Dịch Full Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 820


Chương 820

“Vậy được rồi.” Tô Lạc Ly vẫn cảm thấy hơi thất vọng, đáng ra những lúc thế này phải có chồng đi cùng chứ.

Bình thường thì Ôn Khanh Mộ sẽ không cho Giản Ngọc có cơ hội làm chuyện này, rốt cuộc thì anh bị sao vậy?

Người đi ra đón tiếp Tô Lạc Ly chính là Chung Vũ Lăng của bệnh viện Q.M, bác sĩ Chung Vũ Lăng đã kiểm tra toàn diện cho Tô Lạc Ly.

“Mợ Ôn, trừ việc cân nặng của cô chưa đạt tiêu chuẩn thì những chỉ số khác đều rất ổn, mợ hãy chú ý bồi bổ thêm nhé.”

“Tôi biết rồi, gần đây tôi cũng đã bắt đầu chú ý về chuyện ẩm thực hơn rồi, mới có mấy ngày mà đã tăng hẳn một cân, tôi nghĩ là sắp tới tôi sẽ béo lên thôi.”

Tô Lạc Ly mỉm cười với Chung Vũ Lăng.

“Nhưng mà trong lúc bồi bổ sức khỏe thì mợ cũng phải chú ý là đừng có bổ quá nhiều, tránh trường hợp sau này lại gặp khó khăn trong việc sinh em bé. Bây giờ không còn nguy hiểm nữa, mợ có thể ra ngoài đi bộ, đợi thêm một khoảng thời gian nữa cơ thể cô khỏe hơn thì có thể tập yoga, vận động nhẹ cũng được.”

Tô Lạc Ly nhớ kỹ những gì bác sĩ vừa dặn.

Buổi khám sức khỏe diễn ra rất thuận lợi, Giản Ngọc lại đưa Tô Lạc Ly quay về.

“Anh ấy vẫn còn bận à? Để tôi đi thăm anh ấy.”

“Lạc Ly, anh khuyên em là đừng nên đi thì hơn, đừng dọa cậu ấy, cứ đợi khi nào cậu ấy nghĩ thông rồi thì sẽ đến gặp em thôi.”

“Em dọa anh ấy? Nghĩ thông suốt cái gì cơ? Anh cả, anh đang chơi trò đố chữ với em đấy à?”

Tô Lạc Ly càng nghe càng không hiểu gì: “Anh càng nói như vậy thì em lại càng phải vào xem.”

Giản Ngọc cũng không cản Tô Lạc Ly lại nữa, anh ta cũng biết là mình chẳng thể cản cô lại.

Tô Lạc Ly đi thẳng vào thư phòng, mở cửa đi vào: “Chồng…”

Ôn Khanh Mộ hoảng hốt, vội vàng đeo kính râm lên: “Em, em, sao em lại đến đây? Anh đang bận việc, đợi khi nào anh xong việc rồi thì anh sẽ sang chỗ em.”

“Đang ban ngày ban mặt, anh đeo kính râm làm gì vậy?”

“Dạo này mắt anh hơi kém, đây là kính cận, không phải là kính râm đâu.”

“Anh làm như em bị ngốc ấy, đeo kính râm gì chứ? Mau tháo ra!” Tô Lạc Ly đưa tay ra tháo kính của Ôn Khanh Mộ xuống, nhưng anh lại nghiêng người tránh đi.

“Anh đã nói là gần đây anh bận rồi mà, em mau tránh ra đi, anh không có thời gian để cãi nhau với em!”

Ôn Khanh Mộ vội vàng nhìn đi chỗ khác, không dám nhìn thẳng vào Tô Lạc Ly.

“Sao anh lại trốn tránh em vậy? Xảy ra chuyện gì rồi? Mấy ngày nay anh rất lạ đấy nhé!” Tô Lạc Ly chống tay lên eo, ra vẻ như đang hỏi tội.

Ngay cả việc đi khám thai với cô anh cũng không làm, ở đâu ra người bố như vậy chứ?

“Anh đâu có trốn tránh gì em đâu? Chẳng qua là gần đây anh bận quá thôi mà.”

“Nói dối! Em cho anh cơ hội cuối cùng này, nếu không thì em giận thật đấy, khi đó thì anh tự đi mà gánh hậu quả!”

Tô Lạc Ly nói ra cụm từ “tự gánh lấy hậu quả” xong, Ôn Khanh Mộ cảm thấy hơi sợ.
 
Chương 821


Chương 821

Tô Lạc Ly hừ lạnh một tiếng sau đó quay người đi, Ôn Khanh Mộ vội vàng nắm lấy tay cô: “Đừng giận mà!”

“Anh muốn em không giận thì nói xem, rốt cuộc là anh bị gì thế?”

Tô Lạc Ly nhìn lên Ôn Khanh Mộ đang đeo kính râm, ban ngày ban mặt mà anh lại đeo kính râm làm cái quái gì vậy, bị dở hơi à?

“Em bảo anh nói thì anh sẽ nói, nhưng mà em phải đồng ý với anh một chuyện.”

“Anh lại còn dám ra điều kiện cho em à?”

“Tóm lại là em phải đồng ý với anh, nếu không thì anh sẽ không nói câu nào đâu!” Ôn Khanh Mộ cũng đã hạ quyết tâm rồi.

“Được rồi, em đồng ý hết với anh đấy, được chưa?”

“Em phải hứa với anh là sẽ không rời đi, không nổi giận, không cười nhạo anh.”

Tô Lạc Ly giơ tay lên thề: “Em thề, em sẽ không rời đi, không tức giận, không cười nhạo anh.”

Ôn Khanh Mộ suy nghĩ một lúc lâu rồi mới từ từ bỏ kính râm ra.

Đôi mắt anh đã chuyển sang màu đen như những viên đá quý, thâm thúy, tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

Lúc nhìn thấy đôi mắt đó, Tô Lạc Ly cũng hơi sững người, hóa ra đôi mắt màu lam đặc trưng của Ôn Khanh Mộ đã không còn nữa rồi.

“Em đừng có nhìn chằm chằm vào anh như vậy nữa! Anh biết ngay là bây giờ anh không còn đẹp trai như trước, cũng không còn quyến rũ như trước nữa rồi!” Ôn Khanh Mộ lập tức đưa tay lên che mắt mình lại.

Tô Lạc Ly cười phá lên một tiếng, nhưng sau đó cô vội vàng che miệng lại.

“Em đã nói là không cười rồi mà, lại còn thề rồi!”

Tô Lạc Ly lập tức bình tĩnh lại: “Em không cười màu mắt của anh, em cười vì thái độ của anh.”

“Anh thì có gì mà khiến em phải buồn cười chứ, vì anh không còn đẹp trai xuất chúng như trước kia nữa à? Tô Lạc Ly, anh không ngờ rằng em lại là người chỉ để ý đến vẻ bề ngoài như vậy đấy.”

Tô Lạc Ly còn chưa nói gì mà Ôn Khanh Mộ đã nhảy cẫng lên rồi.

“Người chỉ quan tâm đến vẻ bề ngoài là em hay là anh? Có mỗi việc không còn đôi mắt màu xanh lam trước kia thôi mà. Bây giờ đổi thành màu mắt đen cũng rất đẹp đấy chứ, em đã nói gì đâu.”

Tô Lạc Ly trừng mắt, người đàn ông này đang ảo tưởng về bản thân quá rồi.

“Đẹp? Em nói là màu mắt đen cũng đẹp à? Nhưng rõ ràng là trước kia em đã nói rằng đôi mắt màu xanh da trời của anh rất đẹp, còn nói là đôi mắt đó dường như có thể hớp hồn em vậy.”

“Chồng à.” Tô Lạc Ly khoác tay lên vai Ôn Khanh Mộ, nói với vẻ đầy ẩn ý: “Em thích anh không phải là vì mỗi đôi mắt màu xanh da trời. Chúng ta là người phương Đông, giờ cùng có đôi mắt màu đen thế này nhìn sẽ càng xứng đôi hơn. Em thích anh nên mới thích mắt của anh, chứ không phải là vì thích mắt của anh nên mới thích anh. Hiểu chưa?”

Sau khi cân nhắc kỹ những gì Tô Lạc Ly vừa nói, Ôn Khanh Mộ có cảm giác như thế giới của mình vừa bừng sáng lên rồi.

“Ly Ly, càng ngày những lời tâm tình của em nghe có vẻ càng sâu sắc hơn rồi. Em học từ ai thế? Em có thể nói thêm vài câu nữa không?”

Tô Lạc Ly ngậm miệng lại, biết thế thì cô đã không nói gì rồi, cứ thế mặc kệ cho anh xấu hổ.

Nhưng chẳng hiểu sao Ôn Khanh Mộ lại nghĩ đến chuyện gì đó, vẻ mặt lại xị xuống.

“Ly Ly, em sẽ không ghét anh thật chứ?”
 
Chương 822


Chương 822

“Tại sao lại ghét anh chứ? Vì mắt của anh chuyển từ màu xanh sang đen là em phải ghét anh à? Anh vẫn đẹp trai như trước mà, thậm chí còn đẹp trai hơn cả trước kia ấy chứ.”

Tô Lạc Ly cảm thấy nói về vấn đề này chỉ tổ phí thời gian mà thôi, tốt nhất là nên gạt bỏ ý nghĩ đó ra khỏi đầu anh càng nhanh càng tốt.

“Anh đã giải trừ phong ấn, không còn máu của ma cà rồng trong người nữa. Bây giờ anh đã biến thành người bình thường, không chỉ mắt, mà sau này trong chuyện giường chiếu anh cũng không còn lợi hại như trước nữa. Em có chê anh không?”

Trừ vẻ bề ngoài, tiền tài ra thì thực lực của người đàn ông thường được chứng tỏ bằng bản lĩnh giường chiếu nữa.

“A di đà phật, thiện tai thiện tai, em đây cầu còn chưa được.”

“Em không chê thật à? Vẻ đẹp trai của anh em không chê, chuyện giường chiếu không còn giỏi như trước nữa em cũng không ngại à? Em sắp bước sang tuổi sồn sồn như hổ rồi đấy.”

Ôn Khanh Mộ lúc nào cũng nói chuyện thẳng thắn như vậy.

“Anh đổi sang góc độ khác để nghĩ đi, sau này chúng ta sẽ càng xứng đôi hơn trước, mặc dù anh không còn bền bỉ như ngày xưa nữa, nhưng biết đâu chúng ta sẽ càng phối hợp với nhau ăn ý hơn.”

Ôn Khanh Mộ lập tức nheo mắt lại, mỉm cười: “Ha ha ha, nói trúng tim đen của em rồi đúng không. Thật ra em cũng rất quan tâm xem anh sẽ thể hiện thế nào trong chuyện giường chiếu chứ gì. Yên tâm đi, sau này anh sẽ cố gắng hơn!”

“Cái gì đấy? Rõ ràng anh là người khơi mào đề tài này trước mà!” Mặt Tô Lạc Ly đỏ bừng lên, từ trước tới giờ cô chưa bao giờ muốn nói về đề tài này với Ôn Khanh Mộ.

“Em nhìn lại mình xem, mặt em đỏ bừng lên rồi, không cần phải giấu anh đâu!”

“Cộc cộc cộc!”

Hai người đang ngồi trêu chọc nhau, không hẹn mà cùng quay về phía cửa.

Giản Ngọc nghiêng người, dựa vào cửa: “Thấy hai đứa lại bắt đầu trêu chọc nhau thế này thì chắc là không còn chuyện gì nữa rồi nhỉ.”

Ôn Khanh Mộ lập tức ôm Tô Lạc Ly vào lòng mình: “Tất nhiên là bọn tôi không có vấn đề gì rồi, ngay từ đầu chúng tôi đã chẳng có vấn đề gì cả. Chúng tôi rất ổn.”

Tô Lạc Ly không kiềm lòng nổi mà lườm Ôn Khanh Mộ một cái, không biết là vừa nãy ai đã lo rằng mình sẽ bị ghét bỏ.

“Hai đứa không sao rồi thì tôi cũng đi đây.”

“Anh phải rời đi à? Nhanh thế?” Tô Lạc Ly cũng biết là mình không thể giữ Giản Ngọc lại được, nhưng cô cũng không ngờ là anh ta sẽ rời đi sớm như vậy.

“Hồi trước tôi đã muốn đến thành phố W để thăm dò một ngôi mộ rồi, nhưng cứ chần chừ mãi chưa đi, cuối cùng thì cũng có thời gian để qua đó rồi.

Giản Ngọc vẫn nở nụ cười tà ác như trước.

“Chơi với mấy người chết mãi như vậy vui lắm à?”

“Mỗi người một sở thích. Mấy ngày vừa rồi tôi đã chuẩn bị để lên đường xong rồi, qua đây nói với hai người một tiếng thôi.” Giản Ngọc nói xong thì không quấy rầy hai người họ nữa.

“Anh cả phải đi rồi, anh không định giữ anh ấy lại à?” Tô Lạc Ly ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào mắt Ôn Khanh Mộ.

“Giữ anh ta lại làm gì chứ? Anh chỉ ước là anh ta rời đi càng sớm càng tốt thôi!”

Tô Lạc Ly cũng không khuyên Ôn Khanh Mộ thêm nữa, bây giờ hai anh em nhà này nói chuyện tử tế với nhau đã là tốt lắm rồi, dù sao thì hai người cũng không phải là hai anh em lớn lên với nhau từ nhỏ.
 
Chương 823


Chương 823

Buổi tối trước ngày Giản Ngọc rời đi, Tô Lạc Ly đã đích thân xuống bếp, nấu một bàn đồ ăn. Mà bất ngờ là Ôn Khanh Mộ không hề phản đối việc này.

Bầu không khí của bữa cơm này có vẻ hơi xấu hổ, Ôn Khanh Mộ chỉ tập trung vào việc ăn, không nói câu nào.

Cuối cùng Tô Lạc Ly nâng cốc nước hoa quả lên.

“Anh trai, em không uống được rượu nên dùng nước hoa quả để thay vậy. Em mời anh một cốc, cảm ơn anh vì đã giúp đỡ em nhiều như vậy trong khoảng thời gian vừa qua, đồng thời em cũng chúc anh lên đường thuận buồm xuôi gió.”

Giản Ngọc cầm cốc rượu lên, cụng ly với Tô Lạc Ly, mà đúng lúc hai chiếc cốc chạm nhau thì bỗng có một cái cốc khác đâm vào.

Ôn Khanh Mộ nhẹ nhàng cụng cốc với hai người họ rồi uống một hơi, sau đó lại cúi xuống ăn cơm tiếp.

Giản Ngọc và Tô Lạc Ly nhìn nhau rồi bật cười.

“Anh trai, nếu anh đi bên ngoài mệt mỏi thì cứ quay về, đây sẽ mãi mãi là nhà của anh, chúng em sẽ luôn để lại một phòng cho riêng anh.”

“Ở đây à… chỗ này nhỏ quá, anh cũng muốn ở nhưng không phải là ở đây, mà là bên hoa viên Crystal cơ.” Giản Ngọc vừa nói vừa nhìn liếc về phía Ôn Khanh Mộ.

Nhưng Ôn Khanh Mộ chỉ tập trung ăn cơm, không đáp lời nào.

“Vâng, đến đó cũng được.” Tô Lạc Ly trả lời thay cho Ôn Khanh Mộ.

Buổi tối hôm nay, Ôn Khanh Mộ nói rất ít, mà từ đầu đến cuối anh chỉ tập trung uống rượu.

Tô Lạc Ly cũng chẳng nhớ là rốt cuộc ba người đã ăn đến mấy giờ, cô chỉ biết là bữa ăn này đã diễn ra đến tận tối muộn, cô rất buồn ngủ nên đã về phòng để ngủ trước.

Giản Ngọc cũng không muốn làm phiền hai người, nên lúc rời đi anh ta đã soạn sẵn đồ từ trước, ra khỏi nhà từ rất sớm. Nhưng anh ta vừa đóng cửa phòng mình lại thì đã thấy Ôn Khanh Mộ đứng ngoài hành lang.

“Cậu còn có gì muốn nói với tôi à?”

“Hay là anh đừng đi nữa. Lúc nào cũng đi tìm người chết thì có gì hay chứ? Anh ở lại quản lý công ty cho tôi đi, tôi chia cho anh một nửa số cổ phần. Trước kia anh ở công ty, tôi thấy anh làm cũng ổn mà.”

Ôn Khanh Mộ cũng thấy là trong khoảng thời gian anh không ở đây, Giản Ngọc đã giải quyết mọi chuyện đâu vào đấy.

“Tôi nói rồi, chúng ta mỗi người có một sở thích riêng, tính tình tôi lỗ mãng lắm, sau này chúng ta gặp lại sau.”

Hành lý của Giản Ngọc chỉ có một chiếc ba lô đơn giản.

“Vậy khi nào anh quay về?”

“Khi nào cậu và Lạc Ly quay về thì nhớ báo cho tôi biết, tôi còn muốn quay về uống rượu mừng của hai người.”

“Vậy lúc cháu trai của anh ra đời anh cũng không định về à? Tôi còn chưa biết bao giờ thì sẽ tổ chức hôn lễ với Ly Ly nữa.”

“Sao cậu biết đấy là cháu trai mà không phải là cháu gái chứ?”

“Tôi biết thôi.”

“Được rồi, vậy thì đợi khi nào Lạc Ly sinh con thì tôi lại về.”

“Đừng quên là phải chuẩn bị tiền lì xì đấy, anh có đứa cháu trai rồi thì đừng có mà đưa bao lì xì mỏng lét cho chúng tôi. Mà đồ của người chết chúng tôi cũng không cần đâu.”
 
Chương 824


Chương 824

Giản Ngọc bỗng nhiên khoanh tay lại, đánh giá Ôn Khanh Mộ: “Sao da mặt cậu dày thế nhỉ? Không khách sáo gì cả.”

“Anh là anh trai tôi rồi, sao tôi phải khách sáo chứ?”

Nghe thấy Ôn Khanh Mộ nói vậy thì Giản Ngọc cũng cảm thấy dở khóc dở cười: “Được rồi, tôi sắp đi đến nơi rồi thì cậu mới gọi tôi một câu anh à?”

“Đi nhanh lên, đừng có mà trễ chuyến bay.” Ôn Khanh Mộ gượng gạo chuyển đề tài sang chuyện khác.

Giản Ngọc thật sự cảm thấy rất bó tay với cậu em trai này.

“Tôi không tiễn anh đâu, tôi dặn người lái xe chờ sẵn ở dưới lầu, sợ Ly Ly tỉnh lại sẽ tìm tôi.”

Ôn Khanh Mộ quay người, trở lại phòng ngủ.

Giản Ngọc cứ thế rời đi.

Ôn Khanh Mộ cẩn thận chui vào trong chăn, nhưng Tô Lạc Ly vẫn bị tỉnh giấc.

“Anh trai đi rồi à?”

“Ừ, đi rồi.”

“Anh biết rõ là anh có thể giữ anh ấy lại mà, sao không giữ?”

“Em không thể nhốt một con đại bàng trong lồng mãi được, em không thấy làm thế là rất tàn nhẫn à? Khi nào đứa bé ra đời thì anh ta sẽ quay về thôi.”

Ôn Khanh Mộ yêu chiều sờ bụng Tô Lạc Ly: “Bao giờ thì đứa bé này mới ra đời nhỉ?”

“Anh đang mong con ra đời hay mong anh cả quay về thế?”

“Ai mà thèm đợi anh ta về chứ, anh ta không về thì càng tốt.”

“Nói một đằng nghĩ một nẻo.” Tô Lạc Ly thì thầm.

“Anh hỏi em đấy, bao giờ thì em bé ra đời?”

“Chắc khoảng năm tháng nữa.”

“Năm tháng à…” Ánh mắt của Ôn Khanh Mộ bỗng trở nên rất sâu xa, dường như đang nghĩ gì đó.

Sau khi Giản Ngọc rời đi thì bộ phim “Duy Nương” mà Tô Lạc Ly đã quay sẽ chính thức ra mắt khán giả, đồng thời còn có cả phim “Trinh Hậu truyện” của Tô Nhược Vân cũng sẽ được chiếu.

Trước kia kênh truyền hình Z đã ký hợp đồng chiếu phim “Duy Nương” độc quyền, nên bộ phim “Duy Nương” chỉ được chiếu trên kênh truyền hình Z mà thôi.

Mặc dù phim “Trinh Hậu truyện” không ký hợp đồng với kênh truyền hình Z, nhưng bên đó lại ký hợp đồng với thành phố S và thành phố A, hai kênh truyền hình đó cộng lại cũng tương đương với kênh của thành phố Z, thực lực hai bên cũng coi như là ngang nhau.

Với cả, hai kênh truyền hình đều cảm thấy bộ phim “Trinh Hậu truyện” rất có tương lai. Cả hai bên đã bắt đầu các hoạt động tuyên truyền trước ngày phát sóng cả tháng trời rồi.

Ngày bộ phim “Trinh Hậu truyện” được phát sóng, rating của hai kênh cộng vào đã vượt xa lượt rating của kênh Z, cao hơn kênh Z rất nhiều.

Tô Lạc Ly là diễn viên chính được yêu thích nhất, nhưng mấy tháng vừa rồi cô lại hoàn toàn mất tích, thậm chí còn chẳng đăng dòng trạng thái nào lên weibo chứ đừng nói đến việc tuyên truyền phim.

Bên nhà sản xuất bị thiếu kinh phí, họ đã phải đầu tư rất nhiều tiền vào mảng hậu kỳ nên cũng không thể tuyên truyền quá nhiều được, điều này cũng dẫn đến việc bộ phim “Duy Nương” không được chú ý quá nhiều.
 
Chương 825


Chương 825

Đợt này kênh truyền hình Z được coi là kênh luôn chọn các kịch bản độc đáo và hay ho nhất, nhưng lần này, bộ phim “Duy Nương” đã phá kỷ lục bộ phim truyền hình có lượt rating thấp nhất rồi.

Tô Lạc Ly ở nhà dưỡng thai, thấy bộ phim “Duy Nương” hay như vậy mà lại bị xếp tụt hạng nghiêm trọng như vậy thì cũng rất sốt ruột.

Thường thì một ngày sẽ có hai tập phim được chiếu, khoảng một tháng là sẽ chiếu xong rồi, bây giờ phải lập tức tuyên truyền nó, nếu không thì sẽ xong phim mất.

Mà bên phía Tô Nhược Vân thì đang chúc mừng nhau rồi.

“Lượt rating của hai nhà đài đều đang xếp hạng đầu tiên, cuối cùng thì tôi cũng yên tâm rồi.” La Thần vẽ hình chữ thập trên ngực.

“Anh Thần, tôi đã nói là anh lo thừa rồi, bộ phim này kiểu gì cũng sẽ nổi tiếng thôi, bộ “Duy Nương” mà Tô Lạc Ly quay dù có cố đến mấy thì cũng chẳng thắng nổi đâu.”

Tô Nhược Vân đã tính trước được chuyện này rồi.

Lần này La Thần đã lo đến mức toát hết cả mồ hôi.

“Nhược Vân, mặc dù tỷ lệ người xem của bộ phim này đang dẫn đầu rồi nhưng chúng ta vẫn không thể khinh địch. Dạo gần đây trên diễn đàn liên tục có những bài đăng nghi ngờ diễn xuất của cô, cũng may là tôi đã phát hiện kịp, xóa luôn chủ đề đó rồi.”

“Không phải sợ mấy chuyện nhỏ đó đâu.”

“Cô đừng coi thường kẻ địch, chúng ta phải chuẩn bị sẵn kế hoạch đề phòng trường hợp có người phản công lại. Tôi đã sắp xếp lịch trình cho cô sẵn rồi, tất cả các công việc này đều phối hợp với việc tuyên truyền bộ phim này, trong đó có vài mục sẽ kiểm tra năng lực diễn xuất của cô. Tôi đã bàn bạc kỹ rồi, cô chỉ cần nghe theo họ là được.”

La Thần đã chuẩn bị kế hoạch khá cẩn thận, mấy năm qua anh ta cũng đã tạo ra được mạng lưới quan hệ khá rộng. MC, đạo diễn của một số chương trình đều đã quen với anh ta rồi.

Nếu đã muốn làm nổi bật diễn xuất của Tô Nhược Vân thì không thể làm qua loa được.

“Được rồi, vậy thì tôi sẽ nỗ lực hết sức để đè bẹp Tô Lạc Ly.”

“Đúng rồi, nhắc đến Tô Lạc Ly mới nhớ, hình như mấy tháng vừa rồi tôi không thấy cô ta đâu cả. Dù phim “Duy Nương” có bắt đầu tuyên truyền thì cũng không thấy cô ta đăng dòng trạng thái nào lên weibo, chuyện này có vẻ hơi lạ.”

La Thần là một người rất cẩn thận.

“Tôi cũng không rõ lắm. Xem ra phải điều tra cẩn thận lại rồi.”

Tô Lạc Ly cứ giấu mặt như vậy, Tô Nhược Vân cũng cảm thấy không được yên tâm cho lắm.

Doãn Cẩn ôm một chồng tài liệu đến khu Rainbow, vừa khéo lại gặp phải Tô Lạc Ly mới ra khỏi phòng ngủ.

“Chào mợ chủ, nhìn sắc mặt của mợ có vẻ khỏe hơn rồi đấy.”

“Ngày nào cũng chỉ ở nhà, hết ăn rồi lại ngủ thì sao mà không khỏe lên được chứ?” Tô Lạc Ly nhìn thấy Doãn Cẩn ôm một chồng tài liệu trong lòng thì nhíu mày lại: “Sao lại nhiều thế? Bận rộn suốt mấy ngày vừa rồi mà vẫn chưa xong việc à?”

“Đúng vậy ạ, sếp Ôn đi lâu như vậy, có rất nhiều chuyện chưa được giải quyết bị tồn động lại. Nhất là bên phía công ty nhỏ, tôi sốt ruột quá nên mới đưa hết mọi thứ đến đây, mấy chuyện này không thể chậm trễ thêm nữa.”

Ôn Khanh Mộ ngồi trong thư phòng, nghe thấy hai người nói chuyện với nhau thì vội vàng đi ra ngoài.

“Doãn Cẩn! Tên nhóc này, sao không mau vào mà làm việc đi, đứng đây buôn chuyện làm gì chứ!”

Sau khi giải trừ phong ấn, sức quyến rũ của anh đã giảm thấp đến vậy rồi cơ à? Ngay cả thư ký của anh cũng chẳng coi anh ra gì rồi!
 
Chương 826


Chương 826

“Ấy, mợ chủ, tôi đi làm việc đây!”

Doãn Cẩn xị mặt xuống, chuẩn bị đi vào phòng làm việc.

“Đáng ra cậu phải trả lời câu hỏi của tôi trước chứ! Sao lại quay ra nói chuyện với cô ấy. Cậu làm thư ký kiểu gì thế? Bây giờ còn chẳng phân biệt được chuyện gì quan trọng nhất, chuyện gì quan trọng nhì à?”

“Ôi chao, anh lên cơn gì chứ? Em chỉ nói mấy câu với thư ký Doãn thôi mà, em còn có việc cần nhờ anh ta, anh đợi một lát đi.”

Thấy Ôn Khanh Mộ bỗng nhiên nổi giận, Tô Lạc Ly cũng không dễ chịu chút nào.

“Mợ chủ, mợ tìm tôi có việc gì vậy ạ?” Doãn Cẩn mặc kệ Ôn Khanh Mộ, cung kính nói chuyện với Tô Lạc Ly.

“Tôi muốn hỏi anh xem sắp tới có trò chơi nào sắp được tung ra thị trường không? Hoặc có người đại diện nào sắp hết hợp đồng không?”

“Chuyện này ạ? Vì sếp Ôn đi vắng nên chúng tôi mới chỉ đưa các trò chơi nhỏ ra thị trường thôi. Nhưng mà hợp đồng của cô Tiêu Mạch Nhiên sắp hết hạn rồi, những người khác thì để tôi kiểm tra lại đã.”

Hai người cứ đứng nói chuyện hết câu này đến câu khác với nhau như vậy đã khiến Ôn Khanh Mộ nổi giận.

“Doãn Cẩn! Rốt cuộc thì cậu là thư ký của ai vậy? Tôi bỏ tiền ra thuê cậu về là để cậu buôn chuyện à? Đừng quên người phát lương cho cậu là ai đấy!”

Ôn Khanh Mộ nổi giận quát lớn.

Doãn Cẩn khó xử gãi đầu: “Bây giờ người trả lương cho tôi là mợ chủ ạ.”

Mặt Ôn Khanh Mộ lập tức nghệt ra, nhìn biểu cảm buồn cười ấy của anh, Tô Lạc Ly cũng cười phá lên.

“Ôn Khanh Mộ ơi là Ôn Khanh Mộ, không ngờ là anh cũng có ngày này, khụ khụ.”

Tô Lạc Ly hắng giọng, rồi khoanh tay, hất mặt lên ra vẻ cao cao tại thượng.

“Sau đây, xin trân trọng giới thiệu với anh, chủ tịch tập đoàn Dark Reign, cô Tô Lạc Ly chính là em!”

Tô Lạc Ly đắc ý vỗ vào ngực mình.

Ôn Khanh Mộ lập tức hóa đá: “Không phải chứ! Lúc đầu tiên anh lập di chúc là sau khi anh chết đi thì tài sản sẽ thuộc về em. Nhưng mà bây giờ anh vẫn còn sống này!”

“Đã lâu như vậy rồi, bên phía pháp luật đã tiến hành bàn giao tài sản. Tất cả bất động sản và tài sản của anh đều đã đổi chủ hết rồi. Mặc dù bây giờ anh đã quay lại nhưng anh vẫn chỉ có hai bàn tay trắng mà thôi!”

Tô Lạc Ly khoác tay lên vai của Ôn Khanh Mộ: “Vậy nên, sau này anh Ôn đây hãy làm tốt chức vị của mình đi nhé! Nếu không thì em sẽ trừ tiền anh đấy!”

Sét đánh giữa trời quang!

Ôn Khanh Mộ đưa tay lên ôm đầu, vậy tức là bây giờ anh trắng tay rồi à?

“Sếp Ôn, ở đây có mấy văn bản đã bị bên phòng tài vụ trả về. Tôi quên chưa nói với anh rằng trước kia anh đã đưa ra quy định rằng những hợp đồng có trị giá trên năm mươi triệu thì cần phải có chữ ký của mợ chủ nữa.”

Doãn Cẩn lại chém thêm một nhát dao nữa.

Đây là quy định mà Ôn Khanh Mộ đã đặt ra để đề phòng Giản Ngọc làm gì đó trong công ty, nào ngờ bây giờ lại chẳng khác nào bê đá tự đập vào chân mình.
 
Chương 827


Chương 827

Ôn Khanh Mộ tức giận thở phì phò đi vào văn phòng, nhìn đống tài liệu chất cao như núi trước mặt.

“Không làm nữa! Dù sao thì cũng không phải công ty của mình, không làm nữa!”

Anh dứt khoát bỏ con giữa chợ.

“Công ty sẽ không tha thứ cho một nhân viên vô trách nhiệm với công ty đâu. Nếu như anh không làm những việc này thì em đành phải đuổi việc anh thôi.”

“Tô Lạc Ly, em thử nói lại lần nữa em, em dám đuổi việc anh?”

Doãn Cẩn nhịn cười nhìn hai người cãi nhau.

“Cậu cười cái gì mà cười?”

Tất nhiên là Ôn Khanh Mộ không dám làm gì Tô Lạc Ly, nên anh đành phải trút giận lên người Doãn Cẩn.

“Sếp Ôn, mợ chủ, tôi phát hiện ra càng ngày hai người càng yêu nhau hơn hay sao ấy.”

“Hai chúng tôi đang cãi nhau, cô ấy còn đang muốn đuổi việc tôi kia kìa! Cậu lại còn dám nói là chúng tôi càng ngày càng tình cảm với nhau hơn à? Mắt cậu để sau gáy hay gì?”

“Trong mắt tôi, hai người cãi nhau chính là hình ảnh bình thường hằng ngày của hai người. Bởi vì hai người không hề kiêng kị gì nhau nên nghĩ thế nào thì nói thế, muốn cãi nhau ra sao thì cứ vậy mà cãi, không sợ rằng cãi xong thì sẽ chia tay.”

Nghe câu nói ấy, Ôn Khanh Mộ lập tức nhướn mày lên, hóa ra tình cảm giữa anh và Tô Lạc Ly càng ngày càng sâu đậm hơn à?

Hình như là thế.

Vậy là Ôn Khanh Mộ cứ thế đứng dậy, đi thẳng ra khỏi thư phòng.

“Dù sao thì công ty này cũng không còn là của anh nữa rồi, sống chết gì cũng chẳng liên quan đến anh nữa. Em muốn đuổi việc anh thì cứ đuổi đi, anh không quan tâm.”

Ôn Khanh Mộ vênh váo đi về phía phòng ngủ.

Cãi nhau thì cứ cãi nhau đến cùng thôi, dù sao thì Tô Lạc Ly cũng sẽ không làm gì anh cả.

Doãn Cẩn thận sự rất hối hận khi vừa nói câu kia, hôm nay còn có rất nhiều việc, nếu Ôn Khanh Mộ thật sự quyết tâm bỏ con giữa chợ…

Doãn Cẩn lập tức quay sang cầu cứu Tô Lạc Ly.

Sau đó chỉ thấy Tô Lạc Ly nói bốn chữ: “Em đang mang thai.”

Ôn Khanh Mộ như bị điện giật, lập tức dừng bước, nhanh chóng quay người lại rồi xị mặt ra đi vào thư phòng.

Đại khái thì hình ảnh này gọi là dọa sợ trong một giây.

Doãn Cẩn giơ ngón cái với Tô Lạc Ly rồi ôm tài liệu đi vào thư phòng, sau khi bàn giao mọi chuyện xong thì liền rời đi.

Tô Lạc Ly cầm cốc trà bưởi mật ong đi vào thư phòng.

“Mấy nay thời tiết có vẻ hanh khô, anh cẩn thận đừng bốc hỏa.”

Ôn Khanh Mộ đang vùi đầu vào làm việc trong đau khổ, nhiều việc thế này anh không thể vứt hết cho Tô Lạc Ly được, cô đang là phụ nữ có thai!

“Ly Ly, vừa nãy em hỏi Doãn Cẩn chuyện người đại diện, em có ý gì à?”

“Tỷ lệ người xem của ‘Duy Nương’ đang quá thấp, đợt trước đoàn làm phim cũng không đi tuyên truyền, có vẻ như hết tiền đầu tư rồi, chuyện này cũng chỉ có thể nhờ vào em thôi. Em nghĩ nếu bây giờ em chỉ đăng bài trên weibo thì sẽ không đủ hiệu quả, nhưng nếu như em có thể làm đại diện cho một sản phẩm nào đó của tập đoàn Dark Reign thì sẽ có tiếng vang lớn hơn, như thế cũng sẽ hiệu quả hơn.”
 
Chương 828


Chương 828

“Không cần phải giành hợp đồng đại diện của người khác, cũng đừng có đại diện cho những sản phẩm mới. Trò chơi mà Nhiễm Tranh đang đại diện có doanh thu cao lắm, giờ đã xếp thứ hai rồi, chỉ cần thêm một người đại diện nữa cho trò chơi này là được.”

“Đúng rồi! Tại sao em lại không nghĩ ra nhỉ, quên mất cậu nhóc Hắc Thổ đó!”

Ánh mắt của Tô Lạc Ly lóe lên.

Lâu lắm rồi cô chưa liên hệ lại với Mục Nhiễm Tranh, nhưng cô vẫn thường xuyên đọc được những tin tức liên quan đến Mục Nhiễm Tranh.

Trong số các nam minh tinh bây giờ thì anh vẫn luôn là người đứng đầu trong danh sách những người nổi tiếng nhất.

Nếu có thể nhờ được Mục Nhiễm Tranh thì hoạt động tuyên truyền này sẽ hiệu quả hơn gấp bội!

Với cả, trong phim “Duy Nương”, Mục Nhiễm Tranh còn làm khách mời, đóng vai mối tình đầu của cô nữa.

Vậy là mọi chuyện cứ thế mà làm thôi!

Tô Lạc Ly thầm cảm thấy khâm phục Ôn Khanh Mộ, anh không làm trong giới giải trí nhưng lại có tầm nhìn rất tốt.

“Hề hề, chuyện này cứ để anh lo, nhưng anh có hai điều kiện.”

Ôn Khanh Mộ quơ hai ngón tay trước mặt Tô Lạc Ly.

“Thôi đi, vợ của anh mà anh cũng muốn bàn điều kiện à?”

“Thế thì khác nào em bảo chồng mình làm osin không công chứ.”

“Được rồi, anh nói xem, điều kiện gì?”

Cùng lắm thì anh lại đưa ra điều kiện phải mặc mấy bộ quần áo gợi cảm, rồi chủ động trên giường gì đó chứ gì. Tô Lạc Ly nghĩ là Ôn Khanh Mộ cũng chẳng đưa ra được điều kiện nào khác đâu.

“Điều kiện thứ nhất, nếu như em nhận hợp đồng làm người đại diện cho trò chơi này thì chắc chắn sẽ phải chụp quảng cáo, chụp xong quảng cáo này thì em hãy rút ra khỏi ngành giải trí, ngoan ngoãn ở nhà dưỡng thai, không được suy nghĩ hay làm mấy chuyện ngoài kia nữa.

Biểu cảm của Ôn Khanh Mộ bỗng trở nên nghiêm túc lạ thường.

Tô Lạc Ly không ngờ rằng Ôn Khanh Mộ sẽ đưa ra điều kiện đó.

Sau khi quay về, cô vẫn luôn dành sự chú ý chó cái bụng của mình, không nghĩ gì nhiều.

Xem ra đã đến lúc phải nghĩ thêm rồi.

“Điều kiện này em đồng ý với anh, nhưng mà em chỉ nghỉ ngơi ở nhà mấy tháng để dưỡng thai thôi, tạm thời rời khỏi ngành giải trí, sau khi sinh con xong em muốn quay lại làm việc.”

“Chuyện quay lại làm việc thì tính sau đi, anh còn có điều kiện thứ hai nữa.”

Ôn Khanh Mộ xoa tay, đi đến trước mặt Tô Lạc Ly: “Ly Ly, em trả lại công ty cho anh được không? Anh cảm thấy thế này xấu hổ lắm.”

“Hừ! Ai bảo trước kia anh lừa em chứ? Em sẽ không bao giờ đồng ý điều kiện này đâu. Em nói cho anh biết, bây giờ anh ăn của em, uống của em thì nên ngoan ngoãn vào. Nếu anh chọc tức em thì đừng hòng có tiền tiêu vặt.”

Cuối cùng thì Tô Lạc Ly cũng tìm ra cách để chặn Ôn Khanh Mộ lại rồi.

“Em đừng có mà khinh người quá đáng, người nghĩ ra kế này cho em là anh đấy. Em không đồng ý với điều kiện của anh thì anh sẽ không làm giúp em đâu!”

“Vậy thì em đến gặp người phụ trách việc này ở công ty là được. Bây giờ cả công ty đều phải nghe lời em hết.”
 
Chương 829


Chương 829

Ôn Khanh Mộ tức đến mức muốn hộc máu.

Tô Lạc Ly vội vàng xoa đầu anh: “Ngoan, nghe lời nào. Đừng có nóng giận, phải chú ý dưỡng thai.”

Chỉ thoáng chốc, Ôn Khanh Mộ đã bình tĩnh lại rồi, bây giờ coi như con sư tử hoang như anh đã bị Tô Lạc Ly thuần phục hoàn toàn rồi.

Vài hôm sau, Tô Lạc Ly và Mục Nhiễm Tranh lại quay một video quảng cáo với nhau.

Vì Tô Lạc Ly mang thai nên nội dung của quảng cáo này cũng rất đơn giản, chưa đầy một buổi đã xong rồi.

Chuyện Tô Lạc Ly vẫn chưa được thông báo cho người nhà họ Mục, nhưng Mục Nhiễm Tranh thấy thỉnh thoảng Tô Lạc Ly lại đưa tay xuống xoa bụng, cộng thêm việc phần eo của cô to lên thì liền hiểu ra.

“Có phải là tôi sắp lên chức cậu rồi không?”

“Hắc Thổ, phiền anh nhớ rõ địa vị của mình trong gia đình. Cùng lắm thì anh chỉ được làm chức em họ thôi, ai cho lên làm cậu chứ?”

“Cô mang thai thật à?” Mục Nhiễm Tranh vừa mừng vừa lo.

Tô Lạc Ly mỉm cười ngọt ngào, nhẹ nhàng xoa bụng mình: “Chúc mừng anh, sắp được lên chức em họ rồi!”

“Má ơi, chuyện này, chuyện này…” Mục Nhiễm Tranh bối rối đến mức ăn nói lộn xộn.

“Chuyện này gì mà chuyện này? Mau nghĩ đến việc chuẩn bị tiền lì xì cho anh họ đi.”

“Vậy chắc cô sắp rời khỏi ngành giải trí rồi đúng không? Với tính cách của chú tôi thì chắc chắn cậu ấy sẽ không cho cô làm việc tiếp đâu.”

Câu nói này của Mục Nhiễm Tranh đã đâm thẳng vào tim của Tô Lạc Ly.

“Tôi đang nghĩ kỹ về vấn đề này.”

“Tôi vẫn còn việc phải làm, hôm khác đến thăm cô sau nhé.”

Sau khi hai người chia tay nhau, Tô Lạc Ly liền đi đến Quốc tế Tinh Hoàng, đã đến lúc phải tâm sự với Từ Tinh Như rồi.

Trước kia Ôn Khanh Mộ đã nhắc nhở, Tô Lạc Ly đi ra ngoài nhất định phải có vệ sĩ đi cùng.

Lần này cũng vậy, cả Lục Uy Nhiên và Từ Phóng đều đi theo sát cô.

“Mợ chủ, cẩn thận.” Lúc bước lên bậc thang, Từ Phóng lập tức chạy lên đỡ Tô Lạc Ly.

“Cảm ơn, mặc dù chưa được mấy tháng nhưng đi đứng có vẻ bất tiện hơn rất nhiều rồi.” Tô Lạc Ly tự lên tiếng trêu chọc bản thân.

Vào khoảnh khắc đó Lục Uy Nhiên liền có cảm giác là Tô Lạc Ly đang mang thai.

Mặc dù bộ đồ Tô Lạc Ly đang mặc có vẻ đánh lừa thị giác, nhưng nếu đứng gần thì vẫn có thể thấy rằng bụng của cô đã to lên rồi.

Mà thấy Từ Phóng căng thẳng như vậy, Lục Uy Nhiên lại càng chắc chắn hơn.

Nếu như cô sinh đứa con này ra, thì vị trí mợ Ôn của cô sẽ lại càng vững chắc hơn.

Từ Tinh Như không ngờ mình mới không gặp Tô Lạc Ly có mấy tháng, tới khi gặp lại cô đã thay đổi lớn như vậy.

Cũng nhờ Từ Tinh Như tinh mắt, vừa thấy Tô Lạc Ly mặc quần áo rộng rãi đã lập tức phát hiện ra.

“Lạc Ly, đã lâu không gặp. Cô cố ý chạy tới công ty không phải muốn nói cho tôi biết cô có thai chứ?”

Từ Tinh Như cố ý nói thật khẽ.

Cho dù đây là công ty nhà mình nhưng càng ít người biết tin tức này càng tốt.
 
Chương 830


Chương 830

Ngay cả nghệ sĩ cùng công ty cũng có sự cạnh tranh.

Tô Lạc Ly không ngờ Từ Tinh Như vừa liếc mắt đã nhìn ra được.

Cô cúi đầu quan sát cơ thể mình, “Trông em bây giờ rõ như vậy sao?”

“Cô có thai thật à?”

Từ Tinh Như vẫn rất chấn động khi nghe được lời xác nhận.

“Chị Tinh Như, em rất xin lỗi, mang thai là chuyện ngoài ý muốn.”

Từ Tinh Như chỉ thấy đau đầu. Một khi Tô Lạc Ly có thai chắc chắn sẽ phải tạm thời rời khỏi giới giải trí.

Cô ta khó khăn lắm mới dẫn dắt một người, ai ngờ người đó vừa có khả năng nổi tiếng trong giới diễn xuất thì lại mang thai.

“Lạc Ly, bây giờ cô có thai trước khi cưới à?”

“Không phải, em đã đăng ký kết hôn rồi, chỉ chưa làm đám cưới thôi.”

Lúc này Từ Tinh Như mới chậm rãi thở phào nhẹ nhõm, “Không phải là tốt rồi.”

Nếu thật sự có thai trước khi cưới, sau này chắc hẳn rất khó có thể quay lại làm việc được.

“Chị Tinh Như, bây giờ em tới là muốn thương lượng với chị. Em đã có thai hơn bốn tháng, bụng sẽ càng lúc càng lớn, đến lúc đó cũng không giấu được. Em không thể đóng phim trong thời gian này.”

Tô Lạc Ly biết Từ Tinh Như đã bỏ rất nhiều công sức vào mình, lúc này cô rời khỏi giới giải trí cũng thấy áy náy với cô ta.

“Tôi tất nhiên hiểu điều này nhưng bây giờ cô có dự định gì không? Cô tính rút khỏi giới nghệ sĩ về ở ẩn, ở nhà giúp chồng dạy con hay chỉ về nhà sinh con thôi?”

“Sau khi sinh con xong, em chắc chắn sẽ tìm cơ hội để quay lại làm việc. Cho nên em muốn hỏi chị xem nên làm gì bây giờ?”

“Cách tốt nhất là công bố cô đã kết hôn, nói thật cho mọi người biết. Chờ cô sinh xong lại báo bình an, như vậy còn có thể duy trì được độ hot của cô.”

Từ Tinh Như cảm thấy cho dù có làm vậy, mức độ nổi tiếng của Tô Lạc Ly cũng sẽ dần giảm xuống nhưng đây đã là cách tốt nhất rồi.

“Nhưng chị Tinh Như ơi, em không muốn công khai. Em và chồng em đã giao hẹn phải chờ tới khi em nhận được giải Grand Slam mới có thể công khai, sau đó tổ chức đám cưới.”

“Nếu vậy chỉ có thể nói cô ra nước ngoài học tập, lại nói trong thời gian này đóng quá nhiều phim nên mệt mỏi, muốn nạp đầy năng lượng. Chúng ta cũng chỉ có thể làm vậy thôi.”

Từ Tinh Như không muốn gây khó dễ cho Tô Lạc Ly.

Cô còn chưa kịp nói gì, Từ Tinh Như đã nói tiếp: “Nhưng cô phải suy nghĩ cho kỹ, làm vậy sẽ vô cùng nguy hiểm. Đầu tiên, cô mới vào giới giải trí hơn một năm, trong khi phần lớn những người nạp năng lượng đều là nữ minh tinh khoảng ba mươi tuổi. Một khi cô nói mình đi nạp năng lượng, bên ngoài sẽ có rất nhiều suy đoán.”

Tô Lạc Ly cắn môi không biết nên nói gì.

“Trước đây đã có trường hợp như vậy rồi. Chờ cô sinh xong quay lại làm, mọi người vừa nhìn, chắc chắn sẽ đoán được cô thật ra đi sinh con. Đến lúc đó bọn họ lại gán cho cô là có thai trước chưa cưới, quan trọng là cô còn trẻ như vậy.”

“Đành nghe theo mệnh trời thôi. Em thật sự không muốn công khai, công khai có thể còn ảnh hưởng đến em nhiều hơn.”
 
Chương 831


Chương 831

Từ Tinh Như không hỏi tiếp về chuyện này nữa, “Được, chờ cô nghĩ xong tôi sẽ gửi một bản mẫu cho cô, cô tự soạn lại rồi gửi lên Weibo là được rồi.”

“Cám ơn chị Tinh Như, chị chắc chắn phải chờ em quay lại đấy.”

Từ Tinh Như khẽ cười, “Được, tôi chờ cô.”

Tô Lạc Ly rời khỏi Quốc tế Tinh Hoàng, không hiểu sao Từ Tinh Như đột nhiên cảm thấy thê lương.

Từ trước tới nay cô ta chưa từng có cảm giác như vậy với nghệ sĩ nào.

Được rồi, vậy mình cứ chờ cô ấy quay lại là được rồi.

Tin tức Tô Lạc Ly gia nhập “Thánh Kiếm” và làm đại diện thương hiệu cho “Thánh Kiếm” cùng Mục Nhiễm Tranh đã được nhanh chóng truyền đi.

Mượn đội ngũ fan cực lớn của Mục Nhiễm Tranh, tin tức này rất nhanh đã được đẩy lên đầu hot search.

Tô Lạc Ly nhân cơ hội này lập tức đăng Weibo, gắn ảnh trong phim với Mục Nhiễm Tranh.

“Bạn trai mối tình đầu lại sắp chiếu hết, các bạn còn không mau tới xem “Duy Nương”!”

Phương pháp tuyên truyền này khó tránh khỏi quá cứng nhắc nhưng vẫn rất hữu hiệu.

Ngày hôm sau, rating của “Duy Nương” tăng lên đáng kể, cho dù vẫn xếp sau “Trinh Hậu truyện” nhưng đã tiến lên rất nhiều.

Bất ngờ chính là “Duy Nương” được đánh giá rất cao.

Tất cả đều là những lời khen ngợi như kịch bản súc tích, kỹ năng diễn xuất tuyệt vời.

Những người hâm mộ bắt đầu tiến hành thảo luận sôi nổi.

“Không ngờ một người đàn ông như tôi cũng thích kịch bản này, quá kỳ diệu!”

“Tôi vì yêu Nhiễm Tranh mới xem, ai ngờ mới xem được một tập lại thích, cả bố mẹ tôi cũng xem cùng!”

“Quả thật quá hay! Diễn xuất của Lạc Ly nhuần nhuyễn, bên trong còn rất nhiều diễn viên gạo cội, rất bất ngờ, rất đáng kinh ngạc.”

Nhưng mặt khác, đánh giá kém về “Trinh Hậu truyện” lại như thủy triều lên.

“Diễn xuất của Tô Nhược Vân còn có thể xấu hổ hơn nữa không? Diễn xuất của các diễn viên trong bộ phim đều không online, thật sự làm người ta say.”

“Không có ai cải biên kịch bản này à? Tiểu thuyết hay mà làm phim chán muốn chết!”

“Bộ phim này sản xuất sơ sài quá, biên tập cắt nối chẳng ra gì!”

Trên trang web phê bình phim nào đó, “Duy Nương” được đánh giá đạt tới chín chấm năm điểm, mà “Trinh Hậu truyện” không ngờ chỉ có năm chấm ba điểm, thật sự làm người ta được mở rộng tầm mắt!

Theo đánh giá kém càng lúc càng nhiều, rất nhiều fan hâm mộ “Trinh Hậu truyện” đều bỏ phim, quay sang xem “Duy Nương”.

Đặc biệt là các fan nguyên tác không thể chấp nhận được “Trinh Hậu truyện” như vậy, còn chất vấn diễn xuất của Tô Nhược Vân trong vai nhân vật chính.

Một tuần sau khi được Tô Lạc Ly tuyên truyền, rating của “Duy Nương” đã vọt lên đầu bảng.

Tô Lạc Ly cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm khi thấy rating tăng lên.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, cô cuối cùng có thể ở nhà dưỡng thai được rồi.

Ôn Khanh Mộ ra khỏi phòng tắm thấy Tô Lạc Ly đang ngồi trên giường đọc sách. Cô đã mua sách liên quan tới kiến thức mang thai và nuôi dạy con.

“Ly Ly, đến giờ đi ngủ rồi.”

“Em xem nốt một chương này nữa thôi.” Tô Lạc Ly vẫn nhìn chằm chằm vào quyển sách của mình mà không hề ngẩng đầu lên.
 
Chương 832


Chương 832

Ôn Khanh Mộ chán nản chui vào trong chăn, xoay lưng lại với vẻ không vui.

Bây giờ cô ấy còn chưa sinh đã chẳng để ý tới anh rồi!

Vậy nếu cô ấy sinh xong, anh còn địa vị gì trong cái nhà này nữa chứ!

Tô Lạc Ly xem xong một chương mới đặt quyển sách lên trên tủ đầu giường, tiện tay tắt đèn.

“Quyển sách này rất hữu ích. Sau này anh rảnh cũng xem qua đi.”

“Anh không rảnh.” Thái độ của Ôn Khanh Mộ rất tệ.

“Vậy thì thôi.” Dù sao Tô Lạc Ly cũng biết anh rất bận rộn nên không ép.

Cô nhắm mắt lại chuẩn bị ngủ.

Chọc chọc….

Tô Lạc Ly mở mắt ra vì cảm giác được Ôn Khanh Mộ đang chọc vào cánh tay mình.

“Anh có chuyện gì à?”

Ôn Khanh Mộ im lặng mất mấy giây, “Không có gì, em ngủ đi.”

Tô Lạc Ly nhắm mắt lại.

Một lát sau, lại chọc chọc chọc…

Tô Lạc Ly lại mở mắt ra, “Rốt cuộc anh muốn gì?”

“Không có gì, em ngủ tiếp đi.” Ôn Khanh Mộ xoay người, quay lưng về phía cô.

Lại một lát sau, anh xoay người lại, vừa định thò ngón tay ra đã bị Tô Lạc Ly nắm được.

“Rốt cuộc anh muốn làm gì?” Hóa ra cô vẫn chưa ngủ mà đang nhìn chằm chằm vào anh.

“Anh… anh… Ly Ly, anh muốn em… được chưa?”

Giọng người đàn ông trầm xuống và hơi khàn khàn, nghe vô cùng quyến rũ.

“Chắc bây giờ chúng ta thân thiết cũng không sao nhỉ?” Ôn Khanh Mộ lại hỏi tiếp.

“Lần trước em đi khám, sao anh không đi cùng em?”

“Chẳng phải anh sợ em chê anh xấu à? Dù anh không đi cùng em nhưng vẫn yêu cầu bác sĩ bên kia phải lập tức thông báo cho anh biết ngay khi có kết quả kiểm tra. Rốt cuộc có được không vậy?”

Ôn Khanh Mộ nhẫn nhịn rất khổ sở. Từ sau khi giải phong ấn, bọn họ đã không thân thiết rất nhiều ngày.

Chủ yếu là sau khi Tô Lạc Ly về vẫn phải nằm trên giường nghỉ ngơi, anh cũng không dám lỗ mãng.

“Vậy anh cẩn thận một chút.”

Ôn Khanh Mộ nhận được lệnh thì tất nhiên vui mừng hớn hở.

“Em yên tâm đi, anh chắc chắn sẽ rất cẩn thận! Nếu em không thoải mái thì phải nói cho anh biết đấy!”

Ôn Khanh Mộ vội vàng sán lại gần, xoa nhẹ bụng của Tô Lạc Ly, “Cục cưng ơi, bố muốn thân thiết với mẹ con một lúc, con ngoan ngoãn ngủ đi.”

“Anh nói những lời đó làm gì?” Tô Lạc Ly nhìn Ôn Khanh Mộ với vẻ kỳ quái.

“Nó ở bên trong, anh không được đánh tiếng trước với nó à? Anh phải bảo nó ngoan ngoãn ngủ, đừng làm phiền đến chúng ta!”

Trong lòng Tô Lạc Ly lập tức ngổn ngang. Cô vốn không cảm thấy gì nhưng Ôn Khanh Mộ vừa nói vậy, cô lại cảm giác như đứa bé trong bụng đang thật sự mở to mắt nhìn bọn họ!

Chẳng qua bản lĩnh hôn cao siêu của Ôn Khanh Mộ đã nhanh chóng làm cô mất phương hướng.
 
Chương 833


Chương 833

Chẳng mấy chốc, hai cơ thể quấn quít lấy nhau.

Bởi vì Tô Lạc Ly mang thai nên tư thế mà Ôn Khanh Mộ có thể áp dụng bị hạn chế.

Động tác của anh rất nhẹ nhàng, chỉ sợ nhất thời không cẩn thận sẽ làm cô đau.

“Sao… kích thước của anh vẫn…”

Tô Lạc Ly nhíu mày. Không phải Ôn Khanh Mộ giải phong ấn rồi à? Không phải anh đã là người bình thường à? Tại sao kích thước của anh vẫn vượt quá mức tưởng tượng thế?

“Anh làm em đau à?”

“Không phải, sao… kích thước của anh không nhỏ đi vậy?”

“Hì hì hì… Ai nói giải phong ấn xong thì nó sẽ nhỏ chứ? Em cứ mừng thầm đi!”

Ôn Khanh Mộ vừa hoạt động dè dặt vừa nói chuyện với Tô Lạc Ly.

“Ai mừng thầm chứ… ư…”

“Ly Ly… bây giờ em là bà chủ giàu có thì sao chứ? Chẳng phải… chẳng phải vẫn ngủ với anh, vẫn là người phụ nữ của anh à!”

Ôn Khanh Mộ thở hồng hộc nói.

“Anh… anh… anh còn không phải quỳ trước mặt em sao?”

Ôn Khanh Mộ nhìn lại tư thế của mình thì chẳng muốn nói gì nữa!

Mãi đến cuối tháng, “Duy Nương” chào đón giai đoạn kết thúc. Từ khi rating của “Duy Nương” xông lên vị trí đứng đầu đến hôm nay vẫn chưa từng xuống.

Mặc dù bên “Trinh Hậu truyện” làm đủ tuyên truyền, chương trình truyền hình của Tô Nhược Vân vẫn luôn thoát khỏi ảnh hưởng của diễn xuất tệ, không ngừng tuyên truyền cho “Trinh Hậu truyện” nhưng không thể cứu vãn được rating của nó.

Điều này làm Tô Nhược Vân vô cùng tức giận.

Tất cả những điều này đều nằm trong dự đoán của La Thần. Diễn xuất kém là khuyết điểm quá rõ ràng, một khi bị lôi ra thì hậu quả không thể chịu nổi.

Anh ta đã rất cố gắng nhưng không có tác dụng lớn lắm.

“Đáng giận! Lại là Tô Lạc Ly! Cô ta đã lâu không lộ mặt, vừa lộ mặt là lấy được đại diện thương hiệu của tập đoàn Dark Reign! Sao cô ta may mắn vậy?”

Cả người Tô Nhược Vân run rẩy, hận không thể bóp chết Tô Lạc Ly.

“Cô ta sẽ còn tiếp tục may mắn như vậy.”

La Thần có vẻ bình tĩnh hơn Tô Nhược Vân nhiều.

“Anh Thần! Sao anh có thể nói như vậy chứ?”

“Tôi nói thật thôi. Diễn xuất của cô ta được công chúng công nhận, rating của “Duy Nương” cao như vậy, sau này người mời cô ta tới đóng phim sẽ càng nhiều hơn, các chủ thương hiệu sẽ càng coi trọng cô ta hơn thôi. Hợp đồng giữa chúng ta và Sakura Love sắp hết hạn rồi. Tôi nghe ngóng được Sakura Love chuẩn bị mời Tô Lạc Ly, không định tiếp tục ký hợp đồng với chúng ta nữa.”

Tô Nhược Vân nghe vậy càng tức giận hơn!

“Không ngờ cô ta còn muốn cướp cả đại diện thương hiệu của tôi à?”

“Không phải cô ta cướp mà bản thân cô làm mất. Đến bây giờ cô vẫn không ý thức được vấn đề này à? Nếu kỹ thuật diễn xuất của cô có thể tốt hơn, cố gắng hơn đã không đến mức quay “Trinh Hậu truyện” thành như vậy!”

La Thần cuối cùng cũng không chịu nổi Tô Nhược Vân nữa!
 
Chương 834


Chương 834

“Đến bây giờ anh còn trách tôi sao? Chẳng lẽ không phải tại anh bất tài à? Nếu anh có thể át được những kẻ chất vấn kỹ năng diễn xuất của tôi, rating đã không đến mức giảm nhanh như vậy!”

Tô Nhược Vân trái lại chỉ trích La Thần.

La Thần dường như không quá bất ngờ. Anh ta xem như đã hiểu rõ, trong mắt Tô Nhược Vân, mọi sai lầm đều là của người khác.

“Nhược Vân, tôi thấy cô cần phải nhận thức rõ về bản thân.”

Tô Nhược Vân không thích nghe nhất là những lời như vậy.

“Anh Thần, nếu tôi là anh, tôi sẽ lập tức nói chuyện với nhà chế tác lớn. Bây giờ bộ phim đang hot, chúng ta phải lợi dụng tình hình lập tức nhận vài bộ phim cho tôi rửa sạch nỗi nhục trước đó!”

La Thần lại hết sức thất vọng lắc đầu.

“Xin lỗi, tôi không làm được. Tôi đã rất cố gắng nói chuyện giúp cô nhưng ngoài những bộ phim do công ty chúng ta đầu tư, không ai chịu mời cô diễn nữ chính. Chỉ có vài bộ phim mạng muốn mời cô đóng vai nữ chính hoặc chỉ có thể đóng vai phụ.”

“Phim mạng? Vai phụ à? Anh đang đùa gì vậy? Tôi chỉ từng diễn vai nữ phụ trong bộ phim đầu tiên, còn lại đều là nữ chính. Bây giờ anh lại bảo tôi diễn vai phụ à? Còn cả phim mạng nữa, chỉ có mấy diễn viên kém nổi mới đi đóng phim mạng thôi!”

Tô Nhược Vân cảm thấy chuyện này quá nực cười.

“Vậy xin lỗi tôi bó tay rồi. Nếu bản thân cô có bản lĩnh thì tự mình đi nói chuyện với họ đi.”

“Anh nói vậy là có ý gì hả?”

“Nếu cô chịu nghe lời tôi đi bồi dưỡng một thời gian hoặc thông qua mấy vai phụ để rèn luyện kỹ năng diễn xuất của mình, không chừng tôi còn bằng lòng liều mạng với cô. Nhưng tôi thấy cô rõ ràng không có ý này, không cùng chí hướng và quan niệm thì không thể hợp tác, tôi nghĩ tôi vẫn phải xin nghỉ thôi.”

Từ trước đến nay La Thần chưa từng kiên quyết như giờ phút này. Anh ta đã dẫn dắt rất nhiều minh tinh, Tô Nhược Vân xuất hiện cuối cùng đã làm anh ta ý thức được vấn đề của mình.

Một diễn viên cuối cùng vẫn phải nói chuyện bằng diễn xuất và tác phẩm, những cái khác chỉ là trợ giúp mà thôi.

“Xin nghỉ à? Được, tôi xem còn công ty nào chịu trả lương cho anh cao như vậy nữa!” Tô Nhược Vân vẫn rất cao ngạo.

La Thần dứt khoát rời đi.

Tô Nhược Vân không ngờ rằng La Thần đi thật.

“Đúng là không có trình độ, thiếu anh ta thì tôi không sống được chắc?”

Tô Nhược Vân vừa mắng vừa định rời đi. Nhưng lúc cô ta muốn vào xe, chợt nhìn thấy một bóng người quen thuộc.

Tô Nhược Vân ngồi vào trong xe. Người ngồi cùng xe với cô ta chính là Hoàng Xán.

“Chờ đã, tạm thời đừng lái xe vội.”

Tô Nhược Vân vẫn nhìn ra ngoài.

Tòa nhà Quốc tế Nghệ Tân nằm ở trung tâm thành phố, bên cạnh chính là con phố thương mại. Ở đây có một nhà sách.

Bởi vì rating của “Duy Nương” tăng vọt đã đồng thời kéo theo bộ tiểu thuyết “Duy Nương” được tái bản.

Nhà sách còn cố ý dán đầy áp phích hình Tô Lạc Ly trong phim ở ngoài cửa để tuyên truyền.
 
Chương 835


Chương 835

Một người phụ nữ dáng vẻ cao lớn tức giận xé một tờ áp phích trước cửa nhà sách xuống và xé thành từng mảnh, sau khi ném xuống đất còn giẫm thêm mấy phát.

“Hoàng Xán, em có thấy người phụ nữ xé áp phích của Tô Lạc Ly trông quen mắt không?”

Hoàng Xán nhìn người phụ nữ ngoài cửa kính xe và cẩn thận suy nghĩ.

“Em nhớ ra rồi, người kia là trợ lý của Tô Lạc Ly! Cô ta thật sự rất giỏi đấy!”

“Hóa ra đúng là cô ta à.” Trong mắt Tô Nhược Vân ánh lên sự gian ác.

“Nhưng cô ta là trợ lý của Tô Lạc Ly, sao có thể xé áp phích của Tô Lạc Ly chứ? Trông cô ta dường như rất hận Tô Lạc Ly vậy.”

Hoàng Xán không hiểu nổi.

“Được rồi, lái xe đi.” Tô Nhược Vân nói với người lái xe phía trước.

“Trên thế giới này chẳng có ai yêu một cách vô duyên vô cớ, cũng chẳng có ai hận mà không có lý do.”

Tô Nhược Vân cười cao ngạo. Cô ta đại khái đã biết mình nên đối phó với Tô Lạc Ly thế nào rồi.

“Duy Nương” đã kết thúc viên mãn.

Tô Lạc Ly cuối cùng đăng tin trên Weibo của mình.

“Tôi rất mừng vì mọi người có thể thích “Duy Nương”, cũng không uổng công tôi tốn nhiều công sức như vậy. Tôi chỉ là một người mới trong giới này, nhận được tác phẩm “Duy Nương” đã khiến tôi tốn quá nhiều tâm huyết, tôi đã lấy ra hết bản lĩnh của mình đồng thời cũng cảm thấy kiệt sức rồi.”

“Tôi biết mọi người chắc chắn đang chờ mong tôi có thể làm ra tác phẩm hay hơn nhưng rất xin lỗi, “Duy Nương” khiến tôi thấy được nhược điểm của mình, tôi cần phải nạp năng lượng, phải đi học tập thêm nên đành tạm rời xa mọi người một thời gian.”

“Tôi tin chờ tới lúc mình trở lại chắc chắn sẽ mang tới cho mọi người càng nhiều tác phẩm hay hơn. Mọi người nhất định phải chờ tôi đấy.”

Tô Lạc Ly dùng chín tấm ảnh để hồi tưởng lại từng tác phẩm của mình.

Weibo này lập tức leo lên bảng hot search.

Một số fan hâm mộ tán thành với cách làm của Tô Lạc Ly. Bọn họ cảm thấy cô có trách nhiệm với tác phẩm và fan hâm mộ của mình nên mới muốn đi nạp năng lượng.

Nhưng phần lớn người hâm mộ cảm thấy khó hiểu, Tô Lạc Ly đang nổi tiếng tại sao lại phải đi nạp năng lượng?

Cô mới tốt nghiệp đại học hơn một năm, cũng không đóng nhiều phim, sao phải nạp năng lượng chứ?

Nữ minh tinh chưa đóng phim được ba tới năm năm đã đi học tập thì cũng quá kỳ lạ, hơn nữa kỹ năng diễn xuất của Tô Lạc Ly lại hoàn toàn không thể soi mói!

Nhất thời có rất nhiều suy đoán được đưa ra.

Rất người đoán trước đó Tô Lạc Ly nói mình có bạn trai, bây giờ đột nhiên muốn đi nạp năng lượng, rất có thể đã có thai trước khi cưới.

Nhưng Tô Lạc Ly không có bất kỳ phản hồi nào, mặc cho mọi người suy đoán.

Tô Lạc Ly nhìn điện thoại di động của mình và chỉ có thể le lưỡi.

“Các người đoán cũng quá giỏi đi!”

Cô gỡ bỏ Weibo của mình, muốn thật sự nghỉ ngơi trong thời gian này.

Tin tức Tô Lạc Ly tạm thời rời khỏi giới giải trí đi nạp năng lượng tất nhiên cũng được truyền đến tai Tô Nhược Vân.

Trong mắt cô ta, cách làm của Tô Lạc Ly rõ ràng là ngu xuẩn!
 
Chương 836


Chương 836

Tô Nhược Vân cảm thấy ông trời cuối cùng cũng mở mắt, cơ hội của cô ta tới rồi.

Cô ta cố gắng thuê seeding nói Tô Lạc Ly có thai trước khi cưới và chuẩn bị sinh con.

Có thai trước khi cưới còn nói dối che giấu fan hâm mộ, từng tội danh ép xuống, sợ rằng Tô Lạc Ly rất khó có thể xoay người.

Trong quán cà phê, Tô Nhược Vân đã gọi bánh ngọt và cà phê, đang chờ người nào đó đến.

Lục Uy Nhiên giật mình khi nhận được lời mời của Tô Nhược Vân nhưng cuối cùng vẫn tới.

“Cô Tô tìm tôi có chuyện gì vậy?”

Trong lòng Lục Uy Nhiên coi thường Tô Nhược Vân.

“Cô Lục uống cốc cà phê cho ấm người trước đã, bên ngoài lạnh lắm.”

Lục Uy Nhiên cảnh giác nhìn cốc cà phê của mình nhưng không động vào.

“Cô Tô có gì cứ nói thẳng ra đi, đừng vòng vo nữa.”

“Cô Lục đúng là người thẳng thắn. Tôi biết cô Lục vốn là lính đặc công có bản lĩnh rất tốt, bên tôi vừa khéo lại thiếu một người có thể làm vệ sĩ kiêm trợ lý. Tô Lạc Ly trả cô bao nhiêu, tôi sẽ trả cô gấp đôi, cô thấy thế nào?”

Lục Uy Nhiên cười khi nghe Tô Nhược Vân nói muốn mời mình chuyển qua làm.

“Cô muốn tôi đối phó với Tô Lạc Ly giúp cô à?”

“Cô Lục quả nhiên thông minh, vậy tôi cũng không vòng vo nữa. Cô Lục, tôi biết cô chắc chắn không thích Tô Lạc Ly, cô ta trông có vẻ dịu dàng lương thiện nhưng trên thực tế lại thâm hiểm hơn ai khác.”

“Cô nói cũng phải.” Lời này đã trúng ý của Lục Uy Nhiên.

“Tôi muốn cô nghe ngóng xem tại sao Tô Lạc Ly lại nói muốn đi học tập? Tôi biết chắc cô ta không làm vậy.”

Lục Uy Nhiên cẩn thận suy nghĩ.

Nếu mình nói cho Tô Nhược Vân biết Tô Lạc Ly có thai, cô ta chắc chắn sẽ hỏi đứa trẻ là con ai. Cho dù mình không nói thì cô ta cũng sẽ dùng trăm phương nghìn kế để điều tra.

Đến lúc đó Tô Nhược Vân sẽ biết Tô Lạc Ly đã cưới Ôn Khanh Mộ.

Cô ta chắc chắn không dám động vào Tô Lạc Ly nữa.

“Cô đoán nhầm rồi. Tô Lạc Ly thật sự đi học. Điều này rất phù hợp với tính cách hiếu thắng của cô ta.”

Tô Nhược Vân kinh ngạc, “Cô ta đi học thật à?”

“Đúng vậy, tôi đâu cần phải nói dối cô.”

Tô Nhược Vân suy nghĩ kỹ cũng thấy điều này phù hợp với tính cách của Tô Lạc Ly.

“Tôi nghĩ chắc cô phải lo sợ hơn cô ta mới đúng. Kỹ năng diễn xuất của cô ta vốn bỏ cô lại mấy con phố, lần này tiếp tục học tập nạp năng lượng, cô càng không phải là đối thủ của cô ta. Sau khi cô ta trở về chắc chắn sẽ nghiền ép cô trong vài phút, cướp đi tất cả vai diễn của cô.”

Lục Uy Nhiên vội vàng nói thêm.

Tô Nhược Vân tất nhiên biết điều này mà không cần Lục Uy Nhiên nhắc nhở.

Nói vậy, Tô Lạc Ly sẽ càng đáng sợ hơn.

“Cô ta không sợ mức độ nổi tiếng của mình giảm xuống à?”

“Chuyện này có gì phải sợ chứ? Kỹ năng diễn xuất của cô ta tốt như vậy, có mấy bộ phim hay đã ký hợp đồng với cô ta, thậm chí có đạo diễn đặc biệt nổi tiếng còn cầm kịch bản chờ cô ta về, cho nên cô ta có điều kiện để làm vậy. Đến lúc đó chỉ sợ cô ta sẽ càng nổi tiếng hơn thôi.”
 
Chương 837


Chương 837

Lục Uy Nhiên nhìn thấy ánh mắt hoảng hốt của Tô Nhược Vân, “Hay cô cũng đi học đi?”

Tô Nhược Vân cảm giác mình bị giễu cợt. La Thần rời đi, cô ta cũng mất đi PR tốt.

Tô Lạc Ly học xong trở về, có thể tưởng tượng được địa vị của cô ta sẽ thế nào.

“Cô Lục, chúng ta nói thẳng đi, tôi chắc chắn phải đối phó với Tô Lạc Ly, có cô ta thì không có tôi, có tôi sẽ không có cô ta. Nếu cô có thể giúp tôi, chắc chắn không thiếu lợi ích cho cô.”

“Thật không? Vậy tôi cũng muốn nghe thử xem cô tính cho tôi lợi ích gì?”

Tô Nhược Vân vừa thấy Lục Uy Nhiên có ý như vậy thì lập tức ngoắc ngón tay với cô ta.

Chớp mắt, Tô Lạc Ly đã mang thai bảy tháng.

Trong hơn hai tháng sau khi về nhà, cuộc sống của cô trôi qua vội vàng lại có tiết tấu.

Ôn Khanh Mộ rời đi mấy tháng, tuy nhờ có sắp xếp của Giản Ngọc nên tập đoàn Dark Reign không gặp phải tổn thất quá lớn nhưng vẫn chịu chút thiệt hại.

Sau khi Ôn Khanh Mộ trở về, mỗi ngày đều vô cùng bận rộn.

Anh vẫn đòi mang công việc về nhà làm nhưng có rất nhiều chuyện không có cách nào hoàn thành ở nhà được.

Sau khi Tô Lạc Ly nhiều lần khuyên can, anh mới quyết định chờ tới lúc cô mang thai tám tháng, sắp sinh sẽ về nhà vừa ở bên cạnh giúp đỡ lúc cô sinh vừa làm việc.

Cho dù Ôn Khanh Mộ không ở nhà nhưng anh có rất nhiều cách để giám sát Tô Lạc Ly, khắp nơi trong nhà đều lắp camera theo dõi cô suốt cả ngày.

Bụng Tô Lạc Ly càng lớn thì Ôn Khanh Mộ lại càng cẩn thận hơn.

Sau khi bụng lộ rõ, cô chưa từng ra ngoài.

Cô quả thật là buồn bực gần chết!

Tô Lạc Ly ưỡn cái bụng bảy tháng đi qua đi lại trong phòng.

“Mợ chủ, mợ đã đi được nửa giờ rồi, cần phải nghỉ ngơi theo lời cậu chủ dặn.” Lê Hoa ở bên cạnh nhắc nhở.

Tô Lạc Ly liếc xéo Lê Hoa. Cô ấy thật sự là người ủng hộ Ôn Khanh Mộ, luôn thực hiện cẩn thận tỉ mỉ các mệnh lệnh của anh.

“Mợ chủ, mợ nghỉ một lát đã. Mợ cũng đã mang thai bảy tháng, cố kiên trì thêm hai tháng nữa là sinh rồi.”

“Cứ tiếp tục thế nào thì tôi sẽ không kiên trì nổi hai tháng nữa đâu. Tôi không chết vì bị các cô lải nhải thì cũng chết vì buồn chán khi cứ phải ở đây!”

Tô Lạc Ly chỉ ra xung quanh. Trước đây cô cảm thấy biệt thự khu Rainbow này rất lớn, bây giờ xem ra quả thật nhỏ tới mức không thể nhỏ hơn được nữa.

“Mợ chủ cố kiên trì đi, cậu chủ làm vậy không phải vì tốt cho mợ sao?”

Tô Lạc Ly hừ một tiếng nhưng không nói gì. Cô quả thật buồn bực sắp chết rồi!

Mấy ngày trước, cô còn có thể nói chuyện, trêu chọc Mục Nhiễm Tranh qua WeChat, kết quả bị Ôn Khanh Mộ biết được.

Anh xông thẳng vào đoàn phim của Mục Nhiễm Tranh, mắng anh ta tới máu chó đầy đầu. Đến bây giờ anh ta còn chẳng dám nói với cô một câu nào!

Chuông cửa vang lên!

Tô Lạc Ly lập tức nhìn về phía cửa, “Cô nhanh đi mở cửa đi, xem có phải có người tới thăm tôi không!”

Lê Hoa uể oải đi về phía cửa, vừa đi vừa nói: “Cậu chủ đã nói là mợ chủ không được tiếp khách trong thời gian này.”
 
Chương 838


Chương 838

Cô ấy mở cửa ra nhìn mới biết là Lục Uy Nhiên.

Lục Uy Nhiên ôm một bó hoa tươi, “Mợ chủ có ở đây không? Tôi đến thăm mợ ấy.”

“Trong thời gian này mợ chủ…”

“Tôi ở đây, ở đây này!” Lê Hoa còn chưa kịp nói xong, Tô Lạc Ly đã vội vàng thò đầu ra mời Lục Uy Nhiên vào nhà.

Đừng nói là Lục Uy Nhiên, bây giờ cho dù là một người xa lạ, Tô Lạc Ly cũng có thể trò chuyện nửa giờ.

Cô ở đây ngột ngạt sắp chết rồi.

Lê Hoa không còn cách nào, đành phải đi rót nước cho Lục Uy Nhiên.

“Cô Lục, cậu chủ đã nói mợ chủ không thể trò chuyện quá nửa giờ.”

Lục Uy Nhiên thực sự lúng túng. Mình vừa mới ngồi xuống còn chưa nóng chỗ đã bắt đầu bị đuổi rồi à?

“Cô đừng nghe cô ấy nói bậy, cô muốn ngồi bao lâu cũng được.”

“Mợ chủ, cậu chủ chỉ muốn tốt cho mợ thôi. Gần đây mợ thế nào? Tôi thấy bụng mợ lại to hơn nhiều đấy.”

“Cô đừng nhắc tới nữa, gần đây tôi buồn bực muốn chết mất. Suốt một tháng lẻ ba ngày, tôi chưa từng bước chân qua ngưỡng cửa này nửa bước.”

Tô Lạc Ly nhìn Lục Uy Nhiên với vẻ tội nghiệp.

“Có lẽ cậu chủ suy nghĩ tới phương diện an toàn thôi. Nhưng phụ nữ có thai cần phải đi lại, hít thở không khí trong lành. Đi bộ cũng có lợi cho việc sinh đẻ sau này đấy.”

“Cô cũng cho là vậy à? Tôi cũng nghĩ thế. Tôi cầm rất nhiều sách, tìm kiếm rất nhiều tài liệu cho anh ấy xem nhưng anh ấy không chịu nghe! Đúng là làm tôi buồn muốn chết!”

Tô Lạc Ly dựa vào sô pha với vẻ mặt sống không còn gì lưu luyến.

“Mợ chủ, mợ đã cố gắng nói chuyện với cậu chủ về vấn đề này chưa? Lúc nào mợ cũng buồn bực ở trong nhà sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng. Tâm trạng trong lúc mang thai cũng rất quan trọng đấy.”

Lục Uy Nhiên nói chuyện trước sau đều tự nhiên khéo léo, không thể tìm ra sai sót nào.

“Tôi đã từng nói nhiều lần nhưng đều không có tác dụng.”

Lục Uy Nhiên nhìn đồng hồ, “Mợ chủ, hôm nay tôi còn phải đi hội chùa, có lẽ không thể nói chuyện với mợ được.”

“Hội chùa à?” Tô Lạc Ly lập tức ngồi thẳng người nhìn Lục Uy Nhiên, “Bên này còn có hội chùa sao?”

“Chính là ở ngọn núi mà tôi đã dẫn mợ qua bốc thuốc đấy. Ở đó có một dân tộc thiểu số hàng năm đều sẽ tổ chức hội chùa vào lúc này.”

“Hội chùa của dân tộc thiểu số à? Tôi còn chưa xem qua bao giờ đâu!”

Mắt Tô Lạc Ly lập tức sáng lên.

“Lúc đó người trong thôn đều sẽ tới biểu diễn tiết mục, làm vài món ăn đặc sắc, còn cùng cầu phúc nữa, có thể nói là náo nhiệt cũng có thể nói là không náo nhiệt vì không có nhiều người biết tới.”

Tô Lạc Ly cân nhắc một lát rồi đột nhiên vỗ đùi, “Cô dẫn tôi đi cùng nhé?”

“Chuyện này… Chẳng phải cậu chủ không cho phép mợ ra ngoài à?”

“Cần gì quan tâm tới anh ấy chứ? Tôi buồn bực sắp chết rồi!”

Lê Hoa ở bên cạnh nghe Tô Lạc Ly nói muốn ra ngoài thì cuống lên, “Mợ chủ, cậu chủ đã nói mợ tuyệt đối không thể ra ngoài!”
 
Chương 839


Chương 839

“Tôi không ra ngoài nữa là sẽ thật sự buồn bực tới chết đấy! Lê Hoa, nếu cô muốn tốt cho tôi thì đừng cản tôi! Chẳng phải còn có Uy Nhiên sao? Cô ấy là vệ sĩ của tôi nên đương nhiên sẽ bảo vệ tôi. Hơn nữa chúng tôi đi tới trại của người dân tộc thiểu số, ở đó không có mấy người thì có nguy hiểm gì chứ?”

Tô Lạc Ly lại nhìn Lục Uy Nhiên, “Cô chờ tôi một lát, tôi đi thay quần áo.”

Tô Lạc Ly nói xong lại đi lên tầng. Lê Hoa vừa định gọi điện thoại, cô đã xoay người lại quát: “Lê Hoa, nếu cô dám gọi điện thoại, tôi sẽ thật sự trở mặt với cô đấy!”

Lê Hoa sợ đến mức lập tức cất điện thoại di động đi.

Tuy cô ấy muốn nghe theo lời Ôn Khanh Mộ nhưng có ai không biết anh luôn chiều theo Tô Lạc Ly. Cô tùy tiện tìm lý do là có thể đuổi cô ấy đi.

Tô Lạc Ly nhanh chóng thay quần áo, đi theo Lục Uy Nhiên chuẩn bị ra ngoài.

“Mợ chủ, mợ muốn đi thật à? Tôi thấy mợ đừng đi, chờ cậu chủ về rồi bảo cậu chủ đi cùng mợ cũng được mà?”

“Anh ấy về rồi, tôi còn có thể ra ngoài nữa sao? Cô yên tâm đi, không có việc gì đâu.”

Lục Uy Nhiên ở bên cạnh vội vàng nói: “Lê Hoa, cô yên tâm đi, tôi sẽ chăm sóc tốt cho mợ chủ.”

Trong lòng Lê Hoa nóng như lửa đốt. Tô Lạc Ly đã mang thai bảy tháng, bây giờ không thể có bất kỳ sơ suất nào.

“Mợ chủ, hay mợ để tôi đi với hai người nhé!”

Rơi vào đường cùng, cô ấy đành phải nghĩ ra cách này.

“Vậy cũng được, cô ở nhà với tôi chắc buồn bực sắp phát điên rồi. Hôm nay chúng ta phải ra ngoài chơi cho thoải mái mới được.”

Lục Uy Nhiên không nói gì, ba người cùng lên xe rời đi.

Trên đường đi, Tô Lạc Ly và Lục Uy Nhiên vừa nói vừa cười. Cô cuối cùng cũng được ra ngoài nên tâm trạng rất tốt.

Lúc đầu Lê Hoa còn hơi câu nệ nhưng sau đó cũng dần thả lỏng.

Trong trại dưới chân núi quả thật đang tổ chức hội chùa rất náo nhiệt.

Lê Hoa đi theo sát Tô Lạc Ly từng bước, không dám thả lỏng. Hai người đi tới một sạp nhỏ bán đồ thủ công mỹ nghệ và bắt đầu lựa chọn.

Lục Uy Nhiên nhìn bóng lưng của hai người như đang suy nghĩ điều gì đó.

“Mợ chủ, tôi nghe nói thầy cúng rất linh ở trong chùa trên sườn núi, mợ có muốn lên đó cầu phúc không? Hôm nay đúng lúc là mùng một, là ngày tốt để cầu phúc đấy.”

Lê Hoa nghe vậy thì lập tức trả lời: “Thôi mợ chủ đừng đi, mợ đang mang thai bảy tháng thật sự không tiện lên núi đâu.”

“Con đường lên núi vẫn còn tốt, chỗ đó cũng không xa lắm, chỉ mất mười mấy phút thôi.”

“Được rồi, tôi đúng lúc có thể cầu phúc cho đứa trẻ trong bụng.” Tô Lạc Ly vừa nói vừa xoa cái bụng tròn vo của mình.

“Mợ chủ!” Lê Hoa đương nhiên muốn ngăn cản Tô Lạc Ly.

“Lê Hoa, chúng ta đã ra ngoài thì phải chơi cho vui vẻ một lần, ai biết sau này còn có cơ hội như vậy không. Chúng ta đi thôi, Uy Nhiên.”

Tô Lạc Ly vui vẻ đi tới, Lê Hoa không có cách nào đành phải đi theo phía sau.

Con đường lên núi không quá dốc, đúng là dễ đi như lời Lục Uy Nhiên,.

Có lẽ Lê Hoa quá căng thẳng lo lắng cho Tô Lạc Ly nên trượt chân ngã xuống.

“Lê Hoa, cô không sao chứ?”

Tô Lạc Ly đỡ bụng ngồi xổm xuống.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom