Dịch Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 466: Giải phẫu cũng đã thành công!


Thế nhưng...

Đợi thật lâu, Trần Thương một câu cũng chưa nói, lần này thật khiến Tỉnh Nhiên có chút kinh ngạc, xoay người sang nhìn lại phát hiện Trần Thương đã rời khỏi bàn giải phẫu.

Đây thật khiến Tỉnh Nhiên nửa vời bị trang bức....

Thực không thoải mái.

Nhưng, dù gì giải phẫu cũng đã thành công!

Bác sĩ gây tê nhìn bốn người Tỉnh Nhiên, Vệ Chí, Tiền Lượng, Trương Bồi Nghĩa còn đang khen ngợi lẫn nhau, nhịn không được thở dài, đám ngươi này đàn nâm thẳng cẩu, lại bắt đầu tranh MVP, cao thủ chân chính như người ta đã.

(DG: MVP (Most Valuable Player) tức là người chơi xuất sắc nhất trận đấu)

Đương nhiên, bác sĩ gây tê cũng ngẫm lại, không dám nói, dù sao ở đây đều là chủ nhiệm.

Aizz, tôi thật khó xử nha.

Y?

Cao thủ đâu? 

Trần Thương đi đâu rồi?

Y?

Sao cao thủ lại đang chụp ảnh?

Mọi người cũng chợt phát hiện, Trần Thương không còn ở bên bàn phẫu thuật nữa.

Đi đâu rồi?

Xoay người nhìn lại, phát hiện Trần Thương đã:

Tháo găng tay,

Gỡ khẩu trang,

Cầm lấy điện thoại,

Đang chụp ảnh.

Trần Thương cũng rất tò mò sau khi nội nang bị phá thì trùng nang đến cùng dáng dấp ra sao?

Nội nang đã phá, Trần Thương trông thấy bên trong... Ữm, rất đặc sắc, cũng rất... ngon, có chút giống mì tôm được đun sôi trong nồi lầu, cũng có chút giống bánh phở nở ra vì được ngâm trong nước... Ừm, một đám chung quanh này, người mc chứng sợ hãi mà nhìn thấy tuyệt đối sẽ rất k1ch thích! Y? Dù sao cũng là màu hồng phấn đấy!

Trần Thương cũng là lần đầu tiên thấy, tự nhiên cảm thấy rất mới mẻ, lấy điện thoại ra tạch tạch tạch liên tục, bắt đầu chụp ảnh.

Một bác sĩ bên cạnh nhịn không được hỏi: "Bác sĩ Trần, anh đang làm gì thế?"

Trần Thương cười cười: "Nang trùng phổi hiếm gặp như vậy, không chụp kiểu ảnh lưu niệm một chút sao?"

Đám người nghe xong, cũng cảm thấy thật có lý.

Lấy điện thoại ra, nhao nhao bắt đầu chụp ảnh.

Y tá ở bên cạnh cũng đã thu thập xong dụng cụ, càng nhìn Trần Thương càng k1ch thích.

Vị bác sĩ Trần này thật đúng là lợi hại!

Dáng dấp lại đẹp trai, kỹ thuật lại tốt, còn có một đôi tay rất... Nghệ thuật!

Y tá Giáp nhìn Trần Thương cũng nhịn không được cầm lấy điện thoại ra chụp ảnh: "Bác sĩ Trần thật có lòng nhân ái nhai"

Y tá Ất gật đầu: "Đúng vậy, bác sĩ Trần rất thích động vật nhỏ hả?”

Y tá Bính: "Người ta nói, người thích động vật nhỏ đều rất yêu thương vợ" 

Y tá trưởng: "Đúng vậy! Tiểu Trần nhất định có rất nhiều cô gái yêu thích"

Đám người sững sờ, logic gì vậy?

Sao chúng ta lại không biết!

Trần Thương cũng cười xấu hổ, được nhiều người khen như vậy, mà lại còn là một đám phụ nữ, anh cảm thấy có chút là lạ... Ừm thì... còn rất thoải mái?

Mà Tỉnh Nhiên thì tê cả da đầu, nhìn thấy những y tá này, mí mắt co rúm, cái này có chút quá phận rồi không?

Thích nang trùng phổi lại chuyển thành thích động vật nhỏ?

Vuốt mông ngựa cũng vừa phải thôi chứ!

Mê trai thì mê trai đi... Nhưng cũng đừng bày ra bộ dạng như vậy có được hay không?

Nhưng mà, Tỉnh Nhiên biết, y tá phòng phẫu thuật rất quan trọng, y tá phòng phẫu thuật với tư cách là đội truyền bá mạnh mẽ nhất trong lĩnh vực khoa ngoại, vẫn nên giữ gìn mối quan hệ tốt với họ, hoà đồng bản thân! Có ích đối với việc tuyên dương cùng truyền bá hình tượng của mình sau này, bảo tì quan hệ hoà hợp cùng y tá phòng phẫu thuật, đối với sự phát triển sau này của mình, rất là cần thiết!

Nghĩ tới đây, Tỉnh Nhiên khẩu thị tâm phi cười nói: "Đúng vậy! Rất đáng yêu, tôi cũng muốn chụp kiểu ảnh!"

Nói xong, căm điện thoại lên bắt đầu chụp ảnh.

Y tá Giáp ngẩn người: "Bác sĩ Tỉnh... Khẩu vị thật nặng nha, còn nói ký sinh trùng này rất đáng yêu!”

Y tá Ất: "Bác sĩ Tỉnh khẩu vị rất đặc biệt!”

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 496: Một cô gái thật xinh đẹp!


Đây là lần đầu tiên Trần Thương tới khoa da liễu của Đông Đại Nhất viện.

Bệnh viện da liễu khoa ngoại cùng bệnh viện chỉnh hình hoàn toàn là hai thế giới, hoàn cảnh nơi này so với bệnh viện chỉnh hình kém rất nhiều, thế nhưng lại khiến Trần Thương cảm thấy càng giống bệnh viện hơn.

Gần mười hai giờ thứ bảy, trong phòng bệnh vẫn rất bận rộn, tất cả mọi người đang bận trước bận sau, còi báo động gọi y tá thỉnh thoảng lại vang lên.

Trần Thương đối với chuyện lục phòng ban này không có chút gợn sóng nào, vừa mới quay người, đã nhìn thấy Tân Tường chạy thẳng tới

Tan Tường đã sớm chờ đợi có chút sốt ruột, đang đi tới đi lui ở trước cửa thang máy.

Trông thấy Trần Thương đến, lập tức trong lòng vui mừng, vội vàng tiến lên đón: “Tiểu Trần, đến rồi! Vất vả, vất vả!"

Nói thật, trong lòng Tân Tường rất cảm động, trông thấy Trần Thương tới, tự nhiên vô cùng vui vẻ: "Đi thôi, đi với tôi đến thăm người bệnh."  

Tần Tường không khách sáo với Trần Thương, không phải mời anh tới uống trà, thì chính là đến thăm bệnh nhân, hai người cùng nhau đi thẳng đến đến giường 7 -20, vừa mới tiến đến Trần Thương đã nhìn thấy một cô gái nằm trên giường bệnh cạnh cửa, nhìn qua rất xinh đẹp, ngũ quan lung linh nhờ ánh sáng ngoài cửa sổ, nhìn qua càng thêm tỉnh xảo.

Chỉ là khi cô ấy quay đầu lại, một vết sẹo dữ tợn do bị bỏng xuất hiện trước tầm mắt Trần Thương, làm cho anh nhịn không được nuốt ngụm nước miếng!

Phía bên phải từ vị trí xương gò má kéo dài xuống đến cổ, một vết sẹo dữ tợn thật dài như một chiếc mặt nạ kinh khủng, không đúng lúc xuất hiện trên một gương mặt tỉnh xảo như vậy.

Trần Thương nhịn không được ngẩng đầu lên đối mặt với cô ấy, bỗng nhiên cặp mất linh động kia trong nháy mắt đã mất đi bất luận quang hoa gì, vội vàng quay đầu đi, cúi đầu xuống, tóc xoã xuống vai, che khuất nửa gương mặt, đầu cúi trầm thấp tựa như một con đà điểu, tựa hồ thấp kém đến bụi băm.

Ngay nháy mắt ấy, Trần Thương cảm giác được nội tâm gắt gao bị siết chặt, một trận co quäp, rất đau!

Tần Tường tựa hồ đã thấy thường xuyên nên chỉ thở dài, nhìn Trần Thương một cái, đi vào trong.

"Hinh Hinh, ba em đâu?"

"Mua cơm rồi." Thanh âm cô gái rất thấp, giống như là nói chuyện lớn tiếng có thế hù dọa bản thân.

Tân Tường nhẹ gật đầu, nói: "Hinh Hinh, vị này là chuyên gia tôi mời đến để giúp em tạo hình khuôn mặt để phẫu thuật cấy ghép mô da, em ngồi xuống, chúng ta để bác sĩ Trần xem thật kỹ một chút, có được hay không?"

Cô gái do dự nửa ngày, lúc này mới thở dài một hơi, cúi đầu sửa sang lại mái tóc, để lộ khuôn mặt ra, khi ngửa mặt lên, con mắt sít sao nhằm chặt, cũng không nói chuyện, một loạt động tác rất trôi chảy, trôi chảy đến nỗi khiến ai nhìn đều có chút đau lòng.

Một cô gái thật xinh đẹp!

Lúc này Trần Thương mới nhìn kỹ, vốn còn cho răng chỉ là màu vàng, nhưng không ngờ lại là màu đỏ.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 496: Một cô gái thật xinh đẹp!


Đây là lần đầu tiên Trần Thương tới khoa da liễu của Đông Đại Nhất viện.

Bệnh viện da liễu khoa ngoại cùng bệnh viện chỉnh hình hoàn toàn là hai thế giới, hoàn cảnh nơi này so với bệnh viện chỉnh hình kém rất nhiều, thế nhưng lại khiến Trần Thương cảm thấy càng giống bệnh viện hơn.

Gần mười hai giờ thứ bảy, trong phòng bệnh vẫn rất bận rộn, tất cả mọi người đang bận trước bận sau, còi báo động gọi y tá thỉnh thoảng lại vang lên.

Trần Thương đối với chuyện lục phòng ban này không có chút gợn sóng nào, vừa mới quay người, đã nhìn thấy Tân Tường chạy thẳng tới

Tan Tường đã sớm chờ đợi có chút sốt ruột, đang đi tới đi lui ở trước cửa thang máy.

Trông thấy Trần Thương đến, lập tức trong lòng vui mừng, vội vàng tiến lên đón: “Tiểu Trần, đến rồi! Vất vả, vất vả!"

Nói thật, trong lòng Tân Tường rất cảm động, trông thấy Trần Thương tới, tự nhiên vô cùng vui vẻ: "Đi thôi, đi với tôi đến thăm người bệnh."  

Tần Tường không khách sáo với Trần Thương, không phải mời anh tới uống trà, thì chính là đến thăm bệnh nhân, hai người cùng nhau đi thẳng đến đến giường 7 -20, vừa mới tiến đến Trần Thương đã nhìn thấy một cô gái nằm trên giường bệnh cạnh cửa, nhìn qua rất xinh đẹp, ngũ quan lung linh nhờ ánh sáng ngoài cửa sổ, nhìn qua càng thêm tỉnh xảo.

Chỉ là khi cô ấy quay đầu lại, một vết sẹo dữ tợn do bị bỏng xuất hiện trước tầm mắt Trần Thương, làm cho anh nhịn không được nuốt ngụm nước miếng!

Phía bên phải từ vị trí xương gò má kéo dài xuống đến cổ, một vết sẹo dữ tợn thật dài như một chiếc mặt nạ kinh khủng, không đúng lúc xuất hiện trên một gương mặt tỉnh xảo như vậy.

Trần Thương nhịn không được ngẩng đầu lên đối mặt với cô ấy, bỗng nhiên cặp mất linh động kia trong nháy mắt đã mất đi bất luận quang hoa gì, vội vàng quay đầu đi, cúi đầu xuống, tóc xoã xuống vai, che khuất nửa gương mặt, đầu cúi trầm thấp tựa như một con đà điểu, tựa hồ thấp kém đến bụi băm.

Ngay nháy mắt ấy, Trần Thương cảm giác được nội tâm gắt gao bị siết chặt, một trận co quäp, rất đau!

Tần Tường tựa hồ đã thấy thường xuyên nên chỉ thở dài, nhìn Trần Thương một cái, đi vào trong.

"Hinh Hinh, ba em đâu?"

"Mua cơm rồi." Thanh âm cô gái rất thấp, giống như là nói chuyện lớn tiếng có thế hù dọa bản thân.

Tân Tường nhẹ gật đầu, nói: "Hinh Hinh, vị này là chuyên gia tôi mời đến để giúp em tạo hình khuôn mặt để phẫu thuật cấy ghép mô da, em ngồi xuống, chúng ta để bác sĩ Trần xem thật kỹ một chút, có được hay không?"

Cô gái do dự nửa ngày, lúc này mới thở dài một hơi, cúi đầu sửa sang lại mái tóc, để lộ khuôn mặt ra, khi ngửa mặt lên, con mắt sít sao nhằm chặt, cũng không nói chuyện, một loạt động tác rất trôi chảy, trôi chảy đến nỗi khiến ai nhìn đều có chút đau lòng.

Một cô gái thật xinh đẹp!

Lúc này Trần Thương mới nhìn kỹ, vốn còn cho răng chỉ là màu vàng, nhưng không ngờ lại là màu đỏ.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 467: Thực sự là hiếm thấy.


Còn có thiên lý hay không?

Có còn vương pháp hay không!

Tôi dù sao cũng là hậu tiến sĩ đó? Hậu tiến sĩ của khoa phụ ngoại bệnh viện Trung Quốc! Phó chủ nhiệm Đông Đại Nhất viện, tiền đồ vô hạn.

Trần Thương là... Nghiên cứu sinh có được hay không?

Các người có thể đừng trông mặt mà bắt hình dong nữa hay không?

Dáng dấp đẹp trai thì có thể muốn làm gì thì làm sao?

Lại nói, tôi cũng rất đẹp trai chứ bộ?

Chỉ cần không đứng chung một chỗ cùng Trần Thương thì tôi cũng là nam thần trong bệnh viện đó.

Tỉnh Nhiên cảm giác bây giờ mình có chút chứng tràn khí ngực, hẳn là bị tức giận gây ra

Anh cảm thấy mình không thể ở chỗ này thêm được nữa, sợ lo như chứng tràn khí ngực phát triển thành nhồi máu cơ tìm thì làm sao bây giờ?

Đến lúc đó, chính mình nằm trên giường bệnh, khắng định người phẫu thuật cho mình chính là Trần Thương. 

Nghĩ tới đây, Tỉnh Nhiên có chút thấp thỏm, đến lúc đó, Trần Thương một thân khí phách, y tá hô hào đẹp trai đẹp trai đẹp trai, còn mình có thể bị tức chết hay không?

Thở dài.

Đau lòng.

....

....

Tiếp theo cần sắp xếp điều trị và thông báo người nhà bệnh nhân ổn thoả, chẳng qua là tạm thời sẽ tiếp. tục ở lại ngoại khoa lõng ngực của bệnh viện Nhân Dân tỉnh để tiếp tục trị liệu.

Phẫu thuật rất thuận lợi, mọi người cũng rời khỏi phòng phẫu thuật.

Trần Thương vừa mới rời khỏi cửa phòng phẫu thuật.

[ Đinh! Vượt cấp tiêu diệt sán lá phổi quái dị cấp 51, thu hoạch được đẳng cấp + 2; thu hoạch được trang bị đặc thù: khấu trang Bạch Khâu Ân; ]

Trần Thương lập tức dừng bước.

Lại đem cái trò này ra dụ dỗ rồi! 

Thực sự là hiếm thấy.

Khẩu trang Bạch Khâu Ân, vật phẩm màu tím.

Vốn Trần Thương còn cho rằng làm sao lại có đại bạo hi hữu quái dị này, không nghĩ tới vẫn là rất hiếm thấy, đưa ra cả khẩu trang Bạch Khâu Ân.

[Khẩu trang Bạch Khâu Ân: Với tư cách là bộ phận thiết yếu cấu thành khẩu trang Bạch Khâu Ân, lọc + 5, phòng ngự + 5. ]

Lần này không có đặc hiệu, cũng không có kỹ năng, chỉ tăng thêm có hai loại trị số.

Lọc thì có thể giải thích, nhưng khẩu trang làm sao lại thêm phòng ngự?

Chẳng lẽ là...

Trần Thương bỗng nhiên cảm giác, cái phòng ngự này có liên quan đến truyền nhiễm.

Dù sao chữa bệnh mà có liên quan chuyện phòng ngự, Trần Thương chỉ có thể nghĩ tới là bệnh truyền nhiễm.

Trần Thương cảm giác là: Gia tăng lực phòng ngự... Có thể giảm xuống xác suất mình bị truyền nhiễm hay không?

Vô cùng có khả năng! 

Nếu quả thật là như vậy, Trần Thương cảm giác cái phòng ngự này đúng là có chút lợi hại.

Ít nhất đối với người hành y mà nói rất an toàn, tuyệt đối là đồ tốt.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 497: Đây là một công trình lớn!


Đây là một công trình lớn!

Bởi vì vết sẹo bên phải trên gương mặt quá rộng, cấy ghép mô da phổ biến căn bản không làm được!

Trần Thương phát hiện, loại thiết kế này cùng thiết kế chỉnh hình hoàn toàn không giống!

Chỉnh hình đơn giản chỉ là điêu khắc, sau đó sửa sửa cắt cắt một chút.

Mà thiết kế này cần làm rất nhiều chuyện!

Thứ đầu tiên là lựa chọn mô da.

Tiếp theo là thiết kế mô da.

Sau thiết kế mô da là phải làm như thế nào để kéo duỗi cùng khâu lại, mới có thể đạt được hiệu quả hậu kỳ khôi phục tốt

Cái gì là cấy ghép mô da?

Kỳ thật chỉ là lấy thịt ở vị trí khác trên người cấy ghép đến chỗ cần ghép.

Nhìn qua thì rất đơn giản, nhưng người thực hiện cần cân nhắc đến rất nhiều vấn đề.

Đầu tiên chính là thịt để cấy ghép cần phải thích hợp để vận chuyển máu, để làn da có sức sống, mà không phải một khối da chết. 

Đương nhiên, nói mô da là một miếng thịt có chút không rõ ràng, nếu dùng từ chuyên nghiệp một chút, thì mô da là một bộ da có khả năng cung cấp máu cùng với khả năng bám vào lớp mỡ dưới da tạo thành.

Khi hình thành mô da cùng quá trình thay đổi, nhất định phải có một bộ phận cùng bản thể (khu cung cấp mô da) tương liên, bộ phận tương liên này gọi là cuống bộ, lấy cung ứng bảo trì vận chuyển máu, mặt khác độ dày của bản thể tách rời phải không được chênh lệch quá nhiều so với vị trí vết thương.

Sau đó vá kín lại, cái này để khuôn mặt khuyết thiếu cấy da.

Đây là một kỹ thuật phẫu thuật cao cấp!

Cũng là phương hướng tiên phong mà khoa da liễu cùng khoa chỉnh hình không ngừng cố gắng mới đạt được.

Thiết kế lần này không đơn giản.

Trần Thương phát hiện cấy ghép mô da không hề đơn giản như anh nghĩ, nếu cấy cho phần tay và chân thì có thể xem là dễ nhưng trên khuôn mặt hoàn toàn lại không giống.

Bạn có thể tưởng tượng được nếu trên khuôn mặt nếu thiếu đi một khối thịt, mà bạn muốn bổ sung lại còn muốn gương mặt đó phải nhìn đẹp mắt, thật khó để cho tôi đơn cử hạt dế!



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 497: Đây là một công trình lớn!


Đây là một công trình lớn!

Bởi vì vết sẹo bên phải trên gương mặt quá rộng, cấy ghép mô da phổ biến căn bản không làm được!

Trần Thương phát hiện, loại thiết kế này cùng thiết kế chỉnh hình hoàn toàn không giống!

Chỉnh hình đơn giản chỉ là điêu khắc, sau đó sửa sửa cắt cắt một chút.

Mà thiết kế này cần làm rất nhiều chuyện!

Thứ đầu tiên là lựa chọn mô da.

Tiếp theo là thiết kế mô da.

Sau thiết kế mô da là phải làm như thế nào để kéo duỗi cùng khâu lại, mới có thể đạt được hiệu quả hậu kỳ khôi phục tốt

Cái gì là cấy ghép mô da?

Kỳ thật chỉ là lấy thịt ở vị trí khác trên người cấy ghép đến chỗ cần ghép.

Nhìn qua thì rất đơn giản, nhưng người thực hiện cần cân nhắc đến rất nhiều vấn đề.

Đầu tiên chính là thịt để cấy ghép cần phải thích hợp để vận chuyển máu, để làn da có sức sống, mà không phải một khối da chết. 

Đương nhiên, nói mô da là một miếng thịt có chút không rõ ràng, nếu dùng từ chuyên nghiệp một chút, thì mô da là một bộ da có khả năng cung cấp máu cùng với khả năng bám vào lớp mỡ dưới da tạo thành.

Khi hình thành mô da cùng quá trình thay đổi, nhất định phải có một bộ phận cùng bản thể (khu cung cấp mô da) tương liên, bộ phận tương liên này gọi là cuống bộ, lấy cung ứng bảo trì vận chuyển máu, mặt khác độ dày của bản thể tách rời phải không được chênh lệch quá nhiều so với vị trí vết thương.

Sau đó vá kín lại, cái này để khuôn mặt khuyết thiếu cấy da.

Đây là một kỹ thuật phẫu thuật cao cấp!

Cũng là phương hướng tiên phong mà khoa da liễu cùng khoa chỉnh hình không ngừng cố gắng mới đạt được.

Thiết kế lần này không đơn giản.

Trần Thương phát hiện cấy ghép mô da không hề đơn giản như anh nghĩ, nếu cấy cho phần tay và chân thì có thể xem là dễ nhưng trên khuôn mặt hoàn toàn lại không giống.

Bạn có thể tưởng tượng được nếu trên khuôn mặt nếu thiếu đi một khối thịt, mà bạn muốn bổ sung lại còn muốn gương mặt đó phải nhìn đẹp mắt, thật khó để cho tôi đơn cử hạt dế!



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 468: Nói nghe được không?


Tỉnh Nhiên thấy Trần Thương chợt dừng bước, lập tức sửng sốt một chút, lại thấy khoé miệng Trần Thương đang cười trộm, nhịn không được hỏi

"Bác sĩ Trần, có chuyện gì hả?"

Trần Thương lắc đầu, móc điện thoại ra: "Tôi chợt nhớ tới một chuyện rất thú vị.”

Tỉnh Nhiên cười nói: "Ồ? Nói nghe được không?”

Trần Thương gật đầu: "Cũng không có gì, chỉ là cảm thấy bao trùng phổi này rất hiếm gặp, nên tính gửi cho bạn của tôi xem”

Nói đến đây, Trần Thương cầm lấy điện thoại, gửi cho Tần Duyệt một tin nhắn:

"Ăn cơm chưa?"

Tân Duyệt: "Mời ta ăn cái gì?"

Trần Thương: "Suy nghĩ nhiều, tôi chỉ định hỏi một chút ăn hay chưa”

Tân Duyệt: 'Cút, lão nương đang dùng cơm, không rảnh nói với cậu, lát nữa còn phải trực ca đêm!"

Trần Thương: "Nha! Ăn rồi à? Ăn thì tốt, gửi cho cô xem một món đồ tốt, thức ăn!" 

Tân Duyệt sững sờ, chẳng lẽ Trần Thương đang có món ngon gì?

Tiện nhân này!

Nghĩ tới đây, Tân Duyệt cười lạnh một tiếng: "Hôm nay cha tôi tự mình xuống bếp!"

Tần Hiếu Uyên cười ha hả nhìn Tân Duyệt cầm điện thoại, quyệt miệng, về tin nhân, nhịn không được Lúc ăn cơm đừng nghịch điện thoại!"

Tân Duyệt gật đầu, lúc này, Trần Thương bỗng nhiên gửi ảnh chụp tới, sau khi Tăn Duyệt ấn mở, lập. tức...

“Cái ĐM cả nhà anh... !"

Một tiếng chửi thề kém chút nữa đem Tần Hiếu Uyên dọa đến tay run!

Thịt heo vừa mới gắp lên đã rơi trên mặt đất,

Đau tim!

Rất đắt nha!

Tân Duyệt nhìn thấy đồ ăn trước mặt, bỗng nhiên một chút cũng không muốn ăn.

Thức ăn vừa mới kẹp đến bên miệng lại cảm thấy có hương vị là lạ! 

Tân Hiếu Uyên nghe thấy Tân Duyệt một câu cái đm cả nhà anh, lập tức đen mặt lại, trừng mắt Tần Duyệt, nhịn không được quát lớn: “Tăn Duyệt, con gái con đứa, con làm gì vậy chứ! Có tố chất một chút có được hay không!"

Mẹ của Tần Duyệt cũng nhìn thoáng qua Tần Duyệt: "Thật tốt cái gì vậy?"

Đang nói chuyện, căm lấy điện thoại của Tân Duyệt, lập tức nhìn thấy một màn không thể diễn tả, một trận cảm giác khó chịu theo dạ dày dâng lên: "Ọe! Ta vào phòng vệ sinh"

Lần này khiến Tân Hiếu Uyên ngây ngẩn cả người, lên tay cầm điện thoại lên, mí mắt lập tức trực nhảy!

Cái này... Cái này... Cái quái gì?

Thật buồn nôn!

Cái này đang ăn cơm đó, lại gửi ký sinh trùng!

Tần Hiếu Uyên không thể không nói rất chuyên nghiệp, một cái nhìn đã nhận ra là ký sinh trùng, nhưng... Nghĩ tới nghĩ lui, bữa cơm này thật không thể ăn nữa!

Nghĩ tới đây, Tăn Hiếu Uyên cảm thấy một trận tê cả da đầu, thật vất vả xuống bếp một bữa, kết quả bị một tấm hình phá hủy!



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 498: Mô da 0-Z?


Trần Thương phát hiện cô gái này thực sự rất trắng, làn da cũng rất mịn, màu da trước ngực không khác gì với màu bột mì đã nhào, Trần Thương nghĩ.

Trần Thương theo thói quen lấy bút nhưng tìm nửa ngày cũng không tìm được lúc này mới nhớ mình không có mặt áo blouse.

Tân Tường thấy thế liền đi nhanh tới đưa bút cho Trần Thương: "Đây."

Trần Thương nhìn thấy bút trung tính đưa tới, khế lắc đầu: "Cho tôi bút ký hiệu."

Tân Khải nhanh chóng đưa túi bút ký hiệu màu đen tới, nội tâm không nhịn được nghĩ thầm, đây là chuyên gia được mời tới hả? Vì sao chủ nhiệm lại tôn kính anh ta như vậy? Nhưng nhìn người này vẫn còn trẻ

Nghĩ đến đó, trong lòng Từ Hải Lâm có chút hiếu kỳ, cô muốn xem thử người trẻ tuổi này lợi hại bao nhiêu.

Trần Thương nhận lấy bút ký hiệu, rồi vẽ gì đó lên mặt và ngực.

Tân Thường lại gần xem, nhìn kỹ, nhíu mày, đây là mô da?

Mô da 0-Z?

Không đúng, căn bản không giống!

Bên trong tựa hồ có một chút bóng dáng của mô. da A-T, thế nhưng mô da A-T bởi vì có đủ kiểu biến hóa, tương đối thích hợp chữa trị mép tóc, lỗ mũi, khe môi, nhưng mà... Loại mô da A-T này cần ba điểm tụ, cho nên rất dễ lưu lại sẹo hình chữ"T" mà? Hơn nữa vị trí này không cần làm A-T.

Thế nhưng cấy ghép so với mô da truyền thống chênh lệch nhiều lắm?

Căn bản loại cấy ghép mô da này Tân Tường... chưa từng thấy trước đây.

Ngay lúc này, Tân Tường bừng tỉnh nhận ra, tiểu Trần là bác sĩ khoa da liễu từ khi nào vậy?!

Suy nghĩ nhiều!

Cái người ta chuyên là cấp cứu, chuyện qua làm bên chỉnh hình chỉ là ngẫu nhiên, giống như cấy phẫu thuật ghép mô da này phải yêu cầu kỹ thuật cực cao, Trần Thương sao có thể làm được nhỉ?

Nghĩ tới đây, Tân Tường nhịn không được lắc đầu, tự giễu cười một tiếng, tiểu Trần làm sao biết mô da là cái gì? Mình cả nghĩ quá rồi...

Có lẽ là hẳn đang nghĩ cách làm sao để vận dụng thiết kế chính hình làn da!

Trần Thương khoa tay đến nửa ngày, cuối cùng cũng chịu để cây bút trong tay xuống!

Rút điện thoại ra chụp ảnh so sánh, đây là một ý tưởng.

Lựa chọn của Trần Thương là ba bộ phận mô da, một cái là sau khu vực tai, chọn cái ở cổ, cộng thêm một cái ở bộ ngực.

Cứ như vậy, có thể sẽ đạt được hiệu quả thẩm mỹ tốt hơn, đồng thời cũng không ảnh hưởng gì tới vận chuyển máu trên khuôn mặt.

Cấy ghép mô da đơn thuần trên diện tích lớn, Trần Thương cảm thấy hiệu quả khôi phục không tốt lắm.

Sau khi làm xong, anh nhẹ nhàng thở phào một hơi.

 Tần Tường nhìn về phía Trần Thương như đang suy nghĩ gì đó, ông cũng muốn biết bỏ ra nhiều thời gian như thế rốt cục có được gì không, hiếu kì hỏi: "Thế nào? Tiểu Trần, cậu có ý tưởng gì không?”

Trần Thương gật đầu: “Tôi có một kiến nghị nhỏ” 

Lúc này, Từ Khải Lâm nhìn thấy Trần Thương vế loạn xạ trên mặt Đậu Hinh không có kết cấu gì đã có chút không vui, còn tưởng rằng là ngưu nhân gì chứ?

Cậu ta cho rằng cấy ghép mô da là tùy ý lấy một khối da khác dán vào hả?

Nghĩ tới đây, Từ Khải Lâm nhịn không được thở dài, có lẽ là bản thân đã đánh giá quá cao người này rồi!



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 498: Mô da 0-Z?


Trần Thương phát hiện cô gái này thực sự rất trắng, làn da cũng rất mịn, màu da trước ngực không khác gì với màu bột mì đã nhào, Trần Thương nghĩ.

Trần Thương theo thói quen lấy bút nhưng tìm nửa ngày cũng không tìm được lúc này mới nhớ mình không có mặt áo blouse.

Tân Tường thấy thế liền đi nhanh tới đưa bút cho Trần Thương: "Đây."

Trần Thương nhìn thấy bút trung tính đưa tới, khế lắc đầu: "Cho tôi bút ký hiệu."

Tân Khải nhanh chóng đưa túi bút ký hiệu màu đen tới, nội tâm không nhịn được nghĩ thầm, đây là chuyên gia được mời tới hả? Vì sao chủ nhiệm lại tôn kính anh ta như vậy? Nhưng nhìn người này vẫn còn trẻ

Nghĩ đến đó, trong lòng Từ Hải Lâm có chút hiếu kỳ, cô muốn xem thử người trẻ tuổi này lợi hại bao nhiêu.

Trần Thương nhận lấy bút ký hiệu, rồi vẽ gì đó lên mặt và ngực.

Tân Thường lại gần xem, nhìn kỹ, nhíu mày, đây là mô da?

Mô da 0-Z?

Không đúng, căn bản không giống!

Bên trong tựa hồ có một chút bóng dáng của mô. da A-T, thế nhưng mô da A-T bởi vì có đủ kiểu biến hóa, tương đối thích hợp chữa trị mép tóc, lỗ mũi, khe môi, nhưng mà... Loại mô da A-T này cần ba điểm tụ, cho nên rất dễ lưu lại sẹo hình chữ"T" mà? Hơn nữa vị trí này không cần làm A-T.

Thế nhưng cấy ghép so với mô da truyền thống chênh lệch nhiều lắm?

Căn bản loại cấy ghép mô da này Tân Tường... chưa từng thấy trước đây.

Ngay lúc này, Tân Tường bừng tỉnh nhận ra, tiểu Trần là bác sĩ khoa da liễu từ khi nào vậy?!

Suy nghĩ nhiều!

Cái người ta chuyên là cấp cứu, chuyện qua làm bên chỉnh hình chỉ là ngẫu nhiên, giống như cấy phẫu thuật ghép mô da này phải yêu cầu kỹ thuật cực cao, Trần Thương sao có thể làm được nhỉ?

Nghĩ tới đây, Tân Tường nhịn không được lắc đầu, tự giễu cười một tiếng, tiểu Trần làm sao biết mô da là cái gì? Mình cả nghĩ quá rồi...

Có lẽ là hẳn đang nghĩ cách làm sao để vận dụng thiết kế chính hình làn da!

Trần Thương khoa tay đến nửa ngày, cuối cùng cũng chịu để cây bút trong tay xuống!

Rút điện thoại ra chụp ảnh so sánh, đây là một ý tưởng.

Lựa chọn của Trần Thương là ba bộ phận mô da, một cái là sau khu vực tai, chọn cái ở cổ, cộng thêm một cái ở bộ ngực.

Cứ như vậy, có thể sẽ đạt được hiệu quả thẩm mỹ tốt hơn, đồng thời cũng không ảnh hưởng gì tới vận chuyển máu trên khuôn mặt.

Cấy ghép mô da đơn thuần trên diện tích lớn, Trần Thương cảm thấy hiệu quả khôi phục không tốt lắm.

Sau khi làm xong, anh nhẹ nhàng thở phào một hơi.

 Tần Tường nhìn về phía Trần Thương như đang suy nghĩ gì đó, ông cũng muốn biết bỏ ra nhiều thời gian như thế rốt cục có được gì không, hiếu kì hỏi: "Thế nào? Tiểu Trần, cậu có ý tưởng gì không?”

Trần Thương gật đầu: “Tôi có một kiến nghị nhỏ” 

Lúc này, Từ Khải Lâm nhìn thấy Trần Thương vế loạn xạ trên mặt Đậu Hinh không có kết cấu gì đã có chút không vui, còn tưởng rằng là ngưu nhân gì chứ?

Cậu ta cho rằng cấy ghép mô da là tùy ý lấy một khối da khác dán vào hả?

Nghĩ tới đây, Từ Khải Lâm nhịn không được thở dài, có lẽ là bản thân đã đánh giá quá cao người này rồi!



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 469: Chẳng lẽ là bạn gái?


Trần Thương cảm thấy rằng mình nên phổ cập khoa học cho bạn mình, cho họ thử nếm mùi vị của sán lá phổi để mở mang hiểu biết hơn.

Đương nhiên Trần Thương thề là không phải mình muốn câu like.

Nghĩ về điều này, Trần Thương mở danh sách bạn bè, viết một ít tin với hình ảnh kèm theo.

“Bảo đao Đồ Long, ai dám tranh phong, đã bắt được quái vật hiếm cấp 51: quái vật sán lá phổi! Kèm. hình ảnh!”

Trần Thương nhìn kỹ lại một chút nữa và rất hài lòng khi thấy góc độ cái ảnh chụp của sán lá phổi rất mới lạ, lại chỉ tiết và rõ ràng, nhất định sẽ thu hút được nhiều sự bàn tán của mọi người

Sau khi gửi đến danh sách các bạn bè, anh không thấy Tăn Duyệt nói gì về tin nhân của mình, thành ra Trần Thương có chút dương dương tự đắc rồi nhét điện thoại trở lại túi.

Vừa hát vừa đi ra ngoài.

Nghĩ đến bộ dạng Tăn Duyệt sau khi thấy được bức ảnh, tâm tình của Trăn Thương vui vẻ không ít, tinh thần sáng khoái, và giai điệu nhỏ ngâm nga từ miệng cũng trở thành một bài hát dân tộc rực rỡ.

(Tươi mới bao trùng là thức ăn đồ ăn 

Mềm mại nội nang phía dưới trùng chính dô ta nào

Dạng gì tiết tấu là nhất nha nhất lắc lư

Màu lồ ng phấn trứng trùng để ngươi cảng thoải mái)

...

Tỉnh Nhiên tò mò với nét mặt không hiểu nhìn Trần Thương, tự hỏi anh ta vì sao lại cao hứng thế?

Và sao cảm thấy bài hát này nghe quen thế nhỉ?

Vừa rồi thấy anh ấy gửi cho bạn mình một bức ảnh, dường như người kia là nữ.

Chẳng lẽ là bạn gái?

Tỉnh Nhiên tò mò hỏi: “Bác sĩ Trần? Anh gửi bức ảnh đó cho bạn mình, cô ấy có vui không?”

Trần Thương ngập ngừng một chút.

Tân Duyệt có vui không? Trần Thương cũng không biết, nhưng Tân Duyệt sẽ ghi nhớt

Nghĩ đến đây, Trần Thương nhìn Tỉnh Nhiên nói với giọng chắc chắn: “Nhất định sẽ khó quên được, dù sau cô ấy chưa bao giờ nhìn qua vật đó”

Tỉnh Nhiên ồ lên một tiếng.....

Như thể đang suy nghĩ gì đó khế gật đầu.

Hắn cảm thấy mối quan hệ khác phái của Trần Thương rất có duyên, tất nhiên nó vẫn có nguyên nhân, nếu như so sánh anh ta với mình thì mình thường bận rộn công tác nên thực sự có chút lạnh nhạt với Cảnh Nhiên.

Nghĩ đến đây, anh cầm lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Cảnh Nghiên: "Bảo bối, em đang làm gì đó?”

Vài giây sau có tiếng Cảnh Nghiên đáp lại: “Trường đưa bọn em cùng nhau đi ăn? Bên anh kết thúc chưa?”

Thật tình mà nói, lúc nhận được tin tức này Cảnh Nghiên quả thật rất vui vẻ và kích động, dù Tỉnh Nhiên rất ưu tú nhưng lại không hiểu lòng của con gái lắm, rong chuyện tình cảm anh luôn có chút cứng nhắc, nhưng mà... Dù sao ai cũng không thể hoàn mỹ mọi thứ, Tỉnh Nhiên như thế đã là rất tốt, ít ra anh không đi ra ngoài hái hoa ngắt cỏ.

Do đó khi nhìn thấy Tỉnh Nhiên quan tâm mình là cô đã rất vui vẻ.

Tỉnh Nhiên gật đầu: “Ừm, anh cho em nhìn xem thứ này hay này, đảm bảo em chưa thấy bao giờ!"

Cảnh Nghiên hạnh phúc mong đợi: "Được rồi, là thứ gì ạ, em có chút mong chờ đây.”

Tỉnh Nhiên liền đem ảnh chụp gửi sang.

Nghĩ đến gộ dáng vui vẻ của Cảnh Nghiên, anh liền hài lòng cười cười rồi nói thêm một câu: “Ăn cơm đi, anh sẽ sớm trở về.”

Trần Thương nhìn Tỉnh Nhiên cười mà không hiểu nổi, quay người lại hỏi. “Cậu gửi... Cho ai vậy?”

Tỉnh Nhiên mỉm cười: "Gửi bạn gái tôi, nha! Không đúng, phải gọi là vợ, vì hai chúng tôi sắp kết hôn rồi”

"Cô ấy làm bên nội khoa, chưa từng gặp qua vật này, nên vừa trông thấy nhất định sẽ rất hiếu kì”

Trần Thương sững sờ...

Cái này...

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 499: Lắm tiền nhiều của


Liên tục thốt lên ba tiếng tốt, lúc này Tần Tường cực kì hưng phấn.

“Đúng rồi, tự liệu bệnh lịch của Hinh Hinh đã gửi đi hay chưa?”

Từ Khải Lâm gật đầu nói: "Gửi rồi!"

Khoa chỉnh hình và ngoại khoa tay của Lục Viện ở thành phố Ma Đô nổi danh khắp cả nước, mà viện trưởng Vương lại là chuyên gia trong lĩnh vực cấy ghét mô da, nếu có bọn họ hỗ trợ hội chẩn, nhất định sẽ có được phương án giải quyết hoàn mỹ, nghĩ tới đây, trong lòng Từ Khải Lâm lại tràn đây mong chờ.

Trần Thương nghe xong, cũng có hơi sửng sốt một chút, Lục Viện thành phố Ma Đô? Danh tiếng chỗ này cũng không hề nhỏ!

Hiện tại, Trần Thương cũng rất muốn nghe thử ý tưởng gì đó của bọn họ, hoặc có thể cùng nhau đưa ra ý tưởng, dù Trần Thương có nằm giữ kỹ thuật cấy ghép mô da cao cấp, nhưng vốn dĩ trong y học là hỗ trợ lẫn nhau và cùng nhau thảo luận, nếu được vậy sẽ có thể, trợ giúp người bệnh tốt hơn.

Đột nhiên Tân Tường lên tiếng, “Tiểu Trần, chiều này đi dự hội chuẩn từ xa với tôi đi, bây giờ chúng ta đi ăn trưa thôi, tôi mời” 

Trần Thương nhẹ gật đầu.

Lúc này, một người đàn ông gầy gò bước tới, vóc dáng người này rất cao, nhưng nhìn lại không có tinh thần, tóc trên đầu rất thưa thớt và thậm chí có chỗ còn không mọc, nếp nhăn nơi khóe mắt và trên trán tương đối nhiều, nhìn ngoại hình này chắc tuổi cũng rơi vào tầm hơn sáu mươi.

Người đàn ông cầm một hợp cơn trong tay, vừa mới đi vào phòng bệnh, nhìn thấy Tân Tường liền nở nụ cười, các nếp nhăn trên mặt cũng theo đó nhăn lại sâu hơn!

“Chủ nhiệm Tân, ngài đã tới? Cuối tuần cũng không nghỉ ngơi hả?” Người đàn ông để hộp đồ ăn xuống, hai tay nằm lấy tay Tân Tường, khom người, vừa cười vừa nói.

Tần Tường cũng cười theo: “Hôm nay mời thêm mấy chuyên gia tới, để hoàn thiện nốt phương án phẫu thuật, tranh thủ tiến hành phẫu thuật vào ngày mai, à, giới thiệu với anh, đây là bác sĩ Trần, được mời đến chuyên môn thiết kế da cho Hinh Hinh, lĩnh vực chỉnh hình da của cậu ấy rất lợi hại.”

Người đàn ông vội vàng nhìn về phía Trần Thương. cúi đầu: “Bác sĩ Trần  làm phiền anh” 

Trần Thương cười cười, không nói thêm gì.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 499: Lắm tiền nhiều của


Liên tục thốt lên ba tiếng tốt, lúc này Tần Tường cực kì hưng phấn.

“Đúng rồi, tự liệu bệnh lịch của Hinh Hinh đã gửi đi hay chưa?”

Từ Khải Lâm gật đầu nói: "Gửi rồi!"

Khoa chỉnh hình và ngoại khoa tay của Lục Viện ở thành phố Ma Đô nổi danh khắp cả nước, mà viện trưởng Vương lại là chuyên gia trong lĩnh vực cấy ghét mô da, nếu có bọn họ hỗ trợ hội chẩn, nhất định sẽ có được phương án giải quyết hoàn mỹ, nghĩ tới đây, trong lòng Từ Khải Lâm lại tràn đây mong chờ.

Trần Thương nghe xong, cũng có hơi sửng sốt một chút, Lục Viện thành phố Ma Đô? Danh tiếng chỗ này cũng không hề nhỏ!

Hiện tại, Trần Thương cũng rất muốn nghe thử ý tưởng gì đó của bọn họ, hoặc có thể cùng nhau đưa ra ý tưởng, dù Trần Thương có nằm giữ kỹ thuật cấy ghép mô da cao cấp, nhưng vốn dĩ trong y học là hỗ trợ lẫn nhau và cùng nhau thảo luận, nếu được vậy sẽ có thể, trợ giúp người bệnh tốt hơn.

Đột nhiên Tân Tường lên tiếng, “Tiểu Trần, chiều này đi dự hội chuẩn từ xa với tôi đi, bây giờ chúng ta đi ăn trưa thôi, tôi mời” 

Trần Thương nhẹ gật đầu.

Lúc này, một người đàn ông gầy gò bước tới, vóc dáng người này rất cao, nhưng nhìn lại không có tinh thần, tóc trên đầu rất thưa thớt và thậm chí có chỗ còn không mọc, nếp nhăn nơi khóe mắt và trên trán tương đối nhiều, nhìn ngoại hình này chắc tuổi cũng rơi vào tầm hơn sáu mươi.

Người đàn ông cầm một hợp cơn trong tay, vừa mới đi vào phòng bệnh, nhìn thấy Tân Tường liền nở nụ cười, các nếp nhăn trên mặt cũng theo đó nhăn lại sâu hơn!

“Chủ nhiệm Tân, ngài đã tới? Cuối tuần cũng không nghỉ ngơi hả?” Người đàn ông để hộp đồ ăn xuống, hai tay nằm lấy tay Tân Tường, khom người, vừa cười vừa nói.

Tần Tường cũng cười theo: “Hôm nay mời thêm mấy chuyên gia tới, để hoàn thiện nốt phương án phẫu thuật, tranh thủ tiến hành phẫu thuật vào ngày mai, à, giới thiệu với anh, đây là bác sĩ Trần, được mời đến chuyên môn thiết kế da cho Hinh Hinh, lĩnh vực chỉnh hình da của cậu ấy rất lợi hại.”

Người đàn ông vội vàng nhìn về phía Trần Thương. cúi đầu: “Bác sĩ Trần  làm phiền anh” 

Trần Thương cười cười, không nói thêm gì.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 470: Bảo trọng


Vì hôm nay là kỷ niệm ngày thành lập trường, nên tất cả những người được mời tới đều được chuẩn bị sẵn cho một phòng khách sạn bên cạnh trường học.

Cho dù là có người phát sinh chuyện ngoài ý muốn, nhưng bữa tiệc liên hoan đã được chuẩn bị sẵn đâu ra đấy, nên chắc chắn nó vẫn được tiến hành.

Dù sao đây cũng là ngày tròn sáu mươi năm thành lập trường.

Với tư cách là người nhà và bạn học, nên Cảnh Nghiên cũng được mời tới đây, người ngồi trong bàn này đều là những lực lượng trung kiên trong ngành y học tại tỉnh Đông Dương, dù sao Cảnh Nghiên cũng chưa có đủ sự uy tín lâu năm để ngồi cùng một chỗ thực lực với chủ nhiệm.

Tính tình Cảnh Nghiên hướng ngoại, giỏi về giao tế, cùng mọi người cười nói rất vui vẻ, cũng rất hòa hợp.

Nhưng vẫn là người tốt nghiệp Hiệp Hòa, cộng thêm việc đi cùng Tỉnh Nhiên, nên mọi người vẫn để chừa lại cho chút mặt mũi.

Nhưng mà...

Bỗng nhiên...

Vừa rồi Cảnh Nghiên vẫn còn cười cười nói, đột nhiên lại căm điện thoại quăng ra, hét lên một tiếng,

Hành động này đã dọa đám người đang ngồi đấy đến tay chân run rẩy, canh trên bàn đổ lênh láng, đ ĩa thịt heo xào kĩ rơi vãi trên mặt đất.

Đắt cỡ nào đâu...

Cả đám nhịn không được ngẩng đầu nhìn, thấy sắc mặt Cảnh Nghiên tái nhợt đi trông thấy, rõ bị giật nảy mình vì chuyện gì đó.

Người lúc nào cũng đi bên cạnh bác sĩ nội khoa Tân Yến Nhịn xuống hỏi: "Cảnh Nghiên, cô không sao chứ?"

Cảnh Nghiên quay người chạy về phía phòng vệ sinh.

Phải năm ở bồn rửa tay mất nửa ngày!

Sắc mặt trắng bệch, trong đầu không ngừng hiện lên cái hình ảnh buồn nôn kia!

Đã từ rất lâu, rất lâu rồi...

Cảnh Nghiên y nguyên không thể tiêu tan. 

Nghĩ đến Tỉnh Nhiên, Cảnh Nghiên liền nghiến răng nghiến lợi, hận không thể xé nát hẳn ra!

Năm đó tên Trần Thương đáng ghét đã cho mình nhìn thịt heo sán, về sau bị cảm giác buồn nôn đeo bám ròng rã cả tráng trời, thiếu chút nữa là chia tay rồi!

...

...

Hiện giờ đã là bảy giờ hơn, Tiền Lượng đưa Trần Thương và Tỉnh Nhiên về, thấy khói sương mù quen thuộc, ông ta hít một hơi thật sâu, rồi lại nhẹ nhàng thở ra.

Khói sương mù dù đẳng, nhưng thật chẳng biết tại sao, mà Tiền Lượng lại cảm thấy không khí trong phẫu thuật không mang lại cảm giác an tâm như vậy đâu?

Vẫn là hít lấy cái khói sương mù này dễ chịu. hơn...

"Đi thôi, chúng ta đi ăn liên hoan, những người được mời hầu như đều là bạn học đại y khoa Đông Dương với chúng ta, dù gì cũng là ngày thành lập trường, tranh thủ cơ hội này gặp mặt nhau cái đi!" Tiền Lượng nhìn về phía Trần Thương, vừa cười vừa dụ dỗ hắn. 

Kỳ thật Trần Thương cũng rất muốn đi ăn cơm chực, nhưng anh nhìn lướt qua Tỉnh Nhiên, do dự mất nửa ngày.

Vạn nhất Cảnh Nghiên hoài nghỉ là chính mình giật dây Tỉnh Nhiên gửi ảnh chụp, cái này sẽ không tốt lảm.


Hơn nữa...

Trần Thương nhìn Tỉnh Nhiên vui vẻ, có chút tiếc hận.

Sau này Bác sĩ Tính, thời gian cũng không dễ chịu a....

Nghĩ tới đây, Trần Thương cười nói: "Tiền viện trưởng, không cần, bệnh viện còn có chút việc, ta phải trở về, sẽ không quấy rầy mọi người”

Tiền Lượng nhẹ gật đầu: "Vậy được rồi, hôm nay cũng muộn rồi, hôm nào có thời gian tới ngồi một chút, ta có việc muốn tâm sự cùng ngươi."

Trần Thương gật đầu: "Nhất định!"

Tiền Lượng vừa nói chuyện đưa Tỉnh Nhiên lên xe.

Trần Thương nhìn Tỉnh Nhiên hào hoa phong nhã không rành thế sự bộ dạng, bỗng nhiên có chút băn khoăn, nhịn không được gọi cậu ta lại.

"Bác sĩ Tỉnh"

“Tinh Nhiên sững sờ, quay đầu nhìn Trần Thương, cười: "Bác sĩ Trần có chuyện gì sao?"

Trần Thương do dự một chút, nói: "Hãy tự chăm sóc bản thân mình cho tốt!"

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 500: Cái gì là cuống?


Vương Ngọc Sơn là chuyên gia nối tiếng khắp cả nước trong lĩnh vực cấy ghép mô da, mà khoa chỉnh hình cùng ngoại khoa tay Lục viện ở thành phố Ma Đô, có thể nói là danh tiếng truyền xa.

Hôm qua, anh ta nhận lời từ Đông Dương Đông Đại Nhất viện, biết được tình hình của bệnh nhân Đậu Hinh, vội vàng tập hợp bác sĩ các khoa tiến hành thảo luận về ca bệnh một lần.

Đây là một ca bệnh cấy ghép mô da rất khó, độ sát thương mà vết sẹo bất quy tắc khá lớn, tổ chức hữu hiệu cấy ghép mô da là một vấn đề rất trọng yếu.

Cho dù là người am hiểu như Vương Ngọc Sơn, cũng có chút đau đầu!

Anh thảo luận cùng các chủ nhiệm trong lĩnh vực liên quan của bệnh viện một chút, nhưng vẫn không quyết định được phương án tốt nhất, chọn lựa mấy loại phương pháp trị liệu đặc sắc để so sánh.

Vương Ngọc Sơn lấy ra phương án thứ nhất, rãi nói: “Chủ nhiệm Tần, phương án thứ nhất chính là Vạt Trục (Axial flap), dựa theo hình dáng mô da để phương án tiến hành đảo, đây là sơ đồ, anh nhìn xem”

Nói tới chỗ này, Vương Ngọc Sơn chiếu ảnh lên, xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, loại Vạt trục (Axial flap) này khẳng định là lựa chọn tổ chức cấy ghép phù hợp tự do chứa mạch máu cuống trên cơ thể.

"Kỹ thật chỉ là tìm kiếm một chỗ trên cơ thể có thể thỏa mãn để cấy ghép mô da trên khuôn mặt rồi tiến hành cấy ghép, lựa chọn của chúng ta là mô da ở ngực, cánh tay, vai, nhưng nếu như vậy thì phải cân nhắc vấn đề không phù hợp, khu vực vai có thể thiết kế bao quát thăng nhánh, giảm nhánh, hoành nhánh để cung cấp máu..."

Tần Tường hiểu rõ một loại này, loại này anh cũng từng nghĩ qua, tương đối mà nói thao tác khá đơn giản, nhưng khuyết điểm lại rất rõ rằng.

Một khối da sau khi cấy ghép muốn sống sót, nhất định phải được cung cấp đầy đủ máu, mạch máu rên bề mặt phong phú, thế nhưng cũng không phải là mạch máu lớn, vị trí vai cũng không quá phủ hợp, kỳ thật bộ ngực chính là thích hợp nhất, thế nhưng phạm vi bộ ngực lại không đủ!

Hơn nữa quan trọng nhất chính là không cách nào giữ lại cuống!

Cái gì là cuống?

Bình thường mà nói, nếu như phương án tốt nhất đối với cấy ghép mô da là giữ lại cuống cấy ghép, chỉ là còn để khối mô da này được mạch máu luôn cung cấp máu ban đầu, không cắt mạch máu này ra, nếu làm vậy thì sẽ có rất nhiều mạch máu cung ứng, có thể thuận lợi cho việc khôi phục sau này, quan trọng nhất chính là tự nhiên!

Không đến mức làm cho người ta cảm giác choáng ngợp!

Vương Ngọc Sơn bắt đầu giới thiệu một lượt, mọi người điều rất chú tâm lắng nghe, Trần Thương ngồi ở đăng kia, cầm bút vẽ cái gì đó, dù sao rất nhiều ý kiến của Vương Ngọc Sơn đều giúp cho Trần Thương hiểu được thêm không ít kiến thức, có thể tương hỗ học tập.

Bỏ ra thời gian một tiếng, Vương Ngọc Sơn giới thiệu bốn loại phương pháp.

Bốn loại phương pháp này mỗi cái mỗi vẻ!

Khiến các bác sĩ tới tham gia thảo luận nhao nhao hai mắt tỏa sáng, không khỏi không cảm khái, công nhận thực lực của Lục Viện thành phố Ma Đô!



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 500: Cái gì là cuống?


Vương Ngọc Sơn là chuyên gia nối tiếng khắp cả nước trong lĩnh vực cấy ghép mô da, mà khoa chỉnh hình cùng ngoại khoa tay Lục viện ở thành phố Ma Đô, có thể nói là danh tiếng truyền xa.

Hôm qua, anh ta nhận lời từ Đông Dương Đông Đại Nhất viện, biết được tình hình của bệnh nhân Đậu Hinh, vội vàng tập hợp bác sĩ các khoa tiến hành thảo luận về ca bệnh một lần.

Đây là một ca bệnh cấy ghép mô da rất khó, độ sát thương mà vết sẹo bất quy tắc khá lớn, tổ chức hữu hiệu cấy ghép mô da là một vấn đề rất trọng yếu.

Cho dù là người am hiểu như Vương Ngọc Sơn, cũng có chút đau đầu!

Anh thảo luận cùng các chủ nhiệm trong lĩnh vực liên quan của bệnh viện một chút, nhưng vẫn không quyết định được phương án tốt nhất, chọn lựa mấy loại phương pháp trị liệu đặc sắc để so sánh.

Vương Ngọc Sơn lấy ra phương án thứ nhất, rãi nói: “Chủ nhiệm Tần, phương án thứ nhất chính là Vạt Trục (Axial flap), dựa theo hình dáng mô da để phương án tiến hành đảo, đây là sơ đồ, anh nhìn xem”

Nói tới chỗ này, Vương Ngọc Sơn chiếu ảnh lên, xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, loại Vạt trục (Axial flap) này khẳng định là lựa chọn tổ chức cấy ghép phù hợp tự do chứa mạch máu cuống trên cơ thể.

"Kỹ thật chỉ là tìm kiếm một chỗ trên cơ thể có thể thỏa mãn để cấy ghép mô da trên khuôn mặt rồi tiến hành cấy ghép, lựa chọn của chúng ta là mô da ở ngực, cánh tay, vai, nhưng nếu như vậy thì phải cân nhắc vấn đề không phù hợp, khu vực vai có thể thiết kế bao quát thăng nhánh, giảm nhánh, hoành nhánh để cung cấp máu..."

Tần Tường hiểu rõ một loại này, loại này anh cũng từng nghĩ qua, tương đối mà nói thao tác khá đơn giản, nhưng khuyết điểm lại rất rõ rằng.

Một khối da sau khi cấy ghép muốn sống sót, nhất định phải được cung cấp đầy đủ máu, mạch máu rên bề mặt phong phú, thế nhưng cũng không phải là mạch máu lớn, vị trí vai cũng không quá phủ hợp, kỳ thật bộ ngực chính là thích hợp nhất, thế nhưng phạm vi bộ ngực lại không đủ!

Hơn nữa quan trọng nhất chính là không cách nào giữ lại cuống!

Cái gì là cuống?

Bình thường mà nói, nếu như phương án tốt nhất đối với cấy ghép mô da là giữ lại cuống cấy ghép, chỉ là còn để khối mô da này được mạch máu luôn cung cấp máu ban đầu, không cắt mạch máu này ra, nếu làm vậy thì sẽ có rất nhiều mạch máu cung ứng, có thể thuận lợi cho việc khôi phục sau này, quan trọng nhất chính là tự nhiên!

Không đến mức làm cho người ta cảm giác choáng ngợp!

Vương Ngọc Sơn bắt đầu giới thiệu một lượt, mọi người điều rất chú tâm lắng nghe, Trần Thương ngồi ở đăng kia, cầm bút vẽ cái gì đó, dù sao rất nhiều ý kiến của Vương Ngọc Sơn đều giúp cho Trần Thương hiểu được thêm không ít kiến thức, có thể tương hỗ học tập.

Bỏ ra thời gian một tiếng, Vương Ngọc Sơn giới thiệu bốn loại phương pháp.

Bốn loại phương pháp này mỗi cái mỗi vẻ!

Khiến các bác sĩ tới tham gia thảo luận nhao nhao hai mắt tỏa sáng, không khỏi không cảm khái, công nhận thực lực của Lục Viện thành phố Ma Đô!



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 471: Tối hôm qua tôi đã mộng du?


[ Đinh! Chúc mừng ngài, thu hoạch được kỹ năng kiểm tra hình ảnh bộ ngực cấp hoàn mỹ. ]

Trần Thương nhẹ gật đầu, đây quả thật là một kỹ năng tốt.

Duy nhất không được hoàn mỹ chính là chỉ có bộ ngực.

Quá ngắn và nhỏ.

Nếu như có thể hướng lên trên một chút liền có thể thêm kỹ năng kiểm tra hình ảnh cái đầu, thật là tốt biết bao?

Nếu không thì hướng phía dưới dài một chút, có thể thêm kiểm tra hình ảnh phăn bụng, cái đó cũng không kém.

Được rồi, được rồi...

Làm người không thể quá tham lam

...

Sáng sớm ngày thứ hai, Trần Thương thức dậy thật sớm, tỉnh thần sảng khoái đi đến phòng cấp cứu.

Vừa mới vào đến cửa lớn, Trần Thương đã trông thấy Tiểu Lâm đang bận rộn chuẩn bị.

Trần Thương cười nói: "Tiểu Lâm, tối hôm qua trực đêm hả?"

Tiểu Lâm hừ lạnh một tiếng: "Hừ!"

Trần Thương sững sờ, có chuyện gì vậy chứ?

Trần Thương nghĩ nghĩ, con gái mà, mỗi tháng đều có vài ngày như vậy, dễ hiểu, dễ hiểu!

Sau đó đi tới văn phòng.

Lúc này, Thường Lệ Na nghe thấy tiếng động, cầm theo một cái ống tiêm chạy ra: "Được lắm Trần Thương, anh là cố ý đúng không!"

"Xem tôi hôm nay có chỉnh chết anh không!"

Trần Thương sững sờ: "Chờ một chút, Na Na chờ một lát, để tôi chết một cách rõ ràng được không?"

Thường Lệ Na hừ lạnh một tiếng: "Chết được rõ ràng? Tốt! Anh qua đây!

Trần Thương lắc đầu: "Cô buông vũ khí trong tay đã!"

Lúc này, bởi vì vẫn chưa tới giờ giao ban, bảy giờ rồi nhưng người bệnh lại không thấy một mống, tất cả mọi người đều đang chuẩn bị cho công tác buổi sáng.

Ngay lúc Trần Thương đang nói chuyện!

Bỗng nhiên một đám y tá trong tay cầm huyết áp. 

khí, truyền dịch khí, nhiệt kế, máy theo dõi đường máu... Tất cả đều chạy ra!

"Trần cẩu, mau dừng lại!"

"Trần cẩu không được nhúc nhích!”

Trần Thương ngu người, đến cùng thì tôi đã làm sai chuyện gỉ?

Sao tất cả lại như hung thần ác sát!

Y tá trưởng Điền Hương Lan cũng vội vã chạy tới, từ xa đã chỉ vào Trần Thương nói: "Trần Thương! Cậu qua đây, tôi cam đoan đánh không chết ngươi!"

Trần Thương càng thêm trợn tròn mắt.

Tối hôm qua tôi đã mộng du?

Cợt nhả tất cả các cô hay sao?

Nghĩ tới đây, Trần Thương có chút lo lắng bất an, trước kia không có tật xấu này mà!

Trần Thương một mặt ủy khuất: "Y tá trưởng, tôi cảm thấy có phải mọi người có hiểu lầm gì đó với tôi không!"



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 501: Đây là một ý kiến hay!


Bác sĩ ở Đông Đại Nhất viện cầm giấy bút chăm chú ghi chép, không ngừng hồi tưởng những linh quang lóe lên vừa rồi, những chủ nhiệm này đều là chuyên gia ưu tú có nhiều năm kinh nghiệm, đối với các bác sĩ mới mà nói, có thể nói là được lợi rất nhiều! Một lát sau, Vương Ngọc Sơn phá vỡ không gian trầm mặc.

"Chủ nhiệm Tân, anh cảm thấy trong mấy phương án này, loại nào thích hợp hơn?”

Nói thật, Tân Tường thấy mấy phương án này đều thật sự rất đặc sắc, nhưng anh vẫn không hài lòng lắm!

Những cái này không như mong đợi của Tần Tường!

Tần Tường nhịn không được hỏi: "Chủ nhiệm Vương, phương án đầu tiên là có thể thực hiện nhất, nhưng khuyết điểm cũng rất rõ ràng, đó chính là sau khi cấy ghép mô da, hậu kỳ khôi phục có thể có chút vấn đề, tỉ lệ xảy ra vấn đề đối với mô da tương đối cao, phương án thứ hai chủ yếu dùng đại lượng cấy ghép A-T, so sánh vết sẹo so sánh, phương án thứ ba..."

Vương Ngọc Sơn nghe Tăn Tường nhận xét, cũng khẽ gật đầu, không thể không nói, Tân Tường vẫn rất có bản lãnh, từ lời nhận xét vừa rồi có thể nhìn ra, gọn gàng dứt khoát, chỉ ra điểm mấu chốt của ưu - khuyết điểm.

Sau khi Tân Tường nhận xét xong, như có điều suy nghĩ hồi tưởng lại phương án trên giấy, mi tâm khóa chặt, anh đang suy nghĩ có thể có phương pháp nào tốt hơn hay không!

Bỗng nhiên!

Một linh quang hiện lên, hai mắt Tân Tường bỗng nhiên tỏa sáng, vội vàng nói: 'Viện trưởng Vương, tôi có một ý tưởng, cũng không biết có thể làm được hay không?"

Vương Ngọc Sơn cũng hơi sững sờ: "Không biết ý của chủ nhiệm Tân là..."

Tần Tường cười, đứng dậy kéo mô hình cơ thể người tới, trong mắt tản ra một loại ánh sáng tự tin: "Viện trưởng Vương xem, ý kiến của tôi là lựa chọn nhiều khu cánh cung cấp!"

Mấy chủ nhiệm trên màn hình tivi nghe thấy Tần Tường nói vậy, bỗng nhiên cũng cảm thấy một trận linh quang!

Đúng vậy! 

Đây là một ý kiến hay!

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 501: Đây là một ý kiến hay!


Bác sĩ ở Đông Đại Nhất viện cầm giấy bút chăm chú ghi chép, không ngừng hồi tưởng những linh quang lóe lên vừa rồi, những chủ nhiệm này đều là chuyên gia ưu tú có nhiều năm kinh nghiệm, đối với các bác sĩ mới mà nói, có thể nói là được lợi rất nhiều! Một lát sau, Vương Ngọc Sơn phá vỡ không gian trầm mặc.

"Chủ nhiệm Tân, anh cảm thấy trong mấy phương án này, loại nào thích hợp hơn?”

Nói thật, Tân Tường thấy mấy phương án này đều thật sự rất đặc sắc, nhưng anh vẫn không hài lòng lắm!

Những cái này không như mong đợi của Tần Tường!

Tần Tường nhịn không được hỏi: "Chủ nhiệm Vương, phương án đầu tiên là có thể thực hiện nhất, nhưng khuyết điểm cũng rất rõ ràng, đó chính là sau khi cấy ghép mô da, hậu kỳ khôi phục có thể có chút vấn đề, tỉ lệ xảy ra vấn đề đối với mô da tương đối cao, phương án thứ hai chủ yếu dùng đại lượng cấy ghép A-T, so sánh vết sẹo so sánh, phương án thứ ba..."

Vương Ngọc Sơn nghe Tăn Tường nhận xét, cũng khẽ gật đầu, không thể không nói, Tân Tường vẫn rất có bản lãnh, từ lời nhận xét vừa rồi có thể nhìn ra, gọn gàng dứt khoát, chỉ ra điểm mấu chốt của ưu - khuyết điểm.

Sau khi Tân Tường nhận xét xong, như có điều suy nghĩ hồi tưởng lại phương án trên giấy, mi tâm khóa chặt, anh đang suy nghĩ có thể có phương pháp nào tốt hơn hay không!

Bỗng nhiên!

Một linh quang hiện lên, hai mắt Tân Tường bỗng nhiên tỏa sáng, vội vàng nói: 'Viện trưởng Vương, tôi có một ý tưởng, cũng không biết có thể làm được hay không?"

Vương Ngọc Sơn cũng hơi sững sờ: "Không biết ý của chủ nhiệm Tân là..."

Tần Tường cười, đứng dậy kéo mô hình cơ thể người tới, trong mắt tản ra một loại ánh sáng tự tin: "Viện trưởng Vương xem, ý kiến của tôi là lựa chọn nhiều khu cánh cung cấp!"

Mấy chủ nhiệm trên màn hình tivi nghe thấy Tần Tường nói vậy, bỗng nhiên cũng cảm thấy một trận linh quang!

Đúng vậy! 

Đây là một ý kiến hay!

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 472: Anh cảm thấy chúng tôi sẽ tin sao


Trần Thương thấy tất cả mọi người nói như vậy, bán tín bán nghi lấy điện thoại ra kiểm tra, mở ra lịch sử tin nhắn.

Khi vừa mở ra, lập tức trợn tròn mắt!

Mẹ nó?

Mình gửi tin nhắn cho họ từ bao giờ thế!

Minh lại gửi ảnh phổi bao trùng cho toàn bộ bọn họ?

Trần Thương một mặt mờ mịt.

"Tôi... Tôi...Điện thoại của tôi có vấn đề, tôi thật không có gửi mà!

Mọi người: "Anh cảm thấy chúng tôi sẽ tin sao?"

Trần Thương:...

Trần Thương cảm giác chính mình rất ủy khuất, thật rất ủy khuất, tôi rõ rằng cái gì cũng không làm, thế nhưng vì sao lại có tin nhắn gửi cho bọn họ?

Sau khi xin lỗi một phen kèm theo tặng mỗi người một ly trà sữa, thật vất vả mới giải quyết xong, nhưng Trần Thương vẫn không nhịn được mang nghi hoặc trong lòng. 

Chẳng lẽ gặp quỷ?

Đúng rồi!

Hôm nay là ngày mười lăm tháng bảy, Tết Trung Nguyên....

(DG: Ngày 15/7 âm lịch, vừa là ngày lễ Vu Lan, vừa là ngày Tết Trung Nguyên. Lễ Vu Lan là lễ báo hiếu còn Tết Trung Nguyên là ngày xá tội vong nhân.)

Nghĩ tới đây, Trần Thương nhịn không được run rẩy một cái.

Mẹ nó, không thể nào?

Nghĩ tới đây, Trăn Thương chợt phát hiện đang giữa ban ngày lại có chút lạnh lẽo.

Lần này thật khiến Trần Thương bị dọa sợ.

Chẳng lẽ ở phòng phẫu thuật của tỉnh Nhân Dân đã gặp phải thứ gì không sạch sẽ?

Trần Thương nhíu mày.

Cả ngày hôm nay đều bận rộn phẫu thuật, nhưng mà đều là một vài phẫu thuật bình thường, một vài bệnh nhân viêm ruột thừa, viêm túi mật, sỏi mật.

Sau khi Trần Thương thực hiện vài ca, nhớ tới một chuyện, đó chính là chuyện ban thưởng vết cắt nhỏ. 

Nhưng Trần Thương có chút hiếu kỳ, vì cái gì những người kia còn không có học được vết cắt nhỏ?

Cũng quá ngu ngốc đi!

Phúc túi nhỏ của bản thân mà một người cũng không có thu hoạch được.

Nghĩ tới đây, Trăn Thương không khỏi có chút buồn bực.

Trong lúc phẫu thuật, Trần Thương chợt nhớ tới chuyện tối ngày hôm qua, nhịn không được hỏi y tá: "Viện Viện, cô ở phòng phẫu thuật có từng thấy qua cái thứ gì không sạch sẽ không?”

Khổng Viện Viện sững sờ: "Bác sĩ Trần... ý của anh là?"

Trần Thương suy nghĩ một phen: "Ví dụ như là mấy cái ma quỷ, đại loại vậy...

Khổng Viện Viện trầm mặc, một lát sau, mới chậm rãi nói: "Có đấy..."

Lần này, Trần Thương cảm giác nhiệt độ ổn định trong phòng phẫu thuật trong nháy mắt giảm xuống mấy độ.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 502: Cảm giác quen thuộc


Trong hai văn phòng, tất cả mọi người đều võ tay cho Tần Tường!

Thật sự là một ý tưởng tuyệt diệu, là một thiết kế thiên tài, là một lựa chọn quỷ phủ thần công da liễu!

Liền Vương Ngọc Sơn cũng nhịn không được. khen ngợi!

"Diệu! Thật là diệu, chủ nhiệm Tân quả nhiên lợi hại, ý tưởng này thực sự là quá tốt rồi! Chủ nhiệm Tân đúng là khiến tôi có cái nhìn khác về Đông Đại Nhất viện, có thể nghĩ ra một loại phương pháp thiết kế đặc sắc tuyệt luân như vậy, người bình thường không thể làm nổi" Vương Ngọc Sơn nói ra từ đáy lòng!

Chủ nhiệm của ngoại khoa tay Lục viện thành phố Ma Đô am hiểu nhất là cấy ghép mô da cũng nhìn mà than thở khen không dứt miệng!

"Đúng vậy! Ý nghĩ này thực sự là quá tốt, Chủ nhiệm Tân, ý nghĩ này của ông có thể nói là làm cho người ta mở rộng tầm mắt, xem ra sau này hai viện chúng ta nên tăng cường giao lưu cùng hợp tác!"

Nghe một đám chủ nhiệm Lục viện thành phố Ma Đô khoa trương như vậy, Tân Tường thật cảm thấy thể xác và tỉnh thần đều thoải mái rất nhiều, cực kỳ thoải mái!

Vương Ngọc Sơn cảm khái một tiếng, sau đó cười nói: "Không biết Chủ nhiệm Tần nghĩ như thế nào lại đưa ra một phương pháp cấy ghép mô da như vậy? Tôi phải thỉnh giáo, học tập một chút!"

Tần Tường sững sở, đúng vậy...

Sao mình có thể nghĩ ra một phương pháp thiết kế thiên tài như vậy?

Nghĩ tới đây, bản thân Tân Tường cũng cảm thấy không thể tưởng tượng được.

Ông cảm giác mình là linh quang lóe lên, bỗng nhiên nước chảy thành sông, giống như là bổng nhiên được ông trời ban cho một phương án như vậy.

Có lẽ... Chính là thiên phú?

Khoa da liễu của Đông Đại Nhất viện, tất cả mọi người đều nhìn Tân Hiếu Uyên giống như nhìn thần tượng, nếu như trong lòng có thể có mưa đạn, tuyệt đối tất cả đều: 66666 666.

Chủ nhiệm Tần chính là Chủ nhiệm Tần, cả những người ở Nhị viện thành phố Ma Đô cũng không thể, không chịu phục!

Lợi hại! 

Mà duy chỉ có một người, ở nơi đó có chút mờ mịt.

Từ Khải Lâm vốn cũng trở thành fan của Chủ nhiệm Tần, dù sao thiết kế thiên tài như vậy, người bình thường thật không nghĩ ra được.

Nghĩ tới đây, Từ Khải Lâm lấy điện thoại ra, chụp lấy mô hình đó, quyết định xem thật kỹ, trở về nghiêm túc học tập.

Chụp ảnh xong, Từ Khải Lâm phóng đại ảnh chụp rong điện thoại, nhìn kỹ, nhịn cười không được, phương pháp thiết kế phức tạp như vậy, nếu như không phải Chủ nhiệm Tân giảng giải kỹ càng như vậy, khả năng mình đều xem không hiểu? !

Đừng nói xem không hiểu, thậm chí có thể hiểu thành một tác phẩm nét vẽ loạn xạ, dù sao căn bản không có kết cấu gì, vẽ linh tinh một mạch, giống như... Chữ như gà bới, thế nhưng... Bỗng nhiên... Từ Khải Lâm thấy được một loại cảm giác quen thuộc!

Lần này, làm cho Từ Khải Lâm ngây ngẩn cả người!

Đúng vậy!

Nết vẽ rất quen thuộc, đường cong rất quen thuộc, rất quen thuộc. 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom