Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1560: 1560: Chương 1561





Đột nhiên một tràng tiếng sói tru vang lên.

Mọi người đều nhìn khắp bốn phương tám hướng, thấy phía xa xa trên một ngọn núi đã xuất hiện bóng dáng Phiêu Anh Đoàn đang cưỡi sói.

Tất cả mọi người ở đây cũng không phải con cháu nhà bình thường.

Họ vừa nhìn là nhận ra, đây chính là Phiêu Anh Đoàn của Chiến thần Côn Luân!
“Tây Phương bái kiến Chiến thần Côn Luân!”
“Nam Phương bái kiến Chiến thần Côn Luân!”
“Bắc Phương bái kiến Chiến thần Côn Luân!”
“Trung Phương bái kiến Chiến thần Côn Luân!”
“Đông Phương bái kiến Chiến thần Côn Luân!”
Bộ Ngũ Kiêu Hùng cũng lần lượt từng người quỳ xuống đất.

“Cộp cộp cộp…”

Liền sau đó là tiếng bước chân chỉnh tê, một đoàn chiến sĩ áo đen xuất hiện.

Đây chính là Long Kị cấm quân từng xuất hiện ở nhà Lê Quân Hào.

“Long Kị cấm quân bái kiến Chiến thần Côn Luân!”
Long Kị cấm quân cũng quỳ xuống, dùng nghi lễ cao nhất với Diệp Lâm Quân.

“U Linh quân bái kiến Chiến thần Côn Luân!”
Lại một đoàn chiến sĩ xuất hiện bái kiến với Diệp Lâm Quân.

Sau đó còn xuất hiện thêm từng đoàn từng đoàn đội nữa.

“Thiên tự quân bái kiến Chiến thần Côn Luân!”
“Địa tự quân bái kiến Chiến thần Côn Luân!”
“Huyền tự quân bái kiến Chiến thần Côn Luân “Hoàng tự quân bái kiến Chiến thần Côn Luân Bốn nhánh quân đoàn Thiên Địa Huyền Hoàng cũng đã xuất hiện.


Bốn nhánh này chính là những quân đoàn vô địch do chính tay Diệp Lâm Quân đào tạo.

Bọn họ cũng trùng hợp đang ở kinh thành nên mới đến đây.

“Vệ bịnh:Viêm Löng:bái.kiến Chiến thần Côn Luân! Chào mừng Chiến thần Côn Luân đến kinh thành!”
Lại có một đoàn chiến sĩ xuất hiện.

Đó là vệ binh Viêm Long tiêu biểu nhất kinh thành! Quảng trường không lớn lắm của nhà họ Diệp phút chốc quỳ hàng vạn người, cùng bái kiến Diệp Lâm Quân! Mọi thứ xảy ra quá bất ngờ.

Cứ như một quả bom có sức công phá lớn bất chọt rơi xuống nhà họ Diệp và Lý Từ Nhiệm, Chí Oánh rồi nổ tung, thổi văng bọn họ đi.

Cảnh tượng trước mắt khiển bọn họ không có thời gian phản ứng.

Từng người sững như phống, thoạt trông giống xác chết di động.

“Chiến thần Tu la và Thất Sát, Phá Quân, Tham Lang đến!”
Từ xa truyên đến tiếng thông báo.

Trần Hữu Đạo dẫn theo ba nhánh quân đội từ ngoài tiến vào..

 
Chương 1561: 1561: Chương 1562





Đoàn đội của Trần Hữu Đạo ai nấy đều đeo mặt nạ ác ma, nhưng mặt nạ của ba nhánh quân cũng có điểm khang khác dễ nhận ra.

“Thất Sát bái kiến Chiến thân Côn Luân!”
“Phá Quân bái kiến Chiến thân Côn Luân!”
“Tham Lang bái kiến Chiến thần Côn Luân!”
Không phải chỉ có vòn vẹn ba người, mà là ba người và đoàn đội của họ, cùng chỉnh tề quỳ xuống trước Diệp Lâm Quân, cao giọng hô lên.

Khí thế như được tiếp thêm.

Đây có lễ là những chiến đội tỉnh nhuệ nhất của Lạc Việt.

Mỗi một đoàn đội đều ít nhất lên đến chục nghìn người.

Nói không khoa trương, hiện tại ỏ đây số lượng các chiến sĩ cộng lại cũng có thể so với một đại quân trăm vạn người.

Hay có thể coi như hàng trăm vạn người đang quỳ xuống bái kiến Chiến thân Côn Luân.

“Trân Hữu Đạo bái kiến Chiến thân Côn Luân!”

Đến cả Trần Hữu Đạo cũng phải làm lễ.

Vì dù sao thì Diệp Lâm Quân cũng trên cơ anh ta.

Hai người cùng một vai vế nên Trần Hữu Đạo không phải quỳ, chỉ hơi khom lưng cúi người một chút.

Diệp Lâm Quân đã tiếp nhân thử thách thì Trần Hữu Đạo sẽ nể mặt anh.

Danh dự quý hơn tiên bạc.

Trân Hữu Đạo là ai? Giai cấp quyền quý nơi kinh thành ai nấy đều biết rõ ông.

Trân Hữu Đạo năm ngoái cũng từng xuất hiện.

Cảnh tượng hiện tại cũng đã đủ chứng minh thân phận của Diệp Lâm Quân.

Người thanh niên hai mươi mấy tuổi trước mắt đây chính là nguyên khí quốc gia, là chiến thần hộ quốc.

.


Ngôn Tình Ngược
Ủy nghiêm bốn phương, có thể trấn áp cả một thời đại.

“Chiến…Chiến thần Côn Luân…”
Người hoàn hồn đầu tiên là cụ tổ Diệp Trung Thiên của nhà họ Diệp, ông ta bây giờ đã hiểu vì sao mình thua.

Gặp phải người này sao có thể thắng được?
Long Chiến Dã và người nhà họ Long cũng sắp khóc đến nơi.

Bọn họ.đã tiểu vì sao một Log Cưồng Đồ ngông cuồng tự cao tự đại sau khi bị phế lại không hề nhắc đến đã xảy ra chuyện gì.

Hoá ra người anh ta đắc tội là Chiến thần Côn Luân, vậy anh ta còn có dám ý kiến gì?
Tội này có lấy cả nhà họ Long ra cũng không đủ đền tội!
Đùng!
Đầu ông cụ Lâm cứ như nứt thành đôi.

Ông ta rốt cuộc cũng hiểu lí do cho dù sẽ đắc tội với nhà họ Lâm, cho dù có chết đi chăng nữa thì Cao Khánh Dư cũng nhất quyết từ bỏ hôn ước với Lý Từ Nhiệm.

Cao Khánh Dư biết thân phận của người kia.

Gan anh ta có to hơn’đi nữa thì cũng sẽ không dám đi giành vợ với.Chiến thần Côn Luân!
Đây không phải là vấn đề sẽ chết hay không nữa rồi….

 
Chương 1562: 1562: Chương 1563





Lâm Phụng Tiên cũng bỗng chốc hiểu ra tất Hôm qua mình đã làm gì?
Mình dám làm khó Chiến thần Côn Luân để anh ta quỳ vào nhà họ Lâm giải thích?
Đây là đang tìm đường chết!
Dù mình có mười cái mạng cũng không đủ đền tội.

“Ba thật giỏi! Ba thật giỏi!”
Quỳnh Chỉ là người hiểu rõ nhất ở đây.

Cô không thấy được những phức tạp của người lớn, chỉ thấy cả-vạn người quỳ gối trước ba mình…
Ba đương nhiên là giỏi nhất!
Đấy chính là Chiến thần Côn Luân cao quý tột bậc!
Lý Từ Nhiệm ánh mắt trống rỗng dần dần lấy lại ánh sáng, đã dần dần sáng tỏ những gì đang xảy ra.

“Chiến thần Côn Luân? Cái gì? Chiến thần Côn Luân? Chồng của Lý Từ Nhiệm mình là Chiến thần Côn Luân ư?”
Lý Từ Nhiệm trên mặt vẻ mặt nhăn nhó, cô sắp mất khống chế rồi…
Chí Oánh dần phản ứng lại.


Lễ nào? Không, vốn đĩ con cô luôn luôn nói thật.

Hi vọng viền vông của cô đã thành hiện thực rôi? Có phải mình đang nằm mơ không? Chí Oánh tự véo mình thật mạnh.

Phát hiện rất đau…
“Bây giò chi có mình Nhà họ Diệp các người là không biết, chúng tôi đã biết hết rôi!
Nhà họ Tần nói lớn.

Nhà họ Diệp đột nhiên bị tạt cho một chậu nước lạnh, từng người một mới dần tỉnh táo lại.

Vì sao từ đầu đến cuối Diệp Lâm Quân không thèm để họ vào mắt? Vì sao Diệp Lâm Quân không thèm để ý đến nhà họ Diệp mà đồng ÿ cá cược? Trước đây, mọi người cảm thấy Diệp Lâm Quân là kẻ không biết gì.

Bây giờ mới hiểu với thực lực và địa vị của anh thì chẳng cần để ý đến nhà họ Diệp.

Nhà họ Diệp cuối cùng cũng hiểu ra một vấn đề, chẳng trách chiến thần Côn Luân họ Diệp.


Thì ra anh ta là Diệp Lâm Quân! Còn phí công họ tốn bao nhiêu nhân lực và tài lực chỉ để tìm xem Chiến thần Côn Luân là người thuộc nhánh nào của nhà họ Diệp.

Vậy mà không ngờ tới lại là anh ta.

Là tên con rơi mà Diệp Minh Thiên suýt thì giết chết!
Diệp Minh Thiên còn nhớ lời nói trước đây của Diệp Trung Lâm.

Lời cảnh cáo ông và Diệp Thần.

Khi đó họ còn không tin.

.

Ngôn Tình Ngược
Có lẽ Diệp Trung Lâm đã sớm biết rõ sự tình rồi.

Sắc mặt Diệp Minh Thiên trắng bệch.

Ông ta nghĩ đến cảnh lần đầu mình gặp Diệp Lâm Quân.

Mãi lúc này bản thân ông mới hiểu..

 
Chương 1563: 1563: Chương 1564





Chí Oánh không hề nói bí mật kia với Diệp Lâm Quân, bà ta không phải loại người đó.

Tất cả là do Diệp Lâm Quân tự mình điều tra.

Với thân phận của anh ta thì có thể nhẹ nhàng tra ra được.

Khi ông ta nghĩ Diệp Lâm Quân sẽ lấy chuyện này ra để nói ông.

Ồ không.

Sai lầm tai hại.

Với thân phận và địa vị của anh ta, anh ta lại làm vậy ư?
Kẻ khác nhìn Diệp Lâm Quân như một người ngu dốt, tự phụ, kiêu căng.

Mà không biết Diệp Lâm Quân căn bản chẳng để họ vào mắt.


Nhà họ Diệp còn cho rằng anh ta chỉ là con sâu muốn bò cao.

Lại không nghĩ rằng thực ra anh ta vốn là con rồng trên trời.

Nghĩ đến những gì trước kia nhà họ Diệp đã làm để gây khó dễ cho Diệp Lâm Quân, tất cả đều bị anh ta giải quyết(dế dàng, ai nấy đều hít một hơi lạnh.

Lúc đó nên cảnh giác mới-đúng.

Anh ta không đơn giản như vậy.

Một tập đoàn Vân Đình thôi đã che mắt được mọi người.

Trước mắt chỉ có tập đoàn Vân Đình là báu bở.

Mà căn bản tập đoàn đó chẳng là gì.

Chiến thần Côn Luân ư?
Diệp Lâm Quân vậy mà lại là Chiến thần Côn Luân.


Ai nói cố gắng mười năm của một người không so được với sự cố gắng của vô số người qua hàng chục thời đại của một gia tộc nghìn năm?
Hoàn toàn có thể!
Tỉ lệ là một trên một triệu nhưng không có nghĩa là không có.

Diệp Lâm Quân chính là người một trên một triệu đó.

Con trai của Diệp Minh Thiên ta lại là Chiến thần Côn Luân?
Có anh ta rồi, còn cần gì Diệp Thần nữa?
Nó có xứng không?
Đáng tiếc.

Quá đáng tiếc.

Nếu sớm đón Diệp Lâm Quân về…
Ai dám không phục?
Thế lực nhà họ Diệp sẽ một bước đi lên.

Nâng cao lên một-bậc là chuyện quá đơn giản.

Khi đó có thể coi như bá chủ của Châu Đông Phương.

Nhưng trên đời không có thưốc hối hận..

 
Chương 1564: 1564: Chương 1565





Là chính tay họ đẩy Diệp Lâm Quân về phía đối lập.

Diệp Thần còn đi phá lễ cưới của Diệp Lâm Quân.

Đây chính là kết cục.

Diệp Lâm Quân nhìn hàng vạn người đang quỳ xuống trước mình, cao giọng nói: “Đứng dậy đi Soạt soạt Hàng vạn người cùng đứng dậy.

Diệp Lâm Quân kéo mẹ mình dẫn đến trước mặt Diệp Minh Thiên, cười lớn: “Diệp Minh Thiên, ông có nghĩ đến sẽ cớ ngày này không? Có nghĩ tôi sẽ tự mình đánh phá vào tận cửa nhà họ Diệp!
Cửa nhà họ Diệp khó vào ư? Tôi đạp cái là đổ sập”
“Hôm nay, tôi với mẹ cùng đến trước mặt ông để hỏi ông lí do.

Tôi cần một lời giải thích
Từng câu từng chữ của Diệp Lâm Quân sắc như dao, thanh âm như sấm sét rền vang.


Một loại hào quang bàng bạc vô cùng khí thế áp đến.

“Hồng hộc…”
Từng người nhà họ Diệp hô hấp đều trở nên khó khăn, đồn dập, từng hơi thở đều nặng nề, hồng hộc.

Mỗi người đều cảm giác như có một khối đá lớn đè ép lông ngực họ khiến họ đến hít thở cũng khó khăn.

“Phù phù!”
“Phù phù”
Thậm chí đã có một số người không chịu nổi loại cảm giác này mà nối đuôi nhau ngã quy xuống mặt đất.

Cả người bọn họ ướt đâm mồ hôi lạnh.

Thật đáng sợi Diệp Lâm Quân bộc lộ năng lượng của bản thân tựa như quân lâm thiên hạ, như thần linh giáng thế.


Người bình thường không có cách nào gánh chịu nổi loại thần kì ấy.

Mà người đứng cạnh Diệp Lâm Quân gần nhất chính là Diệp Minh Thiên, lúc này sắc mặt ông ta đã trắng nhọt, không còn chút máu nào.

Tiên trán ứa ra một tầng mồ hôi lạnh phủ kín trán, hai chân run run đánh lập cập vào nhau, suýt chút nữa đứng không nổi mà quỳ thằng xuống đất.

Gia chủ của gia tộc lớn mạnh nhất Lạc Việt thì đã sao? Dưới uy thế của chiến thần Côn Luân, người phàm sao có thể không quỳ lạy? “Chuyện năm đó ông nên cho tôi một lời giải thích, nhà họ Diệp phải cho tôi một lời giải thích rõ ràng!”
Lời Diệp Lâm Quân nói như sấm bên tai.

“Rầm!”
Trên dưới cả nhà họ Diệp đều như bị sét đánh trúng.

Diệp Lâm Quân như vậy là muốn vấn tội sao? “Được, tôi muốn hỏi gia chủ nhà họ Diệp, Diệp Minh Thiên một chút!”
“Năm đó mẹ của tôi mang thai, quỳ trước cổng nhà họ Diệp ba ngày ba đêm thì ông rốt cuộc ở chỗ nào? Cả đám các người đang làm gì hả?”
“Vì sao năm đó ông vứt bỏ vợ con mình?
Vì sao năm đó ông lại muốn ra tay giết chết cốt nhục của mình?”
“Vì sao ông từ đầu đến cuối đều dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn mẹ của tôi?
“Rốt cuộc mẹ tôi đã làm gì sai?”.

 
Chương 1565: 1565: Chương 1566





DIq đột nhiên đè thấp giọng xuống, anh nhìn chằm chằm Diệp Minh Thiên cùng đám người nhà họ Diệp mà chất vấn từng câu.

Đám người nhà họ Diệp bao gôm cả Diệp Minh Thiên đều chỉ biết cúi đầu, ngay cả liếc Diệp Lâm Quân một cái cũng không dám.

Tất cả đám người ở đây đều rơi vào im lìm.

“Nói đi….!
Diệp Lâm Quân gầm lên một tiếng, một chân đạp thẳng lên cửa lớn nhà họ Diệp.

Ngay lập tức khiến chọ cửa lớn từ từ sụp đổ, hóa thành cát bụi…
Diệp Lâm Quân tựá nhừ mà thần giáng thế, cả người toát ra uy thế kinh người, sức ép tỏa ra khiến người khác không chịu nổi “Phù phù!”
“Phù phùi”…
Đám người nhà họ Diệp liên tiếp có kẻ quỳ xuống.


Cả đám chẳng biết nói gì, chuyện năm đó ngay chính bọ họ cũng không có cách nào bao biện giải thích cho mình.

Không có bất kì lý do để giải đáp cho chuyện năm đó.

“Phù phù!”
Diệp Minh Thiên rốt cuộc cũng không chịu nổi trước áp lực khổng lồ:từ Diệp Lâm Quân mà quỳ rạp xuống đất.

Long Thanh Tình, Diệp Cuồng Lan, Diệp Trung Thiên.

Cũng đều theo chân Diệp Minh Thiên quỳ thẳng xuống đất…
Thật sự không thể nào chịu nổi!
Vậy là, tất cả trên dưới nhà họ Diệp đều quỳ rạp trước mặt Diệp Lâm Quân.

Gia tộc mạnh mẽ nhá Lạc Việt đều thuần phục dưới chân Diệp Lâm Quân!

“Ha ha ha…”
Lúc này Chí Oánh cười lên ha hả, cười như trước nay chưa từng được cười vậy.

Bà ấy cười lên tưởng như vui vẻ nhưng mắt bà lại khóc.

“Long Thanh Tinh, bà không phải nói tôi là hạng ngườihạ đảng sao?.Cón tôi là thứ tuyết mạch hèn mọn sao? Giờ thì sao? Các người có thể sánh được với con trai tôi sao?”
Chí Oánh nói mà gần như hét lên.

Long Thanh Tinh im lìm không nói câu nào.

“Diệp Minh Thiên cùng với đám nhà họ Diệp các người lúc trước chướng mắt mẹ con tôi, nói tôi là chủng tộc hạ đẳng, hèn mọn từ trong huyết mạch, không hề xứng với huyết thống cao quý như các người!
Khi đó tôi đã nghĩ, nhất định sẽ có một ngày tôi sẽ đứng trước cửa lớn nhà họ Diệp, nói cho các người biết, thứ tự cho thượng đẳng như các người thực chất ti tiện hèn mọn ghê tởm thế nào, nói cho các người biết thứ mà đám các người cho là huyết mạch hạ đẳng lại như quân lâm thiên hạ, chiến thần giáng thế đứng trước mặt các người, khiến các người hối hận vì tất cả những gì các người đã làm với mẹ con tôi!”
“Mà hiện tại, lũ thượng đẳng các người đã như con chó quỳ dưới chân con trai tôi đấy thôii Diệp Minh Thiên cũng đám người nhà họ Diệp đều chỉ biết im lặng trước những lời oán trách của Chí Oánh.

Chí Oánh rốt cuộc cũng mắng chửi đã, đã xả được cơn hận năm đó.

Đời này, lần đầu tiên bà cảm thấy vui sướng như vậy!
Đám người nhà họ Diệp run rẩy dưới đất, cái cao quý bọn họ vẫn tự hào, khí đứng trước mặt Diệp Lâm Quân chẳng khác nào rắc rưởi không đáng để kể đến..

 
Chương 1566: 1566: Chương 1567





“Con hoang? Các người sao lại quỳ dưới chân một đứa “con hoang” như vậy chứ? Ha ha ha…
Đợi chút nữa €ác ridười sẽ được xử lý: Diệp Lâm Quân liếc nhìn về phía Lý Từ Nhiệm: “Lê Nguyên, hiện giờ anh sẽ giải thích tất thảy với eml”
“Thật ra anh muốn nói cho em tất thảy vào hôn lễ của chúng ta nhưng Diệp Thần đột nhiên tham gia vào là nhiễu loạn kế hoạch của anh!”
“Vậy nên anh chỉ có thể nói cho em biết vào lúc giải quyết chuyện nhà họ Diệp! Nào ngờ, bên ngoài lại xảy ra chuyện, Vệ binh Viêm Long lại dựa vào quyền hạn cao cấp điêu anh đi làm nhiệm vụ tiêu diệt Điện Thái Hòa.”
“Mà chuyến đi đó kéo dài đến một năm rưỡi, bỏ lõ lân con chào đời cũng với giao kèo với nhà họ Diệp, để cho em phải một thân một mình gánh vác tất cả..

“ Diệp Lâm Quân giải thích với Lý Từ Nhiệm về việc anh biến mất một năm rưỡi mà không hề có tung tích gì.

Lúc này mọi người mới bừng tỉnh mọi việc.

Thì ra anh ấy đi tiêu diệt Điện Thái Hòa.

“Thực ra tất thảy là âm mưu của quân địch ở nước ngoài, bọn chúng muốn đánh lạc hướng khiến anh rời đi sau lại ra tay đối phó mẹ với em!”

Diệp Lâm Quân nói.

“Nếu đúng như anh nói vậy vì sao sau khi anh rời đi, em với mẹ không gặp phải nguy hiểm gì hết? Thậm chí em còn ra nước ngoài..

” Lý Từ Nhiệm hỏi lại.

“Đó là bởi vì Lạc Việt đã phái người bảo vệ em, chiến thần Tu La vẫn luôn theo sát bảo vệ em.

Lúc trước ở sân bay Tỉnh Quốc có khoảng hơn 10 nghin cao thủ đợi em đi ra, còn mẹ thì được ba người, Thất Sát, Phá Quân và Tham Lang bảo vệ!”
Diệp Lâm Quân vừa nói đến đây, Lý Từ Nhiệm đã hiểu ra ngay.

Bảo sao lúc đó cô có thể đi lại thuận lợi như vậy được.

Thì ra là luôn có một người theo sau âm thâm bảo vệ cô.


Năm trước trận giao ước với nhà họ Diệp thất bại cũng là nhờ chiến thân Tu La đứng ra thu xếp.

Thì ra người kia là được Diệp Lâm Quân phái tới để bảo vệ cô.

“Lê Nguyên, anh có lỗi với em và con!”
“Nhưng bây giò anh có thể nói với em một câu: chông em đã là quân lâm thiên hạ, là chiến thân Trấn Quốc của Lạc Việt!”
Những gì Diệp Lâm Quân thiếu Lý Từ Nhiệm cuối cùng cũng có thể bù đắp, những gì giấu cô, cuối cùng cũng có thể giải thích, tất cả…
“Chồng à, em tự hào về anh!”
Lý Từ Nhiệm ôm chặt lấy Diệp Lâm Quân, hai dòng lệ cứ thế mà tuôn trào, đây là những giọt nước mắt hạnh phúc! Đây là chông của côi! Là kiêu ngạo của côi Là anh hùng số một trong lòng cô! Là người chồng mạnh mẽ nhất thế giới này! “Anh dấu diếm em lâu như vây, tại sao chứ, vì sao trước đây anh lại không nói…
Lý Từ Nhiệm vừa khóc vừa hỏi.

Nhớ tới những chuyện trải qua suốt bao năm qua, Thì ra tất thảy không phải ngẫu nhiên.

Tất thảy đều nằm trong sự kiểm soát của Diệp Lâm Quân!
Cuối cùng cô cũng biết rõ!
Rốt cuộc tất cả cũng phơi bày trước mắt cô!.

 
Chương 1567: 1567: Chương 1568





“Đây là lời giải thích foàn mỹ niất! Ngài là chiến thần Vệ Quốc Lạc Việt của chúng tôi!
Chúng ta cũng sai rồi!”
Ông cụ Lâm chủ động đứng ra nhận sail “Tôi cũng sai rồi!”
Lâm Phụng Tiên lại dứt khoát quỳ rạp xuống đất.

“Nhà họ Diệp đều phải quỳ ba ngày ba đêm!
Diệp Minh Thiên tiếp một quyền của tôi, việc này xem như xong!”
Đây chính là hình phạt Diệp Lâm Quân dành cho nhà họ Diệp.

Xét về nhiều phương diện, nhà họ Diệp vẫn không nên diệt thì hơn.

Cuối cùng Diệp Minh Thiên đến trước mặt Diệp Lâm Quân, “Oành!”
Diệp Lâm Quân không hề nương tay, một quyền dùng bần hết sức nện thẳng vào người Diệp Minh Thiên.

Cả người Diệp Minh Thiên bị một cú đấm văng ra xa hơn trăm mét.


Cuối cùng cả người lún vào một tòa nhà rồi mới dừng lại…
Còn sống chết ra sao, không ai biết…
Còn những thành viên khác của nhà họ Diệp, toàn bộ ngoan ngoãn quỳ trong quảng trường, trận này kéo dài đến 3 ngày ba đêm, đây là để chuộc tội!
Thực chất chuyện.lần nầy bị rất nhiều người chú ý tới.

Trong-chỗ tôi,có một đôi,mắt âm trầm để ý tất thảy những gì đang diễn ra.

Những người này không phải người Lạc Việt.

Mà là đám người do Đỗ Thiên Nhất phái tới.

“Diệp Lâm Quân liên tục chinh chiến, gần nhất trong trận chiến ở Điện Thái Hòa, độc dược đã phát tác, ngay tiếp đó tên này lại sắp phải đánh một trận với chiến thần Tu La, lần này Diệp Lâm Quân này chết chắc rồi!”
Chỗ tối phát ra từng tiếng cười lạnh lẽo.


Thì ra độc dược ở Điện Thái Hòa chính là vũ khí lớn nhất để bọn họ có tự tin giết chết Diệp Lâm Quân.

Ngay lúc này Diệp Lâm Quân bỗng cảm thấy cơ thể mình không ổn.

Anh cảm thấy cả trời đất như điên đảo, thân thể lung-lay không.còn sức.

Anh cố hết mức để nhịn xuống không cho phép mình hộc máu.

Anh cảm nhận được rõ ràng, giờ khắc này độc tố đang điên cuồng khuếch tán, độ tố phát tác còn mạnh hơn lúc trước.

Dù sao thì anh đa liên tục chiến đấu rất lâu, đầu tiên đánh với ông tổ, sau lại giao thủ với tất cả cao thủ nhà họ Diệp, trong đó có những 71 người là cao thủ cấp Thần.

Độc tố lần này anh vậy mà lại không không chết được?
Sắc mặt của Diệp Lâm Quân thay đổi.

“Chiến thần Côn Luân, kế tiếp tới trận chiến của chúng ta rồi!”
Vào thời điểm Diệp Lâm Quân không thể không chế độc dược, cả người rơi vào trạng thái vô lừ thì chiến thần Tu La bỗng đứng dậy khiêu chiến.

Trận chiến trong giao kèo của anh ta và Diệp Lâm Quân cuối cùng cũng đến lúc thực hiện..

 
Chương 1568: 1568: Chương 1569





Lúc này Diệp Lâm Quân đang phải cắn răng chịu đựng mới có thể đứng vững được, nói cách khác, Diệp Lâm Quân có thể ngất đi bất cứ lúc nào.

Hoặc không nhịn được mà hộc máu.

Mà thời khắc nguy nan nhất này, chiến thần Tu La lại đột nhiên đứng ra khiêu chiến.

“Này, không sao chứ?”
Trần Hữu Đạo đã nhận thấy điều khác thường, lập tức quay sang hỏi anh.

Nhưng Diệp Lâm Quân cũng che giấu rất tốt.

Nên ạnh:ta/eũng không thể nhận r4 tình hình cụ thể.

“Không có việc gì, tôi chỉ hơi kích động thôi!”

Diệp Lâm Quân cười nói.

Vào lúc này, anh không thể làm gì hơn là dùng hết tất cả những gì bản thân có để đối kháng với độc tố của Điện Thái Hòa.

Nhìn bên ngoài tưởng chừng như sóng êm biển lặng, không có bất cứ vấn đề gì nhưng ai biết đằng sau vẻ thong dong bình tĩnh là sóng ngầm mãnh liệt, cơ thể đang bị độc dược ngấm ngày càng sâu, ăn mòn, tàn phá…
“Ha ha ha, quả nhiên, quả nhiên là vậy, kịch độc của Điện Thái Hòa quả nhiên là khiến người khác thán phục! Mạnh như chiến thần Côn Luân cũng không chống nổi!”
“Có thể anh không biết, Điện Thái Hòa hao tốn 40 nănfrfới có thể nghiên €ứu rá kịeh độc này, nó sinh ra là để đối phó với những người cường giả mạnh mẽ!”
“Lần này Diệp Lâm Quân anh chết chắc rồi!
€ó thể coi như là hoàn thành tâm nguyện của Điện Thái Hòa cùng với quân sư!”
Mấy tên mật thám vẫn trốn trong một nơi bí mật gần đó thảo luận về kịch độc trong người Diệp Lâm Quân.

Bọn này chính là những người biết rõ nhất độc dược kia kinh khủng như thế nào.

Thêm cả việc Diệp Lâm Quân liên tục đánh nhau với các cao thủ, đánh cả với ông tổ nhà họ Diệp thêm cả 71 vị cao thủ cấp Thần, lại thêm cả trận đánh với Diệp Thần được tăng sức mạnh lên mấy trăm lần, vậy nên đã làm cho độc dược hoàn toàn khuếcH tán.


Kể cả Dưởng Hạo Quân “hiện tậi éó ññùốn khống chế nó cũng đã không kịp rồi.

Độc tố đã sắp khuếch tán toàn thân rồi.

Loại kịch độc này, đặc điểm đáng nhắc tới nhất của nó chính là vô hình vô sắc, trong vô thức khuếch tán rồi vô hình chung xơi tái tinh khí huyết khí của người bị nhiễm.

Đến lúc đó thần tiên cũng khó cứu nổi!
Hơn nữa, Diệp Lâm Quân còn sắp phải đối mặt một đối thủ vô cùng mạnh mẽ, Trần Hữu Đạo.

Vậy nên, Diệp Lâm Quân chắc chắn phải chết rồi!
Tất cả những điều này đều nằm trong tính toán của quân sư Đỗ Thiên Nhất.

Mặc dù có một số chỉ tiết không nằm trong tiên đoán của Đỗ Thiên:Ñhất, ví dụ như chuyện Diệp Lâm Quân đánh với ông tổ nhà họ Diệp trước đó.

Nhưng điều này không gây ảnh hưởng tới kế hoạch, trái lại càng làm mọi việc hoàn mĩ hơn.

Trần Hữu Đạo cũng không để ý nhiều..

 
Chương 1569: 1569: Chương 1570





Dù sao, đạt tới cảnh giới sức mạnh như anh ta cùng Diệp Lâm Quân thì giải quyết đám người nhà họ Diệp thì căn bản không tốn thể lực.

Cho nên anh chẳng hề để ý chút nào, anh cảm thấy dù Diệp Lâm Quân có quét sạch nhà họ Diệp thì Diệp Lâm Quân vẫn có đủ sức đánh với anh một trận.

Chủ yếu là Trần Hữu Đạo không biết tình hình cụ thể của Diệp Lâm Quân.

Trần Hữu Đạo nhìn Diệp Lâm Quân và nói: “Vậy lên đi, nhân cơ hội này giải quyết xong xuôi chuyện giữaHaí chúng ta đi: “Người khác ai cũng biết chiến thần Côn Luân lại không biết đến tên chiến thần Tu La.

Dù người khác có biết đến ta Tu La không mạnh bằng Côn Luân nhưng bản thân ta không cảm thấy mình kém cậu! Mấy năm nay ta khiêu chiến cậu năm lần bảy lượt luôn bị cậu từ chối!”
“Ngày hôm nay cuối cùng cũng tới, ta muốn chứng minh cho tất cả mọi người biết, Trần Hữu Đạo ta không thể kém hơn cậu!”
Khí thế Chiến thần Tu La dần biết đổi nghiêng trời lệch đất, cả người tựa như ma thần Tu La bước ra từ Địa ngục.

“Được, tôi nhận lời khiêu chiến của anh! Tôi thắng, anh trở thành mãnh tướng dưới trướng của tôi! Tôi thua, vị trí Vân-Lang tặng anh!”
Khí thế trên người Diệp Lâm Quân cũng thay đổi, hai người đối chọi gay gắt với nhau.


“Không, vị trí này vốn thuộc về ta Hiện tại chỉ là đến lấy lại thôi!”
Có thể nói đây là chấp niệm của Trần Hữu Đạo!
Cúng chính là động lực tu luyện điên cuồng của anh tai Anh ta chờ bao lâu nay, một ngày có thể đường đường chính chính đánh bại Diệp Lâm Quân.

Trận chiến của hai người vô cùng căng thẳng.

Mấy người Trung Phương và Nam Phương cau mày đàm luận: “Tôi cảm thấy lão đại có điểm gì đó là lạt Anh ấy hình như bị trọng thương rồi!”
,ụ “Tôi cũng thấy vậy!
Mấy người Bắc Phương cùng Nam Phương đều hiểu rõ tính cách của Đương Hạo Quân.

Những ñgười kác eó.thể không nhận ra nhưng bọn họ đi theo lão đại lâu như vậy sao không nhận ra được chứ?
Hơn phân nửa là trạng thái của Diệp Lâm Quân có vấn đề.

Rất có thể là bị thương nặng.


Trung Phương thở dài: “Nếu không để tôi lên đi Anh ấy cảm thấy mình có tư cách để đáng với Tu La một trận!
“Không được, thời điểm này sao có thể thay người khác được?”
Sau đó, trận đại,chiến.của,Diệp Lâm Quân cùng với Trần Hữu Đạo được bắt đầu.

Hai người vừa ra tay liền cho người ta cảm giác kinh thiên động địa.

Tất cả mọi người đứng quanh đó lập tức bị dư chấn đẩy lui ra xa hơn trăm mét.

Lúc này khoảng sân giữa quảng trường không người nào có thể đứng nổi.

Các sóng khí xung quanh bởi những cú đánh của hai người cũng đủ để thổi bay cả người bình thường, có không ít người cũng vì thế mà bị thương.

Một trận đánh kinh thiên động địa, trời đất tăm tối.

Quảng trường trước cổng lớn nhà họ Diệp bị đánh đến mức sụp đổ, cả khu quảng trường tan nát.

Cây cối xung quanhí bị đánh không đổ gãy cũng bật gốc.

Ngay cả hai con sự tử đá trước cổng lớn cũng bị bật tung lên, còn chưa Biết bay đi đâu mất rồi..

 
Chương 1570: 1570: Chương 1571





Mọi người ở đây chưng từng được chứng kiến một trận chiến hùng vĩ như vậy.

Dù sao hau người đang đánh nhau này đều là chiến tướng mạnh mẽ dùng sức một người đẩy lùi vạn quân, đánh đâu thắng đó, là những người không gì cản nổi.

Nếu nói theo cập bậc chiến lược mà nói, mối người ít nhất đều là cấp bậc tông sư.

Hai người này đại chiến chính chẳng khác nào sao hỏa đụng địa cầu.

Trận chiến này, chiến thần Tu La không hề giữ lại bất cứ thứ gì, anh ta đem tất cả những thứ tàn bạo, hiếu chiến,… phơi bày và vận dụng tất thảy.

Chiến thần Tu La đã tửng là người đồ sát một cái tổ chức đáng sợ với số-lượng hơn tám nghìn thành viên ở thế giới hắc ám phía Tây, giết sạch, toàn bộ.

Anh ta chính xác là một Tu La.

Nhưng đối thủ anh ta gặp phải lần này là Diệp Lâm Quân.


“Thật đặc sắc, thật sự quá đặc sắc!”
Mọi người xung quanh không nhìn được ngắm nhìn tán thưởng không thôi.

“Khục!”
Đột nhiên có biến cố phát sinh, cả người Diệp Lâm Quân đột nhiên bay ngược ra.

Khóe miệng vẫn còn dính đầy máu tươi.

Trần Hữu Đạo cũng không hề nương tay, không cho Diệp Lâm Quân cơ hội nghỉ ngơi mà lập tức xông tới.

Hai người lại tiếp tục đánh.

“Khục!”
Diệp Lâm Quân lại lần nữa bay ngược ra ngoài.

Lần này Diệp Lâm Quân nằm rạp trên mặt đất, anh cảm thấy đầu mình choáng váng, mắt hoa đi không nhìn rõ cảnh sắc, kịch độc của Điện Thái Hòa thật kinh khủng.


Lần này chẳng nhẽ chết chắc rồi?
Trước đó Diệp Lâm Quân còn có thể căn răng chịu đựng.

Nhưng sau một hồi giao thủ với Trần Hữu Đạo thì độc tố không cách nào ép được nữa.

Trước kia anh cũng biết rằng, chiến thần Tu La rất mạnh, qua một hồi giao thủ vừa rồi anh biết được thực lực Tu La mánHí thế nào.

Đơn giản một chữ, MANHI Mạnh một cách khó hiểu, mạnh đến:nức đáng sợi Nhưng không có nghĩa là Diệp Lâm Quân không có cách nào để thắng anh ta.

Mặc dù lúc này trong người anh còn mang theo kịch độc, nhưng chỉ cần Diệp Lâm Quân đánh ra một chưởng toàn lực thì chắc chắn Trần Hữu Đạo sẽ bại.

Giờ khắc này trong đầu anh bỗng hiện lên một giọng nói.

Giọng nói này vang vọng…Diệp Lâm Quân không thể bại, phải đánh một chưởng mang toàn bộ sức mạnh, đánh bại Trần Hữu Đạo.

Một giọng nói khác thì thầm… anh nên gạt bỏ tất cả những thứ này, vúïẻ trở về sống cùng vợ và con.

Hai giọng nói đan lồng vào nhau, quanh quẩn trong não anh.

Đã nhiều năm như vậy rồi, Diệp Lâm Quân anh đã mắc nợ Lý Từ Nhiệm quá nhiều, thật sự quá nhiều..

 
Chương 1571: 1571: Chương 1572





Anh thật muốn buông tha trận chiến, buông bỏ công danh, thân phận để làm một người đàn ông bình thường, ở cạnh và chăm sóc cho những gì anh cho là quan trọng.

Trước đó, chiến thần Tu La bảo vệ cho mẹ và vợ mình, Diệp Lâm Quân đã muốn nhường lại vị chí Côn Luân cho anh ta.

Nhưng anh ngẫm đi ngẫm lại thấy như vậy thật không đúng.

Vị trí mà canh đang nắm giữ này là cộng đồng Lạc Việt chứng kiến, côn nhận.

Trần Hữu Đạo muốn €ó được nó nhất định phải đánh-bại anh!
Anh là chiến thần Côn Luân.

Tuyệt đối phải toàn lực ứng chiến, nghênh đón bất cứ khiêu chiến của bất cứ ai.

Đây là tôn nghiêm của chiến thần.


Phải có niềm tin rằng bản thân bất bại!
Không thể buông thải!
Càng không thể thất bại!
chứng kiến chiến trường năm đó, Vô địch Ma Thần!
Quả thực khủng bố khó tả!
Sắc mặt Trần Hữu Đạo thay đổi.

Hiện giờ, sức mạnh của Diệp Lâm Quân như tăng thẳng lên một cấp độ, Diệp Lâm Quân lúc này khiến Trần Hữu Đạø sợ hãi.

Ba đồ đệ Thất Sát, phá Quần, ThamfLang của anh ta lúc trước vẫn còn cười, giờ nụ cười kia trở nên cứng ngắc.

Vừa rồi bọn họ còn tưởng chiến thắng nằm chắc trong tay rồi.


Bọn mật thám còn núp trong chỗ tối cũng đều trợn tròn hai mắt.

Diệp Lâm Quân mạnh tới mức này sao?
Tới mức này rồi mà vẫn chứ chết?
Vẫn có thể đánh tiếp?
Nhìn qua tình hình khả năng còn đánh bại luôn cả chiến thần Tu La cũng nên!
Cực hạn của tên đó là ở nơi nào?
Không được!
Diệp Lâm Quân tuyệt đối không thể sống được, càng không thể chiến thắng được!
“Trốn lâu như vậy, thật sự nghĩ rằng không ai phát hiện sao?”
Đột nhiên bên tai mấy tên mấy thám vang lên thanh âm lạnh lẽo tựa như tiếng gọi từ âm tỉ.

Xung quanh bọn họ xuất hiện từng bóng người tựa như u linh.

Chính là U linh quân!
“Giết!”
Chỉ sau giây lát, toàn bộ mật thám bị chết sạch!.

 
Chương 1572: 1572: Chương 1573





Như vậy sẽ không còn kẻ nào âm thầm gây rối nữa Như vậy Diệp Lâm Quân mới có thể yên tâm đánh một trận đường đường chính chính với Trần Hữu Đạo.

“Tốt tốt, tốt lắm, anh rốt cuộc cũng dùng thực lực chân chính của anh!”
Trần Hữu Đạo hào,$ảrig bười to.

Khí thế trên người anh ta cũng không ngừng gia tăng.

Lại thêm một luồng khí thế mạnh mẽ quét ngang trang viên nhà họ Diệp.

Tất cả mọi người như bị bao phủ bởi một tầng may đen u ám.

“Đến đây, chiến!”
Diệp Lâm Quân giết đến mức hai mắt đỏ lừ.

Niềm tin của Đội quân Côn Luân chính là tiến về phía trước, có chết cũng phải liều mình xông lên Hai bên cùng lao về phía đối phương.


Tốc độ của hai người nhanh khủng khiếp, những người vây xem căn bản không nhìn thấy hai người họ đánh ra so.

Nhưng họ có thể cảm nhận được các dòng khí đối lưu bay múa xuríg.quanh, lực phá hoại đều kinh khủng khiếp.

Toàn bộ kiến trúc trước cửa nhà họ Diệp toàn bộ đã bị phá hủy, hoàn toàn không nhận ra hình dạng trước đây của nó.

“Điều này… đây chính là tông sư sao? Thật đáng sợi”
Mọi người chứng kiến trận chiến hùng vĩ trước mắt, dù không rõ toàn bộ quá trình nhưng họ cảm thấy uy thế của một tông sư không khỏi hít một ngụm khí lạnh.”
“Kết thúc rồi!”
Diệp Lâm Quân có áp chế độc tố đang ăn dần ăn mòn cơ thể mình, cưỡng ép cơ thể tạo ra một chưởng mạnh nhất.

Dưới một chưởng chứa toàn bộ sức mạnh của Diệp Lâm Quân, chẳng sợ chiến thần Tu La có mạnh năng lực thông thiên cũng phải bại trận này.

Nhưng ngay tại lúc này, chiến trận lại biến đổi.


Diệp Lâm Quân tụ lực đến 9 phần thì thất bại.

Chưa nói đến việc nản lòng thất vọng, nhưng dù sao đã chậm một bước.

“Oanh!”
Chiến thần Tu La không nương tay, trực tiếp đấm một quyền lên người Diệp Lâm Quân.

“Oành!”
Cả người Diệp Lâm Quân bay vọt ra ngoài.

Bắn ra ca hơn trăm mét, rồi nện mạnh xuống đất.

Sau khi rơi xuống-đất, vẻ mặt Diệp Lâm Quân vẫn đầy vẻ không thể tin…
Trong bóng tối có người nhằm vào mình?
Vừa rồi gay giờ khắ€ anh đối diện với chiến thần Tu La tụ lực đánh một chưởng kia, anh bỗng đụng phải một luồng khí vô hình áp chế xuống.

Chính trong chớp mắt đó, anh bại bởi một chưởng của chiến thần Tu La.

Đó là một chiêu trí mạnh nhất!a.

 
Chương 1573: 1573: Chương 1574





Xem ra có người không muốn mình tiếp tục làm chiến thần Côn Luân à?
Không thể nào là đám người nước ngoài…
Cao thủ nước ngoài muốn lẻn vào đây, độ khó quá lớn, gần như là bất khả thi.

Mà nếu có lẻn vào cũng sẽ bị người của anh nhanh chóng phát hiện, Như vậy thì chỉ còn những người trong cùng Lạc Việt này!
€ó người ở:Lae Việt,không/muốn để mình tiếp tục ngồi cái ghế chiến thần Côn Luân!
Là ai?
Sẽ là kẻ nào?
Không thể nào là chiến thần Tu La.

Tuy thẳng này bình thường tàn bạo, vô tình nhưng chắc chắn không phải loại người dùng thủ đoạn hạ lưu để đạt được mục đích.

Ngày hôm nay nếu biết anh bị thương, thằng này thậm chí sẽ không đánh cùng anh luôn.

Kẻ này luôn muốn đánh bại anh một cách đường đường chính chính.


Suy nghĩ trong đầu Diệp Lâm Quân quay nhanh chóng, rất nhanhí anh đã đưa ra kết luận, người vừa rồi ra tay chơi xấu anh chắc chắn là người Lạc Việt.

Hơn nữa kẻ này còn ẩñ nấp trong nhưng gia tộc trong kinh thành.

Ừm?
Thử hỏi lại chính mình xem, anh sau sáu năm chinh chiến đều ở biên giới hoặc chiến trường, hầu như từng đặc tội với ai ở Lạc Việt cả.

Chẳng lẽ người kia nghĩ mình là miếng bánh ngọt béo bở di động?
Vậy không phải nên giết mình sao? Sao lại muốn kéo mình khỏi cái ghế Côn Luân làm gì?
Ngay lúc này, Diệp Lâm Quân lại đứng lên một lần nữa.

Chiến thần Tu La không quan tâm trong lòng Diệp Lâm Quân suy tứ cái gì, dứt khoát ra tay, tiếp tục đánh nhau với Diệp Lâm Quân.

“Oành!”

Rất nhanh, Diệp Lâm Quân lại bị đánh bay ra ngoài.

“Oành!”
Lại một lần nữa, lại thêm một lần bị đánh bay.

Liên tục mấy lần như vậy, cuối cùng Diệp Lâm Quân cũng không còn đủ lực để đứng dậy nổi nữa.

Máu tươi vẫn trào ra không ngừng từ miệng anh…
Diệp Lâm Quân rốt cuộc không ép nổi độc tính của độc dược nữa.

Độc tố không bị chèn ép, rất nhanh tiếp tục lan ra, ăn mòn cơ thể anh.

Lại thêm nhưng thương thế khi giao thfu với chiến thần Tu La cùng đả thủ trong bóng tối kia khiến cho trạng thái của anh,càng tồi tệ, anh không trụ nổi rồi.

Với tình trạng cơ thể anh lúc này, đừng nói chiến thần Tu La, ngay cả một đứa trẻ cầm dao.

đến cũng có thể giết anh.

“Anh… anh thắng…”.

 
Chương 1574: 1574: Chương 1575





Diệp Lâm Quân cảm thấy đầu óc mình ngày càng nặng.

“Rầm!”
Đầu anh đập mạnh xuống đất, không còn bất cứ động tĩnh nào.

Yên lặng! Cực kỳ yên lặng! Hiện trường lúc này im ắng đến mức có thể nghe được âm thanh một chiếc kim rơi xuống đất.

Ngay vào khoảnh khắc Diệp Lâm Quân không có chút động tĩnh nào, mọi người đều như hóa đá.

Bao gồm cả Chiến thần Tu La.

Cũng đứng tại chỗ không hề động đậy.

“Khu khụ khu…”

Ước chừng nửa phút sau, Chiến thần Tu La nôn ra máu tươi, thân thể run rấy kịch liệt.

Điều này mới khiến tất cả mọi người quay trở về với hiện thực.

Trong trận chiến này, tuy rằng Diệp Lâm Quân đã thất thủ, nhưng Trần Hữu Đạo cũng phải trả một cái giá đau đớn.

Anh ta cũng bị thương nặng…
Nhưng mọi người không ai có thể ngờ được, một người trong trạng thái chịu đựng ám sát và chiến đấu khốc liệt như Diệp Lâm Quân, vẫn còn có thể làm trọng thương chiến thần Tu La.

Vậy nếu như anh ta ở trạng thái bình thường, sẽ mạnh mẽ đến mức nào? Thế nhưng sự thật bày ra trước mắt.

Có người vẫn không muốn Diệp Lâm Quân sống sót, hoặc cũng có thể nói họ không muốn anh tiếp tục đảm nhận vị trí Chiến thân Côn Luân.

Diệp Lâm Quân phải chịu nhiều lân tập kích, thất bại rồi…

Thực ra anh vốn đĩ không hề thual Anh chỉ là bị người ta tính kế.

“Phù phù!” “Phù phù!” Thân tín của Diệp Lâm Quân đều quỳ rạp xuống đất, không muốn tin vào cảnh tượng trước mắt.

Mấy người Tây Phương lập tức chạy đến kiểm tra tình hình của Diệp Lâm Quân.

“Tôi thẳng rồi!” “Trần Hữu Đạo ta đã chiến thắng chiến thần Diệp Lâm Quân rồi!” “Vị trí Chiến thân Côn Luân vốn là của tôi! Tôi đã tự tay đoạt lại được rồi!” Trần Hữu Đạo điên cuồng, ngửa mặt lên trời hét lớn.

Đây là thời khắc đỉnh cao chỉ thuộc về anh ta! Hoặc có thể nói đó chính là thời khắc đỉnh cao nhất trong cuộc đời anh tai Không chỉ anh ta cho rằng như vậy, mà cả Lạc Việt, toàn bộ gia tộc, đều nghĩ rằng Chiến thần Tu La đã đánh bại Chiến thần Côn Luân! Trân Hữu Đạo mạnh mẽ hơn Diệp Lâm Quân! Mọi người chỉ quan tâm đến kết quả chứ không quan tâm đến điều gì đã xảy ra trong cả quá trình, cũng không quan tâm Diệp Lâm Quân có bị đầu độc, có bị thương hay không.

Họ chỉ nhìn thấy Diệp Lâm Quân thất bại rồi “Quân đội Tu La-”
“Thất Sát cung chúc Chiến thần thắng lợi!”
“Phá Quân cung chúc Chiến thần thắng lợi!”
“Tham Lang cung chức›Ghiến thần thắng lợi!”
Binh sĩ của Tu La quỳ rạp xuống đất, đồng lòng hét lớn.

“Tu La vô địch!”
“Tu La vô địch!”.

 
Chương 1575: 1575: Chương 1576





“Hahaha, không nên gọi Chiến thần Tu La nữa, nên gọi là Chiến thần Côn Luân rồi!”
“Diệp Lâm Quân đã từng nói, chỉ cần anh ta thua, sẽ từ bỏ vị trí Chiến thần Côn Luân!”
Thất Sát nói.

“Tôi đợi được chúc mừng Chiến thần Côn Luân mới bảo vệ Lạc Việt chúng ta!”
Vào lúc này, hàng trăm gia tộc trong kinh thành, thậm chí nhà họ Diệp, họ Long đến cả họ Lâm đều quỳ xuống trước mặt Trần Hữu Đạo, cùng nhau hô hoán Trần Hữu Đạo phất tay: “Được, từ nay về sau, tôi sẽ trở thành Chiến thần Côn Luân mới!”
“Hahahaha…”
Ngày này, anh đã đợi quá lâu quá lâu rồi.

Tại một nơi nào đó ở Lạc Việt.

Có vài người đang uống trà.

“Thưa ngài, dưới sự can thiệp của chúng tôi, Diệp Lâm Quân đã bị đánh bại, khả năng cao anh ta sẽ chết!”

Có người đột ngột đến báo tin.

“Được rồi, hahaha, anh ta cuối cùng cũng gục ngã rồi!”
Một người đàn ông trung niên cười lớn.

Ngoài ra còn có một số nơi ở nước ngoài.

Đỗ Thiên Nhất, Võ Quốc, Hải Quốc đều lần lượt nhận được tin Diệp Lâm Quân thất bại, thậm chí là đã chết.

Dường ñhữ khắp nơi đều hò reo hân hoan.

Sự tồn tại đáng sợ trấn áp họ trong nhiều năm cuối cùng đã sụp đổ…
Cứ như ngày quốc khánh cả thế giới vậy!!!
Đã từng hận Diệp Lâm Quân bao nhiêu, vào lúc này liền cảm thấy vui sướng bấy nhiêu.


Trước nhà họ Diệp.

Đám người Lý Từ Nhiệm, Chí Oánh cũng lao đến trước mặt Diệp Lâm Quân.

“Lão đại.”
“Hạo Quân…”
“Con trai…”
Mọi người đều đang gọi anh tỉnh dậy.

Lắc lắc vài cái, Diệp Lâm Quân vẫn không tỉnh lại.

Hơn nữa cơ thể anh lại dần cứng lại, lạnh lẽo hơn.

Lý Từ Nhiệm ngập ngừng đưa ngón tay lên trước mũi…
“Không còn hơi thở nữa rồi…”
Lý Từ Nhiệm sợ đến mức phát điên.

“Chồng ơi!!!”
Lý Từ Nhiệm điện cuồng gào thét..

 
Chương 1576: 1576: Chương 1577





Quân-Quân cũng bắt:đầu khóc.

“Hu..”
Chí Oánh không thể chịu đựng nổi, cứ thế ngất đi.

Mấy người Tây Phương, Nam Phương cũng lần lượt như phát điên.

“Lão đại!!!”
Người của Tây Phương hét lên như điên, gào thét kịch liệt Họ bắt đầu thử dùng nhiêu cách khác nhau để gọi Diệp Lâm Quân tỉnh lại.

Nhưng kết quả thật tàn khốc!
Diệp Lâm Quân đã không còn chút hơi thở nào…
Đây là một sự thật mà không ai muốn chấp nhận…
Tình hình này xem 7a Diệp Lâm Quân đã chết rồi Thiên kiếp thập bát ky đã không còn giữ được bình tĩnh nữa.


U Linh quân cũng không giữ được bình tĩnh nữa.

Thiên Địa Huyền Hoàng bốn đạo quân cũng như vậy, không cách nào tiếp tục bình tĩnh…
Không ai ngờ được người có thân phận đứng đầu nhà họ Diệp, trấn áp cả Kinh Thành như Diệp Lâm Quân lại có lúc lâm vào biến cố như vậy.

Anh ta không chỉ bị đánh bại, mà còn chết nữa…
Đây là sự thật mà những người bên phía Diệp Lâm Quân không cách nào chấp nhận nổi…
Ngay,cả Chiến.thần Tu La.cũng cảm thấy có chút tò mò.

Vừa nãy anh cũng nhận ra có điều gì đó khác thường, nhưng cụ thể thế nào thì anh lại không nói ra được.

Anh cũng không nghĩ nhiều.


Từ trước đến nay, anh đều cho rằng mình mạnh hơn Diệp Lâm Quân.

Giờ đây anh bị thương nặng đến thế này, vậy thì Diệp Lâm Quân chết cũng là lẽ bình thường.

“Không được! Lão đại, anh tuyệt đối không được chết III”
“Tôi đi gọi Cổ Phong quay lại ngay!”
Trung Phương cứnnhư một người phát điên, liền đứng dậy.

“Năm người Tây Phương, Trung Phương, U Linh quân, Lorfg Ky cấm quấn, Thiên kiếp thập bát ky, Thiên Địa Huyền Hoàng bốn đạo quân nghe lệnh “Tôi lấy danh nghĩa Chiến thần Côn Luân lệnh cho mọi người, kể từ giờ phút này, theo tôi rời đi, không được mắc sai lầm! Những người vi phạm xử lý theo quân luật!”
Trần Hữu Đạo đột nhiên ra lệnh.

Dựa vào tính cách tàn nhãn vô tình của anh ta, sẽ không quan tâm đến sự sống chết của Diệp Lâm Quân.

Trong mắt anh ta, Diệp Lâm Quân chỉ là một kẻ thất bại.

Mà kẻ thất bại không xứng đáng được sống!
Cơ hội chỉ có một!
Ở chỗ anh ta không hề có chuyện làm lại từ đầu!.

 
Chương 1577: 1577: Chương 1578





Vì vậy, nhìn thấy mấy người Tây Phương đang cố gắng cứu chữa, anh ta liền hạ lệnh triệu hồi quân lính.

Chỉ là thân tín của Diệp Lâm Quân không thèm để ý đến anh ta!
“Tôi nhắc lại lần nữa! Đây là mệnh lệnh của Chiến thần Côn Luân, tôi lệnh cho mọi người theo tôi rời khỏi đây! Người nào chọc giận tôi kết quả nhất định sẽ rất thảm!”
Chiến thần Tu La điên cuồng hét lớn.

“Ai sợ ai chứ! Tới đây, tôi đánh với anh!”
Trung Phương không nhịn được, hướng về phía Chiến thần Tu La-gào lên.

“Trung Phương, anh muốn chết! Anh như vậy tức là muốn kháng lệnh cấp trên!”
Ba người Thất Sát, Phá Quânï, Thăm Lang nhìn chằm chằm vào Trung Phương.

“Trần Hữu Đạo, tôi không sợ anh!”
Ánh mắt Trung Phương tràn đầy ý chí chiến đấu.


“Kakaka…”
Thiên kiếp thập bát ky, U Linh quân đợi đến khi tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn về phía Chiến thần Tu La.

“Mấy người đều không tuân theo mệnh lệnh của Chiến thần Côn Luân?”
Chiến thần Tu La mỉm cười.

Không khí căng thẳng giữa hai bên đang dần lên đến đỉnh điểm.

Chính vào lúc này, Tây Phương đang ghé bên cạnh Diệp Lâm Quân đột ñhiên đứng dậy,hô lên: “Tất cả tuân theo mệnh lệnh! Anh ấy là Chiến thần Côn Luân mới, chúng ta nên tuân theo mệnh lệnh!”
Tây Phương cũng khá có uy tín trong lòng quân, anh vừa nói một câu, mọi người lập tức dừng lại.

“Tôi không phục.”
Trung Phương vẻ mặt quật cường.

Tây Phương đến bên cạnh Trung Phương, nói vài câu.


Sắc mặt Trung Phương thay đổi.

Sau đó, anh cúi xuống, gật gật đầu: “Trung Phương nguyện tuân theo mệnh lệnh, mọi người nghe theo lời Tây Phương! Chúng ta theo Chiến thần Côn Luân mới rời đi!”
Dù mọi người ai cũng không muốn nhưng vẫn đành phải tuân theo mệnh lệnh, Trần Hữu Đạo không quan tâm nhiều như vậy, anh ta cười nói: “Được rồi, đi theo tôi!”
Rất nhanh chóng, anh ta đã đưa mọi người đi khỏi nơi đây.

Nơi này chỉ còn lại một mình Diệp Lâm Quân đã không còn hơi thở…
Lý Từ Nhiệm bên cạnh cũng khóc lóc đau thương rồi ngất đi lúc nào không rõ.

Ông cụ Lâm và Lâm Phụng Tiên phát hiện ra hơi thở của Diệp Lâm Quân, ông cụ Lâm nói với cô một sự thật không thể không chấp nhận.

“Con ơi;anh ta đã không còn.

nữa rồi”
“Bùm!”
Nghe đến đây, trong đầu Lý Từ Nhiệm như sắp nổ tung.

Cô không thể chấp nhận được việc này!.

 
Chương 1578: 1578: Chương 1579





Một lúc trước, Diệp Lâm Quân đã cho cô một lời giải thích hoàn hảo.

Càng để cô biết rằng, người đàn ông của cô là người đứng đầu trong thiên hạ.

Vậy mà chỉ một lúc sau, lại xảy ra chuyện như thế này.

“Haha haha…”
Thật ra những người nhà họ Diệp đều rất vui.

Long Thanh Tình cười lớn: “Quả báo, đây chính là quả bá6!”
“Con trai của Chí Oánh tôi chết rồi, con trai bà cũng đừng hòng sống sót!”
Diệp Long hai nhà đều gào thét ầm ï.

Trước đó Diệp Lâm Quân còn phạt bọn họ quỳ ba ngày ba đêm, không ngờ rằng một lúc sau anh đã không còn nữa.


“Thiên đạo luân hồi, ông trời có tha cho ai đâu chứ!”
Diệp Cuồng Lan cười lớn.

Long Chiến Dã thậm chí còn nói: “Kết cục của Diệp Lâm Quân cũng thật là thê thảm? Sau khi thất bại, không chỉ vị trí Chiến thần Côn Luân không còn nữa, mà tất cả thuộc hạ cũng đều bị điều đi.

Người cũng chẳng còn mạng nữa!
Hahaha…”
Mọi người nghĩ kỹ lại, kết cục của Diệp Lâm Quân đúng Tà quá tlề thảm Bây giờ ngay cả những gia tộc nhỏ cũng bắt nạt được anh ta rồi.

Điều đáng sợ hơn nữa là sau đó Trần Hữu Đạo đã phái toàn bộ những người phía Tây Phương đến biên giới để canh giữ đất nước, trong vòng mười năm không được quay trở lại Lạc Việt.

Trần Hữu Đạo đang muốn cắt đứt mọi liên hệ giữa họ và Diệp Lâm Quân.

Nhưng đây là mệnh lệnh.

Mọi người phải chấp nhận nó!

Ngoài ra, Trần Hữu Đạo còn ra lệnh cho Cố Phong – người đứng đầu quân y, không được đến chữa trị cho Diệp Lâm Quân.

Cố Phong cũng bị giam giữ lại Trần Hữu Đạo kiên quyết không để cho Diệp Lâm Quân cốn đường sống nào: Thua rồi, thì phải chết.

Đây chính là niềm tin của anh ta!
Đối với mấy người Lý Từ Nhiệm mà nói, không khác gì ngồi xe qua núi.

Quá mạo hiểm, quá kích thích rồi.

Nếu không có nhà họ Lâm che chở cho cô ấy, e rằng lần này sẽ phải chịu khổ sở.

“Diệp Lâm Quân thực sự chết rồi?”
Có người hỏi.

“Sống không được nữa đâu! Bây giờ cứu cũng quá muộn rồi!”
Nhưng Lý Từ Nhiệm không tin như vậy, cô cố chấp cướp lấy Diệp Lâm Quân đưa đến bệnh viện.

Không ãi để ý rằng vài người trong đám đông đã lặng lẽ rời đi.

Sự tồn tại và ra đi của họ hoàn toàn không gây nên bất kỳ sự chú ý nào..

 
Chương 1579: 1579: Chương 1580





Giống như một bóng ma…
Rõ ràng người vừa nãy âm thầm ra tay tính kế chính là những người này!
Họ ở lại cho đến thời điểm này để chắc chắn răng Diệp Lâm Quân chết hay chưa.

Việc Trần Hữu Đạo được nhận chức Chiến thần Côn Luân đã truyền khắp Lạc Việt, truyền ra khắp thế giới.

Cả thế giới cứ như một cái nồi chiên.

Chiến thần Côn Luân bị làm sao vậy?
Thế mà lại thua á?
Đó là danh xưng Côn Luân duy nhất trong lịch Nhưng tất cả những điều này chỉ có thể cho thấy Trần Hữu Đạo càng mạnh hơn!
Vị trí này là dành cho người mạnh mẽ nhất!
Sau khi Lý Từ Nhiệm đưa Diệp Lâm Quân đến bệnh viện, Tân Bắc Minh nhận được tin tức, lập tức tiến hành công tác trị liệu.


Bên ngoài phòng cấp cứu.

Lý Từ Nhiệm và mọi người hồi hộp chờ đợi.

“Lê Nguyên, Diệp Lâm Quân đã không còn thở nữa, anh ấy không còn khả năng sống sót nữa rồi “Cho dù là Tân Bắc Minh tự mình chữa trị, cũng không có khả năng sống sót!”
Lâm Hiếu Thiên vô tình nói.

Dù sao Diệp Lâm Quân và Trần Hữu Đạo đều đã vượt qua giới hạn của người bình thường, trận chiến của bọn họ cũng đúng thật là không thể tưởng tượng nổi.

Vừa rồi Diệp Lâm Quân đã trải qua tình trạng chết lâm sàng.

Vốn dĩ không còn khả năng sống sót!
“Không, chỉ cần một chút hy vọng thôi tôi cũng sẽ đợi cho đến cùng!”
Vẻ mặt Lý Từ Nhiệm kiên quyết.


Thời gian trôi qua từng phút từng giây, đã qua hơn mười mấy tiếng đồng hồ.

Đèn ở phòng cấp-cứu vẫn luôn được bật sáng.

Tình cảnh này càng khiến tâm tình Lý Từ Nhiệm càng lúc càng lạnh.

“Không không không…
Cô cứ không ngừng mặc niệm.

“Cạch!”
Lúc này, cửa phòng cấp cứu đột ngột mở ra.

Tần Bắc Minh bước ra với vẻ mặt mệt mỏi Lý Từ Nhiệm và Chí Oánh vừa tỉnh dậy đã lập tức lao lên.

“Lão Tần, thằng bé thể nào rồi?” Hai người lo lắng hỏi.

Tần Bắc Minh tháo khẩu trang xuống, cúi đầu trước hai người: “Thực xin lỗi, tôi đã cố gắng hết sức!” “Cậu ấy vẫn không tỉnh lại!” “Âm II!” Tin tức này là đối với 2 người Lý Từ Nhiệm mà nói như là sấm sét giữa trời quang.

Hai người ngồi phịch xuống đất..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom