Dịch Thần Y Trở Lại

Chương 4556


Bây giờ Ngô Bình đang ở trong một không gian mờ mịt. Anh vừa bước vào, xung quanh đã có quang khí màu xanh xuất hiện, quang khí này dần đi vào người anh.  

 

Cơ thể anh được Linh Lực thiên phẩm tôi luyện, vô cùng mạnh, quang khí màu xanh nhanh chóng đi vào cơ thể anh, đi thẳng đến kinh mạch, tôi luyện cả cơ thể.  

 

Quang khí màu xanh vận chuyển một hồi, ánh sáng xanh biến mất, một tia quang khí màu đỏ xuất hiện cũng đi vào trong người anh. Ánh sáng màu đỏ này làm cho kinh mạch của Ngô Bình có cảm giác ngứa ran, nhưng rất nhanh lại trở nên vô cùng thoải mái, vì ánh sáng màu đỏ có thể có lợi cho anh.  

Advertisement

 

Cứ thế anh hấp thụ hết ánh sáng màu đỏ đó, không lâu sau linh nguyên trong linh hải của anh đều biến thành màu đỏ, bị ánh sáng đỏ đồng hóa hoàn toàn.  

 

Thật ra ánh sáng màu đỏ này cũng là một Linh Lực, gọi là Đại Xích Thiên Lực, cũng là một năng lượng cao cấp, chỉ là vẫn không bằng Tử Thiên Huyền Lực.  

Advertisement

 

Khi Đại Xích Thiên Lực liên tục bị Ngô Bình hấp thụ luyện hóa, cả người anh cũng trở nên mạnh và hoàn hảo hơn.  

 

Một tiếng đồng hồ sau, Ngô Bình ở bên trong vẫn không có động tĩnh gì, gã đen mập mạp lại phát hiện Đại Xích Thiên Lực trân quý liên tục giảm xuống, hiện tại chỉ còn lại không tới năm mươi phần trăm, giảm xuống hơn một nửa.  

 

Hắn cực kỳ ngạc nhiên nói: “Người này quả nhiên nghịch thiên rồi, nhưng không chỉ có thế, đi chết đi”.  

 

Hắn lập tức kích hoạt loại năng lượng thứ ba, Tử Thiên Huyền Lực. Tử Thiên Huyền Lực này chỉ có khi được môn chủ cho phép mới có thể giải phóng được, nhưng gã đen mập mạp đó không để tâm nhiều điều được như thế, hắn chỉ biết nhất định phải giết Ngô Bình.  

 

Mặc dù tư chất của Ngô Bình rất tốt, tương lai chắc chắn sẽ trở thành thiên kiêu tuyệt thế của Ngũ Đế Môn. Nhưng hắn không thể để anh sống, dù sao hắn cũng đã đắc tội với Ngô Bình, một khi đắc tội với thiên tài như vậy, sau này e là không được sống yên ổn nên Ngô Bình phải chết.  

 

Ngô Bình vừa hấp thụ hết Đại Xích Thiên Lực, lại xuất hiện tinh thể lỏng màu tím, tinh thể lỏng này nhanh chóng tràn đầy linh hải, lập tức phủ lấy toàn bộ cơ thể Ngô Bình, xâm nhập vào cơ thể anh qua các lỗ chân lông.  

 

Khi tinh thể lỏng màu tím đi vào cơ thể, Ngô Bình đau đến mức run rẩy, kinh mạch và lục phủ ngũ tạng của anh đau như bị xé toạc, cũng may là anh đã hấp thụ đủ Đại Xích Thiên Lực làm nền tảng nên sau nửa tiếng chịu đựng cơn đau, cảm giác khó chịu này cũng biến mất.  

 

“Qua lâu thế rồi mà sao hắn vẫn chưa chết?”, mấy người tên có râu cũng không còn chắc chắn như lúc nãy nữa, hắn run giọng hỏi.  

 

Sắc mặt gã đen mập mạp cực kỳ khó coi: “Không thể nào! Đây là Tử Thiên Huyền Lực, không ai có thể sống sót khi đối mặt với nó, lẽ nào…”  

 

Người phụ trách áo đỏ: “Không vội, đợi thêm chút nữa, sẽ nhanh có kết quả thôi”.  

 

Thế nhưng chúng lại đợi thêm một tiếng đồng hồ nữa, kết quả vẫn chưa có, ai nấy cũng cảm thấy sợ hãi, đều có linh cảm không tốt.  
 
Chương 4557


 Thế nhưng một khi đã giải phóng Tử Thiên Huyền Lực thì trừ khi hoàn thành bài kiểm tra, nếu không không thể đóng lại được. Gã đen mập mạp tuyệt vọng thật rồi, hắn ngồi dưới đất lẩm bẩm: “Thôi xong rồi, chúng ta tiêu đời thật rồi”.  

 

Thêm nửa tiếng nữa trôi qua, Ngô Bình đã hấp thụ được tám mươi lăm phần trăm Tử Thiên Huyền Lực, cảm nhận được nguồn năng lượng này tràn ngập khắp cả người. Lúc này linh nguyên trong linh hải đã chuyển hóa thành màu tím, linh lực của anh cũng chính thức biến thành Tử Thiên Huyền Lực, loại Linh Lực mạnh nhất thiên hạ.  

 

Hơn ba tiếng đồng hồ, Tử Thiên Huyền Lực liên tục bị tiêu hao, cuối cùng chuyện này cũng đã đến tai cao tầng quản lý của Ngũ Đế Môn, đầu tiên là một ông lão tóc bạc xuất hiện, ông ta nhìn thoáng qua cột sáng màu tím, trầm giọng hỏi: “Chuyện gì đang xảy ra vậy?”  

 

Advertisement

Gã đen mập mạp quỳ xuống đất, run giọng nói: “Thưa Đại trưởng lão, có người đang kiểm tra ở bên trong”.  

 

Ánh mắt Đại trưởng lão tràn đầy sát ý như muốn giết người, tức giận hỏi: “Ai bảo cậu kích hoạt Tử Thiên Huyền Lực? Cậu có biết, để tích lũy được Tử Thiên Huyền Lực này, Ngũ Đế Môn đã mất hơn hai nghìn năm không?”  

 

Advertisement

Gã đen mập mạp quỳ phịch xuống đất nói: “Đại trưởng lão, tôi sai rồi, nhưng bây giờ không thể dừng lại được”.  

 

Đại trưởng lão nhìn đại điện kiểm tra hỏi: “Bên trong là ai thế?”  

 

Tên đó nói: “Một người đã vượt qua tuyển chọn, tên là Lý Huyền Bình”.  

 

Đại trưởng lão thầm đọc lại cái tên này: “Đợi cậu ta ra ngoài, dẫn cậu ta đến gặp môn chủ”.  

 

“Vâng!”, gã đen mập mạp đó không dám nói nhiều thêm lời nào, vội vàng đồng ý.  

 

Đại trưởng lão lại liếc nhìn đại điện kiểm tra, sau đó rời đi, đi thẳng đến gặp môn chủ. Đây là chuyện lớn, ông ta cần phải triệu tập tất cả trưởng lão lại để cùng bàn bạc chuyện lớn này với môn chủ.

Rất nhanh, tiếng chuông báo tập hợp của Ngũ Đế Môn vang lên. Chuông này chỉ trong tình huống khẩn cấp hoặc có chuyện trọng đại mới vang lên, hôm nay lại vì một người mới mà liên tục vang lên mười lần.  

 

Môn chủ của Ngũ Đế Môn ngồi ngay ngắn trong Ngũ Đế Điện, đại trưởng lão và các trưởng lão chủ chốt khác lần lượt xuất hiện.  

 

“Đại trưởng lão, đã xảy ra chuyện gì, ông lại gõ chuông triệu tập”. Môn chủ hỏi. môn chủ Ngũ Đế Môn mặc hoa phục ngũ sắc, đầu đội ngọc quan, dáng người cao lớn, thân hình ẩn trong mây mù.  

 

Đại trưởng lão: “Môn chủ, có một người đệ tử mới, bị làm khó dễ ở ba cửa ải tuyển chọn, kết quả hắn ta lại liên tiếp phá cả ba cửa”.  

 

Môn chủ Ngũ Đế Môn hỏi: “Hay là, mấy tên khốn kia đã điều chỉnh độ khó của ba cửa ải tuyển chọn đến cực hạn?”  

 

Đại trưởng lão: “Phải, đã điều chỉnh đến cực hạn! Hơn nữa, trong bài kiểm tra cân cốt, còn phóng ra Tử Thiên Huyền Lực”.  

 

Mây mù phía sau môn chủ Ngũ Đế Môn chấn động, ông ta hỏi: “Kết quả như thế nào?”  

 

Đại trưởng lão: “Kết quả, người mới này lại có thể nhanh chóng hấp tu Tử Thiên Huyền Lực!”  

 

Môn chủ Ngũ Đế Môn đột nhiên cười ha hả, nói: “Xem ra, đây là lễ vật mà ông trời tặng cho Ngũ Đế Môn!”  

 

Đại trưởng lão: “Môn chủ, ta đã cho người điều tra. Người này tên là Lý Huyền Bình, hắn ta rất có khả năng là một vị 'đời đầu'“.  
 
Chương 4558


 Môn chủ Ngũ Đế Môn suy nghĩ một lúc, nói: “Thiên tài như thế đương nhiên phải đặc biệt thu nhận. Lát nữa đưa hắn ta lên, ta muốn gặp hắn ta”.  

 

Đại trưởng lão: “Vâng!”  

 

Lúc này, lại có một trưởng lão nói: “Môn chủ. Lão phu cảm thấy hiện tại đãi ngộ tốt người này, chẳng thà cho hắn ta một hoàn cảnh công bằng, để hắn ta đi hết con đường phía sau. Sau kiểm tra cân cốt, còn có kiểm tra ý chí, có đại hội người mới. Không bằng, chúng ta đợi thêm một khoảng thời gian, xem biểu hiện của hắn ta ở đại hội người mới. Nếu hắn ta vẫn cường hãn như thế, thì thu nhận hắn ta cũng không muộn”.  

 

Advertisement

Môn chủ nghe xong, cũng cảm thấy có lý, nói: “Ừm, như vậy cũng được. Nhưng mà, ta vẫn muốn gặp mặt hắn ta trước, xem xem hắn ta là một nhân vật như thế nào”.  

 

Đại trưởng lão cười nói: “Ta đã dặn dò kẻ dưới rồi, đợi hắn ta ra ngoài đại điện khảo thí, sẽ dẫn đến bái kiến môn chủ”.  

 

Advertisement

Môn chủ Ngũ Đế Môn cười nói: “Đại hội Thiên Kiêu mười năm một lần của Nhân tộc chúng ta không bao lâu nữa sẽ bắt đầu, đến lúc đó, Lý Huyền Bình có lẽ sẽ có thể đại diện Ngũ Đế Môn chúng ta tham gia”.  

 

Đại trưởng lão nghe đến đại hội Thiên Kiêu, cũng cười: “Đây chính là những gì ta suy nghĩ, Nếu Lý Huyền Bình có thể đột phá đến cảnh giới đủ cao, có lẽ có cơ hội giúp chúng ta lấy được danh hiệu đứng đầu. Dựa theo quy tắc của đại hội Thiên Kiêu, lấy được danh hiệu đứng đầu, Ngũ Đế Môn chúng ta sẽ có cơ hội trở thành một trong những thế lực quyết sách của Nhân tộc!”  

 

Môn chủ Ngũ Đế Môn gật đầu: “Đúng vậy, bây giờ ta đang rất mong chờ!”  

 

Lúc này trong đại điện khảo thí, Tử Thiên Huyền Lực không ngừng giảm bớt, khi còn lại không đến một phần, Ngô Bình rốt cuộc cũng hấp thu no năng lượng, chậm rãi bước ra khỏi đại điện khảo thí.  

 

Ngô Bình của lúc này, ánh sáng tím lưu chuyển trong hai con mắt, một thân linh lực của anh đã muốn bị thay thành Tử Thiên Huyền Lực, linh lực mạnh nhất trong điều kiện bình thường!  

 

Gã đen mập mạp run giọng nói: “Lý công tử, đại trưởng lão cho mời!”  

 

Ngô Bình thản nhiên nói: “Không phải còn một bài kiểm tra sao?”  

 

Gã đen mập mạp: “Đúng vậy. Nhưng đại trưởng lão muốn dẫn cậu đi gặp môn chủ”.  

 

Ngô Bình “Ừm” một tiếng: “Được, dẫn đường”.  

 

Khi anh đi tới Ngũ Đế Đại Điện, chỉ thấy hơn mười người đứng trong điện, những người này thân cao mấy chục thước thậm chí hơn trăm thước, khí tức bức người.  

 

Vào trong đại điện, đại trưởng lão kia đi tới, cười nói: “Lý Huyền Bình, ta là đại trưởng lão của Ngũ Đế Môn, Liễu Trường Phong. Vị này chính là môn chủ của Ngũ Đế Môn chúng ta, cậu còn không tham kiến?”  

 

Ngô Bình tiến lên vài bước, hai tay lạy dài: “Đệ tử mới nhập môn Lý Huyền Bình, tham kiến môn chủ, tham kiến các vị trưởng lão”.  

 

Môn chủ Ngũ Đế Môn mỉm cười: “Lý Huyền Bình, cậu biểu hiện thật sự không tồi. Tử Thiên Huyền Lực kia, cậu đã hấp thu bao nhiêu?”  

 

Ngô Bình: “Hơn chín mươi phần trăm”.  

 

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người im lặng. Có người lặng lẽ hít sâu một hơi, chứng tỏ bọn họ vô cùng khiếp sợ.  
 
Chương 4559


 Môn chủ Ngũ Đế Môn: “Lý Huyền Bình, cậu đến từ đâu?”  

 

Ngô Bình: “Ta trải qua kiếp Đại Thánh, bị quy tắc vũ trụ bắt giữ đến thế giới này”. Sau đó, lại kể sơ qua về những việc trải qua sau đó.  

 

Môn chủ Ngũ Đế Môn gật đầu nói: “Hoá ra là Đại Thánh, xem ra cậu là đời đầu vô cùng mạnh mẽ trong Nhân tộc, tương lai cậu sẽ có cơ hội lớn trở về thế giới ban đầu của cậu”.  

 

Ngô Bình: “Môn chủ, tôi nghe người ta nói, quy tắc ở thế giới này tràn ngập ác ý đối với mỗi một vị tu sĩ?”  

Advertisement

 

Môn chủ Ngũ Đế Môn nói: “Nói một cách chính xác, là không thân thiện với những đời đầu như các cậu. Đối với đời đầu, người có tu vi càng cao càng dễ chết trẻ. Ví dụ như ta, trở thành môn chủ Ngũ Đế Môn mới chín năm. Môn chủ đời trước tu vi còn cao hơn ta, nhưng ông ta chỉ làm môn chủ ba năm rưỡi, đã ngã xuống trong trật tự Thiên Đạo”.  

 

Ngô Bình: “Chẳng lẽ không có biện pháp chống lại?”  

Advertisement

 

Môn chủ Ngũ Đế Môn nói: “Có, nhưng rất khó làm được”.  

 

Ngô Bình: “Nếu không phải đời đầu, có phải sẽ không bị chịu sự đối đãi ác ý không?”  

 

Môn chủ Ngũ Đế Môn: “Vậy phải xem tình trạng huyết mạch, nếu là đời thứ hai, ác ý vẫn là rất mạnh. Căn cứ theo kinh nghiệm trước đây, sau mười đời, loại ác ý này mới hoàn toàn biến mất. Nhưng tư chất và nhận thức của Nhân tộc đời thứ mười sớm đã bị hao mòn gần hết, thường thường rất khó có thành tựu lớn”.  

 

Ngô Bình: “Thì ra là thế”.  

 

Môn chủ Ngũ Đế Môn: “Lý Huyền Bình, cậu và ta đều là đời đầu, nhưng ta đã rất khó để tiến lên cao hơn, cậu mới là người thống trị tương lai”.  

 

Ngô Bình: “Môn chủ ở cảnh giới nào?”  

 

Môn chủ Ngũ Đế Môn: “Ta ở giai đoạn giữa của cảnh giới lớn thứ ba”.  

 

Ngô Bình: “Theo môn chủ thấy, nếu tiến vào cảnh giới lớn thứ năm, liệu có thể trở về thế giới ban đầu của tôi không?”  

 

Môn chủ Ngũ Đế Môn: “Kỳ thực đối với đời đầu như chúng ta mà nói, nơi này là nơi lịch kiếp, cũng là nơi tăng lên. Nếu trong lòng không có chí lớn, không có lòng phấn đấu, cho dù có thể bình an trở về, sự gặt hái cũng là có hạn. Ngược lại, nếu dũng mãnh tiến lên, tại đây theo đuổi sự tăng cường lớn hơn, sau này những gì gặt hái được sẽ vô cùng kinh người!”  

 

Ngô Bình: “Môn chủ biết ví dụ thành công nào không?”  

 

Môn chủ Ngũ Đế Môn: “Cậu họ Lý, ta cũng biết một người cũng họ Lý, có được thành tự cực kỳ lớn tại đây”.  

 

Ngô Bình rất tò mò, hỏi: “Ông ta tên là gì?”  

 

Môn chủ Ngũ Đế Môn: “Lý Nhĩ”.  

 

Ngô Bình ngẩn người: “Hoá ra là lão tổ Lý gia!”  

 

Môn chủ Ngũ Đế Môn: “Hoá ra các cậu là cùng một tông, vậy chẳng trách tư chất của cậu lại nghịch thiên như thế”.  

 

Chuyện phiếm vài câu, đại trưởng lão liền tự mình dẫn Ngô Bình đến tiếp nhận kiểm tra lực ý chí, để anh đi hết tất cả quy trình.  

 
 
Chương 4560


 Ngô Bình: “Đúng vậy, cho nên tôi cũng không quan tâm”.  

 

Đại trưởng lão Liễu Trường Phong nói: “Cuộc kiểm tra năng lực ý chí này sẽ xuất hiện ý chí các cao thủ từ cổ chí kim, nếu cậu có thể trấn áp những ý chí này, thì có thể hấp thụ năng lượng của bọn họ, thậm chí có được truyền thừa của bọn họ”.  

 

Ngô Bình: “Đại trưởng lão, linh thuật của Ngũ Đế là do bọn họ tự sáng tạo ra sao?”  

Advertisement

 

Đại trưởng lão: “Ngũ Để tự có các cơ duyên kỳ ngộ, linh thuật công pháp mà cậu có được đều là do bọn họ sáng tạo sau này. Đương nhiên, trong ý chí của Ngũ Đế, còn có khởi nguồn của công pháp bọn họ, nếu tư chất cậu đủ tốt, có thể trực tiếp lĩnh ngộ khởi nguồn truyền thừa của Ngũ Đế. Nhưng những thứ đó quá uyên thâm, chỉ sợ là rất khó”.  

 

Hiểu được tình hình cuộc kiểm tra năng lực ý chí, Ngô Bình cất bước đi vào. Đại trưởng lão bên ngoài, lập tức điều chỉnh độ khó cuộc kiểm tra lên mức cao nhất.  

Advertisement

 

Ngô Bình lơ lửng thân mình trên không, xung quanh xuất hiện mấy chục bóng người, mỗi bóng người đại diện cho ý chí của một cao thủ. Những ý chí này đè ép về phía mình, nhưng anh vẫn kiên trì không khuất phục, dùng hết sức chống lại.  

 

Trong thời gian chống chọi dài đằng đẵng, Ngô Bình đánh thắng từng trận những ý chí này, sau đó hấp thụ năng lượng của bọn chúng, cùng với truyền thừa ẩn chứa bên trong ý chí.  

 

Cũng không biết qua bao lâu, ý chí xuất hiện sau đó đã không còn là đối thủ của anh nữa, vừa đối mặt đã bại trận. Vì vậy, các ý chí hùng mạnh của Ngũ Đế xuất hiện cùng lúc, chính là ý chí Ngũ Đế.  

 

Ý chí Ngũ Đế mạnh hơn rất nhiều, bọn chúng trấn áp cùng lúc, Ngô Bình chỉ có thể gắng gượng chống lại. Cũng may cậu đã hấp thụ Tử Thiên Huyền Lực, Tử Thiên Huyền Lực này có tính bền rất mạnh, sau khi chống chọi không biết bao nhiêu lâu, ý chí Ngũ Đế đã yếu hơn chút. Ngô Bình nhân cơ hội phản công, đánh hạ một ý chí trong đó rồi hấp thụ.  

 

Ngũ Đế thiếu một, tình huống lập tức xoay chuyển, Ngô Bình nhân cơ hội tấn công bốn ý chí Tứ Đế còn lại rồi hấp thụ, thuận tiện cũng có được truyền thừa của Ngũ Đế!  

 

Lúc Ngô Bình đi ra từ trong điện kiểm tra, đã là ba ngày sau.  

 

Ba ngày nay, đại trưởng lão vẫn luôn canh giữ ở bên ngoài, thấy anh bình an đi ra thì cười nói: “Không tệ, quả nhiên cậu không khiến tôi thất vọng!”  

 

Ngô Bình: “Đại trưởng lão, đại hội người mới khi nào thì bắt đầu?”  

 

Đại trưởng lão cười nói: “Ngày mốt đại hội người mới tiến hành, hai ngày nay, cậu có thể tiếp nhận truyền thừa Ngũ Đế, đúng lúc có thể thi triển uy lực tại đại hội người mới. Đúng rồi, đại hội người mới rất long trọng, người đứng đầu sẽ đoạt được giải thưởng lớn”.  

 

Ngô Bình bỗng thấy hứng thú: “Ồ, giải thưởng lớn là gì?”  

 

Đại trưởng lão: “Một tỷ tiền tử tinh, ngoài ra cộng thêm một môn linh thuật Thiên Phẩm, một binh khí Thiên Phẩm!”  

 

Mắt Ngô Bình sáng lên, cười nói: “Giải thưởng cũng không ít”.  
 
Chương 4561


 Đại trưởng lão gật đầu: “Có thể”.  

 

Lục Nguyên Uy vô cùng cảm kích, nói: “Đa tạ công tử không trách tội!”  

 

Đại trưởng lão: “Tôi đã cho người sắp xếp một sân viện, tạm thời cậu cứ ở đó. Lục Nguyên Uy, cậu đi dọn dẹp phòng trước đi, thiếu gì thì cứ bổ sung thêm, tất cả mọi thứ phải dùng đồ tốt nhất”.  

 

Lục Nguyên Uy: “Vâng!”  

Advertisement

 

Nói chuyện mấy câu, Ngô Bình về khách sạn gặp Truy Điện trước, anh muốn đưa Truy Điện vào ở trong Ngũ Đế Môn.  

 

Khi anh quay lại khách sạn, Truy Điện đã đứng trước phòng đợi anh rồi, lưng ngựa còn mang theo hành lý và đồ đạc của bọn họ.  

Advertisement

 

Anh bất giác cười nói: “Truy Điện, ngươi đã chuẩn bị trước rồi sao?”  

 

Truy Điện: “Hôm qua đã chuẩn bị rồi, đợi cậu cả một ngày rồi, cũng may cậu vẫn quay về”.  

 

Ngô Bình: “Đang lo lắng ta sao?”  

 

Truy Điện khịt mũi: “Đúng vậy, nhỡ đâu cậu chết rồi, tìm ai trả tiền tôi chứ?”  

 

Ngô Bình đảo mắt: “Đúng là mê tiền”.  

 

Sau đó anh nhớ đến gì đó: “Truy Điện, ta đã trở thành đệ tử của Ngũ Đế Môn rồi, hiện tại ngươi nên nói bí mật của mình được rồi chứ?”  

 

Truy Điện nói: “Vốn nghĩ cậu không có cơ hội biết rồi, không ngờ cậu thật sự làm được đến bước này”.  

 

Ngô Bình: “Đừng vòng vo nữa, mau nói đi”.  

 

Truy Điện: “Thật ra với tư chất của tôi, sớm đã có thể đột phá lên trên rồi. Nhưng tôi biết, tôi không làm được, cho nên tôi lựa chọn trở thành người luân hồi”.  

 

Ngô Bình: “Đợi đã. Người luân hồi gì?”  

 

Truy Điện: “Người luân hồi là một trường hợp đặc biệt của thế giới này, thuộc vào lỗi của quy tắc. Vì một vài nguyên do chưa rõ, tôi có được thân thể bất tử. Mỗi khi chết đi, sẽ sống lại ở một nơi nào đó”.  

 

Ngô Bình trừng lớn mắt: “Lợi hại! Vậy ngươi cứ làm một con ngựa vậy sao?”  

 

Truy Điện: “Đương nhiên không phải. Mỗi lần sống lại, hình dạng của tôi đều khác nhau, nhưng đa phần đều là Nhân tộc, thi thoảng sẽ thành Ma tộc, Vu tộc, Yêu tộc”.  

 

Ngô Bình rất hiếu kỳ, hỏi nó: “Ngươi sống lại bao nhiêu lần rồi?”  

 

Truy Điện thở dài: “Chưa đến mười vạn, nhưng cũng chừng tám vạn lần rồi, ản thân tôi cũng không nhớ rõ nữa”.  

 

Ngô Bình như bừng tỉnh nói: “Chẳng trách ở nơi nào ngươi cũng có thức ăn dự trữ, thì ra là do sống quá lâu rồi”.  

 
 
Chương 4562


 Truy Điện: “Nếu cậu đủ mạnh thì có thể phá vỡ được cấm chế thế giới này, đưa tôi rời khỏi nơi này”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Ta cố hết sức vậy”.  

 

Sau đó anh cười hỏi: “Lần trước ngươi sống lại là người hay là yêu?”  

 

Advertisement

Truy Điện: “Là ma. Nhưng tôi đã tìm hiểu rõ quy tắc rồi, lần tới nếu sống lại thì tôi sẽ biến thành người”.  

 

Ngô Bình: “Vậy sao? Ngươi muốn làm đàn ông, hay là muốn làm phụ nữ?”  

 

Advertisement

Truy Điện trừng mắt: “Liên quan gì đến cậu?”  

 

Ngô Bình nói: “Được, ta không hỏi, chúng ta mau đến Ngũ Đế Môn đi”.  

 

Một người một ngựa đi đến Ngũ Đế Môn, Lục Nguyên Uy vẫn đứng đợi trước cửa, Ngô Bình vừa đến, anh ta đã dẫn một người một ngựa đi đến sân viện yên tĩnh.  

 

Sắp xếp ổn thỏa không bao lâu, Lục Nguyên Uy bỗng nói: “Công tử, hiện tại công tử thu hút chú ý của môn chủ và đại trưởng lão, tiền đồ vô lượng. Nhưng Ngũ Đế Môn hiện tại vẫn có không ít người, không hy vọng công tử trỗi dậy”.  

 

Ngô Bình nhíu mày: “Tôi trỗi dậy thì liên quan gì đến bọn họ?”  

 

Lục Nguyên Uy: “Tư chất công tử tốt như vậy, một khi phất lên, tương lai rất có khả năng chính là môn chủ mới của Ngũ Đế Môn. Vua nào thần nấy, đối với bọn họ chắc chắn công tử không có ấn tượng tốt gì, sau này nếu do công tử năm giữ Ngũ Đế Môn, những người này có thể có ngày tháng tốt đẹp hay sao?”  

 

Ngô Bình khẽ cười: “Anh nói như vậy, cũng có đạo lý. Nếu tôi trở thành môn chủ, nhất định sẽ trừng trị đám ranh đó”.  

 

Lục Nguyên Uy: “Có thể, công tử phải cẩn thận, đề phòng đám người đó nhắm vào công tử!”

Sau khi ở lại Ngũ Đế Môn, Ngô Bình bắt đầu tiếp nhận, lĩnh hội truyền thừa của Ngũ Đế. Ngũ Đế, tất cả đều là các cao thủ Thiên Đế Cảnh đỉnh cao, uy lực linh thuật của bọn họ rất mạnh. Nếu là trước kia, anh không thể tu hành những thứ này được. Nhưng, bây giờ anh đã hấp thụ Tử Thiên Huyền Lực, linh lực này là linh lực mạnh nhất thiên hạ, đủ để hỗ trợ Ngô Bình tu luyện linh thuật của Ngũ Đế.  

 

Loại linh thuật thứ nhất anh phải lĩnh ngộ là Một Tay Che Trời. Linh thuật này một khi được thi triển sẽ có uy lực đảo loạn thời gian trời đất rất mạnh, người bình thường căn bản không có sức chống cự. Linh thuật này tuy độ khó rất cao, nhưng Ngô Bình chỉ tu luyện hơn một ngày đã thành công tu luyện thuần thục.  

 

Sau khi tu luyện thành công Một Tay Che Trời, ngưng tụ ra một bàn tay lớn trong linh hải, có uy lực trấn áp đất trời, mạnh hơn Truy Hồn Thủ của anh nhiều.  

 

Lúc trời chạng vạng tối, Lục Nguyên Uy đến, nói: “Công tử, mấy đệ tử mới đã thông qua cuộc thi muốn được gặp công tử một lần, công tử muốn gặp không?”  

 

Ngô Bình: “Người mới? Tại sao bọn họ muốn gặp ta?”  

 

Lục Nguyên Uy: “Bây giờ đã truyền đi rồi, đều nói công tử là thiên kiêu đứng đầu trong những người mới, có lẽ bọn họ đều muốn kết bạn với công tử”.  

 

Ngô Bình nói: “Đại hội người mơi sắp đến rồi, mọi người sớm muộn cũng gặp nhau, tôi không cần gặp đâu”.  
 
Chương 4563


Mười người họ rời đi, đến một khu đất trống, một người hừ lạnh nói: “Lý Huyền Bắc này thật sự không coi chúng ta ra gì. Đại hội người mới ngày mai, chúng ta không cần khách sáo với anh ta!”  

 

Người khác nói: “Không sai. Người này r rằng cũng chẳng biết mục tiêu trọng tâm của đại hội người mới là gì, thật ra chính là quá trình cao thủ thuần phục kẻ yếu. Nếu anh ta không được chúng ta ủng hộ, thì căn bản không thể trở thành người mới đứng đầu được!”  

 

“Không sai! Đại hội người mới cũng không có quy tắc gì, nếu mọi người đều nhắm vào anh ta, thì dù thực lực anh ta mạnh thế nào, sớm muộn cũng bị tiêu diệt thôi!”  

Advertisement

 

“Như vậy cũng tốt! Một tên không biết từ đâu xuất hiện, chúng ta vốn cũng không muốn anh ta là người đứng đầu. Bây giờ, mọi người thương lượng xem, đại hội người mới ngày mai, nên đối phó với anh ta thế nào!”  

 

Lục Nguyên Uy sau khi thấy đám người rời đi thì quay về nói với Ngô Bình: “Công tử, mười người này hẳn đều là những người xuất sắc trong những người mới. Bọn họ đến tìm công tử, có lẽ là muốn tìm chỗ dựa dẫm”.  

Advertisement

 

Ngô Bình: “Dựa dẫm tôi?”  

 

Lục Nguyên Uy: “Những đại hội người mới trước kia, không chỉ so sánh thực lực, mà còn cả năng lực xã giao. Người cuối cùng giành được danh hiệu người mới đứng đầu, chưa chắc là người có thực lực mạnh nhất. Trái lại, đại hội người mới mười lần trước, có đến tám lần, người đứng đầu đều không phải thực lực mạnh nhất”.  

 

Ngô Bình lắc đầu: “Nực cười. Nếu đã so thực lực, thì cứ đấu thực lực thôi, sao còn làm thêm cả xã giao nữa?”  

 

Lục Nguyên Uy: “Đó là vì, trước kia người đứng đầu và thứ hai, hay thậm chí là giữa năm người đứng đầu đều không chênh lệch quá nhiều. Nếu người thứ hai và thứ ba liên thủ, thì rất dễ dàng thắng được người đứng đầu”.  

 

Ngô Bình: “Nói vậy thì đại hội người mới không có quy định?”  

 

Lục Nguyên Uy: “Đại hội người mới không phải đánh nhau một đấu một, mà là tất cả mọi người tập trung cùng nhau, cùng nhau vượt qua thử thách”.  

 

“Thử thách gì?”  

 

“Ngũ Đế từng phát hiện ra một bí mật to lớn, nhưng bọn họ chưa kịp lĩnh hội thì đã sụp đổ. Nhưng, trước khi Ngũ Đế ngã xuống, đã để lại một vài cửa ải, chỉ cần vượt qua được vài cửa ải, là có thể đoạt được thưởng”.  

 

Ngô Bình: “Ngũ Đế phát hiện ra bí mật? Cũng thú vị đấy”.  

 

Lục Nguyên Uy: “Tổng cộng có năm cửa, nhưng trong lịch sử chưa ai có thể đột phá đến cửa thứ hai. Ngay cả mục tiêu của đại hội người mới cũng chỉ là đột phá cửa thứ nhất. Đương nhiên, cũng không phải đại hội người mới nào cũng có thể đột phá được cửa thứ nhất”.  

 

Ngô Bình: “Vậy, thứ hạng sắp xếp thế nào?”  

 

Lục Nguyên Uy: “Đương nhiên là tự mình dẫn theo một nhóm, đi đánh nhóm khác, cuối cùng tạo thành bảng xếp hạng. Cho nên đến cuối cùng, đại hội người mới cũng không đề cập gì nhiều đến năm cửa nữa”.  

 

Ngô Bình: “Vậy anh nghĩ, lần này có thể đột phá đến cửa thứ mấy?”  

 
 
Chương 4564


 Lục Nguyên Uy: “Công tử, bốn cửa phía sau chưa từng có ai thành công, nếu công tử có thể đột phá được cửa thứ hai, thậm chí thứ ba, chắc chắn sẽ chấn động thiên hạ!”  

 

“Nếu qua được năm cửa, có phải có thể tìm được cơ mật mà Ngũ Đế đã phát hiện không?”  

 

Lục Nguyên Uy gật đầu: “Đúng vậy”.  

 

Tối hôm đó, Ngô Bình tiếp tục tu luyện cảnh giới trên Linh Uy là Chân Linh.  

Advertisement

 

Chân Linh là tiến hóa của Linh Niệm. Sau khi Linh Niệm trở nên mạnh hơn sẽ trở thành Chân Linh, quyền năng của Chân Linh rất mạnh, cũng là nền tảng để tiến lên đại cảnh giới thứ hai.  

 

Ngô Bình khổ tu một đêm, đến rạng sáng thì bỗng đột phá, khiến Linh Niệm hóa thành Chân Linh. Chân Linh của anh, có hình dáng một người tí hon, tương tự với nguyên anh, ngồi xếp bằng trong linh hải của anh.  

Advertisement

 

Khi anh tu luyện được Chân Linh, bỗng cảm thấy đất trời đang ngăn cản mình, anh có cảm giác như đất trời không dung, cảm giác như trời đất bất kỳ lúc nào cũng có thế giết anh. Cảm giác này rất không ổn, Chân Linh anh vừa mới hình thành bỗng chốc cũng run rẩy, chui vào trong linh hải, không dám ra ngoài.  

 

“Đã qua một tháng rồi, pháp tắc thiên địa quả nhiên đã có ác ý với mình rồi!”. Anh lầm bầm nói.  

 

Truy Điện tiến đến hỏi: “Cậu cảm nhận được rồi sao?”  

 

Ngô Bình gật đầu: “Hiện tại ta cảm thấy, cả thế giới đều xem ta là địch”.  

 

Truy Điện: “Có cảm giác như vậy là đúng rồi, chứng tỏ cậu đã trở nên đủ mạnh rồi”.  

 

Ngô Bình: “Kể từ bây giờ, có phải ta rất khó đột phá không?”  

 

Truy Điện: “Vậy thì phải xem kiên nhẫn của cậu rồi. Nhưng tôi nghĩ cậu chịu đựng được áp lực, rõ ràng mạnh ngang với Ngũ Đế năm đó”.  

 

Ngô Bình ngây người: “Ngươi gặp Ngũ Đế rồi?”  

 

Truy Điện: “Gặp mấy lần, không quen".  

 

Ngô Bình không hỏi thêm, bèn nói: “Tham gia đại hội người mới thôi”.  

 

Nghỉ ngơi một lúc, đại hội người mới cũng bắt đầu, Lục Nguyên Uy đưa Ngô Bình đến đại hội.  

 

Lần này người mới thông qua kiểm tra lựa chọn của Ngũ Đế Môn, tổng cộng có ba trăm bốn mươi bảy người. Hơn ba trăm người, toàn bộ đều đứng ở khu đất trống ngoài cổng toàn lầu, đại trưởng lão và các vị trưởng lão khác đứng cổng dưới lầu.  

 

Đại trưởng lão nói: “Môn này là do Ngũ Đế để lại, bên trong có năm thử thách. Mỗi khi thông qua một cửa ải là có thể có được giải thưởng. Mỗi một cửa đều là một không gian. Tiếp theo đây, mọi người sẽ được đưa đến thời gian thứ nhất. Nếu các ngươi không đột phá được cửa thứ nhất, vậy thì người mới đứng đầu sẽ do tự các ngươi quyết định. Nếu trong số các ngươi có người đột phá được cửa thứ nhất, thì người đó chính là người mới đứng đầu!”  

 

Nói xong, cửa lớn mở ra, mọi người nối đuôi đi vào.  

 

Đi vào cửa lớn, mọi người đã bước vào một thời không khác, bỗng choáng váng quay cuồng xoay đó rơi xuống đất. Ngô BÌnh cảm thấy mặt đất đều là cát, sương mù bao trùm, trong vòng năm bước không thấy bóng người.  
 
Chương 4565


Người đàn ông kêu lên thảm thiết, cả gương mặt tiếp xúc thân mật với mặt đất, máu bắn ra tung tóe, ngất tại chỗ.  

 

Lúc này một cô gái trẻ có dung mạo xinh đẹp quần áo xộc xệch ngồi dưới đất, nhìn chằm chằm Ngô Bình đột nhiên xuất hiện.  

 

Ngô Bình nhìn cô ta: “Cô không sao chứ?”  

 

Cô gái vội chỉnh lại quần áo nói: “Cảm ơn anh đã cứu giúp, tôi không sao”.  

Advertisement

 

Ngô Bình gật đầu rồi xoay người định đi, vừa đi được mấy bước, cô gái bỗng kêu lên một tiếng đau đớn.  

 

Anh chỉ có thể đứng lại, xoay người lại nhìn thì thấy chân trái của cô gái đã bị bong gân. Hóa ra thực lực của cô ta không bằng sư huynh Hàm, vừa rồi khi giãy giụa, chân trái của cô ta đã bị thương rất nặng, cánh tay cô ta cũng đầy vết bầm tím.  

 

Ngô Bình thấy cô ta chật vật đứng dậy, lặng thinh vài giây rồi nói: “Tôi chữa trị giúp cô”.  

Advertisement

 

Anh bước đến trước mặt cô gái nói: “Ngồi xuống đi”.  

 

Cô gái nghe lời ngồi xuống, hai tay Ngô Bình ấn chặt vào chân cô ta, cân nhắc một lúc rồi bỗng dùng sức, sau đó chỉ nghe một tiếng “rắc”, giờ đây cô gái đã có thể đi lại bình thường.  

 

Cô ta kêu lên một tiếng, sau đó không còn cảm thấy đau nữa.  

 

Ngô Bình lại lấy Linh Lực xoa bóp cho cô ta vài cái để đả thông kinh mạch bị tắc, cô gái cảm thấy dưới chân khá ấm áp, gương mặt xinh đẹp ửng hồng, hỏi: “Anh tên gì thế?”  

 

“Tôi là Lý Huyền Bình”.  

 

Cô gái: “Hóa ra anh chính là anh Lý, đứng đầu trong các người mới”.  

 

Ngô Bình nói: “Không dám nhận danh hiệu này, đại hội chỉ vừa mới bắt đầu”.  

 

Cô gái cười nói: “Ngay cả môn chủ cũng cực kỳ quan tâm đến anh, người đứng nhất chắc chắn là anh rồi. Tôi tên là An Điệp Y, cảm ơn anh đã cứu giúp”.  

 

Ngô Bình: “Đừng khách sáo, chỉ là chuyện nhỏ thôi. Được rồi, cô đi vài bước xem thử”.  

 

Nói rồi anh buông chân của An Điệp Y ra.  

 

An Điệp Y đi qua đi lại vài bước, ngạc nhiên nói: “Đỡ hơn rất nhiều rồi, cảm ơn anh”.  

 

Ngô Bình: “Vậy tôi đi trước đây”, nói rồi anh xoay người đi.  

 

An Điệp Y vội gọi lại: “Chúng ta có thể đi chung không?”  

 

Ngô Bình thờ ơ nói: “Tôi khuyên cô tốt nhất đừng nên đi chung với tôi, có không ít người đang nhắm vào tôi, đi với tôi thì cô sẽ rất nguy hiểm”.  

 

Cô gái sửng sốt, nhưng sau đó cô ta cắn răng nói: “Anh gặp nguy hiểm, tôi càng nên ở lại bên cạnh anh chứ”.  

 

Ngô Bình không khỏi bật cười: “Tôi có thể bị họ trừ khử, đến lúc đó e là kết cục của cô cũng không tốt, cô không sợ sao?”  

 

An Điệp Y cắn răng nói: “Đương nhiên là tôi sợ chết rồi, nhưng mạng của tôi là do anh cứu về, nếu tôi chết cũng xem như đã báo đáp anh rồi”.  

 

Sự can đảm của cô gái này khiến Ngô Bình phải nhìn bằng con mắt khác, anh mỉm cười nói: “Được thôi, nếu cô đã cố chấp như vậy thì đi theo bên cạnh tôi là được”.  

 
 
Chương 4566


“Bốp!”  

 

Ngô Bình lại đá một cú vào đầu hắn làm hắn ngất đi.  

 

An Điệp Y hơi lo lắng nói: “Nhà họ Hàm là một trong mười gia tộc lớn của loài người, thực lực vô cùng mạnh, anh đắc tội với hắn vì tôi, Điệp Y cảm thấy bất an”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Mặc dù hắn là mười gia tộc lớn gì đó, lúc này hắn là thứ tôi có thể tùy ý xử lý”.  

Advertisement

 

Nói rồi anh giơ tay tháo đồ trên người sư huynh Hàm ra, một chiếc nhẫn trên tay hắn đã thu hút sự chú ý của Ngô Bình, sau khi tháo ra anh quan sát một hồi mới biết đó là pháp khí không gian.  

 

Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy pháp khí không gian ở thế giới này. Nghe Truy Điện nói, chỉ có tu vi đến cảnh giới lớn thứ hai mới có cơ hội có pháp khí không gian.  

 

Advertisement

“Quả nhiên là gia tộc lớn giàu có, có cả nhẫn không gian”. Anh thử mở chiếc nhẫn bằng Linh Lực.  

 

An Điệp Y vội nói: “Công tử, đừng động vào nó…”  

 

Thế nhưng đã muộn rồi, Ngô Bình đã đưa Linh Lực vào bên trong, cấm chế trong chiếc nhẫn này giống giấy dán, bị phá vỡ ngay lập tức, Chân Linh của Ngô Bình đi vào trong chiếc nhẫn không gian, phát hiện ra rất nhiều thứ .  

 

Anh khẽ cười rồi ném hết những thứ mình đem theo vào trong đó, sau đó đeo chiếc nhẫn vào ngón tay mình.  

 

Thấy anh dễ dàng phá giải chiếc nhẫn không gian của gia tộc lớn, An Điệp Y ngạc nhiên nói: “Sao công tử có thể làm được? Bình thường chỉ có những cao thủ ở hậu kỳ đại cảnh giới thứ hai mới có cơ hội phá giải cấm chế trong chiếc nhẫn này”.  

 

Ngô Bình nói: “Vậy à? Nhưng tôi không thấy khó khăn gì cả”.  

 

An Điệp Y cảm khái: “Thảo nào công tử lại được xem trọng như vậy, thực lực đúng là thâm sâu khó lường”.  

 

Ngô Bình: “Được rồi, chúng ta phải bắt đầu tìm kiếm rồi. À phải rồi cô Điệp Y, cô biết bao nhiêu điều về cửa ải đầu tiên này?”  

 

An Điệp Y: “Cửa ải đầu tiên được gọi là Sương Mù. Nơi này đều bị sương mù bao phủ, hơn nữa có rất nhiều nguy hiểm ẩn giấu trong sương mù. Nếu không phải là người có thực lực vô cùng mạnh thì sẽ không dám đến đây một mình. Hầu hết mọi người đều tụ thành một nhóm mười mấy người, thậm chí là mấy chục người để đi thăm dò, hơn nữa tốc độ thăm dò rất chậm, ưu tiên an toàn trước”.  

 

Ngô Bình: “Làm thế nào mới được xem là qua cửa?”  

 

An Điệp Y: “Nếu có thể ra khỏi sương mù là có thể tìm được lối vào của cửa ải thứ hai”.  

 

Ngô Bình: “Hóa ra lối vào của cửa ải thứ hai nằm ở cửa ải này”.  

 

An Điệp Y: “Ừ, theo kinh nghiệm tìm kiếm trước kia, trong sương mù không chỉ có nguy hiểm, mà còn ẩn giấu các loại vật báu, chỉ có người dũng cảm và có thực lực mạnh mới có cơ hội có được chúng”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Vậy còn chờ gì nữa, chúng ta bắt đầu tìm thôi”.  

 

Nói rồi anh và An Điệp Y đi về phía trước. Đi được vài bước, anh mở Chân Linh ra để thăm dò trong sương mù.  

 

Lúc này có thể thấy Chân Linh mạnh hơn Linh Niệm, nếu sử dụng Linh Niệm, anh cùng lắm chỉ có thể tìm kiếm trong vòng mấy mét, nhiều nhất là mười mét. Nhưng nếu dùng Chân Linh thì anh có thể kiểm tra được rõ tình trạng trong đường kính hai ba trăm bước, làm giảm đáng kể nguy cơ bị trúng chiêu của họ.  

 

Ngô Bình đi về một hướng theo trực giác, đi được mười lăm phút, anh phát hiện phía trước có một loại dây leo bò trên mặt đất, cảm thấy khá lạ bèn dừng lại nói: “Cô Điệp Y, tôi đi xem thử loại dây leo kỳ quái phía trước, cô đứng đây đợi tôi”.  
 
Chương 4567


 Sắc mặt An Điệp Y hơi tái, vội kéo anh lại: “Đừng đi! Đây là dây leo ăn thịt người, nó đã từng ăn thịt rất nhiều người, có người chạy thoát được cũng bị mất tay thiếu chân”.  

 

Ngô Bình: “Mạnh vậy sao? Nhưng tôi ngửi được dược tính đặc biệt trong nó, hay là đi xem thử ra sao”.  

 

Anh tiếp tục đi về phía trước khiến An Điệp Y lo lắng đến mức giậm chân.  

 

Đi được một đoạn, không xa phía trước là loại cây leo màu đỏ. Anh vừa bước đến gần, năm dây leo lập tức bay đến quấn lấy chân và người anh.  

Advertisement

 

Ngô Bình đã có chuẩn bị từ trước, linh binh trong tay lướt qua, dây leo đó lập tức bị chém rơi xuống đất, nhánh dây leo còn thừa vội rụt về.  

 

Anh nhặt một nhánh dây leo bị đứt từ dưới đất lên, chỗ bị đứt chảy ra chất dịch giống máu. Anh liếm thử, cảm nhận được dược lực bên trong đó.  

 

Advertisement

Kết quả anh phát hiện trong chất dịch của dây leo này có ba loại độc, bốn loại dược có lợi, có thể cho sử dụng làm thuốc.  

 

“Bốn loại dược lực này có thể tăng cường thể chất, nâng cao tinh thần”, anh lập tức dùng linh binh chém đứt dây leo này.  

 

Không lâu sau anh đã cắt đi mấy trăm cân nhánh dây leo rồi bỏ vào chiếc nhẫn không gian. Lại nhìn dây leo dưới đất đã sợ tới mức co rụt lại thành một quả cầu, cách xa Ngô Bình, không dám đến gần.

Ngô Bình lao xộc tới chỗ dây mây, cười nói: “Ngại quá, đắc tội rồi”. Sau đó, anh quay lại bảo An Điệp Y tiếp tục thăm dò.  

 

An Điệp Y thấy anh bình an quay lại thì mới vơi bớt nỗi lo, cô ta hỏi qua tình hình, biết được Ngô Bình đã chặt kha khá dây mây, nhất thời cảm thấy anh còn đáng sợ hơn cả đám dây leo!  

 

Ngô Bình giải thích: “Đám dây leo kia là đồ tốt đấy, lúc nào về có thể dùng nó để luyện chế đan dược”.  

 

Hiện giờ anh đã sở hữu Chân Linh, thế nên đã có thể luyện đan được rồi. Có điều, tạm thời anh vẫn chưa tìm được lò luyện đan nào phù hợp.  

 

Đi thêm một lát nữa, ánh mắt Ngô Bình đột nhiên sáng lên, anh cười nói: “Đúng là đang cần cái gì thì nó tự đưa tới cửa, hình như phía trước có một lò luyện đan!”  

 

An Điệp Y kinh ngạc hỏi: “Có lò luyện đan à?”  

 

Ngô Bình gật đầu, nói: “Cơ mà xung quanh lò luyện đó có đến bốn cương thi”.  

 

An Điệp Y: “Vậy phải làm sao?”  

 

Ngô Bình: “Muốn lấy được lò luyện đan, cũng chỉ còn cách diệt cương thi”.  

 

Dứt lời, anh sải bước về phương hướng có lò luyện đan.  

 

Lúc tới gần lò luyện trong bán kính hai mươi bước, bốn cương thi kia đột nhiên bật dậy, lao vồ về phía anh như sấm chớp. Rõ ràng cả bốn cương thi đều được hình thành sau khi cường giả đại cảnh giới tầng thứ hai chết đi, sức chiến đấu mạnh kinh ngạc.  

 

Ngô Bình cầm linh binh, một bàn tay khổng lồ xuất hiện trên đỉnh đầu anh, đánh về phía đám cương thi, đó chính là linh thuật Truy Hồn Thủ tầng bảy!  

 

“Ầm!”  

 

Cả bốn cương thi đều bị đánh bay, nhưng bọn chúng lại bật dậy lần nữa, tiếp tục lao về phía Ngô Bình.  

 

Ngô Bình nhíu mày: “Vẫn đánh được cơ à! Nhất Kiếm Khai Sơn, phá!  

 
 
Chương 4568


 Anh thu kiếm, bước tới xem xét tình trạng của đám cương thi, thấy chúng nó im lìm thì mới tiến lại gần lò luyện đan.  

 

Bên trên lò luyện đan phủ đầy bùn, còn phía dưới thì rêu xanh bám quanh, xem ra nó đã được đặt ở đây khá lâu rồi.  

 

Anh nắm lấy tay cầm, dùng sức nhấc lò luyện đan lên khỏi đống bùn đất, tiếp đó lau sạch mặt ngoài, tỉ mẩn quan sát cấu tạo cơ quan và linh trận trong lò, ánh mắt dần dần sáng lên, cất lời: “Lò luyện đan này khá được, kể cả ở thế giới của tôi thì cũng được xếp vào hàng thượng phẩm!”  

 

Advertisement

An Điệp Y vui mừng thay anh: “Công tử, vậy có thể dùng nó để luyện đan được không?”  

 

Ngô Bình: “Tất nhiên là được, không những vậy còn luyện chế ra được loại đan dược phẩm chất tốt nữa cơ”.  

 

Nói rồi, anh cất lò luyện đan vào nhẫn không gian của mình.  

Advertisement

 

Nhưng vừa đi được một đoạn thì Ngô Bình bỗng dừng bước, thản nhiên nói: “Các vị đang chờ tôi đấy à?”  

 

Trong sương mù có mười bóng người mơ hồ xuất hiện, bọn họ chính là đám người mới từng tới tìm Ngô Bình nhưng không gặp được, tất cả đều là người có thực lực khá mạnh trong nhóm mới.  

 

Một người trong số đó cười lạnh: “Mày chạy rất nhanh, chúng tao đuổi theo không biết là bao lâu!”  

 

Ngô Bình: “Tôi và mấy người không quen biết. Tìm tôi có chuyện gì?”  

 

Một người khác nói: “Cũng không có gì. Nghe nói mày giỏi đánh nhau lắm, tự nhận mình là đứng đầu. Hôm nay chúng tao muốn hợp sức ‘chăm sóc’ mày!”  

 

“‘Chăm sóc’ tôi? Các người muốn đánh chết tôi thì có!”, Ngô Bình bình tĩnh nói.  

 

Mười người im lặng, mấy giây sau, một người lên tiếng: “Các anh em, khỏi phí lời nữa, giết hắn trước đã rồi tính sau!”  

 

An Điệp Y kinh hãi nói: “Các sư huynh, mọi người có chuyện gì cũng từ từ nói…”  

 

“Ha ha, ở đây còn cả một cô em xinh xắn nữa nhỉ, An Điệp Y sư muội? Một trong hai người đẹp nổi danh của nhóm người mới, chậc chậc, chúng ta may mắn ghê. Giết chết họ Lý, thì cô gái này sẽ do chúng ta thay phiên hưởng thụ. Thấy sao hả?”  

 

Nghe gã nói vậy, đám còn lại có người trầm mặc, có người hưởng ứng hô “được”, chứ không ai phản đối.  

 

Ngô Bình sầm mặt: “Một đám rác rưởi, xem ra tôi không cần giữ mạng cho các người làm gì”.  

 

“Viuuuu!”  

 

Dứt lời, anh khẽ cử động, cả người lao đi nhanh như chớp, lóe lên ánh tím. Anh vốn đã sở hữu Tử Thiên Huyền Lực, hơn nữa còn là loại thiên phẩm, một khi vận chuyển nó thì đám người trước mặt cũng chẳng khác nào lũ gà lũ vịt, tùy ý anh giết chóc.  

 

Trong sương mù vang lên một tiếng hét thảm thiết. Mười kẻ kia vốn cũng chẳng đứng gần nhau nên lúc nghe được đồng bọn ngã chết thì sắc mặt ai ai cũng biến đổi, biết ngay tình hình không ổn chút nào. Cả đám đồng loạt hô to, cùng xông về phía âm thanh đang đánh tới.  

 

Nhưng chẳng có chút tác dụng nào hết, vì thực lực quá chênh lệch nên chỉ chừng nửa phút sau, mười cái xác đã ngả nghiêng trên mặt đất, còn Ngô Bình không dính chút máu nào hết, một lần nữa quay về bên cạnh An Điệp Y.  

 

An Điệp Y đi tới xem xét từng thi thể trên đất, đếm vừa đúng mười bộ. Cả mười tên kia đều đã chết, đều là trúng phải một chiêu chí mạng!  
 
Chương 4569


 Sau khi giết mười người mới tâm tư khó dò kia, Ngô Bình liền bảo: “Điệp Y, không biết chúng ta phải đi bao lâu nữa mới thoát được đám sương mù này”.  

 

An Điệp Y: “Trước đây có rất ít người thoát khỏi sương mù này, song cũng không phải không có. Theo ghi chép, tất cả cường giả thoát được khỏi sương mù đều đã làm một việc”.  

 

Ngô Bình vội hỏi: “Việc gì?”  

 

An Điệp Y: “Bọn họ đều từng thấy một con sông, tiếp đó đi ngược lên đầu nguồn dọc bờ sông. Nhưng ven bờ vô cùng hung hiểm, nếu hậu nhân đụng phải thì khó mà sống sót, thậm chí còn đi cách xa bờ sông”.  

Advertisement

 

Ngô Bình: “Ra là một con sông. Vậy chúng ta cứ tìm bờ sông trước đã!”  

 

Cứ như vậy, cả hai bắt đầu thăm dò tiếp, trên đường gặp không ít hiểm nguy, song tất cả đều được Ngô Bình hóa giải hết, họ cũng thu được kha khá thứ đáng giá.  

 

Không biết qua bao nhiêu ngày, mới đầu Ngô Bình còn đụng mặt đám người mới khác, nhưng dần dà lại chẳng thấy bất cứ ai nữa.  

Advertisement

 

Cuối cùng, anh nghe thấy tiếng nước chảy, thế là bước nhanh tới gần, quả nhiên nhìn thấy một con sông lớn rộng cả trăm mét. Dòng nước chảy chậm nhưng rất trong.  

 

Ngô Bình vừa bước tới bên bờ sông thì có một con rắn hoa văn vòng bạc phóng ra từ trong bụi cỏ, vụt về phía anh.  

 

Ngô Bình ra tay nhanh như chớp, tóm lấy đầu rắn, cầm dao rạch bụng nó lôi túi mật ra.  

 

Anh ngửi thử thịt rắn, bảo: “Thịt khá được, lát nữa nấu lên”.  

 

Dứt lời, anh ném con rắn cho An Điệp Y xử lý, sau đó cởi áo ngoài nhảy xuống nước.  

 

An Điệp Y vừa lột da rắn ra, thì Ngô Bình đã cầm thêm một con cá và một con ba ba lên bờ. Anh lấy nồi ra, bỏ cá, thịt rắn và ba ba vào hầm chung.  

 

Thoáng chốc hương thơm đã lan tỏa, An Điệp Y không được ăn thịt mấy ngày nay cũng thấy thèm, bèn nói: “Công tử ơi, thơm quá”.  

 

Ngô Bình múc cho cô ta một chén, cười bảo: “Cô ăn đi. Ăn xong thì chúng tôi đi dọc theo bờ sông lên thượng nguồn”.  

 

Nửa bát thịt nhoáng cái hết veo.  

 

Trong sương mù loáng thoáng có tiếng bước chân truyền tới. Ngô Bình ngẩng đầu nhìn, thấy một cô gái váy tím đang chậm rãi đi tới. Trên người cô gái toàn vết thương, váy nhiễm máu đỏ, dáng vẻ bước đi có phần gắng gượng hết sức.  

 

Cô gái rất đẹp, không hề thua kém An Điệp Y chút nào.  

 

Nhìn thấy cô ấy, An Điệp Y hạ giọng nói nhỏ: “Công tử, cô ta ấy là Y Na, người còn lại trong hai người đẹp mà đám vừa nãy có nhắc tới”.  

 

Thấy trên người cô gái toàn vết thương, Ngô Bình vẫn đứng im, thản nhiên nói: “Cô ấy cần giúp gì à?”  

 

Vẻ mặt Y Na vô cùng bình tĩnh, cô ấy nói: “Sư huynh, tiểu muội đang đói, liệu có thể xin một bát canh thịt hay chăng?”

Ngô Bình: “Điệp Y, cho cô ấy một chén”.  

 

Y Na ngồi im, vết thương của cô ấy rất nghiêm trọng, nhưng vẫn luôn giữ trạng thái cảnh giác.  

 

An Điệp Y múc một chén canh thịt đưa đến trước mặt Y Na, nói: “Ăn đi”.  

 

Y Na lấy tay bốc một miếng cá cho vào miệng ăn, hoàn toàn không quan tâm đến phong thái của một cô gái đẹp. Sau khi ăn xong, cô ấy uống hết nước canh rồi nói: “Cảm ơn sư huynh”.  

 
 
Chương 4570


 Ngô Bình hỏi: “Sói đất đã bị cô đánh bại rồi sao?”  

 

Y Na lắc đầu: “Không, tôi đã giết mười mấy con, số còn lại đã rút lui”.  

 

Ngô Bình: “Chắc chúng đang theo dấu cô, cô bị thương nặng đến vậy, sói đất sẽ không dễ dàng bỏ cuộc đâu”.  

 

Mặt Y Na trắng bệch, cô ấy nói: “Dù bọn chúng có đuổi đến thì cũng vậy, tôi bị thương rất nặng, ở nơi quỷ quái này e rằng cũng không thể sống lâu được”.  

 

Advertisement

Ngô Bình: “Cô không lập nhóm với những người mới khác sao?”  

 

Y Na bình thản đáp: “Trước đó chúng tôi có bảy người nhưng giờ họ đều đã chết hết rồi”.  

 

Cô ấy lại nói tiếp: “Cảm ơn hai vị, hai người mau rời khỏi đây đi, chắc sói đất sắp xuất hiện rồi”.  

Advertisement

 

Ngô Bình đứng dậy, đi đến bên cạnh người phụ nữ, nói: “Để tôi giúp cô trị thương trước đã”.  

 

Y Na ngây ra: “Anh không sợ sói đất sao?”  

 

Ngô Bình: “Sói đất có gì đáng sợ đâu”. Anh vừa nói vừa bắt đầu giúp cô xử lý vết thương.  

 

Ruột cô đã lộ hết ra ngoài, được băng lại bằng áo, trên lưng cũng có mười mấy vết cào và vết cắn sâu đến lòi xương.  

 

Trước đó, anh đã lấy được rất nhiều bột thuốc và cỏ thuốc từ những người đó, anh lấy ra một ít, dùng tay bóp vụn rồi bôi lên vết thương của người phụ nữ, sau đó thì lấy vải băng bó lại cho cô ấy.  

 

Lúc anh xử lý ruột cho Y Na, cô ấy liên tục toát mồ hôi lạnh.  

 

Cuối cùng, anh lấy kim chỉ ra, giúp cô khâu lại, rồi lại bôi nước thuốc lên, sau đó mới băng bó lại.  

 

Sau khi băng bó xong, anh lấy ra mười mấy loại thảo dược, bảo An Điệp Y đi sắc thuốc và cho Y Na uống lúc còn nóng. Sau đó, anh dùng xương cá thay kim châm, châm mười mấy cái xương cá trên người cô ấy.  

 

Bây giờ Y Na không thể động đậy, cô đảo đôi mắt xinh đẹp, nói: “Sư huynh, tôi thấy đỡ hơn nhiều rồi, ít ra thì cũng sẽ không chết”.  

 

Ngô Bình ừm một tiếng rồi nói: “Cô xinh đẹp thế này, chết thì tiếc lắm”.  

 

Y Na cười: “Cảm ơn”.  

 

Sau đó cô ấy nhìn sang An Điệp Y: “Cô và sư huynh làm sao quen biết nhau?”  

 

An Điệp Y bình thản đáp: “Lý sư huynh đã cứu tôi một mạng”.  

 

Y Na: “Liên tiếp cứu hai mỹ nữ, Lý sư huynh may mắn thật”.  

 

Ngô Bình hứ một tiếng: “Cô lắm lời thật, ngậm miệng lại nghỉ ngơi đi”.  

 

Y Na vừa mới nhắm mắt lại thì đã có tiếng gầm vang lên từ phía xa, mấy chục con sói đất ập đến, thấp thoáng trong sương mù.  

 

Ngô Bình không thèm nhìn, đưa tay đánh ra một luồng kiếm quang, lướt một vòng thì những tiếng kêu thảm thiết liền nối tiếp nhau vang lên trong màn sương, ít nhất cũng có mười con sói đất thiệt mạng, những con còn lại đều bỏ chạy, không dám quay lại nữa.  

 

Y Na vô cùng kinh ngạc, không ngờ Ngô Bình lại có thể đánh lùi được sói đất chỉ bằng một chiêu, loại thực lực này thật quá đáng sợ.  

 

“Lợi hại, không hổ là người mới số một”.  
 
Chương 4571


 Hôm đó, anh thấy vết thương của Y Na đã đỡ được bảy phần nên quyết định đợi cô thêm một hôm nữa. Lúc này anh đã tu luyện hết bảy cảnh giới nhỏ của cảnh giới Linh Khu, có thể vươn lên cảnh giới lớn thứ hai rồi.  

 

Bảy cảnh giới nhỏ của cảnh giới Linh Khu chia thành Phục Khí, Tôi Nguyên, Linh Mạch, Linh Niệm, Linh Binh, Linh Uy, Chân Linh. Hiện tại Ngô Bình đã có được Chân Linh hơn nữa, sau khi ổn định một thời gian, cơ hội đột phá lên cảnh giới lớn tiếp theo cũng đã chín mùi.  

 

Lúc này, anh ở thế giới này, sự đối nghịch của thiên địa với anh không quá mạnh, vừa hay có thể đột phá ở đây.  

 

Advertisement

Cảnh giới lớn thứ hai là cảnh giới Vĩnh Thần.  

 

Cảnh giới Vĩnh Thần có sáu cảnh giới nhỏ, độ khó của việc tu hành lớn hơn nhiều cảnh giới Linh Khu. Cảnh giới Vĩnh Thần chủ yếu luyện ý thức tinh thần, một khi việc tu luyện có bất trắc thì hậu quả sẽ cực kỳ nghiêm trọng.  

 

Sáu cảnh giới nhỏ của cảnh giới Vĩnh Thần chia ra thành Chân Hồn, Tử Phủ, Hồn Biến, Chí Thần, Bất Diệt.  

Advertisement

 

Y Na cảm nhận được cơ thể Ngô Bình đang giải phóng khí tức mạnh thì hỏi: “Sư huynh sắp đột phá lên cảnh giới Vĩnh Thần sao?”  

 

“Ừ. Cô có biết gì về cảnh giới Vĩnh Thần không?”  

 

Y Na: “Biết đôi chút. Tu luyện cảnh giới Vĩnh Thần vô cùng khó khăn, phần lớn đều chỉ có thể ngưng tụ Chân Hồn, trăm người chưa được một người thành công vươn đến Tử Dạ. Dù là người giỏi như Ngũ Đế thì cũng chỉ đến được cảnh giới Hồn Biến, hơn nữa chỉ thực hiện được ba lần Hồn Biến”.  

 

Ngô Bình: “Ồ, Hồn Biến không chỉ có một lần à?”  

 

Y Na: “Nghe nói Hồn Biến cao nhất có chín lần, mỗi khi thêm một lần thì sau này đạt đến Chí Thần sẽ mạnh thêm được một phần”.  

 

Ngô Bình: “Nói vậy thì những người tu luyện đến cảnh giới Hồn Biến cũng như những cấp thấp hơn thì cũng có thể đột phá lên cảnh giới lớn thứ ba sao?”  

 

Y Na: “Đúng vậy”.  

 

“Đương nhiên rồi, tu luyện càng sâu, chẳng hạn đạt đến Chí Thần thậm chí là cảnh giới Bất Diệt thì sau này sẽ càng lợi hại. Chỉ là cảnh giới Chí Thần và cảnh giới Bất Diệt sẽ chịu phản phệ của quy tắc thiên địa, vì vậy hiếm có người thử. Năm xưa Ngũ Đế mạnh cỡ nào mà cũng không dám mạo hiểm”.  

 

Ngô Bình: “Đến lúc đó tôi phải thử một lần”.  

 

Anh toàn tâm tu luyện, đến ngày thứ hai thì thành công ngưng tụ được Chân Hồn. Lúc Chân Hồn xuất hiện, Ngô Bình đã cảm nhận được linh hải được anh khơi thông đang dần dần biến thành biển lớn được tạo thành bởi linh lực và hồn lực, chân hồn đang tắm mình trong đó.  

 

Lúc này linh lực và hồn lực của anh không phân biệt nhau, cùng nhau tạo nên linh hồn của anh, sức mạnh mà anh có được cũng biến thành linh hồn lực.  

 

Ngô Bình cảm thấy thực lực của mình được tăng lên rõ rệt. Anh mở mắt, vung tay, dây băng trên người Y Na tự động đứt vụn, dưới tác dụng của linh hồn lực, những vết thương mờ nhạt nhanh chóng biến mất.  

 

Y Na vừa vui mừng vừa bất ngờ, mỉm cười, nói: “Sư huynh, linh hồn lực của anh thật mạnh”.  

 

Linh hồn lực của Ngô Bình đã có thể can thiệp vào vật chất, vì vậy mới có thể nhanh chóng chữa lành được vết thương của Y Na.  

 

“Vết thương của cô khỏi rồi, chúng ta xuất phát thôi”.  
 
Chương 4572


Họ lên núi, đứng trên đỉnh núi có thể nhìn thấy một cánh cửa phát ra ánh sáng. Cánh cửa lớn đang mở, sau cảnh cửa là một màu đen tối, không biết có gì bên trong. Một bên của cánh cửa có đặt một hộp quý màu bạc, thiết nghĩ đấy là giải thưởng của cửa ải thứ nhất.  

 

Đôi mắt xinh đẹp của Y Na sáng lên, cô ấy nói: “Sư huynh, nhất định cánh cửa đó dẫn vào cửa ải thứ hai”.  

 

Ngô Bình gật đầu, anh đến trước chiếc hộp quý màu bạc, đá bật nắp chiếc hộp ra thì thấy bên trong có hai loại thủy tinh màu tím và màu vàng.  

 

Anh cảm thấy trong những viên thủy tinh này  có chứa sức mạnh linh hồn thuần túy vô cùng mạnh mẽ.  

Advertisement

 

An Điệp Y giật mình thốt lên: “Sư huynh, đấy là linh hồn thạch cực phẩm đấy”.  

 

Ngô Bình hỏi: “Linh hồn thạch đáng giá không?”  

 

Advertisement

An Điệp Y: “Có tiền cũng không mua được loại linh hồn thạch này, có điều nếu như linh hồn thạch sơ cấp có tạp chất thì giá trị mỗi viên tầm khoảng năm trăm triệu tiền Tử Tinh”.  

 

Ngô Bình tròn mắt: “Đồ giảm mà đã năm trăm triệu rồi? Vậy loại cực phẩm này chắc cũng mấy chục tỷ nhỉ? Ít nhất chiếc hộp này cũng có mấy ngàn viên”.  

 

Y Na nói: “Sư huynh vừa mới ngưng tụ Chân Hồn, chi bằng ở đây hấp thụ, luyện quá một ít, nâng cao thực lực đi”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Cũng được, vừa mới ngưng tụ Chân Hồn, đúng là tôi cần hấp thụ sức mạnh linh hồn”. Anh nói xong thì ngồi xếp bằng xuống ở cửa vào và hấp thụ, luyện hóa.

Ngô Bình hút đá linh hồn, Y Na nhìn anh một lúc rồi đột nhiên nói: "An Điệp Y, cô có biết một khi hút đá linh hồn thì sẽ bị cắt đứt liên kết với thế giới bên ngoài không?"  

 

An Điệp Y hơi sửng sốt, nhìn Y Na chằm chằm hỏi: "Cô nói như vậy là có ý gì?"  

 

Y Na: "Ý tôi là, giờ dù có ai đó đâm Lý sư huynh một đao thì anh ấy cũng sẽ không kịp phản ứng”.  

 

An Điệp Y tức giận: "Y Na, nếu cô dám làm hại Lý sư huynh thì tôi, An Điệp Y này sẽ liều mạng với cô!"  

 

“Cô mà đủ tư cách đấu với tôi sao?" Y Na chậm rãi đứng lên, giải phóng khí tức cực mạnh.  

 

An Điệp Y mặt biến sắc, cả giận nói: "Y Na, cô còn là người sao? Nếu không phải sư huynh cứu cô, cô đã sớm bị chó sói ăn thịt rồi!"  

 

Y Na vẻ mặt bình tĩnh, nói: "Chút ân tình này thì có là gì? Cô biết cánh cửa này có ý nghĩa gì không? Chỉ cần tôi và cô giết anh ta, hai ta có thể cùng đứng số một!"  

 

An Điệp Y lạnh lùng nói: "Y Na, cô quá quỷ quyệt! Cho dù tôi, An Điệp Y, không phải là đối thủ của cô, tôi cũng sẽ không bao giờ cho phép cô làm tổn thương anh ấy!", An Điệp Y nói rồi ra đứng chắn trước mặt Ngô Bình.  

 

Đột nhiên, Y Na mím môi cười rồi lại ngồi xuống.  

 

An Điệp Y sửng sốt: "Cô. . . "  

 

Y Na dịu giọng nói: "Đừng căng thẳng, vừa rồi tôi chỉ đang kiểm tra cô thôi. May mắn là cô đã vượt qua bài kiểm tra".  

 

An Điệp Y tức giận nói: "Cô dựa vào đâu mà đòi kiểm tra tôi? Nếu phải kiểm tra thì tôi kiểm tra cô mới phải!"  
 
Chương 4573


 Y Na cười nói: "Xem ra, sức mạnh linh hồn của sư huynh nhất định rất kinh người, chí ít là không thua gì Ngũ Đế”.  

 

Ngô Bình: "Vừa rồi tôi hấp thu một ít lực linh hồn, cảm giác tốt hơn rất nhiều, có thể đi vào cánh cửa tiếp theo rồi”.  

 

Sau đó anh nhìn về phía hai cô gái, nói: "Cấp thứ hai chắc chắn là nguy hiểm hơn nhiều so với cấp thứ nhất. Hai cô có thể ở ngoài cửa chờ hoặc là đi cùng tôi. Tuỳ hai người lựa chọn”.  

 

Advertisement

Y Na đáp không chút do dự: "Đương nhiên là tôi muốn đi cùng anh”.  

 

An Điệp Y cười nói: "Tôi cũng vậy. Sư huynh, bọn tôi sẽ không trở thành gánh nặng của anh đấy chứ?"  

 

Ngô Bình: "Đừng suy nghĩ nhiều, tôi sẽ bảo vệ các cô thật tốt”.  

Advertisement

 

Nói xong, ba người bước qua cánh cửa.  

 

Ánh sáng lấp lánh xuất hiện trước mặt và một lực hút kéo họ vào một thế giới khác. Khi họ đặt chân xuống đất thì phát hiện ra rằng mình đang ở trên một ngọn núi thấp được bao quanh bởi một đồng bằng rộng như vô tận, trên đó có vô số bức tượng khổng lồ.  Những pho tượng này có bức cao trăm mét, có bức cao hàng vạn mét, dày đặc bao phủ khắp đồng bằng. Chất liệu của các bức tượng cũng khác nhau. Có bức bằng đất, có bức tạc bằng đá, có bức bằng kim loại, có bức bằng chất liệu thần bí.  

 

Khi Ngô Bình nhìn thấy những bức tượng này, anh cảm thấy rằng mỗi bức tượng đều tỏa ra một luồng khí tức bí ẩn. Một số mạnh mẽ, một số yếu ớt và khí chất của mỗi bức tượng là khác nhau.  

 

Nhìn thấy vô số bức tượng này, Ngô Bình có chút sững sờ, anh hỏi: "Y Na, cô có biết gì về tầng này không?"  

 

Y Na: "Tôi đã đọc một số ghi chép trong sách cổ, hình như tầng này được gọi là Thánh Tượng Quan".  

 

Ngô Bình: "Đây là thánh tượng sao?"  

 

Y Na: "Phải. Nếu anh muốn vượt qua Thánh Tượng Quan thì cần tìm ra mười bức tượng mạnh nhất trong tất cả các bức tượng này, sau đó hiểu được ý nghĩa sâu xa của chúng”.  

 

Cô ấy nói thêm: "Người ta nói rằng truyền thừa cốt lõi của Ngũ Đế chính là từ những bức tượng thánh này. Những bức tượng thánh này được hình thành bởi sự hóa đá của những kẻ mạnh nhất trong loài người”.  

 

Ngô Bình: "Tại sao những người mạnh nhất của Nhân tộc lại hóa đá?"  

 

Y Na: "Họ đều là thế hệ đầu tiên, bị áp chế bởi ý chí của trời và đất. Khi sức mạnh của họ quá lớn, các quy tắc sẽ xóa sổ họ, vì vậy những người này trở thành những bức tượng”.  

 

Ngô Bình khẽ thở dài: "Những người mạnh nhất Nhân tộc cũng không thể chống lại quy tắc sao?"  

 

Y Na: "Vâng, rất khó. Tuy nhiên, những nhà hiền triết này đã để lại những hiểu biết sâu sắc nhất của họ tại thời điểm hóa đá. Sư huynh, nếu anh có thể lĩnh hội những hiểu biết của họ, có lẽ cuối cùng anh sẽ có thể phá vỡ sự áp chế của quy luật trời đất”.  

 

Ngô Bình: "Vậy tại sao chỉ cần lĩnh ngộ mười pho tượng trong số này?"  

 

Y Na: "Tôi không rõ. Có lẽ mười bức tượng này là mạnh nhất”.  

 

Ngô Bình gật đầu: "Được, từ từ xem đi. Chỉ là nơi này có vô số bức tượng, mười bức tượng đó sẽ giấu ở nơi nào chứ?"  
 
Chương 4574


 Nghĩ đến đây, anh khoanh chân ngồi xuống, nỗ lực khôi phục cảnh giới Thánh Nhân Tâm.  

 

Lúc trước anh đã trở thành Đại Thánh, hiện tại khôi phục Thánh Nhân Tâm cũng không khó. Chỉ mấy phút sau, cơ thể anh rơi vào trạng thái tĩnh lặng, thánh khí bắt đầu được giải phóng.  

 

Sau khi khí tức này được phóng thích ra, vô số pho tượng khẽ rung động. Một tia sáng từ pho tượng trên đỉnh phóng ra, thấu đến chín tầng trời, đồng thời cũng phóng thích khí tức cường đại của thánh nhân! Ngay sau đó, bức tượng thứ hai và thứ ba cũng lần lượt phát ra những chùm ánh sáng.  

 

Advertisement

Cuối cùng, mười bức tượng đồng thời phát ra ánh sáng, tất cả đều tỏa ra hào quang của thánh nhân.  

 

Mười chùm sáng phóng lên trời, sau đó hội tụ lại với nhau, ngưng tụ thành một quyển sách năng lượng. Trên cuốn sách lớn này có viết vô số từ ngữ, trận đồ và hoa văn bí ẩn.  

 

Nửa canh giờ sau, chùm sáng biến mất, quyển năng lượng hóa thành một chùm thánh quang, rơi vào người Ngô Bình. Khi thánh quang nhập vào cơ thể, Ngô Bình rơi vào trạng thái nhập định sâu sắc, anh im lặng và mọi thứ trên thế giới cũng yên ắng theo.  

Advertisement

 

Y Na và An Điệp Y không dám quấy rầy, lẳng lặng đứng sang một bên.  

 

Thời gian trôi qua thật nhanh, ba ngày sau, Ngô Bình chậm rãi mở mắt ra, trong mắt hiện lên vô số phù văn, hoa văn, đây là trí tuệ cùng hiểu biết của thánh nhân.  

 

"Bùm!"  

 

Mặt đất trước mặt anh nứt ra, để lộ một chiếc rương vàng.  

 

Y Na mở rương kho báu và thấy rằng rương chứa đầy những phù văn lơ lửng, tổng cộng là mười hai phù văn.  

 

Nhìn thấy những phù văn này, An Điệp Y kinh ngạc hô: "Sư huynh, đây là phù văn Thiên Đạo!"  

 

Ngô Bình đưa tay nhặt một phù văn hình tia chớp, cảm thấy nó ẩn chứa một sức mạnh sấm sét mạnh mẽ, huyền diệu không thể nói thành lời.  

 

Hai mắt anh sáng lên, nói: "Đây là phù văn Lôi Đạo!"  

 

Ngô Bình lại cầm lấy một phù văn khác, cảm nhận ngọn lửa quyền uy của nó, nói: "Đây chính là phù văn Hỏa Diệm!"  

 

Y Na: "Tôi từng nghe nói về truyền thuyết Thiên Đạo phù, nghe nói mỗi một lần luyện hóa Thiên Đạo phù là có thể đạt được một loại Tiên Thiên Linh Thuật!"  

 

Ngô Bình hỏi: "Thật sao? Vậy tôi sẽ luyện hóa chúng!"  

 

Nói xong, anh lấy ra phù văn Lôi Đạo vỗ mạnh vào ngực.  

 

"Đoàng!"  

 

Một tiếng nổ vang trời vang lên, phù văn hóa thành sức mạnh sấm sét kinh người lưu chuyển trong cơ thể anh. Chỉ một lát sau, sức mạnh sấm sét này đến biển linh hồn, trở thành một tia sét bất diệt giăng khắp chín tầng trời.

Lôi Đạo phù này yêu cầu rất cao về thể chất, nếu không phải do thần hồn của Ngô Bình rất mạnh thì trong nháy mắt có thể bị nó biến thành tro bụi, không thể nào chống đỡ đến giờ.  

 

Lực sấm sét hội tụ lại trong người anh, Ngô Bình cảm giác sức mạnh này vô cùng phù hợp để mở Tử phủ nên không hề do dự mà tiến hành ngay.  

 
 
Chương 4575


 Cứ như vậy, anh lần lượt hấp thu mười hai Thiên Đạo phù. Mười hai loại sức mạnh tràn ngập trong cơ thể, sau đó mỗi loại đều sinh ra một loại Tiên Thiên Linh Thuật!  

 

Mười hai loại Tiên Thiên Linh Thuật này khiến thánh uy của anh mạnh lên và nâng cao sức mạnh của anh đáng kể.  

 

Luyện hóa xong, Ngô Bình đứng dậy và nói: "Chúng ta đi tới tầng thứ ba đi".  

Advertisement

 

Cả An Điệp Y và Y Na đều không biết gì về tầng thứ ba, Ngô Bình cũng không biết gì cả.  

 

Bước vào cánh cửa đó, không gian xoay chuyển, ba người đến một chiều không gian thứ ba. Đây là một bầu trời đầy sao rộng lớn và mỗi ngôi sao đều đang giải phóng ra sức mạnh to lớn.  

Advertisement

 

Ngô Bình liếc nhìn các vì sao trên bầu trời, sau đó phát hiện bên cạnh mình có một tấm bia đá cực lớn lơ lửng trong vũ trụ. Trên tấm bia đá có viết những dòng chữ thần bí. Những ký tự này không phải Tiên văn, cũng không phải Thần văn, mà là các ký tự do ngưng tụ sức mạnh của tự nhiên mà thành. Mỗi một ký tự đều biểu đạt một loại quy tắc hoặc một loại sức mạnh nào đó.  

 

Tấm bia dài hàng triệu dặm, rộng cũng tới hàng triệu dặm, trên đó bao phủ bởi những ký tự khổng lồ. Nhìn thấy những ký tự này, Ngô Bình đột nhiên có chút choáng váng. Nếu anh chưa ngưng tụ được Tử Phủ thì đã ngất đi rồi.  

 

Sau khi liếc nhìn tấm bia, anh tự nhủ: "Xem ra muốn qua được tầng này thì nhất định phải giải mã được văn tự này. Nhưng chữ nhiều như vậy, lại còn rất khó, làm sao mình hiểu được đây?"  

 

Y Na quan sát tấm bia một lúc, sau đó liếc nhìn các ngôi sao trên khắp bầu trời, đột nhiên nói: "Sư huynh, tôi đột nhiên cảm thấy những ký tự này tương ứng với các vì sao trên bầu trời, anh có cảm giác này không?"  

 

Ngô Bình sửng sốt một chút, anh không hề có cảm giác như vậy nên hỏi: "Tại sao cô lại cảm thấy như vậy?"  

 

Y Na cười nói: "Tôi cũng giống như sư huynh, đều thuộc thế hệ thứ nhất. Ở thế giới trước, tôi tu luyện thuật Tinh Thần, cho nên đối với việc quan sát sức mạnh của các vì sao, tôi rất nhạy cảm".  

 

Ngô Bình suy nghĩ một lát rồi nói: "Nếu các ngôi sao có liên quan đến ký tự, vậy tôi có thể luyện hoá các ngôi sao trước, sau đó tìm hiểu về ký tự kia không?"  

 

Y Na: "Luyện hoá những ngôi sao này rất khó".  

 

Ngô Bình: "Ở thế giới trước của tôi, tôi đã luyện hóa hàng triệu ngôi sao nên cũng có chút kinh nghiệm".  

 

Trong khi nói, anh để ý niệm của chân hồn toả ra xung quanh, cố gắng liên kết với ngôi sao gần nhất. Ngay lập tức, sức mạnh đáng sợ của các vì sao giáng xuống, và tất cả chúng đều bị Tử Phủ của anh hấp thụ.  

 

Tử Phủ mới được thành lập và nó cần hấp thụ sức mạnh của các vì sao để mở rộng và củng cố sức mạnh của chân hồn. Luồng sức mạnh này lập tức khiến Tử Phủ của Ngô Bình mở rộng ra một chút. Đồng thời, chân hồn được luồng sức mạnh này nuôi dưỡng nên càng ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn.  

 

Ngô Bình cũng không ngờ rằng việc hấp thụ sức mạnh của các vì sao lại suôn sẻ như vậy. Anh quyết định không để tâm đến tấm bia kia nữa mà cố gắng liên kết với ngôi sao thứ hai.  

 

Bằng cách này, anh liên tục liên kết với các vì sao và hấp thụ sức mạnh của chúng. Một, hai, mười ngôi sao và cuối cùng, anh có thể kết nối với hàng ngàn ngôi sao chỉ bằng một ý niệm.  
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom