Dịch Chàng Rể Quyền Thế

Chương 940


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Tổng giám đốc Quang cứ yên tâm, tôi sẽ cố gắng hoàn thành mọi công tác chuẩn bị cho kế hoạch này trong vòng ba ngày tới”

Lục Diêu Kỳ trả lời với vẻ mặt nghiêm túc. Nghe Lôi Tuấn Quang nói mấy ngày tới Thế Tử Minh sẽ quản lý thay cô ta, Lục Diêu Kỳ cảm thấy vô cùng vui vẻ và kích động.

Biết đâu cô ta sẽ có cơ hội gặp được Thế Tử Minh. “Hừ! Bùi Nguyên Minh, anh luôn miệng nói Thế Tử Minh không thích tôi, nói anh ấy đã có người phụ nữ khác! Nhưng lần này anh ấy tình nguyện đến đây thay tôi quản lý mọi chuyện, điêu này nói rõ anh ấy chắc chắn rất coi trọng tôi!”

Nghĩ tới đó, Lục Diêu Kỳ có chút tò mò, cô ta mở miệng hỏi: “Tổng giám đốc Quang, khi nào Thế Tử tới Tô Hàng vậy? Tôi có thể gặp anh ấy được không?”

Lôi Tuấn Quang cười cười: “Đừng gấp, ngày thường Thế Tử rất bận.

Nhưng nếu chuyện lần này cô hoàn thành tốt, anh ấy nhất định tới trước mặt cô để khen thưởng.

Tới lúc đó không phải hai người sẽ được gặp nhau sao!”

Nghe vậy, Lục Diêu Kỳ âm thầm cổ vũ cho bản thân: Lục Diêu Kỳ ơi, Lục Diêu Kỳ à, có thể theo đuổi được nam thần hay không, phải dựa hết vào cơ hội lần này đó. Mấy ngày sau đó, khi tiến hành công đoạn lựa chọn và xin chấp thuận, Lục Diêu Kỳ tự mình làm hết.

Không thể phủ nhận, người phụ nữ này rất có năng lực, hơn nữa mối quan hệ giữa cô ta và bạn học, đồng nghiệp, những người lớn tuổi hơn,... cũng không tệ.

Việc xin giấy phép chấp thuận xây dựng một trung tâm thương mại ở Tô Hàng, cô ta vậy mà chỉ cần một thời gian ngắn đã giải quyết xong. Nhưng tất nhiên, đây mới chỉ là công tác chuẩn bị mà thôi.

Vấn đề phiên phức nhất của kế hoạch lần này chính là làm thế nào Lục Diêu Kỳ có thể bắt được khu đất đã chọn kia vào trong tay. Bởi vì trung tâm thương mại chắc chắn phải xây ở trung tâm thành phố, mà đất ở Tô Hàng chính là tấc đất tấc vàng.

Mấy khu đất còn lại kia, khu nào cũng có người nhìn chằm chăm, thậm chí có chỗ đã sớm có chủ. Những người này là đang đầu cơ tích trữ đất, chỉ chờ có người coi trọng khu đất này, sẽ tăng giá hòng chiếm lây một bút tiên không sạch sẽ. Khách sạn trung tâm Tô Hàng, trong phòng tổng thống, một đám đàn ông người mặc vest chân đi giày da chắp tay sau lưng đứng xung quanh một người đàn ông mặc vest trắng. Nếu giờ phút này người trong giới thượng lưu ở Tô Hàng có mặt tại đây chắc hẳn sẽ nhận ra người đó. Đó chính là Thế Tử của dòng họ đứng đầu Tô Hàng, Bạch Mộ Phong của nhà họ Bạch. Bạch Mộ Phong là trang tuấn kiệt chân chính trong giới thượng lưu Tô Hàng.

Ở Tô Hàng, người có thể đứng ngang hàng với anh ta chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Thế mà ngay lúc này, cậu thanh niên tuấn kiệt kia vẫn luôn đứng nghiêm trong phòng khách của phòng tổng thống, không hề nhúc nhích, ngay cả mắt cũng không dám liếc nhìn lung tung. Ước chừng nửa tiếng sau, từ trong phòng ngủ truyền ra tiếng “Cót két”

rất nhỏ.

Cửa phòng mở ra, một người phụ nữ có nhan sắc nghiêng nước

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 941


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bùi Diễm Lan bật cười khe khẽ, cô ta rất thích cách hành xử của Bạch Mộ Phong, biết tiến biết lùi, biết nông biết sâu.

Người như vậy thông thường năng lực rất cao mà dã tâm cũng rất lớn. Mà cô ta thích nhất là dùng những người như vậy. “Từng nghe nói đến tập đoàn Thiện Nhân rồi, đúng không?”

Bùi Diễm Lan thu ngón tay lại, miệng nở nụ cười nhẹ. Bạch Mộ Phong vẫn không dám mở mắt, anh ta nói với vẻ mặt trầm ngâm: “Từng nghe nhắc đến.

Hai ngày nay, công ty con ở Tô Hàng của họ hình như đang có ý định tích hợp tài nguyên ỏ Giang Nam, xây dựng một trung tâm thương mại hoàn toàn mới ở Tô Hàng.”

Bùi Diễm Lan yêu câu: “Tôi hy vọng rằng trung tâm thương mại này của bọn họ sẽ vĩnh viễn không xây lên được.”

“Vâng!”

Bạch Mộ Phong không hỏi nguyên nhân, chỉ cúi đầu trả lời đây nghiêm nghị. Sau một hồi lâu, đợi khi tiếng bước chân đã xa, anh ta mới dám từ từ mở mắt, biểu cảm trên mặt hiện lên vẻ thâm trâm. “Gió bão sắp kéo tới Tô Hàng rồi, đây có lẽ cung là cơ hội cho nhà họ Bạch chúng ta.

Tập đoàn Thiện Nhân sao, thú vị đấy”

Bạch Mộ Phong thì thầm, thần sắc thay đổi khó lường. Khu đất Lục Diêu Kỳ chọn là một khu đất trống vô cùng lớn.

Chỗ này đã bị bỏ hoang từ lâu, giữa khu đô thị phôn hoa nhất Tô Hàng thì trông nó hơi bị lạc quả. Nhưng theo như những gì Lục Diêu Kỳ nói thì chỉ cần trung tâm thương mại xây dựng xong, nó sẽ trở thành kiến trúc tiêu biểu cho Tô Hàng.

Hơn nữa, trung tâm thương mại mới hình thành cũng sẽ trở thành trung tâm khu hoạch định ở Giang Nam của tập đoàn Thiện Nhân, từ đây có thế mở rộng ra bốn phía. Công ty con vì khối đất này đã giao ra ba tỷ năm trăm triệu tiền cọc.

Hôm nay chỉ cần tới ký hợp đồng mua bán chính thức, dùng cái giá mười bảy tỷ năm trăm triệu mua mảnh đất vào tay là xong xuôi. Đây là chuyện vô cùng hệ trọng, vì thể Bùi Nguyên Minh quyết định sẽ tự mình ra mặt ký hợp đồng.

Một số người thuộc ban lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Thiện Nhân cũng đã ngôi máy bay tới đây từ sớm.

Bùi Nguyên Minh và Lôi Tuấn Quang cũng đã tới nơi. Khi bọn họ bước vào văn phòng ở khu đất bỏ

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 942


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bùi Nguyên Minh không thèm để ý tới ông ta, chỉ bät đầu xem qua hợp đồng. "Bộp!" Những người phía sau Kim Tuấn Thạch tiến lên, giật bản hợp đồng của Bùi Nguyên Minh ném xuống đất.

Anh ta hùng hổ nói: "Có ký hay không? Nếu không ký thì các người có tin hôm nay không ai có thể bước ra khỏi cánh cửa này không?" Bùi Nguyên Minh nở nụ cười: "Các người đang định ép mua ép bán đấy à?" Kim Tuấn Thạch rít một hơi xì gà, thản nhiên nói: 'Người anh em à, cơm có thể ăn lung tung nhưng lời thì không thể nói bậy được.

Tôi là một doanh nhân nghiêm túc, sao có thể ép mua ép bán được? Chẳng qua là tôi không thích phí thời gian mà thôi.”

"Nhân lúc tôi đang có tâm trạng tốt thì mau ký tên đi." Bùi Nguyên Minh mặc kệ ông ta. Lôi Tuấn Quang nhặt bản hợp đồng lên và đọc nhanh qua một lần.

Sau đó nét mặt của anh ta thay đổi kịch liệt, anh ta trâm giọng nói: "Chủ tịch Minh, hợp đồng này sai rồi." "Chúng ta đã thương lượng giá một nghìn tám trăm tỷ nhưng hôm nay hợp đồng lại có thêm một số 0, đã trở thành mười tám nghìn tỷ: Nghe thấy mức giá này, mọi người đều hít vào một hơi khí lạnh. Thật độc ác! Chỉ trong chớp mắt mà giá thu mua tăng gấp mười lần! Tống Kiều Linh vội vàng cầm lấy hợp đồng xem xét vài lần mới nhíu mày nói: "Tổng giám đốc Thạch, có phải các ông đã tính sai số tiên trong hợp đồng rồi không? Đây là một sai sót không nhỏ đấy" Kim Tuấn Thạch tỏ vẻ khinh thường liếc nhìn mấy người Bùi Nguyên Minh, nói: "Tính sai? Sao ông đây sao có thể tính sai được? Nói thật cho các người biết, giá của miếng đất này là mười tám nghìn tỷ! Không thể ít một xu”

"Tổng giám đốc Thạch, hôm qua chúng ta đã thương lượng chỉ tiết và giá cả xong hết rồi.

Sao ông có thể nói tăng giá là tăng giá lên được chứ?" "Như vậy là vi phạm uy tín kinh doanh!" Mãy giám đốc điều hành khác đã hơi tức

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 943


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Kim Tuấn Thạch tỏ vẻ vô tội nói: "Mọi người à, đây không phải là vấn đề tôi có thừa nhận hay không mà là tôi không biết chuyện gì đang xảy ra!" "Ngày hôm qua tôi không bàn chuyện hợp tác với anh, cũng không lấy tiên của anh!" "Bằng không các anh đi tìm người lấy tiền của các anh để đòi lại cái gọi là tiên đặt cọc đi?" Nghe vậy, tất cả mọi người đều sửng sốt.

Họ vô thức liếc nhìn những người đứng phía sau Kim Tuấn Thạch.

Kết quả là tất cả những người bàn bạc hợp đồng ngày hôm qua đều vắng mặt.

Các giám đốc điều hành liếc nhau, Tống Kiều Linh lấy biên lai ngày hôm qua đặt lên bàn, lạnh lùng nói: "Tổng giám đốc Thạch, biên lai có chữ ký của công ty ông và con dấu riêng của ông." Kim Tuấn Thạch vỗ đầu nói: "Tôi nhớ ra rồi.

Cách đây không lâu, ở Tô Hàng của chúng tôi có một nhóm lừa đảo chuyên lừa gạt người đến từ bên ngoài." "Số giấy tờ này của các anh trông giống như thật nhưng thật ra là giả, người nhận tiền không phải là tôi" "Nếu các anh muốn tìm những kẻ lừa đảo kia, có cần tôi giúp các người một tay không?”

Kim Tuấn Thạch tỏ vẻ tử tế.

Nhưng sau khi nghe xong những lời này, sắc mặt mọi người đều khó coi vô cùng.

Ở đây không có ai là kẻ ngu cả, lời nói dối kiểu này nghe chơi thì được chứ có người nào lại tin.

Điêu mà mọi người không ngờ là trong một một cuộc giao dịch như thế này lại có người dám bóp méo hợp đồng từ trước, sau đó ngay cả tiên đặt cọc cũng muốn quyt ngang.

Đúng là không biết xấu hổ đến cực hạn.

Mọi người đều run lên vì tức giận.

Bùi Nguyên Minh mỉm cười, anh vẫy vẫy tay ra hiệu cho những người khác lùi lại, sau đó thản nhiên nói: "Kim Tuấn Thạch đúng không? Chúng ta cứ nói chuyện thẳng thắn với nhau đi, không cần vòng đi vòng lại làm gì" "Ba trăm năm mươi tỷ của tôi, ông không định trả lại đúng không?”

Kim Tuấn Thạch đứng lên, lạnh lùng nhìn Bùi Nguyên Minh nói: "Người trẻ tuổi, nói chuyện phải chú ý đúng mực!" "Không trả lại là có ý gì? Số tiền này cũng không phải do tôi giữ, anh đòi tôi trả lại cái gì?" "Nếu anh còn nói bậy thì tôi sẽ lập tức kiện các người tội phỉ báng, cho anh vào đồn cảnh sát ngôi xổm mấy ngày đấy!" Vẻ mặt Kim Tuấn Thạch vô cùng lạnh lùng, cứ như thể chuẩn bị ăn thịt Bùi Nguyên Minh vậy.

Trên thực tế, những người như ông ta đều có quan hệ với cả hai giới đen và trắng.

Một đám người từ nơi khác đến làm sao có thể đấu lại ông ta trên mảnh đất Tô Hàng này được? Vì vậy, ông ta rất yên tâm khi mạnh dạn uy hiếp Bùi Nguyên Minh và những người khác.

Mọi người đều run lên vì tức giận lần nữa.

"Nếu không ký hợp đồng thì cứ cút đi! Thời gian của chúng tôi rất quý giá, không có thời gian

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 944


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



"Mẹ kiếp!" "Nếu còn không cút thì bỏ tay chân của các người lại! "Còn cô em này nữa, lớn lên xinh đẹp như vậy.

Cô em có muốn chơi vài trò vui vẻ với bọn anh không?”

Cả đám côn đồ lúc này đều rất hung ác.

Sắc mặt của những giám đốc điều hành Tập đoàn Thiện Nhân rất khó coi.

Ngày thường họ đều ra vào những nơi cao cấp và gặp mặt những người đứng đản.

Đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy loại người lưu manh thể này nên có chút sợ hãi.

Nhưng Bùi Nguyên Minh và Lôi Tuấn Quang thì không thể hiện cảm xúc gì.

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: "Kim Tuấn Thạch, tôi chỉ cho ông thêm một cơ hội nữa thôi.

Trả tiên!" Kim Tuấn Thạch giễu cợt: "Thằng oắt thối, bọn mày vẫn không chịu cút đi đúng không? Muốn tao cắt chân của mày thì mày mới hài lòng đúng không?”

"Được thôi.

Người đâu, phế chân thằng oắt này cho tao!" Một vài tên côn đồ định lao tới nhưng đúng lúc này Lôi Tuấn Quang đang đứng bên cạnh Bùi Nguyên Minh bất ngờ bước tới và đá vào ngực Kim Tuấn Thạch.

Ngay sau đó, Lôi Tuấn Quang túm tóc Kim Tuấn Thạch và đập vào mặt bàn, sau đó nắm lấy cây bút ký tên đặt trên bàn và ghim mạnh nó xuống.

“Phụt!”

Cây bút ký tên gân như dí sát vào mắt của Kim Tuấn Thạch rồi xuyên thẳng xuống mặt bàn.

Kim Tuấn Thạch sợ đến mức suýt thì tè ra quần.

“Kêu bọn họ dừng lại”

Lôi Tuấn Quang lạnh lùng nói.

"Dừng lại!" Kim Tuấn Thạch hét lên theo bản năng.

Cơ thể ông ta đã run lên bần bật, mồ hôi lạnh túa ra.

Bởi vì ông ta biết rất rõ Lôi Tuấn Quang có thể dùng bút đâm thủng bàn thì cũng có thế dễ dàng đâm thủng trán ông ta.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 945


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bùi Nguyên Minh vươn tay vỗ vỗ đầu Kim Tuấn Thạch, sau đó không chịu nổi lau tay lên người ông ta một cái mới mở miệng nói: "Vậy tôi hỏi ông, việc tạm thời đổi giá và dự định ăn trọn ba trăm năm mươi tỷ của tôi là do ai giật dây ông làm?" Kim Tuấn Thạch thở hổn hẩn vì đau nhưng vẫn cắn răng nói: "Không có.

Chuyện này là do tự tôi quyết định, không liên quan đến ai khác!" "Thực ra, tôi đã làm những việc tương tự nhiều lần nhưng không ngờ lần này lại gặp phải loại người tàn nhẫn như vậy.”

Bùi Nguyên Minh cười, liếc Tống Kiêu Linh nói: "Các người ra ngoài trước đi, cảnh tượng tiếp theo không phù hợp với trẻ em." Các giám đốc điều hành đều đã tái mặt, lúc này anh nói vậy thì nhanh chóng quay người rời khỏi phòng. Khi những người này rời đi, Bùi Nguyên Minh cười nói: "Lôi Tuấn Quang, những gì tôi dạy cậu trên chiến trường vẫn chưa quên chứ? Hôm nay xem như là một lần kiểm tra." “Được”

Lôi Tuấn Quang mỉm cười, vươn tay xoa đầu Kim Tuấn Thạch và nở nụ cười ấm áp. "Ông đừng sợ, sẽ không đau đâu.

Để tôi giải thích quá trình cho ông trước nhé." "Bởi vì không có quá nhiều dụng cụ nên tôi sẽ thử đánh gấy từng cái răng của ông trước, sau đó chặt đứt các ngón tay và ngón chân của ông”

Nói xong, Lôi Tuấn Quang thở dài. "Anh Minh, nhớ lại năm đó, Đoàn ky sĩ đế quốc Nhật Bất Lạc cũng không kiên cường bao nhiêu. Tôi nhớ năm đó có một số người còn chưa ăn hết một bộ tra khảo của tôi thì đã khai ra hết rồi”

"Hy vọng Tổng giám đốc Thạch có thể khiến tôi thoả mãn một chút." Bùi Nguyên Minh đá Lôi Tuấn Quang một cái, cau mày nói: "Sao lại nói nhiêu như vậy chứ? Tôi đã nói rồi, nói ít đi, làm nhiều vào!" "Vâng vâng vâng!" Lôi Tuấn Quang tỏ vẻ kính trọng.

Anh ta lầy ra một tờ giấy, cẩn thận bọc lấy ngón tay cái của Kim Tuấn Thạch, cười toe toét: "Ban đầu sẽ hơi đau nhưng sau đó... "Tôi nói! Tôi nói!" Lúc này Kim Tuấn Thạch đã sợ đến mức tè ra quân.

Quần của ông ta ướt đẫm và trên người

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 946


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nhìn Bùi Nguyên Minh cười tủm tỉm, linh hồn

Kim Tuấn Thạch lại run rấy.

Dù cho bên cạnh ông ta có ba mươi người

nhưng ông ta lại có một linh cảm.

Đó chính là nếu như bây giờ ông ta không làm

theo thì chắc chắn hai người đó sẽ đánh gục đám

người bọn họ dễ như trở bàn tay.

Đến lúc đó đừng nói là một trăm tám mươi tỷ

mà năm xu ông ta cũng đừng mơ mà rờ tới.

Cuối cùng, Kim Tuấn Thạch chỉ có thể dùng

bàn tay đang run lẩy bẩy mà ký vào hợp đồng, sau

đó nghiến răng chuyển lại một trăm bảy mươi tỷ

vào tài khoản công ty Thiện Nhân ngay trước mặt

mọi người.

Chi nhánh công ty Tô Hàng.

Sau khi Lục Diêu Kỳ biết được chuyện đã xảy

ra thì lại càng phục vị tổng giám đốc này của

mình.

Cô ta vốn cho rằng nếu thu mua mảnh đất

này thì ít nhất cũng phải đến một nghìn tăm trăm

tỷ, thậm chí cô ta cũng đã chuẩn bị xong cho việc

đối đối phương hét giá trên trời.

Nhưng không thể ngờ được, cuối cùng chỉ

một trăm tám mươi tỷ đã giải quyết được vấn đề,

hơn nữa đối phương lại rất hợp tác. Trong vòng

một ngày đã hoàn thành xong các loại thủ tục

bàn giao.

Sau đó việc cần phải làm rất đơn giản, đó là

cho bên dự án vào công trường thi công và xây

dựng trung tâm thương mại Tô Hàng trong thời

gian sớm nhất có thể.

Theo dự tính của Lục Diêu Kỳ, nhanh thì ba

tháng mà chậm cũng nửa năm.

Trong một nông trại ở ven hô Tô Hàng.

Kim Tuấn Thạch đang khoanh tay dưỡng

thương, lúc này, cửa lớn của nông trại bị đạp văng

ra. Sau đó xuất hiện một người mặc tây trang

màu trắng tây là Bạch Mộ Phong, bước đến với vẻ

mặt lạnh lùng.

"A!"

Một tiếng hét thảm thiết vang lên, Kim Tuấn

Thạch bị thuộc hạ của Bạch Mộ Phong đạp ngã

trên mặt đất, sau đó bị bắt quỳ xuống trước mặt

Bạch Mộ Phong.

Bạch Mộ Phong dùng giày da nâng cằm Kim

Tuấn Thạch, lạnh lùng nói: "Ông vừa làm cái gì

thế? Không phải tôi đã cảnh cáo ông rồi sao?

Không được phép bán mảnh đất đó."

"Lời của tôi ở Tô Hàng đã vô dụng rồi đấy à?"

"Cậu Phong, không phải là tôi muốn chống

đối cậu, mà là..." Kim Tuấn Thạch mở miệng

chống chẽ.

Kết quả ông ta chưa dứt lời đã bị Bạch Mộ

Phong đá một cái, ngăn cản lời nói của ông ta.

Mũi của Kim Tuấn Thạch bị đạp đã sắp gãy

đến nơi, giờ phút này ông ta che mũi, trong lòng

vô cùng căm hận.

"Cậu Phong, phía bên kia biết một người bạn

già của tôi cho nên tôi nhất định phải trả ân nghĩa

của bọn họ, xin cậu Phong thông cảm cho!"

Hai mắt Kim Tuấn Thạch đảo một vòng,

không có ý định nói thật.

Ông ta để Bạch Mộ Phong đi tìm tập đoàn

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 947


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nhà họ Bạch ở Tô Hàng đúng là rất có năng

lực.

Ngay trước mặt Bùi Diễm Lan, chỉ cần một

cuộc điện thoại của Bạch Mộ Phong thì tổng

giám đốc công ty xây dựng Tô Hàng lập tức bảo

đảm ông ta sẽ ký hợp đồng. Tiên đặt cọc ông ta

sẽ cầm nhưng tuyệt đối không thi công, nếu

không ngâm đến tám, mười năm thì ông ta sẽ

không khởi công.

Mà ngâm cỡ tám, mười năm như thế này thì

tập đoàn Thiện Nhân ở Tô Hàng, thậm chí là cả

toàn bộ bố trí ở Giang Nam cũng sẽ phải nhận lấy

kết cục thất bại.

Dù sao thì theo suy nghĩ của Bùi Nguyên Minh

và Lục Diêu Kỳ, tốt nhất là hoàn thành việc xây

dựng trung tâm thương mại trong vòng nửa năm

và hoàn thành tất cả các bước chuẩn bị sơ bộ cho

việc tích hợp tài nguyên và khuếch tán chi nhánh

trong vòng một năm.

Mà chiêu này của Bạch Mộ Phong cũng đồng

nghĩa với việc trực tiếp phá tan kế hoạch mà Bùi

Nguyên Minh và Lục Diêu Kỳ đã định.

"Cô chủ, tôi muốn lợi dụng sức ảnh hưởng

của nhà họ Bạch để phát lệnh cấm đối với toàn

bộ nghành nghề kiến trúc ở Giang Nam, đó chính

là bất cứ ai cũng không được phép hợp tác với

tập đoàn Thiện Nhân."

Sau khi Bạch Mộ Phong nói chuyện điện thoại

xong lại mở miệng nói tiếp.

Bùi Diễm Lan không đáp mà chỉ khẽ vuốt

cằm, vẻ mặt tán dương.

Bạch Mộ Phong nở nụ cười, chuyện này mà

thành công thì địa vị của anh ta trong lòng Bùi

Diễm Lan cũng sẽ thay đổi rồi.

Hoặc chút ít nguyện vọng vốn không thể của

mình cũng sẽ có khả năng hơn.

Rất nhanh sau đó, toàn bộ nghành nghề kiến

trúc tỉnh Giang Nam đều nhận được lệnh cấm.

Nhà họ Bạch ở Tô Hàng là gia tộc hạng nhất

Tô Hàng, có quan hệ thân thiết với quan chức nhà

nước và những nhân vật lớn tỉnh Giang Nam.

Hơn nữa bọn họ lại còn là con rắn chân chính

đứng đầu nơi này, ai dám đắc tội với nhà họ Bạch

vì người bên ngoài chứ?

Dù cho lợi nhuận từ dự án này của tập đoàn

Thiện Nhân rất lớn nhưng giờ khắc này làm gì có

ai đồng ý mạo hiểm đắc tội với nhà họ Bạch để

kiếm tiền đây?

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 948


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Tên côn đồ dẫn đầu nghe vậy bèn phá lên

cười: "Hồ ly nhỏ à, cô cho rằng chuyện cô gọi điện

thoại bọn tôi không biết sao?"

"Sau khi anh rể cô trêu chọc thế tử của chúng

tôi, mấy hôm nay lại dám bỏ chạy!"

"Nếu như không phải vậy thì anh ta đã chết từ

lâu rồi!"

"Chính là vì muốn anh ta quay về, bọn tôi mới

cho cô cơ hội gọi điện thoại. Nếu không thì cô

nghĩ mình có cơ hội sao?"

Trong lúc nói chuyện, tên côn đồ dẫn đầu đi

đến bên cạnh Trịnh Khánh Vân, nắm tóc kéo đầu

Trịnh Khánh Vân lên.

"Ái chà, cũng xinh phết đấy chứ!"

"Mấy anh em, mọi người cũng lâu rồi chưa ra

ngoài vui vẻ, hôm nay xem như anh đây mời

khách. Tất cả cứ đến thư giãn một chút đi!"

Tên dẫn đầu vừa nói vừa đứng lên bắt đầu cởi

thắt lưng quần.

Trịnh Khánh Vân cũng không phải trẻ con ba

tuổi, sao có thể không hiểu bọn họ muốn làm gì

chứ?

"Đừng, đừng!"

Lúc này vẻ mặt kiên cường của cô ta đã bị

dọa đến mức tái đi, liên tục lùi vê phía sau. Dù

cho trên đất toàn là bùn cũng không sợ.

"Ha ha ha, hồ ly nhỏ à, bây giờ cũng biết sợ rôi

đấy cơ à?"

"Nhưng cô cứ yên tâm, mấy anh cũng để ý

đến em, tại sao lại làm em ở đây được?"

"Người đâu, tắm rửa sạch sẽ cho cô em này

cho ông!"

Theo lệnh của tên cầm đầu, lập tức có người

mở ống nước, bắt đầu cọ rửa người Trịnh Khánh

Vân.

Quần áo của Trịnh Khánh Vân vốn đã mỏng

manh, lúc này đây đã dính sát người, lập tức nổi

bật lên dáng vẻ lả lướt hấp dẫn.

Cả đám côn đồ này nhìn thấy đều đỏ hết cả

mắt, giờ phút này tên câm đầu đột nhiên kéo

quần mình xuống bổ nhào qua.

"Em gái nhỏ à, anh đây..."

Ngay lúc tên côn đồ cầm đầu đang muốn trổ

tài thì đột nhiên, vách tường biệt thự vang lên một

tiếng rất lớn. Một giây sau xuất hiện một chiếc

Toyota Pula đâm thẳng vào khiến tường đổ xuống.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 949


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Vẻ mặt Đường Nhân Đồ đầy sự áy náy, anh ta

nói: “Tổng giáo đầu, vì sắp tới có liên quan đến

chuyện bộ quân sự ở Đà Nẵng bị thay đổi nên

thuộc hạ không bảo vệ được em dâu cho tốt,

thuộc hạ...

Bùi Nguyên Minh phất tay, anh chậm rãi nói:

“Anh nói chỗ quan trọng nhất đi”

Đường Nhân Đồ hít sâu một hơi, nói: “Đã điều

tra chuyện này xong rồi, có lẽ người ra tay chính là

Tô Đức Thắng, Thế Tử của nhà họ Tô. Ba nuôi của

anh ta là Hồng Nhân Tổ, vua của thế lực ngâm ở

Đà Nẵng. Mấy tên lưu manh ngày hôm đó chính là

cấp dưới của Hồng Nhân Tổ”

“Bây giờ Tô Đức Thắng đang nhắm vào tổng

giáo đầu mà ra tay, bên phía chị dâu khá là may

mắn, vì tình cờ lúc ấy có một vị lãnh đạo cấp cao

của tập đoàn Thiện Nhân đang bàn chuyện làm

ăn ở công trường nên bây giờ vẫn bình an vô sự.

Nhưng mà cô hai thì bị bọn họ bắt đi lúc còn ở

trong trường, nghe nói là bảo vệ trường học có

ngăn cản nhưng cũng bị đám người kia đánh đập.”

Vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh dịu đi một chút,

may mà Trịnh Tuyết Dương không gặp phải

chuyện gì, nếu không thì anh không hối hận kịp

rôi. Thấy cảnh này, Đường Nhân Tô nói tiếp:

“Nhưng vào mười phút trước, chắc là bên phía Tô

Đức Thắng đã nhận được tin này. Anh ta đã dẫn

một số người đến công trường xây dựng khu du

lịch núi Bạch Vân, ban nãy tôi đã gọi vài anh em

qua đó rôi”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh như băng, thật

sự là anh không muốn sử dụng cơ quan quan

trọng của doanh trại Quý Đức trong rất nhiều

chuyện. Nhưng mà bây giờ có người liên tục

khiêu khích giới hạn của anh.

Bùi Nguyên Minh đang định nói gì đó, bỗng

nhiên anh nghe thấy tiếng động cơ ô tô âm ï vọng

tới từ bên ngoài giống như đang có rất nhiều xe

đến đây vậy. Ngay vào lúc này, Ngô Kim Hổ sải

bước nhanh nhẹn đi vào, anh ta nặng nề nói:

“Tổng giáo đầu, đó là những người đến từ đồn

cảnh sát Dương Thành, người đi đầu là Lâm Gia

Huy.”

Bùi Nguyên Minh im lặng trầm ngâm trong

chốc lát rồi nói: “Để Nhân Đồ xử lí việc này đi”

Lúc này, ở bên ngoài biệt thự, Lâm Gia Huy

nắm lấy vũ khí nóng bên hông mình, vẻ mặt hết

sức lạnh lẽo. Ban nãy ông ta nhận được điện

thoại từ bên phía nhà họ Tô, bọn họ nói ở đây có

người cố ý làm loạn, bảo ông ta dẫn đội mình đến

giải quyết. Vì ông ta có quan hệ dây mơ rễ má khá

sâu với nhà họ Tô nên bây giờ không muốn đến

cũng phải đến.

Khi Lâm Gia Huy nhìn thấy hai người lính đang

gác ngoài cổng biệt thự, mặt ông ta trắng bệch

trong nháy mắt. Mới nhìn qua thì thấy mấy người

này có vẻ cà lơ phất phơ, nhưng vấn đề là bên

hông bọn họ đều đeo một thanh đao dài.

Đây chính là doanh trại Quý Đức nức tiếng

gần xa! Là một trong những đội quân cao nhất

trong chín đội quân ở Việt Nam!

Nhất là thủ lĩnh Đường Nhân Đồ của doanh

trại Quý Đức, người này được tôn sùng là chiến

thân số một của Đà Nẵng, có thể ngồi ăn cơm

chung với người đứng đầu Đà Nẵng và lãnh đạo

của bộ quân sự ở Đà Nẵng.

Đó là người mà ông ta không thể chọc được!

Mà vào lúc này, Đường Nhân Đồ ấn chuôi đao,

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 950


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Tổng giáo đầu của doanh trại Quý Đức!

Đó là truyền kì của bộ quân sự!

Nghe nói ngay cả khi những lãnh đạo đứng

đầu các tỉnh nhìn thấy người đó cũng phải khom

lưng cúi chào. Các lãnh đạo lớn của nhà nước

Việt Nam đánh giá anh rất cao, còn cố tình bảo

anh đến thủ đô nhận chức tổng giáo đầu tạm thời

của cục quân sự số 9, chắc chắn anh sẽ là tướng

quân lão làng trong tương lai.

Làm sao Lâm Gia Huy dám chọc vào người

như vậy được chứ?

“Không dám! Thuộc hạ chỉ là làm theo chức

trách, nếu tôi biết tổng giáo đầu đang làm việc từ

trước thì cho dù có đánh chết tôi, tôi cũng không

dám đến đây làm phiên!”

Giờ phút này, Lâm Gia Huy chỉ muốn giết chết

hết tất cả người nhà họ Tô, các người chọc ai

không chọc, lại chọc vào tổng giáo đầu! Muốn

thắt cổ ông Thọ, thấy mạng mình dài quá àI

Mà vẻ mặt của những thanh tra, cảnh sát đi

theo Lâm Gia Huy đều tái nhợt, sóng gió động trời

dấy lên trong lòng bọn họ. Chỉ cân là người còn

sống ở Việt Nam này, không ai không biết đến

tổng giáo đầu của doanh trại Quý Đức. Anh lấy

sức mình dẫn dắt doanh trại Quý Đức đấu tranh

với năm quốc gia mạnh, lấy được địa vị cao nhất

cho Việt Nam. Người như thế đang làm việc, đám

thanh tra nhỏ bé như bọn họ có thể điều tra được

à?

Sau đó, Lâm Gia Huy hoàn hồn lại, ông ta

nhanh nhẹn cúi người thấp xuống rồi nói: “Chiến

thần Đồ, nếu tổng giáo đầu đang làm việc thì tôi

sẽ dẫn người đi, canh giữ cho ngài ấy ở bên

ngoài.”

Vẻ mặt Đường Nhân Đồ chỉ có sự lạnh lão,

nhưng anh ta cũng chẳng nói thêm câu nào. Bây

giờ là thời khắc quan trọng, để những người này

canh phòng ở bên ngoài cũng được, ít nhất là có

thể tránh đi vài rắc rối không đáng có, đỡ mắc

công có những kẻ không có mắt làm phiên cô hai

đang nghỉ ngơi.

Cho đến tận khi rời khỏi chỗ đó, Lâm Gia Huy

mới run rẩy lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho

tổng thanh tra Việt Thế Long của đồn cảnh sát

Dương Thành.

Việt Thế Long là người đến từ đến tổng cục

cảnh sát Đà Nẵng, đến đây thay thế vị trí của Lý

Vân Bằng vào vài ngày trước.

“Ông Huy, chuyện như thế nào rồi?”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 951


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trong miệng của Việt Thế Long ở đầu dây

bên kia đăng chát, ông ta im lặng rất lâu sau rôi

mới lên tiếng: “Nếu ông đã nói là phải canh giữ

bên ngoài cho người kia thì phải canh giữ thật tốt

vào cho tôi. Tổng giáo đầu đang làm việc, ông cứ

coi như mình là người mù, không thây cái gì cả,

không biết rõ cái gì, hiểu chưa? Còn chuyện áp

lực từ nhà họ Tô thì tôi sẽ chống thay cho ông!”

“Ông Huy à, chuyện này đã lớn lắm rồi, hai

người chúng ta đứng ở trung tâm lốc xoáy, không

cẩn thận chút là phải chịu kết cục phơi thây, ông

không được lơ là nghe chưa!”

“Vâng!”

Lâm Gia Huy nặng nề lên tiếng rôi cúp điện

thoại. Vào ngay lúc này, ông ta đã muốn vạch rõ

ranh giới với nhà họ Tô. Nhà họ Tô các người đỉnh

thật đấy, ngay cả tổng giáo đầu mà cũng dám

trêu chọc, còn bảo đồn cảnh sát Dương Thành

bọn tôi đến bắt tổng giáo đầu nữa chứ.

Các người đừng hài hước như thế được

không?

Cùng lúc đó, Bùi Nguyên Minh rời khỏi biệt

thự, anh di chuyển về phía khu du lịch Bạch Vân

một cách nhanh chóng. Chỉ hơn mười phút là anh

đã đến công trường làm việc.

Ở cửa công trường, có mười tên côn đồ đã tụ

tập ở đó, người của Lão Cửu từng xuất hiện trước

cửa công trường rồi, nhưng còn chưa bước qua

cửa đã bị người ta đánh gãy tay chân rồi ném qua

một bên. Sau lưng những tên côn đồ này có một

chiếc Mercedes-Benz cỡ G lớn, người đàn ông

ngôi trong xe hết sức âm hiểm, đó chính là Thế

Tử nhà họ Tô, Tô Đức Thắng!

Tô Đức Thắng đi đến trước mặt đám người

kia, vỗ tay mấy cái rồi nói: “Tổng giám đốc Dương,

cô còn chưa chịu ra à? Cô em gái đáng yêu của

cô đang nằm trong tay tôi rôi, nếu cô không tin thì

tự nhìn xem đi!”

Tô Đức Thắng vừa nói thằng lây một chiếc

điện thoại di động ra, ném về phía trước. Có vài

người trong công trường đi đến, người đi đầu tiên

chính là Trịnh Tuyết Dương, trừ cô ra còn có vài

người của tập đoàn Thiện Nhân.

Khi Trịnh Tuyết Dương nhặt điện thoại di

động lên xem vài lần, cả người cô lập tức run rẩy

kịch liệt. Trong hình, Trịnh Khánh Vân đang bị

mấy tên lưu manh đánh đập bằng gậy gộc, tuy là

Trịnh Khánh Vân không kêu la thảm thiết nhưng

mỗi một gậy đều có thể khiến Trịnh Tuyết Dương

đau lòng như cắt.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 952


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Đúng lúc này, một bóng người cao lớn kiêu

ngạo từ từ bước từ trong tối ra.

Người đàn ông vừa xuất hiện lạnh lùng cất

tiếng: "Tô Đức Thắng, không phải anh muốn tìm

tôi sao? Tôi tới rồi đây"

Giọng nói đàn ông từ tính phát ra, bóng dáng

Bùi Nguyên Minh xuất hiện phía sau đám người

ngày một rõ ràng hơn.

Tô Đức Thắng đột nhiên quay đầu lại, hướng

tầm mắt về nơi phát ra tiếng nói. Chỉ trong một

khắc khi anh ta nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, khuôn

mặt anh ta bỗng trở nên dữ tợn đến đáng ngờ:

"Đồ phế vật nhà mày! Vậy mà tao còn tưởng mày

trốn đến xó xỉnh nào rồi chứ, thật không ngờ mày

lại ngu đến mức tự thò đầu ra để tìm cái chết!"

“Người đâu, tới đánh chết tên này cho tao!"

Còn về phần Trịnh Tuyết Dương, từ lúc thấy

Bùi Nguyên Minh bước ra cô đứng im như phỗng,

cả người ngây ngẩn.

“Bùi Nguyên Minh, anh mau đi đi!"

Dựa vào cách hành xử và vẻ mặt sốt sắng đó

của cô, có lẽ cô đang nghĩ Bùi Nguyên Minh sẽ

không đấu lại được mấy tên côn đồ này. Hay nói

một cách thực tế, cô nghĩ Bùi Nguyên Minh

không phải đối thủ của họ.

Tuy nhiên, giờ phút này cô nói thì còn có ý

nghĩa gì đâu chứ, bởi đã quá muộn rồi. Lúc này, cả

mười mấy tên côn đồ đều đứng bao vây quanh

người Bùi Nguyên Minh, những ống thép, gậy

bóng chày trong tay bọn họ đang không ngừng

bay nhảy trong không trung, trông cực kỳ rỗi mắt.

“Đừng mài"

Nhìn cảnh tượng hung bạo đang diễn ra ngay

trước mắt mình khiến Trịnh Tuyết Dương cảm

thấy mọi thứ xung quanh tối sâm lại, trời đất cũng

quay cuồng trong mắt cô. Chỉ vài giây sau, cô

ngất ngay tại chỗ, lâm vào trạng thái hôn mê bất

tỉnh.

Lúc này, tên côn đồ cầm gậy bòng chày vọt

tới trước mặt Bùi Nguyên Minh đầu tiên, anh ta

nhanh chóng nện cây gậy xuống.

Chỉ trong tích tắc, người ta thấy thân hình cao

lớn của Bùi Nguyên Minh khẽ động, anh vung tay

lên trước một cái, cây gậy bóng chày kia lập tức bị

anh cướp đi. Đương nhiên, một giây sau đó, thân

hình to béo của tên côn đồ kia nằm sõng soài trên

nền đất, trông vừa hê vừa thảm.

Sau đó, Bùi Nguyên Minh từ tốn đi về hướng

Tô Đức Thắng, người mà vừa nhìn thấy anh đã

trưng ra bộ mặt hung tợn như muốn giết người

diệt khẩu.

Tô Đức Thẳng nhìn thấy cảnh tượng vừa xảy

ra trước mắt, anh ta thoáng giật mình, trong đầu

bắt đầu tự hỏi thầm, một đứa đi ở rể mà có bản

lĩnh đến mức này sao.

“Còn đứng ngây ra đấy làm gì, lên hết đi. Xử lý

tên này cho tao, bộ chúng mày là phế vật hết hay

sao hải"

Trước lời gào thét ra lệnh của Tô Đức Thắng,

đám thuộc hạ ngu ngốc bắt đầu lao về phía Bùi

Nguyên Minh như con thiêu thân. Nhưng kết quả

vẫn chẳng có khác biệt gì lắm, từng tên từng tên

một đều lân lượt ngã xụi lơ trên mặt đất, xung

quanh tràn ngập tiếng kêu rên của đám người bị

đánh đau, và tiếng gậy chày đập nhau.

“Bốp bốp bốp..."

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 953


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bùi Nguyên Minh đi lên trước, anh ôm Trịnh

Tuyết Dương vào lòng, dịu dàng nói: "Yên tâm,

không có chuyện gì đâu. Cách đây một giờ anh

đã cứu Khánh Vân ra rồi, giờ con bé đang ngủ, nó

vẫn còn khỏe mạnh lắm”

“Con bé thật sự không sao hả?" Trên mặt

Trịnh Tuyết Dương hiện lên biểu cảm khó tin, phải,

cô đang không ngờ chồng mình lại là người có

bản lĩnh, tài giỏi như vậy.

Bùi Nguyên Minh biết giờ anh có giải thích thì

cô cũng sẽ không tin nên chỉ biết thở dài một hơi,

sau đó nói: "Thế Tử Minh đã biết chuyện này,

chính anh ta là người đã cứu Khánh Vân."

Nghe thấy lời này, cuối cùng Trịnh Tuyết

Dương cũng yên tâm tin tưởng hơn phần nào. Dù

bản thân là người kiên cường nhưng vào giờ khắc

này, cuối cùng cô cũng không chịu nổi mà khóc

òa lên.

Những chuyện xảy ra hôm nay thật sự khiến

cô sợ hãi vô cùng.

Đột nhiên có một đám người không biết từ

đâu xuất hiện, chặn đường cô ngay ở công

trường. Nếu không phải lúc đó có mấy người ở

tập đoàn Thiện Nhân thì không biết giờ này cô đi

đâu về đâu nữa.

“Đáng ra anh không nên rời khỏi Dương

Thành, chuyện này là tại anh." Vẻ mặt Bùi Nguyên

Minh ngập tràn sự áy náy.

“Anh biết vậy là tốt rồi!"

“Bùi Nguyên Minh, anh rảnh rỗi lắm sao mà lại

chọc vào Tô Đức Thắng vậy chứ?"

“Chẳng lẽ anh không hiểu tình hình hiện giờ

của chúng ta thế nào hay sao?"

“Cả kể bây giờ công ty đã có bước phát triển

hơn trước, nhưng dù gì Tô Đức Thắng cũng là Thế

Tử của nhà họ Tô, mà nhà họ Tô lại là gia tộc

đứng đầu Dương Thành, chúng ta thật sự không

động vào họ được đâu!"

“Hơn nữa, anh vừa mới đánh gãy chân anh ta,

chỉ sợ việc này sẽ làm ảnh hưởng..."

Sau khi khóc xong một hơi dài, Trịnh Tuyết

Dương cuối cùng cũng bình tĩnh lại. Nhưng lúc

này, khi tập trung suy nghĩ thấu đáo mọi việc, sắc

mặt cô lại càng trở nên khó coi hơn.

“Không được, Bùi Nguyên Minh à, chúng ta

phải vê nhà gấp thôi. Phải đón Khánh Vân, sau đó

cùng nhau rời khỏi Dương Thành, chúng ta không

thể ở lại đây được nữa đâu!"

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 954


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bùi Nguyên Minh gật đầu: “Được.”

“Bùi Nguyên Minh, anh không thể ở lại được,

bọn họ không phải là người tốt lành gì đâu, bọn

họ..." Trịnh Khánh Vân liều mạng lắc đầu, dưới cái

nhìn của cô, cho dù Bùi Nguyên Minh có thể đánh

lại nhưng mà đối có phương lại có nhiều người

như vậy thì nếu như anh ở lại cũng chỉ có một kết

cục duy nhất đó chính là chết.

“Em đi trước đi, đi tìm Khánh Vân, con bé cần

em. Ngoài ra còn chưa biết ba mẹ ở đâu nữa, em

nhanh chóng liên lạc với bọn họ đi”

Bùi Nguyên Minh trâầm giọng mở miệng.

Sau đó anh nhìn mấy người quản lý cấp cao

của tập đoàn Thiện Nhân một chút.

Trên thực tế mấy người quản lý cấp cao này

đã nhận ra thân phận của Bùi Nguyên Minh rồi, dù

sao trước đó lúc ở buổi lễ điều chỉnh tài sản thì

Bủi Nguyên Minh cũng đã lộ mặt qua.

Thế nhưng bọn họ cũng đều biết thân phận

của Bùi Nguyên Minh là tuyệt đối bí mật.

Giờ khắc này ở dưới sự ra hiệu của Bùi

Nguyên Minh, bọn họ đương nhiên không dám

nói thừa mà trực tiếp kéo Trịnh Tuyết Dương còn

đang khóc lóc chạy ra ngoài.

Lúc này đây, Hồng Thất Phong đang khoanh

tay, quả nhiên là không có bảo người chặn đường

bọn người Trịnh Tuyết Dương lại.

Có điều trên đường đi, mấy tên côn đồ xuất

hiện càng ngày càng nhiều, cuối cùng đã có mấy

trăm người vây quanh Bùi Nguyên Minh.

Chỉ có thể nói Hồng Nhân Tổ không hổ là vua

của Đà Nẵng, mỗi một tên tai sai đều có thể có

thực lực mạnh đến như vậy.

Chẳng qua Bùi Nguyên Minh chỉ dùng vẻ mặt

hờ hững nhìn cảnh tượng này, biểu cảm không có

thay đổi gì lớn.

Mười phút sau, những người quản lý cấp cao

này đã dẫn theo Trịnh Tuyết Dương rời xa công

trường.

Giờ phút này Trịnh Tuyết Dương đã không còn

chút sức lực nào, sắc mặt cô tái nhợt mở miệng

nói: “Chông tôi, anh ấy không có sao chứ...”

Một người quản lý cấp cao dùng ánh mắt

phức tạp trả lời: “Cô Dương à, cô yên tâm đi, có

người dám ở địa bàn của tập đoàn Thiện Nhân

chúng tôi gây sự thì đó chính là gây khó dễ với

Thế Tử Minh”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 955


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bùi Nguyên Minh cười cười nói: “Tôi từng nói

là tôi sẽ thả anh ta sao?”

Hồng Thất Phong nghe vậy, trong nháy mắt

ánh mắt trở nên hoàn toàn lạnh lẽo, sau khi anh ta

nhìn chằm chằm vào Bùi Nguyên Minh một hồi

lâu, mới lạnh lùng nói: “Anh dám chơi xỏ ông đây

à?”

“Anh Phong, chúng ta trực tiếp trừ khử anh ta

là được rồi! Tên nhóc này tuyệt đối không dám

động đến cậu chủ nhỏ đâu, nếu không thì anh ta

sẽ còn thảm hơn so với chết nữa!”

Lúc này, bên cạnh Hồng Thất Phong có người

chỉ vào Bùi Nguyên Minh rồi mở miệng nói.

“Ha...

Bùi Nguyên Minh khẽ cười một tiếng, anh híp

mắt nhìn Hồng Thất Phong, thản nhiên nói: “Anh

có thể thử nhìn xem tôi có dám động vào Tô Đức

Thắng hay không”

Hồng Thất Phong vô thức nói: “Anh còn đám

trừ khử cậu chủ nhỏ hay sao?”

Bùi Nguyên Minh thở dài nói: “Tôi rất muốn,

chỉ tiếc rằng tôi là người văn minh, có một số việc

tôi sẽ không làm.”

“Cho nên, bây giờ tôi cho anh một đề nghị,

dẫn theo người của anh cút đi”

“Sau đó trở về nói với Hồng Nhân Tổ bảo ông

ta đến trước cửa nhà tôi lạy ba lần chín lạy thì tôi

sẽ tha thứ cho anh ta.”

“Nếu không, đừng trách vì sao tôi không nể

mặt”

Bùi Nguyên Minh nói nhẹ như mây gió, sắc

mặt của Hồng Thất Phong đột nhiên thay đổi,

nhìn chăm chằm Bùi Nguyên Minh rồi nói: “Tên

nhóc, tôi thừa nhận là anh có mấy phần can đảm

đó! Chỉ là anh có biết ông Nhân Tổ của chúng tôi

là ai không? Ông ấy là vua ở Đà Nẵng đó!”

“Ông Nhân Tổ giậm chân một cái, toàn bộ Đà

Nẵng đều phải chấn động!”

“Thế mà anh lại muốn ông ta đến xin lỗi anh?

Anh quả thực là không biết sống chết mà!”

“Tôi vốn đang không có hứng thú chơi chết

anh, nhưng mà anh lại nói hết ra những loại lời

như thế này, chỉ sợ rằng tôi không thể nào không

chơi chết anh rồi ”

Bùi Nguyên Minh nhún vai, những tên côn đồ

này thật sự không có tư cách để anh ra tay.

Lúc này, ở sau lưng bọn người Hồng Thất

Phong, Ngô Kim Hổ đã dẫn theo một đám tay

chân mặc đồ tây màu đen đi đến.

Nhìn một màn trước mặt này, Ngô Kim Hổ

cười lạnh nói: “Thật sự là trò cười mà, mấy con

mèo con chó đầu năm nay chạy ra cũng dám đến

uy hiếp tổng giáo đầu nhà chúng tôi sao!”

Hồng Thất Phong nhận thức được, anh ta

chợt quay người nhìn vê phía Ngô Kim Hổ ở sau

lưng cách đó không xa, cười lạnh nói: “Có chút

thú vị đó, đây không phải là anh Ngô Kim Hổ mới

nổi ở Dương Thành sao?”

“Anh đây chính là đến làm chỗ dựa cho thằng

ở rể này sao?”

“Nhưng mà chúng tôi là người của ông Nhân

Tổ, các người dám ra tay với chúng tôi sao?”

“Người dám ra tay với người của ông Nhân Tổ,

không một ai có thể nhìn thấy mặt trời vào hôm

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 956


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Rất nhanh đã có hai người tay chân của Ngô

Kim Hổ lao đến, khống chế Tô Đức Thẳng lại.

Bùi Nguyên Minh đi đến trước mặt Hồng Thất

Phong, thản nhiên nói: “Trở về nói với Hồng Nhân

Tổ, lời nói lúc nãy của tôi vẫn còn có hiệu lực như

cũ, nếu ông ta muốn cứu đứa con trai nuôi này thì

cứ đến lạy ba lân chín lạy đi”

“Đương nhiên, nếu như ông ta cảm thấy bản

thân có thể đối đầu với tôi, không ngại thì có thể

kết hợp với nhà họ Tô cùng đến đây, tôi cũng đỡ

phải chỉnh đốn từng đám một.”

Lời nói vừa dứt, Bùi Nguyên Minh quay người

rời đi.

Còn Ngô Kim Hổ thì chụp lấy Tô Đức Thắng

kéo đi theo.

Mãi đến khi bóng dáng của bọn họ đã biến

mất, Hông Thất Phong cũng không dám đi lên

ngăn cản.

“Thằng ở rể, rốt cuộc là ai chứ...” Sắc mặt của

Hồng Thất Phong thay đổi.

Trước khi bọn họ ra tay đã từng điều tra qua

rôi, vị này nhiều nhất cũng chỉ là người đại diện

của Thế Tử Minh mà thôi.

Nhưng bây giờ xem ra, thân phận của đối

phương dường như không có đơn giản giống như

bọn họ điều tra đến như vậy.

“Anh Phong, bây giờ phải làm gì đây? Chẳng

lẽ chúng ta lại trơ mắt nhìn bọn họ dẫn cậu chủ

nhỏ đi sao?” Một tay chân bên cạnh Hồng Thất

Phong sắc mặt khó coi mở miệng nói.

Hồng Thất Phong không có trả lời anh ta.

Thân thủ của Ngô Kim Hổ tốt hơn anh ta, mà

tám phần lại là bộ binh giải nghệ.

Loại người này, trời sinh là khắc tinh của bọn

họ, thậm chí đến những thuộc hạ kia của Ngô

Kim Hổ đều có hàng ngàn dây mơ rễ má với bộ

binh.

Ở dưới tình huống này, Hồng Thất Phong

cũng không muốn mạo hiểm tính mạng cứu

người dưới khả năng thất bại cao này.

Chuyện này, chỉ sợ là đến khi Hồng Nhân Tổ

tự mình ra mặt mới có thể giải quyết.

“Aizz, ông Nhân Tổ, ông vốn dĩ đã rửa tay gác

kiếm, bây giờ vì một người con nuôi, không biết

đã đắc tội đến ai nữa, có đáng giá không chứ?”

Trong lòng Hồng Thất Phong bùi ngùi.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 957


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Lúc đó tôi và anh cũng không có mâu thuẫn

lớn gì cho cam, tôi cũng chẳng có hứng thú gì với

anh. Thế nhưng, vì trả thù mà anh lại chạm đến

điểm mấu chốt của tôi, chuyện mà anh ngàn vạn

lân không nên làm đó chính là ra tay với người

nhà và vợ của tôi” Bùi Nguyên Minh lạnh lùng mở

miệng.

“Không... không phải tôi... là Hồng Thất

Phong! Tất cả mọi chuyện đều là do Hồng Thất

Phong tự chủ trương hết! Bùi Nguyên Minh à, đây

cũng không phải lần đầu chúng ta gặp nhau, cậu

nghĩ lại xem lúc trước tôi nào có làm khó làm dễ

cậu, đúng không? Cậu tha cho tôi đi, cậu muốn

tiền ư? Cậu muốn bao nhiêu tôi cũng có thể đưa

cho cậu.” Giờ phút này, Tô Đức Thắng sợ đến mức

choáng váng, anh ta nhanh chóng mở miệng cầu

xin tha thứ.

“Muốn cho tôi tiền à? Vậy được, cứ y như lúc

trước, ba mươi lăm nghìn năm trăm tỷ, bây giờ

anh có thể lấy ra thì tôi thả anh đi” Bùi Nguyên

Minh cười khă.

Nghe thấy những lời này của Bùi Nguyên

Minh, sắc mặt Tô Đức Thắng tái nhợt, ba mươi

lầm nghìn năm trăm tỷ, đừng nói là anh ta, dù cho

đó có là nhà họ Tô đi chăng nữa thì cũng chưa

chắc có thể lấy ra.

“Nếu làm sai chuyện gì thì phải trả giá thật

nhiều, bằng không thì sẽ không nhớ kỹ” Bùi

Nguyên Minh nói với Ngô Kim Hổ một cách lãnh

đạm: “Chuyện xảy ra lúc trước đối với Khánh Vân,

bây giờ hãy trả lại gấp mười lân đi”

Ngô Kim Hổ gật đầu nói: “Được, thế nhưng tôi

sợ anh ta không nhịn được...

“Không sao cả, cắt tay cắt chân mà thôi, cũng

không chết được” Bùi Nguyên Minh nói.

“Vâng” Ngô Kim Hổ cũng không nói nhảm

nữa, anh ta tiến lên phía trước giãẫm nát chân trái

lành lặn của Tô Đức Thăng. Trong chốc lát, tiếng

thét đầy thê lương vang dội ra ngoài.

“Không... đừng mà... tha cho tôi đi! Van xin

cậu tha cho tôi đi mà!” Tô Đức Thắng nào có trải

qua đãi ngộ như vậy, giờ phút này anh ta lăn qua

lăn lại trên mặt đất không ngừng câu xin.

Bùi Nguyên Minh thản nhiên ngôi trên ghế

uống trà, vẻ mặt thờ ơ.

Tiếng kêu thảm thiết của Tô Đức Thắng dần

im bặt, thay vào đó là những lời oán độc: “Bùi

Nguyên Minh! Tao là Thế Tử Thắng, cha nuôi tao

là Hồng Nhân Tổ, là người đứng đầu ở Đà Nẵng,

mày dám đối xử với tao như vậy thì cha nuôi và

gia chủ của tao sẽ không bỏ qua cho mày đâu.”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 958


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Sắc mặt Trịnh Khánh Vân tái nhợt, cô ta nói

một cách yếu ớt: “Mẹ à, mẹ đừng có trách anh rể

như vậy. Bây giờ, xét cho cùng thì cũng vì anh rể

giúp con hả giận ở trường học, bằng không thì

sao anh ấy lại đắc tội nhà họ Tô được cơ chứ...

Hiện giờ, trong đầu Trịnh Khánh Vân đều là

cảnh tượng anh rể mình xuất hiện trước mặt cô

ta. Tuy cô ta vẫn luôn cảm thấy anh rể rất đẹp trai

nhưng bây giờ trong mắt cô ta, anh rể không khác

gì anh hùng cả.

Trịnh Tuyết Dương nhớ lại cảnh tượng mình

nhìn thấy trước khi rời đi, Bùi Nguyên Minh bị mấy

trăm người bao vây, cũng không biết anh có còn

sống thoát khỏi đó hay không. Tuy Lôi Tuấn

Quang nói Thế Tử Minh sẽ ra mặt giải quyết

chuyện này, thế nhưng trong lòng Trịnh Tuyết

Dương vẫn tràn đầy lo lắng như cũ.

“Khánh Vân, em nghỉ ngơi trước đi, chị phải

đến Tập đoàn Thiện Nhân một chuyến, chị muốn

đi cầu xin Thế Tử Minh cứu anh rể của em” Trịnh

Tuyết Dương đứng dậy, vẻ mặt vô cùng kiên

cường.

Thanh Linh nghe vậy thì nổi điên: “Tuyết

Dương, đầu con có vấn đề rồi có phải hay không?

Mấy hôm trước con còn từ chối Thế Tử Minh, bây

giờ lại đi câu xin anh ta đến cứu chồng của con,

sao người ta có thể đồng ý được cơ chứ?”

“Thế nhưng...

“Không có nhưng nhị gì hết! Tóm lại, hôm nay

hai chị em tụi con không được đi đâu hết! Mẹ và

ba con sẽ nghĩ cách, đến lúc đó sẽ tìm một chỗ

chôn cất tốt cho cái thằng vô dụng kia” Thanh

Linh dứt lời thì tông cửa mà đi, thuận tay khóa trái

lại.

Trong phòng, trước mắt Trịnh Tuyết Dương

trở nên tối sầm, cô chợt hôn mê bất tỉnh. Trịnh

Khánh Vân thấy thế thì luống cuống: “Anh, anh rể

chính là Thế Tử Minh đấy!”

Đáng tiếc, lúc này Trịnh Tuyết Dương đã hoa

mắt choáng đầu, cô không hê nghe được những

lời mà Trịnh Khánh Vân nói.

Cùng lúc đó, ngoại ô vùng Dương Thành, nhà

họ Hồng.

Giờ phút này, bầu không khí trong nhà vô

cùng căng thẳng, đại sảnh nơi ở của Hồng Nhân

Tổ đầy ắp người, canh gác vô cùng cẩn mật.

Lúc này, ở đây ngoại trừ người đứng đầu Đà

Nẵng ra thì còn có gia chủ Tô Trường Cảnh. Hai

người này đều là nhân vật có tiếng tăm, có thể hô

mưa gọi gió tại Đà Nẵng.

Thế nhưng, giờ đây trong mắt hai người họ

đều mang vẻ lo lắng. Lúc này, Hồng Nhân Tổ thở

dài một hơi rồi nói: “Chuyện này e là có chút phiên

toái, nếu tôi đoán không sai thì người mà Đức

Thắng đã trêu chọc không phải người phát ngôn

mà chính là người đó rồi”

“Không thể tưởng tượng được, ba năm qua

người đó ít xuất hiện, rõ ràng vẫn đang âm thầm

trú ẩn tại một gia tộc nhỏ làm con rể, vậy mà

chúng ta đều đã xem thường anh ta rồi”

Sắc mặt Tô Trường Cảnh tối sâm xuống, nói:

“Nếu quả thật là người đó thì mọi chuyện đều đã

thông suốt”

“Vì sao Đồn cảnh sát Dương Thành bên kia

không có động tĩnh gì”

“Vì sao Ngô Kim Hổ lại dám thay anh ta ra tay"

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 959


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Biệt thự ở ngoại thành.

Bùi Nguyên Minh chăm chú nhìn Tô Đức

Thắng đang nằm trong đống bùn đất, bấy giờ

toàn bộ tứ chi của anh ta đã bị cắt đứt hết, chỉ có

thể bò dưới đất.

Ngô Kim Hổ nghiêm túc thực hiện mệnh lệnh

của Bùi Nguyên Minh, trước đây những kẻ đó

đánh Trịnh Khánh Vân bao nhiêu lần thì bây giờ

chúng phải nhận lại gấp mười lần chỗ đó, không

thừa không thiếu.

"Tổng giáo đầu, Hồng Nhân Tổ gọi điện thoại

video cho Tô Đức Thắng... Bây giờ Đường Nhân

Đồ đi tới, đưa điện thoại di động cho Bùi Nguyên

Minh.

Anh chỉ nói bằng giọng nhàn nhạt: "Không

phải gọi cho anh ta đâu, ông ta gọi cho tôi đấy,

nhận cuộc gọi đi"

Sau khi cuộc gọi video được kết nối thành

công thì ngay sau đó có hai ông cụ với dáng vẻ uy

nghiêm xuất hiện trên màn hình điện thoại. Một

người là Tô Trường Cảnh, gia chủ Cảnh còn người

kia cũng có thể coi là người quen của anh, chính

là Hồng Nhân Tổ, người đứng đầu thể giới hắc

bạch của Đà Nẵng.

Ánh mắt của Hồng Nhân Tổ dừng lại trên

người Bùi Nguyên Minh, đồng tử hơi co lại, một lát

sau ông ta mới cười cười rồi nói: "Hóa ra ông già

này không hề đoán sai, đúng là Thế Tử thật”

Trên mặt Bùi Nguyên Minh chỉ có vẻ hờ hững,

anh nói: "Hồng Nhân Tổ, nếu đã biết đối phương

là tôi thì chắc ông cũng biết một điều đó là tôi nói

được thì làm được”

Hồng Nhân Tổ cười nói: "Thế Tử, tôi với cậu

coi như cũng có một chút giao tình nên lần này

cậu cho lão già đây một chút thể diện mà thả đứa

con bất hiếu của tôi ra được không, coi như lão

già này nợ cậu một ân tình.

"Cũng được." Bùi Nguyên Minh vẫn đáp bằng

vẻ hờ hững.

Không kịp để Hồng Nhân Tổ nở nụ cười, Bùi

Nguyên Minh tiếp tục nói bằng vẻ lạnh lùng:

"Chắc tôi nên để thuộc hạ của ông trở vê báo cáo

tình hình và truyền lại tin tức một chút. Để bọn họ

nói rằng chỉ cần ông tới trước cổng nhà tôi, dập

đầu ba lần rồi lạy vợ tôi chín lạy, sau đó nói lời xin

lỗi thì chuyện này coi như giải quyết xong."

"Cậu...

Hồng Nhân Tổ tức giận đến mức run rẩy cả

người, ông ta thân là người đứng đầu thế giới hắc

bạch ở Đà Nẵng, ngay cả Hạ Trung Hưng là người

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom