Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 2668


Chương 2668

Đôi mắt của Tô Lam lóe lên, bên trong đã phủ tầng sương lạnh: “Tôi còn chưa nói anh ta là ai, cô nhanh như thế đã phủ nhận rồi?”

Sắc mặt Liễu Minh Hoa trở nên cứng nhắc, thâm tâm thầm nghĩ “không tốt rồi”

Khóe miệng Tô Lam nhếch lên, nở một nụ cười nhạt, hết sức kích thích: “Cuộc điện thoại ngày hôm đó là do cô bắt máy đúng không?”

Liễu Minh Hoa hoảng loạn cúi đầu: “Tôi, tôi không hiểu cô đang nói cái gì”

“Không hiểu cũng không sao, tôi chỉ muốn nói cho cô biết, tôi và đàn anh không có khả năng.”

“Tôi từ trước đến nay chỉ coi anh ấy như anh trai. Nếu như tôi thật sự có tình cảm với anh ấy, không cần bỏ lỡ nhiều năm như thế”

Giọng nói của Tô Lam khi nói những điều này có chút nhàn nhạt, nhưng lại phát ra lãnh ý khiến cho người khác không tự chủ mà run lên: “Con người tôi không ngây thơ như cô nghĩ đâu. Chẳng qua tôi ghét những thứ phức tạp, vì vậy hầu hết tôi sẽ đơn giản hóa vấn đề đi”

“Nhìn thấy những việc chướng mắt, chỉ cần người khác không động tới tôi, thông thường tôi sẽ xem nhẹ và cho qua”

“Nhưng nếu ai dám từng chút từng chút thách thức giới hạn của tôi, tôi thật không dám chắc rằng tôi sẽ làm ra chuyện gì đâu.”

Nhìn thấy khuôn mặt tái mét của Liễu Minh Hoa, cô mới tiếp tục nói: “Còn nhớ bữa tiệc đính hôn của Liễu Mộng Ngân lần trước không? Có người ra mặt thay cô ta dạy dỗ tôi, muốn lột quần áo của tôi quay clip nóng. Có biết tôi xử lý cô ta như nào không?”

Liễu Minh Hoa đương nhiên biết.

Dù sao tất cả bọn họ đều cùng tốt nghiệp trường y ra, giới y khoa thành phố Ninh Giang cũng chỉ lớn như vậy, việc này đã được lan truyền từ lâu.

Nghe nói Tô Lam đã đổ rượu Brandy lên toàn thân cô ta, còn dùng bật lửa hủy đi khuôn mặt của cô ta. Những người có mặt ở đó đều bị dọa sợ chết.

Liễu Minh Hoa đột nhiên có chút sợ.

Suy cho cùng lúc đầu khi còn ở bệnh viện trung ương, Tô Lam tính tình hiền lành hòa đồng, nhìn có vẻ rất dễ chung sống. Bản thân cũng chưa từng thấy dáng vẻ độc ác của cô đến vậy.

“Từ khi bắt đầu thích Nhan Thế Khải, cô liền nỗ lực tìm mọi cách để tiếp cận anh ấy.

Ở trước mặt anh ấy nhắc đến Quan Triều Viễn.

Kéo tôi và Thế Khải uống rượu đến đêm, thậm chí như lần trước còn dùng điện thoại của đàn anh đưa tôi vào danh sách đen. Tất cả những việc này tôi đều biết, chẳng qua tôi không nói ra mà thôi”

Ánh mắt của Tô Lam sắc lạnh tột cùng: “Biết tại vì sao không?”

Sắc mặt Liễu Minh Hoa tái nhợt. – Cô kinh hãi nhìn Tô Lam, không dám tin vào tai mình.

Chuyện này sao có thể? Mọi việc đều được cô sắp xếp một cách hoàn mỹ, Tô Lam sao có thể phát giác ra?

“Khi mọi người ở bệnh viện trung ương đều vu khống tôi, chỉ có cô đứng về phía tôi khiến tôi rất cảm động. Tôi tin răng lúc đó cô đối xử với tôi thật lòng. Những việc này tôi không so đo với cô, sau này cũng sẽ không.

Bởi lẽ cô đã từng có con với đàn anh. Sau việc này chúng ta không thể làm bạn được nữa, ngay cả chào xã giao cũng không thể.

Sau này cô và đàn anh có xảy ra chuyện gì tôi cũng sẽ không nhúng tay vào. Nhưng nếu cô dám tính kế tôi thêm lần nào nữa, kết cục của cô sẽ còn bi thảm hơn nhiều so với đám Liễu Mộng Ngân, cô đã hiểu rõ chưa?”
 
Chương 2669


Chương 2669

Bên ngoài chiếc xe Bentley, Lâm Thúy Vân có chút không kiên nhãn chờ đợi.

Cô đang chuẩn bị xoay người gõ cửa thì cửa xe bất chợt được mở ra.

Tô Lam bước ra, trên môi nở nụ cười vô hại. Lâm Thúy Vân phàn nàn với vẻ mặt không hài lòng: “Tô Lam, sao mình lại không biết quan hệ của hai người. Đến cả nói cũng nói khẽ như thế, ngay cả mình cũng không được nghe?”

Tô Lam cười ngọt ngào: “Không nói cho cậu biết đâu.”

Nói xong, cô quay đầu liếc nhìn Liễu Minh Hoa với vẻ mặt nhợt nhạt, ngơ ngác: “Minh Hoa à, đàn anh đến rồi, cô xuống xe đi”

Lúc Liễu Minh Hoa xuống xe, phải nhờ Tô Lam đỡ xuống. Cuộc nói chuyện của hai người ban nãy, hoàn toàn bị Tô Lam một phía đàn áp, Liễu Minh Hoa thậm chí không có cơ hội để mở lời. Sau khi xuống xe, không chỉ lòng bàn tay đổ mồ hôi, cô thậm chí còn cảm thấy lưng mình đã ướt đẫm.

Nói như nào ta?

Cô ta không sợ Tô Lam.

Mà là sợ Quan Triều Viễn đẳng sau Tô Lam. Người đàn ông đó chỉ bằng một câu nói đã khiến cả tập đoàn Cố Thành sụp đổ, từ đó có thể tưởng tượng con người ấy khủng khiếp đến mức nào.

Lần đầu tiên Lâm Thúy Vân nhìn thấy Liễu Minh Hoa, cô ấy đã không thích người này rồi. Cho nên bây giờ xảy ra chuyện này, cô ấy cũng không cảm thấy đồng tình.

Xe của Nhan Thế Khải đã đến. Anh xuống xe, đi đến trước mặt Tô Lam: “Tô Lam, anh…

Tô Lam cười nhẹ: “Đàn anh, trước tiên đưa cô ấy đến bệnh viện điều dưỡng vài ngày đi. Dù sao loại phẫu thuật này đối với phụ nữ rất có hại”

Nhan Thế Khải gật đầu một cách cứng nhắc. Tô Lam quay đầu nhìn Lâm Thúy Vân: “Thuý Vân, chúng ta đi thôi”

Nhìn bóng lưng quay đi của Tô Lam, trong thâm tâm Nhan Thế Khải đột nhiên trào lên cảm giác muốn lao đến và ôm cô vào lòng: “Tô Lam, anh…”

Vào đúng lúc này, đối diện con xe Bentley màu đen, một tiếng phanh xe gấp vang lên. Mọi người đều quay đầu nhín sang.

Chỉ nhìn thấy một chiếc Rolls Royce Phantom màu đen đậu phía đối diện chiếc.

Bentley. Cửa xe bị đẩy ra, một thân hình quen thuộc bước xuống. Cả thân tây trang màu đen, với khí chất ngang ngược dường như có thể giết chết mọi thứ. Còn ai ngoài Quan Triều Viễn?

“Nam thần?”

Ánh mắt Lâm Thúy Vân sáng lên ngay lập tức. Cô ấy đang chuẩn bị dùng tốc độc chạy nước rút 100m để xông lên Đột nhiên nhớ ra mình bị tên cầm thú Lục Mặc Thâm bắt mặc bộ đồ của các thím công nhân vệ sinh. Cô ấy vội vã chui vào xe, chỉ lộ ra cái đầu và cánh tay, hào hứng chào Quan Triều Viễn: “Nam thần, nam thần nhìn tôi!”

Quan Triều Viễn ngó lơ, hơi thở bao quanh toàn thân lạnh như băng, đi thẳng về phía Tô Lam. Lúc nấy khi chưa xuống xe, anh đã nhìn thấy tay của Nhan Thế Khải đưa về phía Tô Lam, cho nên mới phanh gấp như vậy.

Tô Lam sau khi nhìn thấy anh nhận ra có chỗ kì quái. Cô vừa xuống xe vừa hỏi: “Sao anh lại đến đây?”

Quan Triều Viễn đi đến đầu xe với vẻ mặt khó chịu, duỗi tay gõ đầu cô: “Em đột nhiên ngắt điện thoại của tôi, còn hỏi tôi?”

“Ai ya, chết rồi! Xin lỗi, vừa nãy suýt chút nữa đâm phải người khác, tôi nhất thời nóng lòng chạy xuống xem. Quên mất còn đang gọi điện thoại với anh…”
 
Chương 2670


Chương 2670

Khi nói câu này, giọng nói của Tô Lam càng ngày càng nhỏ, đến cuối gần như không nghe thấy.

Quan Triều Viễn khẽ liếc nhìn xung quanh, cuối cùng ánh mắt đặt trên người Nhan Thế Khải.

“Em đã đụng phải người nào à?”

Tô Lam cũng lười không muốn giải thích: “Đó chỉ là một sự hiểu lầm mà thôi, em không có đụng phải bất cứ ai hết”

Quan Triều Viễn gật nhẹ đầu: “Thế ba lô của em đâu rồi?”

Tô Lam ngay lập tức liền cầm chiếc túi bên cạnh lên nói: “Nó ở đây này”

“Chúng ta nhanh đi thôi.”

Quan Triều Viễn nhàn nhạt buông ra những lời này xong, liền lập tức xoay người rời đi.

“Nhưng mà..” Nét mặt của Tô Lam vẫn còn mang theo vẻ do dự.

Bước chân của Quan Triều Viễn liền lập tức dừng lại một chút, anh khẽ quay đầu nhìn về phía Lâm Thúy Vân: “Cô định đưa Tô Lam trở về à?”

Lâm Thúy Vân, cô thật đúng là một cô gái rất thông minh đó nhỉ?

Nghe Quan Triều Viễn nói những lời này, cô ấy lắc đầu dứt khoát: “Anh đang đùa gì vậy chứ, có nam thần đưa cô ấy về nhà rồi, tôi đây cũng không có đất dụng võ nữa rồi, thôi anh nhanh mang cậu ấy đi đi thôi”

Tô Lam im lặng trừng mắt liếc nhìn sang cô bạn, cái kẻ này vừa gặp sắc là liền quên mất bạn Quan Triều Viễn khẽ nhướng mày nhìn cô: “Em làm sao vậy?”

Tô Lam lắc đầu: “Không có gì ạ”

“Vậy còn không đi mau?”

“Dạ”

Tô Lam hướng về phía Lâm Thúy Vân nhẹ nhàng phất phất tay.

Sau đó xoay người rời đi, chỉ vừa nghiêng đầu, cô liền bắt gặp cặp mắt vô cùng bi thương của Nhan Thế Khải đang nhìn mình từ đầu đến giờ.

Tô Lam không tránh khỏi có chút khó chịu trong lòng.

Dù sao thì từ trước đến nay Nhan Thế Khải vẫn luôn một mực chăm sóc cho cô, hơn nữa đối với cô vô cùng tốt.

Thế nhưng mà…

Cô không thể nào bắt ép bản thân miễn cưỡng thích anh ấy được.

Cô càng không muốn phải ép buộc chính mình tiếp nhận tình cảm của anh ấy.

Điều này thật không công bằng với anh ấy, anh ấy xứng đáng có được hạnh phúc, có được người con gái toàn tâm toàn ý đối tốt với anh ấy hơn mình.

Tô Lam đành bước vài bước tới trước mặt Nhan Thế Khải nói: “Đàn anh, em thật lòng hi vọng anh có thể tìm được hạnh phúc của riêng mình”

Nói xong những lời này, cô liền dứt khoát quay người dời đi cùng với Quan Triều Viễn, Nhan Thế Khải vẫn ngơ ngác đứng yên tại chỗ Anh ấy nhìn theo bóng lưng của cô, trong miệng khẽ thì thâm như đang nói cho chính mình nghe: “Anh cũng thế, cũng hi vọng em có thể mãi mãi hạnh phúc…”

Anh ấy chỉ biết đứng im tại chổ dõi mắt nhìn theo bóng cô bước lên xe cho đến khi bóng dáng chiếc Roll = Royce chở người con gái anh ấy yêu thương khuất hẳn trong dòng xe cộ tấp nập trên đường.

Lâm Thúy Vân nhanh nhẹn bước lên rồi đưa tay nhẹ đóng cửa xe ô tô lại, sau đó lập tức đem cửa sổ kéo xuống, cô ấy quay đầu nhìn về phía Nhan Thế Khải bên này vẫn còn đang mãi mê dõi mắt nhìn theo chiếc xe vừa biến mất hẳng giọng kêu lớn: “Anh Nhan Thế Khải!”
 
Chương 2671


Chương 2671

Nhan Thế Khải giật mình phục hồi lại tinh thần, quay đầu nhìn về phía người mới vừa hô lên tên mình.

Lâm Thúy Vân nhìn vào trong xe anh ta cười như không cười, sắc mặt tái nhợt, suýt chút nữa khiến cho Liễu Minh Hoa giật mình, thâm ý sâu xa nói: “Chúc mừng cô nha… khi tìm được cho.

mình một chiếc đèn đã cạn kiệt nhiên liệu.”

Nói xong những lời này, cô ấy liền kéo cửa sổ xe lên, quay đầu nói với chú Hứa: “Chú cho xe chạy thôi.”

Nhìn chiếc xe Bentley màu đen nhanh chóng dời đi cuốn theo cả lớp bụi dày phía sau, vẻ mặt của Nhan Thế Khải hết sức phức tạp.

Anh ấy có chút thất thần bước lên xe, nhưng vẫn ngồi im trên vô lăng không hề nhúc nhích.

Nhìn anh ấy như kẻ mất hết hồn vía thất hồn lạc phách, trông không còn một chút sức sống nào.

Liễu Minh Hoa nhìn cái bộ dạng người không ra người này của anh ấy, nhớ tới thời điểm mới vừa rồi lúc Tô Lam rời đi, đã nói với anh ấy chuyện gì đó.

Cô đã nói chuyện gì?

Nhất định là cô ta đang nói xấu về mình!

Chẳng lẽ lại đem chuyện mình nghe trộm điện thoại, và ăn trộm danh sách nói cho anh ấy biết rồi sao?

Liều Minh Hoa càng nghĩ càng cảm thấy sợ hãi Cô ta cần cắn môi tràn đầy lo lắng bất an hỏi: “Anh Nhan, có phải anh cũng đang giận em cũng oán trách em không?”

Nhan Thế Khải cuối cùng cũng đã bình tâm trở lại.

Anh ấy quay đầu, nhìn thoáng qua Liễu Minh Hoa bên cạnh.

Chỉ thấy cô ta sảc mặt tái nhợt, trông vô cùng xanh xao thiếu sức sống một bộ dáng như vừa trải qua kinh sợ quá mức.

Đột nhiên, anh ấy thấy mình thật có lỗi, trong lòng liền dâng lên thật nhiều áy này và tự trách.

Liễu Minh Hoa vốn dĩ chính là một người vô tội.

“Không phải như vậy đâu đừng suy nghĩ nhiều, nếu em thấy không khỏe tôi đưa em đến bệnh viện kiểm tra nhé, em chỉ vừa mới phẫu thuật xong, cơ thể hẵn còn rất yếu”

“Em không muốn về đó.” Liễu Minh Hoa giận dữ hét lên.

Cô ta chưa bao giờ cùng Nhan Thế Khải phát sinh quan hệ, làm sao lại có thể có đứa bé được?

Thì làm sao có thể đi làm phẫu thuật nạo phá thai chứ?

Tất cả những chuyện này đều là do cô ta tự mình bịa đặt ra mà thôi.

Thậm chị ngay cả sự xuất hiện đột ngột của Nhan Thế Khải cũng là do một tay cô ta lên kế hoạch xếp đặt tỉ mỉ trước đó.

Cô ta làm bạn bên cạnh hai người bọn họ.

Cho nên thật dễ dàng kiểm tra lịch học để biết được lớp học hôm nay cả Tô Lam và Lâm Thúy Vân đều sẽ tham gia.

Vì vậy mọi chuyện diễn ra tiếp sau đó đều do cô ta lên kế hoạch thiết kế từ rất lâu về trước rồi.

Nếu như bây giờ đi đến bệnh viện kiểm tra, một khi bác sĩ chẩn đoán mọi người liền biết rãng cô ta mang thai là giả chứ nói gì đến làm phẫu thuật.

Vậy thì tất cả mọi cố gắng của cô ta đều trở nên vô ích.

Trông thấy vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc của Nhan Thế Khải, Liễu Minh Hoa vội vàng nhỏ giọng giải thích: “Em, em rất sợ, em thật sự không muốn lại phải đến đó thêm một lần nào nữa…”
 
Chương 2672


Chương 2672

Nhan Thế Khải chỉ còn biết thở d “Thôi được rồi, tôi cảm thấy căn phòng em đang ở quá nhỏ, vì thế tôi sẽ thuê cho em căn hộ khác, tìm một người giúp việc phụ trách chăm sóc cho em, hiện tại em đừng có suy nghĩ nhiều cố gắng tự chăm sóc bản thân cho thật tốt nhanh chóng khỏe lại là quan trọng nhất”

Nghe xong những lời này, Liễu Minh Hoa không khỏi thở phào nhẹ nhỏm: Xem ra mới vừa rồi Tô Lam vẫn chưa nói gì.

“Anh Nhan, em xin lỗi, em…”

“Không nên nói lời xin lỗi với tôi, thật ra người phải nói xin lỗi là tôi mới đúng. Cho tôi thêm một chút thời gian nữa, tôi cần… Hiện tại tôi cần phải suy nghĩ lại thật cẩn thận thêm một lần nữa…”

Liễu Minh Hoa đôi mắt đỏ hoe khẻ cúi đầu xuống, một vài sợi tóc xõa lên trên má cô ta.

Chuyện cho đến bây giờ, kế hoạch của cô ta đã thành công 90% rồi.

Mới vừa nãy, Tô Lam cũng đã bị chính mình lừa dối thành công, cô ấy đã cho là mình thất sự vừa mới phá thai nên đã đáp ứng không can thiệp vào chuyện giữa mình và Thế Khải nữa.

Vậy thì 10% còn lại chính là thời gian dài ngắn mà thôi Sớm muộn gì cũng có một ngày mình cũng sẽ bay lên cành cao chim sẽ trở thành phượng hoàng.

Thật quá tốt rồi.

Mình rốt cuộc có thể vượt qua cái nghèo thoát ly khỏi cảnh sống bần hàn khốn khổ của gia đình Bước ra khỏi cái vùng núi hẻo lánh nghèo nàn lạc hậu.

Tuyệt quát Càng nghĩ Liễu Minh Hoa càng cảm thấy hưng phấn đến mức các đầu ngón tay cũng bắt đầu run rẩy, nụ cười trên mặt dù có cố gắng ép xuống cũng không được.

Lục Anh Khoa hiện tại đang phải chạy đến thủ đô để xử lý chuyện Cố Đức Hiệp, tạm thời trong thời gian ngắn không thể trở về.

Cho nên hôm nay Quan Triều Viễn tự mình lái xe đưa cô về.

Nhưng mà Tô Lam càng đi càng cảm thấy con đường mà chiếc xe này đang chạy không phải là quay về Ngự Cảnh Sơn.

“Chúng ta không phải là đang trở về nhà sao?”

Quan Triều Viễn đang lái xe, ánh mắt vẫn nhìn về phía trước, anh nhẹ nhàng gật đầu: “Ừ”

“Vậy chúng ta đây là đang muốn đi chỗ nào?”

Tô Lam lè lưỡi một cái, cái người này lúc nào cũng như vậy hết, toàn tự mình làm theo ý mình tiền trảm hậu tấu.

Cũng may cô là người đơn giản vốn cũng không thích phải suy nghĩ nhiều cho mệt mỏi đầu óc.

Trong lúc Quan Triều Viễn lái xe, cô nhàm chán nhìn xem phong cảnh bên ngoài Đột nhiên nhớ đến một sự kiện vội hỏi: “Đúng rồi, mấy hôm trước không phải anh nói phải đi công tác ở trên biển sao?

Làm thế nào còn có thể bị thương vậy?”

Hơn nữa nó còn là vết thương do sung gây ra Quan Triều Viễn nhướng mày: “Vết thương của tôi đã lành rồi, bây giờ mới nhớ đến hỏi thăm có phải hơi muộn rồi không?”

Tô Lam bị nói đến nóng bừng cả mặt ngượng ngùng nói: “Lúc trước vì tôi quá lo lắng cho thân thể của anh nên cũng không có tâm tình nào để đi hỏi thăm người khác…”

“Tôi cũng đâu có ý định tìm em tính sổ, nên em không cần phải giải thích gì cả”

Tô Lam nhỏ giọng nói thầm: “Tôi cũng không nói lại được anh”

Nói xong cô lại lần nữa nằm úp sấp lên cửa sổ xe, bắt đầu suy nghĩ miên man.
 
Chương 2673


Chương 2673

“Hàng hóa đem đi xuất khẩu của nhà họ Quan bị hải tặc cướp ở trên biển. Vậy nên tôi phải đi đến đó một chuyến, chuyện này cùng gia đình nhà họ Lê không thoát được liên quan, có thể là do tôi bắt đầu lo liệu chuyện kinh doanh của gia đình, cho nên có người cố ý đào cái hố chờ tôi nhảy vào.”

Thanh âm của Quan Triều Viễn hết sức bình thản, thật sự giống như là anh đang thuật lại một việc gì đó không liên quan đến mình: “Tôi bị người ta phục kích.”

Tô Lam nghỉ ngờ hỏi: “Thế nhưng nhà họ Lê cùng nhà anh không phải là thế giao nhiều đời ư? Làm sao có thể…

“Cố Đức Hiệp là con riêng của vợ lẽ, vợ cả cùng vợ lẽ không hợp nhau, em chỉ cần biết nhiêu đó là đủ rồi”

Tâm tình Quan Triều Viễn hôm nay nhìn qua có vẻ như vô cùng tốt, cho nên mới trở nên nhiều lời giải thích cho cô.

Vì vậy câu chuyện còn lại phía sau anh đã không muốn nói, Tô Lam cũng không truy vấn sâu hơn nữa.

Dù sao cũng biết được không sai biệt lắm chính là, Nhà họ Lê hẳn là bên trong nội bộ đã bắt đầu đấu đá lẫn nhau rồi.

Trong thời gian hai người nói chuyện, chiếc xe đã lái vào một bãi đậu xe ngầm.

Tô Lam đi theo anh xuống xe, bước vào thang máy, mới đột nhiên phát hiện bọn họ thế mà lại đi tới một trung tâm mua sắm lớn.

Cửa thang máy mở ra lần nữa.

Hai bóng dáng nho nhỏ liền xuất hiện vào tầm mắt hai người.

“Cha, mẹ, hai người rốt cục cũng chịu tới rồi!”

Tô Lam nhìn thấy hai đứa nhỏ, ánh mắt lập tức liền sáng lên, thân thể tựa hồ như một mũi tên lao nhanh tới.

Quan Triều Viễn khuyu nửa đầu gối ngồi xổm xuống, ôm con gái của mình lên.

Ở bên cạnh Tô Duy Hưng vẫn mãi mê nghịch chơi iPad, câu bé chỉ ngẩng đầu nhìn lướt qua cha mẹ một cái, coi như là chào hỏi.

Tô Lam cau mày, tức giận đi tới “Thằng nhóc thối này, con chào hỏi cha mẹ như vậy đó hả?”

Đầu Tô Duy Hưng nghiêng qua một cái, tránh khỏi tay Tô Lam đang đưa tới vò đầu của mình: lếu không phải do cha mẹ đến muộn, bây giờ con đã được nằm trên ghế sô pha ở nhà rồi. Hai người đã là người lớn rồi, có một chuyện nhỏ như đi mua đồ nội thất mà còn phải để con đến chọn giúp là sao?”

Tô Lam: “…”

Cô thật sự cho rằng cô đã sinh ra một tên quỷ nhỏ mất rồi!

Tô Lam đi theo phía sau, nhìn Quan Triều Viễn ôm con gái trong lòng, nắm tay con trai bước đi.

Nhìn thấy một màn ấm áp này, trong đầu đột nhiên hiện lên câu nói trước đó của Lâm Mộc nói với cô: “Nếu hai người sinh ra một đứa con của riêng mình, đây mới được coi là một gia đình trọn vẹn”

Là đứa con chỉ của riêng cô và Quan Triều Viễn ư…

Thế nhưng mà Một nhà bốn người bọn họ vừa mới đi vào, ngay lập tức nhân viên bán hàng khuôn mặt tươi cười tiến lên chào hỏi Nhìn thấy Quan Triều Viễn, ngay lập tức.

khuôn mặt của nhân viên này càng thêm nhiệt tình niềm nở: “Anh Quan lần này đồ dùng trong nhà của mình anh muốn chọn thêm loại nào nữa ạ?”

Tô Lam đi theo phía sau anh, vẻ mặt đầy nghỉ ngờ: “Những đồ nội thất trong biệt thự không phải vẫn còn dùng rất tốt sao?”
 
Chương 2674


Chương 2674

Quan Triều Viễn cứ như không nghe thấy lời cô vừa nói, anh quay đầu nhìn nhân viên bán hàng một cái: “Cậu giới thiệu một chút đi.”

Lần trước những đồ nội thất sử dụng trong biệt thự trên núi Ngự Cảnh chính là được đặt mua ở bên này, một đơn đặt hàng chính là hơn cả tỷ Nhân viên bán hàng nhanh chóng dẫn hai người bọn họ đi vào bên trong: “Anh Quan, lần này muốn phong cách gì ạ?”

Quan Triều Viễn quay đầu nhìnTô Lam một cái: “Em muốn chọn loại phong cách gì tùy em quyết định?”

Tô Lam sửng sốt một chút: “A, thật ra tôi muốn nó mang phong cách châu Âu đơn giản một chút là được, rộng rãi sáng sủa đơn giản không cần quá cầu kỳ diêm dúa”

Lần trước anh là một mình tới xem, nhưng hôm nay lại mang theo một người phụ nữ cùng hai đứa nhỏ, không cần nghĩ liền biết bọn họ có thân phận gì.

Hơn nữa nhìn thái độ này của Anh Quan, tựa hồ đối với cô gái rất để ý.

Nhân viên bán hàng lập tức cười tủm tỉm nhìn về phía Tô Lam: “Chị Quan quả nhiên là người có ánh mắt vô cùng tốt, phong cách tối giản châu Âu, xin anh chị kiên nhãn một chút, mời theo tôi qua bên này xem ạ…”

Chị Quan Đây là lần đầu tiên có người kêu cô là Chị Quan trước mặt mọi người.

Không biết vì sao, tai Tô Lam trong nháy mắt liền đỏ lên, thiếu chút nữa không bị nước miếng của mình làm sặc sỡ chết.

“Tôi không phải là Quan Triều Viễn nhìn cô, đáy mắt sâu thẳm mang theo mùi vị trêu chọc: “Chị Quan, chị không phải là cái gì nha?

Người đàn ông này!

Anh đang cố ý đùa giỡn mình, phải không!

Nhưng vì sao khi bị ánh mắt sâu thẳm của anh nhìn, lại có một loại cảm giác tim đập thình thịch như vậy.

Xong rồi, mặt mình như thế nào cũng bắt đầu nóng lên.

Không được, mình không thể để anh thực hiện ý đồ của mình được.

Tô Lam vội vàng vùi đầu xuống, cúi đầu đi về phía trước: “Chuyện này thật ra ý của tôi là nói, ừm, chọn đồ nội thất gì đó, tôi cũng không biết nhiều lắm, anh, vẫn là anh nói thêm với tôi nhiều hơn một chút là được rồi.”

Thái độ của nhân viên bán hàng rất tốt: “Chị Quan không có vấn đề gì, chị yên tâm”

Kế tiếp nhiệm vụ của Tô Lam là bắt đầu cùng hai cục cưng nghiêm túc bắt đầu chọn đồ nội thất.

Bởi vì sau khi nhìn một lát, cô liền quay.

lại hỏi Quan Triều Viễn, sao đột nhiên lại muốn chọn đồ nội thất.

Quan Triều Viễn lại nói: “Dựa theo nhà mình muốn cha trí, muốn mua cái gì thì mua cái đó”

Tô Lam suy đoán chắc là muốn chuẩn bị thứ gì đó giúp cho người khác, cho.

nên cô dứt khoát cũng không khách khí.

“Em nhìn cái giường trẻ con này rất đẹp nè”

Tô Lam hưng phấn quay đầu nhìn về phía Quan Triều Viễn: “Anh, cái này có được không?”

Quan Triều Viễn ôm Tô Mỹ Chi đứng ở cửa, trên mặt tuy rằng không có biểu tình quá nhiều, nhưng ánh mắt lại rất dịu dàng như nước nói: “Được.”

“Vậy thì lấy cái này đi”

“Anh, em cảm thấy chiếc sô pha này đặc biệt đẹp mắt, em rất thích, hay là cũng mua đi?

“Được”
 
Chương 2675


Chương 2675

*À, và còn có cái này! Em cũng thích phong cách của quán bar này và tủ rượu vang. Thật tuyệt vời khi tưởng tượng ngồi đây uống cà phê và đồ ăn nhẹ với một vài người bạn vào một buổi chiều nắng nhẹ nhàng.”

“Vậy thì lấy cái này.”

Suốt hai tiếng đồng hồ, Tô Lam dường như căn bản không biết mệt mỏi.

Quan Triều Viễn nhìn bóng lưng hưng phấn của cô, còn có biểu tình nghiêm túc của cô, đáy mắt có một tia dịu dàng chợt lóe qua.

Sâu trong đầu đột nhiên nhớ lại, Tân Tấn Tài ngày đó nói với mình: “Anh trai, anh định khi nào dẫn chị dâu nhỏ trở về ra mắt cha mẹ?”

Ánh mắt Quan Triều Viễn thâm trầm, đầu ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ lên quầy, tựa hồ đang suy nghĩ cái gì đó.

“Cha ơi, tại sao mẹ lại mua một chiếc giường nhỏ như vậy?”

Tô Mỹ Chi nằm sấp trong lòng cha mình.

Nhìn thấy cái giường nhỏ trắng trắng xinh đẹp, không khỏi nhíu mày: “Con và anh trai đều đã lớn, giường nhỏ.

như vậy hai chúng con làm sao nằm vừa được ạ”

Tô Mỹ Chỉ còn chưa nói xong, liền nghe thấy thanh âm lạnh lẽo của anh trai cô bé vang lên: “Ngốc, đó được gọi là giường trẻ em.

Cha mẹ đang muốn sinh đứa em thứ ba chứ saol”

Khụ khụ khụ!

Lời của Tô Duy Hưng còn chưa dứt, Tô Lam đứng ở một bên liền trực tiếp bị nghẹn trong lồng ngực.

Khuôn mặt xinh đẹp của cô trong nháy.

mắt càng thêm đỏ bừng, một bước liền nhảy vọt tới, dùng hai tay che cái miệng của Tô Duy Hưng lại “Thằng nhóc thối, con đang nói nhảm cái gì vậy hả”

Tô Duy Hưng không kiên nhẫn kéo tay cô xuống: “Con đã không còn là một đứa trẻ ba tuổi nữa. Sinh con là chuyện của hai người, không cần cảm thấy ngượng ngùng.”

Quan Triều Viễn híp nữa con mắt nhìn con trai ngoan của mình, khóe miệng nhếch lên độ cong sung sướng.

Rõ ràng, lời nói của con trai dường như làm anh rất hài lòng.

Nhưng chỉ có Tô Lam, hận không thể tìm một khe hở chui vào.

“Thẳng nhóc thối, con mà còn lại nói nhảm nữa, có tin mẹ ném con ra ngoài hay không?

Nhìn thấy bộ dáng nhe răng nhe răng nhếch miệng của Tô Lam, Tô Duy Hưng không nói gì trợn tròn mắt: “Nếu mẹ thực sự ném con ra ngoài, con còn muốn nói cám ơn mẹ nữa đó. Đi mua sắm với phụ nữ là điều nhàm chán và đau khổ nhất trên thế giới!”

“Con. “ Tô Lam thiếu chút nữa bị con trai mình làm tức chết.

Quả nhiên là áo khoác da, một chút cũng không ấm áp.

Không biết qua bao lâu…

“Trời ơi, mệt chết tôi luôn rồi.”

Tô Lam thở phào nhẹ nhõm, đi về phía Quan Triều Viễn.
 
Chương 2676


Chương 2676

“Tất cả đã chọn xong rồi sao?”

Quan Triều Viễn liếc mắt nhìn danh sách trong tay nhân viên bán hàng.

Tô Lam gật đầu: “Tuy rằng không biết anh chọn nó cho ai, nhưng mà em đã chọn xong xuôi hết rồi”

Quan Triều Viễn từ trong túi lấy ra một tấm danh thiếp, trực tiếp đưa tới trước mặt nhân viên bán hàng: “Ngày mai sẽ có người tới liên lạc với cậu, sẽ đưa đồ đạc đi luôn”

“Được rồi, được rồi”

Sau khi chọn xong đồ đạc, Quan Triều Viễn liền chuẩn bị mang theo, bọn họ xoay người rời đi.

Nhưng vừa mới đi tới cửa, liền nghe thấy bên cạnh truyền đến một giọng nói sắc bén, chát chúa: *Tôi thích cái giường này, tôi bây giờ muốn sử dụng nó, không phải thương lượng.”

“Xin lỗi, thưa cô, một vị khách hàng khác vừa rồi đã đặt chiếc giường này trước rồi ạ”

Ngày mai chỗ chúng tôi sẽ giao hàng, mẫu này bên tôi chỉ có một cái duy nhất thôi ạ.

“Nếu quý khách thực sự thích nó, vui lòng có thể chờ thêm nửa tháng nữa không ạ”

“Các người có hiểu tôi đang nói cái gì không? Tôi nói tôi muốn cái giường này ngay lập tức”

“Nhưng mà Tô Lam nhíu mày, bởi vì cô phát hiện chiếc giường đó hình như chính là mình vừa chọn.

Quan Triều Viễn không quay đầu lại: “Đi thôi”

“Vâng ạ”

Tô Lam gật gật đầu, nhanh chóng đi theo.

Một gia đình bốn người vừa đi đến cửa thang máy, chờ đợi.

Đột nhiên nghe thấy phía sau truyền đến một loạt tiếng giày cao gót dồn dập: “Này, người vừa rồi mua cái giường kia chính là cô đúng chứ?”

Tô Lam quay đầu nhìn qua, vô cùng ngoài ý muốn nhìn thấy gương mặt quen thuộc.

Lê Ngọc Hi cũng sửng sốt một chút.

Dường như cô không ngờ đến, Tô Lam chính là người muốn mua cái giường đó: “Là cô sao?”

Tô Lam gật đầu mỉm cười: “Là tôi.”

Lúc này, Quan Triều Viễn cũng quay đầu lại, anh thản nhiên nhìn về phía Lê Ngọc Hi.

“Anh Quan, sao anh cũng ở chỗ này chứ?”

Lê Ngọc Hi sau khi nhìn thấy Triều Viễn, hoàn toàn ngây ngẩn cả ngư: Tô Lam nhất thời còn chưa kịp phản ứng lại, cô quay đầu nhìn về phía Quan Triều Viễn: “Hai người quen biết nhau sao?”

Quan Triều Viễn vẫn thản nhiên, tựa hồ không có hứng thú giải thích: “Cô ta là em gái của Lê Duyệt Tư”

“Dừng lại”

Lê Ngọc Hi vừa nghe được cái tên này, trong nháy mắt liền thấy mất hứng: “Em chính là em, không phải em gái của ai hết, em cũng không có chị, nghe không rõ sao?”

“Đó là chuyện giữa hai chị em nhà các người, tôi cũng không có hứng thú biết”

Nhìn thấy cửa thang máy mở ra, Quan Triều Viễn trực tiếp kéo Tô Lam, bọn họ muốn đi.

Chẳng qua cửa thang máy còn chưa kịp đóng lại, đã bị Lê Ngọc Hi mạnh mẽ mở ra.

Cô ta thò đầu tiến vào, với một cái nhìn rất kì quái “Anh Quan, người đó có phải chị dâu không?”

Quan Triều Viễn thản nhiên liếc cô ta một “Có liên quan gì đến cô không?”

“Này, anh đừng sốt ruột nha, em nhìn cô gái này không tệ, so với Lê Duyệt Tư còn tốt hơn nhiều”

Lê Ngọc Hi cười tủm tỉm nhìn Tô Lam, còn chào hỏi cô nữa.
 
Chương 2677


Chương 2677

“Nếu không muốn đầu cô bị tôi cắt lìa, thì ra ngoài ngay.”

Quan Triều Viễn trực tiếp đưa tay ấn nút đóng cửa.

Lê Ngọc Hi bĩu môi: “Anh Quan, anh có thể nói chuyện với chị dâu hay không, bảo chị ấy nhường giường cho em nhé? Anh biết không, em tìm thấy chiếc giường này thật vất vả, tìm được một cái giường tương tự như trong nhà em nhường cho em, được không?”

Tô Lam do dự một chút: “Thật ra tôi là đang giúp…”

Chẳng qua lời nói của cô còn chưa nói xong, đã bị Quan Triều Viễn lạnh như băng cắt đứt: “Không được.”

Lê Ngọc Hi lập tức tức giận: “Tình huống gì vậy? Chị dâu đã có ý định nhường, anh có tin em cùng gia gia cáo trạng nói anh bắt nạt em hay không?”

Quan Triều Viễn lạnh lùng ngước mắt lên: “Vậy cô có tin tôi gọi điện thoại cho ông nội cô trước hay không, nói cô vì muốn cạnh tranh với Lê Duyệt Tư, lén về nước làm diễn viên?”

“Anh…”

Lê Ngọc Hi trực tiếp bị chặn đến không còn lời nào để nói, sắc mặt xanh tái nhợt.

Quan Triều Viễn lạnh lùng phun ra ba chữ: *Đi ra ngoài”

Lê Ngọc Hi vừa tức vừa ủy khuất, nhưng vẫn chỉ có thể dịch bước lui về phía sau, trơ mắt nhìn cửa thang máy bị đóng lại.

“A a a, tức chết tôi rồi”

Tô Lam mơ hồ còn có thể nghe thấy tiếng la hét của Lê Ngọc Hi bên ngoài thang máy.

Cô mỉm cười bất lực: “Mối quan hệ của hai người không tồi nhỉ?”

Quan Triều Viễn nhìn chằm chảm cô.

Đột nhiên, anh mạnh mẽ dựa vào, cánh tay phải duỗi thẳng về phía Tô Lam.

Tô Duy Hưng ngay lập tức xoay người, che mắt Tô Mỹ Chỉ.

Khuôn mặt tuấn tú phóng đại trước mắt khiến hô hấp Tô Lam ngừng lại, trong “Có chuyện gì vậy? Đột nhiên đến gần như vậy.”

Quan Triều Viễn đưa tay nằm cằm cô, tựa tiếu phi tiếu: “Một tiếng chị dâu liền đánh lừa được em sao?”

“Cái gì?”

Tô Lam đột nhiên ý thức được điều gì đó, tai lập tức đỏ lên: “Em nào có.”

“Bằng không em nói cho tôi biết, con mắt nào của em nhìn thấy quan hệ giữa tôi và cô ta tốt hả?”

Tô Lam yếu đuối mở miệng: “Cả hai con luôn”

“Còn dám lên tiếng nữa sao?” Quan Triều Viễn nhíu mày uy hiếp.

“Định đong.”

Ngay lúc này thang máy dừng lại.

Bên ngoài một cặp vợ chồng đang chuẩn bị tiến vào, ngẩng đầu liền nhìn thấy tư thế hai người bọn họ có chút mập mờ, trong nháy mắt liền ngây ngẩn cả người.

Quan Triều Viễn vô cùng đẹp trai, Tô Lam cũng vô cùng xinh đẹp.

Bên cạnh đứng một nam một nữ là hai đứa trẻ con, càng thêm ngoan ngoãn đáng yêu Bức tranh này trông chỉ cảm thấy vô cùng đẹp mắt.
 
Chương 2678


Chương 2678

Quan Triều Viễn vẫn duy trì tư thế đứng sát vách tường không nhúc nhích, chỉ là lạnh lùng nâng mắt lên nhìn thoáng qua cặp vợ chồng bên ngoài.

Cái nhìn này, uy hiếp mười phần.

Nhìn thấy vợ da đầu tê dại, vội vàng túm lấy người chồng xoay người rời đi: “Cái gì đó, ừm, em còn muốn đi dạo một chút, bằng không chúng ta chờ chuyến tiếp theo đi”

Người chồng kia đầu cũng đầy mồ hôi lạnh: ”A… Được, đó cũng là những gì anh nghĩ”

Cửa thang máy đã được đóng lại một lần nữa.

Tô Lam quả thực cảm thấy mình không có mặt mũi gặp người khác.

Quan Triều Viễn này!

Chẳng lẽ không sợ người khác hiểu lầm mình, trước mặt đứa nhỏ ở trong thang máy này làm chuyện gì không thể mô tả sao?

Tô Lam nghẹn khuất ngẩng đầu, trừng mắt nhìn đôi mắt to sáng mai “Anh có biết rằng hành vì này anh rất ngang ngược không?”

Quan Triều Viễn híp mắt lại, chung quy vẫn buông tha cho cô, anh buông hai tay lui về phía sau: “Chỉ nhìn bọn họ một cái thôi mà đã ngang ngược rồi sao?”

Tô Lam: ”…”

Đừng tưởng rằng cô không thấy sát khí tràn ra trong ánh mắt của anh.

Biết mình nói không thắng anh, Tô Lam tỏ ra không so đo nữa.

Tô Duy Hưng xoa xoa bụng của mình: “Cha ơi, con đói rồi”

Tô Duy Hưng dường như ngửi thấy có mùi thức ăn, kéo tay anh trai ra, vội vàng quay đầu lại: “Cha ơi, Mỹ Chỉ cũng đói bụng rồi”

Quan Triều Viễn cúi đầu nhìn lướt qua đồng hồ trên cổ tay: “Các con muốn ăn cái gì?”

Tô Lam từ đầu đến nay không phải là người chọn thức ăn: “Cái gì cũng được.”

“Không được nói cái gì cũng được.”

Nói xong lời này, Quan Triều Viễn cố ý dựa vào bên cô.

Dùng thanh âm chỉ có hai người mới có thể nghe được, thấp giọng nói: “Hoặc là ăn anh trước?”

“Khụ khụ! Cái đó, ăn đồ ăn nhanh đi, em muốn ăn đồ ăn nhanh”

Tô Lam nhanh chóng mở miệng, hoàn toàn không cho anh cơ hội trêu chọc mình.

Cửa thang máy được mở ra, cô nhanh chóng một bước đi liền vọt ra ngoài.

Quan Triều Viễn ôm hai đứa nhỏ, nhìn bóng lưng Tô Lam chạy trốn, khóe miệng hiện lên một vòng cung nhàn nhạt.

Hồng Thượng Lâu.

Quan Triều Viễn tùy tiện gọi mấy món ăn, Tô Lam phát hiện toàn bộ đều là món mình thích.

Tô Mỹ Chi hừ một tiếng: “Cha thiên vị! Tất cả đều là những món ăn mà mẹ thích”

Quan Triều Viễn đưa tay xoa xoa trên đầu con gái: “Vừa rồi con không phải còn nói với anh, cha mẹ muốn chuẩn bị muốn có thêm em sao? Không để mẹ con ăn nhiều hơn một chút thì sao có thể sinh em trai và em gái cho các con được cơ chứ?”

Tô Lam nhất thời mặt đỏ bừng: “Này!”

Quan Triều Viễn, cái đồ nhà anh!

Điều này sao lại mang ra nói trước mặt trẻ con cơ chứ.
 
Chương 2679


Chương 2679

Nhìn thấy vẻ mặt buồn bực của Tô Mỹ Chi, khóe miệng Quan Triều Viễn khẽ nhếch lên “Hôm nay gọi bánh gato cho con”

Quan Triều Viễn rất ít khi để cho bọn trẻ ăn đồ ngọt nhưng lần này là ngoại lệ Tô Mỹ Chỉ vừa nghe lời này, nhất thời hưng phấn đứng lên.

Một tay ôm lấy cổ Quan Triều Viễn, hôn mạnh lên một cái.

Lúc đóng thực đơn lại, Quan Triều Viễn lại bổ sung thêm một câu: “Thêm một chai Rafite mười hai năm nữa”

“Được rồi, quý ngài xin chờ một chút”

Chờ sau khi phục vụ rời đi, Tô Lam mới tò mò nhìn về phía anh: “Có mời thêm khách không?”

Quan Triều Viễn liếc cô một cái: “Sao lại hỏi như vậy?”

“Nếu như chỉ có hai chúng ta, tại sao lại thêm rượu vang đỏ chứ?”

Tô Lam nhìn hai chiếc cốc chân cao.

trống rỗng, không thể không sợ hãi.

Cô không quên Quan Triều Viễn không thích phụ nữ uống rượu.

Hơn nữa sau khi uống rượu thất thố, làm ra loại chuyện bực bội này, cô cũng đã từng trải qua.

Chỉ có Quan Triều Viễn làm ra vẻ mặt đương nhiên: “Hai người chúng ta uống”

“Cái gì?”

Tô Lam trực tiếp trợn tròn mắt: “Nhưng mà, không phải anh từng nói ghét nhất phụ nữ uống rượu sao? Hơn nữa…”

“Hơn nữa sau khi tôi say rượu còn vô cùng thất lễ nữa?”

Tô Lam đỏ mặt, đẩy ly rượu ra khỏi trước mặt mình: “Nếu anh đã biết uống cùng anh”

“Hôm nay là sinh nhật tôi.”

Lúc Quan Triều Viễn nói lời này, nhẹ như mây  “Cái gì?”

Tô Lam lại kinh hãi đứng thẳng lên. Động tĩnh của cô có chút lớn, khiến cho người xung quanh nhao nhao nhìn về phía này.

Cô có chút ngượng ngùng ngồi xuống một lần nữa, thanh âm cũng đè thấp không ít: “Anh, sinh nhật anh sao lại không nói trước cho tôi biết? Tôi, tôi chưa chuẩn bị cái gì hết”

Khó trách hôm nay tên này lại tự nhiên nhàn rỗi như vậy.

Không chỉ đón mình sau giờ học, mà còn đưa mình đến trung tâm mua sắm để chọn đồ nội thất, đi ra ngoài ăn cơm.

“Trước kia tôi chưa bao giờ đón sinh nhật”

Nhìn thấy Quan Triều Viễn bình tĩnh nói những lời này như vậy, Tô Lam đột nhiên có một loại cảm giác đau lòng thoáng qua Anh lớn đến từng này rồi mà thậm chí ngay cả sinh nhật cũng chưa từng trải qua.

“Như vậy đi.”

Tô Lam có chút khó xử gật gật đầu: “Nhưng mà tửu lượng của tôi không tốt lắm, một ly, chỉ một ly thôi”

“Ừm”

Quan Triều Viễn gật đầu, đáy mắt có một tia ám muội chợt lóe qua.

Rượu vang đỏ cũng được khui ra ngay sau khi các món ăn đã được phục vụ.
 
Chương 2680


Chương 2680

Mặc dù Tô Lam cảm thấy món ăn Hồ Nam kết hợp với rượu vang đỏ có vẻ có chút quái dị Nhưng nhìn bộ dáng thoải mái trên mặt Quan Triều Viễn, cô đột nhiên cảm thấy trong lòng rất ngọt ngào.

Cô lắc lắc ly rượu vang đỏ trong tay, mở miệng nói: “Anh Quan, chúc mừng sinh nhật, hy vọng sau này anh có thể hạnh phúc mỗi ngày!”

Hạnh phúc?

Lời chúc tốt đẹp này là khá mới mẻ đối với anh.

Trước kia người khác ban phước cho anh, cho tới bây giờ đều là sự nghiệp thuận buồm xuôi gió.

Ngược lại rất ít người quan tâm đến anh, có phải anh đang thật sự vui vẻ hay không.

“Keeng!”

Hai cốc cao chạm vào nhau.

Hai đứa nhóc kia cũng đi theo tham gia náo nhiệt.

Tô Mỹ Chi cầm cốc sữa trong tay mình: “Mỹ Chỉ chúc cha sau này mỗi ngày đều vui vẻ, có rất nhiều món ăn ngon”

Dứt lời, Tô Lam và Tô Mỹ Chỉ hai người đều dùng ánh mắt chờ mong nhìn chằm chằm Tô Duy Hưng, tựa hồ định để cậu bé nói cái gì đó.

Tô Duy Hưng bị trừng mắt đến cả người không thoải mái, cuối cùng mới không thể làm gì được mở miệng: “ty vọng hai người Tô Lam và Tô Mỹ Chỉ sau này có thể thông minh hơn một chút, như vậy cha có thể ít lo lắng một chút.”

“Này, này! Tô Duy hưng, đồ ngốc này!”

Tô Lam oán giận hai câu, lập tức tỉ mỉ nếm rượu vang đỏ.

Quan Triều Viễn lại nhìn chăm chằm cô không chớp mắt, cánh môi hơi nâng lên Sau hai ly rượu vang đỏ, khuôn mặt xinh đẹp của Tô Lam đã đỏ bừng, ngay cả nói chuyện cũng có chút không trôi chảy.

Cô thở hổn hển, đôi mắt mê man nhìn người đàn ông anh Quan đối diện “Quan, Quan Triều tôi thấy…”

“Em thấy gì?”

Quan Triều Viễn nhìn bộ dáng say mê của nàng, uyết hầu hơi trượt “Tôi thấy…”

Tô Lam còn chưa nói xong, hai tay chống vào bàn, trực tiếp đứng lên.

Tay phải duỗi ra, một tay túm lấy cà vạt Quan Triều Viễn, dùng sức kéo một cái.

Khuôn mặt tuấn tú trong nháy mắt bị kéo đến trước mắt mình.

Tô Lam nhìn anh đột nhiên nở nụ cười, cười đến ngốc nghếch: “Thật đẹp.”

Quan Triều Viễn: “… Anh đẹp trai, đây là lần đầu tiên em biết đấy à?”

Tô Lam ngơ ngác läc đầu: “Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy anh, đã Nghĩ rằng anh là rất đẹp rồi, vô cùng đẹp”

“Phải vậy không?

“Ừm” Tô Lam dùng sức gật đầu.

“Cho nên thì sao?”

“Cho nên… Cho nên.

Tô Lam ợ một cái, sau đó đột nhiên khom lưng hôn thẳng lên.

“Tô Mỹ Chỉ, mau nhảm mắt lại “

Tô Duy Hưng che mắt em gái, chính mình cũng gắt gao nhằm lại.
 
Chương 2681


Chương 2681

Bốn cánh môi dán sát vào nhau, phát ra cả tia lửa tình yêu.

Quan Triều Viễn chỉ cảm thấy lồng ngực điên cưồng nhảy dựng lên.

Anh đường đường là đại tổng giám đốc tập đoàn Quan Thiên, nhưng lại bị một cô nhóc.

trêu chọc.

Tô Lam bĩu môi đỏ lên, đợi đến khi mình hài lòng, mới cười hì hì nhìn chằm chằm anh: “Cho nên, lúc tôi muốn hôn, phải được hôn. Ôi, chúa ơi!”

Lời còn chưa nói xong, đột nhiên hai chân cô mềm nhũn, cả người xiêu vẹo.

nghiêng ngả ngã sang một bên.

“Ngốc đến chết mất”

Quan Triều Viễn xoay người một cái, trực tiếp ôm cô lên.

Anh ngay lập tức gọi người lái xe và sắp.

xếp để gửi hai đứa trẻ quay lại.

Dù sao anh cũng không muốn hai đứa nhỏ nhìn thấy bộ dáng thất thố của Tô Lam sau khi uống rượu.

“Tính tiên”

Quan Triều Viễn từ Hồng Thượng Lâu đi ra, sau đó không nói gì mà chỉ nhìn Tô Lam.

Giờ phút này cô giống như một bạch tuộc quấn chặt quanh người mình, đột nhiên anh có chút hối hận vì đã cho cô uống rượu.

Anh đã chọn rượu vang đỏ với nồng độ rất thấp.

Nhưng anh không nghĩ tới con sâu rượu này lại say rượu.

“Haizz…”

Bất đắc dĩ thở dài một hơi, Quan Triều Viễn ôm cô lên xe.

Ngay sau đó, điện thoại di động đột nhiên đổ chuông.

Anh đã dành thời gian để ấn nút trả lời: “Này?”

Thẩm Tư Huy ở đầu điện thoại cười đắc ý: “Thế nào rồi? Em đã sắp xếp cho bất ngờ cuối cùng. Phụ nữ lúc nửa say nửa tỉnh là cảm xúc tuyệt nhất, đến lúc đó anh nói cái gì thì cô ấy cũng đồng ý với anh hết”

Quan Triều Viễn cúi đầu trong nháy mắt nhìn cô gái nhỏ đang ở trong vòng tay của mình.

Cô đã say đến mức mơ mơ hồ hồ, bắt đầu nói những lời nhảm nhí rồi.

Từ nấy giờ anh không có chút tâm trạng nào cả: “Đều do ý chủ ý tồi tệ của cậu cả đấy”

Anh ta cúp máy một cách lạnh nhạt, điện thoại di động còn chưa cất trở lại, liền bị Tô Lam trực tiếp đẩy nó sang một bên vô tình làm rơi trên sàn. Quan Triều Viễn cúi đầu trong nháy mắt nhìn cô gái nhỏ đang ở trong vòng tay của mình.

Quan Triều Viễn cũng không thèm nhặt nó lên, anh liền nhẹ nhàng dỗ dành cô: “Ngoan, đừng động đậy.”

“Hừ… đáng ghét!”

Tô Lam nép người vào lòng anh, cứ âm ừ tồi cũng bỏ qua Cô ôm chặt cổ anh không chịu buông tay, miệng luôn lẩm bà lẩm bẩm nói: “Đáng ghét, không được nghe điện thoại, lúc ở bên cạnh em không được nghe điện thoại của người khác”

Quan Triều Viễn biết cô đã uống nhiều rồi, vì vậy cũng không có tranh cãi với cô: “Được, anh không nghe”

Ngưi xế phía trước quay đầu lại nói: “Cậu chủ, cậu còn muốn tới khách sạn Hilton không ạ?”
 
Chương 2682


Chương 2682

Quan Triều Viễn cúi đầu liếc nhìn sang Tô Lam đang ra sức say xỉn nói nhảm trong lòng mình, bất lực mà thở dài một hơi “Thôi bỏ đi, về biệt thự trước vậy”

“bạ”

Tài xế rất nhanh đánh vô lăng, bẻ lái quay đầu xe.

Trên đường đi, lái xe đã lái gần nữa tiếng đồng Tô Lam cứ ồn ào quậy phá từ đầu đến giờ, sau đó đã trực tiếp ngủ thiếp đi trong vòng tay của Quan Triều Viễn.

Hơn nữa ngay cả lúc cô đã ngủ say, cô cũng không cho Quan Triều Viễn bỏ tay ra.

Vừa rời ra, cô liền không hài lòng kêu lên, kéo hai tay anh trở lại, tiếp tục ôm lấy eo cô.

Sau đó anh vuốt ngực cô xoa xoa, để cô tiếp tục ngủ.

Đợi sau khi tài xế đã lái xe trở về biệt thự, Lê Triều Viễn liền ôm lấy Tô Lam lên.

Một làn gió nhẹ nhàng mát mẻ lướt qua, mơ mơ hồ hồ làm cho cô có chứt ngẩn ngơ tỉnh lại Mặc dù cái khuôn mặt nhỏ nhắn kia vẫn đang đỏ bừng bừng, đầu óc cũng có chút mơ hồ đau tí, nhưng ý thức của cô cũng đã từ từ quay trở lại.

Cô mở hé mắt, nghỉ ngờ nhìn liếc ngang liếc dọc xung quanh: “Ấy, anh Quan, chúng ta vừa nấy không phải đang ăn cơm sao? Sao lại quay trở lại rồi?”

“Em nói xem?”

Ngữ khí của Quan Triều Viễn vô cùng lạnh lùng, chính là nói tâm tình anh đang không tốt lắm.

Tiêu rồi.

Bản thân không phải đã uống nhiều rồi chứ, còn hành xử thất lễ trước mặt anh ta nữa sao?

Nghĩ räng chắc chính là khả năng này rồi, Tô Lam liền đột nhiên vùng vẫy giấy giụa muốn nhảy khỏi vòng tay của anh ta.

Chỉ có điều hai chân mới vừa chạm xuống đất, đột nhiên liền mềm nhữn, lại ngã vào ngay người anh một lần nữa.

“Đúng là ngu ngốc chết đi được.”

Quan Triều Viễn giận dữ mà quở trách, một lần nữa ôm lấy cô.

Tô Lam chỉ cảm thấy mình rất ủy khuất, cô trưng ra một ánh mắt rưng rưng đầy đáng thương nhìn anh.

Chết rồi, Quan Triều Viễn hình như thật sự giận rồi.

Lúc đầu bản thân sớm đã nói không uống rượu rồi mà!

Lần đầu tiên mừng sinh nhật cùng anh lại khiến bộ dạng thành thế này rồi, thật thất vọng quá đi Hai người vừa mới bước vào cửa, bảo mẫu liền ngạc nhiên mà đi tới, mở miệng h: “Thưa cậu, cậu không phải nói buổi tối sẽ không trở về sao? Trời ạ, mợ chủ, cô bây giờ vẫn ổn chứ?”

Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Lam vào lúc này liền đỏ bừng lên vì xấu hổ.

Cô nhanh chóng ép đầu mình vào ngực của Quan Triều Viễn Quan Triều Viễn lắc đầu: “Cô ấy không sao.”

Bảo mẫu nhìn xung quanh một lượt: “Thưa cậu, cậu chủ và phu nhân đã ăn cơm chưa? Cần tôi đi chuẩn bị chút gì đó không?”

“Không cần đâu, bà cứ đi làm việc của mình đi”

Sau khi nói xong, Lê Triều Viễn trực tiếp ấm Tô Lam lên lầu hai.

Tô Lam ngửi được lửa giận ngùn ngụt trên người anh, trong nhất thời chỉ cảm thấy vô cùng lo lắng.
 
Chương 2683


Chương 2683

Cô nắm chặt lấy áo anh, ngước đầu nhìn lên một cách đáng thương mà mở miệng: “Anh Quan, em, em thật sự lần sau sẽ không uống rượu nữa, anh đừng có tức giận được không hả…

Quan Triều Viễn cúi đầu xuống, đối mặt với cặp mắt to tròn xinh xắn long lanh của cô.

Đột nhiên cảm thấy cổ họng có chút khô khan: “Anh không có tức giận với em”

Anh chỉ đang tức cái thằng Thẩm Tư Huy.

Tức nó vì không có chuyện gì lại đưa ra cái chủ ý tệ hại đó.

Anh cũng đang tự giận bản thân mình.

Rõ ràng là biết cô gái nhỏ Tô Lam: nhà này uống một hớp rượu liền say, còn để cho cô uống hai ly.

Tô Lam bĩu môi có chút tức giận mà nói.

Ngữ khí của anh cứng nhắc, hơn nữa khí áp của bản thân của giảm xuống thấp như vậy, còn nói là không tức giận!

Cô đảo mắt nhìn xung quanh, rồi lại lén nhìn lên: “Anh Quan, em đảm bảo sau này ở ngoài, tuyệt đối sẽ không cùng người khác uống rượu nữa đâu.

“Còn muốn uống rượu với người khác nữa hay sao?”

Quan Triều Viễn vừa nghĩ đến cảnh cô lúc nửa tỉnh nửa mê, bị người khác nhìn thấy, liề cảm thấy toàn thân đều giận cả lên.

“Không có, em không hề có ý đó mà”

Tô Lam nhanh chóng lắc đầu, nhẹ nhàng vươn tay ôm lấy cổ anh: “Anh biết không? Hôm nay anh để em đón sinh nhật cùng anh, em rất là vui. Vì vậy nhất thời cao hứng mới uống hai hớp, anh đừng có mà tức giận có được không hả?”

Nhìn Quan Triều Viễn chỉ nhíu mày không nói gì, cô rụt rè bước đến phía trước ôm lấy anh Nhằm mắt lại mà hôn lên đôi môi mỏng của anh.

Nụ hôn này khiến cho Quan Triều Viễn toàn thân cứng đờ, hơi thở trong nhấc thời trở nên nặng nhọc.

Tô Lam quên mất rồi.

Bởi vì Quan Triều Viễn đã bị thương rất nghiêm trọng, cô bị Thẩm Tư Huy năm lần bảy lượt nhắc nhở, tuyệt đối không thể cùng anh vận động nhiều.

Vì vậy trong nửa tháng qua, bởi vì cô cự tuyệt, cho nên bọn họ đã nghiêm khắc ăn chay cả tháng qua.

Giờ phút này anh sớm đã không thể chịu đựng được sự trêu chọc này nữa rồi.

Càng huống hồ, cái trêu chọc lần này lại là do Tô Lam chủ động dâng lên.

Anh lập tức ẫm cô vào phòng ngủ Giây tiếp theo, hô hấp lập tức bị chiếm lấy.

Hơi thở nóng bỏng của anh phả vào mặt cô, khiến cho đầu óc cô lập tức trở nên trống rỗng Tất cả hơi thở, liền cảm thấy toàn bộ đều là mùi vị của anh.

Bị anh mơ mơ hồ hồ mà ôm lên giường, hơi thở Quan Triều Viễn nặng nề.

Mặc dù hai mắt đã nheo lại, nhưng mà bên trong hình như lại cuộn trào trong người nóng ran rạo rực.

Nhìn thấy ánh mắt như sói đói đến nơi của anh, Tô Lam mãi sau mới nhận ra.

Cả đầu cô như muốn nổ tung, vội vàng dùng hai tay ngăn lại bờ ngực của anh rồi nói: “Không được, vết thương của anh..”

“Vết thương của anh đã đỡ nhiều rỉ Tiếng nói của Quan Triều Viễn giảm thấp, rất không vui mà nói: “Nhưng mà nếu như em còn từ chối anh nữa, hạnh phúc sau này của em thì thật sự không còn nữa đâu.”
 
Chương 2684


Chương 2684

Anh cúi đầu xuống rồi hôn lên…

Tô Lam có thể cảm nhận sâu sắc, một người đàn ông đang hao tổn tâm sức nghĩ mọi cách lấy lòng làm thỏa mãn mình.

Anh liên tục từ từ mà trêu chọc thách thức các dây thần kinh và giác quan của cô.

Như thể muốn hủy hết đi toàn bộ sự tỉnh táo của cô.

Khiến cho cô cùng anh trầm luân.

Ngày thứ hai sau khi Tô Lam tỉnh lại, thì đã là hơn mười giờ rồi.

Vào lúc cô mở mắt tỉnh dậy, cô liền ngây người một hồi lâu.

Khi ngồi dậy, mặc dù phần bụng dưới có hơi đau một chút, nhưng mà vẫn có thể chịu đựng được.

Sau đó cơn đau đầu sau cơn tỉnh rượu lại khiến cô có chút không thoải mái,chỉ cảm thấy đầu óc còn có một chút mơ mơ hồ hồ.

Lấy chăn bông ra, những dấu tích ái muội chi chít dày đặc, toàn bộ đều do Quan Triều Viễn lưu lại.

Mặc dù đây không phải là lần đầu tiên quan hệ với anh, nhưng như vậy thì đây là lần đầu tiên.

Chỉ cần nhớ lại một chút tình tiết tối qua, cô liền chịu không nổi mà cả người run lên hết.

Dùng sức lắc lắc đầu, Tô Lam ép buộc mình không nghĩ đên những thứ khác nữa.

Nghiêng đầu, mơ mơ màng màng rửa mặt rồi thay quần áo.

Hôm nay là cuối tuần, buổi sáng không có lớp, nhưng đoàn làm phim bên kia buổi chiều còn có lịch.

Đến khi Tô Lam xuống lầu, cô phát hiện Quan Triều Viễn mặc một bộ âu phục cắt may riêng màu đen, an tĩnh ngồi trên ghế salon, tay đang dùng iPad.

Nghe được tiếng bước chân ở phía sau, anh ngẩng đầu nhìn.

Ánh mắt của anh bình tĩnh mà tĩnh mịch, lại làm cho trái tim Tô Lam nhịn không được một trận cuồng loạn khi trông thấy ánh mắt ấy.

Đặc biệt là khi ánh mắt cô rơi trên đôi môi mỏng của anh.

Càng làm cho cô khống chế không nổi, nghĩ đến những cảnh tượng đêm qua không thể miêu tả rõ được.

Khuôn mặt tươi cười trong nháy mắt thoáng qua một ánh đỏ như nng chiều.

Cô hốt hoảng mở mắt ra, bước chân nhẹ nhàng như bông, từng bước từng bước một đi tới.

Nhưng mà khi xuống đến nấc thang cuối cùng, dép lê trượt đi, cả người ngã về phía trước.

Quan Triều Viễn tay mắt lanh lẹ, anh nhanh chóng đứng lên, một tay đỡ ở eo của cô.

Cúi đầu nhìn, thanh âm anh dịu dàng: “Có phải tối hôm qua quá mệt nhọc rồi hay không?

Gương mặt xinh đẹp của Tô Lam trong nháy mắt đỏ bừng lên Cô vội vàng vịn lồng ngực của anh đứng lên, khi cả người đã đứng vững vàng, cô nói: “Làm gì có.”

Quan Triều Viễn nhíu mày: “Vậy xem ra là đêm qua anh còn chưa đủ dốc sức sao?”

Gương mặt xinh đẹp của Tô Lam trong nháy mắt nổ một cái đỏ bừng, suýt chút nữa tức đến ngất xỉu: “Anh… Anh đừng có mà nói những lời không biết xấu hổ như vậy với em!”

Trông thấy cô như vậy, Quan Triều Viễn không nhịn được nghĩ đến tối hôm qua dáng vẻ của cô ở trước mặt mình nhiệt tình nở rộ, mê người, xinh đẹp.

Phong tình vạn chủng, khiến cho người khác không cách nào kháng cự.

Ánh mắt chợt lóe sáng, Quan Triều Viễn không tiếp tục trêu cô nữ: “Đi, trước tiên ăn chút gì đó đi, chờ một lúc lại đi với anh đến một chỗ.”
 
Chương 2685


Chương 2685

Tô Lam ngồi tại bàn ăn bên trên, một bên uống sữa tươi, một bên tò mò hỏi: “Đi tới chỗ nào vậy ạ?”

Quan Triều Viễn ánh mắt mười phần tĩnh mịch, bên trong tựa như có chút ám mu “Đi thì biết”

Sau khi ăn xong, hai người lên xe, rất nhanh liền chạy ra ngoài Hai mươi phút sau, Tô Lam đột nhiên phát hiện con đường này, tựa hồ vô cùng quen thuộc.

“Con đường này không phải đường đi đến biệt thự nhà họ Tô sao?”

Quan Triều Viễn để tạp chí kinh tế và tài chính xuống: “Rốt cuộc bây giờ mới có phản ứng?

Tô Lam sửng sốt một chút.

Lúc này mới nhớ tới Quan Triều Viễn tại cuộc đấu giá kia đã đem biệt thự nhà họ Tô đưa cho mình.

Rất lâu rồi cô không có trở về, mượn cơ hội này trở về nhìn xem một chút cũng tốt.

Trước kia cô khi về nhà, lúc nào cũng sẽ nhìn thấy Tô Bích Xuân cùng Lư Tuyết Câm.

Hiện tại vừa nghĩ tới không cần gặp lại bọn họ, tâm tình của cô ngược lại là vô cùng vui sướng.

Biệt thự nhà họ Tô.

Trong hoa viên, thợ làm vườn đang tu sửa cành lá.

Thời điểm Tô Lam đẩy cửa vào, một màn trước mắt khiến cho cô lập tức trợn tròn hai mắt: “Trời ạ!”

Cô bỗng nhiên quay đầu, vẻ mặt không dám tin nhìn về phía Quan Triều Viễn đang đứng ở ngoài cổng: “Quan Triều Viễn, cái này…”

Quan Triều Viễn ánh mắt nhàn nhạt: “Những đồ dùng này không phải đều là chính em chọn sao?”

“Nhưng mà Thế nhưng cô thật không thể ngờ tới, hôm qua những đồ dùng trong nhà mà cô chọn kia, vậy mà toàn bộ đều được đưa đến biệt thự nhà họ Tô Quan Triều Viễn biết cô không thích có dấu vết mà Tô Bích Xuân và Lư Tuyết Cầm để lại trong nhà họ Tô.

Cho nên mới đem những đồ dùng trong nhà trước kia toàn bộ đều đổi đi sao?

Nghĩ tới đây, Tô Lam đột nhiên cảm thấy mũi mình cay cay.

Cũng không biết vì cái gì, cô không muốn để cho Quan Triều Viễn thấy cảnh này, thế là chỉ có thể nhấc chân đi vào bên trong.

Rốt cuộc sau khi bình phục lại cảm xúc, cô mới nói đến: “Lầu đó bên trên..”

“Em đi xem một chút đi.”

Quan Triều Viễn nhìn lướt qua đại sảnh.

Hôm qua những đồ vật mà Tô Lam chọn kia, đều đã trải qua sự điều chỉnh và phối hợp của nhà thiết kế nội thất.

Cho nên ở thời điểm này, mới có thể bày biện ra trạng thái tốt nhất.

“Vậy em đi trên tầng nhìn một chút”

Đây là nơi mà cô sống từ nhỏ đến lớn, có thể trở về đây, không thể nào ngừng vui vẻ được.

Tô Lam hưng phấn vô cùng đi lên lầu.

Trước đó, sau khi Tô Bích Xuân chuyển về, liền chiếm đoạt gian phòng của cô.

Bây giờ khi đẩy cửa phòng ra, bên trong đã rực rỡ hẳn lên, những đồ vật của Tô Bích Xuân đều bị chuyển đi hết Tô Lam đột nhiên có chút xúc động muốn khóc.

Cô đi tới bệ cửa sổ bên cạnh.
 
Chương 2686


Chương 2686

‘Vén màn cửa số lên liền có thể nhìn thấy cách trang trí đặc biệt trong sân mà anh trai với mẹ dành cho cô, có đủ loại hoa trân quý xinh đẹp.

Ngay khi Tô Lam đang chìm đắm ở trong quá khứ, trước mắt đột nhiên lóe lên.

Một khuôn mặt quen thuộc từ vườn hoa bên kia chợt hiện lên.

“Anh trai?”

Gương mặt kia sớm đã in dấu thật sâu, khắc ở trong đầu của cô.

Coi như chỉ có thể nhìn một chút, cô cũng có thể nhận ra, mà lại tuyệt đối sẽ không nhận lầm.

“Anh”

Tô Lam quay người vọt ra khỏi phòng.

Không quan tâm bất kể điều gì mà hướng phía vườn hoa bên kia chạy tới Cô chạy từ cửa hông, thở hồng hộc rồi chạy tiếp đến hoa viên Phát hiện bên trong vậy mà không có một ai, căn bản cũng không có bóng dáng Tô Duy Nam “Làm sao có thể chứ, mình vừa rồi rõ ràng là đã nhìn thấy!”

Tô Lam chưa từ bỏ ý định.

Cô xuyên qua vườn hoa tìm kiếm khắp nơi, rốt cuộc tại phía sau một khóm hoa hồng đang đồng loạt nở rộ, trông thấy một bóng dáng màu đen.

“Anh trai, là anh sao?”

Tô Lam trầm thấp lâm bầm.

Một tay cô kéo nhánh cây trước mặt ra, một tay kéo bóng đen kia lại Cái bóng đen kia rõ ràng bị giật nảy mình, vội vàng xoay người lại.

Tô Lam sững sờ: Không phải anh trai cô, là Tô Bích Xuân.

Tô Bích Xuân giờ phút này gương mặt vô cùng hốt hoảng.

Sau khi nhìn thấy Tô Lam, tròng mắt cô ta đảo lòng vòng, đột nhiên cầm vào tay cô: “Tô Lam, cô rốt cuộc đã đến!”

Tô Lam dùng sức tránh thoát tay của cô ta, chỉ cảm thấy trái tim mình như chìm vào đáy cốc.

Cô làm sao lại ngốc như vậy chứ.

Anh trai hôn mê nhiều năm như vậy, một tháng trước mới được đưa đến nước ngoài trị liệu.

Hiện tại làm sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây được?

“Biệt thự này đã bị Quan Triều Viễn thu mua, cô bây giờ không được phép tiến vào mà lại đến đây. Đó gọi là tự xông vào nhà dân, đây không phải điều dễ hiểu sao?”

Tô Lam lạnh lùng mở miệng: “Tôi khuyên cô khi mà Quan Triều Viễn còn chưa ra đây, hãy tranh thủ thời gian mà rời đi, nếu không thì cũng không có chuyện tốt xảy ra với cô đâu.”

Đối với Tô Bích Xuân, Tô Lam quả thực là không hề có chút thiện cảm nào.

Lạnh lùng ném ra lời này, cô quay người muốn đi, không muốn lại ở chỗ này phí lời với cô ta.

Tô Bích Xuân liền vội vàng tiến lên một bước, chặn đường đi của cô: “Tô Lam, cô nghe tôi nói, kỳ thật lần này tôi không phải tới vì mình”

Tô Lam vô cùng chán ghét mở miệng: “Tránh ra”

“Tô Lam!”

Tô Bích Xuân đột nhiên lên giọng: “Coi như là cô không chịu thừa nhận, nhưng chúng ta vẫn có quan hệ máu mủ, cô vậy mà không thể nghe tôi nói hết lời sao?”

Tô Lam lạnh lùng nhìn chằm chằm cô ta một chút.
 
Chương 2687


Chương 2687

Khoanh hai tay trước ngực, nhếch miệng lên mỉa mai cười lạnh: “Vậy cũng được, cô nói cho tôi nghe một chút xem.”

Tô Bích Xuân trong đầu chuyển nhanh chóng, nhớ đến những lời mà Tô Văn Tâm nói với mình trước khi ra khỏi cửa: “Bích Xuân, con nghe cha nói. Tô Lam cùng với mẹ của con bé giống nhau, tâm tư đơn thuần, mà lại rất hiền lành, ăn mềm không ăn cứng”

“Chỉ cần con nói tốt một chút, sau đó lại giả vờ đáng thương, cuối cùng là sử dụng tình cảm thật chân thành thì tất cả mọi chuyện sẽ đều được xử lý hết”

Nghĩ đến đây, Tô Bích Xuân cố ý đáng thương nói: “Tôi biết chuyện giữa tôi và mẹ làm cho.

cô rất phẫn nộ, nhưng mẹ của cô đã ra đi ngoài ý muốn, chẳng lẽ không thể để cho cha tìm thấy hạnh phúc một lân nữa sao?”

Tô Lam cười lạnh một tiếng: “Tô Bích Xuân, có lẽ cô đã nhanh chóng quên mất mình là đứa con gái ngoài giá thú rồi Tô Bích Xuân bị nhận lấy sự ghét bỏ liền nhanh chóng đổi chủ đề: “Tô Lam, lúc trước cô ngấm ngầm khiến Quan Triều Viễn làm bẽ mặt tôi như vậy, tôi cũng chưa nói gì. Tôi còn trẻ và có thể tự mình tìm cách để tự kiếm tiền được, nhưng cô có bao giờ nghĩ đến cha không? Đã qua bao nhiêu năm rồi, mọi cố gắng của cha đầu trở nên vô ích, giờ còn không có cả chỗ để ở.

Cô thật sự không thấy đau lòng khi để cho cha phải sống ở một khách sạn ẩm thấp và tối tăm đó ăn mì gói, ngay cả ăn cũng không được ăn no sao?”

“Hai”

Tô Lam cười nhạo một tiếng, quan sát Tô Bích Xuân từ trên xuống dưới rồi nói “Tô Bích Xuân, Tô Văn Tâm cũng là cha ruột của cô đấy! Lúc trước khi nhà họ Tô còn có tiền ông ta không hề tiếc tiền mà cho hai mẹ con cô tiêu xài, đúng chứ? Nhìn một thân đồ hiệu này của cô, tùy ý cầm một món đồ đem đi bán cũng đủ để cho ông ấy ăn mì ăn liền cả một năm rồi. Đến tìm tôi để than nghèo sao? Cô quên rằng tôi đã cắt đứt quan hệ cha con với ông †a rồi sao? Hiện tại mặc kệ mấy người rơi vào hoàn cảnh nào thì đó cũng là do ông ấy gieo gió gặt bão, chẳng thể oán trách người khác được.”

Suy tính trong lòng Tô Bích Xuân bị phá tan. Biểu cảm trên khuôn mặt trong nháy mắt trở nên căng cứng: “Tô Lam, cô…”

“Đừng ở đây mà tôi với cô nữa, mau đi thôi. Quan Triều Viễn đang ngồi ngoài phòng khách, nếu người đi ra vừa rồi là anh ấy thì cô nghĩ cô còn có cơ hội để có thể đứng ở đây và giả bộ đáng thương với tôi sao?”

Tô Bích Xuân khóe miệng co giật.

Cô quay đầu nhìn lướt qua phòng khách, phát hiện thấy Quan Triều Viễn đã đứng dậy và đang đi qua đây.

Nhìn thấy kế hoạch của chính mình bị phá vỡ, Tô Bích Xuân lộ ra bộ dạng hung tợn: “Tô Lam, cô đợi đấy”

Khi Quan Triều Viễn ra đến khu vườn thì chỉ còn lại mỗi mình Tô Lam.

Anh cau có: “Không phải em nói ở trên tầng sao?”

Tô Lam thở dài một tiếng rồi bước đến chỗ anh.

Hai tay cô chủ động đặt lên eo của anh.

“Khu vườn này là anh trai em làm để tặng vào sinh nhật em, nó thường được mẹ em chăm sóc, nên em chỉ muốn ra đây xem một chút thôi…”

Đối diện với sự chủ động hiếm thấy này của cô, cặp lông mày đang cau có của Quan Triều Viễn dãn ra, khuôn mặt anh dần trở nên dịu dàng hơn.

Anh vươn tay nâng cảm của cô lên: “Em thích không?”

Cái miệng nhỏ nhắn của Tô Lam chu lên. Lúc nấy khi nhìn từ phía trên tầng cô đã cảm động đến suýt khóc, làm sao có thể không thích được chứ?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom