Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 2467


Chương 2467


Mắt thấy Lê Duyệt Tư bị Na Na kéo tay rời đi, hai chân của Kỷ Hân Tinh mềm nhũn, trực tiếp quỳ trên mặt đất: Xong thật rồi.



Quan Triều Viễn trầm mặt, đi vài bước tới bên cạnh chiếc Rolls-Royce.


Một tay ném Tô Lam vào ghế sau, sau đó nặng nề đem cửa lớn đóng lại.


Tô Lam bị ngã đến toàn thân đau đớn, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp nhăn thành một cục.


Quan Triều Viễn ngồi bên cạnh cô, nhìn thấy vẻ mặt thống khổ của cô, ánh mắt càng trở nên âm u đáng sợ: “Bây giờ mới biết đau?”




Giọng nói của anh lạnh lẽo như băng, khóe miệng không ngừng trâm xuống, cho thấy tâm trạng của anh ngay lúc này đang cực kỳ khó chịu.


Tô Lam nhìn anh một cái, đáng thương mở miện “Anh ném như vậy đã làm tôi đau đó.”


Ánh mắt Quan Triều Viễn lạnh lùng “Em có phải là heo hay không? Bị đánh cũng không biết đánh trả lại hay sao?”


Tô Lam lập tức câm miệng, nhưng sau khi im lặng một lát, cô mới có chút yếu đuối mở miệng: “Thật ra, thật ra trước đó tôi thật sự có tát vào mặt của cô ta một cái, cô ta không có nói dối Biểu tình trên mi Triều Viễn cứng lại một chút, dường như có chút ngoài ý muốn: “Thật sao?”


“Ừm”


Tô Lam gật đầu: “Vốn dĩ cô ta định đẩy tôi, nhưng cô ta còn chưa đụng được vào tôi thì tôi đã động thủ trước rồi.”


“Ha…


Quan Triều Viễn cười khẽ một tiếng.


Nhưng rõ ràng tâm trạng của anh dường như cũng không còn xấu như ban đầu nữa: “Phản ứng cũng không phải là quá chậm, chỉ là quá ngu ngốc”


“Nếu không phải do fan couple não tàn của anh và Lê Duyệt Tư, tôi có thể biến thành bộ dạng này hay sao? Rốt cuộc còn không phải là do lỗi của hai người hả.” Tô Lam tức giận, bắt đầu oán trách.


Quan Triều Viễn vẻ mặt không biết phải nói gì.


Anh quay đầu nhìn thoáng qua vết thương trên trán của Tô Lam: “Vậy em nói cho tôi nghe xem, kế tiếp em sẽ định tìm cô ấy gây phiên phức, hay là tìm tôi để gây phiền phức đây?”


Tô Lam lắc đầu, tỏ ra buồn bực: “Làm sao mà tôi dám tìm anh gây phiền phức được cơ chứ.”


“Nói vậy là em sẽ gây rắc rối cho cô ấy.”


Tô Lam vẫn lắc đầu: “Phía sau Lê Duyệt Tư là nhà họ Lê, chẳng những có chồng chưa cưới hỗ trợ mà còn có thanh mai trúc mã của cô ấy chống đỡ. Còn tôi thì không có gì cả, dựa vào cái gì để gây rắc rối cho người khác chứ”


“Hình như tôi ngửi thấy mùi giấm chua.”


Tô Lam biết anh đang nói gì, khuôn mặt khẽ đỏ lên: “Tôi cũng không nói cái gì sai, đây vốn dĩ là sự thật. Rời khỏi nhà họ Tô, tôi đã thật sự không có gì ngoài hai đứa con và một người anh trai nằm trên giường bệnh. Có thể sáng suốt tự bảo vệ bản thân, tôi trộm vui vẻ còn không kịp, làm sao dám chủ động tìm người khác gây phiền phức được chứ?”


“Vậy còn tôi thì sao…”
 
Chương 2468


Chương 2468


Quan Triều Viễn sau khi nghe cô nói xong những lời này, đột nhiên nhích lại gần, giọng điệu rõ ràng có chút không vui.



“Anh…


“Em nói ngoại trừ anh trai ra thì em không có gì cả, vậy thì em xem tôi là cái gì?”


Tô Lam bị hỏi như vậy lập tức ngây ngẩn cả người Cô ngơ ngác nhìn Quan Triều Viễn, ngay khi cô không biết phải nói gì, điện thoại của Quan Triều Viễn vang lên.


Người đàn ông lạnh lùng nhìn lướt qua màn hình, không nhận.


Ngược lại vô cùng cố chấp nhìn chảm chằm Tô Lam, giống như muốn nói nếu như hôm nay không hỏi ra được kết quả từ miệng của cô thì nhất định sẽ không chịu bỏ qua.




“Nói xem, tôi tính là cái gì?”


Điện thoại vẫn còn ồn ào ở một bên, Tô Lam liếc mắt nhìn màn hình, nhịn không được nhắc nhở: “Là cậu Lục, hay là anh vẫn nên nghe máy một chút đi. Lỡ như anh ta gọi cho anh vì những chuyện vừa xảy ra thì sao?”


Quan Triều Viễn híp mắt lại, cuối cùng vẫn buông tha cho cô, xoay người cầm điện thoại di động lên: “Có rằm thì mau thả.”


Lục Mặc Thâm đứng ở cửa căn cứ quay phim lâu đời.


Vừa rồi anh ta tận mắt nhìn thấy Quan Triều Viễn ôm Tô Lam bước vào Rolls-Royce: “Cậu Quan vừa nghe điện thoại đã lập tức đi ra ngoài, hội nghị quan trọng như vậy cũng không thèm quan tâm đến?”


Lúc Quan Triều Viễn mở miệng, giọng điệu lạnh như băng: “Nếu người phụ nữ của anh bị người phụ nữ của tôi đánh đập thì anh sẽ quan tâm đến việc ngồi đó và mở cuộc họp với một đám người thừa thải hả?”


“Người phụ nữ của tôi?”


Lục Mặc Thâm nhạy bén nắm bắt được một số thông tin quan trọng.


“Nếu như không muốn hợp tác của chúng ta chấm dứt thì hãy quản lý cho tốt người phụ nữ của anh đi, gần đây cô ta thật sự đã gây ra cho tôi quá nhiều phiền phức”


Lạnh lùng ném xuống những lời này, Quan Triều Viễn liền trực tiếp cúp điện thoại.


Anh nói với người lái xe phía trước: “Đi đến bệnh viện.”


Sau khi cúp điện thoại, Quan Triều Viễn cũng không có chấp nhất với vấn đề trước đó nữa.


Chẳng qua là toàn bộ quá trình anh đều làm mặt lạnh, như vậy thật giống như có người nợ tiền của anh vậy.


Toàn bộ quãng đường Tô Lam cũng ngồi rụt sang một bên, tận lực hạ thấp cảm giác tồn tại của mình.


Bởi vì cô phát hiện hình như lần này cô lại chọc giận cậu Quan nữa rồi.


Vấn đề là, chuyện này cũng không phải là lỗi của cô.


Cô ngoan ngoãn không ra ngoài gây phiền phức, nhưng không có nghĩa là phiền phức sẽ không tự mình tìm tới cửa Nửa tiếng sau.


Chiếc xe dừng lại ổn định ở cửa bệnh viện trung tâm.


Quan Triều Viễn lạnh lùng mở cửa xe sau đó nhanh chóng bước xuống.


Tô Lam đang định tháo dây an toàn ra thì phát hiện cửa sổ xe bên cạnh đột nhiên bị người ta kéo xuống.


Cô ngẩng đầu lên liền nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của Quan Triều Viễn.


Giọng nói lạnh lùng của người đàn ông vang lên: “Ở trong xe cho tôi.”
 
Chương 2469


Chương 2469


“Hả”


Người đàn ông này thực sự hung dữ.



Không dịu dàng một chút nào.


Cô than ngắn thở dài tựa vào xe, thoảng nhìn về phía cửa bệnh viện v: Đã 10 phút trôi qua.


Quan Triều Viễn đi đâu vậy nhỉ?


Sao anh vẫn chưa quay trở lại cơ chứ!


‘Vết thương của cô rất đau, khám bác sĩ, cô sẽ đau đến chết.




Ngay sau đó, điện thoại di động của cô reo lên.


“Reng reng reng, reng reng reng…”


Tô Lam cúi đầu nhìn, là Quan Triều Viễn gọi tới.


Cô vội vàng nhấn điện thoại trả lời: “Cậu Quan”


“Phòng cấp cứu tầng bốn, tự mình đi lên”


Tô Lam giật giật thân thể, cô cẩn thận kéo ống quần lên.


Nhìn phía trên là một khối màu xanh tím, hình như còn có tơ máu hiện lên bên ngoài.


“Nói chuyện.” Giọng nói không hài lòng của người đàn ông truyền đến từ điện thoại.


Tô Lam cắn môi mềm nhữũn, thế nhưng lại bắt đầu làm nũng: ‘Anh xuống đón tôi được không?”


“Không đi!”


“Nhưng chân tôi bị thương, không thể đi được.”


“… Cho em đau chết đi”


Sau khi tức giận quát lớn một tiếng, điện thoại trực tiếp bị cúp máy.


Vẻ mặt của Tô Lam không còn gì để nói nhìn màn hình điện thoại di động, sau một lát do dự, cô còn thử muốn đứng lên.


Nhưng lúc này mới vừa cử động thì đầu gối lập tức truyền đến một trận đau lòng.


“Huỳnh huych!”


Ngay lúc này, cửa xe đột nhiên bị người ta nặng nề mở ra.


Một thân hình cao lớn cứ như vậy xuất hiện bên cạnh cô, đem cả người của cô bao phủ lại.


Tô Lam vừa ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy xung quanh thân mình của Quan Triều Viễn tràn ngập vẻ không vui, xuất hiện bên cạnh xe.


Không đợi Tô Lam mở miệng nói chuyện, anh đã ôm cô lại, xoay người đi về phía bệnh viện.


Quan Triều Viễn cũng không hút thuốc, cho nên trên người của anh chỉ có một mùi hương nhẹ nhàng khoan khoái, rất dễ ngửi.


Tô Lam cứ như vậy chôn trong ngực anh, chỉ cảm thấy vô cùng an tâm.


Cô nhịn không được đem đầu dán lên ngực của anh, bên tai trong nháy mắt liền truyền đến tiếng tìm đập mạnh mẽ trầm ổn của anh: “Cậu Quan, sau này tôi sẽ không gây thêm phiền toái cho anh nữa.”


Bước chân của Quan Triều Viễn dừng lại, sắc mặt càng thêm khó coi.


Không gây rắc Chẳng lẽ con sói mắt trắng nhỏ này còn nghĩ tới việc muốn chạy trốn khỏi mình hay sao?


“Vậy em định gây rắc rối cho ai? Đàn anh của em?”
 
Chương 2470


Chương 2470


Nghe được giọng điệu chua xót của Quan Triều Viễn, nhìn gương mặt đen xì của anh giống như đang đeo kính râm, Tô Lam ngoài ý muốn cảm thấy có chút buồn cười Ở chung với anh lâu như vậy, Tô Lam ít nhiều cũng hiểu được một ít yêu cầu và thói quen của anh cho chính mình?



Người đàn ông này nhiều lúc giống như là một đứa trẻ vậy.


Quan Triều Viễn này ăn mềm không ăn cứng.


©ó chuyện gì cần nhờ vào anh, thay vì nói những lời ngoan độc thì làm nũng có lẽ sẽ hữu dụng hơn rất nhiều Tô Lam lắc đầu: “Tôi sẽ cố gắng ít đi gây phiền phức lại.”


Quan Triều Viễn cúi đầu nhìn bộ dáng tủi thân của cô, đôi môi mỏng nhếch lên.




Dường như muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng cũng vẫn không nói ra.


20 phút sau.


Tân Tấn Tài vừa giúp Tô Lam xử lý vết thương, vừa lải nhải oán giận: “Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy? Có phải hai người đều cảm thấy công việc kinh doanh của bệnh viện trung tâm này không đủ tốt hay không mà cứ cách vài ngày thì hai người lại đến đây một chuyến vậy?”


Tô Lam có vẻ không biết phải nói gì.


Khuôn mặt tuấn tú của Quan Triều Viễn vô cùng lạnh lùng: “Gọi cậu tới đây là để cho cậu làm việc, nói nhảm nhiều như vậy làm gì”


Rửa sạch chống viêm, bôi thuốc, băng bó.


Sau khi xử lý xong tất cả những chuyện này, Tô Lam định đi thăm anh trai của mình.


Chẳng qua là lúc cô đang chuẩn bị đi ra ngoài thì đột nhiên cả người đều bị Quan Triều Viễn ngăn lại: “Bạn nãy vừa bị đụng vào đầu, đi kiểm tra trước đi”


“Ôi chao, chỉ bị đụng có một chút cũng không phải là quá nặng, tôi không sao.”


Quan Triều Viễn nhanh chóng đứng chặn ở cửa, cả người không nhúc nhích một tí nào.


“Đưa cô ấy đi chụp CT não bộ đi.”


Tân Tấn Tài cũng gật đầu theo: “Đúng vậy, chị dâu nhỏ, em thấy trán của chị cũng bị đụng cho chảy máu, để cho an toàn thì chúng ta vẫn nên đi chụp một cái đi, cứ yên tâm, sẽ không tốn nhiều thời gian đâu: Tô Lam biết nếu như hôm nay mình không đi làm kiểm tra, Quan Triều Viễn nhất định sẽ không bỏ qua cho mình.


Nhưng.


Con ngươi nhanh chóng xoay chuyển, biểu tình khó xử trên mặt của cô trong nháy.


mắt liền biết mất, lộ ra vẻ mặt tươi cười: “Vậy anh ở chỗ này chờ tôi một chút, tôi đi chụp rồi sẽ trở lại ngay”


Nhìn bóng lưng Tân Tấn Tài và Tô Lam đã xoay người rời đi, ánh mắt của Quan Triều Viễn chợt lóe lêi Nếu như vừa rồi anh không nhìn lầm thì trên mặt của cô nhóc kia hình như lộ ra một chút biểu tình kỳ quái Ngoài cửa phòng khám chụp CT có rất nhiều bệnh nhân đang xếp hàng.


“Chị dâu nhỏ, em cầm hồ sơ bệnh án của chị vào trong thương lượng, sắp xếp để cho.


chị chen vào hàng một chút, chị ở đây chờ em một lát, sẽ nhanh chóng ổn thỏa thôi”


“Được rồi. Cậu từ từ, không cần quá vội vàng”


Sau khi nhìn Tân Tấn Tài xoay người đi vào, nụ cười trên mặt của Tô Lam dần dần biến mất.


Ánh mắt của cô rơi vào mấy chữ chụp CT ở cửa phòng kiểm tra, biểu tình trong nháy mắt trở nên có chút hoảng hốt: “Xin lỗi cô Tô, vô cùng tiếc nuối phải báo cho cô biết, mẹ cô đã chết não đồng thời bị suy hô đã không còn cơ hội để cấp cứu được nữa.”
 
Chương 2471


Chương 2471


“Làm sao có thể “Còn có một chuyện nữa, chỉ sợ là cô phải chuẩn bị tâm lý tốt, Tô Duy Nam anh trai của cô đã bị gãy xương sọ, não bị tổn thương nghiêm trọng, có khả năng vĩnh viễn cũng không tỉnh lại được…”


Trước mắt nhoáng lên một cái, Tô Lam dùng sức chớp chớp mắt, sắc mặt trong nháy mắt trằng bệch.



Hoảng sợ lui về phía sau vài bước, cô xoay người bỏ chạy.


Chờ Tân Tấn Tài từ trong văn phòng đi ra thì phát hiện Tô Lam đã không thấy đâu nữa: “Chị dâu nhỏ, chị dâu nhỏ?”


Ở bên kia, chờ đến khi Tô Lam xông vào trong thang máy rồi thì cô mới cảm thấy cảm xúc của mình hơi bình phục một chút.


Đầu ngón tay cô run rẩy nhấn nút lên tầng 8.




Nghĩ đến việc cô sẽ lập tức có thể nhìn thấy anh trai của mình, nỗi sợ hãi trong lòng mới dần biến mất từng chút một.


Mắt thấy cửa thang máy sắp đóng lại, đột nhiên có một bàn tay to lớn vươn vào.


A!”


Tô Lam bị dọa cho nhảy dựng lên, vội vàng lui về phía sau hai bước.


Ngay sau đó cửa thang máy bị một bàn tay đẩy mở ra.


Mãi đến lúc này, Tô Lam mới nhìn thấy người đứng trước cửa thang máy không phải là ai khác mà chính là Quan Triều Viễn sắc mặt âm trầm, vô cùng không vui “Cậu Quan.”


Tại sao anh ấy lại ở đây?


Tô Lam trực tiếp trợn tròn mắt.


“Tân Tấn Tài gọi điện thoại cho tôi, nói rằng không nhìn thấy cô đâu cả”


Giọng nói của Quan Triều Viễn lạnh như: băng.


Tô Lam bị động tác vừa rồi của anh làm cho giật mình, bây giờ vẫn có hơi chưa lấy lại được tinh thần: “Tôi, tôi chỉ nghĩ…”


“Tại sao lại kháng cự việc chụp CT não như vậy?”


Quan Triều Viễn trực tiếp cắt đứt lời nói của cô.


Tô Lam cúi đầu xuống, Cô đột nhiên bình tĩnh lại, không muốn nhớ lại một vụ tai nạn xe hơi thảm khốc vài năm trước.


“Trả lời tôi”


Trong giọng điệu của người đàn ông đã bắt đầu chứa đựng vài phần tức giận.


Tô Lam ngẩng đầu nhìn sắc mặt không vui của anh. Anh ấy có tức giận hay không?


Không biết vì sao khi nghĩ đến việc anh muốn tức giận, Tô Lam lại đột nhiên hoảng hốt, cúi đầu nhào vào lòng anh.


Quen biết anh lâu như vậy rồi nhưng đây vẫn là lần đầu tiên cô chủ động ôm anh.


Đối mặt với cái ôm đột ngột của cô, Quan Triều Viễn rõ ràng có chút không thích ứng được, anh không vui nhíu mày: Ý định muốn trách mắng cô gái nhỏ đang sôi trào trong lòng anh càng lúc càng mãnh liệt.


Nhưng anh còn chưa kịp tức giận thì cô đã bắt đầu làm nũng trước rồi.


“Tôi sợ”


Tô Lam nép ở trong lòng anh, hai tay ôm chặt lấy eo anh.
 
Chương 2472


Chương 2472


Cô không có ý định che giấu nỗi sợ hãi và bất an của mình trước mặt Quan Triều Viễn.


Quan Triều Viễn có hơi sửng sốt, tuy nhiên cánh tay lạnh lùng cứng rắn của anh vẫn nhẹ nhàng đặt ở thắt lưng của cô.



Lực đạo trên tay của Tô Lam càng mạnh hơn, cô mở miệng thấp giọng nói: “Mấy năm trước, cũng là ở bên ngoài phòng chụp CT não, bác sĩ đã thông báo tử vong cho mẹ của tôi và tình trạng bệnh của anh trai, tôi không muốn đi vào đó, tôi rất sợ”


Quan Triều Viễn sửng sốt, trong mắt có một tia thương tiếc chợt lóe lên.


Dù thế nào anh cũng không ngờ đến, phòng chụp CT đã để lại bóng ma tâm lý cho cô nhiều đến thế, cho nên đó cũng là lý do mà cô đã kháng cự mãnh liệt.


“Có tôi ở đây, em không cần sợ.”




Giọng nói của người đàn ông trầm thấp và nhẹ nhàng, nhưng lại mang theo một sự bá đạo khiến người ta không thể phớt lờ.


Tô Lam đột nhiên cảm thấy sống mũi chua xót, có một cảm giác xúc động muốn khó: Bởi vì những lời này, anh trai cũng đã từng nói với cô.


Dường như nghe được tiếng khóc nức nở của cô gái nhỏ, Quan Triều Viễn không khỏi nhíu mày: Đây là cô đang kháng cự phải không?


Cuối cùng, anh thở dài bất lực: “Được rồi, nếu em không muốn đi thì không cần đi nữa”


Ánh mắt của Tô Lam sáng lên: “Anh nói thật sao?”


Ánh mắt của Quan Triều Viễn trầm lắng: “Chỉ một lần này thôi, lần sau không được lấy lí do như vậy nữa.”


Tô Lam liều mạng gật đầu: “Tôi bảo đảm với anh”


Nói xong những lời này, Quan Triều Viễn liền bước nhanh vào thang máy.


Lúc quay đầu lại thì phát hiện Tô Lam vẫn còn đứng ở cửa thang máy, vẻ mặt kinh ngạc nhìn anh: “Còn sửng sốt ở đó làm gì nữa? Không phải em muốn đi gặp anh trai hay sao?”


“Được.”


Tô Lam vội vàng đi vào.


“Đính Đong.”


Tô Lam đi ra khỏi thang máy trước tiên, quay đầu nhìn về phía phòng bệnh của anh trai.


Đột nhiên, cô vô tình nhìn thấy một người phụ nữ quen thuộc đang đứng trước cửa sổ bằng kính.


Người phụ nữ đó…


Tô Lam theo bản năng dụi dụi mắt, sau đó tập trung nhìn lại một lần nữa thì phát hiện trước cửa sổ kính trống rỗng.


Chẳng lẽ là mình hoa mắt hay sao?


“Có chuyện gì vậy?”


Tô Lam lắc đầu: “Vừa rồi tôi bị hoa mắt, tưởng rằng mình đã nhìn thấy một người quen.”


Quan Triều Viễn quay đầu nhìn về phía phòng bệnh, trên hành lang trống rỗng, không có bóng người.


Tô Lam giống như châm chọc nhếch khóe miệng Mình nhất định là bị hoa mắt, người phụ nữ kia làm sao có thể xuất hiện ở chỗ này được cơ chứ?


Năm đó khi anh trai xảy ra chuyện, cô ta nhất định là đã âm thầm mừng rỡ và tự cảm thấy may mắn vì cô ta đã sớm rời đi, cho nên mới không bị liên lụy.


Cách tấm cửa kính, Tô Lam dùng đầu ngón tay cẩn thận phác họa khuôn mặt khôi ngô tuấn tú của anh trai.
 
Chương 2473


Chương 2473


Rõ ràng vài năm trước, người đàn ông này vẫn còn là một ông trùm làm mưa làm gió trong giới kinh doanh khiến người người nể phục…



Thành phố Ninh Lâm là một thành phố rất sầm uất, nhất là về giải trí.


Sau khi trở về từ phố Wall, Tô Duy Nam dồn hết tâm huyết vào tập đoàn Tô Thị Lúc ấy, tập đoàn Tô thị cũng có danh tiếng và chỗ đứng nhất định Không ai ở thành phố Ninh Lâm này mà không biết là cậu Tô không chỉ đẹp trai mà còn là một người cưồng và cực kỳ cưng chiều em gái Chính vì có người anh trai luôn yêu thương bao bọc như vậy nên Tô Lam vẫn giữ được sự ngây thơ trong sáng, không vướng bụi trần.


Không khó để đoán được rằng vì cô mà anh trai của cô đã gánh chịu những thứ dơ bẩn gì.


Vậy mà chỉ vì một biến cố lớn mà tất cả đã thay đổi Người mà lúc trước còn là tiểu thư lá ngọc cành vàng, sau đó đã trở thành đứa trẻ bị bỏ rơi.




Thậm chí còn bị chính người cha thân yêu dâng lên giường của đàn ông…


Khi nghĩ tới đây, mắt Quan Triều Viễn lóe lên một tia sáng.


Nếu Tô Duy Nam biết được chuyện này thì không biết sẽ tức giận đến thế nào.


“Anh à, bác sĩ Tân đã nói là khả năng bệnh của anh có thể được chữa khỏi là rất cao, 20%, con số này đối với người khác không có ý nghĩa gì những đối với em là một món quà rất lớn.”


Tô Lam viền mắt đỏ ửng, nghẹn ngào nói “Anh à, anh mau khỏe lại đi có được không? Em thực sự rất nhớ anh…”


Khi nước mắt sắp rơi xuống thì Tô Lam cảm thấy sau gáy nặng nặng.


Sau đó thì đầu cô đã bị ấn vào một lồng ngực vững chắc.


Giọng nói trầm ổn của Quan Triều Viễn vang lên: “Đã nói với em bao nhiêu lần rồi hả, không được khóc trước mặt bệnh nhân.”


Tô Lam im lặng dựa vào vòng tay ấm áp của anh, khi cảm nhận được hơi thở quen thuộc cô bỗng cảm thấy yên tâm hơn phần nào.


Hai người cứ đứng ôm nhau như vậy.


Không biết đã qua bao lâu, cửa thang máy đột nhiên mở ra Sau đó, giọng nói chứa đầy phiền muộn của Tân Tấn Tài vang lên: “Anh hai, anh đang làm gì vậy? Không.


phải anh đã bảo là để em dẫn chị dâu đi chụp CT rồi mà, sao anh lại lén dẫn chị dâu ra đây để hẹn hò thế Mặt Tô Lam đỏ bừng lên, cô vội buông Quan Triều Viễn rồi giấy ra khỏi vòng tay anh.


Thế nhưng vòng tay Quan Triều Viễn càng siết chặt hơn, không cho phép cô rời khỏi anh.


Sau đó quay sang nhìn Tân Tấn Tài bằng ánh mắt lạnh lẽo: “Ngược cẩu độc thân là cậu đấy, làm sao?”


“Bảo vệ động vật là trách nhiệm của mỗi người, cẩu độc thân thì vẫn là động vật.”


Đợi Tân Tấn Tài đi tới trước mặt, Quan Triều Viễn mới lên: “Cô ấy không cần phải đi chụp CT”


“Ây dà, em biết rồi, đúng là tình yêu diệu kỳ, tình yêu là thần dược chữa bách bệnh.”


Sau khi nghe xong câu đấy, mặt Tô Lam càng đỏ hơn.


Cô dồn sức đẩy tay Quan Triều Viễn ra, thoát khỏi vòng tay anh.


Tân Tấn Tài cười xấu xa trêu chọc: “Chị dâu à, vết thương của chị cũng không có gì đáng ngại, không nặng đâu, không đi chụp CT cũng không sao. Nhưng nếu chị cảm thấy không khỏe hay choáng váng, buồn nôn thì phải đi gặp bác sĩ ngay nhé”


Tô Lam gật đầu.
 
Chương 2474


Chương 2474


Tân Tấn Tài đưa thuốc với băng gạc trong tay cho Quan Triều Viễn “Anh hai, đây là thuốc chống viêm, phải uống trong ba ngày tới, vết thương thì mỗi ngày thay băng một lần và không được để dính nước…”


Quan Triều Viễn lườm anh ta một cái: “Nói cái này với tôi làm gì?”



“Chị dâu bị thương thì tất nhiên anh phải chăm sóc rồi! Trí nhớ anh tốt như thế, em nói một lần là anh nhớ rồi chứ nhỉ?”


Tô Lam thấy thế thì đưa tay ra: ra thì cậu chỉ cần đưa cho tôi là được.


Nhưng cô còn chưa nói hết câu, Quan Triều Viễn đã đưa tay ra trước giành lấy túi thuốc.


Quan Triều Viễn cầm túi thuốc trên tay nhìn Tô Lam.


Sau đó nhướn mị, rồi ôm lấy cô và bế cô lên.




“Á!” Tô Lam hoảng sợ, ôm chặt lấy cổ anh theo bản năng: “Triều Viễn, anh làm gì thế?”


“Về nhà thôi.”


Sau khi lạnh lùng thốt ra ba chữ, anh đi thẳng tới chỗ thang máy.


Tân Tấn Tài đứng phía sau, nhìn thấy cảnh này thì xoa xoa cằm: Đây mới đúng là người đang yêu chứ.


Hồi trước, khi anh hai và Lê Duyệt Tư yêu nhau cũng không tình tứ được như thế.


“Anh hai, nhớ chăm sóc chị dâu thật tốt, em đang chờ uống rượu mừng đó.”


Quan Triều Viễn đi vào trong thang máy.


quay người lại lườm anh ta: “Nói linh tinh ít thôi.”


Sau khi ra khỏi bệnh viện, Tô Lam theo Quan Triều Viễn lên xe.


©ô vừa ổn định chỗ ngồi thì tiếng chuông điện thoại vang lên.


Cô cúi xuống nhìn màn hình, thì thấy là thông báo tin nhắn.


Tô Lam đang định cầm điện thoại lên để xem tin nhắn thì bị Quan Triều Viễn giành lấy.


Cô ngẩng đầu lên nhìn thì thấy anh đã ném điện thoại của mình ra ghế sau.


“Bị chấn thương đầu thì không được dùng điện thoại.”


Có ai đó giải thích cho cô biết là, bị chấn thương đầu với việc dùng điện thoại có liên quan gì đến nhau không?


Bốn mươi phút sau, chiếc xe Rolls Royce dừng trước cửa biệt thự trên núi Ngự Cảnh.


Quan Triều Viễn xuống xe trước rồi vòng sang bên cửa kia bế cô xuống.


Bây giờ thì Tô Lam không chống đối nữa mà ngoan ngoãn hưởng thụ sự chăm sóc của anh.


Bảo mẫu vừa mới mở cửa thì thấy Quan Triều Viễn đang bế Tô Lam rất tình cảm: “Trời ạ, cô Tô bị sao vậy, sao lại bị thương thế kia?”


Quan Triều Viễn lạnh nhạt nói: “Duy Hưng đã về chưa?”


Anh vừa dứt lời, trong phòng vang lên một thanh âm trong trẻo.


“Cha mẹ đã về rồi ạI”


Tô Mỹ Chỉ chạy ra.


Khi chuẩn bị nhào vào lòng Quan Triều Viễn, cậu bé thấy anh đang ôm Tô Lam thì hơi ngẩn ra “Cha ơi, sao cha lại bế mẹ vậy?”


Quan Triều Viễn nhìn Tô Mỹ Chỉ: Đôi mắt to tròn đen láy kia trông giống Tô Lam y đúc, nhưng khuôn mặt thì lại rất giống anh.
 
Chương 2475


Chương 2475


Sau lưng cô bé là cậu bé Tô Duy Hưng mang vẻ mặt mệt mỏi, khuôn mặt đó giống anh như cùng một khuôn tạc ra.


Cánh tay đang bế Tô Lam của anh bỗng dưng siết chặt lại, anh cảm thấy đúng là trời trêu đùa lòng người.



Rõ ràng là hai đứa trẻ giống anh đến thế, mà anh lại đi làm cái trò xét nghiệm ADN mới nhận ra con của mình.


“Anh sao thế?”


Nhận thấy sự khác thường từ anh, Tô Lam ngẩng đầu lên nhìn anh.


“Không có gì, vào nhà đã.”


Quan Triều Viễn ổn định lại tâm trạng, dẫn hai đứa trẻ đi vào trong nhà.




“Mẹ ơi, mẹ không sao chứ, mẹ đau ở đâu cứ nói với con, con thổi phù phù cho cái đau bay đi.”


Tô Mỹ Chi đến gần nhón chân lên, cẩn thận thổi vào vết thương của Tô Lam.


Quan Triều Viễn nhìn ra ngoài cửa sổ.


Tô Duy Hưng đang ngồi đờ ra ở ngoài kia, không biết đang suy nghĩ chuyện gì.


Quan Triều Viễn hơi trầm ngâm rồi sau đó đi thẳng đến chỗ Tô Duy Hưng.


“Duy Hưng?”


Nghe thấy tiếng gọi, Tô Duy Hưng lười biếng quay đầu lại nói: “Không ở trong kia dỗ vợ yêu của mình đi, ra đây làm gì thế ạ?”


Mắt Quan Triều Viễn lóe lên, không để tâm đến lời nói hơi hỗn của con mình “Mẹ con đã có Mỹ Chỉ dỗ, con thì không có ai dỗ”


Cặp mày của Tô Duy Hưng nhíu lại, xoắn tít vào nhau: “Con không cần ai dỗ hết.”


Dứt lời, cậu bé đứng dậy chạy về phòng.


Thế nhưng chưa chạy được bao xa cậu bé đã bị Lê Triều Viễn túm được: “Làm gì vậy, thả rai”


Tô Duy Hưng dồn hết sức bình sinh giấy giụa.


Nếu là người khác thì chắc sẽ chịu thua mà buông cậu bé ra. Nhưng người đang tún cậu bé là Lê Triều Viễn, cậu bé khó mà thoát khỏi “Sao không gọi cha là cha?”


Đột nhiên Quan Triều Viễn hỏi vậy làm cho.


Tô Duy Hưng hơi giật mình.


Cậu bé ngừng giấy giụa, im lặng không lên tiếng.


Cậu bé không ngờ một người đàn ông như Quan Triều Viễn lại tinh tế như thế, từng chỉ tiết nhỏ đều nhớ rõ.


Đúng vậy!


Từ khi Tô Duy Hưng nhận được giấy xét nghiệm ADN từ Nhan Thế Khải, cậu bé đã Suy SỤP.


Và cũng từ đó, cậu bé không còn gọi Quan Triều Viễn là cha nữa “Sao không nói gì?”


Quan Triều Viễn cúi xuống nhìn cậu bé.


“Không phải cha của con, sao lại muốn con gọi là cha?”


Tô Duy Hưng nói thầm trong họng.


Nếu để ý kỹ thì có thể nghe được sự tủi thân trong giọng nói của cậu.
 
Chương 2476


Chương 2476


Không hiểu sao, thấy thái độ này của Tô Duy Hưng, Quan Triều Viễn lại thấy vui mừng Anh ôm cậu bé vào lòng.


“Đáng ghét! Buông ra.”



“Ngay bây giờ, chúng ta sẽ nói chuyện nghiêm túc như hai người đàn ông”


Nghiêm túc như hai người đàn ông?


Tô Duy Hưng khó hiểu ngẩng đầu nhìn anh.


“Có phải Nhan Thế Khải luôn muốn theo đuổi mẹ con đúng không?”




Nghe Quan Triều Viễn nói vậy, Tô Duy Hưng cũng thẳng thắn gật “Tất cả mọi người ở bệnh viện trung tâm đều biết điều đó ạ”


“Cho nên con tin lời anh ta?”


Quan Triều Viễn nghe cậu bé nói thế thì không vui nhíu mày: “Nếu vậy thì từ nay trở đi, con phải thay đổi suy nghĩ rồi: “Là sao ạ?”


“Con xem cái này đi.”


Vừa nói, Quan Triều Viễn vừa lấy ra một túi ệu.


Anh mở túi, lấy tài liệu bên trong ra rồi đưa cho cậu bé xem.


Tô Duy Hưng xoa xoa môi, không quan tâm lầm liếc qua một cái.


Sau khi thấy đây là giấy giám định ADN thì cậu bé càng chống đối, theo bản năng tránh né không xem. Nhưng vẫn nhìn lướt qua dòng ghi tên Tô Duy Hưng và Quan Triều Viễn.


Không hiểu vì sao khi thấy hai cái tên này được viết bên cạnh nhau, Tô Duy Hưng lại kháng cự.


Cậu bé đẩy tay anh ra không chịu xem.


“Con không xem nữa, con đã xem rồi.”


Không hiểu sao, cứ nghĩ đến hôm nhận được giấy xét nghiệm ghi cậu bé và Lê Triều Viễn không phải cha con, cậu bé lại đau lòng, viền mắt cậu bé ửng đỏ, tủi thân muốn khóc.


“Sao con không thử nhìn xem, biết đâu kết quả lại khác.”


Tô Duy Hưng đang định lên tiếng cãi lại thế nhưng khi nhìn thấy sự hào hứng trong mắt Lê Triều Viễn, cậu bé lại thấy khó hiểu.


Đôi lông mày cậu bé như xoản vào nhau, vẫn còn đấu tranh do dự không biết có nên xem giấy giám định lần nữa không.


Khi nhìn vào dòng chữ xác nhận quan hệ cha con, cơ thể cậu bé căng cứng.


“Đây là…”


“Bây giờ con còn nhỏ tuổi, vẫn chưa hiểu được là để có được người phụ nữ mình yêu thì một người đàn ông có thể không từ bất ứ một thủ đoạn nào.”


Tức là, chú Nhan Thế Khải đưa kết quả giám định giả cho con xem?”


Tô Duy Hưng cảm giác không thể tin nổi chuyện này Bởi vì người đầu tiên ra sân bay đón họ khi họ về nước là Nhan Thế Khải.


Sau đó, khi biết Tô Lam đã có thêm hai đứa con riêng thì không những không ghét bỏ mà còn đối xử tốt với họ hơn Tô Duy Hưng chớp chớp đôi mắt to tròn đen láy nhìn Quan Triều Viễn: “Tức là, cha chính là cha con thật?”


Triều Viễn vẻ mặt dịu dàng nói: ‘Đúng Anh tưởng là sau khi biết được sự thật, Tô Duy Hưng sẽ xúc động mà nhào lòng anh ôm lấy anh thật chặt.


Thế mà cậu bé lại đẩy anh ra chạy thật nhanh lên tầng.


“Duy Hưng!”
 
Chương 2477


Chương 2477


“Con ghét cha, con không cần cha nữa!


Không cần không cần không cần…”



Tô Duy Hưng chưa nói hết câu thì được.


một vòng tay mạnh mẽ ấm áp ôm lấy.


Cậu bé nghẹn ngào khóc.


Cảm nhận được sự ấm áp, tiếng khóc bị kìm nén ban đầu bộc phát thành tiếng khóc †o như xé ruột xé gan.




Quan Triều Viễn im lặng không nói gì, nhìn đứa trẻ đang khóc trong lòng mình Không biết đã qua bao lâu, đến khi Tô Duy Hưng nín khóc, anh khẽ nói một câu: “Xin lỗi”


Tô Duy Hưng đã nín khóc hít hít mũi, khi nghe thấy hai chữ này thì nước mắt lại rơi xuống.


Quan Triều Viễn cúi đầu nhìn thấy bộ dạng đáng thương của cậu bé thì cảm thấy đau lòng.


Mọi người đều biết Tô Duy Hưng là một đứa trẻ cực kỳ thông minh và hiểu chuyện.


Thế nhưng bọn họ quên rẵng, cậu bé cũng chỉ là một đứa trẻ, tâm hồn rất nhạy cảm và yếu đuối.


Cho dù thông minh đến đâu thì cũng chỉ là một đứa trẻ mới bốn năm tuổi mà thôi.


Tuy bình thường cậu bé vẫn tạo cho mình một vỏ bọc kiên cường, thế nhưng cậu bé cũng cần nhận được tình yêu thương và sự che chở của cha mẹ.


Quan Triều Viễn thầm lập lời thề trong lòng, từ nay về sau anh sẽ chăm sóc và bảo vệ ba mẹ con bằng cả sinh mạng, “Hai người sao vậy?”


Ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng nói của Tô Lam.


Lúc nãy ở tầng dưới cô nghe thấy tiếng khóc của Tô Duy Hưng nên lên đây xem có chuyện gì.


Tô Lam thực sự rất lo lắng nên dự định chạy đến để hỏi thăm tình hình.


Rốt cuộc, từ khi còn bé con trai cô rất ít khi khóc.


Sau hai tuổi, thì càng hiếm khi thấy cậu bé rơi lệ.


Thế mà không ngờ răng hôm nay cậu bé lại ôm Quan Triều Viễn khóc rất thương tâm.


*Có phải ở trường cậu bé bị ai đó bắt nạt đúng không? Nếu như con chỉ nói cho một mình mẹ biết thì thì mẹ nhất định sẽ ra mặt xử lý”


Tô Lam thận trọng ôm Tô Mỹ Chỉ hỏi.


Tô Duy Hưng vội vàng lau nước mắt, ghét bỏ liếc nhìn mẹ mình nói: “Mẹ hãy tự mình chăm sóc bản thân cho.


thật tốt đi, con vẫn chưa muốn mẹ ra mặt giúp con đâu”


“Cái đứa nhỏ này, con nói thế là có ý gì…”


Lúc này, Quan Triều Viễn đột nhiên lên tiếng: “Cậu bé bị thất tình”


Tô Duy Hưng: “…”


Đôi mắt của Tô Lam sáng lên và máu buôn chuyện của cô đột nhiên bùng lên, vội vàng hỏi: “Bị thất tình là làm sao? Con trai của mẹ tốt như vậy mà bị thất tình sao? Nhanh lên, nói cho mẹ biết có phải là cô bé lần trước tên Minh Khiết mà xinh nhất lớp con đúng không, là cô bé có hai má lúm đồng tiền nhỏ khi cười lên vô cùng ngọt ngào, hoặc…”


“Tô Lam, mẹ thật phiền phức!” Tô Duy Hưng tức giận đến phồng má, xoay người nhảy xuống giường.
 
Chương 2478


Chương 2478


Cậu bé lao nhanh xuống cầu thang: “Con đi tìm bảo mẫu đây, lười quan tâm đến mẹ quá”


Mặc dù giọng điệu của Duy Hưng rất dữ dội, nhưng Quan Triều Viễn rõ ràng có thể cảm nhận được toàn bộ tâm trạng của cậu bé dường như đã trở nên rõ ràng hơn và cậu bé không còn vô hồn như trước nữa.



Quan Triều Viễn ngẩng đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đầy sức sống của Tô Lam, lần đầu tiên trong lòng anh trào lên một tình cảm ấm áp: Hóa ra những điều nhỏ nhặt mà anh muốn tìm kiếm vẫn luôn ở bên cạnh anh.


Hóa ra ông trời không hề đối xử tệ với anh.


Tô Lam dường như nhận ra ánh mắt của Quan Triều Viễn, Tô Lam như nhân tiện hỏi: “Cậu Quan, trên mặt tôi có cái gì sao?”


Quan Triều Viễn giật giật khóe miệng, đến gần nói: “Ừ”




Tô Lam nghe vậy liền nhanh chóng đưa tay ra lau.


Chỉ là khi cô vừa chạm tay vào má mình thì nghe thấy Quan Triều Viễn nhẹ giọng nói “Có chút dễ thương”


Tô Lam giống như ngừng lại: Chúa ơi?


Quan Triều Viễn vừa nói cái gì?


Có chút dễ thương?


Có phải cô đang bị Quan Triều Viễn trêu chọc hay không?


Tuy rằng phương thức trêu ghẹo con gái này thực sự có chút bẩn thỉu, nhưng tại sao cô lại nhịn không được muốn cười vậy chứ?


Sau bữa tối.


“Cha ơi, khi nào cha mới thực sự nói sự thật cho Tô Lam?”


Trong phòng tắm, hai người đàn ông một lớn một nhỏ đang đứng trước gương đánh răng Tô Duy Hưng không đủ cao vì vậy cậu bé đứng lên một cái băng ghế nhỏ.


Hai khuôn mặt giống hệt nhau được phản chiếu vào trong gương, từ ngoài nhìn vào có chút ấm áp.


“Nếu cha nhớ không nhầm thì một thời gian nữa sẽ là sinh nhật của mẹ con”


ộng tác trên tay của Tô Duy Hưng được.


ngừng lại, cậu bé nhìn lên Quan Triều Viễn ở trong gương: “Người chồng vô vị”


Sau khi đánh răng sạch sẽ, Tô Duy Hưng nhảy xuống ghế: “Để con xem cha có thể đem đến cho Tô Lam bất ngờ gì.”


Cuối tuần.


Một chiếc taxi dừng trước cửa tiệm ảnh Bách Tâm.


Tô Lam đẩy cửa xe, đi vào trong tiệm ảnh.


Nhìn thoáng qua Phương Trí Thành vẫn còn vết băng bó ở trên trán, vết bầm trên chân vẫn chưa giảm hẳn, còn để lại vài vết sưng đỏ.


Vẻ mặt Phương Trí Thành đầy ăn năn nói “Chỉ mới ngày đầu tiên đi làm đã bắt cô phải chịu nhiều khổ cực như thế này rồi, tôi thực sự không yên tâm”


Tô Lam mỉm cười bước tới: “Lúc đó, đạo diễn Phương nhớ thưởng thêm cho tôi để bù đắp cho tâm hồn bé bỏng bị tổn thương của tôi nhé”


“Sao trước kia tôi lại không biết cô gái nhỏ trong tiệm ảnh của mình lại là kẻ mê tiền như thế nhỉ”


“Những người thiếu tiền đều có bộ dạng như thế này”
 
Chương 2479


Chương 2479


Khi Tô Lam nói điều này, ánh mắt vô cùng thản nhiên, không hề có tí mảy may châm chọc nào cả: “Dù sao tôi cũng chỉ là bác sĩ của đội Y.



Anh chỉ cần cẩn thận hơn khi chụp thì có lẽ sẽ không làm tôi bận bịu nữa. Thế nào? Khi nào thì bắt đầu chụp?”


Phương Trí Thành liếc nhìn cô.


Dù nhà họ Tô đã phải trải qua những biến động rất lớn nhưng cô vẫn là Tô Lam của trước đây.


Vui vẻ và lạc quan.


Có quyết tâm động lực.




Dường như trong thế giới của cô, không có chuyện oán trời trách người hay là đắm mình trong trụy lạc.


Phương Trí Thành phải thở dài, Tô Duy Nam thực sự đã bảo vệ cô rất tốt “Chờ một chút nữa, quảng cáo này vừa mới thay đổi nữ chính”


Phương Trí Thành liếc nhìn đồng hồ đeo tay và và bấm tay đếm thời gian.


“Có lẽ là lúc này.”


Giọng anh ấy vừa mới rơi xuống, ngoài cửa liền có tiếng bước chân truyền đến.


“Xin chào mọi ngườ lầu gắp mặt, chúng tôi cũng không muộn giờ phải không?”


Một giọng nữ nhanh nhẹn vang lên.


Mọi người quay đầu nhìn về phía cửa: Đi phía trước là một người phụ nữ với dáng vẻ của một trợ lý, cô ấy buộc tóc đuôi ngựa và cười rất tươi để chào đón mọi người.


Chẳng mấy chốc, từ phía sau cô ấy xuất hiện một bóng người trắng trẻo cao lớn, khí chất lạnh lùng chậm rãi đi vào.


Tóc dài đen nhánh, trên mặt nhu hòa hay lạnh lùng cũng không có nhiều biểu hiện.


Mắt sáng và răng trẳng, môi đỏ và răng trắng.


Khuôn mặt thanh tú không gì sánh được với tất cả những ưu điểm của người phụ nữ phương Đông.


Cộng với khí chất trời sinh ấy, dù có được ví như tiên nữ giáng trần cũng không phải là nói ngoa.


Phương Trí Thành nhanh chóng mỉm cười sau khi nhìn thấy cô ta: “Cũng không muộn, vừa vặn.”


Phương Trí Thành đã từng nhìn thấy nhiều sao nữ.


Nói về thân hình và khí chất thì chắc chắn Mộ Mẫn Loan này chắc là một trong những người tuyệt nhất.


Cô ta có một nét đẹp thuộc về vẻ đẹp cổ điển phương Đông, đầy hương sắc và rất cuốn hút.


Chính gương mặt này đã giúp cô ta lọt top những mỹ nữ đẹp nhất châu Á.


Và quan trọng nhất, cô ta chưa bao giờ dùng sự may mẫn bằng khuôn mặt này.


Cô ta có ngoại hình đẹp nhưng kỹ năng diễn xuất cũng không tồi.


Ra mắt cách đây 5 năm.


Vào năm ngoái, cô ta đã giành được ngôi vị nữ diễn viên chính xuất sắc nhất trong hạng mục phim điện ảnh Cô ta cũng là một trong số ít nữ minh tỉnh có thể chế ngự được Lê Duyệt Tư.


Sau khi Tô Lam, người đang đứng ở bên cạnh, nhìn rõ khuôn mặt của cô ta, đồng tử của cô đột nhiên co rút lại: Làm sao có thể là cô ta?


Mộ Mẫn Loan bước tới, cô ta gật đầu chào hỏi với Phương Trí Thành.
 
Chương 2480


Chương 2480


Ánh mắt cô ta khẽ quét sáng Tô Lam, người đang ở bên cạnh Phương Trí Thành.



Hai mắt đối diện nhau, thân thể cô kịch liệt rùng mình một cái, khuôn mặt nhỏ nhãn thanh tú của cô ta mất đi tia máu.


Phương Trí Thành không nhận thấy những thay đổi nhỏ nhặt trên khuôn mặt của Mộ Mẫn Loan: “Mẫn Loan, cô chuẩn bị đi, hai mươi phút nữa chúng ta sẽ bắt đầu quay”


Mộ Mẫn Loan gật đầu.


Cô ta hít một hơi dài và đi đến chỗ Tô Lam hai bước: “Tô Lam…”


Tô Lam ngay lập tức cau mày: “Xin lỗi, tôi nghĩ chúng ta chưa từng gặp nhau, cô có thể gọi tôi là Tô Lam.”




Mộ Mẫn Loan do dự một lúc, nhưng nhanh chóng trở lại bình thường: “Không sao, cô có thể ghét tôi, vậy thì cứ ghét tôi. Tôi nghe nói cô rời bệnh viện trung tâm để đến phòng nghiên cứu Lan Ly. Chúc mừng cô. Tuy nhiên nếu cô là bác sĩ của độ Y ở đây, mà giới giải trí lại lớn như vậy, thì sau này chắc sẽ có nhiều cơ hội để gặp mặt”


Trên mặt Tô Lam nở nụ cười mỉa mai: “Đừng lo lằng, cho dù tôi có là thành viên của đội Y, thì tôi tuyệt đối cũng sẽ không phục vụ một ngôi sao mà có vết nhơ trên cơ thể đâu”


Trợ lý ở bên cạnh nghe được lời này, lập tức trở nên không vui: “Này, cô nói như thế là có ý gì.”


Mộ Mẫn Loan vội vàng vươn tay nói: “Không sao, cô đi chuẩn bị trước đi, tôi sẽ tới ngay”


Trợ lý hiển nhiên bị cô ta làm cho sửng.


sốt: Rốt cuộc, sau khi Mộ Mãn Loan trở thành Ảnh hậu, nước lên thì thuyền cũng lên, địa vị tăng thì địa vị cũng theo đó mà tăng theo.


Bất cứ nơi nào mà cô ta xuất hiện thì những người ở nơi đó cũng đối xử khách khí với cô ta.


Bây giờ lại có một bác sĩ ở đội Y ít được ai biết đến lại dám nói chuyện với cô ta đậm mùi thuốc súng như vậy.


Điều đáng sợ hơn là Mộ Mẫn Loan dường như không hề bận tâm chút nào.


Thương ngày cô ta là một người rất lạnh lùng, khi ở trên phim trường cô ta thường ở một mình, trừ khi bắt đầu quay thì không ai được phép đến gần cô ta.


Hôm nay, vậy mà cùng một bác sĩ nhỏ lôi kéo làm quen đến mức này.


Hơn nữa, bác sĩ của đội Y này dường như đặc biệt có thù oán với cô ta.


“Thật sự không ngờ nữ diễn viên lại có tính tình tốt như vậy? Bị chế nhạo đến mức này rồi mà vẫn tươi cười chào hỏi, hình như mấy năm nay cô đi theo kim chủ rất tốt nhỉ?


Biết học cách phục vụ người khác, phụ họa hùa theo ý người khác, theo tôi nhớ thì trước kia cô là người không biết coi ai ra gì mà”


Mặt của Mộ Mãn Loan tái mét lại khi nghe hai từ trước kia.


Cô nhẹ cười châm biếng “Đạo diễn Phương là bạn của cô, đúng không? Đừng lo, tôi sẽ hợp tác thật tốt để quay cho xong đoạn phim quảng cáo này”


Mộ Mẫn Loan luôn bình tĩnh như vậy, nên ngược lại nhìn Tô Lam có vẻ như đang vô lý gây rắc rối.


Đột nhiên, cô không thèm chế nhạo nữa mà hỏi: “Ngày hôm đó, cô là người đứng ở cổng vào khu ICU đúng không?”


Mộ Mẫn Loan sững sờ một lúc, nhưng vẫn gật đầu: “Một người bạn mà tôi quen đang ở bên trong bệnh viện trung tâm”


“Tôi hy vọng cô đừng đến đó nữa, tôi nghĩ nếu như anh trai tôi tỉnh táo thì anh ấy cũng không muốn nhìn thấy cô.”


Mộ Mãn Loan im lặng một lúc: “Tôi không thể vào phòng ICU, nhưng bên ngoài phòng là nơi công cộng.”


Cô ta nghĩ rằng những nơi công cộng thì cô ta có thể đi đến một cách tự do.
 
Chương 2481


Chương 2481


“Mộ Mãn Loan, cô không nghĩ rằng cô rất lố bịch sao? Nếu cô đã yêu anh trai tôi như vậy thì anh tôi cũng đã không nằm ở trong phong ICU rồi, bỏ cái kiểu đạo đức giả của cô đi, tôi trông mà phát ốm”


Nói xong, Tô Lam quay lưng bỏ đi không chút do dự.



Mộ Mẫn Loan nhằm mắi lại, hai tay đặt bên cạnh hông khẽ run lên, trong mũi chỉ còn chua xót.


Năm năm…


Cái tên đó đã in sâu vào tâm trí của cô ta.


Nếu cô ta thực sự có thể quên thì cô ta đã có thể buông tay rồi “Bốp bốp!”




Những tràng pháo tay giòn giã đánh thức Mộ Mẫn Loan khỏi ký ức.


Phương Trí Thành gọi tất cả nhân viên vào để chuẩn bị và ra hiệu cho buổi quay chụp sắp bắt đầu.


Mộ Mãn Loan liếc nhìn Tô Lam, sau đó quay người đi vào phòng thay đồ.


Phương Trí Thành đi vài bước đến bên cạnh Tô Lam và nhẹ nhàng thương lượng: “Tô Lam, nhìn biểu của hai người có vẻ có gì đó không ổn..”


Tô Lam không có ý che giấu bất cứ điều gì: “Tin đồn vài năm trước không hề sai, Mộ Mẫn Loan là bạn gái cũ của anh trai tôi”


Ôi trời!


Vụ bê bối đó hóa ra lại là sự thật.


Vẻ mặt của Phương Trí Thành ngưng trọng, anh ấy vội vàng gạt đề tài này sang một bên, không dám tiếp tục.


Toàn bộ thời gian quay chụp buổi chiều mất khoảng hai, ba tiếng, nội dung cũng gần như đã quay gần hết.


Mộ Mẫn Loan rất chuyên nghiệp và kỹ năng diễn xuất của cô ta cũng rất tốt.


So với Kỷ Hân Tinh, đơn giản chỉ như một ở trên trời và một ở dưới đất.


Bất kể nhịp điệu nào hay khi cần rút lại cảm xúc, tất cả đều được cô ta kiểm soát một cách dễ dàng Sau khi quay xong, ngay cả Phương Trí Thành cũng không thể không tán thưởng: “Mộ nữ thần thật sự vừa có ngoại hình đẹp, có kỹ năng diễn xuất và cũng rất chuyên nghiệp. Cô thực sự xứng đáng với danh hiệu ảnh hậu mà”


Mộ Mẫn Loan đã nghe những lời tâng bốc như vậy quá rồi.


Nếu như là lúc khác thì chắc chắn cô ta sẽ không quan tâm nhưng hôm nay tâm tình.


có vẻ tốt, mỉm cười gật đầu: “Cảm ơn”


Ngay lập tức Phương Trí Thành như.


được tâng bốc mà lo sợ: “Mộ nữ thần, tối nay đoàn chúng ta có tiệc, cô có muốn đi cùng mọi người không?”


Mộ Mẫn Loan nhẹ nhàng giật giật khóe miệng, đang định từ chối thì trợ lý từ ngoài bước vào nói: “Mãn Loan, cậu Tư đã đến đón cô rồi”


Cậu Tư?


Mọi người nghe tên ngay lập tức liền biết là ai.


Phương Trí Thành nhanh chóng mỉm cười và nói: “Thôi, như vậy đi, sau khi quảng cáo kết thúc chúng ta gặp lại sau được không?”


Mộ Mẫn Loan gật đầu và quay người rời đi.


Phương Trí Thành giơ chìa khóa xe trong tay lên: “Tô Lam, cô có muốn tôi đưa cô về không?”
 
Chương 2482


Chương 2482


Ngay khi Tô Lam đang do dự thì chuông điện thoại đột ngột vang lên.


“Reng reng reng.”



Phương Trí Thành nhanh chóng liếc nhìn điện thoại của Tô Lam, trên đó hiện lên dòng chữ Cậu Quan “Xem ra đã có xe đặc biệt đưa cô về, nên tôi sẽ rút lui trước. Sẽ không hay ho gì nếu tôi vô tình làm ồn ở bên cạnh cô khi cô đang trả lời điện thoại cả.”


Phương Trí Thành nói xong, nhanh chóng vẫy tay rồi đi.


“Alo?”


“Đang ở đâu?” Giọng Quan Triều Viễn ảm đạm.


“Tại tiệm ảnh Bách Tâm.”




“Bị đánh đến nghiện rồi à?” Quan Triều Viễn hừ lạnh một tiếng.


Mặt Su Tô Lam đỏ bừng: “Nhân vật nữ chính đã được thay đổi.


Cảnh quay diễn ra tốt đẹp và đã hoàn thành rồi”


“Bây giờ đã quay xong, vậy cô đang làm gì ở đó?”


Giọng người đàn ông từ đẳng xa tiến lại, Tô Lam ngạc nhiên nhìn lên phía cổng.


Cô thấy Quan Triều Viễn đang mặc một bộ vest đen, một tay đút túi quần, vừa cúp điện thoại.


Đôi mắt sâu thăm thẳm nhìn cô ngay lập tức.


“Cậu Quan, sao anh có thể…” Tô Lam.


kinh ngạc vươn tay cúp điện thoại.


“Tại sao tôi lại ở đây?”


Quan Triều Viễn dứt khoát nói những lời còn lại Tô Lam gật đầu.


“Tới đây đón cô, không giống sao?” Quan Triều Viễn nhàn nhạt nhướng mày: “Vậy cô còn muốn đứng ngây ngốc ở đó bao lâu nữa?


“Đến ngay đây.”


Tô Lam định thần lại, vội vàng đi vài bước tới bên cạnh anh.


Hai người vừa bước ra khỏi cửa hàng, thì ngay lập tức họ nhìn thấy những người khác đang đứng bên kia đường.


Và không xa phía sau anh, sáu chiếc.


Lamborghini màu đen phiên bản giới hạn giống hệt nhau xếp thành một hàng.


Gây chú ý đến phát rồ!


“Chúa ơi! Sáu chiếc Lamborghini phiên bản giới hạn, chắc tôi không mù chứ?”


“Chúa ơi! Các người không biết sao, phiên bản Lamborghini trên toàn thế giới chỉ giới hạn hai mươi chiếc, nhưng lại cùng một lúc có sáu chiếc ở đây.”


“Những cái này là đến từ đâu vậy chứ?”


6 chiếc Lamborghini giống hệt nhau, chỉ cần nhìn những đường nét uyển chuyển của nó là biết giá trị chắc chẳn phải lên tới hàng chục tỷ rồi.


Tô Lam ngẩn ra, cô không tin quay.


đầu hỏi: “Lệ, cậu cả Quan?”


Quan Triều Viễn không nói, đút hai tay vào túi và bước đến đó với vẻ mặt lãnh đạm.
 
Chương 2483


Chương 2483


Sau khi đi được hơn mười mét, vừa quay.


đầu lại mới phát hiện Tô Lam không có theo kịp, anh cảm thấy không vui nên dừng bước: “Không muốn đi nữa à, hay là muốn tôi ôm em lên?”



Ôm ở đây á?


Thôi quên đi Tô Lam hốt hoảng lắc đầu nhẹ, lon ton chạy nhanh đến bên cạnh anh.


Cho đến khi cô ngồi vào bên trong xe thể thao, cô vẫn còn ngây người.


Cô không biết mình đã nhận được bao.




nhiêu sự chú ý trên đường đi.


Tô Lam chỉ cảm thấy da mặt nóng hừng hực, hận không thể tìm được một kế hở nào dưới đất để chui vào.


Tôi là thần à!


Chỉ là cô đang đi làm thêm mà thôi, điều này cũng quá phô trương rồi!


“Âm!”


Đi theo với một tiếng nổ lớn thì xe thể thao cũng nhanh chóng chạy đi Nhìn sáu chiếc xe thể thao cùng rời đi, quần chúng vây xem xung quanh không nhịn được mà phát ra thét chói tai: “Đây mới đúng là nhà giàu thật sự nè.”


¡, nếu mà tôi có người bạn trai như “Hâm mộ quá đi!”


Ngồi ở bên trong xe thể thao, Tô Lam hận không thể co cả người xuống gầm xe.


Cô len lén nhìn lướt qua người đàn ông bên cạnh.


Các đường nét trên gương mặt thanh tú, tinh xảo, chiếc áo sơ mi được ủi phẳng phiu, mái tóc bù xù nhưng không mất thiện cảm.


Lúc lái xe đi, vẻ kiêu ngạo và phóng túng đó…


Liệu A có nổ không vậy?


Tô Lam mặt đỏ lên, vội vàng dời tầm mắt: “Cậu Quan, anh đừng nói là sáu chiếc xe.


xem: Quên đi, cô đoán không ra.


Dù sao người này cũng làm ra một chiến trận lớn như vậy để tới đón mình.


Nếu như mình không đi, khẳng định không có quả lành, thà ngoan ngoấn nghe lời còn hơn.


Hai mươi phút sau, ở câu lạc bộ tư nhân Thế Hòa.


Thẩm Tư Huy lười biếng dựa vào cửa phòng làm việc, nhìn Tô Lam đanh đi theo sau lưng Quan Triều Viễn một cái: “Anh hai, lại mang rượu đến cho em à?”


“Quy tắc cũ. Làm cho anh hài lòng, thì sẽ có mười rương rượu mà em muốn.”


Trong chốc lát, ánh mắt Thẩm Tư Huy sáng lên.


Dáng vẻ lười biếng lúc nấy đã biến đi đâu mất, không nhìn thấy nữa, trên mặt hiện lên nụ cười lấy lòng.


Anh ta đi thẳng đến trước mặt Tô Lam rồi đẩy cô vào phòng: “Chị dâu nhỏ chị yên tâm, tôi bảo đảm sẽ giúp chị ăn mặc thật đẹp, nhất định phải hạ Lệ Duyệt Tư xuống.”


Tô Lam sửng sốt một chút: “Cô ấy cũng sẽ đi?”


Thẩm Tư Huy cười híp mắt gật đầu, nghĩ rằng Tô Lam sợ mới hỏi câu này: “Yên tâm đi, có anh hai rồi, cô ta không dám làm khó gì chị đâu.”
 
Chương 2484


Chương 2484


Tô Lam nhàn nhạt gật đầu, không giải thích nhiều nữa Phòng thay đồ là dựa vào cửa sổ trong suốt từ trần nhà đến sát đất, cho nên lúc Thẩm Tư Huy đang tạo kiểu cho Tô Lam, có thể thấy sáu chiếc xe thể thao Lamborghini giống hệt nhau đang đậu bên đường ở tầng dưới.



Huýt sáo một tiếng, anh ta nhướng mày: “Thật không ngờ anh ta tự lái sáu chiếc siêu xe đến đón cô?”


Nhắc tới chuyện này, Tô Lam cảm thấy tại sao Quan Triều Viễn lại ngây thơ đến vậy.


“Cậu cũng cho rằng lúc anh ấy làm chuyện này rất ngây thơ sao?


Tô Lam không lên tiếng, dù sao Thẩm Tư Huy và Quan Triều Viễn cũng là anh em tốt.


Nếu muốn đã biết mà gật đầu, thì không chừng anh ta quay lại nói cho Quan Triều Viễn biết, đến lúc đó thua thiệt vẫn là mình.




“Thật ra thì tôi cũng cảm thấy như vậy.


Nhưng còn cách nào nữa đâu chứ? Người phụ nữ của mình ngày đó đã bị người khác cho là khoe khoang. Là một người đàn ông thì làm sao có thể nuốt trôi khẩu khí này, tất nhiên là muốn về lại chỗ cũ rồi!


Thẩm Tư Huy vừa nói lời này, vừa chọn quần áo.


Tô Lam không hiểu rõ: “Cái gì cơ?”


Thẩm Tư Huy chọn một lễ phục đơn giản màu vàng nhạt, nhìn kỹ trước sau.


Đường viền cổ áo chạy đến đến xương quai xanh, đường viền cổ áo ở phía sau cũng mở đến xương bả vai bên kí Cũng không quá lộ, Quan Triều Viễn sẽ không nói là khó coi.


Sau khi chị được quần áo, Thẩm Tư Huy.


mới tiếp tục giải thích: “Lúc trước, anh hai có ngồi ở đây một lát, thì sau đó đột nhiên Lục Anh Khoa gọi điện thoại cho anh ấy, nói là Lục Mặc Thâm lái bốn chiếc Aston Martins đến trước mặt cô định cướp người. Tôi bên cạnh thấy lúc đó sắc mặt anh ấy thay đổi. Sau khi cúp điện thoại, thì tôi nói với anh ấy, đợi một chút nữa sau cô tan học hay tan làm trở về thì anh ấy lái sáu chiếc Lamborghini đến đón cô…”


Gương mặt đang tươi cười của Tô Lam đột nhiên đỏ bừng: “…”


Thẩm Tư Huy cũng không nhịn được mà cười ra tiếng: “Thật ra thì ngày đó tôi cũng thuận miệng nói đùa một chút, không ngờ cái tên không biết dỗ dành phụ nữ này lại tưởng lời nói của tôi là thật.”


Tô Lam biết Thẩm Tư Huy là một người đào hoa, chuyện dỗ dành phụ nữ này nằm chắc trong lòng bàn tay.


Vốn dĩ cô còn cảm thấy có chút kỳ quái.


Giống như Quan Triều Viễn là một chàng trai nhẹ nhàng, làm sao có thể nghĩ ra ý nghĩ khoa trương như vậy.


Nhưng không ai có thể ngờ, anh còn hết lần này tới lân khác bị Thẩm Tư Huy lừa để làm trò lố,và anh thật sự lái sáu chiếc.


Lamborghini tới đón cô.


Nhưng là anh cũng chưa nghĩ đến,hai chuyện này hoàn toàn khác nhau.


Thúy Vân bị người khác cướp đi Huống chỉ Lục Mặc Thâm đã có vị hôn thê, hơn nữa, lại là kẻ thù của mình.


Loại chuyện này có nơi nào thuộc về phạm vi của yêu đương sao?


Tô Lam đột nhiên có chút im lặng: “Thật không ngờ Cậu Quan vậy mà là còn quá ngây thơ.”


“Làm những điều ngu ngốc trước mặt người mình thích cũng là chuyện thường tình.”


Lúc Thẩm Tư Huy nói lời này, giống như đã quên dáng vẻ mình cười đến mức rơi từ trên ghế sô pha xuống đất khi biết được tin này.
 
Chương 2485


Chương 2485


Người, người mình thích?


Bên tai của Tô Lam khẽ nhếch lên, đỏ ửng.



Bên ngoài trường quay, Quan Triều Viễn đang ngồi ở trên ghế sô pha, xem tạp chí một cách chán nản.


Các tiêu đề giải trí hôm nay giống như bị hai tin tức này chỉ phối.


Tin thứ nhất là đoạn phim quảng cáo.


đầu tiên sau một năm im lặng của nữ hoàng điện ảnh Mộ Mãn Loan được tung ra.




Tiêu đề cứ quanh quẩn như thế này: Vui vẻ chạy nhảy, gọi đến hàng nghìn lân mới đi ra.


Mộ Mẫn Loan, nữ thần số một Châu Á, đọng lại một năm, quảng cáo trên điện thoại di động bùng nổ, nữ thần wuli đẹp nghiêng nước nghiêng thành!


Bức hình bên cạnh là gương mặt lạnh băng trăm năm không thay đổi của Mộ Mãn Loan, phía trên bất ngờ viết người là không nên đến gần.


Nhưng mà ngay cả như vậy, những phóng viên kia vẫn hết sức đuổi theo như cũ, những người hâm mộ kia thậm chí còn điên cuồng hơn.


Nữ thần wuli đẹp đến như vậy, dù có nhăn mặt cũng không sao.


Đây là cái được gọi là, giá trị nhan sắc chánh nghĩa!


Đôi mắt Quan Triều Viễn chợt lóe lên trong đêm, giống như đột nhiên nghĩ tới điều gì vậy.


Anh nghiêng đầu nhìn sang phòng thay đồ bên kia.


Trước đó, anh từng để cho Lục Anh Khoa đi điều tra tài liệu về Tô Duy Nam Bên trong thật giống như là có gương mặt của cái tên này.


Mộ Mẫn Loan, dường như là bạn gái cũ của Tô Duy Nam.


Hơn nữa nếu như anh nhớ không lầm, hai người dường như đã đính hôn…


Tình cờ lật sang trang thứ hai, bất ngờ phía trên lại xuất hiện hình của Lệ Duyệt Tư.


Tiêu đề phía trên hiển thị: Cánh săn ảnh đã theo dõi nữ thần quốc dân lúc đêm khuya, bất ngờ chụp được bức hình nữ thần đang cãi nhau với một người đàn ông bí ẩn.


Quan Triều Viễn nhìn lướt qua bóng lưng trong hình, đây không phải Lục Mặc Thâm thì là ai?


Cãi nhau?


Cùng lúc đó, bên trong phòng thay đồ truyền đến một dấy tiếng bước chân đều đều.


Quan Triều Viễn ném báo qua một bên, nghiêng đầu nhìn sang.


Thẩm Tư Huy kéo rèm ra, dẫn Tô Lam ra ngoài.


Mái tóc dài mềm mại được dựng lên, đôi bông tai sáng chói là trang sức tốt nhất.


Chiếc váy đầm màu xanh da trời nhạt tô lên đường cong xinh đẹp của cô. Phía trước thấp vừa phải, lộ ra xương quai xanh tuyệt đẹp.


Trên gương mặt là một lớp trang điểm nhẹ nhàng nhưng tỉnh tế, nhìn một cái đã cảm giác mát mẻ và sảng khoái, giống như một yêu tỉnh nhỏ giữa muôn hoa.


Một tia sáng lóe lên trong mắt Quan Triều Viễn.


Thật xinh đẹp!
 
Chương 2486


Chương 2486


Thẩm Tư Huy thấy phản ứng này của anh thì đã biết mình sẽ có những thứ rượu kia sớm thôi: “Như thế nào anh hai, lúc này hài lòng lắm đúng không?”


Quan Triều Viễn đứng dậy, đi tới bên cạnh Tô Lam.



Nhàn nhạt quét mắt sau lưng cô, chắc chẳn không quá thấp, lúc này mới lười biếng nói: “Còn thích hợp.”


Thẩm Tư Huy biết người này là người miệng nói một đường nhưng lòng nghĩ một nẻo, cũng lười nên không chấp nhặt với anh: “Em đã thiết kế bao lâu rồi, nếu như chỉ là ngẫu hứng, thì nữ diễn viên khi vừa bắt đầu gia nhập vào con đường diễn xuất hay những nữ diễn viên nổi tiếng cũng sẽ tìm đến”


Quan Triều Viễn dẫn Tô Lam đi một vòng rồi đi ra ngoài.


Thẩm Tư Huy vội vàng đuổi theo: “Anh hai, bộ váy thủ công này của em đắt lắm đó.”


“Mười rương rượu Louis XIII được ủ hai mươi năm đã được đưa đến hầm rượu của nhà em rồi”




Trên mặt Thẩm Tư Huy lập tức lộ ra nụ cười: “Không hổ là anh hai của em, quả nhiên nói là làm được”


Tô Lam mới vừa xuống lầu, liếc mắt đã thấy được Lục Anh Khoa đang đứng bên cạnh Lamborghini để mở cửa cho cô.


Cô do dự một chút, ngay sau đó mở miệng nói: “Cậu Quan, chúng ta có thể đổi xe hay không…”


Quan Triều Viễn nhìn cô một cái.


Tô Lam liền vội vàng giải thích: “Tôi thấy tối nay có chút lạnh.”


Cô sẽ không thừa nhận rằng sáu chiếc xe này thật sự quá bắt mắt.


Quan Triều Viễn trầm ngâm một chút, nhìn bờ vai trần và thân thể gầy của cô.


“Lục Anh Khoa, muốn đổi xe thì phải mất bao lâu.”


“Khoảng mười năm phút đồng hồ.”


“Đi đi”


“Vâng, ông chủ.”


Thấy sáu chiếc Lamborghini trước mắt rời đi theo thứ tự, rốt cuộc Tô Lam cũng thở phào nhẹ nhõm.


Cùng lúc đó, cô đột nhiên cảm nhận được hơi ấm trên người.


Một áo khoác màu đen áo rơi trên bờ vai của cô.


Tô Lam kinh ngạc quay đầu, phát hiện không biết lúc nào mà Quan Triều Viễn đã cởi áo khoác của mình xuống: “Cậu Quan, không cần…”


Nhưng có ai biết lời của Tô Lam còn chưa dứt, Quan Triều Viễn đã không vui nhíu mày: “Trời lạnh, nếu bị bệnh tôi cũng sẽ không chăm sóc cho cô.”


Nghe thấy giọng nói lạnh như băng của anh, Tô Lam lại vô hình cảm thấy có chút buồn cười.


Thật là một người khẩu thị tâm phi.


Sau khi im lặng một lát, Tô Lam đột nhiên mở miệng: “Cậu Quan, tôi rất thích…”


Biểu tình trên mặt lại.


Quay đầu nhìn người con gái bên cạnh mình, thì có một tia sáng kỳ lạ đang đang lóe lên trong mắt anh.


Tô Lam sững sốt một chút: Triều Viễn hơi cứng Không đúng.


Tại sao Quan Triều Viễn lại dùng ánh mắt quỷ dị như vậy nhìn mình?


Đột nhiên nhận ra mình có thể đã sai ở nơi nào đó, gương mặt đang tươi cười của Tô Lam đỏ ửng: “Chuyện đó, tôi không phải có ý đó, tôi….
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom