Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 829


Chương 829


“Anh có ăn hay không?”


“Ăn.”


Anh nào dám nói không ăn chứ, không ăn thì đói à.


Mấy hôm nay Quan Triều Viễn ăn cơm đều do Tô Lam đút.


Quan Triều Viễn rất hưởng thụ vì được đối đãi như vua thế này, chỉ là thức ăn…


“Em thêm cho anh chút thịt đi, đừng bắt anh ăn rau mãi thế.”


Vừa ăn, Quan Triều Viễn vẫn không quên nhắc Tô Lam.


“Món thịt xào này của em hoàn toàn không so được với trước đây.”


“Ăn cơm mà cũng không chặn được cái miệng của anh nữa!”


Tô Lam múc một muỗng cơm lớn đút vào miệng Quan Triều Viễn, nhét đầy một miệng Quan Triều Viễn.


Quan Triều Viễn tốn rất nhiều sức mới có thể nuốt cơm trong miệng xuống.


“Em muốn mưu sát chồng à?”


Quan Triều Viễn ăn cơm xong thì Tô Lam mới bắt đầu ăn.


Quan Triều Viễn cẩn thận dè dặt sáp đến gần Tô Lam.


“Vợ yêu của anh, nể mặt anh ngoan ngoãn ăn cơm như vậy, có phải tối có thể… ấy ấy không?”


Tô Lam một mình ăn cơm, hoàn toàn phớt lờ Quan Triều Viễn.


Đây không phải lần đầu Quan Triều Viễn đưa ra điều kiện này.


Lần trước cô bị thương, Quan Triều Viễn vẫn luôn ở trạng thái kiêng khem.


Anh sắp phát điên rồi!


“Anh tự nói xem có thể hay không?”


“Anh nói à, tất nhiên là có thể rồi! Anh nói cho em nghe, đàn ông mà cứ nhịn thế này rất hại sức khỏe, lỡ như nhịn hỏng mất thì làm thế nào?”


Quan Triều Viễn nịnh nọt nhìn Tô Lam.


Suýt chút nữa Tô Lam đã phụt cơm ra ngoài.


“Nhịn hỏng rồi thì thôi chứ sao!”


“!”


Quan Triều Viễn tỏ vẻ cạn lời.


“Nhịn hỏng rồi thì em làm thế nào? Em cứ ở vậy à?”


Tô Lam gật đầu không chút do dự.


“Em khá là tán thành với kiểu tình yêu không tình dục, ở vậy cũng rất tốt.”


“!”


Quan Triều Viễn lại kinh ngạc.


“Vậy em không sinh em bé nữa à? Không thân mật thì sao sinh em bé được?”


“Thí chủ chưa nghe nói đến thụ tinh trong ống nghiệm bao giờ sao?”


“!”


Quan Triều Viễn một tay ôm đầu, quả thực như chịu hàng ngàn đòn chí mạng!


Anh đang bị vợ vứt bỏ sao?


“Được rồi, ngoan ngoãn dưỡng thương đi, trước khi anh lành vết thương thì đừng có suy nghĩ linh tinh.”
 
Chương 830


Chương 830


Quan Triều Viễn hậm hực ‘hừ’ một tiếng, đứng dậy chuẩn bị lên lầu.


“Buổi trưa không được chơi game, ngoan ngoãn ngủ trưa cho em!”


Không ngờ ngay cả game cũng không cho chơi!


“Ngày mai anh đi làm!” Quan Triều Viễn tức giận la lên.


“Vậy tốt đấy, em đỡ phải ngày ngày ở nhà hầu hạ anh.”


“!”


Quan Triều Viễn tức đến không nói nên lời, phổi như sắp nổ tung!


Chắc chắn người phụ nữ này là do ông trời phái xuống hành hạ anh.


Sau khi Quan Triều Viễn tức giận rời đi, tốc độ ăn cơm của Tô Lam cũng chậm lại.


Một thời gian rồi mà không có chút manh mối nào.


Chuyện này khó giải quyết hơn bao giờ hết, cô chỉ có thể tránh ở nhà, không làm được việc gì.


Buổi tối, trong giảng đường của Học viện Mỹ thuật.


Trong sáu tháng đầu của năm nhất, trường học đã sắp xếp môn học cơ bản cho sinh viên năm nhất, đây là các môn bắt buộc đối với mỗi tân sinh viên.


Vì lịch học của sinh viên năm nhất khá kín nên các môn cơ bản được sắp xếp vào buổi tối.


Giảng đường của Học viện Mỹ thuật có sức chứa đến năm trăm người, thế cho nên đây là thời điểm tốt để mọi người trốn tiết, dù sao thì có tận năm trăm người, không thể nào điểm danh từng người được.


Giáo viên của môn cơ bản cũng biết rõ điều này nên lần nào cũng cử vài sinh viên của các lớp tiến hành điểm danh.


Sau khi điểm danh xong thì bắt đầu vào bài học.


Khóa học môn cơ bản không phải môn chuyên ngành nên mọi người cũng không xem trọng. Vì nhiều người nên trong lớp có người nói chuyện, có người làm bài tập, có người chơi điện thoại, chẳng được mấy ai nghiêm túc nghe giảng.


Mỗi tiết học Tô Kiêm Mặc đều rất nghiêm túc nghe giảng, thậm chí cậu còn ghi chép lại.


Mục Nhất Hân ngồi ở phía sau Tô Kiêm Mặc, từ Tô Lam mà Mục Nhất Hân biết được Tô Kiêm Mặc vẫn chưa có bạn gái, cô ấy lại bắt đầu con đường theo đuổi.


“Tan học rảnh không? Chúng ta đến vườn hoa dạo nhé?”


Mục Nhất Hân viết vào một tờ giấy rồi dùng bút chọc vào lưng Tô Kiêm Mặc.


Tô Kiêm Mặc cảm giác được nhưng cậu phớt lờ.


Mục Nhất Hân mất tự nhiên làm mặt quỷ, đúng là không hiểu chuyện tình yêu gì cả!


Lúc này, hai chàng trai ở bên cạnh Mục Nhất Hân nháy mắt với nhau.


Giảng đường có rất nhiều lớp cùng học chung, chỗ ngồi cũng tùy ý mọi người ngồi.


Mục Nhất Hân thật sự không quen biết hai chàng trai bên cạnh.


“Cậu nghe nói chưa? Tô Lam là người có đời tư rất hỗn loạn đấy, dây dưa không rõ với Mục Nhiễm Tranh rồi còn có hành động thân mật với một người đàn ông bí ẩn nữa.”


“Sao tôi có thể không biết được chứ, tôi xem đoạn video của ‘Hòa thượng’ rồi, hai người ở trong phòng tập làm chuyện không thể miêu tả được.”


“Ha ha, tôi cũng xem rồi, quả thực là sốc nặng, trông Tô Lam ngây thơ trong sáng thế, không ngờ lại là một cô gái dâm đãng!”
 
Chương 831


Chương 831


“Tôi nghe trên diễn đàn nói Tô Lam từng có quan hệ với một tên trai bao, còn ngủ với toàn bộ ban giám đốc của Quốc tế Tinh Hoàng rồi!”


Tất nhiên Tô Kiêm Mặc ở phía trước có thể nghe thấy những lời này.


Có một người chị là ngôi sao nhưng Tô Kiêm Mặc rất ít khi quan tâm đến tin tức của showbiz.


Mặc dù chuyện lần này xôn xao ầm ĩ nhưng một người luôn một mình không giao lưu với người khác như Tô Kiêm Mặc hoàn toàn không hay biết.


Đương nhiên Mục Nhất Hân cũng nghe thế những lời này.


“Mấy cậu đừng có nói vớ vẩn!”


Mục Nhất Hân lập tức cãi lại hai chàng trai ở bên cạnh, dù sao thì đây là lớp học, giọng cô ấy cũng không lớn.


“Sao chúng tôi lại nói bậy được chứ, đây là sự thật mà, mọi người đều biết lâu rồi!”


“Đúng vậy, Tô Lam vừa nhìn thì thấy ngây thơ trong sáng nhưng thực tế lại là người phụ nữ lẳng lơ hơn bất kỳ ai!”


“Chính xác, cô ta chính là đồ dâm đãng!”


“Nhưng tôi cũng muốn nếm thử xem thứ dâm đãng này rốt cuộc có vị thế nào, ha ha!”


Hai chàng trai càng nói càng quá đáng.


Tô Kiêm Mặc lập tức xoay người lại.


“Các cậu ngậm miệng lại cho tôi! Ai cho phép các cậu ăn nói vớ vẩn như vậy?”


Đó là chị gái của cậu, người chị một tay nuôi cậu lớn, sao cậu có thể cho phép người khác nói xấu chị mình như vậy được chứ?


“Này! Bọn tôi nói chuyện của bọn tôi, liên quan quái gì đến cậu!”


Không hiểu sao chàng trai cảm thấy lạ lùng.


“Tôi không cho phép các cậu nói chị ấy như thế!”


Tô Kiêm Mặc chưa từng nghe thấy mấy lời tục tĩu dơ bẩn như vậy, những lời đó lại nói về chị gái của mình, tất nhiên cậu không thể chấp nhận được.


Cậu tức giận đứng dậy.


Mọi người trong phòng học đều nhìn về phía này, giáo viên cũng sững người.


“Bên đó có chuyện gì thế? Vẫn đang trong giờ học đấy, chú ý chút đi.”


Hai chàng trai cũng không chịu yếu thế.


“Cậu không cho phép, cậu nghĩ mình là ai? Bọn tôi cứ nói đấy, sao? Chả hiểu kiểu gì!”


“Đúng đấy, bọn tôi nói chuyện của bọn tôi, liên quan gì đến cậu chứ? Tô Lam ngủ với người ta đến hỏng cả hàng rồi! Tôi cứ nói đấy, sao nào?”


“Cậu…”


Tô Kiêm Mặc tức điên lên.


“Không cho phép nói chị tôi như vậy! Chị ấy không phải người như thế, tôi muốn cậu xin lỗi!”


“Xin lỗi? Cậu có cần làm trò hề như vậy không, cả nước đều đang nói cô ta đấy, cậu muốn cả nước xin lỗi cô ta à? Nực cười!”


“Ồ, thì ra cô ta là chị cậu à, không ngờ cậu có một người chị ghê gớm vậy, chẳng trách điện thoại với máy tính cậu dùng đắt thế, hóa ra là chị cậu bán thân đổi lấy!”


Hai chàng trai phá lên cười.


“Các cậu ăn nói quá đáng thật!” Mục Nhất Hân cũng tức giận.
 
Chương 832


Chương 832


Tô Kiêm Mặc tức đến đỏ cả mắt lên.


Cậu nhảy mạnh lên, định tóm lấy cổ áo của chàng trai phía sau.


Cậu ở hàng trước, hàng trước của giảng đường nhiều hơn hàng sau nên muốn tóm lấy cổ áo của người phía sau thì phải nhảy lên!


Vì nhảy quá mạnh, chàng trai kia lại thuận thế tránh đi nên cậu nằm bò lên bàn.


“Ha ha… Cậu xem cái nết hèn của cậu ta kìa. Ôi chao ơi, nhóc con, đánh không được thì đừng khoe tài.”


Mục Nhất Hân lập tức đỡ Tô Kiêm Mặc.


“Kiêm Mặc, cậu không sao chứ?”


Hai chàng trai vừa nói đưa mắt nhìn nhau, bọn họ hoàn toàn không ngờ Tô Kiêm Mặc lại yếu ớt như vậy.


“Ôi, cậu đừng giả vờ, đừng vu khống người khác ngay nơi đông người chứ.”


“Mọi người đều là bạn học, đùa chút thôi mà.”


Mục Nhất Hân ngẩng đầu, hung dữ trừng mắt nhìn hai chàng trai đó.


“Có kiểu đùa như hai cậu à? Cậu ấy không giả vờ, mau gọi xe cấp cứu đi!”


Dưới sự hướng dẫn của giáo viên, cuối cùng cũng có người gọi cấp cứu.


Khu Rainbow.


“Nên đi ngủ rồi.”


Tô Lam đứng ở cửa phòng sách giục Quan Triều Viễn vẫn đang chơi game.


“Giờ mới mấy giờ chứ?”


“Chín giờ mười lăm.”


Quan Triều Viễn mở lớn mắt nhìn Tô Lam.


“Mới chín giờ mười lăm mà em bảo anh đi ngủ sao? Buổi trưa cũng ngủ?”


“Giờ anh phải nghỉ ngơi, phải đảm bảo ngủ đủ giấc. Mau tắt máy tính đi ngủ cho em, đừng để em nói lần thứ hai.”


Mấy hôm nay Tô Lam luôn quản lý Quan Triều Viễn không để anh thức khuya, muốn anh hình thành thói quen làm việc và nghỉ ngơi đúng giờ.


Quan Triều Viễn bất lực tắt máy tính, lúc đi ngang qua Tô Lam còn lẩm bẩm một câu.


“Còn sống thì cần gì ngủ nhiều, sau này chết rồi chắc chắn sẽ được an giấc ngàn thu…”


Anh cố ý kéo dài giọng để chọc cho Tô Lam vui.


“Sao lắm lời thế?”


Hai người vừa nằm lên giường thì điện thoại Tô Lam đổ chuông.


Là Mục Nhất Hân gọi đến.


“Hân Hân?”


Muộn vậy rồi mà con bé còn gọi làm gì nhỉ? Tô Lam nghe điện thoại.


“Alo, Hân Hân.”


“Thím, không hay rồi, Kiêm Mặc vừa cãi nhau với hai bạn cùng lớp, phải nhập viện, thím mau đến bệnh viện đi!”


“Cháu nói cái gì?”


Tô Lam lập tức lo lắng.


“Đang cấp cứu ở bệnh viện QM, thím mau đến đi!”
 
Chương 833


Chương 833


Cũng là lần đầu Mục Nhất Hân gặp chuyện thế này nên cô ấy lo đến sắp khóc.


“Được, thím tới ngay.”


Tô Lam lập tức vén chăn xuống giường.


“Sao vậy?” Quan Triều Viễn hỏi.


“Kiêm Mặc phát bệnh rồi, em phải đến bệnh viện ngay!”


Tô Lam vừa mặc quần áo vừa nói.


“Anh cũng đi.”


Quan Triều Viễn cũng vội xuống giường.


Hai người lập tức đến bệnh viện.


Đã nửa năm rồi Tô Kiêm Mặc không phát bệnh, lần này đột nhiên phát bệnh khiến Tô Lam có dự cảm không lành.


Quan Triều Viễn dùng tay trái ôm cô.


“Yên tâm đi, sẽ không sao đâu.”


Anh chắc chắn sẽ không để Tô Kiêm Mặc có chuyện gì!


Nhưng Tô Lam vẫn không yên tâm được, cô liên tục giục tài xế lái nhanh một chút.


Đến bệnh viện QM, Mục Nhất Hân, Hoắc Tư Kiệt và giáo viên của tường đang đợi ở bên ngoài phòng cấp cứu.


“Kiêm Mặc đâu? Kiêm Mặc thế nào rồi?” Tô Lam vội chạy tới.


“Tạm thời vẫn chưa ra.”


Mục Nhất Hân đi tới trước.


Đang nói thì Chu Lễ Thành ra khỏi phòng cấp cứu.


“Tình trạng của bệnh nhân rất nguy kịch, cần phải đưa đến phòng ICU ngay!”


Sau đó y tá và bác sĩ đẩy Tô Kiêm Mặc ra, đi thẳng đến phòng ICU.


Tô Lam thấy Tô Kiêm Mặc nằm trên xe cáng cứu thương, sắc mặt trắng bệch không có chút máu.


“Kiêm Mặc!”


Y tá lập tức ngăn cô lại.


Cô chỉ có thể trơ mắt nhìn Tô Kiêm Mặc bị đẩy vào phòng ICU.


Giáo viên đi tới.


“Cô Tô, chúng tôi vô cùng xin lỗi khi sinh viên của trường xảy ra chuyện này, cô cũng đừng quá lo lắng.”


“Cô với mọi người về đi, bệnh của Kiêm Mặc cũng không phải ngày một ngày hai, tôi tin là thằng bé ở hiền thì gặp lành. Muộn thế này rồi còn làm phiền mọi người, thành thật xin lỗi.”


Tô Lam vẫn rất lịch sự.


Giáo viên cũng rất bất ngờ với sự cảm thông của Tô Lam.


Sinh viên trong trường bị đưa đến bệnh viện thì phụ huynh đã làm ầm lên từ sớm rồi, có thể còn yêu cầu nhà trường phải bồi thường.


Tất nhiên giáo viên cũng có nghe nói về Tô Lam và những tin tức kinh khủng kia.


“Cô với mọi người về đi, ở đây có tôi là được rồi, trên đường về nhớ chú ý an toàn, có cần tôi gọi xe giúp mọi người không?”
 
Chương 834


Chương 834


“Không cần đâu, cô cứ chăm sóc cho Kiêm Mặc đi. Chúng tôi về trước nhé, có gì cứ liên lạc cho chúng tôi.”


Hai giáo viên của trường an ủi Tô Lam rồi rời đi.


“Cái cô Tô Lam này không giống như trong tin tức nói cho lắm, đổi lại là phụ huynh khác thì đã làm ầm lên rồi.”


“Tôi cũng cảm thấy thế, nhìn thế nào cũng không thấy cô ấy giống loại người đó mà, một người lịch sự như vậy sao có thể có đời tư hỗn loạn được chứ?”


“Xem ra không thể tin tưởng tin tức được.”


Hai giáo viên vừa bàn tán vừa ra khỏi bệnh viện.


Mục Nhất Hân và Hoắc Tư Kiệt đi đến bên cạnh Tô Lam, lúc này Quan Triều Viễn cũng đi tới.


Vừa rồi có hai giáo viên nên Quan Triều Viễn không tiện xuất hiện.


“Chú, thím.”


“Hân Hân, rốt cuộc hôm nay đã xảy ra chuyện gì?”


“Còn chẳng phải là vì tin tức gần đây sao, trong lớp có hai bạn nam bàn tán bị Kiêm Mặc nghe thấy, Kiêm Mặc cãi nhau với họ, hai bạn nam đó nói rất quá đáng, Kiêm Mặc mất khống chế, cuối cùng thì..”


Tô Lam đỡ trán, không ngờ là vì cô.


“Được rồi Hân Hân, thím biết rồi, không còn sớm nữa, hai đứa cũng về đi.”


“Thím, chắc không phải Kiêm Mặc mắc bệnh gì đấy chứ?”


Ở trường, ngoài giáo viên ra thì các bạn học đều không biết Tô Kiêm Mặc có bệnh.


Lần này Tô Kiêm Mặc hi vọng mình có thể làm một sinh viên bình thường, cho nên cậu không nói với các bạn.


“Bệnh tim bẩm sinh, mấy đứa không biết sao?”


Mục Nhất Hân và Hoắc Tư Kiệt hơi giật mình.


“Vậy…”


“Trẻ con làm gì mà có nhiều câu hỏi thế, mau về trường đi!”


Quan Triều Viễn mắng.


Mục Nhất Hân thè lưỡi.


Quan Triều Viễn gọi điện thoại bảo bệnh viện gửi một chiếc xe đến đưa Mục Nhất Hân và Hoắc Tư Kiệt về trường.


Trên đường về, Mục Nhất Hân vẫn luôn im lặng.


“Hân Hân, cậu nghĩ gì thế?” Hoắc Tư Kiệt hỏi.


“Tôi đang nghĩ chuyện hôm nay rất kỳ lạ.”


“Chuyện gì thế? Lúc đó tôi ở xa.”


Hoắc Tư Kiệt biết Mục Nhất Hân thích Tô Kiêm Mặc, cho nên cậu ấy cũng cố ý tránh xa Mục Nhất Hân một chút.


“Người của cả trường đều biết tôi là trưởng fanclub toàn cầu của Tô Lam, cũng biết anh cả tôi là Mục Nhiễm Tranh, bọn họ biết tôi ngồi bên cạnh nhưng cứ bàn tán về chuyện này, sao tôi cảm thấy họ đang cố ý nhỉ?”


Mục Nhất Hân nhíu chặt mày.


“Nói cũng phải, lần trước cũng có người bàn tán nói xấu Tô Lam, cuối cùng bị cậu dạy cho một trận, sau đó cũng không có ai dám bàn tán nữa. Không ngờ bọn họ lại nói một cách trắng trợn như vậy, cảm giác như có chuẩn bị từ trước.”
 
Chương 835


Chương 835


Mục Nhất Hân vỗ vai Hoắc Tư Kiệt.


“Cậu nhớ hai cậu bạn kia trông thế nào không?”


Hoắc Tư Kiệt gật mạnh đầu.


“Từng gặp rồi, trước đây còn cùng đánh bóng nữa, là sinh viên năm nhất, nếu muốn tìm thì cũng dễ.”


“Tôi giao chuyện này cho cậu đấy, lát nữa cậu dẫn hai người đó đến cho tôi, tôi đích thân tra hỏi!”


“Ừm được, tôi hiểu rồi.”


Trong bệnh viện.


Tô Lam đứng ở cửa phòng ICU, nhìn Tô Kiêm Mặc ở bên trong qua ô cửa kính nhỏ.


“Tô Lam, em nghỉ ngơi một lát đi.”


Cùng lúc đó, Chu Lễ Thành đi tới.


Nhưng Tô Kiêm Mặc lại không hề nhúc nhích.


“Cậu xem cậu ta kìa, ngã một cái lại không nhúc nhích nữa, mọi người đều thấy nhé, bọn tôi chưa động vào cậu ta, tránh để lát nữa cậu ta vu khống bọn tôi.”


Một chàng trai trong đó la lên, giọng rất lớn, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía này.


Mục Nhất Hân lay vài cái nhưng Tô Kiêm Mặc đều không động đậy.


Cô ấy nâng đầu Tô Kiêm Mặc lên thì phát hiện mặt cậu đã trở nên tím tái.


“Không ổn rồi, cậu ấy ngất rồi, mau gọi xe cấp cứu đi!” Mục Nhất Hân la lớn.


“Không được.”


Sao cô có thể nhẫn tâm rời đi được chứ?


Mấy năm nay ra ra vào vào phòng ICU, lần nào cũng là trận chiến sinh tử.


“Mợ chủ, mợ canh ở đây cũng không có ý nghĩa gì, vẫn nên đi nghỉ ngơi một lát đi, lỡ như cậu ấy tỉnh lại thì mợ còn có thể chăm sóc tốt cho cậu ấy.”


Chu Lễ Thành nói.


“Đúng đấy, đợi Kiêm Mặc tỉnh lại mà em kiệt sức thì cũng không thể nào chăm sóc cậu ấy được, đi ngủ một lát đi, em cũng không giúp được gì.”


Tô Lam thở dài, gật đầu.


Quan Triều Viễn đưa Tô Lam đến phòng bệnh trước đây của cô.


Sau khi vào phòng, Quan Triều Viễn bảo y tá mang đến một ly sữa.


Tô Lam yếu ớt nằm trên giường, mắt vô hồn nhìn chằm chằm vào trần nhà.


Quan Triều Viễn đưa lưng về phía Tô Lam, bỏ một viên thuốc màu trắng trong tay vào ly sữa.


“Anh nói xem lần này Kiêm Mặc có thể vượt qua được không?”


Quan Triều Viễn lắc ly sữa, hi vọng viên thuốc có thể tan nhanh.


“Chắc chắn sẽ vượt qua, em đừng nghĩ nhiều.”


“Chỉ mong vậy.”


Hai mắt Tô Lam vô hồn.


“Mỗi lần thế này em đều rất sợ, mặc dù rất lâu trước đây, lúc bác sĩ nói với em Kiêm Mặc sống không quá mười bảy tuổi, em đã chuẩn bị tâm lý rồi, nhưng thật sự đến lúc đó thì em vẫn rất sợ.”
 
Chương 836


Chương 836


Quan Triều Viễn bưng ly sữa đến bên giường.


“Đừng nghĩ linh tinh, khoảng thời gian trước trạng thái cậu ấy tốt như vậy, có thể lần này chỉ là trùng hợp. Uống sữa rồi ngủ một giấc đi, có lẽ ngày mai sẽ ổn thôi.”


Tô Lam không nghĩ gì nhiều mà ngoan ngoãn uống hết ly sữa.


Quan Triều Viễn nằm trên giường với cô.


Lúc đầu Tô Lam vẫn còn lẩm bẩm nhưng sau đó thì chìm vào giấc ngủ.


Quan Triều Viễn nhẹ nhàng đắp chăn cho cô rồi rời khỏi phòng bệnh, đến phòng ICU.


Ở đây chỉ có một mình Chu Lễ Thành, ông ta đã bảo những người khác đi từ trước.


“Tình hình thế nào?”


Chu Lễ Thành cúi đầu, có hơi không dám nói.


“Không ổn lắm, bây giờ gần như hoàn toàn sử dụng máy móc thiết bị và thuốc để duy trì mạng sống.”


Quan Triều Viễn lập tức duỗi cánh tay trái ra trước mặt Chu Lễ Thành.


“Lấy máu ngay đi!”


Chu Lễ Thành đẩy kính của mình.


“Sếp Quan, bây giờ anh cũng cần máu, anh đừng quên anh cũng bị thương.”


Cánh tay Quan Triều Viễn bị thương hoàn toàn là một tai nạn, nhưng ma cà rồng cũng sẽ bị thương, xương bị thương cũng cần máu để hồi phục.


Vì tác dụng của máu nên quá trình hồi phục của ma cà rồng sẽ nhanh hơn người thường.


Hiện tại cũng là lúc Quan Triều Viễn đang cần máu.


“Không lo được nhiều thế, cứu người quan trọng, mau làm đi!”


Anh tuyệt đối không cho phép Tô Kiêm Mặc xảy ra chuyện gì!


Chu Lễ Thành vẫn làm theo, lấy máu như lần trước rồi từ từ bơm vào bình truyền dịch của Tô Kiêm Mặc.


Ông ta cũng chuẩn bị máu cho Quan Triều Viễn.


Dịch thể màu xanh cũng dần đi vào cơ thể Tô Kiêm Mặc.


Quan Triều Viễn uống máu xong, cảm thấy cơ thể dần tốt hơn đôi chút.


Nhưng cảm giác mệt mỏi trong người vẫn rất nặng nề.


Đôi mắt xanh của anh rõ ràng không sáng như trước đó.


Anh chống đầu ngồi trên ghế nghỉ ngơi.


“Sao lại như vậy?” Đột nhiên Chu Lễ Thành hỏi.


Lúc này Quan Triều Viễn mới ngẩng đầu lên.


“Chuyện gì vậy?”


“Lần trước truyền máu xong thì các chỉ số sinh lý nhanh chóng đạt được giá trị bình thường, nhưng lần này…”


Quan Triều Viễn bắt đầu lo lắng.


“Không có tác dụng sao?”


“Mặc dù chỉ số đang tăng trở lại nhưng còn cách giá trị bình thường một khoảng nhất định. Có điều vẫn còn một chút máu chưa truyền xong, chúng ta đợi thêm một lát.”


Chu Lễ Thành cố gắng khiến mình bình tĩnh.


Quan Triều Viễn nhắm mắt nghỉ ngơi, dù sao thì lấy máu vẫn có ảnh hưởng rất nghiêm trọng.
 
Chương 837


Chương 837


Lúc giọt dịch thể màu xanh cuối cùng truyền vào cơ thể Tô Kiêm Mặc, các chỉ số sinh lý vẫn không trở về giá trị bình thường.


Thấy Chu Lễ Thành hết cách, Quan Triều Viễn cắn răng.


“Lấy tiếp đi!”


“Nhưng bản thân anh cũng cần máu để hồi phục, nếu tiếp tục lấy máu, tôi lo…”


Chu Lễ Thành cũng hoàn toàn nghĩ cho Quan Triều Viễn.


“Nói nhảm nhiều thế, tôi bảo ông lấy thì ông cứ lấy đi!”


Quan Triều Viễn giơ cánh tay ra, anh đã chuẩn bị xong rồi.


Chu Lễ Thành chỉ đành lấy máu lần nữa rồi lại bơm vào bình truyền dịch của Tô Kiêm Mặc.


Lần đầu tiên Quan Triều Viễn cảm thấy mình mệt như vậy, mệt như thể chỉ cần nhắm mắt lại là có thể ngủ ngay.


“Thế nào rồi?”


Giọng anh hơi yếu ớt.


Chu Lễ Thành vui mừng vỗ tay.


“Được rồi! Các chỉ số sinh lý đã trở về giá trị bình thường, tim của cậu ấy bắt đầu đập mạnh rồi!”


Cuối cùng Quan Triều Viễn cũng thở phào nhẹ nhõm, lộ ra nụ cười đã lâu không thấy.


Anh chống bàn đứng dậy, đột nhiên cảm thấy choáng váng, lảo đảo!


Chu Lễ Thành lập tức đi tới đỡ anh.


“Sếp Quan, anh lấy nhiều máu quá, có lẽ cần phải uống thêm chút máu nữa để bổ sung sức lực, nếu không anh cứ tiếp tục thế này thì không ổn.”


Chu Lễ Thành để Quan Triều Viễn nghỉ ngơi một lúc rồi đến kho máu lấy cho anh hai túi máu.


Nhưng uống máu xong, cảm giác mệt mỏi của Quan Triều Viễn cũng chẳng giảm được bao nhiêu.


“Sếp Quan, bây giờ anh thật sự cần nghỉ ngơi đầy đủ.”


“Tôi biết rồi, khi nào thì Kiêm Mặc có thể tỉnh lại?”


“Chắc một lát nữa là có thể tỉnh rồi.”


“Được, tôi biết rồi.”


Chẳng bao lâu sau, Tô Kiêm Mặc từ từ mở mắt.


“Kiêm Mặc…”


Tô Kiêm Mặc vừa mở mắt thì thấy Quan Triều Viễn.


“Anh rể… em…”


“Ở đây là bệnh viện.”


“Ồ, chị… chị em đâu?”


“Anh bảo cô ấy đi nghỉ, giờ cậu đã ổn rồi, đừng quan tâm đến những tin tức đó, đều là truyền thông bày ra cả, anh sẽ giải quyết, yên tâm đi.”


Tô Kiêm Mặc miễn cưỡng cười.


“Vâng.”


“Cậu nghỉ ngơi đi, anh đi xem chị cậu dậy chưa.”


“Được.”
 
Chương 838


Chương 838


Quan Triều Viễn rời đi.


Tô Kiêm Mặc ngước mắt nhìn bình truyền dịch của mình, chút dịch thể màu xanh cuối cùng từ từ chảy xuống.


Quan Triều Viễn về đến phòng bệnh, anh nằm sát bên cạnh Tô Lam.


Anh mệt quá, vừa đặt đầu xuống gối là ngủ luôn.


Mặc dù Tô Lam đã uống thuốc ngủ nhưng liều thuốc không lớn nên chỉ ngủ hơi sâu một chút, sáng sớm cô đã tỉnh dậy.


Thấy Quan Triều Viễn vẫn đang ngủ, cô không gọi anh mà lặng lẽ xuống giường, đi đến phòng ICU.


“Kiêm Mặc…”


Chu Lễ Thành vẫn luôn canh ở phòng ICU.


“Mợ chủ, cậu ấy đã tỉnh cũng đã ổn rồi, chỉ đang ngủ thôi.”


Cuối cùng Tô Lam thở phào một hơi.


“Vậy thì tốt rồi, tốt rồi, ông trời phù hộ, lại qua một kiếp.”


Tô Lam chắp hai tay lại, vẻ mặt đầy vui mừng.


Chu Lễ Thành rất muốn nói đây không phải do ông trời phù hộ mà là công lao của Quan Triều Viễn.


Nhưng cuối cùng ông ta vẫn không nói ra.


Sau khi Tô Kiêm Mặc tỉnh lại thì được chuyển đến phòng bệnh thường.


“Kiêm Mặc, sau này không bao giờ được đánh nhau, những chuyện đó không đáng để tức giận, chị là người thế nào em còn không biết hay sao?”


“Nhưng bọn họ nói chị như vậy em không chịu nổi. Được rồi, em biết lần sau nên làm thế nào rồi, anh rể đâu? Hôm qua anh ấy luôn ở đây trông em chắc là đã mệt rồi, chị đi thăm anh ấy đi.”


“Ừm.”


Một ngày một đêm, Quan Triều Viễn vẫn đang ngủ.


Tô Lam mấy lần muốn đánh thức anh, nhưng nhìn anh vẫn luôn cau mày như thể rất mệt, nên không nỡ.


Mãi cho đến buổi sáng ngày hôm sau, Quan Triều Viễn cuối cùng cũng tỉnh lại.


Tô Lam thở phào nhẹ nhõm.


“Cuối cùng anh cũng tỉnh rồi, em sợ chết đi được.”


“Ừm?”


Quan Triều Viễn lộ ra hàm răng trắng sứ nhìn Tô Lam, nhưng trên mặt vẫn tràn đầy vẻ mệt mỏi.


“Kiêm Mặc đã không sao rồi, hôm qua anh đã thấy cậu ấy tỉnh rồi.”


Việc đầu tiên sau khi Quan Triều Viễn tỉnh lại là vội vàng báo cáo với Tô Lam.


Anh không biết mình đã ngủ bao lâu, chỉ luôn cảm thấy rất mệt, không dậy được.


“Những gì anh nói đã là chuyện của ngày hôm kia rồi, em đã biết rồi, thằng bé không sao và đã được chuyển đến phòng bệnh thường rồi, nhưng mà anh làm em sợ chết đi được.”


“Anh làm sao chứ?”


Quan Triều Viễn vươn tay ra sờ mặt Tô Lam.


“Anh nói anh làm sao, anh đã ngủ một ngày một đêm rồi!”


“Lâu như vậy à?”
 
Chương 839


Chương 839


“Vâng! Em còn có thể lừa anh à? Thậm chí em còn mời giám đốc Chu đến và nhờ ông ấy giúp xem anh bị làm sao. Ông ấy nói anh không sao, có thể là do mệt quá thôi. Sao lại mệt đến mức này, ngủ hẳn một ngày một đêm!”


Quan Triều Viễn gượng gạo cười, anh cũng không biết mình lại ngủ lâu như vậy.


“Kể từ khi cánh tay bị thương, đã lâu rồi không luyện tập, mấy ngày nay em đều bảo anh ngủ sớm dậy sớm, tối hôm qua vừa thức đêm liền không chịu nổi.”


“Cũng may là không có chuyện gì, em đi lấy đồ ăn cho anh.”


“Ừ.”


Tô Lam đứng dậy và rời khỏi phòng.


Quan Triều Viễn nhắm mắt tĩnh tâm, không ngờ mình lại ngủ lâu như vậy.


Có vẻ như mất máu cũng ảnh hưởng rất lớn đến anh.


Học viện Mỹ thuật.


Hoắc Tư Kiệt đã tập hợp một vài bạn học chặn Mã Húc Hào và Trương Đông ở phía sau ký túc xá của trường.


Bên này là một điểm mù, không có camera, bình thường ít người qua lại, nó đã trở thành một nơi đặc biệt để sinh viên giải quyết chuyện riêng tư.


“Hoắc Tư Kiệt, cậu có vấn đề à? Hình như chúng tôi không đắc tội với cậu thì phải? Đây là muốn đánh nhau sao?”


Người dáng cao hơn là Mã Húc Hào, còn người có khuôn mặt hơi tròn là Trương Đông.


“Cậu chột dạ cái gì chứ? Chỉ tìm cậu nói chuyện thôi, ai bảo là đánh nhau đâu chứ?”


Mấy học sinh nam Hoắc Tư Kiệt dẫn theo người nào người nấy đều rất hung hãn.


Mã Húc Hào và Trương Đông hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.


“Nói chuyện gì?”


“Nói về chuyện xấu hai người đã làm dạo gần đây.”


Giọng nói của một cô gái truyền đến, mọi người quay đầu lại liền nhìn thấy Mục Nhất Hân.


“Hai người chúng tôi có làm chuyện xấu gì đâu?”


Ánh mắt Mã Húc Hào có chút mờ mịt.


“Có làm chuyện xấu hay không, bản thân cậu rõ nhất! Tốt nhất là thành thật trả lời, nếu không chuyện này mà làm ầm đến đồn cảnh sát thì tự nhiên sẽ có người điều tra rõ ràng!”


Mục Nhất Hân rất đắc ý.


“Không cần, tôi nói này, chắc hai người biết bối cảnh của nhà chúng tôi đúng không?”


Mã Húc Hào và Trương Đông cũng rất sợ hãi.


Nhất là Trương Đông, cậu ta đã bao giờ trải qua chuyện này đâu chứ!


Vừa dọa liền khai hết toàn bộ sự thật!


“Chúng tôi thật sự không biết Tô Kiêm Mặc bị bệnh! Nếu chúng tôi biết thì nhất định sẽ không nhận công việc này!”


Trương Đông rất oan ức.


“Bà cô ơi, cho chúng tôi một con đường sống đi, chúng tôi thật sự không biết Tô Kiêm Mặc bị bệnh. Lúc đầu có người tìm chúng tôi, bảo chúng tôi nói tin tức này trước mặt cậu ta, nói càng khó nghe càng tốt, sau đó cho chúng tôi mỗi người năm nghìn tệ!”
 
Chương 840


Chương 840


Mục Nhất Hân và Hoắc Tư Kiệt nhìn nhau.


“Nói cách khác, thật sự có người sai khiến hai người làm?”


“Đúng vậy, nếu không chúng tôi ăn no rửng mỡ chọc vào Tô Kiêm Mặc làm gì?”


Bệnh viện QM.


Tô Lam ở trong phòng bệnh của Tô Kiêm Mặc, Quan Triều Viễn ăn chút thức ăn rồi lại ngủ thiếp đi.


Sắc mặt của Tô Kiêm Mặc cơ bản đã khôi phục được bảy tám phần rồi.


“Chị, anh rể không sao chứ?”


“Không sao, chỉ là mấy ngày nay mệt quá thôi, nghỉ ngơi tốt liền không sao cả.”


Vừa nói xong, điện thoại di động của Tô Lam đổ chuông.


“Là Hân Hân.” Tô Lam bắt máy.


“Thím, Kiêm Mặc thế nào rồi? Cậu ấy tỉnh chưa?”


“Đã tỉnh rồi, không sao rồi.”


Tô Kiêm Mặc lập tức quay đầu sang một bên.


“Vậy thì tốt quá, thím, cháu có một chuyện quan trọng muốn báo cáo với thím! Quả nhiên là có người sai khiến!”


Tô Lam nhìn Tô Kiêm Mặc, lập tức đứng dậy đi ra ngoài.


“Hân Hân, vừa rồi cháu có ý gì?”


“Ngay từ đầu cháu đã thấy chuyện này rất kỳ lạ, cả trường không ai không biết là cháu thành lập hội chi viện fan toàn cầu cho thím, lần trước có người nói xấu thím bị cháu dạy cho một bài học, cả trường không ai dám nói xấu thím trước mặt cháu. Nhưng lúc đó hai nam sinh kia lại phạm điều cấm kỵ như vậy! Nên cháu đã đi điều tra.”


“Sau đó thì sao?”


“Họ nói rằng có người tìm họ bảo họ cố tình nói ra, sau đó cho mỗi người năm nghìn tệ, thím, vậy chắc là nhằm vào thím đúng không. Chúng cháu đã ghi âm lời nói của hai người bạn học đó rồi, họ nói nếu cần thì cũng sẽ đứng ra làm chứng.”


Tô Lam chỉ cảm thấy toàn thân phát run.


Cô cho rằng đây chỉ là một tai nạn, chỉ vì tin tức của cô lan đến trường và ảnh hưởng đến Tô Kiêm Mặc mà thôi.


Không ngờ lại có người cố tình làm vậy!


“Thím, thím có đang nghe cháu nói không?”


“Ờ, Hân Hân, thím biết chuyện này rồi, cảm ơn cháu, cháu đừng phát tán chuyện này ra ngoài vội, khi cần thiết thím sẽ tới tìm cháu.”


“Được ạ.”


Cúp điện thoại xong, Tô Lam vẫn cảm thấy cơ thể mình không khỏi run lên.


Việc này rõ ràng là nhằm vào Tô Kiêm Mặc, chỉ với một mục đích duy nhất là khiến Tô Kiêm Mặc phát bệnh!


Cũng chính vì cuộc nói chuyện với Mục Nhất Hân ngày hôm đó, Tô Lam mới biết rằng các bạn cùng trường không hề biết Tô Kiêm Mặc đang bị bệnh!


Các phương tiện truyền thông hoàn toàn không biết Tô Lam có em trai, người biết cô có một người em trai bị bệnh tim e rằng chỉ có mỗi cô ta thôi!
 
Chương 841


Chương 841


Tô Lam thật không ngờ họ lại thực sự muốn đẩy Tô Kiêm Mặc vào chỗ chết!


“Mẹ nó! Người phụ nữ này quá độc ác! Dù sao cũng là em trai cùng cha khác mẹ, thế mà lại muốn hại chết thằng bé!”


Quan Triều Viễn đấm mạnh vào lòng bàn tay.


“Em thật sự không ngờ được rằng cô ta lại mất kiên nhẫn đến vậy!”


“Sao vậy?” Quan Triều Viễn cảm thấy dường như có nguyên nhân.


“Khoảng thời gian trước bố em có gọi điện thoại cho em, nói là Kiêm Mặc có mười phần trăm cổ phần của công ty rượu Tô Ký, ông ấy nói coi như cũng là công bằng với hai chị em em, nhưng phải đợi sau khi Kiêm Mặc hai mươi tuổi mới cho thằng bé cổ phần.”


Quan Triều Viễn khinh thường chuyện này.


“Vậy thì có khác gì…”


Khác gì không có…


Nhưng Quan Triều Viễn không nói hết lời, dù sao đây là kiêng kỵ lớn của Tô Lam.


“Có lẽ là ý của Vương Vãn Hương, phải hai mươi tuổi mới bắt đầu nhận được, người nào đó đã không ngồi yên được nữa rồi!”


Tô Lam nắm chặt tay, móng tay cắm vào da thịt, cô chưa bao giờ căm hận họ như bây giờ!


“Họ rõ ràng muốn một mũi tên trúng hai đích, lợi dụng tin tức chèn ép em, sau đó khiến cho Kiêm Mặc phát bệnh. Được rồi, chuyện này em không cần lo lắng, anh sẽ tự mình giải quyết!”


Quan Triều Viễn cũng vô cùng tức giận.


“Không, em phải giải quyết theo cách của mình, không cần anh quan tâm!”


Tô Lam mắt sáng như đuốc, vô cùng kiên định.


“Em có cách gì?”


“Anh không cần quan tâm đến chuyện này đâu, tóm lại là em sẽ không lưu tình nữa! Cô ta dám động vào điểm yếu của em thì em dám hủy hoại thứ quý giá của cô ta.”‘


Quan Triều Viễn kinh ngạc nhìn Tô Lam, lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt tức giận như vậy của người phụ nữ của mình.


Nếu như cô kiên quyết như vậy thì cứ để cô thỏa sức làm đi.


Dù sao đi nữa, anh sẽ luôn là chỗ dựa vững chắc nhất của cô.


Đêm yên tĩnh và thanh bình.


Đã là mùa xuân rồi, nhưng cái lạnh vẫn chưa tan đi, những ngày này trời vẫn rất lạnh về đêm.


Tô Nhược Vân đang ngồi trong căn phòng ấm áp, xem ảnh cưới nhiếp ảnh gia vừa gửi.


Nhìn thấy dáng vẻ trai tài gái sắc của cô ta và Mộ Dung Dịch trong ảnh, Tô Nhược Vân không khỏi nhếch khóe môi.


Cửa mở ra, Tô Nhược Vân lập tức buông chuột máy tính xuống và ra khỏi phòng làm việc, Mộ Dung Dịch đã về rồi.


“Anh về rồi à, anh ăn cơm chưa?”


“Ăn rồi.”


Mộ Dung Dịch lê cơ thể mệt mỏi, mặc dù lần này có sự giúp đỡ về nguồn vốn của Tô Nhược Vân, anh ta đã lật ngược tình thế và giúp Quốc tế Nghệ Tân vượt qua cơn khủng hoảng.
 
Chương 842


Chương 842


Nhưng anh ta không dám xem nhẹ nữa.


“Em đang xem ảnh cưới của chúng ta, anh có muốn cùng xem không?”


Mộ Dung Dịch dường như không có hứng thú lắm.


“Ảnh cưới đều giống nhau thôi, không có gì đáng xem cả, em cứ chọn kiểu mình thích là được, anh hơi mệt.”


Mộ Dung Dịch ngồi trên ghế sofa.


Tô Nhược Vân rót một cốc nước ấm cho Mộ Dung Dịch, đặt lên bàn, sau đó ngồi bên cạnh anh ta.


Gần đây, hai người một người bận việc công ty, một bận chuyện đám cưới, không dứt ra được.


Mộ Dung Dịch bưng cốc nước ấm lên, đột nhiên quay đầu nhìn Tô Nhược Vân.


“Chuyện của Tô Lam là do em làm sao?”


Gần đây anh ta bận việc của công ty, nhưng tin tức của Tô Lam lần này lớn như vậy, anh ta không thể không biết chút nào.


Tô Nhược Vân sửng sốt.


“Tại sao anh lại hỏi em như vậy? Chị ta gọi điện cho anh đúng không? Hay là chị ta tìm anh rồi nói gì với anh rồi?”


“Không có, là anh đoán. Chuyện lần này ập đến rất nhanh, chắc chắn là có người cố ý sắp xếp.”


Tô Nhược Vân lập tức bĩu môi.


“Cho nên anh nghi ngờ em sao?”


“Anh chỉ hỏi thôi.”


“Em làm gì có thời gian sắp xếp chuyện này chứ! Chuyện đám cưới đã làm em đủ bận rồi! Hơn nữa, tuy em rất không thích chị ta, nhưng dù sao chị ta cũng là chị gái cùng cha khác mẹ của em, cùng nhau lớn lên, em suốt ngày tính kế chị ta làm gì?”


Tô Nhược Vân rất không vui.


Mộ Dung Dịch không tin nửa câu sau của Tô Nhược Vân, anh ta cũng biết chuyện trước đây Tô Nhược Vân tính kế Tô Lam.


Chẳng qua chỉ là sự cạnh tranh giữa các nghệ sĩ, không ảnh hưởng đến tổng thể nên anh ta cũng không quan tâm đến.


Nhưng Mộ Dung Dịch lại vô cùng đồng ý với nửa câu trước của Tô Nhược Vân, chuyện đám cưới lần này từ việc lớn như hội trường đến việc nhỏ như hộp kẹo cưới, tất cả đều do Tô Nhược Vân một tay lo liệu.


Cô ta đã bận đến mức không dứt ra được rồi, có lẽ cũng không có thời gian và sức lực để đối phó với Tô Lam nữa.


Hơn nữa, việc ác ý lần này rõ ràng là muốn đẩy Tô Lam vào chỗ chết, chắc Tô Nhược Vân cũng không đến mức đó.


“Được rồi, không phải em thì không phải, không phải thì càng tốt, tránh bị cắn lại một miếng.”


Mộ Dung Dịch vươn tay ôm Tô Nhược Vân vào lòng.


Tô Nhược Vân làm nũng đánh vào ngực Mộ Dung Dịch.


“Bên chỗ chị ta có chuyện xấu gì là anh lại nghĩ ngay đến em! Chắc sẽ không vẫn nghĩ đến chị ta chứ?”


“Sao có thể chứ?”


“Thật ra em biết tình cảm năm năm của hai người không dễ dàng nói buông tay là buông tay như vậy được, nhưng có một số chuyện em vẫn muốn nói, sự việc này của chị ta đến bất ngờ, lẽ nào anh không nghĩ tới là do tự chị ta làm sao?”
 
Chương 843


Chương 843


Thấy thái độ của Mộ Dung Dịch không quá cứng rắn, Tô Nhược Vân nhân cơ hội nói ra.


Mộ Dung Dịch không trả lời.


“Cứ lấy em làm ví dụ, nhờ công ty nâng đỡ nên em mới có độ hot như hôm nay, nhưng chị ta thì sao? Bây giờ bộ phim điện ảnh nào của chị ta cũng bán rất chạy, độ hot cũng không ngừng tăng cao, trong đó không ẩn chứa gì sao?”


“…”


“Trên Weibo và các diễn đàn nói chị ta ngủ với lãnh đạo cấp cao, có gì đó với người khác không phải là vô căn cứ. Chúng ta đều biết rất rõ hoàn cảnh của chị ta, nếu như chị ta không dùng thân mình để trèo lên cao thì lấy đâu ra nhiều cơ hội như vậy?”


Mộ Dung Dịch biết rất rõ những chuyện này.


Nhưng đây cũng là điều anh ta không muốn nghe nhất.


“Được rồi, đừng nói nữa.”


“Nói hay không thì cũng như nhau thôi, chị em đã không còn là Tô Lam sạch sẽ lúc đầu từ lâu rồi.”


Mộ Dung Dịch quay đầu nhìn Tô Nhược Vân.


“Vậy em còn không mau tắm rửa sạch sẽ đợi anh?”


Tô Nhược Vân đột nhiên mỉm cười.


“Hay là chúng ta cùng nhau tắm sạch sẽ đi?”


Cả hai đạt được thống nhất tay trong tay vào phòng tắm.


Ngay sau đó là trong phòng tắm vang lên tiếng cười, tiếp theo là tiếng thở dốc vô cùng ái muội.


Mỗi khi nhắc đến Tô Lam, Mộ Dung Dịch luôn muốn Tô Nhược Vân rất nhiều.


Trong đầu anh ta toàn là Tô Lam.


Năm năm tình cảm, chỉ vì cô không muốn trao thân cho anh ta nên mọi thứ đều tan biến.


Bệnh viện QM.


Mặc dù tình trạng của Tô Kiêm Mặc đã ổn định rồi nhưng vẫn cần ở lại bệnh viện tiếp tục theo dõi một thời gian, Tô Lam cũng không cho cậu xuất viện.


Hôm nay, Mục Nhất Hân và Hoắc Tư Kiệt đã đến thăm Tô Kiêm Mặc.


“Thím, cháu đến thăm Kiêm Mặc, cậu ấy thế nào rồi ạ?”


Mục Nhất Hân và Hoắc Tư Kiệt tình cờ gặp Tô Lam ở ngoài cửa.


“Hồi phục khá tốt, hai đứa vào đi.”


Tô Lam dẫn hai đứa vào phòng bệnh.


“Kiêm Mặc, bạn học của em đến thăm em này.”


Tô Kiêm Mặc đang nằm trên giường bệnh đọc sách, vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Mục Nhất Hân và Hoắc Tư Kiệt đang cười rạng rỡ.


Mặt cậu sa sầm ngay lập tức.


“Họ không phải bạn học của em, không cùng lớp, bọn em không thân.”


Tô Kiêm Mặc tiếp tục đọc sách.


Mục Nhất Hân và Hoắc Tư Kiệt đều cảm thấy rất gượng gạo, Tô Lam cũng cảm thấy như vậy.
 
Chương 844


Chương 844


“Kiêm Mặc, người ta đến thăm em, em như vậy không phải rất mất lịch sự sao?”


“Ai cần họ đến thăm em chứ?” Tô Kiêm Mặc còn không buồn ngẩng đầu, tiếp tục đọc sách.


Tô Lam lập tức cười.


“Hân Hân, hay là hôm nay hai đứa về đi, hôm nay tâm trạng của Kiêm Mặc không tốt lắm, lát nữa thím sẽ nói nó.”


“Vậy thôi ạ.”


Mục Nhất Hân đưa trái cây và sản phẩm dinh dưỡng vừa mua cho Tô Lam rồi cùng với Hoắc Tư Kiệt rời đi.


Trên đường về, trong lòng cô ấy rất không vui.


“Hân Hân, hay là bỏ đi, cậu nhìn thái độ của Tô Kiêm Mặc với cậu đi, nếu như cậu ta có ý với cậu thì hai người đã thành đôi từ lâu rồi.”


Mục Nhất Hân trừng mắt nhìn Hoắc Tư Kiệt.


“Nếu như dễ dàng theo đuổi như vậy thì người khác đã theo đuổi từ lâu rồi! Tôi không tin không được!”


Mục Nhất Hân tràn đầy tự tin, bộ dạng không thấy quan tài không đổ lệ.


Hoắc Tư Kiệt lắc đầu, cô gái này vô phương cứu chữa rồi.


Trong phòng bệnh.


“Kiêm Mặc, trước đây em không như thế này, có chuyện gì vậy? Có khúc mắc gì với họ sao?”


Tô Lam thận trọng hỏi.


“Mục Nhất Hân đã viết ba bức thư tình cho em rồi.”


Tô Lam hoàn toàn choáng váng.


Đây là chuyện cô hoàn toàn không thể đoán được, cô bé Mục Nhất Hân trông thông minh hoạt bát, nhưng không ngờ lại theo đuổi Tô Kiêm Mặc!


“Kiêm Mặc, chị biết rằng em cũng đã đến tuổi yêu đương rồi, nhưng sức khỏe của em cũng nên…”


“Chị à, chị đừng nói nữa, em đều hiểu, cho nên em mới không muốn gặp cậu ấy!”


Tô Kiêm Mặc cầm sách lên, lật một trang và tiếp tục đọc.


Tô Lam cũng không tiếp tục nói gì nữa, cô tin rằng Tô Kiêm Mặc sẽ biết chừng mực.


Tuy cô cũng biết điều này rất tàn nhẫn đối với Tô Kiêm Mặc, nhưng chính là tàn nhẫn như vậy, Tô Kiêm Mặc có thể chống chọi được một lần, nhưng cậu còn có thể chống chọi được mấy lần nữa đây?


Hơn nữa, Tô Lam không muốn chuyện yêu đương làm ảnh hưởng đến tâm trạng của Tô Kiêm Mặc, cô hy vọng Tô Kiêm Mặc có thể sống lâu hơn.


Đối phương là ai không tốt, nhưng lại là Mục Nhất Hân, con cháu nhà họ Mục.


Cuối cùng thì Tô Lam cũng nhớ ra, lần trước khi ở nhà họ Mục, Mục Nhất Hân liên tục hỏi thăm về Tô Kiêm Mặc.


Hóa ra là vì cô ấy đã thích Tô Kiêm Mặc từ lâu rồi.


Cô thật sự hối hận không kịp, nếu biết trước thì đã nói Tô Kiêm Mặc đã có bạn gái rồi…


Nhưng bây giờ hối hận cũng không có ích gì!


Nháy mắt, đám cưới của Tô Nhược Vân sắp diễn ra rồi.


Tô Lam nhận được thiệp mời, nhưng không ngờ Quan Triều Viễn cũng nhận được.
 
Chương 845


Chương 845


“Cho rằng đám cưới của một người nào đó cũng có thể mời được Quan Triều Viễn anh sao? Không biết tự lượng sức mình!”


Quan Triều Viễn cười lạnh, trực tiếp ném thiệp mời vào thùng rác.


Còn Tô Lam thì nhìn thiệp mời có phong cách thiết kế vô cùng độc đáo, trong lòng đã không còn chua xót như trước từ lâu.


Nhà họ Tô.


Vào ngày cưới, đội xe phải đưa Tô Nhược Vân từ nhà họ Tô đến khách sạn nơi tổ chức hôn lễ.


Nhà họ Tô của ngày hôm nay không còn như trước nữa, đâu đâu cũng treo đèn kết hoa, đồ trang trí mới sặc sỡ, nhất là phòng của Tô Nhược Vân, được trang trí như phòng công chúa trong mơ vậy.


Tô Nhược Vân đang ngắm nhìn chiếc váy cưới Tình yêu của Athena trong phòng của cô ta.


Thật không dễ dàng gì mới có được chiếc váy cưới này, nhưng khi cô ta mặc chiếc váy cưới này bước tới trước mặt mọi người chắc chắn sẽ vô cùng lộng lẫy.


“Vân Vân, đồ đạc đã chuẩn bị gần xong rồi, chỉ đợi váy cưới đến là được.”


“Vâng.”


Tô Nhược Vân nhìn chiếc váy cưới của mình, tưởng tượng dáng vẻ khi mặc lên người.


“Vân Vân, vừa rồi bố con hỏi mẹ có mời Tô Lam không, ông ấy nói dù sao thì cũng là người một nhà, nếu cô ta không đến thì rất không thích hợp, vừa nãy mẹ còn cãi nhau với ông ấy một trận.”


Tô Nhược Vân rũ mắt và suy nghĩ một lúc.


“Con đoán cô ta cũng không dám đến đâu, con và A Dịch đã mời các kênh truyền thông chính đến tham dự đám cưới, đến lúc đó sẽ có rất nhiều phóng viên nhà báo. Bây giờ cô ta có nhiều tai tiếng như vậy, phóng viên nhìn thấy cô ta nhất định sẽ vồ tới!”


Vương Vãn Hương đột nhiên đập tay.


“Vậy thì mẹ sẽ bảo bố con gọi điện, gây thêm áp lực cho cô ta, bảo cô ta nhất định phải tới, đến lúc đó phóng viên sẽ lao tới cắn xé cô ta, khiến cô ta không thể trở mình được!”


Vương Vãn Hương rất vui mừng về kế hoạch của mình, nhưng Tô Nhược Vân liếc nhìn mẹ mình.


“Mẹ, đây là đám cưới chỉ có một lần trong đời của con, lẽ nào còn phải để cho cô ta cướp tin tiêu đề của con sao?”


Tô Nhược Vân vẫn rất coi trọng đám cưới của mình.


“Ôi, con nói cũng đúng, vậy phải làm sao đây?” Vương Vãn Hương cũng khó xử.


Thật ra, Tô Nhược Vân cũng đã hơi hối hận rồi, chọn tạo ra vụ bê bối cho Tô Lam trong thời gian chuẩn bị đám cưới của mình thực sự không phải là một bước đi khôn ngoan.


Nếu như cô ta không tạo ra scandal này, tâm điểm của giới truyền thông lớn chắc chắn sẽ đổ dồn vào việc chuẩn bị đám cưới của cô ta.


“Chuyện này cũng dễ xử lý thôi, con sẽ báo trước cho mấy kênh truyền thông là Tô Lam nhận được thiệp mời chắc sẽ tới thôi, bảo họ chặn cô ta ở bên ngoài, chỉ cần cô ta xuất hiện thì họ sẽ lập tức giữ chân cô ta lại. Sau đó lại lấy lý do gây mất trật tự sai bảo vệ đuổi họ đi.”


Tô Nhược Vân cười khinh thường.


Đến lúc đó chắc chắn sẽ có một số kênh truyền thông viết bài về chuyện này.


Đến lúc đó, hai tin tức đối lập nhau sẽ rất đẹp.


Một người được hưởng sự chúc phúc của cả thế giới và có một đám cưới thế kỷ hoàn hảo, còn người kia thì chẳng khác nào chuột băng qua đường, bị mọi người đuổi đánh.
 
Chương 846


Chương 846


“Ý kiến này rất hay! Thật đáng tiếc, mẹ đoán cô ta sẽ không đến…”


“Sao thế ạ?”


“Mẹ nghe nói Tô Kiêm Mặc bị bệnh nặng và đã ở trong ICU của bệnh viện QM rồi, tình hình rất tồi tệ.”


“Bệnh viện QM? Xem ra gần đây cô ta quả thực lên như diều gặp gió rồi, lại có tiền đến bệnh viện QM.”


Tô Nhược Vân cười lạnh.


“Tôi sẽ khiến cô cả đời này cũng không thể trở mình được! Tốt nhất là cùng đứa em trai bệnh tật của cô xuống địa ngục luôn đi!”


Ánh mắt của Tô Nhược Vân có một tia hung ác!


Bệnh viện QM.


Quan Triều Viễn vừa đi vào liền nghe thấy Tô Lam gọi điện thoại.


Biểu cảm của Tô Lam không ổn lắm.


“Ai gọi điện tới thế?”


“Bố em, bảo em dù sao cũng phải đến dự đám cưới của Tô Nhược Vân và Mộ Dung Dịch.”


Tô Lam sắc mặt tiều tuỵ.


“Bên trong chắc chắn có bẫy! Nếu không thì sao cô ta có thể để em đến được? Em đã nghĩ ra cách chưa?”


“Vẫn chưa.”


“Chị, theo em thì chị đừng đi, không có nhìn thấy lại khó chịu!” Tô Kiêm Mặc ở bên cạnh nói.


“Được rồi, em đừng lo lắng chuyện của chị nữa, lo cho mình đi.”


Tô Lam đứng dậy và ra khỏi phòng.


Quan Triều Viễn cũng theo cô ra ngoài, ôm cô vào lòng.


“Anh nghe nói đám cưới của hai người này được gọi là đám cưới thế kỷ có một không hai trên đời! Khoe khoang quá mức! Quan Triều Viễn anh còn chưa tổ chức đám cưới mà họ đã dám nói là có một không hai trên đời?”


Tô Lam chỉ cười không nói gì.


“Sau này khi chúng ta làm đám cưới, anh nhất định sẽ tổ chức xa hoa hơn họ, đến lúc đó cũng mời họ tham dự, tức chết họ!”


Tô Lam nhìn bộ dạng tức giận của Quan Triều Viễn, không nhịn được bật cười.


Đôi khi cô cảm thấy bộ dạng ấu trĩ của người đàn ông này cũng rất đẹp trai.


“Em đừng tham dự đám cưới nữa được không?”


Anh không muốn người phụ nữ của mình tới cửa để cho người khác bắt nạt.


“Em vẫn chưa nghĩ xong.”


“Nếu như không nghĩ được cách nào thì anh ra tay đấy nhé, em khỏi phải tốn công mất sức.”


Anh đau lòng chết mất!


“Nếu anh ra tay sẽ như thế nào?”


“Đàn ông có cách giải quyết vấn đề của đàn ông, anh mà không khiến Quốc tế Nghệ Tân phá sản phải cầu xin anh thì anh không phải là người đàn ông của em!”


“Nhưng em không muốn đối phó với Quốc tế Nghệ Tân, mà là Tô Nhược Vân!”
 
Chương 847


Chương 847


“Có khác gì đâu? Quốc tế Nghệ Tân sụp đổ rồi, Tô Nhược Vân vẫn muốn cưới Mộ Dung Dịch sao? Anh không tin!”


Dựa vào vòng tay của Quan Triều Viễn, Tô Lam cảm thấy vô cùng an tâm.


“Vẫn để em làm đi, em đang nghĩ cách.”


“Em còn có thể nghĩ ra cách gì? Hôn lễ cũng sắp diễn ra rồi! Nếu như bây giờ anh ra tay chưa biết chừng hôn lễ của họ sẽ không thể tổ chức được nữa!”


Quan Triều Viễn tự tin như vậy đấy.


Đúng lúc này, điện thoại di động của Tô Lam đột nhiên đổ chuông.


Mục Nhiễm Tranh gọi đến.


“Tên nhóc thối này đã nhiều ngày không lộ mặt rồi, xem em không chửi chết anh ta!”


Kể từ khi scandal nổ ra, Mục Nhiễm Tranh vẫn luôn giữ im lặng.


Lúc đầu là vì anh ta ra ngoài ghi hình một chương trình thực tế, hoàn toàn không có ở đây.


Nhưng sau khi quay lại cũng không thấy anh ta có động tĩnh gì, nhiều ngày nay cũng không cập nhật Weibo.


Chính là bởi vì Mục Nhiễm Tranh vẫn luôn không nói gì, cho nên bên ngoài càng đoán rằng Mục Nhiễm Tranh thất tình, điểm này càng hướng về phía Tô Lam.


Tô Lam trả lời điện thoại.


Đám cưới thế kỷ cuối cùng cũng đã đến trong mong đợi của bao người.


Đây là đám cưới thu hút sự chú ý của người dân cả nước, thậm chí Mộ Dung Dịch còn thuê hẳn một kênh truyền hình, kênh này sẽ phát sóng trực tiếp toàn bộ quá trình.


Bởi vì đám cưới này, toàn bộ thành phố Z đang sôi sục!


Thảm đỏ được trải từ nhà họ Tô đến khách sạn.


Đội xe đón dâu được mệnh danh là đội xe xa xỉ nhất trong lịch sử, trên đường đều là những chiếc xe sang trọng nhất, nhìn không thấy đuôi.


“Trời ạ, thế này cũng thật xa xỉ quá đi, hôn lễ của công chúa chắc cũng không xa xỉ như vậy nhỉ?”


“Giàu thật đấy!”


“Tô Nhược Vân thật hạnh phúc!”


Người qua đường đứng hai bên đường nhìn đoàn xe sang trọng, ai nấy đều trầm trồ khen ngợi.


Sau khi tiến hành nghi lễ sôi động tại nhà họ Tô, Tô Nhược Vân lên xe hoa, xe chạy dọc trên thảm đỏ đưa Tô Nhược Vân đến thẳng khách sạn.


Khách sạn nơi tổ chức hôn lễ cũng là khách sạn sang trọng nhất thành phố Z, hôm nay, tất cả đều được Mộ Dung Dịch bao hết rồi.


Đám cưới này tự xưng là đã mời người của toàn bộ giới giải trí, các nghệ sĩ lớn nhỏ trong giới giải trí cũng liên tục tiến vào khách sạn.


Ống kính của phóng viên không còn đủ dùng nữa rồi, có quá nhiều thứ cần chụp, tùy tiện một thứ gì đó cũng có thể trở thành tin tiêu đề.


Vẫn chưa đến giờ bắt đầu đám cưới.


Tô Nhược Vân được đưa đến phòng nghỉ phía trên khách sạn nghỉ ngơi, cô ta chọn một chiếc váy voan bồng bềnh khi ra ngoài.


Chỉ khi đám cưới thực sự đến, cô ta mới thay chiếc Tình yêu của Athena, bây giờ cũng là lúc cô ta thay váy.
 
Chương 848


Chương 848


Tất cả mọi người bước vào hội trường đám cưới đều vô cùng ngạc nhiên trước trang trí của hội trường.


Việc trang trí hội trường đám cưới được thực hiện bởi đội tổ chức tiệc cưới nổi tiếng nhất, họ thậm chí còn thiết kế một logo riêng độc đáo cho đám cưới này: Y&Y.


Đúng vậy, chữ Dịch trong Mộ Dung Dịch là Y, chữ Vân trong Tô Nhược Vân cũng là Y.


Toàn bộ hội trường đều là một biển hoa, hơn nữa toàn là hoa màu hồng!


Vừa bước vào hội trường giống như đang ở trong thế giới cổ tích màu hồng vậy.


Rất nhiều người đang bận chụp ảnh tự sướng, mọi địa điểm trang trí ở đây có thể được sử dụng làm nền chụp ảnh.


Quá đẹp!


Vương Vãn Hương mặc một bộ sườn xám màu đỏ chuẩn mực cùng Tô Khôn đón khách, bây giờ hai người này cũng không còn như trước nữa, rất nhiều người lần lượt nịnh nọt họ.


Đám cưới cuối cùng cũng bắt đầu.


Tất cả khách mời đều đã yên vị, hội trường từ từ yên tĩnh lại, ánh đèn mờ ảo.


Khi tiếng nhạc cưới vang lên, cánh cửa hội trường từ từ mở ra.


Tô Nhược Vân mặc bộ váy cưới trắng đứng ở cửa.


Ánh đèn chiếu rọi theo cô ta.


Mộ Dung Dịch cầm một bó hoa hồng chậm rãi đi tới.


Dưới sự dẫn dắt của người dẫn chương trình, Mộ Dung Dịch quỳ một chân tặng bó hoa cho Tô Nhược Vân.


Tô Nhược Vân khoác tay Mộ Dung Dịch và bước đi chậm rãi giữa tiếng hâm mộ của mọi người.


Hôm nay cô ta xinh đẹp lộng lẫy như vậy, giống như tiên nữ giáng trần.


“Trời ạ, Tô Nhược Vân mặc Tình yêu của Athena! Không phải nói chiếc váy cưới này tuyệt đối sẽ không đưa cho người khác sao? Cô ấy thật sự đã lấy được!”


“Tôi cũng nhận ra chiếc váy cưới này là tác phẩm đắc ý nhất của nhà thiết kế Wells, lúc trước đã nói là tuyệt đối sẽ không bán cho bất cứ ai!”


“Mọi người nhìn chiếc vương miện mà Tô Nhược Vân đội trên đầu đi! Đó không phải là chiếc vương miện mà Vương phi của nước M đã đội trong lễ cưới của mình sao?”


“Ôi trời, đúng là như vậy, chiếc vương miện này vô cùng cao quý, vô giá đấy!”


“Không hổ là đám cưới thế kỷ! Những thứ tốt nhất trên đời chắc cũng là những thứ này thôi đúng không?”


Nghe tiếng trầm trồ khen ngợi xung quanh, Tô Nhược Vân chỉ mím môi mỉm cười, giữ sự cẩn trọng của một cô dâu.


Những gì họ nói đều đúng, những thứ này đều là thật, cô ta đã bỏ rất nhiều tiền và nhờ rất nhiều mối quan hệ mới có được!


Nếu không, sao có thể nói là đám cưới thế kỷ chứ? Chính là phải làm đến mức có một không hai trên đời!


“Hai người họ thật xứng đôi đúng không? Trai tài gái sắc!”


“Ai bảo không chứ? Cả hai còn đều là tinh anh, sự nghiệp hiện tại của Tô Nhược Vân cũng ngày một phát triển!


“Ước chừng cũng chỉ có người phụ nữ như Tô Nhược Vân mới xứng với Mộ Dung Dịch!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom