Dịch Chàng Rể Quyền Thế

Chương 1760


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Vô dụng!”

“Vô dụng!" “Tất cả đều là đồ vô dụng!”

Nhìn bóng người của Bùi Nguyên Minh và Uông Linh Đan biển mất, giờ phút này Kim Tuyết Ngọc nhảy dựng lên, cực kỳ phẫn nộ.

Cô ta đá đám vệ sĩ kia ngã lăn ra đất, vẻ mặt vô cùng dữ tợn.

“Mười mấy người! Cả đám đều tự xưng là cao thủ, bình thường đều nói mình có thể một người đánh mười người!”

“Kết quả thì sao? Ngay cả một tên bịp bợm cũng không đánh lại được!”

“Đánh không lại còn chưa tính, còn bị người ta đánh cho thành chó, ngay cả tôi cũng suýt nữa bị giết chết!”

“Tôi nuôi dưỡng đám vô dụng như mãy người có làm được cái gì chứ?”

“Nếu như tôi chết rồi, mấy người đều phải chôn cùng?”

Vào lúc này, Kim Tuyết Ngọc tức giận như một bà cô chanh chua chửi đổng.

Cô ta đến từ nhà họ Kim ở Kim Lăng, từ nhỏ đã được sống an nhàn sung sướng, đã bao giờ phải gặp loại chuyện như vậy? Một tên nhóc con còn chưa mọc lông lại dám cho cô ta một cái tát, hơn nữa còn trực tiếp uy hiếp cô ta, suýt nữa đã dùng súng xử lý cô ta rồi! Đây là một chuyện cực kì mất mặt.

Mà điều quan trọng nhất là, một đám bạn thân của cô ta đều ở đây, lần này mất mặt như thế, cô ta mà không đòi lại, sau này còn ở trong vòng thượng lưu thủ đô như thế nào? Một đám vệ sĩ nhà họ Uông đều bị đánh đến mức mặt mũi bầm dập, thế nhưng giờ phút này cũng không dám phản bác nửa câu, mà loạng choạng chạy trối chết, sợ Kim Tuyết Ngọc sẽ bắn chết mình dưới cơn phẫn nộ.

“Khốn nạn! Khốn nạn!”

Kim Tuyết Ngọc đập hết đồ trong phòng khách một lần, sau đó mới trực tiếp lấy điện thoại ra gọi cho Uông Vĩ Thành: “Ông Uông! Con gái cục cưng của ông dẫn người đến đánh tôi!”

“Chẳng những cậu ta đánh mười tên vệ sĩ, còn cho tôi một cái bạt tai, mà quan trọng nhất là còn suýt nữa lấy súng giết chết tôi nữa đấy!”

“Ông Uông, đứa con gái này của ông đúng là coi trời bằng vung!”

“Cô ta đang muốn tạo phản!”

“Tôi chỉ khuyên cô ta gả cho Chân Vũ Long mà thôi, cô ta lại dám đối xử với tôi như vậy?”

“Ông phải lấy lại công bằng cho tôi!”

“Đúng rồi, tên nhóc mà cô ta dẫn tới còn nói hôm qua đã cho ông một cái tát!”

“Ông Uông, bọn họ sỉ nhục chúng ta như thế, chuyện này không thể cứ tính như vậy được!”

Vào lúc này Kim Tuyết Ngọc đã không còn vẻ mạnh mẽ và bá đạo như vừa rồi, lúc mở miệng còn mang theo vài phần oan ức, mang theo vài phần khóc nức nở.

Ở đầu bên kia điện thoại, Uông Vĩ Thành trầm
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1761


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Từng gặp qua Bùi Nguyên Minh một lân, Uông Vĩ Thành rất rõ Bùi Nguyên Minh là người như thế nào, hoàn toàn không đơn giản chỉ là một tên phế vật như vẻ bê ngoài.

Nếu còn nhìn anh băng ánh mắt như nhìn một tên bảo vệ, hay là tên nhà quê, chắc chắn sẽ ăn thiệt thòi lớn.

Hơn nữa ông ta còn muốn lợi dụng Bùi Nguyên Minh để thăng tiến.

Vì thế trước khi cúp máy, ông ta đã dặn đi dặn lại, cho dù như thế nào thì tạm thời cũng không thể động đến Bùi Nguyên Minh, cứ để tất cả mọi chuyện thuận theo tự nhiên.

Nhưng đối với một người không biết rõ tình hình như Kim Tuyết Ngọc mà nói, cô ta nhận định bên ngoài là chông đang bảo vệ mình, nhưng trên thực tế thì che chở cho Uông Linh Đan.

Dưới cơn nóng giận, cô ta chẳng cách nào giữ vững được tỉnh táo.

Vì thể sau khi cúp máy, cô ta trực tiếp bấm một số điện thoại khác.

Cùng lúc đó, một chiếc xe Ferrari 488 đang lái trên đường ven biển, Bùi Nguyên Minh cầm một chai nước khoáng, tùy ý uống vào.

Trên ghế lái, vẻ mặt Uông Linh Đan tràn đầy cổ quái nhìn Bùi Nguyên Minh một lát, sau đó mới trâm giọng nói: “Bùi Nguyên Minh, bây giờ tôi sẽ đưa anh đến sân bay”

“Tôi chuẩn bị cho anh mười bảy tỷ năm trăm triệu, cùng với một thân phận hoàn toàn mới, anh có thể đi đến Cảng Thành, Las Vegas, hoặc là đến bất kỳ nơi nào ở nước ngoài để tạm thời né tránh”

“Khi nào có thể trở về thì tôi sẽ gọi điện thoại cho anh, để anh trở về.

Trong lúc đang nói chuyện, Uông Linh Đan lấy thẻ ngân hàng ra đưa cho Bùi Nguyên Minh.

Bùi Nguyên Minh tùy ý nhận lấy tấm thẻ ngân hàng màu đen kia, sau khi nhìn qua mấy lần, anh mới thản nhiên nói: “Sao thế? Để tôi đến đóng giả làm bạn trai của cô, đây chính là một vở kịch do một tay cô sắp xếp mà?”

“Chẳng qua tôi chỉ là một diễn viên mà thôi”

“Hiện tại nhạc hết người đi, tôi và cô đi những con đường khác nhau, các người cứ làm chuyện của mình là được”

“Cô đang lo lắng cho sự an toàn của tôi ư? Sao thế, cô sợ mẹ nhỏ của mình trả thù tôi hả?”

“Nói như thể là cô động lòng với tôi ư?”

Bùi Nguyên Minh nghiêng đầu, vẻ mặt xấu xa nhìn thoáng qua Uông Linh Đan.

Uông Linh Đan trợn tròn mắt nhìn thoáng qua Bùi Nguyên Minh, sau đó thản nhiên nói.

“Đừng nói mấy chuyện không đâu đó nữa”

“Hôm nay anh hoàn toàn không cho Kim Tuyết Ngọc mặt mũi, cô ta tuyệt đôi sẽ không từ bỏ ý đồ đâu”

“Anh không biết thân phận của cô ta, cô ta là con gái của nhà họ Kim ở Kim Lăng, đó chính là một trong mười gia tộc hàng đầu, ít nhất nhà họ Uông chúng tôi kém xa bọn họ.”

“Ngoại trừ điều đó ra, cô ta nhất định sẽ nghĩ cách thông báo cho Chân Vũ Long.”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1762


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Ai là mẹ vợ của anh chứ?”

“Đồ không biết xấu hổi”

Uông Linh Đan hung dữ trừng mắt nhìn thoáng qua Bùi Nguyên Minh, thế nhưng cô ta không thể không thừa nhận, bị Bùi Nguyên Minh trêu chọc như thế, tâm trạng nặng nê của cô ta đã tốt hơn nhiều.

Lúc này đây, sau khi suy nghĩ một lát, Uông Linh Đan thở dài nói.

“Mẹ tôi là vợ cả của ba tôi, hơn nữa năm đó bà ấy cũng là một trong những thành viên cấp cao của phân hội Long Môn thủ đô, sau khi hai người bọn họ kết hôn cũng coi như là hòa thuận, hạnh phúc, tôn trọng lẫn nhau.”

“Nhưng vào năm tôi mười tám tuổi, ba tôi đột nhiên dẫn một người phụ nữ về nhà, người phụ nữ này chính là Kim Tuyết Ngọc.”

“Theo như lời ba tôi nói, Kim Tuyết Ngọc là con gái nhà họ Kim ở Kim Lăng, thân phận hiển hách, đối với việc ông ấy lên chức phân hội trưởng mà nói là một sự giúp đỡ rất lớn”

“Vì thế ông ấy hy vọng mẹ tôi có thể “thoái vị”

nhường chức, chủ động đưa ra ly hôn”

“Nhưng mẹ tôi là người tập võ, tính cách của bà ấy rất kiên cường, sao bà ấy có thể đồng ý được chứ? Chẳng những bà ấy từ chối, hơn nữa còn tự tay tát Kim Tuyết Ngọc một cái...

“Sau đó..."

“Tối hôm đó, có mấy cao thủ tu luyện võ cổ xâm nhập vào trong nhà tôi, mẹ của tôi không địch lại được bọn họ, bà ấy bị thương nặng, từ đó võ công bị phế đi, co quắp trên giường hôn mê...”

“Mà người phụ nữ kia cũng thuận lợi gả cho ba tôi, đồng thời ba tôi thế mà sinh lòng áy náy, ông ấy đã đưa mẹ tôi

- Người đã biến thành người thực vật đến một viện an dưỡng ở Bắc Âu”

“Khi đó mặc dù tôi loáng thoáng biết được một số chân tướng, thế nhưng tuổi tác của tôi quá nhỏ, không quyền không tiền, sao có thể đấu được với Kim Tuyết Ngọc chứ?”

“Những năm gần đây, Kim Tuyết Ngọc càng thêm dùng tiền thuốc men của mẹ để khổng chế tôi, âm mưu biến tôi thành công cụ trong tay cô ta.”

“Nhất là sau khi hội trưởng Sở Văn Trung chết, cô ta vì muốn nâng ba tôi lên vị trí hội trưởng đã liên thủ với nhà họ Chân ở thủ đô”

“Mà điều kiện của Chân Vũ Long là gì thì anh cũng biết rồi đó, đó chính là để tôi gả cho anh tai”

Uông Linh Đan dùng giọng điệu bình tĩnh nói ra mọi chuyện, nhưng cho dù như thế thì trong lúc vô thức, chân ga của chiếc xe Ferrari này cũng bắt đầu gầm rú.

“Mặc dù Chân Vũ Long là thế tử nhà họ Chân ở thủ đô, là một trong sáu thế tử ở thủ đô này, nhưng đối với anh ta, tôi chẳng có chút cảm giác nào.”

“Bởi vì ở trong mắt tôi, anh ta và ba tôi là cùng một loại người.”

“Hôm nay anh ta có thể vì lợi ích mà cưới tôi thì ngày mai anh ta cũng có thể vì lợi ích mà đánh tôi vào vực sâu vạn trượng!”

“Cho nên yêu câu gả cho Chân Vũ Long kia, cho dù như thế nào thì tôi cũng sẽ không đồng ý!”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1763


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bùi Nguyên Minh tùy ý dùng điện thoại gửi một tin nhắn, sau đó mở khóa dây an toàn của Uông Linh Đan.

Uông Linh Đan có chút sững sờ: “Bùi Nguyên Minh, bây giờ anh đang định làm gì thế?”

“Cô lái xe quá chậm, để tôi tới đi”

Bùi Nguyên Minh trực tiếp vượt qua hộp kê tay, lách người sang, chính mình ngôi ở sau lưng của Uông Linh Đan.

Uông Linh Đan vô thức rụt người lại, giống như cả người rúc trong ngực Bùi Nguyên Minh.

Hơi thở của hai người hòa vào nhau, vô cùng mập mờ.

Cảnh tượng này khiến gương mặt Uông Linh Đan đỏ ửng, dù sao đã lớn như thế, đây là lân đầu tiên cô ta cùng một người đàn ông tiếp xúc thân mật như vậy.

Chẳng qua lúc này đây Bùi Nguyên Minh không để ý đến người đẹp trong ngực, mà chính là ra hiệu cho Uông Linh Đan đến chỗ ghế lái phụ, sau đó anh mới kéo dây an toàn lên.

“Grừt”

Chiếc xe Ferrari 488 được điều chỉnh sang chế độ thể thao, trong lúc nhất thời, động cơ xe phát ra tiếng gầm rú, điên cuồng lao về phía trước.

Mà chiếc xe Toyota đang không nhanh không chậm đi ở phía sau giống như đã nhận ra được điều gì đó, lúc này đây cũng không che giấu nữa mà chính là đằng đẳng sát khí lao đến.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh hờ hững, tùy ý mở điện thoại di động ra nhìn thoáng qua bản đồ hướng dẫn, sau đó tay lái nhanh chóng xoay chuyển, xe đánh lái theo một đường cong khó có thể tưởng tượng được, sau đó hướng về phía một con đường núi.

Hai chiếc xe ngông cuồng kia không có bất kỳ ý định dừng lại nào mà chính là theo sát chiếc xe Ferrari tiến về phía trước.

Chẳng qua dù sao cũng là xe địa hình, tuy tính năng tốt nhưng tốc độ không thể so được với Ferrari, trong lúc nhất thời bọn chúng không đuổi theo kịp.

“Đây là người nhà họ Uông các cô ư?”

Bùi Nguyên Minh vừa lái xe, vừa hiếu kỳ hỏi.

“Không phải, tôi nghi ngờ là người của Chân Vũ Long.”

Vẻ mặt Uông Linh Đan nghiêm túc đáp.

“Bùi Nguyên Minh, Chân Vũ Long là một tên điên.

Chuyện liên quan đến tôi, anh ta tuyệt đối sẽ không nương tay đâu”

“Hiện tại anh muốn đi cũng không còn kịp nữa rôi”

“Cách duy nhất chính là báo cảnh sát”

Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng, nói.

“Chỉ là mấy tôm tép nhãi nhép mà thôi, không cần thiết phải làm như thế”

“Tôi sẽ nhanh chóng giải quyết được đám người này”

Nghe thấy giọng điệu lạnh nhạt của Bùi Nguyên Minh, Uông Linh Đan thở ra một hơi.

Chẳng qua trong mắt cô ta lóe lên vẻ không thể tin nổi.

Loại khí chất bình tĩnh ung dung này chỉ có
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1764


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nhìn cảnh tượng này, sau khi nhìn thấy mặt nước biển lại yên tĩnh như trước, anh mới một lân nữa khởi động chiếc xe Ferrari, chạy theo hướng con đường cũ.

Một lúc lâu sau Uông Linh Đan mới phản ứng được.

“Bùi Nguyên Minh, bọn họ sẽ chết đấy!”

Mặc dù lúc này không có mưa gió, nhưng trước mặt là khu vực nổi tiếng quỷ dị, hai chiếc xe kia rơi xuống biển, cơ hội sống sót gần như bằng không.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh không chút dao động mà chính là thản nhiên đáp.

“Linh Đan, cô cũng đâu phải trẻ con ba tuổi nữa, vì thế chắc hẳn cô hiểu, vừa rồi nếu như xe của chúng ta bị bọn họ chặn lại, như vậy người chết đại khái chính là tôi.”

“Người ta đã muốn giết chết tôi, chẳng lẽ tôi không được phản kháng ư?”

“Đương nhiên, nếu như cô cảm thấy tôi lòng dạ độc ác, cô có thể rời đi bất kỳ lúc nào”

“Cô cũng có thể cùng tôi ở chung một chỗ, cùng đi trên một con đường đen tối đó, khiến giấc mộng phân hội trưởng của Uông Vĩ Thành thất bại, khiến Kim Tuyết Ngọc và Chân Vũ Long phải trả giá đắt, cũng để cho mẹ của cô có một lời giải thích thỏa đáng”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt.

Anh lợi dụng Uông Linh Đan để tới gần Uông Vĩ Thành, mục đích chủ yếu chính là vì chuyện của phân hội long môn thủ đô.

Nhưng sau khi biết chuyện của Uông Linh Đan, Bùi Nguyên Minh cũng sẵn lòng đền bù cho Cô ta.

Ví dụ lấy lại lẽ phải cho cô ta, cướp lại thứ vốn đĩ thuộc về cô ta.

Đương nhiên nếu như Uông Linh Đan là một cô gái hôn nhiên ngây thơ, hồn nhiên ngây thơ đến mức cảm thấy trong những chuyện này không tồn tại bất cứ điểm tối nào.

Như vậy Bùi Nguyên Minh cũng không để ý đến việc kể từ đó trở thành người qua đường.

Uông Linh Đan nhất thời im lặng, vẻ mặt cô ta nghiêm túc nhìn phong cảnh không ngừng thay đổi bên ngoài cửa sổ, trên mặt đều là vẻ ngưng trọng.

Cô ta và Bùi Nguyên Minh, chẳng qua chỉ là lần gặp mặt thứ hai mà thôi, có thể nói, đổi với năng lực và nội tình của Bùi Nguyên Minh, cô ta hoàn toàn không rõ ràng.

Thế nhưng suy nghĩ cẩn thận, hai lần tiếp xúc, Bùi Nguyên Minh đều không làm tổn thương đến cô ta, thậm chí bởi vì Bùi Nguyên Minh mà cô ta có năng lực đối kháng Kim Tuyết Ngọc.

Vừa nghĩ đến đây, trên mặt Uông Linh Đan đột nhiên nở nụ cười thản nhiên, khẽ nói.

“Anh nói gì thể...

Anh đã gọi mẹ tôi là mẹ vợ rôi đấy”

“Người con rể như anh, công hiển chút sức lực giúp mẹ vợ của mình, không phải là chuyện đương nhiên hay sao?”

Trong lúc nói chuyện, không biết Uông Linh Đan đột nhiên nghĩ đến chuyện gì, sắc mặt cô ta đột nhiên đỏ lên, vô thức nói.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1765


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nhìn thấy cánh cửa cổng căn biệt thự số một mở ra ngay trước mắt mình, vẻ mặt Uông Linh Đan tràn đầy ngạc nhiên.

“Bùi Nguyên Minh, anh thật sự có quan hệ thân thiết với ngài Lâm Khang Dụ ư?”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói.

“Cũng bình thường, căn biệt thự số một này là ông ấy đưa cho tôi”

“Hiện tại đối với người bạn trai hờ này của cô, có phải cô đã có thêm một chút lòng tin rồi không?”

Sau khi nói xong, Bùi Nguyên Minh tìm cho Uông Linh Đan một phòng khách để ở lại, còn bản thân thì tự mình chuẩn bị đi tắm rửa.

Hôm nay anh bận rộn suốt cả một ngày, trong người cảm thấy hơi mệt mỏi, mà tắm nước nóng chính là cách giảm mệt mỏi nhanh nhất.

Ngay tại lúc Bùi Nguyên Minh đi tắm, Uông Linh Đan đi dạo quanh biệt thự một lượt.

Sau cùng cô ta ngạc nhiên phát hiện, từ trong đống đồ linh tinh ở biệt thự thì có thể nhìn ra được, Bùi Nguyên Minh thật sự ở chỗ này, hơn nữa anh cơ bản không có chút ý tứ nào quý trọng nơi này, mấy thứ đồ vật trang trí có giá trị xa xỉ đều bị anh làm hỏng.

Nhìn từ khía cạnh này, nơi đây thật sự là của anh, dù sao khách cũng không tiện gây tai họa cho những thứ đó.

Đinh.

Ngay lúc này, điện thoại di động đặt ở phòng khách đổ chuông, Uông Linh Đan thuận tay cầm điện thoại lên nghe máy.

“Xin chào, xin hỏi ai đấy?”

Người ở đầu dây bên kia điện thoại hơi sững sờ, sau đó hỏi ngược lại một câu.

“Cô là ai thế?”

Uông Linh Đan sửng sốt một lát, cô ta có thể cảm nhận được địch ý của người đối diện, gương mặt cô ta lập tức trầm xuống.

“Nếu như cô không nói mình là ai, tôi sẽ cúp máy đấy”

Đối phương trâm mặc, một lát sau mới lạnh nhạt nói.

“Tôi tìm Bùi Nguyên Minh”

“Tìm Bùi Nguyên Minh ư?”

Uông Linh Đan ngẩn người, sau khi bỏ điện thoại di động xuống, cô ta mới phát hiện ra bản thân mình đã cầm nhầm điện thoại.

Dù sao hai người cũng dùng chung một kiểu điện thoại.

Uông Linh Đan vội vàng nói xin lỗi.

“Rất xin lỗi, là tôi lấy nhầm điện thoại của Bùi Nguyên Minh, Bùi Nguyên Minh đang tắm, một lát nữa cô gọi lại nhé.”

Sau khi nói xong, Uông Linh Đan vô thức nhìn thoáng qua màn hình hiển thị, lại phát hiện không có ghi chú.

“Bùi Nguyên Minh đang tắm ư?”

Người ở đầu dây bên kia giống như hơi ghen tuông.

“Bùi Nguyên Minh ở cùng với cô ư? Cô là ai? Chắc hẳn cô không phải là cô Trịnh đúng không?”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1766


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Nếu như cú điện thoại vừa rồi của tôi đã quấy rầy đến chuyện của hai người, vậy tôi sẽ nói một tiếng xin lỗi với tổng giám đốc Bùi”

Giọng nói của Hạ Vân bình thản, nhưng không biết vì sao từ trong đó, Bùi Nguyên Minh lại ngửi được mùi chua.

Nhưng chuyện này không đúng, Hạ Vân chính là thư ký của mình, hai người bọn họ vô cùng trong sạch, không có gì hết.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh tràn đầy bất đắc dĩ, một lúc sau mới thở dài.

“Hạ Vân, cô đừng nghĩ lung tung, tôi thật sự có việc.

Cô gái này tên Uông Linh Đan, con gái của nhà họ Uông, buổi chiều tôi cùng cô ấy ra ngoài, đúng là có chuyện...

“Đã nói đến mức là bạn gái của anh rồi còn có thể không có việc gì ư?”

Hạ Vân cười như không cười.

“Tôi là người ít học, tổng giám đốc Bùi đừng lừa tôi”

Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, nói.

“Được rồi Hạ Vân, cô đừng làm loạn.

Mục đích tôi tiếp cận cô ấy là vì chuyện Long Môn phân hội thủ đô, cô ấy là con gái của Uông Vĩ Thành, tôi muốn xem thử có thể giải quyết chuyện này trong hòa bình từ chỗ của cô ấy hay không.”

“Mặc khác, nếu đã lợi dụng cô ấy, cô ấy lại là một người đáng thương như vậy, cho nên tôi tiện tay giúp cô ấy một xíu”

Sau đó Bùi Nguyên Minh kể lại chân tướng chuyện quen biết giữa mình và Uông Linh Đan cho Hạ Vân biết rõ.

Trái lại bên kia Hạ Vân khôi phục bình tĩnh, sau khi cô ấy suy tư một lúc thì đáp.

“Tổng giám đốc Bùi, anh muốn bắt Uông Vĩ Thành, đó là chuyện rất đơn giản, cần gì phải phiên phức như thế?”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói.

“Một Uông Vĩ Thành đương nhiên không vấn đề gì, nhưng nếu tôi đã muốn ra tay thì phải giải quyết tất cả vấn đề trong một lân”

“Cho dù là Chân Vũ Long hay là có khả năng là người Đảo Quốc đứng phía sau bọn họ, có một số việc tôi vẫn nên điều tra rõ ràng.”

“Vì Chân Vũ Long ư?”

Giọng điệu của Hạ Vân cổ quái, không biết nghĩ đến cái gì.

“Đúng rồi tổng giám đốc Bùi, chiều hôm nay, người mà anh phái đến bảo vệ tôi đã đến rồi, bên chỗ anh có muốn gặp mặt bọn họ không?”

Hạ Vân dứt khoát đổi chủ đề, bắt đầu nói chuyện chính.

Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một lúc rồi nói.

“Tạm thời không cần thiết, vệ sĩ này là thông qua tầng quan hệ khác để mời tới, anh ta không biết thân phận của tôi, cũng không cần thiết cho anh ta biết”

“Nói tóm lại anh ta có thể bảo đảm cho sự an toàn trong mấy ngày cô ở khách sạn là được rồi”

Hạ Vân thở dài một hơi đáp.

“Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, chỉ sợ mấy ngày nay tôi cũng không thể vẫn luôn ngồi
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1767


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trời đông giá rét, gió mùa đông bắc không ngừng tràn về khắp thủ đô.

Trong khu biệt thự cổ kính gân biển, bên trong có một ngọn lửa đang cháy rừng rực.

“Nào nào nào, thế tử, cháu đến nếm thử lại loại rượu mao đài năm mươi năm của dì đi”

“Tuy những năm gân đây, nước Đại Hạ chúng ta thích mấy thứ như rượu tây hay rượu vang đỏ gì đó, thế nhưng trời đông giá rét như thế này, vẫn là rượu trắng có thể làm ấm người”

Nhà họ Uông, vừa rồi trong đại sảnh vẫn còn vô cùng hỗn loạn, lúc này đây tất cả đồ dùng trong nhà đều đã được đổi mới lại.

Trên mỗi đầu bàn ăn hình chữ nhật lại có một người đang ngôi đó.

Ngoại trừ Kim Tuyết Ngọc với gương mặt còn hơi sưng tấy thì đối diện cô ta chính là một người thanh niên mặc âu phục.

Kim Tuyết Ngọc đã không còn dáng vẻ nóng nảy như lúc bị Bùi Nguyên Minh đánh nữa mà thay vào đó là một loại khí chất thoát tục, loại khí chất do giới thượng lưu bôi dưỡng ra.

Ngoài chai rượu Mao Đài ở trên bàn, lúc này trên mặt bàn còn có đủ loại đồ ăn tinh xảo, đều là do đầu bếp cấp bậc Michelin vừa mới chuẩn bị xong.

“Thế tử, cháu vừa mới xuống máy bay, nhanh ăn chút đồ nóng làm ấm người”

Ánh mắt Kim Tuyết Ngọc nhìn đối phương ẩn chứa chút gì đó thưởng thức, lại xen lẫn chút gì đó cưng chiều không nói thành lời.

Giống như nếu bây giờ cô ta trẻ ra mấy tuổi, cô ta sẽ muốn trực tiếp gả cho người đàn ông này.

“Cảm ơn dì Uông”

Lúc này đây Chân Vũ Long không từ chối mà chính là uống một ngụm rượu trắng, sau đó nghiêm túc ăn mấy miếng đồ ăn tinh xảo, cười nói.

“Rượu ngon, đồ ăn cũng ngon”

“Chuyến này cháu đi Yến Kinh, không tìm được quán ăn ngon nào cả”

“Không thể không thừa nhận, vẫn là ở chỗ dì Uông đây khiến cháu xem như hiểu được cái gì gọi là ở nhà!”

Người đàn ông được gọi là thế tử kia, lúc này trên gương mặt của anh ta lộ ra nụ cười.

Gương mặt của anh ta vô cùng đẹp trai, làn da trắng, tuổi tác nhiều nhất cũng chỉ khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám, đang ở độ đuổi có sức hút nhất của đàn ông.

Tuy trên người anh ta chỉ là một bộ quần áo đơn giản, thể nhưng phối đồ rất thỏa đáng, giỗng như chỉ cần anh ta ngồi ở chỗ này thì có thể khiến cho người ta cảm thấy vô cùng cao quý.

Cho dù ai nhìn thấy anh ta đều sẽ cảm thấy mặc cảm tự tỉ, bởi vì người như thế này mới thật sự là vương tử, là quý tộc.

“Không cần khách khí với dì, sớm muộn gì chúng ta cũng là người một nhà, dì đã sớm xem cháu như con trai để đối xử”

Kim Tuyết Ngọc cười khanh khách, giỗng như một tú bà đang chào mời khách.

Chẳng qua lúc cô ta cười lại động đến dây thần kinh trên mặt, gương mặt không nhịn được
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1768


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Chân Vũ Long mỉm cười: “Dì cứ yên tâm đi”

“Tình cảm giữa cháu và Linh Đan sẽ không vì một xíu chuyện nhỏ này mà có bất cứ một sự thay đổi nào.”

“Dì phải tin cháu, Linh Đan không chỉ là con gái của đì mà còn là vợ chưa cưới của cháu.”

“Vợ chưa cưới của Chân Vũ Long cháu, cháu đương nhiên sẽ cho cô ấy muôn vàn che chở, đủ lại cưng chiều.”

Sau khi nói xong, anh ta khẽ búng tay một cái.

Lập tức nhìn thấy một cô gái mặc váy đỏ đứng từ xa đi tới, khế khom người.

“Lê Hàn Nguyệt, cô đi gọi điện thoại cho bọn họ, nói cho bọn họ biết, đưa Linh Đan về là được rôi”

Cô gái mặc váy đỏ tên Lê Hàn Nguyệt khẽ gật đầu, sau đó lùi về sau mấy bước, vẻ mặt lạnh lùng bắt đầu gọi điện thoại.

Chỉ là một lúc sau, trên gương mặt ngàn năm không đổi của cô ta thoáng hiện lên ngạc nhiên, sau đó cô ta nhanh chóng bấm một số điện thoại khác.

Tiếp theo là số thứ ba, số thứ tư...

Liên tiếp gọi mười cuộc điện thoại nhưng không phải tắt máy thì cũng là máy bận.

Cuối cùng Lê Hàn Nguyệt không còn giữ được vẻ lạnh lùng nữa mà chính là nhanh chóng đi lên mấy bước, nhỏ giọng báo cáo.

“Thế tử, tôi không thể nào gọi được cho bọn họ, chắc hẳn đã xảy ra chuyện”

Đối mặt với ánh mắt nghi hoặc của Kim Tuyết Ngọc, vẻ mặt Chân Vũ Long lạnh lùng nói.

“Định vị vị trí của bọn họ, gọi người khác qua giúp đỡ”

Lê Hàn Nguyệt lại tiếp tục gọi mấy cuộc điện thoại, rất nhanh, mí mắt của cô ta không ngừng nhảy lên, nhỏ giọng nói.

“Thế tử, định vị của xe và điện thoại di động của bọn họ đều biểu thị ở một khu vực...

Được xưng là tam giác ma quỷ bên ngoài thủ đô.”

“Nơi đó nước sâu ngàn mét, sóng biển cuồn cuộn, chỉ sợ người mà chúng ta đã phái đi kia...

Dữ nhiều lành ít”

“Bốp”

Chén rượu trong tay Kim Tuyết Ngọc trực tiếp rơi xuống mặt bàn, vẻ mặt cô ta tràn đầy ngạc nhiên.

Hiển nhiên chính bản thân cô ta cũng không nghĩ đến, ngay cả người của Chân Vũ Long cũng bị ăn đau trên tay Bùi Nguyên Minh.

Chân Vũ Long là ai cơ chứ? Anh ta chính là một trong sáu thế tử ở thủ đô, không chỉ ở thủ đô, mà ở toàn bộ Đại Hạ này, anh ta đều có năng lực và quyên nói chuyện.

Một nhân vật như thế, một người từ xứ khác đến sao có thể sánh được chứ? Thế nhưng kết quả lại chính là ngoài dự liệu như thế, khiến cho người ta cảm thấy ngạc nhiên không thôi.

Ngay tại lúc sắc mặt của Kim Tuyết Ngọc vô cùng khó coi, trái lại ánh mắt Chân Vũ Long bình tĩnh ngẩng đầu, có chút hứng thú chớp mắt, trong
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1769


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lê Hàn Nguyệt trầm giọng nói.

“Thế tử, tôi không cố ý làm hỏng tâm trạng của anh, chỉ là việc này rất quan trọng, là tình thế bất đắc dĩ”

Giọng nói của Chân Vũ Long rét lạnh như băng tuyết mùa đông, chậm rãi lên tiếng.

“Nói đi!”

Lê Hàn Nguyệt vội vàng ghé sát vào tai của anh ta, nhanh chóng báo cáo tình hình.

Sau mấy câu, vốn dĩ trên gương mặt của Chân Vũ Long là vẻ ung dung, trong nháy mắt đã biến mất, thay vào đó là một sự kinh ngạc không cách nào che giấu được.

“Dì Uông, dì cứ yên tâm đi, trước hừng đông cháu sẽ đưa Linh Đan về nhà một cách an toàn”

Chân Vũ Long khôi phục lại dáng vẻ bình tĩnh, nhưng lại đứng lên, lạnh nhạt lên tiếng.

“Hôm nay chúng ta gặp mặt rất vui vẻ, nhưng cháu còn có chuyện cân phải đi xử lý, ngày mai chúng ta lại cùng nhau ăn một bữa cơm, đến lúc đó để cháu làm chủ mời khách”

Cho dù xảy ra chuyện cấp bách gì, Chân Vũ Long vẫn luôn duy trì được phong độ.

“Được, cháu làm việc trước đi”

Ánh mắt Kim Tuyết Ngọc hơi lóe lên, không cố chấp giữ người ở lại, mà chính là mở miệng nói.

“Con bé Linh Đan này không hiểu chuyện, nế mặt con bé còn nhỏ, mong cháu bỏ qua cho”

Ở trong mắt Kim Tuyết Ngọc, chắc hẳn người mà Chân Vũ Long phái đi giết Bùi Nguyên Minh và Uông Linh Đan đã bị xác nhận là chết, cho nên lúc này đây Chân Vũ Long vô cùng tức giận, muốn quay về nghiên Bùi Nguyên Minh thành tro.

Điều này làm cho tâm trạng của cô ta rất vui vẻ.

Chỉ cần Chân Vũ Long đồng ý ra tay, như vậy cho dù mười cái Bùi Nguyên Minh cũng chỉ có con đường chết mà thôi.

Chờ đến khi Chân Vũ Long rời đi, nụ cười trên mặt Kim Tuyết Ngọc dần dân biến mất, sau cùng biến thành cười to, rất ngông cuồng.

Mấy phút sau, một chiếc Toyota Alphard nhanh chóng hướng về phía Bách Lạc Môn.

Trên gương mặt của Chân Vũ Long đã sớm không còn dáng vẻ bình tĩnh như vừa rồi nữa, thay vào đó là vẻ mặt khó coi và âm trầm.

Lần này anh ta vội vàng từ Yến Kinh trở về, nguyên nhân quan trọng nhất chính là đã mất liên lạc với Đinh Nam Hành.

Kết quả Chân Vũ Long vừa trở về thì đã nhận được tin tức từ quản lý của Bách Lạc Môn là Phương Chí Trung truyền đến.

Ngay vừa rồi có người đưa trả đầu của Đinh Nam Hành về.

Tin tức này khiến cho Chân Vũ Long vô cùng tức giận.

Đinh Nam Hành không chỉ là cấp dưới số một của anh ta.

Quan trọng nhất chính là, Đinh Nam Hành đóng vai trò then chốt, là cầu nối trong quan hệ giữa anh ta và Đảo Quốc.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1770


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Hiện trường ngoài một nhóm bảo vệ ra thì còn có Phương Chí Trung và mấy nhân viên công tác, lúc nhìn thấy Chân Vũ Long, trong nháy mắt những người này đều đồng loạt quỳ xuống, thấp giọng nói.

“Thế tử”

Chân Vũ Long lạnh lùng quát.

“Đầu của Đinh Nam Hành đâu?”

Phương Chí Trung bưng một hộp quà đi tới.

“Giỏi, giỏi lắm!”

Chân Vũ Long đưa tay ra nhận, nhìn thấy chiếc đầu người trong hộp quà, vẻ mặt anh ta trở nên vô cùng khó coi.

Trong hộp quà, vẻ mặt Đinh Nam Hành dữ tợn, rõ ràng là chết không nhắm mắt.

“Đinh Nam Hành, anh yên tâm đi, tôi nhất định sẽ tìm ra được kẻ chủ mưu đứng phía sau, chém kẻ đó thành muôn mảnh, báo thù cho anh”

Vào giờ phút này đây, Chân Vũ Long không có bất kỳ tức giận nào, đối với anh ta mà nói, tức giận chẳng có ý nghĩa gì hết, báo thù mới là tất cả.

Lúc này anh ta kìm nén tâm trạng của mình, vừa mới định đặt hộp quà trong tay xuống.

Thế nhưng đúng vào lúc này, ánh mắt của anh ta đột nhiên hơi lóe lên, bởi vì anh ta phát hiện ra chỗ giữa trán của Đinh Nam Hành bị người ta nhét vào thứ gì đó.

Bịch.

Chân Vũ Long khẽ vươn tay rút một tờ giây ra.

Trên tờ giấy có mấy chữ màu đỏ.

“Người âm mưu động đến Long Môn, giết”

Chân Vũ Long hơi sững sờ, một lát sau anh ta điên cuồng cười to.

“Long Môn ư? Uy hiếp tôi à? Ra oai phủ đầu với tôi sao?”

“Trái lại tôi muốn xem xem, rốt cuộc là ai, thế mà dám can đảm quấy nhiễu đến việc tôi lấy vị trí phân hội trưởng Long Môn ở thủ đô”

“Vị trí này, Chân Vũ Long tôi chắc chắn phải có được.”

Ban đêm của thủ đô, trên đường không có cảnh tượng kẹt xe như trong truyền thuyết.

Bùi Nguyên Minh lái chiếc xe Lamborghini, không nhanh không chậm hướng về phía khu quay phim Sơn Vũ.

Xe đi được nửa đường thì Tần Ý Hàm gọi điện thoại đến.

“Anh Bùi, tôi vừa mới nhận được tin tức, chạng vạng tối nay, Chân Vũ Long vừa từ Yến Kinh trở vê.

Hơn nữa chúng ta đã kịp thời đưa đầu của Đinh Nam Hành đến, giống như những gì anh dự đoán, Chân Vũ Long đã phát hiện ra tờ giấy kẹp ở giữa trán Đinh Nam Hành.

Nghe nói anh ta nổi cáu ở hiện trường, thề phải có được vị trí phân hội trưởng Long Môn ở thủ đô”

“Chỉ sợ từ ngày mai anh ta sẽ bắt đầu dốc hết toàn lực ra ứng phó, ba ngày tiếp theo sẽ rất căng thẳng”

Tần Ý Hàm cố gắng làm cho giọng nói của mình trở nên bình tĩnh, thế nhưng trong lòng cô ta
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1771


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Đúng rồi, anh Bùi”

Tần Ý Hàm nhớ đến một chuyện khác.

“Hai chiếc xe đuổi theo anh tối nay ở ven biển cũng không phải người của nhà họ Uông, mà chính là người của Chân Vũ Long.

Nghe nói sau khi bọn họ rơi xuống biển thì Chân Vũ Long rất tức giận, anh ta đã phái Dương Định Siêu đến giải quyết anh”

“Khoảng thời gian gần đây anh ra vào cân phải cẩn thận hơn, Dương Định Siêu

- Người này không đơn giản đâu.”

“Dương Định Siêu?”

Bùi Nguyên Minh có chút hứng thú hỏi.

“Anh ta là ai?”

“Nghe nói anh ta từng là thần súng trong lực lượng Delta của Hoa Kỳ, đối với việc sử dụng các loại súng đạn, anh ta vô cùng xuất thân nhập hóal”

“Sau khi anh ta xuất ngũ thì được Chân Vũ Long dùng giá cao mời đến làm việc cho mình, chuyên giúp anh ta giải quyết một số chướng ngại.

Dù sao người tên Dương Định Siêu này cũng có giấy phép ngoại giao, cho dù xảy ra chuyện cũng không liên lụy đến trên người Chân Vũ Long.”

“Những năm gần đây đã có vô số người chết trên tay Dương Định Siêu.”

Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một lát rồi nói.

“Dương Định Siêu cũng không phải là tên thật của anh ta đúng không.”

Tần Ý Hàm đáp.

“Đúng thế, đây chỉ là danh hiệu của anh ta mà thôi, về phần tên thật của anh ta gọi là gì thì không ai biết”

“Tiếp theo tôi sẽ giúp anh chú ý đến hành tung của anh ta, một khi có tin tức sẽ nhanh chóng báo tin cho anh.”

Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu, đang chuẩn bị nói gì đó thì đột nhiên mắt anh hơi giật giật.

Chỉ thấy lúc anh sắp đi qua đoạn đường giao nhau rời khỏi thành phố, không biết từ lúc nào đã có thêm một người đàn ông trung niên.

Người đàn ông trung niên đó mặc một bộ lễ phục, trên đầu đội một chiếc mũ dạ, mặc dù không để lộ ra gương mặt của anh ta, nhưng có thể nhìn ra được mái tóc của người đàn ông này màu vàng kim.

Lúc này đây trong tay anh ta đang cầm một khẩu súng săn, tùy ý lắp đạn.

Thật đúng là thú vị.

Bùi Nguyên Minh đột nhiên cười, thản nhiên nói.

“Không cần phải tìm hành tung của anh ta làm gì, anh ta đã tìm đến cửa rồi”

Vừa nói xong, Bùi Nguyên Minh lập tức cất điện thoại, sau đó giãm vào chân ga, trong chốc lát, chiếc xe Lamborghini gào thét về phía trước.

Vốn dĩ khoảng cách giữa hai bên không xa, xe đột nhiên tăng tốc, trong nháy mắt đã đến gần.

Chẳng qua lúc sắp đâm vào đối phương, súng trong tay người đàn ông mặc lễ phục kia bắn ra, nhắm ngay vào vị trí bánh xe bắn một phát.

“Pằng!”

Bánh trước bên trái của Lamborghini nổ tung, trong nháy mắt xe quay vòng ngay tại
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1772


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh thoải mái, đồng thời trong lòng âm thầm cảm thấy may mắn, may mắn đối phương ra tay trước khi chính mình đi đến chỗ quay phim, nếu không, có Trịnh Khánh Vân ở bên người, bản thân lại bị gò bó.

Từ một góc độ khác mà nói, có lẽ nửa đêm Trịnh Khánh Vân đột nhiên quay phim, phải chăng cũng là do đối phương sắp xếp? Dù sao trên thế giới này cũng không có chuyện trùng hợp như vậy.

Bùi Nguyên Minh không sợ Dương Định Siêu, chẳng qua anh có mấy phần lo lắng cho an nguy bên chỗ Trịnh Khánh Vân, dù sao anh cũng vừa điều đám người Ngô Kim Hổ đi.

“Ranh con, cậu rất ngông cuồng đấy..”

Vẻ mặt của Dương Định Siêu đạm mạc.

“Nếu như cậu thừa nhận là chính bản thân đã giết chết mấy người anh em của tôi, vậy chuyện hôm nay dễ làm rồi.”

“Cậu chuẩn bị tự mình kết thúc trong yên bình hay là chờ tôi đánh gãy tay chân cậu, sau đó lóc từng miếng thịt của cậu xuống?”

“Tôi khuyên cậu vẫn nên lựa chọn cái trước thì tốt hơn, dù sao nhiều khi có thể chết một cách yên ổn cũng là một niềm hạnh phúc đấy”

Bùi Nguyên Minh nheo mắt từ chối cho ý kiến.

“Nếu đã như thế thì tôi cũng cho anh hai sự lựa chọn”

“Thứ nhất quỳ xuống dập đầu cầu xin tôi tha thứ.

Thứ hai, chết”

Hiện tại thời gian cấp bách, Bùi Nguyên Minh không có thời gian nói nhảm với Dương Định Siêu.

“Xem ra cậu thật đúng là không biết trời cao đất rộng.”

Dương Định Siêu thở dài một hơi, trong đôi mắt màu xanh lam hiện lên sát khí.

“Nếu như cậu đã ngông cuồng như vậy, vậy tôi sẽ tự tay tiên cậu một đoạn đường”

Sau khi nói xong, Dương Định Siêu nhấc tay trái lên, một chuỗi đạn dược được tùy ý đặt trên vai anh ta.

Cùng lúc đó chân anh ta đạp mạnh, thân hình nhanh chóng lao đến gần chỗ Bùi Nguyên Minh.

Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nhìn cảnh tượng này, vẻ mặt hờ hững.

Dương Định Siêu vừa đi được nửa đường thì đột nhiên anh ta dừng lại, đồng thời tay phải nhấc lên, một phát súng bắn về phía Bùi Nguyên Minh.

“Đoàng”

Âm thanh vang dội truyền đến, viên đạn theo quỹ đạo hình cung bản tới.

“Đoàng đoàng đoàng."

Tốc độ của Dương Định Siêu vô cùng nhanh, tay phải của anh ta lại bản thêm một phát súng nữa, sau đó băng đạn trên vai anh ta rung lên, hai viên đạn vừa khéo đi vào bên trong nòng súng của anh ta, sau đó súng lại một lân nữa bản ra.

Bốn phương tám hướng xung quanh đều bị bốn phát súng hoàn toàn phong tỏa, sát khí kinh người.

Bùi Nguyên Minh tỏ vẻ hứng thú, có thể khiến một khẩu súng săn bình thường nhất trở nên xuất thần nhập hóa như thế, chẳng trách thằng cha này được gọi là thần súng.

Lúc này đây trên người Bùi Nguyên Minh
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1773


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lần này Bùi Nguyên Minh không tiếp tục né tránh nữa mà chính là cóng ngón tay, bản ra mấy phát.

“Bịch bịch bịch...

Mấy hòn đá vụn bay ra, giống như là đoán trước được đường bay của viên đạn, vô cùng chuẩn xác va chạm với mấy viên đạn kia.

Trong chớp mắt, trong không trung vang lên những tiếng râm rầm, những viên đạn kia không có cơ hội bắn lên người Bùi Nguyên Minh, chúng đã sớm nổ tung.

Cảnh tượng này khiến cho sắc mặt Dương Định Siêu hơi thay đổi, hiển nhiên ngay cả chính bản thân anh ta cũng không nghĩ đến Bùi Nguyên Minh lại có thế dự đoán trước được thế công của anh ta.

Lúc này đây tay phải của anh ta phất lên, súng trong tay anh ta lại một lần nữa bắn ra.

“Vèo vèo vèo.”

Động tác của Bùi Nguyên Minh lại càng nhanh hơn, mấy hòn đá vụn kia vừa khéo đối cứng với viên đạn.

“Rầm rầm rầm”

Đạn lại một lần nữa bị nổ tung, mà đạn trên người Dương Định Siêu chỉ còn lại một nửa mà thôi.

Đúng vào lúc này, cách đó không xa truyên đến tiểng còi xe cảnh sát vô cùng chói tai, hiển nhiên có người đã phát hiện ra tình hình ở nơi này, trực tiếp báo cảnh sát.

Dương Định Siêu không tiếp tục ra tay nữa mà chính là từng bước lùi lại vê sau, đồng thời lạnh nhạt nói.

“Ranh con, cậu gặp may đấy, thân thủ cũng không tệ đâu”

“Đáng tiếc cậu lại đắc tội với thế tử.

Chuyện ngày hôm nay chỉ là món khai vị mà thôi.”

“Rất nhanh cậu sẽ hiểu rõ tôi còn am hiểu về súng bản tỉa hơn thứ đồ chơi này”

“Trong vòng ba ngày tôi sẽ lấy được đầu của cậu”

“Tốt nhất cậu rửa sạch cổ chờ đi”

Giọng nói vừa vang lên, thân hình Dương Định Siêu hơi trùng xuống, nhảy vào trong lùm cây ven đường, một lát sau bóng dáng anh ta đã biến mất, không thấy tăm hơi đâu nữa, không biết rốt cuộc ra Sao.

Bùi Nguyên Minh không đuổi theo anh ta mà chính là nhìn qua xung quanh, sau đó nhanh chóng rời đi.

Vừa đi anh vừa gọi một cuộc điện thoại.

“Phái một chiếc xe đưa tôi đến chỗ khu quay phim Sơn Vũ.

Tôi sợ bên đó xảy ra chuyện”

Cùng lúc đó khu quay phim Sơn Vũ.

Trịnh Khánh Vân đứng ở trong góc nhỏ run lấy bẩy.

Ngay vừa rồi lúc cô ấy và nữ chính Lý Nhược Nam quay phim, sân khấu đã được dàn dựng xong lại đột nhiên sập xuống, chỉ thiếu chút nữa đã rơi trúng người cô ấy.

Nữ chính Lý Nhược Nam trực tiếp bị làm cho choáng váng.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1774


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trịnh Khánh Vân lộ ra nụ cười tái nhợt, sau đó có chút lo lắng nhìn ra giữa sân.

Đạo diễn Trần Duy Nghĩa đang vây quanh Lý Nhược Nam, nhìn nhân viên y tế xử lý vết thương cho cô ta.

Lý Nhược Nam bị đập đến mức hôn mê, đang cấp cứu khẩn cấp, tiếp theo còn phải đưa cô ta đến bệnh viện.

Cảnh tượng này khiến cho Trịnh Khánh Vân hoàn toàn hoảng sợ, chính mình không phải đại minh tinh gì, nếu như bị đập trúng, chỉ sợ sẽ không ai cấp cứu cho như vậy, nói không chừng lúc đưa đến bệnh viện thì cái mạng nhỏ đã sớm không giữ được.

“Nhược Nam, em sao thế? Đã xảy ra chuyện gì với em vậy?”

Lúc này một người đàn ông mặc âu phục bụng phệ đi tới, người này dân theo một vài người phụ nữ xinh đẹp, vẻ mặt sốt ruột nhìn Lý Nhược Nam, vẻ mặt vô cùng khó coi.

Đám người Trần Duy Nghĩa nhìn thấy thế vội vàng đi qua đón, gọi một tiếng tổng giám đốc Tiên.

“Người kia là chồng của Lý Nhược Nam, nghe nói là lớn hơn cô ta hai mươi tuổi, là tổng giám đốc của một công ty bất động sản, còn tham dự vào hạng mục khu biệt thự Hương Sơn nữa, rất giàu có.”

“Nghe nói Lý Nhược Nam có thể phát triển như bây giờ cũng là vì có ông chồng giàu có này, chẳng qua chồng của cô ta cũng không phải là hạng người tốt lành gì, trước đó từng có scandal với rất nhiều ngôi sao”

“Nhưng Lý Nhược Nam này thật đúng là lợi hại, có thể trèo lên trên ”

“Nghe nói chồng cô ta rất cưng chiều cô ta, hôm nay gặp phải loại chuyện này, chỉ sợ đạo diễn Trân sẽ gặp xui xẻo rồi”

Một đám chị em trong đoàn làm phim nhỏ giọng buôn chuyện.

Lúc đầu Lý Nhược Nam cũng giống như bọn họ, chỉ là diễn viên quân chúng mà thôi, thế nhưng chính vì bởi dáng dấp của cô ta xinh đẹp, hơn nữa lại bỏ ra nhiều nỗ lực, thế mà câu được một tỷ phú.

Tất cả mọi người đều có chút hâm mộ, mặc dù tuổi tác của người đàn ông này có thể làm ba của Lý Nhược Nam.

Nhưng vấn đề là người ta có rất nhiều tiền.

Lúc này người đàn ông bụng phệ kia không ngừng răn dạy đạo diễn Trân, dáng vẻ như dạy dỗ con trai.

Mà Trần Duy Nghĩa

- Người luôn luôn có dáng vẻ cao cao tại thượng trong đoàn làm phim, lúc này đang cúi đầu khom lưng giải thích gì đó, đồng thời còn không nhìn về phía bên Trịnh Khánh Vân.

“Khánh Vân, hình như tình hình không đúng lắm”

“Con người của đạo diễn Trần này luôn vô trách nhiệm, tôi nhìn dáng vẻ đó của gã ta, chắc hẳn muốn đẩy trách nhiệm cho cô đấy”

“Cô nhanh đi lấy khẩu cung, tránh gã ta đi, ông chồng này của Lý Nhược Nam cũng không phải người bình thường gì, nếu như ông ta bắt cô để trút giận, cô cũng không có chỗ mà kêu oan đâu.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1775


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trịnh Khánh Vân sững sờ, vô thức đáp.

“Ngài Tiền, tôi không làm thế.

Vừa rồi lúc sân khấu sập xuống, tôi căn bản không kịp phản ứng.

Hoàn toàn bị dọa sợ cho ngây người."

“Chính tôi cũng là người bị hại, càng thêm không đấy Lý Nhược Nam ra giúp mình chắn tai họa”

“Ngài không thể oan uổng tôi như vậy”

Tiền Chấn Hưng lạnh lùng nói.

“Oan uống ư? Cô cảm thấy tôi sẽ tin lời đạo diễn Trần hay là một con nhóc mới lớn như cô?”

“Cho dù cô không đẩy Lý Nhược Nam, nhưng vì sao cô không giúp cô ấy chắn sân khấu? Cô ấy chính là diễn viên nữ chính đó, cô thân là vai phụ, chẳng phải trách nhiệm của cô là bảo vệ cô ấy ư?”

“Cho dù cô không phải người cầm đầu thì cũng là người thấy chết không cứu.

Chuyện này, cô nhất định phải cho tôi một câu trả lời thỏa đáng”

Trịnh Khánh Vân tức quá hóa cười.

“Ngài Tiền, ngài đã nói như thế, hiển nhiên ngài cũng rõ tôi không có khả năng đẩy Lý Nhược Nam.”

“Về phần bảo vệ cô ta ư? Tôi đâu phải vệ sĩ của cô ta, tôi cũng chỉ là một cô gái yếu đuối mà thôi, tôi lấy gì ra để bảo vệ cô ta chứ?”

“Chẳng lễ tôi trực tiếp đứng ra để sân khấu đập chết mình ư?”

“Chuyện của Lý Nhược Nam khiến tôi cảm thấy rất khó chịu, nhưng chuyện đó chẳng có một xu liên quan nào đến tôi hết.”

“Ngài Tiền, cho dù ngài khó chịu, tâm trạng không tốt đến mấy thì chúng ta cũng phải nói đúng sai, mà không phải trốn tránh trách nhiệm, đổ hết tội lên đầu tôi đúng không?”

Trịnh Khánh Vân muốn giảng phải trái với ông ta.

Nhìn thấy một con nhóc như Trịnh Khánh Vân lại mạnh miệng với mình, Tiên Chấn Hưng chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng tức giận.

“Đúng thế, cô nên đứng ra ngăn cản sân khấu rơi xuống, bị sân khấu đập chết”

“Cô không làm như thể, cho nên trong chuyện này chính là cô sai”

“Vợ của tôi chính là người bị hại, một mạng sống ti tiện như cô có tư cách gì so với vợ tôi chứ?”

“Có thể giúp vợ tôi cản tai họa là phúc khí tám đời nhà cô.

Thứ không hiểu cao quý sang hèn, hôm nay ông đây sẽ để cho cô hiểu, người với người khác nhau như thể nào.”

Vừa dứt lời thì Tiền Chấn Hưng đã vung tay, tát lên mặt Trịnh Khánh Vân một cái.

“Ai bảo cô còn nhỏ lại không chịu học cho tốt”

“Bốp!”

“Ai bảo cô dám mạnh miệng với ông đây?”

“Bốp “Đạo diễn Trần sẵn lòng vu oan giá họa cho cô, đó là vận may của cô, cô thế mà còn không nhận”

“Bốp bốp bốp”

Tiền Chấn Hưng không ngừng vung tay lên, liên tiếp cho Trịnh Khánh Vân mười nhát tát.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1776


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Đến lúc này, rốt cuộc Trịnh Khánh Vân cũng hiểu được vì sao Tiền Chấn Hưng lại đột nhiên đến gây chuyện, lúc này đây, cô ấy cản răng nói.

“Cả hai lựa chọn kia, tôi đều không đồng ý, bởi vì chuyện này cơ bản không liên quan gì đến tôi hết”

“Bốp.”

Tiền Chấn Hưng lại cho một cái tát.

“Tôi nói chuyện này liên quan đến cô thì chính là liên quan đến cô.”

“Cô chỉ là một diễn viên nhỏ mà thôi, thế mà dám nói đạo lý với tôi hả!”

Tiền Chấn Hưng hừ lạnh một tiếng, ông ta chính là trùm bất động sản ở cái đất thủ đô này, giá trị tài sản vài chục nghìn tỷ.

Mà ông ta và người nhà họ Chung có quan hệ thân thiết, muốn ngủ với diễn viên nào trong giới giải trí thì ngủ với diễn viên đó.

Hiện tại chỉ là một vai phụ lại dám đối đầu với chính mình.

“Được lắm, nếu như cô đã không muốn lựa chọn, vậy để tôi đến giúp cô lựa chọn”

Tiền Chấn Hưng trực tiếp ra tay túm lấy tóc Trịnh Khánh Vân, hung dữ kéo vào một căn phòng.

“Trước tiên tôi sẽ để cho cô hầu hạ tôi, sau đó lại đến trước mặt vợ tôi quỳ xuống”

Sao Trịnh Khánh Vân có thể đồng ý được chứ? Lúc này đây cô ấy không ngừng giãy dụa.

“Tôi muốn báo cảnh sát.

Tôi không tin trên thế giới này lại không có công bằng chính nghĩa, không phải ông nói gì thì chính là cái đó”

Trịnh Khánh Vân ra sức vùng vẫy, đẩy bụng phệ của Tiền Chấn Hưng ra.

“Tôi nhất định phải kiện ông”

Toàn thân đám chị em kia đều run rẩy, vô thức nói.

“Khánh Vân, đừng báo cảnh sát, cô nhanh đi đi, rơi vào trong tay ông ta, cô xong đời đấy”

Tất cả mọi người đã nhìn ra được, lần này Tiền Chấn Hưng coi trọng dáng dấp của Trịnh Khánh Vân.

Nếu lúc này còn tiếp tục giằng co với ông ta nữa, kết cục của Trịnh Khánh Vân là gì, không cân nghĩ cũng biết.

Cách tốt nhất là nhân cơ hội trốn đi, về phần những chuyện khác thì để sau rồi nói.

“Đi ư?”

“Ông đây không cho cô đi, cô đi được không?”

Tiền Chấn Hưng đi lên một bước, một chân đạp Trịnh Khánh Vân vừa mới tránh thoát ngã lăn xuống đất.

“Con khốn, mày chỉ là một diễn viên mà thôi, ông đây muốn ngủ với mày, chính là vinh hạnh của mày đấy!”

“Ba mẹ mày không dạy qua mày ư? Đi ra ngoài làm diễn viên chính là để cho nghìn người cưỡi.”

“Ở trước mặt tao còn giả bộ thanh thuần làm gì? Nếu mày đã không muốn vào phòng thì ông đây trực tiếp chơi mày ngay tại chỗ”

Trong lúc nói chuyện thì Tiền Chấn Hưng đã xé rách quần áo Trịnh Khánh Vân.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1777


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Không phải như thế, rõ ràng là Lý Nhược Nam tự mình xui xẻo, đạo diễn Trần muốn vu oan hãm hại cho Trịnh Khánh Vân, tổng giám đốc Tiền không thèm nói đạo lý, vì thế mới lấy Trịnh Khánh Vân ra phát tiết.”

“Hơn nữa tổng giám đốc Tiền kia cơ bản không phải người, ông ta chính là có tâm tư khác”

Một người chị em tốt không nhịn được, lúc này nhanh chóng kể lại sự thật cho Bùi Nguyên Minh.

Đồng thời vạch trần chuyện Tiền Chấn Hưng thiếu chút nữa chơi Trịnh Khánh Vân trước mặt mọi người, nếu như không phải tính cách cách của Trịnh Khánh Vân cương liệt, chỉ sợ kết cục của cô ấy sẽ càng thêm thê thảm.

Lúc đầu Bùi Nguyên Minh quả thật vô cùng tức giận, nhưng sau đó cả người anh bình tĩnh lại.

Anh rõ ràng, chuyện này chắc chắn là bố cục nhằm vào Trịnh Khánh Vân.

Thậm chí Lý Nhược Nam bị thương, chạm vào vảy rồng của tổng giám đốc Tiền đều nằm trong tính toán của kẻ kia.

Nhưng cho dù kẻ sắp xếp những chuyện này là ai thì hành động của đám người Tiền Chấn Hưng vốn dĩ nên bị trừng phạt.

Bùi Nguyên Minh còn chưa mở miệng thì nữ nhân viên kia đã tức giận nhìn cô gái vừa đứng ra nói chuyện.

“Đồ diễn viên thối tha, cô thể mà dám chỉ trích đạo diễn Trần và tổng giám đốc Tiền hả? Có tin tôi báo cáo chuyện này cho hai người bọn họ biết không? Tôi cam đoan cô không gánh được trách nhiệm đâu, cho dù không chết cũng bị lột mất một lớp da" Nhân viên kia nhìn chằm chằm vào cô diễn viên đứng ra nói chuyện, cảm thấy người phụ nữ này không sợ chết.

Chẳng lẽ bài học từ Trịnh Khánh Vân còn chưa đủ à? Cô gái kia hoảng sợ đến mức sắc mặt trắng bệch, vô thức trốn sau lưng Bùi Nguyên Minh, có chút sợ hãi.

“Cô yên tâm đi”

Bùi Nguyên Minh bảo vệ mây cô gái ở sau lưng.

“Bọn họ không bắt nạt được cô đâu, hơn nữa về sau chuyện giải trí ở thủ đô này tôi bao hết”

Nhân viên cười lạnh một tiếng, đáp.

“Ôi chao? Thằng nhà quê, tuổi không lớn lắm, nhưng mạnh miệng thật đầy”

“Chuyện ở giới giải trí thủ đô này, anh bao hết? Anh là cái thá gì chứ?”

Cô ta dùng chiếc điện thoại Iphone trong tay chỉ vào Bùi Nguyên Minh.

“Tôi khuyên anh một câu, nhanh làm cho con khốn này tỉnh lại, nói mật khẩu cho tôi biết”

Bùi Nguyên Minh cau mày nhìn chiếc điện thoại trong tay cô ta, lạnh lùng nói.

“Cô chiếm đồ của Khánh Vân làm của riêng ư?”

“Cái gì mà chiếm làm của riêng chứ? Tôi cũng đâu có ăn trộm, thứ này là do tổng giám đốc Tiền đưa cho tôi đấy!" “Một xu cũng không liên quan gì đến Trịnh
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1778


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Cửa xe mở ra, mười người cảnh sát mặc đồng phục bước xuống.

Mãy bảo vệ vừa định ngăn lại thì bị một người cảnh sát dẫn đầu đạp ngã xuống đất.

Mười người nối đuôi nhau đi vào, đi thẳng đến phòng y tế.

Cảnh sát dẫn đầu cúi chào với Bùi Nguyên Minh, nói.

“Cậu Bùi, tôi là Lâm Đình Cường

- Đội trưởng cục cảnh sát Thủ Đô được phái đến khu quay phim Sơn Vũ làm nhiệm vụ, vừa rôi cô Lâm đã gọi điện thoại cho tôi”

“Cậu có chuyện gì dặn dò, cứ việc nói.”

“Chúng tôi nhất định sẽ xử lý theo pháp luật”

Nhìn thấy nhiều cảnh sát được trang bị đây đủ vũ khí như thế xuất hiện, da mặt của nhân viên kia không kìm được run lên, không còn dáng vẻ đắc ý, ngạo mạn như vừa rồi.

Cho dù như thế nào cô ta cũng không nghĩ đến, chỉ với một cuộc điện thoại, Bùi Nguyên Minh đã gọi được đội trưởng phụ trách khu vực Sơn Vũ này đến.

“Chiếc điện thoại Iphone của Trịnh Khánh Vân, ngoài ra còn có túi Hermes, đồng hô Cartier, nhẫn, tiền mặt, và một vài thứ khác đều bị người ta cướp đi mất”

Bùi Nguyên Minh đã sớm từ chỗ mấy chị em tốt với Trịnh Khánh Vân hỏi rõ ràng những thứ mất đi, đồng thời còn có người lấy đồ.

“Tìm đồ về cho tôi.”

“Mà những người đã cướp đồ kia, trực tiếp bắt lấy, xử lý theo pháp luật”

Trong lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh chỉ vào nữ nhân viên vừa mới có dáng vẻ ngông cuồng kia, thản nhiên nói.

“Nơi này có một chiếc điện thoại di động bị mất”

Mí mắt của nhân viên giật giật, vô thức nói.

“Tôi không ăn trộm, không phải tôi, là Tiền Chấn Hưng đưa cho tôi.”

“Các người dám đối đầu với tổng giám đốc Tiền, các người chán sống hải!”

Lâm Đình Cường nhận lấy danh sách, sau đó trở tay tát nhân viên kia một cái, lạnh lùng nói.

“Còng lại”

Nhân viên che mặt, lớn tiếng nói.

“Tôi không trộm, thật sự không phải tôi đâu, tôi sai rồi, tôi sai rồi”

Bùi Nguyên Minh không chút nào bị lay động.

Tuy phía sau chuyện này còn có nguyên nhân khác, nhưng đã là kẻ nối giáo cho giặc thì tội không thể tha.

Lâm Đình Cường nhìn qua người bị còng đi, sau đó mới lạnh lùng nói.

“Điều thêm mấy chiếc xe trong cục cảnh sát nữa đến, mấy cậu bắt hết đám người đó lại, đưa về thẩm vấn rõ ràng”

“Thông báo cho đơn vị và người nhà, ai nên giam lại thì tạm giam, trừng phạt đúng tội”

“Đừng mà đừng mà, các người không thể như vậy được.

Nhân viên này thật sự hoảng sợ.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1779


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lúc này đây, dáng vẻ của Trần Duy Nghĩa vô cùng tự phụ.

Chẳng những anh ta là đạo diễn mà còn là người của Cảng Thành nữa, ở cái đất Đại Hạ này, anh ta luôn có mấy phần đặc quyên, người của cục cảnh sát cũng không dám làm gì anh ta.

Cho nên lúc này đây, đối mặt với đám tôm tép nhãi nhép nhỏ bé này, anh ta tin mình có thể dễ dàng trấn áp.

“Anh chính là đạo diễn?”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt lên tiếng.

“Đúng thế, tôi chính là đạo diễn, anh là ai, anh...

“Bốp”

Còn chưa đợi Trần Duy Nghĩa nói hết câu, Bùi Nguyên Minh đã bước đến, trực tiếp cho anh ta một cái tát.

Chỉ là một cái tát mà thôi nhưng lại đánh đến mức mặt Trần Duy Nghĩa sưng lên, thiếu chút nữa đã bị đánh đến mức lệch mặt.

Anh ta á lên một tiếng hét thảm, cả người hơi choáng váng, sau đó che mặt nói.

“Khốn kiếp, anh dám đánh tôi?”

“Chắc anh không biết viết chữ chết như thế nào hả?”

Mấy nam nữ đi theo Trần Duy Nghĩa cũng tức giận không thôi.

“Ranh con, mày biết chỗ này là đâu không? Thế mà dám ở chỗ này đánh người?”

“Có tin chúng tao giết chết mày không?”

“Đạo diễn Trần của chúng tao là người tôn quý như thế nào, mày dám động đến anh ấy? Mày xong đời rồi”

Một đám khỉ nhảy nhót tưng bừng, vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lại lạnh lùng, một bước đi lên.

“Bốp”

“Tôi chính là đánh anh đó!”

“Bốp!" “Anh trâu bò lắm mà, còn chuẩn bị dạy tôi viết chữ nữa cơ đấy, anh đến nói cho tôi biết xem, chữ chết viết như thế nào vậy?”

“Bốp “Một người đàn ông lại không dám đứng ra chịu trách nhiệm, đi vu oan giá họa cho một cô gái yếu đuối?”

“Bốp!" “Anh có biết xấu hổ không vậy, anh có còn là đàn ông nữa không thế?”

“Tôi đánh anh thì sao chứ? Cho dù hôm nay tôi có đánh chết anh thì cũng không có người nào dám ra mặt cho anh”

“Còn bốn gia tộc lớn ở Cảng Thành ư? Anh gọi điện thoại cho Quách Tuấn Anh xem, anh thử hỏi qua anh ta xem có dám quản chuyện của anh không?”

Bùi Nguyên Minh không chút khách sáo nào, đối với kẻ vu oan hãm hại cho Trịnh Khánh Vân là Trần Duy Nghĩa, anh không cần thiết phải khách khí.

Liên tiếp mấy cái tát khiến cho đầu óc Trần Duy Nghĩa choáng váng.

“Cảnh sát trưởng, cảnh sát trưởng, anh ta
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom