Dịch Full Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 1401


Chương 1401

“Còn đau không?”

Lê Thấm Thấm lắc đầu rồi lại chui vào vòng tay của Mục Nhiễm Tranh, “Sau này em sẽ là người của anh rồi. Sau này anh phải đối tốt với em, không được bắt nạt em.”

Mục Nhiễm Tranh cưng chiều vuốt ve mái tóc dài của Lê Thấm Thấm, hôn lên trán cô ta.

“Sao em không nói cho anh biết đây là lần đầu tiên của em vậy?”

Bởi vì bản thân là lần đầu tiên nên luôn không khống chế được một số phương diện, lúc đầu anh ta rất mạnh, cho đến khi nhìn thấy Lê Thấm Thấm đau đớn khóc.

“Chắc hẳn mấy người các anh đều nghĩ rằng em là cô gái hư hỏng, chắc chắn đã không còn lần đầu tiên từ lâu rồi đúng không?”

Lê Thấm Thấm bĩu môi, “Vì vậy em mới vội vàng làm tình với anh như vậy, nếu không sau này chúng ta chia tay rồi, lần đầu tiên của em sẽ dành cho người khác mất.”

Mục Nhiễm Tranh lập tức che miệng Lê Thấm Thấm, “Nói lung tung gì đó?”

“Đó đều là sự thật mà.” Lê Thấm Thấm sẽ không kỵ nói những điều như vậy.

Mục Nhiễm Tranh quay mặt về Lê Thấm Thấm hướng về phía mình, “Thấm Thấm, anh sẽ lấy em.”

Lê Thấm Thấm trước đây luôn cho rằng kết hôn là một chủ đề rất cũ rích, nhưng khi có một người đàn ông nói là muốn cưới mình, cô ta lại có chút vui mừng.

“Anh nói thật à?” Giọng điệu của cô ta không thể che giấu được niềm vui trong lòng.

“Đương nhiên là thật, sao hả? Không muốn lấy à?” Mục Nhiễm Tranh chạm nhẹ vào mũi Lê Thấm Thấm.

Lê Thấm Thấm bĩu môi nhướng mày, “Có lấy hay không thì còn phải xem biểu hiện của anh rồi!”

“Yên tâm đi, biểu hiện của anh sẽ không làm cho em thất vọng đâu.” Mục Nhiễm Tranh tràn đầy tự tin.

Lê Thấm Thấm đột nhiên nhớ tới điều gì, lập tức ngồi dậy nhìn Mục Nhiễm Tranh, “Còn có một vấn đề rất nghiêm túc nữa!”

“Vấn đề là gì?”

“Liệu anh có chê chỗ này của em nhỏ không?” Lê Thấm Thấm cắn môi lẩm bẩm tỏ vẻ ngượng ngùng, “Nhưng mà, em vẫn còn nhỏ, vẫn còn rất nhiều không gian! Nếu thật sự không được thì em có thể đi nâng ngực!”

Mục Nhiễm Tranh thật sự dở khóc dở cười, “Như vậy vừa hay, chúng ta mới gần nhau hơn chứ.”

Những lời này khiến Lê Thấm Thấm rất vui.

Kể từ khi hai người vượt qua cửa ải khó khăn nhất này, quan hệ càng thêm gần gũi hơn một bước, ngày nào cũng ngọt ngào. Nhưng họ lại phải đối mặt với một vấn đề khác, đó là chuyến du học hè của Mục Nhiễm Tranh sắp kết thúc rồi.

Lê Thấm Thấm hầu như ngày nào cũng bám lấy Mục Nhiễm Tranh, cũng chính thức bắt đầu mối quan hệ sống chung, Mục Nhiễm Tranh vẫn luôn không muốn nói với Lê Thấm Thấm rằng chuyến du học hè của anh ta sẽ không kéo dài mãi.

Cho đến khi anh ta nhận được cuộc gọi của Phùng Khiêm, xác định chuyến du học hè phải kết thúc ngay lập tức.

Tối hôm đó Mục Nhiễm Tranh làm rất nhiều món ngon, đều là món Lê Thấm Thấm thích, Lê Thấm Thấm vừa về liền đi thẳng vào phòng ăn, nước miếng cũng chảy ra rồi.

“Mẹ ơi, anh làm nhiều món ngon quá! Em sắp thèm chết rồi!” Lê Thấm Thấm tiện tay cầm một con tôm bỏ vào miệng, “Chà… thơm quá!”

“Còn chưa rửa tay! Mau rửa tay ăn cơm đi!”

“Tuân lệnh!” Lê Thấm Thấm vội vàng đi vào nhà vệ sinh.
 
Chương 1402


Chương 1402

Mục Nhiễm Tranh nhân tiện cũng mang một chai rượu vang đỏ ra.

Lê Thấm Thấm chỉ chú ý đến ăn thức ăn mà hoàn toàn không để ý đến biểu cảm của Mục Nhiễm Tranh, mãi đến khi cô ta ăn gần xong, Mục Nhiễm Tranh mới bắt đầu nói: “Thấm Thấm, anh sắp phải về nước rồi.”

Biểu cảm của Lê Thấm Thấm đột nhiên cứng đờ, nụ cười trên mặt cứng lại.

“Phải… phải đi nhanh như vậy sao?”

Kể từ sau khi ở bên Mục Nhiễm Tranh, Lê Thấm Thấm gần như đã quên rằng đây là nước Anh, còn Mục Nhiễm Tranh cũng phải về nước.

“Ban đầu anh định ở lại thêm một tuần, nhưng anh Khiêm gọi điện thoại cho anh và bảo anh phải gấp rút trở về, nói rằng bộ phim trước đó đã đoạt giải rồi, bảo anh trở về nhận giải, giải này cũng rất quan trọng.”

Giọng nói của Mục Nhiễm Tranh rất nhẹ, rất sợ Lê Thấm Thấm không thể chấp nhận được.

“Ồ…” Lê Thấm Thấm cúi đầu, giọng nói kéo rất dài, nước mắt đã lưng tròng rồi, cô ta chưa bao giờ cảm thấy mình sẽ là một người vô dụng như vậy.

Một giây tiếp theo cô ta nằm bò ra bàn và bật khóc.

Mục Nhiễm Tranh vội vàng đặt đũa xuống đi đến bên cạnh Lê Thấm Thấm, ôm cô ta vào lòng.

“Cũng không phải là sau này sẽ không gặp nữa, có thời gian anh sẽ đến thăm em.” Mục Nhiễm Tranh vừa nói vừa nhẹ nhàng vuốt tóc của Lê Thấm Thấm.

Lê Thấm Thấm vẫn không nói gì, chỉ liên tục khóc, khóc rất lâu.

Ngay cả Mục Nhiễm Tranh cũng cảm thấy có chút khó hiểu, chỉ có Lê Thấm Thấm mới biết tại sao cô ta lại khóc lâu như vậy.

Buổi tối họ vẫn làm tình, dường như vì sắp phải chia xa rồi, họ đều rất nhập tâm, như thể coi lần này như lần cuối cùng.

Mục Nhiễm Tranh ôm Lê Thấm Thấm vào lòng và cưng chiều vuốt mái tóc dài của cô ta ra.

“Mắt sưng hết rồi, không xinh nữa rồi?”

Lê Thấm Thấm liếc mắt nhìn anh ta, “Vậy anh còn chê em không bằng?”

“Nếu như lo anh sẽ chê bai thì sau này không được khóc nữa.” Mục Nhiễm Tranh nói rồi thâm tình hôn lên trán Lê Thấm Thấm.

“Anh phải hứa với em rằng nếu có thời gian nhất định phải đến thăm em, gửi tin nhắn Wechat và gọi điện cho em thường xuyên. Sau khi về nước, anh không được phép quá thân thiết với người phụ nữ khác, nhất là các ngôi sao nữ!”

Càng nói Lê Thấm Thấm càng cảm thấy tràn đầy nguy cơ, cứ như là Mục Nhiễm Tranh vừa về nước liền cùng người khác chạy mất vậy.

“Ừ… anh biết rồi.”

“Còn nữa, nếu khi quay phim cần quay cảnh thân mật thì nhất định phải báo cáo với em!” Lê Thấm Thấm bĩu môi như thể đang ra lệnh.

Mục Nhiễm Tranh nghiêm túc gật đầu, “Được, anh đều hứa với em.”

“Ngoắc tay!” Lê Thấm Thấm vẫn không tin duỗi ra ngón út ra, Mục Nhiễm Tranh bất đắc dĩ móc lấy ngón út của cô ta.

Lúc này Lê Thấm Thấm mới yên tâm hơn một chút.

“Phải rồi, Thấm Thấm, em có thể giúp anh một việc được không?”
 
Chương 1403


Chương 1403

“Việc gì thế?”

“Bộ phim anh quay được chuyển thể từ một bộ truyện tranh, ban đầu tác giả không yêu cầu bất cứ chi phí gì, lúc đó đã nói rồi, nếu như bộ phim này bán được thì mới đưa tiền công cho cô ấy. Nhưng mà QQ của cô ấy luôn không online, sau khi về nước có thể anh sẽ hơi bận, lại cộng thêm chênh lệch múi giờ, e rằng không liên hệ được với cô ấy rồi. Em giúp anh liên hệ có được không?”

Chuyện này vẫn luôn là mối quan tâm của Mục Nhiễm Tranh, anh ta đã để lại rất nhiều tin nhắn cho đối phương, nhưng trạng thái của đối phương luôn là offline, cũng không có phương thức liên hệ nào khác.

“Là nữ sao?” Lê Thấm Thấm lập tức cảnh giác hỏi.

Mục Nhiễm Tranh cười khổ lắc đầu, “Anh cũng không chắc, anh đưa nick QQ của mình cho em, cũng nói cho em biết mật khẩu, về sau em dùng danh nghĩa của anh nói chuyện với đối phương là được rồi. Bước đầu anh định đưa cho cô ấy hai trăm nghìn tiền công, nếu như không đồng ý thì em lại nói cho anh biết.”

“Hai trăm nghìn à? Vậy anh trả cho em bao nhiêu tiền công?”

“Em muốn bao nhiêu?” Mục Nhiễm Tranh nhéo cái mũi nhỏ của Lê Thấm Thấm.

Lê Thấm Thấm đột nhiên trở mình đè lên trên người của Mục Nhiễm Tranh, “Em muốn anh!”

Cả hai cười lớn, họ lại làm một lần nữa.

Đêm nay không nỡ ngủ, Mục Nhiễm Tranh lấy điện thoại di động ra, đưa cho Lê Thấm Thấm số QQ và mật khẩu của mình.

“Thời buổi này ai còn chơi QQ nữa!” Lê Thấm Thấm có chút chê bai.

“Nhưng anh chỉ có QQ của cô ấy thôi.”

Đăng nhập thành công!

Mục Nhiễm Tranh tìm đối phương trong danh sách bạn bè của mình, “Chính là cái này, Trái Tim Không Có Trái Tim.”

Lê Thấm Thấm đột nhiên tỉnh ra, cô ta vội vàng cầm điện thoại của Mục Nhiễm Tranh, tiện thể dụi mắt mình!

“Sao vậy?” Hành vi kỳ lạ của Lê Thấm Thấm khiến Mộ Uyển Thanh cảm thấy vô cùng khó hiểu.

Lê Thấm Thấm chỉ vào ảnh đại diện trên màn hình điện thoại kích động không nói nên lời.

“Rốt cuộc có chuyện gì vậy?”

“Đây là em mà!” Một lúc lâu sau Lê Thấm Thấm cuối cùng cũng nói ra được, “Trái Tim Không Có Trái Tim là em! Chính là em!”

Mục Nhiễm Tranh cũng rất ngạc nhiên, bộ phim điện ảnh mà anh ta quay hóa ra lại là truyện tranh của Lê Thấm Thấm!

Tác giả mà anh ta luôn liên hệ trước đây là Lê Thấm Thấm?

Lê Thấm Thấm đã quên chuyện này từ lâu rồi, nghĩ tới lúc đầu tiên liên hệ với Mục Nhiễm Tranh để chuyển thể truyện tranh là lúc cô ta mới đến nước Anh không lâu.

Trong thời gian đó, vì cô ta gọi điện nhưng không liên lạc được với Mục Nhiễm Tranh, cộng thêm ở bên Anh xa lạ không quen biết ai, sự nghiệp truyện tranh của bản thân cũng luôn không có khởi sắc, là khi cô ta thất vọng nhất.

Cũng chỉ có chuyện chuyển thể bộ truyện tranh này mới khiến cho cô ta có một chút tinh thần. Kể từ sau khi hoàn thành việc chuyển thể bộ truyện tranh này, cô ta cuối cùng cũng lấy lại tinh thần và quyết định sống một cuộc sống tốt tại nước Anh.

Sau đó, do bài vở quá nhiều, nên cũng đã quên mất luôn chuyện này.

Không ngờ rằng họ đã liên lạc trước đó rồi!
 
Chương 1404


Chương 1404

Tiếc là khi đó chỉ nói về truyện tranh và kịch bản, không tìm hiểu nhiều về đối phương, nên đã bỏ lỡ…

Họ nhìn nhau, cũng may là họ đã không bỏ lỡ nhau một lần nữa.

Lê Thấm Thấm nước mắt ào ào rơi xuống, đấm vào ngực Mục Nhiễm Tranh.

“Đồ ngốc, sao lúc đầu không hỏi em tên là gì!”

“Lúc đầu em còn không thèm để ý đến anh, anh nào dám hỏi tên em đột ngột như vậy!”

Lê Thấm Thấm dán vào ngực Mục Nhiễm Tranh vừa khóc vừa cười.

Đêm nay họ ôm nhau ngủ.

Ngày hôm sau Lê Thấm Thấm rõ ràng cảm thấy mình không mở nổi mắt, khi cô ta dùng hết sức mở mắt ra, phát hiện đã hơn mười giờ sáng rồi, mà Mục Nhiễm Tranh đã không còn ở bên giường.

“Nhiễm Tranh! Người đâu rồi?”

Lê Thấm Thấm nheo mắt thành một đường chỉ, vừa định dậy thì phát hiện đầu giường có một bức thư.

“Có thể khi em tỉnh lại thì thì anh đã lên máy bay rồi, tha lỗi cho anh vì đã không nói cho em thời gian máy bay cất cánh thật sự, anh không muốn li biệt. Nếu như vậy thì em sẽ lại khóc, chúng ta sẽ gặp nhau sớm thôi, yêu em.”

Lê Thấm Thấm cầm bức thư trên tay, nước mắt một lần nữa rơi trên bức thư.

Thậm chí còn không nói lời tạm biệt, cứ rời đi như vậy!

Tên khốn nạn này!

Lúc này Mục Nhiễm Tranh đã ở trên máy bay trở về rồi, trong lòng cảm thấy rất buồn.

Mười tiếng sau, khi máy bay hạ cánh, Mục Nhiễm Tranh xuống máy bay, Phùng Khiêm đến đón.

Mục Nhiễm Tranh vừa mở máy thì nhận được tin nhắn Wechat của Lê Thấm Thấm.

“Vừa mới tách ra em đã bắt đầu nhớ anh rồi, anh đã hứa với em là sẽ nhanh chóng gặp lại nhau thôi, không được nuốt lời.”

Mục Nhiễm Tranh cười nhẹ trả lời: “Tuân lệnh.”

Phùng Khiêm liếc nhìn Mục Nhiễm Tranh, “Hẹn hò rồi à?”

Mục Nhiễm Tranh cất điện thoại đi, “Không gì có thể qua được mắt anh.”

Phùng Khiêm rất đắc ý, “Cũng không nhìn xem tôi là ai? Sao hả, lần du học hè này tên nhóc nhà cậu sống rất tốt nhỉ?”

Mục Nhiễm Tranh cụp mắt, thành thật mà nói, anh ta rất hài lòng với chuyến du học hè của mình.

“Cũng tạm, học được rất nhiều thứ mới.”

Phùng Khiêm liếc mắt nhìn Mục Nhiễm Tranh, rõ ràng là không hài lòng với câu trả lời này.

“Ai hỏi cậu chuyện này, là hỏi có phải cậu và cô gái đó ở nên nhau rất tốt không? Nếu tôi đoán không lầm thì chắc là đã ăn được rồi đúng không? Ha ha ha…”

“Lái xe của anh đi!”

Nếu không phải vì anh ta đang lái xe thì có lẽ Mục Nhiễm Tranh đã giơ nắm đấm ra từ lâu rồi.

Tuy nhiên, Mục Nhiễm Tranh cũng không hề che giấu niềm vui của mình, đúng là rất tốt.
 
Chương 1405


Chương 1405

Sau khi về nước, Mục Nhiễm Tranh gần như không có thời gian để điều chỉnh lệch múi giờ, đã tức tốc chạy đến lễ trao giải, bộ phim ‘Anh em’ đồng thời đoạt giải bộ phim xuất sắc nhất và kịch bản xuất sắc nhất. Còn bản thân Mục Nhiễm Tranh nghiễm nhiên giành được giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất.

Tại lễ trao giải, ai cũng mong chờ sự xuất hiện của chàng trai với nụ cười tinh nghịch, hy vọng anh ta tiếp tục gây cười, thể hiện.

Đáng tiếc là tất cả mọi người đều thất vọng rồi, Mục Nhiễm Tranh chỉ chính thức cảm ơn đội ngũ của mình và những người đã không bỏ rơi anh ta khi anh ta nản lòng, cũng không hề nói gì nhiều.

Bởi vì đã giành được một giải thưởng quan trọng, các tin tiêu đề của giới giải trí những ngày này đều là về Mục Nhiễm Tranh, thậm chí tài khoản chính thức của các kênh truyền thông từng bôi nhọ Mục Nhiễm Tranh cũng bắt đầu ca ngợi anh ta không ngớt.

Mục Nhiễm Tranh và Phùng Khiêm thành lập studio và bắt đầu hợp tác với quốc tế Tinh Hoàng dưới hình thức đối tác, quốc tế Tinh Hoàng lại bắt đầu cung cấp cho anh ta nguồn tài nguyên, nhưng Mục Nhiễm Tranh không cần.

Trong phòng làm việc, Mục Nhiễm Tranh đang xem kịch bản, từ khi Phùng Khiêm bước vào cửa luôn không ngừng nói chuyện điện thoại.

Sau khi cúp máy, Phùng Khiêm bước tới.

“Từ khi cậu đi du học hè về, điện thoại của tôi lại bắt đầu cháy máy rồi. Trong thời gian cậu đi du học hè đã có người hẹn tôi rồi, nhưng vẫn theo ý của cậu không tham gia tất cả các chương trình thực tế. Mọi người đều giật mình chết đi được, nói cậu là tiền đến tay mà không kiếm.”

Phùng Khiêm đã từ chối các chương trình thực tế này, đúng là đã bỏ qua cả trăm triệu rồi, từ chối đến mức đau cả gan.

Nhưng, anh ta vẫn rất ủng hộ Mục Nhiễm Tranh, sau khi vượt qua lần đập nồi dìm thuyền này, dường như anh ta đã nghĩ thoáng ra rất nhiều về phương diện tiền bạc.

“Tôi nói cậu cũng trở về rồi, chúng ta có nên tìm việc gì đó làm không? Hay là chúng ta quay một bộ ‘Anh em 2’ đi. Có bộ này làm cơ sở, ước tính doanh thu phòng vé ít nhất sẽ là hai tỷ!”

Phùng Khiêm vẻ mặt gian xảo sát lại chỗ Mục Nhiễm Tranh, “Đã có rất nhiều người dò hỏi tôi có muốn làm phần hai không, họ nói đã chuẩn bị đầu tư từ lâu rồi!”

Mục Nhiễm Tranh đặt kịch bản trong tay sang một bên, “Trong một thời gian ngắn chắc sẽ không quay phần hai đâu, trừ khi có ý tưởng mới. Phần một không để lại điều gì hồi hộp, nếu quay phần hai thì sẽ là thiếu gấm chắp vải thô.”

Phùng Khiêm ai oán thở dài, lúc trước là Mục Nhiễm Tranh nghe lời anh ta, nhưng bây giờ là anh ta nghe lời Mục Nhiễm Tranh.

“Những kịch bản này đều từ chối hết đi, chúng giống với những vai diễn trước đây của tôi, không có tính thách thức gì, tôi sẽ không nhận đâu. Tôi đã cân nhắc toàn diện rồi, muốn nhận bộ phim về đề tài quân sự của đạo diễn Từ.”

“Mẹ ơi! Cậu có được không đấy, đề tài quân sự mà cậu cũng nhận à? Chắc chắn sẽ đổ đấy, hơn nữa còn không phải là nam chính.”

“Tôi rất thích nhân vật này, tuy là nam thứ nhưng tôi cảm thấy rất được, anh đi trả lời đối phương đi.”

Phùng Khiêm lại trợn mắt liếc nhìn Mục Nhiễm Tranh.

Tên này ngày càng trưởng thành hơn rồi.

“Ngoài ra, mấy hợp đồng đại diện anh nói ấy, nhận hai cái này, những cái khác đều từ chối hết đi.”

Phùng Khiêm nhìn hai thương hiệu mà Mục Nhiễm Tranh chọn đều tương đối cao cấp, hơn nữa đãi ngộ của hai thương hiệu này cũng rất tốt, nên cũng làm anh ta yên tâm hơn.

Dù sao bộ phim điện ảnh cũng thu về cho hai người một khoản lãi lớn, số tiền trong tay cũng đủ tiêu rồi.

Sau khi hoàn thành công việc bên này, Mục Nhiễm Tranh trở về căn hộ của mình, khi vừa trở về không cảm thấy yêu xa có gì khó khăn cả, cho đến khi thật sự chia xa mới ý thức được đúng là quá khó khăn.
 
Chương 1406


Chương 1406

Chênh lệch múi giờ tám tiếng, khi Mục Nhiễm Tranh đang bận việc thì Lê Thấm Thấm rất nhàn rỗi, đợi khi Lê Thấm Thấm có thời gian thì Mục Nhiễm Tranh lại không có thời gian.

Wechat của họ thường cách một khoảng thời gian rất lâu mới phản hồi, cảm giác như vượt thời gian ấy.

Mục Nhiễm Tranh nhìn thời gian, ở bên này là tám giờ tối, bên chỗ Lê Thấm Thấm là mười hai giờ, đã gần đến giờ ăn trưa rồi, chắc có thời gian gọi videocall một lát, nên anh ta đã gửi lời mời videocall.

Một lúc lâu sau Lê Thấm Thấm mới nhận cuộc gọi, vừa vội vàng đi đường, miệng vừa nhai đồ ăn.

“Anh có nhớ em không?” Lê Thấm Thấm ngay câu đầu tiên đã hỏi.

“Nhớ, không nhớ có thể gọi videocall cho em sao? Buổi trưa ăn gì thế?”

“Đừng nhắc nữa, mới ăn được một nửa anh đã gọi videocall tới rồi, em vội vàng nhét mấy miếng rồi ra khỏi nhà ăn!” Lê Thấm Thấm vừa nói vừa nuốt thức ăn trong miệng.

“Đừng vội, ăn cơm quan trọng hơn.”

“Vội chứ, lát nữa em sẽ không có thời gian, phải đi thi rồi. Mấy ngày gần đây em rất rất bận, nếu như em không trả lời tin nhắn của anh thì chắc chắn là đang ôn bài.”

Mục Nhiễm Tranh thở dài, “Vậy được, em ôn bài cho tốt nhé.”

“Đừng tưởng rằng em sắp phải thi nên không có thời gian trông chừng anh, anh liền làm loạn!” Lê Thấm Thấm làm biểu cảm tức giận trước ống kính.

Mục Nhiễm Tranh lắc đầu bất lực, “Anh…”

“Được rồi, được rồi, em không nói nữa, em còn phải nói chuyện với giáo viên nữa, em tắt máy trước đây, yêu anh, chụt!”

Lê Thấm Thấm hôn lên camera và tắt videocall.

Mục Nhiễm Tranh vốn dĩ định nói với Lê Thấm Thấm rằng có thể anh ta sẽ lại bận rộn và sẽ không quan tâm đến cô ta được, nhưng đáng tiếc còn chưa nói ra mà đã tắt máy rồi.

Khi ở nước Anh, Lê Thấm Thấm cũng đã nói với Mục Nhiễm Tranh rằng các kỳ thi ở nước ngoài không giống như việc học thuộc lòng kiến thức như ở trong nước, có một số điểm bất ngờ là được. Kỳ thi của nước ngoài đa số là phát huy tư duy, hoàn toàn không biết sẽ cầm trong tay đề mục như thế nào, cho nên phải chuẩn bị rất nhiều.

Vừa tắt videocall, Mục Nhiễm Tranh liền nhận được một cuộc gọi của Phùng Khiêm.

“Nhiễm Tranh, tôi đã gọi điện xác nhận bộ phim của đạo diễn Từ rồi. Đạo diễn Từ nói nếu như cậu muốn nhận thì phải gia nhập vào binh đoàn đặc chủng thật sự để trải nghiệm giống như những diễn viên khác, thời gian là một tháng, cậu có được không đó?”

“Một tháng? Không sao đâu, đây là lần đầu tiên tôi đóng vai quân nhân, nhất định phải trải nghiệm vai diễn rồi, như vậy cũng tốt.”

“Được, tôi sẽ lập tức trả lời bên kia là đồng ý.” Phùng Khiêm cúp điện thoại.

Mục Nhiễm Tranh cũng cảm thấy không có gì, dù sao cũng chỉ là trải nghiệm vai diễn thôi. Lúc trước lần đầu tiên đóng vai bác sĩ, anh ta còn ở lại trong bệnh viện một thời gian, diễn viên trải nghiệm vai diễn là chuyện rất bình thường.

Nhưng điều mà anh ta không bao giờ ngờ tới là ngay khi vừa vào binh đoàn, bên đó đã ra oai phủ đầu với anh ta rồi!

Mọi thứ ập đến khiến anh ta trở tay không kịp.
 
Chương 1407


Chương 1407

Ban đầu, Mục Nhiễm Tranh và các diễn viên đi cùng chỉ nghĩ rằng họ chỉ đến để cảm nhận bầu không khí trong quân đội, nhưng không ngờ lại để họ trải nghiệm cuộc sống trong quân đội thực sự. Yêu cầu đối với họ không khác gì với quân lính thực sự!

Cùng đi với anh ta còn có Tô Lạc Ly, Tô Lạc Ly cũng nhận đóng bộ phim này, nhưng trong bộ phim Tô Lạc Ly đóng vai một nhân viên y tế đồng hành cùng đội, trải nghiệm cuộc sống với các bác sĩ quân y là nhiều.

Việc đầu tiên sau khi tham gia vào binh đoàn đặc chủng là giao nộp điện thoại.

Mục Nhiễm Tranh lấy điện thoại di động ra, định mở máy để gửi một tin nhắn Wechat cho Lê Thấm Thấm.

Bởi vì gần đây Lý Thấm Thấm bận thi cử nên hai người cũng không liên lạc, anh ta đến đây cũng không kịp nói cho cô biết, vốn tưởng rằng chỉ là trải nghiệm cuộc sống, không ngờ lại nghiêm ngặt như vậy.

“Anh Mục, tôi hy vọng anh tuân thủ quy định của quân đội chúng tôi!” Sĩ quan nghiêm khắc ngay lập tức phát hiện ra hành động của Mục Nhiễm Tranh.

“Xin lỗi, lần này tôi đến hơi đột ngột, không kịp nói với người nhà một tiếng, có thể cho tôi gửi một tin nhắn được không?” Lời nói của Mục Nhiễm Tranh tương đối khách sáo.

“Không được! Mời anh giao điện thoại ngay lập tức!” Sĩ quan vẫn quát rất nghiêm túc.

Mục Nhiễm Tranh không còn cách nào, còn chưa kịp gửi tin nhắn đã phải giao điện thoại ra.

Ngày đầu tiên, họ bắt đầu triển khai huấn luyện khó gấp mười lần tập nghĩa vụ quân sự, dao thật súng thật đấy, không phải để trải nghiệm cuộc sống mà là thực sự sống ở đây!

Mới ngày đầu tiên mà đã có hai ngôi sao rút lui rồi, gọi điện thẳng cho đoàn phim để chấm dứt hợp đồng, nhưng Mục Nhiễm Tranh cảm thấy chuyến đi này rất đáng giá.

Buổi tối có thời gian hoạt động tự do, vốn dĩ Mục Nhiễm Tranh muốn ra ngoài hút một điếu thuốc, nhưng vừa rút điếu thuốc ra đã bị một bàn tay giật mất.

“Còn dám hút thuốc à, anh không muốn sống nữa à? Anh muốn buổi tối chạy bộ dã ngoại mười cây số phải không?”

Mục Nhiễm Tranh ngước mắt lên liền nhìn thấy Tô Lạc Ly, Tô Lạc Ly nhét lại điếu thuốc vào túi của Mục Nhiễm Tranh.

“Hút thuốc cũng không được à!” Mục Nhiễm Tranh đá hòn đá dưới chân.

“Này, anh đang hẹn hò đấy à?” Tô Lạc Ly thận trọng bắt đầu thăm dò.

Về chuyện hẹn hò với Lê Thấm Thấm, Mục Nhiễm Tranh cảm thấy vẫn không thể nói với Tô Lạc Ly được, dù sao thì trước đây Lê Thấm Thấm cũng đã nghĩ đủ mọi cách khiến Ôn Khanh Mộ và Tô Lạc Ly ly hôn. Tô Lạc Ly luôn không có cảm tình gì với Lê Thấm Thấm.

“Nói vớ vẩn gì đó?”

“Anh đừng có giấu tôi, sao hôm nay khi yêu cầu giao điện thoại ra anh lại lo lắng như vậy? Lẽ nào không phải là gửi tin nhắn cho bạn gái để báo cáo sao?”

Không gì có thể thoát khỏi đôi mắt tinh tường của Tô Lạc Ly được.

Mục Nhiễm Tranh không bào chữa nữa.

“Anh đi du học hè tại Anh không phải vì Lê Thấm Thấm đấy chứ?”

Mục Nhiễm Tranh bất an nhìn Tô Lạc Ly, “Cô đúng là con giun trong bụng tôi?”

“Cái đầu anh ấy! Khai thật ra, rốt cuộc có phải không?”

Tô Lạc Ly tỏ vẻ phải hỏi đến cùng.

Mục Nhiễm Tranh vò đầu bứt tai không biết nếu thừa nhận thì sẽ có hậu quả gì.

“Nếu tôi nói cho cô biết thì cô có trở mặt với tôi không?”

“Được rồi, anh không cần nói nữa, tôi biết rồi.”
 
Chương 1408


Chương 1408

Mục Nhiễm Tranh lập tức bước đến trước mặt Tô Lạc Ly, “Tôi biết cô không thích Thấm Thấm, nhưng thật ra cô ấy là một cô gái rất tốt. Chuyện với chú tôi lúc đầu là do cô ấy còn trẻ không hiểu chuyện, bây giờ cô ấy không như vậy nữa rồi.”

Tô Lạc Ly vỗ nhẹ đầu của Mục Nhiễm Tranh, “Đàn ông khi yêu ấy à, tôi còn chưa nói gì mà sao anh phải vội vàng giải thích, nói lời tốt đẹp giúp bạn gái anh như vậy?”

“Tôi…”

“Thật ra anh đã trải qua rất nhiều chuyện rồi, tôi cũng hiểu ra rất nhiều. Nếu như anh và Lê Thấm Thấm thực sự thích nhau thì thử xem sao cũng được, chuyện đã qua thì cứ cho qua đi.”

Nghe Tô Lạc Ly nói vậy, Mục Nhiễm Tranh vui mừng khôn xiết.

“Cô thực sự đồng ý cho chúng tôi ở bên nhau sao?”

“Không phải tôi đồng ý cho hai người ở bên nhau, mà là chỉ cần hai người yêu nhau thật lòng thì có thể ở bên nhau.”

Mục Nhiễm Tranh lập tức vỗ tay, “Cô rất có nghĩa khí!”

Hai người nhìn nhau mỉm cười, từ khi quen nhau đến tận bây giờ họ đều là người ủng hộ nhau nhất.

Điều này cũng rất tốt.

Lúc này tại nước Anh, trường học của Lê Thấm Thấm đang gấp rút ôn tập chuẩn bị cho kỳ thi cuối kỳ, tất cả học sinh đều nín thở.

Lê Thấm Thấm cũng rất chăm chỉ ở trong phòng tự học, bởi vì phải ôn thi, đã mấy ngày nay cô ta không liên lạc với Mục Nhiễm Tranh rồi.

Khi nhàm chán thì lấy điện thoại ra xem, vẫn không có tin nhắn của Mục Nhiễm Tranh.

“Đồ ngốc! Người ta thi, anh cũng không thể nhắn một tin để cổ vũ sao?” Lê Thấm Thấm hơi thất vọng bĩu môi, biết trước như vậy sẽ không nói cho Mục Nhiễm Tranh biết cô ta đang bận ôn thi rồi.

Sở Điềm dùng khuỷu tay đẩy Lê Thấm Thấm, “Đang tương tư à? Nhớ ảnh đế nhà cậu à?”

“Làm gì có! Tớ đâu có nhớ anh ấy chứ!” Lê Thấm Thấm lập tức thẳng lưng, lại đọc sách.

“Vịt chết còn cứng miệng, vừa rồi tớ đã nghe thấy lời cậu nói rồi! Này, tớ thấy cậu đăng ký hết môn học của hai năm còn lại vào học kỳ năm sau rồi. Cậu muốn chết mệt à!”

Khi kỳ thi cuối kỳ đến gần, còn một chuyện quan trọng nữa, đó là đăng ký các môn học cho học kỳ sau. Việc chọn môn học ở nước ngoài khá tự do, nếu như bạn cảm thấy mình có năng lực, một năm học hết môn học của ba năm cũng được chấp nhận, chỉ cần thành tích của bạn đạt tiêu chuẩn.

Lê Thấm Thấm đã đăng ký tất cả các môn học còn lại của mình vào học kỳ tiếp theo.

“Tớ thích thế!”

“Tớ nghĩ là cậu sợ Ảnh đế của cậu chạy mất, cho nên mới muốn về nước sớm đúng không?” Sở Điềm chống đầu nhìn Lê Thấm Thấm.

“Đúng vậy thì sao nào?”

Lê Thấm Thấm đưa ra quyết định này là khi Mục Nhiễm Tranh vừa đi khỏi, cô ta đột nhiên cảm thấy yêu xa rất buồn, muốn kết thúc trạng thái này sớm hơn. Nên cô ta đã đưa ra quyết định vĩ đại này.

“Thực ra tớ nghĩ cậu và Ảnh đế chơi bời một chút là được rồi, lẽ nào cậu thật sự muốn kết hôn à, ngôi sao như họ, nhất là giống như vị đó nhà cậu có mấy người kết hôn sinh con sớm đâu, còn không phải đều là ba mươi mấy bốn mươi tuổi mới kết hôn à. Thậm chí có người còn luôn độc thân, nói thẳng ra đàn ông đều như nhau cả thôi, ai lại bằng lòng từ bỏ cả một khu rừng để ôm một cái cây non chứ?”

Sở Điềm không có ý tốt gì liếc nhìn ngực của Lê Thấm Thấm.
 
Chương 1409


Chương 1409

Lê Thấm Thấm lập tức che ngực, “Anh ấy khác nhé?”

“Mỗi người phụ nữ ngốc nghếch khi yêu đều cảm thấy người đàn ông của mình là ngoại lệ, không phải cuối cùng vẫn coi câu này là chân lý hay sao?” Sở Điềm không tin.

“Tớ nói rồi, anh ấy khác!”

“Được được được, cậu nói gì thì là như thế, dù sao tớ cảm thấy Ảnh đế nhà cậu chắc chắn có không ít cô gái, hơn nữa không phải nói người anh ta thích là Tô Lạc Ly sao? Nếu như cậu thất tình thì hoan nghênh đến vòng tay của tớ khóc.”

Lê Thấm Thấm đập sách lên bàn, “Điềm Điềm, cậu có ý gì? Cậu đang cầu mong tớ thất tình đấy à?”

“Tớ không có ý đó, tớ chỉ nhắc nhở cậu mà thôi, đừng để đến lúc cậu vất vả tốt nghiệp, còn anh ta thì đã có niềm vui mới rồi, đến lúc đó vẫn là bản thân cậu chịu khổ.”

Lê Thấm Thấm không muốn để ý đến Sở Điềm, bởi vì cô ta không muốn nghe một lời nào của Sở Điềm nữa.

Nhưng điều này không có nghĩa là cô ta không quan tâm.

Việc ôn tập căng thẳng khiến Lê Thấm Thấm không có thời gian để tâm đến những việc này, cô ta tranh thủ thời gian gửi vài tin nhắn cho Mục Nhiễm Tranh, nhưng kết quả giống như đá bỏ biển vậy, không nhận được bất cứ hồi âm gì.

Cô ta chỉ có thể tự an ủi bản thân, có thể Mục Nhiễm Tranh đang bận, hoặc cũng có thể là không muốn quấy rầy cô ta ôn bài.

Kỳ thi cuối kỳ bận rộn cuối cùng cũng kết thúc, tất cả mọi người cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Việc đầu tiên sau khi Lê Thấm Thấm kết thúc kỳ thi là liên lạc với Mục Nhiễm Tranh, cô ta đã gọi cho Mục Nhiễm Tranh rất nhiều lần, nhưng đối phương luôn tắt máy.

Điều này khiến cô ta rất lo lắng.

Lê Thấm Thấm đi qua đi lại trong phòng ngủ của căn hộ.

“Tên đàn ông chết tiệt này rốt cuộc chết ở chỗ nào rồi!” Cách nhau quá xa nên cô ta chỉ có thể liên lạc với Mục Nhiễm Tranh qua điện thoại và Wechat. Gửi nhiều tin nhắn như vậy mà không có hồi âm, điện thoại lại tắt máy, điều này khiến cô ta có một dự cảm không lành.

Mục Nhiễm Tranh sẽ không cứ như vậy mà biến mất khỏi thế giới của cô ta đấy chứ?

“Cốc cốc cốc——”

“Mời vào!”

Sở Điềm mở cửa thò đầu vào, “Hello người đẹp, chúng tớ định ra ngoài chơi, cậu có muốn đi không?”

Sau khi kỳ thi cuối kỳ kết thúc, học sinh sẽ có một khoảng thời gian nghỉ gần một tháng, thông thường học sinh sẽ không chọn về nước trong kỳ nghỉ này, dù sao thì vé máy bay khứ hồi rất đắt, chi phí sinh hoạt tại nước ngoài cũng tương đối lớn.

Thông thường mọi người đều chọn ra ngoài làm thêm hoặc đi ra ngoài xem sao, đợi khi kỳ nghỉ dài hơn đến sẽ về nước.

“Không có hứng thú, cậu đi đi.”

Lê Thấm Thấm đặt mông ngồi lên giường, ném điện thoại sang một bên, Sở Điềm nhận thấy Lê Thấm Thấm không vui liền đi vào.

“Làm sao vậy? Có phải là không liên lạc được với Ảnh đế nhà cậu không? Bị tớ nói trúng rồi phải không?” Sở Điềm ngồi bên cạnh Lê Thấm Thấm với vẻ mặt xem náo nhiệt không chê lớn chuyện.

“Cậu nói xem liệu có phải anh ấy thật sự chạy qua bên này chơi bời một chút rồi về không? Điện thoại của anh ấy tắt máy rồi, tớ gửi tin nhắn cho anh ấy mà anh ấy cũng không trả lời.”

Lần này Lê Thấm Thấm không còn cứng miệng nữa, cho dù cô ta không muốn chấp nhận sự thật này.
 
Chương 1410


Chương 1410

Sở Điềm vươn tay thở dài, “Cậu ấy à, quá đơn thuần rồi. Cậu cũng không nghĩ xem, Mục Nhiễm Tranh là nhân vật như thế nào chứ, anh ta muốn có phụ nữ chỉ cần ngoắc tay thôi, không biết có bao nhiêu người phụ nữ mông to ngực lớn chạy lên phía trước ấy chứ. Chỉ mỗi mấy ngôi sao nữ trong giới thôi đã không thể đếm hết được rồi, đến tìm cậu chẳng qua là vì thấy du học sinh trẻ trung xinh đẹp, tìm chút mới lạ mà thôi.”

Sở Điềm nói như vậy, trong lòng Lê Thấm Thấm càng thêm lẩm bẩm.

“Nếu mình là cậu thì cũng sẽ không cảm thấy thế nào, cậu cũng không thiệt thòi, anh ta đẹp trai như vậy, còn là một ngôi sao lớn, Ảnh đế đấy, cũng không phải người bình thường nào cũng có thể hẹn hò với Ảnh đế đúng không? Cậu đã hời rồi!”

Sở Điềm vỗ vai Lê Thấm Thấm.

Lê Thấm Thấm đột nhiên vỗ đùi phát ra tiếng ‘bốp’!

“Tớ phải về nước!”

Sở Điềm mạnh mẽ chớp chớp mắt, “Cậu không có vấn đề đấy chứ? Không phải cậu nói cậu không đủ tiền tiêu sao? Sao lại muốn về nước?”

Kể từ sau khi Lê Thấm Thấm rút kinh nghiệm xương máu quyết định thay đổi triệt để tại nước Anh, đúng là cô ta đã trưởng thành hơn rất nhiều rồi, biết rằng bản thân tiêu tiền quá nhiều nên vẫn luôn khống chế tiền tiêu vặt của mình. Lê Hán Giang không đành lòng để con gái chịu khổ, thường xuyên hỏi cô ta có thiếu tiền không, nhưng lần nào cô ta cũng chỉ nói con số bình quân của du học sinh thôi.

Nhưng khi ở trong nước, cô ta đã quen tiêu tiền phung phí rồi, nhất thời rất khó thay đổi, vốn dĩ đã tiêu hết tiền tiêu vặt rồi, sau khi làm thêm mới tiết kiệm được một ít.

“Không được, tớ nhất định phải về nước, tớ phải tìm anh ấy hỏi cho rõ ràng!” Lê Thấm Thấm tỏ vẻ không cam tâm.

Đương nhiên là cô ta không cam tâm rồi, cô ta rất thích Mục Nhiễm Tranh và đã trao cho anh ta đêm đầu tiên của mình rồi!

Giờ nghĩ lại thật là ngu ngốc không chịu nổi!

Vài lời đường mật của đàn ông đã lừa được cô ta rồi!

Sở Điềm bắt chéo chân suy nghĩ một hồi, cô ta lắc lắc ngón tay của mình.

“Về nước cũng được, nhưng không thể về dễ dàng như vậy!” Sở Điềm búng tay, “Tớ quen một đàn chị khóa trên học về truyền thông, chị ấy đã lấy được offer của một trang web trong nước rồi. Mấy ngày nữa chị ấy sẽ về nước, lát nữa tớ sẽ nói chuyện của cậu và Mục Nhiễm Tranh cho chị ấy, bảo chị ấy đăng một tin tức, tăng thêm chút áp lực cho Mục Nhiễm Tranh!”

Lê Thấm Thấm vừa nghe thấy lời này liền lắc đầu, “Không được không được, bố tớ sẽ biết, nếu để ông ấy biết thì tớ sẽ chết chắc!”

“Chúng ta có thể nói với đàn chị khóa trên, đợi đến khi cậu tìm được Mục Nhiễm Tranh, nếu Mục Nhiễm Tranh phủi mông không nhận cậu thì sẽ đăng tin tức, đối phó với tra nam như vậy, cậu sẽ không lưu tình đấy chứ? Đến lúc đó hai người các cậu đều không còn quan hệ gì nữa, bố cậu cũng sẽ không làm gì cậu đâu.”

Con người của Lê Thấm Thấm đảo qua đảo lại, cô ta thật sự không muốn tin rằng Mục Nhiễm Tranh sẽ là một tên tra nam như vậy.

“Cậu cứ nghe lời tớ đi! Đối phó với tra nam tuyệt đối không thể mềm lòng được!” Sở Điềm cứ như vậy thay cho Lê Thấm Thấm đưa ra quyết định.

Hiệu suất làm việc của Sở Điềm rất cao, nhanh chóng liên lạc được với đàn chị khóa trên kia và cùng Lê Thấm Thấm đi nói với đàn chị khóa trên mọi chuyện đã xảy ra. Đàn chị khóa trên này cũng rất phấn khích, bởi vì trang web cô ta sắp vào làm chủ yếu làm về tin tức trong giới giải trí, đây đúng là một tin rất lớn.
 
Chương 1411


Chương 1411

Tuy nhiên, hai bên đã hẹn trước đợi sau khi Lê Thấm Thấm tìm gặp được Mục Nhiễm Tranh để đối chất rồi mới quyết định có đăng tin hay không.

Lê Thấm Thấm hạ quyết tâm, ngay lập tức mua vé máy bay và về nước, cô ta đã dùng hết số tiền còn lại của mình để mua vé máy bay.

Bay hơn mười tiếng đồng hồ, Lê Thấm Thấm cuối cùng cũng đặt chân về quê nhà, nhưng trong lòng cô ta đều là Mục Nhiễm Tranh.

Bởi vì bay muộn, khi cô ta xuống máy bay đã là hơn mười giờ tối rồi, nghĩ rằng nếu mình về nhà thì sợ sẽ không tiện ra ngoài nữa, cô ta trực tiếp bắt xe đi thẳng đến căn hộ của Mục Nhiễm Tranh.

Đèn trong phòng tối om, Lê Thấm Thấm tiếp tục gọi điện cho Mục Nhiễm Tranh nhưng vẫn trong trạng thái tắt máy.

Cô ta bấm chuông cửa rất lâu, nhưng không thấy ai ra ngoài.

Lê Thấm Thấm không còn cách nào khác đành phải về nhà trước, Lê Hán Giang và Ôn Lam thực sự rất kinh ngạc khi thấy Lê Thấm Thấm đột nhiên trở về.

“Thấm Thấm! Sao con lại về thế?”

Lê Thấm Thấm lộ ra một nụ cười mệt mỏi, “Kỳ thi cuối kỳ kết thúc rồi, con muốn làm cho hai người bất ngờ.”

Cả nhà hàn huyên vài câu, bởi vì quả thực đã quá muộn rồi, cho nên lập tức để Lê Thấm Thấm trở về phòng nghỉ ngơi.

Lê Thấm Thấm quả thực rất mệt, lúc đi còn ngồi máy bay khoang hạng nhất, lúc về là hạng phổ thông, ngồi đến mức đau cả lưng, nằm trên giường càng cảm thấy lưng mình sắp gãy rồi.

Thật sự quá mệt, dù chuyện của Mục Nhiễm Tranh còn chưa làm rõ nhưng cô ta vẫn ngủ thiếp đi.

Tuy nhiên, chính đêm khiến Lê Thấm Thấm vô cùng thất vọng và kiệt sức lại xảy ra một sự kiện kinh thiên động địa!

Trang web giải trí hàng đầu trong nước đã tiết lộ một bí mật gây sốc!

Mục Nhiễm Tranh bí mật hẹn hò với nữ du học sinh!

Đây là một tin tức lớn kinh thiên động địa đấy!

Mục Nhiễm Tranh tái xuất trước mặt mọi người bằng bộ phim ‘Anh em’, hoàn toàn thay đổi hình tượng và đưa sự nghiệp của anh ta lên đỉnh cao một lần nữa, lại cộng thêm việc Mục Nhiễm Tranh vừa nhận được giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất, đặt thêm dấu chân trên con đường diễn xuất của mình. Một tin tức bên lề như vậy bùng nổ đã thu hút được sự chú ý của rất nhiều người.

Tin tức này được đưa ra vào lúc mười một giờ tối, hầu như là lúc mọi người cập nhật tin tức trước khi đi ngủ, không thể không bùng nổ được!

Trang web Entertainment này đã đặt làm tiêu đề trang nhất, còn đăng kèm ảnh của Lê Thấm Thấm và Mục Nhiễm Tranh, nhưng không biết có phải họ còn giữ lại đường lui hay là che giấu danh tính của Lê Thấm Thấm mà làm mờ mặt của Lê Thấm Thấm đi.

Hai người đi chơi thân mật ở Anh, theo như người liên quan tiết lộ, hai người đã sống chung khi ở Anh rồi, hơn nữa mục đích Mục Nhiễm Tranh đến Anh du học hè là để ở cùng với nữ du học sinh này.

Những bức ảnh này đương nhiên là do Lê Thấm Thấm và Sở Điềm cung cấp.

“Chẳng trách Mục Nhiễm Tranh lập tức đi du học hè, hóa ra là đi hẹn hò à!”

“Tôi nói rồi mà, dựa theo tính cách của Nhiễm Tranh tuyệt đối không phải đặc biệt đi du học hè, hóa ra là có mục đích.”

“Nhiễm Tranh yêu đương rồi à, không biết đêm nay có bao nhiêu cô gái sẽ không thể ngủ được vì thất tình đây.”

 
Chương 1412


Chương 1412

Hot search trên mạng này đã ‘bùng nổ’, mức độ quan tâm của chủ đề này cũng bùng nổ rồi, mọi người đều đang bàn luận sôi nổi.

Thậm chí còn đánh chiếm Weibo của Mục Nhiễm Tranh.

Tuy nhiên, những người có trí nhớ vượt trội vẫn còn nhớ lúc trước Mục Nhiễm Tranh đã từng thừa nhận rằng anh ta đã thích một cô gái con nhà giàu làm tác giả truyện tranh tên là Lê Thấm Thấm, hơn nữa nghe nói rằng Lê Thấm Thấm cũng vừa hay đi Anh!

Vì vậy lại nổi lên một cuộc thảo luận khác, liệu hai người có thực sự ở bên nhau hay không.

Chỉ là, Mục Nhiễm Tranh đang trong binh đoàn đặc chủng nên hoàn toàn không thể biết được tất cả những chuyện này, còn Lê Thấm Thấm đang mệt mỏi chìm trong giấc ngủ càng không biết.

Nhà họ Lê.

Lê Hán Giang ngồi ở trên ghế sofa, vì tức giận nên ngực thở dốc lên xuống, bắt đầu từ sáng nay không ngừng có người gọi điện cho chúc mừng ông ta. Tuy họ không quan tâm theo dõi làng giải trí nhưng vừa sáng sớm đã biết.

Ôn Lam ngồi một bên rót cho ông ta một ly nước ấm, “Ông đừng vội, trên tin tức cũng không nói là Thấm Thấm đúng không? Không chừng là hiểu lầm!”

“Hiểu lầm? Hiểu lầm gì chứ? Tôi biết ngay con bé đột nhiên về nhất định là có chuyện!” Lê Hán Giang đang nói chuyện thì điện thoại trên tay lại đổ chuông, ông ta trả lời điện thoại, “Alo.”

“Ông Lê à, chúc mừng chúc mừng, Thấm Thấm nhà chúng ta thật có phúc, sau này liên hôn với nhà họ Mục rồi, lại được tập đoàn Dark Reign chống lưng, ông đừng quên thằng em này đấy!”

“Chúc mừng cái cục cứt ấy!” Lê Hán Giang quát mắng rồi lập tức cúp máy, “Bà xem đi, từ sáng đến giờ đều là mấy cuộc gọi này, không phải con bé thì còn có thể là ai?”

“Mọi người chỉ xem tin tức rồi đoán thôi, cũng không thể nói nhất định là Thấm Thấm được, ông bình tĩnh một chút.” Ôn Lam vội vàng trấn an.

“Tôi không thể bình tĩnh được!” Lê Hán Giang đứng lên đi qua đi lại trong phòng khách.

Theo lý mà nói thì tất cả mọi người đều cảm thấy đây là một chuyện tốt, có quan hệ với nhà họ Mục là một vinh dự lớn như thế nào chứ. Chưa nói đến việc nhà họ Mục có bao nhiêu danh vọng, lại cộng thêm tập đoàn Dark Reign, không biết bao nhiêu người muốn trở thành thông gia với nhà họ Mục ấy chứ!

Nhưng Lê Hán Giang vẫn theo lẽ cũ, ông ta cảm thấy mặc dù Mục Nhiễm Tranh là người nhà họ Mục, nhưng anh ta hơn Lê Thấm Thấm sáu tuổi, hơn nữa anh ta vẫn đang lăn lộn trong giới giải trí.

Là chủ tịch tập đoàn Tương Lê, thỉnh thoảng nhìn thấy những ngôi sao nữ đó tiếp rượu trên bàn ăn, Lê Hán Giang ít nhiều gì cũng biết mức độ hỗn loạn của giới này. Mặc dù Mục Nhiễm Tranh là đàn ông, nhưng cũng không sạch sẽ vào đâu cho được.

Hơn nữa, tin đồn của các ngôi sao trong làng giải trí xuất hiện liên tục, có đầy người ly hôn đến mấy lần!

Sao ông ta có thể để con gái mình kết hôn với một người đàn ông như vậy được?

Đang nói chuyện thì Lê Thấm Thấm mặc bộ đồ ngủ bước xuống lầu, cô ta rõ ràng là chưa tỉnh ngủ, cộng thêm lệch múi giờ, sắc mặt rất kém, khuôn mặt vẫn rất mệt mỏi.

Vừa ngáp vừa đi xuống lầu, “Bố, dì Lan, mới sáng sớm mà hai người đã cãi nhau gì vậy?”

Ôn Lam thấy Lê Thấm Thấm mệt mỏi như vậy cũng không đành lòng quấy rầy cô ta.

“Thấm Thấm, con về ngủ tiếp đi, bố con đang nổi nóng vì chuyện của công ty thôi!” Ôn Lam liên tục ra hiệu bằng mắt với Lê Hán Giang.

“Đã từng tuổi này rồi còn nổi nóng vì chuyện của công ty, cái này con phải nói bố rồi, kiếm bao nhiêu tiền mới tính là nhiều chứ, dù sao thì tiền của nhà chúng ta đời này con cũng không tiêu hết, đại khái là được rồi, sau này lại tức giận ảnh hưởng đến sức khỏe.”
 
Chương 1413


Chương 1413

Ôn Lam không ngờ bây giờ Lê Thấm Thấm lại hiểu chuyện như vậy, cô ta không những không về ngủ mà còn đi thẳng xuống lầu, bộ dạng như muốn dạy dỗ Lê Hán Giang một trận vậy.

Lê Hán Giang bình tĩnh lại, “Thấm Thấm, bố hỏi con một chuyện, con phải thành thật trả lời.”

“Chuyện gì vậy ạ?” Lê Thấm Thấm chớp mắt vẫn đang không biết gì.

Mặc cho Ôn Lam liên tục nháy mắt với Lê Hán Giang, Lê Hán Giang vẫn ngoảnh mặt làm ngơ, Lê Thấm Thấm dường như cũng đã nhận ra hình như có điều gì đó không ổn.

“Bố hỏi con, con đi du học ở Anh có phải đã gặp Mục Nhiễm Tranh không?” Giọng điệu của Lê Hán Giang không quá cứng rắn, dù sao thì Lê Thấm Thấm cũng đã rất lâu không về nhà rồi. Rốt cuộc ông ta vẫn nhớ con gái mình, không muốn làm cho mối quan hệ trở nên căng thẳng.

Khi Lê Thấm Thấm nghe câu hỏi này liền sợ hãi đến mức hồn phi phách tán ngay tại chỗ, vừa mới về ngày đầu tiên sao lại…

Khoảnh khắc Lê Hán Giang nhìn thấy Lê Thấm Thấm sững sờ đã lập tức hiểu ra.

“Có phải con về vì cậu ta không?!”

Lê Thấm Thấm lúc này mới hoàn hồn lại, “Bố, bố đang nói gì vậy? Con và Mục Nhiễm Tranh đã là chuyện từ đời nào rồi.” Cô ta giả vờ thản nhiên ngáp một cái.

“Con đừng có mà giả vờ với bố!”

Đúng lúc này, người giúp việc đặt tờ báo mới nhất vừa được đưa tới lên bàn uống nước, tiêu đề trang nhất là ảnh của Mục Nhiễm Tranh và Lê Thấm Thấm.

Lê Hán Giang nhìn thấy tờ báo liền trực tiếp cầm lên và ném cho Lê Thấm Thấm.

“Con tự mình xem đi!”

Mặc dù khuôn mặt của con gái được làm mờ đi, nhưng sao Lê Hán Giang có thể không nhận ra con gái mình được chứ?

Lê Thấm Thấm vội vàng cầm tờ báo lên, khi cô ta nhìn thấy tấm ảnh mình và Sở Điềm cung cấp cho đàn chị khóa trên được đăng trên báo cả người hoàn toàn ngơ ngác!

Lại xem nội dung của tờ báo!

“Sao có thể như vậy được? Sao chị ta có thể nói lời không giữ lời chứ?”

Lê Thấm Thấm dù sao cũng không thể ngờ được rằng đã hẹn trước với đàn chị khóa trên là đợi sau khi cô ta xác định rồi mới đăng tin, thế mà lại trở thành lập tức đăng?!

“Thấm Thấm! Bố đã bỏ ra nhiều tiền như vậy để đưa con đi du học nước ngoài, kết quả con vẫn cấu kết ở cùng với cậu ta, coi như con đã làm mất hết thể diện của ông già này rồi!”

“Không được, con phải đi tìm chị ta hỏi cho rõ ràng, chị ta không thể nói lời không giữ lời như vậy được!” Lê Thấm Thấm cầm tờ báo chuẩn bị đi ra ngoài.

“Đi đâu? Trở về đây cho bố! Từ hôm nay trở đi con đừng hòng ra khỏi nhà nửa bước, con từ bỏ ý định muốn đi tìm Mục Nhiễm Tranh đi!”

Lê Thấm Thấm không ngờ rằng bản thân vừa về, còn chưa tìm được Mục Nhiễm Tranh mà chuyện này đã bị tiết lộ rồi, hơn nữa cô ta lại bị giam lỏng!

Mọi thứ đều bất ngờ.

Cô ta ngay lập tức liên lạc với đàn chị khóa trên thông qua Sở Điềm, đàn chị đã nhận điện thoại của cô ta.

“Alo, đây là trang Entertainment… xin hỏi là ai vậy ạ?” Giọng nói cao vang của đối phương xen lẫn vui mừng.
 
Chương 1414


Chương 1414

“Chị khóa trên, là tôi! Tôi là Lê Thấm Thấm, sao chị có thể như vậy chứ? Không phải chị đã hứa với tôi rằng chỉ đăng tải khi có sự đồng ý của tôi sao?” Lê Thấm Thấm lập tức chất vấn.

“Ồ, hóa ra là em à, tin tức có hiệu quả trong thời gian nhất định, đương nhiên là phải đăng tải sớm mới tốt rồi.” Đối phương không hề cảm thấy áy náy.

“Nhưng chị như vậy thật vô nhân tính! Chị có biết mình làm như vậy sẽ hại chết tôi không!”

“Em gái của chị ơi, sao có thể hại chết em được chứ? Mọi người đều biết em là bạn gái của Mục Nhiễm Tranh rồi. Nếu Mục Nhiễm Tranh muốn ổn định sự nổi tiếng của mình thì anh ta nhất định sẽ thừa nhận quan hệ của mình với em, đến lúc đó em còn phải cảm ơn chị nữa đấy! Ha ha ha, nhưng mà tin tức này cũng khiến chị được lãnh đạo coi trọng, chúng ta giúp đỡ lẫn nhau nên cũng không cần nhắc tới chuyện cảm ơn làm gì nữa.”

“Chị——quá bỉ ổi! Chị dùng tin tức của tôi để đi lấy lòng lãnh đạo của mình à!” Lê Thấm Thấm vô cùng tức giận.

“Em gái à, em vẫn chưa bước chân vào xã hội nên đương nhiên không hiểu đạo lý này. Được rồi, chị không phí lời với em nữa, nếu như có tin tức yêu đương gì mới thì nhớ nói cho chị nhé, em yên tâm đi, đến lúc đó sẽ không thiếu phần lợi của em đâu.”

“Chị——”

Khi Lê Thấm Thấm đang định chửi bới thì bên kia đã cúp máy.

Có lẽ ngay từ đầu đối phương đã có ý định này rồi, tin tức của Mục Nhiễm Tranh là một tin lớn, làm sao cô ta có thể bỏ qua cơ hội này chứ?

Lê Thấm Thấm ném điện thoại xuống giường, vỗ mạnh vào đầu mình.

“Lê Thấm Thấm, đồ óc lợn! Thế mà lại tin loại người này!”

Bây giờ cô ta không thể ra ngoài chỉ có thể ở nhà, nhưng cứ tiếp tục như vậy thì không được, cô ta cẩn thận xem những bức ảnh trên mạng, toàn bộ đều là do bản thân và Sở Điềm gửi cho đàn chị khóa trên đó. Nếu như Mục Nhiễm Tranh nhìn thấy chắc chắn sẽ biết là mình cố ý tạo ra tin tức này.

Nếu như vậy chẳng phải sẽ là một hiểu lầm lớn sao!

Dù cô ta không liên lạc được với Mục Nhiễm Tranh, nhưng dù sao thì cô ta vẫn yêu anh ta, vẫn hy vọng có thể cùng anh ta tiếp tục tiến xa hơn.

“Mình nhất định phải ra ngoài!” Lê Thấm Thấm suy nghĩ kỹ càng rồi đi ra khỏi phòng ngủ, cô ta vênh váo muốn đi ra ngoài, nhưng vệ sĩ ở cửa ngăn lại.

“Cô chủ, cô đừng làm khó chúng tôi.”

Đây không phải là lần đầu tiên họ nhận nhiệm vụ như như thế này.

“Không phải tôi đang làm khó các anh, các anh yên tâm đi, tôi chỉ đến ngân hàng gần đầy để thanh toán tiền cước điện thoại thôi, số điện thoại này của tôi là số nước ngoài, những nơi bình thường thì không thể thanh toán được.” Lê Thấm Thấm vô cùng kiên nhẫn giải thích.

Hai người vệ sĩ nhìn nhau, “Cô chủ, cái này…”

“Hay là các anh đi theo tôi? Gần nhà có một ngân hàng, các anh cũng biết mà.”

Chỉ cần cô ta có thể ra khỏi cửa biệt thự là có hy vọng trốn thoát rồi, lúc này biểu cảm của Lê Thấm Thấm vẫn rất bình tĩnh.

“Tôi nói cho các anh biết, nếu chiếc điện thoại này của tôi mà nợ cước bị chặn số là sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều chuyện ở nước ngoài của tôi, bên trường học bất cứ lúc nào cũng có thể có chuyện bảo tôi quay lại. Đến lúc đó chậm trễ việc học của tôi thì các anh sẽ xong đời đấy.”

Bởi vì cách biệt thự một trăm mét là có một ngân hàng, vệ sĩ cũng biết, cho nên lúc này đám vệ sĩ bắt đầu do dự.
 
Chương 1415


Chương 1415

“Cô chủ, vậy thì cô tuyệt đối không được giở trò đâu đấy? Sau khi thanh toán tiền cước xong phải lập tức quay về.”

“Yên tâm đi, các anh tưởng rằng tôi ra nước ngoài vô ích à, tôi đã không còn là tôi của năm đó nữa rồi!” Lê Thấm Thấm bắt đầu cười thầm.

Ngay khi vệ sĩ chuẩn bị đưa Lê Thấm Thấm đến ngân hàng bên ngoài để thanh toán tiền cước điện thoại thì Lê Hán Giang đột nhiên quay lại.

“Đâu cần đích thân cô chủ của nhà họ Lê phải ra ngoài thanh toán tiền điện thoại chứ!” Sắc mặt Lê Hán Giang nghiêm nghị, vô cùng tệ.

“Hi hi, bố…” Lê Thấm Thấm nhìn thấy Lê Hán Giang lập tức nở nụ cười, “Con ở nước ngoài đã quen tự mình làm việc của mình rồi, cứ để con tự mình đi đi, không làm phiền bố nữa!”

“Con gái bố tự mình làm mọi việc ở bên ngoài, chẳng lẽ về đến nhà cũng phải tự mình chạy việc vặt sao?” Lê Hán Giang giật lấy điện thoại di động của Lê Thấm Thấm và giao cho cấp dưới, “Đi giúp cô chủ thanh toán tiền.”

“Ế, điện thoại của con!”

“Về phòng đi!” Lê Hán Giang mặt mày nhăn nhó đi thẳng vào phòng khách.

Lê Thấm Thấm lần này thật sự đã tính sai rồi, mất cả chì lẫn chài, không những không thể chạy ra mà con mất luôn cả công cụ để liên lạc với bên ngoài!

Cô ta đành phải hậm hực trở về phòng của mình.

Binh đoàn đặc chủng.

Mục Nhiễm Tranh, Tô Lạc Ly và các diễn viên cùng đoàn phim cuối cùng cũng kết thúc trải nghiệm cuộc sống ở đây, tất cả đều bị phơi đen rồi, nhưng trông có vẻ rắn chắc hơn trước.

Khi trở về, Ôn Khanh Mộ cho xe đến đón, Mục Nhiễm Tranh và Tô Lạc Ly cùng lên một chiếc xe.

Trước khi rời đi, đương nhiên phải theo lệ cũ, trả lại điện thoại di động và tất cả các thiết bị điện tử cho họ.

Mục Nhiễm Tranh vừa lên xe liền không để ý đến việc nói chuyện với Tô Lạc Ly mà trực tiếp mở máy lên, vô số tin nhắn Wechat tấn công tới, cơ bản đều là tin nhắn của Lê Thấm Thấm.

“Chắc chắn là lo lắng lắm.” Mục Nhiễm Tranh không trả lời tin nhắn mà gọi thẳng cho Lê Thấm Thấm, nhưng không ngờ là điện thoại đã tắt máy, “Tại sao lại tắt máy rồi?

Lúc này anh ta mới mở Wechat và trả lời tin nhắn của Lê Thấm Thấm.

“Mấy ngày nay anh đều ở binh đoàn đặc chủng, em thi thế nào rồi? Sao điện thoại lại tắt máy thế? Vẫn chưa thi xong à?”

Tô Lạc Ly liếc nhìn Mục Nhiễm Tranh, “Một tháng không gặp bạn gái rất mong ngóng đúng không?”

Mục Nhiễm Tranh ngẩng đầu cười với Tô Lạc Ly, “Cô và chú của tôi có phải là vợ chồng già rồi không, tình cảm phai nhạt rồi à? Sao tôi thấy cô không vội về nhà chút nào thế? Thế mà chú tôi lại không đến đón cô về?”

Điều này rất đáng nghi.

“Anh ấy á? Chắc vẫn còn đang nổi nóng cũng nên? Vốn dĩ đã không muốn tôi nhận bộ phim này rồi, còn phải ra ngoài trải nghiệm cuộc sống một tháng, đã khiến anh rất tức điên lên từ lâu rồi!” Dù sao thì Tô Lạc Ly cũng đã quen với một Ôn Khanh Mộ hay nhảy dựng lên rồi.

“Nhìn cô cười đến mức mặt mày rạng rỡ kìa, khi về chú tôi sẽ không tha cho cô đâu.”

“Anh đừng nói tôi nữa, mau nghĩ cách dỗ bạn gái đi.”

Đang nói chuyện thì điện thoại di động của Mục Nhiễm Tranh đổ chuông, Mục Nhiễm Tranh còn tưởng đó là Lê Thấm Thấm, nhưng hóa ra lại là Phùng Khiêm.
 
Chương 1416


Chương 1416

“Anh Khiêm, phía bên em đã kết thúc rồi, phim có thể lập tức bấm máy.” Mục Nhiễm Tranh vội vàng báo cáo tình hình.

“Cuối cùng tôi cũng liên lạc được với cậu rồi! Tôi nói này Nhiễm Tranh, Lê Thấm Thấm đó rốt cuộc bị sao vậy? Cô nhóc này không đơn giản đâu! Cô ta nói chuyện của hai người với giới truyền thông!”

“Không thể nào…” Nụ cười của Mục Nhiễm Tranh ung dung thoải mái, nhưng anh ta nhanh chóng không thể cười được nữa.

Vốn dĩ đã chịu khổ trong binh đoàn một tháng rồi, anh ta chuẩn bị cùng Tô Lạc Ly trở về hoa viên Crystal để hưởng phúc, nhưng Phùng Khiêm đã phá vỡ mọi kế hoạch chỉ bằng một cuộc điện thoại.

Mục Nhiễm Tranh nhanh chóng quay lại studio của hai người.

Nhìn những bức ảnh và nội dung trên tờ báo và trang web đó, anh ta không thể tin vào mắt mình.

Bởi vì đoàn phim và binh đoàn đặc chủng đã bàn bạc với nhau rồi, các diễn viên đến đó được huấn luyện bí mật và không ai biết, vì vậy Phùng Khiêm cũng không biết binh đoàn ở đâu, chỉ có thể liên lạc với Mục Nhiễm Tranh qua điện thoại, nhưng Mục Nhiễm Tranh lại giao nộp tất cả thiết bị thông tin liên lạc rồi.

Sau khi sự việc này xuất hiện, anh ta như ngồi trên đống lửa.

Phùng Khiêm ngồi trên bàn và vỗ vào tờ báo trên bàn.

“Rốt cuộc là Lê Thấm Thấm bị sao vậy? Tôi thấy cô nhóc này rất đơn thuần! Không ngờ lại tâm cơ như vậy!”

“Anh đừng vội kết luận, chưa chắc là cô ấy làm ra chuyện này.” Mục Nhiễm Tranh cũng cảm thấy có chút chột dạ khi nói ra lời này.

“Cậu bị mù à! Cậu nhìn ảnh này đi, vừa nhìn đã biết không phải là chụp trộm chụp lén gì rồi. Rõ ràng là Lê Thấm Thấm đã đưa những bức ảnh hai người đi chơi cho người ta mà! Bằng không, những bức ảnh này làm sao có thể lọt vào tay giới truyền thông được?”

Mục Nhiễm Tranh đương nhiên biết những bức ảnh đó, thậm chí có một số là do hai người họ chụp tự sướng, nếu đã là ảnh tự sướng thì đương nhiên chỉ có hai người mới có. Họ rất cẩn thận, những bức ảnh tự sướng này đều không cho người khác xem, cũng không thể bị giới truyền thông bắt thóp được.

“Cậu nhìn cái này đi!” Phùng Khiêm tìm một tờ báo khác từ đống báo và ném trước mặt Mục Nhiễm Tranh.

Tờ báo này thậm chí còn chỉ ra rằng những bức ảnh này là của một người bạn nào đó của một biên tập viên. Sau khi Mục Nhiễm Tranh về nước thì không còn quan tâm đến cô gái này nữa, cô gái này cho rằng Mục Nhiễm Tranh ăn no rồi xách mông lên đi nên đã tiết lộ những điều này.

Những tiết lộ phía sau này còn khiến người ta chú ý hơn cả tin tức thực sự!

“Bây giờ, cậu tin rồi đúng không? Tôi đã điều tra rồi, biên tập viên đã tiết lộ tin độc quyền này vừa hay vừa đi du học ở Anh về! Cậu còn gì để nói nữa không?”

Mục Nhiễm Tranh cứng họng, không thể bênh vực Lê Thấm Thấm được nữa.

“Chắc chắn là Thấm Thấm không liên lạc được với em lâu như vậy nên mới lo lắng.”

Phùng Khiêm vỗ mạnh lên trán mình, “Trời ạ, Nhiễm Tranh, người ta đều nói phụ nữ khi yêu đều có chỉ số IQ bằng không, cậu là đàn ông đấy! IQ của cậu đi đâu hết rồi?”

Mục Nhiễm Tranh chỉ cảm thấy buồn cười, “Sao tôi lại không có IQ chứ?”

“Đã là lúc nào rồi mà cậu còn giải thích thay cho con nhóc đó? Cho dù không tìm được cậu, khiến giới truyền thông tạo áp lực cho cậu cũng đủ để nhìn ra con bé đó là người tâm cơ rồi!”

Mục Nhiễm Tranh lấy điện thoại di động ra gọi lại cho Lê Thấm Thấm, nhưng vẫn tắt máy.
 
Chương 1417


Chương 1417

Phùng Khiêm đang định nói gì đó thì điện thoại lại đổ chuông, “Alo, xin hỏi ai vậy?”

“Anh có phải anh Phùng Khiêm, người đại diện của Mục Nhiễm Tranh không?”

“Là tôi, xin hỏi ai vậy?”

“Xin chào, tôi là biên tập viên của trang Entertainment, tôi chuẩn bị đăng một tin tức lớn về Nhiễm Tranh nên muốn nói cho anh biết trước một tiếng.”

Phùng Khiêm đau khổ nhắm mắt lại, lời thoại này của đối phương ý là hỏi họ muốn công khai không, đây là chuyện rất phổ biến trong giới này.

Phùng Khiêm cũng là một tay lõi đời. “Cô nói là tin lớn, tôi cũng muốn nghe xem là tin lớn nào vậy?”

“Còn có thể là tin lớn gì nữa? Tin tức về Mục Nhiễm Tranh và nữ du học sinh lần trước là do một tay tôi tung ra. Tôi cũng có chút quan hệ với nữ du học sinh đó, bây giờ cô ấy đã về nước rồi.”

Tim Phùng Khiêm đập ‘thình thịch’, hóa ra người phụ nữ này tìm tới cửa rồi.

“Tôi suy nghĩ một lát.” Phùng Khiêm cúp điện thoại, nói ngay: “Biên tập viên của trang Entertainment tìm tới cửa rồi, không biết họ lại lấy được tin tức gì từ chỗ Lê Thấm Thấm. Bây giờ muốn lừa tiền của chúng ta!”

Mục Nhiễm Tranh cau mày.

“Hơn nữa cô nhóc nhà cậu về nước rồi!”

“Về nước rồi?” Mục Nhiễm Tranh giật mình, “Không đúng, vậy tại sao cô ấy lại luôn tắt máy?”

“Nhiễm Tranh à Nhiễm Tranh, phiền cậu khi yêu có chút…”

Phùng Khiêm chưa kịp nói xong thì Mục Nhiễm Tranh đã đứng dậy và đi ra ngoài.

“Này, cậu quay lại cho tôi! Chuyện còn chưa giải quyết xong mà? Câu lại đi đâu đấy?”

Mục Nhiễm Tranh dừng bước và quay người lại, “Anh nói với đối phương là họ muốn đăng tin gì thì cứ đăng, chúng ta tuyệt đối sẽ không cho họ một xu nào đâu. Anh đừng lo lắng, chúng ta đã trải qua sóng to gió lớn rồi, cho dù lần này lại vấp ngã thì tôi cũng có bản lĩnh lại đứng dậy!”

Nói xong, Mục Nhiễm Tranh bước ra khỏi cửa.

Phùng Khiêm bị những lời này làm cho sững sờ, không thể không khâm phục Mục Nhiễm Tranh của hiện tại thực sự rất dũng mãnh và bá đạo!

Sau khi trải qua những thăng trầm trước đây, anh ta đã thực sự trưởng thành hơn rất nhiều, trái tim cũng mạnh mẽ hơn.

“Không đúng! Chuyện này rốt cuộc phải làm sao đây?” Thật đáng tiếc, Mục Nhiễm Tranh đã không thể nghe lời này của Phùng Khiêm nữa.

Giờ phút này, Lê Thấm Thấm hoàn toàn không biết gì về sóng gió bên ngoài, mà Lê Hán Giang lại muốn thương lượng với trang Entertainment, hy vọng họ thu hồi lại tất cả tin tức, nhưng trang Entertainment kiên quyết không đồng ý. Hơn nữa, tin tức đã được đăng tải nhiều như vậy rồi, nếu thu hồi lại thì họ còn uy tín gì nữa chứ?

Lê Thấm Thấm đã bị tịch thu điện thoại, còn bị nhốt ở nhà, không thể ra ngoài được, cô ta thực sự rất ấm ức và bực bội, nhất định phải tìm Mục Nhiễm Tranh để nói rõ sự việc và hỏi cho rõ ràng ngay lập tức.

Cô ta tựa vào cửa sổ nhìn ra bên ngoài, khu biệt thự rất yên tĩnh, những người sống ở đây đều là người có mặt mũi, bình thường toàn là những nhân vật lớn ra vào.

Đột nhiên chợt nảy ra một ý nghĩ, cô ta muốn nhảy từ trên này xuống!

Phòng của cô ta ở tầng ba, ở đây có một đường ống, chưa biết chừng có thể trèo dọc theo nó.

Nhưng xét cho cùng, tầng ba vẫn có rủi ro nhất định.
 
Chương 1418


Chương 1418

Lê Thấm Thấm nhìn xuống dưới rồi lại chạy ra cửa để nghe ngóng động tĩnh bên ngoài, nói là làm!

Cô ta lập tức trèo ra ngoài cửa sổ, ở đây có một cái ban công nhỏ, nhưng cô ta đã không chú ý đến việc đường ống này quá nhỏ, hoàn toàn không thể đỡ nổi cô ta.

Cô ta lại nhằm vào cục nóng điều hòa bên ngoài!

Không chừng có thể thử.

Lần đầu tiên nhảy lên chỗ cục nóng điều hòa tầng hai, lần thứ hai nhảy lên chỗ cục nóng điều hòa tầng một, lần thứ ba nhảy xuống đất.

Cố gắng thử mấy lần nhưng vẫn không dám, nên cô ta định leo tường xuống, dùng sức bám chặt lên tường.

“A——”

Lê Thấm Thấm vẫn ngã xuống đất, đùi bị vách tường cọ xát gây ra một vết thương lớn.

Cô ta lập tức bịt miệng lại, nhất định không được để người bên trong biết mình nhảy ra ngoài, nếu không sẽ bị bắt lại, hơn nữa con đường duy nhất cũng sẽ bị chặn lại.

Cô ta khập khiễng đứng dậy chuẩn bị trốn ra ngoài biệt thự, nhân lúc bố cô ta chưa về, cô ta nhất định phải nghĩ cách trốn đi thật xa.

Đầu tiên chạy ra khỏi khu nhà trước, sau đó ngay lập tức bắt taxi, Lê Thấm Thấm lên kế hoạch xong mới nhớ ra mình đi quá vội nên ngay cả ví tiền cũng quên mang!

Đột nhiên một chiếc Rolls Royce dừng lại cạnh chân cô ta.

“Lên xe!”

Bầu không khí trong xe rất gượng gạo.

Tam Tam nhìn chằm chằm Lê Thấm Thấm hồi lâu, khiến cho Lê Thấm Thấm phát sợ.

“Chân em không sao chứ?” Tô Lạc Ly vô cùng quan tâm hỏi.

“Không… sao, chỉ là bị xước một chút thôi.” Lê Thấm Thấm cúi đầu đáp.

Dù thế nào, Lê Thấm Thấm cũng không thể đối diện với Tô Lạc Ly được, lúc đầu cô ta dùng nhiều thủ đoạn như vậy để ép Ôn Khanh Mộ và Tô Lạc Ly ly hôn. Bây giờ nghĩ lại, cảm thấy lúc đó mình quá đáng ghét.

Lại cộng thêm việc, Lê Thấm Thấm cũng biết người mà Mục Nhiễm Tranh thích lúc trước chính là Tô Lạc Ly, càng khiến cô ta không thể đối mặt với người phụ nữ trước mặt hơn.

“Sao em lại nhảy từ trên phòng xuống thế?”

Hôm nay, vì vợ của phó chủ tịch tập đoàn Dark Reign sinh em bé nên Tô Lạc Ly đến thăm, không ngờ lại chứng kiến cảnh thiếu nữ vượt ngục.

“Bố em biết…”

Bởi vì không chắc Tô Lạc Ly có biết chuyện của mình và Mục Nhiễm Tranh hay không, nên Lê Thấm Thấm vội vàng ngậm miệng lại.

“Em và bố em cãi nhau, ông ấy giam lỏng em rồi.”

Lê Thấm Thấm muốn nói lại thôi làm cho Tô Lạc Ly nhìn ra vấn đề, nhưng cô không tiếp tục hỏi.

“Đến nhà chị trước đi, xem chân cho em đã.”

“Mẹ, anh của con đâu? Lần trước không phải mẹ nói là anh sẽ đến nhà mình sao? Tại sao anh ấy vẫn chưa đến?” Tam Tam chớp chớp đôi mắt như đá vỏ chai nhìn Tô Lạc Ly.
 
Chương 1419


Chương 1419

Đương nhiên Lê Thấm Thấm biết ‘anh’ trong miệng Tam Tam là đang chỉ Mục Nhiễm Tranh, trong lòng cô ta không khỏi căng thẳng.

Tô Lạc Ly sờ đầu Tam Tam, “Anh của con rất bận, làm gì có thời gian đến nhà chúng ta chứ.”

“Nói dối! Anh ấy có thời gian đi tán gái mà không có thời gian đến chơi với con sao?” Lời nói của Tam Tam khiến người khác giật mình.

Lê Thấm Thấm càng đỏ mặt hơn.

“Thằng bé này, nói linh tinh gì thế? Ai nói với con như vậy hả?” Tô Lạc Ly cũng rất kinh ngạc khi thấy con trai nói ra hai từ ‘tán gái’.

“Bố con nói, he he.”

“Sau này không được nói nữa!”

Sau đó, Lê Thấm Thấm và Tô Lạc Ly không có bất kỳ giao lưu nào, cho đến khi đến hoa viên Crystal, Tô Lạc Ly mời bác sĩ gia đình đến khám chân cho Lê Thấm Thấm, đồng thời gọi điện cho Mục Nhiễm Tranh.

Mục Nhiễm Tranh tức tốc chạy tới, vừa bước vào phòng khách, Tam Tam đang chơi trong phòng khách vội vàng lao tới.

“Anh! Anh cùng em chơi xe biến hình đi!”

“Tam Tam, lát nữa anh sẽ chơi với em, mẹ em đâu rồi?”

Tô Lạc Ly vừa hay từ trên lầu đi xuống, “Mau lên lầu xem đi, từ nhà vượt ngục ra.”

Mục Nhiễm Tranh phóng lên lầu và đi thẳng đến căn phòng Tô Lạc Ly chỉ, bác sĩ đã băng bó chân cho Lê Thấm Thấm rồi, còn Lê Thấm Thấm thì đang ngồi trên giường kêu rít lên, cố chịu đựng cơn đau.

“Thấm Thấm!”

Lê Thấm Thấm vừa ngẩng đầu nhìn lên liền thấy Mục Nhiễm Tranh phơi nắng đen sì, có chút không nhận ra. Vốn dĩ rất vui mừng, nhưng nghĩ đến chuyện xảy ra mấy ngày nay, cô ta không nhịn được bắt đầu khóc.

“Khóc cái gì?” Mục Nhiễm Tranh vội vàng bước tới, ôm lấy Lê Thấm Thấm.

Lê Thấm Thấm càng khóc lớn hơn, vừa khóc vừa đấm vào ngực Mục Nhiễm Tranh.

“Anh đã chạy đi đâu thế, sao em không liên lạc được với anh! Em còn tưởng rằng anh không cần em nữa cơ…” Lê Thấm Thấm ngẩng mặt lên trời khóc lớn, vô cùng tủi thân.

Đây là lần đầu tiên nhìn thấy Lê Thấm Thấm khóc đau lòng như vậy, Mục Nhiễm Tranh lau nước mắt cho cô ta rồi an ủi: “Anh nhận một bộ phim nên đã vào trong quân đội để trải nghiệm cuộc sống, quân đội rất nghiêm khắc, đã thu điện thoại rồi. Lần cuối cùng khi chúng ta gọi điện anh vốn định nói với em, nhưng em lại tắt máy mất rồi, anh cũng không biết sẽ nghiêm khắc như vậy nên cũng không nói trước cho em.”

Lê Thấm Thấm chớp đôi mắt ngập nước nhìn Mục Nhiễm Tranh.

Nếu sự việc là như vậy thì chẳng phải mấy ngày nay cô ta đã suy nghĩ lung tung vô ích rồi sao, bản thân mình tự tìm phiền phức mà!

Thật ngu ngốc mà!

“Oa…” Lê Thấm Thấm lại bật khóc.

“Sao lại khóc nữa rồi?” Mục Nhiễm Tranh vội vàng lấy khăn giấy lau nước mắt cho Lê Thấm Thấm.

“Anh có biết mấy ngày nay em sống như thế nào không? Em tưởng anh không cần em nữa nên em đã quay về. Em còn ngu ngốc tìm một đàn chị khóa trên rồi ngọt ngào nói rằng nếu anh thật sự là một tên tra nam thì sẽ không nể tình gì nữa, nói chuyện này ra để mọi người đều biết anh là một tên tra nam…”

Lê Thấm Thấm vừa nói vừa nghĩ mình quá ngu ngốc!
 
Chương 1420


Chương 1420

Mục Nhiễm Tranh vuốt tóc Lê Thấm Thấm, hóa ra là như vậy, nhưng anh ta cũng có chút tức giận, sao Lê Thấm Thấm lại không tin tưởng anh ta như vậy?

Lê Thấm Thấm nức nở nói: “Em biết là em rất ngu ngốc, anh còn giận em đúng không?”

Mục Nhiễm Tranh lắc đầu chỉnh lại tóc rối cho Lê Thấm Thấm, “Đừng khóc nữa, không xinh nữa rồi.”

“Anh thực sự không giận em sao? Em không cố ý đâu, vốn dĩ chúng em đã bàn bạc với chị khóa trên đó rồi, đợi em tìm được anh, nếu như anh xác nhận là muốn đá em thì mới bảo chị ta đăng tin. Nhưng mà chị ta không giữ chữ tín, vừa về nước đã tung tin tức này lên rồi.”

Lê Thấm Thấm hối hận đứt ruột.

“Kết quả bố em biết chuyện này liền giam lỏng em lại.”

Lê Thấm Thấm hối hận tự vỗ vào đầu mình!

Mục Nhiễm Tranh vội vàng bắt lấy tay cô ta, “Được rồi được rồi, chuyện này không phải đã qua rồi sao? Để anh xem chân của em nào, vết thương thế nào rồi?”

“Không sao, đáng đời em! Em gặp quả báo!” Lê Thấm Thấm cũng rất thản nhiên.

Nhìn thấy lớp băng gạc dày quấn quanh chân Lê Thấm Thấm, Mục Nhiễm Tranh cảm thấy rất đau lòng.

“Còn đau không?”

Lê Thấm Thấm lại trực tiếp nhào vào lòng Mục Nhiễm Tranh, “Xin lỗi…”

“Vậy em đã biết sai chưa?”

“Em biết rồi.”

“Sau này không được nghi ngờ anh nữa!”

Lê Thấm Thấm nghiêm túc gật đầu, “Sẽ không đâu ạ.”

Hai người ôm nhau rất lâu.

Cho đến khi Lê Thấm Thấm đột nhiên phát hiện ra một đứa bé đang đứng ở cửa nhìn họ cười, Lê Thấm Thấm lập tức sợ hãi buông Mục Nhiễm Tranh ra.

Tam Tam đứng ở cửa che miệng cười trộm, “Anh ơi, anh thật ngốc.”

Nghe thấy giọng nói của Tam Tam, Mục Nhiễm Tranh mới nhìn ra cửa, “Nhóc con, sao em lại tới đây?”

Vừa rồi quá lo lắng, Mục Nhiễm Tranh cũng không quan tâm đến chuyện đóng cửa lại.

“Em tới đây tìm anh mà! Anh ngốc thế, anh nên hôn chị đẹp chứ!” Tam Tam đứng ở cửa chỉ đạo như người lớn.

Mục Nhiễm Tranh và Lê Thấm Thấm trợn tròn mắt không thể tin được những lời này lại là của một đứa trẻ chưa đầy ba tuổi.

“Ai dạy em thế hả?”

“Bố em hôn mẹ em như vậy mà, khi mẹ tức giận bố sẽ hôn mẹ.”

Phát hiện không thấy Tam Tam đâu, Tô Lạc Ly tới tìm Tam Tam vừa hay đứng ở hành lang nghe thấy điều này, lập tức xị mặt.

Đứa con trai này của cô…

Lê Thấm Thấm che miệng cười.

“Chuyện này có gì lạ đâu, đôi khi bố em còn tắm chung với mẹ em nữa.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom