Dịch Thần Y Trở Lại

Chương 5056


 Ngô Bình suy nghĩ một lúc rồi nói: “Nhưng bản đồ này trên người hai cô, tôi e không tiện xem”.  

 

Chu Khuynh Thành đỏ mặt: “Công tử cứ xem bình thường”.  

 

Phương Phương: “Nếu đã như vậy thì hai cô hãy cùng công tử về Huyền Minh giáo đi, tạm thời đi theo tháp tùng ở đó”.  

 

Hai cô gái vui mừng, Huyền Minh giáo là thế lực rất lớn, lại có Ngô Bình bảo vệ, cuộc sống của họ ở đó sẽ tốt hơn ở đây, thế là họ gật đầu đồng ý ngay.  

 

Ngô Bình: “Người giả mạo hai cô nói có ác bá ức hiếp hai cô, có chuyện này không?”  

 

Chu Khuynh Thành: “Có. Có điều mấy ngày trước ác bá đắc tội với một người có gốc gác nên đã bị đánh chết rồi”.  

Advertisement

 

Ngô Bình: “Vậy không còn chuyện gì nữa rồi, chúng ta đi thôi”.  

 

Anh nói xong thì dưới chân liền xuất hiện một luồng linh khí, ngưng tụ thành một đám mây trắng. Đám mây đưa mấy người họ bay ra khỏi nhà rồi bay lên cao, bên dưới, trâu trắng và tuấn mã chạy theo sau.  

 

Tối hôm đó, Ngô Bình đã về Huyền Minh giáo. Cuối cùng thì Vân Thường cũng chờ được anh, cô ấy nói: “Sư huynh, trưởng lão Cừu Quang Thái đã chính thức tuyên bố anh là đệ tử của ông ấy rồi”.  

 

Ngô Bình: “Đối thủ giành không lại ông ấy, vị sư tôn này của tôi cũng có chút thực lực”.  

 

Vân Thường: “Trưởng lão Cừu Quang Thái cho người đến, nghe nói anh đã ra ngoài nên nhắn lại, bảo sư huynh về đến thì đến gặp ông ấy”.  

 

Ngô Bình: “Ông ấy đang muốn chính thức nhận tôi làm đệ tử đây”.  

 

Vân Thường: “Chắc là vậy. Sư huynh, sáng mai anh qua đó đi”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Được”.  

 

Sau khi sắp xếp cho hai chị em nhà họ Chu và Phương Phương, anh chuẩn bị luyện chế một số đan dược trước.  

 

Lần này anh đã hái số lượng lớn linh dược, có thể luyện chế được rất nhiều đan dược. Anh tổng hợp và suy nghĩ xong thì lại luyện chế một số Nguyên Linh đan để cho Vân Thường uống, giúp cô ấy đột phá.  

 

Anh luyện xong hai mẻ Nguyên Linh đan thì tiếp tục đột phá. Luyện Khí tầng tiếp theo gọi là Linh Khí Hóa Vật. Bước này cần tu luyện thời gian dài, tích lũy linh khí, cần phải khổ luyện mấy tháng, thậm chí là mấy năm mới luyện được.  

 

May này Ngô Bình có tiên thể cửu truyền, thể chất mạnh, linh khí của anh cũng đến từ vũ trụ chính nên anh đã nhanh chóng luyện được tầng này.  

 

Lúc này, anh vừa vận dụng linh khí thì linh khí liền ngưng tụ thành các loại đồ vật hoặc lá chắn, đao kiếm, thậm chí là cung tên.  

 

Có điều đồ vật càng phức tạp thì càng khó ngưng tụ, trong đó liên quan đến rất nhiều kỹ thuật, cần phải cố sức luyện tập thì mới có thể tạo ra được một đồ vật hoàn chỉnh.  

 

Thông thường, tu sĩ bình thường có thể nắm được hai đến ba phép biến hóa đã khá lắm rồi. Nhưng mục tiêu của Ngô Bình lại cao hơn nhiều, lúc thì anh biến linh khí thành áo giáp, lúc lại biến thành đao kiếm, lúc lại biến ra núi đồi, thiên biến vạn hóa.  

 

Anh cứ thế luyện đến sáng. Linh khí hóa vật của anh cũng đã tương đối thuần thục, biến hóa khôn lường, nâng thực lực của anh lên rất cao.  

 
 
Chương 5057


 Ngô Bình gật đầu, bước vào trong. Trước sân đặt rất nhiều hoa cỏ, anh đến trước một gian phòng, cửa đang được đóng chặt. Lúc này, bên trong có tiếng của Cừu Quang Thái truyền ra: “Ngô Bình, cậu vào đây đi”.  

 

Ngô Bình đẩy cửa bước vào.  

 

Bên trong phòng, sắc mặt Cừu Quang Thái vàng vọt, dáng vẻ rất yếu ớt.  

 

Ngô Bình giật mình, vội hỏi: “Sư tôn, người làm sao thế?”

Cừu Quang Thái xua tay: “Không sao, có người muốn giành đệ tử khỏi tay ta, ta đã đánh với người đó một trận. Chúng ta đều bị thương, nhưng vết thương của người đó nặng hơn ta một chút. Này, vì con mà ta đã tốn bao công sức đấy, con đừng có làm ta thất vọng”.  

 

Ngô Bình vội nói: “Đệ tử sẽ khiến sư phụ được hãnh diện với đời”.  

Advertisement

 

Cừu Quang Thái cười lớn nói: “Tốt, ta cũng sẽ ủng hộ con hết sức, để con trở thành đệ nhất thiên kiêu của Huyền Minh Giáo”.  

 

Ngô Bình: “Sư tôn, đệ tử nghe nói giáo chủ sắp truyền chức vị của mình cho một trong năm người con rể phải không ạ?”  

 

Ngô Bình hỏi rất thẳng thắn, Cừu Quang Thái nghe xong thì không hề tỏ ra bất ngờ mà nói: “Đây là chuyện hiển nhiên, giáo chủ không truyền cho năm người con rể bọn ta thì truyền cho ai? Ngày xưa, người chọn chúng ta cũng có tính toán hết rồi”.  

 

Ngô Bình: “Chắc cạnh tranh sẽ khốc liệt lắm sư tôn nhỉ?”  

 

Cừu Quang Thái: “Ừ, trong năm người chỉ có ta thieeus đệ tử thiên tài nên toàn bị mấy người kia đè đầu cưỡi cổ. Nhưng giờ thì khác rồi, ta đã có một thiên kiêu là con”.  

 

Ông ấy nói tiếp: “Bây giờ, con quan trọng với ta lắm đấy. Con càng giỏi thì giáo chủ càng trọng dụng ta. Đến lúc đó, ta cũng có thể giành về cho con nhiều tài nguyên nhất”.  

 

Nói rồi, ông ấy chợt sững người rồi giơ tay ấn vào n gi Ngô Bình, sau đó hô lên: “Thể chất của con.. đang toả ra khí tức khiến ta không yên tâm. Không đúng, con mới ở cảnh giới Tôi Thể cơ mà? Sao giờ đã ở cảnh giới Luyện Khí rồi?”  

 

Ngô Bình cười nói: “Vâng, thời gian qua đệ tử đã vất vả tu luyện nên cuối cùng đã đột phá ạ”.  

 

Cừu Quang Thái gật đầu: “Xem ra Liễu trưởng lão đã chỉ dẫn cho con không ít. Tốt lắm, chỉ cần con đạt đến tầng thứ năm Luyện Khí là có thể đến Tiên Khí Điện thử vận may rồi”.  

 

Ngô Bình chưa nghe nói đến nơi này bao giờ nên hỏi: “Sư tôn, Tiên Khí Điện là nơi nào ạ?”  

 

Cừu Quang Thái cười nói: “Trong lòng đất có tích trữ ba tiên khí của vũ trụ chính. Nếu tư chất của con đủ tốt thì có thể dính được một chút tiên khí, từ đó sẽ thay da đổi thịt, sức mạnh cũng tăng vọt. Đương nhiên, cơ hội này rất mong manh, từ sau khi tiên nhân lấy được ba luồng tiên khí ấy đến nay, chỉ có đúng một người dính được chút tiên khí, sau này người đó đã trở thành sư tổ sáng lập nên Huyền Minh Giáo”.  

 

Ngô Bình nổi hứng hỏi: “Sư tôn, tiến khí này ở đâu ra ạ? Chỉ Huyền Minh Giáo mình mới có thôi ư?”  

 

Cừu Quang Thái: “Nghe nói ngày xưa, cường giả Đạo Cảnh sáng lập ra vũ trụ Minh Cổ đã mang 300 luồng tiên khí đến đây. Còn lai lịch của chúng thì không ai biết, chỉ biết là chúng rất mạnh thôi, chỉ cần dính được một chút tiên khí là sẽ có sự tiến bộ vượt bậc”.  
 
Chương 5058


Cừu Quang Thái: “Ta cũng mong con thấm được một chút, nếu con cũng có tiên thể Huyền Minh thì Huyền Minh Giáo sẽ phong con là đệ tử số một và con sẽ được chia nhiều tài nguyên nhất”.  

 

Ngô Bình: “Sư tôn, có luyện hoá được tiên khí ấy không ạ?”  

 

Nghe thấy thế, Cừu Quang Thái cười phá lên: “Đó là tiên khí đấy, ở vũ trụ chính nó cũng là một thứ gì đó rất mạnh thì sao tu sĩ ở vũ trụ hạng hai như chúng ta luyện hoá được? Con đừng nghĩ nhiều quá, chỉ cần thấm được một chút thôi”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Vâng”.  

 

Hai thầy trò ngồi nói chuyện mãi, sau đó Ngô Bình cũng biết thêm nhiều chuyện bí mật của Huyền Minh Giáo.  

 

Advertisement

Cừu Quang Thái: “Ngày mai, ta sẽ cử hành lễ nhận đệ tử để chính thức nhận con. Đến lúc đó, giáo chủ cũng sẽ đến dự, đương nhiên cũng có nhiều người không ưa ta đến, kiểu gì họ cũng nghĩ cách khiến con bẽ mặt, con hãy chuẩn bị tâm lý trước, đừng làm xấu mặt ta”.  

 

Ngô Bình: “Vâng”.  

 

Cừu Quang Thái giơ tay ra: “Đưa nhẫn trữ đồ của con cho ta, ta cho con ít tài nguyên”.  

 

Lần trước, ông ấy cũng cho Ngô Bình tài nguyên rồi, nhưng không nhiều, vì khi đó anh chưa phải đệ tử chính thức.  

 

Ngô Bình đưa nhẫn cho Cừu Quang Thái, ông ấy đã chuyển một lượng lớn tài nguyên cho anh.  

 

Ngô Bình nhận lại chiếc nhẫn thì thấy có đầy tiền Huyền Minh.  

 

Ngô Bình ngẩn ra hỏi: “Sư tôn, sao người cho con nhiều tiền thế?”  

 

Cừu Quang Thái cười nói: “Ở đây thì muốn mua gì đều dùng tiền Huyền Minh. Ta cho con 10 tỷ, con giữ mà dùng, cần gì cứ mua, tiêu hết ta lại cho tiếp”.  

 

Ngô Bình vội vàng cảm ơn.  

 

Cừu Quang Thái: “Trong bốn người cạnh tranh với ta, có một người tên là La Càn Anh, ông ta cũng đã nhận một đệ tử thiên kiêu tên là Quách Diệu Huyền. Quách Diệu Huyền này cũng từng gây chấn động Huyền Minh Giáo, nhưng thành tích vẫn kém con một chút. Song, hắn đã tu luyện ở Huyền Minh Giáo bốn năm rồi. Nghe đâu, hắn sắp đột phá lên cảnh giới Thần Thông. Ngô Bình, La Càn Anh luôn bất hoà với ta, kiểu gì ông ta cũng bảo Quách Diệu Huyền sỉ nhục con, con cố nhịn đừng xung đột với hắn, không lại thiệt thân nghe chưa?”  

 

Ngô Bình không phải người sợ phiền phức nên nói: “Sư tôn, tại sao phải nhịn ạ? Nếu hắn dám lộng ngôn, con sẽ cho hắn một bài học”.  

 

Cừu Quang Thái ngẩn ra: “Nhưng hắn ở tầng thứ mười Luyện Khí rồi, con có chắc thắng được không?”  

 

Ngô Bình: “Tuy con mới ở tầng thứ sau, nhưng vẫn xử hắn được”.  

 

Thấy Ngô Bình tự tin như vậy, Cừu Quang Thái lại đâm lo: “Ngô Bình, con chờ cho tu vi tăng thêm một chút được không? Nếu con ở tầng thứ tám rồi thì ta thấy sẽ khả quan hơn”.  

 
 
Chương 5059


 Muốn đột phá lên cảnh giới này trong một thời gian ngắn là cực kỳ khó.  

 

Cừu Quang Thái: “Ừ, con cứ thử đi, đột phá được thì tốt, không thì cũng không sao. Ta thấy sau này chắc chắn con sẽ giỏi hơn Quách Diệu Huyền kia”.  

 

Nói rồi, ông ấy lấy một thứ màu đen toả sát khí bức người ra.  

 

Cừu Quang Thái: “Đây là bùn Thiên Sát, cả Huyền Minh Giáo chỉ có ba khối thôi, đây vốn là vật tốt nhất cho cảnh giới Nhập Sát, tiếc là số lượng không nhiều, dùng hết bùn ở đây cũng không đủ cho mười tiến vào cảnh giới này. Huống hồ, nó còn rải rác ở khắp nơi, muốn gom lại thì khó lắm”.  

 

Ngô Bình nghĩ tới hồ lô Vạn Hoá rồi hỏi: “Sư tôn, chắc chỗ bùn này cũng không luyện ra được nhiều thiên sát ạ?”  

 

Cừu Quang Thái: “Ừ, nhưng con có thể dung hợp nó với sát khí khác, như vậy có thể tăng thực lực của con ở cảnh giới Nhập Sát”.

Ngô Bình: “Cũng được ạ, cảm ơn sư tôn”.  

Advertisement

 

Cừu Quang Thái cười nói: “Con mau về chuẩn bị đi, sáng mai đến chỗ ta”.  

 

“Vâng!”  

 

Ngô Bình quay về đỉnh Cô Tú, khi đi qua cổng thì anh nghe thấy phía bên trái có tiếng động. Anh ngoảnh sang thì nhìn thấy một người đàn ông đi tới, vẻ mặt anh ta tái nhợt: “Sư đệ, anh là nhị sư huynh Cao Dực của cậu”.  

 

Ngô Bình vội chào hỏi: “Nhị sư huynh”.  

 

Cao Dực: “Sư đệ, ban nãy anh vốn định đến chỗ sư tôn gặp cậu, nhưng thấy mình kém cỏi quá, không có mặt mũi nào gặp sư tôn nên đành chờ cậu ở đây”.  

 

Ngô Bình: “Sư huynh tìm em có việc gì không ạ?”  

 

Cao Dực: “Giờ anh thành kẻ vô dụng rồi, tư chất còn thua người thường. Anh bị thế này cũng do kẻ khác hãm hại, họ không muốn sư tôn mình có đệ tử thiên tài”.  

 

Ngô Bình: “Sư huynh có biết đó là ai không?”  

 

Cao Dực: “Biết thì cũng làm được gì chứ? Anh là một kẻ thất bại, giờ không còn giá trị gì nữa rồi”.  

 

Anh ta ngập ngừng một lát rồi nói: “Anh đến để nhắc cậu nhất định phải cẩn thận và bảo vệ bản thân”.  

 

Nói rồi, anh ta lấy một cái hộp rồi mở ra, bên trong cũng có một khối bùn Thiên Sát, sau đó đưa cho Ngô Bình: “Sư đệ, chắc sư tôn cũng cho cậu một khối rồi. Năm xưa, anh cũng có một khối nhưng chưa kịp dùng đến thì đã thành như bây giờ, giờ anh tặng nó cho cậu”.  

 

Ngô Bình không tin Cao Dực này lại chủ động tặng bùn Thiên Sát cho mình, khả năng cao là Cừu Quang Thái đã ra hiệu ngầm cho anh ta: “Cảm ơn sư huynh, độc tố của anh không loại trừ được sao?”  

 

Cao Dực lắc đầu: “Nó đã thấm vào xương tuỷ rồi, không thể chữa được”.  

 

Ngô Bình: “Sau này, chúng ta thường xuyên gặp gỡ nhé”.  

 

Cao Dực mỉm cười: “Anh là một tên vô dụng rồi thì còn làm được gì nữa, thôi anh không làm phiền cậu nữa, tạm biệt”, nói rồi, anh ta quay người bỏ đi.  

 

Ngô Bình không hề nhìn thấy sau khi quay đi, gương mặt Cao Dực đã hiện lên vẻ căm hận và độc ác.  

 
 
Chương 5060


 Một tên tuỳ tùng khác nói: “Công tử, không thể ngồi yên chịu chết như vậy được, chúng ta phải phản kháng”.  

 

Cao Dực nhìn tên đó: “Phản kháng kiểu gì?’  

 

Tên kia: “Ai cũng biết đệ tử của Cừu Quang Thái đều không có kết cục tốt, người trước đã vậy, công tử cũng thế. Ví dụ, Ngô Bình này cũng bị giống công tử thì thiên hạ lại thái bình rồi”.  

 

Cao Dực giao động: “Ý ngươi là chúng ta tìm người đối phó Ngô Bình ư?”  

 

Tên kia gật đầu: “Dù chúng ta làm vậy thì người khác cũng không sinh nghi đâu, dẫu sao người đáng nghi nhất vẫn là mấy người đó”.  

 

Cao Dực sáng mắt lên rồi gật mạnh đầu: “Được, coi như bỏ tiền ra mua mạng Ngô Bình vậy”.  

 

Advertisement

An ta vừa nói dứt câu thì đã có một người đàn ông trung niên xuất hiện, nhìn thấy người đó, anh ta lập tức biến sắc mặt rồi run giọng nói: “Lưu trưởng lão!”  

 

Lưu trưởng lão chính là một trong các tay sai của Cừu Quang Thái, ông ta rất trung thành nên hay được Cừu Quang Thái giao việc.  

 

Lưu trưởng lão bình thản nói: “Lẽ ra sư tôn định tiếp tục nuôi cậu, nhưng người lo cậu sẽ làm ra những chuyện ngu xuẩn”.  

 

Cao Dực quỳ xuống đất rồi run rẩy nói: “Lưu trưởng lão, ba nãy đệ tử chỉ tiện miệng nói vậy thôi, chứ thật lòng không muốn hại sư đệ…”  

 

Lưu trưởng lão: “Sư tôn cậu bảo giữ lại mạng cho cậu. Bây giờ, cậu phải giao hết tài sản ra đây, sau đó phế tu vi đi và rời khỏi Huyền Minh Giáo mãi mãi”.  

 

Cao Dực: “Không, Lưu trưởng lão, đệ tử sai rồi…”  

 

Uỳnh!  

 

Lưu trưởng lão vung tay lên, mấy tên tuỳ tùng của Cao Dực đều chết hết.  

 

Cao Dực run lẩy bẩy, hắn biết nếu mình dám phản kháng thì sẽ chết là cái chắc nên đành nói: “Phiền Lưu trưởng lão!”  

 

Lưu trưởng lão tiến lên trước rồi đập mạnh mấy cái vào người anh ta, Cao Dực tái mặt rồi ngã xuống đất.  

 

Lưu trưởng lão: “Tôi sẽ thu hết tài nguyên của cậu để dành cho Ngô Bình dùng”.  

 

Còn Ngô Bình, sau khi về đỉnh Cô Tú, anh đã lấy Vạn Hoá Thần Hồ ra để luyện hoá.  

 

Anh truyền linh lực vào quả hồ lô, sau đó cảm thấy cấm chế bên trong đã bị phá bỏ một cách dễ dàng. 12 loại linh lực của vũ trụ chính đã phát huy tác dụng lớn.  

 

Nửa tiếng sau, anh cảm thấy ý thức của mình tiến vào bên trong hồ lô, nó lập tức bay lên.  

 

Anh chỉ vào một ấm trà trong phòng rồi nói: “Thu!”  

 

Miệng hồ lô đã phát ánh sáng vàng về phía đó, bình trà đã biến mất, sau đó xuất hiện ở bên trong hồ lô.  

 

Ngô Bình quan sát kỹ thì thấy bên trong đây có rất nhiều trận pháp kỳ ảo đang vận chuyển. Loáng cái, một bình trà y hệt đã xuất hiện bên trong.  

 

Anh động tinh thần tiếp, miệng hồ lô lại phóng ra ánh sáng, hai bình trà cùng xuất hiện ở trên bàn.  

 
 
Chương 5061


Nghĩ vậy, Ngô Bình đã truyền linh khí hấp thu từ vũ trụ chính vào trong hồ lô. Nó hấp thu linh khí xong thì mặt ngoài lập tức phát sáng.  

 

“Thử với đan dược xem nào”.  

 

Anh lấy một viên Nguyên Linh Đan do mình luyện chế ra rồi bắt đầu sao chép, ánh sáng loé lên, trên bàn đã có hai viên đan dược.  

 

Anh cầm viên được sao chép lên uống thử rồi cảm nhận sự thay đổi của dược tính. Nhưng thần kỳ là viên đan dược này có hiệu quả y hệt viên do anh luyện chế.  

 

Thấy vậy, anh lấy hai khối bùn Thiên Sát ra rồi vê thành một khối, sau đó ném lên bàn rồi dùng hồ lô để sao chép.  

 

Ánh sáng loé lên, một khối bùn đã biến thành hai, anh đặt hai khối lên rồi sao chép cùng lúc. Song, sau khi ánh sáng loé lên, trên bàn chỉ có ba khối bùn.  

 

Advertisement

Ngô Bình: “Xem ra đồ đã sao chép rồi không thể sao chép tiếp được nữa”.  

 

Sau đó, anh dùng khối ban đầu để sao chép tiếp, quả nhiên quá trình này đã tiêu hao rất nhiều linh khí của anh.  

 

Chập tối, đã có cả nghìn khối bùn ở trước mặt Ngô Bình, vậy là đủ cho anh dùng để tiến vào Nhập Sát rồi.  

 

Anh chuẩn bị qua một chút rồi bắt đầu đột phá, anh lấy sức mạnh thiên sát trong bùn để củng cố chân khí.  

 

Hơn hai tiếng sau, tất cả bùn Thiên Sát đã mất hết sát lực.  

 

Hấp thu chúng xong, Ngô Bình cảm thấy chân lực của mình đã có thêm một lực sát thương mạnh mẽ.  

 

Sau khi đột phá Nhập Sát thành công, Ngô Bình tu luyện thêm một lúc đến khi trời sáng, sau đó anh chuẩn bị để đi gặp Cừu Quang Thái.  

 

Cừu Quang Thái đã chờ anh từ lâu, thấy trên người Ngô Bình có thêm sát khí, ông ấy cười nói: “Con Nhập Sát thành công rồi à?”  

 

Ngô Bình gật đầu: “Vâng, may có bùn Thiên Sát của sư tôn”.  

 

Cừu Quang Thái gật đầu: “Ừ, tiếc là ta không có nhiều nên không thể cho con luyện ra chân khí thiên sát thật sự”.  

 

Ngô Bình hỏi: “Sư tôn, khi nào thì đại hội bái sư bắt đầu ạ?”  

 

“Chắc một tiếng nữa, ta gọi người dẫn con đi thay đồ nhé, chải lại đầu tóc nữa. Đại hội này rất long trọng, con nên chau chuốt một chút rồi học trước lễ nghi bái sư”.

Ngô Bình đáp: “Vâng”.  

 

Một cô gái độ hai mươi, mặc váy màu vàng nhạt bước ra, khẽ cúi chào: “Sơ Tuyết kính chào anh”.  

 

Cừu Quang Thái cười nói: “Sơ Tuyết là con gái nuôi của ta. Để con bé đưa con đi thay đồ”.  

 

Ngô Bình khẽ gật đầu: “Làm phiền cô Sơ Tuyết”.  

 

Sơ Tuyết đáp: “Anh khách sáo quá rồi”.  

 

Sơ Tuyết đưa Ngô Bình đến một căn phòng ở phía sau. Trong phòng có đủ loại quần áo. Chọn lựa một hồi, Sơ Tuyết quyết định cho Ngô Bình mặc một chiếc áo màu xanh lam nhạt, sau đó là đai lưng, trang sức đeo ở đai áo, nhẫn, vân vân.  

 
 
Chương 5062


Học xong lễ nghi thì cũng gần đến giờ, Ngô Bình lại xuất hiện trước mặt Cừu Quang Thái.  

 

Cừu Quang Thái hài lòng gật đầu, cười nói: “Rất có khí phách. Tốt lắm!”  

 

Sau đó hai thầy trò cùng đi đến nơi tổ chức đại hội bái sư, lễ đường của Huyền Minh Giáo.  

 

Có rất nhiều đang tất bật ở lễ đường. Những người tham gia cũng lục tục đến nơi.  

 

Ngô Bình không biết rõ về người của Huyền Minh Giáo. Mỗi khi có ai xuất hiện, Cừu Quang Thái sẽ nói cho anh biết thân phận, chức vụ và sức ảnh hưởng trong giáo của người đó. Dĩ nhiên, cũng có những người mà Cừu Quang Thái không hề giới thiệu, điều này chứng tỏ đó là người không quan trọng, không đáng nhắc đến.  

 

Lúc này có một ông lão vừa thấp vừa gầy chầm chậm tiến vào, theo sau là hai trưởng lão của Huyền Minh Giáo.  

Advertisement

 

Người này vừa vào điện, Cừu Quang Thái đã ra nghênh đón, âm thầm nói với Ngô Bình: “Đây là La Tuế, một trong Ngũ lão Huyền Minh. Ngũ lão Huyền Minh là năm trưởng lão có tu vi cao nhất và sức ảnh hưởng lớn nhất Huyền Minh Giáo. Trong tay họ chưa chắc có quyền lực lớn mạnh, nhưng sức ảnh hưởng lại lớn vô cùng, đặc biệt là có địa vị cực kỳ cao trong lòng các trưởng lão”.  

 

“Ôi, La trưởng lão có thể đến đây thì tốt quá rồi”.  

 

La Tuế cười nói: “Tiểu Cừu nhận được một đệ tử thiên tài, tôi chắc chắn hải đến xem chứ”.  

 

Cừu Quang Thái bèn kéo Ngô Bình ra trước mặt, cười bảo: “Lão La, chính là cậu ấy, Ngô Bình”.  

 

La Tuế khẽ gật đầu: “Tuổi trẻ tài cao. Luyện Khí tầng mấy rồi?”  

 

Ngô Bình đáp: “Thưa tiền bối, vừa mới Nhập Sát ạ”.  

 

“Nhập Sát. Ừm, tốt lắm. Tôi cảm nhận được khí tức của Thiên Sát. Tiểu Cừu đưa bùn Thiên Sát cho cậu ấy rồi à?”  

 

Cừu Quang Thái đáp: “Cũng không có gì tốt, chỉ có bùn Thiên Sát ấy có chút công dụng”.  

 

La Tuế bảo: “Tốt lắm”.  

 

Sau khi đưa La Tuế vào chỗ ngồi, một người đàn ông mặc áo trắng đội mũ cao tiến vào, theo sau là vài tu sĩ trẻ tuổi.  

 

Nhìn thấy người này, Cừu Quang Thái hơi nheo mắt lại, nói với Ngô Bình: “Đây là chồng của người con gái thứ hai của giáo chủ, tên Liễu Truyền Tân. Các đệ tử của ông ta đều khá mạnh, không kém đại sư huynh và nhị sư huynh của con”.  

 

Liễu Truyền Tân bước đến, cười bảo: “Quang Thái, anh đến chúc mừng chú đấy”.  

 

Cừu Quang Thái vội vã tiến lên vài bước, cười nói: “Anh hai, chuyện nhỏ nhặt như nhận đệ tử, làm sao dám quấy rầy anh”.  

 

Liễu Truyền Tân đáp: “Như thế không được. Nghe nói đệ tử mà chú nhận là thiên tài số một trong lịch sử Huyền Minh Giáo, anh phải đến xem chứ”, nói xong bèn đưa mắt quan sát Ngô Bình.  

 

Lúc này, một giọng nói chói tai vang lên. Đó là một nam đệ tử đứng sau Liễu Truyền Tân, còn rất trẻ, có lẽ chưa đầy hai mươi.  

 
 
Chương 5063


 Người tên Kim Bảo kia đáp: “Sư tôn, người này nom trạc tuổi con thôi. Con đã là Luyện Khí tầng chín rồi. Không biết anh ta ở tầng mấy nhỉ?”  

 

Ngô Bình liếc nhìn đối phương một cái, biết mình cần phải ra mặt vào lúc này, thế là bình thản đáp: “Vừa đạt Luyện Khí tầng bảy”.  

 

Kim Bảo lắc đầu nguầy nguậy: “Mới Luyện Khí tầng bảy, ngay cả Huyền Môn còn chưa mở mà xưng là thiên tài gì chứ. Một năm trước, tôi đã mở được Huyền Môn rồi đấy!”  

 

Cừu Quang Thái không lên tiếng, vẻ mặt rất điềm tĩnh, muốn xem biểu hiện của Ngô Bình.  

 

Ngô Bình nở nụ cười: “Tôi khá xem trong việc đặt nền tảng trong tu luyện. Không có nền tảng vững vàng thì con đường về sau sẽ không dễ đi”.  

 

Kim Bảo nhướng mày: “Anh có ý gì, nói tôi tu hành không vững chắc?”  

 

Ngô Bình nói: “Tôi không nói vậy”.  

Advertisement

 

Kim Bảo hừ giọng: “Anh không nói, nhưng anh có ý đó. Mà nói cũng vô dụng, anh là Luyện Khí tầng bảy, tôi là tầng chín. Nếu anh đã tu hành vững vàng đến vậy thì có dám so chiêu với tôi không? Nếu anh thắng được tôi, tôi sẽ thừa nhận anh là thiên tài số một Huyền Minh Giáo”.  

 

Ngô Bình lắc đầu: “Tôi chưa từng nói mình là thiên tài số một Huyền Minh Giáo, cũng không có hứng thú với danh xưng này. Có điều, nếu anh muốn so tài, tôi sẵn sàng tiếp chiêu”.  

 

Cừu Quang Thái cười ha ha: “Anh hai à, trẻ con hiếu thắng, anh đừng để bụng”.  

 

Liễu Truyền Tân cười bảo: “Thế thì cứ cho chúng so tài đi, để Kim Bảo mở mang tầm mắt”.  

 

Cừu Quang Thái đột nhiên nói: “So chiêu thôi thì hình như thiếu gì đó. Anh hai à, nghe nói trong tay anh có một miếng vàng tiên năm màu, hay là chúng ta lấy nó để cược đi? Nếu đệ tử của anh thua thì tặng vàng tiên cho đệ tử của tôi. Tất nhiên, nếu đệ tử của tôi thua thì tôi sẽ tặng viên bảo châu bảy màu của mình cho Kim Bảo”.  

 

Giá trị của bảo châu bảy màu không thua kém vàng tiên năm màu. Liễu Truyền Tân nghe vậy bèn đáp ngay: “Được. Chúng ta cược đi”.  

 

Kim Bảo bật cười: “Thế thì phải nghiêm túc rồi”, sau đó tiến lên một bước, nhìn chằm chằm vào Ngô Bình.  

 

Những người xung quanh lần lượt tản ra, chừa lại một không gian đủ rộng.  

 

Ngô Bình đứng đó, lãnh đạm nói: “Anh ra tay đi. Trong vòng hai chiêu, tôi sẽ đánh bại anh”.  

 

Lời vừa thốt ra, tất cả đều sửng sốt. Đánh bại đối thủ có cảnh giới cao hơn trong hai chiêu? Có thể ư?  

 

Kim Bảo giận dữ quát: “Dám xem thường tôi, anh chết đi!”  

 

Chân giẫm mạnh một cái, Kim Bảo lao về phía Ngô Bình như tia chớp, sử dụng một sát chiêu vô cùng lợi hại.  

 

Ngô Bình vẫn bình thản như thường, chân phải lùi một bước, tay phải vươn ra, nắm chặt cổ tay của Kim Bảo rồi kéo xuống đất.  

 

“Ầm!”  

 

Đầu của Kim Bảo đập xuống đất, sau đó nửa thân mình cắm sâu vào đó.  

 

Ngô Bình thả tay ra, bước đến bên cạnh, vừa vỗ vào lưng Kim Bảo vừa hỏi: “Anh không sao chứ?”  

 

Tất cả đều im phăng phắc. Một thiên tài mạnh như Kim Bảo mà lại thất bại chỉ trong một chiêu? Chẳng phải Kim Bảo là cảnh giới Huyền Môn à? Sao lại thua tu sĩ cảnh giới Nhập Sát?  

 

Nhìn thấy cảnh này, Cừu Quang Thái cười to, cố tình nghiêm mặt nói: “Ngô Bình, con ra tay không biết nặng nhẹ, còn không mau đỡ Kim Bảo dậy?”  

 
 
Chương 5064


Ngô Bình giật mình, lập tức cất vàng tiên vào: “Cảm ơn Liễu trưởng lão!”  

 

“Đắc ý quá sớm rồi!”, đúng lúc này, lại có một tu sĩ trung niên bước vào.  

 

Người này vừa xuất hiện, vẻ mặt của Cừu Quang Thái rõ ràng đã thay đổi: “Đó là La Càn Anh. Người trẻ tuổi đi sau ông ta là Quách Diệu Huyền, cũng là thiên tài của Huyền Minh Giáo, từng gây chấn động một thời. Chính vì vậy mà La Càn Anh đã đắc ý suốt một khoảng thời gian”.  

 

Ngô Bình nhìn người tên Quách Diệu Huyền kia. Tướng mạo bình thường, trên mặt luôn phảng phất nét cười, tràn ngập tự tin. Điều này khiến anh ta có khí chất đặc biệt hơn những người bình thường khác.  

 

Lúc này, Cừu Quang Thái mới lãnh đạm lên tiếng: “Anh tư nói vậy là có ý gì?”  

Advertisement

 

La Càn Anh thẳng thắn hơn Liễu Truyền Tân rất nhiều. Ông ta chẳng hề giấu giếm vẻ khinh miệt và thù địch đối với Cừu Quang Thái, lạnh lùng nói: “Nghe nói chú nhận được đệ tử thiên tài số một gì đó nên đưa đệ tử đến xem sao”.  

 

Đoạn ông ta ngoái đầu hỏi Quách Diệu Huyền: “Diệu Huyền, con cảm thấy người này có xứng với cái danh thiên tài số một Huyền Minh Giáo không?”  

 

Quách Diệu Huyền đáp ngay: “Sư tôn, ở Huyền Minh Giáo, con xưng hạng hai, không ai dám đứng thứ nhất! Cậu ta cũng không!”, câu nói này vô cùng tự tin, không hề để Ngô Bình vào mắt.  

 

Ngô Bình biết bây giờ mình phải nói gì đó, bèn cười bảo: “Tự tin là một chuyện tốt. Nhưng lát nữa, tôi sẽ cho anh nhìn nhận thực tế và biết thế nào gọi là tâm cao hơn trời, phận mỏng hơn giấy”.  

 

Quách Diệu Huyền không tức giận, chỉ thản nhiên bảo: “Bất luận cậu nói gì thì cuối cùng cũng sẽ là bại tướng dưới tay tôi thôi”.  

 

Cừu Quang Thái nhìn về phía Ngô Bình, anh âm thầm nói: “Sư tôn, hãy tin tưởng con, con nhất định sẽ đánh bại anh ta!”  

 

Cừu Quang Thái khẽ gật đầu. Biểu hiện vừa rồi của Ngô Bình đã khiến ông ấy rất kinh ngạc. Ông ấy quyết định tin tưởng đệ tử của mình, chấp nhận khiêu chiến!  

 

Ông ấy hắng giọng: “La Càn Anh, đệ tử Quách Diệu Huyền của anh thật sự muốn khiêu chiến Ngô Bình sao? Tôi nhắc nhở anh, thực lực của Ngô Bình vượt xa tưởng tượng của anh. Ngộ nhỡ anh thua thì mất mặt lắm”.  

 

La Càn Anh cười khẩy: “Anh không biết chú lấy tự tin ở đâu nữa. Diệu Huyền đã đặt nửa bước vào cảnh giới Thần Thông, đánh bại một người Luyện Khí tầng bảy là chuyện vô cùng dễ dàng”.  

 

Cừu Quang Thái khẽ thở dài: “Nếu anh đã nói vậy, Ngô Bình chỉ đành chấp nhận trận khiêu chiến này vậy. Cũng giống như trận trước, chúng ta lấy ra chút phần thưởng nhé?”  

 

La Càn Anh hờ hững bảo: “Thế thì dùng miếng vàng tiên này cộng thêm viên bảo châu bảy màu kia để cược chung, được chứ?”  

 

Cừu Quang Thái nhìn ông ta: “Chẳng lẽ anh muốn cược bằng hộp báu kia?”  

 

La Càn Anh đáp: “Đúng vậy. Bên trong hộp báu đó có gì, anh cũng không biết. Nhưng giá trị của nó đã được cả thế gian công nhận. Sao nào, chú dám cược không?”  

 
 
Chương 5065


 Nghe xong, Ngô Bình không khỏi tò mò, âm thầm hỏi: “Sư tôn, trong hộp báu đó là gì vậy ạ?”  

 

Cừu Quang Thái đáp: “Là một món báu vật trong vũ trụ Đạo cảnh tầng chín, nghe nói đã rơi xuống từ vũ trụ chính. Năm đó có tổng cộng mười hộp báu rơi xuống. Chín hộp đầu tiên đã được mở ra, trong mỗi hộp đều có một luồng năng lượng đặc biệt. Chín luồng năng lượng trong những hộp báu ấy, chỉ có một người mở ra hấp thụ, rồi từ đó nhận được lợi ích cực lớn. Sau cùng, người đó đã trở thành sự tồn tại tối thượng của vũ trụ đó”.  

 

Ngô Bình rất đỗi kinh ngạc: “Sao ông ta lại có được báu vật phi phàm như vậy? Không sợ người khác biết rồi sẽ cướp sao?”  

 

Cừu Quang Thái nói: “Vì con vẫn chưa nghe kết cục của tám người còn lại?”  

 

Ngô Bình có linh cảm không lành: “Họ không nhận được lợi ích sao ạ?”  

 

Advertisement

Cừu Quang Thái đáp: “Trong tám người còn lại, có sáu người tan thành tro bụi ngay tại chỗ, chết rất thê thảm. Còn một người thì bị đông thành tượng băng ngay tại chỗ. Người thứ tám đỡ hơn một chút, nhưng cũng biến thành kẻ điên. Nhưng dù là kẻ điên, người đó vẫn rất mạnh, cuối cùng bị rất nhiều cao thủ hợp sức giết chết”.  

 

Ngô Bình sững sờ: “Nói vậy là tỉ lệ thành công chỉ có một phần chín ư?”  

 

Cừu Quang Thái bảo: “Có lẽ năng lượng bên trong cần một người có thể chất đặc biệt mới chịu được”.  

 

Ngô Bình cảm thán: “Đây mà là hộp báu gì chứ, hộp giết người mới phải!”  

 

Cừu Quang Thái nói: “Tuy vậy nhưng nó vẫn là báu vật. Nếu con thắng được nó thì dù không sử dụng, cũng sẽ bán được khối tiền”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Vâng. Sư tôn yên tâm, hộp báu này chắc chắn sẽ thuộc về con”.  

 

Trong lúc cả hai trao đổi, Quách Diệu Huyền đã bước ra, thờ ơ nói: “Trong vòng năm chiêu, tôi sẽ đánh cậu trọng thương, hoặc đánh chết cậu”.  

 

Ngô Bình nhướng mày: “Tôi sẽ không đánh chết anh, mà sẽ khiến anh sống không bằng chết”.  

 

Quách Diệu Huyền khẽ lắc đầu: “Miệng càng huênh hoang, thua sẽ càng thảm hại. Cần chi phải thế?”  

 

“Ầm!”  

 

Dưới chân Ngô Bình và Quách Diệu Huyền đột nhiên sáng bừng trận văn, một luồng sức mạnh cực lớn khoá chặt Ngô Bình.  

 

Nhìn thấy cảnh này, Cừu Quang Thái cả kinh: “Thần Thông!”  

 

La Càn Anh đắc ý nói: “Cừu Quang Thái, nhìn cho rõ vào, đây không phải là Thần Thông đơn thuần mà là Thần Thông sát trận”.  

 

Thần Thông sát trận sử dụng sát trận để tăng cường uy lực của Thần Thông. Có những người tuy là Bán Bộ Thần Thông nhưng vẫn có thể dùng sát trận tu luyện Thần Thông.  

 
 
Chương 5066


Dứt lời, anh tiến lên một bước, linh lực dưới chân lan ra, hình thành một đại trận tên là Thiên Sát linh trận!   

 

Chỉ có những thiên tài cực kỳ cao cường và tài năng mới có thể sở hữu linh trận. Từ xưa đến nay, số lượng tu sĩ có được linh trận ở cảnh giới Luyện Khí chỉ đếm trên đầu ngón tay!  

 

Nhưng Ngô Bình hiện đã làm được. Anh dùng linh lực của mười hai khiếu chính, cùng linh lực của thiên khiếu và địa khiếu, sáng tạo ra một đại trận có uy lực rất mạnh, Thiên Sát linh trận!  

 

Nhìn thấy trận văn của linh trận của Ngô Bình, mọi người đều sững sờ. Đây là linh trận ư?  

 

“Trời ơi! Linh trận, đó là linh trận sao?”, một vị trưởng lão kinh ngạc thốt lên, môi còn run rẩy.  

 

Advertisement

Cừu Quang Thái cũng sửng sốt nhìn trận văn, không nói được lời nào, song cơ thể đang run lẩy bẩy.  

 

“Không thể nào? Nghe nói trong lịch sử của vũ trụ Minh Cổ chỉ có bảy, tám tu sĩ Luyện Khí có linh trận thôi, cậu ấy có thể làm được sao?”  

 

Khó trách đám người này cảm thấy kinh ngạc. Thiên tài số một Huyền Minh Giáo nghe có vẻ rất ghê gớm, nhưng chẳng đáng là gì trong vũ trụ Minh Cổ hiện nay, e rằng còn chẳng lọt vào top năm trăm.  

 

Nhưng cái danh top mười cảnh giới Luyện Khí của vũ trụ Minh Cổ thì quá đáng sợ! Vì những người có thể lọt vào danh sách này nhất định sẽ trở thành kẻ mạch chí tôn lừng lẫy cổ kim!  

 

La Càn Anh lẩm bẩm: “Không thể nào! Không có tu sĩ Luyện Khí nào có thể có linh trận, trừ phi…”  

 

“Đây thật sự là linh trận”, một người đàn ông mặc áo vàng to rộng bước vào đại sảnh, khí khái uy nghiêm, vóc người cao lớn, khí tức quanh người cũng khủng khiếp vô cùng. Theo sau người này là một đoàn tu sĩ có tu vi cao thâm. Hoá ra, đây chính là giáo chủ của Huyền Minh Giáo, Trương Cổ Nguyệt.  

 

Nhìn thấy giáo chủ, mọi người đồng loạt cúi lạy.  

 

Trương Cổ Nguyệt không trả lời, mắt nhìn chằm chằm vào Ngô Bình vì cảm nhận được Ngô Bình sắp ra tay.  

 

Quả nhiên, giây tiếp theo…  

 

“Soạt!”  

 

Linh trận đột nhiên sáng rực, Thần Thông sát trận bên ngoài sụp đổ chỉ trong nháy mắt. Quách Diệu Huyền rên lên, mười mấy vị trí trên cơ thể nổ tung, máu thịt văng tung toé.  

 

Chỉ trong tích tắc, anh ta đã bị nổ đến mức biến dạng, nội tạng cũng lộ ra ngoài. Anh ta đau đớn vô cùng, nguyên khí bị tổn hại nặng nề.  

 

Hoá ra cảnh giới của anh ta chưa đủ để thi triển Thần Thông, nhưng vì muốn nhanh chóng giết chết Ngô Bình, nên anh ta đã cưỡng ép kích hoạt Thần Thông bằng đại trận. Sau khi Thần Thông bị Ngô Bình phá, anh ta dĩ nhiên sẽ bị “cắn trả” dữ dội.

La Càn Anh vội vàng đỡ lấy đệ tử và dốc sức cứu chữa. Nhưng ông ta cũng biết vị đệ tử thiên tài này của mình đã phế rồi!  

 
 
Chương 5067


 Trương Cổ Nguyệt bật cười ha hả, đi đến trước mặt Ngô Bình, vừa quan sát anh vừa hỏi: “Cậu từ đâu đến đây?”  

 

Câu hỏi này có phần kỳ lạ. Ngô Bình thoáng kinh ngạc, lẽ nào đối phương nhìn ra lai lịch thân phận của anh?  

 

Trong tích tắc, anh quyết định trả lời thành thật: “Thưa giáo chủ, đệ tử đến từ vũ trụ phụ khác”.  

 

Trương Cổ Nguyệt khẽ gật đầu: “Tôi cảm nhận được sức mạnh của vũ trụ chính rất nồng đậm từ trên người cậu. Chắc chắn cậu đến từ vũ trụ Đạo cảnh cao hơn”.  

 

Lời này vừa thốt ra, Ngô Bình cũng sững người. Sao đối phương lại nghĩ thế nhỉ?  

 

Advertisement

Những người còn lại còn kinh ngạc hơn. Đến từ vũ trụ Đạo cảnh hơn, là Đạo cảnh tầng bảy hay tầng tám đây?  

 

Hoá ra theo quan niệm của tu sĩ ở vũ trụ Đạo cảnh, vũ trụ có cấp bậc càng cao thì tu sĩ ở đó càng mạnh, tương lai càng xán lạn. Ví dụ như cùng mức tu vi, tu sĩ của vũ trụ Đạo cảnh tầng bốn sẽ có thể dễ dàng giết chết tu sĩ ở vũ trụ Đạo cảnh tầng ba, chênh lệch rất rõ ràng!  

 

Ngô Bình đáp ngay: “Đệ tử đến từ vũ trụ Đạo cảnh tầng sáu”.  

 

Đúng lúc, anh vừa nghe Vân Thường nói về tình hình ở vũ trụ Đạo cảnh tầng sáu nên mới trả lời như vậy.  

 

Trương Cổ Nguyệt rất vui: “Chẳng trách cậu lại xuất sắc như vậy. Có điều, cậu tu luyện ở vũ trụ của cậu chẳng phải sẽ có tiền đồ hơn à, sao lại chạy đến đây?”  

 

Ngô Bình đang nghĩ xem nên giải thích thế nào thì Trương Cổ Nguyệt đã xua tay: “Không cần nói nữa, chắc hẳn cậu cũng có nỗi khổ riêng. Sau này cậu cứ tu luyện ở Huyền Minh Giáo, sau khi lớn mạnh rồi nhớ phải chiếu cố các sư huynh đệ ở Huyền Minh Giáo nhé”.  

 

Ngô Bình đáp: “Vâng, đệ tử đã ghi nhớ”.  

 

Đoạn, Trương Cổ Nguyệt nói với Cừu Quang Thái: “Quang Thái, nhiều năm nay con vẫn luôn mong muốn nhận được một đệ tử giỏi. Không ngờ bây giờ con lại khiến mọi người kinh ngạc đến vậy, tìm được một thiên kiêu, tốt lắm!”  

 

Cừu Quang Thái vội đáp: “Đều nhờ phúc của bậc làm cha mẹ”.  

 

Trương Cổ Nguyệt nói: “Được rồi, tiếp tục đại hội bái sư đi”.  

 

Sau đó không còn ai dám gây sự với Ngô Bình, càng không có ai dám khiêu chiến anh. Dù sao anh cũng là thiên kiêu đến từ vũ trụ cao hơn, làm sao họ có thể so bì với anh?  

 

Sau khoảng một giờ rưỡi, đại hội bái sư mới kết thúc. Lúc này, Trương Cổ Nguyệt tuyên bố với mọi người: “Từ nay trở đi, Ngô Bình thăng cấp thành đệ tử ưu tú của Huyền Minh Giáo!”  

 

Ngô Bình vội vàng cảm ơn, Cừu Quang Thái còn vui mừng hơn.  

 
 
Chương 5068


Cừu Quang Thái đáp: “Cũng không chỉ có nguyên nhân này. Không trở thành cảnh giới Thần Thông sẽ không được xem là kẻ mạnh”.  

 

Đương nhiên là Ngô Bình biết, cảnh giới Thần Thông sẽ sở hữu sức mạnh Thần Thông, có thể phi thiên độn địa, đó mới là mục tiêu mà các tu sĩ theo đuổi.  

 

“Đệ tử đã rõ, nhất định sẽ nỗ lực tu luyện ạ”.  

 

Cừu Quang Thái nói: “Bây giờ con là đệ tử ưu tú, địa vị rất cao. Đa số trưởng lão đều sẽ khách sáo nhún nhường khi gặp con. Hơn nữa, con sẽ nhận được thêm nhiều tài nguyên, cộng với sự bồi dưỡng của ta, tương lai con sẽ có triển vọng rất phi phàm. Song sân khấu của con chắc chắn sẽ không chỉ giới hạn ở Huyền Minh Giáo, thậm chí là không giới hạn ở vũ trụ Minh Cổ. Khi con đủ mạnh, con nhất định phải đến vũ trụ Đạo cảnh cao hơn”.  

 

Ngô Bình đáp: “Bất luận đệ tử đi đến đâu, cũng sẽ không quên công ơn dạy dỗ của sư tôn!”  

 

Advertisement

Cừu Quang Thái cười ha ha: “Có câu này của con, ta cảm thấy vui hơn việc đạt được bất cứ thứ gì. Có điều trước khi đi đến giai đoạn cao hơn, con vẫn còn rất nhiều chặng đường phải đi. Hãy tĩnh tâm, chăm chỉ tu luyện và cố gắng cải thiện bản thân. Con sẽ phát hiện, tu vi của con càng cao, nhận thức của con về thế giới này sẽ càng sâu sắc, đồng thời sẽ cảm nhận được sự nhỏ bé của chính mình”.  

 

Lúc này Ngô Bình mới hỏi: “Sư tôn, vũ trụ Minh Cổ là vũ trụ Đạo cảnh tầng ba, trật tự Đại Đạo ở đây có phải không bằng vũ trụ Đạo cảnh tầng bốn hay không ạ?”  

 

Cừu Quang Thái đáp: “Có chênh lệch, nhưng không nhiều. Bây giờ con đang tu luyện ở vũ trụ Đạo cảnh tầng ba, sau khi con trở về sẽ phát hiện, tu vi của con sẽ không giảm xuống là bao, chỉ hơi trôi nổi một chút, nhưng sẽ nhanh chóng hồi phục như thường”.  

 

Ngô Bình nói: “Như vậy thì đệ tử có thể yên tâm tu luyện cảnh giới Thần Thông ở đây rồi ạ”.  

 

Cừu Quang Thái bảo: “Việc di chuyển giữa các vũ trụ Đạo cảnh rất thuận tiện. Chờ đến khi có Thần Thông, con có thể đi thăm thú khắp nơi để tăng thêm trải nghiệm. Đặc biệt là đến vũ trụ Đạo cảnh tầng chín, thậm chí là vũ trụ tầng mười để thử vận may”.  

 

Ngô Bình đáp: “Vâng”.  

 

Hai thầy trò nói chuyện rất lâu, đến khi trời tối mịt, anh mới trở về đỉnh Cô Tú.  

 

Khi trở về, anh thấy các nữ đệ tử trẻ trung xinh đẹp đứng khắp nơi trên đường. Ai cũng nhìn anh bằng ánh mắt ngưỡng mộ, thậm chí còn bạo dạn hôn gió.   

 

Ngô Bình vội rảo bước nhanh hơn, trở về đỉnh núi.  

 

Nhìn thấy anh có vẻ bối rối, Vân Thường cười bảo: “Sư huynh không trò chuyện vài câu với những cô gái dưới núi sao?”  

 

Ngô Bình trả lời: “Có gì đáng nói đâu. Đám người này sao lại chặn kín đường đi thế, nhìn anh như nhìn khỉ vậy”.  

 

Vân Thường nói: “Sư huynh của em ơi, bây giờ anh là nhân vật làm mưa làm gió, là đệ tử ưu tú trẻ tuổi nhất, còn được giáo chủ khen ngợi. Quan trọng hơn, anh còn là thiên tài đến từ vũ trụ Đạo cảnh tầng sáu, áp đảo tất cả đệ tử ưu tú”.  

 

Ngô Bình bảo: “Thì có gì đâu, còn vũ trụ Đạo cảnh tầng bảy, tầng tám nữa kia mà”.  

 

Vân Thường đáp: “Nhưng thiên tài của  Đạo cảnh tầng bảy và Đạo cảnh tầng tám sao lại đến vũ trụ Đạo cảnh cấp thấp như vũ trụ Minh Cổ này kia chứ? Vậy nên hiện giờ sư huynh chính là nhân vật hiếm có”.  

 
 
Chương 5069


 Ngô Bình đáp: “Cứ như vậy thì áp lực của anh sẽ rất lớn”.  

 

Vân Thường cười nói: “Trong tương lai, sư huynh sẽ khiến tất cả mọi người phải há hốc vì kinh ngạc”.  

 

Ngô Bình thở dài: “Nào có dễ dàng như thế. Dù anh có mạnh ở vũ trụ Minh Cổ thì cũng chỉ là gà mờ khi đến vũ trụ cao hơn mà thôi”.  

 

Vân Thường bảo: “Chưa chắc đâu, em tin tưởng sư huynh”.  

 

Ngô Bình mỉm cười: “Em có lòng tin với anh đấy nhỉ”.  

 

Lúc này, Chu Thiên Mi và Chu Khuynh Thành cùng đến gặp Ngô Bình. Chu Khuynh Thành cất lời: “Chúc mừng anh trở thành đệ tử ưu tú!”  

 

Advertisement

Ngô Bình đáp: “Ừ, hai người đã quen với nơi này chưa?”  

 

Chu Khuynh Thành đáp: “Cả hai chị em đều rất thích nơi này”.  

 

Ngô Bình bảo: “Vậy thì tốt. Sau này cần gì thì cứ nói với Vân Thường nhé”.  

 

Vân Thường cười nói: “Sư huynh, thật ra Khuynh Thành và Thiên Mi đến đây để nói với anh một chuyện”.   

 

Ngô Bình hỏi: “Chuyện gì vậy?”  

 

Vân Thường trả lời: “Khuynh Thành và Thiên Mi hy vọng có thể trở thành vợ lẽ của anh. Như vậy họ mới có được địa vị tốt ở Huyền Minh Giáo, người khác cũng không dám ức hiếp họ nữa”.  

 

Ngô Bình nhăn nhó: “Sao hai người lại nghĩ vậy? Đang yên lành, sao đột nhiên lại làm vợ lẽ? Ở đây tôi vẫn chưa lấy vợ, vợ lẽ ở đâu ra chứ?”  

 

Vân Thường nói: “Không sao mà. Họ chỉ là vợ lẽ. Sau này sư huynh lấy vợ, họ vẫn là vợ lẽ, không ảnh hưởng gì cả”.  

 

Ngô Bình định từ chối thì bỗng thấy hai chị em Chu Khuynh Thành đang rất lo lắng, thậm chí đôi mắt còn rưng rưng, tựa như chỉ cần anh cự tuyệt thì họ sẽ chẳng còn nơi nương tựa vậy.

Ngô Bình đã hiểu suy nghĩ của hai chị em họ, họ đều rất xinh đẹp, nhưng xinh đẹp nhiều khi cũng là một loại phiền phức, không biết sẽ có bao nhiêu đàn ông có ý đồ với họ.  

 

Bây giờ, họ đã gặp một chỗ dựa đáng tin cậy như Ngô Bình nên chỉ muốn trở thành người phụ nữ của anh, sau này ít ra cũng sẽ không lo bị bắt nạt.  

 

Hiểu ra vấn đề xong, Ngô Bình cười nói: “Làm vợ bé là thiệt cho hai cô lắm đấy, hãy suy nghĩ cho kỹ”.  

 

Nghe thấy Ngô Bình không định từ chối nữa, hai cô gái mừng rỡ rồi vội nói: “Không sao đâu ạ, sau này chắc chắn công tử sẽ là nhân vật lớn có tầm cỡ, kiếp này được làm người phụ nữ của công tử chính là vinh hạnh của chúng em”.  

 

Ngô Bình nhìn sang Vân Thường, anh biết chắc chắn cô ấy đã dạy họ nói vậy.  

 

Vân Thường cười nói: “Sư huynh, em cũng muốn làm vợ bé của anh, có được không?”  

 

Lúc này, đương nhiên Ngô Bình không thể từ chối, dẫu sao đến hai chị em Khuynh Thành còn thành vợ bé của anh được, huống gì là Vân Thường?  

 

Ngô Bình: “Tuỳ em”.  

 

Vân Thường mừng rỡ rồi cùng chị em Khuynh Thành hành lễ: “Ông xã”.  

 
 
Chương 5070


Cuộc sống trên đỉnh Cô Tú rất sung túc, anh có ba người đẹp bầu bạn, mỗi ngày ngoài tu luyện ra thì lại luyện đan, thi thoảng thì xuống núi để lấy tài nguyên về tu luyện.  

 

Loáng cái, anh đã sống ở đỉnh Cô Tú được nửa tháng, trong thời gian đó, Ngô Bình đã luyện chế được khá nhiều đan dược và củng cố tu vi vững vàng.  

 

Hôm nay, anh cảm thấy cơ thể mình đã đủ điều kiện để đột phá Huyền Môn, vì thế bắt đầu đột phá tầng thứ tám của Luyện Khí là cảnh giới Huyền Môn.  

 

Huyền Môn là một cánh cửa được mở từ linh lực, sau cánh cửa nối liền với một thời không huyền diện của vũ trụ chính. Sau khi mở cánh cửa ấy, cơ thể và thần hồn của tu sĩ sẽ có sự thay đổi lớn.  

 

Theo ghi chép trong sách thì chất lượng linh khí càng tốt thì cấp bậc của cánh cửa càng cao. Huyền Môn có cấp bậc càng cao thì không gian vũ trụ chính ở bên trong càng rộng, lợi ích cũng nhiều hơn.  

 

Huyền Môn có cấp thấp nhất là thập phẩm, tiếp đó tăng lên dần cho đến nhất phẩm.  

Advertisement

 

Không nhiều tu sĩ của vũ trụ Minh Cổ mở được Huyền Môn, những ai mở được thì cũng chỉ mở được cấp thập phẩm. Có thể nói rằng trong 100 tu sĩ mở được Huyền Môn thì đến 98 người chỉ mở được cấp thập phẩm.  

 

Chỉ có khoảng một phần trăm mở được cấp cửu phẩm, còn bát phẩm thì vô cùng hiếm.  

 

Huyền Mon có cấp bậc cao nhất trong lịch sử của Huyền Minh Giáo là cấp lục phẩm và chỉ có đúng một người làm được. Tu sĩ mở được cấp thất phẩm cũng không nhiều, cộng gộp hết lại chưa quá mười người. Trong các giáo chủ của ngày trước thì cũng chỉ có một người mở được Huyền Môn thất phẩm.  

 

Vì Huyền Môn quá quan trọng nên Ngô Bình đã củng cố tu vi nửa tháng và rèn luyện linh lực, muc đích là để mở được Huyền Mon với cấp cao.  

 

14 loại linh phù đã tập trung trong người anh, chúng có rất nhiều cách tổ hợp nên anh không thể thử từng cái, mà chỉ dựa vào cảm giác để phán đoán, nhưng thử mãi vẫn chưa đạt được yêu cầu như anh mong muốn.  

 

Sau hơn chục lần thử, Ngô Bình mất kiên nhẫn nói: “Tiểu Minh, có đó không?”  

 

Tiểu Minh là ý chí của vũ trụ Minh Cổ, Ngô Bình đã giúp nó đối phó với người xâm nhập.  

 

Mãi sau không thấy nó có phản ứng gì, Ngô Bình thở dài nói: “Bạn bè kiểu gì mà lúc cần lại mất hút thế?”  

 

Nhưng vẫn im lìm, Ngô Bình đang định từ bỏ thì cuối cùng cũng có một giọng nói vang lên.  

 

“Cậu tìm tôi có việc gì?”, đây chính là giọng của Tiểu Minh.  

 

Ngô Bình cười nói: “Lâu lắm không gặp, ta đang chuẩn bị mở Huyền Môn, nhưng không biết phải làm thế nào, ngươi giúp ta được không?”  

 

Tiểu Minh: “Tư chất hiện giờ của cậu cũng ổn rồi, tôi đoán sau này cậu sẽ có thành tựu rất lớn”.  

 

Ngô Bình: “Bỏ qua mấy câu khen ngợi đi, ngươi có giúp ta được không?”  

 

Tiểu Minh: “Được, nhưng cậu phải lập giao ước với tôi”.  

 

Ngô Bình chớp mắt: “Giao ước gì?”  

 
 
Chương 5071


Tiểu Minh: “Khi có người ngoài xâm nhập mà tôi không thể xử lý được thì cậu phải tới giúp, hỗ trợ tôi giải quyết họ”.  

 

Ngô Bình: “Vũ trụ chính cao cấp hơn nơi này nhiều lắm, sao các sinh linh cứ đến đây?”  

 

Tiểu Minh: “Ai mà biết được”.  

 

Ngô Bình: “Giao ước này có thời hạn bao lâu?”  

 

Tiểu Minh: “Mười năm”.  

 

Ngô Bình: “Thế thôi à? Tại sao không phải là 100 hay 1000 năm?”  

 

Tiểu Minh: “Tôi đang dùng thời gian ở vũ trụ chính, các vũ trụ đều có thời gian khác nhau, nên dùng thời gian của vũ trụ chính là chuẩn nhất”.  

 

Ngô Bình: “Thế mười năm của vũ trụ chính là bao lâu?”  

Advertisement

 

Tiểu Minh: “Từ lúc sinh ra đến giờ, tôi đã trải qua hơn 1300 năm theo giờ của vũ trụ chính rồi”.  

 

Ngô Bình: “Đổi sang giờ của vũ trụ này là bao lâu?”  

 

Tiểu Minh: “Khoảng hơn 15 tỷ năm”.  

 

Ngô Bình suýt nữa nhảy dựng lên: “Đùa nhau à? Thế ta phải bảo vệ nơi này đến bao giờ?”  

 

Tiểu Minh: “Sau này chắc chắn cậu sẽ đến vũ trụ chính đúng không? Chờ cậu đến đó rồi thì 10 chẳng vèo cái là hết à?”  

 

Ngô Bình cười khẩy: “Nhưng nếu ta không đi thì sao? Chẳng lẽ phải làm người bảo vệ cho nơi này đến hết đời à?”  

 

Tiểu Minh: “Xuất sắc như cậu làm gì có chuyện ở đây mãi”.  

 

Ngô Bình lắc đầu, đang chuẩn bị từ chối yêu cần này thì chợt có một giọng nói khác vang lên trong đầu anh.  

 

“Đúng thế, đừng đồng ý, đến vũ trụ tôi đi”, đây là giọng nói của đàn ông.  

 

Tiểu Minh nổi giận: “Bàn Nguyên, ngươi dám đến địa bàn của ta ư?”  

 

Giọng nói có tên là Bàn Nguyên cười nói: “Ta cao cấp hơn ngươi nên thích đến thì đến thôi”.  

 

Ngô Bình: “Ngươi ở vũ trụ Đạo cảnh cao cấp hơn à?”  

 

Bàn Nguyên: “Đúng thế, ta ở vũ trụ Đạo cảnh tầng thứ bảy”.  

 

Tiểu Minh: “Hừ, tầng thứ bảy thì sao? Bản chất của ngươi cũng như ta thôi, đều là không gian do cường giả mở ra”.  

 

Bàn Nguyên: “Bản chất giống nhau, nhưng cấp bậc thì khác”.  

 

Nó lại nói với Ngô Bình: “Cậu thấy sao? Đến chỗ chúng tôi đi, tôi sẽ cho cậu điều kiện tốt hơn. Chỉ cần cậu làm người bảo vệ cho chúng tôi thôi”.  

 

Ngô Bình: “Sao ngươi biết ta?”  

 

Bàn Nguyên: “Minh Cổ kể, tôi thấy cậu rất có tiền đồ”.  

 

Ngô Bình định hỏi tiếp nhưng giọng nói của Nguyên Bàn đã biến mất, hình như bị Minh Cổ đuổi đi.  

 

Tiểu Minh: “Đừng có tin lời nó”.  
 
Chương 5072


Tiểu Minh: “Đương nhiên, Bàn Nguyên kia không có 300 luồng tiên khí này đâu, nó chỉ có hơn chục luồng thôi”.  

 

Ngô Bình: “Rốt cuộc các luồng tiên khí ấy có lai lịch thế nào?”  

 

Tiểu Minh: “Thật ra chúng từ 300 đồ vật chứa pháp lực và thần thông ở vũ trụ chính. Nếu cậu có được chúng rồi thì sao này đến vũ trụ chính có thể dễ dàng tìm thấy các món đồ kia và sử dụng chúng”.  

 

Ngô Bình: “Tại sao các tiên khí này lại chui vào vũ trụ Minh Cổ?”  

 

Tiểu Minh: “Tôi cũng không rõ, chắc do duyên”.  

 

Ngô Bình: “Luyện hoá chúng xong thì có lợi ích gì với tôi bây giờ?’  

 

Advertisement

Tiểu Minh: “Cậu không cần luyện hoá hết đâu, nhưng mỗi khi luyện hoá được một luồng thì cậu sẽ có một pháp lực. Chờ cậu thành cường giả Thần Thông rồi thì các pháp lực ấy cũng trở thành thần thông”.  

 

Ngô Bình: “Tôi nhớ trật tự tu hành ở vũ trụ chính còn một bí cảnh trước cảnh giới Thần Thông mà”.  

 

Tiểu Minh: “Đúng, đó là thứ tự tu hành của tu sĩ ở vũ trụ chính”.  

 

Ngô Bình: “Không biết ta có thể tu luyện bí cảnh ấy không?”  

 

Tiểu Minh: “Khó lắm, trật tự ở vũ trụ như chúng ta đang ở có thiếu sót, vì thế không thể tu hành bí cảnh được. Nhưng cậu có thể thử, biết đâu lại thành công”.  

 

Ngô Bình: “Khó ở chỗ nào?”  

 

Tiểu Minh: “Vũ trụ Đạo cảnh không thể cung cấp trật tự và quy luật tương ứng cho mười tầng Bí Cảnh. Nhưng nếu cậu tu luyện Bí Cảnh thì có thể đè đầu cưỡi cổ được tất cả thiên kiêu ở vũ trụ Đạo cảnh”.  

 

Ngô Bình phì cười nói: “Nhưng làm thế nào tôi mới tu luyện được mười tầng Bí Cảnh?”  

 

Tiểu Minh: “Thì vào trong không gian tương tự như vũ trụ chính mà tu luyện”.  

 

Ngô Bình sáng mắt lên: “Có nơi đó à?”  

 

Tiểu Minh: “Nếu Huyền Môn của cậu đạt đến cấp nhất phẩm thì thế giới sau cánh cửa gần như giống hệt với vũ trụ chính. Sau đó, cậu cứ tu luyện trong Huyền Môn của mình thôi”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Thế chắc ngươi có công pháp tu luyện của mười tầng Bí Cảnh đúng không?”  

 

Tiểu Minh: “Này, chỉ có các môn phái mạnh ở vũ trụ chính mới công pháp ấy thôi, nhưng may cho cậu là người mở ra vũ trụ Minh Cổ này lại là một trong các đệ tử của môn phái ấy đấy”.  

 

Ngô Bình: “Có công pháp rồi thì tôi chỉ chỉ cần mở Huyền Môn thôi”.  

 

Tiểu Minh: “Cậu thích mở lúc nào thì mở, tôi sẽ giúp cậu mở Huyền Môn mạnh nhất”.  

 

Ngô Bình: “Tốt quá!”  

 

Anh chuẩn bị qua một chút để ngưng tụ Huyền Môn, nhưng đúng lúc này, giọng nói của Nguyên Bàn lại vang lên.  

 
 
Chương 5073


Bàn Nguyên: “Trong vũ trụ của ta có 36 chủ khiếu, gấp ba lần của ngươi luôn. Nếu chúng ta gộp chủ khiếu của nhau lại thì sẽ là 48 cái, như thế thì Ngô Bình có thể dễ dàng ngưng tụ Huyền Môn nhất phẩm hơn”.  

 

Tiểu Minh rất lý trí nên hỏi ngay: “Điều kiện của ngươi là gì?’  

 

Bàn Nguyên: “Ta muốn kết bạn với Ngô Bình”.  

 

Tiểu Minh ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Được, ta đồng ý”.  

 

Không chờ Ngô Bình nói gì thì anh đã biến mất, ngay sau đó thì xuất hiện trong một không gian lạ lẫm. Anh vừa xuất hiện thì đã có 36 tia sáng chui vào người, sau đó mở 36 chủ khiếu ở bên trong.  

 

Các chủ khiếu tự hình thành, sau đó kết nối với 36 loại linh lực của vũ trụ chính.  

Advertisement

 

Ngô Bình không chờ Bàn Nguyên lên tiếng thì đã ngưng tụ linh phù ngay.  

 

Không biết bao lâu sau, 36 linh phù mới đã xuất hiện, tiếp đó là 48 cái.  

 

Bàn Nguyên và Tiểu Minh cùng chỉ dẫn cho Ngô Bình, nên anh đã có được cách sắp xếp tổ hợp hoàn hảo để kết thành linh trận. Các loại linh phù kết hợp với nhau, hình thành một linh trận có lực trường phi phàm. Sau đó đã có một điểm sáng xuất hiện trong người Ngô Bình, nó chính là một thời không thần bí của vũ trụ chính.  

 

Tia sáng đó không tồn tại bao lâu thì đã nổ tung rồi biến thành một cánh cửa. Đằng sau cánh cửa là một không gian mênh mông, ở đây không có linh khí nhưng lại có trật tự hoàn chỉnh.  

 

Huyền Môn của Ngô Bình phát ra tiên quang cửu sắc, bề mặt có vô vàn phù văn kỳ diệu.  

 

Bàn Nguyên nói: “Huyền Môn này còn trên cấp nhất phẩm rồi đấy”.  

 

Lúc này chân khí, linh lực và thần hồn của Ngô Bình đều đã tiến vào bên trong Huyền Môn.  

 

Huyền Môn rất thần kỳ, bất kỳ sức mạnh nào tiến vào trong cũng được củng cố thêm. Ví dụ như chân khí của Ngô Bình vừa lượn một vòng ở đây thì đã có uy lực mạnh hơn rất nhiều rồi.  

 

Mở Huyền Môn xong, Ngô Bình chợt có một cảm giác nguy hiểm đến gần, anh lao ngay ra ngoài rồi ngửa cổ nhìn lên trời.  

 

Một đường kiếm khí màu đen dài cả chục nghìn mét đang bay từ phía Tây tới, một luồng sát khí đang tiến về phía anh.  

 

“Có người định giết mình”, Ngô Bình nhăn mặt.  

 

“Tiểu Minh, Bàn Nguyên, có người muốn giết ta!”  

 

Tiểu Minh bình tĩnh nói: “Chúng tôi chỉ giúp được cậu thôi, chứ không can thiệp vào những chuyện xảy ra trong vũ trụ này được, nếu cậu không né được thì sẽ bị giết”.  

 

Ngô Bình nói: “Nhưng sức mạnh ấy lớn quá, ta sợ không chống đỡ được”.  

 

Bàn Nguyên: “Cậu đã hấp thu bao linh khí của vũ trụ chính rồi thì không phải sợ ai hết”.  

 

Ngô Bình thở dài nói: “Tuy là thế nhưng người này mạnh lắm đất, chắc là tu sĩ cảnh giới Thần Thông rồi”.  

 
 
Chương 5074


Linh trận tạo thành một tấm lá chắn to lớn, nó vừa hình thành thì đường kiếm kia đã ập xuống.  

 

Cheng!  

 

Lá chắn nứt toác, đường kiếm chém xuống mặt đất, nhưng Ngô Bình đã biến mất từ lâu. Thì ra anh đã thi triển thuật độn thổ để rời khỏi đây và che giấu luôn khí tức của mình.  

 

Đường kiếm mất mục tiêu nên xoay tròn tại chỗ một lúc rồi biến mất.  

 

Chuyện này đã làm kinh động tới nhiều tu sĩ, trong đó có cả các cao thủ của Huyền Minh Giáo.  

 

Ngô Bình đang trốn trong một hang động, anh hỏi: “Tiểu Minh, ai định giết ta đó?”  

Advertisement

 

Tiểu Minh: “Một kiếm tu ở đây, thực lực của người này rất mạnh, nhưng tại sao muốn giết cậu thì tôi không rõ”.  

 

Ngô Bình: “Người đó ở đâu?”  

 

Tiểu Minh: “Tốt nhất cậu đừng đi tìm người ta, giờ cậu chưa phải đối thủ của họ đâu”.  

 

Ngô Bình thở dài nói: “Xem ra ta phải nhanh chóng tăng thực lực thôi, 300 luồng tiên khí đâu?”  

 

Tiểu Minh: “Bình tĩnh, cậu luyện đến tầng thứ mười của Luyện Khí đi đã”.  

 

Tầng thứ chín của Luyện Khí là Đoàn Thần, tầng thứ mười là Bí Lực.  

 

Đoàn Thần chính là rèn luyện linh niệm trở thành linh thần, sau đó hợp nhất với ý chí của mình, từ đó tạo ra nguyên thần mạnh mẽ.  

 

Có nguyên thần rồi thì có thể làm được nhiều chuyện mà trước giờ không thể và trở thành một cao thủ Luyện Khí thật sự.

Ngô Bình: “Được rồi, vậy ta sẽ tu luyện đến tầng thứ mười trước. À Tiểu Minh, với trình độ hiện giờ nếu ta đến vũ trụ chính thì sẽ có tu vi thế nào?”  

 

Tiểu Minh ngẫm nghĩ rồi đáp: “Giờ cậu mà đến vũ trụ chính thì tương đương với một nhân vật trong một bức tranh nào đó trên tường, có thể đó là một bức tranh rất đẹp, nhưng ngoài để ngắm ra thì không còn tác dụng nào khác”.  

 

Ngô Bình nhăn mặt, trước đó anh cứ tưởng chỉ cần hấp thu được sức mạnh của vũ trụ chính và tu luyện công pháp ở đó thì có thể trở thành cường giả mạnh mẽ, nhưng giờ xem ra anh nhầm to rồi.  

 

Anh không hề thoái chí mà hỏi tiếp: “Có cách nào khiến ta đến vũ trụ chính rồi có thể trở thành vương giả không?”  

 

Tiểu Minh lắc đầu: “Không, dù cậu có mạnh đến mấy ở đây thì khi đến đó rồi cũng chẳng là gì cả”.  

 

Giọng nói của Bàn Nguyên chợt vang lên: “Sao lại không? Nếu cậu có thể nhận được nhiều nguyện lực hương khói trong nhân gian thì có thể trở thành thần ở vũ trụ chính đấy. Nguyên lực hương khói trong nhân gian cũng có thần thông mà, nếu cậu có nó rồi thì sẽ hơi bị đỉnh ở vũ trụ chính luôn”.  

 

Tiểu Minh: “Bàn Nguyên, ngươi đừng có phát biểu tối kiến, làm như lấy được nguyên lực dễ thế à? Năm xưa, những người lấy nguyện lực đã có kết quả thế nào, ngươi quên rồi ư?”  
 
Chương 5075


 Bàn Nguyên: “Nhiều cường giả mở vũ trụ phụ rất có uy tín ở vũ trụ chính, họ và các đệ tử của mình thường được người trong nhân gian thờ phụng. Những cường giả này sẽ thăng cấp thành thần minh, họ thường mở thần phủ trong vũ trụ trụ để hấp thu nguyện lực”.  

 

Ngô Bình hiểu ra: “Trong vũ trụ Minh Cổ cũng có thần phủ à?”  

 

Bàn Nguyên: “Đương nhiên là không, cái vũ trụ Đạo cảnh tầng thứ ba bé tẹo này thì lấy đâu ra”.  

 

Tiểu Minh: “Nói như vũ trụ nhà ngươi thì có đấy”.  

 

Bàn Nguyên: “Tuy vũ trụ ta không có, nhưng ta vẫn vui hơn ngươi”.  

 

Ngô Bình: “Vậy ở đâu có?”  

 

Advertisement

Tiểu Minh cảnh cáo: “Tôi khuyên cậu đừng đi theo lối này, nơi đó vô cùng đặc biệt, sức mạnh ở đó khiếp đảm lắm. Bất kỳ một nhân vật nhỏ nào trong thần phủ cũng mạnh hơn cậu nhiều”.  

 

Ngô Bình cau mày: “Gì đến mức ấy?”  

 

Tiểu Minh: “Dù có dùng lời lẽ khoa trương đến mấy cũng không đủ hể hình dung sự đáng sợ ở đó đâu”.  

 

“Vậy là trong thần phủ không chỉ có thần minh, mà còn có người khác nữa à?’  

 

Bàn Nguyên: “Ờ, các thần minh này sẽ chọn ra vài người trong vũ trụ gốc của mình đến đây làm thuộc hạ cho họ. Các thần minh giỏi đều có rất nhiều tuỳ tùng ở bên cạnh, đến các thần minh kém hơn cũng có đến vài trăm tuỳ tùng đấy”.  

 

“Chính thần minh cho các tuỳ tùng của mình thực lực à?”  

 

Bàn Nguyên: “Đương nhiên, chỉ cần một ý niệm của thần minh cũng đủ cho người bình thường trở thành cường giả siêu cấp rồi. Dẫu sao thần minh cũng là người rất mạnh ở vũ trụ chính mà, không cùng đẳng cấp với cậu đâu”.  

 

Ngô Bình chẹp miệng: “Sớm muộn gì cũng có ngày tôi thành cường giả siêu cấp của vũ trụ chính”.  

 

Tiểu Minh: “Có ý chí là tốt, nhưng trước khi làm được điều đó thì cậu cần đạt đến tầng thứ 10 cảnh giới Luyện Khí đã”.  

 

Ngô Bình: “Biết rồi, giục hoài”.  

 

Sau đó, anh bắt đầu đột phá tầng thứ chín là Đoàn Thần.  

 

Đoàn Thần là biến ý niệm thành linh thần, điều này không có gì khó với Ngô Bình cả, dẫu sao thực lực cùng tư chất của anh cũng hơn hẳn người bình thường.  

 

Linh niệm vận chuyển trong người anh, sau đó được anh rèn luyện vằng thuật đoàn thần, linh thần liên tục thu nhỏ, anh liên tục rót linh lực vào khiến linh niệm ngày càng lớn mạnh hơn.  

 

Khi linh niệm lớn mạnh tới một mức độ nhất định thì sẽ có năng lực đột phá thành linh thần. Linh niệm của Ngô Bình đã được 48 loại linh lực từ vũ trụ chính rèn luyện nên đương nhiên vô cùng phi phàm.  

 

Ba ngày sau, linh niệm đã vượt xa điểm đột phá giới hạn, nó đã hấp thu đủ linh lực nên đã hoà thành một ảo ảnh hình người rồi nằm ở ức của Ngô Bình, sau đó bắt đầu hấp thu nguyên khí quanh người anh.  

 

Uỳnh!  

 

Trong đầu Ngô Bình vang lên một tiếng động mạnh, tư duy cùng tinh thần đã tăng lên gấp nhiều lần, điều này chứng tỏ cuối cùng anh đã tạo ra được linh thần.  

 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom