Dịch Thần Y Trở Lại

Chương 5096


Chu Thiên Mi: “Thiên Mi nghĩ cô ta rất tốt, dù xét về ngoại hình hay nhân phẩm”.  

 

Ngô Bình: “Không nhắc đến cô ta nữa. Vân Thường, tối nay tôi sẽ dạy cô tu luyện trước”.  

 

Vân Thường cười nói: “Vâng”.  

 

Thế là Ngô Bình dành cả buổi tối dùng linh khí và bí lực để nâng thực lực của Vân Thường lên đến luyện khí cấp mười.  

 

Thông thường một người dù có đủ tư chất, tư chất cực tốt cũng rất khó tu luyện đến cảnh giới bí lực một cách vẹn toàn. Nhưng nếu có Ngô Bình giúp thì mọi chuyện đều trở nên đơn giản.  

 

Advertisement

Ngày hôm sau, Ngô Bình nghỉ ngơi một lúc, sau đó đến gặp Trương Cổ Nguyệt.  

 

Trương Cổ Nguyệt và nhóm thành viên cấp cao của Huyền Minh Giáo đang đợi anh, Ngô Bình vừa đến, Trương Cổ Nguyệt cười nói: “Ngô Bình, quả nhiên Kim Long Môn đã chấp nhận lời thách đấu. Hơn nữa đối phương còn dùng đến kế sách liên hoàn”.  

 

Ngô Bình tò mò hỏi: “Kế sách liên hoàn là sao?”  

 

Trương Cổ Nguyệt: “Lần này Kim Long Môn sẽ cử hai cao thủ. Nếu Tiêu Phá Thiên bị đánh bại, họ sẽ cử người thứ hai. Người này tên là Hiên Viên Long Uy, là người đứng đầu trong số các đệ tử ưu tú của Kim Long Môn, thần thông cấp chín. Khi người này tu luyện cảnh giới bí lực luyện khí đã lĩnh hội được mười hai loại bí lực. Ngoài ra hắn còn nhiễm phải ba loại tiên khí mà Kim Long Môn sở hữu”.  

 

Ngô Bình nói: “Chỉ là nhiễm phải sao? Đệ tử còn tưởng là luyện hóa”.  

 

Trương Cổ Nguyệt nghiêm túc nói: “Ngô Bình, lần này Huyền Minh Giáo đã đánh cược cả tôn nghiêm và lợi ích rất lớn, nếu thua ván đầu, chúng ta sẽ mất hai mỏ quặng; nếu thua ván thứ hai, không chỉ phải trả lại những gì đã thắng trước đó mà còn phải nhường một phần ba lãnh thổ của Huyền Minh Giáo cho đối phương”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Quả là một canh bạc lớn”.  

 

Trương Cổ Nguyệt: “Dĩ nhiên Kim Long Môn cũng đã thể hiện đủ thành ý. Nếu cậu có thể đánh thắng Hiên Viên Long Uy, chúng ta có thể lấy đi một phần tư lãnh thổ của Kim Long Môn, trong đó bao gồm mười mấy mỏ quặng có giá trị, cũng có rất nhiều người dân”.  

 

Ngô Bình: “Giáo chủ, nếu Kim Long Môn thua có phải sẽ chó cùng cắn dậu không?”  

 

Trương Cổ Nguyệt: “Trong cuộc so tài lần này, cả hai bên đều đã hẹn với những nhân vật quan trọng, nếu ai dám nuốt lời, người làm chứng sẽ không ngồi yên mặc kệ, dù sao họ cũng đã sẽ lấy được ít lợi ích gì đó”.  

 

Ngô Bình nhíu mày: “Người chứng kiến cũng được lợi sao?”  

 

Trương Cổ Nguyệt nói: “Đương nhiên, không có lợi ích thì ai lại sẵn lòng làm chứng cho chúng ta? Cho dù ai được lợi thì đều sẽ lấy một phần trong đó chia cho người làm chứng”.  

 

Ngô Bình tò mò hỏi: “Người chứng kiến là ai thế?”  

 

Cừu Quang Thái: “Một cường giả thần thông đến từ vũ trụ Đạo Cảnh tầng năm, một cường giả thần thông khác đến từ vũ trụ Đạo Cảnh tầng sáu”.  
 
Chương 5097


Trương Cổ Nguyệt cười nói: “Tôi cũng mới biết gần đây, dù sao cậu cũng là đệ tử đứng đầu, thân phận thật sự cần phải được điều tra chi tiết rõ ràng, nên tôi đã bảo người đến vũ trụ Chấn Đán rồi”.  

 

Ngô Bình thở dài: “Thành thật xin lỗi, không thể nói thật với giáo chủ”.  

 

Trương Cổ Nguyệt cười nói: “Cậu đừng nghĩ nhiều, tôi nói những lời này chỉ là muốn thẳng thắn với cậu để không còn khoảng cách với nhau. Trưởng lão Liễu cũng đã chết rồi, cậu có đến từ vũ trụ cao cấp hay không cũng không còn quan trọng nữa. Quan trọng là cậu là thiên tài thật sự, là nhân tài có thể giúp tôi phục hưng lại Huyền Minh Giáo. Thế nên từ nay về sau, cậu là đệ tử đứng đầu của Huyền Minh Giáo, cho dù trước đây đã xảy ra điều gì cũng không ảnh hưởng đến cậu của hiện tại”.  

 

Ngô Bình cúi người với Trương Cổ Nguyệt: “Cảm ơn giáo chủ đã tin tưởng”.  

 

Trương Cổ Nguyệt nói: “Thế nên Huyền Bình này, bây giờ cậu có thể dùng tên thật của mình rồi”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Vâng”.  

Advertisement

 

Trương Cổ Nguyệt: “Sau khi chuyện này kết thúc, cậu có thể về thăm gia đình của mình. Với tư cách là đệ tử đứng đầu của Huyền Minh Giáo, tôi nghĩ rằng không ai trong vũ trụ Chấn Đán dám chọc đến cậu”.  

 

Ngô Bình: “Đệ tử đi đi về về, tu vi cũng bị ảnh hưởng phải không ạ?”  

 

Trương Cổ Nguyệt: “Ừ, vì cậu được sinh ra trong vũ trụ Chấn Đán nên một khi cậu quay về thì cậu sẽ chuyển sang trạng thái tu luyện trước đây của mình. Có không ít người trong chúng tôi cũng đã gặp phải vấn đề này nhưng vẫn chưa thể tìm ra cách giải quyết”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Vậy cũng không sao, thực lực của vũ trụ Chấn Đán của đệ tử rất khó gặp được đối thủ”.  

 

Trương Cổ Nguyệt: “Vậy thì tốt. Tóm lại, Huyền Minh Giáo là hậu thuẫn khá mạnh của cậu, dù cậu có làm gì, bọn tôi cũng sẽ ra sức ủng hộ”.  

 

Hai người nói xong chuyện rồi thì quay lại chỗ ban đầu, Trương Cổ Nguyệt nói: “Các vị, cũng đã không còn sớm nữa, xuất phát thôi”.  

 

Đoàn người khí thế hùng hổ, xuyên qua các tầng mây bay về phía địa điểm chiến đấu.  

 

Ở giữa Kim Long Môn và Huyền Minh Giáo có một đỉnh núi, đỉnh núi này không thuộc quyền sở hữu của bên nào cả, phù hợp để làm nơi hẹn chiến của hai bên.  

 

Khi lên đến đỉnh núi chỉ thấy đã có rất nhiều người đã đến đây, thậm chí không trung xung quanh đỉnh núi cũng có không ít tu sĩ đến xem. Huyền Minh Giáo và Kim Long Môn đều là những thế lực lớn ở đây, tất nhiên cuộc so tài giữa họ sẽ thu hút một lượng lớn người đến xem.  

 

Mấy người Ngô Bình đáp xuống đỉnh núi.  

 

Đưa mắt nhìn sang, thế trận của Kim Long Môn rất mạnh, không chỉ có môn chủ mà các cao thủ trưởng lão trong môn phải cũng đến. Kim Long Môn không thể không xem trọng chuyện lớn liên quan đến một phần tư lãnh địa.  

 

Ngô Bình lại không thèm nhìn đối phương lấy một cái, vừa đáp xuống đất, anh đã một hòn đá rồi ngồi xuống.  

 

Trương Cổ Nguyệt chắp tay với Kim Long Môn: “Để các vị đợi lâu rồi”.  

 

Một tu sĩ đồ đen bước ra, cười nói: “Được Huyền Minh Giáo và Kim Long Môn tin tưởng, tôi được vinh hạnh trở thành người chứng kiến trận đấu cược lần này”.  

 

Lại một người đàn ông áo trắng bước ra, lạnh nhạt nói: “Tôi cũng rất vinh hạnh, bây giờ mời hai bên thống nhất quy tắc và ký vào hiệp nghị đấu cược”.  

 
 
Chương 5098


 Môn chủ Kim Long Môn là một người trung niên, gương mặt vuông vức, râu dài đen nhánh, chẳng có bao nhiêu tóc cả, chỉ có vài sợi tóc màu vàng nhạt mọc xung quanh.  

 

Người này tên là Tả Nguyên Thần, đã ngồi ở vị trí môn chủ Kim Long Môn này hơn một trăm năm rồi. Kim Long Môn cũng trở nên mạnh hơn dưới sự lãnh đạo của ông ta, áp đảo đến mức Huyền Minh Giáo gần như không thở nổi.  

 

Một đệ tử của Kim Long Môn bước ra, người này mặc một chiếc áo giáp màu đen, mày rậm, mắt hạnh nhân, dáng người không cao, vẻ ngoài nhìn qua hơi giống phụ nữ, chẳng hợp với tên của hắn gì cả.  

 

Lúc đến, Ngô Bình đã biết thông tin về Tiêu Phá Thiên, mặc dù Tiêu Phá Thiên này khá đẹp, giống phụ nữ nhưng cách làm việc của hắn lại vô cùng mạnh mẽ và quyết đoán, hắn là một người rất khó đối phó.  

 

Tiêu Phá Thiên bước lên sàn đấu, cạnh của sàn đấu được khoanh tròn bằng bút đỏ, diện tích không lớn, hơn một trăm mét vuông.  

 

Advertisement

Đứng vào trong vòng tròn, hắn nhìn sang Ngô Bình, lạnh nhạt nói: “Sao nào, anh sợ rồi à?”  

 

Lúc này Ngô Bình vẫn còn ngồi trên tảng đá, không nhìn hắn lấy một cái. Nghe hắn nói thế, cuối cùng anh cũng đứng lên nói: “Một con sâu bọ muốn khiêu chiến với tôi nên tôi cũng không để ý lắm, xin lỗi nhé”.  

 

Nói rồi anh bước vào trong vòng tròn.  

 

Tiêu Phá Thiên cũng không có tức giận nói: “Anh là đệ tử đứng đầu của Huyền Minh Giáo, tôi còn tưởng rằng anh là nhân vật lợi hại nào chứ, giờ nhìn lại mới thấy chỉ là một nhân vật nhỏ luyện khí mà thôi. Ai cho anh can đảm dám đến đây khiêu chiến với tôi vậy? Là anh không muốn sống nữa hay là Trương Cổ Nguyệt của Huyền Minh Giáo không muốn anh sống?”  

 

Ngô Bình: “Tài ăn nói của anh cũng được đấy, tiếc là có nói thế nào cũng không thể thay đổi kết quả được đâu, ngay khi anh chấp nhận chiến thứ thì anh đã là người chết rồi”.  

 

Tiêu Phá Thiên: “Đúng thế, có nói nhiều cũng vô ích. Vậy thì chúng ta cứ xem thực lực thật đi”.  

 

Vừa dứt lời, dưới chân hắn xuất hiện một làn khói, làn khói ấy như có sự sống biến thành mười hai sợi dây khói lao về phía Ngô Bình.  

 

“Cẩn thận, đây là Linh Yên Công của Kim Long Môn, trong làn khói có các tia cực nhỏ, vô cùng sắc bén”, Cừu Quang Thái lập tức nhắc nhở.  

 

Hai tay Ngô Bình vỗ vào nhau, tiên lực Huyền Minh trong cơ thể anh ngưng tụ thành một sợi chỉ màu vàng, sau đó xoay quanh anh như tia chớp, cuối cùng tạo ra một tấm chắn bảo vệ màu vàng.  

 

Mười hai sợi dây khói lao đến, vừa lúc chạm vào tấm chắn bảo vệ rồi vang lên tiếng “phựt phựt”, những tia cắt ẩn hiện trong làn khói lần lượt bị đứt gãy.  

 

Tiêu Phá Thiên cực kỳ ngạc nhiên, hai tay vỗ tay vào nhau. Lần này, làn khói dày đặc phun ra từ mặt đất rồi bao vây quanh Ngô Bình. Thế nhưng tấm chắn bảo vệ của Ngô Bình đã xuyên vào lòng đất, dù hắn có phóng ra nhiều khói linh đi chăng nữa thì cũng không thể nào đột phá được. Ngược lại khói linh này vừa chạm vào tấm chắn bảo vệ thì lập tức bốc cháy, tựa như bên trong có thứ gì đó bị hủy diệt.  

 

Thấy thế mặt Tả Nguyên Thần không tốt lắm, một trưởng lão ở phía sau nói: “Môn chủ, tình hình không ổn, U Sát Linh Yên của Tiêu Phá Thiên thế mà lại không thể phá vỡ tấm chắn bảo vệ. Nếu không phá được thì không thể uy hiếp được đối phương, như thế lại khó đánh”.  

 

Tả Nguyên Thần: “Đừng vội, Tiêu Phá Thiên vẫn còn tuyệt học chưa thi triển mà”.  

 

Ngô Bình đứng đó khoan thai nói: “Tiêu Phá Thiên, anh chỉ có chút bản lĩnh này thôi sao? Có phải Kim Long Môn các người hết người rồi hay không mà sao lại phái một tên vô dụng như anh lên đánh chứ”.  

 
 
Chương 5099


 Tấm chắn bảo vệ của Ngô Bình bị Ma Quái đánh cho kêu vang, anh mặt không biến sắc cười nói: “Tôi còn tưởng anh có bản lĩnh gì hay, hóa ra chỉ phóng ra mấy hồn ma, hơ hơ, trẻ con quá đấy”.  

 

Tiêu Phá Thiên dùng hết sức thi triển, nhưng Ma Quái vẫn không thể phá được tấm chắn bảo vệ. Nửa phút sau, hắn biết không thể cứ tiếp tục như thế được, thế là hắn cắn đầu lưỡi, phun một ngụm tinh huyết vào trong làn khói.  

 

Ma Quái lập tức gào lên, sau đó tấn công kịch liệt về phía Ngô Bình.  

 

Tấm chắn bảo vệ vẫn không bị phá, nhưng Ngô Bình lại mất kiên nhẫn nói: “Màn biểu diễn của anh kết thúc rồi”.  

 

Nói rồi anh kích phát bí lực cao cấp, không khí xung quanh lập tức trở nên méo mó, sau đó làn khói bắt đầu rơi xuống đất, cuối cùng tạo ra một vùng bùn đen trên mặt đất.  

 

Ngô Bình thu lại tấm chắn bảo vệ, lạnh nhạt nói: “Bây giờ tôi sẽ cho anh thấy tuyệt học mạnh nhất của Huyền Minh Giáo, Huyền Minh Sát Chỉ”.

Thật ra Huyền Minh Sát Chỉ là một trong những sát kỹ mà tổ sư phụ của Huyền Minh giáo lĩnh hội được sau khi có được Huyền Minh Tiên Khí. Có nói thế nào thì Ngô Bình cũng là đệ tử số một của Huyền Minh giáo, nếu không nắm được một số tuyệt học của Huyền Minh giáo thì thật vô lý, thế là anh dùng mười lăm phút , học một số sát kỹ tuyệt học của Huyền Minh giáo, Huyền Minh Sát Chỉ này là một trong số đó.  

Advertisement

 

Đương nhiên, Huyền Minh Sát Chỉ mà Ngô Bình thi triển có uy lực mạnh gấp rất nhiều lần nguyên bản, vì dù sao thì trong cơ thể anh cũng có Huyền Minh Tiên Khí.  

 

Một luồng sát quang lớn bằng ngón tay phóng ra, lập tức xuyên thủng trán Tiêu Phá Thiên, tạo ra một hộc máu.  

 

Tiêu Phá Thiên kinh ngạc, cơ thể cứng đờ rồi từ từ ngã xuống đất.  

 

Không khí bỗng trở nên yên lặng, Tả Nguyên Thần đến bên xác Tiêu Phá Thiên, thử kiểm tra xem hắn còn sống hay đã chết, sau đó thì thở dài, nhìn sang Trương Cổ Nguyệt, nhả từng chữ: “Xem ra Huyền Minh giáo vẫn còn có nhân tài”.  

 

Trương Cổ Nguyệt lạnh lùng nói: “Vẫn còn trận thứ hai”.  

 

Tả Nguyên Thần cười khẩy: “Thiên tài này của ông sẽ phải bỏ mạng ở trận thứ hai”.  

 

Trương Cổ Nguyệt: “Chưa biết thắng thua thì có nói gì cũng vô dụng”.  

 

Tả Nguyên Thần không nói thêm nữa, quay về chỗ cũ.  

 

Người làm chứng cao giọng nói: “Trận thứ nhất đã kết thúc, Huyền Minh giáo thắng. Theo như cam kết, Kim Long Môn sẽ nhường mỏ khoáng Linh Tinh ở phía nam cho Huyền Minh giáo. Nếu mọi người không có ý kiến thì có thể tiếp tục trận thi đấu thứ hai, hai bên gồm Hiên Viên Long Uy của Kim Long Môn và Ngô Bình của Huyền Minh giáo”.  

 

Hiên Viên Long Uy bước ra, nhìn Ngô Bình bằng vẻ mặt không cảm xúc, nói: “Thực lực của anh vượt ngoài sức tưởng tượng của tôi, có điều cũng vô dụng thôi, khoảng cách giữa chúng ta quá xa. Bây giờ nếu anh nhận thua thì tôi sẽ không giết anh”.  

 

Ngô Bình: “Đấy cũng là điều mà tôi muốn nói với anh”.  

 

Hiên Viên Long Uy: “Nếu như anh đã muốn chết thì hãy bắt đầu đi”.  

 

“Ầm”.  

 

Bỗng dưng lửa bốc cháy mạnh phía sau lưng anh, thấp thoáng trong ánh lửa là ba mươi sáu người, người nào người nấy cũng phát ra khí tức cực mạnh.  

 

Ngô Bình biết ba mươi sáu bóng người mờ ảo đó đại diện cho ba mươi sáu phép thần thông mà anh tu luyện, mỗi phép thần thông đều bao gồm một sức mạnh thần thông.  

 

Người của Huyền Minh giáo ai nấy đều tỏ vẻ kinh ngạc.  

 
 
Chương 5100


“Chắc ba mươi sáu thần thông thượng phẩm với thực lực đáng sợ cũng là những nhân vật vô địch trong cảnh giới thần thông nhỉ?”  

 

Lúc mọi người đang bàn tán thì lại có năm lớp tiên quang xuất hiện bên ngoài ngọn lửa, mỗi lớp tiên quang đại diện cho một loại tiên lực.  

 

“Gì cơ? Cậu ta còn có cả năm loại tiên lực à?”  

 

Đến cả Trương Cổ Nguyệt cũng bất ngờ, bất giác nhìn sang Ngô Bình.  

 

Hiên Viên Long Uy bước ra, mặt đất liền có vô số phù văn bay lên, thấp thoáng kết thành những trận pháp. Trên người hắn cũng có phù quang lấp lánh, rõ ràng là đã tu luyện rất nhiều công pháp lợi hại.  

 

“Trời ơi, Hiên Viên Long Uy này thật quá đáng sợ, e rằng cao thủ đạo cảnh cũng phải nể sức mạnh của cậu ta”.  

 

Advertisement

Ngô Bình thấy Hiên Viên Long Uy ra sức thể hiện thì hơi bực bội, thế là anh tiến đến trước mặt hắn, tung một đấm.  

 

Võ đạo của anh cao hơn Hiên Viên Long Uy rất nhiều lần, sức mạnh cũng lớn hơn.  

 

“Ầm”.  

 

Hiên Viên Long Uy đau bụng, cong người , vẻ mặt đau đớn. Lúc này, mặc dù biết rất nhiều phép thần thông nhưng hắn lại không thể thi triển được.  

 

Ngô Bình lại đấm hai đấm nữa khiến hắn ngã xuống sàn, sau đó vừa đấm vừa đá thiên tài này của Kim Long Môn.  

 

Mỗi một cú đấm và đá của anh đều chứa đầy tiên lực và bí lực cực mạnh, chỉ cần bị đánh trúng thì đối phương sẽ mất hết sức chiến đấu.  

 

Tất cả mọi người đều ngây ra, họ tưởng tượng ra rất nhiều cục diện nhưng lại không nghĩ đến được cục diện trước mắt. Chiêu thức của Ngô Bình giống như cách đánh của nông dân dưới quê hay của lưu manh ngoài phố nhưng Hiên Viên Long Uy dũng mãnh lại không thể chống trả, chỉ có thể ôm đầu kêu la thảm thiết.  

 

Tả Nguyên Thần không thể xem tiếp nữa, ghì giọng nói: “Dừng tay”.  

 

Nhưng Ngô Bình không hề có ý dừng lại, anh vừa đánh vừa nói: “Hắn chưa nhận thua”.  

 

Tả Nguyên Thần nắm chặt nắm đấm, Hiên Viên Long Uy là thiên tài của Kim Long Môn, không thể chết như thế được. Nhưng đồng thời ông ta cũng hi vọng cuộc chiến sẽ kết thúc, vì một khi Hiên Viên Long Uy nhận thua thì Kim Long Môn sẽ thất bại thảm hại.  

 

“Hiên Viên Long Uy, không thể nhận thua”, ông ta hét lớn.  

 

“Ầm”.  

 

Toàn thân Hiên Viên Long Uy bỗng bốc cháy với ngọn lửa màu tím, uy áp đáng sợ đẩy Ngô Bình ra xa.  

 

Hiên Viên Long Uy bị đánh đến mặt mày bầm tím, từ từ đứng dậy , hai mắt cũng toát ra ánh lửa màu tím. Hắn nhìn Ngô Bình chằm chằm, gằn từng chữ: “Thực lực của anh rất mạnh nhưng tôi sẽ không thua”.  

 

“Đây là sức mạnh Linh Diễm Tiên Thiên, cậu ta đã luyện hóa được Linh Diễm Tiên Thiên”.  

 

Ngô Bình dùng phép nhìn thấu vạn vật thì phát hiện trong đan điền của Hiên Viên Long Uy có một ngọn lửa lớn bằng hạt đậu, ngọn lửa màu tím chính là lửa Tiên Thiên.  

 

Linh Diễm Tiên Thiên rất quý giá, đó là ngọn lửa năm xưa còn sót lại khi người tạo ra vũ trụ đạo cảnh dùng lửa. Nói một cách đơn giản, thật ra ngọn lửa Tiên Thiên là linh diễm của vũ trụ chính, giá trị không thể đo lường.  

 

Hiên Viên Long Uy xông qua, hai nắm đấm mang đầy lửa.  

 
 
Chương 5101


 Ở cách đó không xa, Ngô Bình cầm một đốm lửa trong tay, mặc dù sức mạnh của ngọn lửa rất lớn, có thể đốt cháy vạn vật nhưng ngoài da của anh có một lớp Huyền Minh Tiên Khí, tiên khí có thể bảo vệ anh không bị thương.  

 

Hiên Viên Long Uy bước loạng choạng mấy bước, ánh mắt đầy vẻ bất ngờ: “Sao anh có thể làm được? Tôi dùng năm loại tiên lực mới phong ấn nó, sau đó mượn chưa đến một phần ngàn sức mạnh của nó để dùng, nhưng anh thì lại có thể lấy nó ra trực tiếp”.  

 

Ngô Bình há miệng nuốt ngọn lửa vào bụng, ngọn lửa chạy vào trong đan điền. Lúc này, tiên lực trong cơ thể anh liền bao trùm lấy nó, sau đó ngưng tụ thành một ngọn đèn tiên, đón lấy linh diễm.  

 

Bỗng dưng, ngọn lửa sáng rực lên, sức mạnh của ngọn lửa tràn vào cơ thể và nguyên thần của anh, khiến anh cảm thấy vô cùng sảng khoái, thần kỳ không thể tin nổi.  

 

Hiên Viên Long Uy tuyệt vọng, hắn cười thảm thương: “Gia tộc của tôi đã phải trả giá vô số vì nó mới có thể giúp tôi mượn được sức mạnh của linh diễm, còn anh thì lại có thể nhẹ nhàng có được nó, anh chỉ là cấp Luyện Khí, sao lại có thể làm được?”  

 

Trương Cổ Nguyệt lạnh lùng đáp: “Có gì đâu phải thắc mắc, Ngô Bình đến từ vũ trụ đạo cảnh cấp cao, cậu thua là đúng”.  

Advertisement

 

Hiên Viên Long Uy trợn mắt, ngất lịm đi. Nhưng không có ai của Kim Long Môn quan tâm đến hắn, họ đều đang kinh ngạc và hoảng sợ. Kinh ngạc vì sự mạnh mẽ của Ngô Bình, hoảng loạn vì sắp phải nhường lãnh thổ lại cho Huyền Minh giáo.  

 

“Trận thứ hai, Ngô Bình của Huyền Minh giáo thắng! Theo cam kết, Kim Long Môn phải cắt đất ở phía nam giao cho Huyền Minh giáo”.  

 

Vẻ mặt Tả Nguyên Thần nặng trĩu, ông ta nhìn Ngô Bình hằm hằm rồi lạnh lùng nói: “Kim Long Môn sẽ không nuốt lời, nhưng Huyền Minh giáo các người hãy nhớ cho kỹ, đây chỉ mới là bắt đầu thôi”.

Trương Cổ Nguyệt: “Xin hãy đưa nữ đệ tử bổn giáo, Thượng Quan Băng Lan về lại”.  

 

Tiêu Phá Thiên tử trận, Hiên Viên Long Uy cũng thua cuộc, dựa theo ước định Thượng Quan Băng Lan phải được đưa về Huyền Minh Giáo.  

 

Ở phía Kim Long Môn, một cô gái được đẩy ra, vẻ ngoài cô ấy rất xinh đẹp, không hổ là đệ nhất mỹ nữ Huyền Minh Giáo. Chỉ là vẻ mặt cô ấy lạnh lẽo, tựa như không quan tâm đến bất kỳ chuyện gì,  

 

Thượng Quan Băng Lan mặc bộ đồ đỏ, đến trước mặt Trương Cổ Nguyệt, khẽ khom người: “Giáo chủ”.  

 

Trương Cổ Nguyệt gật đầu, ông ấy gọi Ngô Bình đến, cười nói: “Hai người nói chuyện đi”. Nói xong, ông ta đi sang bên cạnh giải quyết công việc.  

 

Thượng Quan Băng Lan cũng không muốn nói chuyện, thậm chí cô ấy còn không buồn nhìn Ngô Bình. Cô ấy vừa được thả ra, vốn không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng cũng lờ mờ đoán được một việc đều liên quan đến người đàn ông xa lạ trước mặt.  

 

Ngô Bình hỏi: “Thượng Quan sư muội, cô muốn quay về Huyền Minh Giáo với tôi không?”  

 

Thượng Quan Băng Lan: “Tự tôi biết đường”.  

 

Ngô Bình khẽ cười: “Cũng được. Vậy tôi về trước”.  

 

Chuyện sau đó không cần anh phải can dự nữa. Mấy người Trương Cổ Nguyệt tiếp tục ở lại, còn anh thì do mấy vị trưởng lão hộ tống, quay về Huyền Minh Giáo.  

 

Ngô Bình vừa đi, một trưởng lão đã đi đến, nói: “Băng Lan, anh ta là đệ tử đứng đầu Huyền Minh Giáo, vừa nãy đã giết chết Tiêu Phá Thiên, chiến thắng Hiên Viên Long Uy, lập được nhiều chiến công cho Huyền Minh Giáo! Giáo chủ có ý tác hợp hai người, con có nguyện ý không?”  

 

Thượng Quan Băng Lan có chút kinh ngạc, nói: “Xem ra anh ta rất lợi hại, nhưng con không có hứng thú với anh ta”.  

 

Trưởng lão này là sư tôn của Thượng Quan Băng Lan, ông ấy lắc đầu: “Băng Lan, cơ hội hiếm có. Nếu con không hài lòng với anh ta, thì trên thế giới này không ai có thể khiến con coi trọng được đâu”.  

 
 
Chương 5102


Thượng Quan Băng Lan: “Anh ấy không mất tích, chỉ là bế quan tu luyện mà thôi. Đợi anh ấy xuất hiện thì đệ tử đứng đầu ở trước mặt anh ấy cũng chẳng là gì cả!”  

 

Trưởng lão nghe xong lập tức lắc đầu: “Con không nghe thì thôi vậy, nhưng con sẽ hối hận”.  

 

Ở bên kia, nhóm người Ngô Bình đáp xuống Huyền Minh Giáo, thì đã nghe thấy tiếng hô hào như sóng rền. Thì ra, các đệ tử Huyền Minh Giáo đã biết tin, lúc này đều tập trung trên các đỉnh núi, vung tay chúc mừng Ngô Bình chiến thắng.  

 

Lúc này dù là đệ tử tinh anh hay là đệ tử chân truyền, thì tất cả mọi người đều xem Ngô Bình như thần linh, vô cùng kính trọng anh.  

 

Ngô Bình thấy vậy, thì vẫy tay đáp lại, mọi người lại hô hào một hồi.  

 

Quay về núi Cô Tú, mấy cô gái đều vui mừng, Vân Thường nói: “Lão gia, kể từ bây giờ, vị trí đệ tử đứng đầu của lão gia không ai có thể lay động được!”  

Advertisement

 

Ngô Bình: “Có phải đệ tử đứng đầu hay không, tôi cũng không quan tâm mấy, chỉ cần có đủ tài nguyên tu hành, thì mọi chuyện không là vấn đề”.  

 

Sau đó anh nói: “Qua mấy ngày nữa, tôi muốn về nhà một chuyến”.  

 

Vân Thường: “Là quay về vũ trụ Chấn Đán sao?”  

 

Ngô Bình gật đầu: “Dạo này danh tiếng tôi lan truyền quá rộng, rời đi một thời gian cũng tốt”.  

 

Vân Thường: “Chúng tôi cùng về với công tử”.  

 

Ngô Bình cảm kích trong lòng: “Mọi người đều là tu sĩ vũ trụ cao cấp, nếu đến vũ trụ Chấn Đán, thực lực có thể sánh với cao thủ Kỷ Nguyên bên chúng tôi, thậm chỉ là cao thủ cấp vũ trụ”.  

 

Vân Thường cười nói: “Vậy công tử có thể nâng cao thực lực của chúng tôi thêm, đợi đến Cảnh giới Thần Thông rồi hãy đi”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Cảnh giới Thần Thông cũng không khó. Mấy ngày này, tôi sẽ nâng cao tu vi của mọi người. Sẵn tiện lại luyện chế thêm ít đan dược”.  

 

Hiện tại Ngô Bình là đệ tử đứng đầu, lượng tài nguyên sử dụng rất lớn, có thể tùy ý dùng dược liệu của Huyền Minh Giáo, chuyện luyện đan này cũng thuận tiện hơn.  

 

Thế nhưng, trước khi luyện đan, anh phải luyện hóa Tiên Thiên Linh Diễm trước. Hiện tại Linh Diễm chỉ là bị anh khống chế, chứ chưa bị anh luyện hóa. Mà muốn thực sự luyện hóa Linh Diễm, là một chuyện rất nguy hiểm, không cẩn thận sẽ bị thiêu thành tro.  

 

Lúc này, âm thanh của Tiểu Minh vang lên trong đầu anh.  

 

“Linh Diễm này rất có ích cho cậu, nhưng không cần vội luyện hóa nó, có thể luyện hóa nhiều tiên khí trước, sau đó lại luyện hóa nó”.  

 

Ngô Bình: “Cũng được. Vậy không cần vội về nhà”.  

 

Sau đó, Ngô Bình với sự giúp đỡ từ Tiểu Minh, lần lượt luyện hóa rất nhiều tiên khí. Nhưng luyện hóa tiên khí khá chậm, lại thêm anh còn phải viết công pháp, vì vậy mỗi ngày gần như không có bao nhiêu thời gian để nghỉ ngơi.  

 

Mười ngày sau, tu vi mấy cô gái lần lượt đạt đến cảnh giới Thần Thông, Ngô Bình bảo bọn họ tự mình tu luyện, anh thì tiếp tục luyện hóa tiên khí, viết Thiên Huyền Bí Kinh.  

 

Mỗi ngày, Ngô Bình đều phải luyện hóa trên ba loại tiên khí, tiên khí trong thân thể càng nhiều, anh càng cảm thấy sức lực càng mạnh.  

 
 
Chương 5103


 Chỉ cần khoảng nửa ngày, Linh Diễm đã bị Ngô Bình luyến thành hóa thân, bị một luồng suy nghĩ của anh khống chế. Cứ như vậy, anh có thể thông qua Linh Diễm để luyện chế đan dược, sẽ giúp phẩm chất đan dược của anh được nâng cao.  

 

Thời gian này Huyền Minh Giáo luôn trong trạng thái bận rộn, một lượng lớn đệ tử và trưởng lão đều được cử ra ngoài, dù sao Kim Long Môn bỏ ra một phần tư lãnh thổ thì cần có một lượng lớn nhân lực xử lý.  

 

Lại mấy ngày trôi qua, Thiên Huyền Bí Kinh của anh đã viết được một nửa. Trương Cổ Nguyệt cử người gọi anh, nói có chuyện cần thương lượng.  

 

Trong đại điện Huyền Minh, chỉ có Trương Cổ Nguyệt đang đợi.  

 

“Giáo chủ tìm đệ tử có chuyện gì ?”. Anh hỏi.  

 

Trương Cổ Nguyệt cười nói: “Huyền Bình, con lập công lớn, ta không biết nên thưởng gì cho con. Vì vậy, ta đã nhờ quan hệ, bỏ ra một số tiền lớn để mua vị trí trong danh sách tiến vào “Vũ trụ Ngũ Hành”“.  

 

Advertisement

Ngô Bình giật mình, lúc trước anh từng nghe Khưu Hóa Long nói, vũ trụ Ngũ Hành chính là Đại Ngũ Hành Giới, nó là thế giới tâm linh do cao thủ Đạo Cảnh tầng chín khai phá, bên trong hư thực đan xen, rất giống với trạng thái vũ trụ chủ.  

 

Anh vội nói: “Giáo chủ, tại sao phải tiến vào vũ trụ Ngũ Hành?”  

 

Trương Cổ Nguyệt: “Công pháp mà các tu sĩ tu luyện trong Đại Ngũ Hành Giới cao hơn chúng ta một giai đoạn, chính là giai đoạn Bí Cảnh. Hơn nữa, ở đó có những nơi là thực địa, tu sĩ vũ trụ chủ cũng sẽ thường xuyên đến. Huyền Bình, con là thiên tài như vậy, ta nghĩ chỉ có vũ trụ Ngũ Hành mới có thể giúp con phát huy toàn bộ tài năng của mình”.  

 

Ngô Bình: “Giáo chủ, con cứ đi vào như vậy, thân thể có thể chịu được không?”  

 

Trương Cổ Nguyệt cười nói: “Chuyện này con không cần lo. Vũ trụ Ngũ Hành vẫn luôn thu hút các tu sĩ thiên tài từ các vũ trụ, sớm đã hình thành một phương pháp kiểm tra. Trước khi tiến vào chính thức, con sẽ trải qua kiểm tra, chỉ cần thông qua kiểm tra thì con có thể sinh hoạt ở bên đó như bình thường. Đương nhiên, bước này phải tốn rất nhiều tiền”.  

 

Ngô Bình: “Phải để giáo chủ tốn kém rồi”.  

 

Trương Cổ Nguyệt cười ha ha: “Chỉ cần có thể bồi dưỡng cho con, tốn bao nhiêu tiền cũng đáng. Cho nên ta phải hỏi con xem, con có nguyện ý đi không?”  

 

Ngô Bình cân nhắc một lúc rồi nói: “Đệ tử nguyện ý đi trước!”

Trương Cổ Nguyệt gật đầu: “Con quay về chuẩn bị đi, đợi con chuẩn bị đầy đủ rồi thì đến tìm ra, ta sẽ đích thân đưa con đi tham gia kiểm tra”.  

 

Quay về núi Cô Tú, Ngô Bình báo lại tình hình cho mọi người.  

 

Nghe thấy Ngô Bình phải đến vũ trụ Ngũ Hành, Vân Thường đầy lo lắng: “Công tử, nghe nói vũ trụ cấp cao đều rất nguy hiểm, nhất định phải cẩn thận”.  

 

Ngô Bình nói: “Không cần lo lắng, anh biết phải bảo vệ bản thân. Trái lại, trong lúc tôi không ở đây, mọi người cố gắng ở Huyền Minh Giáo, đừng ra ngoài”.  

 

Vân Thường: “Công tử, chúng em có thể đi cùng không?”  

 

Ngô Bình lắc đầu: “Thân thể mọi người căn bản không thể chịu được áp lực nơi đó, sợ rằng vừa đến thì đã biến mất thành năng lượng thôi”.  

 

Bích Đào: “Công tử đến đó, thực lực sẽ bị ảnh hưởng sao?”  

 

Ngô Bình: “Chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng, nhưng trong thời gian ngắn có thể khôi phục lại. Cũng không sao, cùng lắm thì tôi lại tu luyện lần nữa”.  

 

Chu Khuynh Thành: “Vậy nếu công tử đã đứng vững ở bên đó rồi, có phải cũng có thể đưa chúng em qua đó không?”  

 
 
Chương 5104


 Chu Khuynh Thành kinh ngạc: “Tu sĩ vũ trụ chính sao? Bọn họ chắc chắn rất mạnh đúng không?”  

 

Ngô Bình nói: “Chuyện đó thì phải xem là tu vi gì. Không phải cứ người vũ trụ chính thì chắc chắn sẽ rất mạnh”.  

 

Nói chuyện vài câu, Ngô Bình lại tiếp tục viết Thiên Huyền Bí Kinh.  

 

Chớp mắt đã trôi qua nửa tháng, cuối cùng anh cũng viết xong toàn bộ Thiên Huyền Bí Cảnh, trong đầu đại khái cũng hiểu được nội dung Thiên Huyền Bí Kinh. Nhưng hiện tại anh vẫn không thể tu luyện, mỗi khi thử tu luyện thì trong đầu sẽ trống rỗng, không thể suy nghĩ.  

 

Lúc này, âm thanh của Tiểu Minh lại vang lên: “Xem ra cậu phải đến vũ trụ Ngũ Hành thì mới có thể tu luyện được Thiên Huyền Bí Kinh”.  

 

Ngô Bình: “Tại sao?”  

 

Advertisement

Tiểu Minh: “Theo tôi đoán, công pháp bí cảnh cần phải có hoàn cảnh đặc thù, mà vũ trụ Minh Cổ không thể cung cấp được hoàn cảnh này”.  

 

Ngô Bình: “Nói như vậy ta nhất định phải đến vũ trụ Ngũ Hành?”  

 

Tiểu Minh: “Không phải cậu đã muốn đi rồi sao? Đến bên đó, cậu phải cẩn thận”.  

 

Ngô Bình giật mình: “Sao vậy?”  

 

Tiểu Minh: “Đối với vũ trụ Minh Cổ mà nói vũ trụ Ngũ Hành là vũ trụ cao chiều. Một con sâu trong đó chạy xuống cũng có thể đè ép tu sĩ Thần Thông Cảnh chúng ta. Anh thử nghĩ xem, một khi anh đến bên đó, phải đối mặt với thách đấu ra sao”.  

 

Ngô Bình: “Trước khi đi, tôi sẽ tham gia kiểm tra, nếu kiểm tra thành công, tôi chuẩn bị sẽ đi một chuyến”.  

 

Tiểu Minh: “Cũng được. Đến bên đó, nếu cậu có thể sống sót, thân thể sẽ được vũ trụ Ngũ Hành dần dần đồng hóa, vì vậy cũng sẽ trở thành sinh linh vũ trụ Ngũ Hành thật sự”.  

 

Ngô Bình kinh ngạc trong lòng: “Vũ trụ Minh Cổ không thể đồng hóa ta sao?”  

 

Tiểu Minh: “Không thể. Vũ trụ Minh Cổ không có năng lực đồng hóa cậu, nhưng vũ trụ Ngũ Hành thì có thể. Theo lý thuyết thì vũ trụ Đạo Cảnh cấp chín và vũ trụ chính không khác nhau quá nhiều. Hơn nữa người sáng lập vũ trụ Ngũ Hành để lại vô số truyền thừa ở đó, bồi dưỡng được lượng lớn tu sĩ cấp cao. Có những tu sĩ thậm chí còn có cơ hội tiến vào vũ trụ chính tu luyện”.  

 

Ngô Bình: “Có thể tiến vào vũ trụ chính sao?”  

 

Tiểu Minh: “Những gì tôi biết cũng có hạn, cụ thể thế nào thì cậu phải đi xem sao”.  

 

Ngô Bình: “Ừ, cũng phải đi một chuyến”.  

 

Nói chuyện một lúc với Tiểu Minh, Ngô Bình đến tìm Trương Cổ Nguyệt, nói: “Giáo chủ, con có thể tham gia kiểm tra rồi”.  

 

Trương Cổ Nguyệt gật đầu: “Được, chúng ta lập tức xuất phát!”  

 

Lần này đi kiểm tra, Trương Cổ Nguyệt không nói cho bất kỳ ai biết, ông ấy nói: “Huyền Bình, chuyện con đến vũ trụ Ngũ Hành, ta sẽ không nói cho ai biết. Ta sẽ nói với bên ngoài, con bế quan tu luyện”.  

 

Ngô Bình: “Vâng, không nói cũng tốt”.  

 

Trương Cổ Nguyệt: “Nếu cảm thấy không thích ứng được thì con về lúc nào cũng được. Nếu ở lại bên đó, nhớ phải nói với ta một tiếng. Đây là ngọc phù có thể liên lạc giữa hai vũ trụ, con có thể dùng nó để liên lạc với ta”.  

 

Ngô Bình nhận lấy ngọc phù, hỏi: “Giáo chủ, người từng thấy tu sĩ vũ trụ Ngũ Hành chưa? Hay nói cách khác, người từng gặp cao thủ vũ trụ Đạo Cảnh tầng chín chưa?”  

 
 
Chương 5105


Rất nhanh sau đó, hai người đã đến một nơi trong thời không thần bí, nơi này chỉ có một tòa nhà nhỏ ba lầu, xung quanh sương mù bao phủ.  

 

Trương Cổ Nguyệt hít sâu một hơi, đi đến trước cửa gõ vài cái, kính cẩn nói: “Trương Cổ Nguyệt bái kiến”.  

 

Cánh cửa mở ra, một đồng tử mặc áo xanh đi ra, vẻ mặt kiêu căng, cậu ta lạnh nhạt hỏi: “Ai muốn kiểm tra?”  

 

Trương Cổ Nguyệt nhường bước, chỉ vào Ngô Bình nói: “Là cậu ấy”.  

 

Đồng tử liếc nhìn Ngô Bình, nói: “Anh có biết quy tắc không? Nếu không vượt qua bài kiểm tra, thì tiền anh nộp trước đó cũng sẽ không hoàn lại”.  

 

Ngô Bình: “Tôi biết rồi”.  

 

Đồng tử: “Nếu vượt qua kiểm tra, anh phải nộp thêm một khoản phí dùng, ước chừng gấp năm lần lúc đầu”.  

Advertisement

 

Vẻ mặt Ngô Bình không đổi: “Tôi biết”.  

 

Đồng tử gật đầu: “Vậy được, ở bên ngoài đợi một lát, tôi đi vào sắp xếp một lát”. Nói xong thì quay người đi vào, đóng cửa lại.  

 

Ngô Bình không nhịn được bèn hỏi: “Giáo chủ, rốt cuộc là nộp bao nhiêu tiền?”  

 

Trương Cổ Nguyệt: “Nếu con thông qua bài kiểm tra, tiền phải nộp chắc cũng có thể mua được nửa Huyền Minh Giáo”.  

 

Ngô Bình kinh ngạc: “Nửa Huyền Minh Giáo!”  

 

Trương Cổ Nguyệt cười nói: “Con không cần lo lắng, tiền là do ta mượn, chia ra trả trong năm năm. Huyền Minh Giáo lấy được một phần tư Kim Long Môn, năm năm chắc chắn có thể trả được khoản tiền này”.  

 

Ngô Bình có chút áy náy: “Nhưng nếu như vậy thì áp lực quá lớn”.  

 

Trương Cổ Nguyệt nhìn anh, nói: “Huyền Bình, nếu con có thể tạo nên thành tựu ở đó, thì khoản tiền này đối với con mà nói không là gì cả”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Giáo chủ, nhiều nhất là một năm, con sẽ thay người trả lại khoản tiền này”.  

 

Trương Cổ Nguyệt vỗ vai anh: “Được, ta đợi tin tốt của con”.  

 

Khoảng chừng mười phút sau, cửa lại được mở ra, đồng tử vẫy tay, nói: “Đi vào đi”.  

 

Ngô Bình đi theo cậu ta vào trong tòa nhà. Trong tòa nhà có một cánh cửa bằng đồng, sau cửa có luồng sáng ba màu đang chuyển động, không biết dẫn đến nơi nào.  

 

Đồng tử chỉ vào cửa: “Sau khi đi vào, anh sẽ tiến vào không gian mô phỏng hoàn cảnh vũ trụ Ngũ Hành. Nếu anh có thể ở bên trong đủ sáu tiếng đồng hồ thì xem như thông qua bài kiểm tra”.  

 

Ngừng một lát cậu ta lại nói tiếp: “Đương nhiên, sáu tiếng đồng hồ chỉ là tiêu chuẩn. Chịu đựng càng lâu, chứng tỏ anh và vũ trụ Ngũ Hành càng phù hợp”.  

 

“Lâu nhất có thể chịu đựng bao lâu?”, anh hỏi.  

 

Đồng tử châm chọc nói: “Thế nào, anh nghĩ mình có thể chịu được hơn hai canh giờ? Tôi nói cho anh biết vậy, tu sĩ vũ trụ Minh Cổ các người, chưa có ai đạt chuẩn cả. Trước đó, có một tu sĩ vũ trụ Đạo Cảnh tầng năm đến, anh ta cũng chỉ kiên trì được sáu tiếng đồng hồ”.  

 

Ngô Bình không nói thêm, trực tiếp đi vào.  

 

Thân hình anh biến mất dần trong cánh cổng ánh sáng, đồng tử lắc đầu, tự nói: “Đồ ngốc!”  

 

Bên ngoài cửa, Trương Cổ Nguyệt yên lặng đứng đợi.  

 
 
Chương 5106


Đồng tử: “Người tham gia kiểm tra, một nghìn người thì có chín trăm chín mươi bảy người chết bên trong rồi, cho nên anh không cần đợi đâu”.

Trương Cổ Nguyệt ngây người, sau đó lắc đầu, giọng điệu kinh định nói: “Không, cậu ta sẽ không chết, cậu ta chắc chắn sẽ vượt qua bài kiểm tra!”  

 

Đồng tử đẩy cửa đi vào, lạnh nhạt nói: “Lúc trước ai đến tham gia kiểm tra, cũng nói giống hệt ông vậy, nhưng kết quả sẽ không đổi”.  

 

Trương Cổ Nguyệt thản nhiên nói: “Tôi sẽ đợi sáu tiếng”.  

 

Đồng tử cười nói: “Không cần sáu tiếng, đa số mọi người chỉ một khắc đã chết bên trong rồi”.  

 

Lúc này Ngô Bình đã đi vào một không gian khắp nơi đều là ánh sáng trắng. Người vừa tiến vào, thì áp lực vô biên đã tác động lên người anh, bỗng chốc anh có cảm giác cực kỳ yếu ớt, gần như không thể đứng vững.  

 

Ngay lúc này, bí lực, tiên lực trong thân thể anh bỗng sôi sục, chống đỡ thân thể anh, chống lại áp lực bên ngoài.  

 

Advertisement

Sau khi thích ứng chỉ trong một thời gian ngắn, sức mạnh của anh đã khôi phục lại.  

 

Một khắc đồng hồ sau, áp lực bắt đầu tăng lên, bí lực và tiên lực trong thân thể anh cũng tăng mạnh, tiếp tục chống lại áp lực.  

 

Cứ như vậy, từng khắc trôi qua, áp lực lại tăng lên một chút. Ba tiếng sau, áp lực đã tăng gấp trăm lần ban đầyu, lúc này Ngô Bình tuy không còn thoải mái như lúc mới vô, nhưng cũng không cảm thấy khó chịu.  

 

Lúc này, vẻ mặt đồng tử bên ngoài có phần không tự nhiên. Vừa nãy mới nói mấy câu kia chắc chắn như vậy, mà Ngô Bình lại dùng thực lực vả vào mặt cậu ta.  

 

Trương Cổ Nguyệt tươi cười nói: “Xem ra cậu ấy đã đạt chuẩn rồi”.  

 

Đồng tử hừ một tiếng: “Đạt chuẩn thì sao, chỉ chứng tỏ anh ta có thể sống sót ở vũ trụ Ngũ Hành. Con sâu ở vũ trụ Ngũ Hành cũng có thể sống được, nhưng không có nghĩa nó mạnh”.  

 

Trương Cổ Nguyệt: “Xin hỏi, có thể kiên trì bao lâu thì tốt?”  

 

Đồng tử: “Nếu có thể kiên trì trên mười tiếng, mới xem là thật sự thích ứng được hoàn cảnh vũ trụ Ngũ Hành. Trước kia, ở đây cũng có người kiên trì được mười bốn tiếng, anh ta tiến vào vũ trụ Ngũ Hành không bao lâu đã trở thành thiên của phái lớn nào đó rồi, thành tích sau này càng kinh người. Đệ tử của ông, có thể làm được không?”  

 

Trương Cổ Nguyệt khẽ cười: “Có thể làm được hay không, đợi cậu ta ra thì biết thôi”.  

 

Đồng tử lắc đầu: “Ông đợi đi, tôi đi nghỉ ngơi”.  

 

Ngô Bình chịu đựng áp lực càng lúc càng mạnh, hơn nữa, sau mười hai tiếng, áp lực còn có thêm lực đẩy, càng khiến anh khó chịu hơn.  

 

Anh cắn răng kiên trì, mười bốn tiếng, mười sáu tiếng, hai mươi tiếng.  

 

Đợi đến khi hai mươi bốn tiếng thì cũng là một ngày sau, áp lực đã tăng lên gấp mấy nghìn lần so với lúc đầu, hơn nữa còn có thêm rất nhiều lực chống lại anh.  

 

Mũi Ngô Bình bắt đầu chảy máu, da cũng xuất hiện chấm li ti, tóc cũng bắt đầu rụng.  

 

Đến lúc được ba mươi tiếng, tóc anh đã rụng sạch, biến thành đầu trọc, lúc này không chỉ mũi chảy máu, mà tai cũng bắt đầu chảy máu.  

 

Thậm chí, răng anh cũng bắt đầu lung lay, đốm trên da bắt đầu lở loét, chảy mủ. Rõ ràng, mức độ mô phỏng hoàn cảnh này càng lúc càng nặng, vi sinh vật gây bệnh từ vũ trụ Ngũ Hành cũng xuất hiện.  

 

Ngô Bình là cao nhân y đạo, anh cố gắng chữa trị cho mình, làm giảm triệu chứng, nhưng hiệu quả cũng có hạn.  

 

Đến lúc được ba mươi sáu tiếng, áp lực tăng lên cũng không còn mạnh nữa, nhưng hoàn cảnh càng phức tạp hơn, trong không trung xuất hiện sấm chớp, mưa axit ăn mòn rơi xuống.  

 
 
Chương 5107


 Không biết qua bao lâu, anh lại tỉnh lại, vì thế tiếp tục ngồi dậy, cắn răng chấp nhận thử thách.  

 

Anh sớm đã đạt chuẩn kiểm tra, nhưng anh muốn trải nghiệm thử hoàn cảnh khắc nghiệt của vũ trụ Ngũ Hành trước, bởi vì sớm muộn gì anh cũng phải đối mặt với mọi thứ.  

 

Thời tiết đột nhiên trở nên nóng rực, da Ngô Bình bắt đầu dậy mùi, anh mất nước trầm trọng, nhưng nơi này lại không có giọt nước nào.  

 

Bốn mươi tiếng, miệng anh đã khô nứt chảy máu, máu huyết gần như không thể lưu thông, nhịp tim mười mấy giây mới đập một lần.  

 

Ngay lúc này, đột nhiên trời đổ mưa, anh vội vàng trải quần áo ra thấm nước mưa, sau đó vắt vào miệng.  

 

Thế nhưng, nước còn chưa uống đủ thì trời lại chuyển lạnh, gió lạnh thấu xương, tuyết bay tán loạn, anh đông cứng lạnh run, quần áo cũng đóng thành băng.  

 

Bốn mươi tám tiếng, Ngô Bình cảm thấy bản thân sắp đến cực hạn, anh chuẩn bị kiên trì một lúc nữa sẽ từ bỏ, dù sao anh cũng là đến để kiểm tra, chứ không phải liều mạng.  

 

Nhưng ngay lúc này, đột nhiên có một luồng sáng mặt trời chiếu xuống, ánh sáng mặt trời chiếu vào người anh, khiến anh rất dễ chịu. Anh cảm thấy, ánh mặt trời lúc này rất giống với ánh mặt trời vũ trụ chủ, rất tốt cho anh.  

Advertisement

 

Anh đã từng hấp thụ ánh mặt trời vũ trụ chủ từ trước, bây giờ cũng không thất khó chịu, mà trái lại rất thích thú.  

 

Phơi nắng bốn tiếng, thương thế anh lại đỡ hơn phân nửa, khí lực cũng dần dần khôi phục.  

 

Anh có chút nghi hoặc, sao càng về sau, hoàn cảnh lại càng tốt hơn vậy?  

 

Ngay lúc này, một cái đùi dê bị người ta ném vào, vẫn còn nóng hổi bốc khói, tỏa ra mùi thơm mê người.  

 

Mắt anh sáng lên, lập tức cắn một miếng, mùi vị thơm ngon. Lúc trước anh bị rụng răng, rồi lại mọc lại, răng mới rất khỏe, cắn một miếng đã xé ra một miếng lớn.  

 

Ngô Bình biết, đùi dê này là lương thực của vũ trụ chủ, dạ dày anh có thể tiêu hóa hay không phải xem thử, vì vậy anh ăn không nhanh, mà chầm chậm nhai.  

 

Đã được hai mươi mười hai tiếng, lúc này đồng tử và Trương Cổ Nguyệt đều rất kinh ngạc, đồng tử cảm thấy khó tin, Trương Cổ Nguyệt thì cho rằng có khả năng Ngô Bình đã chết rồi”.  

 

“Cậu ấy không sao chứ?”. Lúc này, cuối cùng ông ấy không nhịn được lên tiếng hỏi.  

 

Đồng tử đẩy cửa đi vào, vẻ mặt cậu ta vô cùng kỳ lạ, lắc đầu: “Người chưa chết, vẫn đang tiếp tục. Không thể nào, đã năm mươi hai tiếng rồi!”  

 

Trương Cổ Nguyệt thở phào một hơi, cười nói: “Tôi đã nói rồi, cậu ấy chắc chắn sẽ thành công. Năm mươi hai tiếng, so với mười bốn tiếng kia thì mạnh hơn nhiều nhỉ?”  

 

Vẻ mặt đồng tử ngượng ngùng, nhưng cũng rất phấn khích: “Không phải mạnh rất nhiều, mà là mạnh gấp trăm nghìn lần! Sau hai ngày, cũng là sau bốn mươi tám tiếng, hoàn cảnh nơi này sẽ không còn mô phỏng hoàn cảnh vũ trụ Ngũ Hành nữa, mà là hoàn cảnh thật sự!”  

 

Trương Cổ Nguyệt: “Hoàn cảnh thật sự sao?”  

 

Đồng tử gật đầu: “Sinh tồn trong hoàn cảnh thật sáu tiếng thì anh ta có thể vượt qua rất nhiều tu sĩ ở vũ trụ Ngũ Hành. Qua sáu giờ, ít nhất cũng có thể tu luyện đến bí cảnh. Nếu qua mười tám tiếng, thì có thể gọi là thiên tài ở vũ trụ Ngũ Hành”.  

 

Trương Cổ Nguyệt: “Qua hai mươi bốn tiếng thì sao?”  

 

Đồng tử im lặng một lúc rồi nói: “Thiên tài tuyệt thế!”  

 

Trương Cổ Nguyệt cười nói: “Quả nhiên ta không nhìn nhầm cậu ấy!”  

 

Đồng tử bỗng nói: “Tiền của ông, không cần trả nữa. Bởi vì theo quy tắc, vượt qua bốn mươi tám tiếng thì có thể miễn phí tiến vào vũ trụ Ngũ Hành”.  

 

Trương Cổ Nguyệt nói: “Vậy thì quá cảm kích rồi!”  

 

Đồng tử thở dài một hơi: “Ông đây ở đây lâu như vậy, lần đầu tiên lại nhìn nhầm. Ông may mắn đấy, có được thiên kiêu như vậy. Đợi khi anh ta trưởng thành ở vũ trụ Ngũ Hành, các ông cũng có thể thơm lây rồi”.  

 

Trương Cổ Nguyệt: “Đúng vậy. Như vậy thì chúng tôi sẽ có chỗ dựa vững chắc, ở vũ trụ Minh Cổ, bất kỳ ai cũng phải coi trọng Huyền Minh Giáo tôi!”  
 
Chương 5108


Bí chú là dùng lời chú để huy động bí lực và sinh ra hiệu quả thần bí. Hiệu quả này không phải là cứ có bí lực là có thể thực hiện được. Ví dụ như một bí lực cấp thần của Ngô Bình có thể khiến cơ thể anh sinh ra trạng thái Kim Cương Bất Hoại, không thứ gì có thể xâm phạm được, đồng thời duy trì được trong năm đến mười hơi thở.  

 

Ngô Bình có một trăm loại bí lực nên việc anh cần làm bây giờ là tìm lời chú tương ứng cho các bí lực của mình, vì thế anh bắt đầu niệm cả đoạn chú dài. Nếu luyện xong hết cả đoạn này thì chắc ít cũng phải mất mười ngày, không ai có thể kiên trì được.  

 

Đoạn chú này có tên là mẫu chú. Khi Ngô Bình niệm đến một đoạn nào đó, bí lực tương ứng trong cơ thể anh sẽ có phản ứng. Lúc này, anh cần ghi đoạn chú đó lại, sau đó dùng kiến thức cùng tài năng của mình để sửa đổi và hoàn thiện nó, sau đó biến nó thành lời chú của riêng mình.  

 

Cũng vì thế mà các lời chú không thiên hạ đều không hoàn toàn giống nhau, mỗi người đều có những lời chú của riêng mình để điều động bí lực trong cơ thể.  

 

Đương nhiên cùng một lời chú để huy động bí lực đều xuất phát từ một mẫu chú, vì thế kiểu gì chúng cũng có điểm tương đồng. Song cùng với đó, bí lực sinh ra từ cùng một mẫu chú lại có hiệu quả khác hẳn nhau. Tu sĩ mạnh mẽ thì sẽ tạo ra bí lực mạnh mẽ.  

 

Advertisement

Ngô Bình bắt đầu niệm mẫu chú, nhưng mới niệm hơn một tiếng đã có nhiều bí lực cao cấp trong người anh có phản ứng, anh biết ngay là đoạn mẫu chú này rất phù hợp với bí lực của mình.  

 

Sau đó, Ngô Bình vừa ghi lại vừa đọc tiếp đoạn sau của mẫu chú này.Cùng lúc đó, liên tục có đồ ăn xuất hiện trước mặt anh, anh không khách sáo mà đánh chén ngon lành ngay.  

 

Ngô Bình có 100 loại bí lực, vì vậy cứ cách một thời gian, anh sẽ tìm một loại bí lực phù hợp. Sau khi tìm được ba loại bí lực thì Ngô Bình đã ở đây 36 tiếng rồi, vậy là ba ngày trôi qua.  

 

Anh không thể tu luyện tiếp được nữa, vì đã có một luồng sức mạnh đẩy thẳng ra ngoài, sau đó anh xuất hiện bên ngoài cửa.  

 

Cửa mở, Ngô Bình nhìn thấy đồng tử kia và Trương Cổ Nguyệt đang vừa nói chuyện vừa chờ anh.  

 

Đồng tử kinh ngạc nói: “Anh đã ở trong đó những ba ngày. Nếu không bị hạn chế về thời gian thì chắc anh chưa ra ngoài đâu đúng không?”  

 

Ngô Bình: “Tôi bị một luồng sức mạnh đẩy ra”.  

 

Đồng tử gật đầu: “Đúng là kỳ tích, tôi chưa từng gặp ai ác chiến như anh!”  

 

Ngô Bình: “Khi nào tôi được đến vũ trụ Ngũ Hành?”  

 

Đồng tử: “Giờ đi được rồi, anh chuẩn bị xong chưa?”  

 

Ngô Bình gật đầu: “Rồi”.  

 

Trương Cổ Nguyệt: “Huyền Bình, thành tựu của cậu đã vượt qua dự liệu của chúng tôi. Tôi thấy rất vui, hi vọng cậu đến đó rồi thì sẽ tiến bộ nhanh hơn”.  

 

Ngô Bình hành lễ với Trương Cổ Nguyệt: “Cảm ơn công bồi dưỡng của giáo chủ, Huyền Bình sẽ không bao giờ quên”.  

 

Trương Cổ Nguyệt vui tới mức không khép được miệng: “Huyền Bình, chờ khi nào đủ mạnh rồi, cậu nhớ phải tới thăm chúng tôi đấy nhé. Chúng tôi sẽ để mắt đến người nhà và thê thiếp của cậu”.  

 

Ngô Bình gật đầu rồi chào tạm biệt Trương Cổ Nguyệt. Sau đó, anh đi theo đồng tử kia quay lại chỗ cánh cửa. Nhưng sau cánh cửa lần này không có ánh sáng nữa mà là làn khói màu tím.  

 
 
Chương 5109


Đồng tử mỉm cười rồi lấy một bức thư ra và nói: “Đây là thư viết tay của tôi, nếu anh gặp một người tên là Cao Thắng thì hãy đưa nó cho anh ấy, anh ấy sẽ sắp xếp ổn thoả cho anh”.  

 

Ngô Bình cầm lấy bức thư rồi hỏi: “Nếu không có bức thư này thì sao?”  

 

Đồng tử: “Nếu anh không chết thì cũng phải làm nô dịch cho họ một thời gian”.  

 

Ngô Bình: “Tại sao cậu lại giúp tôi?”  

 

Đồng tử: “Ai chẳng muốn lấy lòng một tên yêu nghiệt như anh, tôi cũng không ngoại lệ. À, tôi là Cao Lượng, Cao Thắng là anh họ của tôi”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Cảm ơn”.  

Advertisement

 

Cao Lượng: “Cao Thắng sẽ coi anh như người nhà và kể cho anh biết tình hình ở bên đó. Nhưng tôi vẫn phải nhắc anh một điều, tuy anh rất giỏi, nhưng vũ trụ Ngũ Hành còn phức tạp và nguy hiểm hơn anh nghĩ nhiều, cho nên anh làm gì cũng phải cẩn thận, không là chết như chơi đấy”.  

 

Ngô Bình: “Cao Thắng có địa vị ở bên ấy không?’  

 

Cao Lượng: “Không, chỉ là một tạp dịch cấp thấp thôi, nhưng cũng có chút quyền lực nên vẫn có thể giúp anh phần nào”.  

 

Ngô Bình: “Ừm, tôi hiểu rồi”.  

 

Cao Lượng: “Nếu anh mạnh lên rồi thì đừng quên giúp anh họ tôi với nhé”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Tôi biết rồi”.  

 

Cao Lượng chắp tay: “Hẹn ngày gặp lại”.  

 

Ngô Bình quay người đi vào màn sương, ngay sau đó thì biến mất.  

 

Không biết bao lâu sau, anh đã bị một luồng áp ực làm cho tỉnh lại. Ngô Bình mở mắt ra thì phát hiện mình đang ở trên một bờ cát đen, có rất nhiều người đang nằm xung quanh.  

 

Nhưng tất cả bọn họ đều đang hôn mê, hơn nữa một phần ba trong số này đều đã chết, anh là người đầu tiên tỉnh lại.  

 

“Oa, nhanh thế đã tỉnh rồi”, có cuộc đối thoại vang lên ở gần đó.  

 

“Không phải chứ, ngày trước người tỉnh dậy sớm nhất cũng mất nửa ngày đấy, nhưng người này mới hơn chục phút đã tỉnh rồi, hơn nữa trông có vẻ như không sao”.  

 

Ngô Bình nhìn về phía phát ra tiếng nói thì thấy có năm người ngồi ở đó rồi nhìn mình với vẻ ngạc nhiên.  

 

Một người thanh niên cao lớn trong số đó đi tới gần rồi quan sát anh, hỏi: “Này, cậu có nghe thấy tôi nói không?”  

 

Người này nói tiếng giống của đồng tử kia nên Ngô Bình có thể hiểu được, anh nói: “Có”.  

 

Người này gật đầu, sau đó giơ tay bóp vai Ngô Bình, nhưng lại thấy cổ tay mình đau nhói, ra là đã bị Ngô Bình túm lấy cổ tay. Hắn kinh ngạc rồi hô lên: “Cậu mạnh thế!”  

 
 
Chương 5110


Hành động này của anh doạ cho bốn người còn lại sợ mất mật, họ đều đứng lên rồi trố mắt nhìn anh.  

 

Người thanh niên gật đầu: “Được đấy, đi theo tôi”.  

 

Ngô Bình đi theo người thanh niên ra ngoài,tiện thể ngẩng lên nhìn bầu trời. Mặt trời ở trên cao rất chói mắt, ánh nắng ấm áp chiếu xuống cơ thể khiến anh thấy rất thoải mái. Áp lực khiến anh tỉnh lại cũng đã dần biến mất, anh cảm thấy rất thích ứng với trạng thái hiện giờ.  

 

Họ đi về phía bốn người kia, người thanh niên nói: “Giờ tôi sẽ đi đăng ký cho cậu, sau đó đưa cậu đến nông trường làm việc một thời gian”.  

 

Ngô Bình biết đến đó thì sẽ phải làm công việc đầy tớ nên hỏi: “Các anh có quen Cao Thắng không?”  

 

Năm người kia ngẩn ra, người thanh niên hỏi: “Tôi là Cao Thắng đây, sao cậu biết tôi?”  

Advertisement

 

Ngô Bình lấy thư của Cao Lượng ra rồi đưa cho anh ta: “Tôi là bạn của Cao Lượng”.  

 

Cao Thắng ngây người, sau đó mở thư ra đọc. Đọc xong, anh ta cất thư đi rồi nói với những người khác: “Mấy anh em, em tôi nhờ tôi để ý đến cậu này”.  

 

Mấy người kia gật đầu rồi không nói gì nữa.  

 

Cao Thắng kéo Ngô Bình tới dưới một cây đại thụ, sau đó nhìn ngó xung quanh rồi hỏi nhỏ: “Trong thư, Cao Lượng bảo cậu là thiên tài, có đúng không?”  

 

Ngô Bình: “Cái này tôi không biết, nhưng tôi đã ở nơi kiểm tra được ba ngày”.  

 

Cao Thắng trợn tròn mắt rồi hô lên: “Cái gì? Ba ngày ư?”

Ngô Bình: “Cao Lượng bảo anh sẽ giúp tôi”.  

 

Cao Thắng lau miệng rồi tiếp tục kéo Ngô Bình ra một cái lều ở xa hơn, ở đó có một cái bàn và mấy chén trà.  

 

Cao Thắng nhìn Ngô Bình như động vật quý hiếm rồi hỏi: “Giờ cậu đang thấy sao? Có phải khó chịu lắm không?”  

 

Ngô Bình: “Không, tôi rất quen với môi trường ở đây”.  

 

Cao Thắng rạng rỡ nói: “Quá đỉnh! Cậu là tu sĩ hạ giới có khả năng thích ứng mạnh nhất mà tôi từng gặp”.  

 

Ngô Bình: “Anh gọi chúng tôi là tu sĩ hạ giới ư?”  

 

Cao Thắng gật đầu: “Cứ đến từ vũ trụ cấp thấp thì đều là tu sĩ hạ giới hết”.  

 

Anh ta ngẫm nghĩ rồi nói: “Theo lý thì tôi phải đưa cậu đến nông trường và cậu phải làm việc ở đó cả đời. Đương nhiên, nếu số cậu may thì có thể hồi phục tu vi ở đó, chủ nông trường sẽ bán cậu tới nơi lớn hơn để cậu làm công nhân mỏ. Sau một thời gian làm việc ở đó, cậu sẽ bị bán đi tiếp, hoặc có thể trở thành quản lý của khu mỏ, nhưng khả năng này thấp lắm”.  

 

Ngô Bình cau mày: “Tu sĩ hạ giới chỉ được làm nô lệ thôi à?”  

 

Cao Thắng: “Cũng không hẳn, ví dụ như cậu quen em họ tôi nên tôi có thể giúp cậu”.  

 
 
Chương 5111


 Ngô Bình: “Thực lực hiện giờ của tôi ngang với cấp nào của tu sĩ ở đây?”  

 

Cao Thắng nghi hoặc nói: “Thường thì tu sĩ nào có thể thích ứng được với môi trường ở đây thì đều có thể một chấp ba với tu sĩ cùng cảnh giới, nhưng cậu thì hơi khác, vì hình như trên người cậu có bí lực thì phải?”  

 

Ngô Bình gật đầu: “Tôi là tu sĩ cảnh giới Bí Chú rồi”.  

 

Ngô Bình trố mắt ra nhìn: “Cái gì? Cậu tu luyện được bí chú ở vũ trụ cấp thấp ư? Cậu làm kiểu gì thế?”  

 

Ngô Bình: “Tôi tu luyện trong lúc ở nơi kiểm tra, môi trường ở đó cũng khá giống ở đây, thậm chí còn ác liệt hơn ấy”.  

 

Advertisement

Cao Thắng dựng ngón tay cái: “Bái phục! Nếu cậu đã ở Bí cảnh rồi thì có gặp tu sĩ Luyện Khí ở đây cũng không phải sợ. Thế này đi, tôi sẽ đi thu xếp thân phận cho cậu trước, sau đó dẫn cậu đi gia nhập vài môn phái ở gần đây, cậu thấy sao?”  

 

Ngô Bình: “Cảm ơn”.  

 

Cao Thắng cười nói: “Đừng khách sáo, tôi thấy cậu rất có tiền đồ nên đồng ý giúp cậu thôi. Nào, đi đăng ký thôi”.  

 

Họ rời khỏi căn lều rồi đi tới chuồng ngựa để lấy hai con ngựa, sau đó mỗi người cưỡi một con đến một căn nhà.  

 

Đến nơi rồi, Cao Thắng xuống ngựa rồi vào trong nộp tiền, sau đó cầm một tờ giấy đi ra nói với Ngô Bình: “Lát chúng ta sẽ vào thành để đăng ký thân phận cho cậu, tiện thể ăn chút gì đó luôn”.  

 

Ngô Bình: “Đăng ký có mất tiền không?’  

 

Cao Thắng: “Có chứ, tôi đã tốn ba lạng vàng để mua cậu rồi, giờ phí đăng ký là bảy lạng nữa là tròn 10 lạng đấy”.  

 

Ngô Bình: “Tôi sẽ trả cho anh”.  

 

Cao Thắng: “Không vội, kiểu người như cậu sớm muộn cũng giàu”.  

 

Hai người cưỡi ngựa trên đường, Ngô Bình phát hiện có khá nhiều người đi trên đường, hầu hết họ đều ở cảnh giới Luyện Khí nên anh không khỏi cảm thán: “Tỉ lệ tu sĩ ở vũ trụ Ngũ Hành cao thế à?”  

 

Cao Thắng: “Ừ, tu luyện từ tầng ba đến tầng bốn của Luyện Khí không khó lắm, 60 phần trăm mọi người đều làm được, chỉ cần chịu khó một chút. Nhưng từ tầng thứ tư lên tầng thứ sáu thì hơi khó, chỉ có khoảng 20 phần trăm làm được. Tầng bảy đến tám thì khó hơn rồi, trong đó ai may lắm thì mới lên được tầng thứ chín, nhưng vô cùng hiếm. Nếu đạt đến tầng thứ 10 của Luyện Khí thì chắc hơn 3000 năm mới có một”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Mấy cảnh giới đầu thì dễ, nhưng tu hành tiếp thì hơi khó”.  

 

Cao Thắng: “Nhưng Luyện Khí đã là gì đâu, mười tầng Bí cảnh sau đó mới là khó, ví dụ như người ở tầng thứ nhất Bí cảnh như cậu thì đúng là trăm nghìn người mới có một, tu sĩ tầng thứ ba thì cả triệu người mới có một. Lát chúng ta sẽ đến thành Kim Mã, ở đó có khoảng hơn triệu dân mà chỉ có chín tu sĩ Bí cảnh thôi, trong đó chỉ có một người ở tầng thứ ba Bí cảnh, đó là người có thực lực mạnh nhất ở thành Kim Mã”.  

 

Ngô Bình: “Lát tôi sẽ tìm một tu sĩ Bí cảnh tầng thứ mười hoặc chín để so chiêu, tôi muốn kiểm tra thực lực một chút”.  

 
 
Chương 5112


 Cao Thắng: “Nếu cậu có năng lực thì cứ đi tìm một công việc đã. Tiêu đầu của tiêu cục có quen biết rộng, nếu cậu có biểu hiện xuất sắc thì người ta sẽ cho cậu đến tổng tiêu cục. Đến đó rồi thì không chỉ thu được lợi ích cao, mà còn có địa vị nữa, so ra hơn làm việc vặt như tôi nhiều”.  

 

Ngô Bình hỏi: “Anh ở tầng mấy của Luyện Khí rồi?”  

 

Cao Thắng: “Tầng thứ bảy”.  

 

Ngô Bình: “Có thể tỉ thí với tôi không?’  

 

Lúc này, vừa hay họ đã đi đến một rừng cây, Cao Thắng cười nói: “Được, thật ra tôi cũng tò mò muốn biết thực lực ra sao”.  

 

Hai người buộc ngựa vào thân cây, sau đó vào trong rừng rồi vào thế.  

Advertisement

 

Cao Thắng hô lên một tiếng rồi ra tay luôn, động tác của anh ta chắc chắn, bước chân linh hoạt, sau đó tấn công Ngô Bình bằng quyền pháp.  

 

Trong mắt Ngô Bình thì đòn tấn công của anh ta đầy sơ hở, anh giơ một tay lên chặn thì Cao Thắng đã hét lên rồi ôm tay lùi lại, nửa người đã tê rần.  

 

Anh ta kinh ngạc hỏi: “Cậu làm gì tôi thế?”  

 

Ngô Bình: “Tôi đánh vào huyệt khiếu của anh, xem ra cơ thể của người tại đây cũng giống vũ trụ Minh Cổ”.  

 

Mãi sau, Cao Thắng mới bình thường trở lại rồi tiếp tục ra tay.  

 

Ngô Bình đi vòng qua người anh ta, sau đó đập vào lưng anh ta.  

 

Sau vài lần như vậy, Cao Thắng đã mướt mồ hôi: “Thôi, tôi không phải đối thủ của cậu đâu. Cậu cho tôi cảm giác ít cậu cũng ở tầng thứ mười cảnh giới Luyện Khí rồi”.  

 

Ngô Bình: “Thực lực của anh mà ở vũ trụ Minh Cổ thì còn hơn tu sĩ Thần Thông đấy”.  

 

Cao Thắng: “Nhưng tu sĩ Thần Thông ở đây thì như thần tiên rồi, chỉ các thành lớn mới có cường giả Thần Thông thôi”.  

 

Ngô Bình: “Anh Cao, nơi chúng ta đang ở thuộc thế lực hay vương quốc nào?”  

 

Cao Thắng: “Mình đang sống dưới sự cai trị của hoàng triều Đại Tề. Hoàng triều này rất lớn, bên dưới còn có hơn 800 châu, mỗi châu quản lý mười quận, bên dưới quận là mấy chục huyện. Chúng ta đang ở huyện Kim Mã, điểm đến sắp tới là thành Kim Mã”.  

 

Ngô Bình: “Thế thì hoàng triều này đông dân lắm nhỉ”.  

 

“Ừ, nhưng Đại Tề chưa phải quốc gia lớn nhất vũ trụ này đâu”.  

 

Ngô Bình: “Vũ trụ trước mà tôi ở cũng có nhiều đại lục lắm, đại lục nào cũng lớn, vũ trụ này có thế không?”  

 

Cao Thắng cười nói: “Ở đây chỉ có một lục địa thôi, mặt trăng mặt trời và sao đều vận chuyển quanh nó nên được gọi là địa lục Ngũ Hành. Đại lục này rộng lắm, hoàng triều Đại Tề so với nó thì chỉ bé như con kiến”.  

 
 
Chương 5113


Nhìn thấy các thi thể ấy, Ngô Bình hỏi Cao Thắng: “Họ phạm tội gì thế?”  

 

Cao Thắng: “Đều là dân thường đắc tội với quan phủ, chắc vị giết vì chuyện nhỏ nhặt gì đó”.  

 

Ngô Bình: “Ví dụ?”  

 

Cao Thắng: “Ví dụ có người nhìn người nhà là nữ của quan phủ thì cũng bi giết. Tiếp là không chú ý quan phủ đi qua nên không chào thì cũng bị chém đầu”.  

 

Ngô Bình cau mày: “Quan lại ở đây thích giết chóc vậy à?”  

 

Advertisement

Cao Thắng: “Dân chúng ở đây toàn không có tu vi hoặc tu vi thấp nên giết thì giết thôi, có khác gì con dê đâu”.  

 

Hai người đi qua cổng thành thì nhìn thấy không ít người cưỡi ngựa đi qua, theo sau họ là rất nhiều tuỳ tùng.  

 

Cao Thắng giải thích: “Ở hoàng triều Đại Tề, tu vi càng mạnh thì địa vị càng cao. Ví dụ như ai ở tầng thứ bảy Luyện Khí thì sẽ là sĩ tộc cấp ba, mỗi tháng đều được quốc gia chia tài nguyên cho. Sĩ tộc giết dân thường sẽ không phải đền mạng, cũng không phải nộp thuế, còn có cơ hội vào hoàng gia để được đào tạo sâu hơn. Thường thì các sĩ tộc sẽ luôn có rất nhiều tuỳ tùng đi cùng”.  

 

Ngô Bình gật gù: “Xem ra tu sĩ ở đây có địa vị cao thật”.  

 

Cao Thắng: “Điều này cũng dễ hiểu thôi mà, người tu hành mà nhất là người tu hành có tu vi cao thì rất quan trọng với hoàng triều. Quanh đây toàn kẻ địch mạnh, nếu không có tu sĩ mạnh mẽ bảo vệ thì có thể bị tấn công bất cứ lúc nào. Chuyện như vậy thì ngày nào cũng xảy ra ở đại lục Ngũ Hành”.  

 

“Tu sĩ nhất định phải trung thành với hoàng triều à?”, anh hỏi.  

 

Cao Thắng: “Tu sĩ càng mạnh thì càng nhận được nhiều tài nguyên của hoàng triều. Thật ra có thể coi hoàng triều Đại Tề này là một môn phái, khi một người có tu vi đủ mạnh thì sẽ có được địa vị cao tương ứng trong hoàng triều”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Đây là một thế giới cường giả làm chủ nên tu sĩ đúng là quan trọng nhất. Không có tu sĩ mạnh mẽ ủng hộ thì bất cứ hoàng triều nào cũng không tồn tại lâu được”.  

 

Cao Thắng: “Đúng thế, vì vậy chỉ cần nỗ lực tu hành thì kiểu gì cũng được hoàng triều bồi dưỡng. Tư chất của cậu tốt như vậy thì tôi thấy sau này sẽ có thành tựu lắm”.  

 

Ngô Bình: “Tôi đã hứa với Cao Lượng là nếu tôi có thực lực thì sẽ giúp anh”.  

 

Cao Thắng cười nói: “Cậu em của tôi khá thẳng thắn, cậu đừng để ý”.  

 

Ngô Bình: “Không sao, giúp qua giúp lại là chuyện bình thường. Không thì các anh lấy gì mà giúp tôi chứ?”  

 

Cao Thắng cười phá lên: “Tôi thích những người có tính cách như cậu”.  

 

Sau đó, Cao Thắng đã dẫn Ngô Bình đến một đại điện, quảng trường ở bên ngoài có khá nhiều người đang xếp hàng, có vẻ như cũng đều chờ đăng ký.  

 

Ngô Bình ngạc nhiên nói: “Họ đều đến từ hạ giới à?”  

 
 
Chương 5114


 Cao Thắng: “Khó lắm, sau khi đăng ký thân phận mới, hầu hết họ cũng chỉ được làm tạp dịch hoặc người làm thôi, chỉ có những nhân tài ưu tú thì mới có cơ hội phát triển, nhưng tỉ lệ rất thấp”.  

 

Ngô Bình: “Xem ra con đường này khó đi rồi”.  

 

Cao Thắng không bảo Ngô Bình xếp hàng mà chạy lên nói với ai đó một tiếng, sau đó dẫn Ngô Bình lên trên cùng luôn để đăng ký.  

 

Lúc đăng ký thì phải ghi lại ảnh cùng dấu văn tay và tên họ, Ngô Bình đã ghi tên mình là Ngô Bình.  

 

Đăng ký xong, anh lấy thẻ thân phận ra. Thẻ này sẽ tự động thay đổi cấp bậc khi anh có sự tiến bộ.  

 

Advertisement

Rời khỏi nơi đăng ký, Ngô Bình hỏi: “Khi nào mình đến tiêu cục?”  

 

Cao Thắng: “Bình tĩnh, giờ đi kiếm cái gì ăn đã, tôi mời”.  

 

Ngô Bình mới đến đây nên gật đầu luôn. Cao Thắng đã đến một quán rượu tầm trung, sau đó gọi mười món ăn cùng hai vò rượu rồi ngồi nhâm nhi với Ngô Bình.  

 

Ngô Bình ngửi thấy hương rượu thơm thì đổ đầy một bát rồi uống cạn.  

 

Đồ ăn vơi đi trông thấy, một mình Ngô Bình đã đánh chén gần hết từ rượu cho đến thức ăn.  

 

Cao Thắng đã ngà say, nhưng vẫn tươi cười nói: “Ngô Bình, giờ tôi không còn nghi ngờ gì cậu nữa, cậu biết tại sao không? Người đến từ hạ giới dù có giỏi đến mấy thì cũng không thể ăn nhiều như cậu, vì dạ dày của họ không thể chịu được thức ăn ở đây. Rượu thì càng không uống được. Tôi từng gặp một thiên tài, ăn thì không sao, nhưng chỉ uống một chút rượu thôi là chết lăn quay luôn. Vì chuyện này mà tôi đã bị cấp trên phạt đấy”.  

 

Ngô Bình: “Tại sao không thể uống rượu?”  

 

Cao Thắng: “Người ở đây uống còn say nữa là người ở hạ giới, rượu này chẳng khác gì thuốc độc với họ, vì thế ai uống vào cũng chết ngay”.  

 

“Thế anh không sợ tôi chết à?”  

 

Cao Thắng lắc đầu: “Cậu thì khác, cậu ngửi thấy mùi rượu một cái thì đã ngất ngây, chứng tỏ cơ thể của cậu không thấy nó là chất độc. Chứ không giống tên kia, vừa ngửi thấy một cái đã nhăn nhó, thế mà vẫn cắm đầu uống”.  

 

Ngô Bình uống thêm một bát rượu rồi nói: “Thêm hai vò nữa”.  

 

Ăn no uống say xong, Cao Thắng vừa xỉa răng vừa hỏi: “Ngô Bình, lát chúng ta sẽ đến tiêu cục Tứ Phương. Ở đó chỉ chú trọng thực lực thôi, miễn cậu có thể đánh bại người ở đó thì sẽ trở thành tiêu sư”.  

 

Anh ta nói tiếp: “Tiêu sư ở tiêu cục Tứ Phương chia làm ba loại, cấp thấp nhất là tiêu sư chạy vặt, thường sẽ phụ trách việc đánh xe, chỉ cần ở tầng thứ sáu cảnh giới Luyện Khí trở nên là được. Tiếp đó là tiêu sư hộ vệ, yêu cầu dành cho cấp này sẽ cao hơn, phải từ tầng thứ tám Luyện Khí trở nên mới được. hơn nữa còn phải biết đánh đấm. Trên nữa là đại tiêu sư, họ là nòng cốt của tiêu cục, số lượng không quá nhiều. Ví dụ như tiêu cục Tứ Phương ở đây, họ chỉ có 12 đại tiêu sư thôi. Tiếp đó là đến tiêu đầu, người này sẽ phụ trách đi vận chuyển hàng hoá nên có yêu cầu cao nhất”.  

 

Sau khi Cao Thắng nói rõ cho Ngô Bình biết về tiêu cục này thì bọn họ cũng vừa hay đến nơi.  

 

Tiêu cục Tứ Phương nằm ở phía Nam thành, nơi này có diện tích rất lớn, hiện đang có khá nhiều xe hàng đứng bên ngoài cổng.  

 
 
Chương 5115


 Cao Thắng cười nói: “Họ đang lọc những người đến đăng ký trước để tránh lãng phí thời gian ấy mà. Trong tiêu cục này có một cao thủ, chỉ cần trụ vững được mười hơi thở khi giao đấu với người đó thì sẽ được ứng tuyển chính thức”.  

 

Hai người đi hoà vào đám đông thì thấy có một vòng tròn với đường kính mười bước. Có một tiêu sư trẻ tuổi đang đứng đối diện với một người thiếu niên trong vòng tròn, người thiếu niên vô cùng cẩn thận, đi hai vòng quanh tiêu sư xong mới dám tấn công.  

 

Song không may là cậu ta vừa ra tay thì đã bị tiêu sư trẻ tuổi kia đánh bay khỏi vòng tròn, răng rụng mất mấy cái.

Trông thấy cảnh tượng này, Ngô Bình chỉ biết lắc đầu, cậu thiếu niên kia không hiểu gì về quyền pháp cả nên để lộ cả trăm chỗ sơ hở, vì thế thua là điều đương nhiên.  

 

Cậu thiếu niên bị đánh bay, những người khác thoáng do dự vì lo cũng gặp tình cảnh tương tự hoặc là thảm hơn.  

 

Để giảm khối lượng công việc, các tiêu sư ở đây thường đánh những người dự tuyển bị thương, nhằm doạ những người khác.  

 

Thấy không có ai bước lên nữa, Ngô Bình tiến lên rồi nói: “Tôi muốn thử”.  

Advertisement

 

Tiêu sư trẻ tuổi quan sát Ngô Bình rồi nói: “Nếu có nhỡ làm cậu bị thương thì chúng tôi cũng không chịu trách nhiệm đâu”.  

 

Ngô Bình: “Nếu tôi bị thương thì là do tôi kém cỏi, tôi không trách ai hết”.  

 

Tiêu sư kia gật đầu: “Ra tay đi”.  

 

Ngô Bình bước vào vòng tròn, sau đó lập tức tung một quyền về phía tiêu sư kia.  

 

Tiêu sư giơ tay lên đỡ, sau đó tung một quyền lại phản công. Anh ta ra tay rất nhanh, nhưng vừa tiếp chiêu của Ngô Bình đã thấy có gì đó sai sai. Vì Ngô Bình quá mạnh, cánh ta của anh ta đã đau nhói nên buộc phải lùi bước. Anh ta vừa lùi lại thì Ngô Bình đã nhân đó rồi tung một chưởng vào ngực anh ta.  

 

Hự!  

 

Tiêu sư kêu lên một tiếng rồi bị đánh bay ra khỏi vòng tròn.  

 

Ngô Bình còn chưa dùng hết sức, không thì chắc tiêu sư kia đã bị thương nặng rồi.  

 

Anh ta kinh ngạc đứng dậy thì thấy mình chưa bị thương nên chắp tay nói với Ngô Bình: “Cảm ơn cậu đã nương tay”.  

 

Ngô Bình: “Tôi vào tiếp được chưa?”  

 

Tiêu sư gật đầu, sau đó gọi với vào trong: “Có một người qua vòng rồi, dẫn cậu ấy vào trong đi”.  

 

Một tiêu sư cao lớn đi ra rồi cười nói với tiêu sư kia: “Không ngờ anh cũng bị người mới đánh bay ra khỏi vòng tròn đấy, ha ha”.  

 

Tiêu sư kia cười mỉa: “Đừng cười tôi, nếu đổi là anh thì khéo còn thua nhanh hơn ấy”.  

 

Tiêu sư cao lớn bĩu môi: “Chưa chắc đâu”.  

 

Người này dẫn Ngô Bình vào trong đại viện của tiêu cục, sau đó đến một biệt viện ở giữa. Nơi này có một đàn thi đấu, có khá nhiều tiêu sư đang luyện quyền và binh khí ở đó.  

 

Ngô Bình vừa bước vào đã thu hút nhiều ánh nhìn.  

 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom