Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 3729


Chương 3729

Liễu Minh Hoa thậm chí còn có thể hoảng sợ đến mức hét lên một tiếng chói tai, che mặt lại trong vô thức, cố gắng quấn chăn để bọc cơ thể mình lại thật kỹ.

Vào thời điểm này, người đang phát sóng trực tiếp hiện trường bây giờ chính là La Anh Hoàng, anh trai của La Anh Thư, anh ta phỏng đoán một câu nói của vùng Tây Bái rồi vung bàn tay to lớn lên: “Nào, các anh em! Chúng ta phải bắt bằng được cái thằng lưu manh đó! Để tôi xem khuôn mặt của anh ta và cho người dân cả nước đều có thể nhìn thấy bộ dạng chẳng khác nào một con gấu của anh tai”

“Đúng vậy đấy!”

Vài người đàn ông vạm vỡ lao lên ngay lập tức để bắt giữ Chu Nam Dương.

Sau đó, từ đầu tới cuối không bỏ lỡ một khoảnh khắc nào đã trả lại cho anh ta cận cảnh khuôn mặt nối bật đó: “Hãy nhìn kỹ khuôn mặt đại gia này đi, đây chính là Chu Nam Dương, sinh viên hàng đầu của trường đại học Lan Ly! Cậu ta đã bỏ người vợ sắp cướp đang mang thai của mình ở nhà để ra ngoài cặp kè với một người phụ nữ khác, đúng là một kẻ vong ân phụ nghĩa! Gia đình nhà họ La của chúng ta luôn tạo điều kiện trả tiền học phí, trả tiền sách vở cho cậu ta… Cậu luôn cố bám lấy em gái tôi, cuối cùng sau khi dỗ dành nó xong thì cậu bắt đầu xem thường nó phải không?”

Chu Nam Dương sợ tới mức cả người run lên bần bật, nói lắp ba lắp bắp, đến cả một câu nói hoàn chỉnh cũng không thể nói ra được.

“Các anh em, hãy để tôi gi3t ch3t cậu ta!

Để cho cậu ta chết, từ nay về sau sẽ không còn có thể làm đàn ông được nữal”

La Anh Hoàng ra lệnh một tiếng, một vài người đàn ông cao lớn mạnh mẽ lao tới phía trước bắt lấy anh ta rồi đánh cho tới tấp.

Bên kia Chu Nam Dương bị đánh cho mặt mũi bầm dập, anh ta không ngừng kêu lên thảm thiết.

Bên này, ống kính của La Anh Hoàng đã quay lại được hết và nhằm vào Liễu Minh Hoa đang chui trong chăn nằm co ro trên giường.

Liễu Minh Hoa vô cùng hoảng sợ khi mơ hồ nhìn thấy máu thịt của Chu Nam Dương khi bị đánh đập và liên tục kêu cứu thảm thiết.

“Cô gái nhỏ, tôi thấy tuổi cô cũng không quá lớn, không chăm chỉ học hành, cũng không đi làm, lại đi học thói phóng đãng, lêu lổng với người đã có vợ chưa cưới như cậu ta sao? Chuyện này là rất không đúng, cô có biết không?”

La Anh Hoàng dùng hết sức đưa tay ra tát mạnh vào mặt Liễu Minh Hoa vài cái.

“Anh, anh thả raI”

Đột nhiên, phía sau đám những người đàn ông vạm vỡ, một giọng nói cực kỳ sắc bén và vô cùng tức giận vang lên.

La Anh Hoàng vừa quay đầu lại nhìn thì thấy La Anh Thư đang cầm trên tay một chai thủy tinh, hung hăng chạy tới.

Khi La Anh Hoàng nhận thấy tình hình không ổn liền lập tức bật dậy kết thúc phát sóng trực tiếp.

Ngay lúc chương trình phát sóng trực tiếp bị ngừng lại, tiếng hét điên loạn của Liễu Minh Hoa đột nhiên vang lên sau máy quay: “Aaa..”

Hầu như tất cả mọi người có mặt ở đây đều sững người, ngay cả những người đàn ông vạm vỡ đang đánh nhau đằng kia cũng phải dừng tay lại.

Trong cả căn phòng cũng chỉ nghe được tiếng hét thảm thiết đến thấu tim gan của Liễu Minh Hoa.

Bởi vì ngay thời khắc vừa rồi, La Anh Thư đã lao thắng đến chỗ Liễu Minh Hoa rồi tạt một chai axit sunfuric vào mặt cô ta.

Trên khuôn mặt vốn khá xinh đẹp, thanh tú của Liễu Minh Hoa đột nhiên nổi lên một lớp bọt màu trắng xóa, thậm chí còn nghe thấy tiếng “xèo xèo” bỏng rát của da thịt bị cháy.

La Anh Thư vẫn còn đang tức giận, vừa mới tạt axit sunfuric vào cô ta còn chưa xong, còn lao lên đá một cước vào người Liễu Minh Hoa khiến cô ta nằm sõng soài dưới đất.
 
Chương 3730


Chương 3730

“Em gái… em gái, được rồi, được rồi, chuẩn bị lại có tai nạn chết người nữa bây giờ”

La Anh Hoàng ôm lấy eo em gái mình, La Anh Thư đá hai chân thật mạnh lên cao: “Mẹ cái chân này, bà cô đây đã sống đến tầm tuổi này rồi, đây là lần đầu tiên tôi bị bắt nạt như thế này. Một con sói cái đáng khinh bỉ, một con đàn bà đê tiện không biết xấu hổ, một đám đạp lên mặt mũi đều nằm sấp xuống hết cho tôi để tôi thải cho một bãi nước tiểu lên đầu. Tôi sẽ giết hết những kẻ không biết xấu hổ là gì!”

“Được rồi đi thôi, nhanh chóng trừ khử chúng đi!”

La Anh Hoàng ban đầu vốn định chạy lại để dạy cho bọn họ một bài học, nhưng ai ngờ em gái của mình nhất thời kích động đã tạt thẳng tay một chai axit sunfuric rồi rời đi.

Nhà họ La bọn họ mặc dù có chút thế lực ở thành phố Ninh Giang, nhưng bọn họ còn lâu mới có khả năng một tay che trời, chính vì vậy mà La Anh Hoàng không dám gây chuyện ồn ào như giết người nào đó.

“Mau đi thôi”

Anh bế em gái mình lên rồi ra lệnh cho.

những kẻ cấp dưới mình nhanh chóng út lui ngay lập tức.

Dù sao vừa rồi bọn họ cũng đang làm chương trình phát sóng trực tiếp, có lẽ lát nữa sẽ có người báo cảnh sát.

Trước khi rời đi, một trong những người đàn ông cao lớn khi nấy còn muốn trút giận thay cho La Anh Thư, liền đá một cước vào xương đùi của Chu Nam Dương.

Chỉ nghe thấy một tiếng “răng rắc” vang lên, Chu Nam Dương hét lên một tiếng thảm thiết, tê liệt ngã xuống mặt đất.

Khoảng hai mươi phút sau, cảnh sát nhanh chóng chạy đến rồi đưa cả hai người bọn họ vào bệnh viện.

Nhưng khi bọn họ muốn đến nhà họ La để bắt một người vào ngày hôm sau thì họ phát hiện ra rằng bọn họ đã chuyển nhà vào đêm qua, căn bản là không tìm thấy một ai trong nhà cả.

Liễu Minh Hoa bị tạt axit sunfuric nên toàn bộ khuôn mặt cô đều bị tổn thương, một bên mắt phải của cô đã bị mù, khuôn mặt kia cũng vô cùng thê thảm.

Hai bàn tay cô ta vì giơ lên để che mặt nên cũng bị cháy da, một vài ngón tay của cô ta cũng bị dính chặt vào nhau và không thể tách rời ra được.

Sau này, dù cho có phẫu thuật hơn chục lần, chỉ sợ răng cũng không thể phục hồi để trở lại trạng thái sinh hoạt như người bình thường.

Mà trên người Chu Nam Dương xuất hiện những vết thương to nhỏ nhiều vô kể, nhưng nghiêm trọng nhất là cú đá cuối cùng của ai đó.

Chỉ một cú đá đó đã khiến xương đùi của anh ta bị gấy thành nhiều mảnh, anh ta về cơ bản là đã trở thành một người tàn phế.

Lúc bình thường cũng chỉ có thể đi bằng nng và phần lớn thời gian đều phải ngồi trên xe lăn.

Đương nhiên Quan Triều Viễn đang ngồi bên trong biệt thự theo dõi chỉ tiết toàn bộ đầu đuôi câu chuyện qua buổi phát sóng truyền hình trực tiếp của Tân Tấn Tài.

Sau khi nhìn thấy tình cảnh bi đát của Chu Nam Dương và Liễu Minh Hoa, Tân Tấn Tài không nhịn được, da đầu có chút ngứa ngáy.

“Anh hai, anh phải vô cùng thận trọng! Anh có thể đắc tội với ai cũng được, nhưng không bao giờ được phép đắc tội với phụ nữ! Anh nhìn xem này, như này cũng quá tàn nhãn rồi Quan Triều Viễn lãnh đạm nói: “Em có thể đặt một trăm hai mươi trái tim ở chỗ anh, nhưng thật ra em thử nghĩ xem, em có muốn đắc tội với một người phụ nữ thì cũng không có ai quan tâm đến em. Nói thật cho anh biết, em có phải là gay không?”
 
Chương 3731


 

Chương 3731

“Anh sẽ cho em một… lời khích lệ về tình yêu!”

Tân Tấn Tài cố ý nháy mắt ra hiệu, nhìn về phía video kia rồi lén nhìn trộm Quan Triều Viễn: “Anh hai, thật không ngờ anh lại phát hiện ra điều mà em luôn giấu kín như vậy, nếu không muốn nói vậy, thì anh và chị dâu thành đôi đi!

Dù sao anh và chị dâu cũng có với nhau ba đứa nhỏ rồi trong năm nay rồi! Đó mới là tình yêu đích thực!”

“Để lại cho em trợ lý Liễu đấy! Tút…”

Cuộc gọi video đột nhiên bị gián đoạn, Tân Tấn Tài đắc ý trừng mắt vẻ khinh thường: “Hừi Muốn đọ ghê tởm với em sao? Em sẽ cho anh kinh tởm, kinh tởm từ cửa cho tới nhài”

Tân Tấn Tài đột nhiên nhớ tới Quan Triều Viễn vừa mới đề cập tới trợ lý Liêu?

Liệu mình có thể tiến tới với trợ lý Liễu không?

Hai người đánh nhau con được, chứ yêu nhau thì? Ôi, nghĩ mà nghê!

Sang ngày thứ hai chuyện của Chu Nam Dương và Minh Hoa đã lên trang nhất.

Mặc dù trong tin tức đã che đi gương mặt hai người bọn họ, nhưng cũng nhắc tới mấy chữ đại học Lan Ly.

Hơn nữa cảnh sát bên kia và đại học Lan Ly có quan hệ cửa sau. Các lãnh đạo trường đại học Lan Ly biết được chuyện hai người bọn họ thiết kế chuyện cố ý hãm hại Lâm Thúy Vân, lập tức liền đưa ra quyết định đuổi học Chu Nam Dương.

Trong lúc nhất thời, cơ hồ tất cả học sinh cuả đại học Lan Ly đều đem hai chuyện này bàn tán với nhau.

Cái người mà trong tin tức nói đến hản là Chu Nam Dương không sai chứ!

Rất nhanh, trong trường học bắt đầu lan truyền các loại phiên bản yêu hận tình thù giữa Liễu Minh Hoa cùng Chu Nam Dương.

Trong đó có một phiên bản có độ tin tưởng cao nhất: Ban đầu Liễu Minh Hoa cùng hai người Tô Lam, Thúy Vân có quan hệ rất tốt với nhau nhưng sau đó lại bởi vì một người đàn ông mà xích mích thành thù Người đàn bà Liễu Minh Hoa này vừa nhìn qua thì rất đơn thuần, nhưng mà tâm tư lại rất sâu.

Cô vẫn luôn nhớ mãi không quên người đàn ông kia. Có thể người đàn ông kia ra vẫn luôn chung tình với một người là Lâm Thúy Vân hoặc Tô Lam.

Điều này khiến cho đáy lòng cô dâng lên sự tức giận cùng căm gét.

€ó cô liền muốn dùng cách thức dựa vào Chu Nam Dương không riêng gì việc ngủ cùng Chu Nam Dương hơn nữa còn ngủ cùng Asius.

Gô đem tài liệu mang thai của Tô Lam giao cho Asius, lại để cho Chu Nam Dương đi hãm hại Lâm Thúy Vân.

‘Văn Lâm Thúy Vân bị đưa đến bệnh viện, Tô Lam lại chuyển nguy thành an.

Nhất định là do thời điểm Liễu Minh Hoa ở cùng với Chu Nam Dương thì bị cái vị hôn thê con nhà giàu kia hãm hại.

Nhất định là do Liễu Minh Hoa không biết mình đã trêu chọc tới khi một nhân vật phiền toái như vậy. Nếu cô có thể biết trước bối cảnh của vị hôn thê con nhà giàu đó thì khẳng định không dám hạ thủ đối với Chu Nam Dương.

Sau đó Tô Lam cùng Lâm Thúy Vân biết được tất cả mọi chuyện xảy ra. Mặc dù hai người họ hận đến nghiến răng nghiến lợi nhưng cũng may người ti tiện cũng Có ngày bị thu phục.

Hai người các cô còn chưa kịp bàn bạc cách phải làm như thế nào thì cái người đàn bà tên La Anh Thư kia suýt nữa đánh cho các cô tàn phế Có điều hai người các cô cũng không biết tất cả mọi chuyện đều là do Quan Triều Viễn đứng ở sau lưng đổ đầu vào lửa.
 
Chương 3732


Chương 3732

Dù sao nếu có người dám hãm hại vợ bé bỏng nhà anh thì tuyệt đối anh không thể để nhân từ được.

Bởi vì ở trên hội giao lưu bị thất bại thảm hại, bất đắc dĩ Smith Phạm bị chậm trễ thời gian về nước.

Khối bánh ngọt lớn điện ảnh trong nước và ngành truyền hình cùng ngành Đông y ở trong nước này ông ta tuyệt đối không buông tha.

Chỉ có điều trong hội giao lưu lần này khiến ông ta trộm gà không thành còn mất nắm gạo. Vốn dĩ ông ta đã chuẩn bị tháng sau sẽ cùng đoàn đội trở về nước.

Nhưng hiện tại tình thế ép buộc chỉ có thể dựa vào duyên phận Muốn đè chuyện ở lễ hội giao lưu xuống sợ là không hơn nữa năm thì không thể.

‘Vốn đĩ Asius lệ thuộc vào bà Smith Phạm dưới trướng đoàn thể công ty MQ, hơn nữa tháng sau anh ta sẽ chuẩn bị xuất đạo nhưng cũng bởi vì chuyện này mà không thể không kéo dài thời gian xuất đạo ra.

Cho nên sau khi kết thúc hội giao lưu hội không bao lâu, đoàn người bọn họ liền áo não trở về nước đi.

Chờ đến thời điểm bọn họ muốn rủ nhau quay trở lại, chắc hẳn ít nhất cũng phải là chuyện của nữa năm sau.

Thời gian trôi qua rất nhanh. Một tháng sau, hai người Lâm Thúy Vân cùng Tô Lam đều cực kỳ thuận lợi thông qua kỳ khảo sát cuối cùng.

Chế độ đại học Lan Ly đều không giống.

Từ trung học trực tiếp thăng lên đại học, sẽ học bốn năm ở đại học Lan Ly, trong thời gian đó sẽ hoàn thành toàn bộ chương trình học của đại học.

Còn có một loại là giống như Tô Lam cùng Lâm Thúy Vân vậy. Chính là người đã tốt nghiệp đại học xong hiện tại lại đến học bổ túc. Chỉ cần trong vòng một năm hoàn thành xong hết tất cả học phần thì có thể tốt nghiệp.

Cho nên đối với một số người mà nói thì vào mùa hè cũng chỉ là một kì nghỉ hè bình thường.

Nhưng đối với một số người mà nói thì đó chính là thời gian tốt nghiệt Buổi dạ hội tốt nghiệp ở đại học Lan Ly cũng không có nhiều quy củ như vậy. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Buổi dạ hội chính là sau khi hội học sinh tập hợp hết toàn bộ ý kiến của học sinh thì chọn ra đề nghị có số phiếu cao nhất để tiến hành.

Hình thức của buổi dạ tiệc tốt nghiệp năm nay là tiến hành cắm trại cùng đốt lửa trại ở lân cận khu phố cổ.

Ba người Tô Lam, Lâm Thúy Vân còn có Hầu Thiên Thành bởi vì biểu hiện ở trong hội giao lưu cực kỳ xuất sắc vì thế chiếm được không biết bao nhiêu sự coi trọng từ truyền thanh, thậm chí còn có không ít công ty truyền thanh cùng truyền hình lẫn công ty y dược ngỏ lời mời với họ.

Rất nhanh Hầu Thiên Thành đã hẹn ký hợp đồng cùng với công ty điện ảnh và truyền hình Duy Khoa.

Lâm Thúy Vân vẫn nằm trong quá trình giám định, mà Tô Lam bởi vì trong người còn đang mang thai nên đều khéo léo từ chối hết thảy các khoa nghiên cứu cùng sở nghiên cứu mà mình thầm mơ ước.

Có điều đối phương vẫn bày tỏ rằng nếu như cô nguyện ý, thì chờ đến khi cô sinh đứa nhỏ xong vẫn có thể đến khoa nghiên cứu làm việc.

Toàn bộ mọi thứ tựa hồ như đều tốt đẹp như vậy. Cùng ngày, vào thời điểm đốt lửa trại, Tô Lam bị người cưỡng ép yêu cầu cùng dẫn theo Quan Triều Viễn đến, trong đó cũng có không ít người đang nhạo báng cô: “Khó trách ban đầu, thời điểm họp lớp ai cũng không đặt cậu cả Quan vào mắt vậy mà hai người các cậu vừa nhìn đã biết được rồi đúng không? Làm hại một đám bạn nữ chúng tôi giương mắt ở chỗ này suy tính nửa ngày, không biết phải làm như thế nào mới có thể lọt vào mắt xanh của cậu cả Quan. Hiện tại nghĩ lại quả thật là đang làm một trò hề lớn!”
 
Chương 3733


Chương 3733

Tô Lam không nhịn được liền đỏ mặt: “Có cần phải khoa trương như vậy không?”

“Chính là khoa trương như vậy đó!”

€ó lẽ là bởi vì sắp chia tay, cho nên kể từ sau khi đoàn người biết Tô Lam mang thai không những không đối đãi với cô bằng cặp mắt khác mà ngược lại lại hết sức rộng rãi chiếu cố cô.

Có cô nương còn rất tò mò không biết khi mang thai sẽ có cảm giác gì, vì vậy liền xoay vòng vây quanh Tô Lam trước sau chiếu cố, ân cần hỏi han, thậm chí còn muốn sờ sờ bụng của cô.

Trong lúc đốt lửa trại, ngọn lửa lớn hừng hực cháy phải chiếu gương mặt đỏ hồng của mọi người.

Rượu qua ba tuần, có người cầm mic lên bắt đầu tâm sự: “Bốn năm này chính là bốn năm đẹp nhất trong quãng đời của tôi, cũng là bốn năm mà cả đời này tôi sẽ nhớ mãi không quên!”

“Mặc dù ở qua tối hôm nay, rất nhiều người sẽ bắt đầu hành tẩu khắp nơi nhưng tôi tin răng mỗi một người ở tại nơi này đều sẽ vĩnh viên không thể quên đại học Lan Ly, sẽ không quên từng người từng người chúng ta, càng sẽ không thể quên đêm cảm trại ngày hôm nay!”

“Thanh xuân của chúng ta ở chỗ này, lòng tin của chúng †a cũng ở nơi đây. Bất kể là mười năm sau, hay là hai mươi năm sau, ba mươi năm sau, chúng ta đều vẫn là bạn học tốt nhất của nhau!”

Những lời cảm động lòng người này khiến cho không ít người ngồi tại nơi này đều lắng lặng lau đi từng tầng từng tầng nước mắt chợt trào dâng.

Hai người Lâm Thúy Vân cùng Tô Lam ngồi chung một chỗ, cô theo bản năng nghiêng đầu nắm lấy tay Tô Lam, nghiêm trang mở miệng: “Tô Lam, nhất định chúng ta sẽ làm bạn tốt cả đời, có đúng hay không?”

Tô Lam cũng nắm tay Lâm Thúy Vân thật chặt, dùng sức gật đầu: “Không chỉ là bạn tốt, nhất định chúng ta sẽ là mẹ nuôi của đứa nhỏ của nhau, chúng ta vĩnh viễn cũng là người cùng một nhà!”

Tính cách của Lâm Thúy Vân vốn dĩ đỉnh đạc, nhưng mà hôm nay dưới tác động của cảm xúc chia tay này, hơn nữa còn có chút men say, khiến cả người cô cũng trở nên mềm mại hơn.

Lời của Tô Lam còn chưa kịp nói xong, hốc mắt của cô liền đỏ.

Cô giang hai cánh tay trực tiếp đem Tô Lam ôm vào trong ngực: “Tô Lam, chúng ta chính là người một nhà, mình nhất định sẽ yêu cậu thật nhiều có được không! Nếu không có cậu thì sau này mình cũng không biết phải làm sao nữa”

Lập tức hốc mắt của Tô Lam bỏ bừng lên. Cô dùng sức ôm lấy Lâm Thúy Vân: “Thúy ‘Vân, cám ơn cậu đã chiếu cố mình nhiền năm như vậy, không có cậu minh cũng không biết nên làm cái gì!”

“Hu hu hu…”

Đột nhiên hai cô bé trở nên đa sâu đa cảm, khiến cho trên đầu hai người Lục Mặc Thâm cùng Quan Triều Viễn ngồi một bên đầy hắc tuyến.

Lâm Thúy Vân cùng Tô Lam không có đối phương cũng không cách nào sống, vậy hai người đàn ông bọn họ thì coi là cái chỉ?

Mùa ly biệt cũng là mùa tơ tình nhộn nhạo.

Sau khi rươu quá ba tuần, một ít tình nhân bởi vì sau khi tốt nghiệp mới bắt đầu quấn quýt nhau.

Cũng có một ít đàn ông mượn rượu để tăng thêm can đảm, bắt đầu làm quen với nữ sinh mà mình thích.

Bên này Lâm Thúy Vân cùng Tô Lam.

vẫn còn đang đắm chìm trong thương cảm, thì bên kia một người con trai cao gầy, dáng vẻ nho nhã lịch sự như tựa như uống nhiều rồi, vì thế chỉ dùng mấy bước đã vọt đến bên cạnh người chủ trì đoạt lấy mic từ trong tay anh ta: “Mọi người im lặng một chút, tôi có lời muốn nói!”
 
Chương 3734


Chương 3734

Anh vừa lên tiếng, mọi người cũng rối rít dừng mọi chuyện đang làm lại, ngẩng đầu nhìn sang đốm lửa bên cạnh “Eo, đây không phải là là người chơi hệ ít nói, Tôn trực nam người thường xuyên ngượng ngùng nhất đây sao?”

“Đúng nha, lúc trước chỉ cần anh ta nhìn thấy nữ sinh thì liền đỏ mặt, ngay cả thở mạnh một tiếng cũng không dám, chớ nói chỉ là…

Nói… Nói chuyện, đầu lưỡi cũng muốn nuốt ngược vào trong!”

“Tôi nghe nói cho tới bây giờ cái vị Tôn trực nam này còn không dám đối diện với nữ sinh quá ba giây nhat”

“Vậy sao hôm nay anh ta lại đột nhiên chạy lên đài vậy? đây là chuẩn bị làm gì nha?”

Lâm Thúy Vân ở một bên cũng tò mò ngẩng đầu nhìn qua. Sau khi cô nhìn thấy Tôn Quang Tông cũng theo sau mà lớn tiếng góp một phần náo nhiệt: “Tô Lam, cái đó chính là Tôn trực nam mà chúng ta biết sao!”

“Cậu biết anh ta?”

“Cũng không tính là quen đi… vốn dĩ anh ta tên là Tôn Quang Tông nhưng sau đó người khác gắn cho anh ta một cái biệt danh là Tôn trực nam. Lúc trước thời điểm anh ta ở trên bục giảng biểu diễn, không có ai nguyện ý cùng anh ta hợp tác. Mình thấy anh ta đứng một mình ở đó thì cảm thấy cũng có chút mất mặt vì thế liền xung phong nhận việc đi lên làm bạn diễn với anh ta. Có điều người này thật sự là quá cô độc. Lúc quay xong ngay cả một câu cảm ơn cũng không nói. Mình ở trên đường đụng phải anh ta mình cũng chào hỏi vậy mà anh ta còn làm bộ như không nhận ra mình, thiệt là!”

Lâm Thúy Vân lắc lắc đầu bộ dáng có chút đau đầu.

Tô Lam nhìn nhiều Tôn Quang Tông một cái, phát hiện ánh mắt của anh ta hình như đang nhìn về phía bên này.

Cô vội vàng dùng cùi chỏ đụng Lâm Thúy ‘Vân một cái: “Mau nhìn, nhìn anh ta hình như muốn lên tiếng!”

“Tôi biết trong bốn năm vừa qua, mọi người đều cảm thấy tôi là một người cực kỳ cô độc, là người không dễ sống chung. Tính cách phần lớn đều là do trời sinh, tôi không có cách nào thay đổi. Nhưng mà tôi rất cảm kích vào thời điểm năm nhất đó đã từng có một người không ngại tôi, thậm chí còn đem tôi coi thành bạn”

“Đáng tiếc tôi lại không thể đáp lại cô ấy một câu đầy đủ. mỗi lần cùng cô sát vai mà qua, thấy cô cười híp mắt chào hỏi với tôi, tôi luôn có cảm thấy tự ti mặc cảm, thậm chí còn chạy mất dạng”

Tựa hồ như Tôn Quang Tông lấy hết dũng khí, anh cứ nói cứ nói mặt liên căng đỏ bừng: “Hiện tại sắp phải tốt nghiệp rồi, tôi biết có vài lời, nếu như tôi không nói nữa thì mọi chuyện e rằng sẽ quá muộn. Cho nên tôi muốn mượn rượu tiếp thêm can đảm, ở tại nơi này nói với cô bé kia nói một câu…”

Cùng lúc đó, trong nháy mắt bầu không khí giữa đám người bùng nổ.

Trời ạ! Đây là muốn công khai tỏ tình sao!

Hơn nữa người bày tỏ lại là học sinh được công nhận là người mắc cở nhất toàn Đại học Lan Ly, Tôn Quang Tông!

Một màn này thật sự là quá bạo kích đi!

Mọi người đang ngồi cũng đều rối rít quan sát bốn phía.

Thật ra thì đứng trước mọi người tỏ tình cũng không phải là chuyện ly kỳ gì. Dù sao thì học hệ biểu diễn, vũ đạo hí kịch có bao nhiêu nữ sinh xinh đẹp như vậy.
 
Chương 3735


Chương 3735

Có thể là người có thể chinh phục một người giống như hòa thượng kia, mới là một người phụ nữ đáng kiêu ngạo nhất.

Trong lúc nhất thời, những cô gái có chút nhan sắc xinh đẹp đều bắt đầu rục rịch, thậm chí còn đang mong đợi người trong miệng Tôn Quang Tông nói là chính mình.

Dẫu sao bị thổ lộ là một chuyện, nhưng mà có đáp ứng hay không thì lại coi là một chuyện khác.

Nhất thời mọi người ở đây đều bắt đầu kích độc hơn. Hai người Lâm Thúy Vân cùng Tô Lam cũng đều nghễnh cổ lên ánh mắt đầy mong đợi: “Rốt cuộc là ai lại có mị lực như vậy? Lại để cho cây sắt cũng nở hoai”

Tôn Quang Tông vô cùng khẩn trương siết chặt mic, sau khi ánh mắt của anh ta ở trong đám người tìm tòi một phen thì đột nhiên từ trên đài đi xuống.

Ngay trong ánh mắt cực kỳ kinh ngạc của mọi người, anh lại trực tiếp ngừng ở trước mặt ‘Tô Lam cùng Lâm Thúy Vân.

“Không phải chứ?”

Nhất thời trong đám người vang lên một trận lại một trận thán phục.

Phải biết là, Tô Lam nổi danh là hoa đã có chủ, chẳng những đã kết hôn hơn nữa hiện tại đứa nhỏ cũng đã được năm tháng rồi đó!

Điều này đã nói lên đối tượng mà Tôn Quang Tông muốn bày tỏ tuyệt đối không thể nào là cô, vậy cũng chỉ có người ở bên cạch cô, Lâm Thúy Vân!

Nhưng mà cái tổ hợp này không khỏi có chút quá quỷ dị đi chứ?

Lâm Thúy Vân ở đại học Lan Ly chính là một nữ bá vương đó nhat Tính cách cô cay cú mà ngay thẳng, tính tình không chỉ tùy tiện, quan trọng nhất chính là dáng dấp của cô cũng hết sức đẹp, hơn nữa vóc người cũng rất tốt, lại là một nhân vật quan trọng của đại học Lan Ly.

Nếu so sánh với Lâm Thúy Vân thì Tôn Quang Tông có thể được coi là một nhân vật nhỏ bé thấp kém.

Anh ta đang muốn làm cóc ghẻ ăn thịt thiên nga sao? Lại nhớ đến Lâm Thúy Vân!

Ngay thời điểm tất cả mọi người đều cho là Lâm Thúy Vân nhất định không nói hai lời mà trực tiếp tặng anh một bộ biểu cảm xem thường cùng đá anh bay xa thì lại thấy Lâm Thúy Vân phủi phủi tay vài cái đứng lên.

Cho đến bây giờ cô tựa hồ như bản thân không dám tin tưởng người mà Tôn Quang Tông coi trọng lại chính là mình ‘Vẻ mặt Lâm Thúy Vân tràn đầy hoảng sợ nhìn Tôn Quang Tông còn đang chăm chú nhìn mình nói: “Không thể nào?”

Ø, tại sao cô lại có cảm giác ở sau lưng mình cách đó không xa có một lưồng khí nóng bỏng tựa như lữa truyền đến, nhưng lại giống như ánh mắt rét lạnh tựa như truyền đến từ địa ngục nhìn chăm chằm mình?

Cảm giác lạnh lạnh đột nhiên từ dưới lòng.

bàn chân bò dần lên Lâm Thúy Vân chất chản chín phần chín là lúc này Lục Mặc Thâm đang lấy một loại ánh mắt hết sức ác độc nhìn mình, nếu không làm sao cô lại có thể cảm thấy toàn thân đều không đúng cơ chứ?

“Lâm Thúy Vân, anh thật sự thích em từ rất lâu rồi, làm bạn gái anh được không?”

Sau khi nói xong câu này, Tôn Quang Tông lại trực tiếp quỳ một chân xuống đem hoa hồng trong tay hoa giơ lên trước mặt Lâm Thúy Vân.

Trời đất, vẻ mặt Lâm Thúy Vân lúc này đang rất ngơ ngác.

Cô nhìn một vòng khắp xung quanh, phát hiện ánh mắt tất cả mọi người đều rơi lên trên người mình.

Ánh mắt của những người này khác nhau, bên trong có ghen tị, có hâm mộ, nhưng mà càng nhiều hơn nhưng chính là tham gia náo nhiệt và hóng chuyện tấu hài.

Trong đám người, lập tức liền có người bắt đầu ồn ào lên: “Đồng ý đi! Đồng ý đi! Đồng ý đi”
 
Chương 3736


Chương 3736

Ánh mắt Tôn Quang Tông mong chờ nhìn về phía Lâm Thúy Vân, chờ đợi sự hồi đáp của cô ấy.

Mà phía Lâm Thúy Vân lại vò đầu bứt tai một cách tuyệt vọng, trời ơi, cô ấy nên giải quyết như thế nào đây?

Lòng tự trọng của người đàn ông này quá mạnh mẽ rồi, bản thân từ chối ở nơi công cộng như vậy, sẽ không làm tổn thương nghiêm trọng tới lòng tự trọng của anh ta chứ?

Sau này lại làm ra bất cứ hành vi thái quá nào…

Trong khi đầu óc của Lâm Thúy Vân chuyển hóa bay lượn, trong đoàn người đột nhiên có người bắt đầu gây ồn ào: “Lâm Thúy Vân cô là đám nhà giàu, hơn nữa bây giờ còn là học trò của giáo sư Tư Anh, không nên luôn coi thường Tôn Quang Tông chứ!”

“Tuy rằng người ta có hoàn cảnh gia đình không ra làm sao, nhưng nói gì cũng là phẩm học kiêm ưu mài”

“Cô đứng ngây ngốc như vậy mà không nói chuyện, có phải là quá mất mặt rồi đúng không?”

Tô Lam vừa nghe thấy lời lập tức tức tiếng rồi đứng dậy: “Lời các người nói là có ý gì vậy? Có chuyện gì thì cứ nói thẳng, đừng có ở đây nói gần nói xa, rốt cuộc là muốn nói cái gì?”

Trong đám người, có một âm thanh chát chúa từ phía sau vọng tới: “Còn có thể có ý gì nữa? Chẳng phải chỉ vì quá nghèo mà yêu người giàu thôi sao, cũng giống cô đó! Tôi nói tại sao khi đó cô lại từ chối chủ tịch hội sinh viên, vì cảm thấy bản thân tìm được người có tiền có quyền hơn!”

“Loại người các người, ngưu tầm ngưu mã tầm mã túm tụm lại với nhau, nhìn thấy cô tìm được kim cương Vương Lão Ngũ, Lâm Thúy Vân cô ta đương nhiên không cam lòng tìm người khác!”

“Chung quy hai người các người là chị em tốt rồi, cô ta làm sao cam lòng bị cô vượt mặt?”

Tô Lam đột nhiên cười lạnh một tiếng: “Làm sao? Tả Tư Duệ, có những lời không hay nói người khác ngược lại là lộ diện, đường đường chính chính mà nói đó! Hay còn phải nói, lần trước bị chồng của tôi từ chối còn chưa đủ triệt để, bây giờ còn muốn tới một lần nữa?”

Giọng nói của Tả Tư Duệ Tô Lam vừa nghe liền nhận ra rồi Gô ta căn bản dự định trốn phía sau của đám người chế giễu đôi câu là được rồi, không ngờ tới lại bị Tô Lam chỉ đích danh.

Muốn biết thời gian của buổi tụ họp năm ngoái, cô ta bày tỏ muốn có số điện thoại với Quan Triều Viễn, kết quả Quan Triều Viễn chỉ cho cô ta hai chữ: sửu cự.

Bởi vì chuyện này, cô ta tức chết rồi, vốn dĩ cô ta cho răng Lâm Thúy Vân thích Quan Triều Viễn, thế nhưng không ngờ rằng, trong một khoảng thời gian dài, Tô Lam với Quan Triều Viễn mới là một đôi.

Tả Tư Duệ biết Quan Triều Viễn có mặt, cô ta căn bản không dám lộ diện.

Cho dù là bị Tô Lam làm cho oán hận như vậy, cô ta vẫn còn cắn răng, âm thầm trốn sau đám đông.

Tô Lam lạnh lùng hừ một tiếng, quay đầu nhìn về phía Lâm Thúy Vân: “Thúy Vân?”

Làm sao lại xảy ra chuyện? Lâm Thúy Vân bình thường nếu như gặp phải loại chuyện như thế này, đáng lẽ sẽ không chút do dự từ chối mới đúng, hôm nay tại sao lại như thế này?

Chẳng lẽ những người này ở đây không trâu bắt chó đi cày là thật sao? Không thể nào?

Tôn Quang Tông lúc này vẫn đang quỳ trên mặt đất, trong tay của anh ta cầm hoa hồng nhung, ánh mắt nghiêm chỉnh không gì sánh bằng nhìn về phía Lâm Thúy Vân: “Bạn học Lâm Thúy Vân, anh biết em không phải loại con gái ham mê vật chất kia như những người con gái đó nói”

Tô Lam sau khi nghe được những lời này, thiếu chút nữa trực tiếp tức giận đến phát cười ‘Tên Tôn Quang Tông này bình thường nhìn có vẻ nhút nhát xấu hổ, thế nhưng thời điểm quan trọng này, tại sao lại nói những lời buồn nôn như thế này?
 
Chương 3737


Chương 3737

Lời này của anh ta là có ý tứ gì?

Từ chối tình yêu của anh ta thì là ham mê vật chất sao? Chụp cái mũ thế này cũng quá tiện thể rồi!

“Tôi.

Gương mặt của Lâm Thúy Vân vào lú dường như cũng không quá dễ nhìn, cô ấy đang chuẩn bị muốn mở miệng nói, thế nhưng cũng vào đúng lúc này, phía sau đám người truyền tới một âm thanh vô cùng đầy đặn từ tính: “Không sai, cô ấy chính là người ham mê vật chất!”

Đám đông nghe thấy lời này đồng loạt quay đầu lại nhìn về phía phát ra âm thanh, đến ngay cả Lâm Thúy Vân cũng quay đầu lại với vẻ mặt sững sờ.

Chỉ nhìn thấy Lục Mặc Thâm vẫn luôn ngồi yên trên mặt đất đột nhiên đứng dậy, ngọn lửa trại đỏ rực kia khiến cho khuôn mặt tuấn lãng kia không gì sánh bằng kia của anh ta phản chiếu trở nên vô cùng đẹp đẽ.

Những người hâm mộ kia vừa nhìn thấy anh ta liền không thể kìm nén kinh ngạc thốt lên: Thế này thì hay rồi, ngay cả giáo sư Lục cũng đứng về phía của bọn họ, nhìn xem bọn họ đối phó với Lâm Thúy Vân!

Lâm Thúy Vân vừa nhìn về phía Lục Mặc Thâm, lập tức tràn đầy một bụng lửa giận: “Giáo sư Lục, anh nói gì vậy anh?”

Lục Mặc Thâm đi thẳng tới bên cạnh Lâm Thúy Vân, kéo cô ấy rời đi Sau đó cúi đầu nhìn xuống Tôn Quang Tông đang quỳ trước mặt mình: “Nếu đã biết cô ấy là người ghét nghèo yêu giàu, còn không lập tức biến đi?”

Tôn Quang Tông ngay lập tức choáng này váng: “Giáo sư Lục?”

“Có hiểu hay không?”

Lục Mặc Thâm nheo mày nghĩ ngợi: “Vậy cậu cảm thấy tôi có đủ giàu hay không?”

Bên cạnh lập tức liền có người phụ họa theo: “Giáo sư Lục ngoại hình không những đẹp trai, hơn nữa còn có tài hoa, rõ ràng là kim cương Vương Lão Ngũ, làm sao có thể không giàu được?”

Tôn Quang Tông kia cho dù có thế nào cũng không sở trường giao lưu với mọi người, cũng nhiều nhiều ít ít từng nghe qua một số tin đồn liên quan tới gia cảnh của giáo sư Lục trong các cuộc trò chuyện to nhỏ của những người khác.

Thành viên của một trong bốn gia tộc lớn của thủ đô, làm sao có thể không giàu?

Tôn Quang Tông gật đầu lia lịa “Rất tốt”

Mặc Thâm rất hài lòng, quay người ặt lấy cánh tay của Lâm Thúy Vân, trong lúc cô ấy còn chưa kịp phản ứng lại, đột nhiên dùng lực kéo đi.

Lâm Thúy Vân đột ngột bị kéo mạnh về phía trước một bước, trực tiếp ngã nhào vào trong lòng Lục Mặc Thâm.

“Lục cầm thú, anh rốt cuộc là muốn làm…hơ?”

Lời mắng mỏ tức giận kia của Lâm Thúy Vân còn chưa nói xong, sau đó gáy cô ấy đã bị người ta trực tiếp bị đè xuống, sau đó đôi môi cũng bị chặn lại.

Cô ấy vô cùng kinh ngạc trợn †o hai mắt, trong đầu lập tức trở thành một khoảng không trống rồng.

Trước mặt ngoài trừ khuôn mặt kia của Lục Mặc Thâm được phóng ta, ngoài ra hầu như không còn nhìn thấy bất cứ điều gì nữa.

“Ông trời tôi ơi!”

Trong đám người tham gia bữa tiệc lửa trại, đột ngột nổ ra một trận hò hét âm ï kinh ngạc.

Bọn họ nhìn thấy gì đây? Nam thần giáo sư Lục ở trong lòng bọn họ, lại đột nhiên trực tiếp mạnh mẽ hôn Lâm Thúy Vân trước mặt nhiều người như vậy!

Không sai, chính là cưỡng hôn!
 
Chương 3738


Chương 3738

Bởi vì hai tay của Lâm Thúy Vân đã bị anh 1a giữ chặt sau lưng, anh ta một tay ôm cô vào trong lòng, buộc Lâm Thúy Vân không thể không mượn lực dựa vào trong vòng tay của anh ta, căn bản không có cách nào đứng dậy.

Tôn Quang Tông nhìn thấy cảnh tượng này, tay anh ta rung lên, đóa hoa hồng trong lòng lập tức rơi đầy trên mặt đất.

Lúc này, anh ta căn bản quên luôn việc đứng dậy, chỉ có thể trơ mắt như vậy nhìn nữ thần của bản thân đang dựa vào trong lòng của người khác.

“Ông trời của tôi ơi, thật là quá đau lòng rồi!”

“Đó có thể là giáo sư Lục của tôi sao, giáo sự Lục, thầy tại sao lại là kiểu người như vậy?”

“Thầy đi hôn Lâm Thúy Vân rồi, vậy chúng em phải làm như thế nào đây?”

“Giáo sư Lục, em cũng ghét nghèo yêu giàu, em rõ ràng là ghét nghèo yêu giàu tới cực điểm, tại sao thầy không tới cưỡng hôn em?”

“Thế nhưng bọn họ thế này cũng tính là tình yêu thầy trò đó, đại học Lan Ly không cho phép tình yêu thầy trò!”

“Có cái rằm, Lâm Thúy Vân đã tốt nghiệp rồi đó! Bây giờ là buổi tiệc tốt nghiệp, cô không biết sao?”

“Chết tiệt, tôi đã chuẩn bị sau khi tốt nghiệp sẽ sinh con cho giáo sư Lục!”

“Ri rà rì rầm..”

Tô Lam sau khi nhìn thấy cảnh tượng như thấy này, cũng kinh ngạc tới mức mắt chữ a mồm chữ o.

Giáo sư Lục đây là đang tuyên bố chủ quyền của mình với tất cả mọi người sao?

Hay là nói cuối cùng anh ấy cũng đã cảm nhận được mối nguy rồi?

Thời gian trôi qua hết phút này đến phút khác, Lục Mặc Thâm cứ nhất quyết hôn Lâm Thuý Vân cho đến khi hai má đỏ bừng lên, bên trong hai hốc mắt đầy nước mắt rồi anh ta mới chịu buông cô ấy ra.

Chỉ có điều là những gì anh ta gọi là buông ra cũng chỉ là nới lỏng về phía sau một chút, đầu của anh ta mới ề phía sau, Lâm Thuý Vân lúc này vẫn đang bị nhốt trong cánh tay của anh ta và không thể đứng lên được.

Cô thở hổn hển nhìn chấm chẫm anh ta đến hụt hơi, tưởng như là không thể tin vào đôi mắt của chính mình: “Lục Mặc Thâm có phải anh bị điên rồi không?”

“Kết hôn với anh!”

Lục Mặc Thâm thậm chí còn không buồn chớp mắt cái nào, chỉ nhìn chăm chăm vào cô như thế này.

Lâm Thuý Vân thậm chí còn tưởng rằng tai mình có phải là bị điếc rồi không: “Anh nói cái gì cơ?”

“Kết hôn với anh!”

Lục Mặc Thâm kiên định lặp đi lặp lại điều đó thêm một lần nữa, không phải. để tra khảo, không để hỏi ngược lại, mà là câu nói tuyên bố và khẳng định Bộ dạng đó giống như nếu hôm nay Lâm Thuý Vân dám từ chối anh ta hôm nay thì anh ta sẽ như đã chết đi rồi vậy.

Lâm Thuý Vân cũng không biết tại sao, trái tim của mình đột nhỉ hình thịch thình thịch” nhảy loạn xạ hết cả lên.

Cô ngây người nhìn người đàn ông trước mặt mình: “Kết hôn … Kết hôn với anh?”
 
Chương 3739


Chương 3739

Lục Mặc Thâm gật đầu, sau đó hạ giọng xuống nói với giọng mà chỉ có hai người bọn họ mới có thể nghe thấy: “Không đồng ý thì thì sẽ không bao giờ buông tay, anh sẽ hôn em cho đến khi nào em chịu đồng ý hiểu chưa?”

Khuôn mặt nhỏ bé của Lâm Thuý Vân phập phồng đỏ ửng lên: “Khốn nạn, anh bây giờ chính là đang giở trò chơi xấu!”

“Em có mười giây để suy nghĩ về nó”

“Nhưng ..”

“Mười … chín … tám … năm … bốn…”

“Đợi đã, chờ Lục Mặc Thâm, yêu cầu này của anh thật sự quá đột ngột, anh có thể cho em đứng dậy trước rồi nói được không?”

“Một.

Lục Mặc Thâm vừa dứt lời anh ta ngay lập tức cúi đầu xuống tiếp tục hôn thêm một cái.

Lâm Thuý Vân ngay lập tức bị thuyết phục bởi sự táo tợn của anh ta, và những người xung quanh anh ta một lần nữa bị làm cho sốc hoàn toàn, suýt nữa thì trật khớp hàm.

Bình thường mỗi khi tới giờ học, giáo sư Lục luôn tỏ ra vẻ công chính nghiêm minh, lạnh lùng vô tình!

Chỉ cần có bất kỳ nữ sinh nào bí mật tạo bất ngờ cho anh ta, hoặc là tìm cớ để đến văn phòng của anh ta, hầu như tất cả bọn họ đều không có ngoại lệ mà đều bị đuổi đi hết.

Tất cả mọi người đều cho rằng giáo sư  Lục là một người đàn ông từng có tin đồn là là không thể gần gũi với nữ sắc, nhưng bây giờ có vẻ như Không thế gần nữ sắc cái chết tiệt gì! Rõ ràng là có phong cách nhiệt tình phóng khoáng chứ còn gì nữa?

Những sinh viên nữ phải chứng kiến cảnh này gần như tan nát cối lòng.

Khi Lục Mặc Thâm buông tha Lâm Thuý Vân ra một lần nữa, cô ấy đã hoàn toàn bị hôn đến mơ hồ, như bị lạ trong sương mù mà không cách nào có thể tìm thấy hướng Bắc ở đâu cả.

“Em đã suy nghĩ kỹ chưa?”

Lục Mặc Thâm vốn dĩ không hề cho Lâm Thuý Vân một chút thời gian nào để suy nghĩ gì cả, đôi mắt đó cứ nhìn cô chảm chäm như thế này, chớp cũng không chớp lấy một Trước mặt rất nhiều người như vậy lại bị hôn đi hôn lại nhiều lần như thế, da mặt của Lâm Thuý Vân dù có dày đến đâu cũng không thể nào chịu đựng được: “Giáo sư Lục, anh hãy nghe em nói…”

“Em thật sự có ý định để anh hôn em ở đây cả một đêm sao? Thật ra em có thể cứ đồng ý trước đi rồi đến tối anh sẽ cho em hôn đến khi nào em thấy đủ rồi thì thôi, không nên ở chỗ này mà lợi dụng tiện nghi của anh mãi thế”

Khốn kiếp! Lâm Thuý Vân cô ấy đã từng gặp rất nhiều người không biết xấu hổ, thế nhưng một người không biết xấu hổ như Lục Mặc Thâm thật sự là chưa từng nghe qua, hôm nay cô thực sự đã được mở rộng tầm mắt!

“Gả cho anh đi, nhé?”

Đây là lần thứ ba trong buổi tối hôm nay Lục Mặc Thâm nói câu này.

Nhưng có điều lần này, anh không cứng nhắc như hai lần trước.

Giọng nói của anh ta đầy sự cưng chiều và dịu dàng, ánh mắt anh ta mềm mại như một dòng nước suối mùa xuân, như thể dù ở đâu hay thời gian nào anh ta đều có thể hấp dẫn Lâm Thuý Vân hướng vào mình.

Lâm Thuý Vân đã bị anh ta mê hoặc theo cách này, điều khiến cô không thể chịu đựng được nhất là chính là lúc Lục Mặc Thâm thì thầm vào tai cô với âm thanh trầm như tiếng đàn Cello.

Chỉ với một lời nói, cô ấy có thể tước bỏ vũ khí mà đầu hàng ngay lập tức.

Trong thời gian này, cô cố gắng ép chặt kìm nén trái tim như sắp bật ra khỏi miệng: “Vậy … Vậy nếu như em đồng ý thì có phải anh sẽ không tiếp tục hôn em nữa không?”

“Sai rồi, anh sẽ không ở đây trước mặt mọi người mà hôn em, còn sau đó thì anh không chắc!”
 
Chương 3740


Chương 3740

Lâm Thuý Vân vẫn cứ đứng một chỗ như thế này, dừng như có thể nhìn thấy dáng vẻ bề ngoài lịch thiệp không gì sánh bằng của anh ta lại là một trái tim cuồng nhiệt và không chịu gò bó.

Nhưng cô ấy chỉ thích một Lục Mặc Thâm luôn vui vẻ như thế này!

Nhìn thì có vẻ hiền lành nhưng thực chất lại là một thứ cặn bã, gọi tắt là tứ cặn bã hiền lành!

Kiểu người như vậy thật sự là quá đáng yêu!

Lâm Thuý Vân cứ nhìn chäm chäm vào anh ta như thế này, đôi mắt cô ấy lấp lánh: “Vì anh đã cầu hôn em một cách chân thành như: thế này, vậy thì em không còn cách nào khác là phải rủ lòng từ bi đồng ý với anh vậy! Lục Mặc Thâm, em băng lòng!”

Lục Mặc Thâm cứ như vậy nhìn cô, khóe miệng khẽ co giật.

Ánh mắt phía sau cặp mắt kính trong suốt kia đột nhiên bắt đầu nhảy nhót tung tăng, như thể có một làn sóng đang dâng lên.

“Đúng là biết nghe lời!”

Lục Mặc Thâm thơm một cái lên miệng của cô rồi đưa cánh tay phải của mình ra để giúp cô đứng dậy.

Lâm Thuý Vân đã duy trì tư thế này quá lâu, vừa đứng vững là ngay lập tức nằm lấy cổ áo anh ta: “Lục Mặc Thâm, vừa rồi không phải anh đã đồng ý với em là chỉ cần em đồng ý anh sẽ không hôn em nữa có mà cái đồ lừa đảo này!”

Lục Mặc Thâm phớt lờ những gì cô ấy nói và trực tiếp cầm lấy chiếc micro trên tay Tôn Quang Tông.

Giọng nói cực kỳ tao nhã lại một vang lên trong buổi lửa trại tối nay: “Vừa rồi, Lâm Thuý vân đã đồng ý lời cầu hôn của tôi.

Tối nay mọi người ở đây ai có tâm sự muốn tỏ tình thì cùng nhau lên đây, bởi vì chỉ đêm nay có lẽ không còn có cơ hội để tỏ tình đâu!”

“Ôi trời đất ơi!” Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Ngay khi Lục Mặc Thâm vừa dứt lời, khung cảnh của bữa tiệc lửa trại bỗng trở nên vô cùng im lặng.

Hầu như tất cả mọi người đều có thế nghe thấy tiếng “rắc rắc” của củi đang cháy.

Ánh mắt của hầu hết tất cả mọi người đều đang đổ dồn vào Lục Mặc Thâm. Một người đàn ông lạnh lùng và điên cưồng như vậy, thật sự vẫn là giáo sư Lục hiền lành nhưng thầm lặng trong tâm trí tất cả bọn họ sao?

Ngay cả một người tuỳ tiện như Lâm Thuý ‘Vân cũng bị chinh phục bởi những lời nói cực kỳ khí phách mà độc đoán của anh ta.

Lúc này cô đứng bên cạnh Lục Mặc Thâm và ngây người nhìn anh.

Tất cả các bạn học xung quanh kinh ngạc phát hiện một sự thật đó chính là, hình như lúc này trên mặt Lâm Thuý Vân đột nhiên lại xuất hiện cái gì đó ửng hồng trên hai má của cô?

Thậm chí, có một số người còn không tin vào mắt mình tưởng mình nhìn nhầm mà không ngừng dụi mắt.

Ở đại học Lan Ly này, Lâm Thuý Vân từ trước đến giờ vẫn luôn là nữ ma đầu đội lốt người vậy mà bây giờ cũng biết để lộ ra vẻ mặt thẹn thùng như vậy sao?

Đúng là vậy, Lâm đại nữ thần của chúng ta của chúng ta vậy mà lại bị sự ngạo mạn độc đoán ngang ngược của ông lớn Lục khuất phục rồi!

Cô nhìn góc nghiêng của Lục Mặc Thâm với ánh mắt háo hức, khóe miệng hơi nhếch lên, bên trong ánh mắt cô thiếu chút nữa là xuất hiện bong bóng màu hồng.
 
Chương 3741


Chương 3741

Hệ điều hành bên trong nội tâm của Lâm Thuý Vân tại thời điểm này: “Ôi giời ơi chết mẹ rồi, đây thật sự là người đàn ông mà tôi đã nhìn trúng sao? Quả thật đúng là một tên tinh ranh, đẹp trai, đẹp trai, thật sự quá đẹp trai!

Nếu không phải ở đây đang có nhiều người như vậy, nhất định phải lao tới và đè anh ta xuống mặt đất rồi hôn một cái thật mạnh mẽ cho hả dạ!”

Bên đó, Lục Mặc Thâm cũng không cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng này của Lâm Thúy Vân.

Ánh mắt tĩnh mịch lạnh lẽo của anh ta quét một lượt trên người mọi người, phát hiện cũng không người nào có ý muốn đi lên trước lúc này anh ta mới thu hồi ánh mắt, nhìn Tôn Quang Tông bên cạnh đã bị người túm lên: “Cậu còn muốn tiếp tục sao?”

Còn tiếp tục? Người xung quanh lập tức trở mặt trợn trắng mắt không nói nên lời.

Người này đều đã mất đi phân lượng rồi, anh ta còn tiếp tục cái lông á!

Mặc dù giáo sư Lục này nhìn qua hào hoa phong nhã, nhưng trái tim anh ta nhất định là đen thui, là cái loại âm hiểm giả dối đó!

Nhưng mà lúc mọi người ở đây đều cho rằng Tôn Quang Tông sẽ từ bỏ, lại nhìn thấy sau khi anh ta do dự hồi lâu, vậy mà còn thật sự nhận lấy microphone từ trong tay của Lục Mặc Thâm.

Anh ta vô cùng cố chấp nhìn Lâm Thúy.

Vân, mặc dù lúc nói chuyện còn có chút lắp ba lắp bắp, nhưng có thể ở dưới áp lực mạnh mẽ như vậy của Lục Mặc Thâm mà còn có thể mở miệng, đã xem như là rất giỏi rồi: “Thúy Vân…

Em còn chưa trả lời vấn đề lúc nãy của anh”

Sau khi Lâm Thúy Vân bị điểm danh, lúc này mới đem ánh mắt mê trai từ trên người của Lục Mặc Thâm thu lại, thuận thế lau nước miếng chẳng hề tồn, lúc này mới nhìn thẳng vào Tôn Quang Tông: “Đáp án của tôi đối với anh mà nói, thật sự quan trọng như vậy sao?”

Tôn Quang Tông thấy Lâm Thúy Vân cuối cùng trực tiếp trả lời vấn đề của mình, liền dùng sức gật đầu: “Đúng vậy, đáp án của em đối với anh mà nói rất quan trọng!”

Lâm Thúy Vân do dự một chút, nhưng mà rất nhanh cô ấy liền xoay người đi tới bên cạnh Lục Mặc Thâm, năm lấy tay của anh ta, giơ lên: “Vậy bây giờ tôi cho anh đáp án này, anh cảm thấy vừa lòng không?”

Mặc dù Tôn Quang Tông đã đoán được kết quả của chuyện này từ lâu, nhưng khi nhìn thấy Lâm Thúy Vân nắm tay của người đàn ông khác, cười rất ngọt ngào, anh ta vẫn là cảm thấy bản thân đau lòng đến gần như ngạt thở.

“Anh …. Anh biết rồi. Nhưng mà vẫn cám ơn em rất nhiều từng không để ý đến sự khinh thường của mọi người, nguyện ý giúp anh, nguyện ý đứng chung một chỗ với anh”

Sau khi Tôn Quang Tông nói xong những lời này, liền xoay người sang chỗ khác vô cùng cô đơn, chậm rì rì đi lui sau đoàn người.

Lục Mặc Thâm quay đầu nhìn bàn tay mình đang được Lâm Thúy Vân năm chặt, khóe miệng có một độ cong nhàn nhạt chợt lóe qua.

Anh ta phát hiện, lúc này lực chú ý của tất cả mọi người còn đang ở trên người anh ta và Lâm Thúy Vân, liền mở miệng nói: “Sững sờ ở đây làm gì? Tiếp tục tiệc tối đi!”

“Ừ ừ ừ, được được được!”

Người chủ trì vội vàng phục hồi tỉnh thần, lập tức chuyển dời lực chú ý của đoàn người đi Không mất quá nhiều thời gian, lực chú ý của tất cả mọi người liền bị những những người dân làng phụ trách màn trình diễn trên sân khấu hấp dẫn Lục Mặc Thâm lúc này mới quay đầu, anh 1a nhìn chằm chăm Lâm Thúy Vân: “Bây giờ đã không có ai chú ý em rồi, sao còn chiếm tiện nghi của anh thế?
 
Chương 3742


Chương 3742

Nói xong lời này anh ta liền quơ quơ tay của mình, ý của anh ta là, Lâm Thúy Vân còn nằm tay tay của anh ta không buông, đây rõ ràng chính là cố ý muốn dính lấy nhau!

Lâm Thúy Vân ngây ra một lát, nhưng vẫn nắm chặt tay như trước, không có buông ra “Trước đây lúc hai người chúng ta dính lấy nhau đều là lén lén lút lút, bây giờ có thể quang minh chính đại, em vì sao phải buông ra chứ?”

“Anh vẫn là lần đầu nghe người ta đem việc chiếm tiện nghỉ nói đến trong sạch thoát tục như vậy”

Dáng vẻ Lâm Thúy Vân như hổ rình mồi: “Em nói này giáo sư Lục, lúc nãy anh ở trước mặt nhiều người như vậy cưỡng hôn em, sẽ không phải dự định bây giờ nổi bật rồi thì trở mặt không nhận người quen đấy nhé?

Lục Mặc Thâm che dấu nụ cười nơi đáy mắt: “Lúc nấy chẳng qua là kế tạm thời, em không phải cũng không thích bị người khác tỏ tình trước mặt sao?”

Lâm Thúy Vân vừa nghe lời này thì lập tức mặc kệ: “Ai ya, em đi! Lục cầm thú này là tính toán kéo quần lên thì không nhận người nữa ự”

“Giáo sư Lục, em cảnh cáo anh nha! Lúc nấy anh đã cầu hôn rồi, hơn nữa em đã đáp ứng, làm một người đàn ông thì anh không thể lật lọng biết không?”

Lục Mặc Thâm cố ý làm ra dáng vẻ thâm trầm vô cùng, xoay người đi tới bên cạnh nhóm người Tô Lam ngồi xuống: “Tôi vừa rồi có nói cái gì sao?”

Tôi dựa vào!

Lâm Thúy Vân hùng hổ vọt tới trước mặt nhóm người Tô Lam bắt đầu cáo trạng: “Nam thần, Tô Lam, hai người vừa rồi chính mắt nhìn thấy, chính tai nghe được phải không! Cầm thú này anh ta ở trước mặt nhiều người như vậy đã hôn mình hai lần, còn cầu hôn với mình ba lần! Bây giờ nói trở mặt liền trở mặt!”

Tô Lam nhịn cười: “Hai người các cậu phong cách này không khỏi thay đổi cũng quá nhanh đi! Thúy Vân, cái người lúc nãy chết cũng không chịu nhả ra không phải là cậu à, bây giờ sao tớ thấy … người không thể đợi được muốn lập gia đình cũng là cậu vậy?”

“Mình đâu có … “

Thúy Vân bị nói như vậy, lập tức phục hồi tỉnh thần.

Đúng rồi, lúc nãy không phải Lục Mặc Thâm đe dọa lợi dụng mới khiến chính mình đáp ứng lời cầu hôn của anh ta hay sao!

Nhưng bây giờ sao lại giống như chính mình không trâu bắt chó đi cày, tựa như không phải gả cho anh ta thì không được vậy?

“Đúng vậy, em chính là nữ thần mà, Lục Mặc Thâm em cảnh cáo anh, người muốn theo đuổi em, thế nhưng xếp hàng từ đây đến tên núi Tĩnh Cương đấy! Nếu anh không cưới em, anh trăm triệu lần đừng hối hận!”

Lâm Thúy Vân hầm hừ ném xuống những lời này, sau đó quay đầu kiêu ngạo vô cùng ngồi bên cạnh Tô Lam.

Hai cô gái nhỏ chụm đầu với nhau, không biết đang thì thầm to nhỏ những cái gì.

Mà bên kia, Quan Triều Viễn giơ lên một chai bia uống vô cùng nhàn nhã.

Anh thỉnh thoảng liếc mắt nhìn Lục Mặc Thâm đang xuân phong đắc ý: “Hành vi này của anh có phải tên là đã được tiện nghi còn khoe mã hay không?”
 
Chương 3743


Chương 3743

Khóe miệng Lục Mặc Thâm hơi nhếch, giơ †ay cầm lấy một chai bia mở ra, thoải mái uống một ngụm: “Gần như vậy, học theo anh thôi, dù sao gần mực thì đen gần đèn thì rạng thôi!”

Quan Triều Viễn quay đầu nhìn Tô Lam một cái, hai người đàn ông vui vẻ cụng ly, cuối cùng đã giữ chặt người phụ nữ mình yêu thương trong lòng bàn tay.

So với sản nghiệp của tập đoàn Lệ Thiên và tập đoàn Lục Dương, lúc này hai người đàn ông dường như cảm thấy, đây mới là thành công lớn nhất của một người đàn ông chân chính đúng nghĩa.

Sau khi lửa trại kết thúc, hai người Quan Triều Viễn và Lục Mặc Thâm phụ trách dựng trại, Tô Lam và Lâm Thúy Vân thì ở bên cạnh phụ trách sắp xếp túi ngủ, còn có dung dịch phòng muỗi và một số vật dụng.

Lầu trại mà hai người bọn họ vừa mới dựng lên ở chỗ khá xa, hơi xa so với những bạn học đó.

Không lâu sau, lều trại đã dựng xong, nhưng lúc này lại xảy ra vấn đề.

Ngay lúc bọn họ, hai người đàn ông hưng trí bừng bừng chuẩn bị bắt người phụ nữ của mình đi ngủ, hai người Lâm Thúy Vân và Tô Lam vậy mà bất ngờ có chung nhận thức: “Đêm nay hai cô bạn thân bọn em phải ngủ cùng nhau!”

Excuse me?

Hai người Lục Mặc Thâm và Quan Triều Viễn thậm chí cho rằng chính mình đã nghe nhầm Đây là vùng núi hoàng sơ, điều kiện lại gian khổ như vậy, đơn sơ như vậy, nếu không thể cùng người phụ nữ mình yêu thương, ngủ chung trong một cái lều, còn làm cái gì nữa…

Cho dù là kiệu lớn tám người khiêng đến nâng bọn họ, bọn họ có đánh chết cũng không đến được!

Nhưng bây giờ thì sao?

Hưng trí bừng bừng dựng dốt lều trại, buổi tối hai người bọn họ dùng tư thế gì đều đã nghĩ xong hết rồi, kết quả các cô lại nói không ngủ cùng bọn họ?

Có lầm hay không, sấm sét giữa trời quang!

Gương mặt tuấn tú của Quan Triều Viễn liền âm trầm xuống, đôi mắt anh trông mong Tô Lam: “Hai người chúng ta là vợ chồng hợp pháp, ngủ chung cũng không ai bàn tán được gì”

Tô Lam xấu hố ho khan hai tiếng: “Mặc dù nói như vậy không sai, nhưng bên cạnh dù sao cũng có không ít bạn học, sẽ ảnh hưởng không tố Quan Triều Viễn trực tiếp liền phun trào: “Liên quan bọn họ cái rải Tô Lam cố ý giả vờ nghe không hiểu: “Không có cách nào, hôm nay em đã đồng ý cùng với Thúy Vân rồi…

Quan Triều Viễn: “

Sau đó anh mắt của hai người đàn ông gần như là cùng nhằm vào Lâm Thúy Vân.

Khóe mắt Lục Mặc Thâm thẳng đứng, anh ta thậm chí còn không kịp mở miệng, đã bị Lâm Thúy Vân trách móc một chút trước: “Hai người chúng ta cũng không phải là vợ chồng hợp pháp! Hơn nữa bây giờ anh còn là giáo sư: nhân dân đấy, càng phải chú ý ảnh hưởng, đúng hay không?”

Lục Mặc Thâm lập tức đen miệng anh ta vẫn còn treo nụ cười, nhưng lời nói ra lại là nghiến răng nghiến lợi: “Lâm Thúy Vân, có phải là muốn anh khiêng em đi em mới chịu nghe lời hay không?”

‘Vẻ mặt Lâm Thúy Vân lập tứ thay đổi, cô Ý vội vàng xoay người ôm chặt eo của Tô Lam: “Từ giờ trở đi, bắt đầu từ giây phút này, em và Tô Lam hai người chúng em liền sinh trưởng cùng nhau, chặt chẽ không thể phân ặt, khóe chia! Nếu anh không sợ bị thương đến con nuôi em, vậy anh cứ miễn cưỡng đi!”

Lục Mặc Thâm: ”..”
 
Chương 3744


Chương 3744

Một ván này Lâm Thúy Vân cuối cùng cũng chiếm được ưu thế, cô ấy đắc ý dạt dào xoay người sang chỗ khác, ôm Tô Lam: “Đi, chúng ta trở về phòng ngủ!”

Vẻ mặt của Lục Mặc Thâm gần như là đã đen đến cực hạn: “Lâm Thúy Vân, cô nhóc này.

Chờ sau khi hai nữ thân chân thành xoay người vào lều, Lục Mặc Thâm đầu đầy hắc tuyến quay đầu đi, thậm chí ánh mắt của anh còn không kịp đối phó với Quan Triều Viễn, chợt nghe thấy giọng nói ghét bỏ của đối phương: “Tôi không ngủ cùng đàn ông!”

Lục Mặc Thâm quả thực sắp tức chết: “Nói như tôi đã ngủ cùng đàn ông ấy!”

Hai cậu ấm thường ngày sống an nhàn sung sướng, cho tới bây giờ chưa bao giờ nghĩ tới phải chui vào túi ngủ.

Bởi vì tối hôm nay để cho hai người bọn họ phát huy tốt nhất, người khác ngủ túi ngủ ở trong lều, hai người bọn họ trực tiếp mang đệm hơi đến.

Nếu bây giờ bọn họ thỏa hiệp, tối hôm nay thật sự phải cùng người đàn ông khác chịu đựng thịt đụng thịt mà ngủ.

Điều này sao có thể chịu được?

Mắt thấy sắc trời đã hoàn toàn tối sâm, những bạn học khác đã ngủ say, ngay cả trong lều của hai người Lâm Thúy Vân và Tô Lam cũng đã tắt đèn.

Lại chỉ có Lục Mặc Thâm và Quan Triều Viễn, hai người đàn ông rất buồn bực đang ngồi xổm ở bên ngoài lều.

Muốn hai người đàn ông bọn họ ngủ với nhau, tuyệt đối không có khả năng!

Kiếp này, kiếp sau, kiếp sau sau nữa, kiếp sau sau sau sau nữa cũng không thế!

Mắt thấy muỗi ở trong vùng núi này càng ngày càng nhiều, ánh mắt Quan Triều Viễn đột nhiên chợt lóe: “Người phụ nữ của anh bình thường ngủ say hay không?”

Lục Mặc Thâm là người rất thông minh, chỉ nghe thấy lời này của Quan Triều Viễn, nháy mắt liền hiểu được ý của anh.

Anh ta gần như là dùng tốc độ ánh sáng “Phốc” đứng lên: “Giống như lợn chết!”

“Hắt xì!” Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Lúc này, Lâm Thúy Vân trong lúc ngủ mơ hắt xì mạnh một cái.

Quan Triều Viễn lập tức chuyển cho Lục Mặc ‘Thâm một ánh mắt anh đã hiểu chưa.

Lục Mặc Thâm vẻ mặt hiểu rõ, anh ta xoay người đi qua chạm vào căn lều mà hai người Lâm Thúy Vân và Tô Lam đang ở bên đó.

Dây khóa của căn lều bị người kéo ra, ánh trăng yếu ớt chiếu vào trong, Hai người đàn ông có thể nhìn đến hai khuôn mặt đang trong trạng thái ngủ sâu.

Tô Lam ngủ quay lưng ra ngoài nghiêng về bên trái, đây là tư thế ngủ tốt nhất đối với phụ nữ mang thai.

Mà Lâm Thúy Vân sợ chính mình đè nặng Tô Lam, nằm ngửa chỏng vó, tư thế ngủ rất khó coi.

Hai người đều ngủ thật sự rất sâu, Quan Triều Viễn đánh mắt với Lục Mặc Thâm.

Lục Mặc Thâm tâm lý liên thông, lén lút ôm Lâm Thúy Vân ngủ như lợn chết lên Lâm Thúy Vân mơ mơ màng màng, còn tưởng rằng mình đang nằm mơ, rầm rì hai tiếng sau đó nghiêng đầu, tựa vào trong ngực.

Lục Mặc Thâm tiếp tục ngủ.

Nhìn thấy Lục Mặc Thâm thành công ôm Lâm Thúy Vân đi, Quan Triều Viễn rốt cục nhẹ nhàng thở ra.
 
Chương 3745


Chương 3745

Hắn lớn như vậy, thật sự là chưa từng ngủ cùng đàn ông.

Đêm nay nếu anh chưa về, anh thà rằng ngủ ở trên xe, cũng tuyệt đối không ngủ chung một cái đệm hơi với Lục Mặc Thâm.

Giấc ngủ củaTô Lam vốn dĩ không sâu, hơn nữa đang là thời kỳ mang thai, cho nên lúc Quan Triều Viễn nằm xuống, cô mơ mơ màng màng liền tỉnh lại.

“A!” Tô Lam bị dọa sợ hét lên, chẳng qua tiếng hét còn chưa hô ra, đã bị người bịt kín miệng.

Người đàn ông nhẹ nhàng trấn an cô: “Là anh”

Là giọng của Quan Triều Viễn!

Tô Lam bị anh dọa như vậy, buồn ngủ đều bay mất, cô tức giận giơ tay đập anh: “Anh không phải ngủ cùng giáo sư Lục sao? Làm sao đã trở lại?”

Quan Triều Viễn nhíu mày, vẻ mặt ghét bỏ: “Anh chỉ ngủ chung một giường với em”

Tô Lam nhịn không được muốn cười, chuyện tới hôm nay, cô ước chừng đã đoán được chuyện gì xảy ra: “Chẳng qua, hai người các anh tiền trảm hậu tấu như vậy, có phải không tốt lắm hay không?”

“Quản anh ta được hay không làm gì, dù sao anh muốn ngủ cùng vợ của mình …. “

Quan Triều Viễn vừa nói, tay lại không quy củ thăm dò trên cơ thể cô: “Bởi vì em phải đi tăng cường huấn luyện bên chỗ hiệu trưởng Lý, anh đã gần nửa tháng không khai trai”

Khuôn mặt nhỏ của Tô Lam bị anh nói đến đỏ lên, tức giận đưa tay đẩy anh: “Đây chính là cắm trại dã ngoại, không cho làm bậy!”

“Vậy anh sẽ làm nhẹ nhàng, em kìm nén một chút đừng phát ra tiếng, nhé?”

“Kìm nén em gái anh, đáng ghét!

Tô Lam xoay người chui vào ố chăn.

Mà bên kia, Lâm Thúy Vân là bị hôn tỉnh.

Cô ấy vừa mở mắt liền nhìn thấy một đầu đen tuyền ở trước mặt mình, cô ấy gần như là sợ tới mức hồn phi phách tán, hai tay một cái tát liền đánh qua.

Bên kia, Lục đại gia chúng ta ăn đậu hũ đang ăn đến thơm ngào ngạt, thình lình nhìn thấy một cái tát của Lâm Thúy Vân đột nhiên quăng đến.

Mặc dù phản ứng của anh ta đã rất nhanh, lập tức nghiêng đầu sang bên cạnh một chút, nhưng vẫn bị móng tay của Lâm Thúy Vân quẹt trên mặt ra một vết xước đỏ tươi.

Lục Mặc Thâm híp mắt, hô nhỏ một tiếng.

Lâm Thúy Vân nghe thấy giọng nói quen thuộc, đột nhiên tỉnh táo, lúc này cô ấy đã tỉnh ngủ, đôi mắt trừng tròn vo, chăm chú nhìn kỹ: “Lục Mặc Thâm, sao lại là anh?”

Lục Mặc Thâm giơ tay chạm vào vết xước trên mặt, chỉ cảm thấy hơi nhói nhói, anh ta cau mày: “Nếu không thì sao? Tôn Quang Tông sao?”

Lâm Thúy Vân xấu hổ vội vàng ho khan hai tiếng, cũng ngồi dậy: “Cái đó … Có phải làm bị thương đến anh hay không? Xin lỗi, không phải em cố ý!”

“Đều bị em cào sưng lên rồi, còn nói không phải cố ý! Nếu em thật sự là cố ý, anh chẳng phải là máu tươi tung tóe ngay tại trận sao?”

Lâm Thúy Vân lòng đầy áy náy muốn xem vết thương của anh, nhưng không có biện pháp, trong lều rất tối, cô ấy đã tìm một cái đèn khẩn cấp mở ra: “Em cũng đã nói không phải em cố ý, vốn dĩ đang ngủ cùng Tô Lam, ai biết vừa mở mắt liền … ơ, không đúng, rõ ràng là em đang ngủ cùng Tô Lam, sao anh lại ở đây?”

Lâm Thúy Vân kinh ngạc nhìn quanh bốn phía, cuối cùng phát hiện, đây căn bản là không phải lều của Tô Lam: “Lục Mặc Thâm, anh cái đồ vô lại này, anh lại lén lút chuyển em sang đây phải không?”

Vừa rồi trong lòng còn ấy náy, nhưng trong nháy mắt lập tức biến mất vô tung vô ảnh, Lâm Thúy Vân lập tức muốn đứng lên: “Em mặc kệ, em muốn ngủ cùng với Tô Lam, anh tránh ra!”
 
Chương 3746


Chương 3746

“Anh tránh ra?”

Lục Mặc Thâm ghét nhìn cô ấy một cái: “Anh sợ cho dù anh đi ra, em cũng không dám địt “Dựa vào cái gì em cũng không dám đi, rố ràng chính là anh lén lút ôm em sang đây!”

“Thật không biết trong đầu em rốt cuộc lắp cái gì, em bị ôm đi ra, tự nhiên còn có người thay thế em đi vào, bây giờ em đến xem chuyện gì xảy ra sao?

“Ai sẽ thay thế em đi vào?”

Lời của Lâm Thúy Vân vừa nói xong, cô ấy đột nhiên hồi thần: “Anh là nói nam thần anh ấy…”

Lục Mặc Thâm đơn giản là giả ngốc, Lâm Thúy Vân đành phải tức giận ngồi xuống, không cam tâm tình nguyện xem vết thương cho anh ta.

Cô ấy vừa băng bó vết thương, vừa lẩm bẩm nói: “Hai người đúng là quá đáng mài Sao cứ phải gây chuyện như vậy chứ? Loại hành vi này chính là chơi xấu đó!”

“Chơi xấu?”

“Không phải sao?”

Anh ta vừa nói, Lâm Thúy Vân liền cảm nhận được một trận choáng váng. Ngay sau đó, cô ấy bị anh ta đè xuống.

“Đây mới gọi là chơi xấu!”

“Cái đồ lợi dụng nhà anh! Lục Mặc Thâm!

Tên khốn này! Anh không được làm như vậy ở đây!”

“Phóng lao thì phải theo lao! Em đừng gọi anh là tên khốn. Dù em có gọi anh là tên khốn đi chăng nữa, thì chuyện gì nên làm cũng phải làm thôi Sáng sớm hôm sau, cả Lục Mặc Thâm và Quan Triều Viễn đều có tinh thần sảng khoái. Hai người bọn họ dạy rất sớm, hơn nữa, còn rất vui vẻ, thoải mái đi làm đồ ăn sáng cho hai cô vợ.

Mặc dù đêm qua, Tô Lam bị Quan Triều Viễn ăn sạch, nhưng bởi vì cô đang có thai, nên Quan Triều Viễn cũng không dám dày vò cô quá lâu. Hai người tốc chiến tốc thẳng, rồi sau đó, Tô Lam nằm ngủ ngon lành ở trong ngực của Quan Triều Viễn.

Lâm Thúy Vân thì không được may mắn như vậy. Dù mặt trời đã lên cao, tất cả mọi người cũng đã tập trung thu xếp lều vải lại, chuẩn bị về nhà, thì Lâm Thúy Vân vẫn còn kiệt sức, đang năm lẻ loi, trơ trọi ở trong lều vải.

Ở trong lều, Lâm Thúy Vân ngủ đến không còn một chút hình tt nào cả. Có trời mới biết, đêm hôm qua, cô ấy bị giày vò đến mức độ nào!

Lâm Thúy Vân có cảm giác như mình mới trải qua một trận chiến tranh thế giới, bây giờ, cô ấy đang ở trạng thái kiệt quệ.

“Xoẹt xoẹt…”

Khóa của lều vải được nhẹ nhàng kéo ra.

Lục Mặc Thâm thấy Lâm Thúy Vân vẫn còn đang ngủ, liền đi ra phía trước.

“Thúy Vân! Em dậy đi!”

Bị gọi vài tiếng, Lâm Thúy Vân cảm thấy vô cùng bực tức. Khi Lục Mặc Thâm gọi cô lần cuối cùng, cô ấy trực tiếp ngồi dậy, hét to lên: “Lục Mặc Thâm! Anh còn là người sao?

Đêm qua anh không cho em ngủ, sáng nay anh cũng không cho em ngủ sao?”

Sau khi hét lên, Lâm Thúy Vân ngay lập tức cảm nhận được toàn bộ xương cốt của mình đều đang đau đớn.

Lục Mặc Thâm cau mày, không nói chuyện với Lâm Thúy Vân. Anh quay người lại, vén một bên lều.

Ánh nắng mặt trời ở bên ngoài chiếu vào, Lâm Thúy Vân không thể mở to mắt được nữa.
 
Chương 3747


Chương 3747

“Bây giờ đã mười hai tồi! Anh muốn nói với em là chúng ta phải về rồi! Em muốn tiếp tục ngủ ở đây hay là đi về với mọi người?”

Lâm Thúy Vân vẫn còn buồn ngủ, cô đưa tay lấy điện thoại lên xem, phát hiện thực sự đã hơn mười hai giờ rồi!

“Sao em lại ngủ nhiều như vậy chứ?” Tất cả đều là do anh!”

Lâm Thúy Vân vừa phàn nàn, vừa bắt đầu thay quần áo.

Nghĩ đến xương cốt của mình đang bị đau, cô ấy dứt khoát ngồi liệt ở đó, bắt đầu chơi xấu: “Em mặc kệ! Toàn thân của em đều đau, em không còn sức lực gì cả! Anh phải giúp em mặc quần áo”

Lục Mặc Thâm nheo mắt lại, không nói hai lời, trực tiếp lấy cái chăn bọc cô ấy lại. Mặc kệ cô ấy đang gào thét, sợ hãi ở bên trong, anh ta ném cả bọc chăn vào chỗ phía sau của ô tô.

“Ở đẳng sau có nước, có thức ăn, cũng như quần áo của em. Bây giờ, chúng ta sẽ lập tức xuất phát trở về”

Sau khi nói xong lời này, Lục Mặc Thâm cũng đã ở trên xe rồi. Rất nhanh, Lâm Thúy Vân nghe thấy tiếng khởi động động cơ của ô tô. Thấy vậy, cô ấy ghé đầu lên hàng ghế trước: “Không phải chứ! Anh phải cho em một chút thời gian để rửa mặt, súc miệng chứ! Cứ đi như vậy sao?”

Lục Mặc Thâm tức giận, trừng mắt với cô ấy.

“Dự báo thời tiết nói răng buổi trưa sẽ có mưa to, nếu không, em muốn đợi đến khi sạt lở núi rồi đi sao?”

“A? Ôi trời ơi!”

Lâm Thúy Vân còn chưa nói xong, Lục Mặc Thâm đã cho xe chạy đi.

Cả người của cô bổ nhào về phía, khiến cho anh ta cảm thấy có chỗ nào đó đang vô cùng phiền muộn.

Cô ấy tức giận thay quần áo ở phía sau, còn Lục Mặc Thâm thì ngang nhiên mượn kính chiếu hậu xem trực tiếp toàn bộ hiện trường.

Không thể không nói, mặc dù bình thường Lâm Thúy Vân tùy tiện, không có dáng vẻ của người con gái, nhưng dáng người của cô ấy quả thực rất tốt, muốn cái gì thì có cái đó.

Đôi chân dài của cô ấy có thể coi là tỉ lệ vàng, dù không nhìn mặt, thì chỉ cần nhìn chân, người 1a cũng có thể đoán được đó là một người đẹp.

Sau khi thay quần áo xong, Lâm Thúy Vân mới phát hiện ra toàn bộ quá trình thay quần áo của mình đều bị Lục Mặc Thâm nhìn thấy trực tiếp. Cô ấy tức giận, liếc anh ta một cái, thầm mắng một câu vô lại ở trong lòng, rồi xoay người nằm xuống hàng ghế.

Chưa đến Ninh Lâm không được gọi em dậy! Nếu không, anh xem em sẽ trừng trị anh như thế nào!”

Khóa học đào tạo nâng cao ở đại học Lan Ly cứ như vậy kết thúc. Tô Lam cầm tấm bằng trong tay mà có chút hoảng hốt, không dám tin đây là sự thật.

Sau khi mẹ của cô xảy ra chuyện, Tô Lam không nghĩ rằng cuộc sống của cô lại có thể quay trở lại quỹ đạo trước đó.

Cô cảm thấy vô cùng yêu thương người chồng của mình, còn có hai đứa con hoạt bát đáng yêu của cô, mặc dù một đứa vẫn còn đang ở trong bụng.

Anh của cô trở về từ cõi chết, thậm chí, ngay cả di vật, cũng như cổ phần của tập đoàn Tô thị cũng trở về với cô.

Hôm nay là người giỗ của mẹ, Quan Triều Viễn đưa Tô Lam đến trước bia mộ của bà.

Trong bụng của Tô Lam còn có một đứa bé đã hơn sáu tháng tuổi, cô xoay người đặt một bó hoa bách hợp trắng ở phía trước mộ: “Mẹ, di vật của ông ngoại, còn có cổ phần của tập đoàn Tô thị, tất cả đều đã năm trong tay của con. Mẹ yên tâm, chúng con sẽ cùng nhau thực hiện tâm nguyện…”
 
Chương 3748


Chương 3748

Tô Lam có chút đỡ đần, nhìn khuôn mặt tươi cười của người phụ nữ trẻ tuổi, xinh đẹp ở trên mộ, ánh mắt của cô bỗng trở nên xa xăm…

“Mẹ, vì sao mẹ luôn nhìn những cuốn sách này vậy ạ?”

“Tô Lam, con biết không? Đây là tâm nguyện của mẹ”

“Mẹ ơi! Tâm nguyện của mẹ là cái gì vậy a”

“Mẹ muốn làm một bác sĩ Đông y xuất sắc, chỉ là đáng tiếc, nguyện vọng này e là không thể thực hiện được.”

“Mẹ ơi! Mẹ đừng quá đau buồn, Tô Lam nhất định sẽ giúp mẹ thực hiện nguyện vọng này!”

“Thật sao?”

“Vâng ạ!”

Tô Lam vốn cho rằng, việc trở thành một Đông y xuất sắc chẳng qua chỉ là nguyện vọng của mẹ mà thôi.

Cho tới tận khi cô tốt nghiệp trung học, lúc phải lựa chọn chuyên ngành, có lẽ là do mưa dầm thấm lâu, cô phát hiện, thật ra, cô cũng rất thích nguyện vọng này, thậm chí còn càng ngày càng sùng bái nó.

Đây không còn là nguyện vọng của một mình mẹ cô nữa, nó cũng đã trở thành nguyện vọng của bản thân cô rồi “Em định làm gì?”

Quan Triều Viễn đứng ở một bên cúi đầu nhìn xuống cái bụng có chút to ra của cô.

Cơ địa của vợ anh vốn đã gầy, nên dù đang mang thai, nhưng nếu anh đứng ở phía sau, anh cũng sẽ không phát hiện ra cô đang mang thai Tô Lam đưa tay, nhẹ nhàng vu0t ve bụng của mình: “Sau khi con lớn hơn một chút, em sẽ ở nhà nghiên cứu về Đông y”

Quan Triều Viễn nhìn cô, định mở miệng nói cái gì đó, thì bị Tô Lam đưa tay lên chặn miệng của anh lại: “Trong tay của em có cổ phần của tập đoàn Tô thị, chỉ cần cái này thôi cũng đã đủ cho em mở một phòng nghiên cứu thuốc Đông y rồi, anh đừng nhúng tay vào chuyện này”

Quan Triều Viễn bất đắc dĩ nhìn cô, quả nhiên, trên đời này, người hiểu anh nhất chính là Tô Lam.

“Được thôi, nhưng em phải đáp ứng với anh một điều kiện”

“Điều kiện gì?”

“Dù công việc có bận rộn đến như thế nào đi chăng nữa, em phải dành ra hai ngày cuối tuần để chăm sóc cho anh với con. Em có thể có sự nghiệp của mình, nhưng em không thể cắt giảm thời gian của bọn anh được”

Nghe lời oán hận của Quan Triều Viễn, Tô Lam cảm thấy có chút buồn cười. Từ trước đến nay, khi làm việc, Quan Triều Viễn đều rất nghiêm túc, anh cũng có khi sẽ sử dụng những thủ đoạn khác nhau. Vậy mà bây giờ, ở trước mặt cô, anh lại trở thành một người bố phải chịu nhiều oan ức sao?

“Nguyện vọng của em dù có lớn lao, vĩ đại cũng tuyệt đối không thể so sánh được với anh và các con. Em nghĩ, mặc dù em muốn có sự nghiệp, muốn thực hiện nguyện vọng của mình, nhưng em sẽ không làm ảnh hưởng đến anh và các con. Chồng à! Anh có biết không?

Bộ dạng vừa rồi của anh rất giống với một người vợ đang oán hận chồng mình đó”

Quan Triều Viễn dang tay ôm lấy cô, cần một cái lên gò má của cô để trừng phạt.

Sau khi cô mang thai, Quan Triều Viễn phát hiện, hình như tính cách của cô cũng có một chút thay đổi theo.

Nếu như trước kia cô sắc bén, quyết đoán thì bây giờ, sau khi có đứa bé trong bụng, cô có vẻ như ôn nhu, dịu dàng hơn Tô Lam khéo léo tựa ở trước ngực của anh, nhìn ảnh chụp của mẹ ở trên bia mộ, âm thầm nói trong lòng: “Mẹ, con đang rất hạnh phúc. Có phải mẹ đang ở trên thiên đàng phù hộ cho con đúng không?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom