Dịch Full Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 200: Một trong bảy tiên nữ


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



"Lạc Ly, em nói thật cho chị biết, có phải em có quan hệ đặc biệt gì với sếp Dạ không?”

Giọng điệu của Từ Tinh Như cực kỳ nghiêm túc, không cho phép Tô Lạc Ly nói nửa lời gian dối. Nhưng nghe thấy Từ Tinh Như hỏi như này, lòng Tô Lạc Ly liền trầm xuống, thì ra không phải là Ôn Khanh Mộ, mà là Dạ Bân. "Sao có thể chứ? Chị Tinh Như, chị đừng đùa nữa" Tô Lạc Ly nhoẻn miệng cười, che đậy sự chột dạ của mình. Từ Tỉnh Như nhíu mày: “Không có thật sao?" “Thật sự là không có!" "Vậy thì thật kỳ lạ" Từ Tỉnh Như cũng coi như khá hiểu Tô Lạc Ly, biết cô không phải người hay nói dối, vì thế cô ấy hỏi liên tục hai lần, Tô Lạc Ly đều nói không phải, cô ấy liên tin tưởng. "Kỳ lạ? Chuyện này có gì kỳ lạ chứ? Sao em và sếp Dạ có thể có quan hệ đặc biệt gì chứ?”

Từ Tinh Như lắc đầu. "Nếu không có quan hệ đặc biệt gì, lẽ nào là do sếp Dạ vừa mắt em, muốn phát triển quan hệ với em?”

"Hả?" Tô Lạc Ly cảm thấy đây lại là chuyện càng không có căn cứ. Rõ ràng Dạ Bân biết quan hệ của cô và Ôn Khanh Mộ, sao có thể vừa mắt cô chứ? "Vụ ầm ï kẻ thứ ba lần trước, chính là sếp Dạ ra mặt giải quyết" "Cái gì?" Tô Lạc Ly lập tức trợn tròn mắt. "Lẽ nào em còn cho rằng chị ra mặt giải quyết sao? Chị không có năng lực lớn đến thế, chuyện vợ ông chủ Tân Hưng mở cuộc họp báo nói thẳng là cô ta vu oan giá họa cho em kia, không phải là chuyện người thường có thể làm được”



...

Tô Lạc Ly hoàn toàn im lặng. "Còn có đống hóa đơn bệnh viện gì kia, trực tiếp có dấu của bên cảnh sát, chị cũng không có cách nào làm được." "Sao có thể chứ?" Tô Lạc Ly không dám tin những điều này là thật. "Sao lại không thể chứ? Bằng không em cho rằng làm sao chị có thể lấy được thiệp mời tới buổi lễ chúc mừng kỷ niệm thành lập công ty đá quý Hoäc thị chứ? Đó là lệnh của sếp Dạ, cả Tinh Hoàng, tài nguyên đưa cho em chỉ kém hơn Tiêu Mạch Nhiên." Nghe tới đây, Tô Lạc Ly càng thêm ngạc nhiên! "Vì thế, sau khi giải quyết chuyện lân trước, chị luôn nghi ngờ em và sếp Dạ có quan hệ đặc biệt gì đó, lúc đó bận giải quyết vấn đề, em lại bận đến đây quay phim, chị cũng chưa nói với em." Tô Lạc Ly há miệng, ngây người không nói được câu nào. "Lạc Ly, em và sếp Dạ không có quan hệ đặc biệt gì là tốt nhất, trong giới giải trí, không có bất kỳ con đường tắt nào, em phải nhớ kỹ lời chị nói" Tô Lạc Ly gật đầu. "Nếu em có thể chính thức kết hôn cùng sếp Dạ, vậy thì có thể, nhưng với gia thế của sếp Dạ, đó là chuyện không thể nào. Sếp Dạ là công tử lãng nhăng có tiếng, cùng lắm là chơi một lát rồi ném em đi ngay, vì thế con đường tắt này, tuyệt đối không được đi" "Chị Tinh Như, chị yên tâm đi, em và sếp Dạ không thể có quan hệ đặc biệt gì”

"Chị tin em, thế nhưng, sợ là sợ sếp Dạ vừa mắt em, mới muốn ra sức nâng đỡ em, mượn cơ hội này qua lại gần gũi với em, thủ đoạn thường dùng của đàn ông mà thôi" Từ Tỉnh Như hừ một tiếng, chuyện này cô đã thấy nhiều rồi, trước giờ cô coi thường loại đàn ông này nhất. "Cũng không thể nào, anh ta không thể vừa mắt em”

Tô Lạc Ly trả lời rành mạch dứt khoát, đương nhiên cô biết Dạ Bân không thể vừa mắt mình. "Sao em lại chắc chắn như thế?" "À...

Lúc trước, khi em và Mộ Dung Dịch

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
 
Chương 201: Thật sự là quái thai


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



"Trời ơi, tôi đã nói rồi, cậu trả lại cho cô ấy đi, tôi coi như chuyện này chưa từng xảy ra, cậu cũng đừng có nói với người khác.

Hiển nhiên Tô Kiêm Mặc hơi khó chịu.

Lâm Chi Hàng mang dáng vẻ hận sắt không thành thép.

"Tôi nói này Kiêm Mặc, rốt cuộc cậu thích dạng con gái như nào thế? Cậu xem bốn người trong phòng chúng ta, ba người chúng tôi đều đã có bạn gái rồi, chỉ còn lại mình cậu, hay là cậu nói kiểu cậu thích đi, anh em chúng tôi tìm giúp cậu.

"Tôi cũng không định yêu đương, mấy cậu có bạn gái thì có bạn gái, liên quan gì tới tôi?" "Lẽ nào cậu còn có thể vào chùa làm sư à, lên đại học mà cậu không yêu đương, cậu định lúc nào mới yêu chứ?”

Lâm Chi Hàng nhìn Tô Kiêm Mặc như nhìn quái vật.

Thời buổi này lại còn có người không muốn yêu đương? Tô Kiêm Mặc thật sự là quái thai! "Trời ơi, đừng làm phiên tôi xem tài liệu nữa, cậu mau đi đi!" Tô Kiêm Mặc thúc giục, hiển nhiên rất khó chịu.

"Được rồi được rồi, tôi nói xem cái đầu của cậu không chơi mấy trò chơi cỡ lớn, thiết bị cao cấp như này, cậu chỉ xem tài liệu vẽ tranh để làm gì, quả thật là lãng phí!" Lâm Chi Hàng châm chọc vài câu, rôi cầm phong thư màu hồng đi ra khỏi cửa.

Tô Kiêm Mặc từ từ thở phào một hơi.

Từ khi ba người bạn cùng phòng bắt đầu yêu đương, chủ đề của bọn họ bắt đầu biến thành bạn gái cái gì cái gì đó.

Hôm nay cãi nhau với bạn gái, ngày mai làm lành với bạn gái, bạn gái thích cái gì, bạn gái mặc cái gì đẹp...

Mỗi ngày cậu đều nghe, sắp chai tai rồi.

Các cậu con trai tâm tuổi này, nào có ai không muốn yêu đương chứ? Mỗi ngày Tô Kiêm mặc nghe những chủ đề này, trong lòng cũng hơi ngứa ngáy.

Nhưng trong lòng cậu hiểu rõ, nếu bản thân yêu đương với ai, đó nhất định là nỗi đau của người đó.

Cậu không muốn hại người ta.

Bên dưới ký túc xá nam.

Cô gái mặc một bộ hoodie liên màu hồng nhạt, đứng trong gió thu hoang vắng tĩnh mịch, lộ ra vẻ cực kỳ xinh đẹp động lòng người.

Đặc biệt là chiếc mũ trên áo hoodie của cô, còn có hai cái tai nhỏ đáng yêu, đội lên cực kỳ dễ thương.

Người ra vào ký túc xá nam, không ai không dùng ánh mắt tò mò nhìn cô.

Một trong bảy tiên nữ nha, vẻ bề ngoài này tuyệt đối không phải chỉ do trang điểm! Mục Nhất Hân không muốn để ý đến những người này, cô đi đi lại lại dưới ký túc.

Lâm Chi Hàng mặt mày khó xử đi xuống.

Mục Nhất Hân lập tức tiến tới: "Thế nào? Thế nào?" Lâm Chi Hàng lắc đầu, đưa bức thư cho Mục Nhất Hân.

"Tô Kiêm Mặc là một tên đầu gỗ không hiểu chuyện! Cậu đừng buôn, người chỉ một lòng đâm đầu vào sự nghiệp thiết kế như cậu ấy, EQ khá thấp!" "Cậu mới EQ thấp ý!" Mục Nhất Hân cầm lại bức thư, trực tiếp xé thành mảnh vụng, tiện tay vứt vào thùng rác.

"Này! Tôi trêu chọc ai rồi chứ?" Lâm Chi Hàng cảm thấy bản thân rất oan ức.

Mục Nhất Hân nhét tay vào trong túi, xoay người đi về phía ký túc xá nữ.

Đây đã là lần thứ ba cô nhờ người đưa thư tình cho Tô Kiêm Mặc rồi, kết quả vẫn là không nhận! Từ lúc vừa vào trường, Mục Nhất Hân đã thích Tô Kiêm Mặc.

Trong thời buổi mọi thứ đều vội vàng như này, có một chàng trai yên lặng ngôi trên thảm cỏ, đón ánh mặt trời, mặc cho lá rơi trên người mình.

Chính vào khoảnh khắc đó, Mục Nhất Hân liền thích chàng trai yên tĩnh này.

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


- ------------------------
 
Chương 202: Địa vị tăng mạnh


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nhà Mộ Dung khu Diamond Hôm nay là một ngày cuối tuân hiếm có, cả nhà đều nghỉ ngơi, gân đây Mộ Dung Dịch và Tô Nhược Vân đều bận rộn với sự nghiệp của mình, đã rất lâu không về nhà cổ bên này.

Bị Lâm Thanh Phượng giục vài lần, mới có được ngày cuối tuân đoàn viên này.

Gần đây rượu Tô Ký phát triển rất thuận buồm xuôi gió, đi lên nhanh như chớp, đã nhanh chóng tấn công cả thị trường, tiến vào hàng ngũ rượu cao cấp nổi tiếng.

Vì nhà mẹ đẻ phát triển tốt như thế, ở nhà Mộ Dung, Tô Nhược Vân cũng coi như có thể ngẩng cao đầu.

Tô Nhược Vân khoác tay Mộ Dung Dịch, hai người cùng nhau đi vào nhà Mộ Dung, mặc dù bọn họ mới chỉ đính hôn, vẫn chưa chính thức kết hôn, nhưng cũng không khác gì đã kết hôn.

Vừa bước vào cửa, Mộ Dung Ngọc liền tới đón, kéo cánh tay Tô Nhược Vân.

"Chị dâu, sản phẩm dưỡng da của chị gần đây thật sự quá nổi tiếng, muốn mua cũng không mua được! Bạn của em đều bảo sản phẩm dưỡng da kia quả thật dùng quá tốt!" Cô nhóc Mộ Dung Ngọc, được chiều từ bé đến lớn, sống trong giới thượng lưu quen rồi, căn bản không coi người có thân phận như To Nhược Vân ra gì.

Trước kia khi Tô Lạc Ly và Mộ Dung Dịch yêu nhau, bị cô nhóc này chọc tức không ít lần.

Đương nhiên Tô Nhược Vân cũng vậy.

Thế nhưng, giờ nhìn lại, đến cô nhóc này cũng bắt đầu nịnh nọt cô ta.

"Biết là em sẽ thích mà, vì thế chị đặc biệt mang cho em một bộ.

Nói rồi Tô Nhược Vân đưa túi xách trong tay cho Mộ Dung Ngọc.

Mộ Dung Ngọc liền trợn tròn mắt.

"Trời ơi, còn là hàng giới hạn nữa, cảm ơn chị nha, chị dâu, chị đối xử với em thật tốt!" Mộ Dung Ngọc xách túi đồ lên tầng, chắc là đi chụp ảnh để đăng dòng thời gian.

Từ sau khi thay đổi bao bì, lại bắt đầu kinh doanh trên wechat, rượu Tô Ký phải gọi là đi lên ầm ầm, chuyện này cũng giúp Tô Nhược Vân thấy được thời cơ kinh doanh.

Sau khi nghiên cứu nhiều loại sản phẩm, cô ta quyết định đầu tư mỹ phẩm chăm sóc da, vì thế liên dùng tiên làm đại ngôn và lương đóng phim của mình, đầu tư vào một công ty mỹ phẩm.

Không thể không thừa nhận, Tô Nhược Vân là một người rất có đầu óc kinh doanh.

Cô ta lợi dụng hiệu ứng ngôi sao của mình, bắt đầu tiến hành tuyên truyên cho thương hiệu mỹ phẩm chăm sóc da kia, rất chú tâm vào bao bì, tổng cộng chia thành bảy dòng sản phẩm, lần lượt dùng bảy màu sắc khác nhau đại diện.

Đỏ cam vàng lục lam chàm tím, dùng bảy sắc cầu vông, mỗi một màu sắc ứng với một độ tuổi.

Sản phẩm chăm sóc da này được Tô Nhược Vân đặt tên là Colour.

Dòng quảng cáo cho sản phẩm dưỡng da này là: Cuộc đời rực rỡ, bạn rực rỡ.

Hơn nữa, Tô Nhược Vân còn dùng phương thức kinh doanh "bỏ đói".

Cứ cách một khoảng thời gian, bảy dòng sản phẩm lại bán một lượt hàng có hạn định, càng hiếm càng quý, mỗi lần bán hàng đều phải tranh nhau, điều này khiến nhiều người chạy theo như vịt.

Lâm Thanh Phượng khoan thai đi tới.

Kéo tay Tô Nhược Vân, phải gọi là rất thân thiết.

"Vân Vân lại gầy rồi, sao lại không chú ý sức khỏe thế chứ? Mẹ đau lòng chết mất" Lâm Thanh Phượng vỗ ngực mình.

"Mẹ, nghe mẹ nói kìa, nào có ngôi sao nào béo đâu, hơi gầy mới đẹp.

" "Nhưng cũng không thể quá gây được, con nhìn con bây giờ xem, vừa mở công ty, làm sản phẩm của minh, lại còn quay phim, thật sự là quá mệt rồi, phải chú ý sức khỏe của mình”

"Vâng, con biết rồi.

" Sau chuyện ở lễ đính hôn, Lâm Thanh Phượng cực kỳ hài lòng về Tô Nhược Vân.

Hiện giờ, Tô Nhược Vân thuận buồm xuôi

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
 
Chương 203: Quần áo đâu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Tô Nhược Vân vừa lau khô mái tóc ướt sũng, vừa nói chuyện với Mộ Dung Dịch.

“Hiện giờ anh còn trẻ, không vội”

Mộ Dung Dịch nhìn điện thoại của mình, khi nói chuyện cũng rất thờ ơ, dường như căn bản không để ý chuyện này.

“Bản thân em cũng nghĩ như thế, nhưng mà, rõ ràng mẹ đã hơi sốt ruột, hai người chúng ta còn chưa kết hôn nữa, sao có thể sinh con chứ? Ít nhất cũng phải kết hôn trước đã!”

Tô Nhược Vân lại hỏi dò lần nữa.

Lễ đính hôn của bọn họ cũng cách đây được một thời gian rồi.

Thế nhưng, ngày kết hôn của bọn họ vẫn không thấy đâu.

Tô Nhược Vân đã có kế hoạch kết hôn từ rất sớm, nhưng bất luận là Mộ Dung Dịch, hay là nhà họ Mộ, đều không nói lúc nào sẽ kết hôn.

Mặc dù đã đính hôn, thế nhưng, khi mọi người nhắc tới cô ta, mãi mãi vẫn là mấy chữ “bà chủ tương lai”

khiến cả người cô ta đều khó chịu.

Vị hôn thê như cô ta đã sớm muốn trở thành chính thức rồi.

“Hiện giờ công ty khá bận, sự nghiệp của em vẫn đang đi lên, tạm thời chúng ta đừng rộn ràng tổ chức kết hôn vội, qua một thời gian nữa rồi nói”

Nghe Mộ Dung Dịch nói vậy, lòng Tò Nhược Vân liên cực kỳ mất mát.

Đã tổ chức lễ đính hôn rồi, vì sao lại cứ kéo dài mãi không tổ chức hôn lễ chứ? Lễ nào là vì Tô Lạc Ly? Tô Nhược Vân cười lúng túng.

“Thật ra em cũng nghĩ như thế, gân đây hai người chúng ta đều rất bận, quả thật không có sức lo hôn lễ gì đó, vậy thì nghe lời anh vậy, qua một thời gian nữa rồi nói”

Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng Tô Nhược Vân lại không thoải mái.

Tay Tô Nhược Vân vuốt ve ngực Mộ Dung Dịch, cô ta dựa lên ngực Mộ Dung Dịch, mềm mại như người không xương.

Mộ Dung Dịch lập tức đặt điện thoại sang một bên, thuận tiện tắt đèn đi.

Tiếp đó hai người nông nhiệt hôn nhau, nhiệt độ trong phòng bắt đầu từ từ tăng cao.

Sau khi mây mưa, Mộ Dung Dịch quay lưng lại, chìm vào giấc mộng.

Nhưng Tô Nhược Vân lại mãi không thể ngủ được.

“Ly Ly, chờ anh nằm quyền công ty, em liên ngoan ngoãn ở nhà nấu đồ ăn ngon cho anh" “Chúng ta sinh một đám nhóc, có con trai, cũng có con gái, ngày ngày vây quanh chúng ta”

“Con trai phải giống anh hơn, sau này tiếp tục thừa kế sản nghiệp trong nhà, con gái thì phải ngoan ngoãn hiểu chuyện như em”

Khi Mộ Dung Dịch và Tô Lạc Ly yêu nhau, Tô Nhược Vân nhìn thấy tất cả.

Cô ta từng nghe trộm hai người nói chuyện.

Những lời này là do cô ta nghe trộm được.

Vì sao khi yêu bạn học, lại hy vọng Tô Lạc Ly ở nhà chăm chồng dạy con, còn muốn sinh một đám nhóc.

Sao đổi thành cô ta, lại là còn trẻ, gây dựng sự nghiệp trước, chuyện sinh con sau này hãng nói, thậm chí đến chuyện kết hôn cũng lùi về sau? Tô Nhược Vân từng nhắc tới mong muốn sinh con sau này với Mộ Dung Dịch không chỉ một lần.

Chắc là Mộ Dung Dịch cũng rất mong mỏi trong nhà có trẻ con chứ? Nhưng anh lại không muốn sinh con với cô tai Vì thế trong lòng anh, vẫn chỉ có một mình Tô Lạc Ly! Nghĩ tới đây, Tô Nhược Vân nắm chặt tay, móng tay cảm sâu vào lòng bàn tay.

Ngày nào còn chưa xử lý được Tô Lạc Ly, cái ghế mợ chủ nhà Mộ Dung này của cô ta không ngồi vững được! Cô ta phải lập tức nghĩ kế hoạch tiếp theo

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


- ------------------------
 
Chương 204: Thì ra là có bạn gái rồi


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



"Đương nhiên chị biết là anh ấy nhớ chị, vì thế, đã sớm đi thăm anh ấy rồi, gân đây anh ấy khá bận, cũng không để ý đến chị được, vừa khéo chị rảnh rỗi không có việc gì, liền đến thăm em”

Tô Lạc Ly biết, một khi cô nói vẫn chưa thăm Ôn Khanh Mộ, tiếp đó Tô Kiêm Mặc sẽ liên tục giục cô đi thăm Ôn Khanh Mộ.

Để triệt để ngăn chặn chuyện này xảy ra, cô vẫn nên nói dối thì hơn.

"Vậy thì tốt" "Buổi trưa muốn ăn gì, chị dẫn em đi ăn" "Được nha! Bạn học của em nói, gần trường mới mở một quán ăn, chỉ là..."

Hiển nhiên Tô Kiêm Mặc hơi dè dặt.

"Sao thế?" "Giá tiền hơi cao, hay là chúng ta đổi quán khác?”

Tô Lạc Ly lắc đầu.

"Kiêm Mặc, hiện giờ chị em đã là nữ chính với 2,6 tỷ phòng vé, còn không mời nổi em ăn bữa cơm sao? Chị nói cho em biết, sau này đừng lo lắng về tiên nữa, hiện giờ chị đã nhận vài quảng cáo, phim cũng tăng lên không ít" Tô Kiêm Mặc lập tức gật đầu.

Cậu cũng tiết kiệm quen rồi, khoảng thời gian bọn họ bị đuổi khỏi nhà họ Tô, cuộc sống khó khăn, nghèo rớt mồng tơi, cuối cùng giờ cũng khổ tận cam lai.

Chị em hai người vừa nói vừa cười, đi về phía quán ăn.

Mục Nhất Hân và vài người bạn của cô, cũng đang uống nước ăn bánh ngọt ở vị trí gần cửa sổ quán ăn kia.

Khi quán ăn này vừa khai trương, bọn họ đã đến quán ăn này, vì không gian ở đây tốt, quả thật thích hợp cho mấy chị em cùng nhau ăn uống nói chuyện.

"Này này này, mọi người xem xem kia là ai?" Bỗng bạn học Chử Tâm Tỉnh nói nhỏ.

"Cái gì cơ, sao ngạc nhiên thế?" Mục Nhất Hân vừa uống nước vừa nghịch điện thoại, không hề để ý chút nào.

Chử Tâm Tinh chỉ hai người vừa vào cửa.

“Tô Kiêm Mặc..."

Vì vị trí này cách cửa khá gần, Chử Tâm Tinh cố hết sức nhỏ tiếng lại.

Tất cả mọi người lập tức nhìn về phía cửa.

Mục Nhất Hân nghe thấy tên Tô Kiêm Mặc, cũng vội vàng ngẩng đầu lên.

Chỉ thấy Tô Kiêm Mặc và một cô gái mặc áo khoác bóng chày màu đỏ, đầu đội mũ bóng chày, cùng nhau đi vào trong quán ăn.

Hai người vừa nói vừa cười, đi thẳng lên tâng.

Tô Lạc Ly ăn mặc thể này trông cực trẻ, lại thêm vốn đĩ cô cũng chỉ vừa tốt nghiệp đại học được hơn nửa năm, vì thế mọi người đều cho rắng cô chỉ là học sinh mà thôi.

Mũ của cô kéo rất thấp, suy cho cùng cũng lo bị người khác nhận ra.

"Trời ơi, thì ra Tô Kiêm Mặc có bạn gái rồi" Chử Tâm Tinh giống như phát hiện ra một châu lục mới.

Sắc mặt Mục Nhất Hân lúc này đã cực kỳ khó coil Tô Kiêm Mặc thi vào trường với thành tích hạng nhất môn mỹ thuật chuyên nghiệp, đương nhiên là cực kỳ được mọi người chú ý, lại thêm vẻ ngoài cậu rất nổi bật, tính cách yên tĩnh, khi tất cả các nam sinh luôn cố dùng hết mọi thủ đoạn để thu hút sự chú ý của nữ sinh, thì cậu lại yên tĩnh giống như không khí.

Điều này khiến cậu được rất nhiêu nữ sinh cực kỳ yêu thích.

"Mọi người đã từng gặp cô gái kia chưa?”

"Không nhìn rõ, mũ kéo xuống khá thấp."

"Cảm giác hai người này ở cùng nhau, cô gái kia hơi có dáng vẻ ngự tỷ.

Thì ra là Tô Kiêm Mặc thích người như này" "Có phải là bạn học cũ của Tô Kiêm Mặc không?”

"Mất bao thời gian, hóa ra người ta có bạn gái rồi à? Khó trách cậu ấy luôn không gần phái nữ, tôi còn tưởng rằng phương diện kia của cậu ấy không ổn.."

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


- ------------------------
 
Chương 205: Đồ ăn cũng không thể chặn họng anh


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trong tủ quần áo của cô lại có một chiếc áo khoác của người khác! Chiếc áo khoác này rõ ràng to hơn áo khoác của cô một cỡ, hơn nữa cũng không phải phong cách của cô, cô rất chắc chắn đây không phải là áo của cô.

Nhưng đây không phải áo của cô thì là của ai chứ? Tô Lạc Ly nghĩ kỹ lại, sau đó vỗ trán, vậy mà cô lại quên mất chuyện này! Lần trước cô và Tiêu Mạch Nhiên cùng quay chương trình, hôm đó trời mưa to, Tiêu Mạch Nhiên đưa áo khoác cho cô.

Cô còn bảo dì Phương giặt sạch chiếc áo này, cất đi, định về sau trả lại Tiêu Mạch Nhiên.

Cô lấy chiếc áo ra, tìm một chiếc túi xách tốt một chút, đặt vào.

Sau đó gửi tin nhản cho Tiêu Mạch Nhiên.

"Chị Mạch Nhiên, chiếc áo lần trước chị cho em mượn vẫn ở chỗ em, gần đây chị có ở thành phố Z không? Em đưa áo tới cho chị" Rất lâu sau Tiêu Mạch Nhiên mới trả lời.

Chiều nay chị có một hoạt động phải tham gia, sau bảy giờ là được, nhà chị ở khu Diamond, em đến thì gọi điện thoại cho chị”

"Vâng ạ" Hẹn Tiêu Mạch Nhiên xong, hai người không gửi tin nhắn nữa.

Nhớ là lần trước, từng nghe Mục Nhiễm Tranh nói, hai người bọn họ ở cùng một khu nhà.

Vừa khéo cũng phải tới khu Diamond, cô xem dòng thời gian, thấy gâần đây Mục Nhiễm Tranh cũng ở nhà chơi game.

Vừa khéo đi đến nhà Mục Nhiễm Tranh một chuyển.

Tô Lạc Ly ngủ trưa một giấc, sau khi dậy thì thấy buồn chán, liền đi thẳng xuống bếp.

Cô đến chỗ Tiêu Mạch Nhiên sao có thể đi tay không chứ? Nhưng ngôi sao lớn như Tiêu Mạch Nhiên không thiếu gì cả, cô chỉ đành tự mình làm chút đồ ăn nhẹ mang tới.

Vừa khéo cũng mang cho Mục Nhiễm Tranh một ít.

Cả một buổi chiều, Tô Lạc Ly luôn bận rộn quanh lò nướng, đã chán làm bánh quy, vì thế lần này cô chọn làm bánh brownie Socola.

Sau khi làm xong, lại cất vào một chiếc hộp xinh xinh, đặt vào trong túi xách, còn lại một ít, liên tùy tiện cất vào một chiếc hộp, dù sao Mục Nhiễm Tranh là tên tham ăn, cho vào hộp đẹp cũng không có tác dụng gì.

Tám giờ tối, Tô Lạc Ly đến khu Diamond.

Giây phút mở cửa ra, Mục Nhiễm Tranh nhìn thấy Tô Lạc Ly, mắt sắp rớt ra ngoài.

"ĐM! Ngọn gió nào thổi cô tới đây thế?" Không đợi Tô Lạc Ly trả lời, cái mũi thính của Mục Nhiễm Tranh đã ngửi thấy mùi đồ ăn ngonl "Có phải cô mang đồ ăn ngon tới không?" "Chắc chắn kiếp trước anh là một con chó!" Tô Lạc Ly vào nhà, đưa chiếc hộp trong tay cho Mục Nhiễm Tranh.

"Ôi trời ơi, bánh brownie socola!" Mục Nhiễm Tranh cầm một miếng cho vào miệng, sau đó nói lí nha lí nhí: "*ừa khéo hôm nay tôi xem tỉ vi kênh nấu ăn thấy làm bánh brownie socola, cô liần mang tới cho tôi, thật sự đúng lúc quá!”

"Đồ ăn cũng không thể chặn được họng anh!" Mục Nhiễm Tranh thành thục nhét một miếng bánh brownie socola vào miệng, ăn hết sạch.

"Có phải chúng ta tâm linh tương thông không?" Ngay lúc này, Mục Nhiễm Tranh nhìn thấy một cánh tay khác của Tô Lạc Ly đang cầm một chiếc túi xinh xắn.

"Đây là cái gì? Cái gì ngon à?”

Nói rồi, Mục Nhiễm Tranh liền định cầm lấy, Tô Lạc Ly lập tức giơ tay lên.

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
 
Chương 206: Phát hiện kinh người


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Đó không phải là chiếc áo khoác bóng chày của cô sao? Tô Lạc Ly nhìn chiếc áo kia, ngây người mất hồn.

Màu xanh tím than, tay thuần trắng, trên vai còn có băng tay.

Từ năm ngoái đã bắt đầu nổi lên áo khoác bóng chày theo phong cách trường học, tất cả các nhãn hàng đều ra sản phẩm áo bóng chày tương tự.

Hoa văn đều khá giống nhau.

Nhưng nếu muốn tìm được hai chiếc giống y hệt, thì thật sự rất khó.

"Di đặt đó đi, lát nữa tôi cất sau."

"Vâng, cô Tiêu”

Người giúp việc trực tiếp đặt chiếc áo lên sofa, rồi vội vàng đi làm việc của mình.

Không được, cô nhất định phải xem cho rõ! "Chị Mạch Nhiên, chị cũng thích áo khoác phong cách này sao?”

Tiêu Mạch Nhiên mỉm cười, ngôi trên sofa, thuận tay cầm chiếc áo kia lên, đặt lên đùi, chuẩn bị gấp gọn lại.

"Cũng không tính là thích”

"Em thấy chiếc áo này hình như không phải là của chị Mạch Nhiên”

Tiêu Mạch Nhiên không hề cảm thấy lúng túng, ngược lại, cười tươi xán lạn nhìn Tô Lạc Ly, nụ cười kia mang theo cảm giác hạnh phúc.

"Đây là áo bạn chị mua cho chị, không quá rõ cỡ áo của chị, vì thế mua nhỏ mất" Mặc dù ngoài miệng nói như thể, nhưng Tô Lạc Ly cũng thấy được, Tiêu Mạch Nhiên cực kỳ quý trọng chiếc áo này.

Tiêu Mạch Nhiên gấp mấy lần cũng không gấp xong chiếc áo này.

Loại chuyện này, đương nhiên cô ta không hay làm, vì thế không thạo.

"Chị Mạch Nhiên, để em làm cho”

Tô Lạc Ly duỗi tay về phía Tiêu Mạch Nhiên.

Tiêu Mạch Nhiên hơi thấy khó xử, đưa áo cho Tô Lạc Ly.

Tô Lạc Ly cũng không nói gì, cầm lấy áo, nghiêm túc gấp gọn lại, thuận tiện lật xem bên trong áo.

Sau khi gấp xong áo, cô liền trả chiếc áo lại cho Tiêu Mạch Nhiên.

"Lạc Ly, em ngồi trước đi, chị mang áo lên tầng đã”

"Vâng."

Tiêu Mạch Nhiên cầm chiếc áo lên tầng.

Tô Lạc Ly đã cực kỳ chắc chắn chiếc áo kia là của côi Nhân lúc gấp áo, cô lật xem logo ở bên trong, lần trước khi giặt, dì Phương trực tiếp cho vào trong máy giặt quay, kết quả làm rách một lỗ nhỏ ở logo bên trong áo.

Lúc đó dì Phương thấy rất có lỗi, Tô Lạc Ly thì không thấy có gì, cái đó không sao cả, cũng không tính toán gì.

Nhưng giờ nhìn lại, Tô Lạc Ly lại nghĩ, sao áo của cô lại ở chỗ Tiêu Mạch Nhiên chứ? Vừa rồi Tiêu Mạch Nhiên nói chiếc áo kia là của bạn cô ta tặng cô ta? Một suy nghĩ lớn mật xuất hiện trong đầu Tô Lạc Ly! Hôm mưa to kia, rất có khả năng Ôn Khanh Mộ đến đón cô, nhưng không ngờ là, Tiêu Mạch Nhiên trực tiếp trèo lên xe của anh! Ôn Khanh Mộ còn cực kỳ chu đáo, mang cho cô một chiếc áo khoác.

Chắc là Tiêu Mạch Nhiên cho rằng chiếc áo kia là do Ôn Khanh Mộ mua tạm lúc đó cho cô ta, cũng không chú ý cỡ áo, vì thể mới quý trọng nó.

Thật sự là thế sao? Một lúc sau, Tiêu Mạch Nhiên đi từ trên tầng xuống.

"Lạc Ly!" "Hả?" Dòng suy nghĩ của Tô Lạc Ly bị kéo trở lại.

Tiêu Mạch Nhiên vẫn khí chất ngời ngời như trước, cô ta ngồi trên sofa, vắt chân chéo ngũ.

"Em có kế hoạch gì về sự nghiệp của mình không?"
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


- ------------------------
 
Chương 207: Hay là cô lỗ nh cho xon


Lễ nào là, Ôn Khanh Mộ thật sự đi đón cô, chẳng qua là không ngờ được Tiêu Mạch Nhiên sẽ ở đó?

Vừa vào cửa, Tô Lạc Ly liền xông vào phòng khách.

“Dì Phương! Lê Hoa!” Cô gọi vọng vào trong: “Mau qua đây, tôi có chuyện nói với hai người!”

Dị Phương và Lê Hoa vội vàng ra đón như này?” Dì Phương vội vàng hỏi.

“Phu nhân, cô có chuyện gì thế?

“Di Phương, dì nghĩ kỹ lại xem, tối hôm trời mưa to mà tôi về nhà lần trước, ông chủ có về không?”

Dù sao dì Phương cũng hơi lớn tuổi, có vài chuyện quả thật không nhớ được.

“Trời ơi, phu nhân, thật là ngại quá, đã qua lâu như vậy, thật sự tôi cũng không nhớ nữa”

“Không sao, dì nghĩ kỹ lại xem, gần đây số lần anh ấy về nhà cũng không nhiều”

Dì Phương nhíu chặt mày: ” Quả thật tôi không nhớ là ông chủ có về.”

Lúc này Lê Hoa cũng đi tới.

Tô Lạc Ly lập tức nắm lấy tay cô ấy.

“Lê Hoa, cái hôm mưa to tôi về nhà lần trước, có phải ông chủ cũng về không?” Tô Lạc Ly chỉ có thể đặt hy vọng lên lời Lê Hoa.

“À..” Lê Hoa ôm đầu nghĩ, sau đó gật đầu “Trời ơi, xem cái trí nhớ của tôi này”’ Lê Hoa có chút dở khóc dở cười: “Hôm đó đúng là ông chủ có về, ngài ấy về rất vội vàng, lúc đó tôi đang lau bàn, tôi chào ngài ấy, ngài ấy còn không để ý đến tôi, v: vàng vàng quay về phòng ngủ, lúc đi ra trên tay còn cầm một chiếc áo khoác, chính là chiếc áo khoác màu xanh tím than kia của phu nhân!”

Tô Lạc Ly lập tức cười.

Xem ra cô đoán không sai.

Thật ra người đàn ông này vẫn luôn không bỏ rơi cô, trong lòng anh luôn mong nhớ cô, có lẽ là vì trước kia hai người cãi nhau, anh còn đang tức giận.

Tô Lạc Ly không muốn chậm trễ một giây nào nữa, lập tức bát xe, đến khu Diamond.

Mục Nhiễm Tranh thấy Tô Lạc Ly quay lại lần nữa, liền nhíu chặt mày.

“Cô nói xem cô và Tiêu Mạch Nhiên có gì để nói chứ? Nói chuyện với cô ta quan trọng, hay là chơi game với tôi quan trọng?”

Mục Nhiễm Tranh mang dáng vẻ đang hỏi tội!

“Trước tiên anh đừng nói chủ đề này, tôi kể cho anh chuyện này, nói xong tôi chơi cả đêm với anh cũng được!”

‘Vừa nghe thấy Tô Lạc Ly sẽ chơi game cả đêm cùng mình, Mục Nhiễm Tranh liền hứng khởi!

“Nói mau, còn có chủ đề gì nữa? Mau nói cho xong, còn chơi với tôi!”

Nhưng khi nghe thấy lời Tô Lạc Ly nói, sắc mặt Mục Nhiễm Tranh liền dần dần tối đi.

Anh liên như quả bóng xịt hơi, đừng nói là chơi game, hiện giờ anh còn nghĩ muốn chết.

“Anh mau phân tích giúp tôi, rốt cuộc trong lòng chú anh nghĩ cái gì? Có phải là giống với tôi đoán không? Thật ra anh ấy đang giận tôi, thật ra anh ấy không có quan hệ gì với Tiêu Mạch Nhiên, anh ấy chỉ lợi dụng chị ấy để chọc tức tôi thôi!”

Tô Lạc Ly vui mừng hớn hở!

Mục Nhiễm Tranh trừng mắt hung dữ nhìn cô.

“Bản thân cô đã phân tích ra rồi, còn bảo tôi phân tích cái gì nữa?”

“Vậy ý của anh là tôi phân tích toàn bộ đúng hết?”

“Cũng tám chín phần mười, con người chú tôi là một người cực kỳ kén chọn, nếu chú ấy thật sự vừa ý Tiêu Mạch Nhiên, mang áo đến đón cô ta, tuyệt đối không thể mang theo quần áo cũ của cô. Cho dù không đến trung tâm thương mại mua mới cho cô ta, chắc chắn cũng sẽ mang một chiếc áo mà cô chưa từng mặc”

Mặc dù, Mục Nhiễm Tranh cực kỳ không vui, nhưng vẫn nghiêm túc phân tích giúp Tô Lạc Ly.

“Hơn nữa tính cách con người chú tôi cực kỳ kỳ lạ”

“Kỳ lạ chỗ nào chứ? Rõ ràng là trẻ con! Cực kỳ trẻ con!”

Tô Lạc Ly không nhịn được mà châm chọc, Ôn 3 tuổi!

Thấy trên mặt Tô Lạc Ly lộ ra nụ cười rực rỡ, trái tim Mục Nhiễm Tranh dường như: đang nhỏ máu!

“Cô xem xem, cô nói cô không yêu chú tôi, sau khi cô biết chú ấy cố ý chọc giận cô, liền vui mừng hớn hởi Suýt chút nữa thì nhảy lên nóc nhà rồi!”

Tô Lạc Ly lập tức thu lại nụ cười, sờ mặt mình “Tôi có vui sao?”

Mục Nhiễm Tranh hơi híp mắt, cúi đầu xuống, lại gân Tô Lạc Ly.

“Cô không những vui, mà còn cực kỳ vuil Rất rất vuil”

Tô Lạc Ly liền cười tươi như hoa.

Mục Nhiễm Tranh hừ lạnh: “Yêu chú ấy như.

thế, tỏ tình với chú ấy là được rồi.”

“BốpI” Tô Lạc Ly vỗ tay: “Cứ quyết định như thế Mục Nhiễm Tranh trợn tròn mắt nhìn Tô Lạc Ly, anh nên cản đứt lưỡi mình đi, nói nhiều làm gì chứ?

“Cô, cô thật sự quyết định tỏ tình với chú tôi à?

Tô Lạc Ly nghiêm túc gật đầu.

“Đúng thế, khoảng thời gian này tôi đã nghĩ ất cảm thấy tôi thật sự đã yêu.

anh ấy, trước kia khi ở cùng Mộ Dung Dịch, tôi cũng chưa từng có loại cảm giác này, khoảng thời gian này không liên lạc với anh ấy, anh có biết không? Tôi đã sắp phát điên rồi!”

Mục Nhiễm Tranh nhìn Tô Lạc Ly, anh rất muốn nói, hiện giờ cô đã bị điên rồi.

“Tôi cứ thỉnh thoảng lại cầm điện thoại lên nhìn, xem xem anh ấy có gửi tin nhắn cho.

tôi không, hay là có gọi điện thoại cho tôi không”

Tô Lạc Ly nhoẻn miệng cười.

“Dù sao tôi và anh ấy cũng đã kết hôn rồi, khoảng thời gian trước anh ấy cũng đã tỏ tình, tôi tỏ tình với anh ấy cũng không có gì”

“Cô là phái nữ nha, sao phái nữ có thể chủ động tỏ tình với phái nam chứ?”

“Nhưng tôi cũng là vợ của anh ấy mài”

Câu “vợ” này hợp tình hợp lý, Mục Nhi Tranh trực tiếp nghẹn lời, không có gì đáp lời.

“Bạn học Tô Lạc Ly, cô đừng có một phút nóng nảy rồi làm ra quyết định khiến mình hối hận, tôi muốn nói là, chú ấy là Ôn Khanh Mộ”

Mục Nhiễm Tranh cố ý nhấn mạnh ba chữ “Ôn Khanh Mộ”.

Một người đàn ông giàu nứt đố đổ vách, quyền thế ngập trời!

“Tôi biết, vì thế sau này tôi phải càng cố gắng hơn nữa, tôi muốn trở thành ảnh hậu, thị hậu, ít nhất, sau này nếu có người biết tôi là bà Ôn, cũng sẽ không khiến người khác cảm thấy anh ấy mất mặt”

Câu này suýt chút nữa khiến Mục Nhiễm Tranh nghẹn chết.

“Cô cô cô, cô thật sự quyết định rồi à?

Trước kia không phải cô nói muốn ly hôn sao? Cô lại không muốn ly hôn nữa?”

“Vì Kiêm Mặc, lừa dối, tôi không có tình cảm với anh ấy, chúng tôi chốc lát không ly hôn được, hơn nữa tôi còn muốn sinh con với anh ấy nữa, nếu tôi và anh ấy có thể bình yên sống cùng nhau, đẹp cả đôi đường”

Tô Lạc Ly nhún vai.

Trước giờ cô chưa từng có mục tiêu kiên định không đổi như lúc này.

Thậm chí cô bất đầu cảm thấy cuộc sống của mình, bỗng trở nên sáng sủa rõ ràng.

“Lạc Ly…”

Không đợi Mục Nhiễm Tranh nói xong, Tô Lạc Ly lập tức xị mặt ra.

“Tôi nói này Hắc Thổ, anh làm sao thế?

Người bảo tôi tỏ tình với chú anh là anh, giờ cái này không được, cái kia không được cũng là anh, anh có ý gì thế?”

“Tôi tôi tôi… Mục Nhiễm Tranh lắp bắp không nói được rõ ràng.

“Tôi chỉ sợ cô hối hận.”

“Hối bận cũng không sợ! Cuộc đời của tôi đã †ồi tệ như này, nếu có thể có một khoảng thời gian vui vẻ, đối với tôi mà nói đã là hời rồi!”

“Vậy thì tốt, cô định bao giờ tỏ tình?”

Mục Nhiễm Tranh hoàn toàn không có cách nào khác.
 
Chương 208: Lần đầu viết thư tình


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Tô Lạc Ly nghĩ một lát.

"Không biết, lần đầu tiên tôi làm loại chuyện này, nào có kinh nghiệm phong phú như anh, vì thế tôi phải läng đọng cảm xúc, nghĩ kỹ đã" "ĐMI! Cô có thể đừng thuận tiện châm chọc tôi một câu không? Tôi nào có kinh nghiệm chứ?”

Tô Lạc Ly liếc nhìn Mục Nhiễm Tranh.

"Tôi muốn cho anh ấy một ngạc nhiên, dọa anh ấy, vì thế phải tìm một cơ hội thích hợp.

Anh ấy giận tôi nhiêu ngày như này, cũng không thể hời cho anh ấy được!" Tô Lạc Ly sờ cằm, dáng vẻ tính toán sâu xa.

"Được rồi, tùy cô, chỉ là tôi nhắc nhở cô lần cuối cùng, đây là chuyện lớn cả đời, đừng có coi như trò đùa, cô nghĩ kỹ đi" "Được, tôi biết rồi, mấy ngày này tôi sẽ suy nghĩ kỹ, tôi đi đây!" Mục Nhiễm Tranh vừa nghe thấy Tô Lạc Ly muốn đi, liên trợn trừng mải.

"Cái đồ trọng sắc khinh bạn nhà côi! Lợi dụng xong liên bỏ đi, vừa rồi là ai nói hả? Chơi cùng tôi cả đêm?" "Á " Tô Lạc Ly quên chuyện này quá nhanh, quả thật cô đã nói là chơi cả đêm với Mục Nhiễm Tranh.

"Coi anh em thân thiết là đồ chơi, có phải không? Muốn chơi thì chơi, muốn đi thì đi! Tô Lạc Ly, hôm nay cô mà dám đi, tôi đoạn tuyệt quan hệ với côi" “Anh thật sự không hổ danh là cháu của chú anh, trẻ con chết mất, còn đoạn tuyệt quan hệ nữa! Tôi chơi cả đêm với anh, được chưa, Mục 3 tuổi?" Tô Lạc Ly cũng không còn cách nào khác, chỉ đành chơi cùng Mục Nhiễm Tranh, lần này muốn trốn cũng không trốn được.

Vì thế cả một đêm...

"Tô Lạc Ly, cái đồ đồng đội ngu ngốc nhà cô, cô tiến lên, cô chạy gì chứ?”

"Tô Lạc Ly, đầu óc cô bị chập mạch à, mất không một mạng!" "Tô Lạc Ly, đồ đầu heo, không phải đã nói với cô là bên kia có người rồi sao?" "Mục Nhiễm Tranh, anh còn mắng tôi là lợn nữa, có tin là tôi đập máy tính của anh không?" "Tôi nói cho cô biết, nếu tôi còn chơi game với cô lần nào nữa, ĐM tôi chính là con lợn" "Anh còn mắng tôi nữa, tôi đi thật đấy!" Hai người mắng nhau cả đêm.

Dark Region Ôn Khanh Mộ lạnh mặt, khuôn mặt đen kịt kia, giống như mây đen tích tụ trước cơn mưa giông.

Mấy ngày nay, mặt anh luôn đen xì, chưa từng dễ chịu.

Trên bàn vẫn là một đống giấy tờ như trước.

Thỉnh thoảng anh lại nhìn điện thoại của mình, không có tin nhắn, không có cuộc gọi nhỡ.

ĐM, người phụ nữ chết tiệt này! Rõ ràng biết là anh tức giận, mà không biết đến làm hòa sao? "Cốc cốc cốc..." Tiếng gõ cửa vang lên.

"Vào đi!" Ôn Khanh Mộ nóng nảy nói.

Nghe thấy âm thanh này, người ở bên ngoài không dám đi vào.

Doãn Cẩn lấy hết dũng khí đi vào.

"Chủ tịch Ôn, cô Tiêu đến”

"Cô ta đến làm gì? Không gặp" Ôn Khanh Mộ gần như không chân chừ một giây nào.

"Á...

Hình như cô Tiêu đưa gì đến cho anh" "Đưa đồ?" "Vâng, tôi thấy tay cô ấy xách đồ" "Cả người và đồ đều đi đi!" Ôn Khanh Mộ hơi bực mình, cái tên nhóc Dạ Bân này vẫn không nói chuyện anh đã kết hôn cho Tiêu Mạch Nhiên, khiến cho

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
 
Chương 209: Tiểu bạch kiểm bám váy vợ


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Ôn Khanh Mộ càng nghĩ càng tức! Anh lửa giận bừng bừng như này, nhưng cô lại sống rất khoan khoái, còn nhàn hạ thoải mái đi làm bánh, còn tặng cho người này người kia! Quả nhiên anh không có chút địa vị nào trong lòng người phụ nữ này! Bằng không cũng sẽ không nhàn nhã làm bánh vào lúc anh lửa xém lông mày như này! Ôn Khanh Mộ càng nghĩ, càng cảm thấy bản thân cực kỳ ấm ức.

Anh bắt đầu nghĩ lại hành vi của mình, rõ ràng là đang tạo cho Tô Lạc Ly thời gian không gian tự do! Còn bản thân anh thì sao, đã cấm dục rất lâu rồi! Tất cả những điêu này đều là do Tô Lạc Ly gây ra, còn anh lại đang trừng phạt chính minhl Không được, tuyệt đối không thể hời cho cô như thế được! Khu Rainbow Sau khi biết người đàn ông Ôn Khanh Mộ này giở trò cáu kỉnh, cũng hiểu rõ tình cảm của mình dành cho anh, dường như Tô Lạc Ly không rối rắm như trước.

Sau khi ăn tối, cô ngôi trên sofa ăn xoài mà dì Phương vừa mua, tự cô cũng làm cho mình một chiếc bánh mousse xoài, Vì không thể ăn nhiều, cô lấy một miếng to, cho dì Phương và Lê Hoa.

Ngày tháng qua đi cực kỳ thoải mái dễ chịu.

Trên màn hình ti vi đang chiếu bộ phim điện ảnh vừa lên sóng của Tiêu Mạch Nhiên.

Đây là bộ phim Tiêu Mạch Nhiên quay lúc trước, diễn xuất của cô ta vẫn rất tốt, không hổ là nhân vật đẳng cấp ảnh hậu.

"Ông chủ, cậu về rồi!" Di Phương bỗng kêu lên.

Giọng nói kia mang theo sự hưng phấn và kích động.

"Dì Phương, dì đừng đùa, sao anh ấy có thể về chứ?" Tô Lạc Ly cho rằng dì Phương đùa với cô.

Di Phương đang chuẩn bị nói gì, Ôn Khanh Mộ giơ tay lên, không cho bà nói nữa.

Ôn Khanh Mộ mặt mày xám xịt, nhìn Tô Lạc Ly đang ngôi trên sofa.

Hoa quả, bánh ngọt, tỉ vị.

Vắt chân chéo ngũ, biểu cảm trên mặt ung dung thoải mái, hình như còn đang ngân nga điệu hát dân gian! Ôn Khanh Mộ nhìn thấy Tô Lạc Ly thoải mái như này, lập tức tức giận cháy lên đùng đùng! Ôn Khanh Mộ sải bước đi tới, giằng lấy quả xoài trên tay Tô Lạc Ly.

Quả xoài này, Tô Lạc Ly vừa gọt vỏ xong.

"Đừng tranh với tôi chứ!" Tô Lạc Ly còn tưởng rắng là Lê Hoa lại nghịch ngợm, kết quả vừa nhìn kỹ, khuôn mặt đen như đáy nồi kia, còn có thể là ai chứ? Đối với việc Ôn Khanh Mộ đột nhiên về nhà, Tô Lạc Ly cũng hơi thấy lạ.

Ôn Khanh Mộ cầm quả xoài, bắt đầu cản miếng lớn.

Tô Lạc Ly lườm anh.

"Đưa tiền đây, đừng ăn không! Quả xoài này 10 đồng, thêm công của tôi 5 đồng nữat" Tô Lạc Ly cầm dao gọt hoa quả, cầm một quả xoài nữa lên, định gọt thêm quả nữa.

Ôn Khanh Mộ nghe những lời này chỉ cảm thấy đáng yêu, vậy mà cô lại đòi tiền anh? "Đây là nhà tôi!" Anh là ông chủ của căn nhà này, đòi anh trả tiên? Có nhầm không thế? "Nhà anh? Nhà anh thì không cần trả tiền sao? Anh ăn của tôi, ở của tôi, uống của tôi! Một đông cũng không bỏ ra, có chuyện tốt như thế sao?" Ôn Khanh Mộ nhíu mày, lẽ nào đây không phải là lời thoại của anh sao? Sao lại bị Tô Lạc Ly cướp mất rồi? "Tô Lạc Ly, nên nói là cô ăn của tôi, ở của

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
 
Chương 210: Hôm nay tôi muốn ngủ với cô


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Tô Lạc Ly không hề phản kháng.

Điều này khiến Ôn Khanh Mộ hơi ngạc nhiên, anh trực tiếp ôm Tô Lạc Ly vào phòng ngủ, thuận tiện đá cửa phòng đóng lại.

Ôn Khanh Mộ đặt Tô Lạc Ly lên giường.

Khi đang định xé đồ của Tô Lạc Ly, một cánh tay của cô liền chống lên ngực Ôn Khanh Mộ.

"Không phải gần đây thích ở cùng người phụ nữ khác sao? Quay về tìm tôi làm gì?" Ôn Khanh Mộ cười lạnh, người phụ nữ này đang ghen sao? "Đúng thể, gần đây phụ nữ bên người tôi nhiều lắm!" Ôn Khanh Mộ sáp lại gần tai Tô Lạc Ly: "Ghen sao?”

Tô Lạc Ly nhếch môi cười: "Đương nhiên là tôi câu còn không được."

Ôn Khanh Mộ nghiến răng, người phụ nữ này được ông trời phái xuống để trừng phạt anh sao? Vì sao mỗi một câu cô nói, anh đều có xung động muốn bóp chết cô chứ? "Đi tìm người phụ nữ khác của anh đi, anh yên tâm, con người tôi rất tiến bộ, tuyệt đối sẽ không làm hỏng chuyện tốt của anh”

Nếu không phải là vì đoán chắc Ôn Khanh Mộ đang tức giận, Tô Lạc Ly cũng tuyệt đổi không dám nói như thế.

Ánh mắt Ôn Khanh Mộ như ngọn đuốc, ánh mắt âm trầm nhìn Tô Lạc Ly vẻ mặt tươi cười.

Anh duỗi tay ra, thoáng cái bóp cảm Tô Lạc Ly, cô bị đau, hít một ngụm khí lạnh.

Lực tay của Ôn Khanh Mộ liên nhẹ đi một chút.

Sự thay đổi nho nhỏ này bị Tô Lạc Ly cảm nhận được, cô càng thêm chắc chắn, Ôn Khanh Mộ để ý đến cô, hơn nữa còn là cực kỳ để ý.

"Hôm nay tôi muốn ngủ với cô!" Anh gần như gãn ra từng chữ một, hôm nay người phụ nữ này quả thật khiến anh tức điên lên! "Tôi nói cho cô biết, Tô Lạc Ly, cô sống là người của tôi, chết là ma nhà tôi, vẫn là câu nói đó, muốn chơi thế nào thì chơi thế đó!" Tiếp đó, điều khiến Ôn Khanh Mộ không thể ngờ được là...

Tô Lạc Ly lại trực tiếp hôn lên môi anh! Mang theo vị ngọt nhàn nhạt, cùng với mùi thơm nhẹ, không chút báo trước mà hôn anhi Vừa rồi rõ ràng đã tức đến mức muốn giết người, nhưng nụ hôn này, khiến anh lại thua cuộc.

Giống như một quả bóng đã bơm căng hơi, thoáng cái, liên xẹp lép! Bàn tay của Ôn Khanh Mộ, đỡ lấy gáy Tô Lạc Ly, khiến nụ hôn này thêm sâu hơn.

Anh cấm dục đã lâu, thoáng cái, toàn thân nổi lửa, không thể khống chế dục vọng của minh nữa.

Anh vốn không quá kiên nhẫn, nhưng Tô Lạc Ly lại trực tiếp hôn lên môi anh, anh cũng chỉ có thể cứ hôn như thế.

Đêm nay vừa dài vừa đẹp đẽ.

Tô Lạc Ly cực kỳ phối hợp với Ôn Khanh Mộ.

Ôn Khanh Mộ cũng được ăn no, sau đó ôm cô đi ngủ.

Sáng sớm, Ôn Khanh Mộ đứng trước cửa sổ nhìn sương mù dày đặc bên ngoài, vẫn còn đang nghĩ tới chuyện đêm qua.

Rốt cuộc người phụ nữ này làm sao thế? Không lẽ là ghen nhiều rồi, cố ý dùng kế khích tướng khiển anh ngủ với cô, như này là muốn làm lành với anh sao? Khóe môi Ôn Khanh Mộ không khỏi giương lên! Xem ra là cách của anh có tác dụng rồi! Như thế là tốt nhất, vậy anh cứ tiếp tục là được, tốt nhất là khiến người phụ nữ này bám mãi lấy anh, đến chết cũng phải bám lấy anh.

Ôn Khanh Mộ liếc nhìn Tô Lạc Ly đang say ngủ trên giường, trước giờ cô không quá
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


- ------------------------
 
Chương 211: Được đề cử


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Thấy tin nhắn Ôn Khanh Mộ gửi, trái tim Tô Lạc Ly hoàn toàn lạnh lẽo.

"Anh có thể đừng ăn nói kỳ quặc như thế được không?" "Tôi cứ nói với cô như thế đấy thì sao? Tối nay hẹn người khác, không về nhà!" Khi đọc được tin nhắn, suýt chút nữa Tô Lạc Ly ném điện thoại đi! Rõ ràng tối qua người đàn ông này đã rất thỏa mãn, sao thoáng cái liền lật mặt rồi? Không được, xem ra cô vẫn cần nói rõ tình cảm của mình cho Ôn Khanh Mộ, cứ kéo dài như này, hiềm khích giữa hai người sẽ càng ngày càng lớn, đặc biệt là Giản Ngọc sắp xuất hiện rồi.

Tô Lạc Ly ngồi trong thư phòng, muốn cô tỏ tình trực tiếp với Ôn Khanh Mộ, chắc chắn cô không làm được, vì thế cách duy nhất cô có thể nghĩ ra chính là viết thư! Viết cái gì đây? Tô Lạc Ly lại gặp khó khăn lần nữa.

Trên thực tế, Ôn Khanh Mộ cực kỳ muốn về nhà, nhưng nghĩ tới cách của mình đã có tác dụng, chắc là nên cho Tô Lạc Ly thêm một chút liều thuốc mạnh nữa, vì thế, anh dùng cách lạt mềm buộc chặt.

Tối nay sợ là không thể về, cũng chỉ đành tăng ca thôi! Chỉ là khổ cho tất cả các nhân viên của Dark Region.

Ngay lúc Tô Lạc Ly đang không biết nên viết thư tỏ tình với Ôn Khanh Mộ như thế nào, Từ Tỉnh Như gọi tới.

"Lạc Ly, chúc mừng em được đề cử giải nữ chính xuất sắc nhất giải Ngân Tượng lần này!" Trong điện thoại, hiển nhiên Từ Tinh Như cũng cực kỳ hưng phấn.

Thật ra Từ Tinh Như đã sớm nghĩ rằng chuyện Tô Lạc Ly đoạt giải là chuyện một sớm một chiều, sau này cô nhất định sẽ đoạt được vô số giải thưởng.

Nhưng không ngờ rằng, giải thưởng đầu tiên mang đẳng cấp quan trọng như này lại đến nhanh đến thế.

Tô Lạc Ly thông qua biểu hiện xuất sắc trong phim "Âm thanh hoa nở", được đề cử giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất giải Ngân Tượng! "Cái gì? Thật thế sao? Chị Tỉnh Như?" Bản thân Tô Lạc Ly cũng không dám tin.

Quả thật hạnh phúc đến quá nhanh! "Đương nhiên là thật rồi, sao chị có thể lấy chuyện như này ra mà đùa chứ?" Mấy ngày trước, khi đọc báo, Tô Lạc Ly đọc được tin liên quan đến lễ trao giải giải Ngân Tượng lần này, không ngờ cô lại được vào vòng trong! "Trời ơi, may mắn từ trên trời rơi xuống!" "Đây không phải là may mắn từ trên trời rơi xuống, đây là hôi báo cho những cố gắng của em, thế nhưng, Lạc Ly, chị vẫn nói câu đó, có thể được đề cử là chuyện tốt, nhưng đừng ôm hy vọng quá nhiều" Lần trước cô đã vuột mất giải nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất.

"Em hiểu, có thể được đề cử em đã rất vui rồi, đây là giải Ngân Tượng mà”

Đúng thế, đây là giải Ngân Tượng, không giống giải thưởng hạng hai lần trước, đây là giải thưởng hàng đầu.

Trong nước có ba giải thưởng lớn, là giải thưởng hàng đầu, là giải thưởng mà tất cả các diễn viên đều khá coi trọng.

Giải Ngân Tượng, giải Ngân Sư, giải Kim Lang.

Ba giải thưởng không phân cao thấp, đều là giải thưởng cực kỳ được coi trọng trong ngành.

Có thể lấy đủ cúp thưởng của ba giải này, được người trong ngành gọi là Grand Slam.

Phía trên Grand Slam, còn có một vị trí Người thủy tinh.

Đến nay, chỉ có hai người có thể xưng là Grand Slam, cũng chỉ có một người, có thể coi là Grand Slam, và cả vị trí bên trên Grand Slam

- Người thủy tinh.

Người này được gọi là truyền kỳ, đó là Mục Chỉ Huyên.

Vì thế, Tô Lạc Ly có thể vào vòng trong của
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
 
Chương 212


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Ở đầu dây bên kia, Ôn Khanh Mộ mang giọng điệu khó chịu.

“Muốn mặc gì thì mặc!”

“Cậu như này không được đâu, cho dù có chia tay với cô ấy, cậu cũng phải đền bù một chút cho người ta, c‹ vào được vòng trong của giải nữ chính xuất sắc nhất giả Ngân Tượng, hiện giờ đang lo lắng không biết mặc gì đây.”

Dạ Bân biết gần đây Ôn Khanh Mộ không liên lạc với Tô Lạc Ly, lại thêm lần trước Ôn Khanh Mộ nói với anh, Ôn Khanh Mộ quyết định từ bỏ Tô Lạc Ly.

Vì thế, anh cho rằng hai người chuẩn bị chia tay.

“Giải Ngân Tượng là cái gì chứ?”

“Cậu chỉ cần biết đây là một giải thưởng cực kỳ quan trọng với vợ cậu là được, phần đi thảm đỏ lần này, cực kỳ quan trọng với cô ấy”

Ôn Khanh Mộ đang lướt nhanh trên mạng, tìm kiếm các thông tin giới thiệu về giải Ngân Tượng.

“Vì người quản lý của cô ấy nhận được tin tức muộn, hiện giờ không có cách nào lấy lễ phục, vì thế tôi mới hỏi cậu, có cách gì không?”

“Cậu tham gia hoạt động này không?”

“Chắc là có tham gia, à, đúng rồi, Mạch Nhiên cũng vào.

vòng trong, nếu cậu muốn tham gia, tôi có thể giúp cậu nghe ngóng xem lễ phục của cô ấy màu gì.”

Dạ Bân cực kỳ muốn tác hợp Ôn Khanh Mộ và Tiêu Mạch Nhiên.

“Chuyện lễ phục, để tôi nghĩ cách, ngắt máy đây”

Ôn Khanh Mộ trực tiếp ngắt máy.

Bên phía Từ Tinh Như đang đau đầu vì vấn đề lễ phục của Tô Lạc Ly, còn Tô Lạc Ly cũng đang đau đầu vì chuyện tỏ tình với Ôn Khanh Mộ.

Chớp mắt đã đến đêm trước ngày tổ chức lễ trao giải Ngân Tượng.

Mấy ngày nay Tô Lạc Ly và Ôn Khanh Mộ không liên lạc gì.

Hôm đó, Từ Tinh Như cũng nhận được lễ phục Tô Lạc Ly sắp mặc do Dạ Bân gửi tới.

Vừa nhìn thấy bộ lễ phục này, Từ Tinh Như và Tô Lạc Ly đều ngạc nhiên sững sờ!

Quả thật quá là đẹp!

Đó là một chiếc váy lưới bay bay màu hồng nhạt, màu hồng nhạt giống như hoa đào hé nở, vải lưới mềm mại kia, sờ rất mềm mượt.

Vải lưới nửa thân trên từng tầng từng lớp giống như cánh đào hé mở, bên trên còn thêu đầy hoa đào, dáng vẻ đóa hoa đào kia cực kỳ giống, dường như thật sự là một đóa hoa đào.

Từ phần eo trở xuống, hoa đào dày đặc bắt đầu trở nên thưa thớt, càng xuống dưới, hoa đào càng ít.

Không có bất kỳ thiết kế dư thừa nào, nhưng có thể thấy được, mỗi một chỉ tiết đều cực kỳ hoàn mỹ, không chút tì vết.

Xinh đẹp như tiên, không nhiễm chút bụi trần.

Từ trên xuống dưới, đều tràn đầy vẻ tiên khí.

“Đây là bộ đồ lấy ý tưởng thiết kế từ hoa đào sao?” Tô Lạc Ly tiện tay sờ một cái.

“Hoa đào nở rộ.”

“Hoa đào nở rộ?” Tô Lạc Ly không hiểu lắm.

“Đúng thế, đây là do sếp Dạ sắp xếp, chắc là anh ấy sẽ không tìm hàng nhái, vì thế đây chỉ có thể là hàng thật.”

Từ Tinh Như nhíu mày, từ từ giải thích.

“Hoa đào nở rộ là lễ phục lấy ý tưởng thiết kế từ hoa đào của nhà thiết kế SEVEN, bộ lễ phục này từng đạt giải thưởng cao nhất trong giới thời trang, bản thân SEVEN cũng rất hài lòng với bộ lễ phục này, vì thế sau khi nó được giải thì không bán mà tự mình cất giữ.

“Ghê gớm như thế?”

“Từ sau khi được giải thưởng lớn lần trước, rất nhiều nhãn hàng đều bắt đầu liên tiếp mô phỏng bộ đồ này, thế nhưng, chỉ mô phỏng được 7-8 phần, không có cách nào mô phỏng được vẻ quyến rũ của bộ lễ phục này.”

Tô Lạc Ly nhớ ra, hình như từng có một khoảng thời gian, trên thị trường có rất nhiều nhãn hàng ra một vài trang phục màu hồng nhạt.

“Vậy sao nó lại xuất hiện ở đây chứ?”

Từ Tinh Như lắc đầu.

“Chị cũng không rõ, có lẽ là do sếp Dạ dùng mối quan hệ cá nhân để mượn, vì thế, Lạc Ly, đừng làm hỏng hay làm bẩn. Chất vải lưới của bộ váy này là chất liệu đặc biệt, không thể giặt sạch được: “Vâng, em biết rồi”

“Tối mai phải đi thảm đỏ rồi, đừng căng thẳng quá, vị trí của em hiện giờ, chỉ là ngôi sao nữ mới, đến lúc đó năng động một chút, đừng quá dè dặt. Tối nay đắp mặt nạ, đi ngủ sớm, ngày mai trang điểm sẽ đẹp hơn.”

Tô Lạc Ly gật đầu.

Từ Tinh Như dặn dò một lượt, lúc này Tô Lạc Ly mới rời công ty.

Về đến nhà, còn có chuyện khiến cô đau đầu hơn.

Thư tỏ tình viết cho Ôn Khanh Mộ, cô còn chưa viết.

Sao lại khó thế này chứ?

Lúc đi học cảm thấy, bên cạnh có bạn nữ nhận được thư tình, từng xấp từng xấp, thật sự không biết những người kia viết như thế nào.

Thậm chí cô còn lên mạng, tìm kiếm rất nhiều.

Nhưng không có cái gì có ích cả.

Mãi cho tới chín giờ tối, thùng rác trong thư phòng đã chất đầy giấy cô viết!

Tô Lạc Ly nhìn đồng hồ, không được, không thể trễ nải thêm nữa!

Hiện giờ cô phải tắm rửa, đắp mặt nạ, sau đó lên giường đi ngủ.

Nhìn bức thư chưa viết xong của mình, Tô Lạc Ly dứt khoát vứt trên bàn, không để ý nữa.

Tối đó trằn trọc khó được, càng muốn ngủ thì càng không ngủ được.

Mãi cho tới một giờ sáng, Tô Lạc Ly mới mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ, ngủ một lèo tới mười giờ sáng.

Sáng sớm bừng tỉnh giấc, trực tiếp ngồi trên giường.

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


“Dì Phương, tôi giao cho dì một nhiệm vụ cực kỳ quan trọng, dì cầm bức thư này, tối nay mà ông chủ về, dì đưa bức thư này cho anh ấy”

Khi nói câu này, trên mặt Tô Lạc Ly là nụ cười thẹn thùng.

Dì Phương lập tức hiểu ý, bà không giống như Lê Hoa, còn muốn trêu chọc Tô Lạc Ly.

“Vâng, phu nhân” Dì Phương cẩn thận cất bức thư đi.

“Vậy nhờ cả vào dì”

“Nên làm mà, chỉ là, có cần tôi nói gì với ông chủ không?”

Tô Lạc Ly lắc đầu.

“Không cần, đều viết trong thư rồi, anh ấy đọc thì sẽ hiểu”

“Vâng”

“Vậy tôi đến công ty trước đây”

“Chúc phu nhân phất cờ chiến thắng”

“Cảm ơn!”

Tô Lạc Ly thu dọn đồ đạc một lát, vui mừng khôn xiết, bắt xe tới công ty.

Đến công ty, Từ Tinh Như lại kể cho Tô Lạc Ly một tin tốt lành!

Dạ Bân lại đưa tới toàn bộ trang sức hoàn chỉnh của “Hoa đào nở rộ”!

Lúc đầu, khi thiết kế bộ lễ phục này, SEVEN hợp tác cùng bạn thân của mình, thiết kế một bộ trang sức hoàn chỉnh, cái nổi bật nhất chính là món trang sức trên đầu.

Món trang sức trên đầu kia là do bảy bông hoa đào giống y như thật tạo thành, dùng chất liệu y hệt như bộ lễ phục tạo thành dây tơ.

Đến stylist của Tô Lạc Ly hôm nay cũng là lần đầu nhìn thấy “Hoa đào nở rộ” và bộ trang sức hoàn chỉnh của nó.

“Lạc Ly, bộ trang sức này cực kỳ quý giá, bảy đóa hoa này toàn bộ là dùng kim cương hồng tạo thành.”
 
Chương 213: “Là kim cương thật sao?”


Tô Lạc Ly hơi ngạc nhiên.

“Đương nhiên là kim cương thật rồi, hơn nữa chỗ kim cương này toàn bộ là từ cùng một viên đá kim cương hồng, viên đá kim cương hồng này, khi đấu giá có thể lên tới vài chục triệu!”

“ĐM, vậy hôm nay em mà làm hỏng, hay là làm mất, thì điền kiểu gì chữ?”

Tô Lạc Ly liền cảm thấy dường như trên người mình có gắn thuốc nổ bằng kim cương!

Stylist không khỏi bật cười.

“Được rồi, Lạc Ly, đến lúc đi thảm đỏ, các em có rất nhiều bảo vệ đi theo, em yên tâm đi, sẽ không có chuyện gì đâu”

Sao cô lại yên tâm được chứ? Thứ đồ mấy chục triệu đang treo trên người cô!

“Cái này của em đáng bao tiền chứ, khi xưa khi ngôi sao nữ nào đó kết hôn, còn mặc áo cưới tám mươi triệu đó, trên người toàn bộ là kim cương, ở lễ cưới còn loạn thế nào chứ?”

“Sao em có thể so sánh với người ta được chứ? Người ta có tiền, hiện giờ toàn bộ gia sản của em gộp lại cũng chỉ có hai ba triệu mà thôi”

Từ Tinh Như và stylist bật cười, con người Tô Lạc Ly quá chân thật, cái gì cũng nói thành lời.

“Lạc Ly, vậy em phải cố gảng vào, kiếm tiền để sau này.

mặc váy cưới vài chục triệu trong đám cưới cũng không đau lòng.” Từ Tinh Như vội vàng nói.

“Cho dù em có vài trăm triệu, em cũng sẽ không mặc váy cưới vài chục triệu mà không đau lòng, váy cưới chỉ mặc một lần thôi, đập vào mấy chục triệu, chỉ mặc một lần, quá xa xỉ!”

Tô Lạc Ly tiết kiệm quen rồi, phong cách xa xỉ như này, cô có chút không chấp nhận nổi.

Một lúc sau.

“Lạc Ly, hai người chúng ta cùng đi thảm đỏ!”

Chưa thấy người đã thấy tiếng, Mục Nhiễm Tranh đi vào.

Tô Lạc Ly ngoảnh đầu lại, liền bắt gặp ánh mắt của Mục.

Nhiễm Tranh.

Mục Nhiễm Tranh hoàn toàn ngây ngốc.

Da trắng như ngọc, mặt đẹp như hoa, đại khái chính là dáng vẻ này.

Để phối với bộ lễ phục, stylist cố ý trang điểm tông hồng phấn cho Tô Lạc Ly.

“ĐMI”

“Có phải là bị vẻ đẹp hoa nhường nguyệt thẹn của tôi làm cho ngạc nhiên không?” Tô Lạc Ly nhoẻn miệng cười.

“Đây còn là Tô Lạc Ly mà tôi quen sao?” Mục Nhiễm Tranh không dám tin tưởng.

“Không phải, tôi là nàng tiên anh đào hạ phàm, haha!”

Lúc này Mục Nhiễm Tranh mới nở nụ cười.

Từ Tinh Như khẽ quan sát ánh mắt Mục Nhiễm Tranh nhìn Tô Lạc Ly.

Khoảng thời gian này, Mục Nhiễm Tranh giúp Tô Lạc Ly rất nhiều lần trên weibo.

Cô đã thấy được tất cả.

Hai người này lại ở cùng một công ty, nếu sau này Tô Lạc Ly yêu đương, Mục Nhiễm Tranh là một sự lựa chọn không tồi.

“Hắc Thổ, vừa rồi anh nói gì cơ? Hai chúng ta cùng nhau đi thảm đỏ?”

“Đương nhiên rồi, đương nhiên Lâm Sinh và Lâm Sênh phải cùng nhau đi thảm đỏ, hai người chúng ta lại cùng được vào vòng trong, bên phía ban tổ chức yêu cầu đó.”

“Thế cũng được”

“Có ý gì đấy? Làm như đi thảm đỏ cùng ông đây thiệt thòi cho cô lắm ý!”

“Được rồi, hai người các em đừng nói chuyện nữa, sắp tới giờ rồi, hai người mau qua đó đi” Từ Tinh Như thúc giục.

Hai người cùng nhau lên xe mà công ty điều tới, đưa hai người tới hội trường tổ chức lễ trao giải.

Phần quan trọng nhất của lễ trao giải Ngân Tượng chính là nam nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, hai người họ lại được lọt vào vòng trong, đương nhiên sẽ sắp xếp xuất hiện muộn một chút.

Hai người nghỉ ngơi một lát trong một khách sạn ở gần lễ trao giải.

Nam nữ diễn viên chính xuất sắc nhất khá phân tán, nhưng căn bản đều được sắp xếp vào thứ tự xuất hiện khá tốt.

Tô Nhược Vân mặc một bộ lễ phục bảy màu xuất mặc dù thứ tự của cô ta nằm ở nửa trên, nhưng lại ở phần cao trào nhẹ, bên phía truyền thông đã đến đủ, lại là diễn viên được đề cử giải nữ chính xuất sắc nhất đầu tiên xuất hiện, đương nhiên sẽ dấy lên xôn xao không nhỏ.

Lần này cô ta lại xuất hiện cùng Mộ Dung Dịch như lần trước.

Bộ lễ phục này của Tô Nhược Vân tên là “Trái tim cầu vồng”, cả bộ lễ phục dùng bảy màu cầu vồng, cực kỳ tươi đẹp rực rỡ.

Lại thêm việc cô ta xuất hiện cùng Mộ Dung Dịch, đám nhà báo cảm thấy một loạt cảnh tình cảm đã đến rồi.

Lần này Tô Nhược Vân được vào vòng trong nhờ bộ phim “Niết bàn” của đạo diễn Tê Nguyên Nghĩa, mặc dù người xem không thích diễn xuất của cô ta, nhưng không có nghĩa là đánh giá chuyên gia không thích.

Người xuất hiện sau đó là Tôn Vũ Anh, lần này cô ta nhờ vào biểu hiện xuất sắc trong phim “Thợ săn trở lại”, bộ phim điện ảnh này toàn bộ là cảnh hành động, Tôn Vũ Anh cũng chịu khổ không ít.

Cô ta mặc một bộ lễ phục màu đen đầy cool ngầu xuất hiện, trang điểm đậm theo phong cách lưỡng tính, khiến cô ta xuất hiện như một vị nữ vương.

Lần này Nhiễm Băng đi theo phong cách văn nhã, lễ phục bó sát màu trắng, bên trên là hoa văn sứ Thanh Hoa, phong cách cổ điển nồng đậm, cũng rất đặc biệt.

Hôm nay Tiêu Mạch Nhiên mặc một bộ lễ phục màu đỏ.

sâm, thiết kế ôm ngực khiến dáng người xinh đẹp của cô ta hoàn toàn lộ ra.

Cách ba năm, Tiêu Mạch Nhiên lại một lần nữa được đề cử giải Ngân Tượng, cũng coi như không dễ dàng gì.

Khi Tô Lạc Ly và Mục Nhiễm Tranh xuất hiện, thảm đỏ thật sự đi tới cao trào!

Tô Lạc Ly mặc lễ phục màu hồng, đầu đeo trang sức bảy.

đóa hoa đào, gió vừa thổi qua, váy lưới và sợi tơ trang sức trên đầu bay lên, giống y như tiên nữ hạ phàm.

Quan trọng hơn là, gò má thẹn thùng, nụ cười xán lạn trên mặt cô cùng với bộ lễ phục màu hồng kết hợp hoàn hảo với nhau.

Lại nhìn Mục Nhiễm Tranh ở bên cạnh, mặc một bộ vest thẳng tắp màu đen, đeo cà vạt màu hồng.

Hai người đứng cùng nhau, vậy mà lại đẹp đôi đến thế!

“Hoa đào nở rộ?” Có phóng viên nhận ra bộ lễ phục của Tô Lạc Ly.

“Trời ạ, vậy mà lại là hoa đào nở rộ!”

Ánh chớp đèn của đám phóng viên đều nhắm chuẩn Tô Lạc Ly và Mục Nhiễm Tranh, những người khác đều ảm đạm thất sắ!

c Hôm nay Mục Nhiễm Tranh cực kỳ ga lăng, biết Tô Lạc Ly đi giày cao gót, liền luôn đi bên cạnh bảo vệ cô như ky Sĩ.

Hai người tay khoác tay đi vào hội trường lễ trao giải.

Còn một lúc nữa là lễ trao giải bắt đầu, phía sau khán đài, vài ngôi sao quen nhau đã bắt đầu bàn tán.

“Lạc Ly, Nhiễm Tranh!” Tiêu Mạch Nhiên xách váy đi tới, vui vẻ chào hỏi hai người.

“Chị Mạch Nhiên!”

Mục Nhiễm Tranh nhìn thấy hai người phụ nữ này liền cảm thấy rất kỳ lạ, rõ ràng là tình địch, nhưng kỳ lạ là quan hệ lại tốt thế này?

Như này thật sự tốt sao?

“Hôm nay Lạc Ly quả thật là rất xinh đẹp!” Tiêu Mạch Nhiên không ngừng khen ngợi.

“Chị Mạch Nhiên, chị cũng thế”

“Hai người các em là cặp đôi sáng nhất thảm đỏ hôm nay, ngày mai chắc chắn sẽ lên đầu báo, sao chị lại cảm thấy hai người đẹp đôi thế chứ?”

Tiêu Mạch Nhiên nhìn Tô Lạc Ly, rồi lại nhìn Mục Nhiễm Tranh.

Mục Nhiễm Tranh nghe được lời này mà mừng thầm trong lòng.

Anh đã nghe ngóng được màu lễ phục của Tô Lạc Ly từ trước, cố ý đeo một chiếc cà vạt màu hồng, xem ra hiệu quả khá tốt.

May là Tô Lạc Ly và Ôn Khanh Mộ cãi nhau, bằng không, anh nào có cơ hội cùng đi thảm đỏ với Tô Lạc Ly chứ?

“Chị Mạch Nhiên, chị đừng đùa, em nào có xứng với ảnh đế người ta chứ?”

“Hôm nay em đoạt giải thì cũng là ảnh hậu rồi, ảnh hậu và ảnh đế, sao lại không xứng chứ?”

“Chị Mạch Nhiên!” Tô Lạc Ly lắc đầu với Tiêu Mạch Nhiên.

Chươi tiên trên thâm đỏ “Ôi, người mới vừa được đề cử mà đã hoang tưởng trở thành ảnh hậu rồi?”
 
Chương 214


Người nói là Tôn Vũ Anh, ai cũng biết cô ta là người có khả năng đoạt giải nhất trong giải thưởng Ngân Tượng lần này, dù sao cô ta cũng chỉ thiếu một chiếc cúp này nữa thôi.

Lần này, giới truyền thông cũng dự đoán Tôn Vũ Anh nhất định sẽ đoạt được chiếc cúp này.

Trước mặt Tôn Vũ Anh, đừng nói là Tô Lạc Ly, đến Tiêu Mạch Nhiên cũng là đàn em.

Lần đầu tiên gặp được nhiều nhân vật lớn như này, hơn nữa còn giao chiến với họ, đương nhiên Tô Lạc Ly không biết nên ứng phó thế nào.

Tiêu Mạch Nhiên lập tức tiến lên.

“Chị Vũ Anh, mặc dù đám đàn em chúng em không giống như đàn anh đàn chị, được đề cử rất dễ dàng, nhưng nếu đã được đề cử, đương nhiên cũng hy vọng là có thể đoạt giải, có câu, diễn viên không muốn đoạt giải thì không phải là diễn viên tốt mà”

Tiêu Mạch Nhiên trả lời tự nhiên mà đúng mực.

Những lời này, vừa không đắc tội Tôn Vũ Anh, mà còn khen cô ta một lượt.

Tôn Vũ Anh cũng không cáu giận nữa.

*Muốn đoạt giải thì cũng phải có bản lĩnh như này” Tôn Vũ Anh liếc nhìn Tô Lạc Ly rồi rời đi.

Lần này Tôn Vũ Anh cũng khá buồn bực, cô ta đã cố hết sức để trở thành Grand Slam, cả năm ngoái đều đánh bóng tác phẩm của mình, những công việc khác đều gác lại.

Lần này coi như cũng được đề cử, nhưng lại nhìn những người được đề cử cùng cô ta, ngoài Nhiễm Băng cũng coi như có thể sánh ngang vai với cô ta ra, những người khác đều là đàn em.

Thậm chí Tô Nhược Vân và Tô Lạc Ly còn là người mới ra mắt năm nay.

Sao cô ta lại không bưồn bực được chứ?

Tô Lạc Ly dùng ánh mắt cảm kích nhìn Tiêu Mạch Nhiên.

“Cảm ơn nha, chị Mạch Nhiên.”

“Đừng khách sáo, Lạc Ly, vừa rồi cũng là sơ sót của chị, không để ý thấy Tôn Vũ Anh cũng ở đây”

Tiêu Mạch Nhiên mỉm cười, mặt cũng đầy vẻ xin lỗi.

Tô Lạc Ly lắc đầu: “Em cũng coi như được mở rộng tầm mắt: “Lạc Ly, hai người nói chuyện trước đi, chị vào nhà vệ sinh một lát.” Nói xong, Tiêu Mạch Nhiên liền rời đi trước.

Tiêu Mạch Nhiên vừa đi, một giọng nói liền truyền tới.

“Xin chào, các bạn thân mến, tôi đến rồi!”

Liền thấy Dạ Bân mặc một bộ vest màu vàng kim được cắt may vừa người đi tới!

Bộ đồ này quả thật là chói mắt!

Cả người màu vàng kim, còn sáng lấp lánh bling bling, gọi anh là ông chủ đẹp trai nhất, không bằng gọi anh là ông chủ lắng lơ nhất!

Từ khi Dạ Bân tiếp quản Quốc tế Tinh Hoàng, đồng thời tuyên bố Quốc tế Tinh Hoàng chính thức trở thành một phần của tập đoàn Dark Region, lập tức liền thu hút được không ít ngôi sao quay lại.

Hơn nữa, Dạ Bân cũng lôi kéo được không ít người từ công ty khác, còn ra sức bồi dưỡng người mới, đầu tư vào phim điện ảnh cũng thu về khá tốt.

Lần này, không ít nghệ sĩ của Quốc tế Tinh Hoàng được đề cử, là chủ tịch, Dạ Bân đến trợ trận cho nghệ sĩ của mình, đây là chuyện không chê vào đâu được.

Vì khu nghỉ ngơi của nghệ sĩ đều được chia ra, vừa rồi chẳng qua là Tôn Vũ Anh đi ngang qua, hiện giờ không còn mấy người nữa.

Lời của Dạ Bân vừa dứt, Tô Lạc Ly liền nhìn thấy bóng dáng quen thuộc ở phía sau anh ta!

Ôn Khanh Mộ!

Vậy mà anh cũng tới!

Khi thấy Ôn Khanh Mộ, Tô Lạc Ly cũng trợn tròn mắt, cực kỳ ngạc nhiên.

Vốn cô định lát nữa sẽ gửi tin nhắn cho anh, bảo tối nay nhất định anh phải về nhà một chuyến, nhưng ai ngờ lại trực tiếp gặp anh ở đây chứ?

Người đàn ông này đến làm gì?

Lễ trao giải lần trước, là Dạ Bân xuất hiện, công bố Quốc tế Tinh Hoàng đã bị Dark Region mua lại, còn lần này thì sao?

Không phải là người đàn ông này muốn lộ diện, tuyên bố cô là vợ anh chứ?

Ôn Khanh Mộ mặc vest nghiêm chỉnh, so với bộ vest vàng kim lòe loẹt của Dạ Bân, quả thật là Ôn Khanh Mộ quá khiêm tốn.

Dù sao trước giờ anh cũng chưa từng lộ mặt công khai.

Tô Lạc Ly nhìn Ôn Khanh Mộ, lập tức kéo anh vào một góc.

Cô không hy vọng anh thật sự công khai thân phận!

Ôn Khanh Mộ từ từ rút tay khỏi tay Tô Lạc Ly.

“Có gì thì nói, lôi lôi kéo kéo làm gì?”

Tô Lạc Ly hoang mang sợ hãi nhìn xung quanh, vẫn may, không có ai.

“Anh đến đây làm gì?”

Khóe miệng Ôn Khanh Mộ giương lên, tiện tay lấy một điếu thuốc từ trong túi ra.

“Gô cảm thấy tôi đến đây làm gì?”

Nhìn dáng vẻ ngậm thuốc của Ôn Khanh Mộ, trong lòng Tô Lạc Ly cực kỳ không thoải mái.

Trước kia không thấy anh hút thuốc, sao giờ lại nghiện thuốc thế này?

Ôn Khanh Mộ nhìn Tô Lạc Ly.

“Cô sẽ không nghĩ là hôm nay tôi đến vì cô chứ?”

Tô Lạc Ly há miệng, ngây người, không nói được gì.

“Rốt cuộc anh đến làm gì?”

Ôn Khanh Mộ bỗng bật cười, nụ cười tràn đầy vẻ châm chọc.

“Tô Lạc Ly, cô thật sự tự mình đa tình, lẽ nào tôi xuất hiện là vì cô sao?”

“Rốt cuộc anh đến đây làm gì? Không phải trước giờ anh đều không lộ mặt ở các sự kiện công khai sao?”

Ôn Khanh Mộ cười lạnh.

“Tôi muốn lộ mặt thì lộ mặt, muốn không lộ mặt thì không lộ, làm sao? Hiện giờ cô dùng thân phận bà Ôn để quản lý tôi sao?”

“Tôi không có!” Tô Lạc Ly quay mặt sang một bên.

Cô nào có tư cách gì để quản lý anh chứ?

“Cô yên tâm, tôi đến không phải là vì cô.”

Từ xa vọng tới giọng nói của Tiêu Mạch Nhiên.

Ôn Khanh Mộ rít sâu một hơi thuốc.

“Người đến rồi, tôi đi đây: Ôn Khanh Mộ dí điếu thuốc lên nắp thùng rác, đi thắng ra ngoài.

Khoảnh khắc đó, dường như Tô Lạc Ly có thể nghe thấy tiếng trái tim mình vỡ vụn.

Vì sao khi cô muốn anh biết tiếng lòng mình, cô liền ngày càng không hiểu được người đàn ông này chứ?

Lẽ nào là cô thật sự đã nghĩ nhầm rồi?

Khi nhìn thấy Ôn Khanh Mộ, Tiêu Mạch Nhiên cũng cực kỳ ngạc nhiên.

“A Khanh…”

Cô ta lập tức che lấy miệng mình, cô thức nhỏ giọng lại.

“Sao anh lại ở đây?”

“Sao tôi lại không thể ở đây?” Ôn Khanh Mộ hỏi ngược lại, không quá thân mật với Tiêu Mạch Nhiên, nhưng cũng không quá xa cách.

Đối với sự xuất hiện của Ôn Khanh Mộ, Tiêu Mạch Nhiên vừa ngạc nhiên vừa vui mừng!

Hôm nay anh tới, nhất định là để trợ trận cho mình!

Tiêu Mạch Nhiên lập tức dẫn Ôn Khanh Mộ đến ngồi ở khu nghỉ ngơi.

Tô Lạc Ly hít sâu một hơi, lúc này mới đi ra.

Mục Nhiễm Tranh lập tức đi tới.

“Lạc Ly, chuyện gì thế?”

Tô Lạc Ly lắc đầu đầy mất mát.

“ĐMI Tôi còn cho rằng cô đã tỏ tình rồi, chú tôi đến là để công khai thân phận cơ! Dọa tôi sợ chết khiếp!”

Thấy dáng vẻ Tô Lạc Ly hơi sa sút.

Mục Nhiễm Tranh liền thay đổi giọng điệu.

“Sao thế? Cô còn chưa tỏ tình à?”

Tô Lạc Ly gật đầu: “Vốn dĩ hôm nay tôi viết cho anh ấy một bức thư, sau đó bảo anh ấy nhất định phải về nhà, ai ngờ tin nhắn tôi còn chưa gửi đi, anh ấy đã xuất ở đây rồi”

Mục Nhiễm Tranh và Tô Lạc Ly đang bàn luận xem rốt cuộc Ôn Khanh Mộ làm thế này là có ý gì, liền nghe thấy giọng nói của Tiêu Mạch Nhiên.

“Lạc Ly, em qua đây một lát, chị giới thiệu với em một chút”

Mục Nhiễm Tranh và Tô Lạc Ly liền quay mặt nhìn nhau!

Tạo quan hệ sao?

Cô là vợ của Ôn Khanh Mộ, lẽ nào còn cần Tiêu Mạch Nhiên giới thiệu?

Ôn Khanh Mộ thấy Tiêu Mạch Nhiên nhiệt tình như thế cũng không tiện thoái thác, vờ như không có chuyện gì mà lướt điện thoại.

Tiêu Mạch Nhiên đi tới trước mặt Tô Lạc Ly.

“Đến đây, Lạc Ly, chị giới thiệu cho em”

Nói rồi, Tiêu Mạch Nhiên kéo Tô Lạc Ly đến cạnh Ôn Khanh Mộ.
 
Chương 215: Chúng ta không có hy vọng


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Mục Nhiễm Tranh nhìn cảnh tượng trước mát, trên thế giới rộng lớn này còn có cảnh tượng nào khó xử hơn cảnh tượng này sao? Bồ nhí giới thiệu vợ chính thức cho chồng của người vợ kia.

Mục Nhiễm Tranh cũng không giúp được gì, chỉ có thể ngồi bên cạnh xem kịch hay.

Tô Lạc Ly cũng cảm thấy cực kỳ khó xử, lúc này cô nên giả vờ không quen Ôn Khanh Mộ, hay là...

"A Khanh, em giới thiệu với anh, đây chính là Tô Lạc Ly

- nghệ sĩ của công ty chúng ta mà em hay nhắc đến với anh, bánh quy, còn có cả bánh brownie socola mà lúc trước anh cầm đi đều là do cô ấy tự tay làm" Tiêu Mạch Nhiên không biết rõ sự việc, ngược lại lại rất thản nhiên thoải mái.

Ôn Khanh Mộ vắt chân chéo ngũ, không thèm liếc Tô Lạc Ly một cái.

"Lạc Ly, đây là Ôn Khanh Mộ

- Chủ tịch Ôn của tập đoàn Dark Region, cũng chính là ông chủ của Quốc tế Tinh Hoàng chúng ta" Tô Lạc Ly cười khó xử.

Mặc dù Ôn Khanh Mộ cũng giả vờ như không quan tâm cô, để tránh cho Tiêu Mạch Nhiên khó xử, liên giả vờ không quen là được.

Cô duỗi tay ra, lễ độ cung kính.

"Chào chủ tịch Ôn”

Nghe thấy tiếng "chủ tịch Ôn" này, Ôn Khanh Mộ hừ lạnh một tiếng.

"Cũng chỉ có vậy" Giọng nói châm chọc này, khiến Tiêu Mạch Nhiên và Tô Lạc Ly đều cảm thấy mất mại.

"Đồ ăn làm khó nuốt, người cũng khó coi như này, khó trách trước kia Tinh hoàng suýt nữa phá sản, nghệ sĩ dưới trướng đêu như này, sao có thể không phá sản?" Mấy câu này càng khiến Tiêu Mạch Nhiên không còn đường lùi.

Mặt Tô Lạc Ly lúc trắng lúc đỏ, người đàn ông này lại hạ thấp cô như thế! Tô Lạc Ly là người kế nhiệm được Tiêu Mạch Nhiên lựa chọn, không ngờ lại bị Ôn Khanh Mộ đánh giá như này.

"A Khanh, anh có nhìn kỹ không thế? Lạc Ly nào có xấu chứ? Hơn nữa diễn xuất của Lạc Ly cũng rất giỏi!" Tiêu Mạch Nhiêm vội vàng hòa giải.

"Diễn xuất giỏi? Ha ha, thật sự không nhìn ra" Ôn Khanh Mộ tiếp tục cúi đầu nhìn điện thoại của mình.

Tô Lạc Ly càng tức đến nghiến răng nghiến lợi, người đàn ông này! "À...

Lạc Ly, thật là ngại quá, hôm nay tâm trạng chủ tịch Ôn không tốt, hay là em qua bên kia ngồi với Nhiễm Tranh, chị nói chuyện với anh ấy trước”

Tiêu Mạch Nhiên hy vọng Tô Lạc Ly có thể lọt vào mắt xanh của Ôn Khanh Mộ, cô ta có lòng muốn nâng đỡ Tô Lạc Ly.

Nhưng ai mà biết được chuyện lại thành như này chứ! Tô Lạc Ly nhoẻn miệng cười, cười cực kỳ gượng gạo.

"Chủ tịch Ôn, vậy tôi không làm phiền anh nữa" Nói xong, Tô Lạc Ly đi về một hướng khác, tìm một chỗ khá khuất, ngồi xuống.

Mục Nhiễm Tranh lật đật chạy tới.

"ĐMI Chuyện gì thế? Vừa rồi tôi còn tưởng là các người sắp đánh nhau rồi, không ngờ các người còn có thể hòa bình ở cùng nhau?”

Tô Lạc Ly trừng mắt nhìn Mục Nhiễm Tranh.

"Chúng tôi mà đánh nhau, anh vui lắm à?" "Bồ nhí, vợ cả, còn có cả chồng, ba người ở cùng với nhau, có thể không đánh nhau sao? Ba người các cô quả thật là kỳ lạ!" Mục Nhiễm Tranh thật sự là mở mang tầm mắt.

"Tôi nói này Lạc Ly, cô trực tiếp nói với Tiêu Mạch nhiên, cô và chú tôi đã kết hôn rồi thì thế nào?"
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
 
Chương 216


Thật ra, phân tích của Tô Lạc Ly không có bất kỳ vấn đề gì.

Trong lịch sử tất cả các giải thưởng, không hề có tác phẩm có phòng vé cao nào còn đoạt được nhiều giải thưởng.

Đây dường như đã là một định luật, phim điện ảnh có phòng vé càng cao, tỉ lệ đoạt giải càng thấp.

Ban bình thẩm gầi tư phải kháo-với người xem, để thể hiện sự chuyên nị p và tính ñghệ thuật của bản thân.

Vì sao Tôn Vũ Anh là người có tỉ lệ đoạt giải cao nhất chứ?

Bộ phim điện ảnh của cô ta, phòng vé không hề cao, chủ yếu cũng là vì chịu hạn chế về đề tài.

Trong bộ phim điện ảnh này, diễn xuất của Tôn Vũ Anh, đương nhiên cũng không phải nói.

Nếu sắp xếp ngược theo phòng vé, vậy thì thứ tự là như: này: Tôn Vũ Anh, Nhiễm Băng, Tiêu Mạch Nhiên, Tô Nhược Vân, Tô Lạc Ly.

Vì thế, tỉ lệ Tô Lạc Ly đoạt giải là thấp nhất, vì phòng vé.

của ‘Âm thanh hoa nở’ cao nhất.

Mục Nhiễm Tranh cũng dựa vào phim này, vì thế tỉ lệ của anh cũng rất thấp.

“Cái này cũng chưa chắc, vẫn còn có cơ hội!”

“Anh đã đoạt nhiều giải như thế rồi, anh còn để ý một cái này sao?”

Tô Lạc Ly lại rất thoải mái.

Mục Nhiễm Tranh lườm cô, đương nhiên là anh không để ý, cái anh để ý là cô có đoạt giải hay không! Cái đồ ngốc này!

Rất nhanh, lễ trao giải liền bắt đầu.

Giải đầu tiên được đưa ra ngay từ đầu, đương nhiên là một vài giải nhỏ, càng về sau càng là giải thưởng quan trọng.

Các ngôi sao ai nấy đều giữ nụ cười, đặc biệt là khi máy.

quay lướt qua.

Đây là trực tiếp tại trường quay, đương nhiên là phải giữ dáng vẻ của mình.

Kỳ lạ là, máy quay lại không quay tới Ôn Khanh Một!

Cùng lắm là quay lại cảnh Dạ Bân và Tiêu Mạch Nhiên đang nói chuyện với nhau, bên phía Ôn Khanh Mộ gần như là cố tình tránh ra.

Ngay lúc mọi người sắp rã rời mệt mỏi, phần cao trào.

của lễ trao giải đã đến.

“Vâng, giải thưởng tiếp theo của chúng ta chính là, giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất!”

“Chúng ta cùng xem xem, người được đề cử gồm có…”

Trên màn hình lớn, hiển thị từng người được đề cử giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất.

Mục Nhiễm Tranh là người cuối cùng, trên màn hình là cảnh phim nổi bật của vai Lâm Sinh.

Không thể không thừa nhận, diễn xuất của Mục Nhiễm Tranh cũng coi như dày công tôi luyện.

Máy quay liền quay tới trước mặt Mục Nhiễm Tranh, đồng thời cũng quay tới mấy người cũng lọt vào vòng trong khác.

Mục Nhiễm Tranh cười tinh nghịch với máy quay, cái định luật mà Tô Lạc Ly nói kia, đương nhiên Mục Nhiễm Tranh cũng hiểu rõ, vì thế tự bản thân anh cũng không ôm nhiều hy vọng.

“Hiện giờ chúng ta cùng trao giải thưởng nam diễn viên chính xuất sắc nhất của giải Ngân Tượng, người đoạt giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất là…”

Tất cả mọi người trong hội trường cực kỳ căng thẳng, ai nấy đều nín thở!

“Mục Nhiễm Tranh!”

Khi người dẫn Chương trình hô lên cái tên này, gần như: tất cả đều bừng tỉnh!

Những người cùng được đề cử đương nhiên vẻ mặt cũng hơi khó coi, nhưng vẫn giữ nụ cười mỉm trước ống kính máy quay.

Sau đó máy quay liền quay tới Mục Nhiễm Tranh!

Bản thân Mục Nhiễm Tranh cũng sững sờ, vậy mà lại đoạt giải!

Anh lập tức ôm lấy Tô Lạc Ly, lúc này còn không ôm một cái, sau này thật sự không còn cơ hội nữa!

Tô Lạc Ly cũng rất thản nhiên ôm lấy Mục Nhiễm Tranh.

Xung quanh có người tới chúc mừng, Mục Nhiễm Tranh cũng nhận lấy từng cái ôm hoặc là bắt tay.

Sau đó anh chỉnh lại quần áo, châm chậm đi lên sân khấu.

Người trao giải cho Mục Nhiễm Tranh là một nghệ sĩ già, trước kia từng hợp tác với anh, chẳng qua lúc đó Mục Nhiễm Tranh còn rất nhỏ.

“Được rồi, chúng ta cùng mời Mục Nhiễm Tranh phát biểu lời cảm ơn khi nhận giải”

Mục Nhiễm Tranh được mời tới trước bục đứng của người dẫn Chương trình, hai người dẫn Chương trình liền vội vàng lùi sang một bên.

“Nhận được giải thưởng này, tôi cực kỳ ngạc nhiê khoảng thời gian trước tôi vừa mới về nước, ạ trong nước vẫn còn chưa chuẩn bị tốt, vì thế lần này có thể được đề cử là tôi đã rất vui, nhưng không ngờ được là còn đoạt giải.”

“Cảm ơn sự chăm sóc mà đạo diễn Nghiêm Kha dành cho tôi, cảm ơn Quốc tế Tinh Hoàng, cảm ơn người quản lý của tôi, cảm ơn ekip của ‘Âm thanh hoa nở, ngoài ra, tôi còn muốn cảm ơn một người.”

“Đó chính là Tô Lạc Ly”

Máy quay lập tức quay tới trước mặt Tô Lạc Ly.

“Tôi và Tô Lạc Ly là cùng lớp, cảm ơn cô đã làm bài tập cho tôi những năm qua…”

Toàn hội trường cười ầm ầm!

“Cảm ơn thịt kho tàu cô đã nấu cho tôi những năm qua…

Toàn hội trường lại cười to lần nữa.

“Đồng thời cũng cảm ơn sự chăm sóc và bắt nạt mà cô dành cho tôi khi ở đoàn phim, mới có thể giúp tôi đoạt được giải thưởng ngày hôm nay, cảm ơn, cảm ơn mọi người!”

Mục Nhiễm Tranh giơ chiếc cúp của mình lên, rồi đi xuống sân khấu.

Anh đoạt giải, đương nhiên cũng sẽ cướp đi đầu báo ngày mai, trong lời cảm ơn của anh, cũng kéo thêm Tô Lạc Ly vào, vì thế, đầu báo ngày mai, cho dù có thế nào, cũng sẽ có Tô Lạc Ly.

Đám phóng viên giỏi bắt chữ, chắc chắn sẽ moi móc trong lời cảm ơn khi đoạt giải của Mục Nhiễm Tranh.

Diễn xuất của Tô Lạc Ly rất tốt.

Tay nghề nấu ăn của Tô Lạc Ly khá tốt.

Tô Lạc Ly cực kỳ chăm chỉ khi ở trường.

Quan hệ của Tô Lạc Ly và Mục Nhiễm Tranh rất tốt.

Có những thứ này, Tô Lạc Ly đã có hình tượng rồi.

Mục Nhiễm Tranh cầm cúp, ngồi về chỗ của mình.

“Cầm xa một chút, đừng khoe khoang với tôi”” Tô Lạc Ly lườm anh.

“Cô yên tâm, tôi cũng đoạt giả thể. Định luật này đã bị phá vỡ rồi chắc chắn cô cũng có “Vì thế anh tin vào kỳ tích, một bộ phim điện ảnh có phòng vé cao, còn có thể nâng lên cả ảnh đế và ảnh hậu?”

Giọng nói của Tô Lạc Ly vẫn cực kỳ bình tĩnh như trước.

Sắc mặt Mục Nhiễm Tranh liền tái xanh.

Đúng thế, trong bộ phim điện ảnh có phòng vé cao, anh có thể đoạt giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất đã là một kỳ tích, lẽ nào bộ phim này còn có kỳ tích thứ hai sao?

Vì anh đã đoạt giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất, vì thế Tô Lạc Ly càng không thể đoạt được giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất.

Khoảnh khắc khi Mục Nhiễm Tranh đoạt giải, thật ra rất nhiều người đều thở phào nhẹ nhõm.

Trong những người đó có Tô Nhược Vân.

Mặc dù La Thần nói với cô ta về định luật phòng vé và đoạt giải, tỉ lệ cô ta đoạt giải không cao, dù sao phòng vé của “Niết bàn” cũng không tính là thấp.

Thế nhưng, tỉ lệ đoạt giải của cô ta còn cao hơn Tô Lạc Ly, hiện giờ Mục Nhiễm Tranh đã đoạt giải, tỉ lệ đoạt giải của Tô Lạc Ly lại càng thấp hơn.

Cô ta vừa ra mắt không lâu, năm đầu tiên tham gia mà không đoạt giải cũng không sao.

Chỉ cần người đoạt giải không phải là Tô Lạc Ly, là ai cũng không sao cả.

“Được rồi, hiện giờ chúng ta sẽ đến với giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của giải Ngân Tượng lần này, những người được đề cửa Trên màn hình lớn lại bát đầu chiếu lên những cảnh quay nổi bật của tất cả các diễn viên được đề cử.

Lúc này, Tô Lạc Ly rất thoải mái.

Đương nhiên Tiêu Mạch Nhiên rất căng thẳng, nhưng Ôn Khanh Mộ ở bên cạnh cô ta, biểu cảm của cô ta cũng thoải mái tự nhiên hơn một chút.

Tôn Vũ Anh mang khí khái như một vị tướng, trên mặt là nụ cười bình tĩnh thong dong, máy quay dừng lại trên người cô ta lâu nhất.

Nhiễm Băng nhìn có vẻ nghiêm túc.

Tô Nhược Vân và Mộ Dung Dịch đang nói thầm gì đó.

“Xem ra mọi người đều rất căng thẳng, độ cạnh tranh của giải nữ diễn viên chính xuất sác nhất lần này cực kỳ lớn, ban thẩm định của chúng tôi đã thảo luận rất kịch liệt mới có thể chọn ra.”

“Người đoạt giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất giải Ngân Tượng lần này chính là…”

Trời ạ! Căng thẳng quát
 
Chương 217: Chuyện đột nhiên xảy ra, toàn hội trường cực kỳ ngạc nhiên


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



"Tô Lạc Ly!" Khi nghe thấy tên của Tô Lạc Ly, cả hội trường trước tiên là sững sờ, sau đó là rộ lên tiếng vỗ tay âm ïI Sao có thể lại là Tô Lạc Ly chứ? Về định luật phòng vé và đoạt giải, người trong giới đều biết.

Vừa rồi Mục Nhiễm Tranh đoạt giải, đã coi như là một kỳ tích, sao kỳ tích có thể xảy ra hai lần chứ? Sắc mặt Tôn Vũ Anh đã đen như đáy nồi! Cô ta nghĩ thế nào cũng không ngờ người bị cô ta châm chọc ở phía sau khán đài

- Tô Lạc Ly lại là người đoạt giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất lần này! Sắc mặt Nhiễm Băng cũng không quá dễ nhìn, hai đàn chị lai thua một người mới, quả thật là hơi mất mặt, may là ở đây người có vai vế cao nhất là Tôn Vũ Anh, cô ta cũng không coi là người mất mặt nhất.

Sắc mặt Tiêu Mạch Nhiên cũng rất khó CoI.

Diễn viên không muốn đoạt giải thì không phải là diễn viên tốt, lân này cô ta được vào vòng trong, đương nhiên là cũng muốn đoạt giải.

Mặc dù cô ta cổ vũ Tô Lạc Ly ở phía sau khán đài, nhưng trong lòng cô ta vẫn hy vọng giải thưởng này thuộc về chính mình, dù sao mỗi người đều tư lợi.

Tô Nhược Vân tức đến nghiến răng nghiến lợi, chuyện này sao có thể chứ? Là ai không được? Nhưng cứ phải là Tô Lạc Ly! Mộ Dung Dịch ở bên cạnh cũng không nhịn được mà khẽ giương khóe miệng.

Anh ta biết, cô luôn không kém.

Còn Ôn Khanh Mộ ngồi bên cạnh Tiêu Mạch Nhiên, trực tiếp bật cười.

Không hổ là người phụ nữ của anh! Khoảnh khắc này đương nhiên là anh cũng tự hào.

Tiêu Mạch Nhiên cười gượng gạo.

"Em đã nói mà, diễn xuất của Lạc Ly rất tốt, cô ấy đoạt giải, đương nhiên là không có gì để nghi ngờ”

"Đó là đương nhiên!" Ôn Khanh Mộ mặt mày rạng rỡ.

Vì tiếng vỗ tay ở toàn hội trường rất lớn, Tiêu Mạch Nhiên không hề nghe rõ lời Ôn Khanh Mộ nói.

“Anh vừa nói gì cơ?”

Ôn Khanh Mộ giống như đổi mặt, lập tức thu lại nụ cười, bắt đầu nghiêm mặt lại.

"Tôi nói là ban thẩm định mù rồi!" Tiêu Mạch Nhiên sững sờ, vì sao Ôn Khanh Mộ lại có thành kiến với Tô Lạc Ly như thế? Cho dù là cô đã đoạt giải để chứng minh bản thân, Ôn Khanh Mộ vẫn coi thường côi Xem ra nếu cô muốn nâng đỡ Tô Lạc Ly, còn cần tốn nhiều công sức.

Tiêu Mạch Nhiên an ủi chính mình, Tô Lạc Ly đoạt giải là chuyện tốt, nói rõ thời gian cô ta rời khỏi Tỉnh Hoàng, lại gần hơn một bước.

Bản thân Tô Lạc Ly cũng ngây người! Vì đã chuẩn bị sẵn tinh thần là giải thưởng này không đến lượt mình, đột nhiên bị gọi tên, cả người cô ngây ngốc! Cô ôm miệng, không nói được gì, không hề động đậy, nhìn như bị đóng băng.

Người hưng phấn nhất không phải là ai khác, mà chính là Mục Nhiễm Tranh.

"Cô ngốc rồi à? Mau lên nhận giải đi, bằng không người khác nhận mất giờ!" Mục Nhiễm Tranh trêu chọc ở bên cạnh.

Mục Nhiễm Tranh thấy Tô Lạc Ly không có phản ứng gì, vỗ đầu cô.

Lúc này Tô Lạc Ly mới tỉnh táo trở lại.

"Thật sự là tôi sao?”

Thậm chí cô còn không dám tin tưởng, nghi ngờ là mình đang nghe nhầm.

"Nói thừa, bằng không thì là ai?" Lúc này, có nhân viên đưa micro tới, Mục Nhiễm Tranh lập tức nhận lấy.

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


- ------------------------
 
Chương 218: Lại gặp chuyện


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Màn cầu hôn đột ngột tại hội trường thoáng cái liền khiến cả lễ trao giải bùng cháy! Giản Ngọc mặc vest dáng vẻ lịch sự, mặc dù là một khuôn mặt xa lạ, nhưng tất cả mọi người ở hội trường đều đoán được, cánh cửa màu bạc mở ra, âm nhạc vang lên, đây hiển nhiên là đã được sắp xếp từ trước.

Người này nhất định là người có bối cảnh địa vị, bằng không sao có thể vào được hội trường, đồng thời còn có thể khiến nhân viên của lễ trao giải sắp xếp tất cả những thứ này? Vì thế chuyện này đã được tính toán từ trước, chỉ là muốn cho Tô Lạc Ly một ngạc nhiên bất ngờ thôi.

Còn người đàn ông lạ mặt trước mắt này, nói không chừng là ông chủ của công ty nào đó.

"Đồng ý! Đồng ý!" Đột nhiên có người bắt đầu vỗ tay, đồng thời hét to "đồng ý"! Sau đó, gân như tất cả mọi người đều tham gia, hội trường toàn là tiếng vỗ tay theo nhịp điệu, và tiếng hô "đồng ý" đều tăm tắp! Mục Nhiễm Tranh nhìn mà mặt mày ngơ ngác! Vậy mà lại có người cầu hôn Tô Lạc Ly, người đàn ông này anh lại còn chưa từng gặp, cũng chưa từng nghe thấy Tô Lạc Ly nhắc tới.

Có phải Tô Lạc Ly quá không nghĩa khí rồi không? Không ngờ tình địch của anh lại nhiều như thết Ôn Khanh Mộ cũng cực kỳ ngạc nhiên, vậy mà lại có người cầu hôn vợ anh ngay khi vợ anh vừa nhận được chiếc cúp ảnh hậu! Lẽ nào đây không phải là chuyện anh nên làm sao? Ôn Khanh Mộ hối hận đến xanh ruột! Sắc mặt Mộ Dung Dịch cực kỳ khó coi, từ lúc nào Tô Lạc Ly đã có người bạn trai có thể cầu hôn được rồi? Tô Lạc Ly đứng trên sân khấu mới là người khó xử nhất! Giản Ngọc đột nhiên xuất hiện, lại còn cầu hôn côi Ánh mắt ngạc nhiên của cô dừng lại trên khuôn mặt mang theo nụ cười của Giản Ngọc.

Tất cả máy quay đã nhắm quay vào hai người! Chỉ chờ Tô Lạc Ly gật đầu! Tiếng vỗ tay và tiếng hô "đồng ý" ở hội trường đều tăm tắp, hơn nữa hiển nhiên ngày càng nhanh hơn, giống như đang đẩy tiết tấu mọi chuyện lên nhanh hơn vậy.

Tô Lạc Ly, nếu cô dám đồng ý...

Ánh mắt của Ôn Khanh Mộ sáng quảc, khoảnh khắc này, tay nắm chặt thành quyền, gân xanh nổi lên.

Nếu Tô Lạc Ly thật sự dám đồng ý, anh không dám đảm bảo mình sẽ không giết côI Tô Lạc Ly bất đắc dĩ nhìn Giản Ngọc, như này không phải là làm khó cô sao? Rõ ràng biết rằng cô đã kết hôn rồi! Cô là một người đã có gia đình, sao có thể đồng ý lời cầu hôn của một người khác chứ? Tô Lạc Ly không biết nói gì, cô giống như lính đào ngũ, xách váy, vội vàng hoảng hốt chạy đi!
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


- ------------------------
 
Chương 219: Trong màn đêm, một đám hỗn loạn


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Dù sao bên này cũng không có đèn, đám phóng viên cũng khá đông, cho dù bảo vệ có bảo vệ Tô Lạc Ly hơn nữa, nhưng trong đêm tối, bọn họ cũng không phân biệt được ai với ai.

Tô Lạc Ly đã bị giẫm vài cái lên chân, đầu cũng đập vài lần vào máy quay hay cánh tay ai đó.

May là trước khi đi ra cô đã thay đồ, bảng không xách váy lại càng không tiện.

Chuyện giẫm đạp lên nhau, mặc dù không thường thấy, nhưng cũng không phải là không có.

Giống như tình hình hiện giờ là dễ dàng xảy ra chuyện giảm đạp lên nhau nhất, vì thế, Tô Lạc Ly luôn cố giữ cho mình đứng im, một khi bị đẩy ngã hay thế nào, liền không thể tránh khỏi bị thương, thậm chí là chết.

“Mọi người đừng chen nữa! Đừng chen nữa”

“Giày của tôi đâu? Ai giẫm mất giày của tôi “Đụng vào đầu tôi rồi!”

Tiếng nói liên miên không ngớt, thế nhưng, đám phóng viên vẫn không chịu từ bỏ cơ hội phỏng vấn Tô Lạc Ly.

Dù sao lập tức lấy được tư liệu, mới là chân thật nhất, bọn họ quay về nhất định sẽ tìm ekip truyền thông, sẽ có giải thích hợp lý về chuyện ngày hôm nay.

Hiện trường rất hỗn loạn.

Vì Tô Lạc Ly đi ra từ lối ra bí mật, lại bị đám phóng viên chặn kín, vì thế các ngôi sao khác, lập tức đi ra từ cửa ra khác.

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


Tô Lạc Ly đứng trước cửa xe, có thể cảm nhận được, bầu không khí đè nén u ám bên trong khoang xe!

Người đàn ông nào đó đang ngồi trong xe.

“Bạn đi cùng của tôi thì sao?

Tô Lạc Ly không lập tức lên xe, mà quay lại hỏi người kia một câu sẽ “Phu nhân yên tâm, người của chúng t đưa họ ra ngoài, sau đó sắp xếp tử tế: “Vậy thì tốt”

Tô Lạc Ly cúi đầu, lúc này mới vào trong xe.

Cửa xe đóng lại, xe bắt đâu nổ máy.

Cô ổn định lại tâm trạng của mình, nhìn về phía Ôn Khanh Mộ.

Ôn Khanh Mộ nhìn thẳng về phía trước, không thấy rõ biểu cảm trên mặt, nhưng không hề có ý định để ý đến cô.

Tô Lạc Ly cũng không nói gì Một lúc sau, điện thoại của Tô Lạc Ly reo lên, là Từ Tinh Như gọi.

“Lạc Ly, em ở đâu?”

“Chị Tinh Như, em đang trên đường về nhà, chị thế nào rồi?”

“Chị và Uy Nhiên đã được đưa đến nơi an toàn, hiện giờ đang chuẩn bị về nhà, là ai cứu chúng ta chứ?”

Tô Lạc Ly liếc nhìn Ôn Khanh Mộ ở bên cạnh “Hình như là sếp Dạ”

“Ừ, thì ra là thế, lần này chắc là sẽ có tin lớn đấy, sau khi về nhà chị phải thảo luận kỹ lưỡng với ekip truyền thông, còn phải xin với sếp Dạ, mấy ngày này em phải ở yên trong nhà đừng ra ngoài, có tin gì chị sẽ báo cho em.”

“Vâng.”

Ngất máy, Tô Lạc Ly nắm chặt điện thoại của mình, lại nhìn Ôn Khanh Mộ.

Ôn Khanh Mộ trước giờ luôn không thích Giản Ngọc, lần này Giản Ngọc lại tỏ tình với cô trước mặt nhiều người như thế, hơn nữa còn là hiện trường phát trực tiếp.

Chắc chẩn người đàn ông này sẽ cáu um lên.

Nhưng đến giờ anh vẫn chưa bộc phát!

“Tôi không biết hôm nay anh ấy sẽ cầu hôn, sau lần trước tôi và anh ấy không còn liên lạc gì nữa..”

Giọng nói của Tô Lạc Ly rất nhỏ, hôm nay: quả thật cô rất mệt.

Ôn Khanh Mộ chỉ cười lạnh một tiếng, không đáp lời.

‘Vốn dĩ Tô Lạc Ly còn định giải thích một chút, dù sao cô cũng là phụ nữ đã có chồng, nên giải thích.

Nhưng nghe thấy tiếng cười lạnh này của Ôn Khanh Mộ, cô bỗng không muốn nói gì nữa Đã đến lúc này rồi, lẽ nào không phải anh nên đứng ra sao?

Anh trực tiếp đứng ở hiện trường, nói với Giản Ngọc, nói với tất cả mọi người, Tô Lạc.

Ly và vợ của anh, tất cả chuyện khác liền đã được giải quyết.

Mặc dù Tô Lạc Ly không hề muốn công khai quan hệ của cô với Ôn Khanh Mộ.

Nhưng trong tình huống khẩn cấp như kia, nếu Ôn Khanh Mộ công khai, cô cũng không có ý kiến gì Nhưng người đàn ông này lại không làm thết Lẽ nào anh đã quyết định ly hôn rồi? Thấy anh và Tiêu Mạch Nhiên qua lại thân mật như thế.

Tô Lạc Ly quay mặt sang một bên.

Vậy mọi người đều không cần nói gì nữa.

Không khí trong khoang xe cực kỳ cứng ngắc.

Lúc đầu Tô Lạc Ly còn nói chuyện, hiện giờ lại không nói nữa, điều này khiến sự tức giận của Ôn Khanh Mộ cũng lên đến đỉnh điểm.

Một câu không bi: nữa, đây chính là một câu không liên lạc ải thích sao?

Lẽ nào người phụ nữ này thật sự định đồng ý lời cầu hôn của Giản Ngọc?

Ôn Khanh Mộ càng nghĩ càng tức.

Xe dừng lại, thì ra là đã đến khu Rainbow.

Ôn Khanh Mộ xuống xe trước, Tô Lạc Ly xuống xe ở cửa còn lại.

Tô Lạc Ly đang định chỉnh lại quần áo, một lực rất lớn nắm lấy cổ tay cô, trực tiếp kéo cô vào nhà.

“Qua đây cho tôi!” Anh gầm lên.

Tô Lạc Ly cảm thấy hình như cổ tay mình sắp bị bóp vụn “Anh làm gì thế, Ôn Khanh Mộ! Buông tôi ra!” Tô Lạc Ly giãng co.

Ôn Khanh Mộ kéo thẳng Tô Lạc Ly vào phòng khách.

Dì Phương thấy anh quay về, lập tức cầm bức thư đưa tới.

“Ông chủ Ôn Khanh Mộ không nhìn bà, lập tức quát một tiếng: “Cút!”

Tiếng quát này khiến dì Phương giật mình.

Lại nhìn hai người này, hình như không đúng lắm.

“Anh buông tôi ra, có gì từ từ nói!”

“Tôi cho cô cơ hội nói tử tế, là tự cô không cần!”

Tô Lạc Ly sững sờ, trong xe không nói tiếng nào, lẽ nào đây là cơ hội cho cô nói tử tế mà anh nói sao?

Khi Tô Lạc Ly không đi nữa, Ôn Khanh Mộ trực tiếp cúi người, vác cô lên, đi về phía phòng ngủ.

Tô Lạc Ly tay đấm chân đá, nhưng không ăn thua gì với người đàn ông này.

Đến phòng ngủ, Ôn Khanh Mộ lấy chân đạp cửa, đang tức giận, vậy mà lại đạp cửa thủng một lỗ!

Ôn Khanh Mộ trực tiếp ném Tô Lạc Ly lên giường!

May là giường khá mềm.

Tô Lạc Ly lập tức ngồi dậy.

“Ôn Khanh Mộ, có phải anh điên rồi không?”

“Tôi thấy cô điên rồi mới đúng, cô có biết cô đã kết hôn với tôi rồi không! lại còn dám quyến rũ đàn ông! Vậy mà lại còn cầu hôn trước mặt bao nhiêu người, tôi thấy người điên rồi là cô mới đúng!”

“Cái gì gọi là quyến rũ đàn ông chứ? Có cần nói khó nghe thế không?”

Trong mắt Tô Lạc Ly, hai người này quả thật là không thể thuyết phục nổi!

“Đây đã là lời dễ nghe nhất mà tôi nghĩ ra rồi! Tô Lạc Ly, cô là người phụ nữ của tôi!”

Thật ra, trong lòng Tô Lạc Ly cũng đang bực!

Chỉ cho quan châu đốt lửa, không cho dân chúng đốt đèn, anh ở bên ngoài, trái ôm phải ấp! Cô thì đến một người theo đuổi cũng không “Không phải anh cũng thế sao, tối nay anh ngồi cùng Tiêu Mạch Nhiên, là có ý gì?”

“Nói như thế, cô thừa nhận rồi?”

Lúc này Ôn Khanh Mộ đã cực kỳ tức giận.

Chỉ nghe “soạt” một tiếng, tiếng cởi thất lưng!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom