Dịch Thần Y Trở Lại

Chương 4976


 Quả nhiên, Chung Huyền Linh đã nâng tu vi của mình lên một tầm cao mới. Ông ta quay lại phòng khách, trên môi nở một nụ cười rồi khom lưng cảm ơn Ngô Bình: "Cảm ơn anh Lý vì món quà quý giá này!"  

 

Ngô Bình cười nói: "Chuyện nhỏ, thỉnh thoảng tôi cũng luyện chế một ít đan dược, nếu sau này anh cần loại đan nào thì cứ nói với tôi".  

 

Chung Huyền Linh liền sai người chuẩn bị đồ ăn và rượu để tiếp đãi hai bố con Ngô Bình.  

Advertisement

 

Trong bữa tối, Ngô Bình hỏi về tình hình của Đấu Hư thần vực. Hiện tại ở Đấu Hư thần vực, gia tộc đứng đầu trong bát đại gia tộc là gia tộc Huyền Hà được Thần tộc hậu thuẫn và đang chuẩn bị thống nhất khu vực này.  

 

Các thế lực còn lại ở thần vực cũng không thể chống lại nổi gia tộc này bởi nó nhận được sự giúp sức của Thần Tộc.  

Advertisement

 

Nói đến gia tộc Huyền Hà, Chung Huyền Linh khẽ thở dài nói: "Gia tộc Huyền Hà rất bá đạo, vị trí địa lý cũng rất gần chúng tôi. Năm xưa, gia tộc Huyền Hà từng nuốt mất một số địa bàn của chúng tôi. Bây giờ nếu gia tộc Huyền Hà mở rộng, nhà họ Chung chúng tôi chắc chắn sẽ gặp họa".  

 

Ngô Bình: "Dược Sư và Chung Sở yêu mến nhau, hai chúng ta với vai trò trưởng bối đã đồng ý cho tụi nhỏ qua lại. Từ giờ trở đi, việc của nhà họ Chung sẽ là việc của tôi, nếu có việc gì cần giúp đỡ thì xin cứ nói".  

 

Chung Huyền Linh: "Nhưng hiện tại việc cấp thiết nhất chính là đối phó với cổ thần Huyễn Hải. Anh Lý, chuyện này anh thật sự có thể giúp chúng tôi giải quyết sao?"  

 

Có vẻ như Chung Huyền Linh vẫn còn nghi ngờ chuyện này, Ngô Bình mỉm cười và nói: "Tất nhiên rồi".  

 

Sau đó anh xòe lòng bàn tay ra, trong lòng bàn tay xuất hiện một bóng người, chính là cổ thần Huyễn Hải. Ông ta đang đứng ở đó ngây người, không nhúc nhích.  

 

Chung Huyền Linh sửng sốt: "Đây chính là cổ thần Huyễn Hải mà? Ông ta làm sao vậy?"  

 

Ngô Bình: "Ông ta định dùng huyễn cảnh khống chế tôi nhưng bị tôi phản đòn, dùng huyễn cảnh khống chế lại".  

 

Chung Huyền Linh cả kinh, nói: "Huyễn Hải này là một cao thủ bát kỷ nguyên! Vậy thì, thực lực của anh còn vượt qua cao thủ bát kỷ nguyên?"  

 

Ngô Bình cười nói: "Chắc là mạnh hơn một chút. Anh Chung, sau này anh không cần lo lắng nữa".  

 

Chung Huyền Linh nhẹ nhàng thở dài: "Như vậy thì tôi tạm yên tâm rồi".  

 

Ngô Bình: "Sao anh lại nói như vậy?"  

 

Chung Huyền Linh bất lực, đáp: "Thật ra, gia tộc họ Chung chúng tôi đang đối đầu với rất nhiều nguy hiểm. Cổ thần Huyễn Hải không nhắc nữa, nhưng còn có gia tộc Huyền Hà. Có điều, ít nhất sau này con gái tôi tới nhà họ Lý sẽ có cao thủ như anh bảo vệ, vậy thì chắc chắn nó sẽ không bị ức hiếp".  
 
Chương 4977


Anh hỏi: "Ngoài Long đao ra, gia tộc Huyền Hà còn có bảo vật nào đáng gờm nữa không?"  

 

Chung Huyền Linh: "Ngoài Long đao ra, nhà Huyền Hà còn có một sát khí lớn tên là "sách triệu hồi". Nghe nói có thể dùng nó để triệu hồi năng lượng của ác ma từ vũ trụ chính. Cũng chính vì có thứ này nên nhà bọn họ mới trở thành một trong tám đại gia tộc".  

 

Ngô Bình: "Triệu hồi năng lượng từ vũ trụ chính sao? Vậy thì thú vị rồi đây!"  

Advertisement

 

Chung Huyền Linh đương nhiên không biết Ngô Bình cũng đang cất giữ một tà tu đến từ vũ trụ chính.  

 

Chung Huyền Linh: "Cho nên tôi biết không thể đối đầu với họ. Hoặc là đầu hàng, hoặc bị tiêu diệt".  

Advertisement

 

Lý Dược Sư nói: "Có bố cháu ở đây rồi thì xin chú cứ yên tâm, gia tộc Huyền Hà không thể nào lấn lướt được".  

 

Chung Huyền Linh vẫn còn có chút do dự, đáp: "Gia tộc Huyền Hà sau lưng còn có Thần tộc, có khả năng sẽ liên luỵ đến hai bố con cháu".  

 

Ngô Bình: "Thực không dám giấu, tôi tới Đấu Hư thần vực này không phải không có mục đích. Nếu anh Chung có gan tham gia kế hoạch, tôi có thể giúp anh thống nhất Đấu Hư thần vực".  

 

Chung Huyền Linh sững sờ: "Thống nhất Đấu Hư thần vực?"  

 

Ngô Bình gật đầu: "Không sai. Hơn nữa, nếu thành công, không chừng sau này anh còn có thể kiểm soát khu vực lớn hơn của thần vực".  

 

Chung Huyền Linh kinh ngạc, không dám tin vào chuyện này.  

 

Ngô Bình có thể nhận ra Chung Huyền Linh không hề tự tin. Tuy nhiên, anh cũng chẳng ngạc nhiên. Anh nói: "Anh Chung không cần lo lắng. Lần này tôi tới còn có một việc muốn làm, đó là mở rộng con đường tu tiên Nhân đạo của tôi".  

 

Chung Huyền Linh đương nhiên đã từng nghe nói tới con đường tu tiên Nhân đạo. Trong vũ trụ Chấn Đán đã có nhiều tu sĩ tu luyện theo con đường tu tiên Nhân đạo, hơn nữa hiệu quả vô cùng tốt, lại không phải chịu ảnh hưởng của Tiên tộc.  

 

Chung Huyền Linh như thể sực nhớ ra điều gì đó, kinh ngạc thốt lên: "Mở rộng con đường tu tiên Nhân đạo! Lẽ nào anh chính là người sáng lập ra nó?"  

 

Ngô Bình mỉm cười, từ nơi sâu thẳm của vũ trụ, Đại Đạo chí tôn của con đường tu tiên Nhân đạo khẽ rung động rồi một luồng khí tức Đại Đạo giáng xuống. Hành động này chính là cách tốt nhất để giải thích cho thân phận của Ngô Bình.  

 

Chung Huyền Linh cảm thấy vô cùng vinh hạnh, vội vã hành lễ với anh: "Thật không ngờ anh chính là vị cao nhân đó".  

 

Chung Huyền Linh cười nói: "Từ khi biết tới con đường tu tiên Nhân đạo, tôi đã thử tu luyện. Kết quả tôi phát hiện hiệu quả của nó còn tốt hơn cả phương pháp tu luyện của thần tiên".  

 

Ngô Bình: "Ồ, vậy về sau anh không tiếp tục tu luyện theo con đường tu tiên Nhân đạo sao?"  

 
 
Chương 4978


 Chung Huyền Linh: "Đúng vậy, thật đáng tiếc khi tôi được sinh ra quá sớm. Nếu tôi còn trẻ thì chắc chắn sẽ cố gắng hết sức tu luyện theo con đường tu tiên Nhân đạo".  

 

Ngô Bình: "Đó là lý do tại sao tôi muốn tạo điều kiện cho Nhân tộc trong Đấu Hư thần vực có thể tu luyện con đường tu tiên Nhân đạo. Theo tôi được biết, hầu hết các sinh linh trong Đấu Hư thần vực đều là loài người".  

 

Chung Huyền Linh gật đầu: "Đúng vậy. Có vô số chủng tộc nhân loại đang sống trong thần vực và rất nhiều trong số họ không đủ tư cách để tu luyện. Nếu chúng ta có thể truyền bá con đường tu tiên Nhân đạo tới đó thì tất cả mọi người đều có thể tu luyện. Đây thực sự là một chuyện tốt chưa từng có!"  

Advertisement

 

Ngô Bình: "Hiện tại, tôi muốn xây dựng một học viện Tiên Đạo trong địa bàn của anh trước. Giai đoạn đầu, tôi sẽ đích thân đứng ra quản lý nhà trường, anh nghĩ thế nào?"  

 

Chung Huyền Linh đáp: "Đương nhiên là quá tốt, ít nhất dân chúng của tôi có cơ hội đến chỗ anh tu luyện".  

Advertisement

 

Ngô Bình: "Học viện do tôi xây dựng thì đương nhiên tất cả những người trong Đấu Hư thần vực đều có thể tu luyện".  

 

Nói rồi, trong tay anh xuất hiện một quyển sách nhỏ, chính là giáo trình nhập môn để tu luyện con đường tu tiên Nhân đạo. Sau đó anh phất tay một cái, quyển sách nhỏ bay lên không trung rồi hóa thành hàng nghìn tỷ tia sáng bay vào trong tay tất cả mọi người trong Đấu Hư thần vực, từ người già đến trẻ nhỏ, mỗi người đều có một quyển.  

 

Hơn nữa, những cuốn sách nhỏ này được truyền pháp lực của anh, một người lần đầu tiên cầm chúng lên, phương pháp tu luyện bên trong sẽ trực tiếp hiện ra trong đầu. Dù có biết chữ hay không, họ có thể hiểu ngay lập tức và bắt tay vào thực hành.  

 

Nhìn thấy phương pháp truyền bá kiến thức của Ngô Bình, Chung Huyền Linh không khỏi sửng sốt, lẩm bẩm: "Đây ... thực sự là một thiên tài!"  

 

Những người bình thường của Đấu Hư thần vực lần lượt nhận được phương pháp tu luyện. Ban đầu họ rất ngạc nhiên, sau đó thì vui mừng khôn xiết. Ở nơi đây, trong tầng lớp dân chúng thông thường thì chín mươi chín phần trăm đều không có cơ hội tu luyện trong suốt cuộc đời của họ. Bất kể họ có phải là thiên tài hay có căn cơ tốt để tu luyện hay không thì kết quả đều như nhau.  

 

Ngoài phương pháp tu luyện, trong sách còn có một thông điệp, chính là nếu có thể tu luyện đến mức đáp ứng được yêu cầu trong sách thì có thể đi tới học viện Tiên Đạo để học thêm tiên thuật cao cấp hơn.  

 

Sau khi phân phát sách hướng dẫn tu luyện, Ngô Bình nói: "Học viện Tiên Đạo sẽ được xây dựng ở nơi giao nhau của nhà họ Chung và gia tộc Huyền Hà".  

 

Chung Huyền Linh nói: "Nhưng nếu anh làm vậy, gia tộc Huyền Hà rất có thể sẽ không chịu ngồi yên".  

 

Ngô Bình: "Tôi chính là đang chờ bọn họ hành động. Anh Chung, chuyện này tạm thời không liên quan tới anh. Anh chỉ cần ngồi xem tôi xử lý gia tộc Huyền Hà như thế nào".  

 

Thấy Ngô Bình tự tin như vậy, Chung Huyền Linh không nói gì nữa. Sau đó, hai gia đinh chính thức xác lập hôn ước.  

 

Ở phía Bắc địa bàn của nhà họ Chung, Ngô Bình tìm thấy một vùng đồng bằng lưng tựa núi, bên trái có sông, bên trong còn có một cái hồ.  

 

Vì vậy, anh quyết định xây dựng học viện Tiên Đạo tựa vào núi và sát bên sông. Nói là xây dựng, nhưng chỉ trong một ý niệm của anh, vô số cung điện nối tiếp nhau mọc lên.  

 
 
Chương 4979


 Được Ngô Bình đích thân chỉ điểm, những người này cầu còn không được, lập tức tới học viện Tiên Đạo để học tập.  

 

Tin tức lan truyền khắp Thiên Tiên Giới và Kim Tiên Giới, tạo ra một hiệu ứng chấn động, vô số nhân tài trong vũ trụ Chấn Đán đã đến Đấu Hư thần vực để gia nhập học viện Tiên Đạo.  

 

Chỉ trong mấy ngày, số lượng học viên mới đã vượt qua ngàn người. Người tới phần lớn đều là thiên tài, không ít người thậm chí còn cực kỳ sùng bái Ngô Bình, trong đó có rất nhiều nữ sinh.  

 

Đúng như dự đoán của Chung Huyền Linh, hành động của Ngô Bình đã khiến gia tộc Huyền Hà vô cùng bất an và nhanh chóng ra tay.  

Advertisement

 

Hôm nay, Ngô Bình đang giảng bài cho học sinh, ngoài cửa đột nhiên có tiếng động, Ngô Bình khẽ cau mày hỏi: “Ai làm ồn vậy?”  

 

Một giáo viên của học viện đi tới, nói: "Viện trưởng, có một đám người tới đây, tự xưng là quan viên Thần Đình. Họ nói chúng ta không có tư cách mở học viện, muốn bắt chúng ta giải thể nơi này".  

Advertisement

 

Ngô Bình: "TMuốn trục xuất chúng ta? Để tôi đi xem!"  

 

Ngoài sân, hơn mười người đang giễu võ giương oai, trong đó có một người đanh giọng quát: "Cái học viện quái quỷ của các người không được Thần Đình phê chuẩn, cho nên phải lập tức giải thể!"  

 

Ngô Bình: "Mở trường học mà cũng cần có sự cho phép của Thần Đình? Tại sao tôi chưa từng nghe nói về điều này?"  

 

Người đàn ông nhìn Ngô Bình, hỏi bằng giọng chế nhạo: "Cậu là ai?"  

 

Ngô Bình lạnh lùng đáp: "Tôi là viện trưởng nơi này, Ngô Bình!"

Người kia hừ một tiếng, đáp: "Cậu là viện trưởng, cho nên giờ tôi ra lệnh cho cậu nhanh chóng giải tán học viện, nếu không cậu tự gánh lấy hậu quả!"  

 

Ngô Bình bình tĩnh hỏi: "Ồ, hậu quả mà ông nói là gì vậy?"  

 

Người kia nói giọng âm hiểm: "Vi phạm pháp luật Thần Đình thì phải trả giá bằng tính mạng!"  

 

Ngô Bình bước đến gần người này và nhìn chằm chằm vào mắt ông ta. Trong mắt anh có hai hư ảnh của vũ trụ đang quay vòng, chứa đựng vạn vật trong trời đất.  

 

Người kia chỉ liếc nhìn một cái, ý thức lập tức bị hút vào vũ trụ của Ngô Bình. Một giây tiếp theo, ánh mắt ông ta đờ đẫn, hoàn toàn bị Ngô Bình khống chế.  

 

“Ai phái ông tới đây?” Ngô Bình hỏi.  

 

Người đàn ông đáp: "Người của gia tộc Huyền Hà".  

 

"Vậy là không phải lệnh của Thần Đình?"  

 

"Trong tay gia tộc Huyền Hà có ý chỉ để trống của Thần Đình, có thể tuỳ ý điền vào đó. Cho nên mệnh lệnh của Thần Đình là sự thật".  

 

Ngô Bình: "Gia tộc Huyền Hà này quả là thông minh, trước tiên lại dùng Thần Đình trấn áp tôi. Trở về nói với gia tộc Huyền Hà, tôi xưa nay không thích bị uy hiếp, bọn họ dám uy hiếp tôi thì chính là ta kẻ thù của tôi. Ngày mai tôi sẽ đến nhà họ, quay về báo cho họ chuẩn bị đi".  

 

"Vâng", ông ta xoay người lại như người máy, mang theo tùy tùng rời khỏi học viện Tiên Đạo, trở về báo cáo với gia tộc Huyền Hà.  

 
 
Chương 4980


 Ngô Bình: "Lệ Hồng, Thần tộc vốn đã muốn đối phó với đế quốc Thiên Võ, nếu như tôi không giải quyết mối nguy ngầm này thì làm sao có thể yên tâm đi ra ngoài?"  

 

Lệ Hồng gật đầu: "Đúng vậy. Thần tộc mạnh nhất trong thiên hạ, nếu như bọn họ muốn đối phó với đế quốc Thiên Võ thì chúng ta khó mà yên ổn. Nhưng Thần tộc cũng không dễ đối phó chút nào".  

 

Ngô Bình: "Nếu ngay cả Thần tộc cũng đối phó không nổi, vậy tôi cũng không cần đi ra ngoài nữa".  

 

Advertisement

Lệ Hồng ngạc nhiên hỏi: "Huyền Bình, anh định sẽ đi đâu?"  

 

"Đi tới một vũ trụ phụ mạnh hơn, sau đó dùng nó làm bàn đạp, cuối cùng tiến vào vũ trụ chính".  

 

Lệ Hồng hỏi: "Vũ trụ mà anh định tới mạnh cỡ nào?"  

Advertisement

 

Ngô Bình: "Vũ trụ phụ mà chúng ta đang sống tương tự với thế giới Linh Đài do Thiên Tiên mở ra, nhưng hầu hết đều chỉ là hư ảo nên có sự khác biệt rất lớn. Ví dụ, vũ trụ Chấn Đán mà chúng ta đang ở là một thế giới tinh thần do tu sĩ cảnh giới Thần Thông mở ra. Trên cảnh giới này còn có cảnh giới Đạo, khoảng cách giữa hai cảnh giới này lớn tới nỗi không thể so sánh được”.  

 

Lệ Hồng: "Vậy anh định đi tới vũ trụ cảnh giới Đạo?"  

 

Ngô Bình gật đầu: "Với thực lực hiện tại, hẳn là tôi có thể chống đỡ để tiến vào vũ trụ cảnh giới Đạo cấp ba".  

 

Lệ Hồng ước ao: "Không biết khi nào tôi mới có thể đến đó".  

 

Ngô Bình cười nói: "Khi tôi có được một nền tảng vững chắc ở đó, tôi sẽ đưa cô đến đó với tôi".  

 

Lệ Hồng mỉm cười đáp: "Nói tới vũ trụ cảnh giới Đạo, tôi có một thứ ở đây có thể hữu ích với anh".  

 

Nói rồi cô lấy trong người ra một miếng ngọc bội, khí tức của nó vô cùng mờ mịt đến mức Ngô Bình cũng không nhìn thấu được.  

 

Anh liếc nhìn vài cái rồi hỏi: "Miếng ngọc bội này thật kỳ lạ".  

 

Lệ Hồng: "Tôi là cô nhi được hiệu trưởng của học viện Vạn Đạo nhận nuôi. Ông ấy nói rằng khi ông ấy nhặt tôi về thì trên người tôi đã có miếng ngọc bội này".  

 

Ngô Bình: "Cho nên ngọc bội này có liên quan đến thân thế của cô?"  

 

Lệ Hồng: "Khi còn nhỏ, tôi thường mơ thấy mình ở trong vũ trụ cảnh giới Đạo và sống cùng gia đình ở đó".  

 

Ngô Bình sửng sốt: "Giấc mơ về vũ trụ Đạo cảnh sao?"  

 

Lệ Hồng gật đầu: "Sau này tôi mới phát hiện, giấc mộng của tôi và miếng ngọc bội này có liên quan đến nhau. Mỗi khi mang nó trên người thì tôi sẽ nằm mơ, khi nó không ở bên người, tôi sẽ không nằm mơ".  

 

Ngô Bình cảm thấy rất băn khoăn, ngọc bội này lại có thể làm cho người ta mơ tới vũ trụ Đạo cảnh là tại vì sao?  
 
Chương 4981


Ngô Bình không khỏi ngạc nhiên: "Đây là vật duy nhất liên quan đến thân thế của cô, vậy mà cô muốn tặng cho tôi sao?"  

 

Lệ Hồng cười nói: "Đúng vậy".  

 

Advertisement

Ngô Bình khẽ gật đầu nói: "Cảm ơn".  

 

Sau khi trở lại nơi mình tu luyện, anh bắt đầu nghiên cứu về thước Quân Thiên. Thứ này khác với những thứ bình thường trong vũ trụ chính, nó là một loại pháp bảo. Phải biết rằng, chỉ một con dao găm bình thường trong vũ trụ chính có thể giết một cao thủ vũ trụ, sức mạnh của pháp bảo đến từ vũ trụ chính thì càng khỏi phải nói.  

Advertisement

 

Thước Quân Thiên nằm trong tay anh, sức mạnh bên trong nó vẫn như trước, không ngừng rót vào vũ trụ của anh. Dường như giữa anh và món pháp bảo này đã hình thành một loại khế ước nào đó, cho phép anh dần dần có được quyền kiểm soát đối với thước Quân Thiên.  

 

Ngô Bình ngồi ngay ngắn, cẩn thận cảm nhận những thay đổi trong thước Quân Thiên và vũ trụ. Sáng sớm ngày hôm sau, khi mặt trời sắp mọc, thước Quân Thiên cuối cùng đã ngừng nạp năng lượng, thay vào đó bắt đầu hấp thụ năng lượng từ vũ trụ của Ngô Bình.  

 

Khi năng lượng của Ngô Bình đi vào thước Quân Thiên, anh cảm thấy rằng nó đã trở thành một phần sức mạnh của anh. Chỉ là phần lớn sức mạnh của nó đang ở trạng thái không hoạt động và không bộc lộ ra ngoài.  

 

Đột nhiên, thước Quân Thiên hóa thành một tia sáng tiến vào vũ trụ của anh, lơ lửng trong vũ trụ bao la vô biên rồi hóa thành một vật khổng lồ rộng tới hàng trăm triệu dặm, phát ra ánh sáng vô lượng. Ánh sáng này chiếu sáng mọi ngóc ngách trong vũ trụ của Ngô Bình, khiến vũ trụ của anh ngày càng trở nên vững chắc và mạnh mẽ hơn, đồng thời tự động ngưng tụ một trận pháp thần bí trong khu vực trung tâm của vũ trụ.  

 

Trận pháp này và trận pháp bên trong thước Quân Thiên tương hỗ lẫn nhau. Ngay khi nó xuất hiện, một vòng tuần hoàn năng lượng được hình thành giữa thước Quân Thiên và vũ trụ của Ngô Bình. Sức mạnh trong vũ trụ của anh đi vào thước Quân Thiên và năng lượng trong thước Quân Thiên cũng đi vào vũ trụ của anh, tương hỗ lẫn nhau và phát triển không ngừng.  

 

Khi hình thành đại trận này, khí tức xung quanh Ngô Bình lại thay đổi, anh đã đột phá tầng cuối cùng của cảnh giới Vũ Trụ và bước vào một cảnh giới cao hơn, nhưng anh không biết cảnh giới này là gì và nó nên được gọi là gì.  

 

Sau khi đại trận vũ trụ hình thành, mặt dây chuyền ngọc bội mà Lệ Hồng đưa cho anh đột nhiên phát sáng, vô số phù văn từ trong đó bay ra, bay lên không trung rồi ngưng tụ thành một trận phù văn thần bí. Phù trận không ngừng xoay chuyển, không ngừng hoàn thiện, cuối cùng biến thành một đại trận kỳ diệu do ba mươi sáu tầng cấm chế cấu thành.  

 

Nhìn thấy đại trận này, Ngô Bình không khỏi mở to hai mắt, cảm giác những tri thức mình đã học được trong suốt cuộc đời đều bị đảo lộn. Giống như một con kiến ​​​​sống trong giếng cuối cùng cũng trèo ra khỏi miệng giếng, sau đó nhìn thấy một thế giới cực kỳ rộng lớn và sống động!  

 

Anh vô thức mở con mắt thấu thị và mọi thay đổi huyền diệu của trận pháp đều được anh ghi lại. Một canh giờ sau, anh rốt cụôc cũng lĩnh ngộ được phù trận. Lúc này, đại trận lập tức hóa thành một dòng lưu quang bay vào trong vũ trụ của anh, sau đó lại tập hợp lại thành một phù trận. Phù trận này như thể rất kiêu ngạo, một khi tiến vào vũ trụ của Ngô Bình, nó muốn thống trị nơi này và trấn áp mọi thứ. Tuy nhiên, đại trận vũ trụ của Ngô Bình cũng không phải dạng vừa. Trận hình khẽ rung chuyển, một lực hút được tạo ra, lực hút này ngay lập tức hút lấy phù trận vừa mới hình thành.  

 

Phù trận chống cự một cách quyết liệt, nhưng đáng tiếc là nó không cùng đẳng cấp với trận pháp vũ trụ của Ngô Bình. Một thứ đến từ vũ trụ Đạo cảnh, một đến từ vũ trụ chính, vì vậy phù trận đã nhanh chóng bị nuốt chửng bởi đại trận vũ trụ không lâu sau đó.
 
Chương 4982


 Gia tộc Huyền Hà  là một trong tám đại gia tộc ở thần vực Đấu Hư, hơn nữa còn là gia tộc mạnh nhất, hiện tại còn được Thần tộc toàn lực ủng hộ khiến sức mạnh tăng vọt, điên cuồng mở rộng lãnh thổ. Không có gì ngạc nhiên khi nhà họ Chung sẽ là thế lực lớn đầu tiên bị nó nuốt chửng.  

 

Kể từ khi gia tộc Huyền Hà nhận được tin tức ngày hôm qua, họ đã bắt đầu chuẩn bị cho trận chiến bằng tất cả sức mạnh của mình. Đối phó với kẻ mạnh có thể tạo ra con đường tu tiên Nhân Đạo đương nhiên không hề dễ dàng nên không được phép chủ quan.  

 

Nơi gia tộc Huyền Hà sinh sống được gọi là Dương Châu. Gần như một phần ba toàn bộ khu vực Dương Châu là tài sản riêng của gia tộc này, người ngoài không được phép vào. Vì vậy, ngay khi Ngô Bình vào Dương Châu, lập tức có hai tu sĩ bay đến trước mặt anh.  

Advertisement

 

Hai tu sĩ này đều có tu vi Đại Đạo Tôn, một tu sĩ trung niên và một tu sĩ đã lớn tuổi. Một luồng ánh sáng rực rỡ xuất hiện sau lưng tu sĩ trung niên và hàng trăm ngàn tiên ma ngồi trong luồng sáng đó, tất cả đều đang niệm chú. Sau lưng nhà sư già lại có bóng tối vô tận và những sinh vật đáng sợ lúc ẩn lúc hiện bên trong. Hai cảnh tượng này đều được ngưng tụ bởi Đại Đạo của họ.  

 

Đại Đạo Tôn ít nhất phải viết ra năm loại trật tự Đại Đạo. Ngô Bình cũng vậy, nhưng điểm khác biệt giữa anh và hai người này là những gì anh viết đều là Đại Đạo chí tôn!  

Advertisement

 

"Bùm!"  

 

Sau lưng anh xuất hiện một vũ trụ khổng lồ. Trong vũ trụ này, bảy loại Đại Đạo chí tôn tỏa ra hàng tỷ hào quang. Hào quang đi đến đâu, vũ trụ của hai người kia lần lượt sụp đổ.   

 

Ngô Bình hoàn toàn không cần phải ra tay, hai tu sĩ đau đớn khuỵu xuống, lửa từ mỗi lỗ chân lông phun ra, trật tự Đại Đạo của bọn họ đã hỗn loạn, chẳng mấy chốc sẽ Đạo diệt thân vong.  

 

Ngô Bình vẻ mặt từ bi nói: "Hai người tu luyện không dễ dàng, giờ có muốn quay đầu làm môn hạ của tôi?"  

 

“Tham kiến sư tôn!”, hai người này đã sớm bị khí thế của Ngô Bình uy hiếp, giống như con bọ nhỏ nhìn thấy tâm cơ của Thần Long liền lập tức tin phục, sao có thể không quy thuận?  

 

Thấy hai người cúi đầu quy thuận, Ngô Bình khẽ gật đầu, đưa tay vuốt lên đỉnh đầu của bọn họ. Hai luồng lực đạo nhẹ nhàng rót vào, Đại Đạo của bọn họ lập tức khôi phục như cũ, thậm chí còn có tiến bộ đáng kể.  

 

Hai người vui mừng khôn xiết, lần nữa quỳ xuống: "Đa tạ sư tôn tha mạng!"  

 

Ngô Bình đáp: "Những thứ hai người tu luyện có quá nhiều thiếu sót. Trong tương lai, nếu tu luyện theo con đường tu tiên Nhân Đạo, thành tựu của hai người sẽ vượt xa những gì đang có hiện tại”.  

 

Hai tu sĩ vui mừng khôn xiết: "Vâng, sư tôn!"  

 

Ngô Bình: "Từ nay trở đi, pháp hiệu của ông sẽ là Đạo Trần, pháp hiệu của ông sẽ là Đạo Minh”.  

 

Người trẻ tuổi hơn rất vui khi được đặt pháp hiệu là Đạo Minh, vội nói: "Cảm ơn sư tôn đã ban cho pháp hiệu!"  

 

Tu sĩ già hơn hiệu là Đạo Trần cũng cảm tạ anh: "Sư tôn, gia tộc Huyền Hà phía trước đã sắp xếp đủ loại thủ đoạn, chúng đệ tử chẳng qua chỉ là con tốt để thăm dò thực lực của sư tôn mà thôi".  

 

Ngô Bình cười nói: "Không sao, cho dù bọn họ có bày ra hàng tỷ chiêu trò, ở trước mặt tôi cũng chỉ như trò trẻ con. Hai người dẫn đường đi”.  

 
 
Chương 4983


 Đạo Minh nói: "Sư tôn, người này chính là Đại Ma Thần Thập Âm Nguyên!"  

 

Ngô Bình: "Ồ, gia tộc Huyền Hà lại mời tới một đại ma thần sao? Thú vị đấy!"  

 

Đạo Trần: "Sư tôn, để đệ tử đi đối phó hắn!"  

Advertisement

 

Ngô Bình cười nói: "Vậy cũng được, tôi sẽ cho ông tiên lực, giúp ông diệt yêu”.  

 

Nói xong, anh rót sức mạnh của Đại Đạo chí tôn thứ bốn mươi chín - Hoả Thần Đại Đạo vào cơ thể Đạo Trần. Khi sức mạnh này vừa tiến vào, Đạo Trần cảm giác được ở nơi sâu thẳm trong vũ trụ, một sức mạnh cường đại không gì sánh được đang không ngừng trợ giúp cho ông ta.  

Advertisement

 

Ngay lập tức, ông ta tự tin hơn gấp trăm lần, dõng dạc sải bước về ma thần.  

 

Thập Âm Uyên này là cao thủ trong số các ma thần, cũng là cao thủ cấp vũ trụ. Nhìn thấy Đạo Trần đến gần, ma thần lạnh lùng nói: "Đừng đến đây để tìm chỗ chết”.  

 

Đạo Trần bình thản nói: "Thập Âm Uyên, ta khuyên ngươi lập tức đầu hàng sư tôn ta, nếu không hối hận cũng đã muộn”.  

 

Thập Âm Uyên cười to: "Một tu sĩ không biết trời cao đất dày, dám nói chuyện với đại ma thần như vậy? Đi chết đi!"  

 

Ma thần đưa tay chỉ về phía trước, trong hư không xuất hiện một bóng đen, bóng đen đột nhiên lao về phía Đạo Trần. Đạo Trần không chút sợ hãi xoè bàn tay ra, một ngọn lửa từ hư không xuất hiện thiêu đốt bóng đen. Bóng đen hét lên một tiếng, lập tức bị tiêu diệt, nhưng ngọn lửa vẫn tiếp tục lan về phía trước, lan tới trước mặt Thập Âm Uyên.  

 

Thập Âm Uyên sửng sốt rống lên: "Đại Đạo tối cao!"  

 

"Bùm!"  

 

Đại ma thần bị ngọn lửa bao trùm, bóng tối vô tận sau lưng cũng đột nhiên bùng cháy. Bên trong, một sinh vật đáng sợ đang gào thét và liều mạng giãy giụa, nhưng rất nhanh đã bị thiêu chết. Ngay khi sinh vật này chết đi, Thập Âm Uyên cũng thét lên, toàn thân bị lửa thiêu đốt, cuối cùng hóa thành tro bay.  

 

Sau khi Thập Âm Uyên chết, Đạo Trần khẽ thở dài nói: "Tại sao phải khổ như vậy? Trước mặt sư tôn của ta, ngươi chẳng khác gì một con kiến”.  

 

Sau khi Thập Âm Uyên chết, cung điện phía sau cũng dần trở thành hư vô rồi cuối cùng biến mất. Cung điện vốn là do sức mạnh của đại ma thần hoá thành nên khi Thập Âm Uyên chết, cung điện đương nhiên sẽ trở về hư vô.  

 

Đạo Trần: "Sư tôn, ở phía sau bọn họ còn bố trí một món sát khí của Thần Đình tên là Sấm Sét Nộ. Sấm Sét Nộ này tạo ra một kết giới, muốn đi tới chỗ gia tộc Huyền Hà thì nhất định phải phá hủy thần khí này”.  
 
Chương 4984


 Đạo Trần không khỏi có chút lo lắng, nói: "Sư tôn, Đạo Minh sẽ không sao chứ?"  

 

Ngô Bình bình thản đáp: "Món thần khí này cũng tầm thường thôi, ông cứ quan sát đi”.  

 

Quả nhiên, trong vòng nửa khắc đồng hồ, sấm sét đột nhiên biến mất. Đạo Minh trở lại với một chiếc chùy vuông chứa đầy tia chớp và đưa nó bằng cả hai tay cho Ngô Bình: "Sư tôn, đây là thần khí Sấm Sét Nộ”.  

 

Advertisement

Ngô Bình nhìn thoáng qua, nói: "Vật này đã được ông luyện hoá, ông hãy giữ lại dùng”.  

 

Đạo Minh: "Tạ ơn sư tôn!"  

 

Advertisement

Đạo Trần: "Sư tôn, phía sau là sát trận do Long đao tạo thành".  

 

Ngô Bình: "Tôi nghe nói Long đao rất mạnh và được làm bằng vật liệu từ vũ trụ chính, tôi rất mong đợi được thấy nó. Hai người cùng tôi đi xem xem”.  

 

Ba thầy trò tiếp tục bay về phía trước, không lâu sau, họ nhìn thấy trước mặt có ba nghìn thân ảnh khổng lồ dài một ngàn mét, chính là ba nghìn thanh thần đao. Ba nghìn thanh thần đao này là những vũ khí mạnh mẽ do Thần tộc chế tạo, sức mạnh kinh người.  

 

Nhìn thấy ba nghìn thanh thần đao, mắt Ngô Bình sáng lên. Theo nhận định của anh, vật liệu dùng để chế tạo những thanh thần đao này là vật liệu hiếm ngay cả trong vũ trụ chính.  

 

Đạo Trần: "Sư tôn, đây là thần đao phái sinh từ Long đao, những thần đao này chỉ có ý thức đơn giản, nhưng sức chiến đấu lại kinh khủng. Cho dù là cao thủ vũ trụ cũng không địch lại được chúng”.

Ngô Bình cười đáp: "Để tôi đi thử xem".  

 

Anh rảo bước, nhanh chóng đi tới chỗ thần đao. Ba nghìn thần đao lập tức phản ứng, sức mạnh của chúng hợp lại thành một khối. Sau đó, hàng nghìn đạo đao quang nhắm hướng anh mà lao tới. Thần kỳ ở chỗ những đao quang này cũng hợp lại thành một đạo duy nhất có sức sát thương khủng khiếp!  

 

Đao quang chém tới, Ngô Bình chỉ khẽ nghiêng người để né, đao quang liền bay vào hư không rồi biến mất tăm mất tích.  

 

Lần đầu tấn công không thành, thần đao tiếp tục tấn công lần hai. Chỉ tiếc là Ngô Bình không cho nó cơ hội. Anh phất tay áo một cái, một lực hút sinh ra, hút lấy ba nghìn thần đao vào trong vũ trụ của anh.  

 

Ba nghìn thần đao vừa tiến vào vũ trụ liền lập tức bị đại trận của vũ trụ trấn áp, không thể động đậy. Đại trận vũ trụ giải phóng những tia năng lượng, ngay lập tức xóa bỏ cấm chế Thần tộc tạo ra trên thần đao, biến chúng trở thành vật vô chủ.  

 

Năng lượng bắt đầu biến đổi những thanh đao thần này, gây ra những thay đổi mạnh mẽ bên trong chúng.  

 

Sau đó, Ngô Bình mới nhận ra rằng những thanh đao thần này rất có thể không phải do Thần tộc mà là do con người trong vũ trụ chính tạo ra. Tuy nhiên, môi trường của vũ trụ phụ đã giới hạn sức mạnh của chúng. Tuy vậy, uy lực của thần đao vẫn vô cùng mạnh mẽ và trở thành một trong Tứ đao của Thần Đình.  

 

Bây giờ, đại trận của vũ trụ đã kích hoạt hầu hết sức mạnh của những thanh đao thần, tăng hiệu quả chiến đấu của chúng lên ít nhất mười lần!  

 

Sau đó, thần niệm của Ngô Bình đi vào ba nghìn thanh đao thần, biến chúng thành vũ khí của anh.  

 

Đạo Trần và Đạo Minh đều ngưỡng mộ khi thấy Ngô Bình bỏ túi ba nghìn thanh đao thần chỉ sau một cái phất tay.  

 
 
Chương 4985


 Ngô Bình: "Đó là sách triệu hồi sao?"  

 

Đạo Trần: "Vâng, thưa sư tôn. Cuốn sách triệu hồi này rất thần bí, nghe nói rằng mỗi lần sử dụng nó sẽ phải trả một cái giá rất đắt. Gia tộc Huyền Hà rất giàu có và mạnh mẽ, nhưng trước giờ chỉ dám sử dụng nó hai lần".  

 

Ngô Bình: "Triệu hồi ác ma đến từ vũ trụ chính, việc này thật sự rất thú vị. Đi thôi, đi xem một chút!"  

 

Advertisement

Ba người lại bay về phía trước một đoạn, sau đó họ bị một người đàn ông trung niên chặn đường, tay phải ông ta cầm một quyển sách, trong sách hiện ra hư ảnh của ba nghìn thế giới trông vô cùng huyền diệu.  

 

Ngô Bình dừng lại ở phía xa, lớn tiếng hỏi: "Các hạ chính là gia chủ của gia tộc Huyền Hà?"  

 

Advertisement

Người đàn ông trung niên vẻ mặt nghiêm nghị, đối với thực lực của Ngô Bình ông ta đã có hiểu biết nhất định. Ông ta cũng biết anh là kẻ thù của gia tộc Huyền Hà, cho nên không dám khinh suất”.  

 

"Các hạ hiện tại rời đi vẫn chưa muộn, nếu không ta gia tộc Huyền Hà sẽ cùng các hạ quyết một phen sống mái!"  

 

Ngô Bình đáp: "Muốn chơi một mất một còn với tôi? Ông không nhầm đấy chứ? Gia tộc của ông không phải là người đầu tiên gây sự với tôi sao?"  

 

Người đàn ông trung niên trịnh trọng nói: "Tôi đếm đến ba, nếu cậu không rời đi thì đến lúc đó có muốn rời đi cũng đã muộn!"  

 

Ngô Bình liếc nhìn quyển sách trong tay ông ta, cười nói: "Đây là sách triệu hồi đúng không? Tôi rất muốn xem, ông cứ triển khai đi!”  

 

Người đàn ông trung niên hít một hơi thật sâu và nói: "Nếu cậu đã liều lĩnh như vậy thì đừng trách tôi. Mở ra!"  

 

"Bùm!"  

 

Cuốn sách trong tay ông ta đột nhiên mở ra, một luồng sáng chói lóa từ trang đầu tiên của cuốn sách bùng lên, trong ánh sáng rực rỡ xuất hiện một con quái vật hình người. Con quái vật đầu báo, hàm răng sắc bén. Nó gầm lên, và bất ngờ lao về phía Ngô Bình.  

 

Người đàn ông trung niên trên mặt lộ ra vẻ đắc ý, cười to nói: "Hiện tại, cậu có hối hận cũng đã muộn!"  

 

Ngô Bình còn không chớp mắt, mười thanh thần đao đột nhiên xuất hiện trước mặt anh. Mười thanh thần đao này đã bị anh luyện hoá và hầu hết sức mạnh thực sự của chúng đã được đánh thức. Một ánh đao lóe lên, con quái vật đầu báo bị cắt móng vuốt và tai, nó thét lên và liên tục rút lui, không dám tấn công nữa.  

 

Người đàn ông trung niên ngẩn ra, lẩm bẩm nói: "Không thể nào! Đây là một sinh vật mạnh mẽ đến từ vũ trụ chính, vậy mà nó lại bị cậu đánh bại! Hơn nữa, đây không phải là thanh đao thần của tôi sao? Tại sao nó lại trở nên mạnh như vậy?"  

 

Ngô Bình mất kiên nhẫn, nói: "Sách tới đây!"  

 

Một lực rung lắc sinh ra khiến tay của người đàn ông trung niên tê dại, cuốn sách triệu hồi bay vào tay Ngô Bình. Anh đóng cuốn sách lại và con quái vật đầu báo biến mất ngay lập tức.  

 

Người đàn ông trung niên tái mặt vì kinh ngạc và hét lên: "Trả lại cuốn sách triệu hồi cho tôi!"  

 

Ngô Bình cất cuốn sách đi và bình tĩnh nói: "Bây giờ gia tộc Huyền Hà của ông có hai con đường để chọn. Con đường thứ nhất là biến thành cát bụi. Con đường thứ hai là quy thuận và đi theo tôi, từ nay phải tuyệt đối trung thành với tôi”.  
 
Chương 4986


Ngô Bình cười lạnh một tiếng: "Thần tộc? Thần tộc bản thân đã chia năm xẻ bảy rồi, còn có thời gian chiếu cố các người sao?"  

 

Người đàn ông trung niên cười lạnh một tiếng: "Cậu đánh không lại Thần tộc! Trong vũ trụ này, không ai có thể đánh bại Thần tộc!"  

 

Ngô Bình lắc đầu: "Nếu ông đã mê muội đến ám ảnh với Thần tộc như vậy thì tôi sẽ biến ông thành con rối của tôi”.  

 

Advertisement

Vừa dứt lời, anh thi triển Thái Hư Đại Đạo. Người đàn ông trung niên trợn tròn mắt, rơi vào huyễn cảnh vô tận. Sau này ông ta nhất định sẽ nghe lời Ngô Bình, trung thành với anh.  

 

“Ông tên gì?” Ngô Bình hỏi.  

 

Advertisement

Người đàn ông trung niên: "Nô tài Huyền Hà Tín”.  

 

Ngô Bình: "Huyền Hà Tín, từ giờ trở đi, gia tộc Huyền Hà sẽ hoàn toàn đoạn tuyệt với Thần tộc."  

 

"Vâng, chủ nhân".  

 

Sau đó, Huyền Hà Tín mời Ngô Bình và nhóm của anh đến dinh thự rồi ra lệnh theo ý muốn của Ngô Bình. Điều đầu tiên trong số đó là thúc đẩy mạnh mẽ sự phát triển của học viện Tiên Đạo và phát triển con đường tu tiên Nhân Đạo.  

 

Ngô Bình trả lại ba nghìn thanh thần đao cho Huyền Hà Tín, với những thanh thần đao này, ông ta sẽ có sức mạnh để chiến đấu chống lại các vị thần.  

 

Trong vài ngày tới, Ngô Bình yêu cầu Huyền Hà Tín hợp nhất sức mạnh của gia tộc mình với gia tộc họ Chung và bắt đầu mở rộng ra khu vực xung quanh. Với sức mạnh của Ngô Bình, những thế lực xung quanh chỉ là tép riu. Vỏn vẹn trong vài ngày, các thế lực khác lần lượt đầu hàng và quy thuận.  

 

Cách làm của Ngô Bình rất đơn giản, anh trực tiếp phái Đạo Minh và Đạo Trần cùng với ba nghìn thanh đao thần tấn công hang ổ của đối thủ.  

 

Một tháng sau, Huyền Hà Tín đã thống trị Đấu Hư thần vực. Đồng thời, trải qua một tháng phát triển, học viện Tiên Đạo cũng từ một chi nhánh tăng lên đến một nghìn chi nhánh. Bất luận là ai, chỉ cần tư chất đạt tiêu chuẩn là có thể vào học viện học tập.  

 

Không chỉ có học viện mà còn có nhiều trung tâm bồi dưỡng bên ngoài học viện được mở ra để hỗ trợ những người có tư chất chưa tốt. Suy cho cùng, có người năng khiếu kém, nhưng vận khí không kém, hoặc là có lòng kiên trì rất lớn, những người như vậy cuối cùng vẫn có thể đạt được thành tích không tồi.  

 

Trong một tháng này, Thần tộc đương nhiên không chịu ngồi yên. Dù sao thần vực là cái nôi nhân tài, cũng là chỗ dựa của Thần tộc nên bọn họ không thể khoanh tay đứng nhìn khu vực này bị kẻ khác khống chế.  

 

Tuy nhiên, một số cuộc tấn công do Thần tộc phát động đều bị Huyền Hà Tín ngăn chặn thành công. Nhiều tướng lĩnh của Thần tộc đã rơi đầu, thậm chí Hổ đao là một trong Tứ đao của Thần tộc cũng bị phá hủy. Vì lý do này, Thần tộc tổn thất nặng nề và không dám gửi quân tấn công nữa.  

 

Ngô Bình thậm chí còn không tham gia vào những cuộc chiến này, anh dành phần lớn thời gian để luyện tập và lĩnh hội đại trận vũ trụ.  

 

Anh đã viết ra năm mươi Đại Đạo chí tôn, nhưng điều khiến anh nghi hoặc là đạo chí tôn thứ năm mươi là tiên đạo nguyên thủy vẫn chưa thăng cấp thành Đại Đạo vô thượng. Nghĩ đi nghĩ lại, anh cảm thấy uy lực của tiên đạo nguyên thủy vẫn chưa đạt tới tiêu chuẩn của Đại Đạo vô thượng, cho nên liền kẹt tại chỗ đó. Mặc dù nó cao minh hơn Đại Đạo chí tôn nhưng cũng chẳng đạt tới tiêu chuẩn của Đại Đạo vô thượng.  

 

"Nếu như tiên đạo nguyên thủy không được, vậy thì thay quách đi cho xong!" Ngô Bình vung tay lên, một đạo sát quang chém tới một Đại Đạo phía trước. Đại Đạo này chính là do Lãnh Hoang viết, hiện tại xếp thứ bốn mươi tư trong số các Đại Đạo chí tôn!  

 

"Bùm!"  
 
Chương 4987


Sau khi chém đứt Đại Đạo của Lãnh Hoang, tiên đạo nguyên thuỷ của Ngô Bình đã giáng cấp xuống Đại Đạo chí tôn thứ bốn mươi chín. Vậy nên sắp tới, anh sẽ ngưng tụ Đại Đạo thứ năm mươi thêm lần nữa, Đại Đạo vô thượng!  

 

Tháng này anh cũng rảnh rỗi, ngày nào cũng nghiên cứu đại trận vũ trụ, từ đó ngộ ra một Đại Đạo mới. Đại Đạo này có liên quan đến trật tự của vũ trụ chính và trật tự trong vũ trụ Đạo cảnh, nên nó là trật tự Đại Đạo có thể dùng chung ở cả vũ trụ chính và vũ trụ phụ, cũng chính là trật tự cao nhất được sản sinh trong lời đồn!  

 

Lĩnh ngộ trật tự cao nhất tất nhiên không hề đơn giản. Một tháng qua, Ngô Bình cũng chỉ bước đầu có ý tưởng, vẫn còn một chặng đường rất dài để đạt được sự lĩnh ngộ thật sự!  

Advertisement

 

Hôm nay, Ngô Bình đang lĩnh ngộ trật tự cao nhất thì Huyền Hà Tín bỗng đến báo cáo, mang theo một tin tức rất quan trọng.  

 

Phía Thần tộc, một gia tộc cổ thần có quyền lực đột nhiên làm phản, dẫn theo một nhóm người để khai chiến với gia tộc cao nhất Thần tộc hiện nay. Hai bên ngang tài ngang sức, không thể phân thắng bại trong thời gian ngắn. Cứ như vậy, Thần tộc sẽ không thể can thiệp vào Đẩu Hư thần vực và đại lục Hồng Hoang, hai bên sẽ tương đối an toàn trong một khoảng thời gian.  

Advertisement

 

Nhận được tin, Ngô Bình lập tức gọi Linh Hy đến, bảo cô ấy thành lập Tiên quốc ở Đẩu Hư thần vực và đảm đương vị trí quốc chủ. Đồng thời, ba nghìn thần nhẫn và sức mạnh do nhà Huyền Hà nắm giữ đều được anh đặt dưới danh nghĩa Linh Hy. Còn học viện tiên đạo sẽ do Lệ Hồng phụ trách.  

 

Đúng như kết quả bói toán trước đây của Ngô Bình, hơn một tháng này, Lệ Hồng đã chính thức trở thành người phụ nữ của anh. Đồng thời, Lệ Hồng cũng trở thành viện trưởng cao nhất của học viện tiên đạo, quản lý tất cả học viện và học viên, có quyền lực rất lớn, không dưới Linh Hy.  

 

Chờ Đẩu Hư thần vực ổn định lại, Ngô Bình trở về đại lục Hồng Hoang, ở bên người nhà một thời gian.  

 

Một tháng sau, Ngô Bình lại xa nhà. Trước khi đi, anh đã sắp xếp mọi thứ ổn thoả. Nếu trong vòng mười năm mà anh không quay về thì Lý Dược Sư sẽ kế ngôi Hoàng đế. Trong một tháng qua, Ngô Bình đã giúp đám Hoả Hoàng Nhi, Lý Nguyên Tượng nâng cao thực lực đến một trình độ rất khủng khiếp, sau đó dặn họ hỗ trợ Lý Dược Sư.  

 

Hôm nay, anh tạm biệt người nhà, lại đi đến đại lục Vạn Tương tìm Vân Thường.  

 

Lúc này, Vân Thường đang ngồi ngẩn ngơ trong viện. Quãng thời gian qua, cô ta vẫn luôn chờ Ngô Bình quay lại.  

 

Thấy Ngô Bình đột nhiên xuất hiện, Vân Thường ngồi bật dậy, vừa nhìn anh vừa hỏi: “Anh luyện hoá tiên thai rồi sao?”  

 

Ngô Bình đáp nhẹ tênh: “Luyện hoá tiên thai không khó”.  

 

Trước đó anh đã ném tiên thai vào sào huyệt tà ma. Sau một khoảng thời gian, tiên thai đã được sào huyệt hấp thụ, anh có thể sử dụng nguồn sức mạnh này bất cứ lúc nào.  

 

Họ đang nói chuyện thì một luồng năng lượng bay ra từ sào huyệt tà ma và tiến vào cơ thể Ngô Bình. Năng lượng của tiên thai này đến từ vũ trụ Đạo Cảnh, rõ ràng cao cấp hơn vũ trụ Chấn Đán. Theo lý, tu sĩ của vũ trụ Chấn Đán sẽ không thể chịu nổi nguồn năng lượng mạnh đến vậy. Nhưng Ngô Bình thì khác, anh đã hấp thụ rất nhiều sức mạnh của vũ trụ chính, chút sức mạnh cỏn con từ vũ trụ Đạo Cảnh này thật ra chẳng đáng là gì đối với anh.  

 

Luồng sức mạnh này có phần tán loạn, còn không thể xây dựng hệ thống sức mạnh. Nhưng có nó rồi, Ngô Bình sẽ có thể tiến vào vũ trụ Minh Cổ mà Vân Thường đang ở, sau đó nhanh chóng thích nghi với môi trường ở đấy.  

 

Vân Thường nhìn thấy khí tức trên người Ngô Bình đang thay đổi rất nhanh. Chẳng bao lâu sau, anh đã giải phóng ra sức mạnh đặc trưng của tu sĩ vũ trụ Minh Cổ. Cô ta kinh ngạc hỏi: “Luyện hoá nhanh đến thế ư?”  

 
 
Chương 4988


Ngô Bình nói: “Đây là chuyện của tôi. Cô chỉ cần đưa tôi đến đó là được”.  

 

Vân Thường bảo: “Tôi cần biết thân phận và tên của anh”.  

 

Ngô Bình trả lời: “Cô chỉ cần nói tôi tên là Ngô Bình, là cô nhi ở vũ trụ Minh Cổ. Cách đây không lâu Liễu trưởng lão phát hiện ra tư chất của tôi rất tốt nên nhận tôi làm đệ tử”.  

 

Vân Thường nói: “Ở Huyền Minh Giáo, Liễu trưởng lão cũng chỉ là một trưởng lão bình thường. Làm đệ tử của ông ấy, anh sẽ không nhận được nhiều lợi ích”.  

 

Advertisement

Ngô Bình đáp: “Không sao. Tôi chỉ cần một thân phận có chỗ đứng ở vũ trụ Minh Cổ”.  

 

Vân Thường không nhiều lời nữa, lập tức đưa Ngô Bình đến trước cổng vận chuyển. Cô ta lấy một linh thạch của vũ trụ Minh Cổ ném vào trận vận chuyển, sau đó cùng Ngô Bình bước vào.  

 

Một luồng sáng loé lên, cơ thể Ngô Bình bay lơ lửng, vô số tia sáng xung quanh anh méo mó biến dạng, đan xen vào nhau thành một không gian kỳ ảo. Không gian biến hoá khó lường, ý thức của Ngô Bình đã có phần tách khỏi cơ thể.  

Advertisement

 

Cảm thấy đã trôi qua rất lâu, cơ thể anh chìm xuống, luồng sức mạnh khủng khiếp bao phủ anh. Ngô Bình hừ giọng, cảm thấy cực kỳ khó chịu.  

 

Bên tai anh vang lên giọng của Vân Thường: “Chúng ta đến vũ trụ Minh Cổ rồi”.  

 

Nói đoạn, cô ta kéo Ngô Bình ra khỏi trận vận chuyển. Ở bên ngoài có hai đệ tử của Huyền Minh Giáo phụ trách canh giữ trận vận chuyển. Khi họ nhìn thấy Vân Thường, một trong hai bèn cười hỏi: “Vân sư tỷ, sao lại quay về rồi?”  

 

Vân Thường nói: “Liễu trưởng lão bảo chị đưa đệ tử của ông ấy về đây”.  

 

Hai người họ nhìn về phía Ngô Bình, đều cảm thấy anh rất lạ mặt.  

 

Vân Thường vội giải thích: “Đây là đệ tử mà Liễu trưởng lão mới nhận, tên là Ngô Bình”.  

 

Tuy Liễu trưởng lão chỉ là trưởng lão bình thường, nhưng Ngô Bình nói sao đi nữa cũng là đệ tử thân truyền, địa vị cao hơn Vân Thường, dĩ nhiên cũng cao hơn hẳn hai tu sĩ trông coi trận vận chuyển này.  

 

Hai người họ lập tức khách sáo nói: “Ra là Ngô sư huynh. Hân hạnh, hân hạnh!”  

 

Ngô Bình khẽ gật đầu, không nói gì.  

 

Hai người bước ra khỏi cổng. Bên ngoài cực kỳ rộng lớn, có thể nhìn thấy rất nhiều tu sĩ qua lại.  

 

Anh hỏi: “Nơi này chính là Huyền Minh Giáo?”  

 

Vân Thường đáp: “Nơi này là ngoại vi của Huyền Minh Giáo, đa số là đệ tử tạp dịch và đệ tử ghi danh, vậy nên ở đây thân phận của anh rất cao, không cần để ý người khác. Đệ tử thân truyền xưa nay rất kiêu ngạo”.  

 

Ngô Bình nói: “Ừ. Tìm nơi nào đó nghỉ ngơi một lát trước đã. Tôi cần làm quen một chút”.  

 

Vân Thường lộ vẻ hả hê: “Tôi còn tưởng anh không có cảm giác chứ”.  

 

Ở ngay phía trước có một lương đình, Ngô Bình ngồi xuống, lúc hít thở, linh khí xung quanh đã tụ hội về cơ thể anh.  

 

Anh nhẹ nhàng bảo: “Tôi cần công pháp của nơi này”.  

 

Nơi đây là vũ trụ Đạo cảnh, khác hẳn vũ trụ Chấn Đán. Mọi công pháp mà anh tu luyện trước đó đều vô nghĩa, Đại Đạo chí tôn của anh cũng không thể phát huy tác dụng ở đây. Tất nhiên, điều này không có nghĩa là thực lực của anh yếu kém. Chỉ cần muốn, anh vẫn có thể dễ dàng giết chết Vân Thường, dù sao thì đại trận vũ trụ trong cơ thể anh cũng rất ghê gớm. Nhưng bất luận ra sao, anh cũng cần công pháp của vũ trụ Minh Cổ, xây dựng hệ thống sức mạnh mới trong cơ thể.  

 

Vân Thường nói: “Tuy anh dùng thân phận đệ tử của Liễu trưởng lão, nhưng vẫn chưa chính thức đăng ký ở Huyền Minh Giáo. Lát nữa tôi sẽ dẫn anh đến điện người mới để đăng ký. Đến lúc ấy, anh sẽ nhận được công pháp sơ cấp mà đệ tử chân truyền có thể tu luyện”.  
 
Chương 4989


Hai người trò chuyện được vài câu, Vân Thường hỏi: “Anh nghỉ ngơi xong chưa?”  

 

Ngô Bình đứng dậy: “Đi thôi, đến đại điện người mới!”  

 

Hai người đi men theo một con đường. Phía trước xuất hiện một người đàn ông mặc áo đen, ngẩng cao đầu mà bước đi, trông rất kiêu ngạo.  

 

Nhìn thấy người này từ xa, Vân Thường đã có phần hoảng hốt, nhỏ giọng nói: “Người đối diện tên Trương Siêu, cũng là đệ tử chân truyền, có điều không có trưởng lão thân truyền. Trong số các đệ tử chân truyền, hắn xếp hạng không thấp, hơn ba trăm, thực lực rất mạnh!”  

Advertisement

 

Ngô Bình thấy lạ, bèn hỏi: “Hình như cô rất sợ hắn?”  

 

Vân Thường khẽ cắn môi: “Trước đây hắn từng thừa cơ làm nhục tôi, may mà bị đạo lữ của hắn phát hiện, tôi mới chạy thoát”.  

Advertisement

 

Ngô Bình cau mày, nhẹ nhàng bảo: “Không cần sợ. Tôi là đệ tử thân truyền, hắn không dám động vào cô đâu”.  

 

Vân Thường nói: “Nhưng tôi nghe nói, một vị trưởng lão có cấp bậc khá cao định nhận hắn làm đệ tử thân truyền”.  

 

Ngô Bình hỏi: “Người này có tu vi thế nào?”  

 

Vân Thường đáp: “Luyện Khí tầng sáu”.  

 

Ngô Bình hỏi tiếp: “Cảnh giới tu luyện của vũ trụ Minh Cổ và vũ trụ chính có giống nhau không?”  

 

“Có khác biệt. Ở vũ trụ Minh Cổ, cảnh giới tu vi chia thành ba tầng cảnh giới Trúc Cơ, mười tầng cảnh giới Tôi Thể, mười tầng cảnh giới Luyện Khí, mười tầng cảnh giới Thần Thông, và ba tầng Đạo cảnh”.  

 

Ngô Bình nói: “Thế thì cũng không khác nhiều so với vũ trụ chính. Nhưng bản thân vũ trụ Minh Cổ do tu sĩ tầng ba Đạo cảnh tạo ra. Tu vi ở đây e rằng không thể đột phá đến tầng bốn Đạo cảnh”.  

 

Vân Thường bảo: “Có thể đột phá, chỉ là phải đến vũ trụ Đạo cảnh của cấp bậc cao hơn”.  

 

Ngô Bình giật mình: “Các vũ trụ Đạo cảnh có thể thông nhau sao?”  

 

Vân Thường đáp: “Dĩ nhiên. Phía trên vũ trụ Minh Cổ còn có một vũ trụ Đạo cảnh tầng bốn. Cảnh giới tu hành ở đó giống với vũ trụ Minh Cổ, chỉ có thêm tầng bốn của Đạo cảnh thôi”.  

 

Ngô Bình nói: “Hoá ra các vũ trụ Đạo cảnh kết nối với nhau. Điều này khá giống đại thế giới Linh Đài ở chỗ chúng tôi”.  

 

Vân Thường bảo: “Đúng là nối với nhau, có điều tu sĩ bình thường không thể xuyên qua kết giới”.  

 

Họ đang nói chuyện thì tên Trương Siêu đã xuất hiện ở cách đó mười bước. Hắn bật cười, đôi mắt không ngừng lướt trên người Vân Thường: “Vân sư muội, em đi đâu thế?”  

 

Vân Thường trả lời: “Trương sư huynh, tôi đưa Ngô sư huynh đi đăng ký”.  

 

“Ngô sư huynh?”, Trương Siêu quan sát Ngô Bình: “Ngô sư huynh ở đâu ra vậy?”  

 

Vân Thường đáp: “Đệ tử mà Liễu trưởng lão mới nhận”.  

 
 
Chương 4990


Vân Thường nói ngay: “Có. Nếu không hành lễ, sẽ bị đánh một trăm gậy và tịch thu tài nguyên tu hành ba tháng”.  

 

Thế là Ngô Bình nhìn sang Trương Siêu. Sắc mặt của hắn rất khó coi. Hắn cười khẩy: “Được. Anh giỏi lắm!”  

 

Nói xong, hắn hơi cúi người nhưng đầu vẫn ngẩng lên, nhìn chòng chọc vào Ngô Bình.  

 

Advertisement

Ngô Bình đáp: “Không còn việc gì khác thì cút đi, tôi không muốn thấy anh!”  

 

Trương Siêu đứng dậy, lãnh đạm nói: “Chắc vị sư huynh này chưa nắm rõ quy tắc, ngày bảy hằng tháng, tất cả đệ tử đều có thể khiêu chiến đệ tử có cấp bậc cao hơn mình! Đến lúc ấy, tôi nhất định sẽ thỉnh giáo sư huynh!”  

 

Advertisement

Ngô Bình bảo: “Nếu anh thích chết thì có thể khiêu chiến tôi”.  

 

Trương Siêu hừ giọng, đi lướt qua vai anh.   

 

Vân Thường cau mày: “Anh thật sự sẽ phải tiếp nhận khiêu chiến của Trương Siêu đấy. Anh mới đến đây, còn chưa tu luyện công pháp của vũ trụ Minh Cổ”.  

 

Ngô Bình nói: “Tuy vũ trụ Minh Cổ và vũ trụ Chấn Đán khác nhau, nhưng trăm sông cũng đổ về một biển thôi”.  

 

Vân Thường biết anh sẽ không đổi ý, chỉ khẽ thở dài: “Hy vọng anh có thể luôn tự tin như vậy”.  

 

Ngô Bình cũng không nhiều lời, cùng Vân Thường đi đến đại điện người mới. Trong đại điện có mười mấy người đang xếp hàng, nhưng đa số họ là đệ tử tạp dịch và đệ tử ghi danh, địa vị kém xa Ngô Bình. Với tư cách là đệ tử thân truyền, Ngô Bình trực tiếp vào xếp hàng đầu tiên, hoàn thành việc đăng ký đệ tử mới.  

 

Sau đó Vân Thường đưa anh đến điểm nhận vật tư, lấy công pháp tu luyện, một số tài nguyên tu hành và rất nhiều nhu yếu phẩm.  

 

Đệ tử thân truyền và đệ tử chân truyền đều có viện riêng, còn được chọn ba đến năm đệ tử tạp dịch đến chạy việc vặt cho mình.  

 

Viện của đệ tử thân truyền bình thường đều cách sư phụ không quá xa, vì vậy thường tốt và rộng hơn nơi ở của đệ tử chân truyền.  

 

Viện của Ngô Bình nằm ở sườn núi, môi trường ở đây khá tốt. Đi đến viện, Ngô Bình đẩy cửa phòng ra, thấy ở đây được dọn dẹp rất sạch sẽ.  

 

Sau đó, có đệ tử tạp dịch đưa mọi thứ mà Ngô Bình cần đến đây. Sau khi đặt đồ vào, nhóm người này vẫn chưa đi, Ngô Bình cần chọn một số tạp dịch làm tuỳ tùng.  

 

Anh nhìn sơ một lượt rồi giữ lại hai cậu trai, bảo những người còn lại rời đi. Những tạp dịch không được chọn đều thất vọng vô cùng, thu nhập của tạp dịch khá thấp, còn rất khó học được kiến thức tu hành cao thâm. Nhưng nếu họ có thể đi theo một đệ tử chân truyền, thì có thể gián tiếp có được công pháp và tài nguyên tu luyện từ chỗ đệ tử chân truyền, từ đó nhận được đãi ngộ tương tự đệ tử bình thường, thậm chí còn tốt hơn đệ tử bình thường. Những người may mắn được theo chân những đệ tử chân truyền có tốc độ thăng tiến nhanh, giá trị của bọn họ cũng sẽ tăng gấp đôi, thậm chí là cá chép hoá rồng, trở thành đệ tử chân truyền.  

 

Hai đệ tử tạp dịch được giữ lại tên là Diệp Phúc và Trương Toàn, đều là những người rất siêng năng. Bây giờ họ đang rất phấn khích, ngoan ngoãn theo chân Ngô Bình để chấp hành mọi mệnh lệnh của anh.  

 

Nhưng Ngô Bình lại phất tay bảo họ tạm thời rời đi, đoạn bảo Vân Thường: “Cô có thể đi làm chuyện của cô rồi”.  

 
 
Chương 4991


 Dặn dò vài câu rồi anh về phòng luyện công, lấy quyển một của công pháp đệ tử chân truyền ra tu luyện.  

 

Nội dung của quyển một này là công pháp ba tầng Trúc Cơ và công pháp mười tầng Tôi Thể.  

 

Ngô Bình lật ra xem, ba điểm cốt lõi của công pháp Trúc Cơ gồm bồi nguyên cố bổn, tăng trưởng tinh thần, tăng cường ý chí. Anh chỉ cần thử một chút đã có thể dễ dàng đột phá yêu cầu cao nhất của Trúc Cơ, thậm chí còn vượt xa.  

Advertisement

 

Trong đó, tầng đầu tiên của cảnh giới Trúc Cơ liên quan đến nhiều bí thuật như tắm thuốc, thực liệu, vân vân. Có điều Ngô Bình cảm thấy những thứ này đều rất thiển cận và kém hiệu quả. Cơ thể của anh trực tiếp hấp thụ năng lượng của vũ trụ chính, sau đó còn hấp thụ năng lượng của tiên thai, lại có đại trận vũ trụ làm chỗ dựa. Vì vậy anh chỉ cần vận công một chút là có thể vượt qua mục tiêu cao nhất của một tầng Trúc Cơ, vượt xa yêu cầu của quyển sổ tay tu luyện.  

 

Tầng hai của cảnh giới Trúc Cơ yêu cầu tăng trưởng sức mạnh tinh thần. Ngô Bình cũng đột phá rất nhanh.  

Advertisement

 

Tầng ba, tăng cường ý chí, còn dễ hơn. Những thứ mà Ngô Bình đã trải qua đã sớm tôi luyện ý chí của anh mạnh mẽ, cứng cáp hơn gang thép gấp vạn lần!  

 

Chỉ hơn một canh giờ ngắn ngủi, Ngô Bình đã hoàn thành ba tầng của Trúc Cơ, vượt qua yêu cầu cao nhất, sau đó bắt đầu tu luyện mười tầng Tôi Thể.  

 

Mức độ của mười tầng Tôi Thể phụ thuộc vào nền móng mà anh xây dựng được từ giai đoạn Trúc Cơ. Trong mười tầng Tôi Thể, năm tầng đầu tiên là luyện da, luyện gân, luyện máu, luyện xương, luyện tuỷ!  

 

Ngô Bình chọn da đỏ trước, cách luyện tập cũng rất cồng kềnh, gì mà đánh vật cứng, đánh cát sắt, bôi thuốc, vân vân.  

 

Nhìn thấy những cách này, Ngô Bình khịt mũi khinh bỉ, nhanh chóng tự sáng tạo ra một bộ phương pháp Tôi Thể.

Luyện da là luyện lớp da bên ngoài để có sức phòng ngự mạnh mẽ. Đây là tầng đầu tiên của cảnh giới Tôi Thể.  

 

Ngô Bình là một chuyên gia tu luyện, với kinh nghiệm phong phú, anh lập tức có cách tu luyện của riêng mình. Theo quyển công pháp, luyện da có ba tầng cảnh giới là: đao thương bất nhập, hàn thử bất xâm, độc hoả nan thương. Ngô Bình đã tiến hành cải tiến thêm một bước sâu sắc hơn trên cơ sở của đao thương bất nhập, hàn thử bất xâm, độc hoả nan thương, phát triển thêm tầng thứ tư - hấp thụ tấn công, tầng thứ năm - đàn hồi sát thương, tầng thứ sáu - phù văn tự sinh.  

 

Ngô Bình đã đạt được ba tầng đầu tiên rất nhanh. Tầng thứ tư, hấp thụ tấn công, tương đối khó, cần phải xây dựng trận pháp rất nhỏ trong lớp da. Khi đòn tấn công rơi xuống da, sẽ tiếp xúc với những trận pháp này, hấp thụ năng lượng tấn công của đối thủ. Anh điều động năng lượng trong đại trận vũ trụ, xây dựng trận pháp phòng ngự dưới da. Đây là một thao tác rất tinh vi, người tu hành lần đầu hoàn toàn không thể làm được.  

 

Sau khi trời tối, trong da của Ngô Bình đã ẩn chứa ba mươi sáu nghìn trận pháp. Những trận pháp li ti này liên kết với nhau, hình thành một đại trận phòng ngự tổng thể. Sau đó anh chỉ cần thay đổi trận pháp một chút là có thể làm được đàn hồi sát thương của tầng năm.  

 

Chỉ cần lực tấn công của đối phương không vượt ngưỡng, da của Ngô Bình có thể đàn hồi ba mươi lăm phần trăm sát thương lại cho đối phương.  

 

Tầng sáu của luyện da là phù văn tự sinh, nghĩa là làn da sẽ không ngừng tiến hoá trong môi trường khắc nghiệt, lấy những trận pháp nhỏ bé kia làm nền tảng, tự động sản sinh phù văn, từ đó sinh ra thật nhiều cách phòng ngự.  

 

Sau sáu tầng luyện da, Ngô Bình tiếp tục tu luyện tầng hai Tôi Thể - luyện gân.  

 
 
Chương 4992


Đúng vậy, vũ trụ Minh Cổ cũng có sinh vật rồng, có điều rồng của vũ trụ Minh Cổ mạnh hơn rồng ở vũ trụ Chấn Đán rất nhiều, mà gân rồng cũng không thể xem thường. Nhiều người luyện gân, mãi đến khi tu vi đã rất cao rồi, mà vẫn không thể đạt đến trình độ gân rồng.  

 

Trên gân rồng, Ngô Bình lại sáng tạo thêm tầng bốn - gân linh, và tầng năm - gân thần. Gân linh mạnh hơn gân rồng rất nhiều, là một loại nâng cấp về chất. Gân thần còn mạnh hơn. Nó đan xen giữa năng lượng và vật chất, có thể tạo ra nhiều biến đổi kỳ diệu, từ đó thích ứng với những môi trường khác nhau.  

 

Ngô Bình luyện ra gân thần thì trời đã hửng sáng.  

 

Sáng sớm Vân Thường đã đến gõ cửa: “Sư huynh, đến giờ ăn sáng rồi”.  

Advertisement

 

Ngô Bình “ừ” một tiếng rồi mở cửa ra. Vân Thường đích thân bưng chậu rửa mặt vào, vắt khăn đưa cho Ngô Bình.  

 

Cảm thấy hơi lạ, Ngô Bình bèn cười bảo: “Những chuyện này, cứ để tuỳ tùng làm là được rồi”.  

Advertisement

 

Vân Thường đáp nhẹ: “Không sao, dù gì tôi cũng rảnh rỗi”.  

 

Ngô Bình hỏi: “Cô không cần tu luyện sao?”  

 

Vân Thường nói: “Tu vi của tôi đã đến mức cổ chai, có tu luyện nữa cũng vô ích, cần đan dược đột phá”.  

 

Ngô Bình hỏi tiếp: “Đan dược gì vậy?”  

 

“Nguyên Linh Đan. Giá của loại đan dược này rất đắt. Bây giờ tôi đang ở tầng bốn Luyện Khí, muốn đột phá tầng năm cần tiêu tốn ít nhất ba mươi viên Nguyên Linh Đan, nhưng tôi chỉ mới tích luỹ được hai mươi viên thôi”.  

 

Ngô Bình tò mò: “Chỉ là đột phá thôi mà, lẽ ra không cần dùng đến đan dược chứ nhỉ?”   

 

Vân Thường nhìn anh một cái rồi bảo: “Vũ trụ Minh Cổ rất thực tế, có mỗi tư chất cũng vô dụng. Người có tài nguyên, dù ngu ngốc cũng có thể thành cao thủ”.  

 

Ngô Bình hỏi: “Ý cô là vũ trụ Minh Cổ không hề xem trọng người có tư chất?”  

 

Vân Thường đáp: “Trừ phi là thiên kiêu cực kỳ nghịch thiên, bằng không sẽ chẳng đấu lại người có bối cảnh gia thế đâu”.  

 

Ngô Bình nói: “Thế thì môi trường của vũ trụ Chấn Đán vẫn ổn chán, thiên tài tu hành thường sẽ sống khá tốt”.  

 

Vân Thường bảo: “Với tư cách là đệ tử chân truyền, cấp bậc hiện tại của tôi chỉ có thể lấy được hai viên Nguyên Linh Đan mỗi năm. Một trong hai viên còn phải biếu cho người phía trên”.  

 

Ngô Bình hỏi: “Vì sao phải biếu lên trên?”  

 

Vân Thường nhìn anh: “Nếu tôi không biếu tặng thì năm sau sẽ không lấy được bất cứ tài nguyên nào. Năm ngoái có một vị sư tỷ không tin, kết quả là năm nay chẳng có được gì. Cuối cùng cô ấy đành phải khuất phục, ngủ với một vị trưởng lão phía trên trong ba ngày mới lấy lại được nguồn cung ứng tài nguyên”.  

 

Ngô Bình cau mày: “Huyền Minh Giáo của các cô thật thối nát”.  

 

Vân Thường đáp nhẹ: “Thối nát gì chứ, cả thiên hạ này chẳng phải đều như vậy sao?”  

 

Ngô Bình cầm khăn lau mặt, đoạn hỏi: “Đệ tử của Huyền Minh Giáo bình thường chỉ có tu luyện thôi à?”  

 
 
Chương 4993


Vân Thường đáp: “Đây là loại tiền tệ do Huyền Minh Giáo phát hành, có thể dùng để đổi tài nguyên tu hành và cấp bậc thân phận trong Huyền Minh Giáo”.  

 

Ngô Bình hỏi: “Cấp bậc thân phận cũng có thể đổi sao?”  

 

Vân Thường trả lời: “Đúng thế. Ví dụ bây giờ tôi là đệ tử chân truyền, chỉ cần bỏ ra một khoản tiền Huyền Minh thì sẽ được một vị trưởng lão ra mặt, nhận làm đệ tử thân truyền”.  

 

Advertisement

Ngô Bình nói: “Ăn trước đã. Sau đó cô đưa tôi đến địa điểm phát nhiệm vụ”.  

 

Vân Thường sững người: “Anh mới đến đây mà đã muốn làm nhiệm vụ rồi ư?”  

 

Ngô Bình đáp: “Mới đến thôi mà, sợ gì chứ. Cô không thể dùng tiêu chuẩn của đệ tử bình thường để phán xét tôi”.  

Advertisement

 

Vân Thường khẽ lắc đầu, không nhiều lời nữa.  

 

Bữa sáng khá phong phú, có tám món và một canh. Những món mà anh đã ăn, tuỳ tùng mới có thể ăn phần còn lại, nhưng họ không cảm thấy có gì không tốt cả.  

 

Vân Thường cũng được yêu cầu ngồi xuống ăn cùng.  

 

Bữa sáng mới ăn được một nửa thì có một tuỳ tùng chạy vào: “Thưa cậu, bên ngoài có một người tự xưng là đệ tử thứ ba của Liễu trưởng lão ghé thăm”.  

 

Nghe  vậy, Vân Thường hơi biến sắc: “Trước đây Liễu trưởng lão từng nhận bảy đệ tử. Người thứ ba này tên là Trùng Tiêu, Luyện Khí tầng bảy, giỏi quyền pháp, thực lực khá mạnh”.  

 

Ngô Bình gác đũa: “Mời vào đi”.  

 

Một lát sau, một người đàn ông chừng ba mươi tuổi, mặc áo đen sải bước tiến vào. Người này bước vào trong, nhìn sang Vân Thường trước, sau đó cười nói: “Nghe nói tôi có thêm một vị sư đệ, không biết là vị nào?”  

 

Đối phương biết rõ còn hỏi, suy cho cùng thì chỉ có Ngô Bình ngồi ở đây.  

 

Ngô Bình mỉm cười đứng dậy: “Chính là em. Anh là tam sư huynh nhỉ?”  

 

Trùng Tiêu cười ha ha: “Bát sư đệ, sư phụ đã không định nhận đệ tử nữa, bây giờ lại đột nhiên nhận cậu, chắc chắn là cậu có điểm hơn người!”  

 

Ngô Bình đáp: “Tam sư huynh quá khen rồi, do em may mắn, sư phụ mới nhận em”.  

 

Trùng Tiêu bảo: “Sư đệ khiêm tốn quá. À phải, sư phụ ở bên ngoài, có truyền dạy tuyệt học cho cậu không?”  

 

Nghe câu này, Vân Thường lập tức cảm thấy căng thẳng. Liễu trưởng lão quả thật có một tuyệt học, trước mắt chỉ truyền cho người đệ tử thứ năm mà ông ta tin tưởng và xem trọng nhất.  

 

Cô ta đang định âm thầm truyền âm thì Ngô Bình đã cười nói: “Sư huynh cũng thấy rồi đấy, tu vi của em thấp như vậy, dù sư phụ muốn truyền tuyệt học cho em thì em cũng không học được”.  
 
Chương 4994


 Ngô Bình khoát khoát tay nói: "Cám ơn sư huynh quan tâm, em ở nơi này rất tốt. Từ nhỏ em đã sống cảnh côi cút, giờ được ở nơi như thế này là đã rất mãn nguyện rồi”.  

 

Trùng Tiêu: "Ừm, vậy thì tốt. Nhưng sư đệ đừng khách sáo với anh, sau này nếu cần gì cứ phái người tới nói với anh. Việc gì giúp được, sư huynh sẽ giúp hết sức".  

 

Trùng Tiêu rời đi sau khi nói vài lời khách sáo, Ngô Bình đích thân tiễn anh ta ra khỏi cửa.  

 

Sau khi Trùng Tiêu rời đi, Vân Thường nói: "Em cảm thấy Trùng Tiêu tới đây là có mục đích khác, nhưng anh ta không nói ra”.  

Advertisement

 

Ngô Bình: "Anh là người mới, tu vi lại thấp, để ý tới làm gì chứ?"  

 

Vân Thường: "Nếu như em đoán không sai, anh ta muốn thông qua anh để học tuyệt học của Liễu trưởng lão".  

Advertisement

 

Ngô Bình hỏi: "Em có biết loại tuyệt học đó là gì không?"  

 

Vân Thường: "Em cũng không rõ lắm, nhưng trước kia có nghe nói, hình như là bí pháp nén chân khí, có thể tăng sức mạnh lên hơn một lần”.  

 

Ngô Bình sau khi nghe xong thì cười nói: "Anh còn tưởng là tuyệt kỹ gì lợi hại lắm, hoá ra chỉ là nén chân khí? Nếu em muốn học, anh sẽ dạy em thứ tốt hơn nữa”.  

 

Vân Thường kinh ngạc: "Anh cũng biết phương pháp nén chân khí sao?"  

 

Ngô Bình nhìn cô ấy, hỏi: "Em không tin anh sao?"  

 

Vân Thường trầm mặc vài giây: "Em tin anh, dù sao ở nơi đó anh là một cao thủ cấp vũ trụ. Cho dù đi tới đây thì anh cũng nhất định là một thiên tài hiếm có”.  

 

Ngô Bình đáp: "Nếu em đã tin anh thì anh sẽ dạy em một cách để nén chân khí xuống còn một phần năm so với ban đầu”.  

 

Đôi mắt đẹp của Vân Thường mở to: "Nén đến một phần năm so với ban đầu? Kinh mạch của em có chịu nổi không?"  

 

Ngô Bình: "Thông thường, kinh mạch của một tu sĩ có thể chịu đựng được lượng chân khí gấp hơn hai lần chân khí bình thường. Nhưng bí thuật mà anh dạy em thì khác, sau khi chân khí bị nén lại, nó không những không gây áp lực lên kinh mạch mà còn đả thông kinh lạc, nâng cao thể lực”.  

 

Vân Thường vội vàng hỏi: "Bí thuật của anh gọi là gì?"  

 

Ngô Bình: "Thuật Ngũ Hành Hoá Khí”.  

 

Trên thực tế, cái tên này là do anh vừa tự đặt, phương pháp này cũng là vừa mới nghĩ ra.  Anh từng tu luyện công pháp ở các thế giới khác nhau nên chút thủ thuật này đương nhiên là biết.  

 

Hơn nữa, mặc dù đây là vũ trụ Đạo cảnh, nhưng về nghiên cứu lý thuyết tu luyện, Ngô Bình có thể tự tin nói rằng anh không kém bất kỳ bậc cao thủ nào trong vũ trụ này.  

 

Ngay sau đó, Ngô Bình trở lại phòng luyện công và dạy cho Vân Thường thuật Ngũ Hành Hoá Khí. Vân Thường lập tức bắt đầu tu luyện, cô ấy vừa thử một lần là biết bí pháp này có thể luyện được, hơn nữa rất cao cấp!  

 

Cô thốt lên: "Phương pháp này do anh tự nghĩ ra à?"  

 

Ngô Bình cười nói: "Tự sáng tạo hay không không quan trọng, chỉ cần có ích là được. Đi thôi, cùng ta đi nhận nhiệm vụ trước đã”.  

 
 
Chương 4995


 Vân Thường nói: "Sư huynh, nơi này nhiệm vụ thấp nhất là cấp một, cao nhất là cấp mười hai. Người có tu vi như anh bình thường chỉ có thể nhận nhiệm vụ dưới cấp sáu”.  

 

Ngô Bình bắt đầu tìm kiếm nhiệm vụ năm cấp đầu trên các danh sách nhiệm vụ. Ngay sau đó, anh đã tìm thấy nhiệm vụ cấp năm với phần thưởng là năm nghìn tiền Huyền Minh. Nội dung nhiệm vụ là tiến vào rừng sương độc và tìm kiếm linh dược “quả Ngọc Chân”. Sau đó còn có phần giới thiệu về quả Ngọc Chân. Đây là một loại đan dược cấp năm, có giá trị dược liệu cao.  

 

Ngô Bình không biết nhiều về nơi này, vì vậy anh hỏi: "Rừng sương độc ở đâu?"  

 

Advertisement

Vân Thường: "Một khu rừng đầy sương độc, sương mù ở đó có tính ăn mòn, các tu sĩ luyện Khí cần mua đan chống độc đặc biệt và quần áo chống độc để vào rừng, nhưng hai thứ này rất đắt tiền, người bình thường không thể mua được. Cho nên, mọi người đều không thích làm loại nhiệm vụ này, chi phí quá cao”.  

 

Ngô Bình: "Mua hai thứ này hết bao nhiêu tiền?"  

 

Advertisement

Vân Thường: “Huyền Minh Giáo cũng có bán, tổng cộng gần bốn nghìn tiền Huyền Minh.".  

 

Ngô Bình cười nói: "Năm nghìn tiền thưởng mà giá vốn phải bỏ ra đã hơn bốn nghìn, quả thực là không hấp dẫn”.  

 

Vân Thường: "Vậy chúng ta đi xem nhiệm vụ khác”.  

 

Nhưng Ngô Bình lại nói: "Không, nhiệm vụ này rất phù hợp với anh. Em nhìn xem, nó là một nhiệm vụ lặp đi lặp lại. Hơn nữa, chỉ cần thu thập một quả Ngọc Chân thì đã được coi là hoàn thành nhiệm vụ. Nếu anh thu thập mười hoặc hàng chục quả một lúc thì có thể kiếm được bao nhiêu tiền? Chắc chắn là mấy chục nghìn tiền Huyền Minh".  

 

Vân Thường nghe xong lời này thì vẻ mặt kỳ quái, nói: "Rừng lớn như vậy, tìm được một quả Ngọc Chân đã là hên lắm rồi, anh còn nghĩ sẽ tìm được nhiều như vậy sao?"  

 

Ngô Bình cười nói: "Em không hiểu, ở vũ trụ Chấn Đán, anh là một đan sư vô cùng lợi hại. Chỉ cần ngửi được mùi của loại dược liệu này, quan sát môi trường sinh trưởng của nó là có thể nhanh chóng tìm được rất nhiều loại dược liệu đó”.  

 

Sau những gì đã xảy ra trước đó, Vân Thường bây giờ rất tin tưởng Ngô Bình, cô ấy nói: "Anh thực sự có thể tìm thấy hơn mười quả Ngọc Chân?"  

 

Ngô Bình: "Chắc là có thể. Nhưng ngay cả khi chỉ tìm thấy một quả, anh cũng có thể kiếm tiền vì anh không cần mua đan dược và quần áo chống độc”.  

 

Vân Thường trợn tròn mắt: "Nếu không mua thì anh làm cách nào tiến vào rừng sương độc?"  

 

Ngô Bình vỗ vỗ cánh tay: "Làn da của anh có thể ngăn cản sương độc”.  

 

Vân Thường sửng sốt: “Làn da kháng sương độc?”, vừa nói cô ấy vừa đưa tay sờ sờ thì cảm nhận được làn da mịn màng tinh xảo của anh. Cô ấy không khỏi đỏ mặt, vội vàng rút tay về.  

 

Sau đó Ngô Bình đưa tay lật sang một danh sách nhiệm vụ tiếp theo và nói: "Vân Thường, anh không biết vị trí của rừng sương độc, vì vậy em hãy đi cùng anh một chuyến".  

 

Vân Thường: "Rừng sương độc cách nơi này hơn ba nghìn dặm, đi bộ thì quá chậm, chúng ta phải đi phi thuyền đến”.  

 

Phi thuyền là phương tiện vận chuyển, mỗi lần có thể chở khoảng mười người, tốc độ cực nhanh, một giờ có thể bay nghìn dặm.  

 

Ngô Bình: "Đi phi thuyền thì hết bao nhiêu?"  

 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom