Dịch Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 394: Phá kỷ lục!


Tranh tài rất khẩn trương!

Rất kịch liệt!

Tranh tài dẫn động tất cả mọi người tâm...

Tiền Lâm trông mong nhìn qua Trần Thương, trong lòng âm thầm cổ vũ, huynh đệ, biểu hiện của ngươi trực tiếp liên quan đến tương lai cùng hạnh phúc. của Tiền mỗ, ngươi không phải chiến đấu vì một mình ngươi đâu!

Mà những người khác thì đều chờ mong Cát Hoài có thể phá kỹ lục!

Mặc dù không tính là chuyện lớn gì, nhưng cũng một chuyện lý thú.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Mọi người lo lắng nhìn thời gian: "Phá! Phá!”

"Cố gắng, Cát lão sư! Sắp phá kỷ lục rồi!”

"Phá kỷ lục!"

"Không phải chứ! Cát lão sư ngưu bức! Lại lần nữa đổi mới ghi chép, 2 phút 46 giây! Ngưu bức!"

"Hả?” 

“Này này này, sao các ngươi không nói lời nào, Cát lão sư phá kỷ lục!" Tính theo thời gian tiểu tử vẻ mặt mờ mịt nhìn mọi người.

Chỉ thấy tất cả mọi người trợn mắt hốc mồm nhìn chằm chằm Trần Thương, trong mắt tràn đầy khó có thể tin!

“Cái này... Quá nhanh!”

"Đúng vậy? ! Ta chỉ vừa liền nhìn thoáng qua, hắn đã khâu mấy mũi, tốc độ này cũng quá dọa người..."

"Hắn còn nhanh hơn Cát lão sư của chúng ta nữa!"

"Đúng vậy, thời gian mới bao lâu chứ?"

"Không biết... Chắc là hơn hai phút?”

"Ngươi không nhìn thấy sao? Người ta kết thúc gần nửa phút rồi Cát lão sư mới khâu xong!"

....

....

Tất cả bác sĩ ở đây đều trợn tròn mắt.

Vốn cho là bác sĩ Cát Hoài giữ ký lục, bây giờ lại tăng thêm một Trần Thương.

Thế nhưng không ngờ... Tiểu tử này vậy mà nhanh như vậy!

Nghĩ đến hình ảnh vừa rồi, đông đảo bác sĩ có chút không dám tin vào hai mắt của mình.

Quá nhanh!

Tuổi còn trẻ đã nhanh như vậy, sau này sẽ phát triển đến mức nào?

Nghĩ  tới đây, đông đảo bác nam có chút ủ rũ thật sự là hậu sinh khả uý, Trường Giang sóng sau đè

sóng trước, một thời đại càng nhanh hơn một thời đại!

Mà bác sĩ nữ thì nhao nhao tiếc hận, thở dài, quá nhanh...

Tiền Lâm có thể nói là từ đầu đến cuối đều nhìn Trần Thương!

Hắn là người có quyền lên tiếng nhất, nhìn Trần Thương thao tác, Tiền Lâm chỉ muốn hỏi Trần Thương một câu, huynh đệ ngươi độc thân bao nhiêu năm rồi?

Tiền mỗ tự nhận đã tuyệt được một đôi tay vững như sắt, không ngờ ngươi đây càng thêm sắc bén!

Quả nhiên lợi hại!

Mạnh Hi nhìn tay Trần Thương, thật lâu không nói

gì, trong mắt tràn đầy phức tạp, bỗng nhiên, nhịn không được nuốt ngụm nước miếng! 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 395: Đôi tay dành cho ngoại khoa


Đây là một đôi tay dành cho ngoại khoa!

Nghĩ tới đây, Mạnh Hi cảm thấy trong mắt của mình bốc lên một loại hỏa diễm gọi là khát vọng.

Không sai!

Chính là người mà mình muốn tìm!

Cuối cùng cũng đợi được, rốt cục mình cũng chờ được.

Hạ Cao Phong hít sâu một hơi, thật lâu mới thở ra....

Tiểu hỏa nhi này, nhường!

Không sai.

Hạ Cao Phong liếc thấy, khi Trần Thương khâu, ngay từ đầu tốc độ rất nhanh, giữ vững sau một khoảng thời gian, hắn rõ ràng ngẩng đầu nhìn qua Cát Hoài, sau đó giảm tốc độ xuống.

Dù là như thế, hẳn vẫn hoàn thành trước Cát Hoài trọn vẹn nửa phút.

Thật sự là quá lợi hại!

Chỉ là, tại sao ngay từ đầu tiểu tử này dừng lại một chút chứ?

Chẳng lẽ là cố ý muốn nhường Cát Hoài? 

Nghĩ tới đây, Hạ Cao Phong nhịn không được hỏi: “Tiểu tử, vì sao từ đầu ngươi dừng lại một chút vậy?”

Trần Thương sững sờ!

Thối! Lão cáo già ngươi còn không biết xấu hổ mà hỏi ta nữa?

Nói là cạnh tranh công bằng... Lại còn giở trò lửa bịp, ai biết ngươi biết kêu lớn tiếng như vậy!

Nghĩ thì nghĩ, Trần Thương gãi đầu, xấu hổ cười một tiếng: "Ta... Bị chủ nhiệm làm giật mình”

Lời này mới ra, lập tức tất cả mọi người cười ha hả.

Hạ Cao Phong thì mặt mo đỏ ửng, xấu hổ cười một tiếng: "Tiểu tử, ngươi rất không tệ, tốc độ khâu rất nhanh, thật rất không tệ!"

Nói xong, Hạ Cao Phong cầm khuôn đúc của hai người, nhìn lại.

Dù sao khâu không chỉ khảo nghiệm tốc độ, mà hiệu quả càng quan trọng hơn.

Mù quáng truy cầu tốc độ tuyệt đổi không phải là một thói quen mà bác sĩ ngoại khoa nên có.

Nhanh chóng là xây dựng trên cơ sở ổn định. 

Hắn không xem của Trần Thương, mà xem của Cát Hoài trước, sau khi xem xong, cười nói: "Tiểu Cát, không tệ, mật độ lẫn tốc độ khâu lần này đều tăng lên rõ rệt, rất lợi hại."

Nguyên bản Cát Hoài rất thất lạc, dù sao bị một người trẻ tuổi đả kích như thế, trong lòng có thể hài lòng mới có quý!

"Cảm ơn chủ nhiệm, ta sẽ tiếp tục cố gắng!"

Lúc này, Hạ Cao Phong mới như suy nghĩ điều gì nói: 'Tốt, mọi người nhanh đi làm việc đi, tiểu tử, sau này ngươi khâu phải nghiêm túc một chút a”

Mọi người nghe vậy, lập tức bừng tỉnh đại ngộ, thì ra Trần Thương khâu quá nhanh không để mắt đến hiệu quả khâu.

Cát Hoài cũng thở nhẹ một hơi!

Cát Hoài rất giỏi.

Bằng không cũng sẽ không liên tục đề cao kỹ xảo khâu của mình, có thế bảo trì đệ nhất phòng ban, một chuyện nhỏ đã có thể nhìn ra được phẩm tính của một người.

Lúc này, Hạ Cao Phong có thâm ý nhìn thoáng qua Mạnh Hi, đưa khuôn đúc tới: "Đây là của tên tiểu tử này, ngươi xem một chút”

Mạnh Hi gật đầu, vừa rồi hẳn phát hiện Trần Thương khâu không có chút sơ hở nào.

Không nghĩ tới, vừa rồi chủ nhiệm lại nói như vậy, nhưng nhìn thấy phản ứng của Cát Hoài, nàng mới bừng tỉnh đại ngộ.

Cát Hoài quá coi trọng thẳng bại, vì vậy nếu bị Trần Thương đả kích như thế, rất có thể ảnh hưởng đến tâm tình và công việc, bất lợi cho hẳn trưởng thành.

Vì vậy, Hạ Cao Phong mới kiểu nói này.

Hạ Cao Phong như suy nghĩ điều gì nhìn thoáng qua Mạnh Hi, nhẹ gật đầu: "Một tiểu tử rất không tệ, Mạnh Hi ngươi nên suy nghĩ thật kỹ”

Sau khi nói xong, Hạ Cao Phong cho Trần Thương một ngón tay cái, nhỏ giọng nói: "Tiểu tử, thật lợi hại!"

[ Đinh! PK thẳng lợi, nhận được ngẫu nhiên một kỹ năng của Cát Hoài...Đinh! Nhận được độ thiện cảm của Mạnh Hi. ]

[Đinh! Nhận được Mạnh Hi độ thiện cảm + 5I ] Trần Thương sững sở!

Mẹ nó? 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 395: Đôi tay dành cho ngoại khoa


Đây là một đôi tay dành cho ngoại khoa!

Nghĩ tới đây, Mạnh Hi cảm thấy trong mắt của mình bốc lên một loại hỏa diễm gọi là khát vọng.

Không sai!

Chính là người mà mình muốn tìm!

Cuối cùng cũng đợi được, rốt cục mình cũng chờ được.

Hạ Cao Phong hít sâu một hơi, thật lâu mới thở ra....

Tiểu hỏa nhi này, nhường!

Không sai.

Hạ Cao Phong liếc thấy, khi Trần Thương khâu, ngay từ đầu tốc độ rất nhanh, giữ vững sau một khoảng thời gian, hắn rõ ràng ngẩng đầu nhìn qua Cát Hoài, sau đó giảm tốc độ xuống.

Dù là như thế, hẳn vẫn hoàn thành trước Cát Hoài trọn vẹn nửa phút.

Thật sự là quá lợi hại!

Chỉ là, tại sao ngay từ đầu tiểu tử này dừng lại một chút chứ?

Chẳng lẽ là cố ý muốn nhường Cát Hoài? 

Nghĩ tới đây, Hạ Cao Phong nhịn không được hỏi: “Tiểu tử, vì sao từ đầu ngươi dừng lại một chút vậy?”

Trần Thương sững sờ!

Thối! Lão cáo già ngươi còn không biết xấu hổ mà hỏi ta nữa?

Nói là cạnh tranh công bằng... Lại còn giở trò lửa bịp, ai biết ngươi biết kêu lớn tiếng như vậy!

Nghĩ thì nghĩ, Trần Thương gãi đầu, xấu hổ cười một tiếng: "Ta... Bị chủ nhiệm làm giật mình”

Lời này mới ra, lập tức tất cả mọi người cười ha hả.

Hạ Cao Phong thì mặt mo đỏ ửng, xấu hổ cười một tiếng: "Tiểu tử, ngươi rất không tệ, tốc độ khâu rất nhanh, thật rất không tệ!"

Nói xong, Hạ Cao Phong cầm khuôn đúc của hai người, nhìn lại.

Dù sao khâu không chỉ khảo nghiệm tốc độ, mà hiệu quả càng quan trọng hơn.

Mù quáng truy cầu tốc độ tuyệt đổi không phải là một thói quen mà bác sĩ ngoại khoa nên có.

Nhanh chóng là xây dựng trên cơ sở ổn định. 

Hắn không xem của Trần Thương, mà xem của Cát Hoài trước, sau khi xem xong, cười nói: "Tiểu Cát, không tệ, mật độ lẫn tốc độ khâu lần này đều tăng lên rõ rệt, rất lợi hại."

Nguyên bản Cát Hoài rất thất lạc, dù sao bị một người trẻ tuổi đả kích như thế, trong lòng có thể hài lòng mới có quý!

"Cảm ơn chủ nhiệm, ta sẽ tiếp tục cố gắng!"

Lúc này, Hạ Cao Phong mới như suy nghĩ điều gì nói: 'Tốt, mọi người nhanh đi làm việc đi, tiểu tử, sau này ngươi khâu phải nghiêm túc một chút a”

Mọi người nghe vậy, lập tức bừng tỉnh đại ngộ, thì ra Trần Thương khâu quá nhanh không để mắt đến hiệu quả khâu.

Cát Hoài cũng thở nhẹ một hơi!

Cát Hoài rất giỏi.

Bằng không cũng sẽ không liên tục đề cao kỹ xảo khâu của mình, có thế bảo trì đệ nhất phòng ban, một chuyện nhỏ đã có thể nhìn ra được phẩm tính của một người.

Lúc này, Hạ Cao Phong có thâm ý nhìn thoáng qua Mạnh Hi, đưa khuôn đúc tới: "Đây là của tên tiểu tử này, ngươi xem một chút”

Mạnh Hi gật đầu, vừa rồi hẳn phát hiện Trần Thương khâu không có chút sơ hở nào.

Không nghĩ tới, vừa rồi chủ nhiệm lại nói như vậy, nhưng nhìn thấy phản ứng của Cát Hoài, nàng mới bừng tỉnh đại ngộ.

Cát Hoài quá coi trọng thẳng bại, vì vậy nếu bị Trần Thương đả kích như thế, rất có thể ảnh hưởng đến tâm tình và công việc, bất lợi cho hẳn trưởng thành.

Vì vậy, Hạ Cao Phong mới kiểu nói này.

Hạ Cao Phong như suy nghĩ điều gì nhìn thoáng qua Mạnh Hi, nhẹ gật đầu: "Một tiểu tử rất không tệ, Mạnh Hi ngươi nên suy nghĩ thật kỹ”

Sau khi nói xong, Hạ Cao Phong cho Trần Thương một ngón tay cái, nhỏ giọng nói: "Tiểu tử, thật lợi hại!"

[ Đinh! PK thẳng lợi, nhận được ngẫu nhiên một kỹ năng của Cát Hoài...Đinh! Nhận được độ thiện cảm của Mạnh Hi. ]

[Đinh! Nhận được Mạnh Hi độ thiện cảm + 5I ] Trần Thương sững sở!

Mẹ nó? 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 396


Trần Thương vô luận như thế nào cũng không nghĩ độ thiện cảm cũng có thể rơi ra được, xem ra PK thật sự là lựa chọn tốt nhất cho hướng đi đời này đến đỉnh phong.

Giờ khắc này, Trần Thương phát hiện ánh mắt Mạnh lão sư nhìn mình đều nhiều hơn mấy phần nhẹ nhàng cùng khát vọng.

Chờ chút!

Trần Thương một cước phanh lại đến cùng!

Hắn thấy được sự khác vọng trong mắt Mạnh Hi? ??

Trần Thương sững sờ, hít sâu một hơi, tranh thủ lắc đầu, ép buộc mình tỉnh táo lại. Sao mình có thể có loại ý nghĩ tà ác này.

Mạnh Hi nhìn khuôn đúc động mạch chủ được khâu vô cùng tỉnh tế trong tay, cũng có chút cảm khái, tên tiểu tử này thật rất có thiên phú.

Nghĩ tới đây, ngay cả Mạnh Hi cũng không chú ý tới trong lòng mình đối với Trần Thương nhiều hơn mấy phần tán thành.

Ánh mắt nhìn Trần Thương cũng nhẹ nhàng mấy phần.

[ Mạnh Hi, một nữ bác sĩ luôn truy cầu hoàn mỹ cùng tự hạn chế, độ thiện cảm: 5. ]

Trần Thương cẩn thận phân tích, hình như là [ độ thiện cảm + 5 ] mang tới phản ứng không tốt, hình như là mình cả nghĩ quá rồi.

Cát Hoài rốt cục thở nhẹ một hơi, nếu như Trần Thương vừa khâu nhanh hơn lại còn tốt hơn mình thì trong lòng hẳn khẳng định sẽ có một chút ý nghĩ, không phải ghen ghét, mà là cảm giác bị thất bại.

Ghen ghét chủ yếu sinh ra khi hai người ở cùng cấp độ, mà cảm giác bị thất bại là từ đả kích dẫn đến thay đổi duy!

Người khác đều giảm chiều không gian đả kích, Trần Thương đây là thăng duy đả kích!

Trần Thương chỉ là một tiểu tử sắp thi nghiên cứu sinh, mà mình đã là bác sĩ chính lớn tuổi, đã vậy còn làm một thời gian dài ở ngoại khoa tim.

Nếu như Trương Chí Tân ở đây thấy cảnh này, nhất định sẽ thối Cát Hoài vẻ mặt, lão tử sắp bốn mươi mỗi ngày bị thằng nhãi này đả kích, ngươi mới có chút chuyện này mà đã than vãn cái gì.

Hạ Cao Phong bỗng nhiên có chút hối hận, sớm biết vậy mình đã gọi điện thoại cho bộ nghiên cứu, để tiểu quan đến vị trí mình làm là tốt rồi!

Dù sao nhìn thấy tiểu tử một ưu tú như thế, Hạ Cao Phong quá thực đã rung động ái tài chỉ tâm!

Đều nói thiên lý mã thường có, mà Bá Nhạc. không thường có, thế nhưng gặp phải Trần Thương hãn huyết bảo mã như vậy ai có thể cam lòng? Ngươi nhìn Mạnh Hi kia, mắt cao hơn đầu người cũng muốn cưỡi... Không đúng, là muốn!

Y khoa Đông Dương tuyển chọn đạo sư nghiên cứu sinh tương đối nghiêm khắc, bình thường yêu cầu phải có danh hiệu phó chức trở lên, có ít nhất ba bài luận văn được trở thành chủ đề chính trong tập san trở lên, trong ba năm phải có một đầu đề (cấp Tỉnh hoặc cấp quốc gia) trở lên, như vậy mới có tư cách tham gia tuyển chọn đạo sư.

Số tuổi chỉ có hạn mức cao nhất, không hạn mức thấp nhất, nhưng... Muốn giống như Mạnh Hi mới ba mươi tuổi có thể làm đạo sư, đúng là phượng mao lân giác.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 396


Trần Thương vô luận như thế nào cũng không nghĩ độ thiện cảm cũng có thể rơi ra được, xem ra PK thật sự là lựa chọn tốt nhất cho hướng đi đời này đến đỉnh phong.

Giờ khắc này, Trần Thương phát hiện ánh mắt Mạnh lão sư nhìn mình đều nhiều hơn mấy phần nhẹ nhàng cùng khát vọng.

Chờ chút!

Trần Thương một cước phanh lại đến cùng!

Hắn thấy được sự khác vọng trong mắt Mạnh Hi? ??

Trần Thương sững sờ, hít sâu một hơi, tranh thủ lắc đầu, ép buộc mình tỉnh táo lại. Sao mình có thể có loại ý nghĩ tà ác này.

Mạnh Hi nhìn khuôn đúc động mạch chủ được khâu vô cùng tỉnh tế trong tay, cũng có chút cảm khái, tên tiểu tử này thật rất có thiên phú.

Nghĩ tới đây, ngay cả Mạnh Hi cũng không chú ý tới trong lòng mình đối với Trần Thương nhiều hơn mấy phần tán thành.

Ánh mắt nhìn Trần Thương cũng nhẹ nhàng mấy phần.

[ Mạnh Hi, một nữ bác sĩ luôn truy cầu hoàn mỹ cùng tự hạn chế, độ thiện cảm: 5. ]

Trần Thương cẩn thận phân tích, hình như là [ độ thiện cảm + 5 ] mang tới phản ứng không tốt, hình như là mình cả nghĩ quá rồi.

Cát Hoài rốt cục thở nhẹ một hơi, nếu như Trần Thương vừa khâu nhanh hơn lại còn tốt hơn mình thì trong lòng hẳn khẳng định sẽ có một chút ý nghĩ, không phải ghen ghét, mà là cảm giác bị thất bại.

Ghen ghét chủ yếu sinh ra khi hai người ở cùng cấp độ, mà cảm giác bị thất bại là từ đả kích dẫn đến thay đổi duy!

Người khác đều giảm chiều không gian đả kích, Trần Thương đây là thăng duy đả kích!

Trần Thương chỉ là một tiểu tử sắp thi nghiên cứu sinh, mà mình đã là bác sĩ chính lớn tuổi, đã vậy còn làm một thời gian dài ở ngoại khoa tim.

Nếu như Trương Chí Tân ở đây thấy cảnh này, nhất định sẽ thối Cát Hoài vẻ mặt, lão tử sắp bốn mươi mỗi ngày bị thằng nhãi này đả kích, ngươi mới có chút chuyện này mà đã than vãn cái gì.

Hạ Cao Phong bỗng nhiên có chút hối hận, sớm biết vậy mình đã gọi điện thoại cho bộ nghiên cứu, để tiểu quan đến vị trí mình làm là tốt rồi!

Dù sao nhìn thấy tiểu tử một ưu tú như thế, Hạ Cao Phong quá thực đã rung động ái tài chỉ tâm!

Đều nói thiên lý mã thường có, mà Bá Nhạc. không thường có, thế nhưng gặp phải Trần Thương hãn huyết bảo mã như vậy ai có thể cam lòng? Ngươi nhìn Mạnh Hi kia, mắt cao hơn đầu người cũng muốn cưỡi... Không đúng, là muốn!

Y khoa Đông Dương tuyển chọn đạo sư nghiên cứu sinh tương đối nghiêm khắc, bình thường yêu cầu phải có danh hiệu phó chức trở lên, có ít nhất ba bài luận văn được trở thành chủ đề chính trong tập san trở lên, trong ba năm phải có một đầu đề (cấp Tỉnh hoặc cấp quốc gia) trở lên, như vậy mới có tư cách tham gia tuyển chọn đạo sư.

Số tuổi chỉ có hạn mức cao nhất, không hạn mức thấp nhất, nhưng... Muốn giống như Mạnh Hi mới ba mươi tuổi có thể làm đạo sư, đúng là phượng mao lân giác.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 397


"Bác sĩ Cát, giường số 15 đột nhiên giật!” 

Một y tá đến truyền thông báo khẩn cấp thúc giục, Mạnh Hi đang muốn nói chuyện có chút chần chờ, lập tức đứng dậy theo Cát Hoài đi ra ngoài.

Trần Thương thì hơi sững sở.

Ngoại khoa tim làm sao lai có bệnh nhân bị co giật chứ?

Hạ Cao Phong cúi đầu nhìn Trần Thương: "Tiểu tử, lão sư của ngươi đã đi xem bệnh nhân, ngươi không đi theo liếc nhìn sao?”

Trần Thương vội vàng đứng lên: "Cảm ơn chủ nhiệm.”

Nối xong hẳn vội đi theo.

Sau khi Hạ Cao Phong nói xong, xoay người nhìn lại, nhìn những quy bồi sinh cùng nghiên cứu sinh nội khoa vừa chuyển khoa đến kia, nhịn không được thở dài, đám học sinh này tâm tư không đặt vào học tập, một cơ hội học tập tốt như vậy mà không biết tận dụng, thời bọn hẳn đến trường, nếu nghe thấy một người bệnh đặc biệt, đã sớm lao ra xem người bệnh đó thế nào.

Hiện tại điều kiện học tập tốt, con đường học tập cũng nhiều, học tập cũng sống động hơn nhiều, thế nhưng... 

Hạ Cao Phong nhìn mấy học sinh ngồi ở trong phòng nếu không xé phiếu xét nghiệm, thì ngồi nói chuyện trời đất, nhịn không được nói: "Đừng xé phiếu xét nghiệm nữa, đi xem người bệnh, xem bệnh tật, học nhiều một chút, khả năng đây là ca bệnh đặc biệt, các ngươi cả đời cũng không nhất định có thể có thể nhìn thấy mấy lần, đừng cả ngày tới nội khoa không biết làm gì, mỗi ngày ôm vài cuốn sách không biết làm gì, tay lại cầm phiếu xét nghiệm xé xé xé"

Mấy nghiên cứu sinh xấu hổ đứng dậy, không tình nguyện gật đầu, ngươi đẩy ta, ta đấy ngươi, lề mà lề mề đi theo.

Nhìn một màn này, Hạ Cao Phong nhịn không được thở dài.

Cát Hoài có chút nóng nảy, đi về phía giường số 15, xế chiều hôm nay phải an bài phẫu thuật cho người bệnh, làm sao lại đột nhiên xảy ra vấn đẽ?

Nghĩ tới đây, trong đầu Cát Hoài cũng không hiểu.

Thật ra, người bệnh chính là như vậy, chưa bao giờ dựa theo lẽ thường, thậm chí bởi vì tình huống đặc biệt cho nên chậm trễ hoặc là trì hoãn phẫu thuật chiếm khoảng một phần ba lâm sàng.

Nguyên bản đã an bài tốt phẫu thuật, thì chợt phát hiện xét nghiệm cho thấy chỉ số không bình thường, phẫu thuật sẽ lập tức bị hủy bỏ, bởi vì trong khi phẫu thuật sẽ có đủ kiểu tình huống đột phát, chỉ cần hơi có một chút không bình thường thì cũng sẽ tăng thêm nguy hiểm.

Trần Thương đi theo sau lưng Mạnh Hi, phát hiện người phụ nữ này đi bộ rất nhanh, chân dài piapia, nếu không phải khi mình ở khoa cấp cứu đã tu luyện Lăng Ba Vi Bộ, hẳn kém chút đã không theo kịp!

Mạnh Hi vừa đi vừa hỏi: "Tình huống của người bệnh như thế nào?”

Cát Hoài làm việc rất chân thành kỹ lưỡng, đối với tình huống của người bệnh cũng mười phần hiểu rõ.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 397


"Bác sĩ Cát, giường số 15 đột nhiên giật!” 

Một y tá đến truyền thông báo khẩn cấp thúc giục, Mạnh Hi đang muốn nói chuyện có chút chần chờ, lập tức đứng dậy theo Cát Hoài đi ra ngoài.

Trần Thương thì hơi sững sở.

Ngoại khoa tim làm sao lai có bệnh nhân bị co giật chứ?

Hạ Cao Phong cúi đầu nhìn Trần Thương: "Tiểu tử, lão sư của ngươi đã đi xem bệnh nhân, ngươi không đi theo liếc nhìn sao?”

Trần Thương vội vàng đứng lên: "Cảm ơn chủ nhiệm.”

Nối xong hẳn vội đi theo.

Sau khi Hạ Cao Phong nói xong, xoay người nhìn lại, nhìn những quy bồi sinh cùng nghiên cứu sinh nội khoa vừa chuyển khoa đến kia, nhịn không được thở dài, đám học sinh này tâm tư không đặt vào học tập, một cơ hội học tập tốt như vậy mà không biết tận dụng, thời bọn hẳn đến trường, nếu nghe thấy một người bệnh đặc biệt, đã sớm lao ra xem người bệnh đó thế nào.

Hiện tại điều kiện học tập tốt, con đường học tập cũng nhiều, học tập cũng sống động hơn nhiều, thế nhưng... 

Hạ Cao Phong nhìn mấy học sinh ngồi ở trong phòng nếu không xé phiếu xét nghiệm, thì ngồi nói chuyện trời đất, nhịn không được nói: "Đừng xé phiếu xét nghiệm nữa, đi xem người bệnh, xem bệnh tật, học nhiều một chút, khả năng đây là ca bệnh đặc biệt, các ngươi cả đời cũng không nhất định có thể có thể nhìn thấy mấy lần, đừng cả ngày tới nội khoa không biết làm gì, mỗi ngày ôm vài cuốn sách không biết làm gì, tay lại cầm phiếu xét nghiệm xé xé xé"

Mấy nghiên cứu sinh xấu hổ đứng dậy, không tình nguyện gật đầu, ngươi đẩy ta, ta đấy ngươi, lề mà lề mề đi theo.

Nhìn một màn này, Hạ Cao Phong nhịn không được thở dài.

Cát Hoài có chút nóng nảy, đi về phía giường số 15, xế chiều hôm nay phải an bài phẫu thuật cho người bệnh, làm sao lại đột nhiên xảy ra vấn đẽ?

Nghĩ tới đây, trong đầu Cát Hoài cũng không hiểu.

Thật ra, người bệnh chính là như vậy, chưa bao giờ dựa theo lẽ thường, thậm chí bởi vì tình huống đặc biệt cho nên chậm trễ hoặc là trì hoãn phẫu thuật chiếm khoảng một phần ba lâm sàng.

Nguyên bản đã an bài tốt phẫu thuật, thì chợt phát hiện xét nghiệm cho thấy chỉ số không bình thường, phẫu thuật sẽ lập tức bị hủy bỏ, bởi vì trong khi phẫu thuật sẽ có đủ kiểu tình huống đột phát, chỉ cần hơi có một chút không bình thường thì cũng sẽ tăng thêm nguy hiểm.

Trần Thương đi theo sau lưng Mạnh Hi, phát hiện người phụ nữ này đi bộ rất nhanh, chân dài piapia, nếu không phải khi mình ở khoa cấp cứu đã tu luyện Lăng Ba Vi Bộ, hẳn kém chút đã không theo kịp!

Mạnh Hi vừa đi vừa hỏi: "Tình huống của người bệnh như thế nào?”

Cát Hoài làm việc rất chân thành kỹ lưỡng, đối với tình huống của người bệnh cũng mười phần hiểu rõ.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 398: Nhất định là vậy!


Khi Trần Thương trở lại phòng bệnh, người bệnh đã không còn co giật, xem ra loại co giật này chỉ là đột phát.

Mạnh Hi tiếp nhận kẹp bệnh lịch Trần Thương đưa tới, tiện tay lật ra xem kết quả báo cáo phiếu xét nghiệm cùng hình ảnh.

Sau đó xoay người, nói với người bệnh: "Ta cần kiểm tra một chút, ngươi nằm ngửa, duỗi thẳng xương hông và xương đầu gối."

Mạnh Hi tay trái cầm trên mắt cá chân, tiện tay móc một cái bút từ trong túi ra, dùng đầu nhọn di chuyển từ rìa ngoài gót chân hướng về phía trước, nhanh chóng quơ nhẹ đến phần ngón út, lại chuyển hướng đến vị trí bên cạnh ngón cái.

Chỉ thấy ngón cái người bệnh đọc gập, bốn ngón còn lại thì tách ra thành hình quạt

Trần Thương sững sờ, dương tính với chứng Babinski? !

Khóe miệng Mạnh Hi có chút giương lên, mặc dù còn chưa có chẩn đoán chính xác, nhưng trong lòng đã chắc chắn bảy tám phần. 

Người bệnh giống như có chút thấp thỏm: “Bác sĩ... Ta bị làm sao vậy? Tại sao đang bình thường mà tay chân ta bắt đầu co rúm lại vậy?"

Mạnh Hi trấn an nói: "Không có việc gì, đừng lo lắng, chúng ta chờ Cát bác sĩ cầm phiếu xét nghiệm đến đã”

Hiện tại, thật ra Mạnh Hi đã có thể cho ra kết luận, nhưng để cho an toàn, vẫn phải chờ phiếu xét nghiệm đến.

Một đám nghiên cứu sinh và quy bồi sinh mặc áo trắng cầm bản bút ký vẻ mặt lo lắng đi tới phòng bệnh, cũng muốn xem thử bệnh tim gì mà có thể gây ra co giật?

Sau khi đi vào, cả đám đàng hoàng đứng sát bên tường, nhường ra lối đi nhỏ hai bên giường, dù sao trong lòng bọn họ nắm chắc, nếu tình huống người bệnh có xảy ra vấn đề đột xuất thì mình cũng không thể giúp được một tay, hai bên giường bệnh là một lối đi nhỏ, chuẩn bị cho đại lão.

Bọn hẳn ở một bên an tĩnh nhìn đại lão tú thao. tác là được!

Không bao lâu sau, Cát Hoài cầm một chuỗi phiếu xét nghiệm đi vào, còn chưa kịp xé mở. 

“Mạnh chủ nhiệm, ngươi xem, đây là phiếu xét nghiệm.”

Mạnh Hi tiếp nhận phiếu xét nghiệm, xoát xoát xoát lật ra một lần, buông lỏng xuống, quả là thế.

Mạnh Hi hỏi Cát Hoài: "Hai ngày này dùng thuốc gì?"

Cát Hoài hơi sững sờ: "Hiện tại dùng chủ yếu là thuốc bào chế từ cây Dương Địa Hoàng, còn có thuốc lợi niệu, phòng ngừa suy tim là chủ yếu.”

Nghe thấy vậy, Mạnh Hi lập tức nhíu mày, quay đầu hỏi: "Sau khi người bệnh nhập viện, ngươi cân nhắc phương án chữa trị như thế nào?"

Trong phòng, sau khi nghe thấy Mạnh Hi đặt câu hỏi, bầu không khí lập tức nghiêm túc lên!

Cát Hoài bị Mạnh Hi hỏi lập tức á khẩu không trả lời được: "Biểu đồ nhịp tim của người bệnh biểu hiện ST gãy kéo dài, T đợt thấp phẳng, mà biểu đồ siêu thanh nhịp tim có thể rõ ràng nhìn thấy khoang tâm thất mở rộng, liên thất tăng dầy, đập đều, nhịp nhàng, nhịp đập, rung động giảm xuống, cộng thêm hai nếp gấp đóng kín không được đầy đủ, màng tim tích dịch rõ ràng, vì vậy ta cân nhắc chữa trị tim là chủ yếu, dù sao lúc ấy... Còn chưa có kết quả xét nghiệm." 

Mạnh Hi không đợi Cát Hoài giải thích, trực tiếp nói: "Hiện tại đã có kết quả, ngươi xem một chút đi, ngươi cân nhắc là xảy ra chuyện gì?"

Cát Hoài mặt đỏ lên, trên đường tới đã thấy rõ ràng sao có thể không rõ: "Đây là do lượng Canxi và Magiê trong máu thấp, ảnh hưởng tới cơ tim bị k1ch thích - co vào, canxi thấp ảnh hưởng đến đặc tính s1nh lý của tế bảo cơ tim, gây ra nhịp tim thất thường."

"Người bệnh kéo dài canxi trong máu thấp, đây là nguyên nhân chính gây nên tứ chỉ cảm giác không bình thường hoặc là cơ bắp eo giật, thậm chí tay chân co giật."

Nghiên cứu sinh xung quanh nháy mắt bừng tỉnh đại ngô.

Thì ra là thế!

Mạnh Hi không đưa ra bất kỳ đánh giá gì, quay đầu nhìn Trần Thương: 'Lượng Canxi trong máu bình thường là bao nhiêu? Cụ thể có làm được cái gì

Trần Thương sững sờ, ngươi lại bức ta trang bức....

Ta thừa hưởng chỉ tiêu s1nh lý sinh hóa từ Phòng Dung Lâm lão tiên sinh, trên người ta còn có hai năng cấp hoàn mỹ! 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 398: Nhất định là vậy!


Khi Trần Thương trở lại phòng bệnh, người bệnh đã không còn co giật, xem ra loại co giật này chỉ là đột phát.

Mạnh Hi tiếp nhận kẹp bệnh lịch Trần Thương đưa tới, tiện tay lật ra xem kết quả báo cáo phiếu xét nghiệm cùng hình ảnh.

Sau đó xoay người, nói với người bệnh: "Ta cần kiểm tra một chút, ngươi nằm ngửa, duỗi thẳng xương hông và xương đầu gối."

Mạnh Hi tay trái cầm trên mắt cá chân, tiện tay móc một cái bút từ trong túi ra, dùng đầu nhọn di chuyển từ rìa ngoài gót chân hướng về phía trước, nhanh chóng quơ nhẹ đến phần ngón út, lại chuyển hướng đến vị trí bên cạnh ngón cái.

Chỉ thấy ngón cái người bệnh đọc gập, bốn ngón còn lại thì tách ra thành hình quạt

Trần Thương sững sờ, dương tính với chứng Babinski? !

Khóe miệng Mạnh Hi có chút giương lên, mặc dù còn chưa có chẩn đoán chính xác, nhưng trong lòng đã chắc chắn bảy tám phần. 

Người bệnh giống như có chút thấp thỏm: “Bác sĩ... Ta bị làm sao vậy? Tại sao đang bình thường mà tay chân ta bắt đầu co rúm lại vậy?"

Mạnh Hi trấn an nói: "Không có việc gì, đừng lo lắng, chúng ta chờ Cát bác sĩ cầm phiếu xét nghiệm đến đã”

Hiện tại, thật ra Mạnh Hi đã có thể cho ra kết luận, nhưng để cho an toàn, vẫn phải chờ phiếu xét nghiệm đến.

Một đám nghiên cứu sinh và quy bồi sinh mặc áo trắng cầm bản bút ký vẻ mặt lo lắng đi tới phòng bệnh, cũng muốn xem thử bệnh tim gì mà có thể gây ra co giật?

Sau khi đi vào, cả đám đàng hoàng đứng sát bên tường, nhường ra lối đi nhỏ hai bên giường, dù sao trong lòng bọn họ nắm chắc, nếu tình huống người bệnh có xảy ra vấn đề đột xuất thì mình cũng không thể giúp được một tay, hai bên giường bệnh là một lối đi nhỏ, chuẩn bị cho đại lão.

Bọn hẳn ở một bên an tĩnh nhìn đại lão tú thao. tác là được!

Không bao lâu sau, Cát Hoài cầm một chuỗi phiếu xét nghiệm đi vào, còn chưa kịp xé mở. 

“Mạnh chủ nhiệm, ngươi xem, đây là phiếu xét nghiệm.”

Mạnh Hi tiếp nhận phiếu xét nghiệm, xoát xoát xoát lật ra một lần, buông lỏng xuống, quả là thế.

Mạnh Hi hỏi Cát Hoài: "Hai ngày này dùng thuốc gì?"

Cát Hoài hơi sững sờ: "Hiện tại dùng chủ yếu là thuốc bào chế từ cây Dương Địa Hoàng, còn có thuốc lợi niệu, phòng ngừa suy tim là chủ yếu.”

Nghe thấy vậy, Mạnh Hi lập tức nhíu mày, quay đầu hỏi: "Sau khi người bệnh nhập viện, ngươi cân nhắc phương án chữa trị như thế nào?"

Trong phòng, sau khi nghe thấy Mạnh Hi đặt câu hỏi, bầu không khí lập tức nghiêm túc lên!

Cát Hoài bị Mạnh Hi hỏi lập tức á khẩu không trả lời được: "Biểu đồ nhịp tim của người bệnh biểu hiện ST gãy kéo dài, T đợt thấp phẳng, mà biểu đồ siêu thanh nhịp tim có thể rõ ràng nhìn thấy khoang tâm thất mở rộng, liên thất tăng dầy, đập đều, nhịp nhàng, nhịp đập, rung động giảm xuống, cộng thêm hai nếp gấp đóng kín không được đầy đủ, màng tim tích dịch rõ ràng, vì vậy ta cân nhắc chữa trị tim là chủ yếu, dù sao lúc ấy... Còn chưa có kết quả xét nghiệm." 

Mạnh Hi không đợi Cát Hoài giải thích, trực tiếp nói: "Hiện tại đã có kết quả, ngươi xem một chút đi, ngươi cân nhắc là xảy ra chuyện gì?"

Cát Hoài mặt đỏ lên, trên đường tới đã thấy rõ ràng sao có thể không rõ: "Đây là do lượng Canxi và Magiê trong máu thấp, ảnh hưởng tới cơ tim bị k1ch thích - co vào, canxi thấp ảnh hưởng đến đặc tính s1nh lý của tế bảo cơ tim, gây ra nhịp tim thất thường."

"Người bệnh kéo dài canxi trong máu thấp, đây là nguyên nhân chính gây nên tứ chỉ cảm giác không bình thường hoặc là cơ bắp eo giật, thậm chí tay chân co giật."

Nghiên cứu sinh xung quanh nháy mắt bừng tỉnh đại ngô.

Thì ra là thế!

Mạnh Hi không đưa ra bất kỳ đánh giá gì, quay đầu nhìn Trần Thương: 'Lượng Canxi trong máu bình thường là bao nhiêu? Cụ thể có làm được cái gì

Trần Thương sững sờ, ngươi lại bức ta trang bức....

Ta thừa hưởng chỉ tiêu s1nh lý sinh hóa từ Phòng Dung Lâm lão tiên sinh, trên người ta còn có hai năng cấp hoàn mỹ! 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 369


Trần Thương không nhịn được nữa, nước mắt không cầm được chảy xuống.

"Vợ à... Đừng để con nhìn thấy ta như vậy, ta sợ bọn hắn sẽ ghi nhớ cả một đời, ngươi nói cho bọn hắn ba ba là anh hùng, cống hiến cho xã hội!"

Vợ hắn không ngừng gật đầu: "Ông xã... Ngươi vẫn luôn là anh hùng của ta..."

Tân Duyệt không biết từ lúc nào cũng đi theo ra ngoài, thấy cảnh này.

Chu Vĩnh Vượng cười nói: "Bác sĩ Tiểu Tần, ngươi thật xinh đẹp, chỉ có... Chỉ có bác sĩ Trần Thương mới có thể xứng với ngươi..."

Chu Vĩnh Vượng nhìn vợ hắn: "Bà xã, không nên trách bệnh viện, bọn hắn đều là người tốt, di thư ta đã viết xong, quyên tặng cho những người người... Không nên trách bệnh viện..." 

PS: Chu Vĩnh Vượng đi, đi đến nơi tận cùng của cuộc sống, đây là kết cục do chính hắn lựa chọn.

Hắn muốn chết quang vinh! Chết đi như một anh hùng.

Hắn không muốn tiếp tục là một tên hèn nhát, giãy dụa sống qua ngày.

Khả năng từ đầu mọi người đều sẽ chán ghét Chu Vĩnh Vượng, nhưng... Đây là một người chân thật, hắn luôn khẩn cầu được sống, đây là lựa chọn duy nhất của hắn.

Vô lại cũng tốt, hận đời cũng tốt, hắn chỉ là một người bình thường.

Nhưng, người bình thường, cũng là anh hùng!

Người bình thường, cũng có người tình nguyện đi chết, cũng muốn giữ vững niềm tin của mình.

Chu Vĩnh Vượng quyết định quyên tặng nội tạng của mình, lựa chọn làm anh hùng một lần cuối cùng.

Hắn muốn nói với con của hắn, hắn là một anh hùng. Ta không ghét hắn, ta bội phục hắn! [ Đinh! Hoàn thành tâm nguyện của Chu Vĩnh

Vượng. Nhận được ban thưởng: 1. Điểm kỹ năng 5 điểm, 2. Túi phúc + 1; 3. Cấp bậc + 1; ] 

[ Đinh! Hoàn thành khảo nghiệm Y đức nhân tâm, nhận được điểm kỹ năng + 3. ]

Chu Vĩnh Vượng mang đến cho Trần Thương một đống lớn ban thưởng.

Trần Thương cũng được không thẹn. Chính mình nên làm đều đã làm, cố gắng tranh thủ.

Thậm chí Trần Thương cảm thấy, Chu Vĩnh Vượng chết, đối với gia đình này cũng không phải là một chuyện xấu.

Chu Vĩnh Vượng dùng lựa chọn cuối cùng của hắn, vẽ lên một dấu chấm tròn tương đối quang vinh cho. cuộc đời của hắn.

Có người nói, làm bác sĩ không trải qua tử vong cũng không phải là một bác sĩ thành thục.

Chỉ có coi nhẹ tang thương, mới có thể tu được một "Ý chí sắt đá" !

Khi Trần Thương thực tập, dù đã là một thiếu niên, những cũng không ít lần rơi lệ, thật ra nhiều khi hắn cảm giác loại nước mắt này không phải chảy vì mình, nhưng cũng vì chính mình mà chảy.

Y học là thống khổ.

Bởi vì ngươi cảm động lây thống khổ của người khác.  

Y học là hạnh phúc.

Bởi vì ngươi có thể cứu vớt khó khăn của người khác.

'Thế nhưng, nói cho cùng. Y học chung quy là vô tội. Chúng ta có thể làm, chỉ có chính mình mà thôi.

Khuyên người học y, nên khuyên có tấm lòng kiên định!

Buổi chiều thứ bảy, Trần Thương không đi đến chỗ Trương Chí Tân, hắn muốn cho mình nghỉ ngơi một ngày.

Gần đây quá mệt mỏi, cơ hồ không thời gian nghỉ ngơi.

Ví tiền cũng không ít, hệ thống ban thưởng cùng làm phi đao thu nhập không ít, đương nhiên, thu nhập nhiều nhất là đến từ phú bà...

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 399


Chúng học sinh mặt như muốn khóc, ngươi trang bức như vậy không để ý tới cảm thụ của chúng ta sao?

Bình thường lượng canxi trong máu đều có thể ghi nhớ? Chúng ta còn đang đọc máu thường quy ngươi đã bắt đầu đọc điện ly tử hả?

Đọc chỉ tiêu là một trong tố dưỡng thiết yếu cơ bản lâm sàng của học sinh ngành Y, đối với khoa cấp cứu thì càng phải nắm rõ như lòng bàn tay.

Mạnh Hi đưa phiếu xét nghiệm cho Trần Thương: "Vậy ngươi nhìn xem, thông qua phiếu xét nghiệm có. thể biết được tin tức gì

Trần Thương nhận phiếu xét nghiệm tùy ý nhìn một lần, lập tức khẽ nhíu mày!

Khả năng đây không phải một ca bệnh tim đơn thuần.

Trần Thương khẽ ngẩng đầu: "Mạnh lão sư, khả năng đây là bệnh suy tim tuyến cận giáp!"

Nghe thấy câu nói này, Mạnh Hi không khỏi dừng lại.

Mà xung quanh, một đám học sinh thì hai mặt nhìn nhau không biết làm sao, ánh mắt nhanh chóng giao lưu! 

"Đây là cái gì?"

"Đừng nhìn ta, ta mẹ nó làm sao biết cái này là cái thứ gì!"

"Tuyến cận giáp ta biết, bệnh tim ta cũng biết, vì sao khi kết hợp chúng lại thì ta không nhận ra chứ?”

"Nhìn cái gì mà nhìn, ngươi thấy ta giống như biết không?"

Mọi người nhìn nhau hồi lâu, cuối cùng có chung. nhận thức!

Thằng nhãi này muốn trang lớn!

Còn lớn hơn rất nhiều so với ba cái trước cộng lại!

Mấy nghiên cứu sinh chúng ta thật phải bị một tiểu ban y khoa tăng dần đả kích sao? ? ?

Nghĩ tới đây, mọi người tịch mịch sa châu lạnh...

Cát Hoài nghe thấy Trần Thương nói như vậy, bỗng nhiên nhớ lại cái tên này!

Một loại bệnh cực kì hiếm thấy!

Đầu tiên là chần chờ, sau đó vội vàng tiếp nhận phiếu xét nghiệm, nhìn kỹ, trầm tư một lát, liên tưởng tới tất cả biểu hiện của người bệnh, càng xem càng sáng tỏ, càng xem càng kinh hãi!

Rốt cục bừng tỉnh đại ngộ!

Đúng vậy!

Tại sao mình không nghĩ tới chứ?

Tiểu tử này thật là lợi hại!

Mà Trần Thương có chút sững sờ, hắn phát hiện không có ai để ý chính mình, Trăn Thương cảm thấy có phải thiếu khán giả hay không?

Các ngươi sẽ không tỏ chút thái độ nghỉ ngờ sao?

Ta trang bức như vậy, dù sao ta cũng phải trở. thành đối tượng bị đánh mặt chứ.

Đợi vài giây đồng hồ, phát hiện không có ai nói chuyện, Trần Thương không khỏi có chút thất vọng.

Lần trang bứ này c, năm điểm... Thất bại!

Nhưng, Trần Thương vẫn cảm thấy phải nói hết lời: "Người bệnh khả năng mắc chứng suy tuyến cận giáp, loại bệnh này rất hiếm thấy, nhưng đa số là bộc phát, liên quan đến sức miễn dịch, thông qua xét nghiệm có thể nhìn ra, tỉ lệ tế bào bạch huyết của người bệnh mặc dù bình thường, nhưng tỉ lệ này rất tương tự với người bệnh bạch huyết suy tuyến cập giáp."

"Lượng canxi trong máu của người bệnh chỉ có 1.9, lượng phosphate trong máu lên cao đến 1.59, huyết thanh miễn dịch hoạt tính tuyến cận giáp cơ bản không đo được.”

"Mà người bệnh PTH giảm bớt, có thể ảnh hưởng đến khả năng co vào của cơ tim, mà giống như Cát lão sư nói, lượng canxi và magie trong máu thấp có ảnh hưởng đến khả năng co vào của cơ tim, vì vậy ta suy đoán là bệnh suy tìm tuyến cận giáp."

"Mà khi lượng canxi thấp, khả năng bài tiết ion Natri giảm bớt, nước Natri ứ đọng trong dịch thể làm tăng khả năng phải chịu sức ép của tim, bản thân người bệnh không được đầy đủ, vì vậy... Nhìn như vậy, phương pháp chữa trị của Cát lão sư không có vấn đề”

"Nhưng nếu như phối hợp bổ sung một chút canxi, giống như khẩu phục vitamin D3, hoặc là nhựa cây hoàn, hiệu quả có thể sẽ càng tốt hơn, thậm chí cũng có thể sẽ làm dịu suy tim!"

Trần Thương một hơi trôi chảy nói xong những lời này, nhịn không được thở dài, không đánh mặt trang bức, sẽ không có chút ý nghĩa nào.

Trần Thương vừa dứt lời!

Ba ba ba tiếng vỗ tay từ ngoài cửa truyền đến.

"Tốt! Tốt! Tốt!" 

Chỉ thấy Hạ Cao Phong vẻ mặt hưng phấn từ bên ngoài đi vào, trong ánh mắt đầy vẻ mừng rỡ, thật sự là một nhân tài không tầm thường, thật sự là một hãn huyết bảo mã ngàn dặm mới tìm được!

Nói thật, Hạ Cao Phong đã rất lâu không thấy học sinh có linh tính cùng năng lực như thế.

Điểm này không phải khoa trương.

Đầu tiên là năng lực động thủ cực mạnh, có bản lĩnh khâu rất tốt, mà bây giờ phân tích bệnh tật, đặc biệt là phân tích phiếu xét nghiệm vừa rồi, phân tích có thể nói là tường tận vô cùng.

Mấy hạng năng lực này, tổng hợp vừa phân tích, hoàn toàn có thể thấy được thiên phú của một người làm việc ở lâm sàng và ngoại khoa!

Nghĩ tới đây, Hạ Cao Phong hài lòng nhìn Trăn Thương: "Không tệ! Phân tích rất có đạo lý!”

Đến cảnh giới của Hạ Cao Phong, rất nhiều bệnh tật liếc qua thấy ngay, thấy nhiều lắm, suy tuyến cận giáp tuy thưa thớt nhưng với hẳn mà nói cũng không coi là hiếm lạ.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 399


Chúng học sinh mặt như muốn khóc, ngươi trang bức như vậy không để ý tới cảm thụ của chúng ta sao?

Bình thường lượng canxi trong máu đều có thể ghi nhớ? Chúng ta còn đang đọc máu thường quy ngươi đã bắt đầu đọc điện ly tử hả?

Đọc chỉ tiêu là một trong tố dưỡng thiết yếu cơ bản lâm sàng của học sinh ngành Y, đối với khoa cấp cứu thì càng phải nắm rõ như lòng bàn tay.

Mạnh Hi đưa phiếu xét nghiệm cho Trần Thương: "Vậy ngươi nhìn xem, thông qua phiếu xét nghiệm có. thể biết được tin tức gì

Trần Thương nhận phiếu xét nghiệm tùy ý nhìn một lần, lập tức khẽ nhíu mày!

Khả năng đây không phải một ca bệnh tim đơn thuần.

Trần Thương khẽ ngẩng đầu: "Mạnh lão sư, khả năng đây là bệnh suy tim tuyến cận giáp!"

Nghe thấy câu nói này, Mạnh Hi không khỏi dừng lại.

Mà xung quanh, một đám học sinh thì hai mặt nhìn nhau không biết làm sao, ánh mắt nhanh chóng giao lưu! 

"Đây là cái gì?"

"Đừng nhìn ta, ta mẹ nó làm sao biết cái này là cái thứ gì!"

"Tuyến cận giáp ta biết, bệnh tim ta cũng biết, vì sao khi kết hợp chúng lại thì ta không nhận ra chứ?”

"Nhìn cái gì mà nhìn, ngươi thấy ta giống như biết không?"

Mọi người nhìn nhau hồi lâu, cuối cùng có chung. nhận thức!

Thằng nhãi này muốn trang lớn!

Còn lớn hơn rất nhiều so với ba cái trước cộng lại!

Mấy nghiên cứu sinh chúng ta thật phải bị một tiểu ban y khoa tăng dần đả kích sao? ? ?

Nghĩ tới đây, mọi người tịch mịch sa châu lạnh...

Cát Hoài nghe thấy Trần Thương nói như vậy, bỗng nhiên nhớ lại cái tên này!

Một loại bệnh cực kì hiếm thấy!

Đầu tiên là chần chờ, sau đó vội vàng tiếp nhận phiếu xét nghiệm, nhìn kỹ, trầm tư một lát, liên tưởng tới tất cả biểu hiện của người bệnh, càng xem càng sáng tỏ, càng xem càng kinh hãi!

Rốt cục bừng tỉnh đại ngộ!

Đúng vậy!

Tại sao mình không nghĩ tới chứ?

Tiểu tử này thật là lợi hại!

Mà Trần Thương có chút sững sờ, hắn phát hiện không có ai để ý chính mình, Trăn Thương cảm thấy có phải thiếu khán giả hay không?

Các ngươi sẽ không tỏ chút thái độ nghỉ ngờ sao?

Ta trang bức như vậy, dù sao ta cũng phải trở. thành đối tượng bị đánh mặt chứ.

Đợi vài giây đồng hồ, phát hiện không có ai nói chuyện, Trần Thương không khỏi có chút thất vọng.

Lần trang bứ này c, năm điểm... Thất bại!

Nhưng, Trần Thương vẫn cảm thấy phải nói hết lời: "Người bệnh khả năng mắc chứng suy tuyến cận giáp, loại bệnh này rất hiếm thấy, nhưng đa số là bộc phát, liên quan đến sức miễn dịch, thông qua xét nghiệm có thể nhìn ra, tỉ lệ tế bào bạch huyết của người bệnh mặc dù bình thường, nhưng tỉ lệ này rất tương tự với người bệnh bạch huyết suy tuyến cập giáp."

"Lượng canxi trong máu của người bệnh chỉ có 1.9, lượng phosphate trong máu lên cao đến 1.59, huyết thanh miễn dịch hoạt tính tuyến cận giáp cơ bản không đo được.”

"Mà người bệnh PTH giảm bớt, có thể ảnh hưởng đến khả năng co vào của cơ tim, mà giống như Cát lão sư nói, lượng canxi và magie trong máu thấp có ảnh hưởng đến khả năng co vào của cơ tim, vì vậy ta suy đoán là bệnh suy tìm tuyến cận giáp."

"Mà khi lượng canxi thấp, khả năng bài tiết ion Natri giảm bớt, nước Natri ứ đọng trong dịch thể làm tăng khả năng phải chịu sức ép của tim, bản thân người bệnh không được đầy đủ, vì vậy... Nhìn như vậy, phương pháp chữa trị của Cát lão sư không có vấn đề”

"Nhưng nếu như phối hợp bổ sung một chút canxi, giống như khẩu phục vitamin D3, hoặc là nhựa cây hoàn, hiệu quả có thể sẽ càng tốt hơn, thậm chí cũng có thể sẽ làm dịu suy tim!"

Trần Thương một hơi trôi chảy nói xong những lời này, nhịn không được thở dài, không đánh mặt trang bức, sẽ không có chút ý nghĩa nào.

Trần Thương vừa dứt lời!

Ba ba ba tiếng vỗ tay từ ngoài cửa truyền đến.

"Tốt! Tốt! Tốt!" 

Chỉ thấy Hạ Cao Phong vẻ mặt hưng phấn từ bên ngoài đi vào, trong ánh mắt đầy vẻ mừng rỡ, thật sự là một nhân tài không tầm thường, thật sự là một hãn huyết bảo mã ngàn dặm mới tìm được!

Nói thật, Hạ Cao Phong đã rất lâu không thấy học sinh có linh tính cùng năng lực như thế.

Điểm này không phải khoa trương.

Đầu tiên là năng lực động thủ cực mạnh, có bản lĩnh khâu rất tốt, mà bây giờ phân tích bệnh tật, đặc biệt là phân tích phiếu xét nghiệm vừa rồi, phân tích có thể nói là tường tận vô cùng.

Mấy hạng năng lực này, tổng hợp vừa phân tích, hoàn toàn có thể thấy được thiên phú của một người làm việc ở lâm sàng và ngoại khoa!

Nghĩ tới đây, Hạ Cao Phong hài lòng nhìn Trăn Thương: "Không tệ! Phân tích rất có đạo lý!”

Đến cảnh giới của Hạ Cao Phong, rất nhiều bệnh tật liếc qua thấy ngay, thấy nhiều lắm, suy tuyến cận giáp tuy thưa thớt nhưng với hẳn mà nói cũng không coi là hiếm lạ.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 370


Buổi chiều, Quan Vĩ bỗng nhiên gọi một cuộc điện thoại tới.

Điện thoại vừa mới kết nối, Quan Vĩ vội vàng nói: "Tiểu Trần, ngày đó quên nói với ngươi, ngươi đã chọn tốt đạo sư nghiên cứu sinh hay chưa?"

Trần Thương sững sờ: "Chưa a... Nhưng Quan lão sư, dù sao ta cũng chỉ có tên trong danh sách đến trường, không cần đạo sư quá giỏi đâu, lão sư người ta nhiều quy củ, người ta khẳng định không để vào mắt. Hơn nữa không có thời gian làm việc cho đạo sư, người †a cũng không nhất định nguyện ý muốn ta."

Quan Vĩ nghe xong, lập tức nghiêm túc lên, nghiêm túc khuyên nói: "Tiểu Trần, ý nghĩ này của ngươi cũng quá sai, ta cho ngươi biết, chỗ tốt của đạo sư nghiên cứu sinh đối với nghiên cứu sinh không ít đâu, có thể coi như là cha mẹ thứ hai của ngươi! Là quý nhân đời này của ngươi! Bao nhiêu học sinh sau khi tốt nghiệp, đều nhờ lão sư trực tiếp trợ giúp an bài công việc, hoặc là trực tiếp bảo đảm tiến sĩ!"

"Vì vậy, ngươi lựa chọn đạo sư nghiên cứu sinh nhất định phải thận trọng một chút! Phải tìm một người tương đối lợi và hại đáng tin cậy, nếu không phải là cấp bậc. hành chính cao, thì cũng phải cấp bậc viện trưởng, nếu không phải là học thuật tạo nghệ cao, thì cũng phải tuổi trẻ tài cao có nghiên cứu khoa học."

Quan Vĩ xử lí công việc nghiên cứu sinh hơn hai năm, đối với chuyện này đương nhiên hiểu rõ hơn Trần Thương nhiều, vì vậy cũng hắn thật tình thuyết phục Trần Thương, cho hắn một đề nghị tốt.

Trần Thương nghe Quan Vĩ nói, cũng cảm thấy rất có đạo lý, làm một ví dụ, sở dĩ Tân Hiếu Uyên có thể lên làm viện trưởng, không phải chính là bởi vì có lão sư là Phòng Dung Lâm ra sức trợ giúp sao?

Hơn nữa trong sư môn của danh sư còn có rất nhiều sư huynh sư tỷ, đây đều là tài nguyên ngươi có thể lợi dụng.

Không có những người như Lý Kiến Vĩ, Hách Húc Lượng, Đào Mật trợ giúp, Tân Hiếu Uyên cũng không dễ làm được chức viện trưởng.

Nghĩ được như vậy, Trần Thương cười nói: "Vậy thì, không biết Quan lão sư ngài có đề cử nào tốt không?"

Quan Vĩ nhẹ gật đầu: "Được rồi, như vậy đi, ngươi qua đây một chuyến, sau khi tới ta sẽ phân tích kỹ càng cho ngươi một chút, đầu tiên các ngươi phải cầm sư thừa bảng biểu tìm đạo sư ký tên, sau đó cơ bản liền định xuống, buổi chiều hôm nay ngươi tới trường học một chuyến đi."

Trần Thương vội vàng gật đầu: "Được rồi Quan lão. sư, ta lập tức đi qua, đúng rồi, thứ bảy ngài không nghỉ ngơi sao?"

Quan Vĩ cười ha ha: "Cũng không nhìn bây giờ là lúc nào, khai giảng tân sinh có một đống chuyện, phải tăng giờ làm việc, nào có cuối tuần. Ngươi trực tiếp đến phòng làm việc của ta là được, sau khi tới ta đây có một danh sách đạo sư tuyển chọn, phía trên có tư liệu của từng đạo sư, ngươi đến đây rồi tự xem đi."

Trần Thương gật đầu, cất quần áo lại trong nhà, trực tiếp đón xe tới.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZ.Z" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 400: Lợi hại, quá lợi hại!


Mấy học sinh nãy giờ đang đứng sát vách tường đang dùng hai tay đập lên tường, không ngừng kêu khổ thì bây giờ hai mắt nhìn chăm chăm Tiần Thương, trong lòng muốn chấp tay vái lạy hắn!

Tường đều không vịn, chỉ phục ngươi!

Ngươi TM trang bức coi như thôi đi, còn mời chủ nhiệm đến đóng vai phụ cho ngươi!

Mà ở cửa phòng bệnh, có đứng một tiểu mập mạp 200 cân, chính là Tiền Lâm, nghĩ tới nghĩ lui, hắn vẫn không dám đi vào, lỗ tai nghiêm túc lắng nghe chuyện xảy ra bên trong, trong lòng kích động nửa ngày!

Huynh đệ ngưu bức a!

Ngữ số ngoại phát triển toàn diện, từng môn tinh thông. (ngữ là ngoại ngữ, số là trị số lý hoá, ngoại là phẫu thuật ngoại khoa. )

Lợi hại, quá lợi hại!

Tiền mỗ ta rốt cục không còn tiếp tục bị nữ ma đầu này nhớ thương, thông qua khe cửa nhìn vẻ mặt nhăn nhó của Cát Hoài, Tiền Lâm nhịn không được thở nhẹ một hơi, có cấp trên là nữ ma đầu, ngươi không sợ ai sợ?

Nghĩ tới đây, Tiền Lâm nhìn Trần Thương khó tránh khỏi có chút đau lòng.

Dù sao một thanh niên êm đẹp đầy hứa hẹn, đầu óc lại không dùng được, nhất định phải đi theo nữ ma đầu.

Nghĩ tới đây, Tiền Lâm thở dài, quyết định chờ một chứu

Chờ nữ ma đầu ký tên xong hẳn vào, sau đó sẽ đi với với đại bá, Mạnh chủ nhiệm đã có học sinh, hơn nữa người này đặc biệt ngưu bức, lợi hại hơn mình rất nhiều.

Lúc này Mạnh Hi tâm động, năng lực của học sinh đã nghiêm trọng vượt xa mong muốn của mình!

Thậm chí Mạnh Hi cũng đã suy nghĩ, lúc còn trẻ mình có năng lực như Trần Thương hay không?

Lúc này, Hạ Cao Phong nhịn không được nói: "Tiểu Mạnh, nếu như ngươi không muốn nhận học sinh, tên tiểu tử này nhường cho ta đi!'

“Ta sẽ mặt dạn mày dày nói với bộ nghiên cứu sinh là muốn thêm một vị trí nữa! Nói thật, đã lâu lắm röi ta chưa từng gặp người tuổi trẻ ưu tú như thế, tiền đồ vô lượng, đúng, tiểu tử, ngươi tên là gì?”

Trần Thương: "Trần Thương, thương trong thương hải tang điền.”

Hạ Cao Phong nghe vậy: "Tốt! Tên rất hay!"

Đông đảo quy bồi sinh: Hay chỗ nào! ?

Hạ Cao Phong nói tiếp: "Ngươi đã tham gia làm việc rồi đúng không? Ngươi làm tại bệnh viện nào? Phòng ban gì?”

Trần Thương: "Bây giờ ta đang làm ở khoa cấp. cứu của Tỉnh Nhị Viện”

Hạ Cao Phong sững sờ: "Ö? Có phải chủ nhiệm là Lý Bảo Sơn hay không?”

Trần Thương gật đầu, xem ra danh khí của Chủ nhiệm Lý trong Tỉnh vẫn có một chút

Hạ Cao Phong khẽ gật đầu: "Không tệ, không tệ!"

[L Đinh! Hạ Cao Phong độ thiện cảm + 10. ]

.....

....

Tình huống của người bệnh ổn định, lúc này mọi người mới trở lại văn phòng.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 400: Lợi hại, quá lợi hại!


Mấy học sinh nãy giờ đang đứng sát vách tường đang dùng hai tay đập lên tường, không ngừng kêu khổ thì bây giờ hai mắt nhìn chăm chăm Tiần Thương, trong lòng muốn chấp tay vái lạy hắn!

Tường đều không vịn, chỉ phục ngươi!

Ngươi TM trang bức coi như thôi đi, còn mời chủ nhiệm đến đóng vai phụ cho ngươi!

Mà ở cửa phòng bệnh, có đứng một tiểu mập mạp 200 cân, chính là Tiền Lâm, nghĩ tới nghĩ lui, hắn vẫn không dám đi vào, lỗ tai nghiêm túc lắng nghe chuyện xảy ra bên trong, trong lòng kích động nửa ngày!

Huynh đệ ngưu bức a!

Ngữ số ngoại phát triển toàn diện, từng môn tinh thông. (ngữ là ngoại ngữ, số là trị số lý hoá, ngoại là phẫu thuật ngoại khoa. )

Lợi hại, quá lợi hại!

Tiền mỗ ta rốt cục không còn tiếp tục bị nữ ma đầu này nhớ thương, thông qua khe cửa nhìn vẻ mặt nhăn nhó của Cát Hoài, Tiền Lâm nhịn không được thở nhẹ một hơi, có cấp trên là nữ ma đầu, ngươi không sợ ai sợ?

Nghĩ tới đây, Tiền Lâm nhìn Trần Thương khó tránh khỏi có chút đau lòng.

Dù sao một thanh niên êm đẹp đầy hứa hẹn, đầu óc lại không dùng được, nhất định phải đi theo nữ ma đầu.

Nghĩ tới đây, Tiền Lâm thở dài, quyết định chờ một chứu

Chờ nữ ma đầu ký tên xong hẳn vào, sau đó sẽ đi với với đại bá, Mạnh chủ nhiệm đã có học sinh, hơn nữa người này đặc biệt ngưu bức, lợi hại hơn mình rất nhiều.

Lúc này Mạnh Hi tâm động, năng lực của học sinh đã nghiêm trọng vượt xa mong muốn của mình!

Thậm chí Mạnh Hi cũng đã suy nghĩ, lúc còn trẻ mình có năng lực như Trần Thương hay không?

Lúc này, Hạ Cao Phong nhịn không được nói: "Tiểu Mạnh, nếu như ngươi không muốn nhận học sinh, tên tiểu tử này nhường cho ta đi!'

“Ta sẽ mặt dạn mày dày nói với bộ nghiên cứu sinh là muốn thêm một vị trí nữa! Nói thật, đã lâu lắm röi ta chưa từng gặp người tuổi trẻ ưu tú như thế, tiền đồ vô lượng, đúng, tiểu tử, ngươi tên là gì?”

Trần Thương: "Trần Thương, thương trong thương hải tang điền.”

Hạ Cao Phong nghe vậy: "Tốt! Tên rất hay!"

Đông đảo quy bồi sinh: Hay chỗ nào! ?

Hạ Cao Phong nói tiếp: "Ngươi đã tham gia làm việc rồi đúng không? Ngươi làm tại bệnh viện nào? Phòng ban gì?”

Trần Thương: "Bây giờ ta đang làm ở khoa cấp. cứu của Tỉnh Nhị Viện”

Hạ Cao Phong sững sờ: "Ö? Có phải chủ nhiệm là Lý Bảo Sơn hay không?”

Trần Thương gật đầu, xem ra danh khí của Chủ nhiệm Lý trong Tỉnh vẫn có một chút

Hạ Cao Phong khẽ gật đầu: "Không tệ, không tệ!"

[L Đinh! Hạ Cao Phong độ thiện cảm + 10. ]

.....

....

Tình huống của người bệnh ổn định, lúc này mọi người mới trở lại văn phòng.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 371


"Cuối cùng... Còn có một số người cũng không tệ, là †a cảm thấy, tự nhận là tương đối có tiềm lực, tư lịch của những này người mặc dù có chút thua kém những đạo. sư uy tín lâu năm kia, nhưng quý ở tuổi trẻ, trẻ tuổi nhất chỉ có 30 tuổi, bọn hắn thuộc về lực lượng đại tân sinh, đều là nhân tài được các bệnh viện đưa vào, thuộc về nhóm người được bồi dưỡng trọng điểm, bọn hắn rất có tiền đồ trong một phương diện nào đó."

"Đây là danh sách hơn hai mươi đạo sư ta tuyển chọn được, ngươi xem một chút, ta đi qua phòng bên cạnh một lát, trở về ngươi nói cho ta."

Nói xong, Quan Vĩ đem một xấp tư liệu thật dày giao. cho Trần Thương, đứng dậy cười rời đi.

Trần Thương cảm kích cười một tiếng: "Phiên phức. Quan lão sư!"

Quan Vĩ cười ha ha, khoát tay áo.

Bên ngoài quuyển Đạo sư tuyển chọn có ảnh chụp của đạo sư đó, tin tức trình độ, đầu đề, luận văn, còn có thành tựu học thuật.

Trần Thương mở ra, thật đúng là phát hiện một vài người quen.

Tiền Lượng, Lưu Tư Tê, Lý Kiến Vĩ, đây đều là nhân vật phái thực lực, thật ra khi Trần Thương nhìn thấy Tiền Lượng, có chút do dự, dù sao nhiệm vụ bái sư đã phát động trên người Tiền Lượng, nếu bây giờ như mình lại bái Tiền Lượng là đạo sư nghiên cứu sinh, có thể lãng phí hay không? 

Trần Thương cảm giác, bái sư nghiên cứu sinh là có thể nhận được tin tức chuyển chức, mà Tiền Lượng thì Trần Thương chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ luận văn, thì rất có thể sẽ nhận được bằng chứng chuyển chức ngoại khoa gan mật, cứ như vậy, không thể nghỉ ngờ có chút lãng phí!

Lý Kiến Vĩ có thể cân nhắc, người này không sai, còn rất có tiếng trong lĩnh vực chỉnh hình, Trần Thương cũng coi là có chút quan hệ, nếu như mình tìm hắn ký tên, chắc sẽ không từ chối, dù sao mình đã cứu được lão sư của hắn.

Nghĩ tới đây, Trần Thương đặt Lý Kiến Vĩ ở bên trái. Lưu Tư Tề thì Trần Thương không cân nhắc, dù sao Lưu Tư Tề cùng Tiền Lượng là tái diễn, có Tiền Lượng,

Lưu Tư Tề liền có thể bỏ qual

Sau khi Trần Thương lật xem một phen, Trần Thương tìm được một đạo sư chỉ có 30 tuổi.

Xem xét sơ yếu lý lịch, Trần Thương lập tức sửng sốt!

Học viện Karolinska?

Trần Thương phát hiện mình càng ngày càng không có học thức!

Hôm trước « cấy ghép lá gan » thì phải dựa vào Baidu. 

Bây giờ một trường học cũng phải dựa vào Baidu...

Chỉ là, vừa tìm trên Baidu, Trần Thương trợn tròn mắt!

Học viện Stockholm Karolinska ở Thụy Điển! ?

Trần Thương nhìn tin tức trong Baidu, thở nhẹ một hơi, trách không được mình chưa nghe nói qua, kém xa Harvard, xem ra cũng không phải do mình kiến thức nông cạn, chỉ có thể trách ngươi không có quá nhiều danh tiếng.

Đúng rồi, trường học này cũng không xếp hạng cao lắm, cũng chỉ là top 10 thế giới mà thôi.

Trong trường học cũng không có gì đặc biệt lợi hại, cũng chỉ có một chỉ là Nobel uỷ ban, bình thường không có chuyện gì, cũng chỉ cần hàng năm phụ trách làm giám khảo cùng ban phát thưởng các giải Nobel về s1nh lý học hoặc y học.

Trần Thương chua...

Ngươi chỉ là một tiến sĩ của học viện Karolinska!

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 401: Ta có thể trả hàng không?


Mạnh Hi nghe vậy,  khẽ gật đầu: "Đưa cho ta." 

Trần Thương vội vàng đưa giấy để đạo sư ký tên

Mạnh Hi xoát xoát xoát ký tên của mình. Trần Thương vui mừng: "Cảm ơn lão sư!"

[ Đinh! Nhiệm vụ ẩn, hoàn thành nhiệm vụ bái sư Mạnh Hi! ]

[ Đinh! Chúc mừng ngài, nhận được truyền thừa: đệ tử của Mạnh Hi. ]

[ Mở ra kho kỹ năng của Mạnh Hi... ]

Kho kỹ năng của Mạnh Hi, tiêu hao độ thiện cảm, có thể mở khóa kỹ năng mới, nhắc nhở, kỹ năng khác nhau cần cảm khác nhau có thể đổi, hoàn thành nhiệm vụ sư môn có thể đạt được độ thiện cảm. ]

Trần Thương trợn tròn mắt.

Ta TM...

Ta mẹ nó khổ cực nửa ngày, ngươi ban thưởng cho ta cái này sao hả?

Đây chính là cái gọi là nhiệm vụ ẩn sao?

Chính là cái gọi là chức nghiệp ẩn tàng? 

Mạnh Hi cũng khoảng 30 tuổi, nàng lợi hại hơn nữa có thể có bao nhiêu kỹ năng?

Nghĩ tới đây, Trần Thương đều cảm thấy có chút khóc không ra nước mắt, sao ta lại đần độn chọn người này làm đạo sư nghiên cứu sinh của mình cơ chứ?

Ta... Ta có thể trả hàng không?

Ta không cần nàng nữa!

Ta có thể đổi lão sư không?

Nghĩ tới đây, Trần Thương đột nhiên cảm giác được phụ nữ đều đại móng heo, không thể nhìn vẻ bề ngoài, phụ nữ càng xinh đẹp, càng hại người nhiều hơn!

Sau khi bùi ngùi một lúc....

Trần Thương ép buộc chính mình tỉnh táo lại, hẳn sợ một khi mình không giữ được lý trí, 5 điểm độ thiện cảm của Mạnh lão sư cũng biến mất luôn thì quá lỗ vốn.

Cái này mẹ nó cùng bán mình cầu vinh khác nhau ở chỗ nào?

Tiêu hao độ thiện cảm để nhận được kỹ năng, hệ thống ngươi cũng thật muốn tính ra. 

Ta đây là bái sư, cũng không phải bán thân à nha!

Trần Thương ta ở đây xin thề! Đánh chết cũng không làm li3m chó!

Mạnh Hi nhìn Trần Thương, nói: 'Hôm nay ta còn ện, người đi về trước đi, đúng rồi, cho ta Wechat và số điện thoại liên lạc của ngươi."

Trần Thương gật đầu, sau khi trao đổi phương thức liên lạc, đứng dậy rời đi.

Ngồi trên xe buýt, Trần Thương vẫn cảm thấy có chút biệt khuất.

Nghĩ tới nghĩ lui, Trần Thương quyết định nhìn xem kho kỹ năng của Mạnh Hi có cái gì

Trần Thương nghĩ tới đây, trực tiếp mở ra kỹ năng kho.

Lập tức trợn tròn mắt!

Trần Thương phát hiện kho kỹ năng của Mạnh Hi có đến ba phương hướng cây kỹ năng.

[Cây kỹ năng ngoại khoa tim ]

[Cây kỹ nẵng nội khoa tim ]

[Cây kỹ năng nghiên cứu khoa học]

Trần Thương nhịn không được nuốt ngụm nước. 

miếng, cẩn thận từng li từng tí mở ra cây kỹ năng ngoại khoa tim, lập tức trợn mắt hốc mồm, hẳn phát hiện trên ngọn cây này có một đống lớn trái cây, từng quả đều tỏa ra quang mang màu tím, đây rõ ràng chính là kỹ năng màu tím!

Hơn nữa, Trần Thương ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy từng quả trái cây kim quang lóng lánh!

Cái này... Đây là kỹ năng cấp bậc hoàn mỹ hả?!

Đây cũng quá ngưu đi?

Trần Thương trợn tròn mắt.

Mạnh Hi này không ngờ mạnh như vậy?

Lại có thể nằm giữ nhiều kỹ năng như thế? !

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 401: Ta có thể trả hàng không?


Mạnh Hi nghe vậy,  khẽ gật đầu: "Đưa cho ta." 

Trần Thương vội vàng đưa giấy để đạo sư ký tên

Mạnh Hi xoát xoát xoát ký tên của mình. Trần Thương vui mừng: "Cảm ơn lão sư!"

[ Đinh! Nhiệm vụ ẩn, hoàn thành nhiệm vụ bái sư Mạnh Hi! ]

[ Đinh! Chúc mừng ngài, nhận được truyền thừa: đệ tử của Mạnh Hi. ]

[ Mở ra kho kỹ năng của Mạnh Hi... ]

Kho kỹ năng của Mạnh Hi, tiêu hao độ thiện cảm, có thể mở khóa kỹ năng mới, nhắc nhở, kỹ năng khác nhau cần cảm khác nhau có thể đổi, hoàn thành nhiệm vụ sư môn có thể đạt được độ thiện cảm. ]

Trần Thương trợn tròn mắt.

Ta TM...

Ta mẹ nó khổ cực nửa ngày, ngươi ban thưởng cho ta cái này sao hả?

Đây chính là cái gọi là nhiệm vụ ẩn sao?

Chính là cái gọi là chức nghiệp ẩn tàng? 

Mạnh Hi cũng khoảng 30 tuổi, nàng lợi hại hơn nữa có thể có bao nhiêu kỹ năng?

Nghĩ tới đây, Trần Thương đều cảm thấy có chút khóc không ra nước mắt, sao ta lại đần độn chọn người này làm đạo sư nghiên cứu sinh của mình cơ chứ?

Ta... Ta có thể trả hàng không?

Ta không cần nàng nữa!

Ta có thể đổi lão sư không?

Nghĩ tới đây, Trần Thương đột nhiên cảm giác được phụ nữ đều đại móng heo, không thể nhìn vẻ bề ngoài, phụ nữ càng xinh đẹp, càng hại người nhiều hơn!

Sau khi bùi ngùi một lúc....

Trần Thương ép buộc chính mình tỉnh táo lại, hẳn sợ một khi mình không giữ được lý trí, 5 điểm độ thiện cảm của Mạnh lão sư cũng biến mất luôn thì quá lỗ vốn.

Cái này mẹ nó cùng bán mình cầu vinh khác nhau ở chỗ nào?

Tiêu hao độ thiện cảm để nhận được kỹ năng, hệ thống ngươi cũng thật muốn tính ra. 

Ta đây là bái sư, cũng không phải bán thân à nha!

Trần Thương ta ở đây xin thề! Đánh chết cũng không làm li3m chó!

Mạnh Hi nhìn Trần Thương, nói: 'Hôm nay ta còn ện, người đi về trước đi, đúng rồi, cho ta Wechat và số điện thoại liên lạc của ngươi."

Trần Thương gật đầu, sau khi trao đổi phương thức liên lạc, đứng dậy rời đi.

Ngồi trên xe buýt, Trần Thương vẫn cảm thấy có chút biệt khuất.

Nghĩ tới nghĩ lui, Trần Thương quyết định nhìn xem kho kỹ năng của Mạnh Hi có cái gì

Trần Thương nghĩ tới đây, trực tiếp mở ra kỹ năng kho.

Lập tức trợn tròn mắt!

Trần Thương phát hiện kho kỹ năng của Mạnh Hi có đến ba phương hướng cây kỹ năng.

[Cây kỹ năng ngoại khoa tim ]

[Cây kỹ nẵng nội khoa tim ]

[Cây kỹ năng nghiên cứu khoa học]

Trần Thương nhịn không được nuốt ngụm nước. 

miếng, cẩn thận từng li từng tí mở ra cây kỹ năng ngoại khoa tim, lập tức trợn mắt hốc mồm, hẳn phát hiện trên ngọn cây này có một đống lớn trái cây, từng quả đều tỏa ra quang mang màu tím, đây rõ ràng chính là kỹ năng màu tím!

Hơn nữa, Trần Thương ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy từng quả trái cây kim quang lóng lánh!

Cái này... Đây là kỹ năng cấp bậc hoàn mỹ hả?!

Đây cũng quá ngưu đi?

Trần Thương trợn tròn mắt.

Mạnh Hi này không ngờ mạnh như vậy?

Lại có thể nằm giữ nhiều kỹ năng như thế? !

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 372


Nhưng sau đó Trần Thương nhìn thấy giới thiệu văn tắt về Mạnh Hi, lập tức ngây ngẩn cả người!

Người phụ nữ này... Không tầm thường nha... Tiến sĩ ngoại khoa tim?

Thành tựu học thuật thì...

E hèm...

Cũng chỉ là mấy bài luận văn về « The Lancet », « tập. san y học mới của Anh quốc »...

Trần Thương tiện tay khép tạp chí lại, vỗ bàn một cái, chọn nàng đi!

Thích hợp một chút, cứ như vậy đi!

Trần Thương cảm thấy mình cũng không thể quá bắt bẻ, mặc dù đạo sư này tương đối trẻ, nhưng cũng không phải không thể tiếp nhận.

Lúc này, Quan Vĩ trở về.

Nhìn thấy Trần Thương ngồi ở đó, cười hỏi: "Thế nào? Tìm được ai chưa? Để ta giúp ngươi hỏi một chút."

Trần Thương nhẹ gật đầu: "Cái này... Quan lão sư, ta thấy Mạnh Hi lão sư này còn có thể, 30 tuổi, tiến sĩ học viện Karolinska, hơn nữa người ta am hiểu nhất chính là nghiên cứu khoa học, hơn nữa phương hướng ngoại khoa tim cũng đều thích hợp với ta."  

Quan Vĩ cũng sửng sốt một chút, cười nói xấu hổ: "Tiểu Mạnh a?"

"Bản sự của Mạnh Hi thật lớn, vừa mới về nước năm ngoái, lúc đầu không nghĩ chiêu học sinh, thế nhưng trường học cổ vũ nàng mang cái học sinh, dù sao điều kiện của người ta cũng quá tốt rồi, người này có năng lực nghiên cứu khoa học cực mạnh, sau khi tới trường học phụ thuộc bệnh viện, năm đó liền thay bệnh viện xin quốc gia một quỹ ngân sách cho hạng mục khoa học tự nhiên!"

"Năm nay liền phát biểu một bài đỉnh cấp sci, ngay trên « The Lancet », nói như vậy, người này có năng lực nghiên cứu khoa học tương đối mạnh, nhưng... trình độ lâm sàn cũng bình thường, đây là đánh giá của bệnh viện."

"Mạnh Hi rất có tiềm lực, phát triển tuyệt đối rất tốt, hơn nữa người quan tâm nàng cũng rất nhiều, cũng không ít cá nhân liên quan đi tìm nàng, nhưng... nàng đều không để vào mắt."

"Hai ngày trước, nàng gọi điện thoại cho ta, nói nếu như không chiêu được người thích hợp, thì để sang năm lại chiêu, giống như... Ý nguyện chiêu học sinh của cũng nàng không mãnh liệt lắm."

[ Đinh! Phát động nhiệm vụ ẩn, bái sư Mạnh Hi, sau khi bái sư thành công, có thể chuyển chức đặc biệt, chức nghiệp ẩn tàng. ]

Trần Thương sững sờ.

Mẹ nó?

Nhiệm vụ ẩn?

Chức nghiệp ẩn tàng?

Cái này mẹ nó không phải tiêu chuẩn thấp nhất của nhân vật chính sao?

Quan Vĩ nói xong, ngồi vào đối diện: "Thật ra, ta cũng không đề nghị ngươi báo Mạnh Hi, lần đầu tiên người này dẫn dắt học sinh, khẳng định cũng không đủ kinh nghiệm, hơn nữa... Tìm lão sư trẻ tuổi có một khuyết điểm, chính là thời kỳ lão sư vẫn còn sự nghiệp lên cao, sẽ không quá chiếu cố đến học sinh, không giống đạo. sư già, hiện tại chủ yếu chính là bồi dưỡng một ít học. sinh."

"Vì vậy, ngươi báo danh Mạnh Hi, cũng không bằng báo Đào Mật của bệnh viện các ngươi, trình độ của chủ nhiệm Đào cũng rất cao, hơn nữa ta cũng gặp qua mấy lần, làm người cũng không tệ, lại là Tỉnh Nhị Viện, các ngươi cũng dễ thông báo."



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z.z để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 402: Suy nghĩ rất nhiều.


Trần Thương trợn tròn mắt.

Chuyện này có nghĩa là mình không căn thăng cấp kỹ năng?

Trực tiếp đối thành công kỹ năng màu tím sao?

Đây cũng quá mạnh đi?

Đây chính là chỗ tốt mà chức nghiệp ẩn tàng mang tới sao?

Nghĩ tới đây hẳn cảm thấy quá giả, không chân thực, chức nghiệp ẩn tàng lại có thể trực tiếp nhận được kỹ năng màu tím!

Cảm giác này, rất thoải mái!

Hơn nữa, Trần Thương xem như thấy rõ ràng. Nếu muốn nhận được kỹ năng!

Nhất định phải nhận được độ thiện cảm từ Mạnh lão sư!

Phải làm li3m chó cho Mạnh lão sư a!

Li3m càng dễ chịu, hồi báo cảng caot

Trần Thương hít sâu một hơi,

Suy nghĩ rất nhiều.

Suy nghĩ rất xa...

Nghĩ đến sau này cho con học ở tiểu học Alistun hay là đi nhà trẻ trong thôn.

Nghề nghiệp này rất thích hợp với Tân Duyệt tiểu li3m chó, nếu như nàng bái mình làm sư phụ, tuyệt đối có thể móc sạch kho kỹ năng của mình!

Nhưng, nghĩ đến những phú bà bên cạnh mình, giống như độ thiện cảm đều rất cao.

Như vậy....

Hình như mình rất có ưu thế trong phương diện gia tăng độ thiện cảm của các phú hào a! ?

Nghĩ tới đây, Trần Thương đột nhiên cảm giác được, chức nghiệp ẩn tàng này thật là thơm!

Đánh chết cũng không làm li3m chó sao?

Ha ha!

Emma... Thật là thơm!

Tiền Lâm khẽ hát đến cửa phòng làm việc của Tiền Lượng, do dự nửa ngày, bắt đầu công việc chuẩn bị tình cảm.

Không thể không nói, người này rất có thiên phú.

Mà diễn kỹ của Tiền Lâm, cũng phải đạt đến cấp bậc 7 - 8 sao rồi.

Không đến một phút, cảm xúc của Tiền Lâm đã hoàn thành chuyển đổi từ dương dương đắc ý đến vui bừng bừng đến bình bình đạm đạm lại đến than thở thất vọng đến khóc.

Chính là cảm giác này, cũng không vấn đề, nghĩ tới đây, hắn gõ cửa.

"Vào đi!”

Giọng nói uy nghiêm truyền đến, Tiên Lâm nức nở, mấy lần, cố gắng trừng mắt, hi vọng có thể nhiều mấy. phần ướt át.

Sau đó đẩy cửa đi vào.

"Đại bá..."

Tiền Lâm cảm thấy biểu lộ của mình lần này có thể đánh max điểm.

Tiền Lượng sững sờ, nhìn thấy người đi vào là Tiền Lâm, mang theo vẻ mặt sống không thể yêu.

Nhìn thấy bộ dáng Tiền Lâm như vậy, Tiền Lượng. chẳng những không có một tia đau lòng, ngược lại cực kỳ muốn cười.

"Có chuyện gì thế?" Tiền Lượng có gắng nín cười, khụ khụ một tiếng, hỏi Tiền Lâm hít sâu một hơi, đi đến bên cạnh đại bá ngồi xuống:" Đại bá, có phải là ta quá kém cỏi hay không?"

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom