Dịch Chàng Rể Quyền Thế

Chương 1800


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Cất giấu?”

Bùi Nguyên Minh cười, vẻ mặt lãnh đạm.

“Theo như ý của ông, thứ này đại biểu cho quyền thế vô song, nhưng trong mắt của tôi lại chẳng là gì cả”

“Nếu như ông muốn thì tôi cũng có thể bán cho ông”

“Chẳng qua bây giờ tăng giá, bảy mươi nghìn tỷ”

Bùi Nguyên Minh vươn hai ngón tay ra.

“Vẫn là điều kiện kia, cho mẹ Linh Đan một câu trả lời thỏa đáng, tôi sẽ dâng nó lên bằng cả hai tay.”

Trong nháy mắt hơi thở của Uông Vĩ Thành trở nên dôn dập, mấy lần muốn ra tay cướp, nhưng bản thân của ông ta rất rõ ràng, lấy thân thủ của Bùi Nguyên Minh mà nói, ông ta chưa chắc có thể cướp đến tay.

Mà một khi hoàn toàn trở mặt, thứ này lộ ra, cho dù ông ta có là Uông Vĩ Thành, chỉ sợ cũng không giữ được.

Rất nhiều suy nghĩ hiện lên trong đầu Uông Vĩ Thành.

Một lát sau, ông ta cố gắng tỏ ra bình tĩnh, cầm ly rượu vang đỏ lên nhấm một ngụm, sau đó ánh mắt ông ta ôn hòa nhìn Bùi Nguyên Minh, nói.

“Trước kia người ta luôn nói, yêu mỹ nhân không yêu giang sơn, khi đó tôi không tin."

“Nhưng hôm nay tôi tin.”

“Bùi Nguyên Minh à, tuy tôi không biết cậu từ đâu mà có được tấm lệnh bài này, tôi cũng không muốn biết”

“Nhưng tôi có thể nói cho cậu biết, ở cái đất thủ đô này, tấm lệnh bài đó đại diện cho quyên thế vô song, đại biểu cho một trăm nghìn con em Long Môn thủ đô đều sẵn lòng chịu chết vì cậu”

“Thế nhưng vì Linh Đan, cậu lại có thể sẵn lòng giao vật quan trọng như thể ra, tôi rất cảm động.

Như thế con gái tôi đi theo cậu, tôi cũng không cân lo lắng cho sự an toàn của con bé nữa.”

Vẻ mặt Uông Vĩ Thành kỳ quái, chậm rãi nói.

“Nế mặt điểm này, chuyện cậu đánh tôi một cái tát kia, tôi có thể xóa bỏ.”

“Việc cậu gây sự ở nhà tôi, tôi cũng sẽ không truy cứu nữa”

“Chuyện cậu cất giấu lệnh bài của Long Môn, tôi cũng quyết định không truy cứu.”

Đám người Lữ Nhược Yên nghe thấy thế đều cảm thấy hơi sững sờ, hiển nhiên là bọn họ không ngờ đến Uông Vĩ Thành sẽ nói như vậy.

Dù sao từ trước đến nay ông ta luôn là một nhân vật cao cao tại thượng, từ trước đến nay không cho phép bất kỳ ai khiêu chiến quyền uy của bản thân.

“Phó hội trưởng Uông à, ông có truy cứu hay không, chuyện đó tôi không quan tâm.”

“Miếng lệnh bài này đại biểu cho cái gì, trong mắt của tôi việc đó cũng không quan trọng”

Bùi Nguyên Minh đứng lên, đưa tay vỗ nhẹ lên mặt Uông Vĩ Thành.

“Hiện tại tôi chỉ hỏi ông một câu thôi, tấm lệnh bài này, ông chuẩn bị bỏ ra bảy mươi nghìn tỷ đến mua? Hay là chuẩn bị cho Linh Đan một câu trả lời thỏa đáng?”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1801


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nhìn thấy Uông Vĩ Thành rời đi, đám người Lữ Nhược Yên vội vàng theo sau.

Uông Linh Đan ở lại, cho dù thế nào cô ta cũng không ngờ tới, ba mình sẵn lòng trả bảy mươi nghìn tỷ, cũng không muốn cho mình một câu trả lời thỏa đáng.

Trên gương mặt xinh đẹp của cô ta xuất hiện thở dài và hương vị chấp nhận số mệnh.

“Linh Đan, rất xin lỗi, không giúp được cô”

Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, vươn tay xoa đầu Uông Linh Đan.

Anh cũng không thể ngờ tới, Uông Vĩ Thành sẵn lòng trả bảy mươi nghìn tỷ, cũng không muốn cho Uông Linh Đan một câu trả lời thỏa đáng.

“Nhưng mà cô yên tâm đi, lấy một cái lệnh bài đi thì có thể trở thành phân hội trưởng sao?”

“Ba cô đã nghĩ quá đơn giản rồi!”

“Ông ta không cho cô câu trả lời thỏa đáng, vị trí phân hội trưởng này, đời này ông ta đừng mơ tưởng tới”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, với tình hình của Long Môn phân hội thủ đô hiện giờ, một cái lệnh bài thì không quyết định được bất cứ chuyện gì.

Chỉ có đủ sức mạnh, đủ quả đấm cứng rắn, mới có thể độc chiếm trong tay.

Mà lúc này Uông Vĩ Thành câm đi lệnh bài, nếu thật sự ngu ngốc hồ đồ cầm lệnh bài ra, muốn khống chế Tần Ý Hàm và Sở Tuấn Hiên, chỉ sợ kết cục sẽ không như ông ta tưởng tượng.

“Bùi Nguyên Minh, tôi không sao, cảm ơn anh”

Uông Linh Đan lau khô nước mắt trên mặt, lộ ra nụ cười đau khổ: “Tuy tôi rất khó chịu vì lựa chọn của ba tôi”

“Nhưng tôi cũng rất vui vẻ, tôi có thể có được người bạn như anh!”

“Tôi không phải là hồng nhan tri kỷ của anh, cũng không phải là người phụ nữ của anh, nhưng anh lại sẵn lòng vì tôi mà ném đi bảy mươi nghìn tỷ, chuyện này đủ cho Uông Linh Đan tôi khoác lác cả đời!”

“Còn chuyện của mẹ tôi, tôi nhất định sẽ đòi lại lẽ phải!”

“Ít nhất từ phản ứng của ba tôi, ông ta biết tất cả chứng cứ!”

“Tôi nhất định sẽ khiến ông ta tự mình nói ra”

“Bùi Nguyên Minh, anh làm quá nhiều chuyện rồi, tôi không thể để anh mạo hiểm vì tôi nữa!”

Lúc này Uông Linh Đan lại quay về bộ dạng lạnh lùng kiêu ngạo như lúc mới gặp, giống như hoa sen nở rộ trên cao nguyên.

“Nếu Kim Tuyết Ngọc dám cắt tiền thuốc của mẹ tôi, như vậy tôi không ngại ôm cô ta cùng chết!”

“Không cân cực đoan như vậy”

Bùi Nguyên Minh mỉm cười: “Kim Tuyết Ngọc nhảy nhót không được lâu đâu.”

Sau khi nói xong, anh nhìn lòng bàn tay mình với vẻ đầy hứng thú một lát.

Lúc này ở chỗ lòng bàn tay, vẫn là một vùng lạnh lẽo như cũ.

Lúc này, Uông Vĩ Thành ngồi vào xe Toyota AIphard ở ven đường, trong tay ông ta là lệnh bài vừa
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1802


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Bảy mươi nghìn tỷ?”

Kim Tuyết Ngọc hít vào một hơi khí lạnh.

“Ông Uông, có phải là đầu óc ông có vấn đề hay không, vậy mà lấy bảy mươi nghìn tỷ đổi lấy thứ này?”

“Tên nhóc kia chỉ là một tên bảo vệ nhỏ mà thôi, sao cậu ta có thể có được lệnh bài quý giá như vậy được?”

“Không phải là ông bị cậu ta lừa đấy chứ?”

Lúc này trái tìm của Kim Tuyết Ngọc đau xót, đó là bảy mươi nghìn tỷ đấy, không phải là bảy trăm nghìn đâu! Uông Vĩ Thành thản nhiên nói: “Vừa rồi tôi đã kiểm tra qua, đây đúng là lệnh bài của phân hội trưởng”

“Cho dù tên nhóc kia đạt được lệnh bài này như thế nào, tóm lại là lúc này nó đã rơi vào tay tôi”

“Có lệnh bài này, tôi có thể danh chính ngôn thuận lên nằm quyền, thậm chí không cần chiến đấu cũng có thể khiến binh sĩ khuất phục!”

“Em đừng nghĩ tới bảy mươi nghìn tỷ kia nữa!”

“Dùng lệnh bài này, thậm chí chúng ta có thế nắm giữ được tập đoàn Khai Sơn trong tay, đây mới là chuyện quan trọng nhất”

Nghe ông ta nói như vậy, Kim Tuyết Ngọc thở phào một hơi, xem như bình tĩnh trở lại.

Uông Vĩ Thành nói không sai chút nào, lệnh bài này nhìn có vẻ đơn giản, nhưng ý nghĩa đại biểu ở sau lưng quá lớn.

Ngoại trừ vị trí hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô ra, còn đại biểu cho năng lực lớn mạnh, tài phú và địa vị.

Dùng bảy mươi nghìn tỷ đổi lấy, thực ra không thiệt một chút nào.

Nhìn thấy Kim Tuyết Ngọc tỉnh táo lại, Uông Vĩ Thành nghĩ một lát mở miệng nói: “Nhược Yên, nghĩ biện pháp dùng con đường bí mật truyền tin tức, nói là lệnh bài của phân hội trưởng đã xuất hiện ”

“Tôi vì kết thúc tình cảnh hỗn loạn trong Long Môn phân hội thủ đô, nguyện ý để người câm lệnh bài trong tay làm phân hội trưởng!”

“Cho dù là bất cứ kẻ nào, chỉ cần có thể cầm lệnh bài của phân hội trưởng đi tới trước mặt tôi, như vậy người đó sẽ là phân hội trưởng của Long Môn thủ đô!”

Lữ Nhược Yên hơi sửng sốt, nói: “Hội trưởng Uông, rõ ràng là đồ ở trong tay chúng ta...

“Không, nó không ở trong tay chúng ta, ít nhất trước mắt không ở trong tay chúng ta”

Vẻ mặt Uông Vĩ Thành lạnh nhạt: “Chỉ có đợi Tân Ý Hàm và Sở Tuấn Hiên cũng tán thành người câm lệnh bài phân hội trưởng trong tay là phân hội trưởng, như vậy nó mới xuất hiện trong tay tôi.”

Cuối cùng Lữ Nhược Yên cũng hiểu rõ, lúc này vẻ mặt kích động nói: “Hội trưởng Uông đúng là thần cơ diệu toán, hai đứa nhóc như Tần Ý Hàm và Sở Tuấn Hiên kia, sao có thể là đối thủ của ngài được?”

“Tôi sẽ lập tức đi truyền tin tức này ra!”

Khi nói chuyện, Lữ Nhược Yên bắt đầu gọi điện thoại trước mặt Uông Vĩ Thành.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1803


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Khốn nạn!”

“Đồ khốn nạn này!”

Giọng nói vô cùng oán hận truyền ra, cuối cùng Kim Tuyết Ngọc cũng không kìm nén nổi tức giận của mình nữa! “Ông Uông, tên nhóc này là cố ý gài ông”

“Ông thật sự đưa cho cậu ta bảy mươi nghìn tỷ à?”

“Tất cả chuyện này đều là Uông Linh Đan xúi giục!" “Mục đích chính là vì trả thù chúng ta, trả thù nhà họ Uông, báo thù cho người mẹ sống đời sống thực vật của cô ta!”

“Ông Uông, báo cảnh sát, bắt tên tôm tép nhãi nhép Bùi Nguyên Minh kia lại, bắt Uông Linh Đan trở vê!”

“Tôi không tin, tôi không làm gì được đôi nam nữ chó má này!”

Lúc này Kim Tuyết Ngọc đã vô cùng oán hận đối với Bùi Nguyên Minh.

Một tên nghèo kiết xác từ nơi khác tới, chẳng những tát mình một cái, còn đám kêu gào như vậy, quả thực là không biết tốt xấu.

Người như vậy, nên trực tiếp giãm dưới chân, cho cậu ta biết vì sao hoa hồng đỏ như vậy! “Không! Bây giờ chưa phải lúc ra tay!”

Gân xanh trên trán Uông Vĩ Thành giật giật, vẻ mặt khó coi tới cực hạn: “Cuối cùng tôi cũng cảm thấy, tất cả chuyện này là hướng về phía vị trí phân hội trưởng này”

“Thậm chí là tên Bùi Nguyên Minh này cũng năm trong kế hoạch này, mục đích chính là vì giữ chân chúng tai”

“Chúng ta không thể rối loạn đầu trận tuyến ngay lúc này được!”

“Liên lạc với thế tử Chân, nói với cậu ấy, điều kiện lúc trước của cậu ấy tôi đồng ý hết!”

“Nhưng tôi nhất định phải ngồi lên vị trí hội trưởng!”

Kim Tuyết Ngọc hít sâu một hơi, vẫn nghiến răng nghiến lợi nói như cũ: “Đương nhiên là tôi biết lấy chuyện lớn làm trọng, nhưng đó là bảy mươi nghìn tỷ đấy! Ông bảo tôi nuốt xuống cục tức này thế nào đây?”

Uông Vĩ Thành khẽ nhíu mày, một lát sau chậm rãi nói: “Thực ra Bùi Nguyên Minh cũng nói, chúng ta có thể không cần bỏ ra bảy mươi nghìn tỷ kia!”

“Cậu ta chẳng những có thể đưa lệnh bài của phân hội trưởng cho tôi, còn đồng ý giải quyết bệnh của bà”

“Nhưng cậu ta chỉ có một điều kiện, đó chính là chuyện của mẹ Linh Đan, phải cho Linh Đan một câu trả lời thỏa đáng!”

“Em có đồng ý không?”

Khi nói chuyện Uông Vĩ Thành vươn tay ra hiệu, xe Toyota AI lái lên trên cầu vượt, nhanh như tia chớp.

“Cho người phụ nữ kia một câu trả lời thỏa đáng sao?”

Kim Tuyết Ngọc cười mỉa một tiếng, trong đôi mắt đều là ý lạnh: “Sao có thể có chuyện đó
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1804


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Ông Uông! Ông Uông! Tôi không thể cử động được nữa!”

“Tôi không thể cử động được nữa rồi!”

Lúc này Kim Tuyết Ngọc trực tiếp xụi lơ trên ghế ngồi, chỉ còn cái đầu còn có thể cử động, nhưng rất nhanh cô ta đã nhận ra được trên đầu lưỡi mình truyền tới cảm giác tê liệt, chỉ trong nháy mắt, sợ hãi xuất hiện trong lòng cô ta.

“Tuyết Ngọc, em làm sao vậy?”

Uông Vĩ Thành ôm lấy Kim Tuyết Ngọc theo bản năng, sau đó vẻ mặt ông ta khó coi tới cực hạn.

Lúc này toàn thân Kim Tuyết Ngọc tỏa ra khí lạnh, giống như một cái tủ lạnh.

Rất rõ ràng, hội chứng sợ lạnh của cô ta phát tác trước.

“Sao có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy? Không phải là bác sĩ nói, năm nay em trải qua điều dưỡng, thân thể đã tốt hơn rất nhiều sao?”

“Sao đột nhiên phát tác rồi?”

Uông Vĩ Thành luống cuống chân tay, ông ta thật sự rất yêu Kim Tuyết Ngọc, nếu không cũng đâu vì cô ta phế đi vợ cả của mình, thậm chí không tiếc trở mặt với con gái mình.

Lúc này nhìn thấy bộ dạng đó của Kim Tuyết Ngọc, ông ta vô cùng đau lòng.

Kim Tuyết Ngọc dùng một chút sức lực cuối cùng duy trì tôn nghiêm của mình, không cho mình không khống chế được phóng uế, sau đó cô ta run run mở miệng.

“Bây giờ tôi phát tác, có khả năng sẽ không thể khôi phục, sẽ biến thành một người sống thực vật không có khả năng nhúc nhích..

" “Ông Uông, cứu tôi, tôi không muốn như vậy..



Lúc này Kim Tuyết Ngọc đã sớm không còn kiêu ngạo và tự phụ như ngày xưa, càng có nhiều cảm giác sợ hãi.

Biến thành một người sống thực vật, kết cục như vậy còn khó chịu hơn là đã chết.

“Không đâu, không đâu, em nhất định sẽ không biến thành người sống thực vật!”

Uông Vĩ Thành ôm vợ mình, lệ rơi đầy mặt: “Không phải là giáo sư của bệnh viện Thiên Ái đã nói rồi sao?”

“Triệu chứng bệnh của em giống như là triệu chứng của dần đông lạnh, nhưng không nghiêm trọng như vậy, chỉ cân điều dưỡng hàng ngày thích đáng, thì không có bất cứ chuyện gì”

“Hơn nữa loại bệnh này sẽ đột nhiên phát tác sao? Làm sao có chuyện đó được?”

“Tôi không biết, tôi cũng không biết”

Gương mặt Kim Tuyết Ngọc trằng xanh, mở miệng nói theo bản năng: “Bùi Nguyên Minh! Nhất định là Bùi Nguyên Minh!”

“Lúc trước ở nhà cậu ta đã nói, tôi mà phát tác thì không cứu được!”

“Chắc chắn là cậu ta đã hại tôi!”

“Chắc chản là cậu ta!”

Nói tới đây, bỗng nhiên toàn thân Kim Tuyết Ngọc run lên, lúc này ngay cả đầu lưỡi của cô ta đều đã cứng lại rồi, hơn nữa cả người hoàn toàn không khống chế nổi đi tiểu tiện.

Một chút tôn nghiêm cuối cùng của cô ta, đã tan thành mây khói ngay lúc này.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1805


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Vẻ mặt Uông Linh Đan kỳ lạ, cô ta cảm thấy Bùi Nguyên Minh phân tích rất đúng, nhưng cho dù Kim Tuyết Ngọc tát mấy cái, còn thiếu chút nữa khiến xe bị lật sao? Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Được rồi, đừng nghĩ nhiêu nữa, ở đây có bảy mươi nghìn tỷ, hai chúng ta chia đôi ra mỗi người một nửa”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, thực tế anh cũng không làm gì.

Chẳng qua cái lệnh bài của phân hội trưởng kia do ngọc băng vạn năm khắc thành, trời sinh đã ẩn chứa rét lạnh thấu xương.

Nếu là người võ cổ đeo lâu dài, chẳng những không có chỗ xấu, còn có thể ngưng thân tụ khí, có vô số chỗ tốt đối với mình.

Mà người bình thường tiếp xúc, thì có xác suất bị cảm mạo nhất định.

Còn Kim Tuyết Ngọc loại người có chứng sợ lạnh tiếp xúc với thứ này, như vậy chắc chắn sẽ phát bệnh trước tiên.

Sở dĩ Bùi Nguyên Minh nói Uông Vĩ Thành lấy đi lệnh bài của phân hội trưởng cũng vô dụng, đây là một nguyên nhân trong đó.

Một nguyên nhân khác là anh đã bảo Tân Ý Hàm và Sở Tuấn Hiên truyền ra tin tức rồi.

Lúc này lệnh bài của phân hội trưởng đã không còn là trân bảo, mà như củ khoai lang phỏng tay.

Nghĩ tới tình hình của Uông Vĩ Thành lúc này, Bùi Nguyên Minh không nhịn được thở dài một tiếng.

Đây chính là tự tạo nghiệt không thể sống, ông ta như vậy còn muốn ngôi lên vị trí phân hội trưởng của Long Môn thủ đô, chỉ có thể nói là nghĩ nhiều quá rồi.

Uông Linh Đan không biết trong chuyện này còn có nhiều vấn đề như vậy, lúc này cô ta vừa lái xe vừa nói: “Bùi Nguyên Minh, bảy mươi nghìn tỷ kia là anh lấy được, chia cho tôi làm gì?”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Ba mươi lầm nghìn tỷ, không tính là nhiêu, nhưng cũng là con số không nhỏ”

“Có ba mươi lăm nghìn tỷ này, với bản lĩnh của cô Uông đây, tuyệt đối có thể tự lập môn hộ ở thủ đô”

“Đến lúc đó, cô không cần phải nhìn sắc mặt của ba cô và Kim Tuyết Ngọc nữa”

“Hơn nữa cô cũng có thể tự mình chỉ trả tiên thuốc của mẹ cô”

“Cho nên tôi thật lòng hi vọng cô nhận lây khoản tiên này”

Còn có một việc Bùi Nguyên Minh không nói, nếu có cơ hội, anh không ngại giới thiệu Chung Nam Sơn cho Uông Linh Đan làm quen, như vậy, có lẽ sẽ có cơ hội chữa khỏi cho mẹ của Uông Linh Đan.

“Bùi Nguyên Minh, tôi biết anh đối xử tốt với tôi.”

“Thực ra lúc này tôi muốn tự lập môn hộ cũng không khó, tuy tôi không có ba mươi lăm nghìn tỷ, nhưng mẹ tôi cũng để lại không ít thứ cho tôi”

Uông Linh Đan thở dài một hơi.

“Nhưng mà tôi không thể rời đi như vậy được!”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1806


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Thì ra là vậy.”

Bùi Nguyên Minh hoàn toàn hiểu rõ.

“Chẳng trách ba cô và Kim Tuyết Ngọc đều đối xử với cô như vậy, ước gì có thể nhanh chóng gả cô ra ngoài”

“Hóa ra là vì cổ phần cô đang nắm giữ”

“Nhưng mà một khi đã như vậy, tôi vẫn nguyện ý giúp cô, tôi có thể giúp cô câm lại cổ phần của tập đoàn nhà họ Uông mà cô đang nắm giữ.”

Đối với việc chèn ép Uông Vĩ Thành, Bùi Nguyên Minh tràn ngập hứng thú.

Còn có thể giúp đỡ Uông Linh Đan, cớ sao không làm.

“Ừm, cảm ơn anh”

Vẻ mặt Uông Linh Đan kỳ lạ, tuy cô ta biết Bùi Nguyên Minh muốn giúp mình lấy lại tập đoàn của nhà họ Uông giống như đầm rồng hang hổ, nhưng cô ta vẫn hơi gật đầu, không muốn từ chối ý tốt của Bùi Nguyên Minh.

Xe một đường tiến vê trước, hai người đang định về biệt thự, lúc này di động của Bùi Nguyên Minh vang lên.

Bùi Nguyên Minh câm lên nhìn thoáng qua, vẻ mặt có chút kỳ lạ.

Triệu Thanh Hạm? Hai người tiếp xúc không nhiều, vì sao Triệu Thanh Hạm lại gọi điện thoại cho mình? Bùi Nguyên Minh nghĩ một lát, ra hiệu cho Uông Linh Đan đỗ xe ở ven đường, mới nghe điện thoại: “Thanh Hạm, có chuyện gì? Muốn mời tôi ăn cơm trưa à?”

“Ăn ăn ăn, anh chỉ biết ăn thôi!”

Ở bên kia điện thoại Triệu Thanh Hạm vô cùng tức giận.

“Sao anh có thể như vậy? Ngày hôm qua bỏ bê công việc, hôm nay cũng không đến, rốt cuộc là anh muốn làm gì?”

“Anh có biết tôi vì cho anh tiến vào mà trả giá lớn cỡ nào không?”

“Vì sao anh lại lười nhác như thế, đây là không để tôi vào mắt!”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Nếu tôi nhớ không nhầm, tôi đã xin nghỉ ba ngày rồi”

“Nghỉ ba ngày? Anh thật sự cho rằng mình là cấp cao rồi hả? Tùy tiện một câu nói thì có thể nghỉ ba ngày sao?”

Ở bên kia điện thoại Triệu Thanh Hạm thiếu chút nữa xù lông.

“Anh Uông chỉ nói như thế mà thôi, anh cũng coi việc đó là thật ư?”

“Cầu xin anh đấy, anh là nhân viên mới, có thể để tâm chuyện đi làm một chút được không?”

Bùi Nguyên Minh mỉm cười nói: “Nói như thế, mấy lời mà Uông Khải Trạch nói chỉ là nói dóc thôi à? “Họ Bùi kia, anh nên khách sáo với anh Uông một chút!”

Triệu Thanh Hạm tận tình khuyên bảo.

“Chẳng lẽ anh không biết, thực ra hai bản hợp
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1807


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Ở vị trí lái xe, Uông Linh Đan thay đổi phương hướng, tràn ngập hứng thú liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh một cái: “Uông Khải Trạch? Có chuyện gì thế?”

Bùi Nguyên Minh nhún vai, nói: “Một chú mà tôi quen bảo con gái ông ấy tìm một vị trí nghiệp vụ trong tập đoàn Khai Sơn cho tôi, bảo tôi đi làm hẳn hoi”

“Chuyện này ấy à, Uông Khải Trạch của chúng ta trực tiếp mượn tên tuổi của cô Uông, giúp tôi tìm được đơn đặt hàng mấy tỷ, có phải là tôi nên cảm ơn cả nhà Uông Khải Trạch không?”

Uông Linh Đan “phụt”

một tiếng mỉm cười: “Bùi Nguyên Minh, anh có thế đừng buồn cười như vậy được không, loại người tùy tiện tặng người khác ba mươi lăm nghìn tỷ như anh, còn cần mấy chục triệu một tháng sao?”

Bùi Nguyên Minh nhún vai nói: “Không có biện pháp, ở trong mắt trưởng bối, hiện giờ tôi là một người không làm việc đảng hoàng, hay là cô Uông giới thiệu cho tôi một vị trí quản lý cấp cao để tôi làm đi?”

“Được, vậy anh đến tập đoàn nhà họ Uông làm quản lý cấp cao, tôi trực tiếp trao quyền cho anh, chẳng qua quản lý cấp cao này cũng không dễ làm”

Uông Linh Đan cười nói đùa.

Bùi Nguyên Minh chỉ cười không trực tiếp đáp lại.

Rất nhanh xe Ferrari 488 đã lái tới dưới lầu tập đoàn Khai Sơn, vì duy trì trù tính của mình, Bùi Nguyên Minh còn đặc biệt bảo Uông Linh Đan đỗ xe ở cách xa một chút cho mình xuống.

Nhìn bóng lưng Bùi Nguyên Minh rời đi, Uông Linh Đan không nhấn ga, mà tràn ngập hứng thú nhìn Bùi Nguyên Minh.

Quan sát Bùi Nguyên Minh một lát, quả thật anh rất có sức hút, nhưng lại khiến người ta cảm thấy anh như đám mây, cao không thể với tới.

Nhưng lúc này Bùi Nguyên Minh chạy như điên đi làm, vậy mà giống anh trai nhà bên, khiến người ta có thể chạm tới.

Đôi mắt Uông Linh Đan có chút mê mang, cô ta nhìn mà không hiểu.

Rốt cuộc người nào mới là Bùi Nguyên Minh chân chính.

Chỉ tiếc cô ta không biết, lúc một người phụ nữ bắt đầu nghiên cứu bộ mặt thật của người đàn ông, thường có ý nghĩa cô ta bắt đầu yêu rồi.

Bộ phận nghiệp vụ của tập đoàn Khai Sơn.

Bùi Nguyên Minh vừa xuất hiện, đã bị Triệu Thanh Hạm kéo đi tới phòng họp.

Lúc này trong phòng họp có mấy chục người tụ tập, vẻ mặt cả đám đều nghiêm trọng.

Lúc này Uông Khải Trạch ngôi ở vị trí chính, phía sau là video clip đang mở.

Triệu Thanh Hạm lập tức dẫn Bùi Nguyên Minh đi tới một góc khuất ngồi xuống.

“Sao thế? Bình thường cả đám đều khoác lác hò hét trò trâu bò, cả đám đều nói mình giao tình vô địch, mạng lưới quan hệ vô song cơ mài”

“Sao hả? Bây giờ muốn các người lấy ra chút lực, thì như muốn mạng các người rồi à?”

Lúc này Uông Khải Trạch nghiến răng nghiến lợi, nói: “Hôm nay là ngày cuối tháng, không phải là còn ba trăm năm mươi tỷ nợ nữa sao? Sao không ai dám đi đòi về?”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1808


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lúc này ở trong mắt Triệu Thanh Hạm, Bùi Nguyên Minh đã từ rất không dễ dàng mới miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn, biến thành thất bại lân nữa.

Đừng nói tới một lão đại nào đấy, Bùi Nguyên Minh ngay cả so với anh Uông đều như trên trời dưới đất.

Lúc này Triệu Thanh Hạm bắt đầu cầu nguyện, hi vọng sau này ba đừng nỏi tới chuyện tác hợp cho mình và Bùi Nguyên Minh lân nữa.

Sao chìm trĩ có thể xứng với phượng hoàng chứ? Bùi Nguyên Minh không để ý tới biểu cảm của Triệu Thanh Hạm, mà lật xem tài liệu, nhanh chóng hiểu được tình hình.

Lúc trước Lục Trọng Bằng đặt một lượng lớn hàng ở tập đoàn Khai Sơn, dựa theo ước hẹn trong vòng một tháng sẽ thanh toán tiên hàng.

Nhưng hiện giờ đã qua một tháng, anh ta cũng không tới thanh toán.

Nếu là những người khác, lấy tên tuổi của tập đoàn Khai Sơn trực tiếp đập tới, người nào cũng phải sợ.

Nhưng Lục Trọng Bằng khác biệt, anh ta là cậu em vợ của Lâm Khang Dụ! Người nào dám dùng sức mạnh với em vợ của người đứng đầu thủ đô? Nói đùa àiI Có thể nói, đây là một chuyện vô cùng bình thường, nhưng vì thân phận của đối phương không bình thường, cho nên chuyện này mới trở nên vô cùng phiền phức.

“Họp một lát, họp tới tận trưa luôn!”

“Các người có ai có thể nghĩ ra phương pháp không?”

“Nếu không lấy được khoản tiền này về, khảo hạch năm nay của chúng ta đều sẽ bị ảnh hưởng!”

“Đến lúc đó, tất cả những cố gắng trong năm qua của mọi người đều uổng phí, mấy tỷ chia hoa hồng người nào cũng đừng mơ nghĩ tới nữa!”

Cho dù Uông Khải Trạch nói chuyện tới mức này, nhưng mọi người vẫn không dám mở miệng.

“Bốp!" Cái cốc cà phê trong tay Uông Khải Trạch bị ném mạnh xuống đất vỡ tan: “Các người ngay cả thử cũng không có dũng khí thử sao?”

“Các người nói xem! Các người ngoại trừ ăn cơm đi ngủ, các người còn có thể làm gì?”

Sau khi nói xong, một đám người đưa mắt nhìn nhau, rất nhanh có người nhỏ giọng nói: “Anh Uông, không phải là chúng tôi không muốn xuất lực, mà là không làm được!”

“Anh Lục có thân phận gì, anh còn biết rõ hơn chúng tôi!”

“Quan trọng nhất chính là, nghe nói gần đây anh ta bị người ta đánh gãy tay chân, mỗi ngày đều ngôi trên xe lăn như người sống thực vật, lúc này người nào đi tìm anh ta đều không có tác dụng!”

“Chúng tôi đi tìm anh ta, ngoại trừ bị anh ta gọi người đánh một trận trút giận ra, còn có thể có ích lợi gì?”

“Nhỡ đâu bị người ta đánh chết, thì tính cho ai đây?”

“Anh Uông, chút tiền một tháng đó của chúng
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1809


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Thứ nhất, đây là chuyện nhỏ, mình tôi xử lý được, cũng không nhọc anh Uông làm phiền Uông Vĩ Thành hoặc Uông Linh Đan”

“Thứ hai, nếu lấy được khoản tiên này về, tôi muốn trích hai mươi phần trăm”

“Được không?”

Bùi Nguyên Minh muốn trích hai mươi phần trăm số tiên sao? Nhìn thấy biểu cảm thản nhiên của Bùi Nguyên Minh, tất cả mọi người cười mỉa.

Có lẽ tên nhóc này không biết mình sắp đối mặt với người nào đâu.

Nhân vật giống như Lục Trọng Bằng, có thể tùy tiện cho người khác mặt mũi sao? Một người không quen tới cửa, có lẽ sẽ bị anh ta đạp ra, trực tiếp giãm tới mức hôn mê.

Đương nhiên anh ta ngôi trên xe lăn không làm được, nhưng dưới tay anh ta có rất nhiều thuộc hạ đấy! Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh đứng ra, Triệu Thanh Hạm hơi sửng sốt một lát, sau đó kéo áo Bùi Nguyên Minh theo bản năng, nói: “Bùi Nguyên Minh, anh đừng quấy rối nữa!”

“Chuyện này căn bản không phải chuyện anh có thể xử lý được đâu!”

“Anh có thể đừng thích khoác lác như vậy không?”

Lúc này Uông Khải Trạch hơi sửng sốt, sau đó anh ta nhìn Bùi Nguyên Minh hai ngày không xuất hiện từ trên xuống dưới, rất tò mò vì sao anh còn chưa bị Đinh Nam Hành giết chết.

Dù sao Uông Khải Trạch cùng lắm được xem như người bên cạnh giới thượng lưu, muốn nghe tin Đinh Nam Hành bị người ta giết chết, không biết còn phải đợi bao lâu.

Nhưng mà lúc này Uông Khải Trạch nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh với vẻ đầy hứng thú, nói: “Bùi Nguyên Minh, anh có thể lãy lại số tiên này sao?”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Một cuộc điện thoại là xong.”

“Được, anh đã nói chắc chắn như vậy, vậy thì quyết định như vậy đi, nhiệm vụ này giao cho anhl”

“Chỉ cần anh thật sự có năng lực, có thể lấy được ba trăm năm mươi tỷ này về, tôi sẽ lập tức trích cho anh bảy mươi tỷ, rất nhiều người ở đây sẽ làm chứng!”

“Hơn nữa tôi còn đồng ý với anh, từ hôm nay trở đi, anh không cần phải đi làm, mỗi tháng tới lĩnh tiên lương là được”

Lúc này đôi mắt lóe lên ánh sáng kỳ lạ, nếu Đỉnh Nam Hành còn chưa ra tay, như vậy anh ta không ngại mượn tay Lục Trọng Bằng trực tiếp bóp chết Bùi Nguyên Minh.

“Anh Uông, Bùi Nguyên Minh chỉ đang khoác lác thôi, anh ta có bản lĩnh này sao?”

“Anh trăm ngàn lần đừng chấp nhặt với anh ta!”

Triệu Thanh Hạm vội vàng đứng dậy, kéo Bùi Nguyên Minh nói.

“Bùi Nguyên Minh, anh nhanh ngồi xuống đi, anh biết khách hàng là ai không? Đây là trường
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1810


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Không cần ba ngày sao?”

Một người phụ nữ chân dài xinh đẹp thuộc bộ phận tiêu thụ, cười mà như không cười nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Anh lại định như lần trước, một cuộc điện thoại có thể giải quyết được vấn đề sao?”

Bùi Nguyên Minh ấn lên màn hình, thản nhiên nói: “Không sai, chỉ cần gọi một cuộc.”

“Phụt...

Một đám người đều cười to, ánh mắt nhìn Bùi Nguyên Minh tràn ngập trào phúng.

Tất cả mọi người biết được chút tin tức, Bùi Nguyên Minh có thể ký được đồng hợp với đám người Trâm Minh Nguyệt, là vì liên quan tới Uông Khải Trạch, mục đích chính là vì cho Triệu Thanh Hạm mặt mũi, khiến Bùi Nguyên Minh chính thức vào công ty làm.

Nhưng một tôm tép nhãi nhép như Bùi Nguyên Minh, vậy mà cảm thấy là công lao của mình? Có cần buôn cười như vậy không? Lúc này, ánh mặt mọi người ở đây nhìn Bùi Nguyên Minh đều tràn ngập khinh thường.

Mãy nhân viên nữ xinh đẹp lại càng dùng mũi nhìn Bùi Nguyên Minh, tên này chỉ là một tên vô dụng mà thôi, thật sự cho rằng mình có năng lực lớn ở thủ đô sao? Nếu không phải Uông Khải Trạch theo đuổi Triệu Thanh Hạm, cho Bùi Nguyên Minh chút mặt mũi, anh có khả năng gì? Một tên phế vật, một kẻ bất lực, thật sự coi mình là nhân vật lớn rồi à? Vẻ mặt Triệu Thanh Hạm chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Bùi Nguyên Minh, được rồi, anh đừng khoác lác nữa!”

“Chuyện lúc trước tất cả mọi người đều biết, anh còn làm ra vẻ làm gì?”

“Cứ tiếp tục làm ra vẻ như vậy, sẽ chỉ khiến người ta cảm thấy anh là một vai hề, anh hiểu không?”

Uông Khải Trạch thì thản nhiên nói: “Bùi Nguyên Minh, ứng xử thì phải kiên định một chút, không làm được thì nói là không làm được, đừng nên tham dự vào.

Rất rõ ràng, cho dù đánh chết Uông Khải Trạch anh ta cũng không tin, Bùi Nguyên Minh gọi một cuộc điện thoại có thể xử lý được Lục Trọng Bằng.

Đừng nói là Bùi Nguyên Minh, cho dù anh ta có thể mời được Uông Vĩ Thành, chuyện này cũng chưa chắc có thể hoàn thành.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, ấn một số điện thoại, rất nhanh bên kia nghe máy, anh thản nhiên nói: “Lục Trọng Băng, trong vòng nửa tiếng cút tới tập đoàn Khai Sơn, thanh toán ba trăm năm mươi tỷ anh nợ”

Sau khi nói xong, Bùi Nguyên Minh lập tức cúp điện thoại, không cho đôi phương cơ hội mở miệng.

Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người bật cười, trong đôi mắt tràn ngập trào phúng và khinh thường.

Đặc biệt là Triệu Thanh Hạm, lúc này cô ta rất tức giận!
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1811


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lúc Bùi Nguyên Minh đến bệnh viện, Lý Khải Lâm dẫn theo đám người đạo diễn Trân Duy Nghĩa vì nói xấu Trịnh Khánh Vân bị tát mãy cái, nghênh ngang đứng ở cửa một phòng bệnh trong bệnh viện.

Vốn dĩ bị Bùi Nguyên Minh áp chế khiến cho tập đoàn điện ảnh và truyên hình Sơn Vũ của ông ta gân như phá sản.

Chẳng qua chiếm được sự che chở của Tạ Doãn Thần một trong sáu thế tử ở thủ đô, có thể nói là Lý Khải Lâm vô cùng hăm hở.

Ông ta ngay cả Bùi Nguyên Minh có bối cảnh gì đều chẳng muốn hỏi thăm, mà trực tiếp dẫn người tới đây diễu võ dương oai.

Đặc biệt là Trần Duy Nghĩa, rõ ràng chỉ là một nhân vật nhỏ, nhưng sau khi đến bệnh viện, không phải đá ngã xe đẩy ở bệnh viện, thì là đuổi người bệnh.

Đi tới cửa phòng bệnh của Trịnh Khánh Vân, lại càng kêu gào muốn Bùi Nguyên Minh cút ra đây quỳ xuống nhận lỗi.

Cả bệnh viện lập tức gà bay chó sủa, có không biết bao nhiêu người bệnh chỉ dám đứng ở xa vây xem, căn bản không dám tiến lại gần.

Ở trong phòng bệnh của Trịnh Khánh Vân, lão Cửu Đạo Môn, công tử Hải và Ngô Kim Hổ đều ở đây.

Lão Cửu Đạo Môn vốn định dẫn người ra tay xử lý Lý Khải Lâm, nhưng nghĩ tới dù sao nơi này cũng là thủ đô, không phải Dương Thành, ông ta vẫn kìm nén xuống, sau đó dựa vào bên cạnh Ngô Kim Hổ nhỏ giọng nói: “Anh Hổ, cậu Bùi bảo chúng ta đến trông chừng cô Trịnh, kết quả thì sao, một đám tôm tép nhãi nhép chạy tới chỗ chúng ta giương oai, chúng ta cứ đứng nhìn như vậy sao?”

“Không giết chết bọn họ à?”

“Giết chết sao?”

Ngô Kim Hổ lạnh nhạt mở miệng, híp mắt nói: “Ông có thể đừng mỗi ngày chỉ biết đánh đánh giết giết được không, huống hồ nơi này là thủ đô, không phải Dương Thành chúng ta.”

“Ông cảm thấy ông ra tay ở đây, đối phương có báo cảnh sát dẫn ông đi không?”

“Không phải là địa bàn của mình, vẫn nên khiêm tốn một chút thì hơn”

Lão Cửu Đạo Môn hơi sửng sốt, sau đó gật đầu nói: “Anh Hổ anh giáo huấn rất phải, nhưng vấn đề là chúng ta ở đây trơ mắt nhìn đám người này kêu gào, có thể khiến người ta cảm thấy cậu Bùi quá mất mặt? Quá dễ bắt nạt hay không?”

Vẻ mặt Ngô Kim Hổ cân nhắc nói: “Thứ như mặt mũi, lúc này có ý nghĩa đối với người ta sao?”

“Mà cậu Bùi cũng không để ý tới người này”

“Bỏ thấp thỏm trong lòng ông xuống đi, tôi đã nói chuyện xảy ra ở đây cho cậu Bùi nghe”

“Trước mắt chúng ta chỉ cân bảo vệ cô Trịnh, như vậy là đủ rồi”

“Còn đám người trước mắt, tám mươi phần trăm là giống như ông lúc trước, đều bị cậu Bùi giáo huấn một trận, sau đó trong tình huống không cam lòng không phục, trở về tìm chỗ dựa vững chắc, muốn ra mặt đòi lại mặt mũi”

“Người như vậy, cứ để bọn họ hung hãn, để bọn họ bá đạo đi!”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1812


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bởi vì một loạt động tác của Bùi Nguyên Minh, có thể nói là hiện giờ tập đoàn điện ảnh và truyên hình Sơn Vũ gà bay chó sủa.

Mà Trần Duy Nghĩa là một trong những người khởi xướng, anh ta ở trong tập đoàn bị người ta nghỉ ngờ, cho nên áp lực rất lớn.

Hôm nay anh ta đi theo Lý Khải Lâm tới giãm lên người khác, cho nên trên người tràn ngập khí phách.

Lúc này trực tiếp cầm cốc nước hất lên mặt công tử Hải, chỉ là xem như chào hỏi mà thôi.

Món chính còn ở phía sau.

Mãy nữ minh tinh xinh đẹp đi theo bọn họ tới nhìn thấy cảnh tượng này, đều lộ vẻ mặt châm chọc.

Bùi Nguyên Minh đắc tội Lý Khải Lâm, đắc tội tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ, đây không phải chuyện hất mấy cốc nước là có thể xóa bỏ.

Vẻ mặt Lý Khải Lâm lạnh nhạt nhìn cảnh tượng này, bắt chéo hai chân, thản nhiên nuốt mây nhả khói.

Theo ý ông ta, nên cho người của Bùi Nguyên Minh một chút ra oai phủ đầu, tránh cho người ngoài cảm thấy Lý Khải Lâm này dễ bắt nạt.

Công tử Hải không tức giận, tùy ý lau mặt mình, thản nhiên nói: “Đạo diễn Trần, anh làm việc bá đạo như vậy, chẳng lẽ anh không biết, ứng xử lưu lại một đường, ngày sau gặp lại dễ ăn nói sao?”

“Đúng vậy! Các người ở đây chửi bậy một lúc lâu, người đàn ông này chẳng những không tức giận, còn tới đưa nước cho các người, các người không uõng còn chưa tính, còn hắt nước lên mặt người ta? Quá đáng!”

“Đúng vậy, một đám mặc âu phục, dạng chó hình người, nhưng làm việc lại không bằng heo chó!”

“Người như các anh đúng là thiếu dạy dỗ!”

“Lát nữa mà các anh bị đánh, sẽ không có người báo cảnh sát giúp các anh đâu!”

Nhìn công tử Hải hào hoa phong nhã bị bắt nạt, đám quân chúng ở xung quanh vây xem không nhịn được bắt đầu lòng đây căm phẫn.

Dù sao nơi này cũng là bệnh viện, mà đám Trần Duy Nghĩa thật sự hơi quá đáng, tất cả mọi người đều nhìn không vừa mắt.

“Câm miệng!”

Vẻ mặt Trần Duy Nghĩa âm trâm: “Một đám người hạ đẳng mà thôi, vậy mà dám ầm ï trước mặt ngài Lý của chúng tôi?”

“Chuyện của chúng tôi, các người có tư cách xen mồm vào à?”

“Tôi nói cho mấy người biết, lại nói lời vô nghĩa, tôi đảm bảo sẽ khiến tất cả các người trực tiếp tiến vào phòng ICU”

Khi nói chuyện, Trân Duy Nghĩa lập tức ra hiệu bằng tay, lập tức có mấy người đàn ông vạm vỡ mặc âu phục đều hơi bẻ cổ.

Cảnh tượng này khiến đám người bệnh đều mí mắt giật điên cuồng, lúc này chỉ có thể thu lại những lời sắp nói ra khỏi miệng.

Lý Khải Lâm không có một chút kiên nhẫn, híp mắt nhìn công tử Hải đang nở nụ cười ấm áp, lạnh
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1813


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Có chuyện gì?”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, tâm mắt giống như nhìn con chó con mèo ở ven đường.

“Họ Bùi kia, tao nói cho mày biết, hôm nay ông đây xuất hiện ở nơi này”

“Không phải vì nói với mày, tao trâu bò hơn mày!”

“Mà là vì nói cho mày biết, những thứ mà tao mất đi, tao nhất định sẽ đích thân lấy lại!" “Chuyện ở tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ, tổn thất của tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ bọn tao, mày cũng phải trả lại gấp trăm lần!”

“Mày dám nói một chữ không, tao sẽ đánh gãy chân mày, ném vào sông Hoàng Hà cho cá ăn!" Có thể nói lúc này Trần Duy Nghĩa vô cùng hung hãn khí phách.

Từ khi biết rõ chỗ dựa vững chắc của Lý Khải Lâm là Tạ Doãn Thần một trong sáu thể tử ở thủ đỏ, Trần Duy Nghĩa lập tức tràn ngập tự tin.

Có chỗ dựa vững chắc như vậy, chỉ cân không phải gặp người của sáu thế tử ở thủ đô, như vậy ở thủ đô, Trân Duy Nghĩa này tuyệt đối có thể hoành hành ngang ngược.

Tiểu nhân đắc chí chính là nói người như Trần Duy Nghĩa.

Mà mấy nữ minh tinh xinh đẹp đứng sau lưng anh ta, lúc này đều tràn ngập hứng thú đánh giá Bùi Nguyên Minh.

Vốn dĩ trong suy nghĩ của bọn họ, người dám can đảm đấu lại với Lý Khải Lâm, có thể khiển tập đoàn điện ảnh và truyên hình Sơn Vũ sứt đầu mẻ trán, chắc chắn là cậu chủ nhà giàu đứng đầu, hoặc là nhân vật lớn có tiếng tăm.

Nhưng không thể ngờ tới, chỉ là một tên nhóc bình thường.

Nhân vật như vậy xuất hiện trên đường cái, bọn họ đều không nhìn nhiều một cái, bởi vì anh ngoại trừ đẹp trai một chút, hình như không có đặc điểm khác nữa.

Mà người giống như bọn họ, bình thường đều coi trọng người có bản lĩnh lái xe Ferrari.

Còn nhân phẩm tốt, tính cách tốt, bằng cấp cao, ở trong mắt bọn họ không đáng một đồng.

Mà Bùi Nguyên Minh lúc này, ở trong mắt bọn họ không đáng một đồng! Sau khi có phán đoán cơ bản nhất này, bọn họ càng thêm chán ghét Bùi Nguyên Minh hơn, nhìn Bùi Nguyên Minh ánh mắt cùng tràn ngập trêu tức và khinh thường, giống như Bùi Nguyên Minh là một nhân vật nhỏ có thể tùy tiện, dễ dàng giẫm chất.

“Đúng rồi! Trịnh Khánh Vân vẫn còn đang hôn mê sao?”

“Nhanh bảo cô ta cút ra đây!”

“Tao đã hỏi thăm bác sĩ, cho dù cô ta bị thương, nhưng không ảnh hưởng tới việc cô ta làm loại vận động kial”

“Bây giờ bảo cô ta hầu hạ tao thật tốt, hầu hạ tao thoải mái, tao sẽ không so đo chuyện lúc trước."

“Nếu không, ngay cả cô ta tao cũng giẫm chết!”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1814


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bùi Nguyên Minh nhận lấy cốc nước công tử Hải đưa qua, tùy ý uống vài ngụm cho nhuận cổ họng, lại dùng khăn tay lau ngón tay, mới híp mắt nhìn Lý Khải Lâm nói: “Ông Lý, ông đúng là không khiến tôi thất vọng”

“Tôi vốn cho rằng bây giờ ông sẽ quỳ trước mặt tôi.”

“Không thể ngờ tới ông còn có thể ngồi”

“Xem ra tôi làm còn chưa đủ!”

Khi nói chuyện, Bùi Nguyên Minh câm điện thoại, gửi đi mấy tin nhắn.

Một lát sau, trong lúc mí mắt của Lý Khải Lâm đang giật điên cuồng, di động của ông ta vang lên lần hai, có người báo mấy tin xấu tới.

Cảnh tượng này khiến vẻ mặt Lý Khải Lâm vô cùng khó coi, ông ta không thể ngờ tới đã đến bước này, Bùi Nguyên Minh còn dám không cho mình mặt mũi như thế.

“Bùi Nguyên Minh, theo tôi cậu đây là nghé con mới đẻ không sợ hố, cũng không biết trời cao bao nhiêu đất dày bao nhiêu!”

Sau khi hít sâu một hơi, Lý Khải Lâm ngăn lại đám Trần Duy Nghĩa đang nổi bão, mà đánh giá Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới, vẻ mặt thản nhiên.

Theo ý ông ta, một lát nữa quân bài chưa lật của ông ta tung ra, Bùi Nguyên Minh chắc chắn sẽ xong đời.

Đến lúc đó ông ta không ngại bảo Bùi Nguyên Minh quỳ xuống, tự mình ra tay tát anh mười mấy cái.

“Ở nơi công chúng giống như bệnh viện, mà dám gây chuyện như thế, ông Lý, ông không thấy mình vô cùng ngây thơ sao?”

“Còn Trần Duy Nghĩa, dám sỉ nhục Khánh Vân trước mặt tôi, anh ta cảm thấy tôi dễ bắt nạt à?”

Sau khi nói xong, Bùi Nguyên Minh híp mắt đứng lên nhìn Trân Duy Nghĩa, thản nhiên nói: “Trần Duy Nghĩa, nể mặt nơi này là bệnh viện, tôi không muốn gây chuyện quá lớn, bây giờ tôi bỏ qua cho anh, hi vọng anh có thể quý trọng cơ hội này.”

“Nếu còn có lần nữa, tôi không ngại tiễn anh vào trong quan tài đâu.”

Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nói, vẻ mặt như thường.

Nhân vật nhỏ giống như Trần Duy Nghĩa dám nhảy nhót tưng bừng, mở miệng nói lời linh tinh, Bùi Nguyên Minh cảm thấy tát mấy cái là quá hời cho anh ta.

“Mày..”

Tay phải của Trân Duy Nghĩa run run chỉ vào Bùi Nguyên Minh, bộ dạng như ước gì có thể ăn sống nuốt tươi Bùi Nguyên Minh.

“Họ Bùi kia, hôm nay bọn tao sẽ không bỏ qua cho mày đâu!”

“Đúng vậy! Mày rất đáng chết!”

“Con mẹ nó tên man rợ”

Một đám nữ minh tinh cũng nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, vậy mà tên nhóc thối này dám đánh đạo diễn Trân của bọn họ, phải dìm xuống sông mới được! Đạo diễn Trần là trời, đạo diễn Trần là lẽ phải,
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1815


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Tạ sao?”

Bùi Nguyên Minh nhìn miếng lệnh bài, tràn ngập hứng thú nói: “Thuở xưa chim yến thường xuất hiện trước nhà họ Vương họ tạ, nay cũng liệng sang Tạ Môn ở Kim Lăng à?”

“Có kiến thức!”

Lý Khải Lâm giơ ngón tay cái với Bùi Nguyên Minh.

“Miếng lệnh bài này đến từ Tạ Doãn Thần thế tử của nhà họ Tạ ở thủ đô!”

“Cậu ấy cũng là một trong sáu thế tử của thủ đôi”

“Cậu ấy bảo tôi mang lệnh bài tới, nói với cậu ba chuyện!”

“Thứ nhất, dừng toàn bộ chèn ép đối với tập đoàn điện ảnh và truyên hình Sơn Vũ!”

“Thứ hai, bồi thường tổn thất gấp hai lần cho chúng tôi!”

“Thứ ba, quỳ trước mặt tôi xin lỗi!”

“Làm được ba chuyện này, như vậy mọi chuyện sẽ bỏ qua, nếu không làm được, như vậy cậu và người đứng sau cậu đều chết thảm hơn!”

Lý Khải Lâm nói xong những lời này, vẻ mặt lạnh lùng kiêu ngạo.

Thủ đô rộng lớn như vậy, có mấy người có thể đấu lại được một trong sáu thế tử chứ? Trần Duy Nghĩa che mặt, tiếp lời: “Họ Bùi kia, nếu mày biết Tạ Môn, nói vậy cũng rõ thế tử Tạ là ai?”

“Mày có thể hỏi người đứng sau lưng mày xem!”

“Xem tên đó có dám trêu chọc thế tử Tạ hay không?”

“Không ai có thể bảo vệ được mày!”

“Bây giờ mày nhận sợ, còn không tính là quá muộn!”

“Chậm một chút nữa, nhận sợ cũng sẽ không còn cơ hội nữa!”

Lúc này Trần Duy Nghĩa vô cùng nghĩa khí phấn chấn, cáo mượn oai hùm, giống như chính anh ta là thế tử Tạ trong truyền thuyết.

Mà lúc đám nữ minh tinh bình hoa nghe thấy ba chữ kia, đều lộ ra biểu cảm mê trai.

Bởi vì bọn họ biết rất rõ, nếu mình có thể trở thành người phụ nữ của thế tử Tạ, cho dù được anh ta ngủ một lần, cũng có thể khoác lác nhiều năm.

Bùi Nguyên Minh tràn ngập hứng thú, thản nhiên nói: “Sáu thế tử của thủ đô”

“Xem ra sau khi tôi tới thủ đô, thì sẽ tiếp xúc với mấy vị thế tử này!”

“Chẳng qua sao tôi cảm thấy tên tuổi của sáu thế tử này, chỉ vậy mà thôi?”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, anh từng tiếp xúc với Chân Vũ Long, biết được Trầm Trí Đạt.

Tuy vị Tạ Doãn Thần này là lần đầu tiên nghe thấy, nhưng anh thật sự không có bất cứ cảm giác gì.

Cho dù ở trong mắt người khác Tạ Môn Kim Lăng sâu không lường được, nhưng ở trong mắt anh chỉ thường thôi.

“Tên nhóc, nói chuyện thì phải có đầu óc!”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1816


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lý Khải Lâm hơi híp mắt, mở miệng nói: “Tôi vốn muốn nói nhiều hơn, nhưng tôi cảm thấy mình nên tiết chế một chút.



“Dù sao tôi không biết cậu có nhiều tiên như vậy hay không?”

“Huống chỉ cậu đắc tội Tiền Chấn Hưng, ông ta nhất định sẽ tìm cậu tính sổi”

“Đúng rồi, quên nói cho cậu biết, chỗ dựa vững chắc của Tiền Chấn Hưng là cậu Lục Lục Trọng Bằng!”

“Tuy cậu Lục không phải là một trong sáu thế tử ở thủ đô, nhưng cậu ấy là em vợ của người đứng đầu thủ đô!”

“Cậu ấy còn là người nhà họ Lâm ở Tô Châu, một trong mười gia tộc đứng đầu!”

Sau khi nói tới đây, Lý Khải Lâm tới gần Bùi Nguyên Minh, hạ giọng nói: “Cậu nói xem, có phải cậu sắp xong đời rôi không?”

Bùi Nguyên Minh cười nói: “Lục Trọng Bằng? Anh Lục sao?”

Lý Khải Lâm nâng chân lên bắt chéo hai chân, thản nhiên nói: “Thế nào? Có sợ không?”

“Có thể nói thái độ làm việc của Lâm Khang Dụ, có phong độ của một đại tướng!”

“Nhưng mà Lục Trọng Bảng nổi tiếng là lưu manh trong đám cậu chủ thế tử, mày cảm thấy mày có thể chống đỡ được uy hiếp của anh ấy sao?”

Trân Duy Nghĩa và một đám nữ minh tinh đều bắt đầu cười khẩy.

Cho mày làm ra vẻ này! Ai bảo mày nghĩ mày trâu bò lắm cơi Bây giờ mày cho rằng là trâu bò, sẽ chỉ khiến mày biến thành một tên ngu ngốc! Mặt mũi mà chúng tao bị mất ở chỗ mày trong quá khứ, sẽ lập tức đòi lại gấp mười lần! Ngay sau đó, đám người bị đẩy ra lần hai, sau đó chỉ thấy một đám vệ sĩ của nhà họ Tiền đẩy Tiền Chấn Hưng ngôi trên xe lăn xuất hiện.

Phía sau xe lăn còn có mười mấy vệ sĩ, một đám nhìn như hung thần ác sát, vô cùng cường tráng, cũng rất dọa người! Lý Khải Lâm nhìn thấy cảnh này thì hơi sửng sốt, đợi thấy rõ người ngồi trên xe lăn là ai, ông ta mỉm cười nói: “Tổng giám đốc Tiền cũng tới đây, xem ra cậu chết chắc rồi!”

Đám Trần Duy Nghĩa cũng nhìn Bùi Nguyên Minh với vẻ vui sướng khi người khác gặp họa.

Theo bọn họ, tên nhóc không biết trời cao đất rộng này, e rằng hôm nay ngay cả chữ chết viết như thế nào cũng không biết! Ngay sau đó, Tiền Chấn Hưng được đẩy lên trước đám người đột nhiên vùng vẫy đứng dậy, rõ ràng là tay chân đều bị phế đi, nhưng ông ta vẫn “cộp”

một tiếng quỳ gối trước mặt Bùi Nguyên Minh.

Mà đám vệ sĩ cũng nhanh chóng quỳ xuống, khúm núm, kinh hãi, vô cùng sợ hãi đối với Bùi Nguyên Minh.

Đám Lý Khải Lâm nhìn thấy cảnh tượng này, cả đám đều có vẻ mặt đờ đẫn, nói theo bản năng: “Tống giám đốc Tiền, ông đang làm gì thế?”

Tiền Chấn Hưng là trùm bất động sản ở thủ

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1817


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Tiền Chấn Hưng run rấy, không dám mở miệng.

Trái lại vẻ mặt Bùi Nguyên Minh thản nhiên mở miệng nói: “Quên nói với ông”

“Anh Lục Lục Trọng Bằng, có lẽ không bảo vệ được ông tai”

“Tay chân của Lục Trọng Bằng đều bị tôi đánh gãy.



“Ông cảm thấy, anh ta có thể bảo vệ được Tiền Chấn Hưng sao?”

Long trời lở đất! Cái gì? Ngay cả tay chân của Lục Trọng Bằng cũng bị anh phế bỏ? Sao có thể có chuyện này được? Đám Trần Duy Nghĩa đều vô cùng kinh hãi, cùng lộ ra vẻ mặt khó có thể tin nhìn Bùi Nguyên Minh.

Bọn họ không muốn tin tưởng lời Bùi Nguyên Minh nói, nhưng không thể không tin tưởng.

Mí mắt Lý Khải Lâm lại càng giật điên cuồng.

“Lục Trọng Bằng đều khó mà bảo vệ được Tiên Chấn Hưng, ông cảm thầy Tạ Doãn Thần có thể bảo vệ được ông sao?”

“Răng rắc.

" Bùi Nguyên Minh vươn tay, trực tiếp cầm miếng lệnh bài kia lên, nắm gãy thành hai nửa.

Sắc mặt Trần Duy Nghĩa và mấy nữ minh tinh xinh đẹp đột nhiên thay đổi, cả đám đều lộ ra vẻ mặt khó có thể tin nhìn Bùi Nguyên Minh, che miệng mình, không dám kêu ra tiếng.

Mà sắc mặt Lý Khải Lâm cũng đột nhiên thay đổi nói: “Thằng ranh con này!”

“Mày dám làm vỡ lệnh bài của thế tử Tạ?”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, vỗ tay nói: “Ngô Kim Hổ, có kẻ khả nghỉ lừa của tôi bảy mươi nghìn tỷ, báo cảnh sát, dẫn người đi!”

Rất nhanh, Ngô Kim Hổ gọi cho Lâm Đình Cường một cuộc điện thoại, Lâm Đình Cường trực tiếp dẫn người của cục cảnh sát tới, mời đám Lý Khải Lâm đến cục cảnh sát.

Tuy cuối cùng vì tranh cãi kinh tế là liên quan tới vụ án dân sự, cục cảnh sát không bắt người, nhưng Lý Khải Lâm bị giữ lại nửa tiếng.

Đối với một danh nhân như ông ta mà nói, đây là vết nhơ trong nhân sinh, đi vào nửa tiếng, đủ khiến các loại tin lớn tuôn ra.

Giá cổ phiếu của tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ lại càng giảm xuống lần thứ hai.

Đối với Lý Khải Lâm mà nói, đây là mua bán tiên mất tật mang.

Quan trọng nhất chính là, có mấy nữ minh tinh đi cùng ông ta bị mời hợp tác điều tra, vì bị tình nghi tham gia hoạt động buôn bán hải sản trái phép.

Mà Trần Duy Nghĩa cũng đi vào.

Bởi vì anh ta hắt nước sôi lên mặt công tử Hải, đây xem như là tội cỗ ý đả thương người khác, cần tiến hành bước điều tra.

Trừ khi công tử Hải không báo cảnh sát, nếu không Trần Duy Nghĩa sẽ phải ở trong đây mấy ngày.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1818


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Tạ Doãn Thần lạnh nhạt mở miệng nói: “Lý Khải Lâm, chỗ của tôi không phải là cái chợ, có phải là ông tới quá nhiều rồi không?”

Rất rõ ràng, anh ta biết rõ nếu Lý Khải Lâm đã xử lý xong mọi chuyện, thì không cần xuất hiện ở chỗ anh ta nữa.

Nhưng nếu xuất hiện, vậy thì nói lên ông ta không xử lý được chuyện kia.

Mí mắt Lý Khải Lâm giật điên cuồng, lúc này gần như quỳ xuống, nói theo bản năng: “Thế tử Tạ, là tôi vô dụng, khiến ngài bẽ mặt rồi!”

Đôi mắt Tạ Doãn Thần rét lạnh, thản nhiên nói: “Không áp chế được cậu ta sao?”

“Đúng vậy! Cậu ta hủy đi lệnh bài của ngài trước mặt mọi người, còn dùng danh nghĩa dọa nạt đưa tôi vào cục cảnh sát.



“Ngoài ra cậu ta còn trừng trị Tiên Chấn Hưng, nghe nói tay chân của Lục Trọng Bằng đều bị cậu ta đánh gấy.



“Hả?”

Trên mặt Tạ Doãn Thần có thêm chút hứng thú: “Xem ra đối thủ của tôi rất thú vị đấy”

“Nhưng mà chuyện này cũng không sao.



“Lục Trọng Bằng căn bản không phải người của một trong mười gia tộc đứng đầu, chỉ dựa vào thân phận em vợ của Lâm Khang Dụ mà diễu võ dương oai ở thủ đô thôi”

“Lâm Khang Dụ vẫn luôn quý trọng danh dự, không muốn vì em vợ vô dụng như anh ta mà gặp phiên phức, Lục Trọng Bằng bị đánh gãy chân tay, về tình cũng có thể tha thứ”

“Ông không cần vì chút chuyện nhỏ này, mà có lòng kính sợ một nhân vật nhỏ như thế”

“Đừng quên, ông là người phát ngôn của tôi.



Tuy Tạ Doãn Thần có chút bất mãn với cách làm việc của Lý Khải Lâm, nhưng đầu năm nay bôi dưỡng ra mấy người có thể dùng quá khó khăn, cho nên anh ta vân dốc lòng dạy bảo vài câu.

Nếu Lý Khải Lâm cứ bị dọa sợ như vậy, vậy thì con chó này vô dụng rồi.

Lý Khải Lâm nghe thấy thế liên tục gật đầu: “Đã rõ, đã rõ ạI”

“Nhưng mà tên nhóc này coi như không có quyên uy của tôi, ở trước mặt mọi người hủy đi lệnh bài của tôi, như vậy là không nể mặt tôi”

Tạ Doãn Thần thản nhiên đi tới bên cạnh một bàn cờ, tự mình bắt đầu chơi.

“Lệnh bài kia đi theo tôi hai mươi mấy năm, vẫn luôn như thấy lệnh bài như gặp người!”

“Đừng nói là ở thủ đô, cho dù là cả Đại Hạ này, có mấy người không dám nể mặt tôi?”

“Mấy năm nay, mỗi ngày đều vả mặt người khác, không nghĩ tới hôm nay lại bị người khác vả mặt!”

Tạ Doãn Thần vô cùng cảm khái, tên tuổi của sáu thế tử ở thủ đô, nói ra có thể đè chết vô số người.

Hôm nay gặp được một tên không sợ, đúng là rất hiếm có! “Tên nhóc đó đúng là không biết trời cao đất rộng!”

“Không có bản lĩnh gì đặc biệt hơn người!”

Lúc này vẻ mặt Lý Khải Lâm bình tĩnh hơn một

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1819


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lúc này vẻ mặt Lý Khải Lâm có biểu cảm thì ra là thế.

“Thế tử Tạ, tôi sớm đã nghe nói lúc trước Lâm Khang Dụ suýt chết, nhưng mấy ngày gần đây khôi phục khỏe mạnh”

“Ông ta hoài nghi có người nhìn trúng vị trí của ông ta, cho nên muốn giết chết ông ta!”

“Bởi vậy hiện giờ ông ta có một loạt hành động.



“Nếu Bùi Nguyên Minh chính là con chó tay trong của ông ta, đặc biệt dùng để cản người lập uy”

“Như vậy mọi chuyện thông suốt rồi!”

“Dù sao hiện giờ sức khỏe của Lâm Khang Dụ đã khôi phục, tất nhiên là cần thể hiện rõ năng lực của mình đối với các thế lực ở thủ đô”

“Nhưng mà ông ta đột nhiên làm như vậy, không sợ cuối cùng chăng tơ thành kén tự quấn lấy mình sao?”

“Một hơi đắc tội nhiều người như vậy, chẳng lẽ ông ta không sợ người ra tay với ông ta lúc trước, sẽ ra tay lần hai à?”

Tuy Lý Khải Lâm là nhân vật trong giới thượng lưu, nhưng các trở thành nhân vật lớn đứng trên đỉnh cao còn có một khoảng nhất định, cho nên ông ta không nghĩ ra được mục đích của đối phương.

Tạ Doãn Thần ở bên cạnh bình tĩnh thản nhiên nói: “Đối với Lâm Khang Dụ mà nói, đắc tội mấy người có tính là gì chứ?”

“Mục đích của ông ta hiện giờ, chính là muốn tìm một người, thậm chí là một đám người ra ngoài lập uy.



“Chỉ có như vậy mới có thể khiến người ra tay với ông ta lúc trước ném chuột sợ vỡ đồ.



“Ông nên biết, tuy Lâm Khang Dụ là người nhà họ Lâm ở Tô Châu, nhưng ông ta không phải là dòng chính”

“Cho nên vị trí của ông ta hiện giờ chưa chắc đã ổn định, bảo người ta ra ngoài kêu gào, thông qua giết người lập uy tới củng cố địa vị của mình, ở trong giới chúng tôi đều là thủ đoạn nhỏ mà thôi”

“Mà tên nhà quê giống như Bùi Nguyên Minh, có một chút bản lĩnh, có một chút thân thủ, nhưng không có bất cứ năng lực gì ở thủ đô”

“Một khi đã như vậy, để cậu ta đại diện mình ra ngoài cắn người, không có chuyện gì tốt hơn!”

“Thậm chí sau khi chấm dứt lập uy, ông ta còn có khả năng tự tay giết Bùi Nguyên Minh, xem như cho giới thượng lưu ở cả thủ đô một lẽ phải”

“Tâm cơ thủ đoạn như vậy, người bình thường có khả năng làm được sao?”

Lúc này Tạ Doãn Thần cầm quân cờ, chậm rãi xoa, đợi quân cờ biến thành bột phấn xong, anh ta mới mỉm cười nói: “Lâm Khang Dụ không hổ là Lâm Khang Dụ!”

“Một chiêu đánh bại tất cả này, hoàn toàn giải quyết hết vấn đề tình thế bất ổn do lúc trước ông ta bệnh nặng tạo thành rồi”

Lý Khải Lâm nghe Tạ Doãn Thần cẩn thận phân tích, đôi mắt sáng lên: “Nếu là như vậy, tên nghèo nàn Bùi Nguyên Minh này, quả nhiên là một

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom