Dịch Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 440


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

“Đúng! Đại lục Hắc U chúng ta có rất nhiều thế lực cấp bậc Tam Hồn Cảnh, chỉ cần cường giả đỉnh cấp của các thế lực kia đến, đám yêu thú này chắc chắn không có năng lực ngăn cản"

Rát nhiều người nói không ngừng, mặc dù nói như vậy, nhưng trong mắt họ hiển nhiên có vẻ hoảng sợ, rõ ràng là tự động viên cho mình.

Trong một nơi, trên mặt người đàn ông toàn thân khải giáp màu đen đầy vẻ nôn nóng, đang ở trong nhóm người thưa thớt.

Còn bên cạnh người đàn ông, còn có người con gái nhìn rất đẹp, khuôn mặt của cô ta rất quen thuộc, đó là Chu Dao.

Thân phận người đàn ông trung niên rất rõ ràng, Chu Hải Đào cha của Chu Dao.

“Tiểu Dao, con ở học viện Thiên Vũ không nên quay về". Trên mặt Chu Hải Đào mang vẻ lo lắng.

"Bịch! Bịch!

Trong hư không từng tiếng va đập kịch liệt truyền đến, sau từng tiếng va chạm, trong hư không đều có một tấm màng kì lạ xuất hiện.

Đó là trận pháp!

Nếu không phải có trận pháp, đám yêu thú cấp bậc Thất Phách cảnh này sớm đã đi vào, toàn quận Thanh Vô ước chừng không còn một ai sống sót.

“Cha, thực lực của con mặc dù yếu, nhưng đám yêu thú này cho dù đánh vỡ trận pháp, con cũng có thể gi ết chết một vài con yêu thú”. Chu Dao nói.

Trong mắt cô ta hiện lên vẻ kiên định.

Mặc dù như vậy, nhưng cô ta nhìn về phía đám yêu thú mạnh mẽ, trong lòng lại sinh ra cảm giác bất lực.

Cô ta từng có thiên phú mạnh mẽ, thậm chí là thiên tài số một của quận Thanh Vô, vô cùng tự cao trong lòng, cho rằng bản thân không thua kém bất cứ thiên tài nào, dù là yếu hơn các thiên tài khác, cũng là vì những thiên tài kia có điều kiện bồi dưỡng tốt hơn cô ta.

Cô ta cho rằng bản thân sau này nhất định sẽ dễ dàng đột phá đến Đan Nguyên Cảnh, thậm chí Thất Phách cảnh.

Thế nhưng, sau khi vào học viện Thiên Vũ, biểu hiện của cô ta lại không như mình nghĩ, cho dù cô ta lấy được cơ duyên to lớn, nhưng muốn đạt đến Đan Nguyên Cảnh, cô ta lại cảm thấy vô cùng khó khăn.

Về phần Thất Phách cảnh, cô ta nếu không có kỳ trên cơ bản cả đời không thể đặt chân đến.

Cùng với thời gian tu luyện trôi qua, thói kiêu ngạo trong lòng cô ta cũng dần biến mất.

Mà bây giờ, cô ta cũng sắp đối diện với nguy cơ sinh tử, hơi lơ là, thậm chí sẽ chết trong nguy hiểm.

Thế giới này, không đơn giản như cô ta nghĩ.

Lúc này trước trận pháp, không chỉ Chu Hải Đào, rất nhiều người đều ở đó, thậm chí một số người hoàn toàn đạt đến Đan Nguyên Cảnh, lúc này trên mặt họ đều có vẻ lo lắng.

Soạt!

Bỗng nhiên một bóng người xuất hiện trước mặt họ, đây là người đàn ông trung niên toàn thân khải giáp màu tím, khuôn mặt trắng nhẵn, tướng mạo ngược lại nhìn rất anh tuấn, lúc này trên mặt có vẻ mừng rỡ.

“Ta phát tin tức ra, bây giờ Lý Phong ở quận Hoang Lâm, hắn sắp đuổi qua đây!"Người đàn ông trung niên mỉm cười nói.

Ông ta là Tiêu Vân Lâm của quận Lưu Tâm phát ra tin tức, Kiếm tông Tiêu Vân Hân chính là người trong gia tộc họ.

"Lý Phong sắp qua đây? Quá tốt rồi!"

“Cho dù Tiểu Lăng ngưng tụ Ngũ Phách vẫn không phải là đối thủ của Lý Phong, bị hẳn nghiền ép! "rước đó phủ Viêm Võ Quận Vương tuyên bố ban thưởng quả Thất Phách cũng bị Lý Phong giành lấy, thực lực của hắn chắc chắn càng mạnh hơn!"

“Đúng! Bốn con yêu thú này có ba con đều ngưng tụ Nhất Phách, con mạnh nhất ngưng tụ Tam Phách, chúng cộng lại đều không thể là đối thủ của Lý Phong!”

"Chúng ta được cứu rồi!"

Một số Đan Nguyên Cảnh, nhiều hơn là nhóm Tiên Thiên Cảnh nghe thấy lời nói của Tiêu Vân Lâm, trên mặt đều lộ vẻ mừng rỡ.

Họ đều là thực lực mạnh mẽ biết Lý Phong!

Nghe cái tên quen thuộc, Chu Dao ngây người, trên mặt mang vẻ phức tạp.

Chu Hải Đào cũng như vậy, ông ta liếc nhìn con gái của mình, trong lòng lại thở dài.

"Tiểu Dao..." Ông ta muốn nói cái gì.

Ban đầu Lý Phong chút nữa trở thành con rể của ông ta, ông ta vẫn luôn tần thành hôn sự của Lý Phong với Chu Dao, chẳng qua Chu Dao vì thiên phú mạnh mẽ, hơn nữa muốn đi vào học viện Thiên Vũ, cho nên một mình đi về quận Hoang Lâm, gấp rút hủy bỏ quan hệ giữa hai người.

"Cha, không cần lo lắng cho con".

Thấy Chu Hải Đào muốn nói cái gì, Chủ Dao bỗng mỉm cười nói: "Đợi Lý Phong đến nơi này, gi ết chết đám yêu thú cấp bậc Thất Phách cảnh, xóa bỏ nguy hiểm cho quận Thanh Vô, đây chẳng phải rất tốt sao?"

Khuôn mặt cô ta nở nụ cười, nhưng nhìn thế nào đều có vẻ miễn cưỡng.

Nghe xong, Chu Hải Đào chỉ thở dài một tiếng trong lòng, không nói gì nữa.

....

"Bịch!” "Bịch!"

Từng tiếng va chạm vô cùng nặng nề truyền đến, Từng âm thanh đều giống như tiếng trống hung hăng gõ vào lòng mọi người.

Lúc này nụ cười trên mặt họ hiển nhiên biến mất, trên lại lại xuất hiện vẻ sợ hãi.

Lý Phong còn chưa biết lúc nào đến, nhưng bây giờ yêu thú có thể xông vào bất cứ lúc nào.

Cho dù Lý Phong chậm trễ một phút, ước tính họ. đối diện với đám yêu thú chỉ chít, đều sẽ bị gi ết chết toàn bột

Thời gian đang tiếp tục trôi qua, như vậy trong nháy mắt liền trôi qua hai mươi mấy phút.

“Gào!"

Thấy đại trận phía trước vẫn ngăn cản mình đi vào, không thể phá vỡ, yêu thú khổng lồ cầm đầu như tê giác lúc này dường như không còn nhẫn nại, tức giận gào thét

Trên sừng ở đầu nó bắt đầu phát ra từng tia sáng màu đen, tản về bầu trời.

Tia sáng màu đen thẳng về chân trời, sau đó hình thành từng đường vân màu đen, không ngừng khuếch tán về phía chân trời

 
Chương 441


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

“Con yêu thú Tê giác kia đang làm gì vậy?” Nhìn thấy thế, nhóm người Tiêu Vân Lâm đều biến sắc.

Trong lòng bọn họ xuất hiện một ý nghĩ xấu.

"Chi!"

Chưa tới vài phút sau, bỗng nhiên có hai âm thanh bén nhọn truyền tới. Sau đó, hai con cự điểu từ phía chân trời bay tới. Trong mắt loài chim này lóe lên vẻ điên cuồng, dao động khí thế trên người cũng vô cùng khủng khiếp, chẳng mấy chốc đã tới được đây.

“Thất Phách cảnh! Lại thêm hai con yêu thú trình tự Thất Phách cảnh!”

“Sao có thể như thế được? Đám yêu thú Thất Phách cảnh này sao lại chạy hết tới quận Thanh Vô chúng ta?”

Mọi người thấy thế thì trong mắt lập tức lộ ra vẻ tuyệt vọng.

Bọn họ đều biết một tòa đại trận có thể kiên trì nửa tiếng, trong khoảng thời gian này, Lý Phong hoàn toàn có thể tới.

Nhưng bây giờ lại xuất hiện thêm hai con yêu thú trình tự Thất Phách cảnh nữa, tổng cộng là sáu con yêu thú cường đại. Đại trận chắc chắn không thể kiên trì được nửa tiếng, tình cảnh của bọn họ lập tức trở nên nguy hiểm

“Gào!!!

Yêu thú Tê giác rống lên, sau đó, sáu yêu thú Thất Phách cảnh liên thủ, hung hăng công kích trận pháp này.

Ong...

Nhóm người Tiêu Vân Lâm lập tức biến sắc, đại trận bắt đầu xuất hiện một vết rạn.

"Chết tiệt Đám yêu thú này đều ở rừng Hắc Vụ, sao đột nhiên lại chạy tới đây chứ?”

Mặc dù Tiêu Vân Lâm là cường giả Thất Phách cảnh, nhưng mới chỉ ngưng tụ được hai phách. Ông ta không đối phó được với con yêu thú Tê giác kia, không có cách nào ngăn cản.

Đại trận mà ông ta bố trí là hợp nhất, các địa. phương có thế giảm đi một phần công kích, nhưng chỉ căn một nơi xuất hiện sơ hở, vậy thì toàn bộ đại trận sẽ trở nên vô cùng yếu ớt.

Vài đòn công kích qua đi...

"Răng rắc!”

Một âm thanh vang lên trong tai mọi người, tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy đại trận xuất hiện một vết nứt.

“Không ổn! Đại trận sắp bị phá rồi!"

“Chạy mau!”

Mọi người thấy vậy thì lập tức biến sắc, bắt đầu điên cuồng chạy trốn

“Mọi người chạy theo lộ tuyến dự định, nhanh lên!" Tiêu Vân Lâm trầm giọng nói

Các thế lực ở khắp nơi đều nhanh chóng sắp xếp.

“Tiểu Dao, con mau chạy đi, đừng chiến đấu với đám yêu thú đó.”

Chu Hải Đào nhìn về phía con gái mình, vội vàng nói.

“Thiên phú của con mạnh hơn chúng ta rất nhiều, tương lai chắc chắn có thể chấn hưng nhà họ Chu!"

Chỉ căn có một thiên tài còn sống thì gia tộc sẽ còn có hi vọng.

Nhưng mà, Chu Hải Đào còn chưa nói xong..

“Răng rắc!"

Lại một âm thanh nữa vang lên, một phía khác của đại trận cũng xuất hiện một khe nứt. Dần dần, rất nhiều nơi đều bắt đầu nứt toác ra.

“Răng rắc!", “Răng rắc!”

Mọi chuyện giống như phản ứng dây chuyền, toàn bộ đại trận vang lên những âm thanh vỡ nát. Sau đó, toàn bộ đại trận đổ rầm xuống!

Từ khi vết nứt đầu tiên xuất hiện, đến khi đại trận toàn bộ rách nát, tất cả quá trình còn chưa tới vài giây!

Đại trận bị phá hủy hoàn toàn rồi...

Không còn bất cứ trở ngại gì nữa, mọi người trong quận Thanh Vô hoàn toàn bại lộ trước mặt nhóm Yêu thú.

“Gào!!!!"

Những tiếng rống, những tiếng gầm hưng phấn vang lên. Những con Yêu thú này đều đã bị sinh vật Ma loại ăn mòn, trong lòng chúng chỉ còn lại một suy nghĩ, đó là giết sạch Nhân loại trước mắt!

“Nguy rồi!"

Lúc này, sắc mặt Tiêu Vân Lâm tái nhợt, gương mặt phát sinh biến hóa kịch liệt. Ông ta cần chặt răng, sau đó lao thắng vẽ phía yêu thú Tê giác.

Trường thương trong tay ông ta vung lên, hư không tạo thành một đồ văn kỳ dị. Đồ văn này nhìn giống như một chiếc mạng nhện, nhanh chóng bao phủ lên yêu thú Tê giác.

“Gào!!!"

Nhìn thấy Nhân loại bé nhỏ này, yêu thú Tê giác rống lên một tiếng.

"Ầm!"

Nó vung trảo chụp lấy đồ án kỳ dị đó, mạng nhện lập tức bị phá hủy, không tạo thành chút ánh hưởng nào với nó.

“Chết tiệt!"

Tiêu Văn Lâm mảng một câu, sắc mặt càng thêm khó coi.

Mà lúc này, những con yêu thú khác cũng đang điên cưỡng công kích mọi người

Những tiếng kêu thảm thiết vang lên, chỉ sau thời gian ngắn ngủi, đã có ít nhất hơn trăm người tử vong.

“Tiểu Dao, con tìm cơ hội rời đi! Đại trận bị phá rồi, chúng ta không ngăn cản được đâu!”

Chu Hải Đào nhìn đông đảo yêu thú đang lao tới, càng nôn nóng hơn.

“Cha, không kịp nữa rồi” Chu Dao lắc đầu: “Ma họa trăm vạn năm trước cũng như thế, có trốn cũng vô dụng”

Cô ta đã sớm biết kết quả, nên không có ý định rời đi.

“Gào!!!!"

Bỗng nhiên, một tiếng gầm lớn truyền đến. Một con yêu thú Báo đánh về phía Chu Dao, móng vuốt sắc nhọn của nó giống như muốn rạch nát yết hầu của cô ta.

Nhưng chính lúc này, trên người Chu Dao lại tản ra một luồng khí thế vô cùng cường đại, thực lực cả người lập tức tăng lên rất nhiều.

Cô ta là thiên tài cường đại của học viện Thiên Vũ, trên người tất nhiên có rất nhiều con át chủ bài có thể tăng cường thực lực. Vừa rồi, Chu Dao đã bóp nát một miếng ngọc bài Thần văn tăng cường thực lực.

Binh khí trong tay huy động, một giây sau, yêu thú Báo bị Chu Dao chém thành hai nửa.

Cô ta lại tiếp tục vung tay phải lên, lại thêm một con yêu thú nữa bị Chu Dao đánh chết.

Hiện giờ cô ta vẫn chưa đột phá đến Đan Nguyên cảnh, nhưng lúc này thực lực thể hiện ra lại hoàn toàn đạt tới!

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Chu Dao đã liên tiếp chém chết được mười mấy con yêu thú.

 
Chương 442: Sắc mặt lại biến đổi


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

Nhưng bỗng nhiên tới một thời khắc, sắc mặt Chu Dao lại biến đổi.

“Chít!"

Một con yêu thú Thất Phách cảnh đang không ngừng bay lượn trên không trung đột nhiên nhìn về phía này. Nháy mắt, nhóm người Chu Dao, Chu Hải Đào đều cảm thấy như mình đã bị con yêu thú Thất Phách cảnh này khóa chặt rồi.

"Không ổn!”

Mọi người biến sắc, nhưng lúc này thân thể của bọn họ lại không cách nào nhúc nhích được, muốn công kích cũng không có cách nào.

Sau đó, con yêu thú cự cầm nhanh chóng đánh úp lại. Dưới uy thế khủng bố này, những người ở đây cảm giác như mình giống như một con kiến.

“Phải chết rồi sao?”

Yêu thú cự cầm càng lúc càng lao tới gần, ánh mắt Chu Dao lộ ra vẻ tuyệt vọng.

“Không ngờ không chết ở trong vực thẳm Ma Vực, mà lại chết ở nơi này.” Chu Dao nghĩ thầm.

Khi cô ta tiến vào vực thẳm Ma Vực thì đã chuẩn bị sẵn tâm lý tử vong. Không ngờ, đến cuối cùng, cô ta lại chết ở quận Thanh Vô, nơi mình sinh ra và lớn lên.

Trong đầu Chu Dao trống rỗng, cô ta đột nhiên nhớ tới Lý Phong. Thanh niên đó đổi mặt với cường giả Tam Hồn cảnh trên quảng trường của phủ Thần Văn nhưng không hề sợ hãi, thắp sáng toàn bộ bia Thiên Phú, khiến cho phủ Thần Văn dốc lòng bảo vệ mình.

Thanh niên đó lúc tiến vào vực thẳm Ma Vực mới chỉ gần đạt tới Tiên Thiên cảnh, thế nhưng sau đó lại đánh chết được thiên tài số một Hàn Nguyên của Thiên Vu cốc, khiến cho đông đảo thế lực phải kinh sợ.

Thanh niên đó vừa rời khỏi vực thẩm Ma Vực thì đã đột phá tới Thất Phách cảnh, đối mặt với sự tập kích của những cường giả Thất Phách cảnh khác thì không những không bị giết mà còn giết ngược lại đối phương.

“Nếu như Lý Phong ở đây, nguy cơ này đối với hắn mà nói chắc chẳng tính là gì đâu nhỉ?” Chu Dao bỗng nhiên nghĩ như vậy.

Thanh niên đó giống như cho dù gặp phải bất cứ chuyện khó khăn gì thì cũng đều có thể dễ dàng hóa giải, cười đến cuối cùng Chu Dao nhắm mắt lại, chờ đợi tử vong.

Vút!

Bỗng nhiên, một âm thanh xé gió lao tới. Sau đó, những tiếng kêu gào chói tai lập tức vang lên, uy áp bao trùm lên mọi người cũng giống như thủy triều lập tức tan đi

Chu Dao cảm nhận được tình hình này thì mở mắt ra, sau đó lập tức sửng sốt. Trước mặt cô ta là một chàng thanh niên, thanh niên này căm trong tay một thanh trường kiếm, thân hình cũng không phải quá mức cường tráng, nhưng lúc này lại giống như một ngọn núi sừng sững đứng trước mặt cô ta, khiến cô ta cảm thấy vô cùng an tâm.

“Lý Phong..."

Chu Dao ngơ ngác nhìn thanh niên này, trong lòng lập tức chua xót.

“Chí!"

Hư không lại truyền đến âm thanh vô cùng thê thảm, con yêu thú cự cầm xuất hiện một vết thương rất lớn, trái tìm của nó bị kiếm quang đánh nát, chỉ giấy dụa được một chút rồi lập tức mất đi khí tức sinh mệnh, thi thể rơi xuống đất.

“Là Lý Phong!"

“Lý Phong tới rồi! Còn nháy mắt hạ gục một con yêu thú trình tự Thất Phách cảnh!”

“Chúng ta được cứu rồi!”

Nhìn thấy thanh niên bỗng nhiên xuất hiện, hơn nữa còn cường thế giải quyết một trong số những con yêu thú mạnh nhất thì tất cả mọi người ở đây đều hoan hô.

“Lý Phong, ngươi rốt cuộc cũng tới rồi.”

Tiêu Vân Lâm nhìn thấy Lý Phong thì trong mắt cũng lộ rõ vẻ vui sướng.

Lý Phong gật đầu với ông ta một cái, sau cũng không nói thêm gì, tiếp tục vung trường kiếm trong tay.

Sau khi con yêu thú cự cầm kia tử vong thì năm con yêu thú Thất Phách cảnh khác lập tức rít gào âm điên cuồng lao về phía Lý Phong.

“Tới đúng lúc lắm!"

Lý Phong vô cùng bình tĩnh.

Trường kiếm trong tay hắn không ngừng vung lên, kiếm quang không ngừng bắn ra.

Chỉ trong vòng một giây đã có bốn luồng kiếm quang xuất hiện. Bốn luồng kiếm quang này xẹt qua thân thể bốn con yêu thú ngưng tụ được một phách. Bốn con yêu thú này cũng giống như con yêu thú trước, không có bất cứ năng lực ngăn cản nào, dao động khí thế trên người giống như thủy triều tan đi.

“Ha ha, thực lực của Lý Phong mạnh thật!”

“Những con yêu thú Thất Phách cảnh này bị hẳn hạ gục trong nháy mắt!"

“Đây chính là thiên tài số một của đế quốc Thiên Vũ chúng ta!”

Mọi người nhìn thấy cảnh này thì càng reo hò lớn hơn.

Những con yêu thú khủng khiếp đối với họ lại bị Lý Phong hạ gục dễ như trở bản tay. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, sáu con yêu thú Thất Phách cảnh đã chết mất năm, chỉ còn lại một con cuối cùng, cũng là con mạnh nhất, ngưng tụ được ba phách.

Lý Phong không chút do dự, tấn công về phía nó.

Ngay lập tức, hư không giăng kín mây đen, vô số lôi điện xuất hiện, uy áp trời đất buông xuống, sau đó ngưng tụ thành một thanh trường kiếm, đánh về phía yêu thú Tê giác.

“Gào!!!"

Dưới công kích này,yêu thú Tê giác gầm lên giận dữ. Chiếc sừng trên đầu nó lập tức không ngừng to lên, tạo thành một hư ảnh khổng lồ, muốn phá tan công kích của Lý Phong.

Hư ảnh của nó nhìn rất khủng bố, nhưng dùng để đối phó với kiếm quang của Lý Phong thì hoàn toàn không có chút tác dụng gì.

“Răng rắc!"

Vừa mới tiếp xúc với kiếm quang thì hư ảnh sừng lớn của yêu thú Tê giác lập tức bị đánh nát, trường kiếm không chút yếu thế, nhanh chóng xẹt qua thân thể nó.

Võ số kiếm quang không ngừng nhảy múa trên người yêu thú Tê giác, cắn nát mọi sinh cơ trong cơ thể nó.

Mọi chuyện nói thì dài, nhưng thực chất diễn ra lại chưa tới một giây. Yêu thú Tê giác không cam lòng gầm lên một tiếng, sau đó thân thể đồ sộ đổ rầm xuống mặt đất.

 
Chương 443: Hư ảnh đồ sộ


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

Yêu thú Tê giác ngưng tụ được ba phách cũng bị Lý Phong nháy mắt hạ gục.

Trong nháy mắt, sáu con yêu thú cường đại bị Lý Phong giết sạch! Toàn bộ quá trình chưa đến ba giây.

“Thực lực của Lý Phong... mạnh thật!”

Tiêu Vân Lâm đứng cách đó không xa, nhìn tình hình chiến đấu nơi này, ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.

Lý Phong mới đột phá bao lâu chứ? Hơn một tháng trước, tại trận chiến ở dấy núi Thiên Dực, hẳn cũng phải tốn không ít công sức mới đánh chết được Bạch Nguyên Hàn, mà trên thực tế, Bạch Nguyên Hàn mới chỉ ngưng tụ được hai phách mà thôi.

Thế mà hiện giờ, con yêu thú Tê giác ngưng tụ được ba phách, lực phòng ngự kinh người cũng không phải là đối thú của Lý Phong, bị hắn nháy mắt hạ gục.

Chỉ mới qua hơn một tháng mà thực lực của Lý Phong đã đạt tới trình độ này rồi!

Có thể nháy mắt hạ gục yêu thú Tam phách, thực lực của Lý Phong chính là Thất Phách cảnh đỉnh phong!

Thất Phách cảnh đỉnh phong mười bảy tuổi...

Tiêu Vân Lâm không dám suy nghĩ tiếp nữa, đến cả Thiên Vũ vương thời còn trẻ cũng không được như. thế này.

“Sáu con yêu thú trình tự Thất Phách cảnh đều bị Lý Phong giết chết rồi!"

“Quá cường đại!”

“Sau này Lý Phong chắc chắn sẽ trở thành người mạnh nhất của lục địa Hắc U!"

Sau khi sáu con yêu thú kia chết thì cục diện chiến đấu lập tức đảo ngược. Những con yêu thú khác nhìn thấy thủ lĩnh của mình đã tử vong thì cũng không dám tiếp tục chiến đấu nữa mà nhanh chóng bỏ chạy.

Mặc dù chúng nó vô cùng cưỡng bạo, nhưng vẫn còn lưu lại một chút lý trí.

"May mà ta tới kịp.”

Lý Phong nghe thấy tiếng mọi người hoan hô, trong lòng cũng thở phào một hơi.

Lúc trước hẳn dùng phi hành khí tới đây, nhưng ngay lúc trận pháp bị đánh nát thì Tiêu Vân Lâm nhanh chóng dùng lệnh bài nội bộ truyền tin tức.

Lý Phong nhận được tin thì lập tức dùng thủ đoạn Thuấn di tới đây.

May mà trước đó hẳn từng tới quận Thanh Vô nên vẫn nhớ được vị trí, sau vài lần Thuấn di đã tới được nơi này.

Nếu như muộn vài chục giây thôi thì nơi này chắc là đã không còn ai sống sót.

“Tiểu Phong...”

Một âm thanh vang lên, Chu Hải Đào đi tới trước mặt Lý Phong, mỉm cười nhìn hắn.

Vừa rồi ông ta còn tưởng mình chắc chắn phải chết, không ngờ lại may mẫn còn sống.

“Chu thúc, thúc không sao chứ?” Lý Phong nhìn người đàn ông trung niên trước mặt, dò hỏi.

“Ta không sao."

Chu Hải Đào vội vàng xua tay: “May mà cháu tới nơi này, nếu không thì quận Thanh Vô đã gặp phải nguy hiểm rồi.”

Chu Dao ở bên cạnh ông ta, trăm mặc một chút rồi lên tiếng: “Lý Phong, cảm ơn ngươi đã cứu chúng ta."

Hắn nhìn Chu Dao một cái, gật gật đầu, cũng không nói gì thêm. Lý Phong lại nhìn sang Chu Hải Đào: "Chu thúc, cháu đi xử lý những con yêu thú khác.”

Thân ảnh hắn khẽ động, nhanh chóng xuất hiện rong hư không. Trường kiếm trong tay hẳn không ngừng huy động, từng luồng kiếm quang cứ thế bay ra

Những kiếm quang này chỉ chít, gần như phủ khắp trời đất. Dưới sự khống chế của Lý Phong, từng lưỡng kiếm quang không ngừng bay ra, mỗi một lưỡng kiếm quang đều vô cùng chuẩn xác mà đánh lên người một con yêu thú.

Cho dù là yêu thú trình tự Đan Nguyên cảnh tiếp. xúc phải những luồng kiếm quang này đều không có chút năng lực ngăn cản nào, khí tức sinh mệnh nhanh chóng lụi tàn.

“Không ngờ thực lực của Tiểu Phong có thể đạt được tới trình độ này, Thiên Dương đúng là có phúc, có được một người con trai ưu tú như thế.”

Chu Hải Đào nhìn về phía Lý Phong ở trên hư không, trong mắt không giấu được vẻ hãm mộ.

Khi Lý Phong còn nhỏ, ông ta đã từng bế hẳn, ai mà ngờ tiểu tử ngày đó bây giờ đã trưởng thành đến trình độ này?

“Đáng tiếc, nếu như mối hôn ước giữa Lý Phong và Tiểu Dao không bị hủy bỏ..." Nghĩ đến đây, trên mặt Chu Hải Đào lại lộ ra vẻ đáng tiếc.

Người con rể như Lý Phong đúng là khiến ông ta vô cùng hài lòng.

Chu Hải Đào nghĩ vậy, vô thức lại nhìn về phía Chu Dao ở bên cạnh. Lúc này, Chu Dao đang ngơ ngác nhìn thân ảnh trong hư không, giống như không chú ý tới gì nữa.

Chu Hải Đào nhìn thấy thế thì vẻ mặt hơi biến hóa.

Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.

Ở metruyen hot. vn là ra mới nhất và đầy đủ nhất, các bên khác lấy về chắc chắn thiếu nội dung. Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.

Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

“Tiểu Dao không phải là thích Tiểu Phong đó chứ..." Ông ta biến sắc.

Lúc trước là một tình Chu Dao đi tới nhà họ Lý để từ hôn ước, cho dù là bất cứ ai đứng ở trên lập.

trường của Lý Phong thì đều sẽ cảm thấy phẫn nộ. Hơn nữa, lúc trước Lý Phong cũng đã tới nhà họ Chu trả lại ngọc bội, ông ta cũng nhìn ra được suy nghĩ của Lý Phong.

Xét về thực lực hiện tại thì Chu Dao và Lý Phong càng không có khả năng.

Hai bên vốn dĩ càng lúc càng xa, dần như không có điểm chung nào, nhưng hiện giờ Chu Dao hình như đã thay đổi.

“Hi vọng Tiểu Dao không có suy nghĩ đó.” Chu Hải Đào âm thầm thở dài một hơi.

Ông ta cũng không nói gì thêm, đây là chuyện giữa Chu Dao và Lý phong, ông ta cũng không tiện nhúng tay vào.

Vút! Vút! Vút!

Trong hư không, từng tiếng kiếm quang bay lượn, trên mặt đất cũng chất đầy thi thể yêu thú. . Truyện Võng Du

Khoảng chừng mười mấy giây sau, Lý Phong rốt cuộc cũng dừng lại. Hẳn vung tay phải lên, tất cả kiếm quang biến mất, mà trường kiếm cũng về lại trong tay hẳn.

Lúc này, xung quanh khu vực này không còn một con yêu thú nào nữa, tất cả đã bị Lý Phong giết sạch!

Xoạt!

Hư không dao động, Tiêu Vân Lâm xuất hiện bên cạnh Lý Phong. Ông ta vui vẻ cười nói: "Ha ha, Lý Phong, lần này may mà có ngươi, nếu không thì chúng ta nguy rồi.”

 
Chương 444: Chúng ta nguy rồi


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

Mặc dù vui sướng là vậy, nhưng trong mắt ông ta vẫn lộ ra vẻ khiếp sợ, hiển nhiên đã bị thực lực của Lý Phong hù dọa.

Đám yêu thú khiến bọn họ hoàn toàn tuyệt vọng, thế mà lại bị Lý Phong xử lý chưa quá hai mươi giây!

Lúc ông ta đứng cạnh Lý Phong, thân thể không tự chủ được mà hơi khom xuống, gương mặt cũng lộ ra vẻ kính sợ.

Nhược giả sợ cường giả, đây là trời sinh, dựa vào thực lực của Lý Phong có thể dễ dàng hạ gục được ông ta.

Thế nên ông ta nói chuyện cũng phải cẩn thận hơn.

Lý Phong không nói thêm gì, hắn hơi trăm ngâm một chút: “Tiêu Vân Lâm, quận Thanh Vô sao đột nhiên lại có nhiều yêu thú trình tự Thất Phách cảnh đến như vậy?”

Những quận thành khác chỉ có một yêu thú Thất Phách cảnh và mấy yêu thú Đan Nguyên cảnh mà thôi.

Vậy mà quận Thanh Vô vừa mới bắt đầu đã xuất hiện bốn con yêu thú Thất Phách cảnh, sau đó lại có thêm hai con nữa tới!

Tổng cộng sáu con yêu thú cường đại, còn dẫn theo vô số Đan Nguyên cảnh và những cảnh giới khác đến, điên cường công kích một quận thành nhỏ như quận Thanh Vô.

Lý Phong biết đám yêu thú này đến từ rừng Hắc. Vụ. Nói thật, khoảng cách giữa quận Thanh Vô và rừng Hắc Vụ rất xa. Đám yêu thú đó không công kích những quận thành gần, mà lại vượt ngàn dặm xa xôi tới nơi này, vô cùng kỳ quái.

“Chuyện này..."

Nghe thấy Lý Phong hỏi như vậy, Tiêu Vân Lâm sửng sốt. Ông ta lắc đầu: “Chuyện này ta cũng không rõ lắm.”

Những yêu thú đó bị sinh mệnh Ma loại ăn mòn ý chí, công kích không theo quy luật nào, không ai biết mục đích của bọn chúng là gì.

Lý Phong hơi trầm tư. Tất nhiên, hắn cũng chỉ cảm thấy kỳ quái nên mới thuận miệng hỏi một chút như vậy thôi.

“Lý Phong, câu này của ngươi khiến ta bỗng nhiên nhớ đến một số chuyện.”

Lý Phong cũng không định nghĩ nhiều, nhưng Huyền Long ở trong lõng giam linh lực đột nhiên lên tiếng.

Lúc trước tàn hồn của ông ta ở tại dãy núi Vân Vụ của quận Thanh Vô, ông ta cũng bị Lý Phong bắt ở chỗ này. Thế nên từ sau khi đến nơi này thì ông ta vẫn luôn im lặng, bây giờ lại đột nhiên lên tiếng.

“Nhớ đến chuyện gì?" Lý Phong nghe vậy thì nghi ngờ hỏi.

Chẳng lẽ quận Thanh Vô thực sự có gì đó đặc biệt?

Huyền Long trầm mặc một chút rồi nói: Ngươi cũng biết lúc trước tàn hồn của ta ở tại dấy núi Vân Vụ đúng không?"

Lý Phong gật đầu. Cơ duyên ở dãy núi Vân Vụ trước kia xuất hiện hoàn toàn do Huyền Long chủ đạo Ông ta cố tình hấp dẫn bọn họ đến đó, sau đó tìm kiếm cơ thể mới.

Nhưng mà cuối cùng ông ta trộm gà không được còn mất cả nắm gạo, không những không được như ý mà còn bị nhốt ở trong lồng giam linh lực.

“Có thể ngươi không biết, cũng không chú ý đến một số tin tức, không phải bất cứ nơi nào cũng thích hợp để cho tàn hồn sinh sống.”

Huyền Long nói tiếp: “Nếu như lựa chọn địa phương không thích hợp, thì thời gian trôi qua, tàn hồn sẽ không ngừng suy yếu, thậm chí còn có thể hoàn toàn tiêu tán.”

Lý Phong nghe vậy thì động lòng: “Ý ngươi là dãy núi Vân Vụ có gì đặc biệt?”

Huyền Long để tàn hồn của mình lưu lại dãy núi Vân Vụ, chắc chắn là do có gì đó đặc biệt

“Ừm, lúc trước ta vô tình đi tới dãy núi Vân Vụ, sau đó phát hiện ra nơi đó có tác dụng ôn dưỡng linh hồn. Ta thử nghiệm một chút, phát hiện cho dù là tàn hồn thì cũng không có gì khác biệt, giống như ở trong suối Linh hồn vậy.” Huyền Long nói.

Suối Linh hồn cũng có tác dụng ôn dưỡng linh hồn, thích hợp cho tàn hồn.

Lúc trước, khí Lý Phong đi vào không gian trong rừng Hắc Vụ, tàn hồn của sinh mệnh Ma loại kia cũng đang ôn dưỡng ở trong suối Linh hồn.

“Thế nên ta mới lựa chọn để tàn hồn của mình ở đó.” Huyền Long nói.

Trong lòng Lý Phong lập tức chuyển động rất nhiều ý tưởng, hẳn suy nghĩ một chút rồi nói: “Dãy núi Vân Vụ có bảo vật gì sao?”

Theo như Huyền Long nói thì dầy núi Vân Vụ chắc chản phải tồn tại bảo vật gì giống với suối Linh hồn.

“Ta cũng không biết nữa."

Huyền Long lắc đầu: “Lúc đó ta mới chỉ là Tam Hồn cảnh trung kỳ, không tìm được bảo vật nào, cũng không cảm nhận được nơi đó có không gian nào khác!"

Sau khi đạt tới Tam Hồn cảnh thì linh hồn sẽ vô cùng nhạy bén, cho dù có không gian nào thì chỉ cần dò xét là có thể phát hiện được ra.

Nhưng ông ta lại không có thu hoạch gì.

“Không có bảo vật?" Lý Phong nhíu mày.

Hắn suy nghĩ một chút, rồi lại hỏi: “Ngươi nói nơi thích hợp để cho tàn hồn sinh sống rất ít, vậy ở trong đế quốc Thiên Vũ có khoảng bao nhiêu khu vực?”

Huyền Long suy nghĩ một chút rồi trả lời: “Những khu vực đó có nơi hiệu quả mạnh, có nơi hiệu quả yếu, có nơi còn có thể gây ra thương tổn đối với linh hồn Khu vực như dãy núi Vân Vụ không gây ra bất cứ thương tổn nào cả, thậm chí còn mang lại tác dụng tốt.

Ta phỏng đoán toàn bộ bốn đại lục của đế quốc Thiên Vũ cũng chưa tới mười khu vực như thế đâu."

“Chưa tới mười khu vực?” Lý Phong khiếp sợ.

Vừa rồi đám yêu thú thuộc về rừng Hắc Vụ lại vượt đường xa xôi tới tấn công quận Thanh Vô đã khiến cho Lý Phong nghỉ hoặc.

Bây giờ Huyền Long lại nói dãy núi Vân Vụ kỳ dị, toàn bộ đế quốc Thiên Vũ có chưa tới mười khu vực có thể ôn dưỡng linh hồn.

Nếu một chuyện thì có thể là trùng hợp, nhưng nếu là hai chuyện ở cạnh nhau thì chắc chẳn mọi chuyện không hề đơn giản như vậy.

 
Chương 445: Ôn dưỡng linh hồn


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

Trên đời làm gì có nhiều chuyện trùng hợp như vậy, nếu như xuất hiện thì chắc chắn có gì liên quan đến nhau. Chẳng qua mối liên quan này đang bị che giấu, nên chưa phát hiện ra mà thôi.

Thế nên Lý Phong cảm thấy quận Thanh Vô, hoặc là dãy núi Vân Vụ có gì đó quái lại

“Tiểu Phong."

Đúng lúc này, Chu Hải Đào lại bay tới, cười nói: “Vất vả lắm mới có dịp cháu tới quận Thanh Vô, nhất định phải tới nhà họ Chu chúng ta chơi một chuyến. Lần trước ta tới nhà họ Lý vài lần, đều không gặp được cháu.”

Tiêu Vân Lâm nghe vậy thì cười ha hả: “Kia Chú gia chủ, Lý Phong mãi mới có dịp tới quận Thanh Vô, các thế lực khác chúng ta cũng rất hoan nghênh hắn, cũng phải để hắn tới gia tộc chúng ta chơi nữa chứ.”

“Đúng vậy, lần này Lý Phong ngươi đã cứu tính mạng của toàn bộ gia tộc chúng ta, gia tộc chúng ta nhất định sẽ chuẩn bị thật nhiều bảo vật coi như cảm ơn ngươi.”

“Nhà họ Trương chúng ta cũng thế..."

Những thế lực khác cũng vội vàng lên tiếng.

Thiên tài cỡ này, làm gì có ai không muốn làm quen chứ?

Mới chỉ mười bảy tuổi mà đã đạt tới trình độ này, tương lai Lý Phong đột phá đến Tam Hồn cảnh cũng không phải chuyện gì khó khăn.

Hơn nữa, Lý Phong được Thiên Vũ vương vô cùng coi trọng, nói không chừng sau này Lý Phong sẽ là người tiếp nhận vị trí Thiên Vũ vương!

Phải biết rằng, Thiên Vũ vương đã từng là thiên tài cường đại nhất của đế quốc Thiên Vũ, mà biểu hiện của Lý Phong còn khủng bố hơn cả Thiên Vũ vương lúc trước! Hoàn toàn có hi vọng đạt tới trình độ như Thiên Vũ vương.

Trước sự nhiệt tình của mọi người như vậy, Lý Phong lại lắc đầu: “Cảm tạ ý tốt của các vị, nhưng ta vẫn còn có việc phải làm.”

Nói xong, Lý Phong lại nhìn về phía Chu Hải Đào: “Chu thúc, chờ cháu làm xong chuyện sẽ tới nhà họ Chu bái kiến thúc”

“Tiểu Phong, chuyện của cháu quan trọng hơn.”

Nghe Lý Phong nói vậy, Chu Hải Đào vội vàng nói.

Gương mặt ông ta tràn đầy ý cười, những lời này của Lý Phong khiến cho ánh mất của những thế lực khác nhìn về phía nhà họ Chu bọn họ không giống nhau.

Hiến nhiên, mối quan hệ giữa nhà họ Chu bọn họ là Lý Phong không bình thường, sau này những thế lực Thất Phách cảnh cũng không dám tùy tiện đắc tội với nhà họ Chu.

“Các vị, ta xin phép đi trước.”

Lý Phong liếc mắt nhìn mọi người một cái, sau đó lập tức biến mất khỏi đây.

...

Đây là một khu vực núi non hùng vĩ, dãy núi này chỉ có một đường vào, xung quanh đều bị rào chắn ngăn lại.

Trước mắt đều là sương mù dày đặc, không nhìn được tỉnh cảnh bên trong, chỉ có thể thấy mấy hòn đá nhô lên phía trước.

“Lại tới nơi này” Lý Phong nhìn cảnh tượng quen thuộc trước mắt, nghĩ thầm.

Đây là dãy núi Vân Vụ!

- Trên thực tế, dãy núi Vân Vụ hoàn toàn có thể gọi là nơi Lý Phong bắt đầu quật khởi!

Lần đầu tiên tiến vào nơi này, hẳn vẫn còn đang ở Luyện thể cảnh, nhưng sau khi tranh đoạt cơ duyên kết thúc, hẳn đã có thể giết chết Tiên Thiên cảnh!

Cũng chính vì thể hiện ra thiên phú và tiềm lực, mà phủ Thần Văn mới tới quận Hoang Lâm thu nhận hắn.

Hắn được sử dụng tài nguyên của phủ Thần Văn, hơn nữa còn được tiến vào vực thẳm Ma Vực...

Từng bước từng bước tiến lên, cuối cùng mới có được Lý Phong của hiện tại!

“Hả?"

Lý Phong đang suy nghĩ, bỗng nhiên hẳn nhìn về một chỗ. Nơi đó có một người đàn ông trung niên đi tới.

Người đàn ông mặc áo da thú, lưng cống một bộ cung tên, còn dắt tay một cô bé.

“Lý Phong, là ngươi à?”

Người đàn ông trung niên nhìn thấy Lý Phong thì gương mặt lập tức lộ ra vẻ vui sướng: “Đám yêu thú ở quận Thanh Vô đột nhiên không thấy động tính gì nữa, xem ra đều là do ngươi giết.”

“Du Mục.” Lý Phong nhìn người đàn ông trước mắt, mỉm cười.

Đây là người lúc trước hân từng gặp, cũng là người nói cho hẳn biết một số tin tức về dãy núi Vân Vụ.

“Du Mục đại ca, huynh vẫn luôn ở chỗ này, không rời đi sao? Lý Phong nhìn về phía Du Mục, dò hỏi.

Những người khác đều đã chạy đến nơi khác, hoặc là tới ở gần nhóm cường giả như Tiêu Vân Lâm, nhưng Du Mục lại vẫn ở nơi này.

“Rời đi? Có thể rời đi đâu được đây?”

Du Mục lắc đầu: "Tổ tiên của ta vẫn luôn sinh sống ở nơi này, nơi này là cội ngưỡn của ta. Cho dù có phải chết thì ta cũng muốn chết ở nơi này.”

"Cha”

Ông ta vừa nói xong thì cô gái nhỏ bên cạnh đã bất mãn hô lên.

“Được rồi, Thanh Thanh, cha không nói những lời đó nữa” Du Mục nhìn con gái mình, trong lắp lập tức hiện lên ý cười, giọng nói đầy vẻ chiều chuộng.

Sau đó, ông ta lại nhìn về phía Lý Phong, cười nói: “Lý Phong, lúc trước ngươi ở trong dãy núi Vân Vụ đã cứu mạng của ta, ta vẫn luôn chưa có cơ hội cảm tạ. Bây giờ chúng ta được gặp lại nhau, ngươi nhất định phải tới nhà của ta một chuyến, ta có thứ này muốn đưa cho ngươi.”

Lúc trước, cơ duyên trong dãy núi Vân Vụ xuất hiện, ông ta cũng muốn có được bảo vật, nhưng thực lực yếu nên suýt chút nữa mất mạng, may mà có Lý Phong cứu ông ta.

 
Chương 446: Lập tức tiến vào trong núi


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

Ơn cứu mạng này ông ta vẫn luôn ghi nhớ, chẳng qua là sau đó không gặp lại được hắn, nên đành phải đè nén trong lòng.

Lý Phong nghe thế thì cười: “Chuyện lúc trước chỉ là tiện tay mà thôi, bây giờ ta còn phải vào trong dãy núi Vân Vụ có việc”

Du Mục nghe Lý Phong nói thế thì vội vàng nói “Vậy ngươi rời khỏi dấy núi Vân Vụ nhất định phải tới nhà ta một chuyến, nhà của ta ngay dưới chân núi.”

Ông ta nhìn Lý Phong, trong mắt mang theo đầy vẻ mong đợi.

Nếu không nhờ có Lý Phong thì lúc trước ông ta. đã chết ở trong dãy núi Vân Vụ rồi. Nếu vậy thì không biết vận mệnh của cô con gái nhỏ của ông ta sẽ như thế nào, Du Mục thực sự không dám tưởng tượng.

Thế nên, Du Mục vô cùng cảm kích Lý Phong.

Lý Phong nhìn dáng vẻ nghiêm túc đó của Du Mục thì gật đầu, mim cười: "Được.”

Nghe thấy Lý Phong đồng ý, Du Mục vô cùng vui vẻ.

“Được rồi, vậy ta vào trong dãy núi Vân Vụ trước đã.” Lý Phong chào một tiếng, sau đó lập tức tiến vào trong núi

Du Mục nhìn về phía Lý Phong biến mất, âm thầm cảm thán.

Thanh niên mà lúc trước ông ta gặp, không ngời chỉ sau một thời gian ngắn đã đạt tới trình độ như thế này.

“Đồ vật kia đối với ta mà nói chẳng có tác dụng gì, ta không đột phá được đến Tiên Thiên cảnh, qua vài chục năm nữa sẽ chết, đưa cho Lý Phong là tốt nhất.”

Du Mục nghĩ thầm.

“Cha” Bỗng nhiên, cô bé nằm lấy tay ông ta

“Sao thế Thanh Thanh?” Du Mục nhìn con gái mình, cười nói.

“Con đói bụng.” Cô bé nói.

Du Mục nghe vậy thì bật cười: “Được rồi, vẽ nhà cha nấu món ngon cho con ăn.”

Ông ta nắm tay con gái mình, nhanh chóng đi về nhà.

...

Ong...

Lý Phong tản ra linh hồn, xung quanh là một khu vực trống trải, không có người nào.

Lúc trước trong dãy núi Vân Vụ đã có người bị sinh mệnh Ma loại ăn mòn, giết rất nhiều người, thế nên tất cả mọi người đang tìm kiếm cơ duyên trong này đều đã đi ra ngoài.

Lúc này, cả dấy núi chỉ có một mình Lý Phong.

Hắn phóng thích lĩnh vực cường đại, nhanh chóng bao trùm toàn bộ dãy núi Vân Vụ, linh hồn thẩm thấu tới các nơi, tra xét tình hình nơi này.

Nhưng Lý Phong lại chẳng phát hiện ra bất cứ bất thường nào cả.

“Tra xét linh hồn vô dụng thôi, lúc trước ta cũng đã tra xét thời gian dài, nhưng không có chút tác dụng nào.” Huyền Long ở trong löng giam linh lực lắc đầu nói.

Lúc trước ông ta cũng nghĩ là nơi này có bảo vật, thế nên tra xét vô cùng tỉ mỉ, nhưng vẫn không phát hiện ra được gì.

Hơn nữa, tàn hồn của ông ta vẫn lưu lại dãy núi Vân Vụ này, thế nên cũng càng hiểu biết về dãy núi Vân Vụ hơn, nhưng vẫn không tìm được gì cả.

Lý Phong không nói gì, hẳn tra xét thêm một chút, sau đó phóng ra linh hồn của mình.

“Nơi này đúng là có tác dụng đối với linh hồn.” Lý Phong yên lặng cảm nhận một chút.

“Linh hồn là bản chất của sinh mệnh, linh hồn cường đại thì thân thể cũng sẽ càng cường đại, thậm chí còn có tuổi thọ dài hơn.”

Huyền Long cảm thán: “Mà nơi này hoàn toàn là một bảo địa linh hồn. Ví dụ như Chu Vũ của vương phủ quận Viêm Võ, linh hồn cậu ta bị thương tốn nặng ri, nhưng nếu tiến vào nơi này thời gian đủ lâu thì linh hồn có thể chậm rãi phục hồi.”

Linh hồn của Chu Vũ bị thương nặng, theo thời gian lại càng ngày càng nghiêm trọng hơn, căn bản không có cách nào ngăn cán, đến cả vương phủ quận Viêm Võ cũng không có biện pháp nào, có thể thấy được chỗ tốt của nơi này.

“Nhưng nơi này lại rất khó phát hiện, trừ khi là Thất Phách cảnh có linh hồn cường đại hoặc Tam Hồn cảnh tới đây thì mới có thể phát hiện ra tình hình nơi này.”

Những thế lực xung quanh quận Thanh Vô cường đại nhất cũng chỉ là thế lực Thất Phách cảnh, hơn nữa chủ yếu là Thất Phách cảnh ngưng tụ được một phách hoặc hai phách.

Mà ở dãy núi Vân Vụ, cho dù là cường giả Thất Phách cảnh đỉnh cấp mà linh hồn yếu thì cũng không phát hiện ra được chỗ tốt của nơi này.

Hiện giờ Lý Phong ngưng tụ được năm phách, lại có suối Linh hồn, lĩnh hồn của hẳn vượt xa người bình thường. Hơn nữa, bởi vì hẳn biết tình huống đặc biệt của nơi này nên mới miễn cưỡng cảm ứng được một tia dị thường, còn nếu như chỉ coi nơi này là một khu vực bình thường thì hẳn cũng chẳng thể nào phát hiện ra được.

Thế nên sau bao nhiêu thời gian như vậy, cũng chỉ có một mình Huyền Long phát hiện ra sự kỳ dị ở nơi này.

Nếu không thì dãy núi Vân Vụ đã sớm bị những thế lực khác chiếm cứ, thậm chí còn trở thành mục tiêu khiến cho đông đảo thế lực trình tự Tam Hồn cảnh tranh đoạt.

Lý Phong không nói gì, tiếp tục tra xét.

Thời gian cứ thế trôi qua, chẳng mấy chốc đã qua một tiếng.

Trong vòng một tiếng này, Lý Phong vẫn luôn luôn tra xét, nhưng vẫn không cảm thấy có gì đặc biệt.

“Điểm sáng thần bí cũng không có dao động.”

Lý Phong khẽ nhíu mày.

Huyền Long đã nói ông ta tra xét rất lâu mà không có thu hoạch gì, thực lực của ông ta lúc đó còn đạt tới Tam Hồn cảnh trung kỳ. Hiện giờ cho dù linh hồn của Lý Phong có mạnh thì cũng không thể mạnh bãng Huyền Long được.

Nhưng hắn vẫn tới nơi này tra xét, lại còn tin chắc mình sẽ phát hiện ra gì đó, bởi vì hắn có điểm sáng thần bí! . Cop‎ q𝘶a‎ cop‎ lại,‎ 𝘵rở‎ lại‎ 𝘵ra𝓃g‎ chí𝓃h‎ [‎ 𝙏‎ 𝑹ÙM𝙏𝑹U𝑌ỆN.𝙫𝓃‎ ]

Điểm sáng thần bí này gặp phải cơ duyên thì đều xuất hiện dao động. Nhưng Lý Phong đã đi lâu như thế mà điểm sáng vẫn không có chút phản ứng nào.

Điều này chứng tỏ xác suất trong dãy núi Vân Vụ có bảo vật là rất thấp.

 
Chương 447: Ơn cứu mạng


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

“Có lẽ nơi này do đặc thù trời sinh thôi, chứ không có bảo vật gì." Thấy Lý Phong cũng không có thu hoạch, Huyền Long lắc đầu nói.

Ông ta biết Lý Phong có vận may nghịch thiên, không biết chừng lại gặp được cơ duyên cường đại, nhưng hắn cũng không có thu hoạch.

Tìm kiếm một giờ mà không có kết quả gì, Lý Phong cảm thấy cho dù mình có tiếp tục tra xét nữa thì cũng chỉ phí công mà thôi.

Trong lòng Lý Phong hơi thất vọng, hắn còn trông cậy nơi này có thể mang tới cho mình bất ngờ gì đó, có trợ giúp đối với linh hồn cũng được, trợ giúp với việc tu luyện thì càng tốt.

Nhưng kết quả lại chẳng có gì.

“Không tìm nữa.” Thân ảnh khẽ động, hắn nhanh chóng bay về phía lối ra của dãy núi Vân Vụ, lập tức rời khỏi nơi này.

Lý Phong đứng ở lối vào, sau đó nhìn về một phía. Nơi đó có mấy căn nhà cũ nát, những căn nhà đó đều là nhà của những người dân sống ở dưới chân núi.

“Đến nhà Du Mục một chuyến." Lý Phong nhanh chóng đưa ra quyết định.

Hắn đi tới nơi này, liếc mắt một cái đã nhìn thấy mấy đứa trẻ đang chơi đùa với nhau, cô bé tên là Thanh Thanh cũng đang chơi ở đó.

Nhìn thấy Lý Phong, cô bé đầu tiên là hơi sửng sốt một chút, sau đó nhanh chóng chạy tới một căn nhà.

Những đứa trẻ khác tò mò nhìn về phía Lý Phong. Lúc trước bọn chúng đều theo gia đình tới những địa phương khác lánh nạn, bây giờ nguy cơ đã được giải trừ, mọi người lại quay trở về đây.

Người lớn đều biết uy danh cường đại của Lý Phong, nhưng. đám trẻ con lại chẳng biết.

Cô bé Thanh Thanh nhanh chóng chạy ra, đi sau cô bé chính là Du Mục.

“Ha ha, Lý Phong, ngươi làm xong chuyện rồi à?” Du Mục bước tới, nhìn về phía Lý Phong, tươi cười nói.

“Cũng tạm rồi." Lý Phong cười.

Vừa nói, Du Mục vừa dẫn hẳn vào trong nhà.

Căn nhà của Du Mục khá cũ kỹ, đồ đạc bên trong cũng chẳng có mấy, hiển nhiên cuộc sống của những người ở đây không được tốt cho lắm.

Trên thực tế, đây là thế giới tu luyện, những thế lực đỉnh cấp có cuộc sống vô cùng ưu việt, nắm giữ trong tay vô số tài nguyên. Nhưng những người dưới đáy xã hội thì không được sống cuộc sống tốt đẹp như vậy.

Càng ở tầng dưới thì càng thiếu hụt tài nguyên, muốn quật khởi là chuyện khó khăn vô cùng. Những người này cả ngày chỉ nghĩ chuyện làm thế nào giải quyết vấn đề cơm ăn áo mặc đã là quá sức rồi.

Du Mục từ trước đến nay đều dựa vào đi săn mà sống.

Nhà họ Lý ở quận Hoang Lâm là một trong số ba gia tộc mạnh nhất, thế nên từ nhỏ Lý Phong đã chẳng cần phải lo lắng đến mấy vấn đề cơm ăn áo mặc, chỉ tập trung tu luyện.

“Lý Phong, nhà ta hơi tồi tàn, ngươi đừng chê.” Du Mục gãi đầu, cười nói.

“Không sao.” Lý Phong cười.

Hai người nói chuyện vài câu, sau đó Du Mục bảo hẳn chờ một lát. Ông ta vào trong phòng, mấy giây sau lại đi ra, còn cầm theo một hộp. Chiếc hộp này màu tím, hình như làm bằng kim loại, nhìn vô cùng cổ xưa.

“Chiếc hộp này phải tồn tại ít nhất mấy chục vạn năm rồi." Lý Phong còn đang suy nghĩ xem chiếc hộp này làm từ chất liệu gì thì Huyền Long đã lên tiếng.

“Mấy chục vạn năm?”

Lý Phong nghe vậy thì ngẩn người, dùng ý thức truyền âm nói: “Huyền Long, ngươi chắc chắn chứ?”

Du Mục chỉ là người dân thường sống dưới chân dãy núi Vân Vụ, trong nhà làm sao có thể có đồ cổ mấy chục vạn năm chứ?

“Lý Phong, có lẽ ngươi không biết. Không chỉ có ngươi, đại khái là rất nhiều cường giả đều không biết. Kim loại đó tên là đá Bạch Lôi, là một loại khoáng thạch vô cùng cổ xưa, hiện giờ gần như không còn nhìn thấy được nữa. Đá Bạch Lôi có một đặc điểm rất rõ ràng, đó là sau khi sử dụng đá Bạch Lôi để luyện chế thành đồ vật, ví dụ như binh khí các loại... Theo thời gian chuyển dời, bản thân đá Bạch Lôi sẽ không ngừng phát sinh những biến hóa, bao gồm cả màu sắc, vân vân.”

Huyền Long nói tiếp: “Ta không có nhiều hiểu biết về loại khoáng thạch này lắm, nhưng thứ này chắc chắn đã có lịch sử từ mấy chục vạn năm trước, thậm chí còn hơn thế nữa!”

Lý Phong nghe Huyền Long nói như thế thì trong lòng hơi chấn động.

Hắn nhìn về phía chiếc hộp màu tím này, không biết trong đó là thứ gì.

“Lý Phong, lúc trước ngươi đã cứu mạng ta. Ơn cứu mạng không có gì báo đáp, đây là lễ vật báo đáp của ta, ngươi nhất định phải nhận lấy.” Du Mục nhìn về phía Lý Phong, trịnh trọng nói.

Đối với ông ta mà nói, ơn cứu mạng là một chuyện vô cùng quan trọng.

Lý Phong không từ chối, vươn tay nhận lấy chiếc hộp.

Hắn cảm thấy rất có hứng thú với thứ này.

Lý Phong mở hộp ra, trước mắt hắn là một tòa tiểu tháp.

Tòa tiểu tháp này màu đen, nhìn qua không quá mười centimet, nhưng lại chia làm mười tầng, vô cùng tỉnh xảo.

Nhưng trên mặt tiểu tháp lại không có bất cứ dao động nào, giống như một sản phẩm mỹ nghệ bình thường, không có tác dụng gì đặc biệt.

“Đây là?"

Lý Phong lấy tiểu tháp ra, nhìn kỹ.

Dùng đá Bạch Lôi để đúc thành hộp đựng, hơn nữa thời gian đã trôi qua mấy chục vạn năm, tiểu tháp này chắc chẳn không thể nào bình thường như thế được.

Lý Phong suy nghĩ một chút, sau đó trực tiếp tản ra linh hồn của mình.

“Hả?”

Ngay khi tản ra linh hồn, Lý Phong lập tức ngẩn người. Linh hồn của hắn vậy mà lại không có cách nào tiến vào trong tòa tiểu tháp mười tầng này được, giống như bị một lớp màng mỏng ngăn cản.

“Du Mục đại ca, tiểu tháp này là?” Trong lòng hắn chuyển động rất nhiều ý tưởng, Lý Phong nhìn về phía người đàn ông trước mắt, dò hỏi.

Hiển nhiên, tòa tiểu tháp này không hề đơn giản.

“Đây là tổ tiên ta để lại.”

 
Chương 448: Tổ tiên để lại


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

Du Mục nhìn tòa tiểu tháp, thở dài một tiếng: “Nhưng mà, gia tộc chúng ta đã không còn lưu giữ được tin tức cụ thể liên quan tới bảo vật này. Thực ra cũng không tính là bị mất, mà là hiện giờ gia tộc của ta chỉ còn lại ta và Thanh Thanh thôi.”

“Căn cứ theo những thông tin rải rác ghi lại được thì đây là một binh khí vô cùng cường đại!"

Du Mục nói tiếp.

“Binh khí?” Lý Phong nghe vậy thì ngẩn người.

Tòa tiểu tháp như thế này sao có thể là binh khí được?

“Đúng vậy, tin tức lúc trước đã nói như vậy, nhưng yêu cầu cần đạt tới một thực lực nhất định thì mới có thể mở nó ra." Du Mục nhìn Lý Phong, nói.

“Còn yêu cầu thực lực cụ thể như thế nào thì ta cũng không rõ ràng lắm.”

Thực lực này có thể là Đan Nguyên cảnh, có thể là Thất Phách cảnh.

Trước kia Du Mục có một trưởng bối đạt tới Tiên Thiên cảnh, nhưng vẫn không kích hoạt được bảo vật này.

“Thứ này ta không làm gì được, nhưng đối với Lý Phong ngươi mà nói thì có khi lại có tác dụng. Nói không chừng, ngươi có thể sử dụng được nó.” Du Mục cười nói.

Thực lực của ông ta rất yếu, hiện giờ chỉ ở vào Luyện thể cảnh, gần như không có cơ hội đột phá tới Tiên Thiên cảnh.

Mà cho dù có đột phá tới Tiên Thiên cảnh thì cũng vẫn chưa thể nào sử dụng được bảo vật này.

Thế nên ngay khi Lý Phong cứu ông ta thì ông ta đã muốn tặng hắn bảo vật đó.

Nếu như bảo vật này có thể ở trong tay Lý Phong phát huy ra uy năng thì cũng coi như không làm nhục sứ mệnh của bảo vật này.

Còn nếu như nói đưa tiểu tháp mười tầng này cho những cường giả khác thì thành thật mà nói là Du Mục không dám.

Ông ta chưa từng tiếp xúc với những cường giả đỉnh cấp đó, không biết được tình cách của bọn họ như thế nào? Nói không chừng sẽ vô cùng táo bạo, vừa giao bảo vật lên thì đã đánh chết ông ta rồi, như vậy quá nguy hiểm.

Ông ta đã gặp Lý Phong vài lần, Lý Phong không phải người như vậy. Hơn nữa Lý Phong còn cứu ông ta, thế nên ông ta đã sớm đưa ra quyết định này.

Lý Phong trầm mặc một chút rồi gật đầu: “Được, ta sẽ nhận đồ vật này."

Hắn không từ chối, có thể ngăn cản tra xét linh hồn của hẳn thì chứng tỏ đây là một bảo vật bất phàm.

Lý Phong ở lại nhà Du Mục thêm một lúc, sau đó rời đi.

...

“Lý Phong, tiểu tháp mười tầng đó là thứ gì? Sao ta không cảm giác được bất cứ kỳ dị nào của nó?” Huyền Long tò mò hỏi.

“Ngươi không cảm giác được?” Lý Phong nghe vậy thì sửng sốt: “Ngươi không cảm diác được lớp màng mỏng trên đó sao?”

Hắn rõ ràng cảm giác được sự tồn tại của lớp màng mỏng nên mới kết luận tiểu tháp này bất phàm.

“Không có, ngươi cảm giác được à?” Huyền Long nghi hoặc hỏi.

Nghe ông ta hỏi như vậy, trong lòng Lý Phong lập tức xuất hiện một suy nghĩ.

“Chẳng lẽ phải có điều kiện gì đó mới cảm ứng được lớp màng mỏng đó sao? Hoặc là tàn hồn thì không cảm ứng được?”

Hắn không nhịn được nghĩ thầm.

Lý Phong lại nhanh chóng tản ra linh hồn của mình, bắt đầu tra xét.

Linh hồn của hắn tiếp xúc tới tiểu tháp, nhưng không có cách nào tạo thành bất cứ ảnh hưởng nào với nó, linh hồn không thẩm thấu vào trong được.

“Lớp màng mỏng này mạnh quá!” Lý Phong hơi sửng sốt. Hiện giờ linh hồn của hắn ở cảnh giới Thất Phách cảnh tuyệt đối được xưng là đỉnh cấp, thế nhưng lại không xuyên qua lớp màng mỏng này được.

“Nếu như linh hồn không được, vậy thử điểm sáng thần bí xem sao!”

Trong lòng khẽ động, điểm sáng thần bí ở trái tim Lý Phong hơi dao động.

Hắn cũng không lo lắng gì cả, điểm sáng thần bí rất am hiểu những chuyện phá giải này. Lúc trước lớp màng mỏng nơi sinh mệnh Ma loại kia ẩn nấp cũng bị điểm sáng thần bí dễ dàng phá giải, trực tiếp tiến vào bên trong.

Ong...

Sau khi điểm sáng thần bí dao động, Lý Phong đột nhiên cảm giác được lớp màng mỏng của tiểu tháp mười tầng hiện ra một đạo đồ án. Đồ án này giống như một chiếc chìa khóa, hoàn toàn phong tỏa tiểu tháp.

“Đồ án này là?”

Lý Phong cẩn thận quan sát, bỗng nhiên kinh hãi. Lần trước hắn từng ở vực thẳm Ma Vực một năm, cũng từng ở một khu vực nhìn thấy loại đồ án giống như thế này.

“Tiểu tháp mười tầng này chẳng lẽ lại tới từ thế giới vực thẳm Ma Vực?” Trong lòng Lý Phong chợt xuất hiện rất nhiều suy nghĩ.

Hắn nhìn đồ án kia, âm thầm nghĩ cách phá giải.

Chẳng mấy chốc, mười phút trôi qua.

“Tìm được rồi!"

Tới một thời điểm, trong mắt Lý Phong lập tức lộ ra vẻ sung sướng. Dưới linh hồn của hắn, đồ án kia tức khắc xảy ra biến hóa, từ một chiếc chìa khóa biến thành những mảnh vụn rải rác.

“Răng rắc!”

Một âm thanh vỡ vụn vang lên, lớp màng mỏng hoàn toàn vỡ nát. Linh hồn của Lý Phong nhanh chóng tiến vào bên trong.

Ong...

Ngay khoảnh khắc lớp màng mỏng vỡ nát, Lý Phong bỗng nhiên cảm thấy điểm sáng thần bí đang dao động mãnh liệt. Lúc này, hắn nhìn về phía một khu vực, đó chính là khu vực dãy núi Vân Vụ! . Xin ủng hộ chúng tôi tại { 𝖳𝗿𝑼𝐦𝖳𝗿u yen.𝐯n }

Lý Phong cảm giác được toàn bộ dãy núi Vân Vụ đã xảy ra biến hóa, thậm chí còn truyền đến một luồng khát vọng.

Khát vọng này giống như linh hồn vậy, điên cuồng muốn trở về trong thân thể!

“Sao lại như thế này?”

Lý Phong cảm nhận được biến hóa này thì sợ hãi.

Điểm sáng thần bí lúc trước không hề dao động, nhưng sau khi lớp màng mỏng này vỡ nát thì điểm sáng thần bí lập tức xuất hiện phản ứng lớn đến như thế.

“Dãy núi Vân Vụ có liên quan đến tiểu tháp mười tầng này?” Lý Phong nhìn về phía dãy núi xa xa trước mặt.

Lúc trước hắn vừa mới ở trong dãy núi Vân Vụ tra xét suốt một tiếng đồng hồ, nhưng không có được bất cứ thu hoạch nào. Thế mà bây giờ, sau khi vừa mới phá giải được lớp màng mỏng bên ngoài tiểu tháp thì lại lập tức phát hiện ra sự bất phàm của dãy núi Vân Vụ.

 
Chương 449: Lớp màng mỏng bên ngoài tiểu tháp


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

“Nhận chủ trước đã!”

Lý Phong nghĩ ngợi, sau đó tiếp tục tản ra linh hồn của mình, tiến vào trong tiểu tháp mười tầng.

Sau khi linh hồn của hẳn tiến vào, giống như xuất hiện mười tầng không gian kỳ những không gian này trống rỗng, không có đồ vật gì cả.

Mặc dù vô cùng khó hiểu, nhưng Lý Phong vẫn nhanh chóng để lại dấu vết của mình ở đó.

Ong...

Sau khi lưu lại dấu vết, tiểu tháp hơi dao động, giống như truyền đến một dao động không muốn rời xa.

“Tiểu tháp này thật đúng là bảo vật!”

Huyền Long ở trong lồng giam linh lực, cảm nhận được sự biến hóa của tiểu tháp thì ngạc nhiên nói.

Lúc trước ông ta không cảm nhận được sự biến hóa của nó.

“Lý Phong, tiểu tháp này có tác dụng gì?” Ông ta tò mò hỏi.

Hiện giờ Lý Phong đã trở thành chủ nhân của tiểu tháp, chắc chắn có được những hiểu biết nhất định.

“Không biết nữa, không thấy truyền đến tin tức nào.” Lý Phong lắc đầu.

“Ngươi đã nhận chủ thành công rồi mà còn không biết?” Huyền Long nghi hoặc.

Bình thường mỗi khi bảo vật nhận chủ thành công thì đều hiện lên tin tức.

Lý Phong không trả lời. Thân ảnh hản khẽ động, nhanh chóng đi tới một chỗ.

“Lý Phong, ngươi lại tới dấy núi Vân Vụ làm gì thế?” Huyền Long nhìn thấy cảnh tượng quen thuộc, nghỉ hoặc hỏi.

Đây là bên trong dấy núi Vân Vụ!

Lúc trước Lý Phong ở đây tìm kiếm suốt một giờ, cuối cùng từ bỏ, không hiểu sao giờ hắn lại quay lại, chẳng lẽ còn muốn tìm thêm lần nữa sao?

Đúng là lãng phí thời gian.

Lý Phong nghe vậy thì bình tĩnh nói: “Dãy núi Vân Vụ đúng là có điểm đặc biệt, lúc trước chúng ta đã xem nhẹ nó.”

“Hả? Ngươi phát hiện ra?” Huyền Long nghe thế thì hai mắt sáng lên.

Ông ta cũng muốn biết dãy núi này rốt cuộc có điểm gì đặc biệt.

“Không phải ta phát hiện, mà là tiểu tháp phát hiện ra.” Lý Phong cười.

Hắn vung tay phải lên, sau đó tòa tiểu tháp mười tầng xuất hiện.

Ầm!

Sau khi tiểu tháp xuất hiện, toàn bộ dãy núi Vân Vụ lập tức chấn động.

Theo sau đó, những điểm sáng màu đen từ khắp các nơi lần lượt hiện ra.

Vút!

Mà tòa tiểu tháp trong tay Lý Phong lại giấy dụa lên.

Lý Phong cảm ứng được sự giấy dụa này thì hơi suy nghĩ một chút, sau đó thả tay ra.

Vút!

Tiểu tháp vừa được thả thì lập tức biến thành một luồng sáng, cấp tốc bay ra, sau đó tọa lạc trên dấy núi Vân Vụ.

Trong nháy mắt, tiểu tháp giống như mọc rễ, hoàn toàn hòa vào làm một với núi rừng.

Tiểu tháp vừa chạm đất thì những điểm sáng màu đen bắt đầu bạo động, sau đó điên cuồng lao về phía tiểu tháp mười tầng. Sau khi tiếp xúc với tiểu tháp thì những điểm sáng này trực tiếp biến mất.

“Điểm sáng màu đen? Những điểm sáng màu đen này là gì? Sao lại xuất hiện trong dãy núi Vân Vụ?” Huyền Long nhìn thấy tình cảnh này thì trong lòng tràn đầy ngạc nhiên.

Lúc trước, khi Lý Phong tra xét dãy núi Vân Vụ thì thực ra ông ta cũng tản ra linh hồn để tra xét, nhưng lại không có thu hoạch gì, cũng không hề phát hiện ra những điểm sáng màu đen kia.

Lý Phong lẳng lặng quan sát, một lúc sau mới nhẹ giọng nói: “Những điểm sáng màu đen này chắc là thứ có lợi cho linh hồn."

Hắn tản ra linh hôn của mình, hoàn toàn có thể cảm nhận được linh hồn của mình hơi phát sinh một chút biến hóa.

“Không thể tưởng tượng được, không biết vị cường giả nào còn có thủ đoạn như vậy, đêm đồ vật này hợp nhất với dãy núi Vân Vụ.”

Huyền Long cảm thán: “Cho dù khi ta còn ở thời kỳ hưng thịnh thì cũng không có khả năng làm được. Chẳng trách trước đó chúng ta không phát hiện ra chuyện gì, thì ra toàn bộ dãy núi Vân Vụ chính là bảo vật.”

Ông ta bỗng nhiên nghĩ nếu như lúc trước mình mang toàn bộ dấy núi Vân Vụ đi thì liệu có mang được luôn những điểm sáng màu đen đó đi không?

Lý Phong không nói gì, lẳng lặng chờ đợi.

Vút! Vút! Vút!

Từng điểm sáng màu đen xuất hiện, sau đó không ngừng hội tụ về phía tiểu tháp mười tầng. Sau khi tiếp xúc với tiểu tháp, tất cả đều biến mất.

Một phút... Hai phút... Năm phút... Mười phút...

Cả một dãy núi rộng lớn không biết có đến bao nhiêu điểm sáng. Lúc này Lý Phong cảm thấy như tiểu tháp có sức chứa vô hạn, hấp thu bao nhiêu lâu như thế mà hoàn toàn không xảy ra bất cứ biến hóa nào.

“Sắp kết thúc rồi?”

Lý Phong chờ thêm khoảng mười lăm phút nữa, những điểm sáng màu đen cũng bắt đầu giảm bớt. Lúc này gần như đã không thấy điểm sáng màu đen hiện ra nữa.

Thêm vài giây nữa, cuối cùng tất cả điểm sáng màu đen đã biến mất.

Toàn bộ dãy núi Vân Vụ lúc này đã bị rút hết sinh cơ, thảm thực vật đều đã chết hết, mặt đất trở nên khô khốc và nứt nẻ, xung quanh vô cùng tĩnh mịch.

Bốn phía xung quanh vô cùng yên tĩnh, không có bất cứ âm thanh nào truyền đến.

Vút!

Mà tòa tiểu tháp mười tầng kia lại một lần nữa bay về trong tay Lý Phong.

“Hiện giờ dãy núi Vân Vụ đã không còn tác dụng gì đối với linh hồn nữa rồi." Sau khi nhìn thấy tiểu tháp đã hấp thu xong, Huyền Long cảm nhận một chút, cảm thán nói.

Sau đó, ông ta lại lập tức nghĩ đến một chuyện khác: “Lý Phong, những điểm sáng màu đen có tác dụng đối với linh hồn đều đã bị tiểu tháp này hấp thu rồi, ngươi nhìn thử xem tiểu tháp này có gì biến hóa không?”

Trong mắt ông ta lộ ra vẻ tò mò.

 
Chương 450: Lộ ra vẻ tò mò


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

Từ rất lâu trước kia thì ông ta đã có hứng thú với nơi này rồi, cuối cùng cũng tới lúc tiết lộ bí mật.

“Đừng nóng vội, để ta xem một chút." Lý Phong cười cười, nhanh chóng tản ra một tia linh hồn, bắt đầu tra xét.

“Đây là..."

Linh hồn của hắn tiến vào bên trong mà không gặp phải bất cứ trở ngại nào, trong mắt Lý Phong lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ.

Không gian bên trong tiểu tháp mà lúc trước hắn cảm nhận được, lúc này đã biến thành màu đen. Nơi này giống như một con sông, hoàn toàn lấp đầy không gian, giống như một thế giới màu đen.

Đây không phải chuyện quan trọng nhất, mấu chốt là Lý Phong cảm nhận được những luồng dao động vô cùng mãnh liệt.

Đây là dao động hồn phách!

Con người có bảy phách tam hồn. Sách cổ đã ghi chép lại, bảy phách của con người bao gồm: Thi Cẩu, Phục Thỉ, Tước Âm, Thôn Tặc, Phi Độc, Trừ Uế, Xú Phế. Ba hồn bao gồm: Thai Quang, Sảng Linh, U Tỉnh.

Lúc này, không gian này có mười tầng, Lý Phong cảm nhận được năm tầng trước có dao động của năm phách!

Dao động càng về sau càng vô cùng huyền ảo, nhưng Lý Phong lại có thể dễ dàng phán đoán ra được.

“Mười không gian này chia thành bảy phách ba hồn của con người sao?” Lý Phong khiếp sợ.

Tòa tiểu tháp này giống như cơ thể người, có linh hồn chân chính, nhưng linh hồn lại hoàn toàn tách ra.

Lý Phong cố nén khiếp sợ, thử cảm ứng không gian thứ sáu. Bên trong không gian là một nguồn sáng màu đen đang dao động, linh hồn của Lý Phong dưới dao động này cảm thấy nhỏ bé vô cùng, giống như một con thuyên nhỏ dưới sóng biển, có thể bị ném đi bất cứ lúc nào.

Nhưng nếu như nhìn kỹ một chút thì sẽ dần dần hiểu được.

Sau khi phát hiện ra chuyện này, hai mắt Lý Phong lập tức. sáng lên.

“Những nguồn sáng màu đen đó thì ra lại có tác dụng như vậy!”

Trong lòng hắn tràn đầy kích động, giống như bản thân đã phát hiện ra được cơ duyên vậy.

Sau một thời gian tìm hiểu ngắn ngủi, hắn cảm thấy hiểu biết của mình đối với phách thứ sáu dường như lại gia tăng thêm một chút!

Trình tự tu luyện Thất Phách cảnh, nếu như không gặp được cơ duyên thì chỉ có thể dựa vào linh hồn để cảm ứng.

Chỉ khi nào cảm ứng được thì mới có khả năng ngưng tụ ra được các phách.

Khi mới đột phá đến Thất Phách cảnh là thời điểm dễ dàng cảm ứng nhất, thế nên ngay từ đầu đã có nhiều người có thể ngưng tụ được một phách, hai phách.

Nhưng sau khi hoàn toàn bước vào Thất Phách cảnh thì không còn được dễ dàng như vậy nữa, những xúc động lập tức hạ thấp đi mấy chục lần. Thế nên, nếu như muốn tiến bộ lần nữa thì sẽ vô cùng khó khăn.

Lý Phong từ vương phủ quận Viêm Võ trở lại nhà họ Lý đã hơn nửa tháng, thế nhưng vẫn không có chút manh mối nào về chuyện ngưng tụ phách thứ sáu.

Hắn cảm thấy mình có kẹt ở bình cảnh này mấy năm cũng là chuyện bình thường. Có đôi khi, con người chỉ cần có một cơ hội là có thể thành công đột phá, nhưng cơ hội này không ai biết phải mất bao nhiêu lâu mới đến. Có thể là một năm, mười năm, hoặc thậm chí một trăm năm.

Nhưng mà, hiện giờ Lý Phong ở trong không gian tầng thứ sáu của tiểu tháp mười tầng kia đã cảm nhận được một tia, đó chính là một tia dao động của phách thứ sáu.

Tuy nhiên, ngưng tụ phách thứ sáu tương đương với chuyện giải một bài toán khó, cần phải chậm rãi lý giải, không thể nào hoàn toàn nắm giữ trong một ngày!

Lúc này, Lý Phong chính là có cảm giác như vậy.

Hắn cảm giác bản thân mình ngưng tụ phách thứ sáu không khó khăn lắm, chỉ cần bỏ ra thời gian nhất định là có thể ngưng tụ ra được.

Trong lòng Lý Phong vô cùng vui sướng, hẳn nhìn về phía không gian tầng thứ bảy, tầng thứ tám, tầng thứ chín, tầng thứ mười!

Những tầng đó đại diện cho Thất Phách, còn cả Tam Hồn!

Tu luyện Thất Phách cảnh và Tam Hồn cảnh, lúc này lại toàn bộ xuất hiện ở trong tiểu tháp mười tầng này, mọi thứ hiện ra trước mắt hắn vô cùng rõ ràng!

Có tòa tiểu tháp này, chuyện Lý Phong ngưng tụ phách thứ sáu, phách thứ bảy, thậm chí là ngưng tụ ba hồn sau này cũng sẽ không gặp phải bất cứ trở ngại nào!

“Lý Phong, tiểu tháp này rốt cuộc có tác dụng gì thế?”

Huyền Long nhìn thấy Lý Phong đầu tiên là khiếp sợ, sau đó lại kinh hỉ thì vội vàng hỏi.

Trong lòng ông ta cũng vô cùng tò mò.

Lý Phong cười cười, nhanh chóng nói chuyện bên trong tiểu tháp mười tầng ra.

“Cái gì? Mười tầng không gian tương ứng với Thất Phách và Tam Hồn? Thậm chí còn thể hiện ra vô cùng rõ ràng?”

Huyền Long nghe thấy Lý Phong nói như vậy thì trong mắt cũng tràn đầy vẻ hoảng sợ.

Đây là một loại bảo vật cường đại như thế nào cơ chứ?

Có thể nói, nếu như có được loại bảo vật này thì tương lai sẽ có xác suất rất lớn tu luyện đến Tam Hồn cảnh, không có bất cứ trở ngại nào!

Tu luyện cần có cơ hội, mà mười tầng không gian này chính là những cơ hội đó!

Khiếp sợ qua đi, trong mắt Huyền Long cũng tràn đây vẻ hâm mộ.

“Tiểu tử ngươi đúng là may mắn nghịch thiên, có thể có được loại bảo vật này!”

Trước đó ông ta đã đạt tới Tam Hồn cảnh đỉnh phong, tiểu tháp này đối với ông ta mà nói không có tác dụng gì. Nhưng nếu như lúc trước, ông ta có được nó trong thời kỳ tu luyện, vậy thì chắc chăn thời gian tu luyện sẽ được rút ngắn đi rất nhiều!

Nếu như bảo vật này truyền ra thì chắc chẳn sẽ khiến cho các thế lực Tam Hồn cảnh điên cuồng!

Dù sao thì những thế lực Tam Hồn cảnh cũng chỉ có được một, hai vị Tam Hồn cảnh mà thôi!

Lý Phong cười, tiếp tục tra xét, bỗng nhiên trong lòng nhói lên một cái.

Vút!

Tòa tiểu tháp mười tầng nháy mắt tiếp xúc với ngực hẳn, sau đó dung nhập vào bên trong.

 
Chương 451: Bắt đầu trào ra


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

Ầm!

Theo sự dung nhập, Lý Phong cảm thấy những luồng năng lượng kỳ dị từ trong tiểu tháp bắt đầu trào ra!

Sau khi năng lượng dâng trào, hẳn cảm thấy linh hồn của mình đột nhiên tăng vọt!

Điều này không phải là do bản thân linh hồn của hẳn phát sinh biến hóa, mà là do nguồn năng lượng này thêm vào, giống như có một luồng bản nguyên linh hồn cường đại thêm vào trong linh hồn của hắn.

Mặt khác, Lý Phong cảm thấy thân thể của mình đang có những nguồn năng lượng cường đại không ngừng ngưng tụ lại!

Những năng lượng này giống như càng lúc càng tăng Tăng gấp hai! Gấp bốn! Gấp tám!

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, thế nhưng thực lực của Lý Phong đã tăng lên tận mười lần!

Toàn bộ quá trình chưa tới một giây, tiếp theo đó, tiểu tháp mười tầng ổn định trở lại, không hề dao động nữa.

Ầm!

Trên người Lý Phong tản ra linh hồn cường đại. Linh hồn này bao trùm lên phạm vi rất rộng, thậm chí nhát mắt đã bao trùm lên toàn bộ quận Thanh Vô, không những thế còn bao trùm lên những quận thành lân cận khác!

Hắn siết chặt tay phải, từng lưồng năng lượng khủng bố nháy mắt trào ra!

“Trời ạ, tòa tiểu tháp này còn có thể khiến cho thực lực tăng lên một cách đáng sợ như vậy?” Trong mắt Lý Phong tràn đầy kinh hỉ.

Linh hồn của hắn, thực lực của hắn, thế mà lại trực tiếp bạo tăng gấp mười lần!

Mặc dù hắn mới chỉ ngưng tụ được năm phách, nhưng cơ sở tụ thân của hẳn hiện tại không hề thua kém một cường giả ngưng tụ được bảy phách!

Đây là thực lực tự thân, hoàn toàn không cần dựa vào bất cứ bảo vật nào.

“Lúc trước Du Mục nói tiểu tháp này có thể sử dụng làm binh khí, chẳng lẽ chính là có thể gia tăng thực lực?” Lý Phong nghĩ thầm.

Hắn đang suy nghĩ, Huyền Long lại ngạc nhiên nói: “Lý Phong, thực lực của ngươi sao lại thế này?”

Ông ta cảm nhận được dao động khủng bố trên người Lý Phong.

Lý Phong mỉm cười, nói toàn bộ tình huống cho Huyền Long nghe, càng khiến cho Huyền Long cảm thán hơn.

Lúc này, trong lòng Lý Phong tràn đầy sung sướng, hắn bỗng nhiên có được bảo vật này, thực lực đột nhiên tăng lên một khoảng.

Sau khi nghiên cứu thêm một chút, Lý Phong cũng không phát hiện ra được tác dụng khác của tiểu tháp mười tầng này nữa.

Hắn mỉm cười nhìn về phía dãy núi Vân Vụ, trong mắt lấp lánh.

Ai có thể ngờ được, một dãy núi nhìn thì bình thường thế này, vậy mà lại tồn tại cơ duyên lớn như thế chứ? Nếu như cơ duyên này được truyền ra ngoài thì chắc chắn sẽ khiến cho đế quốc Thiên Vũ phải chấn động!

“Nói không chừng mục tiêu của sinh mệnh Ma loại đó chính là tiểu tháp mười tầng.” Lý Phong suy nghĩ một chút rồi bỗng nhiên nói.

Hàng loạt yêu thú trình tự Thất Phách cảnh của rừng Hắc Vụ vượt ngàn dặm xa xôi đến quận Thanh Vô, hành vi này nói không chừng là có mục đích nào đó.

“Có khả năng”

Huyền Long nghe vậy thì gật đầu: “Nhưng nếu như vì bảo vật trân quý như vậy, bọn chúng chỉ cần cử một cường giả đỉnh cấp tới thì chẳng phải có thể dễ dàng tới tay hay sao?”

Trong lòng ông ta cũng rất khó hiểu.

“Có lẽ là vì bọn chúng chỉ biết một chút tin tức chứ không biết được cụ thể là bảo vật gì, cũng không biết địa điểm cụ thể là ở đâu.” Lý Phong suy nghĩ một chút rồi trả lời.

Nếu như biết cụ thể là vật gì thì đúng là chỉ cần cử một cường giả Tam Hồn cảnh ra tay là có thể dễ dàng tới tay.

Nhưng đám sinh vật Ma loại đó lại không biết cụ thể, thế nên biện pháp tốt nhất chính là cử đám yêu thú Thất Phách cảnh đó tới công thành, sau đó không ngừng tìm kiếm.

Thất Phách cảnh sẽ không khiến cho những cường giả đỉnh cấp của đế quốc Thiên Vũ chú ý.

Nếu ngay từ đầu đã cử Tam Hồn cảnh đến thì chắc chắn sẽ khiến cho Tam Hồn cảnh của đế quốc Thiên Vũ chú ý, sẽ có người đến đây.

Có cường giả cấp độ đó xuất hiện thì tiểu tháp mười tầng rất có thể sẽ bị Nhân loại tìm thấy, thế nên những sinh mệnh Ma loại kia mới không dám mạo hiểm.

Tất nhiên, đây chỉ là suy đoán của Lý Phong mà thôi, còn mọi chuyện như thế nào chẳng ai biết được.

Nhưng dù thế nào đi nữa thì bảo vật cũng đã tới tay hắn.

“Đi thôi!”

Lý Phong nghĩ ngợi, sau đó thân ảnh nhanh chóng biến mất khỏi nơi này.

Hắn rời khỏi đây, sau đó đi tới một chỗ. Đó là một căn nhà cũ nát, chính là nhà của Du Mục.

Lúc này, Du Mục và con gái Thanh Thanh của ông ta đều ở trong phòng.

Nhìn thấy Lý Phong đột nhiên xuất hiện, không có bất kỳ dấu hiệu báo trước nào, trong mắt cô gái nhỏ Thanh Thanh đột nhiên lộ ra một tia kinh ngạc. Cô bé nghiêng đầu, dường như. đang nghĩ Lý Phong xuất hiện bằng cách nào.

Còn Du Mục thì lại sững sờ. Ông ta vội vàng đứng dậy, cười nói: “Lý Phong, có chuyện gì vậy?”

Vừa rồi, Lý Phong mới rời khỏi đây chưa bao lâu, vốn dĩ đã rời đi rồi, hiện tại lại quay lại đây, nhất định là đã nhớ ra chuyện gì đó.

Lý Phong nhìn Du Mục, cười nói: “Du Mục, bảo vật mà ông cho ta, thật sự có tác dụng hỗ trợ đối với thực lực của ta.”

“Có tác dụng thì tốt.” Du Mục nghe thấy lời Lý Phong nói, liền mỉm cười nói, “Nếu không có tác dụng, thì trong lòng ta sẽ rất áy náy.”

Lý Phong có ơn cứu mạng ông ta, thứ ông ta có thể tặng cho hẳn cũng chỉ có món bảo vật này.

“Những thứ này cho ông, coi như là thù lao ta cho ông." Lý Phong cười. Hắn lắc tay phải, một chiếc nhẫn không gian lập tức bay ra, trực tiếp đến trước người Du Mục.

“Lý Phong, không cần... Nhìn thấy nhẫn không gian bay đến, Du Mục vội vàng lắc đầu. Ông ta vừa muốn nói gì đó, nhưng Lý Phong đã biến mất.

Trong lòng ông ta bất lực, chỉ đành nhận lấy chiếc nhẫn.

 
Chương 452: Cường giả đỉnh cấp


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

Quét mắt nhìn những thứ bên trong chiếc nhẫn, Du Mục sững sờ, trong mắt lộ ra vẻ khó có thế được.

Trong nhẫn không gian, lúc này đang yên tĩnh chứa đựng mười viên nguyên đan màu tím.

“Tử đan yêu thú! Đây hoàn toàn là Tử đan yêu thú!"

Trong mắt Du Mục đầy sự chấn kinh, sau đó liền nhận ra.

Cho dù thế giới bên ngoài xuất hiện một viên Tử đan yêu thú thì đều sẽ dẫn đến sự tranh đoạt của vô số cường giả. Đối với những người cấp độ thấp như bọn họ mà nói, loại bảo vật này dường như chỉ là trong truyền thuyết.

Lúc trước, cơ duyên của dãy núi Vân Vụ được mở ra, ông ta mạo hiểm đi vào, khát vọng lớn nhất là có được loại bảo vật này, chỉ có điều, lại suýt nữa đã chết trong đó.

Sau đó, ông ta cũng không dám muốn nhiều nữa, nhưng hiện giờ nó đã xuất hiện trước mặt ông ta.

Sau sự chấn kinh, trên mặt Du Mục lại lộ ra tia vô cùng vui mừng.

Hiện tại, ông ta đang ở Luyện Thể cảnh tầng thứ sáu, tương lai tu luyện đến Luyện Thể cảnh tăng thứ chín đã vô cùng khó, nhưng hiện tại có những Tử đan yêu thú này, tốc độ tu luyện của ông ta sẽ điên cuồng tăng lên. Cho dù là Tiên Thiên cảnh cũng rất dễ dàng với ông ta!

“Không chỉ ta, sau này Thanh Thanh tụ luyện cũng có thể sử dụng những Tử đan yêu thú này. Ta vẫn có thể dùng để đổi tài nguyên lớn khác, như vậy, tương lai Thanh Thanh cũng có thể dễ dàng đột phá đến Tiên Thiên cảnh.”

Trong mắt ông ta đây sự vui mừng.

“Cha, trong đó có thứ gì vậy. Sao cha lại vui như vậy?” Cô gái nhỏ Thanh Thanh kéo tay Du Mục, tò mò hỏi.

“Là thứ tốt.” Du Mục đầy sự cưng chiều, cười nói.

Ông ta nhìn về phía xa, trong lòng âm thầm nói: “Lý Phong, cảm ơn ngươi.”

Mười viên Tử đan yêu thú này thật sự có tác dụng rất lớn đối với ông ta, ông ta không thế từ chối.

Ông ta cũng có thể biết, tiểu tháp mười tầng đó có tác dụng hỗ trợ rất lớn đối với Lý Phong, nếu không, Lý Phong sẽ không đến nơi này lần nữa.

Nhưng dù cho tác dụng hỗ trợ lớn thế nào đi nữa, trong lòng ông ta cũng không có ý nghĩ dư thừa gì.

Tiểu tháp mười tầng ở nhà họ Du bọn họ không biết bao nhiêu năm rồi, không ai có thể sử dụng, đến tay Lý Phong lại phát huy tác dụng. Điều này chứng minh bảo vật này nên thuộc về Lý Phong.

“Thanh Thanh, bây giờ chúng ta đi mua chút thịt lợn xiên, ăn một bữa thật ngon.” Du Mục cười nói.

Trong nhẫn không gian, ngoài Tử đan yêu thú, còn có một số linh dược. Tu tiện bán một cây đi, cũng có thể bán ra được rất nhiều bạc..

Nghe xong, mắt cô gái nhỏ sáng lên, dường như sắp chảy nước miếng luôn rồi. Cô bé từng ăn qua thịt lợn xiên, mùi vị rất thơm, nhưng một tháng cô bé mới được ăn một lần.

Nhìn nụ cười vui vẻ trên mặt con gái, Du Mục cũng lộ ra nụ cười.

Lúc này, ông ta cảm thấy bản thân không còn áp lực gì nữa, ông ta cũng không cần bôn ba vì cuộc sống nữa, cũng không cần phải tiếc ăn tiếc mặc nữa.

...

“Không ngờ chìa khoá mở tiểu tháp mười tầng chấn động ở đế quốc Thiên Vũ lại ở một hộ dân kín đáo dưới chân dãy núi Vân Vụ.”

Lúc này, Lý Phong đang đứng trong không trung, Huyền Long không nhịn được, cảm thán nói.

Lúc đầu, ông ta đã tìm rất lâu ở dãy núi Vân Vụ, không phải là không tìm thấy, mà là thiếu chìa khoá.

Lý Phong cười nói, “Ban đầu tổ tiên của Du Mục có lẽ là một thế lực vô cùng lớn mạnh.”

Hắn đã có được tiểu tháp mười tầng, đối với sự tu luyện và thực lực của hắn đều có tác dụng rất lớn, vì vậy, hắn lại đến nhà Du Mục lần nữa, tặng ông ta mười viên Tử đan yêu thú.

Đối với Du Mục đang ở Luyện Thể cảnh mà nói, những cái đó đều có thể khiến ông ta và con gái ông ta hoàn toàn tu luyện đến Tiên Thiên cảnh.

Còn Đan Nguyên cảnh, cho dù có loại bảo vật quả Kim Văn hỗ trợ đột phá, nhưng điều kiện tiên quyết là phải đạt đến Tiên Thiên cảnh đỉnh phong. Nếu không có thiên phú thì không làm được, vì vậy, Lý Phong không lấy ra quả Kim Văn.

“Đợi tương lai Du Mục đạt đến Tiên Thiên cảnh đỉnh phong, ta có thể lại đưa cho ông ta quả Kim Văn.” Trong lòng Lý Phong thầm nói.

Cơ duyên tiểu tháp mười tầng này gần như là do Du Mục tặng hẳn, có tác dụng rất lớn với hẳn, những thứ hắn bỏ ra không tính là nhiều.

“Đi thôi, hiện tại nguy hiểm của quận Thanh Vô đã được giải trừ, ta cũng căn đi đến nơi khác, đi giết những Ma chủng đó!” Lý Phong nhìn về phía xa.

Lúc này, còn rất nhiều quận thành đang bị tấn công.

“Nhưng trước khi đi, đến Chu phủ một chuyến” Lý Phong nhìn về một phía, thân hình động một cái, trực tiếp liên biến mất.

...

Trước phủ đệ Chu phủ, lúc này tập trung rất nhiều cường giả.

"Oa, nhiều người quá.”

“Nhà họ Trương, nhà họ Phùng,.. Đây đều là những gia tộc cấp độ Đan Nguyên cảnh, thậm chí còn có gia tộc nhà họ Tiêu cấp độ Thất Phách cảnh. Sao lại có nhiều người đến nhà họ Chu chúng ta vậy?”

“Ta biết! Lúc trước Lý Phong từng nói, bận xong việc cá nhân sẽ đến nhà họ Chu chúng ta hỏi thăm.”

“Chẳng trách.”

“Lúc trước, ở ngoài trận pháp, Lý Phong liên tiếp giết chết ngay lập tức sáu yêu thú cấp độ Thất Phách cảnh. Cho dù là yêu thú ngưng tụ ba phách thì cũng bị giết chết trong một giây. Thực lực của hắn quá mạnh!

“Thực lực như vậy, tuyệt đối đã đạt đến Thất Phách cảnh đỉnh phong!"

“Hiện tại hắn mới mười bảy tuổi. Lúc ta mười bảy tuổi mới vừa đạt tới Luyện Thể cảnh tầng thứ năm.”

Lúc này, mọi người của nhà họ Chu vô cùng kích động, nhìn những thế lực ở trước mặt.

Lúc trước, Lý Phong bạo phát ra thực lực ngập trời, tất nhiên tất cả thế lực đều muốn kết giao, cho dù là quen biết cũng được.

 
Chương 453: Quen biết là được


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

Tương lai, một câu nói của Lý Phong đoán chừng có thể quyết định vận mệnh của rất nhiều quận thành. Mà lúc trước, hẳn chỉ đồng ý sẽ đến nhà họ Chu hỏi thăm, những thế lực này không thể mời được Lý Phong, dứt khoát cũng đến nhà họ Chu thăm hỏi.

“Ha ha, mời các vị vào bên trong.”

“Trương Vũ, đã lâu không gặp.”

...

Lúc này, trên mặt gia chủ nhà họ Chu Chu Hải Đào đầy vui mừng, đang chào hỏi các vị cường giả. Từ trước đến nay, nhà họ Chu chưa từng có tình cảnh như hiện tại.

Mà ở một chỗ, bên cạnh Chu Dao còn có một cô gái mặc khải giáp màu đỏ, chính là Phùng Y Y.

“Dao Dao, lúc trước ngươi gặp được Lý Phong chưa?” Phùng Y Y nhìn Chu Dao, trong mắt lộ ra vẻ phức tạp.

Nhà họ Phùng bọn họ cũng là một trong những gia tộc lớn ở quận Thanh Vô, chỉ có điều, trước đây có rất nhiều người đã trốn đi.

Khi nguy hiểm được giải trừ, bọn họ lại đi ra. Lần này, Phùng Y Y theo người nhà họ Phùng của mình đến nhà họ Chu thăm hỏi.

Trên mặt Phùng Y Y đầy sự phức tạp. Ban đầu, khi lần đầu tiên gặp Lý Phong ở Chu phú, giữa bọn họ đã xây ra xung đột rất lớn, thậm chí còn xảy ra đánh nhau.

Bây giờ nghĩ lại, bản thân lúc đó ấu tí và đáng cười cỡ nào.

Người thanh niên khi đó đã trưởng thành đến trình độ mà cả nhà họ Phùng bọn họ phải ngước nhìn.

Thậm chí, nhà họ Phùng bọn họ chỉ vì để quen biết Lý Phong mà đặc biệt tới đây. Lão tổ của bọn họ cũng tới.

Hiện trường tất cả đều là Đan Nguyên cảnh, thậm chí là Thất Phách cảnh. Tất cả các thế lực đến đây chỉ vì một vị thanh niên.

“Gặp qua rồi.” Nghe thấy lời của Phùng Y Y, Chu Dao hơi trầm mặc, rồi gật đầu.

Trong lòng cô ta thở dài một hơi. Hơn một năm ngắn ngủi, dường như cảm thấy đã qua rất lâu rất lâu rồi, khiến cô ta có một loại cảm giác không giống.

Xoạt!

Đúng lúc này, một làn dao động chợt lóe lên, một thanh niên xuất hiện ở nơi này.

“Là Lý Phong!"

"Cuối cùng hẳn cũng tới rồi!”

Nhìn thấy chàng thanh niên này, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào hẳn ngay lập tức.

“Ha ha, Tiểu Phong, ngươi tới rồi.” Chu Hải Đào nhìn thấy Lý Phong, trên mặt ông ta nở nụ cười, bước nhanh đi tới.

Ông ta đương nhiên biết nhà họ Chu hưng thịnh như hiện nay, hoàn toàn là nhờ có Lý Phong.

Lúc này, trong lòng ông ta thăm thở dài, nếu như Lý Phong là con rể của nhà họ Chu, vậy thì nhà họ Chu của ông ta có thể hoàn toàn yên tâm tiếp nhận sự rầm rộ này.

Nhưng Lý Phong không có bao nhiêu quan hệ với bọn họ, hẳn có thể tới đây là bởi vì Lý Thiên Dương.

Lý Phong liếc nhìn xung quanh, hắn không thể nhịn được mà cau mày. Hẳn nhìn Chu Hải Đào, nói: "Chú Chu."

"Tiểu Phong, lần này đến có thể ở lại nhà họ Chu chúng ta mấy ngày.” Chu Hải Đào cười nói.

Nghe vậy, Lý Phong lắc đầu nói: "Không đâu, chú Chu, hiện tại tình huống khẩn cấp, ta tới đây chỉ là nói cho chú một tiếng, ta sẽ đến quận thành khác ngay.”

Hắn không định ở đây lâu.

Sinh mệnh Ma loại đang không ngừng xuất hiện ở bên ngoài, thực lực của hắn ở đế quốc Thiên Vũ thật ra cũng không tính là yếu, cho nên hắn đương nhiên căn gánh vác một ít trách nhiệm.

Nghe thấy lời Lý Phong nói, Chu Hải Đào còn muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu nói: "Được, hiện tại ngươi bận rộn, sau này hãy đến nhà họ Chu của chúng ta thường xuyên hơn.”

Ầm!

Ông ta vừa dứt lời, đột nhiên có một cỗ dao động khí thế vô cùng khủng khiếp tỏa ra, trong không trung, từng đám mây đen nhanh chóng tụ lại.

Bên trong mây đen, dường như chứa đựng năng lượng cực kỳ đáng sợ.

Nếu những năng lượng này được giải phóng, chắc chắn có thể hủy diệt trời đất.

Vô số mây đen ngưng tụ lại, sau đó hình thành một khuôn mặt màu đen cực lớn trong không trung.

Trên trán của khuôn mặt này mọc một chiếc sừng cong màu đen, khuôn mặt đó dường như chiếm cả bầu trời, nhìn xuống toàn bộ quận Thanh Vô.

"Pháp Thiên Tượng Địa! Là Pháp Thiên Tượng Địa! Đó là cường giả cấp độ Tam Hồn cảnh!”

“Trời ạ, vậy mà lại có cường giả cấp độ Tam Hồn cảnh tới đây!"

“Sao có thể?”

Nhìn thấy khuôn mặt to lớn này, tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt, quả thật khó tin vào những gì mình đang thấy.

Trước đó, có sáu vị yêu thú cấp độ Thất Phách cảnh tới đây đã không bình thường rồi, thế mà còn có cường giả cấp độ Tam Hồn cảnh tới đây. Hơn nữa, nhìn diện mạo thì có vẻ còn là một sinh mệnh Ma loại cấp độ Tam Hồn cảnh!

Chiếc sừng cong màu đen chính là đặc điểm của sinh mệnh Ma loại!

Nhất thời, trong mắt mọi người lộ ra vẻ hoảng sợ. Cho dù thực lực của Lý Phong mạnh như thế nào, nhưng hắn cũng chỉ là Thất Phách cảnh, Thất Phách cảnh vô địch thì như thế nào?

Tam Hồn cảnh, đó là một cảnh giới mới. Cho dù là cường giả Tam Hồn cảnh yếu nhất cũng có thể trực tiếp giết chết Thất Phách cảnh đỉnh phong trong nháy mắt!

Ngay cả Lý Phong cũng không thể là đối thủ của bọn họ.

"Trời ạ, tại sao lại có nhiều kẻ địch cường đại xuất hiện như vậy!”

"Quận Thanh Vô của chúng ta đã được định là một thám họa sao?"

Nguy hiếm chết chóc bao phủ trong lòng mọi người. Giờ phút này, bọn họ căn bản không có chút hy vọng nào, trong mắt tràn đầy tuyệt vọng.

 
Chương 454: Thế lực khác được truyền đến


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

Mà lúc này, sắc mặt của Tiêu Vân Lâm, cường giả Thất Phách cảnh nhà họ Tiêu đột nhiên biến đối. Ông ta vội vàng lấy ra một tấm lệnh bài, nhập thông tin vào đó

"Quận Thanh Vô xuất hiện sinh mệnh Ma loại cấp độ Tam Hồn cảnh, xin chỉ viện!"

Tin tức này ngay lập tức được tất cả cường giả Tam Hồn cảnh và Thất Phách cảnh của Đế quốc Thiên Vũ nhận được.

"Quận Thanh Vô xuất hiện sinh mệnh cấp độ Tam Hồn cảnh sao? Sao có thế?”

"Hiện tại, hầu hết các sinh mệnh Ma loại ở cấp độ này đều phân bổ ở Đại lục Trung tâm, chưa có vị nào xuất hiện ở Đại lục Hắc U và ba Đại lục khác.”

"Sự tồn tại đó muốn hủy diệt quận Thanh Vô rất dễ dàng, nhiều nhất chỉ cần mấy giây, chúng ta không có khả năng kịp xông tới nơi đó.”

"Lý Phong đâu? Hiện tại hắn đã rời khỏi quận Thanh Vô rồi sao?"

Ngay lập tức, tin tức từ các thế lực khác liên tục được truyền đến.

“Hiện tại Lý Phong cũng ở quận Thanh Vô, chưa rời đi” Tiêu Vân Lâm vội vàng đáp.

Tin tức này khiến cho sắc mặt rất nhiều người đột nhiên thay đổi.

......

Lúc này, sắc mặt của Huyền Mạc phủ chủ phủ Thần Văn cực kỳ khó coi.

"Tại sao Lý Phong còn ở quận Thanh Vô?"

Lý Phong là thiên tài mạnh nhất trong phủ Thần Văn bọn họ, cũng là thiên tài mạnh nhất của Đế quốc Thiên Vũ. Chưa kể thiên phú tu luyện, thiên phú thần văn của Lý Phong cũng cực kỳ mạnh, chỉ có điều thời gian vẫn còn quá ngắn để thể hiện điều đó. Ông ta đặt rất nhiều kỳ vọng vào Lý Phong, tương lai Lý Phong nhất định sẽ đưa phủ Thăn Văn lên một tăm cao mới.

Nhưng hiện giờ Lý Phong ở trong quận Thanh Vô, quận Thanh Vô lại có sinh mệnh Ma loại cấp độ Tam Hồn cảnh xuất hiện!

Lý Phong tuyệt đối không thể là đối thủ của Tam Hồn cảnh. Nếu bị giết, thì thiên phú của Lý Phong sẽ không phát huy được.

Lúc này, cho dù tất cả mọi người trong quận Thanh Vô đều chết, ông ta cũng không nguyện ý để Lý Phong chết.

Sắc mặt Huyền Mạc không ngừng biến hóa, ông ta nhấc chân lên, dáng người lập tức biến mất.

......

Quận Hoang Lâm, nhà họ Lý.

Lúc này, Lý Hữu Huyền cầm lệnh bài trong tay, sắc mặt đột nhiên thay đổi.

"Lão tổ, làm sao vậy?" Thấy thế, đám người Lý Thiên Dương, Lý Thiên Lôi lập tức hỏi.

Sắc mặt Lý Hữu Huyền cực kỳ âm trầm, ông ta nói: "Hiện tại Tiểu Phong đang ở quận Thanh Vô, mà quận Thanh Vô xuất hiện sinh mệnh Ma loại cấp độ Tam Hồn cảnh!

"Cái gì? Tam Hồn cảnh sao?"

Nghe xong, sắc mặt Lý Thiên Dương và Lý Thiên Lôi đều rất khó coi.

Đặc biệt là Lý Thiên Dương, trên mặt đầy sự hối hận.

Ta không nên để Tiểu Phong đến quận Thanh Vô!"

Nếu không đi, thì đã không có sự nguy hiểm này.

Sắc mặt Lý Hữu Huyền khó coi, nhưng vẫn nói “Trên người Tiểu Phong có các loại át chủ bài, nhất định sẽ không sao."

Đúng, Tiểu Phong nhất định không sao!”

"Át chủ bài trên người Tiểu Phong là vô tận, cho dù là Tam Hồn cảnh cũng không giết được Tiểu Phong.”

Mọi người trong nhà họ Lý đều nói, nhưng trong mắt họ lại không che giấu được sự lo lắng.

Vương phủ quận Viêm Võ, quận chúa Thanh Lộ nhìn Viêm Võ quận Vương, trên mặt cô ta đầy vẻ kinh ngạc, nói:" Ông nội, ông vừa nói Lý Phong đang ở nơi có sinh mệnh Ma loại cấp độ Tam Hồn cảnh xuất hiện sao?"

“Ừ” Viêm Võ quận Vương gật đầu, trầm giọng nói: "Hơn nữa, hiện tại Lý Phong đã gặp rồi.”

Ông ta không nói phần còn lại, gặp phải sinh mệnh cấp độ này, kết cục của Lý Phong gần như đã định là chết.

Quận chúa Thanh Lộ trầm mặc.

“Lý Phong cứ thế mà chết sao?”

Cô ta không nhịn được mà nghĩ. Vị thanh niên đó cho dù gặp phải nguy hiểm gì cũng đều có thể biến nguy thành an, cười đến cuối cùng.

Nhưng hiện tại dường như có nỗ lực như thế nào cũng rất khó thay đổi kết cục.

Không có bất kỳ vị Thất Phách cảnh nào có thể đối phó với Tam Hồn cảnh, thậm chí là từ trước đến nay cô ta chưa nghe nói qua.

......

Đại lục Hắc U, Thiên Vu cốc.

“Ha ha, sinh mệnh Ma loại đó đến thật tốt!"

Lúc này, tại một nơi trong sơn cốc, trên mặt Hảo Cưu đầy sự vui mừng. Lý Phong đã giết con trai và con gái anh ta, anh ta hận không thể giam căm vĩnh viễn Lý Phong trong chỗ sâu núi Liệt Diễm, một đời chịu thống khổ đến chết.

Nhưng Thiên Vũ vương ra mặt, anh ta lại căn bản không có bất kỳ cách nào khác. Cho dù trong lòng đầy sát ý, nhưng cũng chỉ có thể nén lại.

Khoảng thời gian này, anh ta không ngừng nghe được tin tức về Lý Phong, thậm chí là tin tức Lý Phong giết chết yêu thú ngưng tụ ba phách trong một giây do Tiêu Vân Lâm truyền đến.

Loại thực lực này tuyệt đối đã đạt đến đỉnh phong của Thất Phách cảnh!

Rời khỏi vực sâu Ma vực mới bao lâu, Lý Phong đã đạt đến bước đó rồi? Tương lai hắn còn có thể đạt tới cấp độ thế nào? Hắc Cưu không dám tưởng tượng.

Với loại tiềm năng này, trong tương lai thậm chí sẽ vượt qua anh ta. Khả năng này rất lớn.

Mắt thấy Lý Phong mà mình hận không ngừng trở lên mạnh mẽ, mà anh ta lại không thể làm gì, thống khổ thế nào?

Anh ta đã cho rằng mình không còn bất cứ hy vọng nào nữa, có thể lại qua một thời gian nữa, thực lực của Lý Phong sẽ vượt qua một cấp độ.

Nhưng hiện tại Tiêu Vân Lâm lại truyền đến tin tức, quận Thanh Vô xuất hiện sinh mệnh kỳ dị cấp độ Tam Hồn cảnh!

Cho dù Lý Phong tiến bộ nhanh thế nào đi chăng nữa thì cũng không phải là đối thủ của loại sinh vật này!

Cũng có nghĩa là Lý Phong sẽ bị giết chết!

 
Chương 455: Tràn đầy vẻ kinh hãi


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

“Như vậy rất tốt! Thiên tài tuyệt thế hàng nghìn vạn năm mới xuất hiện sao? Thiên Vũ vương cũng vô cùng coi trọng sao?”

Trên mặt Hắc Cưu đều là nụ cười vui sướng: “Đợi ngươi bị giết rồi, thì mọi thứ đều thành hư không.”

Thiên tài còn chưa trưởng thành, thì cũng không có gì khác biệt so với người bình thường. Có thể nghìn năm sau khi Lý Phong chết, thì không còn bao nhiêu người nhớ đến hẳn nữa.

.......

Không chỉ có Vương phủ quận Viêm Võ, nhà họ Lý, Thiên Vu cốc... mà cả nhà họ Tân, Huyền Đạo môn, Kiếm tông đều nhận được tin tức. Hầu hết mọi người đều thay đổi sắc mặt.

Vị thiên tài tuyệt thế chưa từng thấy ở Đế quốc Thiên Vũ sẽ chết như vậy sao?

......

Ầm!

Trên bầu trời quận Thanh Vô, một khuôn mặt to lớn đang nhìn xuống. Mọi người đều cảm nhận được một cỗ uy áp to lớn, trong mắt bọn họ tràn đầy vẻ kinh hãi.

"Ai đã giết những yêu thú ở cấp độ Thất Phách cảnh kia?" Một giọng nói cực kỳ lạnh lùng vang lên, vang vọng bên tai mọi người.

Đôi mắt toát ra sự lạnh lẽo cùng phẫn nộ nhìn xuống phía dưới. Mỗi người đều cảm thấy mình giống như bị nhìn chằm chằm, trong lòng không khỏi rùng mình.

“Lý Phong, chạy mau! Đó là sinh mệnh Ma loại cấp độ Tam Hồn cảnh. Nhìn tình huống mà nói, chắc là đã ngưng tụ một hồn, nhưng cho dù đã ngưng tụ một hồn, ngươi cũng không phải là đối thủ.” Lúc này, trong đầu Lý Phong truyền đến giọng nói lo lắng của Huyền Long.

Trong mỗi cảnh giới, trên thực tế, chênh lệch giữa các cảnh giới nhỏ không nhiều, có thể thăng lên một cảnh giới nhỏ, thực lực chênh lệch gấp mấy lần, nhưng khoảng cách giữa cảnh giới lớn giống như lạch trời. Cho dù là chênh lệch giữa Đan Nguyên cảnh và Thất Phách Cảnh cũng cực lớn, huống chỉ là Thất Phách Cảnh và Tam Hồn cảnh!

Cường giả Thất Phách cảnh đỉnh cấp giống như con kiến khi đứng trước Tam Hồn cảnh yếu nhất. Hai người hoàn toàn không cùng đẳng cấp.

"Những người đó chết thì chết, hết cách. Cho dù không chết, thì nhiều nhất nghìn năm sau cũng sẽ đạt tới cực hạn tuổi thọ. Hiện tại ngươi bảo toàn mạng sống mới là quan trọng nhất. Mạng sống của ngươi đáng giá hơn bọn họ.”

Đối với Huyền Long mà nói, tính mạng của những người kia không đáng nhắc đến chút nào. Ông ta căn bản không bận tâm.

Khi gặp phải kẻ thù mạnh, chạy trốn mới là lựa chọn khôn ngoan nhất.

“Ngưng tụ một hồn sao?” Lý Phong thầm nghĩ.

Hắn nhìn khuôn mặt to lớn trong không trung, rồi lại đột nhiên bay vào không trung, trầm giọng nói:"Là ta giết những yêu thú kia.”

"Lý Phong, ngươi không căn phải liều mạng vì những người này.”

Thấy Lý Phong trực tiếp đứng ra, sắc mặt Huyền Long đột nhiên thay đổi, vội vàng nói.

Đối với ông ta mà nói, bây giờ Lý Phong hiển nhiên không nhìn rõ tình huống, gặp nguy hiểm cũng không chạy trốn, mà lại vì những con kiến này, một mình đối mặt với cường địch.

“Tam Hồn cảnh không phải thứ ngươi có thể chống cự!"

“Yên tâm, ta có chừng mực.” Nghe được lời nói lo lắng của Huyền Long, Lý Phong đáp.

"Ngươi?"

Khuôn mặt to lớn nhìn xuống Lý Phong, nói: “Nhân loại có một tên nhóc có thực lực như vậy từ lúc nào thế?”

Mặc dù ông ta không nhìn rõ tình huống cụ thể của Lý Phong, nhưng lại có thể nhìn ra Lý Phong rất trẻ.

Mặc dù nói như vậy, nhưng trong không trung lại có một bàn tay phải huyền ảo trực tiếp bất lấy.

Ầm!

Trời đất vang lên, bàn tay phải này che trời lấp đất, giống như lưới trời, nhanh chóng đánh tới.

“Nếu là ngươi giết, vậy thì ngươi chết để đền tội đi.”

Sau khi nắm đấm huyền ảo xuất hiện, liền trực tiếp bao trùm về phía Lý Phong.

“Lý Phong!”

Nhìn thấy tình huống trong không trung, sắc mặt mọi người của quận Thanh Vô đều thay đổi.

Trong lòng bọn họ sợ hãi, nhưng lại lo lắng, cảm động. Vị thiên tài cường đại Lý Phong này vậy mà lại vì bọn họ mà lựa chọn đối mặt với sinh mệnh Ma loại cấp độ Tam Hồn cảnh.

“Lý Phong sẽ chết sao?"

Lúc này, Chu Dao nhìn chằm chằm không trung, tay nằm chặt thành quyền, ngón tay đều đã trở lên hơi trắng. Vị thanh niên đó đã tạo ra rất nhiều kỳ tích, lẽ nào phải chết ở nơi này sao?

"Phù!"

Sắc mặt mọi người thay đổi. Lúc này, Lý Phong lại hít sâu một hơi.

Lúc trước, Tam Hồn cảnh đối với hẳn mà nói hoàn toàn là sự tồn tại thần thánh, nhưng hiện tại, hắn lại phải đối diện với loại đối thủ này!

“Thế để ta xem xem, loại cường giả cấp độ này rốt cuộc mạnh cỡ nào!" Trong nháy mắt, trong mắt Lý Phong lộ ra chiến ý điên cuồng.

Ầm!

Trên người hắn bạo phát ra dao động khí thế vô cùng khủng khiếp.

Kích hoạt tiểu tháp mười tăng, thực lực trên người hẳn lập tức đạt tới trình độ của cường giả Thất Phách cảnh đỉnh cấp!

Kích hoạt Tử Hồn hoả!

Thực lực của hẳn lại tăng mạnh!

Sau đó, chỗ giữa hai lông mày của hẳn dường như xuất hiện một con mắt.

Kích hoạt Mắt Thiên hồn!

Vù...

Ngay lập tức, trong không trung dường như hơi rung lên, sau đó giống như ngưng tụ lại.

Tại lúc đó, tên sinh mệnh Ma loại Tháp Hỗn đó vậy mà lại cảm thấy bản thân cảm nhận được một uy áp cực lớn!

Mắt Thiên hồn, đó là thứ mà Lý Phong có được trong pho tượng thần bí ở thế giới vực sâu Ma vực. Lúc trước, với sự kích hoạt thực lực của hẳn, cường giả ngưng tụ bảy phách đều sẽ chịu uy áp cực lớn, chỉ có thể phát huy ra thực lực ngưng tụ sáu phách!

Mà Lý Phong vừa có được tiểu tháp mười tầng, toàn bộ thực lực đều bạo tăng gấp mười lần! Hơn nữa, còn bao gồm cả linh hồn của bản thân.

Linh hồn của hắn vốn đã mạnh hơn cùng cảnh giới, lại còn tăng gấp mười lần, đoán chừng cho dù là cường giả Tam Hồn cảnh đã ngưng tụ hai hồn thì linh hồn hầu hết đều không mạnh bằng hắn.

Mà điều quan trọng nhất để phát huy Mắt Thiên hồn là linh hồn của bản thân, vì vậy, lúc này cho dù là Tháp Hỗn cấp độ Tam Hồn cảnh cũng sẽ chịu ảnh hưởng rất lớn từ Mắt Thiên hồn, thực lực trực tiếp sẽ bị áp chế hơn một nửa.

 
Chương 456: Ngưng tụ lại


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

“Cái gì?” Lúc này, Tháp Hỗn chịu phải áp chế, sắc mặt ông ta thay đổi.

“Mắt Thiên Hồn! Vậy mà lại là Mắt Thiên hồi

Ông ta hơi phán đoán, liền nhanh chóng nhận ra, không nhịn được mà gầm lên.

Cường giả tộc Ma Tâm bọn họ có khả năng đặc biệt về sức chịu đựng, đồng hoá, tất nhiên cũng có chỗ không giỏi, có thứ mà bản thân sợ hãi, mà Mắt Thiên hồn chính là thủ đoạn tấn công cường đại khắc chế tộc của bọn họ.

Vút!

Lý Phong nắm trường kiếm trong tay, trực tiếp bay về phía nắm đấm kia.

Phía trước hắn, trời đất lập tức biến sắc, vô số mây đen lấy trường kiếm làm trung tâm bắt đầu ngưng tụ lại

“Ầm!"

Trong những đám mây đen đó, còn có những tiếng sấm vang lên.

Không trung rung lên, hình dáng tổng thể trở lên cực kỳ vặn vẹo, uy thế đáng sợ bên trong đang nhanh chóng ngưng tụ lại!

Lục Thần kiếm pháp kiểu đầu tiên!

Đối mặt với cường giả ở cấp độ này, Lý Phong cũng không dám khinh thường.

Kích hoạt Tử Hồn hỏa đến mức mạnh nhất, kích hoạt Mắt Thiên hồn đến cực hạn, Lục Thần kiếm pháp kiểu đầu tiên được phát huy hoàn toàn. Trong nháy mắt, hắn cũng đã phát huy ra gần như tất cả át chủ bài của mình!

Sau đó, thanh trường kiếm khơi dậy uy lực của trời đất trực tiếp hướng về phía bàn tay khổng lồ che trời lấp đất kia.

Trong nháy mắt, vô số sấm chớp lóe lên, va chạm giống như một thể với bàn tay to lớn kia!

"Bùm!"

Giống như sự va chạm giữa hai vì sao, sức mạnh vô cùng khủng khiếp điên cưỡng lan tràn ra xung quanh. Ngay cả Tiêu Vân Lâm ở cấp độ Thất Phách cảnh cũng có chút khó chống lại sức mạnh này.

Trong mắt ông ta đầy kinh hãi, ông ta dẫn những người khác điên cuồng rút lui.

Không trung rung lên, dường như không ngừng run rẩy, thậm chí mơ hồ còn xuất hiện những vết nứt. Sấm chớp và khí lưu màu đen lập lòe, toàn bộ hiện trường hoàn toàn giống như bị hủy diệt

“Đòn tấn công thật khủng khiếp!”

“Đây chính là trận chiến cấp độ Tam Hồn cảnh sao?"

Mọi người đều kinh hãi nhìn. Dưới trận chiến như vậy, bọn họ hoàn toàn giống như con kiến, trong lòng không tạo ra được bất cứ sức chống cự nào.

“Lý Phong có thể chống đỡ được đòn tấn công này sao?”

“Nhất định có thể!”

"Đúng, nếu Lý Phong đã quyết định chọn chiến đấu, thì hẳn nhất định nắm lấy phần thẳng!”

Trong lòng mọi người đều rất mong đợi

Nếu trận chiến này Lý Phong thẳng, thì bọn họ hoàn toàn có thể sống sớt, nhưng nếu Lý Phong thất bại, thì tất cả bọn họ đều sẽ chết!

“Rắc!"

Dưới ánh mắt của mọi người, lại có một âm thanh giòn tan vang lên. Trên bàn tay khổng lồ đó vậy mà lại xuất hiện những vết nứt.

“Rắc! Rắc!”

Sau khi những vết nứt xuất hiện thì không ngừng lan ra, sau đó thì vỡ vụn!

Bàn tay khổng lồ do cường giả cấp độ Tam Hồn cảnh kia tạo ra vậy mà lại bị Lý Phong đánh vỡ rồi!

Mặc dù như vậy, nhưng những sấm chớp dày đặc đó cũng tiêu tan, trên chuôi của thanh trường kiếm cũng không còn bất kỳ uy thế gì ngưng tụ nữa, lại lần nữa trở về trong tay Lý Phong.

"Mạnh thật!"

Lúc này, Tiêu Vân Lâm nhìn về phía này, trong mắt tràn đầy sự kinh hãi.

Lý Phong vậy mà lại đánh vỡ đòn tấn công của sinh mệnh Ma loại! Mà lúc này, thực lực mà Lý Phong thi triển ra còn mạnh hơn rất nhiều so với lúc trước.

“Lẽ nào việc tu luyện đối với Lý Phong mà nói, đơn giản giống như chuyện ăn cơm uống nước sao?” Trong lòng ông ta không nhịn được mà nghĩ như vậy. Dường như thực lực của Lý Phong không ngừng tiến bộ mỗi giờ mỗi giây.

Ông ta kinh hãi, lúc này trên mặt những người khác cũng lập tức lộ ra sự mừng rỡ như điên.

“Lý Phong đã chống đỡ được đòn tấn công của sinh mệnh Ma loại!"

“Quá tốt rồi.”

Lý Phong quá mạnh, ngay cả Tam Hồn cảnh cũng không làm gì được hắn!”

Trên mặt của những người này đây phấn khích.

Có thể chống đỡ được cường giả Tam Hồn cảnh này, vậy bọn họ cũng có hi vọng sống sót.

Bọn họ kích động, giờ phút này, trên mặt của vài người vẫn còn lộ ra một tỉa lo lắng.

Rõ ràng là vừa rồi sinh mệnh Ma loại Tam Hồn cảnh này chỉ tùy tiện tấn công, nhưng Lý Phong dường như đã phát huy hết sức mạnh của mình!

Một đòn tấn công tủy tiện có thể ngay cả một phần thực lực tổng thể cũng chưa phát huy ra.

"Không hổ là cường giả Tam Hồn cảnh, ta dùng hết át chủ bài, vậy mà chỉ miễn cưỡng đánh vỡ đòn tấn công công kích của ông ta."

Lúc này, trên mặt Lý Phong tràn đầy sự thận trọng, trong lòng hơi trầm xuống.

Xét về cơ sở bản thân mà nói, hẳn tương đương với một vị cường giả Thất Phách cảnh đỉnh phong, mà kích hoạt Tử Hồn hỏa, hẳn có thể nghiền ép bất kỳ Thất Phách cảnh đỉnh cấp!

Mà linh hồn của hẳn cũng không thua gì cường giả Tam Hồn cảnh ngưng tụ hai hồn, vượt xa Tháp Hỗn.

Linh hồn càng mạnh, Mắt Thiên hồn có thể thi triển càng cường đại, hơn nữa còn có Lục Thần kiếm pháp, thực lực tăng lên rất lớn.

Tất cả át chủ bài đều đã được sử dụng, hiệu quả đạt được lại chỉ có như thế!

"Vậy mà lại chống đỡ được đòn tấn công của ta?”

Lúc này, Tháp Hỗn thấy đòn công kích của mình bị phá hủy, trong mắt ông ta hiện lên một tia âm trầm.

"Không ngờ tới nhân loại còn thật sự xuất hiện một vị thiên tài cường đại.”

Tuổi còn trẻ như vậy, còn nắm giữa Mắt Thiên hồn khắc chế tộc Ma Tâm bọn họ, thậm chí còn miễn cưỡng có thể địch lại ông ta.

“Nhưng lẽ ra ngươi không nên ra tay.”

Tháp Hỗn thản nhiên nói: "Nếu đã ra tay, thì hôm nay chết ở nơi này đi!"

Ông ta nhìn Lý Phong, trong mắt lộ ra sát khí!

Hiện tại Lý Phong còn trẻ mà đã đạt tới trình độ như vậy, qua một thời gian nữa nhất định sẽ là uy hiếp cực lớn đối với tộc Ma Tâm bọn họ!

Ông ta không thể để Lý Phong tiếp tục phát triển.

Vù...

Khuôn mặt to lớn trong không trung tiêu tần, sau đó một dáng người xuất hiện.

Đó là một sinh mệnh nhìn qua cực kỳ hung dữ, thân hình có chút giống loài người, nhưng toàn thân lại đầy gai góc sắc nhọn, trên trần mọc ra một cái sừng cong màu đen.

 
Chương 457: Ảnh hưởng rất lớn


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

Ông ta cao khoảng ba mét, mặc áo choàng dài màu đen, hai mắt dài hẹp màu tím, nếu nhìn kỹ sẽ thấy trên người ông ta có những đường thần văn.

“Đây chính là bộ dáng thật sự của cường giả tộc Ma Tâm sao?" Nhìn bóng dáng trước mắt, Lý Phong thầm nghĩ.

Thân hình này có phần giống con người, nhưng tuyệt đối không ai cho rằng hai loại là cùng một tộc, rõ ràng nhất chính là có một loại khí tức kỳ dị tản ra từ trên người ông ta.

Khí tức này rất cổ quái, thậm chí khiến linh hồn con người cũng bị ảnh hưởng rất lớn.

"Ta tên Tháp Hỗn. Ngươi là Thất Phách cảnh, có thể thấy dáng vẻ chân chính của ta, biết tên của ta. Cho dù ngươi chết, cũng coi như đáng giá rồi.” Tháp Hỗn thản nhiên nói.

Trong mắt ông ta hiện lên một tỉa kiêu ngạo, như thể sự kiêu ngạo này được coi là điều hiển nhiên.

Nói xong, Tháp Hỗn vung tay phải lên, sau đó xuất hiện một cái đĩa tròn màu đen. Trên đĩa tròn màu đen này có khc những đường bí văn cực kỳ kỳ dị, có chứt giống với những đường bí văn trên người ông ta.

Sau đó, Tháp Hỗn vậy mà lại trực tiếp ngồi khoanh chân trên đĩa tròn màu đen đó.

Vù...

Ngay lập tức, vô số điểm sáng màu đen xuất hiện rên đĩa tròn màu đen, chạm vào cơ thể ông ta.

"Đao Thiên Nguyên!"

"rên thực tế, khi đĩa tròn xuất hiện, Tháp Hỗn chỉ ngồi trên đó một lúc, sau đó theo sự xuất hiện của điểm sáng màu đen, Tháp Hỗn lại vẫy tay phải.

Ầm!

Lập tức, rất nhiều điểm sáng màu đen nổi lên, sau đó trong tay ông ta xuất hiện một thanh đao, chuôi đao dài ra, sau đó trong nháy mắt ngưng tụ ra một thanh chiến đao cực lớn.

Thanh chiến đao màu đen này che trời lấp đất, dường như có thể trực tiếp chém đứt bầu trời. Dao động trên đó càng mạnh hơn, ít nhất phải mạnh hơn bàn tay khổng lồ trước đó mấy lần!

Không trung rung lên, dường như không chịu nổi uy thế của chiến đao màu đen, giống như sẽ nổ tung bất cứ lúc nào.

Nhìn chiến đao màu đen cực lớn nhanh chóng được ngưng tụ ra, trong mắt Lý Phong tràn đầy cảnh giác.

“Lý Phong, đòn tấn công này ít nhất phải mạnh gấp năm lần so với bàn tay to lớn vừa rồi! Với thực lực của ngươi bây giờ, có thể chạy trốn.

Huyền Long lo lắng nói. Vừa rồi ông ta cũng kinh hãi với thực lực mà Lý Phong đột nhiên thi triển ra.

Nhưng vậy thì như thế nào? Ông ta vẫn không. nghĩ rằng Lý Phong là đối thủ của sinh mệnh Ma loại Tam Hồn cảnh này.

Ông ta là nhân loại, từ góc độ con người, ông ta tất nhiên không hy vọng lần này con người thất bại rong cuộc chiến với tộc Tâm Ma cường đại.

Mà Lý Phong tiến bộ quá nhanh, đòn tấn công vừa rồi thậm chí miễn cưỡng chạm đến Tam Hồn cảnh. Thực lực như vậy, sao ông ta có thể nguyện ý để Lý Phong chết ở chỗ này.

Hơn nữa, Lý Phong còn có tiểu tháp mười tầng, bên trong chứa đựng tất cả bản nguyên linh hồn của Thất Phách cảnh và Tam Hồn cảnh. Chỉ cần hắn không chết, cho dù không gặp được cơ duyên khác, thì dựa vào tiểu tháp mười tầng này, Lý Phong nhất định có thể không ngừng trưởng thành, trong tương lai nhất định sẽ là uy hiếp cực lớn đối với tộc Ma Tâm.

Cho dù tất cả những người ở các quận xung quanh bao gồm cả quận Thanh Vô đều chết, cũng không bằng một Lý Phong.

"Yên tâm, nếu thật sự đến lúc đó, ta sẽ rời đi.”

Nghe thấy lời Huyền Long nói, Lý Phong nói qua truyền âm rắng hẳn không có ý định rút lui.

Trên thực tế, hẳn cũng không phải kẻ ngốc. Hắn sẽ không liều mạng vì những người ở phía dưới, càng không lựa chọn thật sự đối mặt với cái chết

Về phần ở lại nơi này, đó là bởi vì hiện tại sinh. mệnh Ma loại này còn chưa đủ để hắn rút lui!

"Muốn giết ta, vậy thì phải bày ra thực lực chân chính!”

Lý Phong nhìn Tháp Hỗn, lạnh lùng cười một tiếng.

Lúc này, trường kiếm trong tay hẳn lại lần nữa rời khỏi lòng bàn tay.

"Nhân loại, mặc dù chiêu thức này của ngươi rất lợi hại, nhưng lại vô dụng đối với ta."

Thấy Lý Phong lại thi triển chiêu kiếm giống như vậy, Tháp Hỗn thản nhiên nói.

Trước đó, đòn tấn công này rõ ràng đã đạt đến cực hạn của Lý Phong, nhưng cũng chỉ có thể so sánh với một đòn thông thường của ông ta mà thôi.

Lúc này, ông ta trở lên nghiêm túc, đòn công kích trong nháy mắt bạo tăng gấp mấy lần, làm sao Lý Phong có thể là đối thủ của ông ta?

Tuy nhiên, sắc mặt của ông ta lập tức thay đổi.

Lúc này, không có mây đen ngưng tụ, mà là trường kiếm không ngừng xoay tròn trong không trung theo một quỹ đạo kỳ dị.

Quỹ đạo này cực kỳ kỳ lạ, hoàn toàn không rõ một giây sau trường kiếm này sẽ xuất hiện ở đâu.

Mà lúc này, Lý Phong hiển nhiên có chút áp lực, hắn vậy mà lại khép hờ mắt lại, từng tia linh hồn tắn ra, cẩn thận cảm nhận một tia bí ẩn giữa trời đất.

Dưới sự cảm ứng của hẳn, dường như thế giới này đã phát sinh biến hóa kỳ diệu trước mắt hẳn. Thế giới này đang ở trạng thái động. Lúc này, một thanh kiếm đang không ngừng vung vẩy ở trong đó, thậm chí còn ảnh hưởng đến thế giới này, khiến nó từ từ biến thành thế giới kiếm!

Đó là Kiếm Ý! Sau khi rời khỏi vực sâu Ma vực, sức mạnh của Lý Phong không ngừng tiến bộ, mà Ý Cảnh của hắn cũng điên cưỡng tăng lên theo cùng với sức mạnh. Cho dù là người bình thường đều có thể như vậy, mà hắn còn có Ý Cảnh linh dịch quả. Dưới những linh dịch này, sự tiến độ của hắn không cần nghĩ cũng biết, thậm chí đã đủ để coi là môt thành công nhỏ!

 
Chương 458: Không ngừng suy nghĩ


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

Vù...

Trong thời gian ngắn, trường kiếm đó chỉ không ngừng bay, nhưng uy thế trên đó lại không ngừng tăng cường, dường như uy lực đang không ngừng chồng chất thêm!

Đây là Lục Thần kiếm pháp kiểu thứ hai!

Chiêu thức này yêu cầu Kiếm Ý rất cao. Lúc trước, Lý Phong đã không ngừng lĩnh ngộ, hiện tại mới miễn cưỡng có thể thi triển cơ sở của chiêu thức này!

Lục Thần kiếm pháp là do một cường giả trường sinh sáng tạo ra. Cho dù hiện tại là Thiên Vũ vương mạnh nhất đế quốc Thiên Vũ thì cũng không dám nói bản thân có thể trường sinh. Lần trước, Lý Phong hiển nhiên cảm giác được tuổi thọ của Thiên Vũ vương đã gần đến giới hạn.

Kiếm pháp này được chia thành chín kiểu, mỗi kiểu đều có sức mạnh đáng kinh ngạc!

Dựa theo sự hiểu biết của Lý Phong về truyền thừa, chỉ căn hoàn toàn thi triển ra kiểu thứ ba, thì có thể trực tiếp giết chết cường giả cấp độ Tam Hồn cảnh trong một giây!

Phía sau vẫn còn sáu kiểu, nắm trong tay kiểu thứ sáu, cho dù đối mặt với bao nhiêu Tam Hồn cảnh cũng không cần lo lẳng, tiện tay cũng có thể giết chết bất cứ. cảnh nào trong một giây!

Mà uy lực của ba kiểu sau càng thêm kinh khủng. Với trình độ hiện tại của Lý Phong, căn bản khó có thể hiểu được dù chỉ một chút

Có thể tưởng tượng sự đáng sợ của kiếm pháp này!

Khoảng thời gian này, Lý Phong gần như từ bỏ võ học, dành thời gian rảnh rồi nghiên cứu bộ kiếm pháp này.

"Đây là chiêu kiếm gì?"

Lúc này, Tháp Hỗn nhìn thấy uy thế trên kiếm pháp của Lý Phong, sắc mặt ông ta hơi thay đổi. Trong thời gian ngắn, uy thế này thậm chí còn vượt qua chiêu kiếm trước đó của Lý Phong.

Hiển nhiên, trước đó Lý Phong cũng không hoàn toàn lộ ra át chủ bài của mình.

Đương nhiên, sắc mặt của ông ta chỉ hơi biến đổi, cũng không lo lắng gì cả. Lúc này, chiến đao màu đen trong lòng bàn tay ông ta đã hoàn toàn được ngưng tụ ra.

"Hừ! Cho dù có chiêu kiếm mạnh mẽ, nhưng khoảng cách vẽ cảnh giới cũng không phải thứ ngươi có thể bù được!"

Tháp Hỗn lạnh lùng hừ một tiếng. Ông ta cầm chiến đao trong tay, trực tiếp chém về phía Lý Phong! Mà lúc này Lý Phong lại không hề để ý chút nào.

Thanh trường kiếm đó vẫn đang bay. Khi chiến đao. màu đen kia chém tới một chỗ, lại đột nhiên vang lên một âm thanh cực kỳ đỉnh tai nhức óc.

"Vút!"

Một tia kiếm quang đột nhiên bay ra, tia kiếm quang này không lớn, nhưng tốc độ lại cực nhanh, gần như vượt qua khoảng cách không gian, tại thế giới kiếm, trong nháy mắt tiếp xúc với chiến đao màu đen khổng lồ.

"Ầm!"

Uy thế khủng khiếp đột nhiên được phóng thích ra, lan tràn về phía không trung. Không trung rung lên, dường như xuất hiện một vết nứt cực nhỏ.

Nhưng trong nháy mắt, toàn bộ không trung đều bị điểm sáng màu đen bao phủ.

Trong điểm sáng màu đen, dường như có những tia kiếm quang lập lòe.

Những người phía dưới kinh hãi nhìn trận chiến này. Lúc này bọn họ đã đi rất xa, ngay cả Tiêu Vân Lâm cũng sử dụng các loại biện pháp phòng ngự.

May mắn thay, dao động công kích của Lý Phong và Tháp Hỗn về cơ bản đều lan rộng về phía hai bên của khoảng không, kỳ lạ là chúng không lan xuống phía dưới, nếu không, toàn bộ quận Thanh Vô sẽ trực tiếp trở thành phế tích.

"Lý Phong nhất định sẽ thắng!”

"Sinh mệnh Ma loại cấp độ Tam Hồn cảnh này. nhất định không phải đối thủ của Lý Phong!"

Những người này đều đang cầu nguyện trong lòng

Ầm! Ầm! Ầm!

Trong không trung, khí lưu màu đen còn chưa tiêu tán, lại truyền đến một âm thanh va chạm.

Không trung rung lên, mặt đất phía dưới thậm chí không ngừng rung động. Lần chấn động này thậm chí trôi qua một phút đồng hồ.

Cuối cùng, khí lưu màu đen biến mất. Lúc này, hai đầu trên không trung xuất hiện hai bóng người.

Lúc này, Tháp Hỗn đang khoanh chân ngồi trên chiếc đĩa màu đen, sắc mặt cực kỳ u ám.

Mà bên kia, khóe miệng Lý Phong chảy ra một tia máu tươi, hơi thở phập phồng không ổn định, cả người nhìn có chút chật vật.

Nhưng nhìn thấy một màn như vậy, tất cả mọi người lại nhất thời hoan hô.

"Lý Phong không sao!"

"Cho dù sinh mệnh Ma loại cấp độ Tam Hồn cảnh này chân chính phát huy thực lực, thì cũng không giết được Lý Phong!"

"Ta biết ngay là Lý Phong có thể chống đỡ được!"

"Ta biết ngươi sẽ không dễ dàng bị đánh bại” Lúc này, Chu Dao nhìn về phía không trung, bàn tay đang, nắm chặt hơi buông ra.

Mà trong mắt Tiêu Vân Lâm lộ ra vẻ vui mừng, cộng thêm sự chấn động.

Ông ta phớt lờ các loại câu hỏi liên tục được truyền đến từ lệnh bài.

Lúc này, đã qua hơn một phút đồng hồ, dựa theo ính toán thời gian, vị sinh mệnh Ma loại này có lẽ đã giết tất cả mọi người.

Không trả lời tin nhắn có nghĩa là bọn họ có lẽ đã chết, nhưng lúc này Tiêu Vân Lâm không có tâm trạng để trả lời.

Lý Phong này... "

Trong mắt ông ta tràn đầy kinh ngạc. Tên sinh mệnh Ma loại Tam Hồn cảnh cường đại này vậy mà lại thật sự bị Lý Phong hoàn toàn chống đỡ được!

Từ lúc Lý Phong rời khỏi Vực thắm Ma Vực đến bây giờ mới bao lâu, cộng lại cũng chỉ hơn một tháng, mà sau khi rời khỏi Vực thầm Ma Vực đã đột phá đến Thất Phách cảnh!

Trong thời gian ngắn như vậy, có thể chân chính địch lại Tam Hồn cảnh?

Tiêu Vân Lâm cảm giác nhận thức của mình đối với mảnh thế giới này dường như đã có chút vấn đề, tu luyện dễ dàng như vậy à?

Mọi người kích động, vui sướng, mà lúc này trên mặt Tháp Hỗn lại mang theo vẻ vô cùng âm trầm, ông ta nhìn Lý Phong, trầm giọng nói: "Không nghĩ tới trong Nhân loại còn có thể xuất hiện thiên tài cường đại như vậy."

 
Chương 459: Thiên tài cường đại


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

Tộc Ma Tâm bọn họ được trời cao ưu đãi, ưu thế tu luyện vượt xa Nhân tộc, trên thực tế ở trong lòng ông †a hoàn toàn xem thường Nhân tộc, chẳng qua Nhân tộc dựa vào ưu thế về số lượng, mới khiến cho bọn họ thất bại một lần.

Nhưng mà tộc Ma Tâm bọn họ cũng không xuất hiện thiên tài cường đại giống như Lý Phong vậy.

Nghe vậy, Lý Phong bình tĩnh nói: "Tháp Hỗn, với thực lực bây giờ của ngươi, hoàn toàn không làm gì được ta, cho dù làm ta bị thương, nhưng mà nếu ta muốn trốn, thì ngươi cũng hoàn toàn không có khả năng ngắn cản”

Trong trận chiến vừa rồi, hiển nhiên hẳn ở thế bất lợi.

Nhưng mà, Tháp Hỗn cũng chỉ mạnh hơn hắn một chút thôi, đạt tới cấp bậc hiện tại, nếu thực lực không thể hoàn toàn nghiền áp, vậy thì muốn giết người khác, gần như là một chuyện không có khả năng.

"Vậy cũng chưa chắc” Tháp Hỗn lạnh lùng nói.

"Ta vẫn còn một đòn công kích cuối cùng, nếu ngươi có thể ngăn cản được, ta sẽ lập tức rút lui.”

Ánh mắt của ông ta lạnh như băng nhìn thoáng qua Lý Phong, sau đó lại bí mật khẽ liếc mắt nhìn xuống quận Thanh Vô ở phía dưới một cái

Trước đó Lý Phong đã đoán đúng, bên trong quận Thanh Vô quả thật có bảo vật mà tộc Ma Tâm bọn họ muốn có được.

“Món bảo vật kia bị Nhân loại này chiếm được sao?” Tháp Hỗn thầm nghĩ trong lòng.

Ông ta không rõ lắm bảo vật kia là cái gì, nhưng mà tuyệt đối là bảo vật đỉnh cấp chân chính, có ích rất lớn đối với sự phát triển của tộc Ma Tâm bọn họ.

Đây là trong lần đại chiến trước bọn họ đã tình cờ phát hiện ra được.

Cho nên, lúc trước ông ta đã phái rất nhiều yêu thú cấp bậc Thất Phách cảnh đến nơi này công thành, sau khi thất bại liền tự mình đến.

Vẽ phần Lý Phong có chiếm được bảo vật hay. không, ông ta không thể hỏi

Nếu Lý Phong chiếm được thì không sao, nhưng mà nếu không có, thì lời của ông ta không thể nghỉ ngờ sẽ khiến cho Lý Phong nháy mắt biết được tin tức, sau đó nhất định sẽ nhanh chóng tìm kiếm, thậm chí thông báo cho thật nhiều cường giả Nhân tộc tới tìm kiếm.

Bảo vật mà một vị cường giả cấp bậc Tam Hön cảnh để ý, ai cũng biết là không tầm thường.

Thực lực của ông ta cường đại như vậy, Lý Phong cũng thế, nhưng mà từ lúc chiến đấu đến giờ, thế mà quận Thanh Vô không hề bị ảnh hưởng gì đến.

Lý Phong chiến đấu tránh đi quận Thanh Vô, mà ông ta chiến đấu cũng tránh đi.

Chỉ dựa vào Tiêu Vân Lâm ngưng tụ hai phách, sao có thể bảo vệ được toàn bộ quận thành?

"Một đòn công kích cuối cùng?”

Nghe được lời của Tháp Hỗn, Lý Phong liền cười nhạt, nói: "Tháp Hỗn, bây giờ ta cũng có một chiêu cuối cùng, không biết ngươi có ngăn cản được không?”

Hắn nắm trường kiếm trong tay, ánh mắt bình tĩnh.

Nhìn Lý Phong thật sâu một cái, Tháp Hỗn trầm giọng nói

Tốt lắm, ta đây sẽ thử xem một chiêu cuối cùng của chúng ta, ai mạnh hơn ai?". Đam Mỹ Cổ Đại

"Phụt!"

Sau khi nói xong, bỗng nhiên trong miệng ông ta phun ra một ngụm máu lớn, sau khi phun ra máu tươi, nháy mắt khí tức trên người ông ta trở nên vô cùng uể oải.

Mà máu tươi này trực tiếp rơi lên đĩa tròn màu đen dưới thân ông ta.

Ầm!

Tiếp đó, trên đĩa tròn màu đen này chợt phát ra một lưồng dao động khí thế khủng bố!

Mặt trên có vô số tia sáng màu đen tràn ra, sau đó thế nhưng hình thành một hư ảnh khổng lồ.

Thân hình của hư ảnh này có chút giống Nhân loại, trên người tràn đầy gai ngược bén nhọn, trên trán có một chiếc sừng màu đen, hiển nhiên là phiên bản phóng đại của Tháp Hỗn.

Lúc này trong tay hư ảnh này căm một thanh chiến đao, một lưồng sức mạnh càng thêm khủng bố phát ra, nghiền áp về phía Lý Phong.

"Lực công kích lại bạo tăng sao?” Lý Phong nhìn hư ảnh khổng lồ xuất hiện, trên mặt cũng không có vẻ hoảng sợ.

Hắn hít sâu một hơi, sau đó dao động khí tức trên người liền không ngừng yếu đi, tuy rắng yếu đi, nhưng mà trên trường kiếm trong tay hản lại đang ngưng tụ một lưỡng sức mạnh khủng bố.

Đây là đang hao tổn lực sinh mệnh của hẳn, dường như Lý Phong đang thử thi triển một đòn công kích cực kỳ cường đại

Công kích này còn chưa phóng thích, nhưng mà đã tạo thành thương tổn lớn như vậy với hẳn.

Hư ảnh khổng lồ kia đang ngưng tụ, mà sức mạnh trường kiếm của Lý Phong cũng đang ngưng tụ.

Cuối cùng hư ảnh kia hoàn toàn ngưng kết, bước ra một bước, đi thẳng tới trước người Lý Phong, sau đó chiến đao trực tiếp chém xuống!

"Lý Phong!”

Nhìn thấy tình cảnh như vậy, mọi người phía dưới lập tức kinh hãi hô lên.

Lúc này thân thể của Lý Phong ở trước mặt hư ảnh khổng lồ này vô cùng nhỏ bé, giống như đang đối mặt với một vị thần minh.

Ầm!

Chiến đao màu đen chém xuống, trong nháy mắt, toàn bộ trời đất dường như lập tức bị đè ép xuống, trời đất sụp đổ, thậm chí xuất hiện từng vết nứt, thậm chí bên trong vết nứt còn có một tia khí lưu hủy diệt tràn ra.

Dường như ngay cả trời đất này cũng đều không ngăn cản được đòn công kích này.

Dưới sức mạnh khủng bố này, dường như chỉ một giây tiếp theo Lý Phong sẽ hoàn toàn bị nó chém nát!

"Công kích mạnh nhất của Tháp Hỗn sao?”

Mà ngay trong nháy mắt chiến đao chém xuống, Lý Phong rốt cuộc động, trường kiếm trong tay hẳn trực tiếp xet qua hư không.

Chỉ là xet qua vô cùng đơn giản như vậy, không có bất cứ kỹ xảo gì, nhưng mà dường như trong nháy mất toàn bộ năng lượng của trời đất xung quanh đều dung nhập vào trong kiếm quang!

Xung quanh có từng điểm sáng ngưng tụ ra, giống như từng ngôi sao, vô cùng kỳ dị, giống như thay đổi cả một thế giới vậy.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom