Dịch Chàng Rể Quyền Thế

Chương 1640


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Đây là số điện thoại số đẹp thuộc khu vực thủ đô, người bình thường vốn dĩ không thể lấy được.

Bùi Nguyên Minh tưởng là Lâm Mạn Ni, cho nên đợi đối phương gọi hai ba lần xong, anh mới câm điện thoại nghe máy.

Rất nhanh, bên kia điện thoại truyền tới giọng nói không kiên nhẫn, nói: “Anh là Bùi Nguyên Minh?”

Đối phương không phải là Lâm Mạn Ni, nhưng từ giọng nói có thể nghe ra được, hẳn là một thiếu nữ hơn hai mươi.

“Là tôi”

Bùi Nguyên Minh đầy hứng thú nói: “Cô là ai?”

Đối phương hừ lạnh một tiếng, nói: “Bùi Nguyên Minh thế tử Minh, đúng là phách lối!”

“Nhưng mà nơi này là thủ đô không phải vùng nông thôn như Dương Thành, tới thủ đô chúng tôi còn dám sĩ diện, cẩn thận lật thuyền trong mương đây!”

Đối phương châm chọc khiêu khích vài câu xong, mới trâm giọng nói: “Tôi tên là Trâm Minh Nguyệt, Hạ Vân là chị họ tôi.



Bùi Nguyên Minh hơi sửng sốt, sau đó nói theo bản năng: “Hạ Vân sao rồi? Cô ấy không sao chứ? Tôi muốn gặp cô ấy!”

Trâm Minh Nguyệt giống như cười nhạo một tiếng, mang theo vài phần trào phúng: “Chị họ rất tốt, chẳng qua bây giờ chị ấy đang làm việc lớn, không tiện liên lạc với bên ngoài.

" “Hôm nay nhận được tin nhắn của anh, chị ấy bảo tôi gọi điện cho anh”

“Anh thật sự tới thủ đô rôi hả?”

Bùi Nguyên Minh nói: “Không sai, tôi tới thủ đô từ giữa trưa, nếu tối nay không nhận được tin của Hạ Vân, ngày mai tôi sẽ tới nhà họ Trầm thăm hỏi”

Anh không nói chuyện phái người điều tra nhà họ Trầm, kết quả thám tử đều mất tích, mà nói thẳng mục đích của mình.

Tìm kiếm Hạ Vân, là mục đích quan trọng nhất khi tới thủ đô.

Cho nên Bùi Nguyên Minh mới nguyện ý thu nhận Tần Ý Hàm và Sở Tuấn Hiên, chỉ vì mau chóng giải quyết chuyện trong Long Môn phân hội thủ đô, mang theo thế Long Môn phân hội thủ đô, mới dễ tới cửa nhà họ Trầm.

Còn thân phận tổng giáo đầu tạm thời anh không có ý định để lộ ra, dù sao đã đồng ý với Long Nhật Minh rồi.

“Gan chó của anh lớn thật đấy!”

“Sao anh có thể tùy tiện tới thủ đô như vậy?”

Bên kia điện thoại, Trầm Minh Nguyệt giống như có chút phẫn nộ: “Anh có biết không, bởi vì anh tùy ý làm bậy, chị họ cần gánh vác áp lực cỡ nào? Nói không chừng còn có phiên phức lớn!”

Rất rõ ràng, theo Trầm Minh Nguyệt, người như Bùi Nguyên Minh không có tư cách tiếp xúc với Hạ Vân, ngay cả làm bạn cũng không được.

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Cô ấy là thư ký của tôi, đi không từ mà biệt, tôi không liên lạc được cho cô ấy, tất nhiên phải tự mình tới xem xảy ra chuyện gì rồi”

“Anh đúng là không biết xấu hổ, nghe nói anh là một tên ở rể, mượn thế nhà người ta thành lập

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1641


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Rạng sáng ngày hôm sau, sau khi Bùi Nguyên Minh tỉnh ngủ, tắm rửa xong lập tức đi thẳng tới nhà hàng Tây ở sân thượng.

Khách sạn Thế Kỷ là nơi anh đang ở, nói thật, cái gọi là nhà hàng Tây nổi tiếng, tâm nhìn còn không tốt bằng phòng tổng thống anh đang ở.

Lúc tiến vào nhà hàng Tây, đã gân mười giờ rưỡi rồi.

Tầm mắt Bùi Nguyên Minh tùy ý đảo qua, thì phát hiện đám Trâm Minh Nguyệt.

Không phải nói Bùi Nguyên Minh quen Trâm Minh Nguyệt.

Mà đám Trầm Minh Nguyệt ngồi ở vị trí tốt nhất trong nhà hàng Tây ngắm phong cảnh, cộng thêm dung mạo xinh đẹp, dáng người yếu điệu, tất nhiên là thành tiêu điểm trong nhà hàng Tây.

Trong đó có một người mặc váy ngắn màu đen, đôi chân trằng nõn nà lộ ra ngoài, cái căm nhọn, gương mặt tinh xảo như vẽ.

Gương mặt cô ta có năm sáu phần tương tự Hạ Vân, hẳn là Trầm Minh Nguyệt.

Một người khác thì mặc váy ngắn, trang điểm theo kiếu cổ điển, chiếc váy bó sát làm nổi bật đường cong hoàn mỹ của cô ta.

Người này là bạn thân của Trâm Minh Nguyệt, Tưởng Băng Tâm.

Hai cô gái xinh đẹp này cho dù là diện mạo dáng người, hay là khí thế trên người, đều thuộc loại cao cấp nhất.

Minh tinh nổi tiếng so với bọn họ, thật sự cũng không sánh bằng.

Mà loại người tự mang khí thế và lạnh lùng kiêu ngạo, khiến vô số đàn ông thèm nhỏ dãi đều tự biết xấu hổ, đừng nói là tới gần, ngay cả ngồi gân một chút cũng không có.

Nhưng những người này không rời đi, mà ngồi ở phía xa, chỉ ngồi xì xào bàn tán quan sát từ xa chứ không có ý giở trò.

Rất rõ ràng, hai người phụ nữ này hoàn toàn khơi dậy dục vọng chinh phục của mọi người, nhưng không người nào dám thử săn bản.

Ngay sau đó, Bùi Nguyên Minh chậm rãi đi tới, ánh mắt mọi người đều nhìn vê phía anh theo bản năng, cảm thấy anh là người hai cô gái này đợi.

Nhìn thấy quần áo giản dị trên người Bùi Nguyên Minh, còn có đồng hồ cũ kỹ trên cổ tay, trên gương mặt đám người đều lộ vẻ thất vọng và châm chọc.

Đây là một đóa hoa cắm vào bãi phân trâu.

Mà Trâm Minh Nguyệt nhìn thấy Bùi Nguyên Minh đi thẳng tới, cũng đoán được người tới là Bùi Nguyên Minh.

Nhưng nhìn bộ dạng của Bùi Nguyên Minh, trong đôi mắt cô ta xuất hiện chút thất vọng.

Hai lúa đúng là hai lúa, cho dù thêm danh hiệu tổng giám đốc, cũng không so được với đám cậu chủ thế tử ở trong thành phố, thật sự ngay cả xách giày cũng không đủ tư cách.

Thực tế cách ăn mặc của Bùi Nguyên Minh không tính là quê mùa.

Nhưng mà anh thích mặc thoải mái, cho nên trên cơ bản đều chọn phong cách dễ vận động, đơn giản, sạch sẽ, sạch sẽ là được rồi, một người đàn ông đâu cần vẽ chuyện như vậy?

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1642


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, nhìn thẳng Trầm Minh Nguyệt, nói: “Cô là em họ của Hạ Vân? Cô Trầm?”

“Không sai, tôi là Trâm Minh Nguyệt.”

Trâm Minh Nguyệt nhíu mày: “Anh là Bùi Nguyên Minh?”

Trái lại cô ta hi vọng, người trước mắt không phải là Bùi Nguyên Minh. Dù sao ngồi cùng người đàn ông nghèo như vậy, cô ta cảm thấy vô cùng mất mặt. Không biết có phải đầu óc chị họ bị nước vào hay không, vậy mà chạy tới làm thư ký cho người đàn ông như vậy, đúng là làm mất mặt nhà họ Trâm! “Không sai, tôi là Bùi Nguyên Minh”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên ngồi xuống, không có chút nào bị ảnh hưởng bởi khí thế lạnh lùng kiêu ngạo của hai người phụ nữ, giống như bọn họ là người qua đường. “Không biết Hạ Vân đã xảy ra chuyện gì? Vì sao cô ấy không tự mình ra ngoài gặp tôi?”

“Anh nghĩ anh là ai chứ?”

Tưởng Băng Tâm ở bên cạnh cười mỉa: “Chị Hạ Vân là công chúa trong đám chúng tôi, là loại người hai lúa như anh muốn gặp là gặp được à?”

“Chúng tôi nể mặt tới đây gặp anh một lần, đã là phúc ba đời nhà anh rồi!”

“Có thể đừng không biết xấu hổ như vậy không?”

“Quan trọng nhât chính là, cũng không ai bảo anh tới, một tên hai lúa như anh chạy tới thủ đô làm gì?”

“Nơi này là một thành phố lớn, khác với nơi nông thôn các anh”

“Tôi thật sự không rõ lắm, rốt cuộc là vì sao chị Hạ Vân lại chạy tới làm thư ký của anh”

“Chẳng lẽ anh tới thể nghiệm cuộc sống?”

Lúc này nhân viên phục vụ đi tới đưa đồ ăn sáng cho hai người, cái gì mà thịt tôm hùm, trứng cá muối, gan ngỗng nước Pháp, vân vân...

Đều là những món ăn tinh xảo. Phân ăn như vậy ở đây yết giá là ba mươi tư triệu ba trăm nghìn. Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh ngồi, nhân viên phục vụ vô cùng khách sáo hỏi một câu có muốn một phần không. Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Không cần”

“Sao thế? Ngay cả một bữa cơm cũng không ăn nổi sao?”

Tưởng Băng Tâm nhìn thấy cảnh này, đối với Bùi Nguyên Minh càng thêm khinh bỉ: “Vậy mà anh còn nói mình là tổng giám đốc của công ty đưa ra thị trường?”

Trâm Minh Nguyệt khẽ cười nói: “Băng Tâm, có lẽ cậu không biết, tên này là một tên ở rể, tập đoàn đưa ra thị trường hẳn là của vợ anh ta, anh ta chỉ treo danh xưng, không có thực quyên.. “Làm ở rể người ta, còn tìm thư ký nữ, còn dám chơi trò theo đuổi mỹ nhân cách ngàn dặm..." Nói tới đây, vẻ mặt Trầm Minh Nguyệt châm chọc và khinh thường. Nghe thấy lời Trầm Minh Nguyệt nói, châm chọc trong mắt Tưởng Băng Tâm càng nông đậm hơn: “Thì ra là thế, chẳng trách không ăn nổi bữa sáng, người như anh cho dù có tiên, cũng không dám tiêu đúng không?”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1643


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1644


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1645


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Cậu Bùi? Bánh bao hấp Miếu Thành Hoàng? Nghe thấy thế, mọi người đều hơi sửng sốt, cả đám đều có chút sững sờ.

Sau đó mọi người thấy một người phụ nữ xinh đẹp đẩy một chiếc xe, thật cẩn thận lấy ra một cái lồng hấp đặt trước mặt Bùi Nguyên Minh.

Trong lông hấp chỉ có bốn cái bánh bao, nhìn có vẻ bình thường, nhưng mùi thơm khó tả truyền từ trong ra.

Người phân biệt được hàng tốt hàng xấu chỉ ngửi mùi thơm là biết, đây là bánh bao hấp Miếu Thành Hoàng trong truyền thuyết.

Người bình thường muốn ăn một cái, ít nhất phải xếp hàng từ ba tới năm năm! Cho dù là thế gia nhà giàu, muốn ăn cũng khó mà ăn được! Mà mang cả lồng hấp bánh bao tới nơi này, đủ để nói lên thân phận của người tới rồi! Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nhìn người tới, rõ ràng là Lâm Mạn Ni.

Tối hôm qua mình gửi tin nhãn chỉ thuận miệng nhắc tới, không thể ngờ tới người phụ nữ này thật sự mang bánh bao hấp tới đây.

“Ồ! Anh Bùi, anh tìm đâu ra chân chạy vặt thế?”

“Còn bánh bao hấp Miếu Thành Hoàng nữa chứ!”

“Anh đúng là trâu thật đấy!”

Tưởng Băng Tâm liên tục cười mỉa.

“Anh chẳng những giỏi làm ra vẻ, còn tìm người diễn cùng mình trước!”

“Tôi nói cho anh biết, anh ngoại trừ thích làm ra vẻ ra thì là tên nhà nghèo không có gì, tôi thực sự khinh thường anh!”

Trầm Minh Nguyệt cũng thở dài một hơi, nói: “Bùi Nguyên Minh, ứng xử phải đến nơi đến chốn!”

“Sao có thể vì mặt mũi, mà diễn vở diễn như vậy?”

“Hơn nữa anh lấy cái gì không lấy, lại lấy bánh bao hấp ra làm ra vẻ? Ai chẳng biết thứ đó khó mua? Cho dù với thân phận của chúng tôi, nửa năm tới một năm cũng chưa chắc ăn được, vậy mà anh còn bảo người ta đưa tới tận cửa? Ha ha...”

“Nhưng mà người phụ nữ anh tìm tới cũng không tệ, gương mặt xinh đẹp, hẳn là tìm nữ sinh đại học đúng không?”

Trầm Minh Nguyệt liên tục cười mỉa, đồng thời liếc mắt nhìn người phụ nữ theo bản năng.

Nhưng tâm mắt mới dời đi, chỉ trong nháy mắt khóe mắt cô ta giật giật, nói theo bản năng: “Cô...

Cô cô cô cô...

Cô Lâm..." Thân là chi thứ nhà họ Trầm, Trầm Minh Nguyệt coi như kiến thức rộng rãi, sao cô ta không biết Lâm Mạn Ni con gái nuôi của Lâm Khang Dụ người đứng đầu thủ đô? Thân phận của Lâm Mạn Ni còn cao hơn chỉ thứ nhà họ Trầm như cô ta, chỉ một câu nói có thể giết chết cô ta rồi! Nhìn thấy người đưa bánh bao hấp cho Bùi Nguyên Minh là Lâm Mạn Ni, Trầm Minh Nguyệt sợ tới mức đứng bật dậy, căn bản không dám

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1646


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lâm Mạn Ni lạnh nhạt gật đầu, xem như chào hỏi mọi người một tiếng, sau đó dời mắt nhìn Trầm Minh Nguyệt và Tưởng Băng Tâm.

“Sao thế? Tôi nhìn giống chân chạy vặt à?”

Giọng nói không tính là to, nhưng Trầm Minh Nguyệt lại cảm thấy toàn thân như nhũn ra, gần như xụi lơ trên đất.

“Không không không.

" “Chúng tôi mới là chân chạy vặt! Chúng tôi mới phải!”

Vẻ mặt Trầm Minh Nguyệt thay đối gian nan mở miệng.

Tưởng Băng Tâm cũng run run nói: “Cô Lâm, là lỗi của chúng tôi, chúng tôi mạo phạm cô, mong cô tha thứ”

Lâm Mạn Ni lạnh nhạt nhìn cô ta một cái, chẳng muốn để ý tới, sau đó xoay người đặt đũa cho Bùi Nguyên Minh, mỉm cười nói: “Cậu Bùi, đây là bánh bao hấp kết hợp với sữa đậu nành Nam Hạ, tôi chuẩn bị cho cậu một phần”

“Cậu ăn thử xem, xem có vừa miệng hay không, nếu không được chúng tôi đổi món khác”

Sau khi nói xong, Lâm Mạn Ni vô cùng cung kính rót cho Bùi Nguyên Minh một cốc sữa đậu nành.

“Chuyện này.



Thấy cảnh tượng này, khóe mắt một đám người giật giật.

Từ trước tới nay Lâm Mạn Ni không phải tư thế này, vậy mà bây giờ cung kính hầu hạ một tên hai lúa, chuyện này chuyện này.

Tên hai lúa này có tài đức gì, có thể khiến cô cả Lâm Mạn Ni phải cúi đầu? “Chuyện này, chuyện này không có khả năng!”

“Có phải là chúng ta đang nằm mơ hay không?”

“Đó là bánh bao hấp Miếu Thành Hoàng, đó là sữa đậu nành Nam Hạ!”

“Thứ này không phải có tiền có thể mua được!”

“Vậy mà cô Lâm phối hợp tỉ mỉ với anh ta, còn gọi anh ta là cậu Bùi!”

“Một tên ở rể như anh ta, sao có tư cách này?”

Sắc mặt Trầm Minh Nguyệt và Tưởng Băng Tâm đều vô cùng khó coi, vẻ mặt khó có thể tin.

Bùi Nguyên Minh có năng lực gì? Dựa vào cái gì? “Cậu Bùi là khách quý của nhà họ Lâm Tô Châu chúng tôi, ở thủ đô chính là nửa chủ nhân của Lâm Mạn Ni tôi”

Lúc này vẻ mặt Lâm Mạn Ñi lạnh lùng nhìn Trâm Minh Nguyệt và Tưởng Băng Tâm.

“Bắt đầu từ lúc này, đối nghịch với cậu Bùi thì là đối nghịch với Lâm Mạn Ni tôi, cũng là đối nghịch với nhà họ Lâm Tô Châu tôi!”

“Các người sẽ biết hậu quả”

Nghe thấy thế, toàn thân Trâm Minh Nguyệt run lên, lúc nhìn Bùi Nguyên Minh có một loại hối hận khó tả.

Cô ta gần như nắm chặt tay tới mức rách da! Cô ta vốn có thể bán chút nhân tình cho Bùi

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1647


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Sau đó Bùi Nguyên Minh tùy ý vấy tay, hai bọn họ mới vội vàng rời đi.

Bùi Nguyên Minh mang tới cho bọn họ trùng kích khó có thể tưởng tượng, bọn họ nhất định phải tiêu hóa, còn truyền tin này cho Hạ Vân.

Hơn nữa Trầm Minh Nguyệt còn quyết định, chuyện hôm nay tuyệt đối không thể báo cho nhà họ Trâm, còn nên giữ bí mật vì Bùi Nguyên Minh, có quan hệ tốt với anh, như vậy sau này cô ta mới có cơ hội dựa vào Bùi Nguyên Minh lên cao.

Thậm chí trong nháy mắt, cô ta đã nghĩ ra nhiều biện pháp khiến Bùi Nguyên Minh và Hạ Vân gặp mặt rồi.

Đợi hai bọn họ rời đi, Lâm Mạn Ni mới ra hiệu bằng mắt.

Rất nhanh chỉ thấy một đám vệ sĩ bố trí nhà họ Tây trở nên vắng vẻ.

Sau đó chỉ thấy có người nâng một hộp gỗ tới, sau khi mở ra, bên trong là một trường đao phong cách cổ xưa.

Nhìn ra được nghi ngờ trong mắt Bùi Nguyên Minh, Lâm Mạn Ni lại cười nói: “Bảo kiếm tặng anh hùng, trường đao này là đồ cổ từ mãy trăm năm trước, chém sắt như chém bùn, là bảo vật ba nuôi tôi trân quý nhiêu năm, mong cậu Bùi nhận cho, đây tính là chút tấm lòng của chúng tôi.



“Được, cảm ơn”

Bùi Nguyên Minh cũng không khách sáo, chuôi đường đao này tỉnh xảo hơn thanh đao tùy thân của mình năm đó, cho nên ngay từ lần đầu tiên thấy Bùi Nguyên Minh đã nhìn trúng.

Anh cất kỹ đường đao bên người, cười nói: “Bánh bao hấp khá ngon, cô Lâm cũng ngồi xuống ăn cùng tôi đi”

“Được, cảm ơn cậu Bùi!”

Đối với khách sáo của Bùi Nguyên Minh, Lâm Mạn Ni cũng không từ chối, mà cười ngồi xuống.

Vừa mới tặng quà, không chỉ là tặng quà, lại càng là thăm dò Bùi Nguyên Minh.

Nếu anh có quan hệ với Đảo Quốc, chắc chắn sẽ không nhận đường đao đại diện cho văn hóa Đại Hạ.

Nếu nhận, vậy nói lên anh không có quan hệ gì với người Đảo Quốc.

Chuyện này cũng nói lên, người này đáng kết bạn.

Lúc này, trong lòng Lâm Mạn Ni tràn ngập vui sướng ngay cả mình cũng không rõ.

“Mùi vị không tệ, nếu lần sau tôi muốn ăn, sẽ gọi cho cô Lâm nữa”

Bùi Nguyên Minh cười nói.

Lâm Mạn Ni ăn bánh bao hấp, sau đó cười nói: “Phục vụ cậu Bùi là vinh hạnh của tôi”

“Ngoài ra chỗ tôi còn có một phần lễ riêng nữa!”

Khi nói chuyện Lâm Mạn Ni vỗ tay, bây giờ đưa tới một tấm thẻ quẹt cửa và một phần hợp đồng.

“Cậu Bùi, cậu mới đến thủ đô nên chắc chắn cần một chỗ đặt chân”

“Đây là biệt thự số một Hương Sơn, xem như là chút tấm lòng cá nhân của tôi, mong cậu Bùi

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1648


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1649


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bùi Nguyên Minh không mở miệng nữa, mà híp mắt, dùng ánh mất nhìn kỹ nhìn cả trang viên.

Dưới dẫn dắt của Lâm Mạn Ni, đám Bùi Nguyên Minh nhanh chóng tới sảnh trước của trang viên.

Ở sảnh trước có một chiếc xe Hongqui H9 mang biển 00001 ở thủ đô, đã nói lên thân phận của Lâm Khang Dụ.

Tuy Bùi Nguyên Minh sớm đã có suy đoán, nhưng lúc này xác nhận thân phận người đứng đầu thủ đô của Lâm Khang Dụ xong, anh vẫn có chút cảm khái thế giới thực nhỏ.

Mà nhìn chiếc xe này, Lâm Mạn Ni hơi sửng Nguyên Minh, trong đôi mắt lóe lên ánh sáng kỳ lạ.

Nhưng không đợi anh ta nói gì, Lâm Mạn Ni đã nhìn về phía Lâm Khang Dụ, nói: “Ba nuôi, hôm nay con đúng lúc đi gặp cậu Bùi, cho nên dẫn cậu ấy cùng tới xem”

“Không phải lúc trước cậu Bùi giải quyết chuyện đó giúp chúng ta, con nghĩ cậu ấy sẽ có biện pháp.



Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, Lâm Khang Dụ hơi gật đầu, tiến lên cười nói: “Cậu Bùi, cậu có lòng.



Rất rõ ràng, đối với chuyện Bùi Nguyên Minh cứu mình một mạng, ông ta vẫn luôn cảm kích trong lòng.

Bùi Nguyên Minh cười nói: “Ông Lâm nói quá lời rồi, tôi là may mắn gặp dịp nên đến xem, chưa chắc đã giúp được gì”

Trong đó chức trách của vệ binh rông, chính là che chở người có giá trị ở Đại Hạ.

Ngoại trừ nhân viên chính phủ cấp cao ra, bao gồm nhân viên nghiên cứu khoa học, lão đại giới kinh doanh, lão đại giới văn hóa, đều là mục tiêu bọn họ bảo vệ.

Với thân phận của Lâm Khang Dụ, bên cạnh hẳn là có người của vệ binh rồng bảo vệ.

Nhưng mà dù sao Lâm Khang Dụ xuất thân từ nhà họ Lâm Tô Châu một trong mười gia tộc đứng đầu, loại người của gia tộc lớn, có đôi khi không muốn để chính phủ biết quá nhiều chuyện của mình, cho nên cũng sẽ khéo léo từ chối người của vệ binh rông.

Cho nên trước khi chính mắt xác nhận, Bùi Nguyên Minh không có biện pháp chắc chắn bên cạnh Lâm Khang Dụ có người của vệ binh rồng hay không.

Có Lâm Mạn Ni dẫn đường, Bùi Nguyên Minh thuận lợi thông qua tầng tầng lớp lớp cửa canh giữ, nhanh chóng đi tới một phòng khách nhỏ ở sân sau.

Nơi tương tự như tứ hợp viện này có mười mấy người chen lấn.

Mặt đất phòng khách khắp nơi đều là gia tộc bị thương, trên mặt đất còn có ít vết máu, trên vách tường lại càng ghim mấy cái dao phay nhuốm máu.

Mà gương mặt mấy vệ sĩ của nhà họ Lâm trắng xanh ôm vết thương.

Rất rõ ràng, hắn là bọn họ bị bà Lâm trúng tà làm bị thương.

“Mẹ nuôi, mẹ làm sao vậy?”

Lâm Mạn Ni chen qua đám người đi vào, nhíu mày mở miệng nói: “Xảy ra chuyện gì thế?”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1650


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nhìn thấy thái độ của Lâm Mạn Ni, Lâm Khang Dụ cười bất đắc dĩ, sau đó liếc mắt nhìn Lục Trọng Bằng một cái, nói: “Cậu cũng vậy, Lâm Mạn Ni quan tâm mẹ nuôi quá sẽ bị loạn, giọng nói lớn một chút, cậu chấp nhặt con bé làm gì?”

Khóe mắt Lục Trọng Bằng giật giật, cuối cùng gật đầu nói: “Anh rể, em biết rồi”

“Hay là tối nay em mời Mạn Ni bữa cơm, xem như nhận lỗi!”

Lâm Mạn Ni lạnh lùng nói: “Không cần”

“Tối nay tôi muốn ăn cơm với cậu Bùi.”

“Cậu Bùi?”

Nghe thấy hai chữ này, cuối cùng tâm mắt của Lục Trọng Bằng mới nhìn về phía Bùi Nguyên Minh, trong đôi mắt lóe lên ánh sáng kỳ lạ. Nhưng không đợi anh ta nói gì, Lâm Mạn Ni đã nhìn về phía Lâm Khang Dụ, nói: “Ba nuôi, hôm nay con đúng lúc đi gặp cậu Bùi, cho nên dẫn cậu ấy cùng tới xem”

“Không phải lúc trước cậu Bùi giải quyết chuyện đó giúp chúng ta, con nghĩ cậu ấy sẽ có biện pháp.”

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, Lâm Khang Dụ hơi gật đầu, tiến lên cười nói: “Cậu Bùi, cậu có lòng.”

Rất rõ ràng, đối với chuyện Bùi Nguyên Minh cứu mình một mạng, ông ta vẫn luôn cảm kích trong lòng. Bùi Nguyên Minh cười nói: “Ông Lâm nói quá lời rồi, tôi là may mắn gặp dịp nên đến xem, chưa chắc đã giúp được gì”

“Giúp sao?”

Vốn có chút khó chịu chuyện Lâm Mạn Ni dẫn Bùi Nguyên Minh tới, lúc này Lục Trọng Bằng cười mỉa một tiếng. “Anh rể, em thấy người này là một tên bịp bợm giang hồ!”

“Gan chó thật lớn, vậy mà tới nhà họ Lâm chúng ta lừa gạt!”

“Người đâu, đánh gãy chân chó của cậu ta cho tôi, đuổi ra bên ngoài!”

“Câm miệng!”

Vẻ mặt Lâm Khang Dụ lạnh lẽo: “Vết thương lúc trước của tôi là do cậu Bùi giải quyết giúp, cậu lại còn nói cậu ấy là giang hồ bịp bợm? Cậu đang sỉ nhục chỉ số thông minh của tôi sao?" Trái tim Lục Trọng Bằng đập nhanh hơn, không thể ngờ tới Bùi Nguyên Minh có thể giúp Lâm Khang Dụ giải quyết vấn đề thương thế, lập tức cười nói: “Anh rể, anh hiểu lầm rồi, hiểu lâm rôi, em quan tâm quá sẽ bị loạn..



“Hơn nữa quan trọng nhất là, Trương thiên sư đều đã nói, tình hình của chị em là gặp tà!”

“Ngoại trừ núi Long Hổ bọn họ ra, không có bất cứ kẻ nào có thể giải quyết!”

“Cho dù cậu Bùi này có bản lĩnh, đều khó giải quyết được chuyện ma quái đúng không?”

Khi nói chuyện, vẻ mặt Lục Trọng Bằng kiêu ngạo. Trương thiên sư là anh ta tìm giá cao mời từ núi Long Hổ tới, trong giới đạo thuật, núi Long Hổ nói một, không ai dám nói hai. Có ông ta ở đây, chắc chắn sẽ giải quyết được vấn đề trúng tà của chị gái.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1651


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Làm càn! Cậu muốn chết à! Tay của chị tôi một tên hai lúa như cậu có thể chạm vào à?”

Còn không đợi Bùi Nguyên Minh tiếp tục nhìn kỹ, Lục Trọng Bằng giận tím mặt, đẩy mạnh Bùi Nguyên Minh ra.

Lâm Khang Dụ khẽ nhíu mày, giống như muốn nói gì đó, nhưng vẫn không mở miệng.

Trái lại vị đạo sĩ kia nhẹ nhàng ho khan một tiếng, nói: “Anh bạn, bà Lâm bị trúng tà, tôi mới loại bỏ tà khí trong cơ thể bà ấy, cậu tùy tiện đụng vào bà ấy, tuy là tốt bụng muốn nhìn vết thương, nhưng nhỡ đâu khiến bà ấy bị ngoại tà nhập thể, vậy tôi bất lực rồi!”

Nghe nói thế, tất cả mọi người hơi sửng sốt.

Bùi Nguyên Minh xoay người híp mắt nhìn đạo sĩ đến từ núi Long Hổ, thản nhiên nói: “Trương thiên sư của núi Long Hổ đúng không?”

“Sao ông chắc chắn bà Lâm trúng tà, mà không phải trúng độc hoặc bị gì khác?”

Trương thiên sư để hai tay ở sau lưng, vẻ mặt như cao nhân thế ngoại, thản nhiên nói: “Tôi là người trừ tà trừ ác, sao có thể nhìn nhầm?”

Bùi Nguyên Minh cười, không nói gì nữa.

Mà thây Bùi Nguyên Minh kinh ngạc, Lục Trọng Bằng mỉm cười tiến lên trước, nói: “Trương thiên sư, cảm ơn ông!”

Sau đó anh ta nhìn Lâm Khang Dụ nói: “Anh rể, lần này em đặc biệt đến núi Long Hổ mời Trương thiên sư tới, chính là vì giải quyết chuyện trúng tà của chị gái em”

“Hơn nữa em tin tưởng, Trương thiên sư nhất định có thể giải quyết được vấn đề này!”

Nghe lời anh ta nói, mấy người phụ nữ ăn mặc xa hoa đều đôi mắt tỏa sáng nhìn Trương thiên SƯ.

Vị đại sư này lợi hại như vậy, không biết có thể xem vận mệnh giúp bọn họ hay không, khiến bọn họ đều gả vào nhà giàu có.

“Trương thiên sư, cảm ơn ông”

Lâm Khang Dụ cũng cười nói với Trương thiên SƯ.

Từ sau khi vợ mình trúng tà, cả người trở nên thần bí suốt ngày lẩm nhẩm, cho dù là đông y Tây y, hay là cao tăng Phật Môn, thây trừ ma, sáng hoặc tối đều đến không ít người, nhưng không một ai có thể trấn an vợ mình.

Nhưng vị Trương thiên sư này lại làm được, khiến vợ mình ngủ say, đã nói lên thực lực của bản thân.

Phải biết rằng trước đây bà ta phát tác, đều âm Trất lâu, mỗi lân đều khiến Lâm Khang Dụ lao lực quá độ.

Lúc này Lâm Khang Dụ cũng cảm thấy Bùi Nguyên Minh khó có thể giải quyết được vấn đề.

Đây chính là ai cũng có chuyên môn của mình, Bùi Nguyên Minh không phải là bác sĩ, cũng không phải là đạo sĩ, sao có thế tinh thông phong thủy huyên học? Nhận được khẳng định của Lâm Khang Dụ, Trương thiên sư mỉm cười, để hai tay ở sau lưng thản nhiên nói: “Ông Lâm khách sáo, mọi chuyện chỉ là nhấc tay chi lao mà thôi!”

“Phủ thiên sư của núi Long Hổ tôi được xưng là đạo môn chính tông, trên giang hồ thật sự có
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1652


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trương thiên sư bấm ngón tay tính, một lát sau thở dài nói: “Thì ra là thế, ông Lâm, cho dù tôi không biết trang viên này của ông ban đầu làm gì, rốt cuộc là có lai lịch gì...”

“Nhưng mà tôi cảm ứng được oán khí nhàn nhạt trong trang viên, hẳn là có người mất mạng ở đây”

“Bà chủ là nữ, thân thế yếu ớt, âm khí trong cơ thể rất nặng, hẳn là trong lúc vô tình bà ấy đã chạm vào bản thể âm khí, hay là tiếp xúc quá gần, cho nên mới dẫn tới trúng tà!”

Trương thiên sư nói đạo lý rõ ràng, bộ dạng giống như chỉ điểm giang sơn.

“Thì ra là thế!”

Lâm Khang Dụ hiểu ra.

“Vậy Trương thiên sư, không biết chuyện này có thể giải quyết được không?”

“Đương nhiên có thể! Ông Lâm đợi một lát!”

Trương thiên sư nheo mắt lại, bắt đầu gật gù đắc ý, niệm thần chú.

Một lát sau, kiếm gỗ đào trong tay ông ta chuyển động, chỉ một góc yên tĩnh trong sân sau, nói: “Ông Lâm, là chỗ này, nếu như tôi đoán không sai, nơi này hẳn là có một cái giếng khô phủ đầy bụi”

“Trong giếng hẳn là có một bộ xương trắng, ông phái người lấy xương trắng ra, chuẩn bị tiền giấy, tôi tới siêu độ, siêu độ xong, vợ ông sẽ không còn vấn đề gì nữa!”

“Có thần kỳ như vậy hay không?”

Vẻ mặt Lâm Mạn Ni không tin, cảm thấy vị Trương thiên sư này đang giả thần giả quỷ.

Lâm Khang ** cũng không quá tin, nhưng ông ta vẫn vung tay lên, ý bảo Lục Trọng Bằng dẫn người qua xem.

Nửa tiếng sau, vẻ mặt Lục Trọng Bằng rung động chạy tới, nói: “Anh rế, thật sự đào ra được xương trắng trong giếng cạn kia, có vẻ trên trăm năm rồi!”

Đám Lâm Khang Dụ đi tới sân đó theo bản năng, đợi thấy xương trắng trên mặt đất, vẻ mặt mọi người đều kinh hãi.

Lâm Khang Dụ lại càng thở ra một hơi, chắp tay với Trương thiên sư, nói: “Thiên sư, bây giờ tôi thật sự tâm phục khẩu phục, kế tiếp nên làm như thế nào, mong thiên sư căn dặn.”

Trương thiên sư để hai tay ở sau lưng, nói: “Bây giờ tôi bắt đầu siêu độ cho bộ xương khô này, đợi lúc oán khí của nó tiêu tán, vợ ngài sẽ tỉnh lại, sinh khí đôi dào ”

“Cảm ơn đại sư, chỉ cần vợ tôi khôi phục, chắc chắn sẽ có hậu lễ tặng ngài!”

Lâm Khang Dụ kích động nói.

Từ khi vào trang viên này ở, hai vợ chông bọn họ không ngừng gặp tai họa.

Hiện giờ vấn đề của ông ta được Bùi Nguyên Minh giải quyết, vấn đề của vợ cũng được Trương thiên sư giải quyết.

Lâm Khang Dụ đã quyết định, sau này nhất định phải đối xử tử tế với vợ mình, hai người sống với nhau như thần tiên.

Dù sao chỉ có người dạo Quỷ Môn Quan một vòng, mới biết rõ tâm quan trọng của sinh mệnh.

“Anh rể, anh yên tâm đi, đại sư nhất định sẽ
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1653


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1654


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1655


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nhìn Lục Trọng Bằng một cái, nói: “Tôi không cướp đoạt phụ nữ với anh.”

Nghe thấy những lời này của Bùi Nguyên Minh, trên gương mặt Lục Trọng Bằng lộ vẻ đắc ý, cho rằng mình trấn trụ Bùi Nguyên Minh, kết quả anh ta còn chưa kịp mở miệng, Bùi Nguyên Minh tiếp tục thản nhiên nói: “Anh còn chưa có tư cách khiến tôi cướp đoạt, bởi vì anh không xứng.”

“Tôi không xứng?”

Lục Trọng Bằng sửng sốt một lát, sau đó anh ta cười ha ha, trong mắt lộ ra khinh thường: “Họ Bùi kia, mày thật sự nghĩ mình là nhân vật lớn hả?”

“Mày cho rằng dùng thủ đoạn lừa gạt chiếm được coi trọng của anh rể tao, thì mày có phân lượng chỗ chúng tao? Mày có tư cách nhìn xuống tao rồi hả?”

“Đúng vậy, lúc trước anh rể tao rất coi trọng mày, thậm chí còn bảo Lâm Mạn Ni chiếu cố mày, nhưng mà mày thấy rồi đấy, từ sau chuyện hôm nay, ở trong mắt anh rể tao mày còn phân lượng nữa sao?”

“Tao nói cho mày biết, cho dù bây giờ đánh gãy tay chân của mày, anh rể của tao cũng sẽ không nói gì đâu!”

“Ở trong mắt tao, mày chỉ là một tên phế vật không ăn nổi cơm nhão nhà họ Lâm tao!”

Khi nói chuyện, Lục Trọng Bằng phả ra một làn khói đặc, vẻ mặt hung hãn ương ngạnh.

Anh ta tiến lên vài bước, búng tàn thuốc lên mặt Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: “Nể mặt Lâm Mạn Ni, hôm nay tao không giết chết mày!”

“Nhưng tội chết có thể miễn, tội sống khó that”

“Bây giờ quỳ xuống, tự mình đánh gãy một tay, còn thề cả đời không tiếp cận Lâm Mạn Nị, tao sẽ để mày đi!”

“Nếu không đợi tao ra tay, hậu quả mày khó có thể tưởng tượng được”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Lục Trọng Bằng anh Lục đúng không? Trước khi ra tay, tôi hỏi thêm một câu, trước hôm nay chúng ta từng gặp chưa?”

Lục Trọng Bằng lạnh lùng nói: “Chưa”

“Vậy lúc trước tôi từng đắc tội anh sao?”

“Cũng không có!”

“Vậy anh mở miệng là bắt tôi quỳ xuõng, ngậm miệng thì muốn đánh gấy tay tôi, nhưng lại không cho tôi một lý do, anh có nghĩ tới kết cục sau này không?”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh lùng.

“Lý do sao? Được, mày muốn lý do tao cho mày một cái!”

Lục Trọng Bằng phả khói vào mặt Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: “Thứ nhất, Lâm Mạn Ni chỉ có thể là người phụ nữ của tao, bất cứ kẻ nào dám tiếp cận cô ấy, chính là đắc tội tao!”

“Thứ hai, anh rể chỉ có thể là người của tao, bất cứ kẻ nào dám vơ vét chỗ tốt trên người anh ấy, cũng phải qua cửa ải của tao trước!”

“Lý do này đủ chưa?”

Lúc này vẻ mặt Lục Trọng Bằng ngoài cười nhưng trong không cười, căn bản không quan
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1656


Đang cập nhật...

chờ xíu rồi F5 load lại web nhé.

Hãy ủng hộ website Tamlinh247.com ra truyện đều và nhanh nhất.

Xin cảm ơn!!

- -----------------
 
Chương 1657


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Tuy Lục Trọng Bằng không phải cậu chủ thế tử, nhưng vấn đề là chị gái anh ta không chịu thua kém, còn rất cưng chiều anh ta! Cho nên anh ta không có việc gì làm sẽ lấy tên tuổi của Lâm Khang Dụ diễu võ dương oai ở ngoài, ngay cả Lâm Mạn Ni anh ta cũng dám đánh chủ ý.

Thỉnh thoảng có một mãng long quá giang tới thủ đô diễu võ dương oai, anh ta cũng không để lối thoát giãm dưới chân, trực tiếp giãm chết.

Trước đó không lâu, có cậu chủ nhà giàu trâu bò hò hét đến từ Yến Kinh đoạt phụ nữ với anh ta, còn không phải bị anh ta giẫm chết trên đất? Anh ta là ai? Anh ta có sợ người nào sao? Nhưng hôm nay giẫm chết một tên hai lúa, vậy mà bị người ta giãm anh ta dưới chân? Chuyện này hoàn toàn chọc giận Lục Trọng Bằng! Một tên hai lúa, không chỉ không quan tâm hậu quả đánh mình, vậy mà còn bảo anh ta gọi người? Chuyện này khiến Lục Trọng Bằng tức tới mức quên đau.

Rất nhanh, Lục Trọng Bằng và một đám người hầu của anh ta đều bắt đầu gọi điện thoại.

Bùi Nguyên Minh thì lấy điện thoại ra vừa chơi, vừa không chút để ý đợi.

Nhưng mà anh hoàn toàn không có ý gọi người, mà cứ thản nhiên đợi như thế.

Loại lạnh nhạt này của anh khiến khóe mắt Lục Trọng Bằng giật giật càng nghiêm trọng hơn.

“Vù vù vù...

Chưa tới mười phút, chỉ thấy một loạt xe việt dã xuất hiện.

Wrangler, Domineering, Land Cruiser, Mersecedes

- Benz Grand 6G, Rolls Royce Cullinan...

Có thể nói xe việt dã xa hoa có thương hiệu, đều xuất hiện ở đây.

Từ điểm này có thể thấy được, người ở thủ đô đều thích xe việt dã.

Mà Lục Trọng Bằng giao du rộng ở thủ đô, hôm nay có thể nói anh ta gọi hết những cậu chủ anh ta quen tới đây.

Mà đám cậu chủ này tụ tập lại cùng một chỗ, gọi cái gì mà hội xe việt dã ở thủ đô.

Tên là hội Xa Hữu, thực tế là hội đám cậu chủ quân là áo lượt và danh viện xã giao với nhau.

Lúc trước Uông Khải Trạch mua một chiếc xe Benz Grand G, chính là muốn gia nhập giới này.

Rất nhanh, đám cậu chủ quân là áo lượt xuống xe, có người cầm theo gậy chơi golf, có người mang theo gậy đánh bóng chày, có thể nói là cân gì đều có.

Còn có không ít người dẫn theo bạn gái xinh đẹp, dù sao trong trường hợp làm ra vẻ này, không dẫn theo bạn gái thì không có ý nghĩa.

Chỉ trong nháy mắt, cục diện trong sân vô cùng đồ sộ.

Hai trăm người hùng hổ vây quanh Bùi Nguyên Minh, nhìn tên hai lúa này, cả đám đều lộ
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1658


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1659


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Người không biết sâu cạn, lúc nhìn Bùi Nguyên Minh, trong đôi mắt đều là châm chọc.

Trong lòng đám phụ nữ xinh đẹp đều cười mỉa Bùi Nguyên Minh, cảm thấy Bùi Nguyên Minh đúng là không biết trời cao đất rộng.

“Khốn nạn, dám nói như vậy với Sở Tuấn Hiên tao, mày không biết tao...”

Lúc này Sở Tuấn Hiên giận tím mặt, tiến lên một bước nhìn về phía Bùi Nguyên Minh.

Chỉ trong nháy mắt, hai bên bốn mắt nhìn nhau.

Sở Tuấn Hiên vốn đang không ai bì nổi, sau khi nhìn thấy Bùi Nguyên Minh thì sợ tới mức hồn phi phách tán.

Trong đầu anh ta “đoàng”

một tiếng, trực tiếp trở nên trống rỗng.

Cho dù thế nào anh ta cũng không nghĩ tới, người từ nơi khác tới dương oai, chính là chủ nhân mới của mình.

“Cậu...

Bùi...”

Sở Tuấn Hiên mềm cả người, hai chân run rẩy, muốn quỳ xuống theo bản năng.

Nhưng bởi vì chân trái anh ta bó thạch cao, trong lúc này không quỳ được, nếu không anh ta đã quỳ rạp trên đất rồi.

“Anh Sở, chính là cậu ta! Bùi Nguyên Minh!”

Lục Trọng Bằng chỉ Bùi Nguyên Minh nói: “Vừa rồi cậu ta chẳng những đạp em một cái, tát em mấy cái, còn dám dùng gạch đập vào đầu eml”

“Quan trọng nhất chính là, vậy mà cậu ta còn dám sỉ nhục anh là một con chói!”

Vẻ mặt Lục Trọng Bằng nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh với vẻ trêu tức, cho nên lúc này anh ta không biết biểu cảm của Sở Tuấn Hiên khó coi cỡ nào.

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Không sai, Sở Tuấn Hiên là con chó, tôi nuôi!”

“Nào, sủa vài câu cho tôi nghe.”

Nghe thấy thế, mọi người đều lộ vẻ đờ đẫn.

Lục Trọng Bằng lại càng cười mỉa một tiếng, thâm kêu Bùi Nguyên Minh đúng là tên ngốc, trong tình huống như vậy còn nói Sở Tuấn Hiên như thể, không biết chữ chết viết như thế nào.

“Bùi Nguyên Minh, tao thấy mày nên quỳ xuống học chó sủa đi!”

“Nói như vậy, có lẽ mày còn có đường sống!”

“Chẳng lẽ mày định đợi anh Sở tức giận sao?”

Lục Trọng Bằng kêu gào với Bùi Nguyên Minh.

Đám gái tiếp khách ở đây đã sớm không quen nhìn Bùi Nguyên Minh như vậy, cả đám đều lộ ra biểu cảm vui sướng khi người khác gặp họa nhìn Bùi Nguyên Minh, chờ anh bị trừng trị.

“Cậu làm càn!”

Cuối cùng Sở Tuấn Hiên cũng kịp phản ứng, anh ta xoay người đánh gậy lên đầu Lục Trọng Bằng.

“Bốp!" Lục Trọng Bằng lảo đảo ngã xuống đất, mặt mũi bầm dập.

Lúc này tất cả mọi người trợn mắt há miệng nhìn Sở Tuấn Hiên, đây là tình huống gì thế?
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom