Dịch Chàng Rể Quyền Thế

Chương 1740


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Ba giờ chiều, trên đường Lâm Giang cách tháp Minh Châu thủ đô chưa đến ba cây số.

Giờ phút này một chiếc xe Porsche Panamera màu đỏ đang lao nhanh trên đường.

Mà ở vị trí điều khiển là một cô gái mặc sườn xám xinh đẹp.

Cô ta đeo chiếc kính râm màu đen, làm cho khuôn mặt xinh đẹp của cô ta lộ ra vẻ rực rỡ chói mắt.

Mà ở bên ghế lái phụ còn có một cô gái có khuôn mặt bình thường hơn cô ta rất nhiều.

Trong tay cô gái đó câm súng, nhưng lại có vẻ mặt nghĩ mà sợ nhìn về phía đằng sau, giống như Sợ có người sẽ đuổi theo vậy.

Sau khi nhìn một lát, xác định không có ai, cô gái ngồi ở ghế lái phụ mới nhìn Hạ Vân đang lái xe, nói: “Cô Vân, sao cô phải liều lĩnh nguy hiểm lớn như thế để chạy thoát chứ!”

“Cô hẳn phải biết, bây giờ chúng ta đã bị giam cầm tự do!”

“Mặc dù trước mắt chúng ta còn có thể có ăn có uống, còn có thể hoạt động trong sân”

“Thế nhưng nhỡ may bị người ta phát hiện, chúng ta sẽ xong đời đấy!”

“Còn nữa, gia tộc đang điều tra chuyện của bà chủ, cô cũng là kẻ bị tình nghi quan trọng!”

“Cô bỏ chạy như thế này, chẳng phải tương đương với việc đang nói cho tất cả mọi người, chuyện kia thật sự có thể là bà chủ làm hay sao!”

“Cô Vân, nghe tôi một câu, nhân lúc mấy người quản gia Trương còn chưa phát hiện ra chúng ta, chúng ta trở về có được không?”

“Nếu không, một khi mấy người quản gia Trương phát hiện ra chúng ta đã chạy, chỉ cần ông ta nổi giận, ai cũng không thể gánh nổi cho chúng ta đâu!”

Cô gái trẻ tuổi này tên là Hạ Thanh Tâm, là vệ sĩ mà mẹ của Hạ Vân sắp xếp bên cạnh cô ta.

Nhưng vấn đề là, nhìn từ thái độ của cô ta đối với Hạ Vân lúc này, Hạ Thanh Tâm này không có chút cung kính nào với Hạ Vân cả.

Bởi vì một người hầu nói chuyện với chủ nhân, tuyệt đối không phải thái độ như vậy.

Một vệ sĩ khác ngồi ở hàng sau, lúc trước đi theo mẹ Hạ

- Hạc Vũ, giờ phút này sắc mặt âm trâm mở miệng nói: “Hạ Thanh Tâm, cô đang có thái độ gì vậy?”

“Chẳng lẽ cô đã quên lời dặn dò của bà chủ trước khi đi sao?”

“Nhiệm vụ của chúng ra là giúp đỡ cô chủ.”

“Cho dù cô ấy có suy nghĩ gì, kế hoạch gì, chúng ta làm người hầu chỉ cân chấp hành, cô lải nhải làm cái gì?”

“Cô không thể ngồi ngay ngắn ở vị trí của mình sao?”

“Những năm gần đây, bà chủ đối xử với cô tốt như thế nào? Thậm chí vì bồi dưỡng cô mà còn tốn rất nhiều tiền để đưa cô vào trường quân đội nước Mỹ" “Thế nhưng cô thì sao? Sau khi trở về còn chưa làm được gì, thế mà đúng là coi mình thành người nào rồi?”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1741


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Vẻ mặt Hạc Vũ lạnh lẽo, khinh thường nói: “Hạ

Thanh Tâm, cô cho rằng tôi không nhìn ra được

sao?”

“Cô cho rằng trong lòng cô có suy nghĩ gian

dối, tôi không nhìn ra được cô muốn làm việc cho

chủ nhân mới sao?”

“Hai người chúng ta đều ở nhà họ Trầm nhiều

năm, tôi còn không rõ ràng bản tính của người

nhà họ Trầm sao?”

“Cô hẳn phải rõ ràng, cho dù chúng ta có rời

đi hay không, thì tội tính kế người nhà họ Trầm

cuối cùng đều sẽ chụp lên trên đầu bà chủ và cô

chủ thôi!”

“Bởi vì bà chủ quá có năng lực, cô chủ cũng

quá ưu tú, cho nên mấy người thế tử Trâm mới đề

phòng đủ kiểu với bà chủ và cô chủ!”

“Bây giờ chủ nhà họ Trầm sắp chết, mấy

người thế tử Trầm đang tính toán kế thừa tài sản

êm thấm như thế nào mà thôi, sao lại quan tâm

đến sự thật? Quan tâm cái khác?”

“Cho nên hôm nay cô chủ rời đi là đúng, nếu

như không rời đi, cô ấy sẽ chỉ biến thành hàng

hóa, bị giao dịch ra ngoài, bị dùng để đổi lấy càng

nhiều lợi ích cho nhà họ Trâm thôi!”

“Cho nên, tôi ủng hộ cô chủi”

Mặc dù Hạc Vũ không biết tại sao Hạ Vân lại

muốn rời khỏi nhà họ Trầm vào lúc quan trọng

như thể này, nhưng ông ta cũng biết rất rõ ràng,

bây giờ tình hình nhà họ Trâm như thế, không đi

có lẽ thật sự sẽ không có cơ hội.

Sau khi bà chủ trở về từ Dương Thành đã chủ

động yêu cầu quản lý vũ lực nhà họ Trầm, kết quả

chưa đến ba ngày, dòng chính nhà họ Trầm đã

chết mấy người.

Dòng chính nhà họ Trầm có đủ loại tin đồn

truyên ra, xác định bà chủ là mật thám bên trong

thông đồng với kẻ địch bên ngoài, bây giờ toàn bộ

nhà họ Trầâm đang cuồn cuộn sóng ngầm, còn nói

muốn bà Hạ đang cầm quyên phải bị giam cầm

cả đời.

Mà bà Hạ ngã xuống, Hạ Vân thật sự chỉ có

thể trở thành hàng hóa.

Thay vì như vậy, chạy trốn đúng là lựa chọn

tốt nhất.

Lúc này sắc mặt của Hạ Thanh Tâm rất khó

coi: “Nếu biết không có cách nào thay đổi được, vì

sao còn phải làm nhiều chuyện như vậy?”

“Ngoan ngoãn chấp nhận, ngoan ngoãn nghe

theo lời của thế tử không tốt sao?”

“Chẳng lẽ cứ phải tiếp tục như vậy, hại người

hại mình?”

Vẻ mặt Hạc Vũ lạnh lẽo: “Hạ Thanh Tâm, nếu

như không phải nể mặt cô là phụ nữ, bây giờ tôi

đã cho cô một cái tát rồi!”

“Cho tôi một cái tát?”

Hạ Thanh Tâm trực tiếp rút súng trên người ra

chỉ vào Hạc Vũ, lạnh lùng nói: “Lão già, ông thử

xem, rốt cuộc là tay ông nhanh hay là súng của tôi

nhanh!"

Sắc mặt Hạc Vũ trâm xuống: “Hạ Thanh Tâm!”

Mặc dù ông ta không sợ súng đạn, thế nhưng

trong xe chỉ có ngân ấy không gian, nhỡ may

cướp cò làm tổn thương Hạ Vân thì phải làm sao

bây giờ?

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1742


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Để nhà họ Trầm trả giá đắt?”

Hạ Thanh Tâm bật cười “xùy”

một tiếng, trên mặt tràn đầy vẻ khinh thường.

“Hôm nay còn không biết có thể vượt qua hay không, còn muốn để nhà họ Trầm trả giá đắt?”

“Cô chủ, cô bắt đầu học nằm mơ giữa ban ngày từ khi nào vậy?”

Theo Hạ Thanh Tâm, nếu Hạ Vân có cơ hội vươn lên, bà Hạ có cơ hội cầm quyền, như vậy cô ta cũng không ngại tiếp tục đi lên trên con đường này.

Nhưng bây giờ tình hình của nhà họ Trầm đã vô cùng rõ ràng rồi.

Bên ngoài thì sát thủ lúc nào cũng có thể xuất hiện để diệt trừ tất cả dòng chính của nhà họ Trâm.

Bên trong thì Trầm Thiên Ân bị bệnh nặng, bà Hạ bị bắt giữ, Trầm Trí Đạt cầm quyền.

Dưới tình huống như vậy, Hạ Vân nào có cơ hội? Đối mặt với loạn trong giặc ngoài, cô ta ngoại trừ chạy trốn còn có thể làm gì? Cho nên, chuyện Hạ Thanh Tâm cân nhắc nhiều nhất bây giờ chính là làm sao để ôm đùi Trầm Trí Đạt.

Bởi vì chỉ có như vậy, nửa đời sau cô ta mới có thể tiếp tục vinh hoa phú quý.

Hơn nữa cô ta còn phải nghĩ một chút biện pháp, đừng để chuyện của Hạ Vân liên luy đến chính mình.

Vê phần cuộc chạy trốn nguy hiểm lúc này...

Đôi mắt của Hạ Thanh Tâm lóe lên, không nói thêm gì nữa, mà lấy điện thoại ra bắt đầu gõ tin nhắn lạch cạch lạch cạch.

Hạ Vân nhìn cô ta một cái qua kính chiếu hậu, lại không nói cái gì.

“Brừm...

Ngay lúc này, đẳng sau truyền đến tiếng ô tô nhấn ga, lúc quay đầu nhìn lại, chỉ thấy mười chiếc Toyota cùng màu đang lao đến nhanh như chớp.

Trên mỗi chiếc xe có ít nhất năm người, mười chiếc chính là năm mươi người! Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt Hạ Thanh Tâm vừa gửi xong tin nhắn hoàn toàn thay đổi: “Xong đời! Chúng ta bị đám người Trương Vệ Kiệt đuổi kịp, tất cả đã xong đời!”

Hạc Vũ nghe vậy cũng là thay đổi vẻ mặt.

Trương Vệ Kiệt là quản gia của nhà họ Trầm, đồng thời cũng là một trong những người thân cận của Trầm Trí Đạt, tuyệt đối là nhân vật quyên cao chức trọng trước mắt của nhà họ Trâm.

Mấy ngày nay, chính là ông ta phụ trách giám thị Hạ Vân, hơn nữa ông ta vân luôn tìm cơ hội và cái cớ để diệt trừ Hạ Vân.

Bây giờ mới nhớ tới, lần này có thể rời khỏi nhà họ Trầm dễ như trở bàn tay, chỉ sợ có liên quan rất lớn đến việc Trương Vệ Kiệt cố ý làm như Vậy.

Hạ Vân nhìn thoáng qua kính chiếu hậu, không nói thêm gì, mà bắt đầu nhấn mạnh chân ga.

Chỉ cần đến tháp Minh Châu thủ đô, cô ta sẽ có hi vọng.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1743


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Vẻ mặt Hạc Vũ nhìn Hạ Thanh Tâm tràn đầy ý lạnh.

Nhưng Hạ Thanh Tâm chỉ mỉm cười, sau đó ném súng trên tay xuống đất, giơ hai tay lên, ra hiệu mình không có ác ý gì với những người đàn ông mặc âu phục kia.

Cùng lúc đó, trên một chiếc Toyota Prado sau cùng, một người đàn ông râu quai nón dẫn theo mấy cô gái xinh đẹp đi xuống.

Trên người ông ta mặc một bộ đồ da, nhìn cả người có vẻ cà lơ phất phơ, hung dữ độc ác.

Quản gia của nhà họ Trầm, Trương Vệ Kiệt! “Quản gia Trương!”

Lúc nhìn thấy Trương Vệ Kiệt, Hạ Thanh Tâm lập tức nhanh chóng ra chào đón, cúi đầu khom lưng nói: “Thế mà hai người Hạ Vân lại dám can đảm chạy trốn, bị tôi phát hiện, tôi bèn cản bọn họ lại!”

“Nhưng tôi sinh ra là người của ông, chết là quỷ của ông, sao tôi có thể trơ mắt nhìn hai người họ chạy mất chất?”

“Cho nên vừa rồi tôi đã gửi tin tức cho ngài, tôi cam đoan sẽ phối hợp!”

“Quản gia Trương, ông phải nhớ công sức này của tôi đấy!”

Trong lúc nói chuyện, cô ta trực tiếp tới gân Trương Vệ Kiệt, thậm chí nắm lấy cả tay trái của ông ta, toàn bộ cơ thể dán tới.

Hạc Vũ nhìn mà nghiến răng nghiến lợi, nhưng Hạ Vân lại không nói cái gì, dù sao có thể nhìn rõ một người qua một chuyện, hình như cũng là chuyện tốt.

Trương Vệ Kiệt có chút hứng thú đưa tay xoa bóp trên người Hạ Thanh Tâm một cái, sau đó cười nói: “Đội trưởng Hạ, cô đang bán đứng chủ nhân của cô sao?”

Hạ Thanh Tâm cười duyên nói: “Quản gia Trương, bởi vì cái gọi là chim khôn biết chọn cây mà đậu, tôi lại đâu ngốc, đương nhiên biết lựa chọn như thế nào!”

“Hơn nữa, trong lòng tôi chỉ có nhà họ Trâm!”

“Bây giờ Hạ Vân đã đến đường cùng, trừ khi đầu óc tôi bị hỏng, nếu không, vì sao lại phải chết cùng cô ta?”

“Cho dù tôi muốn nịnh bợ, thì cũng phải nịnh bợ ông!”

Trong lúc nói chuyện, hai nút áo trước ngực cô ta đột nhiên bung ra, để lộ khe ngực mê người.

Nhưng Hạ Thanh Tâm lại như không hề hay biết, mà nũng nịu nói: “Bây giờ tôi đã cản bọn họ lại, xem như nhập đội cho quản gia Trương, mong ông vui vẻ nhận!”

“Cô có chút thú vị...”

Trương Vệ Kiệt không để ý đến mọi người, trực tiếp đưa tay vào xoa nhẹ mấy lần: “Từ giờ trở đi, cô chính là người của tôi, chỉ cân cô đầy đủ trung thành, tôi sẽ bảo vệ cô!”

Hạ Thanh Tâm mừng rỡ như điên: “Cảm ơn quản gia Trương, nhất định tôi sẽ hầu hạ ông thật tốt!”

Vê phần hầu hạ như thể nào, tất cả mọi người đều ngầm hiểu với nhau.

Thế nhưng đối với Hạ Thanh Tâm mà nói, chỉ cần không cùng phải chết với Hạ Vân, nỗ lực trả
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1744


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Ông láo xược!”

Sắc mặt Hạ Vân trầm xuống, vô cùng khó coil “Tôi láo xược?”

Trương Vệ Kiệt cười.

“Hạ Vân, cô thật sự cho rằng mình vẫn là cô chủ cao cao tại thượng sao?”

“Tôi cho cô biết, Trầm Thiên Ân đã không xong, nhà họ Trầm cũng sắp thay đổi rồi!”

“Mẹ của cô cũng trở thành tù nhân!”

“Cô cảm thấy, cho dù tôi ép cô ngủ cùng, toàn bộ nhà họ Trầm sẽ có ai lấy lại công bằng cho cô không?”

“Cô đừng si tâm vọng tưởng, mơ mộng hão huyền nữa!”

“Ngoan ngoãn nghe lời tôi, nói không chừng tôi còn có thể nói vài câu có ích giúp cô trước mặt thế tử, không đúng sao?”

Trên người Trương Vệ Kiệt mang theo một sự tự tin mạnh mẽ và khí thế, giỡng như lời ông ta nói chính là chân lý, chính là sự thật.

Hạ Vân cau mày lại, chậm rãi nói: “Là Trầm Trí Đạt bảo ông tới đối phó với tôi sao?”

“Nói những này cũng không có ý nghĩa gì cả”

Trên mặt Trương Vệ Kiệt đều là vẻ châm chọc.

“Cô chỉ cần biết, bây giờ tình cảnh của cô rất khó khăn, chỉ có tôi mới có thể cứu được cô thôi!”

“Đúng rồi, tôi quên nói cho cô biết, mấy con cháu nhà họ Trầm trông coi cô cũng đều bị người ta tàn nhẫn giết hết cả rôi”

“Hạ Vân, cô thật hung ác, giống y như mẹ của cô, có thể ra tay với cả người của mình!”

Sắc mặt Hạ Vân biến đối: “Ông vô sỉI”

Mặc dù Hạc Vũ có ra tay, nhưng tuyệt đối biết nặng nhẹ, chỉ gây tổn thương mà không giết.

Bây giờ nói con cháu nhà họ Trầm chết rất thê thảm, rất rõ ràng chính là Trương Vệ Kiệt ra tay gây ra.

Sắc mặt Hạc Vũ cũng âm trầm: “Trương Vệ Kiệt, ông tùy ý làm bậy như vậy, có nghĩ tới hậu quả chưa?”

“Chỉ cần tra rõ ràng những con cháu nhà họ Trâm kia chết trong tay ai, ông cảm thấy một quản gia như ông sẽ còn có đường sống sao?”

“Tôi có còn đường sống hay không thì không rõ ràng, nhưng bây giờ nếu hai người không chấp nhận điều kiện của tôi, như vậy hai người sẽ thật sự không có đường sống đâu”

Trương Vệ Kiệt chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt độc ác.

“Cô Vân, hoặc bây giờ cô theo tôi, hoặc là bây giờ bị tôi đánh chết”

“Cô, chọn thế nào?”

“Ông láo xược!”

Hạc Vũ nổi giận gầm lên một tiếng, đột nhiên lao vê phía trước.

“Muốn động vào tôi ư?”

Nhìn thấy cảnh tượng này, Trương Vệ Kiệt tỏ vẻ khinh thường.

Sau đó ông ta lấy khẩu súng trên người ra, không nhắm về phía Hạc Vũ, mà trực tiếp bóp cò vê phía Hạ Vân.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1745


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trương Vệ Kiệt cười đẩy Hạ Thanh Tâm ra, sờ lên mặt mình, nhìn Hạ Vân cười nói: “Hạ Vân, cô lại dám đánh tôi?”

“Cô đã suy nghĩ đến hậu quả chưa?”

Hạ Vân lạnh lùng nói: “Đánh ông thì sao chứ? Ông chỉ là một người hầu mà thôi, cho dù tôi đánh chết ông, cũng sẽ không có người ra mặt thay ông đâu!”

“Ha ha ha, cô còn muốn đánh chết tôi?”

“Không thể không thừa nhận, cô Vân không có những khả năng khác, nhưng bản lĩnh nằm mơ thật sự không tệ.”

“Con người của tôi thích nhất là thuần phục ngựa hoang!”

“Bởi vì, Bá Vương ngạnh thượng cung, là chuyện thú vị nhất trên đời này!”

Trong lúc nói chuyện, Trương Vệ Kiệt đưa tay bóp lấy mặt Hạ Vân.

“Cô dám né tránh, tôi sẽ đánh chết lão già này!" Vào lúc này Trương Vệ Kiệt vô cùng mạnh mẽ, giống như vị vua nắm giữ tất cả quyên lực trên thế gian, muốn làm như thế nào thì làm như thế đó.

Cho dù là thế tử cậu chủ nổi tiếng thủ đô ở trước mặt ông ta, dường như cũng không có bất kỳ giá trị tồn tại gì.

“Ông dám động vào nửa cọng tóc của cô ấy, tôi sẽ đánh chết tổ tông mười tám đời nhà ông!”

Ngay lúc này, giọng nói lạnh lùng từ bên ngoài truyền đến.

Cơ thể vốn đang căng cứng của Hạ Vân liền buông lỏng, cô ta biết ai tới.

“Ông đây động vào cô ta thì sao nào?”

Đối mặt với tiếng quát của Bùi Nguyên Minh, Trương Vệ Kiệt chẳng những không dừng động tác lại, ngược lại còn cười lạnh một tiếng, sờ lên trên mặt Hạ Vân.

Đồng thời, ông ta nhằm súng trong tay về hướng giọng nói.

Mà mười mấy người đàn ông mặc âu phục đều quay người nhìn vê phía người đến.

“Râầm!”

Chỉ nghe thấy một tiếng vang thật lớn, một cánh cửa xe Prado bị đá văng ra, sau đó một bóng người chậm rãi đi tới.

Trong nháy mắt nhìn thấy bóng người này, sắc mặt Hạ Thanh Tâm biến đổi: “Quản gia Trương cẩn thận..



Không đợi cô ta nói cho hết lời, đã nghe thấy vài tiếng kêu thảm thiết, sau đó bảy tám người đàn ông mặc âu phục trực tiếp bị đá, cả đám đều trào máu miệng ngã xuống bên ngoài mười mấy mét.

Mà động tác của Bùi Nguyên Minh cũng không nhanh, vẫn đi về phía trước từng bước một, đi về phía Trương Vệ Kiệt.

Hạ Thanh Tâm vì muốn thể hiện ở trước mặt chủ nhân mới, giờ phút này vô ý thức tiến lên, chỉ là cô ta vừa mới đi ra một bước, đã bị Bùi Nguyên Minh tát cho một cái vào mặt.

Cơ thể của cô ta lập tức bay ra ngoài, cả
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1746


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Hạ Vân đứng tại chỗ không nhúc nhích, nhưng lúc nhìn thấy cảnh tượng này, trong đôi mắt của cô ta đều là vẻ dịu dàng.

Tổng giám đốc Bùi chính là tống giám đốc Bùi, cho dù là tình hình như thế nào thì anh đều có thể giải quyết một cách nhẹ nhàng.

Có anh ở đấy, trời sẽ không sập xuống.

“Tôi vừa mới nói, ông không nghe thấy sao?”

Bùi Nguyên Minh lấy khăn tay ra, chậm rãi lau bàn tay của mình.

Vừa nói, anh vừa tiến lên, hững hờ mở miệng nói: “Chẳng lẽ lời tôi nói, ông không nghe hiểu?”

“Cậu...

Bàn tay cầm súng của Trương Vệ Kiệt không ngừng run rấy, ông ta cũng được coi như một kẻ hung ác, thế nhưng ở trước mặt người này, ông ta cảm thấy mình chẳng là cái gì hết.

“Tên nhóc kia, cậu có biết tôi là ai không?”

“Tôi quản gia Trương của nhà họ Trầm

- một trong mười gia tộc cao cấp, Trương Vệ Kiệt!”

“Cậu đụng đến tôi, chính là động vào nhà họ Trầm, chính là đối đầu với thế tử Trâm Trí Đạt, cậu có thể gánh chịu hậu quả sao?”

“Tôi nói cho cậu biết, ngay cả Hạ Vân cũng phải sợ tôi!”

“Nếu như cậu không có bản lĩnh gì, không có bối cảnh gì, tốt nhất đừng lội vào vũng nước đục này!”

“Thời đại này, đấu bằng nắm đấm đã không còn là nguyên tắc nữa, cậu dám đụng đến tôi, chỉ cần một cuộc điện thoại của tôi thôi là sở cảnh sát đã có thể bắt cậu đi ngồi tù mọt gông rồi!”

“Cho dù như thật sự muốn xem vũ lực, nhà họ Trâm chúng tôi cũng có mấy nghìn tình nhuệ, chúng tôi còn có vô số tài sản, có thể mời lính đánh thuê tới!" “Cho dù là cao thủ cấp bậc chiến thần, chúng tôi cũng có thể tìm tới!”

“Loại người như cậu, chúng tôi có thể giãm cậu dưới chân dễ như trở bàn tay!”

“Người trẻ tuổi, đừng tưởng rằng mình có chút bản lĩnh mèo ba chân là có thể diễu võ giương oail”

“Cậu còn nhỏ, tương lai xán lạn, đừng ép buộc mình ra mặt làm chuyện sai trái!”

“Bây giờ cậu phủi mông rời đi, tôi sẽ coi như chưa có chuyện gì xảy ra cả!”

“Nếu không tôi sẽ tức giận đấy!”

Mặc dù Trương Vệ Kiệt mở miệng lớn quát lớn, nhưng lại có vẻ mặt và giọng nói đều sợ hãi.

Hơn nữa khi Bùi Nguyên Minh tới gân từng bước một, trên trán của ông ta bắt đầu có mồ hôi lạnh xuất hiện.

Ở mảnh đất nhỏ như thủ đô này, mấy chữ nhà họ Trâm đủ để trấn áp tất cả.

Mà những gia tộc có thể đánh đồng với nhà họ Trầm, Trương Vệ Kiệt lại cực kỳ rõ ràng thân phận của đổi phương.

Thế nhưng với người không hề có thông tin gì như Bùi Nguyên Minh, giờ phút này lại bày ra khí thể mạnh mẽ như vậy, điều này làm cho trong lòng Trương Vệ Kiệt cảm thấy không thoải mái,
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1747


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Đám người xung quanh đều có vẻ mặt chấn động, một đám đàn ông mặc âu phục vốn đĩ còn đang muốn giãy dụa đứng lên, thế nhưng giờ phút này đều câm như hến.

Vê phần Hạ Vân thì lại có vẻ mặt bình tĩnh, hiển nhiên cô ta đã hiểu, Bùi Nguyên Minh xưa nay sẽ không nương tay với kẻ phản bội.

Mà Hạc Vũ thì có vẻ mặt cảm thán, xem ra người mà cô chủ quen biết này mới là con át chủ bài và chỗ dựa lớn nhất của cô ta.

“Cậu, thế mà lại dám giết người của tôi ở ngay trước mặt tôi...”

Nhìn thấy Hạ Thanh Tâm chết thảm, giờ phút này Trương Vệ Kiệt có vẻ chó cùng rứt giậu, ông ta cũng bóp cò khẩu súng trong tay ngay lập tức.

“Đoàng!”

Một tiếng vang thật lớn, Bùi Nguyên Minh hơi nghiêng đầu, tránh được viên đạn lân nữa.

Nhìn thấy cảnh tượng này, khóe mắt Trương Vệ Kiệt run rẩy, ông ta lại muốn nổ súng lần nữa, nhưng động tác đã chậm.

“Đoàng!”

Bùi Nguyên Minh trở tay cướp đi khẩu súng trong tay ông ta, vẻ mặt lạnh nhạt bóp cò.

Một phát súng này trực tiếp xuyên qua bàn tay của Trương Vệ Kiệt, khiến ông ta phải phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.

Không đợi Trương Vệ Kiệt mở miệng, Bùi Nguyên Minh lại bóp cò lần nữa.

“Đoàng!”

Một cái tay khác của Trương Vệ Kiệt cũng bị bản thủng.

Máu me đầm đìa.

Lúc nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người ở đây đều cảm thấy cả người lạnh lẽo.

Bùi Nguyên Minh tiện tay đặt súng xuống trước mặt Trương Vệ Kiệt, thản nhiên nói: “Mạng của ông, tôi cứ từ bỏ đã, giữ lại để ông trở về nói cho chủ nhân của mình”

“Tôi cho anh ta thời gian ba ngày.”

“Trong ba ngày, nhất định phải cho tôi một câu trả lời về đãi ngộ của Hạ Vân”

“Nếu như không cách nào cho tôi câu trả lời, như vậy tôi sẽ tự mình đến nhà họ Trầm một chuyến”

“Rầm!”

Vừa dứt lời, Bùi Nguyên Minh đá bay Trương Vệ Kiệt ra ngoài.

Trương Vệ Kiệt rơi xuống đất, hộc máu môm, ánh mắt nhìn Bùi Nguyên Minh tràn đây vẻ oán độc.

Đến nhà họ Trầm đòi lại công bằng? Cậu thì tính là cái gì? Chỉ là cho dù có tức giận như thế nào, lúc này ông ta cũng chỉ có thể cúi đầu chấp nhận...

Bởi vì, cho dù là bản lĩnh hay là mức độ tàn nhẫn, ông ta đầu không phải là đối thủ của Bùi Nguyên Minh.

“Cút đi!”

Bùi Nguyên Minh gọi điện thoại, để Sở Tuấn Hiên tới thu dọn tàn cuộc, sau khi bảo người ta
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1748


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Dì bị nhốt, có liên quan gì đến cô?”

Bùi Nguyên Minh cau mày nói.

Hạ Vân thở dài một hơi, nói: “Lúc tôi nhận được tin mẹ mình bị cầm tù, căn bản không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể trở lại nhà họ Trầm ở thủ đô trước”

“Thế nhưng không ngờ rằng, tôi vừa mới vào cửa ra, đối phương không cho tôi thời gian phản ứng nào, đã bắt tôi lại.”

“Người ra tay là vệ sĩ bên cạnh anh họ Trầm Trí Đạt”

“Dựa theo cách nói của anh họ, anh ta nói mọi chuyện đang được điều tra, mặc dù tôi không phải người hiêm nghi, nhưng rất có thể tôi sẽ dùng năng lực trong tay để làm ảnh hưởng đến chuyện điều tra, cho nên nhất định phải bắt tôi lại!" “Hơn nữa, chẳng may mẹ tôi thật sự đã giết hại con cháu nhà họ Trầm, vì để giảm tội cho mẹ tôi, nhất định tôi phải gả cho một trong bốn thiếu gia ở Yến Kinh

- Phương Trung Nghĩa”

“Đương nhiên, vì để tránh cho tôi cá chết lưới rách, anh họ tôi cũng cho tôi tự do nhất định.”

Nói đến đây, cho dù lấy tính cách lạnh lùng của Hạ Vân cũng không nhịn được cười một tiếng tự giêu.

Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Xem ra anh họ của cô ~ một trong sáu thể tử ở thủ đô này cũng không có lợi hại như trong truyền thuyết nhỉ!”

“Thế mà còn muốn nhờ cậy nhà họ Phương ở Yến Kinh để giải quyết Vân Ngọc Hạ?”

“Xem ra, anh ta có vẻ là đứng hạng bét trong sáu thế tử ở thủ đô”

Nghe được Bùi Nguyên Minh khinh thường nói, Hạ Vân thở dài một hơi, nói: “Mặc dù nhà họ Trâm chúng tôi xếp hạng giữa trong mười gia tộc cao cấp, nhưng chúng tôi có thể được liệt vào trong hạng mười, nguyên nhân căn bản là bởi vì nhà chúng tôi có tiên!”

“Từ sức mạnh đến quyền thế, vũ lực, chúng tôi đều có chỗ không bằng các gia tộc cao cấp khác”

“Cho nên, anh họ Trầm Trí Đạt muốn mượn tay nhà họ Phương để giải quyết vấn đề, cũng là điêu có thể hiểu”

Hạ Vân thở dài một hơi: “Nhưng tôi không cách nào chấp nhận vì sao lại muốn hy sinh tôi?”

“Chẳng lẽ, ở trong mắt nhà họ Trầm tôi lại không đáng nhắc tới như vậy, chỉ có thể trở thành vật phẩm để giao dịch sao?”

Bùi Nguyên Minh vươn tay, xoa đầu Hạ Vân, nói: “Mọi chuyện phức tạp như vậy, vì sao không nói cho tôi biết trước.”

Hạ Vân cười khổ nói: “Không phải là tôi không nói cho anh, mà lúc tôi trở vê nhà họ Trâm vẫn còn có chút ảo tưởng, cảm thấy nhà họ Trầm sẽ cho mẹ con chúng tôi một sự công bằng.”

“Thế nhưng không ngờ kết quả lại như vậy”

“Mặt khác, tôi biết tống giám đốc Bùi phải đối mặt với quá nhiều chuyện, tôi không muốn làm phiền anh, cũng không muốn bởi vì sự xuất hiện của anh mà làm cho nhà họ Trầm chĩa mũi nhọn vào anh”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1749


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Hạ Vân thở dài một hơi, hiến nhiên lấy trí thông minh của cô ta đã sớm nghĩ rõ ràng những thứ này rồi, giờ phút này cô ta thản nhiên nói: “Tôi chưa từng nghĩ tới việc muốn tranh đoạt bất kỳ thứ gì của nhà họ Trầm, ngay cả mẹ của tôi cũng không có chí hướng ở chỗ này”

“Mặc dù cô không có suy nghĩ đó, nhưng có đôi khi người trên đời này, nhiều khi phải làm những chuyện không theo ý muốn”

Bùi Nguyên Minh mỉm cười: “Xem ra Trầm Thiên Ân giàu nhất Giang Nam, cũng chính là ông ngoại của các cô, hẳn là cực kỳ coi trọng hai mẹ con cô”

“Nếu không tại sao thế tử Trầm của chúng ta lại phải làm chuyện tốn công mà không có kết quả này chứ?”

Hạ Vân gật đầu nói: “Ông ngoại đối xử với tôi rất không tệ, còn đã từng nói đùa muốn tôi câm quyền”

“Chỉ là tôi không có hứng thú với mấy chuyện này, cho nên mới đi Đà Nẵng.”

“Hơn nữa, so với gia tài bạc triệu, tôi càng muốn ở lại bên cạnh tổng giám đốc Bùi hơn”

Bùi Nguyên Minh xấu hổ cười một tiếng, không tiếp tục đề tài này nữa.

Cũng không biết là Hạ Vân cố ý hay là vô tình, giờ phút này cô ta trực tiếp đổi một đề tài khác, tiếp tục nói: “Hôm qua sau khi tôi nhận được tin nhắn của anh, tôi đã hiểu ra nếu hôm nay tôi không xuất hiện, nhất định tổng giám đốc Bùi sẽ tới”

“Mà bây giờ tình huống nhà họ Trầm phức tạp, anh tùy tiện đến nhà, sẽ chỉ làm xung đột mâu thuẫn của hai bên càng lớn, thậm chí có khả năng xảy ra chuyện khó mà giải quyết được”

“Cho nên, giữa trưa hôm nay tôi đã bảo Hạc Vũ đánh ngất xỉu vệ sĩ, sau đó ra ngoài tìm anh”

“Thế nhưng không ngờ rằng lại bị Trương Vệ Kiệt phát hiện, ông ta dẫn người đuổi theo”

“Hoặc có thể nói, tôi rời khỏi nhà nhà Trầm vốn dĩ là một kế hoạch của Trương Vệ Kiệt, là ông ta cố ý thả ra, mục đích đúng là vì muôn xác định tội cho hai mẹ con chúng tôi!”

“Hơn nữa ông ta còn cố ý giết mấy vệ sĩ trông coi tôi, đẩy tội danh lên trên người tôi!”

“Xem ra, bên chỗ Trầm Trí Đạt thật sự không tìm thấy bất kì chứng cứ có ích gì, cho nên mới dùng cả loại thủ đoạn này”

Nghĩ thông suốt điểm này, Hạ Vân cau mày lại nói: “Tổng giám đốc Bùi, nói như vậy, chẳng phải tình cảnh của mẹ tôi sẽ rất nguy hiểm sao?”

Bùi Nguyên Minh nhìn bầu trời một chút, nói: “Nghe chuyện cô kể, Trầm Trí Đạt là một người có tính cẩn thận đa nghỉ trời sinh, cách làm việc của loại người này, nếu không phải vào tình huống không còn cách nào, thì sẽ không ra tay giết người, mà sẽ để lại mấy phần chuẩn bị ở sau”

“Nói đơn giản, hôm nay cô đã có thể thành công rời đi, như vậy mẹ cô sẽ không có việc gì."

“Trừ khi một ngày nào đó anh ta có thể bắt được cô, bảo đảm cô không có bất kỳ sự chuẩn bị gì ở sau, như vậy lúc đó, anh ta sẽ giết hai người”

“Chỉ tiếc, anh ta sẽ mãi mãi không có cơ hội này”

Hạ Vân nghe vậy thì thở ra một hơi, sau đó cau mày nói: “Bùi Nguyên Minh, tiếp theo chúng
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1750


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Xử lý xong chuyện của Hạ Vân, lúc đi ra khỏi khách sạn Thế Kỷ, đến thời gian cơm tối.

Có Viên Cảnh Thiên phái người tới làm vệ sĩ, Bùi Nguyên Minh rất yên tâm về sự an toàn của Hạ Vân.

Sau đó chỉ cần yên tĩnh chờ đợi nhà họ Trầm ra tay, lại tìm cơ hội một kích giết địch là được rồi.

Bùi Nguyên Minh còn chuẩn bị nhân cơ hội ba ngày ngôi chơi không này, trước tiên giải quyết hoàn toàn chuyện chi nhánh Long Môn ở thủ đô.

Ngay lúc Bùi Nguyên Minh đang suy nghĩ đi gặp người do Viên Cảnh Thiên phái tới, đột nhiên, một bóng người ở phía trước cách đó không xa đi tới.

Người đó mặc một chiếc váy đen Chanel, nhưng cũng không tô son chát phấn, xinh đẹp tự nhiên, vẻ đẹp đơn giản là nghịch thiên.

Trước mắt Bùi Nguyên Minh hơi sáng lên, một lát sau mới nhận ra người tới rõ ràng là Uông Linh Đan.

Lúc Uông Linh Đan đi tới, có chút thở hổn hển, trong nháy mắt nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, hai mắt cô ta lại tỏa sáng, nói: “Bùi Nguyên Minh, thật sự là anh sao?”

“Thật sự là tôi? Cô vội vã tìm tôi như vậy à?”

Bùi Nguyên Minh như cười mà không cười mở miệng: “Mới bao lâu không gặp mà cô lại hấp tấp như thể, đang chuẩn bị thực hiện trách nhiệm và nghĩa vụ của bạn gái sao?”

“Vậy chúng ta chuẩn bị đi ăn một bữa cơm, xem một bộ phim?”

“Hay là chuẩn bị đưa tôi đến nhà cô?”

Đôi mắt to của Uông Linh Đan hơi lóe lên, sau đó nhếch miệng lên cười: “Hôm nay là ngày người bạn trai như anh phát huy tác dụng đấy!”

“Nói tóm lại, anh đi theo tôi!”

Bùi Nguyên Minh sững sờ: “Chờ một chút, tôi còn có việc!”

“Chờ cái gì mà chờ, bạn gái của anh có việc, sao anh lại lề mê chậm chạp như vậy?”

Trong lúc nói chuyện, Uông Linh Đan không quan tâm gì hết mà kéo Bùi Nguyên Minh ra khỏi cửa chính khách sạn, sau đó đấy vào ghế lái phụ trong một chiếc Ferrari 488.

Cảnh tượng này khiến Bùi Nguyên Minh cười khổ một tiếng, lúc đầu anh muốn đi gặp mặt đám người phụ trách bảo vệ Hạ Vân kia.

Nhưng bây giờ lại không có cơ hội.

Ngồi ở vị trí kế bên tài xế, Bùi Nguyên Minh gửi số điện thoại của đối phương cho Hạ Vân, sau đó bèn nhàn nhã tựa lưng vào ghế.

Nhìn thấy cảnh tượng này, trong đôi mắt của Uông Linh Đan hiện lên một nụ cười, sau đó cô ta nhấn ga tăng tốc trong nháy mắt, chiếc xe Ferrari trực tiếp lao nhanh trên đường cao tốc.

Cùng lúc đó, khách sạn Thế Kỹ.

Một người thanh niên cao lớn đẹp trai mặc âu phục màu trắng xuất hiện.

Trên người anh ta có một loại khí chất nho nhã, cả người có vẻ phong độ nhẹ nhàng, chính là nam thần bên trong phim truyền hình.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1751


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Biên Bất Phụ lạnh lùng nói: “Tôi không biết tổng chỉ huy Viên gì hết”

“Tôi chỉ biết là, có người ra giá cao ba trăm năm mươi tỷ, để cho tôi tới thủ đô bảo vệ một người.

' “Cô chính là người kia sao?”

Hạ Vân trầm ngâm một lát mới nói: “Chính là tôi”

“Được, vậy cô xuống dưới gặp tôi, nhưng chúng tôi cảnh cáo trước, chỉ cân là người tôi thấy ngứa mắt, tôi sẽ không bảo vệ.



“Biên Bất Phụ tôi chỉ bảo vệ người mình xem trọng thôi”

Nói xong lời này, Biên Bất Phụ cúp điện thoại “cạch”

một tiếng.

Xung quanh có không ít thiếu nữ nghe được cuộc đối thoại, lại phối hợp với thân hình, độ đẹp trai của Biên Bất Phụ, đôi mắt ai nấy đều lập tức hiện ra hình hoa đào.

Đây chính là tổng giám đốc bá đạo thật sự! Chẳng những có thực lực, mà lại vô cùng bá đạo, căn bản không phải là người mà người bình thường có thể so sánh được.

Lúc này, một người phụ nữ xinh đẹp khoảng chừng hai lăm hai sáu tuổi đi tới bên cạnh Biên Bất Phụ, mặc dù cô ta ăn mặc đơn giản, nhưng phối hợp lại vô cùng xinh đẹp.

Mà trong ánh mắt nhìn về phía Biên Bất Phụ, không che giấu được vẻ sùng bái.

“Sư huynh, người mà chúng ta phải bảo vệ rốt cuộc là ai? Làm sao lại kiêu căng như vậy, lại dám để chúng ta chờ ở chỗ này?”

Người phụ nữ này tên là Tê Thanh Nhàn, là sư muội của Biên Bất Phụ.

Biên Bất Phụ thản nhiên nói: “Anh đã nói qua nguyên tắc làm việc của mình với cô ta rồi, anh sẽ cho cô ta thời gian mười phút, nếu như trong vòng mười phút cô ta vẫn chưa xuất hiện, cái gọi là bảo vệ cũng sẽ thành không”

Biên Bất Phụ rất bá đạo, cũng rất tự phụ, trong mắt anh ta, chỉ có người anh ta đồng ý bảo vệ, mà không có bất kì kẻ nào có thể bắt anh ta bảo vệ được.

Vê phân lân này có người bỏ tiên mời anh ta đến, nói trắng ra chính là Viên Cảnh Thiên không muốn để lộ ra thân phận của Bùi Nguyên Minh, cho nên mới thông qua đủ loại quan hệ để mời Biên Bất Phụ tới.

Nghe được giọng điệu bá đạo của Biên Bất Phụ, trên mặt Tê Thanh Nhàn đều vẻ ngưỡng mộ.

Sư huynh rất ngầu, không có bất kỳ người nào có thể tùy ý chỉ huy anh ta được.

Một lát sau, tất cả mọi người trong đại sảnh đều dừng hô hấp lại, chỉ thấy ở cuối đại sảnh, cửa thang máy chuyên dùng cho phòng tổng thống mở ra, một người phụ nữ mặc sườn xám gọn gàng, vốn dĩ xinh đẹp tự nhiên chậm rãi đi ra.

Dung mạo của cô ta là cấp yêu nghiệt, lại thêm sườn xám tôn lên dáng người yếu điệu, loại khí chất chuyên thuộc về gia tộc lớn kia càng không thể che giấu được.

Lúc nhìn thấy cô ta, trên khuôn mặt tự phụ lạnh lùng của Biên Bất Phụ lập tức nổi lên gợn sóng.

Anh ta vô cùng kinh ngạc tiến lên, đưa tay

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1752


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Ngay lúc Hạ Vân và Biên Bất Phụ gặp mặt, chiếc Ferrari 488 màu đỏ đã tiến vào một khu biệt thự nhìn ra biển ở vùng ngoại ô thủ đô.

Khu biệt thự này có lịch sử trên trăm năm, công trình kiến trúc đều là phong cách các nước phương tây, mặc dù có chút cũ kỹ, nhưng được bảo tồn rất tốt, có thể nhìn ra được phong cách cao cấp.

Nếu như không phải là người lái những hãng xe siêu cấp xa hoa, chỉ sợ cũng không thể tiến vào khu nhà này.

Mấy phút sau, chiếc xe này đỗ ở trước một căn biệt thự độc lập, hai người Bùi Nguyên Minh và Uông Linh Đan xuống xe.

Ngay sau đó Uông Linh Đan lập tức dẫn Bùi Nguyên Minh đi vào phòng khách biệt thự.

Trong phòng khách trang trí xa hoa, còn có lò sưởi trong tường truyền thống, bên trong là than Anthracit thượng đẳng đang thiêu đốt, tản ra mùi thơm nhựa thông nhàn nhạt.

Toàn bộ phòng khách của biệt thự trong bốn mùa như xuân, bảy người phụ nữ xinh đẹp chia nhau ra ngồi khắp nơi.

Mà người phụ nữ ngôi ở trung tâm nhìn qua mới có hơn ba mươi tuổi, nhưng lại có bắp tay như mỡ đông, khuôn mặt như tranh vẽ, hơn nữa còn có dáng người bốc lửa, cực kỳ quyến rũ.

Trên người cô ta mặc sườn xám đặc biệt của Giang Nam, trong tay ôm một con mèo Ba Tư, một đôi chân dài vắt chéo lên nhau, tạo thành độ cong khiến cho người ta cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.

Mà sáu người phụ nữ xinh đẹp bên cạnh mặc dù có vẻ kém hơn người ở giữa này một chút, nhưng cũng được bảo dưỡng rất tốt, vóc dáng rất đẹp.

Khi thấy hai người Uông Linh Đan và Bùi Nguyên Minh đi tới, đám phụ nữ xinh đẹp đang nhẹ giọng trò chuyện này đều yên lặng hẳn đi, sau đó có chút hứng thú nhìn hai người.

“Chào mẹ nhỏ, chào các dì”

Uông Linh Đan kéo Bùi Nguyên Minh đi tới, sau đó không thay đổi sắc mặt lên tiếng chào hỏi.

Người ngôi ở giữa chính là mẹ kế của Uông Linh Đan, Kim Tuyết Ngọc.

“Mẹ nhỏ?”

Sắc mặt Kim Tuyết Ngọc kỳ lạ nhìn Uông Linh Đan một chút, vẻ mặt châm chọc: “Không ngờ rằng thế mà cô còn có thể gọi tôi một tiếng mẹ, tôi còn tưởng rằng, lấy quan hệ của hai người chúng ta, cả đời này cô cũng không thể tới đây, vẫn luôn khúm na khúm núm nói chuyện với tôi chứ”

Lúc này sắc mặt Kim Tuyết Ngọc rất kiêu căng, mang theo một loại khí thế của người bề trên và sự kiêu ngạo đến từ bản chất bên trong.

Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nhìn đám phụ nữ này một chút, mặc dù Uông Linh Đan không giới thiệu, nhưng từ thái độ của Kim Tuyết Ngọc có thể nhìn ra, quan hệ của cô ta và người mẹ nhỏ này cũng không tính là tốt.

Nhưng mà cũng rất bình thường, từ xưa đến nay có con gái và mẹ kể nào có quan hệ tốt đâu? Uông Linh Đan khẽ nhíu mày, có vẻ muốn cãi lại theo bản năng, nhưng nghĩ tới cái gì, cuối cùng lại trầm mặc.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1753


Bùi Nguyên Minh hơi thu lại nụ cười trên mặt, quả nhiên bà mẹ kế này có khí chất và tính cách của tất cả mẹ kế, thật là khiến người ta hận không thể cho cô ta một cái tát.

Không đợi Bùi Nguyên Minh tiếp tục mở miệng, Uông Linh Đan đã lạnh lùng nói: “Chính thức giới thiệu một chút.”

“Người này tên là Bùi Nguyên Minh, bạn trai của tôi!”

“Tôi dẫn anh ấy đến, chính là vì nói cho cô một tiếng, tôi đã có người đàn ông của mình rồi!”

“Chuyện của tôi và Chân Vũ Long là không thể nào!”

“Cô hãy bỏ cái suy nghĩ đấy đi!”

Bùi Nguyên Minh có phần kinh ngạc nhìn Uông Linh Đan một chút, không ngờ rằng đi theo cô ta đến đây, thế mà còn có niêm vui ngoài ý muốn.

Chân Vũ Long muốn cưới cô ta?

Có chút thú vị đấy.

“Được rồi, đừng làm cái trò này ở trước mặt bà đây”

“Cô muốn thuê một người giả làm bạn trai, sợ rằng cũng phải thuê một người nhìn giàu có một chút”

“Dẫn theo một tên nghèo kiết xác đến đây, cô cho rằng tôi mù sao?”

Giờ phút này đây Kim Tuyết Ngọc không nhịn được tỏ vẻ, trực tiếp ngắt lời Uông Linh Đan.

“Tôi mặc kệ người này là bạn trai thật, hay là bạn trai giả của côi”

“Tóm lại, nhất định cô phải gả cho thế tử Chân!”

“Mãy ngày nay cậu ây đến Yến kinh bận rộn chuyện của ba côi”

“Cậu ấy sẽ trở về ngay lập tức đấy!”

“Cho dù là vì chính cô, hay là vì ba cô, hoặc là vì toàn bộ nhà họ Uông này!”

“Tóm lại, bây giờ cô hãy đi chuẩn bị một chút, chỉ cần thế tử Chân trở về, hôn sự giữa hai người sẽ được quyết định ngay!”

“Chuyện này, không có chỗ cho cô từ chối đâu!”

“Nếu không, chính cô hẳn phải biết hậu quả!”

Nghe thấy Kim Tuyết Ngọc nói vậy, trên khuôn mặt xinh đẹp của Uông Linh Đan nổi lên một vẻ không cam lòng và lạnh lẽo, sau đó cô ta lạnh giọng nói: “Muốn gả cho Chân Vũ Long, tự cô đi mà gải”

“Cho dù tôi có chết, cũng sẽ không gả cho anh ta đâu!”

“Nếu cô cứ kiên quyết bắt tôi gả cho anh ta, như vậy tôi sẽ trực tiếp đập đầu chết ngay tại chỗ!”

“Cô cũng đừng nghĩ đến việc dùng mẹ tôi để uy hiếp tôi, cô mà dám động vào một sợi tóc của bà ấy, tôi sẽ kéo cô chết cùng!”

Ánh mắt Bùi Nguyên Minh nhìn Uông Linh Đan có thêm một sự tán thưởng.

Mặc dù không biết gia tộc này đã xảy ra chuyện gì, nhưng có thể nhìn ra được, Uông Linh Đan có điểm mấu chốt của mình.

“Láo xược!”

Kim Tuyết Ngọc vô cùng giận dữ, lúc này cô ta nhìn chằm chằm vào Uông Linh Đan, lạnh lùng nói: “Cô hẳn phải biết, mẹ cô đang ở Bắc Âu duy trì sinh mệnh, một tháng cần tốn bao nhiêu tiền?”

“Chỉ cần tôi cắt mất nơi phát ra tiền cho bà ta, bà ta sẽ lập tức biến thành một cái xác!”

“Nếu như không phải là bởi vì cô còn có chút giá trị lợi dụng, cô cảm thấy tôi sẽ tốn mấy chục tỷ để nuôi một người thực vật mỗi tháng sao?”

“Tôi nuôi chút hoa cỏ không tốt sao?”

“Uông Linh Đan, trước khi cô từ chối tôi, tốt nhất hãy nghĩ lại xem cô có thể gánh chịu nổi hậu quả từ chối tôi hay không!”

“Bây giờ tôi mới là bà chủ của cái nhà này!”

Sau khi gào thét xong, Kim Tuyết Ngọc mới quay người nhìn về phía Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: “Tên kia, tôi không cần biết cậu là người nào.

“Thế nhưng nếu cậu muốn giữ được cái mạng nhỏ này của mình, biện pháp tốt nhất, chính là lập tức xéo đi cho tôii “Nước sâu nhà họ Uông, không phải là thứ mà loại người nhà quê như cậu có thể can thiệp vào đâu”

“Loại người như cậu, tùy tiện can thiệp vào sẽ chỉ khiến mình thịt nát xương tan mà thôi Không đợi Uông Linh Đan mở miệng, Bùi Nguyên Minh đã cười nhạt một tiếng rồi nói: “Cái mương nhỏ như nhà họ Uông mà có thể có nước sâu cái gì, định dọa chết người ta hay sao?”

“Mạnh miệng có ích không?” Vẻ mặt Kim Tuyết Ngọc trào phúng: “Nhà họ Uông, không phải là chỗ mà cậu có thể đắc tội!”

“Càng không phải là chỗ cậu có tư cách tới gần!”

“Tên nhóc, xéo đi nhanh lên, người như cậu mà còn muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân?”

“Chỉ cần một cuộc điện thoại của chị cả nhà tôi, cậu sẽ phải phơi thây đầu đường!”

“Đừng nói là chị cả, một cái người nhà họ Uông nào đó cũng có thể giết chết cậu chẳng khác gì giết chết một con kiến!”

“Chống lại nhà họ Uông, cậu xứng sao?”
 
Chương 1754


Bốn phương tám hướng đều là những giọng nói châm chọc khiêu khích.

Sáu người phụ nữ xinh đẹp khác đều đang lắc lư ly rượu đỏ, vẻ mặt chế giêu tạo áp lực cho Bùi Nguyên Minh.

“Thật sao? Nhà họ Uông trâu như vậy sao?”

“Như vậy tôi muốn hỏi một chút, hôm qua tôi cho Uông Vĩ Thành một cái tát ở võ đạo quán Long Môn…”

“Không biết nhà họ Uông định trừng trị tôi như thể nào?”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt mở miệng.

Nụ cười trên mặt đám người Kim Tuyết Ngọc dừng lại trong nháy mắt.

Cho Uông Vĩ Thành một cái tát?

Câu nói này vô cùng đơn giản, nhưng lại làm cho đám người Kim Tuyết Ngọc đều vô cùng khiếp sợ.

Ngay cả Uông Linh Đan cũng có vẻ mặt chấn động nhìn Bùi Nguyên Minh.

Uông Vĩ Thành là ai?

Chủ nhà họ Uông, phó hội trưởng phân hội Long Môn thủ đô, quyên cao chức trọng, sức mạnh vô song, là một nhân vật lớn phái thực quyên!

Thế nhưng Bùi Nguyên Minh lại dám cho ông ta một cái tát, hơn nữa bây giờ còn có thể bình yên vô sự đứng ở nơi này?

Nói đùa cái gì vậy!

Không nói đến bản lĩnh của chính Uông Vĩ Thành, đơn giản chỉ là mấy chục đệ tử Long Môn đi theo ông ta quanh năm suốt tháng, cũng không phải là người mà người bình thường có thể đánh lại được.

Tên nhóc này vì khoác lác, vì thể hiện, thế mà còn nói ra được cả lời này?

Nói đùa cái gì vậy?

Kim Tuyết Ngọc lấy lại vẻ bình tĩnh, cô ta lạnh lùng nhìn Bùi Nguyên Minh, thản nhiên nói: “Tên nhóc, cậu cho Uông Vĩ Thành một cái tát ư?”

“Cậu dứt khoát nói mình và người đứng đầu thủ đô là Lâm Khang Dụ từng có quan hệ thân thiết luôn đi!”

“Cậu thì tính là cái gi chứ? Cậu có năng lực gì để động vào ông Uông?”

“Cậu lại có tư cách động vào ông Uông?”

“Đừng nói tôi xem thường cậu, cho dù ông Uông đứng ở trước mặt cậu cho cậu đánh, cậu dám động vào ông ta, cả nhà cậu cũng phải chết sạch!”

Kim Tuyết Ngọc vuốt ve mèo Ba Tư trong ngực, vẻ mặt miệt thị: “Cho cậu một cơ hội cuối cùng, cút được bao xa thì hãy cút đi!”

Một đám phụ nữ ở đây đều như cười mà không cười nhìn Bùi Nguyên Minh, tên nhóc khoác lác chém gió xé trời này, bây giờ không cút đi còn có thể làm gì?

Chỉ có Uông Linh Đan có chút kinh ngạc, cô ta biết rất rõ bản lĩnh của Bùi Nguyên Minh.

Chuyện ở Bách Lạc môn rõ môn một trước mắt, một người như vậy, mặc dù thỉnh thoảng cách nói chuyện có không đứng đắn, làm chuyện gì cũng không có một chút trình độ nào.

Chẳng lẽ ba của mình thật sự bị anh ta cho một cái tát?

Điều này sao có thể?

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, chậm rãi nói: “Cô cũng có một câu không nói sai, đúng là tôi và Lâm Khang Dụ từng có quan hệ thân thiết, bây giờ tôi đang ở biệt thự số một Hương Sơn, do ông ta tặng.”

Nghe được lời này của Bùi Nguyên Minh, đám người Kim Tuyết Ngọc bật cười “xùy” một tiếng.

Lâm Khang Dụ vô cùng yêu thích với biệt thự số một Hương Sơn, rất nhiều phú thương quyền quý muốn mua, ông ta cũng không bán.

Bây giờ lại đưa cho một tên nhóc nghèo, nói đùa cái gì thế?

Bùi Nguyên Minh cũng không hề bất ngờ khi thấy bọn họ không tin, mà tiếp tục thản nhiên nói: “Về phần tôi có đánh Uông Vĩ Thành hay không, tự mấy người hỏi ông ta là được.”

“Tôi nói cho mấy người biết những điều này, không phải là vì khoe khoang tôi có bao nhiêu năng lực, tôi chỉ muốn nói cho mấy người biết!”

“Uông Vĩ Thành ở trước mặt tôi cũng chỉ như con chó, mấy ả đàn bà như các cô ở trước mặt tôi, có cái gì mà phải thể hiện?”

“Uông Linh Đan là bạn gái của tôi, cô ấy và tôi là trai tài gái sắc, một đôi trời sinh!”

“Mấy người đừng hòng cướp cô ấy khỏi bên cạnh tôi, cũng đừng hòng nghĩ đến việc gả cô ấy cho tên vô dụng Chân Vũ Long kial”

“Nếu mấy người dám uy hiếp cô ấy hoặc là lợi dụng cô ấy, tôi sẽ giết chết mấy người đấy!”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, thuận tiện nắm lấy tay nhỏ của Uông Linh Đan, ánh mắt lạnh lẽo biểu thị công khai chủ quyền của mình.

Vẻ mặt Uông Linh Đan kinh ngạc, nhưng mà cô ta lại cúi đầu xuống, tận hưởng cảm giác an toàn lần đầu tiên có được này.
 
Chương 1755


Đối với Uông Linh Đan mà nói, từ khi mẹ của cô ta trở thành người thực vật tiến vào bệnh viện Bắc Âu, ba cưới thêm một người mẹ nhỏ, cô ta cũng chỉ có thể gánh chịu tất cả một mình.

Ở trong mắt người ngoài, cô ta mạnh mẽ và lạnh lùng, là cô chủ nổi tiếng ở thủ đô.

Nhưng chỉ có chính cô ta biết, tòa thành do mình tạo nên yếu ớt không chịu nổi tới cỡ nào.

Rất nhiều buổi tối yên tĩnh, cô ta đều hy vọng có một bóng người cao lớn có thể đứng trước mặt mình, che chở cho mình.

Vốn dĩ, Uông Linh Đan cảm thấy loại người này sẽ không thể tồn tại, không có khả năng xuất hiện.

Thể nhưng không ngờ rằng vậy mà lúc này Bùi Nguyên Minh lại đứng dậy, muốn che gió che mưa cho cô ta?

Lúc này, cho dù là người mạnh mẽ và lạnh lùng như Uông Linh Đan, trong lòng cũng hiện lên một sự ấm áp.

“Khốn nạn!”

Kim Tuyết Ngọc đột nhiên đứng lên, mèo Ba Tư trong ngực “meo” một tiếng nhảy xuống đất.

“Họ Bùi kia, cậu đúng là cho thể diện mà không cần!”

“Một kẻ nghèo rớt mồng tơi như cậu, thật sự coi mình là nhân vật lớn sao?”

Trong đôi mắt của Kim Tuyết Ngọc đều là ý lạnh, cô ta nhìn chăm chú Bùi Nguyên Minh một lát, sau đó ánh mắt bỗng nhiên rơi xuõng trên người Uông Linh Đan: “Tôi cho cô thêm một cơ hội”

“Cô phải tự tát cậu ta hai cái, sau đó bảo cậu ta cút đi!”

“Hay là để tôi bảo vệ sĩ đánh gãy chân cậu ta, sau đó lại bảo cậu ta cút đi?”

Cô ta vừa nói xong, hơn mười vệ sĩ mặc tây trang màu đen trong phòng khách đều đằng đẳng sát khí nhìn chằm chăm Bùi Nguyên Minh.

Uông Linh Đan thản nhiên nói: “Cả hai cái tôi đều không chọn!”

Vào lúc này, ánh mắt của Uông Linh Đan nhìn Kim Tuyết Ngọc tràn đầy vẻ thản nhiên: “Tôi sẽ dẫn Bùi Nguyên Minh cùng đi!”

“Hôm nay tôi tới đây không phải là vì thỏa hiệp với cô, cũng không phải vì đàm phán với cô, mà là vì nói cho mấy người biết!”

“Tôi đã có bạn trai, cho nên cô có thể tuyệt vọng rồi!”

“Đừng nghĩ đến việc gả tôi cho Chân Vũ Long nữa!”

“Mấy người cũng đừng hòng lấy mẹ tôi ra để uy hiếp tôi, nếu ép thật, cùng lắm thì chúng ta đường ai nấy đi!”

“Mọi người cùng chết!”

“Cho dù là cô, hay là ba tôi, mấy người đều không cách nào ép được tôi!”

Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, nhìn Uông Linh Đan nói: “Linh Đan, không cần thiết lãng phí thời gian với bọn họ, chúng ta đi thôi!”

Vốn dĩ anh chuẩn bị ra tay, nhưng giờ phút này cảm xúc của Uông Linh Đan rất không ổn định, cho nên chỉ có thể tạm thời rời đi, tránh để Uông Linh Đan suy sụp.

“Dừng lại!

Khuôn mặt xinh đẹp của Kim Tuyết Ngọc lạnh lùng.

“Ai cho hai người đi!”

“Uông Linh Đan, mặc dù tôi không phải mẹ ruột của cô, nhưng tôi cũng là bà chủ thế hệ này của ba côi”

“Tôi không để cô đi, cô dám đi ra khỏi cánh cửa này ư?”

Cô ta vừa dứt lời, mười tên vệ sĩ lao ra”vèo”

một tiếng, ngăn cản đường đi của Bùi Nguyên Minh và Uông Linh Đan.

“Không phải cô bảo chúng tôi cút sao?”

“Nể mặt Linh Đan, tôi mới lười ra tay”

“Đổi thành những người khác mà bảo tôi cút, tôi đã cho một cái bạt tai rồi: Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt mở miệng.

“Tôi nể mặt cô là mẹ kế của Linh Đan nên mới không động vào cô, trong lòng cô không thể biết rõ được điều này sao?”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, nhắc nhở Kim Tuyết Ngọc nhất định phải có chừng có mực.

Đám người Kim Tuyết Ngọc giận tím mặt: “Tên nhóc kia! Cậu ăn nói kiểu gì thế hả?”

“Cậu có tư cách gì mà mở miệng?”

“Cậu muốn chết đúng không?”

Lúc này Kim Tuyết Ngọc cũng đi lên trước một bước, ánh mắt lạnh lẽo rơi vào trên người Bùi Nguyên Minh, thản nhiên nói: “Tên nhóc kia, tôi bảo cậu cút đi, chứ không bảo cậu dẫn con gái tôi đi cùng!”

“Cậu nghe không hiểu lời của người ta, hay là bị điếc?”

“Chẳng lẽ còn cần tôi nhắc cậu thêm một lần à”
 
Chương 1756


Bùi Nguyên Minh không kiêu ngạo không tự tỉ, lạnh nhạt mở miệng: “Dì à, nể mặt cô là mẹ kế, tôi lại nói với cô một câu”

“Nếu Linh Đan đã là người phụ nữ của tôi, như vậy gả cho gà thì theo gà gả cho chó thì theo chó, nếu như tôi cút đi, đương nhiên cô ấy cũng phải đi cùng!”

Kim Tuyết Ngọc cau mày lại, lạnh lùng nói: “Người trẻ tuổi, cậu ở chỗ của tôi kêu gào, thật sự cho rằng mình có bản lĩnh sao?”

“Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, tôi sợ cậu còn chưa đủ tư cách đó đâu!”

Ngay sau đó, Kim Tuyết Ngọc nghiêng đầu nhìn về phía Uông Linh Đan, vẻ mặt lạnh lùng nói: “Linh Đan, tôi cho cô một cơ hội cuối cùng!”

“Việc hôn lễ của thế tử Chân và cô, nhất định cô phải đáp ứng!”

“Nếu không, cô sẽ biết hậu quả đấy!”

Uông Linh Đan cắn răng mở miệng: “Mẹ nhỏ, tôi cho cô biết, ngoại trừ Bùi Nguyên Minh, tôi sẽ không gả cho ai hết!”

“Cô đã gọi tôi một câu mẹ nhỏ, như vậy nói rõ cô đã thừa nhận sự thật tôi là bà chủ thế hệ này nhà côi”

Vẻ mặt Kim Tuyết Ngọc uy nghiêm, không cho Uông Linh Đan bất kì đường sống nào.

“Nếu đã như vậy, chuyện lớn cả đời của cô sẽ do tôi quyết định!”

“Cho nên, tôi khuyến cáo cô một lần cuối cùng, tốt nhất là bảo tên nhóc bên cạnh cô lập tức cút đi!”

“Nếu không đợi đến khi người của tôi ra tay, sắc mặt mọi người đều sẽ rất khó coi đấy!”

Bùi Nguyên Minh từ chối cho ý kiến, thản nhiên nói: “Bà Uông, đây là thời đại nào rôi mà còn chơi trò chuyện cưới xin phải nghe theo lệnh của ba mẹ và người làm mai nữa?”

“Cô không cảm thấy khôi hài sao?”

“Cậu!” Vẻ mặt Kim Tuyết Ngọc lạnh lẽo, quát lên chói tai: “Tên nhóc kia, tôi không để ý đến cậu là muốn cho cậu một con đường sống!”

“Mà cậu hết lần này đến lần khác lại khiêu khích tôi, cậu thật sự cảm thấy tôi không dám bóp chết cậu sao?”

“Tôi nói lại lân nữa, cậu không có tư cách quan tâm đến chuyện nhà họ Uông chúng tôi, nếu không muốn chết, không muốn vạn kiếp bất phục thì bây giờ hãy lập tức xéo đi cho tôi!”

“Nếu không tôi sẽ để cho cậu phải hối hận vì đã đến thế giới này!”

Vào lúc này trong đôi mắt của Kim Tuyết Ngọc đã không che giấu được chút sát ý nào, hiển nhiên, chỉ cần Bùi Nguyên Minh lại nói lung tung thêm một câu, cô ta sẽ không do dự ra tay.

Bùi Nguyên Minh ngẩng đầu, lạnh nhạt mở miệng nói: “Tôi cho cô biết, nhất định tôi phải quản chuyện này!”

Kim Tuyết Ngọc cười lạnh một tiếng, nói: “Cậu muốn xen vào ư? Cậu dựa vào cái gì chứ?”

“Dựa vào cậu nghèo, hay là dựa vào cậu quê mùa?”

Ánh mắt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, chậm rãi nói: “Chỉ bằng tôi nhìn một chút là nhận ra, cô sắp biến thành người thực vật!”

“Lúc còn trẻ, hẳn là cô đã từng nếm thử tu luyện võ cổ, kết quả có một lần tu luyện bị tức ngực, từ đó đã bị phế đi!”

“Mà những năm gần đây, chỉ cần đến mùa đông, nhất định cô sẽ phải nhận nỗi khổ tê liệt nửa người!”

“Mà loại cảm giác tê liệt này sẽ lớn dần theo tuổi tác, phạm vi khuếch tán cũng sẽ càng lớn!”

“Bây giờ chắc hẳn là cô đã bị tê liệt hai phần ba thân thể rồi nhỉ?”

“Nếu như năm nay lại tái phát, chỉ sợ ngay cả chân tay của cô cũng không động đậy được.”

“Thậm chí tôi còn có thể nói cho cô, lần này cô tái phát, sẽ vĩnh viễn không có cơ hội đứng lên!”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, như đang kể chuyện nghìn lẻ một đêm.

Nhưng sắc mặt của Kim Tuyết Ngọc lại đột nhiên biến đổi.

€ô ta là con gái của nhà họ Kim ở Kim Lăng — một trong mười gia tộc lớn cao cấp, lúc còn nhỏ tuổi, đúng là đã tu luyện võ cổ của nhà họ Kim ở Kim Lăng, chỉ là có một lần tức ngực, từ đó về sau bèn từ bỏ.

Mà những năm gần đây, đúng là cô ta đã phải chịu đựng hết nỗi khổ của việc tê liệt nửa người, chỉ cần vừa đến mùa đông là sẽ vô cùng đau đớn, đã có không biết bao nhiêu bác sĩ tài giỏi trong và ngoài nước ra tay, đều không cách nào giải quyết được bệnh của cô ta.

Thậm chí có người còn không nói ra được nguyên nhân, thế nhưng Bùi Nguyên Minh lại có thể nhìn ra được?
 
Chương 1757


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Mặc dù nói tê liệt nửa người sẽ không lấy đi mạng sống của Kim Tuyết Ngọc.

Thế nhưng nếu quả thật giống như lời Bùi Nguyên Minh nói, từ đó biến thành một người thực vật, vậy còn không bằng để cô ta chết đi cho xong! Cho nên, giờ phút này Bùi Nguyên Minh nói toạc ra một câu, khiến Kim Tuyết Ngọc vô cùng khiếp sợ.

Chẳng qua Kim Tuyết Ngọc cũng coi như một người từng trải, rất nhanh cô ta đã nhíu mày nhìn Uông Linh Đan nói: “Thế mà cô lại nói chuyện của tôi cho một người ngoài?”

Nhưng vừa nói xong, chính Kim Tuyết Ngọc lại lắc đầu, bởi vì chắc hẳn Uông Linh Đan cũng không biết việc này.

Uông Linh Đan cũng hơi sững sờ, sau đó lắc đầu nói: “Làm sao tôi có thể biết cô bị bệnh liệt nửa người được?”

Chỉ là nhớ tới Kim Tuyết Ngọc còn trẻ tuổi mà đã phải biến thành người thực vật giỗng như mẹ mình, hơn nữa còn là người thực vật có tri giác, vào lúc này, Uông Linh Đan không nhịn được rùng mình một cái.

Kết quả như vậy, còn không bằng chết sạch sẽ, quá thê thảm! Vẻ mặt của Kim Tuyết Ngọc càng thêm âm trâm, dưới cái nhìn của cô ta, Bùi Nguyên Minh không thể nào là mèo mù vớ được cá rán, vậy cách giải thích duy nhất chính là vì để tiếp cận Uông Linh Đan mà anh đã nghe ngóng không ít chuyện.

Trong nháy mắt này, cô ta nhìn vê phía Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: “Tên nhóc kia, xem ra vì để trèo lên cành cây cao, cậu đã luyện tập rất nhiều nhỉ!”

“Luyện tập?”

Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt mở miệng: “Loại chuyện này cần gì phải luyện tập?”

“Hô hấp của cô dồn dập, mỗi lân tức giận, ngực sẽ có cảm giác nhói đau”

“Cho nên tính cách của cô nóng nảy, nhưng lại không thể không kiềm chế mình, mà điều này làm cho cô cảm thấy rất phiên muộn”

“Nhưng suy nghĩ quá nặng sẽ chỉ làm tăng thêm tình hình bệnh liệt nửa người của cô thôi.”

“Cho nên tôi không đoán sai, bởi vì trở thành bà chủ của thế hệ này, tình trạng bệnh liệt nửa người của cô càng nặng hơn!”

“Mà quan trọng nhất là, cho dù đông y hay là tây y, căn bản cũng không có người nào có thể trị liệu giúp cô, thậm chí cũng không thể làm dịu sự đau đớn của côi”

“Điều mà bọn họ có thể làm được, chính là trơ mắt nhìn tình trạng của cô không ngừng tăng thêm, cuối cùng đưa cô đến trại an dưỡng, coi như một kẻ vô dụng!”

Bùi Nguyên Minh nói rất hời hợt, sắc mặt của Kim Tuyết Ngọc lại vô cùng khó coi, mà Uông Linh Đan cũng có vẻ mặt rung động.

Cô ta không ngờ rằng Bùi Nguyên Minh lại có loại bản lĩnh này.

Kim Tuyết Ngọc thì cau mày lại, dường như mang theo vài phân hy vọng nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Nếu như cậu dựa vào bản lĩnh của mình để nhìn ra tình huống của tôi, như vậy đúng là cậu cũng có chút tài năng”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1758


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Vẻ mặt Kim Tuyết Ngọc lạnh lùng, nhìn Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới vài lân, sau đó lạnh lùng nói: “Hoang đường!”

“Cậu đã không phải là bác sĩ Đông y, cũng không phải Tây y, thậm chí tôi xem dáng vẻ của cậu còn chẳng hiểu chút kiến thức về y học nào!”

“Người như cậu, thế mà còn dám đứng ở chỗ của tôi nói rõ ràng mạch lạc như thế?”

“Tôi cho cậu biết!”

“Cho dù cậu nói là sự thật, thế nhưng ở thủ đô có vô số bác sĩ giỏi, muốn chữa khỏi vấn đề của tôi chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay, việc này không cần cậu phải để ý!”

Bùi Nguyên Minh từ chối cho ý kiến, nói: “Mặc dù từ xưa đến nay, đều có cách nói y võ tương thông”

“Nhưng võ cổ truyền và y học cổ truyên của Đại Hạ chúng ta là một hệ thống hoàn toàn khác biệt với y học hiện đại”

“Cô bởi vì tu luyện võ cổ thất bại, thế mà lại muốn dùng y học hiện đại để chữa khỏi?”

“Cô nằm mơ giữa ban ngày hả!”

“Không tin cô cứ chờ xem, không khí lạnh sẽ tới ngay lập tức, rất nhanh, cô sẽ biến thành một người thực vật”

“Đấn lúc đó, tôi và Linh Đan sẽ đến nhà thăm viếng cô!”

Khóe mắt của Kim Tuyết Ngọc run rẩy, rõ ràng có mấy phần sợ hãi, nhưng mà cuối cùng cô ta vẫn duy trì mạnh mẽ, vẻ mặt lạnh lão nói: “Họ Bùi kia, cậu cảm thấy tôi sẽ tin kẻ lừa đảo như cậu sao?”

“Tôi chỉ tin tưởng vào khoa học hiện đại!”

“Hơn nữa, hôm nay tôi không có hứng thú với chuyện này, điều tôi muốn nói với cậu là chuyện của Linh Đan!”

“Tôi mặc kệ ở giữa cậu và Linh Đan là thật sự hay là giả vờ, nhưng cậu chưa từng được tiếp xúc với vòng thượng lưu của chúng tôi đâu!”

“Cậu căn bản không cách nào hiểu được, mấy chữ nhà họ Uông này rốt cuộc có sức mạnh như thế nào!”

“Sức mạnh này có thể đập nát cậu dễ như trở bàn tay! Đè chết cậu!”

“Cho nên người trẻ tuổi à, tôi khuyên cậu một câu cuối cùng!”

“Đừng có mà tham gia vào!”

“Bởi vì, hậu quả kia là thứ mà cậu không cách nào gánh chịu nổi đâu! Cậu và người nhà của cậu đều sẽ gặp tai hoạ ngập đầu!”

“Mà tới lúc đó, cậu có hối hận cũng vô dụng!”

Vẻ mặt của Kim Tuyết Ngọc vô cùng lạnh lùng, cứ như cô ta chỉ cân dùng một ánh mắt, một động tác, là sẽ có thể nghiền nát, đè chết Bùi Nguyên Minh dễ như trở bàn tay vậy.

“Cô đang uy hiếp tôi?”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, từ chối cho ý kiến nhìn Kim Tuyết Ngọc.

“Cậu có thể cho rằng như vậy”

“Đúng là tôi đang uy hiếp cậu!”

Mặc dù vẻ mặt lạnh lùng của Bùi Nguyên Minh làm cho Kim Tuyết Ngọc đã nhận ra một sự
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1759


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Vào lúc này, Kim Tuyết Ngọc cao cao tại thượng cuối cùng cũng đã tức giận rồi.

Trước kia cô ta luôn luôn muốn đánh ai thì đánh người đó, người bị đánh chẳng những không dám đánh trả, mà còn phải đưa mặt mình lên cho cô ta đánh.

Thế nhưng không nghĩ tới hôm nay Bùi Nguyên Minh chẳng những không nể mặt cô ta, thế mà còn trực tiếp cho cô ta một cái tát? Trong chớp nhoáng này, Kim Tuyết Ngọc rốt cuộc đã hiểu được cái gì gọi là nổi giận lôi đình.

Ngay sau đó, trong lòng Kim Tuyết Ngọc tràn đầy sát ý, cô ta nhìn chằm chằm vào Bùi Nguyên Minh, lạnh giọng mở miệng: “Giết chết cậu ta!”

“Ầm!”

Mười mấy tên vệ sĩ đã sớm chuẩn bị xong đều rút gậy bảo vệ trên người mình ra lao đến.

Bùi Nguyên Minh đẩy Uông Linh Đan về phía sau, sau đó tiến lên một bước, trực tiếp bước đến trước mặt mười mấy người này.

Mười mấy người cùng đánh tới, anh lại như đi đến chỗ không người, chỉ hời hợt vung một bàn tay ra, ngẫu nhiên đá một cú ra.

Nhưng cho dù là bàn tay hay là chân của anh, mỗi lần vung ra, hoặc là có người bụm mặt cả người bay vèo ra ngoài, hoặc là có người ôm bụng nằm liệt trên mặt đất.

Không đến một phút ngắn ngủi, toàn bộ đám vệ sĩ của nhà họ Uông đều nằm la liệt trên mặt đất, ai nấy đều run rẩy cả người, muốn đứng cũng không đứng dậy nổi.

Đáng sợ! Thật là đáng sợ! Ánh mắt của đám vệ sĩ nhà họ Uông này nhìn Bùi Nguyên Minh ngoại trừ kiêng kị ra thì là vẻ sợ hãi không giấu được.

Bùi Nguyên Minh ra tay quá độc ác, hơn nữa tốc độ còn nhanh đến mức không tưởng nổi, hai bên căn bản không phải cùng một cấp bậc.

Đừng nói bọn họ chỉ có mười mấy người, cho dù số lượng có nhiều gấp bội, chắc hẳn cũng không thể chạm được vào nửa cọng tóc của Bùi Nguyên Minh! Ngay lúc này, gương mặt xinh đẹp của Kim Tuyết Ngọc tràn đầy lạnh lẽo, lui ra phía sau, cô ta lùi thẳng đến bên lò sưởi trong tường, cầm lấy khẩu súng vốn để làm vật trang trí.

Tuy khẩu súng này đã cũ, nhưng cực kì có uy lực, lúc này nhắm ngay vào Bùi Nguyên Minh, lập tức có sát ý lan tràn ra.

Uông Linh Đan hít một hơi lạnh: “Bùi Nguyên Minh, đây là khẩu súng của đế quốc Ba tư, lực sát thương rất mạnh”

“Vèo!" Bùi Nguyên Minh cũng không thèm nhìn Kim Tuyết Ngọc một cái nào, mà hất mũi chân trên mặt đất một cái, một cái gậy bảo vệ bay vèo ra ngay lập tức.

“Bốp Cái gậy bảo vệ này trực tiếp đập vào trên cánh tay của Kim Tuyết Ngọc, cô ta kêu thảm một tiếng, khẩu súng trong tay bị đập bay, cả người cô ta cũng phải loạng choạng lui ra phía sau.

Động tác của Bùi Nguyên Minh không vì vậy
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom