Dịch Chiến Thần Ở Rể

Chương 2250


Chương 2250:

 

Chỉ so về tốc độ, lão ta đã không thể đuổi kịp anh.

 

“Cảnh giới của cậu thật sự chỉ là Siêu Phàm Nhất Cảnh thôi sao?”

 

Long Tấn phức tạp nhìn Dương Thanh.

 

Anh không đáp lại, chỉ lạnh nhạt nhìn lão ta một cái rồi rời đi.

 

Lần này, Long Tấn không đánh tiếp nữa. Bởi vì lão ta biết dù mình có đột phá Siêu Phàm Nhất Cảnh, sợ là cũng không đánh lại Dương Thanh.

 

“Long Hoàng, trêu chọc phải người như vậy đúng là rất không sáng suốt”.

 

Dứt lời, lão ta cũng rời khỏi đỉnh Long Sơn.

 

Lão ta vốn định liều chết chiến một trận, hi sinh chính mình, nào ngờ Dương Thanh lại tha cho lão ta.

 

Kỳ thực, lão ta cố tình đợi anh xuất hiện mới đánh Vũ Văn Cao Dương cũng không phải muốn nhờ việc này xoa dịu cơn giận của Dương Thanh với Hoàng tộc họ Long.

 

Lão ta chỉ muốn giữ lại một tia hi vọng cho gia tộc. Một khi lão ta thật sự ra tay với Vũ Văn Cao Dương, chắc chắn Hoàng tộc họ Long sẽ gặp phải tai họa ngập đầu.

 

Với thực lực hiện giờ của Dương Thanh, đừng nói là Long Hoàng, dù toàn bộ cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Long liên thủ cũng không thể làm gì được anh.

 

Có lẽ chỉ có thiên tài võ thuật Long Dược bị phủ thành chủ Hoài Thành đưa đi mới có khả năng đánh bại Dương Thanh!

 

Lão ta không hề hay biết, Long Dược đã bị Dương Thanh giết ở Ninh Châu rồi.

 

Cùng lúc đó ở phủ thành chủ Hoài Thành xa xôi.

 

Một người phụ nữ trung niên lo lăng nói: “Long Dược đã đi được ba ngày rồi nhỉ?”

 

“Mẹ yên tâm, bố con là cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh, chỉ còn cách Siêu Phàm Tam Cách một bước. Ở Hoài Thành ông ấy cũng là cao thủ hàng đầu nữa là ở thế giới bên ngoài, sẽ không có chuyện gì đâu”.

 

Một cô gái trẻ tuổi xinh xắn nắm tay người phụ nữ trung niên an ủi.

 

“Bà chủ, xảy ra chuyện lớn rồi!”

 

Đúng lúc này, một người giúp việc của phủ Hoài Thành hốt hoảng chạy vào, quỳ rạp xuống sợ sệt nói: “Bà chủ, ông Long chết rồi!”

 

Nghe thấy câu nói của người giúp việc, sắc mặt của người phụ trung niên lập tức thay đổi, tóm lấy cổ của người giúp việc, run rẩy hỏi: “Cô nói cái gì?”

 

“Chết? Ai chết?”

 

Người giúp việc vô cùng sợ hãi, bị bóp cổ nên không thở nổi, thì thào nói: ‘Chồng của bà… ông Long, chết rồi ạ!”

 

“Bịchl”

 

Người phụ nữ trung niên hất tay, ném người giúp việc ra ngoài.

 

“Không thể nào!”

 

“Chồng của tôi là cao thủ gân đạt Siêu Phàm Tam Cảnh cơ mà, sao có thể chết được?”

 

“Cô lừa tôi, nhất định là cô đang lừa tôi có đúng không? Nói cho tôi biết đi, chồng của tôi đang ở đâu? Rốt cuộc ông ấy làm sao vậy?”

 

Người phụ nữ trung niên xông đến trước mặt người giúp việc, giận dữ hét lên.

 

Người giúp việc sợ tới mức run cầm cập, khổ sở nói: “Thưa bà, ông Long đã chết rồi ạ, ông ấy tìm đến một người trẻ tuổi tên Dương Thanh để báo thù cho em trai ruột của mình, nhưng cuối cùng lại bị giết”.

 

“Thi thể của ông ấy đang ở bên ngoài đấy ạ!”
 
Chương 2251


Chương 2251:

 

Người phụ nữ trung niên lao ra khỏi phòng, nhìn thấy một thi thể nằm trên một cái cáng, trên người đắp một mảnh vải trắng.

 

Hai tay bà ta run rẩy, mở một góc mảnh vải ra. Khi nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc kia, bà ta như bị sét đánh, thân thể loạng choạng sắp ngã.

 

“Long Dược!”

 

Người phụ nữ trung niên ruột đau như cắt, khóc lóc hét lên.

 

Trong lúc nhất thời, toàn bộ phủ thành chủ chìm trong tiếng kêu rên đầy bi thương.

 

Cùng lúc đó, tại Hoàng tộc họ Long.

 

Long Hoàng đứng bên cửa sổ, ánh mắt đầy căng thẳng. Lão ta cảm thấy hối hận vì đã phái Long Tấn đi Yến Đô.

 

Long Hoàng nói dối Long Dược răng Long Khoa đã bị Dương Thanh giết chết, mà đến tận bây giờ, lão ta vần không biết Long Dược đã đi †ìm Dương Thanh báo thù hay chưa.

 

Lão ta rất tin tưởng vào thực lực của Long Dược. Vào ba mươi năm trước, Long Dược chính là thiên tài võ thuật bậc nhất Hoàng tộc họ Long, ba mươi năm trôi qua, thực lực của ông ta chắc chắn đã mạnh hơn rất nhiều.

 

Song, vì vẫn chưa nhận được bất kỳ tin tức gì liên quan đến Dương Thanh nên Long Hoàng phái Long Tấn đi giết bạn bè, người thân của anh. Nếu Dương Thanh còn sống, chắc chắn anh sẽ đến Hoàng tộc họ Long để báo thù.

 

Đang lúc lão ta thấp thỏm bất an thì một ông lão tóc bạc phơ, mặc trang phục màu trắng tiến vào.

 

“Long Tấn, anh đã tiêu diệt những người có liên quan đến Dương Thanh chưa?”

 

Thấy Long Tấn đã trở lại, Long Hoàng sốt sắng hỏi, trong mắt mang theo mấy phần lo âu.

 

Long Tấn lắc đầu, nhìn lão ta với nét mặt ngổn ngang cảm xúc, nói: “Thưa Hoàng Chủ, tôi đã gặp được Dương Thanh”.

 

“Sao cơ? Cậu ta còn sống?”

 

Nét mặt của Long Hoàng tức khắc thay đổi.

 

Dương Thanh còn sống, điều này chứng tỏ hoặc là Long Dược không đi tìm Dương Thanh báo thù, hoặc là ông ta đã báo thù thất bại.

 

So ra thì Long Hoàng tin vào khả năng thứ nhất hơn.

 

Lẽ nào Long Dược thật sự vứt bỏ tất cả mọi thứ ở Hoàng tộc họ Long, không ngó ngàng gì đến việc báo thù cho người em trai mình thương yêu nhất ư?

 

Tuy nhiên, điều khiến Long Hoàng lo lắng hơn là Long Dược vẫn chưa báo thù Dương Thanh, như vậy chắc chắn Dương Thanh sẽ tới Hoàng tộc họ Long.

 

“Anh nói đã thấy Dương Thanh rồi à? Hai người có đánh nhau không?”

 

Lão ta vội vàng hỏi.

 

Long Tấn gật đầu, nặng nề đáp: “Thưa Hoàng Chủ, ngài nên nhường ngôi đi ạ!”

 

“Anh nói cái gì?”

 

Cuối cùng Long Hoàng cũng nhận ra thái độ của Long Tấn hơi khác lạ, nhướng mày, lạnh giọng nói: “Anh kêu tôi nhường ngôi?”

 

Long Tấn phức tạp nhìn lão ta, trả lời: “Thực lực của Dương Thanh rất mạnh, tôi không thể hóa giải dù chỉ một chiêu của cậu ấy. Tôi có thể khẳng định tu vi hiện giờ của Dương Thanh đã vượt qua Siêu Phàm Nhất Cảnh, thậm chí có thể là Siêu Phàm Nhị Cảnh”.

 

“Từ khi ngài cho phép Long Khoa phái sáu cao thủ của ta, hợp tác với người của Hoàng tộc họ Diệp để ám sát Dương Thanh thì ngài đã chọc giận cậu ấy rồi”.

 

“Có lẽ bây giờ Dương Thanh đã trên đường đến Hoàng tộc họ Long, ngài đã làm ra những chuyện như thế rồi, ngài nghĩ cậu ấy sẽ bỏ qua sao?”
 
Chương 2252


Chương 2252:

 

Long Tấn nghiêm túc nói: ‘May mà Long Thiên Vũ có quan hệ khá tốt với Dương Thanh.Chỉ cần ngài đồng ý thoái vị, giao lại ngôi vị Hoàng Chủ cho Long Tường thì Hoàng tộc họ Long sẽ có cơ hội sống sót”.

 

“Nếu không, chúng ta sẽ trở thành Hoàng tộc Chiêu Châu đầu tiên trong lịch sử bị tiêu diệt mất!”

 

Nét mặt lão ta đầy van nài.

 

“Bốp!”

 

Long Hoàng võ mạnh xuống bàn, chiếc bàn trà có giá trị không nhỏ kia nháy mắt hóa thành cát bụi.

 

Lão ta phần nộ quát: ‘Long Tấn, anh có biết mình đang nói gì không? Bảo tôi thoái vị ư? Anh muốn phản bội Hoàng tộc họ Long sao?”

 

Long Tấn không nao núng, mặt không có cảm xúc nào: “Tôi đang cứu lấy Hoàng tộc họ Long.

 

Đã sai thì phải nhận lấy hậu quả, lần này ngài đã làm sai thật rồi”.

 

“Vì những người vô tội trong Hoàng tộc, tôi cầu xin ngài hãy thoái vị đi ạ!”

 

“Người có tư cách thừa kế ngôi vị Hoàng Chủ nhất hiện nay chỉ có Long Tường thôi. Hoàng Chủ, xin ngài hãy thoái vị vì Hoàng tộc họ Long đi ạt Dứt lời, Long Tấn quỳ hai gối xuống đất, ánh mắt mang theo sự nài nỉ.

 

Long Hoàng vô cùng tức giận, đôi mắt hung tợn như mắt ưng nhìn lão ta chòng chọc.

 

Nét mặt của Long Tấn lại rất chân thành, nhìn thẳng vào Long Hoàng mà không mảy may sợ hãi, chỉ có sự van xin.

 

“Muốn tôi thoái vị à, đừng có hòng!”

 

Long Hoàng nhìn lão ta thật lâu rồi ngạo nghễ nói: “Chỉ cần cậu ta dám đến Hoàng tộc họ Long, †ôi cam đoan sẽ khiến cậu ta để mạng lại đây!”

 

Long Tấn lắc đầu, cuối cùng cũng hiểu ý của câu nói “Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ”.

 

Long Hoàng có thực lực bán bộ Siêu Phàm Cảnh nên cho rằng nếu dốc hết sức thì bản thân có thể đấu ngang tay với cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh.

 

Nhưng Long Tấn đã tự mình cảm nhận sự hùng mạnh của Dương Thanh, biết lão ta hoàn toàn không phải là đối thủ của anh, sợ là còn không đỡ nổi một đòn.

 

“Vậy thì tôi đi đây!”

 

Long Tấn bình tĩnh nói, sau đó xoay người bỏ đi.

 

Không phải lão ta sợ chết, mà là biết Long Hoàng thật sự làm sai nhưng lại không chịu thừa nhận lỗi lầm của mình, đã thế còn đẩy toàn bộ Hoàng tộc họ Long vào tình cảnh nguy nan.

 

Nhìn bóng lưng của Long Tấn, Long Hoàng nheo mắt: “Tôi cho phép anh đi chưa?”

 

Cảm nhận được áp lực mơ hồ tản ra từ Long Hoàng, Long Tấn quay người lại nhìn lão ta, hỏi: “Không biết Hoàng Chủ có gì cần dặn dò?”

 

“Long Tấn thông đồng với địch, phải xử tội gì?”

 

Long Hoàng chợt quát.

 

Theo tiếng quát đầy căm phẫn vang lên, cả bầu trời Hoàng phủ họ Long vang vọng câu chất vấn của lão ta.

 

Tất cả mọi người trong Hoàng phủ họ Long đều giật mình đưa mắt về phía điện Long Hoàng, nét mặt ai nấy đều thảng thốt.

 

Long Tấn là cao thủ mạnh nhất luôn đi theo Long Hoàng, cũng là người có địa vị chỉ đứng sau Long Hoàng trong Hoàng tộc họ Long, thế mà giờ đây Long Hoàng lại quy tội cho ông lão đã có nhiều cống hiến cho Hoàng tộc ấy.

 

Long Tấn vẫn bình tĩnh nhìn Long Hoàng, đột nhiên bật cười tự giêu: “Không ngờ thoát được khỏi Dương Thanh lại không thoát khỏi Hoàng Chủ, thật là đáng châm chọc!”

 

Làm sao lão ta không hiểu ẩn ý trong câu nói thông đồng với địch của Long Hoàng được?

 

Rõ ràng Long Hoàng muốn gán cho Long Tấn một cái tội vô căn cứ vì đã yêu cầu lão ta thoái vị, bằng cách đó, cho dù lão ta có giết Long Tấn thì cũng không ai nói ra nói vào.
 
Chương 2253


Chương 2253:

 

Một loạt các cao thủ Thần Cảnh trong Hoàng tộc họ Long xuất hiện trước điện Long Hoàng, bao vây Long Tấn, chực chờ bắt lão ta ngay khi Long Hoàng ra lệnh.

 

“Phụ hoàng, xin người bớt giận!”

 

Đúng lúc này, Long Tường chạy vào trong, nhìn thấy Long Tấn bị một đám cao thủ bao vây thì sắc mặt biến đổi, vội vàng cầu xin.

 

“Phụ hoàng, rốt cuộc bác Tấn đã phạm lỗi gì mà bố lại muốn giết bác ấy thế ạ?”

 

Ông ta cắn răng hỏi.

 

Long Hoàng lạnh lùng nói: “Tôi bảo anh ta đến Yến Đô giết sạch tất cả những người có liên quan đến Dương Thanh, thế mà anh ta không chỉ không nghe lệnh của tôi mà còn thông đồng với Dương Thanh, khuyên tôi thoái vị”.

 

“Ông nội, không phải vậy đâu ạ”.

 

Long Thiên Vũ hối hả giải thích: “Ông Tấn không đấu lại được Dương Thanh nên mới tay.

 

trắng đi về đấy ạ. Lúc ấy cháu cũng ở đó, tận mắt nhìn thấy ông ấy thua Dương Thanh mà”.

 

Long Hoàng cau mày, lạnh lẽo nhìn Long Tường, hỏi: ‘Anh có biết Long Tấn bảo tôi nhường ngôi cho ai không?”

 

Long Tường ngẩn người, đưa mắt sang Long Tấn, lại thấy Long Tấn cũng đang nhìn mình.

 

Trong lòng ông ta đột nhiên nảy lên một suy đoán bạo gan.

 

Không chờ Long Tường trả lời, Long Tấn bình tĩnh lên tiếng: “Dương Thanh mạnh đến nỗi Hoàng tộc họ Long không thể chống lại được. Kể từ khi Hoàng Chủ điều động sáu cao thủ Thần Cảnh hợp tác với sáu người có cùng cảnh giới của Hoàng tộc họ Diệp, Dương Thanh nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua cho chúng ta”.

 

“Hiện giờ, người có thể làm Dương Thanh nguôi giận trong Hoàng tộc ta chỉ có Long Thiên Vũ”.

 

“Cháu là bố của Thiên Vũ, nếu cháu thừa kế ngôi vị Hoàng Chủ thì dù Dương Thanh xông vào đây cũng sẽ không tiêu diệt toàn bộ Hoàng tộc đâu”.

 

Sắc mặt Long Tường hơi tái nhợt đi, thế mà Long Tấn lại muốn ông ta thừa kế ngôi vị.

 

Thảo nào Long Hoàng lại phẫn nộ như vậy, lão ta là trời của Hoàng tộc họ Long kia mà.

 

Lão ta coi trọng quyền thế đến mức nào, người của Hoàng tộc họ Long có ai mà không biết. – “Thưa Hoàng Chủ, xin hãy nghe lời khuyên của tôi, thoái vị đi ạI”

 

Long Tấn lại nhìn về phía Long Hoàng, khuyên nhủ.

 

“To gan!”

 

Long Hoàng nổi cơn thịnh nộ, bộc phát ra sức mạnh của tu vi bán bộ Siêu Phàm Cảnh.

 

Toàn bộ Hoàng tộc họ Long tức thì bị một luồng khí thế khủng bố bao trùm.

 

Mặt mày các cao thủ đều tái mét. Nhiều năm qua, họ chưa bao giờ nhìn thấy Long Hoàng ra tay cả.

 

Nhưng giờ đây, lão ta hừng hực ý chí chiến đấu, lẽ nào là muốn đích thân giết Long Tấn?

 

Không chỉ Long Hoàng mà những cao thủ trong Hoàng tộc đang bao vây Long Tấn đều nhìn lão ta chăm chằm, sẵn sàng xông lên bất cứ lúc nào.

 

Chỉ có Long Tấn vẫn giữ bình tĩnh như không nhận ra tình cảnh của mình, thản nhiên nhìn Long Hoàng.

 

Long Hoàng cũng đang nhìn Long Tấn, trong mắt dâng trào sát khí mãnh liệt.

 

“Hoàng Chủ, vì tương lai của Hoàng tộc, xin ngài hãy thoái vị đi!”

 

Long Tấn tiếp tục thuyết phục Long Hoàng.
 
Chương 2254


Chương 2254:

 

Long Hoàng cản răng hỏi: “Long Tấn, anh thật sự cho răng tôi không dám giết anh à?”

 

“Ở Hoàng tộc họ Long này, không phải Hoàng Chủ muốn giết ai cũng được sao?”

 

Nét mặt Long Tấn đây châm chọc: “Ngay cả đứa con trai ruột thịt mà Hoàng Chủ cũng giết được, nói gì là người ngoài không nghe lời như tôi?”

 

“Âm!”

 

Nghe vậy, tất cả mọi người đều mở to hai mắt, khó tin nhìn về phía Long Hoàng.

 

Trong những người con nối dõi của Long Hoàng, chỉ có Long Khoa là vừa chết vào mấy ngày trước.

 

Không phải ông ta bị Dương Thanh giết sao?

 

Tại sao Long Tấn lại nói vậy?

 

“Long Tấn!”

 

Long Hoàng cố kìm nén lửa giận, mặt mũi hung tợn, quát: ‘Anh nói bậy bạ cái gì đấy?”

 

“Tôi không nói bậy, bản thân Hoàng Chủ tự biết”.

 

Long Tấn vẫn bình tính như thường, tiếp tục nói: “Tôi chỉ muốn giữ được tương lai của Hoàng tộc họ Long mà thôi, xin Long Hoàng chấp nhận thoái vị đi ạ!”

 

Những người trong Hoàng tộc họ Long kinh ngạc đến sững sờ, lão ta đã yêu cầu Long Hoàng thoái vị nhiều lần lắm rồi.

 

Nhưng điều làm họ kinh hoàng hơn là, rốt cuộc có phải Long Khoa bị Long Hoàng giết hay không?

 

Nếu đúng như vậy thì nguyên nhân là gì?

 

Long Tấn không chỉ là cao thủ mạnh nhất Hoàng tộc họ Long chỉ đứng sau Long Hoàng mà còn mang trên mình huyết mạch dòng chính, có địa vị rất cao trong Hoàng tộc, truy đến tận cùng thì Long Hoàng còn phải gọi Long Tấn là anh họ.

 

Quan trọng hơn, xưa nay, con người Long Tấn luôn chính trực, quang minh lỗi lạc. Nếu lão ta nói Long Hoàng là kẻ đã giết Long Khoa thì về cơ bản chuyện này chính là sự thật.

 

Chẳng qua người trong Hoàng tộc họ Long không dám tin thôi.

 

Hai bố con Long Tường và Long Thiên Vũ ngây ngẩn cả người. Ban đầu họ lo sợ Long Tấn sẽ đến Yến Đô giết người thân và bạn bè của Dương Thanh, không ngờ lão ta lại chống đối Long Hoàng, còn yêu cầu Long Tường thừa kế ngôi vị Hoàng Chủ.

 

Cơn thịnh nộ trong mắt Long Hoàng càng rõ nét hơn, ánh mắt nhìn Long Tấn lạnh đến tận cùng.

 

“Anh đã muốn chết thì tôi cho anh được toại nguyện!”

 

Lão ta gắn từng chữ.

 

Nghe lệnh, bốn cao thủ Thần Cảnh đang bao vây Long Tấn lập tức nổi lên ý chí chiến đấu.

 

Cuộc chiến bùng nổi “Phụ hoàng, xin người hãy giơ cao đánh khẽ!”

 

Long Tường thét lên, quỳ xuống trước mặt Long Hoàng, hốt hoảng nói: ‘Không phải bác Tấn xúc phạm bố đâu ạ, bác ấy đang lo lắng Dương Thanh sẽ tấn công Hoàng tộc thôi”.

 

“Bác Tấn trung thành với Hoàng tộc, đã lập nhiều công lao hiển hách cho Hoàng tộc, xin phụ hoàng hãy bớt giận, cho bác ấy một con đường sống!”

 

Long Thiên Vũ cũng mau chóng quỳ xuống, không ngừng van xin: “Xin ông nội bớt giận!”

 

“Thưa phụ hoàng, người đừng tin vào lời họ nói mà tha cho Long Tấn. Rõ ràng Long Tấn đã âm thầm thần phục Long Tường nên hôm nay mới ép người thoái vị đây mà”.

 

Giữa lúc đó, một người trung niên đang đứng sau lưng Long Hoàng tiến lên phía trước, nhanh nhảu nói: “Theo con thấy, không chỉ Long Tấn mà có khi cả Long Tường và Long Thiên Vũ cũng đều thần phục Dương Thanh rồi cũng không chừng”.

 

Long Tường giận dữ quát: “Long Ninh, cậu đừng có ăn nói lung tung!”
 
Chương 2255


Chương 2255:

 

Long Ninh là con trai thứ tư của Long Hoàng.

 

Sau khi Long Khoa chết, người có tư cách thừa kế ngôi vị Hoàng Chủ nhất trong Hoàng tộc họ Long là Long Tấn, sau đó mới đến Long Ninh.

 

Nếu Long Tường chết, Long Ninh sẽ là Hoàng Chủ tương lai.

 

Long Ninh cười khẩy: ‘Anh trai, tôi không hề nói bậy đâu. Vậy chứ tại sao khi phụ hoàng muốn giết những người xung quanh Dương Thanh thì anh và Long Thiên Vũ lại cứ ngăn cản thế?”

 

“Ngay cả Long Tấn cũng ép phụ hoàng nhường ngôi cho anh, thế mà còn bảo các anh không thần phục Dương Thanh à?”

 

Sắc mặt Long Hoàng càng ngày càng xấu đi.

 

Tính tình lão ta không chỉ tàn nhân mà còn đa nghỉ.

 

Ban đầu vốn không nghĩ theo hướng này, bây giờ nghe Long Ninh nói, Long Hoàng đột nhiên nhận ra khả năng Long Tường và hai người này thần phục Dương Thanh là rất lớn.

 

“Long Ninh…”

 

Long Tấn vừa muốn thanh minh thì bị Long Hoàng ngắt lời: ‘Câm miệng!”

 

“Anh mà dám nói thêm câu nào nữa thì tôi sẽ gán tội chết cho hai bố con anh như Long Tấn đấy!”

 

Lão ta vừa nói ra câu này, khuôn mặt của Long Tường và Long Thiên Vũ đều xám như tro tân.

 

Không nghỉ ngờ gì nữa, Long Hoàng thật sự muốn giết Long Tấn.

 

Long Tấn cực kỳ thất vọng, đôi mắt vốn bình tĩnh dần dần lạnh đi.

 

“Long Tấn, anh thông đồng với Dương Thanh, kẻ thù không đội trời chung với Hoàng tộc họ Long. Đáng bị xử tử hình!”

 

Long Hoàng quát một tiếng, vung tay lên, ra lệnh: “Giết!”

 

Bốn người đang vây quanh Long Tấn nhận lệnh, trong nháy mắt dùng hết toàn lực tấn công Long Tấn.

 

Ánh mắt lão ta trở nên sắc lạnh: “Như vậy thì cho dù tôi ra tay, cũng có thể xem như trừ hại cho Hoàng tộc họ Long!”

 

Dứt lời, lão ta bộc phát ra khí thế của cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh.

 

Bốn cao thủ Thần Cảnh đang xông tới tấn công chợt hoảng sợ, chỉ cảm thấy toàn thân bị sát khí kinh khủng bao phủ, muốn rút khỏi đây thì đã muộn.

 

“Uỳnh uỳnh uỳnh!”

 

Trong sự khiếp sợ của những người xung quanh, bốn cao thủ Thần Cảnh chưa đụng vào được Long Tấn đã bị đánh bay ra ngoài như diều đứt dây.

 

Còn Long Tấn trong trang phục trắng vần đứng tại chỗ, đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Long Hoàng.

 

Long Hoàng cũng cực kỳ ngạc nhiên, khó tin thốt lên: “Ấy vậy mà tu vi của anh đã đến Siêu Phàm Nhất Cảnh rồi sao?”

 

Ở Hoàng tộc họ Long, người có thực lực mạnh nhất chính là Long Hoàng với tu vi bán bộ Siêu Phàm Cảnh.

 

Nhưng bây giờ, Long Tấn cũng đã đạt tới bước này, dễ thấy Long Hoàng hoảng hốt đến mức độ nào.

 

Không chỉ lão ta mà những người khác cũng đều ngạc nhiên, nhiều người có vai vế lớn còn trở nên kích động, Đã có Long Hoàng rồi, nếu giờ lại thêm Long Tấn thì Hoàng tộc họ Long sẽ có hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh. Một đội hình như vậy quả là ăn đứt ba Hoàng tộc lớn còn lại.

 

“Hoàng Chủ, ngài phải hiểu nếu chúng ta đánh nhau thì hai bên sẽ cùng bị thương”.

 

“Long Tường dù sao cũng là con trai của ngài, cũng là hoàng tử có tư cách thừa kế ngôi vị Hoàng Chủ nhất trong số các vị hoàng tử’.
 
Chương 2256


Chương 2256:

 

“Ngài cũng đã làm Hoàng Chủ cả đời, đây là thời điểm có thể nhường ngôi lại rồi.Chưa kể trong tình hình hiện nay, chỉ có Long Tường thừa kế ngôi vị Hoàng Chủ mới có thể giúp Hoàng tộc họ Long tránh được tai họa”.

 

Long Tấn bình tĩnh phân tích: “Vì vậy, ngài hãy nhường ngôi đi ạ!”

 

Vẻ bàng hoàng trong mắt Long Hoàng dần biến mất, sâu trong đó chợt thoáng qua tia sát ý điên cuồng.

 

Bấy lâu nay, Long Hoàng có thể bá chiếm quyền lực ở Hoàng tộc họ Long ngoại trừ vì là Hoàng Chủ ra thì còn vì là người mạnh nhất Hoàng tộc, không một ai có thể dao động địa vị của lão ta.

 

Nhưng lúc này lại xuất hiện một cao thủ có cùng cảnh giới, đã vậy người này còn muốn lão ta thoái vị. Địa vị của Long Hoàng trong Hoàng tộc họ Long đang rất nguy cơ.

 

“Thưa Hoàng Chủ, xin ngài hãy nghĩ lại!”

 

Ngay lúc này, một ông cụ quỳ xuống trước mặt Long Hoàng, mắt đỏ ửng: ‘Long Tấn làm vậy cũng vì Hoàng tộc họ Long thôi”.

 

“Xin Hoàng Chủ hãy thoái vị để giúp Hoàng tộc thoát khỏi tai họa!”

 

Có người đầu tiên ra mặt, những người có địa vị trong Hoàng tộc họ Long cũng lần lượt quỳ xuống.

 

“Hoàng Chủ, xin ngài hãy thoái vị!”

 

“Hoàng Chủ, xin ngài hãy thoái vị!”

 

Trong lúc nhất thời, cả Hoàng phủ họ Long quanh quẩn tiếng cầu xin Long Hoàng nhường ngôi.

 

Long Hoàng không đáp lại, không hề che giấu sát khí khi nhìn Long Tấn, cắn răng nói: “Hoàng tộc họ Long chỉ có tôi mới là Hoàng Chủ! Chỉ có tôi mới đủ tư cách làm Hoàng Chủ!”

 

“Long Tường chỉ có tu vi Thần Cảnh hậu kỳ, lấy tư cách gì để thừa kế ngôi vị Hoàng Chủ cơ chứ?”

 

“Nếu để một kẻ chỉ có thực lực như vậy lên ngôi, chẳng phải Hoàng tộc họ Long sẽ trở thành trò cười cho những Hoàng tộc khác sao?”

 

Long Hoàng chất vấn: “Còn anh, Long Tấn, anh dám yêu cầu tôi thoái vị là có mục đích gì?”

 

Long Tấn cười khẩy: “Tôi lớn lên ở Hoàng tộc họ Long, chứng kiến sự phát triển của Hoàng tộc, bố mẹ tôi vì Hoàng tộc họ Long mà chết, anh chị em của tôi cũng vì Hoàng tộc họ Long mà chết”.

 

“Hiện giờ gia đình tôi chỉ còn mình tôi sống sót, Hoàng Chủ cho rằng tôi có mục đích gì chứ?”

 

Lời nói của Long Tấn làm cho những người có vai vế lớn đều xúc động.

 

Gia đình chỉ còn lại bản thân, các thành viên khác đều hy sinh vì Hoàng tộc họ Long. Một tấm lòng trung kiên như thế, thử hỏi có thể có mục đích gì với Hoàng tộc họ Long chứ?

 

Đến lúc này, ngay cả những hậu bối trẻ không biết về quá khứ của Hoàng tộc mình cũng đều quỳ xuống, cầu xin Long Hoàng: “Hoàng Chủ, xin ngài hãy thoái vị!”

 

Họ tôn trọng Long Hoàng, nhưng cũng biết hiện giờ Hoàng tộc họ Long có một kẻ thù là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, nếu Long Hoàng còn ngồi yên trên vị trí đó thì cả Hoàng tộc họ Long sẽ trở thành quá khứ mất.

 

Sắc mặt Long Hoàng cực kỳ thâm trâm, sát ý đối với Long Tấn càng nhiều hơn.

 

Nét mặt Long Tường đầy đăn đo. Tuy biết Long Tấn đánh giá cao mình nhưng ông ta vốn không quan tâm đến ngôi vị Hoàng Chủ, cũng hiểu bản thân không có tư cách thừa kế với thực lực trước mắt.

 

Ngặt nỗi chỉ khi ông ta trở thành Long Hoàng thì Dương Thanh mới chịu bỏ qua cho Hoàng tộc họ Long.

 

“Ông nội, xin ông hãy thoái vị đi ạI”

 

Long Thiên Vũ đấu tranh thật lâu, cuối cùng hạ quyết tâm, nói với Long Hoàng: “Ông nội, cháu thề với ông, nếu cậu Thanh tấn công Hoàng tộc họ Long, cháu sẽ nghĩ mọi cách để xin cậu ấy tha cho ông một con đường sống!”

 

“Người và ông Tấn đều là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh của Hoàng tộc, chỉ cần hai người có thể bắt tay giảng hòa, Hoàng tộc họ Long nhất định sẽ vượt xa những Hoàng tộc khác đấy ạt!”

 

“Ông nội, xin người hãy thoái vị!”
 
Chương 2257


Chương 2257:

 

Long Hoàng đột nhiên lạnh lùng nhìn Long Thiên Vũ, nghiền ngẫm nói: “Ngay cả hai bố con mày cũng muốn bức ép tao sao?”

 

Long Thiên Vũ không dám nhìn thẳng vào mắt lão ta, vội cúi đầu xuống: “Cháu không dám!”

 

Long Hoàng lại đưa mắt sang Long Tường.

 

Long Tường không nao núng chút nào, mặt đối mặt với lão ta, kiên định nói: “Thưa phụ hoàng, người rất rõ con không hề muốn tranh quyền đoạt thế mà, nhưng nếu quyền thế có thể giúp Hoàng tộc họ Long thoát nạn thì con sẽ giành lấy nó!”

 

“Hay cho một câu vì Hoàng tộc họ Long!”

 

Long Hoàng cười khẩy, quét nhìn xung quanh, ánh mắt tràn trề sát khí: ‘Mấy người đều muốn tôi nhường ngôi cho thằng con bất hiếu này, vậy nếu tôi giết nó thì mấy người sẽ không thúc ép nữa phải không?”

 

Câu nói này vừa vang lên thì tất cả mọi người đều hoảng hốt.

 

Long Tường càng ngỡ ngàng hơn, khó tin nhìn Long Hoàng: “Phụ hoàng muốn giết con ư?”

 

Long Tấn phản ứng nhanh hơn, giậm chân xuất hiện trước người ông ta, nét mặt đây cảnh giác.

 

Tuy Long Tấn cũng là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh nhưng chỉ tiến vào cảnh giới này không lâu, trong khi đó Long Hoàng đã ở bán bộ Siêu Phàm Cảnh rất nhiều năm. Nếu hai người đấu với nhau, phần thắng của Long Tấn không hề lớn.

 

Chỉ là, vì Hoàng tộc họ Long, lão ta buộc phải đứng ở phe đối lập với Long Hoàng.

 

“Trong những đứa con nối dõi của tôi, Long Dược có thiên phú mạnh nhất đã được gia tộc Cổ Võ đón đi đào tạo, người có sức mạnh tổng hợp mạnh nhất kế tiếp là Long Khoa và anh’.

 

Long Hoàng nhìn Long Tường, bình tĩnh nói: “Có thiên phú như thế, Long Dược không thể về Hoàng tộc họ Long được. Bây giờ Long Khoa đã chết, chỉ có anh là thích hợp nhất cho ngôi vị Hoàng Chủ”.

 

“Nhưng anh lại quá nóng ruột, chỉ cần kiên nhãn chờ đến ngày tôi tiến vào Siêu Phàm Cảnh là được rồi, khi đó tôi sẽ rời khỏi Hoàng tộc họ Long và giao ngôi vị lại cho anh”.

 

“Giờ mới biết, hóa ra điều đó không cần thiết nữa.

 

Long Hoàng hoàn toàn nói thật.

 

Những người trong Hoàng tộc họ Long đều biết việc này, Long Tường cũng vậy.

 

Nhưng ông ta không thể chờ được nữa, không phải vì muốn giành lấy ngôi vị Hoàng Chủ trong †ay mà là sợ hãi Dương Thanh sẽ tấn công Hoàng tộc trước khi Long Hoàng thoái vị.

 

“Thưa phụ hoàng, không phải con không kiên nhãn, mà là con buộc phải tranh giành!”

 

Hai mắt Long Tường đỏ bừng: “Người hiểu cao thủ Siêu Phàm Cảnh đáng sợ thế nào mà, một người thôi cũng đủ để tiêu diệt cả Hoàng tộc họ Long”.

 

“Trước đó bố đã cho phép Long Khoa phái sáu cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc đi giết người thân và bạn bè của Dương Thanh, cậu ấy nhất định sẽ tự mình tới đây”.

 

“Phụ hoàng à, xem như con cầu xin phụ hoàng, phụ hoàng hãy rời khỏi Hoàng tộc đi!”

 

Long Hoàng quát: ‘Câm miệng!”

 

Hai chữ như một đòn công kích hữu hình, khiến cho máu trong người Long Tấn sôi trào hỗn loạn.

 

“Anh muốn giành lấy vị trí này như thế, thì tự tay người làm bố tôi đây sẽ tiễn anh lên đường!”

 

Dứt lời, khí thế khủng bố tỏa ra khỏi cơ thể Long Hoàng.

 

Toàn bộ Hoàng tộc họ Long tức khắc bị sát ý bao trùm.

 

Cảm nhận được khí thế phát ra từ Long Hoàng, khuôn mặt Long Tường xám như tro tàn.

 

Không phải vì cảm thấy tuyệt vọng, mà là không thể chấp nhận được chuyện người bố ruột thịt lại muốn giết mình.
 
Chương 2258


Chương 2258:

 

Long Tấn đang đứng trước người ông ta trong nháy mắt cũng bộc phát ra uy áp của tu vi bán bộ Siêu Phàm Cảnh, lạnh lùng nói: “Ngài đã giết một đứa con trai rồi, chẳng lẽ còn muốn giết thêm một đứa nữa?”

 

Những người trong Hoàng tộc không thể nhúng tay vào chuyện này, ai nấy đều nhanh chóng lùi về sau khi nhận thấy Long Hoàng phát ra khí thế đáng sợ ấy.

 

Khi hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh đối đầu với nhau, cho dù chỉ là dư âm cuộc chiến thôi thì họ cũng không thể chịu đựng nổi.

 

Long Hoàng đằng đẳng sát khí như đế vương giữa đất trời, nét mặt không có biểu cảm nào: “Nó đã muốn giết bố để đoạt quyền rồi, tôi giết nó cũng có can hệ gì đâu?”

 

“Mạng sống của nó là tôi cho nó, bây giờ muốn lấy lại thì có gì không thể?”

 

Long Tường ngơ ngác đứng sững tại chỗ, nhìn bóng người cao lớn kia, chỉ thấy thật bi thương.

 

Ông ta luôn tôn kính Long Hoàng, cho dù bị lão ta cắt giảm quyền thế do lỗi lầm của Long Thiên Vũ thì cũng chưa một lần oán hận.

 

Long Hoàng là bố của ông ta kia mà, phận làm con sao có thể hận bố của mình chứ?

 

Nhưng người bố mà ông ta luôn kính trọng lại muốn giết ông tal “Đương nhiên là không thểi”

 

Long Tấn ngang ngược đáp lại, lạnh lùng nói: “Có tôi ở đây, đừng ai hòng tổn thương một sợi tóc của nói”

 

“Hừ”

 

Long Hoàng cười khẩy: “Để xem ai có thể ngăn cản được tôi!”

 

Dứt lời, lão ta biến mất tại chỗ.

 

“Tránh raI”

 

Long Tấn không do dự tung một chưởng ra, luồng sức mạnh nhu hòa đẩy Long Tường ra xa mười mấy mét.

 

Cùng lúc đó, ý chí chiến đấu bùng lên, Long Tấn đấm một quyền.

 

“Âm!”

 

Tiếng va chạm nặng nề vang lên, lần đầu tiên, Long Hoàng và Long Tấn đấu với nhau trong sự kinh sợ của tất cả mọi người.

 

Đột nhiên, một luồng uy lực đáng sợ cuốn ra bốn phương tám hướng.

 

“Uỳnh uỳnh uỳnh!”

 

Chòi nghỉ mát sau lưng hai người bị hủy diệt chỉ trong chớp mắt, cát bụi tung bay mịt mù.

 

Ai cũng ngỡ ngàng khi Long Tấn không hề bị ép phải lùi lại sau cú va chạm mạnh mẽ của hai người.

 

Đến cả Long Hoàng cũng vô cùng ngạc nhiên.

 

Lão ta đã bước vào bán bộ Siêu Phàm Cảnh từ lâu, có lòng tin bản thân có thể đấu với cả cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh chân chính, nào ngờ một người chỉ vừa tiến cấp đến bán bộ Siêu Phàm Cảnh như Long Tấn lại có thể đỡ được một đòn của lão ta.

 

“Hoàng Chủ, xin ngài dừng lại đi!”

 

Long Tấn lên tiếng, đôi mắt hiện lên sự cầu xin.

 

Không phải lão ta sợ mình không địch lại Long Hoàng, mà là không muốn xảy ra cảnh tàn sát lần nhau. | Hai người đều có thực lực mạnh nhất trong Hoàng tộc họ Long, ai bị thương nặng cũng gây thiệt hại lớn cho Hoàng tộc cả.

 

Long Hoàng đã bước vào bán bộ Siêu Phàm Cảnh, có lẽ Hoàng Chủ của ba Hoàng tộc kia cũng như thế.

 

Trong tình hình hiện nay, một khi Long Hoàng và Long Tấn đánh nhau rồi cả hai đều chịu tổn thất, các Hoàng tộc khác nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội tiêu diệt Hoàng tộc họ Long.

 

Thậm chí còn có khả năng bọn họ sẽ hợp tác với nhau để cùng tiêu diệt.
 
Chương 2259


Chương 2259:

 

Suy cho cùng, việc chỉ còn ba Hoàng tộc sẽ giúp nâng cao địa vị hơn là có đến bốn Hoàng tộc.

 

“Long Tấn ơi là Long Tấn, anh đúng là giấu kín thật, hôm nay mà không đấu với nhau thì chắc tôi cũng không bao giờ biết anh mạnh thế này”.

 

Long Hoàng lạnh lùng nói.

 

Long Tấn vẫn bình tĩnh: “Tôi không cố tình giấu đâu, chỉ là chưa có cơ hội nói cho ngài biết thôi”.

 

“Thật không?”

 

Long Hoàng nhếch mép: “Sợ là anh muốn diệt trừ tôi lâu rồi chứ gì?”

 

“Tôi chưa bao giờ nghĩ vậy cả”, Long Tấn thản nhiên đáp lời.

 

“Lại đi!”

 

Long Hoàng lại hung hăng đánh ra một đòn, khí thế càng mạnh hơn.

 

mầm ầm!”

 

Long Tấn không dám lơi lỏng, liên tục cản đòn của lão ta.

 

Những người trong Hoàng tộc họ Long chỉ biết sững sờ mà nhìn, không ngờ cuộc chiến của hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh lại đáng sợ đến thế.

 

Nếu Hoàng tộc họ Long đồng thời có được hai cao thủ như vậy thì tương lai quật khởi năm trong tầm tay!

 

Có điều, nhìn vào cảnh tượng trước mắt, có vẻ hai người này không thể cùng tồn tại được. Ai bị thương hay chết cũng đều là tổn thất lớn cho.

 

Hoàng tộc.

 

“BốI”

 

Long Thiên Vũ đứng bên cạnh Long Tường, nét mặt đau xót.

 

Long Tường nhìn con trai mình, cay đăng cười: “Thiên Vũ, nếu cậu Thanh tới, con hãy nghĩ cách cầu xin cậu ấy tha cho Hoàng tộc”.

 

“Nhất định rồi ạ!”

 

Long Thiên Vũ nghiêm túc đáp.

 

“Vậy thì bố yên tâm rồi!”

 

Dứt lời, Long Tường lại đưa mắt nhìn hai người đang giao chiến, chỉ là ánh mắt như hạ quyết tâm nào đó.

 

Vừa rồi Long Thiên Vũ không nhận ra có gì lạ thường, lúc này thấy sự kiên định trong đôi mắt của ông ta thì đột nhiên có một suy đoán đáng SỢ.

 

“Bố ơi, bố định làm gì vậy?”

 

Long Thiên Vũ vô thức năm lấy cánh tay của Long Tường, nét mặt lo âu.

 

“Thiên Vũ, sau này không còn bố, con phải tự chăm sóc bản thân đấy nhé’.

 

Long Tường từ ái nói với con trai mình: “Cậu Thanh không phải vật trong ao, tương lai rộng mở không thể đoán chừng. Chỉ cần con chú ý đi theo.

 

bước chân của cậu ấy, Hoàng tộc họ Long sẽ lại huy hoàng trong ít nhất một trăm năm tới!”

 

“Nhớ kỹ lời của bố, phải nghĩ cách đi theo cậu Thanh!”

 

Câu nói của Long Tường nghe như những lời trăng trối cuối đời, Long Thiên Vũ hoảng hốt năm chặt cánh tay của bố, giọng run run: “Bố à, ông Tấn vẫn chưa thua mà, bố đừng làm chuyện điên rồi”
 
Chương 2260


Chương 2260:

 

Long Tường mỉm cười lắc đầu: “Ông nội con hay bác Tấn thua thì đều là tổn thất đối với Hoàng tộc họ Long cả”.

 

“Chẳng phải ông nội con đã nói cái mạng này của bố là do ông ấy cho sao? Ông ấy muốn lấy về thì bố sẽ trả lại!”

 

Long Thiên Vũ sốt sắng cả lên, hai mắt đỏ hoe: “Bố đừng làm vậy mài! Ông ấy cho bố được sống, nhưng có tư cách gì để lấy mạng của bố về chứ?”

 

“Thiên Vũ, vĩnh biệt conl”

 

Long Tường nhìn con trai, nở một nụ cười, đột nhiên sử dụng sức mạnh.

 

Long Thiên Vũ không thể ngăn cản được người đã có thực lực Thần Cảnh hậu kỳ như Long Tường, thân thể bị một lực nhẹ nhàng đẩy ra.

 

“Phụ hoàng!”

 

Long Tường đột nhiên hét lớn, xông về phía Long Hoàng.

 

“Long Tường, lùi lại!”

 

Long Tấn bàng hoàng, chỉ biết nhìn ông ta lao tới.

 

Long Hoàng đang điên cuồng tấn công nên Long Tấn không thể bảo vệ Long Tường được.

 

“Hừ!”

 

Long Hoàng nhếch mép: ‘Anh muốn chết thì tôi cho anh được toại nguyện!”

 

Nói rồi lão ta đánh lùi Long Tấn, sau đó tung một chưởng về phía Long Tường.

 

“Uỳnh!”

 

Chưởng rơi vào trước ngực ông ta. Trong sự kinh hoàng của mọi người, Long Tường hộc máu, bay ra ngoài như diều đứt dây.

 

“Bố ơi!”

 

Mọi thứ diễn ra thật chóng vánh, Long Tường vừa đẩy Long Thiên Vũ ra đã lập tức xông về phía Long Hoàng, bị một chưởng đánh bay.

 

“Long Tường!”

 

Long Tấn giậm chân lao tới, đón lấy Long Tường còn đang bay về phía sau.

 

Nhưng sức sống của Long Tường càng lúc càng suy kiệt, chưởng của Long Hoàng đánh thẳng vào tim ông ta, cả ngũ tạng lục phủ đều bị tổn thương nghiêm trọng.

 

“Bác… bác Tấn, bỏ… bỏ đi!”

 

Long Tường đứt quãng nói: “Nếu… nếu có…

 

có cơ hội, cháu… cháu mong Thiên… Thiên Vũ, có thể… có thể khôi phục… vinh quang của Hoàng TỌC Giờ đây, đến hô hấp cũng thật khó khăn với ông ta, đôi mắt trong suốt nhìn Long Hoàng, đây thất vọng: “Trả… mạng, cho bố…”

 

Dứt lời, Long Tường chậm rãi nhắm mắt.

 

“Bố ơi…”

 

Tiếng thét xé lòng của Long Thiên Vũ vang vọng trong Hoàng phủ họ Long.

 

Long Tấn bần thần thật lâu mới hoàn hồn, đau đớn nhìn Long Tường đã chết.

 

Long Hoàng, kẻ đã giết con trai ruột của mình, lại tỏ ra thờ ơ. Cái chết của Long Tường không hề ảnh hưởng đến lão ta.

 

“Một thằng hèn nhát lựa chọn cái chết không xứng để làm con trai tôi! Vị trí Hoàng Chủ tương lai của Hoàng tộc họ Long lại càng không!”

 

Long Hoàng mỉa mai nói.
 
Chương 2261


Chương 2261:

 

Những người trong Hoàng tộc họ Long nghe vậy đều ngỡ ngàng. Họ biết người Hoàng tộc đều vô tình, nhưng không ngờ được Long Hoàng lại máu lạnh đến nỗi có thể nói ra những lời như vậy sau khi giết con trai mình.

 

Long Thiên Vũ ôm thi thể của bố, nét mặt đầy bi thương, sâu trong mắt lập lòe sát khí.

 

Hãn ta đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía Long Hoàng, không hề che giấu sát ý của mình.

 

“Ông đáng chết!”

 

Long Thiên Vũ cắn răng nói.

 

Long Hoàng nhướng mày, lạnh lùng nhìn hắn †a: ‘Đúng là cha nào con nấy, thăng bố ngu xuẩn, thăng con càng ngu hơn”.

 

“Nếu mày che giấu sát ý thì có thể tao sẽ tha mạng cho mày, nhưng mày lại không làm thế.

 

Như vậy thì tao cũng không cần phải giữ mạng mày nữa’.

 

Long Tấn nháy mắt đứng che trước Long Thiên Vũ, phẫn nộ nhìn lão ta: ‘Gậu đã giết hai đứa con trai của mình rồi, giờ ngay cả cháu ruột cũng không tha sao?”

 

“Rốt cuộc cậu có còn tính người không vậy.

 

hảt”

 

Có thể ép một người luôn bình tĩnh như Long Tấn giận dữ đến mức này, đủ để chứng tỏ sự tàn độc của Long Hoàng.

 

Long Thiên Vũ từ sau lưng Long Tấn đi ra phía trước, nhìn thẳng vào Long Hoàng mà không hề sợ hãi, châm chọc nói: “Ông nói sai rồi, chưa chắc đã bố nào con nấy đâu. Như ông chẳng hạn, chẳng phải làm một ông bố khốn nạn lại được một đứa con có hiếu như bố tôi sao?”

 

“Ông đáng chết, cực kỳ đáng chết. Nhớ cho kỹ, dù ông có giết sạch tất cả những ai phản đối mình thì ông cũng không sống lâu được đâu”.

 

“Cậu Thanh tuyệt đối sẽ không tha cho ông!”

 

Dứt lời, một luồng khí thế hùng mạnh bộc phát ra khỏi cơ thể Long Thiên Vũ.

 

Trong nháy mắt, toàn bộ Hoàng tộc họ Long ị bị bao phủ bởi uy áp của hắn ta.

 

Nét mặt thản nhiên của Long Hoàng lập tức thay đổi, ngỡ ngàng nhìn Long Thiên Vũ: “Thần Cảnh! Mày thế mà đã là Thần Cảnh!”

 

Ở Hoàng tộc họ Long, chỉ có số ít những người ở dòng chính cùng thế hệ với Long Tường là bước vào Thần Cảnh.

 

Nhưng bây giờ, Long Thiên Vũ, cháu của Long Hoàng, lại đã tiến vào hàng ngũ cao thủ Thần Cảnh.

 

E là Long Dược, thiên tài võ thuật bậc nhất của Hoàng tộc họ Long của ba mươi năm trước, cũng chỉ có thế.

 

Những người trong Hoàng tộc sửng sốt, nhưng ai nấy đều cảm thấy đau lòng.

 

Nếu chuyện hôm nay không xảy ra, Hoàng tộc họ Long không chỉ có thêm một cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh là Long Tấn mà còn có thêm một thiên tài mới ba mươi lăm tuổi đã tiến vào Thần Cảnh.

 

Với những cao thủ tiềm năng này, cho dù bị tổn thất sáu người có thực lực Thần Cảnh và tạm thời không thể tham gia vào cuộc tranh đấu giữa các Hoàng tộc, thì chỉ cần cho Hoàng tộc họ Long thời gian, bọn họ nhất định sẽ có sự thay đổi về chất.

 

Tuy nhiên, ai cũng biết rằng sau hôm nay, thực lực của Hoàng tộc họ Long sẽ bị suy giảm trầm trọng, có lẽ ngay cả Hoàng tộc họ Diệp cũng có thể áp đảo Hoàng tộc bọn họ.

 

“Thiên Vũ, cháu rời khỏi đây đi, ông sẽ cầm chân Long Hoàng!”

 

Long Tấn như nhìn thấy hy vọng, vội vàng nói với Long Thiên Vũ.

 

Hắn ta không đi mà đứng song song với Long Tấn, đôi mắt đầy thù hận nhìn chăm chăm vào Long Hoàng, nghiến răng nghiến lợi nói: ‘Dù có chết, cháu cũng sẽ khiến ông ta trả giá đắt!”
 
Chương 2262


Chương 2262:

 

Dứt lời, Long Thiên Vũ chủ động xông về phía Long Hoàng.

 

“Thiên Vũ!”

 

Mặt mày Long Tấn tái mét, vội vàng lao đến.

 

“Không biết lượng sức!”

 

Sắc mặt Long Hoàng càng thêm âm trầm, ý chí chiến đấu hừng hực như chiến thần.

 

“Oành!”

 

Long Tấn vượt qua Long Thiên Vũ, lao vào đấu với Long Hoàng.

 

Cuộc chiến kịch liệt giữa hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh làm cho cả Hoàng tộc họ Long như trên bờ sụp đổ, sức mạnh kinh khủng trào ra bốn phương tám hướng.

 

Vật liệu thủy tỉnh trong một số căn nhà vỡ toang do chịu ảnh hưởng từ dư âm cuộc chiến.

 

Mặc dù Long Thiên Vũ rất muốn tự tay giết chết Long Hoàng để báo thù cho bố mình, nhưng hản ta chỉ vừa bước vào Thần Cảnh, không thể làm thế được.

 

Đến cái bóng của Long Hoàng mà hắn ta cũng không bắt nổi.

 

“Thiên Vũ, chạy đi! Nhanh lên!”

 

Long Tấn mạnh mẽ đánh một chưởng đẩy lùi Long Hoàng, sốt ruột hét lớn: “Quân tử báo thù mười năm cũng không muộn, cháu cứ ở lại đây thì chỉ có nước chết thôi!”

 

“Chẳng lẽ cháu đã quên bố mình chết thế nào rồi sao? Ông nội cháu nhất định sẽ giết cháu!

 

Thiên phú của cháu còn đó, kể cả gia tộc Cổ Võ cũng sẽ chú trọng và bồi dưỡng cháu”.

 

“Nghe lời ông, rời khỏi đây nhanh, ngày nào đó hãy quay lại báo thùi”

 

Trong lúc lão ta nói chuyện, Long Hoàng lại công kích. Vì không có thời gian nên Long Tấn chỉ có thể liều mạng đánh trả.

 

Dù sao lão ta chỉ vừa đột phá đến bán bộ Siêu Phàm Cảnh, trong khi đó Long Hoàng đã đến cảnh giới này rất nhiều năm, có lẽ không lâu nữa sẽ tiến vào Siêu Phàm Nhất Cảnh.

 

Long Tấn đánh nhau với Long Hoàng quá lâu nên đã kiệt sức, lão ta có thể cảm nhận được mình sắp thua rồi.

 

Một khi thua, đó sẽ là thời điểm Long Thiên Vũ chết.

 

Nhìn Long Tấn đang bạt mạng ngăn cản Long Hoàng, hai mắt Long Thiên Vũ đỏ chót, nghiến răng nghiến lợi nói: “Sẽ có một ngày tự tay tôi giết ông!”

 

Dứt lời, Long Thiên Vũ xoay người muốn đi.

 

Hắn ta biết tình cảnh của mình đang nguy hiểm thế nào, nếu tiếp tục ở lại đây thì chẳng những không thể báo thù cho bố mà còn trở thành gánh nặng cho Long Tấn.

 

Đối với Long Thiên Vũ, rời khỏi đây mới là lựa chọn tốt nhất.

 

“Muốn chạy? Qua được tao đãi”

 

Long Thiên Vũ vừa định đi thì bị một người trung niên chặn đường.

 

Long Ninh cũng là vị hoàng tử đủ tư cách kế thừa ngôi vị Hoàng Chủ trong Hoàng tộc họ Long, có thực lực Thần Cảnh trung kỳ.

 

Đôi mắt đỏ như máu của Long Thiên Vũ nhìn Long Ninh đang đứng ở phía đối diện, nói: “Có chắc là ông muốn giết tôi không?”

 

“Hừ!”

 

Long Ninh cười khẩy: “Phụ hoàng muốn giết mày, sao tao có thể thả mày đi được?”
 
Chương 2263


Chương 2263:

 

Long Khoa và Long Tấn đều là ứng cử viên cho ngôi vị Hoàng Chủ nhưng đã chết, trong số những người con nối dõi của Long Hoàng hiện nay, chỉ còn ông ta là có khả năng trở thành Hoàng Chủ tương lai nhất.

 

Nhưng khi thấy Long Thiên Vũ đã đột phá đến Thần Cảnh, Long Ninh cảm thấy địa vị của mình bị uy hiếp.

 

Bây giờ đang là thời điểm Long Hoàng muốn giết Long Thiên Vũ cho bằng được, sao ông ta có thể bỏ lỡ cơ hội diệt trừ Long Thiên Vũ chứ?

 

“Tôi thề, nếu ông dám cản tôi, chỉ cần tôi có thể sống sót rời khỏi đây thì đến lúc trở về, tôi sẽ tự tay giết sạch con của ông, chết hết rồi thì giết ông!”

 

Long Thiên Vũ cần răng quát.

 

Người Long Ninh run rẩy như đang bị một con ác quỷ nhìn chòng chọc. Rõ ràng tu vi rất cao lại bị Long Thiên Vũ dọa sợ.

 

“Như vậy thì tao càng không thể để mày sống!”

 

Hai mắt Long Ninh đằng đẳng sát khí, chân giãm một cái, trong nháy mắt xông về phía Long Thiên Vũ.

 

Long Thiên Vũ biết không thể thoát được cuộc chiến này, đành dùng hết sức mạnh lao tới chỗ ông ta.

 

“Âm!”

 

Long Ninh tung chưởng, cơ thể Long Thiên Vũ bay vút ra ngoài như diều đứt dây.

 

Dù sao hắn ta chỉ vừa đột phá đến Thần Cảnh, trong khi đó Long Ninh đã là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ. Hai bên chênh lệch nhau như thế, Long Thiên Vũ hoàn toàn không có sức đánh trả.

 

“Thiên VũI”

 

Long Tấn đang giao chiến với Long Hoàng nhưng luôn chú ý đến tình hình phía Long Thiên Vũ, thấy hắn ta bị Long Ninh đánh bay thì sảc mặt thay đổi.

 

“Oành!”

 

Ngay thời điểm ông ta phân tâm, một đòn đánh kinh khủng vụt tới.

 

Bị Long Hoàng đấm vào ngực, Long Tấn phun ra một ngụm máu, bay lên thật cao, cuối cùng rơi xuống bên cạnh Long Thiên Vũ.

 

Chỉ trong chớp mắt, hai người đồng thời bị thương nặng, không nhúc nhích nổi.

 

Khuôn mặt Long Thiên Vũ xám như tro tàn, nghẹn ngào nhìn Long Tấn cũng bị trọng thương, nói: “Ông Tấn, cháu làm ông bị liên lụy rồi!”

 

Nét mặt Long Tấn trắng tái, lắc đầu: “Cháu không có lỗi với ông, là Long Hoàng bất nghĩa.

 

Long Hoàng nhất định sẽ trả giá đắt cho hành động của mình!”

 

“Ông đúng là đáng chết!”

 

Long Ninh phẫn nộ nhìn sang Long Hoàng: “Thưa phụ hoàng, xin hãy cho phép con giết hai kẻ phản bội này!”

 

Long Hoàng hờ hững nói: “Làm đi!”

 

Được Long Hoàng cho phép, Long Ninh bộc lộ sự mừng rỡ, trào phúng nhìn Long Thiên Vũ: “Ranh con, mày hết cơ hội giết tao rồi!”

 

“Chết đi!”

 

Long Ninh tập trung mọi sức mạnh vào chân phải, đạp mạnh xuống đầu Long Thiên Vũ.

 

Hãn ta không nao núng, nhìn chăm chằm Long Ninh như muốn ghi khắc khuôn mặt của kẻ này vào lòng, có thành ma cũng không buông tha.

 

“Thiên VũI”

 

Long Tấn hét lên, muốn ngăn trước người Long Thiên Vũ, nhưng vì bị đòn công kích cực mạnh của Long Hoàng làm cho bị thương nên không thể bảo vệ hắn ta được.
 
Chương 2264


Chương 2264:

 

Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc ấy, một áp lực kinh khủng nhấn chìm toàn bộ Hoàng tộc họ Long.

 

Long Ninh muốn giãm lên đầu Long Thiên Vũ thật mạnh nhưng làm sao cũng không thể hạ chân xuống, dường như có sức mạnh vô hình nào đó đang cản trở ông ta.

 

“Ai đấy?”

 

Nét mặt của Long Hoàng thay đổi, một người rất mạnh như lão ta cũng cảm giác được mối nguy hiểm mãnh liệt từ uy lực này.

 

“Ẩm!”

 

Một nhánh cây xông về phía Long Ninh, quất lên bàn chân đang giơ thật cao, chuẩn bị giãm lên | đầu Long Thiên Vũ của Long Ninh.

 

Trong sự bàng hoàng của mọi người, cả bàn chân của ông ta đều gãy, nặng nề bay đến dưới chân Long Hoàng.

 

Một người trẻ tuổi xuất hiện trước người Long Thiên Vũ, hai tay chắp sau lưng, hờ hững nhìn Long Hoàng đang kinh sợ.

 

“Dương Thanh!”

 

Thấy người trẻ tuổi ấy, đồng tử lão ta co rút.

 

Dương Thanh đưa lưng về phía Long Thiên Vũ nên đến khi nghe thấy câu nói của Long Hoàng, hắn ta mới biết ai đã cứu mình, nước mắt chảy ròng ròng.

 

“Cậu Thanh, cuối cùng cậu cũng tới!”

 

Trải qua nỗi tuyệt vọng cùng cực, Long Thiên Vũ không muốn chết, chỉ muốn báo thù rửa hận.

 

Vốn tưởng rằng mình sẽ bị Long Ninh giết, không ngờ lại được cứu khỏi sự tuyệt vọng này.

 

Tâm trạng căng thẳng của Long Tấn rốt cuộc cũng được thả lỏng.

 

Nhìn lưng của người trẻ tuổi ấy, lão ta cảm thấy cực kỳ biết ơn.

 

“Còn lại cứ giao cho tôi!”

 

Nhìn Long Tấn và Long Thiên Vũ đang năm liệt dưới đất, Dương Thanh bình tĩnh nói.

 

“Bố, thăng khốn nạn này dám đập gãy chân của con, bố trả thù cho con đi!”

 

Bị Dương Thanh đánh gãy một chân, Long Ninh hung tợn nói.

 

Long Hoàng không để ý đến ông ta mà nặng nề nhìn Dương Thanh.

 

Lão ta không ngờ Dương Thanh lại có thể đến được Hoàng tộc họ Long mà vần còn sống.

 

Sau khi giết Long Khoa, Long Hoàng giá họa cho Dương Thanh và lan tin này cho Long Dược đang ở phủ thành chủ Hoài Thành biết.

 

Theo như kế hoạch của lão ta, Long Dược nhất định sẽ tìm đến Dương Thanh để báo thù.

 

Lẽ nào Long Dược chưa kịp đến?

 

Long Hoàng cực kỳ nghi hoặc.

 

“Tôi từng thấy kẻ máu lạnh, nhưng thể loại vô nhân tính đến mức độ đã giết hai người con rồi còn muốn giết cả cháu mình như ông thì tôi chưa thấy bao giờ’.

 

Dương Thanh châm chọc nói.

 

Ban đầu, anh nghỉ ngờ liệu có phải Long Hoàng giết Long Khoa rồi giá họa cho mình hay không, giờ thì không còn nghỉ vấn nào nữa.

 

Long Hoàng chính là kẻ đã giết Long Khoa.
 
Chương 2265


Chương 2265:

 

Bây giờ, thi thể của hoàng tử đang nằm trong Hoàng phủ họ Long cũng do Long Hoàng giết chết.

 

Mặt mày Long Hoàng tái mét, căn rắng uy hiếp: “Đây là chuyện trong nhà Hoàng tộc họ Long, cậu Thanh đây định nhúng tay vào hay sao?”

 

“Hôm nay tôi tới đây không phải vì muốn nhúng tay vào chuyện nhà ông, mà là tới đòi lại công bằng cho mình. Về chuyện Hoàng tộc họ Long điều động sáu cao thủ Thần Cảnh hợp tác với sáu cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Diệp để giết tôi, Long Hoàng định giải thích thế nào?”

 

Ở Dương Thanh có một sự uy nghiêm trời sinh.

 

Bản thân anh là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, đã hoàn toàn áp đảo Long Hoàng về mặt tu vi.

 

Lúc này tức giận, khí thế càng mạnh hơn, hầu như những người trong Hoàng tộc họ Long đều run lẩy bẩy, không dám nhìn Dương Thanh.

 

“Chuyện đó do Long Khoa gây ra, tôi không biết gì cả”.

 

Long Hoàng giả vờ bình tĩnh: ‘Bây giờ, Long Khoa đã được chôn cất rồi. Nếu cậu không nguôi giận thì chỉ có thể đào xác của nó ra trả thù thôi”.

 

Dương Thanh nhướng mày: “Ông ta chỉ là hoàng tử, có thể điều động sáu cao thủ Thân Cảnh đi khi chưa được sự cho phép của Long Hoàng à?”

 

Long Hoàng cau mày: “Nó là người thừa kế Hoàng tộc họ Long, sẽ nhận lấy vị trí của tôi trong tương lai, chẳng lẽ việc có thể điều động sáu cao thủ Thần Cảnh cũng là vấn đề à?”

 

“Tốt thôi, cứ cho chuyện này là do một mình ông ta gây ra đi, thế thì sao?”

 

Sắc mặt Dương Thanh càng thêm âm trầm: “Hôm nay tôi tới đây, chính là vì đòi một câu giải thích của ông đấy!”

 

Dứt lời, anh bộc phát ra khí thế càng khủng bố hơn, phong tỏa Long Hoàng.

 

Mặt mũi lão ta trằng bệch, nhận thấy được tu vi của Dương Thanh đã vượt xa mình. Nếu giao chiến, sợ là lão ta còn không cản nổi một đòn của anh.

 

“Dương Thanh, cậu đừng có khinh người quá đáng!”

 

Long Hoàng cố kìm nén nỗi sợ, cần răng nói: “Ba mươi năm trước, con trai Long Dược của tôi nhận được sự chú ý của phủ thành chủ Hoài Thành, đã được đón đi đào tạo rồi. Hiện giờ nó cũng đã tiến vào Siêu Phàm Cảnh”.

 

“Nếu cậu dám làm gì tôi, nó sẽ không bỏ qua cho cậu đâu!”

 

“Cậu cũng hiểu gia tộc Cổ Võ là một thế lực thế nào mà, cậu không thể đắc tội được đâu!”

 

“Nếu bây giờ cậu đi khỏi đây, tôi có thể xem như chưa có chuyện gì xảy ra!”

 

Dương Thanh tỏ ra cân nhắc: “Ông có chắc là muốn dùng một kẻ đã chết để đe dọa tôi không?”

 

“Một kẻ đã chết?”

 

Long Hoàng cau mày: ‘Ý cậu là gì?”

 

Anh đáp: “Ngay vài ngày trước, tôi vừa giết một cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh đến từ Hoài Thành, tên của ông ta cũng là Long Dược”.

 

“Không biết Long Dược mà Long Hoàng vừa nói và Long Dược bị tôi giết có phải cùng một người không?”

 

Nghe thấy câu này của Dương Thanh, Long Hoàng trở nên thấn thờ.

 

“Gậu nói Long Dược đã đi gặp cậu? Còn bị cậu giết chết?”

 

Long Hoàng không dám tin, hỏi.

 

Dương Thanh mỉm cười, không tỏ rõ ý kiến: “Đúng, ông ta đến từ phủ thành chủ Hoài Thành và báo thù cho em trai ruột của mình, còn về việc ông ta có phải Long Dược ông đang nói đến hay không thì tôi không biết”.

 

“Không thể nào!”
 
Chương 2266


Chương 2266:

 

Long Hoàng lảo đảo lùi về phía sau mấy bước, nét mặt khó tin: ‘Không thể thế được! Nó là thiên tài võ thuật trăm năm có một của Hoàng tộc họ Long, ba mươi năm trước đã được phủ thành chủ Hoài Thành chú ý và đón đi, còn cưới hòn ngọc quý của thành chủ Hoài Thành cơ mà”.

 

“Hiện giờ nó đã tiến vào Siêu Phàm Tam Cảnh, kể cả ở Hoài Thành cũng có địa vị đứng đầu, sao lại chết trong tay cậu được?”

 

“Dương Thanh, cậu đang lừa tôi có phải không?”

 

Dương Thanh nhướng mày: “Bớt nói lung tung đi, hôm nay tôi tới đây chỉ vì muốn đòi lại công bằng thôi. Giải thích tại sao Hoàng tộc họ Long và Hoàng tộc họ Diệp lại bắt tay với nhau, điều động mười hai cao thủ Thần Cảnh để ám sát tôi đi”

 

“Bằng không, kể từ hôm nay, Hoàng tộc họ Long sẽ bị xóa sổ khỏi Chiêu Châu!”

 

Dương Thanh của lúc này vô cùng bá đạo, không hề xem Long Hoàng ra gì.

 

Với cảnh giới hiện nay, những người có cảnh giới dưới Siêu Phàm Cảnh đều không phải đối thủ của anh, trong khi đó Long Hoàng cũng chỉ có thực lực bán bộ Siêu Phàm Cảnh mà thôi.

 

“Không thể nào! Sao lại thế được!”

 

Long Hoàng như không nghe thấy những lời Dương Thanh vừa nói, dáng vẻ mất hồn mất vía.

 

Long Dược là niềm hy vọng duy nhất, cũng là chỗ dựa lớn nhất của lão ta, thế mà bây giờ Dương Thanh lại nói mình đã giết chết Long Dược.

 

Trông Dương Thanh không giống nói dối chút nào, chẳng lẽ Long Dược thật sự đã bị giết?

 

Nếu đúng là vậy thì Hoàng tộc họ Long mà dốc toàn lực cũng không phải đối thủ của anh.

 

“Ngu muội!”

 

Dương Thanh hờ hững nói một câu, sau đó vung tay lên.

 

Áp lực khủng bố cuốn lấy Long Hoàng như sóng trào hồng thủy.

 

“Uỳnh!”

 

Dưới ánh nhìn sợ hãi của những người xung quanh, Dương Thanh chưa hề chạm vào mà Long Hoàng đã như chịu một cú đánh nặng nề, phải lùi về sau bảy tám bước mới dừng lại.

 

Lúc này, ánh mắt lão ta khi nhìn Dương Thanh cực kỳ sợ hãi và tuyệt vọng.

 

Rốt cuộc Long Hoàng cũng nhận ra mình với thực lực bán bộ Siêu Phàm Cảnh không thể địch lại Dương Thanh, thậm chí không thể đỡ nổi một đòn của anh.

 

“Cậu Thanh!”

 

Long Thiên Vũ thình lình lên tiếng.

 

Dương Thanh nhíu mày: “Anh muốn tôi tha cho ông ta?”

 

Hản ta lắc đầu, ánh mắt dữ tợn, cản răng nói: “Lão già khốn kiếp này đã giết bố tôi, sao tôi có thể xin tha cho ông ta?”

 

“Cậu Thanh, tôi không dám yêu cầu gì, chỉ xin cậu sau khi giết ông ta hãy cho Hoàng tộc họ Long một con đường sống”.

 

“Hoàng tộc họ Long đã chịu quá nhiều tổn thất, nếu tiếp tục bị đả kích nữa thì sẽ diệt vong mất”.

 

Dương Thanh lạnh nhạt nhìn Long Thiên Vũ rồi đưa mắt về phía Long Hoàng, lạnh giọng nói: “Bây giờ, không phải tôi có nên cân nhắc cho Hoàng tộc họ Long một con đường sống hay không, mà là Long Hoàng có chịu gánh lấy hậu quả cho sai lầm của mình hay không”.

 

Long Hoàng có cảm giác như đang bị một con thú dữ nhìn chòng chọc, sự chênh lệch cảnh giới khiến cho máu trong người hỗn loạn.

 

Lão ta còn không nhúc nhích nổi, huống gì là giết Dương Thanh.

 

“Rốt cuộc cậu muốn tôi làm sao?”, lão ta căn răng hỏi.
 
Chương 2267


Chương 2267:

 

“Hoặc là ông chết, hoặc là ông cùng chết với Hoàng tộc họ Long!”

 

Dương Thanh lạnh lùng nói.

 

Dù chọn lựa là gì, Long Hoàng cũng khó thoát khỏi cái chết.

 

“Chọn cái nào tôi cũng không sống được, thế thì cậu giết tôi luôn đi, nói mấy lời thừa thãi làm gì vậy?”

 

Long Hoàng tự giêu nói, cao ngạo, trịch thượng nhìn Dương Thanh: “Với thực lực bây giờ của cậu thì giết tôi quá dễ dàng”.

 

“Nhưng cậu vẫn chưa chịu giết, chắc là cũng đang cố ky điều gì nhỉ?”

 

Dương Thanh híp mắt lại. Quả là anh đang băn khoăn, không biết có nên giết lão ta luôn hay không.

 

Không biết vì sao, tại Hoàng tộc họ Long này, dường như Dương Thanh cảm nhận được một luồng khí thế như có như không, nhưng có thể khẳng định nó không thuộc về Long Hoàng.

 

Có vẻ chủ nhân của nó ở ngay trong Hoàng phủ họ Long nhưng lại không chịu xuất hiện.

 

Vừa rồi, Dương Thanh đã định giết chết Long Hoàng, nhưng khí thế ấy chợt mạnh hơn vào thời điểm đó.

 

Anh có dự cảm đối phương sẽ ra mặt nếu mình giết lão ta.

 

“Cậu Thanh, cậu có thể cho tôi một cơ hội được không?”

 

Long Tấn đột nhiên tiến lên phía trước, nghiêm mặt nói.

 

Dương Thanh cảm thấy khó hiểu: “Cơ hội gì?”

 

“Cơ hội để giết Long Hoàng!”, Long Tấn gắn từng chữ một.

 

Nghe thấy câu này, không chỉ Dương Thanh mà cả những người trong Hoàng tộc họ Long cũng sửng sốt.

 

Trước đó, Long Hoàng và Long Tấn đã đấu với nhau, hai người có tu vi tương đương nhưng sức chiến đấu của Long Tấn không bằng Long Hoàng.

 

Nếu Dương Thanh không xuất hiện thì Long Tấn đã chết rồi.

 

Rõ ràng Long Tấn yếu thế hơn, tại sao lúc này lại chủ động yêu cầu muốn giết Long Hoàng?

 

“Long Tấn, anh háo hức muốn làm con chó Dương Thanh thế à?”

 

Trên mặt Long Hoàng đầy vẻ trào phúng: “Anh cũng biết chỉ cần có Dương Thanh ở đây, dù thua thì cậu ta cũng sẽ cứu anh đúng không?”

 

“Anh thấy Dương Thanh do dự khi giết tôi nên muốn tự ra tay, cho dù thất bại cũng sẽ không mất mạng chứ gì”.

 

Long Tấn không mảy may quan tâm khi bị lão ta châm chọc.

 

Đúng là Long Tấn không phải đối thủ của Long Hoàng, thậm chí còn không có sức để tấn công nữa.

 

Nhưng ban nấy, Long Thiên Vũ đã cho lão ta một viên thuốc chữa thương của Phùng Tiểu Uyển ở phòng khám Ái Dân nơi Yến Đô, sau khi uống thương thế đã khá hơn rất nhiều.

 

Không chỉ vậy, Long Tấn thấp thoáng nhận thấy cơ thể mình vẫn chưa hoàn toàn hấp thu dược hiệu của viên thuốc kia.

 

Lúc này, viên thuốc dùng để chữa thương lại như một thứ dụng cụ chứa đựng năng lượng, giúp sức mạnh của lão ta được tăng lên.

 

Quan trọng là, lão ta có thể nhanh chóng mạnh hơn khi giao chiến với Long Hoàng.

 

“Ông Tấn!”

 

Long Thiên Vũ cực kỳ lo lắng, vội vàng khuyên can: “Ông Tấn, ông không phải đối thủ của ông ta đâu, hay là cứ giao cho cậu Thanh xử lý đi ạI”

 

Long Tấn lắc đầu, vẫn nài nỉ nhìn Dương Thanh: ‘Cậu Thanh, mong cậu hãy cho tôi một cơ hội!”
 
Chương 2268


Chương 2268:

 

“Được!”

 

Dương Thanh gật đầu, cũng biết ông ta muốn dùng chiến đấu để củng cố tu vi của mình, thậm chí còn có thể là đột phá.

 

“Nhưng tôi nói trước, nếu ông và Long Hoàng đấu với nhau, dù ông bị giết thì tôi cũng không cứu đâu”. Dương Thanh nói tiếp.

 

Long Tấn gật đầu: “Tôi biết rồi!”

 

“Vậy thì tôi cho phép ông tự mình kết liễu ông †a!”, anh đáp.

 

Trong sự ngạc nhiên của mọi người, Long Tấn đi từng bước một về phía Long Hoàng.

 

Hai người đứng đối diện với nhau, ai cũng hừng hực ý chí chiến đấu.

 

“Long Tấn, chỉ dựa vào anh mà cũng muốn giết tôi à?”

 

Long Hoàng nghiến răng nghiến lợi, khinh thường nhìn Long Tấn.

 

“Tôi nhất định sẽ giết cậu!”

 

Long Tấn đanh mặt lại, nói.

 

Dứt lời, hơi thở đáng sợ dần dần toát ra từ trong cơ thể lão ta.

 

Cảm nhận được sự mạnh mẽ đến từ hơi thở ấy, Long Hoàng không tỏ ra khinh thường nữa, trở nên căng thẳng.

 

Lão ta có thể cảm giác được Long Tấn như xảy ra thay đổi nào đó. Trong một thời gian ngắn ngủi, dường như cảnh giới của Long Tấn đã gần với Siêu Phàm Nhất Cảnh hơn rồi.

 

“Chết đi!”

 

| Long Hoàng chợt gầm lên, xông về phía Long Tấn.

 

Trong nháy mắt, cuộc chiến của hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh đã nổ ra.

 

Ngay khoảnh khắc hai người lao vào nhau, Dương Thanh nhíu mày: “Chẳng lẽ mình cảm giác nhầm?”

 

Khí thế như có như không kia đã biến mất vào lúc Long Hoàng và Long Tấn đánh nhau.

 

Dường như đối phương đang cảnh cáo Dương Thanh đừng nhúng tay vào chuyện của Hoàng tộc họ Long.

 

Nghe thấy câu này của Dương Thanh, Long Hoàng trở nên thẫn thờ.

 

“Cậu nói Long Dược đã đi gặp cậu? Còn bị cậu giết chết?”

 

Long Hoàng không dám tin, hỏi.

 

Dương Thanh mỉm cười, không tỏ rõ ý kiến: “Đúng, ông ta đến từ phủ thành chủ Hoài Thành và báo thù cho em trai ruột của mình, còn về việc ông ta có phải Long Dược ông đang nói đến hay không thì tôi không biết”.

 

“Không thể nào!”

 

Long Hoàng lảo đảo lùi về phía sau mấy bước, nét mặt khó tin: ‘Không thể thế được! Nó là thiên tài võ thuật trăm năm có một của Hoàng tộc họ Long, ba mươi năm trước đã được phủ thành chủ Hoài Thành chú ý và đón đi, còn cưới hòn ngọc quý của thành chủ Hoài Thành cơ mà”.

 

“Hiện giờ nó đã tiến vào Siêu Phàm Tam Cảnh, kể cả ở Hoài Thành cũng có địa vị đứng đầu, sao lại chết trong tay cậu được?”

 

“Dương Thanh, cậu đang lừa tôi có phải _ không?”

 

Dương Thanh nhướng mày: “Bớt nói lung tung đi, hôm nay tôi tới đây chỉ vì muốn đòi lại công bằng thôi. Giải thích tại sao Hoàng tộc họ Long và Hoàng tộc họ Diệp lại bắt tay với nhau, điều động mười hai cao thủ Thần Cảnh để ám sát tôi đi “Bằng không, kể từ hôm nay, Hoàng tộc họ Long sẽ bị xóa sổ khỏi Chiêu Châu!”

 

Dương Thanh của lúc này vô cùng bá đạo, không hề xem Long Hoàng ra gì.
 
Chương 2269


Chương 2269:

 

Với cảnh giới hiện nay, những người có cảnh giới dưới Siêu Phàm Gảnh đều không phải đối thủ của anh, trong khi đó Long Hoàng cũng chỉ có thực lực bán bộ Siêu Phàm Cảnh mà thôi.

 

“Không thể nào! Sao lại thế được!”

 

Long Hoàng như không nghe thấy những lời Dương Thanh vừa nói, dáng vẻ mất hồn mất vía.

 

Long Dược là niềm hy vọng duy nhất, cũng là chỗ dựa lớn nhất của lão ta, thế mà bây giờ Dương Thanh lại nói mình đã giết chết Long Dược.

 

Trông Dương Thanh không giống nói dối chút nào, chẳng lẽ Long Dược thật sự đã bị giết?

 

Nếu đúng là vậy thì Hoàng tộc họ Long mà dốc toàn lực cũng không phải đối thủ của anh.

 

“Ngu muội!”

 

Dương Thanh hờ hững nói một câu, sau đó vung tay lên.

 

Áp lực khủng bố cuốn lấy Long Hoàng như sóng trào hồng thủy.

 

“Uỳnh!”

 

Dưới ánh nhìn sợ hãi của những người xung quanh, Dương Thanh chưa hề chạm vào mà Long Hoàng đã như chịu một cú đánh nặng nề, phải lùi về sau bảy tám bước mới dừng lại.

 

Lúc này, ánh mắt lão ta khi nhìn Dương Thanh cực kỳ sợ hãi và tuyệt vọng.

 

Rốt cuộc Long Hoàng cũng nhận ra mình với thực lực bán bộ Siêu Phàm Cảnh không thể địch lại Dương Thanh, thậm chí không thể đỡ nổi một đòn của anh.

 

“Cậu Thanh!”

 

Long Thiên Vũ thình lình lên tiếng.

 

Dương Thanh nhíu mày: “Anh muốn tôi tha cho ông ta?”

 

Hãn ta lắc đầu, ánh mắt dữ tợn, cản răng nói: “Lão già khốn kiếp này đã giết bố tôi, sao tôi có thể xin tha cho ông ta?”

 

“Cậu Thanh, tôi không dám yêu cầu gì, chỉ xin cậu sau khi giết ông ta hãy cho Hoàng tộc họ Long một con đường sống”.

 

“Hoàng tộc họ Long đã chịu quá nhiều tổn thất, nếu tiếp tục bị đả kích nữa thì sẽ diệt vong mất”.

 

Dương Thanh lạnh nhạt nhìn Long Thiên Vũ rồi đưa mắt về phía Long Hoàng, lạnh giọng nói: “Bây giờ, không phải tôi có nên cân nhắc cho Hoàng tộc họ Long một con đường sống hay không, mà là Long Hoàng có chịu gánh lấy hậu quả cho sai lầm của mình hay không”.

 

Long Hoàng có cảm giác như đang bị một con thú dữ nhìn chòng chọc, sự chênh lệch cảnh giới khiến cho máu trong người hỗn loạn.

 

Lão ta còn không nhúc nhích nổi, huống gì là giết Dương Thanh.

 

“Rốt cuộc cậu muốn tôi làm sao?”, lão ta cắn răng hỏi.

 

“Hoặc là ông chết, hoặc là ông cùng chết với Hoàng tộc họ Long!”

 

Dương Thanh lạnh lùng nói.

 

Dù chọn lựa là gì, Long Hoàng cũng khó thoát khỏi cái chết.

 

“Chọn cái nào tôi cũng không sống được, thế thì cậu giết tôi luôn đi, nói mấy lời thừa thãi làm gì vậy?”

 

Long Hoàng tự giều nói, cao ngạo, trịch thượng nhìn Dương Thanh: “Với thực lực bây giờ của cậu thì giết tôi quá dễ dàng”.

 

“Nhưng cậu vẫn chưa chịu giết, chắc là cũng đang cố ky điều gì nhỉ?”

 

Dương Thanh híp mắt lại. Quả là anh đang băn khoăn, không biết có nên giết lão ta luôn hay không.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom