Dịch Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 384: Thật không rẻ!


Bình thường, giá cả của loại phẫu thuật chỉnh hình ngực này liên tục tăng cao không hạ, tiện nghi thì bốn, năm vạn, cao hơn một chút thì khoảng hai mươi vạn, mà những ca phẫu thuật lợi hại hơn trăm vạn cũng không phải không có khả năng.

Hiện tại có thổ hào vì truy cầu hiệu quả, dùng axit hyaluronic tiêm vào bổ sung, tính luôn cả tiền thao tác cũng phải một hai trăm vạn.

Vừa rồi, trong khi Trần Thương phẫu thuật đã dựa theo biểu phí phẫu thuật cùng giả thể bình thường của Bệnh viện chỉnh hình Chí Tân là khoảng 15 vạn, nhưng chỉ phí mình phẫu thuật, Trần Thương không cho rằng là giá tiền này.

Trần Thương cho răng đây là tự mình lao động đạt được, nếu giá quá tiện nghỉ thì căn bản có lỗi với sản phẩm của mình.

Đây cũng là một sự khinh nhờn đối với kỹ thuật của mình!

Vì vậy lần này Trần Thương không do dự: "Một trăm vạn! Đã bao gồm tất cả chỉ phí, một trăm vạn, trong đó nếu như xuất hiện bất kỳ phản ứng không tốt nào, ngươi có thể tới tìm ta."

Phó Ngọc Phương cùng Phó Ngọc Lan cũng hơi sững sờ.

Thật không rẻ!

Nhưng, Phó Ngọc Lan không do dự: "Được rồi, một trăm vạn ta cảm thấy rất đáng! Bác sĩ Trần, bây giờ ta chuyển tiền cho ngài luôn nha?"

Trần Thương lắc đầu: "Không cần nóng vội, chờ năm ngày sau ngươi khôi phục tốt, tự mình... tự mình cảm giác, nếu như ngươi cảm thấy hài lòng thì đem tiền cho ta

là được rồi."

Loại phẫu thuật này, Trần Thương cũng sẽ không làm quá nhiều, nhưng mỗi một lần làm dĩ nhiên là phải làm đến cực hạn của mình.

Phó Ngọc Lan gật đầu, mà Phó Ngọc Phương thì như suy nghĩ điều gì, trong lòng cũng kích động.

Lúc trước, nàng bỏ ra chỉ phí tổng cộng hơn 40 vạn chỉ để chỉnh hình ngực, nhưng bây giờ nàng tự nhiên đối với bộ phận kia cũng có chút không hài lòng.

Hiện tại, sau khi nhìn thấy kết quả chỉnh hình của Phó Ngọc Lan, Phó Ngọc Phương càng thêm kiên định!

Phải làm!

Nhất định phải làm!

Không phải chỉ là 100 vạn sao? Tìm lão Quách đòi.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 385: Có văn hóa chính là tốt


Bệnh viện thấy nhiều người bình thường đến khám bệnh, cũng thấy nhiều người bởi vì bệnh mà trở nên càng ngày càng nghèo hơn, thế nhưng có khi nào ngươi nghe

nói có người bởi vì chỉnh hình mà táng gia bại sản chưa?

Sau khi Trương Chí Tân nghe nói Trần Thương làm phẫu thuật chỉnh ngực, lập tức kém chút xù lông!

Cầm điện thoại lên gọi cho Trần Thương! Đáng tiếc không có ai bắt máy!

Lần này thật sự làm cho Trương Chí Tân lo lắng, hỗn tiểu tử này, thật sự là càng ngày càng làm xằng làm bậy, mới học mấy ngày đã dám làm phẫu thuật chỉnh ngực!

May mà ngươi không thấy ta làm phẫu thuật ngoại khoa, bằng không ngươi phải thượng thiên rồi!

Mãi mới chờ đến lúc đến tan tầm, Trương Chí Tân vội vàng lái xe trở về bệnh viện chỉnh hình, vô cùng lo lắng lên lầu.

Trần Thương còn chưa về, ngồi trong phòng làm việc xem bài luận văn mà Tân Duyệt phát biểu về « cấy ghép lá gan », trong lòng như suy nghĩ điều gì.

Khi nào mình mới có thể kích hoạt nhiệm vụ bái sư Tiền Lượng đây? Trương Chí Tân bỗng nhiên xông tới, thở hồng hộc nói: "Trần Thương! Tiểu tử ngươi, sao ngươi dám tự mình làm phẫu thuật chỉnh ngực! Còn làm cho em gái của

Phó Ngọc Phương! Ngươi thực sự là..."

Trần Thương nhìn thấy Trương Chí Tân đứng tựa lưng trên cửa, thở không ra hơi, nói chuyện đều thở không được, nói chuyện cũng không lưu loát.

Thở dài: "Ông chủ Trương, ngài làm ông chủ, ngồi trong nhà chờ cầm tiền không tốt sao? Còn phải chạy xa để đến đây làm gì?"

Mí mắt Trương Chí Tân nhảy lên một cái, nói chuyện với Trần Thương tuyệt đối là một cách rèn luyện tâm chí của mình.

"Ta không đến có thể ngươi đã phá tan bệnh viện chỉnh hình này rồi..."

"Ngươi biết làm phẫu thuật bơm ngực không? ! Đại ca, đại gia, sau này ngài kiềm chế một chút được không?"

Trương Chí Tân còn chưa dứt lời, Phó Ngọc Phương bỗng nhiên đẩy cửa đi vào.

Phó Ngọc Phương nhìn thấy hai người giống như đang tranh chấp kịch liệt, xấu hổ cười một tiếng: "Có phải là quấy rầy hai người không?"

Trương Chí Tân nhìn thấy là Phó phú bà, lập tức cười nói: "Không có chuyện gì, không có chuyện gì, chỉ là thảo luận về nghiên cứu học thuật mà thôi!"

Phó Ngọc Phương mỉm cười: "Có văn hóa chính là tốt, lão Quách nhà ta cả ngày chỉ nói về tiền, há miệng ngậm miệng chính là mua cái này, mua cái kia, ta sắp phiền chết!"

Trương Chí Tân sững sờ, ta cũng muốn nói về tiền, thế nhưng... Ta phải có tiền trước đất

Trần Thương bỗng nhiên hiểu ra vì sao nói thư sinh nghèo kiết hủ lậu, đều mẹ nó nghèo như vậy, có thể không mệt sao?

Cho dù là ngươi không muốn mệt, nhưng gặp được loại người giở trò khoe tiền, ngươi có mệt không?

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 385: Có văn hóa chính là tốt


Bệnh viện thấy nhiều người bình thường đến khám bệnh, cũng thấy nhiều người bởi vì bệnh mà trở nên càng ngày càng nghèo hơn, thế nhưng có khi nào ngươi nghe

nói có người bởi vì chỉnh hình mà táng gia bại sản chưa?

Sau khi Trương Chí Tân nghe nói Trần Thương làm phẫu thuật chỉnh ngực, lập tức kém chút xù lông!

Cầm điện thoại lên gọi cho Trần Thương! Đáng tiếc không có ai bắt máy!

Lần này thật sự làm cho Trương Chí Tân lo lắng, hỗn tiểu tử này, thật sự là càng ngày càng làm xằng làm bậy, mới học mấy ngày đã dám làm phẫu thuật chỉnh ngực!

May mà ngươi không thấy ta làm phẫu thuật ngoại khoa, bằng không ngươi phải thượng thiên rồi!

Mãi mới chờ đến lúc đến tan tầm, Trương Chí Tân vội vàng lái xe trở về bệnh viện chỉnh hình, vô cùng lo lắng lên lầu.

Trần Thương còn chưa về, ngồi trong phòng làm việc xem bài luận văn mà Tân Duyệt phát biểu về « cấy ghép lá gan », trong lòng như suy nghĩ điều gì.

Khi nào mình mới có thể kích hoạt nhiệm vụ bái sư Tiền Lượng đây? Trương Chí Tân bỗng nhiên xông tới, thở hồng hộc nói: "Trần Thương! Tiểu tử ngươi, sao ngươi dám tự mình làm phẫu thuật chỉnh ngực! Còn làm cho em gái của

Phó Ngọc Phương! Ngươi thực sự là..."

Trần Thương nhìn thấy Trương Chí Tân đứng tựa lưng trên cửa, thở không ra hơi, nói chuyện đều thở không được, nói chuyện cũng không lưu loát.

Thở dài: "Ông chủ Trương, ngài làm ông chủ, ngồi trong nhà chờ cầm tiền không tốt sao? Còn phải chạy xa để đến đây làm gì?"

Mí mắt Trương Chí Tân nhảy lên một cái, nói chuyện với Trần Thương tuyệt đối là một cách rèn luyện tâm chí của mình.

"Ta không đến có thể ngươi đã phá tan bệnh viện chỉnh hình này rồi..."

"Ngươi biết làm phẫu thuật bơm ngực không? ! Đại ca, đại gia, sau này ngài kiềm chế một chút được không?"

Trương Chí Tân còn chưa dứt lời, Phó Ngọc Phương bỗng nhiên đẩy cửa đi vào.

Phó Ngọc Phương nhìn thấy hai người giống như đang tranh chấp kịch liệt, xấu hổ cười một tiếng: "Có phải là quấy rầy hai người không?"

Trương Chí Tân nhìn thấy là Phó phú bà, lập tức cười nói: "Không có chuyện gì, không có chuyện gì, chỉ là thảo luận về nghiên cứu học thuật mà thôi!"

Phó Ngọc Phương mỉm cười: "Có văn hóa chính là tốt, lão Quách nhà ta cả ngày chỉ nói về tiền, há miệng ngậm miệng chính là mua cái này, mua cái kia, ta sắp phiền chết!"

Trương Chí Tân sững sờ, ta cũng muốn nói về tiền, thế nhưng... Ta phải có tiền trước đất

Trần Thương bỗng nhiên hiểu ra vì sao nói thư sinh nghèo kiết hủ lậu, đều mẹ nó nghèo như vậy, có thể không mệt sao?

Cho dù là ngươi không muốn mệt, nhưng gặp được loại người giở trò khoe tiền, ngươi có mệt không?

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 386: 100 vạn?


Trương Chí Tân sững sờ, nhìn hai người trò chuyện, có chút cảm giác chen miệng không lọt,

Chờ chút....

Cái gì 100 vạn?

Trương Chí Tân đột nhiên trợn tròn mắt!

Thứ gì một trăm vạn?

Trương Chí Tân bỗng nhiên kịp phản ứng, Trần Thương... Ngươi mẹ nó... Một ca phẫu thuật nâng ngực mà tới 100 vạn?

Ngươi làm sao không thượng thiên luôn đi!

Mẹ ta ơi!

Trần Thương chê ta gần đây xuôi gió xuôi nước đúng không, chê ta gặp phiền phức không đủ nhiều đúng không?

Nếu như xảy ra vấn đề phải bồi thường bao nhiêu hả?

Nghĩ được như vậy, Trương Chí Tân cảm giác thận của mình lại bị hư thêm mấy phần.

Trương Chí Tân nhịn không được hỏi: "Chờ một chút, Phó tiểu thư, cái này bao nhiêu tiền? 100 vạn? Có phải là có hiểu lầm gì đó không?”

Phó Ngọc Phương sững sờ, vội vàng lắc đầu: "hông, ta cảm thấy giá tiền này hết sức hợp lý, tiền nào của nấy, trình độ của bác sĩ tiểu Trần, ta cảm thấy 100 vạn là có thể tiếp nhận!"

"Giống chỉnh hình khuôn mặt, đúng là ta bỏ ra 40 vạn, không rẻ, nhưng so với những idol mà lào chồng ta hay xem thì không phải chỉ kém một cấp độ, sau khi trở về, mẹ chồng ta không những không trách ta, còn nói ta biết bảo dưỡng!"

"Vì vậy, tiền nào đồ nấy, Bác sĩ Trần thu 100 vạn phí ca phẫu thuật này, không đắt chút nào!”

Những lời này làm cho Trương Chí Tân ép buộc mình tỉnh táo lại, mình tuyệt đối là định nghĩa sai về tiền tài trong mắt những phú bà này, có lẽ do mình quá cổ hủ chăng?!

Chẳng lẽ... Có lẽ... Ta đánh giá thấp thành quả lao. động của mình?

Hay là ta không hiểu rõ tài năng của bản thân?

Nghĩ tới đây, Trương Chí Tân cảm giác mình cần học tập Trần Thương một chút.

Đến cùng như thế nào mới có thể lấy lòng phú bà, để phú bà vui vẻ đưa tiền cho mình!

Kết hợp với những lần kinh lịch gần đây... Trần Thương nhất định am hiểu sâu đạo này.

Nhìn thấy Phó Ngọc Phương hài lòng như thế, một khối đá lớn trong lòng Trương Chí Tân rốt cục rơi xuống đất.

Khi nói chuyện, Phó Ngọc Phương nói: 'Bác sĩ Trần, đi tính tiền đi”

Trương Chí Tân vẻ mặt kinh ngạc, Trần Thương dẫn Phó Ngọc Phương xuống dưới tính tiền.

Sau đó, Trần Thương lại bàn giao một phen, dặn dò Phó Ngọc Lan cần phải chú ý.

Trương Chí Tân chờ Phó Ngọc Phương rời đi, lập tức kéo Trần Thương qua một bên: "Ngươi thật biết làm phẫu thuật bơm ngực hả?”

Trần Thương gật đầu: "Đúng vậy, ta cũng không gây phiền toái cho Ông chủ Trương chứ?!”

Trương Chí Tân có chút mơ màng: "Không đúng, ngươi chưa từng tự tay làm lần nào mà? Mặc dù... Đi theo ta học một đoạn thời gian a? Nhưng cung chưa nhìn được ba năm ca, sao ngươi học được?”

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 386: 100 vạn?


Trương Chí Tân sững sờ, nhìn hai người trò chuyện, có chút cảm giác chen miệng không lọt,

Chờ chút....

Cái gì 100 vạn?

Trương Chí Tân đột nhiên trợn tròn mắt!

Thứ gì một trăm vạn?

Trương Chí Tân bỗng nhiên kịp phản ứng, Trần Thương... Ngươi mẹ nó... Một ca phẫu thuật nâng ngực mà tới 100 vạn?

Ngươi làm sao không thượng thiên luôn đi!

Mẹ ta ơi!

Trần Thương chê ta gần đây xuôi gió xuôi nước đúng không, chê ta gặp phiền phức không đủ nhiều đúng không?

Nếu như xảy ra vấn đề phải bồi thường bao nhiêu hả?

Nghĩ được như vậy, Trương Chí Tân cảm giác thận của mình lại bị hư thêm mấy phần.

Trương Chí Tân nhịn không được hỏi: "Chờ một chút, Phó tiểu thư, cái này bao nhiêu tiền? 100 vạn? Có phải là có hiểu lầm gì đó không?”

Phó Ngọc Phương sững sờ, vội vàng lắc đầu: "hông, ta cảm thấy giá tiền này hết sức hợp lý, tiền nào của nấy, trình độ của bác sĩ tiểu Trần, ta cảm thấy 100 vạn là có thể tiếp nhận!"

"Giống chỉnh hình khuôn mặt, đúng là ta bỏ ra 40 vạn, không rẻ, nhưng so với những idol mà lào chồng ta hay xem thì không phải chỉ kém một cấp độ, sau khi trở về, mẹ chồng ta không những không trách ta, còn nói ta biết bảo dưỡng!"

"Vì vậy, tiền nào đồ nấy, Bác sĩ Trần thu 100 vạn phí ca phẫu thuật này, không đắt chút nào!”

Những lời này làm cho Trương Chí Tân ép buộc mình tỉnh táo lại, mình tuyệt đối là định nghĩa sai về tiền tài trong mắt những phú bà này, có lẽ do mình quá cổ hủ chăng?!

Chẳng lẽ... Có lẽ... Ta đánh giá thấp thành quả lao. động của mình?

Hay là ta không hiểu rõ tài năng của bản thân?

Nghĩ tới đây, Trương Chí Tân cảm giác mình cần học tập Trần Thương một chút.

Đến cùng như thế nào mới có thể lấy lòng phú bà, để phú bà vui vẻ đưa tiền cho mình!

Kết hợp với những lần kinh lịch gần đây... Trần Thương nhất định am hiểu sâu đạo này.

Nhìn thấy Phó Ngọc Phương hài lòng như thế, một khối đá lớn trong lòng Trương Chí Tân rốt cục rơi xuống đất.

Khi nói chuyện, Phó Ngọc Phương nói: 'Bác sĩ Trần, đi tính tiền đi”

Trương Chí Tân vẻ mặt kinh ngạc, Trần Thương dẫn Phó Ngọc Phương xuống dưới tính tiền.

Sau đó, Trần Thương lại bàn giao một phen, dặn dò Phó Ngọc Lan cần phải chú ý.

Trương Chí Tân chờ Phó Ngọc Phương rời đi, lập tức kéo Trần Thương qua một bên: "Ngươi thật biết làm phẫu thuật bơm ngực hả?”

Trần Thương gật đầu: "Đúng vậy, ta cũng không gây phiền toái cho Ông chủ Trương chứ?!”

Trương Chí Tân có chút mơ màng: "Không đúng, ngươi chưa từng tự tay làm lần nào mà? Mặc dù... Đi theo ta học một đoạn thời gian a? Nhưng cung chưa nhìn được ba năm ca, sao ngươi học được?”

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 387: Chính là chỗ thua kém a!


Trương Chí Tân vội vàng gật đầu: "Ừm ân, công và tư rõ ràng, ta hiểu rõ, nhưng... Ngươi phải dạy ta, làm sao liên hệ với phú bà? Ta cảm thấy ta ở phương diện này vẫn có chút không đủ!"

Trần Thương sững sờ, chăm chú nhìn Trương Chí Tân: "Ông chủ Trương, ngươi nói vậy là không đúng rồi, chúng ta là dựa vào kỹ thuật ăn cơm, không phải dựa vào lắc lư người"

"Ngươi đi lên nhìn sản phẩm Phó Ngọc Lan là biết tại sao mình làm 15 vạn, đúng rồi, đây là ảnh chụp trước khi phẫu thuật, ngươi đi lên xem một chút”

Trương Chí Tân nghe xong, cầm ảnh chụp đến xem xét, đúng vậy, đây là điển hình của chứng ngực nhỏ, hơn nữa còn là tương đối nghiêm trọng, cho dù là chỉnh hình cũng có chút khó.

Hơn nữa... Cho dù làm, cũng hiệu quả không phải rất rõ rằng.

Nghĩ tới nghĩ lui, hẳn quyết định đi lên trước xem thử Phó Ngọc Lan.

Sau khi gõ cửa đi vào, Trương Chí Tân gật đầu nói rõ ý đồ đến: "Hôm nay ta không ở bệnh viện, không lo lắng tới, cái này, tiểu Lan, ngươi cho ta xem một chút được không?” 

Phó Ngọc Lan gật đầu, cũng không tị huý, chậm rãi kéo áo lên, để lộ ngực của mình ra.

Nói thật, dù là Trương Chí Tân kiến thức rộng rãi, dùng cái này nói là năng khiếu, nhưng khi nhìn đến ngực của Phó Ngọc Lan, lập tức hít sâu một hơi!

Thật xinh đẹp!

Thật đẹp!

Tự nhiên cùng tinh xảo.

Mặc dù vừa mới phẫu thuật xong, nhưng loại cảm giác tự nhiên này tuyệt đối không phải người bình thường có thể làm ra được.

Hơn nữa, đôi bên cân xứng, xử lý tỉ mi, vị trí cố định, tỉ lệ thiết kế.

Trương Chí Tân càng xem càng kinh hãi, càng xem càng cảm khái!

.........

Lúc rời đi, Trương Chí Tân thở dài.

Hắn rốt cuộc biết vì sao Trần Thương dám lấy 100 vạn tiền phẫu thuật,

Trương Chí Tân vốn là người trong nghề, hơn nữa am hiểu sâu về đạo này, càng hiểu độ khó của ca phẫu thuật này, muốn phải được như Trần Thương, không có kinh nghiệm mấy ngàn ca phẫu thuật, trên cơ bản chính là nẫm mơ!

Có hiệu quả như vậy, nếu như là mình, mình cũng dám nói 100 vạn.

Thế nhưng mấu chốt là chính mình làm không ra được hiệu quả tương xứng với 100 vạn như Trần Thương.

Đây mới là mấu chốt chủ yếu nhất.

Chính là chỗ thua kém a!



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 387: Chính là chỗ thua kém a!


Trương Chí Tân vội vàng gật đầu: "Ừm ân, công và tư rõ ràng, ta hiểu rõ, nhưng... Ngươi phải dạy ta, làm sao liên hệ với phú bà? Ta cảm thấy ta ở phương diện này vẫn có chút không đủ!"

Trần Thương sững sờ, chăm chú nhìn Trương Chí Tân: "Ông chủ Trương, ngươi nói vậy là không đúng rồi, chúng ta là dựa vào kỹ thuật ăn cơm, không phải dựa vào lắc lư người"

"Ngươi đi lên nhìn sản phẩm Phó Ngọc Lan là biết tại sao mình làm 15 vạn, đúng rồi, đây là ảnh chụp trước khi phẫu thuật, ngươi đi lên xem một chút”

Trương Chí Tân nghe xong, cầm ảnh chụp đến xem xét, đúng vậy, đây là điển hình của chứng ngực nhỏ, hơn nữa còn là tương đối nghiêm trọng, cho dù là chỉnh hình cũng có chút khó.

Hơn nữa... Cho dù làm, cũng hiệu quả không phải rất rõ rằng.

Nghĩ tới nghĩ lui, hẳn quyết định đi lên trước xem thử Phó Ngọc Lan.

Sau khi gõ cửa đi vào, Trương Chí Tân gật đầu nói rõ ý đồ đến: "Hôm nay ta không ở bệnh viện, không lo lắng tới, cái này, tiểu Lan, ngươi cho ta xem một chút được không?” 

Phó Ngọc Lan gật đầu, cũng không tị huý, chậm rãi kéo áo lên, để lộ ngực của mình ra.

Nói thật, dù là Trương Chí Tân kiến thức rộng rãi, dùng cái này nói là năng khiếu, nhưng khi nhìn đến ngực của Phó Ngọc Lan, lập tức hít sâu một hơi!

Thật xinh đẹp!

Thật đẹp!

Tự nhiên cùng tinh xảo.

Mặc dù vừa mới phẫu thuật xong, nhưng loại cảm giác tự nhiên này tuyệt đối không phải người bình thường có thể làm ra được.

Hơn nữa, đôi bên cân xứng, xử lý tỉ mi, vị trí cố định, tỉ lệ thiết kế.

Trương Chí Tân càng xem càng kinh hãi, càng xem càng cảm khái!

.........

Lúc rời đi, Trương Chí Tân thở dài.

Hắn rốt cuộc biết vì sao Trần Thương dám lấy 100 vạn tiền phẫu thuật,

Trương Chí Tân vốn là người trong nghề, hơn nữa am hiểu sâu về đạo này, càng hiểu độ khó của ca phẫu thuật này, muốn phải được như Trần Thương, không có kinh nghiệm mấy ngàn ca phẫu thuật, trên cơ bản chính là nẫm mơ!

Có hiệu quả như vậy, nếu như là mình, mình cũng dám nói 100 vạn.

Thế nhưng mấu chốt là chính mình làm không ra được hiệu quả tương xứng với 100 vạn như Trần Thương.

Đây mới là mấu chốt chủ yếu nhất.

Chính là chỗ thua kém a!



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 388: Đây là cao thủ


Sáng sớm ngày thứ hai, Trần Thương báo với Lý Bảo Sơn xin nghỉ, muốn đi tìm giáo sư thần bí Mạnh Hi trong truyền thuyết đến từ học viện Stockholm Karolinska Thụy Điển.

Khoảng cách giữa Đông Đại Nhất viện và Tỉnh Nhị Viện không xa, Trần Thương vội đi qua, dù sao đây cũng là đi thỉnh giáo bái sư, vẫn nên đi sớm một chút cho thỏa đáng.

Khi hắn đến ngoại khoa tim Đông Đại Nhất mới bảy giờ hơn hai mươi phút, Trần Thương đứng lại đọc danh sách báo sĩ trực hôm nay trong hành lang.

Trong hành lang có treo danh sách nhân viên, Trần Thương nhìn thấy Mạnh Hi xếp ở vị trí thứ ba.

Vị đầu tiên chính là đại chủ nhiệm ngoại khoa tìm, Hạ Cao Phong, vị thứ hai là phó chủ nhiệm Chu Khải Văn.

Thông qua danh sách nhân viên này, Trần Thương đại khái hiểu rõ đối với tình huống của ngoại khoa tim ở bệnh viện Đông Đại.

Đây là một khoa có lịch sử, có nội tình, thực lực tổng hợp rất mạnh, già, trung niên, trẻ ba đời cấp độ kết cấu rõ ràng, chữa bệnh và chăm sóc thỏa đáng. 

Đông Đại Nhất viện là bệnh viện có thực lực tổng hợp xếp hạng trước ba Tỉnh Đông Dương, cũng không phải nói là không bãng bệnh viện Nhân Dân Tỉnh cùng Đông Đại Nhị viện, nguyên nhân chủ yếu là mỗi năm bài danh này đều thay đổi, vì vậy bệnh viện nào đứng nhất vẫn luôn không thể ổn định, sau khi so sánh, Trần Thương vẫn cảm thấy Tỉnh Nhị Viện ngưu bức hơn, các loại xếp hạng hàng năm, Tỉnh Nhị Viện mỗi lần đều ổn định vị trí thứ mười, cho tới bây giờ tuyệt không thay đối

Xếp hạng thứ mười một là bệnh viện Đại Trung Y, bệnh viện này hãng năm đều đuổi không kịp Tỉnh Nhị Viện, mà hàng năm Tỉnh Nhị Viện cũng đuổi không kịp bệnh viện Nhân Dân thành phố đứng hàng thứ chín, vì vậy xếp hạng liên tục vững như Thái Sơn.

Bảy giờ rưỡi, nương theo Hạ Cao Phong gần sáu mươi tuổi lôi lệ phong hành đi vào văn phòng, giao ban chính thức bắt đầu.

Đứng ở bên ngoài nghe lén, Trần Thương lập tức trợn tròn mắt!

Ngưu bức!

Giao ban dùng Ingrid là?

Cái này bức cách lập tức làm cho Trần Thương sửng sốt một chút, dùng tiếng Anh giao ban!

Có thể có thể, cấp cao cấp cao.

“Thật ra cái này trong lĩnh vực y học cũng không phải hiếm thấy, Trần Thương đi nhiều bệnh viện như thế, cũng có chỗ dùng tiếng Anh tăng ca, nhưng đó chính là một câu mô bản, học thuộc là được.

Thế nhưng ở đây không phải!

Trong giao ban hoàn toàn dùng tiếng Anh, lần này làm cho Trần Thương có chút nổi lòng tôn kính.

Đây là cao thủ...

Giao ban kéo dài mười mấy phút, mọi người cũng hiểu rõ phần nào tình huống của người bệnh đêm qua, bắt đầu thảo luận tình huổng của người bệnh ngày. hôm qua, sau đó một bác sĩ báo cáo một thiên « tân y học Anh » trên tạp chí là một bài liên quan tới nghiên cứu thuật thức phẫu thuật bóc tách động mạch chủ mới nhất.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 388: Đây là cao thủ


Sáng sớm ngày thứ hai, Trần Thương báo với Lý Bảo Sơn xin nghỉ, muốn đi tìm giáo sư thần bí Mạnh Hi trong truyền thuyết đến từ học viện Stockholm Karolinska Thụy Điển.

Khoảng cách giữa Đông Đại Nhất viện và Tỉnh Nhị Viện không xa, Trần Thương vội đi qua, dù sao đây cũng là đi thỉnh giáo bái sư, vẫn nên đi sớm một chút cho thỏa đáng.

Khi hắn đến ngoại khoa tim Đông Đại Nhất mới bảy giờ hơn hai mươi phút, Trần Thương đứng lại đọc danh sách báo sĩ trực hôm nay trong hành lang.

Trong hành lang có treo danh sách nhân viên, Trần Thương nhìn thấy Mạnh Hi xếp ở vị trí thứ ba.

Vị đầu tiên chính là đại chủ nhiệm ngoại khoa tìm, Hạ Cao Phong, vị thứ hai là phó chủ nhiệm Chu Khải Văn.

Thông qua danh sách nhân viên này, Trần Thương đại khái hiểu rõ đối với tình huống của ngoại khoa tim ở bệnh viện Đông Đại.

Đây là một khoa có lịch sử, có nội tình, thực lực tổng hợp rất mạnh, già, trung niên, trẻ ba đời cấp độ kết cấu rõ ràng, chữa bệnh và chăm sóc thỏa đáng. 

Đông Đại Nhất viện là bệnh viện có thực lực tổng hợp xếp hạng trước ba Tỉnh Đông Dương, cũng không phải nói là không bãng bệnh viện Nhân Dân Tỉnh cùng Đông Đại Nhị viện, nguyên nhân chủ yếu là mỗi năm bài danh này đều thay đổi, vì vậy bệnh viện nào đứng nhất vẫn luôn không thể ổn định, sau khi so sánh, Trần Thương vẫn cảm thấy Tỉnh Nhị Viện ngưu bức hơn, các loại xếp hạng hàng năm, Tỉnh Nhị Viện mỗi lần đều ổn định vị trí thứ mười, cho tới bây giờ tuyệt không thay đối

Xếp hạng thứ mười một là bệnh viện Đại Trung Y, bệnh viện này hãng năm đều đuổi không kịp Tỉnh Nhị Viện, mà hàng năm Tỉnh Nhị Viện cũng đuổi không kịp bệnh viện Nhân Dân thành phố đứng hàng thứ chín, vì vậy xếp hạng liên tục vững như Thái Sơn.

Bảy giờ rưỡi, nương theo Hạ Cao Phong gần sáu mươi tuổi lôi lệ phong hành đi vào văn phòng, giao ban chính thức bắt đầu.

Đứng ở bên ngoài nghe lén, Trần Thương lập tức trợn tròn mắt!

Ngưu bức!

Giao ban dùng Ingrid là?

Cái này bức cách lập tức làm cho Trần Thương sửng sốt một chút, dùng tiếng Anh giao ban!

Có thể có thể, cấp cao cấp cao.

“Thật ra cái này trong lĩnh vực y học cũng không phải hiếm thấy, Trần Thương đi nhiều bệnh viện như thế, cũng có chỗ dùng tiếng Anh tăng ca, nhưng đó chính là một câu mô bản, học thuộc là được.

Thế nhưng ở đây không phải!

Trong giao ban hoàn toàn dùng tiếng Anh, lần này làm cho Trần Thương có chút nổi lòng tôn kính.

Đây là cao thủ...

Giao ban kéo dài mười mấy phút, mọi người cũng hiểu rõ phần nào tình huống của người bệnh đêm qua, bắt đầu thảo luận tình huổng của người bệnh ngày. hôm qua, sau đó một bác sĩ báo cáo một thiên « tân y học Anh » trên tạp chí là một bài liên quan tới nghiên cứu thuật thức phẫu thuật bóc tách động mạch chủ mới nhất.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 389: Vì sao yên lặng rồi?


Mạnh Hi.

Hình như là không sai, cho dù cũng mặc trên người chiếc áo blouse trắng, nhưng đứng trong đám người vẫn rất là dễ thấy.

Cảm giác đầu tiên của Trần Thương đây là một nữ cường nhân gọn gàng.

Trần Thương hít sâu một hơi, đi lên phía trước, cũng đã tới đây rồi, lo lắng cái gì?

Vừa mới qua đi, Trần Thương gật đầu có chút cúi đầu: "Mạnh lão sư ngài tốt, ta là Trần Thương, là nghiên cứu sinh năm nay, ta muốn làm học sinh của ngài."

Trần Thương vừa nói ra lời này, trong phòng bỗng nhiên yên tĩnh lại...

Trong lòng Trần Thương lập tức lộp bộp một tiếng.

Xây ra chuyện gì.

Vì sao yên lặng rồi?

Trần Thương khẽ ngẩng đầu, nhìn thấy Mạnh Hi cũng thả đồ trong tay ra

Mạnh Hi dò xét Trần Thương một phen, nhàn nhạt nói: "Ngồi đi." 

Trần Thương gật đầu: "Cảm ơn lão sư”

Cung kính ngồi xuống, Trần Thương cảm giác trong phòng làm việc có chút an tĩnh, có loại cảm giác như ngồi trên bàn chông.

Khoảng thời gian này, bắt đầu từ tháng sáu, rất nhiều học sinh tìm đến Mạnh Hi, nối liền không dứt, cứ một nhóm đến rồi lại một nhóm đi, thời gian dân qua, khoảng thời gian này cũng không nhiều người.

Bác sĩ trong phòng bỗng nhiên nhìn thấy một người không sợ chết, còn có chút hãng hái, mong chờ nhìn xem tiểu từ này có thể trải qua được mấy chiêu dưới tay giáo sư Mạnh.

Buổi sáng thứ hai, ngoại khoa tim theo truyền thống không an bài phẫu thuật, đương nhiên phẫu thuật khẩn cấp là ngoại lệ, qua một ngày cuối tuần, tất cả mọi người phải chỉnh lý một vài bệnh lịch cho bệnh nhân cùng một chút thuốc men, vật liệu, buổi chiều mới bắt đầu an bài phẫu thuật.

Khoảng thời gian, Mạnh Hi này xem như phát ra một chuyện, nếu như mình không nhận họ sinh, đến cuốicùng khẳng định sẽ an bài cho mình một học sinh, đây là chuyện không hề nghỉ ngờ.

Nếu đã như vậy, chẳng bằng tìm một người tương đối thuận mắt, dùng nuông chiều học sinh.

Khi Trần Thương tới chào hỏi, trong lòng Mạnh Hi cũng hơi đồng ý rồi, dương quang suất khí, một tiểu tử thoải mái, hơn nữa quan trọng nhất Mạnh Hi phát hiện trước khi mình đến văn phòng đã nhìn thấy hần đứng trước cửa, đến sớm gần một giờ.

Mạnh Hi là một người quan niệm thời gian cực mạnh, mười điểm tự hạn chế, yêu cầu rất khắt khe đối với bản thân, chuyện hôm nay tuyệt đối không thể kéo tới ngày mai.

Mà hôm nay Tiần Thương đến sớm, đã tạo cho Mạnh Hi một ấn tượng tốt, cộng thêm bề ngoài Trần Thương khí chất cũng không tệ, nói tóm lại, so với những người khác đã có thêm điểm.

Mạnh Hi mỉm cười: "Ngươi không cần lo lảng như vậy, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?"

Trần Thương thành thật trả lời: "Hai mươi bảy tuổi."

Mạnh Hi như suy nghĩ điều gì, nhẹ gật đầu: " Hai mươi bảy, ngươi hẳn là đã đi làm, sau đó mới học nghiên cứu sinh, ngươi có kinh nghiệm làm việc chưa?"

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 389: Vì sao yên lặng rồi?


Mạnh Hi.

Hình như là không sai, cho dù cũng mặc trên người chiếc áo blouse trắng, nhưng đứng trong đám người vẫn rất là dễ thấy.

Cảm giác đầu tiên của Trần Thương đây là một nữ cường nhân gọn gàng.

Trần Thương hít sâu một hơi, đi lên phía trước, cũng đã tới đây rồi, lo lắng cái gì?

Vừa mới qua đi, Trần Thương gật đầu có chút cúi đầu: "Mạnh lão sư ngài tốt, ta là Trần Thương, là nghiên cứu sinh năm nay, ta muốn làm học sinh của ngài."

Trần Thương vừa nói ra lời này, trong phòng bỗng nhiên yên tĩnh lại...

Trong lòng Trần Thương lập tức lộp bộp một tiếng.

Xây ra chuyện gì.

Vì sao yên lặng rồi?

Trần Thương khẽ ngẩng đầu, nhìn thấy Mạnh Hi cũng thả đồ trong tay ra

Mạnh Hi dò xét Trần Thương một phen, nhàn nhạt nói: "Ngồi đi." 

Trần Thương gật đầu: "Cảm ơn lão sư”

Cung kính ngồi xuống, Trần Thương cảm giác trong phòng làm việc có chút an tĩnh, có loại cảm giác như ngồi trên bàn chông.

Khoảng thời gian này, bắt đầu từ tháng sáu, rất nhiều học sinh tìm đến Mạnh Hi, nối liền không dứt, cứ một nhóm đến rồi lại một nhóm đi, thời gian dân qua, khoảng thời gian này cũng không nhiều người.

Bác sĩ trong phòng bỗng nhiên nhìn thấy một người không sợ chết, còn có chút hãng hái, mong chờ nhìn xem tiểu từ này có thể trải qua được mấy chiêu dưới tay giáo sư Mạnh.

Buổi sáng thứ hai, ngoại khoa tim theo truyền thống không an bài phẫu thuật, đương nhiên phẫu thuật khẩn cấp là ngoại lệ, qua một ngày cuối tuần, tất cả mọi người phải chỉnh lý một vài bệnh lịch cho bệnh nhân cùng một chút thuốc men, vật liệu, buổi chiều mới bắt đầu an bài phẫu thuật.

Khoảng thời gian, Mạnh Hi này xem như phát ra một chuyện, nếu như mình không nhận họ sinh, đến cuốicùng khẳng định sẽ an bài cho mình một học sinh, đây là chuyện không hề nghỉ ngờ.

Nếu đã như vậy, chẳng bằng tìm một người tương đối thuận mắt, dùng nuông chiều học sinh.

Khi Trần Thương tới chào hỏi, trong lòng Mạnh Hi cũng hơi đồng ý rồi, dương quang suất khí, một tiểu tử thoải mái, hơn nữa quan trọng nhất Mạnh Hi phát hiện trước khi mình đến văn phòng đã nhìn thấy hần đứng trước cửa, đến sớm gần một giờ.

Mạnh Hi là một người quan niệm thời gian cực mạnh, mười điểm tự hạn chế, yêu cầu rất khắt khe đối với bản thân, chuyện hôm nay tuyệt đối không thể kéo tới ngày mai.

Mà hôm nay Tiần Thương đến sớm, đã tạo cho Mạnh Hi một ấn tượng tốt, cộng thêm bề ngoài Trần Thương khí chất cũng không tệ, nói tóm lại, so với những người khác đã có thêm điểm.

Mạnh Hi mỉm cười: "Ngươi không cần lo lảng như vậy, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?"

Trần Thương thành thật trả lời: "Hai mươi bảy tuổi."

Mạnh Hi như suy nghĩ điều gì, nhẹ gật đầu: " Hai mươi bảy, ngươi hẳn là đã đi làm, sau đó mới học nghiên cứu sinh, ngươi có kinh nghiệm làm việc chưa?"

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 390: Nhất định phải cố lên!


Đến ngoại khoa tim, Tiền Lâm từ chối, quỷ mới vì sao đại bá mình nhất định bảo mình phải tìm đến nữ ma đầu này bái sư!

Ai cũng biết Mạnh Hi là một người cưồng tự ngược điển hình!

Làm học sinh của nàng, Tiền Lâm thực sự không, biết hơn một trăm chín mươi cân thịt của mình có thể kiên trì bao lâu.

Người ta học y là mệt mỏi gầy, mà mình là mệt mỏi mập!

Thi xong nghiên cứu sinh, mập hơn hai mươi cân, tìm ai nói rõ lí lẽ bây giờ?

Nếu không phải tổng điểm 410 làm cho người khác không thể nói gì, đại bá mình khẳng định sẽ cảm thấy chính mình không cố gắng học tập, lười biếng trộm mập!

Tiền Lâm lo sợ bất an đứng cửa phòng làm việc của ngoại khoa tim, hắn tốt nghiệp khoa chính quy tại trường Y học Đông Dương, thực tập cũng tại bệnh viện này, cho nên hiểu rất rõ nơi này!

Khi thực tập, mình may mắn được làm tại ngoại khoa tim, gắng gượng bị phân đến làm môn hạ của Mạnh Hi, từ ngày đó đến khi kết thúc tháng thứ hai, Tiền Lâm gầy hơn hai mươi cân, nếu không phải thi cái nghiên, hắn thật đúng là rất khó trở lại trạng thái đỉnh phong của mình.

Nghĩ đến Mạnh Hi có nụ cười thể khiếp, Tiền Lâm khiếp đảm...

Hắn không biết có phải đại bá mình điên rồi hay không, nhất định phải ép mình đi thử xem có thể làm học sinh của Mạnh Hi hay không.

Nhưng, mặc dù đúng là mệt mỏi một chút, nhưng những cái học được thật sự là rất nhiều, chính mình thi nghiên cứu có thể được 410 điểm, không thể không nhắc đến tiếng Anh được những 86 điểm tương trợ, đây đều là công lao của Mạnh Hi nữ ma đầu.

Tiền Lâm hít sâu một hơi, đồn khí vào đan điền, mang theo một loại bi tráng lao tới pháp trường, đẩy cửa đi vào!

Đi vào sau khi, phát hiện không khí chung quanh đều ngưng trệ?

Rất nhiều bác sĩ không làm việc, nhìn chằm chằm... Mạnh Hi đang nhìn?

Tiền Lâm sững sờ, thở dài, hắn cảm thấy mình 

hình giống như lúc đi cùng đại bá làm phó viện trưởng của mình, bác sĩ ngoại khoa tim trong giờ làm việc không cố gảng làm việc mà đứng nhìn Mạnh Hi làm gì?

Gó lẽ là điều Mạnh Hi đi chỗ khác, như vậy sẽ không ảnh hưởng đến hiệu suất làm việc của mọi người.

Đúng!

Tiền Lâm cho rắng, tất cả đều là Mạnh Hi sai, dù sao đều là cha sinh mẹ dưỡng, dung mạo ngươi đẹp mắt thì ngươi có quyền sao?

Nếu như dáng dấp của ngươi giống như ta, mọi người nào còn có tâm tư nhìn ngươi?

Nghĩ tới đây, oán hận của Tiền Lâm đối với Mạnh Hi lại tăng lên mấy phần: Bất lợi cho việc xây dựng phòng ban hoàn mỹ!

Nhưng, khi Tiền Lâm chuẩn bị tiếp tục đi lên thì bỗng nhiên vội vàng hạ cái chân đang nâng lên xuống, hắn chợt phát hiện phía trước ngồi một người nam nhân!

Tiền Lâm lập tức trốn vào trong đám người mặc áo khoác trắng, hỏi một người nghiên cứu sinh bên cạnh: "Sư huynh, nam nhân kia là ai?"

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 390: Nhất định phải cố lên!


Đến ngoại khoa tim, Tiền Lâm từ chối, quỷ mới vì sao đại bá mình nhất định bảo mình phải tìm đến nữ ma đầu này bái sư!

Ai cũng biết Mạnh Hi là một người cưồng tự ngược điển hình!

Làm học sinh của nàng, Tiền Lâm thực sự không, biết hơn một trăm chín mươi cân thịt của mình có thể kiên trì bao lâu.

Người ta học y là mệt mỏi gầy, mà mình là mệt mỏi mập!

Thi xong nghiên cứu sinh, mập hơn hai mươi cân, tìm ai nói rõ lí lẽ bây giờ?

Nếu không phải tổng điểm 410 làm cho người khác không thể nói gì, đại bá mình khẳng định sẽ cảm thấy chính mình không cố gắng học tập, lười biếng trộm mập!

Tiền Lâm lo sợ bất an đứng cửa phòng làm việc của ngoại khoa tim, hắn tốt nghiệp khoa chính quy tại trường Y học Đông Dương, thực tập cũng tại bệnh viện này, cho nên hiểu rất rõ nơi này!

Khi thực tập, mình may mắn được làm tại ngoại khoa tim, gắng gượng bị phân đến làm môn hạ của Mạnh Hi, từ ngày đó đến khi kết thúc tháng thứ hai, Tiền Lâm gầy hơn hai mươi cân, nếu không phải thi cái nghiên, hắn thật đúng là rất khó trở lại trạng thái đỉnh phong của mình.

Nghĩ đến Mạnh Hi có nụ cười thể khiếp, Tiền Lâm khiếp đảm...

Hắn không biết có phải đại bá mình điên rồi hay không, nhất định phải ép mình đi thử xem có thể làm học sinh của Mạnh Hi hay không.

Nhưng, mặc dù đúng là mệt mỏi một chút, nhưng những cái học được thật sự là rất nhiều, chính mình thi nghiên cứu có thể được 410 điểm, không thể không nhắc đến tiếng Anh được những 86 điểm tương trợ, đây đều là công lao của Mạnh Hi nữ ma đầu.

Tiền Lâm hít sâu một hơi, đồn khí vào đan điền, mang theo một loại bi tráng lao tới pháp trường, đẩy cửa đi vào!

Đi vào sau khi, phát hiện không khí chung quanh đều ngưng trệ?

Rất nhiều bác sĩ không làm việc, nhìn chằm chằm... Mạnh Hi đang nhìn?

Tiền Lâm sững sờ, thở dài, hắn cảm thấy mình 

hình giống như lúc đi cùng đại bá làm phó viện trưởng của mình, bác sĩ ngoại khoa tim trong giờ làm việc không cố gảng làm việc mà đứng nhìn Mạnh Hi làm gì?

Gó lẽ là điều Mạnh Hi đi chỗ khác, như vậy sẽ không ảnh hưởng đến hiệu suất làm việc của mọi người.

Đúng!

Tiền Lâm cho rắng, tất cả đều là Mạnh Hi sai, dù sao đều là cha sinh mẹ dưỡng, dung mạo ngươi đẹp mắt thì ngươi có quyền sao?

Nếu như dáng dấp của ngươi giống như ta, mọi người nào còn có tâm tư nhìn ngươi?

Nghĩ tới đây, oán hận của Tiền Lâm đối với Mạnh Hi lại tăng lên mấy phần: Bất lợi cho việc xây dựng phòng ban hoàn mỹ!

Nhưng, khi Tiền Lâm chuẩn bị tiếp tục đi lên thì bỗng nhiên vội vàng hạ cái chân đang nâng lên xuống, hắn chợt phát hiện phía trước ngồi một người nam nhân!

Tiền Lâm lập tức trốn vào trong đám người mặc áo khoác trắng, hỏi một người nghiên cứu sinh bên cạnh: "Sư huynh, nam nhân kia là ai?"

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 391: Đối đãi thẳng thắn 


Mạnh Hi nghe thấy Trần Thương nói mình biết tiếng Anh, lập tức cười, gật đầu hỏi: "Vừa rồi giao ban ngươi nghe thấy được gì? Tối hôm qua nhận vài bệnh nhân, giường thứ mấy có phản ứng không tốt, chữa thế nào, sau đó, sau khi giao ban chúng ta chia sẻ cái gì?”

Nghe thấy vấn đề đầu tiên của Mạnh Hi!

Tiền mập mạp kém chút nhảy dựng lên! 

Mạnh đại ma đầu, ngươi giở trò lừa bịp!

Vấn đề đầu tiên đã làm khó dễ người ta như thế, ngươi khẳng định là có chủ tâm, người ta chỉ là thi nghiên cứu sinh, ngươi bảo người ta phiên dịch SCI, lương tâm của ngươi đều bị ngực chiếm đoạt hết rồi sao?

Nghĩ tới đây, Tiền Lâm hận đời nhìn chằm chằm Mạnh Hi, thế nhưng hắn lại không dám nhìn trừng trừng như thế, vạn nhất bị ma đầu kia phát hiện, hai ngày này nghỉ ngơi lại ngâm nước nóng, dù sao nữ ma đầu này đã ngấp nghé mình rất lâu, ánh mắt mỗi lần nhìn mình giống như là... như lang như hổ!

Kéo theo mình đi làm một lần là hết cả ngày, mẹ nó, Tiền mỗ ta cho dù nặng ba năm trăm cân cũng không chịu được ngươi sai sử như thết

Nghĩ tới đây, Tiền Lâm rụt đầu lại, nội tâm cổ vũ cho Trần Thương, mỗi lăn nghĩ đến việc mình rơi vào ma trảo, ba năm này... Một là khổ cực dưới mười tám tầng Địa Ngục, hai là ba năm xa hoa như trên chín tầng mây.

Không chỉ có Tiền Lâm, những bác sĩ xung quanh cũng cảm thấy Mạnh Hi có chút làm khó dễ người khác, dù sao những người có thể trả lời vấn đẽ này, nếu không phải tự mình làm việc trong khoa này nửa năm trở lên, thì cũng phải có trình độ tiếng Anh ngang bằng với những người đã từng đi du học nước ngoài.

Lại là một nụ hoa bị chủ nhiệm Mạnh tàn phá....

Trần Thương hồi tưởng lại: "Tối hôm qua, giường số 12, ba giờ sáng đột nhiên xuất hiện hội chứng thấp tìm, kèm theo huyết áp thấp, mạch áp súc nhỏ, xuất hiện cơ quan bơm vào không đủ, xuất hiện tình huống ít nước tiểu, tối hôm qua bác sĩ Hà trực ban, sau khi kiểm tra nguyên nhân thì hoài nghỉ là Tâm Thất Trái xuất hiện phụ tải không đủ, hoài nghỉ bởi vì sau phẫu thuật xuất hiện bài niệu thấp gây nên, cuối cùng chữa rị bằng cách khuếch trương mạch máu để tăng thêm khả năng bổ sung máu. Sáng sớm 5 giờ, tình huống của người bệnh ổn định, mọi việc khôi phục bình thường!"

Trần Thương say sưa nói xong!

Lập tức tất cả bác sĩ ở đây ngây ngẩn cả người!



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 391: Đối đãi thẳng thắn 


Mạnh Hi nghe thấy Trần Thương nói mình biết tiếng Anh, lập tức cười, gật đầu hỏi: "Vừa rồi giao ban ngươi nghe thấy được gì? Tối hôm qua nhận vài bệnh nhân, giường thứ mấy có phản ứng không tốt, chữa thế nào, sau đó, sau khi giao ban chúng ta chia sẻ cái gì?”

Nghe thấy vấn đề đầu tiên của Mạnh Hi!

Tiền mập mạp kém chút nhảy dựng lên! 

Mạnh đại ma đầu, ngươi giở trò lừa bịp!

Vấn đề đầu tiên đã làm khó dễ người ta như thế, ngươi khẳng định là có chủ tâm, người ta chỉ là thi nghiên cứu sinh, ngươi bảo người ta phiên dịch SCI, lương tâm của ngươi đều bị ngực chiếm đoạt hết rồi sao?

Nghĩ tới đây, Tiền Lâm hận đời nhìn chằm chằm Mạnh Hi, thế nhưng hắn lại không dám nhìn trừng trừng như thế, vạn nhất bị ma đầu kia phát hiện, hai ngày này nghỉ ngơi lại ngâm nước nóng, dù sao nữ ma đầu này đã ngấp nghé mình rất lâu, ánh mắt mỗi lần nhìn mình giống như là... như lang như hổ!

Kéo theo mình đi làm một lần là hết cả ngày, mẹ nó, Tiền mỗ ta cho dù nặng ba năm trăm cân cũng không chịu được ngươi sai sử như thết

Nghĩ tới đây, Tiền Lâm rụt đầu lại, nội tâm cổ vũ cho Trần Thương, mỗi lăn nghĩ đến việc mình rơi vào ma trảo, ba năm này... Một là khổ cực dưới mười tám tầng Địa Ngục, hai là ba năm xa hoa như trên chín tầng mây.

Không chỉ có Tiền Lâm, những bác sĩ xung quanh cũng cảm thấy Mạnh Hi có chút làm khó dễ người khác, dù sao những người có thể trả lời vấn đẽ này, nếu không phải tự mình làm việc trong khoa này nửa năm trở lên, thì cũng phải có trình độ tiếng Anh ngang bằng với những người đã từng đi du học nước ngoài.

Lại là một nụ hoa bị chủ nhiệm Mạnh tàn phá....

Trần Thương hồi tưởng lại: "Tối hôm qua, giường số 12, ba giờ sáng đột nhiên xuất hiện hội chứng thấp tìm, kèm theo huyết áp thấp, mạch áp súc nhỏ, xuất hiện cơ quan bơm vào không đủ, xuất hiện tình huống ít nước tiểu, tối hôm qua bác sĩ Hà trực ban, sau khi kiểm tra nguyên nhân thì hoài nghỉ là Tâm Thất Trái xuất hiện phụ tải không đủ, hoài nghỉ bởi vì sau phẫu thuật xuất hiện bài niệu thấp gây nên, cuối cùng chữa rị bằng cách khuếch trương mạch máu để tăng thêm khả năng bổ sung máu. Sáng sớm 5 giờ, tình huống của người bệnh ổn định, mọi việc khôi phục bình thường!"

Trần Thương say sưa nói xong!

Lập tức tất cả bác sĩ ở đây ngây ngẩn cả người!



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 392


Trần Thương phát hiện chung quanh rốt cục có chút giọng nói, lúc này mới thở dài

Đây là phòng ban kiểu gì thế này?

Vẫn là khoa cấp cứu của tỉnh Nhị Viện tốt nhất, mỗi ngày nghe Khiêm nhỉ ca chém gió, nghe tiểu li3m chó hô 666, chỉ huy Vương Dũng viết bệnh lịch, đây mới là cuộc sống mà một bác sĩ nên trải qua chứ.

Nhìn chỗ này xem, cả đám.

Mạnh Hi nhẹ gật đầu: "Ừm, không tệ."

Tiền Lâm nghe thấy vậy, lập tức hít vào một hơi, nữ ma đầu này, còn biết khen người sao?

Hiếm thấy.

Mỗi lần mình tăng giờ làm việc, chỉ được đối lấy một câu là: "Sao ngươi có thể đần như vậy chứ!"

Câu nói này bồi hồi bên tai Tiền Lâm hơn mấy tháng, để hẳn có loại cảm giác bị thất bại!

Thẳng đến thi có thành tích thì, hẳn lấy thành tích đệ nhất y học thi đậu nghiên cứu sinh, loại cảm giác bị thất bại này mới chậm rãi biến mất.

Thực sự không nghĩ tới Mạnh nữ ma đầu này còn biết khen người!

Bác sĩ xung quanh cũng hai mặt nhìn nhau, hoàn toàn chính xác, rất ít khi thấy chủ nhiệm Mạnh khen người khác, loại tình huống này thật sự hiếm thấy.

Nhưng tên tiểu tử này thật là lợi hại, khả năng nghe hiểu tiếng Anh thật quá tốt.

"Ngươi làm việc tại lâm sàn ba năm, thao tác cơ bản đều biết phải không?" Thật ra, trong lòng Mạnh Hi đã rất hài lòng về Trần Thương, chỉ bằng vào trình độ tiếng Anh này, nói thật đã vượt qua rất rất nhiều người.

Trong bài luận văn vừa rồi dính đến rất nhiều từ chuyên ngành, thậm chí rất nhiều từ hiếm thấy trong lĩnh vực phẫu thuật, qua đoạn phiên dịch này của Trần Thương, Mạnh Hi có thể khảo sát ra rất nhiều thứ, chủ yếu là thái độ đối với luận văn học thuật cùng thái độ. không ngừng học tập.

Trần Thương gật đầu: "Thao tác lâm sàng cơ bản đều biết một chút. Nhưng trước mắt chưa có tiếp xúc qua ngoại khoa tim”

Mạnh Hi nhẹ gật đầu:" Vậy sao... Biết khâu mạch máu không?"

Nguyên bản Trần Thương cảm thấy mình nên ăn ngay nói thật, nói là rất am hiểu, nhưng cân nhắc đến việc nơi này là ngoại khoa tim, là phòng ban mà mỗi ngày đều phải làm việc với mạch máu, cho nên hẳn vẫn cảm thấy mình nên bảo thủ một chút: "Ừm, ta biết một chút.”

Mạnh Hi ngẩng đầu, liếc nhìn bác sĩ xung quanh, chúng bác sĩ lập tức lập tức quay đầu, tạch tạch tạch bắt đầu viết bệnh lịch.

Mạnh Hi chỉ vào một người đàn ông, nói ra: "Bác. sĩ Cát, đi lấy mấy cái khuôn đúc cùng kim khâu tới đây."

Người đàn ông được gọi là bác sĩ Cát vội vàng đứng lên: "Được rồi, chủ nhiệm Mạnh”

Mạnh Hi ba mươi tuổi, thế nhưng người ta là phó chủ nhiệm, hơn nữa ngoại khoa tim là dựa theo phân tổ, chia thành ba tổ, cấp trên có ba tổ trưởng, Mạnh Hi chính là một trong số đó, ba tổ trưởng này thay phiên quản lý ba tổ, nói trắng ra, Mạnh Hi là bác sĩ cấp trên của mọi người, quan lớn hơn một cấp không nói, thực lực của Mạnh Hi cũng rất mạnh.

Vì vậy, mọi người đều hết sức tôn trọng chủ nhiệm Mạnh này, tuy rằng tuổi của cô thậm chí nhỏ. hơn bọn hắn không ít.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 392


Trần Thương phát hiện chung quanh rốt cục có chút giọng nói, lúc này mới thở dài

Đây là phòng ban kiểu gì thế này?

Vẫn là khoa cấp cứu của tỉnh Nhị Viện tốt nhất, mỗi ngày nghe Khiêm nhỉ ca chém gió, nghe tiểu li3m chó hô 666, chỉ huy Vương Dũng viết bệnh lịch, đây mới là cuộc sống mà một bác sĩ nên trải qua chứ.

Nhìn chỗ này xem, cả đám.

Mạnh Hi nhẹ gật đầu: "Ừm, không tệ."

Tiền Lâm nghe thấy vậy, lập tức hít vào một hơi, nữ ma đầu này, còn biết khen người sao?

Hiếm thấy.

Mỗi lần mình tăng giờ làm việc, chỉ được đối lấy một câu là: "Sao ngươi có thể đần như vậy chứ!"

Câu nói này bồi hồi bên tai Tiền Lâm hơn mấy tháng, để hẳn có loại cảm giác bị thất bại!

Thẳng đến thi có thành tích thì, hẳn lấy thành tích đệ nhất y học thi đậu nghiên cứu sinh, loại cảm giác bị thất bại này mới chậm rãi biến mất.

Thực sự không nghĩ tới Mạnh nữ ma đầu này còn biết khen người!

Bác sĩ xung quanh cũng hai mặt nhìn nhau, hoàn toàn chính xác, rất ít khi thấy chủ nhiệm Mạnh khen người khác, loại tình huống này thật sự hiếm thấy.

Nhưng tên tiểu tử này thật là lợi hại, khả năng nghe hiểu tiếng Anh thật quá tốt.

"Ngươi làm việc tại lâm sàn ba năm, thao tác cơ bản đều biết phải không?" Thật ra, trong lòng Mạnh Hi đã rất hài lòng về Trần Thương, chỉ bằng vào trình độ tiếng Anh này, nói thật đã vượt qua rất rất nhiều người.

Trong bài luận văn vừa rồi dính đến rất nhiều từ chuyên ngành, thậm chí rất nhiều từ hiếm thấy trong lĩnh vực phẫu thuật, qua đoạn phiên dịch này của Trần Thương, Mạnh Hi có thể khảo sát ra rất nhiều thứ, chủ yếu là thái độ đối với luận văn học thuật cùng thái độ. không ngừng học tập.

Trần Thương gật đầu: "Thao tác lâm sàng cơ bản đều biết một chút. Nhưng trước mắt chưa có tiếp xúc qua ngoại khoa tim”

Mạnh Hi nhẹ gật đầu:" Vậy sao... Biết khâu mạch máu không?"

Nguyên bản Trần Thương cảm thấy mình nên ăn ngay nói thật, nói là rất am hiểu, nhưng cân nhắc đến việc nơi này là ngoại khoa tim, là phòng ban mà mỗi ngày đều phải làm việc với mạch máu, cho nên hẳn vẫn cảm thấy mình nên bảo thủ một chút: "Ừm, ta biết một chút.”

Mạnh Hi ngẩng đầu, liếc nhìn bác sĩ xung quanh, chúng bác sĩ lập tức lập tức quay đầu, tạch tạch tạch bắt đầu viết bệnh lịch.

Mạnh Hi chỉ vào một người đàn ông, nói ra: "Bác. sĩ Cát, đi lấy mấy cái khuôn đúc cùng kim khâu tới đây."

Người đàn ông được gọi là bác sĩ Cát vội vàng đứng lên: "Được rồi, chủ nhiệm Mạnh”

Mạnh Hi ba mươi tuổi, thế nhưng người ta là phó chủ nhiệm, hơn nữa ngoại khoa tim là dựa theo phân tổ, chia thành ba tổ, cấp trên có ba tổ trưởng, Mạnh Hi chính là một trong số đó, ba tổ trưởng này thay phiên quản lý ba tổ, nói trắng ra, Mạnh Hi là bác sĩ cấp trên của mọi người, quan lớn hơn một cấp không nói, thực lực của Mạnh Hi cũng rất mạnh.

Vì vậy, mọi người đều hết sức tôn trọng chủ nhiệm Mạnh này, tuy rằng tuổi của cô thậm chí nhỏ. hơn bọn hắn không ít.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 393: Nhiệm vụ PK


Đang lúc Cát Hoài có chút do dự, Hạ Cao Phong bỗng nhiên đi đến, hăng hái mà nhìn một màn này.

Cười nói: "Tiểu Cát, ngươi bồi tiểu bác sĩ luyện một chút đi”

Lúc này, Trần Thương, bỗng nhiên nghe thấy thông báo của hệ thống âm!

[ Đinh! Kích hoạt nhiệm vụ PK, chiến thắng tiểu Cát có thể ngẫu nhiên rơi ra một vật phẩm hoặc một quyển sách kỹ năng từ tiểu Cát! ]

(DG: PK (Player Killing): Hình thức đấu 1 vs 1)

Trần Thương lựa chọn tiếp nhận!

Nhiệm vụ PK.

Có vẻ là rất k1ch thích.

Trần Thương biết mình rất nhanh, nhưng hẳn chưa so tốc độ với người này nên chưa biết là ai nhanh hơn được!

Vì vậy, Trần Thương ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Cát Hoài có chút gầy gò, tràn đầy hứng thú. 

Lần này, vừa nghe thấy có tranh tài, tất cả mọi người náo nhiệt lên.

Tiền Lâm càng giống như mèo mập, chen tới chen lui, rốt cục chen được lên trước đống người.

Hắn tràn đầy kích động nhìn Trần Thương, trong lòng nói thăm: Cố gắng, huynh đệ cố gắng lên, hạnh phúc của ca tất cả đều nhờ vào ngươi.

Hạ Cao Phong chậm rãi đi tới, dò xét Trần Thương một phen: “Tiểu tử, thử một chút, thua cũng không có gì phải ủy khuất, người trước mặt ngươi chính là lực lượng chủ chốt của phòng ban chúng ta."

Sau khi nói xong, hắn nhìn tiểu Cát: "Tiếu Cát, biểu hiện cho tên tiểu tử này xem một chút, cho tiếu tử ấy có thêm chút động lực!”

Ngoại khoa không giống với nội khoa.

Giống như luyện võ, PK là chuyện thường, nhỏ thì so đấu một vài tiểu xảo bình thường trong vòng một phút, lớn thì mô phỏng các kỹ xảo phẫu thuật đặc biệt, dù sao thì chuyện cạnh tranh luôn diễn ra ở khắp mọi nơi.

Hơn nữa loại cạnh tranh này là tốt, thông qua cạnh tranh mới có thể không ngừng đột phá cực hạn của mình, đến một độ cao mới. 

Đây mới là mục đích cuối cùng!

Hạ Cao Phong cũng không phải là muốn nhìn Trần Thương xấu mặt, chủ yếu cũng là vì muốn Trần Thương biết cố gắng.

Đang khi nói chuyện, Hạ Cao Phong cười nói: “Đến, ai đến bấm thời gian? Ta hô 3- 2- 1 - bắt đầu!"

Lúc này, nghiên cứu sinh của Hạ Cao Phong vội vàng chạy tới, căm điện thoại: "Để ta bấm thời giai

Trần Thương cùng Cát Hoài mỉm cười, chậm rãi cầm lấy Pen kẹp kim.

Sau lưng, nghiên cứu sinh thì bắt đầu nói: "Bác sĩ Cát, nhớ kỹ phá kỷ lục a!"

Cát Hoài là người vẫn giữ kỷ lục nhanh nhất nội khoa, duy trì 30 kim trong vòng 2 phút 50 giây.

Cát Hoài cười, căm lấy Pen kẹp kim, chuẩn bị cho cái này thanh niên học một khóa.

Tranh tài lăn này thẳng bại thật ra không cần phải lo lắng, một là lực lượng đại tân sinh ngoại khoa tim của Đông Đại Nhất viện, người khâu nhanh nhất, một là tiểu bác sĩ khoa cấp cứu vừa mới chuẩn bị lên nghiên cứu sinh.

So với kết quả tranh tài, mọi người quan tâm  chính là Cát Hoài có thể phá kỷ lục hay không.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 393: Nhiệm vụ PK


Đang lúc Cát Hoài có chút do dự, Hạ Cao Phong bỗng nhiên đi đến, hăng hái mà nhìn một màn này.

Cười nói: "Tiểu Cát, ngươi bồi tiểu bác sĩ luyện một chút đi”

Lúc này, Trần Thương, bỗng nhiên nghe thấy thông báo của hệ thống âm!

[ Đinh! Kích hoạt nhiệm vụ PK, chiến thắng tiểu Cát có thể ngẫu nhiên rơi ra một vật phẩm hoặc một quyển sách kỹ năng từ tiểu Cát! ]

(DG: PK (Player Killing): Hình thức đấu 1 vs 1)

Trần Thương lựa chọn tiếp nhận!

Nhiệm vụ PK.

Có vẻ là rất k1ch thích.

Trần Thương biết mình rất nhanh, nhưng hẳn chưa so tốc độ với người này nên chưa biết là ai nhanh hơn được!

Vì vậy, Trần Thương ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Cát Hoài có chút gầy gò, tràn đầy hứng thú. 

Lần này, vừa nghe thấy có tranh tài, tất cả mọi người náo nhiệt lên.

Tiền Lâm càng giống như mèo mập, chen tới chen lui, rốt cục chen được lên trước đống người.

Hắn tràn đầy kích động nhìn Trần Thương, trong lòng nói thăm: Cố gắng, huynh đệ cố gắng lên, hạnh phúc của ca tất cả đều nhờ vào ngươi.

Hạ Cao Phong chậm rãi đi tới, dò xét Trần Thương một phen: “Tiểu tử, thử một chút, thua cũng không có gì phải ủy khuất, người trước mặt ngươi chính là lực lượng chủ chốt của phòng ban chúng ta."

Sau khi nói xong, hắn nhìn tiểu Cát: "Tiếu Cát, biểu hiện cho tên tiểu tử này xem một chút, cho tiếu tử ấy có thêm chút động lực!”

Ngoại khoa không giống với nội khoa.

Giống như luyện võ, PK là chuyện thường, nhỏ thì so đấu một vài tiểu xảo bình thường trong vòng một phút, lớn thì mô phỏng các kỹ xảo phẫu thuật đặc biệt, dù sao thì chuyện cạnh tranh luôn diễn ra ở khắp mọi nơi.

Hơn nữa loại cạnh tranh này là tốt, thông qua cạnh tranh mới có thể không ngừng đột phá cực hạn của mình, đến một độ cao mới. 

Đây mới là mục đích cuối cùng!

Hạ Cao Phong cũng không phải là muốn nhìn Trần Thương xấu mặt, chủ yếu cũng là vì muốn Trần Thương biết cố gắng.

Đang khi nói chuyện, Hạ Cao Phong cười nói: “Đến, ai đến bấm thời gian? Ta hô 3- 2- 1 - bắt đầu!"

Lúc này, nghiên cứu sinh của Hạ Cao Phong vội vàng chạy tới, căm điện thoại: "Để ta bấm thời giai

Trần Thương cùng Cát Hoài mỉm cười, chậm rãi cầm lấy Pen kẹp kim.

Sau lưng, nghiên cứu sinh thì bắt đầu nói: "Bác sĩ Cát, nhớ kỹ phá kỷ lục a!"

Cát Hoài là người vẫn giữ kỷ lục nhanh nhất nội khoa, duy trì 30 kim trong vòng 2 phút 50 giây.

Cát Hoài cười, căm lấy Pen kẹp kim, chuẩn bị cho cái này thanh niên học một khóa.

Tranh tài lăn này thẳng bại thật ra không cần phải lo lắng, một là lực lượng đại tân sinh ngoại khoa tim của Đông Đại Nhất viện, người khâu nhanh nhất, một là tiểu bác sĩ khoa cấp cứu vừa mới chuẩn bị lên nghiên cứu sinh.

So với kết quả tranh tài, mọi người quan tâm  chính là Cát Hoài có thể phá kỷ lục hay không.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 394: Phá kỷ lục!


Tranh tài rất khẩn trương!

Rất kịch liệt!

Tranh tài dẫn động tất cả mọi người tâm...

Tiền Lâm trông mong nhìn qua Trần Thương, trong lòng âm thầm cổ vũ, huynh đệ, biểu hiện của ngươi trực tiếp liên quan đến tương lai cùng hạnh phúc. của Tiền mỗ, ngươi không phải chiến đấu vì một mình ngươi đâu!

Mà những người khác thì đều chờ mong Cát Hoài có thể phá kỹ lục!

Mặc dù không tính là chuyện lớn gì, nhưng cũng một chuyện lý thú.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Mọi người lo lắng nhìn thời gian: "Phá! Phá!”

"Cố gắng, Cát lão sư! Sắp phá kỷ lục rồi!”

"Phá kỷ lục!"

"Không phải chứ! Cát lão sư ngưu bức! Lại lần nữa đổi mới ghi chép, 2 phút 46 giây! Ngưu bức!"

"Hả?” 

“Này này này, sao các ngươi không nói lời nào, Cát lão sư phá kỷ lục!" Tính theo thời gian tiểu tử vẻ mặt mờ mịt nhìn mọi người.

Chỉ thấy tất cả mọi người trợn mắt hốc mồm nhìn chằm chằm Trần Thương, trong mắt tràn đầy khó có thể tin!

“Cái này... Quá nhanh!”

"Đúng vậy? ! Ta chỉ vừa liền nhìn thoáng qua, hắn đã khâu mấy mũi, tốc độ này cũng quá dọa người..."

"Hắn còn nhanh hơn Cát lão sư của chúng ta nữa!"

"Đúng vậy, thời gian mới bao lâu chứ?"

"Không biết... Chắc là hơn hai phút?”

"Ngươi không nhìn thấy sao? Người ta kết thúc gần nửa phút rồi Cát lão sư mới khâu xong!"

....

....

Tất cả bác sĩ ở đây đều trợn tròn mắt.

Vốn cho là bác sĩ Cát Hoài giữ ký lục, bây giờ lại tăng thêm một Trần Thương.

Thế nhưng không ngờ... Tiểu tử này vậy mà nhanh như vậy!

Nghĩ đến hình ảnh vừa rồi, đông đảo bác sĩ có chút không dám tin vào hai mắt của mình.

Quá nhanh!

Tuổi còn trẻ đã nhanh như vậy, sau này sẽ phát triển đến mức nào?

Nghĩ  tới đây, đông đảo bác nam có chút ủ rũ thật sự là hậu sinh khả uý, Trường Giang sóng sau đè

sóng trước, một thời đại càng nhanh hơn một thời đại!

Mà bác sĩ nữ thì nhao nhao tiếc hận, thở dài, quá nhanh...

Tiền Lâm có thể nói là từ đầu đến cuối đều nhìn Trần Thương!

Hắn là người có quyền lên tiếng nhất, nhìn Trần Thương thao tác, Tiền Lâm chỉ muốn hỏi Trần Thương một câu, huynh đệ ngươi độc thân bao nhiêu năm rồi?

Tiền mỗ tự nhận đã tuyệt được một đôi tay vững như sắt, không ngờ ngươi đây càng thêm sắc bén!

Quả nhiên lợi hại!

Mạnh Hi nhìn tay Trần Thương, thật lâu không nói

gì, trong mắt tràn đầy phức tạp, bỗng nhiên, nhịn không được nuốt ngụm nước miếng! 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom