Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1580: 1580: Chương 1581





“Nhưng cậu ấy vẫn chưa chết!” Lời nói của Tần Bắc Minh lại cho mọi người hy vọng.

“Cái gì? Chưa chết? Tức là vẫn còn hy vọng tỉnh lại?” Lý Từ Nhiệm lau nước mắt, đôi mắt bắn ra tỉa sáng.

“Đúng vậy, cậu ấy vẫn chưa chết! Tôi chưa từng thấy người nào có như vậy ý chí mạnh mẽ như vậy! Cậu ấy đang cố gắng sử dụng ý chí để chống đỡ!” Tần Bắc Minh nhớ lại: “Tôi nhớ tới cậu ấy từng nói với tôi – là chiến thần của Lạc Việt, dù cho xương tan nát thịt cũng hướng về Lạc Việt! Có lẽ loại ý chí cứng rắn như thép này đã khiến cậu ấy cố gắng sống tiếp!” “Vậy thì khi nào anh ấy sẽ tỉnh lại?”
Lý Từ Nhiệm trông có vẻ lo lắng.

“Không nhất định! Theo số liệu, chín mươi chín phần trăm cậu ấy sẽ không tỉnh lại! Chỉ có một phần trăm có thể sẽ tỉnh lại, nhưng tôi cũng không biết khi nào cậu ấy sẽ tỉnh lại! Có thể là vài năm, có thể là mấy chục năm…
Tần Bắc Minh nói ra một sự thật tàn nhẫn.

“Cái gì?22” Lý Từ Nhiệm không ngờ sự việc lại nghiêm trọng như vậy.


Hy vọng là rất mỏng manh! “Không còn cách nào khác sao lão Tân?” Chí Oánh khóc và hỏi.

“Không có! Trước mắt chỉ có thể dựa vào vận may của cậu ấy thôi…”
Tần Bắc Minh dường như cực kỳ không muốn nhìn thấy kết quả này.

Lý Từ Nhiệm sắc mặt kiên định: “Không sao, chỉ cân hi vọng! Con tin tưởng Diệp Lâm Quân sẽ không bỏ rơi chúng ta, nhất định sẽ tỉnh lại!” “Lê Nguyên, con hãy từ bỏ đi, cậu ấy như thể này rồi có khác chết là bao đâu chứ!” Lâm Hiếu Thiên thuyết phục.

Ông ấy thực sự không muốn con gái nuôi của mình lãng phí quá nhiều thời gian với một người sống thực vật như vậy “Không được, con và đứa trẻ phải đợi anh ấy tỉnh lại!” Vẻ mặt của Lý Từ Nhiệm vô cùng kiên quyết.

Ngay sau đó, tin tức về việc Diệp Lâm Quân trở thành người thực vật lan ra nhanh chóng.

Ngày xưa, chiến thần Côn Luân đã có một kết cục thảm hại, xác suất chỉ có một phần trăm là có thể tỉnh lại…
Chức vụ đã bị tước đi và tất cả các thuộc hạ của anh.ta đều bị đuổi đi, Bản thân mình lại trở thành người thực vật.


Kết cục khiến người ta thật cảm thán…
“Hả? Anh ta vẫn chết sao? Còn có thể tỉnh lại sao?”
“Sức sống của anh ta thật là ngoan cường!”
Sau khi Trần Hữu Đạo nghe tin, anh ta đã rất ngạc nhiên.

Lập tức, anh ta hừ lạnh một tiếng: “Chỉ là một tên tướng bại dưới tay của tôi thôi, sống chết của anh ta có liên quan gì đến tôi!”
“Diệp Lâm Quân còn có thể tỉnh lại sao?
Không được, anh ta nhất định phải chết!”
Có những giọng nói nhừ thế này ở Lạc Việt và thậm chí còn có ở trên toàn thế giới.

Bọn-họ đã phải trả một cái giá quá lớn để biến Diệp Lâm Quân trở nên ñhư thế này.

Anh ta vẫn chưa chết!
Điều này làm sao có thể khiến mọi người yên tâm được?
Ngay cả khi Diệp Lâm Quân chỉ còn một hơi thở, đó cũng là một mối đe dọa tiềm tàng..

 
Chương 1581: 1581: Chương 1582





Bọn họ chỉ có thể yên tâm khi chính mắt nhìn thấy thi thể của Diệp Lâm Quân.

“Truyền mệnh lệnh xuống, phái cao thủ đến kiểm tra tình hình của Diệp Lâm Quân! Không, dù là thi thể hay người sống, nhất định phải giết!!!”
“Bây giờ tất cả thuộc hạ của Diệp Lâm Quân đều đã bị điều khiển, Trần Hữu Đạo đã không quan tâm tới chuyện-đó thì chúng ta cứ công khai giết anh tai”
Những tiếng nói tương tự lan truyền từ khắp nơi trên thế giới.

Một tên cao thủ đang trên đường tới kinh thành của Lạc Việt.

Diệp Lâm Quân bị cô lập và đang phải đối mặt với nguy hiểm lớn…
Thật là đáng sợ¿Diệp Lâm Quân vẫn luôn là người đứng đầu bảng người mà tất cả muốn ám sát nhiều nhất trên thế giới, không hề thay đổi.

Cho dù chỉ giết một ‘người đang sống thực vật thì cũng sẽ nhận được rất nhiều tiền thù lao.

Điều này khiến các gia tộc sát thủ hắc ám và lính đánh thuê trở nên điên cuồng.

Nhất định phải giết bằng được Diệp Lâm Quân.


Mặt khác, nó cũng thể hiện mọi người sợ hãi Diệp Lâm Quân tới mức nào.

Ngay cả khi anh chỉ là một người thực vật.

Nếu ai mà giết được anh thì sẽ nhận được số tiền thù lao khổng lồ.

Sau tai nạn của Diệp Lâm Quân, số người muốn giậu đổ bìm leo cũng không ít.

Nhất là nhà họ Long và nhà họ Diệp.

Bọn họ lại khôi phục lại vụ án ngày trước.

Đặc biệt là tên nhóc Long Cuồng Đồ này, hiện tại hắn ta đang tuyên¡bố là muốn báo thù Nhưng tất cả đều bị nhà họ Lâm trấn áp.

Nói cách khác, Diệp Lâm Quân sẽ rất nguy hiểm.

Người duy nhất không thay đổi thái độ với Diệp Lâm Quân là Khương Di Quân.


Bất chấp sự phản đối của gia đình, cô ta đã đến gặp Diệp Lâm Quân.

Đương nhiên sau khi nghe được tin tức, Tiêu Thấm cũng chạy tới.

Ngay cả Phùng Ngọc Hân cũng chạy một mạch tới.

Có thể coi như họ là số ít người vẫn còn đi theo Diệp Lâm Quân.

§au khi anh gặp chuyện.

Vẻ mặt của Khương Dị Quân vô cùng khó coi, nói: “Nghe.nói có người định nhắm vào anh Hạo Quân! Trên đường có rất nhiều người đang tới đây để giết! Chỉ cần người nào giết được anh Hạo Quân thì sẽ nhận được rất nhiều tiền thù lao!”
Lý Từ Nhiệm cũng đã từng trải qua chuyện này một lần rồi.

Thời điểm đó thì ảnh của cô chính là ngòi nổ lớn nhất.

Cô hiểu những kẻ thù nước ngoài ghét Diệp Lâm Quân như thế nào…
Nhưng Diệp Lâm Quân bây giờ đang chiến đấu một mình, không, anh vẫn chưa tỉnh lại.

Ai sẽ đối phó với những sát thủ giết người này?
Chẳng lẽ lại dựa vào nhà họ Lâm sao?.

 
Chương 1582: 1582: Chương 1583





Không thể nào!
Kẻ thù của Diệp Lâm Quân mạnh hơn nhiều so với nhà ọ Lâm:.: Cô chỉ có thể nghĩ đến Trần Hữu Đạo sẽ giải quyết chuyện này.

Nhưng không ai biết Trần Hữu Đạo ở đâu.

Cô không thể nghĩ ra bất kỳ ai có thể đối phó được…
Trước đây Diệp Lâm Quân nổi bật như vậy, nhưng không ngờ bây giờ lại có kết cục như thế này.

Tuyệt vọng!
Tuyệt vọng sâu sắc!
“Tôi cũng sẽ nghĩ cách để đảm bảo an toàn cho anh Hạo Quân!”
Khương Di Quânzrời khỏi bệnh viện.

Cô ta bây giờ là hy vọng tốt nhất.

Bên kia.


Nhà họ Lý và nhà họ Trịnh ở phía nam.

Tin tức cũng tới – Diệp Lâm Quân bị nhà họ Diệp đánh đến mức trở thành người thực vật.

Mặc dù chuyện ngày đó ở nhà họ Diệp rất lớn, nhưng mọi chỉ tiết cụ thể trong cuộc chiến giành vị trí của Chiến thần Côn Luân thì bị giấu nhẹm.

Vì vậy, mọi người chỉ có thể nghe đủ loại tin đồn.

Trước đây ít ai biết danh tính của Diệp Lâm Quân.

Tin đồn đến nhà họ Lý, họ Trịnh – Diệp Lâm Quân đã đến nhà họ Diệp và bị đánh trở thành người thực vật.

“Giải thích? Đây là giải thích sao?”
“Não của cậu ta bị hỏng sao? Còf:đám khiêu khích nhà họ Diệp!”
“Hahaha, bị đánh thành người thực vật, đúng là xứng đáng mài”
Nhà họ Lý và nhà họ Trịnh tiếp tục lăng mạ.


Khi hàng trăm dòng tộc ở Hải Phòng nghe được tin này, tất cả đều lộ vẻ phấn khích.

Cuối cùng không cần bị Diệp Lâm Quân áp chế.

Dù sao bị một người ngồi lên đầu thì cũng không phải là một chuyện thoải mái.

Chẳng bao lâu, vô số cao thủ ẩn nấp xung quanh Diệp Lâm Quân.

Diệp Lâm Quân mang đến đủ mối đe dọa cho mọi người!
Hơi thở của anh là một cơn ác mộng.

Trần Hữu Đạo chưa bao giờ nghĩ đến điều này.

Cho dù Diệp Lâm Quân có như thế nào đi nữa, thì mối đe dọa của anh còn lớn hơn rất nhiều so với Trần Hữu Đạo.

Mặc dù Trần Hữu Đạo đã thắng!
Lý Từ Nhiệm và Khương Di Quân không nghĩ ra một giải pháp tốt.

Các cao thủ ở nước ngoài đã đến rồi.

Tốc độ của bọn họ quá nhanh….

 
Chương 1583: 1583: Chương 1584





Thậm chí có những người không ở nước ngoài, nhanh nhất là cao thủ ở Lạc Việt.

Bất kì ai ở Lạc Việt không muốn Diệp Lâm Quân sống.

Trong khu chăm sóc đặc biệt của bệnh viện.

Y tá vừa cho Diệp Lâm Quân uống chất lỏng, rồi họ fời đi.

5 phút nữa, Lý Từ Nhiệm mới trở về.

Lúc này, ba bóng người lặng lẽ lẻn vào phòng chăm sóc đặc biệt…
Bọn họ không nóng lòng ra tay ngay, mà đang quan sát Diệp Lâm Quân.

“Tôi muốn xem Diệp Lâm Quân đã thực sự trở thành người thực vật chưa?”
Một người này, chỉ biết rằng anh ta đến từ Lạc Việt.


Họ quan sát trong một phút, và cả ba người họ nhìn nhau ngạc nhiên và nói: “Đúng là như vậy!”
“Anh ta đã trúng độc của Huyết Vương điện nên không thể tỉnh lại được nữa! Cho dù chúng ta có giết hay không cũng như nhau!”
Một trong số họ nói.

“Không được, anh đã quên nhiệm vụ chúng ta nhận được sao? Cho dù anh ta chết hay chưa chết, chúng ta cũng phải giết anh ta!”
“Đúng vậy, mục đích của chúng ta rất đơn giản, ngài Phó muốn đầu’củả Diệp Lâm Quân!
Chúng ta sẽ chặt đầu của Diệp Lâm Quân rồi treo ở nơi cao nhất! Rồi cho cả thế giới biết rằng anh ta đã chết!?
“Chết tiệt!”
Một người khác lật cổ tay, một đao sắc bén trượt ra, phát ra ánh sáng lạnh lẽo.

Lưỡi dao sắc bén đâm vào cổ Diệp Lâm Quân một cách dữ dội.

Cho dù mũi dao cắm trên da Diệp Lâm Quân nhưng anh vẫn nằm, cơ thể không có gì bất thường.

“Mau chết đi III”
Người đàn ông gầm gừ.


Chỉ còn cách một chút.

“Leng keng!”
Con dao này thực sự đã đâm vào một vật cứng.

“Âm!”
Khoảnh khắc tiếp theo, ba người họ nhìn thấy Diệp Lâm Quân đột nhiên mở mắt.

Một đôi mắt thật chói mắt.

Bắn hai ánh sáng lạnh.

Chính chiếc nhãn trên tay anh đã cản con dao.

“Bịch!”
Diệp Lâm Quân đột ngột đứng dậy và đẩy nó một cách nhẹ nhàng, đâm con dao vào người người đó về phía sau.

“Bịch!”
Anh bật dậy ngay lập tức và đập đầu hai người kia vào nhau.

Cả ba người họ không hiểu làm thế nào mà Diệp Lâm Quân tỉnh lại: “Xuy xuy.x0ÿ…’ Cùng lúc đó, cửa sổ bất ngờ bật tung và cửa phòng bị bật tung..

 
Chương 1584: 1584: Chương 1585





Từng tên sát thủ và cao thủ lần lượt tràn vào,đều muốn giết Diệp Lâm Quân Bọn họ chỉ chậm hơn 3 tên cao thủ của Lạc Việt một bước…
Tiếp theo, có một cuộc chiến trong không gian nhỏ.

Máu không ngừng bắn ra, tiếng gào rú vẫn luôn vang vọng.

Phòng chăm sóc đặc biệt dường như biệt lập với những nơi khác, không ai nghe thấy gì.

Lý Từ Nhiệm không biết đã đi đâu…
Một mình Diệp Lâm Quân đã đánh bại hàng trăm tên cao thủ, giết đến đỏ cả mắt.

Cuối cùng tất cả đều ngã xuống:.: Diệp Lâm Quân đã dùng hết toàn lực nên cũng ngã xuống.

Lần này anh thực sự đã cố gắng hết sức.

Trong trận chiến trước với Trần Hữu Đạo, Diệp Lâm Quân chỉ dùng một phần sức lực.

Thật ra anh có thể đánh thắng ngay từ đầu.


Anh làm vậy là để xem ở Lạc Việt người muốn đối phó với anh là ai?
Lúc đầu, Trung Phương và Tây Phương rời đi vì Diệp Lâm Quân đã cho Tây Phương một tín hiệu bí mật.

Nếu không, với tính cách của Trung Phương chắc chắn sẽ chiến đấu với’Trần Hữu Đạo đến cùng.

Vì vậy,Diệp Lâm Quân đã,sử dụng chiến thuật của mình để đánh lừa mọi hgười với trạng thái đã chết.

Kể cả Tần Bắc Minh cũng bị anh lừa gạt.

Ông ấy thực sự nghĩ rằng Diệp Lâm Quân đã trở thành người thực vật…
Tin tức anh trở thành người thực vật đã dẫn tới đây rất nhiều người muốn giết anh.

Ngài Phó???
Vừa rồi ba tên cao thủ ở Lạc Việt đều nhắc tới một danh hiệu như vậy.

Ngài Phó là ai?
Dù cho Diệp Lâm Quân là chiến thần Côn Luân, nhưng anh cũng biết rất ít về các nhân vật lớn của Lạc Việt.


Dù sao anh cũng đã từng ở sát vùng biên giới Nhưng đừ anh có biết.thì cũng vô ích: Bởi vì anh đang chết.

“Khụ!”
“Khụ!”
Diệp Lâm Quân không ngừng ho ra máu.

Một chút hơi sức còn lại đã sử dụng hết.

Dù sao anh cũng vừa giết tới hàng trăm cao thủ…
Đánh đến tận phút cuối cùng.

Cơ thể của anh đã đến giới hạn…
Anh đã cảm thấy sức sống của cuộc đời mình đang trôi qua nhanh chóng…
Anh bất tỉnh, thậm chí còn cảm thấy ý thức của mình dần dần ra khỏi cơ thể.

Diệp Lâm Quân đã có một giấc mơ dài.

Gân như mo đến hết những việc từng trải của 20 năm qua của mình.

Nhưng mà cảnh trong giấc mơ ngày càng mơ hồ…
Anh đang chất….

 
Chương 1585: 1585: Chương 1586





Nhưng mà anh có người mà anh quan tâm! Ba người Lý Từ Nhiệm và có một số anh eml Anh phải tỉnh lại! Anh phải sống! Anh không thể cứ chết như thế này.

Vẫn chưa biết ông Phó đó là ai? Ai đang đối phó với chính mình? Vẫn còn lo lăng về gia đình và anh em.

Anh không cảm thấy yên tâm về Lạc Việt.

Không được! “Ba..”
Diệp Lâm Quân mơ hồ nghe thấy có người hét bên tai mình.

Anh chậm rãi mỏ mắt ra, trong mắt hiện lên một khuôn mặt nhỏ nhãn trăng hồng.

.

harry potter fanfic
“Ba tĩnh lại…
Bé Quân hét lên.

“Bé Quân…
Diệp Lâm Quân muốn ôm bé Quân.


Vậy mà anh lại phát hiện rằng bản thân anh không thể nhúc nhích được…
Trên người anh không có chút sức lực nào, ngoại trừ ý thức và nhãn cầu chuyển động, không có bộ phân nào trên cơ thể anh có thể cử động.

Diệp Lâm Quân trọn tròn mắt.

Thân thể của anh đã bị phế bỏ.

Hoàn toàn bị phế bỏ.

Có lẽ là do chất độc bá đạo của Huyết Vương Điện đi.

Để cho kinh mạch trong cơ thể anh bị phế đi hoàn toàn, đồng thời cơ bắp và các mô khác đều bị ăn mòn.

Ngay cả các lục phủ ngũ tạng cũng bị ảnh hưởng nặng nề.

Cùng với việc chiến đấu liên tục của mình, cơ thể của anh đã hoàn toàn bị phế bỏ.

Tám năm trước, Diệp Lâm Quân chỉ bị cắt đứt tay chân, nhưng bây giờ nó còn tôi tệ hơn thế rất nhiêu.

Diệp Lâm Quân thâm chí không thể cử động.


Một điều tốt hơn người thực vật là anh đã tỉnh dậy.

Nhìn thấy Diệp Lâm Quân tỉnh dậy, mọi người đều reo hò.

“Kỳ tích! Nhất định là kỳ tích trong lịch sử y học!”
Tần Bắc Minh hưng phấn hét lên.

Diệp Lâm Quân vậy mà lại có thể tỉnh lại trong tình huống này?
Đó là một kỳ tích y học.

Tất nhiên ông cũng phải trả giá rất nhiều.

Có một người khác, đó chính là bác sĩ Cổ Phong.

Cậu ta đã phớt lờ-mệnh lệnh của Trần Hữu Đạo và một mình đi đến gặp Diệp Lâm Quân.

Trong cơn tức giận Trần Hữu Đạo đã trực tiếp trục xuất Cổ’Phøng: Đồng thời còn đặt ra nhiều hạn chế cho cậu ta.

Nhưng Gổ Phong không quan tâm.

Cậu ta và Tần Bắc Minh hợp sức đánh thức Diệp Lâm Quân..

“Lão Tần, tình huống của chồng tôi thế nào?”
Lý Từ Nhiệm hỏi.

Tần Bắc Minh do dự..

 
Chương 1586: 1586: Chương 1587





“Lão Tần, hãy nói thật cho bọn họ biết.

Tôi cũng hiểu rõ hoàn cảnh của mình rồi, tôi là một người tàn phế!” Diệp Lâm Quân nói.

Tần Bắc Minh thở dài nói: “Haizz đúng vậy!
Chiến Thần đã hoàn toăn trở thành một người tàn phế, tổn thương mà cậu ấy phải chịu quá lớn.

Đời này cậu ấy chỉ có thể nằm trên giường, căn bản không thể xuống giữờng được, thậm ohí gay cả xe lăn cũng không thể ngồi lên được.

Tất cả mọi thứ đều cần người chăm sóc!”
Cổ Phong cũng khóc nức nở lên tiếng: “Đúng vậy, đời này của Chiến Thần đã bị phế bỏ rồi.

Cậu ấy không chỉ bị mất đi vũ lực mà tất cả kinh mạch, cơ bắp toàn thân đều bị phế đi, đời này cậu ấy không thể động đậy được nữa!”
Nguyên nhân chính là do chất độc của Huyết Vương Điện vẫn còn trong cơ thể Diệp Lâm Quân và hoàn toàn không thể loại bỏ được… nên mới dẫn đến hậu quả như vậy…
Tình huống lần này, Diệp Lâm Quân thật sự sẽ trở thành người tàn phế.

“Am”
Chí Oánh suýt chút nữa đã té xỉu một lần nữa.


Sắc mặt của Lý Từ Nhiệm cũng thay đổi nhưng nhanh ehóng trở lại bình thường, 6ô cười nói: “Không sao, chỉ cần Hạo Quân tỉnh lại là tốt rồi, tôi sẽ chăm sóc anh ấy cả đời!”
Trong hoàn cảnh ngặt nghèo này, cô không đòi hỏi gì khác.

Chỉ yêu cầu Diệp Lâm Quân có thể sống.

Với tiềm lực tài chính của cô thì hoàn toàn không có vấn đề gì trong việc đảm bảo một cuộc sống hạnh phúc cả đời.

Lý Từ Nhiệm nắm chặt tay Diệp Lâm Quân.

Diệp Lâm Quân cười nói: “Nửa đời sau của anh sẽ dựa vào em “Không vấn đề gì!”
Nhìn thấy người một nhà thoải mái như vậy, Tân Bắc Minh cùng Cổ Phöng quét sạch mây mù.

Không £ầt đại:phú đại quý/chỉ cần hạnh phúc yên ổn là được.

“Đường đường là Chiến Thần trấn quốc của nước Lạc Việt bây giờ lại trở thành người tàn phế?
Thật buồn cười, ha ha ha..”
“bi, theo ta đến nhà tù Bắc Minh!” Đỗ Thiên Nhất đứng lên nói.


Tại thời điểm này, bọn chúng đang nằm ở sa mạc tại biên giới của Bắc Minh với Lạc Việt.

Sa mạc Bắc Minh là điểm đếnh mă Diệp Lâm Quân đang hướng tới.

Ở sâu trong sa mạc Bắc Minh, trong một khu vực ít người đến có một nhà tù bí ẩn.

Bên trong giam giữ rất nhiều người của Bắc Minh hay thậm chí là người của châu đông phương, bọn người này đều là những người vô cùng tàn bạo.

Mỗi người đều có thể tàn sát hàng nghìn người trong chớp mắt.

Người mà Đỗ Thiên Nhất đang tìm kiếm là tù nhân mạnh nhất trong nhà tù Bắc Minh, không phải một trong số họ.

Tên này ít nhất thì cũng đã giết hàng vạn người rồi.

Đây chân chính là kẻ’cuồng giết người.

Người ta đới:räng hắn.ta đến từ một €hủng tộc hoàn toàn tách biệt với thế giới bên ngoài.

Chủng tộc của họ ăn sống tất cả các loại động vật, thậm chí cả người…
Không biết tên hắn ta là gì, nhưng hắn ta có một biệt danh là Thần Chết.

Năm đó ở nước Diệp Tinh Quốc, còn có Bắc Minh và hàng chục quốc gia điều động hàng ngàn cao thủ, dùng hết mấy thủ đoạn mới có thể bắt được hắn ta.

Điều đáng sợ nhất là đánh giá về sức chiến đấu của hắn ta, đó là cấp tông sư..

 
Chương 1587: 1587: Chương 1588





Cao thủ cấp Thần cũng rất khó gặp phải chứ đừng nói đến một cao thủ cấp tông sư.

Không lâu sau, Đỗ Thiên Nhất và mọi người đã đến nhà tù Bắc Minh.

Nhà tù được bảo vệ nghiêm ngặt, được canh gác bởi hàng chục.nghìn,binh.ính và vũ khí hạng nặng…
Ở nơi sâu nhất của nhà tù, có một căn phòng đơn, đây là nơi giam giữ Thần Chết.

Cánh cửa bằng hợp kim đặc biệt dài hai mét và nặng hàng trăm tấn.

Vừa đặt chân đến đây ai cũng cảm thấy rợn người, nhiệt độ ở đây giảm đột ngột, nhiều người rùng mình một cái, thậm chí có người còn không dám tiến về phía trước.

Mọi người vừa đi vừa nghĩ về những truyền thuyết khác nhau của Thần Chết, sau đó thì dừng lại.

Đỗ Thiên Nhất trừng mắt nhìn mọi người: “Đồ vô dụng!”
Anh ta đến phòng đơrƒ đó/một mình và mở cánh cửa bằng hợp kim ra; “Âm!” Một lưồng hơi thở bá đạo đột ngột ập đến, suýt chút nữa đã hất bay mội người.


Trong một căn phòng đơn nhỏ, một người bị trói bằng hàng chục sợi xích.

Không.

Ở trên người hắn toát lên hơi thở của những con thú hoang dã.

Người đàn ông từ từ ngẩng đầu, hai mắt bắn ra hai tia sáng lạnh lẽo xuyên qua mái tóc dài bù xù.

Đỗ Thiên Nhất cảm thấy cổ họng mình như bị kim châm.

“Tại sao lại tìm đến tôi?” Người đàn ông khàn giọng nói.

Âm thanh nặng nề vang lên như dã thú.

“Cho anh một cơ hội để lấy lại tự do!” Đỗ Thiên Nhấtbình tĩnh lại cảm xúc của mình.


“Hả?” Thần Chết ngạc nhiên nhìn Đỗ Thiên Nhất.

Hắn ta đã bị nhốt trong nơi tối tăm này trong bốn năm, bây giờ muốn cho hắn tự do?
“Giết một người tôi sẽ trả tự do cho anh!” Đỗ Thiên Nhất bình tĩnh nhìn hắn t.

Nghe vậy, Thần Chết cười: “Anh không sợ sau khi đi ra ngoài tôi sẽ mang tai họa cho anh sao?”
Một khi trả lại tự do cho người có cấp bậc như Thần Chết thì chắc chắn họ sẽ không bao giờ có thể kiểm soát hắn nữa.

Quá khó để bắt lại, chưa kể hắn ta sẽ không nghe lời.

“Không sợ, thứ nhất, tỗi’sế cho anh uống loại độc dược đặc biệt; thứ hai; người anh cần giết chính là Chiến Thần Côn Luân của Lạc Việt!” Đỗ Thiên Nhấtnói: Khi nhắc đến Diệp Lâm Quân, đôi mắt đầy bùn của Thần Chết đột nhiên sáng lên.

“Tôi đồng ý” Hắn ta đồng ý không chút do dự.

Sau khi Đỗ Thiên Nhất cho hắn ta uống một loại thuốc độc đặc biệt thì anh ta lập tức thả tự do cho Thần Chết!
Không chỉ là Thần Chết mà các tù nhân hung tàn khác trong nhà tù cũng đã được Đỗ Thiên Nhất thả tự do theo cách tương tự.

“Đi, mang về đầu của Chiến Thần Côn Luân cho tôi! Ha ha ha ha…” Đỗ Thiên Nhất cười to nói.

Thần Chết và hàng trăm kẻ hung tàn khác rời khỏi nhà tù Bắc Minh..

 
Chương 1588: 1588: Chương 1589





Đây là một nhóm người điên cuồng giết người, sự xuất hiện củaBọn chúng đại diện cho sự hủy diệt và thảm họa.

Đỗ Thiên Nhất và những người khác không chút do dự thả ra một nhóm sát thủ như vậy, thì đã cho thấy dù bất cứ giá nào bọn họ cũng muốn giết Diệp Lâm Quân!
Điều này cũng đủ để cho thấy Diệp Lâm Quân đáng hận như thế nào!
Sử dụng tất cả các tù nhân của nhà tù Bắc Minh để giết Diệp Lâm Quân.

Thật kinh khủng!
Một bên khác.

Diệp Lâm Quân và nhóm của anh đang tăng tốc đi vào sa mạc bất tận.

Họ muốn đến một thị trấn nhỏ do Diệp Lâm Quân chỉ định càng nhanh càng tốt.

Khi đến đó, anh sẽ an toàn.

Không ai quấy rầy trên đường đi.


Điều này khiến Diệp Trung Lâm và những người khác cảm thấy rằng căn bản là không có ai đến.

Ngâẫm lại cũng đúng, Diệp Lâm Quân bây giờ đã trở thành một kẻ tàn phế hoàn toàn, hơn nữa còn bị trục xuất khỏi Lạc Việt.

Hiện tại anh còn có thể đe dọa cho ai chứ?
Không quá lời khi nói rằng một đứa trẻ năm tuổi cũng có thể giết chết anh.

Có cần nhiều quốc gia hờ tác để giải quyết anh không? Nghĩ đến đây, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.

Điều này thật tốt, ít nhất mục tiêu của mọi người đã đạt được, Diệp Lâm Quân đã an toàn.

“Chiến Thần Côn Luân, chúng ta sắp tiến vào một trấn nhỏ, cách vị trí chỉ định của anh chưa đến 30 kml”
“Chúng ta về cơ bản là đã an toàn nếu qua thị trấn này!” Diêm La Chiến Thần nói.

“Được rồi, bảo mọi người cẩn thận, tôi luôn cảm thấy có gì đó không ổn!” Diệp Lâm Quân nhắc nhở.

Mí mắt phải của anh không ngừng nhảy lên, hơn nữa nhìn thị trấn này, hơi thở ảm đạm, không có giận dữ, điều quan trọng là không có một người nào ngoài thị trấn.


Vào giờ khắc này Dứờhg Hạo Quân vẫn không thể cử động.

Không phải là anh có bất kỳ chiến thuật hay giả vờ nào, hiện tại anh thực sự không thể di chuyểni Anh thực sự lo lắng, sợ có chuyện gì đó xuất hiện, anh không muốn có bất kỳ ai trong đoàn hộ tống này gặp chuyện.

Chẳng bao lâu, đoàn xe tiến vào thị trấn nhỏ này.

Thị trấn không lớn, chỉ có một đường phố chính dài khoảng 3 km.

“Két!” Đột nhiên Chiến thần Diêm La phanh lại.

Bởi vì anh ta đã nhìn thấy một cảnh tượng khủng khiếp, con đường chính này đầy rẫy xác chết, máu chảy khắp nơi, mùi máu tanh nồng gây mũi, làm người ta buồn nôn… Những xác chết nằm trên đất có cả phụ nữ, người già và trẻ em.

Nhìn quanh thì có-vẻ như toàn thị trấn này không còn sự sống.

“Chiến Thần Côn Luân, vừa rồi thị trấn này đã bị người ta tàn sát sạch sẽ rồi!” Chiến thần Diêm La hít một hơi thật sâu.

“Súc sinh..” Diệp Lâm Quân mắng.

Mặc dù những người này không phải là người Lạc Việt.

Nhưng Diệp Lâm Quân không muốn nhìn thấy những người vô tội chết….

 
Chương 1589: 1589: Chương 1590





“Hãy cẩn thận, chúng ta hãy nhanh chóng di chuyển những xác chết này, rồi lập tức đi khỏi thị trấn này!” Diệp Trung Lâm nói.

Xác người chất thành núi cản đường đi vì vậy cách duy nhất là phải di chuyển họ đi.

“Ha ha ha ha..” Vào lúc này, một tiếng gầm rú như dã thú và tiếng cười điên cuồng vang lên giữa không gian.

Những bóng người uất hiện xung quanh.

Họ đều xộc-xệch, đầu tóc,bù xù,trộng như người nguyên thủy.

Điều đáng sợ nhất là ở chúng toát ra hơi thở kinh hoàng, trong số họ có rất nhiều cao thủ cấp thần.

Từng người một đều có đôi mắt đỏ ngầu, vẻ mặt khát máu điên cuồng nhìn chằm chằm vào đoàn xe của Diệp Lâm Quân.

“Gặp rắc rối lớn rồi!” Mọi người hít một hơi.


Vừa tiếp xúc thì mọi người cũng hiểu những kẻ mất trí này đáng sợ như thế nào.

“Lấy đầu Chiến Thần Côn Luân!”
Những kẻ giết người điên cuồng từ nhà tù Bắc Minh lao vào Diệp Lâm Quân như một kẻ điên.

“Các anh em hãy ngñe lời tôi, nhất định phải liều chết bảo vệ Chiến, Thần.”
“Thần Chiến của đất nước Lạc Việt chúng ta không thể chết ở đây!”
“Liều mạng!”
“Giết!”
Cả hai bên đều điên cuồng, ngay sau đó đã lao vào chiến đấu với nhau.

“AI” Diệp Lâm Quân gầm lên.

Mọi người đều đang vì anh mà liều mạng chiến đấu, còn anh thì thậm chí không thể di chuyển!
Hận!

Diệp Lâm Quân nóng lòng muốn chết!
Anh không muốn bất kỳ ai vì anh mà phải ngã xuống!
Nhưng anh không thểnhúc nhích: Diệp Lâm Quân sinh ra ý nghĩ muốn giết kẻ thù.

Anh muốn ở bên mọi người kề vai chiến đấu, chứ không phải…
Nhưng anh không thể cử động được, một chút cũng không!
Giây phút này chính là giây phút gấp gáp nhất của anhI Trong một tòa nhà cách đó không xa, đôi mắt đục ngầu của Thần Chết đang nhìn chằm chằm vào chiến trường.

Khóe miệng hắn ta tràn đầy tơ máu, trên tay còn mang theo một mảnh thịt dính máu, không biết là của động vật gì.

“Haizz, thật đáng tiếc khi Diệp Lâm Quân đã trở thành một kẻ tàn.phế vô dụng, chắc cũng không cần tôi tự mình ra tay nhỉ?”
Sau khi biết về hoàn cảnh của Diệp Lâm Quân, Thần Chết chiẳng.:mảý may quan tâm.

Giống như Trần Hữu Đạo, thứ hắn ta muốn giết chính là Diệp Lâm Quân đang ở đỉnh cao.

Theo cái nhìn của hắn ta thì những người khác là quá đủ để giết Diệp Lâm Quân.

Diệp Lâm Quân của hiện tại không đủ tư cách để làm đối thủ của hắn ta chút nào!
Thần Chết không còn chú ý đến tình hình trên chiến trường nữa mà chỉ cắn một miếng thịt sống, máu tươi chảy ra….

 
Chương 1590: 1590: Chương 1591





Ngay khi hai bên vừa va v, tia lửa bắn ra khắp nơi.

Đối thủ vô cùng mạnh mẽ và điên cuồng nhưng mà các cao thủ hộ tống Diệp Lâm Quân cũng không kém.

Bên kia là vì giết chóe còn bọn họ chiến đấu vì tín ngưỡng trong lòng.

Khi Diệp Trung Lâm cầm dao lao vào trận chiến thì hai mắt Diệp Lâm Quân ướt đẫm.

Diệp Trung Lâm đã chôn một nửa số người trong đất và đang chiến đấu vì anh.

Hầu hết những người có mặt đều là người lạ, nhưng mà tất cả đều chiến đấu vì anh! Cho dù bị thương và bị giết hại thì mọi người đều không hối hận, không chút lùi bước!
Chỉ vì lòng chính nghĩa trong trái tim!
Chỉ vì Lạc Việt!
Khuôn mặt của Diệp Lâm Quân co giật.


Hận! Anh hận bản thân mình tàn tật và không thể di chuyển, không-thể nhất lên chiến đao của Lạc Việt!
“Giết giết giết!”
Diệp Trung Lâm dã người xông lên phía trước, các cao thủ Đường Môn cảnh giác xung quanh, như mãnh hổ xuống núi.

Tứ Đại Thiên Vương và tứ đại cao thủ Lăng Thiên của Nam Bắc Hồng môn phối hợp vô cùng ăn ý, xông vào đối phương, giết chết một đám lớn.

Các cao thủ khác cũng thể hiện khả năng của họ.

Mọi người đều gắt gao bảo vệ an toàn của chiếc xe chở Diệp Lâm Quân.

Bảy tám người di chuyển xác chết lúc ở phía trước, còn Chiến thần Diêm La thì lái xe theo sau.

Mọi người vừa di chuyển vừa chiến đấu.

“Phun!”

“Phun!”
Ngay sau đó đã có thương vong xuất hiện, từng người từng người bƒ ném lêh caø rồi nặng nề rơi xuống đất, ngay lập tức mất hơi thở.

Những người này là cao thủ do nhà họ Lăng ở Kinh Thành phái tới!
“Bùm!”
“Bùm!”
Máu bắn tung tóe trên đường, không ngừng có người ngã xuống.

Cả hai bên đều bị tổn thất nặng nề! Xe chở Diệp Lâm Quân mới chỉ đi được khoảng mười mét.

Mặc dù xác chết chất đống trên phố đã được dọn đi, nhưng lại có hàng trăm kẻ đang điên cuồng giết người đang chăn ở trước nên xe của họ cũng không thể tiến về phía trước được bao nhiêu.

Nếu múõä rời khỏi thị trấn này thĩ nhất định phải mở một con đường máu.

“Các anh xông lên phía trước!”
Đây là bốn mươi chiến binh từ Cảnh Minh của Đông Cảnh, họ gào thét âm ầm xông vào tuyến phòng thủ của địch.

Chẳng mấy chốc bọn họ đã bị nhấn chìm, hết mũi tên máu này đến mũi tên khác bắn ra, rồi họ cũng lần lượt ngã xuống…
Một lúc sau, đã không còn có ai đứng….

 
Chương 1591: 1591: Lây Lại Thứ Thuộc Về Mình Đối Với Việc Đầu Tư Kỳ Thực Diệp Quân Lâm Đã Nói Qua





Tử Nhiễm đột nhiên nói: “Đúng rồi, anh yên tâm đi, 500 vạn em sẽ trả lại, hy vọng nhanh chóng lôi kéo được đầu tư.”
“Không cần trả, giữa em và anh còn nói những chuyện này làm gì?
Diệp Quân Lâm mỉm cười.

“Nhưng anh vẫn phải trả lại tiền, hơn nữa anh lấy gì để trả chứ? Trong tay anh cũng không có tiền.”
Lý Tử Nhiễm nói như vậy, Diệp Quân Lâm liền gật gật đầu.

“Đợi sau khi dự án này kiếm được tiền, em dự định mua một căn nhà, chúng ta ở cùng cha mẹ cũng không thích hợp lắm.”
Lý Tử Nhiễm đặt kế hoạch mua nhà.

Diệp Quân Lâm nghĩ đến cái gì đó, không khỏi hỏi: “Còn nhớ nhà tân hôn của chúng ta không?”
“Nhớ chứ, đó là căn biệt thự chúng ta tự tay thiết kế, quả thực phải dùng từ hoàn mỹ để hình dung! Đáng tiếc thật…”
Lý Tử Nhiễm thở dài.

Diệp Quân Lâm mỉm cười: “Tử Nhiễm, anh dự định lấy lại biệt thự.”
“Quân Lâm, hiện tại biệt thự là của Diệp gia, anh đừng làm chuyện ngốc nghéch, anh đấu không lại bọn họ đâu.”
Lý Tử Nhiễm khuyên nhủ.

“Yên tâm đi.”
Tuy rằng cam đoan như thế, nhưng Diệp gia lấy đi thứ gì, anh đều sẽ lấy lại.

Ngày hôm sau, Lý Tử Nhiễm liền bận rộn đi tìm nhà đầu tư.

Diệp Quân Lâm không đi cùng cô, trước tiên để Lý Tử Nhiễm gặp một số trắc trở, sau đó anh sẽ an bài việc đầu tư.

Vợ chồng Lý Văn Uyên nhìn Diệp Quân Lâm ngồi trên sô pha hút thuốc đều nhíu mày, vẻ mặt không vui.

“Cậu tắt thuốc đi! Đứng lên, tôi cần nói chuyện với cậu!”.

Truyện Khác

Lý Văn Uyên lạnh mặt, chán ghét nhìn Diệp Quân Lâm.

Diệp Quân Lâm dụi tắt điều thuốc, đứng lên đi theo.

“Cha, cha có chuyện gì cứ nói!”
Lý Văn Uyên nhíu chặt hai đầu chân mày: “Cậu vẫn chưa ý thức được tình hình hiện tại sao?”
Diệp Quân Lâm cười cười: “Rất tốt mà, dự án đã lấy được, chỉ còn cần lôi kéo đầu tư, tiền đồ của Tử Nhiễm và chúng ta sau này liền một mảng rộng lớn.”
_ “Đúng, chính là bởi vì tiền đồ của Tử Nhiễm rộng lớn, tình cảnh của cậu rất không tốt.”
“Sao?”
Nghe Lý Văn Uyên nói như vậy, vẻ mặt Diệp Quân Lâm nghi hoặc.

“Cậu cũng biết rõ, chỉ cần dự án này hoàn thành, giá trị con người của Tử Nhiễm liền biến thành vài tỷ, tương lai của nó nhất định có một địa vị ở Tô Hàng.

Đến lúc đó cậu cho rằng mình có xứng đáng với nó không? Tôi không nghỉ ngờ năng lực của cậu, chỉ là cậu phải hiểu rõ, cậu vừa mới ra tù, mà hiện tại cũng không như sáu năm trước, gây dựng sự nghiệp quá khó khăn rồi.

Khoảng cách giữa cậu và Tử Nhiễm sẽ càng lúc càng lớn.”
Lý Văn Uyên nghiêm túc nói.

Triệu Nhã Lan thêm vào: “Đúng đó, cậu cả ngày không làm gì!
Ngay đến một công việc cậu cũng không có, làm sao xứng đáng với con gái tôi?”
“Chính là như vậy! Nếu về sau cậu vẫn là chồng của Tử Nhiễm, nó có bao nhiêu mất mặt?”
“Chúng tôi sẽ tìm một cơ hội thích hợp để thương lượng với Tử Nhiễm, để hai đứa ly hôn! Điều này đối với cậu và Tử Nhiễm đều tốt! Cậu chuẩn bị tâm lý đi!”
Lý Văn Uyên thở dài.

Diệp Quân Lâm cười cười: “Cha mẹ, hai người đây là muốn qua cầu rút ván sao?”
“Có ý gì? Qua cầu rút ván? Cậu thật sự cho rằng dự án là do cậu đem về? Cậu có giúp đỡ một chút, nhưng để có được dự án này, không phải là do nhìn trúng năng lực của Tử Nhiễm sao?”
“Đúng, nói rất đúng, chuyện này cùng cậu một chút quan hệ cũng không có!”
Đối với việc này, Diệp Quân Lâm chỉ có thể cười một cái.

“Hai người yên tâm, con sẽ để Tử Nhiễm trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhát thế giới này!”
Diệp Quân Lâm cười nói.


Triệu Nhã Lan nhìn anh chằm chằm: “Cậu lấy gì để Tử Nhiễm hạnh phúc, cậu đến cả một căn nhà cũng không có! Nếu nói biệt thự trước kia của cậu, tôi còn có thể tin, hiện tại thì sao?
Cậu là một kẻ nghèo hàn hai bàn tay trắng! Ở cũng là nhà chúng tôi! Cậu không hồ thẹn à?”
“Cậu trước tiên rời đi vài ngày đi, tôi tạm thòi không muốn nhìn thấy cậu.”
“Đúng vậy, gần đây Tử Nhiễm tương đối bận rộn, cậu ở bên cạnh chỉ làm nó phân tâm.”
Lý Văn Uyên thậm chí còn muốn đuổi Diệp Quân Lâm đi.

Bị đuổi đi, Diệp Quân Lâm cũng không hề tức giận.

Đây là những gì anh nợ Lý Tử Nhiễm.

Xuống lầu, một chiếc Rolls-Royce Phantom đã lái đến.

Thanh Long thiếu tướng xuống xe: “Tướng quân, mời!”
Diệp Quân Lâm lên xe.

Triệu Nhã Lan ghé vào cửa sổ nhìn thấy liền nói: “Văn Uyên anh nhanh đến xem, hình như Diệp Quân Lâm vừa lên một là chiếc xe sang trọng.

Lý Văn Uyên lập tức đến gần nhìn xuống, liền thấy một chiếc Rolls-Royce từ dưới nhà mình đi ra.

“Đây là Rolls-Royce Phantom! Chủ xe tuyệt đối là một nhân vật lớn! Diệp Quân Lâm làm sao có thể ngồi trên một chiếc xe như vậy?”
Lý Văn Uyên nói ngay lập tức.

Triệu Nhã Lan liền nhẹ nhõm: “Em chỉ nhìn thấy bóng lưng phía sau, xem ra em nghĩ nhiều rồi, nếu nó đủ tiền mua một chiếc Rolls Royce, nó làm sao lại sống trong một căn phòng nhỏ 100 mét vuông này?”
Lý Văn Uyên hừ lạnh một tiếng: “Em vẫn còn hy vọng vào cái tên ăn bám vợ đó?”
“Đúng vậy, em hy vọng cậu ta thật sự đói chết.”
Trong xe.

Thanh Long hỏi: “Tướng quân, bây giờ chúng ta đi đâu?”

“Đến khu biệt thự Hoàng Gia Vương Phủ!”
Biệt thự của anh nhất định phải lấy lại!
“Tướng quân, đã điều tra rõ rồi, người hiện giờ ở biệt thự của ngài là Sử Hồng Phil Anh ta hiện giữ chức tổng giám đốc truyền thông Thiên Dự thuộc Quốc tế Kì Hạ của Diệp thị.”
“Anh ta hiện tại là tâm phúc của Diệp Diệu Dương! Sau khi phản bội tướng quân ngài, anh ta liền về dưới trướng Diệp Diệu Dương.”
Diệp Diệu Dương là con trai Diệp Tây Huy – chú ba của Diệp Quân Lâm, ăn chơi trác táng vô cùng, ngày ấy ở bữa tiệc kẻ nói muốn lấy Lý Tử Nhiễm chính là anh ta.

Anh ta đã thèm muốn Lý Tử Nhiễm từ rất lâu.

Nói đến tên Sử Hồng Phi, ánh mắt Diệp Quân Lâm phát lạnh.

Gã từng là tâm phúc, là cánh tay trái của anh.

Là Diệp Quân Lâm một tay đề bạt gã, nếu không có Diệp Quân Lâm gã đã sớm bị bắt vì tội lừa đảo.

Anh nhớ rất rõ, lúc anh gặp chuyện không may, Sử Hồng Phi liền trở thành con chó của Diệp gia, ngay lập tức liên hệ truyền thông và phóng viên trước tiên bôi đen Diệp Quân Lâm.

Lại ngụy tạo nhiều chứng cứ Diệp Quân Lâm kinh doanh bát hợp pháp, thành công tống anh vào tù…
Nhớ tới bộ dạng lễ độ cung kính trước mặt mình lúc trước của Sử Hồng Phi, Diệp Quân Lâm liền cảm thấy buồn cười.

Rất nhanh đã đến khu biệt thự Hoàng Gia Vương Phủ.

Đứng trước ngôi biệt thự do chính tay mình thiết kế, ánh mắt Diệp Quân Lâm bừng lên sự tức giận.

Nhà tân hôn của anh mà cũng dám ở?
Phải chết!
Quản gia của biệt thự nhìn thấy hai người Diệp Quân Lâm, bước ra hỏi: “Các người đến đây làm gì? Cần tìm ai?”
Diệp Quân Lâm mỉm cười: “Tôi đến xem nhà của mình!”
“Cái gì? Nhà của cậu? Đầu óc cậu bị hỏng rồi?”
“Tôi nói cho cậu biết, chủ nhân của nơi này là Sử Hồng Phi giám đốc truyền thông Thiên Dự.”
Quản gia chế nhạo nói.

Nụ cười của Diệp Quân Lâm càng sâu: “Vậy Sử Hồng Phi không nói cho các người biết biệt thự này trước kia là của ai sao?”
“Tôi quản hắn là ai làm gì? Tôi chỉ biết Sử tổng!”
Chính lúc này, một chiếc Porsche Panamera tiền đến.


Quản gia liền ngay lập tức chạy đến mở cửa.

Sử Hồng Phi mặc tây trang cùng giày da bước xuống, một cô thư ký mặc trang phục chuyên nghiệp ở bên cạnh vội vàng đỡ lấy, cô thư ký nhỏ có thân hình bóc lửa, đặc biệt là đôi chân dài bọc trong tất đen vô cùng quyền rũ.

Thư ký cùng Sử Hồng Phi về nhà, không cần nghĩ cũng biết bọn họ muốn làm gì.

“Hai kẻ này là ai?”
Sử Hồng Phi nhìn thấy hai người đứng ở cửa lớn biệt thự, vẻ mặt không vui hỏi.

Diệp Quân Lâm chậm rãi quay đầu lại, lúc Sử Hồng Phi thấy anh, nháy máy liền kinh sợ.

Thời điểm diễn ra bữa tiệc đưa ra thị trường của Diệp gia, gã vừa vặn ra nước ngoài công tác, do đó mà gã chưa gặp qua Diệp Quân Lâm.

Bây giờ nhìn thấy Diệp Quân Lâm, trong lòng gã liền run rầy.

Không giống những người khác ở Diệp gia, Sử Hồng Phi đối với Diệp Quân Lâm có một loại tâm lý vừa kính trọng vừa sợ hãi.

‘ Nhát là khi gã đã làm ra việc có lỗi với anh, bây giờ nhìn thấy Diệp Quân Lâm, Sử Hồng Phi liếc một cái cũng không dám.

“Sử tổng đã rất vui vẻ đi?”
Diệp Quân Lâm mỉm cười nói.

Sử Hồng Phi run rẫy hỏi: “Mày tới… mày tới đây làm gì?”
“Tới xem nhà của tôi!”
Diệp Quân Lâm quan sát căn biệt thự.

Sử Hồng Phi lạnh cả da đầu, nhìn Diệp Quân Lâm nói: “Hiện tại biệt thự này với mày không có quan hệ gì, mày nhanh rời khỏi đây!”
Khóe miệng Diệp Quân Lâm kéo lên một nụ cười nhạt: “Nếu tôi không đi thì sao?”
Thư ký nhỏ của Sử Hồng Phi – Ngô Thanh Nguyệt trừng mắt nhìn Diệp Quân Lâm: “Mày là cái thá gì? Còn dám ở đây giương oai? Cút khỏi đây! Nếu không tao sẽ báo cho Diệp Tổng Diệp Diệu Dương, Diệp Quân Lâm mày sẽ bị đánh cho tàn phết”
Thư ký nhỏ nhắc tới Diệp Diệu Dương, Sử Hồng Phi có chỗ dựa liền cười lạnh nói: “Diệp Quân Lâm, niệm tình mày trước kia là cấp trên của tao, tao không làm khó mày, mày nhanh chóng rời khỏi đây đi!”
“Mày thì tính là cái gì? Cũng dám làm khó khăn tao?”
Diệp Quân Lâm cười nhạt.

Ngô Thanh Nguyệt chế nhạo: “Diệp Quân Lâm mày nhìn lại chính mình xem, mày là cái quái gì hả? Dám nói chuyện với Sử tông như vậy, còn không mau quỳ xuống bò ra ngoài!”.

 
Chương 1592: 1592: Chương 1593





Trên đường phố, cuộc chiến đẫm máu vẫn tiếp diễn.

Hàng trăm kẻ điên cuồng giết người quả thật không thể tưởng tượng được.

Sức chiến đấu của nhóm này kém hơn nhiều so với họ, nhưng tất cả mọi người đều không muốn sống, như một kẻ điên, như một con thú.

Hung ác và đáng sợi Nhiều kẻ điên cuồng giết người đều đã bị dọa sợi Tại sao họ lại liêu mạng như vậy? Chỉ vì một kẻ tàn phế? Chỉ vì một kẻ phản bội? Chỉ vì sự sống còn của Diệp Lâm Quân mà không tiếc hy sinh mạng sống của mình? Có đáng không? Đây là vấn đề của niềm tin, chỉ những người yêu Lạc Việt thì mới có thể hiểu được.

Những người khác thật sự không thể hiểu được! “Giết!”
“Giết tất cả mọi người thì chúng ta có thể trốn thoát!” Diệp Trung Lâm cầm thanh kiếm của mình đã chém giết đến đỏ cả mắt rồi.

Các cao thủ Đường Môn lần lượt thực hiện những chiêu thức kỳ lạ, vũ khí, thuốc độc, thuốc súng được giấu kín khác khiến đối thủ mất cảnh giác.


Các cao thủ của Bắc và Nam Hồng Môn càng nhanh nhẹú; đối đầu trực tiếp với họ: Cao thủ Đàm Hành Ba và Long Hổ hòa thượng cũng có sức chiến đấu siêu mạnh mẽ!
Mặc dù bọn họ bị tổn thất nặng nề, không ngừng có người ngã xuống, vô số người bị thương! Nhưng mà cuối cùng đã trấn áp được những kẻ điên cưồng giết người của nhà tù Bắc Minh này!”
“Am”
“Am”
“Am”
“Đùng!”
Cuộc chiến tiếp tục, máu vẫn chảy.

Tóc của Diệp Trung Lâm đã lấm tấm máu, có hàng chục vết thương trên người.

Mặc dù 19 cao thủ của Đường Môn không có người chết ñhưng tất cả đều bị thương.

Có một người bị gãy cả hai tay mà cũng không kêu rên một tiếng, một người thì lê lết cái chân ngoan cố tiếp tục chiến đấu.


Những người khác đã bị thương vong ít nhiều.

Họ đều là người Lạc Việt!
Kiên cường!
Ý chí chiến đấu mạnh mẽ!
Kết quả của một cái giá đau đớn đó là những kẻ giết người điên cuồng phía đối diện hầu như đều bị giết.

Trên đường phố, đâu đâu cũng thấy xác chết.

Những con người điên cuồng giết người trong nhà tù Bắc Minh này chẳng khác gì đại bàng bắt gà.

Vậy mà những.chú gà con.này lại chiến đấu với đại bàng và thậm chí giết cả đại bảng!
“Lên đi! Mau lên đi!”
Diệp Trung Lâm cầm thanh kiếm gầm lên, loạng choạng suýt ngã xuống đất.

Ông ta quyết chiến đấu đến cùng!
“Đến đi, tới bao nhiêu thì tôi sẽ giết bấy nhiêu!”.

 
Chương 1593: 1593: Chương 1594





Lục Khấu Trọng, Nhâm Mộ Dã và những người khác hoàn toàn đỏ mắt.

Máu từ trên vũ khí của họ không ngừng rơi xuống tí tách.

“AI Chạy!” Hàng chục kẻ điên cuồng giết người còn lại sợ hãi bỏ chạy…
Đây là điều mà mọi người không thể tưởng tượng được!
Ai sẽ tin điều đó?
Những kẻ đã giết ïàng ngàn người 38 sợ hãi…
“Vô dụng! Tất cả đều là một lũ vô dụng!” Thần Chết xuất hiện ở phía bên kia đường.

“Âm!” Hắn ta tát vào đầu một kẻ phản bội đã bỏ trốn.

Đầu của người đó nổ tung ngay lập tức…
“Am”
“AI”

Trên đường đi, tất cả những tên giết người trốn thoát đều bị hắn ta một chưởng giết chết.

Bên này.

Mấy người Diệp Trung Lâm đều cười.

Bọn họ chịu đựng được nó! Bao nhiêu người đến bọn họ cũng có thể giết được! “Các anh em đã vất vả rồi!
Ngay khi Diệp Lâm Quân nói xong, sắc mặt anh lập tức thay đổi.

Bởi vì anh cảm thấy một hơi thở kinh khủng…
“Ämf Đột nhiên, một cơn gió mạnh quét qua đường phố, mang theo mùi máu tanh nồng nặc, cũng cuốn đi những chiếc lá rụng…
Đám người Diệp Trung Lâm giật mình, nụ cười trên mặt cũng biến mất bởi vì ai cũng cảm thấy một nỗi sợ hãi từ sâu thắm tâm hồn.

Toàn thân dựng tóc gáy, một trận ón lạnh từ lòng bàn chân lên trời, đa đầu tê dại, máu đông lại.


Người còn chưa nhìn thấy thì nỗi sợ hãi đã đến.

Hắn ta tựa như một con dã thú đã ngủ yên cả trăm năm đột nhiên tỉnh dây…
Dân dần, một bóng người xuất hiện trước phố.

Trông giống với những người đến trước.

Chỉ là hắn ta đang nhai thịt sống, bê ngoài đẫm máu và cả xương trắng toát, làm cho hắn ta trông giống như một kẻ biển thái ăn thịt người.

“Là người đó”
Mặt Diệp Lâm Quân thay đổi.

Anh biết người này.

Lúc trước đã có rất nhiêu quốc gia đã phải trả một cái giá rất lớn để bắt được hắn ta.

Hình phạt được đưa ra là bị nhốt trong nhà tù Bắc Minh và không thể ra ngoài suốt đời.

Không ngờ bọn họ lại thả người này ra..

 
Chương 1594: 1594: Chương 1595





Bọn họ thực sự sợ anh còn sống! “Tên này có biệt danh là Thần Chất, sức chiến đấu nhất định là Z cấp bậc tông sư! Mấy người mau rút lui! Người hẳn muốn giết chỉ là tôi thôi Diệp Lâm Quân không muốn thấy mọi người phải đổ máu và hy sinh một lần nữa.

Tên này quả thực quá mạnh! Ngẫm lại thì cũng đúng, hàng chục quốc gia tốn hàng nghìn cao thủ để bắt hẳn ta, hơn nữa bắt để bắt được hắn ta thì cũng phải tổn thất rất lớn.

Thật quá khó để đối mặt với tên này.

“Đi, mọi người, đi nhanh lên!”
Anh vội hét lên.

Thật đáng tiếc, chỉ cần vượt qua 30km nữa thôi thì anh sẽ bình an vô sự.

Anh có thể an bài tất cả mọi thứ tiếp theo! Chỉ còn một đoạn đường ngắn! “Không được!”
“Chiến Thần, bây giờ chúng tôi rời đi, còn có thể giấu khuôn mặt già nua đi đâu?”

Diệp Trung Lâm mim cười.

ll “Đúng vậy, nếu chúng tôi rời đi thì không biết sẽ có bao nhiêu người châm chọc chúng tôi nữa “Chúng tôi không sợ chết, cho dù chết chúng tôi cũng sẽ cắn đứt một miếng thịt của hắn!”
“Chiến! Chúng ta nhất định phải hộ tống Chiến Thần đến địa điểm đã định! Tôi không tin nhiều người như vậy không giết được hắn!”
Lời nói của Diệp Lâm Quân ngược lại đã kích thích mọi người.

Không ai lùi bước.

Diệp Lâm Quân cắn chặt môi.

Anh thực sự không muốn nhìn tĩiấy thương vong!
Hận!
Lúc này, anh hoàn toàn không thể động đậy chút nào!
Thậm chí để cho anh đứng lên rồi chết trên chiến trường cũng được!

Thật đáng tiếc, anh thậm chí không thể cử động ngón tay của mình!
“Diệp Lâm Quân, chết đi!” Thần Chết nói giọng khàn khàn.

Hắn vứt miếng thịt sống và bước tới từng bước.

“Các anh em, giết hắn!”
“Ha ha ha, giết được một cường giả cấp tông sư cũng là một chuyện thật kiêu ngạo!“Diệp Trung Lâm và những người khác đều bật cười.

Mọi người đều có tinh thần chiến đấu sục sôi!
“Nếu các người vấn coi tôi là Chiến Thần thì hãy mau theo lệnh tôi rời đi Diệp Lâm Quân thực sự không muốn thấy mọi người phải đổ máu và hy sinh vì mình nữa.

Mọi người nhìn nhau mỉm cười: “Chiến Thần, chúng tôi sẽ nghe lệnh khác của ngài, còn lệnh này thì không nghe!”
Trước khi Diệp Lâm Quân có thể nói câu tiếp theo thì mọi người đã hành động.

“Người nhà họ Lâm ở Kinh Thành xuất chiến trước!
“Người nhà họ Tần ở Kinh Thành cũng sẽ lên trước!”
Hai bên chỉ còn lại 6ốn mươi người, nhưng bọn họ xông lên không chút do dự..

 
Chương 1595: 1595: Chương 1596





Bốn mươi cao thủ cầm trường đao trong tay, lưỡi dao dài sắc bén muốn chém trên người Thần Chết.

“Leng keng!”
“Leng keng!”
Vậy mà chỉ có tiếng kim loại va chạm còn hắn †a thì không bị ảnh hưởng gì!”
“Ẩm”
Một hơi thở khủng Bð ÿà lánh lẽo đột ngột tuôn ra.

“Ầm!”
Một tiếng nổ âm ỉ như sấm sét vang lên, một thân thể bay ra ngoài, trên người người đó xuất hiện một lỗ máu to bằng nắm tay.

Một đấm chết người!
“Bộp!” Thần Chết lại vung đấm.

Ngực của một người bị lõm vào, biến dạng hoàn toàn, tử vong tại chỗ.


“Am”
“Hự..” Chỉ với một cú đấm, thắt lưng của người đó đã bị gấy, chết tươi.

“Bùm!” Một cú đấm đập thẳng vào đầu.

Hắn ta thật sự giống như biệt danh của mình, Thần Chết! Tung một cú đấm là gặt một mạng người.

Đi đến đâu là ngườiìgã đến đó, ra chiêu là chắc chắn sẽ có người chết!
“Ầm!”
Hắn ta dùng chân đánh một người, quần áo của người đó nhanh chóng nhuốm máu, tất cả các cơ quan trong cơ thể người đó đều tan nát.

Chết là điều không thể nghỉ ngời Toàn bộ cao thủ của nhà họ Lâm và nhà họ Lăng đều đã chết!
Trước sau không quá 30 giây!
Vô cùng kinh khủng!
Chấn động toàn bộ người ở đây!

Mọi người đều sợ hãi rồi.

Mạnh!
Quá mạnh!
Không hổ là một ca6:thủ cấp bậc tông sư!
Vừa rồi.mọï người đều đánh giá thấp hắn ta.

“Rút luil” Viền mắt của Diệp Lâm Quân đều đã hiện ra nước mắt.

Những người vô tội này đã hy sinh vì anh.

Anh thực sự không thể nào gánh nổi!
“Người anh em Diêm La, anh nhanh chóng hộ tống Chiến Thần rời đi đi.

Người này không dễ đối phó, nhất định phải có người ngăn cản!” Lục Khấu Trọng thấy rằng tình hình không ổn thì bố trí ngay lập tức.

Cuối cùng, Diệp Trung Lâm, Gia Cát Thanh, Long Hổ hòa thượng, hàng chục cao thủ, Đàm Hành Ba và Chiến Thần Diêm La đã cùng nhau hộ tống Diệp Lâm Quân đi.

Tất cả những người RHác ở lại và chịu trách nhiệm ngăn cản Thần Chết!
“Không! Đừng bỏ lại bọn họ!” Diệp Lâm Quân hô lớn lên..

 
Chương 1596: 1596: Chương 1597





Anh hiểu rõ hơn ai hết ý nghĩa của việc những người này ở lại.

Nhưng mọi người vội vã hộ tống anh đi và không cho anh bất cứ cơ hội nào.

“Đối thủ của mày là chúng tao!” Lục Khấu Trọng mỉm cười, cùng Tứ Đại Thiên Vương ngăn cản Thần Chết.

“Giết hết bọn chúng!” Tất cả những người có mặt đều lao vào Thần Chết.

Tốt nhất là có thể giết hắn ta, nếu không giết được thì cứ ngăn cản chân hắn.

“Muốn chết!”
Thần Chết hừ lạnh một tiếng vặn cổ người đang lao tới.

“Ämlj “Âm”
“Âm”
Mọi người từng chiêu từng chiêu đánh lên người Thần Chết nhưng tất cả đều vô dụng.


Bọn họ như thể đang đánh vào kim loại cứng nhất.

Nghe người ta nói, thân thể của Thần Chết không sợ đạn, kể cả bom cũng không khiến hắn †a bị thương nhiều.

Vì vậy, hơn chục quốc gia đã tốn rất nhiều công sức để bắt được hắn ta.

Cho nên căn bản không thể giết anh ta!
Điều này thật sự khiến người ta hoảng sợ mà!
“Bùm!”
“Bùm!”
“Bùm!”
Mỗi cú đánh giáng xuống của Thần Chết đều khiến đối thủ ngã xuống.

Chỉ trong vài phút ngắn ngủi thì dưới chân hắn ta đã chất đầy xác chết.


Tất cả những người trong câu lạc bộ đấu vật Thiên Thần và võ quán Thần Long ở Bắc Cảnh và Nam Cảnh đều đã chết.

Tất cả đều bị Thần Chết giết bằng một đòn.

Không có người nào có cơ hội sống sót nào cải “Liều mạng đi các.anh eml”
“Chúng ta kéo chân hắn ở đây một phút thì sẽ có thêm hy vọng cho Chiến Thần rời đi!”
Lục Khấu Trọng và những người khác đã cố gắng hết sức để ngăn chặn Thần Chết.

“Phốc!”
“Phốc!”
“Phốc!”
Nhưng Thần Chết quá mạnh, cơ hồ không ai có thể công kích hắn ta.

Các cao thủ ám khí của Đường Môn, độc dược và các thủ đoạn khác đều không có tác dụng đối với hắn ta.

.

Truyện Mạt Thế
Các cao thủ Đường Môn đều ngã xuống, thân thể nhiều người bị chém làm đôi.

Toàn bộ sáu nô của Nam Hồng Môn đều ngã xuống, trên dưới thần tlñể bọh:/họ đều không có chỗ hoàn chỉnh..

 
Chương 1597: 1597: Chương 1598





“Các anh em giết! Liều mạng cũng phải kéo chân hắn!” Những người còn lại hét lễn.

Nhưng mà Thần Chết này quá mạnh!
Tất cả những người dưới cấp tông sư đều là con kiến.

Chỉ tùy tiện đưa tay là lại có người nằm xuống…
Lăng Thiên Long của Bắc Hồng Môn ngã xuống.

Toàn quân bị diệt hoàn toàn! Chuyện này chỉ xảy ra trong một thời gian ngắn.

Tất cả những người ở lại để ngăn cản Thần Chết đều đã chất.

Không ai trong số họ còn sống! Họ đều rất tốt! Không ai lùi bước! Chỉ vì đức tin đạo nghĩa đang cháy âm ¡ trong trái tim.

Vì để bảo vệ người anh hùng đã cống hiến cho Lạc Việt thì cho dù có chết, bọn họ cũng không do dự.

“Một đám kiến cũng xứng ngăn cản ta?”
Thần Chết mim cười.


Nhiều cao thủ như vậy mà chỉ có thể ngăn cản hắn ta trong mười hai phút.

Một người có thể chạy bao xa trong mười hai phút? Nhưng khi hắn ta chuẩn bị bước đi để đuổi theo Diệp Lâm Quân thì mặt hẳn ta thay đổi.

Bởi vì hắn ta không thể nhúc nhích được.

.

Truyện mới cập nhật
Hắn ta nhìn xuống, mặc dù Lục Khấu Trọng đã chết, nhưng hai tay vẫn ôm chặt lấy cổ chân của hắn ta.

Đặc biệt sau khi chết, cơ thể trở nên cứng đò, Vì vậy càng giữ mình chặt hơn.

Thần Chết không thể di chuyển.

Cánh tay và bàn tay của họ dường như bị đóng băng trên chân anh.


Dù đã chết nhưng họ vẫn phải cuốn lấy kẻ thù để câu giò cho Diệp Lâm Quân.

Đây là bản chất hào hùng của đàn ông Lạc Việt! Ngay cả chết cũng phải ngạo khí ngất trời.

“Tránh ral”
Thần Chết giận dữ gầm lên, một luồng sức mạnh từ trong cơ thể hắn ta làm mọi người chấn động đến nổi tan thành từng mảnh.

“Diệp Lâm Quân, cậu không thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta đâu!”
Thần Chết đuổi theo.

Chưa đầy mười lăm phút.

Mặc dù thời gian rất ngắn, nhưng đây là mọi người đã dùng tính mạng của mình để đổi lấy nó!
Thời gian này là vô giá! Mặt khác.

Mọi người vội vã đến thị trấn đã định.

Thời gian chính là sinh mạng! Mọi người đã có thể hình dung số phân của Lục Khấu Trọng và những người khác khi ở lại.

Thần Chết, một cao thủ cấp cấp tông sư thực sự là bất khả chiến bại.

“Còn 3km nữa!”
Chiến thần Diêm La đã tính toán khoảng cách..

 
Chương 1598: 1598: Chương 1599





Mọi người đều nhìn thấy hy vọng, mặc dù không biết có những gì ở thị trấn phía trước.

Nhưng Diệp Lâm Quân nói rằng chỉ cần anh đến nơi thì anh sẽ an toàn.

Đây là hy vọng của tất cả mọi người!
“Bùm Nhưng bất ngờ một tảng đá lớn bay từ bên hông xuống và đập vào chiếc xe vàn lên một tiếng nổ lớn.

Nếu không phải do Chiến Thần phản ứng nhanh thì chiếc xe sẽ bị lật.

Khi mọi người vội vàng phản ứng lại thì đã có thêm một.người ở phía trước.

Thần Chất.

Hắn ta đến quá nhanh.


Hắn ta đã ngăn cản trước mặt đám người Diệp Lâm Quân.

“Âm”
Nhìn thấy Thần Chết, đại não của mọi người đều nổ tung, lập tức trống rỗng.

Sự xuất hiện của Thần Chết đồng nghĩa với việc những người anh em còn lại đều đã chết.

Không ai trong số họ còn sống!
“Tốt lắm, tất cả các người đều tốt lắm!”
“Một người đàn ông chân chính của Lạc Việt không có kẻ nhát gan!” Diệp Trung Lâm hét lên.

“Các anh em làm rất tốt, chúng ta sẽ báo thù cho mọi người!” Mọï người cũng đồng löạt hét lên.

“Tôi, Diệp Lâm Quân, nợ tất cả mọi người!
Khi tôi bình phục, chắc chắn tôi sẽ nhuộm máu trời xanh, giết tất cả những người thao túng ở phía sau răng nghiến lợi hét lên.


Anh thực sự rất đau lòng!
Đời này anh chiến đấu cho Lạc Việt, bảo vệ đất nước, mục đích là để người dân Lạc Việt không bị bắt nạt.

Bây giờ mọi người lại vì anh mà ngã xuống nhiều người như vậy, anh làm sao có thể nhịn được!
“Yên tâm đi, cậu sẽ không có cơ hội đó đâu!
Bởi vì hôm nay cậu sẽ chết!” Thần Chết chế nhạo.

“Diêm La nhất định(phải hộ tống Chiến Thần ra ngoài, để chúng.tôi ngăn ở đây!” Diệp Trung Lâm cau mày nhìn chăm chằm Thần Chết.

Những người còn lại đều quyết tử để chiến đấu đến cùng với Thần Chết, Chiến thần Diêm La liếc nhìn mọi người muốn lái xe đi.

“Răng rắc!” Thần Chết đột ngột tiến lên phía trước xe, đạp xuống một cước!
“Răng rắc!” Đầu xe trực tiếp nổ tung.

Sức mạnh của bàn chân này có thể nói là kinh thiên động địa.

Phần đầu xe địa hình nát bét…
“Phốc!” Chiến thần Diêm La còn bị thương nhiều hơn!
“Một người cũng đừng mong có thể rời đi!”
Thần Chết nhìn mọi người và chế nhạo..

 
Chương 1599: 1599: Chương 1600





Trong mắt hắn ta, tất cả mọi người đều là người chết;
“Giếi”
Diệp Trung Lâm và những người khác vội vàng giết tới! Họ đều một mực cuốn lấy thần chết không tha!
“Diêm La dẫn Chiến Thần chạy đi!” Diệp Trung Lâm rống lên.

Nghe vậy, Diêm La đã cõng Diệp Lâm Quân trên lưng và bỏ chạy.

Thần Chết chỉ cười khinh thường, dưới cấp tông sư đều là giun dết Những người này muốn ngăn cản hắn ta?.

||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc |||||
Nghĩ cũng đừng nghĩI “Âm!”
“Đùng!”
“Phốc!”
ụ “Bùm Gia Cát Thanh và hàng chục cao thủ Đàm Hành Ba, đều bị hắn ta vỗ một chưởng chết tươi.

Trong vòng chưa đầy ba mươi giây, hắn ta đã giết chết tất cả.


Diệp Lâm Quân, người được Diêm La cống trên lưng, nhìn những người anh em vô danh ngã xuống.

“Ông đây liều mạng với mil”
Diệp Trung Lâm tóc hoa râm nhấc con dao.

dài lên, hung hãn chém xuống.

“Bùm!” Thần Chết đưa tay siết cổ ông ta.

“Rắc rắc!” Dùng sức một cái thì cổ gãy mất.

“Bùm!”
Thần Chết ném Diệp Trung Lâm lên, đấm xuyên qua người, máu bùng lên.

Diệp Trung Lâm bị bay xa ra hàng chục mét trước khi đáp xuống đất.


Diệp Trung Lâm chưa kịp nuốt nước bọt vào trong, rér giong nói: “Nhất định phải chiến đấu bảo vệ..”
“Phù phù!”
“Ông đây liều mạng với mi!” Mấy người Đàm Hành Ba và Gia Cát Thanh cầm kiếm xông lên.

Nhưng mà kết quả…
Gia Cát Thanh chết.

Đàm Hành Ba của Hải Phòng cũng đã chết!
Trên tay ai cũng chống một con dao dài, dù có chết cũng không muốn quỳ xuống.

“Bùm!”
“Bùm!”
Hiện tại chỉ còn lại Long Hổ hòa thượng Hai người được coi là mạnh nhất trong nhóm người này, họ là cao thủ cấp thần!
Hai người vấn có thể đấu với Thần Chết!
“Âm!
“Âm!”
Thanh sắt trong tay của cả hai đã đánh trúng Thần Chết, vậy mà chúng có thể buộc Thần Chết lùi trở lại.

“Chết đi!” Tròng mắt Thần Chết bắn ra hai tia sáng lạnh lùng.

“Rắc rắc ụ “Rắc rắc Thậm chí, hắn ta còn bẻ gãy hai thanh sắt của Long Hổ hòa thượng..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom