Dịch Full Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2049


Chương 2049

“Được rồi, Cố Thành Trung, hôm nay em tìm anh chính là vì việc này, hoặc là anh vứt bỏ em rồi sau này quay lại tìm em, hoặc là…em sẽ tự mình rời đi, anh chọn một trong hai đi. Lần này, anh lựa chọn giúp em, mọi chuyện em đều giao cho anh.”

“Em lặp lại lần nữa, cho dù kết quả Có ra sao, em cũng sẽ không hận anh, ngược lại còn yêu anh hơn.”

“Anh không cần em yêu anh hơn, chỉ cần như thế này thì anh đã thỏa mãn rồi, Trúc Linh…

Anh dùng sức nắm lấy tay cô, nhưng những lời cô muốn nói đều đã nói xong.

Cho dù anh có cố chấp thì cũng vô dụng, bởi vì để đánh bại Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử thì không còn cách nào khác, anh chỉ có thể tàn nhẫn hơn so với người khác.

Cô mở cửa xe ra, gió lạnh lập tức ùa vào.

“Đã muộn rồi, anh về nghỉ ngơi đi.”

Sau khi nói xong, cô chuẩn bị xuống xe, nhưng Cố Thành Trung đã siết chặt cổ tay cô, không chịu buông ra.

“Cố Thành Trung, buông ral”

Anh không nói lời nào, chỉ là nhìn thật sâu vào đôi mắt của cô.

Một lúc sau, anh mới nói.

“Anh nhất định sẽ không phụ em.”

Anh gắn từng chữ một, mỗi từ đều rõ ràng và mạnh mẽ.

: Cô nghe vậy, khóe miệng cong lên: “Ứ, em biết.”

Cuộc đời của Cố Thành Trung này sẽ không bao giờ phụ Hứa Trúc Linh.

Cô tinI Cuối cùng, anh buông lỏng tay ra, nhìn theo thân hình gầy yếu đang nâng bụng rời đi.

Trong mắt anh tràn ngập sương mù, cuối cùng nhắm mắt lại, sau khi mở ra thì bên trong ánh mặt tràn ngập hận ý.

Anh nhất định phải khiến cho những người đó phải trả một cái giá thật đắt.

Từ sau khi ở bên cạnh Hứa Trúc Linh, anh không có tham vọng, cũng không có ý chí mạnh mẽ, thậm chí có thể từ bỏ tất cả.

Nhưng có người lại không cho phép, vân luôn gây ra sóng gió.

Cuối cùng anh cũng hiểu tại sao Hứa Trúc Linh lại khao khát một cuộc sống bình dị và an nhàn, hóa ra…yêu một người thì chỉ muốn được sống thoải mái bên cạnh người đó.

Anh không đòi hỏi cái gì ngoài một Hứa Trúc Linh, vậy mà tại sao lại có nhiều điều tréo ngoe đến thế?

Một khi đã như vậy, thì phải để cho những người đó trả một cái giá đau đớn!

Cho dù có chết thì anh cũng sẽ không từ bỏ Hứa Trúc Linh!

Đôi tay anh cầm chặt lấy vô lăng, ra sức siết mạnh.

Anh dừng lại ở dưới lầu nhà họ Quý, mãi không rời đi, nhưng căn phòng bật đèn sáng của Hứa Trúc Linh trong chớp mắt đã biến thành bóng tối.

Càng về đêm, sương càng dày, gió lạnh lùa vào trong xe khiến anh giống như bị dao cắt.

Hứa Trúc Linh đứng ở trước cửa sổ rất lâu, nhưng Cố Thành Trung vẫn không rời đi, trong lòng cô có chút khó chịu.

Đúng lúc này, Diên đột nhiên lại gõ cửa.
 
Chương 2050


Chương 2050

Cô vội vàng đi mở cửa.

Ngoài cửa, Diên lộ ra vẻ lo lắng, thấy sắc mặt cô tái nhợt, hai mắt đỏ bừng, đau lòng nói: “Tôi nhìn thấy xe của Cố Thành Trung đậu ở dưới lầu.”

Anh ta cũng nhìn thấy cô đi xuống, bọn họ ở dưới lầu bao lâu thì anh ta đứng trước cửa số bấy lâu. ˆ Lông mi cô ướt đâm, trên mặt vẫn còn đọng lại giọt nước mắt chưa khô.

Anh ta rất muốn đưa tay lên lau sạch sẽ cho cô, nhưng lại dùng sức bóp mạnh ngón tay, đau khổ vì không thể làm gì, cuối cùng…đem tất cả sự rung động, không cam lòng đè xuống một cách mạnh mẽ.

Cô không cần người khác giúp mình lau nước mắt, anh ta cũng không thể một lần nữa vượt quá giới hạn.

“Em có ổn không?”

Anh ta lo lắng hỏi.

“Không, không sao đâu.” Cô sờ sờ mặt, nói: “Tôi chuẩn bị đi ngủ.”

“Anh ta ở dưới lầu, cô sao có thể ngủ được?”

“Vậy thì…anh cùng tôi trò chuyện một chút, Cố Thành Trung có tìm anh hay không?”

Hứa Trúc Linh rốt cuộc không nhịn được, thẳng thắn hỏi.

Khi Diên nghe được lời này, trong chớp mắt cả người đều sửng sốt, sau đó hung hăng cau mày. ễ “Anh, anh đừng nghĩ nhiều, lần này tôi hỏi là bởi vì Quý Lưu Xuyên…”

“Rốt cuộc là anh Lưu Xuyên mời anh đến hay là Cố Thành Trung mời?” Cô cắn răng, không cam lòng hỏi.

Diên nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của cô, biết là không thể giấu được nữa.

“Cố Thành Trung không phải là mời tôi đến.”

“Nói đúng hơn là cầu xin tôi đến.”

Anh ta cố ý nhấn mạnh chữ “Cầu”

này, còn nghe được cả tiếng trái tim của Hứa Trúc Linh đập thình thịch.

“Hơn nữa, Đây không phải lần đầu tiên, lần trước chuyện của Tạ Quế Anh cũng là cầu tôi giúp đỡ.”

Anh ta còn nói thêm.

Cô nghe thấy từng câu từng câu, lòng đau như dao cắt.

Mặc dù trong lòng cô đã sớm chuẩn bị kỹ càng và tưởng tượng ra câu trả lời như vậy không biết bao nhiêu lần, nhưng cô không ngờ rằng tại thời điểm nghe được, trái tim mình vẫn đau đến như vậy.

Cố Thành Trung là một người mạnh mẽ, kiêu ngạo quật cường, không chịu yếu thế. ; Anh ta là một sự tồn tại đáng sợ và cô chắc chắn răng nếu không phải là mình, anh ta sẽ không bao giờ cúi đầu, thậm chí không phải phải một lần.

Bàn tay nhỏ bé bị siết chặt, cơn đau †ừ đầu ngón tay truyền tới cũng không thể so với nỗi đau ở trong tim.

Cô thở hắt ra một hơi và buộc mình phải bình tĩnh lại: “Anh ta… còn cầu xin anh làm gì nữa?”

“Anh ta còn coi em như một món đồ cá cược để cho tôi hy vọng, cũng để tôi có được trái tim của em. Sau khi tôi từ bỏ hết lần này đến lần khác, sau đó lại cho tôi một niềm hy vọng đáng khinh.”

“Tôi biết dù em không quay lại với anh ta thì em cũng không bao giờ ở cùng một chỗ với tôi. Nhưng tôi vẫn nguyện ý giúp em, không phải vì Cố Thành Trung cầu xin mà là vì tôi không có cách nào đặt sinh mệnh của em ra ngoài. “

“Hứa Trúc Linh, lý do khiến tôi thỏa hiệp hết lần này đến lần khác hoàn toàn là vì em. Cho dù bây giờ tôi nói rằng tôi không còn yêu em và không còn kỳ vọng nữa, nhưng tôi vẫn không thể cứ ngồi yên nhìn em”
 
Chương 2051


Chương 2051

“Tôi đã từng, ích kỷ và hẹp hòi, từng hoang tưởng để có được em, cho dù là để bù đắp cho những hối hận trong kiếp trước hay là kiếp này, tôi đều muốn có được em. Nhưng nhìn thấy bộ dạng Cố Thành Trung vì em mà chiến đấu, nhìn thấy em thà chết vì anh ta, hình như tôi biết rằng bỏ lỡ chính là bỏ lỡ, không có cách nào xoay chuyển được tình thế và không cách nào có được em. Cho dù…

Cố Thành Trung đã chết, tôi cũng không thể làm theo ý em. “

“Nhưng hiện tại, tôi thành tâm chúc phúc cho em, Cố Thành Trung so với tôi tốt hơn. Tình cảm anh ta dành cho em †ừ trước đến nay không hề nhỏ, tình cảm ấy rất to lớn. Anh ta có thể từ bỏ em, không phải vì anh ta không yêu em, mà vì anh ta quá yêu em. Vì vậy anh ta thà từ bỏ chính mình, cũng muốn em được khỏe mạnh. Tôi tin chắc, ngay cả khi anh ta không tới tìm anh, tôi cũng sẽ tới bảo vệ em. Chỉ là thân phận của tôi rất đặc biệt. Tôi không chỉ đại diện cho gia tộc Kettering, mà còn đại diện cho toàn bộ hoàng tộc và đất nước. Tôi hoàn toàn có thể bảo vệ em, nhưng không có cách nào bảo vệ Cố Thành Trung, cũng không thể tham gia vào cuộc đấu tranh giữa anh ta và Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử. “

“Tổng giám đốc công ty Nhật Kinh, tổng giám đốc hiệp hội thương mại Đà Nẵng, cả hai đều có thể cạnh tranh công bằng cho quyền kinh tế của khu vực Châu Á Thái Bình Dương, bất cứ ai muốn đều sẵn sàng phải trả giá. Ai bị thương nặng nguyên khí đầu tiên, bên kia sẽ ổn định chiến thắng. Tôi chỉ có thể đứng nhìn ngọn lửa từ bên kia. tôi không giúp được gì cho anh ta đâu, rất xin lỗi.”

Giọng Diên trầm và có chút áy náy.

Anh biết rằng bản thân đã làm Hứa Trúc Linh thất vọng rồi.

Hứa Trúc Linh nghe vậy liền lắc đầu nhẹ, không biết vì sao nhưng sau khi nghe những lời này cô lại thở phào nhẹ nhõm.

Ít nhất, cô đã biết rõ nguyên nhân cùng hậu quả, không đến mức chìm †rong mây mù, cả người đều tỉnh táo lạ thường.

“Vậy anh có biết kế hoạch của Cố Thành Trung không ?”

“..u Khi Diên nghe thấy điều này, liền trâm tư một khoảng thời gian ngắn, muốn nói lại thôi.

“Anh nhất định phải biết, đúng không?”

Cô lo lắng, khát vọng nhìn anh, bàn tay nhỏ bé nắm thật chặt quần áo của anh.

“Tôi không thể nói.”

Vẻ mặt anh có chút đau lòng.

“Tôi không khuyên anh ta làm điều này.”

“Anh nói cho tôi biết được không?

Tôi chỉ muốn hiểu thật rõ ràng, tôi không muốn bị giam giữ trong bóng tối.

Anh ấy đã che chở tôi khỏi gió và mưa phía sau bóng lưng của anh ấy, tôi có thể cảm nhận được vòng tay ấm áp ấy, nhưng không thể nhìn thấy vết máu sau lưng anh ấy, tôi thật sự chịu đủ đời này rồi.” : Đôi mắt cô đỏ hoe, nước mắt không ngừng rơi.

Diên nhìn cô, cánh môi mấp máy nhiều lần cố lấy hết can đảm để nói ra, nhưng lại cố kìm lại.

“Trúc Linh, em nghỉ ngơi trước đi, đợi tôi bình tĩnh trở lại, ngày mai tôi sẽ nói cho em”

“Tại sao lại là ngày mai?”

“Ngày mai tôi nhất định sẽ nói cho em, em còn đang mang thai, bây giờ đã muộn rồi, nghỉ ngơi sớm đi.”

Anh chính là không muốn nhắc tới, kiên trì nói phải đợi đến ngày mai.

Hứa Trúc Linh vò đầu bứt tai không còn biện pháp nào đành phải đồng ý.

Cô quay trở lại phòng, trời cũng đã tối.
 
Chương 2052


Chương 2052

Cô mượn ánh trăng soi sáng để đi tới ban công, Cố Thành Trung vẫn ở dưới lầu không rời đi.

Bàn tay nhỏ bé chạm vào mặt kính lạnh lẽo rồi từ từ trùng xuống hình bóng mình.

Cố Thành Trung, em cũng muốn chiến đấu một lần vì anh. : Kể cả khi em phải trả giá bằng mạng sống của mình.

Lúc này, ngoài cửa, Diên nhìn cánh cửa đóng chặt, trong lòng cảm thấy rất phức tạp.

Anh đau đớn nhắm mắt rồi lại mở ra, ánh mắt sắc lạnh.

Anh quay đầu nhìn về phía cuối hành lang: “Ra đi, cô muốn trốn ở đó tới lúc nào vậy?”

Trái tim của Lê Sa đang trốn trong góc co quấp lại, nửa đêm đói bụng, cô lặng lẽ đi xuống lầu, sợ làm phiền người khác.

Nhưng lại không muốn thấy Cố Thành Trung đến tìm Hứa Trúc Linh.

Cô không muốn tham gia vào cuộc vui, trốn trong bếp sau khi ăn hết bánh quy và hài lòng vê phòng, nhưng thấy Diên đến tìm Hứa Trúc Linh.

Tâm tình của cả hai người đều có chút kích động, cô không muốn tiến lên xen vào.

Cô chỉ trốn ở đây, không muốn nghe những âm thanh truyền đến, nhưng khi âm thanh truyền đến cô lại không thể khống chế được lỗ tai của mình.

Một hai đều nghe không thiếu, nhưng cô ấy thực sự không cố ý!

Cô siết chặt quần áo của mình, hơi lo lắng vì sợ Diên sẽ hiểu lầm điều gì đó.

Dù sao họ của cô ấy là Nhật Kinh.

Có mặt ở đây đã là Cố Thành Trung và nhà họ Quý khai ân.

Cô ngượng ngùng bước ra ngoài nói: “Tôi … tôi đói, tôi xuống nhà ăn chút gì đó, lúc về anh lại đụng phải tôi, sợ làm phiền anh nên…”

Cô cố gắng hết sức để giải thích, nhưng cảm thấy quá áp lực.

Đặc biệt là …

Diên nheo mắt nhìn bản thân một cách ngờ vực, bên trong giống như mực dày bị đánh đổ vào, đôi mắt xanh đen và sâu thẳm.

Anh nghi ngờ bản thân và không tin tưởng chính mình, nên cuối cùng anh nhất quyết không nói.

Anh biết anh đang ở đây và không muốn cô nghe thấy những chuyện không nên nghe.

Anh ấy cảm thấy mình là một thành viên của công ty Nhật Kinh, cho dù cô đã nhiều lân chứng minh mình không liên quan đến công ty Nhật Kinh, sẽ không bán mạng cho họ, nhưng không đáng tin chính là không tin.

Khi bắt gặp ánh mắt dò hỏi của anh, cô biết rằng có nói thêm cũng vô ích.

Cô bĩu môi nói: “Thực xin lỗi, đã làm phiên mọi người rồi.”

“Cô không thích hợp ở đây, không thích hợp ở bên cạnh Trúc Linh. Đi đến từ đâu thì quay trở vê đó, đừng ép tôi.”

Anh lạnh lùng nói.

Khả năng chịu đựng của anh ấy đối với phụ nữ là có hạn.

“Anh… có phải ngay từ đầu anh không tin tôi vì tôi là người của công ty Nhật Kinh?” Trong lòng cô đã có câu trả lời, nhưng cô vẫn muốn hỏi trực tiếp.

Ngay cả khi hỏi, trái tim tôi rất khó chịu nhưng vẫn mang một tia hy vọng.

Đôi mắt cô tràn ngập ánh sáng và hy vọng vào một điều gì đó.
 
Chương 2053


Chương 2053

“Tôi không muốn nói những lời khó nghe, ngày mai liền rời khỏi nơi này.”

“Nếu như… tôi không rời đi?”

“Vậy thì đừng trách tôi dùng thủ đoạn của mình. Nếu như cô không chịu ở lại trong phòng mà Gố Thành Trung đã sắp xếp cho mình, tôi sẽ đích thân đưa cô trở lại hội Nhật Kinh. “

“Được, tôi hiểu rồi. “

Ánh mắt cô trở nên ảm đạm, câu trả lời năm trong dự đoán, sớm đã được chuẩn bị kỹ càng, nhưng tại sao cô vẫn cảm thấy đau khổ?

Trong lòng thật sự rất đau… khó thở, muốn khóc.

Cô hít một hơi thật sâu, quật cường lau khóe mắt, cứng rắn không để rơi một giọt nước mắt nào.

Cô sải bước đi về phía phòng ngủ của mình.

Hai người, đi ngang qua nhau.

Sáng ngày hôm sau, Nhật Kinh Lê Sa thức dậy từ rất sớm, trước tiên đi từ biệt Quý Thiên Kim.

Quý Thiên Kim có chút ngạc nhiên, vì Lê Sa ở đây thấy rất vui, lại đột nhiên muốn quay về.

Bà ấy rất thích Lê Sa, Lê Sa rất đáng yêu, được mọi người yêu quý, cũng rất biết quan sát lời nói và sắc mặt người khác, nói tóm lại là một cô gái thông minh lanh lợi, tâm sáng như gương, mặc dù lớn lên trong công ty Nhật Kinh, nhưng con bé không hề bị nhiễm bụi trần.

Bà ấy cũng tin rằng, Cố Thành Trung đã dám để người ở lại nơi này, thì tuyệt đối không phải là người xấu.

Nếu không Gố Thành Trung làm sao có thể đặt Hứa Trúc Linh vào vòng nguy hiểm được?

Lê Sa miễn cưỡng giữ khuôn mặt tươi cười, giả vờ như không có vấn đề gì, chỉ nói là bản thân mình rất nhớ tên ngốc Phó Thanh Viên.

Quý Thiên Kim là một người thông minh, có nhìn ra điều gì đi chăng nữa cũng không vạch trần, chỉ muốn để con bé sau này muốn đến thì đến, không cần phải khách sáo.

Sau khi tạm biệt Quý Thiên Kim, Lê Sa trực tiếp gọi xe rời đi, không chào hỏi bất kỳ người nào khác nữa.

Lúc dùng bữa sáng, mọi người đều xuống ăn, không thấy Lê Sa xuất hiện.

Bạch Minh Châu không nén được nghi hoặc, Quý Thiên Kim từ nhà bếp đi ra nói luôn: “Lê Sa đã quay về rồi, nói là nhớ Phó Thanh Viên, muốn quay về đó sống.”

“Cái gì? Lê Sa đi rồi sao? Sao anh vẫn còn ngồi đây, không phải là bạn trai nên đưa bạn gái về nhà chứ?”

Bạch Minh Châu nhìn sang Diên, trong suy nghĩ của cô, bạn trai nên đưa bạn gái về nhà.

Hứa Trúc Linh cũng nhìn anh ta nói: “Đúng đó, anh cũng nên đặt chút tâm tư vào Lê Sa một chút, tôi sau này không đi ra ngoài nữa, tôi ở lại nhà họ Quý rất an toàn, anh cứ yên tâm yêu đương, không dễ gì mới gặp được một cô gái tốt như vậy.”

“Cô ấy….tốt không?”

Anh ta thở ra ba chữ, đầu mày nhíu chặt.

Trong mắt anh ta, Nhật Kinh Lê Sa là một cô gái ồn ào, tinh quái kỳ quặc, giống như một con hồ ly nhỏ.

Anh ta biết cô ấy không phải người xấu, nhưng thân phận không rõ ràng, biết đâu lại làm ra điều bất lợi cho Hứa Trúc Linh thì phải làm sao?

Anh ta đã đề phòng, chỉ là….được biết cô ấy đã rời đi, ngoài Quý Thiên Kim ngạc nhiên, thì những người còn lại đều rõ.

Không biết vì sao, trong lòng anh ta có chút khó chịu.
 
Chương 2054


Chương 2054

Cô ấy vốn dĩ tay không đến đây, ở đây chỉ thêm vài bộ quần áo để tiện thay giặt.

Khi đi, chỉ cân xách theo một cái túi giấy là có thể rời đi.

Một cô gái như cô ấy, lúc ra đi liệu có buồn?

Anh ta nghĩ đến đây, cổ họng bỗng nhiên tắc nghẹn lại.

Hơn nữa lúc này, Bạch Minh Châu lại cứ đẩy anh, nhịn không được liền trợn mắt.

“Bạn gái anh, anh lại hỏi chúng tôi?

Nếu cô ấy không tốt, anh tìm cô ấy yêu đương làm gì? Lê Sa trông rất sáng sủa hoạt bát, nhưng thật ra trong lòng cất giấu rất nhiều thứ. Tôi rất ghét người của công ty Nhật Kinh, nhưng duy chỉ có Lê Sa là tôi không ghét cô ấy.”

“Diên, có phải anh cãi nhau với Lê Sa không?” Hứa Trúc Linh hồ nghỉ hỏi.

“Không có”

“Không có? Không có mà sao anh lại không đưa cô ấy về nhà?”

“Được rồi, không nói chuyện này nữa, ăn sáng đi.”

Diên cau mày, không muốn nói thêm gì nữa.

Hứa Trúc Linh nhìn sắc mặt anh ta trầm xuống, như kiểu trong lòng không vui, nên phỏng đoán bọn họ có phải là đang cãi nhau.

Cô ấy lôi kéo Bạch Minh Châu, để cô ấy nói ít đi một chút.

Đợi ăn sáng xong, cô ấy gọi Diên ra phía sau.

“Em muốn hỏi tôi chuyện tối qua à?”

“Chuyện tối qua khoan hãng nói, anh đã đồng ý với tôi, chắc chắn sẽ nói cho tôi biết. Nhưng hiện tại tôi lo cho anh và Lê Sa hơn, tôi sợ là Lê Sa đang hiểu lâm chúng ta. Diên, nếu anh đã biết rõ chúng ta không thể vượt quá thân phận bạn bè, vậy thì anh không cần cố chấp làm gì, bỏ qua đi.”

“Tôi và anh đã là quá khứ, thậm chí còn chưa từng bắt đầu. Nhưng Lê Sa không giống vậy, cô ấy là hiện tại của anh, cũng có thể là một nửa trong tương lai của anh.”

“Tôi biết, thân phận của tôi hiện tại mà nói những lời này là rất kỳ quái, nhưng tôi vẫn muốn khuyên anh. Con người không thể cứ sống mãi với quá khứ, mà cần phải đi tiếp về phía trước.

Lê Sa chính là người ở trước mắt anh, nếu anh có tình cảm với cô ấy, thì có thể bồi dưỡng đoạn tình cảm đó, đừng như trẻ con nữa, mà hấy tiếp xúc với nhau nhiều hơn. Nếu anh không thích người †a, cũng nên quyết đoán từ chối, không nên để cho cô ấy có hy vọng.”

“Tôi với cô ấy…..một lời không thể nói hết được, không giống như em nghĩ.”

Bọn họ chính là đang giả vờ, không thể nói đến tình cảm chân thật được.

Nhưng những lời này anh khó có thể mở miệng nói ra được, chỉ có thể để bọn họ tiếp tục hiểu lầm mà thôi.

Hứa Trúc Linh thấy anh ta như vậy, cũng không biết nên khuyên giải thế nào nữa.

Cô ấy cho rằng khi Diên buông bỏ được, thì mới có thể tiếp nhận người khác.

Diên đã không chỉ một lần nói với cô ấy, không có tình cảm nam nữ với cô ấy, chỉ có tình nghĩa bạn bè.

Mặc dù không biết đoạn tình cảm này thuần túy bao nhiêu, nhưng cô ấy biết, Diên đã tỉnh ngộ, sẽ không có chủ ý nào khác.

Cho dù như vậy, anh ấy vẫn nên bắt đầu nghĩ đến chuyện tình cảm của bản thân mình.
 
Chương 2055


Chương 2055

Lần đầu tiên nhìn thấy anh ta và Lê Sa ở cùng nhau, cô ấy đã có chút không tin, thậm chí còn cảm thấy bọn họ đang diễn kịch, chỉ vì để mình được yên tâm.

Nhưng quan sát mấy ngày nay, hai người bọn họ rất hòa hợp, hơn nữa còn phát triển rất nhanh, đã đến bước nào rồi, có lẽ là đã bị đối phương thu hút.

“Em không cần phải lo lắng chuyện của tôi, tôi sẽ xử lý tốt.”

“Tôi sợ anh bỏ lỡ cô ấy, sau này sẽ hối hận.”

“Em đã nghĩ nhiều rồi, tôi sẽ không hối hận.” ; Diên kiên định nói.

Lời anh ta vừa nói ra, Hứa Trúc Linh ngược lại không biết nên nói gì nữa.

“Anh cảm thấy Lê Sa không tốt sao?”

“Cô ấy thực ra rất ưu tú, chỉ là…..chuyện tình cảm cần phải dung hòa, tính cách của tôi và cô ấy có chút không hợp nhau, tiếp xúc dần dần vậy.”

“Hai người ở bên nhau cần phải từ từ, đâu có một bước đạt được ngay. Từ trước đến nay không có chuyện một bước mà thành, đều là nước chảy đá mòn. Những lời này của anh đừng bao giờ nói trước mặt cô ấy, sẽ làm tổn thương cô ấy đó. Cứ cho là anh cảm thấy không thích hợp, cũng không thể lừa dối tình cảm của con gái người ta.

Phụ nữ đều muốn được dỗ dành, không có việc gì thì gọi một cuộc điện thoại, nói chuyện video call, tình cảm sẽ dần dần được bồi dưỡng mà phát triển.”

“Buổi chiều đừng có ở nhà đợi nữa, hẹn cô ấy ra ngoài đi ăn uống.”

Diên nghe mấy lời này, nhịn không được muốn cười.

Ăn ăn uống uống.

Người ta đều là đi dạo phố, đi xem phim, cuối cùng mới là đi ăn uống, Nhưng đến Hứa Trúc Linh, mấy cái đứng đầu kia đều là giả tạo, duy chỉ có ăn uống mới là con đường chính.

Lúc cô ấy nói những lời này, thậm chí yết hâu cũng chuyển động một chút.

Thời gian này, do mang thai mà phải ăn uống kiêng khem, cũng coi như là cô ấy đang bị giày vò.

“Đợi chút tôi dẫn cô đi ăn món ngon, những món thanh đạm chút, cũng có nhà hàng không tồi.”

Hứa Trúc Linh nghe thấy lời này, trừng mắt nói: “Anh dẫn tôi đi làm gì, dẫn Lê Sa kia kìa! Nếu anh không ngoan ngoãn yêu đương, thì chuyển ra khỏi nhà nhà họ Quý, tránh cho việc tôi cứ nhìn thấy anh là tức giận!”

“Nhưng…”

Anh ta cau mày, người là do anh ta đuổi đi, giờ lại đi tìm, anh ta còn mặt mũi gì nữa?

“Nhưng cái gì mà nhưng? Giờ là chín giờ rồi, anh trước tiên nói kế hoạch của Cố Thành Trung, nói xong thì đi nhanh đi. Tôi biết ở Đà Nẵng này có chỗ nào thích hợp để hẹn hò, tôi sẽ chọn giúp anh một chỗ.”

Cô ấy cũng không quên kế sách của Cố Thành Trung.

Diên có chút bất lực, anh ta không muốn để cho Hứa Trúc Linh biết quá nhiều, nhưng đến giờ cũng không thể giấu được nữa.

Anh ta nói: “Tôi sợ là…. em không chịu nổi.”

Cô ấy cười cười, nói đến chuyện sống chết, cô ấy vậy mà lại không hề có chút sợ hãi lo âu.

Anh ta mím môi, đang định nói gì đó, thì Hứa Trúc Linh đã lại bổ sung thêm.
 
Chương 2056


Chương 2056

“Không đúng, Cố Thành Trung xảy ra chuyện gì, thì tôi không chịu được được.”

Diên nghe thấy mấy lời nói yếu ớt này, trong tim ….có chút nhói đau.

Lần này, cũng coi như chết tâm đi thôi.

Thật ra anh ta đã sớm nên chết tâm, chưa bao giờ ôm hy vọng, nhưng khi nghe những lời này vẫn thấy nhói đau, nhưng cũng không đau đến như vậy.

Thì ra….tâm đã chết rồi, cũng sẽ không đau như vậy nữa, cũng có thể thoát khỏi ám ảnh rồi.

Sau khi Diên nói về kế hoạch của Cố Thành Trung xong, trên gương mặt của Hứa Trúc Linh không có bất kỳ dao động nào.

Anh không biết cô đang nghĩ gì, không khỏi thấy hơi lo lắng.

Cô chỉ thở phào tựa như trút được gánh nặng.

Cô lắc lư người, nói: “Tôi phải đi tập thể dục đây. anh đi tìm Lê Sa rồi cùng cô ấy chơi vui vẻ đi.”

“Anh…Không sao chứ?”

“Không sao, tôi rất ổn. Ít nhất bây giờ trong lòng tôi đã có cơ sở.”

Cô đẩy người anh đi ra ngoài rồi bảo anh cứ về muộn thôi.

Cô nói: “Tôi sẽ gọi cho Lê Sa để kiểm tra tiến độ. Nếu anh thật sự muốn yêu đương thì đối xử với người ta cho tốt vào. Suy cho cùng, chuyện quá khứ thì cũng là quá khứ, chúng ta…nên trân trọng người trước mắt thật tốt mới phải.

Trân trọng người trước mắt…

Diên nghe vậy thì thấy hơi nhói tim rồi cũng từ từ bình thường lại.

Anh biết rõ rằng Hứa Trúc Linh không phải là người trước mắt mình.

Thậm chí vượt qua tình bạn và giống như là người thân.

Vị trí của cô trong lòng anh cũng giống như Halley và .Josh vậy. Tuy không có quan hệ huyết thống nhưng vượt lên trên cả tình yêu và tình thân, có thể vì nhau mà phấn đấu quên mình.

Anh ra ngoài nhưng không lập tức đi tìm Nhật Kinh Lê Sa. anh cảm thấy hơi khó xử. ; Nhưng nói dối cũng đã nói rồi, ai cũng đều tin bọn họ là một cặp. Cho rằng bọn họ cãi nhau, người nào người nấy vội vã nghĩ cách cho.

Đúng là anh nợ Lê Sa một lời xin lỗi.

Mọi người đứng ở lập trường riêng của mình và không thể cứ lo mỗi thân mình được.

Cuối cùng, anh đứng trước cửa nhưng không có can đảm để bấm chuông cửa.

Ngay khi anh do dự và cuối cùng quyết định rời đi thì không ngờ cửa lại được mở ra.

Lê Sa và Phó Thanh Viên đang định đi mua đồ, không ngờ vừa mở cửa thì thấy Diên ở bên ngoài.

Cô ấy sững sờ dừng ở chỗ cũ. Trong khoảnh khắc nhìn thấy Diên, trong lòng cô ấy lại có chút khó chịu.

Anh ấy đến làm gì? Lẽ nào cô ấy đã quay về mà vẫn còn gây ra sự đe dọa với anh ấy sao?

“Lê Sa”

“Chúng tôi đang định ra ngoài mua chút đồ, nếu anh đã đến thì đi cùng Lê Sa đi. Tôi vẫn còn một vài chương trình chưa viết.”

Phó Thanh Viên không hiểu quá rõ về tình cảm nam nữ nhưng cũng nhìn ra được răng anh ta đang dư thừa trong tình huống này.

Anh ta trực tiếp quay lại và đóng cửa, nhốt bọn họ ở bên ngoài.
 
Chương 2057


Chương 2057

Lê Sa hung dữ cau mày, nói: “Tôi ở nhưng không có can đảm để bấm chuông cửa.

Ngay khi anh do dự và cuối cùng quyết định rời đi thì không ngờ cửa lại được mở ra.

Lê Sa và Phó Thanh Viên đang định đi mua đồ, không ngờ vừa mở cửa thì thấy Diên ở bên ngoài.

Cô ấy sững sờ dừng ở chỗ cũ. Trong khoảnh khắc nhìn thấy Diên, trong lòng cô ấy lại có chút khó chịu.

Anh ấy đến làm gì? Lẽ nào cô ấy đã quay về mà vẫn còn gây ra sự đe dọa với anh ấy sao?

“Lê Sa.”

“Chúng tôi đang định ra ngoài mua chút đồ, nếu anh đã đến thì đi cùng Lê Sa đi. Tôi vẫn còn một vài chương trình chưa viết.”

Phó Thanh Viên không hiểu quá rõ về tình cảm nam nữ nhưng cũng nhìn ra được rằng anh ta đang dư thừa trong tình huống này.

Anh ta trực tiếp quay lại và đóng cửa, nhốt bọn họ ở bên ngoài.

Lê Sa hung dữ cau mày, nói: “Tôi ở Đà Nẵng mà cũng gây trở ngại cho anh sao? Anh cần tôi rời xa thành phố này đúng không?”

“Nếu đúng, tôi lập tức thu dọn đồ đạc. Không cần anh đặc biệt chạy đến đây, cứ gọi điện hay nhắn tin, tôi sẽ rời đi ngay.”

Cô ấy quay lại, đang định mở cửa bước vào nhà thì Diên siết lấy cổ tay của cô ấy và ngăn bước cô lại.

Lúc anh siết lấy, anh giống như chạm phải mỏ hàn, vội vàng buông ra.

anh chắp tay sau lưng nói: “Không phải, tôi chỉ đến để xin lỗi. Tối qua tôi hơi xúc động nên nói chuyện không được dễ nghe cho lắm.”

“Không, anh nói rất đúng. Với thân phận đáng xấu hổ của tôi mà Cố Thành Trung có thể thu nhận tôi đã là cực kỳ ưu ái rồi. Là do tôi không biết thân biết phận, nghe thấy những điều không nên nghe, anh nghỉ ngờ tôi cũng dễ hiểu thôi.”

“Tôi sẽ tránh xa Hứa Trúc Linh và sẽ không bao giờ can thiệp vào chuyện của Cố Thành Trung và chị của anh nữa. Nếu tôi làm trái lại với lời tôi nói hôm nay thì cứ để cho tôi chết không được tử tế.”

Cô ấy găn từng chữ một, chữ nào chữ nấy đều mạnh mẽ.

Một đôi mắt mây xinh đẹp lại tràn đầy vẻ bướng bỉnh.

Diên nghe đến đây thì hơi nhíu mày, trong lòng có chút khó chịu.

anh muốn nói gì đó nhưng lời nói cứ nghẹn ở cổ họng, chẳng nói được chữ nào.

Hai người im lặng, bốn mắt nhìn nhau. Dường như không khí cũng yên tính lại một chút.

“Không có chuyện gì nữa thì tôi ra ngoài mua đồ đây.” : Cô ấy phá vỡ sự im lặng trước.

“Tôi đi với cô, không phải đây là nghĩa vụ của người yêu giả sao? Cô ra ngoài một mình sẽ rất dễ bị chị cô bắt lại.”

Lê Sa cảm thấy bất an khi nghe thấy câu nói này.

Cô ấy giống như một đứa trẻ khi được anh ấy dung túng cho tính tình của mình.

Nhưng cũng có khi anh ấy xụ mặt, tức giận, quát măng, nghi ngờ cô ấy.

Cô ấy dường như không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chấp nhận nó một cách thụ động.

“Không cần.”

Cô ấy lấy hết can đảm để từ chối: “Nếu tôi bị bắt lại thì chắc càng đúng với ý anh.”
 
Chương 2058


Chương 2058

“Tôi chưa từng có suy nghĩ hèn hạ như vậy. Đi thôi, ra ngoài đi dạo một lát”

Giọng điệu bình tĩnh của anh giống như vị quân vương ở trên cao nói với giọng điệu ra lệnh.

Trong lòng cô ấy thấy tức giận và nhiều hơn nữa chính là tủi thân. Cô ấy rất muốn phản kháng nhưng… ˆ Cô ấy không thể nói ra nên cuối cùng chỉ có thể đuổi theo bước chân của anh trong tuyệt vọng.

Hai người đi một người trước một người sau. Lúc lên xe, cô ấy cố tình ngồi ở phía sau xe cho hả giận.

Cả chặng đường không nói một câu nào, mua đồ xong liền bỏ trong cốp xe.

Lần này, tất cả những gì cô ấy mua đều do Diên giúp cô ấy trả tiền trước, mà không hề nói rằng cô ấy không có khả năng chỉ trả hay gì cả.

Cô ấy mua rất nhiều đồ xa xỉ trong tức giận. anh nhận ra nhưng không vạch trần mà mặc kệ cho cô ấy trút giận bằng cách tiêu xài phung phí.

Thực ra, niềm vui của phụ nữ rất đơn giản. Mặc dù trước đó vẫn còn không vui, nhưng cứ mua rồi lại mua, mua được túi xách quần áo giày dép mà mình thích và ăn đồ hải sản và thịt bò tươi ngon khiến tâm trạng theo đó cũng dần tốt lên.

Vì Diên đã thành thật nhận lỗi nên dù không nói ra nhưng hành động thực tế đã được chứng minh.

Cô ấy tốt bụng rộng lượng nên không so đo với anh ấy nữa.

Anh ấy quan tâm nên mới làm loạn, chất vấn cô ấy cũng là điều đương nhiên.

Nếu như… Nếu như có lần sau, cô ấy sẽ không bao giờ tha thứ cho người đàn ông này nữa.

Lúc sắp ăn xong, cô ấy lau tay nói: “Được rồi, nể tình hôm nay anh rất hào phóng nên tôi không so đo với anh nữa.

Bữa tối rất ngon, tôi rất thích, cảm ơn anh đã chiêu đãi”

“Cô thích là tốt rồi. Đây là nhà hàng mà Hứa Trúc Linh đặc biệt lựa chọn, đoán rằng cô sẽ thích.”

“Hứa Trúc Linh?”

Cô ấy sững người một lát.

“Ừ, cô ấy tưởng chúng ta cãi nhau nên nói tôi đến tìm cô. Lát nữa sẽ còn dẫn cô đi xem vở nhạc kịch, nghệ sĩ vĩ cầm nổi tiếng của Nhật Bản…”

“Vân vân.”

Lê Sa vội vã ngắt lời anh, nói: “Không phải anh tự nguyện đến tìm tôi mà là Hứa Trúc Linh bảo anh đến sao?”

“Rốt cuộc ý tưởng đi dạo phố, ăn uống và đi xem nhạc kịch là ý của anh hay là ý của Hứa Trúc Linh?”

“Cả hai đều có.”

“Cái gì mà cả hai đều có, rốt cuộc là ý của anh ngay từ bắt đầu hay là cô ấy nhắc nhở anh?”

Cô ấy thân thờ nhìn anh, đột nhiên cảm thấy hơi buồn cười.

Cô ấy tự thuyết phục bản thân mình đừng tức giận nữa thì có ích gì? Từng bước mà người đàn ông này làm đều vì một người phụ nữ khác.

Đến cả xin lỗi cũng phải nghe người khác nói.

Nếu là chính anh ấy, thì sao có thể nể mặt mà sang đây?

Rõ ràng cô ấy đã nghĩ đến điều này nhưng cô ấy vẫn thấy mình thật may mắn, cho rằng anh ấy quan tâm cô ấy nên mới tìm cô ấy.

Nhưng kết quả…

Đều do tự mình đa tình!
 
Chương 2059


Chương 2059

“Có gì khác sao? Đúng là tôi phải xin lỗi vì chuyện ngày hôm qua. Dù tôi có nghỉ ngờ thân phận của cô nhưng cũng không thể chất vấn nhân cách của cô được. Cho nên, hôm nay tôi mới đến đây và cũng là để cho bọn họ yên tâm.

Nếu đã là người yêu giả thì không thể vạch trần nhau đúng không?”

“Diên!”

Lê Sa tức giận đập bàn. Cô ấy nhìn chăm chằm vào anh, trong lòng vô cùng hồn loạn và cực kỳ khó chịu.

Cô tức giận đến mức một câu cũng không thốt ra được, nhìn khuôn mặt anh tuấn của anh ta, trong lòng càng khó chịu.

Cuối cùng, cô không nói được gì, xoay người rời đi.

Diên nhíu chặt chân mày, không biết mình làm sai điều gì, vội vã đứng dậy đuổi theo.

Chờ đến khi anh ta ra ngoài, đã không nhìn thấy bóng dáng của Lê Sa đâu.

Bên ngoài đường cái xe cộ tấp nập, dòng người đông đúc.

“Lê Sa?”

Anh ta kêu tên của cô, hỏi người qua đường, cũng không có tin tức gì.

Mà lúc này, trên một chiếc xe tải màu đen phía đối diện, Lê Sa đang bị trói ở phía sau xe, miệng bị nhét đồ vật, không phát ra được thanh âm nào.

Người kia thuần thục cầm lấy dây thừng, đem tay chân của cô trói lại.

Cô gấp gáp đạp vào cửa xe, xe cũng bị lung lay một chút.

Chiếc xe tải màu đen ở trên đường gây không ít chú ý.

Diên cũng phát hiện chiếc xe đối diện, ý thức được cái gì, nhanh chóng chạy tới.

Nhưng vào lúc này, một chiếc xe nhỏ đột nhiên lái qua trước mặt, anh ta bất đắc dĩ phải dừng lại bước đi.

Mà đối diện chiếc xe cũng bắt đầu di chuyển, rất nhanh rời đi.

Anh ta không kịp do dự, tranh thủ thời gian lên xe đuổi theo..

Đang lúc này, điện thoại di động của anh ta vang lên, là Phó Thanh Viên gọi tới.

“Anh tại sao có số điện thoại của tôi?”

“Tôi là hacker, nếu muốn biết tin tức của ai, có thể dễ dàng có được. Máy theo dõi của tôi phát ra cảnh báo, Lê Sa làm sao vậy?”

“Tín hiệu của cô ấy nhấp nháy rất nhiều, có phải là xảy ra vấn đề rồi?”

“Cô ấy bị bắt cóc, là chiếc xe phía trước xe của tôi. Nhưng bây giờ xe cộ rất nhiều, tôi rất có khả năng bị mất Am dấu.

“Không sao, bên này của tôi có bản đồ, còn có hệ thống định vị của cô ấy.

Đối phương người nào? Là công ty Nhật Kinh sao?”

“Không rõ lắm, chắc là không phải, chiếc xe kia khá rẻ tiền, công ty Nhật Kinh chắc sẽ không dùng loại xe đó?”

“Vậy đối phương chắc chắn không biết thân phận của Lê Sa, đối phương có lẽ có không ít người, anh cẩn thận một chút. Bên này tôi sẽ giúp anh tìm người trợ giúp, anh trước tiên theo dõi chiếc xe đó, chúng ta phải luôn luôn giữ liên lạc, không nên manh động.”

Diên đáp một tiếng, đi theo hướng dân mà Phó Thanh Viên cung cấp, một đường đuổi theo.
 
Chương 2060


Chương 2060

Xe càng lái càng tới chỗ văng vẻ, đến cuối cùng trên đường cái chỉ còn hai chiếc xe của bọn họ, trước sau truy đuổi.

Xe tải căn bản không chạy nhanh bằng xe thể thao, khoảng cách hai xe không ngừng rút ngắn.

“Mày lái nhanh một chút lên cho tao, phía sau đuổi theo gắt gao như vậy, mày phế à?”

“Đại ca, đây đã là tốc độ nhanh nhất! Em tăng tốc hết cỡ rồi! Đại ca, nếu không, hay là thôi đi? Giữ cô ta cũng không có ích gì, ngược lại tắt đèn nhà ngói cũng như nhà tranh. Hơn nữa, vừa nhìn đã biết bạn trai cô ta không dễ chọc, lần trước còn đánh cho chúng ta một trận…”

Phía trước tên lái xe còn chưa nói hết, phía sau tên đại ca không bình tĩnh hung hăng gõ đầu hắn.

“Mày câm miệng cho tao, thằng phế vật, chưa lâm trận đã bỏ chạy! Lần †rước tao mang ít người, cho nên mới bị nó đánh, lần này anh em tao còn đang đợi, nó nếu như dám đuổi theo, tao để nó có đi mà không có về.”

“Đại ca, bắt cóc và giết người đều là phạm pháp…”

“Mày tốt nhất câm miệng vào cho tao! Thăng không có tiền đồ, chúng ta là xã hội đen, không chuyện ác nào không làm, thu phí bảo kê, cướp đoạt con gái nhà lành là chuyện bình thường!

Lái xe nhanh lên cho tao, dẫn thằng đó tới chỗ anh em đi, bằng không tao đập chết mày.”

Phía trước tên lái xe khổ không thể tả, chỉ có thể dựa sự thông thạo địa hình của mình, miễn cưỡng cùng chiếc xe thể thao phía sau giữ khoảng cách nhất định.

Lê Sa ở phía sau nghe nói như thế, sợ tới mức toàn thân run rẩy, không ngừng giãy dụa.

Cô muốn nói chuyện, nhưng là miệng bị bịt chặt, không thể phát ra âm thanh nào.

Cô vừa mới chạy đến đường cái đối diện, căn bản không chú ý tới chiếc xe tải bên đường, kết quả cửa xe mở ra, người bên trong lập tức tóm cô lên xe.

Bọn họ nhanh chóng ngăn chặn miệng cô, không lâu sau cô liền nhìn thấy Diên đuổi tới.

Mà đám người kia chính là đám người đùa giốn mình lần trước, kết quả lại bị Diên hung hăng chỉnh đốn một trận.

Lòng cô nóng như lửa đốt, nhìn chiếc xe phía sau gắt gao đuổi theo.

Cô không biết đối phương có bao nhiêu người, thế nhưng nghe khẩu khí của người này, đoán chừng số người không ít.

Dù cho Diên lại có thể đánh, địch đông ta ít, làm sao có thể đánh được?

Cuối cùng xe lái đến đoạn đường nhỏ, càng lái càng vắng vẻ, nơi này còn có trùng trùng những ngôi mộ trên núi.

Cuối cùng xe dừng trước một nhà máy hóa chất, vốn là nhà máy hóa chất tối tăm đột nhiên mở đèn lớn, cửa sắt được kéo ra, bên trong tốp năm tốp ba người đi ra. : Từng người từng người mặc áo công nhân màu xanh lam, có người ba mươi, bốn mươi tuổi, có người thoạt nhìn mười ba mười bốn tuổi, mặt mũi hung ác, miệng ngậm thuốc lá.

Lê Sa bị đẩy xuống, những người kia liền híp mắt nhìn cô, thậm chí có người muốn sờ soạng cô, may mà tên đại ca không nhìn nổi, bắt lấy tay hất ra.

“Đây là người của đại ca, đừng có đụng lung tung, biết không?”

Vừa dứt lời, xe của Diên cũng dừng lại.

Anh ta nhìn thấy đối phương có tới hơn hai mươi người, lông mày không khỏi nhíu lại.

Cứu người từ trong tay nhiều người như vậy có chút khó khăn, nhưng anh ta cũng không thể mặc kệ.

Anh ta mở cửa xe bước xuống, dùng tiếng Việt nói rằng: “Thả cô ấy ra!”
 
Chương 2061


Chương 2061

“Ái chà, còn có thể nói tiếng Việt?

Người nước ngoài lợi hại quá ha!”

“Tao nói, thả cô ấy ra.”

Anh ta lại một lần nữa lặp lại.

Lê Sa thấy anh ta không có bất kỳ ý tứ rời đi nào, không ngừng lắc đầu, nước mắt cũng rơi xuống.

Đi mau đi…

Đi mau điI Diên nhìn thấy khẩu hình miệng của cô, nhưng không lui về phía sau nửa bước.

Nếu như bây giờ anh ta xoay người _ rời đi, kết cục của cô có thể tưởng tượng được.

Coi như đánh không lại, anh ta cũng phải kéo dài thời gian, chờ Phó Thanh Viên gọi người đến.

“Nếu như tao không thả? Mày muốn thế nào?”

“Lần trước mấy người bọn tao ít người, để mày tìm ra lỗ hổng, bây giờ anh em tao ở đây hết, mày nghĩ muốn từ trong tay bọn tao dẫn người đi được sao? Đúng là không biết tự lượng sức mình”

“Vậy thì thử xem đi”

Anh ta trực tiếp cởi áo khoác, kéo xuống cà vạt, trực tiếp bỏ vào trong xe.

Anh ta xắn ống tay áo đi tới, nói: “Tao rất ít khi đánh nhau vì phụ nữ, đây không phải là thói quen tốt đâu.”

“Khá lắm, vào lúc này giả bộ? Các anh em, lên, đánh gấy chân nó cho tao.”

Dứt tiếng, những người kia ùa lên.

Diên chỉ có một người, dù cho kiên trì rèn luyện hai năm, nhưng nhiều như Vậy người anh ta vẫn còn có chút khó khăn ứng phó.

Anh ta chỉ có thể miễn cưỡng không rơi xuống hạ phong, nhưng anh ta tay không, đối phương lại có côn sắt.

Anh ta chỉ có thể dùng thân thể cứng răn chống đỡ, cố nén cơn đau.

Anh ta nhanh chuẩn tàn nhãn, một hai chiêu liền có thể hạ gục một người.

Có thể đánh bại nhiều người, trên người anh ta những chỗ bị thương cũng nhiều.

Có người vậy mà hàn hạ móc ra dao găm, hung hăng đâm một đao lên trên bụng hắn.

Anh ta một tay che vết thương, máu tươi ồ ồ chảy xuống, sức chiến đấu trong nháy mắt hạ thấp một nửa.

Đúng lúc này, một người đá mạnh vào đầu gối của anh ta, anh ta rầm một tiếng ngã quy ở mặt đất, nhưng không hề hoàn toàn ngã xuống.

“Khu khục…”

Anh ta nhổ ra một ngụm máu, đã không còn sức chiến đấu.

Mà bọn họ bên này vẫn còn mấy người đứng, vây quanh anh ta, chỉ sợ anh ta đột nhiên phản công “Hu hu…”

Lê Sa không ngừng nức nở nghẹn ngào, nước mắt không ngừng rơi xuống, như chuỗi ngọc trai đứt đoạn.

Đừng đánh, cầu xin các người đừng đánh.

Trong lòng cô điên cuồng hò hét.
 
Chương 2062


Chương 2062

Phó Thanh Viên sao còn chưa tới, tốc độ thực sự quá chậm.

Anh ta lau vệt máu nơi khóe miệng, găng gượng đứng lên.

Lập tức đứng lên, đầu gối bắt đầu run rẩy.

ElilUIHUSS Lê Sa liêu mạng giấy dụa, dây thừng bị cô mài đứt, rốt cục cũng thoát khỏi dây thừng.

Cô nhanh chóng đẩy người bên cạnh ra, vất bỏ đồ trong miệng, vọt tới bên người Diên, cẩn thận đỡ lấy hắn.

“Chà chà, đau lòng sao? Cô khi đó nếu như theo tôi, chẳng phải bớt được nhiều chuyện như vậy sao?”

Người kia trào phúng nói.

“Diên, đừng đánh nữa, chuyện này không liên quan tới anh, anh mau quay về đi!”

“Muốn đi? Nghĩ chỗ của ông đây là chỗ nào, muốn tới thì tới muốn đi thì đi?”

“Anh câm miệng cho tôi!” Lê Sa tiếng Việt thông thạo hơn Diên, từ nhỏ chuyện của bà ngoại để lại trong đầu cô ký ức không thể xóa nhòa, cho nên cô từ nhỏ đã học tiếng Việt. Mắt cô đỏ lên, phân nộ trừng mắt nhìn người kia, nói: “Anh không phải ham muốn sắc đẹp sao? Tôi có thể đi theo anh, bằng không đừng trách tôi cá chết lưới rách.”

“Cá chết lưới rách, cô làm sao cá chết lưới rách?”

Anh ta khinh thường nói.

“Anh hiện tại chỉ muốn cưỡng gian, nếu như tôi chết ở chỗ này, chính là án mạng, cả một đám các anh, tất cả đều phải đi ngồi tù.”

b(00)1254 Tên đại ca nghe xong lời này, rõ ràng có chút nhụt chí.

Cưỡng gian và giết người là hai loại khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Anh ta khẽ căn răng, tuy rằng không cam tâm, nhưng cũng đã đánh thằng ranh này một trận, để anh ta nếm chút đau khổ, thù oán lúc trước cũng đã báo được rồi.

“Được, xem như mày lợi hại, mày có thể cút, lần sau đừng để cho tao thấy mày, bằng không gặp một lần đánh một lần!”

Anh ta hướng về phía Diên hung hãn nói.

Diên hung hăng híp mắt, nắm đấm không tự chủ xiết chặt, thậm chí anh ta lười nói nhảm cùng bọn chúng.

Anh ta căn bản không thể rời đi một mình, đang chuẩn bị xông lên trước, lôi thăng oắt này đập một trận, không nghĩ tới Lê Sa lại kéo chặt cánh tay hắn.

Anh ta rời mắt đối diện với Hai mắt đâm lệ của cô.

Cô không ngừng lắc đầu, cố nén tiếng khóc, gắt gao cắn chặt môi.

Chỉ sợ… Chỉ sợ vừa mở miệng, chính là tiếng khóc.

“Mặc kệ thế nào tôi cũng không bỏ cô ở đây.”

Bàn tay lớn của anh ta bao trùm lên tay nhỏ của cô, từng chữ từng chữ nói ra.

Lê Sa nghe nói như thế, nước mắt càng tràn ra.

“Anh đánh không lại bọn chúng! Đi nhanh lên.”

Cô khàn khàn giọng, lệ rơi đây mặt nói.

“Bỏ lại con gái một mình rời đi, sao gọi là đàn ông.”

“Anh không muốn sống nữa à?”

“Đây là vấn đề nguyên tắc, không thể vượt qua ranh giới cuối cùng. Hoặc là chết, hoặc là mang cô đi.”

Lê Sa nghe nói như thế, trong lòng cảm giác khó chịu.
 
Chương 2063


Chương 2063

Cô biết, coi như hiện tại ở chỗ này không phải là mình, mà là cô gái khác, Diên chắc chắn cũng liều mạng xông lên.

Đây là nguyên tắc của anh ta, không thể bỏ lại phụ nữ, một mình rời đi.

Nhưng, không phải xuất phát từ nội †âm, nếu như là Hứa Trúc Linh, anh ta cho dù không có nguyên tắc này, cũng sẽ vì cô ấy mà liều mạng đi.

Cô… Thật sự rất hâm mộ Hứa Trúc Linh, có người chồng vô cùng yêu thương như Cố Thành Trung, còn có một người vì cô ấy không màng theo đuổi.

Hóa ra, thứ tình cảm bà ngoại theo đuổi vẫn luôn tồn tại, chẳng qua là… bà không năm được mà thôi.

“Em gái nhỏ, không phải tôi không nể mặt cô, mà là anh ta không biết điều.

Ngày hôm nay tôi không phải đánh gấy chân anh ta không được, lên cho tao!”

Người kia ra lệnh một tiếng, đám đàn em còn lại liền cầm côn sắt tiến lên.

Đúng lúc này, có mấy chiếc xe tới đây, đèn pha mở lớn, khiến cho mắt mọi người không mở ra được.

Diên trong nội tâm thầm vui vẻ, nghĩ là người của Phó Thanh Viên tới rồi.

Người xuống xe chính là… Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử.

“Chị?”

Nhật Kinh Lê Sa hết sức kinh ngạc, mở to mắt.

Cô bông nhiên nghĩ đến, chị vẫn âm thâm nhìn mình chằm chằm, chỉ là mỗi lần cô đều không ở một mình, cho nên mới không có bị tóm lại.

“Chị, cứu eml”

Cô vội vã hô lên.

Đại ca nhìn thấy Nhật Kinh Xuyên Linh, mắt mở lớn, mấy tên còn lại cũng thần hồn điên đảo, bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy người con gái nào đẹp như vậy.

Dù cho là nữ minh tỉnh trên TV, cũng không sánh bằng một phần mười của Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử.

Mà giờ khắc này, mỹ nhân như tiên nữ ở trước mặt, bọn họ cảm giác mình như đang nằm mơ.

Nguyên một đám tự véo tay mình, đau đớn khiến cho bọn họ rõ ràng, đây là thật sự! : Đại ca cũng không có háo sắc đến mức lu mờ đầu óc, nhìn thấy vệ sỹ vây xung quanh Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử, liền biết cô gái này không dễ chọc.

Anh ta không hiểu tiếng Nhật, không biết Nhật Kinh Lê Sa vừa gọi câu kia là Có ý gì.

Nhưng mà bình thường việc đến thì không tốt mà việc tốt thì không đến, sắc đẹp cũng phải giữ lại mạng mới có thể dùng được.

Đại ca liếc mắt ra hiệu cho các anh em khác, kêu họ mau chạy.

Nhưng bọn họ vừa xoay người chưa chạy vài bước, đã bị người của Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử bao vây.

Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử tiến lên, nhẹ nhàng phe phẩy quạt lông, che mặt mà cười.

Nụ cười này, khiến bọn chúng run rẩy mấy phần.

“Chị, chị tới được quá tốt rồi, hung hăng dạy dỗ đám khốn kiếp kia, bọn họ muốn cưỡng gian eml”

Lê Sa tức giận nói.

Lần này, nàng nói chính là tiếng Việt, tất cả mọi người đều nghe được rõ rõ ràng ràng.
 
Chương 2064


Chương 2064

Đại ca nghe nói như thế, sắc mặt tái đi, lập tức giải thích: “Không… Không phải như vậy, chúng ta chẳng qua chỉ đùa giỡn cô ấy một chút thôi!”

“Chuyện cười? Em gái tôi là vị hôn thê của em trai Thiên hoàng, các ngươi thật là to gan, phi tử của hoàng thấ Hà Nội cũng dám động?”

“Hoàng… Hoàng thất?”

Đối phương nghe được hai chữ này, sợ đến mức cả người run rẩy.

Không quan tâm là quốc gia nào, dính đến hai chữ này, đều không phải dạng vừa.

Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử liếc mắt, lập tức có người tiến lên đem Lê Sa trói lại, dẫn tới sau lưng cô. : “Diên? Chị, chị làm gì? Cứu người tiếng Diên không có người chống đỡ, đứng một mình, lung lay như sắp ngã, nhưng vấn gắng gượng đứng lên.

Anh ta híp mắt nhìn về phía Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử, không hề sợ hãi.

“Các ngươi, giết người này, ta có thưởng hậu hĩnh, để cho tất cả các người rời khỏi Đà Nẵng bình an, hưởng vô vàn vinh hoa phú quý.”

“Cái gì?”

Mấy tên côn đồ tuy rằng làm không ít chuyện vô lại, nhưng còn chưa tới mức giết người.

“Không dám sao?” Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử nhíu mày nhìn người cầm đâu.

“Không… Không phải… Chúng tôi không dám giết người, việc này quá…

Quá nghiêm trọng đi?”

Tiếng nói của anh ta vừa dứt, sắc mặt Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử đanh lại.

Người đàn ông mặc kimono đứng bên cạnh cô, trực tiếp lấy ra súng lục, một súng bạo đầu.

Bùm.

Trong đêm đen, rầm một tiếng, tất cả mọi người sợ tới mức linh hồn cũng muốn run lên.

Người kia trợn to mắt, kinh ngạc nhìn cô gái xinh đẹp động lòng người trước mắt, đến cuối cùng con ngươi chậm rãi tan rã, sau đó thân thể thẳng tắp ngã nhào trên đất.

“A, có người chết…”

Trong đám người bộc phát ra một tiếng, những người còn lại muốn chạy trốn, lại bị ép trở về.

“Đừng sợ, các ngươi chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời, ta sẽ không thương tổn các ngươi. Các người trong đây ai giết hắn, một triệu đô la Mỹ chỗ này sẽ là của người đó.”

€ó người lấy ra một cái vali, mở ra là đôla Mỹ hàng thật giá thật.

Mọi người mắt choáng váng, nhìn lẫn nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương hoàn toàn là dục vọng.

Ai cầm được một triệu này, không cần lo ăn lo uống, không cần tiếp tục sống khổ sở ở cái xưởng bỏ hoang này.

Mọi người… đêu động tâm, tham lam hung ác nhìn về phía Diên, chỉ chờ Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử ra lệnh một tiếng.

Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử rất hài lòng với kết quả này, nhếch môi cười, nụ cười này có thể gọi là trăm vẻ thiên nhiên.

Cô ta gấp chiếc quạt lại, nói: Không ngờ rằng gia chủ của Kettering cũng chỉ đáng giá một triệu đô la ít ỏi mà thôi”.

“Cô không dám ra tay, chỉ có thể xúi giục một đám phế nhân này làm giúp sao?”

“Anh bớt nói khích tướng tôi đi, người không phải do công ty Nhật Kinh của tôi giết, mà anh lại chết trong địa bàn của người khác, điều đó thật tuyệt vời. Các ngươi còn ngây người làm gì, giết anh ta sẽ được trọng thưởng!”
 
Chương 2065


Chương 2065

Những tên đó nghe thấy điều này, ngay cả người bị thương nặng nằm trên mặt đất không thể động đậy nổi cũng bò dậy, hung thần ác nghiệt, đứng dậy với sắc mặt dữ tợn, khập khiễng xông về phía Diên.

Giãm đạp, va nhau, gây thương tích lẫn nhau.

Những tên này trong mắt chúng chỉ có tiên, nào đâu mà có hai chữ “mạng người”.

Nhưng chính vào lúc này, một tiếng súng đột nhiên phát ra từ phía sau Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử.

Những tên đó đều bị doạ ngây người, suy cho cùng bọn chúng cũng vừa mới tận mắt nhìn thấy có người chết ngay trước mặt.

“Cô hai?”

Có người kinh hoảng.

Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử xoay người, nhìn về phía Nhật Kinh Lê Sa.

Cô ấy đang run rẩy cầm súng, chĩa vào đầu mình “Cốc Xuyên Trí Gia?”

Cô ta giận dữ nhìn người đàn ông mặc kimono bên cạnh mình Anh ta cúi đầu nhận tội: “Tôi xin lỗi cô chủ, là cô hai đã lấy trộm súng của Am tôi.

“Bây giờ tôi không rảnh để truy cứu tội của anh, em gái thân yêu của tôi, em đang làm gì vậy? Bỏ xuống ngay!”

“Chị, chị thả anh ấy ra đi, em sẽ ngoan ngoãn cùng chị trở về, kết hôn với vị thân vương đó. Nếu không…chị sẽ trở về với một cái xác!”

Lê Sa hét đến khản cả cổ họng, cô ấy cũng đang sợ nên giọng run run, thân hình gây gò cũng có chút phiêu linh.

Diên sửng sốt nhìn Lê Sa, trái tim nhói lên dữ dội.

“Em đang uy hiếp chị sao? Em cũng biết, đời này chị ghét nhất bị người khác uy hiếp mình mài!”

Sắc mặt Nhật Kinh Xuyên Lãng Tử ngay lập tức trở nên rất khó coi, cô ta lại bị chính em gái của mình đe dọa.

Cô ta yêu thương cưng chiều Lê Sa, nhưng Lê Sa lại đứng về phía chống lại mình.

“Em biết, từ nhỏ đến lớn, những người uy hiếp chị đều không có kết cục tốt đẹp.”

“Vậy sao em còn dám? Sự can đảm này là ai cho em, chỉ vì em là em gái của chị sao?”

“Em biết mình không đủ tư cách, cô hai của công ty Nhật Kinh vốn chỉ là một bình hoa trang trí, không cần phải học tài chính kinh doanh, chỉ cần làm một thiên kim tiểu thư thanh lịch hợp quy cách, việc lớn nhất mà em phải học chính là lấy lòng vị hôn phu tương lai của em, liên hôn chính trị, làm cho công ty Kinh Nhật tiếp tục phát triển rực rỡ.”

“Em cũng biết, chị không quan tâm đến chuyện sống chết của em, nhưng có người quan tâm, chị cho rằng hoàng gia sẽ cần một xác chết sao? Vị hôn phu của em là kẻ nặng tình, thiên hoàng và người em trai tốt của ngài ấy. nhất định sẽ vì chuyện này gây rắc rối với công ty Nhật Kinh, lúc đó, đừng nói các khoản bên ngoài vẫn chưa tính rõ ràng, bên trong sẽ bắt đầu rối tung lên! “

Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử nghe được những lời này, cơ thể cô ta run lên vì tức giận, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp lúc này cũng có chút méo xệch.

Cô ta đảo mắt suy nghĩ điều gì đó, đột nhiên không còn tức giận nữa, mỉm cười rồi nói: “Trước giờ em đều nhút nhát, cũng sợ đau nhất, mỗi lân phạm lỗi em đều phải trốn sau lưng chị. Chị không tin em có gan tự sát, nếu phát súng này xuyên qua đầu em, em sẽ chết rất khó coi. Hơn nữa, còn rất đau đớn, đau đến mức em phải hối hận. “

“Chị, chị thật sự đã quá coi thường „ em.

Cô ấy bất lực nói.
 
Chương 2066


Chương 2066

Lê Sa thực sự rất sợ đau, cũng rất sợ chết, nhưng cô ấy lại càng sợ Diên mất mạng vì mình hơn.

Cô ấy trực tiếp di chuyển họng súng xuống dưới, nhắm vào vai của mình, trực tiếp bóp cò. : Lực giật lùi của viên đạn bay ra từ nòng súng đã khiến Lê Sa loạng choạng vài bước.

Viên đạn xuyên vào da thịt, máu tươi phun ra ào ào.

Màu máu tươi rói ngay lập tức nhuộm đỏ cả một mảng quần áo.

Ngón tay của cô ấy run lên đau đớn, tay trái bưng lấy vết thương, tay phải chật vật nắm chặt khẩu súng ngắn nâng lên hướng về phía thái dương.

“Bây giờ, chị đã tin chưa?”

Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử không nói được lời nào, sắc mặt vô cùng khó coi, càng lúc càng tối sâm lại.

Đôi tay cứng rắn nắm gấy chiếc quạt, hung hăng ném nó xuống đất.

Nhật Kinh Lê Sa biết rằng, chị mình có vô số quạt, nhưng chưa bao giờ làm hỏng chúng.

Cô ấy lại ép chị làm gấy một chiếc, coi như đã thành công rồi.

“Bọn người này dám đánh động sự chú ý của Lê Sa, giết.”

“Vâng.” Cốc Xuyên Trí Gia vội đáp.

“Nhưng……

Anh ta vô thức nhìn về phía Diên, ý nghĩa của lời nói vô cùng rõ ràng, rốt cuộc là giết hay không giết.

“Nhìn gì mà nhìn, để anh ta xéo đi.”

Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử cực kỳ tức giận, hung hăng đạp Cốc Xuyên Trí Gia một cước.

Sau đó cô ta xoay người trở lại xe.

Nhật Kinh Lê Sa nhất quyết phải nhìn thấy Diên an toàn rời đi rôi mới mang súng trả lại.

Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử tức giận đến mức trực tiếp lái xe bỏ đi, không muốn nhìn thấy cảnh tượng này nữa.

Cô ta lại bị chính em gái của mình uy hiếp, thật nực cười.

Lê Sa vội vàng bước đến trước mặt Diên, nói: “Anh mau lên xe đi, em sợ chị em đổi ý, nếu chị ấy muốn ngầm bắt anh, nhất định sẽ không từ bất kỳ thủ đoạn nào.”

“Em…có đau không?”

Diên nhìn chằm chằm vào vết thương của cô ấy với đôi mắt như thiêu đốt, máu tươi không ngừng tuôn ra.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lễ Sa trở nên tái nhợt, trên trán còn đổ một tầng mồ hôi lớn.

Anh ta lại đau lòng, đau đến…không thở nổi.

Lê Sa bắt gặp ánh mắt lo lắng và đau khổ của hắn, đột nhiên không còn thấy đau nữa.

Cô ấy miễn cưỡng nâng khóe miệng lên, mỉm cười: “Không đau… chị em sẽ không làm gì em đâu. Anh mau về đi, nếu không thì… em không yên tâm.”

“Em không muốn trở về, đúng không?”

“Nhưng em không có quyền lựa chọn”

“Lần sau, anh sẽ đưa em rời khỏi Nhật Kinh, đưa em đi một cách quang minh chính đại.” Anh ta hứa.

Anh ta không dễ gì hứa với người khác, nhưng một khi đã hứa thì sẽ không thay đổi, đến chết mới thôi.

Lê Sa nghe lời này, ánh mắt lập tức sáng lên, kinh ngạc nhìn Diên.

Anh ta nói… đưa mình rời đi, rời khỏi Kinh Nhật một cách quang minh chính đại sao? ị Lê Sa nhìn thấy được hy vọng, cho dù trong lòng cô ấy biết rõ, anh ta không thể đưa mình đi được.
 
Chương 2067


Chương 2067

Không kể đến chị gái, còn có các trưởng lão trong gia đình, và cả… thiên hoàng nữa.

Nhưng, anh ta có thể nói ra câu này, bản thân Lê Sa cũng đã mãn nguyện lắm rồi.

Lần này, anh ta không nghe lời Hứa Trúc Linh, mà là xuất phát từ tận đáy lòng, là chủ ý của chính anh ta.

Đủ rồi…

€ó lời nói này là đủ rồi.

“Mau đi đi, đừng lo lắng cho em.”

“Đợi anh.”

Anh ta nặng nề phun ra hai chữ này, sau đó mới lên xe.

Cô đứng trước đầu xe, sắc mặt tái nhợt nhưng nụ cười vẫn vô cùng sáng lạn, thậm chí còn vẫy tay từ biệt anh ta.

“Chú ý an toàn…”

Khi Diên quay đầu xe lại, trong lòng đau đớn vô cùng, anh ta cứ nhìn chằm chăm vào con người nhỏ bé đó.trong kính chiếu hậu.

Cho đến cuối cùng…mất hút không còn nhìn thấy nữa.

Người đã đi xa, Cốc Xuyên Trí Gia bước đến, khom người cung kính: “Cô hai, đã đến lúc lên xe rồi, vết thương của cô của cần được chữa trị, hơn nữa cô chủ cũng rất tức giận.”

“Anh Trí Gia, cảm ơn anh.”

“Tôi hối hận rồi, cô hai, không ngờ chuyện gì cô cũng dám làm. Xa nhà một chuyến, cô hai thay đổi quá…”

“Đương nhiên, tôi có bạn bè, vì bạn bè, tôi có thể hy sinh quên mình.”

“Thật sự … chỉ đơn giản là bạn bè thôi sao?”

Cốc Xuyên Trí Gia có chút lo lắng nói, nhưng anh ta không có ý vạch trân gì cả.

Anh ta đỡ Lê Sa lên xe, cau mày lo lăng về tất cả những gì cô ấy phải đối mặt tiếp theo.

Diên lái xe vào đường cao tốc, di động của anh ta nhận được cuộc gọi của Phó Thanh Viên, mà trước đó di động mãi vẫn không có tín hiệu gì.

Điện thoại vừa được nhận, Phó Thanh Viên liền lo lắng nói: “Bên anh thế nào rồi? Tín hiệu của em bị nhiễu sóng, em không thể xác định được vị trí của bọn anh…”

“Anh ra ngoài rồi, chuẩn bị đến nhà họ Cố.”

“Vậy Lê Sa thì sao? Chị ấy có an toàn không? Bên em không thể nhận được định vị của chị ấy, có người đã ngắt kết nối, có lẽ là một hacker rất giỏi.”

“Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử đã bắt đầu hành động, trước mắt, cô ấy có thể nói là an toàn, nhưng cũng sợ những ngày tháng sau này không dễ sống, đến nơi rồi nói sau.”

Diên không quay về nhà, sợ rằng Hứa Trúc Linh sẽ lo lắng khi cô nhìn thấy bộ dạng này của hắn.

Phó Thanh Viên cũng không giấu Cố Thành Trung, Diên đến nhà họ Cố, khắp người đều tỏa ra mùi máu tanh.
 
Chương 2068


Chương 2068

Cố Thành Trung ngay lập tức gọi bác sĩ gia đình đến, lúc này vết thương mới được cầm máu.

“Đã xảy ra chuyện gì?” Cố Thành Trung lo lắng hỏi.

Diên liền đem đầu đuôi câu chuyện nói qua một lần.

“Cũng may là Lê Sa đã cứu anh, nếu anh chết trong tay bọn xã hội đen này, cô ấy đã có thể hoàn toàn thoát tội.”

“Tôi biết, tôi nợ Lê Sa một mạng, sau này sẽ trả lại cho cô ấy.”

Diên yếu ớt nói.

Việc mà anh ta đã đáp ứng với cô ấy, chốc lát không thể quên được.

Lê Sa đã cứu anh ta một mạng, anh †a muốn trả lại cho cô ấy sự tự do, như vậy mới công bằng.

“Đúng rồi, Trúc Linh đã phát giác được gì rồi, cô ấy có hỏi gì anh không?”

Cố Thành Trung nhớ đến chuyện này, trong lòng có chút lo lăng, anh hỏi.

Tâm trạng của cô tối qua rất bất thường, khiến anh suốt một ngày cứ lo lắng không yên.

Diên nhớ đến chuyện mà mình đã đáp ứng với Hứa Trúc Linh, anh ta lắc đầu không nói gì.

Lúc này, Cố Thành Trung mới thở phào nhẹ nhõm, anh nghĩ rằng Hứa Trúc Linh vấn chưa biết gì cả.

Diên gọi điện nói với Hứa Trúc Linh, sau khi đưa Lê Sa về sẽ ở lại đây, Hứa Trúc Linh cho rằng bọn họ đã hòa giải như trước, hy vọng rằng anh ta sẽ bên cạnh Lê Sa không phải quay về nữa.

Nhưng bọn họ không ai biết rằng Lê Sa đã bị bắt lại rồi.

Diên trăn trọc cả đêm, không tài nào chìm vào giấc ngủ được.

Tính khí của Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử, ai ai cũng biết, một chút cũng không thể tha thứ cho người khác, không chấp nhận bất kỳ đe dọa, lừa dối hay phản bội nào.

Những gì Lê Sa làm ngày hôm nay, vốn chính là đang khiêu khích giới hạn của Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử.

Cho dù bọn họ là chị em nhưng anh †a vân không yên tâm.

Mà lúc này, trong dinh thự mà Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử qua đêm.

Vết thương của Lê Sa đã được xử lý xong, vì mất máu quá nhiều nên cô ấy không thể đi lại được.

Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử đã giải quyết xong mọi việc, Cốc Xuyên Trí Gia báo cáo rằng Lê Sa vẫn chưa ngủ và đang đợi cô ta.

Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử nheo mắt giận dữ, sau đó mới đến phòng của Lê Sa. j khi Lê Sa vội vàng ngồi dậy khỏi giường, nhưng vì đã chích thuốc mê, nên thân thể không có chút sức lực nào, trực tiếp ngã xuống đất.

Mà Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử lạnh lùng nhìn cô ấy, hoàn toàn không có ý đỡ cô ấy dậy.

Ngược lại, Cốc Xuyên Trí Gia ở phía sau nhìn thấy, anh ta không đành lòng muốn bước lên nhưng bị Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử ngăn lại.

“Ra ngoài, chị em bọn tôi nói chuyện, không đến lượt hạng tôi tớ như anh xen vào.”

“Vâng…”

Cốc Xuyên Trí Gia nhìn Lê Sa tràn đầy lo lắng, cuối cùng đành phải tuân theo mệnh lệnh mà lui ra ngoài.

Anh ta là tử sĩ ưu tú nhất bên cạnh Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử, từ khi còn nhỏ đã bị bắt giữ, ngoài ra còn có chín mươi chín người khác cũng có thân phận giống anh ta.

Nhưng chỉ có mười người tiếp tục sống sót. : Bọn họ phải học tất cả các loại nhẫn thuật, giỏi thương pháp xạ kích, để đảm bảo an toàn cho người thừa kế, khi cần thiết phải hy sinh tính mạng của chính bản thân mình.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom