Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 4030


Chương 4030

Tô Lam cười khẩy một cái, nhìn chăm chằm vào hai người bọn họ với ánh mắt cực kỳ mỉa mai: “Nói thế này này, rốt cuộc là tôi điên hay các người điên? Mấy loại chó mèo mà cũng dám tới đây, mở miệng đòi sáu trăm triệu đồng sao, tự tin, mạnh miệng đòi chia năm mươi phần trăm cổ phần. Hai người cũng có lý lắm đấy, nghĩ mình là cái gì vậy chứ?”

Vừa rồi, Tô Lam một mực không mở miệng nói gì, vì cô muốn xem hai người bọn họ diễn hài đến đâu, cho nên tất cả mọi người lại tưởng cô dễ bắt nạt, nhưng bây giờ khi cô mở miệng, phải gọi là cả người khí chất ngời ngời Ánh mắt sắc bén và khí chất mạnh mẽ toát ra từ cơ thể cô, thậm chí nó có thể khiến người ta có cảm giác cô là một bản sao của Quan Triều Viễn.

Các nhân viên đứng gần đó cũng bắt đầu võ tay, không khỏi khen ngợi cô.

“Tô Lam, mày đừng có quá đáng! Nói thế nào đi chăng nữa Tô Văn Tâm cũng là cha ruột của mày. Cho dù mày không chia cổ phần cho chúng tao, mày cũng phải cho tiền phụng dưỡng chứt Nói thế nào ông ấy cũng đã nuôi nấng mày suốt mười tám năm? Bây giờ mày thành công, phất lên như diều gặp gió, lại định đá cha mình ra đường sao, mày thật sự chính là cái loại ăn cháo đá bát, vong ơn bội nghĩa!”

Khuôn mặt Tô Lam hết sức lạnh lùng, cô nhìn người đàn ông trước mặt: “Tôi có phải loại vong ơn bội nghĩa hay không cũng không đến lượt dì phán xét hay nói xằng nói bậy! Còn Tô Văn Tâm sao, ông ta đã nuôi nấng tôi mười tám năm sao? Hừ, ngay từ khi ông ta ký hợp đồng bán con với mấy người đàn bà kia, tôi đã trả đủ công lao nuôi nấng mười tám năm của ông ấy rồi! Về việc chuyện tôi là con gái ruột của ai, ông Tô Văn Tâm đây chắc phải là người biết rõ hơn hết chứ nhỉ, có đúng vậy không, ông Tô?”

Tô Văn Tâm bỗng chốc chột dạ nhìn Tô Lam, con bé chết tiệt này! Tại sao đột nhiê niần này lại có thể nói ra những lời không đầu không đuôi như thế, chẳng có lẽ Tô Lam đã biết chuyện gì rồi hay sao?

Một bên, Lư Tuyết Cầm vấn tiếp tục chửi bới hùng hồn: “Tô Lam, mày cứ ở đấy đợi tao! Chúng tao nhất định sẽ kiện mày ra tòa!”

“Ngậm miệng lại đi, đừng làm loạn nữa, chúng ta mau đi thôi.”

Lư Tuyết Cầm nuốt một hơi vào bụng, bà †a còn định xông vào, tiếp tục đập phá trường quay của Tô Lam thêm nữa.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên, bà ta lại bị Tô Văn Tâm giữ tay lại, cưỡng chế kéo bà ra ngoài: “Được rồi, đừng làm loạn lên nữa!”

Lư Tuyết Cầm không thể tin vào tai mình, bà ta nhìn chằm chằm vào Tô Văn Tâm đầy nghỉ hoặc: “Tô Văn Tâm, có phải ông nhầm lẫn gì không? Ông đang nói cái gì vậy? Ông bảo tôi đừng làm loạn nữa sao, vậy còn sáu trăm triệu đồng của chúng ta thì sao? Chúng ta có thể không cần chỗ cổ phần đó, nhưng Tô Lam không thể không đưa cho chúng ta sáu trăm triệu này được!”

Nói đến đây, Lư Tuyết Cầm mới giấy dụa, vùng vấy, cố găng lao vào người Tô Lam.

Thấy tình hình có vẻ không ổn, Tô Văn “Tâm chỉ tức giận, không kìm chế được nữa, ông ta quay lại, thẳng tay tát vào mặt Lư Tuyết Cầm.

Chỉ nghe thấy một tiếng “bốp”, cái tát chói tai vang lên khiến cả người Lư Tuyết Cầm phải lảo đảo, bà ta trở nên bối rối, mơ hồ.

Bà ta ôm mặt nhìn Tô Văn Tâm, không dám tin vào những gì đang xảy ra: “Ông ra tay đánh tôi vì Tô Lam sao?”

“Tôi đánh bà vì bà coi trời bằng vung, không biết mức độ nghiêm trọng của sự việc, loại đàn bà không biết chừng biết mực! Bà còn không mau rời khỏi đây cho tôi!”

Tô Văn Tâm gần như bỏ chạy mất và trực tiếp kéo Lư Tuyết Cầm ra ngoài.

Mặc dù mấy lời Tô Lam nói vừa rồi đầu đuôi không rõ ràng, nhưng ít nhiều thì cũng có nhắc đến ông ta.

Nếu như Tô Lam biết được thân phận thật sự của mình, cho dù có một trăm Tô Văn Tâm đi chăng nữa cũng không có cách nào đối phó được.
 
Chương 4031


Chương 4031

Tô Lam bây giờ sớm đã không còn là Tô Lam của ngày xưa nữa rồi, Tô Lam dễ bị bắt nạt, kiểm soát, mặc cho người ta dụ dỗ của năm đó đã chết rồi Nếu muốn vơ vét, đào mỏ gì từ Tô Lam bây giờ thì e răng cách hung hăng làm loạn, quấy rối đã không còn hiệu quả nữa rồi.

Tô Văn Tâm vừa kéo Lư Tuyết Cầm ra ngoài, vừa mau chóng suy nghĩ một cách khác trong đầu.

Xem ra nhất định ông ta phải nghĩ ra một biện pháp khác, bằng không thì có lẽ ông ta sẽ không sống được tiếp.

Hai người chật vật lôi kéo nhau ra đến cửa thang máy, Lư Tuyết Cầm dùng hết sức lực của mình, hất tay Tô Văn Tâm ra: “Tô Văn Tâm, có phải ông cho răng bây giờ ông vẫn còn là chủ tịch của tập đoàn Tô Thị hay không? Mấy năm nay, nếu như không có tôi thì ông đã chết đói ở ngoài đường rồi! Khi nấy, tôi còn không đếm xỉa gì đến bộ mặt già nua này của tôi, không quan tâm đến bất cứ thứ gì khác để bày mưu kế, đòi quyền lợi cho ông. Nhưng còn ông thì sao? Ông dám xuống tay tát tôi ngay trước mặt con chó cái kia, ông làm như thế có được gọi là đàn ông nữa hay không, hả?”

Lư Tuyết Cầm ăn một cái tát vào mặt, trong lòng bà ta cảm thấy vô cùng oan ức, bà tay lấy một tay che mặt, tay còn lại chỉ thẳng vào mặt Tô Văn Tâm chửi mắng một trận linh đình.

Tô Văn Tâm lúc này không có gì trong tay cả, nên ông ta phải dính chặt lấy bà ta, nhất quyết không chịu ly hôn.

Lư Tuyết Câm bị ông ta bám như vậy nhưng bà ta cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể tìm cách ra ngoài kiếm một ít tiền về nuôi ông †a, cho ông ta ở nhà bám váy ăn bám như vậy.

Nếu vừa rồi hai người ở lại đó ăn vạ thêm chút nữa, nói không chừng Tô Lam sẽ chọn cách nhân nhượng cho yên chuyện, đưa cho sáu trăm triệu cho bọn họ.

Thế nhưng Tô Văn Tâm không những không đứng về phía bà ta, mà thậm chí còn xuống tay tát bà ta nữa?

Lư Tuyết Cầm càng nghĩ càng tức giận, hận không thể trực tiếp xông lên, đấm nát bét khuôn mặt già nua, xấu xí của Tô Văn Tâm.

“Bà không hiểu được đâu! Loại đàn bà như bà thì biết cái gì chứ?”

Vốn dĩ Tô Văn Tâm không còn sức lực để nói những lời này nữa đâu, nhưng lúc này, trong một khoảnh khắc tức thì, Lư Tuyết làm cho ông †a bị cứng họng, không trả lời âm được gì.

“Tôi biết cái gì cơ? Tô Văn Tâm, để tôi nói cho ông biết. Nếu hôm nay không lấy được sáu trăm triệu đồng thì ngày mai hai chúng ta sẽ ly hôn ngay lập tức. Ông không phải nói gì thêm nữa!”

“Tôi sẽ không ly hôn với bà đâu, sau này bà cũng đừng nhắc đến chuyện này nữa!”

“Được rồi, nếu không ly hôn cũng được thôi! Vậy bây giờ ông mau đi tìm con chó cái Tô Lam, rồi đem sáu trăm triệu về cho tôi đi, như vậy thì tôi sẽ không ly hôn nữa!”

“Tôi không thể đi được.”

Lư Tuyết Cầm thấy dáng vẻ chết không sợ súng của Tô Văn Tâm như thế này thì vô cùng tức giận, giậm mạnh chân xuống sàn.

“Tô Văn Tâm, dù gì thì ông cũng là cha ruột của nó. Cho dù trước đây hai người có mâu thuẫn lớn như thế nào đi chăng nữa, nó cũng không thể bỏ mặc ông sang một bên mà không đoái hoài gì đến ông như thế được! Mối quan hệ giữa hai người có pháp luật bảo vệ cơ mà, tôi thật sự không thể hiểu nổi, ông là cha của nó, rốt cuộc ông đang lo sợ cái gì nữa?”

Sau khi Tô Văn Tâm im lặng hồi lâu, lúc này, đột nhiên ông ta lên tiếng: “Con bé không phải con gái ruột của tôi!”

“Ông vừa mới nói cái gì cơ?”

Lư Tuyết Cầm lập tức đơ cả người, sững sờ một lúc, bà ta ngẩn người giương mắt nhìn Tô Văn Tâm, thậm chí sau một hồi lâu mà bà †a vẫn chưa thể định lại tinh thần: “Ông nói lại lần nữa xem, ông vừa nói cái gì vậy?”

Tô Văn Tâm ngồi sụp xuống bồn hoa bên ven đường, ông ta cực kỳ bực bội, đưa tay vò đầu bứt tai: “Tôi nói là, vốn dĩ Tô Lam không phải là con gái ruột của tôi!”
 
Chương 4032


Chương 4032

Lư Tuyết Cầm hoàn toàn đờ đẫn nhìn người đàn ông trung niên đang suy sụp tỉnh thần trước mặt mình, như thể bà ta vẫn đang cố gảng hiểu những gì Tô Văn Tâm vừa nói.

Tô Văn Tâm không có ý định giấu giếm bà †a nữa: “Trước đây, khi tôi kết hôn với người phụ nữ đó, bà ấy đã có hai đứa con riêng rồi”.

Lần này Lư Tuyết Cầm hoàn toàn bị số: sốc toàn tật ng biết phải mất bao lâu bà †a mới có thể lấy lại được một chút tinh thần: “Tô Văn Tâm, nói cách khác là, chỉ vì tiền ng đành lòng kết hôn với một người phụ nữ đã từng kết hôn, lại còn có hai đứa con nhỏ nữa? Ông đã lựa chọn vút bỏ hai đứa con gái ruột của chúng ta ở bên ngoài, lại để cho tôi phải mang danh tiểu tam, phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác nữa sao?”

Thực ra, Tô Lam cũng không biết rằng vốn dĩ Lư Tuyết Cầm và Tô Văn Tâm là bạn học thời đại học, thậm chí hai người bọn họ còn công khai mối quan hệ yêu đương ở trường đại học nữa.

Nhưng trong khi hai người chuẩn bị bàn chuyện kết hôn thì Tô Văn Tâm lại gặp mẹ của Tô Lam ở công ty nơi ông ta đang thực tập.

Khi đó, mẹ của Tô Lam cũng chỉ là một nhân viên thực tập bình thường, giống như bao người khác trong công ty mà thôi.

Nhưng trong một lần, nhờ số trời đưa đẩy thế nào, Tô Văn Tâm lại biết được gia cảnh của mẹ Tô Lam rất đáng nể, gia đình lại vô cùng giàu có.

Để có thể thăng danh tiến chức nhanh chóng, Tô Văn Tâm không ngần ngại, nhiệt tình theo đuổi mẹ Tô Lam.

Sau khi mẹ của Tô Lam trở về nước, lúc đầu mẹ Tô Lam còn từ chối, thắng thản nói với Tô Văn Tâm rãng bà ấy đã có một đứa con trai và còn có một đứa con gái khác trong bụng của mẹ Tô Lam, Tô Văn Tâm tỏ vốn dĩ không quan tâm đết Mẹ của Tô Lam đối với tình cảm này đã chết tâm từ lâu, tất cả những gì bà khát vọng chính là một cuộc sống gia đình bình thường.

Bà muốn cho hai đứa con của mình một gia đình ấm áp bình thường, vì vậy đối mặt với sự theo đuổi cuồng nhiệt của Tô Văn Tâm, hai người họ đã đến với nhau một cách tự nhiên.

Sau này, không mất quá nhiều thời gian đã đến bước nói về chuyện kết hôn.

Nhưng Tô Lam lại không biết, Tô Văn Tâm luôn luôn một chân đạp hai thuyền suốt thời gian qua.

Mặc dù không có bản lĩnh gì quá lớn, nhưng trình độ lừa gạt phụ nữ của ông ta luôn lại hạng nhất.

Ông ta không những hoàn toàn lừa dối mẹ của Tô Lam, thậm chí còn làm cho Lư Tuyết Cầm hồ đồ đến làm càn làm bậy, cam tâm tình nguyện làm tình nhân ở bên ngoài của ông ta, còn sinh ra Tô Bích Xuân.

Lí do thoái thác của Tô Văn Tâm với Lư Tuyết Cầm luôn luôn là sự đe doạ dụ dỗ từ thế lực của phía mẹ Tô Lam, việc bản thân ở cùng bà là điều hoàn toàn không thể tránh khỏi.

Mà năm đó Lư Tuyết Cầm thì ngốc nghếch hồ đồ, đối với những lí do thoái thác của ông ta cũng là tin tưởng không chút nghi ngờ, nên bà ta yên lặng mà chờ đợi trong chỗ bí mật, mang theo Tô Bích Xuân âm thầm chờ.

đợi Tô Văn Tâm ly hôn, đợi cho đến ngày bản thân có thể trở thành chính thất.

Nhưng bây giờ những lời nói của Tô Văn Tâm đã đập tan mọi sự mong đợi của bà ta, hóa ra cái tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục bao nhiêu năm của bà ta, vậy mà chỉ là một lời nói dối.

Ban đầu Tô Văn Tâm sẽ cưới con đĩ đó, không phải là do bị ép buộc, mà là do bản thân ông ta cam tâm tình nguyện.

“Tô Văn Tâm, ông là cái đồ cặn bã! Ông sẽ không được chết yên lành!”

Tình thần của Lư Tuyết Cầm sụp đổ, bà ta liều mạng chửi rủa, lao lên như điên, cào cấu loạn xạ trên mặt Tô Văn Tâm.
 
Chương 4033


 

Chương 4033

Thấy ngày càng có nhiều người vây quanh xem, Tô Văn Tâm thẹn quá hoá giận đẩy bà ta ngã xuống đất “Tôi là đồ cặn bã? Bà quá nực cười đi! Lúc.

đầu, rõ ràng bản thân bà không muốn rời xa tôi, cho dù tôi có nói gì thì bà đều tin tưởng, đây chính là bản thân bà không tự trọng, bây giờ rốt cuộc còn nói tôi là đồ cặn bã?”

“Ông! Huhuhu..”

Lư Tuyết Cầm suy sụp tinh thần đột nhiên che mặt, rồi bật khóc.

Tô Văn Tâm cau mày nhìn bà ta, cảm thấy tranh cãi ở bên đường như này quả thật quá mất mặt, vì vậy ông ta tiến lên kéo bà ta: “Chúng ta trở về trước đi, đừng ở chỗ này làm mất mặt!”

Lư Tuyết Cầm kéo tay ông ta ra, tức giận gầm lên “Tô Văn Tâm, bắt đầu từ hôm nay tôi sẽ không bao giờ trở về cùng ông nữa! Ông ở một mình trong căn nhà cho thuê rách nát đó cô độc cho đến già đi!”

Lư Tuyết Câm mạnh mẽ đứng dậy, lảo đảo hướng về con đường quốc lộ đối diện mà chạy qua đó.

“Tuyết Cầm, Tuyết Cầm!”

Tô Văn Tâm vốn dĩ định đuổi theo, nhưng đèn đỏ bên đường lập tức chuyển sang đèn xanh, xe cộ phía trước di chuyển nhanh như: gió khiến ông †a bị ngăn cách ở bên đường đối diện này.

Ông ta không có cách nào chạy qua, chỉ có thể nhìn chăm chằm bóng dáng Lư Tuyết Cầm càng đi càng xa.

Điều ông ta lo lắng lúc này không phải là chuyện gì khác, mà là với việc Lư Tuyết Cầm rời đi này, mọi nguồn kinh tế của ông ta sẽ bị cắt đứt toàn bộ, thậm chí ông ta còn không trả nổi tiền thuê nhà, vậy kiếm đâu ra tiền để gỡ lại cổ phiếu đây?

Trong cơn tuyệt vọng, Tô Văn Tâm chậm rãi quay người lại.

Khi ông ta nhìn thấy cửa lớn phòng làm việc của Tô Lam phía sau mình, trong mắt ông ta lóe lên một chút thâm độc.

“Tô Lam, mày nếu đã bất nhân, vậy thì đừng trách tao bất nghĩa! Mặc dù mày không phải là con gái ruột của tao, nhưng suy cho cùng tao cũng nuôi dưỡng mày nhiều năm như vậy, bây giờ bản thân mày thăng quan tiến chức vùn vụt, liền nghĩ muốn tống cổ tao đi sao? Trên đời này làm gì có chuyện dễ dàng như vậy!”

Hừ lạnh một tiếng, Tô Văn Tâm xoay người đi về hướng căn nhà cho thuê của mình.

“Tô Lam, cô có biết không? Cái bộ dáng vừa rồi cô mắng bọn họ quả thật là quá xuất sắc!”

“Chính là, chính là, cô không biết, cái loại phản ứng bắt đầu đứng đầu đó của cô trực tiếp làm cho chúng tôi sợ chết khiếp!”

“Chúng tôi còn thật sự tưởng rằng cô sẽ ngoan ngoãn giao hết toàn bộ 50% cổ phần ra đấy!

“Không ngờ rằng náo loạn nửa ngày, cô chính là đùa giỡn với bọn họ!”

Nhìn thấy từng cộng sự đang vây quanh mình, khuôn mặt Tô Lam lộ ra chút ý cười: “Yên tâm đi, phòng làm việc không phải là của một mình tôi, mỗi người các cậu đều đem tất cả tâm sức của mình dồn vào trong đây, tôi tuyệt đối sẽ không dễ dàng từ bỏ.”

Sau khi nhận được câu trả lời của Tô Lam, các nhân viên cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Chúng ta trước tiên hãy chỉnh lý phòng làm việc bên này một chút, vừa rồi bọn họ đến làm cho bên trong này lung tung beng, quả thật là quá khó coi r Nghe xong những lời này, những cộng sự đó lần lượt giải tán, nhanh chóng thu dọn đống hồn độn trong phòng làm việc.

Không lâu sau, bên trong phòng làm việc đã khôi phục sự ngăn nắp trật tự như ban đầu.

Lúc này, Nguyễn Bảo Lan cúp điện thoại, cô ấy đi đến bên cạnh Tô Lam, cười vô cùng bất đắc dĩ: “Cái anh chàng Phương Trí Thành đó sợ rằng là thực sự hiểu lầm rồi, ngay cả điện thoại của em cũng không nghe”

“Yên tâm đi, chờ em bớt chút thời gian gọi lện cho anh ấy, giải thích rõ ràng chuyện với anh ấy”
 
Chương 4034


Chương 4034

Vừa nấy sở dĩ cô không nói gì khi Lư Tuyết Cầm và Tô Văn Tâm nói xăng nói bậy như thế thật ra là cô cũng chẳng phải đang kiêng dè gì cả, mà là muốn để bị họ cảm nhận một chút mùi vị của cái gì gọi là được nâng lên càng cao thì sẽ ngã càng đau là thế nào.

Tô Lam quả thật là một người hoài niệm quá khứ, nhưng niệm tình cũ mà cô nói đến chỉ là đối với người đã đối xử tốt với cô mà thôi Tuy rằng tâm tính cô lương thiện nhưng chắc chản một điều răng cô sẽ phân rõ yêu hận.

Lúc đầu Tô Văn Tâm và Lư Tuyết Cầm bức ép cô như thế, nếu như cô còn có thể làm như chẳng có chuyện gì xảy ra hết thì cũng quá đạo đức giả rồi Sau khi nói xong lời này, Tô Lam dường như đột nhiên nhớ đến cái gì lại nói tiếp: “Đúng rồi, bây giờ Phương Trí Thành chắc còn đang tức giận, phỏng chừng điện thoại của ai gọi đến cũng đều sẽ không tiếp, nhưng tối nay chúng ta đã hẹn người đại diện hình tượng của câu lạc bộ tư nhân Hoàng Quan tới đây để bàn bạc mở rộng kế hoạch dự án quảng bá, Bảo Lan, em có thể đi giúp chị làm tiếp chuyện này được không?”

Câu lạc bộ tư nhân Hoàng Quan?

Sắc mặt Nguyễn Bảo Lan hơi thay đối, dường như cô ấy có chút khó xử.

Lúc nói mấy lời này khuôn mặt Tô Lam cũng có chút ngượng ngùng nói: “Xin lỗi em nha, vốn dĩ thì tự chị có thể đi được, nhưng mà bởi vì hôm nay Thúy Vân cô ấy mới từ nước ngoài về, bọn chị đã hẹn là sẽ cùng nhau ăn cơm tối rồi..”

“Không sao đâu ạ, chị cứ đi đi, chuyện này cứ giao cho em làm cũng được. Thúy Vân ra nước ngoài du học hai năm rồi, hai người các chị nhất định có rất nhiều chuyện muốn nói cùng nhau”

“Cảm ơn em nha Bảo Lan, thật sự rất cảm ơn em!”

Nhìn thất Nguyễn Bảo Lan gật đầu, Tô Lam vui mừng khôn xiết, dù sao thì Lâm Thúy.

Vân cũng đã ở nước ngoài tròn hai năm rồi, bởi vì hai năm này việc học tương đối nặng nề, thậm chí đến cả nghỉ hè hay nghỉ nghỉ đông thì cô ấy cũng không trở về nước.

Cho nên lần này nếu như không phải Tô Văn Tâm tới đây làm loạn lên thì cô nhất định đang ở nhà ôn chuyện với Lâm Thúy Vân rồi.

Đợi sau khi Tô Lam đã rời đi rồi, Nguyễn Bảo Lan cũng bắt đầu lật xem những hợp đồng liên quan đến người đại diện hình tượng của câu lạc bộ tư nhân Hoàng Quan.

“Bảo Lan, chị nghe nói ông chủ của câu lạc bộ tư nhân Hoàng Quan hình như là họ Thẩm thì phải, trước đây không phải bọn em thường xuyên đến đó sao? Em có thân quen với ông chủ đó không?”

Nguyễn Bảo Lan có chút không biết nói gì hơi cúi đầu xuống thờ ơ nói mở miệng nói “Không thân quen lắm”

“Là thế à, chị còn tưởng rắng bọn em rất thân cơ đấy, dù sao nếu như là người quen thì việc xã giao hợp đồng cũng chẳng cần phải phiền phức như vậy rồi”

“Yên tâm đi, chuyện này cứ giao cho em xử lý”

“Nhưng mà Bảo Lan này, lần trước lúc chị cùng với Phương Trí Thành đi gặp người đại diện hình tượng kia, nghe nói hình như cô ta là người được cưng chiều mới của chủ tịch bọn họ đấy, tính tình kiêu ngạo không ra gì, rất khó hầu hạ, em nhất định phải cẩn thận một chút “Vâng”

Vì để chúc mừng Lâm Thúy Vân đã hoàn thành việc học trở về nước, Lâm Mộc đặc biệt làm riêng một bàn thức ăn vô cùng phong phú, phần lớn đều là những món Lâm Thúy Vân thích ăn.

Nhìn thấy một bàn đầy thức ăn đủ loại sắc hương vị kia, Lâm Thúy Vân lập tức trực tiếp xông tới ôm chầm lấy Lâm Mộc: “Lâm Mộc, tôi yêu bà chết mất!”

Lâm Mộc có chút ngại ngùng với sự nhiệt tình của Lâm Thúy Vân, bà cười hì hì chà chà tay nói: “Cô Thúy Vân mau ngồi xuống ăn đi, mau ăn lúc còn nóng, mau ăn lúc còn nóng”

 
 
Chương 4035


Chương 4035

Tô Duy Hưng ngồi bên cạnh Tô Lam, ánh mắt có chút u ám liếc nhìn về phía Lâm Thúy Vân, lắc lắc đầu nói: “Còn tưởng sau hai năm du học thì khi về tính tình sẽ ổn trọng hơn một chút, không ngờ..”

Tô Lam rất không vui nhíu mày lại, gắp một đũa rau xanh ném vào bát của Tô Duy.

Hưng nói: “Ăn cơm còn không ngậm được miệng của con vào phải không?”

Những người lớn đang cười đùa nói chuyện vui vẻ trên bàn ăn, Lâm Thúy Vân thỉnh thoảng sẽ biến những điều kể cho họ nghe những sự kỳ lạ mà cô ấy gặp phải khi ở nước Anh Nam thành chuyện cười: “Tô Lam cậu không biết đâu, giống kiểu người kiểu như giáo sư Lục của chúng ta ấy, cho dù thầy ấy có đi nước Anh Nam, thì cũng có thể giết chết những trái tim thiếu nữ trong giây lát!”

Tô Lam không khỏi cười nói: “Cái này thì không cần cậu nói thì tự mình cũng biết điều này”

“Có mấy chuyện chắc chẩn cậu sẽ không biết đâu, những cô gái ở nước ngoài kia cởi mở hơn con gái nước ta nhiều, bọn họ không hề quan tâm đến việc Lục Mặc Thâm đã đính hôn với mình chút nào hết, thâm chí còn có người mang thư tình tới trước mặt mình bảo mình chuyển lại cho anh ấy nữa cơ!”

Lục Mặc Thâm đang cúi đầu nghiêm túc ăn cơm ở bên cạnh đột nhiên ngẩng đầu lên “Thế sao? Nhưng tại sao đến một bức ảnh cũng chưa từng nhận được thế”

Lâm Thúy Vân lập tức hùng hổ ném thẳng chiếc đũa đang cầm lên trên mặt bàn, dáng vẻ giống hệt với Qủy Dạ Xoa: “Giáo sư Lục à, anh đang nói đùa với em phải không? Đó đều là thư tình do người con gái khác viết cho anh đấy, em thậm chí còn chẳng xem lấy một cái liền trực tiếp vứt thẳng vào thùng rác rồi, làm sao có thể giao vào tay anh được nữa, năm mơ đi nhé!”

Lục Mặc Thâm không quan tâm lắm, dù sao anh cũng không có hứng thú.

Lâm Thúy Vân bĩu môi, cô ấy thở dài một cách đầy bất lực: “Tô Lam à, cậu không biết mình ở bên đó khổ sở tới mức nào đâu, mình không những chỉ phải bận tâm đến việc học hành nặng nhọc mà còn phải về nhà giám sát chặt chẽ người đàn ông của mình nữa, miễn cho việc anh ấy bị đám ong bướm bên ngoài kia câu đi mất, cậu nói xem tớ sống có dễ dàng không chứ?”

Tô Lam cố nhịn cười nói: “Không dễ dàng không dễ dàng, cho nên là hôm nay cho cậu cái đùi gà to này để bồi bổ cơ thể nhé!”

Trong miệng thì nói vậy nhưng thật ra Tô Lam lại cảm thấy Lục Mặc Thâm và Lâm Thúy Vân hai người bọn họ đều không dễ dàng gì.

Suy cho cùng những người như Lâm Thúy.

Vân, e rằng chỉ có cô ấy là người duy nhất không biết mình xuất sắc đến mức nào!

Vì vậy Tô Lam thậm chí có thể tưởng tượng được, trong lúc Lâm Thúy Vân không biết gì, lòng dạ đen tối và xảo quyệt của giáo sư Lục chúng ta không biết đã bí mật bóp nát bao nhiêu đào hoa của cô ấy rt Lấy Quan Triều Viễn làm ví dụ đi, phòng làm việc đã hoạt động được gần ba năm rồi, có thể coi đây là một tên tuổi nhỏ trong ngành.

Hiện nay một số ngôi sao trẻ của tuyến mười tám vì muốn giành được vị trí, nổi tiếng trong tích tắc, không ít người trong số họ đã thể hiện rõ ràng hoặc ám chỉ những quy tắc bí mật đối với Tô Lam.

Mặc dù Tô Lam đã từ chối ngay từ đầu, nhưng cô luôn có thể tìm ra một quy luật thần kì, chính là bất kỳ người đàn ông nào ám chỉ quy tắc bí mật đối với cô, không quá ba ngày nhất định sẽ biến mất không còn tung tích khỏi ngành điện ảnh, ngay cả cái bóng cũng không tìm thấy được Lúc đầu Tô Lam còn nghĩ rằng đây chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng thời gian trôi qua, ngày càng nhiều ngôi sao trẻ biến mất không tung tích Cô chợt nhận ra, mọi chuyện dường như không đơn giản như cô nghĩ.

Vì vậy sau đó, cô ấy đã nhờ Phương Trí Thành ra ngoài điều tra qua một thời gian.

Lúc đó Tô Lam mới biết rằng, thì ra Quan Triều Viễn chính là người giờ trò đen Trong ba năm qua, sau lưng mình không biết anh ta đã bóp nát bao nhiêu đào hoa rồi, chẳng trách Tô Lam cảm thấy những người bạn nam xung quanh mình không hiểu sao càng ngày càng ít đi.
 
Chương 4036


Chương 4036

Người lớn họ nói nói cười cười, rất vui vẻ.

Tô Duy Hưng trước giờ đều ít nói, Tô Mỹ Chi khôn lớn rồi, cũng vì chuyện lo giữ vóc dáng mảnh mai, cho nên ăn cũng không nhiều.

Chỉ có người bạn nhỏ Quan Tử Việt ngồi trong góc một mình bưng bát cơm cảm cúi ăn không ngừng, từ khắp người đều toát ra một hơi thở vô cùng kiềm chế sự bực tức, loại hơi thở này khiến hai anh chị của cậu bé muốn làm ngơ cũng không được.

“Quan Tử Việt em làm sao vậy? Sao hôm nay lại ủ rũ như vậy?”

Tô Mỹ Chi có chút tò mò nghiêng đầu nhìn sang Lời nói của cô cũng nhắc nhở những người lớn đó.

“Đúng rồi, Tử Việt bị sao thế, tại sao ăn bữa cơm mà giống như mây đen trên đỉnh đầu vậy?”

Ngay khi Lâm Thúy Vân dứt lời, Quan Tử Việt lặng lẽ ngẩng đầu lên, cậu bé trừng mắt nhìn cô với ánh mắt cực kỳ phẫn uất.

Lâm Thúy Vân nhìn thấy ánh mắt đứa con nuôi của mình, liền lờ mờ cảm thấy có gì đó không ổn.

Cô nhanh chóng đặt đũa xuống, đi đến bên cạnh Quan Tử Việt bế cậu bé lên, nghiêm túc hỏi: “Cậu bé, có phải đang thất tình không?”

Quan Tử Việt liếc nhìn Lâm Thúy Vân, trong ánh mắt tràn đầy sự khinh thường tàn nhãn, bộ dạng đó giống như đang nói, con không muốn nói chuyện với mẹ, mẹ vui lòng tránh xa con ra.

Dù sao, Lâm Thúy Vân từ lâu đã quen với sự khinh thường của con trai và con gái nuôi đối với mình, cô ấy không hề quan tâm và cười với mấy người Tô Lam: “Nhìn con trai của cậu xem, tính tình cũng nóng nảy đấy!”

Sau khi trêu chọc bằng câu nói đó, trên mặt cô hiện lên một nụ cười như mẹ hiền vậy, đưa tay qua nhéo nhéo khuôn mặt của Quan Tử Việt: “Có chuyện gì vậy? Con nuôi nói cho mẹ biết, có phải có ai đó bắt nạt con, mẹ nhất định sẽ ra mặt giúp con!”

Tô Duy Hưng bên cạnh cười một tiếng.

Lâm Thúy Vân mơ hồ cảm thấy có điều gì đó không ổn, quay lại nhìn đứa con nuôi lớn của mình: “Duy Hưng, mẹ nói muốn ra mặt cho em trai của con, con ở bên đó tạt nước lạnh làm gì? Lại còn dám cười nhạo nữa?”

Tô Duy Hưng hờ hững nhún vai, thái độ không quan tâm: “Mẹ nuôi à, con chỉ muốn nhắc nhở mẹ, không có bản lĩnh thì đừng cố sức mình”

Lâm Thúy Vân trở nên không hài lòng khi nghe thấy điều này, cô hung hăng xắn tay áo lên: “Nghe những lời con nói, mẹ vẫn không tin trên đời này có người mà Lâm Thúy Vân không giải quyết được! Tử Việt nói cho mẹ biết, ai đang bắt nạt con, mẹ phải đứng ra làm chủ cho conl”

Lúc này, sau khi nghe được những lời này, hơi thở u ám của toàn thân mới có thể tan ra một chút.

Đôi mắt to sáng long lanh đó cứ vậy nhìn Lâm Thúy Vân, và dường như có một chút kỳ vọng trong đó: “Có thật không? Mẹ nuôi mẹ không được lừa gạt con đói”

Lâm Thúy Vân trở nên không hài lòng khi nghe điều này, cô ấy vỗ ngực mạnh mẽ: “Nói cái gì chứ? Mẹ nuôi của con có gạt qua con khi nào chưa? Nếu con có chuyện gì ấm ức, cứ nói cho mẹ biết, mẹ nhất định sẽ nghĩ cách giải quyết giúp con!”

Cho đến lúc này trên mặt Quan Tử Việt mới lộ ra một nụ cười nhẹ, cậu bé rụt rẻ ngẩng đầu lên, lén lén nhìn về phía của Quan Triều Viễn.

Phải biết rằng, quy tắc của Quan Triều Viễn là ăn không nói ngủ không tiếng, cho nên lúc ăn cơm gần như rất ít khi nghe thấy giọng nói của anh Lâm Thúy Vân nhìn theo ánh mắt của Quan Tử Việt, vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy một Quan Triều Viễn nghiêm chỉnh, tao nhã đang ăn cơm.
 
Chương 4037


Chương 4037

Trong lòng cô ấy chợt có một dự cảm không được tốt lắm, khóe miệng giật giật, cố gắng hạ giọng của mình thấp hết mức có thể: “Con trai yêu của mẹ, con không phải là đang làm ngược lại với cha của con chứ?”

Quan Tử Việt vừa nhìn thấy thái độ của Lâm Thúy Vân, một hy vọng nhỏ nhoi vừa nảy ra trong chốc lát lập tức biến mất luôn.

Cậu bé phồng má giận dữ: “Mẹ nuôi, lúc nãy không phải mẹ nói sẽ ra mặt cho con sao?”

“Cái đó là…”

Lâm Thúy Vân vô cùng ngượng ngùng hẳng giọng, hai mắt nhìn lên bầu trời: “Mẹ Lâm đó, con cảm thấy món canh mẹ hầm rất ngon, mẹ mau dạy con đi, mẹ dùng nguyên liệu gì vậy?”

Lâm Thúy Vân vừa nói điều này, vừa lặng lẽ đi thẳng về phía nhà bếp.

Quan Tử Việt căn mạnh đôi đũa, giận dữ nhìn bóng lưng đang xa dần của Lâm Thúy Vân: “Hừm, xem ra lời anh trai nói không sai chút nào, phụ nữ đều là những kẻ dối trá, đặc biệt là lời nói của những người phụ nữ xinh đẹp càng không thể tin!”

“Phụt”

Tô Lam ngồi bên cạnh gần như không nhịn được cười với lời nói của con trai mình.

Lúc đó, Quan Triều Viễn đã ăn sắp xong, anh từ từ đặt đũa xuống, Quan Tử Việt nhìn sang: “Cha có nhớ hai người đàn ông chúng ta đã có thỏa thuận gì trước khi chơi trò chơi không ạ?”

Ngay khi nghe Quan Triều Viễn nói xong, Quan Tử Việt lập tức trở nên khó chịu, cậu bé gật đầu vẻ rất chán nản: “Cha nói rằng các vấn đề của đàn ông nên được giải quyết theo cách của đàn ông”

Quan Triều Viễn gật đầu “Rồi sao nữa?”

Đầu của Quan Tử Việt cúi thấp hơn: “Là một người đàn ông thì phải sẵn sàng chấp nhận thắng thua”

Quan Triều Viễn không quan tâm đến việc đầu con trai mình đang càng ngày càng cúi m trạng của cậu bé cũng dần trở nên t lắm, anh ta nói với giọng bình tĩnh: ¡n này có ba ván thẳng hai, vậy hai cha con mình ai thắng và ai thua đây?”

Lúc này, căm của Quan Tử Việt đã gần như bị đập vào ngực anh ta.

Khi nghe cha nói vậy, giọng cậu bé dường như sắp khóc: “Là Tiếu Việt thua. Tiếu Việt là một nam tử hán, nên con phải chấp nhận thua cuộ: “Vì đánh cược thẳng thua là do chính con lựa chọn, nên con phải thẳng thắn chấp nhận kết quả. Đây là phong thái mà một người đàn ông nên có, con hiểu không?”

Khi nói những điều này, Quan Triều Viễn tỏ ra rất nghiêm túc, hoàn toàn không giống đang nói đùa.

Chỉ cần Quan Triều Viễn nói chuyện nghiêm túc với bọn trẻ, Tô Lam sẽ chọn cách im lặng.

Bởi vì khi giáo dục con cái, điều cấm ky nhất là cha mẹ có ý kiến trái chiều với nhau, thậm chí có thể cãi nhau trước mặt đứa trẻ.

Khi một người giải thích đạo lý với trẻ thì người kia sẽ giữ im lặng, đây là sự tôn trọng lớn nhất đối với người đó.

Quan Tử Việt cố nén nước mắt sắp trào ra, ngẩng đầu nhìn cha mình, sau đó mạnh mẽ gật đầu: “Cha, con biết rồi. Ngày mai con sẽ ngoan ngoãn đến nhà trẻ xin lỗi cô giáo”

Nói xong, Quan Tử Việt bắt đầu nghiêm túc cúi đầu ăn cơm.

Tô Lam nhìn thấy cảnh tượng này đã vô cùng sửng sốt, muốn biết tại sao, cô ấy gần như đã cố gắng hết sức để dỗ cậu quý tử của mình đi nhà trẻ mà không được.

Nhưng mỗi lần như thế thằng nhóc này luôn có cách chọc giận cô giáo đến mức phải bỏ đi.

Bất đắc dĩ, cô chỉ còn cách đón tiểu ma vương này về nhà.
 
Chương 4038


Chương 4038

Đã đổi đến ba trường mẫu giáo, và đây là lần đầu tiên Quan Tử Việt gật đầu đồng ý và hứa rằng cậu bé sẽ đi học mẫu giáo thật ngoan.

Không hiểu tại sao, mặc dù cậu bé mới hơn ba tuổi, nhưng Tô Lam cảm thấy rất tin tưởng vào lời hứa của cậu bé.

Lúc này, cô cuối cùng cũng đặt đũa xuống, đi đến bên cạnh Lệ Tử: hôn nhẹ lên gò má nhỏ nhắn đáng yêu của cậu bé: “Con của mẹ là tuyệt nhất!”

Ai mà biết Quan Tử Việt trực tiếp nghiêng đầu né tránh sau đó nó nhìn chäm chäm Tô Lam: “Mẹ ơi, đây là thỏa thuận giữa con và cha.

Tại sao mẹ lại vui vẻ như vậy chứ?”

Tô Lam: “..”

Trời ơi.

Thằng bé này có phải muốn chọc giận tôi không?

Tô Lam hơi bực bội đứng dậy và quay lại nhìn Quan Triều Viễn: “Chồng à, anh có thể dạy dỗ con trai mình không?”

Có một nụ cười nhếch nhẹ trên khóe miệng Quan Triều Viễn: “Không phải có câu nói giết gà há phải dùng đến dao mổ trâu sao? Chuyện dạy dỗ cậu bé là trách nhiệm của em, đến khi nào em không làm được anh sẽ ra tay”

Tô Lam thật sự bó tay? Tôi không thểđối phó với cậu bé, được chưa?

Sau bữa tối, Lục Mặc Thâm và Lâm Thúy Vân đã về đến nới Ban đầu, hai cậu nhóc Tô Duy Hưng và Quan Tử Việt định ở lại để chơi với cha nuôi thêm một lúc nữa, nhưng Lâm Thúy Vân nói rằng ngay sau khi trở về Bạch Lạc bọn họ đã đến đây luôn, nên nếu không sớm về nhà mà để ông bà Lâm biết được chỉ sợ sẽ đi tìm.

Phải biết rằng, hai anh em Quan Tử Việt và Tô Duy Hưng cuối cùng đã tìm được một người bạn cùng chơi vô cùng đẹp trai, chỉ số IQ cao vì thế khi nghe tin Lục Mặc Thâm phải về nhà, mấy nhóc thực sự không. nỡ.

Hai đứa trẻ cũng đi theo Lâm Thúy Vân suốt chặng đường từ nhà ra cổng và tiễn Lục Mặc Thâm lên xe.

Lục Mặc Thâm thực sự thích Quan Tử Việt và Tô Duy Hưng, hai cậu nhóc đáng yêu, vì vậy trên đường ra cổng một tay bế một đứa, một tay dắt một đứa. Tải ápp Һоlа để đọc full và miễn phí nhé.

Trước khi lên xe, Quan Tử Việt cứ ôm ghì cổ Mặc Thâm nhìn rất đáng thương: “Cha nuôi, bây giờ cha đã trở về nước, sau này có thể thường xuyên tới thăm con được không?”

Tử Việt vừa nói vừa đỏ hoe mắt, ai nhìn thấy cảnh này cũng cảm thấy cực kỳ đau lòng.

Khuôn mặt Lục Mặc Thâm nở một nụ cười dịu dàng, anh đưa tay ra và véo má cậu bé: “Đương nhiên có thể rồi. Nếu như sau này con tan học, con cũng có thể trực tiếp đến văn phòng của cha nuôi để tìm cha, biết không?”

Quan Tử Việt gật đầu: “Cha nuôi, sẽ có một triển lãm công nghệ vào cuổi tuần tới, cha có thể đi cùng con đến đó không?”

Cuối tuần tới à?

Lục Mặc Thâm quay đầu lại và liếc nhìn Lâm Thúy Vân, cuối tuần tới là sinh nhật của Lâm Thúy Vân, hai người họ đã định sẽ cùng nhau đi nghỉ mát.

Ngay khi Lâm Thúy Vân nghe thấy lời yêu cầu của con nuôi, cô vội vàng tiến tới và nhéo nhéo chiếc má bé bỏng của cậu bé: “Không vấn đề, cuối tuần tới mẹ nuôi sẽ nhường cha nuôi cho con nhé?”

Quan Tử Việt liếc nhìn Lục Mặc Thâm, sau đó nhìn Lâm Thúy Vân và lắc đầu vẻ nghiêm túc “Mẹ nuôi cha nuôi, hai người cùng đi với con có được không?”
 
Chương 4039


Chương 4039

Lâm Thúy Vân dường như không chút do ật đầu đồng ý: “Được chứ”

Sau khi Lục Mặc Thâm và Lâm Thúy Vân lên xe, chiếc xe từ từ khởi động.

Quan Tử Việt đi theo sau đuôi anh ta một hồi, lúc này mới lưu luyến không rời miễn cưỡng đưa bọn họ ra ngoài.

Trên đường trở về, Lâm Thúy Vân thỉnh thoảng thò đầu ra khỏi xe nhìn ra bên ngoài, phát hiện vẫn có thể nhìn thấy bóng dáng của Quan Tử Việt.

“Em rất là thích cậu bé sao?”

Lục Mặc Thâm đột nhiên mở miệng hỏi câu này, khiến Lâm Thúy Vân sững sờ một lúc.

Chẳng qua là cô rất nhanh chóng hoàn hồn trở lại, mỉm cười quay đầu nhìn Lục Mặc Thâm: “Con đỡ đầu và con gái đỡ đầu của chúng ta đáng yêu như vậy chẳng lẽ anh không thích sao? Em nhìn anh vừa nãy căn bản là chỉ ôm không muốn buông tụi nhỏ rai Lục Mặc Thâm cũng không giấu diếm, gật dự, gật đầu: “Anh cũng rất thích bọn nhỏ, bằng không hay là chúng ta sinh một đứa đi?”

“Chúng ta?”

Lâm Thúy Vân sửng sốt trong chốc lát, cô gần như theo phản xạ có điều kiện muốn gật đầu, nhưng chỉ một giây sau, vẻ mặt của cô lại trở nên ngưng trọng.

Cô im lặng một lúc lâu, sau đó quay đầu nhìn Lục Mặc Thâm: “Giáo sư Lục, anh là đang trách em sao?”

Lục Mặc Thâm liếc mắt nhìn cô một cái, tại sao cô bé dễ thương này lại bắt đầu đa sầu đa cảm rồi?

Khi Lâm Thúy Vân thấy Lục Mặc Thâm không mở miệng nói chuyện, cả người đột nhiên cảm thấy có chút nản lòng.

Cô lười biếng năm ghé vào trên cửa sổ, đôi mắt uế oải nhìn dòng xe đang như nước.

chảy không ngừng bên ngoài cửa sổ.

Phải biết răng hai người bọn họ cùng nhau đi đến được ngày hôm nay, Lục Mặc Thâm đã vì cô mà thỏa hiệp và thay đổi rất là nhiều.

Lâm Thúy Vân muốn có công việc kinh doanh riêng nên Lục Mặc Thâm đã hoãn đám cưới của hai người họ.

Cô muốn hoàn thành việc học của mình, vì vậy Lục Mặc Thâm đã không ngần ngại đi cùng cô ấy đến nước Anh Nam trong suốt hai năm.

Bây giờ cô ấy đã hoàn thành việc học và trở lại, nhất định là cô còn muốn phát triển trong sự nghiệp của mình, nếu bây giờ có con vào thời điểm này chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của cô.

Nhưng không riêng gì Lục Mặc Thâm, mà bản thân cô cũng rất thích trẻ con.

Cô cũng không rõ bản thân mình muốn có một đứa con xinh đẹp và dễ thương cho Lục Mặc Thâm đến nhường nào!

Ngay khi Lâm Thúy Vân đang chìm trong lòng tự trách, đột nhiên có bàn tay to lớn ôm lấy đầu cô và vuốt tóc cô.

Nếu đổi lại bình thường, Lâm Thúy Vân sẽ trực tiếp đánh vào bàn tay anh ta một cái, nhưng lúc này đây cô uể oải năm sấp xuống, để mặc cho Lục Mặc Thâm vò nát tóc của mình.

“Anh thật sự rất thích trẻ con, nhưng anh cũng chưa bao giờ nói rằng em phải sinh cho anh một đứa nhỏ trong giai đoạn này”

“Hả?”

Lâm Thúy Vân ngây người ra, cô kinh ngạc quay đầu nhìn Lục Mặc Thâm.

Lục Mặc Thâm nhìn thẳng phía trước lái xe một cách nghiêm túc: “Chờ em khi nào chuẩn bị sẵn sàng thì chúng ta sẽ muốn”
 
Chương 4040


Chương 4040

Không biết tại sao, hốc mắt của Lâm Thúy Vân đột nhiên trở nên chua xót.

Bình thường thì Lục Mặc Thâm anh chàng này cũng nói rất nhiều lời âu yếm, nhưng mỗi lần như vậy Lâm Thúy Vân sẽ rất chán ghét mà quay lại Nhưng không biết tại sao, lần này Lục Mặc Thâm chỉ nói vài câu vô cùng bình thường thì Lâm Thúy Vân lại bị làm cho cảm động như vậy.

Cô quay đầu nhìn sườn mặt của Lục Mặc Thâm, trong lòng thầm nghĩ, kiếp trước cô nhất định đã phải cứu cả vũ trụ, nếu không làm sao có thể gặp được người tốt như Lục Mặc Thâm chứ?

Giống như bị ánh mắt rực lửa của Lâm Thúy Vân nhìn có chút không thích hợp, Lục Mặc Thâm quay đầu lại, trong giọng điệu thậm chí có chút trêu chọc nói: “Có phải em cảm thấy càng ngày càng yêu anh rồi không?”

Khụ, anh chàng tự kiêu này!

Lâm Thúy Vân tức giận trừng mắt nhìn anh một cái.

Ngay khi Lục Mặc Thâm nghĩ rằng cô sẽ giận dỗi với anh, thì anh phát hiện ra một đôi tay mềm mại đột nhiên ôm lấy cổ anh, ngay sau đó một nụ hôn ngọt ngào rơi xuống má anh Lâm Thúy Vân chớp chớp đôi mắt to nhìn anh: “Thế nào? Em đúng là càng ngày càng yêu anh đó, về việc này thì anh có thể tự hàomột chút!”

Khóe miệng Lục Mặc Thâm hơi nhếch lên, trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ.

Trong hai năm khi Lâm Thúy Vân ra nước ngoài, sau khi Lâm An Nguyên trải qua chuyện tình cùng với Mộ Mẫn Loan, cả người anh giống như thay da đổi thịt Anh đã hoàn thành việc học của mình một cách rất nghiêm túc, và hiện đang ở trong tập. đoàn Lâm thị để làm cánh tay đắc lực của cha Lâm.

Ở thời điểm vào tập đoàn Lâm thị, anh lấy thân phận là thực tập sinh để vào đó cho nên rất ít người khác biết răng anh chính là con trai của chủ tịch.

Sau khi trải qua một phen gây sức ép đó, tính cách của Lâm An Nguyên rõ ràng đã trưởng thành hơn rất nhiều.

Cha Lâm và mẹ Lâm càng ngày càng yên tâm hơn về anh, có đôi khi hai vợ chồng thảo luận về vấn đề này và thậm chí cho rằng đó là một điều may mắn hơn là một điều xui xẻo.

Nếu như không có cái gì Lê Duyệt Tư kia thì không biết bây giờ Lâm An Nguyên còn có thể trưởng thành đến mức này.

Quan Triều Viễn đích thân lái xe chở Quan Tử Việt đến trường mẫu giáo.

Khi cô giáo chủ nhiệm Bách Linh ở cửa đón cậu bé, vẻ mặt cậu bé vẫn còn có chút không được tự nhiên.

Không biết tại sao, chỉ cần vừa nhìn thấy đứa nhỏ này, cô ta liền bắt đầu cảm thấy đau đầu.

Tiêu Ma Vương này quả thực rất thông minh, nhưng mỗi lần đều dùng sự thông minh này để đối nghịch với cô ta.

Trong vòng nửa tháng sau khi cô ta chuyển về đây, cô ta đã bị đứa nhóc này chọc tức đến mức muốn lập tức từ chức.

Cô giáo Bách Linh đột nhiên cảm thấy nếu cứ tiếp tục như vậy, sợ rãng chính mình nhịn không được một tuần sẽ lên cơn đau tim mà nghỉ ở nhà luôn.

Nhưng lần này, cô giáo Bách Linh cảm thấy có chút kỳ lạ là sau khi xuống Lệ Tử Cô giáo Việt lại chủ động đến chào hỏi c‹ Bách Linh, buổi sáng tốt lành!”

Có câu nói không dùng tay đánh người cười tươi, chưa kể nhóc con này bộ dạng thật sự rất đáng yêu.

Cô giáo Bách Linh lại tiếp tục sửng sốt một chút, không biết có phải nhóc con này đang nín nhịn cái gì để muốn phá hay chỉnh gì cô không chứ? Một nụ cười gượng gạo trên mặt xuất hiện: “Tử Việt, chào buổi sáng!”
 
Chương 4041


Chương 4041

“Cô giáo Bách Linh, trước đây em cố ý chọc giận cô, đây là em không đúng, cô cho.

em xin lỗi, anh có thể tha lỗi cho em được không ạ?”

Khi Quan Tử Việt nói vậy, cô giáo Bách Linh liền ngây ngẩn cả người Cũng vào lúc này Quan Triều Viễn cúi đầu và bước xuống xe.

Mặc dù khi khai giảng cô đã nhìn thấy Quan Triều Viễn vài lần, nhưng mỗi lần cô giáo Bách Linh nhìn anh ta đều nhịn không được mà đỏ mặt, tim đập dồn dập.

Thảo nào bạn nhỏ Quan Tử Việt bộ dạng lại xinh xản, dễ thương như vậy, gen này cũng thực sự quá lợi hại rồi!

“Cô giáo Bách Linh, trước đây đúng là Quan Tử Việt rất nghịch ngợm, sau này cậu bé sẽ cố gắng học hành chăm chỉ”

Thấy thái độ của Quan Triều Viễn tốt như vậy, sự khó chịu trước đó của cô giáo Bách Linh không biết đã bay đến ngã rẽ nào rồi, sắc mặt đỏ bừng, vội vàng lắc đầu: “Không sao, không sao, thật ra bạn nhỏ này thật sự rất thông minh!”

“Vậy thì về sau, vẫn còn làm phiền cô giáo nhiều”

“Không có gì, không có gì, việc nên làm, là việc nên làm thôi ạ..”

Nhìn thấy cô giáo Bách Linh dẫn Việt vào lớp học, Quan Triều Viễn xoay người lại Về xe.

Anh vừa ngồi vào chỗ, bên tai đã nghe thấy giọng nói có chút chua chát của Tô Lam truyền đến: “Nhìn xem, cho dù cậu Quan của chúng ta đã làm cha rồi, vẫn còn sức hấp dẫn không thua gì thời sung sức”

Quan Triều Viễn ngửi thấy nông nặc mùi giấm chua, quay đầu nhìn về phía Tô Lam.

“Vừa rồi anh không nhìn thấy. Khi cô giáo.

Bách Linh nói chuyện, cô ấy liền mặt đỏ tai hồng, tay chân cũng không biết để chỗ nào!”

Tô Lam không phải thực sự ghen tuông mà chỉ muốn trêu chọc chồng mình.

Cô đưa tay nhéo mặt Quan Triều Viễn: “Thật là, đã là cha của ba đứa nhỏ rồi. Tại sao mà da dẻ còn tốt thế này chứ? Thậm chí còn không hề thấy già đi một chút nào, nếu cứ tiếp tục thế này, về sau em chẳng phải đề phòng khắp nơi hay sao?”

“Chồng của em dung mạo xinh đẹp như hoa thì không thích, chẳng lẽ em muốn anh phải già xấu xí thì em mới vui vẻ sao?”

Quan Triều Viễn nhàn nhạt nhìn cô, đáy mắt mang theo ý cười.

Tô Lam cứ như vậy giữ khuôn mặt của Quan Triều Viễn, xoa nãn tỉ mỉ từ trên xuống dưới, còn thật sự cẩn thận và nghiêm túc, lúc này mới mở miệng nói: “Vẫn là cứ như thế này thì tốt hơn. Em nhìn đi nhìn lại vẫn cảm thấy khuôn mặt của anh là đẹp nhất. Chỉ cần nhìn vào khuôn mặt này, em còn có thể ăn thêm vài bát cơm!”

“Ở nhà muốn nhìn bao lâu đều được, nhưng nếu bây giờ còn không đi, em có thể sẽ đến muộn đói!”

Khi Quan Triều Viễn nói lêu này, ánh mắt anh quét nhẹ về phía bảng điều khiển trung tâm của xe.

Tô Lam nhìn theo ánh mắt của anh, phát hiện lúc này đã là tám giờ năm mươi “Ôi trời ơi, không xong rồi, em sắp muộn rồi!”

Tô Lam kinh hãi hô lên một tiếng, nhanh chóng ngoan ngoãn ngồi trở lại vị trí của mình, thắt dây an toàn: “Chồng à, nhanh lên, nhanh lên! Hôm nay có đối tác mới muốn quay tuyên truyền hình ảnh, em phải qua đó để quan sát, tuyệt đối không thể đến muộn được!”

Quan Triều Viễn đếm thời gian, từ nơi này qua đến chỗ đó khoảng tầm chín chờ là có thể đến được.

Vì vậy, anh liền bóp chặt cảm Tô Lam, búng lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cúi đầu xuống hôn nhẹ lên môi cô: “Một chút ngon ngọt cũng không cho, mà còn muốn bắt anh làm việc sao?”
 
Chương 4042


Chương 4042

Tô Lam bị anh đánh lén, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng: “Anh thật là đáng ghét! Vẫn còn nhiều phụ huynh đi qua đây. Bị người khác nhìn thấy là không tốt đâu.”

“Anh hôn vợ của mình thì có vấn đề gì sao?”

“Đáng ghét, mau lái xe đi thôi!”

Khuôn mặt ửng hồng của Tô Lam không ngừng thúc giục Quan Triều Viễn mau mau đi.

Chẳng mấy chốc chiếc xe đã được khởi động và khuất dần ở ngã tư.

Trên bệ cửa sổ của lớp học mẫu giáo, cậu bé Quan Tử Việt đang chống căm, nghiêng đầu nhìn bố và mẹ mình rời đi.

“Mối quan hệ của cha và mẹ cậu có phải lúc nào cũng tốt như vậy không?”

Trong lúc cậu bé Quan Tử Việt còn đang ngây người, sau lưng cậu đột nhiên truyền đến một giọng nói rất dịu dàng và lanh lợi Cậu bé quay đầu, ánh mắt hơi sáng lên.

Bởi vì sau lưng cậu đứng cách đó không xa là một bé gái xinh đẹp.

Cô bé mặc một chiếc váy ren màu trắng và giày da màu hồng, chớp một đôi mắt to tròn nhìn Quan Tử Việt Quan Tử Việt nhìn cô bé này dường như chưa từng gặp qua, cô bé đeo vòng tay ngọc bích chạm khắc, mái tóc đen buông dài trên vai, đôi mắt to, đôi lông mi dài, làn da trắng nốn, dáng vẻ giống như con lai, xinh đẹp giống như búp bê babi Tô Mỹ Chi mặc dù xinh đẹp, nhưng nhìn bao nhiêu năm rồi, sớm đã thấy quen.

Cậu bé Quan Tử Việt lớn như vậy, vẫn là lần đầu tiên ở bên ngoài gặp được một cô bé xinh đẹp như vậy, không nhịn được nhìn nhiều lần.

Nhưng khi cậu bé nhìn lần thứ ba, đột nhiên phát hiện, dường như cũng không xinh đẹp bằng chị gái của mình.

Vì vậy quay đầu lại một cách uể oải: “Liên quan gì đến cậu?”

Cô bé không khỏi nhíu mày, cô bé đi đến bên cạnh Quan Tử Việt: “Mình tên Phila, tên Bạch Lạc là Mộ Nhất Vi. Mình có thể làm bạn với bạn được không?”

Cậu bé Quan Tử Việt không ngừng lặp đi lặp lại một câu trong đầu: Không thế làm bạn với người phụ nữ xinh đẹp, phụ nữ xinh đẹp rất biết nói dối, ví dụ như mẹ đỡ đầu của cậu bé cũng như vậy.

“Tôi không cần làm bạn, đừng làm phiền tôi!”

Cậu bé Quan Tử Việt mười phần lạnh lùng, chống căm hờ hững, quay người rời đi.

Mọi người đều đã từng nhìn thấy sự lạnh lùng của cậu bé, nhưng học sinh mới tới Mộ Nhất Ví xinh đẹp, tính cách cởi mở, vì vậy các bạn nhỏ ở mẫu giáo đều thích chơi cùng cô bé.

Quan Tử Việt ngồi ở một góc một mình, nhìn thấy Mộ Nhất Vi được các bạn nhỏ trong mẫu giáo vây quanh, cậu bé không có hứng thú nhướng mày: “Đúng là trẻ con.”

Gần đến giờ ăn trưa, Mộ Nhất Vi xuất hiện trước mặt Quan Tử Việt với một viên kẹo da bò: “Bạn nhỏ Quan Tử Việt, mình có thể ngồi bên cạnh cậu được không?”

Quan Tử Việt mười phần lạnh lùng, liếc mắt nhìn cô bé: “Cho dù tôi từ chối, thì cậu cũng sẽ ngồi xuống, không phải sao?”

Mộ Nhất Vi cười toe toét, để lộ hàm răng trắng đều tăm tấp.

Cô bé rất vui vẻ ngồi xuống bên cạnh Quan Tử Việt, sau đó cúi đầu bắt đầu nghiêm túc ăn cơm.

Quan Tử Việt vốn dĩ không định để ý nhóc con bên cạnh mình, nhưng cậu bé phát hiện khi Mộ Nhất Vi ăn cơm thì rất ki lạ.

Cô bé có vẻ rất không thích ăn ớt chuông và cà rốt, chỉ cần trong đồ ăn có ớt chuông và cà rốt, cô bé sẽ bỏ chúng ra một cách hết sức nghiêm túc.
 
Chương 4043


Chương 4043

Quan Tử Việt nhìn dáng vẻ nghiêm túc của cô bé, không nhịn được mở miệng nhắc nhở: “Cô giáo Bách Linh chút nữa sẽ đến đây kiểm tra, cậu mà lãng phí thức ăn như vậy sẽ bị ăn mắng!”

Mộ Nhất Vi sửng sốt một chút, sau đó ngẩn người nhìn Lệ Tử Việ “Nhưng mẹ không thích ăn rau, Nhất Vi cũng không thích ăn.”

“Vậy thì cậu cứ đợi bị ăn mắng đi!”

Bị mắng?

Hôm nay là ngày đầu tiên cô bé đi học mẫu giáo ở trong nước, nếu như ngày đầu tiên đã bị ăn măng, mẹ biết rồi nhất định sẽ đau lòng.

Cứ nghĩ đến điều này, Mộ Nhất Vi đột nhiên lại tủi thân, sương mù đột nhiên xuất hiện trong đôi mắt to long lanh.

Vốn dĩ cậu bé Quan Tử Việt đang ăn rất ngon, đột nhiên nghe thấy tiếng nghẹn ngào ở bên cạnh, cậu bé quay đầu nhìn, phát hiện Mộ Nhất Vĩ lại vì lời nói của mình làm cho bật khóc.

Cậu bé cảm thấy có chút không hợp lý, khuôn mặt nhỏ nhắn tỏ ra đe dọa, hung hăng hỏi: “Cậu khóc cái gì?”

“Hic hic hic, mẹ làm việc rất vất vả, nếu như biết Nhất Vi bị mắng, mẹ sẽ rất đau lòng,..”

Quan Tử Việt trực tiếp bị cô bé làm cho chết lặng.

“Hức hức hức.

Tiếng khóc nức nở của cô bé bên cạnh vẫn tiếp tục vang lên, Quan Tử Việt mắt nhìn thấy thức ăn trong bát của mình đều sắp ăn xong tồi, Mộ Nhất Vi vẫn chưa khóc xong, khuôn mặt nhỏ nhắn cáu kỉnh của cậu bé gần như nhăn lại, nói một cách thiếu kiên nhẫn: “Có thể không khóc nữa không?”

Nhưng tiếng gầm của cậu bé càng khiến cho Mộ Nhất Vi đau lòng thêm, vốn dĩ chỉ là tiếng nức nở nghẹn ngào nhỏ, bị cậu bé gầm một tiếng, khóc lên hai tiếng, mắt nhìn không nhịn được khóc to.

Quan Tử Việt đầy những vạch đen trên đầu.

“Đừng khóc nữa có được hay không?”

Hôm nay trước khi từ nhà xuất phát đã hứa với bố là tuyệt đối sẽ không gây ra chuyện gì náo động trong trường mẫu giáo, nếu như để cô Bách Linh biết được, cậu làm cho một bạn học nhỏ mới khóc, nhất định sẽ báo lại với bố mẹ cho mà xem!

“Mình…mình…huhi Cô giáo Bách Linh hình như nghe thấy bên này có động tĩnh, liền quay đầu đi tới: “Gó chuyện gì vậy?”

Mắt nhìn thấy cô giáo Bách Linh đang ngày càng đến gần hơn, Quan Tử Việt lo lắng đến nỗi mồ hôi trên trán cũng túa ra.

“Quan Tử Việt, làm sao bây giờ? Cô giáo Bách Linh tới rồi, cô tới rồi!”

Quan Tử Việt nhìn chäm chäm vào những quả ớt màu và cà rốt trong bát của Mộ Nhất Vi với đôi mắt như thiêu đốt. Trước khi cô giáo bách Linh tới, liền cầm bát của cô bé lên.

Cho hết rau vào trong miệng.

Cô giáo Bạch Linh đi tới nhìn thấy một cô bé rất đáng yêu, trong khóe mắt vẫn còn ngấn lệ, thì không khỏi cảm thấy đau lòng Cô ấy ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng hỏi thăm cô bé: “Có chuyện gì thế Nhất Vi?”

Mộ Nhất Vi nhìn thấy Quan Tử Việt đã ăn hết cà rốt và ớt chuông trong bát mình, thì nỗi lo lúc nãy của cô bé cũng đã tan biến hết Nước mắt vẫn chưa khô hết, cô bé cười vui vẻ nói: “Cô Bạch Linh ơi, em vui lắm ạ, em vừa mới quen được một bạn mới.”

“Em giỏi quá, là bạn mới hả em?”

Cô giáo Bạch Linh nhìn xung quanh, chỉ thấy một mình Quan Tử Việt.
 
Chương 4044


Chương 4044

Ánh mắt của cô ấy có chút nghĩ hoặc: “Bạn mới mà em nói chẳng lẽ là…

Mộ Nhất Vi cười tít mắt kéo lấy tay của Quan Tử Việt gật đầu trả lời: “Đúng rồi ạ, chính là Tử Việt cô ạ “Kh Cô giáo Bạch Linh xém chút nữa thì bị sặc.

Quan Tử Việt đã chuyển tới trường mầm non này học một thời gian rồi, lúc mới tới cũng có một vài người bạn muốn tới kết bạn với cậu bé, nhưng hầu như tất cả đều bị từ chối một cách lạnh lùng.

Thậm chí còn có những bạn cảm thấy tổn thương vì chuyện này mà đi mách cô giáo.

Quan Tử Việt luôn chỉ chơi một mình, không ngờ rằng ngay ngày đầu tiên Mộ Nhất Vi đi học đã có thể trở thành bạn của cậu bé rồi Quả nhiên, bây giờ ngay cả trường mầm.

non cũng đã biến thành một thế giới nhìn mặt để chơi, cô Bạch Linh thở dài không nói gì cả Nhìn cậu bé đang ngậm thức ăn đầy miệng, cô giáo nói: “Tử Việt à, lúc ăn cơm em ăn từ từ thôi chả nghẹn đó nhé!

Sau khi dặn dò cậu bé xong, cô giáo Bạch Linh mới quay người dời đi Mộ Nhất Vi nhìn vào đôi má đang phồng lên của Tử Việt thì không nhịn nổi cười: “Tử Việt, dáng vẻ này của cậu buồn cười thật đấy”

Quan Tử Việt nhìn chằm chằm cô bé, không biết ai là người khiến cậu bé phải ăn một miệng đồ ăn như vậy, nên mới không thể nói chuyện được. Nếu không, cậu ấy nhất định sẽ phun hết thức ăn trong miệng ra.

Nhờ màn anh hùng cứu mỹ nhân này mà có lẽ Mộ Nhất Vi đã có cảm giác muốn dựa dẫm vào Tử Việt.

Kể từ đó về sau, mỗi ngày đi học,dù là lúc chơi hay lúc học cô bé đều chỉ ngồi cạnh Tử Việt.

Quan Tử Việt mặc dù không thích, nhưng muốn trốn cũng không trốn khỏi được cục băng dính này.

Đến cuối cùng, cậu bé đành phải coi Nhất Vi như không khí.

Mộ Nhất Vi không hề để ý tới sự lạnh lùng của Quan Tử Việt, chỉ cần cô bé có đồ chơi, đều sẽ mang tới chơi cùng cậu bé.

Dù Tử Việt vẫn bơ cô bé, nhưng Nhất Vi không hề nản lòng.

Có một hôm, Quan Tử Việt hỏi cô bé: “Sao mình chưa bao giờ nhìn thấy cha cậu nhỉ?”

Vì Quan Tử Việt nhớ rằng mỗi lần Nhất Vi đến trường, hình như đều là do bảo mẫu đưa tới.

Nhìn qua kính cửa sổ, dường như có thể thấy mờ mờ hình bóng của một người phụ nữ, người đó có lẽ là mẹ của Mộ Nhất Vĩ Đột nhiên bị hỏi về vấn đề này, Mộ Nhất Vi liền lộ ra vẻ mặt cô đơn hiếm thấy, một lúc lâu sau cô bé mới ngẩng đầu lên, mắt hơi đỏ như: sắp khóc vậy: “Mình cũng không biết, mẹ của mình chỉ nói là cha đang ở một nơi rất xa, lần này mẹ và mình quay về chính là để đợi cha về”

Quan Tử Việt không nói gì cả, một lúc sau cậu bé mới lên tiếng: “Mình có hai người cha, hai người mẹ đấy, hay là mình chia cho cậu nhé! Cậu thấy sao?”

“Thật à?”

Mộ Nhất Vi liền vui vẻ trở lại và hỏi.

“Tất nhiên là thật rồi, cha nuôi của mình lợi hại lắm, mặc dù mẹ nuôi của mình kinh doanh không giỏi lắm, nhưng mẹ mình lại rất xinh đẹp”

“Cảm ơn Tử Việt nhé!”

“Cuối tuần này là sinh nhật của mẹ nuôi mình, nếu hôm đấy cậu rảnh thì cùng mình tới gặp cha mẹ nuôi nhé!”
 
Chương 4045


Chương 4045

“Ừ được chứ, bọn mình ngoắc tay hứa đi”

Mộ Nhất Vi nói xong liền giơ ngón tay ra.

Quan Tử Việt mặc dù thấy làm như vậy rất trẻ con, nhưng nhìn thấy dáng vẻ mong chờ của Nhất Vi thì cũng đành phải giơ ngón tay ra.

Quan Triều Viễn sau khi đưa Quan Tử Việt tới trường, thì sẽ đưa Tô Lam tới cửa văn phòng.

Tô Lam mặc dù là sếp nhưng luôn đi làm rất đúng giờ, chưa bao giờ tới muộn cả.

Xe vừa dừng lại, cô liền ôm lấy chiếc túi của mình ở ghế sau rồi xuống xe.

Nhưng khi tay phải của cô chạm vào nắm cửa thì Quan Triều Viễn đã giữ cô lại và nói: “Bà Quan, hình như em còn quên gì đó?”

“Quên gì cơ?”

Tô Lam đứng ngây người ra, quay đầu lại nhìn hết xung quanh.

Điện thoại, ví tiền, chìa khóa, tài liệu của cô đều ở trong túi, có rơi thứ gì đâu nhỉ?

Cô kiểm tra lại một lần nữa, sau đó lắc đầu tỏ vẻ khó hiểu: “Có quên gì đâu, đồ của em đều có đủ ở đây rồi.”

Cô chưa nói xong thì đã bắt gặp ánh mắt thâm sâu của Quan Triều Viễn.

Hai người kết hôn với nhau lâu rồi, nên khi vừa nhìn vào ánh mắt ấy, Tô Lam liền hiểu anh ấy đang nghĩ gì, cô cười mỉm mặt hơi đỏ lên.

Tô Lam đeo chiến ba lô lên vai sau đó ôm lấy cổ của Quan Triều Viễn, hôn nhẹ lên miệng anh một cái.

Cái hôn này lướt qua giống như chuồn chuồn lướt, trêu chọc kéo dây cung ở trong.

lòng của anh căng lên, vào thời điểm Quan Triều Viễn vòng tay lên eo cô đảo khách thành chủ thì cô gái nhỏ ở trong ngực lại giống như đuôi cá ngựa trực tiếp chuồn ra ngoài Một tay cô mở cửa xe ra sau đó nói: “Anh Quan, hẹn gặp lại anh vào buổi tối!”

Nhìn thấy bóng lưng của Tô Lam, khóe miệng của anh có chút cong lên, giống như vẫn đang cảm thụ hương vị tươi mát trên môi của người phụ nữ.

Khóe miệng của anh cong nhẹ lên, anh chuyển động tay lái, chiếc xe màu đen Rolls-Royce nhanh chóng hòa nhập vào dòng xe cộ.

Sau một goodbyekiss để thay lời chào tạm biệt kia, Tô Lam có cảm giác như đang bắt đầu một ngày mới tốt đẹp.

Khi cô vừa đi vừa ngâm nga bài hát về phòng làm việc của mình thì ngoài ý muốn phát hiện ra không khí ở trong phòng làm việc có chút áp lực.

Cô cảm thấy vô cùng kinh ngạc, đặt chiếc ba lô xuống chỗ ngồi của mình tò mò hỏi thăm: “Có chuyện gì xảy ra vậy? Sao cả một đám người lại có tâm trạng kém ngồi ở đây vậy hả?”

Những nhân viên ở xung quanh im lặng chỉ tay về hướng phòng chụp ảnh nói: “Bên trong có một ngài phật sống, không dễ hầu hạ chút nào!”

“Cái gì? Vị phật sống?”

“Đúng vậy, người phát ngôn mới của câu lạc bộ tư nhân Hoàng Quan hình như lúc trước là một diễn viên bình thường, nghe nói gần đây không biết hình như là được ai đó nâng đỡ, vô cùng chảnh chọe! Vừa rồi, một cô thực tập sinh nhỏ của phòng làm việc chúng ta bị quản lý của cô ta măng té tát phải chạy đến nhà vệ sinh để lau nước mắt!”

“Ôi trời! Ai nâng đỡ? Là diễn viên nào?”

“Diễn viên nào thì tôi cũng không rõ nhưng mà nghe nói hình như là người mới của ông chủ Trần của câu lạc bộ Hoàng Quan! Thực tập sinh vừa mới đi ra, còn Bảo Lan vẫn còn đang ở trong phòng chụp ảnh nghe mảng!”

Nghe thấy vậy thì lông mày của Tô Lam càng nhíu lại chặt hơn.

Dù sao thì cô cũng muốn biết tại sao.
 
Chương 4046


Chương 4046

Thẩm Tư Huy cũng đã rời khỏi ngành giải trí này mấy năm rồi, tại sao lúc này lại muốn nâng đỡ một ngôi sao chứ?

“Tôi vào trong đó xem sao đã”

Tô Lam đứng lên, quay người đi về phía phòng chụp ảnh ở bên kia.

Mặc dù tên tuổi của công ty này chỉ như một cái phòng làm việc nhưng ba bốn năm nay phát triển cũng không tệ, cho nên phòng làm việc này cũng đã thuê lại cả cả hai tâng của cao ốc, hơn nữa mỗi phòng làm việc cũng khá rộng rãi, có riêng cả phòng hóa trang và phòng chụp ảnh.

Chỉ có điều khi cô vừa đi đến cửa phòng chụp ảnh ra, thậm chí còn chưa mở cửa ra thì bên trong đã truyền ra tiếng chửi bới khủng khiếp của một người phụ nữ: “Các người có nhầm lẫn gì hay không hả?

Tại sao dám dùng đồ trang điểm rẻ tiền như vậy để trang điểm cho Lilian hả? Các cô không biết là cái tối thiểu mà chúng tôi có thể chấp nhận được là cái gì sao?”

Chỉ thấy một người mặc tây trang màu đen bộ dáng giống như quản lý, giọng nói chua ngoa đang đứng ở cửa ra vào: “Qó biết gương mặt đó của Lilian có bao nhiêu đáng giá không hả? Nếu như cô ấy bị dị ứng thì sẽ làm chậm tốc độ làm việc lại, trong số các người thì ai có thể chịu trách nhiệm cho việc này được?”

Nguyễn Bảo Lan đang ở một bên cũng vội vàng tiến lên cười cười nói “Đường Mỹ, tất cả nhấn hiệu mỹ phẩm mà công ty chúng tôi sử dụng đều là nhãn hiệu hàng đầu thế giới, cho nên cô cũng không cần phải lo lắng về những vấn đề này”

“Đúng là một nhãn hiệu hàng đầu thế giới chết tiệt mài”

Hai tay của Đường Mỹ chống nạnh, một bộ dáng giống như một người đàn bà chanh chua đứng chửi làng chửi xóm: “Lilian của chúng tôi chỉ sử dụng các nhãn hàng được đặt theo yêu cầu, còn trang phục thì cũng phải mặc những mẫu mới nhất đang thịnh hành thời thượng trong tuần lễ thời trang ở Paris mà thôi, còn những thứ khác tuyệt đối chúng tôi sẽ không sử dụng!”

“Rốt cuộc các người có biết rõ thân phận của Lilian chưa hà? Cho rằng chuẩn bị riêng cho cô ấy một phòng hóa trang là đủ rồi sao?”

“Tôi nói cho các người biết! Nếu như ngày hôm nay chúng tôi không đạt được những yêu cầu mà mình đều ra thì cũng không cần phải chụp ảnh tuyên truyền nữa, chúng tôi cũng không gánh nổi!”

Đối mặt với những yêu cầu mất lịch sự, quá đáng như vậy, cũng chỉ có Nguyễn Bảo Lan với tính tình kiên nhắn của mình mới có thể tiếp tục giải thích: “Đường Mỹ, cô hãy nghe tôi nói, việc cũng đã đến nước này mà thời gian quay chụp của hôm nay cũng rất ít cho nên nếu như chúng tôi phải đi chuẩn bị những thứ mà cô nói”

“Thì nhất định công việc của ngày hôm nay sẽ không hoàn thành được, có thể sẽ kéo dài đến tận ngày mai…”

Nguyễn Bảo Lan còn chưa nói xong thì sắc mặt của Đường Mỹ bỗng thay đổi mạnh mẽ, vô cùng sắc bén mà cắt ngang lời của cô ấy: “Gô nói những lời này là có ý gì hả? Ý của cô nói là những yêu cầu của chúng tôi làm mất quá nhiều thời gian làm việc có phải hay không?”

Nguyễn Bảo Lan mang khuôn mặt tươi cười nói: “Tôi không có ý tứ này…”

“Vậy thì cô hãy nói cho tôi biết, lời của cô không phải có ý tứ này thì là có ý gì? Cô có biết thân phận của Lilian lúc này là thân phận gì không hả? Dù sao thì tôi cũng đã nói rồi, nếu như hôm nay các người không hoàn thành được yêu cầu của chúng tôi thì chúng tôi sẽ từ chối không quay chụp gì cả, về phần làm trái với hợp đồng thì chính các người sẽ phải chịu trách nhiệm!”

“Nhưng mà..”

“Nhưng mà cái gì? Còn cái nhưng nhị gì của cô thì nói ra hết đi! Cô là người phụ trách chỗ này sao? Cô lập tức gọi người phụ trách của chỗ này đến đây cho tôi, cho tới bây giờ tôi vẫn chưa thấy nhân viên nào như mấy người, thật sự không giải thích được mà!”
 
Chương 4047


Chương 4047

“Hạng mục này tạm thời do tôi phụ trách, tôi là Nguyễn Bảo Lan”

“Tôi không quan tâm cô là cái gì Lan cả, nếu như hôm nay không thể đạt được những gì mà chúng tôi yêu cầu thì chúng tôi nhất định sẽ không quay chụp gì hết!”

Đường Mỹ mắng Nguyễn Bảo Lan xối xả thế nhưng với tư cách là nói chuyện với người chủ, Lilian từ đầu tới cuối vẫn ngồi yên lặng ở trước bàn trang điểm, không nói một lời nào.

Cô ta cứ ngồi như vậy nghe quản lý của mình tranh chấp với người khác, khóe miệng của cô ta còn mang theo nụ cười lạnh.

Thắng đến khi nghe thấy tên Nguyễn Bảo Lan thì mí mắt của Lilian không tự chủ mà nảy lên một cái.

Cô ta nhàn nhạt ngẩng đầu lên nhìn Nguyễn Bảo Lan, Nguyễn Bảo Lan lớn lên trông rất xinh xắn, làn da cũng rất trắng, tuy là có vóc dáng không cao nhưng khiến người khác nhìn vào trông rất thoải mái.

Nhưng mà cái khác biệt nhất khi cô ấy lớn lên không phải là khuôn mặt đó mà là làn sóng trên ngực và giọng nói giống như của một em bé.

Lúc trước cô ấy dựa vào chính hai đặc thù đặc biệt rõ nét này trên người mà gặp may trên internet, và con đường sự nghiệp cũng dần dần nở rộ, giờ đây cô ấy cũng được coi là một ngôi sao có tiếng tăm.

Chẳng qua là Lilian không ngờ rằng là một ngôi sao như vậy mà lại đến làm việc ở một phòng làm việc nhỏ sao?

“Hóa ra cô chính là Nguyễn Bảo Lan sao?”

Lilan đột nhiên mở miệng hỏi.

Nguyễn Bảo Lan sửng sốt một chút sau đó cười đáp lại: “Không sai, chính là tôi”

Đường Mỹ vô cùng thắc mắc nhìn Nguyễn Bảo Lan ở bên cạnh mình, sau đó đi đến bên cạnh của Lilian, cô ta thấp giọng hỏi: “Lilian, hai người biết nhau sao?”

Nếu như cả hai người họ thực sự biết nhau thì cô ta cũng có thể nới lỏng một số tiêu chuẩn.

Lilian vừa mới làm móng tay, không nếm xỉa đến lời kia mà chỉ thổi thổi móng tay của mình, trên gương mặt thậm chí còn mang theo.

vẻ mỉa mai giễu cợt: “Cũng không tính là quen nhau, lúc trước khi tôi đến câu lạc bộ tư nhân Hoàng Quan thì đã gặp cô ta ở đâu đó” Tải ápp Һоlа để đọc full và miễn phí nhé.

Nói đến đây thì cô ta quay đầu lại nhìn Nguyễn Bảo Lan: “Tôi vấn nhớ được vào lúc đó, hình như cô vẫn làm nhân viên phục vụ phải không? Thật không nghĩ tới trong thời gian ngắn như vậy mà có thể đến làm việc cho một văn phòng như thế này, quả thật là có chút năng lực!”

Khi Lilian nói những điều này thì cũng giống như cô ta đang cầm một con dao và một khẩu súng, không có ý để nể mặt của Nguyễn Bảo Lan.

Mặc dù cho tới bây giờ Nguyễn Bảo Lan chưa từng cảm thấy xấu hổ về công việc phục vụ mà mình làm ở trong câu lạc bộ tư nhân Hoàng quan, thế nhưng khi bị người ta dùng loại giọng điệu khinh bỉ này để nói ra thì trong lòng của cô ấy cũng có chút không được thoải mái cho lắm.

Nghe xong những lời này thì trên gương mặt của Đường Mỹ hiện lên sự giễu cợt mỉa mai: “Nói cả buổi, hóa ra chỉ là một nhân viên phụ vị mà thôi! Một nhân viên phục vụ thì có tố chất gì chứ, ở chỗ này lãng phí công sức tôi nói từ nãy đến giờ, cô lập tức đi gọi người phụ trách của mình đến đây, bây giờ tôi căn bản cũng không tin được cô nữa, tôi yêu cầu đổi một người phụ trách khác đến!”

Nguyễn Bảo Lan cứ như vậy mà đứng tại chỗ, gương mặt lúc xanh lúc trắng, hết sức khó chịu.

“Tôi chính là người phụ trách văn phòng truyền hình này đây, xin hỏi cô Lilian đây cô có vấn đề gì cần phải giải quyết không?”

‘Vừa lúc đó, tại cửa ra vào đang yên tĩnh có một giọng nói vang dội truyền vào.
 
Chương 4048


Chương 4048

Lilian cũng nhìn ra phía cửa ra vào, ở bên kia liền nhìn thấy một thân hình cao gầy đi vào.

Tô Lam chỉ cao có một mét sáu mươi tám centimet, vào lúc này mang giày cao gót và trang phục phù hợp với nghề nghiệp khiến cho toàn bộ khí chất ở trong cơ thể đều được bộc lộ ra.

Mặc dù nhìn thấy gương mặt đó của cô còn rất trẻ nhưng mà những đường nét thanh tú cùng lối trang điểm nhẹ khiến cô trông chỉn chu và chuyên nghiệp hơn Người phụ nữ này thật xinh đẹp!

Thời điểm đầu tiên khi Lilian và Đường Mỹ nhìn thấy Tô Lam thì trong đầu xuất hiện ra ý nghĩ này đầu tiên.

Trên cơ bản người có thể khiến cho một người quản lý có phản ứng như vậy vào lần đầu tiên gặp, nếu như có thể xuất đạo trở thành một ngôi sao thì có thể nói sau này chắc chắn sẽ rất nổi tiếng Người phụ nữ này nhìn qua thì tuổi còn rất trẻ, chẳng lẽ đây thật sự là người phụ trách của văn phòng truyền hình này sao?

Đường Mỹ mang thái độ vô cùng nghỉ ngờ nhìn Tô Lam: “Cô thật sự chính là người phụ trách văn phòng truyền hình này sao?”

Tô Lam trực tiếp đi qua bên cạnh của Nguyễn Bảo Lan, nhẹ nhàng võ bờ vai của cô ấy dùng ánh mắt trấn anh cô.

Trên gương mặt của Nguyễn Bảo Lan hiện lên một nụ cười bình tĩnh thoải mái, giống như cô ấy không có liên quan đến chuyện này.

“Không sai, nếu như các người có vấn đề gì thì có thể nói trực tiếp cho tôi biết là được”

Thời điểm khi Tô Lam nói những lời này thì thái độ không kiêu ngạo cũng không sủng nịnh, hoàn toàn không có một chút ý tứ muốn tiến lên nịnh nọt.

Đường Mỹ cười lạnh một tiếng, hai tay của cô ta còn khoang tay trước ngực mà khinh miệt nhìn Tô Lam: “Tôi cũng không biết đến cùng là cô đứng ở bên ngoài cửa bao lâu, những gì mà chúng tôi nói từ nấy đến giờ có lẽ cô cũng nghe được nhiều ít, nhưng mà tôi cũng đã nói rõ ràng rồi, nếu như bên quay chụp ngày hôm nay của các cô mà không thể đáp ứng về yêu trang phục, mỹ phẩm của chúng tôi thì nhất định chúng tôi sẽ không quay chụp!”

Đường Mỹ phát hiện khi cô ta nói những lời này thì biểu cảm trên mặt của Tô Lam cứng lại một chút.

Cho nên cô ta tiếp tục nói: “Về phần lúc đó chậm tiến trình quay chụp thì đều cũng là vì công tác của các cô không làm đúng theo yêu cầu, việc này sẽ không liên quan gì đến chúng tôi cải”

Giờ phút này, khi những nhân viên bên ngoài nhìn thấy Tô Lam đi vào thì cũng nhanh chóng dừng việc của mình lại sau đó chen chúc nhau dán sát tai vào cánh cửa thủy tỉnh ở bên ngoài đế nghe lén.

Đường Mỹ này cũng là một nhà đại diện chuyên nghiệp, nổi danh là xảo trá đáng sợ, không biết đã có bao nhiêu người nổi tiếng bị cô ta chửi thương tích đầy mình Vừa rồi khi thực tập sinh và Nguyễn Bảo.

Lan nói, chỉ cần Đường Mỹ này mở miệng là cả hai người bọn họ đều không có cơ hội để cãi lại Gòn Tô Lam thì có tính tình điềm đạm hơn, không biết lúc này cô có thể khác thực.

tập sinh mới kia và Nguyễn Bảo Lan tránh khỏi những lời nói kinh khủng lúc này không.

Ngay khi Đường Mỹ mang vẻ mặt dương dương đắc ý chờ Tô Lam chịu thua mà xin lỗi thì vẻ mặt của cô kinh ngạc mở miệng nói: “ồ, từ lúc nào mà một diễn viên hạng ba lại có thể nhận được loại đãi ngộ như thế này nhỉ?”

“Phốc!”

Tất cả những nhân viên đang đứng ở ngoài cửa để hóng chuyện bên trong, bất thình lình nghe được câu nói này của Tô Lam thì suýt không nhịn được mà cười ra tiếng Phòng làm việc của bọn họ bình thường cũng không phải không nhận tiếp đãi những ngôi sao hạng A như Khúc Thương Ly, Tống Chỉ Manh hay những ảnh hậu ảnh đế khác.
 
Chương 4049


Chương 4048

Lilian cũng nhìn ra phía cửa ra vào, ở bên kia liền nhìn thấy một thân hình cao gầy đi vào.

Tô Lam chỉ cao có một mét sáu mươi tám centimet, vào lúc này mang giày cao gót và trang phục phù hợp với nghề nghiệp khiến cho toàn bộ khí chất ở trong cơ thể đều được bộc lộ ra.

Mặc dù nhìn thấy gương mặt đó của cô còn rất trẻ nhưng mà những đường nét thanh tú cùng lối trang điểm nhẹ khiến cô trông chỉn chu và chuyên nghiệp hơn Người phụ nữ này thật xinh đẹp!

Thời điểm đầu tiên khi Lilian và Đường Mỹ nhìn thấy Tô Lam thì trong đầu xuất hiện ra ý nghĩ này đầu tiên.

Trên cơ bản người có thể khiến cho một người quản lý có phản ứng như vậy vào lần đầu tiên gặp, nếu như có thể xuất đạo trở thành một ngôi sao thì có thể nói sau này chắc chắn sẽ rất nổi tiếng Người phụ nữ này nhìn qua thì tuổi còn rất trẻ, chẳng lẽ đây thật sự là người phụ trách của văn phòng truyền hình này sao?

Đường Mỹ mang thái độ vô cùng nghỉ ngờ nhìn Tô Lam: “Cô thật sự chính là người phụ trách văn phòng truyền hình này sao?”

Tô Lam trực tiếp đi qua bên cạnh của Nguyễn Bảo Lan, nhẹ nhàng võ bờ vai của cô ấy dùng ánh mắt trấn anh cô.

Trên gương mặt của Nguyễn Bảo Lan hiện lên một nụ cười bình tĩnh thoải mái, giống như cô ấy không có liên quan đến chuyện này.

“Không sai, nếu như các người có vấn đề gì thì có thể nói trực tiếp cho tôi biết là được”

Thời điểm khi Tô Lam nói những lời này thì thái độ không kiêu ngạo cũng không sủng nịnh, hoàn toàn không có một chút ý tứ muốn tiến lên nịnh nọt.

Đường Mỹ cười lạnh một tiếng, hai tay của cô ta còn khoang tay trước ngực mà khinh miệt nhìn Tô Lam: “Tôi cũng không biết đến cùng là cô đứng ở bên ngoài cửa bao lâu, những gì mà chúng tôi nói từ nấy đến giờ có lẽ cô cũng nghe được nhiều ít, nhưng mà tôi cũng đã nói rõ ràng rồi, nếu như bên quay chụp ngày hôm nay của các cô mà không thể đáp ứng về yêu trang phục, mỹ phẩm của chúng tôi thì nhất định chúng tôi sẽ không quay chụp!”

Đường Mỹ phát hiện khi cô ta nói những lời này thì biểu cảm trên mặt của Tô Lam cứng lại một chút.

Cho nên cô ta tiếp tục nói: “Về phần lúc đó chậm tiến trình quay chụp thì đều cũng là vì công tác của các cô không làm đúng theo yêu cầu, việc này sẽ không liên quan gì đến chúng tôi cải”

Giờ phút này, khi những nhân viên bên ngoài nhìn thấy Tô Lam đi vào thì cũng nhanh chóng dừng việc của mình lại sau đó chen chúc nhau dán sát tai vào cánh cửa thủy tỉnh ở bên ngoài đế nghe lén.

Đường Mỹ này cũng là một nhà đại diện chuyên nghiệp, nổi danh là xảo trá đáng sợ, không biết đã có bao nhiêu người nổi tiếng bị cô ta chửi thương tích đầy mình Vừa rồi khi thực tập sinh và Nguyễn Bảo.

Lan nói, chỉ cần Đường Mỹ này mở miệng là cả hai người bọn họ đều không có cơ hội để cãi lại Gòn Tô Lam thì có tính tình điềm đạm hơn, không biết lúc này cô có thể khác thực.

tập sinh mới kia và Nguyễn Bảo Lan tránh khỏi những lời nói kinh khủng lúc này không.

Ngay khi Đường Mỹ mang vẻ mặt dương dương đắc ý chờ Tô Lam chịu thua mà xin lỗi thì vẻ mặt của cô kinh ngạc mở miệng nói: “ồ, từ lúc nào mà một diễn viên hạng ba lại có thể nhận được loại đãi ngộ như thế này nhỉ?”

“Phốc!”

Tất cả những nhân viên đang đứng ở ngoài cửa để hóng chuyện bên trong, bất thình lình nghe được câu nói này của Tô Lam thì suýt không nhịn được mà cười ra tiếng Phòng làm việc của bọn họ bình thường cũng không phải không nhận tiếp đãi những ngôi sao hạng A như Khúc Thương Ly, Tống Chỉ Manh hay những ảnh hậu ảnh đế khác.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom