Dịch Full Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 500: Đối Phương Thật Thông Minh!


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Tối qua khi biết tin có thể Tô Lạc Ly đã bị bắt cóc, anh đã ra lệnh phong toả rất nhiều nơi.

Mọi đường cao tốc, sân bay, nhà ga ra khỏi thành phố Z đều bị phong toả! 
Nhưng không ngờ đối phương vẫn thoát được.

Điện thoại di động của Tô Lạc Ly có hệ thống theo dõi định vị, nhưng khi họ tìm kiếm dựa trên hệ thống đó thì phát hiện điện thoại cô đang nằm trong thùng rác.


Hiển nhiên đối phương có chuẩn bị mà đến, hơn nữa còn rất quen thuộc với Ôn Khanh Mộ, biết anh cài hệ thống định vị trên điện thoại Tô Lạc Ly.

Sáng nay anh kiểm tra hệ thống giám sát gần sân bay, phát hiện đối phương điều hai 
chiếc ô tô, một chiếc chở Từ Phóng và Lục Uy Nhiên, chiếc còn lại chờ Tô Lạc Ly đi.

Hai chiếc xe đó đều dùng biển số giả của Tập đoàn Dark Reign, chắc khi đi trên đường đã thay lại biển số thật nên không tra ra thông tin gì.

Bây giờ anh không có một manh mối nào! 
“Tiếp tục tìm cho tôi, đào ba tấc đất cũng phải tìm ra và đưa Ly Ly về!” 
Ôn Khanh Mộ gào lên với cấp dưới.


“Vâng! Nhưng sếp ôn, chúng ta đi đâu tìm bây giờ? Chúng ta không có chút manh mối nào cả” 
Doãn Cẩn lộ vẻ khó xử, hiển nhiên lần này khó tìm hơn lần trước.

“Nơi cuối cùng hai chiếc xe đó biến mất là đâu? Chúng đi từ hướng nào?” 
“Nơi hai chiếc xe biến mất trên camera đại 
khải hướng đến đường cao tốc.

Đường cao tốc đó dẫn đến thành phố M, nhưng bây giờ đường cao tốc cũng ngoằn ngoèo nhiều đường, chưa chắc chúng đã đến thành phố M, cũng có thể nửa đường đã đổi sang hướng khác.

Khả năng này rất lớn, có thể là rất nhiều thành phố” 
Ôn Khanh Mộ âm thầm nắm chặt tay.

Đối phương thật thông minh! 

Không ngờ lại cho anh vô số khả năng, như vậy càng khó tìm hơn! 
“Cứ đi dọc theo đường cao tốc, phải thêm.

người, cử người đi tìm từng đường cho tôi!” 
“Vâng.

” Mặc dù Doãn Cẩn thấy rất rắc rối nhưng vẫn đồng ý, vì bây giờ cũng không còn cách nào khác.

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
.


 
Chương 501: Mất Rất Nhiều Thời Gian Và Công Sức


Thành phố S.

Nhà họ Hoắc.

Hoắc Vũ Long và Giản Ngọc đang nói chuyện trong phòng làm việc, Tô Lạc Ly vẫn luôn bị giam lỏng, không còn sự lựa chọn nào khác.


“Bên phía Ôn Khanh Mộ có động tĩnh gì không?” 
Mặc dù ở thành phố S không ai dám động đến nhà họ Hoắc, nhưng đối phương là Ôn Khanh Mộ nên ông vẫn có chút kiêng dè.

“Hiện nay Ôn Khanh Mộ đang tìm người, cũng may hôm qua chúng ta trốn kịp, trên đường rút lui cố ý đi đường vòng.

Đường cao tốc bên này có rất nhiều lối, với tính cách của Ôn Khanh Mộ chắc chắn anh ta sẽ cho tìm từng đường” 
Giản Ngọc nở nụ cười lạnh lùng.

Hoắc Vũ Long gật đầu, ông chưa bao giờ 
nghi ngờ năng lực của Giản Ngọc.

“Nhưng bố nuôi à, Ôn Khanh Mộ có thể khiến Tập đoàn Dark Reign ngồi lên vị trí đứng đầu thế giới, chúng ta không thể coi thường năng lực của anh ta, vẫn nên tranh thủ thời gian thuyết phục Lạc Ly đi thôi” 
“Bố biết, tính của Lạc Ly quá giống mẹ nó, bướng bỉnh lại cố chấp, sợ rằng sẽ phải mất rất nhiều thời gian và công sức.


” 
Hoắc Vũ Long thở dài.

“Từ nhỏ Lạc Ly đã phải chịu rất nhiều khổ cực, điều cô ấy mong muốn nhất là có một gia đình ấm áp, bố có thể bắt đầu từ điều này” 
Hoắc Vũ Long cân nhắc kỹ càng rồi gật đầu.

Tô Lạc Ly đi đi lại lại trong phòng, cô không thể tưởng tượng được Ôn Khanh Mộ biết mình bị bắt cóc sẽ nổi trận lôi đình thế nào.

Bởi vì Hoắc Vũ Long không để lộ bất kỳ dấu vết nào, nên Tô Lạc Ly biết Ôn Khanh Mộ rất khó mà biết được cô đang ở nhà họ Hoắc thành phố S.

Mong rằng khi nhà họ Hoắc bắt cóc mình có để lại manh mối nào đó.

Trong nhà họ Hoắc cô hoàn toàn được tự do, chỉ là không được phép ra khỏi cửa lớn, xung quanh luôn có người theo dõi.


Cô đã kiểm tra một lượt nhà họ Hoắc, nơi đây quá rộng giống như chốn thâm cung, mù đường như Tô Lạc Ly đừng nói là chạy trốn, đi trong này thôi cũng dễ bị lạc.

“Cốc cốc cốc.

.

” 
Tô Lạc Ly cảnh giác nhìn ra cửa.

.


 
Chương 502


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


“Mời vào “
Hoắc Vũ Long bước vào, trên tay cầm một chồng sách. 
Vừa nãy khi ăn trưa hai người có cãi nhau, nhưng bây giờ trông Hoắc Vũ Long điềm đạm hơn rất nhiều. 
“Lạc Ly, cậu có thể nói chuyện với cháu không?” 
Tô Lạc Ly ngồi vào bàn. 

“Nếu cậu vẫn muốn nói chuyện chồng cháu là ma cà rồng thì thôi, đừng phí sức nữa.” 
Tô Lạc Ly nghiêm mặt, mặc dù có biết làm vậy rất mất lịch sự, nhưng để được ra ngoài, cô cũng bất chấp. 
Hoắc Vũ Long ngồi xuống. 
“Biểu cảm, thần thái và giọng điệu nói chuyện của cháu bây giờ rất giống với dáng vẻ trước đây khi mẹ cháu bỏ trốn” 
Tô Lạc Ly rũ mắt xuống. 
“Xin cậu thứ lỗi cho cháu, cháu muốn hỏi một cầu.

Từ khi mẹ cháu bỏ trốn, cậu 
không nghĩ tới việc đi tìm bà ấy sao?” 
Cho dù bà bỏ trốn cùng một người đàn ông thì dù họ đi tìm rồi hỗ trợ bà thì bà cũng không chết thảm như thế. 
“Sao lại chưa tìm? Năm đó mẹ cháu là người con gái đẹp và thuỳ mị nổi tiếng ở vùng này, xinh đẹp, dịu dàng, trang nhã.


Khi vừa tròn mười tám tuổi đã có rất nhiều người đến cầu hôn.

Nhưng bố mẹ cậu.

muốn bà ở nhà thêm vài năm nữa, không muốn bà kết hôn quá sớm, hơn nữa khi ấy bà lại đang học đại học, mãi vẫn chưa tìm được người nào thích hợp” 
Tô Lạc Ly cúi thấp đầu, không ngắt lời. 
“Bỗng có một ngày, bà về nhà nói mình đã yêu một người đàn ông.

Bà là viên ngọc quý của gia đình, bố mẹ cậu làm sao có thể chấp nhận được sự thật này! Hơn nữa bà chưa lấy chồng đã có thai? 
Đây thật sự không giống chuyện một người con gái xinh đẹp, nhà giàu có thể làm. 
“Chị gái lớn như thế nhưng đó là lần đầu tiên bố cậu đánh bà, nghĩ đến việc bà đang mang thai nên đánh rất nhẹ, sau đó ông nhốt bà lại.


Nhưng bà ấy quá cứng đầu...” 
Hoắc Vũ Long nhìn Tô Lạc Ly đầy ẩn ý, Tô Lạc Ly bây giờ cũng cực kỳ cứng đầu. 
“Bố cậu không hỏi được một chút thông tin gì về người đàn ông kia, cho đến khi cậu thả bà ấy đi.

Mọi người không biết gì về người đàn ông đó, vì vậy sau khi chị gái bỏ trốn rất khó tìm ra” 
“Tìm bao nhiêu năm rồi vẫn chưa thấy à?” 
Với thực lực của nhà họ Hoắc, Tô Lạc Ly thật sự không tin lắm. 
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
.


 
Chương 503: Sau Đó Thở Dài Không Biết Làm Sao


Cho đến giờ, Hoắc Vũ Long vẫn rất bàng hoàng.

“Không biết ông ta đã dụ dỗ lừa gạt chị gái như thế nào mà bà ấy lại khăng khăng một mực đi theo ông ta như vậy, thậm chí còn giấu họ giấu tên, thay đổi thân phận!”
Hoắc Vũ Long đập bàn, cảm xúc có hơi kích động.

Tô Lạc Ly nghe xong chuyện trước đây cũng rất phẫn nộ.

Sao bố cô có thể đều như vậy?

Con gái người ta lẻ loi một mình đi theo ông, mà ông lại phản bội người ta.

Hoắc Vũ Long xua tay với Tô Lạc Ly.

“Chuyện đã qua rồi không nhắc nữa, bây giờ cậu đã tìm được cháu, cũng coi như không phụ bố mẹ đã mất mấy năm trước của cậu.

Tâm nguyện lớn nhất của họ trước khi chết là tìm được chị gái”
Hoắc Vũ Long nhìn Tô Lạc Ly với đôi mắt ngấn lệ.

“Lạc Ly, cậu là cậu ruột của cháu, điều cậu hối hận nhất năm đó là không có cách nào bù đắp cho chị gái, cậu chỉ có thể bù đắp cho cháu và em trai cháu, dù cháu đưa ra điều kiện gì, cậu cũng đồng ý.”
“Vậy cậu để cháu đi đi” Tô Lạc Ly không chút do dự.

Hoắc Vũ Long lập tức nhíu mày.

“Chỉ có điều này là không thể! Trừ khi cháu đồng ý với cậu sẽ ly hôn với Ôn Khanh Mộ!”
Tô Lạc Ly quay đầu đi, thái độ không thể rõ ràng hơn.


“Sao cháu lại cứng đầu hệt như mẹ cháu vậy? Lạc Ly, rời xa cậu ta đi, coi như cậu xin cháu, nếu cháu bằng lòng ly hôn thì cậu có thể giúp đỡ”.

Tô Lạc Ly đưa một tay lên chống đầu.

Trên đời này dường như không có điều gì là hoàn hảo, khó khăn lắm cô mới có gia đình thực sự của riêng mình, nhưng người nhà lại bắt cô phải ly hôn, rời xa người đàn ông cô yêu.

“Cậu nhìn ra được Ngọc Nhi rất thích cháu, thằng bé có điểm nào không bằng Ôn Khanh Mộ? Cậu có thể tổ chức hôn lễ đẳng cấp nhất cho hai đứa!”
“Anh Ngọc rất tốt, rất xuất sắc, là một người đàn ông đáng để giao phó cả đời, nhưng cháu không yêu anh ấy.”
Không có tình yêu nên không thể đến với nhau.

Hoắc Vũ Long hơi thất vọng, ông VỖ vào chồng sách mình mang đến.

“Lạc Ly, cậu biết rằng một số chuyện rất khó chấp nhận, nhưng nó lại là sự thật và chúng ta phải học cách chấp nhận chúng.

Có rất nhiều chuyện về ma cà rồng được ghi lại trong những cuốn sách cổ này, cháu có thể đọc”
Tô Lạc Ly mỉm cười bất lực.


“Cậu à, cậu nói cháu bướng bỉnh và cổ chấp giống mẹ, nhưng cháu thấy cháu giống cậu hơn, vì cậu cũng cố chấp và cứng đầu.”
Hoắc Vũ Long giật mình.

Sau đó thở dài không biết làm sao.

“Nếu không ai trong chúng ta thuyết phục được ai, vậy cháu hãy đọc những cuốn sách này.

Cậu ra ngoài trước, cháu tự suy nghĩ kỹ đi.”
Hoắc Vũ Long nói xong thì đứng dậy đi ra ngoài.

Tô Lạc Ly nhìn chằm chằm chồng sách cũ..


 
Chương 504: Sao Anh Có Thể Không Lo Lắng


Thành phố Z.

Trong chiếc xe Rolls-Royce, Ôn Khanh Mộ đeo tai nghe, lắng nghe báo cáo từ các đội.

.

Truyện Ngược
Tô Lạc Ly đã bị bắt cóc ba ngày.


Trong ba ngày này, đừng nói là tìm được người, dù là một manh mối cũng không có! 
Sao anh có thể không lo lắng? 
Doãn Cẩn ngồi trên ghế lái phụ, đợi lệnh của Ôn Khanh Mộ.

Lông mày Ôn Khanh Mộ nhíu lại thật chặt, nếu có thể tìm ra manh mối, dù chỉ là một chút thôi thì có lẽ cũng không khó khăn thế này.

Lần này sợ rằng anh đã đụng độ đối thủ.

Ôn Khanh Mộ tháo tai nghe.

“Sếp Ôn, tiếp theo chúng ta nên làm gì?” 
“Lục tìm thật kỹ, không được bỏ sót bất kỳ ngóc ngách nào!” 
Ôn Khanh Mộ nghiến răng nghiến lợi.

Doãn Cẩn trầm tư chốc lát rồi quay đầu lại.


“Sếp Ôn, người của chúng ta đã tìm ba ngày ba đêm rồi, mọi người đều rất mệt mỏi.

Cứ tiếp tục thế này cũng không phải là cách, hay là chúng ta nghỉ ngơi một chút di?" 
“Nghỉ ngơi? Một chút manh mối cũng không tìm ra, bây giờ cậu lại bảo với tôi là muốn nghỉ ngơi?” 
Hai mắt Ôn Khanh Mộ đỏ ngầu, anh hét lên.

Doãn Cẩn bị tiếng quát của Ôn Khanh Mộ làm cho tê dại da đầu, nhưng vẫn phải kiên trì nói tiếp.

“Sếp Ôn, các anh em thật sự rất mệt, cứ tiếp tục như này hiệu quả cũng không cao, chưa biết chừng sẽ bỏ sót nơi quan trọng, 
lợi bất cập hại.

Hơn nữa anh cũng đã ba ngày ba đêm không chớp mắt rồi, cũng đã đến lúc nên nghỉ ngơi, biết đâu lại nghĩ thông suốt” 
Lời này của Doãn Cẩn khiến Ôn Khanh Mộ bình tĩnh lại.

Doãn Cẩn nói đúng, nếu cứ tiếp tục thì mọi người cũng hao mòn tinh lực, họ chỉ là người bình thường, không có nhiều tinh lực như anh.

Họ kiệt sức cũng không quan trọng, nhưng họ làm việc dưới tình trạng mệt mỏi quá độ chắc chắn sẽ bỏ sót rất nhiều thứ, lỡ như bỏ lỡ Tô Lạc Ly!  

“Chia tất cả các đội thành ba nhóm, tám tiếng thay ca một lần, chuẩn bị cơm ngon cho họ, nhất định phải tập trung tinh lực tìm được người cho tôi, không được bỏ sót chỗ nào, dù là một chi tiết nhỏ!” 
Ôn Khanh Mộ hơi nheo mắt.

“Vâng, tôi sẽ làm ngay, anh cũng cần nghỉ ngơi rồi” 
“Tôi không cần!” 
Doãn Cẩn thở dài, cánh tay Ôn Khanh Mộ vẫn chưa hoàn toàn bình phục, thời gian trước lại luôn hôn mê, anh ta thật sự sợ anh sẽ không trụ nổi.

“Sếp Ôn, tôi nghĩ mợ chủ sẽ không vô duyên vô cớ bị bắt cóc đầu, hoặc là mợ chủ đắc tội ai, hoặc là anh đã đắc tội ai đó.

Anh về nhà cẩn thận sắp xếp lại những chuyện xảy ra trong thời gian này đi, xem có manh mối gì không? 
Trong đôi mắt xanh của Ôn Khanh Mộ lướt qua một tia lo ngại.

.


 
Chương 505: Những Lời Anh Ta Nói Là Sự Thật


“Hơn nữa sếp Ôn, anh đừng quên tay anh vẫn chưa hoàn toàn bình phục, tình trạng thời gian trước của anh cũng không ổn, nếu 
mợ chủ về thấy anh như thế này chắc chắn sẽ lại tức giận” 
“Sao cậu nói nhiều thế?” 
Ôn Khanh Mộ hung hăng trừng mắt nhìn Doãn Cẩn.

Những lời anh ta nói là sự thật.

Ôn Khanh Mộ day nhẹ hai bên thái dương, nếu Tô Lạc Ly biết anh ba ngày ba đêm.

không chợp mắt, chắc chắn sẽ lại nổi giận.


“Về khu Rainbow.

” 
Doãn Cẩn nghe Ôn Khanh Mộ nói vậy thì thở phào nhẹ nhõm.

Xe nhanh chóng về đến khu Rainbow.

Vừa vào cửa, Ôn Khanh Mộ đã nghe thấy tiếng động vọng lại từ phòng bếp.

“Ly Ly?” 
Ôn Khanh Mộ lập tức nhanh chân vào bếp.

“Ly Ly, em về rồi à?” 
Âm thanh đột ngột vang lên khiến cả ba người bên trong cùng nhìn ra cửa bếp.

Khoảnh khắc nhìn thấy Tiêu Mạch Nhiên, trái tim Ôn Khanh Mộ chợt trùng xuống.

“Sao lại là cô?” 
Tiêu Mạch Nhiên đeo tạp dề, đang nấu ăn cùng dì Phương và Lê Hoa.

“Ô, em nghe nói Lạc Ly bị bắt cóc, anh lại bận tối mắt nên qua đây xem có giúp được gì không.


” 
Ôn Khanh Mộ đột nhiên suy sụp như người mất hồn, hoá ra không phải Tô Lạc Ly.

Anh không nói gì, im lặng về phòng khách, ngồi lên ghế sofa.

Anh nhắm mắt, tựa đầu lên ghế, lông mày vẫn không thể giãn ra.

“Ly Ly, rốt cuộc em đang ở đâu?” 
Lần trước anh đã âm thầm thì sẽ không bao giờ để Tô Lạc Ly rời khỏi tầm mắt mình nữa, nhưng anh không ngờ mình lại để mất cô nhanh như vậy.

Tiêu Mạch Nhiên nhẹ nhàng bước tới ngồi cạnh Ôn Khanh Mộ, thuận tay rót cho anh ly nước.

“Anh xem môi anh khô hết rồi kìa, uống chút nước bôi trơn cổ họng đi.

” 
Lúc này Ôn Khanh Mộ mới mở mắt.

“Lạc Ly! Vẫn chưa tìm được sao?” 
“Chưa.

” 

“Thật kỳ lạ, sao đang yên đang lành lại bị bắt cóc chứ?” 
Lời này của Tiêu Mạch Nhiên như đang nói với chính mình.

“A Khanh, anh cũng đừng lo lắng quá, người tốt sẽ gặp điều tốt, em tin lần này chắc chắn Lạc Ly có thể chuyển nguy thành an” 
“Ừm.

” 
Tiêu Mạch Nhiên cũng không biết làm thế nào để an ủi Ôn Khanh Mộ.

“Muốn tìm được Lạc Ly, trước tiên anh phải giữ gìn sức khoẻ đã, anh vừa mới hồi phục, không thể để mình mệt mỏi như vậy.

Chỉ khi anh duy trì tinh lực và trạng thái tốt mới có thể nhanh chóng tìm được Lạc Ly” 
Tiêu Mạch Nhiên kiên nhẫn khuyên nhủ.

“Tôi đói rồi.

”.


 
Chương 506: Mà Người Họ Muốn Là Tô Lạc Ly!


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Tiêu Mạch Nhiên vui mừng khôn xiết.

“Cơm đã chuẩn bị xong, có thể ăn luôn được rồi.

” 
Một bàn đầy ắp các món ăn.

“Mấy món này là em làm đấy, anh mau nếm thử xem có ngon không.


” 
Tiêu Mạch Nhiên gắp thức ăn cho Ôn Khanh Mộ như đang lấy lòng, anh lập tức nhíu mày.

Thấy Ôn Khanh Mộ không vui, Tiêu Mạch Nhiên lập tức dừng hành động của mình lại.

Ôn Khanh Mộ có bệnh sạch sẽ, anh chưa bao giờ ăn thức ăn người khác gắp cho.

“Em quên mất, em xin lỗi.

Dì Phương, phiền dì đổi cho tôi bát cơm khác.

” 
“Vâng.

” 
Dì Phương lập tức lấy cho Ôn Khanh Mộ bát cơm khác.


Lúc này Ôn Khanh Mộ mới bắt đầu ăn.

“Món này, món này, món này là em làm, không ngon lắm anh ăn tạm nhé” Tiêu Mạch Nhiên liệt kê từng món mình làm.

Từ khi biết Tô Lạc Ly nấu ăn ngon, còn biết 
nướng bánh, Tiêu Mạch Nhiên cảm thấy mình đã bị bỏ lại phía sau.

Mặc dù rất bận nhưng cô ta vẫn thuê một đầu bếp riêng để dạy mình nấu ăn.

Trong thời gian này, kỹ năng nấu nướng của cô ta đã được cải thiện rất nhiều.

Nhưng ngoại trừ món Tô Lạc Ly nẩu, trong mắt Ôn Khanh Mộ những món người khác làm đều giống nhau.

“A Khanh, anh nghĩ liệu Lạc Ly có đắc tội ai trong giới giải trí không? Cô ấy không thể vô duyên vô cớ bị bắt cóc như vậy chứ? Nếu là bắt cóc thông thường thì chắc hẳn những kẻ bắt cóc sẽ đưa ra yêu cầu, nhưng đến giờ vẫn chưa có động tĩnh gì? 
Tiêu Mạch Nhiên vừa ăn vừa phân tích.


Ôn Khanh Mộ lập tức ngừng ăn.

Nếu là bắt cóc thông thường thì lẽ ra đối phương đã liên lạc với anh để đòi tiền chuộc hoặc đưa ra điều kiện nào đó từ lâu rồi.

Nhưng đã ba ngày trôi qua mà vẫn không có động tĩnh gì, tại sao lại như vậy? 
Ôn Khanh Mộ lập tức lấy điện thoại ra gọi cho Doãn Cẩn.

“Lập tức đến bộ phận truyền tin kiểm tra lịch sử cuộc gọi gần đây của mợ chủ, tôi muốn biết thông tin chi tiết nhất!” 
“Rõ!” 
Nếu bên kia không đòi tiền chuộc hay đưa ra điều kiện gì, vậy nghĩa là họ chỉ có một mục đích duy nhất, đó chính là người! 
Mà người họ muốn là Tô Lạc Ly! 
Ôn Khanh Mộ đột nhiên hiểu ra tại sao đối phương lại lựa chọn đi đường cao tốc, rõ ràng là đang kéo dài thời gian! 
[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
.


 
Chương 507


“Không có mã vùng, dãy số này gọi cho mợ chủ rồi hai người nói chuyện hơn hai phút, có thể thấy mợ chủ đã có một cuộc trò chuyện ngắn với đối phương, nhưng không thể tra ra mã vùng của dãy số này, cũng không tìm ra bất kỳ thông tin nào.

” 
“Gửi số đó cho tôi luôn đi.

” 
“Vâng.

” 
Tiêu Mạch Nhiên ở bên cạnh dường như đột nhiên nhớ ra điều gì.


“A Khanh, em đột nhiên nhớ ra.

” 
Tiểu Mạch Nhiên muốn nói lại thôi, đưa mắt nhìn dì Phương và Lê Hoa.

Ôn Khanh Mộ cũng hiểu ý Tiêu Mạch Nhiên, hai người cùng lên tầng, đi vào phòng làm việc.

“Nhớ ra chuyện gì?” 
“Anh còn nhớ lần trước từ trên núi về, em nói với anh rằng có người âm thầm gọi cho Lạc Ly, muốn Lạc Ly thăm dò anh không? Em đang nghĩ liệu có phải cùng một người không?” 
Trong mắt Ôn Khanh Mộ sáng lên sự thù hận rõ ràng.

Anh siết chặt chiếc điện thoại trong tay.

“Giản Ngọc!” 
“Anh quen người đó?”.

ngôn tình hay
“Không quen, nhưng tôi biết anh ta.

” 

Ôn Khanh Mộ nhận được số điện thoại Doãn Cẩn gửi tới, anh lập tức gọi đi.

“Nhưng anh gọi cho anh ta cũng vô ích, em đoán số điện thoại này đã bị huỷ lâu rồi.

” 
Khi Tiêu Mạch Nhiên còn đang nói thì cuộc gọi đã được kết nối! 
“A lô, tôi đợi cuộc điện thoại này của anh ba ngày ba đêm rồi.

Ôn Khanh Mộ, xem ra anh cũng chỉ thế thôi, điều tra ba ngày ba đêm mới tra ra tôi.

” 
Giọng nói khiêu khích của Giản Ngọc phát ra từ đầu dây bên kia.

“Ly Ly đâu?” 
“Đúng là bây giờ Lạc Ly đang ở chỗ tôi, nhưng anh yên tâm, tôi sẽ không để anh tìm được cô ấy đâu” 
“Giản Ngọc, rốt cuộc anh.

” 
Ôn Khanh Mộ còn chưa nói xong thì Giản Ngọc đã cúp máy.

Khi anh gọi lại lần nữa thì đối phương không trả lời, thậm chí còn tắt máy.


Ôn Khanh Mộ căm hận nắm chặt tay.

Sao anh lại không nghĩ đến Giản Ngọc chứ? 
“Có phải Lạc Ly đang trong tay người này không?” 
Tiêu Mạch Nhiên thở phào nhẹ nhõm.

“Vậy thì tốt rồi, biết Lạc Ly đang ở trong tay ai thì chỉ cần điều tra người đó là được, ít nhất sẽ không phải tìm kiếm mà không có manh mối nữa” 
“Nhưng dù có tra thế nào cũng không thể tra ra người này, tôi đã theo dõi anh ta rất lâu, rất lâu rồi, nhưng hoàn toàn không có thông tin gì.

” 
Tiêu Mạch Nhiên nhìn Ôn Khanh Mộ với vẻ không thể tin được.

“ở trước mặt anh mà vẫn có người có thể trốn kỹ vậy sao?” 
Tiêu Mạch Nhiên luôn cảm thấy Ôn Khanh Mộ là người toàn năng, không ngờ lần này anh đã thực sự đụng độ đối thủ.

.


 
Chương 508


Không ngờ lại là Giản Ngọc! 
Thật ra thời gian này Ôn Khanh Mộ chưa từng ngừng điều tra Giản Ngọc.

Nhưng không có thông tin gì.

Sở dĩ Giản Ngọc đảm công khai trả lời cuộc gọi của Ôn Khanh Mộ như thế là vì anh ta đã đoán trước được Ôn Khanh Mộ không biết gì về mình.


Hơn nữa dường như Giản Ngọc này biết rất rõ cách làm của anh.

Ôn Khanh Mộ vốn định kéo dài thời gian để 
tra nơi Giản Ngọc đang ở, nhưng Giản Ngọc lại nắm bắt chính xác thời gian, trong thời gian ngắn như vậy anh không thể tìm được mã vùng của anh ta.

Người đàn ông này quá đáng sợ, anh ta giống như con giun trong bụng anh vậy! 
Thành phố S.

“Cậu chủ về rồi!” 
Nghe thấy tiếng chào của người làm, Sở Nhuận Chi lập tức ra khỏi phòng.

Bà thấy Hoắc Tư Kiệt đeo một chiếc ba lô rất lớn trên lưng, từ bên ngoài trở về.


“Ôi chao, Tiểu Kiệt, cuối cùng con cũng về!” 
Hoắc Tư Kiệt vừa bước vào năm thứ nhất, đây là lần đầu tiên cậu rời khỏi nhà, đã bao giờ Sở Nhuận Chi rời xa con trai lâu như thế.

“Mẹ, sao lúc nào mẹ cũng gọi con về làm gì?" 
Hoắc Tư Kiệt cực kỳ không vui, cuối cùng cũng được rời khỏi nhà, nhưng cứ thứ sáu hàng tuần là Sở Nhuận Chi lại gọi điện bảo cậu về nhà.

“Thằng nhóc thối, từ sau kỳ nghỉ Tết đi học lại con chưa về nhà lần nào! Lúc nào gọi cho con cũng nói bận, con là sinh viên thì có việc gì bận?” 
Sở Nhuận Chi vừa nói vừa vỗ nhẹ lên đầu Hoắc Tư Kiệt.

“Sinh viên mới bận chứ, năm nay con học năm nhất lại càng bận hơn.

Giữa thành phố Z và thành phố S còn phải đi máy bay, mẹ cử hành hạ con đi!” 
Hoắc Tư Kiệt vừa phàn nàn vừa đi vào nhà, bỏ ba lô xuống.


“Lẽ ra ngay từ đầu mẹ không nên đồng ý cho con đi học đại học ở thành phố Z! Con cử nhất định đòi đi, giờ thì hay rồi, về nhà 
một chuyến cũng tốn công tốn sức!” 
Hoắc Tư Kiệt ngồi lên ghế, tự rót cho mình một ly nước.

“Con muốn cách xa bố mẹ một chút!” 
“Này!” 
Sở Nhuận Chi thật sự tức giận vì đứa con trai này, trong nhà ai cũng khiến bà phải lo lång.

“Mãi con mới về một lần, con không thể nói câu gì khiến mẹ vui được à?”.


 
Chương 509


“Ai da, mẹ à, con vừa xuống máy bay nên mệt lắm, con về phòng ngủ một lát đây.”
Nói rồi Hoắc Tư Kiệt chuẩn bị đi.

“Này này, mẹ còn chưa nói xong mà! Chị họ con về rồi.”
“Chị họ con? Sao tự dưng con lại có chị họ
đâu ra thế?” Hoắc Tư Kiệt vô cùng khó
hiểu.

Nhà họ Hoắc ít người, bố mẹ Hoắc Vũ Long cũng chỉ sinh ra Hoắc Vũ Long và Hoắc Vũ Như, Hoắc Vũ Nhu đã bỏ nhà đi nên nhà họ Hoắc chỉ còn lại mấy người họ hàng xa, bình thường cũng không qua lại nhiều.


“Con còn nhớ bố con từng nói ông ấy có chị gái không? Con còn một người bác nữa.”
Hoắc Tư Kiệt cẩn thận nhớ lại.

“Ồ, hình như có chuyện này.”
“Bác con đã qua đời những bà ấy vẫn còn hai đứa con, một trai một gái.

Bố con đã tìm được cô con gái rồi, con đi gặp chị họ
đi."
"Ồ."
Hoắc Tư Kiệt cũng không quan tâm, trong nhà có thêm một người chị họ thôi mà, điều này cũng không ảnh hưởng đến cậu lắm.

Sở Nhuận Chi đưa Hoắc Tư Kiệt đến phòng của Tô Lạc Ly.

“Chị họ con ở phòng này, con vào đi, có điều bất ngờ đấy.”
Sở Nhuận Chi cũng biết con trai mình rất thích Tô Lạc Ly.

Cả Hoắc Tư Kiệt và Hoắc Tư Nhã đều rất thích cô.

“Bất ngờ? Không bị doạ sợ là được rồi.”

Hoắc Tư Kiệt đứng gõ cửa.

“Chị họ?”
Tô Lạc Ly đang đọc sách trong phòng thì đột nhiên nghe thấy có ai đó gọi chị họ.

“Lạc Ly, Tiểu Kiệt về rồi!” Sở Nhuận Chi cao giọng gọi.

Tô Lạc Ly lập tức đứng dậy đi tới mở cửa.

Vào khoảnh khắc ấy...!
“Chị Lạc Ly?”
“Tiểu Kiệt?”
Cả hai đều sững sờ!
Sở Nhuận Chi nhìn hai người.

“Hai đứa từng gặp nhau à?”
“Gặp rồi ạ!” Hoắc Tư Kiệt trả lời ngay.

“Ôi chao, thật có duyên mà! Hai đứa nói chuyện đi”
Sở Nhuận Chi vui vẻ rời đi.


Hoắc Tư Kiệt bước vào phòng.

“Chị Lạc Ly, không ngờ chị lại là chị họ của em! Trời ơi, thật không thể tin được!”
Hoắc Tư Kiệt chợt cau mày.

“Vậy Tô Kiềm Mặc...!là anh họ em?”
“Chị cũng không biết hai đứa em ai lớn hơn nữa.” Tô Lạc Ly vui mừng nhìn Hoắc Tư Kiệt.

“Cậu ấy lớn hơn em, chúng em sinh cùng năm nhưng cậu ấy ra đời trước.”
"Ô.

Tô Lạc Ly nhìn chằm chằm Hoắc Tư Kiệt.

Dường như cô đã tìm được cọng rơm cứu mạng!.


 
Chương 510


Tô Lạc Ly không nói cho Hoắc Tư Kiệt biết mình bị giam lỏng ngay, cọng rơm cứu mạng đã đến, chuyện này không vội được.

Buổi tối, Tô Lạc Ly đến phòng ngủ của Hoắc Tư Kiệt tìm cậu.

“Tiểu Kiệt, em có ở trong không?” 
Không có âm thanh đáp lại.


“Cô cả, vừa nãy ông chủ gọi cậu chủ đi rồi, cô vào trong chờ cậu ấy đi” Một người làm tình cờ đi qua bảo.

"U" 
Tô Lạc Ly mở cửa đi vào.

Phòng ngủ Hoắc Tư Kiệt hơi bừa bộn.

Trên tường có treo những bức hình của ngôi sao bóng rổ, còn treo bao cát, đúng là phòng của con trai.

Tô Lạc Ly liếc thấy máy tính trên bàn! 
Cô nảy ra một ý tưởng rồi bước đến ngay lập tức.

Cô lắc chuột, màn hình máy tính sáng lên! 
Tô Lạc Ly đột nhiên trở nên căng thẳng, quan sát xung quanh! 

Đây là cơ hội tốt nhất của cô, máy tính cũng có kết nối mạng! 
Cô biết Wechat cũng có thể đăng nhập được trên máy tính, cô nhanh chóng mở trang web ra, tìm kiếm địa chỉ đăng nhập.

Cô nhập tài khoản và mật khẩu của mình vào.

Trang web đang chuyển hướng, cô đã sắp có thể đăng nhập được vào Wechat để nói cho Ôn Khanh Mộ biết vị trí của mình! 
Đúng lúc này, cửa đột nhiên mở ra! 
Tô Lạc Ly nhìn về phía của, người ở cửa cũng nhìn cô! 
“Chị họ, chị đang làm gì vậy?” 
“Chị đang! chơi điện tử!” 
Hoắc Tư Kiệt đã liếc thấy Tô Lạc Ly đăng nhập Wechat.

Nói thì chậm nhưng hành động thì nhanh, Tô Lạc Ly lập tức ôm máy tính, cô chỉ cần nhập vài chữ là được, vì trang web đã hiển thị đăng nhập thành công! 
“Chị họ, chị đăng xuất ngay đi!” 

“Tiểu Kiệt, giúp chị lần này đi, coi như chị cầu xin em!” 
Tô Lạc Ly ôm máy tính không chịu buông ra, nhưng cô giằng co như vậy cũng không thể nhập được chứ! 
Dưới tình thế cấp bách, Hoắc Tư Kiệt đã lập tức tắt bộ định tuyến trong phòng đi! 
Tô Lạc Ly thấy màn hình đã hiển thị ngoại tuyến, cô cũng không cần phải vật lộn nữa.

“Chị họ, chị đừng hại em!” 
“Em đã biết hết rồi?” 
Tô Lạc Ly ngồi xuống ghế, đặt máy tính lại chỗ cũ.

.


 
Chương 511


“Em biết rồi thì hắn cũng biết bố em đang giam lỏng chị, và em cũng nên biết là ông ấy không có lý do để làm vậy!” 
Hoắc Tư Kiệt vừa bị gọi đi vì chuyện của Tô Lạc Ly.

Hoắc Vũ Long đã nói cho Hoắc Tư Kiệt biết mọi chuyện, cũng lo lắng Tô Lạc Ly sẽ lợi dụng cậu.

Tô Lạc Ly hối hận, đáng ra cô nên tiền trảm hậu tấu ngay từ khi vừa gặp Hoắc Tư Kiệt! 

“Bố em nói Ôn Khanh Mộ là.

.

” 
Cậu cảm thấy chuyện này thật sự vô lý, nhưng lại không có cách nào làm trái lời bő! 
“Là ma cà rồng! Em là sinh viên đại học, hắn cũng biết đây là chuyện vô căn cứ!” 
Hoắc Tư Kiệt chán nản gãi đầu rồi ngồi xuống.

“Vậy em cũng không thể làm trái ý bố được, chị không hiểu bố em, nếu em giúp chị thì ông ấy sẽ đánh chết em!” 
Tô Lạc Ly thất vọng cúi đầu.

Cô cứ nghĩ sự xuất hiện của Hoắc Tư Kiệt có thể mang lại tia hy vọng cho mình, nhưng không ngờ hy vọng này lại bị dập tắt sớm như thế.


Không, không thể tiếp tục thế này được, cô phải tranh thủ.

Đã bốn ngày trôi qua rồi, Ôn Khanh Mộ ở nhà chắc chắn đã lo lắng phát điên.

“Vậy vì sợ bố nên em giúp ông ấy cùng làm chuyện xấu?” 
Hoắc Tư Kiệt cúi đầu không nói gì.

“Tiểu Kiệt, chị biết em là một cậu bé ngoan! Những chuyện vô căn cứ như vậy mà em cũng tin sao? Nếu Ôn Khanh Mộ là ma cà rồng, vậy Hân Hân thì sao?” 
Nhắc đến Mục Nhất Hân, cuối cùng Hoắc Tư Kiệt cũng có chút phản ứng.

“Chuyện này liên quan gì đến Hân Hân?” 
“Đương nhiên liên quan rồi! Hân Hân là cháu gái Ôn Khanh Mộ, hai người là họ hàng.

Nếu Ôn Khanh Mộ là ma cà rồng, vậy quan hệ họ hàng của họ từ đâu mà có?” 

Hoắc Tư Kiệt đã suy nghĩ rất kỹ nhưng vẫn không thể hiểu được.

“Em không hiểu, nhưng bố em nói anh ấy là ma cà rồng” 
“Bố em nói vậy là vì không hiểu anh ấy, Hân Hân là cháu gái Ôn Khanh Mộ, có quan hệ rất thân thiết với anh ấy.

Nếu Ôn Khanh Mộ 
là ma cà rồng thì Hân Hân đã biết từ lâu rồi!” 
Hoắc Tư Kiệt ngẫm nghĩ, nói như vậy cũng không phải không có lý.

.


 
Chương 512


“Em giúp chị được không?” 
Lúc này Hoắc Tư Kiệt đang rất rối.

“Ôi! Chị họ, chị đừng làm khó em, em bị kẹt 
giữa cũng rất khó xử! Chị biết vừa nãy bố em cảnh cáo em gì không?” 
“Ông ấy nói gì?” 
“Ông ấy nói điều ông hối hận nhất trong đời là đã để bác gái đi! Ông bảo em không được đi theo con đường cũ của ông, nếu không em sẽ hối hận cả đời! Chị là chị họ của em! Em không muốn mình cũng phải hối hận như bố!” 

Hoắc Tư Kiệt vô cùng buồn phiền.

Vừa nãy bị Hoắc Vũ Long cảnh cáo, trong 
lòng cậu cũng hơi sợ.

“Bây giờ em không giúp chị sau này mới hối hận! Sở dĩ bố em hối hận năm đó để mẹ chị đi là vì ba chị quá tệ! Nhưng Ôn Khanh Mô thì khác, anh ấy đối xử với chị rất tốt, cũng rất yêu chị!”.

Hoắc Tư Kiệt lại bắt đầu dao động.

Cậu cắn răng.

“Chị họ, chị đừng nói nữa, em phải nghe lời bố!" 
Cuối cùng Tô Lạc Ly cũng nhìn ra được chắc hẳn cậu bé này từ nhỏ đến lớn đều rất ngoan.

Hơn nữa cậu lại vừa bị Hoắc Vũ Long đe dọa.


Nhưng Hoắc Tư Kiệt là hy vọng duy nhất của cô, cô không thể để tuột mất! 
Chị xin lỗi Tiểu Kiệt.

“Vậy em muốn Hân Hân trách em sao?” 
“Hân Hân? Cô ấy.

” 
Mỗi lần nhắc đến Mục Nhất Hân là Hoắc Tư Kiệt lại có chút dao động.

“Chị nhìn ra được em rất thích Hân Hân.

Ôn Khanh Mộ là chủ của Hân Hân, Hân Hân cũng rất thích người làm thêm là chị.

Em nghĩ Hân Hân sẽ không trách em?” 
Lần trước khi ở trong bệnh viện, Tô Lạc Ly đã nhìn ra Hoắc Tư Kiệt đối xử rất tốt với Mục Nhất Hân, ánh mắt cậu đong đầy tình cảm.


Hoắc Tư Kiệt cắn môi không nói lời nào.

Tô Lạc Ly đang chờ cậu.

“Trách thì cứ trách đi, em cũng không thể làm trái lời bố được, dù sao em và cô ấy cũng không thể đến với nhau!” 
Hoắc Tư Kiệt cảm thấy đã không còn hy vọng gì nữa.

“Sao lại không thể?” 
“Chị không biết sao? Hân Hân thích Tô Kiêm Mặc, đây là điều gần như cả trường em đều biết!” 
Nhắc đến chuyện này, Hoắc Tư Kiệt vẫn còn chút đau lòng.

.


 
Chương 513: Cô Ổn Định Lại Cảm Xúc Của Mình


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


“Nhưng Kiêm Mặc và Hân Hân không thể đến với nhau được.

” 
Tô Lạc Ly nói một cách khẳng định 
“Tại sao không? Hân Hân rất thích Tô Kiêm Mặc! Chị sẽ không vì là thím của Hân Hân.

mà không đồng ý đó chứ?” 
Hoắc Tư Kiệt rất khó hiểu.


“Đương nhiên không phải, chị cũng rất thích con bé vì có thể đã thân lại càng thân, nhưng hai đứa nó không thể đến với nhau, 
vì Kiếm Mặc.

.

” 
Nói đến đây, vẻ mặt Tô Lạc Ly hơi cô đơn.

“Kiểm Mặc đã bị bác sĩ kết án tử hình từ rất lâu rồi, thằng bé mắc bệnh tim bẩm sinh.

Trước đây bác sĩ nói nó không thể sống qua mười bảy tuổi, nhưng bây giờ nó đã qua mười bảy tuổi, sức khoẻ ngày càng yếu đi, không biết ngày nào.

.

” 
Tô Lạc Ly không nói hết nhưng Hoắc Tư Kiệt cũng hiểu.

Cô ổn định lại cảm xúc của mình.

“Chị sẽ không cho phép Kiêm Mặc yêu đương, yêu đương ảnh hưởng đến cảm xúc, những dao động cảm xúc sẽ ảnh hưởng đến tim, rút ngắn tuổi thọ của thằng bé” 

Hoắc Tư Kiệt vẫn còn hơi sốc vì chuyện này.

Cậu không ngờ bệnh của Tô Kiêm Mặc lại nghiêm trọng đến thế.

Tô Lạc Ly nhướng mắt nhìn Hoắc Tư Kiệt.

“Tiểu Kiệt, vậy nên em hoàn toàn không cần lo lắng Hân Hân sẽ đến với Kiếm Mặc, em.

vẫn còn cơ hội.

” 
Tô Lạc Ly biết lợi dụng tình cảm của một bé trai thế này thật sự hơi bỉ ổi, nhưng cô hết cách rồi.

“Chị họ, chị không nói dối em chứ?” 
Hoắc Tư Kiệt đột nhiên nảy sinh nghi ngờ.

“Tiểu Kiệt, sao chị có thể nói dối em được? Chị và Kiểm Mặc sống nương tựa vào nhau từ nhỏ, cho dù chỉ muốn trốn thoát cũng không đến mức rủa thằng bé đúng không?” 
Hoắc Tư Kiệt nghĩ lại thấy cũng có lý.

“Tiểu Kiệt, em nhất định phải giúp chị!” 

Tô Lạc Ly nắm lấy tay Hoắc Tư Kiệt.

“Chị họ, em thật sự! Haiz.

.

” 
Hoắc Tư Kiệt vẫn chưa hạ được quyết tâm.

“Nếu em không giúp chị, khi nào Hân Hân biết chắc chắn sẽ trách em đó.

” 
Tô Lạc Ly chỉ đành đe doạ.

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
.


 
Chương 514


“Vậy cũng không thể để em và bố cắt đứt quan hệ cha con chứ?” 
“Đương nhiên là không rồi, đây chỉ là kế hoãn binh thôi, chờ ông ấy nguôi giận rồi 
em về là được mà.” 
Hoắc Tư Kiệt lâm vào tình thế khó xử. 
Cậu suy nghĩ một lúc lâu. 

“Nếu lần này em giúp chị, chị có thể giúp em theo đuổi Hân Hân không?” 
Hoắc Tư Kiệt nhìn Tô Lạc Ly với ánh mắt đầy hy vọng. 
Tô Lạc Ly hơi khó xử, cô vốn chỉ định lợi dụng mối quan hệ này một chút thôi, không ngờ Hoắc Tư Kiệt lại đưa ra yêu cầu như vậy. 
“Tiểu Kiệt, chị không thích can thiệp quá nhiều vào chuyện tình cảm.

Hai bên đều tình nguyện thì mới có thể ở bên nhau” 
Hoắc Tư Kiệt cúi đầu. 
“Em thật sự rất thích Hân Hân, em đã thích cô ấy mấy năm rồi.

Nhà bà ngoại ở thành phố Z, trong một kỳ nghỉ hè em đến nhà bà 
đã gặp Hân Hân rồi thích cô ấy.


Cô ấy cũng thích ở bên em, em cứ tưởng sau khi lên đại học chúng em có thể phát triển đến quan hệ yêu đương, nhưng ai ngờ..” 
Tự dưng lại có người khác xuất hiện. 
Mục Nhất Hân bỗng thích Tô Kiềm Mặc. 
“Vậy hai đứa có thể coi là chơi với nhau từ nhỏ à?” 
“Cũng có thể nói như vậy.

Về cơ bản, mỗi kỳ nghỉ hè và nghỉ đông chúng em đều ở bên nhau, bình thường chỉ cần có ngày nghỉ là em lại chạy về nhà bà ngoại, lên đại học em cũng đến thành phố Z vì cô ấy!” 
Nói đến những chuyện này, cuối cùng Hoắc Tư Kiệt cũng có chút tinh thần. 
“Tiểu Kiệt, chị chỉ có thể giúp em ngăn cản Hân Hân và Kiểm Mặc ở bên nhau, cũng có thể nói những điều tốt về em, nhưng chuyện này vẫn phải xem em đấy” 
Hoắc Tư Kiệt chợt thắp lên hy vọng, con trai 
độ tuổi này rất sẵn sàng hy sinh cho tình cảm của mình. 

“Chị chỉ cần nói những điều tốt đẹp về em là được rồi!” 
Hoắc Tư Kiệt cân nhắc kỹ lưỡng. 
“Nhưng chị không thể bí mật báo tin cho Ôn Khanh Mộ được, thế lực của Ôn Khanh Mộ rất lớn, lỡ như hai bên đánh nhau thì sao? Em không thể hại bố em được, đúng không?” 
“Vậy em nói xem phải làm sao?” 
“Chị để em nghĩ cách.

Ngày mai là chủ nhật, tối mai em phải bay về rồi.” 
Vậy nên thời gian khá gấp rút..


 
Chương 515: Chỉ Chung Tình Với Một Mình Em!


Hoắc Tư Kiệt đột nhiên búng tay.

“Chị họ, em có cách rồi!” 
“Cách gì?” 
Hoắc Tư Kiệt ngoắc ngón tay với Tô Lạc Ly, cô lập tức ghé sát vào cậu.

Sáng hôm sau tất cả mọi người đều có mặt vào giờ ăn sáng, ngoại trừ Tô Lạc Ly.


Mấy ngày nay mặc dù Tô Lạc Ly bị giam lỏng, nhưng cũng coi như chung sống hoà thuận với người nhà họ Hoắc, không hề đối chọi gay gắt, mọi người vẫn ăn cơm cùng nhau.

Một người giúp việc đi tới.

“Cô cả nói mình không khoẻ nên bây giờ còn đang ngủ, cô ấy bảo mọi người ăn trước đi, không cần đợi” 
“Không khoẻ sao?" Sở Nhuận Chi lập tức hỏi.

“ôi đều tại con! Tối qua con nói chuyện với chị ấy đến khuya, hai chúng con lại đi dạo trong sân.

Tối hôm qua gió hơi lạnh, chắc 
chị ấy bị cảm rồi.

” 
Hoắc Tư Kiệt vời hùa theo.

Giản Ngọc nhìn Hoắc Tư Kiệt, nhưng không nói gì.

“Mau mời bác sĩ đến khám đi, mấy ngày nay con bé ăn rất ít, chắc chưa thích nghi được khí hậu và đồ ăn ở đây.


” Sở Nhuận Chi vẫn rất quan tâm đến cháu gái mình.

“Vậy mời bác sĩ đến đi” Hoắc Vũ Long ra lệnh.

“Vâng” Người làm lập tức đi gọi bác sĩ.

Nhà họ Hoắc có bác sĩ gia đình riêng, dưới tình huống thông thường không cần đến bệnh viện.

Mọi người lại dùng bữa như bình thường.

Thành phố Z.

Lại một ngày nữa trôi qua mà không có tiến triển gì.

Mặc dù đã tìm ra đối phương là Giản Ngọc, nhưng vẫn không tra được gì thêm.

Ôn Khanh Mộ ngồi trên sofa với vẻ mặt nghiêm trọng, tuy biết Giản Ngọc sẽ không làm hại Tô Lạc Ly, nhưng ai biết anh ta sẽ làm gì cô? 

Người đàn ông này còn luôn nhung nhớ Tô Lạc Ly nữa chứ! 
Chỉ chung tình với một mình em!.

||||| Truyện đề cử: Nhẹ Nhàng Câu Dẫn |||||
Ý nghĩa của hoa hồng xanh.

Chỉ riêng ý nghĩa của loài hoa này thôi đã khiến Ôn Khanh Mộ kinh hồn bạt vía! 
Tiêu Mạch Nhiến bưng một đĩa trái cây lên.

Mấy ngày nay cô ta cũng ở lại khu Rainbow, Ôn Khanh Mộ không quan tâm nên cũng mặc kệ cô ta.

“A Khanh, mấy ngày nay anh vất vả quá, ăn chút hoa quả bổ sung vitamin đi.

”.


 
Chương 516


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Tiêu Mạch Nhiên cầm một quả táo lên, đồng thời cũng cầm dao gọt hoa quả chuẩn bị gọt táo cho Ôn Khanh Mộ.

Ôn Khanh Mộ đang định nói gì đó thì chuông điện thoại vang lên, anh lập tức nghe máy.

“Có tin rồi à?” 
“Vẫn chưa ạ, nhưng sếp Ôn, tối qua chúng tôi đột nhiên phát hiện mợ chủ đăng nhập vào tài khoản Wechat!” 

“Sao cơ?” 
Ôn Khanh Mộ nghĩ chắc chắn Tô Lạc Ly sẽ tìm cách liên lạc với mình, nên anh luôn cho người theo dõi tất cả các tài khoản xã hội của cô.

“Nói tình hình cụ thể đi!” 
“Tối qua vào khoảng chín giờ hơn, tài khoản Wechat của mợ chủ đăng nhập trên máy tính, nhưng chỉ đăng nhập một lúc đã off 
luôn.

” 
“Tìm ra địa chỉ IP chưa?” 
“Tìm ra rồi a, địa chỉ IP mạng hiển thị là ở thành phố S.

” 
“Thành phố S?” 

Ôn Khanh Mộ càng nghi hoặc, hình như Tô Lạc Ly từng quay phim ở thành phố S, ngoài lần đó ra dường như không còn mối liên quan gì đến thành phố S nữa.

“Địa chỉ cụ thể thì sao?” 
“Vẫn chưa tìm ra địa chỉ cụ thể, chúng tôi đang tra tiếp, nhưng điều này khiến tôi nhớ lại một chuyện.

” 
“Nói!” 
“Khi mợ chủ quay phim ở thành phố S có 
tham gia sự kiện của Trang sức Hoắc Thị, nhưng lại bị bà Hoắc đuổi ra.

Lúc đó cũng không biết mợ chủ đã đắc tội bà Hoắc thể nào, tôi đang nghĩ liệu có liên quan đến chuyện này không?” 
“Trang sức Hoắc Thị?” 
Đương nhiên Ôn Khanh Mộ đã từng nghe đến cái tên này, có lẽ khắp đất nước này không có ai chưa từng nghe nói đến Trang sức Hoắc Thị, dù sao cửa hàng của họ đã mở khắp cả nước.


“Lập tức tra ra địa chỉ IP cụ thể cho tôi!” 
“Tìm ra rồi! Chính là nhà họ Hoắc!” Doãn Cẩn đột nhiên kích động nói.

Buổi chiều tại thành phố S.

Hoắc Tư Kiệt chỉ về nhà cuối tuần, chủ nhật cậu sẽ lại đi.

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
.


 
Chương 517: Nếu Không Được Lại Nhỡ Giờ Bay!”


Hoắc Tư Kiệt vừa chơi vừa càu nhàu.

“Mẹ tốn bao nhiêu tâm sức để chuẩn bị những thứ này cho con mà con còn chê nặng, mẹ không chê phiền thì thôi!” 
“Được rồi, được rồi, mẹ muốn làm gì thì làm” 
Một lúc sau người giúp việc đi tới.

“Bà chủ, cậu chủ, xe đã chuẩn bị xong rồi, đi 
sớm một chút đừng để nhỡ máy bay ạ” 

“Được, tôi biết rồi.

” 
Sở Nhuận Chi đáp lại rồi quay sang nhìn Hoắc Tư Kiệt.

“Tiểu Kiệt, chị họ con không khoẻ, lát nữa con sang xem con bé thế nào đi.

” 
Hoắc Tư Kiệt đảo mắt, sau đó nhìn thời gian.

“Ôi, sao mẹ không nhắc con? Đã năm giờ rồi!” 
“Năm giờ thì sao? Không phải con bay lúc bày rưỡi à?” 
Sở Nhuận Chi tiếp tục kiểm tra hành lý cho Hoắc Tư Kiệt.

“Bảy rưỡi.

Nhưng từ nhà mình đến sân bay 
mất nửa tiếng, giờ này lại là giờ tắc đường nên sẽ mất nhiều thời gian hơn.


Mẹ chuẩn bị bao nhiêu đồ cho con thế này, con phải 
làm thủ tục kiểm tra an ninh trước, nếu không được lại nhỡ giờ bay!” 
“Ôi mẹ quên mất, giờ này cũng sắp tắc đường rồi, đi nhanh đi.

” 
Sở Nhuận Chi kiểm tra một lần nữa rồi kéo vali lại.

“Vậy mẹ nói với chị họ một tiếng, con đi luôn không chào chị ấy nữa, dù sao sau này chúng con vẫn còn rất nhiều cơ hội gặp nhau” 
“Được, để mẹ tiễn con ra cửa rồi đi xem con bé thế nào? 
Sở Nhuận Chi đưa Hoắc Tư Kiệt ra cửa, xe đã đỗ sẵn trong sân.

Nhìn thấy chiếc xe đang đỗ trong sân, Sở Nhuận Chi liền nhíu mày.

Không ngờ Hoắc Tư Kiệt lại gọi xe thương vụ đến.

“Sao hôm nay lại gọi xe này? Một mình con cần dùng xe lớn thế này sao?” 

Ánh mắt Hoắc Tư Kiệt có chút khác thường.

“Sao lại không chứ? Đi xe này con còn có thể ngủ một lát, trên máy bay ngột ngạt lắm! Vừa hay có thể nghỉ ngơi lấy sức” 
Hoắc Tư Kiệt cười với Sở Nhuận Chi.

“Con đấy, chỉ biết hưởng phúc thôi, chút khổ đó cũng không chịu được! Bố con mà biết lại mắng cho!” 
Hoắc Tư Kiệt lè lưỡi.

Vali đã được cất vào cốp xe.

“Mẹ về đi, con đi đây.

”.


 
Chương 518: Dù Sao Sau Này Vẫn Còn Rất Nhiều Thời gian”


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Ngay khi Hoắc Tư Kiệt vừa định lên xe thì Giản Ngọc đột nhiên bước tới.

“Tiểu Kiệt, hay là hôm nay anh đưa em đi nhé” 
Hoắc Tư Kiệt giật nảy mình.

“Anh cả, không! không cần phiền anh đâu, em tự đi được” 
Nụ cười của Giản Ngọc mang đầy cảm giác xấu xa mà quyến rũ.


“Chuyện này có gì phiền đâu chứ? Dù sao anh cũng rảnh, đi thôi.

” 
Sở Nhuận Chi rất mừng.

“Để anh cả đưa con đi đi” Bà vừa nói vừa Vỗ vai Hoắc Tư Kiệt.

Hoắc Tư Kiệt vừa định phản bác thì thấy tài xế đã xuống xe, còn Giản Ngọc đã ngồi vào vị trí ghế lái.

Nếu cậu còn từ chối thêm nữa thì có thể sẽ để lộ sơ hở.

“Thôi được rồi, con đi đây mẹ” 
Hoắc Tư Kiệt ngồi ở hàng ghế sau.

Chiếc xe từ từ ra khỏi cửa nhà họ Hoắc.


Hoắc Tư Kiệt nhìn Tô Lạc Ly đang ngồi xổm 
hàng ghế sau, cô đã ngồi xổm ở đây rất lâu rồi.

Mọi người đều cho rằng cô không khoẻ và vẫn đang nghỉ ngơi trong nhà, nhưng không ngờ cô đã ngồi trong chiếc xe sắp đưa Hoắc Tư Kiệt đi.

Hoắc Tư Kiệt lắc đầu với Tô Lạc Ly.

Đương nhiên Tô Lạc Ly đã nghe thấy cuộc nói chuyện vừa rồi của họ, cô cũng không dám hành động hấp tấp.

Hy vọng Giản Ngọc chỉ nhất thời hửng lên nên mới đích thân lái xe đưa Hoắc Tư Kiệt đi.

Giản Ngọc nhìn về phía sau qua gương chiếu hậu.

“Tiểu Kiệt, em không chào chị họ sao?” 
“Thời gian gấp rút nên em không kịp qua chào, dù sao sau này vẫn còn rất nhiều thời gian.


” 
Giản Ngọc chỉ cười không nói gì.

“Tiểu Kiệt, chuyện Ôn Khanh Mộ là ma cà rồng chỉ em biết thôi, em đừng nói với người khác nhé” 
“Anh cả, nhưng em luôn cảm thấy chuyện này như chuyện cổ tích ấy, trên đời này làm sao có ma cà rồng được?” 
“Thế giới rộng lớn có đủ những thứ lạ, chuyện em không biết còn nhiều lắm.

” 
Giản Ngọc rất bình tĩnh.

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
.


 
Chương 519


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


“Ma cà rồng sẽ mãi mãi trở thành ma cà rồng vào ngày họ biến thành ma cà rồng, tuổi của họ cũng được cố định vào thời điểm đó, sau này họ sẽ không bao giờ già đi.

Điều này không liên quan đến việc họ có người nhà hay không, cũng không có nghĩa anh ta là ma cà rồng thì người nhà anh ta cũng là ma cà rồng”
Giản Ngọc vừa lái xe vừa nói chuyện với Hoắc Tư Kiệt.

“Hơn nữa, chúng ta là người trần mắt thịt, không có cách nào phân biệt được anh ta là người hay là ma cà rồng.


Ma cà rồng thường có mắt xanh, chạm vào da cũng thấy lạnh, tinh lực của họ là vô hạn, tốc độ và sức mạnh cũng hơn hẳn loài người.”
Mặc dù Hoắc Tư Kiệt không hứng thú với những chuyện này lắm, nhưng Giản Ngọc vẫn tiếp tục nói về nó.

Tô Lạc Ly ngồi xổm ở phía sau không dám
thở mạnh, nghe những lời này của Giản Ngọc, cô luôn cảm thấy anh ta đang nói cho mình nghe.

Suốt chặng đường, Giản Ngọc đều nói về chuyện ma cà rồng.

May mà họ xuất phát khá sớm nên không vào giờ cao điểm tan tầm, hành trình này khá suôn sẻ.

Tại bãi đỗ xe của sân bay.

Hoắc Tư Kiệt cảm thấy gay rồi, nếu Giản Ngọc khoá xe lại thì Tô Lạc Ly không xuống được cũng không đi được.

“Em xuống trước Xong giả vờ bị đau bụng, chị nhân cơ hội ấy xuống xe ngay nhé.”
Hoắc Tư Kiệt gõ những lời này trên điện thoại rồi đưa cho Tô Lạc Ly xem.


Tô Lạc Ly gật đầu.

Giản Ngọc xuống xe, Hoắc Tư Kiệt theo
sau, cậu lấy vali từ trong cốp ra rồi hai người đi về phía trước.

Ngay khi Giản Ngọc định khoá cửa xe thì Hoắc Tư Kiệt đột nhiên ôm bụng.

“Anh cả, không ổn rồi, em đau bụng!”
“Sao vậy?”
Hoắc Tư Kiệt ôm bụng ngồi xổm trên đất, Giản Ngọc lập tức đỡ cậu dậy.

“Đang yên đang lành sao lại đau bụng thế?”
Lúc này Tô Lạc Ly thận trọng mở cửa, nhẹ nhàng bước ra trốn sau xe.

“Vừa nãy em đau thấu tim, bây giờ đỡ rồi.”

“Có cần đi khám không?”
“Không cần đâu, đừng để lỡ chuyến bay, chắc do em ăn phải đồ lạnh thôi.”
“Được rồi.” Giản Ngọc khoá cửa xe lại, cùng
Hoắc Tư Kiệt ra sảnh chờ của sân bay.

“Anh cả, anh đưa em tới đây thôi được rồi, anh về đi”
“Ừ, anh không chờ cùng em nữa nhé, giữ gìn sức khoẻ!”
Giản Ngọc Vỗ vai Hoắc Tư Kiệt rồi xoay người rời đi.

Hoắc Tư Kiệt cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
.


 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom