Dịch Full Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 520: Khi Anh Ta Sắp Bắt Được Họ!


Lạc Ly gật đầu ngay lập tức, sau đó chạy đi lấy vé.

Tới đây, cuối cùng cô cũng thở phào nhẹ nhõm, may mà Hoắc Tư Kiệt nhanh trí, cắt đuôi được Giản Ngọc.

Cả hai cùng đến cửa kiểm tra an ninh, mọi người đã xếp thành hàng dài ở đó.

Hoắc Tư Kiệt vẫn có chút không yên, liên tục quan sát xung quanh.

“Tiểu Kiệt, em nhìn gì thế?” 
“Anh cả của em rất thông minh, anh ấy lái xe đưa em đến chắc hẳn đã nghi ngờ gì đó.


Em nghĩ anh ấy không đi dễ dàng vậy đâu.

” 
Hoắc Tư Kiệt nhìn xung quanh, nhưng cũng không phát hiện ra Giản Ngọc.

“Sắp qua cửa kiểm soát an ninh rồi, qua được đây thì anh ấy không vào được nữa” 
“Cũng may là chúng ta đến sớm, kiểm tra 
an ninh mất nhiều thời gian lắm!” 
Hai người vừa xếp hàng vừa trò chuyện, thời gian trôi qua khá nhanh.

Đã sắp đến lượt hai người kiểm tra.

“Tô Lạc Ly!”.

Bỗng nhiên một âm thanh vang lên! 
Tô Lạc Ly và Hoắc Tư Kiệt nhìn về hướng phát ra tiếng nói, là Giản Ngọc! 
Không ngờ anh ta lại quay lại! 
“Hai đứa đứng lại cho anh!” Giản Ngọc tức giận quát.


“Chị họ, chị mau đi đi, để em ngăn anh ấy!” 
Giản Ngọc nhảy vài lần đã vượt được lan can, đi qua đám đông đang xếp hàng.

Khi anh ta sắp bắt được họ! 
Hoắc Tư Kiệt đột nhiên buông vali, đi tới ôm lấy Giản Ngọc! 
Tô Lạc Ly đã đứng ở trạm kiểm soát, nhân viên an ninh đang kiểm tra cho cô.

Cô lo lắng làm thủ tục kiểm tra, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn Giản Ngọc và Hoắc Tư Kiệt.

“Tiểu Kiệt, em buông ra, đừng để anh làm em bị thương!” 
“Em không buông!” 
Thể lực của Hoắc Tư Kiệt làm sao có thể chống lại được Giản Ngọc? Chẳng mấy chốc cậu đã cảm thấy sức mình đang từ từ cạn kiệt.

Đột nhiên Hoắc Tư Kiệt nảy ra một ý tưởng! 
“Mọi người ơi giúp tôi với! Người đàn ông này kết hôn với chị tôi mới được một năm mà thường xuyên đánh đập chị tôi! Chị tôi sắp bị anh ta đánh chết rồi! Chị ấy đang có 
em bé, phải tìm nơi an toàn để dưỡng thai! Mọi người mau đến giúp với!” 
Hoắc Tư Kiệt hét lên như vậy, mọi người xung quanh đều nhìn sang.

“Sao người đàn ông này có thể như thế chứ? Vợ đã mang thai rồi còn không tha!” 
“Đúng! Loại đàn ông ghê tởm nhất trên đời là loại đàn ông đánh vợ!” 

“Có còn nhận tính không? Đảm đàn ông các người chỉ biết đánh vợ diễu võ giường oai, có giỏi thì ra ngoài kiếm tiền đi!” 
Thật tình cờ trong đám đông đang xếp hàng để kiểm tra an ninh có một đoàn du lịch toàn các bác gái.

Mấy bác gái hay lo chuyện bao đồng lần lượt chạy đến, ai cũng chỉ trích Giản Ngọc.

Cuối cùng Hoắc Tư Kiệt cũng cạn kiệt sức lực, cậu buông tay, Giản Ngọc cũng đứng dậy.

Nhưng kết quả lại bị nhóm bác gái này bao vây! 
“Cậu nhóc, mau cải tà quy chính đi, phụ nữ cũng vất vả lắm!” 
“Quay đầu là bờ! Cậu nhóc à, trông cậu đẹp trai thế này, cậu nên lịch lãm một chút.

” 
Các bác gái không chỉ bao vây Giản Ngọc chật kín mà còn từng người lần lượt lên tiếng khuyên nhủ anh ta.

.


 
Chương 521: Không Phải Không Thoát Được Đấy Chứ


Giản Ngọc nhảy lên nhảy xuống nhưng không cách nào phá được vòng vây của mấy bác gái.

Tô Lạc Ly đã qua cửa kiểm soát an ninh! 
Hoắc Tư Kiệt ngồi dưới đất nhìn bộ dạng thảm hại của Giản Ngọc mà bật cười lớn.

Cậu chưa thấy Giản Ngọc thảm hại như vậy bao giờ.

Giản Ngọc căm hận giậm chân nhìn Hoắc 

Tư Kiệt đang ngồi dưới đất.

“Chờ về nhà bị đánh đi!” 
Anh ta không qua được cửa kiểm soát an ninh, một lát nữa máy bay sẽ cất cánh, Giản Ngọc cứ thế trơ mắt nhìn Tô Lạc Ly khuất dần dưới mi mắt mình.

Thực ra anh ta đã nghi ngờ Hoắc Tư Kiệt sẽ giúp Tô Lạc Ly rời đi từ lâu, nhưng nghĩ cậu nhóc nhát gan lại sợ Hoắc Vũ Long, không dám để Tô Lạc Ly đi.

Vậy nên hôm nay anh ta cũng cố tình đi theo, nếu không phải lúc quay lại xe nhìn thấy kẹp tóc của Tô Lạc Ly bị rơi trên xe thì anh ta cũng không quay lại đuổi theo! 
Giản Ngọc túm cổ áo Hoắc Tư Kiệt, kéo cậu ra khỏi đám đông.

Hoắc Tư Kiệt không cười nổi nữa.

“Anh cả, hay là anh để em đi đi, bây giờ em qua kiểm tra an ninh còn có thể lên máy 
bay được, anh đưa em về nhà chẳng phải bố sẽ đánh chết em sao?” 
Hoắc Tư Kiệt cười nịnh nọt.

Giản Ngọc búng vào đầu Hoắc Tư Kiệt.


“Khi em quyết định để Lạc Ly đi, em không nghĩ bố sẽ đánh chết em à?” 
“Anh cả, anh không thể thấy chết mà không cứu chứ? Em biết anh đối xử với em tốt.

nhất, vậy nên anh tha cho em lần này đi.

” 
Hoắc Tư Kiệt chắp tay, khổ sở cầu xin.

“Nếu anh thả em đi thì sao đưa Lạc Ly về được nữa?” 
Hoắc Tư Kiệt mở to mắt nhìn Giản Ngọc.

“Chị ấy đã đi rồi, anh còn định đưa chị ấy về sao? Đển thành phố 7, Ôn Khanh Mộ sẽ bảo vệ chị ấy, anh đưa chị ấy về kiểu gì?” 
Giản Ngọc vẫn cười xấu xa.

“Lạc Ly là người mềm lòng, nếu biết em bị đánh vì mình, chắc chắn sẽ quay lại.


Theo anh về nhà!” 
Giản Ngọc nắm lấy cổ áo Hoắc Tư Kiệt, đi về phía trước.

“Anh cả, anh cả, chúng ta thương lượng đi! Anh đừng làm vậy mà, bố sẽ thật sự đánh chết em đấy!” 
Tô Lạc Ly đã lên máy bay đến thành phố Z, nhưng máy bay vẫn chưa cất cánh.

Mãi không thấy Hoắc Tư Kiệt lên, Tô Lạc Ly vô cùng lo lắng nhìn ra cửa sổ.

Không phải không thoát được đấy chứ? 
Tuy Giản Ngọc lạnh lùng, tàn khốc nhưng cũng không đến mức giữ mãi Hoắc Tư Kiệt không tha, dù sao người anh ta muốn bắt là CÔ! 
“Thưa quý khách, máy bay của chúng tôi chuẩn bị cất cánh.

”.


 
Chương 522


Giọng nói ngọt ngào của cô tiếp viên vang lên.

Nhưng Hoắc Tư Kiệt vẫn chưa lên máy bay! 
Tô Lạc Ly lập tức đứng dậy chuẩn bị xuống máy bay, cô không thể bỏ mặc Hoắc Tư Kiệt không quan tâm! 
“Ôi cô gái, xin cô vui lòng ngồi xuống.

Máy bay chuẩn bị cất cánh rồi.

” 
Cô tiếp viên vẫn giữ nụ cười.


“Không được, em trai tôi vẫn chưa lên! Các cô không thể cất cánh!” 
“Tôi rất xin lỗi, cửa khoang máy bay đã đóng rồi.

Em trai có tên là Hoắc Tư Kiệt đúng không? Cậu ấy vẫn chưa qua cửa kiểm soát an ninh, chúng tôi đã thông báo liên tục nhiều lần rồi.

” 
“Không được, tôi muốn xuống!” 
Mãi vẫn chưa qua cửa kiểm soát an ninh, 
có nghĩa là Giản Ngọc đã đưa Hoắc Tư Kiệt di! 
“Thưa cô, xin cô vui lòng hợp tác với chúng tôi được không? Cửa khoang đã đóng rồi, cô không thể xuống máy bay lúc này.

” 
Đột nhiên có người nhận ra Tô Lạc Ly.

“Đây chẳng phải Tô Lạc Ly sao?” 
“Ôi thật sự là Tô Lạc Ly!” 
“Chị có thể ký tên cho em không?” 
Khoang máy bay bỗng chốc trở nên hỗn loan.

Vì lo lắng nên Tô Lạc Ly đã quên mình là ngôi sao, sẽ bị người khác nhận ra.


Vì đặt vội, vé hạng nhất lại hết nên họ phải đặt hàng phổ thông! 
“Mọi người vui lòng giữ trật tự, về chỗ của mình.

Máy bay đã sắp cất cánh, hy vọng 
các quý khách có thể phối hợp với chúng tôi, cảm ơn mọi người đã phối hợp!” 
Tất cả các tiếp viên đã được cử đi để ổn định hành khách.

“Cô Tô, mời cô về chỗ ngồi được không? Đừng quấy rối trật tự của chúng tôi!” 
Nhìn mọi người xung quanh đang vây lại, Tô Lạc Ly chỉ có thể mỉm cười xin lỗi, sau đó về lại vị trí của mình.

Phải làm sao bây giờ? 
Cô không thể bỏ mặc Hoắc Tư Kiệt một mình được đúng không? 
Máy bay vẫn cất cánh.

Trên đường đi, hành khách liên tục ghé qua nói chuyện với Tô Lạc Ly hoặc xin chữ ký, lòng Tô Lạc Ly rất rối nhưng vẫn phải kìm nén.

Cô không có điện thoại, ở trên máy bay cũng không gọi được, chỉ có thể chờ máy bay hạ cánh.

Hơn một tiếng nhưng thực sự dày vò.


Máy bay cuối cùng cũng hạ cánh.

Khi tất cả hành khách rời đi, Tô Lạc Ly mới xuống, cô bước một mình ra lối đi.

Tô Lạc Ly nhìn xung quanh, muốn tìm điện thoại công cộng để gọi.

Trên người cô không có một đồng, muốn đi cũng không đi được.

“Mợ chủ?” 
Đột nhiên cô nghe thấy có ai đó gọi mình.

Tô Lạc Ly vừa quay người lại đã thấy một khuôn mặt quen thuộc, cô đã từng thấy người này, hình như là vệ sĩ bên cạnh ôn Khanh Mộ.

“Mợ chủ, sao mợ lại ở đây?” Vệ sĩ kia nhìn thấy Tô Lạc Ly cũng rất ngạc nhiên.

“Sao anh lại ở đây?”.


 
Chương 523


Vệ sĩ của Ôn Khanh Mộ chẳng phải nên đi theo anh sao? 
“Sếp Ôn vừa lên máy bay đến thành phố S, chứng minh thư của tôi hết hạn nên không đi theo được” 
“Anh ấy đến thành phố S làm gì?” Tô Lạc Ly hoảng sợ nhìn vệ sĩ.

“Đi tìm mợ chủ đó! Chúng tôi đã tìm mọi mấy ngày rồi! Sếp Ôn vừa tra ra mợ ở nhà họ Hoắc thành phố S nên lập tức đưa người tới đó.

” 
“Cái gì? Anh ấy tra ra rồi?” 
Tô Lạc Ly đấm vào lòng bàn tay.


“Lần này căng rồi!” 
Ôn Khanh Mộ tra ra nhà họ Hoắc, biết người của nhà họ Hoắc bắt cóc cô, với tính của anh chắc chắn sẽ không tha cho nhà họ Hoắc! 
Tuy Tô Lạc Ly không thích cách làm của cậu, nhưng cô biết cậu cũng vì cô, nếu hai bên xung đột thì hậu quả không thể lường được! 
“Anh mang tiền theo không?” 
"Có.


“Lập tức đặt vé máy bay cho tôi!” Tô Lạc Ly ra lệnh.

.

Truyện Xuyên Nhanh
Vệ sĩ không dám thất lễ, đưa Tô Lạc Ly đi mua vé máy bay ngay.

May mắn thay, vẫn còn chuyến bay cuối cùng đến thành phố S.

Tô Lạc Ly cầm toàn bộ số tiền vệ sĩ có trên người, lập tức lên máy bay! 
“Đừng xảy ra chuyện gì, đừng xảy ra chuyện gì!" 
Tô Lạc Ly thầm cầu nguyện trong lòng.


Tại nhà họ Hoắc lúc này.

"A! A! " 
Từng đợt gào khóc thảm thiết vọng ra từ trong phòng, nửa đêm nghe thấy rất đáng sợ.

Hoắc Tư Kiệt quỳ trên đất, Hoắc Vũ Long vung cây roi trong tay, liên tục quất vào lưng cậu.

Hoắc Tư Nhã trốn trong lòng Sở Nhuận Chi, không dám nhìn.

Sở Nhuận Chi biết tính chồng mình nên cũng không dám khuyên ông.

Giản Ngọc cũng sợ hết hồn hết vía, anh ta đột nhiên hối hận vì đã đưa Hoắc Tư Kiệt Vê.

“Bố nuôi, bố đừng đánh nữa.

” 
Sở Nhuận Chi nghe thấy Giản Ngọc bắt đầu khuyên Hoắc Vũ Long thì cũng nói ngay: “Đúng thế, đừng đánh nữa! Ông sẽ đánh.

chết thằng bé mất! Ông chỉ có một đứa con trai này thôi!” 
“Hôm nay tôi phải đánh chết nó, thằng trời đánh này dám coi lời tôi nói là gió thổi bên tai!" 

Hoắc Vũ Long lại đánh ác hơn.

“Tiểu Kiệt, còn không mau xin lỗi, nhận sai với bố đi!” Giản Ngọc nói.

“Đúng vậy, Tiểu Kiệt, mau nhận sai đi con, nói là sau này không bao giờ tái phạm nữa!” 
Sở Nhuận Chi đau lòng sắp khóc đến nơi.

“Bố, con sai rồi.

” 
“Con còn biết sai? Ban đầu bố đã nói với con thế nào? Thằng nhóc này! Hôm nay đánh chết con, bố cũng không hết giận!” 
Hoắc Vũ Long vẫn chưa nguôi giận, tiếp tục vung roi.

Cơn đau dữ dội bỏng rát từ sau lưng truyền đến.

.


 
Chương 524


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Hoắc Tư Kiệt thấy mình sắp không quỳ nổi nữa, trong lòng càng nghĩ càng thấy bực.

“Con sai ở đâu chứ? Khó khăn lắm mới tìm được chị họ về, bố không đối xử tốt với chị còn giam lỏng chị! Vợ chồng trẻ người ta đang rất hạnh phúc, bố lại cứ chia rẽ anh chị!” 
Lần này Hoắc Tư Kiệt không đếm xỉa gì 
nữa! 
“Con nói cái gì? Nói lại cho bố!” 
Hoắc Vũ Long gần như bị con trai mình làm cho tức chết.

Ông giơ cao cây roi.


Đúng lúc này, người giúp việc đột nhiên chạy vào.

“Không ổn rồi, không ổn rồi! Ngoài kia có rất nhiều người tới!” 
Hoắc Vũ Long im lặng hạ tay xuống.

“Nửa đêm rồi còn ai tới? Nói với họ hôm nay nhà tôi không tiếp khách!” Hoắc Vũ Long nổi giận quát.

“Nhìn họ có vẻ không giống tới làm khách, khí thể hung hăng lắm ạ, họ nói là tới đòi người!” Người làm thành thật trả lời.

“Đời người nào?” 
“Họ bảo đòi vợ ạ!” 
Giản Ngọc cau mày, đưa mắt nhìn Hoắc Vũ 
Long.

“Chẳng lẽ là Ôn Khanh Mộ đến tìm?” 
“Có thể đấy ạ, bố định làm gì?” 
Hoắc Vũ Long cười khẩy.


“Đây là địa bàn của bố, để bố xem bản lĩnh của Ôn Khanh Mộ lớn hơn nữa cũng có thể làm gì được bố?” 
Hoắc Vũ Long ném roi xuống đất rồi đi ra ngoài, Giản Ngọc cũng theo sau.

Sở Nhuận Chi và Hoắc Tư Nhã chạy ngay tới đỡ Hoắc Tư Kiệt.

“Tiểu Kiệt, thế nào rồi? Có đau không?” 
Nước mắt Sở Nhuận Chi cuối cùng cũng rơi xuống.

"Mę, dau lám! " 
“Đáng đời! Ai bảo con không nghe lời bố!” 
Sở Nhuận Chi vừa tức vừa đau lòng.

Hoắc Tư Kiệt đau đến mức nhe răng nhếch miệng, đây là lần cậu bị đánh ác nhất từ nhỏ đến lớn.

Bên ngoài.

Ôn Khanh Mộ dẫn người của mình tới, hùng hùng hổ hổ đứng trước cửa nhà họ Hoắc.


Anh còn đang nghịch khẩu súng lục tinh xảo trong tay.

Doãn Cẩn lo lắng bước tới.

“Sếp Ôn, có câu “phép vua thua lệ làng.

Hoắc Vũ Long ở thành phố S được rất nhiều người ủng hộ, chúng ta đừng tiến công, dù sao chúng ta cũng dẫn theo nhiều người tới.

” 
"Ông ta bắt người phụ nữ của tôi, chẳng lẽ còn muốn tôi khách sáo với ông ta sao?” 
“Không phải, sếp Ôn à, chúng ta dẫn theo nhiều người, nhưng nếu Hoắc Vũ Long gọi người tới, sợ rằng chúng ta thật sự không đánh nổi, chỉ cần cứu mợ chủ ra là được, không cần quan tâm ông ta dùng cách gì.

” 
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
.


 
Chương 525: Mạnh Miệng Quá Nhỉ!


Doãn Cẩn gật đầu, anh ta cũng tin chắc chắn Ôn Khanh Mộ sẽ không thể hiện nghĩa khí nhất thời, cứu Tô Lạc Ly mới là điều anh quan tâm nhất. 
Sau đó Hoắc Vũ Long bước ra. 
Đây là lần đầu tiên Hoắc Vũ Long nhìn thấy Ôn Khanh Mộ. 
Tên tuổi của Ôn Khanh Mộ chỉ là truyền thuyết trong giới kinh doanh, trước giờ chưa ai được thấy. 
Khi nhìn thấy Ôn Khanh Mô, Hoắc Vũ Long thật sự giật mình. 

Người đàn ông này quả thực đẹp trai, phóng khoáng, e rằng các cô gái nhỏ thời nay đều không cưỡng lại được sức hấp dẫn của anh. 
“Cậu Ôn, không biết nửa đêm cậu tới đây là có việc gì?” 
“Ông Hoắc, thật xin lỗi vì nửa đêm còn tới làm phiền ông! Nhưng gần đây vợ tôi ở chỗ ông, tôi muốn đón cô ấy về” 
Ôn Khanh Mộ không muốn vòng vo. 
Hoắc Vũ Long mỉm cười. 
“Xin lỗi cậu Ôn, tôi không biết vợ cậu, vợ cậu cũng không ở chỗ tối, mời cậu về cho” 
Ôn Khanh Mộ cũng không giận, anh tiếp tục nghịch khẩu súng lục tinh xảo trong tay. 
“Ông Hoắc, người ngay không làm chuyện mờ ám.

Tôi đã tra ra vợ tôi đang ở đây, nếu ông không thả người.” 
"Tra ra rồi? Xin hỏi cậu tra thế nào? Không có bằng chứng mà cũng dám nói vợ cậu ở chỗ của tôi, còn bảo tôi thả vợ cậu ra.


Cậu đang gây rối vô cớ!" 
Hoắc Vũ Long cũng không hề sợ Ôn Khanh Mộ. 
"Vợ tôi có ở chỗ ông hay không, bản thân ông tự hiểu, đừng giả vờ ngớ ngẩn hòng lừa tôi.

Sự kiên nhẫn của tôi có giới hạn, ông giao cô ấy ra để tôi đưa cô ấy đi thì xem như chuyện này cho qua, nếu không đừng trách tôi không khách sáo" 
Ôn Khanh Mộ nheo mắt, không muốn lằng nhằng với Hoắc Vũ Long nữa. 
"Buồn cười! Ôn Khanh Mô, cậu đừng cậy thế ức hiếp người khác.

Tôi nói cho cậu biết, đây là địa bàn của tôi, Hoắc Vũ Long tôi không phải người hiền lành gì đâu!" 
Một tên cháu chắt mà cũng dám kiêu căng trước mặt ông! 
Giản Ngọc trốn trong chỗ tối không lộ mặt. 
Mấy năm nay anh ta là con nuôi của Hoắc Vũ Long, chuyện này không ai biết cả.


Hoắc Vũ Long cũng không muốn để bất kỳ ai biết đến sự tồn tại của Giản Ngọc, điều này không có lợi cho Giản Ngọc. 
Cho nên Giản Ngọc không xuất hiện. 
"Tôi nói cho ông biết, sự kiên nhẫn của tôi có giới hạn! Tối nay ông phải thú nhận, nếu không tôi sẽ san bằng nhà của ông!" 
Sự kiên nhẫn của Ôn Khanh Mộ sắp bị bào mòn hết rồi. 
"Mạnh miệng quá nhỉ!" 
Dù gì Hoắc Vũ Long cũng lớn tuổi hơn, ông biết ôn Khanh Mộ có tiền có thể cũng biết Ôn Khanh Mộ là ma cà rồng. 
Anh là ma cà rồng, không thuộc về thế giới này nhưng anh lại có thể tự tung tự tác ở thế giới này, không cần suy nghĩ đến bất kỳ hậu quả nào. 
Vì thế không nên lấy cứng chọi cứng với cậu ta..


 
Chương 526


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


"Ôn Khanh Mộ, cậu nói người ngay thẳng không làm chuyện mờ ám, tôi nói người ngay thẳng không quanh co vòng vèo, tôi đã biết thân phận của cậu rồi, tôi nghĩ chắc cậu không mong tôi vạch trần cậu trước mặt mọi người đúng không?" 
Ôn Khanh Mộ nhíu mày.

Anh không hề sợ những gì Hoắc Vũ Long nói.

"Ông muốn vạch trần thì vạch trần đi, cũng phải có người tin ông mới được chứ.

Hôm nay tôi chỉ có một mục đích là muốn đưa người phụ nữ của tôi đi.



"Lạc Ly đã đi rồi.


Đêm hôm khuya khắc, Hoắc Vũ Long cũng không muốn làm to chuyện.

"Đi rồi? Ông lừa ai thể?" 
"Tôi nói đi rồi, con bé đã đi rồi, con bé trốn.

khỏi chỗ tôi, nói không chừng bây giờ đã về đến nhà rồi!" 
"Vậy ông để tôi lục soát nhà ông đi!" 
"Cậu dám? Nhà tôi mà cậu muốn lục soát là lục soát à?".

Hắc Vũ Long trợn mắt, thằng nhóc này kiêu căng quá rồi đấy! 
"Không cho tôi lục soát, chứng minh ông đang dối lòng.

Ông nói vợ tôi đã đi rồi, tôi nói cô ấy chưa đi!" 

Ông tốt bụng thả Tô Lạc Ly di à? Ôn Khanh Mộ không tin đầu nhé! 
"Tôi nói đi rồi là đi rồi, được con trai tôi cứu 
rồi!" 
Ôn Khanh Mộ cười mỉa một tiếng, giơ tay lên.

"Vậy ông để tôi lục soát thử xem, không tìm thấy thì tôi sẽ đi ngay!" 
"Cậu dám!" 
Hai người đều tức giận, trông như gươm súng đã sẵn sàng.

Hai bên đang giằng co.

Mắt thấy chuẩn bị sống mái với nhau! 
"Dừng tay!" Một giọng nữ vang lên! 
Giọng nói này Ôn Khanh Mộ quen đến mức không thể quên hơn! 
Tô Lạc Ly đi xuyên qua nhóm người Ôn Khanh Mộ, bước đến trước mặt Ôn Khanh Mộ.

"Ly Ly!" Ôn Khanh Mộ vừa mừng vừa sợ, ôm Tô Lạc Ly vào lòng, hôn lên môi cô.


Tô Lạc Ly hơi không chịu nổi, lập tức đẩy anh ra ngay.

“Đừng làm loạn mà!” 
“Em chạy đi đâu vậy, làm anh sợ muốn chết!” 
Ôn Khanh Mộ nâng mặt Tô Lạc Ly lên, trông rất giống như chuẩn bị hôn thêm cái nữa.

Anh hôn tự nhiên như chốn không người làm vệ sĩ xung quanh ai nấy đều nhịn cười.

Hình tượng của sếp Ôn nhà họ thay đổi nhanh quá nhỉ? 
Ban nãy còn gươm sủng sẵn sàng, chuẩn bị phá huỷ nhà người ta, giống hệt thổ phỉ mà bây giờ lại vui như đứa trẻ! 
Hoắc Vũ Long nhìn Ôn Khanh Mộ giây trước giây sau khác nhau quá nhiều, ông cũng thấy rất nghi ngờ.

“Được rồi, đừng làm loạn nữa! Em đã trở lại rồi mà?” 
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
.


 
Chương 527: Còn Trẻ Mà Đã Kiên Quyết Vậy Rồi!


“Hoắc Vũ Long, ông định giải quyết chuyện ông bắt cóc Vợ tôi thế nào đây? Người đâu, châm lửa đốt căn nhà này cho tôi! Thời đại nào rồi mà còn ở căn nhà rác này, nhìn mà chướng mắt!”
Ôn Khanh Mộ nhướng mày, anh là người có thù phải báo!
“Cậu...”
“Anh đừng quậy phá lung tung!” Tô Lạc Ly lập tức trách mắng.

Ôn Khanh Mộ lập tức nhíu mày.

“Sao em lại mắng anh? Anh đang xả giận cho em mà! Ông già này có làm gì em không? Có phải thấy em trẻ trung xinh đẹp nên muốn cưới em làm vợ không? Ông ta có động vào em chưa, hả?”

Tô Lạc Ly xoa huyệt thái dương, người đàn ông này lại lên cơn nữa rồi.

“Anh đừng ăn nói lung tung, ông ấy là cậu em!"
“Dù ông ta có là bố ruột em thì hôm nay anh cũng phải.”
Ôn Khanh Mộ quay đầu, trợn mắt nhìn Tô Lạc Ly.

“Em mới nói gì? Ông ta là...!Cậu em?”
“Ông ấy là cậu của em thật, anh đừng quậy
nữa.”
“Hả?”
Đột nhiên Ôn Khanh Mộ không hiểu chuyện
gì.

Tô Lạc Ly lại xoay người đối diện với Hoắc Vũ Long.

“Cậu ơi, Tiểu Kiệt đâu?”
Hoắc Vũ Long tức giận hừ một tiếng.


“Lạc Ly, nếu cháu còn xem cậu là cậu thì lập tức ly hôn với người đàn ông này!”
Hoắc Vũ Long hét lên giận dữ.

“Cậu à, nếu cậu còn xem cháu là cháu ngoại thì đừng ép cháu nữa, cháu sẽ không ly hôn với anh ấy đâu!”
Giọng của Tô Lạc Ly cũng kiên quyết hệt như Hoắc Vũ Long!
Giọng điệu đỏ, thần thái đó, đúng là giống nhau như đúc!
“Cậu, tại sao cậu cứ phải cố chấp như vậy, cậu cũng thấy vì cháu, chuyện gì anh ấy
cũng làm được, cần gì phải đá chọi đá.

Chỉ cần anh ấy vẫn ở bên cháu, cậu đừng mơ đưa cháu đi!”
“Cháu.."
Hoắc Vũ Long chỉ vào cháu ngoại của mình, tức đến mức không nói nên lời.

“Nếu cậu vẫn nhớ tình chị em giữa cậu và mẹ cháu, muốn nhận lại cháu và Kiểm Mặc thì mong cậu chấp nhận cuộc hôn nhân của cháu.

Nếu không đừng trách cháu không xem cậu là cậu! Dù sao, chúng ta cũng chưa từng ở bên nhau, lúc trước không có cậu, cháu vẫn sống rất ổn!”
Hoắc Vũ Long trợn mắt nhìn Tô Lạc Ly, nghe cô nói xong ông không thể thốt được chữ nào!

Còn trẻ mà đã kiên quyết vậy rồi!
“Cậu, Tiểu Kiệt muốn giúp cháu mà, cậu đừng trách thằng bé”
“Nó là con của cậu! Cậu dạy con cậu thế nào, chẳng lẽ đến phiên cháu chỉ bảo?”
Tô Lạc Ly thấy Hoắc Vũ Long như vậy, chắc hẳn Hoắc Tư Kiệt không yên ổn rồi, những lời của cô làm ông tức lên thật rồi! Sợ Hoắc Vũ Long sẽ đổ hết mọi lỗi lầm lên người Hoắc Tư Kiệt.

Tô Lạc Ly nhướng mày nhìn Ôn Khanh Mộ.

“Giao con trai ông ra đây!” Ôn Khanh Mộ ra lệnh.

“Ôn Khanh Mộ, cậu đừng ức hiếp người quả đáng.

Bây giờ cậu đã tìm được Lạc Ly rồi mà còn bảo tôi phải giao con trai tôi ra!”
“Đúng vậy, tôi muốn ông giao con trai ông ra đấy, không giao thì hôm nay tôi không đi đâu!”.


 
Chương 528


Tô Lạc Ly ngạc nhiên nhìn Ôn Khanh Mô.

Nói về giở trò ngang ngược thì người đàn ông này là cao thủ! 
Dù sao cô đã từng chứng kiến rồi! 
Phổi của Hoắc Vũ Long sắp nổ vì tức! 
“Lạc Ly, rốt cuộc cháu muốn thể nào?” 
Hoắc Vũ Long không muốn nói chuyện với tên ngang ngược này nên chỉ có thể quay sang Tô Lạc Ly.


“Cậu, cháu cũng không muốn làm gì, chỉ không mong chuyện của cháu lại liên lụy đến Tiểu Kiệt.

Tiểu Kiệt là đứa trẻ ngoan, cậu giao thằng bé cho cháu đi.

Cháu là chị họ thằng bé, sẽ không làm gì thằng bé đâu” 
“Cháu.

.

” 
Ngón tay của Hoắc Vũ Long run rẩy chỉ vào Tô Lạc Ly, cháu gái này muốn làm ông tức chết.

“Nếu không phải cậu nể mặt mẹ cháu thì cậu đã.

” 
“Đã thế nào? Tôi nói cho ông biết, ông đừng nghĩ vợ tôi là cháu ông thì ông có thể tuỳ tiện chỉ vào mặt cô ấy! Dù ông có là bố ruột 

mẹ ruột của vợ tôi, làm tôi bực mình thì tôi cũng đánh thôi!” 
Ôn Khanh Mộ không hiểu cái gọi là đạo lý tình thân.

Ôn Khanh Mộ làm Tô Lạc Ly sợ đến mức đổ mồ hôi lạnh.

Người đàn ông này!  
“Cậu đừng ức hiếp người quá đáng!” 
Hoắc Vũ Long tức phát run! 
“Cậu, cháu không có ý gì khác, cháu xem cậu là cậu của cháu là vì cháu không có người thân nào khác, nhưng cháu thật sự không thể ngoan ngoãn làm theo ý cậu.

” 
Tô Lạc Ly không muốn để ôn Khanh Mộ nói chuyện nữa nên đành phải một mình đối diện với Hoắc Vũ Long.

“Cậu, giao Tiểu Kiệt cho cháu.

Cháu chỉ đưa thằng bé về thành phố 7, để thằng bé đi học đàng hoàng.


” 
Tô Lạc Ly rất lo cho Hoắc Tư Kiệt, dù sao Hoắc Tư Kiệt cũng vì mình.

“Nó là con trai cậu, chẳng lẽ cậu có thể giết nó à?” 
“Cháu không yên tâm, phiền cậu giao thằng bé cho cháu” 
“Giao ra nhanh lên! Đừng ép tôi phải ra tay!” Ôn Khanh Mộ lại lên tiếng.

Chuyện mà người phụ nữ của anh muốn làm, đương nhiên anh phải ủng hộ rồi! 
Không cần biết cô làm đúng hay sai.

.


 
Chương 529


Một lát sau, có người làm bước đến thì
thầm bên tai Hoắc Vũ Long: "Cậu Giản Ngọc nói vẫn nên giao cậu chủ cho họ thì hơn.

Ôn Khanh Mộ là người bụng dạ nham hiểm, chuyện gì cũng làm được, ngoài ra, cậu Giản Ngọc còn nói nếu cứ tiếp tục giằng co nữa, sẽ làm cô cả oán trách ông.”
Hoắc Vũ Long suy nghĩ cẩn thận những lời Giản Ngọc nói.

Thật ra ông cũng thấy với tình hình hôm nay, nếu ông không chịu giao Hoắc Tư Kiệt ra, sợ là Ôn Khanh Mộ và Tô Lạc Ly sẽ không chịu đi.


.

Truyện Light Novel
Hai người mà càng ngày càng gay gắt sẽ chỉ làm Tô Lạc Ly càng ngày càng ghét người cậu như ông.

Dù sao vì không muốn Hoắc Tư Kiệt bị đánh nên Tô Lạc Ly mới muốn đưa thằng bé di.

Nhưng nếu vậy ông lại thấy quá uất ức!
“Cậu, cậu yên tâm đi, cháu chỉ không mong
Tiểu Kiệt bị đánh, Tiểu Kiệt là đứa trẻ ngoan”
“Nếu còn chịu không thả...”
Tô Lạc Ly lập tức bịt miệng Ôn Khanh Mộ lai.

Ôn Khanh Mộ mà nói chuyện thì chỉ có chọc tức Hoắc Vũ Long hơn!
Đương nhiên Tô Lạc Ly không muốn anh nói nữa!
Ôn Khanh Mộ lấy tay Tô Lạc Ly ra.


“Em bịt miệng anh làm gì?”
“Anh đừng nói gì, để em tự nói.”
Ôn Khanh Mộ lại sáp đến hôn thật mạnh lên môi Tô Lạc Ly.

Tất cả mọi người đều nghe thấy âm thanh dó!
Trước mặt mình mà hai thanh niên trẻ này hết ôm đến hôn, Hoắc Vũ Long cũng rất bất lực.

“Được rồi, dẫn cậu chủ ra đây.”
Hoắc Vũ Long bất đắc dĩ chịu chua, dù sao ông cũng là người lớn, làm chuyện gì cũng phải suy nghĩ cho vẹn toàn.

Thoáng chốc đã có người làm đỡ Hoắc Tư Kiệt ra.

Ôn Khanh Mộ lập tức sai người nhận lấy.

“Cậu, cháu xin lỗi vì chuyện hôm nay, chúng cháu đi trước nhé.”
Tô Lạc Ly gật đầu với Hoắc Vũ Long.


Ôn Khanh Mộ ra lệnh một tiếng, tất cả mọi người lên xe rời đi.

Trong xe, Ôn Khanh Mộ ôm Tô Lạc Ly thật chặt.

Không hề quan tâm phía trước có tài xế và vệ sĩ.

Cuối cùng Tô Lạc Ly cũng được gặp người đàn ông mà cô đã ngày nhớ đêm mong.

Đang định nói chuyện thì môi anh ập đến.

Một nụ hôn nóng bỏng ướt át..


 
Chương 530: “anh Sẽ Không Như Vậy Đâu”


Ôn Khanh Mộ tách khớp hàm của Tô Lạc Ly ra, hôn nồng nàn.

Chỉ có hôn cô như vậy, Ôn Khanh Mộ mới cảm nhận được Tô Lạc Ly đã quay về.

Người phụ nữ của anh đã trở về.

Vốn dĩ Tô Lạc Ly định đẩy Ôn Khanh Mộ ra nhưng tay Ôn Khanh Mộ đặt thẳng lên gáy của Tô Lạc Ly.

Buộc Tô Lạc Ly buộc phải phối hợp hôn anh.


Hôn một lúc thật lâu, hơi thở của Ôn Khanh 
Mộ cũng càng ngày càng dồn dập.

Sao người đàn ông này lại hấp tấp đến vậy? 
Tô Lạc Ly cắn nhẹ vào môi Ôn Khanh Mộ, Ôn Khanh Mộ bị đau nên bây giờ mới chịu ngừng lại.

“Sao thế?” 
“Đang ở trong xe mà, thế nào? Anh thích tự ngược à?” 
Ôn Khanh Mộ ghé sát vào tai của Tô Lạc Ly.

“Nếu anh muốn em thì trong xe không được 
à?" 
Tô Lạc Ly ngẩng đầu liếc xéo Ôn Khanh Mộ.

“Anh thử xem!” 
Ôn Khanh Mộ lập tức duỗi tay về phía cổ áo của Tô Lạc Ly, chưa kịp cởi cúc nào, anh đã rụt tay về.

Tiện thể nhéo cằm của Tô Lạc Ly.


“Về nhà xem anh xử em thế nào!” 
“Bây giờ chúng ta đi đâu?” 
“Đến khách sạn trước đã, bây giờ không còn chuyến bay nữa, sáng mai rồi hẵng đi máy bay về” 
“Cũng may, về sớm chút vẫn hơn, dù gì nơi này cũng là địa bàn của cậu em.

Lát nữa anh cho người đi mua ít thuốc, chắc hẳn Tiểu Kiệt bị đảnh rồi.

” 
“Được, nhưng sao ông già họ Hoắc đó lại là cậu em?” 
Ôn Khanh Mộ vẫn thấy hơi khó hiểu, bạn nãy anh đã định hỏi rồi nhưng tình huống đó không thích hợp để hỏi.

“Kể ra thì dài, ông ấy là em trai của mẹ em.

Mẹ em xuất thân là con nhà danh giá nhưng sau đó trốn nhà theo bố em.

” 
Tô Lạc Ly nói rồi thở dài.


“Mẹ em tội nghiệp lắm! Vốn dĩ là cô chủ con nhà giàu, sống trong nhung lụa giàu sang nhưng từ khi đi theo bố em! ” 
Tô Lạc Ly lại nhịn không được thở dài, không muốn nhắc lại chuyện này.

Ôn Khanh Mộ hôn nhẹ lên trán Tô Lạc Ly.

“Anh sẽ không như vậy đâu.

” 
“Em biết anh sẽ không như vậy.

” 
“Em tin anh thế hả?” 
“Đương nhiên là tin rồi.

”.


 
Chương 531: “em Nói Ra Anh Đừng Giận Nhé!”


Ôn Khanh Mộ lại muốn sán lại hôn Tô Lạc Ly nhưng Tô Lạc Ly dứt khoát ngả người ra sau nên ý định của anh không thực hiện được.

“Sao anh không hỏi em tại sao nhất quyết phải đưa Tiểu Kiệt đi?” 
“Hỏi em làm gì, em muốn đưa đi thì đưa đi thôi.

” 
Ôn Khanh Mộ không quan tâm đến những việc này.

Tô Lạc Ly cũng nể Ôn Khanh Mô, rất nhớ ôn Khanh Mộ, lúc giằng co với Hoắc Vũ Long, anh không hỏi cô tại sao lại muốn đưa Hoắc Tư Kiệt đi.


“Em muốn đưa đi thì đưa đi, thích làm gì thì làm à?” 
“Đương nhiên rồi, người phụ nữ của anh mà, đương nhiên thích làm gì thì làm.

” 
Ôn Khanh Mộ ra vẻ cưng chiều.

“Vậy em muốn làm chuyện xấu, anh cũng để em làm chuyện xấu à? Làm chuyện xấu anh cũng giúp em luôn?” 
Ôn Khanh Mộ gật đầu không hề do dự.

“Em muốn làm chuyện xấu anh vẫn sẽ giúp 
em, em muốn giết người anh đưa súng cho em, nhưng thôi đi vậy.

Em muốn giết ai anh giết thay em là được, anh sợ làm em giật 
mình.

” 
Sự cưng chiều bất chấp này làm Tô Lạc Ly thấy ấm lòng.


Tô Lạc Ly rúc vào lòng Ôn Khanh Mộ.

“Nhưng tại sao cậu em lại muốn bắt cóc em? Muốn nhận em thì tìm em chẳng phải tốt hơn à?” 
Lòng Tô Lạc Ly giật thót.

“Em nói ra anh đừng giận nhé!”.

Ngôn Tình Hài
“Sao thế?” 
Tô Lạc Ly suy nghĩ cẩn thận, hơi do dự và rối rắm.

Ôn Khanh Mộ đột nhiên có linh tính không lành.

“Cậu em nói anh là ma cà rồng, không cho em ở bên cạnh anh, bảo em ly hôn với anh.

” 
Mắt Ôn Khanh Mộ loé lên một tia kinh ngạc.

Nhưng Tô Lạc Ly vừa mới dứt lời đã nâng mặt Ôn Khanh Mộ lên, hôn lên môi anh.


Chắc là sợ anh giận nhỉ.

Cho nên Tô Lạc Ly không thấy sự kinh ngạc và hoảng sợ trong mắt Ôn Khanh Mộ.

Tô Lạc Ly từ từ buông anh ra.

“Thật ra cậu em nói vậy cũng vì anh Ngọc, đúng là những lời vô căn cứ, không biết hai người đó bị sao mà cứ bàn đến vấn đề này.

” 
Ôn Khanh Mộ bình tĩnh lại, mặt không hề có bất kỳ cảm xúc nào.

“Anh đừng giận nhé, thật ra anh Ngọc đã nói với em từ lâu lắm rồi, còn bảo em thăm dò anh.

”.


 
Chương 532: “bố Em Quá Tàn Nhẫn!”


Ôn Khanh Mộ véo má Tô Lạc Ly.

“Sau đó thì sao? 
“Sau đó thì em thử thôi, anh ấy nói ma cà rồng không có nhịp tim nhưng anh có nhịp tim mà.

Chắc anh không giận vì em đã từng nghi ngờ anh đâu nhỉ?” 
Ôn Khanh Mộ nghiêm túc nhìn Tô Lạc Ly.


Tô Lạc Ly nhìn vẻ mặt nghiêm túc của ôn Khanh Mộ, bỗng nhiên không cười nữa.

Hai người cứ nhìn nhau như vậy.

Ôn Khanh Mộ ghé sát lại gần Tô Lạc Ly.

“Anh là ma cà rồng.

” 
Giọng anh trầm như phát ra từ Địa Ngục.

Làm Tô Lạc Ly sợ đến mức nổi da gà nhưng thoáng chốc đã phản ứng lại ngay, cô vươn tay đấm nhẹ vào ngực Ôn Khanh Mộ.

“Đừng quậy mà, phiền muốn chết!” 
"Ha ha, em tin à?" 
“Đương nhiên là không rồi” Tô Lạc Ly lại rúc vào lòng ôn Khanh Mộ.

“Nhưng nếu anh là ma cà rồng thật thì sao?” Ôn Khanh Mộ thăm dò thật cẩn thận.


“Nếu anh là ma cà rồng thật thì em sẽ cắn.

anh chết!” 
Nói rồi Tô Lạc Ly cầm tay Ôn Khanh Mộ lên giả vờ cắn lên tay anh một cái.

Ai mà chẳng biết đùa? 
Ôn Khanh Mộ cũng không tiếp tục hỏi nữa.

Nhóm người đến khách sạn gần sân bay, tất cả mọi người đều vào ở, chuẩn bị tạm thời nghỉ ngơi một chút.

Vệ sĩ mua thuốc cho Hoắc Tư Kiệt.

Hoắc Tư Kiệt nằm sấp trên giường, cắn răng rên hừ hừ.

“Tiểu Kiệt, em cởi áo ra đi, chị bôi thuốc giúp em.

” 

Hoắc Tư Kiệt cắn môi thấy hơi ngại.

“Chị họ, không hay lắm nhỉ?” 
“Có gì đâu mà không hay, chị là chị họ em mà, sao hả, em vẫn thấy ngại à? Cởi ra nhanh đi, cẩn thận chút” 
Hoắc Tư Kiệt cởi áo ra một cách thật cẩn thận.

Toàn bộ phần lưng lộ ra trước mặt Tô Lạc Ly.

Từng vết roi đan xen ngang dọc, chỉ có vài vết là còn đang rỉ máu nhưng toàn bộ phần lưng đã sưng lên hết rồi.

Lòng Tô Lạc Ly khó chịu.

“Bố em quá tàn nhẫn!”.


 
Chương 533: Hoàn Toàn Xem Cậu Như Không Khí!


Ôn Khanh Mộ không đồng ý.

Đây là lần đầu tiên nghe Ôn Khanh Mộ nhắc đến bố mình.

“Lúc anh còn nhỏ bố anh cũng đánh anh 
à?" 
“Đúng rồi, chuyện này có gì lạ đâu?” 
Tô Lạc Ly thích thú nhìn Ôn Khanh Mộ.


“Vậy sau này nếu chúng ta có con trai thì sao, liệu anh có đánh thằng bé không?” 
“Không nghe lời thì đương nhiên phải đánh rồi! Khó khăn lắm mới được làm bố, phải đòi lại phần nợ lúc trước chứ!” 
Ôn Khanh Mộ hừ nhẹ một tiếng.

Dường như anh nói mà chưa kịp suy nghĩ rõ ràng.

Tô Lạc Ly cười xuỳ.

“Vậy nếu là con gái thì sao?” 
“Sinh con gái! Lúc đó hẵng bàn” 
Hoắc Tư Kiệt nằm sấp trên giường bất lực, 
cậu đã đến thế này rồi mà hai người này lại thảo luận chuyện sinh con trai hay con gái! 
Hoàn toàn xem cậu như không khí! 
Phần lưng đau rát làm Hoắc Tư Kiệt hừ nhẹ một tiếng.

Lúc này mới thu hút lại sự chú ý của Tô Lạc Ly.

“Tiểu Kiệt, em cố chịu đựng nhé, chị bối thuốc giúp em.


” 
Tô Lạc Ly lập tức mở chai thuốc ra.

Ôn Khanh Mộ lập tức bước đến: “Để anh!” 
Sao anh có thể chấp nhận chuyện Tô Lạc Ly bôi thuốc cho một người đàn ông để trần nửa thân trên? 
“Anh mạnh tay lắm, để em làm thì hơn” 
Tô Lạc Ly không hề quan tâm đến cảm xúc của Ôn Khanh Mộ, nhẹ nhàng bôi thuốc cho 
Hoắc Tư Kiệt.

Hai người xa nhau lâu đến vậy, cô gái này lại tiếp xúc với cơ thể của một người đàn ông khác, cô còn chê mình! 
Ôn Khanh Mộ im lặng ra khỏi phòng, quay về căn phòng của anh và Tô Lạc Ly.

Tô Lạc Ly cẩn thận bôi thuốc cho Hoắc Tư Kiệt.

“Tiểu Kiệt, tại chị hết.

Nếu không vì chị thì em sẽ không bị đánh” 
Tô Lạc Ly áy náy cực kỳ.


“Đừng nói những lời như vậy, chị họ, em là con trai mà, bị đánh thì bị đánh thôi, vài ngày là khỏi.

Em chỉ lo bố em không tha thứ cho em, lần này ông ấy giận thật rồi.

” 
Hoắc Tư Kiệt lo lắng cũng hợp lý.

“Em yên tâm đi, chắc là vài ngày nữa ông ấy sẽ hết giận thôi.

Chị sẽ liên lạc với ông 
ấy, bây giờ ngủ một giấc thật ngon trước đã, sáng mai chúng ta sẽ bay về thành phố Z.

".


 
Chương 534: “em Muốn Ôm Em Nhớ Anh”


“Ừm” 
An ủi Hoắc Tư Kiệt xong, bây giờ Tô Lạc Ly mới phát hiện Ôn Khanh Mộ đã ra khỏi phòng tự lúc nào.

Tô Lạc Ly về phòng của mình và Ôn Khanh Mộ, phát hiện anh đang ngồi trên giường chơi game trên điện thoại.

“Sao anh chưa ngủ?” 
Ôn Khanh Mộ không thèm để ý đến cô.


“Sao vậy? Anh về lúc nào sao em không biết” 
Vẫn không thèm để ý đến cô.

Ôn Khanh Mộ chỉ cúi đầu bấm điện thoại.

“Đang bình thường mà anh giận gì vậy? Vài 
ngày rồi không gặp, mới gặp là giận!” 
“Em cũng biết là mấy ngày rồi mình không gặp, mới gặp nhau em và người đàn ông khác đã! cởi trần, lại còn tán gẫu, bôi thuốc nữa!” 
Tô Lạc Ly chớp mắt, thì ra là giận chuyện này.

Người đàn ông này đúng là gì cũng ghen được! 
“Gì mà cởi trần vừa tán gẫu vừa bôi thuốc? Tiểu Kiệt đâu phải người ngoài, thằng bé là em họ của em, hơn nữa vì cứu em nên mới bị đánh, đương nhiên em phải bôi thuốc giúp thằng bé rồi.

” 
“Không có em họ gì cả, em họ cũng là đàn ông! Em nhìn cậu ta cởi trần là không được rồi! Phàm là đàn ông là không được! Anh không nên đưa cậu ta về!”.


Truyện Hệ Thống
Ôn Khanh Mộ hối hận muốn xanh ruột.

Tại sao lại đưa cậu em họ này về? Có phải lúc đó não anh bị úng nước nên mới đồng ý cho Tô Lạc Ly đưa đàn ông khác về không.

“Gì mà cởi trần? Anh có thể đừng nói một cách nghiêm trọng vậy không, chỉ bôi thuốc thôi mà.

” 
Tô Lạc Ly nể Ôn Khanh Mộ thật sự, vậy mà anh cũng ghen cho bằng được? 
Ôn Khanh Mộ kéo Tô Lạc Ly vào lòng mình.

“Đàn ông khác để trần em không được nhìn, chỉ được nhìn của anh thôi! của anh thì em cứ nhìn thoải mái, của người khác thì liếc mắt thôi cũng không được!” 
Giọng ôn Khanh Mộ vừa kiêu căng vừa ngang ngược.


“Được rồi được rồi, không nhìn của người khác, chỉ nhìn của anh thôi được chưa?” Tô Lạc Ly bất lực chịu thua.

“Bây giờ anh cho em xem ngay!” 
Nói rồi Ôn Khanh Mộ bắt đầu cởi quần áo của mình, mục đích cực kỳ rõ ràng! 
Tô Lạc Ly vội vàng nhào vào lòng Ôn Khanh Mộ.

“Sao vậy, không muốn xem? Hay em muốn.

” 
“Em muốn ôm, em nhớ anh.

”.


 
Chương 535: “chồng Yêu Ngủ Ngon”


Nghe câu này, lòng Ôn Khanh Mộ ngất ngây.

“Anh cũng nhớ em nên nhân cơ hội này nhanh lên nào!” 
Ôn Khanh Mộ ôm Tô Lạc Ly lên giường, tiện thể đè lên.

Tô Lạc Ly bĩu môi uất ức.


“Em mệt, anh có chắc là muốn làm không?” 
Ôn Khanh Mộ lập tức ngừng lại ngay, vuốt ve mặt Tô Lạc Ly.

“Em sao thế?” 
“Hai ngày nay em nhớ anh đến mức không ngủ ngon được, chốc nữa là trời sáng rồi, chúng ta nên về nhà rồi, anh ôm em ngủ được không?” 
Giọng Tô Lạc Ly hơi khàn khàn, nghe có vẻ uất ức cực kỳ.

Ôn Khanh Mộ lập tức chỉnh lại tư thế, ôm Tô Lạc Ly vào lòng.

“Được rồi, anh ôm em ngủ nhé, không làm nữa, về nhà rồi hãng làm” 
Tô Lạc Ly cười ranh mãnh.

Xem ra chiêu này của cô càng ngày càng linh nghiệm! 
Tô Lạc Ly cố nhịn cười, rúc vào lòng Ôn Khanh Mộ.

“Chồng yêu, ngủ ngon.


” 
Nghe chữ chồng yêu, Ôn Khanh Mộ càng vui hơn.

“Ngủ ngon” 
Nhưng với nhà họ Hoắc mà nói, đêm nay là đêm không được bình yên.

Hoắc Vũ Long cũng sĩ diện cực kỳ, ở thành phố S, không ai không kiêng kỵ thể lực của ông! Ai cũng phải nể mặt ông vài phần.

Nhưng Ôn Khanh Mộ lại kiêu căng đến vậy! 
Cũng may chuyện xảy ra lúc nửa đêm, không ai biết, nếu không mặt mũi nhà Hoắc mất sạch rồi.

Sở Nhuận Chi và Hoắc Tư Nhã đã đi ngủ.

Hoắc Vũ Long và Giản Ngọc vẫn đang ở trong phòng sách.


“Ngọc Nhi, chuyện này con định giải quyết thế nào?” 
“Bố nuôi, bố không cần phải lo cho Tiểu Kiệt, con hiểu Lạc Ly, cô ấy sẽ không làm Tiểu Kiệt bị thương đầu, mà Ôn Khanh Mộ thì rất nghe lời Lạc Ly nên chắc hẳn cũng sẽ không làm gì Tiểu Kiệt” 
“Ôn Khanh Mộ đúng là này kiêu ngạo quá thể! Nhưng! Thấy cậu ta cũng tốt với Lạc Ly, chỉ tiếc! ”.

Truyện Xuyên Nhanh
Họ là người của hai thế giới, đã định sẵn không thể ở bên nhau.

Hoắc Vân Long thở dài.

“Ngọc Nhi, bước tiếp theo chúng ta nên làm gì đây? Tuyệt đối không thể để Lạc Ly tiếp tục như vậy!”.

.


 
Chương 536: Chuyện Này Không Còn Nghi Ngờ Gì Hơn”


“Sự cố chấp của Lạc Ly đã vượt quá sức tưởng tượng của con, con cứ nghĩ thông qua tình thân, cô ấy sẽ từ từ lung lay nhưng không ngờ..” 
Lần này Giản Ngọc cũng sai lầm. 
Anh ta biết với Tô Lạc Ly mà nói, gia đình là thứ cô khát vọng nhất nhưng hiển nhiên Tô Khôn không thể cho cô một gia đình hoàn chỉnh, cho nên nhận người cậu này, Giản Ngọc cứ ngỡ Tô Lạc Ly sẽ rất xem trọng nhà họ Hoắc. 
Nào ngờ trong lòng Tô Lạc Ly, gia đình của cô và Ôn Khanh Mộ đã đủ làm cô thấy ấm áp. 

“Bố nuôi, nếu Lạc Ly vẫn không tin Ôn.

Khanh Mô là ma cà rồng thì chúng ta phải tìm cơ hội làm Lạc Ly thấy rõ bộ mặt thật của Ôn Khanh Mộ” 
Đồng tử của Giản Ngọc co lại, ánh mắt toát ra ánh sáng lạnh lẽo. 
“Ý kiến của con rất hay, nhưng...!Ôn Khanh Mộ là ma cà rồng, chúng ta không phải là đối thủ của cậu ta” 
“Cho nên chuyện này cần bàn bạc kỹ hơn, 
ngoài ra, mặc dù Ôn Khanh Mộ ngụy trang rất tốt nhưng không thể hoàn toàn không có lỗ hổng nào được.

Chúng ta cứ từ đợi thời cơ, chắc chắn sẽ đợi được” 

Hoắc Vân Long gật đầu. 
“Được, bố thấy trông Ôn Khanh Mộ không giống như sẽ làm con bé bị thương, chúng ta có thể đợi.” 
Hai người thống nhất. 
“Có một việc con không hiểu, Tô Lạc Ly nói Ôn Khanh Mộ có nhịp tim nhưng ma cà rồng không thể có nhịp tim được.

Ngoài chuyện này ra thì Ôn Khanh Mộ có hết những đặc điểm của ma cà rồng” 
Nói đến cùng, Giản Ngọc vẫn chưa hoàn toàn nắm được hết tất cả thông tin về ôn Khanh Mộ. 
“Ngoài đôi mắt màu xanh ra thì trông anh ta không khác gì người bình thường, chẳng lẽ ma cà rồng cũng có nhiều chủng loại?” 
Giản Ngọc im lặng suy nghĩ. 
“Xem ra con cần tìm hiểu anh ta nhiều hơn, nhưng anh ta là ma cà rồng, chuyện này không còn nghi ngờ gì hơn” 

“Tục ngữ có câu biết người biết ta, trăm.

trận trăm thắng.

Ngọc Nhi, con tiếp tục đến thành phố Z một chuyến đi” 
Sáng hôm sau, Ôn Khanh Mộ đưa Tô Lạc Ly và tất cả mọi người lên máy bay rời khỏi thành phố S..


 
Chương 537: Tiêu Đời Rồi!


Ánh mắt Ôn Khanh Mộ lại bắt đầu là lạ!
“Không cần đầu, chị họ, em không sao rồi.

Bây giờ không còn đau thế nữa, em về trường học thì hơn, hôm nay em có tiết”
Tối qua đã ăn quá nhiều cẩu lương, nếu đến nhà có khi chết vì nghẹn cẩu lương nhỉ?
Htl không muốn làm kỳ đà.

“Vậy được rồi, em mang thuốc theo đi.


Hai ngày nay đừng tắm rửa, sau đó nhờ bạn cùng phòng bôi thuốc em”
“Vâng, chị họ”
Tô Lạc Ly nhìn sang Ôn Khanh Mộ: “Anh cho người đưa Tiểu Kiệt về trường nhé?”
“Ừm.” Ôn Khanh Mộ không có gì để giận.

“Đúng rồi, chuyện này Kiêm Mặc có biết không?”
“Anh không nói với cậu ấy chuyện em bị bắt cóc, có lẽ cậu ấy cũng không biết” Ôn Khanh Mộ trả lời.

Tô Lạc Ly lại nhìn sang Hoắc Tư Kiệt.

“Tiểu Kiệt, nếu gặp Kiêm Mặc thì đừng nói chuyện này cho thằng bé biết, có gì chị sẽ tìm cơ hội nói rõ với thằng bé”
“Vậy em về trước đây, chị họ, anh rể, tạm biệt!”
Hoắc Tư Kiệt vẫy tay với họ rồi đi với người mà Ôn Khanh Mộ đã phải đi.

Ôn Khanh Mộ choàng tay lên vai Tô Lạc Ly.

Tô Lạc Ly nhìn anh.

“Thế nào, gọi anh là anh rể nên anh vui thể ha?"

Ôn Khanh Mộ nhìn sang.

“Có gì đâu mà vui, về nhà thôi!”
“Nghĩ một đằng nói một nẻo, rõ ràng là vui lám."
Tô Lạc Ly lẩm bẩm một câu rồi nắm tay Ôn Khanh Mộ rời khỏi sân bay.

Cũng may bây giờ trời còn khá sớm, cô cũng đã chuẩn bị từ trước nên sẽ không bị người khác chụp lại hoặc nhận ra.

Hai người lên xe về nhà.

Cuối cùng Tô Lạc Ly cũng yên tâm, quay về rồi, lại có thể tiếp tục ở bên ôn Khanh Mộc,.

Kiếm Hiệp Hay
“Ly Ly, khoảng thời gian này em đừng đóng phim, ở nhà một lúc đi, được không?”
Đương nhiên Tô Lạc Ly biết Ôn Khanh Mộ đang nghĩ gì.

“Biết rồi, chăm giám đốc của chúng ta, có phải uất ức muốn chết rồi không?”
“Biết anh uất ức là được! Về nhà phải đền bù đàng hoàng cho anh!”
Ôn Khanh Mộ vừa nói vừa mập mờ chọc lên ngực Tô Lạc Ly.


Khu Rainbow.

Cuối cùng cũng về đến nhà, dường như Ôn Khanh Mộ bỗng nhớ đến chuyện gì đó.

“Hay là hôm nay chúng ta đừng ở bên này? Đến.”
“Không ở bên này thì ở bên nào? Đến nhà rồi, chẳng lẽ lại không vào?”
Tô Lạc Ly nói rồi mở cửa ra ngay.

“Đừng!”
Mới vừa bước vào cửa là Tô Lạc Ly đã thấy Tiêu Mạch Nhiên đứng ở cửa nhà bếp, trên người đeo chiếc tạp dề mà cô đã từng đeo.

Mặt Ôn Khanh Mộ đau khổ.

Tiêu đời rồi!.


 
Chương 538: “ăn Không Hết”


Thấy Tiêu Mạch Nhiên ở nhà mình, Tô Lạc Ly vẫn hơi ngạc nhiên.

Tiêu Mạch Nhiên thì thoải mái tự nhiên.

“Hai người về rồi hả? Tôi đã nấu bữa sáng Xong rồi, có muốn ăn chút không?” 
Trông cứ như Tiêu Mạch Nhiên mới là bà chủ của ngôi nhà này.

Ôn Khanh Mộ không nói gì, anh cũng không biết nên nói gì.

Hai ngày nay anh chỉ nghĩ là thế nào để đưa Tô Lạc Ly về nên quên béng chuyện Tiêu Mạch Nhiên vẫn còn ở đây.


“Được thôi, đúng lúc em cũng đói, cơm trên máy bay em ăn không nổi” 
Tô Lạc Ly sờ bụng mình rồi đi về phía phòng ăn.

“A Khanh, anh cũng ăn chung đi” 
Tiêu Mạch Nhiên vui vẻ nói.

“Được.

” 
Ôn Khanh Mộ đành phải gồng mình bước vào phòng ăn, ngồi bên cạnh Tô Lạc Ly, vì Tiêu Mạch Nhiên đang ở đây nên anh không tiện giải thích với Tô Lạc Ly.

Tiêu Mạch Nhiên bưng bữa sáng đã nấu.

lên bàn.

Có cháo trứng Bắc Thảo, có trứng chiên, ngoài ra còn có khoai tây sợi chua cay, rong biển thái sợi và bánh bao cuộn.

Nhưng chỉ có hai quả trứng chiên.

“Ngại quá, tôi không biết hôm nay Lạc Ly sẽ về nên chỉ chiên hai quả trứng, hay là cô ăn phần của tôi đi?” 
Tiêu Mạch Nhiên ra vẻ như có lỗi cực kỳ.

Tô Lạc Ly lại có vẻ tự nhiên và hào phóng, bây giờ cô mới biết thì ra bữa sáng này 
không hề có phần của mình.


“Không sao, chúng em ăn chung là được.

” 
Nói rồi Tô Lạc Ly cầm dao của mình chia quả trứng của Ôn Khanh Mộ ra làm hai.

Tiêu Mạch Nhiên cười gượng.

“Nếm thử cháo thịt bằm trứng Bắc Thảo của tôi đi.

A Khanh thích cháo thịt bằm trứng Bắc Thảo nhất, Lạc Ly, chắc cô cũng rất thích đúng không?” 
“Bình thường thôi.

” 
Tô Lạc Ly múc một muỗng nếm thử.

Thật ra lúc trước cô chưa bao giờ nghe nói Tiêu Mạch Nhiên biết ninh cháo hay nấu ăn.

“Vị thế nào?” Tiêu Mạch Nhiên hỏi tiếp.

Tô Lạc Ly cười ngây thơ trông không hề có tính công kích.

“Chị Mạch Nhiên, cháo thịt bằm trứng Bắc Thảo có thể cho thêm chút hành thái, là một loại hành đặc biệt, cho hành vào sẽ át đi mùi tanh, vị sẽ tươi hơn.


” 
Nụ cười của Tiêu Mạch Nhiên cứng đờ.

Thoáng chốc đã thay đổi trở lại.

“Ồ, tôi nhớ rồi, lần sau tôi sẽ nhớ rõ” 
Bữa cơm này Ôn Khanh Mộ ăn trong lo sợ, trong hai cô gái này vẫn khá hoà hợp.

Tô Lạc Ly ăn một chiếc bánh bao cuốn nhưng ăn không nổi chiếc thứ hai, còn lại một phần ba.

“Ăn không hết” 
Cô dứt khoát đưa bánh bao đến bên miệng Ôn Khanh Mộ.

“Vậy bỏ đi.

” 
“Không được lãng phí thức ăn”.


 
Chương 539: Hoa Viên Crystal


“Vậy em gắng ăn đi, em lãng phí chứ đâu phải anh lãng phí” 
“Anh có ăn không?” 
“Không ăn, trên đó có dính nước bọt của em!” Ôn Khanh Mộ ghét bỏ nói.

Tiêu Mạch Nhiên ngồi bên cạnh nhìn hai người, đắc chí.

Xem ra trong lòng Ôn Khanh Mộ, Tô Lạc Ly chỉ thế thôi.

“Không ăn thì biến” 
Lúc Tô Lạc Ly chuẩn bị rụt tay về thì Ôn Khanh Mộ bắt lấy cổ tay cô, hé miệng ăn chiếc bánh bao cuộn trong tay Tô Lạc Ly.


Tiêu Mạch Nhiên nhìn mà trợn mắt há mồm! 
Chẳng phải anh ghét bỏ nước bọt của cô ấy à? Sao cuối cùng vẫn ăn? 
Tô Lạc Ly cười cười.

“Chẳng phải anh ghét nó dính nước bọt của em à?” 
“Đâu phải chưa nếm bao giờ!” 
Ôn Khanh Mộ cười với Tô Lạc Ly, vui vẻ chịu đựng.

Tiêu Mạch Nhiên cúi đầu tiếp tục ăn bữa sáng của mình, xem như không thấy gì cả.

Sau khi ăn sáng xong, Tiêu Mạch Nhiên chuẩn bị thu dọn chén đũa.

Dì Phương và Lê Hoa lập tức bước đến bắt đầu thu dọn.

“Cố Mạch Nhiên, cô cứ để đó đi, ở đây có là khách mà, sao có thể để cô làm được?” 
“Không sao.

” 
Tô Lạc Ly kéo Tiêu Mạch Nhiên đến sofa.

“Chị Mạch Nhiên, chị cứ nghỉ ngơi thật tốt 

di.


Ôn Khanh Mộ ngồi bên cạnh, cảm giác mình rất dư thừa.

Ba người ngồi trên sofa nhưng không hề có bất kỳ đề tài nào, đột nhiên không khí rất gượng gạo.

Tô Lạc Ly nhìn về phía Ôn Khanh Mộ.

“Nếu anh mệt thì lên lầu nghỉ ngơi đi, hửm?” 
"Ồ.

.

” 
Ôn Khanh Mộ không hiểu ý Tô Lạc Ly, ý cô là muốn anh tránh đi à? 
Tất nhiên Tiêu Mạch Nhiên hiểu ý của Tô Lạc Ly, hai người đều mệt mỏi, cần nghỉ ngơi nên người khác như cô ta ở đây, sợ là hơi chướng mắt.

“Lạc Ly, A Khanh, chắc hẳn đêm qua hai 
người ngủ không ngon, sáng nay vội vàng lên máy bay nên chắc bây giờ đã mệt.

Hai người nghỉ ngơi trước đi, tối về hoa viên Crystal.



Tô Lạc Ly nhíu mày.

Hoa viên Crystal? 
Chẳng lẽ Tiêu Mạch Nhiên đang ở hoa viên Crystal? 
Chuyện này xảy ra khi nào? Sao cô lại không biết? 
“Chị Mạch Nhiên, chị có muốn cho xe đưa đi không?” 
“Không cần đâu, bên ngoài có xe đến đón tôi, đang chờ ở ngoài, tôi đi trước đây, hai người nghỉ ngơi cho tốt nhé.

” 
Tiêu Mạch Nhiên nhoẻn miệng cười với hai người.

Tô Lạc Ly và Ôn Khanh Mộ tiễn cô ta ra 
ngoài cửa, Tiêu Mạch Nhiên lên xe đi rồi.

.


 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom