Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 880: 880: Chương 881





Giống như lúc trước tập đoàn Tam Tinh lấy đi tiền của phe Viên Phù Đồ Hà, Trần Đằng nhất định rất tức giận, nhưng cũng không có cách nào.

Tập đoàn Tam Tinh cũng làm ra cống hiến to lớn, không thể trực tiếp khai đao được.

Cho nên Trần Đằng giao vấn đề này cho Diệp Quân Lâm, để anh giải quyết.

Vừa hay thanh trừ hết giới kinh doanh dơ bẩn bản địa của Kim Lăng.

“Được, vậy anh cứ chờ, rượu mời không muốn uống lại cứ thích uống rượu phạt.”
Trần Công Lượng cả giận nói.

Sau đó, liền phái người theo dõi Diệp Quân Lâm.

Diệp Quân Lâm không thèm so đo với loại sâu kiến, mặc cho bọn họ theo đuôi.

Bây giờ, Diệp Quân Lâm vẫn ở trong trụ sở quân đội.


Thám tử điều tra rõ ràng địa chỉ xong, lập tức trở lại hội thương mại Kim Lăng.

“Biết người ở chỗ nào thì dễ làm rồi!
Không cho anh ta nếm chút cứng rắn, anh ta sẽ không biết mức độ nghiêm trọng của sự việc!”
Thiệu Văn Ngọc và Trần Công Lượng cùng ra lệnh: “Nhanh đi chuẩn bị!”
“Ngày mai tôi muốn thấy anh ta ngoan ngoãn tới †ìm tôi!”
Nủa đêm.

Trêu đường đi của trụ sở quân đội, đột nhiên xuất hiện bốn chiếc máy xúc.

Đằng sau còn có một chiếc xe tải, thùng xe đều là người, mỗi người đều cầm theo vũ khí.

Rầm rầm!
Bốn chiếc máy xúc tiến về phía trụ sở quân đội.

“Đẩy”
Bốn chiếc máy xúc đồng loại tiến lên, trực tiếp đẩy đổ vách tường của trụ sở khu tướng quân.


Đám chó quân đội bên trong bắt đầu sủa ‡o.

Tốc độ của bốn chiếc máy xúc không giảm, trực tiếp san bằng tất cả tường trong trụ SỞ.

Sao đó xông đến tòa nhà.

Bọn họ theo lệnh của Trần Công Lượng là san bằng trụ sở quân đội nơi Diệp Quân Lâm ở.

Diệp Quân Lâm và những người khác nghe được động tĩnh thì lập tức xuống lầu.

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Diệp Quân Lâm phải nói là tức vô cùng.

Anh không sợ mười vạn người của quân phiệt Tang Khôn đột kicf.

Chỉ sợ loại người bình thường lại dùng thủ đoạn âm hiểm này.

Không ngò tới là bọn họ lại muốn san bằng nơi này.

Máy xúc ầm ầm lao tới.

Cách Diệp Quân Lâm nửa mét thì dừng lại.

“Mau tránh ra! Chúng tôi muốn san bằng nơi này! Làm các người bị thương sẽ không chịu trách nhiệm đâu đấy!”.

 
Chương 881: 881: Chương 882





Lái xe máy xúc lạnh lùng nói.

Làm người bị thương hay làm chết người bọn họ không đám.

Có điều mấy người Diệp Quân Lâm cũng không nhượng bộ.

Vẫn đứng ở chỗ đó.

Ánh mắt đáng sợ giống như thú đữ.

Lái xe máy xúc đều bị hù dọa…
Chân chờ không dám tiến lên.

Rầm rầm…

Đúng lúc này, mấy chục người đột nhiên lao ra từ phía sau xe tải, trong tay câm theo côn sắt nhao nhao vọt tới trước mặt Diệp Quân Lâm và những người khác.

“Mau tránh ra!”
“Chúng tôi nhận nhiệm vụ đi đời nơi này!
Không muốn chất thì mau tránh ra!”
Đám người cầm côn sắt bắt đầu la lối om sòm.

Bọn họ nhận được lệnh là phải san bằng nơi này.

Phàm là người nào ngăn cản thì sẽ đánh.

Nam Phương lạnh lùng hỏi: “Các người biết đang phá chỗ nào không?”
Mỗi một người đều đang tức giận.

Ngay cả nhà họ Quách cũng không dám bước vào sân viện của bọn họ nửa bước, thế mà mấy người này đòi phá?

“Ha ha, không phải chỉ là một cái trụ sở rách nát hay sao?”
“Ông đây quan tâm nó là nơi nào chắc.”
Người cầm đầu giơ gậy sắt lên, uy hiếp: “Tôi lặp lại lần nữa, lập tức tránh ra, nếu không gậy của chúng tôi không có mắt đâu.”
“Tôi đếm ngược ba tiếng: ba, hai, một…”
Gã đếm xong ba tiếng, đám người Diệp Quân Lâm vẫn đứng tại chỗ, không nhúc nhích.

“Các anh em, đánh cho tao!”
Người này vừa ra lệnh, mấy chục người cầm côn sắt liền xông tới.

Rầm!
Chẳng ai ngờ Diệp Quân Lâm chỉ dùng một cước, đá bay một người gần nhất ra ngoài.

Rầm!
Bay trọn vẹn hơn trăm mét mới rơi xuống đất, cơ thể co quắp, rồi không có động tĩnh nữa.

Lúc này, toàn bộ đều ngây người.

Không tưởng tượng nổi nhìn Diệp Quân Lâm..

 
Chương 882: 882: Chương 883





Ngay cả đám người Trung Phương cũng không dám tin.

Hiển nhiên là Diệp Quân Lâm giận rồi!
Diệp Quân Lâm lạnh lùng xông ra ngoài Không đến ba mươi giây, toàn bộ năm mươi người đều ngã trên đất, bất động.

Tất cả đều bị đánh ngất đi.

Mỗi người ít nhất cũng gãy mười cái xương…
Diệp Quân Lâm ít khi ra tay, thậm chí sẽ không ra tay.

Nhưng lần này lại tự mình giải quyết tất cả.

Đủ thấy anh tức giận cỡ nào.

Ngay cả bọn Trung Phương cũng ngây cả người.


Đây là lần đầu tiên sau khi trở về Tô Hàng, tướng quân tức giận như vậy.

.

Đam Mỹ H Văn
Thật ra chủ yếu tình cảm gia đình và đất nữa của Diệp Quân Lâm.

Anh chinh chiến sáu năm, ở tiền tuyến hưng phấn chiến đấu chính là vì bảo vệ mảnh đất dưới chân này.

Trụ sở quân đội mặc dù chỉ là tạm thời nhưng ở trong lòng Diệp Quân Lâm chẳng khác nào nhà.

Ai phá hỏng nhà của anh, anh liều mạng với kẻ đó.

Rầm!
Đột nhiên, Diệp Quân Lâm đá một cước vào máy xúc, khiến cho người ta khó tin chính là máy xúc vậy mà bị lõm vào.

Máy xúc cứng như vậy mà lại bị một cước đá lõm.


Răng rắc…
Sau đó, bánh xích của máy xúc liền vỡ vụn ra.

Rầm!
Anh lại đá một cước vào máy xúc khác.

Rầm rầm!
Chiếc máy xúc này cũng bị hỏng…
Chuyện này…
Tất cả mọi người ở đây đều sợ ngây người.

Đây là thực lực gì?
Một cước đá học máy xúc mấy chục tấn?
Là người hay là thần vậy?
Bốn tên lái xe máy xúc lộn nhào thoát ra khỏi hiện trường, sợ đến điên.

Không ai ngờ lại có một màn này xảy ra.

“Tướng quân, tôi đi thăm dò là ai làm.”
Tây Phương nói..

 
Chương 883: 883: Chương 884





“Không cần, tôi biết là ai!”
Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói: Lúc này, trời đã sắp sáng.

Thiệu Văn Ngọc, Trần Công Lượng và những người khác đã tụ tập ở thương hội Kim Lăng.

Ai cũng đều rất vui vẻ.

“Hội trưởng, bây giờ chúng ta ngồi đợi kết quả nhỉ! Tôi không tin phá đổ chỗ ở của tên nhãi kia, anh ta sẽ không sợi”
Trần Công Lượng cười nói.

Thiệu Văn Ngọc lộ ra nụ cười biến thái: “Chơi với chúng ta, người trẻ tuổi này còn non lắm, thủ đoạn cũng không hơn chúng ta”
“Đúng vậy, những năm này người bị chúng ta chơi chết không đến trăm thì cũng có tám, chín mươi.

Một người trẻ tuổi mà dám đấu lại với chúng ta?”
Trần Công Lượng cười mỉa mai nói.


Vừa sáng sớm, người nhà họ Trịnh đã tới.

Là Trịnh Văn Thành và Mai Hoàng Thanh.

Thì ra nhà họ Trịnh cũng vì chuyện hạng mục mà tích cực làm chiêu trò.

Nghe nói hội thương mại Kim Lăng chắc chắn có phương pháp, bọn họ đã liên lạc qua nhiều lần.

Lần này đến xin nhờ.

“Chuyện đại hội đầu tư, làm phiền hội trường và mọi người nhọc lòng!”
Nói xong, Trịnh Văn Thành đưa cho Thiệu Văn Ngọc một tờ chỉ phiếu.

Nhìn tấm chỉ phiếu ghi tám trăm USD, Thiệu Văn Ngọc cười.

Nhà họ Trịnh đã tới hai lần, đã hơn hai mươi tỷ rồi: Xem như hào phòng.


“Yên tâm đi, chuyện này cứ để chúng tôi, có nhiều thứ cũng có thể điều khiển được.”
Thiệu Văn Ngọc đồng ý.

Loại tiền hối lộ này sợ càng về sau càng nhiều.

Dù sao cũng là ba trăm tỷ USD.

Sau khi tiễn người nhà họ Trịnh, Thiệu Văn Ngọc bắt đầu thỏa sức tưởng tượng.

Tiền sẽ nhanh chóng chảy vào túi.

Ông ta sẽ dùng tiền mua biệt thự ở Tô Hàng và Hoa Hải, dùng để nuôi hai người tình.

Ha ha…
Cộc cộc cộc…
Đúng lúc này, trong hành lang vang lên tiếng bước chân.

Mấy lái xe máy xúc chạy vào.

“Hả? Sao lại là các anh? Xảy ra chuyện gì rồi?”
Trân Công Lượng kinh ngạc hỏi..

 
Chương 884: 884: Chương 885





Toàn bộ đều ngồi trên đất, thở hổn hển.

Tôi… chúng tôi… chúng tôi gặp phải quái vật.”.

||||| Truyện đề cử: Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban |||||
“Rốt cuộc là sao, nói rõ xem nào!”
Điều này khiến Thiệu Văn Ngọc và những người khác sốt ruột.

“Trụ sở kia chưa đẩy đổ à?”
Trần Công Lượng hỏi.

“Đẩy… đấy…
Những người kia nói.

Phùi Trần Công Lượng thở phào một hơi.


Đẩy đổ trụ sở là được.

Bọn họ còn tưởng chưa đẩy đổ nữa chứ!
“Có điều chúng tôi gây chuyện…”
Những người kia lại nói.

Không chờ họ nói hết, thư ký chạy tới: “Hội trưởng, bên ngoài có một người tên là Diệp Quân Lâm muốn gặp.”
“Ha ha ha, đúng là có hiệu quả, người đã tới rồi.”
Thiệu Văn Ngọc cười to nói.

Trần Công Lượng vung tay lên: “Mấy người đi xuống trước đi.”
Bốn tên lái xe xúc còn muốn nói gì, lại bị người ta mạnh mẽ mang đi.

Diệp Quân Lâm nhanh chóng đi vào phòng họp.

Thấy anh tới, Thiệu Văn Ngọc và những người khác đều cười.


“Sao? Nghĩ thông rồi.

Nếu anh cứ ngoan ngoãn nhận lợi ích thì sao chúng tôi phải dùng thủ đoạn chứ?”
Trần Công Lượng cười nói.

Thiệu Văn Ngọc gác chân lên bàn hội nghị, cười nói: “Chỉ cần anh đồng ý hợp tác, tất cả lợi ích tối qua đều cho anh, thêm một trăm tỷ nữa.”
Thiệu Văn Ngọc khoát tay, thư ký liền đưa tới hai tấm chỉ phiếu.

Tổng cộng là ba trăm tỷ.

Đây là thủ đoạn của Thiệu Văn Ngọc vẫn thường dùng, vừa đấm vừa xoa.

Như vậy có thể nắm một người trong lòng bàn tay.

“Được rồi, sau này mọi người đều là bạn, đừng vì chuyện nhỏ nhặt mà đau đầu phiền não!”
Nói xong, Trần Công Lượng liền muốn võ bả vai Diệp Quân Lâm.

Rầm!
Không ngờ Diệp Quân Lâm dùng một cước đá bay Trần Công Lượng ra ngoài.

Râm!.

 
Chương 885: 885: Chương 886





“Không cần, tôi biết là ai!”
Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói: Lúc này, trời đã sắp sáng.

Thiệu Văn Ngọc, Trần Công Lượng và những người khác đã tụ tập ở thương hội Kim Lăng.

Ai cũng đều rất vui vẻ.

“Hội trưởng, bây giờ chúng ta ngồi đợi kết quả nhỉ! Tôi không tin phá đổ chỗ ở của tên nhãi kia, anh ta sẽ không sợi”
Trần Công Lượng cười nói.

Thiệu Văn Ngọc lộ ra nụ cười biến thái: “Chơi với chúng ta, người trẻ tuổi này còn non lắm, thủ đoạn cũng không hơn chúng ta”
“Đúng vậy, những năm này người bị chúng ta chơi chết không đến trăm thì cũng có tám, chín mươi.

Một người trẻ tuổi mà dám đấu lại với chúng ta?”
Trần Công Lượng cười mỉa mai nói.


Vừa sáng sớm, người nhà họ Trịnh đã tới.

Là Trịnh Văn Thành và Mai Hoàng Thanh.

Thì ra nhà họ Trịnh cũng vì chuyện hạng mục mà tích cực làm chiêu trò.

Nghe nói hội thương mại Kim Lăng chắc chắn có phương pháp, bọn họ đã liên lạc qua nhiều lần.

Lần này đến xin nhờ.

“Chuyện đại hội đầu tư, làm phiền hội trường và mọi người nhọc lòng!”
Nói xong, Trịnh Văn Thành đưa cho Thiệu Văn Ngọc một tờ chỉ phiếu.

Nhìn tấm chỉ phiếu ghi tám trăm USD, Thiệu Văn Ngọc cười.

Nhà họ Trịnh đã tới hai lần, đã hơn hai mươi tỷ rồi: Xem như hào phòng.


“Yên tâm đi, chuyện này cứ để chúng tôi, có nhiều thứ cũng có thể điều khiển được.”
Thiệu Văn Ngọc đồng ý.

Loại tiền hối lộ này sợ càng về sau càng nhiều.

Dù sao cũng là ba trăm tỷ USD.

Sau khi tiễn người nhà họ Trịnh, Thiệu Văn Ngọc bắt đầu thỏa sức tưởng tượng.

Tiền sẽ nhanh chóng chảy vào túi.

Ông ta sẽ dùng tiền mua biệt thự ở Tô Hàng và Hoa Hải, dùng để nuôi hai người tình.

Ha ha…
Cộc cộc cộc…
Đúng lúc này, trong hành lang vang lên tiếng bước chân.

Mấy lái xe máy xúc chạy vào.

“Hả? Sao lại là các anh? Xảy ra chuyện gì rồi?”
Trân Công Lượng kinh ngạc hỏi..

 
Chương 886: 886: Chương 887





“Ngu xuẩn mất khôn, đánh cho tao!”
 
Thiệu Văn Ngọc đột nhiên ra lệnh một tiếng.

 
Rầm rầm.

.

 
Đúng lúc này, bên ngoài cửa sổ vang lên từng đọt âm thanh.

 
“Hả? Tình hình bên ngoài sao vậy?”
 
Thiệu Văn Ngọc hỏi.

 
Ông ta và đám cấp đưới đi tới cửa sổ lớn sát đất nhìn tình hình bên dưới.

 
Không nhìn thì thôi, vừa nhìn bọn họ đã Sợ ngây người.

 
Ai cũng hít sâu một hơi, vẻ mặt bị dọa trắng bệch.

 
Đôi mắt tràn đầy hoảng sợ.


 
Dường như có việc gì lớn lắm vậy.

 
“Hả? Tình huống thế nào? Sao các người lại sợ vậy?
 
Trần Công Lượng bò dây rồi đi tới cửa sổ xem.

 
Vừa nhìn, Trần Công Lượng liền bị dọa trực tiếp ngồi xuống đất.

 
SÃ gio…
 
Miệng ông ta run lên, một câu cũng không nói lên lời.

 
Bởi vì.

 
Quảng trường trước tòa nhà hội thương mại Kim Lăng chật kín xe bọc thép màu xanh lục quân đội.

 
Phía sau có hàng chục xe quân sự.

 
Trong xe quân đội và xe bọc thép, từng binh sĩ mang súng ống đầy đủ bước xuống xe.


 
Bọn họ lũ lượt tiến vào trong tòa nhà của hội thương mại Kim Lăng.

 
Rầm rầm rầm…
 
Trong hành lang nhanh chóng vang lên tiếng bước chân theo nhịp.

 
Một giây sau, cửa liền bị đá mở.

 
Ba trăm người nhanh chóng đứng chật ních trong phòng họp.

 
Mỗi người đều nắm trong tay súng ống đạn dược, chĩa vào đám người Thiệu Văn Ngọc.

 
Ba mươi tên vệ sĩ của bọn họ đều bị dọa sợ trốn xuống gầm bàn, mấy tên sợ đến tè ra quần, mùi hôi tanh bốc lên nồng nặc.

 
“Mẹ nhà nó! Ông đây thật muốn xem kẻ nào không có mắt đi phá trụ sở quân đội! Mẹ nó, ông cho mày phá!”
 
Ngay sau đó, một đại tá trong quân phục mang theo một khẩu súng máy đến.

 
Nhìn thấy Diệp Quân Lâm, đại tá lập tức nói: “Báo cáo thủ trưởng, Trung đoàn Báo đen Quân khu Kim Lăng, Đàm Dịch Tranh báo cáo!”
 
Hóa ra trụ sở quân đội mà nhóm Diệp Quân Lâm đang ở tạm là khu vực quản lý của trung đoàn Báo đen.

 
Vừa nghe tin khu quân sự bị phá bỏ.

 
Đàm Dịch Tranh lập tức tập hợp trung đoàn Báo đen, hung hăng đánh tới.



 
Chương 887: 887: Chương 888





“Thủ trưởng?”
 
Thiệu Văn Ngọc và Trần Công Lượng không thể tin nổi nhìn Diệp Quân Lâm.

 
Ngay lập tức họ đã hiểu tại sao Trần Đăng lại giao nhiệm vụ tổ chức hội nghị đầu tư cho Diệp Quân Lâm.

 
Thì ra vị này là người có chức vụ cao †rong quân đội!
 
Trước đó bọn họ còn cho là Diệp Quân Lâm chỉ là một cá nhân liên quan.

 
Không ngờ lại vậy.

 
Đàm Dịch Tranh vách súng ngắm ngay vào đám Thiệu Văn Ngọc, lạnh lùng nói: “Ai cho các người dũng khí đi phá trụ sở quân đội? Các người nghĩ cái gì vậy?”
 
“Mặc dù họng súng của chúng tôi không thể nhắm vào người dân, nhưng các người xứng sao? Tự võ ngực hỏi lương tâm của mình đi!”
 
“Hả? Còn muốn đả thương người à?”
 
“Mấy năm nay các người xem mạng người như cỏ rác, đúng là lũ quỷ hút máu, đám súc sinh này! Ông đây thật muốn cho các người biết tay!”
 

Đàm Dịch Tranh tức giận nói.

 
Diệp Quân Lâm lạnh lùng, đột nhiên giơ chân lên đánh vào bàn hội nghị hình bầu dục.

 
Răng rắc!
 
Bàn hội nghĩ vỡ nát ra, nhất là các bộ phận chung quanh sụp đổ, hóa thành bột.

 
“Tôi tôi tôi…”
 
Thiệu Văn Ngọc và đám người bị dọa sợ, miệng run lên, biến thành cà lăm.

 
“Thủ trưởng, chúng tôi… chúng tôi có mắt mà không thấy thái sơn… xin anh cho một cơ hội đi…”
 
Đám người Thiệu Văn Ngọc lập tức cầu xin tha thứ.

 
“Giải quyết việc chung!”
 
“Tra cho tôi!”

 
“Ghi lại những việc làm phạm pháp và hành vi xem mạng người như cỏ rác của bọn họ, điều tra lại hết cho tôi! Cộng thêm tội tự mình xâm nhập vào căn cứ quân sự, phá hủy đi trụ sở quân đội.


 
Diệp Quân Lâm cả giận nói.

 
Lúc này, đám Thiệu Văn Ngọc chỉ muốn ngất đi thôi.

 
Những tội dạng này mà gộp chung lại, bọn họ chỉ còn nước bị xử bắn.

 
Cùng ngày tổ chức mang tên hội thương mại Kim Lăng này bị niêm phong.

 
Một nhóm người võ tay!
 
Nhiều doanh nghiệp bị hội thương mại này chèn ép, thậm chí người bị thương không ít.

 
Phần lớn đều khịt mũi coi thường hội thương mại Kim Lăng.

 
Vấn đề hôm nay vừa đưa ra, rất nhiều người bắt đầu reo hò.

 
Nhao nhao tuyên bố, đây là một chuyện tốt.



 
Chương 888: 888: Chương 889





Đặc biệt là quyền lợi của các thương gia cấp trung và cấp thấp được bảo vệ.

 
Cuối cùng không có ai bị ức hiếp.

 
Bọn họ đương nhiên reo hò.

 
Không tra thì thôi, tra ra là giật mình.

 
Trong những năm qua, hội thương mại Kim Lăng đã ăn hối lộ nhét túi riêng lên đến hàng trăm tỷ USD.

 
Phần tiền này được dùng để xây cầu và đường.

 
Lại xem như một việt tốt.

 
Tâm trạng của Diệp Quân Lâm mới bình tĩnh trở lại.

 
Mấy nhà vui vẻ mấy nhà sầu khi thấy hội thương mại Kim Lăng bị rớt đài.

 
Trong đó nhà họ Trịnh là đau lòng nhất.


 
Bọn họ đã vứt hai mươi tỷ một cách vô ích.

 
Lần này, tất cả hi vọng đều đặt trên người Lý Từ Nhiệm.

 
Một ngày trước đại hội đầu tư.

 
Ngô Thị Lan và Trịnh Quốc Thắng đặc biệt đứng trước mặt Lý Từ Nhiệm, hỏi thăm tiến triển.

 
Lý Từ Nhiệm chính là nên làm gì thì làm.

 
Cô cũng không biết tiến triển.

 
Có điều đột nhiên nghĩ tới mấy câu Diệp Quân Lâm nói qua với mình.

 
Đây là tất cả về một câu của anh ấy.

 
Nếu Diệp Quân Lâm đã dám đánh cược như vậy thì cô nên tin tưởng anh.


 
Thua thì cùng gánh!
 
“Hẳn là mười phần chắc chín!
 
Lý Từ Nhiệm nói.

 
“Hả? Nắm chắc như vậy?”
 
Ngô Thị Lan và mấy người khác đều vui mừng.

 
Trịnh Văn Thắng còn đứng bật dậy.

 
“Thật sao?”
 
“Thật, con lừa mọi người làm gì!”
 
Lý Từ Nhiệm rất tin tưởng Diệp Quân Lâm, cảm thấy anh có thể làm được.

 
Đây là sự tin tưởng của người vợ với chồng của mình.

 
Cho dù chồng mình có thế nào.

 
Nhưng chỉ cần chồng khẳng định chuyện gì, thì sẽ tin tưởng vô điều kiện.

 
“Vậy thì quá tốt! Con xưa này đều không làm chuyện không nắm chắc!”
 
Ngô Thị Lan vui đến phát khóc.



 
Chương 889: 889: Chương 890





Chỉ cần cầm được hạng mục tám tỷ USD này, nhà họ Trịnh sẽ thu được lợi hàng chục tỷ USDI Vốn liếng lấy lại một phen!
 
“Nhưng mà con có một điều kiện…”
 
Lý Từ Nhiệm nói.

 
“Điều kiện gì?”
 
Mọi người nhao nhao nhìn về phía Lý Từ Nhiệm.

 
“Hạng mục này là lấy về cho nhà họ Trịnh, nhưng tất cả đều phải do con toàn quyền phụ trách! Đây chính là điều kiện của conl”
 
Lý Từ Nhiệm nói ra điều kiện mà Diệp Quân Lâm nhắc nhở trước đó.

 
“Cái gì?”
 
Sau khi nghe xong điều kiện, mặt ai trong nhà họ Trịnh cũng đều biến sắc.

 
Mặc dù lấy được hạng mục, nhưng sao có thể để Lý Từ Nhiệm định đoạt tất được.


 
Điều này là không thể!
 
“Chuyện này không được! Hạng mục của nhà họ Trịnh sao có thể để một người khác họ điều khiển chứ?”
 
“Đúng vậy, truyền đi thì người khác nhìn chúng ta thế nào?”
 
Không ai đồng ý.

 
“Từ Nhiệm, em xem chị và anh rể của em vì tránh hiềm nghi đã hoàn toàn không nhúng tay vào việc kinh doanh của nhà họ Trịnh, sao em lại vậy chứ?”
 
Trịnh Quân Nga nói.

 
“Đúng vậy, thế này không được, làm trò cười cho người bề trên rồi!”
 
Trương Văn Thống cũng nói.

 
“Đây là điều kiện của con, không đồng ý cũng được, con sẽ từ bỏ hạng mục đó.

 

Lý Từ Nhiệm nói.

 
“Được được được, ông bà ngoại đồng ý với con! Hạng mục lấy được rồi sẽ do còn toàn quyền phụ trách.


 
Ngô Thị Lan đồng ý.

 
Sau khi có được câu trả lời chắc chắn, lúc này Lý Từ Nhiệm mới rời đi.

 
Chờ cô đi xong, Trịnh Văn Thành, Trịnh Học Văn và mấy người khác đều bất mãn nói: “Ba mẹ, thật sự do Lý Từ Nhiệm phụ trách sao?”
 
“Ha ha, chờ lấy được hạng mục thì đến lúc đó làm gì đến lượt nó làm chủ!”
 
Ngô Thị Lan cười nói.

 
“Mẹ, không phải mẹ đồng ý với Từ Nhiệm rồi sao?”
 
Có người hỏi.

 
“Không thừa nhận thôi! Đến lúc đó các con làm chứng cho mẹ, Từ Nhiệm cũng sẽ hết cách!”
 
Người nhà họ Trịnh lại cùng nhau cười lớn.



 
Chương 890: 890: Chương 891





Quy trình thực hiện giống như lúc trước đưa tri phiếu hai mươi tỷ.

Biết rõ là người làm nhà họ Trịnh nhặt, nhưng lại đổi lỗi cho Diệp Quân Lâm cầm.

Dù sao đến lúc đó một mình Lý Từ Nhiệm cũng sẽ không nói lại toàn bộ người nhà họ Chí.

Trịnh Hiệp Phong vẫn lo lắng nói: “Bà nội, làm vậy không tốt lắm, hại đến hình tượng của bà!”
Ngô Thị Lan cười nói: “Vì lợi ích của nhà họ Trịnh, hình tượng của cá nhân bà thì tính là gì!
“Với cả Từ Nhiệm một lòng vì tên Diệp Quân Lâm, nếu để cho nó toàn quyền quản lý thì s.e* thành của Diệp Quân Lâm mất.”
“Đúng, nhất định không thể để cho Lý Từ Nhiệm cầm quyền.”
Trịnh Quân Nga và Trương Văn Thống trăm miệng một lời đáp.

Lý Từ Nhiệm còn ngốc nghếch tin tưởng nhà họ Trịnh.

Dù sao trong mắt cô, Ngô Thị Lan là một người công chính liêm minh.


Nói chuyện chắc chắn giữ lời.

Nào biết đó chỉ là vẻ bề ngoài.

Hôm sau bắt đầu đại hội đầu tư.

Địa chỉ ở Trung tâm Triển lãm và Hội nghị, thương nghiệp các nơi đều nhao nhao đi vào.

Các doanh nghiệp vừa và nhỏ tại địa phương cũng tích cực tham gia.

Nếu không phải Hội Thương mại Kim Lăng thất thủ, bọn họ sẽ không có cơ hội này.

Với tư cách là người tổng phụ trách, Diệp Quân Lâm đã hoàn thiện mọi thứ.

Diệp Quân Lâm đến Trung tâm hội nghị và Triển lãm, nhưng khi chuẩn bị bước vào, lại bị người gọi lại.


“Hai hôm nay chúng ta xui xẻo thật, sao cứ luôn đụng phải anh ta chứ!”
Thì ra là đám người Chí Tiềm Long.

Bọn họ cũng tới tham gia đại hội đầu tư.

Ÿ vào thân phận của mình mà không coi ai ra gì.

Xét cho cùng, nhà họ Chí là thương gia lớn nhất trong hội nghị đầu tư này.

Ai là người quyên lực hơn Hoàng gia Hoa Hải chứ?
“Anh cũng ở đây để tham gia hội nghị đầu tư à?”
Chí Duy hỏi.

Diệp Quân Lâm cười: “Không thì sao?”
“Anh không phải chỉ là một nhân viên bảo vệ sao? Sao? Anh cũng muốn nhận dự án đầu tư?
“Hay là anh biết nhà Chí sắp tới, muốn mượn thân phân cháu họ Chí để làm ăn phát đạt?
Chí Duy hỏi.

Chí Tiềm Long thậm chí còn cảnh cáo: “Đừng để tôi nghe được bất kỳ chuyện gì liên quan đến việc anh dùng thân phận nhà họ Chí, nếu không tôi sẽ không khách sáo với anh đâu.”
“Tôi đến đây không phải để nhận dự án đầu tư!”
Diệp Quân Lâm nói..

 
Chương 891: 891: Chương 892





“Vậy làm gì?”
“Tôi ở đây để quyết định dự án đầu tư.”
“Hahaha…”
Một câu của Diệp Quân Lâm liền khiến mọi người cười vang.

“Cái gì? Anh muốn nói anh đứng đầu hội nghị đầu tư?”
Chí Duy cười mỉa mai nói.

“Này, mỗi ngày anh đổi một thân phận à?”
Chí Tiềm Long bất lực lắc đầu.

Hai ngày trước, anh ta nói mình là chiến thần Côn Luân Hôm này lại nói mình là tổng phụ trách.

Hành vi này, theo quan điểm của Chí Tiềm Long, là ngu ngốc.


Muốn tìm kiếm cảm giác tồn tại trước mặt nhà họ Chí không cần phải vậy.

Anh phải đưa ra tài năng chân chính.

Ví dụ như anh có giá trị bản thân lên đến hàng chục tỷ, nhà họ Chí sẽ chấp nhận anh.

Hoặc bạn khiêng trên vai một sao, là thiếu tướng, nhà họ Chí sẽ tôn thờ anh.

Đáng tiếc Diệp Quân Lâm chỉ là một tên côn đồ.

Diệp Quân Lâm lạnh lùng liếc mắt nhìn đám người nhà họ Chí, nói: “Các người về đi, đại hội đầu tư không có quan hệ gì với các người.”
Ngay khi những lời này nói ra, đám người Chí Tiềm Long đều sửng sốt.

Có ý tứ gì?
Đại hội đầu tư không liên quan đến bọn họ?
Nực cười.


Nhà họ Chí tới Kim Lăng tham gia đại hội đầu tư coi như là nể mặt.

Họ sẽ không nhận được dự án?
Không thể nào!
Nếu họ không lấy được thì không ai có thể lấy được.

Thậm chí có thể nói nhà Chí kiểm soát mọi thứ.

“Không thể, ai sẽ không cho nhà họ Chí thể điện?”
Chí Tiềm Long đương nhiên không tin.

“Ha ha, vậy các người tự giải quyết cho tốt, đến lúc bị đuổi ra thì đừng nói là tôi không nhắc nhỏ.”
Diệp Quân Lâm để lại một câu rồi đi vào Trung tâm Triển lãm và Hội nghị.

“Ha ha, chúng ta vào, tôi thật muốn xem hôm nay ai muốn đuổi nhà họ Chí?”
Chí Tiềm Long dẫn một đoàn người nghênh ngang đi vào Trung tâm Triển lãm và Hội nghị.

Sau khi đi vào hội trường, nhà họ Chí đi thẳng tới hàng ghế đầu tiên..

 
Chương 892: 892: Chương 893





“Các người ngồi chỗ khác đi!”
Chí Duy đuổi những thương nhân đã được sắp xếp ngồi trước đó đi.

Tất cả đều giận mà không dám nói gì, ai đám đấu với nhà họ Chí chứ?
Trừ phi không muốn sống nữa.

Chí Tiềm Long vừa ngồi xuống đã có giọng nói: “Anh không thể ngồi ở đây! Mời anh rời khỏi trung tâm triển lãm!”
Hóa ra là một số nhân viên bảo vệ duy trì trật tự đã đến phía trước.

“Hả?”
Chí Tiềm Long và những người khác đều sững SỜ.

“Các người nói gì?
“Mời rời khỏi, trong danh sách của đại hội đầu tư không có tên các người!”

An ninh nghiêm túc nói.

Chí Tiềm Long không giận mà còn cười: “Anh tìm nhầm người à? Anh có biết tôi là ai không?”
“Nhà họ Chí ở Hoa Hải, chúng tôi nói đúng là các anh! Mời lập tức rời khỏi đây!
Đừng ép chúng tôi đuổi người!
Thái độ của bảo vệ rất cứng.

Điều này khiến Chí Tiềm Long và mấy người đều ngây ngẩn.

Chẳng lẽ Diệp Quân Lâm nói đúng rồi?
Bọn họ thật sự bị đuổi?
Sao có thế?
“Biết chúng tôi là nhà họ Chí ở Hoa Hải rồi còn dám bảo chúng tôi ra ngoài?”
Chí Tiềm Long trầm giọng nói.


“Mau rời đi, chúng tôi không muốn nhiều lời.”
Bảo vệ lạnh lùng nói.

“Hôm nay tôi không rời đấy, xem ai dám động đến tôi?”
Chí Tiềm Long lạnh giọng trả lời.

Anh ta không tin, một Kim Lăng nho nhỏ sẽ có người động tới mình.

Chí Duy và mấy người khác cũng vênh váo tự đắc, không để những người này vào mắt.

Bảo vệ cầm bộ đàm, nói: “Yêu cầu hỗ trợi Yêu cầu hỗ trợi”
Hơn mười người bảo vệ nhanh chóng ùa ra.

Không nói gì, trực tiếp kéo đám người Chí Tiềm Long, ném ra ngoài trung tâm.

“Này này này, các người muốn làm gì?”
“Thả tao ra, tao là cậu chủ nhà họ Chí đấy!”
“Các người muốn chết à?”.

 
Chương 893: 893: Chương 894





Đám người Chí Tiềm Long giãy dụa, nhưng lại tốn công vô ích.

“Một đám bảo vệ thối tha, dám đụng đến †ao, cứ chờ đấy!”
Chí Duy bị ném xuống đất lạnh giọng nói.

“Được rồi, chúng tôi chờ nhà họ Chí đến báo thù.

Tôi tự báo danh, Trương Kỳ Long, trung úy trung đoàn Báo đen Kim Lăng.”
“Đội trưởng Vu Đông Phi của Trung đoàn Báo đen thuộc Quân khu Kim Lăng!”
“Trung úy Ngô Kỳ Phương của Trung đoàn Báo đen thuộc Quân khu Kim Lăng!”
Sau khi những nhân viên bảo vệ này báo danh, Chí Tiềm Long hoàn toàn sững sờ.

Thì ra các nhân viên bảo vệ ở hội nghị đầu tư hôm nay đều là quân nhân!
“Quấy rầy, quấy rầy rồi!”

“Chúng tôi nói sai…
Chí Tiềm Long lập tức xin lỗi.

Nhà họ Chí có lợi hại hon cũng không đám đối đầu với bọn họ.

Bọn họ đến Kim Lăng là muốn gây ấn tượng tốt với Chiến thân Côn Luân chứ không phải đến gây chuyện.

“Điều này không đúng? Thứ nhất, an ninh của hội nghị đầu tư làm sao có thể thuộc về Quân khu Kim Lăng.

Thứ hai, trước đó Diệp Quân Lâm nói chúng ta sẽ bị đuổi, chúng ta liền thật sự bị đuổi ra ngoài?”
Chí Duy ngạc nhiên, vẻ mặt khó hiểu.

“Vấn đề này thực sự có liên quan gì đến Diệp Quân Lâm à?”
“Chẳng lẽ anh ta thật sự là người tổng phụ trách?”
Mọi người đều ngạc nhiên.


Chí Tiềm Long cau mày, sờ cằm, nghĩ: “Rất kỳ quái, chúng ta tới tham gia đại hội mà bị đuổi ra ngoài, có vẻ như có liên quan đến Diệp Quân Lâm.”
Lúc này, một chiếc ô tô đã đến trung tâm triển lãm.

Xuống xe là Lý Từ Nhiệm và mấy người khác.

Lý Từ Nhiệm không tiến vào hội trường luôn, cô chỉ cử thư ký của mình vào.

“Anh Long, anh biết người phụ nữ kia chứ?”
“Cô ta là vợ của Diệp Quân Lâm.”
Chí Duy đã điều tra rất rõ ràng, nên nhận ra Lý Từ Nhiệm.

“Vậy chúng ta qua xem một chút.”
Chí Tiềm Long mang người tới trước mặt Lý Từ Nhiệm.

“Vợ của Diệp Quân Lâm?”
Chí Tiềm Long hỏi.

“Đúng vậy, các anh là?”.

 
Chương 894: 894: Chương 895





Đôi lông mày đẹp của Lý Từ Nhiệm hơi nhíu lại, đôi mắt tỏ vẻ hoang mang “Tên Diệp Quân Lâm này cũng xứng có một người vợ xinh đẹp như vậy à?”“
“Đúng vậy, tên này may thật.”
Người nhà họ Chí cười mỉa mai nói.

Chí Tiềm Long cười nói: “Cô Đoàn, hi vọng cô cảnh giác cao, đừng nên bị Diệp Quân Lâm lừa.

Nhà họ Chí chúng tôi sẽ không thừa nhận thân phận cháu ngoại của anh ta, cũng không có quan hệ gì với anh ta.

Có thể anh ta sẽ dùng thân phận cháu ngoại nhà họ Chí ở Hoa Hải để lừa gạt cô đấy!”
“Sẽ không! Chồng của tôi không thừa nhận thân phận cháu ngoại nhà họ Chí đâu, các người yên tâm đi!”
Lý Từ Nhiệm lập tức giữ gìn tôn nghiêm cho Diệp Quân Lâm.

Cô có thể nói Diệp Quân Lâm không đúng.

Nhưng người khác thì không được.

“Vậy cô tự giải quyết cho tốt!”
Chí Tiềm Long dẫn đoàn người rời đi.

Đôi mi thanh tú của Lý Từ Nhiệm nhíu lại, thông qua Chí Tiềm Long, cô nghĩ tới một việc.

Diệp Quân Lâm đồng ý chuyện hạng mục tám tỷ USD.


Lần này ông chủ của tập đoàn Minh Cường sẽ không quản.

Cô không có cách nào tưởng tượng Diệp Quân Lâm thông qua biện pháp gì đạt được.

Bây giờ cô hiểu rồi.

Đại khái là anh lén lút dùng thân phận cháu ngoại của nhà họ Chí đi tranh thủ lấy dự án.

Lấy danh nghĩa Hoàng gia Hoa Hải, cầm được dự án tám tỷ USD không hề khó.

“Nhất định là như vậy.”
Lý Từ Nhiệm rất cảm động.

Cô biết anh rất ghét nhà họ Chí.

Nhưng vì cô, anh lại không tiếc lợi dụng thân phận cháu ngoại trai của nhà họ Chí để lấy được dự án này.

Không lâu sau đó, đại hội đầu tư kết thúc.

Thư ký của Lý Từ Nhiệm kích động cầm bản kế hoạch: “Tổng giám đốc Nguyên, chúng ta trúng thầu rồi! Nhận được đầu tư rồi!”
Lý Từ Nhiệm xem bản dự án, rất là giật mình.


Quả là dự án đầu tư 8 tỷ USD.

Lúc này, Diệp Quân Lâm cũng đi ra, cười hỏi: “Lấy được rồi đúng không?”
“Vâng.

Vất vả anh.” Lý Từ Nhiệm nói.

Diệp Quân Lâm rất tò mò, không ngờ Lý Từ Nhiệm lại không hỏi mình làm bằng cách nào.

Anh không biết Lý Từ Nhiệm cho rằng anh tranh thủ bằng thân phận cháu ngoại trai nhà họ Chí.

“Được rồi, để em báo tin cho ông bà nội.”
Sau đó, Lý Từ Nhiệm trở về nhà họ Trịnh.

Người nhà họ Trịnh đều đang chờ đợi.

Thấy Lý Từ Nhiệm trở về, mọi người đều nở nụ cười.

Ngô Thị Lan hỏi: “Sao rồi Từ Nhiệm?”
“Bà ngoại, cháu thành công rồi, cháu đã lấy được dự án 8 tỷ USD.

Đây là tư liệu của dự án.” Lý Từ Nhiệm đưa tư liệu cho mọi người.

Mọi người lật xem, đều mừng như điên.

Đúng là dự án 8 tỷ USD.

“Từ Nhiệm, cháu giỏi quá! Không cần tốn công sức đã làm được!” Ngô Thị Lan cười nói..

 
Chương 895: 895: Chương 896





“Vậy thì bà ngoại phải thực hiện lời hứa với cháu đấy nhé.

Thứ nhất, bất cứ người nào của nhà họ Trịnh, kể cả ba mẹ cháu cũng không được nhúng tay vào chuyện của cháu với Diệp Quân Lâm, thứ hai, dự án 8 tỷ USD này sẽ do cháu phụ trách.” Lý Từ Nhiệm nhìn Ngô Thị Lan nói.

Bầu không khí trong phòng bỗng cứng lại, sắc mặt mọi người đều thay đổi.

Lý Từ Nhiệm ngẩn người, chuyện gì vậy? Ngay sau đó, Ngô Thị Lan kinh ngạc hỏi: “Bà có nói thế à?”
Nghe vậy, Lý Từ Nhiệm ngây ngẩn cả người.

Cô như bị sét đánh, đầu óc trống rỗng, toàn thân như chết lặng.

Cô khó tin hỏi: “Bà ngoại, bà… Nói thế là sao? Chẳng phải bà đã hứa với cháu rồi sao? Sao bà lại đổi ý?”
“Không phải là bà đổi ý, mà bà hoàn toàn không nhớ là đã từng hứa hẹn chuyện đó với cháu.

Bà đã hứa bao giờ đâu?” Ngô Thị Lan tỉnh bơ nói.

Trịnh Quân Nga và Trương Văn Thống lập tức nói: “Đúng thế Từ Nhiệm, bà nội đã hứa hẹn bao giờ đâu?”
“Đúng thế, lúc bàn chuyện với cháu, cả nhà đều có mặt mà.


Chưa bao giờ nhắc tới chuyện này.”
“Từ Nhiệm, có phải cháu đã hồ đồ không? Hay là nhớ nhầm? Hoàn toàn không có chuyện này!”
Ngay cả Trịnh Quốc Thăng cũng nhảy vào: “Đúng thế, Từ Nhiệm, bọn ta sẽ không lừa gạt cháu.

Cháu chưa bao giờ nhắc tới chuyện này mà.”
“Ha ha ha…” Đối mặt với giọng điệu nhất trí của người nhà họ Trịnh, Lý Từ Nhiệm nở nụ cười thê thảm.

Cô sẽ không tranh cãi với họ.

Đương nhiên cô cũng không cãi nổi.

Người nhà họ Trịnh đã cùng nhau làm chứng là không có chuyện gì, cô phải làm sao đây?
Giò khắc này, hình tượng cao lớn của Trịnh Quốc Thắng và Ngô Thị Lan trong lòng cô đã sập đổ.

Thì ra ở một phương diện nào đó, họ cũng giống hệt như ông nội, thậm chí còn vô liêm sỉ hơn.

Không ngò lại dùng thủ đoạn này với mình! Không có một chút thân tình nào!
Bây giò cô đã hiểu tại sao Diệp Quân Lâm lại không nhận nhà họ Chí, càng là gia tộc lón thì lại càng không có tình người.


Lý Từ Nhiệm cười lạnh: “Bà ngoại, không ngò bà cũng có thể làm ra chuyện như vây! Khiến cháu sợ ngây người!”
“Lý Từ Nhiệm, cô nói gì vậy hả? Cô đang bất kính với trưởng bối đấy!“ Trương Văn Thống lập tức cả giận nói.

“Cô dám ăn nói như thế với bà nội, tin tôi đánh cô không hả?“ Trịnh Quân Nga đe đọa.

Lý Từ Nhiệm cười thê thảm: “Chẳng lẽ đã làm chuyện vô liêm si như thế mà lại không cho người ta nói?”
“Cô muốn ăn đòn hả!“ Trịnh Quân Nga lập tức nhào tới trước mặt Lý Từ Nhiệm, giơ một tay tát xuống, ai đè lại bị Lý Từ Nhiệm đẩy ra.

Trịnh Quân Nga rít gào: “Cô đám chống cự à?”
“Cút ra!“ Giọng Ngô Thị Lan vang lên.

Lúc này Trịnh Quân Nga mới từ bỏ, đứng sang một bên nhìn chằm chằm Lý Từ Nhiệm.

Ngô Thị Lan nói: “Nể tình cháu có công, bà ngoại không so đo với cháu.

Nhưng không có lần thứ hai!”
“Đúng, cháu vẫn luôn rất nghe lời, sao hôm nay lại như thế? Ông thấy cháu bị dính tật xấu của Diệp Quân Lâm rồi!“ Trịnh Quốc Thắng cả giận nói.

Lúc này mọi người mới phản ứng lại, vốn đĩ Lý Từ Nhiệm rất nghe lời, sẽ không bao giò chống cự, sao hôm nay lại khác thường như thế?
Lý Từ Nhiệm nhìn lướt qua mọi người: “Tôi không cần dự án 8 tỷ USD này nữa, cho mấy người đấy.

Nhưng nếu ai dám nhúng tay vào chuyện giữa tôi và Diệp Quân Lâm thì đừng trách tôi trở mặt không nhận người!”
“Cháu làm phản hả? Dám ăn nói với chúng ta như thết” Trịnh Quốc Thắng và Ngô Thị Lan cả giận: “Có chúng ta ở đây, cháu đừng hòng ở bên Diệp Quân Lâm, chúng ta chết cũng sẽ ngăn cản cháu!”
“Chuyện của cháu còn chưa tới lượt ông bà nhúng tay!“ Nói xong, Lý Từ Nhiệm đóng sầm cửa rời đi..

 
Chương 896: 896: Chương 897





“Nhìn mà xem, bây giò bướng bỉnh ghê chưa.

Nếu dự án này rơi vào tay cô ta thì làm gì còn chuyện của chúng ta.” Trịnh Quân Nga bất mãn nói.

“Chứ còn gì nữa.

Mới đó mà đã không tôn trọng trưởng bối, sau này còn làm tới mức nào!“ Người khác nói.

Ngô Thị Lan và Trịnh Quốc Thắng tức giân thở hổn hến.

Ngô Thị Lan quát lên: “Tức chết tôi! Con bé với Diệp Quân Lâm không thể ở bên nhau!”
Sau khi chạy ra, Lý Từ Nhiệm không khóc lóc, ngược lại rất bình tĩnh.

Mấy ngày nay, sau khi Diệp Quân Lâm trở về, cô đã trưởng thành hơn rất nhiều, trở nên kiên cường hơn.

Cuối cùng, Lý Từ Nhiệm tìm đến Diệp Quân Lâm: “Sau này em sẽ sống với anh, anh sống ở đâu em sẽ ở đấy.”
Diệp Quân Lâm sửng sốt, sau đó sắc mặt thay đổi, nhận thấy đã xảy ra chuyện gì.

Anh vội hỏi: “Họ bắt nạt em hả?”
Lý Từ Nhiệm chỉ có thể nói cho Diệp Quân Lâm biết.


Nghe xong, Diệp Quân Lâm lạnh mặt nói: “Đi, tới nhà họ Trịnh đòi giải thích! Không thể bỏ qua cho họ được!”
“Hay là thôi đi, sau này ít tiếp xúc với họ là được” Lý Từ Nhiệm không muốn đi.

“Em không thể yếu đuối.

Lần này em nhường họ thì họ sẽ càng lấn tới thôi.” Diệp Quân Lâm nói.

“Vâng, em đi theo anh.” Lý Từ Nhiệm kiên cường hơn.

Nếu là trước kia, Lý Từ Nhiệm sẽ chỉ kêu Diệp Quân Lâm bỏ qua, sẽ không dám đi đòi giải thích.

Lúc này, nhà họ Trịnh đang đắm chìm trong bầu không khí sung sướng.

Dự án 8 tỷ USD này sẽ khiến họ thu lợi nhuận ít nhất trên 1 tỷ 500 triệu USD, tổng tài sản của nhà họ Trịnh sẽ tăng vọt, hơn nữa còn sẽ mang lại rất nhiều giá trị tiềm tàng.

“Không thể không nói Lý Từ Nhiệm rất có thực lực, chuyện chúng ta không làm được mà người ta có thể giải quyết thoải mái.

“Chẳng qua là bị Diệp Quân Lâm mê hoặc, thật không nghe lời, không thì sẽ kiếm được bao nhiêu lợi ích cho nhà họ Trịnh.”
Trương Văn Thống và Trịnh Quân Nga bất mãn nói.

Ngô Thị Lan nghiêm túc nói: “Bà thấy chắc chắn là Diệp Quân Lâm đã tẩy não con bé.”

“Hửm? Sao cô lại trở về?”
Ngay sau đó, mọi người thấy Lý Từ Nhiệm đã trở lại, bên cạnh còn có Diệp Quân Lâm.

“Tôi đến để đòi lẽ phải.” Lý Từ Nhiệm lạnh lùng nhìn người nhà họ Trịnh.

Trước đó cô chỉ có một thân một mình, nhưng bây giờ có Diệp Quân Lâm ở bên, cô không sợ.

“Đòi lẽ phải? Ha ha ha, cô kêu viện binh tới cơ à?”
“Sao? Chẳng lẽ còn kêu Diệp Quân Lâm đánh đuổi nhà họ Trịnh chúng †a?”
Trương Văn Thống và Trịnh Quân Nga cả giận nói.

Ngô Thị Lan nhìn Lý Từ Nhiệm hỏi: “Cháu đến đòi lẽ phải? Đòi lẽ phải của ai? Nhà họ Trịnh nợ cháu hồi nào?”
“Bà ngoại, bà nợ cháu một lời giải thích.”
Lý Từ Nhiệm lạnh lùng nói.

“Bà nợ cháu hồi nào?” Ngô Thị Lan lạnh mặt hỏi lại.

“Chuyện cháu hứa với bà cháu đã làm được, còn bà thì sao? Bà chẳng những không thực hiện lời hứa mà còn liên hợp mọi người giả vờ như không biết.

Bà ngoại, ông ngoại, cháu kính trọng hai người là trưởng bối, còn hai người thì sao? Lật ngược phải trái, còn ra dáng trưởng bối nữa không?”
Lý Từ Nhiệm lạnh giọng hỏi.

“Cô muốn ăn đòn thì có!” Trịnh Quân Nga và Trương Văn Thống cùng xông tới, muốn tát Lý Từ Nhiệm.

Nhưng Trương Văn Thống vừa đi đến trước mặt Lý Từ Nhiệm thì đã bị đá văng ra ngoài.

Tất cả mọi người đều im phăng phắc, Diệp Quân Lâm thuận thế bắt lấy cổ tay Trịnh Quân Nga, giơ tay tát lên mặt cô ta..

 
Chương 897: 897: Chương 898





“Dám động vào vợ tôi, đúng là chán sống!”
Có Diệp Quân Lâm ở đây, sao có thể để họ bắt nạt Lý Từ Nhiệm.

Người nhà họ Trịnh đều im lặng.

Một phút sau, tiếng ầm ĩ mới vang lên.

“Diệp Quân Lâm, mày thật to gan, dám đánh người hả?”
“Mày có biết mày đã phạm phải sai lầm lớn cỡ nào không?”
Người nhà họ Trịnh giận dữ hét lên.

Trịnh Quân Nga ôm bên má sưng đỏ, Trương Văn Thống giấy dụa bò dậy, hai người ác độc nhìn Diệp Quân Lâm.

Diệp Quân Lâm hỏi Ngô Thị Lan: “Hai lão già các người thật vô liêm sỉ”
“Chúng ta vô liêm sỉ thế nào? Còn nữa, cậu có tư cách gì mà nói thế?” Ngô Thị Lan cả giận.


“Có phải các người đã trở mặt không chịu thực hiện hứa hẹn với Từ Nhiệm không?” Diệp Quân Lâm lớn tiếng hỏi.

“Gì mà trở mặt? Tôi chưa bao giờ hứa hẹn! Trăm người nhà họ Trịnh đều có thể làm chứng cho tôi.” Ngô Thị Lan nói dối không đỏ mặt.

“Đúng, chúng tôi làm chứng, hoàn toàn không có chuyện này!”
“Tất cả đều là do Lý Từ Nhiệm bịa chuyện! Không có chuyện này!”
Người nhà họ Trịnh kiên quyết đổ thừa cho Lý Từ Nhiệm bịa chuyện.

Lại cảm nhận được sự máu lạnh của người nhà họ Trịnh, Lý Từ Nhiệm nở nụ cười.

“Ngô Thị Lan, bà dám nhìn tôi không?”
Lý Từ Nhiệm nổi giận nói.

Ngô Thị Lan cười lạnh.


Diệp Quân Lâm chợt thấp giọng gầm lên: “Bà có dám thề là chưa từng hứa hẹn gì với Từ Nhiệm không? Nhìn thẳng vào mắt tôi, sờ lương tâm của bà nói xeml”
Thấy ánh mắt đáng sợ của Diệp Quân Lâm, Ngô Thị Lan lại lắp bắp: “Tôi… Tôi không hứa hẹn gì…”
“Bà chần chờiI Từ Nhiệm chính là cháu ngoại của bà, thế mà bà lại đối xử với cô ấy như vậy sao? Bà làm trưởng bối kiểu đó hả?
Bà không sợ tổ tiên trách tội bà hả? Uổng công bà còn từng là người của quân đội, bà lừa gạt cháu mình kiểu đó mà được à?”
Diệp Quân Lâm không cho bà ta bất cứ cơ hội nào, đặt câu hỏi liên tục.

Dưới thế công dồn dập của Diệp Quân Lâm, Ngô Thị Lan không thể chịu được nữa, thở hổn hển liên tục, thân thể run lẩy bẩy, thậm chí không dám đối mặt với Diệp Quân Lâm.

“Bà không dám nhìn tôi, chứng tỏ bà chột dạ! Thế mà Từ Nhiệm còn tôn trọng bà, bà lại làm ăn kiểu đó?” Diệp Quân Lâm tiếp tục đặt câu hỏi.

Ngô Thị Lan vốn chột dạ, bị Diệp Quân Lâm công kích bằng lời nói, lập tức không thể chống đỡ được lộ nguyên hình.

Thấy Ngô Thị Lan không chịu được, Trịnh Quốc Thắng đứng dậy cả giận: “Cậu có tư cách gì hỏi chúng tôi?”
“Không dám cho tôi đặt câu hỏi, chẳng phải là chột dạ sao?” Diệp Quân Lâm nở nụ cười.

“Chúng tôi chột dạ cái gì? Vốn dĩ không có chuyện đó!” Mặc dù nói vậy, song trán Trịnh Quốc Thắng vẫn đổ mồ hôi.

Khí thế của Diệp Quân Lâm quá mạnh mẽ, chỉ nói mấy câu đã khiến người nhà họ Trịnh chột dạ.

Nhất là đôi mắt của Diệp Quân Lâm sắc bén như dao, đâm thẳng vào tim mấy người này, anh nhìn hai cũng khiến kẻ đó hốt hoảng..

 
Chương 898: 898: Chương 899





“Mày là cái thá gì? Đây là địa bàn của nhà họ Trịnh, mau cút ra ngoài cho tao!
Trịnh Văn Thành phần nộ quát.

“Đúng, đây là nhà họ Trịnh, chưa tới lượt người ngoài như mày giương oail Mau cút đi!
Không thì đừng trách bọn tao đánh mày!”
Người nhà họ Trịnh cũng nổi giận.

Họ biến chột dạ thành phẫn nộ, muốn trút giận lên đâu Diệp Quân Lâm.

“Ha ha, hôm nay nếu không chiếm được lời giải thích thì không ai có thể đuổi tôi đi.”
Diệp Quân Lâm đã hạ quyết tâm phải đòi lại công bằng cho Lý Từ Nhiệm.

Không thì chuyện này sẽ không cân thương lượng nữa.

“Từ Nhiệm, cô có ý gì mà dẫn người ngoài tới nhà gây chuyện hả? Muốn Diệp Quân Lâm lật tung nhà họ Trịnh lên cô mới hài lòng đúng không?“ Đám Mai Tiêu Nhược bắt đầu nhằm vào Lý Từ Nhiệm, chuyên bắt nạt kẻ yếu.

“Tôi…” Lý Từ Nhiệm nhất thời nghẹn lời.


Nhưng Diệp Quân Lâm lại đứng trước mặt cô, nói với người nhà họ Trịnh: “Có gì thì nhằm vào tôi đây! Dám bắt nạt vợ tôi!”
“Trịnh Quốc Thắng, Ngô Thị Lan, nếu các người không cho tôi một lời giải thích thì hôm nay tôi sẽ không bao giò rời đi!“ Thái độ của Diệp Quân Lâm rất kiên quyết.

“Được lắm! Mày không đi đúng không?
Tao sẽ khiến mày hối hận!” Trương Văn Thống nổi giận, lập tức gọi điện thoại kêu người khác.

Chẳng mấy chốc, mấy chục người câm gật xông vào nhà, bao vây chung quanh Diệp Quân Lâm.

“Không đi đúng không? Hôm nay tao sẽ đánh gấy chân mày rôi ném mày ra ngoài!
Trương Văn Thống cười lạnh.

Anh ta đã tưởng tượng ra cảnh Diệp Quân Lâm bị hành hung tàn nhẫn.

Trịnh Quốc Thắng và Ngô Thị Lan hung ác nói: “Đánh tàn phế thằng này cho tao!
Cùng lắm thì nửa đời sau nhà họ Trịnh sẽ nuôi nó, coi nó như con chói”
Không ổn! Sắc mặt Lý Từ Nhiệm thay đổi, ý thức được nhà họ Trịnh muốn chơi thật, muốn phế bỏ Diệp Quân Lâm.

“Đánh cho tao!“ Trương Văn Thống ra lệnh.


Mấy chục tên tay sai đồng thời nhào lên.

Lý Từ Nhiệm tuyệt vọng nhắm mắt lại.

“Bịch bịch bịch!”
Động tĩnh vang lên bên tai cô, mười mấy giây sau trở về im lặng.

Lý Từ Nhiệm mở mắt, phát hiện mấy chục người đau đớn lăn lộn trêu mặt đất, Diệp Quân Lâm vẫn đứng đó như không có chuyện gì.

Anh lợi hại đến thế sao? Không chỉ Lý Từ Nhiệm há hốc mồm mà người nhà họ Trịnh cũng rất khó tin nhìn Diệp Quân Lâm.

Có lẽ họ không ngờ được rằng Diệp Quân Lâm lại mạnh đến thể, thoáng chốc đã đánh tan mấy chục tên tay sai.

Trương Văn Thống run lẩy bẩy.

Diệp Quân Lâm bước lên trước, xách cổ anh ta ném ra ngoài, ngã trên mặt đất thật mạnh, có lẽ đã bị nứt xương.

Diệp Quân Lâm giơ chân đá vỡ cái bàn trước mặt, lãnh khốc nói: “Nếu hôm nay không đòi được công bằng thì tôi sẽ giải quyết bằng vũ lực!
Người nhà họ Trịnh đều im lặng.

Diệp Quân Lâm thật sự rất lợi hại.

Trịnh Quốc Thắng không chịu thua: “Sao? Chẳng lẽ cậu còn đòi đánh chúng tôi?”
Ngô Thị Lan cũng hùa theo: “Đúng, cậu dám đụng vào một đầu ngón tay của tôi xeml”.

 
Chương 899: 899: Chương 900





Trịnh Văn Thành nói với Lý Từ Nhiệm: “Lý Từ Nhiệm, cô dám phản bội tổ tiên! Cả gan xúi giục người ngoài đánh chúng tôi! Cô muốn ép chúng tôi vứt bỏ tình thân đúng không?”
Lý Từ Nhiệm ngẩng đầu trả lời: “Tôi không có ý đó! Tôi chỉ muốn lấy lại công bằng thôi! Là các người cả vú lấp miệng em, đánh người trước.

Chúng tôi chỉ tự vệ thôi!”
“Được lắm!”
“Xem ra cô đã bị Diệp Quân Lâm mê hoặc rồi!”
Ngô Thị Lan tức giận nói: “Công bằng?
Không có! Bà nhắc lại lần nữa, bà chưa bao giờ hứa hẹn với cháu! Tất cả đều là do cháu nói hươu nói vượn! Bây giờ bà ra lệnh cho cháu, mau chóng dẫn kẻ không liên quan này ra khỏi nhà họ Trịnh, đây không phải là chỗ để hai đứa giương oail”
Lý Từ Nhiệm và Diệp Quân Lâm đưa mắt nhìn nhau: “Muốn tôi rời đi cũng được.

Thứ nhất, nhà họ Trịnh phải hứa không được can thiệp vào chuyện của tôi và Quân Lâm.

Thứ hai, phải cho tôi phụ trách dự án 8 tỷ USD kial”
“Đừng hòng! Không có khả năng!”
“Tôi nói cho cô biết, không có chuyện đó đâu!”
Trịnh Quốc Thắng bá đạo nói: “Thứ nhất, dự án 8 tỷ USD là của nhà họ Trịnh, không liên quan gì tới cháu.

Thứ hai, chúng ta sẽ ngăn cản hôn sự của cháu với Diệp Quân Lâm đến cùng!”

Diệp Quân Lâm nở nụ cười: “Tôi đã có cách đòi lại công bằng.”
Anh kéo Trương Văn Thống bước đến trước mặt người nhà họ Trịnh.

“Cậu… Cậu định làm gì?” Đám Ngô Thị Lan đều hoảng sợ.

“Tôi đã nói rồi, giải quyết bằng vũ lực.”
Diệp Quân Lâm cười lạnh.

“Rắc!” Anh đá lên đùi Trương Văn Thống, nhất thời tiếng xương gãy vang lên.

“ÁI” Trương Văn Thống cất tiếng hét như heo bị chọc tiết.

Người nhà họ Trịnh đều hoảng hốt.

“Cậu… Cậu đừng xằng bậy!” Trịnh Quốc Thắng khuyên nhủ.

Diệp Quân Lâm ra tay quá độc ác, họ thật sự sợ hãi.

Diệp Quân Lâm cười lạnh: “Một cái chân khác.”

“Rắc Trương Văn Thống lại cất tiếng kêu thảm thiết.

Người nhà họ Trịnh tim đập thình thịch, càng thêm sợ Diệp Quân Lâm.

“Lý Từ Nhiệm, cô đang làm gì vậy hả? Còn không mau ngăn cản cậu ta!” Trịnh Văn Thành hô to.

Lý Từ Nhiệm lạnh lùng nói: “Nói thật cho mấy người biết, dự án 8 tỷ USD là do anh ấy lấy được.

Điều kiện của anh ấy là để tôi cầm quyền.

Mấy người chỉ tự làm tự chịu thôi!”
“Hả?” Người nhà họ Trịnh đều cả kinh.

“Kế tiếp là cánh tay.” Diệp Quân Lâm cười lạnh lẽo.

“Ông bà nội, cứu cháu với… Cháu không muốn chất…” Trương Văn Thống sợ són ra quần.

“Anh rể, đừng!” Đúng lúc này, Trịnh Văn Viễn đã đi trực về.

Thấy Trịnh Văn Viễn, người nhà họ Trịnh biết người đáng tin cậy đã trở về.

Đám Trịnh Văn Thành lập tức kêu lên: “Văn Viễn, mau đánh tên súc sinh này!
Hắn ta đã đánh không ít người!”
Nào ngờ Trịnh Văn Viễn lại quỳ xuống trước mặt Diệp Quân Lâm van xin: “Anh rể, mong anh hãy nể mặt em, đừng làm khó nhà họ Trịnh.”.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom