Dịch Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 380: C380: Thần bí hơi dao động


Tiếp đó, những linh lực này từ bên trong điểm sáng thần bí trào ra, dung nhập đến khắp các nơi trong thân thể của Lý Phong.

Nháy mắt, thân thể Lý Phong tràn ngập dao động, 77 khiếu huyệt, 720 huyệt vị đều đang dao động.

Thân thể của hắn tản ra một luồng năng lượng khổng lồ.

Những năng lượng đó không ngừng tản ra. Lý Phong dần đần cảm nhận được bản thân mình đã xây ra một chút biến hóa. Hắn cảm giác như mình đang ở trong giấc mộng, ý thức rời khỏi cơ thể, thậm chí còn từ nơi khác nhìn được thân thể của mình.

Đây là linh hồn!

Luyện thể cảnh, Thiên cảnh, Đan Nguyên cảnh, đây là trình tự tu luyện thân thế. Còn từ sau Đan Nguyên cảnh thì chính là tu luyện linh hồn!

Cho dù thân thể bị hủy thì linh hồn vẫn bất diệt, bản thân khó mà tử vong, có khả năng ngưng tụ lại thân thể lần nữa.

Đây là nền tảng của một người.

Ý thức của Lý Phong dăn đần tản ra, dưới tác dụng kỳ diệu này, trong đầu hắn bỗng nhiên xuất hiện từng luồng sáng màu đen. Những lưỡng sáng này sau khi xuất hiện thì bắt đầu chậm rãi ngưng tụ.

Nhưng mà, những luồng sáng này cực kỳ thưa thớt.

“Răng rắc!”

Đến một thời gian nhất định, cơ thể Lý Phong vang lên một tiếng động lạ, giống như tiếng gông xiềng bị mở ra.


Sự trói buộc thân thể biến mất, lưỡng sáng màu đen bao trùm lên thân thể hắn, không ngừng ngưng tụ trong đầu hắn.

Dần đần, trong đầu Lý Phong có một người nhỏ xuất hiện.

Âm!

Người nhỏ này sau khi xuất hiện thì thân thể Lý

Phong bắt đầu điên cuồng lột xác.

Xẹt!

Trái tim của hẳn không ngừng dao động, mỗi một lần dao động đều có một lượng máu mới chảy ra. Máu trong người hẳn không ngừng sôi trào, giống như dung nham, chảy dọc khắp thân thể.

Mà linh lực được điểm sáng thần bí hấp thu lúc trước cũng bắt đầu phóng thích ra, dung nhập vào với máu, lưu chuyển khắp toàn thân Lý Phong.

Thân thể hẳn lúc này giống như một cái động không đáy, điên cuồng cần nuốt linh lực!

Da thịt, cốt cách, kinh mạch của hẳn, tất cả đều đang tăng cường với tốc độ chóng mặt!

Mà trong đầu Lý Phong lúc này, người nhỏ kia đang ngồi khoanh chân, trên đỉnh đầu có một lưỡng sáng màu đen nho nhỏ đang ngưng tụ.

“Ngưng tụ phách thứ nhất của linh hồn!”

Lý Phong yên lặng cảm nhận, trong mắt vô cùng vui sướng.

Con người có bảy phách, căn cứ theo điển tịch ghi chép lại thì phách thứ nhất tên là Thi Cẩu, phách thứ hai tên là Phục Thị, phách thứ ba tên là Tước Âm, phách thứ tư tên là Thôn Tặc, phách thứ năm tên là Phi Độc, phách thứ sáu tên là Trừ Uế, phách thứ bảy tên là Xú Phế.

Mỗi lần ngưng tụ ra được một phách thì linh hồn sẽ tăng lên rất lớn. Linh hồn là bản chất của sinh mệnh, linh hồn lột xác, kéo theo đó là toàn bộ thân thể.

Linh hồn càng cường thì thân thể cũng càng cường!

Ầm! Ầm!

Sau khi ngưng tụ được phách thứ nhất, linh lực trong điểm sáng thần bí của Lý Phong càng điên cuồng trào ra hơn. Thân thể của hắn không ngừng lột xác.

Nửa tiếng trôi qua, trên đầu của người nhỏ màu đen rốt cuộc cũng ngưng tụ được một vòng tròn màu đen

“Ngưng tụ thành công phách thứ nhất rồi!"


Lý Phong cảm nhận một chút, khóe miệng lộ ra ý cười.

Hắn nắm chặt tay phải, một lực lượng kh ủng bố nháy mắt trào ra. Lực lượng này cường đại hơn trước không biết bao nhiêu lần!

Lúc này, Lý Phong đã đặt chân tới Thất Phách cảnh!

“Ha ha, Lý Phong, chúc mừng ngươi đã tiến vào một lĩnh vực mới” Huyền Long cười lớn.

“Sau khi đột phá đến Thất Phách cảnh, có một số người có thể tiếp tục ngưng tụ ra một phách của mình.

Có một số ít cường giả có hồn phách cường đại, có thể rực tiếp ngưng tụ ra được phách thứ hai. Hiện tại ngươi vẫn có thể tiếp tục ngưng tụ chứ?”

Huyền Long nhìn Lý Phong, hỏi.

“Có thể” Lý Phong hơi cảm nhận một chút, mỉm cười nói.

Lý Phong hơi điều chỉnh lại một chút, sau đó, trên đầu của người nhỏ màu đen kia lại tục ngưng tụ ra một luồng sáng màu đen.

Ầm!

Tiếp tục ngưng tụ, thân thể hẳn lại biến thành một cái động không đáy. Đông đảo linh lực dũng mãnh tiến vào bên trong, sau đó trực tiếp tiến mất không thấy, rõ ràng đã bị hấp thu!

Sau khi hấp thu, thân thể của Lý phong lại xảy ra lột xác.

Hơn nửa giờ sau, dao động khí thế trên người Lý Phong lại biến hóa một lần nữa.

“Không tồi, ngưng tụ thành công được phách thứ hai rồi.”


Lúc này, Huyền Long mỉm cười nói: "Hiện giờ, gần một nửa trưởng lão của phủ Thần Văn đều đang ở trình độ này.”

Sau khi đột phá đến Thất Phách cảnh thì mỗi bước đi đều cực kỳ gian nan. Nếu không thì phủ Thần 'Văn cường đại như vậy cũng không đến mức chỉ có một vị cường giả Tam Hồn cảnh.

Rất nhiều người sau khi đột phá đến Thất Phách cảnh thì có khi còn chẳng ngưng tụ được phách thứ nhất, hoặc ngưng tụ được phách thứ nhất xong thì phải chờ thời gian rất dài rất dài mới tiếp tục ngưng tụ được phách thứ hai.

Nhưng mà, Lý Phong vẫn chưa dừng lại, lúc này, trên đầu của người nhỏ màu đen kia lại xuất hiện thêm một luồng sáng màu đen!

“Phách thứ ba! Lý Phong chuẩn bị ngưng tụ phách thứ ba?"

Huyền Long nhìn thấy hành động của Lý Phong thì trong mắt lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ.

Khi vừa mới đột phá đến Thất Phách cảnh thì rong mười ngàn người có đến chín ngàn người không ngưng tụ ra được phách nào. Một ngàn người còn lại ngưng tụ được phách thứ nhất, rồi chỉ có một người có thể tiếp tục ngưng tụ phách thứ hai.

Đây là xác suất một phần vạn, cũng được coi như là cực hạn ngưng tụ!

Chưa từng có ai vừa mới đột phá đến Thất Phách cảnh đã có thể ngưng tụ ra được ba phách.

Không biết tiểu tử này có thành công không?” Huyền Long không nhịn được nghĩ.

Một khi vừa mới đột phá đã ngưng tụ được ba phách, tin tức này truyền ra ngoài sẽ gây ra chấn động lớn.
 
Chương 381: C381: Cực hạn ngưng tụ


Trong thời gian Lý Phong an tâm đột phá, phủ chủ Huyền Mạc và đông đảo trưởng lão của phủ Thần Văn đang tập trung ở một chỗ.

“Phủ chủ, không biết hiện giờ Lý Phong đang làm cái gì?" Trần Dương trưởng lão trầm mặc một chút, không nhịn được hỏi.

“Trên người Lý Phong có hai bông hoa Thiên Hồn!”

“Học viện Thiên Vũ, Huyền Đạo môn, Kiếm tông đều cử người tới, muốn giao dịch một bông”

“Những thế lực khác cũng liên hệ với phủ Thần

'Văn chúng ta, thậm chí còn đưa ra những thù lao hậu hĩnh.”

Trần Dương vừa nói xong thì những trưởng lão khác cũng sôi nổi nói.

Huyền Mạc quét mắt nhìn mọi người một cái, trầm giọng nói: “Lý Phong đang thử đột phá đến Thất Phách cảnh.”

“Thất Phách cảnh? Hiện tại đang trùng kích sao?”

“Lý Phong không cần điều chỉnh lại trạng thái của mình à?'

Những trưởng lão nghe thấy vậy thì đều sửng sốt, nghỉ hoặc hỏi.

Trên thực tế, hoa Thiên Hồn chỉ gia tăng phần trăm đột phá thành công, chứ không phải là 100% độ phá thành công. Nói cách khác, dùng hoa Thiên Hồn vẫn có xác suất thất bại.


Trong tình huống bình thường, những cường giả Đan Nguyên cảnh đỉnh phong một khi muốn đột phá thì đều chuẩn bị một chút, không thể nào trực tiếp đột phá như vậy.

Chuẩn bị càng kỹ càng thì càng nằm chắc phần thẳng.

“Không cần biết có đột phá thành công hay không, hoa Thiên Hồn đó cũng là của Lý Phong.”

Huyền Mạc liếc mắt nhìn mọi người một cái: "Lúc trước phủ Thần Văn chúng ta đã làm ra một số chuyện. khiến Lý Phong bất mãn. Dựa vào tiềm lực hiện tại của hắn, chỉ căn rời khỏi nơi này thì cho dù là hoàng thất của đế quốc Viêm Võ cũng sẽ toàn lực mời hắn về”

Thiên phú của Lý Phong cường đại như thế nào chứ? Mới 17 tuổi đã đạt tới Đan Nguyên cảnh đỉnh phong!

Mà điều đáng sợ nhất của Lý Phong chính là thiên phú Thần Văn sư.

Hai thứ đó kết hợp lại, có thể nghĩ tiềm lực của Lý Phong kh ủng bố cỡ nào?

“Phủ chủ, chúng ta biết rồi.”

“Chúng ta sẽ không bắt Lý Phong giao ra hoa Thiên Hồn.”

Một vị trưởng lão vội vàng nói.

"Hửm?”

Đang nói chuyện, Huyền Mạc cùng các vị trưởng lão lại nhìn về phía bên ngoài, có khách từ xa tới.

...

“Viêm Võ quận vương, Tần gia chủ..” Huyền Mạc không ở lại nữa, đại trưởng lão của phủ Thần Văn nhanh chóng đi ra đón tiếp.

“Ha ha, Đại trưởng lão, quấy rầy rồi..” Viêm Võ quận vương và Tần Dương cười nói. Trên mặt bọn họ tràn đầy vẻ tươi cười, nhưng trong lòng lại không biết đang là cảm giác gì.

Lúc trước, hai thế lực lớn thậm chí còn định ra hôn ước cho quận chúa Thanh Lộ và Lý Phong, nhưng sau khi tin tức Lý Phong bị phế truyền đến thì Viêm Võ quận vương lập tức cử người tới nhà họ Tần để giải trừ hôn ước, nhà họ Tần cũng trực tiếp từ bỏ Lý Phong.

"Nếu biết sớm tiềm lực của Lý Phong mạnh như thế này thì cho dù thế nào cũng phải tạo dựng mối quan hệ với hắn.”

Lúc này, trong lòng Viêm Võ quận vương vô cùng hối hận, nếu như Lý Phong là con rể của vương phủ quận Viêm Võ bọn họ thì bọn họ có thể dễ dàng có được bông hoa Thiên Hồn còn dư kia.

Còn Tân Dương thì lại càng hối hận hơn.

Lúc trước có cơ hội tốt như vậy mà ông ta không biết nấm bắt, bây giờ muốn kéo gần mối quan hệ với Lý Phong càng khó khăn hơn.


Ông ta biết trên người Lý Phong không chỉ có hoa Thiên Hồn mà còn có mấy chục quả Ý Cảnh!

Đây cũng là bảo vật cực kỳ trân quý, ngoại giới hiếm thấy.

“Đại trưởng lão, không biết hiện giờ Lý Phong đang ở đâu?”

Viêm Võ quận vương và Tần Dương khách sáo vài câu, sau đó hỏi thẳng.

“Lý Phong hiện tại đang bế quan tu luyện, tạm thời không gặp bất cứ ai. Đây là Phủ chủ của chúng ta phân phó, mong Viêm Võ quận vương và Tân gia chủ lượng thứ. Đại trưởng lão nghe vậy thì cười nói.

“Không có việc gì, nếu như Lý Phong đang bế quan thì chúng ta chờ một chút cũng được."

“Đúng vậy, lần tới phủ Thần Văn gần nhất cũng đã là hơn một ngàn năm trước, hiện giờ cần phải đi dạo một chút."

Nghe thấy Đại trưởng lão nói vậy, Viêm Võ quận vương và Tân Dương tất nhiên không dám nói thêm câu nào, cũng không dám tức giận, cười nói.

"Trong lòng bọn họ lại âm thăm cười khổ, hai người bọn họ có thân phận như thế nào chứ? Thế mà hiện giờ lại phải chờ đợi Lý Phong cho gặp mặt.

...

Lý Phong không biết chuyện có rất nhiều thế lực đều tới phủ Thần Văn.

Lúc này, hẳn vẫn đang ngồi yên như cũ, những dao động trên người đều đã thu liễm lại, căn bản không nhìn ra cái gì.

Ong...

Nháy mắt, bỗng nhiên có một luồng khí thế kh ủng bố từ trên người hẳn bộc phát ra. Dao động khí thế này giống như mãnh thú hồng hoang thức tỉnh, cho dù là 'Đan Nguyên cảnh đỉnh phong ở trước mặt đoán chừng cũng không tài nào chịu nổi.


Nhưng mà dao động khí thế này chỉ tản ra một chút đã bị Lý Phong thu lại.

“Thực lực tăng lên tới cực hạn rồi!"

Hẳn siết chặt nằm tay.

Ầm!

Người nhỏ màu đen ở trong đầu hẳn vẫn ngồi lặng lẽ như thế, trên người của người nhỏ màu đen, có

ba vòng tròn màu đen đang tản ra dao động, đại diện cho hồn phách của Lý Phong!

“Phách thứ ba!”

Lý Phong đứng dậy, cảm nhận được tình hình của mình, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười.

Hắn nhìn xuống phủ Thần Văn bên dưới, trong lòng đột nhiên dâng lên vô số cảm xúc.

Chỉ trong mấy tiếng đồng hồ ngắn ngủi, hẳn không chỉ thành công đột phá tới Thất Phách cảnh, mà còn trực tiếp thành công ngưng tụ được ba phách!

Trong phủ Thần Văn, những người thành công ngưng tụ ba phách hoặc ba phách trở lên chưa tới một nửa!

Nói cách khác, hiện giờ thực lực của Lý Phong ở trong nhóm trưởng lão của phủ Thần Văn cũng được xếp vào hạng trên trung đẳng!
 
Chương 382: C382: Hào quang vô cùng chói mắt


Cường giả có trình độ này ở trong đại lục Hắc U đều là những sự tồn tại vô cùng mạnh mẽ.

Thanh niên trước kia vô cùng nhỏ bé yếu ớt của quận Hoang Lâm, lúc này lại phá kén thành bướm, tản ra hào quang vô cùng chói mắt!

“Lý Phong, chúc mừng ngươi đột phá thành công, còn ngưng tụ thành công được ba phách.” Huyền Long ở trong lõng giam linh lực, cười nói.

"Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy một người vừa mới đột phá đã có được trình tự như ngươi đấy.”

Lý Phong nghe vậy thì cười cười.

“Có thể mở được lồ ng giam linh lực không?”

Lý Phong nghĩ thăm, lúc này hắn cảm giác được lồ ng giam linh lực cũng không phái là không thể nào phá nổi. Nếu như hắn cố gắng thì nói không chừng có thể phá ra được một lỗ hổng.

Nhưng Lý Phong không lựa chọn làm như thế.


Huyền Long có thực lực Tam Hồn cánh đinh phong, một khi thả ông ta ra ngoài thì hân chưa chắc có thể ứng phó được không.

Cho nên, trừ khi bản thân cũng đạt tới Tam Hôn cảnh đỉnh phong, có thể hoàn toàn áp chế Huyền Long thì hẳn mới suy nghĩ đến việc thả Huyền Long ra

Đừng nhìn Huyền Long hiện giờ có thái độ tốt như vậy, trợ giúp hẳn tìm kiếm cơ duyên. Một khi ông ta thoát ra, rất có thể sẽ lập tức thay đổi một bộ mặt khác.

Lúc trước thái độ của Huyền Long cũng không phải tốt như vậy, ông ta chỉ muốn giế t chết Lý Phong. 'Sau này nhìn thấy tốc độ tu luyện của Lý Phong càng. lúc càng nhanh, lo lằng Lý Phong cường đại sẽ hoàn toàn áp chế tàn hồn của ông ta, thế nên ông ta mới lựa chọn thỏa hiệp, toàn lực hỗ trợ giúp cho Lý Phong trưởng thành.

Hiện tại hai người bọn họ cũng chỉ có quan hệ hợp tác mà thôi.

Trong thế giới tu luyện, giết người đoạt bảo, cho dù người trước mặt đang cười nói ôn hòa, nhưng không ai có thể biết được trong đầu người đó đang suy nghĩ cái gì.

“Hiện giờ có thể ngưng tụ được ba phách, nhưng tiếp theo muốn tăng lên rất khó.” Lý Phong suy nghĩ một chút rồi lắc đầu.

Hắn cảm thấy hồn phách của mình giống như đã lâm vào bình cảnh, khó có thể thông qua phương pháp nào tăng lên được nữa.

“Đó là tất nhiên.”

Huyền Long mim cười: "Muốn ngưng tụ hết bảy phách vô cùng khó khăn, cho dù là thiên kiêu tuyệt thế, ở Đan Nguyên cảnh có thể nhanh chóng tiến bộ, nhưng sau khi đạt tới Thất Phách cảnh thì lại trì trệ đi không ít."

“Phủ Thần Văn các ngươi có hai mươi vị trưởng lão Thất Phách cảnh: Có mười hai người ngưng tụ được phách thứ nhất, phách thứ hai; Bốn người ngưng tụ được phách thứ ba; Hai người ngưng tụ được phách thứ tư; Một người ngưng tụ được phách thứ năm; Một người ngưng tụ được phách thứ bảy."

Hiện tại, chỉ có bốn vị trưởng lão của phủ Thần Văn chân chính vượt qua Lý Phong!

“Ngưng tụ hồn phách trên cơ bản đều cần có thời gian lĩnh ngộ lâu dài, mỗi một bước đều có thể gia tăng một ngàn năm tuổi thọ, có thể tưởng tượng được khó khăn thế nào."

Huyền Long cảm thần: “Lúc trước ta cũng phái mấy mấy chục năm mới ngưng tụ ra được phách thứ ba, ngươi hiện tại còn chưa biết đủ?”


Lý Phong gật đầu, tuổi thọ chính là hạn chế lớn nhất của một người!

Cho dù là Đan Nguyên cảnh đỉnh phong thì cũng chỉ có 500 năm tuổi thọ mà thôi. Nhưng đạt tới Thất Phách cảnh thì mỗi khi ngưng tụ được một phách là lại gia tăng được một ngàn năm tuổi thọ, thể hiểu được độ gian nan của nó.

Mức độ khó khăn khi ngưng tụ được một phách còn khó khăn hơn từ Luyện thể cảnh tầng thứ nhất tu luyện đến Đan Nguyên cảnh đỉnh phong!

“Ngươi nói đúng! Thời gian của ta vẫn còn rất dài!"

Lý Phong mỉm cười, hiện giờ hắn mới chỉ 17 tuổi Mà tuổi thọ của hắn hiện tại đã đạt đến hơn 4000, năm! Thời gian dài như vậy, hẳn chắc chắn có thể tiếp tục tiến bộ.

Lý Phong vung tay phải lên, sau đó một ngọn lửa xuất hiện. ngọn lửa màu đỏ này tẳn ra ánh sáng màu đỏ, không ngừng dao động. Nhưng những dao động này đối với Lý Phong mà nói thì vô cùng mong manh.

“Hóa diễm Xích Tâm không hỗ trợ được gì cho ta.” Lý Phong cảm nhận một chút, bất đắc dĩ nói.

Ở Đan Nguyên cảnh đỉnh phong thì hỏa diễm Xích Tâm còn có tác dụng rất lớn, có thể tăng cường thực lực. Nhưng bây giờ thực lực của hản đã tăng lên tới nông nỗi này thì hỏa diễm Xích Tâm lập tức yếu đi rất nhiều.

Tác dụng của nó đối với Lý Phong cũng giảm đi đáng kể.

“Hỏa diễm Xích Tâm chỉ là gần tiếp cận Địa hỏa, có tác dụng tăng cường thực lực lên đến hạn mức cao nhất. Nhưng sau khi đạt tới Thất Phách cảnh thì không còn trợ giúp quá lớn nữa”


Huyền Long gật đầu, nói: “Nếu như ngươi có được Địa hỏa chân chính, như vậy thì thực lực chắc chắn sẽ tăng lên rất nhiều.”

"Địa hỏa chân chính?" Lý Phong nghe vậy thì trong lòng khế động.

“Đúng thế.”

Huyền Long cảm thán: “Địa hỏa đều là do trời đất sinh ra, Địa hỏa cao cấp nhất thậm chí còn có thể thiêu đốt Tam Hồn cảnh thành hư vô!"

“Cái gì?"

Lý Phong nghe vậy thì trong mắt lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ.

Đến Tam Hồn cảnh cũng có thể bị đốt thành hư vô, vậy thì không căn nói cũng biết uy năng của Địa hỏa đó khủng khiếp đến nhường nào.

“Nhưng ngươi chỉ cần biết thế là được, Địa hỏa không đễ dàng được tìm thấy như vậy đâu, nó chỉ xuất hiện trong những ghi chép, một số Địa hỏa đã bị tiêu tán trong những dòng sông thời gian. Trước kia ta cũng đã đi qua rất nhiều lợi, nhưng cũng chỉ có được Hỏa diễm Xích Tâm.” Huyền Long nói.
 
Chương 383: C383: Hỏa diễm xích tâm


“Xuất hiện trong những ghỉ chép?”

Lý Phong im lặng, thế giới này rất lớn, những thứ mà hẳn nhìn thấy được lại rất nhỏ.

"Hả?"

Đang nói chuyện, bỗng nhiên trong lòng Lý Phong khẽ động. Hẳn nắm chặt tay phải, sau đó trong tay hẳn xuất hiện một pho tượng.

Lúc trước hẳn không có bất cứ cảm ứng nào, nhưng hiện giờ đột phá đến Thất Phách cảnh, vừa rồi hắn vô thức dò xét pho tượng này một chút, thế mà lại cảm ứng được trên pho tượng có một ít đồ vật.

“Lý Phong, sao thế?” Huyền Long nghỉ hoặc hỏi.

“Nơi này có cái gì.” Lý Phong trầm giọng nói.

'Ý thức của hắn cẩn thận tra xét.

Ong...

Dân đãn, toàn bộ pho tượng tản ra một vài lưỡng sáng. Những lưồng sáng này ngưng tụ với nhau, sau đó chậm rãi phiêu tán khắp nơi.

Trước mắt Lý Phong hiện ra một viên tinh thạch màu đen. Viên tỉnh thạch này thoạt nhìn rất nhỏ, chỉ khoảng chừng ngón tay cái, nhưng sau khi ý thức của hắn tiếp xúc với nó thì lại cảm ứng được trên đó có vô số đồ văn được điêu khắc phức tạp.

“Đây là cái gì?" Huyền Long nghỉ hoặc hỏi.

“Không rõ lắm.” Lý Phong lắc đầu, trong mắt cũng lộ ra vẻ nghĩ hoặc.


Hắn cầm lấy viên tỉnh thạch, ý thức dung nhập vào trong đó.

Vút!

Sau khi ý thức dung nhập, tinh thạch dao động một chút, sau đó hóa thành một lưỡng sáng, tiến vào trong đầu Lý Phong.

“Không ổn.”

Lý Phong thấy thế thì biến sắc, nhưng không ngăn cản được.

Tỉnh thạch trực tiếp ngưng tụ giữa mi tâm Lý Phong, hợp nhất thành một thể với hắn.

Sau đó, một lưỡng thông tin truyền vào trong đầu hẳn.

“Thì ra là như vậy.”

Đầu tiên Lý Phong hơi biến sắc, nhưng ngay sau đó đã yên tâm trở lại, ánh mắt lộ ra vẻ vui sướng.

"Lý Phong, rốt cuộc có chuyện gì thế?” Huyền Long không nhịn được tò mò.

Lý Phong tươi cười: "Đây là tinh thạch Thiên Hồn!”

“Tinh thạch Thiên Hồn?” Huyền Long tràn đầy nghỉ hoặc, vẫn không biết đó là gì.

Ông ta chưa từng nghe tới loại tỉnh thạch này.

Lý Phong hơi mỉm cười, giữa trán hắn bỗng nhiên xuất hiện một dao động kỳ dị, sau đó một hư ảnh giống như một con mắt chậm rãi hiện ra trên đó.

Thúc giục Tinh thạch Thiên Hồn!

Theo sự thúc giục, hư không xung quanh dường như lập tức đọng lại, giống như biến thành một thế giới bùn lầy.

“Trói buộc thật là khủng khiếp!

Hơi cảm nhận một chút, trong mắt Huyền Long lộ ra vẻ vô cùng kỳ dị.

Linh hồn của ông ta hoàn toàn có thể cảm nhận được sự trói buộc kh ủng bố này.

“Đây là mắt Thiên Hồn!

Lý Phong mim cười nói: "Mắt Thiên Hồn chính là nhằm vào hồn phách, bất kỳ cường giả cấp bậc Thất Phách cảnh nào ở dưới mắt Thiên Hồn cũng sẽ bị áp chế rất lớn!

"A? Bị áp chế?” Nghe vậy, ánh mắt Huyền Long sáng ngời.


“Với thực lực bây giờ của ngươi mà thúc giục, có thể áp chế cường giả cấp bậc gì?" Ông ta nhịn không được hỏi.

Nghe vậy, Lý Phong lắc lắc đầu, nói: "Không rõ lắm."

Trong mắt của hắn cũng lóe lên một tia sáng kỳ dị.

“Nhưng mà có mắt Thiên Hồn, ta đối phó với cường giả ngưng tụ thành phách thứ bốn tuyệt đối không thành vấn đề!

Hắn không biết thực lực cụ thể của các cường giả cấp bậc Thất Phách cảnh khác như thế nào, cũng chưa từng giao thủ với bọn họ.

Nhưng mà với thực lực bây giờ của hẳn, nếu bị mắt Thiên Hồn trói buộc, đoán chừng thực lực phát huy ra được chỉ cỡ như mới vừa ngưng tụ thành phách thứ nhất.

"Đối phó cường giả ngưng tụ phách thứ bốn?”

Trong mắt Huyền Long lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Mới vừa đột phá đến Thất Phách cảnh, liền có thể đạt tới bước này?

Ông...

Trói buộc xung quanh biến mất, con mắt trên trán Lý Phong biến mất, tỉnh thạch chỗ giữa mày của người nhỏ màu đen trong đầu cũng ngừng dao động.

"Pho tượng kia là do vị cường giả nào lưu lại?”

Ánh mất Lý Phong nhìn về phía pho tượng trong tay.

Lúc trước ở Vực thẩm Ma Vực, nguyên nhân rất nhiều bảo vật bị áp chế cũng là bởi vì pho tượng thần bí này.

Lúc này lấy Tinh thạch Thiên Hồn ra, pho tượng kia nhìn qua vẫn giống như lúc trước, không có gì thay đổi. Giống như không hề lấy ra đồ vật gì từ trong đó vậy.

"Lý Phong, hiện tại tuy rằng ngươi đột phá, nhưng mà Kim Lộ của Thiên Vu cốc nhất định là vẫn muốn giết ngươi, với thực lực hiện tại của ngươi vẫn không phải là đối thủ của ông ta như trước." Vào lúc Lý Phong nhìn pho tượng, Huyền Long mở miệng nhắc nhớ.


"Ta biết.”

Lý Phong gật gật đầu.

Hân cũng không hễ lo lắng, vung tay phải lên, một thanh trường kiếm xuất hiện ở trong tay.

“Răng rắc!”

Sau khi trường kiếm xuất hiện, từng tiếng vỡ nát vang lên, sau đó toàn bộ thanh trường kiếm thế mà hoàn toàn vỡ nát, biến thành từng mảnh nhỏ màu đen.

Rất nhiều mảnh nhỏ đang không ngừng dao động, sau đó lại bắt đầu nhanh chóng tổ hợp, cuối cùng hình thành một bộ khải giáp màu đen.

"Khải giáp Tân Huyền!

Nhìn thấy khải giáp màu đen này, ánh mắt Huyền Long sáng ngời.

Lý Phong nở nụ cười, trong lòng hẳn vừa động, toàn bộ khải giáp liền trực tiếp tiếp xúc đến thân thể hán, hơn nữa nhanh chóng dung nhập vào.

Theo sự dung nhập, gương mặt của hẳn nhanh chóng thay đổi.

Chiều cao của hẳn trực tiếp tăng vọt, dáng người trở nên vô cùng vạm vỡ, khí tức trên người cũng trở nên tràn ngập sát khí, giống như là đã trải qua vô số giết chóc.

Trong thời gian ngắn, Lý Phong đã hoàn toàn thay đổi thành một người khác.

“Ha ha, suýt chút nữa thì ta quên mất trường kiểm lúc trước ngươi sử dụng còn có hai loại hình thái khác.” Huyền Long cười nói.
 
Chương 384: C384: Thay đổi thành một người khác


Lúc trước Lý Phong vẫn sử dụng khải giáp Tân Huyễn ngụy trang thành Mộc Kim, nhưng mà sau khi có đủ thực lực, liền không ngụy trang nữa, cũng chưa từng sử dụng khải giáp Tân Huyễn, vẫn luôn ở trạng thái trường kiếm.

Lý Phong cười nhạt, nói: "Với năng lực biến ảo của khải giáp Tân Huyễn, cho dù là Tam Hồn cảnh cũng không nhìn ra được gì, cho dù ta rời khỏi phủ Thần Văn, Kim Lộ kia cũng không thể phát hiện ra ta.”

Có bảo vật này, hẳn hoàn toàn không sợ Kim Lộ.

"Hơn nữa phủ Thần Văn cũng sẽ không cho phép Tam Hồn cảnh Kim Lộ ra tay.”

Hiện tại hẳn biểu hiện ra ngoài tiềm lực lớn như vậy, phủ Thần Văn sẽ càng coi trọng hắn, trừ phi Thiên Vu cốc làm tốt chuẩn bị cá chết lưới rách.

Nhưng mà, Thiên Vu cốc cũng không phải chỉ có Kim Lộ, mà còn có mấy vị Cốc chủ khác nữa, bọn họ cũng không thể vì con trai con gái của Kim Lộ mà trực tiếp quyết chiến với phú Thần Văn, này hoàn toàn không phù hợp với lợi ích tông phái.

Phủ Thần Văn chỉ có Huyền Mạc là cường giả Tam Hồn cảnh, nhưng mà cũng là Tam Hồn cảnh rất mạnh, chỉ căn Thiên Vu cốc giết không chết, như vậy đối với Thiên Vu cốc mà nói tuyệt đối là một sự uy hiếp rất lớn.

“Nhưng mà điều duy nhất ta lo lắng chính là Thiên Vu cốc sẽ ra tay với nhà họ Lý chúng ta.” Lý Phong nói.


Nếu Kim Lộ kia chó cùng rứt giậu, không giết được hắn, nói không chừng sẽ trút hết tức giận lên trên người nhà của hắn.

Ở trước mặt Kim Lộ, toàn bộ quận Hoang Lâm đều không ngăn cản được một đòn công kích. Nhưng mà Lý Phong không thể nào di chuyển nhà họ Lý khổng lồ đến phủ Thần Văn được.

"Việc này ngươi không cần lo lắng.”

Nghe vậy, Huyền Long cười nói: "Hiện tại bên trong quận Hoang Lâm, nhà họ Triệu và nhà họ Phùng bị tiêu diệt, nhà họ Lý các ngươi là độc tôn, hơn nữa phủ Thần Văn còn phái một vị trưởng lão Thất Phách cảnh trấn thủ ở đó, nên không căn lo lắng gì cá. Cho dù Kim Lộ kia muốn ra tay, năm vị Cốc chủ khác của Thiên Vu cốc cũng sẽ dốc hết toàn lực ngăn cản ông ta, thậm chí sẽ chủ động bảo vệ người nhà ngươi.”

Huyền Long rất là tự tin.

"Vì sao?"

Nghe vậy, Lý Phong sửng sốt, không khỏi nghỉ hoặc hỏi.

Huyền Long mim cười, nói: "Bởi vì, Thiên Vũ vương từng hạ lệnh, giữa bất kỳ tu luyện giả nào phát sinh mâu thuẫn cũng không được liên lụy đến gia tộc của họ, nếu dám vi phạm, sẽ phải chịu xử phạt rất nghiêm trọng!

“Thiên Vũ vương?”

Nghe vậy, trong lòng Lý Phong vừa động, đây là tồn tại cường đại nhất Đế quốc Thiên Vũ, căn cứ điển tịch ghi lại, Thiên Vũ vương ít nhất đã sống hơn triệu trăm,

Đây hoàn toàn là tồn tại giống như Định Hải Thần Châm của Đế quốc Thiên Vũ, thậm chí chỉ bằng một lời có thể quyết định chọn ra Hoàng đế của Đế quốc Thiên Vũ.

“Từng có một thế lực vi phạm mệnh lệnh, vì không giết được một vị tu luyện giả, dưới cơn giận đã tiêu diệt toàn bộ gia tộc của người đó, sau đó Thiên Vũ vương nổi giận, tự mình ra tay, tiêu diệt toàn bộ cường giả cấp bậc Thất Phách cảnh, Tam Hồn cảnh của thế lực kia!

Huyền Long cảm thán nói: "Từ sau lần ra tay đó, liền không có người nào dám làm như vậy nữa.”


“Hiện tại, nếu nhà họ Lý các ngươi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chỉ cần báo tin tức lên, chắc chẳn Thiên Vũ vương sẽ trực tiếp điều tra, nếu điều tra ra là Thiên Vu cốc ra tay, như vậy sáu vị Tam Hồn cảnh của Thiên Vu cốc đều đừng nghĩ sống."

“Thì ra là như vậy.” Lý Phong gật gật đầu, trong lòng hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.

Thiên Vũ vương, đây là cường giả phía trên Tam Hồn cảnh, thực lực mạnh đến mức không thể tưởng tựng nổi! Cho dù là Tam Hồn cảnh cũng sẽ bị ông ta dễ dàng đánh chết, giống như một con kiến.

"Nếu nhà họ Lý chúng ta không có việc gì, Tam Hồn cảnh cũng không thể ra tay, như vậy thì ta không phải sợ bất cứ cái gì nữa! Cấp bậc Thất Phách cảnh, với thực lực hiện tại của ta, có mấy người có thể giết được ta?” Trong mắt Lý Phong lóe lên ánh sáng khiếp người.

Cho dù mới vừa đột phá đến Thất Phách cảnh, thực lực của hắn cũng vượt qua phần lớn cường giả Thất Phách cảnh khác!

Cho dù thực lực mạnh hơn hẳn, nhưng mà muốn giết hắn, cũng rất khó.

Bởi vì, hắn không chỉ có được Tinh thạch Thiên Hồn, còn nắm giữ Lục Thần kiếm pháp cường đại kia!

"Ha ha, có tự tin là tốt rồi” Huyền Long cười nói.

"Hiện tại thiên tài các thế lực đều trở về, tin tức về hoa Thiên Hồn trên người của ngươi nhất định cũng sẽ được truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ có thế lực đến phủ Thần Văn, hơn nữa sẽ chuẩn bị một ít bảo vật.”


Huyền Long suy nghĩ một chút, nói:"Thật ra ngươi có thể xem những bảo vật này một chút, những thế lực lớn này trải qua thời gian dài tích lũy, nói không chừng có thứ ngươi động tâm.”

“Ta biết” Nghe được lời của Huyền Long, Lý Phong gật gật đầu.

Hoa Thiên Hồn quý giá cỡ nào, những thế lực lớn này muốn giao dịch, chắc chắn sẽ lấy ra các bảo vật quý giá khác, cho dù kém hơn hoa Thiên Hồn, nhưng cũng sẽ rất gần.

Những thứ này sẽ tăng thực lực của Lý Phong lên thật lớn.

Trong lòng vừa động, gương mặt Lý Phong lại khôi phục trở lại dáng vẻ trước kia.

"Trước tiên tăng ý cảnh của mình lên đã!"

Sau khi hoàn toàn đột phá, Lý Phong không rời đi, hắn vung tay phải lên, trong tay xuất hiện một ít linh dịch quả Ý Cảnh, bắt đầu nhanh chóng hấp thu.

.......
 
Chương 385: C385: Chuẩn bị một ít bảo vật


Đây là một tòa cung điện vô cùng to lớn, cổ xưa.

Bốn phía cung điện, có từng vị cường giả bảo vệ ở trong này, bọn họ nhìn về phía tòa cung điện thật lớn này, trong mắt hiện rõ vẻ sùng kính.

Đến một lúc, bỗng nhiên bên trong cung điện tản ra một tỉa sáng.

Sau khi tia sáng xuất hiện, chậm rãi tiêu tán, ở phía trước cung điện xuất hiện một trang giấy.

Vút!

Thấy thế, một người đàn ông trung niên mặc khải giáp màu vàng trực tiếp tiến lên, lập tức cầm trang giấy.

“Thiên Vũ vương truyền lệnh."

"Mỗi một lần truyền lệnh, đối với Đế quốc Thiên Vũ đều là sự biến đối lớn, lần truyền lệnh lúc trước là quyết định việc chọn Hoàng đế của Đế quốc Thiên Vũ."

"Không biết lần này mệnh lệnh là gì?"

Tất cả mọi người đều nhìn về phía trang giấy trong tay người đàn ông trung niên kia.

Lúc này người đàn ông trung niên nhìn thoáng qua nội dung, hơi sửng sốt một chút, dường như có chút kinh ngạc.

Nhưng mà ông ta không nói gì thêm, hướng về phía cung điện cung kính thi lễ, sau đó liền nhanh chóng bay về phía một chỗ.

......


Đại lục Hắc U, phủ Thần Văn.

Lúc này ở nhiều khu vực khác nhau, rất nhiều đệ tử phủ Thần Văn tụ tập cùng một chỗ.

"Xem la, là Lý Phong sư huynh!"

"Lý Phong sư huynh ở trong Vực thầm Ma Vực. chiếm được cơ duyên rất lớn, thậm chí ngay cả thiên tài Đan Nguyên cảnh đỉnh phong cũng gi ết chết!"

Quá mạnh! Lý Phong sư huynh tuyệt đối là người đứng đầu của phủ Thần Văn chúng ta!"

Bỗng nhiên, những đệ tử phủ Thần Văn này nhìn về phía hư không, ánh mắt lộ ra một tỉa kích động.

Ở nơi nào đó, một vị thanh niên đang bay đi.

Hiện tại, chuyện về Lý Phong ở Vực thẳm Ma Vực đang điên cưồng truyền bá khắp phủ Thần Văn, đã sớm gây nên chấn động thật lớn.

Hiện tại thân phận địa vị của Lý Phong đã hoàn toàn có thế sánh với các trưởng lão của phủ Thần Văn.

Một chỗ khác, lúc này Tân Chỉ Lan đang nói chuyện với một người đàn ông trung niên.

“Chỉ Lan, thật sự không có cách nào?" Người đàn ông trung niên khẽ nhíu mày nói.

"Gia chủ."

Tần Chỉ Lan nhìn về phía Tân Dương, bất đắc dĩ nói: "Tính cách của Lý Phong là như thế, cũng không có lòng trung thành gì với nhà họ Tân, muốn để cho đệ ấy giao hoa Thiên Hồn ra, gần như là một chuyện không có khả năng.”

Nhìn thấy người đàn ông trước mặt nhíu mày, trong lòng Tân Chỉ Lan thầm thở dài một hơi.

Cô không ngừng truyền tin tức của Lý Phong về gia tộc, lúc trước khi Lý Phong bị "phế”, chỉ cần nhà họ Tần biểu hiện ra một chút thiện ý, chắc chẳn có thể tiêu trừ phần lớn ngăn cách trong lòng Lý Phong.

Nhưng mà cơ hội này bị nhà họ Tần trực tiếp vứt bỏ, đến bây giờ không chỉ không cải thiện được quan hệ với Lý Phong, mà ngược lại còn khiến cho Lý Phong càng thêm chán ghét nhà họ Tần.

Đúng lúc này, bỗng nhiên ánh mắt bọn họ nhìn vẽ phía hư không.

"Lý Phong!"

Nhìn thấy thanh niên trong hư không kia, Tần Chỉ Lan vội vàng gọi.

Lý Phong nhìn xuống phía dưới, bóng dáng vừa đông, trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Tần Chỉ Lan.

"Ha ha, không nghĩ tới con của Tiểu Nhu đã lớn như vậy." Nhìn thấy Lý Phong, trên mặt Tân Dương lập tức lộ ra tươi cười nói.


Lúc này trong lòng ông ta cũng hơi kinh ngạc, ông ta cẩn thận kiểm tra cảnh giới của Lý Phong, nhưng mà không thể tra xét được gì cả.

Thứ nhất có thể là Lý Phong hoàn toàn thu liễm dao động cảnh giới của bản thân, thứ hai có thể là Lý Phong đã hoàn toàn đột phá tới Thất Phách cảnh!

Cái trước thì không sao, nhưng nếu là cái sau, chắc chắn sẽ gây nên chấn động thật lớn.

Hiện tại Lý Phong chỉ mới mười bảy tuổi thôi!

Người trẻ tuổi nhất của Đế quốc Thiên Vũ đột phá đến Thất Phách cảnh cũng là mười tám tuổi mới thành công.

"Hả?"

Nghe được lời của người đàn ông trung niên, Lý Phong nhìn về phía ông ta. Tiểu Nhu trong lởi của người này hiển nhiên là mẹ hẳn.

Lý Phong, đây là gia chủ nhà họ Tần chúng ta.” Thấy thế, trong lòng Tân Chỉ Lan thở dài một hơi, vội vàng giới thiệu.

“Gia chủ nhà họ Tần?"

Nghe vậy, sắc mặt Lý Phong rất bình tĩnh nói: kiến gia chủ nhà họ Tân."

Giọng điệu của hẳn rất là bình tĩnh, không chút gợn sóng

Lý Phong, chuyện lúc trước cũng là bất đắc dĩ."

Nhìn thấy dáng vẻ của Lý Phong, Tân Dương thở dài một tiếng, nói: "Đây là chúng ta không đúng, ta ở trong này nhận lỗi với cháu."

Thấy thế, Lý Phong mỉm cười, nói: "Gia chủ nhà họ Tân khách khí, chúng ta là lần đầu tiên gặp mặt, cũng không có gì cần nhận lỗi.”

Nghe được lời của hẳn, rõ ràng sắc mặt Tần Dương thay đối một chút.


"Lý Phong này thật đúng là như Chỉ Lan nói, dầu muối không ăn..."

Trong lòng ông ta hơi trầm xuống, ông ta chính là gia chủ nhà họ Tần, cường giả ngưng tụ ra phách thứ. bốn, hiện tại trịnh trọng nhận lỗi với Lý Phong, hạ thấp mmình, nhưng mà Lý Phong lại không chút phản ứng

Xoạt! Xoạt! Xoạt!

Đúng lúc này, bỗng nhiên từng bóng người xuất hiện ở nơi này.

"Ha ha, Lý Phong, hành trình ở Vực thẳm Ma Vực ngươi tiến bộ rất nhiều nha” Châu Vô Nhai của Học viện Thiên Vũ cười to nói.

Một người đàn ông khác để trần cánh tay, vô cùng vạm vỡ trầm giọng nói: 'Không nghĩ tới chỉ trong thời gian ngắn ngủn mà thanh niên nhỏ yếu ở quận Hoang Lâm lúc trước đã đạt tới một bước này, ta thừa nhận mình sai rồi."

Xem khuôn mặt người này đúng là Trạm Lô.

"Lý Phong, không tồi.”

Lúc này bên cạnh Lý Phong, một vị lão giả mặc trường bào màu đen cười nói.

"Đường trưởng lão."

Lý Phong gật gật đầu với những người trước mặt, lại mỉm cười chào lão giả trước mặt.

Vi lão giả này đúng là Đường Trung Nguyên.
 
Chương 386: C386: Dầu mỡ không ăn


Lúc này trong mắt Đường Trung Nguyên rõ ràng lưu lại một tia khiếp sợ, phần lớn thời gian ông ta đều ở bên ngoài, thu nhận từng vị thiên tài, lần này sau khi trở về nghe được chuyện của Lý Phong, hoàn toàn bị chấn động.

Lúc lần đầu tiên ông ta nhìn thấy Lý Phong, thực. lực mới ở vào Tiên Thiên cảnh, hiện tại thế mà đã đạt tới cấp bậc này!

Mạnh nhất dưới Thất Phách cảnh, đây là mất hơn một năm đã đạt tới!

Trong hơn một năm có thể làm gì? Đối với bọn họ. mà nói, chỉ trôi qua trong nháy mắt.

"Lý Phong, vị này chính là Viêm Võ quận Vương.” Tuy rằng trong lòng khiếp sợ, nhưng mà trên mặt Đường Trung Nguyên mang theo tươi cười, giới thiệu người này.

Bái kiến Viêm Võ quận Vương” Lý Phong nhìn về phía một người đàn ông trung niên, bình tĩnh nói.

"Ha hả, từ lâu đã nghe nói phủ Thần Văn xuất hiện một vị thiên tài tuyệt thế, lúc trước không có duyên gặp mặt, hiện tại cuối cùng cũng gặp được, quả nhiên là thanh niên tuấn kiệt." Trên mặt Viêm Võ quận Vương tràn đầy tươi cười nói.

"Viêm Võ quận Vương này cười thật vui vẻ."

"Hắn là lúc này trong lòng hối hận muốn chết.”

"Vương phú quận Viêm Võ bọn họ và nhà họ Tân có ước hẹn hai mươi năm, mà đối tượng là Quận chúa Thanh Lộ và Lý Phong, đáng tiếc sau khi nghe Lý Phong bị phế, ông ta liền không chút do dự đi đến nhà họ Tần, hủy bỏ ước hẹn hai mươi năm này:


"Nếu không hủy bỏ, hiện tại có thể Lý Phong đã là cháu rể của ông ta rồi.”

“Thiên phú tu luyện, thiên phú Thần Văn sư cường đại như vậy, lại có hoa Thiên Hồn mà bọn họ tha thiết mơ ước, đáng tiếc Lý Phong này bị bọn họ tự tay đấy ra ngoài."

Nhìn thấy vẻ tươi cười trên mặt Viêm Võ quận 'Vương, người trong các thế lực khác thầm nghĩ trong lòng.

Lúc này đúng như bọn họ dự đoán, từ sau khi Viêm Võ quận Vương biết được tin tức của Lý Phong đến hiện tại, trong lòng đều hối hận.

"Lý Phong, vị này chính là..."

Giới thiệu xong Viêm Võ quận Vương, Đường Trung Nguyên lại giới thiệu cho Lý Phong người của các thế lực khác.

Tất cả các thế lực đều tươi cười sáng lạn.

Sau khi giới thiệu xong, Đường Trung Nguyên nhìn về phía Lý Phong, nói: "Các trưởng lão của những thế lực này tới đây là vì giao dịch hoa Thiên Hồn trong tay ngươi, không biết Lý Phong ngươi nghĩ thế nào?”

Vừa dứt lời, nhất thời rất nhiều thế lực đều nhìn về phía Lý Phong, cùng đợi câu trả lời

Bọn họ lo lắng Lý Phong không muốn giao dịch, nếu hẳn không muốn, cũng không có bất kỳ kẻ nào có thể ép buộc hắn ở trong phú Thần Văn.

"Các vị trưởng lão, quả thật ta có dư hoa Thiên Hồn, cũng nguyện ý giao dịch” Lý Phong nhìn về phía mọi người, tạm dừng một chút, mỉm cười nói.

Nghe vậy, vẻ mặt rất nhiều người của các thế lực đều lộ ra vẻ vô cùng vui mừng.

"Lý Phong! Ngươi có thể đưa ra yêu cầu của mình, chỉ căn chúng ta có thể thỏa mãn."

“Đúng, ngươi cần cái gì, chúng ta cũng có thể nghĩ cách làm được.”

Những người này đều nói.

"Yêu cầu của ta không xác định, các ngài có thể đưa những thứ mà mình nguyện ý lấy ra để cho Đường trưởng lão ghi chép lại, nếu có thứ khiến ta động tâm, vậy thì đương nhiên giao dịch sẽ có thế thành công.” Lý Phong mỉm cười nói.

"Làm phiền Đường trưởng lão” Sau khi nói xong, Lý Phong lại nhìn về phía Đường Trung Nguyên.


"Ha ha, việc nhỏ” Đường Trung Nguyên mỉm cười “Các vị, ta còn có chút việc, phải rời đi trước."

Khẽ gật đầu với những người này, sau khi Lý Phong nói xong liền trực tiếp rời khỏi nơi này.

"Lý Phong cứ như vậy rời đi?”

"Tiểu tử này, thật cho là địa vị của mình vượt qua chúng ta à, không chút tôn trọng, dường như cũng lười nói chuyện với chúng ta”

"Tốt xấu gì chúng ta cũng đều là cường giả cấp bậc Thất Phách cảnh.”

Nhìn thấy Lý Phong trực tiếp rời đi, trên mặt người của một ít thế lực lập tức lộ ra vẻ bất mãn.

Bọn họ đều là cường giả cấp bậc Thất Phách cảnh, ngàn dặm xa xôi tìm tới đây, thậm chí là từ đại lục khác tới.

Lần này tới đây cũng là vì hoa Thiên Hồn trong tay Lý Phong, nên lúc này mới hạ thấp thân phận, ăn nói khép nép cầu Lý Phong giao dịch.

Nhưng mà, dường như Lý Phong cũng lười nói thêm với bọn họ.

'Voi có thể tùy tay giế t chết con kiến, nhưng mà trong tay con kiến có thứ mà con voi muốn, nên lúc. này con voi mới nói chuyện nhỏ nhẹ, nhưng mà dáng vẻ của con kiến lại lạnh lùng.

Nếu không có bảo vật đang cần kia, thì con kiến đã bị tiện tay giế t chết rồi.


Ở trong mắt bọn họ, hiện tại Lý Phong chính là như thế.

Cho dù Lý Phong có hoa Thiên Hồn, nhưng mà đột phá đến Thất Phách cảnh chắc chắn phải cần thời gian nhất định.

Nếu không đột phá, bất kỳ Đan Nguyên cảnh nào ở trước mặt bọn họ, cũng hoàn toàn giống như là một con kiến, giế t chết chỉ bằng một cái phất tay.

Không có thực lực mà còn như vậy ở trước mặt bọn họ, chẳng lẽ Lý Phong cảm thấy mình có thể nhìn thẳng bọn họ sao?

Tiềm lực là tiềm lực, đặt ở trước mặt thực lực chân chính, căn bản không được xem là gì cả.

"Lý Phong này, thiên phú rất mạnh, nhưng mà quá kiêu ngạo” Lúc này trong lòng Viêm Võ quận Vương và Tần Dương cũng nghĩ.

Nếu Lý Phong thật sự đột phá tới Thất Phách cảnh, cảnh giới tương đương với bọn họ, như vậy thái độ như vậy còn có thể hiểu được.

Nếu không đột phá, chỉ ở vào Đan Nguyên cảnh, thì thái độ như vậy không thể nghỉ ngờ là tâm tính xuất hiện một chút vấn đề.

"Ha ha, các vị, các ngươi muốn giao dịch bảo vật gì, hiện tại có thế viết ra cho ta." Đường Trung Nguyên nhìn vẽ phía mọi người trước mặt, cười nói.

Lúc này trong lòng ông ta cũng thầm nghĩ: "Tiểu tử Lý Phong này dường như trở nên thay đối một chú so với trước kia.”
 
Chương 387: C387: Không cảm thấy vấn đề gì


Lúc ông ta mới vừa nhìn thấy Lý Phong, Lý Phong rất là khiêm tốn.

"Cũng đúng, thiên phú cường đại như vậy, có chút kiêu ngạo cũng rất bình thường.”

Nhưng mà đứng ở bên phía Lý Phong, thật ra ông ta lại không cảm thấy có vấn đề gì.

Thiên tài mà, nhất định là phải đặc biệt hơn so với những người khác một chút.

"Đường trưởng lão khách khí” Nghe được Đường Trung Nguyên nói, trên mặt những cường giả cấp bậc Thất Phách cảnh này tràn đầy tươi cười nói.

Tuy rằng trong lòng bất mãn, nhưng mà thời điểm hiện tại bọn họ không thể nói ra được.

......

"Ha ha, tiểu tử, ta đoán lúc này trong lòng người của những thế lực lớn này nhất định là đang phi báng ngươi” Huyền Long cười to nói.

"Người của những thế lực lớn này coi trọng nhất là thân phận, địa vị, ở trong mắt bọn họ, một vị Đan Nguyên cảnh như ngươi mà nói chuyện như vậy với bọn họ, hoàn toàn là không tôn trọng bọn họ.”

Mặc dù đang cười, nhưng mà rõ rằng trong mắt Huyền Long có một tia khinh thường.


Từ trước đến nay ông ta đều không quen nhìn những thế lực lớn này, cho nên lựa chọn trở thành độc hành giả.

Nghe vậy, Lý Phong cười lạnh nói: "Chờ ta triển lãm ra thực lực xem bọn họ sẽ nói gì”

Nếu chỉ ở vào Đan Nguyên cảnh, không ai cho rằng Lý Phong có thể đứng chung một chỗ với những cường giả Thất Phách cảnh này.

Hắn trực tiếp bay về phía một chỗ.

"Lý Phong?”

Đi đến một chỗ, một bóng người bỗng nhiên xuất hiện, đúng là Phủ chủ phủ Thần Văn, Huyền Mạc.

"Tu luyện xong rồi?” Huyền Mạc nhìn về phía thanh niên trước mặt cười nói, ông ta nhìn kỹ một chút, rong mắt lập tức lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng: "Ngươi đột phá đến Thất Phách cảnh?"

Ông ta là cường giả cấp bậc Tam Hồn cảnh, dưới sự tra xét kỹ càng, phát giác linh hồn của Lý Phong có một chút thay đổi, nhìn thấu cảnh giới chân chính của Lý Phong.

Đương nhiên, ông ta chỉ có thể nhìn ra Lý Phong đột phá thành công, về phần thực lực cụ thể thì ông ta không rõ.

"May mắn thành công.” Lý Phong mim cười nói.

"Ha ha, có thể đột phá đến Thất Phách cảnh cũng không phải là may mắn!

Trên mặt Huyền Mạc tràn đầy tươi cười, mười bảy tuổi trở thành Thất Phách cảnh! Đây là thiên tài mà phú Thần Văn bọn họ, thậm chí cả Đế quộc Thiên Vũ cũng chưa từng có!

Hơn nữa, thiên phú Thần Văn sư của Lý Phong lại càng kh ủng bố.

Hiện tại dường như Huyền Mạc đã có thể đoán được, tương lai chắc chẩn Lý Phong sẽ đưa phủ Thần Văn lên một tăm cao mới.

"Phủ chủ, hiện tại ta đột phá thành công, chuẩn bị trở về nhà họ Lý quận Hoang Lâm một chuyến” Nhìn lão giả trước mặt, Lý Phong trực tiếp nói.

Hắn ở bên trong Vực thẳm Ma Vực chiếm được lượng lớn Tử đan yêu thú, chừng hơn 100.000 viên, còn có hơn 200 quả Kim Văn.

Tử đan yêu thú có thể tăng mạnh tốc độ tu luyện của Luyện Thể cảnh, Tiên Thiên cảnh cũng có thể tăng, quả Kim Văn lại có thế trợ giúp Tiên Thiên cảnh đỉnh phong đột phá đến Đan Nguyên cảnh!

Những tài nguyên này có thể khiến cho nhà họ Lý nhanh chóng phát triển lên, nhưng đầu tiên hẳn phải giao những bảo vật này cho nhà họ Lý đã.


“Quay về nhà họ Lý?"

Nghe vậy, sắc mặt Huyền Mạc hơi thay đổi.

Ở bên trong Vực thẳm Ma Vực, Lý Phong đánh chết Kim Lộ, con gái của Kim Lệ, cả con trai và con gái đều chết ở trong tay Lý Phong, Kim Lộ tuyệt đối sẽ điên cuồng.

Nói không chừng lúc này Kim Lộ đã mai phục ở trên đường. Lúc này mà trở về, không thể nghĩ ngờ là rất nguy hiểm.

"Lý Phong, nếu ngươi có chuyện gì, ta có thể phái trưởng lão đến” Huyền Mạc nghĩ một chút, nói.

Trong lòng ông ta tuyệt đối không hy vọng Lý Phong mạo hiểm vào lúc này.

“Thiên Vu cốc nhất định sẽ phái người đối phó ngươi, hiện tại ngươi đã đột phá tới Thất Phách cảnh, Thiên Vu cốc phái ra Thất Phách cảnh đối phó ngươi, ta cũng cũng không nói được gì.”

Đế quốc Thiên Vũ có hạn chế đối với các thế lực lớn cấp bậc Tam Hồn cảnh, nhưng mà chém giết giữa cùng cảnh giới, thì không sao cả.

Chỉ cần không dùng cảnh giới của bản thân nghiền áp là được.

Dựa theo suy đoán của ông ta, hẳn là Kim Lộ sẽ không trực tiếp ra tay với Lý Phong.

Suy cho cùng, Lý Phong đánh chết Kim Vũ, đánh chết Kim Lệ, là cuộc chiến giữa những người cùng thế hệ.

Mà nếu Kim Lộ là Tam Hồn cảnh trực tiếp ra tay, sẽ tạo thành ảnh hưởng quá lớn.


Trên thực tế, lần trước Kim Lộ muốn đánh chết Lý Phong là bởi vì thiên phú Lý Phong bày ra còn không mạnh. Một vị thiên tài rất bình thường, cho dù giế t chết, trên thực tế cũng sẽ không ai chú ý.

Mà càng là thiên tài đỉnh cấp, ra tay sẽ gây nên động tĩnh càng lớn.

Hiện tại thiên phú của Lý Phong đã gây nên một ít chấn động cho Đế quốc Thiên Vũ, nếu Tam Hồn cảnh đám liều lĩnh ra tay, có thể tưởng tượng được hậu quả.

"Phủ chủ, hiện tại ta đã đột phá, ngược lại thật sự muốn đường hoàng chiến đấu một hồi với Thiên Vu cốc.” Lý Phong mỉm cười nói

"Cũng không thể bởi vì sợ hãi mà luôn tránh ở trong phủ Thần Văn được.”

Trong mắt của hẳn mang theo vẻ tự tin, không hề sợ hãi.

Nhìn thanh niên tự tin trước mặt, Huyền Mạc. sửng sốt, ông ta hoàn toàn có thể cảm nhận được khí phách trên người hắn, ngoài ra còn có một sự hãng hái, dưới sự hăng hái này, bất kỳ khó khăn cản trở gì cũng đều không ảnh hưởng được bước chân của Lý Phong,

Là ta quá mức cẩn thận rồi. Sợ hãi sinh tử, ngược lại không có lợi gì đổi với tu luyện.”

Trầm mặc một chút, bỗng nhiên Huyền Mạc thở dài một tiếng, ông ta nhìn về phía Lý Phong nói: “Ngươi yên tâm đi ra ngoài, ta sẽ bí mật đi theo phía sau ngươi, nếu ngươi gặp phải nguy cơ sinh tử, ta sẽ ra tay."

Ông ta biết, chắc chẩn trên đường sẽ có sát chiêu nhằm vào Lý Phong, nhưng mà Lý Phong không sợ, ông ta cũng sẽ không nói thêm gì nữa.
 
Chương 388: C388: Không nói thêm gì nữa


"Làm phiền Phủ chủ” Lý Phong cung kính nói.

Hân ứng phó Thất Phách cảnh thì không sao, nhưng mà nếu Kim Lộ thật sự không cố kỵ gì cả, tự mình ra tay, vậy hẳn cũng chỉ có thể lựa chọn chạy trốn.

Huyền Mạc đi theo cũng có thể đối phó Kim Lộ.

.......

"Đi ra rồi.”

Ở bên ngoài phủ Thần Văn, Lý Phong nhìn về phía tình cảnh bên ngoài, khóe miệng lộ ra nụ cười.

"Lý Phong, ta dám đánh cuộc, lúc ngươi mới vừa bước ra khỏi nơi này, hẳn là Kim Lộ đã chiếm được tin tức” Bên trong lồ ng giam linh lực, Huyền Long mim cười nói

Nghe vậy, Lý Phong cười nhạt, nói:" Có được tin tức thì thế nào chứ.”

"Đã đến lúc về nhà”

Hắn nhìn về phía một chỗ, hít sâu một hơi, ánh mất lộ ra vẻ tưởng niệm.

Hắn ở bên trong Vực thắm Ma Vực một năm, rời nhà cũng đã hơn một năm, hẳn hoàn toàn không biết tại nhà họ Lý đã biến thành bộ dạng gì nữa.

Vút!

Bóng dáng lóe lên, Lý Phong nhanh chóng bay về phía xa.

"Hả, Lý Phong rời khỏi phủ Thần Văn?”

"Lá gan của hẳn thật lớn, lúc này thế mà lựa chọn rời đi."

"Kim Lộ của Thiên Vu cốc chắc chắn muốn giết hẳn."


Lúc này, trên mặt các trưởng lão Thất Phách cảnh của các thế lực khác đợi ở phủ Thần Văn lộ ra một tia kinh ngạc, không biết rốt cuộc trong lòng Lý Phong đang suy nghĩ cái gì.

Ánh mắt các cường giả Thất Phách cảnh của một ít thế lực chuyển động một chút, cũng trực tiếp rời khỏi phủ Thần Văn, đi theo.

.......

Đây là một ngọn núi thật lớn, phía trên ngọn núi có một người đàn ông trung niên mặc trường bào màu đen đang đứng.

Sắc mặt người đàn ông âm trầm như muốn nhỏ.

nước, hư không xung quanh giống như cũng rất áp lực, hoàn toàn bị khí thế này bao phủ.

“Hả?"

Bỗng nhiên, người đàn ông trung niên này nhìn về phía một chỗ, trên mặt lập tức lộ ra vẻ vô cùng dữ tợn.

"Cuối cùng cũng ra!"

Trong mắt ông ta lóe lên một tia điên cuồng.

“Lý Phong, lần này, ta nhất định phải giết ngươi!"

Ầm!

Trên người ông ta phát ra dao động khí thế kh ủng bố, điên cuồng phóng thích ra xung quanh.

Nháy mắt, từng ngọn núi phía dưới trực tiếp hoá thành bột phấn.

......

Trong hư không, Lý Phong đang bay đi.

“Không biết hiện tại Tiểu Vũ thế nào rồi?" Lý Phong thầm nghĩ trong lòng.

Lúc trước em gái của hắn mới vừa được chữa khỏi, qua một năm không biết đã hoàn toàn khôi phục hay chưa.

"Hả?"

Đúng lúc này, bỗng nhiên Lý Phong nhíu mày lại, thân thể hắn trực tiếp lướt sang bên cạnh.

Vút!

Một luồng đao mang gần như dọc theo thân thể hắn bổ tới.

Đao mang ngang trời, tản ra uy lực ngập trời, dường như có thể chém nát hư không, khiến cho toàn bộ hư không đều bị một đao mang này bao phủ.

“Công kích thật là khủng khiếp!”

"Ở phía xa đang có đánh nhau!”

Lúc này một ít cường giả cấp bậc Thất Phách cảnh ở phía xa chú ý tới chiến đấu nơi này, ánh mắt hơi thay đổi


Bọn họ vẫn luôn chú ý tung tích của Lý Phong, một ít cường giả trong lòng có ý nghĩ riêng, lặng lẽ đi theo Lý Phong, nhưng mà bỗng nhiên gặp phải một đòn công kích kh ủng bố này, trên mặt lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Thất Phách cảnh! Đây tuyệt đối là công kích của cường giả cấp bậc Phách cảnh!”

“Nơi này cách phủ Thần Văn không xa, không nghĩ tới Thiên Vu cốc lại gấp không chờ nổi mà ra tay như vậy.”

“Một đòn công kích này, cho dù là ta cũng không nhất định có thể tránh được, thế mà Lý Phong tránh được!”

“Hắn chắc chắn là đã đột phá tới Thất Phách cảnh!"

“Trời a, mười bảy tuổi là cường giả Thất Phách cảnh!”

Trong mắt mọi người tràn đầy khiếp sợ.

Trận chiến này còn đến nhanh hơn so với bọn họ tưởng tượng.

Lúc này trong hư không, sắc mặt Lý Phong vô cùng lạnh lùng, hẳn nhìn về phía một chỗ, trầm giọng nói: “Chuột nhắt ở đâu, lăn ra đây cho ta!!!”

Giọng nói của hẳn không chút che giấu, giống như tiếng sấm, vang vọng khắp hư không xung quanh.

“Ha hả, không hổ là thiên tài tuyệt thế Lý Phong, ở bên trong Vực thắm Ma Vực một năm liền từ Tiên Thiên cảnh trưởng thành tới Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong, hiện tại thậm chí chỉ trong vài giờ ngắn ngủn đã đột phá tới Thất Phách cảnh."

Hắn vừa dứt lời, một tiếng cười khẽ bỗng nhiên vang lên.

Trong hư không, một bóng người trực tiếp xuất hiện, đây là một người đàn ông mặc khải giáp màu trắng, người đàn ông thoạt nhìn khoảng chừng 30 tuổi, diện mạo cực kỳ tuấn dật.

“Là Bạch Nguyên Hàn!”

“Bạch Nguyên Hàn là một vị cường giả Thất Phách cảnh đã ngưng tụ ra hai phách, người này đao pháp thần bí khó lường, uy lực rất lớn, bằng vào đao.

pháp, thực lực của anh ta hoàn toàn có thể đánh một trận với cường giả ngưng tụ ra ba phách!"

“Cường giả cấp bậc như vậy thế mà đánh lén Lý Phong.”

“Bạch Nguyên Hàn không thuộc về bất kỳ thế lực nào, Kim Lộ kia thật là thông minh, thế mà tìm độc hành giả như vậy ra tay.”

Mọi người nhìn thấy vị thanh niên mặc khải giáp màu trắng này, trong mắt lóe lên một tia kiêng kị.


“Bạch Nguyên Hàn?"

Nhìn thấy người đàn ông này, Lý Phong lạnh lùng nói: “Ngươi cũng là cường giả nổi danh, thế mà lại làm ra chuyện đánh lén.”

“Lý Phong, giết ngươi, hoa Thiên Hồn trên người của ngươi chính là của ta, ta chỉ để ý kết quả.” Bạch Nguyên Hàn khẽ cười nói.

Tay phải anh ta nằm chiến đao, lại đánh về phía Lý Phong lần nữa.

Đao mang ngang trời, cắt qua phía chân trời, tản ra uy áp ngập trời!

Mà đao mang này trực tiếp bao phú Lý Phong, hung hăng bổ về phía hẳn.

“Giao hoa Thiên Hồn ra, ta có thể suy xét một chút không giết ngươi.”

"Muốn giết ta?”

Nghe vậy, Lý Phong cười lạnh: “Ngươi không sợ là đi tìm chết sao.”

Tay phải hắn vung trường kiếm.

Vút!

Một luồng kiếm quang thoáng cái bay ra, kiếm quang này thoạt nhìn không lớn, trong nháy mắt liền va chạm với đao mang thật lớn kia.

“Ầm ầm ầm!"

Tức khắc một âm thanh vô cùng đinh tai nhức óc vang lên, dao động kh ủng bố điên cuồng khuếch tán ra bốn phía.

Hư không rung động, mặt đất nháy mắt xuất hiện vô số vết nứt.
 
Chương 389: C389: Làm ra chuyện đánh lén


"Lý Phong, ngươi mới vừa đột phá đến Thất Phách cảnh, đoán chừng cũng chưa kịp củng cố thực lực, cũng dám mạnh miệng?”

Thất Phách cảnh, cho dù Lý Phong tăng lên tới cực hạn, cũng chỉ ngưng tụ ra hai phách thôi, hơn nữa mới vừa đột phá, cảnh giới còn chưa ổn định, Lý Phong chắc chắn không thể nào là đối thủ của anh ta.

Bạch Nguyên Hàn khẽ cười nói, nhưng mà còn chưa nói xong, sắc mặt liền đột nhiên đại biến.

Răng rắc!

Mà lúc này trên đao mang thật lớn kia xuất hiện từng vết nút, sau đó những vết nứt này lan ra khắp. toàn bộ thân đao.

Cuối cùng, toàn bộ đao mang hoàn toàn tan biến.

Cái gì?"

"Lý Phong đánh nát công kích của Bạch Nguyên Hàn?”

"Bạch Nguyên Hàn chính là người có thể địch lại cường giả ngưng tụ ra ba phách, Lý Phong chỉ mới vừa đột phá, thế mà đánh nát được công kích của anh ta?"

"Hắn làm thế nào được vậy?”

Từ xa, tất cả mọi người vây xem đều biến sắc.

Vút! Vút! Vút!


Mà nhận thấy được tình huống ở nơi này, xa xa lại có từng bóng người nhanh chóng bay tới.

Trên thực tế, rất nhiều người đều đi theo Lý Phong, nếu ở trên đường, Lý Phong bị người Thiên Vu cốc phái ra giải quyết, như vậy có thể bọn họ sẽ không chiếm được hoa Thiên Hồn.

Lúc này ở một chỗ, vẻ mặt gia chủ nhà họ Tần là Tần Dương khiếp sợ nhìn về phía xa.

"Lý Phong thế mà đánh nát được công kích của Bạch Nguyên Hàn?”

Ông ta là một vị cường giả ngưng tụ ba phách, bằng vào các loại át chủ bài, cũng có thể dễ dàng đổi phó Bạch Nguyên Hàn, nhưng ông ta tu luyện bao nhiêu năm? Còn Lý Phong hiện tại tu luyện bao nhiêu năm?

Mười bảy tuổi, cho dù chỉ ở vào Tiên Thiên cảnh, cũng đã bị các thế lực lớn thu nạp, được xem như thiên tài đỉnh cấp mà bồi dưỡng. Mà Lý Phong trực tiếp vượt qua hai cấp bậc!

Ở cách ông ta không xa, Viêm Võ quận Vương cũng như thế, đang nhìn với vẻ mặt khiếp sợ.

Thực lực của ông ta không bằng Tân Dương, nhiều nhất chỉ tương đương với Bạch Nguyên Hàn.

Hiện tại thực lực của Lý Phong vượt qua ông ta?

Hiện tại ấn tượng của ông ta đối với Lý Phong vẫn chỉ là một vị thiên tài bên trong phủ Thần Văn, lúc trước là ứng viên cho ước hẹn hai mươi năm ước mà thôi.

"Sao có thể???”

Trong hư không vang lên một giọng nói khó có thể tin, Bạch Nguyên Hàn nhìn Lý Phong, công kích của anh ta thế mà trực tiếp bị đánh nát?

"Bạch Nguyên Hàn, công kích của ngươi cũng chỉ có như thế” Sắc mặt Lý Phong rất là bình tĩnh, lạnh nhạt nói.

"Ngươi đã thí triển ra công kích của mình, như vậy hiện tại liền đến lượt ta”

Tay phải hẳn nằm trường kiếm, trường kiếm trong tay liền trực tiếp bay ra khỏi tay.

Ầm!

Trong nháy mắt, trời đất lập tức biến sắc, vô số mây đen ngưng tụ, giống như là khúc nhạc dạo trước khi bão táp tiến đến.

Ầm ầm ầm!

Trong những đám mây đen này, lúc này còn có từng tiếng găm vang, đây là tiếng sấm!


Hư không chấn động, dường như có vô số lực lượng đang ngưng tụ, toàn bộ không trung thoạt nhìn có chút vặn vẹo.

"Răng rắc!"

Trên mặt đất, những dãy núi này đều không chịu nổi dao động, không ngừng xuất hiện từng vết nứt

Cho dù là những cường giả cấp bậc Thất Phách cảnh đang ở phía xa nhìn lại, trong mắt cũng đều lộ ra vẻ khiếp sợ.

"Dao động thật là khủng khiếp!

"Đây là kiếm pháp gì vậy? Thi triển ra có uy lực mạnh như vậy?”

"Dưới kiếm pháp này thế mà ta có cảm giác tim đập nhanh”

"Trời ạ, đây mới thật là Lý Phong sao? Cho dù thiên phú của hẳn có nghịch thiên thế nào đi nữa, lúc trước đột phá tới Thất Phách cảnh, nhưng nhiều nhất chỉ là mới vừa đột phá thôi! Thực lực của hắn đều mạnh hơn chúng ta sao?". ngôn tình hay

Mọi người khiếp sợ.

Lúc này người đàn ông trung niên lưng đeo trường kiếm của Kiếm tông cũng ngạc nhiên nói: "Lục Thần kiếm pháp!

"Thiên phú kiếm đạo của Lý Phong thật là mạnh! Xem dáng vẻ hiện tại là muốn thi triển ra thức thứ nhất của Lục Thần kiếm pháp!

Không chỉ có Lý Phong, còn có Lý Mộng Tuyết, Lý Mộng Lan và những người khác đều chiếm được ngọc bích truyền thừa kiếm pháp kia.

Đám người Lý Mộng Tuyết trở lại tông, đương nhiên đều nói ra Lục Thần kiếm pháp, kiếm pháp kia vô cùng huyền ảo, nhưng mà thông qua lời nói thì rất khó lý giải, cho dù là ông ta, hiện tại cũng chỉ nằm giữ được sơ sơ, mà Lý Phong thế mà có thể thi triển ra.

Lý Mộng Tuyết và những người khác đều không thi triển ra được.


"Kiếm pháp kia...."

Lúc này sắc mặt Bạch Nguyên Hàn đột nhiên thay đổi, lúc này anh ta cảm thấy mình giống như bị cái gì đó tập trung, trong lòng truyền đến cảm giác tim đập nhanh.

"Bạch Nguyên Hàn, thử công kích của ta một chút đi” Lý Phong lạnh lùng nói

Ầm!

Trường kiếm ngang trời, dẫn động uy lực trời đất, vô số mây đen ngưng tụ, Lôi Điện lập lòe, những mây đen này không ngừng xoay tròn, dường như hình thành một vòng xoáy, nhìn qua giống như khắp hư không trở nên vặn vẹo.

Mà tâm điểm của vòng xoáy chỉ có một thanh trường kiếm kia

Cuối cùng, trường kiếm trực tiếp nghiền áp xuống

"Ầm ầm ầm!"

Nhất thời vô số Lôi Điện lập lòe, trường kiểm nho nhỏ kéo theo vô số Lôi Điện giáng xuống, dường như mang theo uy lực của trời đất, giống như một thể, giống như toàn bộ trời đất đều bị nghiền áp.

Lục Thần kiếm pháp, đây là do một vị cường giả gọi là "Trường Sinh" sáng tạo ra, ở bên trong không gian truyền thừa bên trong ngọc bích, Lý Phong từng chứng kiến rất nhiều kiếm pháp được thi triển, bất kỳ một chiêu nào cũng kiếm pháp này cũng đều tràn ngập huyền ảo, uy lực tuyệt luân, dường như có thể hủy diệt trời đất!

Cho dù hắn đột phá tới Thất Phách cảnh, hồi tưởng lại từng kiếm chiêu kia, đều cảm thấy minh thật nhỏ bé.
 
Chương 390: C390: Kết quả trận chiến sẽ thế nào


Sau khi truyền thừa, thời gian rảnh hắn liền vẫn luôn tìm hiểu chiêu thứ nhất, thậm chí dung hợp lĩnh ngộ ý cảnh của mình với kiếm chiêu.

Hiện tại, rốt cuộc lần đầu tiên hẳn thi triển ra, ở trước mặt mọi người thi triển ra võ học cường đại mà vô số năm trước cường giả đứng đầu thế giới Vực thắm Ma Vực đã sáng tạo ra!

"Đây là kiếm chiêu gì, sao ta lại chưa từng gặp qua?”

Nhìn vô số Lôi Điện bị trường kiếm lôi kéo, nghiền áp mà đến kia, giống như mang theo uy áp của toàn bộ trời đất, trong mắt Bạch Nguyên Hàn tràn đầy vẻ âm trầm.

"Ngăn lại cho ta!"

Anh ta gầm nhẹ một tiếng, hai chân dùng sức, thậm chí trực tiếp cảm vào trong mặt đất, mà hai tay anh ta nắm chiến đao, sau đó chợt vung lên.

Một đao mang thật lớn dài đến vài trăm mét xuất hiện, thậm chí còn đang không ngừng phóng đại, bổ về phía hư không bị nghiền áp!

"Phanh!"

Giống như hai thế giới va chạm vào nhau.

Trong nháy mắt, khu vực va chạm hoàn toàn bị mây đen bao quanh, bao gồm cả bóng dáng của Lý Phong và Bạch Nguyên Hàn.

Từng lưỡng Lôi Điện xuyên qua mây đen, giống như Lôi Đình diệt thế


Dao động kh ủng bố không ngừng khuếch tán ra bốn phía, thậm chí một số người vây xem sắc mặt đều đột biến, thân thể đang không ngừng lui về phía sau.

"Công kích của Lý Phong và Bạch Nguyên Hàn thật kh ủng bố!"

"Uy thế của công kích này tuyệt đối vượt qua cường giả bốn phách!"

“Rốt cuộc là Lý Phong ngưng tụ mấy phách, thực lực của hẳn kh ủng bố như vậy sao?”

"Không phải hẳn mới vừa đột phá sao?“

Trong lòng mọi người khiếp sợ.

Lúc này vẻ mặt Tân Dương đang không ngừng thay đổi, dao động của trận va chạm này ông ta cũng không nhất định có thể tiếp được. Mà công kích này hoàn toàn là do Lý Phong thi triển!

Nói cách khác, rất có thể ông ta không phải là đối thủ của Lý Phong.

"Kết quả trận chiến sẽ thế nào?”

"Bạch Nguyên Hàn có thể ngăn cản được công kích của Lý Phong không?”

Tất cả mọi người đều đang nhìn trận chiến.

Lúc này khu vực chiến đấu đều bị mây đen bao phủ, hoàn toàn nhìn không rõ tình cảnh bên trong.

Rốt cuộc, những mây đen này chậm rãi tiêu tán.

Mà kết quả trận chiến đã hiện ra ở trước mắt mọi người.

Trong hư không, lúc này một vị thanh niên thản nhiên đứng thẳng, mà ở trước người thanh niên, một người thoạt nhìn cực kỳ thê thảm, trên người người này khắp nơi đều là vết thương, hơn phân nửa người đều bị máu tươi nhiễm đó, đúng là Bạch Nguyên Hàn.

Lúc này anh ta nhìn về phía Lý Phong, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi.

"Bạch Nguyên Hàn bị đánh bại, anh ta bị trọng thương, Lý Phong không có việc gì cả”

Nhìn thấy kết quả này, cho dù trước đó mọi người đã có chuẩn bị, nhưng mà vẫn khó có thể tin những gì mình nhìn thấy.


Bạch Nguyên Hàn thành danh đã hơn một ngàn năm, mà Lý Phong chỉ là một vị thiên tài mới nổi, năm nay chỉ mới mười bảy tuổi.

Trận chiến đầu tiên giữa hai người, vậy mà Bạch Nguyên Hàn hoàn toàn thất bại!

Vào lúc bọn họ đang khiếp sợ, lúc này trong mắt của Bạch Nguyên Hàn tràn đầy hoảng sợ, bởi vì, lúc này anh ta cảm thấy hư không xung quanh mình đều bị đông cứng lại, hồn phách của anh ta bị ảnh hưởng rất lớn.

"Không hổ là Lục Thần kiếm pháp!"

Lúc này trong mắt Lý Phong mang theo vẻ vừa lòng.

Cảnh giới của hắn ở vào cấp bậc Tam phách, hoàn toàn thi triển ra một kiếm chiêu kia, lực công kích thế mà vượt qua cấp bậc Tứ phách, mà Bạch Nguyên Hàn chỉ là một vị cường giả Nhị phách, dựa vào đao pháp mới miễn cưỡng làm cho thực lực của mình đạt tới cấp bậc Tam phách, đương nhiên không phải là đối thủ của hắn.

Mà lúc này, Lý Phong lại thúc giục một át chủ bài khác của mình.



Mắt Thiên Hồn!

Ầm!

Dao động kh ủng bố phát ra, hoàn toàn bao phủ khu vực trăm mét xung quanh, khu vực này quá nhỏ, các cường giả khác hoàn toàn không cảm ứng được, nhưng mà Bạch Nguyên Hàn lại hoàn toàn cảm ứng được.

“Bạch Nguyên Hàn, nếu tới giết ta, vậy thì đừng đi!" Lý Phong mỉm cười nói, trong mắt của hẳn lóe lên vẻ lạnh như băng.

Hắn lại vung trường kiếm trong tay lên.


"Lĩnh vực này là cái gì? Sao lại có lực trói buộc mạnh như vậy?”

Lúc này trong mắt Bạch Nguyên Hàn tràn đầy vẻ hoảng sợ.

Bị hư không xung quanh trói buộc cũng được, nhưng anh ta bị ảnh hưởng lớn nhất chính là hồn phách, lúc này anh ta cảm thấy hồn phách của mình hoàn toàn bị đè ép, anh ta ngưng tụ ra hai phách nhưng mà đoán chừng ngay cả thực lực một phách cũng không phát huy ra được.

Thực lực như vậy, lúc anh ta thi triển đao pháp uy lực cũng giảm đi, lúc này thực lực tổng thể giảm mạnh.

Mắt Thiên Hồn, không những khiến cho không gian bị trói buộc, mà còn có thể nhằm vào hồn phách, làm cho hồn phách bị áp chế rất lớn!

"Ầm ầm ầm!”

Trong hư không lại có vô số Lôi Điện quay cuồng, sau đó hoàn toàn chém xuống!

"Ngăn lại cho ta!”

Sắc mặt Bạch Nguyên Hàn không ngừng thay đổi, sau đó nổi giận gầm lên một tiếng, mạnh mẽ thi triển công kích.

Công kích của hai người lại va chạm.

Nhưng mà, lúc này anh ta cảm thấy một luồng sức mạnh kh ủng bố khó có thể tưởng tượng được truyền đến, dưới tình huống hồn phách bị áp chế, anh ta hoàn toàn không ngăn cản được, dường như trong trường kiếm có vô số kiếm quang bay ra, xen lẫn Lôi Điện, trần vào trong cơ thể anh ta.
 
Chương 391: C391: Phải trả cái giá rất lớn


Kiếm đạo, được xưng là công kích cường đại nhất, mà chiêu thứ nhất của Lục Thần kiếm pháp nếu bị đánh trúng hoàn toàn, sẽ lưu lại hạt giống kiếm quang ở trong cơ thể, nếu như có thể mọc rể nảy mầm, thì tiếp đó sẽ điên cưỡng cắt nát sinh cơ trong cơ thể!

Đây mới là chỗ đáng sợ của Lục Thần kiếm pháp, mỗi một chiêu đều ẩn chứa sát khí kinh người

Sinh cơ trong cơ thể không ngừng bị tiêu diệt, Bạch Nguyên Hàn gần như có thể cảm nhận được lực sinh mệnh của mình đang nhanh chóng giảm xuống.

"Sao có thế? Cho dù thực lực của Lý Phong mạnh hơn ta rất nhiều, nhưng mà muốn giết ta, cũng không làng như vậy!"

Lúc này sắc mặt Bạch Nguyên Hàn hoàn toàn đại biến, cho dù lúc trước Lý Phong nghiền áp anh ta, anh ta cũng không cho rằng Lý Phong có thể giết được mình, nhưng mà hiện tại anh ta hoàn toàn cảm nhận được khí tức tử vong.

Bỗng nhiên, đồng tử Bạch Nguyên Hàn hơi co rụt lại. Bởi vì, Lý Phong lại vung lên một kiếm.

"Hỏa Lăng, ngươi còn không ra tay?”

Trong mắt của anh ta tràn đây kinh hãi, vội vàng giận dữ hét, thậm chí trong giọng nói mang theo một tia hoảng sợ, vang vọng khắp hư không.

ông....

Đúng lúc này, bỗng nhiên từng ngọn lửa màu tím xuất hiện, những ngọn lửa này sau khi xuất hiện, liền trực tiếp đánh về phía Lý Phong.


Nhìn thấy những ngọn lửa này, sắc mặt Lý Phong, hơi thay đổi, từ những ngọn lửa này, hẳn cảm nhận được một tia khí tức nguy hiểm.

Ông...

Hắn vừa muốn đánh nát, thì lúc này điểm sáng thần bí chỗ trái tìm hẳn hơi hơi dao động.

Cảm nhận được dao động này, trong lòng Lý Phong vừa động, không hề công kích những ngọn lửa này nữa, tùy ý để chúng tiếp xúc đến thân thế, mà hắn vung trường kiếm, tiếp tục công kích Bạch Nguyên Hàn.

"Lý Phong, dừng tay!”

Một giọng nói vô cùng nổi giận vang lên.

Nhưng mà, Lý Phong lại không quan tâm, lại thị triển Lục Thần kiếm pháp, không ngừng xẹt qua thân thể Bạch Nguyên Hàn.

Không đến một giây, trong cơ thể Bạch Nguyên Hàn gần như đều là hạt giống kiếm quang, sinh cơ trong cơ thể anh ta bị điên cuồng phá hoại, lực sinh mệnh gần như giảm đi với tốc độ có thể nhìn thấy. được bằng mắt thường.

"Không!

Trong mắt Bạch Nguyên Hàn tràn đầy vẻ hoảng sợ, liều mạng muốn loại bỏ, nhưng mà hoảng sợ cũng không có tác dụng gì, cuối cùng, dao động khí tức trên người anh ta rút đi giống như thủy triều.

Mây đen tiêu tán, tình cảnh nơi này cũng hoàn toàn hiện ra ở trước mặt mọi người.

Bốn phía dường như lập tức yên tĩnh trở lại, tất cả mọi người đều đang nhìn tình cảnh trước mắt. Đọc 𝒕𝗋𝗎yệ𝙣 ch𝗎ẩ𝙣 khô𝙣g q𝗎ả𝙣g cáo ~ 𝒕𝗋𝗎m𝒕𝗋𝗎y e𝙣.𝓥N ~

"Bạch Nguyên Hàn đã chết, bị Lý Phong đánh chết”

"Sao... Sao có thể? Thực lực của Bạch Nguyên Hàn có thể địch lại cường giả ngưng tụ ra ba phách, mạnh hơn đại đa số chúng ta, thế mà trong khoảng thời gian ngắn như vậy bị giết”

"Thực lực của Lý Phong sao lại kh ủng bố như vậy?”

"Ai có thể nói cho ta biết rốt cuộc sao lại thế này?"


Tăn Dương, Viêm Võ quận Vương và các cường giả Thất Phách cảnh khác đều kinh hãi nhìn trận chiến phía xa, trước đó bọn họ nghe được tiếng kêu hoảng sợ của Bạch Nguyên Hàn truyền đến, chờ mây đen tán đi, liền thấy được thí thể của Bạch Nguyên Hàn.

Trong khoảng thời gian ngần, thế mà kết quả chiến đấu lại như thế!

Ngay từ đầu bọn họ còn lo lắng Lý Phong bị miểu sát, sau đó hoa Thiên Hồn sẽ bị Bạch Nguyên Hàn lấy được.

Cho dù trong lòng bọn họ suy tính rất nhiều loại khả năng, nhưng mà loại khả năng trước mắt này thì tuyệt đối không có bất kỳ kẻ nào có thể nghĩ đến.

Xoạt!

Trong hư không, lúc này rốt cuộc một bóng người xuất hiện, đây là một vị lão giả dáng người gầy gò, lúc này trên mặt lão giả rõ ràng mang theo vẻ vô cùng âm trầm.

Trên người ông ta được ngọn lửa quấn quanh, thậm chí hư không xung quanh đều trở nên cực nóng.

"Hỏa Lăng! Hỏa Lăng thế mà cũng tới!”

"Đây chính là một vị cường giả ngưng tụ ra năm phách!"

"Người này nắm giữ một ngọn Địa hỏa hoàn chỉnh, thậm chí có thể phát huy ra thực lực của cường giả cấp bậc Lục phách!"

Nhìn thấy vị lão giả kia, tất cả mọi người đều biến sắc, trong mắt mang theo một tia kính sợ.


Hỏa Lăng, trên cơ bản đứng ở đỉnh của Thất Phách cảnh, Thất Phách cảnh mạnh hơn ông ta có lẽ không bao nhiêu.

Lão giả đứng ở trong hư không, lúc này sắc mặt vô cùng âm trầm, nhìn về phía thanh niên vô cùng trẻ tuổi kia, trầm giọng nói: "Lý Phong, vừa rồi ta đã bảo ngươi dừng tay”

"Ngươi bảo ta dừng tay thì ta liền dừng tay sao?”

Nghe vậy, Lý Phong liền cười nhạo một tiếng, nói “Hỏa Lăng, ngươi và Bạch Nguyên Hàn giống nhau, hẳn là đều tới giết ta phải không? Kim Lộ kia trả giá cũng thật lớn, thế mà liên tục mời hai vị cường giả”

Một vị thực lực Tam phách, một vị thực lực Lục phách, mời bọn họ ra tay chắc chắn phải trả cái giá rất lớn.

"Nếu tới giết ta, còn trông cậy vào ta nghe theo lời của ngươi, đầu óc của ngươi có phải là có chút vấn đề không?"

Nghe được lời của Lý Phong, khuôn mặt của lão. giả Hỏa Lăng âm trăm, ông ta nhìn chằm chằm Lý Phong, nói: "Thiên tài của thế hệ này quả nhiên bất phàm, miệng lưỡi sắc bén, không tôn trọng tiền bối chút nào, cuồng vọng đến cực điểm! Lý Phong, hôm. nay, để ta xem ngươi có bản lĩnh gì mà cuồng vọng ở trước mặt ta?”

Ầm!

Dao động khí thế kh ủng bố trên người ông ta chợt phát ra, toàn thân trực tiếp đánh về phía Lý Phong
 
Chương 392: C392: Chương 392


Sau khi tiếp cận Lý Phong, sắc mặt Hỏa Lăng liền thay đổi, ông ta rõ ràng cảm nhận được mình bị ảnh hưởng rất lớn, tốc độ đều giảm xuống.

"Áp chế hồn phách thật là khủng khiếp! Lý Phong thế mà có thủ đoạn như vậy!”

Sắc mặt Hỏa Lăng thay đổi, ông ta chính là một vị cường giả cấp bậc Lục phách, thế nhưng cũng bị ảnh hưởng rất lớn.

Ầm!

Vào lúc sắc mặt ông ta thay đổi, trời đất bỗng nhiên biến sắc, vô số mây đen ngưng tụ, trường kiếm ngang trời, vừa lúc ở ngay tại trung tâm của mây đen!

Vô số Lôi Điện lập lòe, giống như trời đất đang nổ vang. Sau đó, trường kiếm trực tiếp nghiền áp xuống.

"Cút ngay cho ta!”

Thấy thế, Hỏa Lăng gầm nhẹ một tiếng, nói: "Lý Phong, kiếm pháp này của ngươi rất cường đại, nhưng mà không thể làm ta bị thương được đâu!”

Từng ngọn lửa bay ra, thậm chí hình thành một con cự thú hỏa diễm, cự thú hỏa diễm này rít gào, lao về phía trường kiếm của Lý Phong.


Hai đòn công kích va chạm ầm ầm ở trên không trung.

Âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, toàn bộ hư không gần như hoàn toàn bị mây đen và ngọn lửa kia bao phủ.

"Dao động của va chạm này còn mạnh hơn lúc trước, không biết Lý Phong có thể ngăn hay không?”

"Thực lực của Hỏa Lăng đã đạt tới cấp bậc Lục phách, thậm chí nắm giữ một ngọn Địa hỏa, từng có vài vị cường giả Thất Phách cảnh đều bị Địa hỏa của ông ta đốt thành hư vô, Lý Phong không thể chống đỡ được!”

"Phủ chủ phủ Thần Văn Huyền Mạc đâu? Nơi này cách phủ Thân Văn không quá xa, với tốc độ của ông ta hẳn là chạy tới rồi chứ? Sao đến bây giờ vẫn không xuất hiện.”

"Ngươi đã quên thủ đoạn của Thiên Vu cốc rồi sao? Nếu dám ra tay, bọn họ nhất định sẽ có hậu chiêu.”

Rất nhiều Thất Phách cảnh của các thế lực cảm nhận được dao động của va chạm khủng bố kia, sắc mặt không ngừng thay đổi, thân thể không ngừng lui về phía sau.

Va chạm qua đi, mây đen, ngọn lửa đều biến mất, tình cảnh chiến đấu hoàn toàn xuất hiện ở trước mắt bọn họ.

Nhưng mà nhìn thấy tình cảnh chiến đấu này, sắc mặt bọn họ lại kinh ngạc.

"Lý Phong thế mà không chết, cũng không bị thương nặng."

“Trời ạ, thực lực của hẳn thật là mạnh! Có thể cứng rắn chống lại công kích của cường giả cấp bậc Lục phách!”

"Rốt cuộc là hắn làm như thế nào vậy?”

Lần này Lý Phong bị thương, nhưng chỉ là vết thương nhẹ, đoán chừng cũng không có ảnh hưởng gì quá lớn đến thực lực. Chap 𝙢ới l𝒖ô𝘯 có tại ~ 𝑇𝐑U 𝖬𝑇𝐑UYỆ𝑵.V𝘯 ~

Đạt tới cấp bậc này, không thể khiến cho đối phương trọng.

thương, thì rất khó hoàn toàn giết chết được đối phương.

Mọi người khiếp sợ, Thất Phách cảnh đỉnh phong cũng chỉ là ngưng tụ ra bảy phách thôi, đối mặt cường giả có thực lực Lục phách, những người như bọn họ gần như không có khả năng ngăn cản, nhưng mà Lý Phong lại đỡ được.


"Chẳng trách có thể dễ dàng đánh chết Bạch Nguyên Hàn như vậy."

"Hắn thật sự chỉ là mới vừa đột phá sao?”

Lúc này một ít Thất Phách cảnh nhìn về phía Lý Phong, trong mắt hiếm thấy lộ ra một tia kính sợ.

....

Trong hư không, trên mặt Hỏa Lăng tràn đầy vẻ âm trầm.

"Ha ha, Hỏa Lăng, thực lực của ngươi chẳng qua cũng chỉ như thế, cũng không làm ta trọng thương được, còn tự xưng tiền bối ở trước mặt ta, xấu hổ hay không chứ?” Một chỗ khác, Lý Phong lau máu tươi nơi khóe miệng một chút, cười to nói.

Lúc này trong lòng hắn lại sung sướng.

Mắt Thiên Hồn nhằm vào hồn phách, dưới tác dụng của mắt Thiên Hồn, thực lực chân chính mà Hỏa Lăng phát huy ra được cũng chỉ ở cấp bậc Ngũ phách thôi.

Mà lực công kích của hẳn cách cường giả cấp bậc Ngũ phách chỉ còn một khoảng cách ngắn, nhưng mà khoảng cách này cũng không lớn, cho nên, Hỏa Lăng có thể làm hắn bị thương, nhưng mà chỉ là vết thương nhẹ.

Muốn làm hắn trọng thương, thực lực của Hỏa Lăng căn bản không đủ.

"Tiểu tử chết tiệt.”


Hỏa Lăng nhìn về phía Lý Phong, lập tức tức giận nói: "Ta tu luyện bao lâu, ngươi mới tu luyện bao lâu, ngươi chỉ là một tên mới vừa đột phá đến Thất Phách cảnh cũng dám đánh giá thực lực của ta?”

Thất Phách cảnh chết ở trong tay ông ta cũng có vài vị, trong mắt ông ta Lý Phong chỉ là một vị thiên tài, thế mà nói thực lực của ông ta không tốt, hiển nhiên đã khơi dậy lửa giận trong lòng ông ta.

"Ha ha, tu luyện thời gian dài như vậy cũng không áp chế được ta, vậy mà có vẻ còn rất tự hào.”

Lý Phong cười to nói: "Hỏa Lăng, ngươi có tin không, nếu cho ta thêm vài năm nữa, ta giết ngươi sẽ đơn giản như nghiền chết một con kiến vậy. Đến lúc đó ngươi gọi ta là tiền bối, thế nào?”

Trên mặt của hắn tràn đầy tươi cười sáng lạn, dường như không chút để ý đến Hỏa Lăng.

"Muốn chết!!!”

Nghe vậy, trong mắt Hỏa Lăng lập tức lộ ra lửa giận, sắc mặt trở nên vô cùng dữ tợn.

Càng là cường giả thì càng để ý thể diện, xung quanh có nhiều cường giả Thất Phách cảnh đang xem chiến như vậy, ông ta là một vị cường giả gần như đứng ở đỉnh của Thất Phách cảnh lại bị Lý Phong xem thường, làm nhục? Thậm chí nói vài năm sau ông ta sẽ giống chư con kiến, bị hắn tùy ý nghiền áp?

Nếu ông ta không chút phản ứng, đoán chừng sẽ trở thành trò cười cho toàn bộ Đế quốc Thiên Vũ.
 
Chương 393: C393: Chương 393


"Ngươi đã muốn chết, thì hôm nay ta sẽ đốt ngươi thành hư vô!” Hỏa Lăng tức giận nói.

Ầm!

Trong cơ thể ông ta, từng ngọn lửa điên cuồng phun ra, những ngọn lửa này có màu tím, vừa phun ra thì nhiệt độ không khí xung quanh liền tăng lên rất nhiều, ngay cả những Thất Phách cảnh ở phía xa cũng đều cảm nhận được khí tức cực nóng.

"Xuất hiện rồi! Đây là Địa hỏa Tử Hồn hỏa, xếp hạng thứ 27 trong Bảng danh sách Địa hỏa!”

"Sách cổ ghi lại, Địa hỏa tổng cộng có 72 loại, hiện tại phần lớn đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn sót lại vài loại, trong đó Tử Hồn hỏa là sát chiêu cường đại nhất của Hỏa Lăng!”

"Cho dù là với thực lực của Hỏa Lăng, cũng chỉ có thể miễn cưỡng nắm giữ, phát huy ra được hai phần ba uy lực của nó.”

"Loại Địa hỏa cấp bậc này, thậm chí cũng có một ít trợ giúp đối với cường giả Tam Hồn cảnh.”

"Ai bảo sau lưng Hỏa Lăng có vị Tam Hồn cảnh đỉnh phong cường đại kia chứ! Cho dù ông ta chỉ ở vào Thất Phách cảnh, không thể hoàn toàn nắm giữ Tử Hồn hỏa, cũng không có người khác đến cướp.”

Nhìn thấy ngọn lửa màu tím đang điên cuồng phun ra này, bọn người Tân Dương, Viêm Võ quận Vương đều biến sắc, trên mặt rõ ràng có vẻ kiêng kị.

Loại Địa hỏa cấp bậc này nếu hoàn toàn bùng nổ, có thể ngay cả một giây bọn họ cũng không kiên trì được.

"Lý Phong, hôm nay, không ai bảo vệ được ngươi!”


Giọng nói vô cùng lạnh băng vang vọng khắp hư không.

“Grào!”

Ngọn lửa màu tím phun ra, gần như bao phủ một khu vực rộng lớn, sau đó ngọn lửa màu tím này liền biến thành một con cự thú màu tím, rít gào lao về phía Lý Phong.

"Tử Hồn hỏa?”

Nhìn thấy cự thú hỏa diễm màu tím này, Lý Phong lại không chút sợ hãi, cười to nói: "Ta từng nghe nói Tử Hồn hỏa có uy lực cường đại, hiện tại thật ra rất muốn kiến thức một chút, xem có thật sự khủng bố như trong truyền thuyết hay không.”

Lúc này Lý Phong không chỉ không tránh né, mà ngược lại trên mặt còn lộ ra một tia chiến ý, trực tiếp nghênh đón về phía cự thú hỏa diễm này!

Ầm!

Dao động khủng bố phát ra, toàn bộ ngọn lửa màu tím hoàn toàn va chạm với Lý Phong.

"Lý Phong, mau tránh ra.”

Lúc này Huyền Long ở bên trong lồng giam linh lực vội vàng nói.

"Ngươi đừng xem thường Tử Hồn hỏa, với thực lực bây giờ của ngươi không ngăn cản được uy lực của Tử Hồn hỏa này đâu!”

Trong giọng điệu của ông ta rõ ràng có vẻ lo lắng, dựa vào thân thể cứng rắn chống lại ngọn lửa màu tím thiêu đốt, ở trong mắt ông ta là một việc làm cực kỳ ngu xuẩn.

Nghe vậy, Lý Phong lại mỉm cười nói: "Cho tới bây giờ ta chưa từng xem thường Tử Hồn hỏa.

Ánh mắt của hắn nhìn về phía cự thú hỏa diễm màu tím đang lao đến, trong mắt hiện lên một tia hưng phấn.

"Cuối cùng cũng phát động chiêu này!”

Trên thực tế, những lời trước đó hắn nói là cố ý chọc giận Hỏa Lăng kia, chính là để cho ông ta phóng ra Tử Hồn hỏa!

Bởi vì, lúc trước khi tiếp xúc đến Tử Hồn hỏa, điểm sáng thần bí chỗ trái tim hắn truyền đến dao động vô cùng hưng phấn!

Ầm!


Khí tức cực nóng hoàn toàn tiếp xúc đến thân thể Lý Phong, mà trong nháy mắt này, điểm sáng thần bí liền thúc giục!

Nhất thời, ngọn lửa tiếp xúc đến thân thể Lý Phong kia nháy mắt phân hoá thành hàng ngàn ngọn lửa, giống như năng lượng bị phân giải, dán lên thân thể Lý Phong, gần như từ khắp các nơi trên thân thể tràn vào trong cơ thể hắn.

Sau khi những ngọn lửa màu tím này dung nhập, Lý Phong lập tức cảm thấy thân thể mình như muốn bốc cháy.

Đây chính là Địa hỏa chân chính, hơn nữa còn là xếp hạng 30 vị trí đầu, cho dù Hỏa Lăng là cường giả ngưng tụ ra năm phách cũng không thể hoàn toàn luyện hóa được, chỉ có thể phát huy ra một chút uy lực, có thể tưởng tượng mức độ khủng bố của nó!

Nếu bị nó không ngừng thiêu đốt, thậm chí Thất Phách cảnh đỉnh phong cũng khó có thể ngăn cản được, sẽ bị đốt cháy thành hư vô.

Tuy rằng khó chịu, nhưng mà lúc này những ngọn lửa tràn vào bắt đầu nhanh chóng dung nhập vào bên trong điểm sáng thần bí, sau đó lại phun ra.

Ngọn lửa màu tím phun ra lại có cảm giác vô cùng ôn hòa, không tạo thành bất cứ tổn thương gì cho Lý Phong.

“Luyện hóa!”

Lý Phong cố nén cảm giác thiêu đốt truyền đến từ khắp các nơi trên thân thể, trong lòng gầm nhẹ, không ngừng vận chuyển công pháp.

Không sai, điểm sáng thần bí truyền đến dao động hưng phấn chính là muốn luyện hóa Tử Hồn hỏa này!

Nếu người khác biết được ý nghĩ này, tuyệt đối sẽ cho rằng hắn là kẻ điên.

Ngọn lửa cấp bậc này, cho dù là trạng thái vô chủ, muốn luyện hóa cũng phải thật cẩn thận, trước tiên phải làm tốt nhiều chuẩn bị.

Mà trên thực tế Tử Hồn hỏa này đã bị Hỏa Lăng luyện hóa.


Mạnh mẽ đoạt lấy bảo vật, sẽ phải chịu thương tổn càng lớn hơn nữa.

Nhưng mà Lý Phong tin tưởng tuyệt đối vào điểm sáng thần bí!

Ầm! Ầm!

Ngọn lửa màu tím từ khắp các nơi tràn vào, toàn bộ thân thể Lý Phong dương như cũng biến thành màu tím, làn da đều trở nên đỏ đậm, như thể bị thiêu đốt.

Nhưng mà hắn vẫn cố nén.

Cảm giác đau đớn càng lúc càng sâu sắc, cuối cùng đạt tới một sự cân bằng, ngọn lửa màu tím cuồng bạo dung nhập vào, mà sau khi bị điểm sáng thần bí chuyển hóa thì ngọn lửa màu tím lại trở nên vô cùng ôn hòa, giữa hai bên bắt đầu đối kháng nhau!

Mà lúc này ở bên ngoài nhìn vào, cả người Lý Phong đều bị cự thú hỏa diễm màu tím cắn nuốt.

"Lý Phong thế mà không chạy trốn, lựa chọn cứng rắn chống lại Tử Hồn hỏa.”

"Hắn bị Tử Hồn hỏa hoàn toàn bao vây.”

"Đáng tiếc, hắn hoàn toàn có cơ hội chạy trốn.”
 
Chương 394: C394: Đang tự đánh nhau


“Thiên tài như vậy, quá kiêu ngạo, thế mà cho rằng có thể dựa vào thực lực của mình ngăn cản Tử Hồn hỏa.”

Từ xa, từng vị cường giả nhìn nơi này, trong mắt hơi kinh sợ.

Lý Phong đột nhiên bày ra thực lực mạnh như vậy, không nghĩ tới trong quá trình chiến đấu lại bỗng nhiên mất trí, làm ra một quyết định sai lầm như vậy.

Cho dù là Thất Phách cảnh đỉnh phong, cứng rắn chống lại Tử Hồn hỏa như vậy, cũng không ngăn cản được bao nhiêu thời gian.

"Lý Phong.”

Một chỗ trong hư không, lúc này vẻ mặt gia chủ nhà họ. Tân, Tân Dương thay đổi liên tục, hiển nhiên ông ta không hy vọng Lý Phong bị giết, nhưng thực lực của ông ta nhiều nhất chỉ địch lại Bạch Nguyên Hàn, hoàn toàn không phải đối thủ của Hỏa Lăng.

Bên kia, sắc mặt Viêm Võ quận Vương cũng khó coi.

"Sao Lý Phong này lại ngu xuẩn như vậy, đây chính là Địa hỏa xếp 30 hạng đầu, hắn cũng dám đỡ?”

Lý Phong bị giết, thì ông ta lại càng không thể chiếm được những hoa Thiên Hồn kia.

Sắc mặt mọi người khác nhau, mà lúc này sắc mặt Hỏa Lăng hờ hững nhìn về phía ngọn lửa đang thiêu đốt phía dưới.

"Lý Phong này có thiên phú rất mạnh, có thể là bởi vì thực lực tăng lên quá nhanh, nên trong lúc chiến đấu mới làm ra quyết định ngu xuẩn như vậy.”

Khóe miệng Hỏa Lăng lộ ra một tia cười lạnh.


Cho dù thực lực tương đương với ông ta, nhưng mà một khi bị Tử Hồn hỏa này hoàn toàn cuốn lấy, thì sẽ chỉ có một kết cục, là trực tiếp bị đốt cháy thành hư vô, thậm chí ngay cả linh hồn cũng bị đốt cháy!

Một giây... Mười giây...

Thời gian đang không ngừng trôi qua, nhưng mà qua một phút đồng hồ sau, sắc mặt Hỏa Lăng liền hơi thay đổi.

“Trở về!"

Tay phải của ông ta triệu hồi ngọn lửa, nhưng mà những ngọn lửa này chỉ hơi rung động, chứ không có thay đổi gì.

Thấy thế, sắc mặt Hỏa Lăng rõ ràng đại biến, dường như: phát hiện cái gì, bóng dáng ông ta lóe lên, nhanh chóng đi tới trước ngọn lửa màu tím kia.

"Grào!”

Những ngọn lửa này ngưng tụ thành hai cự thú hỏa diễm, hai cự thú hỏa diễm này thế mà trực tiếp chém giết nhau.

Nhìn thấy tình cảnh như vậy, các cường giả Thất Phách cảnh ở phía xa đều sửng sốt.

“Hỏa Lăng đang làm gì vậy?”

"Tử Hồn hỏa của ông ta... Đang tự đánh nhau?”

Những Thất Phách cảnh này trợn mắt há hốc mồm mà nhìn.

Lúc này Hỏa Lăng giống như là đang diễn xiếc vậy, thế mà khống chế Tử Hồn hỏa, chia làm hai bộ phận, chiến đấu với chính mình.

"Lý Phong!"

Một giọng nói vô cùng nổi giận vang lên, trong giọng nói này còn kèm theo một tia kinh hoảng.

"Ngươi dừng lại cho ta!!!”

Lúc này, Hỏa Lăng rõ ràng cảm thấy liên hệ giữa Tử Hồn hỏa và mình càng ngày càng yếu, tuy rằng khó có thể tin, nhưng mà lúc này ông ta có thể rõ ràng cảm ứng được, Lý Phong thế mà đang luyện hóa Tử Hồn hỏa của ông tai!

"Ha hả, Hỏa Lăng, ta đã nói rồi, ngươi không có tư cách ra lệnh cho ta.” Bên trong ngọn lửa truyền ra một giọng nói.

"Là tiếng của Lý Phong!”

“Nghe giọng của hẳn hình như không bị thương chút nào cả."

"Sao Hỏa Lăng lại lập tức trở nên kích động như vậy?”


"Hiện tại không phải nên là Lý Phong cầu xin tha thứ sao? Sao ta lại cảm giác Hỏa Lăng đang cầu xin tha thứ vậy?”

Nghe được lời của bọn họ, rất nhiều cường giả đều tràn đầy nghỉ hoặc.

“Grào!” "Grào!”

Hai cự thú hỏa diễm đang điên cuồng đánh nhau, lúc này một con đang điên cuồng lớn mạnh, còn một con thì đang nhanh chóng yếu đi.

“Ha ha, thoải mái!”

Lúc này trong lòng Lý Phong vô cùng kích động, theo quá trình luyện hóa, tốc độ luyện hóa của hắn càng lúc càng nhanh.

Những ngọn lửa đã luyện hóa thành công nhanh chóng đồng hóa những ngọn lửa chưa được luyện hóa.

Cuối cùng, hai cự thú hỏa diễm kia trực tiếp dung hợp lại với nhau.

"“Grào!”

Cự thú hỏa diễm rống giận, thế mà lao tới cắn xé Hỏa Lăng.

"Cút ngay cho ta!" Thấy thế, Hỏa Lăng tức giận nói.

Binh khí của ông ta hoàn toàn chém lên cự thú hỏa diễm này, chém nó làm hai nửa.

Thấy thế, những cường giả Thất Phách cảnh này lại ngây ngẩn cả người.

"Rốt cuộc là sao lại thế này, Tử Hồn hỏa kia thế mà công kích Hỏa Lăng.”


"Xảy ra chuyện gì? Bảo vật đã bị luyện hóa còn có thể công kích chủ nhân của mình?”

Lúc này trong lòng bọn họ xuất hiện một ý nghĩ, nhưng lại cảm thấy không có khả năng, bị chính mình nhanh chóng phủ định.

Ngọn lửa bị đánh nát cũng không bị ảnh hưởng, hơn nữa còn phân tán ra.

Một khu vực rộng lớn vẫn bị ngọn lửa màu tím bao phủ như cũ, sau đó, ngọn lửa bao phủ một khu vực rộng lớn bắt đầu nhanh chóng thu lại, theo sự thu lại, một bóng dáng vô cùng trẻ tuổi liền xuất hiện ở trước mặt mọi người. Thanh niên nhìn qua chỉ khoảng hai mươi tuổi, trên người

còn có từng ngọn lửa màu tím thật nhỏ.

Lúc này những ngọn lửa này lại không tạo thành bất cứ thương tổn gì cho người này cả.

Khắp hư không dường như lập tức yên tĩnh trở lại, mọi người nhìn về phía nơi này, cũng trong nháy mắt hiểu được gì đó, trong mắt tràn đây vẻ khiếp sợ.

“Tử Hồn hỏa thế mà bị Lý Phong luyện hóa!”

“Trời ạ, sao có thể? Không phải là Hỏa Lăng đã luyện hóa rồi sao?”

"Hắn làm thế nào vậy?”

Lúc này Tử Hồn hỏa hoàn toàn dung nhập vào trong cơ thể Lý Phong, hiển nhiên chỉ có một khả năng!

Ðó là Lý Phong đã trở thành chủ nhân của Tử Hồn hỏa!
 
Chương 395: C395: Uy thế thật là khủng khiếp


"Lý Phong, giao Tử Hồn hỏa ra đây!” Hỏa Lăng nhìn Lý Phong, trên mặt tràn đầy vẻ dữ tợn, tức giận nói.

Lúc này sắc mặt Hỏa Lăng âm trầm như có thể tích nước, Tử Hồn hỏa là át chủ bài lớn nhất của ông ta, nhưng mà hiện tại trong quá trình chiến đấu lại bị Lý Phong mạnh mẽ cướp đi!

"Ha hả, Hỏa Lăng, Tử Hồn hỏa nói ngươi không đủ tư cách làm chủ nhân của nó, cho nên nó chọn ta.” Lý Phong lạnh nhạt cười nói.

Lúc này trong lòng hắn rất là vui sướng.

Ở trong máu hắn, dường như có từng ngọn lửa màu tím thật nhỏ đang lưu động, nhưng mà những ngọn lửa này lại rất ôn hòa, không chỉ không làm thân thể hẳn bị thương, mà thậm chí còn đang chậm rãi rèn luyện thân thể hẳn.

Mà lúc này Hỏa diễm Xích Tâm kia cũng đã hoàn toàn dung nhập vào trong ngọn lửa màu tím này, nhưng mà năng lượng này rất mỏng manh, gần như hoàn toàn bị Tử Hồn hỏa đồng hóa.

Hơi nắm nắm tay, một tia lửa lưu động trong máu hắn liền bạo động lên, từng luồng năng lượng khủng bố nháy mắt điên cuồng trào ra từ khắp các nơi trên thân thể hắn.

"Sức mạnh này, tuyệt đối vượt qua cường giả cấp bậc Tứ phách!”

Trong lòng Lý Phong vui sướng.

Dựa vào điểm sáng thần bí, hãn hoàn toàn luyện hóa Tử Hồn hỏa này, mà thực lực tổng thể của hắn cũng trực tiếp bạo tăng!


Cho dù hiện tại hẳn không có thực lực cấp bậc Ngũ phách, nhưng mà cũng không kém xa.

Mới vừa đột phá đến Thất Phách cảnh trong thời gian ngắn, hắn lại có thu hoạch lớn như vậy.

"Ha ha, Lý Phong, không nghĩ tới ngươi còn có thủ đoạn như vậy.”

Lúc này Huyền Long ở bên trong lồng giam linh lực cũng giật mình, sau đó ngạc nhiên vui mừng nói.

Lúc trước ông ta còn lo lắng cho Lý Phong, không nghĩ tới Tử Hồn hỏa cuồng bạo này lại bị Lý Phong trực tiếp luyện hóa!

"Điểm sáng thần bí này quá mạnh, ta cảm thấy về sau ngươi có thể đi tìm các cường giả nắm giữ Địa hỏa khác, mạnh mẽ cướp lấy! Như vậy thực lực của ngươi tuyệt đối có thể bạo tăng không ngừng!” Huyền Long mê hoặc nói.

Tuy rằng phần lớn Địa hỏa đã biến mất, nhưng vẫn còn vài loại được giữ lại, hơn nữa nằm ở trong tay một ít cường giả, nếu Lý Phong có được thêm vài loại, chắc chắn thực lực có thể trực tiếp đạt tới Thất Phách cảnh đỉnh phong!

Đang lúc ông ta nói chuyện với Lý Phong, sắc mặt Hỏa Lăng dữ tợn nói: 'Lý Phong, Tử Hồn hỏa là của ta! Ngươi có tư cách gì có được?”

Át chủ bài lớn nhất trực tiếp bị cướp đoạt, lúc này Hỏa Lăng gần như có chút không khống chế được.

Ầm!

Trên người ông ta phát ra dao động khí thế khủng bố, lao thẳng về phía Lý Phong.

Nhìn Hỏa Lăng lúc này, khóe miệng Lý Phong lộ ra vẻ tươi cười. Truyện Teen Hay

"Hỏa Lăng, để ta thử một chút xem sau khi có được Tử Hồn hỏa thì hiện tại thực lực của ta rốt cuộc đạt tới tình trạng gì!”

Hắn vung trường kiếm trong tay lên, trường kiếm trực tiếp bay ra khỏi tay.

Trường kiếm đứng sừng sững trong hư không, nháy mắt trời đất biến sắc, lấy trường kiếm làm trung tâm, có vô số mây đen bắt đầu ngưng tụ.

Hư không chấn động, Lôi Điện nổ vang, giống như đang chuẩn bị cho một đòn công kích cực kỳ đáng sợ!

Lục Thần kiếm pháp, khi thực lực càng cường đại, thì uy lực thi triển ra cũng sẽ càng mạnh!


Cho dù chỉ là thức thứ nhất, nhưng nếu được cường giả cấp bậc Tam Hồn cảnh thi triển, thì sức mạnh sẽ được tăng phúc rất lớn! Đây là công pháp kiếm thuật vượt xa thế giới này! Không thể đo lường cấp bậc.

"Ầm ầm ầm!”

Lôi Điện lóe lên, dường như mang theo uy lực của trời đất, lúc này hoàn toàn khóa chặt lấy Hỏa Lăng!

"Uy thế thật là khủng khiếp!”

"Uy lực của kiếm chiêu này còn mạnh hơn trước đó.”

"Luyện hóa Tử Hồn hỏa, nhất định là thực lực của Lý Phong đã tăng lên rất lớn, uy lực của kiếm chiêu này lại mạnh hơn rất nhiều.”

Ở phía xa, trong mắt rất nhiều cường giả Thất Phách cảnh tràn đầy khiếp sợ, cho dù là đám người Tân Dương, Viêm Võ quận Vương, trong mắt cũng đều lộ ra một tia kinh hãi.

Bọn họ nhìn công kích giống như mang theo uy áp của trời đất ở đàng xa kia, dưới một đòn công kích này, bọn họ đều cảm thấy tim đập vô cùng nhanh.

Nghe được lời của Lý Phong, Hỏa Lăng lập tức giận dữ hét: "Lấy ta để kiểm tra thực lực, cuồng vọng đến cực điểm! Lý Phong, cho dù thực lực của ngươi tiến bộ, ngươi cũng không đánh bại được ta!”

Trong mắt của ông ta tràn đầy vẻ điên cuồng, không giữ lại một chút sức mạnh nào, phóng ra không chút kiêng nể!

"Ngươi có thể thử một chút.”


Lý Phong cười nhạt.

Tiếp tục thúc giục mắt Thiên Hồn!

Tiếp đó, trường kiếm ngưng tụ uy lực trời đất kia cũng âm ầm rơi xuống!

Ngay khi rơi xuống, trong nháy mắt, mặt đất của cả khu vực rộng lớn xung quanh đột nhiên trầm xuống, giống như đã bị đè ép rất mạnh.

Vút! Vút! Vút!

Vô số kiếm quang còn sót lại điên cuồng khuếch tán ra bốn phía, những kiếm quang này tiếp xúc đến một vài cường giả, những cường giả này lập tức biến sắc.

Bọn họ cảm nhận được từng luồng kiếm quang điên cuồng tràn vào trong cơ thể, thậm chí không ngừng phân liệt, sinh cơ của bọn họ thế mà đang yếu đi!

"Cái gì?”

Sắc mặt những cường giả này đại biến, vội vàng nuốt linh dược để tiêu trừ.

"Kiếm chiêu thật là khủng khiếp!”
 
Chương 396: C396: Chương 396


"Chỉ là một ít kiếm quang còn sót lại, thế mà có thể khiến cho cơ thể ta mất đi một ít sinh cơ!”

"Chẳng trách Bạch Nguyên Hàn kia dễ dàng bị đánh chết!”

Những cường giả này kinh hãi, hoàn toàn không dám do dự, cấp tốc lui mạnh ra phía sau.

Bọn họ chính là Thất Phách cảnh cường đại, nhưng mà công kích còn sót lại cũng tạo thành thương tổn đối với bọn họ, chứng tỏ công kích này khủng bố biết bao nhiêu!

Vào lúc bọn họ lui mạnh ra sau, lúc này rốt cuộc thanh trường kiếm kia cũng rớt xuống, hoàn toàn bao trùm lấy Hỏa Lăng.

Va chạm qua đi, tình cảnh chiến đấu lại hiện ra ở trước mặt mọi người.

"Phụt!”

Lúc này trên mặt đất, trong miệng Hỏa Lăng kia trực tiếp phun ra máu tươi, tóc tai bù xù, cả người thoạt nhìn cực kỳ chật vật.

Mà trong hư không, một vị thanh niên bình tĩnh đứng thẳng, trên người không có bất kỳ vết thương nào.

"Lần công kích này, Lý Phong thắng!”


"Trời ạ, Hỏa Lăng chính là cường giả ở vào Thất Phách cảnh đỉnh cấp, thế mà lại thua ở trong tay Lý Phong.”

Mọi người nhìn về phía vị thanh niên kia, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin được.

"Thực lực của Lý Phong có thể địch lại cường giả Lục phách?”

Lúc này sắc mặt gia chủ nhà họ Tân, Tân Dương đang không ngừng thay đổi.

Cho dù không có Tử Hồn hỏa, Hỏa Lăng kia cũng là một vị cường giả ngưng tụ ra năm phách, có thể dễ dàng làm ông ta trọng thương, thực lực của Lý Phong tuyệt đối địch lại cường giả ngưng tụ sáu phách!

Nhà họ Tân bọn họ có mười ba vị cường giả Thất Phách cảnh, mạnh nhất chính là mới vừa đạt tới cấp bậc Lục phách, nếu thật sự đánh với Lý Phong, còn không nhất định là đối thủ!

Nói cách khác, hiện tại nhà họ Tân bọn họ ngoại trừ lão tổ, thì không ai là đối thủ của Lý Phong.

Lúc này sắc mặt Viêm Võ quận Vương kia cũng đột nhiên thay đổi, ánh mắt của ông ta thay đổi liên tục, trong mắt càng thêm hối hận.

Trạm Lô của Huyền Đạo môn cũng đang nhìn, từ lúc Lý Phong bắt đầu ra tay, trong mắt của ông ta vẫn luôn khiếp sợ.

“Trạm Lô đại nhân, cần xin ngài cứu muội muội ta một mạng, nếu sau này có chuyện gì cần giao phó, Lý Phong ta dù chết, cũng nhất định làm được.”

Thanh niên lúc trước ôm lấy muội muội mình, cúi thấp người, trên mặt tràn đầy vẻ khẩn cầu, thiếu chút nữa đã quỳ xuống van cầu ông ta.

Hiện tại đã hơn một năm, vị thanh niên ở trong mắt ông ta có vẻ vô cùng yếu ớt này lại có thể dễ dàng đánh chết ông ta?

"Ta thật sự là ngu xuẩn." Trong lòng Trạm Lô cười khổ.

Buồn cười ông ta lúc trước còn cho rằng tiềm lực của Lý Phong không đáng để lấy ra một cây linh dược chữa thương thất phẩm đỉnh cấp.

Cũng bởi vì một gốc cây linh dược ở trong mắt ông ta cũng không quá hiếm thấy như vậy, mà ông ta đã trực tiếp đẩy Lý Phong, một vị thiên tài tuyệt thế ra khỏi Huyền Đạo môn.

Mọi người kinh hãi, mà trong hư không, Lý Phong nắm trường kiếm trong tay, nhìn xuống Hỏa Lăng.

"Hỏa Lăng, hiện tại ngươi đã phục chưa?” Lý Phong mỉm cười nói.


Trước đó thực lực của Hỏa Lăng còn mạnh hơn hẳn, nhưng mà mất đi Tử Hồn hỏa, thực lực giảm mạnh, mà hắn có được Tử Hồn hỏa, thực lực lại bạo tăng, một giảm một tăng, lúc này thực lực của hẳn đã hoàn toàn vượt qua Hỏa Lăng!

Lúc này ánh mắt lúc Hỏa Lăng thay đổi liên tục, kịch liệt thay đổi.

Trong lòng ông ta tràn đầy uất ức, trận chiến này, vốn nghĩ sẽ dễ dàng đánh chết Lý Phong, nhưng mà không ngờ cuối cùng kết quả lại biến thành như vậy.

Đợi cho tin tức ở nơi này truyền ra, ông ta chắc chắn sẽ trở thành trò cười cho rất nhiều người.

Sắc mặt Hỏa Lăng âm trầm, trầm giọng nói: "Lý Phong, ngươi thật sự không giao Tử Hồn hỏa ra?”

"Ha ha, thật là buồn cười, bảo vật người có duyên thì được, Tử Hồn hỏa này bị ta lấy được, đương nhiên là đồ của ta.”

Lý Phong cười nhạt nói: "Hỏa Lăng, ngươi tới đây giết ta, sẽ không ngu xuẩn vậy chứ?”

Mặc dù là đang cười, nhưng mà trong mắt hắn lại tràn đầy lạnh lão.

Hiện tại với hãn mà nói, thực lực của Hỏa Lăng vẫn rất mạnh, cho dù hắn thắng Hỏa Lăng, nhưng mà muốn đánh chết ông ta, thì hoàn toàn không làm được.

Nếu không, hắn tuyệt đối sẽ ra tay không chút do dự.

"Tốt lắm.”


Nghe vậy, Hỏa Lăng trầm giọng nói: "Địa Khôn đại nhân ban cho ta Tử Hồn hỏa, hiện tại bị ngươi cưỡng ép cướp đi, ta sẽ bẩm báo tường tận chuyện này cho Địa Khôn đại nhân.

"Hiện tại Hỏa Lăng này không phải là đối thủ của Lý Phong, thế mà bắt đầu uy hiếp Lý Phong.”

"Dựa vào thực lực của ông ta hoàn toàn không có khả năng đoạt lại Tử Hồn hỏa, đương nhiên sẽ lựa chọn làm như vậy."

"Khó có thể tưởng tượng, một vị cường giả có danh tiếng lại uy hiếp một vị thiên tài mới vừa thành danh không lâu.”

Nghe được lời của Hỏa Lăng, trong lòng rất nhiều cường giả Thất Phách cảnh đều cảm thấy có chút trơ trẽn.

"Lý Phong, Địa Khôn này đại khái ngang ngửa với ta, là một vị độc hành giả, hơn nữa ở vào Tam Hồn cảnh đỉnh phong.”

Vào lúc Hỏa Lăng vừa dứt lời, giọng nói của Huyền Long cũng trực tiếp vang lên ở trong tai hắn.

"Tam Hồn cảnh đỉnh phong sao?”

Lý Phong thầm nghĩ trong lòng.

Hắn hơi nhíu mày, loại cường giả độc hành không thuộc về bất cứ thế lực nào mới là khiến cho người ta kiêng kị nhất, bởi vì bon ho làm việc hoàn toàn không chút kiêng kỵ gì.
 
Chương 397: C397: Ngươi có ý kiến với lời của ta sao


Có thể Thiên Vu cốc sẽ kiêng kị phủ Thần Văn, sẽ không thật sự trở mặt, dù sao Thiên Vu cốc có rất nhiều đệ tử bình thường.

Nhưng mà sau lưng cường giả độc hành không có vướng bận, muốn ra tay thì ra tay, cũng không có nhược điểm gì để bị người khác bắt được.

"Hỏa Lăng, nói thế nào thì ngươi cũng là một vị cường giả thành danh đã lâu, hiện tại đánh không lại Lý Phong, thế mà dựa vào Địa Khôn trực tiếp uy hiếp, này không phù hợp với thân phận của ngươi.”

Đang lúc Lý Phong nhíu mày, bỗng nhiên trong hư không vang lên một giọng nói.

"Ai?"

Nghe giọng nói này, sắc mặt Hỏa Lăng lập tức trầm xuống, tức giận nói.

Ầm!

Dao động khí thế trên người không ngừng phát ra, điên cuồng lao về phía nơi phát ra âm thanh.

Nhưng mà hư không chỉ hơi rung động một chút, sau đó những dao động khí thế khủng bố này liền rút đi giống như thủy triều.

Xoạt! Xoạt! Xoạt! Xoạt! Xoạt! Xoạt!

Trong hư không, liền xuất hiện sáu bóng người.


Nhìn thấy những bóng người này, những Thất Phách cảnh ở phía xa đều giật mình.

"Phủ chủ phủ Thần Văn, Viện trưởng Học viện Thiên Vũ, Tông chủ Kiếm tông, Môn chủ Huyền Đạo môn, Nhị cốc chủ Thiên Vu cốc Kim Lộ, thậm chí còn có Văn Vũ hầu Chu Văn!”

"Trời ạ, sáu vị cường giả Tam Hồn cảnh!”

"Kim Lộ thế mà ở cùng với Phủ chủ phủ Thần Văn và những người khác.”

"Văn Vũ hầu trường kỳ ở trong phủ đệ của Thiên Vũ Vương, phụ trách xử lý rất nhiều chuyện, thế mà cũng tới nơi này.”

Nhìn thấy sáu người xuất hiện, tất cả mọi người đều tràn đầy khiếp sợ.

Ai không biết Kim Lộ muốn đánh chết Lý Phong, hiện tại lại xuất hiện cùng với Phủ chủ phủ Thần Văn Huyền Mạc, này rất kỳ lạ.

"Hỏa Lăng, ngươi có ý kiến với lời của ta sao?”

Văn Vũ hầu Chu Văn kia nhìn về phía Hỏa Lăng, híp mắt lại, lạnh nhạt nói.

"Văn... Văn Vũ hầu.” Nhìn thấy Chu Văn, Hỏa Lăng giật mình, trên mặt lập tức lộ ra vẻ kinh hãi.

Văn Vũ hầu, cảnh giới của bản thân không đạt tới Tam Hồn cảnh đỉnh phong, nhưng mà lại được công nhận là người mạnh nhất trong cấp bậc Tam Hồn cảnh! Thậm chí còn từng có chiến tích khủng bố đánh chết một vị Tam Hồn cảnh đỉnh phong!

Trận chiến ấy, hoàn toàn lập nên uy danh của Văn Vũ hầu.

"Không... Không có ý kiến.”

Nghe vậy, Hỏa Lăng vội vàng lắc đầu, không dám nói thêm gì nữa.

Cường giả cấp bậc này, cho dù phất tay giết chết ông ta, thì Địa Khôn sau lưng ông ta cũng hoàn toàn không thể nói một lời.

"Văn Vũ hầu?”

Lúc này Lý Phong cũng nhìn người đàn ông trung niên nho nhã bỗng nhiên xuất hiện này. Đọc tг𝘂𝗒ệ𝗇 ha𝗒 tại { 𝐓𝚁Ù𝐌𝐓𝚁𝐔Y ỆN.VN }

"Lý Phong, Văn Vũ hầu này chính là một kẻ tàn nhẫn, thực lực mạnh đến cực hạn!”


Giọng nói của Huyền Long vang lên ở trong tai hắn, trong giọng nói này rõ ràng có vẻ rất kiêng kị: "Tuy rằng người này không phải là đệ tử của Thiên Vũ vương, nhưng trên thực tế ông ta cũng thường xuyên được Thiên Vũ vương chỉ điểm, nói là đệ tử cũng không sai.”

Ông ta đã từng giao thủ với Chu Văn, chỉ có điều là ông ta bị đánh bại hoàn toàn.

"Bởi vì có Thiên Vũ vương chỉ điểm, bản thân ông ta lại nằm giữ rất nhiều võ học cường đại, có thể dễ dàng phát huy ra sức mạnh vượt xa cảnh giới của bản thân! Không đạt tới Tam Hồn cảnh đỉnh phong nhưng đã có thể giết được cường giả cấp bậc này, hiện tại rất có thể ông ta đã hoàn toàn đạt tới Tam Hồn cảnh đỉnh phong!”

Một ít tin tức về Văn Vũ hầu nhanh chóng được Huyền Long nói ra.

Dường như chú ý tới ánh mắt Lý Phong, Chu Văn nhìn lại, trên mặt của ông ta bỗng nhiên lộ ra vẻ tươi cười, nói: "Không hổ là thiên tài mạnh nhất trong lịch sử Đế quốc Thiên Vũ chúng ta, mới vừa đột phá đến Thất Phách cảnh liền có sức chiến đấu. như thế, Lý Phong, ngươi rất không tồi.”

Nhìn thấy nụ cười trên mặt Chu Văn, rất nhiều cường giả xung quanh đều sửng sốt.

"Chu Văn thế mà nở nụ cười?”

"Ông ta là một người rất lạnh nhạt, gần như chưa từng có ai nhìn thấy ông ta cười."

"Không thể tin được.”

Mọi người khiếp sợ, tính tình của Chu Văn cực kỳ lãnh đạm, không tùy tiện nói cười.

"Bái kiến Văn Vũ hầu.” Nghe được lời của Chu Văn, Lý Phong hơi hạ thấp người, cung kính nói.

"Không cần đa lễ.”

Thấy thế, Chu Văn mỉm cười nói: "Lần này ta tới đây là phụng theo pháp chỉ của Thiên Vũ vương.”


Ông ta vung tay phải lên, lập tức một trang giấy màu vàng bay lên hư không.

"Pháp chỉ của Thiên Vũ vương?”

Nghe được lời của Chu Văn, trong lòng mọi người xung quanh càng kinh hãi.

"Chẳng lẽ là vì Lý Phong?”

Thiên Vũ vương, đây chính là người mạnh nhất Đế quốc Thiên Vũ, một tồn tại khủng bố duy nhất phía trên Tam Hồn cảnh, đã sống hàng triệu năm!

Chu Văn tới đây, rõ ràng thái độ đối đãi với Lý Phong lại bất đồng, cho nên nội dung của pháp chỉ này hẳn là có chút quan hệ với Lý Phong.

Trang giấy màu vàng bay lên hư không, lập tức một bóng. dáng mơ hồ hiện ra.

"Kể từ hôm nay, cùng giai có thể khiêu chiến với Lý Phong, bất kỳ cường giả nào cũng không thể dựa vào cảnh giới cao để đối phó Lý Phong.”

Một giọng nói trầm thấp vang lên, giọng nói này không lớn, lại khiến cho trong lòng mọi người sinh ra cảm giác tim đập vô cùng nhanh, theo bản năng không dám vi phạm.

Ông...

Vừa dứt lời, bóng dáng mơ hồ kia liền biến mất, trang giấy màu vàng cũng không dao động nữa, một lần nữa trở về trong tay Văn Vũ hầu Chu Văn.
 
Chương 398: C398: Đây là mệnh lệnh


“Cấm cảnh giới cao đối phó với Lý Phong, đây là mệnh lệnh!"

“Không thể nào tưởng tượng được, bất cứ một mệnh lệnh nào của Thiên Vũ vương cũng sẽ khiến cho đế quốc Thiên Vũ phải chấn động. Không ngờ mệnh lệnh này lại hoàn toàn là vì Lý Phong!”

Trong mắt nhóm cường giả tràn đầy vẻ khiếp sợ, nhìn vê phía Lý Phong, trong mắt thậm chí còn lộ ra vẻ kiêng kỵ.

Chỉ cần một câu nói của Thiên Vũ vương, cho dù là thế lực trình tự Tam Hồn cảnh cũng có thể bị hủy diệt. Thế nên, từ hôm nay trở đi, không có cảnh giới nào cao hơn Lý Phong dám tới đối phó với hắn.

Mà Lý Phong đối với những người cùng cảnh giới thì hoàn toàn là sự tồn tại vô địch, cho dù là Hỏa Lăng đã ngưng tụ năm phách cũng không phải là đối thủ của hắn.

Vừa mới đột phá đến Thất Phách cảnh, Lý Phong không có năng lực ngưng tụ ra năm phách, hiển nhiên là có năng lực chiến đấu vượt cấp!

Cùng cảnh giớ¡ với nhau, Lý Phong lại đối phó được với người ngưng tụ nhiều phách hơn. Như vậy, ở trong đế quốc Thiên Vũ, Lý Phong căn bản không có đối thủ, có thể không ngừng trưởng thành! Gần như không có khả năng ngã xuống.

“Hả, Thiên Vũ vương cấm những cường giả đỉnh cấp khác đối phó với ta?” Lý Phong nghe được mệnh lệnh của Thiên Vũ vương thì sửng sốt.

Hắn chưa từng gặp Thiên Vũ vương, tại sao Thiên Vũ vương lại bỗng nhiên hạ lệnh như vậy?


Cường giả như thế sao lại bỗng nhiên chú ý tới hắn?

“Lý Phong, ngươi quen biết Thiên Vũ vương à?” Lúc này, Huyền Long cũng sửng sốt, không nhịn được hỏi.

“Không quen." Lý Phong lắc đầu.

“Vậy thì thật kỳ quái.” Huyền Long cũng cảm thấy vô cùng khó hiểu.

Chu Văn thu lại tờ giấy màu vàng, nhìn về phía Kim Lộ sắc mặt âm trầm, nói: “Kim Lộ, Thiên Vũ vương đã đưa ra mệnh lệnh, hi vọng ngươi có thể tuân thủ, đừng làm Thiên Vũ vương thất vọng, biết chứ?”

Mặc dù sắc mặt của Kim Lộ vô cùng âm trầm, nhưng ông ta vẫn không dám do dự, cúi đầu cung kính nói: “Vâng.”

“Lý Phong!!!"

Lúc này, trong lòng ông ta vô cùng giận dữ.

Lúc trước ông ta đã phải trả một cái giá rất lớn mới yêu cầu được Bạch Nguyên Hàn và Hỏa Lăng ra tay. Hai người này là những cường giả độc hành, cho dù có giết Lý Phong thì cũng chẳng có quan hệ nào với Thiên Vu cốc của ông ta cả.

Thực lực của Bạch Nguyên Hàn có thể địch lại được cường giả ngưng tụ ba phách, thực lực của Hỏa Lăng càng cao hơn, có thể địch lại cường giả ngưng tụ sáu phách!

Ông ta biết thực lực của Lý Phong tiến bộ rất lớn, thậm chí còn đạt tới Đan Nguyên cảnh đỉnh phong!

Cho dù hắn rời khỏi vực thẳm Ma Vực, nuốt hoa Thiên Hồn, đột phá tới Thất Phách cảnh thì chắc chắn cũng chỉ là Thất Phách cảnh sơ kỳ mà thôi. ngôn tình hài

Hắn có xác suất một phần mười ngưng tụ một phách, xác suất một phần vạn ngưng tụ hai phách.

Hơn nữa, vẫn còn có khả năng là Lý Phong không đột phá được, vẫn chỉ là Đan Nguyên cảnh.

Dưới tình huống như vậy, Lý Phong rời khỏi phủ Thần Văn, Bạch Nguyên Hàn bỗng nhiên ra tay, thậm chí là đánh lén thì hẳn chắc chắn sẽ không thể nào ngăn cản được, thậm chí còn bị hạ gục trong nháy mắt!


Cho dù Bạch Nguyên Hàn không giết được Lý Phong, có Hỏa Lăng ngưng tụ được sáu phách ra tay thì chắc chắn cũng không có chuyện gì ngoài ý muốn.

Một tên tiểu tử vừa mới đột phá đến Thất Phách cảnh, làm sao có thể ngăn cản công kích của cường giả ngưng tụ được sáu phách cơ chứ?

Nhưng mà, chỉ trong một thời gian chiến đấu ngắn ngủi, Bạch Nguyên Hàn đã bị Lý Phong đánh chết, Tử Hồn hỏa của Hỏa Lăng cũng bị Lý Phong cướp mất, thực lực lập tức yếu đi rất nhiều, thậm chí còn không phải là đối thủ của Lý Phong!

“Thật là vô dụng!”

Kim Lộ trong lòng bạo nộ, Lý Phong đang ở gần trong gang tấc, ông ta chỉ muốn lập tức đánh chết hắn.

Nhưng ông ta lại không dám có bất cứ động tác nào.

Thiên Vũ vương đã đưa ra mệnh lệnh, nếu như ông ta còn dám âm thầm ra tay thì chắc chắn sẽ phải chịu trừng phạt, thậm chí Thiên Vu cốc cũng sẽ phải chịu tai nạn.

Nhìn thấy vẻ mặt âm trầm của Kim Lộ, Chu Văn bình tĩnh nói: “Kim Lộ, ta biết ngươi vẫn còn muốn đánh chết Lý Phong. Nhưng mà Lý Phong và Kim Vũ, Kim Lệ là mối quan hệ cạnh tranh, kết quả là Kim Vũ và Kim Lệ không bằng được Lý Phong mà thôi. Hiện giờ ngươi còn sống, vẫn còn có thể tiếp tục sinh con nối dõi.”

“Ta biết.” Kim Lộ nghe vậy thì cung kính gật đầu, cố thu lại vẻ âm trầm trên mặt.

“Đúng là có thể tiếp tục sinh con nối dõi, nhưng huyết mạch sau này rất yếu, tương lai đến Thất Phách cảnh cũng chẳng có cơ hội đạt tới!”

Trong lòng Kim Lộ gầm nhẹ, nhưng tất nhiên không dám nói ra.


Nhất mạch của bọn họ rất kỳ lạ, dựa vào huyết mạch truyền thừa. Thế nên, mỗi thế hệ đều là thiên tài đỉnh cấp, bình thường trưởng thành rất dễ dàng, đột phá đến Thất Phách cảnh không phải chuyện gì quá khó khăn.

Nhìn thấy Kim Lộ thu liễm lại, Chu Văn lại nhìn về phía Lý Phong, mỉm cười nói: “Lý Phong, từ giờ trở đi, chuyện giữa ngươi và Thiên Vu cốc kết thúc. Ngươi cũng đừng ghi hận Thiên Vu cốc nữa, đừng tới tìm họ gây phiền toái.

“Ta biết rồi.” Lý Phong liếc mắt nhìn Kim Lộ một cái, gật đầu.

“Đây là uy hiếp của Thiên Vũ vương sao?”

Lý Phong nghĩ thầm.

Hắn giết con trai con gái của Kim Lộ, Kim Lộ hận không thể giết hắn, nhưng bởi vì một câu nói của Thiên Vũ vương mà không dám động thủ nữa.

Cường giả đỉnh cấp, cho dù là một câu nói cũng gây ra chấn động to lớn.

Cho dù là hẳn bây giờ, chỉ cần nói một câu, không chừng quận Hoang Lâm cũng sẽ xảy ra chấn động lớn.

“Được rồi, mọi người giải tán đi, không cần tụ tập ở chỗ này nữa.” Nói xong, Chu Văn nhìn về bốn phía.
 
Chương 399: C399: Dốc lòng tiếp đãi


Kim Lộ nhìn Lý Phong một cái.

Vút!

Thân ảnh của ông ta lập tức biến mất.

“Chu Văn, chúng ta xin phép đi trước.”

“Có thời gian nhất định phải tới thế lực của chúng ta chơi đấy, chúng ta sẽ dốc lòng tiếp đãi!”

Sau đó, nhóm người viện trưởng học viện Thiên Vũ, môn chủ Huyền Đạo môn cũng cười nói một câu, sau đó tất cả đều rời đi.

Những cường giả Thất Phách cảnh nhanh chóng rời đi hết.

Trong nháy mắt, trong hư không chỉ còn lại Chu Văn và Huyền Mạc.

“Phiền Văn Vũ hầu thay ta gửi lời cảm ơn đến Thiên Vũ vương.” Lý Phong nhìn về phía Chu Văn, cảm kích nói.

Trong lòng hắn thở phào nhẹ nhõm, Thiên Vu cốc giống như một cây định trong lòng hẳn, bây giờ đã không cần phải quá mức lo lắng nữa rồi.

Chu Văn nghe vậy thì mỉm cười: “Lý Phong, thiên phú của người cường đại như vậy, cố gắng tu luyện, đây mới là lời cảm ơn tốt nhất dành cho Thiên Vũ vương.”

Ông ta nhìn về phía Lý Phong, trong mắt lộ ra vẻ kỳ dị.

Bởi vì ông ta biết mệnh lệnh này của Thiên Vũ vương mang hàm ý gì.


“Lựa chọn Lý Phong làm người nối nghiệp sao?”

Chu Văn nghĩ thầm.

“Được rồi, mệnh lệnh đã truyền đạt xong, ta cũng phải trở về thôi. Hi vọng lần sau gặp lại, thực lực của ngươi lại có thể khiến cho ta phải ngạc nhiên.” Chu Văn mỉm cười nói.

Sau khi nói xong, thân ảnh của ông ta cũng nhanh chóng biến mất khỏi nơi này.

“Ha ha, Lý Phong.

Sau khi tất cả mọi người rời đi, trong mắt của phủ chủ phủ Thần Văn Huyền Mạc tràn đầy vui sướng.

“Có Thiên Vũ vương bảo vệ, ngươi sẽ không phải lo lắng bất cứ nguy hiểm nào nữa.”

“Làm phiền phủ chủ quá." Lý Phong cười nói.

“Không có việc gì."

Huyền Mạc cười: “Nếu hiện tại ngươi đã không còn gì nguy hiểm thì ta cũng nên về thôi."

Hai người nói thêm vài câu, Huyền Mạc cũng rời đi.

Hư không lúc này chỉ còn lại một mình Lý Phong.

Không ngờ hắn rời khỏi phủ Thần Văn thời gian ngắn như thế mà lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.

“Lý Phong, hiện giờ đã không còn nguy hiểm nữa, cảm giác thế nào?” Huyền Long cười hỏi.

Lý Phong nghe thế thì cảm thán: “Ta chỉ cảm thấy Thiên Vũ vương vô cùng cường đại!"

“Đó là chuyện đương nhiên.”

Huyền Long cười: “Thiên Vũ vương chính là cường giả phía trên Tam Hồn cảnh, đánh chết bất cứ cường giả Tam Hồn cảnh nào chắc cũng dễ như đánh chết một con kiến, hoàn toàn là thần minh của đế quốc Thiên Vũ. Lời ông ta nói chính là ý chí thần minh, bốn đại lục dưới quyền đế quốc Thiên Vũ, không có bất cứ kẻ nào dám vi phạm!”

Gương mặt của ông ta cũng mang theo vẻ kính sợ. Loại cường giả cỡ này, trước kia ông ta đã từng nhìn thấy ra tay một lần, uy thế đó quả thực khó có thể nào tưởng tượng được.

“Không biết khi nào ta mới có thể đạt tới trình độ như Thiên Vũ vương.”

Lý Phong thầm nghĩ, trong mắt lộ ra vẻ mong chờ. Đọc thê𝐦 𝔫hiề𝓾 tr𝓾yệ𝔫 ở -- Тr𝑈𝐦tr𝓾 yệ𝔫﹒VN --

Nhưng ngay sau đó, hẳn đã đè chặt suy nghĩ đó xuống đáy lòng.


Hiện giờ hắn mới chỉ là Thất Phách cảnh ngưng tụ được ba phách, còn ngưng tụ bốn phách lại cảm thấy vô cùng gian nan. Cho dù là hắn, chắc cũng phải hao phí không ít thời gian.

Đây mới chỉ là trình độ Thất Phách cảnh, trên đó còn Tam Hồn cảnh nữa!

Mà Thiên Vũ vương là sự tồn tại khủng bố, còn vượt qua cả Tam Hồn cảnh!

“Bây giờ về nhà thôi!”

Lý Phong nhìn về phía xa, hít sâu một hơi.

Vút!

Thân ảnh của hắn khẽ động, nhanh chóng biến mất.

“Lý Phong rời đi rồi.”

“Không thể tưởng tượng được, một trận chiến như thế mà lại hạ màn theo cách này.”

“Chỉ trong khoảng thời gian ngắn đã đánh chết Bạch Nguyên Hàn, thậm chí còn đánh bại Hỏa Lăng. Đế quốc Thiên Vũ chúng ta lại có thêm một vị cường giả trình tự Thất Phách cảnh đỉnh cấp rồi."

Những cường giả Thất Phách cảnh nhìn Lý Phong rời đi, trong mắt lộ ra vẻ kính sợ.

“Chẳng trách lúc trước chúng ta muốn giao dịch hoa Thiên Hồn với lý Phong, thái độ của hắn lại bình tĩnh như vậy. Thực lực của hắn vượt xa chúng ta, biểu hiện lãnh đạm như thế cũng là bình thường.”

Lúc trước, trong mắt bọn họ, Lý Phong chỉ là một thiên tài, căn bản không thể so sánh với bọn họ, hắn phải cung kính với bọn họ, đối đãi với bọn họ như đối đãi với cường giả.

Thế nhưng Lý Phong lại hoàn toàn đặt hai bên vào vị trí bình đẳng, điều này khiến cho bọn họ vô cùng bất mãn.

Nhưng trận chiến này qua đi, thực lực mà Lý Phong thể hiện ra hoàn toàn vượt xa bọn họ, có khả năng đánh chết bọn họ!

Tại một khu vực ở hư không, sắc mặt của Tần Dương không ngừng biến hóa.


“Thiên Vũ vương lại vì Lý Phong mà ra một mệnh lệnh như thế?”

Viêm Võ quận vương cũng vậy, sắc mặt so với những người khác càng thêm âm trầm.

“Tần gia chủ, Lý Phong hình như là người của nhà họ Tần các ngươi đúng không?”

“Viêm Võ quận vương, lúc trước mối hôn ước giữa các ngươi và nhà họ Tần chính là Lý Phong và Thanh Lộ, sao lại hủy bỏ thế?”

Bỗng nhiên, có cường giả nhìn về phía Tân Dương và Viêm Võ quận vương, trên mặt mang theo vẻ tươi cười, hỏi han chút tình hình.

“Hừ!"

Nghe thấy mấy câu này, Tân Dương và Viêm Võ quận vương hừ lạnh một tiếng, sắc mặt vô cùng khó coi, không nói câu nào mà rời khỏi nơi này.

“Ha ha, nhà họ Tân và vương phủ quận Viêm Võ tổn thất quá lớn”

“Lúc trước có tin Lý Phong bị phế, bọn họ lập tức phủi sạch mọi quan hệ với Lý Phong. Không ngờ sau khi rời khỏi vực thẳm Ma Vực, Lý Phong lại đạt tới trình độ này!”

“Trong lòng bọn họ chắc chắn là hối hận muốn chết!”

“Nếu là chúng ta, chắc chắn cũng không thoải mái gì.”

“Phỏng chừng tiếp theo đế quốc Thiên Vũ sẽ có những chấn động lớn.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom