồi chưa được ăn bữa cơm náo nhiệt như thế.” Bà nói xong thì nước mắt không khỏi chảy ra. Bà lập tức lau khô.

Bắc Minh Quân và Cố Tịch Dao thấy vậy thì trong lòng có chút không dễ chịu.

Nhất là Bắc Minh Quân, anh là chủ nhân nhà Bắc Minh, cục diện hiện tại anh không thể đổ trách nhiệm cho người khác.

Cố Tịch Dao nhìn Giang Tuệ Tâm cũng thầm thở dài, bà đã lớn tuổi, ông Bắc Minh qua đời, chỉ có Bắc Minh Quân bên cạnh, nhưng lại không thường xuyên trở về với bà, một mình bà ở nhà cũ Bắc Minh lớn như thế, đúng là một sự giày vò.

***

Không thể không nói tay nghề của Anna tiến bộ không ít, hương thơm ngào ngạt làm cho mọi người thèm ăn.

Nhưng chỉ có Cố Tịch Dao, Trình Trình còn có Dương Dương lại không có khẩu vị.

Bọn họ lo lắng Cửu Cửu ở trên lầu có thể kiên trì được bao lâu, có cảm thấy nhàm chán hay không, đồ ăn có đủ cho cô bé ăn hay không.

“Tịch Dao, sao cháu không ăn gì?” Giang Tuệ Tâm nhìn trong chén Cố Tịch Dao vẫn sạch sẽ.

Bắc Minh Quân hừ lạnh một tiếng: “Thê nào, em vẫn áy náy chuyện sáng nay sao? Như vậy cũng tốt, cứ từ từ tỉnh táo lại cũng có lợi cho sự an toàn của bọn nhỏ.”

“Ăn cơm vẫn không chặn nổi miệng anh sao?” Cố Tịch Dao thật sự cảm thấy phiền khi Bắc Minh Quân mở miệng ngậm miệng, tên này cứ bắt được đuôi nhỏ của cô là không thả ra.

Bắc Minh Quân nhướng mày quay đầu nhìn Cố Tịch Dao một cái, nhưng anh không đáp trả.

Mà anh gặp đùi gà cho Trình Trình và Dương Dương: “Mẹ tụi con đang kiểm điểm bản thân, còn sao hai đứa cũng không ăn.”

“…”

Trình Trình và Dương Dương không hẹn cùng không trả lời.

Ăn cơm xong, Giang Tuệ Tâm khen ngợi tay nghề nấu ăn của Anna không dứt miệng: “Nếu cô mở quán ăn thì chắc chắn làm ăn rất tốt.”

 
 
Chương 1752


Chương 1752

Anna hơi mỉm cười: “Cảm ơn bà Bắc đánh giá cao tôi như thế. Thật ra tôi cũng chỉ nấu mấy ăn bình thường mà thôi, không hề cao cấp gì.”

Bắc Minh Quân lau miệng, anh lại nhìn xung quanh một phòng, dường như vẫn chưa quên chuyện tham quan nhà Hình Uy.

Lúc này trái tim Cố Tịch Dao lại nhảy lên, cô lo lắng nhìn Bắc Minh Quân.

Sao Bắc Minh Quân có thể xem nhẹ dáng vẻ kia của Cố Tịch Dao, hơn nữa cô càng biểu hiện như vậy, Bắc Minh Quân càng muốn điều tra đến cùng.

Chắc chắn trong nhà này che giấu bí mật gì đó, cho nên Cố Tịch Dao mới lo lắng như vậy.

“Hình Uy, cơm cũng ăn xong rồi. Hay là cậu đưa tôi tham quan một chút đi. Dì Tâm, cháu thấy dì cũng muốn đi vòng, hay là chúng ta cùng đi nhé?”

Giang Tuệ Tâm gật đầu: “Cũng được, hoạt động sau khi ăn cơm.”

Nếu Bắc Minh Quân muốn thăm quan, Cố Tịch Dao có thể tùy tiện tìm cớ lấp li3m cho qua, nhưng nếu Giang Tuệ Tâm cũng có hứng thú, vậy thì không làm gì được.

Hơn nữa cô lại không phải chủ nhà, mà là Hình Uy và Lạc Kiều. Hiện tại Lạc Kiều nghỉ ngơi trên lầu, Hình Uy chắc chắn không dám cãi lời ông chủ.

“Tôi đi lên dọn dẹp một chút, trên đó có hơi bừa bộn.” Cố Tịch Dao thấy không ngăn cản được nên tìm cớ đi lên đó trước để giấu cục cưng nhỏ.

Giang Tuệ Tâm mỉm cười xua tay: “Tịch Dao, người một nhà cả.” Bà nói xong thì kéo tay Cố Tịch Dao.

Sau đó lại nói với Trình Trình: “Nào, đi với bà nội.”

Xem ra Trình Trình cũng không thể lên lầu thông báo trước.

Cố Tịch Dao nhíu mày, chẳng lẽ hôm nay cục cưng nhỏ sẽ bị phát hiện sao?

Cô thấp thỏm đi theo mọi người vào thang máy.

Bắc Minh Quân nhấn lầu ba, Cố Tịch Dao hoảng hốt, cẩn thận nói một câu: “Sao không tham quan lầu hai?”

“Lầu hai là phòng ngủ, có gì đáng coi chứ.”

Lần này xong rồi, bọn họ muốn nhân lúc anh tham quan lầu hai mà lén lên lầu ba nghĩ cách giấu Cửu Cửu đi cũng không được.

Thang máy hiện lên tầng ba, cửa thang máy mở ra, Bắc Minh Quân nhìn khung cảnh trước mắt thì không khỏi hơi hơi chau mày.

Cố Tịch Dao vẫn nhắm mắt, cô không dám nhìn khung cảnh trước mắt.

“Em có thể giải thích cho tôi được không?” Mọi người đi ra thang máy, Bắc Minh Quân nói với Cố Tịch Dao.

***

Cố Tịch Dao chỉ cảm thấy bầu trời sập xuống.

Lúc này Trình Trình và Dương Dương cũng cảm thấy bất ngờ.

Mặc dù lầu ba cũng là một tầng, nhưng chỉ là gác mái.

Không gian rất lớn, sở dĩ thiết kế như vậy bởi vì chỗ này thích hợp vận động, nóc nhà có mấy tấm kính cửa sổ lớn, có thể nhìn thấy phong cảnh bên ngoài, mở ra có thể hít thở không khí mát mẻ.
 
Chương 1753


Chương 1753

Từ khi Cố Tịch Dao và Lạc Kiều dọn vào, bọn họ vẫn giữ nguyên hiện trạng, ngoại trừ Lạc Kiều nói Hình Uy đặt thêm mấy thiết bị tập thể dục cho trẻ em thì không có gì cả.

Nói cách khác, đừng nói giấu một người ở đây, một con nhó nhỏ hoặc là mèo nhỏ cũng không được.

“Trình Trình, hay là con giải thích đi?” Bắc Minh Quân nhìn Cố Tịch Dao chột dạ.

“Ba, ở đây chỉ có đồ chơi và mâm đồ ăn.” Trình Trình chậm rãi nói

Cố Tịch Dao lập tức sững sốt, cô mở mắt ra chỉ thấy không gian trống rỗng, không có bóng dáng của cục cưng nhỏ.

Trước mặt bọn họ chỉ là mấy thiết bị tập thể dục, còn có mấy búp bê vải của Cửu Cửu hay chơi, còn lại mứt hoa quả và mâm đồ ăn trống trơn.

Bắc Minh Quân nhướng mày: “Con chơi sao?” Đánh chết anh cũng không tin con trai mình chơi thứ này.

“Mấy thứ đó của Lạc Kiều, bình thường cô ấy lên đây sẽ mang theo. Lúc hoạt động cũng sẽ đói bụng, cho nên không thể thiếu ăn uống.” Cố Tịch Dao vội vàng giải thích.

Trong phòng cô gái có mấy búp bê vải gì đó cũng là chuyện bình thường.

Khóe miệng Bắc Minh Quân hơi nhếch lên, lại nhìn về phía Cố Tịch Dao: “Ồ? Vừa rồi tôi thấy em chột dạ, không lẽ ở đây có thứ gì đó không muốn cho tôi thấy?”

Nếu Cửu Cửu không ở chỗ này, đầu óc Cố Tịch Dao nhanh chóng hoạt động: “Tôi không muốn anh nhìn thấy mấy thứ này, không phải anh vẫn luôn coi thường mấy thứ đồ chơi này sao. Đến lúc đó ai biết anh lại châm chọc chúng tôi gì chứ.”

Lúc này Giang Tuệ Tâm cũng giúp đỡ Cố Tịch Dao nói chuyện: “Quân, cháu xem cháu quát lên làm cho Tịch Dao sợ như thế. Sau này cháu phải chú ý một chút.”

Bắc Minh Quân nhìn Cố Tịch Dao nói với Hình Uy: “Cậu nhìn đi, xem ra cô ta đã chuẩn bị làm mẹ, cậu cần phải nắm chắc cơ hội, đừng đến lúc đó đứa bé không nhận người ba này.”

Chỗ này không có gì xem, Bắc Minh Quân lại xoay người vào thang máy.

Cố Tịch Dao liếc Bắc Minh Quân một cái: “Không lẽ anh muốn tham quan tầng hai chứ, ở đó chỉ là phòng ngủ mà thôi.”

Không biết hôm nay Bắc Minh Quân chập dây thần kinh nào, luôn đối đầu với Cố Tịch Dao khắp nơi, chỉ cần cô nói không cần thiết, anh đều có vẻ vô cùng nghiêm túc.

“Đương nhiên chúng tôi muốn xem, mấy người phụ nữ ở đây, Hình Uy phải kiểm tra một chút xem rốt cuộc nhà này có an toàn hay không, nếu lỡ xảy ra chuyện gì, cậu ta là chủ này không thể thoát khỏi trách nhiệm.”

Rõ ràng anh xuất phát từ lòng hiếu kỳ, lại ném quả bóng cho Hình Uy.

Hình Uy cũng có chút xấu hổ nói: “Cô Cố, nên kiểm tra một chút.”

*

Bắc Minh Quân mang theo lòng hiếu kỳ mang theo mọi người xuống tầng hai.

Cục cưng Cửu Cửu không ở tầng ba, lúc này cô bé ở trong phòng ngủ của Lạc Kiều.

Sau khi Cố Tịch Dao mang theo Dương Dương xuống lầu không bao lâu, cô bé cảm thấy nhàm chán, nhưng cô bé nhớ mẹ nói người dưới kia còn đáng sợ hơn ma quỷ nhà vệ sinh nên xóa đi suy nghĩ xuống tầng một.

Nhưng cô bé nên đi đâu đây? Cửu Cửu ôm bánh mì đã ăn được một nửa cau mày suy nghĩ một hồi.

***
 
Chương 1754


Chương 1754

Cửu Cửu suy nghĩ một hồi, cuối cùng quyết định xuống tầng hai.

Cô bé xuống tầng hai, đối mặt với hàng lang và hai bên dãy phòng, cô vừa cầm bánh mì vừa mở từng phòng xem có phòng nào mở hay không.

Nhưng điều làm cho cô bé có chút thất vọng là mỗi phòng đều đóng lại, bởi vì cô bé quá nhỏ nên không với tới tay cầm.

Mặc dù chỉ cần nhẹ nhàng xoay tay cầm một chút là có thể mở ra.

Lúc cô bé định từ bỏ, quay lại tầng ba tìm một nơi để ngủ thì đúng lúc đi ngang qua phòng của Lạc Kiều.

Cô bé nghe thấy bên trong có tiếng động, vì thế tay nhỏ dùng sức đập cửa.

Cố Tịch Dao đưa Lạc Kiều về phòng nghỉ ngơi, trên thực tế cô không hề buồn ngủ, nhưng muốn tìm một lý do để không nhìn thấy Hình Uy mà thôi.

Cô nằm trên giường lớn xem tivi, bữa trưa những người khác ở dưới lầu ăn cơm nhưng cô cũng không chịu đói.

Cô mở kho đồ ăn của mình ra, bên trong đầy đồ ăn vặt. Thậm chí còn có cơm và sủi cảo ăn liền.

Lúc này cô xem tivi có chút nhàm chán, cảm thấy hơi đói bụng nên lấy hộp cơm ăn liền.

Lúc cô định đi hấp đồ ăn thì nghe thấy cửa phòng ngủ có tiếng gõ cửa.

Cô nghĩ Cố Tịch Dao tới đưa cơm cho mình.

Nhưng cô mở cửa ra thì thấy Cửu Cửu đứng ở cửa: “Dì Lạc Kiều, trên lầu rất nhàm chán, cháu muốn chơi ở chỗ dì.”

Lạc Kiều cũng rất buồn chán, đúng lúc Cửu Cửu có thể làm bạn với mình: “Được, cháu mau vào đi.”

Cô mở cửa cho Cửu Cửu vào: “Cục cưng nhỏ, cháu ăn thứ này có thể no sao? Chỗ dì có rất nhiều đồ ăn ngon, cháu muốn ăn gì thì cứ lấy đi.”

Rất nhiều đồ ăn vặt bày ra trước mặt Cửu Cửu, cô bé cắn tay nhỏ của mình, nhìn món nào cũng muốn thử một lần, nhưng cuối cùng cô bé vẫn nhịn được.

“Dì Lạc Kiều, mẹ nói cháu không thể ăn nhiều đồ ăn vặt.”

“Haha, không nghĩ tới cục cưng nhỏ lại kiên định như thế, không ăn đồ ăn vặt cũng được, dì nấu sủi cảo cho cháu ăn, chỉ cần sôi lên là có thể ăn.” Lạc Kiều nói, vội vàng nấu cho Cửu Cửu.

Cửu Cửu bỏ bánh mì, sau đó bò lên giường lớn của Lạc Kiều, cầm điều khiển từ xa tìm xem có phim hoạt hình hay không.

Đúng lúc này, Lạc Kiều nghe thấy lối đi nhỏ truyền đến tiếng bước chân, cô đi tới mở một khe nhỏ thì thấy Bắc Minh Quân đi phía trước, sau đó là Hình Uy và Cố Tịch Dao.

Sao bọn họ không ở dưới lầu chứ, đến đây đi dạo làm gì.

Cô lập tức nhớ Cửu Cửu còn ở trong phòng mình, nếu Bắc Minh Quân phát hiện thì coi như xong.

Cô đóng chặt cửa, sau đó nói với Cửu Cửu: “Cục cưng nhỏ, cháu mau trốn đi, mấy người mẹ con tới rồi!”

Sau đó cô vội vàng mở tủ quần áo của mình, chỉ tay với Cửu Cửu.

Cửu Cửu lập tức hiểu được, cô bé nhanh chóng nhảy xuống giường rồi chui vào tủ quần áo, may là tủ quần áo rất rộng, hơn nữa quần áo của Lạc Kiều không có nhiều, còn rất rộng rãi.

Sau khi Cửu Cửu trốn vào, Lạc Kiều treo quần áo lung tung, cho dù mở tủ quần áo cũng chỉ có thể thấy quần áo.
 
Chương 1755


Chương 1755

“Cục cưng nhỏ, cháu ở bên trong, không được lên tiếng nhé.” Lạc Kiều vẫn không quên dặn dò một câu.

Sau đó cô nhẹ nhàng đóng tủ quần áo lại.

Bắc Minh Quân bày ra dáng vẻ cấp trên đi kiểm tra, anh đều mở từng phòng ra xem.

Phòng của Lạc Kiều là phòng cuối cùng cũng là phòng lớn nhất.

“Ông chủ, không cần xem phòng cô ấy đâu, có lẽ cô ấy đang nghỉ ngơi.” Hình Uy cũng không muốn quấy rầy Lạc Kiều nghỉ ngơi.

Nhưng anh ta vừa nói xong thì nghe thấy phòng Lạc Kiều truyền đến tiếng tivi.

***

“Xem ra hiện tại cô ta vẫn rất tỉnh táo.” Bắc Minh Quân hơi mỉm cười.

Qua nhiều phòng như thế, Cố Tịch Dao không phát hiện bóng dáng của Cửu Cửu.

Hiện tại cô bé chắc chắn ở trong phòng Lạc Kiều, có lẽ bởi vì Lạc Kiều cảm thấy quá nhàm chán nên tìm Cửu Cửu tới làm bạn.

Cô nghe trong phòng truyền đến tiếng tivi thì trái tim đập thình thịch.

“Có lẽ Lạc Kiều mở tivi nhưng đã ngủ rồi. Cô ấy thường xuyên như vậy.” Cố Tịch Dao vội vàng giải thích.

Nhưng Cố Tịch Dao càng giải thích càng khiến Bắc Minh Quân cảm giác cô muốn che giấu gì đó.

Tuy rằng anh không rõ rốt cuộc đó là gì, nhưng chắc chắn đó là thứ không muốn cho anh biết.

Anh đứng ở cửa phòng Lạc Kiều, không định rời đi.

Giang Tuệ Tâm cũng cảm thấy có chút không ổn, làm gì có ai muốn tham quan phòng ngủ của chủ nhà chứ.

“Quân, dì thấy chúng ta nên xuống lầu đi, dì hơi mệt.” Bà muốn dùng cớ này để mọi người cùng đi xuống.

“Trình Trình, Dương Dương, hai đứa đưa bà nội xuống đi.” Tên Bắc Minh Quân lại nói con trai đưa bà Bắc Minh xuống.

Xem ra anh rất quyết tâm.

Cố Tịch Dao hơi chau mày, sau đó nói với hai đứa nhỏ: “Hai con đưa bà nội xuống đi, nhớ kỹ nhất định phải chăm sóc cho bà nội biết không. Ba mẹ gặp dì Lạc Kiều rồi xuống sau.”

Trình Trình và Dương Dương gật đầu: “Bà nội, chúng ta xuống trước đi.”

Cố Tịch Dao thấy mấy người Giang Tuệ Tâm đi rồi thì bất chấp gõ cửa phòng Lạc Kiều.

Một lát sau, cửa mở ra.

Lạc Kiều mặc đồ ngủ đứng ở cửa, cô quan sát Bắc Minh Quân từ trên xuống, tính tình của cô không tốt như Hình Uy hoặc là Cố Tịch Dao.

“Không biết Bắc Minh Tổng đến chỗ tôi làm gì?” Cô khoanh tay trước ngực.

Bắc Minh Quân hơi mỉm cười: “Cũng không có gì, Hình Uy lo lắng chỗ mấy người không an toàn, kiểm tra xem có tai hoạc ngầm gì hay không.”

Lạc Kiều vẫn ngăn ở cửa, không định tránh ra: “Ồ? Không biết đây là ý của Bắc Minh Tổng hay là ý của anh ta?”

Cô nói xong thì liếc Hình Uy một cái.

Hình Uy giống như chuột thấy mèo, cơ thể lùi lại phái sau mấy bước.

Ánh mắt Bắc Minh Quân nhìn trên bàn đối diện có hai phần đồ ăn vẫn bốc hơi trong phòng Lạc Kiều.
 
Chương 1756


Chương 1756

“Không nghĩ tới sức ăn của cô không nhỏ, ăn cả hai phần sao? Nếu cô đói bụng thì vì sao không xuống lầu ăn chung với chúng tôi chứ.” Ánh mắt của Bắc Minh Quân cũng đủ sắc bén.

Cố Tịch Dao đoán chắc Cửu Cửu đang ở trong phòng cô, hơn nữa Lạc Kiều còn chuẩn bị cho cô bé ăn.

Không cẩn thận sẽ lộ tẩy.

Lạc Kiều không hoảng loạn như Cố Tịch Dao, cô xoay người đưa phần đồ ăn cho Bắc Minh Quân: “Bắc Minh Tổng nhìn đi, có chút đồ ăn như thế sao có thể ăn no chứ. Nếu tôi đi xuống ăn chung với mọi người, tôi sợ một số món ăn không ảnh hưởng với người lớn chúng ta, nhưng lại có ảnh hưởng với đứa nhỏ trong bụng tôi.”

Lạc Kiều nói cũng không phải hoàn toàn không có lý.

Bắc Minh Quân gật đầu: “Nếu như vậy thì tôi không quấy rầy cô ăn nữa.” Anh nói xong thì xoay người đi.

Lạc Kiều lại hào phóng: “Bắc Minh Tổng, nếu anh đã tới thì ăn một chút đi?”

“Cảm ơn ý tốt của cô, nếu cô muốn thì để Hình Uy ở đây với cô là được.” Bắc Minh Quân nói xong thì kéo tay Cố Tịch Dao đi về phía thang máy.

“Ông chủ…” Hình Uy thấy ông chủ không định cho mình đi theo.

Giữa ông chủ và Lạc Kiều, anh ta đứng ở giữa, có chút khó xử và đau khổ.

Bắc Minh Quân kéo Cố Tịch Dao đến thang máy, cửa vừa đóng lại thì Cố Tịch Dao hỏi anh: “Bắc Minh Quân, rốt cuộc anh có ý gì?”

***

Bắc Minh Quân bỏ hai tay vào túi quần hơi mỉm cười: “Tôi chỉ muốn tạo cơ hội cho bọn họ mà thôi. Cô cho rằng tôi có sở thích kỳ lạ đi xem phòng ngủ của người khác sao?”

Cố Tịch Dao nhìn anh một cái, nhưng không nói gì.

Nhưng trong lòng lại nghĩ: “Anh còn thiếu sở thích kỳ lạ sao?”

Nhưng cô vẫn có chút lo lắng cho cục cưng nhỏ. Được rồi, nếu đã như vậy cũng chỉ có thể theo số trời.

“Mấy đứa xuống rồi sao? Hình Uy đâu?” Giang Tuệ Tâm thấy chỉ có Bắc Minh Quân và Cố Tịch Dao xuống dưới, không khỏi có chút khó hiểu.

“Cháu nói Hình Uy ở lại với Lạc Kiều.” Bắc Minh Quân cúi đầu nhìn đồng hồ trên tay, chỉnh lại áo khoác của mình một chút.

“Dì Tâm, buổi chiều cháu còn có việc nên không ở đây lâu được. Khi nào Hình Uy xuống dưới thì nói cậu ta trở về là được.” Bắc Minh Quân biết Hình Uy chắc chắn không được ở lại.

Giang Tuệ Tâm cũng đứng lên: “Nếu vậy thì dì cũng về.” Bà nói xong thì kéo tay nhỏ Trình Trình: “Trình Trình, sau này phải thường xuyên về thăm bà nội.”

Trình Trình dùng sức gật đầu.

“Sao mọi người đi hết rồi? Tôi vừa chuẩn bị một mâm salad hoa quả.” Anna đi ra từ nhà ăn, bưng một tô lớn bằng pha lê, bên trong đựng đầy trái cây đủ màu.

Dương Dương vừa thấy có ăn thì cũng không quan tâm có về hay không, nhảy vài bước tới trước mặt Anna.

Anna mỉm cười đưa muỗng cho cậu: “Quỷ tham ăn, vừa rồi có phải cháu ăn cơm chưa no đúng không.”
 
Chương 1757


Chương 1757

Dương Dương cười hì hì xoa bụng mình: “Chỗ này của cháu giống như túi thần kỳ của mèo máy Doraemon, có thể chứa rất nhiều thứ.”

Trình Trình ghét bỏ nhìn Dương Dương một cái, ở nhà Bắc Minh một thời gian rồi vẫn không sửa được bệnh tham ăn.

Một lát sau, Dương Dương ăn một phần tư salad, lúc này mới hài lòng nhảy đến bên cạnh Giang Tuệ Tâm lên xe.

Cố Tịch Dao mang theo Trình Trình, còn có Anna đứng ở cửa, nhìn bọn họ rời đi.

Lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm, hôm nay thật sự kinh hồn bạt vía.

Bọn họ vào nhà, Cố Tịch Dao ngồi trên sô pha, Bắc Minh Quân và Giang Tuệ Tâm đã đi rồi, nhưng Hình Uy vẫn còn trên lầu.

Nhưng cũng không có gì đáng lo, cho dù anh ta phát hiện, cùng lắm là để Lạc Kiều dùng đứa bé trong bụng uy hiếp anh ta, còn phải lo lắng anh ta không giữ bí mật sao.

Khoan nói chuyện đó, lần này Hình Uy ngây người ở chỗ Lạc Kiều cũng không tính là ngắn, sắp phá kỷ lục hai mươi phút anh ta ở chỗ của Lạc Kiều lần trước.

Lúc này Anna mới nhớ tới hỏi: “Tịch Dao, sao cô gặp mấy người Bắc Minh Quân vậy? Tôi thấy cô xuống xe của anh ta.”

Cố Tịch Dao thở dài, nói lại mọi chuyện cho Anna nghe.

Cuối cùng cũng đổ mồ hôi thay cho cô: “Tịch Dao, sau này cô đừng như vậy, làm cho nhiều người lo lắng.”

Cố Tịch Dao gật đầu: “Yên tâm đi, sau này tôi sẽ chú ý hơn.”

“Không biết Cửu Cửu còn có thể chống đỡ được bao lâu.” Cố Tịch Dao không khỏi lẩm bẩm vài câu.

Lúc này cửa thang máy mở ra, Hình Uy đi ra, sau đó là Lạc Kiều.

“Hai người…” Cố Tịch Dao và Anna nhìn về phía bọn họ.

Chỉ thấy vẻ mặt Hình Uy rất bình thường, không còn bất lực như vừa rồi.

Trên mặt Lạc Kiều cũng không có biểu cảm gì, ít nhất có thể thấy hiện tại cô không còn chán ghét Hình Uy như trước.

“Cô Cố.” Hình Uy gật đầu, sau đó nhìn phòng khách, chỉ có ba người bọn họ: “Mấy người ông chủ đâu?”

“Bọn họ vừa đi không lâu, Bắc Minh Quân nói anh tự trở về là được.” Cố Tịch Dao nói.

Hình Uy gật đầu: “Tôi cũng không ở lại nữa, ông chủ đã trở về, bên kia nhất định có chuyện cần tôi phải làm.”

Lúc này Lạc Kiều bỗng nói một câu: “Trên đường đi cẩn thận một chút.”

***

Mọi người biết Lạc Kiều luôn lạnh lùng trừng mắt với Hình Uy, hôm nay cô tự nhiên nói như vậy làm cho mọi người cảm thấy bất ngờ.

Hình Uy quay đầu lại nhìn thoáng qua Lạc Kiều, gật đầu rồi rời đi.

Cố Tịch Dao đi đến bên cạnh Lạc Kiều, đưa tay sờ trán cô: “Cậu không sốt mà, sao lại thay đổi tính tình thế. Không phải cậu nhìn thấy Hình Uy sẽ vô cùng chán ghét hay sao. Không bình thường, chuyện này rất không bình thường.”

Lạc Kiều đưa tay lấy bàn tay của Cố Tịch Dao trên trán mình xuống: “Có gì kỳ lạ đâu.”

Cô nói tới đây thì hình như nhớ tới gì đó, xoay người đi vào thang máy.

“Lạc Kiều, cậu làm gì vậy?”
 
Chương 1758


Chương 1758

Cố Tịch Dao đi theo sau cô, hiện tại cô đang mang thai, là đối tượng cần được bảo vệ.

“Cục cưng nhỏ đang trốn trong tủ quần áo của tớ!”

Hai người đi vào phòng ngủ Lạc Kiều, nhẹ nhàng mở tủ ra, kéo quần áo qua một bên thì thấy Cửu Cửu đang nằm ngáy khò khò bên trong.

Cố Tịch Dao nhẹ nhàng ôm cô bé ra, xoay người đặt lên trên giường, đắp chăn lên người cô bé.

Cố Tịch Dao thấy cục cưng nhỏ bình yên vô sự, lúc này mới xem như thở phào nhẹ nhõm.

Hôm nay đúng là nguy hiểm, suýt nữa Bắc Minh Quân phát hiện ra Cửu Cửu.

Hai người lại xuống phòng khách.

“Lạc Kiều, cậu nói cho chúng tớ xem vừa rồi Bắc Minh Quân đưa tớ xuống lầu thì cậu và Hình Uy nói cái gì?”

*Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Hình Uy ra khỏi biệt thự, ông chủ đã lái xe đi rồi, trong khu nhà không có taxi, chỉ đành phải ra ngoài xem có hay không.

Dọc đường đi, anh ta không khỏi nhớ lại ký ức vừa rồi, ông chủ và cô Cố rời đi, hai người bọn họ ở chung một chỗ với nhau trong mấy chục phút ngắn ngủn.

*

Hình Uy thấy ông chủ kéo cô Cố rời đi, anh ta một mình đối mặt với Lạc Kiều, ngoại trừ mặt đỏ tía tai ngây ngốc đứng tại chỗ, ngay cả cử động nhỏ cũng không dám, không biết phải làm gì mới đúng.

Lạc Kiều đứng ở cửa, hơi cau mày nhìn người đàn ông lúng tung tay chân trước mắt này.

“Anh còn đứng đây làm gì, không đi theo ông chủ của anh xuống dưới đi.”

Tuy rằng Bắc Minh Quân rời đi, nhưng cô cũng không muốn Hình Uy biết sự tồn tại của Cửu Cửu.

Đúng lúc này, Lạc Kiều đột nhiên cảm thấy bụng có chút đau.

“Ôi…” Cô ôm bụng, cơ thể từ từ trượt xuống.

Cảm giác này giống như trong bụng có một chân nhỏ đang đá cô.

“Em sao vậy?” Hình Uy vội vàng đi đến bên cạnh cô, cũng không quan tâm cô có đồng ý hay không, anh ta ôm ngang cô lên, nhanh chóng đặt cô lên trên giường.

“Đau bụng? Em cố gắng một chút, tôi gọi bác sĩ, em sẽ không sao.” Hình Uy nói xong thì vội vàng lấy điện thoại chuẩn bị gọi đi.

Lạc Kiều cố gắng chịu đựng, lắc đầu nói: “Không cần gọi điện thoại, mấy ngày nay đã có mấy lần.”

Hình Uy bỏ điện thoại xuống, chân tay luống cuống nhìn Lạc Kiều.

Lạc Kiều nhìn dáng vẻ của anh ta: “Tôi như vậy không phải bởi vì anh sao, tôi còn chưa chuẩn bị tâm lý đã phải chịu khổ như vậy.”

Hình Uy nghe cô nói thì trong lòng cũng tự trách, lúc trước sao anh ta không giữ mình chứ, đến bây giờ hai người cùng đau khổ.

Anh ta nhíu mày, giống như hạ quyết tâm, lại cầm lấy điện thoại.

“Haiz, tôi đã nói không sao, anh còn gọi điện thoại làm gì?” Lạc Kiều nhìn anh ta có chút khó hiểu, nhưng cô nhìn ra được hiện tại cảm xúc của anh ta đã thay đổi.
 
Chương 1759


Chương 1759

“Tôi, tôi muốn tìm bác sĩ. Tôi thấy dáng vẻ khổ sở của em như thế thì cảm thấy mình thật sự quá ích kỷ, cho rằng cung cấp nhà và tiền cho em thì em có thể yên tâm nuôi con. Nhưng hiện tại xem ra quá trình này đối với em là một sự giày vò, tôi không thể để em tiếp tục chịu khổ như thế, tôi quyết định thà rằng không cần đứa nhỏ này cũng không thể để em chịu khổ.”

***

Hình Uy nói lời này làm cho Lạc Kiều cảm thấy vô cùng khiếp sợ.

Bởi vì: Lúc trước anh ta từng vô cùng coi trọng đứa bé.

Thậm chí lúc trước cô quyết định không muốn đứa bé, anh ta còn đồng ý sau này không gặp cô nữa, hơn nữa vì đứa bé, anh ta đưa toàn bộ nhà ở và tiền tiết kiệm cho cô.

Nhưng lúc này phản ứng của anh ta lại hoàn toàn trái ngược.

Cô nghĩ lại trước kia anh ta muốn đứa bé cũng chỉ vì trách nhiệm, hiện tại anh ta thấy cô vô cùng khổ sở lại không tiếc hy sinh đứa bé để cô không còn chịu khổ như thế nữa.

Hiện tại đối với hành động này của anh ta, đáy lòng Lạc Kiều thật sự có chút cảm động.

Cô nhìn Hình Uy: “Anh nói thật sao?”

Hình Uy nghiêm túc gật đầu.

“Vậy được, anh đi ra ngoài trước đi, bây giờ tôi đi thay đồ.” Lạc Kiều nói xong thì vén chăn xuống giường.

Sở dĩ cô làm như vậy là vì muốn kiểm tra Hình Uy có nói thật hay không.

Hiện tại có rất nhiều người nói một đằng nhưng làm một nẻo.

Mấy năm nay cô ở trong giới giải trí nên cái gì cũng đã thấy qua. Phút trước vừa nói yêu nhau, thề đến răng long đầu bạc.

Nhưng chưa được bao lâu lại tuyên bố chia tay.

Trong mắt cô, hành vi như vậy chẳng khác gì nói tình một đêm cho dễ nghe một chút.

Những năm đó phải đeo mặt nạ không cảm thấy mệt mỏi sao?

Hiện tại cuối cùng cô cũng sắp đối mặt với vấn đề như thế.

Nếu lúc này anh ta ngăn cản mình, đối với cô mà nói thì đứa nhỏ này không cần thiết.

“Chờ chút…” Lúc này Hình Uy mở miệng.

Trong lòng Lạc Kiều hơi hơi run lên, cảm giác không nói nên lời dâng lên, thất vọng, từ đáy lòng cảm thấy thất vọng.

Cô cho rằng mặc dù Hình Uy có vẻ vụng về, lại không biết đối nhân xử thứ.

Nhưng cô vẫn có thể nhận ra anh ta là người đàn ông có trách nhiệm, yêu thương cô.

Nhưng chuyện tới trước mắt, anh ta vẫn không qua được cửa này, những lời nói trước đó chỉ là dỗ dành cô, giống như dỗ dành một đứa bé không hiểu chuyện.

Lạc Kiều nhẹ nhàng lắc đầu, khẽ cau mày, xem ra mình nhất định phải hạ quyết tâm, cho dù anh ta nói lời ngon tiếng ngọt thế nào.

Cô yên lặng nhìn Hình Uy.

Lúc cô định nói cắt đứt quan hệ với anh ta.

Hình Uy lại ra vẻ nghiêm túc nhìn Lạc Kiều, chậm rãi mở miệng: “Em mặc nhiều quần áo một chút, tôi tìm kiếm trên mạng nói nếu phá thai thì không khác gì với sinh con, đối với sức khỏe của phụ nữ vẫn có ảnh hưởng rất lớn, trong thời gian ngắn sức khỏe của em sẽ suy yếu. Lỡ cảm lạnh cũng dẫn đến nhiều bệnh khác. Nhưng em cũng không cần quá lo lắng, tôi sẽ lái xe đưa em đi, luôn ở bên cạnh em. Tôi nhất định phải bảo đảm cơ thể của em không phải chịu tổn thương gì khác. Nhiều ngày trôi qua như vậy, tôi vẫn luôn nghĩ đến chuyện của chúng ta, có lẽ tôi quá ích kỷ, rất không công bằng với em. Tuy rằng không còn đứa bé, nhưng em cứ ở nhà này đi, muốn ở bao lâu cũng được, tôi cũng sẽ không quấy rầy em, trả lại cuộc sống yên bình cho em. Tôi thành thật xin lỗi một lần nữa vì đã gây tổn thương cho em.”
 
Chương 1760


Chương 1760

Hình Uy nói đến đây, còn cúi đầu với Lạc Kiều một cái.

Hình Uy nói mấy lời thoại sứt sẹo giống như trong phim ngôn tình, nhưng lại xuất phát từ đáy lòng.

Môi Lạc Kiều bắt đầu hơi run rẩy, đôi mắt cũng dần dần trở nên ươn ướt.

Tuy rằng cô luôn chướng mắt với Hình Uy, nhưng lúc này anh ta đứng ở trước mặt cô lại lộ ra dáng vẻ cao lớn đầy trách nhiệm.

Cô dùng tay lau nước mắt sắp rơi xuống, khóe miệng hơi nhếch lên: “Đồ ngốc, anh đi xuống lầu với mấy người ông chủ của anh và bà Bắc Minh đi, không phải anh còn lái xe sao?”

***

Hình Uy kinh ngạc nhìn Lạc Kiều nằm ở trên giường đang cười với mình.

Hiện tại anh ta có chút mờ mịt.

Anh ta ngây ngốc đứng tại chỗ, không biết lúc này mình nên xoay người đi ra ngoài hay là ở lại.

“Anh còn đứng ở đó làm gì, anh ra ngoài chờ tôi một chút.” Mặc dù Hình Uy làm cho Lạc Kiều xúc động, nhưng cô vẫn chưa quên lúc này Cửu Cửu đang trốn trong tủ quần áo.

Cô không muốn anh ta phát hiện ra Cửu Cửu.

“Em không cần quá lo lắng, tôi ở ngoài chờ em, nếu em cảm thấy không thoải mái ở đây thì chúng ta lập tức đến bệnh viện.” Hình Uy đi đến cửa vẫn không quên dặn dò cô.

“Tôi biết rồi.” Hình Uy nói một tiếng, sau đó xoay người ra ngoài, tiện tay đóng cửa lại.

*

Mà phiên bản này còn có nội dung tiếp theo, đó chính là:

Lạc Kiều nhìn Hình Uy đóng cửa lại, lúc này mới nhẹ nhàng xuống đất, sau đó khóa trái cửa lại.

Bởi vì cô muốn bảo đảm an toàn, tránh lúc cô và Cửu Cửu nói chuyện, Hình Uy lại đột nhiên mở cửa đi vào.

Sau khi Lạc Kiều làm xong mới cẩn thận mở tủ quần áo ra, chỉ thấy Cửu Cửu trốn trong đó ngủ gà ngủ gật.

Mặc dù tuổi tác của Cửu Cửu không lớn, nhưng mà lá gan của con bé lại không nhỏ, bị nhốt ở trong một cái tủ quần áo tối đen như mực cái gì cũng không làm được, quả thật là một chuyện rất nhàm chán.

Cuộc nói chuyện giữa Lạc Kiều và Hình Uy, con bé ở trong đây có thể nghe được rất rõ ràng.

Bây giờ con bé còn rất nhỏ, chuyện giữa người lớn với nhau có rất nhiều thứ con bé nghe không hiểu, nhưng mà ý đại khái thì con bé vẫn có thể rõ ràng một chút.

Lúc cửa tủ quần áo được mở ra, lúc đó Cửu Cửu mới nhớ đến lấy lại tinh thần, sau đó mơ mơ màng màng không đầu không đuôi hỏi một câu: “Dì Kiều Kiều, cái chú kia là ai vậy ạ? Hình như là chú ấy rất thích dì.”

Lạc Kiều bị con bé nói làm cho mặt đỏ chót, đưa tay nhẹ nhàng xoa xoa cái mũi của con bé: “Cái con nhóc này rốt cuộc đã nghe được bao nhiêu rồi hả?”

Cửu Cửu cắn ngón tay, nhẹ đầu mở lớn mắt mà nói: “Hẳn là bắt đầu từ chỗ “đau bụng, trước tiên em nhịn một chút nha”.”

 
 
Chương 1761


Chương 1761

Trên trán của Lạc Kiều lập tức xuất hiện mấy vạch đen.

Tiêu rồi, quả thật là con nhóc này không hề nghe sót một câu nào, đều nghe thấy hết.

Lời nói như thế này cũng không thể Cửu Cửu truyền đi được, suy nghĩ đầu tiên ở trong đầu của Lạc Kiều chính là cái này.

“Dì Kiều Kiều ơi, bây giờ cháu đã có thể đi ra chưa.” Cửu Cửu hỏi.

Lạc Kiều nhỏ giọng nói với Cửu Cửu: “Bây giờ vẫn còn chưa được đâu, cháu cứ ở đây đợi một lát nữa đi, một lát nữa dì sẽ đến đón cháu có được không? Còn nữa, những gì mà lúc nãy cháu vừa mới nghe được ấy, cháu đừng có nói cho người khác nha, con nít nhiều chuyện không có ai yêu thích đâu.”

Cửu Cửu dùng sức nhẹ gật đầu: “Dì Kiều Kiều cứ yên tâm đi ạ, Cửu Cửu sẽ không nhiều chuyện đâu.”

Lạc Kiều rất hài lòng, nhẹ gật đầu sau đó bắt đầu thay quần áo.

Lúc này Cửu Cửu lại nói một câu nữa: “Dì Kiều Kiều ơi, nhiều chuyện rốt cuộc là ý gì vậy.”

Lạc Kiều nghe xong thì thiếu chút nữa đã ngã xuống đất, cô dừng tay lại kiên nhẫn giải thích cho Cửu Cửu nghe: “Nhiều chuyện chính là cháu đi kể cho người khác nghe, chính là những chuyện không thể nói cho người khác nghe mà lại nói cho người khác nghe ấy, giống như những lời nói lúc nãy của dì với cái chú đó nói với nhau, mặc dù là cháu đã nghe được rồi nhưng mà không thể kể cho những người khác nghe.”

Cửu Cửu nhẹ nhàng gật đầu, học theo Dương Dương đưa ra một dấu ok với Lạc Kiều: “Dì Kiều Kiều, cháu đã hiểu rồi, cháu sẽ không nói cho người ngoài nghe đâu.”

“Đúng vậy, đây mới là một đứa bé ngoan.” Lạc Kiều hài lòng nhẹ gật đầu.

Lạc Kiều thay quần áo xong lại sắp xếp cho Cửu Cửu thật tốt một lần nữa, sau đó mở cửa đi ra ngoài.

Chỉ nhìn thấy Hình Uy giống như là một người lính gác cửa, đứng thẳng tắp ở chỗ không xa.

Lạc Kiều nhìn thấy anh ta thì liền mím môi muốn cười, rõ ràng là đã trải qua và nhìn thấy nhiều chuyện với Bắc Minh Quân, nhưng mà cách nói chuyện thậm chí là suy nghĩ lại quê mùa như vậy.

Nhưng mà như thế này cũng tốt, không có học thói xấu giống như là ông chủ của anh ta, cũng được xem như là một người đàn ông làm cho người ta yên tâm hiếm có.



Lạc Kiều mang theo nụ cười nhẹ nhàng đi đến gần Cố Tịch Dao, sau đó vỗ một cái ở trên vai của anh ta, nhanh chóng trốn mặt sang một nơi khác.

Nhưng mà để cho cô không ngờ đến là thân thể của Hình Uy lại nhanh chóng di chuyển về phía mà cô tránh né, bị anh ta một phát bắt được.

“Ể? Sao anh biết tôi sẽ trốn ở bên này.” Lạc Kiều quả thật cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi.

Hình Uy có chút ngượng ngùng, gãi gãi đầu, đây là lần đầu tiên anh ta bị phụ nữ dùng loại ánh mắt và ngữ khí như vậy hỏi chuyện.

Trong nháy mắt gương mặt của anh ta lại đỏ lên, anh ta lắp ba lắp bắp nói: “Đây là động tác phòng thủ quen thuộc của tôi, không có gì lớn hết.”

Lạc Kiều nhẹ nhàng gật đầu, trong ấn tượng của cô Hình Uy chẳng qua chỉ là một tùy tùng, sau đó có nghe Cố Tịch Dao nói đã được thăng chức thành trợ lý.

Nhưng mà ở trong khái niệm của cô trợ lý đặc biệt vẫn là một tùy tùng, giống như là trong phim ảnh, chỉ là một chân chạy vặt và truyền lời.

“Anh biết võ hả.”

Hình Uy nhẹ nhàng gật đầu: “Biết một chút.”

 
 
Chương 1762


Chương 1762

“Xem ra cái nghề trợ lý đặc biệt là của anh quả thật rất khác biệt đó.” Lạc Kiều nói xong, cô mơ hồ nghĩ đến lần đó cô uống say, hình như là anh ta đã từng thể hiện một lần.

Hai người đi đến cửa thang máy, Lạc Kiều dừng bước lại nói với Hình Uy: “Tôi cảm thấy là chúng ta vẫn nên giữ khoảng cách như trước đây đi, như thế này sẽ tốt hơn.”

Hình Uy lập tức sửng sờ, cúi đầu đầu nhìn cô rồi nói: “Tại sao vậy.”

“Ừ thì Cố Tịch Dao thứ nhất tôi nghĩ quá đột ngột thì bọn Tịch Dao sẽ không thích ứng được, thứ hai tôi vẫn còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, anh có hiểu không.” Lạc Kiều cố gắng nói uyển chuyển một chút.

Đúng là như vậy, từ chán ghét đối với anh ta, tránh không kịp đến bây giờ lại chấp nhận anh ta, tiến triển này có hơi nhanh.

Phải cần có một thời gian để làm quen với quá trình.

Hình Uy gật đầu, anh ta có thể hiểu được cách nói của Lạc Kiều: “Không sao đâu, tôi sẽ cho em một chút thời gian để suy nghĩ rõ ràng, nhưng mà cho dù làm bất cứ lúc nào đưa ra quyết định gì hoặc là có suy nghĩ gì thì đều phải nói cho tôi nghe, có được không? Em yên tâm đi, tôi có thể hiểu được.”

Lạc Kiều nhẹ nhàng gật đầu, hơi cảm động ngẩng đầu lên nói với Hình Uy: “Anh thật là tốt.”

Hình Uy đỏ mặt lần nữa.



Lạc Kiều chỉ kể cho bọn người của Cố Tịch Dao nghe một đoạn trước đó lúc cô và Hình Uy ở trên lầu, đoạn phía sau vẫn bị bóp nát.

Cố Tịch Dao lôi kéo tay của Lạc Kiều, mỉm cười nói: “Như thế nào, tớ đã nói là con người của Hình Uy không tệ mà, chỉ là cậu vẫn cứ luôn mang theo thành kiến mà nhìn anh ta, tớ tin tưởng là sau này hai người sống chung với nhau sẽ rất hạnh phúc, cái này không phải là lập tức có bé con rồi đó à, một nhà ba người.”

“Kiều Kiều, chị cũng cảm thấy vui mừng cho em đó, em nhất định phải hạnh phúc nha.” Anna cũng nói ra lời chúc phúc của mình.

Lúc này cô ta không khỏi nhớ đến những ngày tháng không muốn trở lại ở Sabah.

Xem ra trong cuộc đời này, một người phụ nữ nếu như gặp được đúng người thì sẽ giống như Lạc Kiều và Hình Uy, yên ổn trải qua tháng ngày trong tương lai.

Nếu như gặp phải một người không phù hợp, vậy thì có lẽ giống như chính mình, kết quả là nhà cũng không có, con cũng không có, hai tay trống trơn.

Tâm trạng của cô ta có vẻ hơi sa sút, đứng dậy nói: “Tịch Dao, Kiều Kiều, hai người ở đây trò chuyện với nhau đi, tôi hơi mệt rồi, đi lên nghỉ ngơi một chút đây.”

Cố Tịch Dao nhẹ nhàng gật đầu nói: “Buổi cơm trưa ngày hôm nay thật sự đã làm khó cô rồi, chiều nay cô cứ nghỉ ngơi cho khỏe đi, chiều nay tôi sẽ xin phép nghỉ với Chi Lâm, để tối nay tôi chuẩn bị cơm tối là được rồi

“Tớ cũng đến giúp đỡ nữa.” Lạc Kiều là một người gặp việc vui thì tinh thần rất thoải mái.

“Cậu đó nha, cứ thành thành thật thật nghỉ ngơi ở đây đi, dưỡng cho tốt đứa nhỏ trong bụng của cậu, thời gian sau này đủ cho cậu làm lụng, còn không tranh thủ thời gian hưởng thụ lấy một đoạn thời gian nhàn nhã cuối cùng.”

Câu nói này là do Cố Tịch Dao đã tự mình trải nghiệm.



Lạc Kiều vui vẻ nghịch ngợm giống như là một đứa trẻ, chống một tay ở bên hông: “Tớ biết rồi, tớ biết rồi, bây giờ tớ chính là bà chủ và tất cả mọi người đều là người giúp việc của tớ, nên làm cái gì thì đi làm cái đó hết đi.”
 
Chương 1763


Chương 1763



“Ông chủ, tôi về rồi.” Hình Uy nói xong thì quay người đóng cửa phòng làm việc của Bắc Minh Quân lại.

Bắc Minh Quân ngẩng đầu lên nhìn gương mặt không có biểu cảm của Hình Uy: “Thế nào rồi, để lại chút không gian riêng tư cho cậu với Kiều Kiều, kết quả như thế nào? Đừng có để tôi quá thất vọng nha.”

Kể từ khi Bắc Minh Quân trở về từ biệt thự của Cố Tịch Dao, tâm trạng đã tốt hơn một chút.

“Chuyện của tôi với cô ấy… cũng được xem như là có kết quả rồi, trên cơ bản cô ấy cũng xem như đã chấp nhận tôi.” Hình Uy nói đến đây, giống như là cô gái muốn đi ra mắt ở trong thôn, còn có chút tiếc nuối.

Bắc Minh Quân nhìn ra được người trợ lý đặc biệt là của anh quả thật là càng ngày càng thú vị, ngoại trừ khóe miệng của anh hơi nhếch lên: “Làm bụng của người ta lớn luôn rồi, cậu còn cái gì mà ngượng ngùng nữa.”

Anh với Hình Uy nói chuyện cũng không cần phải cố kỵ cái gì, nói năng rất tùy tiện.

“Ồ, sao cậu lại càng ngày càng nghiêm trọng thêm vậy.” Bắc Minh Quân mỉm cười nhìn gương mặt của Hình Uy bị anh nói làm cho đỏ đến cả cổ.

“Được rồi được rồi, chuyện sau này của cậu tôi cũng không thể giúp cái gì nữa, sau này cứ nhìn hành động của cậu thôi. Nhưng mà tôi nhắc nhở cho cậu một câu, kết hôn nhanh lên đi, cũng không thể để người ta chưa kết hôn mà đã sinh con rồi, mặc dù chuyện đã xảy ra, vậy thì cũng phải giải quyết trước khi đứa bé được sinh ra.”

Hình Uy nhẹ nhàng gật đầu: “Tôi hiểu vấn đề này, cũng muốn nhanh chóng chăm sóc cô ấy, nhưng mà cô ấy cảm thấy bây giờ vẫn còn chưa quen được, phải cần một khoảng thời gian nữa.”

“Được, đã như thế này thì cậu phải thường xuyên đến đó thăm cô ấy và chăm sóc cô ấy, để cô ấy quen thuộc với cậu, chuyện còn lại cùng đã dễ làm rồi. Tôi thấy sau này cậu cũng không cần phải mỗi ngày lái xe đưa đón tôi đâu.” Bắc Minh Quân vừa nói vừa cầm cây bút ở trong tay uyển chuyển quay quay.

“Ông chủ… tôi sẽ không bởi vì chuyện riêng mà ảnh hưởng đến sắp xếp của anh, tôi thấy tôi vẫn nên đưa anh đi làm như cũ đi.” Hình Uy nóng lòng bày tỏ thái độ nói.

“Đó chính là mệnh lệnh của tôi, tôi không muốn mình không có một gia đình hoàn chỉnh còn muốn để cho cấp dưới của tôi cũng không có nhà để về, có hiểu chưa hả! Sau này chúng ta ai đi đường nấy, cậu chỉ cần đi làm đúng hạn là được rồi, không có chuyện đặc biệt thì thời gian khác tôi sẽ không làm phiền cậu đâu.” Lúc này Bắc Minh Quân lại lấy ra uy nghiêm của tổng giám đốc để ra mệnh lệnh cho anh ta.

Ông chủ đã nói như vậy rồi, vậy thì anh ta cũng chỉ có thể nghe lệnh.



Buổi chiều, Cố Tịch Dao trực tiếp gọi điện thoại cho Vân Chi Lâm xin nghỉ phép.

Lúc này cô mới yên tâm chăm sóc cho Trình Trình và Cửu Cửu.

“Bé cưng nhỏ à, có phải là ngày hôm nay rất chán hay không.” Cố Tịch Dao kéo Cửu Cửu lại, ngày hôm nay chuyện này đột ngột xảy ra, Cửu Cửu xem như chịu khổ rồi.

Một người thì bị đẩy lên tầng ba một lúc, còn người khác thì bị Lạc Kiều nhốt ở trong tủ quần áo một hồi.

Cửu Cửu lắc đầu nói: “Cũng được ạ, chỉ là lần này không chơi đóng vai với anh Dương Dương được mà thôi.”

Trình Trình đi đến trước mặt của Cửu Cửu, đưa tay kéo bàn tay nhỏ nhắn của con bé qua: “Dương Dương không có chơi với con, mẹ với con chơi chung với nhau có được không.”

Cửu Cửu lắc đầu nói: “Lúc còn ở trên lầu ba thì đã chơi với búp bê một hồi rồi, bây giờ con muốn ở cùng một chỗ với mẹ.”
 
Chương 1764


Chương 1764

Cố Tịch Dao cúi đầu xuống hôn lên trán của Cửu Cửu: “Được rồi, để mẹ ngồi đây xem phim hoạt hình với con nha.”

Cửu Cửu nhẹ nhàng gật đầu, sau đó trên khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên một vẻ nghi ngờ: “Mẹ ơi, sẩy thai là có ý gì vậy ạ.”

“Phụt…” Con bé vừa nói ra khỏi miệng, Lạc Kiều ngồi ở trên ghế sa lông vừa mới uống được một hợp nước trong nháy mắt liền phun ra ngoài.

Lông mày của Cố Tịch Dao cũng hơi nhíu lại, nhìn Cửu Cửu: “Bé cưng nhỏ, con nghe được lời này từ chỗ nào vậy?”

Cửu Cửu quay đầu lại nhìn Lạc Kiều một chút.

Chỉ là động tác này Cố Tịch Dao liền hiểu ngay, cô khẽ cau mày lại, nhìn Lạc Kiều: “Kiều Kiều, cậu có cái gì cần giải thích không.”



Lạc Kiều không vội vàng trả lời câu hỏi mà là quay đầu lại nhìn Cửu Cửu, hai mắt của cô khẽ nheo lại một cái: “Cái tên phản đồ nhỏ này, không phải là dì đã nói với cháu là đừng có nói cho người khác nghe rồi hả.”

Đôi mắt to trong veo như nước của Cửu Cửu chớp chớp nhìn Lạc Kiều, chính là loại ánh mắt rất vô tội, con bé non nớt nói: “Dì Kiều Kiều, cháu đã nói cháu sẽ không nói với người ngoài rồi mà, nhưng mà mẹ đâu phải là người ngoài đâu.”

Thật sự là đã bị con bé đánh bại rồi, quay đầu cười hì hì nói với Cố Tịch Dao: “Tịch Dao à, thật ra thì chuyện là như thế này, lúc mà Cửu Cửu trốn ở trong phòng quần áo, tớ với ông chú Hỏa Thần ở bên ngoài nói chuyện với nhau, kết quả là đã bị con bé nghe thấy hết.”

Thật ra thì Cố Tịch Dao cũng hiểu, tình huống lúc đó cũng không cho phép Lạc Kiều có thể suy nghĩ gì nhiều.

Nhưng mà cô vẫn rất nghiêm khắc nhìn Lạc Kiều rồi nói: “Lần sau cậu phải chú ý một chút đó, bây giờ chuyện giữa cậu và Hình Uy cũng xem như đã qua rồi, sau này anh ta sẽ chăm sóc cho cậu, chắc có lẽ là tớ cũng sẽ bận rộn, cậu cần phải chú ý nhiều hơn một chút.”

Cố Tịch Dao nói đến đây, cô cũng đột nhiên ý thức được một vấn đề rất nghiêm trọng, cô lộ ra vẻ mặt u sầu nói: “Xem ra sau này chỉ cần là Hình Uy đến đây, vậy thì chúng ta phải giấu bé cưng nhỏ đi rồi.”

Lúc này Cửu Cửu lại không tình nguyện, con bé vểnh cái miệng nhỏ lên, vẻ mặt đau khổ nói: “Mẹ ơi, Cửu Cửu không muốn một mình ở trên lầu ba chơi búp bê vải với nhà chòi nữa đâu mà, không muốn bị dì Kiều Kiều nhốt ở trong tủ quần áo đen như mực…”

Lạc Kiều khoác tay áo, tự tin nói với Cố Tịch Dao: “Thật ra thì vấn đề này cũng xử lý rất dễ mà, đó là tớ có thể làm Tào Tháo.”

“Tào Tháo?” Cố Tịch Dao hơi nghi hoặc một chút.

“Tào tào là ai vậy.” Cửu Cửu chớp đôi mắt to, nhỏ giọng nói: “Nghe nói giống như là một cái trứng thối.”

Trình Trình gật đầu giải thích cho Cửu Cửu nghe: “Không phải là tào tào đâu, mà là Tào Tháo, là anh hùng trong thời kỳ tam quốc.” Sau đó liền chọn vài câu trọng điểm phổ cập kiến thức tam quốc cho Cửu Cửu.

Nói đến cuối cùng, Trình Trình ngắm cái bụng to của Lạc Kiều như có điều suy nghĩ mà nói: “Anh nghĩ là dì Kiều Kiều tưởng tượng Tào Tháo giống như là “giữ hoàng đế làm chư hầu”.”

“Bingo! Cháu trả lời hoàn toàn chính xác, không hổ danh là một đứa bé có thể học được lớp học thiên tài.” Lạc Kiều nói, mặt mày hớn hở búng tay một cái.
 
Chương 1765


Chương 1765

“Nếu như ông chú Hỏa Thần đó không chịu giữ bí mật này, vậy thì dì sẽ ra tay với đứa bé của anh ấy, đến lúc đó thì anh ấy không thể không nghe lời của dì.” Lúc này Lạc Kiều tràn đầy tự tin.

Cố Tịch Dao nhẹ nhàng thở ra: “Kiều Kiều, con của anh ta cũng là con của cậu mà, cậu nhẫn tâm ra tay được à? Tớ cũng không muốn vì Cửu Cửu mà để cậu phải đưa ra hi sinh lớn như vậy, nói như vậy không bằng để tớ chuyển bọn nhỏ ra khỏi chỗ này, tránh gây thêm phiền phức cho cậu.”

Lạc Kiều khoác tay nói: “Tịch Dao, cậu cũng không cần phải đi đâu hết, cứ ở yên ở đây đi. Yên tâm đi, tớ chẳng qua chỉ nói mà thôi, tớ tin là chỉ cần tớ nói rõ chuyện này với anh ấy, anh ấy cũng sẽ hiểu được cái này, chẳng qua chỉ là diễn trò cho anh ấy xem mà thôi.”



Trong lúc Lạc Kiều đang suy nghĩ kỹ phải làm như thế nào để cưỡng ép Hình Uy giữ bí mật, anh ta vừa mới uống một hớp nước ở trong phòng làm việc của Bắc Minh Quân thì liền bị sặc.

Bắc Minh Quân giương mắt lên Hình Uy một chút: “Cậu không có chuyện gì đó chứ.”

Hình Uy vội vàng lau vết nước đọng lại ở trên bàn cho thật sạch sẽ: “Ông chủ, không có gì đâu, chỉ là lúc nãy có chút không cẩn thận.”

Lúc này điện thoại nội bộ của Hình Uy vang lên.

Anh ta vội vàng nghe máy: “Có chuyện gì không.”

Chỉ nghe thấy thư ký gọi tới: “Anh Hình, công ty GT khai triển nghiệp vụ nước T quyết định dời trụ sở của bọn họ đến thành phố A, lúc nãy tôi đã nhận được bảng fax của bọn họ, chỉ là một lá thư mời, muốn mời Bắc Minh tổng đi đến văn phòng tạm thời của bọn họ để thương lượng với kế hoạch trụ sở của bọn họ.”



Hình Uy nhẹ nhàng gật đầu: “Tôi biết rồi, văn phòng tạm thời của bọn họ ở đâu vậy?”

“Ở khách sạn Daredevil Empire, thời gian trên thư mời là chín giờ đúng vào sáng ngày mai, đến lúc đó anh đến chỗ của tôi lấy thiệp mời là được rồi.” Thư ký nói xong thì liền cúp điện thoại.

Hình Uy cảm thấy hơi kỳ quái, công ty GT là một công ty xuyên quốc gia rất lớn, cho dù là để phát triển nghiệp vụ ở nước T thì cũng không cần phải ngay cả trụ sở mà cũng di chuyển về đây.

Anh ta bỏ điện thoại xuống, quay người lại đi ra ngoài chỗ của thư ký lấy thiệp mời trở về đặt lên trên bàn làm việc của Bắc Minh Quân, sau đó lại nói nội dung cuộc trò chuyện lúc nãy cho Bắc Minh Quân nghe một lần.

Bắc Minh Quân và Hình Uy cũng có một nghi vấn giống nhau, hơn nữa tập đoàn Bắc Minh thị của bọn họ với công ty GT cũng chưa từng có bất cứ tiếp xúc gì với nhau.

Sau khi suy nghĩ cẩn thận thì nói với Hình Uy: “Ngày mai tôi có lịch trình nào khác không?”

Hình Uy xem qua lịch trình: “Ngày mai không có sắp xếp chuyện gì hết.”

“Được, vậy thì chúng ta đi đến đó nhìn xem, một lát nữa cậu thuận tiện đi đến bộ phận thiết kế kêu Bắc Minh Khởi Hiên đi cùng luôn đi.” Lúc Bắc Minh Quân đưa ra quyết định này thì vô cùng thận trọng.

“Ông chủ, nếu như cũng dẫn theo cậu chủ Khởi Hiên đi cùng…”

Không đợi Hình Uy nói hết lời, Bắc Minh Quân phất tay nói: “Cậu cứ yên tâm đi, tôi sẽ không để cho nó đắc ý lần hai đâu, phải để cho nó nhìn xem ai mới chính là người chủ thực sự của Bắc Minh thị.”

Lần trước dự án của tập đoàn Gia Mậu, Bắc Minh Khởi Hiên sở dĩ chiếm thế thượng phong là bởi vì lúc đó anh không có cách nào đi tham gia được.

Bây giờ có một cơ hội khác đã đến, lúc này anh phải đấu sức một trận với Bắc Minh Khởi Hiên, cũng muốn làm cho anh ta không cần phải ra vẻ mình rất giỏi giang.



Bắc Minh Khởi Hiên ngồi ở trong phòng chủ quản của bộ phận thiết kế, có vẻ khoan thai tự đắt.

 
 
Chương 1766


Chương 1766

Không phải là bởi vì cái gì khác, lần trước dùng cơm với La tổng của tập đoàn Gia Mậu, chuyện đó cũng đã đánh tan được chút nhuệ khí của Bắc Minh Quân.

Điều này rất có lợi để anh ta có thể lấn sâu hơn vào các phòng ban còn lại của Bắc Minh.

Anh ta nhìn máy vi tính có logo Bắc Minh ở trên bàn, khóe miệng không khỏi nhếch lên, dường như là trước mắt có thể nhìn thấy được mình đang ngồi trên cái ghế tối cao nhất của đế quốc Bắc Minh thị.

“Cốc cốc…”

Tiếng gõ cửa nhè nhẹ đánh thức anh ta từ trong mộng đẹp.

“Mời vào.” Bắc Minh Khởi Hiên chỉnh sửa quần áo của mình lại đàng hoàng một chút.

Chỉ nhìn thấy thư ký của anh ta bước vào: “Cậu chủ Bắc Minh, trợ lý Hình đến rồi.”

“Tôi đã nói với cô bao nhiêu lần rồi hả, đừng có gọi tôi là cậu chủ Bắc Minh nữa, phải gọi tôi là chủ quản Bắc Minh, nếu như tái phạm lần nữa thì tôi sẽ đuổi việc cô.” Bắc Minh Khởi Hiên hung dữ nói, trợn mắt nhìn cô ta một chút.

Sắc mặt của thư ký thay đổi, liền vội vàng gật đầu nói: “Tôi đã hiểu rồi, chủ quản Bắc Minh, sau này tôi sẽ không tái phạm nữa.”

Sở dĩ Bắc Minh Khởi Hiên không muốn nghe cấp dưới gọi anh ta là cậu chủ Bắc Minh cũng là vì anh ta không muốn để lại cho người ta ấn tượng chẳng qua là mình dựa vào thân phận mới có thể vào đây.

Anh ta dựa vào thực lực của chính mình mới lên được vị trí này.

“Cô đi gọi trợ lý đặc biệt vào đây đi.” Bắc Minh Khởi Hiên thuận miệng nói.

Thư ký vội vàng lui xuống, rất nhanh, Hình Uy liền xuất hiện ở phòng làm việc của chủ quản.

Đã một đoạn thời gian rồi không đến bộ phận thiết kế, không nghĩ đến Bắc Minh Khởi Hiên đã trang trí lại nơi này một lần nữa.

Phòng chủ quản của anh ta đã không còn là một căn phòng nhỏ như lúc trước, hiện tại quy mô trên cơ bản cũng có thể so sánh với Bắc Minh Quân.

Bắc Minh Khởi Hiên đang ngồi ở phía sau một cái bàn làm việc so với cái của Bắc Minh Quân thì còn lớn hơn, anh ta lộ ra vẻ tự tin dựa lưng ở trên ghế ngồi nhìn mình.

“Cậu chủ Bắc Minh.” Hình Uy đi đến trước bàn làm việc, nhẹ gật đầu với anh ta.

Bắc Minh Khởi Hiên mỉm cười nói: “Trợ lý Hình, mời ngồi. Thuận tiện tôi cũng muốn nhắc nhở anh một câu, sau này ở trong tập đoàn, mong anh gọi tôi là chủ quản Bắc Minh, còn thời gian khác thì anh cứ gọi tôi là cậu chủ Bắc Minh.”

“Không thành vấn đề, chủ quản Bắc Minh.”

“Trợ lý Hình, rất lâu rồi không đến bộ phận thiết kế của tôi, không biết lần này đến đây là muốn làm gì vậy? Hay là nói Bắc Minh tổng mời người nào muốn tôi đến để tiếp khách.”



Sao Hình Uy không thể biết được Bắc Minh Khởi Hiên đây là đang có ý riêng.

“Chủ quản Bắc Minh, tôi thấy anh hiểu lầm rồi đó, chẳng qua là ông chủ muốn mời anh đi đến khách sạn Quân với ông chủ. Công ty GT muốn di chuyển trụ sở đến ở đây, mọi người ngồi lại với nhau thảo luận một vài vấn đề.”

Bắc Minh Khởi Hiên cười nói: “Được rồi, Bắc Minh tổng đã mời tôi đi cùng, vậy thì tôi cũng phải cho anh ta mặt mũi chứ, cũng trả lại phần tình nghĩa lúc trước anh ta mời tôi dùng cơm với với La tổng.”

Hình Uy nhìn thấy Bắc Minh Khởi Hiên đã đồng ý: “Chủ quản Bắc Minh, vậy thì anh chuẩn bị một chút đi, ngày mai gặp nhau ở khách sạn Daredevil Empire.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom