Dịch Full Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 180: Vậy Mà Lại Yêu Cô


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nghe thấy tên của Tô Lạc Ly, mặt Tô Nhược Vân liên như tro tàn! "Vậy mà cô ta còn chưa chết!" Tô Nhược Vân nghiến răng tức giận, nghiến răng ken két.

"Nhược Vân, cô đang nói gì thế? Tô Lạc Ly đang yên lành tử tế, sao lại chết chứ?" La Thần không hề biết những chuyện mà Tô Nhược Vân làm.

Tô Nhược Vân quay mặt sang một bên.

"Không có gì, chỉ là thấy cô ta không vừa mắt!" Vì tức giận, cơ thể Tô Nhược Vân run bần bật, cô ta siết chặt tay thành nắm, gân xanh nổi lên.

Vậy mà cô ta vẫn chưa chết! Vậy mà cô ta vẫn còn sống! Càng đáng giận hơn là, cô ta không bị thương chút nào, bằng không sao có thể quay phim nữa được chứ? Tô Lạc Ly, sao cô cứ chống đối tôi mọi lúc mọi nơi thể, sao cái gì cũng giành với tôi thế? Giành đàn ông với cô ta, giờ con giành vai nữ chính với cô tai "Nhược Vân, cô cũng đừng buồn quá, tên Nghiêm Kha này cứng đầu cứng cổ, không cân tám mươi triệu tiên đâu tư! Lát nữa anh sẽ nói chuyện với công ty, rút lại tám mươi triệu tiền đầu tư! Còn nữa, cũng không phải chỉ có một mình ông ta là đạo diễn, anh lại đi liên hệ cho cô”

Loading...

"Vâng, anh Thần, làm phiền anh rồi”

La Thần an ủi Tô Nhược Vân vài câu rồi rời đi.

Anh ta vừa đi, Tô Nhược Vân liên gọi điện thoại.

"Tôi cân các người giải thích! Tô Lạc Ly không những không chết, hơn nữa còn không hề bị thương! Các người làm việc kiểu gì thế? Cầm tiền rồi, không làm việc, đây chính là quy tắc của Thập Sát Doanh?" Đối phương cũng ngơ ngác.

"Tôi nói cho các người biết, cẩn thận tôi kiện các người, các người đã cầm tiền của tôi rồi đó!" "Haha, cô Tô, cô cứ việc đi kiện là được”

Đối phương trực tiếp ngắt máy.

Tô Nhược Vân tiếp tục gọi, đối phương cũng không nghe nữa.

Loại chuyện này, nói lý là không có cửa, bản chất chính là phạm pháp, đương nhiên Tô Nhược Vân cũng phải ngậm bô hòn làm ngọt.

La Thần ăn cực kỳ vui vẻ ở Quốc tế Nghệ Tân, dù sao anh ta là người quản lý hàng đầu, giờ lại dẫn dắt Tô Nhược Vân, đương nhiên ở Quốc tế Nghệ Tân cũng có tiếng nói, đến lãnh đạo cấp cao các bộ phận cũng không khỏi phải cho anh ta vài phần mặt mũi.

Quốc tế Nghệ Tân nghe lời của La Thân, lập tức rút lại tám mươi triệu tiên vốn.

Chỉ là, cuối cùng Quốc tế Nghệ Tân sẽ hối hận đến xanh ruột.

La Thần cho rằng bớt đi tám mươi triệu tiên đầu tư, chắc chắn Nghiêm Kha sẽ cong mông chạy lại xin lỗi anh ta, đồng thời chọn Tô Nhược Vân làm nữ chính, dù sao, tính cách Nghiêm Kha quái lạ, từng đắc tội không ít nhà đầu tư, ông ta muốn lôi kéo vốn đầu tư, đã khó lại càng thêm khó.

Thế nhưng, sau khi bên này tuyên bố rút vốn, bên phía Nghiêm Kha lại không có

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
 
Chương 181: Mùi Vị Nhớ Nhung


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Liền tù tì năm ngày, Ôn Khanh Mộ không về nhà ăn cơm, thậm chí còn có hai ngày không vê nhà ngủ.

Tô Lạc Ly hỏi anh có phải rất bận không, Ôn Khanh Mộ chỉ bảo ừ.

Nhưng rõ ràng Tô Lạc Ly ngửi thấy mùi rượu trên người anh, còn có mùi nước hoa.

Trong lòng Tô Lạc Ly hiểu rõ, người đàn ông như Ôn Khanh Mộ không thể thiếu việc tiếp khách, trong buổi tiếp khách, uống rượu là rất bình thường, dinh mùi nước hoa càng bình thường hơn.

Vì thế, Tô Lạc Ly cũng không nghĩ nhiều.

Ngày mai cô đã phải tham gia đoàn phim quay phim rồi.

Loading...

"Ngày mai tôi phải theo đoàn quay phim rồi, tối nay làm ít món ngon, cùng nhau ăn bữa cơm nhá?”

Rất lâu sau, Tô Lạc Ly cũng không nhận được tin trả lời của Ôn Khanh Mộ.

Dì Phương đi tới.

"Phu nhân, tối nay cô nấu ăn, hay là tôi nấu?" "À...

Cái đó à.." Đang nói, điện thoại của Tô Lạc Ly reo lên, cô lập tức lấy ra xem.

"Không về ăn đâu, tối có hẹn”

Tô Lạc Ly khẽ thở dài.

"Dì Phương, dì nấu đi, tùy tiện nấu gì đó là được, không muốn ăn”

"Vâng, phu nhân”

Dì Phương thấy được hình như Tô Lạc Ly không vui, từ sau khi ở bệnh viện về, mỗi tối Ôn Khanh Mộ đều về rất sớm, đặc biệt là sau khi Tô Lạc Ly bắt đầu nấu cơm, hai người rất thân mật, nhưng mấy ngày nay, không những Ôn Khanh Mộ không về ăn cơm, tối còn về rất muộn, thậm chí còn có lúc cả đêm không về.

"Phu nhân, ông chủ rất bận, lúc trước khi tôi phục vụ bên hoa viên Crystal, ông chủ đều như này, khi bận liên trực tiếp ở khách sạn, hoặc là dứt khoát ngủ ở phòng làm việc, khoảng thời gian trước, vì chăm sóc cho phu nhân, chắc là cậu ấy tích dồn không ít công việc." "Ừ" Tô Lạc Ly cười với dì Phương, khoảng thời gian trước, vì chăm sóc cô, chắc là anh chậm trễ không ít việc, vì thế, hiện giờ bận cũng có thể hiểu được.

"Phu nhân, đừng để trong lòng" "Tôi biết rồi, dì Phương”

Thế nhưng, Ôn Khanh Mộ lại mãi vẫn chưa về.

Rõ ràng cô đã nói với anh, ngày mai cô phải tham gia đoàn phim, vì sao anh còn chưa quay về chứ? Tối đến, Tô Lạc Ly lại gửi vài tin nhắn cho anh, hỏi anh lúc nào thì vê, kết quả, tin tức như đá chìm đáy biển.

Thậm chí cô còn gọi điện cho anh, anh cũng không nghe máy.

Tức giận, Tô Lạc Ly trực tiếp đi ngủ.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, phát hiện chỗ trống bên cạnh giường không có chút nếp nhăn nào.

Tối qua anh không hề quay về.

Tô Lạc Ly chỉ cảm thấy trong lòng cực kỳ chua xót, cho dù có bận hơn nữa, mai cô phải đi rôi, về nhà một chuyến khó đến thế

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
 
Chương 182: Tình Địch Gặp Nhau


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mặc dù cảnh phim quay ở trong thôn của Tô Lạc Ly không nhiều, thế nhưng, Nghiêm Kha thuộc cung Xử Nữ, ông phát huy hết sức rõ ràng tinh thần của sao Xử Nữ trong bộ phim điện ảnh này.

Quay suốt nửa tháng, lúc này mới quay xong.

Nơi đây cực kỳ hẻo lánh, thậm chí Tô Lạc Ly nghi ngờ, Nghiêm Kha tìm được nơi này như thế nào.

Hơi thở làng quê nông đậm, phong cảnh cũng cực kỳ đẹp đẽ, cảnh đẹp sinh thái tự nhiên rất đẹp.

Các cảnh quay tiếp đó có khả năng phải chuyển sang nơi khác, vì còn chưa hoàn toàn chuẩn bị tốt, lại thêm bên phía nam chính cũng có một vài cảnh phim phải quay riêng lẻ, vì thế, Tô Lạc Ly có thể được nghỉ vài ngày.

Loading...

Quay nửa tháng, thời gian đi đường về lại mất nguyên một ngày.

Về đến nhà, Tô Lạc Ly liền nhắn tin cho Ôn Khanh Mộ.

"Tôi về nhà rồi, giờ đang trên đường, được nghỉ mấy ngày" Tin gửi đi cả nửa ngày, cũng không thấy Ôn Khanh Mộ trả lời.

Đưa Tô Lạc Ly vê nhà an toàn, Lục Ủy Nhiên cũng có thể nghỉ ngơi.

Bãi đỗ xe bên dưới tòa nhà tập đoàn Dark Region Khi nhận được tin nhắn của Tô Lạc Ly, Ôn Khanh Mộ đang chuẩn bị lái xe rời khỏi bãi đỗ xe, anh nhìn dòng chữ trên màn hình, hơi hoảng hốt.

Cô quay về rồi, Ly Ly của anh về nhà rồi.

Ngay lúc này, đang ở nhà.

Nếu anh muốn, tối nay có thể ăn được đồ ăn cô nấu, và có thể ôm cơ thể ấm áp của cô đi ngủ, hơn nữa còn có thể nghỉ ngơi cùng cô.

Bỗng nhiên, một chiếc xe phóng nhanh tới.

"Chủ tịch Ôn, cẩn thận!" Lục Uy Nhiên hét lên, trực tiếp nhào tới, đẩy Ôn Khanh Mộ sang một bên.

Chỉ hoảng sợ chứ không có gì nguy hiểm.

Ôn Khanh Mộ ngước mắt nhìn Lục Uy Nhiên.

Lục Uy Nhiên mỉm cười.

"Chủ tịch Ôn, ngài không sao chứ?" Ôn Khanh Mộ nhíu mày: "Sao cô lại ở đây?" "Tôi đưa phu nhân về nhà an toàn, phu nhân cho tôi nghỉ phép, tôi nghĩ nên đến nói với chủ tịch Ôn một tiếng, dù sao, chủ tịch Ôn mới là cấp trên của tôi, bảo vệ chủ tịch Ôn cũng là trách nhiệm của tôi."

Ôn Khanh Mộ cười lạnh.

"Người cô cần bảo vệ là Tô Lạc Ly, đừng quên trách nhiệm của mình là gì, ngoài ra, tôi không cần sự bảo vệ của cô”

Giọng nói của Ôn Khanh Mộ không mang theo chút độ ấm nào, nói xong liên mở cửa xe, ngồi lên xe, lái xe rời đi.

Lục Uy Nhiên đứng im tại chỗ, nắm chặt bàn tay.

Sao người đàn ông này lại không biết điêu như thế chứ? Vừa rồi rõ ràng cô ta đã cứu anh, anh không nói tiếng cảm ơn thì thôi, ngược lại còn nói ra lời như vậy.

Điều khiến Lục Uy Nhiên thấy kỳ lạ là, 
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
 
Chương 183


“Ồ, thế ạ?”

“Ừ, chị vào nghề sớm, trước kia luôn bán mạng mà làm, giờ sức khỏe ngày càng kém, khuôn mặt của tuổi hai mươi, cơ thể của tuổi bốn mươi.”

Tiêu Mạch Nhiên lắc đầu cười khổ, nắm lấy tay Tô Lạc Ly, vỗ nhẹ.

“Lạc Ly, chị nhìn em, liền giống như nhìn thấy chị năm đó, chúng ta là dị iên, ăn không ngon, ngủ không yên, thời gian nghỉ ngi cũng không điều độ, hiện giờ sự ˆ nghiệp của em đang đi lên, nhất định phải chú ý sức: khỏe, không được liều mình, hiểu chưa?”

Tô Lạc Ly gật đầu.

“Vâng, đúng rồi, lần trước khi quay ‘Yên hồng thiên hạ’, hình như thấy em bị đau bụng kinh, đúng không?”

“Vâng, kỳ kinh của em luôn không chuẩn, cứ luôn bị trễ, đau bụng kinh rất ghê gớm.”

“Chị quen bác sĩ Chung – Chung Vũ Lăng của khoa phụ sản bệnh Q.M, cô ấy khá giỏi về mảng này, lúc khác chị hẹn cô ấy giúp em, đi khám xem?”

Bệnh viện Q.M, Chung Vũ Lăng…

Nghe thấy tên người này, Tô Lạc Ly càng thêm sững sờ.

Hình như bác sĩ khám cho cô lần trước họ Chung, lúc đấy cô còn không để ý, chỉ liếc qua bảng tên của bác sĩ.

Thì ra Tiêu Mạch Nhiên cũng quen.

Trình độ y tế của bệnh viện Q.M nằm trong top đầu trong nước, mặc dù chỉ là một bệnh viện tư nhân.

Nghe nói, có thể hẹn được chuyên gia của bệnh viện Q.M, đó là chuyện vô cùng khó khăn.

Tiêu Mạch Nhiên lại có thể hẹn được dễ dàng như thế có thể thấy cô ta có đặc quyền ở bệnh viện Q.M.

“Được ạ, một thời gian nữa em liên lạc với chị nha, gần đây hơi bận.”

“Cũng được, lúc nào em có thời gian thì nói với chị, chị hẹn giúp em, có vấn đề gì còn có thể chữa trị cho sớm, kiểm tra một chút thì tốt hơn.”

Loading...

Tô Lạc Ly gật đầu.

Cô nào có cần đi tìm Chung Vũ Lăng chứ, cô đã từng kiểm tra ở chỗ Chung Vũ Lăng, nhưng cũng không có bệnh gì.

Sau đó, hai người nói vài chuyện khi quay phim, Tiêu Mạch Nhiên cũng không hề giữ lại gì, truyền cho Tô Lạc Ly một chút kinh nghiệm.

Đối mặt với Tiêu Mạch Nhiên như này, Tô Lạc Ly thật sự không thể nào tưởng tượng nổi, cô ta chính là kẻ thứ ba.

Thậm chí cô còn nghỉ ngờ, có khi nào bản thân là người thứ ba chen vào giữa bọn họ không?

Quá trình quay Chương trình cực kỳ thuận lợi.

‘Vốn dĩ Tiêu Mạch Nhiên và Tô Lạc Ly cùng nhau tham gia Chương trình, mặc dù Tô Lạc Ly nổi tiếng rất nhanh nhờ “Âm thanh hoa nở”, nhưng suy cho cùng Tiêu Mạch Nhiên cũng là đàn chị, hơn nữa còn là ảnh hậu.

Trong Chương trình, đương nhiên cũng coi Tiêu Mạch Nhiên là trung tâm.

Thế nhưng, Tiêu Mạch Nhiên lại không ngừng cho Tô Lạc Ly cơ hội “Tôi và Lạc Ly vừa gặp mà như đã quen, lúc trước còn cùng nhau quay phim, Lạc Ly là người mới, cực kỳ lễ phép, cũng cực kỳ khiêm tốn học hỏi, điều này khiến tôi cực kỳ thích”

“Diễn xuất của em ấy rất tốt, có chỗ tôi cũng không chắc diễn tốt, nhưng biểu hiện của em ấy khiến tôi rất ngạc nhiên.”

Người dẫn Chương trình có ý giúp Tiêu Mạch Nhiên được nói chuyện và lên sóng nhiều hơn, nhưng Tiêu Mạch Nhiên lại khéo léo ném cho Tô Lạc Ly.

“Vấn đề này, tôi cảm thấy nên để Lạc Ly trả lời thì hay hơn”

“Lạc Ly, em nói xem?”

Ý cất nhắc này, tất cả mọi người đều thấy được.

Sau khi quay xong, Tiêu Mạch Nhiên và Tô Lạc Ly cùng nhau về hậu trường, tẩy trang, rồi chuẩn bị rời đi.

Hạ Liên vội vàng lấy cho Tiêu Mạch Nhiên một chiếc áo khoác.

“Chị Mạch Nhiên, bên ngoài đổ mưa, rất lạnh”

“Mưa rồi?”

“Vâng ạ, mưa cuối thu lạnh lắm, mau mặc thêm áo vào, đừng để bị cảm, chắc là sau trận mưa này, mùa đông sẽ đến”

Tô Lạc Ly nhìn ra ngoài cửa sổ, thật sự là mưa rồi, hơn nữa còn mưa rất to, từ cửa sổ đã có thể cảm nhận được mưa ở bên ngoài lạnh đến thế nào.

Tiêu Mạch Nhiên nhìn Tô Lạc Ly.

“Lạc Ly, cái áo này em cầm đi, giờ em đang quay phim, không thể để bị ốm được”

Nói rồi, Tiêu Mạch Nhiên cởi chiếc áo khoác mà Hạ Liên đưa cho cô ta xuống.

“Ôi..” Hạ Liên cũng không có cách nào ngăn cản, đối xử với Tô Lạc Ly như này không khỏi tốt quá rồi sao?

“Chị Mạch Nhiên, như này không được!” Tô Lạc Ly vội vàng thoái thác.

“Không sao, chị có xe, ra khỏi cửa thì lên xe, hơn nữa giờ chị đang nghỉ phép, cho dù thật sự có bị cảm cũng không sao cả, nhưng em thì khác, mau mặc đi!”

Tiêu Mạch Nhiên kiên quyết khoác áo lên người Tô Lạc Ly.

“Vậy thì em cảm ơn chị, chị Mạch Nhiên”

“Khách sáo với chị làm gì chứ? Chúng ta ra ngoài đi”

Hai người cùng nhau đi ra ngoài cửa, Hạ Liên đi theo phía sau.

Tối nay Ôn Khanh Mộ biết lịch trình của Tô Lạc Ly, ra khỏi công ty thì phát hiện trời đổ mưa.

Anh lập tức gọi điện cho lão Trần.

“Lão Trần, phu nhân có bảo chú đến đón cô ấy không?”

“Không ạ, chủ tịch Ôn, vợ tôi có thai, gần đây sắp sinh rồi, phu nhân nói gần đây không cần dùng xe, vì thế…”

“Ừ, tôi biết rồi”

Ôn Khanh Mộ ngắt máy, lòng thương của người phụ nữ này nhiều đến mức nào chứ, đối với người làm trong nhà cũng tốt, đối với tài xế lão Trần cũng tốt, bảo cho nghỉ phép là liền cho nghỉ phép.

Buổi chiều, trời còn thoáng đãng, chắc là cô cũng không mang ô, cũng không mặc thêm quần áo dày một chút.

Sức khoẻ của người phụ nữ này không tốt, không thể dầm mưa.

Nghĩ như thế, Ôn Khanh Mộ về nhà một chuyến trước, cầm theo chiếc áo khoác dày một chút, sau đó lái xe đi tới đài truyền hình.

Trong lòng anh luôn thầm nhủ, đã lạnh nhạt với Tô Lạc Ly lâu rồi, anh chỉ đi đón cô, đến lúc đó đưa cô về nhà, tiếp tục lạnh nhạt với cô, thuận tiện mắng cho cô một trận, làm phiền anh phải đến đón cô.

Cách này chắc là không có sơ sót gì.

Nhưng anh không thể ngờ được là, Tô Lạc Ly và Tiêu Mạch Nhiên quay Chương trình cùng nhau!

Tô Lạc Ly và Tiêu Mạch Nhiên đi tới ngoài cửa đài truyền hình.

Khi đang chuẩn bị chào tạm biệt, một chiếc La-Ferrari dừng trước cửa.

Chiếc La-Ferrari kia, Tô Lạc Ly không thể quen thuộc hơn được nữa!

Thấy Ôn Khanh Mộ lái xe tới, lúc đó Tô Lạc Ly liền nở nụ cười xán lạn.

Xem ra trong lòng người đàn ông này vẫn có cô.

Ngay lúc này, Tiêu Mạch Nhiên hưng phấn vẫy tay về phía Ôn Khanh Mộ.

Bao năm nay làm bạn với Ôn Khanh Mộ, Tiêu Mạch Nhiên không thể không nhận ra xe của anh!

Cô ta lập tức xoay người nói với Tô Lạc Ly: “Lạc Ly, bạn của chị đến đón chị rồi, vậy chị đi trước nhé”

Nụ cười của Tô Lạc Ly cứng lại.

Không phải Ôn Khanh Mộ đến đón cô sao?

Anh đến đón Tiêu Mạch Nhiên?

Tiêu Mạch Nhiên nói xong liền xông vào trong màn mưa, chạy thẳng về phía chiếc xe, thành thục mở cửa xe, ngồi vào vị trí ghế phụ lái.

Hạ Liên mím môi cười.

“Thật sự là trời sinh một cặp, Tô Lạc Ly, cô cũng thấy rồi, đừng nói lung tung nhé”

Nói xong, Hạ Liên ngồi lên chiếc xe mà công ty điều tới đón Tiêu Mạch Nhiên, rời đi.

Tô Lạc Ly đứng im tại chỗ, đầu óc trống rỗng.

Cô cứ trơ mắt nhìn Ôn Khanh Mộ đón Tiêu Mạch Nhiên, không nói được lời nào!

Chiếc xe cách cô rất gần, cô thấy Ôn Khanh Mộ liếc nhìn cô, ánh mắt kia lạnh như nước mưa lúc này.

Cô mới là vợ của anh!

Vậy mà trước mặt cô, anh đón một người phụ nữ khác.

Lúc này Tô Lạc Ly rất muốn khóc, nhưng miệng cô như bị bịt kín, không nói được cái gì.

Đây là lần đầu tiên, cô có cảm giác như này.

Trong chiếc La-Ferrari Tiêu Mạch Nhiên cầm chiếc áo trên ghế phụ lái, đắp lên người mình.
 
Chương 184


Chiếc áo khoác ngoài này màu xanh nước biển, cô nhìn qua, rõ ràng nhỏ hơn một cỡ so với áo của mình.

Thế nhưng, khóe miệng Tiêu Mạch Nhiên vẫn giương lên, trong lòng vui mừng.

Đàn ông không hiểu kích cỡ của phụ nữ, cũng không phải là chuyện to tát gì.

Anh có thể nhớ mà đến đón cô, thuận tiện mang theo nói rõ là anh rất có lòng rồi!..

Ôn Khanh Mộ liếc ñhìn Tiêu Mạch Nhiên, không nói gì.

Anh cũng không ngờ sẽ gặp Tiêu Mạch Nhiên ở đây, Tiêu Mạch Nhiên lại không biết quan hệ của anh và Tô Lạc Ly, nhìn thấy xe của mình, đương nhiên liền cho rằng anh đến đón cô ta.

Loại chuyện này, anh cũng không tiện từ chối, vì thế, liên tương kế tựu kế.

Anh lạnh nhạt Tô Lạc Ly lâu như vậy, dường như cô còn chưa ý thức được vấn đề, không bằng mượn cơ hội này, để tự cô buông tay.

Thế nhưng, bên ngoài mưa to như này…

Ôn Khanh Mộ lái xe đến trước cửa một quán McDonald.

“Cô ngồi trong xe một lát, tôi vào nhà vệ sinh.”

Không chờ Tiêu Mạch Nhiên phản ứng lại, Ôn Khanh Mộ liền trực tiếp mở cửa xe, đi vào trong màn mưa.

Ôn Khanh Mộ đi vào trong quán McDonald, lấy điện thoại ra gọi điện cho Doãn Cẩn.

“Giờ cậu lập tức lái xe đến cổng đài truyền hình, đón phu nhân về nhà”

“Vâng, Chủ tịch Ôn”

“Ngoài ra, nếu cô ấy hỏi chuyện của Tiêu Mạch Nhiên, thì cậu trả lời như này…”

Gọi xong, Ôn Khanh Mộ rời khỏi quán, quay về xe.

Loading...

Tiêu Mạch Nhiên thấy quần áo của Ôn Khanh Mộ bị ướt, vội vàng lấy giấy thấm trong túi, định lau cho anh.

Ôn Khanh Mộ lập tức nhấc tay lên, ngăn tay cô lại.

Tiêu Mạch Nhiên cũng cảm thấy khó xử, cô quên mất Ôn Khanh Mộ ghét nhất là tiếp xúc thân thể với người khác.

Cửa đài truyền hình Tô Lạc Ly đứng ở cửa rất lâu rất lâu, cảm thấy trái tim mình trống rỗng.

Đây là cửa sau của đài truyền hình, là cửa đi chuyên dùng cho các ngôi sao, vì thế, căn bản không có ai đến.

Tô Lạc Ly nhìn mưa to bên ngoài, gió lạnh vi vu đập vào người, chiếc áo khoác của Tiêu Mạch Nhiên, mặc dù cô mặc hơi rộng, nhưng quần áo của ngôi sao nữ có thể dày đến mức nào chứ?

Thế nhưng, trái tim cô lại càng lạnh hơn.

Thậm chí Tô Lạc Ly cảm thấy bản thân mình rất vô dụng.

Cô nên xông tới, nói thẳng với Tiêu Mạch Nhiên, làm phiền cách chồng tôi xa một chút!

Cô mới là vợ của Ôn Khanh Mộ!

Vì sao lại kém cỏi như thế?

Tô Lạc Ly nghĩ rất lâu, cuối cùng vẫn quyết định bắt taxi về nhà, vợ lão Trần sắp sinh rồi, khoảng thời gian này cô cho chú ấy nghỉ phép, hôm nay sợ là sẽ không có ai đến đón cô.

Cô xông vào màn mưa, đứng bên đường, chuẩn bị bắt xe về nhà.

Nhưng giờ này, rất ít taxi qua lại, mà người cần bắt xe lại rất đông, đương nhiên sẽ rất khó bắt xe, hơn nữa giờ đã muộn thế này rồi.

Cả người Tô Lạc Ly ướt sũng, nhưng vẫn không bát được xe.

Ngay khi cô không biết làm sao, một chiếc xe đỗ trước mặt cô.

Doãn Cẩn mở ô xuống xe: “Phu nhân, mau lên xe đi.”

Tô Lạc Ly vừa ngước mắt liền thấy Doãn Cẩn, giật mình, vì quả thật trời mưa quá to, cô cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp lên xe.

Trên xe bật máy sưởi, không khí ấm áp ập tới, lúc đầu Tô Lạc Ly run cầm cập, dần dần bình tĩnh lại.

“Là… chủ tịch Ôn bảo anh đến đón tôi sao?”

Doãn Cẩn lái xe, cần gạt nước không ngừng lay động.

“Đúng thế, chủ tịch Ôn có việc không đến được, vì thế nên bảo tôi đến”

Tô Lạc Ly nhếch môi cười khổ.

Anh có việc?

Anh đón Tiêu Mạch Nhiên, đương nhiên là có việc không đến được rồi.

Hiện giờ hai người không biết đã anh anh em em ở xó nào rồi?

Cũng chỉ vì hiện giờ cô chiếm mất vị trí Ôn phu nhân trên mặt pháp luật, anh mới để Doãn Cẩn đến đón cô.

Bản thân hết sức quan tâm săn sóc hồng nhan tri kỷ, nhưng vợ thì cho thư ký.

“Khoảng thời gian này anh ấy rất bận sao?” Cuối cùng Tô Lạc Ly cũng có thể tìm được người để hỏi tình hình gần đây của Ôn Khanh Mộ.

Ôn Khanh Mộ có bận hay không, Doãn Cẩn rõ như lòng bàn tay.

“Vẫn ổn, khoảng thời gian này không có chuyện gì quan trọng, mọi thứ đều vận hành như thường, không bận lắm”

Mỗi lần cô nhắn wechat cho anh, anh đều chỉ trả lời một chữ: Bận.

Cô còn cho rằng anh bận đến mức không có thời gian đánh nổi hai chữ cơ, thì ra đều chỉ là tìm cớ mà thôi.

Doãn Cẩn nhìn Tô Lạc Ly qua gương chiếu hậu, thấy dáng vẻ khốn đốn của Tô Lạc Ly, có vài lời anh quả thật không nói ra nổi.

Phu nhân ơi phu nhân, có vài chuyện, cô đừng hỏi nữa nhé?

Vì Ôn Khanh Mộ đã dặn anh cẩn thận, vấn đề gì nên trả lời thế nào.

Hiện giờ anh đang đọc thoại.

“Gần đây có phải anh ấy…”

Doãn Cẩn thật sự quá đau khổ, đây là vấn đề anh không muốn trả lời nhất, nhưng cũng là vấn đề Ôn Khanh Mộ dặn dò kỹ lưỡng nhất!

“…qua lại rất gần gũi với Tiêu Mạch Nhiên không?”

Tô Lạc Ly lấy hết dũng cảm hỏi thành lời.

Đều nói chuyện xấu trong nhà không truyền ra ngoài, thế nhưng, Tô Lạc Ly cảm thấy, Doãn Cẩn hiểu rất rõ chuyện của nhà bọn họ, không có gì không thể nói.

Doãn Cẩn ngây người khá lâu, chuẩn bị cảm xúc của mình.

“Đúng vậy, chủ tịch Ôn và cô Tiêu đã làm bạn nhiều năm rồi: Giọng điệu của Doãn Cẩn rất nhẹ nhàng, dường như đang nói một chuyện cực kỳ bình thường.

Tô Lạc Ly cười lạnh.

Doãn Gẩn nói tiếp: “Phu nhân, người có thân phận như chủ tịch Ôn, có vài ba hồng nhan tri kỷ là chuyện bình thường, phu nhân rộng lượng như vậy, chác là có thể hiểu chứ?”

Vài ba hồng nhan tri kỷ…

Tô Lạc Ly chỉ cảm thấy gió ấm thổi tới, nhưng trên người vẫn rất lạnh.

Cô nên hiểu sao?

Đúng vậy, Ôn Khanh Mộ có thân phận gì chứ, vốn chính là người mà cô không với tới được, cô có thể chiếm lấy thân phận Ôn phu nhân này, vốn đã coi như lạy trời lạy phật rồi, còn hy vọng anh chung tình với một mình cô sao?

Tô Lạc Ly nhếch khóe môi, cố nặn ra nụ cười.

“Đúng thế, đương nhiên là tôi có thể hiểu”

Doãn Cẩn cũng cười, không nói gì.

Lời mà Ôn Khanh Mộ dạy, coi như anh đã nói xong rồi.

Doãn Cẩn đưa Tô Lạc Ly về khu Rainbow, rồi rời đi.

Tô Lạc Ly vừa vào cửa, dì Phương liền ra đón.

“Phu nhân, cô ướt sũng rồi, mau đi thay quần áo, tắm nước ấm đi, tôi đi đun cho cô bát nước gừng”

Tô Lạc Ly ngây ra như khúc gõ, cởi áo khoác ngoài ra.

“Dì Phương, giặt chiếc áo này cẩn thận, đây là của người khác, tôi phải trả lại.”

“Vâng”

Nói xong, Tô Lạc Ly liền lên tầng như một cái xác không hồn.

Ngâm mình trong nước ấm, Tô Lạc Ly cảm thấy cả cơ thể dường như không còn là của chính mình nữa.

Cô không biết vì sao bản thân lại buồn như này.

Lúc đầu đã tính xong rồi, quan hệ với anh chẳng qua là đôi bên đều có nhu cầu, nhưng vì sao thấy anh ở cùng người phụ nữ khác cô lại buồn như thế chứ?

Ở nơi khác, Ôn Khanh Mộ đã đưa Tiêu Mạch Nhiên về nhà.

Biệt thự của Tiêu Mạch Nhiên nằm ở khu Diamond, chẳng qua bất động sản đứng tên cô ta cũng không ít, thời gian ở đây cũng không nhiều.

“Vào trong ngồi lát nhé? Anh vừa dính mưa, vào trong uống cốc nước ấm?” Tiêu Mạch Nhiên vui vẻ mời mọc.
 
Chương 185: Tolacly


Gần đây Mục Nhiễm Tranh cũng ở bên này, mưa như trút nước, anh đang chơi trò chơi trong phòng ngủ của mình, bỗng một cơn gió thổi tới, thổi bay nước mưa lạnh ngắt vào.

Vừa khéo ván này cũng kết thúc.

Anh đứng dậy, chuẩn bị đóng cửa sổ.

“Đm..”

Ở cửa nhà Tiêu Mạch Nhiên lại có người!

Một nam một nữ!

Tính hóng chuyện bẩm sinh, khiến Mục Nhiễm Tranh nhoài người qua cửa sổ, chuẩn bị thăm dò thực hư.

Kết quả…

“Chú?”

Mắt của Mục Nhiễm Tranh vẫn khá tinh, đèn xe vẫn đang sáng, anh nhìn rõ biển số xe, là chiếc La-Ferrari kia của Ôn Khanh Mộ.

“Chú và Tiêu Mạch Nhiên? Chuyện gì thế này?”

Anh lập tức lấy kính viễn vọng nhìn về hướng đó.

Ôn Khanh Mộ không hề muốn vào, mặc dù anh muốn rời khỏi Tô Lạc Ly, nhưng điêu này không có nghĩa là, anh sẽ chọn Tiêu Mạch Nhiên.

Hôm nay hoàn toàn là chuyện ngoài ý muốn.

“Thôi, tôi phải về nhà rồi”“

“Ừ… cũng được, cũng không còn sớm nữa, về nhà nghỉ ngơi sớm đi.”

Ít nhiều Tiêu Mạch Nhiên cũng hơi thất vọng, nhưng hôm nay Ôn Khanh Mộ đã cho cô một bất ngờ lớn như này, cô cũng không mong gì hơn nữa.

“A Khanh, hôm nay thật sự cảm ơn anh”

Loading...

Thật ra, cô không cần có người đón, xe của cô đỗ ở đài truyền hình, nhưng Ôn Khanh Mộ có thể nhớ tới cô vào lúc này, cô vẫn rất cảm động.

“Không có gì.”

Nói xong, Ôn Khanh Mộ liền đi về phía xe.

Tiêu Mạch Nhiên nhìn bóng lưng rời đi của anh, lòng thắt lại.

“A Khanhl”

Ôn Khanh Mộ quay người lại.

Tiêu Mạch Nhiên lập tức xông vào màn đêm, chạy tới trước mặt Ôn Khanh Mộ, hôn lên má anh!

Với thân phận của Tiêu Mạch Nhiên, đương nhiên cũng là lần đầu chủ động làm loại chuyện này, vì thế, cô lập tức chạy về trước cửa nhà, trước khi vào nhà, cô ngoảnh đầu lại, cô mỉm cười nhìn Ôn Khanh Mộ, sau đó đi thẳng Vào trong.

Ôn Khanh Mộ ngây người vài giây, trực tiếp lên xe, rời đi.

Trên mặt không có bất kỳ biểu cảm nào.

“ĐmlI Đây là chuyện gì thế?”

Mục Nhiễm Tranh không nghe thấy hai người nói chuyện, nhưng nụ hôn kia lại nhìn thấy rõ ràng!

“Bạn học Tô Lạc Ly, cô bị cắm sừng rồi cô có biết không?” Mục Nhiễm Tranh võ ngực mình, cảm thấy không thể nào chấp nhận được sự thật này!

Mặc dù luôn nói Tiêu Mạch Nhiên và chú mình có gian tình, đến mẹ anh cũng từng thấy Tiêu Mạch Nhiên và Ôn Khanh Mộ ở cùng nhau, cũng cảm thấy Tiêu Mạch Nhiên chính là bạn gái của Ôn Khanh Mộ.

Thế nhưng, từ khi tận mắt thấy những chuyện mà Ôn Khanh Mộ làm cho Tô Lạc Ly, Mục Nhiễm Tranh đã hoàn †oàn cho rằng Ôn Khanh Mộ yêu Tô Lạc Ly.

Tình huống đột nhiên xuất hiện này rốt cuộc là như nào vậy?

Mục Nhiễm Tranh lập tức chuẩn bị gọi cho Tô Lạc Ly, nhưng cô ngất máy, sau đó thì tắt nguồn.

“Ơ hay, người phụ nữ này, làm gì thế?”

Mục Nhiễm Tranh lại nhìn đồng hồ, đã mười một giờ rồi, trước giờ Tô Lạc Ly luôn ngủ sớm, chắc là ngủ rồi, để mai gặp mặt rồi nói.

Loại chuyện này, nói qua điện thoại cũng không nói rõ ràng được.

Tô Lạc Ly chưa hề ngủ, cô chỉ là không muốn nghe máy mà thôi, chỉ muốn yên tĩnh một lát.

Tắm xong, uống nước gừng, Tô Lạc Ly cứ luôn ngồi ngây ngốc trên giường, hai mắt trống rỗng.

Cô cũng không biết bản thân đang nghĩ cái gì, cứ ngồi mãi như thế.

Ôn Khanh Mộ cũng không biết vì sao mình lại quay về, vốn kế hoạch của anh là tối nay không về nhà, tốt nhất là để Tô Lạc Ly hiểu nhầm đến cùng.

Thế nhưng, ma sai quỷ khiến thế nào mà anh lại lái xe quay về.

Chắc là cũng lo lắng cho cô.

‘Vừa vào cửa, dì Phương liền phát hiện Ôn Khanh Mộ không bình thường.

Anh cũng dính nước mưa, cả người ướt sũng.

“Ông chủ, hay là uống bát nước gừng đi? Nước gừng nấu cho phu nhân vẫn còn một ít, trời lạnh rôi, đừng để bị cảm”

“Phu nhân uống nước gừng rồi?”

“Uống rồi, thế nhưng, hình như phu nhân không vui lắm, ông chủ đi thăm cô ấy đi”

Dì Phương hết sức tác hợp hai người này, suy cho cùng cũng vẫn thương Tô Lạc Ly.

Ôn Khanh Mộ nhấc chân đi lên tầng, khẽ mở cửa phòng ngủ, liền thấy Tô Lạc Ly mặc đồ ngủ, dựa vào đầu giường, cứ ngồi như thế.

Tô Lạc Ly nghe thấy tiếng động, liền nhìn về phía cửa.

Khi cô nhìn thấy khuôn mặt của Ôn Khanh Mộ…

Cảm xúc vốn sắp bị đè nén xuống, bỗng chốc lại ùa ra!

Trên mặt Ôn Khanh Mộ, còn có vết son nhàn nhạt.

Có lẽ là do anh dính chút nước mưa, đã làm mất đi hình dáng ban đầu của vết son, thế nhưng, màu son vẫn còn trên má.

Màu son này, Tô Lạc Ly nhớ rất rõ, màu son Tiêu Mạch Nhiên dùng khi quay Chương trình tối nay chính là màu này!

Để tránh hở tý là trôi màu, son của diễn viên nữ luôn chống nước, vì thế, cho dù Ôn Khanh Mộ có dính mưa, màu son này vẫn còn.

Trắng trợn như này!

Ôn Khanh Mộ không để ý đến Tô Lạc Ly, vì hiện giờ anh chỉ muốn đi tắm.

Anh trực tiếp đi vào trong nhà tắm, mở vòi nước, cơ thể vốn không cần vội, quan trọng là mặt của anh!

Khi lau mặt, cực kỳ dùng sức, dường như không muốn dính chút xíu mùi nào.

Chờ khi anh tắm xong đi ra, Tô Lạc Ly vẫn giữ tư thế vừa tồi, anh chỉ lo thân mình, sấy khô tóc, không để ý đến ý kiến của cô.

Lúc này, Tô Lạc Ly mở miệng nói.

“Không định giải thích một chút sao?”

Ôn Khanh Mộ lập tức cười.

“Giải thích cái gì?”

Nghe thấy lời này, lại nhìn nụ cười bốn cợt trên mặt Ôn Khanh Mộ.

Lửa giận của Tô Lạc Ly “đùng đùng” cháy lớn.

Anh còn dám hỏi cô giải thích cái gì.

Trước mặt vợ mình, đón một người phụ nữ khác, lẽ nào không nên giải thích một chút sao?

Không khỏi trơ trến quá rồi chứ?

“Anh hỏi tôi?”

“Đúng thế, tôi hỏi cô, giải thích cái gì?”

Tô Lạc Ly gật đầu, coi như cô hiểu rồi.

Ôn Khanh Mộ đang nói với cô, thân phận Ôn phu nhân này của cô chỉ để trang trí mà thôi, với thân phận của cô, cô không có tư cách gì để bắt anh giải thích!

“Ôn Khanh Mộ, anh có thể đừng trắng trợn như này được không?”

“Tô Lạc Ly, tôi lại muốn hỏi cô, tôi trắng trợn thế nào? Tôi và Mạch Nhiên là bạn lâu năm, tôi đón cô ấy về nhà có vấn đề gì sao? Cô quản lý rộng quá rồi đấy? Không lẽ đến chuyện tôi gặp bạn cô cũng phải quản sao?”

Dáng vẻ ngang ngược vô lý của Ôn Khanh Mộ khiến Tô Lạc Ly không biết làm sao.

Sao lại khiến chuyện này, giống như là cô làm sai vậy chứ?

Tô Lạc Ly quay đầu sang một bên, cắn chặt môi mình, mùi máu tanh bỗng nồng đậm trong khoang miệng cô.

Nhất thời không khống chế được, lại cắn rách môi rồi.

“Ôn Khanh Mộ, tôi không để ý anh có người phụ nữ khác ở bên ngoài, thế nhưng, tôi hy vọng anh bớt bớt lại! Đừng trắng trợn như thế, nhỡ bị Kiêm Mặc nhìn thấy.. “

Lời phía sau, Tô Lạc Ly không nói nữa.

Ôn Khanh Mộ nhíu chặt mày.

Nụ cười trên mặt Ôn Khanh Mộ hoàn toàn biến mất, ánh mắt hung ác lướt qua khuôn mặt Tô Lạc Ly.

“Tô Lạc Ly, cô dám nói lại những lời vừa rồi lần nữa không?”

Tô Lạc Ly cười lạnh: “Có gì mà không dám chứ? Tôi nói là tôi không để ý anh có người phụ nữ khác ở bên ngoài, nhưng hy vọng anh bớt bớt lại, nhỡ bị Kiêm Mặc…”
 
Chương 186


Ngay khi Tô Lạc Ly quay đầu, Ôn Khanh Mộ đã tới trước mặt cô.

Dọa cô giật mình!

Rõ ràng vừa rồi người đàn ông này còn đang ở chỗ bàn trang điểm, sao thoáng cái liền đến bên cạnh giường rồi? Ôn Khanh Mộ cúi người xuống, đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Tô Lạc Ly.

“Vì thế, cô tức lí luận với (.. chỉ là vì lo Tô.

Kiêm Mặc biết chuyện sẽ phát bệnh mà thôi?”

Mỗi chữ của Ôn Khanh Mộ, giống như nghiến răng nghiến lợi.

Anh nói rất chậm, sợ Tô Lạc Ly nghe không rõ, cũng có lẽ là cho cô thêm thời gian suy nghĩ.

Ánh mắt của Ôn Khanh Mộ giống như muốn ăn tươi nuốt sống cô, lần đầu tiên Tô Lạc Ly nhìn thấy Ôn Khanh Mộ dùng ánh mắt lạnh lùng như này để nhìn cô.

Lòng cô triệt để lạnh lẽo.

Chỉ là vì Tô Kiêm Mặc? Thật sự chỉ là vì cậu ấy sao? Tô Lạc Ly nhìn vào đôi mắt của Ôn Khanh Mộ, chần chừ.

Ôn Khanh Mộ lại không muốn bỏ qua cho cô, bàn tay.

nắm lấy cằm cô, sức lục đó giống như muốn bóp nát cằm cô vậy.

“Trả lời câu hỏi của tôi!” Anh gầm lên.

Tất cả cảm xúc, tất cả uất ức, tất cả đau buồn, tất cả chua sót, thoáng cái ùa ra theo sự ngang ngược của Ôn Khanh Mộ.

Loading...

“Đúng! Thì sao?”

Đôi mắt màu lam của Ôn Khanh Mộ lấp lánh không ngừng, anh nhíu chặt mày, không chịu buông cằm cô ra.

“Vì thế, cô không để ý đến chuyện tôi có người phụ nữ khác ở bên ngoài?”

Dường như anh chưa bỏ cuộc, lại hỏi lần nữa.

“Đúng!” Tô Lạc Ly gần như hét lên: “Tôi không để ý, tôi chỉ quan tâm em trai tôi!”

Khi nghe thấy Tô Lạc Ly nói như này, lồng ngực Ôn Khanh Mộ giống như bị thứ gì đó đốt cháy, ngọn lửa lập tức bùng lên.

“Vì thế, trước giờ cô chưa từng yêu tôi? Cô chỉ để ý đến em trai cô, đúng không?”

Giọng điệu của Ôn Khanh Mộ khi hỏi câu này hoàn toàn dịu hẳn đi.

Anh làm nhiều chuyện vì cô như vậy, nhưng cô lại chỉ để ý đến em trai cô, chỉ là vì em trai cô, nên mới ở lại bên cạnh anh.

Anh không tin đây là sự thật, mặc dù anh hiểu rõ có lẽ Tô Lạc Ly chưa yêu anh, nhưng nhìn vào sự quan tâm mà anh dành cho cô, ít nhất cũng nên có chút tình cảm gì đó chứ? “Đúng, đương nhiên tôi chưa từng yêu anh, tôi chỉ để ý đến em trai của tôi! Anh hài lòng chưa?”

“Được…”

Ôn Khanh Mộ gầm lên, Tô Lạc Ly sợ đến mức nhắm tịt mắt lại, tiếng gầm kia giống hệt như thú hoang.

Chờ tới khi Tô Lạc Ly lại mở mắt ra, đôi mắt màu lam của Ôn Khanh Mộ đã biến thành màu đỏ tươi như máu.

“Tô Lạc Ly, cô nhớ kỹ những gì cô nói, đừng hối hận”

KIUU Tô Lạc Ly đang định nói gì đó, thì môi đã bị Ôn Khanh Mộ chặn lại, anh điên cuồng hôn cô, không hề dịu dàng chút nào.

Tô Lạc Ly ra sức vùng vẫy.

“Không phải là vì em trai cô sao? Là vì tạo ra cảnh tượng chúng ta tình cảm mặn nồng, cô giả vờ cái gì chứ?”

Ôn Khanh Nộ tức giận, xé rách đồ ngủ của Tô Lạc Ly.

“Ôn Khanh Mộ, anh dừng lại! Dừng lại!”

“Cô là người phụ nữ của Ôn Khanh Mộ tôi! Tôi muốn chơi thế nào thì chơi thế đó! Tô Lạc Ly, cô nhớ kỹ cho tôi! Cô là người phụ nữ của tôi! Khi xưa tôi bỏ 1 triệu mua cô!

Cô đã bán mình cho tôi! Cô không có tư cách bảo tôi dừng lại!”

Mỗi câu của Ôn Khanh Mộ đều giống như lưỡi dao đâm vào trái tim Tô Lạc Ly.

Đúng thế, anh đã bỏ một triệu mua cô, cô còn mong chờ gì nữa chứ? Cái gì mà yêu cô, chẳng qua chỉ là nhất thời hứng lên mà thôi…

Ôn Khanh Mộ chiếm lấy cơ thể Tô Lạc Ly cực kỳ dã man, không hôn, không có bất kỳ dạo đầu nào!

Tô Lạc Ly đau đến mức xé ruột xé gan!

Dường như Ôn Khanh Mộ chỉ muốn trừng phạt cô, không hề quyến luyến, vội vàng kết thúc, mặc quần áo rồi rời đi.

Tô Lạc Ly nằm trên giường, giống như người mất hồn.

Đau đớn trên người dần dần lan ra, nhưng không thể so sánh với nỗi đau trong lòng cô.

Suy cho cùng, chẳng qua cô chỉ là một món đồ chơi trong tay Ôn Khanh Mộ mà thôi, một công cụ phát tiết, chỉ thế mà thôi.

Cô vừa nhắm mắt lại, nước mắt liền lăn xuống, rơi lên gối.

Đồ ngủ bị Ôn Khanh Mộ xé thành mảnh vụn, rơi đầy trên giường.

Ôn Khanh Mộ ơi Ôn Khanh Mộ.

Vì sao trái tim tôi đang dần lại gần anh, còn trái tim anh lại ngày càng rời xa tôi chứ? Thậm chí cô còn hơi nghi ngờ, khoảng thời gian nằm viện lúc trước, sự dịu dàng vô bờ mà Ôn Khanh Mộ dành cho cô chỉ là do cô tưởng tượng ra mà thôi.

Rốt cuộc đâu mới là con người thật sự của anh chứ? Đêm nay định sẵn là một đêm khó ngủ.

Tô Lạc Ly ở nhà hai ngày, hai ngày này Ôn Khanh Mộ đều không về, cũng không gửi tin wechat, càng đừng nói đến gọi điện, dường như bốc hơi khỏi thế gian vậy.

Hai ngày nay, Tô Lạc Ly ngơ ngơ ngác ngác, vốn định đi †hăm Tô Kiêm Mặc, nhưng đêm đó Ôn Khanh Mộ giày vò quá kinh khủng, cả người cô đau đớn, đến đi lại cũng đau đến không chịu nổi, cô không muốn Tô Kiêm Mặc: thấy dáng vẻ này của cô.

Vì thế, cô cũng chỉ gọi điện cho Tô Kiêm Mặc, hỏi thăm Tình hình của cậu.

Hai ngày nay, trong đầu của Tô Lạc Ly luôn nhớ lại khuôn mặt tức giận và những câu nói kia của Ôn Khanh Mộ.

Trước giờ cô chưa từng yêu tôi? Cô chỉ để ý đến em trai cô, có đúng không? Cô thật sự chưa từng yêu anh sao? Không có chút nào sao? Vấn đề này, bản thân Tô Lạc Ly cũng không rõ.

Ngày thứ ba, Tô Lạc Ly nhận được cuộc gọi của đoàn phim, muốn cô nhanh chóng đến thành phố A để tiếp tục quay “Chuyến đi lãng mạn”.

Cô lập tức điều lại trạng thái, đi đến thành phố A, để bản thân bận một chút, bận một chút, sẽ không nghĩ nhiều như thế nữa.

Đến thành phố A quay phim, Tô Lạc Ly luôn ép bản thân hòa mình vào nhân vật, nhưng lần đầu tiên cô gặp phải vấn đề về tình cảm như này, trạng thái luôn không quá tốt.

Nghiêm Kha hiểu Tô Lạc Ly, mặc dù khả năng diễn xuất của Tô Lạc Ly rất giỏi, nhưng mọi người đều biết phim hài là thể loại thử thách khả năng diễn xuất nhất, người giống như Tô Lạc Ly, vừa tốt nghiệp đại học, lại còn lần đầu tiếp xúc với phim hài, cũng cho phép cô phạm lỗi.

Hình Triều Dương lại là một đàn anh rất đáng tin, rất quan tâm chăm sóc cho Tô Lạc Ly.

Được mọi người chăm sóc như vậy, Tô Lạc Ly cực kỳ áy.

náy, cố gắng điều chỉnh lại bản thân, cũng coi như đã đạt được trạng thái tốt.

Chính vào hôm nay, đoàn phim đón một diễn viên nam khách mời.

Khi biết anh đến, các nữ nhân viên của cả đoàn phim đều vui mừng, mấy người thường ngày đều không lên tiếng, giờ ai nấy đều líu la líu lo không ngớt.

Ngoài lúc quay phim, những thời gian khác Tô Lạc Ly đều cố gáng đọc kịch bản, để bản thân giữ được tâm trạng hài hòa.

Hôm nay lại mãi vẫn không bình tĩnh được, bên cạnh quả thật quá ầm ï.

“Đạo diễn Nghiêm, hôm nay ai đến thế? Mọi người đều sôi nổi như này”

Diễn viên khách mời của bộ phim này quả thật không ít, thật sự không biết người đến hôm nay là ai, có thể gây ra sóng gió lớn như này!

“À, cô quen đấy, lát nữa cô sẽ biết”

“Tôi quen? Nam hay nữ?”

Nghiêm Kha không trả lời câu hỏi của Tô Lạc Ly.

Đang nói chuyện, người nào đó đã xuất hiện long trọng!
 
Chương 187: Cô Không Dám Yêu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khi nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc kia, Tô Lạc Ly cũng khóc không ra nước mắt.

"Hello, Lạc Ly thân yêu, ngạc nhiên không? Bất ngờ không?" Trên mặt Mục Nhiễm Tranh vẫn là nụ cười đặc thù của anh, nụ cười cực kỳ xấu xal "Sao lại là anh chứ? Anh có thể tránh xa tôi chút không? Sao ở đoàn phim nào tôi cũng có thể thấy anh thế?" Lời tố cáo của Tô Lạc Ly khiến tất cả nhân viên đều bật cười.

"Này, cái cô Tô Lạc Ly kia, nổi tiếng rồi thì muốn ném ông đây sang một bên có đúng không?”

Hai người cũng không thể thiếu một trận đấu khẩu.

Loading...

Vì bộ phim điện ảnh này kể về câu chuyện trong chuyến du lịch, vì thế không khỏi gặp được nhiêu loại người, vì vậy, Nghiêm Kha mời tới rất nhiêu diễn viên khách mời.

Trong phim, Mục Nhiễm Tranh đóng vai một cậu công tử nhà giàu mới nổi, dùng cách mọi người hay nói, chính là một tên đại gia ngốc nghếch.

Biên Lãng và Thẩm Mạn nói vài ba câu liền lừa được một triệu từ chỗ tên đại gia ngốc nghếch này.

Thế nhưng, vai diễn của Mục Nhiễm Tranh chỉ có ba cảnh, quay nửa ngày là xong.

Buổi chiều quay xong, Mục Nhiễm Tranh vỗ vai Tô Lạc Ly.

Thế mà Tô Lạc Ly lại mở lời trước.

"Đại gia ngốc, tối nay có lịch gì không? Đi uống vài ly" "Được, vừa khéo tôi cũng có chút chuyện muốn nói với cô, thế nhưng, cô có thể đừng gọi tôi là đại gia ngốc nữa không?" Mục Nhiễm Tranh búng một cái vào trán Tô Lạc Ly.

"Tôi không gọi anh là đại gia ngốc, đại gia ngốc!" "À! Giỏi lắm Tô Lạc Ly! Cô vẫn gọi tôi là Hắc Thổ đi!" "Đây là tự anh nói đấy nhé, sau này tôi lại gọi anh là Hắc Thổ, anh đừng có không vui" Vừa khéo tối nay cũng không có cảnh quay của Tô Lạc Ly, hai người liên trực tiếp đến khách sạn Tô Lạc Ly ở, mua vài món nhắm và vài chai bia.

Còn chưa ăn món nhắm, còn chưa nói gì, Tô Lạc Ly đã cầm một chai bia lên, uống ừng ực.

"Đm...

Biết là cô tửu lượng tốt, nhưng cô có thể đừng hung ác thế được không? Như này tôi rất mất mặt đó, không uống bằng một người phụ nữ!" Tửu lượng của Mục Nhiễm Tranh không tốt, vì thế anh thường hay kiểm soát mình.

Tô Lạc Ly lau khóe miệng, đặt chai không lên mặt bàn.

"Uống rượu với tôi, đã bao giờ anh có thể diện chứ?”

"Được rồi" Tô Lạc Ly nói đứng sự thật, Mục Nhiễm Tranh cũng không phản bác.

"Nói đi, có phải anh tìm tôi có chuyện riêng không?" Tô Lạc Ly câm đũa, bắt đầu ăn.

"Tôi nói cho cô biết cô đoán xem tối hôm đó tôi nhìn thấy ai?" Mục Nhiễm Tranh thần thần bí bí sán lại gân Tô Lạc Ly.

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
 
Chương 188: Yêu Thị Yêu Đến Cùng


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thấy dáng vẻ tự ti này của Tô Lạc Ly, Mục Nhiễm Tranh thật sự lo lắng từ tận đáy lòng.

“Tự tin? Tôi có tư cách gì mà đòi tự tin chứ?”

Tô Lạc Ly cười khổ, từ khi mẹ cô qua đời, cô không có gì cả, mỗi bước đi đều run rẩy sợ hãi.

Vì thế, cô dựa vào cái gì để tự tin chứ? Khi nhỏ nhảy cổ động, cô không phải thật sự thích, mà là vì chỉ cân cô cố gắng, thì có thể được vỗ tay khen ngợi và giành được cúp, còn có lời khen ngợi của giáo viên nữa.

Loading...

Thứ cô thích chẳng qua chỉ là sự khẳng định của người khác mà thôi.

"Sao lại không có tư cách? Vì sao đạo diễn Nghiêm Kha lại chọn cô một lần nữa? Vì sao một vai nữ thứ phụ có thể giúp cô được đề cử giải nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất? Vì sao "Âm thanh hoa nở lại có thể được hai tỷ sáu phòng vé?”

Mục Nhiễm Tranh giơ ngón tay đếm từng thành tích của Tô Lạc Ly.

Thế nhưng, có vài người tự ti đến mức như bùn nhão, không phải một hai câu là có thể kéo dậy được.

"Tôi nói cho cô biết, Lạc Ly, đừng nghe lời cái tên khốn nạn Mộ Dung Dịch kia nói, trước giờ trong giới giải trí không có tiêu chuẩn tồn tại gì cả, ai có thể nói chắc chắn ai sẽ không nổi, ai sẽ nổi chứ, cô có khả năng diễn xuất, thì không sợ không nổi được, hiểu ý của tôi không?" Tô Lạc Ly ngước mắt nhìn Mục Nhiễm Tranh, rất hiếm khi anh nghiêm túc như này.

Mục Nhiễm Tranh nói nhiều như vậy, dường như Tô Lạc Ly cũng cảm động, nhưng cô vẫn không nói năng gì như trước, Mục Nhiễm Tranh cũng cạn lời, thở dài.

"Nếu tôi là cô, khi thấy Tiêu Mạch Nhiên và chú tôi ở cùng nhau, đm tôi sẽ trực tiếp xông tới, cho cô ta một cái bạt tai ngay! Dám quyển rũ chồng tôi, cân gì biết cô là ai chứt" "Thể nhưng, người đó là chị Mạch Nhiên..." Tô Lạc Ly cúi đầu xuống.

Là ai không được, lại cứ phải là Tiêu Mạch Nhiên.

Tiêu Mạch Nhiên là ảnh hậu trong giới giải trí, vừa khéo cũng là dựa vào sự nỗ lực từng chút của bản thân mà có được vị trí này trong giới, cô ta xinh đẹp, rộng lượng, có giáo dục, có khí chất...

Hơn nữa, cô ta còn giúp cô như thế.

"Là cô ta thì sao chứ? Cô ta đã cướp chồng của cô rôi! Cô mới là vợ chính thức mà, Tô Lạc Ly! Cô nghĩ cho rõ ràng đi! Vợ chính thức đấu với kẻ thứ ba mà thôi, cô mãi mãi luôn là người được ủng hộ!" Tô Lạc Ly mím môi cười, cô vẫn không có lòng tin.

Hai tay cô ôm ngực, bĩu môi.

"Hắc Thổ, anh có biết không? Tôi và anh ta cãi nhau xong, trong đầu tôi luôn nhớ câu hỏi mà anh ta hỏi tôi kia, tôi đã từng yêu anh ta chưa? Tôi nghĩ, đối với anh ta...

chắc là...

tôi có một chút cảm giác" "Đm! Cái gì gọi là một chút cảm giác? Đến giờ mà cô vẫn còn bụng nghĩ một đằng mồm nói một nẻo, nếu tình cảm cô dành cho chú ấy chỉ có một chút, vậy cô sẽ không cam chịu như bây giờ, còn tìm tôi uống rượu nữa!" Mục Nhiễm Tranh cầm đũa lên, ăn vài miếng đồ ăn, trong lòng bí bách khó chịu.

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
 
Chương 189: Sự Việc Đột Nhiên Xảy Ra Ở Phim Trường


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Không biết từ đâu bỗng nhảy ra một đám người, ai nấy đều bắt đầu cầm điện thoại, người thì quay phim, người thì chụp ảnh.

Ngoài ra, ngay lúc này, giới truyền thông cũng tới.

Vì cảnh phim hôm nay là quay công khai, Nghiêm Kha cũng tôn trọng ý của đội tuyên truyền, để bọn họ liên hệ một vài đơn vị truyền thông có tiếng, tiến hành phỏng vấn ở phim trường, tiện thể tạo thanh thế cho bộ phim.

Vừa khéo giới truyên thông cũng tới, nhìn thấy cảnh tượng này.

"Tao hỏi mày, Tô Lạc Ly, khoảng thời gian từ ngày mười một tháng tám đến cuối tháng tám, mày ở đâu?" Người phụ nữ tay chống eo, giọng điệu chất vấn.

Tô Lạc Ly nghĩ kỹ lại, khoảng thời gian đó chắc là lúc cô quay xong "Khuynh quốc khuynh thành" thì phải? Ở núi Thương Khung, cô bị thương, nghỉ ngơi ở nhà một khoảng thời gian.

Chắc là không sai.

"Không trả lời được đúng không? Tao nói hộ mày, mày và chồng tao - Sài Hoằng Hưng đi Maldives nghỉ dưỡng!" Tô Lạc Ly chỉ cảm thấy quá hoang đường! "Tao lại hỏi mày, cuối tháng chín đến cuối tháng mười, mày lại ở đâu?" Cái này đương nhiên cô rất rõ, bởi vì vừa mới qua chưa bao lâu, "Âm thanh hoa nở" lên sóng vào kỳ nghỉ dài đầu tháng mười, mà lần đó cô bị đánh, cô nằm mãi trong bệnh viện, về sau lại vê nhà nghỉ ngơi dưỡng bệnh.

"Tao trả lời hộ mày, Tô Lạc Ly! Mày mang thai với chông tao, muốn dùng đứa nhỏ ép chồng tao và tao ly hôn, không ngờ là, chồng tao phá sản, mày đi thẳng đến bệnh viện phá thai, ở nhà nghỉ ngơi một tháng!" Trời ại Cái gì đây chứ? Hiện giờ giới truyền thông ra sức chụp ảnh, tin tức này quả thật là quá bùng nổi! Tô Lạc Ly không chỉ quyển rũ ông chủ của công ty Tân Hưng, mà còn mang thai để ép ông ta bỏ vợ, Tân Hưng phá sản, cô liên trực tiếp phá thai! "Cô đừng có ăn nói lung tung!" "Có phải tao ăn nói lung tung hay không, tự mày hiểu rõ nhất! Tô Lạc Ly, cái đồ phụ nữ xấu xa mặt dày nhà mày! Đồ ca ve! Hôm nay tao phải lột da mày!" Người phụ nữ béo chuẩn bị xông tới, bảo vệ liên kịp thời ngăn lại.

Nghiêm Kha thấy vậy, lập tức bảo nhân viên đoàn phim đưa Tô Lạc Ly rời đi.

Giới truyên thông không muốn bỏ lỡ tin tức nóng hổi này.

“Tô Lạc Ly, những lời người phụ nữ kia vừa nói là thật sao? Cô và ông chủ của công ty Tân Hưng có phải có quan hệ không chính đáng không?”

"Cô thật sự vì ông ta mà phá thai sao?”

"Lạc Ly, có thể giải thích một chút không?" Từ Tinh Như dặn đi dặn lại Tô Lạc Ly, nếu có tình huống gì bất ngờ xảy ra, nhất định phải giữ im lặng.

Vì thế Tô Lạc Ly không nói câu gì, lúc này, Lục Uy Nhiên xuất hiện bên cạnh cô, đưa Tô Lạc Ly lên xe rời đi.

Giới truyền thông vội vàng đuổi theo xe, lái xe lượn lờ đủ mấy con đường mới coi như đưa được Tô Lạc Ly đến khách sạn.

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
 
Chương 190: Xôn Xao Lần Nữa


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Trước tiên đừng hoang mang, tạm thời em cứ trốn trong khách sạn, giờ giới truyên thông đang nhìn chằm chằm vào em, nói sai một câu liền hỏng hết, giờ chị nghĩ cách trước đã.

" "Vâng.

Ngắt máy, Tô Lạc Ly cũng coi như sức cùng lực kiệt, sao lại xảy ra chuyện như này cơ chứ? Mặc dù trước khi bước chân vào làng giải trí, cô đã chuẩn bị sẵn tinh thần, thế nhưng, nơi đây còn nguy hiểm hơn so với tưởng tượng của cô, chuyện không có căn cứ, vậy mà còn có thể rơi lên trên đầu cô.

Chỉ trong thời gian một ngày, tin tức của Tô Lạc Ly không ngừng sục sôi.

Loading...

Thậm chí từ khóa "Tô Lạc Ly cút ra khỏi giới giải trí”

còn luôn chiếm vị trí đầu tiên trên hot search.

Loại chuyện này chắc chắn là càng đào càng sâu.

Chỉ cần có chút chuyện gì khiến mọi người không hiểu, liên có thể thêu dệt ra vô số câu chuyện.

"Tôi nói mà, sao một vai nữ thứ phụ lại có thể được đề cử giải nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất, thì ra phía sau có người nâng đỡ!" "Đúng thế, khó trách độ nổi tiếng tăng nhanh như thế, quả nhiên sau lưng có người.

"Ghét nhất chính là loại tình nhân! Kẻ thứ ba cút khỏi làng giải trí, phá hoại gia đình người khác!" Ngoài ra, hôm đó trên đường còn có rất nhiều người quay lại, toàn bộ đều đăng tải lên mạng, đoạn phim Tô Lạc Ly bị vợ chính thức đánh bị truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ! Vợ chính thức đánh tình nhân, vợ chính thức cũng đã xuất hiện, còn có thể là giả sao? Thời gian Tô Lạc Ly ra mắt quá ngắn, nên tảng người hâm mộ vốn còn chưa kiên cố, vài người hâm mộ lập tức trở thành anti.

"Uổng cho tôi thích cô ta như thế, thì ra là kẻ thứ ba à, anti đây" "Tô Lạc Ly, cô khiến chúng tôi quá thất vọng! Tạm biệt!" Chỉ có rất ít người hâm mộ bày tỏ ủng hộ Tô Lạc Ly, chỉ dựa vào một tờ vé máy bay mơ hồ, liên chụp cho người ta cái tội là kẻ thứ ba, quá qua loa rồi.

Dark Region Mấy ngày nay Ôn Khanh Mộ cực kỳ không vui, từ sau khi cãi nhau buổi tối hôm đó, anh liên không về nhà, cũng không có liên lạc gì với Tô Lạc Ly.

Mấy ngày nay, hoặc là vê bên khu hoa viên Crystal, hoặc là trực tiếp đến Thất Nguyệt Hoa cùng Dạ Bân, còn sắp xếp một đống lớn công việc, khiến bản thân trở nên bận rộn.

Doãn Cẩn đặt một đống giấy tờ lên bàn của Ôn Khanh Mộ.

Trên thực tế, mặc dù Dark Region là tập đoàn lớn nhất, các công ty con nhiêu không đếm xuể, thế nhưng Ôn Khanh Mộ vẫn có mắt nhìn người, nhân tài được anh tuyển chọn đều có thể chia sẻ không ít công việc với anh.

Là chủ tịch của Dark Region, anh có thể rảnh rang, cũng có thể bận rộn.

Muốn rảnh rỗi, liên buông quyền ra, giao cho mãy phó chủ tịch phụ trách là được, muốn bận rộn, thì một mình nảm giữ quyền hành.

"Chủ tịch Ôn, đây là những giấy tờ cần phê

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
 
Chương 191


“Còn về chuyện phá thai, có thể nói chỉ tiết không?”

“Khi đó cô ta đã mang thai hơn một tháng rồi, công ty của chồng tôi có vấn đề, không có thời gian để ý đến cô 1a, cô ta liền gây chuyện mãi, nhưng kết quả là công ty kinh doanh không tốt, lúc này liền tuyên bố phá sản, kết quả người phụ nữ máu lạnh vô tình này liền đến bệnh viện phá thai! Các người nói xem trái tim người phụ nữ này độc ác thế nào chứ?”

“Tôi còn có thể nói Với các người, người phụ nữ này.

không chỉ có một người đàn ông là chồng tôi, ai có tiền, cô ta liền ngủ cùng người đó, bằng không một người không có bối cảnh như cô ta, sao có thể nổi tiếng nhanh thế chứ?”

“Còn có ai nữa?”

“Cụ thể là ai thì tôi không thể tiết lộ, nhỡ người ta kiện tôi thì sao? Nhưng tôi có thể nói với các người, có người của đoàn phim, cũng có nhà đầu tư, tự các người điều tra đi!”

Sau khi đoạn phỏng vấn này tung ra, lập tức dấy lên sóng to gió lớn!

Truyền thông lũ lượt phỏng đoán, người đứng mũi chịu sào đương nhiên là nam diễn viên từng hợp tác với Tô Lạc Ly, Mục Nhiễm Tranh cũng nãm trong số đó.

Rất nhanh, nam diễn viên trước kia từng quay cảnh đối đầu với Tô Lạc Ly lũ lượt phủi sạch quan hệ.

Duy chỉ có Mục Nhiễm Tranh là đứng ra.

“Tân Hưng kia là cái quái gì chứ, đừng hắt nước bẩn vào.

Lạc Ly nữa, Lạc Ly nhà tôi căn bản không quen cô, cút đi”

‘Vốn dĩ Phùng Khiêm còn cực kỳ không tán thành Mục Nhiễm Tranh đứng ra, nơi đầu sóng ngọn gió này, quả thật không phải là hành động sáng suốt.

Nhưng Mục Nhiễm Tranh vẫn đăng weibo.

Loading...

Một bộ phận người hâm mộ của Mục Nhiễm Tranh cực kỳ ủng hộ anh, nhưng cũng có một bộ phận cực kỳ phản đối.

“Nhiễm Tranh, anh đừng dính vào người phụ nữ kia, có được không?”

“Chồng thân yêu, không phải anh cũng dính dáng đến người phụ nữ kia chứ?”

Trong thời gian ngắn, ảnh hưởng tới Mục Nhiễm Tranh cũng rất lớn.

Khiến Tô Lạc Ly không ngờ được là, Tiêu Mạch Nhiên cũng đứng ra giúp cô.

“Lạc Ly là một diễn viên cực kỳ tốt, tính tình tốt, tố chất cao, loại chuyện này tuyệt đối cô ấy sẽ không làm, kịch liệt lên án thủ đoạn cạnh tranh thấp kém này, có giỏi thì so diễn xuất, giở thủ đoạn phía sau làm gì chứ?”

Những lời của Tiêu Mạch Nhiên lại nhắc nhở rất nhiều người.

Hiện giờ Tô Lạc Ly đang nổi lên, chắc chắn rất nhiều người nhìn cô không vừa mắt, nơi như giới giải trí, đương nhiên có cô thì sẽ không có tôi, có tôi thì sẽ không có cô, vì thế, có người nào đó vu oan cho Tô Lạc Ly, cũng không phải không có lý.

Người đứng ra ủng hộ Tô Lạc Ly còn có Nghiêm Kha, thậm chí còn có vợ của Hình Triều Dương – Mạnh Gia Gia.

“Cực kỳ thích phim của Tô Lạc Ly, trên mạng có người nói cô ấy và chồng tôi nhập nhằng, nhắm mắt nói bừa sao? Coi bà đây là vật trang trí sao? Ủng hộ Tô Lạc Ly, cái loại vu oan giá họa thấp kém này thật khiến người khác buồn nôn!”

Mạnh Gia Gia và Hình Triều Dương là cặp vợ chồng kiểu mẫu có tiếng trong giới giải trí, trước kia Mạnh Gia Gia cũng quay hai bộ phim, từ sau khi kết hôn với Hình Triều Dương, liền rời khỏi giới giải trí, ở nhà giúp chồng dạy.

con, về sau không biết thế nào lại học thiết kế thời trang, gia nhập làng thời trang, có rất nhiều lễ phục đi thảm đỏ trong giới, đều là thiết kế của cô ấy.

Dark Region Đối với Doãn Cẩn mà nói, điều tra loại chuyện này quả thật dễ như trở bàn tay.

Rất nhanh, Doãn Cẩn đã điều tra rõ ràng toàn bộ sự việc.

“Đây là chuyện do một cô gái tên Tống Di Văn trong giới giải trí gây ra, lúc đầu đại diện cho mẫu điện thoại mới của điện thoại Ngân Quang mời phu nhân, thế nhưng khoảng thời gian đó phu nhân không nhận bất kỳ việc gì, điện thoại Ngân Quang liền tìm Tống Di Văn làm đại diện, hợp đồng đã sắp ký, kết quả, phu nhân trở lại, điện thoại Ngân Quang lại tìm đến cửa”

“Tống Di Văn quá tức giận, vì thế liền hắt nước bẩn lên người phu nhân, công ty Tân Hưng này quả thật đã phá sản, Tống Di Văn hứa với vợ của ông chủ công ty Tân Hưng – Châu Kỳ, chỉ cần cô ta chịu hắt nước bẩn lên người phu nhân, thì sẽ tìm nhà đầu tư giúp cô ta.”. truyện xuyên nhanh

Ôn Khanh Mộ cười lạnh.

“Một con tôm cái tép vô danh cũng dám động vào người phụ nữ của tôi.”

“Chủ tịch Ôn, anh định làm thế nào?”

Ôn Khanh Mộ nhíu mày, trầm mặc vài giây, rồi ngoắc tay về phía Doãn Cẩn.

Doãn Cẩn lập tức tiến lại gần, anh nói toàn bộ phương án cụ thể cho Doãn Cẩn.

“Đi đi, nói với Dạ Bân, làm theo lời tôi nói, một chữ cũng không được nói thêm.”

“Vâng.

Khu Rainbow Tô Lạc Ly ở trong phòng ngủ, bắt ép bản thân không đọc.

những bình luận trên điện thoại nữa, khoảng thời gian gần đây, Từ Tinh Như nói với cô, tốt nhất là tắt nguồn, đừng làm gì cả chờ xem tình hình bên phía cô ấy.

Tô Lạc Ly ôm gối, dựa vào thành giường.

Chuyện đã xảy ra nhiều ngày như vậy, chắc là anh cũng biết rồi chứ?

Vì sao đến một cuộc điện thoại, một tin nhắn wechat của anh cũng không có?

Nói cho cùng, Tô Lạc Ly vẫn rất để ý đến anh.

Quả nhiên đàn ông bạc tình, một giây trước còn nói yêu cô, một giây sau đã không tìm được nữa.

Điện thoại của Tô Lạc Ly bỗng reo lên, là tin nhắn.

Vậy mà lại do Mộ Dung Dịch nhắn!

Mặc dù, Tô Lạc Ly xóa số điện thoại đi, nhưng thời gian 5 năm, vẫn khiến cô vừa nhìn liên nhận ra số điện thoại này.

“Ly Ly, nếu hiện giờ em cầu xin tôi, nói không chừng tôi sẽ giúp em, đừng cậy mạnh nữa, không có tôi, em không làm được”

Tô Lạc Ly cười lạnh, lập tức trả lời lại một câu: Nằm mơ: đi!

Sau đó, cô chụp lại màn hình, gửi cho Tô Nhược Vân.

Điện thoại của Tô Lạc Ly lại reo lên lần nữa, là cuộc gọi của Từ Tinh Như.

“Lạc Ly, lập tức mở tỉ vi, kênh giải trí.”

“Vâng.”

Tô Lạc Ly lập tức xuống tầng, mở tỉ vi, chuyển tới kênh giải trí.

Trên màn hình tỉ vi, là người phụ nữ béo kial Sao cô có thể không nhớ người phụ nữ béo này chứ, cô ăn vài cái tát của cô ta đó!

Người phụ nữ này thay đổi phong cách hùng hổ mấy ngày trước, hôm nay lại luôn nở nụ cười, rất hiển nhiên, đây là một buổi họp báo.

“Xin hỏi cô Châu, cô vội vàng mở cuộc họp báo là có chuyện gì thế?”

“Hôm nay tôi muốn trân trọng xin lỗi cô Tô Lạc Ly, là tôi hồ đồ đánh mất lương tâm, không nên vu oan giá họa cho cô ấy!”

Hiện trường ồn ào ầm ï!

Mấy ngày trước khi người phụ nữ này cực kỳ tức giận, thề thốt nói Tô Lạc Ly là kẻ thứ ba, mọi người còn nhớ rất rõ ràng!

Vậy mà nhanh như vậy cô ta đã sửa lời, chuyện này không khỏi khiến người khác nghi ngờ gì đó.

“Cô Châu, mấy ngày trước cô còn chắc chán là Tô Lạc Ly quyến rũ chồng cô, hiện giờ sao lại thay đổi chứ? Có phải ekip của Tô Lạc Ly muốn tẩy trắng cho cô ta không?”

Châu Kỳ vội vàng lắc đầu.

“Trước đây tôi nói như vậy, là vì Tống Di Văn, Tô Lạc Ly cướp mất quảng cáo của cô ta, khiến cô ta không thoải mái trong lòng, cô ta liền gọi điện thoại hỏi xem tôi có thể giúp cô ta không, nếu có thể, sẽ tình nguyện đầu tư cho công ty chúng tôi, mọi người cũng biết công ty của chúng tôi sắp phá sản rồi, tôi cũng bị ép không còn cách nào khác…”

Châu Kỳ vừa nói vừa khóc.

“Tôi xin lỗi Tô Lạc Ly, tôi không nên hắt nước bẩn vào cô, cô là một diễn viên tốt, cái cô Tống Di Văn kia mới không ra gì, thứ cô ta hứa sẽ cho chúng tôi đều không thấy đâu! Sao tôi còn phải làm nòng súng cho cô ta chứ?”

Buổi họp báo chỉ là khởi đầu.

Sau đó, thứ mà Từ Tinh Như đăng trên weibo mới khiến tất cả mọi người cực kỳ ngạc nhiên!
 
Chương 192: Gặp Ngoài Dự Tính


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trên weibo của Từ Tinh Như, đăng rất nhiêu hóa đơn.

Những hóa đơn này bao gôm hóa đơn hai lân nằm viện của Tô Lạc Ly, thời gian ở bên trên cực kỳ rõ ràng, đặc biệt là còn có dấu của cảnh sát, chứng minh tính chân thật của những hóa đơn này.

Ngoài chứng minh nhập viện, còn có vài biên lai báo án.

Biên lai báo án thứ nhất là lân Tô Lạc Ly mất tích ở trên núi, biên lai thứ hai là lần Tô Lạc Ly bị người ta đánh ở gần sân bay.

Trên weibo, Từ Tinh Như nói: "Không tung ra, vốn là vì còn chưa điều tra được cụ thể là do ai làm, nhưng chúng tôi dám nói, hai lần này hoàn toàn không phải là ngoài ý muốn, mà là có người rắp tâm hãm hại! Cảnh cáo người nào đó, con người làm gì trời đất đều biết, đừng cho rằng chúng tôi dễ bắt nạt, rồi sẽ có một ngày mọi nguyện rõ ràng!" Khi dòng weibo này được đăng lên, trên mạng lập tức sục sôi! Cuối cùng mọi chuyện cũng rõ ràng rồi! Thì ra trong hai khoảng thời gian kia, Tô Lạc Ly vì bị ác ý tấn công nên phải nằm viện! Hơn nữa hai lần ác ý tấn công này hoàn toàn là do đối thủ gây ra, hiện giờ Tô Lạc Ly đang nổi lên, đương nhiên sẽ là cái gai trong mắt nhiêu người! Như vậy, có thể giải thích tất cả mọi chuyện rôi.

Tên tất cả đống giấy tờ này đều có dấu của cảnh sát, người khác không thể nghỉ ngờ gì nữa.

Vì thế trên mạng, những người phản đối Tô Lạc Ly lại bắt đầu ủng hộ cô.

"Chịu nhiều uất ức như này, nhưng vẫn khổ sở chống đỡ, xem ra Lạc Ly thật sự là rất yêu thích sự nghiệp diễn xuất!" "Tống Di Văn, mau cút khỏi giới giải trí, diễn xuất cái gì chứ, chỉ biết giở thủ đoạn thấp kém!" "Chúng tôi nợ Lạc Ly một lời xin lỗi, tiếp tục ủng hộ Lạc Ly, sau này bất luận có xảy ra chuyện gì, chúng tôi cũng sẽ đứng vê phía côi" Cuối cùng trận sóng gió này cũng qua đi.

Giới truyên thông đồng loạt trừng phạt, cũng bắt đầu tiến hành thanh minh, trả lại trong sạch cho Tô Lạc Ly.

Tô Lạc Ly lại bắt đầu đi quay phim, "Chuyến đi lãng mạn" lại bắt đầu tiếp tục quay.

Mặc dù chuyện đã sáng tỏ, sóng gió đã qua đi, nhưng Tô Lạc Ly vẫn không vui vẻ.

Vì sao Ôn Khanh Mộ hoàn toàn không để ý đến chuyện này chứ, có nói thế nào giờ bọn họ vẫn là vợ chồng, hơn nữa còn là loại tin đồn kẻ thứ ba như này, về tình vê lý, Ôn Khanh Mộ đều không nên ngoảnh mặt làm ngơ.

Nhưng anh lại thật sự không hề ngó ngàng.

Đây mới là điều khiến Tô Lạc Ly thất vọng nhất.

Vì trận sóng gió này, việc quay "Chuyến đi lãng mạn" chậm mất hơn một tuần, vì thế, tiến độ quay liền trở nên căng thẳng.

Tô Lạc Ly bắt đầu khua chuông gõ trống quay phim, tạm thời quên đi những chuyện này.

Quốc tế Nghệ Tân Trong phòng làm việc của Tô Nhược Vân, thính thoảng lại truyền tới tiếng khóc.

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
 
Chương 193


Ngay khi Tô Lạc Ly cho rằng, Ôn Khanh Mộ đến tìm cô.

Cô gần như đã sắp mở miệng nói chuyện, đã há miệng ra.

Nhưng Ôn Khanh Nộ lại lướt qua người cô.

Trực tiếp đi về phía Lục Uy Nhiên ở phía sau, ép Lục Uy Nhiên vào tường.

Tô Lạe Ly giữ nguyên tư thế vừa rồi, không Iề động đậy.

Lục Uy Nhiên giật mình, chỉ cảm thấy sau lưng cứng nhắc, giống như bị đông cứng vậy.

Trên mặt Ôn Khanh Mộ, mang theo nụ cười đùa bỡn với đời.

“Tôi đẹp trai không?” Giọng nói của Ôn Khanh Mộ mang theo vẻ cợt nhả.

“Đẹp trai… đương nhiên là đẹp trai” Lục Uy Nhiên nhìn Ôn Khanh Mộ, khuôn mặt mê người kia, bất giác mặt đỏ lên.

“Đẹp trai đến mức nào?” Ôn Khanh Mộ nhếch khóe môi, đôi mắt màu lam cực kỳ quyến rũ.

“Chủ tịch Ôn… là… là người đàn ông đẹp trai nhất, mà, mà tôi từng gặp.” Lục Uy Nhiên trả lời lắp bắp.

Trái tim của cô ta đã đập loạn nhịp, đây là lần đầu tiên, tiếp xúc gần như này với Ôn Khanh Mộ.

Trời ạ, đây là người đàn ông suýt chút nữa đã lên giường với cô †a.

Anh không chỉ giàu có, vậy mà còn đẹp trai đến mức rối tinh rối mù.

Nghĩ tới đây, Lục Uy Nhiên lại càng thêm căm hận Tô Lạc Ly.

Loading...

“Ồ? Vậy sao?” Ôn Khanh Mộ cười tà mị: “Phòng 808, lát nữa đến tìm tôi”“

“Vâng…”

Nói xong, Ôn Khanh Mộ liếc nhìn Tô Lạc Ly rồi chuẩn bị rời đi.

Nghe thấy lời như này, quả thật Tô Lạc Ly không thể khống chế nổi sự tức giận trong lòng mình.

Trước mặt cô, anh đón một người phụ nữ khác, giờ cũng là trước mặt cô, anh trêu chọc một người phụ nữ khác, còn mời cô ta đến phòng anh lúc nửa đêm, như này không khỏi quá quá đáng rồi.

“Ôn Khanh Mộ! Anh đủ rồi đó, anh không thấy như này rất quá đáng sao?” Tô Lạc Ly quay lưng lại với Ôn Khanh Mộ, hai tay siết chặt thành nắm.

“Quá đáng?” Ôn Khanh Mộ quay người lại, nhìn bóng lưng của Tô Lạc Ly: “Tôi lại muốn nghe xem tôi quá đáng chỗ nào?”

“Tôi là vợ của anh!” Tô Lạc Ly gần như hét lên.

“Ờ, rồi sao?” Ôn Khanh Mộ không hề bị lay động chút nào.

“Trước mặt tôi, có phải anh nên tém tém lại không?”

“Dù sao cô cũng không yêu tôi, cô quan tâm tôi yêu ai chứ? Quản làm gì tôi nói chuyện với ai, trêu chọc ai? Tô Lạc Ly, cô quả thật là vợ của tôi, nhưng cô có phải là vợ của tôi hay không, cũng phải để tôi nói mới tính!”

Nói xong, Ôn Khanh Mộ nháy mắt với Lục Uy Nhiên: “Tôi chờ cô”

Anh đi thẳng vào trong thang máy.

Tô Lạc Ly quay về phòng của mình, Lục Uy Nhiên đi theo phía sau cô.

Vừa về đến phòng, Tô Lạc Ly liền đi thẳng vào phòng ngủ, mãi không ra ngoài.

Phòng của cô là phòng Suite, Lục Uy Nhiên ở cùng với cô, chia ra ở trong hai phòng nhỏ.

Cô nghe thấy tiếng Lục Uy Nhiên tắm rửa, trên thế giới này, sợ là có rất nhiều người phụ nữ đều trông mong có thể có quan hệ gì đó với Ôn Khanh Mộ nhỉ?

Tiếng xả nước dừng lại, cô nghe thấy tiếng Lục Uy Nhiên mở cửa ra ngoài.

Khoảnh khắc đó, một giọt nước mắt từ từ lăn khỏi khóe mất cô.

Ôn Khanh Mộ, vì sao anh phải đối xử với tôi như này?

Nếu như nói, anh và Tiêu Mạch Nhiên dây dưa không dứt, là vì giữa hai người vốn đã có quan hệ thân mật.

Nhưng Lục Uy Nhiên thì sao?

Lẽ nào hiện giờ anh đã bừa bãi đến mức tùy tiện người phụ nữ nào cũng có thể bò lên giường anh rồi sao?

Tô Lạc Ly không dám nghĩ tiếp nữa.

Phòng 808 Khi ra khỏi cửa, tâm trạng Lục Uy Nhiên cực kỳ phấn khởi, điều cô ta hằng mơ ước cuối cùng cũng đã tới.

Trước kia cô là lính đặc chủng, không sai, về sau giải ngũ rồi làm huấn luyện viên thể hình cũng không phải là giả.

Thế nhưng, vào bộ đội, không phải là quyết định của cô 1a.

Nhà cô ta cực kỳ nghèo khó, thu nhập của cha mẹ cực kỳ ít, nhưng vẫn cứ liên tục sinh con, anh chị em trong nhà cô ta đến tận năm người!

Cô ta đã sớm bỏ học ở nhà, năm mười tám tuổi, quả thật cha mẹ không gánh nổi gánh nặng gia đình, vừa khéo lúc đó bắt đầu tuyển nữ binh, liền đưa cô ta vào quân đội, đãi ngộ trong quân đội rất tốt, thậm chí còn có trợ cấp mấy chục nghìn cho người nhà.

Cha mẹ thấy ngon ăn, liền yêu cầu cô ta cố gắng hết sức †rong quân đội.

Nghe nói trong quân đội tuyển bộ đội đặc chủng, liền yêu cầu cô ta tham gia.

Khi đó cô ta cũng ngốc, cũng muốn cải thiện tình hình trong nhà„yì thế liều mạng nâng cao tố chất cơ thể, cố chen vào trong hàng ngữ lính đặc chủng.

Đây là nơi không phải ai cũng vào được, cô ta cắn răng kiên trì.

Nhưng có một lần, cô ta về nhà mới phát hiện, trong nhà vân nghèo rớt mồng tơi, vào lính đặc chủng, quân đội trợ cấp cho người nhà rất nhiều tiền, trợ cấp của cô ta cũng tăng lên không ít, số tiền đó đều gửi hết về nhà, nhưng không ngờ nhà mình vẫn trong tình trạng này.

Còn cha mẹ cô ta vẫn yêu cầu cô ta, cố gắng lập công, cố gắng kiếm nhiều tiền cho gia đình.

Khoảnh khắc đó, cuối cùng cô ta cũng biết, chẳng qua bản thân chỉ là một công cụ kiếm tiền trong nhà, cô ta bán mạng ở bên ngoài, còn bọn họ lại hưởng thụ tiền mà cô ta dùng mạng sống đổi lấy, hơn nữa còn không cho cô ta sắc mặt tốt.

Vì thế cô ta cố ý phạm lỗi, bị quân đội đuổi về, trở thành một huấn luyện viên thể hình trong thành phố lớn.

Nhưng vất vả nhiều như thế, cô ta không cam tâm chỉ là một huấn luyện viên thể hình nhỏ bé.

Vì thế, khi Dạ Bân tìm tới, gần như cô ta không hề do dự, cô ta biết, một khi bám được vào người của Ôn Khanh Mộ, cô ta sẽ không còn là một tồn tại bé nhỏ nữa.

Lục Uy Nhiên thay sang bộ quần áo xinh đẹp nhất của mình, còn xịt nước hoa, dưỡng da tử tế.

Cuối cùng cũng đến rồi.

Cô ta khẽ gõ cửa, người mở cửa là Ôn Khanh Mộ.

Ôn Khanh Mộ liếc nhìn cô ta, trực tiếp ngồi trên sofa, vắt chân chéo ngũ, uống rượu vang, trên mặt không có biểu cảm gì.

“Chủ tịch Ôn, ngài đến đây công tác sao?”

Mặc dù từng vào sinh ra tử, nhưng vẫn là lần đầu tiên làm loại chuyện này, Lục Uy Nhiên hiển nhiên hơi căng thẳng.

Ôn Khanh Mộ không để ý đến cô ta.

Lục Uy Nhiên cố gắng hít sâu một hơi, đi tới bên cạnh Ôn Khanh Mộ.

“Chủ tịch Ôn, tôi bóp vai giúp ngài nhé?”

Trong phòng tập thể hình, cô ta từng thấy không ít phụ nữ đến tập cùng đàn ông, đám phụ nữ kia phần lớn đều có vài ba trò, giỏi nhất chính là phục vụ đàn ông, cô ta cũng học được không ít.

Cô ta vừa đặt tay lên vai Ôn Khanh Mộ, anh liền hất tay cô †a ra.

“Cô thích tôi đến thế sao?” Ôn Khanh Mộ mở miệng nói.

“Trên đời này có người phụ nữ nào không thích chủ tịch Ôn sao?”

“Vậy sao? Vậy cô nói xem, đám phụ nữ trên thế giới này đều thích gì ở tôi?”

“Chủ tịch Ôn cao lớn uy phong, đẹp trai giàu có, hơn nữa còn thông minh như thế, đương nhiên ai ai cũng thích.”

Ôn Khanh Mộ cười lạnh, đúng thế, trên người anh gần như không có khuyết điểm gì, nhưng người nào đó lại cứ không thích!

“Chủ tịch Ôn, không còn sớm nữa, chúng ta lên giường nghỉ ngơi đi?”

Lục Uy Nhiên mang theo vẻ hơi thẹn thùng.

Ôn Khanh Mộ không nói gì.

“Nếu chủ tịch Ôn còn chưa muốn nghỉ ngơi, không bằng chúng ta xem phim gì đó nhé?”

Lục Uy Nhiên nghĩ đủ mọi cách, muốn Ôn Khanh Mộ vui vẻ, đây có lẽ là cơ hội duy nhất của cô ta, cô ta không muốn từ bỏ như vậy.
 
Chương 194: Tha Thứ Cho Tôi


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ôn Khanh Mộ không nói không rằng.

Lục Uy Nhiên cho rằng Ôn Khanh Mộ không nói không rằng, là muốn cô ta chủ động thêm chút nữa, dù sao có rất nhiều đàn ông thích phụ nữ chủ động.

Lục Uy Nhiên lấy hết can đảm đi tới trước mặt Ôn Khanh Mộ, chuẩn bị cởi giày ra giúp anh.

"Cút!" Ôn Khanh Mộ nói lạnh lùng.

Lục Uy Nhiên sững sờ, cô ta không biết bản thân chọc giận Ôn Khanh Mộ ở đâu.

Loading...

"Chủ tịch Ôn, ngài.

" "Cút!" Ôn Khanh Mộ gầm lên.

"Tôi bảo cô cút ra ngoài, nghe rõ chưa? Mau cút đi, đừng để tôi nhắc lại lần nữa!" Ôn Khanh Mộ thay đổi nhanh như này, Lục Uy Nhiên cũng không ngờ được.

Đều nói gần vua như gân hổ, câu này quả nhiên không sai.

Lục Ủy Nhiên không dám nán lại, lập tức đi ra khỏi phòng.

Xem ra Ôn Khanh Mộ không hê thật lòng muốn cô ta phục vụ anh, rất có khả năng là anh đang giận Tô Lạc Ly! Lục Uy Nhiên siết chặt tay thành nắm, xem ra chắn giữa bọn họ vẫn là Tô Lạc Ly! Cô ta cẩn thận suy nghĩ một lát, vẫn quyết định quay vê bên cạnh Tô Lạc Ly, dù sao cô ta cũng không còn lựa chọn nào khác.

Thế nhưng cô ta không thể dễ dàng bỏ qua cơ hội tốt như này.

Lục Uy Nhiên lập tức chạy về phòng của cô ta và Tô Lạc Ly.

Lúc này, Tô Lạc Ly còn chưa ngủ, cô ngủ được sao? Trước khi quay về, Lục Uy Nhiên dùng sức xé rách quân áo của mình, đồng thời cấu vài vết thương, xõa tóc ra, đầu rù tóc rối.

"Lạc Ly, Lạc Ly, cô ngủ chưa?" Lục Uy Nhiên bỗng tới gõ cửa, Tô Lạc Ly cũng không ngờ tới, cô lập tức đứng dậy mở cửa phòng ngủ.

"Sao thế?" Tô Lạc Ly mở cửa, thấy dáng Lục Uy Nhiên liền giật mình, vậy mà cô ta lại biến thành dáng vẻ như này.

Quân áo trên người rõ ràng bị dùng sức kéo rách, trên người có rất nhiêu vết thương.

Dùng đầu gối mà nghĩ cũng biết đã xảy ra chuyện gì.

Lục Uy Nhiên nhào tới, quỳ xuống trước mặt Tô Lạc Ly.

"Lạc Ly, cô tha thứ cho tôi đi, tha thứ cho tôi đi, tôi câu xin cô, có được không?" "Cô đang làm gì thế? Uy Nhiên, mau đứng lên, đứng lên rôi nói!" Tô Lạc Ly đỡ Lục Uy Nhiên, nhưng cô ta lại quỳ dưới đất không chịu đứng lên.

Cô ta vừa nói vừa khóc.

"Lạc Ly, nếu cô không tha thứ cho tôi, tôi sẽ không đứng lên.

" "Sao lại thành ra như này?”

Thật ra trong lòng Tô Lạc Ly cũng hiểu rõ, lúc trước không phải cô cũng bị Ôn Khanh Mộ dày vò đến chết đi sống lại sao? "Lạc Ly, cô biết đấy, tôi được Chủ tịch Ôn thuê đến, ngài ấy gọi tôi tới, tôi không thể

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
 
Chương 195: Sở Nhuận Chỉ Cực Kỳ Rộng Rãi, Lắc Đầu


“Không có gì mà phải ngại, cô Tô thích là nhà họ Hoắc chúng tôi có mặt mũi”

Nói rồi, Sở Nhuận Chỉ kéo tay Tô Nhược Vân, đi tới ngắm nhìn tủ trưng bày.

Những ngôi sao khác, thật sự không chen được câu nào.

Thấy Tô Nhược Vân nhìn một bức tượng người thất thần, Sở Nhuận Chi lập tức sai người gói bức tượng quan âm kia lại, trực tiếp tặng cho Tô Nhược Vân.

Tô Nhược Vân liên tục cảm ơn.

“Cô Tô quá khách sáo rồi, chỉ cần cô thích là được.

Không biết gần đây cô Tô đang quay phim gì thế? Gần đây tôi rảnh nên chán quá, ở nhà cày phim, quả thật là không có gì hay cả.”

Có thể thấy Sở Nhuận Chỉ thật sự rất thích Tô Nhược Vân, bộ phim “Tuyệt thế sủng phi” kia, mặc dù về sau bị đánh giá không tốt, cũng có rất nhiều nghi ngờ về diễn xuất của Tô Nhược Vân, thế nhưng quả thật là cũng thu về không ít người hâm mộ.

Tô Nhược Vân liếc nhìn Tô Lạc Ly đang ngồi ăn ở một bên, bỗng biểu cảm trên mặt trở nên hơi xót xa.

“Bà Hoäc, không giấu gì bà, gần đây tôi phát triển không được thuận lợi cho lắm, có quay một bộ phim điện ảnh, vẫn chưa lên sóng”

Sở Nhuận Chỉ lập tức nhíu mày.

“Phát triển không thuận lợi? Sao lại thế được? Vị hôn phu của cô không phải là Mộ Dung Dịch sao? Mộ Dung Dịch là ông chủ của Quốc tế Nghệ Tân, ít nhiều cũng sẽ chăm sóc cho cô chứ? Hơn nữa phim mà cô quay đều hay như thế!”

“Có điều bà Hoắc không biết, mặc dù vị hôn phu của tôi là ông chủ của Quốc tế Nghệ Tân, nhưng con người tôi không thích dựa dẫm vào vị hôn phu, vì thế tôi không muốn anh ấy giúp đỡ tôi trong sự nghiệp, gần đây quả thật là phát triển không quá thuận lợi.”

Loading...

Sở Nhuận Chi kéo Tô Nhược Vân ngồi lên ghế, nhìn thần tượng của mình, hơi không vui, trong lòng đương nhiên cũng hơi sốt ruột.

“Có chuyện gì thế? Có thể nói với tôi không, nói không chừng tôi có thể giúp cô.”

Tô Nhược Vân thở dài một hơi.

“Bà Hoắc, tin là bà cũng biết, trong giới giải trí, cạnh tranh rất kịch liệt, có vài người thích dùng thủ đoạn cạnh tranh không chính đáng, luôn thích làm trò sau lưng.”

Sở Nhuận Chi đương nhiên cũng hiểu lời mà Tô Nhược Vân nói.

“Lẽ nào là bị tiểu nhân hãm hại?”

Tô Nhược Vân gật đầu buồn rười rượi.

“Đánh giá về sau của ‘Tuyệt thế sủng phi’ rất không tốt, thật ra đó đều là do đài truyền hình ôm tiền, không có quan hệ gì với tôi, ai ngờ trên mạng lại cứ luôn nghi ngờ diễn xuất của tôi, đều nói là diễn xuất của tôi quá chán.”

“Sao có thể chứ? Tôi xem nhiều phim như vậy, chỉ cảm thấy diễn xuất của cô tốt!”

“Mặc dù tôi không được đào tạo chính quy, không thể so diễn xuất với một vài diễn viên, nhưng tôi cũng luôn cố gắng, nhưng trên mạng lại nói diễn xuất của tôi không đáng một đồng, về sau tôi điều tra ra có người cố ý mua bình luận trên mạng để bôi nhọ tôi.”

“Là ai đáng ghét như thế, vậy mà lại làm trò này ở phía sau lưng, cô nói cho tôi biết, tôi giúp cô dạy dỗ cô ta.”

Nói đến đây, Tô Nhược Vân bỗng hai hàng nước mắt lăn dài, khiến Sở Nhuận Chi đau lòng đến mức vội vàng đưa giấy cho cô ta.

“Bà Hoắc, chúng ta vừa gặp mà như đã quen, vốn tôi không muốn nói với bà những điều này, hoạt động hôm nay, lúc đầu tôi không định đến, thật ra là vì…”

Tròng mắt Sở Nhuận Chi khẽ động.

“Lẽ nào cái người mua bình luận trên mạng để bôi nhọ cô nằm trong số ngôi sao được mời đến hôm nay?”

Tô Nhược Vân gật đầu.

Sở Nhuận Chỉ đập mạnh xuống bàn: ‘Là ai, mau nói cho tôi biết, vừa khéo hôm nay tôi dạy dỗ cô ta giúp cô, thật là, người mời ngôi sao đều làm ăn kiểu gì thế, đến loại người như này mà cũng mời tới, quả thật là hủy hoại danh tiếng của nhà họ Hoắc!”

“Chính là Tô Lạc Ly”

Tô Nhược Vân lấy tay chỉ, Tô Lạc Ly đang ngồi ở một bên, im lặng dùng bữa.

Về ngôi sao trong giới giải trí, Sở Nhuận Chi biết không nhiều, bà ta nhìn theo hướng Tô Nhược Vân chỉ.

“Đị, tôi làm chủ cho cô!” Nói rồi bà Hoắc liền kéo tay Tô Nhược Vân đi tìm Tô Lạc Ly tính sổ.

“Bà Hoắc, không làm như này được, bà biết quan hệ trong ngành của chúng tôi rất loạn, không thể làm ầm ï thẳng mặt như này, bằng không cô ta lại nói tôi cậy thế bắt nạt người khác này nọ.”

“Không sao, cô không ra mặt, cứ ở đây là được, xem xem tôi xử lý cô ta như nào, đây là địa bàn của tôi.”

Nói rồi, Sở Nhuận Chỉ tức giận đùng đùng xông về phía Tô Lạc Ly.

Bà ta trực tiếp ngồi xuống cạnh Tô Lạc Ly, vỗ tay xuống bàn.

Tô Lạc Ly giật mình, nhìn sang người bên cạnh, vậy mà lại là bà Hoắc, cô lập tức đứng dậy.

“Chào bà Hoắc.”

Sở Nhuận Chi hừ lạnh một tiếng: “Ăn mày từ đâu đến đây? Lại đến chỗ tôi ăn chực uống chực!”

Lúc này, rất nhiều ngôi sao nữa và giới truyền thông, còn có cả ông chủ các lĩnh vực đều nhìn tới, phải biết là nhân vật chính của hôm nay chính là Sở Nhuận Chi, mọi người đương nhiên đều đi cùng nhân vật chính.

Nghe thấy Sở Nhuận Chi nói như thế, mọi người lập tức nhìn về phía Tô Lạc Ly.

Ăn mày?

Quần áo của Tô Lạc Ly quả thật không phù hợp với hoạt động hôm nay, không lộng lây xa hoa như những ngôi sao khác, vì thế Tô Lạc Ly cũng ít nhiều hơi thấy có lỗi, nhưng gọi cô là ăn mày thì quả thật là hơi quá đáng.

Nhưng Tô Lạc Ly biết đây là địa bàn của nhà họ Hoäắc, cô cũng không muốn đắc tội Hoắc thị.

“Bà Hoắc, thật là ngại quá, vì hôm nay tôi quay phim ở đây, công việc khá bận, nhận được thiệp mời cũng khá gấp, không kịp may lễ phục, vì thế hôm nay ăn mặc có hơi tùy tiện, thật sự xin lỗi.”

Sở Nhuận Chỉ đáng giá Tô Lạc Ly một lượt, nếu không phải là vì những lời vừa nói chuyện với Tô Nhược Vân, chắc chắn bà ta sẽ cho rằng Tô Lạc Ly là một cô gái dịu dàng yếu đuối, hiện giờ nhìn lại, quả thật là một người phụ nữ tâm cơt Giả vờ thành dáng vẻ mềm yếu để được đồng cảm, trên thực tế lại xấu xa hơn bất kỳ ail “Được rồi, đừng giả vờ nữa! Ngôi sao như cô tôi gặp nhiều rồi!”

Lúc này, tất cả mọi người đều quay lại.

Vô số cặp mắt đang nhìn Tô Lạc Ly.

“Tôi khuyên cô một câu, ở trong giới giải trí, đừng làm mấy chuyện đầu trộm đuôi cướp, làm nhiều chuyện trái với lương tâm, không sợ nửa đêm ma gõ cửa sao?”

Toàn hội trường trở nên ồn ào, mọi người bàn tán ầm ầm.

“Đây là chuyện gì thế? Bà Hoắc nói Tô Lạc Ly làm chuyện đầu trộm đuôi cướp trong giới giải trí2”

“Không rõ, bà Hoắc nói như thế, chắc là đúng rồi, bà Hoắc sẽ không làm chuyện gì, nói gì mạo phạm đâu”

“Nhìn Tô Lạc Ly dịu dàng mềm yếu, thì ra cũng không phải loại tốt lành gì!”

“Bằng không sao cô ta có thể nổi tiếng nhanh thế chứ?

Cậu cũng không nghĩ xem vụ kẻ thứ ba đợt trước, đó không phải là ăn không nói có, tục ngữ có câu, có lửa thì mới có khói!”

“Bà Hoắc, tôi không hiểu bà nói thế là có ý gì?” Tô Lạc Ly nói rất đúng mực.

Mặc dù con người cô không thích tranh luận với người khác, thế nhưng cũng không thể mặc kệ cho người khác.

bắt nạt.

“Cô không hiểu, vậy trên thế giới này không có ai hiểu nữa! Nếu biết điều, nhanh chóng cút cho tôi, đừng làm bẩn nhà họ Hoắc chúng tôi!”

Trời ạ, đây là căm hận đến mức nào chứ? Vậy mà Sở Nhuận Chỉ lại trực tiếp đuổi Tô Lạc Ly!
 
Chương 196


“Tô Lạc Ly cũng thật to gan, lại dám đắc tội bà Hoắc!”

“Đúng thế, đúng thế, không phải chỉ là quay một bộ phim điện ảnh bán khá đắt vé sao, đuôi vểnh ngược lên trời rồi!”

*Tô Lạc Ly quá mất mặt, trước mặt bao nhiêu người như này, lại bị bà Hoắc mắng”

Mọi người tôi một câu anh một câu, toàn bộ đều coi như xem trò hề.

Trước mặt nhiều gtời như này, bị người khác chỉ vào mặt mắng cút đi, đổi thành ai, cũng đều cảm thấy cực kỳ mất mặt.

Trên mặt Tô Lạc Ly lúc trắng lúc đỏ, cô gật đầu với Sở Nhuận Chị, sải bước ra khỏi nhà họ Hoắc.

Giới truyền thông đua nhau chụp ảnh.

Trước giờ Sở Nhuận Chi ghét ác như thù, trước giờ bà ta đều không sợ đắc tội người khác, có gì nói nấy.

Lẽ nào vụ kẻ thứ ba của Tô Lạc Ly vào khoảng thời gian trước khiến Sở Nhuận Chỉ biết được vài sự thật mà người khác không biết, hay là Tô Lạc Ly đi lên nhờ thủ đoạn khiến Sở Nhuận Chỉ khinh thường?

Đương nhiên giới truyền thông có lý do để phỏng đoán.

Tô Nhược Vân nhìn dáng vẻ nhếch nhác của Tô Lạc Ly, trong lòng cũng coi như thoải mái hơn một chút.

Cô cướp vai diễn của cô ta, vụ kẻ thứ ba trước kia lại bình an vô sự, khiến Tô Nhược Vân tức giận nhất là, Mộ Dung Dịch vẫn còn gửi tin nhắn cho Tô Lạc Ly!

Còn chưa loại bỏ được Tô Lạc Ly ngày nào, tảng đá trong lòng Tô Nhược Vân vẫn chưa đặt xuống được.

Nhưng Tô Nhược Vân cũng hiểu rõ, hiện giờ Tô Lạc Ly rất có tiếng tăm, cô ta lại vì bị nghi ngờ diễn xuất mà tiền đồ bị giới hạn, trước mắt, quan trọng nhất vẫn là sự nghiệp của bản thân phải vượt qua Tô Lạc Ly.

Sở Nhuận Chỉ quay về bên cạnh Tô Nhược Vân.

“Cô Tô, tôi đã đuổi người kia đi rồi, bây giờ chúng ta có thể yên tâm nói chuyện rồi.”

‘Tô Nhược Vân mỉm cười với Sở Nhuận Chi.

“Thật sự là cảm ơn bà Hoắc quá.”

“Đừng khách sáo, đừng khách sáo, loại người như này, không nên mời tới, vừa rồi tôi nghe thấy có người bàn luận về chuyện kẻ thứ ba gì đó, con người Tô Lạc Ly, lẽ nào còn chen chân vào hôn nhân của người khác sao?”

“Tin mới nhiều như thế, nói cô ta là kẻ thứ ba, bị vợ nhà người ta tìm tới tát cho vài cái, nghe nói cô ta vốn định dùng con để ép ly hôn, kết quả đối phương phá sản, cô ta lập tức phá thai.”

Sở Nhuận Chi ngạc nhiên trợn to mắt.

“Không ngờ còn có người phụ nữ như này! Trời ạ, hổ dữ không ăn thịt con! Vậy mà lại coi đứa trẻ thành công cụ lợi dụng, không thể lợi dụng thì liền phá bỏ! Loại phụ nữ như này, nên bị phong sát!”

Sở Nhuận Chỉ cực kỳ tức giận bất bình.

“Thế nhưng, về sau người quản lý của cô ta cũng đã đứng ra bác bỏ tin đồn rồi, ai biết được là thật hay giả chứ”

Sở Nhuận Chỉ lắc đầu.

“Tục ngữ có câu, không có gió thì chẳng có sóng, không có lửa làm sao có khói, sao người khác lại cứ nói cô ta mà không nói người khác chứ? Chắc chắn cô ta cũng không phải là loại tốt lành gì!”

Tô Nhược Vân mím môi cười, chuyển chủ đề.

Mặc dù nhà họ Hoắc không có sản nghiệp trong giới giải trí, nhưng đắc tội với nhà họ Hoắc, cũng chả có gì tốt cho Tô Lạc Ly.

Chờ mà xem, Tô Lạc Ly.

Tối nay, Sở Nhuận Chi luôn ở cùng Tô Nhược Vân, thậm chí còn trực tiếp trao đại diện dòng đá quý mới sắp lên thị trường cho Tô Nhược Vân.

Có thể lấy được đại diện của đá quý Hoắc thị, đối với một ngôi sao nữ mà nói, cũng là một vinh hạnh rất lớn.

Tô Nhược Vân cảm thấy vận may của mình quay lại rồi.

Hoạt động chúc mừng kỷ niệm ngày thành lập đá quý.

Hoắc thị kết thúc, đã là mười giờ đêm.

Sở Nhuận Chỉ ngồi xe Lincoln dáng dài về nhà họ Hoắc.

Nhà họ Hoắc là một ngôi nhà xa hoa cổ kính, nghe nói Hoáắc Vũ Long và bố ông cực kỳ thích chơi đồ cổ, vì thế, liền bỏ ra một số tiền lớn để mua lại căn nhà thời Vãn Thanh này, tiến hành sửa chữa, rồi cả nhà chuyển tới.

Ngôi nhà này có lịch sử xa xưa, nơi nào cũng mang đậm vẻ cổ kính.

Sở Nhuận Chỉ vừa vào cửa, một thiếu niên khoảng mười †ám tuổi lập tức xông tới.

“Mẹ, lấy được chữ ký của Tô Lạc Ly cho con chưa?”

Hiển nhiên thiếu niên rất hưng phấn, dáng người cao lớn, cơ thể tráng kiện, mặt hơi non nớt, đôi mắt cực kỳ sáng ngời.

Hoắc Tư Kiệt, con trai Hoắc Vũ Long.

Tên nhóc này năm nay lên đại học, học ở Học viện Mỹ thuật, trước khi đi học đã hứa hẹn là thứ bảy về nhà, thế nhưng, tên nhóc này cả tháng trời không thấy bóng dáng đâu, lần nào cũng phải giục thì mới về nhà một chuyến.

Lần này thì hay rồi, tự mình lon ton chạy về. truyện kiếm hiệp hay

Thì ra là vì lễ kỷ niệm ngày thành lập của đá quý Hoắc thị có mời Tô Lạc Ly.

Sở Nhuận Chi vỗ ngực mình: “Trời ơi, mẹ quên mất chuyện này rồi.”

Khi con trai bảo bà ta xin chữ ký, bà ta vội vàng ra ngoài không quá để ý, khi Tô Nhược Vân nhắc tới Tô Lạc Ly với bà ta, bà ta chỉ để ý đến chuyện ra mặt cho thần tượng của mình, quên mất chuyện thần tượng của con trai.

Nhưng bà ta cũng không tiện nói chuyện mình đuổi Tô Lạc Ly đi, nếu để con trai biết được, còn không trở mặt với bà ta!

“Mẹ, sao mẹ lại thế chứ? Khó khăn lắm con mới về nhà một chuyến chính là vì chuyện chữ ký! Mẹ thì hay rồi, còn quên nữal”

Vừa nghe thấy không có chữ ký của Tô Lạc Ly, Hoắc Tư Kiệt liền hơi buồn bực.

“Tiểu Kiệt, cái cô Tô Lạc Ly kia có gì tốt chứ? Trong buổi tiệc hôm nay, mẹ nghe người ta nói, nhân cách của cô ta không tốt, cướp vai diễn của người khác chưa nói, còn luôn thích giở trò không ra gì ở phía sau, cạnh tranh không chính đáng! Sao con lại thích người như này chứ?”

Hoäc Tư Kiệt vừa nghe mẹ mình hủy hoại hình ảnh của thần tượng mà mình yêu mến như thế, càng thêm tức giận.

“Mẹ, mẹ nghe ai nói linh tinh thế? Nhân cách của Lạc Ly tốt lắm! Cô ấy sẽ không làm mấy trò kia, đó đều là người khác đặt điều bịa chuyện!”

Hoắc Tư Kiệt lập tức lý luận.

“Đặt điều bịa chuyện? Không có lửa làm sao có khói, con ý, nhìn người chỉ biết nhìn vẻ bề ngoài.”

Sở Nhuận Chỉ gõ lên trán Hoắc Tư Kiệt.

“Là do con nhìn người nhìn vẻ bề ngoài, hay là mẹ nhìn người nhìn vẻ bề ngoài, mẹ thích Tô Nhược Vân, diễn xuất của Tô Nhược Vân cứng chết đi được có được không? Cái phim ‘Tuyệt thế sủng phi’ kia dựa vào bắt chước mà nổi tiếng, Lạc Ly nhà chúng con mới là dựa vào diễn xuất mà nổi tiếng!”

Một già một trẻ bắt đầu tranh đấu biện luận cho thần tượng của mình.

Người ở bên trong nghe thấy tiếng liền đi ra ngoài.

“Cãi nhau cái gì chứ, nửa đêm rồi đấy?”

Hoắc Vũ Long đi từ trong nhà ra, đi cùng với ông ta là Giản Ngọc đang được người giúp việc đỡ lấy!

Mặt Giản Ngọc vẫn hơi trắng bệch, lần trước cú đạp kia của Ôn Khanh Mộ trực tiếp đạp gãy hai cái xương của anh, bị thương ở xương mất trăm ngày, đến giờ anh vẫn chưa hoàn toàn bình phục.

Sau khi bi thương lần trước, anh liền quay về nhà họ Hoắc.

Ai bảo anh là con nuôi của Hoắc Vũ Long chứ?

“Anh Ngọc!”

Hoắc Tư Kiệt lập tức đi tới trước mặt Giản Ngọc.

“Anh Ngọc, anh đỡ hơn chút nào chưa?”

“Đỡ nhiều rồi, tiểu Kiệt, lâu lắm rồi em không về nhà, sao vừa về lại cãi nhau với mẹ nuôi thế?”

“Ai muốn cãi với mẹ chứ? Em đã sớm dặn mẹ rồi, giúp em xin chữ ký của Tô Lạc Ly, bà ấy đã không lấy được chữ ký thì thôi, còn nói xấu thần tượng của em, em có thể không cãi nhau với bà ấy sao?”

Hoắc Tư Kiệt còn cảm thấy bản thân mình rất uất ức.

“Muốn có chữ ký của Tô Lạc Ly sao? Để đấy anh lo.”

Mắt Hoäc Tư Kiệt liền sáng lên.
 
Chương 197


“Anh nói thật sao, anh Ngọc?”

“Thật, anh Ngọc lừa em bao giờ chưa?”

“Vậy anh hứa rồi nhé, anh đừng có giống mẹ em, quên mất chuyện này!”

Giản Ngọc xoa đầu Hoắc Tư Kiệt.

“Được rồi, mau đi ngủ đi, đã không còn sớm nữa”

Giản Ngọc võ vai Hoắc Tư VẾ ` (W ồ “Anh, vậy em hoàn toàn nhờ anh đó, vẫn là anh đáng tin, mẹ em căn bản không tin được!” Nói rồi, Hoắc Tư Kiệt không khỏi lườm Sở Nhuận Chỉ.

“Cái thẳng nhóc thối này, còn chưa lấy vợ, mới chỉ có thần tượng mà đã quên mất mẹ, sau này mà lấy vợ rồi thì còn giỏi nữa!” Sở Nhuận Chỉ cũng vội vàng châm chọc.

Cả nhà cười ầm lên.

Hoắc Tư Kiệt cũng không ở lại thêm nữa, quay về phòng của mình.

Hôm nay tham gia hoạt động cả ngày, Sở Nhuận Chi cũng mệt rồi, cũng không ở lại nữa, quay về phòng đi ngủ.

Trong phòng khách chỉ còn lại hai người Hoắc Vũ Long và Giản Ngọc.

Hoắc Vũ Long ngẩng đầu nhìn mặt trăng bên ngoài cửa sổ.

Một vầng trăng khuyết treo trên bầu trời, xung quanh tất cả đều tĩnh lặng bình yên.

Biểu cảm của ông rõ ràng hơi thương cảm.

“Bố nuôi, có phải bố có tâm sự không?” Giản Ngọc luôn có thể nhìn thấu Hoắc Vũ Long.

“Còn nhớ khi ta còn nhỏ, một nhà bốn người chúng ta luôn vui vẻ ngồi trong vườn ngắm trăng.”

“Một nhà bốn người.”

Giản Ngọc nhíu mày, từ khi anh vào nhà họ Hoắc, vẫn luôn là thế, hai người Hoắc Vũ Long và Sở Nhuận Chi nuôi dưỡng Hoắc Tư Kiệt và Hoắc Tư Nhã.

Hai người lớn bên trên đã qua đời từ mấy năm trước.

Nếu nói khi Hoắc Vũ Long còn nhỏ, còn chưa kết hôn, trong nhà sao lại có bốn người chứ?

Hoäc Vũ Long nhìn Giản Ngọc: “Ngọc, con buồn ngủ chưa? Nếu còn chưa buồn ngủ, thì đến thư phòng với ta đi”

“Vâng”

Giản Ngọc đi theo phía sau Hoäc Vũ Long, đi vào trong thư phòng.

Thư phòng nhà họ Hoắc cũng mang màu sắc cổ kính, trên từng giá sách là những quyển sách gọn gàng ngăn nắp, không chỉ giá sách và căn phòng mang màu sắc cổ kính, đến sách cũng mang màu sắc cổ kính.

Hoáắc Vũ Long và bố ông đều thích chơi đồ cổ, vì thế sưu †ầm không ít sách cổ.

Trong thư phòng này, Giản Ngọc thu hoạch khá phong phú.

Hoắc Vũ Long ngồi trên ghế bằng gỗ cây lê, khẽ kéo.

ngăn kéo, lấy ra một quyển ảnh.

“Vốn dĩ ta còn có một người chị, vì thế chúng ta là một nhà bốn người.”

“Ồ, thì ra là như thế, sao trước giờ chưa từng thấy bố nhắc tới người bác này chứ?”

Hoắc Vũ Long khẽ cười, không trả lời.

Im lặng hồi lâu, ông lật quyển ảnh, lúc này mới từ từ mở miệng.

“Chị của ta là bê bối trong gia tộc, vì thế, trước giờ chưa từng nhắc tới.”

Giản Ngọc im lặng lắng nghe, không hề ngắt lời Hoắc Vũ Long.

“Chị của ta hơn ta bảy tuổi, khi còn nhỏ, bố của ta rất bận, vì thế đều là chị ở cùng ta, tình cảm của chị em ta rất tốt. Từ nhỏ chị của ta đã là một cô gái dịu dàng ngoan ngoãn, nhưng ai mà ngờ được, sau khi lớn lên, chị ấy lại làm ra chuyện khiến gia tộc xấu hổ như thế”

Giản Ngọc im lặng không nói gì, lặng lẽ nhìn Hoắc Vũ Long, anh có thể thấy được câu chuyện này là vết thương trong lòng ông.

“Quay lại ba mươi năm về trước, chị của †a về nhà, trên bàn ăn, chị ấy tuyên bố, chị ấy muốn kết hôn, lúc đó chị ấy chỉ có hai mươi tuổi, còn đang học đại học, không nghỉ ngờ gì, chuyện này giống như một câu chuyện cười, nhưng ai cũng không ngờ được chuyện này lại là sự thật”

“Chị nói chị ấy không đùa, hơn nữa đã tự định chung thân với người đàn ông chuẩn bị kết hôn kia, bố ta tức giận, muốn nhốt chị ấy trong nhà, ép chị ấy nói ra người đàn ông kia là ai, nhưng chị sống chết không chịu nói ra.

Tính tình bố ta cực kỳ nóng nảy, đánh chị đến mức cả người toàn là vết thương, nhưng chị vẫn bảo vệ người đàn ông kia như trước.”

“Khi đó ta chỉ mới mười ba tuổi, có rất nhiều chuyện, ta không hiểu, tối đó chị ấy lừa ta tới, trộm chìa khóa của bố thả chị ấy ra khỏi nhà, chị ấy nói với ta, chị ấy phải đi rồi, không quay về nữa, lúc đó ta thật sự cho rằng chị ấy nói đùa, nhưng từ đó ta không còn gặp lại chị ấy nữa”

“Chị ấy và người đàn ông kia bỏ đi cùng nhau, bố tìm rất lâu cũng không tìm được, cuối cùng trịnh trọng quyết định, trên thế giới này, ông không có người con gái như chị ấy, thậm chí còn đăng báo tuyên bố cắt đứt quan hệ bố con”

“Từ đó, trong nhà chỉ còn một người con trai là ta, ai cũng không dám nhắc nửa chữ về chị ấy, bố tức giậi thậm chí còn đốt hết tất cả ảnh của chị ấy, nhưng thứ này là do ta lén lút trộm về”

“Mãi cho tới khi bố ta qua đời, ông mới nhớ nhung chị ấy, thật ra ông ấy và ta giống nhau, trước giờ chưa từng quên chị ấy, chỉ là hận chị ấy, vì sao năm đó lại vì một người đàn ông mà từ bỏ người nhà yêu thương chị ấy”

“Sau khi bố qua đời, ta từng thử đi tìm chị ấy, nhưng thời gian đã qua quá lâu, căn bản không còn chút tin tức nào, năm xưa chị ấy luôn bảo vệ người đàn ông kia, chúng ta cũng không biết đó là ai, tìm khắp tất cả bạn bè bạn học.

của chị ấy đều không tìm được.”

Giản Ngọc lắc đầu: “Không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền, chỉ cần muốn tìm, nhất định sẽ tìm được”

Hoắc Vũ Long khẽ thở dài: “Ngọc, sau khi con khỏe có phải sẽ lại đi không?”

Giản Ngọc gật: “Con xem hết sách cổ, phát hiện thành phố Z có một hầm mộ cổ, con phải đi xem xem.”

“Thành phố Z?”

Tâm trạng của Hoắc Vũ Long hơi kỳ lạ.

“Sao thế, bố nuôi?”

“Có bạn của ta nói, từng thấy một người rất giống chị ta ở thành phố Z, nói không chừng chị ta đang ở thành phố.

Z “ồ, trùng hợp như vậy, vậy con đi, vừa khéo có thể nghe ngóng giúp bố, có thể nói kỹ càng cho con về đặc trưng của bác không?”

“Chị ta năm nay năm mươi tuổi, cũng không biết hiện giờ trông như thế nào, ta chỉ nhớ là, từ nhỏ chị ấy luôn cực kỳ gầy yếu, rất xinh đẹp, từng là mỹ nữ được thế hệ chúng ta công nhận”

“Có ảnh không ạ? Có thể cho con xem xem không?”

“Có thể, con qua đây”’ Hoắc Vũ Long vẫy tay với Giản Ngọc.

Quyển ảnh này đã cực kỳ cũ kỹ, có thể thấy được đã rất lâu năm.

“Thế nhưng ảnh chụp năm đó khá mờ, sợ là con nhìn không rõ”

Hoäc Vũ Long mở quyển ảnh ra, đưa cho Giản Ngọc.

Giản Ngọc lật quyển ảnh, quả thật không rõ ràng.

Thứ nhất, ba mươi năm trước, kỹ thuật chụp ảnh không so được với bây giờ, thứ hai, ảnh chụp năm đó đều thích chụp kiểu cả gia đình, đều chụp từ xa, không nhìn rõ mặt, hơn nữa ảnh thời đó còn là ảnh đen trắng.

Lại thêm bức ảnh đã qua rất nhiều năm, hơi bay màu, thậm chí có tấm, thậm chí đến mặt cũng nhìn không rõ.

Còn có một vài tấm ảnh đã bị đốt mất một nửa.

“Năm đó bố ta cực kỳ tức giận, vốn dĩ đã đốt tất cả ảnh, là do ta cẩn thận gom lại những tấm ảnh này, nhưng lúc.

đó cũng đã có chút hư hại.”. Ngôn Tình Tổng Tài

Giản Ngọc vẫn lật quyển ảnh, muốn tìm một tấm rõ ràng hơn một chút, ít nhất anh có thể nhìn ra vẻ ngoài của người này, bằng không thật sự tìm người này thật sự như mò kim đáy bể.

“À, may quá còn có một tấm!” Hoắc Vũ Long kéo ngăn kéo, lấy ra một tấm ảnh, đây là ảnh chụp của ông và chị.

Giản Ngọc nhìn thấy người trên bức ảnh, lập tức ngây người!
 
Chương 198: Màu hồng đậm


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Mặc dù bức ảnh này cũng rất lâu đời rồi, nhưng vì là ảnh chụp hai người, chị của Hoäc Vũ Long, ôm ông vào lòng, cách ống kính khá gần, vì thế, cũng coi như khá rõ ràng.

Khi bức ảnh này lọt vào tâm mắt Giản Ngọc, anh triệt để ngây người.

"Đây không phải..."

Hoäc Vũ Long nhìn Giản Ngọc: "Sao thể, Ngọc? Con từng gặp?”

Khuôn mặt kia rõ ràng là rất giống, Tô Lạc Ly! Giản Ngọc gật đầu: "Con có một người bạn, nhìn rất giống với bác trong tấm ảnh này.

Hoắc Vũ Long lập tức cháy lên hy vọng! "Bao nhiêu tuổi rồi?" "Năm nay hai mươi hai tuổi" Hoäc Vũ Long liền giống như bóng hết hơi, chút hy vọng vừa cháy lên liền vụt tắt.

"Khả năng không cao..."

"Sao ạ”

" "Mặc dù năm đó ta còn nhỏ, nhưng vì tình cảm rất tốt với chị, vì thế, khi bố mẹ nói chuyện, ta thường nghe trộm, lúc đó chị ấy cố chấp muốn bỏ trốn, là vì đã mang thai, nếu đứa nhỏ kia của chị ấy được sinh ra, chắc là cũng gần ba mươi tuổi rồi" Mặc dù Hoäc Vũ Long hiểu rõ, có lẽ chị của ông có thể sinh thêm đứa nữa, thế nhưng, cũng biết là từ nhỏ, sức khỏe của chị ông

- Hoắc Vũ Nhu đã không tốt, năm đó bác sĩ kết luận là có khả năng Hoäc Vũ Nhu rất khó sinh con.

Nếu cô gái kia chỉ có hai mươi hai tuổi, vậy cũng có nghĩa là hai mươi hai năm trước chị đã sinh nó, chuyện này sao có thể chứ? Nói đến đây, Giản Ngọc cũng bắt đầu nghi ngờ, trước giờ anh chưa từng nghe Tô Lạc Ly nói còn có anh trai hay chị gái.

"Vâng, thì ra là như thế”

"Từ nhỏ sức khỏe của chị ta đã không tốt, từ nhỏ đã uống thuốc mà lớn lên, về sau bố mẹ cho chị ấy đi học nhảy cổ động, rèn luyện nhiều, sức khỏe cũng tốt hơn một chút”

Nhảy cổ động? Lòng Giản Ngọc thịch một tiếng, trước kia Tô Lạc Ly cũng nhảy cổ động, vì sao lại trùng hợp như vậy? Thế nhưng, anh không nói ra, dù sao chuyện này cũng không có gì chắc chắn, nhỡ nào lại khiến Hoäc Vũ Long thất vọng thì không tốt.

Hơn nữa, anh cũng hiểu rõ, mong là mẹ của Tô Lạc Ly không phải là Hoäc Vũ Nhu, bảng không, chị em bọn họ cũng không thể gặp lại nhau nữa.

Vì Giản Ngọc biết, mẹ của Tô Lạc Ly đã qua đời nhiêu năm rồi.

Hoäc Vũ Long vỗ vai Giản Ngọc.

"Ngọc, trên thế giới này, người có vẻ ngoài giống nhau không ít, cũng không có gì kỳ lạ”

"Cũng phải" Hoäc Vũ Long đưa bức ảnh cho Giản Ngọc.

"Bức ảnh này con cầm đi, đến thành phố Z thì tìm giúp ta, không tìm được thì thôi, dù sao đã qua nhiều năm như này rôi, nếu chị ấy muốn về, có lẽ đã sớm về rồi"
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


- ------------------------
 
Chương 199: Cô hãm sâu rồi


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



"Rốt cuộc anh muốn làm gì, Hắc Thổ?”

Tô Lạc Ly nhíu mày, quả thật không hiểu được rốt cuộc người đàn ông này muốn làm gì. Mục Nhiễm Tranh vẻ mặt không còn gì để nói. "Ôi trời ơi, bà cô của tôi ơi, tôi có thể làm gì chứ? Bảo cô ký tên mà thôi, xin giúp em gái tôi”

Tô Lạc Ly nhìn quyển sổ và cái bút màu hồng đậm kia, quả thật là đồ của con gái. Thì ra chỉ là ký tên mà thôi, cô thật sự nghĩ nhiều rồi. "Em gái tôi là người hâm mộ của cô, đã nói với tôi mấy lân rồi, muốn tôi xin chữ ký cho nó, mấy lần trước gặp cô, tôi đều quên mất" Tô Lạc Ly cầm lấy quyển sổ và cái bút màu hồng. "Em gái anh tên là gì?" "Mục Nhất Hân”

Tô Lạc Ly cười: "Không lẽ nhà các anh đều là hạng nhất sao?" "Đó là đương nhiên, nhà chúng tôi nhất định phải là số một!" Mục Nhiễm Tranh đắc ý giơ ngón cái. Tô Lạc Ly nghiêm túc viết vài lời chúc phúc lên quyển sổ, và ký tên mình lên. Tròng mất Mục Nhiễm Tranh khẽ động, bò lên bàn: "Này, Lạc Ly, cô có biết em gái tôi nói gì không?”

"Nói cái gì?" "Nó nói, anh cả, anh dứt khoát theo đuổi rồi cưới Tô Lạc Ly vê đi, nhìn trên weibo, hai người rất tình cảm nha!" Khi nói những lời này, Mục Nhiễm Tranh còn cố ý mềm giọng đi, cố ý học theo giọng điệu của em gái mình. Phụt... "Vừa nghe những lời này liền biết em gái anh giống anh, không nghiêm chỉnh" "Sao lại không nghiêm chỉnh chứ? Bảo tôi theo đuổi cô sao lại không nghiêm chỉnh chứ?" "Nếu con bé cảm thấy hai người chúng ta có thể ghép cặp, vậy nhất định mắt con bé giống anh, không nghiêm chỉnh, con mắt nào nhìn thấy hai người chúng ta tình cảm chứ, rõ ràng đều là hận!" Mục Nhiễm Tranh lườm cô, không tiếp tục chủ đề này nữa. "Vậy cô với chú tôi thế nào rôi? Làm hòa chưa?”

Tô Lạc Ly cũng chịu rồi, tên này thật sự là chuyện gì không nên nhắc thì lại nhắc. "Vẫn như cũ, đã lâu rồi chưa liên lạc" Nghe giọng điệu của Tô Lạc Ly, Mục Nhiễm Tranh thấy được, vì chuyện này mà cô kiệt quệ cả về thể xác và tinh thần. "Được rồi, được rồi, tôi không nhắc nữa, hôm nay tôi thấy hình như tâm trạng cô không tốt lảm, tối nay không phải đi tham gia hoạt động chúc mừng kỷ niệm gì đó của đá quý Hoäc thị sao?" "Chuyện này càng đừng nhắc nữa, nhắc tới liền bực bội, cũng không biết làm sao lại đắc tội bà Hoäc, đuổi tôi ra ngoài, ngày mai chắc là có thể đọc được tin rồi" Tô Lạc Ly sờ trán, chỉnh lại tóc, mấy chuyện gần đây thật sự là không thuận lợi. "Cái gì?" Mục Nhiễm Tranh tức giận đập bàn: "Vậy mà lại đuổi cô ra ngoài.

Tô Lạc Ly, có phải cô bị ngốc không? Cô nói rõ ràng với bọn họ, chồng cô là Ôn Khanh Mộ, ĐM ai mà không nịnh bợ cô chứ?”

Tô Lạc Ly trừng mắt nhìn Mục Nhiễm Tranh, cô càng không muốn nhắc tới Ôn Khanh Mộ, Mục Nhiễm Tranh lại cứ nhắc tới cái tên này, cô không muốn ngồi tiếp nữa. “Anh có chuyện gì hay không, không có thì tôi đi đây!" "Cô xem cô còn tức giận nữa, lẽ nào tôi nói không phải là sự thật sao? Cho dù thế nào, chồng cô có phải là Ôn Khanh Mộ không?”

Khi Mục Nhiễm Tranh nhắc đi nhắc lại tên của Ôn Khanh Mộ, Tô Lạc Ly thật sự không thể nhịn nổi nữa. "Anh có thể đừng nhắc tới cái tên đó trước mặt tôi nữa không? Anh có biết tôi thấy rất phiền hay không?"

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


- ------------------------
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom