Dịch Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 1080


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trên đường phố bị tàn phá chất đầy thi thể, có ba người nhuốm máu ngạo nghễ đứng đó.  

Một cơn gió thổi qua, nhất thời thổi lên cuồn cuộn mùi máu tanh nồng nặc.  

Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, Lâm Lăng, Trần Tấn, Lạc Hằng ba người bọn họ cứ vậy nhìn nhau ăn ý cười.  

Trải qua một trận đánh vừa rồi đối phương cũng đã hiểu năng lực chiến đấu của nhau.  

Đối với lần hợp tác tiếp sau đó, trong lòng bọn họ không nghi ngờ gì là càng thêm sung sức

Màn đêm buông xuống, thi thể nằm rải rác trên mặt đất, máu tươi nhuộm đỏ khắp các con đường trong thành. Nhìn xung quanh chỉ thấy một mớ hỗn độn, đâu đâu cũng là đống đổ nát.  

“Không tồi, rất có phong thái của Viêm Ma vương năm đó.”  

Lâm Lăng nhìn sang Lạc Hằng.  

Giọng điệu nghe có vẻ như đang khen ngợi vãn bối. Dù sao thì ở thời này, có lẽ cũng chỉ có Lâm Lăng mới là người thật sự từng chứng kiến hình ảnh chiến đấu của Viêm Ma vương cho nên cách nói này cũng khá hợp tình hợp lý.  

“Ngài ấy chính là mục tiêu mà ta theo đuổi cả đời.”  

Nhắc tới Viêm Ma vương, trong đôi mắt kiên định của Lạc Hằng lộ ra vẻ tôn kính.  

“Nếu như không có gì xảy ra thì ta tin rằng ngươi có thể làm được.”  

Lâm Lăng gật đầu, những lời này của hắn không phải là nịnh hót.  

Với thiên phú và sức chiến đấu mạnh mẽ của Lạc Hằng, rất có thể sau này hắn ta sẽ đạt đến đỉnh cao giống như Viêm Ma vương! Trong lòng hắn thật ra cũng mong Viêm Ma tộc có thể đứng  lên một lần nữa. Dù sao khi đó, chỉ có bọn họ là người duy nhất dám chống lại Thần tộc của tháp Thông Thiên dẫn đến kết cục thê lương như hiện tại.  

“Cảm ơn.”  

Đối mặt với lời khen ngợi của Lâm Lăng, lần đầu Lạc Hằng nở nụ cười một cách thật lòng.  

“Khoảng ba canh giờ nữa mới tới bình minh.”  

Trần Tấn ngồi ở một bên cất thanh kiếm đen đi và cười nói: “Chúng ta nên đi tìm một nơi sạch sẽ để tiếp tục bữa ăn thôi.”  

“Chí ít cũng phải ăn cho no cái bụng, lỡ như sau này không còn cơ hội nữa thì sao.”  

Nói đến câu sau, trong đôi mắt lạnh lùng của hắn ta thoáng hiện một tia nghiêm trọng. Dù sao những nguy hiểm mà bọn họ phải đối mặt tiếp theo đây không hề đơn giản như Thiên Tử bàng chủng tộc ở bên ngoài! Thứ mà bọn họ sắp phải đối mặt chính là tháp Thông Thiên! Nếu như gặp phải chuyện gì thì sẽ rất khó xoay chuyển tình hình.  

“Ta cũng nghĩ vậy, đi thôi.”  

Lạc Hằng cười một tiếng, dẫn đầu đi trước.  

Sau khi trải qua trận chiến kinh hoàng đêm nay, dĩ nhiên trong lòng hắn ta đã chấp nhận hai người bạn nhân loại này.  

Trần Tấn cũng xoay người đi theo.  

[Diendantruyen.Com] Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ
 
Chương 1081


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau đó, đám người Lâm Lăng tùy ý lựa chọn một ngôi nhà đá để đốt lò nấu cơm. Trong buổi đêm se lạnh, một bát canh nóng khiến người ấm hẳn lên.  

“Đây là chiến lợi phẩm, chúng ta chia nhau đi.”  

Lâm Lăng lấy túi da bò ra cùng với tất cả nhẫn không gian.  

Dù sao trong trận chiến vừa rồi, mọi người đều góp sức nên hắn không thể ngang nhiên độc chiếm một mình được.  

“Không cần, một phần của ta cứ coi như trả thù lao cho bữa tối này đi.”  

Lạc Hằng cười chân thành, hắn ta không hề để ý tới chuyện này.  

“Thôi cứ coi như phần của ta là để hỗ trợ tài chính cho ngươi.”  

Trần Tấn liếc nhìn Lâm Lăng và cười nói đầy ẩn ý.  

Tuy rằng không rõ tại sao Lâm Lăng luôn thiếu hụt tài chính nhưng để có thể trở lại vạn năm sau thì hắn ta chỉ có thể dựa vào người trước mặt này. Có bao nhiêu thì giúp bấy nhiêu.  

“Được, vậy cảm ơn hai vị.”  

Đến lúc này, Lâm Lăng cũng không khách khí nữa mà nhận lấy tất cả chiến lợi phẩm.  

Sau khi kiểm kê một lượt, vẻ mặt Lâm Lăng vô cùng phấn khích.  

Những thứ mà hắn thu được vô cùng phong phú. Có hơn 10 chiếc nhẫn không gian, chỉ riêng số đá Linh Dương thôi đã có hơn 2000 vạn!  

Số đá này chính là khối tài sản khổng lồ của hắn. Đáng tiếc, hình thức tiến hóa của hệ thống sủng vật đã thăng cấp, tiến hóa bằng cách cắn nuốt.  

Nếu như dùng số tài sản này cho việc rút thăm trúng thưởng thì hơi lãng phí. Lâm Lăng hiểu rất rõ xác suất trúng thưởng thành công. Lần trước hắn dùng 300 vạn đá Linh Dương mới trúng một lần!  

Xác suất có 30%, thậm chí còn thấp hơn thế nên hắn cảm thấy không có lời.  

Xem ra chỉ có thể chuyển đổi hình thức tiến hóa sủng vật thôi.  

Sau khi suy nghĩ xong, trong lòng Lâm Lăng đưa ra quyết định như vậy.  

Mặc dù Vạn Cổ Thiên Vực có rất nhiều yêu thú để cho sủng vật cắn nuốt tiến hóa nhưng hiện tại bên cạnh hắn còn có Trần Tấn và Lạc Hằng nên hắn không muốn bại lộ.  

Sau khi ăn no, Lâm Lăng đi tìm một phòng độc lập trong nhà đá rồi khoanh chân ngồi xuống.  

“Hệ thống, chuyển đổi hình thức tiến hóa sủng vật.”  

Trên giường đá, Lâm Lăng nói thầm trong lòng.  

“Bing, chuyển đổi hình thức tiến hóa sủng vật mất 100 vạn đá Linh Dương, xin hỏi ký chủ có muốn chuyển không?”  

[Diendantruyen.Com] Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ
 
Chương 1082


“Chuyển đổi hình thức tiến hóa.”  

Lâm Lăng thầm than trong lòng, hắn đành lựa chọn chấp nhận.  

Hắn mơ hồ nhớ tới chấp sự trưởng ‘Vệ Quý Nguyên’ ở Cửu Đại Điện Tông từng nói rằng. Trước khi ‘Lâm Thiên’ qua đời đã từng cố dặn dò một câu.  

“Không được ỷ lại quá mực vào hệ thống tiến hóa Thần cấp mà phải tự dựa vào bản thân.”  

Tuy biết là vậy nhưng tiếp theo hắn sắp phải đối mặt với thế lực của tháp Thông Thiên cùng với cuộc đại chiến giữa các chủng tộc nên hắn không thể không dựa vào sức mạnh của các sủng vật.  

Vì đây là tình huống bất đắc dĩ nên Lâm Lăng cũng chẳng có biện pháp nào tốt hơn.  

“Bing, hình thức tiến hóa sủng vật ban đầu đã được kích hoạt thành công.”  

“Các sủng vật kỹ chủ đang sở hữu có sức chiến đấu quá cao nên cấp SSS trước đây không còn đáp ứng được nữa, vì thế cấp bậc tiến hóa cần được thay đổi.”  

Nghe vậy, Lâm Lăng lập tức gọi bảng tiến hóa xuát hiện với dữ liệu mới.  

Sự phân chia cấp bậc thực sự thay đổi đáng kể so với trước đây. Dường như hình thức phân chia cấp bậc dựa theo hình thức tiến hóa cắn nuốt chia thành cấp 1, cấp 2, cấp 3 và dần dần tiến lên theo từng giai đoạn. Theo như số liệu trên bảng, cấp bậc chiến thú của bảy con sủng vật đã thay đổi.  

Tiểu Bạch, chiến thú cấp 5.  

Hổ Bá, chiến thú cấp 4.  

Kinh Kha, chiến thú cấp 4.  

Lang Vương, chiến thú cấp 4.  

Nghĩ Hoàng, chiến thú cấp 4.  

Lôi Phong, chiến thú cấp 2.  

Hỏa Phượng, chiến thú cấp 2.  

Cấp bậc chiến thú không giống nhau và ngay cả sức chiến đấu cũng không đồng đều. Ví dụ như Hổ Bá và Tiểu Bạch, tuy đều là chiến thú cấp 5 nhưng sức chiến đấu của Tiểu Bạch cao hơn Hổ Bá nhiều lần. Nếu như trong tình huống chiến đấu một mình, chắc chắn Hổ Bá sẽ bị Long Viên viễn cổ đánh bại. Còn đối với Lôi Phong và Hỏa Phượng, vì thần thú Hỏa Phượng có huyết mạch cao quý bậc nhất nên chắc chắn sức chiến đấu của nó mạnh hơn Lôi Phong nhiều dù bằng cấp nhau.  

Hơn nữa, chi phí tiến hóa cho chiến thú cấp 4 lên chiến thú cấp 5 cần gần 500 vạn. Cứ lên càng cao thì chi phí tiến hóa tăng lên 100 vạn.

Sau khi suy nghĩ một hồi, Lâm Lăng quyết định tiến hóa cho Lôi Phong và Hỏa Phượng.  

Không phải là Lâm Lăng chưa từng nghĩ tới chuyện dồn tất cả chi phí vào một con chiến thú. Vì dù sao tiến hóa thực lực càng nhanh thì càng có lợi.  

Tuy nhiên chiến lược của Lâm Lăng lại nghiêng về năng lực chung của toàn đội. Bởi vì sức mạnh đoàn kết đôi khi còn hiệu quả hơn cả sức mạnh của từng cá nhân. Từ kinh nghiệm chiến đấu trong quá khứ nên Lâm Lăng hiểu rõ được sự đối lập.  

“Tiến hóa chiến thú lên cấp 4.”  

Nghĩ xong, Lâm Lăng lựa chọn Lôi Phong và ra lệnh.  

Chỉ trong phút chốc, thanh âm hệ thống vang lên.  

“Bing, chúc mùng sủng vật Lôi Phong mã số 006 được nâng cấp thành chiến thú cấp 3, sức chiến đấu được tăng lên toàn diện.”  

“Đồng thời đạt được kỹ năng thiên phú hạng nhất là Phong Mật Trì Dũ.”  
 
Chương 1083


“Bing, chúc mừng sủng vật  Lôi Phong mã số 006 tăng lên chiến thú cấp 4, sức chiến đấu được tăng lên toàn diện.”  

“Hình thể Lôi linh được cường hóa và đạt được hai kỹ năng tấn công là Vô Tẫn Lôi Uyên và Cửu Trọng Lôi Đao.”  

Phong Mật Trì Dũ?  

Nghe vậy, Lâm Lăng lập tức gọi bảng dữ liệu của Lôi Phong xuất hiện.  

Lôi Phong  

Chủ nhân: Lâm Lăng  

Mã số: 006  

Sức chiến đấu: 140000  

Kỹ năng thiên phú: Phong Mật Trì Dũ (Ở một mức chi phí nhất định, sủng vật có thể sản sinh ra mật có tác dụng giải độc rất mạnh.)  

Kỹ năng tấn công: Vô Tẫn Lôi Uyên, Cửu Trọng Lôi Đao  

Cấp bậc: chiến thú cấp 4  

“Cũng không tệ lắm.”  

Khi nhìn thấy dữ liệu của Lôi Phong, Lâm Lăng âm thầm gật đầu.  

Điều mà hắn hài lòng nhất chính là tác dụng giải độc. Trong giới võ tu có đủ loại kẻ địch cho nên có rất nhiều chiêu thức tấn công rất khó phòng bị, trong đó có một vài người là cao thủ độc dược.  

Sau khi tiến hóa Lôi Phong nhận được thiên phú kỹ năng này, chắc chắn sẽ có tác dụng phòng thủ khá tốt trong tương lai.  

“Vẫn còn dư tầm 1300 vạn nữa, vẫn đủ dùng.”  

Lâm Lăng tính toán số tài sản còn dư, khoản đó vẫn còn đủ để tiến hóa cho Hỏa Phượng lên chiến thú cấp 4.  

“Tiến hóa Hỏa Phượng.”  

Lúc này, Lâm Lăng lập tức lựa chọn sủng vật đồ đằng Hỏa Phượng và kích hoạt chế độ tiến hóa.  

“Bing, chúc mừng sủng vật Hỏa Phượng mã số 007 đã tăng lên chiến thú cấp 3, sức chiến đấu được tăng lên toàn diện.”  

“Kích hoạt kỹ năng thiên phú hạng nhất Niết Bàn Trọng Sinh.”  

“Bing, chúc mừng sủng vật Hỏa Phượng mã số 007 đã tăng lên chiến thú cấp 4, sức chiến đấu được tăng lên toàn diện.”  

“Đạt được kỹ năng tấn công Thánh Linh Chi Diễm.”  

Nghe thế, Lâm Lăng không khỏi hít sâu mọt hơi.  

Dục Hỏa Phượng Hoàng, Niết Bàn Trọng Sinh!  

Câu nói được lan truyền khắp giới võ tu này thì ra là thật. Nói cách khác, một khi Hỏa Phượng sở hữu được kỹ năng này thì cho dù tấn công trí mạng kiểu gì thì nó cũng sẽ không chết. Ở trong bất cứ điều kiện nào nó vẫn có thể Niết Bàn Trọng Sinh!  

“Sủng vật cấp thần thú quả thực không giống như những sủng vật bình thường khác.”  

Lâm Lăng nhếch miệng cười vui mừng.  

Có điều khi nhìn lại số đá Linh Dương còn lại khiến cho hắn không khỏi cảm thấy bùi ngùi.  

Hiện tại, sủng vật của hắn càng ngày càng mạnh. Nói tóm lại, cho tới tận giờ, hệ thống vẫn chưa xuất hiện điều gì khác thường. Chỉ có thể hy vọng những gì ‘Lâm Thiên’ nói chỉ là một trò đùa. 
 
Chương 1084


Ngày hôm sau, khi ánh nắng ban mai rạng rỡ chiếu xuống mặt đất. Cuối cùng những tiếng gầm rú bên ngoài thành đã lắng xuống. Hiển nhiên đoàn quân thi quái đáng sợ vào ban đêm đã rút lui.  

Sau khi cảnh giác quan sát xung quanh, các thí sinh mới dám bước ra và lần lượt rời khỏi cổng thành. Sau khi xác định không còn thi quái nữa, lúc này bọn họ mới dám phi về phía chân trời.  

Bởi vì không có bản đồ để tham chiếu nên suốt quá trình tìm kiếm khu vực trung tâm xếp hạng chiến trường chỉ có thể dựa vào cảm giác. Hơn nữa, trong quá trình tìm kiếm cần phải tìm nơi trú ẩn trước khi trời tối.  

Nếu không tình cảnh như đêm qua sẽ lại diễn ra!  

Bầu trời bên ngoài thành.  

Ba người Lâm Lăng, Trần Tấn và Lạc Hằng đứng giữa không trung. Bọn họ nhìn xung quanh mảnh đất rộng lớn vô tận này, trong lòng cũng không biết phải làm sao.  

Nếu như cứ đi tìm kiếm một cách mù quáng thì rất lãng phí sức lực và cuối cùng sẽ bị mất cảm giác phương hướng. Trừ khi may mắn lắm mới lựa chọn đúng đường để đến khu vực trung tâm. Có điều đối với kiểu dựa vào vận may này kể từ khi Lâm Lăng trở thành võ tu tới nay, hắn rất tự tin vào phán đoán của mình.  

“Các ngươi còn bao nhiêu ngọc giản phù văn trống lấy ra đây hết đi.”  

Trong khi nói chuyện, Lâm Lăng lấy ra tất cả ngọc giản phù văn ở trong nhẫn không gian ra.  

Trong lòng Trấn Tấn và Lạc Hằng cũng nghi ngờ nhưng vẫn lấy ra những ngọc giản phù văn còn sót lại.  

Tất cả cộng lại có khoảng hơn trăm cái.  

“Hẳn là đủ dùng.”  

Lâm Lăng gật đầu, nói thầm.  

“Ngươi muốn làm gì?”  

Trần Tấn nhìn Lâm Lăng với vẻ kỳ quái, hắn ta không nhịn được hỏi. Lạc Hằng ở bên cạnh cũng nhìn Lâm Lăng với vẻ tò mò, hắn ta không biết Lâm Lăng định làm gì.  

“Xác định vị trí.”  

Lâm Lăng cười nhạt: “Mỗi khu vực chúng ta đi qua, đặt một ngọc giản phù văn, như vậy chúng ta có thể đánh dấu tạo thành một bản đồ.”  

“Ít nhất thì ngày tiếp theo chúng ta sẽ không bị mất cảm giác về phương hướng như hiện tại nữa.”  

Nghe vậy, hai mắt Trần Tấn và Lạc Hằng sáng ngời, bọn họ coi như đã hiểu được ý tưởng của Lâm Lăng.  

Chủ ý này quá tuyệt!  

Ngay lập tức, Lâm Lăng kết ấn đưa tất cả ngọc giản phù văn tạo thành một loại đánh dấu thống nhất.  

“Các ngươi nhỏ tinh huyết của mình vào là xong.”  

Sau khi thao tác xong, Lâm Lăng lấy ra ba cái ngọc giản và giữ lại một cái còn hai cái đưa cho Trần Tấn và Lạc Hằng.  

Cả ba bọn họ đều đưa tinh huyết của mình dung nhập vào ngọc giản phù văn, bọn họ cảm thấy dường như ý niệm của bản thân đã liên kết với tất cả ngọc giản phù văn.  

Suy nghĩ trong đầu Lâm Lăng chợt lóe, hắn đưa linh thức vào trong ngọc giản và trong đầu hắn dần hiện ra một không gian màu đen.  

Trong đó, hắn có thể thấy rõ ba dấu chấm màu đỏ nhấp nháy cùng với một loạt các dấu chấm màu trắng nhấp nháy nằm cạnh nhau. Ba dấu chấm màu đỏ đó chính là bọn họ còn các dấu màu trắng chính là những ngọc giản công pháp khác.
 
Chương 1085


Sau đó, Lâm Lăng đặt tên ba dấu chấm đỏ đó theo tên của từng người. Lỡ như có chuyện gì xảy ra khiến cho bọn họ bị tách nhau ra thì còn có thể nhanh chóng tìm được đối phương.  

“Giỏi thật, đều nói nhân loại rất thông minh đúng là không sai.”  

Lạc Hằng thầm khen ngợi trong lòng.  

“Chỉ là một chút khôn vặt thôi.”  

Lâm Lăng khẽ cười, sau đó hắn phi xuống chôn một ngọc giản phù văn sâu trong lòng đất và xác định vị trí nơi này bằng biểu tượng tương ứng của nơi trú ẩn.  

“Đã xong.”  

Sau khi hoàn thành xong, Lâm Lăng mới bay về phía chân trời xa xa còn Trần Tấn và Lạc Hằng cũng theo sát phía sau Lâm Lăng.  

Sắc trời ở Vạn Cổ Thiên Vực ngày ngắn đêm dài nên thời gian hoạt động của bọn họ không nhiều lắm. Cho nên vào ban ngày, bọn họ không thể lãng phí bất cứ giây nào!  

Giữa không trung, đông đảo bóng dáng đang phi hành cực nhanh.  

Trên mặt đất rộng lớn, các loại yêu thú không biết tên đang hoành hành, tiếng gào rống không ngừng vang vọng, đưa mắt nhìn xuống, nơi này giống như mảnh đất nguyên thủy thời kỳ thượng cổ.  

Lần này bọn Lâm Lăng đi lại trên không trung, tuy tránh thoát được hung thú lục địa, nhưng mãnh thú loài chim trên bầu trời cũng không phải số ít.  

Ban đêm, Thi Quái đi lại.  

Ban ngày, các loại yêu thú trải rộng.  

Trong hoàn cảnh hung hiểm như thế, chạy trốn còn không kịp nói chi đến chuyện tìm kiếm đến chiến trường xếp hạng ở khu vục trung tâm, nói dễ hơn làm.  

Thời gian một tháng nhìn như rất dài, nhưng chỉ sợ đa số võ giả đều không thể làm được.  

“Ngao ——!”  

Lúc này một tiếng kêu chói tai vang lên, chỉ thấy một đám chim đột nhiên bay lên từ dãy núi nơi xa.  

Đó là một đám yêu thú cấp bảy, Dực Điểu Long!  

Miệng của nó đầy răng nhọn, hai móng sắc nhọn, làn da ngăm đen nhìn thô ráp mà dữ tợn. Hơn nữa, thân thể chúng cực kỳ khổng lồ, so ra thì thân thể nhân loại chỉ bằng cái móng vuốt của con Dực Điểu Long Nhất.  

“Chạy mau!”  

Thấy tình cảnh này, các võ tu dị tộc đi lại trong khu vực này lập tức sợ ngây người, cả đám lập tức lui nhanh với tốc độ cao nhất.  

“Rống!”  

Giữa không trung, vô số Dực Điểu Long dang hai cánh khổng lồ ra, phi hành tứ tán che trời lấp đất, con nào cũng đi săn võ giả dị tộc mà chúng nhìn trúng.  

Tiếng kêu của đám Dực Điểu Long kia như ẩn chứa sóng âm kỳ lạ nào đó, làm kinh sợ tâm hồn.  

Cảm giác này có chút tương tự với công kích linh hồn!  

Khi sóng âm tấn công, ý thức linh hồn sẽ đột nhiên xuất hiện giây lát ngẩn ngơ ngắn ngủi, thậm chí võ giả có ý chí yếu kém sẽ sinh ra ảo giác.  

Đợi đến khi phản ứng lại, Dực Điểu Long đã nhào đến, họ trực tiếp bị móng vuốt cứng như sắt thép xé cho máu thịt bầy hầy!  

Lúc này, bọn Lâm Lăng cũng bị hơn mười con Dực Điểu Long theo dõi.  

U ——! 
 
Chương 1086


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hơn mười đôi mắt màu đỏ tươi hung ác đang nhắm thẳng vào hướng bọn Lâm Lăng phi hành, sau đó chụp cánh, kêu vang rồi xông tới.  

Dòng khí mãnh liệt nổ vang như sấm!  

Không khó nhận ra, tốc độ của chúng nhanh đến kinh người, nếu bị theo dõi thì gần như khó có thể chạy thoát.  

“Chúng ta đừng để bị quấy nhiễu cảm giác phương hướng, diệt trừ chúng trước đi!”  

Nhìn hơn mười con Dực Điểu Long xông tới, ánh mắt của Viêm Ma Lạc Hằng sáng rực, cũng không tính chạy trốn.  

Trần Tấn gật đầu chấp nhận, ma khí màu đen hùng hồn gào thét kéo đến như dòng nước lũ.  

Lần này, Lâm Lăng không lấy vũ khí ra mà lại triệu hồi ra máy bay chiến đấu biến hình.  

“Ca ca ca...!!!”  

Dưới ánh mắt kinh ngạc của bọn Trần Tấn và Lạc Hằng, linh kiện kim loại chủ chốt của máy bay chiến đấu nhanh chóng chuyển động thay đổi.  

Trong chớp mắt ngắn ngủn, máy bay chiến đấu đã biến thành hình dạng người máy chiến sĩ, trường đao sắt thép trong tay tỏa ra ánh sắc lạnh.  

“Này...” Thấy thế, đồng tử trong mắt Trần Tấn hơi co rụt lại.  

Vừa rồi còn tưởng Lâm Lăng có thêm một con sủng vật loài chim, không ngờ trong thời gian ngắn lại biến thành một quái vật kim loại hình người!  

“Phù Khôi nhân loại?”  

Lúc này Lạc Hằng đứng bên cạnh cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Hắn ngẩng đầu lên, không tưởng tượng được mà nhìn máy bay chiến đấu biến hình, hắn từng nghe nói nhân loại rất rành bí thuật luyện chế phù khôi để phụ trợ trong lúc chiến đấu.  

Không thể tưởng tượng được, kỹ thuật phù khôi đã tinh vi đến như thế. Đặc biệt là quá trình thay đổi hình thể thật sự làm người khó tin nổi!  

Tuy ngoại hình có vẻ ổn, nhưng không biết chiến lực như thế nào?  

“Kim Cương, mở ra khoang hành khách!”  

Máy bay chiến đấu biến hình nghe mệnh lệnh của Lâm Lăng thì phần đầu chậm rãi mở ra, để lộ một không gian độc lập nho nhỏ, Lâm Lăng lập tức lao lên, trực tiếp bước vào bên trong.  

Thứ này còn có thể chứa người?  

Thấy tình cảnh này, Trần Tấn và Lạc Hằng đều trừng lớn hai mắt, vẻ mặt kinh ngạc này nhìn y như dân quê lần đầu lên thành thị.  

“Kim Cương, đánh chết chúng nó!”  

Nghe được mệnh lệnh, máy bay chiến đấu biến hình được đặt tên là ‘Kim Cương’ lập tức xách theo trường đao lao thẳng đến.  

Thân thể máy móc khổng lồ kia không thua kém Dực Điểu Long chút nào. Hơn nữa, Kim Cương không có linh hồn, ý thức chỉ là một lập trình thông minh thuần túy.  

Thế công sóng âm của Dực Điểu Long hoàn toàn không có tác dụng với nó.  

Xẹt ——!  

[Diendantruyen.Com] Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ
 
Chương 1087


“Tốc chiến tốc thắng.”  

Sau đó Lạc Hằng và Trần Tấn liếc nhìn nhau một cái rồi lao vút đến, nhanh chóng gia nhập cuộc chiến.  

("Đây là tamlinh247.com.vn, vui lòng đọc ở app tamlinh247 để ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất nhé.")  

Trong nhất thời, tiếng gào thét thê lương vang lên hết đợt này đến đợt khác.  

Giữa không trung, chỉ thấy từng con nhiễm huyết Dực Điểu Long, chết bất đắc kỳ tử rơi xuống.  

Một lát sau, những con chim bao vây khu vực của bọn Lâm Lăng đã bị dọn sạch.  

“Đi.” Lạc Hằng quát lớn một tiếng, tiếp tục đi về phía trước dựa theo lộ tuyến kế hoạch ban đầu.  

Trần Tấn không chút trì trệ mà lập tức hành động.  

“Các ngươi đi trước, ta đuổi theo sau.” Nhưng Lâm Lăng lại ngừng lại tại chỗ, nói một tiếng với bọn Trần Tấn.  

Trần Tấn và Lạc Hằng đều kỳ quái mà liếc nhìn Lâm Lăng một cái.  

Nhìn thấy hắn đáp xuống mặt đất, hình như đang tính xử lý những cái xác thú đó, nhớ tới đêm qua bật lửa nấu thịt thú, họ cho rằng Lâm Lăng muốn dự trữ nguyên liệu nấu ăn nên cũng không nghĩ nhiều.  

Bọn họ lập tức dẫn đầu bay đi, có ngọc giản phù văn Lâm Lăng chế tác trước đó nên họ cũng không lo vấn đề đội ngũ bị thất lạc.  

“Nhiều thi thể Dực Điểu Long như vậy cũng không thể lãng phí.”  

Nhìn xác thú đầy đất, khóe miệng Lâm Lăng nhếch lên một độ cong. Hiện tại tiền tiết kiệm của hắn không nhiều lắm, tất nhiên muốn chuyển hình thức tiến hóa sủng vật thành cắn nuốt tiến hóa lần nữa.  

Hơn nữa, yêu thú trong Vạn Cổ Thiên Vực nằm ngang dọc, nghiễm nhiên như một bữa tiệc lớn xa hoa miễn phí.  

“Kinh Kha, ra đi.” Một tiếng triệu hồi vang lên, Kinh Kha lập tức hiện ra.  

Ánh sáng đen tràn ngập, từng cái xác thú đều bị nó cắn nuốt chuyển biến thành giá trị tiến hóa. Hơn mười tức giây ngắn ngủn sau, tất cả thi thể Dực Điểu Long đều biến mất dưới sự cắn nuốt của Kinh Kha.  

“Bing, kiểm tra ra giá trị tiến hóa của sủng vật Kinh Kha danh hiệu 001 đạt tới trạng thái tràn đầy, có thăng cấp hay không?”  

Nghe thấy tiếng nhắc nhở của hệ thống, trong lòng Lâm Lăng khẽ dao động, không chút do dự mà mặc niệm: “Có.”  

“Bing, thăng cấp thành công, chúc mừng sủng vật Kinh Kha danh hiệu 001 tiến hóa thành chiến thú cấp 5.”  

“Đồng thời giải khóa một kỹ năng đặc thù, Cơ Giới Liệt Thể.”  

Nghe vậy, sắc mặt Lâm Lăng hơi rung động.  

Cơ Giới Liệt Thể?  

Hắn nhìn về phía Kinh Kha, chỉ thấy hình dạng chiến thú máy móc của nó cũng không có thay đổi bao lớn. Trong lúc tò mò, hắn lập tức chuyển qua thông tin thuộc tính của kỹ năng này. 
 
Chương 1088


Cơ Giới Liệt Thể: Thân thể có thể phân chia ra thành mười chiến thú bản nhỏ trong nháy mắt, cũng bảo tồn các kỹ năng ban đầu của cơ thể ban đầu.  

Nhìn thấy điều này, Lâm Lăng không khỏi cảm thấy kỳ dị, lập tức hạ lệnh: “Kinh Kha, làm mẫu hạ kỹ năng mới.”  

Thu được mệnh lệnh, Kinh Kha nhìn quét qua, trực tiếp nhắm vào một con Dực Điểu Long đang bay về hướng nơi này.

Nhìn Dực Điểu Long bay vút lại đây, ánh mắt Kinh Kha thật lạnh lùng, không chút trì trệ mà lao đến.  

Vào khoảnh khắc sắp va chạm, kỹ năng ‘Cơ Giới Liệt Thể’ đột nhiên được thi triển!  

Vèo ——!  

Chỉ thoáng chốc, thân thể máy móc vốn nhỏ như ruồi bọ của Kinh Kha lập tức chia thành mười con ‘Kinh Kha nhỏ’, to chừng con muỗi.  

Sau đó, chúng cùng di động cấp tốc, hơn nữa mở ra trạng thái ẩn hình. Thậm chí chúng có thể cực kỳ ăn ý mà phối hợp với nhau dưới sự điều khiển bằng ý chí của Lâm Lăng, hình thành thế trận chiến đấu bao vây càn quét.  

Tuy mỗi một con ‘Kinh Kha nhỏ’ đều là một cá thể, nhưng lại tâm linh tương thông, khi tác chiến còn hoàn mỹ hơn bất cứ đội ngũ nào.  

Mấy giâ trôi qua, một tiếng thú rống sắc nhọn vang lên, hai cánh và hai móng vuốt của Dực Điểu Long đều bị cắt đứt, kêu thảm rồi rơi xuống đất chết.  

“Tốt!”  

Nhìn mười con ‘Kinh Kha nhỏ’ bản mini, trong mắt Lâm Lăng hiện lên một tia mừng rỡ, năng lực phân thân tác chiến này hoàn toàn vượt qua dựu đoán của hắn.  

Sau đó mười con Kinh Kha nhỏ tụ lại với nhau, tia sáng đen kích động, chúng lại hợp thành bản thể vốn có của Kinh Kha.  

Lâm Lăng vung bàn tay lên, thu Kinh Kha vào không gian sủng vật hệ thống, đồng thời thi thể con Dực Điểu Long cách đó không xa cũng bị hắn cất vào nhẫn không gian, để dành dùng làm nguyên liệu nấu ăn cho lần sau, chất thịt của yêu thú cao cấp này nhất định sẽ rất ngon.  

Làm xong những chuyện đó, Lâm Lăng lấy ngọc giản phù văn ra rồi để tâm trí chìm vào trong đó. Hai điểm đỏ lập tức hiện ra trong đầu, hơn nữa đang trong trạng thái yên lặng.  

Chẳng lẽ đang đợi ta?  

Xem khoảng cách cũng không xa, chỉ cần mấy phút thì có thể đuổi kịp.  

Nhưng đúng lúc này, Lâm Lăng kinh ngạc phát hiện hai điểm đỏ tương ứng với Trần Tấn cùng Lạc Hằng đột nhiên di chuyển, hơn nữa tốc độ cực nhanh.  

“Sao lại thế này?”  

Lâm Lăng nhíu mày, cảm thấy kỳ quái đối với biến cố đột nhiên xảy ra.  

Hơn nữa, lúc này phương hướng bọn Trần Tấn phi hành hoàn toàn thoát ly lộ tuyến theo kế hoạch ban đầu!  

Tuy vừa quen biết Lạc Hằng nên hắn không biết. Nhưng Trần Tấn lại là có tính cách bình tĩnh, tất nhiên sẽ không mất đi năng lực phán đoán vì biến cố nào đó.
 
Chương 1089


Nhìn tình hình này, rất có khả năng là họ gặp phải thứ gì đó đáng sợ nên mới lập tức làm bọn họ đánh mất cảm giác phương hướng.  

“Kim Cương, biến thành máy bay chiến đấu.”  

Lâm Lăng lập tức ngồi trên vị trí điều khiển của máy bay chiến đấu.  

Chỉ nghe một tiếng ‘Đùng’, máy bay chiến đấu phun trào ánh lửa màu xanh, đột nhiên hóa thành một bóng sáng rồi xông thẳng về phía chân trời!  

Phía sau, đàn Dực Điểu Long bay tới lần theo mùi máu tươi lập tức bị tụt lại rất xa.  

“Kim Cương, hướng Nam Bắc, phi hành với tốc độ cao nhất!” Lâm Lăng để tâm trí chìm vào trong đầu, rất nhanh đã phán đoán ra hướng mà hai điểm đỏ nhanh chóng di chuyển, hắn lập tức ra lệnh.  

“Vâng, chủ nhân.” Ngay sau đó, máy bay chiến đấu khai hỏa toàn bộ hỏa lực.  

Tiếng khí nổ dồn dập vang lên trên bầu trời!  

Nhưng đuổi theo như vậy vẫn chưa tạo nên hiệu quả rõ rệt nào cả, bởi vì khoảng cách giữa hai bên vẫn chưa được kéo gần.  

Nhìn ra được, lúc này tốc độ phi hành của bọn Trần Tấn cũng đã tăng lên tới cực hạn!  

Trên trời cao Vạn Cổ Thiên Vực tràn ngập sương mù dày đặc.  

Mặc dù bay lên đến độ cao này, cũng không thể thấy rõ tình hình phía trước. Cho nên chỉ có thể phi hành đuổi theo ở tầng trời thấp.  

“Trần Tấn, các ngươi xảy ra chuyện gì vậy?” Trên vị trí điều khiển, Lâm Lăng lấy bùa truyền âm ra rồi bậc lửa.  

Yên lặng chừng mấy phút.  

Vèo!  

Rốt cuộc trong nhẫn không gian của Lâm Lăng cũng b ắn ra một lá bùa truyền âm. Ngay sau đó, tiếng nói vội vàng của Trần Tấn cũng theo đó mà vang lên: “Đừng tới đây! Chúng ta đang bị một con Ma Thi Long tộc đuổi giết...”  

“Rống ——!” Còn chưa nói xong thì đã bị một tiếng gầm hung ác đinh tai nhức óc cắt ngang.  

Sau đó lại là một mảnh yên lặng, hiển nhiên tình trạng phía Trần Tấn đang cực kỳ khẩn trương và hung hiểm, căn bản không có dư thời gian để tiếp tục sử dụng bùa truyền âm.  

Ma Thi Long tộc?!  

Nghe tin tức truyền đến, trong mắt Lâm Lăng hiện lên sự khiếp sợ. Ma Thi cũng giống như Thi Quái, đều là sinh vật thuộc dạng vong linh, sợ ánh mặt trời.  

Lúc này là ban ngày, theo lý thuyết thì không nên xuất hiện Thi Quái mới đúng, tại sao lại có Ma Thi Long tộc?  

Lâm Lăng cảm thấy chuyện này thật khó hiểu. Trong lòng nghĩ như vậy, Lâm Lăng lập tức kêu máy bay chiến đấu ngừng lại rồi thu nó vào không gian hệ thống.  
 
Chương 1090


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Dù sao tiếng động khi máy bay chiến đấu phi hành cũng quá lớn.  

Nếu tiếp tục đuổi theo, khiến con Ma Thi Long tộc kia chú ý thì nhất định sẽ có phiền phức không nhỏ.  

Sau đó Lâm Lăng triệu ra cho Kinh Kha, linh lực trong cơ thể được vận chuyển tới cực hạn, bay về hướng Nam Bắc với tốc độ cao nhất.  

Mà trong lúc đó, mượn dùng năng lực của Kinh Kha, hắn vừa bay vừa thuấn di khiến tốc độ cũng nhanh hơn vài phần.  

Đối mặt với Long Thi kh ủng bố đó, nếu là trước kia thì có lẽ Lâm Lăng sẽ chọn cách từ bỏ. Nhưng hiện giờ mọi người là đồng minh cùng một đội, tất nhiên hắn sẽ không bỏ mặc.  

Nếu không đêm qua mời Viêm Ma ‘Lạc Hằng’ gia nhập đã vi phạm quan hệ đồng minh.  

Khi bay qua một ngọn núi lớn, mặt đất trong tầm nhìn tràn ngập sát khí màu đen mắt thường có thể thấy được.  

Màu sắc âm u này là sắc thái duy nhất trong cánh đồng hoang vu đó, lộ ra một khí tức đầy áp lực!  

Mà thậm chí Lâm Lăng có thể nhìn thấy không ít thi thể trên mặt đất, những người đó đều là võ giả dị tộc tham gia Chủng Tộc Thiên Tư Bảng lần này, hầu như ai cũng cụt chân cụt tay, trông xác của họ cực kỳ thê thảm.  

Hiển nhiên vừa rồi nơi này đã bùng nổ một trận chiến thảm khóc.  

Lâm Lăng đánh giá, rất có khả năng là do con Ma Thi Long tộc kia làm!  

Có lẽ sát khí trong khu vực này quá dày đặc nên sương mù trên bầu trời đều tách ra, tầm nhìn phía trước của Lâm Lăng đã hoàn toàn trở nên trống trải.  

Hắn tập trung nhìn lại, đồng tử trong mắt lập tức co rụt, chỉ thấy phía chân trời nơi xa có một cái bóng khổng lồ màu đen của loài thú bay vút đi.  

("Đây là tamlinh247.com.vn, vui lòng đọc ở app tamlinh247 để ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất nhé.")  

Cả người cái bóng đen ấy không có chút máu thịt nào, xương cốt toàn thân đen nhánh, tỏa ra sát khí kh ủng bố ngập trời!  

Mà phía trước cách Ma Thi Long tộc không xa, hai bóng dáng đang liều mạng bay đi. Xem hình dạng này thì hiển nhiên đó là Trần Tấn và Lạc Hằng.  

Đối mặt với tồn tại kh ủng bố như Ma Thi Long tộc, tuy bọn họ có vũ lực siêu quần, cũng không dám chính diện chống lại.  

“Rống!”  

Sau một hồi truy đuổi như vậy, hình như Ma Thi Long tộc đã có chút không kiên nhẫn. Tiếng gầm hung ác và sát khí cuồn cuộn như nước làm cả hẻm núi xung quanh chấn động, đất rung núi chuyển!  

“Quả nhiên là Ma Thi Long tộc...”  

Nhìn tình cảnh này, Lâm Lăng nhịn không được hít sâu một hơi, trong mắt tràn ngập chấn động.  

Đổi lại là hắn gặp tình hình này, cũng không có đủ tự tin chống lại được Ma Thi Long tộc. Chỉ dựa vào sát khí dày đặc kia, nếu bị phun trúng một ngụm thì chỉ sợ cái lồng linh khí hộ thể sẽ lập tức bị ăn mòn hầu như không còn!  

“Làm sao bây giờ?”  

Lâm Lăng nhíu mày, trong lòng nhanh chóng suy nghĩ cách giải cứu.  

“Đúng rồi, Long Linh!”  

[Diendantruyen.Com] Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ
 
Chương 1091


Gràoo!  

Toàn bộ xương cốt của Long Thi tản ra sát khí màu đen dày đặc, gầm gừ rống giận.   

Dù Trần Tấn và Lạc Hằng đã dùng hết toàn bộ sức lực để đẩy nhanh tốc độ cũng không cách nào thoát khỏi sự truy đuổi của Long Thi!  

“Long Linh, ngươi có cách nào không?”  

Phía sau, Lâm Lăng không dám theo sát quá gần, trong lòng vội vàng thúc giục Long Linh.   

Lại yên lặng khoảng mấy giây.  

Long Linh vẫn đang ngủ say cuối cùng cũng tỉnh lại.  

"Chủ nhân, con Long Thi kia đã bị âm khí ăn mòn hoàn toàn, biến thành ma thi, thực lực cực kỳ đáng sợ."  

"Lấy sức mạnh hiện tại của chủ nhân ngài, không thể nào đánh bại được nó."  

Nghe đến đây, trái tim Lâm Lăng nhất thời lạnh đi một nửa. Nếu như không có cách nào đánh bại được nó, chẳng lẽ phải trơ mắt nhìn bọn Trần Tấn, bị Long Thi đuổi giết đến chết sao?  

Tình hình này, quả thực không phải là cục diện mà hắn muốn nhìn thấy.  

"Chủ nhân, nếu ngài nguyện ý, Linh Thể của ta có thể đoạt lấy thân thể của Long Thi kia." Lúc này, tiếng nói trầm thấp của Long Linh, làm cho Lâm Lăng hơi giật mình.  

Tuy nói Long Thi không có máu thịt, nhưng khi nó thu làm sủng vật, có lẽ có thể vận dụng năng lực của hệ thống cải tạo ra thân thể mới cho nó. Đến lúc đó, không chỉ giải quyết được tình huống trước mắt mà còn có thể thu được một con sủng vật cường đại.  

Một mũi tên trúng hai đích, hoàn hảo!  

Không, chờ đã...  

(Đây là tamlinh247.com.vn, vui lòng đọc ở app tamlinh247 để ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất nhé.)  

Nhưng mà rất nhanh sau, Lâm Lăng lại ý thức được một vấn đề mấu chốt. Đó chính là, một khi Long Linh rời khỏi thân thể của hắn thì hình thái long hóa chiến đấu trước kia của hắn cũng sẽ có biến mất sao?  

Dù sao thì kỹ năng long hóa vẫn là năng lực do Long Linh ban cho. Nếu Long Linh rời khỏi hắn, có thể kỹ năng cũng sẽ biến mất theo!  

"Chủ nhân không cần lo lắng, từ sau khi ngài ngưng luyện ra Linh Anh cũng đã hấp thu một ít năng lượng Linh Thể của ta."  

Dường như Long Linh cũng cảm ứng được tâm tư của Lâm Lăng, thanh âm của nó lại vang lên: "Đến lúc đó, nếu ta có thể tái tạo lại máu thịt mới, rồi lại vận dụng long huyết cải tạo thể chất cho ngài, chắc chắn ngài sẽ đạt được năng lực long hóa một lần nữa."  

"Thậm chí lúc đó kỹ năng còn lợi hại hơn trước kia."  

Lợi hại hơn trước sao?!  

Nghe vậy, sắc mặt Lâm Lăng hơi động đậy, rõ ràng hắn cũng muốn thử xem.  

“Được, phải làm thế nào mới có thể đoạt lấy thân thể của Long Thi?”  

Lâm Lăng quyết định giải quyết tình trạng trước mắt càng nhanh càng tốt!  

"Chủ nhân chỉ cần đem bàn tay đặt lên người Long Thi, càng gần đầu càng tốt, tốt nhất là ở tráng của nó, lúc linh thể của ta xông vào đó càng nâng cao tỷ lệ thành công hơn.”  
 
Chương 1092


Thanh âm của Long Linh mơ hồ có một tia phấn khởi. Từ trước cho tới nay, nó đều bị phong ấn trong Phệ Long kiếm, thẳng đến khi Lâm Lăng xuất hiện, mới có cơ hội gặp lại ánh mặt trời.  

Hiện giờ, còn có cơ hội lấy lại thân thể không khỏi làm Long Linh kích động không thôi, khó có thể nói thành lời.  

"Đầu rồng? Gần như vậy sao..." Nhưng vừa nghe lời này, cơ bắp khóe mắt Lâm Lăng không khỏi co giật hai cái.  

Sau đó hắn nhìn thoáng qua Kinh Kha, tuy có chút nguy hiểm, nhưng cũng không phải là không thể làm được.  

“Chiến Y Nghĩ Nhân!” Lâm Lăng khẽ hô, Chiến Y Nghĩ Nhân lập tức được khoác lên người.  

Vèo!  

Thân thể của hắn cấp tốc thu nhỏ lại, thẳng cho đến khi nhỏ như kiến, sau đó phóng người cưỡi lên lưng Kinh Kha.  

“Kinh Kha, đi!”   

Sau khi tiếp nhận mệnh lệnh hai cánh của Kinh Kha bắt đầu chuyển động, nhanh chóng phóng mạnh đi. Hóa thành một vệt sáng màu đen, nhanh như chớp mà bay về hướng đầu của Long Thi kia.  

Dọc đường bay còn phải thi triển thuấn di liên tục mới đuổi kịp tốc độ của Long Thi.  

Một trước một sau, chỉ cách nhau khoảng mấy chục mét!  

Dường như nhận thấy khí tức dao động phía sau, Long Thi quay đầu lại. Trong hốc mắt sâu hút, lóe ra hào quang đỏ tươi khiến người ta hoảng sợ.  

Sau đó nó hướng về vị trí của Lâm Lăng.  

“Grào!”  

Tiếng gào thét hung hãn vang vọng khắp chân trời, một ngụm sát khí màu đen, giống như mũi tên trực tiếp phun ra. Nhưng mà, Lâm Lăng trước mắt này chỉ là ma ảnh phân thân dùng để thu hút sự chú ý của kẻ thù.  

Lâm Lăng chân chính vẫn đang mặc Chiến Y Nghĩ Nhân cưỡi trên lưng Kinh Kha, di chuyển đến bên trái Long Thi.  

“Kinh Kha, thuấn di đến trên đầu nó!”  

Khi ma ảnh phân thân bị sát khí màu đen cắn nuốt, Lâm Lăng cùng Kinh Kha, nhất thời đột nhiên biến mất.  

Khi xuất hiện lần nữa đã thuấn di đến trên đầu Long Thi. Hình thái nhỏ như kiến của hắn dừng tại đầu rồng lực lớn, quả thực tựa như một hạt cát nhỏ bé giữa sa mạc.  

Thậm chí lúc này Lâm Lăng  đang đứng trên thẳng trên đầu của nó mà Long Thi vẫn không mảy may phát hiện ra sự tồn tại của hắn.  

Nhưng mà, vốn dĩ thân thể Long Thi đã ra tự toả ra hàng loạt luồng sát khí dày đặc, giống như một cơn lốc, điên cuồng quét trên người hắn.  

Xèo xèo...!!!  

Dưới sự ăn mòn đáng sợ của sát khí, linh khí hộ thể kịch liệt chấn động rất nhanh đã mờ hẳn đi. Đây là dấu hiệu có thể sụp đổ bất cứ lúc nào!  

“Liều mạng thôi!” Trong mắt Lâm Lăng hiện lên một tia tàn nhẫn, lúc này hắn cởi bỏ Chiến Y Nghĩ Nhân, khôi phục lại kích thước vốn có.  

Tiếp theo, linh lực trong cơ thể hắn bộc phát ra, trực tiếp đánh tán hết sát khí màu đen quấn quanh người, tất cả đều tan đi hết.  

"Grừ--!" 
 
Chương 1093


Lúc này, Long Thi rốt cục phát hiện được sự tồn tại của Lâm Lăng, nổi giận gầm lên.  

Ầm ầm!  

Một lượng sát khí đáng sợ lập tức trào ra, từ bốn phương tám hướng hướng, ùa về bao trùm lấy Lâm Lăng, rõ ràng thể hiện ý định muốn xoắn nát hắn.  

Nhưng Lâm Lăng lại không hề có dấu hiệu né tránh. Linh lực ngưng tụ tại bàn tay hắn, trực tiếp xuyên thấu qua tầng sát khí kia, đặt ở trên hộp sọ của Long Thi.  

Gràooo!  

Sau đó, tiếng rồng gào thét kinh người hơn, đột nhiên vang vọng, chấn động bầu trời. Long Linh nãy giờ vẫn giữ nguyên trạng thái chuẩn bị, thừa dịp này, nhanh chóng từ bàn tay Lâm Lăng chui vào trong đầu Long Thi.  

Đoạt xá!  

Trong lúc đó, Long Thi giống như bị sét đánh, thân thể khổng lồ kịch liệt vặn vẹo, gầm thét liên tục. Sát khí màu đen bao quang cả người cũng mất khống chế mà phun trào tứ tán.  

Đứng giữa hàng loạt luồng sát khi đó, Lâm Lăng kêu lên một tiếng đau đớn, cả người trực tiếp bị chấn động bay ngược ra.  

"Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Nhận thấy được động tĩnh dị thường của Long Thi, Trần Tấn và Lạc Hằng đang liều mạng chạy như bay phía trước, đều nhịn không được mà thả chậm tốc độ lại.  

Khi bọn họ quay đầu lại nhìn đã thấy biến cố bất thình lình kia.  

“Người kia, hình như là Lâm Thiên!”  

Ánh mắt Lạc Hằng tập trung nhìn về phía sau, nhìn thấy một bóng dáng bị sát khí dày đặc đánh bay, lập tức nhận ra.  

“Chẳng lẽ vừa rồi, là hắn xuất thủ tập kích Long Thi?” Thấy một màn này, sắc mặt Lạc Hằng khẽ biến đổi, sâu trong đáy mắt không khỏi dâng lên vẻ khiếp sợ. Hiển nhiên hắn cũng không nghĩ tới, Lâm Lăng lại dám tập kích con Long Thi kh ủng bố này.  

Can đảm bận như vậy, quả thực khiến người ta kính nể!  

“Tên này, không muốn sống nữa sao?” Đôi mày kiếm của Trần Tấn nhíu lại, rõ ràng hắn không hề vui mừng gì khi thấy Lâm Lăng hành động như vậy.  

Dù sao tất cả hy vọng của hắn bây giờ đều đặt trên người Lâm Lăng. Nếu như sau này xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn, không còn cơ hội trở lại thời đại vạn năm sau thì sao.  

Nhưng mà chính hắn cũng không nhận ra được, loại không vui này của hắn, kỳ thật lại là loại quan tâm giữa bạn bè với nhau.  

“Grào!”  

“Grào!”   

“Grào!”   

......  

Giữa không trung, Long Thi thê lương gầm thét, thân thể toàn là xương không ngừng quay cuồng.

Khoảng một phút sau.  

Tiếng gầm gừ từ từ giảm bớt, ngược lại biến thành một tiếng rồng gầm tràn đầy uy nghiêm.  

Tiếng gầm đinh tai nhức óc, xuyên thấu lên trời, làm cho tim người nghe không kiềm chế được mà giãy đập liên hồi!  

"Chắc là... thành công rồi?”  

Cách đó không xa, Lâm Lăng chật vật đứng dậy, đưa tay lau đi tơ máu nơi khóe miệng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào con Long Thi kia.  

Hắn cũng không muốn lại bị sát khí trùng kích như vừa rồi nữa. Ngay khi Lâm Lăng vẫn còn nghi ngờ, đôi mắt thú đỏ tươi của Long Thi đột nhiên chiếu tới.  

“Grừ!” 
 
Chương 1094


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Một tiếng gào trầm thấp vang lên, đuôi rồng lập tức quét về phía Lâm Lăng.  

Cái gì! Đoạt Xá thất bại rồi?!  

Thấy thế, đồng tử trong mắt Lâm Lăng co rụt lại.  

"Lâm Thiên, chạy đi!” Hai mắt Lạc Hằng trợn tròn lên, lo lắng hô to.  

“Chết tiệt!” Sắc mặt Trần Tấn cũng biến đổi, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo, trực tiếp dẫn động Ma Anh trong cơ thể.  

Rõ ràng, dưới tình huống nguy cấp như vậy, hắn không còn che giấu lá bài tẩy của mình nữa.  

Ầm --!  

Ma khí màu đen kh ủng bố như thủy triều trào ra từ trên người hắn. Ngay sau đó, thân thể Trần Tấn cũng xuất hiện biến hóa.  

Điểm đáng chú ý nhất chính là lưng hắn, trên bờ lưng rộng rãi từ từ mọc ra tám cánh màu đen. Hiển nhiên, trải qua thời gian tu luyện ở Cửu Huyền Tông, Ma Anh trong cơ thể hắn cũng đã tăng lên tới đẳng cấp Thiên Ma tám cánh.  

Trần Tấn lấy hình thái Thiên Ma tám cánh, đứng vững giữa giữa không trung, vẻ mặt lạnh lùng vô cùng. Sau đó thân hình hắn khẽ động, nhanh chóng bay về phía Lâm Lăng.  

Tốc độ cực nhanh đã tạo nên tiếng xé gió mãnh liệt!  

(Đây là tamlinh247.com.vn, vui lòng đọc ở app tamlinh247 để ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất nhé.)  

"Tên này..." Thấy vậy, vẻ mặt Lạc Hằng chỉ còn sót lại nét khiếp sợ.   

Vốn dĩ hắn chỉ cho rằng Trần Tấn tu luyện loại công pháp nào đó của tộc Thiên Ma mà thôi.  

Ai ngờ, hình ảnh lúc này lại chân thực như thế!  

Nhưng mà, thời điểm này không cho phép hắn suy nghĩ nhiều nữa. Kinh ngạc ngắn ngủi qua đi, hắn cũng mạnh mẽ cầm đao phóng tới, đuổi theo sát thân ảnh của Trần Tấn, bay về hướng Lâm Lăng.  

Đối mặt với con Long Thi kh ủng bố kia, tuy nói không có bao nhiêu nắm chắc. Nhưng vừa rồi Lâm Lăng đã ra tay cứu giúp, bất kể như thế nào bọn họ cũng không thể bỏ chạy được.  

Có điều, một màn kế tiếp, lại làm cho hai người bọn họ hoàn toàn trợn tròn mắt. Chỉ thấy con Long Thi kia vừa lướt tới gần Lâm Lăng thì đột nhiên nằm sấp xuống.  

Hành vi y như quỳ lạy, thần phục trước mặt Lâm Lăng.  

"Hả?" Một màn bất ngờ này xảy ra cũng làm Lâm Lăng có chút ngạc nhiên.  

Thành công rồi!  

Sau đó hắn rất nhanh chóng phản ứng lại, ánh mắt phát sáng nhìn chằm chằm Long Thi.  

"Chủ nhân, đa tạ công ơn tái tạo của ngài." Thanh âm Long Thi trầm thấp như cũ, cái hàm đầy răng há hốc, nhưng không phát ra tiếng gầm gừ nữa mà là tiếng người.  

Khóe miệng Lâm Lăng hơi cong cong, hiện lên một nụ cười.   

[Diendantruyen.Com] Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ
 
Chương 1095


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Không ngờ, giờ đây lại thu phục được cả Long Thi.  

Thật không thể tin được!  

Lạc Hằng đứng bên cạnh cũng trợn mắt cứng lưỡi nhìn Lâm Lăng. Thật sự không cách nào tưởng tượng, Long Thi lợi hại như vậy lại là nằm sấp thuần phục trước người Lâm Lăng.  

"Bing, ký chủ bắt được một con Long Thi có Linh Thể, có thu làm sủng vật hay không?"  

Tuy lúc trước dưới sự áp chế của hệ thống, Long Linh và Lâm Lăng đã ký kết khế ước chủ tớ. Nhưng nghiêm túc mà nói, nó còn chưa tính là sủng vật hệ thống của Lâm Lăng.  

Chỉ có thu Long Thi làm sủng vật, mới có thể đưa nó vào không gian sủng vật của hệ thống, thậm chí vận dụng các loại công năng cường đại khác của hệ thống, tái tạo lại thân thể với đầy đủ máu thịt cho nó.  

"Có."   

Lâm Lăng cũng không cần thiết phải che giấu gì trước mặt bọn Trần Tấn. Chỉ dựa vào lúc nãy bọn họ dám liều lĩnh xông tới, đã đủ thấy bọn họ là đồng bọn đáng tin cậy nhất rồi.  

"Chúc mừng kí chủ đã thành công thu nạp sủng vật, giơ ngài có thể đặt tên cho nó."  

"Long Nha."  

Nghe vậy, trong lòng Lâm Lăng khẽ động, tùy ý lấy một cái tên.  

"Bing, sủng vật đã được đặt tên."  

Ngay khi tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên, một bảng dữ liệu cũng hiện ra trong đầu Lâm Lăng.  

Long Nha  

Mã số: 008  

Chủ nhân: Lâm Lăng  

Sức chiến đấu: 500.000  

Kỹ năng:  Long Viêm Bạo Tức, Kinh Đào Hãi Lãng, Long Khiếu Cửu Thiên...  

Hình thể: xác chết (có thể cải tạo lại cơ thể, tiêu tốn một chi phí nhất định)  

......  

Khi nhìn thấy sức chiến đấu 500.000 trên bảng số liệu của hệ thống đã làm cho Lâm Lăng ngạc nhiên không thôi.  

Sức chiến đấu cỡ này, có thể đến cường giả Thánh Vực bậc 9 cũng khó có thể chống đỡ được.  

Mà điều Lâm Lăng chú ý nhất chính là dòng tin tức cuối cùng.  

"Cải tạo lại thân thể cho Long Thi cần hao phí bao nhiêu?"  

[Diendantruyen.Com] Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ
 
Chương 1096


Khi nghe được số tiền này, Lâm Lăng hung hăng hít một hơi khí lạnh.  

Cái giá này, quả thực là giá trên trời!  

Quả nhiên, chỉ cần có cơ hội hút tiền, hệ thống sẽ không bao giờ nhân từ nương tay!  

"Thôi được rồi, cái gì cũng có cái giá của nó..."  

Lâm Lăng thầm than một tiếng, tự an ủi mình. Nhưng mà, vì có thể lấy lại kỹ năng Long Hóa, chuyện gom đủ năm mươi triệu là chuyện hết sức cấp bách!  

Sau đó, Lâm Lăng giơ một bàn tay ra, trực tiếp thu sủng vật mới - "Long Nha" thu vào không gian sủng vật hệ thống.  

"Hả? Sao nó biến mất rồi?”  

Lần đầu tiên nhìn thấy kỹ năng này của Lâm Lăng, trong mắt Lạc Hằng hiện lên một tia kinh ngạc. Ánh mắt hắn quét nhìn chung quanh, nhưng nhìn như thế nào cũng không nhìn thấy bóng dáng Long Thi đâu.  

Bên cạnh đó, tuy rằng Trần Tấn cũng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng nhiều lần nhìn thấy phương thức triệu hồi sủng vật bất ngờ của Lâm Lăng, coi như là nhìn mãi cũng thành thói quen.  

“Long Nha, thực lực hiện tại của ngươi đã đạt tới cấp độ nào rồi?” Trong lòng Lâm Lăng vẫn còn chút tò mò, lên tiếng hỏi một câu.  

"Dưới cảnh giới Đế Tôn cảnh, không ai địch lại." Rất nhanh, giọng nói có chút kiêu ngạo của Long Nha vang lên trong đầu.  

Lâm Lăng cố nén kích động, âm thầm gật đầu. Hiện giờ Long Nha đã trở thành trợ thủ mạnh mẽ nhất của hắn!  

Đến lúc đó, cho dù thế lực tộc Ngụy Thần sau lưng Thông Thiên tháp có âm mưu quỷ kế gì, hắn vẫn còn lực để chống cự.  

“Lâm Thiên, con Long Thi kia đâu rồi?” Ánh mắt Lạc Hằng tìm kiếm chung quanh một hồi, rốt cục cũng nhịn không được mà hỏi thẳng Lâm Lăng.  

"Đây là bí mật của hắn, không cần hỏi nhiều." Trần Tấn lại đột nhiên lên tiếng, giải vây cho Lâm Lăng: "Cho dù là ta, đến bây giờ cũng chưa được biết đây.”  

"Hiểu rồi." Lạc Hằng gật đầu, dùng ánh mắt kì lạ nhìn Lâm Lăng một cái, cuối cùng cũng biết điều mà im lặng không hỏi nữa.  

"Chủ nhân, từ trí nhớ của thân thể này cho ta biết, khu vực này có tồn tại một bí cảnh, tên là "Long Tàng Chi Địa"." Đúng lúc này, giọng nói của Long Nha lại đột nhiên vang lên trong đầu Lâm Lăng.

Nơi rồng ẩn nấp sao?  

Nghe thấy lời nhắc nhở của Long Nha*, sắc mặt Lâm Lăng khẽ run.  

(*Tên gọi khác của Long Linh)  

“Nơi đó có gì đặc biệt?”  

Lúc này tròng lòng Lâm Lăng đầy sự hiếu kỳ hỏi.  

“Long tộc muôn đời nay vẫn luôn ẩn nấp trong thiên vực, Long Thi này chính là kẻ bảo vệ ở nơi này năm đó.”  

Rất nhanh thanh âm của Long Nha vang lên lần nữa.  

“Trong đó có vô vàn vô tận thiên tài địa bảo và cả hồ Long Huyết còn sót lại.”  

Nghe thấy thế đuôi lông mày Lâm Lăng hơi cong lên.  

‘Hồ Long Huyết’ mà Long Nha nói đã dấy lên sự hứng thú rất lớn trong hắn, lúc này không nhịn được hỏi. “Bên trong hồ đó đều là long huyết sao?”  

“Đúng vậy, chính là quần tộc dòng máu của Long Thi này tích lũy máu mà thành.”
 
Chương 1097


Long Nha trả lời. “Tác dụng của hồ Long Huyết từ trước đến nay đều dùng cho các thằng nhóc mới sinh ở trong một nhánh của Long tộc, dùng để tắm thân thể tăng cường thể chất, từ đó thu hoạch được kỹ năng thiên phú vốn có của Long tộc.”  

“Hoặc là khiến cho những đứa trẻ rồng cơ thể trời sinh bị máu loãng để rèn luyện, tránh cho chết non.”  

Hơi suy tư một hồi, Long Nha cung kính nói. “Chủ nhân, hiện tại linh anh trong người ngài lúc ở thời kì trước đã hấp thu năng lượng linh thể của ta rồi.”  

“Nếu còn được xuống hồ Long Huyết ngâm một thời gian, hấp thu được tinh hoa long huyết ẩn chứa trong ao thì tất có thể thu lại được kỹ năng long hóa một lần nữa.”  

Nghe vậy trong lòng Lâm Lăng vui vẻ.  

Nếu như vậy hắn không cần phải trong khoảng thời gian ngắn vì cái giá tiền năm vạn trên trời kia mà đi kiếm tiền khắp nơi rồi!  

“Ngươi sao vậy?”  

Bên cạnh, Trần Tấn bọn họ nhìn thấy Lâm Lăng im lặng không nói, biểu hiện trên mặt lại có chút thích thú không khỏi cảm thấy kỳ quái.  

Lâm Lăng ngắt cuộc trò chuyện với Long Nha, nhìn về phía hai đồng bọn của mình.  

“Ta phát hiện ra một bảo địa ở khu vực này.”  

Hơi trầm ngâm một chút, Lâm Lăng cũng không giấu giếm làm gì, cười nhạt nói. “Có hứng thú đi cùng ta không?”  

“Bảo địa gì?”  

Vẻ mặt Trần Tấn hiếu kỳ nhìn Lâm Lăng dò hỏi.  

Hắn ta vô cùng rõ ràng cái bảo địa mà có thể khiến Lâm Lăng để mắt đến sẽ không phải là vật gì tầm thường!  

“Chắc là sào huyệt Long tộc trước đây ẩn giấu không ít bảo vật.”  

Lâm Lăng nói thẳng. “Cụ thể có cái gì ta cũng không biết giải thích thế nào, chúng ta cứ thám hiểm tới cùng đi.”  

Nơi Long tộc giấu bảo vật sao?!  

Nghe thấy nói thế, vẻ mặt của hai người Trần Tấn và Lạc Hằng nhất thời hơi hưng phấn vài phần.  

Hiên nhiên cũng có sự hăng hái cực lớn đối với nơi này.  

“Vừa rồi vì thu phục Long Thi kia, tu vi của ta có bị ảnh hưởng đôi chút.”  

Lâm Lăng nghiêm trọng nói. “Nơi đó có một hồ Long Huyết, phải nhường cho ta rèn luyện thân thể, khôi phục năng lực.”  

“Không thành vấn đề.”  

Nghe vậy hai người Trần Tấn bọn họ đều đồng thanh, không chút do dự gật đầu nói.  

Lâm Lăng có thể chia sẻ tin tức nơi ẩn nấp của rồng cho bọn họ đã rất là cảm kích rồi.  

Vù-------!  

Nói chuyện một lúc, ba bóng người đột nhiên bay lên.  

Dọc theo tuyến đường của Long Nha, Lâm Lăng đưa Trần Tấn bọn họ bay thẳng tới thung lũng phía xa xa.  

Nơi đó cơ hồ là trong khu vực này, đây là nơi sát khí nồng nặc nhất, tăm tối không ánh sáng.  

Sát khí nồng nặc này tràn ngập bốn phía, cho dù là ánh sáng mặt trời cũng không thể lọt vào được. 
 
Chương 1098


Toàn bộ thung lũng tạo thành một giải đất hắc ám.  

Hơn nữa trong mơ hồ có tiếng hét chói tai gào thét truyền ra.  

Cái tiếng động này cũng không phải tiếng kêu của yêu thú mà là Thi Quái!  

Hiển nhiên thung lũng này cũng bởi vì nguyên nhân là hoàn cảnh địa lí nên trở thành chỗ ẩn thân ban ngày của Thi Quái.  

Cộng thêm sự tồn tại của Long Thi nên khó trách Chủng Tộc Thiên Tư Bảng qua nhiều năm như vậy mà bảo vật trong đó cũng chưa từng bị lấy mất.  

Nơi hung hiểm như thế, tin rằng người dự thi đó nếu thực sự phát hiện ra được gì cũng không dám tùy tiện đi lấy.  

Nếu không, đừng nói là số lượng không thể đánh được đàn Thi Quái, chỉ mỗi Long Thi thôi cũng đủ để cho bọ họ kinh sợ chạy trốn rồi.  

“Ngươi nhất định phải vào sao?”  

Lúc đến gần thung lũng, nghe thấy tiếng gào thét của Thi Quái khiến da đầu cảm thấy tê dại kia, Trần Tấn rõ ràng hiện lên một tia ái ngại.  

Tốc độ đi trước của Lạc hằng cũng hơi chậm lại một chút, nhìn chằm chằm giải đất hắc ám của thung lũng, ánh mắt ngưng lại.  

“Phú quý ngay trước mắt đương nhiên là phải đi vào.”  

Khóe miệng Lâm Lăng khẽ nhếch lên, không lưu ý gì cả.  

Hiện tại hắn đã mất đi kỹ năng hình thái chiến đấu long hóa, chỉ cần có hi vọng lấy lại được thì quan tâm gì nguy hiểm này nọ chứ.  

Uống hồ qua nhiều năm tìm bảo vật như vậy, làm gì có khi nào mà không phải lấy được trước cửa sinh tử?  

Vì vậy nguy hiểm hiện tại đối với Lâm Lăng mà nói đã không thể ngăn cản nổi bước chân của hắn!  

“Long Nha, ra đây.”  

Một tiếng triệu hoán vang lên, cả một bộ hài cốt của Long Nha nhất thời xuất hiện trong không trung.  

Sát khí màu đen kinh khủng ngập trời tràn ra.  

Nhìn ở cự li gần, Trần Tấn và Lạc Hằng cảm nhận được sát khí đáng sợ phát ra, trong lòng cảm thấy sợ hãi.  

“Có nó dẫn đường, đám Thi Quái kia có hung hãn như nào cũng không thể chấn áp được.”  

Lâm Lăng cười nhạt một tiếng, thân hình lập tức bay lên lưng rồng.  

Nghe vậy, ánh mắt của Trần Tấn bọn họ hơi chớp động, cũng có vài phần lo lắng sau đó bay vút lên đứng thẳng cùng với Lâm Lăng.  

“Rống!”  

Giữa không trung, Long Nha gầm lên một tiếng, thân thể thon dài đong đưa bay thẳng đến thung lũng.  

Cùng với việc đi sâu vào thung lúc, tầm nhìn trước mắt của đám Lâm Lăng đột nhiên tối sầm lại.  

Tại nơi dơ năm ngón tay lên cũng không thấy được này, bên tai không ngừng truyền đến tiếng kêu bén nhọn của Thi Quái, có chút nổi hết gai ốc.  

Hơn nữa, nhiệt độ không không khí cũng âm hàn hơn bên ngoài rất nhiều.  

Hừ hừ hừ!!!  

Hàn khí băng lãnh lạnh thấu xương, như là dao sắc cuốn lấy toàn thân. 
 
Chương 1099


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mặc dù thể chất cơ thể họ cường đại, nhưng vẫn có cảm giác đau đớn.  

Vì tránh cho kinh động Thi Quái ẩn núp ở đó, Lâm Lăng, Trần Tấn bọn họ cũng không dùng giáp phòng ngự hộ thể.  

Chỉ có thể nín thở cố nén hàn khí cứng rắn xung quanh xuống.  

Nhưng mà bọn họ quên mất một chuyện.  

Đây là dám Thi Quái không có dao động tình cảm nên ý nghĩa tồn tại của chúng là giết chóc.  

Không có bất kỳ vật gì có thể khiến chúng sợ hãi.  

Sở dĩ không kích động Long Thi là bởi vì đằng sau cũng thuộc sinh vật long linh.  

Chỉ vậy mà thôi.  

Theo sự thâm nhập của Long Nha vào thung lũng, khí tức dao động sinh mệnh của đám Lâm Lăng trên lưng giống như đã bị Thi Quái cảm nhận được.  

Trong ánh mắt tiếng gầm rú chói tai càng thêm mãnh liệt hơn.  

Đôi mắt xanh biếc từ trong bóng tối đột ngột hiện lên, toát ra giống như lửa ma trơi bay đến.  

(Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất).  

Về số lượng càng ngày càng nhiều. Tốc độ di chuyển cũng cực nhanh!  

Thời gian chỉ hơn mười hơi thở ngắn ngủi. Từ bốn phương tám hướng đều là những ánh mắt màu xanh thăm thẳm, chi chít, đếm cũng đếm không hết, trực tiếp bao vây quanh khu vực của Long Thi.  

“Rống!”  

Ánh mắt Long Nha hung lệ, há mồm rít gào rống giận.  

Tiếng gầm hung hãn dường như dao động âm thanh chấn động khắp thung lũng.  

Nhưng mà đám Thi Quái xung quanh không hề động đậy.  

Chúng nó ở bên quan sát một lúc, ánh mắt màu xanh âm u cuối cùng cũng rơi vào ba bóng người trên lưng thú.  

Nhìn thấy một màn này, ba người bọn hắn lạnh hết cả lưng.  

Hiển nhiên cũng không ngờ tới đám Quái Thi này lại không hề sợ hãi chút nào với uy lực áp chế của Long tộc.  

Điều này…Gay to rồi!  

Trong lòng nghĩ lại, Trần Tấn và Lạc Hằng đều không tự chủ thầm nuốt một ngụm nước bọt.  

Đối mặt với nhiều Thi Quái như vậy nghiễm nhiên là không thua gì với tình cảnh bị Long Thi truy sát trước đó.  

Bầu không khí bắt đầu trở nên căng thẳng.

“Long Nha, tiến lên!”  

Đáy mắt Lâm Lăng hiện lên vẻ điên cuồng, trực tiếp ra lệnh.  

[Diendantruyen.Com] Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom