Dịch Chàng Rể Quyền Thế

Chương 1840


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Anh không xứng.

Những lời này của Bùi Nguyên Minh rất đơn giản thẳng thắn.

Hơn nữa anh chẳng những chướng mắt Tư Đồ Chí Khang, lại càng chướng mắt Thanh Hư đạo trưởng tiếng tăm lừng lẫy ở thủ đô.

“Cậu nói cái gì?”

Tư Đồ Chí Khang đang bắt chéo hai chân đợi Bùi Nguyên Minh quỳ lạy hơi sửng sốt, thiếu chút nữa cho rằng mình nghe nhầm.

Trong ngày thường có không biết bao nhiêu cậu chủ nhà giàu, khóc lóc kêu gào muốn bái nhập mình làm môn hạ, mình đều chẳng muốn nhận.

Hôm nay xem như nể mặt sư muội, cho tên nhóc này một cơ hội, vậy mà anh không biết tốt xấu? Lúc này, Tư Đồ Chí Khang thậm chí đều cho rằng mình nghe nhầm.

“Tôi nói rất rõ ràng, anh không xứng”

“Bao gôm Thanh Hư đạo trưởng sư phụ anh, cũng không có tư cách này!”

“Còn Chân Vũ Long cũng được, Uông Vĩ Thành cũng được, hay là Dương Định Siêu gì đó kia”

“Tự tôi có thể ứng phó”

“Không cần các người quan tâm”

Bùi Nguyên Minh gắn từng chữ, nói vô cùng dễ dàng.

Uông Linh Đan lại sốt ruột: “Bùi Nguyên Minh, bây giờ không phải lúc sĩ diện đâu ”

“Tôi biết anh rất lợi hại, cũng rất có bản lĩnh”

“Nhưng loại người như Dương Định Siêu, trên tay dính đầy máu tươi, vì hoàn thành nhiệm vụ mà dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.



“Tôi đây cũng là vì muốn tốt cho anh thôi”

Rất rõ ràng, cô ta thật sự suy nghĩ cho Bùi Nguyên Minh, nếu là vì mình, tám phần sẽ không đi câu xin Thanh Hư đạo trưởng.

Chính là vì an toàn của Bùi Nguyên Minh, cô ta mới đi cầu xin Thanh Hư đạo trưởng.

Cho dù cô ta biết, vì thế sẽ nợ một ân tình rất lớn.

Nhưng không thể ngờ tới lúc này Bùi Nguyên Minh từ chối sắp xếp của mình, Uông Linh Đan sốt ruột tới mức sắp khóc tới nơi.

“Linh Đan, tôi biết cô là vì tốt cho tôi”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh bình tĩnh: “Nhưng tôi thật sự không cần vì việc nhỏ này mà khúm núm”

“Loại mặt hàng như Dương Định Siêu, tới mãy người tôi diệt mây người”

“Cuồng vọng!”

“Không biết gì!”

Không đợi Uông Linh Đan mở miệng, Tư Đồ Chí Khang đã cười lạnh lùng.

“Nể mặt sư muội tôi, tôi lại cho cậu một cơ hội cuối cùng, rốt cuộc là cậu có quỳ xuống bái sư hay không?”

Thực tế là lão đạo Thanh Hư bảo Tư Đồ Chí Khang nhận đồ đệ, nhận Bùi Nguyên Minh làm đệ tử ký danh.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1841


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Khói thuốc súng truyền đến, cánh cửa tỉnh xảo bị người ta đạp đổ xuống đất.

Sau đó chỉ thấy mười mấy người đàn ông vạm vỡ mặc âu phục nối đuôi nhau mà vào.

Ngay sau đó, Dương Định Siêu cầm khẩu súng ngắn màu bạc trong tay vẻ mặt lạnh nhạt đi tới.

Trên người anh ta vẫn là bộ Tuxedo như cũ, đội cái mũ cao, nhìn vô cùng thân sĩ.

Uông Linh Đan nhìn thấy người tới sợ tới mức kinh hãi kêu lên: “Dương Định Siêu?”

Mà Bùi Nguyên Minh thì lộ ra vẻ mặt lạnh nhạt tiến lên một bước, chắn Uông Linh Đan ở phía sau.

Mí mắt Tư Đồ Chí Khang cũng giật giật, cho dù thế nào anh ta cũng không ngờ tới, vừa rồi còn đang nói Dương Định Siêu, nhưng bây giờ Dương Định Siêu thật sự xuất hiện trước mặt.

Dương Định Siêu nhìn Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới, lộ ra biểu cảm cân nhắc, không vội vã mở miệng.

Trái lại Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Dương Định Siêu, không thể ngờ tới nhanh như vậy đã gặp mặt.

" “Nhưng mà cho dù anh vì sao lại xuất hiện, phá hỏng cửa nhà tôi phải bồi thường tiên đấy”

Dương Định Siêu thản nhiên nói: “Vốn dĩ với phong cách làm việc của tôi, tôi chuẩn bị tìm một cơ hội bắn chết cậu ở trên đường là được”

“Nhưng bên thế tử Chân không đợi kịp, anh ấy hi vọng tối nay cậu sẽ chết”

“Ngoài ra, anh ấy muốn đưa cô Uông Linh Đan đến Bách Lạc Môn”

“Bùi Nguyên Minh, nếu cậu muốn chết thoải mái một chút, tôi đê nghị cậu đừng nên phản kháng.



“Nếu không tôi sợ hôm nay cậu muốn sống cũng không được, muốn chết cũng chẳng xong”

Bùi Nguyên Minh nở nụ cười: “Xem ra Chân Vũ Long đã không đợi kịp, như vậy càng tốt”

“Tôi diệt anh trước, lại đi diệt anh ta”

“Giải quyết vấn đề nhanh gọn”

“Dù sao chuyện này, tôi cũng đã thấy phiên ”

“Diệt tôi? Lại diệt thế tử Chân?”

Dương Định Siêu lộ ra nụ cười châm chọc.

“Họ Bùi kia, cậu nghĩ cậu là ai? Thể tử ở thủ đô hay là cậu chủ ở Yến Kinh?”

“Muốn diệt thế tử nhà tôi sao?”

“Nằm mơ đi!”

Sau khi nói xong, Dương Định Siêu vỗ tay một cái, chỉ thấy mười người đàn ông vạm vỡ mặc âu phục lập tức tản ra, khẩu súng trong tay trực tiếp mở chốt an toàn, chặn tất cả đường lui.

Rất rõ ràng, tối nay Dương Định Siêu mang theo nhiệm vụ chết tới.

Chẳng những Bùi Nguyên Minh phải chết, còn muốn bắt Uông Linh Đan đi.

Chuyện nắm giữ chức vụ phân hội trưởng của Long Môn thủ đô, đã đến tình hình nhất định phải nhanh chóng tiến hành.

Nói một cách đơn giản, đã không còn nhiều

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1842


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nghe những lời này của Tư Đồ Chí Khang, Uông Linh Đan sốt ruột tới mức gương mặt trắng xanh: “Sư huynh, nếu anh che chở Bùi Nguyên Minh, em sẽ...

Em đông ý với anh...”

“Linh Đan..



Nhìn gương mặt xinh đẹp của Uông Linh Đan, còn có dáng người thướt tha mềm mại, lúc này toàn thân Tư Đồ Chí Khang đầy lửa nóng, anh ta phả ra hơi nóng nói: “Những lời này của sư muội là thật sao?”

“Nếu là như vậy, vậy nể mặt em, chỉ cần bây giờ cậu ta nhận lỗi với anh, anh sẽ cho cậu ta một cơ hội cuối cùng”

So với nhìn Bùi Nguyên Minh chết trước mặt, Tư Đồ Chí Khang càng hi vọng khiến Bùi Nguyên Minh còn sống, quỳ gối trước mặt mình, sau đó trơ mắt nhìn mình ôm mỹ nhân trong lòng. Bởi vì chỉ có như vậy, mới có thể thỏa mãn tâm lý biến thái của anh ta. Tư Đồ Chí Khang theo đuổi Uông Linh Đan nhiều năm không được, đã sớm từ mới đầu gọi là ái mộ, biến thành ham muốn chiếm hữu vặn vẹo. Nghe những lời Tư Đồ Chí Khang nói, lúc này Uông Linh Đan không để ý tương lai mình sẽ có kết cục gì, cô ta chỉ muốn thấy Bùi Nguyên Minh còn sống. Cô ta gần như dùng ánh mắt câu xin nhìn Bùi Nguyên Minh: “Bùi Nguyên Minh...”

“Anh đừng quật cường nữa!”

“Để sư huynh giúp anh một lần đi!”

“Nếu anh không chịu nói như vậy, như vậy tôi sẽ cùng chết với anh!”

Nói tới đây, Uông Linh Đan không để ý tới sự ngăn cản của Tư Đồ Chí Khang, trực tiếp đi về trước, đứng sóng vai với Bùi Nguyên Minh cùng đối mặt với Dương Định Siêu. Gương mặt Tư Đồ Chí Khang vặn vẹo, tất nhiên là anh ta nhìn ra được Uông Linh Đan thật lòng với Bùi Nguyên Minh. Nhưng Uông Linh Đan càng đối xử tốt với Bùi Nguyên Minh, anh ta càng hi vọng Bùi Nguyên Minh có thể quỳ gối trước mặt mình, nhìn mình ôm mỹ nhân vào lòng. “Linh Đan, cô...”

Nhìn Uông Linh Đan lộ ra biểu cảm quật cường, Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi. Anh hoàn toàn không để Dương Định Siêu vào mắt, nhưng mà Uông Linh Đan hiện giờ, nếu mình không nói hai câu làm dịu đi với Tư Đồ Chí Khang, cô ta sẽ không lùi về sau. Ngay sau đó, Bùi Nguyên Minh chỉ có thể liếc mắt nhìn Tư Đô Chí Khang một cái, nói: “Anh Tư Đồ, rất xin lỗi, vừa rồi là tôi lỗ mãng”

Nhưng mà cho dù đến bước này, Bùi Nguyên Minh cũng chỉ bày tỏ xin lỗi, không có bất luận ý muốn bái Tư Đồ Chí Khang làm thầy. “Haiz, coi như tên nhóc cậu biết tiến lùi.”

Tư Đồ Chí Khang nghe Bùi Nguyên Minh “xin lỗi”

như vậy, lúc này chỉ cảm thấy toàn thân dễ chịu. Anh ta tiến lên trước, vẻ mặt châm chọc: “Tôi vốn cho rằng cậu xem như là một nhân vật, sẽ chống cự tới cùng”

“Bây giờ xem ra, cũng chỉ là một tên nhu

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1843


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Không sai, Bùi Nguyên Minh là đệ tử ký danh của tôi!”

“Tất nhiên là đồ tôn của sư phụ tôi!”

“Dương Định Siêu, tôi biết kỹ thuật bản súng của anh như thần, nhưng anh hẳn là biết rõ thực lực của sư phụ tôi.



“Tôi hi vọng anh cho sư phụ tôi chút mặt mũi!”

“Đương nhiên nếu Bùi Nguyên Minh đắc tội anh, đắc tội thế tử Chân, chắc chắn là phải cho các anh một câu trả lời thỏa đáng!”

“Như vậy tôi bảo cậu ta ba lạy chín vái trước mặt anh, anh quay video clip gửi cho thế tử Chân, từ nay về sau, ân oán đều xóa bỏ!”

“Có vấn đề gì không?”

Tư Đồ Chí Khang tiến lên một bước, khí thế mở ra hết, bày ra biểu cảm tôi nói cái gì thì là cái đó.

Khí thế như vậy, khiến đám đàn ông vạm vỡ mặc âu phục đều thâm cảm thán trong lòng.

Quá mạnh mẽ! Vậy mà đám nói với Dương Định Siêu những lời như vậy! Lúc này Bùi Nguyên Minh từ sân sau đi ra lần nữa.

Tư Đồ Chí Khang híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: “Bùi Nguyên Minh, vi sư giúp cậu gánh vác chuyện này!”

“Bây giờ đi tới trước mặt Dương Định Siêu ba lạy chín vái, như vậy cái mạng nhỏ của cậu sẽ giữ được!”

“Không cần cảm ơn vi sư, đây đều là chuyện vi sư nên làm”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, đi tới trước mặt Tư Đồ Chí Khang, lạnh lùng nói: “Tôi có nói nhận anh làm thây lúc nào?”

“Mặt mũi của anh lớn như vậy sao?”

“Đầu óc bị nước vào à?”

“Cậu!”

“Bùi Nguyên Minh! Cậu đừng có mà không biết tốt xấu!”

Vẻ mặt Tư Đồ Chí Khang thay đổi: “Cậu có biết cậu nói những lời này có ý nghĩa gì không?”

“Có ý nghĩa, cậu không có biện pháp đạt được che chở của sư phụ tôi!”

“Dương Định Siêu, anh đừng tin lời tên nhóc này nói, cậu ta là đệ tử của tôi, cho dù cậu ta có nhận hay không, cậu ta đều phải!”

Lúc này Tư Đồ Chí Khang ước gì có thể trực tiếp bóp chết Bùi Nguyên Minh.

Mọi chuyện đã sắp xếp ốn thỏa, mình sắp được ôm mỹ nhân về nhà.

Kết quả là tên nhóc này chạy ra muốn chết sao? Sao cậu ta có thể không biết sống chết, không biết sâu cạn như vậy? Uông Linh Đan ở sân sau nghe thầy thế, toàn thân đều đã run lên: “Bùi Nguyên Minh, sao anh ngốc như vậy?”

“Không phải là đệ tử của Tư Đồ Chí Khang? Cũng không phải là đồ tôn của Thanh Hư đạo trưởng sao?”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1844


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Bốp.

Dương Định Siêu không kiên nhẫn, lúc này tiến lên một bước, sau đó tát mạnh một cái.

“Á, Tư Đồ Chí Khang vừa rồi còn hò hét trâu bò, trực tiếp bị cái tát này đánh bay về sau.

Anh ta vừa định đứng dậy, Dương Định Siêu lại đi tới trước người, tát anh ta thêm cái nữa.

“Bốp.



Tư Đồ Chí Khang bay ngược vê sau lần hai, bây giờ lúc rơi xuống đất phun ra máu tươi, răng đều đã rụng mấy cái.

Trong lòng anh ta tràn ngập bi phẫn và không cam lòng, giận dữ hét: “Dương Định Siêu.



“Râm.



Bây giờ Dương Định Siêu cầm khẩu súng ngắn trong tay, bắn một phát ngay bên cạnh Tư Đồ Chí Khang, sau đó lạnh lùng nói: “Anh lại ầm ĩ nữa, tôi diệt anh!”

Tư Đồ Chí Khang vốn định nổi bảo, lúc này không thể không nuốt nửa câu sau trở vào.

Bởi vì anh ta biết rõ, loại người như Dương Định Siêu nói được là làm được, anh ta lại nói lời vô nghĩa, Dương Định Siêu tuyệt đối sẽ giết chết anh tai “Cảm giác thế giới yên tĩnh, thật tốt.



“Đúng không, Bùi Nguyên Minh.



Dương Định Siêu ra hiệu bằng tay, ý bảo những người khác đi bắt giữ Uông Linh Đan, mà anh ta thì vẻ mặt lạnh nhạt nhìn Bùi Nguyên Minh.

Lúc trước hai người giao đấu một lần, Dương Định Siêu cũng biết Bùi Nguyên Minh khó đối phó.

Cộng thêm sư tử vô thỏ cũng dùng toàn lực, lúc này Dương Định Siêu không có một chút ý khinh thường Bùi Nguyên Minh.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, không có ý ngăn cản đám người đàn ông vạm vỡ mặc âu phục, mà tràn ngập hứng thú đánh giá Dương Định Siêu.

“Haizz, xong đời!”

“Linh Đan sắp rơi vào tay Chân Vũ Long rồi”

“Bùi Nguyên Minh cũng sẽ chết chắc!”

Tư Đồ Chí Khang đang che mặt ở trên đất, lúc này không nhịn được thở dài một tiếng.

Đồng thời anh ta vô cùng khinh bỉ Bùi Nguyên Minh.

Không phải là tên nhóc cậu vừa rồi còn làm ra vẻ sao? Chẳng phải không cần tôi che chở à? Sao lúc này có người muốn đi bắt Uông Linh Đan, cậu ngay cả rắm cũng không dám đánh? Đúng là đồ nhát chết! Bùi Nguyên Minh này, quả thực không phải là đàn ông! Có lẽ đã là thái giám! Tư Đồ Chí Khang hoàn toàn quên mất lúc này ngay cả mình cũng không dám cử động, trong lòng tràn ngập khinh bỉ đối với Bùi Nguyên Minh.

Trái lại vẻ mặt Dương Định Siêu lạnh lùng nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Họ Bùi, quả nhiên cậu là người thông minh”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1845


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Đối với vua ăn cơm chùa này, Tư Đồ Chí Khang khinh bỉ tới mức cực hạn.

Mà nhìn thấy Bùi Nguyên Minh để hai tay ở sau lưng, bày ra bộ dạng quan sát chiến đấu, Tư Đồ Chí Khang lại càng thêm thất vọng vê Bùi Nguyên Minh.

Không biết Tần Ý Hàm và Uông Linh Đan nghĩ cái gì, vậy mà nhìn trúng tên ăn cơm chùa giống như là Bùi Nguyên Minhi Tìm người đàn ông như vậy, còn không bằng tìm mình đây này! Lúc này trong lòng Tư Đồ Chí Khang vừa ghen tị vừa hâm mộ lại vừa hận! Dương Định Siêu híp mắt nhìn Tần Ý Hàm, một lát sau thở ra một hơi, nói: “Thì ra là thế, tôi đang nói một tên nhà quê như cậu, vì sao còn dám đấu lại thế tử Chân”

“Phá chuyện tốt của thế tử Chân”

“Cướp người phụ nữ của thể tử Chân”

“Thậm chí còn dám đi khiêu khích Uông Vĩ Thành và Kim Tuyết Ngọc!”

“Hóa ra mọi chuyện đều là Tần Ý Hàm cô ở sau lưng sai bảo!”

Dương Định Siêu cảm thấy mình đã nhìn thấu toàn bộ mọi chuyện.

Sau lưng Bùi Nguyên Minh là Tân Ý Hàm.

Mà Tần Ý Hàm vì lên nắm quyền, lúc trước thậm chí không tiếc giả vờ bị người ta phế bỏ, tới mức khiến Long Môn phân hội thủ đô càng thêm hỗn loạn.

Mà gần đây cô ta liên thủ với Sở Tuấn Hiên, nâng đỡ Sở Tuấn Hiên lên nắm quyền, lại càng liên hợp với đa số đệ tử trẻ tuổi trong Long Môn phân hội thủ đô.

Có thể nói, chỉ cần cô ta lại giải quyết Uông Vĩ Thành, có thế trực tiếp lên nắm vị trí phân hội trưởng.

Mà chỗ dựa lớn nhất để Uông Vĩ Thành lên nắm quyên, chính là Chân Vũ Long.

Để một người đàn ông tới cướp Uông Linh Đan, khiến cho kế hoạch đám hỏi giữa Uông Vĩ Thành và Chân Vũ Long thất bại.

Đây hẳn là mưu đồ của Tần Ý Hàm.

Dương Định Siêu tự xưng là Khổng Minh trên đời, cảm thấy chỉ mấy phút là mình thấy rõ chân tướng, trên mặt anh ta lộ ra biểu cảm trào phúng.

“Tần Ý Hàm, cô đúng là có tâm cơ, có thủ đoạn”

“Chẳng qua cô có nghe nói tới một câu hay không?”

“Đó chính là ở trước mặt thực lực tuyệt đối, cho dù là âm mưu và quỷ kế gì, đều không có bất cứ ý nghĩa gì “Cô cho rằng làm như vậy có thể tính kế được phó hội trưởng Uông và thế tử Chân sao?”

“Đúng là buôn cười!”

“Hôm nay cô chẳng những không bảo vệ được Bùi Nguyên Minh, có lẽ ngay cả cô cũng không bảo vệ được!”

Bùi Nguyên Minh mỉm cười: “Dương Định Siêu, với chỉ số thông minh này của anh, vậy mà cũng học người ta làm sát thủ?”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1846


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Vù vù vù...”

Động tác của Tần Ý Hàm rất nhanh.

Nhưng thủ đoạn cận chiến của Dương Định Siêu cũng không tệ, hai khẩu súng trong tay anh ta được anh ta sử dụng như binh khí lạnh, chặn từng đợt tấn công của Tần Ý Hàm.

Âm thanh binh khí va chạm liên tục vang lên, thỉnh thoảng còn bắn ra tia lửa ở trong không trung, nhìn thấy mà ghê người.

Chỉ có thể nói, thân thủ của hai vị này đều không giống người thường, không hổ là nhân vật lớn ở thủ đô.

“Giết!" Tần Ý Hàm liên tục tấn công đều không có hiệu quả, tay trái của cô ta run lên, lại ném một thanh kiểm trong ống tay áo ra, đồng thời gào rít xông vê trước.

Hai thanh kiếm hợp nhất, thể tấn công kinh người.

Dương Định Siêu không lùi mà tiến lên, hai khẩu súng trong tay đều bóp cò dưới khoảng cách quá gần.

“Pằng pằng păằng...”

Sắc mặt Tần Ý Hàm lại thay đổi, bị mấy phát súng bản liên tục lùi vê sau, tuy cô ta miễn cưỡng ngăn cản, nhưng lực đánh vào rất mạnh khiến thân thể cô ta không ổn định.

Bùi Nguyên Minh thản nhiên để hai tay ở sau lưng nhìn cảnh tượng này, không lo lắng Tần Ý Hàm sẽ bị thua.

Cảnh tượng này khiến Tư Đồ Chí Khang càng khinh bỉ Bùi Nguyên Minh hơn.

Người phụ nữ của mình đều không lo lắng, Bùi Nguyên Minh này đúng là không có một chút lương tâm.

“Pằng pằng pằng...”

Dương Định Siêu kéo giãn khoảng cách, bắn súng lần nữa, bây giờ anh ta học thông minh, không trực tiếp bản giết, mà chọn phương thức vung súng, mỗi một viên đạn đều có góc độ xảo quyệt tàn ác, đều bắn vào chỗ hiểm của Tần Ý Hàm.

“Pằng pằng pằng...”

Tốc độ đổi đạn của Dương Định Siêu rất nhanh, một khi bị anh ta kéo giãn khoảng cách, hai khẩu súng trong tay anh ta luân phiên bản ra, không có ý dừng lại.

Tần Ý Hàm dùng toàn lực ứng phó, tuy đỡ được đa số viên đạn, nhưng cuối cùng vẫn bị mấy viên đạn phá vỡ phòng thủ, khiến bả vai cô ta bị trầy da, tuy không nguy hiểm tới tính mạng, nhưng có máu tươi chảy ra.

Tư Đồ Chí Khang thấy cảnh tượng này, không nhịn được thở dài: “Tần Ý Hàm xong đời rồi!”

Mọi chuyện giống như Tư Đồ Chí Khang dự liệu, Tần Ý Hàm không có khả năng là đối thủ của Dương Định Siêu.

Gương mặt Tần Ý Hàm tái mét, đang chuẩn bị tiếp tục tiến lên, nhưng Bùi Nguyên Minh vẫn luôn ở một bên xem diễn trò đột nhiên nói: “Khôi phục không tệ, có tiêu chuẩn bảy phần của cô lúc toàn thịnh”

“Nhưng mà sau này còn phải tăng huấn luyện, một khi khôi phục tới thời kỳ toàn thịnh của cô, cho dù là súng của anh ta cũng không bắn trúng
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1847


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bùi Nguyên Minh chậm rãi tiến lên, bây giờ động tác chậm hơn trước một chút.

Dương Định Siêu mặt đầy máu loãng vùng vẫy đứng dậy, giận dữ hét: “Họ Bùi kia, cậu...

“Bốp!”

Còn chưa nói dứt lời, thân thể Dương Định Siêu lại bay ngược về sau lân nữa, bây giờ đầu đập mạnh vào tường, trực tiếp đánh vào tường tạo ra cái động, toàn thân không ngừng giật giật.

Đôi mắt Tần Ý Hàm lóe sáng, liên tục gật đầu nói: “Đã hiểu, anh Bùi, tôi nhìn đã hiểu!”

Cái...

Cái gì? Tư Đồ Chí Khang nằm trên đất nhìn một màn huyền ảo này, vẻ mặt đờ đẫn.

“Rốt cuộc chuyện này là sao đây?”

“Sao Bùi Nguyên Minh có thể có tốc độ như vậy?”

“Một cái tát có thể tát bay Dương Định Siêu?”

“Dương Định Siêu ngay cả tránh đều không tránh được sao?”

Lúc này Tư Đồ Chí Khang không nhịn được dụi mắt, vẻ mặt khó có thể tin.

Nếu Dương Định Siêu bị tát bay một lần là trùng hợp, như vậy bị tát bay liên tục ba lần, là lẽ đương nhiên rồi.

Mà đám đàn ông vạm vỡ mặc âu phục nằm trên đất kêu thảm thiết cũng đều lộ vẻ sững sờ.

Đám người này căn bản không thể tin được, Dương Định Siêu thành danh nhiều năm, ở trước mặt Bùi Nguyên Minh lại không đỡ nổi một kích như vậy.

Uông Linh Đan vốn vô cùng lo lắng nhìn thấy cảnh tượng này, trong đôi mắt xuất hiện kinh ngạc.

Mức độ lợi hại của Bùi Nguyên Minh, đã vượt qua tưởng tượng của cô ta.

“Bùi Nguyên Minh!”

Rất không dễ dàng gì Dương Định Siêu mới kéo người ra được khỏi vách tường, anh ta dùng ánh mắt vô cùng thê lương nhìn Bùi Nguyên Minh, vừa sợ vừa giận.

“Cậu dám tát tôi?”

“Vậy mà cậu dám tát tôi?”

“Tôi phải băm cậu ra ngàn đoạn!”

Lúc này Dương Định Siêu đã mất đi lý trí, xông mạnh tới.

Bây giờ Bùi Nguyên Minh không ra tay, mà nhìn Tần Ý Hàm nói: “Nếu nhìn hiểu rồi, vậy thì cô thử xem?”

Tân Ý Hàm cất kiếm trong tay, học động tác của Bùi Nguyên Minh bước ra nửa bước, vung tay tát.

“Bốp!" Dương Định Siêu đang xông tới bây giờ bị tát xoay tròn ba trăm sáu mươi độ ở giữa không trung, sau đó mới ngã bay ra ngoài.

Tuy sức lực của Tần Ý Hàm kém Bùi Nguyên Minh, nhưng cũng không nhỏ.

Một cái tát như vậy đều tát Dương Định Siêu
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1848


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Phi!”

Dương Định Siêu phun ra một ngụm máu, vẻ mặt rét lạnh.

“Họ Bùi, đàn ông con trai, có thể chết nhưng không chịu nhục!”

“Cậu giết tôi đi!”

“Tôi sẽ không khuất phục”

“Rất tốt”

Bùi Nguyên Minh hơi gật đầu, đạp mạnh lên cổ tay trái của Dương Định Siêu.

“Răng rắc”

một tiếng, Dương Định Siêu phát ra tiếng kêu thảm thiết, gương mặt trắng xanh tới cực hạn.

Anh ta là thần súng, dùng tay để ăn cơm, bây giờ tay trái bị Bùi Nguyên Minh phế bỏ, tương đương bị phế một nửa.

“Thế nào? Bây giờ muốn nói hay không?”

Bùi Nguyên Minh híp mắt lạnh nhạt mở miệng.

“Bùi Nguyên Minh, mày có giỏi thì giết tao đi, đối xử với tao như vậy là anh hùng hảo hán cái gì, mày...”

“Răng rắc..

ˆ Dương Định Siêu còn chưa dứt lời, Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Dẫn người đến tâng hầm ngầm, chậm rãi thẩm vấn, tôi tin tưởng anh ta sẽ đồng ý hợp tác với chúng ta”

“Ngoài ra, tìm người tới sửa nơi này nữa”

Bùi Nguyên Minh không biết nên nói gì, mình rất không dễ dàng có được ngôi biệt thự, kết quả mỗi ngày đều có người tới phá, xem ra cần phải sửa lại lần nữa.

Tốc độ làm việc của Tần Ý Hàm rất nhanh, cùng lúc đó cô ta tự mình đi thẩm vấn Dương Định Siêu.

Một mặt khác đàn em của cô ta bắt đầu thu dọn hiện trường, đám đàn ông vạm vỡ mặc âu phục đều bị mang đi xử lý.

Đợi hiện trường thu dọn xong xuôi, lại đi tăm một lát, Bùi Nguyên Minh gọi mây phần đồ ăn mua ngoài lần nữa.

Đưa một phần đồ ăn gọi tới cho Uông Linh Đan xong, Bùi Nguyên Minh mới bưng miếng chua cay thản nhiên nói: “Anh Tư Đồ, có muốn ăn một miếng không?”

Khóe mắt Tư Đồ Chí Khang giật giật, nhớ tới thủ đoạn vừa rồi của Bùi Nguyên Minh, anh ta chỉ cảm thấy sợ nổi da gà.

“Rất xin lỗi!”

Lúc này Tư Đô Chí Khang không còn kiêu ngạo mình là đại đệ tử của Thanh Hư đạo trưởng gì đó nữa.

Lúc này anh ta hèn mọn tới cực hạn.

“Cậu Bùi, vừa rồi là tôi có mắt không nhìn thấy Thái Sơn!”

“Mở miệng ăn nói linh tinh!”

“Hi vọng cậu đại nhân đại lượng, đừng so đo với tôi!”

Rất rõ ràng, Tư Đồ Chí Khang vô cùng sợ hãi, sợ bây giờ Bùi Nguyên Minh tính sổ với anh ta.

Nghĩ lại vừa rôi mình làm ra vẻ như thế, Tư Đồ Chí Khang ước gì trực tiếp quỳ xuống.

Một đại cao thủ có thể tát bay Dương Định Siêu, ở trong mắt anh ta biến thành tên nhóc
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1849


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bùi Nguyên Minh biết rất rõ tình hình phát triển tới bây giờ, Uông Vĩ Thành và Chân Vũ Long sẽ làm việc càng thêm điên cuồng hơn.

Trừ khi mình giải quyết hai người kia hoàn toàn, nếu không Uông Linh Đan sẽ rơi vào trong nguy hiểm.

Mà mình thì cần đi làm việc, Tần Ý Hàm cũng có nhiệm vụ của mình.

Lúc này bên cạnh thật sự thiểu một người có thể bảo vệ Uông Linh Đan.

Tuy thực lực của Tư Đồ Chí Khang bình thường, nhưng ít ra cũng vượt qua người bình thường.

Cho dù không đánh lại, nhưng ít nhất cũng có bản lĩnh câu cứu đúng không? Vẻ mặt Tư Đồ Chí Khang thay đổi mấy lần, một lát sau nói: “Cậu Bùi, tôi có thể đồng ý với cậu ở lại, nhưng tôi có một yêu cầu.”

“Nói đi”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói.

“Một chiêu mà cậu mới truyền cho Tần Ý Hàm đó, có thể truyền cho tôi được không?”

Vẻ mặt Tư Đồ Chí Khang đầy chờ mong.

Tốc độ cái tát vừa rồi của Bùi Nguyên Minh quá nhanh, thật sự là phát huy câu nói võ công thiên hạ, sức mạnh vô địch, nhanh tới mức không gì phá được tới cực hạn.

Anh ta thật sự muốn học.

Trái lại Bùi Nguyên Minh hơi sửng sốt, sau đó gật đầu nói: “Được, chỉ cần anh có thể ở lại bảo vệ Linh Đan, tôi sẽ truyên chiêu này cho anh”

“Nhưng mà tôi không có thời gian chậm rãi dạy anh, anh đi thỉnh giáo Tần Ý Hàm, cô ấy đã lĩnh ngộ được rôi”

“Dạ!”

Tư Đồ Chí Khang không dám cưỡng cầu Bùi Nguyên Minh tự mình dạy mình.

Thực tế, Bùi Nguyên Minh đồng ý với điều kiện này đã khiến anh ta rất vui mừng.

Sau khi sắp xếp chuyện của Uông Linh Đan xong, lại đi trấn an cô ta vài câu, Bùi Nguyên Minh đi thẳng xuống phòng dưới đất.

Nơi này vốn là tầng hầm ngầm dùng để tập thể thao, lúc này biến thành phòng thẩm vấn.

Tần Ý Hàm không phải là cao thủ trong chuyện này, cho nên hỏi rất lâu cũng không hỏi được qì.

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh đi tới, Dương Định Siêu đã biến thành phế nhân lộ ra vẻ mặt oán hận nhìn Bùi Nguyên Minh, sau đó anh ta khôi phục lại bình tĩnh, giống như chấp nhận số mệnh.

“Còn không chịu nói câu nào sao?”

Bùi Nguyên Minh tràn ngập hứng thú mở miệng.

Tần Ý Hàm hạ giọng nói: “Anh Bùi, thuộc hạ vô năng.”

“Không sao, để tôi làm cho, giúp tôi đóng cửa lại”

Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt mở miệng, tùy ý ngồi xuống ghế sô pha.

Tần Ý Hàm cẩn thận rót cốc nước cho Bùi Nguyên Minh, sau đó mới dẫn người rời đi.

Trong căn tầng hầm ngầm này, chỉ còn lại Bùi Nguyên Minh và Dương Định Siêu bốn mắt nhìn nhau.

Bùi Nguyên Minh nghiêng đầu nhìn Dương Định Siêu, một lát sau chụp anh ta mấy bức, gửi một tin nhắn vắn tắt đi.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1850


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nghe câu hỏi của Bùi Nguyên Minh, sắc mặt Dương Định Siêu thay đổi.

Một lát sau, trong đôi mắt anh ta là nghiêm trọng.

“Bùi Nguyên Minh, rốt cuộc mày là ai?”

“Vì sao mày muốn biết chuyện của Long Môn và thế tử Chân?”

“Chuyện này có liên quan gì với mày?”

Dưới cái nhìn của Dương Định Siêu, Bùi Nguyên Minh chỉ là một tên không biết tốt xấu, muốn tranh giành tình nhân với Chân Vũ Long mà thôi.

Nhưng bây giờ xem ra, mục đích của Bùi Nguyên Minh vô cùng rõ ràng, anh tới vì Long Môn.

Thậm chí lúc Chân Vũ Long và Uông Vĩ Thành còn chưa biết Bùi Nguyên Minh, bọn họ đã rơi vào trong tâm mắt của Bùi Nguyên Minh.

“Rốt cuộc tôi là ai, anh không cần phải hỏi rõ ngọn nguôn”

“Bởi vì biết rõ sẽ không có bất cứ chỗ tốt gì đối với anh đâu.

“Anh chỉ cần nói cho tôi biết những chuyện tôi muốn biết là được”

“Đúng rồi, còn có một chuyện nữa, tôi rất có hứng thú đối với Kashima Shinto Ryu của đảo quốc, nếu anh có tin tức liên quan tới Kashima Shinto Ryu cũng có thể nói cho tôi biết, nói không chừng anh còn có thể dựa vào nó mua mệnh”

Nghe thấy năm chữ “Kashima Shinto Ryu đảo quốc”

, sắc mặt Dương Định Siêu lại càng khó coi.

Anh ta coi như là người thông minh, lúc này đánh giá Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới một lát, nói: “Tao biết rồi!”

“Mày là người giải quyết phiền phức thay vợ chồng Lâm Khang Dụ!”

“Mà Đinh Nam Hành cũng là bị mày giết đúng không?”

“Mày đến Bách Lạc Môn trêu chọc đám Chung Thanh Tùng, là cố ý!”

Suy nghĩ cẩn thận một vấn đề xong, Dương Định Siêu lập tức phát hiện điểm mấu chốt của vấn đề.

Bùi Nguyên Minh không trả lời câu hỏi của Dương Định Siêu, mà hỏi ngược lại: “Nếu là như vậy, cảnh ngộ mà vợ chồng Lâm Khang Dụ gặp phải, đều có liên quan tới Kashima Shinto Ryu của đảo quốc?”

“Mà Kashima Shinto Ryu của đảo quốc, cũng có quan hệ nhất định đối với Chân Vũ Long?”

“Tôi đoán đúng rồi phải không?”

Vẻ mặt Dương Định Siêu thay đổi mấy lần, nhưng lúc này anh ta vẫn nghiến răng nói: “Cậu Bùi, tuy tôi không biết cậu là ai!”

“Tôi cũng không biết rốt cuộc cậu có thân phận gì!”

“Tôi càng không biết cậu muốn làm gì!”

“Nhưng tôi cân phải nói cho cậu biết, chuyện về Kashima Shinto Ryu đảo quốc, chuyện về thế tử Chân đều nước sâu vô cùng!”

“Cho dù cậu có thân phận gì, cũng không có tư cách biết!"
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1851


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, chậm rãi mở miệng: “Anh là sát thủ số một của Chân Vũ Long không sai.



“Nhưng vấn đề là, anh cũng không trung thành với anh ta, anh chỉ nguyện ý trung thành với tiền của anh ta mà thôi”

“Mà người giống như anh, vì bất cứ lúc nào đều có thể toàn thân mà rút lui, chắc chản sẽ để lại mấy đường lui, những chuyện mà tôi muốn biết, tuy bí ẩn, nhưng với thân phận của anh hơn phân nửa đều biết”

“Bùi Nguyên Minh, cậu suy nghĩ nhiêu quá”

Dương Định Siêu lắc đầu.

“Tôi thật sự vì giữ mạng sống mà nắm giữ vài thứ, nhưng mấy thứ này đều không quan trọng, hay là nói, mấy thứ chân chính quan trọng, thế tử Chân không có khả năng để tôi biết”

“Cho nên tôi khuyên cậu đừng nên lãng phí thời gian trên người tôi nữa”

Bùi Nguyên Minh cười: “Vậy sao? Như vậy tôi không nói mấy lời vô nghĩa nữa, tôi chỉ hỏi anh một câu, nếu anh chết rồi, vậy vợ con anh, người nhà của anh làm sao bây giờ?”

“Anh đừng nói với tôi, anh có một tài khoản ở nước ngoài, số tiền ở bên trong đủ cho bọn họ dùng mấy trăm năm không hết”

“Trước mắt, tài khoản này đã bị đóng băng”

Sau khi nói xong, Bùi Nguyên Minh mở ảnh chụp màn hình trong điện thoại, để trước mắt Dương Định Siêu cho anh ta xem.

Dương Định Siêu nheo mắt lại, tài khoản bên trong ảnh chụp màn hình anh ta quá quen thuộc, chính là tài khoản mở ở nước ngoài của anh ta.

Nếu Bùi Nguyên Minh lấy được tài khoản này, với năng lực của anh, muốn đóng băng tài khoản này của mình quả thực dễ dàng.

Nhưng cho dù như vậy, Dương Định Siêu vẫn cứng rắn nói: “Tôi là một người sắp chết, cậu đóng băng tài khoản của tôi thì thế nào? Dù sao tôi cũng không dùng được.



“Vậy sao? Vậy bọn họ dùng được không?”

Bùi Nguyên Minh lại mở ảnh chụp màn hình khác, trên ảnh chụp có một người phụ nữ da trắng và một cô bé, giống như đang chơi đùa trong một biệt thự theo phong cách Bắc Âu.

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Tuy rằng quốc gia trung lập vĩnh viễn an toàn, nhưng nếu có người chết yểu trong nhà, cục cảnh sát cũng chưa chắc điều tra ra được gì, anh nói xem có đúng không?”

Toàn thân Dương Định Siêu run rẩy, quát lên: “Bùi Nguyên Minh, mày là ma quỷ!" “Mày đúng là ma quỷ!”

“Người trong giới như chúng ta, đều xem trọng không gây họa cho người nhà người khác!”

“Sao mày có thể làm như vậy!”

Bùi Nguyên Minh mỉm cười nói: “Không gây họa cho người nhà người khác sao? Lúc Chân Vũ Long bảo anh diệt cả nhà người ta, anh có nhân từ nương tay không?”

“Nhưng mà anh yên tâm, tôi là một người ngay thẳng, loại chuyện ra tay với mẹ góa con côi, tôi khinh thường làm.



[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1852


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Ngay lúc Bùi Nguyên Minh giải quyết Dương Định Siêu. Bệnh viện Thiên Ái ở thủ đô, Uông Vĩ Thành đứng bên ngoài phòng phâu thuật, vẻ mặt khó coi tới cực hạn. Bên cạnh ông ta vây quanh một vòng bác sĩ đức cao vọng trọng ở thủ đô, có thiên tài khoa não, Thiên Kiêu khoa tim... Những người này hiểm khi tụ tập cùng một chỗ, nhưng lúc này cả đám đều mặt co mày cáu. Uông Vĩ Thành nhìn từng người bọn họ, gương mặt càng lúc càng đen. “Giáo sư Bác, đã có phương án chưa?”

“Đã qua mấy tiếng rồi”

“Tôi sợ cứ tiếp tục kéo dài, vợ tôi sẽ không chịu đựng nổi”

Vẻ mặt Uông Vĩ Thành khó coi tới cực hạn. Đã vài tiếng trôi qua, mấy lần triệu chứng của Kim Tuyết Ngọc đã chuyển biến tốt đẹp, đã có thể nhúc nhích. Nhưng đây đều là kết quả trả giá rất lớn. Có điều cái gọi là chuyển biến tốt đều chỉ lướt qua giây lát, giống như đom đóm mùa hè, khiến người ta tuyệt vọng. “Phó hội trưởng Uông, không phải tôi không muốn ra phương án, mà là bệnh của vợ ngài, cho đến bây giờ chúng tôi vẫn không tìm được ổ bệnh.”

Một bác sĩ khoảng hơn năm mươi tuổi vẻ mặt nghiêm trọng mở miệng. “Mà không tìm thấy được ổ bệnh, chúng tôi không dám tùy ý mổ, bởi vì cho dù mổ, chúng tôi cũng không biết nên làm như thế nào”

“Tất cả những gì chúng tôi có thể làm bây giờ là điều trị các triệu chứng chứ không thể tìm ra nguyên nhân ngọn nguồn.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, tôi e rằng trong vòng mười hai tiếng nữa, vợ ngài có thể sẽ..

" “Hoàn toàn biến thành người sống thực vật!”

“Cho đến lúc này, chỉ sợ ngay cả lối suy nghĩ đều đã cứng ngắc, biến thành xác sống chỉ có thể dựa vào truyền dịch để duy trì sinh mạng”

“Cho nên phó hội trưởng Uông, trong mấy tiếng còn lại này, ngài và vợ nên bàn bạc thật kỹ đi”

“Có đôi khi chết không đau bằng cả đời sống như xác sống, càng thoải mái hơn, đối với hai bên đều không là hành hạ vô tận”

Giáo sư Bác nói xong những lời này, cũng thở dài một hơi. Đều nói bác sĩ có tấm lòng như cha mẹ, cho dù là công tâm hay tư tâm, ông ta đều hy vọng chữa trị được cho Kim Tuyết Ngọc. Nhưng vấn đề là, ông ta thật sự không biết làm như thế nào. Nếu tùy tiện mổ trong tình huống không nắm chắc, dẫn tới Kim Tuyết Ngọc chết đi, giáo sư Bác sợ Uông Vĩ Thành sẽ đổ hết trách nhiệm lên đầu mình. Đến lúc đó, vậy thì thật sự không chịu nổi. Nghe giáo sư Bác nói như vậy, đám bác sĩ thiên tài lau mồ hôi lạnh cũng gật đầu tán thành.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1853


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nghe thấy ba chữ Chung Nam Sơn, Uông Vĩ Thành thở phào một hơi nói: “Tôi nghe nói hiện giờ ông Chung sẽ không dễ dàng rời khỏi Yến Kinh, giáo sư Bác, ông có nắm chắc không?”

“Có, dù sao tôi cũng có giao tình bao nhiêu năm với ông ấy, tôi dùng gương mặt già này đi cầu xin ông ấy, mới có thể cầu ông ấy tới đây”

Sắc mặt giáo sư Bác có chút khó coi.

“Chẳng qua.



“Chẳng qua cái gì?”

Vẻ mặt Uông Vĩ Thành lập tức nghiêm túc lần hai.

“Tôi vừa mới liên lạc với trợ lý của ông ấy, trợ lý nói, hiện giờ ông Chung đang tiến hành phẫu thuật, không biết lúc nào mới kết thúc”

“Mà trong quá trình ông Chung phẫu thuật, thì không cho phép bất cứ người nào quấy rầy”

“Cho nên cho dù tôi có tin tưởng mời được ông Chung tới đây, nhưng đợi ông ấy kết thúc phẫu thuật, đi máy bay tới đây, nhanh nhất cũng đã qua hai mươi tư tiếng”

“Mà vợ của ngài, chưa chắc có thể chịu đựng được hai mươi tư tiếng”

Sắc mặt giáo sư Bác khó coi.

Nếu là những người khác, ông ta còn có thể hạ lệnh, bảo đối phương nhất định phải tới trước thời hạn.

Mà lúc này đối mặt với Chung Nam Sơn danh thủ quốc gia, một nhân vật như vậy, đừng nói là ông ta, cho dù là thế tử cậu chủ ở Yến Kinh, cũng chưa chắc mời tới được.

Càng đừng nói, bây giờ ông ta còn đang phẫu thuật.

Nếu cắt ngang quá trình phẫu thuật của Chung Nam Sơn, vậy thì hậu quả không phải bất cứ kẻ nào cũng có thể gánh vác.

Gương mặt Uông Vĩ Thành lập tức âm trầm tới cực hạn.

Ông ta có chút quyền thế ở thủ đô, nhưng mà loại quyên thế này tới chỗ Yến kinh, thì không có bất cứ ý nghĩa nào.

Giáo sư Bác không có biện pháp bắt Chung Nam Sơn tới đây, Uông Vĩ Thành cũng không thể làm được.

Lúc này Uông Vĩ Thành chỉ có thể kìm nén lửa giận xuống, chậm rãi nói: “Giáo sư Bác, chuyện này vẫn hy vọng ông giúp đỡ xử lý”

“Cùng lúc mời ông Chung.



“Một mặt khác thì nghĩ biện pháp làm chậm trễ triệu chứng của vợ tôi.



“Các ông cứ yên tâm dùng thuốc, tôi không có ý kiến ”

Uông Vĩ Thành nói xong lời cuối cùng, có chút nghiến răng nghiến lợi.

Nhưng vấn đề là chuyện này không còn biện pháp nào khác, nêu Kim Tuyết Ngọc biến thành người sống đời sống thực vật, vậy thì có ý nghĩa nhánh nhà họ Kim ở Kim Lăng sẽ bị chặt đứt.

Chuyện này đối với Uông Vĩ Thành sắp lên nắm quyền mà nói, là tổn thất rất lớn, thậm chí vì chuyện này mà ông ta sẽ mất tư cách lên nắm quyên.

Cho nên về công về tư, ông ta đều hi vọng có thể cứu được Kim Tuyết Ngọc.

Càng đừng nói tình cảm vợ chồng của bọn họ

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1854


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Đợi mọi người rời đi, Uông Vĩ Thành tiến lên trước, nắm lấy tay Kim Tuyết Ngọc chậm rãi mở miệng: “Giáo sư Bác đã mời ông Chung Nam Sơn rồi”

“Chỉ cân bên ông Chung phẫu thuật xong, sẽ tới đây trước tiên.



“Cho nên em nhất định phải cố gắng chống đỡ!”

Lúc này gương mặt Kim Tuyết Ngọc trắng xanh, suy yếu mở miệng nói: “Những lời mọi người mới nói, tôi đều nghe thấy cả”

“Nếu buổi phẫu thuật của Chung Nam Sơn làm ba ngày ba đêm thì sao? Nếu bệnh nhân của ông ta có trạng thái sau phẫu thuật không tốt, ông ta không thể rời đi đúng không?”

“Hay là nói nếu ông ta nguyện ý tới, nhưng sau khi tới đây, tôi đã hoàn toàn biến thành người sống đời sống thực vật thì sao?”

“Ông Uông, chúng ta không đợi được nữa đâu! Ông nhất định phải cứu tôi!”

Mí mắt Uông Vĩ Thành hơi giật giật, sao ông ta có thể không biết những chuyện Kim Tuyết Ngọc nói, chẳng những có khả năng xảy ra, còn có khả năng rất cao.

Nhưng lúc này ông ta vẫn trấn an: “Em yên tâm đi, ông Chung nhất định sẽ tới đúng lúc”

Kim Tuyết Ngọc cười đau khổ.

“Nếu ông ta không xuất hiện thì sao?”

“Loại bệnh này của tôi, đã sớm kéo vô số quan hệ tìm ông ta, nhưng bên ông ta đều trả lời là như nhau, cần số thứ tự, bởi vì mỗi bệnh nhân đều cân ông ta!”

“Mà số thứ tự ở chỗ ông ta, đã sớm đặt tới năm năm sau, chúng ta có thể đợi được năm năm sau à?”

“Huống hồ cho dù chúng ta có thể chống đỡ được tới lúc đó, nhưng ông có thể đảm bảo ông ta sẽ chữa được cho tôi à?”

“Nếu như ngay cả ông ta đều bó tay, vậy tôi làm sao bây giờ? Trực tiếp biến thành người sống đời sống thực vật? Sống không bằng chết sao?”

Nghĩ tới những chuyện này, Kim Tuyết Ngọc không rét mà run.

Lúc trước cô ta vẫn luôn cười mẹ Uông Linh Đan rơi vào kết cục sống không bằng chết như vậy.

Nhưng không thể ngờ tới mình cũng có khả năng rơi vào kết cục như vậy.

Chuyện này chỉ có thể nói là vì quả báo mà thôi “Chung Nam Sơn không được, vậy thì chúng ta lại tìm chuyên gia khác thử xeml”

Uông Vĩ Thành gắn từng chữ mở miệng.

“Tôi không tin thế giới rộng lớn như vậy, đều không tìm được một bác sĩ có bản lĩnh”

Kim Tuyết Ngọc thở dài một hơi, nói: “Nếu ông Chung đều đã bó tay, như vậy nói lên bệnh của tôi không chữa được”

Nói tới chuyện này, bỗng nhiên cô ta nhớ tới một chuyện, trong đôi mắt xuất hiện hi vọng.

“Bùi Nguyên Minh, tôi biết rồi! Phải tìm Bùi Nguyên Minh!”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1855


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Mười hai giờ đêm, hẳn là thời gian ăn khuya.

Vào thời điểm này, nhà hàng ở thủ đô nên sớm đóng cửa, nhưng lúc Bùi Nguyên Minh tới, thì phát hiện nơi này đèn đuốc sáng trưng, lần thứ hai được Uông Vĩ Thành bao hết.

Bây giờ Uông Vĩ Thành ngồi ở chính giữa đại sảnh, đang thật cẩn thận cắt miếng thịt bò ở trước mặt.

Ông ta ăn rất kỹ lưỡng, ăn rất thong thả, giống như đang nhấm nháp mùi máu tươi trong miệng.

Trừ chuyện đó ra, bên cạnh ông ta còn có một ông cụ mặc đồ xanh nhìn y như thần tiên, trong tay ông cụ là một cây phất trần, cầm một bản “Đạo Đức Kinh”

lật xem.

Nếu không phải màn hình điện thoại trước mặt ông ta thỉnh thoảng sáng lên, có lẽ sẽ khiến người ta cảm thấy ông ta là thần tiên không ăn khói lửa nhân gian.

Bùi Nguyên Minh tùy ý kéo ghế ngôi đối diện Uông Vĩ Thành, thản nhiên ngồi xuống, gọi một bát mì.

Đợi nhân viên phục vụ đưa mì lên, Bùi Nguyên Minh mới câm lấy đũa, vừa ăn vừa mở miệng nói: “Ông Uông, không biết hơn nửa đêm rồi còn có gì chỉ bảo?”

So với lần gặp mặt trước không ai bì nổi, lúc này vẻ mặt Uông Vĩ Thành nhiệt tình hơn nhiêu.

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh chỉ gọi một bát mì, ông ta vung tay lên, chỉ thấy có nhân viên phục vụ bưng cao lương mỹ vị đã sớm chuẩn bị xong lên.

Đợi đồ ăn đều được chuẩn bị tốt, Uông Vĩ Thành mỉm cười nói: “Nếu cậu Bùi còn chưa ăn cơm, có thể thử mấy món này xem có hợp khẩu vị không.



“Nếu cậu không thích, cứ việc mở miệng, chỉ cần là món cậu nghĩ tới, tôi tin đầu bếp đều có thể làm được.



Tuy vô cùng nhiệt tình, nhưng ông ta không có ý định giới thiệu thân phận của đạo nhân mặc đồ màu xanh.

Bùi Nguyên Minh cầm chiếc đũa, lẩm bẩm: “Tôi không có hứng thú với món khác, một bát mì là được”

“Dù sao bắt người tay ngắn, căn người miệng mềm, con người tôi sợ nhất chính là nợ ân tình như vậy!" Khi nói chuyện Bùi Nguyên Minh còn lấy ba trăm năm mươi nghìn ra đặt lên bàn, nói lên đây là tiên mì anh thanh toán.

Cảnh tượng này khiến đồng tử của Uông Vĩ Thành hơi co rút.

Mà đạo nhân mặc đồ xanh đang nhìn “Đạo Đức Kinh”

bên cạnh ông ta lúc này cũng ngẩng đầu lên nhìn Bùi Nguyên Minh một cái, trên mặt lộ vẻ chán ghét.

Rất rõ ràng, ông ta không thích người trẻ tuổi không hiểu cấp bậc lễ nghĩa như Bùi Nguyên Minh chút nào.

Mà Uông Vĩ Thành nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh một lát xong, trong lòng cũng có chút bực bội.

Sáu thế tử của thủ đô ông ta đều từng gặp.

Tạ Doãn Thần bảo thủ, Trầm Trí Đạt tao nhã,

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1856


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Những lời nói trong bông có kim này của Bùi Nguyên Minh, khiến tươi cười trên mặt Uông Vĩ Thành trở nên cứng đờ.

Chỉ có thể nói Bùi Nguyên Minh này thật sự là không mở bình thì ai mà biết trong bình có gì! Lúc này vẻ mặt Lữ Nhược Yên nghiêm trọng nhìn Bùi Nguyên Minh, tuy hai bên giao đấu tiếp xúc nhiều lân, nhưng cô ta vẫn không thể nhìn thấu sâu cạn của Bùi Nguyên Minh.

Mà đạo nhân mặc đồ xanh thì híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh một lát, trong đôi mắt không thèm che giấu khinh thường.

Lúc này Bùi Nguyên Minh cũng không cho Uông Vĩ Thành cơ hội tiếp tục mở miệng, mà híp mắt nói: “Được rồi, phó hội trưởng Uông, đừng nói mấy lời linh tinh nữa”

“Hơn nửa đêm ông hẹn tôi ra ngoài, sẽ không phải là muốn ăn đêm với tôi đúng không?”

“Nếu có chuyện gì không ngại đi thẳng vào vấn đề đì!”

“Nếu không còn chuyện gì, tôi không muốn ở lại nữa, con gái ông còn đang ở nhà đợi tôi đấy”

Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt, lúc anh tới đã biết rõ mục đích của Uông Vĩ Thành, lúc này không ngừng kích thích Uông Vĩ Thành, chỉ vì muốn nhìn xem, rốt cuộc là phó hội trưởng tâm cơ thâm trâm hào phóng cỡ nào.

Uông Vĩ Thành hít sâu một hơi, trực tiếp coi như không có nửa câu sau, sau đó híp mắt nói: “Nếu cậu Bùi đã thẳng thắn như vậy, vậy thì tôi cũng ăn ngay nói thật thôi.”

“Tôi nghe nói, lúc trước cậu liếc mắt một cái có thể nhìn ra được vấn đề của Kim Tuyết Ngọc, còn kết luận năm nay cô ấy phát bệnh sẽ toàn thân hoàn toàn căng cứng, trở thành người sống thực vật”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Không sai, triệu chứng bệnh vô cùng rõ ràng, hơn nữa đừng nói là những bác sĩ chuyên gia về chuyện này, cho dù các ông có thể mời ông Chung Nam Sơn tới, cũng không cứu được Kim Tuyết Ngọc”

Uông Vĩ Thành nheo mắt.

“Bởi vì Kim Tuyết Ngọc không phải bị nhiễm bệnh, mà là đau hai bên sườn lúc luyện công, dùng cách nói chuyên nghiệp một chút, gọi là tẩu hỏa nhập ma”

Trong giọng nói của Uông Vĩ Thành có chút dồn dập: “Vậy cậu có biện pháp giải quyết triệu chứng bệnh gọi là tấu hỏa nhập ma này hay không?”

“Có thể, thậm chí phải nói là vô cùng đơn giản”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt: “Nếu tôi nguyện ý ra tay, chỉ cân nửa tiếng, vấn đề của cô ta sẽ được giải quyết”

“Hơn nữa tôi đảm bảo, từ nay vê sau cô ta sẽ không phát bệnh nữa.

Bùi Nguyên Minh nói vô cùng lạnh nhạt, còn mang theo vô cùng tự tin.

Đạo nhân mặc đồ xanh không kìm lòng được ngẩng đầu nhìn Bùi Nguyên Minh một cái, trong đôi mắt đều là khinh thường.

“Vậy sao? Cậu tin tưởng như vậy à?”

Tay phải của Uông Vĩ Thành run lên một lát.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1857


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Cho nên ông hỏi tôi cần bao nhiêu tiền mới có thể giải quyết vấn đề của Kim Tuyết Ngọc, tôi có thể trả lời ông rõ ràng”

“Bao nhiêu tiền, tôi đều sẽ không ra tay.”

“Ngoại trừ cô ta đắc tội tôi ra, quan trọng nhất chính là cô ta nợ Linh Đan một câu trả lời thỏa đáng, một công bằng!”

“Muốn tôi ra tay? Cô ta xứng sao?”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt mở miệng, nhưng lúc nói ra ba chữ Uông Linh Đan, anh phát hiện đôi mắt của đạo nhân mặc đồ xanh kia trở nên rét lạnh hơn.

“Cậu Bùi, cậu và tôi đều là người trưởng thành!”

“Người trưởng thành chỉ nói ích lợi”

“Huống chỉ oan gia nên giải không nên kết!”

“Tuy thân thủ của cậu hơn người, nhưng cần gì phải gây khó dễ với Kim Tuyết Ngọc?”

“Cho dù cậu không để Uông Vĩ Thành tôi vào mắt, nhưng nhà họ Kim ở Kim Lăng một trong mười gia tộc lớn, cũng có giá trị khiến cậu coi trọng một chút đúng không?”

“Tôi có thể đồng ý với cậu, chỉ cần cậu giải quyết chuyện này giúp tôi, tôi chẳng những cho cậu tiên, hơn nữa ân oán giữa hai người chúng ta đều xóa bỏ!”

“Nếu cậu nguyện ý, tôi còn có thể cho cậu một vị trí ở trong Long Môn phân hội thủ đô, danh xưng trưởng lão Bùi này hẳn là cậu hài lòng đúng không?”

“Thậm chí tôi có thể cho cậu làm phó hội trưởng, ngang vai ngang vế với tôi! Sau khi tôi trăm tuổi, vị trí phân hội trưởng sẽ là của cậu, thế nào?”

Quyền thế, năng lực, vị trí, tiền tài.

Lúc này có thể nói thứ gì, Uông Vĩ Thành đều nói ra cả, mục đích chính là khiến Bùi Nguyên Minh khuất phục.

Lúc này Bùi Nguyên Minh thản nhiên dùng trà, nói: “Tiên bạc tôi không cần”

“Ân oán có xóa bỏ toàn bộ hay không, đối với tôi mà nói cũng không có ý nghĩa”

“Còn vị trí phó hội trưởng trong Long Môn phân hội thủ đô kia, tôi lại càng không có hứng thú, nhường vị trí phân hội trưởng cho tôi làm, tôi cũng không cân”

“Huống chỉ hiện giờ Uông Vĩ Thành ông chỉ là phó hội trưởng, ông cảm thấy mình có thể một tay che trời ở trong Long Môn phân hội thủ đô rồi hả?”

“Quan trọng nhất chính là, tôi rất rõ ràng, hiện giờ ông nói những điều kiện này, không có nghĩa là các ông cúi đầu, mà đại diện các ông không thể không chịu khuất nhục tạm thời.”

“Đợi tôi giải quyết vấn đề giúp các ông xong, các ông có thể yên tâm lớn mật trả thù tôi, không phải sao?”

“Cho nên mấy thứ này tôi cũng không cần, tôi cũng sẽ không ra tay”

Vẻ mặt Uông Vĩ Thành khó coi tới cực hạn, ông ta nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, trâm giọng nói: “Họ Bùi kia, vậy cậu chuẩn bị thế nào, mới bằng lòng chữa bệnh cho Kim Tuyết Ngọc?”

Ông ta ở Long Môn phân hội thủ đô quyền cao chức trọng, chưa từng ăn nói khép nép cầu
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1858


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Bốp!”

Bây giờ Bùi Nguyên Minh trực tiếp hắt nước lên mặt Uông Vĩ Thành, vẻ mặt lạnh nhạt: “Ngại quá, kính rượu tôi không uống, rượu phạt tôi cũng không uống”

“Rầm!”

“Tiểu bối!”

“Cậu quá làm càn đây!”

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh vậy mà hắt chén trà lên mặt Uông Vĩ Thành, đạo trưởng mặc đồ xanh vẫn luôn im lặng vỗ mạnh bàn.

“Bốp”

một tiếng, cái bàn vỡ vụn, đồ trên bàn đều rơi hết xuống đất.

Bùi Nguyên Minh lùi về sau nửa bước, trên người không nhiễm một hạt bụi.

Động tác của Uông Vĩ Thành thì chậm hơn một chút, có chút mặt xám mày tro.

Trên mặt đạo trưởng mặc đồ xanh này xuất hiện chút xấu hổ, nhưng ông ta nhanh chóng che giấu cảm xúc của bản thân thật tốt, sau đó hùng hổ nói với Bùi Nguyên Minh: “Người trẻ tuổi!”

“Tôi nhìn cậu lâu lắm rồi!”

“Cũng đã nhịn cậu từ lâu!”

“Cậu đúng là không biết mấy chữ trời cao đất rộng viết như thế nào!”

“Tuy tôi không biết rốt cuộc cậu lãy đâu ra tự tin, tự xưng là có thể giải quyết được vấn đề của cô Uông!”

“Nhưng cho dù cậu có thể giải quyết được hay không, hội trưởng Uông đều đã nói với cậu điêu kiện như vậy, còn tiếp đãi cậu long trọng như thế, vậy mà cậu từ chối?”

“Cậu phải biết, ở cái đất thủ đô này có không biết bao nhiêu người muốn bám lấy cành cao là hội trưởng Uông và bà Uông đều không làm được!" “Cậu có vinh hạnh như thế, vậy mà không biết được sủng ái mà lo sợ, còn dám ở đây cố làm ra vẻ?”

“Nếu không phải bây giờ là xã hội luật pháp, với tính tình của tôi lúc còn trẻ, đã một chưởng đánh chết cậu!”

“Có chút công phu mèo cào thì cho rằng mình vô địch thiên hạ hả?”

“Cậu có tin một bàn tay của tôi có thể khiến cậu không bò nổi hay không?”

Lúc này đạo trưởng mặc đồ xanh này trợn tròn mắt với Bùi Nguyên Minh, đã không còn một chút tư thái của cao nhân thế ngoại nữa.

Ở trong mắt ông ta, Bùi Nguyên Minh chính là đại nghịch bất đạo, nên bị ông ta tùy tiện bóp chất.

Hơn nữa mục đích ông ta xuất hiện ở đây vô cùng đơn giản, đó chính là áp chế Bùi Nguyên Minh.

Mà Uông Vĩ Thành cảm thấy được ông ta có thể áp chế Bùi Nguyên Minh, đủ để nói lên, ông ta có thực lực và bản lĩnh không tệ.

Bùi Nguyên Minh đánh giá đạo nhân mặc đồ xanh này từ trên xuống dưới, mỉm cười nói: “Nhìn tư thế hô to gọi nhỏ của ông, hẳn là một nhân vật nào đó nhỉ?”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1859


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nhìn biểu cảm của Bùi Nguyên Minh, Thanh Hư đạo trưởng cảm thấy tên nhóc khốn nạn này là bị mình hù sợ.

Lúc này tư thái ông ta kiêu ngạo, lạnh lùng nói: “Biết tôi là ai rồi chứ?”

“Tôi nói cho cậu biết, nếu để tôi khó chịu, bảo Tư Đồ Chí Khang trở vê, như vậy có khả năng cậu sẽ chết ở ven đường bất cứ lúc nào đấy!”

“Bởi vì Chân Vũ Long đã phái Dương Định Siêu tâm phúc của cậu ta tới giải quyết cậu.”

“Nếu cậu muốn sống sót, còn không nhanh đồng ý với điều kiện của hội trưởng Uông!”

“Ô...

Vậy tôi phải cảm ơn mười tám đời tổ tông của đạo trưởng trước rồi”

Bùi Nguyên Minh cười tít mắt.

Sau đó anh tràn ngập hứng thú mở miệng nói: “Nếu đạo trưởng ông là sư bá của Linh Đan, hiện giờ mẹ cô ấy biến thành người sống thực vật lại là sư muội của ông.”

“Nếu là như vậy, quan hệ giữa các người hẳn là rất tốt?”

“Vậy bây giờ tôi tranh thủ quyền lợi thay Linh Đan, là muốn cho cô ấy và mẹ cô ấy một lời giải thích”

“Vì sao ông phải ra mặt ngăn cản?”

“Chuyện này tôi không hiểu, vẫn mong đạo trưởng ông cho tôi một lời giải thích ”

Thanh Hư đạo trưởng hừ lạnh một tiếng, tư thể như cao nhân thế ngoại, hừ lạnh nói: “Linh Đan là sư điệt của tôi, đương nhiên là tôi cưng chiều con bé!”

“Nhưng chính vì cưng chiều con bé, tôi mới không hi vọng con bé bị một tên khốn nạn không biết chui từ đâu ra mê hoặc, ngay cả ba của mình cũng dám đối đầu!”

“Nếu cậu che chở cho Linh Đan không bị thương, tôi chắc chản sẽ giúp cậu.”

“Nếu cậu tranh thủ quyền lợi thay Linh Đan, tôi cũng sẽ cảm ơn cậu.”

“Nhưng người tham lam, cuông vọng như cậu, chẳng những đòi tiền, muốn vị trí tổng giám đốc của tập đoàn nhà họ Uông, còn có một cái không hiểu gì gọi là lời giải thích! Đây là đang càn quấy!”

“Tôi tuyệt đối không đồng ý!”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Tiền bạc, tôi chướng mắt, tôi cũng không định lấy”

“Vị trí tổng giám đốc là cho Linh Đan, để cô ấy lên nằm quyền là lẽ đương nhiên!”

“Còn chuyện mẹ của Linh Đan, từ một người vô cùng khỏe mạnh, chỉ trong thời gian ngắn lại biến thành người sống thực vật, chẳng lẽ ông cảm thấy trong chuyện này không có bất cứ vấn đề gì sao?”

“Tôi muốn một câu trả lời, muôn một lời giải thích, chẳng lẽ không phải là chuyện đương nhiên ư?”

“Hay là nói, đạo trưởng ông biết chuyện này liên lụy ra rất rộng, cho nên không dám để tôi kiểm chứng?”

“Hoặc là người bị sát hại thành người sống thực vật, còn không thể đòi lại một lời giải thích?”

Thanh Hư đạo trưởng tức tới mức mí mắt giật giật, vẻ mặt không kiên nhẫn nói: “Người trẻ tuổi,
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom