Dịch Full Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 760


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 760

“Vậy cô ở đây trông cô ấy đi, tôi ra ngoài một lát.”

Giản Ngọc sửa sang lại trang phục rồi bước ra khỏi phòng bệnh.

Dù còn sớm nhưng bệnh viện đã có rất nhiều người.

Những người này đều vội vàng đến khám bệnh, trên mặt đều là vẻ đau thương.

Giản Ngọc bước đi không mục đích, vô tình đã đến khoa phụ sản.

Đột nhiên có tiếng khóc xé lòng truyền đến, một người phụ nữ ngã quỵ xuống đất, người đàn ông bên cạnh đỡ cô ấy dậy.

“Đừng như vậy, mau đứng lên đi, dưới đất lạnh lắm!”

“Con tôi! Con của tôi mất rồi!” Người phụ nữ vừa khóc vừa ôm bụng.

Giản Ngọc có thể nhìn thấy phần bụng dưới của người phụ nữ hơi nhô lên, chắc cô ấy đã mang thai.

Một lúc sau, bác sĩ đi ra.

“Hai người vẫn còn trẻ, sau này sẽ lại có con. Sau khi bỏ đứa bé này thì về nhà nghỉ ngơi cho khoẻ, biết đâu một thời gian nữa lại mang thai, đừng quá để ý.”

“Đó là máu thịt của tôi, là con tôi! Sao ông trời lại đối xử với tôi như thế?” Người phụ nữ vừa khóc vừa gào thét.

Tiếng khóc tan nát cõi lòng khiến rất nhiều người xung quanh đều không khỏi xúc động.

Một lúc sau người đàn ông mới khuyên được người phụ nữ rời đi, vì còn phải làm phẫu thuật nên họ không thể kéo dài thời gian.

Đúng lúc tới khoa phụ sản, Giản Ngọc cũng có thể hỏi thăm một chút, anh ta không hiểu gì về phương diện này.

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


“Cậu nói họ à! Tim đứa bé trong bụng cô ấy đã ngừng đập, nhưng đứa bé vẫn ở trong bụng nên phải làm phẫu thuật nạo thai.”

Bởi vì bệnh nhân đó là do bác sĩ Lý phụ trách nên bà không khỏi nói thêm vài câu.

“Thật ra ngay từ đầu tôi đã khuyên họ bỏ đứa bé đi, vì sức khoẻ thai phụ vốn không tốt, mang thai cũng là ngoài ý muốn. Cô ấy uống rất nhiều thuốc, lần đầu khám thai các chỉ số đã không tốt lắm, nhưng cô ấy vẫn nhất quyết sinh ra, kết quả vẫn là…”

“Uống nhiều thuốc trong thời kỳ mang thai thì đứa trẻ có thể bị dị tật, các chỉ số đều không tốt, tại sao không phá bỏ ngay từ đầu?”

Bác sĩ Lý cười nhẹ: “Cậu Giản là đàn ông nên có thể không hiểu, phụ nữ trời sinh đã có bản năng của người mẹ, máu thịt trên người mình làm sao có thể bỏ được? Cho dù chỉ có một phần mười nghìn khả năng bình thường, có thể họ vẫn muốn giữ.”

“Đó là một mạng sống, hơn nữa còn liên quan mật thiết đến mình.” Bác sĩ Lý lại bổ sung thêm.
 
Chương 761


Chương 761

“Nhưng tôi nghĩ với tư cách là một bác sĩ, khi bà kiểm tra thấy đứa bé này có vấn đề, bà nên cố gắng ngăn cản bệnh nhân sinh đứa bé ra, lẽ nào không phải như vậy sao?”

“Cậu Giản, về lý thuyết thì tất nhiên là như vậy, nhưng đứa bé không phải bác sĩ, cho dù thật sự khẳng định đứa bé bị dị tật thì bác sĩ chúng tôi cũng chỉ khuyên thôi chứ không bao giờ cưỡng ép thực hiện. Mỗi người làm bố làm mẹ đều có quyền cho con mình được sinh ra, không ai có quyền quyết định sự sống chết của đứa trẻ.”

Mỗi lời bác sĩ nói đều đâm trúng trái tim Giản Ngọc.

Ngoại trừ bố mẹ, không ai có thể quyết định sự sống chết của một đứa trẻ.

“Cậu Giản, nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi đi làm việc đây.”

Giản Ngọc bước đi không mục đích, lời của bác sĩ và tiếng khóc của hai vợ chồng vừa rồi cứ văng vẳng trong tâm trí anh ta.

Ban đầu anh ta không hề do dự quyết định phá bỏ đứa bé trong bụng Tô Lạc Ly, nhưng bây giờ anh ta không biết phải làm sao.

Hai y tá đi ngang qua.

“Mợ chủ thật đáng thương, đứa bé đầu tiên bị mất một cách khó hiểu, bây giờ không dễ gì mới mang thai đứa thứ hai thì lại phải phá.”

“Mợ chủ thật sự nhẫn tâm phá bỏ sao? Lần trước có đứa bé mợ ấy còn không biết, khi phát hiện thì đã sảy rồi.”

“Xem ra mợ chủ vẫn chưa biết mình mang thai, là cậu Giản quyết định phá bỏ. Sếp Ôn đã mất tích, nói là mất tích nhưng bao nhiêu ngày rồi vẫn không tìm thấy, chắc chắn là chết rồi, lẽ nào còn giữ lại đứa trẻ mồ côi từ trong bụng mẹ?”

Hai y tá đi ngang qua Giản Ngọc, không biết chuyện trước đây Tô Lạc Ly mang thai có thể biến mất.

Thì ra lần đầu khi mang thai cô không hề hay biết, đến khi sảy rồi mới biết mình từng có thai.

Trong phòng bệnh, Tô Lạc Ly đã tỉnh lại.

“Mợ chủ, mợ tỉnh rồi? Mợ có muốn ăn gì không?”

Y tá đỡ Tô Lạc Ly dậy: “Mợ chủ, mợ đừng buồn quá, may mà hôm qua phát hiện kịp thời, nếu không hậu quả khó mà tưởng tượng.”

“Tại sao lại cứu tôi?”

“Mợ chủ, mợ đang nói linh tinh gì vậy? Nếu sếp Ôn biết mợ không yêu thương bản thân thế này chắc chắn sẽ tức giận. Mợ ăn chút cháo nhé?”

Tô Lạc Ly thở dài, vẻ mặt hững hờ: “Không ăn, tôi không có cảm giác ngon miệng.”

“Mợ chủ, mợ ăn một chút đi. Tôi còn nhớ trước đây khi mợ nhập viện, lần nào mợ không ăn là sếp Ôn lại trách chúng tôi, nếu sếp Ôn ở đây chắc chắn cũng sẽ nổi giận đó.”

“Mang lại cho tôi đi.”

Tô Lạc Ly biết nếu cô không ăn thì y tá sẽ ở bên cạnh thuyết phục mãi.

Y tá lập tức mang cháo tới cho Tô Lạc Ly, vừa ăn một thìa cô đã thấy buồn nôn.

Cô vén chăn lên, chạy vào nhà vệ sinh để nôn.

Vì không ăn gì nên trong bụng cô cũng không có gì để nôn.
 
Chương 762


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 762

Nhưng điều này đã nhắc nhở cô.

“Mang điện thoại tôi vào đây!”

Y tá lập tức mang điện thoại vào nhà vệ sinh, Tô Lạc Ly xem lịch sử ghi chép của mình.

Bởi vì Ôn Khanh Mộ không thích đeo bao cao su, vậy nên nếu trong thời kỳ an toàn, cô sẽ không cố ý tránh thai.

Để chính xác hơn, Tô Lạc Ly đã tải phần mềm ghi lại thời kỳ kinh nguyệt, mỗi lần đến đều ghi lại.

“Chủ nhân, kỳ kinh nguyệt của cô đã chậm một tuần, nếu không mang thai thì nhớ kiểm tra sức khoẻ nhé!”

Cô vừa mở phần mềm ra đã có lời nhắc.

Tô Lạc Ly lập tức đứng dậy cầm điện thoại ra ngoài, Giản Ngọc cũng về đúng lúc này.

“Mau đi tìm bác sĩ Chung bảo bà ấy kiểm tra cho tôi, có thể tôi đã mang thai rồi.”

Y tá biết Tô Lạc Ly đã mang thai, nhưng vì mệnh lệnh của Giản Ngọc nên không dám nói.

Cô y tá nhìn Tô Lạc Ly rồi lại nhìn Giản Ngọc.

Giản Ngọc vẫy tay, cô y tá lập tức đi ra ngoài.

“Anh có ý gì? Em phải làm kiểm tra, có thể em mang thai rồi!”

“Đúng là em đã có thai.”

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


em được, đời sau của hai người là một ẩn số.”

Tô Lạc Ly lùi về sau mấy bước: “Vậy thì sao? Cho dù sinh ra yêu quái thì em cũng nhận! Đây là con của chúng em, em sẽ không hại nó!”

“Em nghĩ kỹ chưa? Nếu thật sự là yêu quái thì sao? Em muốn nhưng đứa bé có muốn không? Em sẽ khiến nó sống trong đau khổ cả đời!”

Mặc dù Giản Ngọc đã quyết định giao quyền giữ hay bỏ đứa bé cho Tô Lạc Ly, nhưng anh ta vẫn muốn đấu tranh để bỏ đứa bé này.

“Em biết anh muốn nói gì, ban đầu vì cân nhắc những điều này nên chúng em quyết định không sinh con, sau này sẽ nhận con nuôi. Nhưng bây giờ em đã có thai, nghĩa là đây là ý trời, tại sao em phải giết nó?”

Tô Lạc Ly vẫn luôn ôm bụng, như thể sợ người khác có thể cướp đi.

“Lạc Ly…”

“Anh đừng nói gì nữa, em hiểu! Nếu không mang thai thì em chấp nhận, nhưng bây giờ đã có thai, đó là một sinh mệnh, dù sau này con em có là gì thì em cũng sẽ bảo vệ con chu đáo cả đời!”

Giản Ngọc chợt phát hiện Tô Lạc Ly biết mình có thai đã trở lại là Tô Lạc Ly của ngày xưa.
 
Chương 763


Chương 763

Giọng điệu và ánh mắt của cô hoàn toàn khác mấy ngày trước.

“Lạc Ly, em đã từng nghĩ đến cuộc sống sau này chưa? Em còn trẻ như vậy, lẽ nào em muốn ở vậy cả đời vì Ôn Khanh Mộ sao? Chắc chắn sau này em cũng phải lấy người khác…”

“Ai nói em phải lấy người khác? Cho dù không có đứa bé này, em cũng chưa từng nghĩ đến việc sẽ lấy người khác!”

Tô Lạc Ly lập tức phản bác.

“Những lời em đang nói đều là lời trong lúc tức giận, em mới hai mươi tuổi, khi nào em…”

“Những lời em đang nói không phải lời trong lúc tức giận, những gì em nói là thật. Nếu từng yêu thì anh sẽ biết, vì đã yêu một người đàn ông thì sẽ không bao giờ yêu thêm được người đàn ông khác.”

“Tại sao không?”

Đây là ý của Ôn Khanh Mộ, trước khi đi anh đã giao Tập đoàn Dark Reign và Tô Lạc Ly cho Giản Ngọc.

Anh hy vọng sau khi mình đi, Giản Ngọc sẽ đi cùng Tô Lạc Ly nửa chặng đường còn lại, giúp cô bước ra khỏi nỗi ám ảnh sau cái chết của mình rồi ở bên Giản Ngọc.

Vậy nên đương nhiên Giản Ngọc rất để ý những lời Tô Lạc Ly vừa nói.

“Em chỉ có một trái tim, em đã trao tất cả cho anh ấy, nó đã không còn chỗ cho người khác nữa.”

Tô Lạc Ly cúi đầu, nhẹ nhàng xoa bụng.

“Anh Ngọc, có lẽ một ngày nào đó khi anh thật sự yêu ai đó, anh sẽ hiểu những lời em nói.”

Tô Lạc Ly vừa xoa bụng vừa cười khẽ.

Sau cùng, Giản Ngọc vẫn không thuyết phục được Tô Lạc Ly bỏ đứa bé này.

Không biết có phải vì sự xuất hiện của đứa bé này hay không, Tô Lạc Ly đã có lại dũng khí sống tiếp.

Cô hồi phục rất nhanh, ba ngày sau đã được xuất viện về nhà.

Tuy nhiên sau khi thoát khỏi ảnh hưởng của việc tự tử, cô lại bước vào giai đoạn phiền não khi mang thai.

Cô nôn rất dữ dội, gần như ăn gì nôn đó, vì không thể để bụng rỗng nên cô phải ép mình ăn một chút, rõ ràng không muốn ăn nhưng vẫn phải cố gắng ép bản thân ăn vào.

“Oẹ…” Trong phòng lại vọng ra tiếng nôn của Tô Lạc Ly.

Giản Ngọc bước vào, trong tay cầm một quả quýt, vừa vào phòng thì thấy Tô Lạc Ly bước ra từ phòng tắm, sắc mặt vàng vọt.

“Anh lại muốn khuyên em à?”

Khi ở bệnh viện, Giản Ngọc đã tận tình khuyên bảo ba ngày nhưng vẫn không khuyên được Tô Lạc Ly.

“Chịu khổ nhiều như vậy, có đáng không?”

“Vì con của chúng em, có khổ hơn nữa cũng đáng.”

Giản Ngọc đưa quả quýt cho Tô Lạc Ly, cô ngờ vực nhận lấy.

“Anh nếm thử rồi, rất chua.”

Tô Lạc Ly mỉm cười rồi nhanh tay bóc vỏ quýt, bẻ đôi rồi cho vào miệng, vị chua tràn ngập trong khoang miệng nhưng lại khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.

Thấy Tô Lạc Ly ăn quýt chua mà cười tủm tỉm như vậy, Giản Ngọc không nhịn được hỏi: “Ngon vậy sao?”
 
Chương 764


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 764

“Ừm, ngon lắm, cảm ơn anh.”

Tô Lạc Ly ngồi xuống giường ăn.

“Anh hỏi bác sĩ rồi, nôn khi mang thai là hiện tượng bình thường, sẽ kéo dài khoảng ba tháng. Em còn phải chịu hành hạ khoảng hai tháng nữa.”

Tô Lạc Ly ăn từng múi: “Đúng thế, em biết mà.”

“Nôn vẫn chưa phải điều khổ sở nhất, khổ nhất là vào giai đoạn cuối thai kỳ, do tử cung đè lên bàng quang khiến em thậm chí không thể ngủ ngon vào ban đêm, đồng thời cơ thể sẽ bị phù nề, đau lưng, đi lại cũng khó khăn.”

Tô Lạc Ly thong thả ăn quýt, lắng nghe những lời Giản Ngọc nói.

“Đau đớn nhất là khi sinh con, bác sĩ nói phụ nữ sinh con đều cửu tử nhất sinh, nếu phân những đau đớn trên cơ thể thành mười bậc thì đau đớn khi sinh con xếp ở bậc thứ mười.”

“Anh Ngọc, anh đột nhiên thay đổi chiến lược là muốn em biết khó mà lui sao?”

Chỉ trong thời gian vài câu nói, Tô Lạc Ly đã ăn xong quả quýt chua.

Giản Ngọc chỉ cười không nói, giọng điệu anh ta rõ ràng đã nhẹ hơn mấy ngày trước rất nhiều.

“Những điều anh vừa nói em đều biết hết, nhưng không sao, em chịu được. Anh còn quýt không?”

Giản Ngọc sờ túi, lấy một quả quýt khác từ trong túi ra đưa cho Tô Lạc Ly.

“Lạc Ly, em phải suy nghĩ thật kỹ, lỡ như đứa bé này có vấn đề gì thì em cũng đã chịu khổ mười tháng rồi.”

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


“Lạc Ly… thật ra… Ôn Khanh Mộ… chưa chết.”

“Hả?” Động tác ăn quýt của Tô Lạc Ly đột nhiên dừng lại.



Love Valley sắp diễn ra hôn lễ, lúc này là lúc náo nhiệt nhất, mọi người trong Valley đều đã bắt đầu đến giúp nhà họ Ôn chuẩn bị hôn lễ.

Mà nam chính Ôn Khanh Mộ lại rất nhàn rỗi.

Anh nằm trên giường cầm điện thoại di động, tất cả ảnh trong máy đều là ảnh Tô Lạc Ly, chúng được chụp khi hai người đi du lịch.

Còn có một số video anh quay lại.

Anh cố tình chuẩn bị những thứ này để trở về, ngoài điện thoại ra anh không mang gì theo nữa.

Mà chiếc điện thoại này sẽ không bao giờ có tín hiệu, dù anh có trèo lên cây cũng không có.

Ôn Khanh Mộ sợ mình mềm lòng, không kìm được mà liên lạc với Tô Lạc Ly nên ban đầu để chặn đường lui của mình, anh đã huỷ bỏ chức năng liên lạc của điện thoại.
 
Chương 765


Chương 765

Anh thậm chí còn nhớ rõ thứ tự của những bức ảnh này, từ khi quay về anh đã không thể nhớ mình đã xem bao nhiêu lần.

Màn hình điện thoại đang hiện khuôn mặt phóng to của Tô Lạc Ly, Ôn Khanh Mộ thận trọng cúi người nhẹ nhàng hôn lên môi cô.

“Cốc cốc!”

Ôn Khanh Mộ lập tức cất điện thoại: “Vào đi!”

Tô Kiêm Mặc cầm trong tay một bộ quần áo: “Bác gái bảo em mang tới cho anh, anh mặc thử đi xem có vừa không.”

“Không cần thử, bảo với bà ấy là rất vừa.”

“Anh vẫn nên thử đi, đừng để đến lúc tổ chức đám cưới lại có vấn đề, ai cũng khó xử.”

Lúc này Ôn Khanh Mộ mới mặc thử, đây là bộ đồ chú rể màu trắng, rất vừa vặn.

Ôn Khanh Mộ nhìn mình trong gương, tưởng tượng Tô Lạc Ly đang đứng bên cạnh.

“Anh rể, anh nói xem nếu chị gái em biết bây giờ anh đang thử trang phục chú rể, chuẩn bị kết hôn với người phụ nữ khác, chị ấy sẽ nghĩ thế nào?”

“Cô ấy sẽ không biết.”

“Em nói là nếu như, nếu như chị ấy biết thì sao? Anh nghĩ chị ấy sẽ thấy thế nào?”

Ôn Khanh Mộ lắc đầu: “Anh không biết.”

“Muốn biết suy nghĩ của chị ấy rất đơn giản. Bây giờ anh hãy tưởng tượng chị em đang tổ chức đám cưới với anh Ngọc, anh nghĩ thế nào thì chị em cũng sẽ nghĩ thế đó!”

Vẻ mặt Ôn Khanh Mộ bỗng trở nên rất khó coi, nếu vừa nãy có nhiều mây thì bây giờ đã bị mây đen bao phủ.

“Anh rể, đừng nói với em đây là điều không thể. Anh đã sắp xếp anh Ngọc đến bên chị em, chẳng phải là muốn giao chị em cho anh ấy sao? Vậy nên em tin rằng không lâu nữa họ cũng sẽ kết hôn, sẽ hôn nhau, sẽ lên giường và sinh con…”

“Đừng nói nữa!” Ôn Khanh Mộ quay người lại, giận dữ trừng mắt nhìn Tô Kiêm Mặc.

“Nhưng đây là sự thật, em không nói thì nó cũng là sự thật, anh có thể chịu được không? Có thể chị em không biết chuyện anh ở bên người phụ nữ khác, nhưng anh biết chị em sẽ ở bên anh Ngọc.”

Tô Kiêm Mặc nói xong lặng lẽ bước ra khỏi phòng, để Ôn Khanh Mộ ở lại một mình.

Ôn Khanh Mộ ngồi xuống giường, ôm đầu.

Anh là một người đàn ông có ham muốn chiếm hữu rất mạnh, ban đầu để Giản Ngọc ở lại Tập đoàn Dark Reign anh cũng đã đấu tranh tư tưởng rất nhiều.

Nhưng vừa nãy Tô Kiêm Mặc nói đúng, nếu Tô Lạc Ly yêu Giản Ngọc thì hai người họ sẽ hôn nhau, sẽ lên giường, cũng sẽ sinh em bé.

Ôn Khanh Mộ cầm điện thoại lên nhìn Tô Lạc Ly trên màn hình điện thoại, nở nụ cười khổ.

“Ly Ly, em sẽ thật sự yêu người đàn ông khác sao?”

“Ly Ly, em sẽ hôn anh ta, sẽ lên giường với anh ta sao?”

“Ly Ly, em sẽ quên anh sao?”

Điều Ôn Khanh Mộ muốn nhất trước khi quay lại đây là Tô Lạc Ly quên mình, nhưng sau khi về anh phát hiện mình rất sợ, sợ cô sẽ quên mình.
 
Chương 766


Chương 766
Ở khu Rainbow, Giản Ngọc đã kể hết tất cả mọi chuyện cho Tô Lạc Ly.

Suốt cả quá trình, Tô Lạc Ly đều rất bình tĩnh, điều này nằm ngoài dự đoán của Giản Ngọc.

“Mọi chuyện là như vậy, Ôn Khanh Mộ chưa chết, tất cả đều là giả, được tạo ra để lừa em! Nếu anh đoán không nhầm hẳn là bây giờ cậu ta đang ở Love Valley.”

Tô Lạc Ly im lặng rất lâu, lâu đến mức Giản Ngọc tưởng cô đã ngủ.

“Lẽ ra em nên đoán ra từ lâu rồi mới phải!” Tô Lạc Ly đột nhiên ngẩng đầu lên, dường như đã hiểu ra.

“Đoán ra chuyện gì?”

“Đoán ra có thể anh ấy sắp rời xa em! Sau khi Kiêm Mặc qua đời, anh ấy có chút kỳ lạ. Anh ấy không muốn em đi quay phim, muốn em ở nhà với anh ấy nhưng em không đồng ý, thật ra anh ấy chỉ muốn ở bên em thêm vài ngày mà thôi.”

Tô Lạc Ly vô cùng hối hận, khoảng thời gian đó cô cứ đắm chìm trong nỗi đau về cái chết của Tô Kiêm Mặc mà bỏ quên Ôn Khanh Mộ.

“Thật ra anh ấy để lộ rất nhiều sơ hở, chỉ là em không để ý, em nghĩ…”

Tô Lạc Ly chán nản day huyệt Thái Dương: “Em thật ngốc! Không ngờ em lại không nhìn ra!”

“Đương nhiên em không nhìn ra được rồi, nửa năm qua cậu ta luôn nghĩ cách để lừa được em, bao gồm việc đi công tác lên vùng núi tuyết cũng là sau này cậu ta nghĩ ra.”

“Em thật sự quá ngốc! Sao em lại có thể ngu ngốc đến mức không nhìn ra anh ấy sắp đi chứ?”

Bây giờ nghĩ lại, Tô Lạc Ly cảm thấy Ôn Khanh Mộ thật sự có quá nhiều sơ hở, cô chỉ cần chú ý một chút là sẽ phát hiện.

“Đúng là Ôn Khanh Mộ đã nghĩ cho em rất nhiều, mặc dù cậu ta bảo anh ở lại Tập đoàn Dark Reign, để anh đảm nhiệm chức vụ chủ tịch, nhưng mấy ngày trước khi anh ký tài liệu mới phát hiện một dự án có khoản vay hơn năm mươi triệu, cần em ký tên mới có thể cho vay. Cậu ta cũng không yên tâm về anh, sợ anh sẽ chiếm đoạt tài sản của em.”

Giản Ngọc thật sự cảm thấy Ôn Khanh Mộ quá nhỏ mọn, không thể tin tưởng bất cứ ai.

“Tên ngốc này, sao anh ấy không nói cho em biết? Nếu anh ấy nói thì hai chúng em có thể cùng nhau đối mặt mà!”

“Sở dĩ cậu ta đồng ý yêu cầu của bố không chỉ vì Kiêm Mặc, cậu ta nói muốn em được sống cuộc sống của người bình thường, mà cậu ta không thể cho em cuộc sống đó.”

Tô Lạc Ly chỉ cảm thấy cực kỳ đau lòng, cô lau nước mắt: “Anh ấy nghĩ mình rất vĩ đại sao? Điều này chỉ cho thấy anh ấy rất ngốc, cực kỳ ngốc!”

Tô Lạc Ly lau nước mắt trên mặt: “Anh Ngọc, bây giờ anh có thể liên lạc được với anh ấy không?”

“Khi biết em mang thai, anh đã thử gọi cho cậu ta, nhưng điện thoại cậu ta không có tín hiệu, anh nghĩ là khi đi, cậu ta đã chặt đứt đường lui của mình rồi.”

Giản Ngọc thực sự không liên lạc được với Ôn Khanh Mộ.

“Càng ngốc hơn!”

“Lạc Ly, em định làm gì? Thật ra Ôn Khanh Mộ vẫn luôn hi vọng em có thể sống cuộc sống của người bình thường, vậy nên cậu ta mới sẵn sàng hy sinh bản thân.”

“Em muốn đi tìm anh ấy!” Giọng Tô Lạc Ly rất kiên định.

Nghe Tô Lạc Ly nói vậy, Giản Ngọc trố mắt nhìn cô, không nói nên lời.

“Em nhất định phải tìm ra tên khốn đó rồi đưa anh ấy về. Anh ấy muốn bỏ rơi em á, không có cửa đâu, trừ khi anh ấy chết thật!”
 
Chương 767


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 767

“Lạc Ly, anh nói cho em những chuyện này là để em có thể sáng suốt hơn, nhưng anh phát hiện em ngày càng kém thông minh rồi!”

Giản Ngọc thật sự không đành lòng nhìn Tô Lạc Ly đau khổ như vậy, biết đâu sau khi biết Ôn Khanh Mộ chưa chết, cô sẽ làm theo ý cậu ta, nhưng không ngờ…

“Anh Ngọc, anh nói sai rồi, đúng là em đã sáng suốt hơn! Em chưa bao giờ sáng suốt hơn bây giờ! Em phải đi tìm anh ấy!”

Trong mắt Tô Lạc Ly đầy vẻ kiên quyết.

“Anh thấy em điên thật rồi, Ôn Khanh Mộ bây giờ đang ở đâu? Đó là nơi tập trung toàn ma cà rồng, em đến đó chẳng khác nào tự tìm chết!”

“Anh cho em thêm một chiếc mặt dây chuyền mà lần trước anh đưa em đi. Em đeo cái đó chẳng phải ma cà rồng sẽ không dám đến gần em nữa sao?”

Đối mặt với sự ngây thơ của Tô Lạc Ly, Giản Ngọc không biết phải nói gì.

“Cục cưng, anh nên nói em ngây thơ hay nói em ngu ngốc đây?”

“Em nói không đúng sao?”

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


“Được rồi, đừng nghĩ đến chuyện này nữa. Em biết cậu ta vẫn sống và sống tốt là đủ rồi. Cậu ta cũng hy vọng em có thể sống tốt, mọi chuyện là như vậy đấy.”

Giản Ngọc đứng dậy khỏi chỗ ngồi: “Lạc Ly, hai em đã được định sẵn là người của hai thế giới, sống tốt trong thế giới của mình cũng là một chuyện tốt.”

“Từ khi em xác định anh ấy là người đàn ông của cuộc đời mình thì em và anh ấy đã sống cùng một thế giới rồi, chưa kể bây giờ chúng em còn có một đứa con.”

Tô Lạc Ly nhanh chóng đứng dậy, lấy vali dưới gầm giường ra.

Giản Ngọc hoảng sợ nhìn Tô Lạc Ly: “Em làm gì vậy?”

“Thu dọn đồ đi tìm anh ấy! Anh không cần khuyên em nữa, anh đã khuyên em ba ngày ba đêm cũng không khuyên được em bỏ đứa bé, bây giờ anh cũng không khuyên được em đâu!”

Tô Lạc Ly vừa lên tiếng đã chặn hết những lời Giản Ngọc định nói.

Lời anh ta muốn nói nghẹn lại trong cổ họng.

“Em biết anh ấy để anh ở lại bên em làm gì, lần đầu tiên khi thấy anh ở Tập đoàn Dark Reign là em đã hơi nghi ngờ, nhưng em đã bị anh ấy lừa!”
 
Chương 768


Chương 768

Tô Lạc Ly vừa thu dọn hành lý vừa nói: “Có thể anh ấy nghĩ trên đời này ngoài anh ấy ra, có thể anh là người mà em yêu nhất nên đã giao em cho anh, coi đây là sự lựa chọn tốt nhất! Nhưng anh ấy đã quên trên đời này em chỉ yêu anh ấy.”

Giản Ngọc chỉ im lặng đứng đó nhìn Tô Lạc Ly thu dọn đồ đạc mà không biết phải làm sao.

“Anh Ngọc, em biết tâm tư anh dành cho em, nhưng rất xin lỗi, em không thể yêu anh được. Em cũng cảm ơn anh vì đã làm những điều này cho em và anh ấy, nếu có cơ hội, em cũng hy vọng có thể báo đáp anh.”

Những lời này của Tô Lạc Ly đương nhiên hơi tàn nhẫn, nhưng cô biết mình phải nói.

“Anh Ngọc, em mong anh sẽ tiếp tục ở lại Tập đoàn Dark Reign chờ em về. Nếu em không về thì mọi thứ trong công ty sẽ là của anh.”

Giản Ngọc đột nhiên bước tới, nắm lấy cổ tay Tô Lạc Ly.

“Em thật sự yêu cậu ta sao?”

“Đúng vậy, anh ấy là người đàn ông quan trọng nhất trong cuộc đời em.” Ánh mắt Tô Lạc Ly cực kỳ kiên định.

“Được, anh giúp em.”

Khi Giản Ngọc đưa ra quyết định này cũng cảm thấy mình điên rồi!

Anh ta luôn là người làm việc theo ý mình, nhưng mọi quyết định của anh ta đều sáng suốt.

Nhưng khi anh ta đưa ra quyết định này, ngay cả bản thân anh ta cũng cho rằng điều đó thật điên rồ.

“Anh thực sự đồng ý giúp em sao?” Tô Lạc Ly nắm cổ tay của Giản Ngọc.

“Anh chắc chắn là điên rồi nên mới nói những lời này với em!”

“Từ khi anh đồng ý với anh ấy ở lại tập đoàn Dark Reign thì anh đã điên rồi!”

Giản Ngọc nghiêng đầu khó hiểu nhìn Tô Lạc Ly.

“Lẽ nào không phải sao? Anh luôn thoắt ẩn thoắt hiện, muốn đi đâu thì đi, làm việc tại công ty bị một người trói buộc, sao có thể chứ?”

“Được thôi, coi như lần này anh rơi vào tay hai vợ chồng em rồi, lên lưng cọp rồi thì không xuống được nữa!”

Tô Lạc Ly đột nhiên cười rạng rỡ.

Nhìn thấy Tô Lạc Ly cười, Giản Ngọc cuối cùng cũng cười theo.

Anh ta vẫn thích cô như thế này hơn.

“Nhưng mà Lạc Ly, em cũng đừng vui mừng quá sớm, cho dù anh đi cùng với em cũng sẽ đầy rẫy khó khăn.”

Mặt Giản Ngọc lại một lần nữa trầm xuống, anh ta vẫn có thể giữ bình tĩnh.

“Trước hết, nếu anh rời khỏi tập đoàn Dark Reign thì sẽ rất khó bao quát được, đó là tâm huyết cả đời của người đàn ông của em đấy, em nên cân nhắc kỹ càng.”

“Không sao, không phải chỉ là kiếm ít tiền hơn thôi sao? Dù sao anh ấy cũng có nhiều tiền như vậy, kiếm ít hơn một chút thì kiếm ít hơn một chút, không quan trọng!”

Nghe tin Giản Ngọc sẽ đi cùng mình, Tô Lạc Ly như bị châm ngòi vậy, trở nên phấn khích.

“Anh sẽ cố gắng tận dụng thời gian mấy ngày này để sắp xếp chuyện của công ty, ngoài ra, Love Valley rốt cuộc ở nơi nào anh cũng không biết, anh chỉ biết một vị trí địa lý đại khái thôi. Cho nên đến lúc đó chúng ta vẫn phải tìm.”

Tô Lạc Ly liên tục gật đầu, thật ra chính cô cũng không nghĩ nhiều như vậy.

“Nếu như chúng ta thực sự đến được hang ổ của ma cà rồng, anh không phải là đối thủ của ma cà rồng, vì vậy chúng ta phải chuẩn bị trước.”
 
Chương 769


Chương 769

Tô Lạc Ly dùng ngón tay gõ nhẹ lên thái dương, “Anh Ngọc, anh nói sói trắng là kẻ thù tự nhiên của ma cà rồng đúng không?”

“Đúng vậy, ma cà rồng sợ nhất là sói trắng và cũng chỉ có sói trắng mới có thể đối phó với họ. Ngoài ra, máu và răng sói đều có thể đối phó với họ.”

“Vậy thì em nên có ý tưởng gì đó, hai chúng ta tách ra hành động, anh đi công ty xử lý mọi chuyện trước.”

“Được rồi, anh sẽ cố gắng.”

Hai người tách ra hành động theo như đã bàn bạc, Giản Ngọc đến tập đoàn Dark Reign để chuẩn bị giải quyết một số việc của công ty, việc một công ty lớn như vậy không có người lãnh đạo trong một khoảng thời gian là điều rất kinh khủng, anh ta cần giảm tổn thất đến mức thấp nhất.

Còn Tô Lạc Ly cũng đến hoa viên Crystal và nhờ Vương Vĩ đưa cô đến núi Thương Khung.

Trước khi đi, Ôn Khanh Mộ đương nhiên sẽ dặn dò Vương Vĩ một lượt, vì vậy Vương Vĩ đương nhiên sẽ làm theo những gì Tô Lạc Ly nói.

“Quản gia Vương, chúng ta phải làm sao mới có thể gọi WING tới chứ?”

Vương Vĩ híp mắt cười, “Mợ chủ không cần lo lắng, cứ giao cho tôi là được.”

Chỉ thấy Vương Vĩ lấy trong túi ra một chiếc còi bạc và chỉ tùy tiện thổi nó.

“Đơn giản vậy sao? Thổi còi một cái là WING sẽ xuất hiện?”

“Thưa mợ, mợ chỉ cần đợi là được.”

Dù có nghi ngờ, nhưng Tô Lạc Ly vẫn quyết định tin tưởng Vương Vĩ.

Một lúc sau, tiếng xào xạc đột nhiên phát ra từ trong bãi cỏ.

Tô Lạc Ly chăm chú nhìn, một thứ màu trắng mượt mà xuất hiện trước mắt cô.

“WING ?! Thực sự là mày à?” Tô Lạc Ly phấn khích thốt lên.

Sói trắng lao đến trước mặt Tô Lạc Ly và ngoan ngoãn nằm bò trên mặt đất.

Tô Lạc Ly cũng ngồi xuống xuống và vuốt lông của sói trắng.

“Mợ chủ, chiếc còi này giao cho mợ, cho dù WING chạy đi xa, nhưng chỉ cần mợ thổi còi, chỉ cần nó có thể nghe thấy, nó nhất định sẽ đến bên cạnh mợ.”

Tô Lạc Ly nhận lấy chiếc còi và nói: “Tốt quá! Có cái này sẽ không sợ nó chạy mất nữa.”

Vì lý do an toàn, Vương Vĩ vẫn cho WING vào lồng.

“WING, mày phải chịu thiệt thòi một lúc rồi, đừng lo lắng, tao nhất định sẽ thả mày ra ngoài.” Tô Lạc Ly xoa đầu WING để an ủi nó.

Trở lại hoa viên Crystal, người giúp việc mang trà sữa cho Tô Lạc Ly.

“Đúng rồi, quản gia Vương, ông có biết Love Valley không?”

Vương Vĩ mỉm cười lắc đầu, “Cậu Ôn đã từng cứu mạng tôi, nếu năm đó không có cậu Ôn thì có lẽ tôi đã chết rồi, vì vậy tôi mới đồng ý đi theo phục vụ cậu ấy. Cách một khoảng thời gian cậu chủ sẽ quay về một lần, nhưng cậu ấy cũng chưa từng nói với tôi rốt cuộc đã đi đâu.”

Tô Lạc Ly hơi thất vọng vì vốn cho rằng mình có thể lấy thêm thông tin từ Vương Vĩ.

“Ồ, tôi nhớ ra rồi, mợ chủ, mợ đợi tôi một lát.” Nói xong Vương Vĩ đứng dậy đi lên lầu.

Tô Lạc Ly ngồi trên ghế sofa uống vài ngụm trà sữa, có lẽ hai ngày nay quá hưng phấn nên ốm nghén cũng không nghiêm trọng như vậy nữa.
 
Chương 770


Chương 770

Một lúc sau, Vương Vĩ vội vàng chạy xuống lầu, trên tay cầm một quyển sổ đã ngả vàng.

“May là không vứt nó đi!” Vương Vĩ đưa quyển sổ này cho Tô Lạc Ly.

“Khi còn nhỏ cậu chủ lần đầu tiên trở về Love Valley, vì lo cậu ấy không tìm được nên đã tự tay vẽ cho mình một tấm bản đồ, chính là cái này.”

Tô Lạc Ly lập tức mở tập sách ra, người mù đường như cô đương nhiên là không hiểu bản đồ này rồi.

“Nhưng tấm bản đồ này do ông Ôn vẽ tay, chỉ là một vị trí đại khái thôi, cũng không quá chi tiết.”

“Không sao, có còn hơn không, bây giờ chúng ta còn đang mù tịt về vị trí đây! Có cái này sẽ dễ dàng hơn nhiều rồi.”

Sau khi trở về khu Rainbow, Tô Lạc Ly ngay lập tức đưa bản đồ vẽ tay cho Giản Ngọc.

Đối với Love Valley, Giản Ngọc cuối cùng đã có chút manh mối.

Một tuần sau, hai người gặp lại nhau, cuối cùng thì Giản Ngọc cũng sắp xếp xong công việc của công ty rồi.

Giản Ngọc trải một tấm bản đồ trên bàn làm việc, bên tay anh ta cũng có bản đồ vẽ tay mà Tô Lạc Ly đưa cho.

“Nếu anh đoán không lầm thì theo hướng dẫn trên bản đồ vẽ tay này, Love Valley hẳn là ở nơi này.” Giản Ngọc chỉ vào góc trên bên phải, “Mà chúng ta đang ở đây.” Ngón tay lại chỉ vào góc dưới bên trái.

“Xa như vậy sao? Vừa hay là vị trí xa nhất.”

“Nếu như chúng ta muốn tới đó thì có hai người án, một là có thể đi đường bộ, chỉ là khá xa, hơn nữa nếu đi đường bộ thì bây giờ em đang mang thai, anh sợ em không chịu được.”

“Phương án hai thì sao ạ?”

“Đi đường thủy, chúng ta có thể bắt xe đến bến tàu trước, sau đó tiếp tục đi thuyền từ đây đến chỗ này. Sau khi xuống xuống ở chỗ này, chúng ta đã đến rất gần Love Valley rồi.”

“Phải… phải ngồi thuyền à?” Tô Lạc Ly không khỏi nghĩ đến hành trình khổ sở khi cô và Ôn Khanh Mộ đi du lịch trước đây.

“Sao vậy? Nếu luôn ở trên thuyền thì em sẽ thoải mái hơn một chút. Còn đi đường bộ thì phải ngồi ô tô, máy bay, anh sợ em không chịu nổi. Hơn nữa, nếu ngồi thuyền thì sẽ nhanh hơn.”

“Được, vậy thì ngồi thuyền đi, phải rồi, em vẫn còn một chuyện nữa phải nói với anh, em muốn mang nó theo!”

Khi Giản Ngọc nhìn thấy con sói trắng đang bị nhốt trong lồng liền giật nảy mình.

“Anh ấy vẫn luôn nuôi nó, anh yên tâm đi, chúng đều thường xuyên được huấn luyện, sẽ không tùy tiện làm người khác bị thương đâu, dọc đường chúng ta có nó bảo vệ sẽ an toàn hơn nhiều.” Tô Lạc Ly mỉm cười nhìn sói trắng trong lồng.

“Điều anh tò mò là tại sao Ôn Khanh Mộ lại có con của Vua Sói trắng? Anh đã mất rất nhiều thời gian để tìm kiếm con của Vua Sói trắng này, nhưng tiếc là vẫn luôn không tìm được. Hóa ra là bị Ôn Khanh Mộ bắt đi rồi à.”

Giản Ngọc cẩn thận phân biệt dấu hiệu trên người sói trắng, Tô Lạc Ly cũng có thể thấy rằng con sói trắng không có ác cảm gì với Giản Ngọc.

“Anh nói nó thật sự là Vua Sói trắng sao? Lúc trước khi anh ấy nói với em nó là một con sói trắng, em còn tưởng rằng anh ấy đang khoác lác.”

“Đây quả thật là một Vua Sói, tuy rằng nó đã cách xa bầy sói rất lâu rồi, nhưng tiếng hú của Vua Sói rất độc đáo, nó vẫn có thể hiệu lệnh thiên hạ.”

“Vậy thì chúng ta càng không có gì phải sợ nữa rồi, ngày mai liền lên đường.”

Giản Ngọc cũng biết rằng Tô Lạc Ly không thể chờ đợi thêm nữa, vì vậy họ đã dẫn theo sói trắng xuất phát vào ngày hôm sau.
 
Chương 771


Chương 771

Sau một ngày đi ô tô, họ đã đến bến tàu nơi họ chuẩn bị lên thuyền, Giản Ngọc đã bảo người chuẩn bị trước rồi.

May là Ôn Khanh Mộ cái gì cũng có thứ sở hữu riêng, ngay cả du thuyền cũng không ngoại lệ.

Giản Ngọc và Tô Lạc Ly cùng nhau lên thuyền, nhưng chỉ mới lên được mấy giờ đồng hồ, Giản Ngọc đã phát hiện Tô Lạc Ly không ổn, cô cứ luôn trốn trong phòng không chịu ra ngoài.

Giản Ngọc lập tức đến phòng của Tô Lạc Ly để hỏi han, tiếng nôn mửa liên tục phát ra từ trong nhà vệ sinh của Tô Lạc Ly.

“Lạc Ly, em không sao chứ?” Giản Ngọc gõ cửa nhà vệ sinh.

“Không… ọe…”

Một lúc lâu sau, Tô Lạc Ly mới bước ra khỏi nhà vệ sinh, sắc mặt vô cùng kém.

“Em không sao, chỉ là say sóng thôi.” Tô Lạc Ly yếu ớt dựa vào tường nói.

“Say sóng à? Vậy sao em không nói sớm?” Giản Ngọc đột nhiên lo lắng, “Vốn dĩ em đang mang thai và nôn mửa dữ dội rồi. Nếu em lại còn say sóng nữa thì cả một chặng đường này em còn muốn sống nữa không hả?”

“Không sao, không phải anh nói đi thuyền là nhanh nhất sao? Hơn nữa, nếu đi đường bộ em không biết mình có chịu nổi sóc nảy không?”

Mỗi câu nói của Tô Lạc Ly đều phải thở dốc.

“Em muốn nôn chết ở trên thuyền sao? Biết trước thì anh đã không dẫn em đi rồi!”

Giản Ngọc đã hối hận rồi, nếu biết Tô Lạc Ly bị say sóng, anh ta tuyệt đối sẽ không mạo hiểm như vậy.

“Em biết ngay là nếu như anh biết em say sóng thì nhất định sẽ không đưa em tới đây, cho nên em mới không có nói cho anh biết, bây giờ hối hận cũng không kịp nữa rồi.”

Nụ cười của Tô Lạc Ly mang tư thái của một người chiến thắng.

“Ai nói là hối hận cũng không kịp nữa? Bây giờ anh sẽ lập tức bảo thuyền quay đầu lại, chúng ta mới xuất phát không lâu, bây giờ quay lại vẫn còn kịp!”

Nói xong, Giản Ngọc vội vàng chuẩn bị đi ra ngoài, Tô Lạc Ly vội vàng kéo anh ta lại.

“Đừng, anh Ngọc, khó khăn lắm chúng ta mới ra ngoài được, thế mà anh lại muốn quay về à? Không sao, em sẽ không sao đâu.”

“Lạc Ly! Ba tháng đầu của thai kỳ là khoảng thời gian nguy hiểm nhất! Nếu khi chúng ta đi được nửa đường rồi mà em có bất chắc gì thì lúc đó chúng ta đang trên biển, một bác sĩ cũng không có đâu!”

Giản Ngọc hét lên với Tô Lạc Ly, anh ta cảm thấy hành vi của Tô Lạc Ly quá ấu trĩ, hoàn toàn không nghĩ nhiều.

“Em biết, nhưng em cũng không có cách nào, bảo em để một mình anh đi, thứ nhất là em không đành lòng, anh không liên quan gì đến chuyện này cả, vốn dĩ không nên nhảy vào vũng bùn này, hai là chỉ có em mới có thể gọi anh ấy về.”

Giản Ngọc chăm chú nhìn Tô Lạc Ly.

“Sức khỏe của em, em biết rõ, nếu như đứa bé này dễ dàng bị sảy như vậy thì em cũng chấp nhận.”

“Em nghĩ kỹ chưa? Chuyến đi này chúng ta có thể phải ở trên biển hai mươi ngày đấy, em chắc chắn rằng mình có thể chịu được à?”
 
Chương 772


Chương 772

Một khi đã kéo dây cung thì sẽ không rút tên lại được nữa.

“Em nghĩ kỹ rồi, ngay từ đầu em đã nghĩ kỹ rồi, anh yên tâm đi, em sẽ không sao đâu.”

Dù cơ thể của cô rất yếu nhưng Tô Lạc Ly vẫn không chịu thừa nhận.

Giản Ngọc cũng thực sự không thắng được Tô Lạc Ly, “Vậy được, nếu em say sóng thì nằm xuống nghỉ ngơi sẽ tốt hơn. Say sóng không giống như say xe, chỉ cần em nằm xuống là sẽ không sao.”

“Được, em đi nằm ngay đây.”

Tô Lạc Ly chậm rãi đi đến bên giường và nằm xuống.

Nhưng là hai mươi ngày đấy, chẳng lẽ cô phải nằm trên giường hai mươi ngày sao?

Trong hai mươi ngày này mọi thứ đều là một ẩn số.

Tô Lạc Ly nằm trên giường nhìn lên trần, vô thức đưa tay sờ lên bụng.

“Con ơi, nếu con có thể nghe được mẹ nói thì con phải làm cho mẹ cảm thấy dễ chịu hơn, nếu không sao mẹ có thể đi gặp bố con được?”

Thật kỳ lạ, mỗi khi cảm thấy trong bụng mình có một sinh mệnh đang sống, Tô Lạc Ly liền thấy yên tâm hơn nhiều.

Ngay khi Giản Ngọc đưa Tô Lạc Ly đến một nơi hoàn toàn xa lại như Love Valley, Love Valley đang chuẩn bị cho hôn lễ của Ôn Khanh Mộ và Daisy.

So với con người, ma cà rồng càng chú trọng hôn lễ hơn, bởi vì cuộc sống của họ dài vô hạn, dáng vẻ của họ cũng dừng lại tại thời điểm họ trở thành ma cà rồng.

Vì vậy mỗi một nghi lễ nào đó trong đời đều trở nên đặc biệt quan trọng đối với họ.

Còn đối với những ma cà rồng khác, tham dự một hôn lễ dường như là một chuyện rất hiếm lạ.

Cả Love Valley như sục sôi lên, tất cả đều mong chờ hôn lễ có một không hai này.

Tô Kiêm Mặc đang giúp Ôn Hạo cắt cỏ ở trước biệt thự.

“Kiêm Mặc, gần đây cháu vẫn không biết năng lực của mình là gì sao?” Ôn Hạo vừa cắt cỏ vừa hỏi.

“Cháu không biết, hoàn toàn không có cảm giác gì, lúc trước chú nói với cháu, cháu đều đã chú ý, nhưng mà cháu thật sự không biết năng lực của mình là gì.”

“Một số người sẽ như vậy, đừng để ý quá, cháu yên tâm đi, ở chỗ tôi sẽ không có ai làm tổn thương cháu đâu.” Ôn Hạo nhìn Tô Kiêm Mặc rồi tiếp tục cắt cỏ.

“Nhưng không phải mọi ma cà rồng đều có năng lực đặc biệt sao? Tại sao cháu lại không có chứ?”

Tô Kiêm Mặc không khỏi tò mò, gần đây cậu đã tiếp xúc với rất nhiều người của Love Valley, cậu cũng hiểu được rất nhiều, ai cũng có năng lực đặc biệt nhưng cậu thì không.

“Chờ thêm đi, không chừng sau này cháu sẽ biết thôi.”

“Vâng ạ, vậy nếu bác phát hiện ra thì nhất định phải nói cho cháu biết đấy.”

Ôn Hạo không trả lời mà tiếp tục cắt cỏ.

Một lúc sau, ông ấy lại tiếp tục hỏi: “Tiểu Mộ mấy ngày nay có chuyện gì không?”

“Vẫn như cũ ạ, vẫn luôn cầm điện thoại di động xem ảnh và video của chị cháu, bác trai, bác thật sự cho rằng như vậy là tốt cho anh rể của cháu sao?”

“Đây là lựa chọn duy nhất.” Ôn Hạo chỉ nói một câu này, liền không để ý đến Tô Kiêm Mặc nữa.

“Cuộc đời của ma cà rồng dài như vậy, anh rể phải ở bên một người phụ nữ mà mình không yêu, anh ấy thật đáng thương, sau này có thể sẽ không nhìn thấy anh ấy cười nữa rồi.”
 
Chương 773


Chương 773

Ôn Hạo dừng lại động tác trên tay và không nói gì cả.

Nhờ sự nỗ lực của mọi người, Love Valley đã hoàn toàn đổi mới.

Cây cối đều được treo đèn màu, đêm mai đến đây, nơi này sẽ giống như trong thế giới cổ tích vậy.

Căn biệt thự màu đỏ sau khi trải qua quá trình cải tạo, được sơn một lớp sơn mới càng trở nên sáng sủa hơn, căn phòng cũng được làm mới hoàn toàn.

Tất cả các trang thiết bị cho đám cưới cũng đang được chuẩn bị.

Mục Chỉ Huyên đưa Ôn Khanh Mộ đến một căn phòng lớn trên tầng ba, toàn bộ căn phòng được trang trí theo phong cách Châu Âu, vật dụng trong nhà màu trắng trông sạch sẽ và gọn gàng.

Đây là căn phòng rộng nhất của biệt thự.

“Vì Daisy là người phương Tây, mặc dù chúng ta phải tôn trọng phong cách của họ, nhưng khi diễn ra hôn lễ nơi này sẽ bố trí tươi mới hơn một chút, sau khi hôn lễ kết thúc vẫn sẽ khôi phục bộ dạng ban đầu, thế nào? Có cần thêm gì nữa không?”

Nếu đã là phòng tân hôn của con trai thì đương nhiên Mục Chỉ Huyên cần phải chuẩn bị thật tốt.

“Không cần thêm gì đâu ạ, dù sao cũng như nhau cả.”

Không cưới được người phụ nữ mình yêu, bảo anh ở bên một người phụ nữ khác, có phòng tân hôn hay không đối với anh mà nói đều như nhau cả.

“Mẹ và bố con đã bàn bạc rồi, nếu như đến lúc đó bọn con không muốn ở cùng bố mẹ thì bố mẹ còn chuẩn bị một chỗ khác cho bọn con, nhưng đó là căn nhà bố con đã xây từ rất lâu rồi.”

“Vâng.” Ôn Khanh Mộ vẫn không có chút tinh thần nào.

“Tiểu Mộ, con đừng như vậy nữa. Con có biết rằng con như vậy mẹ rất lo cho con không?” Mục Chỉ Huyên đau lòng vuốt tóc Ôn Khanh Mộ.

“Mẹ, con đã lớn như vậy rồi, còn có gì phải lo nữa?”

“Nhưng con không vui chút nào, mẹ có thể nhìn ra, Tiểu Mộ, nếu con thực sự không thể chấp nhận Daisy thì mẹ sẽ nói chuyện với bố con.”

“Không cần đâu ạ, sau khi cô ấy đến có lẽ con sẽ ổn thôi ạ, chỉ là bây giờ con hơi cô đơn mà thôi, sau này cô ấy ở cùng con thì sẽ không cô đơn nữa. Cô ấy xinh đẹp, dáng người cũng đẹp, là mẫu người con thích.”

Ôn Khanh Mộ ngốc nghếch cười với Mục Chỉ Huyên.

Mục Chỉ Huyên cuối cùng cũng được thấy lại nụ cười đã mất từ​lâu của con trai mình, mặc dù nụ cười của anh có hơi miễn cưỡng.

“Mẹ, con không nói với mẹ nữa, con đi gặp Kiêm Mặc đây.” Khi Ôn Khanh Mộ xoay người, nụ cười trên mặt cũng biến mất không còn tăm hơi.

——

Khi Tô Lạc Ly bước chân xuống mặt đất, cô liền cảm thấy rằng mình đã sống lại.

Cuộc hành trình trên biển kéo dài tận ba mươi ngày, ban đầu chỉ cần khoảng hai mươi ngày thôi, nhưng vì sức khỏe của Tô Lạc Ly, Giản Ngọc đã yêu cầu thuyền trưởng đi vững, không cần nhanh, cộng thêm giữa đường mấy lần gặp đợt sóng lớn, cũng là may mắn thoát nạn.

Giản Ngọc bàn giao mọi công việc trên thuyền cho thuyền trưởng, một mình anh ta dẫn Tô Lạc Ly xuống thuyền, WING cũng đi theo.
 
Chương 774


Chương 774

Trong một tháng ở trên thuyền, Tô Lạc Ly đã gầy đi rất nhiều, mặc dù luôn nằm nghỉ nhưng tình trạng ốm nghén của cô vẫn tiếp diễn, cơ thể gầy đi cũng là không thể tránh khỏi.

“Lạc Ly, chúng ta cần tìm một nơi để nghỉ ngơi, sau đó lên kế hoạch cho hành trình tiếp theo.”

Giản Ngọc vừa nói vừa xem bản đồ.

“Không cần nghỉ ngơi đâu ạ, chúng ta ở trên thuyền đã bị chậm trễ rất nhiêu thời gian rồi, tiếp theo càng nên nhanh chóng lên đường.”

“Cho dù em chịu được thì đứa bé trong bụng em cũng có thể chịu được sao? Huống hồ chúng ta còn mang theo một con sói, chúng ta phải nghĩ cách gì đó, nếu không thì quá rêu rao.”

Sau nhiều lần Giản Ngọc thuyết phục, Tô Lạc Ly cuối cùng cũng đồng ý nghỉ ngơi.

Hai người tìm được một khách sạn và ở lại đó, Giản Ngọc cũng đưa Tô Lạc Ly đến bệnh viện địa phương để khám, may là Tô Lạc Ly không có vấn đề gì lớn.

Buổi tối, Giản Ngọc mang những thứ anh ta chuẩn bị đến phòng của Tô Lạc Ly.

WING luôn ở cùng với Tô Lạc Ly, vì nó đã được huấn luyện chuyên nghiệp rồi, nên rất yên tĩnh.

Giản Ngọc lấy ra một cái kéo, Tô Lạc Ly lập tức bảo vệ WING phía sau lưng.

“Anh định làm gì thế?”

“Giúp nó biến hình.”

“Hả? Nghĩa là sao?”

“Đặc điểm của nó quá rõ ràng, người tinh mắt vừa nhìn đã biết nó là sói, chúng ta đưa nó đi theo là tự mang rắc rối cho mình, cho nên bây giờ anh phải biến nó thành——chó Alaska.”

Giản Ngọc thực sự nói được làm được, dùng kéo và thuốc nhuộm nhanh chóng biến nó từ một con sói trắng thành chó Alaska.

“Đúng là rất giống đấy!”

“Đây chỉ là những kỹ năng bề ngoài, vào ban đêm, mắt nó phát ra ánh sáng xanh sẽ bị lộ ngay!” Giản Ngọc vẫn có chút lo lắng.

Sói trắng bị biến thành chó Alaska hiển nhiên có chút không vui, nằm bò trên mặt đất không kêu tiếng nào.

Tô Lạc Ly lập tức đi tới vuốt ve lông của nó, “WING, thật ngại quá, để mày giúp bọn tao, không chỉ khiến mày phải đi một chặng đường dài, mà còn phải biến mày từ Vua Sói thành chó.”

WING dường như hiểu được lời nói của con người, nhìn Tô Lạc Ly bằng ánh mắt ai oán.

“Nhưng nếu không làm như vậy, nếu bị người khác phát hiện thì hai bọn tao sẽ gặp nguy hiểm, không, là ba, còn có đứa bé trong bụng của tao nữa, cho nên phải để mày chịu thiệt thòi rồi.”

WING ngoan ngoãn nằm bò trên mặt đất, ánh mắt ai oán cũng đã biến mất.

“Hình như nó hiểu được những gì em nói, nó rất thích em.”

Tô Lạc Ly nở nụ cười nhìn Giản Ngọc, “Anh ấy cũng nói như vậy, lần đầu tiên em nhìn thấy WING đã sờ nó rồi, có lẽ chúng em khá hợp nhau.”

Hai người nghỉ ngơi tại nơi này ba ngày, cũng mua đồ cần mua, sau đó lại tiếp tục lên đường.

Khi thực sự bước chân lên đất liền, Tô Lạc Ly mới biết những ngày trên thuyền thật sự giống như trên thiên đường.

Vì trên thuyền có mọi tiện nghi, có thể nói là thức ăn đến tận miệng, nhưng trên đất liền thì khác.
 
Chương 775


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 775

Vì lo lắng cho đứa bé trong bụng Tô Lạc Ly, Giản Ngọc luôn duy trì việc ăn cơm đúng giờ, đối với người đang vội lên đường mà nói đây là một vấn đề lớn.

Tốc độ di chuyển của họ vẫn rất chậm, vốn dĩ ban đầu dự kiến là một tuần, nhưng lại mất hẳn nửa tháng.

Tối hôm đó họ dừng lại ở một thôn làng.

Giản Ngọc mang một ít thức ăn cho Tô Lạc Ly và một ít thịt cho WING.

“Lạc Ly, nếu như anh tính toán không lầm thì ngày mai chúng ta có thể đến Love Valley.”

“Vậy thì tốt quá! Cuối cùng thì cũng có thể lấy được chân kinh rồi.” Tô Lạc Ly hai tay chắp lại đặt lên ngực.

“Em đừng vui mừng quá sớm, khó khăn thật sự giờ mới bắt đầu. Anh đã hỏi dân làng ở đây rồi, họ đều khuyên anh không nên đi, trong mắt dân làng, khu rừng lớn mà chúng ta sắp vào có tên là khu rừng Hắc Ám, là nơi một đi không trở lại.”

“Có phải vì ở đó có ma cà rồng không?”

“Anh đã nghe họ kể vài câu chuyện, hình như có liên quan đến ma cà rồng. Ma cà rồng sẽ không buông tha cho con người lẻ loi một mình rơi vào miệng của họ đâu, không chỉ có ma cà rồng, trong rừng còn có rất nhiều mãnh thú.”

“Còn có mãnh thú à? Vậy chúng ta nên đem theo sư tử và hổ nữa!”

“Em mau từ bỏ đi, có thể mang theo một con sói này đã là may mắn lắm rồi! Kỳ thực anh đã đoán ra nơi ở của ma cà rồng chắc chắn phải có rất nhiều mãnh thú sinh sống, nếu không ma cà rồng sẽ không thể sống sót được. Hay là em ở làng bên ngoài chờ tin tức của anh, một mình anh vào rừng dò đường, nếu như anh không quay lại được thì em lập tức liên hệ với tập đoàn Dark Reign đến đón em về.”

Tô Lạc Ly lắc đầu rất kiên định, “Không được, em không đồng ý, em sẽ đi cùng anh, hoặc là anh ở lại, em đi vào một mình, bởi vì vốn dĩ chuyện này không liên quan gì đến anh.”

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


“Nhưng anh nghĩ xem, anh bảo em ở lại ngôi làng này cũng chưa chắc sẽ an toàn, chúng ta cũng không quen biết người nào ở đây cả, em lại là con gái, anh vừa đi có thể em sẽ mất đi tất cả sự che chở.”

Những lời nói của Tô Lạc Ly cũng nhắc nhở Giản Ngọc, anh ta không thể bỏ lại cô như vậy được.

Đây là một đất nước xa lạ, họ không hiểu mọi thứ về con người ở đây.

“Thôi được rồi, sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ chuẩn bị vào rừng.”

Lúc này Tô Lạc Ly mới mỉm cười, “Vậy thì em đi ngủ trước đây, anh Ngọc ngủ ngon.”
 
Chương 776


Chương 776

Nhưng trời còn chưa sáng, Giản Ngọc đã lặng lẽ đi ra ngoài rồi, anh ta không đánh thức Tô Lạc Ly, cũng không mang theo WING.

Anh ta đã chuẩn bị trước rồi, dùng con dao đã được ngâm trong máu sói, cũng mang theo sợi dây chuyền răng sói, thậm chí mang cả súng nữa.

Bóng tối vẫn bao trùm khu rừng này, mọi thứ vô cùng yên tĩnh, sự yên tĩnh này càng giống một sự im lặng chết chóc hơn.

Giản Ngọc từng bước đi vào trong rừng theo sự chỉ dẫn của ông cụ trong làng.

Trên thực tế, ngay cả người của ngôi làng gần đó cũng không có ai thật sự vào trong lãnh địa này, bởi vì những người đã từng vào đó đều đã chết rồi.

Ông cụ trong làng đã từng đi vào một lần, ông ấy may mắn vì chưa vào sâu trong rừng, miễn cưỡng nhặt lại được một cái mạng.

Đột nhiên phía sau truyền đến âm thanh sột soạt, Giản Ngọc quay đầu lại, nhìn thấy cách đó không xa có một khối nhung trắng.

“Ra đây đi!”

Tô Lạc Ly ló đầu ra khỏi sau thân cây, cô còn dắt theo WING, cô lè lưỡi với Giản Ngọc.

“Em biết ngày là anh sẽ nhân lúc em ngủ liền rời đi mà, anh Ngọc, là đàn ông mà anh lại nói lời không giữ lời!”

Tô Lạc Ly thảo phạt trước.

“Lạc Ly, anh thực sự không muốn em mạo hiểm, anh tin rằng với sự thông minh của em vẫn có thể đối phó với con người, cùng nhau vào rừng không bằng em ở lại trong làng sẽ càng an toàn hơn.”

“Em biết anh nghĩ như vậy, cho nên em ngủ không sâu giấc là vì muốn đi theo anh, bây giờ chúng ta đã vào rừng rồi, vậy thì đi thôi.”

Giản Ngọc cũng hết cách với Tô Lạc Ly, nếu đã vào rồi thì chỉ đành đi thẳng về phía trước thôi, đã không còn đường quay đầu nữa rồi.

Trong rừng sâu, tất cả mọi người đã thức giấc, chuẩn bị cho đám cưới long trọng.

Trời vừa sáng, Ôn Khanh Mộ đã bị gọi dậy giục mặc quần áo chú rể rồi.

Anh miễn cưỡng mặc bộ vest trắng vào và bắt đầu bận rộn chuẩn bị trước đám cưới

Đám cưới của ma cà rồng diễn ra vào buổi trưa, thứ nhất là vì sau khi kết thúc sẽ ồn ào cả buổi chiều, buổi tối còn có tiệc và chọc phá cô dâu chú rể trong đêm tân hôn.

Ôn Hạo và Mục Chỉ Huyên đã bận rộn chào hỏi khách rồi, so với lần đính hôn trước, gia tộc Butt có nhiều người đến hơn.

Gia tộc Butt rất coi trọng cuộc liên hôn này, lại cộng thêm việc Daisy là con gái út trong gia đình, rất được cưng chiều nên tất cả các thành viên của gia tộc Butt đều tới.

Toàn bộ hôn lễ được tổ chức theo hình thức của phương Tây, dù sao thì gia tộc Butt cũng là một tộc phương Tây.

Daisy đang trang điểm trong phòng, mấy chị em gái của cô ta đang trò chuyện bên cạnh.

“Daisy, chị thật có phúc! Chú rể của chị thật đẹp trai!” Vienne đứng bên cạnh khen ngợi.

“Đương nhiên rồi! Khi anh ấy vừa mới sinh ra, chị đã biết sau này lớn lên anh ấy sẽ rất đẹp trai! Quả nhiên bị chị đoán trúng rồi!”

Daisy nhướng mày, trên mắt tràn đầy vẻ đắc ý.

Trong thế giới của ma cà rồng, một người đàn ông đẹp tuyệt phẩm như Ôn Khanh Mộ thực sự rất hiếm.
 
Chương 777


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 777

“Em lại thấy em trai của chú rể rất đẹp trai! Nhìn rất tuấn tú, trong sáng, em rất thích.” Lucy ở bên cạnh nói.

“Nghe nói đó là ma cà rồng mới của nhà họ Ôn, trông rất ngây thơ, cũng rất đẹp trai đấy!” Vienne cũng nhanh chóng phụ họa.

“Nếu hai đứa có ý với cậu ấy thì đợi sau khi đám cưới của chị kết thúc, chị có thể làm mối cho hai đứa.” Daisy cười nói.

“Được ạ, vậy chúng ta nói trước rồi đấy nhé!” Lucy chủ động không nhường nhịn gì.

Daisy trang điểm và mặc váy cưới xong, khuôn mặt xinh đẹp của cô ta cộng thêm cách trang điểm cô dâu cũng vô cùng hoàn hảo.

Chiếc váy cưới cúp ngực càng làm tôn lên dáng người hoàn hảo của cô ta.

“Trời ơi, Daisy, chị thật xinh đẹp, em cũng muốn kết hôn rồi.” Vienne bắt đầu ngưỡng mộ.

“Yên tâm đi, lập tức sẽ đến lượt em thôi.”

Đúng lúc này có người đến gõ cửa, Lucy ra mở cửa thì vừa hay nhìn thấy Tô Kiêm Mặc.

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


Daisy nở nụ cười hạnh phúc đón nhận lời chúc phúc của mọi người, nhưng Ôn Khanh Mộ thì không có biểu cảm gì.

Cuối cùng họ cũng bước đến trung tâm của sân khấu, người chủ trì hôn lễ là một người chú của gia tộc Butt, khi còn sống ông là một linh mục.

“Anh Ôn Khanh Mộ, xin hãy nhìn người vợ xinh đẹp của anh, anh có đồng ý bao dung mọi thứ của cô ấy không? Có thể cô ấy sẽ bướng bỉnh, có thể sẽ ham chơi, có thể sẽ cáu giận, anh có đồng ý dùng tính mạng của mình để bao dung cô ấy không?”

“Tôi đồng ý.” Ôn Khanh Mộ lạnh lùng đáp.

“Cô Daisy, xin hãy nhìn người chồng đẹp trai của cô, một ngày nào đó anh ấy sẽ già đi, có thể sẽ ốm đau bệnh tật, cô có đồng ý chăm sóc anh ấy cả đời không?”

“Tôi đồng ý.”

Daisy cũng trả lời không chút do dự.

“Được, vậy tôi xin hỏi mọi người ở đây, có ai dị nghị hoặc phản đối cuộc hôn nhân này không?”

“Tôi phản đối!”

Một giọng nói rõ ràng và chắc chắn lọt vào tai mọi người.
 
Chương 778


Chương 778

Mọi người đều nhìn về phía phát ra tiếng nói.

Chỉ thấy một cô gái trên người dính đầy bùn, trên mặt còn dính máu và một người đàn ông mặc áo khoác màu xám, bên cạnh hai người còn có một con chó Alaska đang nhìn chằm chằm vào bọn họ.

Khoảnh khắc nhìn thấy Tô Lạc Ly, một hình ảnh đột nhiên xuất hiện trong đầu Mục Chỉ Huyên.

Ôn Khanh Mộ trên sân khấu cũng giật mình, vô thức buông tay Daisy ra.

“Ly Ly…”

Cả người anh đờ ra, hoàn toàn không ngờ được rằng Tô Lạc Ly lại xuất hiện ở nơi này, thậm chí anh còn tưởng rằng mình bị ảo giác, tay chân tê dại không cử động được.

Mọi người đều ngơ ngác, không biết chuyện gì đang xảy ra, bao gồm linh mục trên sân khấu.

Hỏi xem có ai tại hội trường phản đối cuộc hôn nhân này hay không chỉ là hình thức mà thôi, thông thường sẽ không có ai phản đối, linh mục đã chủ trì nhiều hôn lễ như vậy, đây là lần đầu tiên hội trường có người nói phản đối.

Giản Ngọc liếc nhìn xung quanh rồi lặng lẽ cầm lấy con dao găm, đầy cảnh giác, bởi vì trong mắt anh ta tất cả những người này đều là ma cà rồng.

Tô Lạc Ly cũng nhìn những người này, khi nhìn thấy Tô Kiêm Mặc bên cạnh Ôn Khanh Mộ, ánh mắt có chút kinh ngạc, nhưng cô nhanh chóng chuyển tầm mắt.

“Thưa cô, cô nói cô phản đối cuộc hôn nhân này, cô có thể nói lý do của mình được không?” Cuối cùng linh mục cũng nói.

“Đương nhiên, bởi vì Ôn Khanh Mộ đã kết hôn rồi, mà tôi mới là vợ hợp pháp của anh ấy, hơn nữa, tôi đã mang thai con của anh ấy rồi.”

Tô Lạc Ly mỉm cười và đặt tay lên bụng dưới của mình.

Tất cả mọi người trong hội trường còn kinh ngạc hơn.

“Ông Ôn, rốt cuộc chuyện này là sao? Đây là khách mà ông mời tới à? Tôi hy vọng ông có thể đưa ra lời giải thích!” Người của gia tộc Butt đã không thể ngồi yên được nữa.

Ôn Hạo tiến lên một bước, Mục Chỉ Huyên lập tức nắm lấy cổ tay của ông ấy.

Ôn Hạo nhìn vợ mình, giọng điệu của Mục Chỉ Huyên rất chắc chắn.

“Đúng là cô ấy đã mang thai rồi, vừa nãy em đã nhìn thấy, anh không ngăn được đâu.”

Ôn Hạo đương nhiên hiểu ý của Mục Chỉ Huyên, rất có thể bà đã đoán trước được tương lai của cô gái này và Ôn Khanh Mộ rồi, thậm chí là con của họ sau này.

Đột nhiên một người nào đó trong đám đông chỉ vào con chó Alaska và nói: “Nó… nó… không phải là chó, là một con sói, là một con sói trắng!”

Tất cả ma cà rồng có mặt tại hội trường đều trở nên lo lắng, dù sao thì sói trắng cũng là điểm yếu chí mạng, họ sợ nhất chính là sói trắng!

“Họ là con người, tôi ngửi thấy mùi máu của họ!” Một ma cà rồng đột nhiên chỉ vào Tô Lạc Ly và Giản Ngọc.

“Ông Ôn, rốt cuộc ông định làm gì? Trong đám cưới của con trai ông, những vị khách mà ông mời lại mang theo sói trắng! Là muốn giết chúng tôi sao?”

Tất cả ma cà rồng này đều hoảng sợ và lần lượt chỉ trích Ôn Hạo.

Tô Lạc Ly và Giản Ngọc nhìn nhau.

Tô Lạc Ly nắm chặt sợi dây thừng của WING trong tay
 
Chương 779


Chương 779

“Chúng tôi đúng là con người, để bảo vệ bản thân, chúng tôi không thể không đưa ra hạ sách này, chỉ cần mấy người không làm hại chúng tôi, chúng tôi cũng sẽ không để nó làm hại mấy người.” Giản Ngọc dùng ánh mắt sắc bén liếc nhìn toàn bộ hội trường.

Cả hai người đều mang dây chuyền răng sói, ma cà rồng đương nhiên không dám tùy tiện tiếp cận.

Ôn Hạo cuối cùng cũng đứng ra, “Đây là hiểu lầm, tất cả đều là hiểu lầm, thật ngại quá, đã khiến cho mọi người sợ hãi rồi, hôn lễ ngày hôm nay kết thúc tại đây, chúng tôi có chút việc nhà cần phải xử lý.”

Các vị khách mời đều đồng loạt nhìn nhau, hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra.

Ôn Khanh Mộ nhanh chóng đi tới trước mặt Tô Lạc Ly, vừa rồi anh còn chưa kịp phản ứng lại.

“Anh còn tưởng rằng đang nằm mơ chứ, Ly Ly, có thật là em không?”

“Là em.”

Ôn Khanh Mộ ôm chặt Tô Lạc Ly vào lòng, cho đến khi ôm cô vào lòng anh mới cảm thấy tất cả đều là thật.

“Tốt quá rồi, thật sự là em, Ly Ly, thật sự là em!”

Mục Chỉ Huyên lập tức nhờ vài người bạn đến giúp làm yên lòng khách, khách mời của Love Valley đều trở về nhà của mình, còn gia tộc Butt được Ôn Hạo mời đến một căn biệt thự khác.

Đám cưới vốn đang sôi động bỗng trở nên náo loạn, sau đó lại trở nên yên ắng.

Ôn Khanh Mộ hoàn toàn không quan tâm những chuyện này, trực tiếp dẫn Tô Lỵ về phòng của anh.

Anh phấn khích đến mức không biết phải làm gì, cứ nhìn vào khuôn mặt của Tô Lạc Ly.

Trên mặt Tô Lạc Ly có vết máu, Ôn Khanh Mộ nhẹ nhàng vuốt ve.

“Đau không? Sao lại bị như vậy?’

“Bị cành cây quệt phải, không có gì to tát cả.”

Mặc dù Tô Lạc Ly chỉ miêu tả qua loa thôi, nhưng có trời mới biết ba ngày nay cô và Giản Ngọc đã trải qua những gì.

Thoát khỏi cõi chết không còn đủ để khái quát những gì họ đã trải qua nữa rồi.

Hai người em nhìn anh, anh nhìn em, thế mà lại không có nhiều lời muốn nói, đã hơn hai tháng không gặp nhau rồi, có lẽ là có quá nhiều lời muốn nói nên không biết phải nói gì trước.

“Em thật sự có thai rồi à?” Ôn Khanh Mộ đột nhiên nói một câu.

“Đúng vậy, anh sắp làm bố rồi.” Tô Lạc Ly nhìn đôi mắt không khỏi trở nên ẩm ướt của Ôn Khanh Mộ.

“Anh sắp làm bố rồi, anh thật sự sắp làm bố rồi!” Ánh mắt Ôn Khanh Mộ dán vào bụng Tô Lạc Ly, đưa tay sờ sờ, “Nhưng mà…”

Nụ cười trên mặt anh đột nhiên biến mất.

Khi biết tin Tô Lạc Ly mang thai, phản ứng đầu tiên của anh đương nhiên rất phấn khích, nhưng khi nghĩ đến bản thân…

Tô Lạc Ly cầm tay Ôn Khanh Mộ đặt trên bụng dưới của mình, “Đã ba tháng rồi, em biết anh đang nghĩ gì, nếu như đứa bé đến rồi thì chúng ta sẽ chấp nhận nó, đừng nghĩ đến những chuyện khác nữa, được không?”

“Được, anh chấp nhận nó!” Ôn Khanh Mộ gật đầu lia lịa như một đứa trẻ, một lần nữa ôm Tô Lỵ vào lòng.

“Ly Ly, anh rất nhớ em, vô cùng vô cùng nhớ em.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom