Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 3209


Chương 3209

Trên mặt Quan Triều Viễn không có quá nhiều biểu tình, khóe môi anh nhếch lên nụ cười nhàn nhạt: “Xin cứ tự nhiên, nhưng mà tôi nhất định phải nhắc nhở mọi người, mọi người chỉ có ba ngày để suy nghĩ, dù sao hiện tại vẫn còn một gia tộc khác đang tiếp xúc với chúng tôi, hơn nữa điều kiện của bọn họ so với mọi người chỉ có tốt hơn”

‘Säc mặt của Âu Mỹ Lệ thay đổi rõ ràng, nhưng mà cô vẫn không mất lê phép gật đầu cười: “Đương nhiên”

“Róc rách, Róc rách…”

Dòng nước lạnh lẽo cứ như vậy trứt xuống đỉnh đầu, Tô Lam giật mình một cái, thần chí trong nháy mắt quay trở lại không ít Cô có chút chật vật mở mắt, phát hiện mình chính đang ngồi trong bồn tắm.

Nước trong bồn tắm có cảm giác mát, kích thích thần kinh của cô, cũng đem lý trí của cô trở về Cô ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông đang ngồi chồm hồm cạnh mình, mặc cho dòng nước lạnh băng dội từ đỉnh đầu của mình tràn vào hai mắt.

Có chút đau, thế nhưng cô lại quật cường không chịu nháy mắt lấy một cái Người đàn ông đứng bên cạnh cô có thân hình cao lớn, tướng mạo càng tuyệt mỹ, mặc dù ngồi ở dưới chỉ nhìn thấy lộ ra non nửa khuôn mặt, cũng hoàn mỹ đến không thể xoi mới.

Anh ta toàn thân cao thấp đều lộ một loại khí chất của công tử nhà quyền quý, chỉ là khóe miệng hơi trầm xuống chứng tỏ lúc này tâm trạng của anh không được tốt. Mái tóc ngắn màu nâu rối bù đó, nhìn qua có một vẻ đẹp rất khác biệt.

Cả người Tô Lam như ngây dại, cô thậm chí không thể tin được hai mắt của mình, còn cho rằng mình đang nằm mơ..

‘Thẳng đến cô chậm rãi thò tay, dùng đầu ngón tay phác họa xung quanh gương mặt của anh Đầu ngón tay truyền tới độ ấm, còn có gương mặt quen thuộc này.

‘Viền mắt một giây kế tiếp liền đỏ, nước mắt Tô Lam trào lên như vỡ đê, nhanh chóng chảy xuống: “Anh… Anh…

Giọng Tô Lam đờ đẫn, cô không ngừng nỉ non “Tại sao lại ngốc như vậy? Nơi thế này mà em cũng có thể tới sao?”

Đôi mắt kia của Tô Duy Nam, nhìn chẳm chú lên mặt của Tô Lam, biểu tình vô cùng phiền muộn.

Nhưng thời điểm này, Tô Lam đã không còn nghe thấy bất kỳ điều gì nữa, cô ấy chỉ không ngừng lặp đi lặp lại một chữ: “Anh… Anh trai…”

Cô cứ ngơ ngác nhìn Tô Duy Nam như vậy, không dám nháy mắt, sợ mình chỉ cần nháy mắt, anh ấy sẽ đột nhiên biến mất “Anh ở đây”

Tô Duy Nam cúi đầu nhìn cô, nhẹ giọng dụ dỗ: “Bảo bối, anh đã trở về rồi”

Bảo bối.

Từ nhỏ đến lớn anh trai đều gọi cô, mặc kệ là có người ngoài ở đấy.

Ban đầu Tô Lam còn xấu hổ, còn oán giận.

Bởi vì cô cảm thấy nếu mình không kịp thời ngăn cản, nói không chừng đợi tới lúc cô bảy tám mươi tuổi, anh trai vẫn còn gọi cô như vậy.

Nhưng sau này lúc anh trai gặp truyện không may, cô muốn nghe tiếng bảo bối này một lần nữa, lại trở thành mong mỏi lớn nhất cả đời này.

‘Anh!”

Không biết có phải bị ngâm trong nước lạnh hay không, Tô Lam đột nhiên có hơi sức.

Cô chợt ngồi dậy, trực tiếp nhào vào trong lòng Tô Duy Nam.
 
Chương 3210


Chương 3210

“Anh… Anh… Anh…”

Tô Lam cơ hồ là dụng hết toàn lực ôm thật chặt anh ấy.

Cô ấy từng mơ thấy cảnh hai người đoàn tụ không biết bao nhiêu lần trong giấc ngủ.

Cũng nghĩ tới lúc hai người gặp lại, cô phải đem hết những chuyện mà cô phải nhẫn nhịn trong mấy năm này, nói ra toàn bộ.

Nhưng còn bây giờ thì sao? Bây giờ anh trai đột nhiên xuất hiện trước mặt cô.

Mà cô, ngoại trừ kêu một tiếng anh trai ra, lời nói cũng không biết bắt đầu từ đâu.

Tô Duy Nam cứ như vậy an tính nửa quỳ ở trên mặt đất, mặc cho Tô Lam ghé vào trong ngực của mình lớn tiếng khóc.

Đây là lần khóc dữ dội nhất của Tô Lam rong mấy năm này.

Cô ấy điên cuồng, giống như muốn phát tiết toàn bộ những tủi nhục mà cô ấy phải chịu đựng rong mấy năm này.

Một bên khóc, còn một bên dùng sức đấm Tô Duy Nam: “Anh, anh đáng ghét! Vì sao bây giờ mới về? Bọn họ đều đang bắt nạt em, em thật sự rất nhớ anh…” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Ánh mắt Tô Duy Nam đột nhiên tối sầm vài phần, anh thò tay nhẹ nhàng vuốt ve sau lưng của cô, ôn nhu dụ dỗ cô: “Ngoan, đều là lỗi của anh”’ Cũng không biết đã qua bao lâu, Tô Lam đột nhiên nghe được bên ngoài vang lên tiếng chuông cửa.

Cô cuối cùng cũng bình tĩnh lại, nghẹn ngào nhìn Tô Duy Nam: “Anh, em không hiểu, người đàn ông vừa nấy…

Có người lấy danh nghĩa của anh để lừa em Tô Duy Nam nhẹ nhàng mở miệng, thò tay nhéo nhéo má cô: “Nhưng mà em đừng lo lằng, chuyện này anh nhất định sẽ tra rõ”

Tô Lam nghẹn ngào mà nhìn anh, ánh mắt còn có chút mê man, giống như còn chưa tỉnh hồn lại: “Anh…”

Tô Duy Nam nhìn cô: “Trong phòng có thuốc kích dục, căn phòng mà anh đợi là căn phòng của câu lạc bộ đổi vợ”

“Em ở bên trong khoảng nửa tiếng, hít phải không ít thuốc mê. Anh đi ra bên ngoài xem thử, em còn phải ngâm nước một lúc nữa, có chỗ nào.

không thoải mái thì gọi anh”

Tô Duy Nam đang chuẩn bị đứng dậy rời đi, chân còn chưa kịp bước, đã bị Tô Lam bắt lại Tay áo: “Anh.”

Tô Duy Nam nghiêng đầu sang chỗ khác, thấy dáng vẻ Tô Lam vô cùng lo lắng bất an.

Trong nháy mắt, ánh mắt của anh trở nên cưng chìu: “Ngoan, anh chỉ ở bên ngoài thôi, anh sẽ không đi đâu, nghe lời”

Viên mắt Tô Lam cay cay: “Thật chăng?”

Cô thực sự rất sợ hãi, cô sợ chỉ cần mình vừa buông tay, anh trai liền đi mất.

‘Sau đó sẽ cũng không trở lại “Thực sự.”

Tô Duy Nam gật đầu, giơ tay xoa đầu cô một cách dịu dàng, sau đó xoay người đi ra ngoài Lúc Tô Duy Nam đẩy cửa phòng tắm đi ra ngoài, ngoài cửa cũng vang lên một trận âm thanh cạy khóa vô cùng lớn.

Tô Duy Nam ngẩng đầu liền thấy một người con gái dẫn hai bảo tiêu hung thần ác sát xông vào.
 
Chương 3211


Chương 3211

Ánh mắt của người con gái đó nhìn Tô Duy Nam, trong nháy mắt, chỉ cảm thấy trong đầu tóe ra ánh lửa.

Bởi vì cô cảm thấy người đàn ông đẹp trai này, tựa hồ là có chút nhìn quen mắt.

Phó Hoàng Lan lập tức nghĩ ra: “Là anh?”

Ỹ Trước đây khi cô đang chuẩn bị chiếu ảnh khỏa thân của Tô Lam ở sân bay, nửa đường bị người chặn lại Bên trong chiếc xe màu trắng chặn cô lại, có người đàn ông ngồi ở vị trí kế bên tài xế.

Tuy rằng khi đó cửa sổ xe đang đóng, cách cánh cửa thủy tinh nên nhìn thấy không quá rõ ràng.

Thế nhưng người đàn ông này thật sự là quá không bình thường, Phó Hoàng Lan chỉ nhìn thoáng qua liền nhớ kỹ.

Mà ánh mắt Tô Duy Nam lóe lên, tựa hồ cũng nghĩ tới.

Biểu tình Phó Hoàng Lan đột nhiên trở nên vừa kinh hoảng vừa khiếp sợ: “Vậy mà lại là anh? Tôi đã sớm biết người đàn bà Tô Lam không đơn giản, không ngờ cô ta đã có anh Quan rồi, mà vẫn còn không an phận, còn quyến rũ người đàn ông khác!”

Ánh mắt Tô Duy Nam vô cùng lạnh lẽo, anh nhàn nhã vô cùng ngồi trên ghế sa lon.

Lúc này, tay áo sơ mi của anh ấy đã đư: cuốn lên, măng-sét cũng bị làm ướt, vài chỉ trước ngực cũng bị mở tung, lộ ra vùng ngực.

trắng nõn, khêu gợi không gì sánh kịp.

Ánh mắt lười biếng của anh ấy rơi trên người Phó Hoàng Lan, thong thả đốt một điếu thuốc: “Tôi không nói chuyện với người thiểu năng, đem cúc người đứng phía sau cô gọi ra đây”

Phó Hoàng Lan ngay lập tức tỏ ra khó chịu trước thái độ cao ngạo của Tô Duy Nam.

Cô cười lạnh một tiếng: “Anh này, anh có biết hiện tại anh đã đụng trúng một người đàn bà như thế nào sao?”

Tô Duy Nam lười biếng ngẩng đầu lên: “Ồ, nghe cô nói như vậy, cô biết sao?”

Phó Hoàng Lan cười lạnh một tiếng: “Đương nhiên là tôi biết! Người đàn bà mà anh vừa đụng tới, thế nhưng là người phụ nữ của giám đố đoàn Quan thị, nếu như anh vẫn còn là một ngư: đàn ông, liền ngoan ngoãn ngồi ở chỗ này chờ người tới bắt nữ tặc, tôi xem đến lúc đó anh còn cười được không!”

Giọng cô ta bén nhọn vô cùng chói tai, thế.

nhưng người đàn ông đang ngồi trên ghế sa lon kia lại không hề phản ứng.

Anh vấn lạnh nhạt ngồi hút thuốc.

Phó Hoàng Lan đột nhiên cảm thấy mình thật giống như một tên hề đang nhảy nhót, thẹn quá hóa giận, hét lên với hai bảo tiêu ở sau lưng mình: “Nếu vị này đã không chịu phối hợp như thế, vậy các người liền chăm sóc anh ta cho thật tốt!”

‘Thẳng đến lúc này, Tô Duy Nam rốt cục cũng di chuyển ánh mắt: “Những con mèo con chó này, ai phái tới? Chủ nhân của mấy người là Lê Duyệt Tư sao?”

“Anh!”

Phó Hoàng Lan nhất thời giận tím mặt: “Lần trước anh phá hủy chuyện tốt của chúng tôi, tôi còn chưa tìm anh tính sổ, bây giờ lại còn dám kiêu ngạo có đúng hay không? Được, bây giờ tôi sẽ khiến anh muốn khóc cũng khóc không được!”

Phó Hoàng Lan lui về phía sau, vung tay lêt hai bảo tiêu ở bên cạnh trong nháy mắt xông tới.

Chỉ là hai người kia vừa mới vừa tới gần Tô Duy Nam, đột nhiên cảm giác được trước mắt run lên, một giây sau, từng đợt tiếng kêu thảm thiết thê lương liền vang lên.

‘Sau một vài tiếng động, hai bảo tiêu đã bị hai ba đòn của Tô Duy Nam đánh đến lật úp ở trên mặt đất, thoáng lảo đảo, nhưng đều không bò dậy nổi.
 
Chương 3212


Chương 3212

Quanh cơ thể Tô Duy Nam lúc này tràn đầy lạnh lẽo kinh khủng, khóe môi anh nhếch lên thành nụ cười lạnh lùng: “Không nghe hiểu lời tôi vừa nói sao? Tôi nói bảo kẻ đứng sau các người ra đây!”

Phó Hoàng Lan bị khí thế của người đàn ông trước mặt hù dọa, cô theo bản năng xoay người muốn chạy trốn.

Phó Hoàng Lan vừa chạy vừa vấp lao đến cửa phòng, liền phát hiện cánh cửa bị người khác đẩy ra “AI”

Cô ta hét lên trong tiềm thức, vừa ngẩng lên liền phát hiện là Quan Triều Viễn.

Mới đầu cô ta còn giật mình, nhưng sau khi xác định người đến là Quan Triều Viễn liền nhanh chóng nấp sau lưng anh, quay đầu lại chỉ về phía Tô Duy Nam: “Cậu Lệ, cứu tôi, cứu tôi!”

Quan Triều Viễn đứng ở cửa, ánh mắt nhìn vế phíaTô Duy Nam vô cùng lạnh nhạt, còn có cả phần lạnh lùng.

Tô Duy Nam lại chỉ cười nhạt: “Ồ, hóa ra là cậu cả Quan, tôi còn tưởng rằng người đến là vị người tình cũ cô không buông được đó cơ!”

Quan Triều Viễn lạnh nhạt liếc Phó Hoàng Lan: “Cô ở đây làm gì?”

Phó Hoàng Lan hoảng sợ quá mức, sớm đã bị dọa đến nước mắt dàn dụa.

Cô ta rụt vai dè dặt cáo trạng: “Tô Lam nhân dịp anh đi công tác đã lén chạy đến đây gặp người đàn ông khác, lúc nấy tôi tình cờ gặp được, vì vậy mới vào theo để ngăn cản hai người họ, để lại bằng chứng”

Giọng của Quan Triều Viễn lạnh lùng đến mức không phát ra chút cảm xúc nào khác: “Tóm lại là cô đi theo Tô Lam vào đây?”

Phó Hoàng Lan gật đầu lia lịa: “Đúng vậy, tôi đi theo cô ấy vào đây. Tôi sợ người đàn ông đó thế lực quá lớn nên mang theo hai vệ sĩ vào, nhưng không ngờ rằng hai vệ sĩ đó lại bị anh ta đánh bại”

Phó Hoàng Lan nói dối không chớp mắt: “Lúc nấy tôi tận mắt nhìn thấy Tô Lam bước vào căn phòng này, sau đó mãi không đi ra, thế nên tôi nghỉ ngờ người đàn ông này chắc chắn đã giấu cô ấy đi”

Sau khi nghe những lời này, Quan Triều Viễn lạnh lùng nhìn người đàn ông trước mặt.

Trên mặt người đàn ông không có biểu cảm gì, nhưng khóe miệng lại treo một nụ cười nhàn nhạt, sự mỉa mai và khinh thường ẩn trong nụ cười ấy khiến anh phát cáu.

Đúng lúc này, có tiếng nước chảy phát ra từ phòng tắm Quan Triều Viễn ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn Tô.

Duy Nam: “Nói cách khác, vợ tôi ở đây?”

‘Vẻ mỉa mai trên mặt Tô Duy Nam ngày càng lộ rõ: “Sếp Lệ à, anh hỏi thật là thú vị! Anh đã nói là vợ của anh rồi thì có cần hỏi người đàn ông khác không?”

Quan Triều Viễn quay đầu lại nhìn Phó Hoàng Lan một cách thờ ơ: “Lê Duyệt Tư phái cô tới đây?”

Phó Hoàng Lan sửng sốt, đột nhiên có chút chột dạ.

Nhưng cô ta nhanh chóng hoàn hồn, nhanh chóng lắc đầu phủ nhận: “Không phải đâu anh Quan, cô ấy đang ở thủ đô, cơ bản không biết chuyện xây ra ở đây. Tôi chỉ là…Tôi thề là tôi thực sự chỉ tình cờ gặp, nhìn thấy Tô Lam đến nơi như thế này liền đi theo vào. Dù sao, tôi đã tận mắt nhìn thấy cô ấy đi vào và chưa ra ngoài!”

Quan Triều Viễn thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Tô Duy Nam biểu cảm như cười như không: “Anh Âu Dương Hải, bây giờ anh vừa phải chăm sóc vị hôn thê của mình vừa phải chăm sóc vợ của tôi. Tôi sợ anh bận quá, chẳng bằng để tôi đưa cô ấy về?”

Tô Duy Nam uế oải cười: “Cũng có thể là cô Tô không yên tâm chồng mình tới nơi như vậy, cho nên mới đi theo? Hơn nữa…”
 
Chương 3213


Chương 3213

Anh ta cổ ý dừng lại, trên khuôn mặt nở một nụ cười kỳ lạ: “Cục cưng nhà tôi muốn đi đâu, cô ấy muốn ở lại hay đi cùng anh là quyền tự do của cô ấy, anh nên đi hỏi cô ấy thay vì hỏi tôi”

Cục cưng, Khi nghe thấy kiểu xưng hô này, khuôn mặt tuấn tú của Quan Triều Viễn lập tức tối sầm lại.

Phó Hoàng Lan ở bên còn cạnh còn phô.

trương kiêu ngạo hơn: “Anh Quan, anh nghe thấy chưa? Người này dám trước mặt anh gọi Tô Lam là cục cưng, hai người bọn họ làm sao có thể không có gì được!”

Phó Hoàng Lan còn chưa dứt lời đã nghe thấy Quan Triều Viễn khó chịu hét lên: “Câm miệng!”

Phó Hoàng Lan bị dọa nhanh chóng ngậm miệng lại.

Quan Triều Viễn nhìn về phía phòng tắm.

Sau đó, anh trực tiếp bước đến mà không nói một lời Khi đến trước cửa phòng tắm, Quan Triều Viễn phát hiện cửa kính đã đóng chặt.

Anh kìm nén những cảm xúc phức tạp, nói một cách rất kiên nhẫn: “Tô Lam…”

Tiếng nước chảy trong phòng tắm rất nhanh liền ngừng lại Tô Lam dường như đã bình tĩnh lại một chút, tỉnh táo cũng đã khôi phục rất nhiều, vì vậy cô chống tay đứng lên: “Tôi cần thay một bộ quần áo khác, bộ trên người tôi ướt hết rồi”

Giọng nói vừa dứt, tiếng nước trong phòng ẩm lại tiếp tục vang lên.

Tô Lam chống hai tay lên cạnh bàn thay quần áo, nhìn mặt mình trong gương, tuy rằng đã dùng nước lạnh rửa, nhưng đôi mắt vẫn có chút mê man Rõ ràng tác dụng của thuốc trên người cô vẫn chưa hoàn toàn tiêu tan.

Vài phút sau, Quan Triều Viễn nhanh chóng đưa quần áo vào.

Tô Lam giơ tay ra lau khô người, động tác có chút vụng về.

Thay quần áo xong, cô tùy tiện lau qua mái tóc ướt sũng, sau đó mở cửa bước ra ngoài Bởi vì đã ngâm mình trong nước lạnh nên từ đầu đến chân cô đều lạnh toát, cô xoa tay, hy vọng có thể khôi phục thân nhiệt càng sớm càng ốt, tránh gây hại cho đứa bé trong bụng.

Quan Triều Viễn lúc này vần đang đứng ở cửa.

Tô Lam vừa mở cửa, ánh mắt hai người liền đụng phải nhau.

Khuôn mặt của Tô Lam tái nhợt một cách bất thường, Quan Triều Viễn nhìn thấy không khỏi cau mày.

Anh bước tới vài bước, ngay khi nắm lấy bàn †ay nhỏ bé của cô, ánh mắt anh liền trở nên lạnh lẽ: “Sao tay em lại lạnh thế này?”

Tô Lam dường như không nghe thấy Triều Viễn đang nói gì, cô chỉ mở to mắt nhìn chäm chẵm vào Tô Duy Nam.

Quan Triều Viễn vươn tay cởi bỏ áo vest trên người bọc lấy cơ thể lạnh lẽo của cô, cũng không.

hỏi tại sao cô lại đột nhiên xuất hiện ở đây, mà chỉ nhẹ nhàng ôm cô vào lòng: “Em về nghỉ ngơi trước đi. Tôi sẽ nhờ Lâm Mộc nấu canh gừng giải cảm cho em”

Tô Lam cuối cùng cũng hoàn hồn, cô ấy ngẩng đầu lên nhìn Quan Triều Viễn: “Anh không định giải thích cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra sao? Sao anh lại ở đây? Sao anh trai tôi cũng xuất hiện ở đây?”

Chuyện này chắc chắn không phải là sự trùng hợp ngấu nhiên, hoặc là Quan Triều Viễn đã biết anh trai cô đang ở đâu nhưng lại không nói cho cô biết.

Quan Triều Viễn liếc nhìn Tô Duy Nam: “Vê nhà nói cho em biết nhé?”

Tô Lam muốn giấy ra, nhưng lại chẳng còn sức lực.

Cô quay đầu lại nhìn Tô Duy Nam, chỉ cảm thấy hai mắt nong nóng đỏ bừng: “Anh?”
 
Chương 3214


Chương 3214

Ánh mắt của Tô Duy Nam lập tức trở nên vô cùng mềm mại, khác hẳn so với ánh mắt u ám vừa rồi.

Anh ta đứng cạnh nhìn Tô Lam: “Về trước đi, ngoan”

Tô Lam lặng nhìn Tô Duy Nam, đột nhiên cảm thấy cả người thật sự rất mệt mỏi.

Nhìn thấy dáng vẻ mơ hồ mịt mù của cô, Quan Triều Viễn trực tiếp bế cô lên đi thẳng ra ngoài.

Suốt buổi, đôi mắt của Tô Lam đỏ hoe, cô nhìn Tô Duy Nam không chớp mắt, thậm chí còn còn chưa bao giờ rời mắt khỏi anh ấy.

Cho đến khi hai người họ bước tới cửa, cô nói với Quan Triều Viễn một cách đáng thương: “Em muốn ở cùng anh trai”

Bước chân của Quan Triều Viễn lập tức dừng lại, cúi đầu nhìn cô: “Thân phận hiện tại của anh ta là vị hôn phu của Âu Mỹ Lệ, em định lấy thân phận gì ở cạnh anh ta? Giọng nói của Quan Triều Viễn vừa dứt, đột nhiên có tiếng giày cao gót giòn giã ở cuối hành lang.

Tô Lam ngẩng đầu lên nhận ra Âu Mỹ Lệ, sau lưng cô ta còn có vài vệ sĩ áo đen cao lớn vạm vỡ đang tiến về phía cô.

Quan Triều Viễn nhìn xuống cô gái nhỏ trong vòng tay của mình: “Ngoan, về nhà trước. Nếu em muốn gặp anh ta, tương lai còn có cơ hội”

Tô Lam nước mắt lưng tròng, ánh mắt không nỡ nhìn Tô Duy Nam.

Cô thật sự có rất nhiều điều muốn nói với anh trai, nhưng bây giờ anh cô đến thân phận cũng không có, cô làm sao có thể tiếp cận anh? Tô Lam để Quan Triều Viễn bế như vậy bước vào thang máy.

Khi hai người họ đi ngang qua Âu Mỹ Lệ, khuôn mặt của Âu Mỹ Lệ lộ ra vẻ ngạc nhiên: “Cô Lệ làm sao vậy?”

Biểu cảm trên khuôn mặt của Quan Triều Viễn rất lạnh nhạt: “Không có gì, chỉ là đi nhầm chỗ. Tôi đưa cô ấy về trước Âu Mỹ Lệ gật đầu, sau đó quay người đi thẳng vào căn phòng nơi Tô Duy Nam đang ở.

Cô ta không khỏi cau mày: “Dương Hải, sao anh lại đụng phải anh ta?”

Câu trả lời của Tô Duy Nam cũng khá mơ hồ: “Trùng hợp thôi”

Trùng hợp? Cho rằng cô ta bị mù à!

Cô ta vừa nhìn thất ánh mắt của vợ Quan Triều Viễn, vẻ mặt không nỡ kia, rõ ràng là người tình cũ đã lâu không gặp, còn muốn ngụy biện? Dù cô và anh chỉ là hôn thê hữu danh vô thực, nhưng nhìn thấy cảnh này cô vẫn cảm thấy khó chịu.

Âu Mỹ Lệ cũng biết vị trí của mình, mối quan hệ giữa cô và Âu Dương Hải cũng chỉ là thỏa thuận.

Anh ta giành lại quyền quản lý của tập đoàn Âu thị cho mình, Âu thị giúp anh ta xây dựng lại đế chế kinh doanh của anh ta Cô thậm chí còn không đủ tư cách để ghen.

Âu Mỹ Lệ mỉm cười, quay đầu lại nhìn Phó Hoàng Lan – người đang run rẩy ở bên cạnh: “Vậy cho hỏi, vị này là ai?”

Ánh mắt Tô Duy Nam âm u, mở nụ cười vô cùng khủng bố: “Con mèo con chó gì đó”

Phó Hoàng Lan lúc này run lên vì sợ hãi, nhưng cô ta không dám nói bất cứ điều gì Nhìn chảm chảm Tô Duy Nam đi đên trước mặt: “Cô nên cảm thấy vinh hạnh vì tôi chưa bao giờ đánh phụ nữ, nhưng hôm nay cô dẫm trúng điểm mấu chốt của tôi rồi.”

Phó Hoàng Lan bị khí thế mạnh mẽ của anh †a dọa đến nỗi chân mềm nhữn, trực tiếp ngã xuống đất.

Khi cô ta mở miệng lần nữa, gần như phát ra không ra tiếng: “Anh…anh muốn làm gì?”

“Đừng hỏi tôi muốn làm gì, hỏi vệ sĩ của tôi muốn làm gì”
 
Chương 3215


Chương 3215

Nói xong, anh ta lạnh lùng quay lại liếc Âu Mỹ Lệ: “Chúng ta đi thôi”

Âu Mỹ Lệ gật đầu.

Phó Hoàng Lan vốn dĩ muốn lợi dụng cơ hội này để chuồn đi, nhưng những người trong phòng làm sao có thể cho cô ta cơ hội này được.

Những vệ sĩ áo đen cao lớn ở cửa chặn trước mặt cô ta như một bức tường.

‘Vẻ mặt của họ rất thờ ơ, cao gần hai mét, không làm gì cả chỉ đứng đó, Phó Hoàng Lan sợ hãi ngồi bệt trên mặt đất Cả người cô ta run lên, trong không khí lập tức có mùi tanh tưởi…

Đám vệ sĩ áo đen vốn dĩ định lên kế hoạch tra tấn cô ta một trận.

Nhưng thấy vẻ mặt cô ta như vậy liền lộ ra biểu cảm chán ghét và kinh tởm..

Khi Tô Duy Nam và Âu Mỹ Lệ bước ra khỏi câu lạc bộ tư nhân, một chiếc xe thương vụ màu đen đã chờ sẵn ngoàicửa.

Âu Mỹ Lệ lên xe trước.

Khi Tô Duy Nam chuẩn bị bước vào, đột nhiên có một giọng nữ yếu ớt phía sau vang lên: “Âu…Âu Dương Hải…”

Đôi mắt Tô Duy Nam lóe lên, anh quay lại nhìn phía sau.

Âu Mỹ Lệ vừa ngồi xuống cũng nhìn sang.

Cô ta phát hiện cách đuôi xe khoảng ba bốn mét có một người phụ nữ rất xinh đẹp và lông lẫy đang đứng đó.

Mới đầu Âu Mỹ Lệ chỉ cảm thấy quen thuộc, như thể đã gặp qua ở đâu đó.

Có ánh sáng lóe lên trong đầu, cô ta nhớ ra rồi!

Tại bữa tiệc cô ta và Quan Triều Viễn lần đầu tiên gặp nhau, người phụ nữ này dường như cũng tham dự.

Nhưng lúc đó, cô ta hình như có một người đàn ông đồng hành.

Ở bữa tiệc hôm đó, bản thân bị kinh ngạc bởi diện mạo của cô ta.

Nhưng làm sao cô ta có thể quen biết Âu Dương Hải? Tô Duy Nam vốn dĩ đã bước một chân lên xe, nghe thấy âm thanh này liền thu chán lại. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé. “Truyện Tổng tài anh quá bá đạo rồi!”

Sau đó, anh ta đút tay vào túi quần, quay đầu nhìn sang: “Tìm tôi có chuyện gì?”

Mộ Mãn Loan hôm nay mặc một bộ váy màu trắng, mái tóc dài đen thẳng được cài khéo léo sau tai, trông rất trong sáng ngây thơ.

Đôi mắt cô ta dán chặt vào người Tô Duy Nam, nhìn không chớp mắt.

Cô ta thậm chí còn không phát hiện ra Âu Mỹ Lệ đang ngồi trong xe, cũng có thể là cô ta sớm đã nhìn thấy Âu Mỹ Lệ, nhưng trong mắt cô ta, ngoại trừ Tô Duy Nam, không có chỗ cho ai cả.

Mộ Mẫn Loan gật đầu: “Em có thể chiếm chút thời gian của anh không?”

Tô Duy Nam nhìn lướt qua bộ váy trắng trên người cô ta, có vẻ tâm trạng cũng không tệ lắm.

Anh quay lại nói với Âu Mỹ Lệ đang ngồi trong xe: “Em về trước đi, anh có chuyện cần giải quyết.”

Âu Mỹ Lệ nghe xong quay đầu nhìn Mộ Mẫn Loan thêm vài cái.

Một sự nghỉ ngờ lóe lên trong mắt cô: Người phụ nữ phương Đông xinh đẹp này, ánh mắt của Âu Dương Hải cũng quá lõa lồ.

Ánh mắt đó gần như là sự yêu mến và ngưỡng mộ không hề che đậy.
 
Chương 3216


Chương 3216

Bạn gái cũ của Âu Dương Hải không phải là Tô Lam sao? Người phụ nữ xinh đẹp đột ngột xuất hiện này lại có quan hệ gì nữa? Tuy nhiên ý nghĩ này vừa vụt qua, Âu Mỹ Lệ nhanh chóng hiểu ra: Âu Dương Hải vừa đẹp trai lại mạnh mẽ năng, việc nhiều người phụ nữ thích anh ta không có gì đáng ngạc nhiên cả.

Chỉ vì cô đã nhìn thấy thái độ của Âu Dương Hải đối với Tô Lam, tất cả những người phụ nữ khác đều không phải là mối đe dọa đối với cô.

Vì vậy cô ta gật đầu: “Em hiểu rồi, anh chú ý an toàn.”

Xe từ từ lái đi, cho đến khi khuất ở góc đường, Tô Duy Nam mới đút hai tay vào túi, xoay người bước đến trước mặt Mộ Mẫn Loan.

Mộ Mẫn Loan lặng lẽ đứng nhìn anh ta.

Khi người đàn ông bước đến càng ngày càng gần, cô ta chỉ cảm thấy tim mình như muốn bật ra khỏi miệng.

Tô Duy Nam nhìn cô với vẻ trịch thượng: “Tìm tôi có việc gì?”

Mộ Mẫn Loan chưa kịp mở miệng, đã thấy đầu ngón tay Tô Duy Nam duỗi ra.

Những đầu ngón tay đã được cắt tỉa gọn gàng quấn quanh sợi tóc trên ngực cô ta, sau đó đưa lên đầu mũi: “Vẫn là hương thơm ấn là chiếc váy trắng mặc lần đầu tiên gặp gỡ.

Tim Mộ Mẫn Loan nhất thời đập cực nhanh, trên mặt lộ ra biểu cảm vui mừng: “Anh còn nhớ sao?”

Tô Duy Nam cực kì ấm áp nhìn cô ta: “Đương nhiên là nhớ, tôi vẫn còn nhớ dáng vẻ thiên kiều bách mị của cô Mộ lúc ở dưới thân tôi”

‘Sắc mặt Mộ Mẫn Loan lập tức trắng bệch, ánh mắt của cô trở nên hoảng loạn trốn tránh: “Em…em..”

“Nói xem, muộn thế này tìm tôi có chuyện gì?”

Tô Duy Nam không tiếp tục ép cô ta nữa, lúc nhìn thấy cô ta đỏ mặt, bèn quay về chủ đề chính.

Mộ Mắn Loan có chút rụt rè đem tay nắm lại, cẩn thận hỏi: “Hôm nay là sinh nhật của em, có thể cùng em đi ăn cơm tối không?”

Tô Duy Nam cực kì nhanh chóng đồng ý: “Được”

Mộ Mẫn Loan lập tức mở miệng cười tươi, cô †a vội vàng nắm lấy tay anh ấy: “Xe của em ở ngay bên kia, đối diện đường cái”

Tô Duy Nam theo sau cô ta, bị cô ta kéo tay đi đến bên kia đường.

Ánh mắt tà mị rơi ở trên tay đang nắm lấy cổ †ay mình của Mộ Mẫn Loan, Tô Duy Nam cả một quãng đường đều không nói gì.

Hai người bọn họ đi được vài bước, cuối cùng dừng lại ở bên cạnh một chiếc xe Bugatti Veyron màu đen Mộ Mãn Loan đưa chìa khóa xe cho anh ấy: “Anh lái xe được không?”

Khóe mày của Tô Duy Nam hơi nhếch lên.

Chiếc xe này là chiếc mà trước đây anh ấy thích nhất Nhưng sau khi anh ấy xảy ra chuyện, Tô Văn Tâm đã đem tất cả tài sản sở hữu đứng dưới tên của anh ấy toàn bộ đổi thành tiền mặt.

Bây giờ anh ấy quay lại thành phố Ninh Lâm, có thế nói là trên người không có một đồng, cái gì cũng không có.

Tô Duy Nam không nói gì, trực tiếp cầm lấy chìa khóa xe, sau đó lên xe.

Chiếc xe thế thao cực kì nối bật rất nhanh đã hòa vào trong dòng xe đông đúc.
 
Chương 3217


Chương 3217

Mộ Mắn Loan ngồi bên cạnh anh ấy, vui vẻ giống như là một đứa bé ba tuổi vậy Trong đôi mắt của cô dường như lấp lánh ánh sao, chốc chốc lại quay sang nhìn trộm Tô Duy Nam vài cái, hai người giống như quay trở lại mấy năm trước.

Đúng lúc này, Tô Duy Nam đột nhiên mở miệng: “Con đường minh tỉnh của cô Mộ vài năm gần đây cực kì thuận lợi, chắc là kiếm được không ít tiền rồi nhỉ2”

Mộ Mẫn Loan hơi ngây ra, có chút hoảng hốt lắc đầu: “Em, em cũng không biết”

Cô ta không hề nói dối, về phương diện tiền, cô ta quả thực không rõ.

Tiền của cô ta đều là do người quản lý trực tiếp chuyển thẳng vào tài khoản của cô ta, mà ăn mặc chỉ tiêu hằng ngày của cô ta đều là do một tay Tư Vũ Chiến xử lý.

Lại thêm việc cô ta căn bản không hề có yêu cầu gì về vật chất, cho nên trước nay cữing chưa từng quan tâm bản thân rốt cuộc có bao nhiêu tiền.

Nhưng sau vài giây ngắn ngủi, cô ta lập tức phản ứng lại: “Anh cần tiền sao?”

Lúc nói lời này, cô ta lập tức rút ra ba tấm thẻ ngân hàng từ trong ví mình ra: “Đây là tất cả thẻ của em, tiền em kiếm được những năm này đều ở trong đây, anh cầm lấy đi, mật mã là sinh nhật của anh”

Tô Duy Nam nhìn cô nhiều hơn vài cái, khóe miệng cong lên: “Cô Mộ hiểu lâm rồi, thực ra ý của tôi là…vì để dỗ một vệ sĩ vui vẻ, bèn tùy tiện mua một chiếc xe Bugatti, cô Mộ ra tay hào phóng thật đấy”

Sắc mặt của Mộ Mẫn Loan trắng bệch, không biết nên nói gì mới phải Chẳng lẽ là do mình làm vậy làm tổn thương đến lòng tự tôn của anh ấy rồi sao? Nhìn thấy dáng vẻ cực kì bối rối của Mộ Mẫn Loan, Tô Duy Nam đột nhiên cười: “Yên tâm đi, lòng tự tôn của tôi còn chưa đến mức yếu đuối như thế”

Trong lúc hai người nói chuyện, xe đã đến trước cửa biệt thự của Mộ Mắn Loan.

Bọn họ hai người một trước một sau vừa vào nhà, Mộ Mẫn Loan đã nghe thấy một giọng hét lớn tràn đầy lo lắng truyền đến từ phía sau: “Mẫn Loan, Mẫn Loan!”

Giọng nói quen thuộc này khiến đồng tử của Mộ Mẫn Loan thu lại, sắc mặt cô ta lập tức thay đối lớn, sau đó đem Tô Duy Nam đẩy vào trong phòng: “Anh ở trong phòng đợi em một lát, em lập tức quay lại”

Tô Duy Nam không nói gì, mà cực kì phối hợp đi vào phòng.

Mộ Mẫn Loan quay đầu, vừa nhìn đã thấy ở phía không xa có một người phụ nữ trung niên ăn mặc dát vàng dát bạc đi tới.

Mộ Mẫn Loan vừa nhìn thấy bà ta, sắc mặt lập tức trâm xuống, cô ta quay người đi vài bước ra ngoài.

Trong tay của người phụ nữ trung niên còn xách theo một chiếc túi xách tay, bà ta vừa nhìn thấy Mộ Mẫn Loan bèn vội vàng đi tới, đưa tay ra nắm lấy tay cô: “Mẫn Loan”

Mộ Mẫn Loan nhanh tay nhanh mắt, rút cánh †ay mình ra, lúc mở miệng nói chuyện, giọng nói lạnh như băng: “Mẹ đến đây làm gì?”

Người phụ nữ trung niên hơi nhíu mày, hiện vẻ rất tức giận: “Mẫn Loan, mẹ là mẹ ruột của con đấy! Mẹ đến thăm con gái mẹ cũng không được sao?”

Mộ Mãn Loan đột nhiên cười lạnh một tiếng: “Con gái? Mẹ thật sự coi con là con gái của mẹ?”

“Mẫn Loan, thực ra hôm nay mẹ tới tìm con, không phải là muốn cãi nhau với con, cũng không định lật lại những chuyện trước đây với con. Con nghe mẹ nói, Tư Vũ Chiến vài ngày trước gọi điện cho mẹ, anh ta nói con muốn chia tay với anh ta, chuyện này là thật hay giả?”

“Thật”

Mẹ Mộ vừa nghe lời này, lập tức vội đến nhảy dựng lên, bà ta đập mạnh lên đùi: “Con quả là một đứa ngốc, con cũng không nghĩ xem, con có thể có được ngày hôm nay rốt cuộc là ai cho con? Sao con có thể vong ơn bội nghĩa đến mức này? Con phải biết là, anh ta không chỉ nâng đỡ con, anh ta còn nuôi cả bố mẹ con nữa đấy!”
 
Chương 3218


Chương 3218

“Cái khác không nói, con vì chuyện kia mà đoạn tuyệt quan hệ với chúng ta, không chịu nuôi bố mẹ, mẹ cũng không có gì để nói”

“Nhưng chàng trai Tư Vũ Chiến đó, anh ta tâm địa lương thiện, mỗi một tháng đều đúng giờ đúng giấc chuyển một tỷ năm trăm triệu tiền sinh họat phí vào thẻ ngân hàng của mẹ”

“Anh ta đã nói với mẹ, nếu như con đơn phương hủy hôn, anh ta không chỉ sẽ lấy lại biệt thự, số tiền trước đây cho chúng ta cũng sẽ lấy lại hết, đến lúc đó mẹ với bố con thực sự là sẽ không còn nhà để về rồi!”

“Mẹ nói cho con biết, con không thể nhãn †âm như vậy! Nếu như không có bố mẹ, con lấy đâu ra mạng sống này? Con lại lấy đâu ra một khuôn mặt xinh đẹp như này?”

“Bây giờ con tức khắc, lập tức gọi điện cho Tư Vũ Chiến, con cứ nói là…nói là con chỉ đang đùa thôi, nói con sẽ không chia tay anh ta! Chuyện này cứ thế là xong, tiền của anh ta cũng sẽ lập tức chuyển vào thẻ của bố mẹ, con nghe rõ chưa?”

Lúc mẹ Mộ nói những lời này, đã lấy điện thoại ra, nhanh chóng gọi vào số điện thoại của Tư Vũ Chiến.

Sau khi điện thoại kêu lên vài tiếng liền có người bắt máy, nhưng giọng nói của Tư Vũ Chiến ở đầu bên kia cao ngạo và khinh miệt: “Bác à, cháu còn tưởng rằng, từ nay về sau bác sẽ không bao giờ gọi điện cho cháu nữa!”

“Vũ Chiến, sao cháu lại nói thế? Cháu là con rể nhà chúng ta, sao bác sẽ không gọi điện cho cháu cơ chứ?”

Lúc mẹ Mộ nói những lời này, cẩn thận cười hùa theo: “Bây giờ ấy à, bác đang ở chỗ của Mẫn Loan, nó nói là, trước đó nó chỉ là nhất thời hồ đồ thôi, bây giờ nó đã nghĩ thông suốt rồi, sẽ không bao giờ nhắc tới chuyện chia tay với cháu nữa”

Tư Vũ Chiến lạnh lùng cười: “Thật sao?”

“Đương nhiên là thật rồi, còn có thế là giả được sao? Bây giờ Mẫn Loan đang ở bên cạnh bác này”

Mẹ Mộ chỉ sợ Tư Vũ Chiến không tin, vội đến nhảy dựng.

“Vậy bây giờ bác bảo Mắn Loan nghe điện thoại, nếu như lời bác nói đều là thật, vậy thì một tỷ rưỡi lập tức sẽ được chuyển vào tài khoản của bác”

“Được được được, cháu đợi một lát”

Mẹ Mộ lập tức đem điện thoại nhét vào tay Mộ Mãn Loan, vội vàng giục: “Nghe điện thoại đi, mau nghe điện thoại đi chứ!
 
Chương 3219


Chương 3219

Mộ Mẫn Loan cực kì lạnh lùng nhìn mẹ Mộ, khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh lùng. Sau đó cô ta dứt khoát cầm điện thoại lên: “A lô?”

Tư Vũ Chiến vốn tưởng rằng mẹ Mộ vì tiền nên cố ý lừa anh ta.

Nhưng bây giờ vừa nghe thấy giọng của Mộ Mẫn Loan, ngữ khí của anh ta không kìm được trở nên dịu dàng: “Mẫn Loan?”

Mộ Mẫn Loan cực kì lạnh lùng mở miệng nói “Là em”

“Mẫn Loan, em nên biết là, ở thế gian này chỉ có mình anh là thật lòng tốt với em, chỉ cần em chịu ngoan ngoãn quay lại bên cạnh anh, cho dù là Tô Duy Nam hay là tên vệ sĩ mặt trắng mà em thích kia, anh đều có thể không so đo”

Mộ Mẫn Loan đột nhiên cười lạnh một tiếng: “Vậy thì ngại quá, cho dù là Tô Duy Nam trước đây hay là tên mặt trắng bây giờ, em lại vẫn nhất định muốn cố chấp như vậy đấ ‘Säc mặt của Tư Vũ Chiến lập tức thay đối “Mẫn Loan, lời này của em rốt cuộc là có ý gì?”

“Nghe không hiểu à? Nếu như anh nghe không hiểu, vậy giải thích lại một lần thật kĩ cho anh nghe. Một tỷ năm trăm triệu tiền sinh hoạt phí kia anh không cần phải chuyển nữa, biệt thự anh cũng có thể lấy lại bất cứ lúc nào, bắt đầu từ hôm nay, đừng đến làm phiên em nữa. Nếu như anh còn dám giở lại trò cũ, dùng người nhà để uy hiếp em, em sẽ khiến anh hối hận cả đời đấy!”

“Mộ Mắn Loan, em lại dám…”

Lời của Tư Vũ Chiến còn chưa nói xong, Mộ Mẫn Loan đã trực tiếp cúp máy.

Mẹ Mộ ở bên cạnh sau khi thấy cảnh này, tức đến suýt nữa thì phun ra máu, bà ta vỗ mạnh lên đùi mắng: “Con bé chết tiệt này, có phải bị ngụ rồi không? Có người mỗi tháng cho bố mẹ con một tỷ năm trăm triệu tiền sinh hoạt phí, cho bố mẹ con ở biệt thự, vậy mà con lại không muốn? Nhất định phải ở cùng cái thẳng mặt trắng nghèo kiết xác kia, đầu con úng nước rồi à?”

Mẹ Nộ giảng điện thoại lại, cực kì hống hách uy hiếp nói: “Mẹ không cần biết, bây giờ con lập tức gọi điện xin lỗi Tư Vũ Chiến, nếu không thì, mẹ sẽ không nhận đứa con gái này nữa!”

“Mẹ đủ rồi đấy!”

Mộ Mẫn Loan đột nhiên giận dữ trách mắng, mẹ Nộ trực tiếp bị dọa nhảy dựng.

Đây là lần đầu tiên bà ta thấy dáng vẻ quá khích như vậy của Mộ Mẫn Loan.

“Không nhận đứa con gái này?”

‘Sau khi Mộ Mẫn Loan nghe thấy câu này, không nhịn được cười lạnh: “Lúc đầu nếu hai người thực sự coi con là con gái ruột, thì đã không liên kết với Tư Vũ Chiến cùng nhau lừa con!”

‘Säc mặt mẹ Mộ thay đối, bà ta đột nhiên có chút hoang mang: “Lúc đó…lúc đó, không phải là mẹ suy nghĩ cho con hay sao?”

“Mẹ sờ vào lương tâm của mình nói đi, chẳng lẽ lúc đó Tô Duy Nam đối với bố mẹ không tốt sao? Cho dù hai người tham lam như vậy, nhưng anh ấy đối với hai người từ trước đến nay đều là có yêu cầu sẽ đáp ứng!”

Lúc Mộ Mẫn Loan nói những lời này gần như đã trở nên điên cuồng: “Nếu như không phải vì con ở giữa ngăn cản, thứ anh ấy cho bố mẹ sẽ còn nhiều hơn của Tư Vũ Chiến vô số lần!”

“Chính là vì điểm này, vì Tư Vũ Chiến nhìn thấy sự tham lam của hai người, mới liên kết phối hợp với hai người diễn màn kịch bắt cóc tống tiền kia!”

Mộ Mẫn Loan nói tới đây, đôi mắt đã sưng đến đỏ bừng.

Mỗi lần nghĩ đến đoạn hồi ức kinh khủng đó, cô lại hận không thể hai tát trực tiếp đánh chết bản thân “Lúc đó con quá ngốc, dưới tình thế cấp bách vậy mà lại tin đoạn ghi âm mà Tư Vũ Chiến ngụy †ạo ra, còn cho răng Tô Duy Nam bắt cóc bố mẹ, cuối cùng còn tống tiền…”
 
Chương 3220


Chương 3220

Dường như là muốn đem những cảm xúc phải kìm nén mấy năm này bộc phát ra, cả người Mộ Mẫn Loan trở nên điên loạn, cô ta vừa hét lên vừa khóc thành tiếng: “Cho nên con mới đến đại cổ đông hãm hại anh ấy…cho đến khi anh ấy xây ra chuyện hai người mới xuất hiện, lúc đó, con mới biết là mình đã hiểu lầm anh ấy. Con thật ngốc! Ngốc đến mức tin hai người!”

Mẹ Mộ bị con gái dọa đến mức bối rối: “Mẫn Loan, chuyện này cũng không thể hoàn toàn trách bố mẹ, bố mẹ…bố mẹ lúc đó cũng là bị Tư Vũ Chiến lừa gạt”

“Hai người bị anh ta lừa gạt? Hơ hơ…Vậy con lại muốn hỏi, trên tài khoản của hai người đột nhiên nhiều hơn ba trăm năm mươi tỷ là ai đưa? Mẹ dám nói đó không phải là tiền kiếm lợi mà Tư Vũ Chiến đưa cho hai người không?”

Đối diện với sự vạch trần không hề để lại chút thể diện nào của Mộ Mẫn Loan, mẹ Mộ cuối cùng cũng trầm mặc.

“Lúc đó, biết Tô Duy Nam xảy ra chuyện, con ngất xỉu tại chỗ bị hai người đưa đến bệnh viện, bác sĩ đã chẩn đoán con có thai rồi”

“Nhưng hai người thì sao! Hai người vì muốn ép con ở bên cạnh Tư Vũ Chiến, vậy mà lại cấu kết nhau âm thầm bỏ đi đứa con của con, mẹ giết con của con, là hai người giết con của con!”

Tuy đã nhiều năm trôi qua, nhưng mỗi lần nhớ lại những chuyện này, Mộ Mẫn Loan lại cảm thấy giống như cô tự mình cầm dao tự vạch từng nhát từng nhát lên trên vết thương đã sớm hoại tử của mình Cái cảm giác đó đau thấu tận tâm can, khiến cô gần như không thể hít thở.

“Hai người là người sinh con ra nuôi dưỡng con, là bố mẹ ruột của con đấy! Lại đi liên kết với người ngoài…chỉ vì tiền, khiến con tự tay bức chết người đàn ông mà con yêu nhất, tự tay giết chết con của mình!”

“Con hỏi hai người, tim của hai người làm bắng đá sao? Con hận hai người, nếu như có thể, con thà rằng trả lại mạng sống này cho hai người, sau đó dẫn theo hai người xuống địa ngục!”

Nói xong những lời này, Mộ Mắn Loan dường như đã dùng hết tất cả sức lực.

Cả người cô giống như một chiếc lá rụng xuống, mềm oặt người ngồi trên mặt đất.

Sự đau khổ kìm nén mấy năm nay, cuối cùng đã được phóng thích hết ra ở khoảnh khắc này.

Còn may.

May mà Tô Duy Nam anh ấy vẫn chưa chết.

May mà…anh ấy vẫn còn sống sờ sờ đứng trước mặt mình.

Chỉ cần anh yên ổn, anh ấy kết hôn với ai ở cạnh ai, cùng ai dành trọn phần đời còn lại, cũng không sao cả.

Cô ta chỉ cần anh ấy sống tốt, như vậy là đủ rồi, đời này của cô ta thế là đủ rồi.

Cô ta của bây giờ, không còn gì cả, cũng tuyệt đối sẽ không bị bất cứ ai uy hiếp nữa.

Mẹ Mộ nhìn thấy dáng vẻ điên cuồng đến cùng này của Mộ Mẫn Loan, hình như cũng bị dọa rồi Đặc biệt là câu cuối cùng”dần theo hai người xuống địa ngục kia mà cô ta hét ra, trong lòng mẹ.

Mộ càng thêm run sợ.

Bà ta do dự một lúc, vẫn là đưa tay ra kéo lấy cô ta: “Mãn Loan, Mãn Loan con, con bình tĩnh một chút…”

Chỉ là tay của bà ta còn chưa động đến Mộ Mãn Loan, đã bị cô ta dùng sức hất ra.

Mộ Mắn Loan cúi thấp đầu, giọng nói lạnh như băng: “Những năm này Tư Vũ Chiến cho hai người không ít tiền, bản thân hai người chắc cũng có một chút tiền tiết kiệm rồi chứ”

“Cầm lấy số tiền đó trở về quê đi, cả đời này con không muốn gặp lại hai người nữa, nếu như hai người còn có một chút lương tri, thì đừng bao giờ xuất hiện trước mặt con nữa”

Mẹ Mộ đứng tại chỗ đắn đo một lúc, cuối cùng vẫn cúi đầu quay đi, cực kì không tình nguyện trở về.
 
Chương 3221


Chương 3221

Trong lòng bà ta âm thầm tính toán, hôm nay.

Mộ Mắn Loan quả thực rất không bình thường, có lẽ là gặp phải kích thích nào đó, nếu bản thân tiếp tục giảng co, chỉ e là cũng không có cách nào.

Không bằng qua một thời gian đợi tâm trạng cô bình tĩnh lại, mình lại đến tìm cô đòi tiền Còn về việc vừa nấy Mộ Mẫn Loan nói bà ta có tiền tiết kiệm.

Nhiều năm nay, bà ta đã sống quen với cuộc sống xa hoa không lo cơm áo gạo tiền mà Mộ Mẫn Loan cung cấp, mỗi tháng số tiền có trong tay, sớm đã bị bà ta tiêu hết.

Đặc biệt là cha Mộ, ăn uống rượu chè gái gú cờ bạc chuyện gì cũng làm, thậm chí còn nuôi tình nhân ở bên ngoài, một tỷ năm trăm triệu đó không đủ để một nhà mấy người bọn họ tiêu.

Mẹ Mộ còn ở bên đường đợi xe, điện thoại của cha Mộ đã gọi tới: “Bà già, sao tiền vẫn chưa vào tài khoản?”

Mẹ Mộ vừa bị mắng ở bên này, cũng đang rất bực mình: “Cái đồ ngu ngốc vô dụng, bây giờ con gái ông đủ lông đủ cánh rồi, muốn chia tay với kim chủ cơ”

“Lần này tôi ấy à, hạ mặt mũi thấp giọng cầu xin cũng không có tác dụng rồi, thứ con gái vô lương tâm còn muốn đuổi chúng ta về quê”

“Tôi nói cho ông biết, nói chung là tôi hết cách rồi, ông muốn tiền, thì con mẹ nó ông tự đi mà tìm nó đòi, đừng tìm tôi!”

‘Sau khi giận dữ nói xong những lời này, mẹ Mộ bực mình cúp máy.

Trước cửa biệt thự nhà họ Mộ.

Mộ Mẫn Loan khóc nghẹn ngào rất lâu, cuối cùng đã có thể đem tâm trạng hồi phục lại một chút.

Cô ta sinh ra trong một gia đình không có chút tình cảm nào.

Cô ta còn có một anh trai, cũng là một tên ăn chơi đua đòi lười biếng, còn bố mẹ cô ta, mỗi ngày ngoài cãi nhau ra chính là cãi nhau.

Bố thì rượu chè cờ bạc gái gú không gì không làm, mẹ thì ngày ngày giống như bị điên chạy khắp nơi đi bắt gian.

Được cái, cô ta lại giống như bị đột biến gen, kế thừa tất cả ưu điểm ở trên người hai bọn họ, sau khi trưởng thành lại càng có một khuôn mặt có thể hấp dẫn tất cả đàn ông. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Cô ta cũng không rõ có phải là vì khuôn mặt này, mới khiến Tô Duy Nam chú ý đến cô.

Nhưng cô ta rất chắc chắn, nhất định là vì ngoại hình của cô ta, Mộ Mẫn Loan mới nảy sinh ý đồ với cô ta, mới dẫn đến một loạt chuyện xảy ra sau này.

Cô ta vẫn cho rắng, sinh ra trong một gia đình như thế, bản thân sớm đã không còn chút tình cảm nào.

Nhưng cô vạn lần không ngờ đến, sau khi người thân ruột thịt liên tiếp đâm nhiều nhát dao vào lòng mình, cô ta vẫn cảm thấy đau thấu tim gan.

Mộ Mãn Loan chậm rãi đứng dậy, cô ta chỉnh lại đầu tóc, lại móc gương từ trong túi xách tay ra, chỉnh lại lớp trang điểm, lúc này mới chậm rãi quay người, đi về phòng.

Ở trong góc của sân thượng tối tăm trên tầng hai, một bóng dáng cao to đang nấp sau rèm cửa trong bóng tối, đem cuộc nói chuyện giữa hai mẹ con bọn họ, nghe rõ toàn bộ không sót chữ nào.

Đôi mắt đào hoa của người đàn ông giấu trong bóng tối, như ẩn như hiện, giống như bị một đám mây đen che phủ Anh chậm rãi đi ra từ trong bóng tối, trong ánh mắt yêu diễm đó âm u mà hắc ám, mưa to gió lớn kéo đến.
 
Chương 3222


Chương 3222

Mộ Mẫn Loan ngây người đi vào phòng, sau đó ngồi lên sô pha, ánh mắt cô ta ngây dại, toàn thân trên dưới đều phát ra một loại tử khí âm trâm khiến người khác sợ hãi và tuyệt vọng.

Lúc Tô Duy Nam từ trên tầng đi xuống, cô ta vẫn ngồi trên sô pha ngây người.

Anh ấy trực tiếp đi tới bên cạnh cô ta, sau đó lười nhác ngồi xuống: “Không phải là bảo tôi đón sinh nhật cùng cô sao? Đi nấu chút đồ ăn cho tôi?”

Mộ Mẫn Loan dường như đột nhiên tỉnh ra, cô †a ngây ra nhìn Tô Duy Nam một lúc lâu, xác định không phải là đang năm mơ, lúc này mới hồn hồn lại: “Được, em đi ngay đây, trước đó em đã mua sẵn thức ăn rồi, anh có muốn đi tắm trước không?”

Tô Duy Nam giơ tay ra phủi cỏ trên vạt váy cô †a: “Ừm, tôi đi tâm trước”

Mộ Mẫn Loan gật đầu, sau đó quay đi vào phòng bếp bận rộn.

Bữa tối này, Mộ Mẫn Loan gần như là dùng hết sức toàn thân, đem món ăn cô nấu ngon nhất lần lượt đặt lên bàn.

Cô ta còn nhớ rõ khẩu vị của Tô Duy Nam: “Anh nếm thử món này, đây là cháo trứng nấu cùng tôm, em hầm cả một buổi chiều”

“Còn có món này, khẩu vị của anh từ trước đến giờ đều khá thanh đạm, em đều không cho ớt vào, nếm thử đi, em học rất lâu đấy”Cô ta cực kì cẩn thận rụt rè gắp thức ăn cho anh ấy, sau đó lầy chờ mong nhìn anh chậm rãi bỏ thức ăn vào miệng.

Tô Duy Nam cực kì đẹp trai, nói đúng hơn là, cực kì cực kì đẹp trai.

Cả người anh đều giống như nam chính trong truyện tranh bước ra từ thế giới khác, khiến người †a vừa nhìn đã không thể quên.

Từ lúc hai người bắt đầu ở cạnh nhau, ánh mắt của Mộ Mân Loan cứ luôn ở trên người anh ấy.

Cho dù anh ấy đi đến đâu, ánh mắt của cô ta lại đi theo đó, hơn nữa trong mắt đều là tình yêu không hề giấu giếm.

Bữa cơm này Tô Duy Nam ăn cũng coi như là tận hứng, Mộ Mẫn Loan ngồi ở đối diện nhìn anh ấy yên tĩnh ăn món ăn cô ta làm, trong lòng cô ta đột nhiên dâng lên một cảm giác thỏa mãn to lớn Nếu như.

Nếu như thời gian có thể vĩnh viên dừng lại ở khoảnh khắc này, vậy thì tốt biết bao.

‘Sau khi ăn xong cơm tối, Mộ Mẫn Loan bèn đứng dậy bắt đầu thu dọn bát đũa.

Sau khi cô ta xác định trên người không có mùi gì khác, lúc này mới đi từ phòng bếp ra Nhưng đi đến phòng khách lại phát hiện không có một bóng người.

Mộ Mẫn Loan chỉ thấy tim đập cực nhanh: Anh ấy đi rồi sao? Chẳng lẽ anh ấy không nói gì đã đi rồi sao? Cô bàng hoàng không biết làm sao nhìn khắp mọi nơi, đi một vòng, nghe mang máng thấy giọng nói trầm thấp ở sân thượng tầng hai.

Cô vội vàng đi qua, giọng nói gợi cảm mà trầm thấp của đàn ông từ phía sân thượng truyền tới, giọng nói đó mang theo sự chiều chuộng cùng với vui vẻ: “Ngoan, đợi sau khi anh sắp xếp xong chuyện ở bên này liền đi tìm em, ngủ sớm đi, nhé?”

“Đừng lo lắng, cho dù anh ta bá đạo hơn nữa, anh muốn gặp ai còn chưa có người nào có tư cách ngăn cản, nghe lời anh mau ngủ sớm đi…Bảo bối ngủ ngon”

Bảo bối, ngủ ngon!

Anh ấy đang gọi điện thoại cho vị hôn thê sao? Sau khi Mộ Mẫn Loan nghe thấy ngữ khí này của anh ấy, chỉ cảm thấy trong lòng đau đớn, giống như có hàng vạn cây kim, đâm vào lòng cô.

1a Tô Duy Nam cúp máy, quay người nhìn thấy Mộ Mãn Loan: “Cô Mộ từ lúc nào thì có thói quen thích nghe trộm người khác nói chuyện điện thoại rồi”

Biểu cảm trên mặt của Mộ Mẫn Loan căng ra, cô ta hoảng hốt lắc đầu: “Không…không phải do em cố ý, em, em chỉ là Cô nhất thời không biết nói gì, căn bản không biết phải nói gì mới tốt, chỉ có thể cúi đầu: “Tối nay anh có quay về không?”
 
Chương 3223


Chương 3223

Bây giờ đã là mười một giờ tối rồi Trong đôi mắt đẹp của Tô Duy Nam đang lập lòe từng trận tà khí: “Muộn thế này rồi, hôm nay tôi sẽ ngủ ở đây”

Tim Mộ Mẫn Loan đập mạnh: “Vậy em đi dọn dẹp phòng khách”

Dứt lời, cô ta quay người định đi.

Nhưng còn chưa đợi cô ta kịp bước đi, cánh tay đã bị Tô Duy Nam kéo lại: “Tôi ngủ ở phòng khách sao?”

Mộ Mẫn Loan thậm chí chưa phục hồi lại tỉnh thần, liền phát hiện Tô Duy Nam đã từ từ nhích lại gần.

Tay phải anh nắm ở eo thon của cô, hô hấp phả vào lồ tai của cô: “Tôi cho là cô để tôi ở lại, là vì cho tôi…giúp cô ngủ..”

Đầu ngón tay của anh phác họa lỗ tai hình dáng của cô, thời điểm toàn thân cô phát run, đột nhiên đem thân thể cô đảo lộn lại: “Là Quan Triều Viễn không được sao?”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mộ Mắn Loan trong nháy mắt đỏ ửng, một loại hứng thú phức tạp xông lên đầu: Anh ta tại sao có thể tự nói mình như vậy? Tôi không có, mặc dù mấy năm này tôi một mực ở bên cạnh anh †a, nhưng là tôi không để cho anh †a đụng tôi. Nhiều nhất cũng chỉ ở nơi công cộng, có lúc có nhu cầu, để cho anh ta hôn được gò má của tôi mà thôi, tôi thề tôi không có…”

“Cô Mộ lo lắng như vậy muốn giải thích, tôi sẽ cho là…cô muốn theo đuổi của tôi”

Mặt Tô Duy Nam càng sát càng gần.

Mộ Mẫn Loan chỉ cần nhìn gương mặt này của anh ta, óc lập tức liền bị mê hoặc, cô gần như là có chút đờ đẫn mở miệng: “Em… em có thể không?”

Cô đoán xem?”

Tô Duy Nam còn chưa dứt lời, liền trực tiếp cúi đầu ngậm chặt môi của cô.

Ánh mắt Mộ Mẫn Loan đột nhiên trợn tròn, cách như vậy nhiều năm, chỉ có bị chạm vào, cô lại là toàn thân vô lực trong nháy mắt, toàn bộ người liền giống như là đột nhiên bị hút hết khí lực, một đôi tay cũng là không kìm chế được quàng lên bả vai anh.

Anh chỉ như vậy thật nhẹ nhàng nhàn nhạt hôn cô, không cưồng nhiệt giống như trước, ngược lại mang chút hời hợt giống như đang trêu đùa.

Mộ Mẫn Loan mở đôi mắt ra, vô ý thức đối mặt anh ta cũng đang mở mắt.

Ánh mắt anh trong suốt, không có một chút dục vọng dục vọng, tựa như chỉ là muốn bỡn cợt nên mới nên hôn cô.

Vốn là trong lòng đang nóng bỏng vô cùng, chỉ trong nháy mắt, đột nhiên bị một thùng nước đá dội xuống.

Mộ Mẫn Loan chỉ cảm thấy toàn thân mình đều buốt lạnh.

Cô hốt hoảng đẩy anh ra, kinh hoảng thất thố mà chạy: “Em, em hiện tại đi dọn dẹp phòng”

“Thật không cần tôi giúp cô ngủ sao?”

Mộ Mẫn Loan mới vừa chạy tới cửa, đột nhiên cảm thấy dưới chân vô lực, ngưng lại bước chân.

Tim cô tựa như bị một đôi tay hung hãn bóp nghẹn, nhưng là lại như cũ không chịu thua kém mở miệng: “Anh căn bản cũng không muốn ngủ cùng em, tại sao phải miễn cưỡng mình?”

Nói xong lời này cô liền chạy thật nhanh vào phòng khách, sau đó đóng cửa lại.
 
Chương 3224


Chương 3224

Thân thể theo cửa ngã ngồi trên mặt đất, cô bụm mặt không tiếng động khóc thút thít, nước.

mắt nhỏ li tỉ theo kẽ ngón tay lăn dài xuống đất Anh ngay cả thân mật cùng mình cũng không chịu, làm sao lại có thể nguyện ý ngủ cùng mình.

Đôi tay đè nén ép chặt lên ngực: Thật là đau, tại sao đau như vậy? Đau tựa như đều sắp không thể hít thở.

Tô Duy Nam an tĩnh đứng ở cửa phòng khách bên ngoài, trước mặt là cửa gỗ vừa dày vừa nặng nề.

Anh nghe không ra âm thanh nào khác, lại có thể rõ ràng nghe ra, ở bên trong phòng, người con gái đang từng giọt từng giọt rơi nước mắt.

Khóc sao? Như vậy đã khóc? Nhẹ nhàng thở dài một cái, Tô Duy Nam đưa tay gõ cửa một cái: “Mở cửa”

Trong phòng như cũ là một mảnh yên lặng đến quỷ dị.

Bình thường đối với anh kính như thần linh, nói gì nghe nấy Mộ Mẫn Loan, tựa hồ căn bản cũng không có động định Mắt Tô Duy Nam híp lại không vui, sau đó xoay người rời đi.

Mộ Mẫn Loan từ đầu tới đuôi là ngồi ở phía sau cửa, nghe ngoài cửa truyền tới càng ngày càng xa tiếng bước chân, nước mắt của nàng giống như là vòi nước vậy, lã chã rơi xuống.

Cũng không biết qua thời gian bao lâu, cửa sổ bên kia đột nhiên truyền đến”Lạch cạch”một tiếng vang nhỏ.

Rất nhanh, một bóng người cao gầy như vậy xuất hiện ở trước mặt Mộ Mẫn Loan.

Anh ta cúi đầu nhìn trước mặt nhăn nhó lại thành một đoàn, ánh mắt u ám khó hiểu.

Cuối cùng lại là ôm lấy cô: “Đừng khóc nữa, nha?”

Mộ Mẫn Loan mới vừa rồi thực rằng là khóc tương đối lợi hại, vào lúc này mặc dù không có phát ra âm thanh, nhưng lại là đang không ngừng khóc thút thít nghẹn ngào, thân thể cũng là không nhịn được nhẹ nhàng run rẩy.

“Đừng khóc, tôi giúp cô ngủ”

Anh mở ra cửa phòng khách, đem cô ôm vào phòng ngủ chính.

Cô rất nhẹ, ôm rất dễ dàng, mà cô trên người mùi thơm, mấy năm trước cũng y như vậy Tô Duy Nam đem cô nằm trên chiếc giường mềm mại, sau đó mình cũng năm lên trên.

Anh dùng hai cánh tay thon dài đem cô ôm bao trọn trong lồng ngực, cảm nhận được cô run sợ cùng bất an.

Tựa hồ là không quá vui vẻ để tiểu ngốc này đưa lưng về mình, Tô Duy Nam đưa tay đem cô quay lại, hai người mặt đối mặt Anh có thể nhìn ra người con gái đang nhăn chặt lông mày thành một đoàn lông mi nhẹ nhàng run rẩy, phía trên lại giàn giụa nước mắt.

“Có phải là muốn tôi hôn cô, mới có thể đừng khóc?”

Giọng nói người đàn ông nhẹ dần, xuống nụ hôn “Ưm Mộ Mẫn Loan có chút khẩn trương hô khế hô một tiếng, hai tay theo bản năng bắt được quần áo của anh.

Cô không lưu loát mà phản ứng khẩn trương, để cho con ngươi sâu thẳm của anh đã tối đen lại.

Ánh mắt u ám rơi trên người con gái, tay nhẹ nhàng dò vào vạt áo..

“Đinh linh linh, đĩnh linh linh…”

Điện thoại di động đột lại vào lúc này vang lên.

Mộ Mẫn Loan bị giật mình, cô giống như bị là thức tỉnh, chợt mở mắt.

Bốn mắt nhìn nhau, cô có thể nhìn ra ánh mắt sâu thảm của Tô Duy Nam.

Trong lúc nhất thời, cô trong lòng đã định đỉnh định nhảy lên.
 
Chương 3225


Chương 3225

Tô Duy Nam khóe miệng ra cười tà: “Không nghe điện thoại à?”

Mộ Mẫn Loan mí mắt đều không có động một cái Cô nhận được cái ánh mắt này, ánh mắt này của Tô Duy Nam Anh muốn mình.

‘Sau khi xác định được điều này, bất kể là ai đang gọi điện thoại đến, thì trong mắt của cô đều không đáng nhắc tới.

Cô to gan vịn vào cổ của anh, trực tiếp hôn lên anh.

Con ngươi người đàn ông trong nháy máy trở nên u ám, trực tiếp đem cô đè ở trên giường.

Hôn, dần dần trở nên nhiệt liệt…

Điện thoại rằng bình tĩnh mấy giây sau, một lần nữa vang lên.

“Đinh linh linh, đinh linh linh.”

Vô cùng chói tai.

Người đàn ông trực tiếp đem người ngồi dậy, anh không vui hé mắt: “Đến nghe điện thoại.”

Mộ Mẫn Loan gấp rút hô hấp, nhưng là cô cuối cùng lại là ngồi dậy, hết sức khôn khéo mà nghe lời đưa điện thoại di động sờ tới Nhưng khi cô nhìn ra biểu hiện trên màn ảnh điện thoại hiện tên, khuôn mặt tươi cười trong nháy mắt biến đổi.

Tô Duy Nam nhìn ra phản ứng của cô, dùng đầu ngón chân đoán đều biết là người nào, khóe miệng treo lên một cái nụ cười tà mị.

Mộ Mẫn Loan gương mặt lạnh lùng trực tiếp đè xuống nút trả lời: “Anh bị điếc sao? Nghe vẫn là không hiểu tiếng người, tôi đã nói cho anh rồi hay chưa, vĩnh viễn đều không nên xuất hiện ở trước mặt tôi!”

Tư Vũ Chiến trong âm thanh lộ ra không cam lòng sâu sắc: “Mộ Mãn Loan, cô là không phải cho là bây giờ cô đã làm ảnh hậu, cho nên đủ lông đủ cánh? Lại dám ở nhà nuôi trai bao là phải không?”

Mộ Mẫn Loan sắc mặt nhất thời đại biến, cô âm thanh lạnh đến trình độ cao nhất: “Chuyện của tôi ở đây, không liên quan đến anh!”

Nếu như không phải vì Tô Duy Nam ở chỗ này, cô căn bản ngay cả Tư Vũ Chiến điện thoại đều sẽ không nhận Trời mới biết cô nhịn suốt năm năm!

Trong 5 năm này, mỗi lần Mộ Mẫn Loan nhìn thấy Tư Vũ Chiến giả mù sa mưa ở trước mặt mình nói anh ta yêu mình như thế nào, cô ta ghê tởm muốn nôn ra “Mộ Mãn Loan, tôi thật đúng là không ngờ, lúc trước cô bày ra vẻ trinh tiết liệt nữ ở trước mặt tôi đều là giả vờ!”

“Không phải cô còn lấy cái chết đe doạ, cả đời muốn thủ tiết vì Tô Duy Nam sao? Sao nhanh như vậy đã thay người yêu như thay áo rồi?”

“Nếu lần này anh gọi điện thoại tới đây là muốn nói những câu vô nghĩa đó với tôi, ngại quá, tôi thật sự không rảnh!”

Mộ Mộ Loan giả vờ muốn cúp điện thoại Nhưng lúc này, ở đầu bên kia Tư Vũ Chiến lại lạnh băng nói: “Bây giờ cô lập tức xuống dưới cho tôi!”

“Thần kinh”

“Mộ Mộ Loan, nếu như bây giờ cô khôn xuống dưới, có tin người của tôi lập tức lên lầ băm nát người đàn ông bên cạnh cô thành từng mảnh hay không, Tư Vũ Chiến tôi trước nay nói được thì làm được!”

Tư Vũ Chiến thật sự không cam lòng, anh ta không cam lòng người phụ nữ mình đặt ở trong tim nuông chiều suốt 5 năm, mà trái tim lại như hòn đá cứng Cái gì gọi là vịt đến miệng rồi còn bay, là để nói anh ta.

Cho nên, cho dù là không có được trái tìm Mộ Mẫn Loan, anh ta cũng nhất định phải chiếm được thân thể của cô ta.
 
Chương 3226


Chương 3226

Anh ta thật sự không thể tiếp tục kiên nhẫn.

nói những câu vô ý nghĩa như vậy với cô ta nữa.

Rất rõ ràng, Mộ Mẫn Loan bị câu này của Tư Vũ Chiến dọa sợ Sắc mặt cô ta hơi hơi trắng bệch, có chút bất an nhìn Tô Duy Nam một cái Ở thành phố Ninh Lâm, 5 năm trước Tô Văn Tâm cũng đã tuyên bố với người bên ngoài Tô Duy.

Nam gặp tai nạn xe cộ đã tử vong.

Trên thể giới này, người biết anh ấy còn sống thật sự là cực kỳ ít.

Hơn nữa anh ấy vừa mới về nước không bao lâu, ở trong nước căn bản là không có bất cứ thế lực gì, nếu lúc này anh ấy và Tư Vũ Chiến chiến đấu, rất rõ ràng, anh ấy cũng không có bất cứ phần thắng nào.

Mà giờ phút này, Tô Duy Nam đã khởi động thân thể, anh ấy vô cùng lười biếng dựa vào đầu giường, ánh mắt uể oải, khóe miệng nhếch lên nụ cười nhàn nhạt, khiến người ta không nhìn ra được, rốt cuộc bây giờ anh ấy vui hay không vui Mộ Mẫn Loan do dự một chút: “Được, bây giờ tôi sẽ xuống dưới”

Sau khi cúp điện thoại, cô ta chuẩn bị xoay người xuống giường.

Nhưng mà cô ta còn chưa đứng vững, đã bị Tô Duy Nam kéo một cái thật mạnh, trực tiếp bổ nhào vào trong lòng ngực anh ấy: “Ở ngay trước mặt tôi đi gặp anh ta, không sợ tôi tức giận?”

Trong lòng Mộ Mẫn Loan hoảng hốt, cô ta thật cẩn thận hôn một chút ở trên môi anh ta: “Em bảo đảm em nhất định sẽ giải quyết gọn gàng, không cho phép anh ra ngoài.”

‘Sau khi nói xong, cô t cũng không dám nhìn vào ánh mắt Tô Duy Nam, xoay người nhanh chóng chạy đi ra ngoài.

Hai phút sau, Mộ Mẫn Loan mặc quần áo ngủ xuất hiện ở trước mặt Tư Vũ Chiến Từ sau khi người phụ nữ này nói chia tay mình, mình đã đi tìm cô ta vô số lần, không có.

một lần nào cô ta không từ chối Nhưng lúc này thì sao? Chỉ trong hai phút, cô ta đã vội vã xuất hiện ở trước mặt mình.

Nhìn dáng vẻ này, cô ta thật sự ở chung với tên ẻo lả kia.

Gương mặt Tư Vũ Chiến gọi là âm trầm khiến người ta sợ hãi, anh ta nhìn chãm chăm vào Mộ.

Mãn Loan: “Trước khi tôi ra tay bóp chết tên ẻo lả kia, tốt nhất là cô lập tức chia tay với anh ta”

Mộ Mãn Loan không nhịn được khinh miệt cười lạnh một “Tư Vũ Chiến, sợ là anh đã quên lúc trước vì sao tôi lại ở bên cạnh anh rồi đúng không? Khi ở bên ngoài tìm những ngôi sao đó thì nên biết rõ, bây giờ ngay cả tư cách để anh xuất hiện ở trước mặt tôi cũng không có.”

Nhắc tới Bạch Tuyết, sắc mặt của anh ta lại thay đổi mấy lần.

Sở dĩ chuyện đó đã rất khó giải quyết, chính là bởi vì…

Bởi vì ngôi sao tuyến 18 kia để lại một tay.

Sau khi hai người vào khách sạn, cô ta nuốt thuốc tránh thai ở ngay trước mặt mình, nhưng mà chỉ trong chớp mắt, cô ta lại vào toilet, nôn thuốc đã nuốt vào ra.

Sau đó, quả nhiên cô ta đã mang thai.

Chuyện cô ta mang thai, tuyệt đối không thế cho Mộ Mãn Loan biết.

Cho dù sau này Mộ Mãn Loan gả cho mình, anh ta cũng có thế tìm lý do nhận nuôi đứa bé kia, để Mộ Mẫn Loan trở thành mẹ ruột của đứa bé là được.

“Mắn Loan, Tô Duy Nam căn bản là không yêu em!”

“Em biết không? Nhìn em giống như một con chó Nhật mắt đầy trông mong đi theo phía sau anh ta, anh ghen ghét như thế nào em có biết không?”
 
Chương 3227


Chương 3227

“Em chỉ có đi theo anh, anh mới có thể nuông chiều em giống như công chúa!”

“Anh biết ý của em, em đang để ý chuyện anh phá bỏ đứa bé của em, nhưng mà em có biết không? Sở dĩ anh làm như vậy, chính là bởi vì Tô Duy Nam đã chết rồi!”

“Chẳng lẽ anh ta chết rồi, em còn muốn giúp anh ta nuôi con sao? Em có nghĩ tới tương lai của đứa bé đó hay không?”

Mộ Mẫn Loan đột nhiên cắt ngang lời anh ta nói Cô ta dùng một loại ánh mắt cực kỳ thù hận trừng mắt người đàn ông trước mặt này: “Đừng ở chỗ này giả mù sa mưa nữa! Nếu có thể, thì bây giờ tôi hận không thể giết anh cho người đàn ông của tôi, và báo thù cho con của tôi! Chỉ tiếc tôi không làm được, tôi không có năng lực đó, cho nên bây giờ tôi chỉ có thể bị anh uy hiếp”

Tư Vũ Chiến cười lạnh: “Nếu cô có giác ngộ.

này thì tốt, cô biết không trốn thoát khỏi lòng bàn tay của tôi, vậy thì cần gì phải giấy giụa vô vị đó nữa chứ?”

“Lúc trước cô theo Tô duy Nam còn chưa nói, ít nhất là anh ta có thể cho cô những thứ tốt nhất”

“Nhưng mà bây giờ thì sao? Tìm một tên vệ sĩ ẻo lả, lúc này mới được bao lâu chứ? Em đã mua cho anh ta một chiếc xe thể thao rồi?”

“Cô đừng cho là tôi không biết, gần đây cô còn nhận một cái quảng cáo từ trước tới giờ tuyệt đối sẽ không nhận, người đàn ông cô tìm chính là kẻ ăn bám như vậy sao?”

Mộ Mãn Loan tức giận đến trắng bệch cả mặt: “Tư Vũ Chiến, anh cho rằng anh là ai chứ? Anh có tư cách gì mà vung tay múa chân vào chuyện của tôi! Tôi nói cho anh biết, Mộ Mẫn Loan tôi chưa bao giờ gây chuyện thị phi, nhưng tuyệt đối không đại diện cho ai cũng có thể trêu chọc tôi, tốt nhất là anh cách tôi xa một chút”

‘Sau khi ném xuống những lời này, Mộ Mẫn Loan xoay người muốn rời đi.

Tư Vũ Chiến nổi giận túm chặt tay cô ta, trên mặt hiện lên nụ cười lạnh lẽo.

Sự ôn tồn lễ phép ở trên mặt anh ta trước đó đã sớm biến mất không thấy.

Bởi vì sự kiên nhắn của anh ta đã biến mất sạch sẽ, lúc này, Mộ Mẫn Loan đã dẫm lên điểm mấu chốt của anh ta.

Anh ta lười phải diễn nữa, biếu cảm trên mặt vô cùng dữ tợn: “Muốn tôi cách xa cô một chút? Vậy thì 5 năm qua, tôi là gì?”

Tư Vũ Chiến túm lấy cô ta, nổi giận đùng đùng đi tới xe: “Bây giờ đi theo tôi, tôi sắp xếp chỗ ở cho cô, căn nhà này có người đàn ông kia, rất nhanh tôi sẽ xử lý sạch sẽ” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Đương nhiên dáng vẻ này suýt chút nữa thì chọc cười Mộ Mẫn Loan: “Nếu tôi từ chối thì sao?”

“Nếu như cô dám từ chối, tôi lập tức lên lầu bóp chết người đàn ông cô nuôi trên lầu kia, cô có †in hay không, tôi nói được thì làm được!”

Nói xong lời này, anh ta trực tiếp kéo Mộ Mẫn Loan lên trên xe: “Tôi nói cho cô biết, nếu hôm nay cô ngoan ngoãn đi theo tôi, chúng ta giải quyết hết tất cả, tôi có thể coi như chưa từng xảy ra chuyện gì.

“Nhưng nếu cô muốn ầmï, vậy cô có thể thử xem, xem xem ở thành phố Ninh Lâm này, có ai sẽ giúp cô”

Mộ Mãn Loan vừa kinh ngạc vừa tức giận.

Cô ta liều mạng giấy giụa, nhưng mà nam nữ khác biệt, với sức lực của cô ta, căn bản là không thể lay động người đàn ông trước mặt này.

Hơn nữa, cho dù hôm nay cô ta bị Tư Vũ Chiến mạnh mẽ bắt đi như vậy, cũng không ai cho rằng việc này có gì không ốn, càng sẽ không có ai đi cứu cô ta.
 
Chương 3228


Chương 3228

Mắt thấy Mộ Mắn Loan sắp bị kéo lên xe, Tư Vũ Chiến đột nhiên cảm nhận được cánh tay nặng nề.

Ngay sau đó, một cơn đau nhức đánh úp lại, khiến cho anh ta không thế không buông lỏng tay ra Giây tiếp theo, Mộ Mắn Loan chỉ cảm thấy mình bị một lưồng sức mạnh kéo lại, cô ta lao vào một vòng ôm kiên cố, “Chẳng lẽ em không biết, lôi lôi kéo kéo với người đàn ông khác ngay trước mặt anh, anh sẽ rất không vui sao?”

Tô Duy Nam trực tiếp ôm lấy eo cô ta, động †ác vô cùng thân mật thậm chí đôi môi mỏng còn hôn ở trên má cô †a một chút: “Anh sẽ ghen”

Rất vất vả Tư Vũ Chiến mới đứng vững cơ thể, ban đầu anh ta cho rằng, chính là tên vệ sĩ ẻo lả kia Nhưng mà khi anh ta tập trung nhìn vào, đông ‘tử đột nhiên co rút lại, quả thực không thể tin nổi vào hai mắt của mình: “Tô Duy Nam!”

Sau khi Tô Duy Nam bị điểm danh, ngay cả mí mắt cũng không nâng lên một chút.

Anh ấy cụp mắt xuống nhìn Mộ Mẫn Loan, duỗi tay vén mái tóc có chút rối tung của cô ta ra sau tai: “Ngoan, lên lâu chờ anh.”

Mộ Mãn Loan bị dọa tới nỗi mặt mũi trắng bệch, cô ta cực kỳ không dự đoán được, Tô Duy.

Nam lại sẽ xuống dưới như vậy.

Phải biết răng, mọi người thành phố Ninh Lâm đều cho rằng anh ấy đã chết vào 5 năm trước.

Nhưng bây giờ, anh ấy lại công khai xuất hiện như vậy.

Tư Vũ Chiến muốn trả đòn anh ấy, tùy tiện tìm một cái cớ là được.

Mộ Mẫn Loan thật sự quá sợ hãi: Cô ta sợ chuyện 5 năm trước sẽ xảy ra lần thứ hai.

Vi thế cô ta ôm chặt cánh tay Tô Duy Nam, khuôn mặt nhỏ trắng bệch kia cực kỳ đề phòng nhìn Tư Vũ Chiến Biểu cảm trên mặt giống như, nếu Tư Vũ Chiến dám động vào một sợi tóc của anh ấy, thì cô ta sẽ liều mạng xông lên bất cứ lúc nào.

Phát hiện người phụ nữ bên cạnh đứng bất động ở đó, trong giọng nói của Tô Duy Nam mang theo một tia không vui: “Ngoan, nghe lời”

Mộ Mẫn Loan đột nhiên ấm ức, cô ta ngẩng đầu lên thật cẩn thận mà nhìn anh ta một cái, vô cùng không yên tâm nói: “Vậy… Được thôi, anh phải mau trở về”

Cô rối rắm buông lỏng cánh tay mình ra, sau đó lưu luyến đi từng bước vào bên trong biệt thự.

Lúc này hai mắt Tư Vũ Chiến đều đỏ bừng lên.

Phải biết rằng cho dù Mộ Mẫn Loan ở trước mặt ai, từ trước đến nay đều là vẻ lạnh như băng sương, vô cùng cao ngạo.

Nhưng chỉ có khi nào ở trước mặt người đàn ông này, cô ta sẽ giống như là một con thỏ vô cùng ngoan ngoãn nghe lời như vậy, quả thực khiến người ta giận đến sôi người.

Đổi lại là trước kia, Tô Duy Nam vẫn là đứa con của trời trong truyền thuyết kia, Tư Vũ Chiến vẫn còn có thể hiểu.

Nhưng còn bây giờ thì sao? Người đàn ông này không có cả một thân phận chính đáng, mà Mộ Mắn Loan vấn còn như vậy.

Tư Vũ Chiến vô cùng ghen ghét lên miệng, anh ta cười lạnh: “Đúng là khiến người ta ngoài ý muốn, không ngờ anh vẫn còn sống”

khóe miệng Tô Duy Nam nhếch lên một nụ cười lười biếng: “Dáng vẻ mặt dày mày dạn này của cậu, tôi lại không có chút ngoài ý muốn nào”

Chỉ một giây đồng hồ Tư Vũ Chiến đã bị chọc giận: “Tô Duy Nam, anh có biết không? Th: bây giờ của anh cũng chỉ là một người chết mà thôi, anh thật sự vẫn tưởng rằng anh là Tô Duy Nam trước kia sao?”

“Vậy thì sao chứ?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom