Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 3709


Chương 3709

Anh ta chỉ vì muốn tạo ra một sự cố ngoài ý muốn làm cho cảnh diễn của bọn họ bị phá hỏng, anh ta trước giờ chưa từng nghĩ làm ra †ai nạn chết người!

Huống hồ khi biểu diễn, có rất nhiều truyền thông có ở hội trường, cảnh tượng lúc nãy đều đã được ghi lại hết.

Chỉ cần cảnh sát muốn điều tra chân tướng của sự việc, tra ra mình là người động tay động chân ở phía sau hậu đài cũng không phải chuyện gì vấn đề khó khăn.

Trong lúc tất cả mọi người đều hoảng loạn, thì chỉ có một mình Liễu Minh Hoa ngồi trên khán đài trên khuôn mặt lộ ra nụ cười lạnh lùng Với đôi mắt lạnh lùng, cô quan sát Lâm Thúy Vân cả người bê bết máu, đang được người ta đưa ra ngoài.

Nếu không phải do sinh viên ở khắp nơi đang ở tại đây quá nhiều, cô ta thậm chí không khống chế được tâm trạng đang vui vẻ sảng khoái của mình, mà cười lên thật thoải mái!

Đồ tiện nhân Lâm Thúy Vân cô, nhìn mà xem, đây chính là kết cục của việc ức hiếp tôi, chính là không được chết tử tế!

Liễu Minh Hoa đứng lên một cách tao nhã, ánh mắt thản nhiên của cô ta quét qua trên người của Chu Nam Dương, ánh mắt đó tràn đầy lời cảnh cáo, dường như đang muốn nói, tôi chẳng qua chỉ muốn bảo anh phá hỏng màn biểu diễn của bọn họ mà thôi, ai biết được anh lại làm bọn họ trở thành như vậy, đúng thật là quá tốt!

Chu Nam Dương lúc này làm sao còn quan tâm đến sự điên cưồng của Liễu Minh Hoa nữa?

Anh ta chỉ cầu cho Lâm Thúy Vân và Lục Mặc Thâm hai người bọn họ đừng xảy ra chuyện gì chính là tạ ơn trời đất rồi!

Vào lúc mọi người đang đưa Lâm Thúy Vân Và Lục Mặc Thâm lên cáng cứu thương để rời khỏi đây, thì bên phía hàng khách quý truyền đến một giọng nói cực kì không ôn hòa: “Đợi một chút.”

Tô Lam thoáng chốc ngẩn cả người, nhìn về phía hàng ghế dành cho khách quý.

Thì cô phát hiện Smith Phạm đã đứng dậy, khóe miệng của ông ta hơi nhếch lên, nhưng vẻ mặt lại rất khẩn trương: “Mọi người không phải là quên một chuyện rồi chứ?”

Hiệu trưởng Lý chau mày, ông ta dường như đã đoán ra được điều gì, sắc mặt liền trầm hẳn đi: “Ông rốt cuộc muốn nói cái gì?”

“Thầy à, thầy không phải quên một chuyện rồi chứ, chúng ta hiện tại đang tiến hành cuộc thi, hội thi giao lưu quan trọng như vậy, không lẽ chưa phân rõ cao thấp lại kết thúc sao?”

“Ông..”

Hiệu trưởng Lý lúc này đã tức giận đến mặt mũi cũng tái luôn rồi, trên sân khấu xảy ra sự cố lớn như vậy, ông ta vậy mà lại còn ở đây cùng mình dây dưa đến cuối cùng là ai thắng ai thua?

Ông ta cứ như vậy nhìn Smith Phạm, dường như tức giận đến mức cả người đều phát run Đây là sinh viên mà ông ta dạy hay sao?

Hay chỉ là một kẻ lòng lang dạ sói!

Ông ta thực sự hận chính mình lúc đầu làm sao lại mù mắt như thế, lúc tuyển chọn sinh viên lại chỉ quan tâm ông ta có thiên phú hay không, mà lại quên mất nhìn vào nhân phẩm của ông ta!

“Ông còn là người sao?”

Smith Phạm vào lúc này không quan tâm bất cứ điều gì, ông ta trả lời một cách không cam lòng tỏ ra bản thân yếu thế: “Thầy à, học trò của thầy thực sự đã bị thương, trên sân khấu, bất cứ sự viêc ngoài ý muốn nào cũng có thể xảy ra, càng không nói đến các cảnh quay, dù có là tai nạn chết người cũng không có gì lạ”

“Chỉ là, chúng ta quả thực đang ở trong một cuộc thi, nếu đã là cuộc thi thì nhất định phải phân rõ thăng thua, nếu như thầy bằng lòng để sinh viên của mình cứ như vậy mà rời khỏi đâ thì chúng tôi sẽ xem như thầy đã nhận thua”
 
Chương 3710


Chương 3710

Sau khi Smith Phạm nói ra những lời này, thì ngay cả Diệp Tiến Quân cũng bắt đầu chau mày, sắc mặt của ông đã trở nên cực kỳ khó coi, chưa kể đến những sinh viên đang ngồi ở hàng ngũ hỗ trợ của Elburg.

Ngay cả khi bọn họ muốn được Smith Phạm đưa vào trường, nhưng một chút tinh thần trượng nghĩa này bọn họ vẫn còn.

“Giáo sư Smith, ông cứ như vậy có chút không hợp tình người?”

“Trên sân khấu hiện giờ, có hai sinh mạng đói”

“Nhân phẩm ông anh như vậy, vậy lại là học trò của hiệu trưởng Lý chúng tôi? Thực sự quá nực cười!”

“Ông với hiệu trưởng Lý căn bản không thể nào so sánh được…

Sự phản đối của những sinh viên dưới khán đài càng lúc càng nhiều, sắc mặt của Smith Phạm cũng lúc càng trở nên khó coi.

Mặc dù trong lòng ông ta biết rõ, lúc này mà mở lời là không thích hợp, nhưng bỏ lỡ cuộc thi lần này, thì sẽ chẳng còn cơ hội nữa.

“Bộ trưởng Diệp ông nói thử xem? Sự cố ngoài ý muốn chính là sự cố, nhưng cuộc thi có quy tắc của cuộc thi, trên sân bóng đá, sân ó ổ, thậm chí là Thế Vận hội, không lẽ bởi vì đối thủ bị thương, cuộc thi thì không thể tiếp tục được nữa sao? Tôi cảm thấy việc gián đoạn trận đấu giữa chừng mới chính là sự nhục nhã lớn nhất của cuộc thi”

Từng câu từng chữ mà Smith Phạm nói ra đều cực kì có lý lẽ.

Diệp Tiến Quân nheo mắt lại, thực ra kỹ năng diễn xuất vừa rồi của Lâm Thúy Vân mọi người đều nhìn rõ, nếu như không xảy ra tai nạn ngoài ý muốn, phần biểu diễn của đám người Lâm Thúy Vân tuyệt đối tốt hơn phần biểu diễn của Asius.

Trong lúc Diệp Tiến Quân vẫn còn đang do dự không biết đưa ra quyết định như thế nào, thì Lý Lương Sang đợt nhiên đứng dậy: “Mặc dù lúc nấy vở kịch sắp kết thúc, nhưng chỉ là sắp kết thúc, chứ không phải là kết thúc, nếu bỏ dở giữa chừng, chính là nhận thua”

Lý Lương Sang vừa mới dứt lời, ngay cả Diệp Tiến Quân cũng lộ ra vẻ kinh ngạc trên khuôn mặt của anh ấy, các sinh viên trong hội trường cũng đồng loạt lên tiếng: “Hiệu trưởng Lý, vừa nấy biểu hiện của Lâm Thúy Vân và Hầu Trường Thành cực kì tốt, bọn họ không nhất định sẽ thua!”

“Đúng vậy, hiệu trưởng Lý, lúc này mà từ bỏ, thì chính là nhận thua..”

Smith Phạm sợ hiệu trưởng Lý sẽ thay đổi ý kiến, ông ta liền vội vàng lên tiếng trước: “Bộ trưởng Diệp ông xem, ngay cả thầy Lý cũng nhận thua rồi”

Diệp Tiến Quân liếc nhìn hiệu trưởng Lý với ánh mắt có phần phức tạp, nhưng thấy ánh mắt của hiệu trưởng Lý vô cùng kiên định, cuối cùng vẫn nói: “Được, nếu đây là quyết định của hiệu trưởng Lý, vậy tôi ủng hộ ông ấy.

Cuộc thi lần này, đội biểu diễn Elburg đã thắng”

“Hừ”

Bên dưới khán phòng nhất thời vang lên những tiếng cười châm biếm chế nhạo.

Thế nhưng Smith Phạm một chút cũng không có cảm giác xấu hổ, ngược lại cảm thấy cuộc thi lần này bản thân chiến thắng là lẽ đương nhiên.

Lượt đấu thứ hai kết thúc trước thời gian quy định, vì vậy lượt thi đấu thứ ba cũng được đưa lên khán đài sớm hơn dự kiến.

Lần này là thực hành kiến thức chuyên môn của Đông y và tây y.
 
Chương 3711


Chương 3711

Bởi vì để có thể làm cho kỹ thuật của cả hai đội được thể hiện một cách chân thực nhất, thế nên lần này, trường đại học Lan Ly đã mượn một mô hình ma-nơ-canh mới nhất từ Phòng thí nghiệm nghiên cứu sinh học con người.

Mô hình này có thể mô phỏng một cách tối đa nhất tình trạng cơ thể thật của con người.

Bởi vì Lâm Thúy Vân xảy ra chuyện, vì thế Quan Triều Viễn rất lo lắng cho tâm trạng của Tô Lam có ổn định hay không.

George ở bên này đã tỏ ra cực kì bình tĩnh, phụ nữ khi chịu sự kinh hãi lớn đến như vậy, có thể phát huy như bình thường thì đã vấn đề rất lớn rồi, còn muốn thẳng, thì thực sự là mơ mộng hão huyền!

“Được rồi, bây giờ xin mời thí sinh của cả hai bên lấy chứng bệnh”

Người chủ trì đưa tay nhấn nút khởi động trên máy tính, những biểu tượng trên màn hình bắt đầu chuyển động với tốc độ cực nhanh.

Cuối cùng, sau khi chọn xong chứng bệnh đã được hệ thống lựa chọn một cách ngẫu nhiên, thì mô hình người được đặt nằm trước của của hai đội trường đại học Lan Ly và trường đại học Elburg, thậm chí trong miệng còn phát ra những âm thanh đau đớn thống khổ giống y như người thật. Tất cả những người có ở hội trường sau khi nhìn thấy mô hình người được mô phỏng theo người thật này, mà nhịn không được mà thốt lên kinh ngạc.

Thật không thể ngờ, những người của trường đại học Lan Ly đã nghiên cứu ra sản phẩm công nghệ cao đến như vậy!

Trên khuôn mặt của Tô Lam không có quá nhiều biểu cảm, chỉ khẽ chau mày, cô quan sát một cách tỉ mỉ những đặc điểm của mô hình người từ đầu cho đến chân.

Chu Nam Dương bởi vì chuyện của Lâm Thúy Vân mà chịu một đả kích cực lớn, mặc dù lúc này đang đứng bên cạnh của mô hình, như trong lòng vẫn rối loạn.

Tô Lam biết không thể dựa vào anh ta, lần này chỉ có thể dựa vào chính mình mà thôi Tô Lam xem mô hình người trước mặt như bệnh nhân đang đau khổ, mà quan sát một cách cẩn thận Bởi vì bây giờ cô không chỉ đại diện cho bản thân mình, mà là gánh vác sự mong đợi kỳ vọng của các sinh viên ở đại học Lan Ly đối Với CÔ.

Cô không thể thua, cô không có đường lui.

Cô tuyệt đối không thể để cho những vết thương mà Lâm Thúy Vân phải chịu trở nên vô ích.

Tô Lam nín thở, vẻ mặt cô hiện lên sự không sợ hãi, bình tĩnh quan sát một cách cẩn thận mỗi một điểm dị thường trên mô hình người.

Bước cuối cùng, cô mới dùng tay đặt trên cổ tay của mô hình người, mà bắt đâu chuẩn bị bắt mạch.

Trong lúc cô đang sử dụng các phương pháp như nhìn-nghe-hỏi-sờ ( các phương pháp trong Đông y), thì ở bên kia George đã thông qua việc chụp X-quang và các xét nghiệm máu đối với mô hình người này, và dường như anh ta cũng đã vào bước chẩn đoán chính xác cuối cùng Khi đứng trước một căn bệnh vô cùng phức tạp, thì các thiết bị cao của phương tây trong việc tốc đoán và tỉ lệ chính xác mà nói, quả thực so với Đông y tốt hơn nhiều.

“Đó là một khối u lành tính.”

George xem báo cáo, cuối cùng thì cùng với các trợ thủ của mình xác định nguyên nhân chứng bệnh.

Nếu đã là khối u, muốn cắt bỏ, thì chỉ có thể phẫu thuật.

Cũng vào đúng lúc này, Tô Lam cũng đã xác định, căn bệnh được máy tính mô phỏng ngẫu nhiên lần này, là một khối u lành tính đang phát triển trong dạ dày của bệnh nhân.

Smith Phạm đứng ở bên cạnh tiến hành hướng dẫn cho George: “Bắt đầu chuẩn bị phẫu thuật”

Lời ông ta vừa nói ra, thì đội ngũ của Elburg đã lập tức đến để chuẩn bị các công việc trước khi phẫu thuật.

George mổ chính, Smith Phạm ở bên cạnh hướng dẫn.
 
Chương 3712


Chương 3712

Mà ở bên trường đại học Lan Ly, Tô Lam dường như không có ý định tìm người đến giúp đỡ.

Thực ra trong lòng Tô Lam hiểu rõ, vào lúc này, cho dù cô ấy gọi người đến giúp đỡ, thì cũng e rằng không có cách nào dùng phương pháp của Đông y để chữa trị.

Chữa trị khối u là một vấn đề rất khó khăn, chỉ sợ ngay cả hiệu trưởng Lý cũng không nằm chắc, huống chỉ là Chu Nam Dương.

Một lúc sau, dường như tất cả mọi áp lực đều đặt ở trên người Tô Lam.

Còn ở bên kia, khi nhìn thấy con trai của mình bình tĩnh mà chuẩn bị cho ca phẫu thuật cắt bỏ khối u, Smith Phạm nhất thời vui vẻ đến cong mày.

Cuộc thi lần này đã vượt qua rất nhiều.

chướng ngại, thắng lợi mà ông ta luôn khao khát bấy lâu nay đang vẫy tay với ông ta rồi.

Vào thời điểm quan trọng này, nữ thân chiến thắng dường như đã đứng bên cạnh ông ta rồi Cụm từ “ Phẫu thuật ngoại khoa” từ lâu đã trở thành độc quyền của Tây y, mỗi khi nhắc đến khối u, chẳng có ai nghĩ đến Đông y, sợ rằng thậm chí còn có người hỏi Đông y còn có thể phẫu thuật sao?

Đông y đương nhiên có thể phẫu thuật, đương nhiên cũng có phẫu thuật ngoại khoa Ngay từ thời Đông Hán, Hoa Đà đã từ dùng Mã phi tán làm thuốc gây mê để phẫu thuật cho Tào Tháo.

Nếu so với phẫu thuật cắt bỏ của phương Tây, ông ta tuyệt đối không tin con trai của mình sẽ thua Tô Lam.

Trừ khi Tô Lam cũng dùng phương pháp cắt bỏ của phương Tây, nhưng nếu như: làm như vậy, thì cho dù khối u được cắt bỏ, thì Tô Lam cũng vẫn thua! Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Nghĩ đến đây thôi, Smith Phạm trong lòng cảm thấy càng thêm vui vẻ thoải mái.

Bản thân về nước lâu như vậy, trước giờ chưa từng cảm thấy vui vẻ thoái mái như giờ phút này.

Nhìn thấy Tô Lam cả nửa ngày rồi mà không hề có động tĩnh gì, người chủ trì đứng bên cạnh nhịn không được mà nhẹ giọng nhắc nhở: “Bạn học Tô Lam, cô làm sao mà còn chưa bắt đầu vậy? Có cần tìm đồng đội đến giúp đỡ, bàn bạc một chút không?”

“Không cần, bác sĩ mổ chính của phía đối diện là cháu trai tôi, nên tôi phải nhường anh †a trước, có đúng không?

Tô Lam cong môi, trả lời một cách thản nhiên.

George đang chuẩn bị phẫu thuật ở phía đối diện nghe câu nói này xong, động tác tay cũng run lên, thiếu chút nữa ngay cả dao cũng cầm không vững, hai hãm răng cắt chặt vào nhau: “Tô Lam, bây giờ cô ngang ngược hống hách với tôi, đợi đến khi cô thua không còn một mảnh giáp, thì tôi muốn xem thử tôi có tư cách gì nói chuyện trước mặt tôi!”

George nín thở tập trung vào việc mở khoang bụng của của mô hình, anh ta dưới sự giúp đỡ của kính hiển vi bội số lớn, thì kỹ thuật tay của anh ta rất ổn định Mặc dù con người anh ta bụng dạ không thâm sâu, tính cách lại bộc lộ ra hết bên ngoài, nhưng từ nhỏ đã ở bên cạnh của Smith Phạm thường được nghe thấy nhìn thấy nên cũng bị ảnh hưởng nhiều, hiện tại mặc dù tuổi rất trẻ mà lại có khả năng phẫu thuật thiên phú như: vậy, cũng được coi là cực kì hiếm thấy.

Tô Lam thở dài một hơi, cô không thể không thừa nhận, nếu như cha con bọn họ không có dã tâm lớn như vậy, có thể chuyên tâm nghiên cứu y học, vậy thì bọn họ nhất định sẽ trở thành những người bác sĩ giúp đỡ cho đời.

Nhưng thật đáng tiếc, hai cha con bọn họ bị lợi ích làm cho mù mắt, lựa chọn con đường sai lầm.

Sau khi cảm thán xong, Tô Lam bước đến bên cạnh, lấy kim châm ra.

Nhưng sau khi vừa lấy chiếc kim bạc ra, thì cô nghe thấy những tiếng cảm thán.
 
Chương 3713


Chương 3713

Cô ngẩng đầu nhìn lên thì phát hiện, George vào lúc này cũng nhận một cây châm bạc từ tay của trợ lý.

Anh ta vậy mà muốn dùng châm cứu để hỗ trợ cho việc phẫu thuật của mình sao?

Mà hệ thống mà anh ta sử dụng, chính là sự kết hợp giữa y học phương Tây và y học phương Đông nổi tiếng nhất của Smith Phạm.

Lúc đầu anh ta cũng là dùng cái này, mới có thể trong một vài năm ngắn ngủi, mà thể hiện được tài năng trong giới y học phương tây.

Chặn hết các huyệt đạo bằng kim châm, có thể ngăn ngừa tình trạng xuất huyết ở mức độ lớn nhất và giảm đáng kể các nguy hiểm trong phẫu thuật.

Khi George phẫu thuật, anh đã nhìn Tô Lam bằng một ánh nhìn cực kì khiêu khích Đám đông nhất thời đều kích động: “Trời à, Tô Lam làm sao vẫn còn chưa ra tay nữa?”

“Không lẽ phẫu thuật ngoại khoa, Đông y vốn dĩ không hề am hiểu sao?”

Dưới sự xì xào của tất cả mọi người, Tô Lam cuối cùng cũng ra tay.

Nhìn thấy cổ tay cô bắt đầu run lên, những cây kim châm bạc từ trong tay cô đưa ra nhanh như chớp, châm lên trên thân của mô hình người.

So với dáng vẻ tỉ mỉ cẩn thận mà bắt đầu châm kim của George ở bên cạnh, thì thủ pháp của Tô Lam nhẹ nhàng, tự nhiên vô cùng.

Mô hình cơ thể người ở bên Tô Lam: đột nhiên lại giãy giụa một cách kịch liệt, sắc mặt của cô cũng càng lúc càng đỏ.

Tô Lam lập tức thực hiện thêm một mũi kim châm, tay của cô di chuyển nhanh như một cơn gió.

Rất nhanh, đã có khoảng cỡ hai mươi mấy cây kim châm bạc có độ dài ngắn và độ dày khác nhau trên cơ thể của mô hình người.

“Tít tít tí, tít tít tít…”

Trên màn hình máy tính đã truyền đến tiếng chuông cảnh báo chói tai.

Dường như vào giây phút này, tất cả những người đang chú ý đến Tô Lam đều thót tim.

Và cũng vào lúc này, cơ thể của mô hình người cũng bắt đầu run rẩy càng thêm kịch liệt.

Một tiếng động ầm ầm trong khoang bụng của anh ta, dường như có thứ gì đó sắp nổ tung.

Đúng lúc này, Tô Lam cầm lấy một cây kim châm dài mười mấy cm, trực tiếp đâm vào huyệt Bách hội trên đỉnh đầu.

Sau khi cây kim châm đó được đâm xuống, cơ thể đang run rẩy kịch liệt của mô hình cơ thể người đó đột nhiên an tĩnh trở lại, tiếng chuông cảnh báo chói tai trong máy tính cũng bỗng nhiên biến mất.

“Ọe!”

Trong miệng của mô hình cơ thể người đột nhiên nôn ra một cục máu màu đỏ thẫm.

“Trời ạ!”

Vào lúc này, bên dưới khán đài rất nhiều người vẫn chưa hiếu rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Người chương trình đang đứng bên cạnh máy tính đã kinh ngạc mà thốt lên.

Anh ta thật sự không dám tin vào mắt mình: “Máy tính nhắc nhở rằng, căn bệnh đã được loại bỏ! Khối u trong cơ thể mô hình đã được loại bỏ!”

Vào lúc này, Tô Lam dùng dao phẫu thuật trong tay mình tìm kiếm cục máu mà anh ta đã nôn ra, quả nhiên đã phát hiện một cục bướu không quá lớn.

Lúc này, toàn bộ hội trường chỉ còn lại một mảnh yên tĩnh, mọi người trong thoáng chốc dường như đã quên đi động tác trên tay mình.

Tô Lam chậm rãi thu lại những cây kim châm bạc, sau đó cô mỉm cười nhìn về hướng George: Dáng vẻ đó hình như đang muốn nói, cậu muốn thắng tôi, vậy thì cả đời này sợ rằng chẳng còn cơ hội nữa!
 
Chương 3714


Chương 3714

“Cô”

Dường như bị ánh mắt khiêu khích đó kích động đến, tay George đã run lên.

“Tít tít tí”

Máy tính đột nhiên phát lên âm thanh chói tai, cảnh báo khoang dạ dày đã bị dao phẫu thuật cắt trúng, ca phẫu thuật không thành công.

Smith Phạm đã cực kì kinh hãi, còn người dẫn chương trình lại vội vàng hô to: “Quá tốt rồi, trận đấu cuối cùng này Tô Lam của đội Đông y chiến thắng!”

Trước khi cả hội trường một lần nữa bùng nổ, thì tất cả mọi người đều toát mồ hôi lạnh vì Tô Lam.

Tuyệt đối không thể ngờ đến, vào thời khắc mấu chốt cuối cùng, Tô Lam đem khối u đẩy ra ngoài chỉ với vài kim châm trên cơ thể.

Khi người dẫn chương trình kích động mà thông báo kết quả, thì hầu như tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng vào lúc này, Smith Phạm không có bất kì dáng vẻ nào của sự hoang mang rối loạn, mà ngược lại khóe miệng đã nâng lên một nụ cười lạnh lùng.

“Giáo sư Smith, hiện tại như ông thấy đó, tất cả kết quả của cuộc thi đã được công bố.

Tôi tuyên bố, hội giao lưu lần này, bên chiến thẳng…”

Nhưng mà lời của người dẫn chương trình vẫn còn chưa nói xong, thì đột nhiên đã bị người ta cắt ngang.

“Từ từ đãt”

Một giọng nói cực kì mạnh mẽ bỗng nhiên từ phía sau hậu trường truyền đến.

Dường như tất cả mọi người trong hội trường thoáng chốc đã ngẩn người, bọn họ chậm rãi quay đầu lại nhìn.

Mọi người đều trông thấy, trong ống kính của hành lang khán phòng, Asius đang đứng ở đó, trên tay giơ cao một túi tài liệu.

Túi tài liệu đó….

Sau khi Liễu Minh Hoa nhìn thấy túi tài liệu đó, trong ánh mắt vốn dĩ đang có chút lo lắng thoáng chốc đã bừng sáng trở Cô ta quay đầu nhìn chăm chẳm vào Tô Lam, như muốn ăn tươi nuốt sống người khác: “Tô Lam à Tô Lam, lần này chỉ sợ cô không thể nào ngờ tới được, không cần tôi ra tay, thì cũng đủ khiến cô thân bại danh liệt rồi!”

Người dẫn chương trình dường như cũng bị một màn bất ngờ xảy ra này làm cho trở tay không kịp, anh ta vô cùng ngạc nhiên mà nói: “Bạn học Asius, trong tay cậu cầm là thứ gì thế?”

Người dẫn chương trình vừa mới mở miệng, thì hầu như toàn bộ ánh mắt của tất cả mọi người ở đó đều đổ dồn lên trên tay phải của Asius.

Mọi người đều phát hiện ra đó chính là một túi văn kiện, trong túi văn kiện đó là đang chứa thứ đồ gì.

Tô Lam lúc này cũng nhận ra, ánh mắt của Liễu Minh Hoa đang nhìn mình một cách đầy quỷ dị.

Không biết là tại sao, trong lòng cô loáng thoáng có một linh cảm chẳng lành sắp xảy ra.

Cô quay đầu nhìn về phía của Quan Triều Viễn.

Và cũng vào lúc này, Quan Triều Viễn đã giơ bàn tay của mình ra năm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô.

Mặc dù cả hai người đều không nói ra, nhưng Quan Triều Viễn lần đầu tiên dùng ánh mắt của mình để trấn an cho cảm xúc của cô, như thế đang nói với cô rằng, đừng sợ, có anh ở đây.
 
Chương 3715


Chương 3715

Asius cứ như vậy mà mà đi về phía chính giữa của sân khấu, cuối cùng anh ta nhảy lên sân khấu, đưa tay không một chút do dự mà đoạt lấy micro trong tay của người dẫn chương trình: “Từ ngày đầu tiên tôi đến nước Thiên Hoàng, giáo sư Smith luôn dạy chúng.

tôi cái gì gọi là phép tắc lễ nghị, cái gì gọi là bản chất tốt đẹp của con người, nhưng thật đáng tiếc, các vị luôn nói chúng tôi vô lễ đối với các vị, kiêu căng ngạo, thậm chí còn nói thầy của chúng tôi đạo đức bại hoại…”

“Hiệu trưởng Lý, có phải ngay cả ông cũng cảm thấy, giáo sư Smith với tư cách là học trò của ông, điều này khiến cho ông cảm thấy cực kỳ mất mặt?”

Hiệu trưởng Lý cứ như vậy nhìn Asius với vẻ mặt đầy sự nghỉ hoặc, và thật sự không biết anh ta rốt cuộc định nói điều gì, vì vậy ông cũng không trả lời.

Trên khuôn mặt của Asius lộ lên một một nụ cười đầy sự khinh thường: “Hiệu trưởng Lý, giáo sư Smith ở đây không hề nhận được sự hoan nghênh của ông, nhưng ông ấy lại lại một người thầy tốt một người bạn hiền của sinh viên chúng tôi, chẳng qua do sự khác nhau, khiến ông cho rằng một sinh viên kiêu ngạo mới là sự sỉ nhục thực sự của ông”

Hiệu trưởng Lý sau nghe những lời này thì ngay lập tức không vui: “Cậu rốt cuộc muốn nói chuyện gì?”

“Tôi muốn nói, hiệu trưởng Lý à, sinh viên của ông đạo đức bại hoại, không biết liêm sỉ!”

Hiệu trưởng Lý nghe xong những lời nói này thì liền đập bàn, hai mắt trừng lớn: “Lời nói và việc làm đều phải chịu trách nhiệm, tốt nhất các người nên giải thích rõ ràng cho tôi, tôi lấy tư cách là Lý Lương Sang đảm bảo, các người nhất định phải trả giá đắt cho tất cả lời nói và hành động của các người?”

Asius trực tiếp đi tới trước mặt của hiệu trưởng Lý, cầm túi tài liệu trong tay mình đưa cho ông †a: “Đây chính là lời giải thích mà tôi dành cho ông!”

Hiệu trưởng Lý nhìn chăm chú vào túi tài liệu một lúc, sau khi do dự một hồi, ông ta nhận lấy, cầm túi tài liệu mở ra.

Trong đó có mười mấy trang giấy, hiệu trưởng Lý lật xem từng trang từng trang, sắc mặt thoáng chốc như không còn một giọt máu Sau khi ông ta xem xong tờ giấy cuối cùng, sắc mặt đã tái nhợt, ông ta vô cùng kinh ngạc quay đầu lại nhìn về hướng của Tô Lam, khuôn mặt hết sức kinh hãi.

Tô Lam lúc này cũng ngẩn cả người, tại sao hiệu trưởng Lý lại dùng ánh mắt kì lạ đó nhìn mình chứ?

Không thể không nói, những tài liệu trong túi văn kiện dó có liên quan đến cô?

Trên mặt Asius hiện lên nụ cười đầy khinh thường đã xem rõ ràng “Hiệu trưởng chưa?”

Mọi người sau khi nhìn thấy phản ứng này của hiệu trưởng Lý, thì từng người từng người để ngẩn ra không biết chuyện gì.

Một lúc sau, tất cả mọi người đều cảm thấy cực kỳ tò mò với đối với túi tài liệu tài trong tay của Asius, mọi người đều đang đoán ở trong túi tài liệu đó rốt cuộc đang chứa thứ gì.

Người dẫn chương trình đang đứng gần Asius, do sự tò mò thúc giục, mà anh ta dẫn đầu bước tới.

Chỉ nhìn thấy tay của hiệu trưởng Lý mềm.

nhữn, các tài liệu trân tay đều đã rơi hết xuống dưới bàn của hàng ghế khách quý.

Người dẫn chương trình nhìn thấy cảnh tượng này, thì liền vội vàng chạy nhanh lên phía trước nhặt những tờ tài liệu lên xem.

Anh ta xem từng trang từng trang, vừa xem anh ta vừa ngây cả người: “Làm sao có thế?”

Vào lúc này, bên dưới khán đài đã có một vài người không bình tĩnh được nữa, mọi người đều đồng loạt nói lên: “Nói mau đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Đúng đó, mau nói đi!”
 
Chương 3716


Chương 3716

Asius nhìn Tô Lam một cái, rồi sau đó xoay người nhìn về người dân chương trình đang đứng bên cạnh: “Anh không phải là người dẫn chương trình sao? Những tài liệu này ban nãy anh cũng xem qua rồi, anh nên lên nói cho mọi người biết anh rốt cuộc đã nhìn thấy thứ gì đi chứ?”

Người dẫn chương trình đang nắm chặt điện thoại ở trong tay, biểu cảm trên khuôn mặt của anh ta vào lúc này cực kì ngượng ngùng và khó xử: “Đây… Đây là báo cáo kiểm tra của khoa sản bệnh viện trung tâm..”

Asius không thể nhịn được cười: “Anh nên giải thích một cách rõ ràng cho tất cả mọi người, những báo cáo kiểm tra này rốt cuộc là của ai?”

Người dẫn chương trình lúc này trên trán đã sớm toát mồ hôi lạnh, dưới ánh mắt hiếu kỳ của tất cả mọi người, anh ta liền nói: “Đấy là kết quả kiểm tra của Tô Lam tại khoa sản bệnh viện trung tâm, ở trên đó ghi rõ, cô ấy đã mang thai bốn tháng”

Khi người dẫn chương trình nói xong những lời này, cả hội trường thoáng chốc đã náo động.

Dường như ánh mắt của tất cả mọi người đều đặt lên trên người của Tô Lam, trong những ánh mắt đó có pha lẫn cả sự kinh ngạc, còn có sự không tin, thậm chí còn có vài phần khinh miệt và xem thường.

Dù sao trường đại học Lan Ly ở nước Thiên Hoàng có thể xem như một trường đại học đứng đầu, đối với những trường như thế này, điều quan trọng nhất chính là danh tiếng.

Mặc dù nhà trường đã nới lỏng điều kiện nhập học lúc tuyển sinh, những sinh viên chưa tốt nghiệp thì chỉ cần có đủ năng lực, đều có thể ứng tuyển vào Lan Ly, nhưng tuyệt đối không cho phép sinh viên mang thai trong thời gian còn đang đi học.

Chưa kết hôn mà đã mang thai ở trong trường, đơn giản đó chính là một điều cấm ky không được cho phép ở trong trường đại học Lan Ly.

Nhưng Tô Lam lại bước vào giới hạn cấm này.

Tô Lam là ai chứ? Cô chính là một nhân vật kì tài của trường đại học Lan Ly, hơn nữ còn là học trò do hiệu trưởng Lý Lương Sang đích thân chỉ dạy.

Thế nhưng cô ta lại vào thời khắc quan trọng bị người ta phơi bày ra vụ bê bối như vậy.?

Điều đáng sợ nhất, chuyện này lại bị sinh viên giao lưu ngoại quốc vạch trần, ảnh hưởng xấu nhất trong chuyện này có thể tưởng tượng đến. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Bạn học Tô, bây giờ cô có dám để cho mọi người nhìn xem bụng của cô không?”

Asius quay đầu nhìn về phía của Tô Lam, hung hăng nói.

Chuyện này xảy ra quá đột ngột, làm cho Tô Lam vốn dĩ không kịp chuẩn bị gì cả.

Đối mặt với hàng loạt lời chất vấn, cô ấy gần như vô thức quay dầu lại nhìn về phía hiệu trưởng Lý.

Nhưng cô phát hiện, vào giờ phút này trên khuôn mặt của hiệu trưởng Lý đã hiện lên biểu cảm đầy thất vọng.

Mà các sinh viên ở bên dưới khán đài từng người từng người đều đang nhìn chằm chằm vào cô, dường như đang đợi cô cho bọn họ một đáp án.

Tô Lam đột nhiên cảm thấy trong lòng hoang mang rối loạn, nếu không phải cô âm thầm nhéo vào mu bàn tay mình, thì chỉ sợ cô không nhịn được mà chạy trối chết rồi.

Làm sao đây? Bây giờ cô phải làm sao đây?

“Bạn học Tô Lam, bây giờ cô có dám đẻ cho mọi người xem bụng của cô không?

Cô có thể nói dối, nhưng cơ thể của cô tuyệt đối sẽ không lừa chúng tôi”

Asius bước đến hỏi cô, lập tức kéo sự chú ý của tất cả mọi người đều đặt lên trên bụng của Tô Lam.
 
Chương 3717


Chương 3717

Mặc dù cô ấy đang mặc một chiếc váy dài cổ điển, nhưng vì phần trên của chiếc váy này hơi bó sát nên có thể mơ hồ nhìn thấy được đường cong bụng của cô, giống như có dấu hiệu hơi phồng lên.

Tâm mắt của tất cả mọi người đều hướng về cơ thể của Tô Lam, như thể đang chờ đợi cô cho bọn họ một câu trả lời Khi Tô Lam đang không biết nên trả lời như thế nào, một giọng nam điềm đạm vang lên: “Không sai, cô ấy thực sự đã mang thai bốn tháng”

Những lời nói đó vào lúc này không phải của người khác, mà là của Quan Triều Viễn từ đầu đến cuối đều đúng bên cạnh của Tô Lam.

Lần này, giọng nói của anh không quá lớn, nhưng lại vang lên rất uy lực, khiến cho mỗi người trong hội trường đều nghe rất rõ.

Hiệu trường Lý sau khi nghe xong những lời này thì dường như đã chết lặng người, ông †a trực tiếp đứng lên: “Quan Triều Viễn, anh…

Lời nói của Lý Lương Sang còn chưa nói xong, thì đã bị cử chỉ ánh mắt của Quan Triều Viễn cắt ngang.

Asius khóe miệng nhếch lên một nụ cười lãnh đạm, ánh mắt lạnh như băng của anh ta rơi lên người của Quan Triều Viễn.

Lúc đầu khí mới vào trường đại học Lan Ly, chính là người đàn ông này không phân biệt đúng sai mà đã đánh anh ta.

Lúc đó, anh ta đã có một ý nghĩ, sẽ có một ngày, bản thân nhất định sẽ đem sự mất mặt đó trả lại cho anh ta!

Smith Phạm nhìn thấy cảnh tượng này, cũng bật cười.

Biểu cảm khinh thường trên mặt không một chút che giấu: “Hiệu trưởng Lý, chẳng lẽ đây là học trò mà ông dạy ra sao, người có giáo dục, có phẩm chất, lại cao quý?”

“Chậc chậc chậc, tôi thực sự rất lâu vẫn chưa về nước, nhưng tôi ở nước ngoài vẫn nghe nói, xã hội ngày càng phát triển, mối quan hệ nam nữ trong các trường đại học trong nước càng ngày càng loạn. Trước đây tôi vẫn không tin, hiện tại lại tận mắt chứng kiến, đúng là làm cho tôi mở rộng tầm mắt!”

Bị học trò mà mình từng dạy dỗ chế nhạo, sắc mặt của hiệu trưởng Lý đã càng ngày càng trở nên khó coi.

Ông ta ngàn vạn lần cũng không ngờ đến được, Tô Lam lại đang mang thai, hơn nữa mang thai đã bốn tháng rồi! Vậy mà tại sao ông ta một chút cũng không hề nhận ra?

Hiện tại sự việc đã phát triển đến mức này, không riêng gì hội thi giao lưu này sẽ xảy ra vấn đề lớn, mà Tô Lam là một hạt giống tốt, nói không chừng cứ như vậy mà bị hủy hoại, thật sự rất đáng tiếc!

Hiệu trưởng Vương lúc này cũng đứng lên, ông ta đi mấy bước lên sân khấu, đoạt lấy những tờ giấy đang ở trong tay của người dẫn chương trình.

Ông ta lật xem từng †ờ, càng xem về sau, sắc mặt của ông ta lại càng khó coi Diệp Tiến Quân vẫn còn ngồi bên cạnh ông ta, đột nhiên bị vạch trân như vậy, cảm giác như bị tát vào mặt!

Chuyện này nếu không xử lý ổn thỏa, thì đừng nói đến con đường thăng tiến sau này của bản thân, mà cả vị trí hiệu trưởng của đại học Lan Ly chỉ sợ rằng không thể giữ nối.

Hiệu trưởng Vương toát mồ hôi lạnh liếc nhìn Diệp Tiến Quân, thì phát hiện ông ta từ đầu đến cuối đều yên lặng ngồi ở chỗ đó, ánh mắt xa xăm, không có biểu cảm gì.

Ông ta đang nhìn chäm chắm về phía của Tô Lam, khẽ cau mày.

Ngài Diệp cau mày?

Hiệu trưởng Vương bỗng nhiên như hiểu ra điều gì đó, liền đập bàn Sau tiếng “rầm”, ông ta liền chỉ vào mặt của Tô Lam mà mắng: “Tô Lam, cô rốt cuộc có biết cái gì gọi là phép tắc là liêm sỉ không? Chỉ cần cô vẫn còn ở Lan Ly, thì cô vẫn là một sinh viên, cô làm sao có thể làm ra được loại chuyện mất mặt đến như vậy?”
 
Chương 3718


Chương 3718

“Ở trong trường chưa kết hôn mà đã mang thai, cô có biết chuyện này nghiêm trọng như thế nào không? Lúc đầu sao cô không bỏ cái thai hoang đó đi, mà vẫn còn giữ lại, thật sự là quá mất mặt!”

Tô Lam bị mảng đến nỗi mặt mũi trăng bệch: “Hiệu trưởng vương!”

‘Vào giờ phút này cô không phải đang sợ hãi, mà là đang vô cùng tức giận.

Đứa bé trong bụng cô, là kết tinh tình yêu của cô và Quan Triều Viễn, là người thứ ba quan trọng nhất trong cuộc đời này của cô.

Thế nhưng, đứa bé mà bản thân cô xem như bảo bối, lại bị một người ngoài cuộc nói thành con hoang?

Chuyện này làm cho cô sao có thể nhịn được?

“Đừng có gọi tôi là hiệu trưởng, đại học Lan Ly chúng tôi làm gì có loại học sinh không biết liêm sỉ như cô!”

Hiệu trưởng Vương lúc này đã cực kì tức giận, ông ta chỉ vào mặt của Tô Lam mà mắng tiếp: “Tôi sẽ lập tức yêu cầu phòng giáo vụ ban hành một văn bản phê bình cô, trục xuất tư cách sinh viên của cô! Từ nay về sau, cô không còn là sinh viên của trường đại học Lan Ly chúng tôi nữa!”

Sau khi hiệu trưởng Vương nói xong, liền vội vàng liếc nhanh qua Diệp Tiến Quân, thì phát hiện khuôn mặt ông ta vẫn không hề có biểu cảm gì, liền thở phào nhẹ nhõm Mình xử lý như vậy, Diệp Tiến Quân vẫn không lên tiếng, vậy có phải ông ta cũng ủng hộ với cách làm của mình không?

Nguy hiểm thật đấy, suýt chút nữa đã phá hỏng chuyện này rồi!

Hiệu trưởng Vương âm thầm suy xét trong lòng, buổi sáng Diệp Tiến Quân vẫn còn giúp đỡ Tô Lam, bản thân vốn dĩ còn đang lo lắng giải quyết như vậy có giữ thể diện cho ông ta không, hiện tại từ thái độ của ông ta từ đầu đến cuối thì có thể nhìn ra, lo lắng này thực chất chỉ dư thừa.

Smith Phạm vô cùng vừa ý nhìn về phía của hiệu trưởng Vương: “Hiệu trưởng Vương, tôi cảm thấy cách xử lý này của ông cực kỳ thỏa đáng, đối với những sinh viên không biết liêm sỉ như vậy, nên áp dụng biện pháp cứng rắn, để giết gà dọa khi, sau này sẽ không có ai vi phạm nữa”

Sau khi nói xong lời này, Smith quay đầu nhìn về phía của Tô Lam: “Tô Lam, mặc dù lúc sáng tôi rất đề cao tài hùng biện của cô, hơn nữa ban nãy, cũng rất đề cao năng lực của cô trong phương diện y học Đông y.

Nhưng kể từ giây phút này, bởi vì cô nhân phẩm bại hoại, đã không còn là sinh viên của đại học Lan Ly nữa, vì thế nên nói, thành tích của cô theo lý đương nhiên sẽ bị hủy bỏ.”

Sau khi nói xong, ông ta giơ tay vỗ lên vai của Asius đang đứng ở bên cạnh: “Nhưng mà, chúng ta nếu đã đến đây để mở mang kiến thức giao lưu học hỏi, đương nhiên cũng thể hiện phong thái của chúng tôi. Lúc sáng trong phần kiến thức lý luận, cô đã thắng nhờ mánh khóe, chúng tôi cũng chấp nhận. Nhưng buổi chiều đại học Lan Ly các cô đã thua, tất cả đều do cô! Hiệu trưởng Vương, mời ông công bố kết quả của cuộc thi lần này!”

Hiệu trưởng Vương đã nhận được không ít lợi ích từ Smith Phạm, buổi chiều vẫn chưa có cơ hội để phát huy, lúc này vừa đúng lúc có thể mượn cơ hội lần này, thuận nước mà đẩy thuyền trả lại ân tình Thế là ông ta hẳng giọng, cầm lấy micro ở trong tay của người dẫn chương trình: “Tôi bây giờ tuyên bố, đội chiến thắng trong cuộc thi lần này chính là…”

“Thì ra cách hiểu của đại học Lan Ly đối với hai từ “chuyên nghiệp”, lại hạn hẹp đến như vậy?”

Một giọng nói đàn ông đầy trầm ấm vang lên cắt ngang lời của hiệu trưởng Vương.

Người vừa mới nói không phải ai khác, chính là người đàn ông từ đầu đến cuối luôn trầm mặc đứng ở bên cạnh của Tô Lam, Quan Triều Viễn.

Quan Triều Viễn là ai hiệu trưởng Vương biết rất rõ, bản thân mình không thể không cho anh ta thể diện.
 
Chương 3719


Chương 3719

Vì thể hiệu trưởng Vương đã ngừng những lời dự định nói ra, mà nhìn anh ta một cách nghỉ hoặc: “Cậu cả Quan, những lời cậu vừa nói là có ý gì?

Quan Triều Viễn liếc ông ta bằng ánh mắt lạnh lùng, ánh mắt này tựa hồ lạnh như băng, giống như theo tầm mắt của ông ta, mọi thứ đều có thể đóng băng.

Hiệu trưởng Vương bị Quan Triều Viễn nhìn như vậy làm ông ta lạnh cả sống lưng, thậm chí ông ta còn cảm thấy có một chút gì đó không thể giải thích được: Bản thân hình như không có đụng chạm gì đến ông phật lớn này mà?

“Nếu các ông là muốn trao đổi học thuật, vậy thì nên so tài về kiến thức học vấn, còn có những kỹ năng chuyên môn, Tô Lam mang thai hay không mang thai thì có ảnh hưởng gì đến chuyên môn và kỹ năng phẫu thuật của cô ấy?”

Hiệu trưởng Vương bỗng chốc đã ngây người, thậm chí lúc ông ta nói còn có một chút ấp a ấp úng: “Chuyện đó… chuyện đó không phải vật Thật kì lạ, lời nói của Quan Triều Viễn nghe sao cũng thấy có ý hơi thiên vị Tô Lam vậy nhỉ?

“Nếu đã không có, thì dựa vào cái gì hủy bỏ thành tích của cô ấy?”

Đối mặt với khí thế hùng hổ áp bức người khác của Quan Triều Viễn, hiệu trưởng Vương đột nhiên trở nên yếu thế: “Đó là… đó là bởi vì, cô ta không biết chừng mực, chưa kết hôn, chưa kết hôn…mang thai.”

” trưởng Vương, tôi hỏi ông một chút, trong quy định của trường đại học Lan Ly, có điều nào viết không cho phép nữ sinh mang thai sinh con không?”

Trong lúc Quan Triều Viễn nói chuyện khí thế bức người, dưới ánh mắt lạnh lùng đó như có một cơn lốc cuồn cuộn nổi lên.

“Trong quy định của trường thực sự không có, nhưng đây chính là một quy định bất thành văn…”

Ánh mắt của Quan Triều Viễn càng lúc càng thâm sâu: “Nếu đã không có quy định không cho phép nữ sinh mang thai sinh con, vậy thì càng không hợp lý khi phạt cô ấy!”

“Nhưng mặc dù là nói như vậy.”

Khí thế tỏa ra trên người của người đàn ông Quan Triều Viễn này, quá mức mạnh mẽ.

Nếu không phải thực sự đối mặt với anh ta, thì căn bản không có cách nào có thể cảm nhận được cảm giác áp chế đến nghẹt thở.

Nhìn thấy hiệu trưởng Vương bị vài câu nói của Quan Triều Viễn xoay vòng vòng, Smith Phạm đứng ở một bên, suýt chút nữa không nhịn được mà nôn ra máu, ông ta liền mỉa mai: “Cậu cả Quan, cho dù cậu có nói cái gì, Tô Lam chưa kết hôn mà đã mang thai chính là sự thật”

“Ai nói với ông cô ấy chưa kết hôn mà đã mang thai?”

Giọng nói của Quan Triều Viễn đầy vẻ thản nhiên, vẻ mặt lạnh lùng.

Tô Lam vừa nghe đến đây thì liền lập tức căng thẳng, cô vô thức nắm chặt lấy tay của Quan Triều Viễn.

Lúc này, cô ấy đang mặc một chiếc váy rộng, vì thế động tác này của cô không hề bị người khác nhìn thấy.

Cô có chút căng thẳng, cô không muốn để cho người khác biết được về mối quan hệ giữa cô và Quan Triều Viễn.

Bởi vì Quan Triều Viễn cũng được xem như là một nửa người của công chúng, nếu như chuyện này bị lộ ra, thì ảnh hưởng đối với hình tượng của anh sợ rắng sẽ vô cùng lớn, anh ấy vốn dĩ không cần thiết phải làm như vậy.

Nhưng mà Tô Lam vừa mới đụng vào tay anh, thì ngược lại bị Quan Triều Viễn ôm trọn bàn tay của cô vào lòng bàn tay, sau đó nhẹ nhàng siết lại.

Chỉ là một động tác nhỏ, nhưng lại làm cho hốc mắt của Tô Lam hơi sót lên.

Cô biết đây là Quan Triều Viễn đang an ủi mình: Đừng sợ, mọi chuyện đã có anh.
 
Chương 3720


Chương 3720

Cho dù vừa rồi bị nhiều người nhục mạ, nghỉ ngờ như vậy, cô cũng chỉ cảm thấy tức giận, không hề cảm thấy muốn khóc hay tủi thân một chút nào.

Nhưng không biết vì sao, trước cái động tác nhỏ ấy của Quan Triều Viễn, lòng cô lại mềm hẳn xuống.

Người đàn ông này vẫn luôn như vậy, bất luận là ở nơi nào, bất luận là trong trường hợp nào, vĩnh viễn luôn là người xông lên phía trước, che mưa che gió cho cô.

Cô kiếp trước chắc đã cứu Trái Đất hay gì, nếu không làm sao kiếp này có thể gặp được anh?

Smith Phạm nghe Quan Triều Viễn nói những lời đó, trong nháy mắt liền nở nụ cười, nói: “Cậu cả Quan, tôi có thể hiểu được tâm trạng của cậu, tôi cũng biết cậu là học sinh do chính hiệu trưởng Lý dạy dỗ nên dĩ nhiên sẽ không muốn hiệu trưởng Lý thua học sinh của chính mình.

Nhưng lời nói dối bản thân vẫn luôn là một lời nói dối, cho dù cậu có mượn cớ hay ngụy trang thế nào đi nữa, thì cũng không thể che dấu được cái sự thật nó là một lời nói dối!

Cậu nói cô ta không phải là có thai trước hôn nhân, vậy cậu thử nói xem ai trong số những người đang ngồi ở đây là bố đứa bé đấy trong bụng cô †a? Cậu thử hỏi mà xem có ai chịu gánh cái tiếng nhơ này?”

Quan Triều Viễn đột nhiên nói rất gay gắt: “Đứa bé trong bụng cô ấy là con tôi”

Anh vừa nói xong thì cả hội trường lập tức vang lên tiếng hít thở mạnh đầy kinh ngạc, ngay cả hiệu trưởng Lý cũng rất ngạc nhiên Vẻ mặt của hiệu trưởng Vương giống như đã ăn phải phân vậy, một lời khó nói hết Chuyện này làm sao có thể chứ?

Đứa bé trong bụng Tô Lam lại là con của Quan Triều Viễn, vậy mấy câu ông vừa mới nói…

Ông vừa bảo đứa bé trong bụng Tô Lam là con hoang, còn nói cô mặt dày, không biết xấu hổ.

Vừa nghĩ đến đây, hiệu trưởng Vương đã cảm thấy mồ hôi lạnh đổ đầy khắp trán. Ông quay đầu nhìn Diệp Tiến Quân, phát hiện đến tận lúc này Diệp Tiến Quân mới nhìn thẳng vào mình, mà cái nhìn đó đặc biệt đầy ẩn ý, khóe miệng còn nhếch lên một nụ cười lạnh lùng, chế giễu.

Trong lòng hiệu trưởng Vương lúc này cảm thấy đặc biệt tuyệt vọng, tên Diệp Tiến Quân này cảm giác như từ đầu đến giờ đều đang chờ ông biến thành trò cười?

Tiêu rồi, lần này là triệt để tiêu rồi!

Sắc mặt của Smith Phạm biến đổi mấy lần: “Cậu cả Quan, cậu vì muốn giúp hiệu trưởng Lý giải vây cũng thật dám bất chấp đấy! Cậu đừng quên thân phận hiện tại của cậu là gì, cậu nói đứa bé trong bụng Tô Lam là của cậu, vậy lát nữa có phải cậu tính nói cậu là chồng cô ta?”

Ánh mắt Quan Triều Viễn lóe lên: “Ông ngu lâu như vậy, rốt cuộc cũng thông minh được một lần rồi”

Ngay khi nói xong câu này, anh đột nhiên búng tay một cái. Một bóng người liền rất nhanh chóng đi vào từ cửa hông của hội trường.

Tô Lam khi nhìn rõ được đó là ai không khỏi giật nảy mình: “Bác sĩ Tân?”

Tân Tấn Tài lúc này trên người vẫn đang mặc áo khoác bác sĩ, anh ta thở hồng hộc chạy vào: “Em nói thật nha chị dâu, chị cần giấy đăng ký kết hôn thì bảo sớm một tí! Bây giờ cần, lại còn cần gấp như vậy, em còn chưa kịp thực hiện ca mổ đã phải vội vàng chạy qua đây rồi!”

“Đây, giấy đăng ký kết hôn của chị và anh hai, đúng rồi, còn mấy giấy tờ này em vừa lấy từ bên Cục Dân chính về, giấy tờ chị cầm đi nha, em còn ca mổ phải về chuẩn bị, đi trước đây, bái bai!”

Tân Tấn Tài đem đồ nhét hết vào lòng Tô Lam, sau đó quay người lao vội ra ngoài như một con khỉ vậy, chớp mắt đã không thấy bóng dáng đâu nữa.

Trước ánh mắt trợn tròn đầy kinh ngạc của mọi người, Quan Triều Viễn nhìn Smith Phạm: “Còn cần tôi chứng minh gì nữa không?”
 
Chương 3721


Chương 3721

Smith Phạm gần như trợn tròn mắt, ông ta dường như hoàn toàn không ngờ được chuyện sẽ phát triển thành như vậy.

Trên trán ông ta bắt đầu lấm tấm mồ hôi lạnh: “Cho dù hai người đã kết hôn rồi thì sao?

Tô Lam cô ta còn chưa tốt nghiệp, chưa tốt nghiệp đã có thai, đó vẫn là loại hành vi vô liêm sỉ, không biết xấu hổi Cô ta không có tư cách tham gia hội nghị giao lưu của chúng ta, lượt so tài này người thắng nhất định phải là chúng tôi!”

Từ phút đầu tiên hai bên bắt đầu giằng co, Tô Lam vẫn luôn được Quan Triều Viễn che chở, lúc này hai hàng chân mày của cô nhíu chặt lại Trước khi Quan Triều Viễn kịp lên tiếng, cô bước lên phía trước một bước, cất giọng đầy lạnh lùng: “Giáo sư Smith, ông nói như vậy chẳng phải là có phần không công bằng rồi sao! Theo tôi được biết, ngày trước khi ông còn đang tu nghiệp tại đại học Edinburgh, người vợ hiện nay của ông cũng mới là sinh viên năm thứ ba đại học. Vợ ông chính là đã mang thai George, con trai ông, vào lúc đó.

Hơn nữa, hai người còn cử hành hôn lễ ở sân vận động của trường. Nếu như nói tôi vô liêm sỉ, vậy ông và vợ thì sao, cũng không biết xấu hổ à?”

“Cô!”

Smith Phạm thật không ngờ rằng Tô Lam lại điều tra kỹ càng về thông tin cá nhân của mình như vậy: “Đại học Edinburgh không có văn bản quy định cấm nữ học sinh kết hôn, sinh con!”

“Đồng dạng, ông thời đại học cũng đã học ở đại học Lan Ly, vậy ông bảo xem trong các quy định của trường có điều nào là cấm nữ học sinh không được phép kết hôn, sinh con?”

Tô Lam lúc này chỉ cảm thấy lửa giận trong lòng bắt đầu cháy lên hừng hực: “Tôi đã đến tuổi trưởng thành, hơn nữa tôi và chồng mình cũng đã lấy giấy kết hôn, quan hệ vợ chồng của chúng tôi được sự bảo vệ của luật pháp. Đứa bé trong bụng tôi là kết tinh của tình yêu, đồng dạng cũng có được sự bảo vệ của luật pháp. Một người ngoài như ông thì có tư cách gì để chỉ trích con tôi?”

Smith Phạm bị mắng đến tắt tiếng, không biết phải nói thế nào.

Hiệu trưởng Lý nấy giờ vẫn im lặng, chợt đứng lên: “Không sai, nếu đại học Lan Ly vốn không có quy định nào nghiêm cấm nữ học sinh cưới chồng, sinh con, vậy có thể chứng minh Tô Lam không hề vi phạm quy định của trường”

Hiệu trưởng Lý nói đến đây, quay đầu lại nhìn hiệu trưởng Vương: “Hiệu trưởng Vương, tôi cho rãng cách xử lý lúc nấy của ông dành cho cô ấy có phần không công bằng. Cô ấy không hề vi phạm bất kỳ quy định nào của trường, ông không thể vì tình cảm cá nhân mà tùy tiện xóa bỏ tư cách sinh viên của cô ấy”

“Thầy”

Tô Lam cắn chặt môi, ánh mắt nhìn hiệu trưởng Lý tràn đầy sự biết ơn.

Lúc này, bên dưới sân khấu, không ít bạn học cũng đồng loạt đứng dậy, lên tiếng ủng hộ.

Tô Lam: “Không sai, người ta đã đến tuổi trưởng thành, đã là người có đầy đủ nhân quyền, có thể chịu trách nhiệm trước pháp luật. Cô ấy có quyền tự do kết hôn, càng có quyền được tự do sinh con!”

“Đúng vậy! Dựa vào cái gì mà ông khiến nữ học sinh có thai thì là tình yêu chân chính, còn bạn chúng tôi lại là vô liêm sỉ? Ông như vậy không phải là quá tiêu chuẩn kép rồi!”

“Đúng thế, chúng tôi ủng hộ Tô Lam, cô ấy không có sai, cô ấy không đáng bị xóa bỏ tư cách học sinh!”

“Đúng, cô ấy không chỉ không nên bị xóa bỏ tư cách học sinh, thành tích của cô ấy cũng không thể bị loại bỏ!”

Hiệu trưởng Vương đối mặt với sự ủng hộ lệch hẳn về một phía này, cảm thấy mồ hôi lạnh trên trán càng trở nên nhiều hơn.

Trên trán anh ta có dán mấy miếng băng cá nhân, trên người cũng có vài vết thương.

Lâm Thúy Vân vừa nhìn thấy anh ta, hốc mắt liền đỏ lên: “Lục Mặc Thâm, anh không sao chứ?”
 
Chương 3722


Chương 3722

Cô ấy thậm chí không thèm mang giày vào, trực tiếp nhảy xuống giường, chạy đến trước mặt Lục Mặc Thâm.

Càng đến gần, cô ấy càng nhìn thấy rõ hơn các vết thương lớn nhỏ rải đầy trên người anh 1a, tuy không phải là rất sâu, nhưng rất dễ đập vào mắt.

Lâm Thúy Vân lấy tay sờ vào, nhưng lại sợ không cẩn thận làm anh ta đau: “Sao vậy? Sao lại phải ngồi xe lăn rồi? Có phải là bị thương ở chân rồi không?”

Tô Lam sau khi nhìn thấy cảnh này lập tức giật mình kêu lên: “Thúy Vân, hình chụp €T não của cậu còn chưa có, cậu không thể tùy tiện xuống giường như vậy!”

Vốn dĩ Lục Mặc Thâm còn đang nghĩ cái con bé đanh đá vô lương tâm đấy tại sao không lập tức chạy đến bên mình, nhưng sau khi nghe thấy lời của Tô Lam, trong lòng, liền cảm thấy nhẹ nhõm không ít.

Hiện tại, nhìn thấy bộ dạng vội vã như lửa đốt của Lâm Thúy Vân, khóe miệng anh ta hơi nhếch lên, không nố tiếp tục chọc cô ấy nữa: “Một vài vết thương nhỏ thôi.”

Trợ lý Liễu ở bên cạnh nghe thấy câu này, không khỏi đảo mắt, lầm bầm trong miệng: “Suýt chút nữa là vụ nổ tạo thành xuất huyết bên trong rồi còn vết thương nhỏ? Có phải là phải đợi đến khi thiếu tay mất chân thì mới tính là nặng?”

Sắc mặt của Lục Mặc Thâm lập tức sâm xuống: “Anh không mở miệng, không ai nghĩ là anh câm đâu!”

Trợ lý Liễu bĩu môi như thể vô tội, rồi tỏ ý vậy tôi im miệng đây.

Lâm Thúy Vân chỉ cảm thấy hốc mắt cay xè, cô cứ như vậy nhìn Lục Mặc Thâm.

Lục Mặc Thâm bị cô nhìn đến mức cảm thấy quái quái, bèn trực tiếp giơ tay nhéo má cô: “Bị dọa sợ rồi à? Hay là bị anh làm cho cảm động đến mức ngay cả một câu hoàn chỉnh cũng không nói được?”

“Anh nằm mơ đi, xem bộ dạng tự thiếp vàng lên mặt của anh kìa!”

Lâm Thúy Vân tức giận kéo tay anh ta ra.

Nhìn thấy nét mặt của cô ấy trở nên sinh động trở lại, khóe miệng của Lục Mặc Thâm nhếch lên, ánh mắt cũng trở nên dịu dàng.

Hiệu trưởng Lý đứng bên cạnh, nghi hoặc nhìn hai người bọn họ, mất một lúi ớ có phản ứng: “Giáo sư Lục, đừng n¡ cả hai người cũng..”

Lục Mặc Thâm ngẩng đầu, lạnh lùng nói: “Hiệu trưởng Lý, thầy có vấn đề gì sao?”

Hiệu trưởng Lý hết sức khó xử, ho khan mấy tiếng rồi nói: “Cái đó… Đại học Lan Ly thật sự là không có quy định cấm không cho phép nữ sinh cưới chồng, sinh con, nhưng mà không cho phép chuyện yêu đương giữa thầy và trò là có văn bản quy định đàng hoàng!”

Sắc mặt của Lâm Thúy Vân lập tức biển đổi: Hỏng rồi!

Cô vừa rồi trông thấy Lục Mặc Thâm ngồi trên xe lăn, tim đã lập tức nhảy lên đến tận họng rồi, căn bản quên mất là hiệu trưởng Lý cũng đang có mặt!

Lần này thì hay rồi, trực tiếp bị bắt tại trận.

Lâm Thúy Vân vội vã hướng Lục Mặc Thâm nháy mắt ra h ý tứ đại khái là anh còn không mau phủ nhận quan hệ giữa hai chúng ta đi!

Dù sao thì chuyện này nếu đổi qua cho.

Lâm Thúy Vân nói, thì độ tin cậy sẽ thấp đi rất nhiều.

Lục Mặc Thâm sau khi tiếp thu ánh mắt của Lâm Thúy Vân, lộ ra vẻ đã hiếu hết rồi.

Anh ta ngẩng đầu lên nhìn hiệu trưởng Lý: “Cho nên, tôi cũng quên không nói cho thầy biết, chúng tôi cũng sắp kết hôn rồi”

 
 
Chương 3723


Chương 3723

“Đúng đúng đúng, không sai, không sai..”

Lâm Thúy Vân thậm chí còn chưa kịp nghe rõ Lục Mặc Thâm nói cái gì đã lập tức gật đầu hùa theo. Nhưng mà khi cô ấy tỉnh người ra, thì cả người như bị sét đánh, ngay tức khắc đông cứng tại chỗ.

Cô không dám tin, quay đầu nhìn qua: “Anh nói cái gì?”

Cô có phải đã nghe nhầm rồi không, hay là do gần đây chưa ngoáy lỗ tai, nên ngay cả thính lực cũng hỏng rồi?

Lục Mặc Thâm vừa rồi nói là… bọn họ sắp kết hôn sao?

“Hai người cũng muốn kết hôn?”

Hiệu trưởng Lý thật sự cảm thấy bản thân thật đã bó tay toàn tập rồi, ông dày công chăm chút, dạy ra hai đứa học trò, bản thân còn chưa kịp hưởng phúc, sao tự nhiên đều trở thành vợ người ta cả rồi?

Hiệu trưởng Lý bày tỏ, đả kích này thật sự quá lớn rồi! Ông cần có thêm thời gian để tiêu hóa.

Cũng vào lúc này, Quan Triều Viễn đi đến.

Anh đầy vẻ đồng tình bước đến võ vai hiệu trưởng Lý, trên mặt cũng lộ ra vẻ thương xót, nhưng bốn chữ mà anh nói ra lại khiến mặt hiệu trưởng Lý trong nháy mắt đen như cái đáy nồi: “Thành thật chia buồn”

Sau khi hiệu trưởng Lý rời đi, cả phòng bệnh chỉ còn lại bốn người bọn họ. Lâm Thúy.

Vân dường như vẫn chưa hoàn hồn sau cú dọa kinh hoàng kia, cô có thể nói là một bước không rời, chầu chực bên cạnh Lục Mặc Thâm. lạng đó trông như thể một chú chó bi mất lâu, rốt cuộc cũng tìm lại được, không ngừng chạy quanh người chủ nhân, hít hít bên này, ngửi ngửi bên kia: “Giáo sư Lục, lúc nấy những gì thầy nói đều là thật à?”

Lục Mặc Thâm: “..”

Lâm Thúy Vân không nhịn được bắt đầu nũng nịu: “Ai da, anh thật sự muốn cưới em sao, này có phải không tốt läm? Nói gì thì người ta cũng chưa kịp chuẩn bị tâm lý gì cả”

“ồ, nếu em còn chưa chuẩn bị tâm lý xong, thì cứ dời lại cũng được”

Vẻ mặt của Lâm Thúy Vân biến đổi tức thì, từ vẻ bến lẽn, thẹn thùng đột nhiên trở thành con cọp cái: “Nói cái gì đó? Anh đây mới được có bao lâu mà đã muốn đổi ý rồi?”

Lục Mặc Thâm cố nhịn cười, nhìn Lâm Thúy Vân một cách hết sức bình tĩnh: “Không phải là em nói đó sao? Vừa rồi chỉ là kế ứng phó tạm thời, nếu như anh không nói vậy, hiệu trưởng Lý có thể bỏ qua sao?”

Lâm Thúy Vân lập tức nổi giận: “Anh, cái con người này, rõ ràng là không muốn phụ trách mài”

Cô như muốn ăn vạ, trực tiếp ngồi xuống đùi Lục Mặc Thâm.

“Hôm nay em sẽ đem chuyện này nói ra cho rõ ràng, vẫn có câu ‘mời thần đến dễ, tiễn đi khớ, vừa rồi anh đã nói là muốn cưới em rồi, hơn nữa nam thần nhà em và Tô Lam đều có nghe thấy. Anh bây giờ muốn rút lời? Không có cửa đó đâu!”

“Em thế này, có tính là bức hôn không?”

Lâm Thúy Vân vòng tay ôm lấy cổ anh ta: “Không lo được nhiều như vậy! Bất luận thế nào thì đời này anh chắc chắn là người của cô đây rồi! Anh không cưới em không sao cả, em cưới anh là được!”

Lục Mặc Thâm híp mắt: “Em cưới anh?”

Lâm Thúy Vân trịnh trọng gật đầu: “Đúng vậy, anh không cưới tôi thì em cưới anh thôi.”

“Anh rất đắt đấy”

Lâm Thúy Vân nghiêng đầu: “Có thể đắt đến mức nào chứt Dù sao thì em cũng đã ngủ với anh rồi, em dĩ nhiên phải phụ trách. Tuy nói là nhà họ Lâm chúng em thật sự không có nhiều tiền như nhà anh, nhưng để nuôi một mình anh thì tuyệt đối không thành vấn đề”
 
Chương 3724


Chương 3724

Lục Mặc Thâm không nhịn được bật cười: “Em chắc chứ? Anh thật sự là rất đắt”

Lâm Thúy Vân không khỏi nhíu mày: “Có thể đắt đến mức nào chứ?”

Trợ lý Liễu đứng bên cạnh bất đắc dĩ phải ho khan vài tiếng, cố gắng nói một cách hết sức uyển chuyển: “Cô Lâm, hãng năm chỉ tính riêng tiền nuôi xe, sếp đã tiêu mất vài chục tỷ, càng không cần nhắc tới máy bay riêng và du thuyền…”

Lâm Thúy Vân nghe xong mấy lời này chỉ thiếu chút nữa đã cắn phải lưỡi của mình.

Cô trợn mắt há hốc mồm nhìn Lục Mặc “Thâm, đột nhiên cảm thấy cực kỳ khó thở: “Anh… anh lại là loại ném tiền qua cửa sổ!”

Trong ánh mắt của Lục Mặc Thâm mang theo ý cười: “Sao, hối hận rồi Lâm Thúy Vân sau khi nuốt xuống một ngụm nước bọt một cách đầy khó khăn, bèn chậm rãi đứng lên khỏi người của Lục Mặc Thâm: “Cái chuyện đó… vừa rồi là tôi nói đùa tí thôi”

Chỉ là cô còn chưa kịp đứng hẳn lên, thì eo đã bị Lục Mặc Thâm ôm lấy, sau đó cả người lần nữa té ngồi vào lòng anh ta.

Lâm Thúy Vân giật nảy người: “Làm gì vậy? Anh không biết là mình đang bị thương sao?”

“Đừng đánh trống lảng, em muốn nuốt lời phải không?”

Lâm Thúy Vân nhìn anh ta với vẻ mặt có chút tủi thân.

“Không phải người ta muốn nuốt lời! Em không biết anh cao quý, khó nuôi đến vậy!

Hàng ngày em đều mua quần áo mới, sắm túi mới, không có việc gì làm thì đi spa làm đẹp.

Một ngày không làm gì cả chỉ tập trung vào tiêu tiền cũng không thể tiêu được hết số tiền đó! Con người anh, chẳng lẽ lại bị tiền hủy hoại sao? Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Lục Mặc Thâm nhân lúc đó khóe miệng khẽ nhếch lên, quay đầu nhìn về phía Quan Triều Viễn nãy giờ vẫn luôn lặng lẽ đứng ở một bên: “Anh so với nam thần nhà em, chỉ như một đạo sĩ nhỏ gặp một phù thủy lớn mà thôi! Tô Lam còn dám nhận anh ta, thế mà anh lại không biết em có lá gan nhỏ như vậy đấy?”

Tô Lam vừa nghe thấy những lời này thì hết sức kinh ngạc đến mức chết lặng người.

Cô không dám tin rồi nhìn về phía Quan Triều Viễn: “Ông xã, anh… anh như vậy so với giáo sư Lục còn phung phí hơn nhiều đấy!”

Quan Triều Viễn ngay cả mí mắt cũng không một chút động đậy: “Dù sao tiền nhiều quá tiêu cũng không hết”

Tô Lam bị những lời nói thẳng thừng này của anh khiến cô vô cùng tức giận, thiếu chút nữa thì thổ huyết.

Cô rất muốn nói rằng, nếu anh nhiều tiền đến mức không thể tiêu hết được, thì không phải còn có tôi ở đây sao? Tôi hoàn toàn có thể giúp anh việc này!

Tô Lam có chút lúng túng liền đưa tay xoa nhẹ lên phần bụng dưới của mình: “Anh yên tâm, bây giờ em sẽ giúp anh sinh thêm một Quan Triều Viễn nhỏ nữa để cùng nhau giúp anh tiêu bớt số tiền đó!”

Bởi vì lần này lễ trao đối trong và ngoài nước của đại học Lan Ly dành được giải thẳng lớn nên tâm trạng của hai người là Tô Lam và Lâm Thúy Vân cũng đặc biệt tốt.

Trong khi mẹ Lâm vội vàng chạy tới bệnh viện, ánh mắt của bà trong chớp mắt ánh lên sự lo lắng khi vừa nhìn thấy Lục Mặc Thâm ngồi trên chiếc xe lăn: “Ôi trời! Chuyện quái gì đang xảy ra thế này?”

Mẹ Lâm lo sợ đến mức tay chân mềm nhũn, thiếu chút nữa là ngồi bệt xuống đất.
 
Chương 3725


Chương 3725

Tô Lam vội vàng giải thích: “Dì à, hôm nay trong lúc biểu diễn, kịch bản xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn, lúc nãy bác sĩ vừa mới qua đây để kiểm tra cho giáo sư Lục rồi, cơ thể hai người bọn họ đều không có gì đáng lo ngại”

“Thật vậy sao?”

Mẹ Lâm thật sự vô cùng lo lắng, bà ấy tiến lên vài bước, sau khi nhìn Lục Mặc Thâm và Lâm Thúy Vân tỉ mỉ từ trên xuống dưới, chắc chăn răng họ đúng thật là không có gì đáng lo ngại, lúc ấy bà mới thở phào nhẹ nhõm.

Vốn dĩ mẹ Lâm còn định nói với bọn họ về chuyện của Lâm An Nguyên nhưng khi nhìn thấy bộ dạng của hai người họ lúc này, bà đã gạt bỏ ngay những ý nghĩ đó ra khỏi đầu: “Hai người các con ở trong này nghỉ ngơi cho thật tốt, để mẹ quay lại hầm một chút canh gà để bồi bổ sức khỏe”

Mẹ Lâm rất yêu quý Tô Lam: “Hai người các con hôm nay cũng vất vả rồi, chỉ bãng về nghỉ ngơi trước đi, ở đây đã có dì lo ồi: Tô Lam và Quan Triều Viễn khẽ gật đầu rồi rời đi ngay sau khi chào tạm biệt xong.

Hôm nay cũng ồn ào cả ngày rồi, quả thật là có chút mệt mỏi.

Sau khi về đến nhà, Tô Lam và vài miếng cơm cho qua bữa rồi nằm ngủ luôn trên ghế sô pha.

Quan Triều Viễn vừa trả lời một cuộc điện thoại, quay sang nhìn Tô Lam thì đã thấy cô đang cuộn mình nằm ngủ trên ghế sô pha trong góc phòng, khuôn mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi.

Lúc này cô còn đang mang thai, vốn đã rất dễ mệt mỏi, ngày hôm nay lại là một ngày nhiều chuyện dày vò khiến tâm trạng căng thắng đến vậy, bây giờ chắc hẳn cũng đã kiệt Sức rồi.

Chính vì vậy mà Quan Triều Viễn nhẹ nhàng bế cô lên rồi đưa cô thẳng đến phòng ngủ trên tâng hai Trong lúc bế cô lên, Tô Lam mơ màng rồi choàng tỉnh một lần.

Khi cô phát hiện Quan Triều Viễn đang ôm cô thì khuôn mặt nhỏ nhắn ấy khẽ cọ vào ngực anh.

Quan Triều Viễn cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô: “Ngoan, ngủ đi em”

Giọng nói của Quan Triều Viễn nghe rất ngọt ngào, Tô Lam nghe xong thì cảm thấy vô cùng an tâm, cô nghiêng đầu một chút, khéo léo dựa vào ngực anh để ngủ.

Lúc này, Quan Triều Viễn vừa mới đặt Tô Lam xuống giường thì chuông điện thoại di động trong ví tiền lập tức vang lêt Điện thoại di động đó là của Tân Tấn Tài cho cô, Quan Triều Viễn hết sức kiên nhãn và cẩn thận đắp chăn bông lên cho Tô Lam rồi điều chỉnh nhiệt độ điều hòa cho ấm, sau đó sang phòng bên cạnh nhìn thấy hai đứa con trai, lúc này anh mới xoay người rồi bước ra ngoài.

Khi anh bước vào phòng làm việc phía bên kia, lúc ấy anh mới nhấn nút trả lời điện thoại: “Anh hai, sao bây giờ anh mới trả lời điện thoại?”

“Có chuyện gì nói mau lên!”

“Anh hai, anh biết gì không? Anh chính là điển hình của kiểu người qua cầu rút ván đấy”

Sau khi Tân Tấn Tài phàn nàn một lúc thì lập tức hừng hực khí thế, nói: “Anh hai, anh có biết hôm nay khi em rời khỏi hội trường vào giữa trưa, em đã phát hiện ra một bí mật gì không?”

“Còn thừa nước đục thả câu nữa thì tắt máy đi”

“Haiz, em nói này sao người như anh không có một chút khiếu hài hước nào vậy!

Khuôn mặt cả ngày lúc nào cũng lạnh lùng, ăn nói thì cứng nhắc, khó nghe, em thật không thể hiểu nổi tại sao chị dâu có thể chịu được anh!

Em nói anh nghe, hôm nay em ở cổng trường thì gặp phải Nhan Thế Khải, anh ta nói anh ta đang đi tìm chị dâu. Em đương nhiên là muốn ngăn cản anh ta rồi! Nhưng sau khi em hỏi anh ta câu này thì mới phát hiện ra một bí mật động trời!”

Nghe Tần Tấn Tài nói, sảc mặt của Quan Triều Viễn càng lúc càng khó coi Những gì Tân Tấn Tài vừa nói có chút khô khan nên cũng không cần nhắc lại: “Chính vì vậy, em đã nghĩ ra một trò hay cho Nhan Thế Khải. Bây giờ là tám giờ, chờ một lát em gửi cho anh xem đoạn video đó!”

Khoảng một tiếng trước, sắc mặt của Chu Nam Dương trông có vẻ căng thẳng, anh ta bước thật nhanh tới cửa một khách sạn.
 
Chương 3726


Chương 3726

Lúc này, trong đại sảnh của khách sạn, anh ta liếc mắt một cái thoáng nhìn thấy Liễu Minh Hoa đang ngồi ở khu vực sảnh.

Vào thời điểm này, trên trán anh ta toát đầm đìa mồ hôi lạnh, bước thật nhanh đi tới.

Ngay sau khi nhìn thấy Liễu Minh Hoa, anh †a bắt đầu gây khó dễ: “Bây giờ mọi chuyện đã thành ra như này rồi, chúng ta phải kết thúc nó như thế nào đây?”

Liễu Minh Hoa lúc ấy đang cúi đầu chơi điện thoại, vừa nghe thấy giọng nói này là cô đã biết người đến đây là ai.

Cô mặc một chiếc váy đen bó sát người, đi một đôi giày cao gót, cô đứng lên mà không một chút để tâm đến tiếng động bên cạnh Hôm nay cô trang điểm vừa phải, xinh đẹp hơn hẳn so với khuôn mặt thường ngày.

Chu Nam Dương vừa nhìn thấy bộ dạng này thì cố gắng nuốt những giọt nước mắt cay đắng đang nghẹn ở cổ, chuyển sang đầu lưỡi rồi nó trở thành: “Em… trông em hôm nay rất đẹp”

Liễu Minh Hoa nở một nụ cười vô cùng quyến rũ, lấy tay khẽ chọc vào ngực anh: “Sao vậy, vừa rồi ai vừa nhìn thấy em đã hung hăng đòi làm loạn? Sao anh lại dễ dàng bị khuất phục bởi nhan sắc của phụ nữ như vậy? Không định tìm em tính sổ nữa sao?”

Khuôn mặt của Chu Nam Dương ngay lập tức hiện lên vẻ lo lắng: “Bây giờ chúng ta phải làm gì? Xem ra chúng ta đang gặp phải một rắc rối lớn rồi!”

Liễu Minh Hoa không ngừng lắc đầu: “Chuyện này chỉ có trời biết đất biết, em biết anh biết, nếu anh không nói, em không nói thì làm sao có ai khác biết được?”

“Vào lúc lên sân khấu biểu diễn, sẽ luôn có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, chỉ cần cậu căn răng chịu đựng, vậy không phải đã đủ rồi sao?

Thế nhưng… Liễu Minh Hoa nói xong, trên mặt lộ ra vẻ tiếc nuối.

“Nhưng mà cái gì cơ?” Chu Nam Dương nghĩ đến bản thân anhh ta đã để lại dấu vết, vội vàng hỏi tới.

“Nhưng mà hôm nay, điều đó đã không đến với Tô Lam! Tuy răng như vậy, lúc này Tô Lam gặp may mắn, phía sau còn có chỗ dựa vững chắc là Quan Triều Viễn”

Nhắc đến Tô Lam, Liễu Minh Hoa hận đến mức cản chặt răng. Nhưng mà cũng may, mặc dù Lâm Thúy Vân bị đánh đến mức nhập.

viện, kế hoạch của cô coi như cũng thành công được một nửa.

“Hôm nay anh đã thực hiện được lời hứa của anh rồi, em cũng muốn được thực hiện được lời hứa của em”

Liễu Minh Hóa nhào vào lồng nguc, mềm mại dựa vào người anh ta: “Vào lúc anh gọi điện thoại cho em, anh còn nói anh sợ, không phải là vẫn được gio lên tận cửa hay sao?

Người đàn ông như vậy thật hèn hại Vừa đưa được phụ nữ lên nhà đã không thể khống chế được, không phải sao?”

Liễu Minh Hoa ở trong lồng nguc của anh ta cạ cạ một chút, người của Chu Nam Dương như lập tức được châm thêm lửa, rất nhanh đã có phản ứng.

Anh ta ôm cổ Liễu Minh Hoa, sờ loạn xạ một chút. Liễu Minh Hoa một tay đẩy anh ta ra: “Anh gấp gáp cái gì? Trên lầu còn có phòng, chúng ta đi lên thôi, đêm nay em sẽ thỏa mãn anh”

Hai người vội vã đi lên lầu, vừa mới tiến vào thang máy, Chu Nam Dương đã vội vã ôm cổ cô ta, điên cuồng mà gặm nhấm.

Mặc cho anh ta ôm mình, cô tưởng tưởng anh ta thành hình dáng của Nhan Thế Khải.

“Anh Thế Khải, anh Thế Khải…

“Em nói cái gì?”

“Tiếp tục…”
 
Chương 3727


Chương 3727

Chu Nam Dương tạm dừng, Liễu Minh Hoa lấy một tay đè anh ta xuống, hai người họ không biết xấu hổ mà ở thang máy mây mưa một hồi, lại không biết rãng hành vi của họ đã sớm bị camera trong thang máy quay lại toàn bộ.

Ở bên trong phòng an ninh, Tân Tấn Tài quay đầu nhìn người phụ nữ của gia đình: “Khuôn mặt này cô đã sớm nhận ra được là người nào rồi chứ? Đây là chiếc camera có độ phân giải cao và rõ nét!”

Còn người phụ nữ kia không phải ai khác, chính là La Anh Thư vị hôn thê giàu có của Chu Nam Dương. Hơn nửa tiếng trước, khi đang ở bên trong tiệc rượu cô đột nhiên bị một người mạnh mẽ túm lên xe.

Cô vốn tưởng rằng mình bị bắt cóc, nhưng không ngờ răng đám người kia lại trực tiếp đưa cô vào phòng theo dõi này.

Chẳng những thế còn cho cô theo dối trực tiếp.

“Các người rốt cuộc là ai? Vì sao lại muốn dẫn tôi vào đây?”

La Anh Thư quay đầu phẫn nộ trừng mắt nhìn hai người đàn ông đằng sau. Hai người đàn ông này, một người là Tân Tấn Tài, mà một người còn lại từ đầu đến giờ trên mặt không có biểu cảm gì, đang cố kìm nén sự tức giận là Nhan Thế Khải.

Anh ta không di chuyển ánh mắt, nhìn chäm chăm vào hai người đang mây mưa trên màn hình, mơ hồ còn có thể nghe được Liễu Minh Hoa ánh mắt mê đẳm gọi anh Thế Khải.

Nghe Tân Tấn Tài nói, Liễu Minh Hoa đem chứng cứ tài liệu Tô Lam mang thai bán cho Asius với giá hơn năm trăm triệu, thậm chí còn cùng với Chu Nam Dương cố ý động tay động chân với sân khấu, làm cho Lâm Thúy Vân và Lục Mặc Thâm bị thương phải nhập viện.

Nhan Thế Khải nhìn chằm chằm Liễu Minh Hoa qua màn hình, tay đã sớm nắm chặt lại. Cho đến bây giờ anh chưa từng gặp qua người nào vô liêm sỉ như Liễu Minh Hoa.

Ở trước mặt mình, cô ta luôn trong dáng vẻ của một người con gái hiền thục, lương thiện, chỉ đơn giản là một cô gái nhỏ, thế nhưng sau lưng mình, cô ta có thể nham hiểm, giả đối thậm chí hoàn toàn không có chút xíu lòng tự trọng nào.

Tân Tấn Tài cười tủm tỉm nhìn La Anh Thư: “Cô à, tôi cũng thấy cô hơi lạ đấy! Nhìn thấy vị hôn phu của mình ngoại tình, chẳng lẽ cô không tức giận sao? Thế mà còn có thế thoải mái chất vấn chúng tôi như vậy?”

La Anh Thư nhìn bọn họ chằm chẳm nói “Các người rốt cuộc là có mục đích gì? Nếu các người là những tên tống tiền để vơ vét tài sản của tôi thì..”

“Hãy câm miệng lại đi! Những đồ vật này ở nhà họ La các người, tôi không thèm lấy đâu!

Chẳng qua là tôi chỉ muốn làm chuyện tốt, không đành lòng nhìn một cô gái trong sáng xinh đẹp như cô bị một tên đàn ông cặn bã lừa gạt thôi!”

La Anh Thư cực kì nghi ngờ, nói: “Thật vậy sao?”

“Nếu không thì sao? Nếu như chúng tôi thật sự có ý đồ như cô đã nói, thì bây giờ cô đã phải nghĩ cách để huy động tiền bạc rồi đúng không?”

“Cho nên ý của các anh là, mặc kệ sự việc gì sẽ diễn ra, cũng không nhúng tay vào đúng không?”

Tân Tấn Tài khóe miệng nhếch lên một nụ cười xấu xa nói: “Tôi cam đoan.”

Nói xong anh quay đầu nhìn về phía Nhan Thế Khải: “Anh thì sao?”

Nhan Thế Khải hé mặt ra nói: “Tôi cũng sẽ không nhúng tay vào”

Sau khi có được một câu trả lời chắc chắn rồi, lửa giận của La Anh Thư rốt cuộc cũng đã bùng lên. Mặt cô u ám nhìn màn hình trước mặt, cứ như vậy mà trơ mắt nhìn Chu Nam Dương và Liễu Minh Hoa ở trong bệnh viên mây mưa với nhau.

Cô nặng nề ói ra một ngụm khí bẩn, lấy điện thoại ra gọi điện, âm thanh run rẩy nói: “Anh, lập tức mang vài người đến đây, đừng hỏi nhiều, đến đây thì nói sau”
 
Chương 3728


Chương 3728

Nói xong những lời này, cô cúp máy cất điện thoại vào rồi vội vã rời đi Tần Tấn Tài nhìn bóng dáng của cô rời đi, trên mặt có chút tươi cười nói: “Thật không ngờ răng thế hệ thứ hai của nhà giàu, tuy rằng tuổi không lớn, nhưng vẫn là có chút thủ đoạn nhỉ! Nhan Thế Khải, anh nói xem có phải không?”

Nhan Thế Khải lộ ra khuôn mặt tuấn tú nhưng cực kì u ám, đột nhiên anh cảm nhận được sự ngu ngốc của bản thân mình, thế mà lại bị cũng một người phụ nữ lừa gặt lặp lại nhiều lần, thậm chí còn đùa giốn mấy vòng với cô ta, thật sự là anh dễ bị lừa như vậy sao?

“Tôi đi trước.” Nhan Thế Khải lạnh lùng mở miệng, xoay người lập tức chuẩn bị rời đi.

Tân Tấn Tài vội vàng đứng lên: “Ui cha, anh không cần ở lại xem náo nhiệt hay sao?”

“Dù sao cũng không có kết quả gì tốt cả, có nhìn hay không thì cũng vậy.”

Tân Tấn Tài có chút bất đắc dĩ nhún vai, trong lòng đoán răng chắc chắn Nhan Thế Khải đã phải bị chịu đả kích nặng nề.

“Hừ, anh không xem thì tôi xem! Chỉ là nghĩ răng chắc chẳn chuyện này sẽ phấn khích đến cỡ nào, tôi cũng không nhẫn tâm mà bỏ quai”

Tân Tấn Tài vui vẻ rạo rực đứng lên đi về phía chỗ của Liễu Minh Hoa, đi qua lầu sáu.

Trong phòng 604, Liễu Minh Hoa đang ở cùng với Chu Nam Dương, cách một cái cửa phòng những vẫn có thể nghe được những âm thanh khiến người ta phải đỏ mặt…

Mắt nhìn thấy hai người sắp rơi vào cảnh đẹp, đột nhiên “Âm” một tiếng, cửa phòng bị người ta phá từ bên ngoài để xông vào.

Hai người Liễu Minh Hoa và Chu Nam Dương lập tức rơi vào chỗ nguy cấp, đột nhiên nghe thấy một tiếng nố, cả hai người đều run lên, theo bản năng nhìn về phía cửa. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Chỉ thấy cửa khách sạn bị người bên ngoài phá mạnh, sau đó đột nhiên vọt vào năm sáu người mặc đồ màu đen bó sát, đầu bóng lưỡng, Bọn họ mỗi người đều cao hơn một mét tám, hơn nữa chân tay thô kệch, càng quan trọng hơn là, dường như mỗi người đều có một hình xăm con rồng trên cánh tay, xem bộ dạng hùng hổ kia tuyệt đối chắc chản rãng đây không phải là người tốt “Các người đang làm gì vậy, không biết xấu hổ à?”

“Còn không biết xấu hổi”

Sau một tiếng hét không gì sánh bằng, trong phòng loáng thoáng tiếng đèn chớp liên tục.

“Tách, tách, tách, tách,…”

Máy quay đã rất khó khăn để ghi lại được tất cả vẻ mặt ngượng ngùng của hai người bọn họ khi đang dây dưa với nhau.

Chỉ chụp ảnh thôi đã coi là rất lịch sự rồi, và điều thậm chí còn khoa trương hơn đó chính là người đàn ông miền Tây Bái khôi ngô ‘vạm vỡ kia trong tay còn cầm chiếc điện thoại di động phát trực tiếp.

Đúng vậy, đó chính là truyền hình trực tiếp.

Anh ta một bên đeo tai nghe điện thoại, một bên tay cầm máy quay để chụp Liễu Minh Hoa và Chu Nam Dương: “hóm Hóng Hớt, hôm nay chúng ta sẽ phát sóng trực tiếp để mọi người tới hiện trường lấy tin tức!”

“Mọi người xem xét lại một chút, để ý xem hai người kia, chúng ta đã ngồi xổm chờ ở đây cả ngày rồi, nhất định phải bắt được khoảnh khắc hai người họ vào đây làm những chuyện hôi thối không biết xấu hổ cho mọi người xem!”

“Nhóm Hóng Hớt, nhấp đúp để bình luận 666 đi!”

Chu Nam Dương và Liễu Minh Hoa mà thấy được trận chiến này ở đây thì chắc sợ tới mức hai người họ phải ngã nhà xuống giường mất.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom