Dịch Thần Y Trở Lại

Chương 3172


Chương 317

Chương 3172

Trương Tiểu Bình cũng đến bây giờ mới biết, thì ra mình thích uống rượu đến vậy, hơn nữa tửu lượng lại rất tốt. Anh cũng không biết mình có thể uống được hết chỗ rượu này không, nhưng bây giờ anh không thể chùn bước, vì anh đang đỡ rượu cho bà chủ mà.

Anh không nói một lời nào, cầm chai rượu lên uống ngay. Một chai, hai chai, đến chai thứ ba thì chị Li thấy hơi lo lắng, cầm tay anh lại hỏi: “Cậu không thấy chóng mặt à?”

Trương Tiểu Bình vô cùng tỉnh táo, anh cười nói: “Không, em còn uống được”.

Cứ như vậy, cuối cùng anh đã uống hết mười hai chai rượu mạnh, khiến cả bàn đều sợ hãi.

Chị Li cười ha hả: “Bắt đầu từ bây giờ, dưới tay chị Li tôi đã có thêm một con át chủ bài rồi!”

Chị Li đã uống nhiều rồi, nhưng sau khi bàn này ra về, cô ấy lại bảo nhân viên mang lên một thùng bia, nói là muốn uống vài ly với Trương Tiểu Bình.

Trương Tiểu Bình đầy một bụng rượu, nhưng nước bốc hơi trên đầu anh, chẳng mấy chốc đã tiêu hoá hết số rượu kia.

Chị Li bảo nhân viên nướng xiên thịt dê, cô ấy rót bia cho Trương Tiểu Bình, cười hỏi: “Cậu có biết gã trọc vừa bảo cậu uống rượu kia là ai không?”

Trương Tiểu Bình vừa ăn xiên thịt dê vừa lắc đầu, chị Li nói tiếp: “Hắn là đại ca chỗ này, mạnh mẽ, nhiều đàn em. Hôm nay hắn đến là để ép chị ngủ với hắn đấy. Nhưng cậu xuất hiện khiến hắn bể kế hoạch rồi”.

Trương Tiểu Bình sững sờ, anh không ngờ sự tình lại thế này.

Chị Li: “Chị cự tuyệt đủ đường nhưng gã trọc nói trừ khi bên mình có người uống lại hắn, không thì tối nay chị phải ngủ với hắn”.

Trương Tiểu Bình: “Hình như hắn đâu có uống nhiều”.

Chị Li mỉm cười: “Đối diện với chín lít rượu thì hắn uống hay không uống có gì khác biệt? Chị biết tửu lượng của hắn, hai lít rưỡi là cùng, kém quá xa cậu”.

Trương Tiểu Bình cười nói: “Thật ra em còn uống được nữa”.

Chị Li lại cười khanh khách: “Số chị đỏ thật đấy, lại gặp được nhân tài như cậu”.

Hai người uống mãi đến một giờ sáng, chị Li nhìn thời gian, bỗng nói với Trương Tiểu Bình: “Đi theo chị”.

Cô ấy dẫn Trương Tiểu Bình đến một căn phòng nhỏ, mở cửa ra, một làn hương son phấn đã ập vào mặt, đây là phòng của chị Li.

Chị Li đóng cửa rồi bỗng đẩy ngã Trương Tiểu Bình xuống giường.

Bốn mắt nhìn nhau, cô ấy nói: “Chị hiểu gã trọc, hắn không chịu thua ai bao giờ. Chắc chắn nửa đêm hắn sẽ dẫn người tới. Tấm thân trong trắng hai mươi mấy năm không thể để cho tên khốn kiếp kia vấy bẩn được. Cậu em, cậu đẹp trai, đúng gu chị, chị trao thân cho cậu…”

Trương Tiểu Bình mười bảy tuổi, trai thẳng, nào chịu nổi cám dỗ này, lập tức trầm mê.

Một tiếng sau, Trương Tiểu Bình mới dừng lại. Chị Li khẽ cười, tựa vào đầu giường hút thuốc, mắng yêu: “Khiếp, sao cậu giỏi hành người ta thế? Có phải chưa được chạm vào phụ nữ bao giờ không?”

Trương Tiểu Bình ngại ngùng: “Em còn chưa có bạn gái”.

Chị Li lại cười khanh khách, cũng không biết cười cái gì.

Lúc này, tiếng Dương Giác vang lên bên ngoài, nghe có vẻ hơi trầm: “Chị Li, anh trọc lại tới rồi”.

Chị Li ừ một tiếng rồi nói: “Chị biết rồi”.

Cô ấy đứng dậy nói với Trương Tiểu Bình: “Ở trong đây đừng ra ngoài, không gã trọc thấy cậu chắc chắn sẽ đánh chết cậu đấy”.

Nhìn bóng lưng của chị Li, Trương Tiểu Bình hơi ngẩn người.

Mấy giây sau, anh cũng ra ngoài theo. Nếu đã lên giường với anh thì chị Li chính là người phụ nữ của anh, đàn ông phải bảo vệ người phụ nữ của mình!
 
Chương 3173


Chương 3173

Gã trọc dẫn một đám người đứng trong sảnh, nhìn thấy chị Li, hắn cười quái dị: “Anh lại đến rồi đây, bất ngờ không?”

Chị Li châm thuốc, thản nhiên nói: “Anh trọc, tôi đi theo anh”.

Gã trọc cười khì khì: “Hiểu chuyện, anh thích phụ nữ thông minh như em”.

Sau đó hắn nhớ ra điều gì, hỏi: “Thằng nhóc giỏi uống rượu kia đâu, gọi nó ra đây”.

Chị Li cười: “Cậu ấy tan làm từ sớm rồi, tôi chịu theo anh rồi mà vẫn còn giận à?”

Gã trọc nheo mắt lại: “Được, thế để nó sống thêm vài hôm”.

“Anh nói tôi đấy à?”

Bỗng nhiên, Trương Tiểu Bình đi ra từ phía sau, anh nhìn chằm chằm gã trọc.

Gã trọc nhìn Trương Tiểu Bình, ánh mắt hung dữ: “Thằng nhóc, mày bản lĩnh lắm đấy, lúc này mà còn dám ló mặt ra gặp tao!”

Chị Li cũng cả kinh, cô ấy tức giận quát: “Ai cho cậu ra ngoài?”

Trương Tiểu Bình không lên tiếng, anh cầm hai con dao, một con dao chặt xương và một con dao nhọn róc xương!

Gã trọc nhìn thấy dao trong tay anh thì cười ha hả: “Mẹ kiếp, chơi dao trước mặt ông đây à? Mày không biết tao là ông tổ chơi dao à?”

Nói rồi hắn rút một con dao bầu dài nửa mét bên thắt lưng ra, sống dao rất dày, hắt ra ánh sáng lạnh toát.

Nhìn thấy con dao này, chị Li hoảng hốt: “Anh trọc, xin anh tha cho cậu ấy một con đường sống!”

Vẻ mặt gã trọc vô cảm, tay không cầm dao ngoắc Trương Tiểu Bình, hung hăng nói: “Thằng nhóc, có giỏi thì mày lại đây. Chỉ cần mày đỡ được ba nhát của tao thì tao sẽ bỏ đi!”

Mặt Trương Tiểu Bình không cảm xúc, sải bước đi về phía gã trọc.

Gã trọc nở nụ cười tàn nhẫn, hắn học được đao pháp từ một cao thủ dùng dao, hơn nữa bây giờ tu vi của hắn đã đạt đến cảnh giới Luyện Khí rồi, nên một giây hắn có thể chém ra hai mươi mấy nhát dao! Tốc độ này đâu phải một thằng nhân viên làm công có thể đỡ được?

Khoảng cách ngày càng gần, năm bước, ba bước.

“Vù!”, gã trọc ra tay, đao quang loé sáng chém từ trên xuống, hắn muốn bổ đôi Trương Tiểu Bình!

Nhưng hắn vừa giơ dao lên thì đã cảm thấy cổ mình lạnh toát, cánh tay không còn chút sức lực nào. Sau đó, hắn nhìn thấy một cảnh tượng kinh dị, đầu hắn rớt khỏi vai, sau đó thì hắn nhìn thấy cổ của mình.

Lúc đầu rớt xuống đất, máu phun cao cả mét, sau khi cạn máu, cơ thể mới mềm oặt ngã xuống đất.

Trương Tiểu Bình lui về sau mấy mét để tránh máu bắn vào người. Anh khá bất ngờ, nhát dao vừa nãy là phản ứng vô điều kiện của cơ thể, anh không cần suy nghĩ gì cả, chỉ dựa vào sự dũng cảm đứng ra bảo vệ chị Li.

Đám đàn em của gã trọc đều ngây ra như phỗng, không biết là ai đã hét lên đầu tiên, đám người này quay đầu bỏ chạy.

Chị Li là người lấy lại tinh thần đầu tiên, cô ấy rất bình tĩnh, lạnh giọng nói: “Dương Giác, vứt xác xuống sông!”

Mấy người Dương Giác vội kéo xác bọc vào bao bố rồi chia ra vứt xuống mấy con sông. Những người khác thì lau vết máu ở hiện trường.

Chị Li đốt một điếu thuốc, rít một hơi rồi nhả vào miệng Trương Tiểu Bình, cười nói: “Gia chủ, sau này quán chị Li là gia nghiệp của cậu rồi đấy”.

Trương Tiểu Bình sửng sốt: “Gia chủ ạ?”

Chị Li dựa vào đôi vai vững chắc của anh, mỉm cười: “Cậu ngủ với chị, còn giết người giúp chị, sau này chị chính là người phụ nữ của cậu”.
 
Chương 3174


Chương 3174

Trương Tiểu Bình gãi đầu: “Thế này… không ổn nhỉ?”

Bàn tay nuột nà của chị Li véo hông anh một cái: “Sao lúc ngủ với chị cậu không nói không ổn đi?”

Trương Tiểu Bình đỏ mặt, lúng túng chẳng biết trả lời thế nào.

Chị Li kéo anh vào phòng, bảo nhà bếp làm mấy món ăn, muốn uống vài ly với Trương Tiểu Bình.

“Có biết chị mở quán ăn này bằng cách nào không?”

Trương Tiểu Bình: “Em không biết. Chị Li, một cô gái có thể làm ăn được ở đây, chị là một người rất giỏi”.

Chị Li cười mỉa: “Chẳng phải cũng vì bị ép thôi sao? Năm ngoái chị còn là phó tổng giám đốc của một công ty đã lên sàn chứng khoán ở Vân Kinh, quản lý mấy trăm người, có xe sang, nhà xịn. Nhưng chỉ trong một đêm mọi thứ đã thay đổi. Công ty không còn nữa, bố mẹ, ông nội và bác của chị bị một bàn tay khổng lồ từ trên trời đập xuống biến thành thịt vụn. Lúc chị nhặt xác bọn họ chỉ có thể dùng tay mà hốt”.

Nói đến đây, vẻ mặt cô ấy không có chút bi thương nào, chỉ có sự tê liệt.

“Trong vòng một tháng ngắn ngủi đã có ba mươi phần trăm người Vân Kinh chết, đâu đâu cũng là thi thể và những con chó, con mèo ăn xác người. Có một số con mèo ăn cả người sống, to như con hổ, chạy vào chung cư ăn thịt người. May là sau đó đã dần dần ổn định trật tự, những người như chị mới sống được”.

“Thế giới bây giờ không giống trước đây nữa. Bất kỳ một ai trên đường cũng có thể là cao thủ, một quyền có thể đánh chết cậu. Thế nên con người bây giờ ai nấy đều cẩn thận từ li từng tí, không dám tuỳ tiện đắc tội người khác”.

“Trước khi mở quán chị còn đặc biệt tới đánh tiếng trước. Người bảo kê khu vực này trước đây tên là Mã gia. Sau đó Mã gia bị gã trọc đánh chết, gã trọc bắt đầu bảo kê khu vực này, thu tiền bảo kê cắt cổ. Gã trọc rất khó tiếp xúc, thu tiền bảo kê cao, không xử lý chuyện giúp mọi người, hở ra cái là đánh chết người ta. Mẹ kiếp, bà đây đã muốn giết hắn từ lâu rồi”.

Nói rồi cô ấy rút một con dao găm từ trong đôi bốt ra, con dao sắc lạnh, trên đó có một màn ánh sáng xanh lam nhàn nhạt.

Cô ấy thản nhiên nói: “Chị đã bôi độc lên trên rồi, chỉ cần cắt rách da gã trọc thì hắn chỉ còn con đường chết. Đương nhiên, chị cũng sẽ bị hắn đánh chết”.

Trương Tiểu Bình giật mình, vội cất con dao đi: “Cẩn thận đứt tay”.

Chị Li mỉm cười nhìn anh: “Chị tên Minh Li, sau này bọn họ đều gọi chị là chị Li. Thật ra năm nay chị mới hai mươi lăm”.

Trương Tiểu Bình: “Chị Li, gã trọc chết rồi, đàn em của hắn có trả thù không?”

Chị Li cười: “Đánh chết gã trọc thì cậu chính là đại ca ở đây, ai dám chọc cậu chứ?”

Trương Tiểu Bình ngẩn người: “Em là đại ca á?”

Chị Li: “Đúng vậy, đây chính là quy tắc giang hồ, ai mạnh thì người đó là đại ca. Nhưng trên cậu vẫn còn một người quản sự, cậu thu tiền xong cũng phải nộp cho bên đó một ít. Không có gì bất ngờ thì ngày mai bên đó sẽ phái người liên lạc cậu”.

Trương Tiểu Bình gãi đâu: “Có phải em cũng phải thu tiền bảo kê không?”

Chị Li: “Đương nhiên rồi, không thu phí bảo kê thì cậu lấy gì nộp lên trên?”

Trương Tiểu Bình: “Nhưng em không hiểu lắm”.

Dù sao anh cũng chỉ mới mười bảy tuổi, trước đây còn đang học trung học phổ thông, chưa có trải nghiệm gì ngoài xã hội.

Chị Lệ: “Cậu em, chị hiểu cậu đang nghĩ gì, có phải cảm thấy thu phí bảo kê là không tốt, là đang ức hiếp người ta, đúng không? Nhưng cậu phải hiểu, cậu không thu thì cũng có người khác thu, bọn họ thu nhiều hơn cậu, hành động ngang ngược hơn cậu. Cậu yên tâm đi, người ở đây chị quen hết, chị sẽ đánh tiếng với bọn họ. Bọn họ đã hận gã trọc tới xương tuỷ rồi, bây giờ cậu thay thế cho gã trọc, họ mừng còn không kịp”.
 
Chương 3175


Chương 3175

Đang nói chuyện, một người đàn ông trung niên mập mạp đi tới, trong tay ông ta cầm rượu và thuốc, gật đầu khom người, vô cùng cung kính: “Chị Li, tôi tới bái kiến đại ca mới”.

Chị Li đứng dậy, chỉ Trương Tiểu Bình: “Vị này là Bình gia vừa mới lên, đao pháp của Bình gia xuất thần nhập quỷ, giết gã trọc chỉ bằng một nhát dao. Bây giờ Bình gia chính là đại ca mới của chúng ta, cũng là người đàn ông của chị Li tôi”.

Người đàn ông mập mạp cúi gập người bái Trương Tiểu Bình: “Bái kiến Bình gia ạ!”

Trương Tiểu Bình gật đầu, không nói gì.

Minh Li: “Bình gia nhận đồ rồi, sau này sẽ bàn với các ông chuyện thu phí bảo kê sau. Nhưng các ông yên tâm, số tiền bọn tôi thu sẽ luôn ít hơn gã trọc thu”.

Người đàn ông mập mạp mừng rõ: “Tốt quá, thế tôi đi trước nhé”.

Sau đó lại có rất nhiều người tới bái kiến Trương Tiểu Bình, ai nấy đều vô cùng khách sáo, ánh mắt tràn ngập sự kính nể. Trương Tiểu Bình có thể gi ết chết gã trọc cho thấy thực lực của anh mạnh hơn hắn, bọn họ không đời nào dám chọc giận anh.

Trương Tiểu Bình nhận rất nhiều quà biếu, chất đầy cả phòng. Minh Li cho người cất hết, cười nói: “Gia chủ, không còn sớm nữa, chúng ta nghỉ ngơi thôi”.

Trương Tiểu Bình: “Chị Li, em phải về nhà một chuyến”, anh vẫn còn nhớ đến cái quan tài của mình.

Minh Li cười nói: “Đúng rồi, cậu dọn dẹp đồ đạc đi. Tôi lái xe đến đó với cậu”.

Trương Tiểu Bình gãi đầu: “Cũng không có gì để dọn cả, đó chỉ là một cái quan tài, nặng lắm”.

Minh Li trợn tròn đôi mắt xinh đẹp: “Quan tài sao?”

Trương Tiểu Bình gật đầu: “Là một cỗ quan tài rất kỳ lạ, ngủ một giấc trong đó cảm thấy vô cùng thoải mái. Hôm nay em giết được gã trọc có lẽ có liên quan đến việc em ngủ trong quan tài”.

Minh Li càng thấy hứng thú, nói: “Thế chị phải đi xem mới được”.

Thế là Minh Li lái xe, hai người cùng tới cống nước có cỗ quan tài.

Xe lái đến một nơi trống trải, Trương Tiểu Bình bảo cô ấy dừng xe.

Minh Li nhìn quanh, ngạc nhiên nói: “Gia chủ, chỗ này chẳng có gì cả”.

Trương Tiểu Bình hơi ngại: “Ở dưới cống nước. Chị Li, dưới đó bẩn lắm, hay là chị đừng xuống thì hơn”.

Minh Li cười: “Chị không sợ bẩn, chỉ muốn xem thử cỗ quan tài mà cậu nói là bảo bối gì”.

Dưới cống nước đúng là khá bẩn, ruồi muỗi bay đầy, thỉnh thoảng còn gặp xác động vật lớn, vừa tanh vừa thối.

Trương Tiểu Bình sợ Minh Li đụng bẩn nên ôm cô ấy đi. Đi được vài phút thì tới trước quan tài của anh. Quan tài rất to, rộng hai mét, dài hơn ba mét, bên trong rất sạch sẽ.

Vào trong quan tài, mùi hôi thối không còn nữa, tiên quang chín màu lấp lánh, Minh Li cảm thấy rất thoải mái. Cô ấy kinh ngạc hỏi: “Đây là bảo bối gì vậy?”

Trương Tiểu Bình trả lời: “Em cũng không biết, em tình cờ phát hiện ra nó”.

Hai mắt Minh Li sáng rỡ: “Đồ tốt đấy, sau này chị sẽ ngủ trong này hằng ngày”.

Trương Tiểu Bình gãi đầu: “Ngủ ở đây ạ? Không chuyển quan tài đi sao?”

Minh Li liếc anh một cái: “Ngốc, đồ tốt thế này nhỡ ai biết thì chúng ta gặp rắc rối lớn đấy. Chi bằng cứ để đây, tối nào cũng tới ngủ, dù sao đâu có ai điên mà xuống cống nước làm gì?”

Nói rồi cô ấy ôm Trương Tiểu Bình: “Tối nay không về nữa”.

Ở phía xa, Đường Tử Di nhìn thấy cảnh này, không khỏi nghiến răng: “Mới có một ngày mà đã tìm được bạn gái rồi, giỏi thật!”
 
Chương 3176


Chương 3176

Chu Thanh Nghiên nhoẻn môi cười: “Chị Tử Di, chẳng phải là đang trong Luân Hồi Đại Kiếp à? Những gì anh ấy trải qua bây giờ giống như sống lại cuộc đời mới, thế nên dù có xảy ra chuyện gì, chúng ta cũng không cần phải tức giận”.

Đường Tử Di khẽ than: “Đương nhiên là chị hiểu, chỉ càu nhàu vậy thôi mà”.

Cô ấy cúi đầu nhìn bụng dưới mới nhú lên của mình: “Con đã sắp bốn tháng rồi, mong anh ấy có thể lịch kiếp thành công trước khi con ra đời”.

La Thiên Tướng cười nói: “Nhất định. Con của mấy đứa, sau này chắc chắn cũng sẽ là một thiên tài”.

Chu Thanh Nghiên không khỏi thấy ngưỡng mộ, thầm nghĩ đợi Ngô Bình khôi phục, cô ấy cũng đòi anh một đứa con, nhất định phải sinh một thằng con trai!

Trương Tiểu Bình trẻ tuổi, tinh lực dồi dào, trong quan tài, anh lại hành hạ Minh Li một phen, mãi đến khi cô ấy xin tha anh mới dừng.

Minh Li lúc này toàn thân đầy mồ hôi, cô ấy trừng mắt với Trương Tiểu Bình: “Cậu n hỏ thế mà biết không thiếu tư thế nào hết nhỉ”.

Trương Tiểu Bình cười hì hì: “Chưa ăn thịt lợn chứ đâu phải chưa nhìn thấy lợn bao giờ?”

Minh Li cú anh một cái: “Nói ai là lợn đấy?”

Hai người cười nói một hồi, Trương Tiểu Bình nói: “Chị Li, em phải tu luyện rồi”.

Đôi mắt Minh Li long lanh: “Cậu em, cậu biết tu luyện à?”

Trương Tiểu Bình gật đầu: “Bây giờ em đang ở cảnh giới Luyện Lực, ban ngày luyện ra Ám Kình, em xem thử tối nay có thể luyện ra Hoá Kình được không”.

Minh Li mừng thầm, người thường bây giờ sống khó khăn quá, thực lực của Trương Tiểu Bình càng mạnh thì càng có thể bảo vệ tốt cho cô ấy và quán ăn.

Thế nên cô ấy không dám làm phiền Trương Tiểu Bình, để anh chuyên tâm tu luyện.

Dường như trong người Trương Tiểu Bình có một loại thiên phú bẩm sinh, mới luyện được nửa tiếng đã luyện ra Hoá Kình.

Luyện thành Hoá Kình rất khó, cao thủ Hoá Kình đối mặt với cao thủ Luyện Khí đỉnh cao cũng chưa chắc sẽ thua. Nhưng ký ức trong đầu bảo anh rằng Hoá Kình này có chín tầng.

Tu sĩ cảnh giới Lực rất khó đạt được đến Hoá Kình, trăm người mới được một người làm được. Còn những người đạt đến Hoá Kình thường chỉ mới tiếp xúc phần ngoài của Hoá Kình, cũng chính là Hoá Kình tầng một.

Chín tầng Hoá Kình chia làm ba giai đoạn, ba tầng đầu là Hình cảnh, ba tầng giữa là Ý cảnh, ba tầng cuối là Thần cảnh.

Trong đó, Hình Cảnh có thể thay đổi hình dáng của vật thể. Ví dụ Trương Tiểu Bình khi đã đạt được Hình cảnh, cầm một vật lên, anh truyền nội kình vào trong đó thì có thể tuỳ ý thay đổi hình dáng của vật đó. Dù có là sắt thép, bùn đất hay đá tảng cũng đều có thể chịu ảnh hưởng của nội kình.

Tiếp đó là Ý cảnh. Ý cảnh rất thần kỳ, người đạt đến cảnh giới này mà vỗ một chưởng xuống, bất kỳ đồ vật nào nằm trong phạm vi nội kình phóng tới đều có thể tuỳ ý tạo hình, giống như làm ảo thuật vậy.

Cuối cùng là Thần cảnh. Lúc này nội kình đã đạt đến cấp Thần, nó đã có thể thay đổi hình dạng phân tử và nguyên tử của vật chất, băng hoá thành nước, nước ngưng thành băng, thậm chí hoá đá thành vàng, biến nước thành dầu, đối với anh đều không khó!

Nhưng tuyệt đại đa số tu sĩ đều chỉ đạt đến ngưỡng cửa Hình cảnh. Ý cảnh thì chỉ có thiên tài siêu cấp mới đạt được. Còn về Thần cảnh, chỉ có kỳ tài trong số kỳ tài, thiên kiêu trong số thiên kiêu mới làm được!

Trương Tiểu Bình không ngừng luyện tập, mười mấy phút sau anh đánh ra một quyền, đầu nắm đấm xuất hiện một màn sáng trắng nhàn nhạt, đây chính là Hoá Kình tầng một, giải phòng nội kình ra ngoài!

Lại qua thêm một tiếng nữa, anh lại đánh ra một quyền, trong không khí xuất hiện ảo ảnh một con hổ, mấy giây sau mới tan biến!
 
Chương 3177


Chương 3177

Đây chính là Hoá Kình tầng hai, để lại ảo ảnh trong hư không!

Lại qua thêm hai tiếng đồng hồ, không khí xung quanh Trương Tiểu Bình bỗng nhiên chấn động, dưới tác động của nội kình, ngưng tụ thành hình một con hổ, bao trùm bên ngoài cơ thể anh.

Lúc nhìn thấy con hổ sống động như thật này, Minh Li hoảng hốt la lên một tiếng.

Trương Tiểu Bình mở mắt, cười nói: “Đừng sợ, đây là cực hạn của Hình cảnh, nội kình hoá thành hình!”

Minh Li tò mò hỏi: “Thế chắc chắn là rất lợi hại nhỉ?”

Trương Tiểu Bình nói: “Chị Li, chị đi theo em”.

Hai người ra khỏi cống nước, tới một công trình. Công trình chất đầy cát, Trương Tiểu Bình giẫm lên đống cát, số cát này hệt như vật sống, tự động hình thành một toà bảo tháp.

Toà bảo tháp này hình thành từ dưới lên, đắp lên hai tầng, bốn tầng, tám tầng, mười tầng, mãi đến khi cao hơn cả Trương Tiểu Bình, tổng cộng hai mươi bốn tầng!

Minh Li cảm thán: “Thần kỳ quá!”

Trương Tiểu Bình: “Đây chính là Hình cảnh của Hoá Kình, chỉ khi nắm rõ nội kình trong lòng bàn tay thì mới làm được”.

Trương Tiểu Bình vừa mới tu luyện được đến Hình cảnh, mới mấy phút đã thấy mệt, lập tức thu lại nội kình, nói: “Em mới luyện thành, phải qua vài ngày nữa mới thuần thục được”.

Minh Li không hiểu lắm về tu hành, cô ấy hỏi: “Cậu em, thế cậu có đánh lại Nhân Tiên không?”

Đối với Minh Li thì Nhân Tiên đã là một sự tồn tại rất mạnh rồi. Ví dụ như vị bên trên gã trọc, vị đó chính là một Nhân Tiên!

Trương Tiểu Bình gãi đầu: “Em không rõ, đánh mới biết được”.

Minh Li: “Thế tu vi của cậu vẫn sẽ nâng cao chứ?”

Trương Tiểu Bình: “Đương nhiên rồi. Năm sáu ngày là em đã tu luyện hết chín tầng Hoá Kình rồi”.

Minh Li: “Thế khi luyện thành chín tầng thì chắc là cậu sẽ mạnh hơn bây giờ rất nhiều nhỉ?”

Trương Tiểu Bình cười nói: “Đó là chuyện đương nhiên. Hoá Kình tầng chín có thể đánh bại một trăm tu sĩ Hoá Kình tầng ba đấy”.

Minh Li sáng cả mắt: “Tốt quá! Cậu em, đến lúc cậu luyện thành Hoá Kình tầng chín thì đi khiêu chiến Nhân Tiên kia, sau đó thay thế người đó”.

Trương Tiểu Bình sao cũng được: “Vâng, chị Li bảo em đánh ai thì em sẽ đánh bại người đó”.

Minh Li nhìn quanh một lượt nói: “Vài bữa chúng ta xây một căn nhà trên cống nước, thế thì không cần phải lên xuống mỗi ngày nữa”.

Trương Tiểu Bình: “Chỗ này cho xây nhà không?”

Minh Li: “Có tiền là xây được. Cậu em, chuyện này cứ giao cho chị”.

Nửa khuya rồi, hai người lại quay về quan tài dưới cống nghỉ ngơi.

Sáng sớm ngày hôm sau, Minh Li và Trương Tiểu Bình trở về quán ăn.

Quán ăn còn chưa mở cửa đã có người tới chào hỏi. Người tới tầm hơn hai mươi tuổi, nét mặt kiêu ngạo, anh ta lạnh lùng hỏi: “Ai là người đánh bại thằng trọc?”

Trương Tiểu Bình đứng ra: “Là tôi”.

Chàng trai kia quan sát anh một lượt, nói: “Thằng trọc là người của bang Ác Cẩu bọn tao, mày dám động đến nó, gan lớn đấy!”

Minh Li cười nói: “Anh này, gã trọc ức hiếp người khác quá đáng, gia chủ nhà chúng tôi cũng vì tức quá nên mới ra tay, mong các anh rộng lượng, đừng tính toán với bọn tôi”.
 
Chương 3178


Chương 3178

Chàng trai kia hừ một tiếng: “Chỗ này của mấy người mỗi tháng phải nộp ba trăm nghìn tiền báu xem như là hình phạt!”

Minh Li kinh ngạc nói: “Anh ơi, chẳng phải trước đây mỗi tháng gã trọc chỉ nộp một trăm nghìn thôi sao? Sao chúng tôi phải nộp ba trăm nghìn chứ?”

Chàng trai trả lời: “Tôi nói rồi, đây là hình phạt! Hôm nay thu tiền tháng này trước, mau lấy tiền ra đây!”

Trương Tiểu Bình định nói gì đó nhưng bị Minh Li cản lại, cô ấy cười nói: “Anh ơi, bọn tôi nộp, anh đừng giận”.

Cô ấy đi ra phía sau lấy tiền, vừa đủ ba trăm nghìn. Ba trăm nghìn này dường như là toàn bộ tích góp của Minh Li!

Chàng trai lấy tiền xong nhìn chằm chằm Trương Tiểu Bình một cái, sau đó nghênh ngang rời đi.

Dương Giác nói: “Chị Li, sao lại đưa cho hắn? Đó là số tiền mồ hôi nước mắt từ khi chúng ta mở quán ăn kiếm được mà”.

Minh Li: “Có một số chuyện các cậu không hiểu, đừng hỏi nhiều”.

Trương Tiểu Bình hơi tức giận, anh hỏi: “Chị Li, mỗi tháng gã trọc thu được bao nhiêu tiền?”

Minh Li: “Ba bốn trăm nghìn gì đó. Chúng ta thu thì chắc chắn ít hơn hắn, mỗi tháng nộp cho bang Ác Cẩu ba trăm nghìn thì e là chúng ta phải bù thêm”.

Trương Tiểu Bình nhíu mày: “Thế thì không được, chúng ta không kiếm được tiền thì thôi đi, lỗ vốn không làm được đâu!”

Minh Li kéo Trương Tiểu Bình vào phòng của mình, cười nói: “Cậu em, cậu vội cái gì? Một tháng này cậu không cần phải tới làm việc, tu luyện thật tốt cho chị. Chị muốn cậu trở thành cao thủ tuyệt đỉnh trong vòng một tháng, đánh bại đám khốn bang Ác Cẩu kia!”

Trương Tiểu Bình: “Trong bang Ác Cẩu có Nhân Tiên không?”

Minh Li gật đầu: “Kể cả bang chủ thì có ba Nhân Tiên, còn có một đống cao thủ Tiên Thiên, nên muốn đánh bại chúng thì cậu phải nhanh chóng nâng cao tu vi”.

Trương Tiểu Bình gật đầu: “Chị Li yên tâm đi, chưa đến nửa tháng em sẽ có thể đánh bại bang Ác Cẩu!”

Sau đó, chị Li thật sự không để Trương Tiểu Bình làm việc nữa, đồng thời cô ấy cũng dùng thân phận là người phụ nữ của Trương Tiểu Bình để thu phí bảo kê ở khu vực này. Thu hết một vòng cũng chỉ mới hai trăm mấy chục nghìn. So với con số ba trăm nghìn phải nộp cho bang Ác Cẩu thì lỗ mấy chục nghìn.

Sau khi cầm tiền, Minh Li nhờ người móc nối quan hệ, mua mảnh đất chỗ cống thoát nước lại, muốn xây một căn nhà ba tầng ở đó.

Giao thầu công trình xong, Trương Tiểu Bình thỉnh thoảng lên giám sát còn đa phần thời gian đều ở bên dưới tu luyện.

Hai ngày sau, Hình cảnh của anh đã viên mãn, nên tiếp tục luyện đến tầng bốn Hoá Kình.

Tầng bốn Hoá Kình thuộc về giai đoạn Ý cảnh.

Lần này anh tu luyện hơn bốn tiếng đồng hồ là đã thành công, sau đó lại tiếp tục đột phá tầng năm, tầng sáu!

Luyện đến tầng thứ sáu đã là trưa ngày hôm sau rồi.

Anh đứng dậy tới công trình, anh giậm chân một cái, mặt đất xung quanh đã có thay đổi, bùn đất tự động đắp nên những người tí hon, rất sống động, thậm chí bọn nó còn đi lại, nô đùa với nhau trên mặt đất!

Anh lại vỗ một cái, người tí hon biến thành những con chó, con dê nhỏ, chạy tới chạy lui. Anh lại vỗ thêm vài cái, trên đất có gà, có mèo, có hổ, còn có cây cỏ, chẳng mấy chốc đã hình thành một bức tranh sống động. Đây là anh dùng nội kình tạo ra trong nháy mắt, mà đây chính là Ý cảnh! Khống chế nội kình theo ý muốn, cực kỳ vi diệu!

Anh đi vài vòng ở công trình, chỉ điểm mấy chỗ rồi lại tới quán ăn.
 
Chương 3179


Chương 3179

Một ngày một đêm không tới, vừa tới anh đã nhìn thấy rất nhiều người đứng trước cửa. Thấy anh trở lại, những người đó kéo nhau định lên trước nói chuyện.

Minh Li nói: “Các vị, tôi đã biết hết chuyện của các vị rồi, để tôi nói chuyện với gia chủ”.

Trương Tiểu Bình hỏi: “Chị Li, có chuyện gì vậy?”

Minh Li: “Cậu em, gần đây chỗ chúng ta xuất hiện một người đánh đấm rất giỏi, tên là Ác Bưu. Tên Ác Bưu này cũng đã chiếm được một khu vực, kề khu vực chúng ta. Trước đây hắn từng có mâu thuẫn với gã trọc, gã trọc cũng đã chịu thiệt. Hôm qua Ác Bưu dẫn người tới địa bàn của chúng ta thu phí bảo kê, đánh bị thương với chết nhiều người”.

Trương Tiểu Bình nhíu mày: “Hắn không ở địa bàn của mình mà chạy sang địa bàn của chúng ta làm gì? Gây chuyện đúng không?”

Minh Li: “Hắn làm vậy là đang khiêu chiến cậu, nếu không đánh trả thì chắc chắn hắn sẽ được nước làm tới, mãi cho đến khi nuốt được địa bàn của chúng ta”.

Trương Tiểu Bình: “Nên em buộc phải đánh trả đúng không?”

Minh Li gật đầu: “Phải đánh trả. Ác Bưu kia là cao thủ Tiên Thiên, cậu đánh lại hắn không?”

Trương Tiểu Bình: “Đánh mới biết được. Chị Li, bây giờ chị dẫn em đi đi”.

Minh Li: “Được!”

Cô ấy nói với mọi người: “Các vị, bây giờ gia chủ của chúng tôi sẽ tới tìm Ác Bưu kia đòi công đạo, mọi người có muốn đi cùng không?”

“Đi chứ! Đi xem tên Ác Bưu này sẽ có kết cục thế nào!”

“Đúng thế, chúng ta cùng đi, diệt thằng chó đó!”

Mọi người rất tức giận với Ác Bưu, đồng loạt thể hiện lập trường đứng về phe Trương Tiểu Bình.

Đương nhiên Trương Tiểu Bình chẳng mong chờ gì ở đám người này nhưng có bọn họ đi theo cũng khí thế hơn hẳn. Ngay sau đó, anh và Minh Li đi đầu, mấy chục người theo sau, hùng hổ tới địa bàn của Ác Bưu.

Lúc này, Ác Bưu đang ngồi trong nhà mình, miệng ngậm điếu thuốc, mắt nhìn chằm chằm ra ngoài cửa. Hắn đang đợi, đợi thằng nhóc mới nổi kia tới tìm mình.

Lúc này, một tên đàn em chạy vào nói: “Anh Bưu, bên kia tới rồi”.

Ác Bưu nở nụ cười tàn nhẫn: “Tao đang đợi nó, tới vừa hay!”

Lúc này, sau lưng hắn có một người đàn ông trung niên bước ra, khí tức của ông ta đáng sợ, ông ta thờ ơ nói: “Đánh chết kẻ này, tôi và cậu xem như hết nợ”.

Người này là một tu sĩ mà thời gian trước Ác Bưu đã cứu, tu vi Nhân Tiên sơ kỳ, tuy vết thương vẫn chưa khỏi hẳn nhưng đối phó với một thằng nhóc mới nổi thì cũng không có gì khó.

Ác Bưu cười khì khì: “Thưa ông, ông chỉ cần đánh chết thằng kia thì sẽ không nợ gì tôi nữa”.

Trong lúc nói chuyện, Trương Tiểu Bình đã dẫn người đến nơi.

Minh Li nhìn thấy Ác Bưu ngồi giữa, nói: “Ác Bưu, sao lại tới thu phí bảo kê ở địa bàn của bọn tôi, anh có tuân theo quy tắc giang hồ nữa không?”

Ác Bưu cười khà khà: “Tôi cứ thu đấy, cô làm gì được tôi? Định tuyên chiến với tôi à?”

Minh Li cười khẩy: “Ác Bưu, đừng tưởng anh có chút công phu thì ghê gớm lắm, tôi nói cho anh biết, một mình gia chủ tôi đánh mười thằng như anh cũng được!”

“Ồ?”, Ác Bưu cười hờ hững: “Thế thì ra đây thử!”

Trương Tiểu Bình bước lên trước một bước nói: “Ác Bưu, tôi cho anh một cơ hội, xin lỗi và bồi thường người nhà của những người bị thương vong!”
 
Chương 3180


Chương 3180

Ác Bưu hứ mạnh một cái: “Mày buồn cười thật, bảo tao xin lỗi? Thế giới này cá lớn nuốt cá bé, kẻ yếu chỉ có thể nằm trên thớt cho người ta chèn ép, bọn nó không có tư cách sống thoải mái, hiểu chưa?”

Trương Tiểu Bình: “Tôi với anh ông nói gà bà nói vịt, thế đừng lãng phí thì giờ nữa, ra đây đấu với tôi một trận”.

Hoá Kình tầng sáu, Trương Tiểu Bình có lòng tin đánh thắng người trước mặt.

Ác Bưu không động đậy, người đàn ông trung niên sau lưng hắn đi ra, thản nhiên nói: “Chàng trai trẻ, tôi nợ Ác Bưu nên bây giờ phải giết cậu. Cậu có chết cũng đừng trách tôi, phải tự trách mình đen đuổi”.

Nói rồi ông ta phóng ra khí tức Nhân Tiên, khí tức rất mạnh, đến Minh Li còn cảm nhận được điều đó, sắc mặt hơi tái đi. Cô ấy không kìm được nói với Trương Tiểu Bình: “Gia chủ, chúng ta rút đi!”

Đối phương quá mạnh, cô ấy sợ Trương Tiểu Bình xảy ra chuyện.

Trương Tiểu Bình không thay đổi sắc mặt, anh đã khống chế nội kình đến độ xuất sắc, khí tức của đối phương có mạnh nhưng anh không sợ, thản nhiên nói: “Chị Li, người này đánh không lại em đâu”.

Người đàn ông trung niên hừ một tiếng: “Thằng nhóc ngông cuồng, ăn một đấm của tôi đi!”

Nhân Tiên mạnh là vì thân thể của họ có thể thông qua tiến hoá không ngừng trở nên mạnh mẽ, từ đó hình thành ưu thế cực lớn.

Ông ta đánh một quyền ra, quyền như sấm chớp, khí thế như núi cao.

Trương Tiểu Bình không động đậy, đối phương vừa chuyển động, cơ thể anh đã thủ một tư thế theo bản năng, tay phải phất lên, tay trái kéo.

“Rắc!”

Không biết bằng cách nào, cánh tay của người đàn ông trung niên bị Trương Tiểu Bình bắt lấy, sau đó bị bẻ thành mấy đoạn. Ông ta hét lên thảm thiết sau đó bị đá bay.

Đến lúc người đàn ông trung niên lăn trên mặt đất thì đã phun máu tươi, bị thương nặng!

Một đòn đã đánh bại Nhân Tiên, kết quả này khiến chính Trương Tiểu Bình cũng giật cả mình, không khỏi ngây người ra.

Cách đó không xa, Thần Chiếu thấy cảnh này thì kinh ngạc nói: “Thực lực của chủ nhân khiếp quá, cảnh giới Lực đã có thể đánh bại Nhân Tiên rồi. Đến sau khi Trúc Cơ thì chủ nhân còn ghê gớm đến mức nào nữa?”

La Thiên Tướng: “Hình cảnh của Hoá Kình trong truyền thuyết đúng là kh ủng bố. Lúc đầu tôi cũng thử tu luyện Hình cảnh, nhưng nửa chừng thì phải bỏ”.

Đường Tử Di: “La tông chủ mà cũng không thành công à?”

La Thiên Tướng lắc đầu: “Quá khó. Không phải tôi không nỗ lực mà là tố chất của tôi không đủ. Muốn đạt được Hình cảnh, ít nhất cũng phải đạt được tiêu chuẩn thiên kiêu”.

Đường Tử Di: “Dường như Ngô Bình mới bắt đầu thôi, chắc là anh ấy sẽ còn đột phá lên tầng chín”.

La Thiên Tướng: “Thần cảnh của Hoá Kình càng huyền diệu, nếu nó luyện thành thì thậm chí có thể bất ngờ giết được cả Địa Tiên trong nháy mắt”.

Bên này, đôi mắt xinh đẹp của Minh Li sáng rỡ, cười nói: “Ác Bưu, chỗ dựa của anh thua rồi, tới lượt anh rồi đấy!”

Vẻ mặt Ác Bưu thay đổi, hắn bỗng đứng dậy cười nịnh: “Bình gia, trước đây tôi chỉ đùa thôi mà. Cậu quả thật thực lực kinh người, Ác Bưu tôi tâm phục khẩu phục…”

Hắn còn chưa nói xong đã bị Trương Tiểu Bình đạp một phát, ngất luôn tại chỗ.

Những người đi theo Trương Tiểu Bình tới đây bỗng hò reo, có những người còn lập tức chạy tới đánh đập Ác Bưu đã ngất.

Nửa tiếng sau, Ác Bưu bị những người thân của người bị hại đánh chết, thi thể vứt luôn xuống sông. Thế là địa bàn của Ác Bưu cũng thuộc về Trương Tiểu Bình luôn.

Hơn nữa, Ác Bưu chết, Minh Li lục soát được từ trong nhà hắn hơn ba triệu tiền báu. Có số tiền này, Minh Li dễ sống hơn nhiều rồi.
 
Chương 3181


Chương 3181

Trương Tiểu Bình chiến một trận đã nổi danh, những người xung quanh không còn dám tới địa bàn của anh làm bừa nữa. Nhưng bọn họ vẫn phải cống nạp cho bang Ác Cẩu.

Ngày hôm sau, bang Ác Cẩu kia lại phái người tới, yêu cầu mỗi tháng phải nộp thêm hai trăm nghìn tiền báu, tổng tiền phải nộp của hai khu vực là năm trăm nghìn.

May là địa bàn của Ác Bưu rộng lớn hơn, phí bảo kê của hai chỗ gộp lại cũng miễn cưỡng hơn năm trăm nghìn, trừ đi chi phí các kiểu thì còn lại ít lợi nhuận.

Đêm đó Minh Li bày mấy chục bàn tiệc, chúc mừng Trương Tiểu Bình đánh bại Ác Bưu. Một đám người thay phiên mời rượu Trương Tiểu Bình, may là tửu lượng của anh rất tốt, ngàn ly không say.

Hơn mười giờ tối, một chàng trai tới quán ăn. Dương Giác nói: “Hôm nay chúng tôi nghỉ, quán không mở”.

Chàng trai thản nhiên nói: “Tôi không tới để ăn cơm. Tôi nghe nói ở đây có một vị Bình gia, mới mười bảy tuổi đã đánh bại Nhân Tiên. Tôi muốn gặp cậu ấy”.

Minh Li nhìn chàng trai này một cái rồi nói: “Cậu em, cậu tìm Bình gia làm gì? Chỉ để gặp mặt vậy thôi à?”

Chàng trai giơ tay phải của mình ra, tay phải của anh ta lại có màu bạc, phát ra ánh sáng vàng, anh ta khẽ nói: “Tôi cũng mười bảy tuổi, mới bước vào Tiên Thiên. Nghe nói ở đây có cao thủ nên muốn cọ xát”.

Minh Li cười nói: “Cậu em, đánh đánh giết giết chẳng có ý nghĩa gì cả, chi bằng ngồi xuống cùng uống một ly?”

Chàng trai nhíu mày: “Sao thế, không dám nhận lời thách đấu sao? Nếu không dám đánh với tôi thế thì phải nhường địa bàn!”

Trương Tiểu Bình đã uống khá nhiều, hơi men bốc lên, anh bỗng đặt ly rượu xuống nói: “Nếu cậu đã muốn ăn đấm thì tôi toại nguyện cho cậu”.

Minh Li muốn cản anh, Trương Tiểu Bình cười nói: “Chị Li, Nhân Tiên em còn đánh được thì Tiên Thiên có là cái gì?”

Nói rồi, anh tới trước mặt chàng trai kia hỏi: “Tên gì?”

Chàng trai: “Ngô Vị”

Trương Tiểu Bình: “Tôi không thích giết người, cậu tới khiêu chiến với tôi, tôi không thể đánh xơi xơi vậy được. Nếu tôi thua thì tuỳ cậu xử lý, địa bàn của tôi thuộc về cậu”.

Ngô Vị cười: “Thế sao? Thế tôi thua thì sao?”

Trương Tiểu Bình: “Cậu thua thì làm đàn em cho tôi, nghe lệnh của tôi cả đời”.

Ngô Vị sững người, sau đó cười ha hả: “Được! Nếu cậu thật sự có thể dùng cảnh giới nội kình đánh bại được cao thủ Tiên Thiên như tôi thì tôi đâu còn gì để nói?”

Hai người vào tư thế, bàn tay có màu trắng bạc của Ngô Vị bỗng vỗ về phía Trương Tiểu Bình, tốc độ cực nhanh, khiến người khác không thể nào phản ứng kịp.

Trương Tiểu Bình ở Hoá Kình tầng sáu, khẽ nhún chân một cái, mặt đất chỗ chân Ngô Vị đã mềm nhũn, cơ thể anh ta bất giác nghiêng theo. Nhân cơ hội này, Trương Tiểu Bình dễ dàng né khỏi bàn tay bạc của anh ta, ngay sau đó đánh một quyền vào ngực anh ta.

Ầm!

Quyền này anh không dùng hết lực, chỉ dùng Ám Kình. Nhưng dù là vậy, cú đấm mạnh mẽ vẫn đánh bay Ngô Vị ra xa mấy mét.

Ngô Vị ngồi trên đất, cảm giác bực bội, nhưng anh ta biết, nếu người ta không nương tay thì anh ta đã chết rồi.

Đánh ngã anh ta xong, Trương Tiểu Bình hỏi: “Cậu có phục không?”

Vẻ mặt Ngô Vị khó coi đáp: “Nói thật là tôi không phục!”
 
Chương 3182


Chương 3182

Trương Tiểu Bình: “Không phục? Thế thì đánh đến khi cậu phục mới thôi!”

Ngô Vị lật người nhảy lên, cơ thể hoá thành một ảo ảnh, bỗng đánh ra mấy chục đòn. Trương Tiểu Bình đã lĩnh ngộ được Hoá Kình, anh bất chấp đối phương đánh thế nào, chỉ tung ra một chưởng. Chưởng này tung ra, người ta thấy một luồng khí kình hình con rồng bay về phía Ngô Vị, lại còn phát ra tiếng rồng gầm nữa!

Hoá Kình tầng sáu, không khí cũng có thể truyền dẫn sức mạnh, đồng thời có thể sinh ra hiệu quả bất ngờ.

Ầm!

Ngô Vị lại lần nữa bị đánh bay, cổ họng tanh nồng, phun ra một ngụm máu.

Anh ta lộ vẻ chấn động, nói: “Lợi hại! Tôi nghe nói khi luyện Hoá Kình đến một trình độ cao siêu thì có thể đánh ra được quyền pháp mạnh mẽ, xem ra là thật!”

Trương Tiểu Bình lại hỏi: “Phục chưa?”

Ngô Vị hơi ngượng, anh ta đứng dậy chắp tay: “Tôi phục rồi!”

Trương Tiểu Bình gật đầu: “Thế thực hiện lời hứa đi!”

Ngô Vị quỳ xuống đất, nghiêm mặt nói: “Đàn em Ngô Vị, bái kiến đại ca!”

Trương Tiểu Bình ừ một tiếng: “Tu vi của cậu không thấp, nhưng tiếc là luyện không đến nơi đến chốn, không hiểu nội kình”.

Ngô Vị cười khổ: “Đại ca, trước mặt nội kình của anh, đương nhiên em chẳng là gì cả rồi”.

Trương Tiểu Bình trở về chỗ ngồi, sau đó vẫy tay với Ngô Vị: “Lại đây ngồi, uống rượu”.

Ngô Vị rất thông minh, nhận đại ca rồi thì ngoan ngoãn làm đàn em, Trương Tiểu Bình bảo anh ta uống rượu thì anh ta uống rượu.

Trương Tiểu Bình: “Ngô Vị, trước đây cậu làm ở đâu?”

Ngô Vị: “Em không có địa bàn, đi khiêu chiến đầu sỏ của các nơi, đánh thắng, bọn họ cho em tiền. Tiêu hết tiền thì em lại đi khiêu chiến tiếp”.

Trương Tiểu Bình sáng mắt lên: “Khiêu chiến người khác mà cũng kiếm được tiền hả?”

Ngô Vị gật đầu: “Đúng vậy đó đại ca, ví dụ hôm nay em khiêu chiến anh, nhỡ đâu anh thua, anh muốn dùng tiền để giải quyết chuyện hay thật sự giao địa bàn?”

Trương Tiểu Bình: “Chắc chắn là anh thích dùng tiền giải quyết hơn rồi”.

Ngô Vị: “Vậy nên bọn họ thường hào phóng lắm. Những người ở cấp bậc như đại ca, em đánh thắng một lần, nói thế nào cũng cho em một hai trăm nghìn”.

Minh Li nói: “Nhưng cứ khiêu chiến người ta mãi, nhỡ đâu thất bại thì có thể sẽ mất mạng”.

Ngô Vị: “Em không sợ, dù sao người mạnh như đại ca quá ít. Hơn nữa trước khi khiêu chiến em sẽ thường đi nghe ngóng tin tức trước, không nắm chắc phần thắng thì em không ra tay”.

Trương Tiểu Bình: “Cậu cũng từng nghe ngóng về tôi à?”

Ngô Vị gật đầu: “Có thăm dò rồi ạ. Dùng cảnh giới nội kình đánh bại Nhân Tiên, nói ra ai mà tin? Em không tin nên mới tới đánh thử với anh. Em đã nghĩ kỹ rồi, nếu mà đánh thua thì sẽ đi theo anh luôn”.

Trương Tiểu Bình hơi khó hiểu: “Sao lại quyết định theo tôi?”

Ngô Vị: “Em cũng được xem là người khá giỏi đánh nhau rồi, nhưng yêu nghiệt mới chỉ ở cảnh giới nội kình đã đánh bại Nhân Tiên như đại ca thì quá đáng sợ! Em đi theo anh chắc chắn tương lai rộng mở”.

Trương Tiểu Bình cười: “Thằng nhóc cậu thông minh lắm”.

Ngô Vị cười khì khì: “Cảm ơn đại ca đã khen!”

Trương Tiểu Bình: “Cậu hiểu rõ về Vân Kinh của bây giờ lắm à?”

Ngô Vị: “Em đi mọi ngóc ngách nên đúng là biết được khá nhiều chuyện”.

Trương Tiểu Bình: “Giờ Vân Kinh có bao nhiêu bang phái?”
 
Chương 3183


Chương 318

Chương 3183

Ngô Vị: “Theo em biết thì không đến 100 thì cũng 80. Có nhiều bang phái nhỏ là nhánh của các bang phái lớn, nhưng tất cả các bang phái từ lớn đến nhỏ đều rất vâng lời thái thú ở đây”.

Trương Tiểu Bình: “Vâng lời thái thú ư?”

Ngô Vị gật đầu: “Đúng thế, tuy các bang phái này đều rất phách lối, nhưng nhờ họ thì nơi đây mới duy trì được trật tự xã hội chính, thái thú cũng phải mượn sức của họ đấy. Đương nhiên chuyện này chỉ là tạm thời thôi, chờ khi nào thái thú có thêm binh lực trong tay thì họ đều phải dạt sang một bên hết”.

“Ngoài bang phái ra còn có các thế lực môn phái khác, họ mạnh hơn bang phái nhiều, hầu hết bang phái đều lệ thuộc vào các môn phái. Vì vậy, về mặt bản chất thì giới quan chức đang mượn lực của môn phái để quản lý nơi này tạm thời”.

Trương Tiểu Bình đã hiểu, anh nói: “Cá lớn nuốt cá bé thế thì người dân bình thường sống kiểu gì!”

Ngô Vị: “Đúng thế, nhưng em đoán tình trạng này sẽ không kéo dài lâu đâu, nước Long rất lớn mạnh, các môn phái chỉ đang xếp bàn cờ thôi”.

Ngô Vị chợt hỏi: “Anh, anh nghĩ về dân nhiều như thế thì sao không thi mà làm quan”.

Trương Tiểu Bình ngạc nhiên nói: “Làm quan ư?”

Ngô Vị: “Vâng, nước Long đang chiêu mộ anh tài, chỉ cần có thể ghi tên lên tốp một trăm của khi Giang Nam thôi là được vào hầu ở phủ Tổng đốc rồi, nếu tiến vào được tốp ba thì còn có chức vị luôn”.

Trương Tiểu Bình: “Giờ tu vi của anh còn yếu, có thi cũng không ăn thua nên cứ nâng cao tu vi trước đã”.

Ngô Vị cười nói: “Anh siêu thế cơ mà! Chờ khi nào anh thành Nhân Tiên rồi thì chắc Địa Tiên cũng không đấu lại anh được”.

Hai người ngồi uống rượu đến tờ mờ sáng rồi mới giải tán, Trương Tiểu Bình vào trong quan tài tu luyện tiếp.

Trước đó, anh đã luyện đến tầng thứ sáu của Hoá Kình, bây giờ sẽ đột phá lên cảnh giới Thần mạnh hơn.

Phải mất ba ngày thì anh mới lĩnh ngộ được cảnh giới này.

Anh đi đến một rừng cây âm u rồi đứng yên bất động, sau đó vận chuyển nội kình, lá cây dưới đất lập tức bay lên, sau đó lia khắp nơi như các thanh phi đao, cuối cùng đã găm vào các thân cây và tảng đá.

Tiếp theo, Ngô Bình đập cả hai tay xuống mặt đất, bùn đất chảy vào tay anh như nước, sau đó ngưng tụ thành một cái mâu dài, thẳng và rắc chắc. Cùng lúc đó, mặt đất dưới chân anh cũng như dập dềnh như sóng gợn, nội kình mạnh mẽ của anh đã chảy tới khắp các hướng theo mặt đất, sau đó bắn xa trong phạm vi một trăm bước.

Trong phạm vi này, đến cường giả Nhân Tiên cũng phải giật mình, ai yếu hơn thì khéo còn bị giết tại chỗ.

Cảnh giới Thần là chỉ thần trong nội kình đã có trí tuệ, nó cao hơn cảnh giới Hình một bậc, một khi thi triển sẽ tạo ra uy lực rất mạnh. Cảnh giới này cũng có ba tầng, tầng một là cảnh giới Linh, khi ấy nội kình thông lonh, có thể tự điều chỉnh, khiến tu sĩ đạt hiệu quả tấn công mạnh nhất, Hiện giờ, Trương Tiểu Bình đã đạt đến cảnh giới Linh.

Tần thứ bảy của Hoá Kình là cảnh giới Linh, tầng thứ tám là cảnh giới Pháp. Cảnh giới Pháp là nội kình đạt được mức độ đối địch nhờ luyện tập, từ đó mỗi khi phản kích đều đạt hiệu quả cao nhất.

Trong cảnh giới Pháp còn có cấp thứ ba tên la Hoá Kình Cửu Trọng còn khó hơn, nó chỉ tồn tại trong truyền thuyết, hay con được gọi là cảnh giới Thiên Nhân. Đến được cảnh giới này thì nội kình đã nối liền với đất trời có thể phóng ra uy lực kinh người.

Trương Tiểu Bình lại vất vả tu luyện một ngày, linh tính của nội kình ngày càng dồi dào hơn, nhưng nếu muốn đạt đến viên mãn thì buộc phải thông qua thực chiến.

Buổi chiều, anh lại tới quán ăn. Mấy ngày qua, chị Li không hề đến tìm anh, vì sợ quấy rầy anh tu luyện.

Khi anh đến, Ngô Vị đang bưng thức ăn lên cho khách. Nhìn thấy Trương Tiểu Bình, anh ta vội chạy tới rồi tươi cười nói: “Anh, anh lại đột phá rồi à?”

Trương Tiểu Bình gật đầu: “Tôi mới đôt phá hai cảnh giới nhỏ”.

Ngô Vị sáng mắt lên nói: “Em có biết về nội kình, nhưng anh đột phá lên tiếp thì là cảnh giới nào? Có thể thi triển cho em xem một chút được không?”
 
Chương 3184


Chương 3184

Trương Tiểu Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “Được, đi theo tôi”.

Nhóm chị Li cũng tò mò nên đi theo Trương Tiểu Bình ra sân sau. Ở đây có một gò đất, mấy hôm trước con cá vàng lôi tới, nhưng không dùng hết nên vứt ở đây.

Trương Tiểu Bình đứng cách gò đất mấy chục bước, sau đó giậm chân một cái, bùn đất như sống dậy, sau đó tạo thành một người đất cao gần hai mét, tay cầm trường kiếm rồi khua múa.

Tất cả mọi người đều sững sờ, đây là ma pháp ư?

Phần k ích thích hơn còn ở phía sau, người đất chơt ôm kiếm rồi nhảy lên mua một cách có quy luật như thật.

Chị Li liếc nhìn Trương Tiểu Bình rồi nói: “Làm gì có tí chính kình nào, thôi về ăn cơm”.

Mấy ngày vừa rồi, Trương Tiểu Bình bận rộn tu luyện nên chưa ăn gì, giờ bụng đã đói meo.

Chị Li sai người chuẩn bị một bàn thức ăn rồi ra ngồi ăn cùng anh, chờ anh ăn no rồi thì cô ấy mới nói: “Mấy hôm cậu không ở đây, đã có một chuyện lớn xảy ra”.

Trương Tiểu Bình hỏi: “Chuyện gì thế?”

Chị Li: “Đột nhiên có một kỳ tài võ thuật xuất hiện ở Vân Kinh, mới ngày đầu đã thành Tiên Thiên, ngày thứ hai là Nhân Tiên, hôm thứ ba là Địa Tiên rồi. Chuyện này làm kinh động tới thái thú, nghe đâu ông ta đã đích thân đến gặp người đó rồi thưởng cho 100 triệu tiền phù”.

Trương Tiểu Bình ngạc nhiên, ngần ấy tiền bùa là đủ cho dân chúng ở Giang Nam sinh hoạt cả mấy năm chứa đùa.

Ngô Vị bĩu môi nói: “Thế có gì là giỏi, ba ngày đã tu đến Địa Tiên thì chửng tỏ anh ta là người chuyển thế. Nói thật thì không có cửa so với anh Bình”.

Chị Li: “Thế à?”

Ngô Vị: “Đương nhiên”.

Trương Tiểu Bình: “Người đó là Địa Tiên rồi, tôi không bì được đâu”.

Ngô Vị: “Địa Tiên thì sao? Anh, tối nay chúng ta đi khiêu chiến bang chủ của các bang phái rồi kiếm một mẻ đi”.

Trương Tiểu Bình đang muốn rèn luyện nội kình thông qua chiến đấu, như thế thì mới có thể đạt đến viên mãn được nên hỏi: “Khiêu khiến bang phái nào?”

Ngô Vị mỉm cười rồi lấy một tờ giấy ra, bên trên có viết tên của một trăm người: “Tối nay, chúng ta chọn năm bang phái này trước. Mấy người này đều là Nhân Tiên, thực lực rất mạnh, nhưng so với anh thì còn kém xa”.

Trương Tiểu Bình quan tâm đ ến thu nhập hơn: “Mỗi bang phái mình có thể kiếm được bao nhiêu?”

Ngô Vị: “Họ là thủ lĩnh của các bang phái nên có nhiều thuộc hạ lắm, dù là bang phái bình thường thì mỗi tháng cũng kiếm được vài triệu, một năm đến cả trăm triệu, cho nên mình ra giá một, hai trăm triệu chắc ổn nhỉ?”

Trương Tiểu Bình rất ngạc nhiên, một, hai trăm triệu đúng là một con số trên trời với anh.

Ngô Vị: “Anh đừng ngạc nhiên, tiền với họ không thành vấn đề đâu. Ví dụ một tiền bùa ngày xưa đổi được 500 nghìn Long tệ, nhưng sau này đã được điều chỉnh lại là một tiền bùa đổi được 200 nghìn Long tệ. Thế thì 200 triệu Long tệ cũng chỉ vào khoảng 2000 tiền bùa thôi, thật ra cũng không nhiều đâu. Đan dược hay pháp khí dùng trong tu hành, món nào chẳng vài trăm nghìn tiền bùa”.

Trương Tiểu Bình: “Ừm, thế cứ lấy100 triệu đã”.

Ngô Vị cười nói: “Thế chúng ta đến bang Ác Cẩu đầu tiên đi ạ! Em nghe nói bang chủ của bang này ác lắm, chuyên thích ăn thịt người. He he, anh mà đánh bại gã thì có thể mượn đó để giết gà doạ khỉ luôn”.
 
Chương 3185


Chương 3185

Trương Tiểu Bình không có ấn tượng tốt với bang Ác Cẩu này, lần trước người mà họ cử tới rất hống hách, khiến anh cực mất cảm tình.

Anh nói: “Đúng là bang này chưa từng làm được việc gì tốt, để tối nay tiêu diệt luôn”.

Ngô Vị: “Bang này cá kiếm ghê lắm anh, nghe đâu bang chủ định gom tiền để mua công pháp thượng phẩm”.

Trương Tiểu Bình: “Công pháp thượng phẩm gì?”

Ngô Vị: “Công pháp trên đời được chia thành cửu phẩm, thượng tam phẩm và siêu phẩm. Trong đó, siêu phẩm lại được phân thành vương phẩm, đế phẩm và thiên phẩm. Còn những công pháp mà thấp hơn hạ cửu phẩm thì được gọi là công pháp thấp. tu luyện xong cũng khó đạt được thành tựu”.

Trương Tiểu Bình: “Bao tiền một bộ công pháp hạ cửu phẩm?”

Ngô Vị: “Rẻ nhất cũng vài trăm nghìn tiền bùa, em nghe nói bang chủ của viện trưởng đã gom được kha khá tiền rồi, nếu họ mà mua được công pháp cấp cao thì thực lực sẽ tăng vọt đấy”.

Trương Tiểu Bình sáng mắt lên, bang chủ của bang Ác Cẩu toàn làm việc xấu, anh có tiệt diệt người này thì cũng là trừ hoạ cho dân, ngoài ra còn kiếm được một mớ tiền.

Đêm đến, tại sào huyệt của bang Ác Cẩu.

Bang chủ Hoàng Uy của bang Ác Cẩu có tu vi cảnh giới Nhân Tiên, hơn nữa còn từng học vài bộ quyền pháp nên có thực lực khá mạnh, chỉ trong một thời gian ngắn mà gã đã chiếm được địa bàn này nhờ sức mạnh của mình.

Hoàng Uy đang ngồi xem sổ sách, gã đều kiếm được tiền từ các khu. Một phần trong số đó, gã sẽ nộp cho môn phái bên trên, một phần thì cho chính quyền, số tiền đến tay thực tế chỉ còn khoảng 45 phần trăm thôi.

Gã vẫn đang gom tiền để mua một bộ công pháp cấp cao, nhưng công pháp quá đắt nên giờ gã vẫn còn thiếu rất nhiều tiền. Vì thế, dạo này gã càng trở nên độc ác hơn, bắt đầu tìm đủ mọi cách vơ vét tiền của của bà con trong khu vực.

Song, người dân vốn đâu có nhiều tiền, dù gã có làm gì đi nữa thì vẫn không đủ.

Lúc này, có hai tên đàn em đẩy một cô gái khoảng 17, 18 tuổi vào. Cô gái nhỏ nhắn, xinh đẹp, làn da trắng mịn, vóc dáng cũng rất nuột.

“Bang chủ, đây là em đẹp nhất mà bọn em tìm được, lúc bọn em bắt người đi, bố mẹ với anh trai nó phản kháng ghê lắm nên bọn em giết luôn rồi”.

Hoàng Uy bỏ sổ sách xuống rồi nhìn cô gái, sau đó gật đầu nói: “Chúng mày ra ngoài đi”.

Bọn đàn em lui ra, trong phòng khách rộng lớn chỉ còn lại Hoàng Uy và cô gái.

Dạo này, tâm trạng của Hoàng Uy rất tệ, vì thế đêm nào gã cũng muốn tìm gái để giải khuây. Vì thực lực của bang Ác Cẩu ở khu vực này nên tất cả các cô gái ở đây đều thuộc về gã, gã muốn ngủ với ai thì ngủ, vì thế nên mỗi đêm mỗi em khác nhau.

Trong số những người phụ nữ lên giường với gã, nếu ai nghe lời thì được cho ở lại giúp việc, còn không thì sẽ bị đám đàn em của gã thay nhau chơi đùa. Từ ngày gã trở thành bang chủ đến giờ, không biết đã hại đời của biết cao cô gái trẻ lương thiện.

Cô gái vô cùng sợ hãi nên lùi lại, Hoàng Uy sầm mặt nói: “Ra đây! Không tôi đánh chết cô!”

Song, bỗng cô gái không còn vẻ sợ sệt nữa, mà ngạc nhiên nhìn sang phía cạnh Hoàng Uy. Gã quay ngoắt lại thì nhìn thấy có hai người thanh niên đứng gần đó.

Hoàng Uy nổi giận nói: “Ai cho chúng mày vào đây?”, gã cứ tưởng đó là đàn em của mình.

Người đến chính là Trương Tiểu Bình và Ngô Vị. Ngô Vị lạnh giọng nói: “Hoàng Uy, ông chuyên làm việc ác, hôm nay chúng tôi sẽ thay trời hành đạo”.

Hoàng Uy cười lạnh: “Dựa vào hai thằng nhãi ranh chúng mày mà đòi giết tao ư?”

Gã đứng bật dậy rồi bước nhanh tới chỗ Trương Tiểu Bình và Ngô Vị. Ngô Vị lùi lại, còn Trương Tiểu Bình thì tiến lên.
 
Chương 3186


Chương 3186

Thực lực của Hoàng Uy khá mạnh, gã giơ tay phải lên rồi chém mạnh xuống, đây là Phách Qua Chưởng mà gã giỏi nhất.

Song, gã vừa chém tay xuống thì chân đã mềm nhũn rồi ngã nhào. Gã đành lùi lại một bước để giữ thăng bằng, nhưng đúng lúc này, Trương Tiểu Bình đã ra tay, anh xuất hiện cạnh Hoàng Uy một cách bất ngờ rồi tung một quyền thật mạnh vào ngực gã.

Hoàng Uy kêu lên hự một tiếng, sau đó ngã xuống. Làn da của gã chuyển sang màu đen, mối mắt trợn tròn, khí trong phổi thoát ra chứ không hít vào được.

Khoảng chục giây sau, gã đã tắt thở. Lúc này, nếu giải phẫu thi thể thì có thể nhìn thấy phổi của gã đã bị dập nát nên không thể hô hấp được, còn tim cũng vỡ, lục phủ ngũ tạng đều bị thương nặng.

Trương Tiểu Bình đánh chết Hoàng Uy xong, Ngô Vị cười nói: “Anh còn mạnh hơn em tưởng”.

Sau đó, anh ta nhìn sang cô gái rồi nói: “Cô đi đi”.

Cô gái thoáng do dự rồi chầm chậm bước đến cạnh Trương Tiểu Bình, sau đó quỳ xuống rồi nói: “Ân nhân, cảm ơn anh đã giết gã giúp tôi, sau này tôi sẽ làm trâu làm ngựa để báo đáp anh”.

Ngô Vị mỉm cười rồi nói với Trương Tiểu Bình: “Anh có thêm một cô hầu gái rồi nhé”.

Trương Tiểu Bình không muốn nhận thêm người làm nên nói: “Cô không cần đi theo tôi đâu, đi đi”.

Ngô Vị: “Đừng đi, tìm tiền giúp bọn tôi cái đã”.

Anh ta lục tìm tỏng phòng một lúc, quả nhiên đã tìm thấy một cái hòm to, bên trong có đầy tiền bùa. Đây là tiền mà Hoàng Uy đổi từ Long tệ sang, có khoảng 300 nghìn.

Cất tiền đi xong, Ngô Vị nói: “Anh, hậu thuẫn cho Hoàng Uy này là Thiết Chưởng Môn, anh đánh chết gã rồi, kiểu gì Thiết Chưởng Môn cũng đến tìm chúng ta”.

Trương Tiểu Bình: “Môn phái ấy có nhiều cao thủ không?”

Ngô Vị: “Nhiều lắm ạ, hình như môn chủ của họ là Địa Tiên. Hình như bây giờ, anh chưa đối phó với Địa Tiên được nhỉ?”

Trương Tiểu Bình: “Không sao, cho tôi thêm chút thời gian, muốn đánh thắng Địa Tiên cũng không phải là chuyện khó”.

Ngô Vị sáng mắt lên nói: “Em bái phục. Thế giờ chúng mình chính thức ra tiếp quản bang Ác Cẩu thôi”.

Trương Tiểu Bình: “Ngô Vị, tôi không có kinh nghiệm quản lý bang phái nên cậu tạm thời lo vụ này đi”.

Ngô Vị gật đầu: “Vâng, thế em sẽ tạm thời lo thay anh, nhưng tên của bang này nghe kinh quá, hay đổi thành bang Nhân Nghĩa được không anh?”

Trương Tiểu Bình: “Tuỳ cậu”.

Hoàng Uy chết rồi, người của gã đều hàng phục ngay, Ngô Vị chỉ nói vài ba câu thì tất cả bọn họ đã ngoan ngoãn nhận anh ta làm chủ.

Thực lực của Ngô Vị vốn cũng không yếu, tuy không mạnh bằng Hoàng Uy, nhưng để áp chế những người này thì dư sức.

Giữ quá nhiều tiền cũng không tiện nên Trương Tiểu Bình đã mang tiền đến chỗ chị Li, nhờ cô ấy cất hộ.

Cô gái kia vẫn đi theo anh, Trương Tiểu Bình nói: “Cô tên là gì?”

Cô gái: “Em là A Thể”.

Trương Tiểu Bình: “Tôi dẫn cô đến một nơi, tạm thời cô hãy ở đó”.

Trương Tiểu Bình dẫn A Thể về quán rồi kể lại tình hình của cô ấy cho chị Li nghe, nhờ chị Li xếp chỗ ở cho A Thể.

Khi chị Li nhìn thấy 30 nghìn tiền bùa thì chấn động nói: “Một tiền bùa bằng 200 nghìn Long tệ, chỗ này sẽ là 6 tỷ. Nhà mình thành đại gia rồi”.

Trương Tiểu Bình cười nói: “Cất tiền đi đã, em còn phải tiếp tục khiêu chiến cảo thủ của các bang khác”.
 
Chương 3187


Chương 3187

Cứ thế, trong một đêm, Ngô Bình đã khiêu chiế bốn bang phái và kiếm được thêm 40 nghìn tiền bùa.

Khiêu chiến xong người cuối cùng thì linh tính nội kình của anh đã tăng lên rõ rệt.

Sau đó, anh bắt đầu khiêu chiến gia tộc, trong vòng bảy ngày, anh đã đánh bại hơn 40 thủ lĩnh của các bang phái.

Đến một ngày, anh cảm thấy Hoá Kình của mình sắp đột phá lên tầng thứ tám.

Tầng này có tên là cảnh giới Pháp, nhưng nó cần rèn luyện cao độ thì mới có thể thành công. Hiện giờ, anh biết tìm ai để tỉ thí đây?

Đúng lúc này, có một đám người chạy tới quán rồi đòi khiêu chiến anh.

Trương Tiểu Bình đi ra ngoài thì nhìn thấy có hơn chục người chặn trước cửa quán, họ đều là các cao thủ đến khiêu chiến anh.

Trương Tiểu Bình ngẩn ra, không hiểu có chuyện gì.

Anh hỏi: “Các người đến khiêu chiến tôi đấy à?”

Một người trong số đó cười lạnh nói: “Đúng, vì chỉ cần đánh bại anh thì sẽ kiếm được 100 triệu tiền bùa”.

Trương Tiểu Bình giật mình nói: “Ai ra giá vậy?”

Người đó đáp: “Không cần biết là ai, nhưng tôi cứ phải đánh bại anh trước đã”.

Đường Tử Di ở gần đó thấy vậy thì cười nói: “Có nhiều người tới cho Huyền Bình luyện tay như vậy thì chắc sẽ giúp anh ấy đột phá lên tầng thứ tám đấy nhỉ?”

La Thiên Tướng: “Thứ cậu ấy theo đổi là Hoá Kình đỉnh phong, chỉ có cách này mới giúp cậu ấy nhanh chóng tiến bộ thôi”.

Chu Thanh Nghiên: “Tu sĩ dưới cảnh giới Thuần Dương đều có thể khiêu chiến, thế thì sau đó sẽ có cả Địa Tiên xuất hiện”.

La Thiên Tướng: “Cảnh giới Địa Tiên tầng thứ nhất ngoài có nguyên thần ra thì không có ưu thế nào hơn Ngô Bình cả. Vả lại, cậu ấy đang đột phá tầng thứ tám của Hoá Kình, nếu thành công thì tu sĩ Địa Tiên cũng phải lép vế”.

Chu Thanh Nghiên: “Hoá Kình đã khiếp vậy rồi, nếu là Tiên Kình thì còn đáng sợ đến đâu?”

La Thiên Tướng: “Thật ra khi Hoá Kình đạt đến một bậc nhất định thì sẽ biến cơ thể thành tiên thể của Tiên Kình thôi. Chờ Ngô Bình có tiên thể rồi thì hiểu biết về nội kình sẽ lên một tầm cao mới, khi ấy thứ phát ra sẽ là tiên kình. Tiên kình không khác gì pháp lực, thậm chí còn tinh thuần hơn. Vì thế, đến tu sĩ cảnh giới Linh Biến của Địa Tiên mà gặp cao thủ tiên kình thì cũng thua như thường”.

Về phần Trương Tiểu Bình, anh vẫn đang mù mờ không biết ai đã treo thưởng, vì dù anh có liên tục khiêu chiến các bang phái trong một năm thì cũng không kiếm được nhiều như vậy.

Nhưng anh nhanh chóng gạt suy nghĩ ấy sang một bên, giờ anh phải đấu với những người này đã.

Từ sáng đến chiều, Trương Tiểu Bình đã hạ gục hết đám người đó, hầu như không ai đỡ được quá ba chiêu của anh.

Đến tối, số lượng người bị Trương Tiểu Bình đánh bại đã lên tới con số 300.

Anh bảo chị Li lập một cái bảng, trên đó viết tám giờ sáng mai mới nhận khiêu chiến.

Đánh nhau cả một ngày, nhưng đêm đến Trương Tiểu Bình vẫn tiếp tục tu luyện.

Liên tiếp năm ngày sau đó, có khá nhiều tu sĩ Địa Tiên đến khiêu chiến Trương Tiểu Bình, thậm chí có người còn đấu với anh trên trăm chiêu, nhưng cuối cùng đều bị anh đánh bại.

Hôm nay, anh vừa hạ được một tu sĩ cảnh giới Địa Tiên – Thuần Dương, sau đó anh cảm thấy nội kình của mình đã có quy luật hơn. Anh lập tức nắm lấy cơ hội, dốc toàn lực để cảm nhận.
 
Chương 3188


Chương 3188

Đánh bại thêm vài người nữa xong thì Ngô Bình tuyên bố khiêu chiến hôm nay kết thúc, sau đó anh quay lại quan tài rồi dồn lực đột phá.

Vài tiếng sau, cuối cùng anh cũng thành công tiến vào tầng thứ tám Hoá Kình.

Nhưng sang ngày hôm sau, thể lệ khiêu chiến Ngô Bình đã thay đổi, tu sĩ Linh Biến hoặc trên cảnh giới này mà đánh bại Trương Tiểu Bình thì sẽ được thưởng một tỷ tiền bùa.

Vì thế, số người khiêu chiến anh đã tăng lên chóng mặt, có vài trăm người xếp hàng ngoài cổng.

Trương Tiểu Bình không buồn nghĩ ngợi nhiều, vì những người này rất phù hợp cho anh luyện quyền, vì thế đến càng nhiều càng tốt.

Mới vài hôm mà cảnh giới Pháp của Trương Tiểu Bình đã viên mãn, ánh bắt đầu đột phá tầng thứ chín của Biến Kình là Thiên Nhân.

Cảnh giới này có thể kết nối sức mạnh với trời đất, vì thế có uy lực rất mạnh mẽ.

Đương nhiên tu luyện cảnh giới này sẽ khó hơn, chỉ có kỳ tài mới có cơ hội lĩnh ngộ. Còn Trương Tiểu Bình bây giờ thì có thể cưỡi ngựa xem hoa mà thôi.

Thấy Trương Tiểu Bình không thể đột phá được nữa, nhóm Đường Tử Di không khỏi sốt sắng.

“Tông chủ La, Tiểu Bình còn đột phá được nữa không?”

La Thiên Tướng: “Tôi không biết, tuy Tiểu Bình có tư chất hơn người, nhưng thật sự chín tầng của Hoá Kình quá khó nên không biết thế nào được”.

Sang ngày hôm sau, treo thưởng khiêu chiến đã biến mất, không còn ai xếp hàng khiêu chiến Ngô Bình nữa, nhưng vẫn có nhiều người không phục đến khiêu chiến tiếp, song đều bị Trương Tiểu Bình đánh bại ngay,

Hôm nay, cuối cùng ngôi nhà nhỏ ở thuỷ đạo đã xây xong, Trương Tiểu Bình đào một con đường xuống thẳng tiên quan, còn ngôi nhà này sẽ là chỗ ở của anh và chị Li.

Bây giờ, chị Li không còn bận tâm đ ến quán nữa, mà chỉ chăm lo cho Trương Tiểu Bình.

Mấy ngày liền không đột phá, Trương Tiểu Bình thấy hơi sốt ruột, vì thế anh đã uống rất nhiều rượu. Lần này, anh đã mặc kệ tất thảy, cứ uống rượu xong thì lại phát ti3t trên người chị Li.

Trong cơn mê man, cơ thể của Trương Tiểu Bình tự động đứng dậy, sau đó bày ra một tư thế kỳ lạ. Lúc này, Trương Tiểu Bình đã tiến vào một trạng thái vô thức, có thể anh tự hành động.

Thấy thế, Chị Li ngẩn ra, nhưng không dám đánh thức Trương Tiểu Bình.

La Thiên Tướng ngạc nhiên nói: “Cảnh giới Vô Ngã, tầng thứ chín của Hoá Kình, hay đấy!”

Nhìn thấy động tác đầu tiên của Trương Tiểu Bình, thiên chủ Thanh Tuyết không nhịn được nói: “Cơ thể tự động kết nối với đất trời, kể ra khéo không ai tin mất”.

La Thiên Tướng gật đầu: “Đúng thế, cơ thể của cậu ấy đã thành tinh rồi”.

Chu Thanh Nghiên cười nói: “Cơ thể thành tinh, cách nói này nghe hay thế!”

Chỉ thấy Ngô Bình làm liền một mạch 12 động tác tương ứng với 12 tiếng. Đến khi trời sáng, anh chợt vung tay, không gian xung quanh vặn vẹo, một luồng khí tức khủng khiếp vây quanh anh.

Đúng lúc này, Trương Tiểu Bình đã khôi phục lại ý thức, anh nhanh chóng cảm thấy có gì đó là lạ, vì cơ thể mình đang kết nối với các sức mạnh của tự nhiên.

Anh bật cười lớn rồi giậm chân, sức mạnh của mặt đất dội vào cơ thể anh, anh dang tay, Thái Dương Chân Hoả cũng được anh hấp thu vào trong phổi để làm ấm cơ thể.

“Cuối cùng mình cũng làm được rồi”.

Chờ cảnh giới của anh ổn định thì đã đến trưa.

Lúc này, có người hớt hải chạy vào nói: “Có chuyện rồi ạ, Ngô Vị bị người ta đánh bị thương, người ra tay là Địa Tiên, người đó vẫn chưa đi, bảo chờ Bình gia đến ạ”.

Ngô Bình ngạc nhiên hỏi: “Đó là ai?”
 
Chương 3189


Chương 3189

Người kia: “Người này tự nhân là môn chủ của Thiết Chưởng Môn ạ”.

Trương Tiểu Bình hiểu ra, anh đã tiêu diệt bang Ác Cẩ nên môn phái hậu thuẫn cho họ mới đên hỏi tội.

Anh nhanh chóng đi tới bang Nhân Nghĩa, quả nhiên đã nhìn thấy Ngô Vị đang nằm trong vũng máu, anh kiểm tra cho anh ta thấy không phải vết thương trí mạng, mà chỉ bị gãy xương thôi.

Ngô Vi cắn răng nói: “Đại ca cẩn thận, người này ở cảnh giới Thần Hoá rồi”.

Tu sĩ Thần Hoá đã là rất mạnh trong cảnh giới Địa Tiên, đến Nhân Tiên cũng phải khiếp sợ. Nhưng Trương Tiểu Bình thì không, anh đã luyện đến tầng thứ chín của Hoá Kình thì Thần Hoá có là gì chứ?

Một người đàn ông khoảng hơn 40 tuổi ngồi trong đại đường, ông ta nhìn Trương Tiểu Bình rồi hỏi: “Cậu là Trương Tiểu Bình hả? Nghe nói mấy ngày qua cậu đã đánh bại rất nhiều tu sĩ Địa Tiên tới khiêu chiến đúng không?”

Trương Tiểu Bình: “Đúng, ông là môn chủ của Thiết Chưởng Môn à?”

Người đàn ông gật đầu: “Đúng, xem ra cậu đúng là một thiên tài. Tôi cho cậu hai sự lựa chọn, một là làm đệ tử của tôi, tôi sẽ dốc toàn lực bồi dưỡng cho cậu, hai là tôi sẽ giết cậu ngay bây giờ”.

Trương Tiểu Bình thờ ơ nói: “Ông chưa đủ tư cách làm sư phụ của tôi đâu”.

Người đàn ông nổi giận: “Chán sống rồi mà!”, ông ta vung tay lên tấn công Ngô Bình.

Anh lách người sang một bên rồi bất ngờ xuất hiện sau lưng ông ta, sau đó tung một chưởng ra.

Bả vai của người đàn ông đau nhói, sau đó thì gãy nát! Ông ta cố nhịn cơn đau, định phóng nguyên anh ra để liều mạng với Trương Tiểu Bình.

Song, bỗng có một luồng nội kình khủng khiếp xâm nhập vào thân cung của ông ta, sau đó làm nguyên anh bị tên liệt! Người đàn ông thấy ý thức của mình dần trở nên mơ hồ, mắt cũng tối sầm.

Rắc!

Trương Tiểu Bình ra tay dứt khoát, anh biết người đàn ông này sẽ không nương tay với mình nên tung một chưởng vào đầu ông ta, xương đầu gãy vụn, nguyên anh xông ra rồi bay lên cao.

Trương Tiểu Bình giơ tay tấn công tiếp, có một tiếng động lớn vang lên, sức mạnh tầng thứ chín của Hoá Kình tuôn ra ẩn chưa sức mạnh của tự nhiên, nguyên anh kia không chịu được nên đã nổ tung.

Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh này thì đều ngẩn ra, Ngô Vị vừa mừng vừa ngạc nhiên nói: “Đại ca quá mạnh! Có thể đánh chết tu sĩ Địa Tiên Thần Hoá ngay, chuyện này mà kể ra ngoài chắc không ai được được mất”.

Anh ta đi tới thi thể của Địa Tiên kia rồi lục lọi, quả nhiên đã tìm được một chiếc nhẫn, sau đó cười nói: “Biết ngay có pháp khí trữ đồ mà. Đại ca, chúng ta phát tài rồi”.

Trương Tiểu Bình cầm lấy pháp khí ấy nhưng không sử dụng được, vì anh vẫn chưa tu luyện được thần thức và thần niệm.

Ngô Vị gọi người đến xử lý thi thể rồi nói: “Đại ca, em thấy chúng ta đã đánh chết môn chủ của Thiết Chưởng Môn rồi thì nên tới đó ngó nghiêng một chút”’.

Trương Tiểu Bình: “Đến đó làm gì?”

Ngô Vị: “Thiết Chưởng Môn có nhiều tài nguyên lắm đấy, chúng ta không thể bỏ phí được”.

Trương Tiểu Bình lắc đầu: “Thôi, giờ tôi phải tranh thủ tu luyện”.

Ngô Vị gật đầu: “Đại ca nói đúng, thế việc này để sau vậy”.

Sau đó, anh ta hào hứng hỏi: “Đại ca, giờ anh ở cảnh giới nào rồi? Em thấy không phải nội kình, mà cũng không giống khí kình”.

Trương Tiểu Bình: “Tôi vẫn đang Hoá Kình, đang chờ xem có thể đột phá Tiên Kình được không”.

Ngô Vị dựng ngón tay cái nói: “Quá đỉnh! Em chưa nghe đến tầng thứ chín của Hoá Kình bao giờ. Nói thật em cũng có tư chất khá, nhưng chỉ chạm được một chút vào Hoá Kình thôi, chứ tầng một cũng không dám mơ tới”.
 
Chương 3190


Chương 3190

Trương Tiểu Bình cười nói: “Không sao, tôi có thể dạy cậu”.

Ngô Vị mừng rỡ: “Cảm ơn đại ca”.

Lúc này, Đường Tử Di hỏi: “Xem ra Tiểu Bình định bồi dưỡng Ngô Vị kia, không biết người này có tư chất ra sao”.

La Thiên Tướng: “Tên này cũng được, hơn nữa còn có huyết mạch đặc biệt, nếu được cao nhân chỉ dẫn thì tương lai cũng sáng lắm. Dù bây giờ Tiểu Bình không chỉ dạy cho cậu ta thì sau này cậu ta cũng có cơ duyên khác”.

Đường Tử Di: “Thế thì tốt, có thêm anh ta thì Tiểu Bình cũng có người giúp sức”.

La Thiên Tướng: “Năng lượng của tiên quan Cửu Tuyệt đã bị Tiểu Bình hấp thu khá nhiều rồi, vài hôm nữa là cậu ấy sẽ có tiên thể Cửu Tuyệt. May mà cậu ấy lên tầng chín của Hoá Kình rồi, không thì chẳng hấp thu tiên lực Cửu Tuyệt được đâu”.

Thần Chiếu: “Tông chủ La, tiên thể Cửu Tuyệt mạnh lắm à?”

La Thiên Tương cười nói: “Đương nhiên, tiên thể Cửu Tuyệt là thế chất vô thượng để tu tiên. Nhưng khó luyện thành lắm, nó có yêu cầu rất cao với truyền nhân, cũng chỉ loại yêu nghiệt như Ngô Bình mới sử dụng được thôi”.

Đường Tử Di: “Tông chủ có biết lai lịch của tiên quan Cửu Tuyệt không?”

La Thiên Tướng: “Tôi có nghe nói tiên quan Cửu Tuyệt do chín vị Đại La Kim Tiên cùng làm trong vòng cả nghìn năm, mục đích của họ là trấn áp một người rất mạnh. Về sau, người đó đã bị tiên quan Cửu Tuyệt luyện hoá rồi hấp thu”.

Đường Tư Di nghe xong thì nói: “Tông chủ La, ý của ngài là tiên quan không chỉ có chín sức mạnh ư?”

La Thiên Tướng gật đầu: “Chờ Tiểu Bình hấp thu chín loại sức mạnh xong, một sức mạnh khủng khiếp khác sẽ xuất hiện, nhưng nó là gì thì tôi không biết, nhưng chắc chắn không phải thứ xấu”.

Hôm đó, Trương Tiểu Bình bắt đầu dạy Ngô Vị cách đột phá tầng thứ nhất của Hoá Kình, anh đặt tay lên bả vài Ngô Vị, nội kình dập dềnh khiến Ngô Vị cảm nhận được sự kỳ diệu của tầng thứ nhất Hoá Kình.

Ngô Vị rất thông minh, Trương Tiểu Bình chỉ dạy một lát là anh ta đã hiểu được 70, 80 phần trăm, sau đó đi sang một bên yên tĩnh để tu luyện.

Trương Tiểu Bình chờ một lúc rồi vào chui vào tiên quan tu luyện, chín loại sức mạnh bên trong không ngừng dội vào trong cơ thể anh, hơn nữa sau khi đột phá tầng chín của Hoá Kình thì tốc độ hấp thu sức mạnh của anh cũng nhanh lên đáng kể.

Ba ngày sau, sức mạnh trong tiên quan đã nhạt dần, còn Trương Tiểu Bình cũng thấy cơ thể mình đã đạt đến một giới hạn nào đó, gần như anh sắp lột xác.

Cảm giác này xuất hiện không lâu thì người anh chợt cứng đờ, không thể cử động. Cùng lúc đó, có sợi tơ tuôn ra từ trong lỗ chân lông của anh, sau đó cuộn tròn người anh lại như một cái kén.

Cơ thể Trương Tiểu Bình đẫm dịch lỏng bên trong cái kén ấy, anh chuẩn bị lột xác.

Khi luồng sức mạnh cuối cùng trong tiên quan bị Ngô Bình hấp thu, tiên quan chợt rung lên dữ dội, một luồng khí tức mạnh mẽ tuôn ra, đó là một tia sáng màu lam vàng, nó bắ n ra từ dưới đáy tiên quan rồi nhanh chóng xâm nhập vào trong cái kén.

Thấy thế, La Thiên Tướng cười nói: “Giờ mới là hoá vũ thành tiên thật này!”

Thần Chiếu gật đầu: “Chủ nhân có tiên thể thật rồi, thể chất này đến Thiên Tiên cũng không đọ được”.

La Thiên Tướng: “Đương nhiên, thể chất của Thiên Tiên là tiên lực luyện chế thành sau khi thành tiên. Nhưng Trương Tiểu Bình thì khác, thứ cậu ấy đã gây dựng là nền móng vô cùng vững chắc, mọi người có thể tưởng tượng nếu cậu ấy thành Thiên Tiên thì tiên thể sẽ mạnh đến mức nào không?”

Mọi người lắc đầu, ông ta nói tiếp: “Thường thì Địa Tiên chính là Thiên Tiên, là sự tăng tiến của tầng sinh mệnh. Sau khi thành Thiên Tiên, tu sĩ sẽ có thể chất Thiên Tiên, hầu hết sẽ mạnh hơn các thể chất trước đó từ tám đến mười lần. Nhưng đó là người bình thường, còn Tiểu Bình thì khác. Giờ cậu ấy có tiên thể Cửu Tuyệt, sau này mà có thể thể chất của Thiên Tiên thì kéo còn mạnh hơn các thể chất khác vài trăm lần ấy”.
 
Chương 3191


Chương 3191

Mọi người đều kinh ngạc, mạnh thế ư!

La Thiên Tướng: “Đây chính là thiên kiêu, họ luôn mạnh dù ở bất kỳ cảnh giới nào”.

Kén sáng duy trì khoảng sáu tiếng đồng hồ thì bị người ở bên trong phá thủng, một thanh niên không mặc đồ bước ra từ bên trong.

Người thanh niên này đã khôi phục lại dáng vẻ của Ngô Bình, tuổi khoảng 20, cao một mét chín, da thịt hoàn mỹ, toàn thân như phát sáng.

Nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của Ngô Bình, Đường Tử Di cười nói: “Càng ngày càng đẹp trai”.

Trương Tiểu Bình giơ tay lên nhìn rồi nhảy ra khỏi tiên quan, sau đó đi lấy quần áo mặc.

Anh vừa mặc đồ xong thì chị Li mở cửa đi vào rồi cười nói: “Tiểu Bình, cậu đột phá rồi à?”

Trương Tiểu Bình nói: “Chị Li, em đột phá rồi”.

Chị Li cười nói: “Chuyện cậu đánh bại Địa Tiên đã đồn ra ngoài rồi, mấy hôm trước suốt ngày có người đến hỏi thăm, nhưng bọn chị đều bảo cậu đang đi du lịch”.

Trương Tiểu Bình gật đầu: “Đúng là em không rảnh để gặp họ, lát nữa tôi còn phải bế quan”.

Giờ Ngô Bình đã có tiên thể Cửu Thiên, nội kình cũng chuyển hoá thành tiên kình lớn mạnh. Tiếp theo, anh có thể dễ dàng luyện hoá và chính thức tiến vào giai đoạn tu hành chính thức, đó là cảnh giới Luyện Khí!

Chị Li: “Ừm, cậu cứ yên tâm tu luyện, chuyện bên ngoài cứ giao cho chị”.

Đúng lúc nà, Trương Tiểu Bình cảm thấy trong phòng mình bị một luồng sức mạnh kỳ lạ bao phủ, anh cau mày tồi đứng dậy mở cửa, nhưng cửa đã bị hạ cấm chế, anh không tài nào mở được.

Chị Li hỏi: “Sao thế?”

Trương Tiểu Bình cau mày: “Chúng ta bị nhốt ở đây rồi”.

Chị Li ngạc nhiên hỏi: “Tại sao lại nhốt chúng ta lại?”

Trương Tiểu Bình thở dài nói: “Em không biết, chắc có liên quan đến tu sĩ Địa Tiên của Thiết Chưởng Môn mà em đã đánh bại”.

Chị Li: “Chúng ta phải làm sao bây giờ?”

Trương Tiểu Bình bình tĩnh nói: “Kệ họ, giờ em phải tu luyện để nâng cao thực lực đã”.

La Thiên Tướng có thể nhìn thấy mọi việc xảy ra bên trong phòng, ông ta cười lạnh nói: “Có thiên kiêu phát hiện ra sự phi phàm của Tiểu Bình nên định giết cậu ấy để chiếm vận khí”.

Đường Tử Di lập tức lo lắng: “Làm sao bây giờ? Chúng ta có cần dẫn anh ấy đi không?”

La Thiên Tướng: “Không phải lo, người đó sẽ không phát hiện ra ngay được đâu, nếu không đã chẳng hạ cấm chế. Sắp tới, chắc chắn Tiểu Bình sẽ đột phá, đến lúc đó chưa biết mèo nào cắn mỉu nào đâu. Mà với Tiểu Bình thì khiêu chiến cũng là cơ duyên, chúng ta cố đừng nhúng tay vào, trừ phi cậu ấy gặp nguy hiểm đến tính mạng”.

Nghe La Thiên Tướng nói vậy, mọi người mới yên tâm phần nào.

Về phần Trương Tiểu Bình, anh ngồi xuống bằng xuống, tiền kình bắt đầu luyện tinh hoá khi, mà tinh nguyên này chính là nội kình.

Những người bình thường luyện tinh hoá khí thì sẽ cho ra nội kình bình thường, hầu hết là giai đoạn ám kình, hiếm ai đạt đến Hoá Kình. Nhưng nội kình của Trương Tiểu Bình đã là tiên kình của tầng thứ chín thuộc Hoá Kình, vì thế tinh nguyên mà anh luyện chế có chất lượng cao hơn, chân khí luyện ra cũng mạnh hơn.

Luồng chân khí đầu tiên xuất hiện, Trương Tiểu Bình đã dẫn chúng vào trong 20 chính kinh và tám đại kỳ kinh.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom