Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 900: 900: Chương 901





Trịnh Văn Viễn biết rõ chọc giận Diệp Quân Lâm sẽ có kết quả gì.

Tiếc rằng người nhà họ Trịnh lại không hiểu được.

Anh lại không thể làm chuyện trái kỷ luật, thân phận của Diệp Quân Lâm là bí mật tối cao, nhất định phải giữ kín.

“Muốn tôi đi cũng được, nhưng phải trả lại công bằng cho nhà họ Trịnh.” Diệp Quân Lâm thản nhiên nói.

“Ông bà nội, rốt cuộc ông bà đã làm gì vậy?” Trịnh Văn Viễn hỏi.

Ngay sau đó, anh ta đã tìm hiểu rõ tình huống, vội kêu lên: “Ông bà nội, phải trả lại công bằng cho Từ Nhiệm, không thì chuyện này sẽ không xong đâu.

Cứ giao cho cháu xử lý”
Ngô Thị Lan và Trịnh Quốc Thăng liếc nhau.

Họ sợ Diệp Quân Lâm làm to chuyện nên chỉ có thể tạm thời thỏa hiệp.

“Phải viết bằng giấy trắng mực đen, còn phải dùng con dấu!” Diệp Quân Lâm nói.

“Cậu đừng quá đáng!” Ngô Thị Lan kêu lên.

“Bà nội, nghe lời cháu, viết đi.” Trịnh Văn Viễn lập tức nói.


Cuối cùng, Ngô Thị Lan bị buộc bất đắc dĩ phải viết hai tờ trình, xem như hoàn thành lời hứa hẹn với Lý Từ Nhiệm lúc trước.

“Còn phải xin lỗi.” Diệp Quân Lâm nói.

“Làm càn! Thật quá mức!” Ngô Thị Lan đương nhiên không chịu đồng ý, cảm thấy tôn nghiêm bị giãm đạp.

“Ông bà nội, cứu cháu…” Trương Văn Thống rên rỉ, cảm thấy cánh tay mình sắp bị gấy.

“Được rồi Từ Nhiệm, bà có lỗi với cháu, bà nói lời xin lỗi cháu.” Cuối cùng, Ngô Thị Lan vẫn phải nói xin lỗi Lý Từ Nhiệm.

“Bà ngoại, cháu không muốn có lần thứ hai, cháu tôn trọng bà đấy.” Lý Từ Nhiệm nói.

“Cháu…” Ngô Thị Lan tức sôi máu.

Đối với bà ta, hôm nay là ngày sỉ nhục nhất, bà ta sẽ ghi nhớ mãi.

Nào ngờ chuyện còn chưa kết thúc.

Trịnh Văn Viễn nói tiếp: “Bà ngoại, cháu cảm thấy phải trả lại công bằng cho anh rể chuyện chỉ phiếu.”
“Hả? Trịnh Văn Viễn, cháu… Ngô Thị Lan sốt ruột.

Trịnh Văn Viễn đưa người hầu lão Trương tới: “Ông nói rõ về chuyện chỉ phiếu đi, nếu không tôi sẽ đưa ông vào ngục giam.

Tôi đã có bằng chứng rồi!”

Lão Trương chỉ có thể giải thích rõ ràng: “Chi phiếu là do tôi lấy, không liên quan gì tới cậu Quân Lâm.”
“Hầy! Đúng là nghiệp chướng!” Ngô Thị Lan cảm thấy mất hết thể diện, nhưng lại không có cách giải quyết nào.

Từ nay về sau, bà ta không thể nào đối mặt với Diệp Quân Lâm và Lý Từ Nhiệm được nữa.

Lấy lại trong sạch cho Diệp Quân Lâm, Lý Từ Nhiệm đương nhiên vui mừng.

Cô không ngờ người nhà họ Trịnh đã từng làm chuyện tương tự như thế rồi.

“Ông ngoại, bà ngoại, hai người thật quá đáng.” Lý Từ Nhiệm nói.

“Ông bà chỉ muốn tốt cho cháu thôi.

Sớm muộn gì cháu cũng sẽ hiểu.” Trịnh Quốc Thắng nói.

Cuối cùng, Lý Từ Nhiệm và Diệp Quân Lâm hài lòng rời khỏi nhà họ Trịnh.

Diệp Quân Lâm nói: “Sau này không ai có thể bắt nạt em.

Kẻ nào dám bắt nạt em, em cứ nói với anh.”
Nhà họ Trịnh lặng ngắt như tờ.

Hôm nay thật sự là mất hết mặt mũi, thế mà lại bị Diệp Quân Lâm chèn ép.

Đây là điều mà nhà họ Trịnh không thể chấp nhận được nhất.

Nhìn Trương Văn Thống bị đạp gãy hai chân, nhà họ Trịnh đều nổi trận lôi đình.

Ngô Thị Lan âm trầm nói: “Không được, tôi không thể nuốt được cục tức này!”
“Đúng, nếu nuốt cục tức này thì nhà họ Trịnh không thể ngóc đầu dậy được!” Nhà họ Trịnh đều vẻ mặt dữ tợn..

 
Chương 901: 901: Chương 902





Trương Văn Thống điên cuồng hét lên: “Cuộc đời này tôi sẽ không đội trời chung với Diệp Quân Lâm!”
Trịnh Quân Nga càng nói: “Tôi sẽ báo chuyện này cho nhà họ Trương, nhà họ Trương chắc chắn sẽ dùng hết lực lượng giết chết Diệp Quân Lâm!”.

truyện đam mỹ
Người nhà họ Trịnh đều muốn báo thù.

Nhất định phải rửa nỗi nhục mà Diệp Quân Lâm mang lại cho họ.

Trịnh Văn Viễn không lên tiếng.

Nhưng một khi có người trả thù Diệp Quân Lâm, anh ta sẽ đứng ra ngăn cản.

Sau khi rời khỏi nhà họ Trịnh, Lý Từ Nhiệm thở phào nhẹ nhõm: “Thật thoải mái.”
Từ trước tới nay, cô vẫn luôn nhường nhịn nhà họ Đoàn và nhà họ Trịnh, chưa bao giò cứng rắn như lúc này.

Nhất là ép Ngô Thị Lan phải xin lỗi, còn thực hiện những gì mình vốn nên được.

“Lúc nãy anh thật đáng sợ, không ngờ anh lại đánh gãy chân của anh rể.” Lý Từ Nhiệm tò mò nhìn Diệp Quân Lâm.

“Loại người đó chính là muốn ăn đòn!

Anh ta dám tát em thử xem?“ Diệp Quân Lâm nói.

Lý Từ Nhiệm ôm lấy Diệp Quân Lâm, cảm thấy cái ôm này thật ấm áp.

Vì cô, Diệp Quân Lâm không tiếc tranh đấu với quyền quý, tranh đấu với cả nhà họ Trịnh.

Cho dù anh ấy hai bàn trắng thì sao? Cho dù anh ấy chỉ biết ăn bám thì sao? Mình vẫn sẽ tiếp tục nắm tay anh ấy đi tiếp!
Cuối cùng, Diệp Quân Lâm và Lý Từ Nhiệm ở trong căn hộ của tập đoàn Tam Tỉnh.

Lý Từ Nhiệm rất hài lòng, như vậy thì sau này sẽ tiện tăng ca hơn, đồng thời còn có thể tránh xa nhà họ Trịnh.

“Chúng ta kết hôn sớm một chút nhé?”
Lý Từ Nhiệm hơi sốt ruột.

Cứ mãi không kết hôn thì sẽ là tai họa ngầm.

Diệp Quân Lâm cười nói: “Em đừng lo, người khác không thể can thiệp được đâu.

Huống chỉ anh còn chưa hoàn thành niềm vui bất ngò dành cho em đâu.”
“Vâng, thế thì em chờ anh cho em một lễ cưới.” Lý Từ Nhiệm thật sự rất mong chờ.


Kế tiếp, nhiệm vụ của Lý Từ Nhiệm rất nặng nề, chẳng những là tập đoàn Lạc Thiên mà còn có dự án 8 tỷ USD.

Diệp Quân Lâm thì lại rất rảnh rỗi, thỉnh thoảng đi kiểm tra tiến độ xây dựng nhà tân hôn.

Mấy ngày sau, tin tức thủ trưởng số một của chiến khu Tây Cảnh sắp tới Hoa Lư đã lan truyên ôn ào huyên náo.

Tân Uyên tuyên truyền khắp nơi, chỉ hận không thể khiến người dân đều biết.

Rất nhiêu người trong giới thượng lưu đã sớm tổ chức nghỉ thức chào đón.

Nhà họ Chí thậm chí còn tận dụng mối quan hệ chỉ tiên phong tỏa một nửa sân bay, chỉ vì chào mừng Tân Uyên.

Vì thế, nhà họ Chí đã đến sơn trang Ngũ Hồ từ sáng sớm.

“Nghe chưa? Nghi thức hoan nghênh ngày mai phải làm cho tốt.” Chí Đông Phương cố ý căn dặn.

Hôm sau, khu vực nhà ga hàng không TÌ của sân bay quốc tế Hoa Lư đều bị phong tỏa.

Các gia tộc hào môn ở Hoa Lư cũng đều tập trung ở đây để chào đón.

Chỉ có quân khu là không đến nghênh đón.

Chung quy lần này Tần Uyên trở về, nói với người ngoài là để dưỡng thương, mục đích là mê hoặc kẻ địch, Tần Uyên vẫn còn khỏe mạnh lắm.

Cuối cùng trong sự mong đợi của mọi người, Tân Uyên xuất hiện..

 
Chương 902: 902: Chương 903





Chí Đông Phương dẫn theo các đại gia nhà giàu tiến lên nghênh đón: “Thủ trưởng Tần Uyên, cuối cùng ngài cũng đến! Ngài vẫn ở tiên tuyến chiến đấu vì nước vì đân, vất vả cho ngài quát”
“Tôi là Chí Đông Phương, xin đại biểu nhà họ Chí gửi lời chào kính trọng đến ngài.”
Chí Đông Phương suýt nữa quỳ xuống cho Tân Uyên.

“Ông Chí khách khí quá.

Đây là nhiệm vụ của tôi.” Tân Uyên mặc đồ thường, dù gì cũng lấy cớ là về dưỡng thương.

“Thủ trưởng Tân, đây là cò thưởng mà nhà họ Chí làm cho ngài!“ Chí Đông Phương kêu người đưa lên cờ thưởng, bên trêu viết bốn chữ: “Bảo Vật Quốc Gia”.

Mặc dù là nhà họ Chí xun xoe, như tư lịch của Tần Uyên cũng có thể hưởng thụ danh xưng này.

Tần Uyên nhận cò thưởng, cười nói: “Phàm là nhà họ Chí biết chuyện một chút thì sẽ không đến nịnh bọ tôi.

Nhà các ông có một ngọn núi lớn tọa trấn cơ mài!”
Trước khi đến đây, anh đã điều tra quan hệ giữa Diệp Quân Lâm và nhà họ Chí, chỉ có thể nói rằng nhà họ Chí quá ngu xuẩn.


Không thừa nhận thân phận, không cúng bái chiến thần của quốc gia mà lại tới ninh bợ mình?
“Hả? Thủ trưởng Tân nói gì? Nhà tôi có núi lớn ư? Ý ngài là con trai út Chí Hồng Doãn của tôi hả? Tôi nghe nói nó đã trèo lên đỉnh ở lữ đoàn Viêm Hoàng, là phụ tá đắc lực của chiến thân Côn Luân!“ Chí Đông Phương kicñ động nói.

Tần Uyên thật sự muốn hộc máu.

Người đứng trêu đỉnh ở lữ đoàn Viêm Hoàng đều là chiến hữu của anh, nào có ai tên là Chí Hồng Doãn? Còn phụ tá đắc lực của chiến thần Côn Luân nữa chứ, xạo vừa phải thôi!
“Ù ừ, đúng thế đúng thế” Tần Uyên trả lời có lệ.

Nhưng người nhà họ Chí lại cho rằng anh đang khẳng định Chí Hồng Doãn là phụ tá đắc lực của chiến thân Côn Luân.

“Nhà họ Chí chúng ta có rông rồi!“ Chí Đông Phương mừng đến phát khóc.

Tần Uyên thật sự muốn đập lên đầu ông ta.

Nhà họ Chí các người đã sớm có rồng, chiến thân của quốc gia không phải là rông sao?
“Mời thủ trưởng Tần! Tôi đã thu xếp một sơn trang yên tĩnh tao nhã cho ngài, rất có lợi cho ngài dưỡng thương!“ Chí Đông Phương nói.

Tần Uyên không từ chối.


Anh vốn đến đây để diễn kịch cho Hổ Quốc xem.

“Được, phiền ông Chí dẫn đường.”
Tần Uyên đồng ý khiến nhà họ Chí phấn khởi vô cùng.

Điêu này chứng tỏ Tần Uyên tán thành nhà họ Chí, từ đó coi như là mạng lưới quan hệ của nhà họ Chí.

Chí Đông Phương ngẩng đầu ưỡn ngực bước đi.

Con trai ông ta là chiến tướng của lữ đoàn Viêm Hoàng, chiến thần Côn Luân và Tần Uyên lại là chỗ dựa của nhà họ Chí, sau này ai đám trêu vào nhà họ Chí, đi đến đâu chẳng phải là hoành hành ngang ngược sao?
Cuối cùng, Tần Uyên vào ở tại son trang, Ngũ Hồ.

Nhà họ Chí bày tiệc vô cùng xa hoa, Tần Uyên đều tiếp nhận hết.

Nhà họ Chí rất là vui mừng.

Tần Uyên nhận càng nhiều thì quan hệ giữa ông và nhà họ Chí càng thân thiết.

Dân chúng biết chuyện này lại không đồng ý, lần lượt bày tỏ bất mãn với Tần Uyên, cho rằng anh trốn khỏi chiến trường.

Các chiến sĩ đang chiến đấu hăng hái ở tiền tuyến, anh lại cùng sống xa xỉ với đám nhà giàu thượng lưu..

 
Chương 903: 903: Chương 904





Trong lúc nhất thời, mức độ ủng hộ của dân chúng đối với Tân Uyên bị giảm mạnh, thậm chí còn có không ít người chạy tới sơn trang Ngũ Hồ mắng chửi.

“Thủ trưởng Tần đừng bận tâm, họ ghen ty nhà họ Chí mời được ngài thôi.“ Chí Đông Phương cười nói.

“Đúng rồi thủ trưởng Tần, chúng tôi đang định tạc tượng cho chiến thần Côn Luân, muốn mời ngài cho chút ý kiến.

Ngài thấy thế nào?“ Chí Tiềm Long hỏi.

“Cũng được.”
Sau đó, Tần Uyên đi theo đám Chí Tiềm Long đến trung tâm thành phố, pho tượng cao mười mét đã được dựng trê quảng trường này.

“Thủ trưởng Tần thấy thế nào? Nếu ngài.

Truyện Quan Trường hài lòng thì chúng tôi cũng sẽ làm cho ngài một cái.“ Chí Tiêm Long mong chờ nói.

Thấy pho tượng vô cùng uy nghiêm, Tần Uyên cau mày.

Đám Chí Đông Phương và Chí Tiềm Long đều cảm thấy bất an, chẳng lẽ là không hài lòng?”
“Thủ trưởng Tần sao vậy?“ Chí Đông Phương thử hỏi.


Nếu không hài lòng thì họ sẽ phiên phức lắm.

“Các ông làm pho tượng cho ai vậy?” Tần Uyên hỏi.

“Chiến thần Côn Luân!”
“Thế các ông biết chiến thần Côn Luân trông thế nào không?” Tần Uyên hỏi thẳng vào vấn đề.

“Mặc dù không có ảnh chụp, nhưng tôi đã tổng hợp rất nhiều tư liệu, chiến thần Côn Luân trông như pho tượng này!“ Chí Tiêm Long nói.

“Bậy bạt! Chiến thần Côn Luân hoàn toàn không phải thế này.

Trông ngài ấy… Ngài ấy giống thế này… Tân Uyên bỗng chỉ vào một người – Diệp Quân Lâm.

“Đây… Đây không phải là Diệp Quân Lâm sao?“ Đám Chí Đông Phương nhìn qua.

Đúng lúc Diệp Quân Lâm đang ở gần đây, Tần Uyên lập tức nhìn thấy, phản xạ chỉ vào hướng đó.

Câu nói của anh lại khiến người nhà họ Chí rúng động.

Chẳng lẽ Diệp Quân Lâm thật sự là chiến thân Côn Luân? Lúc trước cậu ta đã từng nói mình là chiến thần Côn Luân, hơn nữa trêu đại hội đầu tư, cậu ta còn nói mình là người tổng phụ trách, còn đuổi nhà họ Chí ra ngoài.


Chẳng lẽ đúng là cậu ta?
Lúc này, Tần Uyên nói tiếp: “Tra cứu trên mạng mà dám nói là chiến thân Côn Luân.

Tôi tùy tiện kéo một người trêu đường cái cũng dám nói đó là chiến thân Côn Luân, dù sao cũng chưa có người thực sự gặp.”
“Phủ…
“Không phải là Diệp Quân Lâm là được”
Người nhà họ Chí lại thở phào nhẹ nhõm.

Thì ra chỉ là tùy tiện chỉ vào Diệp Quân Lâm thôi.

“Còn chuyện tạc tượng thì chiến thân Côn Luân không thích đâu! Mau đẹp nó đi, đừng chọc tức ngài ấy!“ Tần Uyên lạnh lùng nói.

“Hả?” Chí Tiềm Long và Chí Duy đưa mắt nhìn nhau.

Lúc trước Diệp Quân Lâm từng nói chiến thần Côn Luân không thích trò này, lại bị anh ta nói trúng rồi.

Nhưng hai người vẫn cảm thấy có gì đó sai sai.

Sau khi đẹp pho tượng, Tần Uyên mượn có rời đi.

“Ảnh Tử, cậu đi theo thủ trưởng Tần Uyên, báo cáo hành tung của ông ãy, nhân tiện bảo vệ cho ông ấy!” Chí Đông Phương ra lệnh.

Ảnh Tử lập tức đi theo.

Ảnh Tử bám theo Tần Uyên vào một con hẻm hoang vu, thấy Tân Uyên quỳ trước mặt một người đàn ông..

 
Chương 904: 904: Chương 905





“Trung tướng Tần Uyên của chiến khu Tây Cảnh bái kiến tướng quân Côn Luân!”
Tân Uyên hô †o.

“Đứng dậy đi, không cần làm thế với tôi.”
Người đứng trước mặt Tân Uyên đương nhiên chính là Diệp Quân Lâm.

Song khi cao thủ đứng đầu nhà họ Chí, Ảnh Tử thấy cảnh này thì rất sợ hãi.

Tướng quân Côn Luân mà Tần Uyên nói lại là cháu ngoại trai Diệp Quân Lâm của Chí Đông Phương? Thì ra trước pho tượng, Tân Uyên không phải chỉ lung tung, mà đúng là sự thật, chiến thân Côn Luân trông giống Diệp Quân Lâm, bởi vì anh ta chính là chiến thần Côn Luân!
Ngay khi Ảnh Tử đang rung động thì bỗng có giọng nói vang lên: “Lần thứ hai theo dõi tôi, kiểu gì cũng phải muốn tôi kéo anh ra ngoài sao?”
Không xong, bị phát hiện! Lần thứ hai?
Ảnh Tử run lên, thì ra Diệp Quân Lâm đã sớm phát hiện mình.

Ảnh Tử tự nhận là công phu ẩn nấp vô địch, chưa từng bị người khác phát hiện.

Nay bị chiến thần Côn Luân phát hiện, anh ta đã tâm phục khẩu phục.


Ảnh Tử mặc đồ đen bước ra, sau đó quỳ xuống trước mặt Diệp Quân Lâm: “Chiến thân Côn Luân tha mạng! Tôi theo dõi ngài cũng chỉ vì bất đắc dĩ”
“Nếu tôi muốn giết anh thì đã giết từ lâu rồi” Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.

“Cậu cứ tiếp tục nấp trong bóng tối đi, kế tiếp có lẽ sẽ có kẻ theo dõi chúng tôi, xử lý chúng!” Tần Uyên ra lệnh.

Có không ít điệp viên Hổ Quốc đang theo dõi ông, vừa lúc cho Ảnh Tử xử lý hết.

“Tôi đã biết!”
Sau khi Ảnh Tử biết mất, Tân Uyên nghiêm túc nói: “Lão đại, đêm nay tôi phải giết chúng cho bằng được, khiến Hổ Quốc trở tay không kịp.”
“Hả? Nhanh thế à?” Diệp Quân Lâm kinh ngạc hỏi.

Anh còn tưởng Tân Uyên sẽ ở lại đây mấy ngày.

“Nếu tôi không quay về thì dân chúng sẽ măng tôi chết mất.

Huống chỉ đêm nay là thời cơ tốt nhất.


Bách Thú Doanh của Nam Phương vừa tập hợp, tôi sẽ lập tức dân người rời đi!”
“Đi đi, phải sống sót đấy nhé!” Diệp Quân Lâm vỗ vai Tân Uyên.

“Nghe nói anh sắp kết hôn với chị dâu, có lẽ tôi sẽ không thể tham dự hôn lễ, nhưng chắc chắn không thiếu quà đâu.

Dẫn tôi đi gặp chị dâu đi.” Tân Uyên đã khẩn cấp.

Diệp Quân Lâm dẫn Tân Uyên đến công ty.

Lý Từ Nhiệm ngây người nhìn người lạ bên cạnh Diệp Quân Lâm.

Mà Võ Tiêu thấy Tần Uyên, cả người như sắp nổ tung.

Tần Uyên, đây chính là thủ trưởng số một của chiến khu Tây Cảnh, cấp trên thực sự của cô!
Bởi vì quá kích động, Võ Tiêu lảo đảo ngã xuống đất.

“Chào… Chào… Chào thủ trưởng… Nhìn Tần Uyên nửa ngày, Võ Tiêu kinh hãi, phản xạ kêu lên.

“Chào thủ trưởng?” Lý Từ Nhiệm không hiểu tại sao Võ Tiêu lại gọi người này là thủ trưởng, chẳng lẽ có thân phận gì sao?
“Chào người đẹp, đừng kích động quá thế!” Sau đó, Tân Uyên nhìn Lý Từ Nhiệm: “Chào chị dâu! Tôi là Tân Uyên, anh em tốt của Anh Lâm! Chúng tôi đều từng ra từ chỗ kial”.

 
Chương 905: 905: Chương 906





Anh ta với Diệp Quân Lâm ra từ chỗ kia? Lý Từ Nhiệm phản xạ cho rằng anh ta từng cùng một ngục giam với Diệp Quân Lâm.

“Chào anh, mau ngồi đi.

Võ Tiêu mau đi châm trà!“ Lý Từ Nhiệm rất nhiệt tình.

“Không cần đâu chị dâu, tôi còn có việc gấp.

Nghe bảo chị với lão đại sắp tái hôn, tôi không tham dự lễ cưới được, nhưng quà thì vẫn phải có.” Nói rồi, Tân Uyên lấy ra một chiếc hộp màu xanh lá, bên trong là huân chương màu vàng, bên trên khắc bốn chữ — Vua Vùng Tây Cảnh.

Thứ này được chế tạo từ vàng ròng, là huân chương tượng trưng thân phận được tặng cho tổng chỉ huy của chín chiến khu lớn.

Tần Uyên dùng huân chương này làm quà tặng cho Lý Từ Nhiệm, có thể thấy là tràn đầy thành ý.

“Từ Nhiệm, em nhận đi, đây là tấm lòng của cậu Tần này.“ Diệp Quân Lâm nói.

Lý Từ Nhiệm nói cảm ơn, sau đó nhận huân chương.

Cô không biết ý nghĩa chân chính của huân chương, nhưng nó được làm bằng vàng ròng nên chắc chắn có giá trị rất lớn.


Võ Tiêu khiếp sợ vô cùng.

Mặc dù tấm huân chương này là vật phẩm cá nhân, nhưng trên danh nghĩa nhất định, tấm huân chương này có thể hiệu lệnh trăm vạn đại quân của chiến khu Tây Cảnh, tương đương với Lý Từ Nhiệm đang cầm ấn tướng của chiến khu Tây Cảnh!
Sau khi tạm biệt Lý Từ Nhiệm, Diệp Quân Lâm và Tần Uyên đi dạo trêu đường, tìm một quán nướng ngồi vào.

Không lâu sau, đám Nam Phương cũng đến đây.

Đều là chiến hữu cùng chung hoạn nạn, rất hiếm khi có thời gian rảnh rỗi tụ tập cùng nhau.

Thấy Tân Uyên, Nam Phương lập tức tràn đầy oán khí, cứ như là oán phụ vậy.

Dù gì Bách Thú Doanh mà anh ta huấn luyện cũng sắp bị mượn đi.

“Xem Nam Phương buôn chưa kìa.

Cậu yên tâm, tôi đánh thắng trận này nhất định sẽ trả lại cho cậu! Còn cho cậu thêm một trăm đàn bà Hổ Quốc, được chưa?” Tần Uyên nói.

“Thôi đi.


Anh có thể dẫn người đi, nhưng phải trả lại nguyên vẹn, không được thiếu một cọng tóc nào!“ Nam Phương coi Bách Thú Doanh như bảo bối của mình.

“Được rồi, lúc đó ông đây sẽ tự mình ra trận, ông đây chết cũng sẽ không làm người của cậu bị thương.“ Tần Uyên uống một ngụm rượu nồng.

“Thế còn tạm được.

Nhưng anh cũng phải sống cho tôi đấy! Không thì ai trả người lại cho tôi?“ Nam Phương mời một ly.

Nhìn hai người cãi nhau, Diệp Quân Lâm nở nụ cười.

Mấy người này bình thường toàn cãi nhau như trẻ con, nhưng vừa lên chiến trường, ai cũng muốn bảo vệ lẫn nhau, có thể liều mạng vì chiến hữu.

Đúng lúc này, một nhóm người xách gậy đao xuất hiện bên đường.

Trong bóng tối có Trịnh Quân Nga và Trương Văn Thống ngồi xe lăn.

Thì ra chúng tới trả thù Diệp Quân Lâm.

Trương Văn Thống thề phải bế bỏ tứ chỉ của Diệp Quân Lâm, sau đó không cho bất cứ bác sĩ nào chữa trị, muốn Diệp Quân Lâm bị cắt bỏ tứ chỉ, nằm trên giường suốt đời không thể nhúc nhích.

Đương nhiên đây cũng là ý của nhà họ Trịnh.

Mấy ngày trước Diệp Quân Lâm xúc phạm uy nghiêm của nhà họ Trịnh, chọc giận mọi người..

 
Chương 906: 906: Chương 907





Chỉ có phế bỏ Diệp Quân Lâm thì mới giải hận trong lòng.

“Tao nhất định phải bắt nó trả lại gấp trăm ngàn lần!” Trương Văn Thống hung tợn nói.

Lần này, anh ta thuê mấy chục tên giang hồ, chính là để quyết tâm phế bỏ Diệp Quân Lâm.

Đám Diệp Quân Lâm, Tần Uyên đang ôn lại tình chiến hữu thì thấy một đám người đi về phía mình, còn hùng hổ xách dao gậy.

Thấy thế, đám Tần Uyên, Nam Phương đặt chén rượu xuống, cau mày nhìn lại.

Cảm giác bị người quấy rối quả thực khó chịu như nuốt phải ruồi bọ.

“Các cậu tiếp tục đi, chúng tới tìm tôi, để tôi xử lý.” Diệp Quân Lâm nói.

“Chuyện của anh chính là chuyện của bọn tôi, có chúng tôi ở đây, sao có thể để anh ra tay!” Tân Uyên cười lạnh.

Hồi mới nhập ngũ, anh ta chính là kẻ cứng đầu, trên chiến trường lại là sát thần, tính cách rất táo bạo.


Có kẻ dám nhằm vào Diệp Quân Lâm, anh ta có thể tiêu diệt cửu tộc của đối phương.

Lúc này, Diệp Quân Lâm nở nụ cười: “Thoạt nhìn chúng ta không cần ra tay.”
Bởi vì Ảnh Tử và cao thủ của nhà họ Chí đã xuất hiện.

Sau khi Ảnh Tử tiến lên bày ra thân phận, đám giang hồ này sợ tới mức suýt nữa quỳ xuống đất, vội vàng bỏ chạy.

Trương Văn Thống và Trịnh Quân Nga trốn ở xa quan sát rất khó hiểu.

“Sao vậy?”
“Trên con phố này có một nhân vật lớn, chung quanh toàn là hộ vệ của hoàng tộc nhà họ Chí!” Thủ lĩnh đám giang hồ nói.

“Cái gì? Người được nhà họ Chí ở Hoa Hải che chở? Chẳng lẽ là Tân Uyên của chiến khu Tây Cảnh đang ở trên con phố này?” Trương Văn Thống lập tức phản ứng lại, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.

Nếu Tân Uyên biết chuyện này thì nhà họ Trịnh và nhà họ Trương đều sẽ bị hủy diệt.

“Chúng ta đi mau! Bất kể là Tân Uyên hay là nhà họ Chí, chúng ta đều không thể đắc tội được!” Trương Văn Thống lập tức thúc giục.


Trịnh Quân Nga nhìn thoáng qua Diệp Quân Lâm: “Coi như mày may mắn.

Lần sau để tao xem thử mày còn may mắn được như thế không!”
“Còn nhiều cơ hội xử lý thằng đó, nếu đắc tội nhân vật lớn thì chúng ta đều xong đời!” Trương Văn Thống thật sự sợ hãi.

Trong mắt chúng, Diệp Quân Lâm may mắn ở cùng con phố với nhân vật lớn nên mới thoát được một kiếp.

Buổi tối, sau khi đám Diệp Quân Lâm giải tán, Tân Uyên vẫn trở về sơn trang Ngũ Hồ.

Chí Đông Phương lặng lẽ kêu Ảnh Tử tới: “Ảnh Tử, buổi chiêu Tân Uyên đi đâu?”
Người nhà họ Chí mong chờ nhìn anh ta.

“Ngài ấy… Ngài ấy đi gặp chiến… chiến thần Côn Luân..” Ảnh Tử vẫn luôn bình tĩnh nay lại hít thở dồn dập, trông rất khác thường.

Quan trọng là Diệp Quân Lâm chính là chiến thần Côn Luân.

Đây là điều khiến anh ta rúng động nhất.

“Cái gì? Chiến thần Côn Luân?” Nhà họ Chí kinh ngạc vì chiến thần Côn Luân, hoàn toàn không chú ý thấy sự khác thường của Ảnh Tử.

Chí Tiềm Long vội hỏi: “Chiến thần Côn Luân trông như thế nào?” Anh ta tra xét tư liệu rất lâu mới dám tạc tượng..

 
Chương 907: 907: Chương 908





“Chiến thần Côn Luân chính là… Chính là Diệp… Diệp Quân Lâm…” Ảnh Tử lắp bắp.

“ý cậu là chiến thần Côn Luân trông rất giống Diệp Quân Lâm hả?” Chí Đông Phương lại hiểu nhầm ý.

“Cháu còn tưởng thủ trưởng Tần Uyên chỉ tùy tiện chỉ vào một người qua đường, thì ra là thật sự giống Diệp Quân Lâm.” Đám Chí Tiềm Long nói.

Ảnh Tử bất đắc dĩ gật đầu: “Đúng, rất giống với anh Diệp Quân Lâm.”
“Tiếc quá, đáng lẽ cậu phải báo cho tôi sớm một chút, vậy thì tôi có thể đi tìm chiến thần Côn Luân, thật đáng tiếc.” Chí Đông Phương liên tục thở dài.

“Đúng vậy, đáng lẽ cậu phải báo cho chúng tôi từ sớm.” Người khác cũng trách tội.

Ảnh Tử chỉ có thể tìm lý do: “Lúc đó có kẻ gây sự trên con phố đó, hình như nhằm vào đám chiến thần Côn Luân, tôi đi xử lý đám người đó nên chưa kịp báo cáo.”
“Cái gì? Có kẻ dám mạo phạm chiến thần Côn Luân ư?” Chí Đông Phương lập tức nổi giận.

Nhà họ Chí cũng xôn xao.

“Tôi đã điều tra xong, là nhà họ Trịnh ở vùng này.” Ảnh Tử nói.


Chí Đông Phương ra lệnh: “Chiếu Côn, cháu đến nhà họ Trịnh cho chúng một bài học! Dám làm phản à! Chọc tức ta, ta sẽ tiêu diệt nhà họ Trịnh!”
Nhà họ Trịnh, hai người Trương Văn Thống còn đang kể lại chuyện mới xảy ra, Chí Khiếu Côn đã hùng hổ dẫn người xông tới.

Sau khi tuyên bố thân phận, đám Ngô Thị Lan vô cùng giật mình, đây chính là hoàng tộc chính thống của Hoa Hải! Mạnh hơn nhà họ Quách và nhà họ Sở rất nhiều.

Nhà họ Trịnh vội vã nghênh đón.

“Chính là các người gây sự ở đường Chính Ninh hồi chiều đúng không?” Chí Khiếu Côn hỏi.

Người nhà họ Trịnh đều nổ tung, nhận thấy đã gặp phải phiền phức to.

“Nói mau!” Chí Khiếu Côn ép hỏi.

“Là… Là chúng tôi xử lý chút việc tư…”
Trương Văn Thống và Trịnh Quân Nga vội thừa nhận.

Chí Khiếu Côn tiến lên, giơ tay tát lia lịa lên mặt Trương Văn Thống và Trịnh Quân Nga, mỗi người đều ăn mười cái bạt tai, mặt sưng vù như mặt lợn, Trịnh Quân Nga bị đánh khóc, Trương Văn Thống cũng ủ rũ.


Gần đây làm gì mà cứ bị đánh suốt vậy?
“Các người có biết đường Chính Ninh có ai không? Chiến thần Côn Luân với thủ trưởng Tần Uyên của chiến khu Tây Cảnh đều ở đó, thế mà các người dám phái một đám tới đó gây sự hả? Nhà họ Trịnh suýt nữa bị tiêu diệt đấy biết không?” Chí Khiếu Côn giơ chân đá ngã xe lăn của Trương Văn Thống.

Sắc mặt Ngô Thị Lan và Trịnh Quốc Thăng thay đổi.

Chiến thần Côn Luân? Đối với nhà họ Trịnh, đây là đề tài xa xôi cỡ nào.

Đó là người có địa vị cao quý nhất, Trấn Quốc Đại tướng quân.

Họ suýt nữa mạo phạm tới thần uy của chiến thần trấn quốc.

“Các người tự kiểm điểm lại đi.

Chỉ cần có lần thứ hai, tôi sẽ trực tiếp dẹp nhà họ Trịnh!” Chí Khiếu Côn tức giận dân người rời đi.

Nhà họ Trịnh lặng ngắt như tờ.

Suýt nữa thì cả nhà họ Trịnh sẽ xong đời.

Côn Luân “Hôm nay Diệp Quân Lâm thật may mắn, cố tình gặp gỡ chiến thân Côn Luân và Tân Uyên! Không ngò đối phó với Diệp Quân Lâm một lân mà suýt nữa làm hại cả nhà họ Trịnh!”
Đám Ngô Thị Lan đều tràn đầy khó tin.

Nếu thực sự xúc phạm chiến thần Côn Luân thì hậu quả không thể tưởng tượng được..

 
Chương 908: 908: Chương 909





Ngô Thị Lan và Trịnh Quốc Thắng đã sớm chảy mồ hôi lạnh ròng ròng.

Lúc này, tiếng chửi bới Tần Uyên trên internet càng ngày càng nhiều, đều mắng anh ta là kẻ đào ngũ, dùng đặc quyền làm hại dân chúng, khiến Tân Uyên gánh vác bêu danh, rõ ràng là có kẻ đắt mũi dư luận.

Không cần nghĩ cũng biết là Hổ Quốc.

Chiến tướng Tân Uyên đánh cho Hổ Quốc không ngóc đầu dậy được, cho nên ghi hận trong lòng.

Không giết được Tân Uyên trên chiến trường thì có thể dùng bạo lực mạng và sức mạnh dư luận để hủy diệt Tân Uyên.

Song đến nửa đêm, Tân Uyên lén lút rời khỏi sơn trang Ngũ Hồ.

Bách Thú Doanh đã sẵn sàng cùng anh ta đến chiến khu Tây Cảnh.

Trời còn chưa sáng, chiến khu Tây Cảnh đột nhiên tập kich Hổ Quốc.

Nhất là một tiểu đoàn ngàn người lấy thực lực vô địch đánh tan bốn phòng tuyến của Hổ Quốc, khiến đại quân Tây Cảnh toàn diện xông lên.

Hồ Quốc hoàn toàn tan tác, liên tục lùi lại.

Cục diện giảng co của hai bên hoàn toàn bị phá vỡ.

Sau một hồi thắng trận, nước Việt bắt đầu hoan hô, tất cả mọi người mới biết mưu kế của Tần Uyên, bắt đầu trả lại trong sạch cho Tần Uyên.


Biết kết quả này, Diệp Quân Lâm rất kiêu ngạo.

Đây chính là lính của anh, cả Tân Uyên và Bách Thú Doanh đều như thế.

“Tân Uyên, chờ cậu khải hoàn trở về, tôi sẽ đích thân tổ chức tiệc ăn mừng.” Diệp Quân Lâm an ủi Tân Uyên trước tiên.

Trận chiến này sẽ được ghi vào sử sách, nhất là Tần Uyên sẽ được mọi người ca tụng, Bách Thú Doanh cũng lần đầu tiên trình diện, chiến thân Côn Luân cũng được khen ngợi.

Còn nhà họ Chí thì xấu hổ.

Tần Uyên biến mất trong đêm mà họ lại không hề hay biết.

Bây giờ cả Hoa Lư đều đang cười nhạo họ.

Lúc này người nhà họ Chí mới nhận thấy mình trở thành một khâu trong kế hoạch của Tần Uyên.

Theo lý mà nói, đánh thẳng trận cũng có công lao của họ, nhưng nhà họ Chí lại vui mừng không nổi.

Bởi vì họ không đạt được mục đích của mình, không quan tâm tới lợi ích của đất nước.

“Chúng ta đều thành trò cười! Cứ thế mất mặt rời đi sao?”
Nhà họ Chí không cam lòng.


Chí Đông Phương lắc đầu: “Không thể rời đi.

Chúng ta còn chưa được gặp chiến thân Côn Luân”
“Chúng ta có thể gặp sao?“ Mọi người bày tỏ nghỉ ngờ.

“Thủ trưởng Tần Uyên đã khẳng định thằng bảy là một đại tướng trong lữ đoàn Viêm Hoàng, phụ tá đắc lực của chiến thân Côn Luân, chúng ta lấy danh nghĩa là người nhà của thằng bảy đi gặp ngài ấy thì sao lại không được gặp? Chí Đông Phương nói.

“Cũng đúng.

Không thì chiến thần Côn Luân sẽ không giúp chúng ta giải quyết quân phiệt Tang Khôn.” Chí Tiềm Long nói.

“Vậy thì tôi sẽ đích thân dẫn mọi người tới quân khu Hoa Lư một chuyến để gặp chiến thần Côn Luân.”
Sau đó, Chí Đông Phương dẫn dòng chính nhà họ Chí đến quân khu Hoa Lư.

Mới tới cổng đã bị chặn lại.

“Mấy người đi đâu?”
“Đồng chí, xin tự giới thiệu, tôi là Chí Đông Phương, gia chủ nhà họ Chí ở Hoa Hải, lần này tới đây là để gặp tướng quân Côn Luân.” Chí Đông Phương cười nói.

“Cái gì? Tướng quân Côn Luân?” Lính gác cổng ngây ngẩn cả người.

Ngay cả họ cũng chưa được gặp tướng quân Côn Luân, thế mà lại có người tùy tiện tới đây đòi gặp tướng quân Côn Luân sao? Hơn nữa, tướng quân Côn Luân là bí mật tối cao, ai cũng có thể gặp được chắc?
“Các đồng chí tới tấu hài hả?” Lính gác hỏi.

“Không phải, phiền đồng chí thông báo một tiếng, cứ nói là người nhà của chiến tướng Chí Hồng Doãn của lữ đoàn Viêm Hoàng xin được gặp chiến thần Côn Luân!”
Chí Đông Phương vội giải thích.

Mặc dù lính gác không biết Chí Hồng Doãn, song nghe thấy lữ đoàn Viêm Hoàng, sắc mặt vẫn thay đổi.

“Được, tôi sẽ đi thông báo ngay! Mọi người chờ trước đãi”.

 
Chương 909: 909: Chương 910





Nhìn lính gác đi thông báo, Chí Đông Phương kiêu ngạo nói: “Thấy chưa? Thằng bảy nhà mình quả nhiên là nổi tiếng, chỉ cần báo tên là có người biết!”
“Ha ha, chú bảy chính là lợi hại, đúng là hy vọng của nhà họ Chí chúng ta!” Người khác cũng nói.

Bởi vì Chí Đông Phương nói rõ muốn gặp chiến thần Côn Luân, cho nên tin tướng nhanh chóng truyền đến tai tổng chỉ huy Hướng Văn Dũng và phó tổng chỉ huy của quân khu Hoa Lư.

“Cái gì? Tới gặp chiến thần Côn Luân?”
“Chí Hồng Doãn là ai? Không biết!”
Mọi người đều kinh ngạc.

Không lâu sau, Tô Hoàng Long của quân đoàn Đại Long đến đây.

“Tôi đã điều tra rồi, Chí Hồng Doãn chính là binh nhì, lữ đoàn Viêm Hoàng không có đại tướng nào tên này.” Tô Hoàng Long nói.

“Binh nhì? Sao lại trở thành phụ tá đắc lực của tướng quân Côn Luân?” Hướng Văn Dũng híp mắt, ra lệnh: “Điều tra lý lịch của nhà họ Chí cho tôi!”
Không lâu sau, kết quả điều tra đã có, khiến người ở đây kinh hãi.

“Chí Đông Phương là ông ngoại của chiến thần Côn Luân…”
Biết tin này, đám Hướng Văn Dũng đều thay đổi sắc mặt.


Họ không biết Diệp Quân Lâm liên quan tới nhà họ Chí.

“Mau mời ông Chí vào đây.

Thôi, để tôi đích thân đi.” Tổng chỉ duy Hướng Văn Dũng dẫn một đám người vội vàng ra ngoài cổng quân khu.

“Chào ông Chí, tôi là Hướng Văn Dũng, tổng chỉ huy của quân khu Hoa Lư, ngài mau vào đi Sau khi Hướng Văn Dũng bày tỏ thân phận, lại nhiệt tình mời nhà họ Chí vào quân khu, người nhà họ Chí đều lộ vẻ mừng như điên.

Nhà họ Chí thật sự sắp quật khởi rồi!
Chỉ nhắc tới tên Chí Hồng Doãn mà tổng chỉ huy Hướng Văn Dũng và mấy phó tổng chỉ huy của quân khu Hoa Lư lại đích thân tới tiếp đón, thật là hãnh diện, gián tiếp chứng tỏ tầm quan trọng của Chí Hồng Doãn ở lữ đoàn Viêm Hoàng, địa vị cao đến mức khiến cả quân khu Hoa Lư run rẩy.

Không hổ là phụ tá đắc lực của tướng quân Côn Luân.

Nội tâm Chí Đông Phương vô cùng sục sôi, nhưng lại cố gắng kìm nén cảm xúc.

Nhà họ Chí của mình sẽ quật khởi từ thế hệ này.

Tương lai, danh gia vọng tộc của Việt Nam sẽ có tên nhà họ Chí!.

Truyện Việt Nam

Đám con cháu nhà họ Chí càng đỏ bừng mặt, kích động vô cùng.

Đây chính là tổng chỉ huy và ba phó tổng chỉ huy đích thân nghênh đón! Họ không biết rằng đều là nhờ mặt mũi của Diệp Quân Lâm, chứ không thì họ thậm chí không thể bước chân vào cổng quân khu.

Nghe thấy Tô Hoàng Long là trưởng lữ đoàn Viêm Hoàng, Chí Đông Phương không khỏi hỏi: “Đại tá Long, không biết con trai Chí Hồng Doãn của tôi biểu hiện như thế nào ở lữ đoàn Viêm Hoàng?”
“Ờ thì..” Tô Hoàng Long chần chờ.

Chí Hồng Doãn chẳng qua chỉ là binh nhì mà thôi, thế thì có biểu hiện gì? Nhưng bàn về thân phận thì cậu ta là cậu của chiến thần Côn Luân.

“Biểu hiện rất tốt! Có thể nói là một thành viên quan trọng của lữ đoàn Viêm Hoàng!”
Tô Hoàng Long xấu hổ nói, cảnh tượng giống hệt lúc nhà họ Trịnh hỏi anh ta tình huống của Trịnh Văn Viễn.

“Ha ha, tốt, quá tốt, tôi rất hài lòng!” Chí Đông Phương cao giọng cười to.

Vẻ mặt người khác rất quái dị.

Cháu ngoại trai của ông là chiến thần Việt Nam, ông có thể không hài lòng sao? Đúng là kỳ quặc.

Đoàn người Chí Đông Phương được đưa vào phòng khách, tất cả đều có đãi ngộ tối cao.

Hướng Văn Dũng vẫn đi cùng họ, điều này khiến Chí Đông Phương vô cùng sung sướng.

Đãi ngộ càng cao, chứng tỏ vị trí của Chí Hồng Doãn càng quan trọng.

“Thằng nhóc này giấu giỏi thật, thân phận thế này thì phải nói cho chúng ta biết từ lâu mới đúng!” Chí Đông Phương khẽ lẩm bẩm..

 
Chương 910: 910: Chương 911





“Ông Chí, quân khu Hoa Lư chuẩn bị tặng cho nhà họ Chí một lá cờ thưởng!”
“Người đâu, mang lên!” Hướng Văn Dũng nói.

Chẳng mấy chốc đã có người cầm một lá cờ thưởng đi tới, bên trên thêu tám chữ: Rường Cột Nước Nhà, Công Thần Hộ Quốc.

Thấy cờ thưởng, nhà họ Chí đều kích động đứng dậy.

Chí Đông Phương kích động hỏi: “Đây là cho nhà họ Chí chúng tôi à?”
Lúc trước họ đã tặng Tần Uyên một lá cờ thưởng, không ngờ quân khu Hoa Lư lại cho họ một lá cờ khác.

“Đúng thết”
“Mọi người nghe lệnh tôi, kính lễ!”
Hướng Văn Dũng ra lệnh.

Tất cả mọi người đồng loạt kính lễ.


Hướng Văn Dũng kích động nói: “Nhà họ Chí có một người con bảo vệ quốc gia!”
“Ha ha, cảm ơn! Nhà họ Chí có công thần hộ quốc, tôi rất kiêu ngạo vì nó!” Chí Đông Phương cười to.

Người khác cũng vô cùng kích động.

Trong gia tộc có một công thần hộ quốc, vậy thì sau này địa vị của nhà họ Chí sẽ khác hẳn, thậm chí có thể trở thành gia tộc đứng đầu Hoa Hải.

Chẳng qua người mà Chí Đông Phương biết cùng người mà Hướng Văn Dũng nói hoàn toàn không phải là một người.

Hướng Văn Dũng tặng cờ thưởng cho nhà họ Chí vì Diệp Quân Lâm, nhà họ Chí lại cho rằng cờ thưởng là vì Chí Hồng Doãn.

Nhưng lại đưa tới cùng một kết quả – Hai bên đều rất hài lòng.

Hướng Văn Dũng thậm chí còn hứa hẹn: “Sau này, nhà họ Chí có bất cứ chuyện gì thì cứ nói với tôi.”
“Tốt quá! Thật sự là tốt quá!”
Chí Đông Phương đã ảo tưởng cảnh tượng nhà họ Chí đứng trên đỉnh cao.

Mặc dù vưi sướng, nhưng Chí Đông Phương vẫn chưa quên mục đích tới đây.

Ông ta cười hỏi: “Tổng chỉ huy Dũng, tướng quân Côn Luân có ở đây không?
“Để tôi đi hỏi thăm.” Hướng Văn Dũng đi ra ngoài, gọi điện cho Diệp Quân Lâm.

Lúc này mới biết hoàn toàn là hiểu nhâm, Diệp Quân Lâm không nhận gia đình này.

Hướng Văn Dũng rất xấu hổ, đáng nhẽ phải nghĩ ra chuyện này từ đầu mới đúng.


Nếu hai bên biết nhau thì Chí Đông Phương cân gì phải chạy tới đây tìm Diệp Quân Lâm.

Vừa rồi cờ thưởng bị tặng nhầm, nhưng lại không thế đòi về.

“Mau kêu chúng cút đi!“ Đây là câu nói cuối cùng của Diệp Quân Lâm.

Nhưng Hướng Văn Dũng lại không thể nói với đám người Chí Đông Phương như thế.

“Đúng rồi ông Chí, tướng quân Côn Luân tạm thời không có ở đây.

Chúng tôi cũng không có quyền biết hành tung của ngài ấy.

Chò lân sau ngài ấy đến đây, tôi sẽ báo cho ông biết.” Hướng Văn Dũng uyễn chuyển nói.

“Được rồi… Không được gặp Diệp Quân Lâm, nhà họ Chí cũng không tiếc nuối, bởi vì hôm nay họ thu hoạch rất đồi dào, càng biết rõ thân phân địa vị của Chí Hồng Doãn.

“Ha ha ha, sau này nhà họ Chí chúng ta nhất định có thể hoành hành Hoa Hải!” Chí Đông Phương kicñh động nói, người nhà họ Chí cũng rất vui mừng, nhất là đám Chí Tiềm Long, Chí Duy.

Họ đều là thành viên của đảng thái tử, địa vị thuộc loại trung đẳng.


Nhưng sau khi biết quan hệ này, Chí Tiêm Long không thỏa mãn với vị trí hiện tại của mình.

Anh ta muốn địa vị cao nhất trong đảng thái tử, tức là danh hiệu thái tử, trỏ thành đại ca của đảng thái tửi “Ha ha ha, nhà họ Chí chúng ta đúng là nhò họa mà được phúc!”
“Vốn tưởng rằng sẽ bị quân phiệt Tang Khôn chơi chết, không ngờ lại có địa vị như ngày nay.

Bây giò quân phiệt Tang Khôn còn đám làm càn nữa không? Chúng ta giết chết hắn!” Đám Chí Khiếu Côn nói ẩu nói tả.

“May mà nhà chúng ta không cho loại hạ đẳng như Diệp Quân Lâm tiến vào, không thì đẳng cấp của chúng ta sẽ bị nó kéo thấp.”
Chí Duy thở dài.

Chí Đông Phương trừng anh ta: “Sau này đừng nhắc tới cái tên đó trước mặt ta.

Cậu ta không xứng được chúng ta thảo luận! Nhất là thân phận hiện tại của chúng ta, cậu ta không xứng trở thành cháu ngoại trai của tai Lúc này, Ảnh Tử lại xuất hiện: “Chủ nhân, sau này bớt nói những câu như thế đi.”
Ảnh Tử sợ nếu để chiến thần Côn Luân nghe thấy thì sẽ phiên toái lớn lắm..

 
Chương 911: 911: Chương 912





“Hủm? Ảnh Tủ, cậu nói thế là sao?“ Chí Đông Phương khó hiểu hỏi.

“Thuộc hạ cho rằng, chuyện Anh Lâm Lâm là cháu ngoại trai của ngài là sự thật không thể thay đổi, sau này ngài bớt nói mấy câu cho thỏa đáng, thế thì sẽ có lợi cho ngài lẫn nhà họ Chí.“ Ảnh Tử nói.

“Ảnh Tử, cậu nói có thâm ý gì đó đúng không? Hơn nữa ta cảm thấy cậu như thay đổi một người, trước kia cậu không phải như thế, thậm chí sẽ không nhiều lời.

Cậu bị sao vậy?” Chí Đông Phương cảm thấy khác thường.

Ông ta đâu biết rằng Ảnh Tử đã biết được sự thật Diệp Quân Lâm chính là chiến thần Côn Luân.

“Là tôi lắm lòi“ Ảnh Tử lập tức nói.

Thực ra anh ta đã ám chỉ, chỉ xem thử Chí Đông Phương có hiểu được hay không thôi.

Nào ngờ Chí Đông Phương lại không thèm để mắt tới Diệp Quân Lâm.

Lần này, nhà họ Chí kiêu ngạo trở vê Hoa Hải, nóc xe mở ra, có hai người chuyên môn giơ cao cò thưởng để biểu hiện thân phận của nhà họ Chí.

Bởi vì lo lắng nên nhà họ Trịnh tạm thời không dám nhằm vào Diệp Quân Lâm.


Đến nay, Lý Từ Nhiệm đã bận tối mày tối mặt.

Đâu tiên là chứng nhân dự án 8 tỷ USD.

Gần đây tập đoàn Lạc Thiên còn công chiếu một bộ điện ảnh, Trịnh Thiết Hàm đóng vai chính, lại phá vỡ kỷ lục lượt views, chỉ trong ba ngày ngắn ngủi đã có hơn 1 tỷ lượt views, có thể coi là huyền thoại trong nghề.

Lý Từ Nhiệm đang bận rộn trong văn phòng thì Phùng Ngọc Hân đi tới.

“Ủa? Đây là gì vậy?“ Thấy chiếc hộp màu xanh lá trên bàn, Phùng Ngọc Hân không nhịn được cầm lên: “Mình xem được không?”
“Được chứ.”
Sau khi mở hộp thấy huân chương màu vàng, Phùng Ngọc Hân tò mò.

“Vua Vùng Tây Cảnh có nghĩa là gì?
Chẳng lẽ là vua của chiến khu Tây Cảnh?”
“Gần đây tin tức chiến khu Tây Cảnh đánh bại Hổ Quốc lan truyền khắp nơi, người dẫn đầu chính là vua Tây Cảnh.” Phùng Ngọc Hân thuận miệng nói.

.

Ngôn Tình Sắc

Nghe vậy, tim Võ Tiêu đập thình thịch.

Phùng Ngọc Hân đoán trúng phóc.

Chẳng lẽ sắp bại lộ thân phận?
Lý Từ Nhiệm ngẩng đầu cười nói: “Đây là quà cưới mà anh em của Quân Lâm tặng cho mình.

Mình cũng không biết Vua Vùng Tây Cảnh nghĩa là gì nữa.

Lý Từ Nhiệm cũng biết tin tức của chiến khu Tây Cảnh, nhưng cô không hề liên tưởng tới chuyện Tần Uyên chính là chiến vương Tây Cảnh.

Bởi vì đêm hôm đó Diệp Quân Lâm còn đang uống rượu với Tân Uyên, chiến đấu lại bắt đầu lúc nửa đêm, thế thì sao có thể như thế? Tần Uyên lại không biết thuấn di.

“À, bạn của Diệp Quân Lâm, thế thì chắc chắn không phải.” Phùng Ngọc Hân phản xạ nói.

Bạn của Diệp Quân Lâm thì chắc chắn không liên quan tới chiến khu Tây Cảnh, cùng lắm là cùng một ngục giam.

Lý Từ Nhiệm cười nói: “Võ Tiêu cũng như cậu, suýt nữa coi bạn của Quân Lâm là thủ trưởng gì đó nữa chứ.”
“Chứ gì nữa.

Mình suýt nữa cho rằng cục vàng này chính là tượng trưng cho vua Tây Cảnh.“ Phùng Ngọc Hân nói, sau đó tiện tay ném huân chương lên bàn.

Võ Tiêu hít vào một hơi.

Đây đâu phải là cục vàng, đây là ấn tướng quân của trăm vạn đại quân chiến khu Tây Cảnh! Chỉ cân Lý Từ Nhiệm câm huân chương này vung tay hô lên thì trăm vạn đại quân Tây Cảnh sẽ lập tức đến bảo vệ cô!.

 
Chương 912: 912: Chương 913





Võ Tiêu không nhịn được nhắc nhở: “Tổng giám đốc Nguyên, nên cất giữ chiếc hộp này thích đáng thì tốt hơn, lỡ như làm mất thì không ổn đâu.”
Lý Từ Nhiệm và Phùng Ngọc Hân đưa mắt nhìn Võ Tiêu.

Lý Từ Nhiệm hỏi: “Võ Tiêu, cô nói thế là sao? Chẳng lẽ chiếc hộp này có ý nghĩa đặc thù gì đó?”
Liên tưởng tới biểu hiện khác thường của Võ Tiêu lúc gặp Tần Uyên, ngay cả Lý Từ Nhiệm cũng cảm thấy Võ Tiêu có vấn đề.

“Tổng giám đốc Nguyên, chủ yếu là tôi thấy thứ này giống huân chương, khiến tôi có tình cảm đặc thù, cho nên cứ muốn giữ kỹ nó.” Võ Tiêu vội nói dối.

“Cũng có lý.

Vậy thì tôi sẽ bảo quản kỹ chiếc hộp này, cất nó vào két sắt đi.” Lý Từ Nhiệm cười nói.

Lúc này Võ Tiêu mới thở phào nhẹ nhõm.

Lý Từ Nhiệm lại cười hỏi Phùng Ngọc Hân: “Cậu tới tìm mình có việc gì?
“Gần đây chẳng phải điện ảnh của công ty cậu lại phá kỷ lục sao? Công ty giải trí Hoa Phong đứng đầu Việt Nam chuyên tới để học kinh nghiệm.

Buổi chiều đội ngũ của người ta sẽ đến, cậu chiêu đãi một chút, không chừng về sau sẽ có hợp tác.” Phùng Ngọc Hân đáp.

“Ừ, không thành vấn đề, cứ giao cho mình.


Đúng lúc mình đang rảnh.” Lý Từ Nhiệm ra dấu OK.

Công ty giải trí Hoa Phong là một trong ba công ty giải trí đứng đầu cả nước, ngôi sao hay hot face đều là đứng đầu.

Đừng nhìn hiện tại tập đoàn Lạc Thiên phát triển nhanh chóng, nhưng thật sự chỉ có mình Trịnh Thiết Hàm làm bộ mặt, còn con đường rất dài phải đi, cho nên học tập các công ty giải trí lớn như thế này thì sẽ rất có ích.

Lý Từ Nhiệm cố ý từ chối lịch trình khác để chờ đợi.

Đến chiều, ba chiếc xe hơi, bốn chiếc xe chở minh tỉnh đỗ lại trước cao ốc của tập đoàn Minh Cường.

Đội ngũ của công ty giải trí Hoa Phong đã đến.

Điều khiến Lý Từ Nhiệm vừa bất ngò vừa vui mừng là chủ tịch Trương Thiếu Huỳnh của công ty Hoa Phong đích thân đưa đội ngũ đến đây, có thể nói là rất coi trọng việc này.

Lý Từ Nhiệm đích thân dẫn mọi người ra nghênh đón.

Diệp Quân Lâm đang ngủ thì bị tiếng động bên này đánh thức.

Anh bất mãn hỏi: “Chuyện gì vậy?
Võ Sâm cười nói: “Anh quần, công ty Hoa Phong dẫn đội ngũ tới Lạc Thiên tham quan, không ít ngôi sao với hot face đều đến, mọi người đều đi ngắm gái đẹp, anh có muốn đi xem thử không?”

Vừa nghe nói là ngôi sao hot face, Diệp Quân Lâm lập tức hết hứng thú.

Nhưng nếu có ích cho sự nghiệp của vợ mình thì kệ họ.

Lần này, công ty giải trí Hoa Phong có thể nói là điều động rất nhiều nhân vật chủ chốt.

Không chỉ có bảy tám người thuộc tầng lớp lãnh đạo lấy Trương Thiếu Huỳnh cầm đầu mà ngay cả ngôi sao và hot face nổi tiếng nhất cũng tới, khoảng chừng 18 người.

Đám ngôi sao rất có phong thái, nhưng đám hot face lại bật live stream quay cảnh tượng này, kể cả tình huống nội bộ của tập đoàn Minh Cường đều bị live stream.

Võ Sâm không chịu được.

Dù gì chuyện này cũng đề cập tới không ít bí mật công ty, sao có thể live stream.

Võ Sâm trực tiếp dẫn hai người xông lên.

“Chào cô.

Bên trong tập đoàn Minh Cường không được live stream.

Phiên các cô phối hợp một chút, cảm ơn!“ Võ Sâm nói.

Chẳng qua đám hot face này hoàn toàn không để ý, tiếp tục live stream.

Võ Sâm bất đắc dĩ nhắc nhỏ lần nữa: “Cô ơi, nơi này không được live stream, phiền các cô dừng lại”
“Đám bảo vệ các người kiêu căng cái gì?
Chỗ nào quy định không cho live stream hả?”.

 
Chương 913: 913: Chương 914





Một hot face tên là Tử Xuyên còn nhắm camera về phía đám Võ Sâm, hung tợn nói: “Các khán giả, mọi người xem đám bảo vệ thối tha này ngăn cản chúng tôi live stream kìa! Mọi người nói nên làm sao bây giờ?”
Khán giả phòng live stream lập tức mắng chửi nhóm Võ Sâm, thậm chí tuyên bố sẽ đào móc thông tin của đám Võ Sâm, tiết lộ hết thông tin của gia đình họ!
“Đám bảo vệ thối tha mau cút đil Làm phiền tôi live stream thì các người gánh vác được sao?” Tử Xuyên măng.

Mắng xong, đám hot face này muốn rời đi.

Võ Sâm đương nhiên không cho phép, lập tức đuổi theo ngăn cản họ.

Tính cách của anh giống Diệp Quân Lâm, đương nhiên không thể chịu đựng tình huống này.

“Hai vấn đề, thứ nhất, không được live stream, dừng lại ngay lập tức, thứ hai, mắng chửi chúng tôi thì phải xin lỗi” Võ Sâm kiên quyết nói.

“Chúng tôi không xin lỗi đấy, hơn nữa còn muốn live stream tiếp, anh có thể làm gì được?” Tử Xuyên cười lạnh.


“Vậy thì đừng trách chúng tôi đuổi cô ral”
Võ Sâm cả giận nói.

“Chuyện gì đang xảy ra vậy?” Đám quản lý Trương Thiếu Huỳnh đi tới, Lý Từ Nhiệm cũng đi cùng.

“Ông chủ, mấy tên bảo vệ này không cho live stream, còn đòi đuổi chúng tôi đi.” Tử Xuyên lập tức khóc kể.

Trương Thiếu Huỳnh lập tức nhìn Lý Từ Nhiệm: “Tổng giám đốc Nguyên, thế là thế nào? Cô không chào đón chúng tôi hả?”
“Không thể nào đâu tổng giám đốc Huỳnh, để tôi xử lý.” Lý Từ Nhiệm kêu mấy người Võ Sâm sang một bên, bảo họ nhẫn nại một chút.

“Được rồi tổng giám đốc Nguyên, nể mặt Anh Lâm, chúng tôi nhịn.

Không thì tôi thà mất việc cũng phải chống lại đám người này.” Võ Sâm cố kiềm chế lửa giận.

Kế tiếp, Lý Từ Nhiệm dẫn đám Trương Thiếu Huỳnh đi tham quan khu vực giải trí của tập đoàn Lạc Thiên.


Sau khi tham quan một lượt, Trương Thiếu Huỳnh trào phúng: “Tổng giám đốc Nguyên, nhìn một lượt thì chỗ các cô không giống như là nơi có thể quay phim điện ảnh, chỉ dựa vào một mình Trịnh Thiết Hàm chống đỡ.

Trịnh Thiết Hàm lập tức nói: “Không, tôi chỉ là một phần nhỏ thôi, điện ảnh của chúng tôi đắt khách chủ yếu là vì chất lượng tốt.”
“Chất lượng thì tốt thật, nhưng điều kiện như các cô không giống như có thể quay được điện ảnh hay.

Chẳng lẽ các cô sao chép?” Trương Thiếu Huỳnh cười lạnh nói.

“Tổng giám đốc Huỳnh nói thế thì thật quá đáng.” Lý Từ Nhiệm bất mãn.

Thực tế hôm nay đám người của công ty Phong Hoa vừa đến đã bắt đầu lên mặt, hoàn toàn không phải tới tham quan, mà là tới làm ông nội.

Lý Từ Nhiệm rất tức giận.

Bây giờ còn nói họ sao chép, Lý Từ Nhiệm càng không thể nhịn được.

“Tổng giám đốc Nguyên, tôi chỉ đùa thôi” Trương Thiếu Huỳnh cười nói, sau đó anh ta không kiêng dè nói với Trịnh Thiết Hàm: “Trịnh Thiết Hàm, cô đã suy xét tới chuyện đổi công ty chưa? Bây giờ cô phát triển không tồi, nhưng chỉ cực hạn trong điện ảnh internet, cô phải phấn đấu lên điện ảnh phòng vé chứ.

Thế nào? Tới công ty của tôi đi, chắc chắn sẽ có tiềm lực hơn là ở đây.”.

 
Chương 914: 914: Chương 915





Dụ dỗ ngay trước mặt Lý Từ Nhiệm, nhưng Lý Từ Nhiệm lại rộng lượng nói: “Được thôi, Thiết Hàm suy nghĩ đi.”
“Ha ha, Thiết Hàm, cô xem tổng giám đốc Nguyên biết điêu chưa kìa, cô qua công ty tôi đi.“ Trương Thiếu Huỳnh cười nói.

“Không được, cảm ơn ý tốt của tổng giám đốc Huỳnh.” Trịnh Thiết Hàm đã từng thề, trừ phi Lý Từ Nhiệm và Diệp Quân Lâm không cần mình, nếu không cô sẽ không rời khỏi tập đoàn Lạc Thiên.

“Vậy thì cô đừng hối hận.” Trương Thiếu Huỳnh đe dọa ngay trước mặt mọi người.

Nhóm Lý Từ Nhiệm rất tức giận.

Có câu nói thượng bất chính hạ tắc loạn, chủ tịch công ty đã như thế này thì chắc hẳn đám minh tỉnh hot face đưới cò sẽ càng kiêu căng ngang ngược hon, không để mắt tới bất cứ ai.

Họ không phải tới để tham quan, mà là tới gây chuyện, diễu võ giương oai.

Sau khi tham quan xong, mọi người vào phòng khách.

Trương Thiếu Huỳnh không để ý tới người khác, hút một điếu xì gà, tư thái vô cùng kiêu ngạo.

“Tổng giám đốc Nguyên, tôi muốn bàn chuyện với cô…”
“Chuyện gì? Tổng giám đốc Huỳnh nói đi.


Lý Từ Nhiệm thật sự không có kiên nhân.

“Tôi dự định thu mua bộ phận giải trí của công ty cô.

Cô thấy thế nào?” Trương Thiếu Huynh hút một ngụm xi ga, nha khói khiên Lý Từ Nhiệm ho sặc sụa.

“Thu mua? Không có khả năng! Tôi kinh doanh rất tốt, không có khả năng bán bộ 2 phận này!” Lý Từ Nhiệm từ chối ngay tắp lự.

Trương Thiếu Huỳnh cười nói: “Nhưng nếu tôi thu mua thì khác, cô phải bán.

Bởi vì thứ gì mà Trương Thiếu Huỳnh tôi coi trọng thì tôi phải có được!”
Đúng thế, trong giới giải trí Việt Nam, Trương Thiếu Huỳnh chính là kẻ bá đạo như vậy.

Những thứ anh ta muốn thì sẽ giành lấy không từ thủ đoạn.

Cướp người, thu mua, cưỡng chế mua bản quyên… Đây đều là chuyện bình thường.

Người trong giới giải trí đều sợ hãi Trương Thiếu Huỳnh.

Lý Từ Nhiệm nở nụ cười: “Vậy thì thứ tôi đã nhận định sẽ không bao giờ bán!”
“Tổng giám đốc Nguyên chưi vào ngõ hẹp từ chối tôi, thế thì cô đừng hòng sống trong giới giải trí.


Bất kể là tài nguyên hay mạng lưới quan hệ tôi đêu sẽ phong sát cô!
Trương Thiếu Huỳnh nói thẳng.

“Tôi không sợ.

Có sóng to gió lớn nào mà tôi chưa từng thấy?” Lý Từ Nhiệm vẫn kiên quyết nói.

“Được lắm, vậy thì cô cứ chờ xem”
Trương Thiếu Huỳnh đứng dậy.

Trước khi rời đi, anh ta còn đe dọa: “Kẻ bị tôi theo đõi sẽ bị ngành nghề phong sát, các cô sẽ nửa bước khó đi!
Lãnh đạo cao tâng đều rất lo lắng.

“Công ty Hoa Phong không giống với những công ty khác đâu.”
“Bao nhiêu năm qua, rất nhiều công ty có tiềm lực đều bị họ hủy diệt bằng cách này.”
“Lần này chúng ta gặp nguy hiểm rồi.”
Sao Lý Từ Nhiệm lại không biết sự lợi hại của công ty giải trí Hoa Phong? Nhưng cho dù phải từ bỏ mảng giải trí, cô cũng sẽ không để anh ta thu mua.

Lúc này, Diệp Quân Lâm đi đến, hỏi: “Anh nghe nói có một nhóm ngôi sao hot face rất kiêu ngạo.

Đâu rồi?”
Nghe Võ Sâm nói, anh đã nổi trận lôi đình.

Thế này thì khác nào khiêu khích mình?
Sao anh có thể chịu đựng cho được!.

 
Chương 915: 915: Chương 916





“Thôi, họ đã rời đi rồi, không cần thiết dây dưa nữa.” Lý Từ Nhiệm lắc đầu, cô sợ chuyện này bị xé to thì sẽ không có lợi cho bất cứ ai.

“Họ hãy cầu nguyện đừng gặp anh, nếu không anh sẽ cho họ biết thế nào là lễ độ “
Diệp Quân Lâm cả giận nói.

Anh không thể chịu nổi Lý Từ Nhiệm bị uất ức.

“Tổng giám đốc Nguyên, thì ra đội ngũ của công ty Hoa Phong đến Hoa Lư không phải là để tham quan công ty chúng ta.

Họ muốn đến quân khu Hoa Lư quay tiết mục game show.

Ban đầu họ muốn quay tiết mục này ở quân khu Hoa Hải, nhưng bị từ chối, không hiểu sao quân khu Hoa Lư lại đồng ý.”
Thư ký giải thích.

“Thì ra là thế” Lý Từ Nhiệm chẳng mấy quan tâm.

Nhưng Diệp Quân Lâm lại rất tức giận, hỏi: “Cô vừa nói gì? Chúng muốn quay game show ở quân khu Hoa Lư ư?”
“Vâng.” Thư ký đáp.


“Buồn cười! Ai cho chúng lá gan dám quay cảnh ở quân khu Hoa Lư?” Diệp Quân Lâm đen mặt.

Lý Từ Nhiệm và thư ký đều rất khó hiểu, sao lại tức giận đến mức này? Giọng điệu của anh cứ như thể anh chính là thủ trưởng của quân khu Hoa Lư.

“Không được, không thể mở đầu cho vụ này.

Sao họ có thể làm rối ở quân doanh? Tôi không đồng ý!” Diệp Quân Lâm cả giận nói.

“Anh kích động thế làm gì?” Lý Từ Nhiệm khó hiểu.

“Chẳng qua là không muốn cổ vũ cho lối sống lệch lạc này!” Diệp Quân Lâm tức giận rời đi.

Thư ký tò mò hỏi: “Tổng giám đốc Nguyên, Anh Diệp sao vậy? Cứ như thể anh ấy là quan quân í”
“Chắc anh ấy chướng mắt tác phong kiểu này.” Lý Từ Nhiệm trả lời.

Sau khi rời đi, Diệp Quân Lâm trực tiếp đến quân khu Hoa Lư.

Để anh xem thử là kẻ nào cho phép công ty Hoa Phong quay game show ở quân khu Hoa Lư, thật là to gan!
Lúc này, đội ngũ của công ty Hoa Phong đã đến quân khu Hoa Lư.


Đoàn quay phim, đoàn hậu cần và đám ngôi sao, hot face đều đã vào ký túc xá quân khu.

Tổ thiết bị đã lắp đặt thiết bị xong xuôi, chỉ chờ tiết mục game show bắt đầu.

Đám hot face như Tử Xuyên còn đang live stream.

Họ quay lại ký túc xá do quân doanh thu xếp.

“Cái gì vậy? Loại người tầng này mà ngủ được à?”
“Toàn là bùn đất, sao bước chân lên được?”
“Bẩn quá, ẩm ướt quát”
Chỉ cần nghĩ đến một tháng tới họ sẽ phải quay tiết mục ở đây, đám ngôi sao hot face này đều không chịu nổi, trực tiếp nổi giận.

“Hơn nữa chỉ có thểthấy một đám binh lính thối hoắc, toàn thân là mùi mồ hôi thối um lên, không thể chịu nổi!” Tử Xuyên nhăn mũi.

Trương Thiếu Huỳnh vừa hút xì gà vừa cười nói: “Các cô chịu đựng đi, kiên trì một tháng, quay xong tiết mục này, tôi bảo đảm lưu lượng của các cô sẽ tăng vọt.”
Nghe thấy Trịnh Thiết Hàm cam đoan, đám Tử Xuyên mới giãn mày.

Mặc dù hoàn cảnh rất gian khổ, nhưng quay một tiết mục game show ở quân doanh sẽ có hiệu quả rất tốt, họ chắc chắn sẽ lời to.

Tử Xuyên hỏi: “Ông chủ, chúng tôi có thể live stream trong quân doanh không? Fans của tôi đều muốn xem quân doanh trông như thế nào.”
Trương Thiếu Huỳnh hút xì gà: “Cứ thoải mái.

Tôi nói nghe này, nếu tôi có thể quay tiết mục ở quân doanh thì chẳng lẽ lại không thể làm như thế sao?”
“Ông chủ giỏi quá! Chúng tôi rất sùng bái anh!” Đám Tử Xuyên hoan hô..

 
Chương 916: 916: Chương 917





“Chứ còn gì nữa.

Mạng lưới quan hệ của tôi trải rộng khắp Việt Nam, có gì mà tôi không làm được!” Hút xì gà xong, Trương Thiếu Huỳnh tùy ý ném tàn thuốc xuống thảm cỏ, một mảnh cỏ nhỏ bị hủy mất.

Kế tiếp, đám ngôi sao hot face bắt đầu live stream.

Mỗi nghệ sĩ một ekip bắt đầu đi dạo chung quAnh Lâm doanh, quay camera khắp nơi.

“Các bạn fans hãy xem, nơi này chính là quân doanh! Đây là xe quân dụng, đây là quân khuyển…” Tử Xuyên live stream đến tận đội hình xe tăng: “Các fans xem nè, đây là xe tăng!”
“Chờ tôi vào xe tăng cho mọi người xem nhé!”
Tử Xuyên không chỉ quay xe tăng mà còn đòi vào xe tăng live stream.

“Chào đồng chí, không thể quay phim ở chỗ này, mời các đồng chí quay về” Lập tức có người ngăn cản.

“Thối quá! Anh có tắm không vậy? Mùi mồ hôi nồng nặc!” Tử Xuyên lập tức cau mày.

“Mời đồng chí quay về, nơi này không được quay phim.” Người kia nói tiếp.


“Hừ, anh biết tôi là ai không mà dám không cho tôi quay? Hơn nữa chúng tôi vào quân doanh hợp pháp, anh thấy có ai cản đường không? Anh cản lại làm gì? Lãnh đạo của các anh mà trách tội thì anh có gánh vác nổi không?” Tử Xuyên cười lạnh: “Mau cút ra, tôi live stream một lát rồi đi, chậm trễ chuyện của tôi thì tôi sẽ tố cáo anh đấy!” Nói rồi, Tử Xuyên đòi xông qua.

“Mời đồng chí quay về.

Nơi này liên quan tới bí mật quân sự, không được quay phim.”
Binh lính kiên trì nói.

“Hừi Bí mật quân sự cái gì? Chẳng qua là xe tăng thôi, làm như chưa ai từng thấy ãy.

Trong TV đầy ra, sao không bảo người ta tiết lộ bí mật quân sự?” Bởi vì có Trương Thiếu Huỳnh làm chỗ dựa nên Tử Xuyên hoàn toàn không để mắt tới người khác, làm việc cực kỳ ngang ngược.

“Cái đó khác, cái đó cho phép quay phim, nhưng nơi này không được!” Binh lính vẫn kiên trì.

.

Ngôn Tình Hài
“Mau cút ra cho tôi! Nếu anh còn can ngăn thì tôi bảo đảm sẽ tố cáo với lãnh đạo, anh đừng hòng có tiền đồ nữal” Tử Xuyên cả giận nói.

“Không được! Trừ phi có mệnh lệnh của cấp trên, bằng không các cô không được quay phim Tử Xuyên triệt để nổi giận.


“Tôi không tin! Hôm nay tôi nhất định phải quay phim! Không ai có thể can ngăn!”
“Nhất là một tên lính thối!”
Tử Xuyên muốn xông vào.

“Gô bảo ai là tên lính thối?” Đúng lúc này, một giọng nói vang lên.

Không biết khi nào, Diệp Quân Lâm đã đi tới nơi này.

Câu nói của anh khiến Tử Xuyên giật mình, cô ta xoay người lại, khó tin nhìn Diệp Quân Lâm.

“Anh là ai? Đang làm gì thế?”
Bởi vì Diệp Quân Lâm mặc thường phục nên Tử Xuyên không hề sợ hãi.

Cô ta cho rằng Diệp Quân Lâm không phải là quân nhân, vậy thì chỉ có thể là nhân viên bình thường, chắc là đội ngũ của họ, vậy thì cô ta phải răn dạy một trận.

“Anh thuộc nhóm nào? Tổ thiết bị hay nhóm hậu cân? Dám quản chuyện của tôi, chán sống hả?”
Tử Xuyên cả giận nói.

Lúc này, Diệp Quân Lâm vô cùng tức giận.

Mới tới quân doanh, anh đã thấy chung quanh có đội ngũ đang live stream, khiến quân doanh rối tung hết cả lên.

Đây là điều mà anh không thể chịu đựng được! Thậm chí anh còn thấy Tử Xuyên đòi live stream xe tăng..

 
Chương 917: 917: Chương 918





Như thế sao được? Chẳng phải là tiết lộ bí mật quân sự sao? Kết cấu của loại xe tăng này mà bị lộ ra ngoài thì vũ khí tương đương vứt đi.

Anh còn nghe thấy một câu “Tên lính thối”
! Những lời này đã hoàn toàn chọc giận anh.

Nếu không có binh lính như họ thì cô còn có thể ở đây live stream sao? Còn có thể ăn sung mặc sướng sao? Diệp Quân Lâm lạnh lùng nhìn chằm chằm Tử Xuyên, nói: “Cô phải xin lỗi cậu ấy vì lời nói vừa rồi của mình.

Ngay lập tức!”
Đám lính gác thấy mặt Diệp Quân Lâm đen sì, có thể biết lúc này anh tức giận cỡ nào.

Tử Xuyên hoảng sợ vì sắc mặt đáng sợ của Diệp Quân Lâm, không biết nên làm Sao.

“Anh là ai? Có quyền gì quản chúng tôi?”
Đoàn đội bên cạnh Tử Xuyên nổi giận, nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm.

“Tôi là quân nhân, chướng mắt với hành vi của các người!”
Diệp Quân Lâm lạnh giọng ní.


“Khi nào thì chuyện chúng tôi tới lượt một tên lính thối như anh nhúng tay vào?”
Tử Xuyên trực tiếp nổi giận.

Trong mắt họ, Diệp Quân Lâm mặc thường phục, còn trẻ tuổi như thế này thì cùng lắm chỉ là lính quèn, không có khả năng là lãnh đạo.

Lãnh đạo thì ít ra phải ba bốn mươi tuổi.

Cho nên Tử Xuyên không chịu nương tay.

Diệp Quân Lâm không giận mà cười: “Được lắm, các người đã đắc tội cả tôi rồi đấy! Các người cũng phải xin lỗi tôi!
“Xin lỗi anh á? Đừng có nằm mơ! Ngược lại là anh làm trì hoãn tôi live stream, anh phải xin lỗi tôi mới đúng!”
“Tập tức quỳ xuống dập đầu cho tôi, tôi sẽ tạm thời tha cho anhl”
Đoàn đội của Tử Xuyên chẳng những không xin lỗi mà còn đòi Diệp Quân Lâm xin lỗi mình.

Diệp Quân Lâm không thể ngò lại có loại người ngang ngược như thế này, hơn nữa còn ở trong quân doanh.

Chẳng lẽ cho rằng mình to nhất quả đất này hay sao? Trong mắt người này còn có pháp luật không?
Ánh mắt Diệp Quân Lâm lạnh lẽo, giơ chân đá lên đùi Tử Xuyên.


Tử Xuyên lập tức quỳ xuống trước mặt anh.

“Muốn tôi xin lỗi cũng được, nhưng cô phải quỳ xuống nghe!” Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói: Tử Xuyên trợn tròn mắt, đoàn đội của cô ta há hốc mồm.

Đám binh lính thấy cảnh này, đều âm thầm giơ ngón cái với Diệp Quân Lâm, đúng là kẻ hung ác! Họ nghe theo chỉ thị tiểu đội trưởng, không muốn làm khó đám ngôi sao hot face này, cho nên mới khiêm nhượng nhiều lần.

Nhưng người này lại nói ra tay là ra tay luôn.

Một lát sau, Tử Xuyên và ekip của cô ta mới phản ứng lại.

“Anh… Anh làm gì vậy hả? Anh dám đánh người à?”
“Anh biết Tử Xuyên là ai không? Cô ấy chính là hot face nổi tiếng nhất trong nước!
Có hơn 10 triệu fans hâm mội Anh chỉ là lính quèn mà dám đụng vào cô ấy! Anh chờ chết đi!” Người quản lý của Tử Xuyên phẫn nộ nói.

“Các người nói nhảm nhiều quá, quỳ xuống đi rồi nói tiếp.” Diệp Quân Lâm liên tục đá mấy phát.

Đám người này đều quỳ rạp xuống đất, không có năng lực chống cự.

Đầu gối và chân của họ như bị rót chì, không thể đứng dậy được, chỉ có thể quỳ trước mặt Diệp Quân Lâm.

“Anh điên rồi hả? Anh đang tự tìm cái chết! Tôi thề nhất định sẽ không tha cho anh!
Tôi sẽ vận dụng hết tài nguyên đế giết chết anh!” Tử Xuyên gào thét..

 
Chương 918: 918: Chương 919





Cảnh tượng bên này của gợi ra sự chú ý của người khác.

Chẳng mấy chốc, đám ngôi sao hot face và ekip của họ đều tụ tập lại đây.

“Anh làm gì vậy? Anh dám đánh người hả?”
“Biết thân phận chúng tôi không? Anh đánh người thì phải gánh vác hậu quả nghiêm trọng!”
Đám minh tình hot face nhao nhao đe dọa.

Thấy đồng bọn của mình đã đến, Tử Xuyên càng khóc quấy to hơn, cảnh tượng vô cùng ồn ào.

“Mau tới xem nè! Binh lính đánh người!
Mọi người mau tới xem tên lính thối đánh người!” Tử Xuyên hét to.

“Chát!”
Chẳng qua cô ta vừa kêu tên lính thối thì đã bị Diệp Quân Lâm tát lên mặt.

“Cô nói một lần, tôi sẽ đánh một lần.”

Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.

“Tân lính thối!”
“Chát!”
Vừa nói xong, lại là một bạt tai.

“Tân… Tên lính thối…
“Chát!”
Tử Xuyên còn chưa nói xong thì lại ăn một bạt tai.

“Cô nói thêm câu nữa thử xem?” Diệp Quân Lâm lạnh lùng nhìn cô ta.

Tử Xuyên ôm mặt khóc nức nở, không dám hé răng thêm một câu.

Diệp Quân Lâm doanh không phải là nơi cho các người giương oai Đám Tử Xuyên lại tìm được người tâm phúc, lập tức thêm mắm thêm muối kể lại cho Trương Thiếu Huỳnh.

Nhất là Tử Xuyên liên tục khóc lóc, lại thêm trên mặt còn dấu bàn tay của Diệp Quân Lâm.


Thấy thế, Trương Thiếu Huỳnh nổi giận, gầm lên: “Mày là ai? Dám đánh người của tao hả?”
Có tên lính đui mù dám đắc tội người của mình sao?
“Anh là kẻ nào?” Diệp Quân Lâm hỏi.

“Mày nghe cho kỹ đây, tao chính là Trương Thiếu Huỳnh, chủ tịch công ty giải trí Hoa Phong! Lần này bọn tao tới Hoa Lư là để quay tiết mục real show ở quân khu Hoa Lư!”
Đám Tử Xuyên lại tìm được người tâm phúc, lập tức thêm mắm thêm muối kể lại cho Trương Thiếu Huỳnh.

Nhất là Tử Xuyên liên tục khóc lóc, lại thêm trên mặt còn dấu bàn tay của Diệp Quân Lâm.

Thấy thế, Trương Thiếu Huỳnh nổi giận, gầm lên: “Mày là ai? Dám đánh người của tao hả?”
Có tên lính đui mù dám đắc tội người của mình sao?
“Anh là kẻ nào?” Diệp Quân Lâm hỏi.

“Mày nghe cho kỹ đây, tao chính là Trương Thiếu Huỳnh, chủ tịch công ty giải trí Hoa Phong! Lần này bọn tao tới Hoa Lư là để quay tiết mục real show ở quân khu Hoa Lư!”
Trương Thiếu Huỳnh lạnh giọng nói.

“Ai cho anh quyền quay tiết mục ở quân khu? Không biết quân doanh là nơi thần thánh không thể xâm phạm sao? Nhìn xem đám rác rưởi các người làm xáo trộn cả quân doanh!” Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.

Trương Thiếu Huỳnh cười khẩy: “Còn ai cho quyền nữa? Với mạng lưới quan hệ của †ao thì được quân doanh cho phép quay phim chỉ là chuyện nhỏ.

Với lại tao quay phim trong quân doanh là để tuyên truyền cho quân đội, đây là tiết mục có ích! Mày là ai mà dám lắm mồm?”.

 
Chương 919: 919: Chương 920





“Thứ nhất, quân doanh là nơi thần thánh không thể xâm phạm, không phải người của quân đội thì không được phép tiến vào.

Thứ hai, quân nhân Việt Nam còn cần các người tuyên truyền sao? Anh ra ngoài hỏi thử xem quốc gia nào không sợ quân nhân Việt Nam?
Thứ ba, các anh dám live stream trong quân doanh, quay phim lung tung, xúc phạm nội quy quân doanh! Nhất là người của anh còn đòi quay kết cấu trong xe tăng, đây là tội lớn tiết lộ bí mật quân sự! Thứ tư, người của anh tùy ý sỉ nhục quân nhân! Chỉ bằng bốn điều này, đủ để anh phải sống cả đời trong ngục giaml” Diệp Quân Lâm nói rõ tội lỗi của họ.

“Hay lắm!”
“Quân doanh không phải là nơi các người có thể giương oail”
Đám binh lính nghe sôi máu, vỗ tay khen ngợi liên tục.

Đám minh tinh hot face này cực kỳ quá đáng, họ đã sớm nghẹn cục tức trong lòng, chẳng qua không ai ra mặt mà thôi.

Khí thế mạnh mẽ của Diệp Quân Lâm hoàn toàn chấn nhiếp đám người này, khiến họ hoảng sợ không dám nói một lời.

Nhưng Trương Thiếu Huỳnh lại nổi giận: “Mày là thằng nào mà dám to mồm ở đây?”
“Anh không cần biết thân phận của tôi.

Tôi hỏi anh, ai đã phê duyệt cho anh vào quân doanh quay phim?” Diệp Quân Lâm rất tò mò.

“Mày nghe cho kỹ đây, là bộ trưởng bộ văn hóa và tuyên truyền đã phê duyệt cho tao! Anh ấy chính là bạn thân của tao!”
Trương Thiếu Huỳnh đắc ý nói.


“Vậy thì mau kêu anh ta ra đây gặp tôi!
Trong vòng mười phút mà không thấy thì anh ta không cần phải tới nữa!” Diệp Quân Lâm lạnh giọng nói.

“Kẻ nào mà to mồm thế hả? Còn đòi tôi chạy tới gặp cơ đấy! Thật to gan!”
Kèm theo giọng nói này là bộ trưởng bộ văn hóa và tuyên truyền Đoàn Đông Lượng tới nơi.

Trương Thiếu Huỳnh lập tức thêm mắm thêm muối nói cho Đoàn Đông Lượng.

“Làm càn! Cậu dám đánh người hả? Nói cho tôi nghe xem cậu thuộc đơn vị nào?”
Đoàn Đông Lượng nổi giân.

“Anh không có tư cách hỏi tôi câu này.” Diệp Quân Lâm lạnh giọng nói.

“Bộ trưởng Đoàn đã thấy chưa? Thái độ của thăng này ác liệt ghê chưa! Lúc nãy anh chưa tới, thái độ của hắn ta còn ghê hơn, trực tiếp ra tay đánh người Trương Thiếu Huỳnh ở bên cạnh xúi giục.

Đoàn Đông Lượng đen mặt: “Được lắm, tôi không quan 2 tâm cậu thuộc đơn vị nào, cậu đã đánh người thì phải nói xin lỗi họ Phải quy xuông nói xin lôi thi chúng tôi mới chấp nhận!
Đám Tử Xuyên kêu lên.

Diệp Quân Lâm nở nụ cười: “Tôi vân nói câu đó, các người ai cũng TÚ không thể thừa nhận nổi câu xin lỗi của tôi “Oắt con, cậu thật ngông cuồng! Cậu bảo chúng tôi không thừa nhận nổi lời xin lỗi của cậu ư? Để lạ tôi xem thử tôi có thừa nhận nổi không.


Đoàn Đông Lượng cả giận nói.

“Anh chắc không?
Diệp Quân Lâm híp mắt, lạnh lùng nói.

Không hiểu sao bị Diệp Quân Lâm nhìn kiểu này, anh ta lại không nhịn được run lên.

Thằng oắt này có khí thế quá mạnh.

“Tôi…
Tôi chắc chắn, nói xin lỗi ngay!”
Đoàn Đông Lượng cả giận.

“Tôi hỏi anh trước, chính anh đã phê duyệt công ty Hoa Phong vào quân doanh quay tiết mục đúng không?”
Diệp Quân Lâm đột nhiên hỏi.

“Đúng, chính là tôi phê duyệt.” Đoàn Đông Lượng đáp.

“Mục đích của anh là gì?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

“Để tuyên truyền quân đội, cho công chúng thấy tình huống chân thật của quân doanh.

l Tôi cho rằng rất có ý nghĩa Đoàn Đông Lượng bình tĩnh nói.

Diệp Quân Lâm cười lạnh: “Tôi biết các anh muốn quay tiết mục game show, còn phải bắt binh lính cùng diễn trò, giỏi lắm! Các anh đã làm quấy nhiễu trật tự 1 của quân doanh một cách nghiêm trọng) “Hừ, cái này gọi là đi sâu vào quân doanh, tìm hiểu cuộc sống của chiến sĩ..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom