Dịch Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2560


“Cậu..” Long Ngạo Thiên hận không thể cắn chết Bùi Nguyên Minh, nhưng lúc này đây cảm giác đau đớn dữ dội khiến cho cả người ông ta đều cảm thấy chóng mặt, trong lòng lại càng tràn đầy bi thương.

Ông ta là phó đường chủ chấp pháp đường của Long Môn, lại là người của nhà họ Long.

Những năm gần đây ở Vũ Thành, ở Long Môn, ông ta đều là một sự tồn tại cao cao tại thượng, không biết bao nhiêu người dốc lòng nịnh bợ, không biết bao nhiêu người kính sợ.

Ông ta tự tin mình ở bất kỳ phương diện nào, dựa vào hai vầng sáng đó, ông ta đều có thể hô mưa gọi gió, thậm chí muốn làm gì cũng được.

Nhưng không nghĩ đến hôm nay bản thân ông ta lại gặp phải một kẻ lỗ mãng như thế, chẳng những không nể mặt ông ta, còn khiến ông ta phải ăn thiệt thòi lớn như vậy.

Bị một kẻ làm xằng làm bậy giẫm dưới chân, không ngừng chà đạp lên mặt và tôn nghiêm của ông ta, vào lúc này, Long Ngạo Thiên chỉ hận không thể đập đầu chết trên mặt đất.

Chỉ là ông ta không dám tiếp tục gào thét với Bùi Nguyễn Minh nữa, bởi vì ông ta sợ Bùi Nguyên Minh không nhịn được mà một lần nữa ra tay.

“Xem ra lần này ông đã có kinh nghiệm hơn rồi đấy, biết điều gì nên nói, điều gì không nên nói”. | Nhìn thấy vẻ mặt ấm ức của Long Ngạo Thiên, Bùi Nguyên Minh lại dùng một chân đá văng ông ta, sau đó anh thản nhiên nói. Đọc tiếp tại truyện t amlinh 2 47!

“Hôm nay cho các người một bài học, hy vọng ông có thêm một bài học, nếu không sớm muộn gì cũng có một ngày ông bị người ta đánh cho bể đầu”

Chính là do tôi nhận từ nương tay, đổi thành Bùi Cửu Thiên thì hiện tại ông đã chết”

“Cút về Vũ Thành, nói cho người của Chấp Pháp Đường biết, về sau muốn xen vào chuyện gì, trước tiên phải làm rõ ai đúng ai sai”.

| “Vừa nghe thấy người Đảo Quốc đã lập tức giống như chó mừng chủ chạy đến vẫy đuôi, loại người như thế, tới một người thì tôi đánh một người, đến hai người thì tôi đánh hai”.

“Nghe rõ chưa?”

Long Ngạo Thiên thất tha thất thểu bò lên, gương mặt dữ tợn, vô cùng chật vật, đồng thời cũng nghìn lần tức giận.

Chỉ là lúc này ông ta không dám hô to gọi nhỏ với Bùi Nguyên Minh nữa, mà chính là không ngừng thở hổn hển, cố gắng để cho mình bình tĩnh lại. Đọc tiếp tại truyện t amlinh 2 47!

“Bùi Nguyên Minh, Đổng Hoài An, các người đúng là làm càn”

Lúc này đây, nhìn thấy Long Ngạo Thiên bị thương thành dáng vẻ này, rốt cuộc Trương Laffey không kìm chế được.

“Các người coi nơi này là trong nước ư?”

“Nơi này chính là đô thị lớn quốc tế, nơi này là Cảng Thành, nơi này có pháp luật. Tôi lấy thân phận người đã từng đứng đầu Cảng Thành, yêu cầu các người lập tức xin lỗi ông Long, mặc cho ông ấy xử trí!”

“Nếu không, chỉ với một câu nói của tôi cũng đủ khiến cho cậu phải ngồi tù mục xương trong nhà tù Cảng Thành, cậu tin không?”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên đáp.

“Tôi không tin, chẳng qua tôi cũng phải nói cho ông biết một câu, ở trước mặt tôi cậy già lên mặt, ông đã từng nghĩ đến hậu quả chưa?”

“Khốn kiếp, con mẹ nhà nó”

Sắc mặt Trương Laffey âm trầm, trong nháy mắt, cơ thể của ông ta khẽ động, một quyền đánh vào vị trí của Đổng Hoài An.

Rõ ràng Trương Laffey đã từng luyện qua quyền anh ở phương tây, một quyền này. của ông ta vừa hung ác lại chẩn đoán chừng tương đương với mấy trăm pound.

| Chỉ là trong quá trình ông ta ra tay, ánh mắt Đổng Hoài An lóe lên, giữ lấy cổ tay ông ta, trực tiếp ném qua vai.

Bich. Một tiếng vang thật lớn, Trương Laffey bị ném mạnh xuống đất.

Ông ta nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt đau đớn, nhanh chóng hộc ra một ngụm máu tươi.

Đám người Công Tôn Vũ Nhiên trợn mắt há mồm, mỗi người đều là vẻ mặt hoảng sợ nhìn cảnh tượng này.

“Chuyện này... Sao có thể?”

Phải biết Trương Laffey này chính là một đại cao thủ, sao một đại cao thủ ở trước mặt Đổng Hoài An lại không chịu nổi một kích như thế?

Rốt cuộc là do thân thủ của Đổng Hoài An kinh người hay là Trương Laffey đã gia?

Đồng thời một đám đệ tử của chấp pháp đường đối với Bùi Nguyên Minh càng thêm khinh thường.

Người đàn ông này tự mình chọc phải phiền toái lại không dám đứng ra, lại muốn đứng sau người đẹp, quả đúng là một phế vật ăn bám.

Mà Đông Hoài An đứng trước mặt Bùi Nguyên Minh, giọng nói lạnh như băng.

“Tôi nhắc lại một là nữa, kẻ nào muốn động đến Bùi Nguyên Minh thì phải bước qua xác tối trước đã!”

- -----------------
 
Chương 2561


Trương Laffey chật vật bò lên, há miệng thở dốc, sau đó ông ta nhìn chằm chằm về phía Bùi Nguyên Minh và Đổng Hoài An, nghiến răng nghiến lợi nói.

“Đổng Hoài An, các người chờ đó cho tôi, các người nhất định sẽ phải hối hận vì chuyện này”.

Ông ta đưa tay lên trời thề.

“Tôi nhất định sẽ kéo nhà họ Đổng các người từ vị trí người đứng đầu xuống, khiến cho các người phải cảm thấy hối hận vì chuyện ngày hôm nay”.

“Tôi chính là người đứng đầu tiền nhiệm của Cảng Thành, tôi có năng lực đó”

“Chỉ cần tôi đem chuyện này ra báo cáo cho hoàng thất đế quốc Ba Tư, các người sẽ xong đời”

Đổng Hoài An từ chối cho ý kiến, cô ta cười một tiếng. “Hoàng thất Đế quốc Ba Tư? Chúng tôi xong đời?”

Bùi Nguyên Minh chậm rãi đi đến trước mặt Trương Laffey, trên mặt anh không một chút nào che giấu sự châm chọc.

“Bảo đế quốc Ba Tư gọi điện thoại đến cho ông, hỏi xem để quốc Ba Tư của bọn họ có dám quản chuyện của Đại Hạ chúng tôi hay không? Đại Hạ của tôi đã sớm. đứng trên đỉnh dân tộc thế giới, thế mà ông còn cam chịu sống dưới bóng của người phương Tây, loại người như ông lại là người đứng đầu tiền nhiệm của Cảng Thành ư?”

“Tôi nhổ vào! Tôi thấy từ đầu đến đuôi ông đều là con chó mà người phương Tây nuôi!”.

Giọng nói vang lên, Bùi Nguyên Minh lại một chân đạp xuống.

Trương Laffey học chính là thuật quyền anh của phương tây, lúc này ông ta phản ứng cũng rất nhanh, trong nháy mắt khi Bùi Nguyên Minh đá một cước này ra, ông ta lập tức dốc toàn lực ra để phòng thủ. Đọc tiếp tại truyện t amlinh 2 47!

Chỉ là, không đợi ông ta giơ tay lên đã cảm thấy bụng tê rần, nhất thời cả người và ghế bay tứ tung, răng rắc một tiếng, đập xuống đất.

“Á!” Tiếng kêu thảm thiết truyền ra, Trương Laffey ngã chổng vó lên trời, nhìn giống như một con rùa đen không cách nào lật người, vô cùng chật vật.

“Gọi điện thoại đi, gọi điện thoại cho ba phương tây của ông, xem bọn họ có dám. | bảo vệ ông hay không?” Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng.

“Trái lại tôi muốn xem xem, cái gọi là năng lực của ông, rốt cuộc là cái gì?

Giờ phút này đây, đám người Công Tôn Vũ Nhiên đều tức đến mức nổ tung. | Bùi Nguyên Minh này quá không biết xấu hổ, nhân lúc Đồng Hoài An đánh bị thương Trương Laffey, anh thế mà bắt đầu tùy ý nhục nhã một người đứng đầu tiên nhiệm đức cao vọng trọng ở Cảng Thành, chuyện này hoàn toàn không đem đám người bọn họ để vào mắt.

“Bùi Nguyên Minh!” Trương Laffey chật vật bò lên, chỉ vào Bùi Nguyên Minh rồi nói.

| “Cậu lại dám ra tay với tôi?”

“Bốp!” Bùi Nguyên Minh trở tay tát ra một cái, trực tiếp khiến cho Trương Laffey vừa mới đứng lên ngã trên mặt đất.

Trong nháy mắt sau đó, đầu của Trương Laffey đập mạnh xuống đất, trên mặt đều là tro bụi, nhìn qua vô cùng thê thảm.

Nhưng đồng thời, trong lòng ông ta ngoại trừ tức giận thì còn có cảm giác tuyệt vọng, nghĩ mà sợ.

Ông ta tự nhận bản thân mình cũng được xem như một cao thủ, thế nhưng vừa rồi ông ta căn bản không nhìn thấy được động tác của Bùi Nguyên Minh như thế nào.

“Họ Bùi kia, cậu quá phách lối, quá càn rỡ”.

Trương Laffey che mặt: “Cậu không chỉ giết người phóng hỏa, hơn nữa còn không coi bề trên ra gì, đối với người già không có bất kỳ sự tôn trọng nào. Tôi nhất định sẽ cho người xử lý cậu. Tôi nhất định sẽ để cho quan chức Cảng Thành cho tôi một câu trả lời thỏa đáng”.

“Không coi bề trên ra gì?” Bùi Nguyên Minh đi lên phía trước, đưa tay phải ra vỗ lên mặt Trương Laffey, lạnh lùng nói.

“Ông là một người Cảng Thành lại lấy một cái tên nửa ta nửa tây thì thật sự cho | rằng mình là người phương Tây ư?”

“Cao cao tại thượng? Tự cho mình là đúng, chẳng lẽ ông không biết, trên quốc tế, người phương tây cũng không dám tỏ vẻ gì với Đại Hạ ư?”.

“Tôi thân là phân hội trường Long Môn thủ đô, thân phận và địa vị vô cùng cao quý, ông chỉ là một kẻ đã sớm lui xuống, ăn no rỗi việc dây vào chuyện của Long Môn còn chưa tính, đập hỏng đồ nhà họ Đổng còn chưa tình, nhìn thấy tôi còn giả vờ giả vịt con chưa tính. Nhưng ai cho ông dũng khí để ông hết lần này đến lần khác mượn danh người phương tây làm màu trên lãnh thổ Đại Hạ của chúng tôi.”

- -----------------
 
Chương 2562


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Có phải ông cảm thấy nhận người phương Tây làm ba thì ông sẽ có tài trí hơn người đúng không?”

“Hay là ông cảm thấy, tất cả mọi người đều giống như ông, vừa nghe thấy tên tuổi của người phương tây đã trực tiếp quỳ xuống?”

“Bốp”

Bùi Nguyên Minh càng nói càng tức giận, lúc này đây, anh lại trở tay tát một cái vào mặt Trương Laffey, đánh ông ta ngã lăn quay lên trên mặt đất, đầu óc choáng váng.

Trương Laffey bị Bùi Nguyên Minh đánh cho đến mức mặt mũi bầm dập, tinh thần hoảng hốt, theo bản năng từ trên đất bò dậy, lúc nhìn thấy Bùi Nguyên Minh lại một lần nữa đi lên, ông ta gần như theo bản năng lùi ra phía sau hai bước, sắc mặt khó coi đến cực hạn.

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói.

“Hiện tại tôi cũng cho ông một cơ hội nói lời xin lỗi, nếu không hôm nay ông cũng đừng đi đâu hết. Tôi cam đoan ngày này sang năm cũng chính là ngày giỗ của ông và Long Ngạo Thiên”

“Cậu..”

Trương Laffey tức đến mức cả người run rẩy, chỉ là khi nhìn thấy ánh mắt của Bùi Nguyên Minh, lại nhìn gương mặt sưng đỏ của mình, ông ta đành phải nuốt tất cả ngạo khí của mình lại.

Mặc dù nói những năm gần đây, quyền thế, năng lực, tiền tài, mạng lưới quan hệ mới là tất cả, nhưng vấn đề là hiện tại trong hoàn cảnh này, nắm đấm mới chính là chân lý. Đọc tiếp tại truyện t amlinh 2 47!

Long Ngạo Thiên đã bị Bùi Nguyên Minh đạp bay, mà bản thân ông ta cũng bị Bùi Nguyên Minh tát. | Trương Laffey biết rất rõ ràng, người ba phương tây vẫn luôn là chỗ dựa cho ông ta, hôm nay không có tác dụng.

Vào lúc này đây, Trương Laffey hít sâu một hơi, không thể không nhìn Bùi Nguyên Minh, khó khăn nói.

“Rất xin lỗi.” “Bốp!” “Xin lỗi mà nói như thế à?” “Bốp!” “Người ba phương tây của ông không dạy dỗ ông cẩn thận à?” “Bốp!” “Ông không biết nói xin lỗi phải quỳ xuống biểu thị sự tôn trọng sao?”

Bùi Nguyên Minh thuận tay tát mấy cái, tát đến mức Trương Laffey lảo đảo lùi về phía sau.

Mặt mũi của ông ta vặn vẹo, vẻ mặt khó coi, tức giận đến cực hạn.

Ông ta muốn ra tay nhưng lại không dám, chỉ có thể cắn chặt răng, sau đó run rẩy. quỳ xuống.

“Cậu Bùi, rất xin lỗi, hôm nay là tôi sai rồi”

Chẳng qua đối với loại người như Trương Laffey mà nói, ông ta cũng không cảm thấy việc quỳ xuống là nhục nhã đến mức nào.

Nhưng ở trong nhận thức của ông ta, gặp người ba phương tây thì nên quỳ xuống, Bùi Nguyên Minh còn chưa có từ cách nhận lấy ông ta quỳ.

“Tuy thứ đồ hèn nhát như ông quỳ xuống cũng chẳng có thành ý gì, thế nhưng tôi | vẫn là một con người nói lời giữ lời”.

Bùi Nguyên Minh dùng khăn giấy lau sạch ngón tay, vẻ mặt lạnh nhạt.

“Biến ngay, lần tiếp theo muốn đến tìm tôi gây chuyện thì tốt nhất cũng dẫn theo người ba phương tây của ông đi cùng, xem bọn họ có dám chọc tôi hay không, chỉ dựa vào loại người như ông, không có tư cách trêu chọc tôi”.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


Sau đó Bùi Nguyên Minh chỉ vào ghế và bàn trà vỡ vụn trên mặt đất, thản nhiên nói.

“Một ghế ba trăm năm mươi tỷ, một khay trà bảy trăm tỷ” “Tôi lười thống kê, xem như ba nghìn năm trăm tỷ đi” “Giao tiền xong thì các người có thể biến. Không trả tiền thì chờ chết đi”. “Thằng ranh con!” Long Ngạo Thiên quay người, hộc máu.

Ông ta lăn lộn ở trong chấp pháp đường Long Môn nhiều năm như thế, đây là lần đầu tiên ông ta gặp một người còn chảnh hơn cả mình.

- -----------------
 
Chương 2563


Một lát sau, đám người Long Ngạo Thiên và Trương Laffey chật vật rời đi. Đổng Hoài An nhìn tờ séc ba nghìn năm trăm tỷ trong tay, thở dài nói.

“Anh Bùi, lần này gặp mặt thật đúng là thất bại. Vốn dĩ tôi còn cho rằng các người có thể biến chiến tranh thành tơ lụa, kết quả chẳng những anh và mặt bọn họ, hơn nữa còn ép khô bọn họ. Ba nghìn năm trăm tỷ này, vừa rồi hai lão già kia phải gọi mười mấy cuộc điện thoại mới gom góp đủ”

Sau khi nói xong câu này, Đổng Hoài An cũng cảm thấy không còn lại gì để nói.

Hai lão già kia vênh váo lên mặt khắp nơi, kết quả trong túi không có bao nhiêu tiền.

Ngay cả ba nghìn năm trăm tỷ cũng phải kêu ba gọi mẹ đi khắp nơi vay.

Mà Bùi Nguyên Minh ép bọn họ lấy ra ba nghìn năm trăm tỷ này, còn nghiêm trọng hơn việc Bùi Nguyên Minh trực tiếp tát vào mặt bọn họ vô số lần. Đọc tiếp tại truyện t amlinh 2 47!

| Việc làm của Bùi Nguyên Minh tương đương với việc ngay cả tiền mua quan tài của hai lão già kia cũng đào sạch, điều này mang ý nghĩa, kể từ lúc này, hai bên đều không có bất kỳ cơ hội điều hòa nào nữa.

“Không sao, cho dù không vạch mặt, bọn họ cũng đã hận không thể giết chết tôi rồi, dù sao trong mắt đám chó săn đó, tôi đã sớm chết”.

Bùi Nguyên Minh lại một lần nữa ngồi xuống ghế, nhận lấy cốc trà, liếc thoáng qua tư liệu trong điện thoại di động mà công tử Hải mới gửi đến. | Vừa xem, Bùi Nguyên Minh vừa tiếp tục nói. Đọc tiếp tại truyện t amlinh 2 47!

“Căn cứ theo tin tức nhận được, Long Ngạo Thiên người này không có bản lĩnh gì lớn, nhưng lại thích giao tiếp khắp nơi. Ông ta và bên phía Đảo Quốc đã sớm thông đồng rồi. Lần này cho dù không có Công Tôn Vũ Nhiên ra mặt mời ông ta, vì cho bạn bè Đảo Quốc một lời giải thích thỏa đáng, ông ta cũng nhất định đến tìm tôi gây rắc rồi. Về phần Trương Laffey kia, vốn dĩ vào những năm cuối cùng của thời đại cũ, ông ta chính là một con chó mà đế quốc Ba Tư nuôi”

“Người như ông ta làm chó cả đời, cũng quỳ cả một đời, đã sớm coi người phương tây như thương để coi người trong nước không đáng một xu, loại người như thế, cho dù cô có cho ông ta mặt mũi, cho ông ta cơ hội, ông ta sẽ không bỏ qua”

“Nói tóm lại, trừ khi hôm nay tôi ngoan ngoãn giao lệnh bài của phân hội trưởng ra, sau đó dựa theo yêu cầu của bọn họ đến Đảo Quốc nhận tội, thì mới có thể hòa giải, nếu không, song phương nhất định không chết không thôi.” | Bùi Nguyên Minh uống một hộp trà, thản nhiên nói.

“Nếu đã không chết không thôi, để bọn họ bồi thường ba ngàn năm trăm tỷ đã là Thời lắm rồi”.

“Nếu như không phải hôm nay có nhiều con mắt ở bên ngoài nhìn chằm chằm như thế, bọn họ đã sớm không đi được”

Bùi Nguyên Minh hờ hững nói, lại mang theo chút gì đó sát ý và nghiêm nghị. | Hiển nhiên ở trong mắt anh, loại người thông đồng với thể lực ngoại quốc muốn mưu hại người trong nước đều đáng chết.

Đổng Hoài An cảm thấy kinh ngạc với sự sát phạt quyết đoán của Bùi Nguyên Minh, chẳng qua sau khi suy nghĩ một lát, cô ta vẫn nở một nụ cười xinh đẹp.

“Anh Bùi làm việc quả nhiên có thể làm những việc mà người khác không thể”

“Chẳng qua hôm nay anh đánh xong mặt hai lão già chó chết kia còn thả bọn họ đi, chắc hẳn là còn có mục đích khác?”

Bùi Nguyên Minh nhún vai, thản nhiên nói. “Cô nói thử xem.” “Phía sau chuyện này, nhìn thế nào cũng thấy có dấu vết Bùi Cửu Thiên giật dây”

“Chẳng qua Bùi Cửu Thiên người này làm việc luôn rất ổn thỏa, xưa nay sẽ không để lại bất kỳ chứng cứ và nhược điểm nào cho người khác”.

“Vì thế, cho dù có giữ lại hai lão già này, sau đó để bọn họ làm nhân chứng vạch tội anh ta cũng không có bất kỳ tác dụng gì, nếu như vậy còn chẳng bằng vét sạch cả tiền quan tài của hai lão già đó, như vậy chẳng những bọn họ hận anh Bùi thấu xương, đồng thời cũng nảy sinh lòng bất mãn với Bùi Cửu Thiên, mà Bùi Cửu Thiên. muốn lên trên, lấy tính cách cẩn thận của anh ta mà nói, anh ta sẽ không đắc tội với hai kẻ đức cao vọng trong kia vào thời điểm này.”

- -----------------
 
Chương 2564


“Như vậy dưới sự khóc lóc không ngừng kể lể của hai lão già chó chết kia, Bùi Cửu Thiên nhất định sẽ điều chỉnh chiến lược của anh ta. Nếu như anh ta cảm thấy anh Bùi đây quá khó đối phó, muốn bàn bạc kỹ hơn, như vậy hai lão già chó chết kia đã cảm thấy anh ta không dám giúp bọn họ đòi lại lẽ phải”

“Như vậy đối với hai lão giả đức cao vọng trọng mà nói, nói không chừng có cơ hội làm dao động lòng người bên Bùi Cửu Thiên, khiến cho thể lực cứng rắn không gì phá được của anh ta xuất hiện vết nứt”

“Mà nếu như Bùi Cửu Thiên vì sự việc hôm nay mà không nhịn được, tự mình tìm lại lẽ phải, như vậy kế hoạch của anh ta tất nhiên sẽ vì vội vàng mà có dấu vết và lỗ thủng, nói không chừng anh Bùi có thể nhân cơ hội này nhổ sạch anh ta tận gốc”.

“Chỉ có thể nói từ lúc anh Bùi anh đi vào trong tòa nhà này, anh đã bắt đầu bố cục, cái gọi là bày mưu đặt kế bên trong quyết định thắng bại sau cùng chính là như thế”.

Trong lúc nói chuyện, Đổng Hoài An đưa tay chỉ vào tấm séc trước mặt Bùi Nguyên Minh.

| Vừa rồi trong lòng cô ta còn cảm thấy Bùi Nguyên Minh chuyện bé xé ra to, quá mức xúc động, thế nhưng sau khi gửi một tin nhắn cho Đổng Quốc Đạt, nhận được chỉ dẫn của ba già, Đồng Hoài An lại chấn động không thôi. Đọc tiếp tại truyện t amlinh 2 47!

Cách làm việc của Bùi Nguyên Minh nhìn như không có kết cấu gì, thế nhưng lại chính là thận trọng từng bước, một bố cục đơn giản lại có thể đánh vào chỗ yếu hại của Bùi Cửu Thiên.

Tuy cho đến hiện tại Bùi Nguyên Minh và Bùi Cửu Thiên còn chưa chính thức giao đấu, thế nhưng cuộc chiến tranh không có khói lửa này của song phương lại có thể xưng là thận trọng từng bước, từng bước hung hiểm.

Mà bây giờ xét về việc nắm giữ tình hình, ít nhất cho đến bây giờ Bùi Cửu Thiên còn chưa chiếm được bất kỳ chỗ hời nào của Bùi Nguyên Minh. Đọc tiếp tại truyện t amlinh 2 47!

Điều này cũng khiến cho Đổng Hoài An hiểu ra, vì sao ba già của mình lại dốc toàn lực ủng hộ một Bùi Nguyên Minh không có chút căn cơ nào ở Cảng Thành và Las Vegas.

Chính mình trong lúc lơ đãng cũng động lòng, chỉ tiếc.

Nghĩ đến đây, cho dù là Đổng Hoài An cũng có mấy phần chua xót, buông tầm mắt xuống, hận không gặp lúc quân chưa gả.

Bùi Nguyên Minh có chút hứng thú nhìn qua Đổng Hoài An.

Mặc dù biết có thể liên quan đến việc Đổng Quốc Đạt chỉ dẫn qua, chẳng qua anh, cũng nhìn ra được người phụ nữ này vô cùng thông minh, nhanh chóng hiểu được rõ ràng.

Nếu như có thể bồi dưỡng nhiều hơn, về sau nhất định cũng là nhân vật xưng bá một phương.

Chẳng qua lúc này Bùi Nguyên Minh không có thừa nhận mà chính là cười nói. “Cô Đổng nói đùa rồi, tôi cũng chỉ là đánh người mà thôi, lấy đâu ra nhiều tính toán như thế chứ? Cô không cần đề cao tôi quá như thế, còn số tiền này thì cô cứ giữ lại đi.”

| “Trong đó một ngàn bảy trăm năm mươi tỷ, cô hãy dùng để sửa sang lại nơi này, thuận tiện cảm ơn đám anh em hôm nay đã ra tay”

“Dù sao thì tôi cũng không phải người nhà họ Đổng, bọn họ vì tôi mà ra tay, mặc dù là trách nhiệm, nhưng tôi cũng không thể nào bạc đãi bọn họ, ít nhất cũng phải để bọn họ biết ra tay là có giá trị đúng không?”

“Ngoài ra một nghìn bảy trăm năm mươi tỷ còn lại, làm phiền cô giúp tôi chú ý đến hai phần Cảng Thành và Las Vegas”

| “Không cần phải đút lót từng người, nhưng một số vốn dĩ trung lập, cùng với người đứng về phía chúng ta, cô giúp tôi chú ý một chút”.

“Dù sao thì quan hệ cũng không phải dựa vào há miệng là có thể duy trì”.

“Tôi biểu thị một chút, ngày sau loại người không có mắt cũng hiểu được một, hai, tuy mỗi tháng tôi đều phải giết tám, mười người như thế, nhưng nếu đến quá nhiều, tôi cũng giảm mệt, đúng không?”

| Vốn dĩ Đông Hoài An muốn từ chối, nhưng nghe thấy Bùi Nguyên Minh nói như | thế, cô ta cười cất séc đi.

“Tôi hiểu, tôi sẽ nhanh chóng xử lý tốt chuyện này”.

“Có một số người chưa hẳn có thể để bọn họ giúp đỡ cái gì, chẳng qua là để chuẩn bị một chút, để bọn họ đứng ngoài cuộc, đối với chúng ta mà nói cũng là chuyện tốt rồi.

- -----------------
 
Chương 2565


Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một lúc rồi tiếp tục nói.

Mặt khác, nghĩ cách tung lời đồn nói Bùi Cửu Thiên cứu kết với Đảo Quốc và để quốc Ba Tư, muốn lên thượng vị vào ngày mừng thọ của bà cụ Bùi Cảng Thành và Las Vegas."

“Tìm mười mấy người thông qua đủ loại con đường khác nhau tung tin tức ra, hơn nữa đừng để cho người tung tin bị bắt, chúng ta chuẩn bị kim cô chú trên đầu Bùi Cửu Thiên, để anh ta có rảnh ra ngoài giải sầu một chút, mỗi ngày ở trong nhà nghiên cứu mấy âm mưu quỷ kế, đối với việc thành thục tâm trí của anh ta có nhiều bất lợi”

Bùi Cửu Thiên người này rất biết tính kế, đồng thời cũng rất biết tự bảo vệ mình, nếu như không ép buộc anh ta như thế, khiến cho anh ta khó chịu, Bùi Nguyên Minh cũng cảm thấy phiền với đống âm mưu quỷ kế đó của anh ta.

| Chỉ có ép anh ta không nhảy nhót tưng bừng nữa, như vậy nhìn như tự mình tiện tay bố cục mới có thể tạo thành tác dụng lớn nhất.

“Vâng, tôi hiểu được, tôi sẽ lập tức sắp xếp ngay”

“Cậu Bùi yên tâm, nhà họ Đổng chúng tôi ở Cảng Thành vẫn có chút năng lực đó, chuyện như thế muốn làm là việc dễ như trở bàn tay”

Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu, lại lần nữa bàn bạc.

Đối phó với loại người như Bùi Cửu Thiên, không thể tận lực bố cục, bởi vì một khi quá mức rõ ràng sẽ bị anh ta nhìn ra manh mối, mà loại từ ý bố cục như thế này, thường thường sẽ mang đến tác dụng càng lớn. Đọc tiếp tại truyện t amlinh 2 47!

Nhìn thấy Bùi Nguyễn Minh khẽ nhíu mày, dáng vẻ suy nghĩ, Đống Hoài An đột nhiên cười cười, đi đến tự mình tiện tay rót cho Bùi Nguyên Minh một chén trà, sau đó nói.

Anh Bùi, anh đối xử với nhà họ Đổng chúng tôi tốt như thế, nhưng nhà họ Đổng chúng tôi lại không thể bỏ ra thứ tốt gì để cảm ơn anh, tôi thấy, hay là tôi lấy thân báo | đáp nhỉ?”

| Hiển nhiên những lời này của Đổng Hoài An, thoạt nhìn giống như đang nói đùa, thế nhưng trên thực tế, cô ta phải lấy hết dũng khí để mở miệng. Đọc tiếp tại truyện t amlinh 2 47!

Trên gương mặt con lại lúc này mang theo dịu dàng như một vũng nước xuân, chỉ cần Bùi Nguyên Minh đồng ý, lửa này lập tức có thể bùng lên.

“Ha ha ha..” Bùi Nguyên Minh bật cười, vỗ tay Đổng Hoài An, lắc đầu nói.

“Cô Đổng đừng nói đùa, cô đừng quên, tôi chính là anh em tốt của ba cô đấy, nói về bối phận, tôi chính là chủ của cô đó”

“Vì thế cô đùa như thế, chú đây tức giận, sẽ trừng phạt cô đó”. Đổng Hoài An cười một tiếng, nhỏ giọng nói. “Thì ra anh Bùi thích dạng này, vậy chú muốn trừng phạt cháu như thế nào đây?”

Bùi Nguyên Minh đang muốn nói tiếp, đột nhiên anh cảm thấy đề tài không đúng lắm, nhất thời vẻ mặt anh lúng túng uống một ngụm trà.

Đổng Hoài An cũng nhanh chóng phản ứng lại, gương mặt đỏ ửng.

Ngày thường cô ta đọc nhiều loại tiểu thuyết tổng giám đốc bá đạo gì đó, theo | bản năng nói ra một câu thoại, lúc này chỉ hận không tìm một cái lỗ để chui vào.

“Được rồi, không nói với cô nữa, một lúc nữa tôi còn có việc, tôi đi trước đây.”

Bùi Nguyên Minh uống xong nước trà, nói sang chuyện khác, ở lại chỗ này, anh sợi mình không cẩn thận chạm vào ngòi nổ, đến lúc đó Đổng Quốc Đạt giết đến tận cửa, chỉ sợ mình không giữ được.

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh vội vã rời đi, Đổng Hoài An không biết nên lộ ra biểu cảm buồn cười hay thất vọng.

Cô ta nhìn chằm chằm vào bóng lưng Bùi Nguyên Minh, một lát sau, hơi cắn răng nói.

“Hừ, đồ xấu xa”

Cảng Victoria của Cảng Thành, trong văn phòng chuyên dụng của Bùi Cửu Thiên.

Lúc này đây Bùi Cửu Thiên đang ngồi trên sofa, một lát sau anh ta đặt điện thoại di động xuống, trên gương mặt lãnh đạm kia giống như lóe lên một sự u ám.

| Hứa Tuyết Kỳ ngồi bên cạnh anh ta, theo bản năng rót cho anh ta một ly cà phê, sau đó khẽ nói.

“Thiếu chủ Bùi, có phải xảy ra biến cố gì không?” Bùi Cửu Thiên thản nhiên nói.

“Trong dự liệu mà thôi, chỉ là hai thằng cha này còn vô dụng hơn trong tưởng tượng của tôi nhiều lần”

- -----------------
 
Chương 2566


Hứa Tuyết Kỳ hơi sững sờ, sau đó cô ta nhanh chóng kịp phản ứng lại, biết Bùi Cửu Thiên đang nói đến ai.

Ngay sau đó cô ta nhẹ giọng cười nói. “Thiếu chủ Bùi, lúc trước anh đẩy hai lão già này ra ngoài, mục đích chỉ có hai”

“Một là mượn cơ hội này thăm dò phòng tuyến cuối cùng của Long Môn, nhìn xem Long Môn đổi với Bùi Nguyên Minh dễ dàng tha thứ đến mức độ nào.”

“Thứ hai là đem đế quốc Ba Tư cũng kéo xuống nước, hiện tại Đảo Quốc ở chỗ Bùi Nguyên Minh đã bị đánh cho tan tác quay về, anh Bùi muốn mượn năng lực của đế quốc Ba Tư để giết chết thằng cha kia mà thôi.”

| “Hiện tại hai lão già này giống như anh dự đoán, đều bị phế đi, chẳng phải là đúng ý anh?”.

Bùi Cửu Thiên thản nhiên nói. "Kế hoạch là như thế, chỉ tiếc kế hoạch không đuổi kịp biến hóa”

“Có một số người ấy mà, cho đến tận cuối cùng cũng không cách nào nhận rõ địa vị của mình, ông ta vẫn cho rằng bản thân vẫn là người cầm quyền năm đó.”

Nói đến đây trên mặt Bùi Cửu Thiên hiện lên vẻ châm chọc. “Có người?” Trên mặt Hứa Tuyết Kỳ lộ ra mấy phần cân nhắc.

Không lâu sau đó lập tức nghe thấy phía đại sảnh truyền đến một loạt tiếng bước chân dồn dập.

Một lát sau Trương Laffey với gương mặt bầm dập đẩy cửa đi vào phòng khách, sau đó trực tiếp đi đến trước mặt Bùi Cửu Thiên, ngồi xuống. | Lúc này sắc mặt của ông ta không ngừng vặn vẹo, không ngừng thay đổi, đồng thời còn mang theo một vẻ oán độc.

"Thiếu chủ Bùi, cậu ta chính là Bùi Nguyên Minh, chẳng qua cậu ta chỉ là một phân hội trưởng Long Môn thủ đô mà thôi, sao cậu ta dám đánh mặt chúng tôi như thể chứ!”. Đọc tiếp tại truyện t amlinh 2 47!

“Hơn nữa cậu ta còn mắng tôi là chó của người phương tây, giết cậu ta cho tôi, cậu nhất định phải giúp tôi giết chết cậu ta. Một nhân vật nhỏ như thể lại dám đánh vào mặt của người từng đứng đầu Cảng Thành? Không giết chết cậu ta, sau này sao tôi còn có thể lăn lộn ở Cảng Thành? Sao tôi còn có thể đến yết kiến Hoàng Thất để quốc Ba Tư nữa chứ?”

. Lúc này đây, Trương Laffey quên đi sự chênh lệch địa vị giữa mình và Bùi Cửu Thiên, gương mặt sưng đỏ của ông ta chỉ có cừu hận và sắc bén.

. Ngay sau đó ông ta đi đến trước mặt mấy thuộc hạ của chính mình, liên tục tát lên mặt bọn họ.

“Phế vật, đám người rác rưởi các người. Các người làm vệ sĩ kiểu gì thế? Các người đều là những kỵ sĩ đã xuất ngũ của đế quốc Ba Tư, thế mà ở nơi này, ngay cả dũng khí ra tay cũng không có!”

“Các người làm được cái quái gì hả?”

Trong lúc nói chuyện, Trương Laffey tát liên tục vào mặt những vệ sĩ kia mấy cái, vẻ mặt khó coi đến cực hạn.

Về phần Long Ngạo Thiên thì lúc này đang chạy đến phân bộ Long Môn ở Cảng Thành điều binh khiển tướng, vì thế ông ta không xuất hiện.

“Ông Trương, ông đừng kích động như thế”

Vẻ mặt Bùi Cửu Thiên hờ hững nhìn dáng vẻ không thể kiềm chế được của Trương Laffey lúc này, thản nhiên nói.

“Mỗi khi gặp phải chuyện lớn thì đều cần phải bình tĩnh, đây là thứ mà năm đó ông dạy tôi”

“Sao bây giờ gặp chuyện lớn, chính bản thân ông lại không an tỉnh được hả? Hơn nữa Bùi Nguyên Minh là phân hội trưởng Long Môn thủ đô, anh ta có thể ngồi lên vị trí này, bản thân đã nói nên năng lực của anh ta”

“Trước kia tôi cũng cảm thấy anh ta mềm yếu có thể ức hiếp được, nhưng lần này bố cục đều bị anh ta nhìn ra, thậm chí còn mất đi Trần Thái Tùng, Bùi Diễm Lan, một nhà Takei. Vì thế ông sơ ý một cái ăn thiệt ở chỗ anh ta cũng là một chuyện hợp tình”

"Ông không nên quên, trước khi ông đi giúp Long Ngạo Thiên ra mặt, tôi đã cảnh cáo ông, Bùi Nguyên Minh là một kẻ khó đối phó, ông lại cứ thích tham gia vào trong đó, tôi nên nói gì với ông đây?”

Vẻ mặt Bùi Cửu Thiên hờ hững, anh ta đã sớm tìm xong đường lui, lúc này anh ta nheo mắt nói.

- -----------------
 
Chương 2567


Trương Laffey hơi sững sờ, nói.

“Cậu đã sớm dự liệu được Long Ngạo Thiên sẽ không làm gì được Bùi Nguyên Minh ư? Long Ngạo Thiên là phó đường chủ của chấp pháp đường Long Môn, quản lý ba mươi sáu phân hội trưởng, sao Bùi Nguyên Minh lại dám không nể mặt ông ta như thế chứ?”.

Bùi Cửu Thiên tự mình rót cho Trương Laffey một cốc trà, anh ta cười nhạt một tiếng rồi đáp.

“Rất đơn giản, bởi vì Bùi Nguyên Minh không chỉ là phân hội trưởng Long Môn Thủ đô, đối với anh ta mà nói, thân phận phân hội trưởng này chỉ là tăng thêm danh tiếng mà thôi”.

“Thân phận chân thật của anh ta, chắc hẳn ông cũng đã từng nghe nói qua, thế tử Minh ở thành phố Đà Nẵng”

“Bà cụ Lý Hạnh Mai của nhà họ Lý Cảng Thành cũng phải ăn thiệt trong tay anh ta, thất bại tan tác mà quy về”

“Tất cả tư nguyên của gia tộc đỉnh cấp thành phố Đà Nẵng cũng rơi vào trong tay anh ta”

Một người như anh ta, đâu phải loại người dễ dàng đối phó”. . Truyện Cung Đấu

“Ít nhất dưới tình huống vội vàng không kịp chuẩn bị của Long Ngạo Thiên và ông cứ thế ra tay, chắc chắn không đối phó được anh ta”

Bùi Cửu Thiên nói rất thản nhiên, nhưng đồng thời cũng là một mặt khuyên bảo.

Trương Laffey khẽ cau mày, một lát sau ông ta nhìn chăm chú vào Bùi Cửu Thiên, mang theo vài phần tức giận nói.

“Nếu đã như thế, sao trước khi chúng tôi ra tay, thiếu chủ Bùi cậu lại không cảnh cáo chúng tôi?”.

| “Chẳng phải tôi đã nói rồi à, tôi đã cảnh cáo ông không nên nhúng tay vào chuyện này, thế nhưng ông nghe ư?”

“Cho dù tôi cho ông biết thân phận thật của anh ta, lấy tính tình bá đạo của ông | và Long Ngạo Thiên mà nói, các người sẽ nghe ư? Sẽ tin sao?” | Bùi Cửu Thiên muốn phủ nhận trách nhiệm của mình, từng bước dẫn dắt.

“Muốn để cho ông và ông Long, hai người giữ vững tinh thần dốc toàn lực đối phó với thằng nhóc không biết tốt xấu này, cách duy nhất chính là để ngài ăn chút thua thiệt, như thế ngài mới hiểu muốn đối phó với dạng người này, hoặc là không ra tay, hoặc là vừa ra tay phải trực tiếp giết chết anh ta” Đọc tiếp tại truyện t amlinh 2 47!

Sắc mặt Trương Laffey thay đổi, hòa hoãn hơn nhiều. Một lát sau ông ta mới trầm giọng nói. “Nói như thế, thiếu chủ Bùi cậu chắc chắn không giúp tôi ra mặt”

Nhìn thấy mình nói lâu như thế mà Trương Laffey lại vòng chủ đề về, trong lòng Bùi Cửu Thiên yên lặng thở dài.

Loại lão già này, vừa xấu tính lại thích sĩ diện, ngày thường rất dễ lừa, rất dễ lợi dụng.

Thế nhưng hôm nay không biết thằng nhóc Bùi Nguyên Minh kia đã làm gì, khiến cho anh ta nói một lúc lâu như thế ông ta cũng không quên nhờ mình ra mặt.

Vừa nghĩ đến đây, Bùi Cửu Thiên biết nếu mình không tỏ thái độ gì, nói không chừng sẽ mất đi một người ủng hộ đáng tin như Trương Laffey.

Mà Trương Laffey là người đại diện cho hoàng thất đế quốc Ba Tư.

Tuy Cảng Thành đã về trong tay Đại Hạ được nhiều năm, nhưng một số giới thượng lưu vẫn có vô số quan hệ với đế quốc Ba Tư.

| Dưới tình huống như thế, Bùi Cửu Thiên quả thật không muốn đắc tội với Trương Laffey.

Vừa nghĩ đến đây, Bùi Cửu Thiên đã cười nói.

“Ông Trương, vốn dĩ về tình về lý, tôi nên giúp ông tìm lại mặt mũi, thế nhưng tiếc là tôi không làm được gì, cách ngày mừng thọ của bà cụ còn chưa đến mười ngày, nếu như tôi ra ngoài gây chuyện, chọc giận bà cụ sẽ không tốt lắm đâu”.

Nghe được mấy chữ bà cụ, mí mắt Trương Laffey hơi giật giật, một lát sau ông ta bình tĩnh lại. | Bùi Cửu Thiên tiếp tục thản nhiên nói.

“Ông Trương, nếu như tôi nhớ không lầm, chẳng phải cháu trai của ông đang học đế quốc Ba Tư có một người bạn gái là chi thứ của hoàng thất đế quốc Ba Tư à?”

| “Đúng thế” Trương Laffey nghe thấy thế thì vẻ mặt đắc ý, cháu của mình có thể leo lên bắp đùi của đế quốc Ba Tư, là chuyện mà đời này ông ta kiêu ngạo nhất.

- -----------------
 
Chương 2568


“Nếu như tôi nhớ không nhầm, năm đó đứa cháu này của ông có hôn ước với nhà họ Đông đúng không?” Bùi Cửu Thiên nheo mắt hỏi.

Trương Laffey hơi sững sờ, trái lại nhớ đến chuyện đó, năm đấy nhà họ Đổng còn chưa có đắc thế như bây giờ, quả thực có một hôn ước với nhà họ Trương.

Chỉ là đứa cháu kia của ông ta rất giống ông ta, đều là người tâm cao khí ngạo, căn bản xem thường người Đại Hạ, toàn tâm toàn ý chỉ muốn đến hoàng thất của đế quốc Ba Tự làm con rể.

Vì thế anh ta mới đến đế quốc Ba Tư để đi du học, sau khi tìm được một người bạn gái là chi thứ của Hoàng Thất, anh ta không về Cảng Thành nữa.

Nếu như không phải có Bùi Cửu Thiên nhắc nhở, ông ta thật đúng là quên mất một chuyện như thế.

Bùi Cửu Thiên tiếp tục lên tiếng nói. “Nhìn vẻ mặt này của ông Trương, chắc hẳn tôi không nhớ nhầm”.

“Tôi nghe nói hôm nay lúc Đổng Hoài An có mặt ở đó có nói cái gì mà muốn động đến Bùi Nguyên Minh phải bước qua thi thể của cô ta, nếu như câu nói này truyền ra ngoài, nhà họ Trương các ông còn mặt mũi nào mà tồn tại nữa? Dù sao Đổng Hoài An cũng là cháu dâu của ông đó, các người còn chưa hủy bỏ hôn ước đầu”

“Nếu để cho tôi nói, cháu trai của ông nên trở về cho Đồng Hoài An một bài học, để nhà họ Đổng biết ở Cảng Thành này, rốt cuộc là do ai định đoạt”.

“Chỉ là một nhà họ Đổng mà thôi, vừa mới lên thượng vị chưa được mấy ngày đã quên năm đó ôm bắp đùi nhà họ Trương các ông như thế nào rồi à? Hơn nữa chỉ cần giết chết nhà họ Đổng, Bùi Nguyên Minh còn bản lĩnh gì nữa chứ?”

“Cậu ta ở bên trong nước, năng lực rất lớn, nhưng dù sao vùng đất Cảng Thành này cũng là bèo trôi không rễ”

“Chỉ cần chặt đứt liên hệ giữa anh ta và nhà họ Đổng, chẳng phải các ông muốn giẫm anh ta thế nào thì giẫm ư?”.

“Hơn nữa lần này anh ta nhiều lần nhục nhã đế quốc Ba Tư, nếu như để cho cô bạn gái người hoàng thất của cháu trai ông đi cùng, cùng nhau hung hăng và mặt Bùi Nguyên Minh, chẳng phải là một chuyện rất sung sướng?”

Trương Laffey nghĩ một lát, sau đó ông ta cười hả hả một tiếng nói.

“Thiếu chủ Bùi quả nhiên là nhân vật trong truyền thuyết, bày mưu đặt kế bên trong, quyết định thắng bại sau cùng”

“Vốn dĩ tôi còn đang đau đầu nên tìm mặt mũi về như thế nào, quýnh quá cho nên quên mất, cháu của tôi cũng sắp thành con rể của đế quốc Ba Tư rồi” “Chỉ cần cháu trai tôi trở về, tôi cũng không tin ở vùng đất Cảng Thành này, còn ai dám giẫm lên tôi nữa”.

“Tôi sẽ đi gọi điện thoại, cho dù như thế nào cũng phải đòi lại mặt mũi” Vẻ mặt Trương Laffey hưng phấn, ngay sau đó ông ta nhanh chóng xoay người đi.

Bùi Cửu Thiên nhìn bóng dáng của ông ta, trên mặt lóe lên vẻ châm chọc.

Hứa Tuyết Kỳ từ sau đi lên, đổi một chén nước ấm khác cho Bùi Cửu Thiên, sau đó vẻ mặt cô ta vô cùng nghi hoặc hỏi.

“Thiếu chủ Bùi dựa vào đưa cháu trai kia cua Trương Laffey, thật sự có thể giải quyết được Bùi Nguyễn Minh ư

“Có lẽ có thể mà cũng có thể là không, dù sao người bạn gái kia của anh ta cũng là chỉ thủ của hoàng thất đế quốc Ba Tư, nói không chứng sau này anh là còn có một tước vì Lai tiêm đế quốc Ba Tư vì muốn bảo đảm ảnh hưởng của mình ở Cảng Thành, chắc hạn cũng sẽ dóc toàn lực giúp đỡ nhà họ Trương

“Vì thế chỉ cần đế quốc Ba Từ ra tay muốn giết chết một người không có quá nhiều căn cước.

Cảng Thành nhu Bùi Nguyễn Minh đó là một chuyển dễ như trở bàn tay

Hứa Tuyết Kỳ khẽ gật đầu, một lát sau mới nói.

Nhưng căn cứ vào mấy lần kinh nghiệm. Bùi Nguyên Minh này thật đúng là khó đối phó, chúng ta không nên làm thêm chuẩn bị ư?

“Không cần” Vẻ mặt Bùi Cửu Thiên tính kể cả thế giới.

“Bên phía Long Ngạo Thiên sẽ không để yên như thế, phân đà Long Môn Cảng Thành và Las Vegas càng không dám làm trái ý chí của chấp pháp đường, vì thế chỉ cần phân đà của Long Môn ở Cảng Thành và Las Vegas ra tay, lại thêm một đế quốc Ba Tư, Bùi Nguyên Minh kia chết chắc rồi!”
 
Chương 2569


Hôm sau ở khách sạn Bách Nhạc, Bùi Nguyên Minh nằm ngáy o o trong phòng tổng thống, lại một lần nữa bị những tiếng gõ cửa dồn dập đánh thức.

Nhìn thoáng qua đồng hồ đeo tay, Bùi Nguyên Minh cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ đi mở cửa, lúc nhìn thấy Đổng Hoài An ăn mặc chỉnh tề đứng ở ngoài cửa, anh thở dài một hơi nói.

“Cô Đổng à, hiện tại mới là chín giờ sáng đấy? Cô không thể cho tôi ngủ thêm một lát được à!”

“Có cho tôi nghỉ ngơi thật tốt không thế”

Tuy Đồng Hoài An trang điểm tinh xảo, nhưng sắc mặt của cô ta vô cùng khó coi, lúc này trực tiếp kéo cánh tay Bùi Nguyên Minh.

“Cùng tôi đến sân bay một chuyến để đón người” | Vốn dĩ lúc đầu Bùi Nguyên Minh còn muốn hỏi gì đó, chẳng qua nhìn thấy sắc mặt của Đổng Hoài An khó coi như thế, anh cũng giữ vững trầm mặc.

Rất nhanh Đồng Hoài An đã lái chiếc xe Porsche 911 của mình trên đường cao tốc, đi đến phòng chờ của sân bay quốc tế Cảng Thành.

Lúc này trong phòng chờ của sân bay đã có người nhà họ Đổng ở đó.

Nhìn thấy Đổng Hoài An đến thì vội vàng chạy chậm đến giúp đỡ đỗ xe, đồng thời còn chỉ về một vị trí trong nhà hàng tây.

Sắc mặt của Đổng Hoài An vô cùng khó coi, dẫn theo người của mình sải bước đến đó.

Bùi Nguyên Minh muốn nói lại thôi chẳng qua anh vẫn đi theo.

Trái lại anh muốn nhìn thử xem, rốt cuộc là tình huống như thế nào lại khiến cho cô Đống luôn lạnh lùng lại nổi giận như thế.

Rất nhanh hai người đã đi đến chỗ lối vào của nhà hàng Tây.

Một nhà hàng Tây lớn như thể đều đã được người ta bao hết, không có một người khách nào khác, tất cả nhân viên phục vụ đều đang phục vụ một bàn khách quý. Đọc tiếp tại truyện t amlinh 2 47!

Dưới sự vây quanh của sao trăng là một đôi nam nữ. Nam là một người đàn ông đại hạ, nhìn anh tuấn cao lớn, lịch sự nho nhã, đeo kính mắt viền vàng, mang đến cho người ta một loại cảm giác giống như quý tộc.

Mà ở đối diện với anh ta là một cô gái tây của đế quốc Ba Tư.

Trên người cô gái tây này không có điểm đặc biệt nào, quan trọng nhất là trên người cô ta có một loại khí chất rất đặc biệt.

Bùi Nguyên Minh liếc mắt một cái là nhận ra, đó là khí chất riêng biệt của hoàng thất đế quốc Ba Tư.

Mặc dù cô gái này có gương mặt kém xa trưởng công chúa của đế quốc Ba Tư, thế nhưng loại khí chất này sẽ không giả.

Dạng người này xuất hiện ở sân bay quốc tế Cảng Thành, nhìn thế nào cũng cảm thấy ngột ngạt.

Mấy thanh niên chưa thấy qua việc đời còn len lén đứng ở nơi hẻo lánh phía xa nhà hàng Tây để chụp ảnh, hiển nhiên là xem đôi nam nữ này như minh tinh để đối xử.

Mà một nam một nữ này, giống như cũng đã quen với ánh mắt nhìn chăm chú của nhiều người, cho nên bọn họ căn bản không để ý, chỉ chằm chằm rải thức ăn cho chó, dáng vẻ vô cùng mập mờ, chỉ là hành động thân mật của hai người kia càng khiến cho trên người Đổng Hoài An càng thêm lạnh lẽo.

Bùi Nguyên Minh nhìn thấy cảnh tượng này, lại nhìn qua Đổng Hoài An, vô thức nói.

“Hoài An à, đừng nói với tôi người đàn ông kia là chồng chưa cưới của cô đấy nhé”.

“Đúng thế” Đổng Hoài An lạnh giọng lên tiếng.

“Tuy tôi chưa từng bao giờ coi anh ta là người đàn ông của tôi, nhưng nhà họ Đổng chúng tôi và nhà họ Trương bọn họ quả thực có hôn ước, đối tượng hôn ước chính là tôi và anh ta”.

| “Hôm qua ông cụ nhà anh ta gọi điện cho ba tôi, bảo tôi hôm nay đến sân bay đón người, kết quả lại xuất hiện cảnh tượng trước mắt, Trương Alex này là muốn và mặt tôi, và một nhà họ Đổng chúng tôi”

Bùi Nguyên Minh hơi nhướng mày. “Nhà họ Trương, nhà họ Trương nào?” Đổng Hoài An thản nhiên nói.

“Chính là nhà họ Trương của Trương Laffey, ông cụ nhà anh ta chính là Trương Laffey."

“Dù sao cũng là người đứng đầu tiền nhiệm của Cảng Thành, năm đó lúc nhà họ Đồng chúng tôi và nhà họ Trương bọn họ có quan hệ thống gia, nhà họ Đổng chúng tôi còn tính là trèo cao”

Tuy vẻ mặt Đổng Hoài An đạm mạc, nhưng lại vô cùng lạnh lẽo. Bùi Nguyên Minh cười nói. “Vậy đối với Trương Alex này, cô có tình cảm gì không?” “Không có” Đông Hoài An như chém định chặt sắt nói.

- -----------------
 
Chương 2570


“Thằng cha Trương Alex này từ nhỏ đã lớn lên ở thủ đô đế quốc Ba Tư, đồng thời cũng tìm một người bạn gái là chi thứ của hoàng thất đế quốc Ba Tư, những chuyện này nếu như phát sinh ở nước ngoài thì không liên quan gì đến tôi hết”.

“Thậm chí còn ước gì anh ta có thể sớm cùng nhà họ Đổng chúng tôi giải trừ hôn ước, hiện tại chuyện gì cũng không liên quan đến nhà họ Đổng chúng tôi nữa”

“Thế nhưng nếu đã không tính sớm giải trừ hôn ước với nhà họ Đổng chúng tôi, dưới tình huống lại gọi điện thoại cho tôi đến sân bay đón người, dẫn theo một cô gái Tây đến và mặt tôi”.

| “Chuyện này không xong đâu!” Vẻ mặt Đổng Hoài An lạnh lẽo, cô ta không thèm để ý người đàn ông này là chồng chưa cưới của mình, thế nhưng cô ta lại không chịu đựng được khi có người và mặt cô ta, vả mặt nhà họ Đổng.

Cảng Thành và Las Vegas nhỏ như thế, nếu như chuyện này truyền ra ngoài, chỉ sợ nhà họ Đống lại biến thành trò cười trong giới thượng lưu Cảng Thành và Las

Vegas.

Bùi Nguyên Minh cũng có thể hiểu được một phần nào tâm trạng của Đổng Hoài An, lúc này đây anh cười nói.

“Vậy cô chuẩn bị làm như thế nào?”.

“Hiện tại đi đến hỏi anh ta có thích cô hay không? Có muốn thực hiện hôn ước giữa hai người không à?”.

“Chết cũng không cần” Đổng Hoài An hừ lạnh đáp. Bùi Nguyên Minh cười nói.

“Vậy thì đơn giản thôi, nếu đã đến rồi, vậy nói hết mọi chuyện ngay trước mặt cho rõ ràng”.

| “Nếu hai bên các người đã không có bất kỳ tình cảm gì, vậy thì để nhà họ Trương chủ động giải trừ hôn ước này, chẳng phải sẽ thanh toán xong rồi à?” Mặc dù Bùi Nguyễn Minh biết Trương Alex là cháu của Trương Laffey, chẳng qua anh hy vọng Đổng Hoài An có thể giải quyết chuyện này trong êm đẹp. Đọc tiếp tại truyện t amlinh 2 47!

Dù sao nhà họ Đổng và nhà họ Trương ầm ĩ đến mức độ này, chính mình cũng có một phần trách nhiệm.

| Chính mình về tình về lý đều phải giúp nhà họ Đổng đem chuyện này chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ xem như không có.

Dù sao sau này chính mình có thể phủi mông rời đi Cảng Thành và Las Vegas, thế nhưng nhà họ Đồng còn cần cắm rễ ở chỗ này.

“Ở vào lúc quan trọng Trương Alex này lại trở về, sẽ dễ nói chuyện như thế ư?” Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói. "Anh ta không dễ nói chuyện, tôi sẽ bắt anh ta phải nói chuyện như thế nào?

“Đi thôi” Sau khi Bùi Nguyên Minh và Đổng Hoài An nói chuyện xong, đang chuẩn. bị đi vào nhà hàng tây, nhưng vào thời điểm này, hình như hai người trong nhà hàng Tây đã cơm nước xong xuôi.

Trương Alex và người bạn gái tây kia nắm tay nhau đi ra ngoài, lúc nhìn thấy Đổng Hoài An, anh ta hơi sững sờ.

Mà khi ánh mắt anh ta dừng trên người Bùi Nguyên Minh, sắc mặt Trương Alex đột nhiên thay đổi, sau đó anh ta lạnh giọng nói.

“Đổng Hoài An, cô dẫn theo một người đàn ông đến trước mặt tôi là có ý gì? Cô định cắm sừng ngay trước mặt tôi ư? Con tiện nhân này, không tuân thủ nữ tắc, cô chán sống hả?”

Vẻ mặt Trương Alex lạnh lẽo đến đỉnh điểm, trong giọng nói mang theo hương vị cao cao tại thượng, giống như Đổng Hoài An thật sự làm ra loại chuyện đại nghịch | bất đạo nào đó.

Anh ta muốn trừng trị Đông Hoài An.

Mà lúc Trương Alex lên tiếng, người phụ nữ tây bên cạnh anh ta nghiêng đầu, dáng vẻ vênh vang đắc ý dùng lỗ mũi nhìn Đổng Hoài An, nói.

“Alex, đây chính là cô Vợ nhà quê của anh đó hả? Sao trên người cô ta lại có mùi nông dân thế. Em nói cho anh biết, nếu như anh giống như trước đó đã nói, muốn để cô ta làm vợ bé, em sẽ không đồng ý đầu. Sau này anh chính là người ở rể trong hoàng thất đế quốc Ba Tư đấy”

“Tình nhân của anh phải có thân phận địa vị, một cô gái quê mùa như thế không xứng”

Nói dứt lời cô gái hoàng thất đế quốc Ba Tư này ghét bỏ che mũi, giống như trên người Đổng Hoài An có mùi khó ngửi.

- -----------------
 
Chương 2571


Chương 2571:

Nghe thấy mấy lời mà cô bạn gái Tây nói, vẻ mặt Trương Alex nhìn Đổng Hoài An biến thành ghét bỏ và buồn nôn.

Anh ta trên dưới đánh giá Đổng Hoài An một lượt, sau đó lại ghét bỏ nhìn thoáng qua Bùi Nguyên Minh một cái, cuối cùng mới bĩu môi nói.

“Chẳng trách vừa rồi ngay lúc xuống máy bay tôi đã ngửi thấy mùi hôi, thì ra là mùi trên người cô.”

“Chẳng qua Đổng Hoài An à, cô biết cô Maria đây nói mùi thối là mùi gì không?”

“Chính là mùi nghèo kiết hủ lậu trên người cô đó, nói cho cùng nhà họ Đổng cũng chỉ là một gia tộc hạng nhất mà thôi, thế mà cho rằng mình là người trong giới thượng lưu, lại dám dán vào giới thượng lưu trong Cảng Thành”

“Dáng vẻ chẳng biết xấu hổ đó của nhà họ Đổng các cô, ở trong mắt tôi thật đúng là vô cùng buồn nôn. Nhất là Đổng Hoài An cô, so với con gái hoàng thất đế quốc Ba Tư, thật đúng là rác rưởi ven đường.”

Trong nháy mắt Trương Alex không chút nào che giấu vẻ ghét bỏ.

“Biến ngay, cô và cả cái tên trai bao này của mình nhanh biến về ổ chó của mấy người đị”

“Sau này không có việc gì thì đừng xuất hiện ở trước mặt tôi nữa”

“Đúng rồi, về chuyện hôn ước, tôi sẽ bảo.

ông nội tôi hủy bỏ. Chẳng qua tôi có một điều kiện”

“Đó chính là cô và tên trai bao này của cô phải cùng nhau quỳ xuống trước cửa chính của nhà họ Trương chúng tôi, quỳ ba ngày ba đêm cầu xin chúng tôi!”

“Sau khi quỳ ba ngày ba đêm, các người sẽ được tự do.”

Bị Trương Alex châm chọc khiêu khích như thế, hơi lạnh trên người Đổng Hoài An càng thêm lạnh lẽo.

Cô ta lạnh lùng nhìn chăm chẩm về phía Trương Alex, khẽ cười nói.

“Họ Trương kia, làm giặc tây mấy ngày thì thật sự cho răng mình là con chó của đế quốc Ba Tư rồi à? Tôi nói cho anh biết nhé, cho dù muốn hủy hôn cũng là tôi bỏ anh, là Trương Alex anh nhất định phải quỳ gối trước cửa chính nhà chúng tôi suốt ba ngày ba đêm, tôi mới đồng ý từ hôn”

“Nếu không, anh đừng có mơ tưởng đến việc cùng cô tình nhân nhỏ này của mình làm vợ chồng hợp pháp”

“Tình nhân?” Vẻ mặt Trương Alex lạnh lẽo nhìn thoáng qua Đổng Hoài An.

“Tiểu tiện nhân, cô chú ý lời nói của mình đấy, trước mắt cô chính là hoàng nữ cao quý của đế quốc Ba Tư, là người thừa kế thứ bốn mươi chín của hoàng vị đế quốc Ba Tư”

“Cô ấy chính là công chúa, là nhân vật lớn chân chính, là một sự tồn tại mà cả đời này nhà họ Đổng các cô đều phải ngước nhìn.”

“Cô dám nói cô ấy là nhân tình của tôi?

Đầu óc của cô có vấn đề à?”

“Rõ ràng là cô Maria đây đã cho tôi một cơ hội thân cận cô ấy, đây là phúc khí tu luyện tám đời của nhà họ Trương chúng tôi, một con người hạ lưu như cô thì biết gì chứ?”

Giờ phút này đây, vẻ mặt Trương Alex lạnh lão, chỉ thiếu nước nhảy nhót tưng bừng, đồng thời ở trong mắt anh ta, có thể lấy được người kế vị bốn mươi chín ưu ái, giống như chính là phúc phận nhà họ Trương.

Chẳng qua chuyện này cũng là bình thường, người nhà họ Trương cả đời đều là chó của đế quốc Ba Tư.

Có một ngày con chó được chủ nhân chú ý đến, đương nhiên là mừng rỡ như điên rồi.

“Được rồi Đổng Hoài An, cô đừng có mà ở đây la hét om sòm nữa. Kêu gào như thế là hành vi của người vô năng mà thôi. Tôi biết cô thích tôi, bởi vì có hôn ước với tôi, cho nên cô vui đến mức cả đêm không ngủ được.”

“Dù sao thì tôi cũng là một con người ưu tú như thế, cô mừng rỡ như điên cũng là chuyện hợp tình hợp lý, chỉ tiếc tôi đã có hoàng nữ Maria là chân ái, mà cô ấy lại ghét bỏ mùi nghèo kiết hủ lậu trên người cô.”

“Cho nên tôi cảm thấy ngay cả tư cách làm tình nhân cho tôi, cô cũng không có nữa” Nói đến đây ánh mắt Trương Alex càng thêm lạnh lẽo.

“Được rồi, nhanh dẫn đến trai bao của cô đến cửa nhà tôi quỳ đi, đừng mạnh miệng nữa, dứt khoát quỳ xuống, tôi sẽ cân nhắc đến việc cho cô tự do.”

Trương Alex vừa mảng vừa lại cảm thấy có mấy phần đáng tiếc.

Dù sao thì Đổng Hoài An cũng là một vưu vật gợi cảm như thế, chỉ tiếc Maria ghét bỏ, cho nên anh ta chỉ có thể thả con vịt đã đun sôi này đi .
 
Chương 2572


Chương 2572:

“Được rồi, chúng tôi phải đi tham dự buổi đấu giá của khách sạn Bách Nhạc. Cô đừng ở chỗ này khiến người ta buồn nôn thêm nữa, biến ngay”

Tuy Trương Alex có chút buồn, chẳng qua anh ta vẫn liếc qua cơ thể rung động lòng người của Đổng Hoài An, sau đó xoay người chuẩn bị cùng Maria rời đi.

Dù sao có thể trở thành quý tộc của đế quốc Ba Tư, thậm chí là có cơ hội nắm được quyền thừa kế chính là tâm nguyện lớn nhất đời này của anh ta.

Dù sao cũng có hơn một nghìn người có lẻ xếp hàng chờ đợi quyền thừa kế này, Trương Alex anh ta cũng vui vẻ chịu đựng.

Bùi Nguyên Minh nheo mắt nhìn Trương Alex, sau cùng không nhịn được mà lạnh lẽo nói. “Họ Trương kia, anh có biết vừa rồi mồm anh rất thối không?” . Nghe thấy Bùi Nguyên Minh nói như thế, vẻ mặt Trương Alex lạnh lẽo.

Đổng Hoài An lại không muốn để Bùi Nguyên Minh chọc vào phiền phức gì, lúc này vội vàng kéo tay Bùi Nguyên Minh lai.

“Anh Bùi, được rồi, đừng nên so đo với thằng cha này làm gì!” “Sớm muộn gì thì thằng cha không biết xấu hổ này cũng sẽ có chuyện nhờ đến tôi” Bùi Nguyên Minh nhìn thấy thái độ kiên quyết của Đồng Hoài An, anh cũng không nói gì thêm nữa, dù sao đây cũng là việc riêng của Đồng Hoài An, anh cũng không tiện tham dự quá nhiều.

Thế nhưng lúc nghe thấy ba chữ “Bùi Nguyên Minh”, sắc mặt Trương Alex sững sờ, nói.

“Anh chính là kẻ không có giáo dưỡng, không hiểu được tính già yêu trẻ, ỷ vào chuyện có nhà họ Đồng làm chỗ dựa, làm trai bao nhưng suốt ngày diễu võ giương oai ở Cảng Thành, Bùi Nguyên Minh?”.

“Trai bao?” Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nhìn Trương Alex, không biết những lời này của anh ta từ đầu mà đến. “Chẳng lẽ anh không phải trai bao à?” Vẻ mặt Trương Alex tràn đầy ghét bỏ.

“Ỷ vào việc có nhà họ Đồng làm chỗ dựa, chẳng những ra tay với khách quý Đảo Quốc, hơn nữa còn ra tay với người đứng đầu tiền nhiệm của Cảng Thành.

“Chính mình rõ ràng không có bản lĩnh, còn bày ra dáng vẻ trâu bò” “Đây rõ ràng chính là chưa thấy qua việc đời, chẳng lẽ anh thật sự cho rằng mình là nhân vật lớn?” Bùi Nguyên Minh thản nhiên đáp. “Sao thế? Tôi đánh ông cụ nhà anh, khiến anh khó chịu hả?” Trương Alex lạnh lùng nói. “Đây không phải là có khó chịu hay không, vấn đề này, anh không xứng để hỏi”

“Nếu như anh là quý tộc hoàng thất của đế quốc Ba Tư, anh muốn đánh má trái của ông nội tôi, ông ấy còn đưa má phải cho anh đánh, nhưng anh lại chỉ là một người dân bình thường mà thôi, ỷ vào bản lĩnh ăn bám của mình bắt nạt một thân sĩ để quốc Ba Tư không muốn ra tay với anh. Hành vi này của anh là kẻ thô lỗ.”

“Nếu như hành vi này của anh bị người phương tây văn minh biết, anh sẽ bị tất cả mọi người phỉ nhổ.” “Nếu như tôi là anh, lúc này tôi đã tự sát luôn cho rồi.” “Đúng là mất mặt xấu hổ”. Lúc này Trương Alex rất có dáng vẻ mọi người đều say chỉ có mình ta tỉnh.

“Tôi nói cho anh biết, sở dĩ Đại Hạ vẫn luôn lạc hậu hơn so với thế giới, chính là vì có rất nhiều kẻ như anh, không hiểu quyền lợi, không hiểu văn minh, giống như đám người trong rừng rú vậy”.

“Có đôi khi tôi thật sự bởi vì huyết thống Đại Hạ của mình mà cảm thấy mất mặt xấu hổ.” Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng.

“Anh cảm thấy mình là người Đại Hạ thì rất mất mặt, thế sao không tự sát, kiếp sau đầu thai đến để quốc Ba Tư không được à?” .

“Anh… Trương Alex thiếu chút nữa hộc máu. “Anh thì biết cái gì, chẳng lẽ anh không biết Thượng Đế nói tự sát phải xuống địa ngục à?” “Nói chuyện với một kẻ lạc hậu như anh, thật đúng là quá lãng phí sức lực của tôi rồi”

“Tôi thật tình hy vọng anh có đủ nhiều mạng, nhìn xem thế giới bên ngoài rộng lớn như thế nào, đừng bị trói buộc bởi văn minh nhỏ hẹp của Đại Hạ, không thấy dáng vẻ thật sự của thế giới bên ngoài”.

Vẻ mặt Trương Alex tràn đầy ghét bỏ, dáng vẻ giống như Bùi Nguyên Minh nên đi học thêm. Hiển nhiên ở trong mắt anh ta, thế giới phương tây chính là ngọn đèn hải đăng, là biểu tượng cho sự văn minh. Về phần bản thân anh ta là kẻ ăn bám, ôm bắp đùi của hoàng nữ đế quốc Ba Tư, anh ta lại lựa chọn không nhìn. Theo như anh ta thấy, có thể ôm đùi là bản lĩnh của anh ta.
 
Chương 2573


Chương 2573:

“Dáng vẻ thật sự của thế giới bên ngoài ư?” Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh cười như không cười.

“Những chuyện khác tôi không muốn nói nhiều, nghe nói bên phía nước Mỹ, lần này bởi vì trào lưu cảm giác kích thích. gì đó mà vô số người ăn cướp trắng trợn trên đường, biết bao nhiêu cửa hàng phải đóng cửa.”

“Đây chính là cái được gọi là văn minh trong miệng anh ư?”

“Mà cái gọi là đế quốc Ba Tư của anh, công dân không quan tâm đến lệnh cấm trong lễ giáng sinh, suốt đêm ăn chơi rượu say, dẫn đến tỷ lệ bị nhiễm cúm tăng lên mấy phần trăm, đây chính là văn minh ư?”

“Mà ở chiến trường Âu Á, đế quốc Ba Tư dựa vào mấy túi bột giặt, nói xấu một bộ phận quốc gia Âu Á có được vũ khí hạt nhân, coi đây là cớ để tiến hành cái gọi là chế tài quân sự và chế tài tài chính, đây chính là văn minh sao?”

Trương Alex sửng sốt một chút, sau đó anh ta lạnh lùng nói.

“Những tin đồn này mà anh cũng coi là thật à? Đây là do mấy kẻ ghen ăn tức ở cố ý bôi bác trên mạng. Sao tôi lại không biết những chuyện này, có chứng cứ ư?”

“Không có chứng cứ thì đừng ăn nói lung tung, tôi chỉ cần mấy vài phút là có thể tố cáo anh chuyện anh bôi nhọ danh dự người khác, anh tin không?”

Hiển nhiên vào lúc này, Trương Alex có chút thẹn quá hóa giận. Bùi Nguyên Minh lười phải tranh luận với anh ta, thản nhiên nói. “Được rồi, nếu như anh không muốn nói đến chuyện này, vậy tôi sẽ nói cho anh một chuyện khác nhé?”.

“Nếu như tôi nhớ không nhầm, trước đó mấy ngày, Đại Hạ chúng ta tổ chức buổi họp báo, trong đó có phóng viên để quốc Ba Tư các người, hỏi thăm vắc xin trị cúm của Đại Hạ có hữu hiệu hay không, đúng chứ?”

“Chẳng lẽ không nên sao? Vấn đề này có gì à?” Vẻ mặt Trương Alex lạnh lẽo. “Sao Đại Hạ có thể điều chế ra vắc xin chữa bệnh chứ, chỉ là lừa mình dối người mà thôi.”

“Lừa mình dối người?” Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nói.

“Vậy anh có biết phóng viên đế quốc Ba Tư đặt câu hỏi này, trước đó đã làm gì không?” “Ông ta chạy đến cầu xin khắp nơi để có được cơ hội tiêm vắc xin”

“Chân trước vừa tiêm vắc xin của Đại Hạ, chân sau lại nghi vấn công hiệu của vắc xin Đại Hạ, loại tự vả mặt này, chẳng biết xấu hổ, chính là văn minh của các người.”

“Anh!” Trương Alex tức đến mức cả người run rẩy. Bởi vì việc này thật sự xảy ra, hơn nữa còn thành trò cười trên quốc tế. Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói.

“Nếu như không biết cảm ơn, chẳng biết xấu hổ, làm người mâu thuẫn như thế, chính là chuẩn tắc cho thế giới văn minh của phương tây các người, như vậy dạng văn minh này, Đại Hạ chúng tôi không có hứng thú”

“Đại Hạ chúng tôi có nền văn minh kéo dài hàng ngàn năm, bắt nguồn từ xa xưa theo dòng chảy thời gian, bác đại tinh thâm, yêu chuộng nhân ái, tôn trọng chân thành, thành tín, yêu hòa bình, không ngừng tự hoàn thiện bản thân, trợ giúp người nghèo, thấy việc nghĩa thì hăng hái làm.”

“Đây mới chính là tiêu chí văn minh, đó mới là văn minh đúng nghĩa”

“Mà anh là một tên giặc tây, ăn bám người ta lại còn đắc chí, người không biết xấu hổ như thế, sao có thể hiểu được bác đại tinh thần của Đại Hạ?”

“Tôi rất may mắn vì người như anh không lý giải được văn minh của Đại Hạ chúng tôi, bởi vì anh không xứng.” Răng rắc. Trương Alex tức giận đến mức bóp nát điện thoại di động trong tay, anh ta giật tím mặt nói.

“Bùi Nguyên Minh, anh đừng ăn nói linh tinh, văn minh Đại Hạ sao có tư cách đánh đồng với văn minh phương tây chứ!”.

“Văn minh phương tây chịu để cho anh học tập đã là quá vinh hạnh rồi”.

“Tôi nói cho anh biết, tôi hạn cho anh trong ba ngày công khai xin lỗi về những lời nói hôm nay của mình, nếu không tôi sẽ vận dụng tất cả mọi quan hệ của mình chặt đứt mọi hoạt động của anh.”

Lúc này Trương Alex uy hiếp Bùi Nguyên Minh. “Anh đừng quên nhà họ Trương chúng tôi đã từng là người đứng đầu Cảng Thành.”
 
Chương 2574


Chương 2574:

“Nhà họ Trương? Nhà họ Trương Đại Hạ hay là nhà họ Trương đế quốc Ba Tư?” Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh hờ hững.

“Trương Alex, bím tóc đã sớm mất, người Đại Hạ đã sớm đứng lên, loại người quên nguồn gốc như anh, thật đúng là coi người phương tây làm tổ tông của mình hả?”

“Về phần anh nói chặt đứt hết mọi hoạt động của tôi, anh cũng cứ thử xem, đáng tiếc cả đời này anh cũng không cách nào làm được, ngay cả kiếp sau cũng không được.”

“Hoặc là phải nói, thứ sính ngoại như anh, đời đời kiếp kiếp đều không thể nào làm được.” Trong lúc đang nói chuyện, Bùi Nguyên Minh kéo Đồng Hoài An chuẩn bị quay người rời đi.

Vẻ mặt Đổng Hoài An tràn ngập ngưỡng mộ nhìn Bùi Nguyên Minh, người đàn ông này quả nhiên không giống với người bình thường.

So với kẻ sính ngoại không biết xấu hổ như Trương Alex, Bùi Nguyên Minh mới thật đúng là đàn ông. “Ranh con, anh nói chuyện kiểu gì đấy?”

“Anh có tư cách gì mà nói với bạn trai tôi như thế?”.

“Anh có tư cách gì mà châm chọc văn minh phương tây của chúng tôi?” Đúng vào lúc này, Maria vẫn luôn dùng lỗ mũi nhìn người khác, cuối cùng cũng đã lên tiếng. Cô ta tức đến mức thở hổn hển kéo Trương Alex rồi chỉ vào Bùi Nguyên Minh mắng. “Người Đại Hạ, tôi khuyên anh nên lập tức quỳ xuống nói xin lỗi.”

“Ở chỗ này quỳ ba ngày ba đêm”.

“Nếu không tôi sẽ thông qua hoàng thất của đế quốc Ba Tư đưa ra một tuyên bố, lập thi hành chế tài với Cảng Thành. Chỉ cần tôi nói một câu, trong Cảng Thành này sẽ có vô số người bị thất nghiệp, lưu lạc đầu đường xó chợ”.

“Thậm chí chỉ cần một câu nói của tôi thì quan chức chính phủ của Cảng Thành sẽ phạt anh thật nặng, để cho hoàng thất đế quốc Ba Tư chúng tôi một lời giải thích thỏa đáng”.

“Đừng nghi ngờ năng lực của đế quốc Ba Tư chúng tôi, cũng đừng  nghi ngờ Maria tôi” “Con người tôi luôn nói một không hai, nói ra chính là lời vàng ý ngọc, tất cả đều sẽ trở thành sự thật” Lúc này đây, Maria liếc thoáng qua Bùi Nguyên Minh giống như đang nhìn một con rệp vậy.

Mà mấy người đàn ông và mấy người phụ nữ đế quốc Ba Tư đi theo bên cạnh cô ta cũng đều cười lạnh nhìn Bùi Nguyên Minh. Theo như bọn họ thấy, Bùi Nguyên Minh – Người Đại Hạ này thật đúng là một kẻ ngu ngốc thích làm màu, thể mà lại không biết lượng sức mình dám đối đầu với Maria.

Cho dù người Đại Hạ này ở Đại Hạ này có mấy phần năng lực, thế nhưng so với hoàng thất của đế quốc Ba Tư, anh là cái thá gì chứ?

Chỉ cần hoàng nữ Maria nguyện ý, chỉ một câu của cô ta thôi cũng đủ giết chết anh. Lúc này đây Trương Alex nghe thấy thế cũng cười lạnh một tiếng, anh ta yên lặng nhìn trò vui.

Anh ta biết rõ năng lực của đế quốc Ba Tư, cho nên cũng biết lúc này nếu như Maria đã mở miệng, như thế Bùi Nguyên Minh này nhất định phải chết.

Nói không chừng, lần này chẳng cần anh ta lãng phí sức lực thì đã có thể giết chết được thằng ranh đắc tội với nhà họ Trương bọn họ,

Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nhìn qua dáng vẻ cao cao tại thượng của Maria, trong mắt là sự châm chọc không cách nào che giấu được.

Ánh mắt của Bùi Nguyên Minh khiến cho Maria có chút không rét mà run, chẳng qua cô ta tự nhận chính mình là hoàng nữ của hoàng thất, lúc này cô ta vẫn duy trì dáng vẻ phách lối đắc ý.

“Sao thế? Anh còn dám dùng ánh mắt bỉ ổi đó để nhìn tôi hả?” Maria xụ mặt, lạnh lùng lên tiếng. “Anh muốn bị móc mắt à? Hay là anh không nghe hiểu những gì tôi nói?” Bùi Nguyên Minh thản nhiên đáp.

“Hoàng nữ đế quốc Ba Tư? Người thừa kế xếp thứ bốn mươi chín? Rất trâu bò à? Rất đáng gờm sao?” Vẻ mặt Maria tràn ngập đắc ý nói.

“Đúng thế, hoàng thất đế quốc Ba Tư chúng tôi rất mạnh, người thừa kế xếp thứ bốn mươi chín như tôi đây càng không đơn giản, sao nào? Anh chỉ là một người Đại Hạ, còn chuẩn bị đụng đến tôi hả? Đến đi, tôi đứng ở ngay đây, anh có bản lĩnh thì đụng đến tôi đi!”

“Nếu anh có thể làm gì được tôi, tôi sẽ quỳ xuống học làm chó bò cho anh!”. “Hừ! Chỉ với dáng vẻ này cũng nghĩ mình là nhân vật lớn trước mặt tôi cơ đấy.”
 
Chương 2575


Chương 2575:

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt lấy điện thoại di động ra, nhìn Maria rồi nói. “Nếu như cô đã cầu xin tôi như thế, tôi còn không động đến cô, có phải quá không lễ phép?”.

Sau khi nói xong, anh từ trong điện thoại di động tìm kiếm một dãy số mà một vài năm chưa từng gọi qua.

Điện thoại đổ chuông ba hồi, người đối diện nhanh chóng kết nối, một giọng nữ dễ nghe mang theo khiếp sợ và ngạc nhiên vang lên.

“Honey Bùi, cuối cùng anh cũng gọi điện thoại cho tôi rồi à? Chẳng lẽ anh đã tiếp nhận lời cầu hôn của tôi rồi à?” “Victorica” Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt lên tiếng. “Hôm nay tôi gọi điện thoại cho cô là có chuyện muốn nhờ cô giúp tôi xử lý”.

“Hoàng thất đế quốc Ba Tư các người có hoàng nữ tên là Maria, là người kế vị xếp thứ bốn mươi chín, tôi cảm thấy nhân phẩm của cô ta không tốt, sự tồn tại của cô ta sẽ làm ảnh hưởng đến tình hữu nghị giữa tôi và cô, ảnh hưởng đến quan hệ ngoại giao giữa hai nước Đại Hạ và đế quốc Ba Tư. Làm phiền cô xử lý một chút.” Sau khi nói xong, Bùi Nguyên Minh cũng không đợi đối phương đáp lại, anh đã dứt khoát cúp máy, sau đó cười nhạt một tiếng nói.

“Maria, bây giờ cô đã bị hoàng thấy đế quốc Ba Tư xóa tên rồi”

“Victorica? Trưởng công chúa của đế quốc Ba Tư?” Trước tiên Maria hơi sững sờ, sau đó cô ta cười lạnh một tiếng nói.

“Toàn thế giới đều biết, trưởng công chúa Victorica của đế quốc Ba Tư chúng tôi là cô gái phương tây xinh đẹp nhất, hơn nữa còn văn võ song toàn, danh tiếng vang xa”

“Anh cho rằng anh chỉ cần lấy tên của cô ấy ra là có thể dọa sợ được tôi à?”

“Mỗi ngày cô ấy đều xuất hiện ở trên tivi, cho dù là một tên dân đen như anh cũng sẽ biết tên tuổi của cô ấy, anh lòe một người Đại Hạ thì còn được, ở đây giả bộ làm cái gì? Anh cho rằng anh là chủ tịch liên hợp quốc đấy hả?”

Trương Alex cười lạnh không thôi. “Họ Bùi kia, anh đừng có mà giả bộ nữa.”

“Hoàng thất xóa tên? Cũng chỉ có loại người không hiểu quy củ trong giới thượng lưu như anh mới nói ra được những lời này”.

“Chẳng lẽ là là do xem phim quá nhiều, cho rằng việc bị hoàng thất xóa tên chỉ là một câu nói?”

“Tôi nói cho anh biết, việc hoàng thất muốn xóa tên một ai đó, chẳng những phải qua phán quyết thượng nghị viện, còn cần được giáo hoàng gật đầu, toàn bộ quá trình ít nhất cũng phải mất nửa năm đến một năm, quả nhiên nông dân chính là nông dân, ra vẻ hiểu biết

“Nếu như hoàng nữ Maria bị xóa tên, tôi sẽ quỳ xuống dập đầu gọi anh một tiếng ba”. Nghe thấy Trương Alex nói như thế, một đám nam nữ đế quốc Ba Tư đều tỏ vẻ khinh bỉ nhìn Bùi Nguyên Minh. Rõ ràng cái gì cũng không hiểu còn ở đó giả vờ giả vịt, cho rằng câu nói này có thể dọa được người nào ư? Có người phụ nữ tây đã khoanh tay trước ngực, vẻ mặt thở dài đầy tiếc nuối.

Quả nhiên đàn ông Đại Hạ, ngoại trừ khoác lác thì chẳng có bản lĩnh gì, đất nước không có văn hóa chính là không có văn hóa, một chút hiểu biết cũng không có.

“Đinh” Đúng lúc này điện thoại của Maria có âm báo, cô ta nhìn thoáng qua, trên mặt lộ vẻ ngạc nhiên, sau đó nhanh chóng kết nối.

Thế nhưng rất nhanh, sắc mặt của cô ta đã trở nên thay đổi, cả người bắt đầu run rẩy. Trương Alex ý thức được có chuyện không ổn, anh ta vô thức hỏi. “Em yêu, sao thế?” Maria run rẩy, vẻ mặt khó tin nói. “Vừa rồi hoàng thất đã xóa tên em rồi.” Răng rắc.

Hơn hai mười người nam nữ phương tây và Trương Alex đều đồng thời hoảng hốt, không ít người khiếp sợ đến mức mắt kính rơi mất.

Trương Alex còn tự tát mình một cái, tát cho mặt mình đỏ bừng, dùng điều này củng cố vững tin bản thân không nghe lầm.

“Ngu ngốc!”.

Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng, kéo Đồng Hoài An nghênh ngang rời đi, giữa sân chỉ còn lại một đám người để quốc Ba Tư đứng ngổn ngang trong gió.
 
Chương 2576


Chương 2576:

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh kéo cánh tay Đổng Hoài An, đám người Trường Alex đều cảm thấy vô cùng tức giận, chẳng ai ngờ đến, Maria thế mà thật sự bị hoàng thất đế quốc Ba Tư xóa tên, hơn nữa còn là do một cú điện thoại gây ra.

Nhất là đám người phương tây kia, bọn họ hiểu rất rõ quy tắc vận hành của đế quốc Ba Tư, vì thế bọn họ mới cảm nhận được chuyện này đáng sợ đến mức nào.

Nhìn thấy một người Đại Hạ chỉ gọi một cú điện thoại ra ngoài là có thể trực tiếp xóa bỏ tên một hoàng nữ ra khỏi hoàng thất, bọn họ chỉ cảm thấy tức đến mức không thở nổi.

Thằng cha Bùi Nguyên Minh này lấy đâu ra năng lực đó? Một chiếc điện thoại là có thể khiến cho hoàng thất đế quốc Ba Tư nghiêng trời lệch đất? Nói đùa gì thế?

“Maria, em đừng nên suy nghĩ lung tung, tin tức này chưa chắc đã là thật đâu.” Sau khi Trường Alex trầm ngâm một lúc, anh ta khẽ nói. “Chỉ là một người Đại Hạ, sao có thể có sức ảnh hưởng với hoàng thất đế quốc Ba Tư tôn quý chứ?”

“Căn cứ vào tư liệu mà anh có được, anh ta căn bản không đi ra nước ngoài, thậm chí còn chẳng biết cái gì gọi là thế giới văn minh cả”.

“Loại người như thế, sao có khả năng ảnh hưởng đến hoàng thất đế quốc Ba Tư tôn quý chứ?”

“Nếu như anh toán không sai, có thể anh ta có quan hệ tốt với một người hầu nào đó trong hoàng cung, để người hậu đó gọi điện tới dọa em, hơn nữa cho dù em có thật sự bị hoàng thất xóa tên, thế nhưng em vẫn là quý tộc, ở chỗ này, em vẫn là người đế quốc Ba Tư tôn quý nhất.”

Trương Alex trấn an Maria đang có sắc mặt khó coi. “Anh sẽ giới thiệu tất cả người trong giới thượng lưu Cảng Thành này cho em quen biết.” “Anh nghĩ, chỉ cần nghe được tên Maria em, bọn họ đều sẽ phải khúm núm, quỳ lạy”

“Alex, em chính là khách quý đến từ đế quốc Ba Tư, hôm nay ở một nơi nhỏ bé như thế này lại phải chịu nhục nhã, anh nhất định phải cho em một lời giải thích thỏa đáng đấy.”

Vốn dĩ tinh thần của Maria có phần hoảng hốt, vẻ mặt sợ hãi, thế nhưng sau khi nghe thấy mấy lời nịnh nọt của Trương Alex, cô ta lập tức khôi phục lại dáng vẻ bình thường.

“Nếu như anh không làm được, em cam đoan sau này anh ở đế quốc Ba Tư chính là nửa bước khó đi. Cho dù anh có là người nhà họ Trương cũng vô dụng”

“Chắc hẳn anh cũng hiểu, những quý tộc như chúng em muốn một người nào đó chết, vậy thì ai cũng không thể sống, đồng thời anh cũng nên hiểu, tuy em bị hoàng thất xóa tên, nhưng lực ảnh hưởng của em ở đế quốc Ba Tư vẫn còn như trước.”

Lúc này đây Maria nghiến răng nghiến lợi nhắc nhở Trương Alex.

Cho dù cô ta không còn là hoàng nữ nữa, nhưng dựa vào các mối quan hệ và năng lực của cô ta, ở đế quốc Ba Tư, cô ta vẫn có thể hô mưa gọi gió.

Trương Alex rất rõ ràng tính tình của Maria. Lúc này, anh ta dịu dàng nói. “Maria em yên tâm đi, chuyện hôm nay sẽ không cứ thế như vậy đâu, anh nhất định sẽ giúp em xả cơn tức này.” Rất hiển nhiên những chuyện Bùi Nguyên Minh làm ở Cảng Thành, Trường Alex và Maria đều không hay biết.

Vừa rồi cảnh tượng Maria bị hoàng thất xóa tên kia, tuy chấn động lòng người, thế nhưng sau khi khiếp sợ thì Trương Alex cũng không có quá nhiều kinh sợ với Bùi Nguyên Minh.

Anh ta muốn định cư ở thế giới văn minh phương tây, một nơi nhỏ bé như Cảng Thành, sao có thể giữ được nhân vật lớn như Trương Alex anh ta.

Bùi Nguyên Minh có năng lực thì sao chứ? Chẳng qua cũng chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà thôi.

Về phần Bùi Nguyên Minh có mối quan hệ với người của hoàng thất đế quốc Ba Tư, Trương Alex cảm thấy đó cũng chỉ là ngẫu nhiên và ngoài ý muốn.

Một nhân vật nhỏ như thế, nếu như không phải gặp may, sao lại có thể quen biết với quý tộc hoàng thấy đế quốc Ba Tư chứ?

Có cái beep. Ngay lúc này, sâu trong lòng Trương Alex căn bản không tin Bùi Nguyên Minh có năng lực lớn như thế. Anh ta chỉ cho rằng mọi chuyện chỉ là ngẫu nhiên và may mắn.
 
Chương 2577


Chương 2577:

“Được rồi, em tin tưởng vào năng lực cũng như thực lực của anh”

“Alex, anh nói nhà họ Trương các anh là vua của Cảng Thành, em sẽ đích thân nghiệm chứng”

Đối với hành vi nịnh hót của Trương Alex, Maria vô cùng hài lòng, lúc này cô ta khẽ gật đầu. “Đúng rồi, tối hôm nay nhất định phải đấu giả được món đồ mà hoàng thất muốn tới tay”

“Chỉ cần có thể đưa món đồ kia tặng cho nữ vương, em nhất định có thể trực tiếp khôi phục lại thân phận hoàng thất, hơn nữa địa vị còn được nâng lên thêm một bước.”

Vẻ mặt Trương Alex kích động nói. “Maria, em yên tâm đi, món đồ kia chắc chắn sẽ rơi vào trong tay anh.”

Nghĩ đến Maria có thể quay lại hoàng thất, nâng cao địa vị, sau khi bản thân ở rể, địa vị cũng sẽ được lên cao, lúc này. đây, Trương Alex càng thêm tích cực.

Anh ta vỗ ngực đảm bảo, lớn tiếng nói. “Anh có quan hệ tốt với ban tổ chức, bọn họ tuyệt đối sẽ nể mặt anh.”

“Chúng ta nhất định sẽ dùng giá tiền thấp nhất để được món đồ mà chúng ta muốn”.

Trương Alex cũng không biết rốt cuộc món đồ mà Maria muốn là gì, thế nhưng điều đó đối với anh ta mà nói không có ý nghĩa gì.

Chuyện này quan trọng ở chỗ, chỉ cần món đồ kia có ý nghĩa với hoàng thất đế quốc Ba Tư là được rồi, anh ta không cần biết, chỉ cần làm là được, dốc toàn lực ra ứng phó là được.

Nghĩ đến những thứ này, Trương Alex nhanh chóng khôi phục lại nụ cười lịch sự, liên tục nói xin lỗi với những người phương tây khác.

“Các vị khách quý, thật sự rất xin lỗi, tôi vì cảnh tượng vừa rồi mà nói xin lỗi với mấy người”.

“Nói chung tố chất của người Đại Hạ quá thấp, so với người phương tây văn minh chúng ta, thật đúng là không bằng. Tôi thật đúng là cảm thấy xấu hổ khi làm bạn với những người này.”

“Mọi người cũng không cần quá để trong lòng, dù sao người bị chó cắn, chẳng lẽ còn cắn ngược lại chó?” Đồng thời, vẻ mặt Trương Alex rất chắc chắn nói. “Hơn nữa, cái gọi là tình yêu nước của bọn họ kia, trên thực tế đều là làm bộ”.

“Tôi dám cam đoan, Bùi Nguyên Minh và Đổng Hoài An kia, chỉ cần tôi cho bọn họ cơ hội định cư ở nước ngoài, bọn họ chắc chắn sẽ quỳ xuống dập đầu cảm ơn tôi.”

“Haiz, chỉ là đáng tiếc, tôi không thể lựa chọn nơi mình sinh ra, cũng không thể lựa chọn huyết thống cho mình. Nếu không, tôi thà rằng bản thân là một người bình thường đi nhặt ve chai của đế quốc Ba Tư, cảm nhận được bầu không khí tự do, cũng không muốn ở đây cảm nhận văn minh dối trá này”

Trong lúc nói chuyện, Trương Alex còn ra vẻ hào hoa phong nhã cúi đầu xin lỗi những người phương tây kia, tỏ vẻ tiếc nuối.

Đám người Maria bắt đầu lên tiếng khen hay, không ngớt lời khen Trương Alex. Đối với nịnh bợ đế quốc Ba Tư bọn họ, bọn họ vô cùng hài lòng.

Nửa tiếng sau Bùi Nguyên Minh và Đổng Hoài An về đến khách sạn Bách Nhạc. Đồng Hoài An vẫn tức phát điên, dù sao tên Trương Alex kia cũng vô cùng quá đáng. Chuyện này nếu như không xử lý thỏa đáng, nhà họ Đổng sẽ biến thành trò cười của Cảng Thành này. Vừa nghĩ đến đây, Đổng Hoài An đã đứng lên nói. “Anh Bùi, anh nghỉ ngơi trước, tôi còn muốn đi một chuyến đến buổi đấu giá”

“Cảm ơn hành động của anh ở sân bay, giữ mặt mũi cho nhà họ Đồng chúng tôi, thế nhưng tiếp theo tôi muốn tự mình đòi công bằng.”

Nghe được Đổng Hoài An nói, Bùi Nguyên Minh cảm thấy rất thưởng thức, rất nhiều người phụ nữ gặp phải loại tình huống này sẽ chỉ biết khóc sướt mướt mà thôi, thế nhưng Đông Hoài An lại lựa chọn mạnh mẽ.

Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu, sau đó hơi nghi hoặc. “Buổi đấu giá? Buổi đấu giá gì thế?” Đổng Hoài An vô thức nói.

“Chính là buổi đấu giá tổ chức ở tầng cao nhất khách sạn Bách Nhạc, chắc hẳn anh cũng đã từng nghe qua Đạo Quan Ngũ Mai trong truyền thuyết.”
 
Chương 2578


Chương 2578:

“Trương Alex đột ngột trở về như thế, còn có một nguyên nhân trọng yếu, chắc hẳn là vì buổi đấu giá của Đạo Quan Ngũ Mai”.

“Buổi đấu giá này không được tổ chức định kỳ, thế nhưng mỗi một lần mang ra đấu giá đều là trân bảo hiếm thấy.” “Khiến cho quyền quý khắp nơi phải tranh giành”

“Nghe nói Trung Đông và một số hoàng thất phương tây, nước Mỹ cùng với một số người thừa kế của tài phiệt đều sẽ che giấu hành tung của mình trước khi tới tham dự buổi đấu giá”

“Có chút thú vị” Bùi Nguyên Minh cười.

“Vốn dĩ tôi không muốn đi, chẳng qua nếu như là Đạo Quan Ngũ Mai chủ trì buổi đấu giá, cô dẫn tôi đi xem một chút đi.”

Buổi tối bảy giờ, Bùi Nguyên Minh và Đổng Hoài An thay trang phục dạ hội, xuất hiện ở tầng cao nhất khách sạn Bách Nhạc.

Đối với Đạo Quan Ngũ Mai này, trên thực tế Bùi Nguyên Minh tràn đầy hứng thú.

Dù sao Đạo Quan Ngũ Mai này ở thánh địa võ học thành phố Đà Nẵng, trước đó Sư Tuệ Lan của Đạo Quan Ngũ Mai trực tiếp đứng ở bên Bùi Cửu Thiên, ra tay với nhà họ Hòa.

Dạng thánh địa võ học như thế lại tùy tiện tham gia vào tranh đấu hào môn, đủ khiến cho người ta cảm thấy không thể tưởng tượng được.

Hiện tại thế mà ngay cả buổi đấu giá cũng tổ chức, điều này càng khiến Bùi Nguyên Minh thấy hứng thú. Bởi vì liên quan đến buổi đấu giá mà tầng cao nhất của khách sạn Bách Nhạc được căn phòng vô cùng sâm nghiêm. Chẳng những có rất nhiều vệ sĩ, hơn nữa ngay cả các thiết bị tiên tiến cũng đều đã được vận dụng.

Người bình thường căn bản không cách nào tiến vào trường hợp như thế này, chỉ có cầm thư mời trong tay mới có thể đi vào.

Mỗi người đi vào chỗ này đều cầm một thư mời, mà mỗi một thư mời lại chỉ có thể dẫn theo một người đi cùng, điều này đủ để thấy mức độ trân quý của thư mời này như thế nào.

Nhà họ Đổng là người đứng đầu ở Cảng Thành, đương nhiên có được một phần thư mời. “Hoài An, nơi này mỗi tháng đều sẽ tổ chức một buổi đấu giá à?” Bùi Nguyên Minh nhìn xung quanh, có chút hứng thú lên tiếng.

“Một tháng? Sao có thể chứ.” Đông Hoài An mặc lễ phục chanel trên người, lộ vai, dáng vẻ thanh thuần lại không kém phần gợi cảm, vô cùng mê người.

Lúc này đây, cô ta mím môi nói. “Anh Bùi của tôi ơi, anh thật sự coi Đạo Quan Ngũ Mai thành hàng quán ven đường đấy à?” “Loại đấu giá có cấp bậc này, mỗi năm chưa chắc đã có thể tổ chức một lần đầu”.

“Anh có biết vì sao buổi đấu giá của Đạo Quan Ngũ Mai lại khiến cho vô số người quyền quý hướng tới không?”

“Có ba nguyên nhân chính”

“Thứ nhất, đồ mà bọn họ bán đấu giá, rất nhiều thứ là độc nhất vô nhị”

“Ví dụ như tranh chữ đã thất truyền, quốc bảo, thậm chí là một số đồ vật chỉ tồn tại trong truyền thuyết.”

“Ví dụ như có một lần nơi này xuất hiện thuốc bất tử của Tần Thủy Hoàng lúc trước, anh tin không?”.

“Thứ hai, mọi thứ mà Đạo Quan Ngũ Mai bán đấu giá đều là do Đạo Quan Ngũ Mai bọn họ thông qua đủ loại phương thức giám định, nói một cách đơn giản, bốn chữ Đạo Quan Ngũ Mai này đại biểu cho vĩnh viễn không có hàng giả.”

“Thứ ba, mỗi một lần Đạo Quan Ngũ Mai đều sẽ lấy ra một bộ tuyệt học võ đạo làm thứ ra sân cuối cùng.”

“Đối với rất nhiều thế lực lớn mà nói, đây đều là đồ tốt, có được nó thì sẽ gây dựng đội ngũ tinh nhuệ thuộc về mình, việc này đáng tin hơn thuê binh vương xuất ngũ, có lời nhiều lắm.”

“Nghe nói có một lần Đạo Quan Ngũ Mai đấu giá một bản quyền phổ đã thất truyền, rơi vào trong tay một trường phái của Đảo Quốc, trường phái Đảo Quốc kia đã coi quyền phổ thất truyền kia xem như bảo bối mà giấu đi.”

“Trường phái của bọn họ có một vị thiên kiêu học được bộ quyền phổ này, hiện tại trở thành một trong mười thiên kiên trẻ tuổi của Đảo Quốc”.

Vẻ mặt Đồng Hoài An cảm thán, nói ra đều là bí mật, trên mặt mang theo vẻ kính sợ. Hiển nhiên Đạo Quan Ngũ Mai này có chỗ hơn người.
 
Chương 2579


Chương 2579:

Bùi Nguyên Minh nghe thấy thế thì khẽ cau mày nói.

“Ngay cả võ học tinh túy của Đại Hạ chúng ta cũng bị mang ra đấu giá? Có phải Đạo Quan Ngũ Mai này hơi quá đáng rồi không?”.

Đồng Hoài An thở dài, nói.

“Đây chính là chỗ cao minh của đám người Đạo Quan Ngũ Mai này, điển tịch võ học mà bọn họ lấy ra đều là những thứ tồn tại trong quá khứ, đã sớm trở thành truyền thuyết, đương đại đã sớm không còn truyền nhân nữa.”

“Vì thế không ai có thể chứng minh được chủ nhân của những thứ kia rốt cuộc là ai, chỉ có thể ngầm thừa nhận là của Đạo Quận Ngũ Mai”.

“Đạo Quan Ngũ Mai này mang đồ của nhà mình ra đấu giá, bọn họ thích bán cho người nào thì bản cho người đó, còn ai quản được bọn họ sao?”.

Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu, chẳng qua ánh mắt anh lại lạnh lẽo như hầm băng. Văn hóa Đại Hạ được truyền bá ra nước ngoài, đây là truyện tốt.

Thế nhưng mang một số tinh hoa trong văn minh Đại Hạ bán ra ngoài, việc này đã chạm đến phòng tuyến của Bùi Nguyên Minh.

Đổng Hoài An không phát giác được trong mắt Bùi Nguyên Minh lóe lên ý lạnh nhàn nhạt, cô ta tiếp tục nói.

“Chính bởi vì những nguyên nhân này, mỗi buổi đấu giá của Đạo Quan Ngũ Mai đều có thể hấp dẫn được vô số nhân vật lớn trong và ngoài nước.”.

“Mỗi buổi đấu giá hàng năm chỉ có ba trăm tấm thiệp mời. Tôi nghe nói hôm nay mỗi một suất đã bị đẩy lên mức tiền tỷ rồi. Thư mời mà chúng ta đang dùng là của ba tôi. Không có mặt mũi của ba tôi, tôi cũng không lấy được thư mời này.”

Sắc mặt Bùi Nguyên Minh khôi phục lại bình thường, khẽ gật đầu, sau đó nheo mắt lại, ánh mắt nhìn về phía trước.

“Xem ra cô ả Maria kia cũng hướng về buổi đấu giá này mà đến”

“Cũng không biết rốt cuộc cô ta hướng về thứ gì”

Nghe được Bùi Nguyên Minh nói, Đổng Hoài An cũng cau mày, nhìn về phía trước, vẻ mặt của cô ta càng thêm lạnh hơn.

Lúc này đây ở phía trước, Trương Alex và Maria đang nắm tay nhau đi đến, nhỏ giọng cười nói, lộ ra khí chất hơn người, vừa nhìn là biết một đôi.

Không ít nhân vật lớn ở Cảng Thành nhìn thấy cảnh tượng này đều lộ ra ý cười sâu xa.

Phạm vi Cảng Thành không lớn, vì thế tất cả mọi người đều rõ ràng Trương Alex và Đồng Hoài An có hôn ước với nhau.

Mà lúc này đây ở ngay trước mặt Đồng Hoài An, Trương Alex anh anh em em với một cô gái tây, đây là vứt mặt mũi nhà họ Đổng xuống đất rồi giẫm lên.

Hiện tại nhà họ Đổng là người đứng đầu Cảng Thành lại không làm gì được một nhà họ Trường tiền nhiệm, nếu chuyện này bị truyền ra ngoài chỉ sợ sẽ rước lấy không ít chỉ trích, thậm chí còn khiến địa vị của nhà họ Đổng ở Cảng Thành rớt xuống ngàn mét.

Sắc mặt Đổng Hoài An thay đổi, sau đó lại khôi phục như bình thường.

Cô ta đương nhiên biết mức độ ảnh hưởng của chuyện này, thế nhưng cô ta lại càng rõ ràng hơn, lúc này đây nếu có ta đi lên cãi lộn sẽ chỉ khiến người ta chê cười, như vậy càng làm cho nhà họ Đổng mất mặt.

Ngay sau đó cô ta hít sâu một hơi rồi nói. “Anh Bùi, không cần để ý đến tên tiểu nhân vô sỉ Trương Alex kia nữa, tôi tự có cách đối phó với anh ta.” Bùi Nguyên Minh cười đáp.

“Lúc cần đến tôi thì cứ nói, tôi cam đoan có thể đánh sưng mặt anh ta.” Hiển nhiên Đồng Hoài An sợ Bùi Nguyên Minh ra tay ở chỗ này. Chẳng qua đối với Bùi Nguyên Minh mà nói, vấn đề và mặt này, anh chưa chắc đã cần anh tự mình ra tay.

Nếu như anh muốn, anh sẽ có cách trừng trị Trương Alex này. Ngay sau đó hai người rất khiêm tốn đi vào trong hiện trường buổi đấu giá, không khiến người khác chú ý. Sau khi đến nơi mới phát hiện đây là một vườn hoa cỡ lớn trên không trung, xung quanh thiết kế không ít ghế dài. Chính giữa là một đài cao, phía trên là đèn chiếu.

Bùi Nguyễn Minh nheo mắt nhìn xung quanh, phát hiện tuy còn nửa tiếng nữa mới đến tám giờ, nhưng lúc này hội trường đã chật kín người, mỗi khách đều đến trước, đồng thời mang theo vẻ chờ mong.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom